Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1502


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Có điều, từ sau lần lôi kiếp đột phá Nguyên Anh, ông ấy đã mai danh ẩn tích.”  

“Ngoại trừ ông ấy, vị Thông Thiên đại nhân kia cũng biến mất, đột nhiên không còn tin tức nữa.”  

Advertisement

Tây Môn Phong Vân suy đoán nói: “Cho nên tôi đoán là sư tôn đã thất bại, thua trận cá cược.”  

“Kể từ đó, vị Thông Thiên đại nhân kia vì thua cược đã rời khỏi Trái Đất, không nhúng tay vào âm mưu của ba Đại Tiên Đế nữa.”  

Advertisement

“Còn về phần của sư tôn… Ông ấy trở thành nạn nhân của trận cá cược, bây giờ… Sợ là ông ấy đã chết.”  

Nói đến đây, vẻ mặt Tây Môn Phong Vân đau khổ, ánh mắt di chuyển đến linh vị của Tô Vô Kỵ được bày ở chính diện phía trước, nói: “Cho nên, tôi lập một bài vị cho sư tôn, tưởng niệm và đến thờ cúng ông ấy.”  

Tô Phù Dung ở bên cạnh nghe ông ta nói như vậy thì đôi mắt xinh đẹp cũng long lanh ánh nước, dường như bà ấy đang nghẹn ngào.  

Có thể nhìn ra được, tình cảm của bọn họ đối với Tô Vô Kỵ, tất cả đều cực kỳ mãnh liệt.  

“Tây Môn Phong Vân, dì Phù.”  

Lúc này, Tô Thương mở miệng anh ủi: “Hai người không cần phải lo lắng, ông cố chưa có chết.”  

“Thật sao?” Tây Môn Phong Vân và dì Phù nghe vậy thì hai người không hẹn mà cùng nhìn Tô Thương.  

“Đúng vậy.”  

“Tôi có thể chắc chắn.”  

Tô Thương gật đầu trả lời, ngược lại anh nói: “Không chỉ có ông cố, vị Thông Thiên đại nhân năm đó có lẽ cũng không rời khỏi Trái Đất, mà bọn họ dùng một cách thức khác để bảo vệ Trái Đất.”  

“Trên núi Võ Đang, trận pháp của giới cổ võ có thể thay đổi được, đây không phải là minh chứng tốt nhất sao?”  

Tô Thương nói tiếp: “Ngoài ra, người kia còn để lại đường lui, ba Đại Tiên Đế hợp tác tạo ra điềm xấu không bao lâu nữa sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.”  

“Đến lúc đó, người tu chân trên Trái Đất, người người có cơ hội được kết đan, người người có cơ hội đặt chân đến Nguyên Anh, cuối cùng mọi người cũng không cần phải lo lắng bị điềm xấu gây rối!”  

Sở dĩ Tô Thương nói chắc chắn như vậy là bởi vì anh đã biết, Thông Thiên đại nhân năm đó chính là anh.  

Ngay từ đầu.  

Tô Thương vẫn còn khá nghi hoặc, nếu như hơn một trăm năm trước bản thân anh đã đến Trái Đất, vậy thì làm sao anh có thể sống lại trong cơ thể của Tô Thương nhà họ Tô?  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1503


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cho nên năm đó Huyền Thiên Tiên Đế mới mai danh ẩn tích, lựa chọn sống lại ở một trăm năm sau.  

Kể từ đó, anh không còn là Huyền Thiên Tiên Đế nữa, mà là Tô Thương nhà họ Tô, anh hoàn toàn thoát khỏi trói buộc của vụ cá cược năm đó, có thể quang minh chính đại bảo vệ Trái Đất.  

Advertisement

“Cái gì, vị Thông Thiên đại nhân kia không hề rời đi!”  

Tây Môn Phong Vân giống như được tiêm một mũi thuốc trợ tim, ông ta lập tức kích động, gần như là xác nhận hỏi lại: “Tiểu thiếu gia, cậu nói thật sao?”  

Advertisement

“Chắc chắn.”  

Tô Thương nở nụ cười, sau đó anh nói: “Tương lai của Trái Đất vô cùng sáng sủa, ba Tiên Đế ngoại vực kia sớm muộn đều sẽ nhận được một cái giá thật lớn, ông cứ tin tưởng tôi!”  

“Được!”  

Tây Môn Phong Vân thấy Tô Thương tự tin như vậy thì lập tức xúc động, tâm trạng cực kỳ kích động.  

“Được rồi, Tây Môn Phong Vân, tôi còn có một câu hỏi muốn hỏi ông.” Tô Thương nhìn Tây Môn Phong Vân nói.  

“Cậu cứ hỏi.” Tây Môn Phong Vân cung kính nói.  

“Ông nói ba đại cổ tộc là gia tộc Đông Phương, Đoan Mộc, Hạ Hầu hợp tác với nhau, có âm mưu xấu với Côn Luân.”  

Tô Thương nhíu mày, giọng điệu hờ hững nói: “Bọn họ là vì cái gì, bọn có có thù hận với ông cố của tôi, hay là bọn họ muốn cướp đi của cải của ông cố?”  

“Tất cả đều không phải.”  

Tây Môn Phong Vân nghiêm túc nói: “Tiểu thiếu gia, cậu nói hai điểm thì chỉ có một điểm đúng.”  

“Đông Phương, Đoan Mộc, Hạ Hầu, sở dĩ ba gia tộc lớn này muốn hủy diệt nhà họ Tô Côn Luân, chủ yếu là bởi vì bọn họ bị Tiên Đế ngoại vực điều khiển.”  

Tây Môn Phong Vân nói tiếp: “Mặc dù sư tôn đột phá Nguyên Anh thất bại, nhưng không hề tìm thấy thi thể của ông ấy, ba Tiên Đế ngoại vực vẫn vô cùng kiêng dè sư tôn, sợ ông ấy phát triển.”  

“Vì để giải quyết hậu hoạn, ngoại vực khống chế ba cổ tộc lớn, muốn dùng nhà họ Tô Côn Luân để ép buộc sư tôn phải ra mặt để gi ết chết ông ấy.”  

Tây Môn Phong Vân nói tiếp: “Có điều, sư tôn chưa từng xuất hiện.”  

“Sau đó tôi chiếm Côn Luân, nhưng mà cũng không hề thật sự khống chế Côn Luân, ba cổ tộc lớn phái đến không ít người ẩn nấp trong Côn Luân.”  

“Tiểu thiếu gia, những người vừa rồi cậu giết đều là những tai mắt của cổ tộc.”  

Tây Môn Phong Vân cười khổ nói: “Ngoài ra, bọn họ đưa cho tôi một người phụ nữ để kết hôn với tôi, âm mưu dùng chuyện này khống chế tôi.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1504


“Haiz, người ngoại vực, cuối cùng cũng không phải là người nhà mình, không cùng một dân tộc, chắc chắn sẽ có suy nghĩ khác, bà ta đã đoán được âm mưu của tôi, có ý báo về cho cổ tộc, cho nên, bà ta không thể không chết.” Tây Môn Phong Vân thản nhiên nói.  

Advertisement

"Người ngoại vực?"  

Advertisement

Tô Thương nghe nói như thế, hỏi lại: "Không phải ông vừa mới nói, bà ta là người Cổ tộc rời đi hay sao, người Cổ tộc cũng đều là người một nhà, sao giờ lại không phải cùng tổ tiên với tôi rồi sao?"  

"Tiểu thiếu gia, cậu có chỗ không biết rồi."  

Tây Môn Phong Vân nghe vậy, liền giải thích nói: "Tiên đế ngoại vực âm mưu với trái đất, mà ngoài trái đất có trận pháp bảo vệ, ba vị Tiên đế ngoại vực, tiến vào trái đất là cực kỳ khó khăn."  

"Tôi từng nghe vị đại nhân vật thông thiên kia nhắc qua, trận pháp bảo vệ trái đất, mạnh mẽ phi phàm, đã vượt ra khỏi vạn vật, dù là tiên đế ngoại vực, cũng không có cách nào đi quá giới hạn."  

"Hơn nữa, người có thực lực càng mạnh, nếu cứ miễn cưỡng xông vào trái đất thì sẽ chịu lực cản càng lớn."  

Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Nếu so sánh, người tu chân cảnh giới thấp hơn, trái lại càng dễ đi vào trái đất hơn, nhưng độ khó cũng rất lớn, lại tràn đầy nguy cơ thập tử nhất sinh."  

"Đã từng xảy ra chuyện, tiên đế ngoại vực lấy thủ đoạn cường đại, sắp xếp 100 người ngoại vực định hung hăng mà xông đến trái đất."  

"Ngày đó, bầu trời tối tăm, có hiện tượng thiên lôi che lấp mặt trời, người tu chân ở trái đất như lâm vào khủng hoảng."  

"Nhưng trong 100 vị tiên đế cao thủ đó, có 96 người chết ngay bên trong trận pháp bảo vệ, trở thành xác không hồn."  

"Còn lại bốn người, mạo hiểm vượt qua, thành công đi vào trái đất, giữ lại được thực lực cảnh giới Nguyên anh, kinh động tứ phương."  

Tây Môn Phong Vân tiếp tục nói: "Đây là lúc xảy ra chuyện của sư tôn Tô Vô Kỵ tôi."  

"Sau khi bốn người đến trái đất, liền bắt đầu vơ vét tài nguyên của trái đất, không chuyện ác nào mà không làm, sư tôn tôi tất nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn rồi."  

"Nhưng sư tôn tôi, dù sao cũng không hoàn toàn quật khởi, khoảng cách đến cảnh giới Nguyên anh, còn chênh lệch rất lớn, nên đã thua trận."  

Tây Môn Phong Vân chuyển hướng nói: "Thời khắc quan trọng này, vị đại nhân vật thông thiên kia xuất hiện, đưa tay ra đánh bại bốn tên ngoại vực cảnh giới Nguyên anh đó."  

"Có điều, vị đại nhân vật thông thiên đó cũng không ra tay giết hại, bởi vì tình hình khi đó, không thích hợp để trở mặt với ba vị tiên đế ngoại vực đó, để tránh chọc giận đối phương, rơi vào tình trạng cá chết rách lưới."  

Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Nhưng vị đại nhân vật thông thiên đó vừa vẫy tay một cái, liền khiến cho cảnh giới Nguyên anh của bốn vị tiên đế ngoại vực đó rơi xuống thành cảnh giới kết đan."  

"Ở trái đất, cảnh giới Nguyên anh là vô địch, nhưng kết đan thì không phải, sau khi bốn người kia bị hạ cảnh giới xuống, một mình sư tôn tôi có thể nghênh chiến với bốn người họ rồi, thậm chí vững vàng nghiền ép đối phương."  

Tây Môn Phong Vân nói: "Cứ như vậy, tình hình ổn định lại, bốn người ngoại vực, sống ở trái đất, dần dần hòa vào trái đất, kết hợp với người ở trái đất, sinh con nối dõi, sau khi sinh rất nhiều con cháu mang dòng máu ngoại vực,  tam đại cổ tộc đưa phụ nữ cho tôi, chính là một trong số những người đó."  

"Bốn người ngoại vực này, với tiên đế ngoại vực, tất nhiên có thể thông qua một số thủ đoạn mà giữ được liên lạc với nhau."
 
Chương 1505


"Tóm lại, dù là sư tôn tôi và vị đại nhân vật thông thiên kia đã biến mất, bọn họ cũng không làm loạn, mà chỉ là chiếm cứ Đông Phương, Đoan Mộc, Hạ Hầu, ba đại cổ tộc đó tất cả đều có liên quan đến trái đất."  

Tây Môn Phong Vân nhìn thoáng qua cột ánh sáng đại diện cho đại trận bảo vệ đó, hai mắt híp lại nói: "Tiểu thiếu gia, không lừa cậu, cái cột ánh sáng kia, là nối thẳng đến đại trận Thiên nhiên bảo vệ trái đất, lúc này, một trong bốn tên cao thủ ngoại vực đó, ở ngay dưới cái cột ánh sáng đó."  

Advertisement

"Hửm?"  

Tô Thương nghe xong những lời này, nhất thời sinh ra cảnh  giác, nhíu mày nói: "Người kia thực lực trước mắt là gì?"  

Advertisement

"Hơn một trăm năm trước, ông ta bị vị đại nhân vật thông thiên kia đánh xuống còn kết đan đỉnh phong."  

Tây Môn Phong Vân trả lời lại nói: "Sau khi tôi tiếp quản Côn Luân chưa đầy mấy năm, ông ta lại đến, vẫn luôn ngồi ở đó tu luyện, đã nhiều năm như vậy rồi, không biết ông ta đã đặt chân đến cảnh giới gì rồi."  

"Tôi từng có mấy lần, muốn qua tìm hiểu rõ ràng, tìm cơ hội ra tay diệt trừ ông ta, kết quả là vừa đến gần ông ta, còn chưa nhìn thấy được người mà đã bị ông ta phát hiện rồi."  

Tây Môn Phong Vân kiêng kỵ nói: "Ông ta hình như là ở đó, bố trị trận pháp, tính cảnh giác cao khác thường."  

“Thực lực của người đó, quả thực cực kỳ mạnh, khí tức như biển, thâm sâu khó lường."  

"Hơn nữa, hình như ông ta hiểu được trận pháp, dưới cột ánh sáng kia, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều, càng thêm mạnh hơn."  

Tây Môn Phong Vân tiếp tục nói: "Có điều vẫn tốt, những năm gần đây, ông ta cũng không ra mặt tham gia chuyện của tôi, chỉ là bế quan tu luyện mà thôi."  

"Như thế sao."  

Tô Thương cũng nhìn quan cột ánh sáng đó, sau đó nhìn lại Tây Môn Phong Vân một chút, hai mắt híp lại, hình như đoán được điều gì đó.  

Đầu tiên.  

Độ trung thành của Tây Môn Phong Vân đối với nhà họ Tô là đáng tin cậy.  

Nếu như ông ta muốn gây bất lợi cho Tô Thương, căn bản cũng không cần phải diễn kịch trước mặt Tô Thương, trực tiếp mời ra vị ngoại vực kia đến, thì có thể khống chế Tô Thương.  

Nhưng Tây Môn Phong Vân lại không làm thế, đồng thời chủ động nói ra dưới cột ánh sáng kia có cao thủ ngoại vực cảnh giới kết đan đỉnh phong.  

Quan trọng nhất chính là, Tây Môn Phong Vân biểu hiện ra vẻ bình thản, không có chút sợ hãi hay vội vàng gì.  

Điểm này, kỳ lạ quá.  

Theo lý thuyết, nếu núi Côn Luân đã có kẻ thù mạnh như vậy, Tây Môn Phong Vân nhìn thấy tiểu thiếu gia Tô Thương, chắc chắn trước tiên phải là giục Tô Thương rời đi mới đúng.  

Vì sao Tây Môn Phong Vân không làm như thế, mà yên tâm không hề sợ hãi ở đây giải đáp nghi ngờ cho Tô Thương?  

Điều làm cho Tây Môn Phong Vân không chút nào sợ hãi như thế, chỉ có một khả năng duy nhất.  

Đó chính là, Tây Môn Phong Vân có trợ thủ phía sau, tất nhiên có thể đối phó được với người ở dưới cột ánh sáng kia.
 
Chương 1506


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Còn về Tây Môn Phong Vân, vì sao trước đó lại không giết người dưới trụ ánh sáng kia, là do sợ bứt dây động rừng, hay là kiêng kỵ trận pháp của đối phương?  

Vì thế, vừa rồi ông ta cố ý yếu thế, bại dưới tay Tô Thương, dù là Tô Thương hạ sát thủ, cũng có thể giả chết lừa gạt cái cao thủ ngoại vực kia.  

Advertisement

Mà Tô Thương, là hậu nhân của Tô Vô Kỵ, thân phận này lại quá nhạy cảm.  

Chỉ cần Tô Thương đến, cao thủ ngoại vực tất nhiên đứng ngồi không yên, chắc chắn sẽ đi khỏi trụ ánh sáng, đến gặp Tô Thương...  

Advertisement

Cái này, đều là ý đồ của Tây Môn Phong Vân, hơn phân nửa là muốn diệt trừ cao thủ ngoại vực dưới cột ánh sáng kia rồi.  

Nghĩ đến đây, Tô Thương lại lần nữa đánh gia Tây Môn Phong Vân, kết quả phát hiện Tây Môn Phong Vân đang nhìn mình mà cười, chắc là biết Tô Thương đã biết được mục tiêu của ông ta rồi.  

Có điều hai người ngầm hiểu nhau, ai cũng không nói ra chuyện này.  

"Kết đan đỉnh phong!"  

Tô Phù Dung bên cạnh nghe vậy, nhất thời sắc mặt biến đổi, vội vàng nói: "Tôi tưởng đặt chân đến Võ tôn hậu kỳ, thì có thể không cần sợ những người kia rồi, không ngờ núi Côn Luân lại có kết đan đỉnh phong!"  

"Đại sư huynh, anh nhanh dẫn đoàn người tiểu thiếu gia rời đi đi, em đến ngăn cản phía sau!" Tô Phù Dung nghiêm túc nói.  

"Ha ha!"  

Có điều, Tô Thương còn chưa kịp mở lời, một tiếng cười lạnh lùng từ xa truyền đến.  

Ngay sau đó.  

Một người đàn ông trung niên mặc áo choàng màu tím, đội vương miện bằng ngọc trên đầu bước ra dưới trụ ánh sáng.  

Ông ta thân hình cao lớn, khuôn mặt tuấn tú, cơ thể nhanh chóng lập lòe, chớp mắt mấy cái liền đứng ngay cách xa Tô Thương 5 mét.  

Người này mang nụ cười dữ tợn, lạnh lùng cười nói: "Bây giờ muốn đi hả, muộn rồi!"  

"tôi có hứng thú với tháp Hư Không, hậu nhân nhà họ Tô, nếu đã đến thì để tháp Hư Không lại đây đi!"  

Cái người đàn ông mặc trường bào màu tím này, trên đỉnh đầu đội vương miện bằng ngọc, cơ thể phát ra khí tức cường đại.  

Ông ta cứ đứng như vậy, trường bào không gió mà bay, không gian bốn phía kêu lên vù vù.  

Kết đan đỉnh phong!  

Người đàn ông trung niên này, đã đặt chân đến kết đan đỉnh phong, kh ủng bố khác thường!  

"Tiểu thiếu gia, cậu nhanh đi đi, để tôi ở lại ngăn ông ta!" Lúc này, Tô Phù Dung vội vàng ngăn phía trước Tô Thương, cảnh giác nhìn qua người đàn ông mặc trường bào tím này.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1507


"Dì Phù, A Ly, còn hai người nữa, không cần vội như vậy đâu."  

Ai ngờ, Tô Thương lại không sợ hãi mà đứng tại chỗ, khẽ cười nói: "Chỉ là một tên kết đan đỉnh phong mà thôi, không đủ gây sợ, có phải hay không, Tây Môn Phong Vân?"  

Advertisement

"Tiểu thiếu gia, cậu đừng nói bừa nữa, bây giờ ở đây, thực lực của tôi là mạnh nhất, đại sư huynh cũng đánh không lại, chúng ta..."  

Tô Phù Dung đang định nói cái gì, có điều, Tây Môn Phong Vân lại vượt lên trước cười nói: "Ha ha, tiểu thiếu gia quả nhiên đã nhận ra, không hổ là hậu nhân của sư tôn."  

Advertisement

"Nói thử xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Tô Thương lộ ra một nụ cười, dò hỏi.  

"Tiểu thiếu gia, cái người đàn ông trung niên mặc áo trường bào màu tím này, tên là Lục Quân Đình."  

Tây Môn Phong Vân giải thích nói: "Ông ta chính là một trong bốn cao thủ ngoại vực tôi vừa nói đó, trên dưới trăm năm trước đã đi đến núi Côn Luân, vẫn luôn ngồi tu luyện tại phía dưới trụ ánh sáng đó, không hề ra ngoài."  

"Năm đó, lúc ông ta vừa đến trái đất, là cảnh giới Nguyên anh, từ sau khi vị đại nhân vật thông thiên kia ra tay thì luôn ở cảnh giới kết đan đỉnh phong."  

Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Cao thủ cảnh giới này, thực sự không dám giấu diếm, núi Côn Luân chúng ta có thể giết được."  

"Vì thế, nhiều năm trước tôi liền định tính toán xóa sổ ông ta, chỉ là lo lắng ba vị cao thủ ngoại vực khác sẽ đến, nên vẫn luôn không hề ra tay."  

Tây Môn Phong Vân tiếp tục nói: "Có điều bây giờ, giới luyện võ mở ra biến đổi, trời đất thay đổi lớn, tiên đế ngoại vực tất nhiên sẽ không đứng ngoài quan sát nữa, nên tôi đã không còn sợ bứt dây động rừng nữa rồi, chúng tôi vẫn luôn định giết Lục Quân Đình."  

"Nhưng ông ta vẫn luôn đợi dưới cột ánh sáng, cái cột ánh sáng kia, nối liền với trận pháp Thiên nhiên bảo vệ trái đất, ẩn chứa lực lượng cực kỳ lớn, Lục Quân Đình lại hiểu được trận pháp, nên xung quanh bố trí rất nhiều trận pháp, chúng tôi đành phải từ bỏ."  

Tây Môn Phong Vân nhếch miệng nói: "Có điều, tiểu thiếu gia, cách đây không lâu, tôi đã nhận ra được khí tức của cậu, biết được cậu muốn đến Võ Đang tìm tôi báo thù."  

"Thế là tôi liền tính kế, muốn để cậu giết tôi, đương nhiên chỉ là giả chết, tôi có thể giả chết được."  

"Từ đó, Lục Quân Đình sẽ buông lỏng cảnh giác, lại thêm cậu là hậu nhân của sư tôn, trên cơ thể chắc chắc có chí bảo tháp Hư Không của sư tôn để lại, Lục Quân Đình tất nhiên sẽ không nhịn được, vì thế mới đi ra khỏi cột ánh sáng đó."  

Tây Môn Phong Vân di chuyển ánh mắt về phía Lục Quân Đình, lạnh lùng cười nói: "Chỉ cần ông ta đến, thì đừng mong còn sống trở lại, ha ha ha, Côn Luân chúng ta, có niềm tin tuyệt đối, tiêu diệt ông ta!"  

"Thì ra là thế."  

Tô Thương nhẹ gật đầu, lời mà Tây Môn Phong Vân nói, cũng không khác gì anh đoán là mấy: "Tây Môn Phong Vân, ông được lắm nha, lợi dụng cả tôi nữa sao."  

"Đại thiếu gia, đây không phải vừa vặn hay sao." Tây Môn Phong Vân cười phóng khoáng nói.  

"Ha ha, ông nói như vậy, thật đúng ha, thế thì để xem ông biểu diễn đi."  

Tô Thương cười cười, cũng không vì thế mà tức giận, mà ngược lại cực kỳ tán thưởng kế sách của Tây Môn Phong Vân.  

"Ừm, được, tuyệt đối không phụ sự kỳ vọng của tiểu thiếu gia." Tây Môn Phong Vân cung kính nói.  

Cuộc đối thoại của Tây Môn Phong Vân và Tô Thương là quang minh chính đại, không hề che giấu ai.  

Người đàn ông trung niên áo trường bào màu tím cũng nghe được, nhịn không được mà ngửa mặt lên trời cười lớn.  

"Ha ha, hậu nhân nhà họ Tô, Tây Môn Phong Vân, các người đang đùa sao?"  

Trong mắt Lục Quân Đình tràn đầy khinh thường, cười lạnh nói: "Chỉ với mấy người các ông, mà ảo tưởng xóa sổ được tôi sao?"
 
Chương 1508


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Thật là trò cười của thiên hạ mà, tôi kết đan đỉnh phong, được coi là sức chiến đấu đỉnh phong của trái đất bây giờ rồi, mấy cổ lão thừa kế kia ẩn nấp không ra, đừng hòng kẻ nào có thể giết được tôi!"  

Lục Quân Đình lạnh lùng nói: "Mà mấy cổ lão thừa kế đó, kiêng kỵ nhất là thần uy tiên đế, vàn ngàn năm trước đã chọn ẩn nấp rồi, bây giờ lại không dám thò đầu ra, cho dù không có trận pháp bảo vệ, cũng không ai có thể giết được tôi!"  

Advertisement

"Rất nhanh thôi, ông sẽ được biết."  

Tây Môn Phong Vân lộ ra một nụ cười lạnh, lập tức phủi tay, thản nhiên nói: "Ra hết đây đi, bắt đầu vào việc!"  

Vù!  

Advertisement

Vù!  

Vù!  

Sau một giây, ba bóng dáng cơ thể, đột nhiên từ ba hướng xoẹt qua, bao vây lấy Lục Quân Đình.  

Ba người này, tất cả đều là khuôn mặt trung niên, khí tức trên thân thể cực kỳ lớn, không kém gì Tô Phù Dung.  

Kết đan hậu kỳ!  

Ba người này, toàn là người tu chân kết đan hậu kỳ, thực lực không kém Tô Phù Dung cảnh giới Võ tôn bao nhiêu.  

Ba người đàn ông thân hình cao lớn vạm vỡ, khuôn mặt khôi ngô nghiêm túc, trên mặt không biểu cảm, chỉ là nhìn chăm chú Lục Quân Đình.  

Có điều sau đó, họ liền đồng thời nhìn về phía Tô Thương, đồng thành cung kính nói.  

"Thuộc hạ Tô Thanh Y!"  

"Thuộc hạ Tô Chiến Long!  

"Thuộc hạ Tô Bất Phàm!"  

"Diện kiến tiểu thiếu gia!"  

Đang nói, ba người cùng lúc quỳ một chân xuống đất, hành lễ với Tô Thương, tư thái đặt vô cùng thấp, cực kỳ cung kính đối với Tô Thương.  

"Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm...nhanh đứng lên."  

Tô Thương vội đọc tên ba người một lượt, nhất thời như tỉnh ngộ ra, rồi nói: "Các ông đều là đệ tử của ông cố tôi, các ông chưa chết sao?"  

"Ừm, đây đều là do kế hoạch đúng đắn đại sư huynh hơn 100 năm trước, chúng tôi giả chết là để Cổ tộc và cao thủ ngoại vực càng thêm tin tưởng đại sư huynh."  

Tô Thanh Y cung kính trả lời: "Không chỉ có chúng tôi không chết, mà đệ tử khác của sư tôn, đều không ai chết, chỉ có điều bọn họ mai danh ẩn tích, rải rác khắp tứ phương, đi tìm kiếm sư tôn."  

"Chẳng trách."  

Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó tò mò hỏi: "Thực lực của các ông..không phải chứ, ở trái đất có pháp tắc thiên địa, không thể kết đan được, vì sao mà các ông lại..?"  

"Hừm."  

"Đây cũng chính là vấn đề mà tôi muốn hỏi đây."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1509


"May mà chúng ta nhặt về được một mảnh vỡ của pháp bảo, miễn cưỡng thì có thể duy trì được cảnh giới kết đan đỉnh phong mà không bị những hiện tượng lạ quấy rầy."  

Lục Quân Đình tiếp tục nói: "Những hiện tượng lạ của trái đất, cảnh giới càng cao thì càng phải chịu sự tra tấn càng lớn, bốn người chúng tôi sớm đã có thể khôi phục lại cảnh giới nguyên anh rồi, nhưng đáng tiếc chúng tôi vẫn không dám."  

Advertisement

"Bởi vì một khi hồi phục lại cảnh giới nguyên anh, mỗi người chúng tôi mặc dù đều có một mảnh vỡ của pháp bảo, nhưng chắc chắn vẫn sẽ không chịu không nổi những áp lực của các hiện tượng lạ kia mà nổ tung, đến lúc đó, chúng tôi sẽ bị những hiện tượng lạ đó quấy rầy, sống không bằng chết, chỉ có thể đi vào con đường tinh không cổ lộ rời khỏi trái đất."  

"Chúng tôi vì có nhiệm vụ nên mới tới, đã tiêu hao rất nhiều tư nguyên, nếu như cứ như vậy mà trở về, chắc chắn sẽ phải chịu sự trừng phạt của tiên đế."  

Advertisement

Lục Quân Đình trở lại chuyện chính, lạnh giọng nói: "Ba người các cậu, thành thật khai báo đi, tạo sao lại có thể đạt được đến cảnh giới kết đan hậu kỳ?"  

"Đừng có mà phí lời, Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, ra tay đi!"  

"Tiểu sư muội, em cũng lên đi, võ tôn hậu kỳ, tương đương với kết đan hậu kỳ rồi."  

"Bốn người các em đánh nhau với anh ta, anh ở bên quan sát anh ta, phòng ngừa anh ta trở lại cột ánh sáng phía dưới!"  

Tây Môn Phong Vân không thèm để ý đến Lục Quân Đình, lạnh lùng dặn dò nói.  

"Vâng, đại sư huynh!"  

Tô Phù Dung, Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, bốn người nghe vậy, không hề chần chừ, cùng xông về phía Lục Quân Đình.  

"Hừ!"  

"Bốn tên kết đan hậu kỳ thì sao chứ, số lượng vĩnh viễn cũng không thay đổi được chất lượng, các người chắc chắn không phải là đối thủ của bản tôn!"  

Lục Quân Đình hừ lạnh một tiếng, sau đó điều động linh khí, chủ động nghênh chiến.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Cứ như vậy, năm người xông vào đánh nhau, chân khí linh khí giăng ra khắp nơi, thanh thế ngập trời.  

Người của gia tộc Tây Môn ở xung quanh quan sát, có không ít người bị liên lụy tới, thây phơi khắp nơi.  

"Tôi làm chủ của núi Côn Luân đến nay, chưa bao giờ thu nhận bất kỳ người nào, mấy người này đều là tai mắt của ba cổ tộc Đông Phương, Đoan Mộc, Hạ Hầu sai đến, chết cũng chưa hết tội."  

Tây Môn Phong Vân giọng điệu bình thản nhìn nói, hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến sự sống chết mấy người này.  

Lúc này.  

Tây Môn Phong Vân nhìn sang Tô Thương, khẽ cười nói: "Tiểu thiếu gia, cậu nhất định rất hiếu kỳ nhỉ, tại sao Tô Thanh Y bọn họ có thể không chút kiêng kị gì mà đặt chân được cảnh giới kết đan đúng không?"  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu, sau đó mỉm cười nói: "Nhưng mà bây giờ, tôi hết tò mò rồi."  

Vừa nói, Tô Thương vừa nhìn vào giữa không trung, những nghi ngờ ở trong lòng anh đã được cởi bỏ rồi.
 
Chương 1510


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ở giữa không trung.  

Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, ba người bọn họ tất cả đều lấy ra vũ khí của mình.  

Advertisement

Mà ba vũ khí này toàn bộ đều tản ra uy thế cực lớn, có thể chống lại được những hiện tượng lạ.  

Hơn nữa.  

Advertisement

Vũ khí của ba người bọn họ, Tô Thương vô cùng quen thuộc, bởi vì, những vũ khí đó chính là những mảnh vỡ của tháp Hư Không.  

Tô Thanh Y đang cầm trong tay chắc là tầng thứ 6 của tháp Hư Không, Tô Chiến Long chính là tầng thứ 7, Tô Bất Phàm chính là tầng thứ 8.  

Tháp Hư Không tổng cộng có 9 tầng, cộng thêm một chóp tháp nữa.  

Chóp tháp không được tính là một phần của tầng thứ 9, nhưng cũng hết sức quan trọng.  

Lúc trước, chóp nhọn của tháp Hư Không, đã rơi vào tay của núi Nga Mi, bị làm thành phụ kiện cho kiếm Hà Hoa của núi Nga Mi, nhưng mà đã được Tô Thương lấy về rồi.  

Vốn dĩ tháp Hư Không ở trong đầu của Tô Thương chỉ có 3 tầng.  

Nhưng ngày hôm qua, anh từ chỗ của Thiên Niên Sát đã có được tầng thứ 4 của tháp Hư Không.  

Tầng thứ 5 của tháp Hư Không nghe nói là ở dưới núi Ba, Tô Thương lần đó đến đi vội vàng nên cũng quên điều tra, nhưng ắt hẳn cũng không sai được.  

Bây giờ, tầng thứ 6, tầng thứ 7, tầng thứ 8, cùng xuất hiện rồi, trong lòng Tô Thương vô cùng mừng rỡ.  

"Xem ra tiểu thiếu gia đã nhận ra rồi."  

Tây Môn Phong Vân cười nói: "Không sai, ba người bọn họ vì có mảnh vỡ của tháp Hư Không cho nên mới có thể tránh được những pháp tắc của hiện tượng lạ, đặt chân lên cảnh giới kết đan."  

"Nhưng bọn họ chỉ có thể bỏ qua sự đáng ngại của những hiện tượng lạ của cảnh giới kết đan mà thôi, sau khi bước vào cảnh giới nguyên anh, pháp tắc của thiên đạo sẽ được tăng cường, uy lực của những hiện tượng lạ sẽ vô cùng mạnh mẽ, ngoài ra, bọn họ cũng không thể hoàn toàn khống chế các mảnh vỡ của tháp hư không, vì vậy bọn họ chỉ có thể tấn cấp đến cảnh giới kết đan, mà không có cách gì có thể tiến thêm một bước nữa."  

Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Từ 100 năm trước, tôi giả bộ phản bội lại sư môn, sau khi chiếm cứ núi Côn Luân, mấy người anh em chúng tôi, liền từ bỏ hệ thống luyện võ, đổi thành hệ thống tu chân."  

"Năm đó khi sư tôn còn ở thời kỳ đỉnh phong đã thu thập được rất nhiều tư nguyên, trước khi núi Côn Luân bị xâm chiếm, tôi đã giấu đi hết một nửa, ba đại cổ tộc chỉ lấy đi được một phần nhỏ mà thôi."  

"Mấy anh em chúng tôi đã lợi dụng nguồn tài nguyên của núi Côn Luân, bế quan tu luyện, trải qua 100 năm, cũng xem như đạt được chút thành tựu." Tây Môn Phong Vân cười nói.  

"Không tệ."  

Tô Thương khẽ cười, sau đó nhìn Tây Môn Phong Vân, nói tiếp: "Tôi bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, mấy ngày trước đại hội võ thuật, cái tên Quân Vô Ưu kia, vô cùng xem thường những người khác nhưng lại vô cùng cung kính ông."  

"Tây Môn Phong Vân, ông chắc cũng không đơn giản nhỉ, có phải ông đang che giấu thực lực của mình? Tầng chín của tháp Hư Không ở chỗ ông phải không?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1511


"Hử? Các người có quen biết nhau sao?" Tô Thương nghi hoặc nói.  

"Ừm."  

Advertisement

Tây Môn Phong Vân thành thực nói: "Quân Vô Ưu, tên thật là Đoan Mộc Vô Ưu, đến từ gia tộc Đoan Mộc của cổ tộc, chính là một trong ba cổ tộc quy phục ngoại vực."  

"Từ 100 năm trước, bốn cao thủ ngoại vực, một người là làm chủ gia tộc Đông Phương, 1 người là làm chủ gia tộc Đoan Mộc, 1 người là làm chủ gia tộc Hạ Hầu, một người nữa lại đến núi Côn Luân."   

"Từ đó trở đi, gia tộc Đoan Mộc liền bị cao thủ ngoại vực đàn áp làm nô dịch, trên dưới toàn tộc, đều phải nghe theo sự sai bảo của cao thủ ngoại vực, nữ quyến trong nhà mặc cho cao thủ ngoại vực tùy ý hưởng thụ."  

Tây Môn Phong Vân nghiến răng nói: "Thậm chí, vì để nịnh nọt cao thủ ngoại vực, mà bọn họ còn đi bắt cóc các người đẹp ở khắp nơi, khiến cho người người oán thán."  

"Quân Vô Ưu, chính là người duy nhất của gia tộc Đoan Mộc dám đứng lên chống lại người đó, anh ta không cam tâm chịu đứng sau ngoại vực, không muốn để cho gia tộc Đoan Mộc tiếp tục trầm luân, anh ta muốn gia tộc Đoan Mộc trở lại thời kỳ huy hoàng như thời thượng cổ."  

Tây Môn Phong Vân nói tiếp: "Bởi vậy, Quân Vô Ưu đã nỗ lực rất nhiều, nhưng kết quả lại không làm nên được chuyện gì, ngay cả chính bản thân anh ta cũng suýt nữa bị người của tộc mình giết chết."  

"Ngày đó tôi nhận được tin tức, liền âm thầm qua đó, cứu anh ta ra, không chỉ chữa khỏi thương thế của anh ta, còn tặng anh ta tài nguyên để tu luyện, giúp anh ta phá vỡ kim đan, trở thành giả đan nhị chuyển."  

Tây Môn Phong Vân khen ngợi nói: "Quân Vô Ưu cái người này, là một người chính trực, không khuất phục ngoại vực, đáng để kết bạn."  

"Thì ra là vậy."  

Tô Thương nghe xong, trong lòng cũng có nhiều phần kính phục Quân Vô Ưu, không ngờ người này lại không phải là một người tầm thường.  

"Tiểu thiếu gia, lúc nãy cùng cậu quyết đấu, tôi đã kìm hãm lại một phần lớn sức mạnh của mình, bây giờ thì để cậu xem xem thực lực thật sự của tôi nhé."  

Lúc này, Tây Môn Phong Vân nở một nụ cười, tiếp theo đó ánh mắt ông ta run lên.  

Vù!  

Trong chốc lát, một luồng uy thế kh ủng bố từ cơ thể ông ta phát ra bao phủ toàn bộ nơi đó...  

Kết đan đỉnh phong!  

Thực lực của Tây Môn Phong Vân so với ba người Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm còn cao hơn một cảnh giới nhỏ, ông ta đã đạt tới cảnh giới kết đan đỉnh phong rồi!  

Một mình ông ta lại có thể sánh ngang với Lục Quân Đình!  

Lúc trước.  

Tây Môn Phong Vân dùng tầng thứ 9 của tháp Hư Không, che giấu đi thực lực của mình, cho nên Tô Thương không hề phát hiện ra.  

Không chỉ có ông ta, Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, ba người này cũng giống như vậy.  

Theo lý mà nói, bọn họ đều dựa vào các mảnh vỡ của tháp Hư Không, mà Tô Thương chính là chủ nhân của tháp Hư Không, thì phải hoàn toàn có thể cảm nhận được. 
 
Chương 1512


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng mà.  

Các mảnh vỡ của tháp Hư Không mà bốn người bọn họ đang nắm giữ đã thoát khỏi tháp Hư Không lúc đầu rồi.  

Advertisement

Trước mắt mà nói, bốn mảnh vỡ của bốn tầng tháp Hư Không, mỗi một tầng đều là một vật chí bảo đơn độc.  

Lại thêm bốn người bọn họ đều cố ý che giấu thực lực, mà cảnh giới của mỗi người đều là cảnh giới kết đan hết rồi, bởi vậy Tô Thương không phát hiện ra được thì cũng bình thường thôi.  

Advertisement

"Lục Quân Đình, ông ở núi Côn Luân đủ lâu rồi đấy, hôm nay là ngày chết của ông!"  

Tây Môn Phong Vân sau khi bộc phát ra thực lực, mặt trầm như nước, trong ánh mắt lộ ra tia sát ý vô cùng mãnh liệt, trực tiếp lấy ra tầng thứ 9 của tháp Hư Không, nhằm thẳng Lục Quân Đình mà giết.  

"Ông vậy mà lại mạnh như vậy!"  

"Hừ, mấy tên trái đất đều toàn là một phương tâm địa gian xảo!"  

Sau khi cảm nhận được sự cường mạnh của Tây Môn Phong Vân, Lục Quân Đình hoàn toàn hoảng rồi, trong ánh mắt lộ ra vẻ kiêng kị, trong lòng liền nảy ra ý định trốn chạy, thế là ông ta xoay người tính chạy đi.  

"Đứng lại đó!"  

Nhưng Tây Môn Phong Vân làm sao có thể để ông ta rời đi được, lòng bàn tay ông ta được bao phủ bởi những tia sáng vàng, một chiêu đại từ đại bi chưởng từ Tây Môn Phong Vân vỗ xuống.  

Ngay sau đó.  

Tây Môn Phong Vân cầm trong tay tầng thứ 9 của tháp Hư Không, uy thế ngập trời, gia nhập cuộc chiến.  

Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, Tô Phù Dung, bốn người cùng ra tay, tăng nhanh thế tấn công.  

"Đáng chết!"  

Lục Quân Đình không nhịn được mở miệng chửi mắng, ông ta căn bản không thể chống đỡ lại được, vừa đánh vừa tiến gần đến cột ánh sáng do đại trận thiên nhiên hình thành.  

Mấy năm nay, ông ta vẫn luôn nghiên cứu đại trận thiên nhiên bảo vệ trái đất, mặc dù chưa nghiên cứu ra được nguyên do, nhưng trong lúc nhàn rỗi, ông ta cũng đã bày ra mấy trận pháp ở xung quanh cột ánh sáng này.  

Có trận pháp phòng ngự, cũng có trận pháp tấn công.  

Cho nên, Lục Quân Đình mới khẩn cấp muốn qua bên đó, một khi tới gần cột ánh sáng, thì ông ta có thể khởi động được trận pháp.  

Đến lúc đó, Lục Quân Đình tự tin hoàn toàn có thể trấn áp được năm người Tây Môn Phong Vân.  

"Ha ha, Lục Quân Đình, ông muốn đi khởi động trận pháp, dựa vào trận pháp mà g iết chết bọn tôi đúng không?"  

Tây Môn Phong Vân mặt âm trầm, nhếch miệng lên cười nhạo nói: "Ông cảm thấy có thể được sao?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1513


Ầm!  

Ầm!  

Advertisement

Ầm!  

Trong chốc lát, những dư âm của cuộc chiến giữa không trung tàn phá mọi thứ khắp nơi, sáu người càng đánh càng kịch liệt.  

Advertisement

Tô Thương, A Ly, Đoàn Khánh Sinh, Tây Môn Long Ngâm, thì ở dưới quan sát.  

Trong đó, hai mắt của A Ly thì tràn đầy phức tạp.  

Sự cường đại của đám người Tây Môn Phong Vân, càng k ích thích lòng hiếu thắng của A Ly, cô ấy hạ quyết tâm, nhất định phải mạnh hơn mới được!  

Đoàn Khánh Sinh thì không có gì đáng nói, anh ta đã trải qua tẩy rửa của kim quang, dựa vào thiên phú của anh ta bây giờ, chỉ cần cho anh ta thời gian thì anh ta sẽ nhanh chóng có thể đạt được cảnh giới võ tôn đỉnh phong, thậm chí còn cơ hội đột phá võ tôn, đạt tới cảnh giới võ thánh.  

Không chỉ có anh ta, mà mười người được Tô Thương ban tặng, sau khi trải qua tẩy rửa của kim quang, thiên phú đã được năng cao lên vô số lần so với lúc trước, trong thời gian ngắn đều sẽ có cơ hội thành võ thánh.  

"Lão tổ, ông ta...vậy mà là kết đan đỉnh phong..."  

Về phần Tây Môn Long Ngâm, càng nhìn thấy sự cường đại của Tây Môn Phong Vân, thì trong lòng anh ta càng hối hận.  

Sớm biết như vậy, anh ta tuyệt đối sẽ không lựa chọn phản bội lại lão tổ, đáng tiếc, có hối hận cũng đã muộn rồi.  

Sau khi cân nhắc thiệt hơn, Tây Môn Long Ngâm dự định sẽ nịnh nọt Tô Thương, hy vọng có thể bảo toàn được tính mạng của mình.  

"Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, ba người có mảnh vỡ của tháp Hư Không, thực lực so với cao thủ kết đan hậu kỳ bình thường mạnh hơn quá nhiều rồi."  

Tô Thương âm thầm phân tích nói: "Lại thêm dì Phù ở cảnh giới võ tôn hậu kỳ nữa, cho dù Tây Môn Phong Vân không có ra tay thì Lục Quân Đình cũng chỉ có thể ôm hận mà về thôi."  

"Nhưng mà bây giờ, có thêm sự trợ giúp của Tây Môn Phong Vân, trong vòng 200 hiệp, Lục Quân Đình chết là cái chắc."  

Dựa vào mắt nhìn của Tô Thương thì đã có thể thấy được kết quả của cuộc chiến này rồi.  

Sự việc quả thực tiến triển theo như những gì Tô Thương nói, trong vòng 100 chiêu, Lục Quân Đình đã bị Tô Thanh Y đánh ngã xuống đất.  

"Đồ chó, ngoại vực rộng lớn như vậy, còn không đủ chỗ cho mày sao, sao cứ phải chạy đến trái đất hả, đi chết đi!"  

Tô Chiến Long không hề khách khí, thừa thắng xông lên, nắm đấm to lớn được bao bọc bởi linh khí, uy nghiêm trút xuống.  

Ầm!  

Cùng với một tràng âm thanh vang lên, thì bụng của Lục Quân Đình liền bị một cú đấm xuyên thủng bụng tạo thành một lỗ thủng lớn.  

Máu đỏ tươi trong chớp mắt tuôn trào ra, đỏ thẫm mà yêu kiều, nhuộm đỏ cả một vạt đất.  

Lục Quân Đình lập tức tái nhợt mặt mày, vội vàng vận chuyển linh khí, phong bế miệng vết thương của mình lại.  

"Năm đó nếu như không phải đám ngoại vực tụi mày giật dây thì sao lại có cuộc đại biến ở núi Côn Luân, nợ máu phải dùng máu để trả lại!"  

Tô Bất Phàm mặt trầm như nước, nắm bắt cơ hội, nhanh chóng tiến lên, rồi bất ngờ kéo đứt cánh tay của Lục Quân Đình.  

"A!"  
 
Chương 1514


Lục Quân Đình kêu lên một tiếng thảm thiết, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Tô Bất Phàm, nhưng ông ta không dám đánh tiếp nữa, mà cố hết sức lao về phía cột ánh sáng đằng xa kia.  

"Trốn đi đâu!"  

Advertisement

Tô Bất Phàm vứt cánh tay của Lục Quân Đình đi, hừ lạnh một tiếng rồi đuổi theo phía sau.  

Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Phù Dung, cũng lao theo, từ bốn phương tám hướng vây quanh Lục Quân Đình.  

Advertisement

Về phần Tây Môn Phong Vân, ông ta đã đợi rất lâu rồi, giờ khắc này ông ta mới lấy ra tầng thứ 9 của tháp Hư Không.  

Vù!  

Sau một giây, mảnh vỡ tầng thứ 9 của tháp Hư Không, xuyên qua hư không, trong nháy mắt xuyên qua lồ ng ngực của Lục Quân Đình.  

Cùng lúc đó, sau khi xuyên thủng ngực của Lục Quân Đình, tầng thứ chín dưới sự khống chế của Tây Môn Phong Vân lại bay ngược trở lại.  

Vù!  

Vù!  

Vù!  

Cứ như thế, tầng thứ 9 của tháp Hư Không đã xuyên qua xuyên lại trên cơ thể của Lục Quân Đình đến mấy lần, chỉ vẻn vẹn hai, ba giây đồng hồ thôi thì cơ thể của Lục Quân Đình đã thủng cả trăm ngàn lỗ rồi.  

"Tôi...Tôi không phục!"  

"Lần này bốn người chúng ta đến trái đất, mỗi người đều có bản lĩnh của riêng mình, tôi mạnh nhất chính là trận pháp!"  

"Bản tôn chính là đại sự trận pháp tiếng tăm lừng lẫy ở ngoại vực, Viêm Long tiên đế sai tôi đến đây, là để nghiên cứu đại trận thiên nhiên của trái đất là đến từ đâu, muốn tôi phá giải nó, như thế thì các cao thủ của ngoại vực không cần kiêng dè gì nữa mà có thể tiến vào trái đất được rồi."  

Lục Quân Đình cảm nhận được mình sắp chết tới nơi rồi, mặt tràn đầy hối hận nói: "Bản tôn ở trên trình độ trận pháp, không ai có thể sánh được, Viêm Long tiên đế cũng phải nể mặt tôi mấy phần, nhưng bây giờ vậy mà lại chết trong tay bầy kiến hôi mấy người...Tôi hận quá!"  

"Nếu như ở trong trận pháp của tôi, nếu như không phải bị thiên đạo pháp tắc áp chế,  thì mấy người tính là cái gì chứ, bản tôn...Ặc!"  

Lục Quân Đình còn muốn nói gì nữa, nhưng đáng tiếc, chưa kịp nói xong, thì cơ thể của ông ta đã vỡ vụn như thủy tinh, nứt ra và nổ tung thành một đám sương mù máu bắn tung tóe đầy trời...  

"Chết chưa hết tội!"  

Tô Phù Dung nhìn thấy vậy, giọng điệu lạnh lùng nói.  

Tây Môn Phong Vân, Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, bốn người cũng thu hồi lại các mảnh vỡ của tháp Hư Không, thoát khỏi trạng thái chiến đấu, chậm rãi bước về phía Tô Thương.  

Nhưng mà lúc này, sau lưng bọn họ, bỗng nhiên có một luồng ánh sáng màu vàng dần dần hình thành, dựa vào tốc độ sét đánh bay thẳng lên không trung.  

"Ha ha!"  

"Trạng thái tàn hồn, mà còn muốn chạy sao?"  

Tô Thương thần thức kinh người, đương nhiên đã nhận ra, anh nhếch miệng lên cười nhạo, sau đó anh liền giơ tay phải của mình lên, thản nhiên nói: "Câu hồn!"  

Vù! 
 
Chương 1515


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong chốc lát, một lực hút kh ủng bố đột nhiên xuất hiện, nhắm chính xác về phía luồng ánh sáng vàng trên kia mà hút.  

"A!"  

Advertisement

Luồng ánh sáng vàng này chính là hồn phách của Lục Quân Đình, lúc này đang kêu la tha thảm thiết không ngừng, nỗ lực chống lại Tô Thương.  

Cảnh giới chân chính của Lục Quân Đình hoàn toàn không phải là kết đan đỉnh phong, thực lực của ông ta trước khi tới trái đất thậm chí đã vượt qua cả cảnh giới nguyên anh.  

Advertisement

Nhưng mà.  

Sau khi đến trái đất, chịu sự ảnh hưởng của trận pháp bảo vệ của trái đất cho nên chỉ có thể ở lại cảnh giới nguyên anh.  

Về sau, ông ta lại bị đại nhân vật phi thường kia chém cho một đao, trực tiếp biến thành kết đan đỉnh phong.  

Bởi vậy, sức mạnh linh hồn của Lục Quân Đình, vượt xa các cao thủ kết đan đỉnh phong bình thường khác.  

Sau khi ông ta nhận ra bản thân mình không phải là đối thủ của đám người Tây Môn Phong Vân thì liền nghĩ ra cách để trốn chạy.  

Đó chính là từ bỏ cái cơ thể này, dựa vào sức mạnh linh hồn mà trốn đi, ngày sau lại nghĩ cách mượn cơ thể để mà trọng sinh.  

Nhưng mà Lục Quân Đình tuyệt đối không ngờ tới chính là Tô Thương sớm đã nhìn ra suy nghĩ của ông ta rồi, cho nên anh vẫn luôn đứng ở một bên để chờ đợi.  

"Hậu nhân nhà họ Tô!"  

Lúc này, Lục Quân Đình nhìn thấy linh hồn của mình không tự chủ được mà tiến về phía Tô Thương, lập tức bị dọa cho sợ hãi, ông ta dựa vào trạng thái của linh hồn mở miệng nói: "Cậu, cậu muốn làm gì tôi!"  

"Chỉ là chút thủ đoạn nhỏ để câu hồn phách của ông mà thôi."  

Tô Thương vừa tăng cường cường độ câu hồn, vừa cười đùa nói: "Ông yên tâm, tôi sẽ giữ lại hồn phách của ông, vì còn có lúc cần dùng đến nó, cho nên tạm thời tôi sẽ không khiến cho ông hồn phi phách tán đâu, do đó ông tốt nhất nên ngoan ngoãn mà lại đây đi."  

"Hừ!"  

"Bản tôn ở ngoại vực, sớm đã vượt lên cảnh giới nguyên anh rồi, lại là đại sư trận pháp, sức mạnh linh hồn vượt qua người thường, cậu muốn câu hồn phách của tôi, đúng là suy nghĩ viển vông mà..."  

Lục Quân Đình đang nói thì phát hiện ra mình đang tiến nhanh về phía Tô Thương, rất nhanh thôi sẽ nằm trong tay của Tô Thương rồi.  

Bởi vậy, Lục Quân Đình cũng không nhiều lời nữa, mà vội vàng vận chuyển công pháp chống lại sự khống chế của Tô Thương.  

"Ha ha, rất nhanh thôi ông sẽ không còn phách lối được nữa đâu."  

Tô Thương nhếch miệng lên, nhìn chằm chằm vào hồn phách của Lục Quân Đình, ánh mắt run lên nói: "Tới đây cho tôi!"  

Vù!  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1516


Tô Thương thấy vậy, nảy ý nghĩ một cái, đem hồn phách của Lục Quân Đình thu vào tầng thứ nhất của tháp Hư Không.  

Vốn dĩ.  

Advertisement

Tô Thương có thể khiến cho Lục Quân Đình hồn phi phách tán, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.  

Nhưng anh không làm như vậy, mà quyết định lưu giữ lại hồn phách của Lục Quân Đình, dự định hỏi ông ta một số tin tức hữu ích.  

Advertisement

Nếu như Lục Quân Đình không nói thì Tô Thương cũng không ngại vận dụng một thủ đoạn vô nhân đạo: Lục soát linh hồn!  

Một khi thi triển lục soát linh hồn thì Tô Thương có thể thấy được tất cả các ký ức của Lục Quân Đình, nhờ đó mà biết được mục đích của các tiên đế ngoại vực.  

Lúc trước.  

Tô Thương chưa bao giờ sử dụng đến thủ đoạn lục soát linh hồn không phải vì anh không muốn dùng, mà chính là vì thực lực của anh không đủ.  

Lục soát linh hồn không phải là một thủ đoạn nhỏ, không có một lượng linh khí nhất định chống đỡ thì căn bản không có cách gì thực hiện được.  

Nhưng mà, cũng may Tô Thương đã trúc cơ thành công rồi.  

Mặc dù như thế thì Tô Thương cũng không thể lục soát quá nhiều cảnh giới của đối phương.  

Kết đan, đã là cực hạn của Tô Thương bây giờ rồi.  

Nhưng sức mạnh linh hồn của Lục Quân Đình đã vượt xa kết đan, thậm chí còn vượt qua cả nguyên anh, cho nên Tô Thương không có sức mạnh đó.  

Nhưng mà, Tô Thương lại có tháp Hư Không.  

Bên trong tháp Hư Không, Tô Thương là bất khả chiến bại, trừ khi đạt tới mức có thể xé nát không gian bằng tay không, nếu không thì ngay cả linh hồn nguyên anh cũng không thể phá vỡ tháp Hư Không được, lại càng không thể làm gì được Tô Thương.  

"Tiểu thiếu gia, là do tôi sơ suất, không chú ý đến hồn phách của Lục Quân Đình."  

Lúc này, năm người Tây Môn Phong Vân chạy tới, trong đó Tây Môn Phong Vân nhìn Tô Thương, cung kính nói: "Cũng may còn có cậu, nếu không lại để ông ta chạy thoát rồi."  

"Không cần tự trách mình, mọi người đã làm rất tốt rồi." Tô Thương nở nụ cười nói.  

"Vâng."  

Tây Môn Phong Vân đáp lại, sau đó bỗng nhiên ông ta nhớ ra một chuyện, bèn nói: "Lúc nãy Lục Quân Đình có nhắc đến Viêm Long tiên đế, haiz, chắc hẳn Viêm Long tiên đế này chính là một trong ba tiên đế của ngoại vực nhỉ."  

"Một tên Lục Quân Đình nhỏ nhoi mà đã khó giải quyết như vậy rồi, không biết ngoại vực còn có bao nhiêu cao thủ nữa, cảnh giới tiên đế trong truyền thuyết lại mạnh như nào chứ, haiz."  

Nói đến lời cuối cùng, Tây Môn Phong Vân thở dài một hơi, đứng ở một bên, không nói lời nào nữa.  

Nhưng mà.  

Tô Thương sắc mặt ngưng trọng, trong mắt hiện lên một tia sát ý mãnh liệt.  

Viêm Long tiên đế!  

Ở kiếp trước, anh tiến vào địa ngục Cửu U, cũng không phải là cam tâm tình nguyện mà chính là bị mấy tên tiên đế kia ép. 
 
Chương 1517


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong chuyện đó cũng có phần của Viêm Long tiên đế!  

Viên Long tiên đế đến từ yêu tộc, cũng không phải là loài người, nhưng anh ta lại có tình cảm với Thanh Hoàng nữ đế.  

Advertisement

Mà Tô Thương, lại có quan hệ không rõ ràng với Thanh Hoàng nữ đế, khiến cho Viêm Long tiến đế tức giận.  

Advertisement

Viêm Long tiên đế thành đế khá sớm, sau khi cơ thể hóa thành rồng, thì lực chiến đấu càng khiến người ta kinh sợ.  

Năm đó, ông ta cùng mấy người tiên đế loài người cùng thực hiện một cuộc truy sát Tô Thương.  

Tô Thương hoảng hốt chạy bừa, mới chạy đến địa ngục Cửu U, sau đó anh liền chìm vào giấc ngủ hết mấy vạn năm.  

Trong lúc đó, linh lực của Tô Thương bị địa ngục Cửu U từng giờ từng phút nuốt chửng, suy nhược vô cùng.  

Cứ như vậy bị mài mòn cho đến chết chi bằng cho nó nổ tung một trận, cuối cùng Tô Thương lựa chọn tự nổ tung cơ thể của mình, san bằng địa ngục Cửu U.  

Ai mà ngờ linh hồn anh lại mượn cơ thể để trọng sinh, hơn nữa bản thân còn đạt được Cửu U Trấn Ngục Quyết mà biết bao người tu chân tha thiết có được.  

Có lẽ, đây chính là ở trong họa có phúc.  

Nhưng, Tô Thương vẫn luôn ghi nhớ trong lòng tên Viêm Long tiên đế cùng với đám vây cánh của anh ta, một tên cũng sẽ không tha!  

"Ha ha, Viêm Long tiên đế, không ngờ anh chính là một trong ba đại tiên đế mưu đồ chiếm trái đất."  

Tô Thương khẽ híp hai mắt lại, trong đôi mắt lóe lên tia sát ý: "Rất tốt, Viêm Long tiên đế, ở kiếp này, tôi sẽ lột da anh ra thành từng mảnh, khiến anh phải phủ phục dưới chân của tôi, ngọ nguậy như một con rệp!"  

Lần đầu tiên đám người A Ly, Đoàn Khánh Sinh, Tây Môn Long Ngâm, Tây Môn Phong Vân nhìn thấy Tô Thương tức giận như thế.  

Mặc dù không biết tại sao, nhưng cũng không ai dám mở miệng hỏi.  

"Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, bây giờ có thể dọn dẹp rác rưởi được rồi, tất cả những người ở núi Côn Luân có liên quan đến ngoại vực sẽ bị xóa sổ!"  

"Từ nay trở đi, núi Côn Luân trở về lại sự quản lý của nhà họ Tô, không cho phép bất kỳ kẻ nào tiến đến gần nửa bước, nếu không, gi ết chết không tha!"  

Tô Thương lấy lại tinh thần, thản nhiên phân phó nói: "Tây Môn Phong Vân, dẫn tôi lên núi Côn Luân, tôi muốn nhìn một chút...tinh không cổ lộ!"  

...  

Cùng lúc đó.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1518


Một bên khác.  

Ở Núi Côn Luân.  

Advertisement

Ba người Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, đã nhận lệnh xuống núi Côn Luân tiến hành một cuộc tàn sát lớn.   

Một trăm năm nay, người ngoài cứ tưởng rằng, Tây Môn Phong Vân cai trị núi Côn Luân.   

Advertisement

Nhưng trên thực tế, Tây Môn Phong Vân cũng không có tiếng nói ở núi Côn Luân, người thực sự cai trị núi Côn Luân, chính là tam đại cổ tộc Đông Phương, Đoan Mộc, Hạ Hầu.  

Đến tận bây giờ, Tây Môn Phong Vân cẩn thận từng li từng tí một, mỗi một bước đi như giẫm lên lớp băng mỏng, bởi vì ông ta không hề tin tưởng bất cứ kẻ nào hết, cho nên từ trước đến nay vẫn luôn lén lút bồi dưỡng sức mạnh của riêng mình ở núi Côn Luân.  

Do đó.  

Toàn bộ núi Côn Luân, ngoại trừ ba vị sư huynh đồng môn Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm này ra, thì cũng không có người của Tây Môn Phong Vân nữa.    

Đến cả con ruột, cháu ruột của ông ta, cũng chưa bao giờ được nhắc đến một câu nào.   

Không còn cách nào khác, người phụ nữ mà Tây Môn Phong Vân yêu nhất chính là Thích phu nhân, đáng tiếc đã bị cổ tộc hại chết, hơn nữa Thích phu nhân cũng không để lại cho ông ta một đứa con nào.   

Người duy nhất sinh con cho Tây Môn Phong Vân, chính là người đàn bà do cổ tộc tiến cử.   

Người phụ nữ kia, trong người có một nửa dòng máu ngoại vực, chi nên Tây Môn Phong Vân vẫn không thể tin được bà ta, ngay cả hai đứa con mà bà ta sinh ra, thì Tây Môn Phong Vân cũng không tin.   

Cho nên.  

Đối với Tây Môn Phong Vân mà nói, thì Tây Môn Hổ Tiếu và Tây Môn Long Ngâm, cũng không phải máu mủ của mình.  

Cho dù trong người hai người họ có mang dòng máu của của ông ta, thì cũng không đáng tin.    

Trong đó.  

Tên Tây Môn Hổ Tiếu này, việc thiện thì không làm, mà cứ chỉ thích làm mấy chuyện ác. Cậu ta thường xuyên bắt nạt con gái, sau đó còn khiến cho hài cốt của đối phương mất tích luôn.   

Tây Môn Phong Vân đã muốn phế bỏ Tây Môn Hổ Tiếu từ lâu rồi, nhưng trong cổ tộc vẫn có người bảo vệ cậu ta, nên ông ta mới không ra tay.   

Đây cũng là lí do vì sao, sau khi Tô Thương giết Tây Môn Hổ Tiếu ở trước mặt mọi người, mà Tây Môn Phong Vân chỉ tỏ ra vẻ tức giận,  chứ không ra tay.   

Còn về Tây Môn Long Ngâm...  

Đến bây giờ, Tây Môn Phong Vân cũng không thực sự coi trọng người đời sau này.   

Tây Môn Long Ngâm cố ý giả bộ như thích Lan Diệu Y, giả bộ điên cuồng vì cô ta, nhưng mục đích chính là để tạo ra điểm yếu, khiến cho các thiên tài của các tông phái lớn không nhắm vào anh ta.  

Điều này, Tây Môn Phong Vân cũng biết, nên ông ta cũng giúp cho Tây Môn Long Ngâm một vài lần.    

Nhưng Tây Môn Phong Vân lại không ngờ rằng đứa cháu đời sau mà ông ta cảm thấy được nhất, lại là một tên tiểu nhân phản bội lại tổ tông của mình.  
 
Chương 1519


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói tóm lại.  

Trên núi Côn Luân, dường như không có thế lực của Tây Môn Phong Vân, tất cả mọi thế lực đều bị tam đại cổ tộc thâu tóm.   

Advertisement

Nhưng trong đó, có một số người làm phụ trách quét dọn vệ sinh, giặt quần áo nấu cơm, không phải người cổ tộc, mà chính là người dân ở gần đó.   

Vì vậy.  

Advertisement

Ba người bọn Tô Thanh Y ra tay, cũng giết được hơn một nửa người ở núi Côn Luân, họ chỉ để lại vài người bình thường, để bảo đảm núi Côn Luân vẫn hoạt động được.   

Còn Tây Môn Long ngâm, thì bị Tô Thương phong ấn thực lực, rồi cho Đoàn Khánh Sinh giam lại.   

Tây Môn Long Ngâm đã đặt chân đến cảnh giới võ tôn, so với kết đan, nếu thực sự đánh nhau, thì Tô Thương sẽ không phải là đối thủ của anh ta, chứ đừng nhắc đến suy nghĩ phong ấn thực lực.   

Nhưng đừng quên, Tô Thương là cậu chủ của Tây Môn Long Ngâm, và hai người đã kí kết khế ước linh hồn.   

Đừng nói Tây Môn Long Ngâm là võ tôn, cho dù anh ta có biến thành võ thánh, võ thần, thì vẫn bị Tô Thương khống chế như trước thôi, chỉ cần Tô Thương muốn là có thể khiến cho anh ta ngã rạp xuống mặt đất, đương nhiên là có thể phong ấn được sức lực của anh ta rồi..  

Ban đầu.   

Tô Thương định lợi dụng Tây Môn Long ngâm, đi sát hại các tông phái lớn năm đó đã vây hãm núi Côn Luân, ít nhất có thể giết được hết những người đã ra tay lúc đó.   

Đợi đến khi Tây Môn Long Ngâm hết giá trị lợi dụng, sẽ giết anh ta, để chấm dứt hậu hoạn.  

Nhưng bây giờ, biết được Tây Môn Phong Vân chịu nhục cho nhà họ Tô, gánh vác trên mình tiếng xấu hàng trăm năm nay, nên Tô Thương từ bỏ ý nghĩ này.  

Tây Môn Phong Vân là công thần, và cũng là trung thần của nhà họ Tô, mà Tây Môn Long Ngâm lại là người đời sau duy nhất của ông ta, Tô Thương suy đi nghĩ lại, rồi đưa ra quyết định một lần nữa đó là không xử lý Tây Môn Long Ngâm, tránh cho lão công thần tuyệt hậu.  

Bây giờ.   

Ba người Tô Thương, A Ly, Tô Phù Dung, dưới sự dẫn đầu của Tây Môn Phong Vân, cùng nhau đi đến cửa vào của Tinh Không Cổ Lộ.   

“Đây chính là Tinh Không Cổ Lộ à.”  

Tô Thương đứng dưới trụ ánh sáng, rồi ngẩng đầu nhìn lên.  

Trụ sáng này che kín hết những ngôi sao, nếu nhìn bằng mắt thường thì không thể nào thấy rõ được. Trụ sáng này xuyên qua biển trời, thông thẳng đến Cửu Thiên luôn.   

Mà phía dưới cùng, lại có một cái cửa vào, cao ba mét, chiều rộng không đến hai mét, mỗi một lần chỉ có một người đi qua.   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1520


Tây Môn Phong Vân nói tiếp: “Bên ngoài có đồn rằng, bọn họ nói người tu chân từ cảnh giới kết đan đến ngoại vực, sẽ nhận  được sự tôn trọng rất lớn, được các tông phái gia tộc bên đó, coi như là khách quý, do đó cũng thu được kha khá nguồn tài nguyên dùng mãi cũng không hết, đột phá thì đơn giản như uống nước vậy.”   

“Còn nữa, trái đất của chúng ta linh khí thì cạn kiệt, và chỉ có một ít linh thạch hạ phẩm, nhưng ngoại vực, thì có linh thạch trung phẩm, linh thạch thượng phẩm, thậm chí là linh thạch cực phẩm, có thể hỗ trợ tu luyện.”  

Advertisement

Tây Môn Phong Vân tiếp tục nói: “Ngoài những lời đồn này ra, người tu chân ở trái đất còn nghi ngờ, những vẫn có người không chịu được những lời mê hoặc kia, mà đã bước vào Tinh Không Cổ Lộ, để đến ngoại vực.”  

“Người tu chân ở trái đất, được tôn sùng là khách quý sao?”  

Advertisement

Tô Thương nghe vậy, bỗng lạnh lùng cười nói: “Đúng là trò cười, cá lớn nuốt cá bé là quy tắc vĩnh viễn của của giới tu chân.”   

“Linh khí ở ngoại vực rất dồi dào, rất thích hợp để tu chân, vị khách nào có tố chất, đại đa số đều là được sự dạy dỗ rất tốt từ nhỏ, nên cảnh giới cũng thăng cấp thấy rõ.”   

“Theo tôi được biết thì, người tu chân thực sự rất thích hợp với ngoại vực, có người tu chân không đến trăm tuổi, đã có thể đánh vỡ được kim đan ngưng kết nguyên anh, trong vòng một ngàn tuổi, sẽ có người luyện khí ngưng thần rồi đặt chân đến cảnh giới hóa thần.”   

Tô Thương nói tiếp: “Người tu chân của trái đất, xuyên qua Tinh Không Cổ Lộ để đến ngoại vực, cũng chỉ là vì cảnh giới kết đan, còn không có nơi nương tựa, trong mắt bọn họ đó chính là một con cá được đặt trên mặt thớt, chờ bọn người kia thịt bỏ, lại còn nói là khách quý, nói đùa cái gì thế vậy!”  

“Tây Môn Phong Vân, Tinh Không Cổ Lộ đã tồn tại được nhiều năm, trôi qua bao nhiêu năm như thế, thì có bao nhiêu người đến ngoại vực vậy?” Bỗng nhiên, Tô Thương tò mò hỏi.  

“Tôi không rõ nữa.”   

Tây Môn Phong Vân lắc đầu nói: “Trước khi tôi tiếp quản núi Côn Luân, tôi cũng không rõ là có bao nhiêu người bước vào Tinh Không Cổ Lộ nữa.”    

“Nhưng sau khi tôi tiếp quản, mỗi một người đến đây để muốn đi đến Tinh Không Cổ Lộ, tôi đều ghi chép lại hết, 87... Không, tổng cộng có 88 tên.”  

Tây Môn Phong Vân giống như nghĩ đến một chuyện đau lòng nào đó, thở dài một hơi, buồn bã ủ rũ nói: “87 người được ghi lại này, thì có một người là do tôi đưa vào, mà chưa từng ghi lại.”   

“Hả?”   

Tô Thương nghe thấy vậy, để lộ ra vẻ tò mò, bèn hỏi dò hỏi: “Nhìn ông rất có vẻ rất buồn, có chuyện gì xảy ra vậy, người kia là ai thế, có tiện nói ra không, nếu không tiện nói thì thôi vậy.”   

“Ha ha, chuyện đã trôi qua lâu như vậy rồi, điều này có gì mà không thể nói chứ.”  

Tây Môn Phong Vân hít sâu một hơi, nở một nụ cười, rồi nói ra: “Người kia, chính là... Thích phu nhân.”  

“Năm đó khi tôi ra ngoài, tam đại cổ tộc đã phái người đến Côn Luân, bí mật ra tay đánh trọng thương Thích phu nhân.”  

Nhắc đến chuyện này, trong mắt Tây Môn Phong Vân hiện ra ngọn lửa giận dữ ngút trời, nghiến răng nói: “Vốn dĩ, bọn chúng có thể giế t chết Thích phu nhân, nhưng bọn chúng lại không làm thế, chúng cố ý giữ lại cho bà ấy chút hơi thở cuối cùng, rồi đợi tôi trở về, để tôi tận mắt chứng kiến khí tức của Thích phu nhân dần biến mất.”   

“Mục đích của bọn chúng, không phải là giết Thích phu nhân, mà chính là muốn khiêu khích tôi!”   

Trong mắt Tây Môn Phong Vân rưng rưng nước mắt, nói tiếp: “Mà khi tôi trở về, Thích phu nhân đã hấp hối, hết cách cứu chữa rồi.”
 
Chương 1521


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Bà ấy biết mục đích của những người kia, nhưng lại không thể làm trái lại ý muốn của bọn người kia được, vì... Thích phu nhân muốn gặp tôi một lần cuối.”  

Nhớ lại chuyện cũ, Tây Môn Phong Vân vô cùng đau lòng, ủ rũ nói: “Đúng như những gì bọn chúng nghĩ, cho dù tôi có dùng hết mọi thủ đoạn, mọi dược liệu quý mà sư tôn thu thập được đi chăng nữa, thì cũng không thể cứu sống được Thích phu nhân.”  

Advertisement

Tây Môn Phong Vân thở dài một hơi nói: “Đến cuối cùng, Thích phu nhân không muốn để cho tôi nhìn tận mắt thấy bà ấy chết, nên đã muốn tôi đưa bà ấy vào Tinh Không Cổ Lộ.”   

Advertisement

“Cuối cùng, bà ấy đã bước vào Tinh Không Cổ Lộ, hoàn toàn tách biệt với tôi.”   

Tây Môn Phong Vân hít sâu một hơi, gắng hết sức kiềm chế nước mắt của mình, bình tĩnh lại rồi nói: “Hơn mười năm đã trôi qua, chắc hẳn dung nhan đã từng nghiêng nước nghiêng thành kia, nay đã biến thành Hồng Phấn Khô Lâu* rồi, có lẽ, đây chính là nơi trở về của bà ấy.”  

* Ý chỉ những người con gái có một vẻ ngoài tuyệt đẹp, nhưng sau khi chết đi, cuối cùng cũng chỉ còn lại hũ xương cốt, rồi hóa thành cát bụi mà thôi.  

“Xin lỗi, đã khiến ông nhớ lại những chuyện đau lòng rồi.” Nghe xong toàn bộ câu chuyện, Tô Thương liền an ủi.  

“Tiểu thiếu gia khách sáo quá, tôi đã buông bỏ được từ lâu rồi.”   

Tây Môn Phong Vân dừng lại một lát, sau đó nhìn về phía Tinh Không Cổ Lộ, ánh mắt thâm tình nói: “Đợi sau khi xử lý xong chuyện bên này, tôi sẽ đến Tinh Không Cổ Lộ, tìm Thích phu nhân về.”   

“Dù là chỉ là một bộ xương khô, thì tôi cũng phải đưa bà ấy về, lá rụng về cội mà.”  

Có thể nhìn ra được, tình cảm của Tây Môn Phong Vân đối Thích phu nhân vô cùng sâu sắc. Dù đã trôi qua mấy chục năm rồi, mà vẫn nhớ mãi không quên.   

“Chia buồn với ông.”   

Đối với chuyện này, Tô Thương chỉ có thể an ủi một chút, sau đó nói sang chuyện khác: “Ông cũng đã biết con đường Tinh Không Cổ Lộ này rồi, vậy cuối cùng nó sẽ thông đến nơi nào thế?”  

“Tôi không biết.”  

Tây Môn Phong Vân lắc đầu, rồi nói: “Một trăm năm nay, tôi đưa hơn tám mươi người tu chân đi đến đấy, nhưng không có ai trở về được cả.”   

“Nhưng rất nhiều năm trước, có người tu chân ở trái đất, trở về từ ngoại vực, đúng là thực lực đã tăng lên rất nhiều.”   

Tây Môn Phong Vân nói tiếp: “Trong truyền thuyết, có một cái danh xưng là Huyết Ma của trái đất, đã bước vào Tinh Không Cổ Lộ, khi trở về, đã trở thành cao thủ đúng chuẩn tiên đế.”   

“Nhưng đây chỉ là chuyện của rất nhiều năm về trước, sau này tên Huyết Ma kia, cũng đã mai danh ẩn tích, chuyện này thật giả lẫn lộn không thể nào tin được.”  

Tây Môn Phong Vân tiếp tục nói: “Có người nói, cái tên Huyết Ma kia vốn là một chiến sĩ luyện khí thời tiền Tần, ngay khi lúc tiên đế sắp cai quản cánh cổng thời không, đã có ý đồ muốn đưa tên đó sang ngoại vực rồi.”   

“Nhưng Huyết Ma đã giấu đi thực lực, chứ thực lực của ông ta không hề yếu chút nào, tiên đế ngoại vực đã đến trái đất, nhưng không thể phát huy hết toàn bộ thực lực, nên hơi khó để giải quyết việc, và cũng không thể tìm được ông ta.”   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom