Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1402


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ông ta có thứ cần thiết phải bảo vệ, sơn chủ Thạch, cố lên, tôi tin ông nhất định có thể làm được!”  

“Nhanh nhanh, chưa đến một phút nữa, là Tô Thương thành công rồi!”  

Advertisement

...  

Nhóm người hóng chuyện ở hiện trường, tất cả đều bị sự cố chấp của Thạch Hạo Hãn làm cho cảm động, căng thẳng quan sát sự thay đổi phía trước.   

Advertisement

Cùng lúc đó!  

Quân Vô Ưu chiến đấu với A ly, cuộc chiến vẫn đang trong tình thế dầu sôi lửa bỏng như trước.   

Lúc trước, A Ly đã sử dụng hết toàn bộ sức mạnh, muốn xóa sổ Quân Vô Ưu, để qua bảo vệ cho Tô Thương, nhưng Quân Vô Ưu lại không cho cô ấy cơ hội này.  

Bây giờ.   

Quân Vô Ưu nhìn thấy Nam Cung Dận đánh mãi không xong, đại trận lập tức mở ra rồi, nên trong lòng có chút lo lắng, vì vậy cũng  muốn qua trợ giúp Nam Cung Dận.  

Nhưng sao A Ly có thể khoanh tay đứng nhìn được, đột nhiên cô ấy tăng thế tấn công nhanh một chút, để Quân Vô Ưu không thể ra tay trợ giúp được.   

Một bên khác.  

Cuộc chiến của đám người Nhà họ Tây và đám người Đông Phương Diệu, cũng chuẩn bị kết thúc rồi.  

Lần này, nhà họ Tây có đến gần trăm tên cao thủ trúc cơ, tuy thực lực đơn lẻ không bằng mấy người Hạ Hầu Ấn, nhưng lại đánh thắng được rất nhiều người.   

Lúc này, mấy người Hạ Hầu Ấn liên tục thất bại, ngoại trừ Hạ Hầu Ấn ra, thì mấy người khác đều bị đánh bại rồi.  

Thậm chí bản thân Hạ Hầu Ấn, cũng bị thương nặng trên người, cuối cùng ông ta nhìn qua xung quanh, lựa chọn chạy trốn.  

Chỉ thấy ông ta chống Mộc Dương tán lên, dẫn theo thế hệ sau Hạ Hầu Kiệt, nhún  người bay ra khỏi núi Võ Đang.  

“Đáng chết!”  

Đông Phương Diệu thấy vậy, tức giận đến nỗi chửi ầm lên, đáng tiếc, hai người bọn Hạ Hầu Ấn đã đi xa rồi.  

Hơn nữa.   

Ông ta dẫn đầu mấy người, cũng bị cha con Tây Lạc Diệp đánh bại, chỉ có ông ta là chưa ngã xuống thôi.  

Ầm!  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1403


Giải quyết mấy người Đông Phương Diệu, ánh mắt Tây Lạc Diệp dừng lại trên người Nam Cung Dận, phát hiện ra đối phương đã tiến đến cảnh giới giả đan rồi, nên không tiến lên phía trước nữa.    

“Cảnh giới giả đan à!”  

Advertisement

Tây Lạc Diệp lắc đầu gượng cười, thể hiện ra sự kiêng dè, tự lẩm bẩm: “Không ngờ lão già Nam Cung Dận này, lại tiến vào cảnh giới giả đan rồi, ôi, Tô Thương, chuyện hôm nay, thì phải xem vào số phận của cậu vậy.”   

“Cha, cảnh giới giả đan rất khó để đặt chân tới à, tại sao cha không đặt chân đến  cảnh giới này?” Tây Phương Sáng đứng bên cạnh tò mò hỏi.   

Advertisement

“Điều này thì phải xem tình huống đã.”  

Tây Lạc Diệp thành thực đáp lại: “Đặt chân đến trúc cơ đỉnh phong nhiều năm, căn cơ vững chắc, thì có thể đột phá đến cảnh giới kết đan rồi ạ.”  

“Chẳng qua mọi người đều biết, cảnh giới kết đan cảnh sẽ bị mấy mấy cái không rõ ràng quấy nhiễu, đau đầu đến nỗi không muốn sống nữa, chỉ có bước vào tinh không cổ lộ của Côn Luân, để rời khỏi trái đất, mới có thể tránh những thứ không rõ ràng đó quấy nhiễu.”   

“Nhưng điểm cuối của Tinh Không Cổ Lộ, rốt cuộc là gì, thì không ai biết được, bởi vậy, thông thường là người tu chân ở trái đất, dường như không có người muốn đặt chân đến Tinh Không Cổ, chính là vì nguyên nhân này, rất nhiều người tu chân cảnh giới kết đan có thể, cố chấp đạt được các cảnh giới, nhưng lại không muốn kết đan.”   

Tây Lạc Diệp tiếp tục nói: “Nam Cung Dận, chính là một trong số đó, ông ta ở cảnh giới trúc cơ đỉnh phong nhiều năm, có thể kết đan từ lâu rồi, nhưng cuối cùng lại không dám.”   

“Còn về cảnh giới giả đan, thì cần phải có một ngoại lực, đánh vỡ Kim Đan, đương nhiên, nếu như bản thân đủ mạnh, tâm địa độc ác, thì chính mình cũng có thể đánh vỡ được Kim Đan.”  

“Nhưng điều này vô cùng khó, cho nên bình thường cũng phải cần một người hỗ trợ có một thực lực vô cùng lớn mạnh.”   

Tây Lạc Diệp nói tiếp: “Trừ cái đó ra, còn cần một lượng lớn của cải, ví dụ như linh thạch, dược liệu, tất cả những thứ chứa đựng linh khí.”   

“Không có một lượng lớn của cải, sau khi Kim Đan vỡ vụn, Nam Cung Dận chắc chắn phải chết.”  

Tây Lạc Diệp thản nhiên nói: “Dựa vào thực lực nhà họ Nam Cung, hai điều kiện này đương nhiên toàn có thể thỏa mãn, ông ta đặt chân đến cảnh giới giả đan, cũng hợp tình hợp lý.”  

“Nếu không phải lão tổ tông nhà họ Tây chúng ta biến mất hai mươi năm, thì cha cũng đặt chân đến cảnh giới kết đan từ lâu rồi, ngoại trừ lão tổ tông ra, thì nhà họ Tây không có ai có thể thay cha đánh vỡ Kim Đan được.” Tây Lạc Diệp nói.   

“Cảnh giới giả đan mạnh như vậy, nếu như bồi dưỡng mấy tên giả đan nhiều một chút, chẳng phải có thể thống nhất được cổ tộc rồi sao?” Tây Phương Sáng hỏi dò.    

“Con nghĩ nhiều rồi, cho dù nhà họ Tây tích trữ của cải nhiều năm, nhiều lắm chỉ có thể tạo ra được bốn năm tên giả đan thôi.”  

Tây Lạc Diệp gượng cười nói: “Huống hồ, con cho rằng các cổ tộc khác, không có cảnh giới giả đan sao?”   

“Thì ra là thế.”  

Tây Phương Sáng khẽ gật đầu như đã hiểu.  

...  

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.  

Giờ phút này..  

Thấy chỉ còn mấy giây cuối cùng nữa, trong lòng Nam Cung Dận vô cùng lo lắng, rốt cuộc có bắt được Thạch Hạo Hãn không đây.  

Lúc này Thạch Hạo Hãn, nằm rạp trên mặt đất, không đứng dậy nổi nữa, đôi mắt hơi khép lại, lộ ra vẻ cạn kiệt sức lực vô cùng, ông ta sắp ở ranh giới của cái chết rồi.  

“Thạch Hạo Hãn, ông làm hỏng chuyện tốt của tôi, tôi muốn ông phải chết!”
 
Chương 1404


Nam Cung Dận lên cơn giận dữ, lập tức điều động toàn bộ linh lực trên cơ thể, định xuất ra một cú tấn công cuối cùng.    

Ầm ầm”  

Advertisement

Nhưng chính lúc này, Tô Thương ngồi khoanh chân ở bên trong luồng ánh sáng, mở mắt.  

Ánh mắt sắc bén, giống như là sẽ tan ánh sáng của màn đêm tối, khí thế vô cùng kinh khủng, trong nháy mắt đã bao phủ khắp hiện trường!    

Liên quan tới đại trận cải biến giới luyện võ, được mở ra rồi!   

Advertisement

Ngũ hành Liên Hoàn Trận của núi Võ Đang, trong lúc Tô Thương mở mắt, bỗng chốc, khởi động!  

Giờ phút này, Ngũ hành Liên Hoàn Trận dưới sự nắm quyền của Tô Thương, đã nắm giữ được tất cả các thế lực của núi Võ Đang, khí tức như vực sâu biển lớn!  

Đại trận cải biến giới luyện võ, bắt đầu!  

Ngũ hành liên hoàn trận, bắt đầu!  

Trong khoảnh khắc, Tô Thương ở trên đài cao đứng dậy, bức màn ánh sáng màu vàng bao quanh đài cao đã tiêu tán đi mất.  

Mà quanh người anh lại tản ra hào quang sáng chói, vô cùng lóa mắt, nhìn anh giống như một vị thần tôn vậy!  

Từ đầu đến cuối, Tô Thương đều có thể cảm nhận được rất rõ ràng tất cả mọi chuyện xảy ra ở bên ngoài.  

Nhưng mà.  

Anh cần phải bình tâm để khởi động đại trận cải biến giới luyện võ này, cho nên không thể phân tâm được, cũng không thể bỏ dở nửa chừng được.  

Bởi vì, Tô Thương phát hiện ra chỉ cần ý thức của mình xao nhãng một chút thôi thì đại trận này sẽ có nguy cơ bị sụp đổ.  

Nói cách khác, một khi anh đã leo lên đài cao này rồi thì bắt buộc phải khởi động xong đại trận, nếu không thì không còn cách gì khởi động lại được nữa.  

Cho nên, Tô Thương chỉ đành khiến mình bình tâm lại, tranh thủ mau chóng khởi động đại trận này.  

Cũng may trong lúc nguy cấp, thì cũng đã khởi động được đại trận, Tô Thương cũng coi như đã được giải thoát.  

Cùng lúc đó, anh vừa nảy suy nghĩ một cái, thì đã khởi động thêm một trận pháp khác ở trên núi Võ đang, chính là ngũ hành liên hoàn trận.  

Trận pháp này là dựa vào toàn bộ căn cơ của núi Võ đang, nắm giữ được trận pháp này, thì ở trong núi Võ đang, không có ai là đối thủ của Tô Thương cả.  

Trừ phi có cao thủ cảnh giới nguyên anh xuất hiện, nếu không thì Tô Thương chính là một tồn tại vô địch thiên hạ.  

Mà trên trái đất, người cảnh giới kết đan chân chính còn không có thì nói gì đến nguyên anh.  

Soạt soạt soạt!  

Giờ này phút này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Tô Thương.  

"Cải biến giới  luyện võ, bắt đầu rồi sao?"  

"Có vẻ như gần rồi đó, bức màn sáng bao quanh đài cao kia không còn nhìn thấy nữa."  

"Mấy người có thấy ánh kim quang bao quanh minh chủ Tô không, quá khủng khiếp rồi."  

"Nào chỉ khủng khiếp, tôi còn mơ hồ cảm nhận được, ánh kim quang trên người minh chủ Tô, chính là tương lai của giới luyện võ."
 
Chương 1405


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Tôi vẫn chưa cảm nhận được sự biến hóa của giới luyện võ, ắt hẳn còn cần minh chủ Tô làm bước cuối cùng nữa thì cải biến giới luyện võ mới thật sự bắt đầu."  

"Tên Nam Cung Dận này đã đạt đến cảnh giới giả đan gì đó, minh chủ Tô chắc chắn không phải là đối thủ của ông ta, còn đợi cái gì nữa chứ, tại sao không trực tiếp khởi động cải biến giới luyện võ đi, để xem mấy trụ cột của giới luyện võ kia có thể một bước lên trời không."  

Advertisement

...  

Quần chúng ăn dưa, cảm thấy vô cùng khó hiểu, lo lắng nhìn về phía Tô Thương ở nơi xa kia.  

Advertisement

"Quan trọng là đại trận cải biến giới luyện võ này cuối cùng cũng được mở ra rồi, haiz, e rằng từ nay, thế giới sẽ trải qua những thay đổi lớn lao, và không biết là tốt hay xấu nữa."  

Tây Lạc Diệp ở xa xa nhìn thấy cảnh tượng này, không nhịn được thở dài một tiếng, biểu cảm có chút phức tạp.  

Ông ấy dù sao cũng là thập đại cổ tộc, đứng ở lập trường nhà họ Tây, chắc chắn là ông ấy  không muốn nhìn thấy giới luyện võ cải biến rồi.  

Nhưng lão tổ đã có lệnh, kêu ông ấy bảo vệ hậu nhân nhà họ Tô là Tô Thương, Tây Lạc Diệp chỉ đành nghe theo thôi.  

"Giới luyện võ, phải cải biến rồi sao."  

Lúc này, Quân Vô Ưu và A Ly vừa đỡ nhau một chiêu, rồi cùng lui về sau, sau đó anh ta dừng chân lại, quan sát Tô Thương, và cũng không ra tay đánh nhau với A Ly nữa.  

Anh ta sở dĩ giao đấu với A Ly là vì muốn kéo dài thời gian, để Nam Cung Dận ngăn cản Tô Thương khởi động cải biến giới luyện võ.  

Nhưng bây giờ, cải biến giới luyện võ đã được khởi động rồi, Quân Vô Ưu đương nhiên không cần thiết phải ngăn cản nữa.  

Về phần A Ly, cũng không đuổi tận cùng không bỏ, mà giữ nguyên hình dạng cửu vĩ hồ của mình nhanh chóng bay về bên cạnh Tô Thương, bảo vệ Tô Thương.  

"Thành công rồi, ha ha ha, Tô Thương, cám ơn cậu, không còn Cửu Chuyển Cải Thiên Trận này nữa, cái cơ thể của lão tổ Quỷ Minh Tông của tôi cuối cùng cũng đã được giải thoát rồi!"  

Trong đám người, lão độc vật Lâm Uyên thoáng nở một nụ cười.  

Quỷ Minh Tông!  

Không sai!  

Lão độc vật Lâm Uyên, tiếp nhận truyền thừa chính là từ Quỷ Minh Tông!  

Ông ta đến từ vùng đất nơi thâm sâu vân vụ, Lư Sơn, vẫn luôn tu luyện độc công, ban đầu ông ta chỉ biết Quỷ Minh Tông là thật sự có tồn tại.  

Thậm chí lúc trước khi còn trẻ, Lâm Uyên còn từng đi theo Tô Vô Kỵ, tham gia vào cuộc vây quét Quỷ Minh Tông.  

Dù sao, Quỷ Minh Tông lúc đó, ở trong mắt mọi người là một thế lực tà ác, người người đều muốn tiêu diệt.  

Nhưng khoảng thời gian trước, Lâm Uyên  dùng công pháp mà Tô Thương truyền thừa cho ông ta, thành công bước vào hàng ngũ người tu chân, đồng thời khi linh khí của ông ta được kích hoạt, thì lại vô tình đạt được truyền thừa ở trong cờ bách độc.  

Mà cái truyền thừa kia vốn là đến từ lão tổ Quỷ Minh Tông, cũng chính là lão già tự xưng là Tô Ma đang bị nhốt trong tháp Hư Không kia.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1406


đến lúc đó, trên trời dưới đất không có ai là địch thủ của ông ta nữa!  

Đương nhiên.  

Advertisement

Lão tổ lưu lại ấn ký còn nói, trịnh trọng căn dặn Lâm Uyên, nhắt định phải lợi dụng sức mạnh của cơ thể đó ép buộc hậu nhân nhà họ Tô thả linh hồn lão tổ ra, để cho cơ thể và linh hồn của lão tổ có thể được nhập lại với nhau.  

Một khi chuyện này này thành công rồi, tất nhiên ông ta sẽ trở thành vô địch thiên hạ, lão tổ hứa hẹn, đến lúc đó Lâm Uyên sẽ trở thành đệ tử đích truyền của ông ta, và ông ta sẽ đem hết tất cả các tuyệt kỹ sở học của mình truyền lại cho Lâm Uyên.  

Advertisement

Điều đó khiến Lâm Uyên kích động mãi không thôi, cho nên mới vội vã muốn tìm hiểu cái gì là Cửu Chuyển Cải Thiên Trận.  

Sau khi điều tra một phen, thì Lâm Uyên cũng biết được, Cửu Chuyển Cải Thiên Trận này có liên quan đến cái biến giới luyện  võ.  

Chỉ cần cải biến giới luyện võ có thể được khởi động thành công thì Cửu Chuyển Cải Thiên Trận sẽ tự nhiên mà mất đi.  

Thế là Lâm Uyên liền ghi danh tham gia đại hội võ thuật, thậm chí còn chủ động hẹn gặp Tô Thương, lấy lòng Tô Thương, đồng thời còn nói mình sẽ giúp đỡ Tô Thương.  

Còn có một chuyện nữa, hai ngày trước Tô Thương rút thăm được vé trắng, còn ông ta rút trúng Quân Vô Ưu, kì thực đều là sự sắp xếp của ông ta.  

Lâm Uyên  dù sao cũng là lão tổ tông của vùng đất nơi thâm sâu vân vụ, bên người luôn mang theo cái vòng tay chứa đồ, cát giữ vô số tư nguyên, cho nên việc mua chuộc trọng tài cũng chỉ là một thủ đoạn nhỏ mà thôi.  

Thông qua ấn ký của linh hồn, ông ta biết chỉ có hậu nhân nhà họ Tô mới có thể khởi động cải biến giới luyện võ, cho nên ông ta không thể để Tô Thương bị loại được.  

Dựa theo số mệnh thì cho dù lần này Tô Thương bị loại thì tương lai không lâu anh vẫn có cơ hội tiếp xúc với Cửu Chuyển Cải Thiên Trận này, chỉ là như vậy thì quá lãng phí thời gian rồi.  

Bởi vậy, Lâm Uyên vừa sắp xếp cho Tô Thương rút trúng vé trắng, tranh thủ chút thời gian cho Tô Thương, mặt khác cũng để mình gặp được Võ Đang Vương Dã, ông ta muốn thay Tô Thương dọn sạch chướng ngại vật.  

Lâm Uyên sớm đã biết được thực lực của Quân Vô Ưu, nhưng Quân Vô Ưu nói rồi, chỉ là muốn so tài mà thôi, bất luận thắng hay thua, thì cũng sẽ rút khỏi đại hội võ thuật, vì vậy Lâm Uyên mới định loại bỏ đi Vương Dã mà thôi.  

Nhưng không biết sao trọng tài nơi đó lại là lão đạo sĩ của Thiên Cơ Môn, là đồng môn của Vương Dã, cho nên mặc dù đã nhận tiền của ông ta rồi nhưng cũng không làm theo lời ông ta dặn, chơi Lâm Uyên một vố, sắp xếp cho ông ta đấu với Quân Vô Ưu.  

Bất luận thế nào thì tóm lại, Tô Thương thành công trở thành người đạt giải nhất đại hội võ thuật, đồng thời cũng đã khởi động cải biến giới luyện võ rồi, mục đích của Lâm Uyên cũng đã đạt được.  

"Lão tổ lưu lại linh hồn ấn ký nói rồi, cơ thể của ông ta đang bị trấn áp ở sau núi Võ Đang."  

Lâm Uyên nở một nụ cười đắc ý, sau đó thân ảnh lóe lên, bay thẳng về phía sau núi Võ đang, rất nhanh đã biến mất trong đám người...  

Cùng lúc đó!  

Nam Cung Dận dừng lại, cũng không ra tay với Thạch Hạo Hãn nữa, mà ngẩng đầu nhìn về phía Tô Thương bằng ánh mắt phức tạp, hỏi như để chứng thực: “Bắt đầu cải cách giới luyện võ rồi à?”  

“Vẫn chưa.”  
 
Chương 1407


Tô Thương tiến lên nhìn Nam Cung Dận, đáp lại: “Nhưng chỉ cần tôi muốn là có thể mở ra ngay.”  

“Tôi định giết ông trước rồi mới bắt đầu cải cách giới luyện võ, dùng máu của ông để chào đón giới luyện võ hoàn toàn mới sắp đến!” Tô Thương lạnh lùng nói, trong mắt tràn đầy sát ý.  

Advertisement

“Giết tôi?” Nam Cung Dận nghe vậy thì không nhịn được cười nói: “Chỉ bằng cậu ư?”  

“Ông không tin sao.” Tô Thương nhíu mày.  

Advertisement

“Ha ha!”  

“Cậu có biết tôi đã sống bao nhiêu năm không, một thằng nhóc miệng còn hôi sữa mà cũng dám ăn nói ngông cuồng như thế à?”  

Nam Cung Dận không coi Tô Thương ra gì, lạnh lùng nói: “Tô Thương, có phải nếu bây giờ tôi giết cậu thì cuộc cải cách giới luyện võ sẽ không thể mở ra được nữa không?”  

“Đúng.”  

“Số mạng của giới luyện võ đang phụ thuộc hết vào tôi, một khi tôi chết, cuộc cải cách giới luyện võ đương nhiên sẽ không tồn tại nữa.”  

Tô Thương lạnh nhạt nói: “Nhưng mà… ông không có năng lực này!”  

“Tô Thương!”  

Ngay lúc này, Vương Trọng Vân nằm dưới đất bỗng nhiên mở miệng nói: “Không được cậy mạnh, đừng nói nhảm với ông ta nữa, mau chóng mở cải cách giới luyện võ, để giới luyện võ xuất hiện cảnh giới mới đi, đến lúc đó chắc chắn tôi có thể bước vào cảnh giới kia, cũng chính là cảnh giới Võ Tôn đã nói lúc trước!”  

“Không sai, Tô công tử, đừng hành động thiếu suy nghĩ, Nam Cung Dận đã là cảnh giới Giả Đan, áp đảo trên Trúc Cơ, cậu không phải đối thủ của ông ta đâu.”  

Từ Thiện sư thái cũng nói: “Tôi chắc chắn mình sẽ trực tiếp đặt chân lên Võ Tôn, một khi tôi bước vào Võ Tôn sẽ có thể dễ dàng đánh bại Nam Cung Dận, đến lúc đó muốn giết muốn xử Nam Cung Dận thế nào thì tùy cậu.”  

“A di đà Phật.”  

Viên Thông trụ trì đang ngồi xếp bằng, phật lực cả người ông ta đã biến mất, dần dần mờ nhạt đi cứ như sắp viên tịch, yếu ớt mở miệng nói: “Tô Thương thí chủ, phải lấy đại cục làm trọng, có lẽ cuộc cải cách giới võ cổ có thể để tôi lấy được cuộc đời mới.”  

“Tô Thương…”  

Lúc này, Thiên Sơn Tuyết nhìn Tô Thương, trong mắt tràn đầy tin cậy, nói: “Cứ làm theo chính mình đi, tôi tin tưởng anh!”  

“Ừm!”  

Tô Thương không để ý đến những người khác, chỉ gật đầu một cái với Thiên Sơn Tuyết, dịu dàng nói: “Yên tâm đi, Tuyết Nhi, tôi tự có chừng mực.”  

Sau đó Tô Thương đi xuống đài tròn, quanh người có ánh sáng vàng chói mắt, lạnh lùng nói: “Nam Cung Dận, tới đi, đừng để tôi ra tay trước, nếu không tôi sợ ngay cả cơ hội ra tay ông cũng không có đâu.”  

“Ngông cuồng!”  

Nam Cung Dận thấy vậy, sắc mặt lập tức sa sầm xuống, vô cùng giận dữ xông về phía Tô Thương.  

Tô Thương thấy thế vẫn thản nhiên đứng yên, nở nụ cười lạnh nhạt, cũng không có ý định ra tay.  

“Ra vẻ ta đây!”  
 
Chương 1408


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nam Cung Dận lại không bị Tô Thương hù dọa, thế công không giảm, rất nhanh đã sắp đập tay lên trên người Tô Thương.  

Ầm!  

Advertisement

Nhưng đúng lúc này, một bức tường kim loại xuất hiện ngăn cản trước người Tô Thương.  

Keng!  

Advertisement

Một giây sau, bàn tay của Nam Cung Dận đập mạnh vào bức tường kim loại, phát ra một tiếng vang lanh lảnh.  

Ngay sau đó.  

Nam Cung Dận bị đánh bật lại mấy bước, sau khi ổn định cơ thể thì há mồm phun ra một ngụm máu, cánh tay tê dại rũ xuống, máu đỏ tươi chảy ròng ròng.  

“Đây là cái gì!”  

Nam Cung Dận vô cùng kinh ngạc nhìn Tô Thương, trong mắt tràn đầy sợ hãi.  

“Ngũ Hành Liên Hoàn Trận!”  

“Lại là Ngũ Hành Liên Hoàn Trận!”  

Vương Trọng Vân run run rẩy rẩy đứng lên, sau khi thấy bức tường kim loại đột nhiên xuất hiện thì lập tức nghĩ đến điều gì đó, không nhịn được hỏi: “Tô công tử, cậu cầm Ngũ Hành Liên Hoàn Trận của núi Võ Đang?”  

“Ừm.” Tô Thương gật đầu nói, cũng không phủ nhận.  

“Chuyện này...”  

Vương Trọng Vân trợn mắt há hốc mồm: “Được bao lâu rồi?”  

“Chính là mấy ngày trước, Vương môn chủ, ông quên rồi sao?” Tô Thương khẽ cười nói.  

“Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy.”  

Vương Trọng Vân như nghĩ tới điều gì đó, nói tiếp: “Khó trách lúc ấy cậu có thể bình yên vô sự đi ra khỏi Tỏa Linh Trận.”  

“Ngũ Hành Liên Hoàn Trận và Tỏa Linh Trận là trận pháp mạnh nhất của núi Võ Đang, Ngũ Hành Liên Hoàn Trận là chính, Tỏa Linh Trận là phụ, cậu nắm Ngũ Hành Liên Hoàn Trận trong tay thì chắc chắn có thể coi thường Tỏa Linh Trận.”  

“Chẳng qua là… Những trận pháp này đều là nhân vật thông thiên hơn một trăm năm trước để lại, Tô công tử, sao cậu có thể lấy được Ngũ Hành Liên Hoàn Trận và Tỏa Linh Trận trong thời gian ngắn như vậy?” Vương Trọng Vân vô cùng khó hiểu.  

“Tôi cũng không biết, có lẽ có một số chuyện đã được quyết định từ trước đi.” Tô Thương nói như vậy.  

“Quyết định từ trước,,, Ha ha, hay cho quyết định từ trước, Tô công tử, giới luyện võ có cậu nhất định có thể sang trang mới!”  

Vương Trọng Vân không nhịn được cười to, sau đó quay sang nhìn Nam Cung Dận, nói: “Nam Cung Dận, người điều khiển Ngũ Hành Liên Hoàn Trận có thể làm chủ Võ Đang, không một ai dưới Nguyên Anh có thể ngăn, có thể nói bây giờ ông và Tô công tử khác một trời một vực!”  

“Ngũ Hành Liên Hoàn Trận?”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1409


Ầm!  

Trong phút chốc, ngọn lửa hừng hực đột nhiên xuất hiện bọc lấy Nam Cung Dận.  

Advertisement

Bức tường kim loại vừa rồi là Kim Linh Trận trong pháp trận ngũ hành, ngọn lửa này cũng là Hỏa Linh Trận.  

“A!”  

Trong nháy mắt Nam Cung Dận đã biến thành một người lửa, cho dù có linh khí cao hơn nữa cũng không có cách nào dập tắt ngọn lửa quanh người, đau đớn không chịu nổi mà kêu thảm thiết, cuối cùng bị đốt thành tro bụi, hoàn toàn không có cả hài cốt.  

Advertisement

Còn về Quân Vô Ưu, lúc thấy Tô Thương sử dụng Ngũ Hành Liên Hoàn Trận đã chạy trốn rồi.  

Anh ta tới núi Võ Đang vốn là vì vật gì đó, muốn nhân lúc hỗn loạn để lấy đi.  

Nhưng bây giờ xem ra đã hoàn toàn không có cơ hội, cho nên chuồn là thượng sách.  

A Ly muốn đuổi theo, lại bị Tô Thương ngăn cản.  

“Để anh ta đi thôi, Quân Vô Ưu này còn chưa đến mức nhất định phải giết.” Tô Thương nói.  

“Ừm.”  

A ly gật đầu một cái, khôi phục hình người cung kính đứng ở sau lưng Tô Thương.  

“Tô minh chủ!”  

“Tô minh chủ!”  

“Tô minh chủ!”  

Lúc này, đông đảo người luyện võ ở đây thấy Tô Thương dễ dàng tiêu diệt Nam Cung Dận thì vô cùng kích động, hô lên tên của Tô Thương như làm chấn động cả trời đất.  

“Được rồi.”  

Tô Thương giơ tay lên tỏ ý mọi người dừng lại, xung quanh lập tức yên lặng như tờ.  

Ngay sau đó.  

Tô Thương nhìn bốn phía, đảo mắt qua dì Phù, Thiên Niên Sát, năm anh em họ Đoàn, Tây Lạc Diệp, Tây Phương Lượng, cuối cùng nhìn về phía Thạch Hạo Hãn cách đó không xa.  

Lúc này cơ thể Thạch Hạo Hãn đã khôi phục bình thường, sắc mặt vô cùng tái nhợt, ngày càng uể oải thoi thóp.  

Vào lúc này.  

Thạch Hạo Hãn cũng nhìn về phía Tô Thương, ông ta đã không còn sức lực để nói chuyện nữa, chỉ nở một nụ cười hiền lành.  

Một giây sau, Thạch Hạo Hãn nhắm hai mắt lại, hơi thở dần dần yếu đi, sắp hoàn toàn tắt thở.  

“Thạch Hạo Hãn!”  

Tô Thương vô cùng xúc động, hô to tên của Thạch Hạo Hãn, sau đó rót linh khí vào trong cơ thể ông ta.  

Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không làm được gì, Thạch Hạo Hãn bị thương quá nặng, hơn nữa đã sử dụng Thái Sơn Thần Công một trăm lần, cơ thể đang dần tan rã.  

“Bây giờ chỉ có một biện pháp để cứu ông ta!”  

Tô Thương thu tay lại, không phí sức nữa, mà ngửa mặt lên trời nói: “Cải cách giới luyện võ, mở cho ta!”
 
Chương 1410


Một giây sau, trời đất đột nhiên biến đổi!  

Advertisement

Thạch Hạo Hãn sắp phải chết!  

Cho dù Tô Thương đưa linh khí vào trong cơ thể ông ta thì vẫn không thay đổi được kết cục này.  

Advertisement

Bởi vì.  

Thứ mà Tô Thương tu luyện chính là linh khí, mà Thạch Hạo Hãn lại đi theo hệ thống cổ võ, tu luyện chân khí.  

Linh khí và chân khí không hề liên quan đến nhau.  

Nhưng mà Tô Thương có thể chuyển hóa linh khí thành chân khí, chữa thương cho người luyện võ.  

Nhưng Thạch Hạo Hãn quá mạnh, cảnh giới Lục Địa Võ Thần đỉnh phong, cho dù Tô Thương chuyển hóa toàn bộ linh khí trong cơ thể thành chân khí cũng chưa chắc đã có hiệu quả.  

Huống chi Tô Thương cũng không có khả năng chuyển linh khí của mình thành chân khí trong thời gian ngắn như vậy.  

Với tình hình này của Thạch Hạo Hãn thì chỉ có khi đột nhiên nhận được một số lượng lớn chân khí mới có cơ hội có một chút hy vọng sống.  

Nhưng lại rất khó làm được điều này.  

Có thể để người khác truyền cho, nhưng mà mấy lão già ở đây đều bị thương nặng rồi.  

Cho dù bọn họ đang ở trạng thái đỉnh phong cũng không thể vì cứu Thạch Hạo Hãn mà từ bỏ công lực của mình được.  

Cho nên việc này cũng không thực tế.  

Vì thế chỉ có mở ra cải cách giới luyện võ, có lẽ Thạch Hạo Hãn mới có thể sống được.  

Theo lời Vương Trọng Vân nói, sau khi mở ra cải cách giới luyện võ, Tô Thương sẽ nhận được quà tặng cải cách, có được mười suất để người bên cạnh mình bước vào cảnh giới mới, cũng chính là cảnh giới Võ Tôn.  

Nếu đã có thể tiến vào cảnh giới Võ Tôn, tất nhiên sẽ có một số lượng chân khí khổng lồ tràn vào trong cơ thể, đây cũng là cơ hội của Thạch Hạo Hãn.  

Cảm xúc của Tô Thương về Thạch Hạo Hãn rất phức tạp.  

Từ đầu đến cuối, anh đều không có ấn tượng tốt với Thạch Hạo Hãn, thậm chí còn coi Thạch Hạo Hãn thành kẻ địch.  

Chỉ vì Thạch Hạo Hãn đã bắt mẹ anh Thạch Ngọc Yến đi, chia rẽ gia đình bốn người bọn họ.  

Trước đó Tô Thương đã từng quyết định nhất định phải đến vùng núi tế trời đại làm loạn một trận để cứu mẹ mình.  

Nếu có người dám ngăn cản mình, vậy chắc chắc mình sẽ không nương tay.  

Nhưng vừa rồi, Tô Thương không thể ngờ được Thạch Hạo Hãn sẽ sử dụng Thái Sơn Thần Công, liều mạng bảo vệ mình, điều này khiến Tô Thương vô cùng cảm động.  

Lấy tình trạng của Thạch Hạo Hãn, chỉ cần sử dụng Thái Sơn Thần Công thì chắc chắn sẽ rất nguy hiểm.  

Dù sao không được sử dụng Thái Sơn Thần Công quá trăm lần mà.
 
Chương 1411


Nhưng ông ta vẫn cứ dứt khoát sử dụng, thậm chí còn dùng thân xác máu thịt để tạo thành bức tường thịt cản Nam Cung Dận lại, tranh thủ thời gian quý giá cho Tô Thương.  

Điều này khiến Tô Thương rất cảm động, ấn tượng về Thạch Hạo Hãn cũng đã thay đổi rất nhiều.  

Anh bắt đầu nhìn nhận lại Thạch Hạo Hãn, trong lòng nguyện ý thừa nhận ông ngoại này.  

Advertisement

Bởi vậy.  

Tô Thương không chút do dự, trực tiếp bắt đầu cải cách giới luyện võ, để giới luyện võ thay đổi thời đại.  

Ầm!  

Giờ phút này, mây gió trên bầu trời biến động, sấm chớp giăng khắp nơi kèm theo những tiếng ầm ầm vang lên, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.  

Vèo vèo vèo!  

Mọi người ở đây đều ngước nhìn lên không trung, nín thở tập trung chứng kiến lịch sử.  

Mà Tô Thương thì đưa hai tay ra bấm quyết, ánh sáng màu vàng trên người dần dần bay lên không trung.  

Cứ kéo dài  như vậy khoảng nửa phút, Tô Thương mới dừng động tác lại.  

Lúc này.  

Bầu trời vốn đang gió nổi mây vần đột nhiên trở lại bình tĩnh, tất cả đều đã khôi phục bình thường.  

Nhưng mà bây giờ giới luyện võ đã xảy ra thay đổi khác trước kia một trời một vực!  

"Thay đổi, giới luyện võ biến đổi, thành công thật rồi!"  

"Ha ha, tôi cảm nhận được dường như còn có cảnh giới mới phía trên Lục Địa Võ Thần, đây là phát triển theo chiều hướng tốt!"  

"Phía trên Lục Địa Võ Thần là cảnh giới gì đây, lão phu đã vào Lục Địa Võ Thần sơ kỳ, cũng mơ hồ cảm nhận được sự thay đổi của giới luyện võ."  

"Tôi đột phá rồi, ha ha ha, kẹt ở Thiên Tông đỉnh phong lâu như vậy, cuối cùng tôi cũng đã đột phá đến Thần Tông sơ kỳ rồi."  

"Tôi cũng đột phá, Thiên Tông sơ kỳ, rốt cục không còn là địa tông cảnh giới kẻ yếu!"  

"Có rất nhiều người đột phá, xem ra đây là giới luyện võ đang trở nên rộng hơn để mang đến lợi ích cho người luyện võ."  

"Cảm ơn Tô minh chủ, nếu không có anh ấy mở cải cách giới luyện võ, giới luyện võ sẽ không xuất hiện cảnh tượng phồn vinh thế này."  

"Cảm ơn Tô minh chủ."  

"Cảm ơn Tô minh chủ."  

"Cảm ơn Tô minh chủ."  

...  

Chỉ trong phút chốc, cảnh giới của đa số những người luyện võ ở đây đều tăng lên, ai nấy đều bước lên phía trước một bước, thi nhau cảm ơn Tô Thương, trong ánh mắt tràn đầy về cung kính.  
 
Chương 1412


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Sau cảnh giới Lục Địa Võ Thần là cảnh giới Võ Tôn, tiếp đó là Võ Thánh, sau Võ Thánh là Võ Thần."  

Lúc này, cả người Tô Thương vẫn tràn ngập ánh sáng màu vàng chói lóa giống như một vị thần, thản nhiên nói: "Điểm cuối của hệ thống cổ võ chính là cảnh giới Võ Thần, bỏ đi hai chữ Lục Địa đứng trước đi, trở thành vị thần chân chính!"  

Advertisement

"Mặc dù tôi là người tu chân, nhưng tôi thấy hệ thống cổ võ cũng không yếu, cho dù là luyện võ hay tu chân thì đều có kết quả như trăm sông đổ về một biển, đó chính là khiến người tu luyện mạnh lên!"  

Tô Thương kích động nói: "Tôi tin chắc chưa đến trăm năm nữa, trên Trái Đất sẽ xuất hiện cảnh giới Võ Thánh, thậm chí là cảnh giới Võ Thần, nổi danh khắp các Tinh Vực lớn!"  

Advertisement

Nghe thấy anh nói vậy, tất cả mọi người có mặt ở đây đều vô cùng kích động, bao gồm cả mấy người Vương Trọng Vân, Từ Thiện sư thái cũng phải thở gấp, tràn đầy chờ đợi về tương lai.  

Ngay sau đó bọn họ đều ngồi xếp bằng xuống, dự định nhân cơ hội này thử đột phá đến cảnh giới Võ Tôn.  

Về phần Viên Thông trụ trì bị thương nặng lúc trước đã sớm chắp tay trước ngực, lẳng lặng ngồi lâu rồi.  

Tình huống của ông ta tốt hơn Thạch Hạo Hãn một chút, chỉ cần đi vào cảnh giới kế tiếp, phật lực mất đi lúc trước sẽ trở về một lần nữa, vết thương cũng sẽ khỏi hẳn.  

"Quà tặng."  

"Mười suất phải không..."  

Lúc này, Tô Thương đưa mắt nhìn Thạch Hạo Hãn đang thoi thóp, nghiêm mặt nói: "Vậy hãy cho ông ấy suất thứ nhất đi!"  

Vèo!  

Tô Thương vừa nghĩ xong, ánh sáng vàng quanh người anh liền chia ra một nhánh chui vào trong cơ thể Thạch Hạo Hãn.  

Ánh sáng màu vàng trên người Tô Thương cũng không đơn giản, nó có được sức mạnh khổng lồ, là thứ quan trọng nhất của Cửu Chuyển Cải Thiên Trận.  

Vừa rồi anh đã đưa ánh sáng vàng trên người mình vào không trung mới hoàn toàn bắt đầu thay đổi giới luyện võ.  

Sau khi thành công mở ra, ánh sáng vàng quanh người Tô Thương còn thừa lại một chút, đó chính là quà tặng, có thể giúp mười người luyện võ được một bước lên trời.  

"Ừm..."  

Giờ phút này, sau khi hấp thụ ánh sáng vàng, Thạch Hạo Hãn vốn sắp chết đột nhiên ngồi dậy, sắc mặt cũng khá hơn chút, hơi thở dần dần ổn định lại.  

Rắc...  

Ngay sau đó một tiếng nhỏ xíu vang lên.  

"Tôi... Tôi đột phá!"  

"Cảnh giới Võ Tôn, đây chính là cảnh giới Võ Tôn sao, quả nhiên là kỳ diệu, ha ha ha, khụ!"  

Thạch Hạo Hãn vui mừng quá đỗi, không nhịn được ngửa mặt lên trời cười to, nhưng ngay sau đó liền phun ra một búng máu, hiển nhiên đã ảnh hưởng đến vết thương.  

"Thạch Hạo Hãn, chúc mừng ông đã trở thành cao thủ cảnh giới Võ Tôn đầu tiên trên thế giới này!" Tô Thương nhìn Thạch Hạo Hãn, mở miệng nói.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1413


"Tuyết Nhi."  

Giờ phút này, Tô Thương nhìn về phía Thiên Sơn Tuyết bên cạnh, dịu dàng cười nói: "Mặc dù khi đó em tiếp cận anh là có mục đích, nhưng chuyện xảy ra giữa anh và em lại là sự thật."  

Advertisement

"Huống chi em còn sinh cho anh hai đứa con, có ơn với anh, có ơn với nhà họ Tô."  

Tô Thương vô cùng cảm kích nói: "Suất thứ hai này sẽ cho em!"  

Vèo!  

Advertisement

Một giây sau, một luồng ánh sáng vàng tiến vào trong cơ thể của Thiên Sơn Tuyết.  

Chỉ trong khoảnh khắc.  

Cả người Thiên Sơn Tuyết bay lên không, quanh người có ánh sáng vàng lấp lóe, chân khí phun trào, ba ngàn sợi tóc đen tung bay theo gió, quần áo bồng bềnh.  

Chỉ trong hai ba giây mà thôi, Thiên Sơn Tuyết đã thành công đặt chân đến cảnh giới Võ Tôn, trở thành người thứ hai đến cảnh giới Võ Tôn trên thế giới này.  

"Tô Thương, cảm ơn anh!"  

Lúc này, Thiên Sơn Tuyết ổn định rơi xuống đất, nở một nụ cười với Tô Thương, vui mừng nói: "Không ngờ hôm nay anh có thể rực rỡ lóa mắt như thế, Tô Thương, người đàn ông mà em nhìn trúng quả nhiên không tầm thường!"  

"Từ trước đến nay em luôn phải gánh vác trách nhiệm của núi Cửu Phong đến mức sắp sụp đổ, cuối cùng bây giờ đã có thể thả lỏng rồi." Tảng đá lớn trong lòng Thiên Sơn Tuyết rơi xuống.  

"Ngoài miệng nói cảm ơn thì được gì."  

Tô Thương nhìn thoáng qua Thiên Sơn Tuyết, nghiền ngẫm cười nói: "Buổi tối hôm nay tới tìm anh, anh hy vọng từ nay về sau thứ đè lên em không còn là trách nhiệm và gánh nặng nữa, mà là anh."  

"Mẹ kiếp!"  

"Minh chủ đây đang… nói ẩn dụ?"  

"Thứ đè lên em không còn là trách nhiệm, mà là anh, ha ha, đúng là đầy ẩn ý, cảnh sát có cho người đến bắt cũng không làm gì được minh chủ."  

…  

Mọi người ở đây đều nghe thấy rõ lời của Tô Thương, lập tức ồn ào cười to.  

"Tô Thương, anh, anh nói lung tung cái gì vậy!"  

Thiên Sơn Tuyết giận dữ trợn mắt nhìn Tô Thương một cái, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.  

"Ha ha."  

Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó nói: "Tuyết Nhi, em cứ chậm rãi cảm nhận cơ thể biến hóa trước đi, tiếp theo anh sẽ đưa ra suất thứ ba."  

"Ừm."  

Thiên Sơn Tuyết gật đầu, rất nghe lời đứng sau lưng Tô Thương.  

"Suất thứ ba này..."  

Lúc này, Vương Trọng Vân nghe thấy vậy thì vô cùng kích động, không nhịn được thầm nghĩ: "Bằng quan hệ của mình và Tô công tử, không phải suất thứ ba này là của mình sao?" 
 
Chương 1414


"Cảnh giới Võ Tôn giới, ha ha, sảng khoái quá, mà đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi."  

"Dựa theo tình trạng bây giờ của mình, lúc này chỉ có một ít xác suất có thể tiến vào Võ Tôn, nhưng mà ít thì một tháng, nhiều thì ba năm, chắc chắn mình sẽ có thể vào được cảnh giới đó."  

Advertisement

"Vốn dĩ một suất tăng cấp này không có ý nghĩa quá lớn với mình, nhưng quà tặng của cải cách giới luyện võ còn có thể nâng cao thiên phú, thay đổi thể chất, cái này lại vô cùng hấp dẫn."  

"Tô công tử, cảm ơn cậu đã cho tôi cơ hội này, ha ha ha."  

Advertisement

Vương Trọng Vân cảm thấy chắc chắn Tô Thương sẽ cho ông ta một suất, dù sao trong số những người ở đây, ông ta là người thân thiết với Tô Thương nhất, thậm chí còn dẫn Tô Thương đến lầu các.  

Ông ta càng nghĩ càng vui vẻ, cũng không còn ngồi nữa mà đứng lên, định tiếp nhận ánh sáng vàng, đồng thời nói lời cảm ơn Tô Thương.  

"Suất thứ ba, đưa cho… Lý Nguyệt nhà họ Lý ở Giang Bắc!" Tô Thương bỗng nhiên nói.  

Vèo!  

Khi Tô Thương vừa dứt lời, một tia sáng vàng liền lao thẳng về phương bắc.  

"Hầy…"  

Vương Trọng Vân thấy Tô Thương không nói tên mình thì vẻ mặt lập tức cứng đờ, có chút xấu hổ.  

Sau khi Vương Trọng Vân kịp phản ứng mới thầm nghĩ: "Mình biết Lý Nguyệt, lúc điều tra về Tô công tử đã nghe nói qua, Lý Nguyệt là vợ sắp cưới của Tô công tử, quan hệ của hai người rất tốt, đưa suất thứ ba cho cô ấy cũng không có gì đáng trách."  

Nghĩ như vậy, trong lòng Vương Trọng Vân liền dễ chịu hơn nhiều, tràn đầy chờ mong về suất tiếp theo.  

Giờ phút này.  

Giang Bắc, biệt thự bên bờ sông.  

Lý Nguyệt đứng trong phòng Tô Thương, ngẩn người nhìn cái giường trống rỗng của Tô Thương, trong mắt tràn đầy nhớ mong.  

"Tô Thương, anh đã rời đi rất nhiều ngày rồi, còn chẳng biết gọi điện về, có biết em rất lo lắng cho anh không."  

"Bây giờ anh thế nào rồi, không phải gặp phải nguy hiểm gì chứ."  

"Tô Thương, anh hãy chờ em, sau khi anh đi, ông nội em cũng đã truyền thụ phương pháp tu luyện cho em rồi, bây giờ em cũng là một người luyện võ, mặc dù em mới chỉ luyện đến cảnh giới ám kình chân khí."  

Lý Nguyệt cắn răng nói, nắm chặt nắm đấm: "Nhưng em tin chắc chỉ cần em chịu cố gắng, sớm muộn cũng có một ngày em sẽ trở nên rất mạnh, không gây cản trở cho anh, đến lúc đó sẽ đến lượt em bảo vệ… A.. A..."  

Lý Nguyệt đang nói, đột nhiên một tia sáng vàng tràn vào trong cơ thể của cô.  

Ầm!  

Chỉ trong khoảnh khắc, quanh người Lý Nguyệt bộc phát ra một dao động chân khí cực mạnh, toàn bộ biệt thự bên bờ sông đều bị phá hủy, biến thành một vùng phế tích.  

…  

Lúc này.  

Núi Võ Đang, phía trên phế tích.  

"Hả?"  
 
Chương 1415


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Thành công hấp thụ, xem ra khoảng thời gian này Lý Nguyệt cũng không nhàn rỗi, chắc chắn đã dâng trào tâm huyết tu luyện cổ võ, đúng là số mệnh mà."  

Tô Thương lẩm bẩm.  

Advertisement

Vừa rồi lúc anh vừa đưa ra suất thứ ba đã hối hận.  

Món quà này chỉ có hiệu quả với người luyện võ, Lý Nguyệt lại không phải người luyện võ, đáng lẽ ra sẽ không thể nhận được ánh sáng vàng đó.  

Advertisement

Nhưng bây giờ Tô Thương cảm nhận được suất thứ ba đã thành công, cũng cảm thấy rất may mắn.  

"Mười suất sao, đúng là phiền phức, nên cho ai suất thứ tư mới tốt đây?"  

Tô Thương mỉm cười lẩm bẩm.  

Vèo vèo vèo.  

Trong chốc lát, mọi người xung quanh đều đổ dồn ánh mắt lên người Tô Thương.  

Ngay cả Từ Thiện sư thái, Viên Thông trụ trì cũng đã kết thúc trạng thái tu luyện, tràn đầy khát vọng nhìn Tô Thương.  

Trong đám người, Võ Đang Vương Dã, Phật Tử Vô Cơ, Triệu Chỉ Nhược, Đỗ Phi Dương… và đông đảo thiên kiêu cũng đều ôm suy nghĩ được một bước lên trời.  

Bên cạnh, Vương Trọng Vân trông mong nhìn Tô Thương, hận không thể mở miệng xin Tô Thương cho ông ta một suất.  

Nhưng mà.  

Dù sao Vương Trọng Vân cũng là môn chủ Thiên Cơ Môn, địa vị cao quý, đương nhiên sẽ không thể làm chuyện mất mặt như thế được.  

"Suất thứ tư cho mẹ tôi, Thạch Ngọc Yến của vùng núi tế trời!"  

Cứ như vậy, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Tô Thương ngửa mặt 45 độ nhìn lên bầu trời, thản nhiên nói.  

Nhưng mà.  

Ánh sáng vàng trên người anh cũng không tách ra, đương nhiên không thể cho Thạch Ngọc Yến được.  

"Bây giờ mẹ cậu đã không phải người luyện võ nữa, năm năm trước lúc tôi đưa nó về Thái Sơn, nó đã không khác gì người thường rồi, trong cơ thể hoàn toàn không có chân khí." Thạch Hạo Hãn đang dưỡng thương mở miệng nói.  

"Tôi hiểu rồi, khó trách không thành công."  

Tô Thương khẽ gật đầu, sau đó lại nói: "Vậy suất thứ tư cho chị tôi, Tô Dực Cân!"  

Vèo!  

Lần này, ánh sáng vàng đã tách ra, xông lên bầu trời như sao băng, trong nháy mắt đã biến mất.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1416


Đúng lúc biên giới phía tây rung chuyển, thế là Tô Dực Cân liền dẫn dắt quân đội đến đó.  

Giờ phút này.  

Advertisement

Tô Dực Cân đang chiến đấu với mấy binh sĩ của các quốc gia phía tây, binh sĩ bên cạnh cô ấy đã chết gần hết, chỉ có mỗi cô ấy là vẫn đứng vững.  

Mà đối diện cô ấy lại có rất nhiều quân địch, nhìn sơ qua thì ít nhất cũng phải có trên mười nghìn người…   

Advertisement

"Tô Dực Cân, cô không có đường lui đâu, cái gì mà đại tướng Tô chứ, ha ha, chỉ là hạng người mua chuộc danh tiếng mà thôi!"  

"Lấy mạng cô ta đi!"  

Cùng với lời của tướng quân của kẻ địch nói ra, Tô Dực Cân đối mặt với hàng loạt kẻ đang tràn đầy sát ý mà xông tới chém giết.  

Trên chiến trường, không có thể diện, không phải mày chết thì là tao chết.  

"Lần này, chỉ sợ mình..."  

Tô Dực Cân cũng đã đến đoạn nỏ mạnh hết đà, hơi thở cũng không còn vững vàng nữa.  

Vừa nghĩ đến kết quả của mình, cô liền trầm mặc, biểu cảm cực kỳ ảm đạm.  

Có điều, sau một giây.  

Ánh mắt Tô Dực Cân liền run lên, dứt khoát nói: "Tôi là chiến thần quốc dân, tôi là đại tướng Tô, trên người của tôi chảy dòng máu của nước Hoa, cho dù tôi chết, cũng phải bảo vệ mảnh đất này của tổ quốc."  

"Bởi vì chiến đấu mà chết, chính là cái chết có ý nghĩa!"  

Nghĩ đến đây, ý chí chiến đấu của Tô Dực Cân bỗng sôi sục lên, điều động toàn bộ lực lượng của bản thân để chặn đánh.  

Ầm!  

Nhưng sau một giây, cô ấy liền bị mấy tên cao thủ của kẻ thù đánh ngã xuống đất, phun ra một vũng máu.  

"Ha ha, Tô Dực Cân, cô giết ba trăm người bên tôi, đã sớm kiệt sức rồi, đừng có vùng vẫy nữa, tôi sẽ cho cô chết một cách thoải mái!"  

Một tên tướng của quân địch tiến lên, mặt mũi hung dữ, định trực tiếp xóa sổ Tô Dực Cân.  

"Kết thúc rồi sao."  

"Ông nội, cha, mẹ, em trai...hi vọng mọi người sẽ trở nên tốt đẹp hơn, con ở trên trời sẽ theo dõi mọi người."  

Tô Dực Cân nằm xuống đất, hấp hối, thản nhiên tiếp nhận sự thật thất bại.  

Vù!  

Nhưng sau một giây, một luồng kim quang, đột nhiên xuyên không mà đến, tiến nhập vào cơ thể của cô.  

Vù!  

Sau một giây, Tô Dực Cân liền mở hai mắt, cảm nhận được bản thân đang được tẩy rửa lạ thường, trong cơ thể có một luồng sức mạnh kinh khủng.
 
Chương 1417


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Ách..."  

Lúc này, tên tướng lĩnh của quân địch đang đi đến định xóa sổ Tô Dực Cân, bàn tay sau khi tiếp xúc với luồng kim quang đó, lập tức phát ra một tiếng kêu thống khổ thảm thiết.  

Advertisement

Ngay sau đó, cơ thể anh ta, đến mắt thường cũng nhìn thấy được, anh ta đã trực tiếp hóa thành đống xương tàn.  

Không sai!  

Advertisement

Chỉ trong khoảnh khắc, thịt nát xương tan, một người sống bình thường lại trực tiếp bốc hơi!  

"Cái...cái gì!"  

"Chuyện gì xảy ra vậy, tôi xuất hiện ảo giác hay sao?"  

"Khủng bố, lực lượng thật kinh khủng quá!"  

...  

Cảnh tượng này, lập tức bùng nổ tại hiện trường, hơn vạn tên lính nơm nớp lo sợ, hiện trường ai nấy đều hoảng loạn.  

Sau đó, dưới sự dẫn đầu của mấy tên tướng lĩnh, những người còn lại bắt đầu chạy trốn.  

Không có cách nào khác, giây phút này Tô Dực Cân quá quỷ dị, cơ thể phát ra khí tức vượt xa khỏi phạm trù họ hiểu được.  

"Hừm!"  

"Lãnh thổ nước Hoa, là nơi mà bọn mày muốn đến thì đến, muốn đi thì đi hay sao?"  

"Nếu đã tới, thì ở lại đây hết đi!"  

"Xâm phạm nước Hoa, có bao nhiêu người thì giết bây nhiêu người..."  

Nói xong, Tô Dực Cân bỗng nhiên ra tay, phóng ra lực lượng trong cơ thể, bao phủ toàn hiện trường.  

Trong khoảnh khắc đó, giống như một viên hạt nhân tinh luyện bị nổ tung, chỉ nhằm vào binh lính của địch mà nổ.  

Chỉ một hơi thở mà thôi, hơn vạn tên địch, bao gồm cả những tướng lĩnh kia, toàn bộ đều phải đền tội, không ai có thể chạy thoát khỏi sự khống chế của Tô Dực Cân.  

"Cuối cùng người cần giết, là..đã giết!"  

"Kẻ đáng chém, chắc chắn phải chém, cũng đã giết!"  

Tô Dực Cân khuôn mặt trầm xuống, biểu cảm lạnh lùng, cũng không chút thương hại nào.  

Khi những người này bước vào lãnh thổ nước Hoa, trong mắt tướng sĩ nước Hoa thì bọn họ đã không phải là người, mà chỉ là súc sinh mà thôi!  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1418


Giờ này phút này.  

Núi Võ Đang.  

Advertisement

Sau khi tặng cho người thứ tư, Tô Thương dừng lại, bắt đầu cân nhắc về người tiếp theo.  

Con người đều ích kỷ, vì thế không hề nghi ngờ gì, mười cái tên này, chắc chắn phải cho người trong nhà trước.  

Advertisement

Bây giờ, Thiên Sơn Tuyết có rồi, Lý Nguyệt có rồi, chị Tô Dực Cân cũng có rồi.  

Mẹ đã mất đi chân khí, không phải người luyện võ, không thể nào tiếp nhận tẩy rửa bằng kim quang, tạm thời không đề cập đến.  

Cha và ông nội, khoảng thời gian trước đã bỏ đi hệ thống luyện võ, chuyển sang hệ thống tu chân, tất nhiên cũng không thể nào tiếp thu tẩy rửa bằng kim quang.  

Còn hai đứa con của mình, đều đang còn nhỏ, lúc này cho chúng ta sức mạnh cường đại, đối với chúng không tốt, tất nhiên cũng sẽ loại trừ.  

Ngoài những người thân này, Tô Thương nghĩ đến anh họ Thạch Cửu Thiên.  

Anh họ đối với mình thật sự không tệ, ít nhất cũng là dùng tình cảm chân thành mà đối xử với mình.  

Vì thế, Tô Thương không do dự, đem cái tên thứ năm, để cho anh họ Thạch Cửu Thiên.  

Vù!  

Cùng với suy nghĩ của Tô Thương, sau một giây, Thạch Cửu Thiên liền bắt đầu tiếp nhận tẩy rửa bằng kim quang.  

Chỉ vài giây mà thôi, anh ấy liền một bước lên trời, thành công bước vào cảnh giới Võ tôn!  

"Võ tôn, đây cũng là cảnh giới mới của hệ thống luyện võ...."  

Cảm nhận được lực lượng khổng lồ trong cơ thể mình, Thạch Cửu Thiên cực kỳ kích động, sau đó ánh mắt nhìn vào Tô Thương, cảm kích nói: "Em họ, đại ân hôm nay, anh họ xin cảm ơn, sau này nếu có việc gì, em chỉ cần mở miệng, cho dù anh có làm được hay không, anh cũng sẽ không từ chối!"  

"Ha ha, anh họ, anh khách khí rồi, anh em mình là anh em họ, huống hồ mấy hôm nay anh đối xử với em rất tốt, nói cảm ơn cũng là khách khí quá rồi."  

Tô Thương đón nhận ánh mắt của Thạch Cửu Thiên, sau đó trêu ghẹo nói: "Hơn nữa, nếu như em không cho anh cái suất này, sau này em gặp phải chuyện xấu, anh muốn xông lên cũng không lên được nữa phải không?"  

"Cảnh tượng lúc này em đều nhìn thấy được, anh biết rõ mình không phải là đối thủ của Nam Cung Dận, nhưng vẫn làm việc nghĩa mà không chùn bước, thi triển thần công Thái Sơn, ngăn ở bên ngoài đại điện."  

Tô Thương khẽ cười nói: "Người anh em, việc làm tử tế này của anh, trong lòng em rất cảm động."  

"Ha ha."  

Thạch Cửu Thiên cười cười nói: "Em họ, vây anh không nói gì nữa, giúp xong thì mời em uống rượu!"  

"Được!"  

Tô Thương gật gật đầu, ánh mắt theo đó mà nhìn vào Vương Phú Quý, sau đó lại dời đi, nhìn về phái Trương Mộ Cổ bên cạnh.  

"Cmn!" 
 
Chương 1419


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vương Phú Quý thấy vậy, nhất thời không vui, nói: "Tô đại thiếu gia, anh thật vong ơn bội nghĩa, kẻ bội bạc, không coi nghĩa khí ra gì!"  

"Đùa gì vậy hả?" Tô Thương nghi ngờ nói.  

Advertisement

"Anh còn giả vờ nữa hả?"  

Vương Phú Quý nghiến răng nghiến lợi nói: "Tô đại thiếu gia, anh tính toán kỹ thử xem, hai chúng ta quen nhau bao lâu rồi."  

Advertisement

"21 năm 21 năm ròng rã, chơi đùa từ nhỏ đến lớn, chúng ta xem nhau như hai đứa nhỏ vô tư, thanh mai trúc mã!"  

"Tôi với anh trải qua biết bao nhiêu sương gió, anh cô đơn lạnh lẽo cả ngày lẫn đêm, không phải đều do tôi luôn bên cạnh anh hay sao?"  

"Bây giờ anh ngầu rồi ha, trở thành minh chủ giới luyện võ, mở ra biến đổi giới luyện võ, có được quyền quyết định cao như vậy, chỉ một suy nghĩ trong đầu liền khiến người ta một bước lên trời, kết quả là thế này đây, anh lại không thèm để ý đến chuyện lấy nó cho tôi."  

Nói đến đây, Vương Phú Quý trở nên ấm ức, mặt mũi đầy u ám nói: "Anh là một tên đàn ông thối tha không có lương tâm, không có chút nào nhớ tình cảm cũ hết."  

"Chẳng lẽ anh đã quên những năm đó, chúng ta cùng đi qua hộp đêm, cùng hát chung một chỗ hay sao?"  

"Chẳng lẽ anh đã quên những năm đó, chúng ta cùng đi qua quán bar, từng gọi mấy em kỹ thuật viên cùng một nơi hay sao?"  

"Quên rồi, anh đã quên hết rồi!"  

Nói xong lời cuối cùng, Vương Phú Quý hốc mắt đều đỏ lên, oán hận nhìn vào Tô Thương.  

???  

Tô Thương bối rối.  

Mọi người tại hiện trường, cũng đang bối rối.  

F*ck, điên rồ đến thế sao?  

"Cút đi!"  

"Ông mày đang làm chuyện quan trọng, đừng quấy rầy ông mày nữa!"  

Tô Thương trợn mắt nhìn Vương Phú Quý, có điều vẫn phải giải thích một câu: "Cậu là người tu chân, cái suất này, chỉ có thể cho người luyện võ, vì thế cậu bị loại nha."  

"Hóa ra là như vậy."  

Vương Phú Quý như tỉnh ngộ ra, sau đó hỏi: "Tô đại thiếu gia, sau khi tiếp nhận suất tặng này, sẽ đặt chân đến cảnh giới Võ Tôn đúng không, Võ Tôn mạnh thế nào, có thế so với luyện khí tầng thứ 9 của tôi không?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1420


"Tu luyện cổ võ cho thật tốt đi, cậu đang đi con đường của người tu chân, càng ngày càng phát triển rồi đó."  

Tô Thương lẩm bẩm một câu, sau đó nhìn về phía Trương Mộ Cổ, trên mặt nở nụ cười nói: "Anh Trương Mộ Cổ, vừa rồi anh không màng sống chết, ngăn ở ngoài đại điện, bây giờ, đến lượt tôi báo đáp anh rồi."  

Advertisement

Vừa nói xong, ánh mắt mọi người tại đó, đều nhìn về phía Trương Mộ Cổ, trong mắt tràn đầy hâm mộ.  

Nhất là Trương Thiên Lôi, cực kỳ kích động, hơn nữa còn vô cùng tự hào.  

Advertisement

Cháu mình lại là bạn tốt với minh chủ giới luyện võ, thậm chí còn trở thành cao thủ Võ Tôn, thật sự làm rạng rỡ cho gia đình rồi.  

"Không không không."  

Ai ngờ, Trương Mộ Cổ lại khoát khoát tay, từ chối nói: "Tô đại thiếu gia, anh báo thù giúp chị gái tôi, tôi đã trả lại ân tình cho anh rồi, cái suất này của anh, tôi không thể nhận, tiết kiệm để tặng cho người thân cận bên cạnh anh đi."  

"Anh thật là!"  

"Anh vì tôi, mạng cũng không cần, chúng ta cũng xem như là anh em, tôi cho anh, anh đừng từ chối!"  

Thái độ của Tô Thương kiên quyết nói ra, lập tức vừa động suy nghĩ, cái tên thứ 6 liền thuộc về Trương Mộ Cổ.  

"Cái này..."  

Trương Mộ Cổ có chút xấu hổ, nhưng có thể nhìn ra được, anh ấy đối với việc tấn cấp cảnh giới Võ Tôn, cực kỳ khát vọng, có điều cảm thấy Tô Thương đối xử với anh ấy quá tốt, nên mình mà nhận thì ngại quá.  

Vù!  

Nhưng vào lúc này, kim quang đã chạm vào cơ thể anh ấy.  

Rất nhanh, tẩy rửa của kim quang thành công, Trương Mộ Cổ trực tiếp tấn cấp cảnh giới Võ Tôn, chân khí trong cơ thể trùng trùng điệp điệp, cực kỳ khủng bố.  

Ngay sau đó.  

Trương Mộ Cổ biểu cảm phức tạp nhìn vào Tô Thương, hai mắt đỏ bừng, cũng không nói thêm lời gì, chỉ là chắp tay hướng về phía Tô Thương, không hề nói thêm lời nào.  

Sau khi đưa ra sáu cái tên, kim quang trên người Tô Thương mờ đi một chút.  

Sau đó.  

Toàn thân anh lóng lánh, nhanh chân đi đến chỗ dì Phù cùng với Thiên Niên Sát.  

"Dì Phù."  

Tô Thương nhìn dì Phù đang bị thương rất nặng, khuôn mặt đầy ân cần hỏi thăm: "Vết thương của dì, không sao chứ?"  

"Không chết được."  

Dì Phù nghênh đón ánh mắt của Tô Thương, vui mừng cười nói: "Thiếu gia, bây giờ cậu thật sự khó lường quá, nếu như ông cố cậu biết thành tựu bây giờ của cậu, chắc chắn là rất vui mừng đó."  

"Dì Phù, dì làm tôi thật sự bất ngờ quá, tôi biết nhà họ Tô còn có một vị trụ cột, nhưng tôi không thể ngờ, vị trụ cột đó chính là dì."
 
Chương 1421


Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó nói tiếp:"Được, giờ không nói nhiều nữa, cơ hội một bước lên trời thứ 7 này, tặng cho dì."  

"Đợi đã."  

Advertisement

Dì Phù lắc đầu nói: "Thiếu gia, tôi không cần, cậu đưa cho người khác đi."  

"Không cần? vì sao?"  

Advertisement

"Có lẽ cậu không biết, ông cố cậu là sư phụ của tôi, năm đó ông ấy thu nhập tất cả 10 đệ tử, Tây Môn Phong Vân chiếm núi Côn Luân bây giờ, chính là đại đệ tử, là sư huynh của tôi."  

Dì Phù nói: "Đáng tiếc, Tây Môn Phong Vân lòng lang dạ thú, phản bội sư phụ, phản bội nhà họ Tô."  

"Aiya, những chuyện này không nhắc đến cũng được, tóm lại cậu phải biết, ông cố cậu là sư phụ của tôi, tôi bị ảnh hưởng sâu sắc bởi ông ấy, tin tưởng chắc chắn rằng người sẽ thắng trời."  

Dì Phù tự tin nói: "Tự bản thân tôi có thể đạt đến cảnh giới Võ Tôn, cần gì phải mượn nhờ ngoại lực chứ?"  

"Vậy được rồi."  

Tô Thương nhìn ra được, dì Phù là nghiêm túc, vì thế không tiếp tục nữa.  

Cậu định không muốn?  

Không muốn tặng cho tôi à?  

Vương Trọng Vân cách đó không xa, nghe được cuộc nói chuyện của dì Phù và Tô Thương, xém chút nữa nhịn không được mà trực tiếp mở miệng.  

"Gần như được rồi, Tô thiếu gia có lẽ sẽ đem cái tên thứ 7 đó cho Thiên Niên Sát, sau đó sẽ đến lượt mình, dù sao vừa rồi mình cũng hết lòng bảo vệ mà."  

Vương Trọng Vân vuốt vuốt sợi râu, cố giả vờ trấn tĩnh, mặc dù trong lòng vội vàng nhịn không nổi, bên ngoài lại tỏ ra như sóng yên biển lặng.  

"Tô Thương, xin chào, ông là Thiên Niên Sát, là ông nội của Thiên Sơn Tuyết." Lúc này, Thiên Niên Sát chủ động chào hỏi Tô Thương.  

"Xin chào, trước đó cháu có nghe qua Thiên Sơn Tuyết nhắc đến ông, ngưỡng mộ đã lâu." Tô Thương mỉm cười chào hỏi.  

Vị này là ông nội của Tuyết Nhi, là người thân của mình, chắc chắn không thể lạnh lùng được.  

"Ha ha, cái gì mà ngưỡng mộ, chỉ là hư danh mà thôi."   

Thiên Niên Sát khoát khoát tay tỏ vẻ không quan tâm, nhưng thực tế thì trong lòng lại hết sức đắc ý.  

"Quan hệ của ông với Tuyết Nhi, chắc hẳn cậu cũng biết, nên cũng gọi ông là ông nội đi."  

Lúc này, ánh mắt Tô Thương, nhìn vào chí bảo trong tay của Thiên Niên Sát, hai mắt lập tức tỏa sáng, sau đó nói: "Ông nội Thiên, chí bảo trong tay ông, cháu rất cần, có thể đưa cho cháu hay không?"  

"Cháu biết lần đầu gặp mặt, mà đã đưa ra yêu cầu như vậy, thật không thích hợp, nhưng cháu thật sự cần nó như vậy là do tình thế bắt buộc mà thôi."  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom