Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1062


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương khẽ gật đầu, sau khi tạm biệt Thiên Sơn Tuyết thì anh rời khỏi khách sạn Cửu Phong.  

Lúc đi ra, còn có mấy người thiên tài khách sáo chào hỏi Tô Thương, vô cùng kính sợ Tô Thương.  

Advertisement

"Không hổ là truyền nhân của nhà họ Tô ở Côn Luân, tuấn tú lịch sự mà."  

"Tôi nghe nói, lúc nãy Tô thiếu gia đã ngủ với Lan Diệu Y của Xuân Quang Lâu, còn kêu thuộc hạ dạy dỗ phật tử Vô Cơ và Tây Môn Long Ngâm, vô cùng kiêu ngạo!"  

Advertisement

"Hơn hai mươi năm trước, Tô Thần Binh của nhà họ Tô ở Côn Luân cũng mang theo một trụ cột của nhà họ Tô tham gia đại hội võ thuật, cảnh giới vô cùng cao, không có một thế thực nào dám làm đối thủ của họ, không ngờ hôm nay, Tô Thương lại đi theo con đường cũ của Tô Thần Binh."  

"Mặc dù tôi không có mặt ở đó, nhưng nghe người ta nói, vệ sĩ của Tô thiếu gia là một cô gái, hơn nữa dường như đã đạt tới cảnh giới võ thần lục địa!"  

"Một cô gái? Đừng đùa chứ, người đó thực lực mạnh như vậy, ắt hẳn cũng phải là một lão quái vật sống hơn ba trăm tuổi rồi, có lẽ chỉ là nhìn hơi trẻ mà thôi."  

"Được rồi, đừng bàn tán nữa, minh chủ lúc trước từng nói, trước khi Tô thiếu gia bộc lộ ra thân phận thì Cửu Phong chúng ta cũng phải giữ bí mật, không thể để lộ ra thân phận của anh ấy."  

...  

Giờ này phút này.  

Ở bên ngoài Võ Đang Cổ Trấn, ở nơi dừng chân của gia tộc Tây Môn.  

Tây Môn Long Ngâm đã quay trở lại phòng của mình, đang ngồi khoanh chân ở trên giường, mặt âm tình bất định.  

Nhưng mà, đáng nhắc tới là, biểu cảm của anh ta bây giờ, cũng không phải là đang quá tức giận.  

"Tô Thương!"  

"Người này, lai lịch ắt hẳn không tầm thường, tuyệt đối không phải đến từ một gia tộc nhỏ!"  

Tây Môn Long Ngâm suy tư một lúc, liền dặn dò nói: "Long Tam, điều tra thân phận của Tô Thương xem, tôi muốn biết rốt cuộc anh ta có thân phận gì!"  

"Vâng!"  

Người bên cạnh vừa xuất hiện liền lập tức chắp tay lại đáp ứng, sau đó từ trong ngực lấy ra một cái bình thủy tinh, cung kính nói: "Đại thiếu gia, đây là đan dược do nhị thiếu gia gửi tới."  

"Ừm."  

"Tôi biết rồi, nếu nó đã cho anh rồi thì anh cứ giữ lấy, đồ đã đưa tới tận cửa, không dùng thì cũng phí."  

Tây Môn Long Ngâm nhìn thấy như vậy, liền nở một nụ cười nham hiểm, ý tứ thâm sâu cười nói: "Lão nhị à lão nhị, mua chuộc thuộc hạ của tôi, cậu còn quá non đấy."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1063


Nhưng mà.  

Vì để che giấu tai mắt của người khác, nên anh ta mới cố ý tiếp cận Lan Diệu Y, lấy lòng đối phương đủ kiểu, để trong mắt người ngoài, anh ta như một con chó sai vặt của Lan Diệu Y.  

Advertisement

Nhưng trên thực tế, Tây Môn Long Ngâm căn bản không thích con gái, mục tiêu của anh ta chính là trở thành ông chủ của gia tộc Tây Môn, thống nhất giới luyện võ, chính là giống như Tô Vô Kỵ một trăm năm trước vậy, trở thành một đại nhân vật chi phối toàn bộ sơn hà nhật nguyệt.  

Nếu như muốn được như vậy thì đầu tiên anh ta phải giải quyết người em trai ruột của mình, chính là Tây Môn Hổ Tiếu.  

Advertisement

"Tây Môn Hổ Tiếu, tôi không thể không thừa nhận, thực lực và thiên phú của cậu có đủ tư cách để phân cao thấp với tôi."  

Tây Môn Long Ngâm nhếch miệng lên cười: "Nhưng mà, mấy cái trò khỉ đó của cậu đều là trò chơi thừa của tôi mà thôi, trong mắt tôi, nó thật là non nớt mà."  

"Đại hội võ thuật ngày mai, nếu như không có gì xảy ra thì cậu chắc chắn sẽ bị loại, ha ha ha."  

Tây Môn Long Ngâm cười nói tiếp: "Vì để cho cậu cùng một bảng với Thạch Cửu Thiên của vùng đất tế trời, người làm anh như tôi cũng đã tốn không ít tài nguyên mới mua chuộc được người bên trong."  

"Thạch Cửu Thiên kia mặc dù nhìn thì chỉ là bán thần tông, nhưng đừng quên, anh ta là đến từ vùng đất tế trời, đã tiếp nhận truyền thừa của Thái Sơn, ắt hẳn sẽ có thần công của Thái Sơn."  

Tây Môn Long Ngâm kiêng kị nói: "Thần công Thái Sơn, nghe nói có thể phá vỡ cực hạn của thân xác, khiến cho cơ thể trở nên to lớn lên gấp mười lần, lúc thi triển, toàn thân đều sẽ trở nên vàng rực rỡ, thân thể như mình đồng da sắt, không gì phá vỡ được."  

"Cho dù cậu có là thần tông trung kỳ thì e rằng cũng không có cách gì thắng được Thạch Cửu Thiên, cuối cùng chắc chắn sẽ bị trọng thương mà thôi."  

Tây Môn Long Ngâm cười nham hiểm nói: "Mà ngay khi cậu đang bị thương nặng, thì sẽ rất khó để đột phá được trong đám người bị loại từ vòng loại đầu, do đó tám vị trí còn lại, cậu nhất định cũng sẽ không vào được."  

"Cứ như vậy, thì cậu lấy gì mà tranh chức ông chủ ở gia tộc Tây Môn với tôi chứ."  

Suy nghĩ đến đây, khóe miệng Tây Môn Long Ngâm nhếch lên, trong lòng lại tiếp tục bày mưu tính kế.  

Tiếp theo đó.  

Anh ta nhắm mắt lại, bắt đầu điều dưỡng cơ thể.  

Lúc trước A Ly ra tay đã khiến anh ta bị thương nhẹ, cho nên phải nghỉ ngơi hồi phục thật tốt mới được, phải dùng trạng thái tốt nhất để tham gia đại hội võ thuật, tránh bị sứt đầu mẻ trán.  

Dù sao trong giới luyện võ, thiên tài vô số, cho dù là Tây Môn Long Ngâm thì cũng không dám sơ ý.  

...  

Lúc này.  

Tô Thương dựa vào cảm ứng của linh hồn tìm được khách sạn mà Thái Sơn thuê ở Võ Đang Cổ Trấn.  

Lúc này, Thạch Cửu Thiên, Tô Tinh Hà, Tô Du Du, Vương Phú Quý, một đám đang trò chuyện vui vẻ với nhau ở đại sảnh.  

Trong đó, ở trong tay của Tô Tinh Hà và Tô Du Du còn cầm một viên đá hình tròn không đều, to bằng quả kiwi. 
 
Chương 1064


"Bác họ, mấy viên đá lồi lõm này rất quý sao, có thể bán được bao nhiêu tiền vậy ạ?" Tô Tinh Hà nhìn viên đá, không nhịn được liền hỏi.  

"Đương nhiên rồi, đây là tinh thạch núi Thái Sơn của bác đấy, Thái Sơn chính là vùng đất tế trời, là ngọn núi đứng đầu Ngũ Nhạc*, người ta luôn có câu nói leo lên núi Thái Sơn để thấy được thiên hạ nhỏ bé, mà cả ngọn núi Thái Sơn, 500 năm mới có thể sinh ra được hai viên tinh thạch thôi đó."  

Advertisement

*Ngũ nhạc (năm quả núi lớn tiêu biểu ở bốn phương và vùng giữa Trung Quốc: Đông nhạc Thái Sơn, Tây nhạc Hoa Sơn, Nam nhạc Hành Sơn, Bắc nhạc Hằng Sơn và Trung nhạcTung Sơn)  

Advertisement

Thạch Cửu Thiên ở bên cạnh cười giải thích: "Mang theo tinh thạch của núi Thái Sơn ở trên người, thì có thể tránh được bách bệnh, hơn nữa còn có thể thay đổi được thể chất, hiệu quả gấp mấy ngàn lần đá năng lượng."  

"Về phần giá trị của nó, bác nhớ mấy năm trước, có người từng ra giá chục tỷ, muốn mua một viên tinh thạch, nhưng mà đã bị ông nội của bác từ chối." Thạch Cửu Thiên nói thêm.  

"F*ck!"  

"Giá chục tỷ!"  

Tô Tinh Hà nghe đến đây, lập tức hai mắt sáng rực lên: "Ha ha ha, thiếu gia đây phát tài rồi, chỉ cần bán nó đi, thiếu gia đây lập tức trở thành tỷ phú rồi, đến lúc đó thiếu gia đây muốn di dân, đi đến nơi nào có thể lấy được nhiều vợ, thiếu gia đây muốn cưới 100 cô vợ, không, phải 200 cô!"  

"Cháu trai."  

Thạch Cửu Thiên giật nảy cả mình, vội vàng nói: "Cái này không đùa được đâu."  

"Tinh thạch của Thái Sơn quý giá vô cùng, cháu và cháu gái mỗi người một viên, cần phải cất kỹ, tuyệt đối không được đem bán đi."  

Thạch Cửu Thiên nói tiếp: "Nếu như bị ông nội của bác biết được, bác tặng tinh thạch cho các cháu, rồi còn bị cháu bán đi mất, thì ông ấy sẽ lột da bác mất."  

"Xì."  

Tô Tinh Hà trợn mắt nhìn Thạch Cửu Thiên, bĩu môi nói: "Đó là chuyện của bác, liên quan gì đến cháu, đồ tặng cho cháu rồi, thì nó chính là của cháu, cháu muốn làm gì thì là quyền của cháu."  

"Ặc..."  

Thạch Cửu Thiên há hốc mồm, không ngờ tới đứa cháu trai này của mình, tuổi còn nhỏ mà đã mặt dày như vậy.  

"Tô Tinh Hà!"  

Chính ngay lúc này, Tô Thương liền bước tới, trực tiếp giật lấy viên tinh thạch trong tay con trai, khiển trách nói: "Con to gan quá ha, quà do bác họ tặng mà con cũng dám bán, quá hỗn xược mà, từ giờ trở đi, thứ này thuộc về cha, cha giữ giúp con."  

Nói xong, Tô Thương nghĩ một cái, liền đem tinh thạch của núi Thái Sơn thu vào trong vòng tay chứa đồ của mình.  

Cái vật hình tròn méo xẹo này anh vừa nhìn thì nhận ra ngay, cái gì mà tinh thạch núi Thái Sơn chứ, rõ ràng chính là thượng phẩm linh thạch mà!  

Không sai.  

Cái gọi là tinh thạch núi Thái Sơn này chính là thượng phẩm linh thạch.
 
Chương 1065


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một viên thượng phẩm linh thạch ngang bằng với 1000 viên đá hạ phẩm linh thạch.  

Advertisement

Cũng chính là nói, Tô Thương tự nhiên có được 1000 viên đá năng lượng, đúng thoải mái cmn mà.  

"F*ck!"  

Advertisement

Tô Tinh Hà nổi giận, nghiến răng nói: "Cha, trộm cũng phải có đạo lý, cho dù cha là xã hội đen thì cũng không thể cướp đồ của con trai được, nhanh trả lại chục tỷ cho con!"  

Vừa nói xong thì Tô Tinh Hà đã ra tay, dường như muốn cướp lại từ trong tay của Tô Thương.  

Nhưng Tô Thương giơ tay lên, ấn lên trên trán của Tô Tinh Hà, thế là thằng nhỏ liền liều mạng nhảy nhót loạn xạ, nhưng cũng đều không có cách gì tới gần được Tô Thương.  

"Con hiểu cái rắm gì, thứ này không đơn giản đâu nha, là một vật đại hung đó, con còn quá nhỏ, không khuất phục được nó đâu."  

Tô Thương thoáng chút xấu hổ, hắng giọng một cái, rồi nghiêm trang nói: "Cha bằng lòng mạo hiểm tính mạng của mình để thay con trấn áp nó, thằng nhóc con không cảm kích cha thì thôi đi, còn muốn cướp về."  

"Thật khiến cha quá thất vọng rồi, cha một lòng muốn tốt cho con, con thì lại... haiz, con biết bây giờ cha đang đau lòng biết bao nhiêu không?" Tô Thương lộ ra vẻ bi thương nói.  

"Con nhổ vào!"  

Tô Tinh Hà lại không mắc bẫy cái trò này của Tô Thương, nghiến răng nói: "Cha, đức hạnh của cha như nào con đây rõ hết nhé, giữa cha con chúng ta, còn giả vờ cái gì chứ, cha muốn gì thì cứ nói thẳng ra là được rồi."  

"Anh em tốt thì phải rõ ràng, cha con cũng như vậy, nào nào nào, chúng ta bàn chuyện giá tiền đi."  

Tô Tinh Hà ngừng nhảy nhót, ngồi bệt thẳng xuống đất ra giá nói: "Bác họ vừa nói rồi, tinh thạch của Thái Sơn có giá trị chục tỷ, cha muốn thì cứ đưa cho con 20 tỷ, không có thì trả lại cho con."  

"Hai chục tỷ đúng không?"  

Tô Thương nghe vậy, liền nở nụ cười hiền lành, chậm rãi đưa ngón tay ra.  

"F*ck, cha, đừng búng vào đầu nữa được không, cứ búng như vậy sẽ khiến con ngu đi đó, con sai rồi, đồ đó con cho cha là được rồi chứ gì." Tô Tinh Hà nhìn thấy vậy liền vội vàng nhận sai.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1066


“Du Du.”  

Tô Thương sờ mũi, cũng không nói dối con gái nữa, anh thành thật nói: “Thật ra, vừa rồi Tinh Hà nói không sai, cha…”  

Advertisement

“Cha, cha không cần nói nữa, con biết cha cần nó, cha lấy đi!” Tô Du Du ngọt ngào cười nói.  

“Ừm.”  

Advertisement

Tô Thương nghe con gái nói như vậy thì anh lập tức nhận lấy tinh thạch Thái Sơn, cất nó vào chiếc vòng lưu trữ của mình.  

Đến thời điểm này, cả hai viên tinh thạch Thái Sơn đều đã vào túi của Tô Thương, tương đương với hai nghìn viên đá năng lượng.  

“Cảm ơn cha đã thay con giải quyết hung vật, cha thật là lợi hại.” Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tô Du Du lộ ra một nụ cười.  

Đồng thời hai bàn tay nhỏ bé vỗ tay cho Tô Thương, ánh mắt nhìn Tô Thương giống như là nhìn một người anh hùng vô cùng lợi hại.  

“Ha ha, con thật sự là con gái tốt của cha.”  

Trong lòng của Tô Thương vô cùng ấm áp, ôm lấy con gái hôn một cái, tình cảnh vô cùng ấm áp.  

“Thôi, quỷ nịnh bợ.”  

“Con mới không cần chơi với hai người, con đi tìm mẹ.”  

Tô Tinh Hà bĩu môi, sau đó cậu bé lấy ba lô của mình rồi rời khỏi khách sạn.  

“Cháu trai lớn, trễ như vậy rồi cháu định đi đâu vậy?” Thạch Cửu Thiên muốn đuổi theo.  

“Anh họ cả, anh không cần để ý tới nó, da thằng nhóc này rất dày, cứ tùy nó đi.”  

Tô Thương khẽ cười nói: “Nơi này là cổ trấn Võ Đang, anh không cần lo về vấn đề an toàn.”  

Với thần thức của Tô Thương, anh có thể bao trùm toàn bộ cổ trấn, cho nên anh mới có thể yên tâm để Tô Tinh Hà một mình đi ra ngoài.  

“Được rồi.”  

Thạch Cửu Thiên gật đầu, ngược lại anh ta cười khổ nói: “Nhưng mà, em họ à, chuyện này là em không đúng.”  

“Hai viên tinh thạch Thái Sơn này là anh tặng cho cháu trai và cháu gái, em lấy đi thì không thích hợp cho lắm.”  

Thạch Cửu Thiên nói tiếp: “Hai đứa nó còn nhỏ, bây giờ hai đứa bắt đầu đeo thì sẽ có rất nhiều chỗ tốt, em hãy tìm cơ hội trả lại cho hai đứa đi.”  

“Anh họ cả, tinh thạch Thái Sơn quý giá như vậy, hai đứa nó không thể giữ được, trước tiên em thay chúng đó giữ gìn.”  

Tô Thương cười nói: “Vừa rồi anh cũng nhìn thấy rồi đấy, thằng nhóc Tô Tinh Hà kia muốn bán cái này đi đổi thành tiền cưới vợ, cho nên cho nó không phải là đang phung phí của trời sao.”  

“Có lý.”  

Thạch Cửu Thiên nghe vậy thì gật đầu nói: “Vậy được, cho em cũng giống nhau, dù sao đồ mà anh đã tặng cho nhà em là do dì Ngọc Yến đã nhờ anh tặng.”  

“Hả? Anh họ cả, anh có ý gì, tinh thạch Thái Sơn này là mẹ em nhờ anh đưa sao?” Tô Thương vội vàng hỏi.
 
Chương 1067


“Đúng vậy.”  

Thạch Cửu Thiên khẽ cười nói: “Anh biết được em có một đôi trai gái nên anh đã lập tức gọi điện thoại cho dì.”  

Advertisement

“Thật ra, hai viên tinh thạch Thái Sơn này có một viên là của anh, một viên khác là của dì.”  

Thạch Cửu Thiên nói tiếp: “Tinh thạch Thái Sơn quý giá không có gì có thể sánh được, năm trăm năm mới có thể sản sinh ra hai viên.”  

Advertisement

“Hai viên năm trăm năm gần đây được sinh ra, viên thứ nhất cho dì Ngọc Yến, viên thứ hai là cho anh.”  

Thạch Cửu Thiên tiếp tục nói: “Viên của dì Ngọc Yến kia dì đã sớm tặng cho anh, cho nên anh mới có hai viên.”  

“Vừa rồi trong điện thoại dì Ngọc Yến đã nhờ anh chuẩn bị một phần lễ gặp mặt cho hai đứa nhóc nhà em, cho nên anh đã cắn răng lấy tinh thạch Thái Sơn ra tặng, dù sao thứ đó cũng không có tác dụng gì với anh.”  

Thạch Cửu Thiên nhắc nhở: “Tô Thương, chuyện này tuyệt đối không được nói cho ông nội của anh biết, bây giờ ông ấy không có cảm tình gì với các em, nếu như ông ấy biết được thì anh sẽ rất thảm.”  

“Được.”  

“Anh họ cả cứ yên tâm, em sẽ không để anh phải khó xử.”  

Tô Thương gật đầu, ngay sau đó anh không nhịn được nói: “Anh họ cả, anh có số điện thoại của mẹ em, anh có thể cho em nói chuyện với bà ấy được không?”  

“Chuyện này…”  

Thạch Cửu Thiên khó xử, anh ta cười khổ nói: “Chuyện này sợ là không được, điện thoại nội bộ Thái Sơn chúng anh hầu như đều có thể bị nghe lén, anh sợ ông nội biết, em họ, thật ngại quá.”  

“Em hiểu rồi, không sao đâu, em không trách anh.” Tô Thương khẽ cười nói.  

Anh đã tính toán kỹ rồi, sau đại hội võ thuật trăm tông phái, đầu tiên anh sẽ đến Thái Sơn, sau đó đến Côn Luân, chẳng mấy chốc anh sẽ gặp được bà ấy rồi, lúc này anh cũng không vội.  

“Ừm, tốt, em họ, thời gian đã không còn sớm, em nhanh chóng đi nghỉ ngơi đi, ngày mai em còn phải tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái.”  

Thạch Cửu Thiên vừa cười vừa nói: “Đúng rồi, anh đã kiểm tra qua, em ở tổ thứ sáu.”  

“Vận may của em cũng không tệ, tổ thứ sáu không có thiên kiêu chân chính, nhưng mà có hai gã dự thi ở cảnh giới Thần Tông sơ kỳ, em phải thật đề phòng.”  

Thạch Cửu Thiên dặn dò: “Trên lôi đài, không kể sống chết, em họ, em tuyệt đối không được cậy mạnh, nên cúi đầu thì cúi đầu, chỉ cần em đầu hàng, trọng tài ở ghế giám khảo sẽ ra tay cứu em.”  

“Em cứ làm hết sức là được, coi như là đi trải nghiệm đi, em yên tâm, anh sẽ giành được hạng nhất, cứu dì Ngọc Yến ra!” Thạch Cửu Thiên tràn đầy tự tin nói.  

“Cảm ơn anh họ đã nhắc nhở.”  

Tô Thương khẽ cười, ngược lại anh nghi ngờ nói: “Anh họ, em thấy anh chẳng qua mới chỉ là bán bộ Thần Tông, tại sao anh lại khinh thường khi nhắc đến Thần Tông sơ kỳ, hơn nữa còn chắc chắn sẽ giành được hạng nhất?”  

“Ha ha.”  

“Em họ, vậy là em không biết rồi, có đôi khi, cảnh giới không có nghĩa lý gì, rất nhanh em sẽ biết là anh rất mạnh.”  

Thạch Cửu Thiên làm một cái thắt gút đúng chỗ hấp dẫn nhất, sau đó anh ta cười nói: “Anh không nói chuyện với các em nữa, ngày mai gặp.”  

Lưu lại một câu, Thạch Cửu Thiên ấn thang máy, đi thang máy lên lầu.
 
Chương 1068


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tô đại thiếu gia, xem ra anh họ của cậu không giống như là đang nói dối, chẳng lẽ anh ta đang che giấu thực lực sao?” Lúc này, Vương Phú Quý đi tới nói.  

“Không có.”  

Advertisement

Tô Thương lắc đầu, anh cười nói: “Anh ấy đúng là bán bộ Thần Tông, hơn nữa vừa mới đặt chân lên cảnh giới này chưa được bao lâu.”  

“Quên đi, không nói về anh ta nữa, Vương đại thiếu gia gia, cậu xem cậu ở tổ mấy chưa?” Tô Thương hỏi.  

Advertisement

“Ừm, anh họ cả đã sắp xếp người thay tôi đi kiểm tra rồi, tôi ở tổ thứ năm, mạnh nhất cũng là Thần Tông sơ kỳ.” Vương Phú Quý trả lời.  

“Thần Tông sợ kỳ à?”  

Tô Dương hơi lo lắng nói: “Vương đại thiếu gia, bây giờ cậu là Luyện Khí tầng tám, gặp phải nửa bước Thần Tông thì có thể có sức mạnh để đánh một trận, nhưng Thần Tông sơ kỳ… Chỉ sợ là cậu sẽ thất bại thảm hại.”  

“Tôi biết.”  

Vương Phú Quý cắn răng nói: “Nhưng tôi không muốn bị loại sớm như vậy, cùng lắm thì tôi cố gắng hơn chút, đêm nay đặt chân lên Luyện Khí tầng chín, đến lúc đó thì tôi có thể phân cao thấp với Thần Tông sơ kỳ rồi.”  

“Ừm, cậu không nên ép bản thân quá chặt, nếu như cậu bị loại, lại không có người bị loại khác giết ở bên ngoài giải đấu, vậy thì cũng không cần lo lắng, Lưu Sở Điềm bên kia, tôi sẽ thay cậu xử lý.” Tô Thương hứa hẹn, anh muốn Vương Phú Quý không cần phải quá áp lực.  

“Cảm ơn Tô đại thiếu gia, nhưng mà tôi muốn chứng minh bản thân!”  

Vương Phú Quý nói thật: “Trời cũng đã khuya lắm rồi, Tô đại thiếu gia, tôi đi tu luyện đây.”  

“Được, tốt.” Tô Thương gật đầu.  

“Cháu gái lớn, ngày mai gặp.”  

Vương Phú Quý cười vẫy tay với Tô Du Du, sau đó cũng đi thang máy lên lầu.  

Lúc này, trong đại sảnh chỉ còn lại Tô Thương và Tô Du Du.  

Về phần A Ly, lúc đầu ẩn nấp trong bóng tối, bây giờ mới xuất hiện.  

“A Ly, em có thể nhìn ra chỗ đặc biệt của Thạch Cửu Thiên không?” Tô Thương tò mò hỏi.  

A Ly đầu tiên là lắc đầu, sau đó cô ấy nói: “Chủ nhân, cảnh giới của anh họ cả của chủ nhân thật sự bình thường, nhưng mà khí huyết trong cơ thể của anh ta quá dồi dào rồi, nhiều đến kinh người, cụ thể thì em không rõ, nhưng hẳn là có liên quan đến khí huyết.”  

“Ừm, tôi cũng có cảm giác này.”  

Tô Thương khẽ cười: “Xem ra giới cổ võ thật không đơn giản, các thiên kiêu nói vậy thì đều có lá bài tẩy của mình.”  

“Có điều, con bài chưa lật này, tôi cũng có, hơn nữa, tôi chính là chưa bao giờ thiếu con bài chưa lật.”  

Tô Thương cười, sau đó anh ôm Tô Du Du, đi vào thang máy với A Ly.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1069


“Điều bất ngờ mà, con mà nói ra thì không còn hiệu quả nữa rồi.”  

Tô Du Du ngáp, sau đó cô bé ấy nói: “Cha, Du Du rất buồn ngủ, con muốn tắm rửa rồi đi ngủ.”  

Advertisement

“Ha ha, được, để chị A Ly tắm cho con nhé!” Tô Thương nói, sao đó anh nhìn A Ly.  

“Dạ vâng, em cảm ơn chị A Ly.” Miệng Tô Du Du vô cùng ngọt, rõ ràng là nói chuyện rất hợp với A Ly.  

Advertisement

Sau khi Tô Du Du tắm rửa xong, cô bé ấy nhanh chóng chìm vào mộng đẹp trong lòng Tô Thương.  

Ngay sau đó.  

Tô Thương ngồi xếp bằng, vận chuyển Cửu U Trấn Ngục Quyết, còn A Ly thì ở bên cạnh bảo vệ.  

“Trúc Cơ!”  

“Ha hả, có hai viên tinh thạch Thái Sơn này, bất kỳ lúc nào mình cũng có thể bước vào Trúc Cơ, vừa vào Trúc Cơ thì sẽ tương đương với Võ Thần lục địa trong thế hệ cổ võ xưa.”  

“Nếu như trên lôi đài của đại hội võ thuật trăm tông phái, mình thật sự gặp phải đối thủ không thể đánh bại được, vậy thì mình sẽ dùng cái này!”  

…  

Tối nay.  

Các đại thiên kiêu của giới cổ võ, tất cả đều nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị cho đại hội võ thuật trăm tông phái ngày mai.  

Tất cả mọi người đều biết, chỉ cần lấy được vị trí hạng nhất thì bọn họ sẽ trở thành Cổ Võ minh chủ, nắm giữ thế giới.  

Đây không chỉ là vinh dự cá nhân, mà còn là vinh quang của tông môn, mỗi người dự thi đề sẽ dốc hết toàn lực để đấu.  

Tất nhiên rồi.  

Phần lớn trong lòng người dự thi đề biết rõ, bản thân chỉ là chạy theo, bọn họ tuyệt đối vô duyên với vị trí hạng nhất.  

Đại hội võ thuật trăm tông phái năm nay, hạng nhất đã được định trước là người từ những danh sơn mạnh mẽ.  

đại hội võ thuật trăm tông phái sắp tới khiến cho tất cả mọi người đều nghiêm túc lên, thế nên cũng không có ai theo dõi chuyện xảy ra ở lầu Cảnh Xuân kia.  

Nhưng trong những người theo đuổi, Lan Diệu Y kia lại âm thầm nhớ kỹ tên của Tô Dương.  

…  

Giờ phút này.  

Giang Bắc, trang viên nhà họ Tô, mật thất dưới lòng đất.  

“Cái gì, Tô Thương đến Võ Đang tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái rồi?”  

Tô Thần Binh từ trong miệng Tô Dực Cân biết được Tô Thương đã đi đâu, ông ta lập tức vô cùng lo lắng: “Cái thằng nhóc này, chuyện lớn như vậy mà nó cũng không biết bàn bạc với cha nó một tiếng.”  

“Đại hội võ thuật trăm tông phái là nơi nó có thể tham gia sao, nếu để cho những tông phái đã tham dự vào chuyện tiêu diệt nhà họ Tô ở Côn Luân biết được thân phận của nó, nó chắc chắn sẽ chết!” 
 
Chương 1070


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thần Binh tức giận nói: “Dực Cân cũng thật là, thằng em nó đã đến kinh đô rồi nó mới gọi điện thoại nói tin này cho chúng ta biết, nếu như nó nói sớm hơn thì chúng ta đã có thể ngăn cản Tô Thương rồi, bây giờ thì đã chậm, nói vậy Tô Thương đã đến núi Võ Đang rồi.”  

“Được rồi.”  

Advertisement

Tô Kiền Khôn nói: “Đừng oán giận nữa, Tô Thương không giống như là người lỗ mãng, nếu nó đã đến núi Võ Đang thì nó tự có chừng mực.”  

“Không phải trong điện thoại Dực Cân đã nói rồi sao, Tô Thương đã nói cho nó biết, thằng nhóc kia còn có một con bài chưa lật, con bài này có thể khiến toàn bộ giới cổ võ khiếp sợ.”  

Advertisement

Tô Kiền Khôn nhìn Tô Thần Binh, ông ấy nói tiếp: “Năm đó không phải con cũng là như vậy sao, dẫn theo những thành viên nòng cốt còn lại của nhà họ Tô chúng ta, dám lừa cha tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái.”  

“ Tô Thương không hổ là con của con, thật tình, hai cha con các con đều không thể khiến cha bớt lo lắng!” Tô Kiền Khôn cắn răng nói.  

“Cha, không phải chúng ta đang nói về Tô Thương sao, làm sao lại chuyển đến trên người con rồi?”  

Tô Thần Binh cười khổ nói: “Hơn nữa, con không giống với Tô Thương, con có người nhà họ Tô che chở, đương nhiên con sẽ không sợ, thằng nhóc Tô Thương kia tự cho là đã biết trước, ai mà có thể tin được, có lẽ chuyến đi này sẽ có rất nhiều nguy hiểm!”  

“Được rồi, cha, thương thế của vị kia nhà họ Tô chúng ta bây giờ như thế nào rồi?”  

Tô Thần Binh dò hỏi: “Con nhớ lần trước bà ấy từng ra ngoài, nói bản thân ít ngày nữa sẽ khôi phục lại trạng thái đỉnh cao, chuyện này là thật hay giả vậy?”  

“Đương nhiên là thật.”  

“Bà già này chưa từng lừa gạt mấy người.”  

Tô Kiền Khôn chưa kịp trả lời, đúng lúc này một giọng nói già nua vang lên.  

Ngay sau đó.  

Một cụ già với tấm lưng còng đi ra từ trong bóng tối, là một bà lão.  

Trên mặt bà ấy đầy nếp nhăn, hốc mắt hãm sâu, hàm răng đều đã rụng hết rồi.  

Nếu như Tô Thương nhìn thấy bà ấy, nhất định anh sẽ vô cùng khiếp sợ, bởi vì bà lão này, chính là… dì Phù!  

Không sai!  

Người vợ đột nhiên đi ra này, chính là người hầu của nhà họ Tô, dì Phù!  

“Xin chào tiền bối Phù Dung.”  

Sau khi Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh nhìn thấy dì Phù thì hai người nhao nhao hành lễ, cũng không hề quan tâm đến thân phận chủ nhân, cho nên hai người không hề lạnh nhạt với dì Phù.  

“Ừm.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1071


Chỉ có điều.  

Cho dù mạnh như Võ Thần lục địa thì bà ấy vẫn không thể chống lại được sự tấn công từ kịch độc của lão độc vật.  

Advertisement

Năm đó hai người Phù Dung và Thạch Ngọc Yến phải dùng hết công lực để loại bỏ mới có thể miễn cưỡng bảo vệ được tính mạng của Tô Thần Binh.  

Sau khi loại bỏ, dì Phù lập tức trở thành người bình thường, vẫn luôn ở trang viên của nhà họ Tô.  

Advertisement

Nhưng mà bà ấy không chịu ngồi yên, luôn bận trước bận sau, bà ấy không chỉ trồng một mảnh lớn rau thơm trong trang viên, mà còn thường xuyên chăm sóc cho Tô Thương, có thể nói, bà ấy đã chăm sóc Tô Thương lớn lên.  

Khi Tô Thương còn bé, bà ấy thường thay tã cho Tô Thương, thậm chí còn từng nhai nát thức ăn cho Tô Thương ăn, có thể nói là bà ấy đã chăm sóc anh chu đáo.  

“Tiền bối Phù Dung, thực lực của bà?” Lúc này, Tô Thần Binh muốn nói lại thôi hỏi.  

“Đã hoàn toàn khôi phục rồi.”  

Dì Phù thành thật trả lời, đồng thời bà ấy giải phóng khí tức.  

Một giây kia, không gian chấn động. Ánh đèn trong mật thất dưới lòng đất đều nhấp nháy trong nháy mắt.  

Võ Thần lục địa, thật quá khủng b ố!  

“Chúc mừng tiền bối Phù Dung, lần nữa trở lại cảnh giới Võ Thần!”  

Tô Thần Binh kích động chúc mừng, sau đó ông ta nghi ngờ nói: “Tiền bối Phù Dung, không phải bà vì cứu tôi mà bị trúng độc sao, tại sao lại đột nhiên…”  

“Cái này thì phải cảm ơn cô bé ở núi Cửu Phong kia.” Dì Phù lộ ra một nụ cười.  

“Cô bé ở núi Cửu Phong?” Tô Thần Binh càng thêm nghi ngờ: “Tiền bối Phù Dung, bà đang nói ai?”  

“Thiên Sơn Tuyết, cô bé đó còn có một tên khác, là Giang Tuyết Nhi.”  

Dì Phù khẽ cười nói: “Đoạn thời gian trước, cô bé tìm tôi, nói là muốn mượn thân phận của tôi dùng một chút, sau đó cô bé sẽ giúp tôi khôi phục lại thực lực đỉnh phong, bà già này đương nhiên là đồng ý rồi.”  

“Vì vậy bà già này dùng chút thủ đoạn, để cho cô bé đó dịch dung thành dáng vẻ của tôi, còn về phần con bé muốn làm cái gì thì bà già này hoàn toàn không biết.”  

Dì Phù cười nói: “Nhưng mà, chuyện của cô bé kia và Tô Thương thì tôi đã sớm nghe qua, nhìn dáng vẻ của cô bé đó, tâm tư đều ở trên người của Tô Thương, có lẽ là xấu hổ khi gặp Tô Thương, cho nên cô bé mới dùng thân phận của tôi để đi tìm Tô Thương.”  

Nghe dì Phù nói như vậy, Tô Thần Binh lập tức nhớ lại, khoảng thời gian trước dì Phù quả thật đã xuất hiện ở biệt thự ven sông.  

Chỉ là Tô Thần Binh tuyệt đối không nghĩ tới, dì Phù kia là do Thiên Sơn Tuyết đóng giả.  

“Chuyện này không đúng, tiền bối Phù Dung, để có thể giúp bà khôi phục thực lực, chuyện đó khó như lên trời, tại sao Thiên Sơn Tuyết có thể vì một chút chuyện nhỏ này mà giúp bà?” Tô Thần Binh trăm nghìn câu hỏi không thể giải thích được.  

“Ha ha, có thể là bởi vì chúng ta đều thích ăn rau thơm, có lẽ là nể mặt Tô Thương, hoặc có lẽ, lần đó cô bé đến Giang Bắc chính là vì muốn giúp tôi, để nhà họ Tô có thể một thành viên mạnh mẽ.”  

Dì Phù suy đoán, sau đó bà ấy cười nói: “Mặc kệ là xuất phát từ nguyên nhân gì, bây giờ thực lực của tôi quả thật đã khôi phục lại.”  

“ Hai người vừa mới nói, Tô Thương đến núi Võ Đang rồi? Địa điểm của đại hội võ thuật trăm tông phái năm nay là ở núi Võ Đang sao?” Dì Phù hỏi. 
 
Chương 1072


“Đúng vậy.” Tô Thần Binh khách sao trả lời.  

“Được, tốt, đã như vậy thì bà già này sẽ đến núi Võ Đang xem, hơn hai mươi năm trước, tôi có thể bảo vệ cậu toàn vẹn  trở ra từ đại hội võ thuật trăm tông phái, bây giờ, tôi cũng có thể bảo vệ tốt con trai của cậu!”  

Advertisement

Dứt lời, bóng dáng của dì Phù ngay lập tức biến mất, chỉ để lại Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh trố mắt nhìn nhau…

Thời gian trôi qua rất nhanh.  

Advertisement

Bất tri bất giác đã đến ngày hôm sau.  

Buổi sáng.  

Sáng sớm, Tô Thương đã nhận được điện thoại của Trương Trọng Ngu.  

“Điện chủ, thuộc hạ đã tiêu diệt toàn bộ các thế lực nhất đẳng đã liên hợp lại gây áp lực lên Dược Vương điện.”  

Trong điện thoại, Trương Trọng Ngu một mực lễ phép nói: “Bây giờ thuộc hạ sẽ đến cổ trấn Võ Đang, ngài đang ở đâu, thuộc hạ sẽ đến tìm ngài để nói chuyện chi tiết về đại hội võ thuật trăm tông phái.”  

“Tôi ở khách sạn Thái Sơn, cậu đến đấy đi!” Tô Thương gật đầu, đồng thời anh nói ra số phòng.  

“Vâng.”  

Sau đó, Trương Trọng Ngu cúp điện thoại.  

Không lâu sau, Trương Trọng Ngu đã đến khách sạn Thái Sơn.  

Tô Thương sợ làm phiền đến con gái, cho nên anh đã ra ngoài để nói chuyện với Trương Trọng Ngu.  

“Thuộc hạ trình diện điện chủ.” Trương Trọng Ngu nhìn thấy Tô Thương, cậu ấy cung kính hành lễ.  

“Cậu không cần phải khách khí.”  

Tô Thương khẽ nâng tay, sau đó anh hỏi: “Những thế lực nhất đẳng kia là do gia tộc Tây Môn sai khiến sao?”  

“Cậu thanh trừ những thế lực kia, gia tộc Tây Môn sẽ biết được tin đầu tiên, bọn họ đã phản ứng như thế nào?”  

“Đương nhiên là bọn họ vô cùng tức giận.”  

Trương Trọng Ngu cười nói: “Nhưng mà, dù sao chuyện này cũng không thể phơi bày ra bên ngoài ánh sáng, mặc dù gia tộc Tây Môn rất tức giận thì bọn họ cũng không dám thể hiện ra bên ngoài, bọn họ kiêng kỵ ba thế lực lớn là vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển và vùng núi nơi thâm sâu vân vụ.”  

“Hơn nữa, hôm nay là đại hội võ thuật trăm tông phái, sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái thì vẫn còn có những danh sơn tiếp tục khiêu chiến.”  

Trương Trọng Ngu nói tiếp: “Cho nên, gia tộc Tây Môn vẫn chưa có hành động gì, nhưng mà sau chuyến đi đến Võ Đang này, có thể bọn họ sẽ tìm mọi cách để đối phó với Dược Vương điện chúng ta.”  

“Ừm.”  

Tô Thương gật đầu, sau đó anh cười nói: “Yên tâm đi, bọn họ không có cơ hội đó đâu.”  

“Sau khi rời khỏi Võ Đang, tôi sẽ đến Thái Sơn trước, sau đó huyết tẩy Côn Luân, báo thù cho mối thù diệt môn của nhà họ Tô!”  

Trương Trọng Ngu nghe anh nói như vậy thì vô cùng kích động, vẻ mặt cũng hưng phấn lên.
 
Chương 1073


Cậu ấy cảm nhận được điện chủ rất mạnh, trong lòng cậu ấy vô cùng phấn khích, Dược Vương điện cuối cùng cũng không cần nhìn sắc mặt của người khác, có thể đứng vững rồi!  

“Cha ơi.”  

Advertisement

Đúng lúc này, Tô Du Du với mái tóc rối bù, xoa đôi mắt vẫn còn lim dim ngái ngủ đi ra từ trong phòng.  

“Con gái bảo bối, sao con không ngủ thêm một lát nữa?” Tô Thương trực tiếp bế  Tô Du Du lên, yêu chiều cười nói.  

Advertisement

“Con không muốn.”  

Tô Du Du thần bí cười nói: “Trời sáng rồi, hôm nay con muốn cho cha một ngạc nhiên.”  

“Du Du, hôm qua con đã nhắc đến rồi, rốt cuộc ngạc nhiên kia là cái gì, bây giờ con có thể nói không?” Tô Thương ôn nhu hỏi.  

“Không được, đợi chút nữa cha sẽ biết thôi.” Tô Du Du không chịu nói.  

“Con bé này, còn học được chiêu thừa nước đục thả câu.”  

Tô Thương giơ tay xoa sống mũi cao thẳng của con gái, lộ ra một nụ cười cưng chiều.  

“Tô đại thiếu gia, cậu nhanh lên đi, hơn tám giờ rồi, tôi nghe nói trận đấu đầu tiên của Bách Tông sẽ bắt đầu lúc chín giờ.”  

Lúc này, Vương Phú Quý đi ra từ trong, vội vàng thúc giục: “Chúng ta ở xa chạy đến, nếu như bởi vì đến trễ mà bị loại thì thật là mất mặt.”  

“Ha ha.”  

Tô Thương khẽ cười, sau đó ánh mắt của anh rơi trên người Vương Phú Quý, anh lập tức kinh ngạc: “Mẹ kiếp, Vương đại thiếu gia, cậu đã đến Luyện Khí tầng chín rồi!”  

“Đúng vậy.”  

Vương Phú Quý oán giận nói: “Tầng chín thật khó, mẹ kiếp, ông đây khổ sở tu luyện suốt một đêm, vừa mới đột phá lên được.”  

?  

Mẹ kiếp!  

Cậu ấy chỉ một đêm mà đã đột phát được, bây giờ còn oán giận, đây không phải là đang đả kích người ta sao?  

“Cậu không hổ là Thái Ly kiếm thể, tốc độ tu luyện không thể không phục mà.” Tô Thương cười khổ.  

Vương Phú Quý có thể chất đặc thù, cho dù ở Huyền Thiên tiên vực thì cũng thuộc về sự tồn tại đỉnh cao.  

Với tư chất của cậu ấy, Luyện Khí tầng tám tu luyện một đêm ở Huyền Thiên tiên vực rồi đột phá lên Trúc Cơ cũng không tính là vấn đề.  

Mặc dù linh khí trên địa cầu mỏng manh, nhưng Vương Phú Quý lại sở hữu một cánh tay thượng cổ.  

Bên trong cánh tay kia chứa một lượng linh khí lớn, cho nên Vương Phú Quý mới dễ dàng lên cấp.  

“Tô đại thiếu gia, bây giờ tôi rất mạnh đấy! Nếu như tôi gặp phải Thần Tông sơ kỳ thì tôi có thể giết được hay không?” Lúc này, Vương Phú Quý hưng phấn hỏi.  

“Không hề khó khăn.”  

Tô Thương nghiêm túc suy nghĩ, sau đó anh nói: “Khó khăn không lớn, công pháp tu luyện của cậu là Bát Cửu Thiên Công, cậu còn nắm giữ kiếm thuật Luân Hồi.” 
 
Chương 1074


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Hơn nữa bên trong cánh tay thượng cổ ẩn chứa kiếm ý, nếu cậu gặp phải Thần Tông sơ kỳ thì cậu có thể nhẹ nhàng đánh thắng.”  

Tô Thương lại nói tiếp: “Thậm chí cậu cũng có thể phân cao thấp với Thần Tông trung kỳ, còn về phần thắng thua thì cái này tôi không thể nói được.”  

Advertisement

“Đương nhiên, nếu như cậu đồng ý để tôi luyện chế kèn xô-na của cậu, biến nó thành kiếm Vương Quyền, vậy thì cậu có thể giết chết Thần Tông trung kỳ.” Tô Thương cười bổ sung, anh cũng không khuyên Vương Phú Quý nữa.  

Từ sau khi biết chuyện của mẹ Vương Phú Quý, Tô Thương không còn khuyên Vương Phú Quý nữa.  

Advertisement

Chuyện năm đó đã tạo thành một vết thương khá lớn trong lòng của cậu ấy, cậu ấy cần thời gian để từ từ điều chỉnh lại,  

“Thật sao?”  

Đột nhiên Vương Phú Quý hỏi: “Tô đại thiếu gia, nếu tôi chỉ dùng kiếm thì tôi có thể đánh bại cậu không?”  

“Ha ha.” Tô Thương cười, ngược lại anh lắc đầu nói: “Không thể.”  

“Vậy quên đi, tôi cảm thấy kèn xô-na rất tốt, phù hợp với khí chất quý tộc của tôi.”  

Vương Phú Quý không có hứng thú với kiếm, đồng thời trong đầu vừa niệm, một chiếc kèn xô-na lập tức xuất hiện trong tay cậu ấy.  

Ngay sao đó.  

Vương Phú Quý nghiêm túc nói: “Thật ra, chiếc kèn xô-na Vương Quyền này cũng rất trâu bò, hôm nay tôi sẽ dùng chiếc kèn xô-na này để nói cho thế giới biết, thế nào là nhạc khí đứng đầu!”  

“?”  

Tô Thương hết chỗ nói, hai mặt nhìn nhau với Trương Trọng Ngu bên cạnh, hai người không biết nên nói cái gì cho phải.  

“Chú Phú Quý, chú biết thổi kèn xô-na sao?” Nhưng mà, Tô Du Du lại đặc biệt vui vẻ.  

“Đúng vậy.”  

Vương Phú Quý gật đầu, cậu ấy kích động cười nói: “Cháu gái lớn, cháu cảm thấy hứng thú với kèn xô-na sao?”  

“Đúng vậy, cháu thích ăn tiệc, mỗi lần nghe thấy tiếng xô-na, cháu đều cảm thấy rất vui vẻ.” Tô Du Du ngây thơ nói.  

“Chính là, từ thuở xa xưa, sinh lão bệnh tử, thăng quan phát tài, chuyện nào có thể thiếu đi kèn xô-na chứ?”  

Vương Phú Quý ngẩng đầu ưỡn ngực, kiêu ngạo nói: “Ra đời chết đi, chỉ có kèn xô-na, nếu không, tại sao lại có trăm loại nhạc khí, mà kèn xô-na lại làm vua thuyết pháp.”  

“Đúng vậy, chú Phú Quý nói đúng, cái gì mà đàn dương cầm, đàn violon, saxophone chứ, những nhạc cụ đó đều vô cùng yếu ớt, cháu không thích chút nào.”  

Tô Du Du nói thật: “Cháu cảm thấy kèn xô-na rất êm tai, mỗi lần cháu nghe được âm thanh của kèn xô-na thì cháu đều mang theo một cái túi nhỏ, ngồi đợi mở tiệc, kèn xô-na là nhạc khí êm tai nhất thế giới.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1075


“Nhưng độ khó của việc thôi xô-na quá cao, vị vương tử kia là nhạc công đàn dương cầm cấp mười, phổ nhạc khó nhất anh ta cũng có thể biểu diễn, từng đứng trên cùng sân khấu với Lãng Lãng, có điều không bằng Lãng Lãng.”  

“Nhưng anh ta học thổi kèn xô-na hai nắm, đương nhiên là không có cơ sở, ngay cả những bản nhạc đơn giản nhất cũng không thể thổi được.”  

Advertisement

Vương Phú Quý khinh bỉ nói: “Từ chuyện này chú nhìn ra, cái gì mà đàn dương cầm, chỉ là đồ chơi của con nít thôi, muốn nghe âm nhạc chân chính thì phải xem kèn xô-na tổ truyền của nước Hoa chúng ta.”  

“Ôi, chú Phú Quý nói hay thật đấy.” Hai bàn tay nhỏ của Tô Du Du vỗ tay cho Vương Phú Quý.  

Advertisement

“Cháu gái lớn của chú, đúng là tri âm khó gặp nha!”   

Vương Phú Quý đỏ mắt, nhìn sang Tô Du Du, nước mắt giàn dụa nói: “Chờ đến ngày cháu lấy chồng, chú Phú Quý sẽ thổi cả ngày khúc Bách Điểu Triều Thượng* cho cháu cả một ngày luôn!”   

* Ngụ ý hôn nhân mỹ mãn.  

“Wow, cảm ơn chú Phú Quý ạ.”   

“Cút ngay đi!”  

Tô Thương dùng một chân đạp Vương Phú Quý, rồi ôm chặt lấy Tô Du Du, nghiến răng nghiến lợi nói: “Con gái của tôi còn nhỏ, tên khốn kiếp nhà cậu đã nghĩ đến lúc nó lấy chồng, muốn ăn đòn đúng không?”  

“Du Du hiểu chuyện, xinh đẹp như vậy, lại là tri kỉ của tôi, trên đời này không ai có tư cách cưới con bé đâu.”   

Tô Thương tức giận nói: “Cậu còn dám đùa kiểu này nữa à, tôi giẫm nát chiếc kèn ngay trước mặt cậu, để cậu khóc một thể luôn nhé.”   

Không biết vì sao, khi nghe thấy Vương Phú Quý nhắc đến việc Du Du lấy chồng, trái tim Tô Thương bỗng nhiên như bị dao cứa, vô cùng khó chịu.  

Giống như là mình đã trồng ra được một củ cải trắng, rồi bị heo ăn mất ấy….   

Tuy Du Du mới chỉ có mấy tuổi, nhưng lấy chồng cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi, Tô Thương càng nghĩ càng khó chịu.  

“Đừng đừng đừng, Tô đại thiếu gia, tôi sai rồi, tôi không thổi Bách Điểu Triều Phượng nữa.”  

Bỗng Vương Phú Quý nhìn thấy sự khó chịu của  Tô Thương, còn nói nặng lời hơn thế: “Đến lúc đó tôi sẽ Đại Xuất Tấn, lại thổi cả Đại Bi Điều, để tặng cho nỗi nhớ nhung của cậu dành cho Du Du!”   

“Cái này còn tạm được.” Tô Thương nghe vậy, trong lòng mới thoải mái một chút.   

“Cha.”   

Tô Du Du ghé vào trong ngực Tô Thương, ngẩng đầu nhìn anh ấy, đôi mắt đẹp sáng long lanh, nghiêm túc nói: “Du Du không lấy chồng, Du Du muốn ở với bố mẹ mãi mãi cơ.”   

“Con nói thật chứ?”  

Lòng Tô Thương bỗng yếu mềm, vội vàng vuốt đầu con gái,  đồng thời duỗi ngón út ra, cười nói: “Vậy chúng ta ngoắc tay, một trăm năm cũng không thay đổi.”   

“Ừm, ngoắc tay lên xuống, một trăm năm cũng không thay đổi.” Tô Du Du cũng duỗi ngón út ra như vậy.  

“Ha ha ha.”  

Tâm trạng của Tô Thương, bỗng càng thêm vui vẻ.  

“Thôi đi, cháu gái.”   

Vương Phú Quý lẩm bẩm một câu, đồng thời thầm nghĩ: “Đợi mình quay về, sẽ cùng Lưu Sở Điềm sinh một cậu con trai, đến lúc đó Du Du chính là con dâu của mình, Tô đại thiếu gia, cậu buồn dần đi là vừa.”  
 
Chương 1076


May là Vương Phú Quý không nói ra, nếu để Tô Thương biết cậu ấy có ý nghĩ này, thì sẽ đánh cho cậu ấy một trận liệt người luôn ấy.   

Sau đó.  

Advertisement

Thời gian không còn nhiều nữa, Tô Thương và một đám người không hề dừng lại, mà đi một mạch đến đại hội võ thuật trăm phái luôn.   

Đáng nhắc tới chính là, Thạch Cửu Thiên đã ủy thác cho Tô Thương quản lý quán rượu, cậu ấy muốn đi thăm tam sư thúc, cho nên đã lên núi Võ Đang rồi.  

Advertisement

Đám người của Tô Thương, do Trương Trong Ngu dẫn đầu, đi xuyên qua từng con đường.   

Khoảng nửa tiếng sau, cuối cùng mọi người cũng tới được núi Võ Đang.  

Nơi này không phải khu du lịch núi Võ Đang, mà du khách bình thường có thể ra vào được, đây chỉ là một phần của núi Võ Đang thôi.   

Núi Võ Đang thực sự, thì du khách không cách bước chân vào được.   

Hơn nữa Thiên Cơ Môn, cũng trú tại khu vực bí ẩn của núi Võ Đang, nơi này không mở cửa cho người ngoài.  

Bên ngoài cửa núi của Thiên Cơ Môn, có một mảnh đất trống, to diện tích khoảng hai cái sân bóng lớn.  

Vì đảm nhận đại hội võ thuật trăm phái lần này, mà Thiên Cơ Môn cấp tốc đẩy nhanh tiến độ, xây dựng ba cái đấu trường, cao khoảng hơn hai mét.  

Giờ phút này, xung quanh ba đấu trường lớn ấy, đã kín người ngồi hếtrồi.  

Các thiên tài của các thế lực lớn, tất cả đều tụ họp hết ở đây, chờ đại hội sắp bắt đầu.  

Quy tắc của đại hội võ thuật trăm phái, thì Thiên Sơn Tuyết đã nói rồi.   

Vòng thứ nhất đấu loại trực tiếp, là đem tất cả người dự thi, chia thành mười hai bảng đấu, mỗi bảng đấu khoảng bốn mươi tám người.   

Chỉ có người đứng đầu bảng đấu, mới có thể trực tiếp thăng cấp.  

Còn những người khác, cũng sẽ không bị loại ngay lập tức, mà tiến vào khu chờ.   

Những người của khu chờ này, sẽ được chia thành tám bảng đấu, quy tắc vẫn như cũ người đứng đầu bảng thì sẽ thăng cấp.   

Cuối cùng tám người dự thi được hồi sinh, và lúc mười hai người lúc trước, tổng cộng là hai mươi người, sẽ tiến vào vòng tiếp theo.  

Vì để tiết tiết kiệm thời gian, cho nên Thiên Cơ Môn đã xây dựng ba cái đấu trường.  

Bảng đấu thứ nhất đến bảng đấu thứ tư, ở bên trái lôi đài, lần lượt ra sân.  

Người dự thi của bảng đấu thứ năm đến bảng đấu thứ tám, thì hội sẽ phân thắng bại ở giữa đấu trường.   

Bảng đấu thứ 9 và bảng đấu thứ mười hai, sẽ thay nhau lên bên phải đấu trường.  

Ba đấu trường, tiến hành cùng một lúc.   

Nói cách khác, thì người dự thi của bảng đấu thứ nhất, thứ năm, thứ chín, chín giờ sẽ ra trận, lần lượt theo các bên trái phải giữa của đấu trường.   

Chín giờ mười phút, cuộc tranh tài chính thức bắt đầu.  

Bây giờ đã biết, Vương Phú Quý ở bảng đấu thứ năm, Thạch Cửu Thiên ở bảng đấu thứ chín, còn Tô Thương thì ở bảng đấu thứ sáu.
 
Chương 1077


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vương Phú Quý và Thạch Cửu Thiên, đều sẽ bước lên đấu trường vào lúc chín giờ, một người bước vào giữa, một người thì bước vào bên phải của đấu trường.   

Còn Tô Thương, thì phải chờ sau khi bảng đấu thứ năm của Vương Phú Quý phân thắng bại, mới có thể bước lên giữa lôi đài, tranh đấu với thiên tài của bảng đấu thứ sáu..  

Advertisement

Khi một đám người của Tô Thương chạy đến, vừa chuẩn chín giờ, thiên tài của bảng đấu thứ năm, cũng dập dịch bước vào giữa đấu trường.   

“Tô đại thiếu gia, tôi lên đó đây, phấn khích quá đi mất.” Vương Phú Quý thoáng chút luống cuống.  

Advertisement

“Ha ha.”  

Tô Thương cười động viên nói: “Vương đại thiếu gia, tự tin lên một chút, cậu là người tu chân luyện khí tầng thứ chín đấy, tự tin chắc chắn sẽ thắng.”   

“Ừ!”  

Vương Phú Quý nghiêm túc gật đầu, nghiến răng tự động viên chính mình: “Mình nhất định có thể làm được, cô nàng bạo lực kia ơi, đợi tôi trở về nhất định sẽ hỏi cưới cô!”   

Sau đó.  

Vương Phú Quý liền nhìn kĩ Tô Thương, tay cầm kèn bước lên ở giữa lôi đài.  

Tô Thương thì nắm tay Tô Du Du, đứng ở trong đám người, còn ánh mắt của anh ấy, thì dừng lại trên chỗ ngồi trên cao ở phía xa.   

Ba đấu trường ngay phía trước, có mười cái ghế tựa dày công thiết kế, khí chất rầm rộ, vô cùng khí chất.   

Trên ghế ngồi, chính là mười trọng tài của đại hội võ thuật trăm phái năm nay, phụ trách trông coi nắm giữ toàn hiện trường.   

Hơn nữa trong những tên trọng tài này, có một người quen… Chính là Thiên Sơn Tuyết.  

Với tư cách là minh chủ của núi Cửu Phong một trong những thế lực lớn của giới luyện võ, đương nhiên Thiên Sơn Tuyết sẽ có tư cách làm minh chủ rồi.  

Trừ Thiên Sơn Tuyết ra, còn có một người, mang đến cho Tô Thương cảm giác quen thuộc.  

Đó là một ông lão tóc trắng phơ, trên người khoác áo đạo sĩ, cốt cách như một vị thần, nhìn qua tuy không giận giữ nhưng lại rất uy phong.   

Người này, chính là Thạch Hạo Hãn sơn chủ của núi Thái Sơn.  

Tuy Tô Thương chưa từng gặp ông ấy, nhưng vì là máu mủ ruột thịt, nên anh ấy luôn cảm thấy người này rất quen thuộc.  

Khi Tô Thương dò xét Thạch Hạo Hãn, thì ánh mắt của Thạch Hạo Hãn cũng dừng lại trên người của Tô Thương.   

Vù!  

Ánh mắt của hai người, chạm vào nhau ngay giữa không trung, khuôn mặt trầm lặng như nước, trong mắt không có chút nào sắc thái.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1078


Đối với Thạch Hạo Hãn, trong lòng Tô Thương không có một chút thiện cảm nào hết.   

Bởi vì theo như anh thấy thì, chính là người ông ngoại chưa từng gặp mặt này đã khiến cho anh cứ tưởng mình là một người nhà tan cửa nát vậy.  

Advertisement

Tuy về sau mới biết được, mẹ mình không chết, nhưng vẫn không cách nào gặp lại được mẹ.   

“Vùng núi tế trời, cứ chờ đấy, rất nhanh tôi liền sẽ đặt chân đến, để đại náo một trận!”  

Advertisement

Tô Thương liên tục cười lạnh lùng, rồi giơ ngón tay cái về phía Thạch Hạo Hãn, lắc lên lắc xuống, sau đó dùng sức ấn xuống phía dưới hai lần, trong mắt tràn đầy sự khinh thường!”   

“Làm càn!”  

“Thằng nhãi con này, dám vô lễ với mình thế cơ à!”   

Thạch Hạo Hãn ngồi phía trên cao, từng gặp Tô Thương, đương nhiên sẽ nhận ra Tô Thương là đứa cháu ngoại ngang bướng của mình, thấy Tô Thương làm động tác này thể hiện ý đó, ông ấy bỗng tức quá hóa giận.   

Lúc này.  

Bên cạnh chỗ ngồi của Thạch Hạo Hãn một ông lão mặc áo đạo sĩ, nghi ngờ hỏi: “Anh Thạch, sao vậy, sao lại nổi giận thế?”  

Người này chính là môn chủ đương nhiệm của Thiên Cơ Môn, Vương Trọng Vân.  

“Không có gì.”   

Thạch Hạo Hãn cũng không giải thích, liền thu lại ánh mắt nhìn về phía Tô Thương, sau đó hai mắt nhắm lại, không nói chuyện nữa.   

Vương Trọng Vân Viễn nhìn Tô Thương ở đằng xa, chỉ coi Tô Thương là một thanh niên bình thường không có gì khác lạ cả, cũng không quá để ý đến anh ấy.  

Ngoại trừ mười nhân vật cao cấp này ra, trên ba tòa lôi đài, lần lượt có hai trọng tài ở hiện trường.   

Những trọng tài ở hiện trường này, đều là các đạo sĩ già cỗi của Thiên Cơ Môn, mỗi một người đều là thần tông hậu kỳ, thực lực thâm sâu khó lường.   

Bọn họ phụ trách duy trì trật tự ở lôi đài, gặp phải chuyện mình không thể giải quyết được, thì mới do mười trong tài lớn quyết định.   

Lúc này.  

Thiên tài của trận đầu tiên thi đấu, hầu như đều bước lên lôi đài.  

Trên mỗi sàn đấu, đều có hai đạo sĩ, trong tay cầm máy tính bảng, mỗi người đều kiểm tra đối chiếu thông tin của người dự thi.  

Khoảng mấy phút sau, nhân viên xác minh không sai sót, nhưng, có số ít người tham gia dự thi, chưa tới.   

Khi chín giờ chín phút, một đạo sĩ đứng ở giữa bảng đua cao giọng hô to: “Tô Huyền Thiên!”  

“Tô Huyền Thiên!”  

“Trước chín giờ mười phút, nếu không lên đài, thì có nghĩa là tự động từ bỏ thi đấu, nhìn là biết ngay.”   

Không chỉ có ở giữa lôi đài, hai mặt khác của lôi đài, cũng đều có người chưa tới thi. 
 
Chương 1079


Lúc này.  

Dưới đài, Tô Thương khẽ cau mày nói: “Trương Trọng Ngu, đây là chuyện gì vậy?”  

Advertisement

“Điện chủ, là như này ạ.”  

Advertisement

Trương Trọng Ngu thành thật nói: “Thuộc hạ không biết, cậu muốn dùng thân phận nào để dự thi, cho nên đã đăng kí cho cậu hai tên, một tên là Tô Thương, một tên là Tô Huyền Thiên.”  

“Tô Huyền Thiên ở bảng đua thứ năm, còn Tô Thương, thì ở bảng đua thứ sáu.”   

Trương Trọng Ngu  nói tiếp: “Điện chủ, nếu như cậu muốn lấy thân phận Tô Huyền Thiên dự thi, bây giờ có thể dịch dung thành Tô Huyền Thiên, bước lên lôi đài vẫn còn kịp đấy ạ.”   

“Thì ra là thế.”  

Tô Thương gật đầu như đã hiểu, khẽ cười nói: “Không cần, từ nay về sau, thân phận Tô Huyền Thiên này sẽ biến mất, tôi không cần thiết tiếp tục che giấu tung tích nữa rồi.”  

“Hôm nay, tôi phải dùng thân phận của Tô Thương, tỏa sáng rực rỡ trên lôi đài, để nói cho toàn bộ giới luyện võ biết, nhà họ Tô ở Côn Luân, đã quay trở lại rồi!”   

Tô Thương là không muốn quá chăm chú, để tránh thu hút  sự chú ý của các thiên tài lớn, nhưng anh ấy nên kiêu căng nói, chứ không phải nói bé giọng như vậy.   

Anh ấy tham gia đại hội võ thuật trăm phái lần này, một là để chứng minh bản thân,  hai là vì hồi sinh lại thời kì huy hoàng của nhà họ Tô, để những gia tộc ra tay xóa xổ Côn Luân trong giới luyện võ kia, phải run sợ!   

Một phút sau.  

Tô Huyền Thiên không lên sàn đấu, cuộc tranh tài đúng hạn bắt đầu.  

Thiên tài của ba tòa lôi đài, có người đã kết đồng minh, bàn bạc sau khi đánh bại đối thủ mạnh, cũng có người một thân một mình, không thèm hợp tác với người khác.   

Bên trái lôi đài, là bốn mươi tên thiên tài của bảng đua thứ nhất, đã có người ra tay, chân khí trên lôi đài tàn phá hết mọi thứ.   

Tô Thương liếc sang một cái, liền bị thu hút bởi một thanh niên mặc áo đạo sĩ màu xanh thẫm.  

Tên trọc lốc, vẫn ung dung đứng ở trong góc lôi đài, tóc dài như thác nước được búi bằng một cây trâm ngọc.    

Anh ta hình như không có tâm trạng thi đấu, hoặc là căn bản không để những đối thủ này lọt vào mắt, lại còn ngáp trên lôi đài như kiểu chưa tỉnh ngủ vậy.     

Thanh niên này, chính là thiên tài xuất sắc nhất của Thiên Cơ Môn, Vương Dã đệ tử của môn chủ Vương Trọng Vân.  

“Đạo trưởng Vương Dã, xin lỗi nhé, danh tiếng của anh, có sự uy hiếp rất lớn đối với chúng tôi, cho nên, chúng tôi đã đồng lòng quyết định, liên thủ để đối phó anh.”   

Lúc này, một tên mặc quần áo kiếm hiệp, đi tới trước mặt Vương Dã, trên mặt nở một nụ cười lạnh lùng: “Tôi biết, chúng tôi thắng mà không vẻ vang, nhưng vì tranh thủ cơ hội để thăng cấp, thì đành phải hi sinh anh thôi.”   

“Nhưng đạo trưởng Vương Dã, xin anh yên tâm, chúng tôi sẽ không giết chết anh đâu, chúng tôi chỉ ép anh xuống dưới lôi đài mà thôi, đắc tội với anh rồi!”
 
Chương 1080


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vừa nói xong, người đàn ông này không ngừng ra tay, chân khí tràn ngập trong lòng bàn tay, nhanh chóng lao tới Vương Dã.  

Hình như cùng lúc đó, trên lôi đài ít nhất có hơn hai mươi người, không hẹn mà cùng lao đến, mỗi người đều ngưng tụ công lực mạnh nhất của bản thân.    

Advertisement

Lần này.  

Vương Dã không nói một lời nào, liếc mắt nhìn một cái rồi xong tới đám đối thủ, đứng yên tại chỗ căn bản không muốn xuất thủ.  

Sau một lúc, bọn chúng đã bị giết ngay ở trước mặt Vương Dã, chính đúng lúc này, trên người Vương Dã phát ra một luồng ánh sáng chói mắt. t  

Advertisement

Ầm!  

Ánh sáng chói đi kèm với một tiếng động lớn, khiến người dưới khán đài không mở được mắt, không biết trên lôi đài xảy ra chuyện gì.  

Trong chớp mắt, ánh sáng ấy đã biến mất.   

Mọi người đều chuyển ánh mắt nhìn sang bên đó, kết quả trong nháy mắt liền trợn tròn mắt..  

Lúc này, trên lôi đài, vậy mà chỉ có mỗi Vương Dã.   

Còn những người dự thi khác, toàn bộ đều bị đánh ngã xuống lôi đài, không còn một mống nào!  

“Đám rác rưởi.”   

“Rác rưởi, cũng chỉ là rác rưởi thôi, căn bản là tôi không có hứng thú, thôi về ngủ đây.”   

Giải quyết xong tất cả mọi người, Vương Dã lại ngáp một cái, hai tay để ở trong áo đạo sĩ, như chưa tỉnh ngủ, từng bước chậm rãi đi xuống lôi đài.  

“Bảng đua thứ nhất, Vương Dã thắng!” Trọng tại hiện trường nở nụ cười tuyên bố.   

“Thắng sao? Đây là thắng à?”  

“Không hổ danh là đạo trưởng Vương Dã, danh bất hư truyền nha!”  

“Chỉ một chiêu thôi, đã có thể đánh rớt hết các đối thủ ra khỏi lôi đài, đây chính là thực lực của thiên tài đỉnh phong sao?”   

“Người thăng cấp ở bảng đua thứ nhất, vốn không thể nghi ngờ, đạo trưởng Vương Dã của Mạc Chúc, là hợp tình lý đấy, chỉ là không bao giờ ngờ đến, chỉ cần một chiêu của của đạo trưởng Vương Dã, trong nháy mắt là có thể giải quyết được tất cả đối thủ trong thời gian ngắn như vậy, hai lôi đài kia lúc này mới vừa mới bắt đầu đáy.”  

“Ha ha, đạo trưởng Vương Dã mãi không tỉnh ngủ, chắc là không có thời gian, nên muốn về nhà ngủ bù.”   

“Bảng đấu thứ năm cũng không có gì đáng xem, không có nổi một thiên tài có tiếng, nhưng xem qua bảng đấu thứ chín, Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn với nhị công tử của Tây Môn Hổ Tiếu của gia tộc Tây Môn, đều ở bảng đấu thứ chín.”  

...  

Người xem dưới đài bàn luận ầm ĩ, đồng thời đưa mắt nhìn về phía bên phải lôi đài.  

Còn chỗ lôi đài của Vương Dã, cần phải nghỉ giữa giờ nửa tiếng, sau đó sẽ đến phiên người dự thi của bảng đấu thứ hai lên đài thi đấu.   

“Vương Dã.”  

Tô Thương liếc nhìn Vương Dã từ xa, khóe miệng nhếch lên nở một nụ cười: “Người này, tinh thông kỳ môn bí thuật, vừa rồi anh ta cũng không để lộ thực lực của mình.”  

“Mà chính là dùng một loại thủ đoạn đặc thù, mượn lực đả lực, những người công kích anh ta, coi như tự giết lẫn nhau rồi.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1081


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khu vực giữa võ đài.  

Vương Phú Quý đứng trong góc nhỏ, trong tay cầm cái kèn xô-na, dáng vẻ cầm kèn cực kỳ điêu luyện.  

Advertisement

Chỉ cần có người bị đánh rơi xuống võ đài, là anh ấy đầu tiên sẽ thổi ngay khúc Đại xuất tấn*  

*Đại xuất tấn: Khúc nhạc thổi cho đám tang.  

Advertisement

m thanh du dương của kèn xô-na, vang lên bốn phía, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.  

Vốn dĩ người xem dưới khán đài, đang chuẩn bị nhìn vào Thạch Cửu Thiên và Tây Môn Hổ Tiếu ở phía bên phải cuộc thi, quyết đấu chắc sẽ rất đặc sắc.  

Có điều, khi nghe được tiếng kèn xô-na, xoạt xoạt xoạt, ánh mắt mọi người đều nhìn ở giữa võ đài.  

Không chỉ có người xem, thậm chí đến 10 tên trọng tài đang ngồi phía trên cũng đều nhìn lại.  

"Ha ha, tên nhóc này thật hài hước quá đi, người khác đánh nhau còn cậu ta thổi kèn xô-na."  

"Trăm loại nhạc cụ, kèn xô-na là vua, hôm nay cuối cùng cũng nghe được."  

"Anh ta đang thổi khúc gì vậy, bi thương như thế, hình như còn có chút quen tai."  

"Tất nhiên là quen tai rồi, mặc dù tôi không biết tên khúc này, nhưng khi có tang lễ, khúc này liên tục phát ra, ha ha, linh hồn kèn xô-na, chỉ đưa người hữu duyên thôi nha."  

"Tên nhóc này không sợ bị đánh à, người khác bị đánh rớt xuống, cậu ta liền thổi kèn, ý là muốn tiễn người ta khỏi thế giới này sao?"  

...  

Giờ phút này.  

Mấy người dự thi bị đánh rớt xuống võ đài, toàn bộ thẹn quá hóa giận, tức hổn hển muốn xông lên để dạy dỗ Vương Phú Quý.  

"Thật ngu ngốc quá, ông đây đã bị loại rồi, cmn lại còn thổi Đại xuất tấn, cười trên nỗi đau của người khác phải không, ông đây không đánh chết mày không được mà!"  

"Cmn, mặc dù chúng ta năng lực không bằng người khác, nhưng cũng không phải để cho một kẻ rác rưởi cảnh giới tông sư nhà nó có thể khiêu khích được, đi chết đi!"  

"Cái đồ bỏ đi thế này cũng dám lên võ đài hay sao, phân cùng một nhóm với cái loại người như nó, quả thực là sỉ nhục chúng ta mà, các anh em, xông lên võ đài đánh bay cậu ta đi!"  

Những người dự thi vị Vương Phú Quý thổi khúc Đại xuất thần, ai nấy cũng đều tỏ ra bức xúc, đồng thời ra tay muốn dạy dỗ Vương Phú Quý.  

"Trong lúc thi đấu, ai dám lỗ mãng chứ?"  

Nhưng vào lúc này, hai trọng tài tại hiện trường ra tay, nhẹ nhõm đánh lui tất cả những người đã thất bại muốn xông lên võ đài, trong đó một lão đạo dĩ uy hiếp nói: "Nếu còn hành động thiếu suy nghĩ nữa, tự ghánh lấy hậu quả đi!"  

Hai trọng tài hiện trường này, đều là Thần tông hậu kỳ, người dự thi bị đánh rơi từ trên võ đài, đều không dám làm loạn nữa.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom