Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1042


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi Tây Môn Long Ngâm đi, thì một người thanh niên mặc áo khoác dài da hổ, bước ra từ trong bóng tối.   

“Xin chào nhị thiếu gia ạ.” Tên thuộc hạ này lễ phép chào hỏi.   

Advertisement

Không sai.  

Người thanh niên mặc áo dài da hổ kia, chính là nhị thiếu gia của gia tộc Tây Môn, Tây Môn Hổ Tiếu.  

Advertisement

Cậu ra và Tây Môn Long Ngâm, có đôi chút giống nhau, nhưng ánh mắt ẩn giấu một điều gì đó rất khó đoán.   

“Ừm.”  

Tây Môn Hổ Tiếu gật đầu, ánh mắt nhìn về hướng Tây Môn Long Ngâm rời đi, cười cợt nói: “Người anh trai này của tôi, cái gì cũng tốt, nhưng một khi dính dáng đến Lan Diệu Y, thì giống như kiểu mất hồn ấy, nháy mắt cái đã biến thành một tên  chồng thô bạo rồi.”   

“Võ Đang cổ trấn cũng không phải nơi tầm thường, kẻ giết người ở đó, tất nhiên sẽ bị xua đuổi rồi.”  

Tây Môn Hổ Tiếu lạnh lùng cười nói: “Cho tới nay, tôi và anh ấy vẫn là đối thủ cạnh tranh, bọn tôi đều muốn tiếp quản gia tộc.”   

“Ông cố tôi sống được hơn hai trăm tuổi, rất coi trọng thứ tự con cháu, tàn dư của thời phong kiến rất nghiêm trọng.”   

“Anh hai là cháu trai trưởng, cho nên ông cố lại càng muốn hướng anh ấy đến vị trí ông chủ.”   

“Thực lực của Tây Môn Long Ngâm, cũng không cách biệt với tôi là bao, nếu ra tay thật, tôi không chắc có thể vượt qua anh ấy.”  

Nhưng, nếu anh hai vì một người con gái, mà không cách nào tham gia đại hội võ thuật tông phái năm nay được, thì tất nhiên sẽ chọc giận đến ông cố rồi.”   

Tây Môn Hổ Tiếu khẽ cười nói: “Đến lúc đó, vị trí ông chủ, trừ tôi ra thì còn có thể là ai được chứ, ha ha ha!”  

“Xin chúc mừng nhị thiếu gia trước ạ.” Tên thuộc hạ bên cạnh nịnh nọt cười nói.  

“Ừm, chuyện này cậu làm được việc đấy.”   

Tây Môn Hổ Tiếu nhìn về phía tên thuộc hạ này, cười như thể hài lòng, sau đó lấy ra một cái bình lưu ly được thiết kế tinh tế, nói tiếp: “Trong này có đan dược mà cậu muốn, sau khi ăn xong, việc đặt chân đến cảnh giới thần tông là không có vấn đề gì lớn cả.”   

“Cậu cứ dốc hết sức làm việc cho tôi đi, để ý thêm tình hình của anh hai tôi, đợi tôi trở thành chủ của núi Côn Luân rồi, thì cậu sẽ có được rất nhiều thứ tốt đấy,” Tây Môn Hổ Tiếu nói với giọng đầy dụ dỗ..  

Thuộc hạ của anh hai này, tên là Long Tam.   

“Long”, là lấy từ “Long” trong Tây Môn Long Ngâm, bởi vậy có thể thấy được Long Tam là thân tín của Tây Môn Long Ngâm.  

Nhưng kẻ thân tín này, đã bị Tây Môn Hổ Tiếu mua chuộc từ lâu rồi.   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1043


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

...  

Không chỉ có Tây Môn Long Ngâm biết được tin tức, mà toàn bộ Võ Đang cổ trấn, đều đang bàn luận chuyện xảy ra ở Xuân Quang Lâu.    

Advertisement

Lúc này.  

Advertisement

Một người thanh niên khoác chiếc áo jacket da, đi lại khắp cổ trấn, không ngờ lại nghe được chuyện mà Tô Thương gây ra, trên mặt người thanh niên này, bỗng hiện ra một luồng sát ý.   

Kỳ lạ là, người thanh niên mặc áo jacket da này, xem ra cũng là một tên du côn đẹp trai đó chứ.   

Nhưng lại không có tóc, là một trên đầu trọc, trên đầu có sáu cái ấn giới khắc trên đó.   

“A di đà Phật!”  

Cậu thanh niên mặc áo jacket này chắp tay trước ngực, mở miệng niệm Phật, nó không ăn khớp nhau cho lắm, ánh mắt của anh ta tràn đầy sát ý: “Thí chủ Diệu Y, không cần phải lo lắng, bần tăng sẽ bảo vệ cho cô!”   

“Tên Tô Thương này, tâm địa bất chính, bần tăng nguyện thay người trong thiên hạ cứu dỗi tên súc sinh này.”   

Vừa nói xong, tên hòa thượng mặc áo jacket này, liền biến mất ngay tại chỗ.   

Anh ta là phật tử của núi Bồ Đề, Phật hiệu là Vô Cơ, là người rất mạnh của thế hệ trẻ.   

Ông lão ở núi Bồ Đề đã từng nói, một ngàn năm trước, cửa Phật không hề xuất hiện một đệ tử có tuệ căn như vậy.   

Nhưng, hòa thượng Vô Cơ lại vì một người con gái, mà lựa chọn hoàn tục, muốn phân rõ giới hạn với núi Bồ Đề, hơn nữa còn từng nói: Nếu không lấy được Diệu Y, thì sẽ không tu luyện phật pháp.   

Như thế là hành vi đại nghịch bất đạo, vốn phải chịu sự trừng phạt nặng của núi Bồ Đề.  

Nhưng, núi Bồ Đề cũng không có xử phạt Vô Cơ, thậm chí có nịnh nọt đủ mọi cách, để Vô Cơ không có được thân phận của người thường, để tiếp tục làm đệ tử, giữ lại tu hành ở núi Bồ Đề.   

Bời vì, tuệ căn của Vô Cơ, vô cùng kinh khủng, tuổi còn trẻ, mà đã có được một nguồn kiến thức phật pháp dồi dào, cho dù là thế hệ tăng nhân đời trước, cũng không thể chống lại anh ta.   

Núi Bồ Đề tất nhiên sẽ không để một nhân tài ra đi như thế, cho nên mới lựa chọn nhượng bộ, định dùng phật pháp dần dần cảm hóa Vô Cơ, để Vô Cơ quy y cửa Phật một lần nữa.   

Đáng tiếc, Vô Cơ rất khó dụ, thậm chí ba năm gần đây, cũng không tu luyện phật pháp gì cả.    

Không sai,  

Thực lực của anh ta, đã dừng lại suốt ba năm rồi, không tiến bộ được nửa bước, là vì tuân thủ lời hứa trước đó.   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1044


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giờ phút này, anh ta có chút không g phải hòa thượng, mà chính là một tên ma đầu giết người không chớp mắt!   

Tôi vì người ấy mà ra khỏi cửa Phật, cũng vì người ấy mà đại khai sát giới!    

Advertisement

...  

Advertisement

Đúng lúc đó.  

Mặc Đao thiếu gia vừa tới chỗ nghỉ ngơi ở nơi đó, cũng nghe nói được chuyện xảy ra ở Xuân Quang Lâu, bỗng tức giận mãi không thôi.   

“Tô Thương đáng chết,  rõ ràng đã có Tuyết Nhi rồi, còn đến Xuân Quang Lâu tìm Lan Diệu Y, đúng là một chân đạp hai thuyền, đáng chết thật.”   

Sau khi tức giận, Mặc Đao bỗng nở một nụ cười bỡn cợt nói: “Ha ha, nếu như Tuyết Nhi biết được chuyện này, e rằng sẽ rất tức giận đó, dù sao thì người đàn ông của mình, đến thanh lâu ở tận đây, để trêu hoa ghẹo nguyệt, là phụ nữ đương nhiên sẽ rất tức giận rồi.”   

“Mình phải thông báo tin này cho Tuyết Nhi mới được, Tô Thương, để tôi xem anh giải thích thế nào với Tuyết Nhi đây.”   

Giờ phút này.  

Xuân Quang Lâu.  

Tô Thương dừng lại mấy phút, cuối cùng cũng sắp xếp xong cấm chế rồi, bây giờ không lo tử khí đột nhiên rò rỉ ra ngoài nữa.  

Sau khi làm xong mọi chuyện, Lan Diệu Y liền thu đá Tà linh lại.  

"Cô Diệu Y, đại hội võ thuật của trăm tông phái thì tôi nhất định giành được vị trí số 1, cô ở đây yên lặng chờ tin tốt của tôi đi."  

Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, sau khi tạm biệt liền định rời khỏi phòng.  

"Tô Thương, chuyện cưới tôi, anh không cần suy nghĩ thêm hay sao?" Lan Diệu Y nhắc lại lần nữa, dùng đôi mắt đẹp nhìn sang Tô Thương, biểu cảm đầy chờ mong.  

"Tạm biệt."  

Tô Thương cười lắc đầu, sau đó liền cùng A Ly đi ra khỏi phòng.  

"Cái tên này!"  

Sau khi đưa mắt nhìn Tô Thương rời đi, Lan Diệu Y tức giận khẽ cắn môi, đồng thời trong mắt lộ ra vẻ mất mát.  

Đây là lần đầu tiên cô chủ động lấy lòng một người đàn ông, cũng là lần đầu tiên bị đàn ông từ chối!  

Cho tới nay, Lan Diệu Y được các đại thiên tài trong giới luyện võ nâng niu vô cùng.  

Thứ cô muốn, những người kia dù có phí hết tâm tư cũng phải đưa cho cô, chỉ vì để lấy được niềm vui của cô.  

Nhưng mà Tô Thương, lại không thèm ngó ngàng gì đến cô, khiến trong lòng cô lại cảm thấy rất khó chịu.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1045


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cũng đúng lúc này, cô nhận ra được ở dưới lầu Xuân Quang Lâu, có hai luồng khí tức cường đại, mà đều là người quen.  

"Tây Môn Long Ngâm?"  

Advertisement

"Phật tử Vô Cơ?"  

Lan Diệu Y đầu tiên nhận ra được chủ nhân của hai luồng khí tức này, khóe miệng lập tức nhếch lên một nụ cười: "Chắc hẳn họ đã biết Tô Thương lúc trước nói năng lung tung rồi, nên đến Xuân Quang Lâu là để dạy dỗ Tô Thương một trận đây mà."  

Advertisement

"Ha ha, nếu đã như vậy, tôi sẽ mồi thêm một mồi lửa nữa ha, Tô Thương, đừng trách tôi kéo thêm kẻ thù cho anh nha."  

Lan Diệu Y khẽ cười nói: "Nếu như cục diện này mà anh ứng phó không được, thì có tư cách gì mà lấy được vị trí số một, có tư cách gì mà làm chỗ dựa cho tôi chứ?"  

Nghĩ đến đây, Lan Diệu Y một lần nữa đeo lên khăn che mặt màu trắng, nhưng cô không vội ra ngoài.  

Mà là cố ý làm rối tóc của mình, xé nát váy, vừa vặn không để lộ da thịt của mình, nhưng lại nhìn được dáng vẻ cô bị tàn phá.  

...  

Lúc này.  

Tô Thương cùng A Ly, đi đến đại sảnh Xuân Quang Lâu, đang chuẩn bị ra ngoài, liền nhìn thấy Tây Môn Long Ngâm giận không kiềm chế được.  

Tây Môn Long Ngâm cao lớn thô kệch, dáng người cực kỳ khôi ngô, anh ta vừa xuất hiện, liền hấp dẫn ánh mắt mọi người.  

"Tây Môn Long Ngâm đến rồi!"  

"Ha ha, anh ta nhất định đến là vì Tô Thương, lần này thì Tô Thương chết chắc rồi!"  

"Tô Thương đã ở lại trong phòng mười mấy phút, không biết đã xảy ra chuyện gì với Lan Diệu Y rồi."  

"Lan Diệu Y là cao thủ cảnh giới Thần tông đỉnh phong, Tô Thương chắc chắn không làm gì được cô, có điều, Lan Diệu Y lương thiện giúp người, có lẽ vì Tô Thương mà biểu diễn tài nghệ rồi, định dàn xếp cho ổn thỏa đó mà."  

"Chắc là như thế đó, nhưng mà cái này cũng không được nha, Lan Diệu Y là của những thiên tài độc chiếm mà, Tô Thương ở cùng phòng với cô ấy, dù là không làm gì, chỉ sợ cũng chọc giận những người kia rồi."  

"Tây Môn Long Ngâm từ trước đến nay tàn bạo, làm việc không xem hậu quả, huống hồ chuyện này liên lụy đến Lan Diệu Y, Tô Thương đừng hòng mà rời khỏi đây."  

...  

Mọi người bàn tán ầm ĩ, tất cả đều đang hóng xem náo nhiệt.  

"Ai là Tô Thương, cút ra đây cho tao!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1046


Tây Môn Long Ngâm theo đó mà nhìn qua, lạnh lùng hỏi: "Nhóc con, mày chính là con cóc đến từ Giang Bắc kia, Tô Thương hả?"  

"Tôi là Tô Thương."  

Advertisement

Tô Thương nghênh tiếp ánh mắt Tây Môn Long Ngâm, khẽ cười nói: "Tôi là Tô Thương, nhưng tôi không phải con cóc, có điều tại chỗ này quả thực cũng có 1 con, vừa mới đến đây đã oang oác gọi bậy bạ rồi."  

"Ha ha ha!"  

Lời này vừa nói ra, mọi người nhất thời cười ra thành tiếng, rõ ràng hiểu được ý tứ trong lời nói của Tô Thương.  

Advertisement

"Hửm?"  

"Mày đang nói gì chứ, ở đâu có cóc..."  

Tây Môn Long Ngâm nhìn xung quanh, kết quả là đã nhanh chóng phản ứng lại được, giận không kiềm được mà nói:"Thằng nhóc này, mày dám trêu chọc tao sao!"  

"Không không không, tôi không trêu anh." Tô Thương liền vội vàng lắc đầu.  

"Hừm!"  

Tây Môn Long Ngâm hừm lạnh một tiếng: "Tính ra mày biết thức tỉnh đúng lúc đó, mày...."  

"Tao trêu đùa chính là cả nhà mày."  

Tô Thương nhìn Tây Môn Long Ngâm, cười nói: "Ý của tôi là, cả nhà mày đều là con cóc."  

Thân phận của Tây Môn Long Ngâm, Tô Thương đã từ trong cuộc nói chuyện của mọi người mà biết được.  

Người này đến từ gia tộc Tây Môn, mà gia tộc Tây Môn chính là kẻ thù lớn nhất của mình, Tô Thương đối với anh ta đương nhiên không lưu tình rồi.  

"Đáng chết!"  

Tây Môn Long Ngâm kịp phản ứng lại, tức giận nổi trận lôi đình nói: "Tô Thương, mày không chỉ ngang nhiên bất kính với vợ tao, còn dám khiêu khích tao, hôm này không ai cứu được mày đâu!"  

"Vợ của mày là ai?" Tô Thương nhíu mày nói.  

"Lan Diệu Y, Lan Diệu Y chính là vợ của tao!" Tây Môn Long Ngâm nghiến răng nói.  

"Chuyện này có từ lúc nào vậy?" Tô Thương cười đểu nói: "Sao mà tôi lại không biết cô Diệu Y đã có gia đình vậy ta?"  

"Ha ha!"  

Tây Môn Long Ngâm cười lạnh nói: "Đừng nói mày không biết, cho dù là bản thân Diệu Y cũng không biết!"  

Ặc!  

Cái quái gì vậy?  

Khốn nạn, hóa ra thân phận ‘vợ’ này, là  tự anh ta cho hay sao?  

"Ha ha."  

Sau khi lấy lại tinh thần, Tô Thương nhịn không được mà cười thành tiếng.  

"Cười cái rắm gì, chết đi!"  
 
Chương 1047


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tây Môn Long Ngâm thẹn quá hóa giận, trong mắt sát ý ngập trời, lập tức định xông thẳng hướng Tô Thương.  

"A di đà phật!"  

Advertisement

Nhưng vào lúc này, Vô Cơ hòa thương mặc bộ áo da, xuất hiện bên cạnh Tây Môn Long Ngâm.  

Anh ta chắp tay trước ngực, dưới gương mặt từ bi, ẩn giấu sát ý ngập trời.  

Advertisement

"Vô Cơ, anh tới đây làm gì?" Tây Môn Long Ngâm dừng tay, nhíu mày nói.  

Vô Cơ giọng điệu bình thản nói: "Tất nhiên là để cầu siêu cho Tô Thương rồi."  

"Cmn chứ, sát nhân thì nói là sát nhân, cái c*t chó gì mà siêu độ chứ!"  

Tây Môn Long Ngâm nhịn không được mà nói: "Anh đi đi, Tô Thương đắc tội với vợ của tôi, nhất định phải chết trong tay tồi!"  

"Hửm?"  

Vô Cơ nhìn về phía Tây Môn Long Ngâm, lộ ra một nụ cười mà nói: "Thí chủ Long Ngâm, anh vừa mới nói gì, ai là vợ của anh chứ?"  

Tô Thương thấy vậy, không được Tây Môn Long Ngâm mở miệng, mà nói xen vào: "Anh ta đã nói rồi, vợ anh ta là Lan Diệu Y."  

"Ha ha!"  

"Ha ha ha!"  

Vô Cơ nghe vậy, nhất thời cười lạnh hai tiếng, chắp tay trước ngực, hai mắt híp lại tụng phật hiệu: "A di đà phật, thí chủ Long Ngâm, anh nghiệp chướng nặng nề, tuổi già chắc chắn sẽ đau đến không muốn sống nữa, để bần tăng siêu độ anh đi, chết sớm để được đầu thai sớm, cũng tránh bị tra tấn thống khổ, bần tăng đây là vì muốn tốt cho anh thôi!"  

Vừa nói xong.  

Vô Cơ tức giận, toàn thân phát ra ánh hào quang của đức phật, một ánh sáng vàng chói kinh khủng, tràn ngập bốn phía, làm người sợ hãi.  

"Hòa thượng Vô Kê*, mày cho rằng ông đây sợ mày sao!"  

*Vô Kê: tên của hòa thượng là  无基 (phát âm là wújī, dịch là Vô Cơ,  Tây Môn Long Ngâm cố ý đọc thành Méi jī er (没鸡儿) nghĩa là Vô Kê - không có gà móng đỏ (ý chỉ gái lầu xanh).  

Tây Môn Long Ngâm không cam lòng chịu yếu thế, phóng ra một luồng uy thế cường đại, giằng co với Vô Cơ.  

"Anh gọi tôi là cái gì!?" Vô Cơ nghe được lời Tây Môn Long Ngâm nói, biểu cảm co giật lên.  

"Vô Kê."  

Tây Môn Long Ngâm khinh thường cười lạnh: "Vô Kê, Vô Kê, không phải chính là không có gà móng đỏ hay sao chứ?"  

"A di đà phật!"  

"Thí chủ Long Ngâm, anh nên lên đường, thế giới tây thiên cực lạc chào đón anh!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1048


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Vô Cơ."  

"Tây Môn Long Ngâm"  

Advertisement

"Hai người đừng đánh nữa, tôi...tôi đã là người của Tô thiếu gia rồi."  

Ai ngờ lúc này, Lan Diệu Y bỗng nhiên từ trong phòng đi ra, tóc dài lộn xộn, quần áo cũng bị xé rách, lộ ra vẻ cực kỳ thê thảm, khuôn mặt ngọc tuyệt mỹ còn có hai hàng nước mắt, vừa nhìn như là mới bị người khác cho....  

Advertisement

Lời của Lan Diệu Y, vang lên tại hiện trường, lập tức gây nên làn sóng to gió lớn.  

Tô thiếu gia?  

Tô thiếu gia?  

Tô Thương?  

Lan Diệu Y, đã là người của Tô Thương?  

Tất cả mọi người đều mông lung, phản ứng đầu tiên là nghi ngờ, đây chắc chắn không phải là sự thật.  

Nhưng sau khi bọn họ nhìn thấy dáng vẻ của Lan Diệu Y, đột nhiên tin tưởng không còn nghi ngờ gì nữa.  

Đầu tóc rối bời, khuôn mặt ửng hồng, quần áo còn bị kéo rách... rõ ràng là từng bị người khác vật lộn qua lại mà!  

Tô Thương nói muốn..."chơi"...hoa khôi, kết quả đã làm được, để mỹ nữ xinh đẹp Lan Diệu Y cho...  

Trâu bò thật chứ!  

Thiên tài giới luyện võ nhiều như vậy, tha thiết ước mơ lại không được cô gái này, mà để cho Tô Thương, một người không có danh tiếng gì phá trinh sao, tin tức này quá mức đột ngột nha!  

Xoạt xoạt xoạt!  

Lúc này.  

Ánh mắt mọi người tại hiện trường, đều nhìn vào Tô Thương, muốn nhìn kỹ một chút cái gã đàn ông đã cướp đi lần đầu tiên của Lan Diệu Y, cuối cùng có hình dáng như thế nào.  

Tất nhiên, những người này chỉ đơn giản là hâm mộ Tô Thương, còn về chuyện căm giận anh ấy thì cũng không phải là sâu sắc gì.  

Bởi vì bọn họ biết, người con gái xinh đẹp giống như Lan Diệu Y, chắc chắn cũng không liên quan hệ đến mình, sớm muộn gì cũng thuộc về nhân vật lớn mà thôi.  

Vì thế, bọn họ chỉ là muốn xem náo nhiệt là chính.  

Có điều.  

Hiện trường có hai người, giận không kìm được, trong mắt sát ý lộ ra rõ ràng.  

"Tô!"  

"Thương!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1049


"Hiểu lầm cái ông nội mày đó!"  

Tây Môn Long Ngâm gầm nhẹ, sau đó ngưng tụ chân khí trong lòng bàn tay, bỗng nhiên đánh ra một năng lượng cường đại, hướng đến Tô Thương mà đánh giết.  

Advertisement

"Thần tông trung kỳ?"  

Tô Thương sau khi tránh thoát được, liếc một chút liền nhìn ra cảnh giới của Tây Môn Long Ngâm, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, lạnh lùng nói: "Không hổ là thiên tài tiềm ẩn gia tộc nhà Tây Môn, quả thực rất mạnh."  

Advertisement

"Mặc dù là Thần tông trung kỳ, nhưng mà chân khí trong cơ thể, lại mạnh hơn nhiều so với tên sát thủ bị chém chết ở Võ đang cổ trấn kia, hẳn là anh ta có thể vượt cấp chiến đấu, có lẽ Thần tông hậu kỳ cũng không phải là đối thủ của anh ta."  

Tô Thương tự tin cười nghĩ: "Nếu như mình chỉ dùng kiếm Thương Khung, thật đúng là đánh không lại anh ta, nhưng đã có tháp Hư không cùng với chìa khóa của Đông phủ rồi thì đánh bại người này cũng không phải vấn đề gì lớn."  

Nghĩ đến đây, Tô Thương liền định lấy ra chìa khóa của Đông phủ trước, để chống lại Tây Môn Long Ngâm.  

"Hừm?"  

Lúc này, Tây Môn Long Ngâm không do dự nữa, cánh tay vung lên, hội tụ một luồng chân khí khủng khiếp ở giữa hai bàn tay, cuối cùng tạo thành một luồng chân khí hình cầu cỡ bằng quả dưa hấu, tản ra uy thế to lớn.  

"Một chưởng này của tao, có thể giết chết Thần tông trung kỳ, ha ha, chết ngay cho ông!!"  

Tây Môn Long Ngâm nghiến răng nghiến lợi, sau đó bỗng nhiên ném quả cầu năng lượng đó ra.  

"Cậu chủ." A Ly lộ vẻ lo lắng, linh hồn truyền âm nói:"Để tôi giết anh ta đi."  

"Không cần, tôi có thể đối phó được."  

Tô Thương âm thầm trả lời, sau đó định lấy ra chìa khóa của Đông phủ, đánh tan đòn công kích của Tây Môn Long Ngâm.  

Nhưng vào lúc này, phật tử  Vô Cơ, cơ thể lấp lóe, bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Tô Thương.  

Ầm!  

Quả cầu năng lượng mà Tây Môn Long Ngâm đánh ra, lập tức đánh vào cơ thể Vô Cơ, hiện trường truyền đến một tiếng vang trầm đục, ánh sáng chói mắt, ngay sau đó dư âm từ cuộc chiến tản ra tứ phía.  

Đợi ánh sáng tiêu tan đi, mọi người nhanh chóng di chuyển ánh mắt nhìn qua.  

Vô Cơ lúc này, ko hề có bất kì tổn hại nào, quanh thân anh ta được bao phủ bởi phào quang của phật pháp, giống như một tấm giáp kim cương, không gì xâm phạm được.  

Còn quả cầu năng lượng mà Tây Môn Long Ngâm đã phóng ra, thì không còn sót lại chút gì, rõ ràng đã bị Vô Cơ đánh tan.  

"Vô Cơ, anh làm cái gì thế, vì sao ngăn cản tôi!" Tây Môn Long Ngâm nhìn chăm chú phật tử Vô Cơ, chất vấn.  

"Bần tăng nói, Tô Thương chỉ có thể chết trong tay bần tăng!"  

Vô Cơ đầu tiên là trả lời Tây Môn Long Ngâm, sau đó xoay người, ánh mắt nhìn vào  Tô Thương, giọng điệu lạnh lùng nói: "Thí chủ Tô Thương, anh có duyên với Phật chúng tôi rồi, nhất định sẽ sớm đăng cơ, bần tăng tới đây là để siêu độ anh, không cần cảm ơn bần tăng, đây là chuyện mà bần tăng phải làm!"  

Vừa nói xong, Vô Cơ tức giận Tây Môn Long Ngâm, bỗng nhiên ra tay, định tiêu diệt Tô Thương. 
 
Chương 1050


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Lại là một tên Thần tông trung kỳ!"  

"Ha ha, năm nay đại hội võ thuật trăm tông phái, quả nhiên không giống bình thường, khó trách Lan Diệu Y nói, mình chưa hẳn có thể đứng được ở top 3."  

Advertisement

Tô Thương trong lòng thoáng có chút kinh ngạc, nhưng anh lại không hề hoảng hốt, cũng không thèm để mắt đến những thứ này.  

Nhưng mà.  

Tô Thương đã không tự mình ra tay.  

Advertisement

Với sức chiến đấu của anh bây giờ, nếu đánh nhau thật, dùng hết thủ đoạn, dù là phật tử Vô Cơ cùng Tây Môn Long Ngâm liên thủ, anh cũng có thể giết được.  

Nhưng nếu như thế, chắc sẽ là một trận tử chiến, chính mình sẽ bị thương, e rằng chỉ qua mấy ngày thì không có cách nào mà khỏi hẳn.  

Mà bên trong giới luyện võ, tất nhiên không chỉ có hai vị thiên tài Thần tông trung kỳ là phật tử Vô Cơ cũng Tây Môn Long Ngâm.  

Nếu như mình lộ át chủ bài, giết chết hai người này, đầu tiên sẽ bị tước đoạt tư cách dự thi, sau đó bị đuổi ra khỏi Võ đang cổ trấn.  

Tất nhiên.  

Tô Thương có thể lựa chọn không giết hai người này, chỉ đem họ đánh trọng thương.  

Nhưng cứ như vậy, chính mình nhất định sẽ bị nhiều người chú ý, nhất là các thiên tài khác để ý đến.  

Thà rằng như vậy thì cứ giao cho A Ly đối phó, mình cứ giấu dốt trước, khi đại hội võ thuật trăm tông phái diễn ra thì mình sẽ giương ra quyền cước.  

"A Ly, giao cho cô."  

Thế là, Tô Thương bí mật truyền âm nói: "Đả thương là được, phật tử Vô Cơ, người này trời sinh tuệ căn, giữ lại trước đã."  

"Còn về Tây Môn Long Ngâm...ha ha, thiên tài gia tộc Tây Môn, giữ lại anh ta cho tôi, nếu gặp được anh ta ở đại hội võ thuật trăm tông phái, tôi mà ở trên võ đài, tôi sẽ giết anh ta trước mắt mọi người!"  

"Vâng."  

A Ly cung kính trả lời, sau đó ánh mắt nhìn vào trên người Vô Cơ, vẻ đầy sát khí.  

Ầm!  

Cô ấy chỉ vừa mới vung nhẹ tay, liền có một lực lượng đáng sợ, trực tiếp đánh bay phật tử Vô Cơ.  

"Phốc!"  

Vô Cơ ngã bay ra ngoài, cơ thể đụng trên vách tường rồi mới dừng lại, hoảng sợ nhìn A Ly, lẩm bẩm nói: "Loại cảm giác này, bần tăng từng thấy qua, dù là thánh địa lão phương trượng của phật môn, cũng sẽ không khiến mình e ngại như vậy, cô là Võ thần lục địa hay sao?"  

Xoạt!  

Cảnh tượng xảy ra ở hiện trường, lập tức khiến sắc mặt mọi người thay đổi cực lớn, thận trọng nhìn về A Ly.  

"Cái...cái gì, phật tử Vô Cơ, một thân phật pháp hoành tráng như thế, có thể xưng là thiên tài tuyệt đỉnh, kết quả lại bị cô gái này một chiêu đánh bay, thật không thể tưởng tượng nổi."  

"Cô ấy là ai chứ, thế mà đứng sau Tô Thương, chẳng lẽ lại có giao tình với Tô Thương sao?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1051


Hiện trường sôi sục, tất cả mọi người đều nhốn nháo.  

Liên quan đến Võ thần lục địa, trong mắt bọn họ, chỉ là truyền thuyết mà thôi, chưa từng thấy qua bao giờ.  

Advertisement

Bây giờ, tại Xuân Quang Lâu mọi người đang kinh hãi cực kỳ, họ đều đang nghi ngờ có xuất hiện cao thủ Võ thần lục địa, hơn nữa còn là một cô gái quyến rũ động lòng người, tin tức này làm cho mọi người thật sự kinh ngạc chấn động.  

"Cái gì mà Võ thần lục địa, anh nói gì tôi nghe không hiểu.""  

A Ly mặt trầm như nước ánh mắt hung ác nhìn chăm chú phật tử, giọng điệu lạnh lùng nói: "Tô Thương là cậu chủ của tôi, nếu anh dám bước thêm một bước, uy hiếp cậu chủ của tôi, thì tôi sẽ giết anh!"  

Advertisement

"Còn anh nữa!"  

Vừa nói, A Ly nhìn về phía Tây Môn Long Ngâm bên cạnh, bỗng nhiên ra tay, đánh bay anh ta, kết quả không khác Vô Cơ chút nào, rơi xuống đất phun ra máu.  

Sau đó.  

A Ly trầm giọng nói: "Dám bộc lộ sát ý với tôi nữa, thì tối nay chính là ngày chết của các anh đó!"  

Cậu chủ?  

Cái cô gái khủng b ố này, lại là nô tì của Tô Thương!  

Giờ phút này.  

Tất cả mọi người có mặt ở đó đều sững sờ, phật tử Vô Cơ cùng với Tây Môn Long Ngâm cũng hai mặt nhìn nhau.  

Hai người đứng ở bên cạnh cửa Xuân Quang Lâu, cực kỳ hoảng sợ, đầy e ngại đối với A Ly.  

"Chỉ tùy tiện ra tay một cái, mà có thể đánh bại phật tử cùng với Tây Môn Long Ngâm rồi, lại chỉ là nô tì của Tô Thương thôi!"  

"F*ck, người tôi choáng váng thật chứ!"  

"Rốt cuộc lai lịch của Tô Thương là thế nào, sao trụ cột lại thâm hậu như thế được?"  

"Không rõ nữa, nhà họ Tô ở Giang Bắc, không có danh tiếng gì cả!"  

"Vậy chắc chắn là giả, che giấu tai mắt người khác mà thôi, Tô Thương tất nhiên đến từ thế lực cực kỳ kinh khủng rồi!"  

"Chẳng tránh cậu ta to gan như vậy, dám thẳng thắn nói "chơi" hoa khôi, hơn nữa còn "chơi" thật chứ, thì ra anh ta có người bảo vệ mạnh như vậy đó!"  

...  

Giờ phút này, mọi người một lần nữa lại xem kĩ Tô Thương, không ai dám khinh thường Tô Thương nữa.  

Ngược lại, bây giờ trong mắt bọn họ, Tô Thương đến từ một gia tộc thần bí khủng b ố nào đó, xuất thân cao ngất trời.  

Tô Thương tất nhiên nhận ra thái độ của mọi người thay đổi với mình, nhưng anh cũng không thèm để ý tới.  

Chính mình đến giới luyện võ, vốn là định để họ không coi thường mình mà.  

Chỉ là trước khi đại hội võ thuật trăm tông phái diễn ra, anh không muốn bại lộ thực lực thật của mình.  

Lúc này.  

Ánh mắt Tô Thương nhìn vào phật tử Vô Cơ cùng Tây Môn Long Ngâm, cười nói: "Hai người, còn muốn nói gì nữa sao?"  

"A di đà phật." 
 
Chương 1052


Vô Cơ đã bình tĩnh lại, đều tiên là lau đi vết máu còn đọng lại trên khóe miệng, sau đó chắp tay trước ngực, nghiêm túc nói: "Thí chủ Tô Thương, bần tăng không hỏi lai lịch của anh, không hỏi bối cảnh của anh, chỉ muốn hỏi anh một chuyện, anh có thể thành thật trả lời không."  

"Ồ?"  

Advertisement

Tô Thương khẽ cười nói: "Vấn đề gì chứ, nói nghe thử coi."  

"Anh..."  

Advertisement

Vô Cơ ngẩng đầu, nhìn về phía Lan Diệu Y ở lầu 3, trong mắt hiện ra một vẻ đầy thương tiếc lẫn bi thương.  

Sau đó, ánh mắt lại lần nữa nhìn vào Tô Thương, dò hỏi: "Anh, có thật lòng đối xử với thí chủ Diệu Y, vì cô ấy mà bảo vệ che chở, vì cô ấy mà tiêu diệt hết mọi chướng ngại vật không?"  

"Điều đó là đương nhiên rồi."  

Tô Thương cười nói: "Dù sao thì Lan Diệu Y cũng đã là cô gái của tôi rồi, vừa rồi biểu hiện của cô ấy cũng được lắm đó nha, tiếng kêu nghe uyển chuyển rất dễ chịu, tôi rất thích."  

"Đối với cô gái của tôi, tôi khẳng định sẽ dùng tâm bảo vệ, không chỉ khiến cô ấy sung sướng ở trên giường, mà ở dưới giường tôi cũng làm được nha."  

Tô Thương khẽ cười nói: "Tóm lại anh yên tâm đi, có tôi ở đây, cô ấy sẽ trải qua hạnh phúc."  

"Tô Thương, im miệng, cái gì mà uyển chuyển dễ nghe chứ, tôi không có kêu, đừng có nói năng lung tung nữa!" Lan Diệu Y nghe được Tô Thương nói, đột nhiên mặt ngọc đỏ ửng lên.  

Vốn dĩ cô ấy chỉ muốn kéo thêm kẻ thù cho Tô Thương thôi, không ngờ rằng Tô Thương không biết xấu hổ như vậy, trở mặt liền nói mình kêu uyển chuyển dễ nghe, ngại chết người ta rồi.  

"Được thôi."  

Tô Thương nghênh tiếp ánh mắt của Lan Diệu Y, khẽ cười nói: "Nhiều người ở đây như vậy, tôi giữ mặt mũi cho cô, cô không có kêu, được chưa, là tôi nói bậy."  

Mọi người ở hiện trường đều há hốc miệng ra, nghẹn họng trố mắt nhìn, tất cả đều lộ ra vẻ mặt không dám tin.  

"Không ngờ Lan Diệu Y trong ngoài không giống nhau chút nào, nhìn qua thì lạnh lùng như thế, thế mà lại kêu.."  

"Ha ha, trái ngược nhau hả, chuyện thường thôi."  

"Loan tin mỹ nữ xinh đẹp Lan Diệu Y, kêu vừa uyển chuyển vừa dễ nghe nha."  

"Vẫn là Tô thiếu gia công phu cao cường, vừa rồi chiến đấu trong phòng, chắc chắn là Tô thiếu gia hoàn toàn thắng lợi rồi."  

"Cái này không nói khác được rồi, lần đầu tiên của Lan Diệu Y, nếu đổi thành tôi, tôi cũng sẽ hoàn toàn thắng lợi mà."  

"Im ngay, một cái kim nhỏ mà cũng dám múa rìu qua mắt thợ sao, thật là buồn cười quá đi!"  

...  

Lan Diệu Y càng nói càng sai, tất cả mọi người ở hiện trường tất nhiên đều tin tưởng Tô Thương, hơn nữa còn đối với anh cực kỳ tôn kính, đều đổi giọng xưng là Tô thiếu gia rồi.  

"Thật đáng giận!"  
 
Chương 1053


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lan Diệu Y nghe được mọi người nói chuyện, khuôn mặt ngọc tuyệt mỹ đỏ như táo chín, hận không tìm được cái lỗ nào mà chui vào.  

Tên Tô Thương này quả thật không biết xấu hổ, nếu như có thể làm lại, cô sẽ lựa chọn không hi sinh sự trong sạch của mình, để kéo thêm kẻ thù cho Tô Thương thế này.  

Advertisement

"Thí chủ Tô Thương, chuyện của tôi đã hỏi xong rồi."  

Vô Cơ từ đầu đến cuối đều giữ nguyên tư thế chắp tay trước ngực, sau đó ngẩng đầu nhìn về Lan Diệu Y, biểu lộ phức tạp nói: "Thí chủ Diệu Y, cô đối với thí chủ Tô Thương, có hài lòng không?"  

Advertisement

"Cô ấy chắc chắn hài lòng rồi."  

Lan Diệu Y vẫn chưa trả lời, Tô Thương liền cướp lời nói: "Dù sao thì tôi lợi hại như vậy, súng như kinh lôi, xuyên hết mọi thứ, một trận đại chiến đâu chỉ có "vào 7 ra 7", rõ ràng tôi bất khả chiến bại nha!"  

"Ha ha ha."  

Mọi người tại chỗ nghe nói như thế, nháo nhào cười thành tiếng.  

"Tô Thương!"  

Lan Diệu Y đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh im miệng được không, không nói thì cũng không ai bảo anh câm đâu!"  

"Thí chủ Diệu Y, bần tăng đang hỏi, cô có hài lòng không?" Phật tử Vô Cơ, chân thành hỏi.  

"Phật tử."  

Lan Diệu Y đón nhận ánh mắt của Vô Cơ, thản nhiên nói: "Tôi biết vì tôi mà anh bỏ ra rất nhiều, thậm chí lựa chọn hoàn tục, nhưng chúng ta không hợp, anh xứng đáng được nhiều điều tốt đẹp hơn, anh đừng lãng phí thời gian cho tôi nữa."  

Lan Diệu Y bắt chước Tô Thương, lấy lý do là Tô Thương để từ chối anh ta, để cắt đứt ý nghĩ của Vô Cơ đối với mình.  

"Được."  

"Bần tăng đã nhớ kỹ."  

Vô Cơ nghe được câu trả lời chắc chắn của Lan Diệu Y, hai mắt ửng đỏ, nhưng dù sao cũng là người tu phật, rất nhanh liền khôi phục trạng thái bình thường.  

Anh ta thu lại ánh mắt, quay người rời khỏi Xuân Quang Lâu.  

Lúc sắp bước ra ngoài, Vô Cơ không quay đầu lại, mà quay lưng về phía Tô Thương, chắp tay trước ngực nói: "A di đà phật."  

"Thí chủ Tô Thương, bần tăng nhớ kỹ anh rồi, hi vọng anh không phụ lòng thí chủ Diệu Y."  

"Bần tăng ngừng tu luyện ba năm nay rồi, ba năm nay bần tăng hổ thẹn với núi Bồ Đề, đây cũng là lúc quy y cửa phật một lần nữa."  

"Nhưng, bần tăng có một câu, hi vọng cậu nhớ kỹ, nếu cậu dám làm chuyện xấu hổ với thí chủ Diệu Y..."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1054


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Còn dám bộc lộ sát ý với cậu chủ, muốn chết sao!"  

A Ly nhận ra ánh mắt sau cùng của Vô Cơ, giận không kìm được, lập tức định ra tay xóa sổ Vô Cơ.

Advertisement

"Để anh ta đi đi."  

Tô Thương ngăn cản lại nói: "Cái tên phật tử này cũng không đơn giản, trong cơ thể anh ta có sức mạnh tinh khiết của phật, tu luyện cũng không phải là hệ thống luyện võ, mà chính là pháp môn nhà phật, cho anh ta thời gian, anh ta sẽ trưởng thành đến một mức độ cực kỳ kinh khủng."  

Advertisement

"Cậu chủ, nếu như vậy, thì càng nên giết anh ta, chấm dứt tai họa đi!" A Ly nhắc nhở.  

"Không, trong tương lai có lẽ cần đến anh ta." Tô Thương dùng linh hồn truyền âm nói.  

Trước đó thông qua cuộc nói chuyện với Tô Ma, Tô Thương hiểu được tình hình của trái đất.  

Trái đất bây giờ, bị tiên đế ngoại vực cường đại khống chế, tất cả mọi người ở trái đất, đều là tù nhân.  

Phật tử Vô Cơ, là một hạt giống tốt, tiền đồ vô lượng, Tô Thương tất nhiên không muốn bóp chết chiến lực đỉnh phong tương lại của trái đất.  

Nói không chừng, sau này chống đối với thiên đạo, nghênh chiến với tiên đế ngoại vực, anh ta cũng có thể giúp được một tay.  

Còn về ân oán giữa mình và Vô Cơ...ha ha, cái này cũng không thể nói là ân oán, không ảnh hưởng đến cục diện.  

"Anh tên là Tây Môn Long Ngâm đúng không."  

Lúc này, ánh mắt Tô Thương nhìn vào trên người Tây Môn Long Ngâm, khẽ cười nói: "Tôi ngủ với vợ của anh, anh định thế nào hả?"  

"Tô Thương!"  

Tây Môn Long Ngâm nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh đừng khinh thường người quá đáng, gia tộc Tây Môn chúng tôi, cũng không kiêng kị gì đâu!"  

"Gia tộc Tây Môn, ha ha ha!"  

Tô Thương trong mắt lóe lên sát ý, sau đó mở miệng nói: "Mày lượn đi, có một số chuyện, sau này hãy nói."  

"Cái gì, mày nói tao lượn đi hay sao?" Tây Môn Long Ngâm nghe vậy, nhíu mày nói.  

"Sao hả, mày không đồng ý sao?" Tô Thương nhíu mày nói.  

"Lượn?"  

"Tao đường đường là một đại công tử gia tộc Tây Môn, thiên tài tuyệt đỉnh, đi đến đâu vạn người chú ý đến đó, sao cậu lại dám nói tôi lượn đi chứ?"  

Tây Môn Long Ngâm nghiến răng nghiến lợi nói: "Tao từ bao giờ mà phải chịu nhục nhã thế này chứ!"  

"Tao đếm ba tiếng, cút nhanh cho tao!" Tô Thương nhịn không được mà nói.  

"Thật sự để tôi cút đi sao?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1055


Tô Thương chắc là không dễ dàng buông tha cho mình như vậy chứ?  

Lúc trước, nhìn thấy phật tử Vô Cơ rời khỏi Xuân Quang Lâu, Tây Môn Long Ngâm trong lòng đã thấy cực kỳ hâm mộ rồi.  

Advertisement

Bây giờ nghe Tô Thương để cho mình lượn đi, Tây Môn Long Ngâm tất nhiên như mở cờ trong bụng.  

"Ba!"  

"Hai!"  

Advertisement

Lúc này, Tô Thương đã bắt đầu đếm.  

"Hừm!"  

"Anh muốn đếm ba tiếng, ông đây sẽ không để cho anh toại nguyện, không cho anh có được cơ hội này đâu!"  

Tây Môn Long Ngâm ngạo mạn nói một câu, sau đó cơ thể lập tức biến mất không còn tung tích gì.  

Đại công tử gia tộc Tây Môn, thiên tài tuyệt đỉnh kinh động giới cổ võ, cứ như vậy mà ỉu xìu bỏ trốn sao?  

Mọi người lúc đó, than thở không ngừng.  

"Tên nhóc này, chạy nhanh đó chứ."  

"Có điều, chạy được hòa thượng nhưng không chạy được miếu*, thành viên gia tộc Tây Môn, đừng mơ có ai sống sót!"  

*Chạy được hòa thượng nhưng không chạy được miếu: Ý chỉ nhà sư có thể chạy trốn nhưng ngôi chùa sẽ không chạy theo, có nghĩa là tránh được nhất thời nhưng không thể tránh được sau này.  

Tô Thương nhìn theo hướng Tây Môn Long Ngâm rời đi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.  

Sau đó.  

Tô Thương ngẩng đầu nhìn về phía Lan Diệu Y đang đứng tại lầu 3, cười đùa nói: "Cô Diệu Y, hôm nay biểu hiện của cô được lắm, rất biết phối hợp nha, cơ thể còn thơm ngào ngạt."  

"Có điều, kỹ thuật của cô không được rồi nha, loại tư thế cơ bản như thế, mặc dù có lòng phối hợp, nhưng lại phối hợp không tốt, nhất là lúc cái miệng cô ăn đó, thật không đến được dạ dày tí nào nha."  

Tô Thương tiếp tục cười nói: "Nhưng mà cô yên tâm, là giáo viên nhập môn cho cô, tôi sẽ tự mình dạy dỗ, để cô thành thạo nắm vững những tư thế và kỹ thuật này nha."  

"Tô Thương!"  

Lan Diệu Y mặt đỏ ửng, thẹn quá hóa giận nói: "Đồ vô liêm sỉ nhà anh, thật không biết xấu hổ mà!"  

"Ha ha."  

"Quả thực có người không biết xấu hổ."  

Tô Thương bỏ chữ có ý đồ mà nói: "Cô Diệu Y, cô đã làm mình thành ra bộ dạng thế này, thì đừng trách tôi chứ?"  

"Anh!"  

Lan Diệu Y giống như bị nói trúng tim đen, vội vàng đuối lý nói không ra lời.  

"Cứ chờ đó, giáo viên nhập môn sẽ dành thời gian tìm đến cô, cho một mình cô nhập học, dạy cô tri thức, đi theo tôi thì cô có thể biết được rất nhiều tư thế đó nha."  

Tô Thương lộ ra một nụ cười đùa nghịch, sau đó định đưa theo A Ly, rời khỏi Xuân Quang Lâu.  
 
Chương 1056


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Tuyết Nhi, em đều nghe được hết rồi phải không."  

Đúng lúc này, Thiên Sơn Tuyết cùng Mặc Đao đi đến, trong đó Mặc Đao liếc nhìn Tô Thương vẻ khinh thường, sau đó nói: "Tô Thương, cái tên lăng nhăng này, thật không biết an phận, vừa đến Võ đang cổ trấn, liền dám vào Xuân Quang Lâu, còn làm cho Lan Diệu Y...thật đúng là súc sinh mà!"  

Advertisement

"Im miệng!"  

Thiên Sơn Tuyết không thèm nhìn Mặc Đao, lạnh lùng nói, sau đó ánh mắt nhìn Tô Thương, rồi lại nhìn vào Lan Diệu Y, giống như đang suy nghĩ gì đó.  

Advertisement

"Thiên Sơn Tuyết, đã lâu không gặp."  

Lan Diệu Y thì đón nhận ánh mắt của Lan Diệu Y, sửa lại tóc tai và quần áo xộc xệch của mình, nói như khoe khoang: "Chính cô đã nghe thấy rồi đó, tôi đã là người của Tô Thương rồi."  

"Tô thiếu gia thật sự quá lợi hại rồi, cơ thể tôi bây giờ cảm giác thì muốn rụng rời ra từng mảnh rồi đây, ha ha ha."  

Lan Diệu Y nói tiếp: "Theo tôi được biết, cô vẫn luôn đợi ở núi Cửu Phong, chắc hẳn hôm nay mới gặp mặt Tô thiếu gia nhỉ."  

"Anh ấy không muốn tìm đến cô, mà lại chạy đi tìm tôi, Thiên Sơn Tuyết, muốn làm người của Tô thiếu gia sao, cô thật sự không xứng đâu."  

Nam Tuyết bắc Lan.  

Lan Diệu Y cùng Thiên Sơn Tuyết là hai cô gái đẹp nổi tiếng nhất giới luyện võ, tất nhiên đã từng gặp nhau, nhưng quan hệ của họ cũng không phải hòa hợp gì.  

Thiên Sơn Tuyết ghét nhìn bộ dạng kiêu căn của Lan Diệu Y, cũng rất xem thường xuất thân của Lan Diệu Y.  

Cô ấy đến từ núi Cửu Phong, cao quý cỡ nào, thế mà nổi tiếng cùng một cô gái lầu xanh, dù là đối phương bán nghệ không bán thân, nhưng cũng là người của thanh lâu, quá mất thân phận rồi.  

Mà Lan Diệu Y, cũng ghét bối cảnh của Thiên Sơn Tuyết, vừa sinh con liền có trụ cột siêu nhiên bảo vệ.  

Vì thế, hai người không hợp nhau, cô này nhìn cô kia không vừa mắt, cô kia nhìn cô này cũng chẳng ưa chút nào.  

"Lan Diệu Y."  

Thiên Sơn Tuyết nhếch miệng lên, cười lạnh nói: "Không biết xấu hổ hả, người đàn ông của tôi lấy đi cái ngàn vàng của cô, thế mà dám tự mình khoe khoang, ha ha, không hổ là cô gái xuất thân từ thanh lâu, có tư cách gì mà nổi tiếng cùng với tôi chứ?"  

Vù!  

Sau khi Thiên Sơn Tuyết nói, hiện trường lại sôi sục lên.  

"F*ck, tình hình gì đây chứ, tôi nghe được cái rắm gì vậy?"  

"Người đàn ông của tôi...F*ck, người mà Thiên Sơn Tuyết nói, là Tô thiếu gia sao?"  

"Cái này còn phải hỏi nữa sao, rõ ràng là như thế rồi!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1057


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Cút."  

Thiên Sơn Tuyết lớn tiếng trách móc, ngay sau đó ánh mắt nhìn lên người Tô Thương, không những không tức giận, ngược lại còn mỉm cười nói: "Tô Thương, chuyện đó, anh giải quyết sao rồi?"  

Advertisement

Chuyện đó.  

Advertisement

Tô Thương đương nhiên biết, Thiên Sơn Tuyết muốn hỏi chuyện gì, anh khẽ cười nói: "Giải quyết được một nửa rồi, trở về anh sẽ nói rõ cho em nghe."  

"Ừm."  

Thiên Sơn Tuyết gật đầu, dịu dàng cười nói: "Vậy đi thôi, không còn sớm nữa, nên về nghỉ ngơi rồi."  

"Được."  

Tô Thương khẽ gật đầu, sau đó dẫn theo A Ly đi đến bên cạnh Thiên Sơn Tuyết.  

"Tuyết Nhi, em hồ đồ rồi!"  

Lúc này, Mặc Đao nghiến răng nghiến lợi nói: "Tô Thương đã ngủ với Lan Diệu Y, đã làm chuyện có lỗi với em, em không những không trách mắng anh ta, mà còn dịu dàng với anh ta nữa, anh không hiểu nổi mà!"  

"Thiếu gia Mặc Đao."  

Thiên Sơn Tuyết vẫn không thèm nhìn Mặc Đao, ánh mắt hiện rõ vẻ chán ghét, giọng điệu thản nhiên nói: "Chuyện giữa tôi và Tô Thương có liên quan gì đến anh?"  

"Xin khuyên anh một câu, chuyện nhà chúng tôi, tự chúng tôi giải quyết, anh đừng như chó mà lại thích bắt chuột, xen vào chuyện người khác!"  

"Anh..."  

Mặc Đao trợn tròn mắt, thật sự không thể nào hiểu được.  

Dựa theo logic bình thường mà nói, thì người Tuyết Nhi nên căm hận phải là Tô Thương mới đúng, hơn nữa còn phải cảm kích người đã báo tin cho cô ấy, người cho cô ấy thấy được bộ mặt thật của Tô Thương chứ.  

Nhưng con m* gì vậy, chuyện này là sao đây, tại sao lại phản ứng ngược như vậy?  

"Thiên Sơn Tuyết."  

Nhìn thấy đám Tô Thương muốn rời đi, Lan Diệu Y từ trên lầu ba nhìn xuống, cười khiêu khích nói: "Sau này trở về, quản lý tốt người đàn ông của cô, đừng để anh ấy chạy đến tìm tôi nhé."  

"Bất luận nói như thế nào, cô cũng là tuyệt sắc giai nhân ở trong giới luyện võ, nếu như để người ta biết được cô ngay cả người đàn ông của mình cũng không thu hút được, e rằng sẽ trở thành trò cười cho toàn thiên hạ quá." Lan Diệu Y mang theo nụ cười đùa nói.  

"Ha ha."  

Thiên Sơn Tuyết nghe vậy, vẫn mỉm cười như cũ: "Lan Diệu Y, cô cũng biết Tô Thương là người đàn ông của tôi à."  

"Cô mặt dày dâng cái ngàn vàng của mình cho người đàn ông của tôi, nếu như truyền ra ngoài e rằng người bị mọi người bàn tán là cô nhỉ?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1058


"Thiên Sơn Tuyết, cô!"  

Lan Diệu Y thẹn quá hóa giận, nghiến răng nghiến lợi nhìn Thiên Sơn Tuyết, hận không thể ra tay đánh với cô ấy một trận.  

Advertisement

"Tô Thương, chúng ta đi." Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói, khi đối mặt với Tô Thương, thái độ của cô ấy vẫn vô cùng dịu dàng, ôn hòa.  

"Tô Thương, đừng đi cùng với cô ấy!"  

Advertisement

Lan Diệu Y thấy vậy, nghiến răng nói: "Tôi hiểu rõ con người của Thiên Sơn Tuyết, cô ấy không phải là người rộng lượng như vậy đâu, chắc chắn cô ấy đang giả bộ thôi, sau khi về đến khách sạn, chắc chắn cô ấy sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh đâu!"  

"Cám ơn cô Diệu Y đã nhắc nhở, dù sao tôi cũng đã làm sai, lấy đi cái ngàn vàng của cô, cứ coi như là Tuyết Nhi nổi giận với tôi thì cũng là do tôi tự chuốc lấy, không cần cô phải nhọc lòng đâu."  

Tô Thương khẽ cười nói: "Nhưng mà, giọng kêu của cô Diệu Y, tôi thật sự rất thích nghe, nếu như cho tôi cơ hội để làm lại, cho dù khi trở về có phải quỳ trên bàn chông, tôi cũng sẽ ngủ với cô."  

"Anh...bỉ ổi, cái gì mà giọng kêu chứ, tại sao cứ nhắc mãi vậy, hai người các anh đều là đồ bỉ ổi!" Lan Diệu Y thẹn quá hóa giận nói.  

"Ha ha."  

Tô Thương thoải mái cười to, sau đó liền dẫn theo Thiên Sơn Tuyết và A Ly rời khỏi Xuân Quang Lâu.  

"Tuyết Nhi, đợi, đợi anh!"  

Mặc Đao vội vàng đuổi theo sau, anh ta muốn khuyên Thiên Sơn Tuyết lần nữa, nhất định phải tách cô ấy ra khỏi Tô Thương.  

Tô Thương còn chưa nói gì, nhưng mà, Thiên Sơn Tuyết đã dùng một ánh mắt bắt anh ta phải lùi lại.  

"Tôi xem ai dám khiêu khích ai!"  

Mặc Đao nhìn đám Tô Thương đi xa rồi thì nghiến răng nói: "Xem ra, Tô Thương không chết thì Tuyết Nhi sẽ không chịu cùng với mình rồi."  

"Hừ, Tô Thương, tốt nhất mày nên cầu nguyện cho đừng gặp tao ở đại hội võ thuật, nếu không thì ngay trước mặt Tuyết Nhi, chính tay tao sẽ giết chết mày!"  

...  

Lúc này.  

Xuân Quang Lâu.  

"Được lắm, Tô Thương, tôi rốt cuộc có chỗ nào không sánh được với Thiên Sơn Tuyết, anh vậy mà chẳng thèm ngó ngàng gì tới tôi, dâng đến tận miệng mà anh cũng không thèm ăn, ừ hử!"  

Lan Diệu Y tức giận nói: "Lúc nãy tôi giả vờ bị anh ức hiếp, muốn ép anh ra tay với tên phật tử Vô Cơ và Tây Môn Long Ngâm."  

"Nhưng anh lại chọn cô A Ly ra tay, thay anh giải quyết với phật tử Vô Cơ và Tây Môn Long Ngâm."  

"Ha ha, như vậy thì chỉ có hai khả năng."  

Lan Diệu Y thầm nghĩ: "Hoặc là, anh tự biết thực lực của mình không bằng hai người kia, cho nên mới không dám ra tay với hai người họ, hoặc là anh muốn che giấu thực lực của mình."  

"Nếu như là khả năng thứ hai thì tôi xem như coi trọng anh hơn một chút rồi, nhưng tôi không tin anh lại có tâm tính như vậy."  

Lan Diệu Y nói tiếp: "Phải biết, đánh bại thiên tài hàng đầu nhiều năm trước chính là cơ hội để tạo dựng tên tuổi cho bản thân."  

"Thôi bỏ đi, xem biểu hiện ngày mai của anh vậy, hy vọng anh sẽ không làm tôi thất vọng." 
 
Chương 1059


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lan Diệu Y mỉm cười, sau đó biến mất ngay trước mặt mọi người.  

Về phần đá Tà Linh, mặc dù Tô Thương đã hạ cấm chế nhưng Lan Diệu Y cũng không hề để ý...  

Advertisement

"Ha ha, Thiên Sơn Tuyết không hổ là minh chủ của núi Cửu Phong, rộng lượng thật mà."  

"Biết để lại mặt mũi cho người đàn ông, lấy đại cục làm trọng, người phụ nữ như vậy quá tốt rồi mà."  

"Nhưng mà Tô Thương chắc thảm rồi, sau khi trở về chắc chắn sẽ bị bạo lực gia đình cho mà xem, Thiên Sơn Tuyết chính là thần tông đỉnh phong, trừng trị anh ta còn không phải như đang chơi trò chơi sao."  

Tô Thương rốt cuộc lai lịch sao vậy, vậy mà đã ngủ với Thiên Sơn Tuyết...đợi đã, nghe nói Thiên Sơn Tuyết đã sinh ra hai đứa con, chắc không phải là của Tô Thương chứ?"  

"Tám chín mươi phần trăm là đúng rồi, vẫn là Tô thiếu gia được nhất, tôi nguyện xưng Tô thiếu gia là đệ nhất đa tình ở giới luyện võ!"  

"Đừng ngưỡng mộ Tô thiếu gia nữa, ở đại hội võ thuật anh ta chắc sẽ chết thảm thôi."  

"Không sai, mặc dù bối cảnh của anh ta thâm hậu, lại có một cô nô tì vô cùng mạnh nhưng thực lực của chính anh ta chắc chắn không so được với phật tử Vô Cơ và Tây Môn Long Ngâm, nếu không lúc trước anh ta đã có thể tự mình ra tay rồi, còn được dịp khoe khoang nữa, nhưng anh ta lại không làm vậy, ắt hẳn cũng tự biết mình không bằng người ta."  

Sau khi Lan Diệu Y rời đi, đám đông ở đó không ngừng bàn tán, lúc đầu là ngưỡng mộ Tô Thương, sau đó lại đồng tình, bọn họ đều nghĩ Tô Thương đã ngủ với Lan Diệu Y thì không khác gì đã chọc vào tổ ong vò vẽ, tình cảnh sau đó chắc chắn sẽ rất thảm.  

...  

Mấy phút sau.  

Ở vị trí Đông Nam của Võ Đang Cổ Trấn.  

Ở đây có một khách sạn, gọi là khách sạn Cửu Phong, chính là sản nghiệp của núi Cửu Phong.  

Thiên Sơn Tuyết cùng với các trưởng bối và các thiên tài của núi Cửu Phong chính là ở nơi này.  

Lúc này.  

Tô Thương đã để A Ly đi chăm sóc Tô Tinh Hà và Tô Du Du, chỉ còn lại anh và Thiên Sơn Tuyết đi vào khách sạn Cửu Phong.  

"Xin chào Tô thiếu gia."  

"Tô thiếu gia, ngưỡng mộ đã lâu."  

"Đại hội võ thuật, còn nhờ Tô thiếu gia chiếu cố nhiều hơn."  

Tô Thương vừa bước vào khách sạn thì có mấy vị thiên tài của Cửu Phong mang theo nụ cười hiền lành lại chào hỏi với Tô Thương.  

Loại thiện ý này không phải là giả bộ, rõ ràng là bọn họ biết Tô Thương có ý nghĩa gì với núi Cửu Phong.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1060


"Tuân lệnh!"  

Ba thiên tài của núi Cửu Phong hết sức cung kính chắp tay lại, sau đó liền lui về phòng của mỗi người.  

Advertisement

Về phần Tô Thương và Thiên Sơn Tuyết cũng đến một căn phòng phòng cách cổ xưa yên tĩnh.  

Advertisement

"Tuyết Nhi, anh và Lan Diệu Y, kỳ thực..." Bốn bề không có ai, Tô Thương liền muốn giải thích.  

"Anh không cần nói, em đều biết."  

Thiên Sơn Tuyết lại mỉm cười nói: "Lan Diệu Y kia lại muốn vu oan cho anh, em nhìn cái là biết liền, cô ấy vẫn còn trong trắng."  

"Lúc trước, e sở dĩ nói như vậy cũng chỉ là vì chán ghét cô ấy mà thôi."  

Thiên Sơn Tuyết lại nói tiếp: "Em là thân phận gì, cô ấy là thân phận gì, chỉ là một đứa con gái thanh lâu mà thôi, mấy năm nay, cô ấy dựa vào cái gì mà đòi so sánh với em chứ?"  

"Tuyết Nhi, em đối với Lan Diệu Y, oán niệm sao mà sâu quá vậy." Tô Thương khẽ cười nói  

"Cũng không phải là oán niệm, chỉ là nhìn không quen cái điệu bộ của cô ta mà thôi."  

Thiên Sơn Tuyết sững lại, nhìn Tô Thương, dò hỏi: "Tô Thương, anh đi Xuân Quang Lâu, không phải chỉ đơn thuần là gặp Lan Diệu Y nhỉ, lúc trước anh có nhắc đến tử khí, rốt cuộc là chuyện gì vậy?"  

Nghe Thiên Sơn Tuyết hỏi như vậy, Tô Thương cũng không giấu diếm, thành thực kể Thiên Sơn Tuyết nghe mọi chuyện.  

"Anh nói, Lan Diệu Y chính là truyền nhân của Quỷ Minh Tông, nắm giữ đá Tà Linh, bên trong ẩn chứa nguồn tử khí khổng lồ, một khi bị trào ra ngoài thì trong vòng 100 dặm sẽ khiến cho sinh linh đồ thán?" Thiên Sơn Tuyết mặt tràn đầy ngưng trọng nói.  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu, sau đó trấn an nói: "Nhưng mà, em đừng lo lắng, anh đã hạ cấm chế lên đá Tà Linh rồi, không có sự cho phép của anh, dựa vào sức mạnh của cô ấy, thì không có cách gì giải phóng ra được nguồn tử khí khủng b ố đó."  

"Hay nói cách khác, đá Tà Linh bây giờ đối với cô ấy mà nói chỉ là một viên đá có cũng như không mà thôi." Tô Thương nói thêm.  

"Thì ra là vậy."  

Thiên Sơn Tuyết nghe vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nói: "Quỷ Minh Tông đã biến mất nhiều năm như vậy, không ngờ bà chủ Lan Diệu Y của Xuân Quang Lâu vậy mà lại là tông chủ của Quỷ Minh Tông, ẩn giấu cũng thâm sâu thật."  

"Ha ha, cái chức bà chủ Xuân Quang Lâu này của cô ấy cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi, cả Quỷ Minh Tông cũng chỉ còn lại mình cô ấy."  

Tô Thương nói tiếp: "Tuyết Nhi, em yên tâm đi, đợi sau khi anh giành được hạng nhất của đại hội võ thuật thì cô ấy sẽ giao đá Tà Linh cho anh, đến lúc đó chuyện này coi như đã có một kết thúc rồi."  

"Tô Thương."  

Thiên Sơn Tuyết nghe vậy, đôi mắt xinh đẹp nhìn Tô Thương, mỉm cười nói: "Sao em nghe nói, các thiên tài của các ngọn núi nổi tiếng lấy Lan Diệu Y ra cá cược, ai giành được hạng nhất thì sẽ có tư cách cưới Lan Diệu Y."  

"Anh quyết chí giành được hạng nhất, chắc không phải là vì Lan Diệu Y đó chứ."  

"Khụ." 
 
Chương 1061


Tô Thương ngượng ngùng sờ sống mũi, cười khổ nói: "Tuyết Nhi, đừng nghĩ oan cho anh mà."  

"Anh đi đến Xuân Quang Lâu chỉ là muốn hóa giải tử khí, từ trước đến giờ chưa hề nghe đến danh tiếng của Lan Diệu Y."  

Advertisement

"Trước đó anh đã ghi danh tham gia đại hội võ thuật rồi, em đừng nghĩ oan cho anh." Tô Thương vội vàng giải thích.  

"Hi hi."  

Advertisement

Thiên Sơn Tuyết lại cười nói: "Tô Thương, anh không cần phải giải thích với em nhiều như vậy, nếu như anh thật sự cưới Lan Diệu Y thì em cũng giơ hai tay đồng ý."  

"Ặc."  

Tô Thương kinh ngạc hỏi: "Tuyết Nhi, em có ý gì vậy, không phải em rất ghét Lan Diệu Y sao?"  

"Lan Diệu Y trời sinh đã là thần tông, thuận theo ý trời, không thể phủ nhận được, thiên tư của cô ấy không ai sánh bằng, cho dù là em cũng không bằng cô ấy được."  

Thiên Sơn Tuyết mỉm cười nói: "Nếu như anh có thể thu phục được cô ấy, khiến cô ấy thành người phụ nữ của anh, như vậy đủ để chứng minh được sự ưu tú của anh, chứng minh Thiên Sơn Tuyết em không nhìn nhầm người rồi."  

"Mặc dù cô ấy xuất thân ở thanh lâu, nhưng lại giữ mình trong sạch, từ đầu đến cuối chưa có một người đàn ông nào từng chiếm được cô ấy."  

Thiên Sơn Tuyết nói tiếp: "Nếu như cô ấy thành người phụ nữ của anh, thì luận về vai vế, phải xếp ở sau em, em có thể sai bảo cô ấy làm bất cứ chuyện gì, vậy thì sao em lại không đồng ý chứ?"  

"Khụ, Tuyết Nhi, cái suy nghĩ này của em đáng ngạc nhiên ghê, lẽ nào em không sợ cô ấy tranh sủng với em sao?" Tô Thương cười nói.  

"Cô ấy còn chưa có được thực lực ấy." Thiên Sơn Tuyết ve vẩy mấy sợi tóc trước trán, tự tin cười nói: "Tô Thương, lẽ nào không đúng sao?"  

Lúc nói chuyện, đôi mắt xinh đẹp của Thiên Sơn Tuyết nhìn lên người Tô Thương, trong ánh mắt phát ra vẻ đẹp mê người.  

Ừng ực.  

Tô Thương không nhịn được nuốt nước miếng một cái, rồi bước nhanh lên trước ôm lấy Thiên Sơn Tuyết.  

Nhưng mà, Thiên Sơn Tuyết lại tránh ra, đồng thời nói: "Em từng nói, trước khi anh và Lý Nguyệt kết hôn, em sẽ không cho anh đụng vào em."  

"Vậy được rồi." Tô Thương cười khổ nói.  

"Không còn sớm nữa, anh đi xem Du Du và Tinh Hà đi, đại hội võ thuật ngày mai nhất định phải cố gắng hết mình đấy."  

Thiên Sơn Tuyết lẩm bẩm nói: "Em xem qua danh sách, anh bị phân đến bảng năm."  

"Không thể không nói, Tô Thương, anh may mắn thật, bảng năm không có một thiên tài nổi tiếng nào, người mạnh nhất cũng chỉ là thiên tông đỉnh phong."  

Thiên Sơn Tuyết cười nói: "Dựa vào thực lực của anh, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng đối phó được."  

"Nhưng may mắn cũng chỉ là một phần nhỏ, muốn giành được giải nhất chỉ đơn thuần là may mắn thôi thì cũng không có tác dụng gì, anh tự mình chú ý nhé." Thiên Sơn Tuyết nhắc nhở nói.  

"Ừm." 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom