Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1022


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vì thế, vốn dĩ Lan Diệu Y định tàn nhẫn mà hành hung Tô Thương một lúc, để cảnh cáo Tô Thương.  

Có điều, sau khi nhìn thấy Tô Thương, Lan Diệu Y liền nhận ra được, trong cơ thể Tô Thương có một khí tức cường đại.  

Advertisement

Người này, thật không đơn giản!  

Vì thế.  

Lan Diệu Y không tùy tiện ra tay, mà chính là đón nhận ánh mắt của Tô Thương, tỉ mỉ quan sát đối phương.  

Advertisement

Cứ như vậy, hai người nhìn nhau gần hai phút.  

"Tô thiếu gia, những lời mấy người kia nói bên ngoài, chắc hẳn anh cũng nghe được chứ."  

Cuối cùng, Lan Diệu Y tiên phong phá vỡ sự im lặng, mở miệng nói: "Bây giờ, anh vì những lời đã nói của mình, mà thấy hối hận rồi sao?"  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu, từ trên giường đi xuống, khẽ cười nói: "Hối hận rồi.."  

"Hừm, coi như anh biết thân biết phận, nếu đã như vậy, anh ra ngoài nói xin lỗi tôi, lấy lại danh dự cho tôi, chuyện này coi như xong."  Lan Diệu Y lạnh lùng nói.  

Nếu như Tô Thương vẫn không chịu tỉnh ngộ, tiếp tục nói năng lỗ mãng, cô ta tất nhiên sẽ không buông tha cho đối phương.  

Nhưng bây giờ Tô Thương đã nhận sai, Lan Diệu Y cũng không muốn làm lớn chuyện, để tránh mọi người chú ý.  

Dù sao kế hoạch của cô ta, cũng là lúc khi đại hội võ thuật trăm tông phái kết thúc, sẽ phóng ra tử khí trong đá Tà linh, giết hại phạm vi trăm dặm, đồng thời trực tiếp đặt chân đến Trúc cơ, uy thế thiên hạ!  

Trước lúc đó, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.  

"Xin lỗi?"  

Ai ngờ, Tô Thương lại cười nói: "Ha ha, thật ngại quá đi, e rằng cô đã hiểu lầm ý tôi rồi."  

"Là tôi hối hận thật, nhưng hối hận chuyện sao mình lại trì hoãn thời gian dài như vậy, đáng ra phải trực tiếp tìm đến cô, ‘chơi’...cô lâu rồi chứ."  

Tô Thương giơ tay lên, nhẹ nhàng lướt qua cằm Lan Diệu Y, nhếch miệng lên nói: "Mỹ nhân phong độ giống như cô mà "chơi" muộn một phút thôi, trong lòng tôi cũng cảm thấy khó chịu lắm rồi đây này."  

???  

Lan Diệu Y đột nhiên sờ sững, thần sắc của khuôn mặt ngọc tuyệt mỹ lộ ra vẻ mê người.  

Ra...ra tay rồi?  

Bắt đầu ra tay sờ s0ạng rồi?  

Cho đến bây giờ, người theo đuổi cô ta, tất cả đều một mực cung kính, giữ khoảng cách với cô ta, sợ nếu mạo phạm thì sẽ khiến cô ta bất mãn.  

Nhưng người thanh niên trước mắt này, lại có thể trực tiếp lao vào sờ cằm của cô, điều này khiến cho Lan Diệu Y bất ngờ, vì thế nhất thời không kịp phản ứng gì.  

Sau khi lấy lại tinh thần, sắc mặt Lan Diệu Y trầm xuống, toàn thân chân khí phun trào, trong mắt đầy sát ý, giọng điệu lạnh lùng nói: "Tô Thương, anh là người đàn ông đầu tiên sờ vào tôi, được, được lắm!"

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1023


"Ha ha, cuối cùng cô cũng biết được mùi được đàn ông sờ hả, đây là một chuyện tốt đó nha."  

Nhưng ai ngờ, Tô Thương lại đưa tay sờ lên cằm Lan Diệu Y lần nữa, cười nói: "Cô Lan Diệu Y, kỳ thật, khi tiếp xúc với loại thân thể như thế này, tôi không hề có cảm giác gì cả, chúng ta còn có thể làm một số chuyện còn thoải mái hơn đó, hì hì."  

Advertisement

Tô Thương cười xấu xa nói, trên mặt biểu lộ như cực kỳ muốn ăn đòn vậy.  

Tất nhiên.  

Đấy là anh cố gắng giả vờ, mục đính đúng là để Lan Diệu Y ra tay giết mình.  

Advertisement

Anh đã cảm nhận được, lượng chân khí trong cơ thể Lan Diệu Y phát ra, không khác biệt mấy so với Thiên Sơn Tuyết.  

Cái người gọi là quản lý Lý Vinh đó, cũng không nói láo, Lan Diệu Y tất nhiên là Thần tông đỉnh phong.  

Cảnh giới này, muốn giết Tô Thương, lại không phải vấn đề gì lớn.  

Nhưng Tô Thương cũng không phải không có sức đánh trả, đá Thiên ẩn cùng với chỉ xích thiên nhai, dễ dàng tránh né được vài phút, hoàn toàn có năng lực chạy trốn, đến lúc đó tìm A Ly hỗ trợ, có thể đánh ngược lại Lan Diệu Y.  

Có điều, Tô Thương không muốn chạy trốn, vì anh biết, ở Võ đang cổ trấn không thể giết người.  

Vì thế.  

Tô Thương cố gắng chọc giận Lan Diệu Y, để Lan Diệu Y vô cùng căm hận chính mình.  

Mà Lan Diệu Y, cho dù là Thần tông đỉnh phong, cũng không thể ngay lập tức mà đánh chết Tô Thương được.  

Vì để che giấu tai mắt người khác, Lan Diệu Y chắc chắn sẽ chọn đánh nhanh thắng nhanh, sử dụng thủ đoạn tấn công mạnh nhất.  

Nếu như cô ta thật sự dùng đá Tà linh, tất nhiên ở thời điểm này sẽ xuất ra ngoài.  

Đây chính là mục đích của Tô Thương.  

"Cái gì!"  

"Anh còn dám sờ tôi!"  

Giờ này phút này, Lan Diệu Y cực kỳ phẫn nộ, cơn phẫn nộ như lên tới đỉnh điểm, răng như muốn cắn nát hết rồi.  

Tên đáng chết này, sau khi sờ mình một lần, còn dám sờ lần thứ hai nữa hả.  

Chuyện này cô ta hoàn toàn không ngờ đến, vì thế mới không có phòng bị trước.  

Khuôn mặt ngọc của Lan Diệu Y ửng đỏ, trong đầu không ngừng nghĩ đến cảm giác bị sờ vừa nãy, cả người giống như bị điện giật vậy.  

Nhưng không biết vì sao, cái loại cảm giác này giống như có một chút tuyệt vời, cô ta thế mà không cảm thấy phản cảm gì, chỉ là cực kỳ phẫn nộ thôi..  

Sờ...sờ mình!  

Sao anh ta dám sờ mình hai lần chứ!  

Rất nhanh, Lan Diệu Y kịp phản ứng lại, lửa giận trong lòng ngập trời.  

Không được!  

Tô Thương phải chết!  
 
Chương 1024


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Tô Thương, tôi giết anh!"  

Lan Diệu Y cắn chặt răng, ánh mắt run lên, ngón tay ngọc ngà thon dài lập tức liền đánh về phía Tô Thương.  

"Đến đúng lúc lắm!"  

Tô Thương khóe miệng nhếch lên một nụ cười, sớm đã có chuẩn bị cả rồi.  

Mở ra Đá thiên ẩn, thi triển Chỉ xích thiên nhai, cơ thể anh ấy trong nháy mắt liền biến mất.  

"Hửm?"  

Lan Diệu Y vồ hụt, vội vàng thu hồi uy thế trong bàn tay lại, sợ phá hủy căn phòng.  

"Hì hì, em yêu, anh ở đây mà."  

Sau một giây, Tô Thương đột nhiên hiện thân, xuất hiện ở trước mặt Lan Diệu Y, trực tiếp kéo khăn che mặt của Lan Diệu Y xuống."  

Lập tức, một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, lộ ra bên ngoài.  

Gương mặt này, đẹp hơn những người phụ nữ khác đến 99,9999%, đâu chỉ là vạn người mới có một chứ, phải là tỉ người cũng không tìm ra một người  như vậy mới đúng.  

"Ừng ực."  

Tô Thương sờ sững đứng nhìn, nhịn không được mà nuốt nước miếng một cái.  

Ở kiếp trước, anh từng thấy rất nhiều tiên nữ, nhưng những người đó so với Lan Diệu Y thì thua kém hơn rất nhiều.  

Đương nhiên, cũng không phải nói nhan sắc của cô ta vượt qua Lý Nguyệt, Thiên Sơn Tuyết hay A Ly.  

Mà chỉ có thể nói những người con gái này, mỗi người một vẻ, không thể đặt chung một chỗ để so sánh được.  

Lý Nguyệt ôn nhu hiền lành, có tri thức, hiểu lễ nghĩa.  

Thiên Sơn Tuyết lạnh như băng, nhưng có lúc lại ấm áp đến động lòng người.  

A Ly thì không cần nói, quyến rũ vô cùng, nhất cử nhất động đều như cướp đi hồn phách của người khác.  

Mà cái cô Lan Diệu Y này, nhìn qua thì không dịu dàng bằng Lý Nguyệt, không lạnh lùng như Thiên Sơn Tuyết, cũng không ma mị như A Ly.  

Nhưng hết lần này đến lần khác, cô ta tập hợp những ưu điểm khác của phụ nữ, lại có thêm một nhan sắc tuyệt đẹp, quá hấp dẫn người khác rồi.  

"Anh!"  

Lan Diệu Y không ngờ Tô Thương lại đột nhiên hiện thân, sau khi cô ta lấy lại được tinh thần, thấy được khăn che mặt đã bị rơi xuống, khuôn mặt ngọc đỏ ửng, lập tức thẹn quá hóa giận.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1025


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Hôm nay tôi muốn anh chết không yên ổn.”  

Lan Diệu Y nghiến răng nghiến lợi, sau đó vừa động suy nghĩ, một viên đá lớn cỡ bằng quả trứng gà, liền từ trong cơ thể cô ta thoát ra, lơ lửng giữa không trung, tản ra tử khí kinh khủng.  

Advertisement

"Tử khí?"  

Tô Thương thấy vậy, nụ cười bỉ ổi trên khuôn mặt lập tức biến mất, thay vào đó là một vẻ nghiêm túc, cười lạnh nói: "Ha ha, đá Tà linh quả nhiên ở trên người cô."  

Advertisement

"Tô Thương!"  

Đá Tà linh trên đỉnh đầy Lan Diệu Y, mặt trầm như nước: "Tôi đã dùng chí bảo, niêm phong gian phòng này."  

"Bây giờ có xảy ra động tĩnh lớn đến đâu, người bên ngoài cũng không phát giác được!"  

"Hơn nữa, tôi niêm phong cực kỳ kiên cố, cho dù là cao thủ Thần tông đỉnh phong, cũng không có cách nào đánh vỡ!"  

Ánh mắt Lan Diệu Y sát ý ngập trời: "Không có lệnh của tôi, anh đừng hòng trốn ra ngoài, chịu chết đi!"  

Vừa nói xong, Lan Diệu Y đột nhiên ra tay.  

Cô ta không tiếp tục ẩn giấu thực lực của mình nữa, mà mượn nhờ đá Tà linh, tử khí u ám khi cô ta ra tay, chèn ép không gian!  

Tô Thương thấy vậy, ánh mắt run lên, anh tự mình hiểu được, tất nhiên sẽ không cùng Thần tông đỉnh phong một chọi một được.  

"Đợi đã!"  

Thế là Tô Thương mở miệng nói: "Lan Diệu Y, tôi biết tung tích của người thành lập tông phải Quỷ Minh Tông!"  

"Hửm?"  

Lan Diệu Y nghe vậy, đột nhiên dừng tay, nhíu mày nhìn về Tô Thương lạnh lùng nói: "Quỷ Minh Tông đã biến mất hơn một trăm năm, trong mắt người ngoài thì Quỷ Minh Tông sớm đã bị Tô Vô Kỵ tiêu diệt rồi, sao anh biết đến sự tồn tại của Quỷ Minh Tông chứ?"  

"Ha ha."  

Tô Thương không giấu diếm thân phận, mà cười nói: "Tô Vô Kỵ trong miệng của cô, chính là ông cố của tôi, tôi là người thừa kế của nhà họ Tô ở Côn Luân."  

"Cái gì!"  

Lan Diệu Y thoáng có chút kinh ngạc, sau đó nghi ngờ nói: "Nhà họ Tô ở Côn Luân, sớm đã bị diệt môn, anh..."  

"Suýt chút nữa thì quên mất, khoảng hơn hai mươi năm trước, có một vị tự xưng là thiên tài của nhà họ Tô, càn quét đông đảo giới cổ võ, lấy đi vị trí đứng đầu đại hội võ thuật trăm tông phái, anh là đời sau của người đó à?" Lan Diệu Y hỏi thăm.  

"Đúng vậy." Tô Thương gật gật đầu.  

"Hừm!"  

Sau khi nhận được câu trả lời, Lan Diệu Y trầm giọng nói: "Năm đó Quỷ Minh Tông chúng ta cũng là bị Tô Vô Kỵ tiêu diệt, anh là thế hệ sau của nhà họ Tô, sao dám nhắc tên trước mặt tôi chứ!?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1026


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Những lời bàn tán lúc nãy ở bên ngoài tôi đã nghe hết rồi, cô vì không có trưởng bối chăm sóc cho nên mới trở thành miếng bánh thơm ngon mà các thiên tài của các tông phái lớn đều muốn có được."   

Tô Thương mỉm cười, sau đó lại nói tiếp: "Nhưng nếu người sáng lập ra Quỷ Minh Tông của các cô xuất hiện thì mọi chuyện sẽ khác, trên trời dưới đất, sẽ không có ai dám tấn công cô nữa."   

Advertisement

Sau khi nghe Tô Thương nói xong, Lan Diệu Y liền tiêu tán luồng tử khí trong tay đi, nhưng cô ấy vẫn không thu hồi lại đá Tà Linh, vẫn phong cấm bốn phía xung quanh.   

Cô ấy nhìn Tô Thương, gắt gao quan sát anh, dường như đang suy nghĩ điều gì.   

Advertisement

Mấy giây sau.  

Lan Diệu Y như bừng tỉnh đại ngộ, không nhịn được liền nói: "Tô Thương, bộ dạng nhếch nhác trước kia của anh không phải là bản lĩnh thật của anh, anh đang thăm dò tôi đúng không?"   

"Ha ha."   

Tô Thương không phủ nhận, chỉ giải thích nói: "Hôm nay ngay từ khi tôi mới tới Xuân Quang Lâu, tôi đã phát hiện ra một luồng tử khí rất mạnh ở trong Xuân Quang Lâu."   

"Lại thêm, tôi từ chỗ người sáng lập ra Quỷ Minh Tông biết được một tin, ông ấy đã để lại cho Quỷ Minh Tông một viên đá Tà Linh."  

"Kết hợp lại tất cả, tôi đoán chắc bên trong Xuân Quang Lâu có truyền nhân của Quỷ Minh Tông, trên mình mang theo đá Tà Linh, giống như đang có mưu đồ làm loạn."  

"Mà người này, tôi hoàn toàn không biết là ai, chỉ đoán có lẽ có quan hệ với Xuân Quang Lâu."  

Tô Thương nhìn Lan Diệu Y, sau đó nói: "Thế là, tôi cố ý gây chuyện, để dụ cô ra."  

"Nhưng tôi vẫn chưa biết, cô có mang theo đá Tà Linh hay không, cho nên tôi mới cố ý chọc giận cô, để cô nảy ra ý nghĩ gi3t chết tôi."  

Tô Thương cười nói: "Quả nhiên, cô mắc bẫy rồi, cho nên mới xuất ra đá Tà Linh."  

"Thì ra là như vậy!"  

"Tâm cơ thật thâm sâu mà!"  

Lan Diệu Y chăm chú nhìn Tô Thương, cách nhìn của cô ấy đối với Tô Thương có một sự thay đổi rất lớn, nhưng cô ấy lại cố ý không để lộ ra, lạnh giọng nói: "Làm sao anh biết tôi sẽ sử dụng đá Tà Linh, tôi thấy thực lực của anh cũng không phải là mạnh lắm, không sợ trong nháy mắt tôi sẽ gi3t chết anh sao?"  

"Tôi có tự tin, là cô sẽ không giết được tôi." Tô Thương lắc đầu nói: "Lúc nãy không phải cô đã thử rồi sao?"  

"Hừ!"  

"Thân pháp của anh quả thực dị thường, có thể biến mất một cách vô thanh vô tức, hành tung khó đoán!"  

Lan Diệu Y trầm giọng nói: "Nhưng mà, bây giờ tôi đã phong cấm không gian rồi, nếu như tôi muốn giết anh, thì anh chết là cái chắc!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1027


Một giây sau, A Ly xuyên qua không gian bị phong cấm bởi đá Tà Linh, lặng lẽ xuất hiện ngay trong căn phòng mà không hề có bất cứ tiếng động nào.  

"A Ly kính chào cậu chủ."  

Advertisement

A Ly cung kính đứng phía sau Tô Thương, đồng thời ánh mắt lạnh lùng, sắc bén nhìn chăm chú Lan Diệu Y.  

Tô Thương là người nào chứ?  

Anh chính là Huyền Thiên Tiên Đế đó!  

Vì để đề phòng 1% nguy cơ, và cũng vì muốn trấn áp Lan Diệu Y, cho nên anh sớm đã dùng linh hồn truyền âm, kêu A Ly nhanh tới đây rồi.  

Lúc Lan Diệu Y còn chưa bước vào phòng này thì A Ly đã nấp ở một chỗ tối, vẫn luôn đợi mệnh lệnh của Tô Thương, bảo vệ cho Tô Thương.  

"Cô..."  

Lan Diệu Y nhìn thấy A Ly đột nhiên xuất hiện, lập tức trong lòng giật mình, biến sắc nói: "Cô là ai, vậy mà có thể xuyên qua được sự phong cấm của tôi!"  

"Tôi chính là A Ly!"  

A Ly mặt trầm như nước nói: "Nếu như cô còn dám lộ ra ý nghĩ muốn gi3t chết cậu chủ của tôi, tôi sẽ gi3t chết cô ngay!"  

"Tôi..."  

Lan Diệu Y lập tức hoảng sợ vô cùng, theo bản năng lùi về sau hai bước, rõ ràng cô ấy vô cùng e sợ A Ly.  

"Được rồi A Ly, đừng dọa cô Lan Diệu Y nữa."  

Tô Thương khẽ cười, sau đó nhìn sang Lan Diệu Y, cười nói: "Cô Diệu Y, có thể nói cho tôi biết lần này cô đem theo đá Tà Linh đến Võ Đang Cổ Trấn là có ý đồ gì không?"  

"Cô biết đá Tà Linh, thì ắt hẳn cô cũng biết đá Tà Linh sẽ có thể gây ảnh hưởng ra đến trăm dặm."  

Lan Diệu Y vô cảm nói: "Không sai, tôi chính là muốn hủy đi Võ Đang Cổ Trấn, hủy đi các thiên tài của các đại tông phái."  

"Ngay thời khắc đại hội võ thuật kết thúc, chính là lúc tôi dẫn nổ đá Tà Linh!"  

Lan Diệu Y nhìn Tô Thương, cảnh giác hỏi: "Anh sẽ ngăn cản tôi lại sao?"  

"Tôi sẽ."  

"Bởi vì có người không muốn nhìn bách tính trong một trăm dặm này đồ thán, mà tôi thì quan tâm đến cảm nhận của cô ấy."  

Tô Thương nở một nụ cười nói: "Cho nên, tôi sẽ ngăn cản cô lại, có tôi ở đây, cô đừng mơ mà dẫn nổ được đá Tà Linh."  

"Người anh quan tâm đó là ai? Là người trong lòng của anh sao?" Lan Diệu Y dò hỏi.  

"Đúng vậy."  

Tô Thương thành thực nói: "Cô ấy là Thiên Sơn Tuyết, là người phụ nữ của tôi, tôi không muốn cô ấy vì chuyện này mà đau lòng."  

"Thiên Sơn Tuyết!"  

"Lại là cô ấy!"  
 
Chương 1028


Lan Diệu Y nghe vậy, nghiến răng nói: "Tại sao tôi và cô ấy, giống nhau nhưng lại có số mệnh khác nhau chứ, tại sao, tại sao chứ!"  

"Cô quen biết Tuyết Nhi sao?" Tô Thương tò mò hỏi.  

Advertisement

"Đâu chỉ là quen biết!"  

Lan Diệu Y cười nhạo một tiếng, sau đó lại nhìn Tô Thương, thê lương cười nói: "Ha ha, tôi và cô ấy, đều là những mỹ nhân trong giới luyện võ, thường được người ta đem lên so sánh với nhau."  

Advertisement

"Có người nói, Nam Tuyết Bắc Lan, cô ấy chính là Thiên Sơn Tuyết ở phía Nam tỉnh An Huy, còn tôi chính là Lan Diệu Y ở Sơn Bắc."  

"Thiên Sơn Tuyết chính là hậu sinh của thần tông, 18 tuổi mới được sự gia trì của núi Cửu Phong, đặt chân lên tới cảnh giới thần tông."  

"Còn tôi là trời sinh đã là thần tông, vừa mới sinh ra đã là thần tông, cả giới luyện võ đều phải kinh sợ."  

"Nhưng tôi và cô ấy, vận mệnh lại không hề giống nhau!"  

Lan Diệu Y cười khổ nói: "Cô ấy là tương lai của Cửu Phong, ông nội của cô ấy là cao thủ vang danh thiên hạ, Thiên Niên Sát, không hề thua kém gì Thạch Hạo Hãn của vùng đất tế trời!"  

"Có Thiên Niên Sát bảo vệ, cô ấy cả đời cũng không cần lo lắng gì, cũng không có ai dám trêu chọc gì cô ấy."  

"Nhưng còn tôi thì sao?"  

Lan Diệu Y tuyệt vọng cười nói: "Tôi sinh ra ở Xuân Quang Lâu, trụ cột mạnh nhất bên trong đó cũng chỉ là thần tông trung kỳ, Xuân Quang Lâu ở trước mặt các ngọn núi danh tiếng, chỉ là một thế lực nhỏ nhoi mà thôi."  

"Cho dù tôi có nỗ lực thế nào, ưu tú thế nào thì cũng không có cách gì thay đổi được xuất thân của mình, từ nhỏ đến lớn tôi chỉ có thể học cách gượng cười mà sống, ở trước mặt đám người đáng ghét biểu diễn tài nghệ, tìm cách giành được sự vui vẻ của đối phương mà thôi."  

Lan Diệu Y nói tiếp: "Cho dù tôi có không thoải mái thì cũng phải kiên trì, nhắm mắt tiếp kiến những đại nhân vật của các thế lực lớn, cùng với các truyền nhân của các ngọn núi nổi tiếng."  

"Tôi chính là lục bình trong giới luyện võ, không có nơi nương tựa, lẻ loi hiu quạnh, những người ở xung quanh tôi không có một ai thật lòng tốt với tôi cả, bọn họ đều thèm muốn tôi, muốn có được tôi mà thôi."  

"Cũng chính bởi vì như vậy cho nên tôi mới không thể trở thành người phụ nữ của bất kỳ ai, ngược lại vào ngày tôi 18 tuổi, thì đã bị một tên đại nhân vật bao nuôi rồi."  

Lan Diệu Y liên tục cười khổ nói: "Đại hội võ thuật lần này, bọn họ chính là lấy tôi ra làm vật cá cược, ai hạng nhất thì sẽ có được tôi."  

"Nhưng mà!"  

"Bọn họ làm vậy đã được tôi đồng ý chưa hả, có từng hỏi qua ý kiến của tôi chưa?"  

"Ha ha, đúng vậy, trong mắt bọn họ, tôi chỉ là một món đồ trang sức mà thôi, làm gì có tư cách mà được hỏi ý kiến cơ chứ."  

Nói đến đây, Lan Diệu Y dừng lại mấy giây, sau đó ánh mắt tràn đầy phẫn nộ, cắn răng nói: "Cho nên, tôi phải báo thù, trong giới luyện võ không có ai là vô tội cả, tôi muốn những người đó, toàn bộ phải trả giá!"  

Sau khi nghe Lan Diệu Y nói xong, Tô Thương liền rơi vào trầm mặc, nhìn vào ánh mắt của Lan Diệu Y có thể thấy được biết bao nhiêu là đáng thương cơ chứ.  

Người con gái này, đã phải chịu đựng quá nhiều rồi...  
 
Chương 1029


Không hề nghi ngờ gì nữa, Lan Diệu Y chính là một người đáng thương mà.  

Nửa đời trước của cô ấy, thân bất do kỷ, không thể nói ra được những điều mình muốn, giống như một con chim hoàng yến, mặc cho tất cả mọi người ngắm nhìn.  

Advertisement

Nếu như đổi lại là một người con gái bình thường khác thì có lẽ sẽ cảm thấy như vậy sẽ vô cùng vinh hạnh, thậm chí còn thấy tự hào, đắc ý.  

Nhưng Tô Thương có thể nhìn ra được, Lan Diệu Y không phải là loại người an phận thủ thường, h@m muốn hư vinh.  

Advertisement

Cô ấy sẽ không cảm thấy kiêu hãnh vì được người khác tán thưởng, chú trọng, ngược lại, cô ấy sẽ cảm thấy đây là nổi sỉ nhục.  

Bởi vì, cô ấy là Lan Diệu Y, thần tông trời sinh, bẩm sinh đã kiêu ngạo, cô ấy chắc chắn sẽ không chấp nhận thỏa hiệp với vận mệnh của mình.  

Cô ấy chính là con thiên nga trắng muốt  lạnh lùng đầy kiêu hãnh, nhưng đáng tiếc, vẫn luôn có người muốn đè cái đầu của cô ấy xuống, biến cô ấy thành con chim hoàng yến nuôi trong lồng.  

Thật đúng với câu nói: Chí cao hơn trời nhưng phận lại bạc như vôi.  

"Tô Thương!"  

Lúc này, Lan Diệu Y nhìn Tô Thương, ánh mắt lạnh lẽo nói: "Chuyện của tôi, anh đã biết rồi, tôi có thể xác định với anh, sau khi đại hội võ thuật kết thúc, tôi chắc chắn sẽ dẫn nổ đá Tà Linh!"  

"Mặc dù cô A Ly ở bên cạnh anh, thực lực thâm sâu khó lường, nhưng anh sẽ không ngăn cản được tôi đâu!"  

Lan Diệu Y ánh mắt quyết liệt nói: "Tôi đã hòa cùng một thể với đá Tà Linh rồi, chỉ cần tôi nảy ra một ý nghĩ thì đá Từ Linh lập tức sẽ được khởi động!"  

"Tôi có thể cảm nhận được, cô A Ly có thể giết được tôi, nhưng vẫn sẽ không thay đổi được sự thật đâu."  

Lan Diệu Y nghiêm mặt nói: "Bởi vì, một khi tôi chết đi thì đá Tà Linh cũng sẽ tự phát nổ, đến lúc đó, tử khí sẽ cuồn cuộn dâng ra, trong vòng một trăm dặm toàn bộ giới luyện võ đều sẽ bị ảnh hưởng."  

"Tô Thương, ở Võ Đang Cổ Trấn ắt hẳn cũng có người thân, bạn bè của anh nhỉ, anh không cần thiết vì một người phụ nữ mà không thèm quan tâm đến bọn họ chứ."  

Giọng điệu Lan Diệu Y lạnh lùng, đề nghị nói: "Tôi cho anh một cơ hội, chỉ cần anh không đem chuyện hôm nay nói ra, thì sau đại hội võ thuật tôi có thể cho anh khoảng thời gian nửa tiếng đồng hồ để các anh rời đi đến một vùng gần đó, rồi tôi mới phá hủy Võ Đang Cổ Trấn."  

"Cứ như vậy, anh cũng sẽ không có tổn thất gì cả, và cũng sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của tôi, thế nào?" Lan Diệu Y thản nhiên nói.  

"Không được."  

Tô Thương lắc đầu nói: "Tôi nói rồi, chỉ cần có tôi ở đây, đá Tà Linh sẽ không thể khởi động được."  

"Hừ!"  

Lan Diệu Y hừ lạnh một tiếng, cắn chặt hàm răng ngọc ngà của mình nói: "Tô Thương, anh đừng quá đáng, lẽ nào không sợ tôi chơi trò cá chết rách lưới sao hả!?"  

Nói xong, đá Tà Linh ở trên đỉnh đầu của Lan Diệu Y đột nhiên phát sáng rực rỡ, tử khí bốc lên cuồn cuộn.  

"Cô Diệu Y."  

Tô Thương lại không hề hoảng sợ, khẽ cười nói: "Có thể trả lời tôi một vấn đề không?"  

"Anh hỏi đi!"  

"Ừm."  
 
Chương 1030


Tô Thương gật đầu, sau đó hiếu kỳ hỏi: "Nếu như cô đã tiếp quản đá Tà Linh rồi, ắt hẳn đã là truyền nhân của Quỷ Minh Tông, lẽ nào Quỷ Minh Tông không có trụ cột sao, tại sao lại để mình cô xuất đầu lộ diện, mặc cho các tông phái và các ngọn núi lớn đùa giỡn, như thế chẳng phải là làm mất đi mặt mũi của Quỷ Minh Tông rồi sao?"  

Nghe đến đây, Lan Diệu Y thở dài một hơi, thành thực nói: "Bây giờ, cả Quỷ Môn Tông chỉ còn lại mình tôi mà thôi."  

Advertisement

"Sư phụ của tôi, chính là tông chủ đời trước của Quỷ Minh Tông, nhưng bà ấy đã đạt đến cảnh giới kết đan rồi."  

Advertisement

Lan Diệu Y vô cùng kiêng kị nói: "Người tu chân nhất định không được tấn cấp lên kết đan!"  

"Sư phụ của tôi, bà ấy cả đời không tranh không giành, thậm chí còn rất ít khi ra ngoài, trên thế gian này hầu như không ai quen biết bà ấy."  

"Bà ấy tu luyện tà ác, nhưng không bao giờ chủ động ra tay giết hại, tu luyện cần dùng tới tinh huyết, nhưng mà bà ấy chỉ lấy nó từ những người sắp chết hoặc mới chết, cả đời bà ấy chưa từng giết hại một ai."  

Lan Diệu Y nói tiếp: "Cho nên, năm đó ông cố Tô Vô Kỵ của anh hoàn toàn không có gi3t chết sư phụ của tôi, bởi vì ông ấy nhìn thấy sự lương thiện ở trong con người bà ấy."  

"Sư phụ của tôi cũng không làm cho Tô Vô Kỵ thất vọng, chỉ cần bà ấy lạm sát kẻ vô tội thì trong vòng ba năm rưỡi đã có thể ngưng kết kim đan, đạt được cảnh giới kết đan."  

"Nhưng bà ấy lại giữ vững bản tâm của mình, chịu đựng sự cám dỗ được nhanh chóng thăng cấp, bà ấy đã kiên trì được hơn 100 năm, cuối cùng cũng thành công kết đan."  

"Sư phụ tôi là một người tốt như vậy, nhưng, thiên đạo pháp tắc lại cũng quyết không buông tha cho bà ấy."  

"Sau khi kết đan xong, thì bà ấy bị những hiện tượng lạ quấy nhiễu, bất kể là ngày hay đêm, đều đau đến mức chết đi sống lại, cho đến khi không chịu đựng được nữa, bà ấy thậm chí còn nghĩ đến cái chết, nhưng cũng may có tôi khuyên can."  

Lan Diệu Y lại nói tiếp: "Khoảng bảy năm trước, sau khi sư phụ tôi kết đan được đến ngày thứ năm, thì bà ấy cuối cùng cũng không chịu đựng được nữa, liền đi về phía núi Côn Luân, mượn đường của gia tộc Tây Môn, thông qua Tinh không cổ lộ rời khỏi trái đất."  

"Đã qua lâu như vậy rồi, không biết bây giờ sư phụ của tôi như thế rồi nữa, ở ngoại vực có tốt hay không." Nói đến sau cùng, trong ánh mắt của Lan Diệu Y lóe lên một tia hoài niệm.  

"Thì ra là vậy."  

Tô Thương nghe đến đoạn này, trong lòng có chút kinh ngạc, anh không ngờ bảy năm trước ở trái đất đã có một người tu chân đạt được cảnh giới kết đan.  

Vốn dĩ anh còn nghĩ, sau khi đạt được Trúc Cơ thì đã là vô địch thiên hạ rồi, bây giờ xem ra, trái đất cũng không hề đơn giản nha.  

"Cậu chủ, tôi là Cửu Vĩ Hồ, không giống với loài người, yêu tộc chúng tôi khi đạt đến trúc cơ thì chính là đã đạt tới đỉnh phong rồi."  

Lúc này, A Ly cảm nhận được mối bận tâm của Tô Thương, liền dùng linh hồn để truyền âm nói: "Không phải cảnh giới kết đan thì không có ai là đối thủ của tôi cả!"  

"Mà cảnh giới kết đan...nghe cái con đ* này nói, người tu chân ở cảnh giới này đều sẽ gặp những hiện tượng lạ, đau đến không muốn sống, trái đất ắt hẳn sẽ không có những người này rồi."  

A Ly cười trấn an nói: "Cho nên, cậu chủ, cậu không cần phải lo lắng."  

"Ha ha, tốt, A Ly, chuyến đi Võ Đang này đều nhờ cô...ừm, đợi đã."  

Bỗng nhiên, Tô Thương biểu cảm cổ quái nói: "Lúc nãy cô vừa gọi Lan Diệu Y là gì?"
 
Chương 1031


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Con đ*." A Ly yểu điệu cười nói.  

Tô Thương đen sầm mặt lại nói: "Đ* gì chứ, cô học ai vậy hả?"  

Advertisement

"Tô Tinh Hà...nói như vậy có gì không đúng sao?" A LY mặt tràn đầy mông lung.  

"Tô Tinh Hà!"  

"Cái đồ tiểu quỷ này!"  

Advertisement

Tô Thương nghiến răng nghiến lợi, định sau khi trở về sẽ luyện lực ngón tay cho tốt rồi sắp xếp lại bộ não của thằng nhóc này mới được.  

"Tô Thương, anh tìm hiểu Quỷ Minh Tông để làm gì vậy, anh muốn lôi kéo tôi sao?" Lúc này, Lan Diệu Y nhíu mày nói.  

"Cô Diệu Y."  

Tô Thương phản ứng lại, khẽ cười nói: "Cô quá lo lắng rồi, tôi chỉ muốn tìm hiểu về Quỷ Minh Tông mà thôi."  

"Như cô nói, thì Quỷ Minh Tông đã suy tàn rồi, tông chủ kỳ trước cũng không lạm sát kẻ vô tội, cô cũng không có đi theo con đường tu chân, mà lại sử dụng chân khí."  

Tô Thương nói tiếp: "Như vậy thì xem ra Quỷ Minh Tông đã cải tà quy chánh rồi."  

"Đường hướng Quỷ Minh Tông chúng tôi có liên quan gì đến anh chứ, cần gì anh phải hỏi đến?" Lan Diệu Y lạnh lùng nói.  

"Con đ*!"  

A Ly nhìn thấy sắc mặc không hề có thiện ý của Lan Diệu Y thì khẽ híp mắt lại, đe dọa nói: "Chú ý thái độ của cô, Tô Thương là cậu chủ của tôi, tôi đều phải hết mực tôn kính anh ấy, cô còn hung hăng với anh ấy thì tôi sẽ giết cô ngay!"  

"Cô gọi ai là con đ* hả!!!" Ai mà ngờ, Lan Diệu Y nghe thấy hai chữ này trong nháy mắt xù lông lên ngay.  

"Cô!"  

"A! Cô im miệng đi!"  

Lan Diệu Y mặc dù không thích sự tán thưởng của mấy người đáng ghét kia nhưng cô ấy cũng là một người tuyệt sắc giai nhân, cô ấy để ý nhất chính là suy nghĩ của người khác đối với cô ấy.  

Lúc này.  

Cô ấy thẹn quá hóa giận, mà quên đi mất thực lực của A Ly, nghiến răng tức giận nói: "Không được gọi tôi là con đ*, gọi tôi là người đẹp!"  

"Con đ*, cô chính là con đ*!" A Ly không quan tâm nói.  

Lan Diệu Y nổ tung rồi, hai mắt đỏ ngầu, gầm thét lên: "Người đẹp, cô phải gọi tôi là người đẹp!!!"  

"Cô không phải là người đẹp."  

"Cô là con đ*."  

A Ly cũng ngang ngược lên, nghiến răng nghiêm túc nói: "Cô chính là con đ*, con đ* con đ* con đ*!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1032


Tô Thương thấy vậy, liền sờ cằm hòa giải nói: "Hai người đừng cãi nhau nữa, chuyện chính quan trọng hơn."  

"Con đ*."  

Advertisement

A Ly lại nhìn Lan Diệu Y, lẩm bẩm nói, sau đó lại ngoan ngoãn đứng sau lưng Tô Thương.  

Advertisement

"Cô!"  

Lan Diệu Y tức đến thở hồng hộc nhìn A Ly, cuối cùng đành nhìn qua nơi khác, không nhịn được nói: "Tô Thương, anh còn muốn nói cái gì nữa, mau nói đi, nếu không thì nhanh đi đi, tôi xem như anh đã đồng ý với đề nghị của tôi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng!"  

"Cô Diệu Y, đừng có địch ý lớn với tôi như vậy, tôi đến để giúp cô."  

Tô Thương khẽ cười, sau đó nói: "Cứ coi như cô khởi động được đá Tà Linh, hủy diệt hết một trăm dặm xung quanh núi Võ Đang thì lại có thể sao chứ?"  

"Tử khí từ trong đá Tà Linh trào ra cũng chỉ có thể gi3t chết những người tu chân ở cảnh giới thiên tông trở xuống."  

"Từ thiên tông trở lên mặc dù có chút ảnh hưởng nhưng cũng không có vấn đề gì lớn, sau khi trở về các ngọn núi nổi tiếng uống vài đan dược thì sẽ hồi phục lại thôi."  

Tô Thương thay đổi giọng điệu, nghiêm mặt nói: "Mà cô, làm ra cái chuyện khiến người người oán hận này, cô cảm thấy các đại nhân vật trong giới luyện võ sẽ bỏ qua cho cô sao?"  

"Theo như tôi biết thì vùng đất tế trời kia còn có một cảnh giới gọi là võ thần lục địa."  

"Nếu như không có gì xảy ra thì mấy người đứng ở đỉnh cao của giới luyện võ thì cũng phải có 80%, 90% là ở cái cảnh giới này."  

Tô Thương thành thực nói: "Cô có từng nghĩ, sau khi sự việc xảy ra thì cô sẽ lâm vào tình cảnh thế nào không?"  

"Cho dù là cô thừa dịp loạn lạc mà chạy trốn, thì có thể đi đến đâu? Đến lúc đó, các ngọn núi lớn nổi tiếng trong giới luyện võ đều sẽ truy sát cô, lẽ nào cô muốn sống một cuộc sống chỉ biết trốn chạy cả đời sao?"  

Sau cùng Tô Thương nói: "Còn có một vấn đề nữa, không biết cô từng nghĩ tới chưa."  

"Trong vòng 100 dặm quanh núi Võ Đang này không chỉ có giới luyện võ mà còn có hàng vạn những người dân bình thường nữa."  

"Bọn họ vô tội mà, vốn nên an cư lạc nghiệp, hưởng thụ một cuộc sống bình yên, yên lành sống qua một kiếp người."  

Tô Thương nghiêm mặt nói: "Nhưng, cô lại vì oán niệm của riêng cô phá hủy đi gia đình của bọn họ, thậm chí khiến họ nổ tung mà chết, cô nhẫn tâm như vậy sao?"  

"Cô xứng đáng với lương tâm của chính mình không, xứng đáng với vị sư phụ chưa bao giờ tàn sát người vô tội kia sao?"  

Tô Thương cương trực, công chính nói: "Bà ấy nếu như nhìn thấy cô làm ra những hành vi như vậy, thì sẽ có phản ứng thế nào!?"  

Vốn dĩ.  

Tô Thương vốn muốn để cho Tô Ma đến trấn áp cái người đang nắm giữ đá Tà Linh kia, từ đó hóa giải kiếp nạn lần này.
 
Chương 1033


Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại thì Tô Thương đã thay đổi chủ ý.  

Tô Ma, cái lão già điêu toa đó...Phì, cái lão già đó lươn lẹo như gì.  

Advertisement

Tô Thương lo lắng cái lão già Tô Ma có ý đồ xấu, lỡ như ông ta mượn đá Tà Linh làm mấy chuyện gì đó, vậy thì mất nhiều hơn được rồi.  

Advertisement

Vì để tránh trường hợp này xảy ra, Tô Thương mới truyền âm kêu A Ly tới, dùng thực lực của cô ấy để trấn áp chủ nhân của đá Tà Linh, từ đó cướp đi đá Tà Linh.  

Nhưng sau khi biết được người nắm giữ đá Tà Linh chính là Lan Diệu Y, Tô Thương liền dặn dò A Ly không được ra tay.  

Bởi vì anh có thể nhìn ra được, Lan Diệu Y hoàn toàn không phải là người vô cùng hung ác.  

Nếu như có thể khuyên được đối phương bỏ cuộc, giải cứu được người đẹp lầm đường lạc lối này, thì cần gì phải chém giết nữa chứ?  

Bây giờ, chính là chờ phản ứng của Lan Diệu Y.  

Tô Thương kết luận, quyết định khởi động đá Tà Linh của Lan Diệu Y sẽ có chút dao động.  

Quả nhiên.  

Giờ này phút này, Lan Diệu Y nở một cười khổ, hốc mắt đỏ hoe, rõ ràng cô ấy không đành lòng hy sinh nhiều sinh linh vô tội như vậy.  

"Tô Thương, anh nói ra những điều này, tôi đều biết, tôi cũng không muốn liên lụy đến bọn họ, nhưng tôi phải làm sao đây!"  

Bỗng nhiên, Lan Diệu Y không kiềm chế được nỗi lòng, suy sụp khóc lớn nói: "Cái tấm thân như lục bình này, mặc cho người ta giày vò ngày này qua tháng nọ, tôi đã chịu đủ rồi!"  

"Tôi muốn thay đổi, tôi muốn phá tan đi tình cảnh hiện tại, tôi không muốn đánh đàn tranh cho mấy tên đáng ghét kia nữa, cũng không muốn nhảy múa trước mặt bọn họ, không muốn gặp lại mấy tên truyền nhân của mấy ngọn núi nổi tiếng kia, chính nhân quân tử, tôi chỉ muốn làm một người tự do, tôi chỉ muốn tôi thuộc về chính tôi mà thôi!"  

Lan Diệu Y nhìn Tô Thương, nức nở nói: "Tô Thương, nhưng nếu như có con đường thứ hai thì tôi sẽ không làm như vậy, nhưng tôi đã không còn lựa chọn nào khác rồi!"  

"Không!"  

"Cô có!"  

Tô Thương lại lắc đầu, bước nhanh đến trước mặt Lan Diệu Y, tay trái đặt lên mặt cô ấy, khẽ lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt cô ấy, dịu dàng nhưng lại đầy chính khí nói: "Chỉ cần cô giao ra đá Tà Linh thì từ nay về sau tôi có thể là chỗ dựa của cô, làm trụ cột cho cô, làm người bảo vệ cho cô!"  

"Chỉ cần tôi còn sống một ngày thì cả giới luyện võ này sẽ không có bất kỳ ai dám bắt cô làm những chuyện cô không thích!"  

Vù!  

Lúc này, Lan Diệu Y ngẩng đầu lên nhìn Tô Thương, biểu cảm trong nháy mắt ngây ngẩn cả người ra, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
 
Chương 1034


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người đàn ông này, anh ấy đang nói gì vậy, anh ấy đang hứa hẹn với mình sao.  

Tại sao ngay thời khắc này, lòng mình lại nhẹ nhõm như vậy, dường như trời có sập xuống thì cũng có anh ấy chống đỡ giùm mình, lẽ nào đây chính là cảm giác an toàn sao.  

Advertisement

Lan Diệu Y cứ như vậy nhìn Tô Thương, đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.  

Khoảng mười mấy giây trôi qua.  

Advertisement

Lan Diệu Y mới phản ứng lại, cô ấy vội đẩy Tô Thương ra, lạnh lùng nói: "Khí phách, Tô Thương, nói đến cùng, anh vẫn chỉ là muốn có được tôi, khiến tôi biến thành đồ trang trí của riêng anh, mặc cho anh đùa giỡn đúng không?"  

Không sai.  

Chắc chắn là như thế.  

Tên Tô Thương này cũng giống như những tên truyền nhân của những ngọn núi kia mà thôi, đều vì tư dục của bản thân mình, muốn độc chiếm cho riêng mình.  

Buồn cười, mình vậy mà lại nghĩ anh ấy thật lòng với mình, còn tìm được cảm giác an toàn mà trước giờ chưa bao giờ có được ở trên người anh ấy nữa, đúng là nực cười mà.  

Nghĩ đến đây, Lan Diệu Y tự cười nhạo bản thân mình, cười cho sự ngây thơ của mình.  

"Ha ha."  

Ai mà ngờ, Tô Thương lại thoải mái cười to: "Cô Diệu Y, e là cô hiểu lầm rồi."  

"Tôi đối với tấm thân của cô hoàn toàn không hề có hứng thú, tôi lúc nãy đã nói, sẽ không có bất kỳ ai có thể ép được cô làm những điều cô không thích."  

Tô Thương nói thêm: "Trong bất kỳ người nào đó bao gồm luôn cả tôi, cho nên cô yên tâm đi."  

"Ha ha, anh nghĩ tôi sẽ tin anh sao?" Lan Diệu Y cười nhạo nói: "Tôi xinh đẹp nhường này, anh có thể nhịn được sao?"  

"Khụ khụ."  

Tô Thương sờ sống mũi, nói: "Cô quá coi thường tôi rồi, còn nữa, cô cũng quá đề cao bản thân mình rồi."  

"Người đẹp bên cạnh tôi nhiều như mây, hơn nữa, mỗi người đều không hề thua kém gì cô."  

"Cô không phải đã nói Nam Tuyết Bắc Lan sao, Nam Tuyết Thiên Sơn Tuyết chính là người phụ nữ của tôi, còn sinh cho tôi hai đứa con nữa nhé."  

Tô Thương chỉ A Ly ở bên cạnh, khẽ cười nói: "Còn có cô ấy, là nô tỳ A Ly của tôi."  

"Nhan sắc cũng không thua kém cô, thân hình còn ngon nữa, thắt đáy lưng ong, cơ bụng có đủ, cái cần to thì to, nơi cần nhỏ thì nhỏ, tuyệt sắc mỹ nhân nha."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1035


“Tôi…”  

Lan Diệu Y nhìn A Ly, lại nhớ lại Thiên Sơn Tuyết cùng tên với bản thân thì cô ta lập tức trầm lặng, khuôn mặt xinh đẹp hơi ửng hồng, vô cùng xấu hổ.  

Advertisement

Không biết tại sao, càng xấu hổ hơn là trong lòng cô ta lại có sự mất mác và chán nản.  

Đây là lần đầu tiên cô ta cảm thấy giá trị nhan sắc của cô ta đang bị thách thức.  

Advertisement

“Cậu chủ.”  

Đúng lúc này, bỗng nhiên A Ly với khuôn mặt ngây thơ nói: “Làm sao cậu chủ biết tôi có vòng eo con ong và cặp mông mật đào vậy, chẳng lẽ cậu chủ rình coi tôi sao?”  

?  

Tô Thương nghe nói như vậy thì nụ cười trên mặt lập tức cứng lại, một đầu đầy dấu chấm hỏi.  

Mẹ kiếp, Tôi!  

Ông đây rình trộm lúc nào, còn không phải là lúc cô vừa mới biến thành người đã chủ động cho ông đây xem sao, lúc đó ông đây chính là vô cùng bài xích đấy.  

“Hì hì, cậu chủ, dáng vẻ của cậu chủ bây giờ nhìn rất dễ thương.”  

Lúc này, A Ly quyến rũ cười, sau đó cô ấy cám dỗ nói: “Cậu chủ, tôi không ngờ là dáng người của tôi có thể khiến cậu chủ khắc sâu như vậy, liếc mắt một cái đã có thể nhớ đến tận bây giờ.”  

“Chi bằng như vậy đi, đêm nay chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi, cậu chủ hãy cẩn thận nhìn ngắm vòng eo con ong và cặp mông mật đào của tôi đi?”  

A Ly nói, âm thanh của thiếu nữ như móng vuốt mèo, đang cào trái tim của anh.  

“Khụ.”  

Tô Thương nhỏ giọng nói: “Đừng lộn xộn, A Ly, tôi đang làm chính sự đấy, cô mau đứng qua một bên đi.”  

“Vâng, cậu chủ, vậy tôi đi đây.” A Ly nói đùa.  

“Cô… Cô quay lại cho tôi.”  

Tô Thương nhìn thoáng qua cảnh giới Thần Tông đỉnh cao của Lan Diệu Y, vội vàng nói: “Cô đi thì tôi phải làm sao, bây giờ cô nghiêm túc đứng ở đây cho tôi.”  

“Cậu chủ, lúc thì muốn tôi đi, lúc thì muốn tôi ở lại, cậu chủ thật khó hầu hạ, không biết lúc ở trên giường, cậu chủ có giày vò người ta như vậy hay không?” A Ly nhỏ giọng oán giận, sau đó cô ấy tinh ranh đứng ở phía sau Tô Thương.  

Lan Diệu Y ở bên cạnh nghe được đoạn nói chuyện của Tô Thương và A Ly thì cô ta hơi kinh ngạc.  

Cô ta nhìn ra được, cô gái A Ly này là thật sự muốn hầu hạ Tô Thương, nhưng Tô Thương hình như là không đồng ý.  

Cái này… Cái này.  

Một người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa quyến rũ như vậy, Tô Thương vậy mà lại không đụng vào, thật là không thể tưởng tượng nổi!  

“Cô Diệu Y, tôi đã nói rõ ý của bản thân rồi, ý của cô như thế nào?” Lúc này, Tô Thương trở lại vấn đề chính.  

“Nếu như anh thật sự có thể bảo vệ tôi, lại không ép buộc tôi làm bất cứ chuyện gì, vậy thì đương nhiên là tôi sẽ đồng ý giao Tà Linh thạch ra.” 
 
Chương 1036


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tầm mắt của Lan Diệu Y rơi trên người Tô Thương, cô ta lẩm bẩm nói: “Nhưng mà, Tô Thương, làm người đàn ông ở phía sau lưng tôi, anh có thực lực này sao?”  

“Cái đó…”  

Advertisement

Tô Thương nghe vậy thì ấp úng nói: “Thật ra thì, tôi không thích đứng phía sau, tôi có thể làm một người đàn ông gánh vác phía trước cô không?”  

“A…”  

Advertisement

Lan Diệu Y nhất thời ngây ngốc, một lúc sau mới phản ứng lại, khuôn mặt ngọc xinh đẹp ửng hồng, cô ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Tô Thương, anh thật vô sỉ!”  

“Ha ha.”  

“Được rồi, không phải tôi đang trêu đùa cô.”  

Tô Thương nhẹ nhàng cười, ngược lại anh nói: “Giao bản thân cho tôi, cô cứ yên tâm đi.”  

“Mặc dù thực lực bây giờ của tôi vẫn còn kém những lão già trong giới cổ võ kia, nhưng mà A Ly lại có thể.”  

Tô Thương nói tiếp: “Nếu không… Cô cho rằng hậu duệ của nhà họ Tô như tôi, tại sao lại dám tới Võ Đang tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái?”  

Lan Diệu Y nghe vậy, đôi mắt đẹp nhìn A Ly, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.  

Đối với thực lực của A Ly, cô ta có một loại cảm giác, sợ rằng cô gái này có thể sánh ngang với cấp bậc của lão cổ Thạch Hạo Hãn.  

Mà A Ly, lại là hầu gái của Tô Thương.  

Có cô ấy ở đây, có lẽ bản thân cô ta có thể thoát khỏi sự trói buộc của những tông phái lớn, đạt được tự do.  

Nhưng mà.  

Lan Diệu Y cũng không có trực tiếp đồng ý, mà là hỏi: “Tô Thương, anh có thể cho tôi biết, anh muốn Tà Linh thạch làm gì không?”  

Tà Linh thạch.  

Chí bảo của Quỷ Minh Tông.  

Vật này có thể nói là vô cùng quan trọng với Lan Diệu Y, chỉ cần lấy nó ra, cô ta có thể dễ dàng đặt chân lên Trúc Cơ.  

Lan Diệu Y từng nghe sư phụ nói, chỉ cần vừa lên Trúc Cơ thì lập tức có thể sánh ngang với Võ Thần trên lục địa.  

Chỉ cần Lan Diệu Y đột phá Trúc Cơ, vậy thì cô ta có được quyền phát biểu nhất định rồi, nói vậy mấy lão già của các thế lực cổ võ lớn sẽ không cá chết lưới rách với cô ta, tự nhiên sẽ để cô ta rời khỏi Võ Đang.  

Nhưng quan trọng là.  

Lan Diệu Y không muốn lạm sát những người vô tội, đây cũng là lý do cho tới nay cô ta vẫn không tu luyện.  

Cô ta khác với sư phụ, sư phụ tích lũy từng ngày, từng bước một, lãng phí sáu mươi bảy mươi năm để đột phá Trúc Cơ, ông ấy đã xấp xỉ hai trăm tuổi, nhưng mà vẫn chỉ mới ngưng kết Nguyên Đan.  

Mà Lan Diệu Y thì ngược lại, cô ta không dành nhiều thời gian tu luyện.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1037


Nhưng Lan Diệu Y phải hỏi rõ, cô ta không muốn giao Tà Linh thạch cho người có ý đồ xấu.  

“Cô Diệu Y, cô đang suy nghĩ gì trong lòng tôi đều rõ.”  

Advertisement

Lúc này, Tô Thương khẽ cười nói: “Cô nhớ lại lúc đầu tôi đã nói với cô, tôi biết tung tích vị thủy tổ khai sinh ra Quỷ Minh Tông.”  

“Tôi không hề nói dối, thủy tổ Quỷ Minh Tông tên là Tô Ma, bị trấn áp trong một tiểu tháp.”  

Advertisement

Tô Dương nói tiếp: “Mà tiểu tháp kia bây giờ đang ở trong tay của tôi.”  

Nói đến đây, trong đầu Tô Thường vừa niệm, tháp Hư Không lập tức xuất hiện trong lòng anh.  

Ngay sau đó.  

Tô Thương nói: “Đây chính là tháp Hư Không, lão tổ tông của các cô đang ở trong tháp của tôi.”  

“Không dám giấu diếm, tôi chỉ là muốn dùng tháp Hư Không trấn áp Tà Linh thạch, khiến cho tử khí bên trong vĩnh viễn không có cơ hội xuất hiện.”  

Tô Thương nghiêm túc nói: “Dù sao thứ này chính là một tai họa ngầm vô cùng lớn, cô giữ nó trong tay, trăm hại không có một lợi.”  

“Cái này…”  

Lan Diệu Y nhìn tháp Hư Không trong tay của Tô Thương, cô ta lẩm bẩm nói: “Anh đúng là không gạt tôi, tôi cảm nhận được khí tức công pháp của Quỷ Minh Tông ở trong tháp, người đó rất mạnh, còn mạnh hơn sư phụ của tôi!”  

“Tô Thương, anh không được thả ông ta ra, nếu không ông ta sẽ gây ra họa cho người dân trên thế giới!” Lan Diệu Y nghiêm túc nhắc nhở.  

Tô Thương nghi ngờ nói: “A? Cô Diệu Y, không phải ông ta là thủy tổ của các cô sao, tại sao cô lại không muốn thả ông ta ra?”  

“Mặc dù ông ta sáng lập Quỷ Minh Tông, nhưng thủ đoạn của ông ta quá tàn nhẫn, sư phụ tôi đã nói cho tôi biết không chỉ một lần, ông ta là một đại ma đầu, vô cùng tàn nhẫn, động một tí là giết hại mấy trăm ngàn người!”  

Lan Diệu Y nghiến răng nghiến lợi nói: “Loại người như thế, cả đời nên bị giam ở bên trong tháp, tốt nhất là vĩnh viễn đừng đi ra!”  

“Ha ha, khó thấy được có người suy nghĩ như cô Diệu Y như vậy.”  

Tô Thương cười nói: “Đã như vậy, cô Diệu Y, tôi có thể giữ Tà Linh thạch không?”  

“Không được!”  

Lan Diệu Y lại lắc đầu, ánh mắt dừng ở trên người của Tô Dương, cô ta ngược lại khẽ cười: “Những tên thiên kiêu của các tông phái lớn đã xem tôi như tiền cược rồi, người nào đạt được hạng nhất đại hội võ thuật trăm tông phái sẽ có được tư cách cưới tôi.”  

“Tô Thương, lúc nãy anh nói, anh cũng báo danh tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái đúng không?”  

“Như vậy đi, nếu như anh có thể lấy được hạng nhất, tôi sẽ lập tức gả cho anh, Tà Linh thạch xem như là của hồi môn của tôi, đến lúc đó tôi sẽ tự tay giao cho anh, như thế nào?”  

Lan Diệu Y cười như không cười nói, nhìn giống như là cô ta đang nói đùa.  

Nhưng mà, đến cùng có phải là cô ta đang đùa hay không thì chỉ có một mình cô ta biết…  

Hồi môn?  
 
Chương 1038


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cái quái gì vậy?  

Tô Thương nghe cô ta nói như vậy thì lập tức ngây người, anh cười gượng sờ mũi,  nói: “Cô Diệu Y, cô không cần phải như vậy.”  

Advertisement

“Tôi đã nói rồi, tôi không muốn cơ thể của cô, cô giao Tà Linh thạch cho tôi, cho dù tôi không có quan hệ gì với cô thì tôi cũng sẽ bảo vệ cô chu toàn.”  

Tô Thương khẽ cười, nói: “Về phần gả hay không gả… Ha ha, cô Diệu Y, cô  xứng đáng với người tốt hơn.”  

Advertisement

A?  

Cái này!  

Tô Thương đang từ chối cô ta sao?  

Sau khi nghe Tô Thương trả lời thì nụ cười trên mặt Lan Diệu Y ngay lập tức cứng đờ, thay vào đó là vẻ mất mác và xấu hổ.  

Sao lại như vậy được!  

Tại sao Tô Thương lại từ chối cô ta, chẳng lẽ sắc đẹp của cô ta không đạt đến yêu cầu của anh sao?  

Thật đáng hận!  

Cho đến nay, những thiên kiêu giới cổ võ đều khát vọng có được cô ta, cho dù chỉ là nhìn thấy được nụ cười của cô ta qua một cái mạng che mặt thì những người đó cũng đều vô cùng vui mừng, sung sướng đến mức không thể ngủ được.  

Thế nhưng, Tô Thương vậy mà lại từ chối cô ta, thật đáng hận!  

“Tô Thương.”  

Lan Diệu Y điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó nghiêm túc nói: “Tôi không đùa giỡn với anh, tôi thật sự muốn gả cho anh, anh không cần phải chơi trò lạt mềm buộc chặt, tôi sẽ không đổi ý đâu!”  

“Ha ha, cô Diệu Y, tôi cũng không nói đùa với cô.”  

Tô Thương cười nói: “Tô Thương tôi, mặc dù nhiều tình, nhưng tôi không lạm tình, tôi không phải là loại đàn ông gặp ai cũng yêu.”  

“Tôi và cô đều mới chỉ là lần đầu gặp mặt, cái gì cũng không biết, làm sao tôi có thể cưới cô.”  

Tô Thương mỉm cười nói: “Cô xinh đẹp như vậy, là tuyệt sắc giai nhân của giới cổ võ, người thích cô nhiều không thể đếm hết, cô cũng không phải lãng phí thời gian trên người tôi.”  

“Không biết?”  

Lan Diệu Y lại cắn răng nói: “Anh sờ cằm của tôi, còn thấy hết mặt của tôi, bây giờ anh lại nói không biết tôi?”  

“Anh nên biết là, toàn bộ giới cổ võ này, không có một tên đàn ông nào có thể thấy qua khuôn mặt của tôi.”  

Lan Diệu Y tức giận nói: “Như thế nào, Tô Thương, ăn sạch sẽ rồi, bây giờ anh lại không muốn chịu trách nhiệm với tôi?”  

“A.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1039


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Anh!”  

“Già mồm cãi láo!”  

Lan Diệu Y thẹn quá hóa giận nói: “Tô Thương, anh là một tên đàn ông cặn bã, một tên khốn nạn!”  

“Khụ khụ.”  

Tô Thương sờ mũi, anh nói tiếp: “Cô Diệu Y, tôi không nhiều lời với cô nữa.”  

“Nếu như những tên thiên kiêu kia lấy cô làm tiền đặt cược, vậy thì tôi chắc chắn sẽ không ngồi yên mặc kệ.”  

Tô Thương khẽ cười nói: “Ngược lại tôi cũng phải tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, đến lúc đó, vị trí hạng nhất nhất định là thuộc về tôi.”  

“Như vậy đi, cô không cần lo lắng tôi sẽ lật lọng, chờ tôi giành được hạng nhất, cô lại giao Tà Linh thạch cho tôi, được không?” Tô Thương đề nghị.  

“Được!”  

Lan Diệu Y dừng lại vài giây, sau đó cô ta cười nói: “Tô Thương, tôi nhìn ra được, anh không phải là cổ võ giả, mà anh là tu chân giả.”  

“Bây giờ anh vẫn chưa đột phá Trúc Cơ, nhưng mà sức chiến đấu của anh lại có thể sánh ngang với Thần Tông trung kỳ, anh đã lên đến Luyện Khí tầng chín rồi sao?” Lan Diệu Y tò mò hỏi.  

“Ừm.” Tô Thương gật đầu.  

“Hì hì, không vào Trúc Cơ, chung quy vẫn chưa xứng để quan tâm, đặt chân vào Trúc Cơ mới có thể sánh ngang với Võ Thần trên thế giới.”  

Lan Diệu Y nói tiếp: “Tô Thương, cạnh tranh trong đại hội võ thuật trăm tông phái năm nay vô cùng khốc liệt.”  

“Theo như tôi được biết, có mấy vị thiên kiêu từ những thế lực siêu nhiên ẩn mình nhiều năm đều đã tới cổ trấn Võ Đang rồi.”  

“Anh là Luyện Khí tầng chín, cũng không chắc chắn có thể lấy được hạng nhất, nói không chừng ngay cả ba vị trí đầu anh cũng không đạt được.”  

Lan Diệu Y suy nghĩ rồi cười nói: “Hơn nữa, anh sử dụng linh khí, giới cổ võ đã lâu rồi không có tu chân giả xuất hiện.”  

“Nếu như bị những lão già kia phát hiện anh là tu chân giả thì anh có biết kết cục của anh không?”  

Lan Diệu Y nói tiếp: “Hơn nữa, anh là dư nghiệt của nhà họ Tô Côn Luân, đến lúc đó sợ rằng đến cả A Ly có lẽ cũng không thể bảo vệ được anh, anh xác định muốn dốc toàn lực ở đại hội võ thuật trăm tông phái?”  

“Xác định.”  

Tô Thương tự tin gật đầu, ngược lại anh khẽ cười: “Về phần hậu quả, thì cũng không phải là vấn đều mà cô cần suy nghĩ, đề nghị vừa rồi của tôi, xem như cô đã đồng ý rồi đúng không?”  

“Đúng vậy, có thể.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1040


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ha hả, cái gì mà không nghĩ cẩn thận chứ?”  

Lan Diệu Y liếc mắt một cái đã nhìn thấu suy nghĩ của Tô Thương, cô ta nói thẳng: “Anh sợ tôi giả vờ đồng ý với anh, sau đó sẽ tìm cơ hội mở Tà Linh thạch đúng không?”  

Advertisement

“Có vấn đề thì anh cứ nói thẳng ra là được, không nên quanh co lòng vòng, anh thật sự là một tên đàn ông gian xảo.”  

Lan Diệu Y ghét bỏ mắng mỏ, sau đó nói: “Lan Diệu Y tôi, từ trước đến nay đều là một lời đã nói ra nhất định sẽ không rút lại.”  

Advertisement

“Tôi đã hứa với anh thì tôi nhất định sẽ tuân thủ lời hứa, nhưng mà anh đã lo lắng, vậy thì cứ theo lời anh nói, bố trí một cấm chế.” Lan Diệu Y chân thành nói.  

“Cảm ơn cô.”  

Người ta là một cô gái hào sảng như vậy, ngược lại có vẻ như anh đã lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.  

Có điều Tô Thương không bao giờ làm những chuyện không nắm chắc, nói lời cảm ơn xong, anh lập tức bấm quyết ngón tay, bắt đầu bố trí cấm chế.  

Một khí cấm chí được bố trí thành công, cho dù Lan Diệu Y có muốn đổi ý thì cũng không có cách nào thả tử khí ra.  

Anh bố trí cấm chế cần phải tiêu hao một trăm viên Thạch Năng lượng, tối thiểu phải là người có cảnh giới Trúc Cơ mới có thể đánh vỡ.  

Lan Diệu Y chỉ là Thần Tông đỉnh phong, cô ta không có năng lực này.  

A Ly ở bên cạnh bảo vệ, cấm bất cứ kẻ nào đến gần Tô Thương.  

Về phần Lan Diệu Y, cô ta đứng cách đó không qua, một đôi mắt đẹp nhìn Tô Thương từ đầu đến cuối, tràn ngập tò mò với người đàn ông quanh người đều có linh khí lấp lánh này.  

…  

Lúc này.  

Cổ trấn Võ Đang, cách đó mười dặm.  

Cũng không phải là tất cả đệ tử của các tông pháp đều sẽ đến cổ trấn, có một bộ phận có sản nghiệp ở phụ cận.  

Gia tộc Tây Môn là một trong số đó.  

Cách đó mười dặm, có một trang viên, nơi này là điểm dừng chân của gia tộc Tây Môn.  

Lúc này.  

Trong một căn phòng yên tĩnh, một người đàn ông mặc trường bào Long văn, tư thế oai hùng, đang khoanh chân tu luyện, chân khí quanh cơ thể bắt đầu chuyển đổng, mạnh mẽ phi phàm.  

Anh ta chính là đại thiếu gia của gia tộc Tây Môn, Tây Môn Long Ngâm.  

Hiện giờ gia tộc Tây Môn có hai vị thiên kiêu thiên tài, Tây Môn Long Ngâm là một trong hai người đó.  

Người còn lại thì là em trai của anh ta, tên là Tây Môn Hổ Tiếu, chính là vị thiên kiêu cùng đường đua với Thạch Cửu Thiên.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1041


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tây Môn Long Ngâm nổi giận, anh ta không kiềm chế được rít gào: “Dù ông nội tôi có chết, cha tôi có mất thì cũng không được làm phiền tôi, cút!”  

“Nhưng mà, đại thiếu gia, cô Diệu Y đã xảy ra chuyện rồi.” Tên thuộc hạ nhỏ giọng nói.  

Advertisement

Vù!  

Ngay sau đó, Tây Môn Long Ngâm lập tức xông cửa ra ngoài, vẻ mặt khẩn trương hỏi: “Diệu Y, vợ của tôi bị làm sao?”

Advertisement

???  

Một giây trước, còn nói bất kể chuyện gì cũng không được làm phiền tới anh ấy, cho dù là ông nội hay cha chết rồi, cũng không được làm phiền đến sự yên tĩnh của anh ấy.   

Nhưng bây giờ, nghe được tin Lan Diệu Y xảy ra chuyện, Tây Môn Long Ngâm cũng không kịp thở, lập tức chạy từ phòng ra.   

Cứ như thế, khiến người là của anh ta đều ngẩn người ra. l  

“Mau nói cho tôi biết, rốt cuộc Diệu ra sao rồi.”   

Trên mặt Tây Môn Long Ngâm hiện rõ hai chữ lo lắng, sốt ruột nói: “Tôi đã hẹn với mấy tên nhân tài kia rồi, trước đại hội võ thuật trăm phái, ai cũng không được lén lút đến tìm Diệu Y.”  

“Có phải những tên kia không giữ đúng lời hứa, đến Xuân Quang Lâu gặp Diệu Y rồi phải không hả?” Tây Môn Long Ngâm nghiến răng nghiến lợi nói ra, trong mắt hiện rõ sự phẫn nộ tột cùng.   

“Thưa thiếu gia, không phải ạ.”   

Tên thuộc hạ này lắc đầu, cậu ta không dám thất lễ, liền đem chuyện ở Xuân Quang Lâu, kể hết cho Tây Môn Long Ngâm.  

“Cái gì!”  

"Đột Nhiên xuất hiện một người thanh niên, náo loạn ở Xuân Quang Lâu, nói là muốn “chơi”....”   

Tây Môn Long Ngâm nghe vậy, bỗng không kìm được cơn giận, sát ý hiện đầy trong ánh mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Người đó là ai, tên là gì, đến từ môn phái nào, mà lại to gan lớn mật, dám đụng vào vợ tôi vậy chứ!”   

“Anh ta tên là Tô Thương, đến từ nhà họ Tô ở Giang Bắc, chỉ là một dòng họ nhỏ thôi ạ, cao thủ đời trước là người mạnh nhất trong nhà, là cảnh giới tông sư ạ.” Tên thuộc hạ này nói thêm: “Nhưng Tô Thương này lại rất mạnh, nghe nói là thiên tông đỉnh phong.”  

“Dòng họ nhỏ sao?”   

“Mạnh nhất là tông sư á hả?”  

Tây Môn Long Ngâm tức quá hoá giận, chửi như tát nước: “Cmn, loại tông sư rác rưởi cũng có thể thành lập gia tộc sao?”   

“Tô Thương... Hừ, một con ếch ngồi đáy giếng từ đâu ra vậy, dám ảo tưởng ăn thịt thiên nga à!”   

“Thực lực vợ của tôi, tôi biết rõ mồn một, thần tông đỉnh phong, ngay cả tôi cũng không phải đối thủ của cô ấy, Tô Thương tất nhiên là sẽ không thành công hại cô ấy được rồi.”   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom