Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 760: Chương 760





Cô ta thở không nổi, hồi sau lại nhìn về phía Lê Đình Tuấn.

Lệ Đình Tuấn nhíu mày nhìn cô ta, trong lòng tràn đầy thất vọng.

Cô không chỉ lừa dối anh, mà còn tính toán anh nữa.

Đây chính là cái mà cô ta nói, tình cảm hơn 20 năm, cái mà nói muốn chia sẻ với anh, cái mà thương sót anh.

Cái mà anh nhìn thấy, chỉ có dã tâm của Tô Minh Nguyệt, muốn tiếp cận anh, muốn trở thành chị Lệ thôi.

“Đình Tuấn! Không phải như thế đâu Đình Tuấn! Anh nghe em giải thích đi!” Cô ta đưa tay nắm lấy áo của Lê Đình Tuấn, lắc đầu cầu xin anh.


Lệ Đình Tuấn nhìn về hướng Kiều Phương Hạ dưới đài rồi lui vài bước rời khỏi, nhìn Tô Minh Nguyệt trầm giọng nói: “Buông ra”
“Đình Tuấn, em nhìn thấy anh hai năm nay quá mệt rồi, em thực sự..”
Tô Minh Nguyệt khóc lóc giải thích với anh.

Lê Đình Tuấn không đợi cô ta nói xong, đưa tay lên hát cô ta qua một bên, “Không cần phải nói nữa, Tô Minh Nguyệt, cô thực sự, làm cho tôi cảm thấy kinh tởm lắm rồi”
Như là vừa nuốt sống một con ruồi vậy, cái cảm giác muốn nhả mà nhả không ra.

“Hơn nữa, cuối cùng thì tôi cũng hiểu, cô không phải không thích Thanh Hào, mà là trong lòng cô có một cán cân, cô cảm thấy nhà họ Tống không xứng với sự cao quý của cô.”.

Tô Minh Nguyệt ngửa đầu nhìn anh, ngơ ngác cả người.

Sao anh lại có thể nói như vậy? Tình cảm cô ta đối với anh trước giờ, trong mắt anh lại là thế sao? Chỉ là vì thỏa mãn lòng chuộng hư vinh của cô ta thôi sao?
Cô ta nhìn Lê Đình Tuấn xoay người muốn đi tìm Kiều Phương Hạ, liền gượng sức bò tới nắm chặt tay Lê Đình Tuấn không cho anh đi, rồi thét to: “Không phải!”

“Lệ Đình Tuấn, anh có thể nghĩ em không được tích sự gì cả! Nhưng anh không được sỉ nhục tình cảm của em dành cho anh! Em từ lúc 5 tuổi đã muốn làm vợ anh rồi! em.”
“Đủ rồi! Những lời mà cô nói chỉ là tự khiến cô cảm động thôi!” Lệ Đình Tuấn không đợi Tô Minh Nguyệt nói xong, nghiến răng nhìn cô nói.

Trước kia Lê Đình Tuấn cảm thấy con gái xuất thân trong gia đình có điều kiện, kiêu ngạo chút cũng không sao, con gái vốn dĩ là phải được nuông chiều, tầm nhìn xa chút, cũng có thể biết làm sao để bảo vệ được mình.

Nhưng là Tô Minh Nguyệt khiến anh lần đầu tiên có suy nghĩ là anh sai rồi.

Vincent bên cạnh thấy tình hình đã náo đến mức không thể giải quyết được nữa, nhíu mày nói nhỏ với anh: “Cậu Đình.”
Lệ Đình Tuấn biết chính mình đang làm gì, cũng biết đêm nay đã hoàn toàn bị Tô Minh Nguyệt làm hỏng.

Anh nhìn thấy những ánh mắt và nghị luận của quan khách nhìn về phía họ, anh hít thật sâu một hơi cho bình tĩnh lại, rồi nói với bảo vệ: “Đưa cô Tô ra ngoài”
“Vâng”
“Mợ chủ đang ở trên xe với tôi rồi” Điện thoại nhận được tin Vô Nhật Huy gửi đến.

Lệ Đình Tuấn đọc tin nhắn, lúc này mới bình tĩnh lại..

 
Chương 761: Chương 761





Kiều Phương Hạ lập tức sửa đổi vé máy bay sớm về nước, không có chút chậm trễ nào.

“Nếu anh không dám đưa tôi đến sân bay thì tôi tự đi là được.” Kiều Phương Hạ nhìn Vô Nhật Huy cứ không chịu khởi hành, suy nghĩ một hồi rồi bình tĩnh nói với Vô Nhật Huy.

Vốn dĩ là cô đã định rời khỏi vào tối nay rồi, hành lý cũng đã bỏ ở đằng
sau xe rồi.

Không khí ở đây khó chịu đến nỗi khiến cho cô không thể chịu thêm được giây phút nào nữa.

Vô Nhật Huy không nói chuyện, chỉ thở dài rồi nổ máy.


Kiều Phương Hạ trước khi lên máy bay đã gửi tin nhắn cho Đường Nguyên Khiết Đan, bảo với Đường Nguyên Khiết Đan là cô đã trên đường bay về rồi.

Sáu giờ sau, tại sân bay.

Đường Nguyên Khiết Đan đang ở nhà cùng bạn trẻ đón năm mới, nên chưa ngủ, nhận được tin nhắn của Kiều Phương Hạ liền quay về phòng mình dọn dẹp, rồi sau đó liền ra sân bay đón Kiều Phương Hạ.

Cô ấy biết Kiều Phương Hạ đưa tin cho cô ấy là vào lúc nửa đêm ở nước Hình Giang, Kiều Phương Hạ đêm khuya trở về, nhất định là đã xảy ra chuyện gì rồi.

Lo lắng đề phòng đứng đợi ở trước cửa đón, nhìn thấy Kiều Phương Hạ đi ra, một cậu cũng không nói, liền tiến ra đón, tiếp hành lý trên tay Kiều Phương Hạ.

Cô ấy ngồi đo lường Kiều Phương Hạ một hồi, thấy Kiều Phương Hạ không bị thương, mới nhẹ nhàng thở ra, Kiều Phương Hạ vẫn bình thường thì cô ấy đã yên tâm rồi, những thứ khác thì không sao.


Kiều Phương Hạ có chút mệt, đi theo sau cô ấy có chút chậm.

Đường Nguyên Khiết Đan đứng lại chờ cô vài bước, quay đầu lại nhìn thấy Kiều Phương Hạ, thình lình nhẹ giọng nói: “Kiều Phương Hạ, về sau nhà của em chính là nhà của chị, chị cứ xem đó là phòng của hai chúng ta, nhà của hai chúng ta, sau này chúng ta là người một nhà.

Hiểu chưa?”
Kiều Phương Hạ sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Đường Nguyên Khiết Đan.

Đường Nguyên Khiết Đan có chút dữ dằn, cô ấy cau mày nhìn cô lớn tiếng nói: “Năm mới chị không về nhà, không ở nhà mình đón năm mới, ra ngoài làm gì chứ? Đúng là chị rảnh thật đấy! Sao chị tốt vậy!”
Kiều Phương Hạ trầm mặc một lát, rồi đi lên nắm tay Đường Nguyên Khiết Đan.

“Đúng là vô lương tâm thật” Cô còn chưa nói gì hết, Đường Nguyên Khiết Đan lại mắng cô một tiếng.

“Tại sao còn chửi nặng thế?” Kiều Phương Hạ hỏi lại.

“Năm mới em còn chưa được qua nữa mà đã phải lo lắng cho chị rồi, chưa đánh chị là may rồi!” Đường Nguyên Khiết Đan nhíu mày trả lời: “Về nhà nhanh lên thôi, mẹ em bảo em dẫn chị về ăn bánh chưng kìa, nói là mùng một nhất định phải ăn mấy món này đấy, thật là một hai người quá”.

 
Chương 762: Chương 762





Đường Nguyên Khiết Đan ngoài miệng tuy rằng nói ghét, nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa Kiều Phương Hạ đi đến chỗ Đường Nguyệt Anh dùng bữa.

Ăn đến một nửa, Dung Lãng Nghệ bỗng nhiên đến.

“Lãng Nghệ à, mẹ cháu không biết gói bánh chưng kìa, lại đây lại đây, 66 cái bánh chưng này đem về cho mẹ cháu.” Đường Nguyệt Anh một bên để vào túi, một bên dặn Dung Lãng Nghệ: “Đừng quên đưa cho mẹ nhé”
Nói xong, bà ta nhìn về phía nhà hàng nói: “Vừa lúc, sáng nay cô có làm vài cái, cháu ở đây ăn rồi mới về?”
Trong nhà hàng, Đường Nguyên Khiết Đan bị sặc bởi đống đậu xanh.

“Không ạ” Dung Lãng Nghệ thản nhiên trả lời: “Cháu ở nhà ăn rồi ạ”
“Vậy chiều nay cháu có hoạt động gì không?” Đường Nguyệt Anh lại quan tâm hỏi.


“Buổi chiều cháu có hẹn với bạn rồi ạ” Dung Lãng Nghệ tiếp tục trả lời.

“Vậy thì hay quá, dắt con gái nhà cô và Phương Hạ cùng đi nhé? Chúng nó ở nhà cũng không có gì làm cả, cô phải đi gầy sòng, cũng không lo cho tụi nó được.” Đường Nguyệt Anh lập tức trả lời.

“Cái gì cũng vừa đúng lúc vậy” Đường Nguyên Khiết Đan cau mày nói thầm.

“Nói cái gì đấy?” Đường Nguyệt Anh nhìn Đường Nguyên Khiết Đan.

Đường Nguyên Khiết Đan không nói nữa, tiếp tục ăn cơm.

Kiều Phương Hạ biết Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh đang chiến tranh lạnh với nhau, cũng không biết hai người vì sao, dù sao hình như là có vài ngày không nói chuyện rồi.


Kiều Phương Hạ rót ly nước cho Đường Nguyên Khiết Đan, cười tủm tỉm đưa đến cạnh Đường Nguyên Khiết Đan.

Hai người nhìn nhau, Đường Nguyên Khiết Đan nhìn thấy Kiều Phương Hạ cười trên nỗi đau người khác, bỗng nhiên quay đầu nhìn Đường Nguyệt Anh nói: “Mẹ, bỗng nhiên con nhớ ra buổi chiều phải cùng Phương Hạ đi bệnh viện”
“Mùng một đầu năm đi bệnh viện làm chi? Phương Hạ con thấy không khỏe chỗ nào? Hay buồn nôn sao!” Đường Nguyệt Anh lập tức từ trong bếp chạy ra nắm tay hỏi.

Đường Nguyên Khiết Đan nguyên muốn nói phải đi với Kiều Phương Hạ làm khám nghiệm phụ sản, nhưng mà chỉ nghĩ thôi, Kiều Phương Hạ dặn là được nói ra ngoài, ấp úng trả lời: “Chị ấy có lẽ là lúc đi nước ngoài có chút không thích ứng được nên cảm thấy khó chịu thôi”
Đường Nguyệt Anh lập tức đưa tay sờ trán Kiều Phương Hạ, nhiệt độ vẫn bình thường
Lúc Đường Nguyệt Anh đưa tay tới, Kiều Phương Hạ có chút sửng sốt.

Đường Nguyệt Anh và An Phương Diệp không kém bao nhiêu tuổi, Kiều Phương Hạ trong nháy mắt, không hiểu sao lại nhớ tới An Phương Diệp.

Có thể là bởi vì chuyện năm mới này.

“Vậy cô đi nấu miếng trà gừng cho cháu, ngủ một hồi có thể sẽ khỏe thôi” Đường Nguyệt Anh suy nghĩ, rồi nói nhẹ nhàng với Kiều Phương Hạ..

 
Chương 763: Chương 763





“Vậy con ở lại chăm sóc cho chị” Đường Nguyên Khiết Đan lập tức nói.

“Mấy đứa còn trẻ vậy mà sao lại thích cù rũ trong nhà mấy ngày năm mới thể này?” Đường Nguyệt Anh có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Theo anh con ra ngoài biết thêm vài người bạn không tốt sao?”
Đường Nguyên Khiết Đan ở nhà hai ngày rồi, Đường Nguyệt Anh có quan sát, thấy Lục Nhất Minh không mấy liên hệ cô ấy, hai người có lẽ đã cãi nhau rồi, phận làm mẹ này lúc này không xen vào làm bể duyên thì còn đợi bao giờ nữa?
Chia tay mới là tốt nhất.

“Ai nha! Phương Hạ mới từ nước ngoài trở về, tối qua con cũng không ngủ đủ giấc, chúng con buồn ngủ lắm rồi, sao mà ra ngoài chơi được?” Đường Nguyên Khiết Đan nhíu mày nói.

Một bên, Dung Lãng Nghệ cười cười, nói: “Dù sao bây giờ còn sớm, các em cứ nghỉ ngơi đi, chiều anh đến đón tụi em đi, dù sao cũng 3-4 giờ chiều mà, không cần gấp đâu.”
Đường Nguyên Khiết Đan nhìn Dung Lãng Nghệ.


Dung Lãng Nghệ cũng nhìn Đường Nguyên Khiết Đan, hai người hiểu được ý của đối phương.

Làm anh em nhiều năm như vậy, ít nhiều cũng có chút ăn ý với nhau.

“Vậy à” Đường Nguyên Khiết Đan lạnh lùng gật đầu.

Nói xong, cô ăn nhanh chén cơm của mình rồi liền kéo Kiều Phương Hạ quay về phòng, để Dung Lãng Nghệ một mình dưới lầu.

Dung Lãng Nghệ thật cũng không ngại, kéo tay mấy đứa trẻ con trong nhà Đường Nguyệt Anh chơi điện tử trên tivi.

Kiều Phương Hạ nghe thấy tiếng chơi game của Dung Lãng Nghệ và mấy đứa trẻ con, hỏi Đường Nguyên Khiết Đan: “Anh em bao nhiêu tuổi rồi?”
“27, 28 gì đó?” Đường Nguyên Khiết Đan suy nghĩ,

“Không nhớ rõ nữa, dù sao thì là lớn hơn em.”
“Chị cảm thấy tính tình anh ta cũng tốt đấy chứ.” Kiều Phương Hạ vui đùa nói: “Giỏi trong tình trường, dáng cũng được, người cũng giỏi, cũng chơi được với con nít, chứng tỏ là có tinh thần trách nhiệm cao rồi.”
Đường Nguyên Khiết Đan nhăn mặt quay đầu lại nhìn Kiều Phương Hạ: “Hay là em giới thiệu cho chị đi, em cảm thấy hai người cũng đắn đối lắm”
“Em mà có chút tình gia đình với anh ta thì đừng nói những lời này.”
Kiều Phương Hạ không cần suy nghĩ mà móc lại, “Lệ Đình Tuấn không giết anh ta mới là lạ đấy”
Nói xong, mới thấy mình nói sai điều gì đó.

Đường Nguyên Khiết Đan lại nhìn cô chằm chằm, không lên tiếng.

Sau một lúc lâu, cô ấy lăn qua sát vào Kiều Phương Hạ, nhẹ giọng hỏi cô:
“Chị có từng nghĩ về vấn đề của đứa trẻ chưa? Hai người mà thật sự chia tay thì đứa trẻ sẽ như thế nào? Bỏ hay giữ lại?”
“Tất nhiên là bỏ rồi” Kiều Phương Hạ suy nghĩ một lúc, bình tĩnh trả lời.

“Lúc ở trên máy bay chị đã nghĩ kỹ rồi, ngày mai đến thăm ông nội chị trước, rồi sau đó sẵn phá thai luôn”.

 
Chương 764: Chương 764





Kiều Phương Hạ lúc nói những lời này, thần thải rất bình tĩnh, dễ như bỏ bịch rác vậy.

Trong lòng Đường Nguyên Khiết Đan có chút hồi hộp.

Nhẹ giọng thở dài, còn chưa mở miệng nói gì thì Đường Nguyệt Anh bỗng nhiên gõ cửa nói: “Phương Hạ, cô nấu trà gừng cho cháu này, để có đưa vào cho cháu?”
Kiều Phương Hạ lập tức xuống giường mở cửa, tự tay lấy ly trà gừng.

Đường Nguyệt Anh nhìn Đường Nguyên Khiết Đan nói: “Cục cưng, con đi ngủ ở phòng khách đi, nếu đã buồn ngủ rồi thì đừng làm phiền nhau nữa, bằng không thì con đi xuống lầu với Dung Lãng Nghệ đi chợ mua ít thịt về cho mẹ”
Đường Nguyệt Anh đang nói chưa xong, Đường Nguyên Khiết Đan ngồi dậy, lập tức đi qua phòng ngủ kế bên mà không một chút do dự.

Kiều Phương Hạ uống xong ly trà gừng rồi đi nghỉ ngơi một hồi, buổi chiều hai giờ, Đường Nguyệt Anh lên lầu gõ cửa phòng của cô và Đường Nguyên Khiết Đan, nói:
“Mẹ dẫn mấy đứa nhóc này về nhà rồi đi gầy sòng đây, Lãng Nghệ ở dưới lầu chờ các con đấy, mau dậy đi.”
Kiều Phương Hạ thu dọn giường rồi còn Đường Nguyên Khiết Đan còn đang nằm ì trên giường thay áo.


Đường Nguyệt Anh đứng ở cửa uy hiếp Đường Nguyên Khiết Đan nói: “Con mà lãng phí thời gian của mẹ nữa, sau này mẹ khỏi cho con tiền tiêu xài nữa!”.

Đường Nguyên Khiết Đan rất muốn mạnh mẽ nói không cần tiền của gia đình nữa, nhưng mà có vài lúc cấp bách thì không được không cần đến tiền để ra mặt, cô ấy trầm giọng đáp lại rồi mới mặc đồ vào.

“Con mặc như vậy mà ra đường sao?”
Đường Nguyệt Anh nhìn bộ dạng của cô ấy, ghét bỏ nói: “Con đứng kế Phương Hạ giống hệt như mẹ nó vậy.”
Dừng một chút, lại đâm thêm một nhát: “Có khi con còn không đẹp bằng mẹ của nó nữa cơ”
Kiều Phương Hạ rốt cục hiểu được Đường Nguyên Khiết Đan nói chuyện giống ai rồi.

Đường Nguyễn Khiết Đan cắn chặt răng, thay lại bộ đồ mới, Đường Nguyệt Anh lúc này mới vừa lòng, nói:
“Xuống dưới uống miếng canh gà đi, mẹ hẹn bạn 3 giờ rồi đấy, đừng có ở nhà làm ngứa mắt mẹ.”
Đường Nguyên Khiết Đan bị thúc giục đến nhíu mày, tốn 10 phút để sửa soạn rồi bước xuống lầu, Dung Lãng Nghệ đã mặc sẵn áo khoác, đang đứng ở cửa thay giày.


“Mẹ anh hình như cũng sắp qua đây rồi”
Dung Lãng Nghệ nhìn Đường Nguyên Khiết Đan nói.

Đường Nguyên Khiết Đan sợ tới mức lập tức một hơi uống hết canh trong chén.

“Lãng Nghệ, cháu đợi chút, cô bảo tài xế đi cùng với tụi cháu, đỡ phải cháu và bạn uống rượu rồi không tiện lái xe” Đường Nguyệt Anh lại hổi trên lầu.

Dung Lãng Nghệ và Đường Nguyên Khiết Đan vốn dĩ tính cùng nhau ra cửa rồi mỗi người đi một ngả, Đường Nguyệt Anh làm như thế, cả hai đều không nói nên lời.

“Đi ra ngoài chơi vui vẻ vào, nếu tối quá thì không cần về cũng được.”
Đường Nguyệt Anh đưa cho Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan 2 chiếc khăn choàng rồi dặn dò.

Kiều Phương Hạ thấy mác của khăn quàng cổ còn chưa xé ra, giống như vừa mua vậy.

“Tặng hai đứa nhỏ tụi con món quà nhỏ cho năm mới, đáng lẽ cô tính kêu cục cưng 2 ngày trước đưa cháu rồi.” Đường Nguyệt Anh cười nói: “Được rồi đừng chậm trễ nữa, đi nhanh đi.”
Đường Nguyệt Anh rất thích Kiều Phương Hạ, chỉ là nhìn thôi là thích rồi, không có nguyên nhân khác..

 
Chương 765: Chương 765





Đường Nguyên Khiết Đan thò đầu qua xem chiếc khăn quàng của Kiều Phương Hạ nhíu mày nói: “Mẹ, mẹ xem mẹ kìa, sao khăn quàng của Phương Hạ lại đẹp và mắc hơn cái của con chứ?”
“Được rồi được rồi, mẹ thấy con nói chuyện là thấy đau đầu liền đầy” Đường Nguyệt Anh nói: “Lát nữa tụi con tới đó nhớ gửi video cho mẹ xem nhé”
Đường Nguyệt Anh nhìn mấy người lên xe, kính chiếu hậu dường như không thể được hình bóng của bà ta nữa, Đường Nguyệt Anh vẫn lo lắng nhìn chằm chằm họ ở trước cửa.

Đường Nguyên Khiết Đan liếc mắt nhìn Dung Lãng Nghệ, trên mặt vô cùng không vui.

Dung Lãng Nghệ cũng không lên tiếng, sau một lúc lâu, lấy điện thoại ra gọi cho bạn anh ta: “Um, bốn điểm khẳng định đến…Đúng rồi, tớ có dẫn thêm hai đứa em gái tới, các cậu sắp xếp nhé… đúng là em gái ruột của tớ đừng nói bậy.”
Nói xong vài câu, liền treo điện thoại.

Suy nghĩ một hồi, anh ta quay đầu lại nhìn Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ hai người nói:
“Đều là bạn bè của anh cả, không phải những người bậy bạ đâu, nếu thực sự các em không muốn chơi với họ thì trễ chút anh gọi người đưa hai em về.”
“Được”

Kiều Phương Hạ gật đầu: “Làm phiền anh rồi.”
“Bạn bè của anh cũng coi như là những người bậy bạ rồi còn gì” Đường Nguyên Khiết Đan rất nghiêm túc nói lại.

“…” Dung Lãng Nghệ trầm mặc một hồi, nói: “Bằng không cứ như vậy di Đường Nguyên Khiết
Đan, bây giờ em xuống xe, hồi sau mẹ em bảo em gọi video thì lúc đó đừng hối hận nhé.”
Đường Nguyên Khiết Đan lúc nhỏ thì đã biết Dung Lãng Nghệ ở trước mặt người lớn tỏ vẻ nghe lời đều là giả tạo hết, anh ta chính là một con sói, cái loại chuyên âm mưu chiêu trò.

Không có trưởng bối ở bên cạnh, anh ta liền lộ bộ mặt thật ra.

“Anh về sau đừng tới nhà của em nữa” Đường Nguyên Khiết Đan khí tức giận nhìn Dung Lãng Nghệ trầm giọng nói.

“Em nghĩ là anh muốn đến lắm sao?” Dung Lãng Nghệ thản nhiên hỏi lại cô ấy.


“Bằng không Đường Nguyên Khiết Đan anh dạy em thêm một cách, em mau có con của Lục Nhất Minh đi, rồi mẹ em sẽ hết cách với em, chúng ta cũng sẽ được tự do ngay”
“Cái miệng chó không khạc ra được ngà voi của anh!” Đường Nguyên Khiết Đan trợn mắt nhìn anh ta, lập tức mất đi hứng thú cãi tay đối với anh ta ngay.

Dung Lãng Nghệ nhịn không được cười.

Kiều Phương Hạ trước kia cảm thấy Đường Nguyên Khiết Đan không muốn ở cùng Dung Lãng Nghệ, là xuất phát từ tâm lý nghịch ý phụ huynh, bây giờ nhìn lại thì thật đúng là không phải, hai người này đều không ưa đối phương tí nào cả.

Dọc đường, Đường Nguyên Khiết Đan lôi kéo Kiều Phương Hạ chơi tiến lên với cô ấy, không hề nói gì với Dung Lãng Nghệ cả.

Lúc sắp đến nơi, Kiều Phương Hạ cất điện thoại vào rồi nhìn xung quanh, chỉ cảm thấy khá quen nơi này, hình như trước đó có đến qua đây.

Xe dừng ở bãi, Dung Lãng Nghệ xuống xe trước, giúp các cô lấy hành lý, rồi đi đến chỗ đám bạn anh nói gì đó.

Ngọn núi có chút lạnh, Kiều Phương Hạ vây khăn quàng cổ không để ý, xuống xe, nhìn bạn của Dung Lãng Nghệ nhìn về phía các cô, cô cũng nhìn đối phương.

Lúc hai người nhìn nhau đều ngơ ngác ra..

 
Chương 766: Chương 766





“Hai người này đều là em cậu sao?” Thẩm Viên Quân ngơ ngác không cười nữa, phản ứng lại nhìn Kiều Phương Hạ cùng Đường Nguyên Khiết Đan hai người nói.

“Đúng vậy” Dung Lãng Nghệ gật đầu trả lời.

“Hai cô bạn nhỏ, gọi tiếng anh xem nào?” Thẩm Viên Quân lại cười.

Kiều Phương Hạ cũng không ngờ trùng hợp như vậy, cô nhìn xung quanh, mông lung nhớ tới ra hình như trước kia nhà trọ của nhà họ Thẩm ở gần đây, nhưng mà nhìn thấy lớn hơn rất nhiều, cho nên cô nhất thời không nhận ra được.

.

Truyện Xuyên Nhanh

“Mấy người quen nhau sao?” Dung Lãng Nghệ quay đầu lại nhìn Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan hỏi ngược lại.

“Đâu chỉ là quen, mà là quá quen nữa chứ.

Thẩm Viên Quân cười tủm tỉm trả lời.

Sự phát triển nhà trọ của nhà họ Thẩm càng ngày càng lớn, sau này họ mua hết cả một vùng dưới chân núi Lăng, chuyên xây những căn biệt thự nhỏ, xung quanh đây đều là của nhà họ Thẩm cả.

Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan hai người ai cũng không chịu mở miệng gọi Thẩm Viên Quân là anh, Thẩm Viên Quân thấy hơi quê nên lại cười: “Được rồi, bên ngoài lạnh lắm, đi vào trong trước đi.”
Khi mọi người đi vào trong, Thẩm Viên Quân ở phía trước có nhỏ tiếng giải thích với Dung Lãng Nghệ vài câu, Dung Lãng Nghệ liền hiểu được, không hỏi nhiều nữa.


Lúc trước Dung Lãng Nghệ có thể có cơ hội hợp tác cùng Lê Đình Tuấn, cũng là bởi vì Thẩm Viên Quân ở giữa nói giúp.

Dung Lãng Nghệ trước giờ đều không phải là người thích hóng chuyện, huống chi là có liên quan đến chuyện của Lê Đình Tuấn, vẫn là ít nói là tốt nhất.

Mấy người vào một gian phòng nghỉ, bên trong bạn của Dung Lãng Nghệ đều đã tới rồi, nhìn thấy mười mấy người này, có người đánh bi-a, có người chơi bài, có người thì ngồi trên sofa nói chuyện, cơ bản đều là nam cả.

Thấy Dung Lãng Nghệ đúng là dẫn theo 2 đứa con gái tới, khi nhìn rõ khuôn mặt của họ, có người liên huýt sáo, cười nói: “Dung Lãng Nghệ, em gái cậu đẹp vậy sao trước giờ không nghe cậu kể đến thế?”
Thẩm Viên Quân không đợi Dung Lãng Nghệ lên tiếng, cười nói: “Nói cho các người làm gì? Trong đám các cậu có người tốt sao? Tôi mà là cậu ta thì tôi cũng sẽ không nói đâu.”
Nói xong, anh ta lại dặn dò: “Hai cô bé này là do phụ huynh bảo Dung Lãng Nghệ mang theo trên người, trong nhà những người lớn đều có việc ra ngoài rồi, các cậu cũng biết mà lịch sự chút, đừng có mà hút thuốc với lại uống ít thôi”
Kiều Phương Hạ nhìn Thẩm Viên Quân, hai người nhìn nhau, Thẩm Viên Quân hướng về phía cô nhíu mày, Kiều Phương Hạ chính là bảo bối của Lê Đình Tuấn, nếu như cố xảy ra chuyện ở đây, thì xác định là Lê Đình Tuấn sẽ lấy mạng của anh ta.

Dung Lãng Nghệ để Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan hai người ở chỗ sofa rồi nói với một cô bạn nữ: “Cậu giúp coi chừng họ nhé, tớ ra ngoài có chút việc”
“Được.”
Đường Nguyên Khiết Đan không đợi Dung Lãng Nghệ xoay người, nói: “Dung Lãng Nghệ, anh chờ đó, về nhà em sẽ nói với mẹ chúng ta là anh vứt tụi em ở đây không lo”..

 
Chương 767: Chương 767





“.” Dung Lãng Nghệ trầm mặc một hồi, mặt không chút thay đổi trả lời: “Đường Nguyên Khiết Đan em có biết cái gì gọi là đưa mũi cao lên mặt không? Coi chừng bị đánh đấy”
Đường Nguyên Khiết Đan theo bản năng rụt người lại, hồi nhỏ lúc cô ấy chơi với Dung Lãng Nghệ thật đúng là không ít lần bị anh ta đánh qua.

Dung Lãng Nghệ nhìn thấy đứa phiền phức này im miệng liền thoải mái quay đầu kéo 2 người đi ra ngoài nói chuyện.

Đường Nguyên Khiết Đan nhìn thấy Dung Lãng Nghệ đi ra ngoài mà tức tối tâm can.

“Dung Lãng Nghệ thật sự đánh các cô chứ?” Cô gái kế bên có chút kinh ngạc, nhìn Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ thấp giọng hỏi.

Đường Nguyên Khiết Đan nhìn về phía đối phương, cô gái này cũng rất xinh đẹp, Dung Lãng Nghệ từ nhỏ thì đã thích thể loại dịu dàng rồi, ở đây có đến 3 người con gái, Dung Lãng Nghệ cố tình chị này đến chăm sóc họ, nhìn thấy có chút yêu kiều.


Cô ấy suy nghĩ một hồi rồi gật đầu trả lời một cách nghiêm túc: “Thật sự có đánh đấy, đến lúc em lên đại học anh ta vẫn còn đánh em đấy”
“Không thể nào?” Cô gái trước mặt tỏ vẻ kinh ngạc.

“Em lừa chị làm gì chứ?” Đường Nguyên Khiết Đan nói xong, cuộn tay áo lên, đưa ra một vết sưng trên tay cho đối phương xem, “Chị nhìn xem, cái này là vừa nãy anh ta báu em đấy”
Trên thực tế, đây là vết thương lúc nhỏ Đường Nguyên Khiết Đan ở nhà vô tình đụng vào góc tủ áo.

Kiều Phương Hạ bên cạnh trơ mắt nhìn Đường Nguyên Khiết Đan nói dối, không lên tiếng.

Đường Nguyên Khiết Đan đây là cố ý trả thù Dung Lãng Nghệ, bôi nhọ hình tượng của anh ta, làm cho anh ta bị gái lảng tránh.


Cô gái nhìn thấy vết sưng trên tay của Đường Nguyên Khiết Đan liền biển sắc.

Dừng một chút, lại hỏi Kiều Phương Hạ: “Hai cô cũng đều bị đánh qua sao?”
Đường Nguyên Khiết Đan không đợi Kiều Phương Hạ trả lời liền nói: “Em của em còn nhỏ, tính khí lại tốt, trong nhà ai cũng thương nó, cho nên Dung Lãng Nghệ không dám đánh nó”
Kiều Phương Hạ nhìn thấy cô nghiêm túc nói xàm vậy, nghẹn cười đến mức có chút thấy mệt.

Đường Nguyên Khiết Đan cảm thấy mình cũng không nói bậy, bởi vì Dung Lãng Nghệ quả thật đánh cô vài lần rồi.

Thấy cô gái có hứng thú với Dung Lãng Nghệ, cô ấy lại tiếp tục nói: “Dung Lãng Nghệ này không phải em nói anh ta chứ, em cảm giác anh ta có chút biến thái đấy, ở trước mặt mọi người thì chắc chắn tốt đấy, cũng là một con người hiền lành, Trên thực tế ở nhà rất ngang ngược, em trai em cũng bị anh ta đánh này, anh ta thích lấy mấy cái khó chịu bên ngoài về phát tiết với gia đình lắm.

Đường Nguyên Khiết Đan nhân tiện lại nói vài chuyện xấu lúc nhỏ của họ, vắt hết chất xám để bôi nhọ, chà đạp Dung Lãng Nghệ, bại hoại hình tượng của anh ta trong lòng các cô gái khác.

Cô gái nghe xong chuyện xấu lúc nhỏ của Dung Lãng Nghệ, cười đến run rẩy hết cả người..

 
Chương 768: Chương 768





Kiều Phương Hạ trong lòng cân nhắc, cũng khó trách Đường Nguyên Khiết Đan luôn bị đánh, cô mà là Dung Lãng Nghệ, không đánh chết Đường Nguyên Khiết Đan mới là lạ, Đường Nguyên Khiết Đan có thể sống đến bây giờ không dễ dàng chút nào.

Cô thấy Đường Nguyên Khiết Đan nói tới khan cố dừng lại uống nước, liền lặng lẽ liếc mắt đưa tin với Đường Nguyên Khiết Đan, bình tĩnh mở miệng hỏi cô ấy: “Chị nói nhiều như vậy, có phải sợ lo lắng anh Nghệ sau này tìm được vợ không?”
Cô gái xém chút sặc nước, ho quá trời.

“Đúng vậy.” Đường Nguyên Khiết Đan lúc này mới phản ứng lại.

Nghĩ lại thì một bên đưa khăn giấy cho cô gái, một bên lại giả vờ nói: “Nhưng thực ra thì anh của em ở những mặt khác cũng rất tốt, biết chăm sóc người khác, biết nhẫn nại, cũng rất tỉ mỉ, sau này ai mà làm vợ anh ta chắc chắn rất có phúc đấy”
Cô gái nhận khăn giấy lau nước mắt vừa cười ra, lại hỏi tiếp: “Vậy anh ta đã có bao nhiêu cô bạn gái rồi?”
Đường Nguyên Khiết Đan nhìn cô gái, quả nhiên là có mùi rồi.

cô cố nén kích động lại, cân nhắc một lát, trả lời: “Có thể nói là một người á? em cũng không rõ lắm, em nhớ là lúc anh ta đi học có viết thư tình cho người ta, nhưng có quen không thì em không biết rồi.”
Nói xong cô ấy nắm lấy tay cô gái, nhiệt tình hỏi: “Chị có bạn trai chưa? Em biết xem chỉ tay đấy, em nhìn trên chỉ tay của chị cảm thấy chị và Dung Lãng Nghệ quả thực một cặp đôi trời ban đấy.”

Đối phương sửng sốt.

Đang muốn nói chuyện thì bỗng nhiên truyền đến âm thanh của Dung Lãng Nghệ: “Đang nói chuyện gì đó? Nói gì mà vui thế?”
Cô gái rút tay mình ra khỏi tay Đường Nguyên Khiết Đan rồi lau nước mắt, nói: “Dung Lãng Nghệ, hai đứa em gái của cậu đúng là rất đáng yêu đấy”
“Cậu đấy, sống trong hạnh phúc mà không biết, sau này đối xử tốt với mấy đứa một chút, đừng có mà động tay là đánh tụi nó.”
Dung Lãng Nghệ sửng sốt, nhíu mày nhìn về phía Đường Nguyên Khiết Đan.

“Đừng lo lắng, một mực khen anh đấy” Đường Nguyên Khiết Đan mặt không đổi sắc trả lời.

Dung Lãng Nghệ tin cô mới lạ.

Trầm mặc một hồi, nhìn cô ấy thấp giọng nói: “Đường Nguyên Khiết Đan cô ra đây cho tôi.”
“Bên ngoài lạnh lắm đấy” Đường Nguyên Khiết Đan mặt dày không chịu nhúc nhích.


Dung Lãng Nghệ nhìn cô ấy nhíu mày, nói: “em tự ra hay là để anh ra tay?”
Đường Nguyên Khiết Đan không biết chịu thiệt là gì, lập tức thành thật đứng lên, đi theo Dung Lãng Nghệ ra ngoài.

Vừa ra cửa sau, Dung Lãng Nghệ sắc mặt liền trầm xuống.

“Đường Nguyên Khiết Đan em có phải bị điện không? Anh bao giờ đánh em rồi, qua năm mới em cũng 26 tuổi rồi còn gì, có thể trưởng thành hơn được không?”
“Xin lỗi nhé, em vừa qua sinh nhật lần thứ 24, đối với con gái thì đừng nói chuyện tuổi tác nhé.” Đường Nguyên Khiết Đan không một chút khách khí mà trả lời.

Dừng lại một hồi, cô ấy lại nhìn anh ta hỏi lại: “Cho nên, anh thật sự thích cái chị vừa rồi đúng không?”
Dung Lãng Nghệ bình tĩnh nhìn cô ấy, không lên tiếng.

Đường Nguyên Khiết Đan cười khúc khích nói: “Thích người ta thì nói thích, bây giờ không dám nói vậy tức là thích rồi.

Nếu anh muốn em phối hợp với anh thì sau này đừng có hở tí là tới nhà em nữa, miễn cho chị ấy có hiểu lầm gì”.

Cuối cùng thì Dung Lãng Nghệ cũng có nhược điểm rơi vào tay cô ấy, thật không dễ dàng chút nào..

 
Chương 769: Chương 769





Vừa lúc Đường Nguyệt Anh gọi đến, Đường Nguyên Khiết Đan lấy điện thoại trong túi ra tiếp nhận, quay cho bà ta xem vài giây mặt của Dung Lãng Nghệ, nói: “Nè, yên tâm chưa?”
Đường Nguyễn Khiết Đan mới ra đi thì bạn trai của cô gái ấy liền bước qua.

Kiều Phương Hạ nhìn thấy đối phương có chút hành động thân mật, cô hơi nhíu mày, Dung Lãng Nghệ lại đi thích bạn gái của bạn sao?
Khó trách, vẫn độc thân tới giờ.

Thẩm Viên Quân vốn dĩ đang ở một bên đánh bài, thấy Kiều Phương Hạ một mình, liền gọi
Kiều Phương Hạ: “Phương Hạ, lại đây.”
Kiều Phương Hạ ở đây cũng không quen biết ai cả, cô lập tức cầm ly nước của mình, lấy ghế tới ngồi bên cạnh Thẩm Viên Quân nhìn anh ta chơi bài.

Thẩm Viên Quân quả thật là đang nghiêm túc chơi bài, nhưng những người xung quanh lại không phải thế.


“Các cậu cẩn thận rơi mắt ra ngoài đấy”
Thẩm Viện Quân ra một con bài trên tay, nhìn những người đó nói:
“Người ta có bạn trai rồi, không ham mấy người đâu”
“Bạn trai thôi chứ đâu phải vợ chồng.” Người đàn ông đổi diện Thẩm Viên Quân cười cười, trả lời.

“Tuy là như thế” Thẩm Viên Quân trầm ngâm, “Các cậu cũng phải hỏi xem Dung Lãng Nghệ, anh cô bé có đồng ý hay không”
Dung Lãng Nghệ biết Kiều Phương Hạ là người của Lê Đình Tuấn, hôm nay Kiều Phương Hạ lại là do Dung Lãng Nghệ dẫn đến.

Kiều Phương Hạ nhìn thấy Thẩm Viên Quân trên tay có một cây thông lớn, không lên tiếng.

Đến lượt Thẩm Viên Quân ra bài, Thẩm Viên Quân trực tiếp quảng cây thông ra kết thúc ván bài.


Trong lúc những người này than vãn thì anh ta quay đầu lại báo Kiều Phương Hạ: “Hay là em đi về phòng nghỉ ngơi chút đi?”
“Không cần đâu, đợi ăn cơm xong, em với Nguyên Khiết Đan sẽ về trước.” Kiều Phương Hạ thản nhiên trả lời.

Thẩm Viên Quân thật ra có chuyện muốn hỏi Kiều Phương Hạ, số bài trên tay ba người còn lại chưa hết nên Thẩm Viên Quân nhân cơ tựa gần cô, nhẹ giọng hỏi: “Khiết Đan có phải là em gái ruột của Dung Lãng Nghệ không?”
Kiều Phương Hạ và anh ta nhìn nhau, cười: “Đương nhiên không phải rồi”
Thẩm Viên Quân nhíu mày.

Kiều Phương Hạ lại thản nhiên nói: “Nhưng cũng được coi là ruột thịt đấy.

Nhưng cho dù thể thì anh à, anh cũng không có cơ hội đầu”
Thẩm Viên Quân lại nhìn Kiều Phương Hạ, không lên tiếng.

Vừa lúc cô gái kia và bạn trai cô ta đi đến, Thẩm Viên Quân không muốn chơi nữa, nhìn hai người nói: “Hai cậu ai tiếp tay đi, tớ không chơi nữa.”
Đường Nguyên Khiết Đan và Dung Lãng Nghệ cũng đi tới, người đàn ông đối diện Thẩm Viên Quân cũng nói: “Lãng Nghệ, cậu qua đây đánh đi, tớ ra ngoài hút điếu thuốc đã.”.

 
Chương 770: Chương 770





Kiều Phương Hạ thuận thế nhường chỗ, tính đi qua bên chỗ Dung Lãng Nghệ xem bài, Dung Lãng Nghệ lại đưa mắt nhìn cô nhẹ giọng nói: “Bãi xe đằng sau có người tìm em đấy.

Kiều Phương Hạ sửng sốt, nhìn về phía Đường Nguyễn Khiết Đan.

Đường Nguyên Khiết Đan không biết chuyện gì cả, ngơ ngác hỏi cô: “Làm sao vậy? Nhìn em làm gì?”
“Không có gì? Kiều Phương Hạ đứng cạnh Đường Nguyên Khiết Đan một hồi, nhỏ giọng nói: “Chị đi lấy ly nước.

“Dạ” Đường Nguyên Khiết Đan không nghi ngờ gì cả mà chỉ là nhìn chăm chăm bộ bài trên tay Dung Lãng Nghệ, gật đầu trả lời.

.

Đọc truyện hay tại ++ TRUмtгцу en.мE ++
Kiều Phương Hạ xoay người, đặt chiếc lỵ ở một bên rồi choàng khăn quàng cổ, một mình lặng lẽ đi ra cửa Mới vừa đi ra cửa sau, đã thấy một người đang đứng ở hành lang hút thuốc.

Kiều Phương Hạ suy nghĩ lại, mới nhớ ra là người đàn ông vừa nhường chỗ cho Dung Lãng Nghệ.


Người này thấy Kiều Phương Hạ đi ra, cũng sửng sốt, lập tức nhìn có cười.

“Sao ra đây vậy?”.

“Quay về trên xe lấy đồ thôi.

Kiều Phương Hạ cũng nhìn hắn cười và trả lời.

Vừa nói xong, cô đã đi xuống cầu thang về phía bãi xe.

Còn chưa đi được vài bước, lại nghe hắn gọi cô: “Em gái.”
Kiều Phương Hạ quay đầu lại nhìn hắn một cái.

“Thực sự có bạn trai rồi sao? Không phải nói xạo chứ?” Đối phương tiếp tục cười hỏi cô.


Kiều Phương Hạ trầm mặc một hồi, bỗng nhiên nhớ tới chiếc nhẫn trước kia quăng vào mặt Lệ Đình Tuấn.

Cho nên đeo nhẫn vẫn có ích chứ, cô tính sau này lên mạng mua cho mình một chiếc nhẫn giã, loại 5 ka ra để tùy thân mang theo, phòng hờ bất cứ tình huống nào.

Chỉ là cô còn chưa mở miệng thì phía sau bỗng nhiên truyền đến một giọng nói lạnh lùng: “Anh cảm thấy sao?”
Tuy rằng lúc Dung Lãng Nghệ bảo cô ra ngoài, cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng mà nghe được âm thanh của Lệ Đình Tuấn, Kiều Phương Hạ lập tức cứng đơ cả người.

Lệ Đình Tuấn chậm rãi đi đến bên cạnh Kiều Phương Hạ, lại liếc mắt nhìn người đàn ông đó, đưa tay khoác chiếc khăn quàng của Kiều Phương Hạ trên cổ thêm một vòng nữa, khiến cho nửa mặt của cô bị che lại.

Sau đó anh cởi hai nút áo ra rồi đưa tay của cô vào trong áo anh.

Sửa sang lại một hồi, mới hỏi Kiều Phương Hạ: “Tại sao mặc ít vậy chứ, hôm nay lạnh âm 5 độ đẩy biết không?” Kiều Phương Hạ hơi hơi cúi đầu, không nhìn Lệ Đình Tuấn, cũng không giãy dụa.

Một hồi mới nhẹ giọng trả lời: “Lúc ra cửa quên xem dự báo thời tiết rồi”
Người đàn ông này đứng ở một bên kinh ngạc nhìn hai người bọn họ, lúc này mới tin là Kiều Phương Hạ quả thật là có bạn trai rồi, hắn nhìn chằm chằm Lệ Đình Tuấn vài lần, mới nhận ra đó là Lệ Đình Tuấn.

“Còn muốn xem tiếp không?” Lệ Đình Tuấn chuyển hướng nhìn hắn.

Đôi khi, Lệ Đình Tuấn thật sự hy vọng anh có thể đem Kiều Phương Hạ theo bên mình, khoác vào eo anh, như vậy thì sẽ không có người đàn ông khác dám nhìn cô nữa..

 
Chương 771: Chương 771


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Kiều Phương Hạ nghe thấy người này rời đi lúc sau mới bình tĩnh lại.

Cô rút tay ra khỏi áo Lệ Đình Tuấn, xoay người tính rời đi.

“Kiều Phương Hạ, em làm cho cuộc sống của anh, công việc sự nghiệp của anh rối hết cả lên rồi tính rời đi như vậy sao? Em là con rùa sao?” Lệ Đình Tuấn = nhìn chằm chằm cô, nhẹ giọng nói.

Kiều Phương Hạ dừng lại, quay đầu lại nhìn Lệ Đình Tuấn, bình tĩnh trả lời: “Chẳng lẽ Anh Lệ không cảm thấy việc tôi vạch trần Tô Minh Nguyệt, là chuyện tốt với tập đoàn WL của các anh sao?” “Anh tự có đánh giá riêng của mình” Lệ Đình Tuấn không đợi cô nói xong, lập tức trả lời.

Kiều Phương Hạ lại cảm thấy đánh giá của Lệ Đình Tuấn chính là một trò hề, anh ngoài việc che chở cho người phụ nữ đó vẫn là che chở.


Mặc dù Tô Minh Nguyệt làm sai thì đã có sao đâu, cuối cùng anh vẫn sẽ lựa chọn tha thứ.

Trải qua nhiều lần như vậy, Kiều Phương Hạ đã quen rồi.

[Diendantruyen.Com] Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

trước cô tính đưa cho Lệ Đình Tuấn xem.

Không phải cô đã lập tức bỏ vào trong túi rồi sao? Tại sao nó lại ở chỗ Lệ Đình Tuấn? Cô sửng sốt một lúc, đầu óc trống rỗng.

Nhưng mà nhìn rõ thấy trên que hiển thị trống không, trong lòng lại nhẹ nhõm xuống.


Que điện tử chỉ có hiệu lực 48 tiếng, lúc Lệ Đình Tuấn nhìn thấy chắc đã không còn chữ rồi.

Cô trầm mặc một hồi, lập tức đưa khuôn mặt vô cảm nhìn Lệ Đình Tuấn: “Đây là cái gì?”
“Thật sự không biết sao?” Lệ Đình Tuấn nhìn chằm chằm cô, không có sai một cảm xúc nào của cô cả, chỉ là nhỏ tiếng hỏi thôi.

Kiều Phương Hạ nhìn cây que điện tử, hơi nhíu mày, hỏi: “Bút ghi âm phải không?” Lệ Đình Tuấn ngay từ đầu cũng tưởng là bút ghi âm, cho đến khi thấy được dòng chữ nhỏ phía sau lưng mới biết được nó không phải.

Hai người nhìn nhau một lúc lâu, Lệ Đình Tuấn vẫn không hề lên tiếng, anh muốn biết, Kiều Phương Hạ rốt cuộc là đang nói dối, hay là thực sự không biết đây là gì.

Kiều Phương Hạ lấy chiếc áo lạnh cột chặt vào nữa, nhíu mày sâu hơn rồi nhìn Lệ Đình Tuấn, nói: “Xin lỗi, không phải của tôi, trước giờ tôi không có dùng bút ghi âm.

“Kiều Phương Hạ” Vừa dứt lời, Lệ Đình Tuấn liền gọi cả họ tên cô ra..

 
Chương 772: Chương 772





Kiều Phương Hạ không biết Lệ Đình Tuấn rốt cuộc là ở hù cô, hay là thật sự có thể nhìn thấy cô đang nói dối, cô đã cố ý chú ý tốc độ nói chuyện của mình rồi mà.

Trong lòng cô có chút hốt hoảng, trên mặt thì vẫn bình thường, lại còn với Lệ Đình Tuấn nhìn nhau nữa.

“Đây là, Que thử thai.” Lệ Đình Tuấn nhìn chằm chằm cô, nhẹ giọng nói từng chữ.

Kiều Phương Hạ liền nở nụ cười, như nghe được cái gì cực kỳ hài hước.

Dừng vài giây, hỏi ngược lại: “Anh cầm lấy que thử thai đến hỏi có phải là của tôi không à?” “Lệ Đình Tuấn, anh có phải là tôi có uống thuốc tránh thai không? Tôi có bệnh à, uống thuốc tránh thai còn đi mua que thử thai, hơn nữa kinh nguyệt của tôi cũng mới chấm dứt vài ngày?”
Lệ Đình Tuấn sắc mặt hơi trầm xuống, nhìn cô cười.


Cái mà Kiều Phương Hạ nói, trong lòng anh cũng rất rõ, nhưng anh chỉ muốn thử vận may xem sao.

Anh hiểu biết con người Kiều Phương Hạ quá rồi, cô tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ cho anh bất ngờ đâu, mà còn tỉ mỉ chuẩn bị một bất ngờ trong hai ngày nữa, cô nhất định còn có chuyện gì khác muốn nói với anh.

Kiều Phương Hạ lại thở dài, nhẹ giọng nói: “Anh không cảm thấy mình buồn cười lắm sao? Anh lấy thứ này để gạt tôi hay là để gạt anh đây?” “Hôm nay tôi cũng nói thẳng với anh, Lệ Đình Tuấn, đời này, tôi sẽ không mang thai con anh đâu, trừ khi tôi chết đi.

Lời nói ác ôn của Kiều Phương như lời nguyền vậy, nhắm thẳng vào tim Lệ Đình Tuấn.

Chỗ nào đau nhất thì nó đi vào chỗ đó.


Còn Kiều Phương Hạ chỉ là khóe miệng cười, dùng ánh mắt vô tội nhìn anh, dùng biểu cảm đơn thuần nhất, nói ra câu nói ác nhất.

“Anh Lệ còn có gì khác nói không?” Kiều Phương Hạ lại đợi một lát, nhẹ giọng hỏi.

“Tôi đói rồi, Khiết Đan bọn họ còn đợi tôi vào dùng bữa nữa.”
Khóe mắt của Lệ Đình Tuấn có chút ửng đỏ, không biết là bị gió lạnh thổi vào hay là vì lý do khác, anh chỉ nghiến răng mà không lên tiếng nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ tính là xoay người đi, suy nghĩ lại, rồi dừng lại, nhìn Lệ Đình Tuấn nhẹ giọng nói: “Hơn nữa Anh Lệ rất rõ ràng, chuyện của hai chúng ta không liên quan đến những người khác, mấy trò dùng người khác để đe dọa tôi, tôi khuyên anh tốt nhất bỏ đi” “Anh biết chuyện của tôi và tôi cũng vậy, nếu chọc tức tối thì tôi cũng sẽ không tha cho người thân của anh, mức quá thì chúng ta chết chung thôi.”
Dứt lời, cô không chút do dự xoay người, tiếp tục trở về.

“Kiều Phương Hạ” Lệ Đình Tuấn ở phía sau cô, bỗng nhiên lại gọi cô một tiếng.

Nhỏ giọng hỏi cô: “Em nói thật với anh, hôm trước em chuẩn bị bất ngờ cho anh trong khách sạn, có phải còn thứ gì khác muốn nói với anh không?”.

 
Chương 773: Chương 773





Kiều Phương Hạ dừng một chút, đứng ở tại chỗ.

Lệ Đình Tuấn gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng yêu kiều của cô chờ cô trả lời.

Cũng không biết qua bao lâu, Kiều Phương Hạ lại cười, cũng không quay đầu lại nói: “Lúc ấy chỉ là muốn nói với anh là, Năm mới vui vẻ”
Từ nay về sau, bọn họ sẽ không phải là hai người nữa, mà sẽ là ba người một nhà rồi.

“Nhưng là bây giờ tôi cảm thấy lúc đó tôi chắc điên thật rồi, đầu tôi chắc có vấn đề rồi”
Nhưng mà Kiều Phương Hạ rất rõ ràng lúc ấy cô đang làm gì.

“Lệ Đình Tuấn, anh vui hay không thì có liên quan gì tới tôi chứ?”

Câu cuối cùng của Kiều Phương Hạ như là niềm hi vọng cuối cùng của Lệ Đình Tuấn.

Khuôn mặt anh trắng bệch, cả người như bị rút cạn sinh lực vậy.

Anh ngơ ngác nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ, nhìn cô nói xong, đầu cũng không quay lại mà bước nhanh vào cửa, bóng dáng biến mất ở phía sau cánh cửa.

Đầu anh đột nhiên đau nhói, bàng tang chưa bao giờ có sự đau đớn như vậy, anh đau đến nỗi không thể phát ra tiếng động, anh lùi lại hai bước rồi vịn vào chiếc xe bên cạnh, mắt cứ tối dần lại.

Kiều Phương Hạ vừa trở lại phòng nghỉ, đúng lúc Đường Nguyên Khiết Đan tính mặc áo khoác đi ra tìm cô.

Kiều Phương Hạ đi ra ngoài hơn hai mươi phút rồi, gọi điện thoại cô cũng không nhấc máy, Đường Nguyên Khiết Đan có chút lo lắng, đi đến góc đường thì hai người đụng mặt nhau.


Kiều Phương Hạ cúi đầu không nhìn đường, Đường Nguyên Khiết Đan ôm lấy tay cô, Kiều Phương Hạ lần đầu tiên không bị cô xô ngã.

“Chị làm sao thế? Vừa mới đi đâu lâu như vậy?” Đường Nguyên Khiết Đan không thấy rõ liền nhịn không được cau mày nói thầm với cô.

Kiều Phương Hạ không lên tiếng, chỉ là đưa tay lên lau má.

Đường Nguyên Khiết Đan lập tức thấy được mắt của Kiều Phương Hạ đỏ bừng, trong đó chứa đầy nước mắt.

Đường Nguyên Khiết Đan sửng sốt vài giây, có chút luống cuống, nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy? Sao lại khóc vậy?” “Ai ăn hiếp chị? Em đi tìm hắn tính sổ!”
Đường Nguyên Khiết Đan vừa nói vừa cuốn tay áo, đi theo con đường mà Kiều Phương Hạ đi vào.

Kiều Phương Hạ lập tức dùng sức túm lấy Đường
Nguyên Khiết Đan, nước mắt không rơi nữa, im lặng lắc đầu với cô ấy.

Cô sẽ không để Lệ Đình Tuấn nhìn thấy bộ dạng hiện giờ của cô đâu..

 
Chương 774


Chương 774

Giữa họ coi như xong rồi, không còn quay lại được nữa.

Kiều Phương Hạ cũng sẽ không để cho Lê Đình Tuấn thấy cô hối hận, sẽ không để cho anh nhìn ra, những lời vừa rồi cô nói với anh đều là giả.

Cô thật sự hối hận, hối hận chính mình không có nói trước cho Lệ Đình Tuấn sẽ qua gặp anh, nếu như cô nói rồi thì chuyện cũng đâu xảy ra như vậy?

Lần này, Tô Minh Nguyệt rốt cục được toại nguyện, cô ta thật sự thắng rồi.

Cô thua một cách tâm phục khẩu phục.

Về sau cô sẽ không bao giờ gia đình họ nữa, sẽ không quay lại với Lệ Đình Tuấn nữa.

Lúc đầu là do cô ngu ngốc , do cô không hiểu chuyện, mà cứ đâm đầu vào Lê Đình Tuấn, từng bước một làm cho chính mình không có đường lui.

Đường Nguyên Khiết Đan cho tới nay nói một câu rất đúng: Có đôi khi con người phải hồ đồ một tí, buông tha bản thân cũng buông tha cho người khác, thì sẽ hạnh phúc hơn chứ?

Ngày hôm sau, Kiều Phương Hạ sáng sớm đã dậy, tính cùng Đường Nguyên Khiết Đan quay về thành phố.

Cô có hẹn với ông nội, buổi sáng sẽ đi bệnh viện thăm ông ta.

Đường Nguyên Khiết Đan một bên đánh răng, một bên không lên

tiếng nhìn Kiều Phương Hạ thu dọn đồ đạc.

Mắt Kiều Phương Hạ sưng hết lên, Đường Nguyên Khiết Đan cũng không biết tối hôm qua cô có ngủ không, nhìn thấy Kiều Phương Hạ không nói câu nào, cô ấy càng lo lắng hơn.

Cô ấy chỉ sợ Kiều Phương Hạ và Lê Đình Tuấn gây náo xông không nói chuyện càng làm cho cô bối rối.

Hơn nữa, Kiều Phương Hạ hôm nay muốn đi nạo thai, Đường Nguyên Khiết Đan sợ cô sẽ hối hận.

Nhưng là nhìn Kiều Phương Hạ nửa ngày rồi lại không dám khuyên, cũng không biết nên khuyên như thế nào.

Sửa soạn xong thì Kiều Phương Hạ cũng đã thu dọn đồ xong rồi, cô ngồi ở bàn trà trước cửa nhìn chiếc bông đợi cô ấy.

“Phương Hạ..” Đường Nguyên Khiết Đan nhỏ giọng kêu cô một tiếng.

Vừa dứt lời, liền thấy xe đã tới chờ họ.

“Em về cùng Dung Lãng Nghệ, hay là đi cùng chị?” Kiều Phương Hạ quay đầu lại bình tĩnh hỏi Đường Nguyên Khiết Đan.

Đường Nguyên Khiết Đan vừa nghe lời này, liền biết kéo dài thời gian khẳng định là vô dụng , Kiều Phương Hạ không tính chờ cô.

“Vậy đợi em thêm vài phút nữa nhé” Đường Nguyên Khiết Đan thở dài, bất đắc dĩ trả lời.

“Được.” Kiều Phương Hạ một mình đem đồ đi đến chỗ xe.
 
Chương 775


Chương 775

Mới vừa đi đến bãi đỗ xe, trùng hợp nhìn thấy xe của Thẩm Viên Quân đứng ở bên cạnh, đi xuống xe.

Thẩm Viên Quân có vẻ mỏi mệt, hai người chào hỏi nhau, Thẩm Viên

Quân lập tức dừng lại, xoay người đi đến chỗ cô.

“Sớm như vậy mà ra cửa rồi sao?” Kiều Phương Hạ nhìn anh ta cười, hỏi.

Thẩm Viên Quân thở dài, trả lời: “Anh mới từ bệnh viện trở về.”

“Làm sao vậy?” Kiều Phương Hạ sửng sốt, rồi nhìn Thẩm Viên Quân, hỏi ngược lại.

“Không phải anh, anh không sao” Thẩm Viên Quân lập tức thấp giọng trả lời.

Dừng một chút, mới nói tiếp: “Anh ấy bệnh rồi, đang nằm viện. Tối hôm qua là anh đưa anh ấy vào viện”

Kiều Phương Hạ nhìn anh, không lên tiếng .

Cô biết Thẩm Viên Quân đang nói Lê Đình Tuấn.

Sau một lúc lâu, lại cười, hỏi ngược lại: “Anh có từng nghe qua câu chuyện của sói chưa? Bệnh rồi thì sao chứ?”

Hẳn là sẽ có rất nhiều người xếp hàng đi chăm sóc anh rồi, có liên quan gì đến cô chứ?

Hơn nữa, Lê Đình Tuấn thích giả bộ đáng thương để xin cô quay lại lắm, những chiêu trò này đã không chỉ một lần rồi.

Nàng sẽ không mắc bẫy nữa đâu.

Hai người khi nói chuyện, Đường Nguyên Khiết Đan đã thu dọn xong đồ đạc.

Kiều Phương Hạ không muốn cùng Thẩm Viên Quân nói sâu về chuyện của Lê Đình Tuấn nữa nên quay đầu lên xe.

Thẩm Viên Quân thấy Đường Nguyên Khiết Đan đến, cũng không tiếp tục chủ đề vừa nãy nữa.

Hơn nữa Kiều Phương Hạ rõ ràng là không muốn lo cho Lê Đình Tuấn.

“Cô bé muốn chạy bộ à?” Anh ta miễn cưỡng nhìn Đường Nguyên Khiết Đan cười, hỏi cô ấy.

“Liên quan gì đến anh chứ.” Tâm trạng của Đường Nguyên Khiết Đan có chút không tốt, nói chuyện tự nhiên cũng nóng nảy.

“Mới sáng ra mà đã ăn hỏa dược rồi à?” Thẩm Viện Quân nhíu mày.

Đường Nguyên Khiết Đan trước khi đóng của xe còn quay lại nhìn anh, cười lạnh nói: “Anh cũng không phải thứ tốt lành gì.

“?” Thẩm Viên Quân có chút hoang mang.

Anh ta làm gì rồi? Tại sao lại là đồ xấu?

“Đi thôi” Đường Nguyên Khiết Đan không muốn nói nhiều với bạn tốt Lệ Đình Tuấn, cô mạnh bạo đóng cửa lại rồi nói với tài xế.

Thẩm Viên Quân sau này lui lại mấy bước, hít khói bụi xe.

Cảm tình anh ta không được từ bên nào cả, trước đó lo cho Lệ Đình Tuấn thì không ai nói tốt anh ta một câu nào, quay đầu lại còn phải bị cô bé này chửi nữa.

Kiều Phương Hạ thấy Đường Nguyên Khiết Đan đem cơn tức đều quăng lên người Thẩm Viên Quân, biết cô ấy bởi vì lo lắng cho mình, nên cười, nói: “Anh ta chọc tức em sao?”
 
Chương 776


Chương 776

Đường Nguyên Khiết Đan trầm mặc một hồi, căm giận nói: “Chứ ai nữa, tại sao người ta đều nói là mua hồng phải lựa trái mềm để cân ký chứ?”

Kiều Phương Hạ nhìn thấy Đường Nguyên Khiết Đan cũng có chút tự suy nghĩ, nhẹ giọng thở dài, đưa tay khoác lấy tay của Đường Nguyên Khiết Đan, tựa đầu tựa vào vai của Đường Nguyên Khiết Đan.

“Không sao đâu Phương Hạ, chúng ta tuổi còn nhỏ” Đường Nguyên Khiết Đan lấy tay ra, ôm lấy Kiều Phương Hạ, nhỏ giọng than thở nói: “Chị mới 20 tuổi đầu, không có sao cả”

Kiều Phương Hạ ồ trong đầu lại hiện lên lời dặn trước kia của Thầy Tôn với cô, không lên tiếng.

Kiều Phương Hạ bảo Đường Nguyên Khiết Đan đưa cô đến bệnh viện, không cho Đường Nguyên Khiết Đan đi theo, để cô ở trên xe đời mình.

Đường Nguyên Khiết Đan tôn trọng Kiều Phương Hạ, nhìn thấy Kiều Phương Hạ một người vào trong bệnh viện.

Kiều Tứ Văn thấy Kiều Phương Hạ một người tới đây, hướng ra ngoài cửa ổ không biết nhìn gì, ông nghi ngờ hỏi: “Một mình tới thôi sao?”

“Vâng! Kiều Phương Hạ gật đầu, đưa một ít hoa quả mua trên đường cho Kiều Tứ Văn và một vài thứ cô thích ăn để ở đầu giường.

Kiều Tứ Văn thấy cô buồn không nói lời nào đã quay đầu đi rửa táo cho ông ta, nhìn Kiều Phương Hạ dường như có chút không vui, nhẹ giọng hỏi: “Có phải bởi vì Đình Tuấn bận quá hay không?”

“Nhưng mà cháu phải hiểu cho cậu ta, cậu ta gánh một cái công ty lớn như vậy, có khi rút thân không được, cậu ta cũng không có anh em, bố

mẹ thì lại qua đời rồi, qua năm mới mà cũng đang bận cũng hợp tình hợp lý thôi”

“Dạ” Kiều Phương Hạ giúp Kiều Tứ Văn gọt tảo, đưa tới tay ông ta, thản nhiên nói: “Cháu không có trách anh ấy”.

“Vậy là tốt rồi.” Kiều Tứ Văn gật đầu: “Về sau đường còn dài, cái vấn đề vì ít gặp nhau thì cháu cũng đừng có mà tạo áp lực cho cậu ta quá”

Kiều Phương Hạ nhìn Kiều Tứ Văn cười, trả lời: “Con biết rồi ông nội, ông đừng lo lắng những chuyện nhỏ này, con biết tính cả mà”

“Con vừa mới đi gặp bác sĩ, người ta nói ông gần đây cứ đòi xuất viện hoài là sao?”

Kiều Tứ Văn gật đầu, trả lời: “Ông cảm thấy ông khỏe nhiều, hơn nữa mỗi ngày phải uống thuốc gì ông cũng đều biết, ở nhà cũng giống vậy, hơn nữa cái phòng vip này cho dù không có thuốc men không có điều trị, cứ mở máy một ngày cũng phải mấy triệu bạc, đây đều là tiền của Đình Tuần trả đấy.”

Kiều Phương Hạ sửng sốt.

“Không phải tháng trước cháu mới đưa cho Kiều Đông Phương 9 tỷ sao? Ông ta không trả phí sao?”

“Là Đình Tuấn cho người đi nộp tiền, một phát nộp đến 30 tỷ” Kiều Tứ Văn lập tức nhấn mạnh trả lời: “Cháu nhìn xem, đôi khi có những chuyện cháu lo không xuể, cậu ta cũng giúp cháu xử lý hết, tấm lòng mà Đình Tuấn đối với cháu, ông nội nhìn ra được”

“Lệ Đình Tuấn đối với nhà họ Kiều tử tế như vậy, lí do duy nhất là vì nể mặt cháu, trong lòng cháu phải hiểu rõ hơn ai hết chứ? Dẫu sao mẹ cháu cũng là người sai trước, Lệ Quốc Chiến xảy ra chuyện lớn như vậy, Đình Tuần nhìn thấy cháu liền cảm thấy tức giận, rất đỗi bình thường
 
Chương 777


Chương 777

“Ông nhìn ra được, hai đứa đều thật lòng thật dạ với nhau cả. Thay vì cãi nhau, hãy học cách cảm thông và trân trọng đối phương. Ít nhất thì sau khi ông nhắm mắt xuôi tay cũng được yên lòng. Cháu thấy sao?”

Từ khi Kiều Tứ Văn biết mình bệnh nặng, thứ duy nhất khiến ông luyến tiếc chính là Kiều Phương Hạ. Thời điểm Kiều Phương Hạ sinh con ở nước ngoài, Lê Đình Tuấn không cho phép bất kì ai trong nhà họ Kiều gặp mặt cô. Mà Kiều Tứ Văn lúc đấy bị chuyện công việc quấn quanh người, mấy lần cố gắng liên lạc với cháu mình đều không được bèn dặn dò bộ phận tài vụ gửi cho Kiều Phương Hạ chút tiền, giúp cô trang trải phần nào ở nơi đất khách quê người.

Sau khi Kiều Phương Hạ về nước, Kiều Tứ Văn mới vỡ lẽ toàn bộ số tiền đều bị Tống Vân Lan nuốt trọn, một cắc cũng chẳng tới được tay cô. Mỗi lần nhớ đến chuyện này, trong lòng ông đều cảm thấy áy náy, vậy cho nên ông muốn dùng phần thời gian còn lại bù đắp gấp đôi cho Kiều Phương Hạ, để cháu mình đừng bỏ lỡ Lê Đình Tuấn.

“Dạ, cháu hiểu mà”

Kiều Phương Hạ im lặng nghe ông bộc bạch toàn bộ tâm tư, chậm rãi lột vỏ cam cho Kiều Tứ Văn. Cô biết ông đã nói xong liền ngoan ngoãn gật đầu. Đúng lúc này, y tá phụ trách kiểm tra sức khỏe cho Kiều Tứ Văn

xuất hiện, cô lập tức đứng dậy, lấy túi xách.

“Ông ơi, hiện tại cháu còn vài việc chưa hoàn thành xong. Khi nào mọi thứ ổn thỏa, cháu sẽ đến thăm ông ngay”

“Đi đi, đừng quên mấy lời ông vừa nói ban nãy đấy”

“Vâng ạ”.

Kiều Phương Hạ xoay người rời đi, tìm dãy ghế trống vắng người ngồi xuống. Sau đó, cổ kiểm tra số tiền trong tài khoản dùng để chữa bệnh cho ông, phát hiện bên trong quả thật còn hơn hai mươi tám tỉ. Cô không hề biết Lệ Đình Tuấn đã đến đây thăm Kiều Tứ Văn vào lúc nào, càng không biết trong tài khoản lại có số tiền lớn đến như vậy.

Máy đếm số nhắc nhở, trước cô còn khoảng ba người, Kiều Phương Hạ ngập ngừng vài giây, sau đó đi về phía phòng khám. Mà cách đó không xa, Kiều Diệp Ngọc lẳng lặng nhìn theo bóng lưng cô, cả người đeo khẩu trang cùng che mũ kín mít ngồi trên xe lăn, chờ tới lượt mình tái khám.

Hôm nay bệnh viện không đông đúc như mọi khi, Kiều Diệp Ngọc cố tình kéo dài thời gian đến khám vì để tránh người khác phát hiện ra mình. Cô chờ lâu đến mức tính tình bắt đầu nóng nảy, nhớ đến ngày trước được nhà họ Lệ che chở, ngay cả việc lấy số cũng có người làm thay. Hiện tại thì phiền toái đến mức phải tự mình xếp hàng.

Kiều Diệp Ngọc đảo mắt nhìn xung quanh, ngoài ý muốn nhìn thấy Kiều Phương Hạ đang xếp hàng trước phòng khám phụ khoa. Cô thoáng giật mình, nhìn chằm chằm vào hai chữ phụ khoa mới xác định mình không nhầm. Ngay cả tên vệ sĩ Vô Nhật Huy hằng ngày theo sau Kiều Phương Hạ như cái đuôi cũng chẳng thấy bóng dáng đầu, vậy cô ta một thân một mình đến phòng khám này để làm gì?

Rất nhanh đã đến lượt Kiều Phương Hạ. Bác sĩ để cô làm kiểm tra sơ bộ. Sau khi cô nhận được kết quả liền để bác sĩ nhìn qua, đối phương ngay lập tức ngẩng đầu, nghiêm túc hỏi Kiều Phương Hạ.

“Không còn tụ huyết. Ngoài ra, thai phát trên vô cùng tốt, qua mấy ngày nữa tim thai cũng hình thành. Cô chắc chắn muốn bỏ chứ?”
 
Chương 778


Chương 778

“Chắc chắn”

Kiều Phương Hạ rũ mắt, nhìn vào tờ siêu âm phát họa rõ nét hình dáng tạo vật nhỏ nhắn kia, chậm rãi gật đầu. Càng để lâu, thân thể cô càng bị thương tổn.

Hơn nữa, cô sẽ không đành lòng. Lần mang thai trước, bởi vì nhìn thấy đứa nhỏ đã lớn đến chừng này, quyết định sinh ra mới dẫn đến bị kịch về sau.

“Thôi thì…tối tôn trọng quyết định của cô. Bất quá hôm nay vẫn chưa thể tiến hành phẫu thuật, trước tiên cần phải xét nghiệm máu. Ngoài ra thời điểm tốt nhất, nhân lực không đủ, nhất là các bác sĩ có kinh nghiệm lẫn tay nghề. Nếu cô không vội, năm ngày nữa quay lại, được chứ?”

“Được.”

Kiều Phương Hạ suy nghĩ hồi lâu, nhẹ giọng trả lời. Cô vừa mới bước ra liền trông thấy Vô Nhật Huy, bản năng cho rằng đối phương lén lút theo dõi mình nên cô vội vàng nấp sau cây cột.

Tuy nhiên Vô Nhật Huy lại đi thẳng đến phòng bệnh ở khu vực nội trú. Kiều Phương Hạ nhìn theo cho đến khi bóng dáng đối phương khuất hẳn mới thở phào nhẹ nhõm.

Vô Nhật Huy xuất hiện ở đây, chứng minh Thẩm Viên Quân không nói dối. Lê Đình Tuấn quả thật bệnh nặng đến mức phải nhập việc rồi.

Nhưng anh ta bệnh hay không thì liên quan gì đến cô cơ chứ.

Kiều Phương Hạ cúi đầu, cười nhạo chính mình suy nghĩ viển vông, nhanh chóng đi thẳng ra bãi đỗ xe. Đường Nguyên Khiết Đan thầy cô thì hỏi ngay.

“Qua chỗ bác sĩ chưa? Ông ta nói thế nào?”

“Năm ngày nữa phẫu thuật, vào lúc một giờ chiều”

Đường Nguyên Khiết Đan thoáng nhìn qua kết quả siêu âm. Đứa nhỏ lớn đến mức nay, ngay cả cô còn cảm thấy khó chịu thì huống gì là Kiều Phương Hạ.

Tuy rằng bề ngoài đối phương vẫn tỏ ra bình tĩnh nhưng cô đoán trong lòng Kiều Phương Hạ vẫn luyến tiếc.

VÀ phải rồi, ban nãy chị Vận có nhắn tin cho em, hỏi em mấy ngày này chị rảnh hay không.

Hình như chị Vận muốn dẫn chị đi gặp mặt mọi người, sau đó đến địa điểm quay chụp xem như làm quen với không khí trước khi chương trình chính thức bắt đầu”

Phía bên kia, Kiều Phương Hạ đã hai lần ỡm ờ, hiện tại không thể đẩy đối phương vào tình huống khó xử thêm nữa. Chính thức chụp ảnh cũng phải vào giữa tháng hai, tính toán thời gian vậy cũng xem như hợp lý. Cô chống cằm suy nghĩ, hồi lâu mới trả lời.

Em hỏi chị Vận thời gian cụ thể, trước ngày phẫu thuật càng tốt”

Đường Nguyên Khiết Đan vốn dĩ lo lắng tâm tình Kiều Phương Hạ không tốt, nói ra tin tức này  để cô tìm lí do không tham gia.
 
Chương 779


Chương 779

Tuy nhiên suy đi tính lại thì nếu như Kiều Phương Hạ xuất hiện trước thời gian tiến hành phẫu thuật thì về sau sẽ có thời gian nghỉ ngơi rồi. Đường Nguyên Khiết Đan ngay lập tức thu xếp.

“Vậy được. Chỉ cần chị muốn, em sẽ liên hệ ngay”

Nhưng dù sao thì chuyện này vẫn nên nói cho Đường Nguyệt Anh biết. Bởi vì dẫu sau bà cũng là người lớn, hơn nữa còn dày dặn kinh nghiệm, Kiều Phương Hạ như thế, đoán chừng phải ở nhà họ Đường, đợi qua một khoảng thời gian mới được…

Hai tiếng sau, nhà họ Đường.

Đường Nguyệt Anh vẻ mặt khó xử nhìn Kiều Phương Hạ ngồi đối diện mình. Phần bụng dưới bằng phẳng, nhìn qua hoàn toàn không biết đang mang thai.

Hơn nữa hiện tại ngoài trời rất lạnh, mọi người đều mặc dày cộm, càng khó nhận ra.

Chỉ có điều so với lần Đường Nguyệt Anh nhìn thấy cô ở Thủy Vân Gian thì Kiều Phương Hạ hiện tại trông đầy đặn hơn đôi chút mà thôi.

“Nếu đã chắc chắn không cần, vậy thì phẫu thuật càng sớm càng tốt. Nhưng mà Phương Hạ này, con từng nói lần sinh trước đã làm tử cung con thương tổn. Lần phá thai này, con biết sẽ có bao nhiêu nguy hiểm chứ?”

“Hậu quả, con đã từng suy nghĩ tới”

Cô mím môi gật đầu, Đường Nguyệt Anh chỉ đành thở dài. Trong lúc bà muốn khuyên nhủ thêm đôi lời thì cửa phòng bất chợt bị đẩy ra, Kiều Phương Hạ vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Đường Minh Kỷ.

Sắc mặt đối phương hiện tại vô cùng khó coi. Kiều Phương Hạ hoàn toàn không biết sự có mặt của Đường Minh Kỷ, vội vàng đứng dậy.

“Sao anh lại ở chỗ này?

“Xảy ra chuyện lớn như vậy nhưng không một ai nói cho anh biết. Nếu như hôm nay anh không tình cờ đến, thì mọi người tính giấu đến khi nào hả?”

Đường Nguyên Khiết Đan biết mình không nên giúp Kiều Phương Hạ lừa người nhà, cô biết mình làm sai nhưng Kiều Phương Hạ chính là người bạn thân nhất của cô.

Đường Nguyên Khiết đan cảm thấy bảo vệ và yêu thương đối phương mới là việc quan trọng nhất. Cô cau mày, muốn lên tiếng giải thích nhưng Đường Minh Kỳ đã cắt ngang.

“Anh..”

“Phía bên Hà Vận anh sẽ giúp hai người nói chuyện, trì hoãn một thời thời gian”

Kiều Phương Hạ phá thai cũng tốt. Đứa nhỏ này, không nên xuất hiện vào lúc này.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom