Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 740: Chương 740





Kiều Phương Hạ nhìn cô, đột nhiên nhớ lại trước đây ngày tham gia đấu giá kim cương ở Nghịch Thuỷ Hàn, Lệ Đình Tuấn quả thực từng giúp cô lấy một bộ lễ phục.

“Đúng vậy.” Cô gật đầu.

“Vậy thì đúng rồi! Anh Lệ chỉ lấy một bộ lễ phục ở show diễn thời trang, là lấy cho cô!”
Phải biết lúc đó có rất nhiều người muốn có bộ lễ phục đó,vội vã đặt mua đợt hàng cao cấp đầu tiên, nhưng Lệ Đình Tuấn chỉ cần một câu nói, lập tức lấy đi phiên bản chính gốc của bộ y phục chỉ có một cái trên toàn cầu khiến cho những người khác phải đợi thêm hơn một tháng nữa.

Mọi người lúc đó bàn tán sôi nổi, rốt cuộc là người phụ nữ nào được Lệ Đình Tuấn xem trọng, mới cao giọng bày tỏ sự chiều chuộng như thế, đoán trong vòng những người phụ nữ từng dính tin tồn với Lệ Đình Tuấn, cũng không thấy ai mặc bộ váy này.

Hôm nay, cô cuối cùng cũng có may mắn để tận mắt nhìn rõ gương mặt của người phụ nữ đằng sau lưng Lệ Đình Tuấn!
Cô nghĩ một lát, lại tiếp tục hỏi: “Vậy nên, cô chính là chủ nhân hiện tại của viên kim cương Golconda?” Có tin đồn nói, Lệ Đình Tuấn có được viên kim cương Golconda, chính là để tặng cho người phụ nữ mặc bộ y phục phiên bản nguyên gốc kia.


Bởi vì trong hoạt động đấu giá khi ấy, ngoại trừ một vài bức ảnh của viên kim cương, và ảnh của những người tạp vụ khác, không bức ảnh nào của Lệ Đình Tuấn và nữ nhân vật chính được tiết lộ, vì vậy mọi người đều không biết rốt cuộc là ai, chỉ có thể dựa vào vài lời nói lan truyền không biết thật giả.

Nhưng thấy được Lệ Đình Tuấn vì bảo vệ người phụ nữ này, tốn không biết bao nhiêu tâm tư.

“Hiện tại có lẽ là không” Kiều Phương Hạ nghĩ một chút, trả lời: “Trước đây thì đúng”
“Ôi trời ạ..” Stylist theo bản năng thở nhẹ một tiếng.

Quả nhiên là cô ấy!
Lệ Đình Tuấn chiều chuộng cô ấy như vậy, còn gọi cô là vợ của mình, Kiều Phương Hạ tại sao vẫn chưa hiểu? “Thứ lỗi cho tôi nói thẳng.” Cô trầm mặc vài giây, tiếp tục nhìn Kiều Phương Hạ rồi nghiêm túc nói: “Có là Lệ phu nhân không biết tôi là ai, nhưng phải tốn nhiều tiền và khó khăn mới hẹn được tôi”
“Thực ra một cô chủ nhà giày khác đã hẹn tôi vào hôm nay từ trước đây một tháng, nhưng anh Lệ đã trực tiếp đưa ra giá sáu tỷ, thuê trọn tôi ngày hôm nay.


Chỉ bởi vì tạo hình cho một đêm, bỏ ra sáu tỷ, đây là giá mà từ trước tới giờ trong ngành của các cô không có, giá bình thường đều chỉ trong vòng ba mươi triệu.

Cô có niềm tin rằng, thậm chí trong vòng vài năm tới, sẽ không có bất kì ai có thể phá bỏ được mức thù lao trên trời này.

Trừ phi Lệ Đình Tuấn lại mời cô một lần nữa.

Hai người lặng lẽ nhìn nhau một lát, Kiều Phương Hạ thu hồi lại ánh mắt trước, lại cười cười, nói: “Hiểu rồi, tôi sẽ trả lại cho anh ấy”
“Lệ phu nhân, trọng điểm của tôi không phải là cái giá sáu tỷ, cô có thể chạm tới hay không!”
“Trọng điểm là ở chỗ, khoa trương mà nói, mọi thứ mà Kiều Phương Hạ có bây giờ, thật sự là những thứ mà tất cả phụ nữ trên thế giới này áo ước có được khi kết hôn!”
E rằng Kiều Phương Hạ muốn sao trên trời, Lệ Đình Tuấn cũng sẽ nghĩ cách lấy xuống cho cô!
Lệ Đình Tuấn không chỉ có nhiều tiền, có bản lĩnh, có năng lực có tướng mạo, có ngoại hình, mà điều đáng khen hơn là đời tư của anh trong sạch, hơn tất cả những người đàn ông khác trong giới thượng lưu, có thể xem như thật sự hoàn toàn trong sạch.

Bây giờ có thêm một ưu điểm nữa: chiều vợ..

 
Chương 741: Chương 741





Một người đàn ông như vậy nâng niu Kiều Phương Hạ trong lòng bàn tay, Kiều Phương Hạ làm sao lại có thể tàn nhẫn đến nỗi quyết tâm nói ra được những lời tuyệt tình như thế? “Hơn nữa phu nhân nhìn xem, anh Lệ vậy mà nhớ số đo ba vòng của cô chính xác tới độ chỉ chênh lệch vài milimét, vòng eo dường như có chút nhỏ hơn, có lẽ là vì phu nhân vừa mới ăn gì đó.”
Kiều Phương Hạ cũng cảm thấy vòng eo của mình to hơn trước đây rồi, hôm trước mặc quần bò phát hiện ra vốn dĩ vừa vặn thắt lưng, lại có chút chật rồi.

Nguyên nhân không phải do cô ăn no.

Cô nhìn số đo ba vòng của mình, đắn đô một chút, trả lời: “Thật không dám giấu…thật ra tôi là em gái của Lệ Đình Tuấn.”
“Anh Lệ còn có em gái?” Stylist sững sờ, tầm tình lên xuống như đi tàu lượn siêu tốc.

“Đúng vậy, anh ấy có em gái” Phương Kiều Hạ gật đầu, vô cùng thành khẩn trả lời.

Ngoài cửa, Lệ Đình Tuấn quay lại lấy tài liệu để quên, đi tới gần phòng khách, vừa vặn nghe tới cuộc đối thoại giữa Kiều Phương Hạ và stylist.

Anh lập tức đứng lại tại chỗ, hướng ánh mắt vào bên trong phòng khách.


Dừng một chút, lập tức thay đổi hướng đi về phía trong phòng.

Kiều Phương Hạ nghe thấy tiếng bước chân, còn chưa kịp quay đầu, liền nhận thấy Lệ Đình Tuấn đã bước tới phía sau lưng cô.

Anh vươn một tay ra từ đằng sau, dùng lực giữ chặt cắm cô, trực tiếp xát tới môi cô.

Mấy giây sau, thả lỏng môi Kiều Phương Hạ ra, trầm giọng nói: “Yên tâm, tối nay độc sẽ tan”
Nói xong, lại xoay người mặt không một chút biểu cảm nào bước nhanh ra ngoài, lên tầng lấy tài liệu.

Còn lại ba người trong phòng, khó xử đưa mắt nhìn nhau.

“Thật xin lỗi, tôi…nhìn thấy anh ấy đưa lưỡi ra” Stylist nhỏ giọng nói.

Anh em nhà nào mà lại hôn kiểu Pháp? Danh nghĩa vợ chồng là thật không thể chối cãi.


Kiều Phương Hạ không khỏi khẽ nhíu mày, bây giờ cô chỉ muốn trừ độc trong miệng mình.

“Lệ phu nhân cô xem, bây giờ căn cứ vào số đo ba vòng của cô, chúng tôi có thể lập tức lấy tới hơn một trăm bộ lễ phục, toàn bộ đều đem đến để thử, hay cô muốn chọn ra một số bộ cô thích để thử?” Stylist lập tức đưa chiếc máy tính bảng tới trước mặt Kiều Phương Hạ đưa để gỡ bỏ sự khó xử.

Vừa dứt lời, lại nghe thấy tiếng Lệ Đình Tuấn đóng sầm cửa khi đi ra ngoài.

Ba người trong phòng sợ tới mức theo bản năng run lên.

Kiều Phương Hạ trước hết phục hồi lại tinh thần, bình tĩnh thu hồi lại ánh mắt, nói: “Không cần quan tâm tới anh ấy!”
Chạng vạng khoảng năm rưỡi, cửa khách sạn tòa nhà Empire State.

Vô Nhật Huy dừng xe, gọi điện thoại cho Lệ Đình Tuấn.

Kiều Phương Hạ vừa đợi, vừa nhìn thảm đỏ cách đó không xa, sự kiện tối nay xe re khá long trọng, trách nào Lệ Đình Tuấn đắc biệt tìm người tới tạo hình cho cô.

“Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được… Điện thoại của Lệ Đình Tuấn lần đầu tiên không gọi được.

Vô Nhật Huy tiện tay cúp điện thoại, quay đầu nhẹ giọng nói với Kiều Phương Hạ: “Cậu hai vừa mới vào phòng họp lúc năm giờ, có lẽ vẫn đang họp, nếu không thì chúng ta đợi anh ấy một lát được không?”.

 
Chương 742: Chương 742





Kiều Phương Hạ không lên tiếng, hơi dựa vào cửa kính xe tiếp tục chờ.

Vốn dĩ đã hẹn là bốn giờ Vô Nhật Huy sẽ tới biệt thự, Vô Nhật Huy đến sớm hơn dự kiến, Kiều Phương Hạ đã tạo hình xong, dù sao cũng không có việc gì làm, liền đi đến đây luôn.

Điện thoại đột nhiên kêu lên.

Kiều Phương Hạ cầm lên nhìn, là tin nhắn chúc mừng năm mới mà Đường Minh Kỷ gửi tới: “Có lẽ tôi không phải là người đầu tiên chúc cô năm mới vui vẻ, nhưng tôi nhất định là người đầu tiên…
Kiều Phương Hạ không khỏi nhíu mày, có chút ghét bỏ, thoạt nhìn đã biết là tin nhắn gửi đi hàng loạt, thật sự quê mùa đến thảm hại, giống như chính con người Đường Minh Kỷ vậy, vừa hèn vừa quê.

“Đồ đất…” Cô đang trả lời Đường Minh Kỷ, điện thoại lại rung lên mấy lần, chắc là người khác gửi lời hỏi thăm năm mới tới cô.


Buổi tối ở Hình Giang đẹp đến nghẹt thở, phía xa, ở khu Hoa Kiều những chùm pháo hoa như những ngôi sao được bắn lên cao.

“Năm mới vui vẻ nhé, Vô Nhật Huy” Kiều Phương Hạ nhìn mấy lần ra phía ngoài cửa xe, nói với Vô Nhật Huy.

Không ngờ tới, vì một chút sai sót ngẫu nhiên, vậy mà lại đón năm mới cùng mới Vô Nhật Huy.

Vô Nhật Huy sửng sốt một chút, mới phản ứng lại: “Năm mới vui vẻ”
Nói xong, khẽ cười với Kiều Phương Hạ.

“Anh..” Kiều Phương Hạ vừa mới nói được một tiếng, điện thoại trong tay bỗng nhiên điên cuồng rung lên, cô chau mày nhìn xuống, phát hiện ra Đường Minh Kỷ gửi tới một loạt tin nhắn tức giận ấm ức với tin nhắn của cô.

Kiều Phương Hạ đang nhắn được một nửa tin nhắn gửi cho Đường Minh Kỷ, sau khi vừa không cẩn thận đánh được chữ “đất” xong hệ thống liền kèm thêm chữ “chó”, lại không cần thận chạm vào nút gửi đi.


“Kiều Phương Hạ cô mắng tôi là chó đất á?”
“Quá sức làm tổn thương người ta mà, hoá ra hình tượng của tôi trong lòng cô chính là như vậy? “Dù sao một phần tám dòng máu của tôi cũng là máu lai! Vậy cô nói xem trong lòng cô ai mới không phải là chó đất?”
“Tên Lệ Đình Tuấn kia sao?”
Kiều Phương Hạ có chút đau đầu.

Nghĩ một lát, liền ấn thu hồi tin nhắn, “Cô thu hồi tin nhắn có tác dụng sao?”
“Xin lỗi, tôi gửi nhầm người.” Kiều Phương Hạ lại bình tĩnh trả lời anh ta.

“Muộn rồi! Tôi không tin!” Đường Minh Kỷ gửi tới một đoạn tin nhắn thoại.

Kiều Phương Hạ thấy mình bị trúng tim đen rồi, thoát ra, lướt qua những dòng tin chúc tết của những người khác gửi cho cô.

Đường Nguyên Khiết Đan cũng gửi thiệp tới cho cô ngay vào giây đầu tiên theo giờ trong nước, tiếp sau lại hỏi: “Thành công rồi chứ? Có phải ngọt ngào hạnh phúc tới độ quên không báo kết quả với em hay không? Tiểu trà xanh có phải vui vẻ đến phát điên không?”.

 
Chương 743: Chương 743


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Kiều Phương Hạ trầm mặc mấy giây, gửi đi một đoạn tin nhắn thoại: “Trở về rồi nói, giờ đừng nhắc đến nữa”
Đường Nguyên Khiết Đan gửi tới một dấu hỏi chấm, Kiều Phương Hạ đáp lại cô một mặt cười: “Năm mới vui vẻ, cùng nhau làm giàu năm nay.”
Nói xong, thu hồi lại đoạn tin nhắn thoại gửi cho Đường Nguyên Khiết Đan.

Sau đó nửa phút, Đường Nguyên Khiết Đan ngầm hiểu trong lòng, trả lời: “Được.” Sau đó không nói thêm gì nữa.

Kiều Phương Hạ trả lời từng tin nhắn chúc mừng năm mới gửi tới cho cô, sáu giờ rồi.


[Diendantruyen.Com] Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Cô cầm túi xách lên, cất điện thoại vào bên trong, tự mở cửa xuống xe.

Nhìn thấy Vô Nhật Huy vẫn còn đang do dự trên xe, có hơi nhíu mày, nói: “Đi thôi.” Vô Nhật Huy nghĩ Kiều Phương Hạ cùng Lệ Đình Tuấn đi vào mới thích hợp, nhưng quả thực cũng hơi muộn rồi, việc đi thảm đỏ dường như được lên kế hoạch hoàn thành lúc sáu giờ ba mươi và tiệc tối sẽ bắt đầu lúc bảy giờ.

Bên Lệ Đình Tuấn có lẽ thật sự có việc gì trì hoãn, bằng không không thể có khả năng cố ý trì hoãn thời gian để không đi thảm đỏ cùng với Kiều Phương Hạ.


Anh giơ cổ tay lên nhìn thời gian, đã sáu giờ mười lăm rồi, lại âm thầm thở dài, dứt khoát cùng Kiều Phương Hạ xuống xe.

Vô Nhật Huy đưa giấy thông hành cho bảo vệ trước thảm đỏ, kí giả truyền thông xung quang đã nhìn về phía bọn họ, không ai biết Kiều Phương Hạ, Kiều Phương Hạ đã chẳng còn tinh thần nào nữa, cho dù không ai nhận ra cô, cũng có thể nhìn ra vài phần phong thái minh tinh, vài phóng viên do dự một chút, liền nhằm ống kính về phía Kiều Phương Hạ.

Vô Nhật Huy sớm đã quen bảo vệ Kiều Phương Hạ trước ống kính, lập tức dùng tay ra hiệu ngăn chặn, bọn họ không cần chụp ảnh.

Phía sau có vài nữ diễn viên nhỏ, đứng đằng sau lưng bọn họ không nhịn được cười thành tiếng: “Cảm phiền tránh ra, cản trở đường đi của chúng tôi, bọn họ đang chụp chúng tôi.”.

 
Chương 744: Chương 744





Tuy rằng lời nói khách khí lễ độ, nhưng trong ngữ điệu lại mang theo vài phần khinh thường.

Vô Nhật Huy quay đầu nhìn bọn họ, không lên tiếng.

“Nghe không hiểu sao? Không tránh sao?” Đối phương thấy Kiều Phương Hạ và Vô Nhật Huy vẫn bước đi không nhanh không chậm, không người đường cho bọn họ, không nhịn được lại cười: “Ngay cả tiếng anh cũng nghe không hiểu, học người khác đi thảm đỏ gì chứ?”
“Làm như có ai đó quen biết họ vậy, là nhân viên của tập đoàn WL đúng không? Thật sự xem bản thân là nhân vật như nào chứ”
“Cậu nhìn xem cô ta đang mặc gì thế? Tôi nghe nói ở trong nước Anh Phương bọn họ chuyên làm giả các loại hàng hiệu, bộ trang phục này đến hàng thiết kế cao cấp còn chưa tung ra mà cô ta đã mặc lên người rồi, vừa nhìn là biết hàng fake, có mất mặt không chứ?”
Kiều Phương Hạ đương nhiên nghe hiểu được những lời bọn họ đang nói, chỉ là thái độ của bọn họ vừa rồi quá mức tuỳ tiện, vậy nên cô vờ như không hiểu, không muốn nhường đường cho bọn họ.

Làm vệ sĩ riêng của Lệ Đình Tuấn nhiều năm, anh cũng là người đứng đầu bảng thành tích của học viện quân sự và được Phó Viễn Hạo chọn vào đội cận vệ, Vô Nhật Huy đương nhiên có thể hiểu những gì bọn họ đang nói, chẳng qua là anh cũng giả vờ như không hiểu.


Kiều Phương Hạ quay đầu lại, nhìn mấy người kia.

Cô nhìn thẳng vào nữ diễn viên xinh đẹp trẻ tuổi, người đầu tiên mở miệng đuổi bọn cô, đối phương là người da vàng, vừa mới nhìn thấy khuôn mặt con lai nước Anh Phương châu Á, liền cười cười, cô nhìn người này rất quen, có thể là đã từng hợp tác ở Nguyệt Chi.

“Trước mặt người nước ngoài lại ra vẻ đáng thương, cô chẳng phải là người Anh Phương sao.” Cô nhẹ giọng nói.

Nữ diễn viên kia nhìn Kiều Phương Hạ, rõ ràng là nghe hiểu.

Kiều Phương Hạ thấy sắc mặt của đối phương biến đổi, lập tức không chút để ý thu hồi lại ánh mắt, không tiếp tục lưu lại trên thảm đỏ nữa, cùng với Vô Nhật Huy đi vào cửa lớn của khách sạn.

Mấy người khác nghe không hiểu Kiều Phương Hạ vừa nói gì, hướng về phía nữ diễn viên vừa mới bôi nhọ Kiều Phương Hạ hỏi: “Cô ta vừa nói gì vậy?”

Nữ diễn viên giấu đi vài phần xấu hổ tức giận trong đáy mắt, thấp giọng nói: “Cô ấy nói…chúng ta giống như một đám gà mái ồn ào, chỉ có mất mặt xấu hổ.”.

đam mỹ hài
“Sao cơ?”
Tuy rằng bọn họ không có thân phận như những người phụ nữ quý tộc danh tiếng đi thảm đỏ trước tiên, nhưng chí ít cũng là người phát ngôn thương hiệu được một số đối tác lớn của Tập đoàn Champs đặc biệt mời đến, như thế nào cũng không bằng người phụ nữ mặc hàng fake lê lết trên thảm đỏ ư?
Kiều Phương Hạ đi vào bên trong hội trường buổi tiệc tối, Vô Nhật Huy đứng ở trong góc phòng xa xa nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ, không đi theo cô.

Kiều Phương Hạ một mình tuỳ ý đi tới một góc vắng, dựa vào tay vịn bằng sắt chạm hoa ở tầng hai, vừa tiếp tục trả lời tin nhắn chúc mừng năm mới bạn bè gửi cho cô, vừa nhấp và ngụm cocktail nước trái cây.

Bất cứ nơi nào cô đến, đều có người vô thức quay đầu nhìn cô.

Mọi người đều lạ mắt với Kiều Phương Hạ, không quen biết cô, nhưng không hề nghi ngờ nữa, một người phụ nữ châu Á đi đôi giày cao gót mũi nhọn cao ba phân, chỉ trang điểm nhẹ nhàng nền nã, mặc một chiếc váy cúp ngực bằng tơ lụa màu đỏ sậm đơn giản, vừa mới xuất hiện, nhất định là thu hút toàn bộ sự chú ý.

Cô đẹp đến nỗi khiến cho người khác không thể rời mắt, có một loại ý vị phương đông huyền bí tự nhiên, trang điểm thêm một chút càng có sung mạo làm người khác ngạc nhiên..

 
Chương 745: Chương 745





Kiều Phương Hạ đang trả lời tin nhắn của An Dương, An Dương gửi tới cho cô một đoạn video ngắn cảnh bữa cơm đoàn viên mừng năm mới ở nhà họ Mặc.

Mặc Hàn Bảo lẳng lặng dựa vào một bên cột nhà chơi trò chơi, phát hiện An Dương đang quay mình, anh ta quay đầu vào ảnh hình khoé miệng hơi hơi nhếch lên.

“Giúp mẹ chuyển lời đến sư phụ, anh ấy hình như lại đẹp trai hơn rồi, chỉ là trình độ chơi game thật sự quá kém rồi.” Kiều Phương Hạ mỉm cười, nhanh chóng trả lời An Dương.

“Tôi cảm ơn cô nhé.” Vài giây sau, Messenger gửi đến một tin nhắn của Mặc Hàn Bảo.

Kiều Phương Hạ đang trả lời, khoé mắt thoáng thấy nữ diễn viên vừa rồi ở ngoài cửa mâu thuẫn với cô đang đi lên.

Kiều Phương Hạ giả vờ như không nhìn thấy cô ta, tiếp tục đánh chữ cực nhanh trên màn hình điện thoại.

Lâm Minh Thư bước tới trước chiếc ghế sô pha dành cho mọi người ngồi nghỉ ở gần chỗ Kiều Phương Hạ ngồi xuống.

Những người phụ nữ có gia thế nổi tiếng ở bên cạnh nhìn thấy cô ta, đều lễ độ chào hỏi.


Kiều Phương Hạ nghe thấy Lâm Minh Thư và những người đó trò chuyện thân thiện, không khỏi nhíu mày.

Cô thức thời muốn đổi chỗ, dù sao cô đến đây cũng không phải tìm người gây sự, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Cất điện thoại đi về phía nhà vệ sinh, vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy nữ diễn viên nhỏ đang nhìn cô chằm chằm, hỏi mấy người ở bên cạnh: “Người phụ nữ này các cô CÓ quen biết không?”
Những người bên cạnh lập tức nhìn Kiều Phương Hạ, không có một ai quen biết Kiều Phương Hạ.

“Có thể là nhân viên của công ty anh Lệ?” Lâm Minh Thư tiếp tục thản nhiên hỏi.

“Có lẽ vậy?” Bên cạnh có người đáp lại: “Nếu cô ta là nhân viên của anh Lệ, vậy chắc hẳn hai người có quen biết chứ?”
“Chỉ là nhân viên mà thôi, không thể nào quen biết hết” Lâm Minh Thư ngay lập tức nhếch khoé miệng, trả lời: “Dù sao hôm trước lúc tôi tiếp anh Lệ, chưa từng gặp cô ta”
Ý tại ngôn ngoại, chính là nói cô ta rất quen thuộc Lệ Đình Tuấn.

Kiều Phương Hạ lại nhìn Lâm Minh Thư, ngoài tuổi còn nhỏ, thoạt nhìn có chút quen mắt ra, Kiều Phương Hạ không có chút ấn tượng nào với cô ta, những người phụ nữ có tin đồn qua lại với Lệ Đình Tuấn, có người như vậy?

Vậy chắc là niềm hứng thú mới rồi, nhưng Kiều Phương Hạ đã không còn muốn đi truy đến cùng.

“Cô lại đây.” Lâm Minh Thư cố ý lộ thân phận của mình ở trước mặt Kiều Phương Hạ, lập tức tiếp tục ra lệnh cho Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ không muốn quan tâm tới cô ta.

Hơn nữa, cô đã cực kì phiền chán phải đối phó với những người phụ nữ có quan hệ với Lệ Đình Tuấn.

“Xin lỗi, tôi không phải là nhân viên của anh Lệ, có lẽ cô lầm rồi.” Kiều Phương Hạ nhàn nhạt trả lời.

Nói xong, tiếp tục đi về phía nhà vệ sinh.

Nhưng vừa mới đi được hai bước, bên cạnh liền có người lập tức cản đường cô.

Kiều Phương Hạ hạ ánh mắt nhìn ống quần của người chắn trước mắt cô, trong mắt lộ ra vài phần mất kiên nhẫn.

Cho dù bây giờ cô đang mang thai, nhưng đối phó với những người phụ nữ vẻ ngoài cố tỏ vẻ dễ thương những nhẽo này, cũng vẫn dư sức.

Không biết con yêu quái chui ra từ động bàn tơ nào, trước đây cô chưa từng gặp qua người này, dựa vào chút quan hệ với Lệ Đình Tuấn, ngay cả Vô Nhật Huy còn không biết, cũng dám cản đường cô..

 
Chương 746: Chương 746





“Cho cô một cơ hội cuối, lại đây xin lỗi bọn tôi.” Lâm Minh Thư tiếp tục nhẹ giọng nói với Kiều Phương Hạ: “Nói xin lỗi xong sẽ để cô đi.”
Kiều Phương Hạ mặt không đổi sắc quay đầu, quan sát Lâm Minh Thư từ trên xuống dưới, hỏi cô ta: “Vì sao phải xin lỗi?”
“Vừa rồi cô sỉ nhục tôi.” Lâm Minh Thư cười cười: “Hơn nữa còn chắn đường bọn tôi.

Ba mẹ cô không dạy cô, làm sai chuyện gì thì phải trả giá sao?”
“Ba mẹ tôi có dạy tôi hay không, tôi không biết.

Nhưng cô chắc chắn không được bố mẹ dạy thế nào là đến trước xếp trước đến sau xếp sau.” Giọng điệu của Kiều Phương Hạ không có chút gợn sóng nào, thản nhiên nói: “Hay là nói, thảm đỏ đêm nay đặc biệt dành cho một mình cô đi?”
Lâm Minh Thư thấy trên mặt Kiều Phương Hạ không có một chút kích động nào, như thể cô đã quen với những cảnh tượng lớn, trên mặt cô ta có chút khó chịu, cau mày trầm giọng nói: “Bảo cô lại đây thì cô lại đây! Chuyên mặc hàng fake cũng dám kiêu ngạo trước mặt tôi?”
Về việc chiếc váy cô đang mặc có phải là hàng fake, hay là chiếc váy mà Lâm Minh Thư nhìn thấy trên người người mẫu trong show diễn thời trang, Kiều Phương Hạ không muốn giải thích.


Rất rõ ràng, Lâm Minh Thư không biết quyền thế của Lệ Đình Tuấn có thể khoa trương tới mực độ nào.

Mặc dù là niềm hứng thú mới, nhưng có lẽ Lệ Đình Tuấn không định tốn tâm tư trên người Lâm Minh Thư.

Kiều Phương Hạ nhìn xuống, nhìn chằm chằm mấy cái vào bộ lễ phục trên người Lâm Minh Thư, tuy rằng là kiểu dáng cô chưa từng nhìn qua, nhưng dựa vào phong cách thiết kế nhìn ra được, chắc hẳn là thiết kế của nhà họ Phong.

Càng thêm đáng thương hơn là, ngay cả một bộ y phục tử tế Lệ Đình Tuấn cũng không muốn mua cho cô gái nhỏ trước mặt này.

Chí ít Lệ Đình Tuấn cũng đầu tư hàng trăm ngàn tỉ cho Tô Minh Nguyệt ở trung tâm thương mại Universal, cũng từng tặng cho Kiều Diệp Ngọc những loại hàng thuộc phiên bản giới hạn mà người bình thường không mua nổi, không hề chùn tay khi tặng viên kim cương hơn chục tỷ.

Cao thấp hiện rõ.


“Một người mặc đồ xa xỉ phẩm hạng hai, từ khi nào lại có thể kiêu ngạo như vậy?” Trong mắt cô lộ ra một chút đáng tiếc, thản nhiên hỏi ngược lại.

“Cô..” Lâm Minh Thư tức giận đến nỗi suýt chút nữa máu vọt lên não, mạnh mẽ đứng dậy, lướt thướt đi đến trước mặt Kiều Phương Hạ.

“Tôi cho cô chết cứng miệng vịt!” Cô ta vung tay phải lên, hung hăng đánh về phía mặt Kiều Phương Hạ.

Đối diện.

Lệ Đình Tuấn nhận lấy áo khoác bảo vệ đưa tới, vội vàng khoác lên.

Vincent đi ra theo sau Lệ Đình Tuấn, lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ vô cùng gấp gáp của Lệ Đình Tuấn, khi đối mặt với đơn hàng hơn mấy trăm nghìn tỉ đàm phán không thành, Lê Đình Tuấn cũng không bấn loạn gấp gáp như thế, Vincent chỉ cảm thấy mới lạ.

Anh ta không khỏi nhíu mày, trêu đùa nói: “Khoan đã, đừng vội, một lát nữa anh nói với phu nhân của anh lỗi tại tôi, làm chậm trễ thời gian..

 
Chương 747: Chương 747





“Bằng không?” Lệ Đình Tuấn không kiên nhẫn trả lời, cũng không nhìn anh ta một cái, chỉ bước lớn về phía trước.

Vốn dĩ cuộc họp sẽ kết thúc vào khoảng sáu giờ, chỉ vì một chút sơ suất nhỏ của Vincent, kéo dài thời gian thêm ba mươi phút.

Bao gồm cả tối qua, Vincent không rõ nội tình vào cửa liền gọi Tô Minh Nguyệt là Lệ phu nhân, làm cho Kiều Phương Hạ hiểu lầm thêm sâu, món nợ này Lệ Đình Tuấn ghi nhớ, nhất định sẽ tính toán rõ ràng với Vincent!
Vincent chưa kịp đuổi theo, bị nhốt ở ngoài cửa, sững người lại, vẻ mặt ngạc nhiên oan ức, Lệ Đình Tuấn thuận tay nhấn nút tầng một, đưa mắt nhìn sang chỗ khác, mặc kệ anh ta.

Anh nhìn thoáng qua sảnh tiệc ở tầng dưới bên ngoài thang máy, đang định lấy điện thoại di động trong túi ra gọi cho Kiều Phương Hạ, động tác đột nhiên dừng lại, giây tiếp theo, anh lại ngước mắt lên, nhìn về phía tầng hai.


Kiều Phương Hạ đã từng gặp nhiều người kiêu ngạo, thế những đối phương ít nhiều đều có thể có chút sức mạnh và nền tảng để kiêu ngạo, tình huống như Lâm Minh Thư thế này, cô vẫn là lần đầu tiên gặp phải.

Cô nhìn thấy Lâm Minh Thư giơ tay lên, vung về phía mặt mình, trong mắt không khỏi hiện lên một tia trào phúng.

Không đợi cô tự mình ra tay, một bàn tay ở bên cạnh đột nhiên duỗi ra, hung hăng nắm chặt lấy tay phải của
Lâm Minh Thư đang giơ lên.

Lâm Minh Thư còn chưa kịp phản ứng lại, liền bị đối phương trở tay đẩy một cái, loạng choạng mấy bước, chật vật ngã vào ghế sô pha ở đằng sau.

Những người ở đằng sau, đều rơi vào im lặng.


Kiều Phương Hạ sửng sốt một chút, lập tức nhìn về phía người ra tay.

Cô tưởng là Vô Nhật Huy, trong nháy mắt nhìn thấy rõ, mới phát hiện là một người quen.

“Sư huynh?” Cô có chút ngạc nhiên.

Hà Hoàng Nguyên cũng vừa mới bất ngờ phát hiện ra Kiều Phương Hạ vậy mà lại đến đây, bởi vì Kiều Phương Hạ vừa mới xuất hiện thật sự kinh diễm đến độ làm người khác không thể không chú ý, anh ta nhìn thấy cô, liền đi lên theo.

Hà Hoàng Nguyên không nhìn Kiều Phương Hạ, mà hơi nheo mắt nhìn xuống Lâm Minh Thư, ánh mắt mang theo vào trào phúng lẫn tà khí: “Cô vừa nói, đồ cô ấy mặc là hàng fake?” Hà Hoàng Nguyên là sư huynh của Kiều Phương Hạ ở nước Nguyệt Chi, khoa biên đạo.

Khi Hà Hoàng Nguyên làm luận văn tốt nghiệp, từng mời Kiều Phương Hạ làm nữ chính trong bộ phim ngắn tốt nghiệp của anh ta, hơn nữa Hà Hoàng Nguyên vì đoạn phim ngắn này, nhờ vào diễn xuất xuất sắc của Kiều Phương Hạ, đạt được giải đạo diễn trẻ tiềm năng..

 
Chương 748: Chương 748





Mà Kiều Phương Hạ nhờ màn biểu hiện kinh diễm trong đoạn phim ngắn này, mới có thể có cơ hội diễn xuất trong bộ phim truyền hình về học đường giúp cho cô nổi danh ở nước Nguyệt Chi.

Anh ta và Kiều Phương Hạ hỗ trợ nhau đạt thành tựu nhờ bộ phim ngắn này, Kiều Phương Hạ là sư muội của anh ta, cũng là ân nhân của anh ta.

Nhà họ Hà đã cắm rễ ở nước Hình Giang nhiều năm, sau khi Hà Hoàng Nguyên tốt nghiệp xong trở về Hình Giang, mượn nhân mạch của nhà họ Hà, cũng coi như là có chút bản lĩnh nổi tiếng ở trong giới, rất nhiều tài nguyên nằm trong tay Hà Hoàng Nguyên.

Lâm Minh Thư nhớn nhác đứng lên từ sô pha, nhìn rõ người vừa mới ra tay là Hà Hoàng Nguyên, trong nháy mắt ủ rũ.

Cô ta biết rõ muốn sinh kế ở nước Hình Giang, không thể đắc tội với Hà Hoàng Nguyên.

“Tiếp Lệ Đình Tuấn hai lần, liền coi mình là chủ nhân của nhà họ Lệ rồi?” Hà Hoàng Nguyễn khế cười giễu cợt.


Lâm Minh Thư có thể leo lên cao như thế trong một thời gian ngắn, đơn giản chỉ là bức ảnh cô ta ở bên cạnh Lệ Đình Tuấn bị rộ ra ngoài.

Tuy rằng hành động của hai người ở trong bức ảnh cũng không thân mật, nhưng những thông báo và lời mới dồn dập sau đó cùng những vai diễn mới đã khiến Lâm Minh Thư ngay lập tức được hưởng lợi ích, cô ta liền ngầm thừa ngận thân phận cô ta là người tình mới của Lệ Đình Tuấn.

Mấy ngày trước Lệ Đình Tuấn tham dự kiện, bên cạnh không có bạn gái, công ty quản lý của Lâm Minh Thư liền lập tức tìm cơ hội để đẩy Lâm Minh Thư qua.

Nếu như lần thứ nhất là trùng hợp, vậy tin tức truyền ra lần thứ hai, căn bản khiến cho người trong giới ở nước Hình Giang đều công nhận mới quan hệ giữa hai người họ.

Vậy nên hôm nay Lâm Minh Thư mới có tư cách tham dự sự kiện này.

Mà lần đầu tiên Lâm Minh Thư tiếp Lệ Đình Tuấn, là cô tới trước mặt Hà Hoàng Nguyên cầu xin rất lâu mới có cơ hội, Hà Hoàng Nguyên biết rõ cô ta là loại người nông cạn thiếu hiểu biết.


“Nhìn cho rõ.” Hà Hoàng Nguyên lại đánh giá Lâm Minh Thư từ trên xuống dưới, túm lấy tóc cô ta, kéo cô ta tới cửa sổ sát đất, chỉ vào cao ốc mới xây bên cạnh tòa nhà Empire State, nhẹ giọng nói.

“Nghe nói cao ốc sắp trở thành biểu tượng kiến trúc của nước Hình Giang này, một trong những nhà thiết kế mà chính phủ năm lần bảy lượt mới mời được, chính là người phụ nữ ở trước mặt cô đây”
“Cô chắc chắn, cô ấy mặc hàng fake?” Hà Hoàng Nguyên nói, không khỏi bật cười, bởi vì sự to gan khờ khạo và kiến thức nông cạn của Lâm Minh Thư.

Lâm Minh Thư bị Hà Hoàng Nguyên túm tóc đau đến nỗi nước mắt lưng tròng, nghe Hà Hoàng Nguyên nói, toàn thân sững sờ.

Mặc dù cô không biết gì về lĩnh vực thiết kế, nhưng hai ngày trước ở bên cạnh Lệ Đình Tuấn, nghe bọn họ nói vào chuyện, chút ít cũng hiểu sơ qua.

Vừa vặn khi bọn họ họp ở tòa nhà Empire State, cũng nói đến cao ốc mới ở bên cạnh.

Lúc này Lâm Minh Thư mới nhận ra cô ta chọc nhầm người rồi.

“Tôi xin lỗi…” Cô ta nhịn không nổi mà nức nở lên: “Là tôi sai rồi!”.

 
Chương 749: Chương 749





“Người cô phải xin lỗi không phải tôi, nên biết rõ ràng.

Hà Hoàng Nguyên lại túm cô ta tới trước mặt Kiều Phương Hạ, ném tới bên cạnh chân Kiều Phương Hạ: “Xin lỗi cô Kiều.

Hà Hoàng Nguyên biết Kiều Phương Hạ tham gia thiết kế cao ốc, cũng là trùng hợp, ông ngoại anh thường xuyên ở đoàn ngoại giao của nước Hình Giang, sau khi nghỉ hưu, nhà họ Hà không muốn lãng phí tài nguyên nhân mạch trước đây, liền di cư sang nước Hình Giang.

Sau khi Hà Hoàng Nguyên tốt nghiệp, lúc vô tình trong một dịp đặc biệt gặp Kiều Phương Hạ, mới phát hiện ra cô chính là Pinocchio.

Trước đây Kiều Phương Hạ học ở trường, giống như cái gì cũng đều học chút ít, chỉ cần là thứ cô chuyên tâm học, rất nhanh sẽ học được, ở lĩnh vực diễn xuất, cũng là tất cả các thầy cô giáo ở bất kì bài giảng nào cũng khen ngợi, trời sinh giành cho lĩnh vực này.

Biết một chút chút, đương nhiên chỉ là lời nói khiêm tốn của Kiều Phương Hạ.

Hà Hoàng Nguyên sớm đã biết cô vẽ rất đẹp, vậy nên lúc biết cô chính là Pinocchio, không có quá kinh ngạc, căn bản cảm thấy là điều đương nhiên.

Một người phụ nữ ưu tú như vậy, lại bị loại rác rưởi như Lâm Minh Thư làm nhục nhã trước mặt bao nhiêu người, Hà Hoàng Nguyên chỉ cảm thấy nực cười.


Nhưng Kiều Phương Hạ chỉ trầm mặc không lên tiếng, nhìn Lâm Minh Thư bò rạp dưới chân mình.

Cô quan sát Lâm Minh Thư từ trên xuống dưới mấy lân.

Sở dĩ, đây chính là tình nhân mới của Lệ Đình Tuấn.

Lâm Minh Thư không còn dáng vẻ kiêu ngạo vừa rồi, ngẩng đầu nhìn Kiều Phương Hạ, khóc càng điềm đạm đáng yêu hơn: “Cô Kiều, tôi xin lỗi, tôi thật sự không biết cô tài giỏi như vậy, nếu như tôi biết…
Kiều Phương Hạ nghe cô ta nói hai câu, không nhịn nổi mà bật cười.

Lập tức không kiên nhẫn ngắt lời cô ta: “Cho dù tôi có mặc hàng fake, thì thế nào? Vẫn là cô có tự tin cảm thấy mình có khả năng luôn luôn có được sự yêu chiều của Lệ Minh Tuấn, sẽ không có ngày ngã xuống?”
Mặc dù Lâm Minh Thư xin lỗi cô rồi, nhưng Kiều Phương Hạ không cảm thấy chút áy náy của cô ta, cô chỉ thấy phiền chán khi nghe thấy những lời nói vụng về của Lâm Minh Thư.

Thứ sâu bọ như thế này, không đáng để được cô tha thứ.

Cô cũng không muốn lãng phí thời gian với loại người như thế.


“Cút đi.” Cô không muốn nhìn thấy mặt Lâm Minh Thư nữa, nhàn nhạt nói.

Lâm Minh Thư lập tức từ mặt đất đứng lên, nhếch nhác chỉnh trang lại đầu tóc rối bù.

Hà Hoàng Nguyên ở bên cạnh vẫn có chút khó chịu, nói với Lâm Minh Thư: “Từ hôm nay trở đi, phim của tôi, cô đều không có tư cách tham gia.

Nước mắt Lâm Minh Thư rơi lã chã, nhẹ giọng nức nở, lau nước mắt trên mặt mình.

“Bảo cô cút không nghe thấy sao? Khóc lóc làm người ta phiền lòng!” Hà Hoàng Nguyên nhíu chặt mày trầm giọng trả lời.

Kiều Phương Hạ khe khẽ thở dài, nói: “Sư huynh nói đúng, thật sự làm người ta bực dọc.”
Đẳng cấp của Lâm Minh Thư, ngay cả một phần mười của những người như Kiều Diệp Ngọc cũng không bì kịp, càng huống chi vẻ ngoài của cô ta chẳng qua chỉ xem là có thể nhìn được, không nói gì tới xinh đẹp.

Lệ Đình Tuấn có thể coi trọng loại người không có bất kì ưu điểm nào chỉ biết quấy nhiễu này, Kiều Phương Hạ thật sự có chút ngạc nhiên.

Hơn nữa còn cảm thấy bản thân gián tiếp bị làm nhục.

Ngay lúc cô quay đi, liền nhìn thấy người đàn ông đang đứng sau đám đông, ánh mắt chạm nhau.

Lâm Minh Thư theo ánh mắt của Kiều Phương Hạ nhìn qua, cũng nhìn thấy anh ta, lập tức cất giọng hờn tủi: “Anh Lê”.

 
Chương 750: Chương 750





Lâm Minh Thư nũng nịu mà lại mang theo vài phần tủi thân, làm cho Kiều Phương Hạ nghe mà muốn nôn ra.

Lệ Đình Tuấn chuyển hướng lại nhìn vào Lâm Minh Thu.

Người phụ nữ này, anh đúng là có một tí ấn tượng, hình như có qua lại với cô ta hai lần, nhưng chỉ là ngồi cạnh thôi, coi như là vật trang trí vậy.

Một vật trang trí thôi thế mà cũng lại dám kiêu ngạo như vậy, là do Lệ Đình Tuấn không ngờ tới.

“Xin lỗi mà chúng ta quen nhau sao?” Anh trầm ngâm vài giây rồi thản nhiên hỏi lại.

Lâm Minh Thư ngơ ngác, hôm trước cô vừa mới ở bên Lệ Đình Tuấn cả ngày, vậy mà anh lại không nhận ra cô ta.

Những người xung quanh đều nhìn về phía Lâm Minh Thư, biểu cảm đều có chút kinh ngạc.


Lâm Minh Thư không phải là cục cưng mới của Lệ Đình Tuấn đích sao? Lệ Đình Tuấn sao mà không biết cô ta được chứ?
Lệ Đình Tuấn không còn chú ý Lâm Minh Thư nữa, mà là chậm rãi đi đến trước mặt Kiều Phương Hạ, liếc mắt đưa tình với Kiều Phương Hạ.

Lâm Minh Thư thấy Lệ Đình Tuấn nhìn chăm chăm Kiều Phương Hạ, nghĩ là Lệ Đình Tuấn vừa rồi chỉ là đang nói đùa với cô ta, tưởng rằng anh muốn dạy dỗ Kiều Phương Hạ, trong lòng mừng như điện.

Cô lập tức nhẹ nhàng níu lấy tay áo của Lệ Đinh Tuấn, nhỏ giọng nói: “Anh Lệ, chúng ta….

Mới nói được vài chữ, Lệ Đình Tuấn liền đưa tay ra tránh chạm phải cô ta.

Anh lại liếc Lâm Minh Thư một cái, trong mắt lập tức hiện lên sự lạnh lùng, làm cho Lâm Minh Thư sợ tới mức run rầy cả người đứng yên tại chỗ.

“Phiền cô chú ý lời lẽ của mình, tôi là tôi, cô là cô, không phải là chúng ta.


Anh hơi nhíu mày nhìn Lâm Minh Thư và nhẹ giọng nói.

Lâm Minh Thư bình tĩnh nhìn Lệ Đình Tuấn, còn muốn nói gì nữa, Lệ Đình Tuấn lập tức hướng ra hai người bảo vệ sau lưng nói: “Mời cô này đi ra ngoài.

Anh không muốn thấy được khuôn mặt này nữa, cũng không có hứng thú nữa, dây dưa quá nhiều với một người phụ nữ đến cả tên anh cũng không nhớ nổi thì chẳng khác gì lãng phí thời gian quý báu của anh.

“Anh Lệ!” Lâm Minh Thư nhìn thấy 2 bảo vệ cao to sau lưng Lệ Đình Tuấn bước đến phía cô ta, cả người lập tức tái nhợt lại: “Em đã làm sai điều gì chứ?”
Lệ Đình Tuấn nghe cô nói một chữ cũng thấy phiền, rõ ràng là hai người không hề có quan hệ gì với nhau mà từ lời nói của Lâm Minh Thư trở nên như có chuyên vậy.

Người phụ nữ xấu xí này có phải mắc chứng ảo tưởng rồi không?
Nhẫn nại của anh cũng đã tới cực hạn rồi.

Những người nhận thấy phía trên có động tĩnh chạy lên nhìn thấy Lệ Đình Tuấn bắt đầu nhíu mày, liền biết Lệ Đình Tuấn bắt đầu cảm thấy khó chịu cực độ rồi, liền trầm giọng nói với bảo vệ: “Ném cô ta ra ngoài!”
“Vâng!”
Những người xung quanh bây giờ mới nhận ra, mối quan hệ giữa Lệ Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ không hề đơn giản, nhất là vừa rồi còn giúp Kiều Phương Hạ ra mặt, họ nhìn chằm chằm Lệ Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ một hồi, lúc này họ mới hiểu được, chính mình vừa rồi hình như đã lo phải chuyện ba đồng rồi?.

 
Chương 751: Chương 751





Kiều Phương Hạ cả buổi không lên tiếng, chỉ là im lặng nhìn bảo vệ vác tay Lâm Minh Thư, xách Lâm Minh Thư như xách gà xuống lầu.

Cách rất xa rồi, cũng nhìn không thấy bóng dáng Lâm Minh Thư, nhưng vẫn còn có thể nghe được tiếng la hét không can tâm của cô ta truyền đến.

Kiều Phương Hạ bỗng nhiên nhớ ra, Lệ Đình Tuấn lần trước dẫn cô đến nước Hình Giang, lúc đêm khuya về đến biệt thự, trên người anh đều tràn ngập mùi nước hoa nữ nồng nàn ngọt đến phát ngán, chính là giống y như mùi hương trên người Lâm Minh Thư.

Cô bỗng nhiên cảm thấy cách hành xử này của Lệ Đình Tuấn có chút vấn đề, đặc biệt là xử lý loại trà xanh như này, là đàn ông mà có thể làm đến như vậy, đúng là quá tuyệt luôn ấy.

Giả bộ không biết Lâm Minh Thư, chỉ là để làm vẻ cho cô xem thôi sao?
Lấy một người con gái để khai đao, đúng là chỉ có anh ta thôi.

Lợi dụng xong rồi thì quăng qua một bên.


Kiều Phương Hạ bỗng nhiên có chút thương xót, dường như có thể cảm nhận được từ trên người Lâm Minh Thư, nhìn thấy kết cục tương lai của mình vậy.

Chương 633 Anh Rảnh Quá Sao
Lệ Đình Tuấn nghe thấy bọn họ đi xa rồi mới lại đến gần Kiều Phương Hạ, nhẹ giọng hỏi: “Sao em lên đây thế?” Kiều Phương Hạ nhịn không được tiếng cắn môi, câu hỏi này của Lệ Đình Tuấn cũng thú vị đẩy, cô không lên đây, không lẽ ngồi dưới xe chịu lạnh sao?
Không lên đây thì làm sao có thể biết được Lệ Đình Tuấn ở bên ngoài lại có người phụ nữ khác chứ.

Tội cho cô, còn chưa gả cho anh nữa mà đã cảm thấy ngoài anh ra không cưới ai hết.

Kiều Phương Hạ mang theo một ánh mắt chế nhạo nhìn anh, cô không nói gì cả, chỉ cầm ly rượu đặt xuống bàn rồi đi ngang qua anh thẳng xuống dưới lầu.

Chỉ là vừa bước tới cầu thang thì liền bị người của Lệ Đình Tuấn cản lại.


“Đều đi xuống hết đi.” Đằng sau, Lệ Đình Tuấn nhìn những người xung quanh nói.

Chỉ có mỗi Kiều Phương Hạ bị cản lại, những người khác nhanh chóng ra khỏi lầu 2.

Hà Hoàng Nguyên đi đến bên cạnh Kiều Phương Hạ, nhìn vào Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ nhìn anh ta cười nói: “Không gì đâu sư huynh, anh cứ đi làm chuyện của anh đi.”
Hà Hoàng Nguyên lại nhìn hướng Lệ Đình Tuấn, theo anh thấy, Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn giống như cặp đôi đang giận dỗi nhau hơn? “Mời anh Hà luôn nhé.” Một bên Vô Nhật Huy khách khí nói với Hà Hoàng Nguyên.

Hà Hoàng Nguyên lúc này mới thu hồi ánh mắt, không có xen vào chuyện của Kiều Phương Hạ nữa.

Lệ Đình Tuấn nhìn ra được, Kiều Phương Hạ lại hiểu lầm nữa rồi.

Vô Nhật Huy cùng hai bảo vệ cũng đi xuống lầu, anh mới chậm rãi đi đến chiếc ghế cao bên cạnh Kiều Phương Hạ ngồi xuống, anh đưa tay nhẹ nhàng níu lấy một tay của Kiều Phương Hạ và kéo cô đến trước mặt.

“Vừa rồi quả thật có một số việc cản trở anh, nhưng em cũng nên nghe lời, ở trên xe chờ anh chút chứ, đi lên đây cùng anh thì đâu có hiểu lầm rồi?” Anh cúi đầu, nhẹ nhàng vuốt môi Kiều Phương Hạ, nói nhỏ..

 
Chương 752: Chương 752





Tay nghề của An Sương tuyệt thật, Kiều Phương Hạ hé ra khuôn mặt mộc không nói được gì cả, cũng cũng không nhìn ra chỗ nào có đính trang sức nữa, mà không hiểu càng thêm động lòng người, cộng thêm chiếc đầm đỏ lộng lẫy kia, làm cho con tim anh không rung động cũng không được.

“Có thể có gì đó hiểu lầm chứ” Kiều Phương Hạ thản nhiên trả lời.

“Anh không biết cô ta.” Lệ Đình Tuấn nhìn chằm chằm vào vẻ mặt lạnh lùng của Kiều Phương Hạ, âm thầm thở dài rồi tiếp tục giải thích với cô.

“Thật không?” Kiều Phương Hạ cảm thấy có chút buồn cười, cô đưa mắt nhìn anh.

Lệ Đình Tuấn cảm thấy anh có lẽ điên thật rồi, cho dù cô chế nhão anh như vậy, chỉ cần cái biểu cảm này mà anh lại cảm thấy nó thật đẹp, muốn ôm lấy cô vào lòng.

“Phương Hạ..” Anh dừng một chút, rồi lại đưa tay vịn vào eo của cô, để cô đến gần hơn..


Dưới ánh đèn mờ, anh vuốt ve mặt cô, và để tay lên trán cô, bất đắc dĩ mở miệng nói: “Em thà tin lời của người đàn bà điên kìa, cũng không tin anh sao?”
“Anh mà đi tìm cái loại này, để sỉ nhục em hay là để sỉ nhục chính anh đây? Anh rảnh đời sao?”
Kiều Phương Hạ sao biết anh có phải đúng là rảnh đời không? Hoặc là lúc đó không có món thích hợp mà anh đang muốn thì sao, ai mà biết được?
Nếu như đã lỡ dính rồi.

thì đừng trách tại sao người ta lại bám dính không buông.

Cô không lên tiếng, chỉ là thần thái có chút lạnh nhạt.

Lệ Đình Tuấn với cô nhìn nhau một hồi, lại nhẹ nhàng đưa tay vào nách cô, cho dù cô ngẩng đầu lên nhưng trong tầm mắt ngoài anh ra cũng không thể bị thứ khác chiếm hữu được: “Vậy Phương Hạ à, em nói cho anh nghe xem, Hà Hoàng Nguyên lại là sao thế? Hả?”
Giọng của anh tuy rằng ôn hòa, tuy rằng biểu cảm thể hiện anh sẽ nói đạo lý, nhưng mà ánh mắt lại không phải như thế.

Kiều Phương Hạ với anh nhìn nhau một hồi rồi trả lời: “Anh ta có bạn gái, có gì đâu mà nói?”

Hà Hoàng Nguyên với bạn gái của anh ta cũng nhiều năm rồi, Kiều Phương Hạ đi quay phim cho Hà Hoàng Nguyên cũng là do bạn gái anh ta ghép lại mà.

Lệ Đình Tuấn nếu thật sự phải ghen, thì phải ghen với người nam chính đóng chung với cô đi, thực tế chút.

Cô cùng Hà Hoàng Nguyên nói chung là không thể có quan hệ nào cả.

“Có bạn gái sẽ không thể ăn vụng sao?” Lệ Đình Tuấn thản nhiên hỏi lại.

.

Đọc truyện hay, truy cập ngay _ trumtru yen.м E _
Kiều Phương Hạ nhịn không được nhíu mày: “Anh có thể sỉ nhục em, nhưng xin đừng có mà sỉ nhục người khác”
Lệ Đình Tuấn thấy cô bắt đầu nóng rồi, anh im một hồi rồi tiếp tục nhẹ giọng nói: “Cùng lý do thôi, Hà Hoàng Nguyên thì chắc chắn sẽ không vụng trộm sao, vậy sao chuyện anh đi ăn vụng lại cứ nói như đúng rồi vậy? Kỳ thị phân biệt sao?”
Nói láo thì Kiều Phương Hạ không lại Lê Đình Tuấn.

Dù sao cho tới nay cô cũng không nói lại Lê Đình Tuấn, cũng không phải chuyện một hai lần rồi, rõ ràng là cô không nên nói với anh..

 
Chương 753: Chương 753





Cô lập tức ngậm miệng, quả thực là không mở miệng nói gì nữa.

Lệ Đình Tuấn có chút đau đầu.

Hiểu lầm cứ đắp chồng lên, đó cũng là điều anh không ngờ tới.

Anh bỗng nhiên nhớ tới cô gái đó, chính là lần trước khi anh dẫn Kiều Phương Hạ tới nước Hình Giang để bàn chuyện làm ăn.

Bên phía hợp tác tìm cho anh cô gái đó, lúc đó cô ta xém chút là theo anh lên xe rồi, anh rõ ràng đã từ chối rồi.

Nếu không phải cô ta và Kiều Phương Hạ bộ dạng có một hai phần thần giống nhau, anh làm sao cũng không thể nhớ ra người này.

Cũng không biết cô ta có năng lực gì, vài ngày trước anh vừa tới nước Hình Giang, trong số người vào phòng lại có cô ta, dường như là cô ta có ở cạnh anh, 1 lần là khi anh vừa tới, 1 lần là cứ đi theo anh.


Cô gái này chỉ là im lặng mà đi theo anh, ngoài việc rót trà cho anh, thì không nói gì cả, lại càng không dám tới gần, Lệ Đình Tuấn liền không nói gì cả, thậm chí còn không nhìn cô ta.

Lúc ấy còn có rất nhiều bên hợp tác khác ở chỗ đó, cũng không chỉ một mình cô ta.

Lệ Đình Tuấn cũng cảm thấy kỳ lạ, tại sao lại dính líu đến anh chứ?
Anh trầm mặc một lát, tiếp tục nhìn Kiều Phương Hạ giải thích nói: “Nếu em không tin anh, em có thể đi điều tra xem, lúc nào mà anh đi công tác bàn chuyện làm ăn mà lại kiếm phụ nữ đi theo chứ?”
“Huống chi cô ta cũng xấu xí vậy, anh mà tìm người đi chung cũng sẽ kiếm một số người đẹp để chứ?” Kiều Phương Hạ không nói gì, cứ đứng ở đó, không hề có chút động thái nào cả, chỉ đưa mắt nhìn vào dây đàn trên áo cô.

Lệ Đình Tuấn thở dài, lại nói: “Anh thừa nhận, anh không phải thắng mù, cô ta đứng múa mấy trước mặt anh, anh chỉ có nhìn cô ta 2 cái thôi mà, anh biết mặt cô ta.

Nhưng anh có ấn tượng với cô ta chỉ là bởi vì cô ta có chút giống em lúc nhỏ thôi.


“?” Kiều Phương Hạ hơi nhíu hạ mi, cô dừng chơi sợi dây đàn lại.

Ý của anh là cô lúc nhỏ xấu xí sao?
Lệ Đình Tuấn thấy cô có chút biểu cảm, liền bế cô lên đùi, rồi nhẹ nhàng vỗ vành: “Đương nhiên là cô vợ bé bỏng của anh giờ lớn rồi, không còn xấu xí nữa”
“Mấu chốt ở chỗ là em không thể chỉ vì anh nhìn cô gái khác mà tử hình anh chứ”
Kiều Phương Hạ không muốn nói gì cả.

Hai người lại lâm vào giằng co.

Lệ Đình Tuấn thở dài, đang muốn tiếp tục vỗ vành, bỗng nhiên nghe được bên ngoài truyền đến một tiếng sáo.

Anh bậm mặt xuống, quay đầu xem, Vincent ở đối diện nhíu mày nhìn anh rồi chỉ xuống, biểu thị là yến tiệc của anh sắp bắt đầu rồi.

Vincent nhìn vào Kiều Phương Hạ trong lòng anh chỉ biết cười.

Quả thực là kỳ quan thế giới, bình thường trong hội nghị muốn người đàn ông này mở miệng nói một câu cũng khó, bây giờ lại nhẹ nhàng đi dỗ dành một người con gái, vỗ sắp được nửa tiếng rồi..

 
Chương 754: Chương 754





Khó trách Lê Đình Tuấn hôm nay mặc áo sơmi đen, mang cà vạt đỏ đô, trước khi cuộc họp bắt đầu, Vincent có chút không nhịn được cười với cách ăn mặc điệu đà này của anh.

Bởi vì Lê Đình Tuấn rất hiếm khi mặc sơmi màu ngoài màu trắng.

Bây giờ mới hiểu được nguyên nhân, thì ra anh có tâm tư riêng của mình, anh muốn phối một bộ đồ cặp với vợ mình.

Nhưng mà hai người nhìn thấy, quả thật rất đắng đôi.

Lấy câu của Nước Anh Phương của họ mà nói, thì đây là tạo tác của trời.

Vincent cảm thấy có lỗi về hành vi sai sót hôm qua của mình, Kiều Phương Hạ đúng là đẹp hơn nhiều so với Tô Minh Nguyệt.

Chỉ là mặc váy để lộ đôi chân thôi cũng đủ làm cho người ta thổn thức rồi.


Lê Đình Tuấn thấy Vincent nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ như vậy,
chân mày càng nhíu sâu hơn, anh đem Kiều Phương Hạ lâu ôm vào lòng, rồi nhìn Vincent với ánh mắc không thiện cảm chút nào.

Vincent nhìn ra trong mắt Lệ Đình Tuấn chứa đầy mùi thuốc súng, lập tức nhún vai rồi nhanh chóng xuống lầu.

Anh ta thuần túy là vì ngưỡng mộ, Kiều Phương Hạ là bảo bối của Lệ Đình Tuấn, anh ta làm sao mà dám mơ tưởng chứ?
Lệ Đình Tuấn nhìn thấy Vincent đi xuống, mới buông lỏng Kiều Phương Hạ ra.

“Đợi lát xong tiệc rồi anh mới giải thích tiếp với em” Lệ Đình Tuấn thấy Kiều Phương Hạ vẫn không nói tiếng nào, anh lại cúi đầu nhẹ nhàng hôn môi cô, nhẹ giọng nói.

Dứt lời, anh nắm lấy tay Kiều Phương Hạ xuống lầu.

Khi đi đến lầu một, Kiều Phương Hạ theo bản năng muốn rút tay lại.

Nhưng mà chỉ vừa cử động nhẹ thì Lê Đình Tuấn liền phát giác được tâm tư của cô, lập tức dùng lực nắm chặt tay cô lại, sợ cô rút tay ra nên tay anh nắm chặt lại để cô không thoát ra được.


Lệ Đình Tuấn kéo Kiều Phương Hạ xuyên qua đám người, đi đến đâu, mọi người đều không phát ra tiếng động.

Đây là lần đầu Lệ Đình Tuấn ở trước mặt mọi người, còn có cả ống kính của giới truyền thông mà không hề lảng tránh nắm lấy tay một người con gái, hai tay siết chặt lại.

Bởi vì Lê Đình Tuấn thích đụng chạm với phụ nữ lắm, bên ngoài thậm chí còn đồn anh là gay nữa, đôi khi đi tham dự gì đó thì bên cạnh mới có phụ nữ đi cùng, dường như cũng không hề có qua cử chỉ thân mật nào, nói anh là vì để che mắt người ngoài mới dẫn theo thôi.

Bên ngoài đồn như thật vậy, còn nói là con trai anh là nhờ sinh hộ, chứ không có mẹ, vì nhà họ Lệ cần có người nối dõi, nhưng anh lại không muốn đụng vào phụ nữ, cho nên mới cung cấp tế bào mà thôi.

Gì cũng có.

Nhưng mà hôm nay nhờ có sự xuất hiện của Kiều Phương Hạ làm cho những tin đồn đó được tan vỡ hoàn toàn.

“Ở đây đợi anh một chút.” Khi đi đến gần giữa khán đài, Lê Đình Tuấn mới buông tay Kiều Phương Hạ ra và nhẹ giọng nói với cô.

Kiều Phương Hạ ngoài việc đợi anh thì không còn lựa chọn khác nữa.

Vẻ mặt cô lạnh nhạt nhìn Lê Đình Tuấn lên đài phát ngôn, anh tiếp nhận microphone, ánh mắt đầu tiêu là quay về phía Kiều Phương Hạ..

 
Chương 755: Chương 755





Trong lúc nói chuyện, tầm mắt của không hề rời khỏi Kiều Phương Hạ, dường như tất cả những gì anh nói đều là muốn nói với một mình Kiều Phương Hạ nghe vậy.

Kiều Phương Hạ lại chỉ cảm thấy là Lê Đình Tuấn đang giám sát cô thôi.

Anh đang quy hoạch với khách sạn hợp tác tình cảnh 1 năm tới, chiếu một chút hình ảnh 4D trên màn ảnh sân khấu, đồng thời cũng mời những nhà thiết kế của anh lên sân khấu.

Kiều Phương Hạ vừa nhìn thấy những hình ảnh 4D này thì không bỏ mắt khỏi được nữa, ánh mắt đột nhiên có chút thay đổi thay đổi.

Nhưng mà chỉ là nhìn một hồi rồi cô lại thu hồi ánh mắt, vừa đúng lúc muốn tìm chỗ ngồi trên đài Lê Đình Tuấn đột nhiên lại nói tiếp: “vừa rồi là cá nhân tôi phán ngôn cho hoạt động đêm nay, ngoài ra.”
Anh nói đến một nửa thì dừng lại, lại quay qua nhìn Kiều Phương Hạ: “Đêm nay, tôi muốn giới thiệu với các vị quan khách ở tại hiện trường một vị khách mời quan trọng nhất, cũng chính là người quan trọng nhất trong đời tôi”
Kiều Phương Hạ khẽ nhíu mày.


Anh không lẽ định cưỡng bức cô lên đài, bắt cô ký kết gì chứ?
Nhưng mà Lê Đình Tuấn vừa dứt lời, sau lưng Kiều Phương Hạ không xa xuất hiện một bóng dáng xuyên qua đám người, chạm vai của Kiều Phương Hạ hướng về phía khán đài đi một cách khoan thai.

Cả phòng tiệc im lặng, chỉ nghe được tiếng giày cao gót.

Người này xuất hiện quá đột ngột, mà còn trùng hợp là sau khi Lệ Đình Tuấn giới thiệu xong thì xuất hiện, tất cả mọi người tại phòng tiệc đều nhìn về người này.

Ánh sáng sân khấu đều tụ lại một chỗ dưới chân người này làm cho
cô ta càng sáng lạng hơn.

Chỉ cần nhìn sơ qua, Kiều Phương Hạ liền nhận ra, người phụ nữ đang mặc chiếc áo màu vàng đầu đội vương miện.


Cô ta không phải đã hôn mê được đưa vào phòng cấp cứu sao?
Kiều Phương Hạ nhíu mày.

Tô Minh Nguyệt kiêu ngạo, túm chân váy lên từng bước đi lên đài, tới cạnh Lê Đình Tuấn.

Cho đến khi cô ta đứng lại đối mặt với Lệ Đình Tuấn, giám đốc bên cạnh Lê Đình Tuấn mới hoàn hồn, rồi nói tiếp lời dở của anh: “Đúng vậy, vị khách mời cuối cùng mà chúng tôi mời lên sân khấu chính là người thiết kế những mẫu thiết kế cuối cùng, cô Tô!”
“Đồng thời, cô Tô cũng là vị bằng hữu hơn 20 năm của Anh Lệ.”
Lời anh ta mới nói được một nửa, Lê Đình Tuấn liền nhíu mày nhìn chằm chằm cô.

Tô Minh Nguyệt?
Chuyện từ khi nào vậy? tại sao anh trước giờ không biết công ty dùng
mẫu thiết kế của Tô Minh Nguyệt? Bộ phận cuối cùng của bản thiết kế không phải là Tiểu Dạo giao rồi sao?
Anh trầm mặc vài giây, rồi ánh mắt lập tức hướng tới Tiểu Dao mà anh vốn cho rằng là nhà thiết kế của công ty, Tiểu Dao cũng không hiểu chuyện này là như thế nào, chỉ ngơ ngác nhìn Lệ Đình Tuấn, cậu ta cũng hoang mang chuyện này..

 
Chương 756: Chương 756





Cả phòng tiệc đều im lặng, mọi người cũng không biết chuyện này là sao, tại sao người trên sân khấu không nói gì cả.

“Tại sao không tiếp tục đi?” Vincent ở đằng sau tắt microphone đi, hỏi nhỏ Lệ Đình Tuấn: “Xảy ra vấn đề gì vậy?”
Lệ Đình Tuấn lại nhìn về phía giám đốc và Tô Minh Nguyệt, bỗng nhiên hiểu được cái gì đó.

Hai người này cấu kết với nhau, hoàn toàn đảo loạn hết kế hoạch của anh!
Tô Minh Nguyệt từng có bị vạch mặt sao chép tài liệu, sử dụng người như vậy làm nhà thiết kế của tập đoàn WL, coi như là tự bôi đen bảng hiệu của mình!
Nhưng mà lời nói đã ra miệng rồi, nếu như bây giờ anh phủ nhận thiết kế vừa nãy thì coi như tự vả mặt mình vậy.

Ai cho gan Tô Minh Nguyệt mà dám bày mưu lên đầu anh thế?
Anh trầm ngâm một hồi rồi nhìn vào giám đốc tập đoàn bên cạnh nói: “Lát nữa anh tốt nhất là cho một giải thích hợp lý cho tôi!”
Giám đốc ban đầu tính là cho Lê Đình Tuấn một bất ngờ nhỏ, nhân tiện lấy ơn của Tô Minh Nguyệt, cho nên nói dối là thiết kế này đến từ tay nhà thiết kế Tiểu Dao mà Lê Đình Tuấn thích nhất, đằng sau thì lại lặng lẽ
sắp xếp cho Tô Minh Nguyệt tạo ra một tình cảnh bất ngờ như vậy.


Anh ta tưởng rằng sự sắp xếp này sẽ lấy lòng được Tô Minh Nguyệt, và Lê Đình Tuấn cũng sẽ vui vẻ.

Nhưng thấy biểu cảm của Lê Đình Tuấn giờ phút này, hiển nhiên không phải như anh ta mong đợi rồi.

Anh ta dường như làm sai hướng rồi.

Nhưng anh ta cũng không biết rốt cuộc mình đã sai ở chỗ nào, ngơ ngác một hồi, rồi nhìn qua Tô Minh Nguyệt.

Lệ Đình Tuấn không phải yêu Tô Minh Nguyệt đích sao? Tô Minh Nguyệt lại là mẹ ruột của Lê Đình Trung, tại sao lại như vậy chứ?
Mà giờ phút này, Tô Minh Nguyệt đã không lo cảm xúc bây giờ của Lệ Đình Tuấn nữa, dù sao, cô ta đã ở trước mặt mọi người dùng bản thiết kế của cô ta để xác định năng lực của mình.

Trước kia cô ta dùng tên mình đưa Lê Đình Tuấn xem bản thiết kế, anh đều nói đó là rác rưởi, nhưng dùng danh nghĩa của Tiểu Dao đưa Lệ Đình Tuấn xem, Lê Đình Tuấn lại cảm thấy rất tốt.


Cho nên Lê Đình Tuấn đã phủ nhận thành quả và tài năng của cô ta, nhưng đều là bởi vì Kiều Phương Hạ mà thôi.

Miệng cô ta cười lạnh, nhìn về phía Kiều Phương Hạ dưới sân khấu.

Trong mắt hiện ra sự kiêu ngạo và đắc ý.

Cô ta cuối cùng vẫn đã thắng Kiều Phương Hạ.

Cái mà Tô Minh Nguyệt muốn chính là kết quả này.

Cô ta chính là muốn cho Lê Đình Tuấn nhìn xem, cô ta không phải không làm được gì, Kiều Phương Hạ có thể làm được, cô ta cũng có thể làm được, cô không hề kém so với Kiều Phương Hạ.

Cuối cùng, Lê Đình Tuấn không phải cũng phải mời cô ta lên đứng cạnh sao?
Không khí trên sân khấu rất kỳ lạ, Lê Đình Tuấn không nói lời nào, Tô Minh Nguyệt chủ động lấy cái microphone, lại tự nhiên khoác lấy tay của Lệ Đình Tuấn, nhìn xuống dưới sân khấu tao nhã cười, nói: “Vậy thì để tôi tự giới thiệu về mình nhé!
Cô ta dùng tiếng ngoại ngữ lưu loát, nói ra bài phát ngôn cô ta đã học thuộc sẵn: “Có lẽ dưới khán đài không ít người sẽ cảm thấy quen mặt tôi, đúng vậy, với tư cách người bạn thân nhất của Anh Lệ, tôi rất cảm ơn Anh Lệ những năm gần đây đã giúp đỡ tôi trên con đường sự nghiệp của tôi, thứ tôi có thể báo đáp anh ta…”.

 
Chương 757: Chương 757





Tô Minh Nguyệt chỉ mới nói 2 câu, mặt Lệ Đình Tuấn liền sậm lại rồi rút tay ra khỏi tay cô ta, rồi đưa tay về sau lưng, giữ khoảng cách giữa hai người, anh nhìn chằm chằm vào Kiều Phương Hạ đang nhìn người người họ trên sân khấu.

Trong mắt anh có chút mệt mỏi, nhìn thấy Kiều Phương Hạ, muốn nói lại không nói được.

Đây không phải là sắp xếp của anh, anh hy vọng Kiều Phương Hạ có thể hiểu được.

Dưới đài, Kiều Phương Hạ lại tỏ vẻ mặt vô tình nhìn họ,
Thì ra chỉ là cô ngu ngốc thôi, người mà Lê Đình Tuấn muốn giới thiệu, dĩ nhiên là Tô Minh Nguyệt rồi.

Cô âm thầm thở dài.

Lệ Đình Tuấn đối với Tô Minh Nguyệt thật đúng là có tâm, đưa cô ở thời khắc cuối cùng mới xuất hiện.


Tự nhiên, danh tiếng của Tô Minh Nguyệt đã đen hết rồi, ngoài cách này để mọi người nhận biết lại từ đầu thì còn cách nào khác chứ?
Nhưng mà, Lê Đình Tuấn càng là che chở Tô Minh Nguyệt, cô lại càng không để anh được toại nguyện!
Đây là bọn họ ép cô thôi.

Tô Minh Nguyệt muốn chơi xỏ cô, nhân lúc cô ta, đăng hình Lục Đình Nam ôm lấy cô ta lên mạng xã hội để bôi nhọ danh tiếng của cô ta cũng coi như không có gì sao?
Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy buồn cười, cảm thấy mình thật buồn cười.

Đối với Lệ Đình Tuấn, cũng không thể nói là thất vọng.

Trải qua mọi thứ xảy ra trong 2 hôm nay, cô cũng đã chai lì rồi.

Cô chuyển hướng nhìn Tô Minh Nguyệt, mặc không lên tiếng nghe cô ta nói xong bài phát ngôn hay ho, rồi đứng lên vỗ tay đầu tiên.


Những người xung quanh cũng bắt đầu vỗ tay.

Đợi tràng vỗ tay hạ xuống, Kiều Phương Hạ vén váy đi lên cạnh khán đài, hướng về phía Vincent nhẹ giọng hỏi: “Có thể để tôi nói vài câu không?”
Vincent sửng sốt, quay đầu lại nhìn Lê Đình Tuấn.

Không đợi Lê Đình Tuấn tỏ thái độ, Kiều Phương Hạ lại hướng về phía Vincent nhẹ nhàng vẫy tay nói: “Tôi có lời muốn nói với anh Vincent, anh tựa qua đây tí”
Vincent cảm thấy có chút nghi hoặc, nhưng cũng đưa người xuống chỗ Kiều Phương Hạ nghe cô nói.

Vài giây sau, sắc mặt kinh ngạc, cảm thấy hoang mang nhìn Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ cười rất thanh thoát và còn có chút gian tà, lấy chiếc microphone trên tay anh ta.

Lập tức xoay người, thản nhiên hướng về khán giả nói: “Chào mọi người, thực ra tôi cũng là một nhà thiết kế, tôi từ góc độ của một nhà thiết kế mà xem, tối nay tập đoàn WL đối với những tác phẩm mà quý vị đưa ra, từ chủ đề, hay là phong cách thiết kế, cũng làm cho người xem rất hài lòng”
“Mọi người cảm thấy được phải không ạ?”
Xung quanh lập tức có người vỗ tay đồng ý.

Trên đài Tô Minh Nguyệt nhíu mày nhìn Kiều Phương Hạ, Cô muốn làm gì?.

 
Chương 758: Chương 758





Kiều Phương Hạ quay đầu lại, nhìn Tô Minh Nguyệt, cô nhìn ra Tô Minh Nguyệt có chút ý đồ nào đó.

Dừng vài giây, rồi tiếp tục cười nói: “Tài năng của 3 nhà thiết kế trước đó, cá nhân tôi cảm thấy thực sự rất lợi hại”
“Bọn họ tài hoa hơn người, họ đều đã dằn vặt nhiều năm mới có thể trình diễn tác phẩm cuối cùng vừa nãy cho mọi người xem, họ thật sự là đáng để đứng lên sân khấu để được mọi người tuyên dương, họ cũng đại biểu cho sức mạnh của tập đoàn WL và tập đoàn Champs.

“Nhưng mà, tác phẩm của cô Tô này, tôi lại không dám công nhận.”
Lời của Kiều Phương Hạ vừa dứt, xung quanh lập tức nháo nhào lên.

Có người đứng lên trích vấn: “Đây là tác phẩm được Anh Lệ thông qua, cho hỏi cô có tư cách nào nói không được chứ? Cô có thể đại diện cho trình độ của những người có trình độ chuyên nghiệp sao?”
“Đúng vậy, nhìn cô còn trẻ vậy, sao mà ăn nói hàm hồ vậy chứ?”

Kiều Phương Hạ dám ở trước mặt cộng động nói Tô Minh Nguyệt không tốt, đương nhiên là có nguyên do của cô rồi.

Cô bình tĩnh nhìn những người công kích cô, nhất thời không nói gì cả.

Tô Minh Nguyệt ở trên đài thấy nhiều người ủng hộ cô ta vậy, trong lòng mới nhẹ nhõm xuống.

Quả thật, tác phẩm của cô ta đã trải qua nhiều lần tuyển chọn rồi cuối cùng đưa cho Lê Đình Tuấn nghiêm khắc xét duyệt chọn ra, trên đó cũng
thông qua nhiều lần cải biến tinh mỹ mới trình diện trước mặt mọi người.

Mặc dù Kiều Phương Hạ là Pinocchio thì sao chứ? Lời của Kiều Phương Hạ chỉ đơn thuần là đại diện cho một mình cô thôi.


Thứ được đội chuyên gia của bên Lê Đình Tuấn thừa nhận qua, không thể được thuyết phục hơn bởi 2 3 cầu của Kiều Phương Hạ sao?
Trên đài, Lê Đình Tuấn không lên tiếng nhìn Kiều Phương Hạ.

Đợi cho mọi người nghị luận xong, mới trầm giọng nói: “Để cô ấy nói”
Cho đến khi Lê Đình Tuấn mở miệng, tất cả mọi người đều im lặng.

Tầm nhìn của mọi người đều hướng vào Kiều Phương Hạ, tất cả mọi người muốn nhìn xem, chiếc bình xinh đẹp này rốt cuộc có thể dùng lý do nào để thuyết phục mọi người đây.

Kiều Phương Hạ đợi cho xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, mới lại cầm lấy microphone, khẽ cười nói: “Tôi là ai, thực ra không mấy quan trọng, cho dù tôi là Calatrava, nói cô Tô không được thì cũng sẽ có người trích vấn tôi”
“Bây giờ quan trọng là… quý cô Tô trên sân khấu này đang nói dối, tác phẩm của cô ta mà các vị vừa xem, thật ra không phải do chính cô ta sáng tác.”
Kiều Phương Hạ nói xong, cả phòng tiệc lập tức đưa ra dư luận: “Cô đang nghi ngờ nhà thiết kế của tập đoàn WL sao chép sao?”
“Các vị có ai thấy được dấu vết của sự sao chép không?”.

 
Chương 759: Chương 759





“Nhìn không ra sao, cũng không phải là tác phẩm được lấy ghép vào.”
Sắc mặt của Tô Minh Nguyệt lập tức có chút bồn chồn, dường như cô ta bị nói trúng tim đen, thậm chí không dám nhìn khán giả dưới sân khấu nữa.

Không thể nào! Kiều Phương Hạ sao có thể biết được…
Cô trầm mặc hai phút, lập tức cướp microphone trong tay Lệ Đình Tuấn nhìn Kiều Phương Hạ trầm giọng nói: “Cô dựa vào đâu mà bảo tôi sao chép? Cô có bằng chứng gì?”
“Tôi nói cô sao chép rồi sao?” Kiều Phương Hạ quay đầu, thản nhiên nhìn cô ta, hỏi ngược lại: “Tôi chỉ nói tác phẩm của cô không phải do cô sáng tạo thôi mà.”
“Và ý nghĩa của từ không phải sáng tạo, không những chỉ là sao chép thôi đâu mà”
“Cô có thể tiến hành nhiều người sáng tạo, cũng có thể những thứ này cô mua về từ trong những phòng sáng tạo, được hoàn thành thông qua người khác, hoàn toàn không có một chút sáng tạo nào của riêng cô cả”.

Kiều Phương Hạ lời vừa dứt, nghị luận xung quanh càng lớn lên.


“Cô nói bậy bạ gì đó?” Tô Minh Nguyệt hổn hển cầm microphone nhìn Kiều Phương Hạ thét to: “Các vị đừng nghe cô ta nói bậy, những thứ đó đều là do cá nhân tôi hoàn thành cả!”
Cô dứt lời, nhìn về phía giám đốc tập đoàn, nói: “Anh nói gì đi chứ? Đây không phải là chúng ta cùng nhau lựa ra từ trong tác phẩm của tôi sao”
Lời Tô Minh Nguyệt vừa nói ra, mặt giám đốc tập đoàn trắng bệch nhìn về phía Lê Đình Tuấn.

Tô Minh Nguyệt đây là trực tiếp đem bí mật riêng của hai người họ nói ra hết! Anh ta chết chắc rồi!
Ngay từ đầu chính là do Tô Minh Nguyệt tìm đến anh ta trước! Nói muốn đem tác phẩm từ anh ta đến cho Lê Đình Tuấn xem, anh ta giúp Tô Minh Nguyệt mà Tô Minh Nguyệt sao lại có thể lấy oán báo ơn thế? Xem tình thế không ổn liền kéo anh ta xuống nước chung!
“Tôi.” Anh ta thấy Lê Đình Tuấn chỉ là vô cảm nhìn chằm chằm mình, trong lòng sợ hãi.

Trong lúc hỗn loạn, Kiều Phương Hạ lại rất bình tĩnh, lấy điện thoại ra nhấn vài cái, liên kết điện thoại với màn hình lớn.


“Đây, cô Tô quay đầu lại nhìn xem, bằng chứng mà cô muốn đây” Kiều Phương Hạ lại cầm lấy microphone, nhìn Tô Minh Nguyệt nghiêm túc nói.

Trên màn hình, từng câu từng chữ, tất cả đều là cuộc đối thoại của Tô Minh Nguyệt liên hệ với phong kiến trúc thiết kế.

Cô ta muốn hiểu ứng như thế nào, muốn cuốn tập hoa có bao nhiêu trang, muốn tỷ lệ của tác phẩm chiếm 10%, muốn phòng công tác đưa ảnh điện tử của tác phẩm cũng đưa cho cô ta, muốn có ảnh hiệu ứng 3D hoàn thành trong nửa tháng, cô sẽ trả gấp đôi số tiền, còn nợ 9 tỷ.

Kiều Phương Hạ sợ phía dưới khán giả không hiểu tiếng Trung, thậm chí còn tận tình giúp cô ta phiên dịch ra 3 loại ngôn ngữ, chiếu trên màn hình, cứ tuần hoàn tua lại.

Tô Minh Nguyệt hoang mang nhìn màn hình lớn sau lưng, rồi nghe sự bàn tán của xung quanh, mắt cô ta đột nhiên tối sầm lại, rồi ngã trên sân khấu.

“Tại sao lại như vậy… Đầu óc cô ta còn chưa phản ứng kịp, Kiều Phương Hạ tại sao có thể sẽ có chứng cứ cuộc nói chuyện riêng của cô chứ? Tại sao lại như thế?.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom