Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 700





Mãi cho đến khi người phục vụ gõ cửa, cô ta mới hoàn hồn lại, đứng dậy ra mở cửa, cho người mang theo thứ gì giống như rượu Sâm Panh bước vào.

Người đi rồi chưa trở ra.

Kiều Phương Hạ khi nãy vào nhà tắm tới bây giờ vẫn Triêu Mai Hoàng nhìn đồng hồ, Kiều Phương Hạ ở trong đó đã được hai mươi phút rồi.

Triêu Mai Hoàng ăn cam vừa cắt xong kiên nhẫn đợi bên ngoài một lúc, đột nhiên nghe thấy bên trong có tiếng động nhẹ bất thường, cô ta sửng sốt, liền đi tới gõ cửa hỏi: “Phương Hạ, có chuyện gì? Em không sao chứ?”
“Không sao” Sau vài giây, giọng nói bị bóp nghẹt Kiều Phương Hạ phát ra từ bên trong.

Kiều Phương Hạ nhìn máu trên khăn giấy, có hơi sững sờ.

Khi cô vừa bước vào phòng tầm, đột nhiên cô cảm thấy bụng mình đau nhói, cô tưởng rẵng là do mình ăn uống không điều độ ảnh hưởng bao tử, nhưng nhìn máu trên khăn giấy, cô mới phát hiện ra là không phải.


Cô lấy điện thoại ra xem ngày, cách kỳ kinh nguyệt còn tận hai ba ngày nữa mới đúng, kỳ kinh nguyệt của cô đến rất đúng ngày, sao lần này lại xuất hiện sớm như thế? Hơn nữa cơn đau lần này không giống như những lần trước.

Nhưng cô không phân biệt được là có chỗ nào khác, chỉ cảm thấy bụng dưới đau nhói ngồi bệch xuống đất.

Màu máu cũng có hơi khác, máu lần này có hơi đen, hơn nữa số lượng rất ít.

Cô ngồi trên bồn cầu một lúc lâu trước khi cơn đau dịu đi.

Đột nhiên cô nhớ lại loại thuốc Bắc mà cô đã từng uống trước đây, trước đây cô và Lệ Đình Tuấn quậy đến khó coi, cô đã dừng thuốc một thời gian, có lẽ vì thế mà dẫn tới chuyện này.

May mà bên khách sạn có một cái tampon dự phòng, lúc cô nhét xong đi ra ngoài thì Triêu Mai Hoàng đã đứng ở cửa, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô có chút tái nhợt, lập tức hỏi cô: “Sao vậy? Sao sắc mặt lại khó coi như thế?”

“Thật không may, bà dì tới rồi” Kiều Phương Hạ bất lực ôm bụng trả lời: “Nên phải đi ngâm chân”
Triêu Mai Hoàng còn tưởng Kiều Phương Hạ bị thương, lập tức thở phào nhẹ nhõm, nói: “Cũng may ông cụ không cho em ăn nhiều cua.”
Hai người thay quần áo đi xuống hồ bới, Triêu Mai Hoàng hỏi cô: “Trước đây ông cụ nói cơ thể em bị suy nhược, là chuyện gì thế? Kinh nguyệt không đều à?”
“Cũng không phải, chỉ là hay đau, cứ luôn âm ỉ ở bụng dưới” Kiều Phương Hạ ngồi trên bậc thang của hồ bơi, suy nghĩ một lúc rồi nói “Hơn nữa trước giờ kinh nguyệt đều rất đúng ngày, cũng không biết sao lần này lại tới trước hai ngày, chắc là do uống thuốc.


“Chị nghe Phó Thành Đô nói trước đây em bị khó sinh.

Xem ra đứa con ảnh hưởng tới phụ nữ thật, nguy hiểm quá” Triêu Mai Hoàng cau mày đáp.

“Chị không muốn sinh con nữa.”
Kiều Phương Hạ tạt nước vào Triêu Mai Hoàng, mỉm cười nói: “Nếu chị không muốn sinh con, Phó Thành Đô chắc cũng sẽ ỷ lại chị, nhưng Lệ Đình Tuấn thì khác, gần đây anh ta rất gấp gáp, chắc là lớn tuổi rồi nên suy nghĩ cũng khác.


“Cậu hai muốn dùng đứa con để ràng buộc em đúng không?” Triêu Mai Hoàng mỉm cười hỏi..

 
Chương 701





“Nếu thật sự thích, thì có hay không có con cũng đều sẽ giữ lại, nếu không thích, có sinh mười đứa cũng chẳng có ích gì” Kiều Phương Hạ cong miệng đáp lại.

Khi Triêu Mai Hoàng nghe những gì Kiều Phương Hạ nói, cô ta chợt nhớ đến Đình Trung.

Quả thực, mấy năm trước Lệ Đình Tuấn dùng Đình Trung cũng không thể giữ Kiều Phương Hạ lại được.

“Em có thích Đình Trung không?” Đột nhiên cô muốn biết tình cảm của Kiều Phương Hạ dành cho Đình Trung là tình cảm gì, quay lại nằm lấy thành bể, nhẹ nhàng hỏi Kiều Phương Hạ.

Trước đây thì không sao, không tò mò lầm, nhưng giờ đã thân với Kiều Phương Hạ rồi, cho nên cũng muốn tìm hiểu một chút.


Kiều Phương Hạ trầm ngâm hồi lâu, và nói: “Đình Trung rất ngoan, rất hiểu chuyện, rất biết nhìn sắc mặt người khác để lấy lòng, em cảm thấy không ai mà không yêu thích đứa trẻ này cả?”
“Đúng vậy, lần đầu tiên chị nhìn thấy Đình Trung cũng cảm thấy rất thích thăng nhóc đó” Triêu Mai Hoàng gật đầu đồng ý, đáp lại.

Suy nghĩ một hồi, lại trầm giọng nói: “Nhưng nó ngoan như thế, cũng là có nguyên nhân, trước đây nó ở nhà họ Lệ không được yêu thương như ở nhà họ Phó, sức khỏe lại yếu, lại hay bị bệnh, chị cảm thấy người nhà họ Lệ xem nó như là gánh nặng, trừ bản thân cậu hai ra, ai mà thương nó được chứ?”
*Trước đây chị từng làm phỏng vấn những đứa trẻ có tính cách hay lấy lòng người khác, nhận thấy rắng không có ngoại lệ, đều là do bị gia đình ảnh hưởng”
Kiều Phương Hạ hiểu được những đứa trẻ có tính cách hay lấy lòng người khác thường không có cuộc sống thời thơ ấu hạnh phúc.

Cô gật đầu, đồng ý với câu nói của Triêu Mai Hoàng.

Khi Triêu Mai Hoàng thấy Kiều Phương Hạ không từ chối cô ta khi nói về Đình Trung, cô ta đã cân nhắc và tiếp tục cẩn thận nói: “Phương Hạ, em đã thích Đình Trung, tại sao không thử mở lòng chấp nhận nó đi?”
Kiều Phương Hạ và Triêu Mai Hoàng nhìn nhau.


Đình Trung không phải là vấn đề giữa cô và Lệ Đình Tuấn, bởi vì từ lân đầu tiên cô nhìn thấy Đình Trung, thì đã cảm thấy thích nó, cho dù có vấn đề, cũng là vì Tô Minh Nguyệt.

Cô chưa kịp nói thì đột nhiên cảm thấy bụng dưới lại bắt đầu đau, bất giác ôm lấy bụng dưới.

Triêu Mai Hoàng không nhận thấy bất cứ điều gì bất thường, im lặng một lúc rồi nói: “Dù gì thì nó cũng là…”
Vừa nói, cô ta vừa quay người đặt ly sâm panh lên khay.

Chỉ nói được mấy từ, khóe mắt cô ta tình cờ lướt qua chiếc áo choàng tầm trên người Kiều Phương Hạ, nhìn thấy một vệt máu đỏ sãm chảy ra Cô ta ngước mắt lên nhìn Kiều Phương Hạ, mới phát hiện Kiều.

Phương Hạ lúc này đang co người lại dựa vào tường, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ.

Cô ta sững sờ, sau đó kêu lên: “Phương Hạ!”.

 
Chương 702





Triều Mai Hoàng ngay lập tức dìu Kiều Phương Hạ lên ghế ngồi.

Nhìn thấy Kiều Phương Hạ đau đớn đến mức muốn ngất đi, trong lúc cấp bách không biết nên làm sao, đứng sững sờ tại chỗ mấy giây, rồi lập tức lấy di động gọi cho Phó Thành Đô: “Thành Đô! Có chuyện rồi!”
Phó Thành Đô tình cờ đang trên đường đến Mã Vân, nghe tin Kiều Phương Hạ xảy ra chuyện liền đạp chân ga tăng tốc, không tới mười phút đã đến nơi.

Triều Mai Hoàng vừa mặc áo khoác cho Kiều Phương Hạ, váy bên dưới vẫn chưa mặc vào, nghe thấy tiếng người bước vào cửa, cô lập tức đứng dậy che Kiều Phương Hạ lại, cũng chẳng quay đầu lại, vội vàng nói: “Đợi đã!”
Vừa đưa tay giúp Kiều Phương Hạ kéo váy lên, vừa quay lại bảo Phó Thành Đô lái xe ra cửa trước đợi, lúc này mới nhìn lại thì phát hiện người đi vào không phải Phó Thành Đô, mà là Lục Đình Nam! vào.

Cô ta sững sờ, nhìn Lục Đình Nam đang sải bước đi.

Lục Đình Nam vào cửa, nhìn thấy Kiều Phương Hạ ngồi xụi lơ ở trên ghế, cũng mặc kệ nên hay không nên mà trực tiếp ôm lấy Kiều Phương Hạ.


“Cậu cả!” Triều Mai Hoàng phản ứng lại, vội vàng đi theo phía sau Lục Đình Nam nói: “Cứ để tôi!”
Lục Đình Nam chạm vào chiếc khăn ướt mà Triều Mai Hoàng đã đặt dưới cơ thể Kiều Phương Hạ, ngửi thấy mùi máu tanh nhàn nhạt trên người Kiều Phương Hạ, trong lòng vô cùng lo lắng, sải bước về phía trước mà chẳng nói tiếng nào.

Trong ấn tượng của Triều Mai Hoàng, tính tình của Lục Đình Nam luôn rất ổn định, dường như trời có sập xuống đối với anh ấy cũng không phải là vấn đề lớn.

Anh ấy không quản mọi chuyện như thế, dưới ánh mắt của bao nhiêu người ôm lấy Kiều Phương Hạ đi ra ngoài, thật sự khiến Triệu Mai Hoàng có chút kinh ngạc.

Cô ta chạy lon ton theo sau anh, sau khi rời khỏi đại sảnh, cô thấy xe của Phó Thành Đô đã dừng ở cửa.

Cô ta giúp Lục Đình Nam đặt Kiều Phương Hạ ngồi ở ghế sau, thấy Lục Đình Nam cũng ngồi ở ghế sau, cô vươn tay ngăn Lục Đình Nam lại, cau mày nhắc nhở: “Anh cả, anh ngồi ở phía trước đi!” Sau đó Lục Đình Nam mới nhận ra mình hơi hớ hênh, nhìn Triều Mai Hoàng, ngưng lại một lúc rồi lùi ra xa, kéo cửa trước xe ngồi vào.


Triều Mai Hoàng là phụ nữ, trước giờ luôn rất nhạy cảm, trải qua mấy phút vừa rồi, trong lòng cô ta dường như lờ mờ hiểu ra gì đó.

Cô ngồi ở ghế sau, đồng thời ôm lấy Kiều Phương Hạ, nhìn không được lại nhìn Lục Đình Nam vài lần.

Cô ấy vừa nghe nói Phó Viễn Hạo đã giới thiệu đối tượng cho Lục Đình Nam xem mắt, và Lục Đình Nam cũng đồng ý, đang thử ở bên nhau, cô ta còn cảm thấy như vậy rất tốt.

Không biết Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn có biết, Lục Đình Nam đã có thứ tình cảm không nên có với Kiều Phương Hạ.

Biểu hiện của Lục Đình Nam thậm chí còn khiến Triều Mai Hoàng cảm thấy hơi bối rối, đây đã không còn được coi là một chút hảo cảm nhỏ nhoi nữa đúng không?
Trên xe ngoại trừ Kiều Phương Hạ thỉnh thoảng không kìm được cổ họng lại phát ra vài tiếng khe khẽ, thì chẳng có ai nói chuyện.

Một lúc sau, Triều Mai Hoàng liếc nhìn Phó Thành Đô đang tập trung lái xe, nhỏ giọng hỏi: “Sao trùng hợp vậy, hai người đi cùng nhau à?”.

 
Chương 703


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




“Vừa rồi anh và anh trai đang ăn đối ở chỗ ông cụ, anh qua đây, sẵn tiện thuận đường đi ngang qua đồn cảnh sát nên đưa anh ấy đi cùng luôn.

Phó Thành Đô trầm giọng giải thích.

“Ồ..” Triệu Mai Hoàng gật đầu đáp.

Ngừng một lát, cô lại hỏi Lục Đình Nam: “Anh không đưa chị dâu đi ăn chung à?” Lục Đình Nam nhìn Triều Mai Hoàng qua kính chiếu hậu.

“Cô ấy bận việc.

Một lúc lâu sau, anh ấy mới thì thầm đáp lại.

Triệu Mai Hoàng không nói gì nữa, khế cau mày và nhìn Kiều Phương Hạ đang đổ mồ hôi vì đau.


Khi xe chạy được nửa đường, Kiều Phương Hạ từ từ hồi phục sau cơn đau dữ dội, cô cố gắng mở mắt ra và phát hiện mình đã ở trong xe.

Vừa ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Phó Thành Đô và Lục Đình Nam đang ở trước mặt.

Khi thấy Kiều Phương Hạ tỉnh lại, cơn bồn chồn của cô ta cuối cùng cũng được thả lỏng, vội vàng hỏi cô: “Em làm chị sợ chết khiếp! Đỡ hơn rồi chứ? Sao lại thành như thế? Trước đây có bị vậy bao giờ chưa?”
[Diendantruyen.Com] Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Vừa rồi khi bụng dưới của cô giống như đang chùng xuống, đồng thời lại phạm phải bệnh cũ là cơ bụng căng cứng, lúc ngâm mình trong suối nước nóng nhiệt độ quá cao, lúc đó cô thấy trước mắt tối sầm rồi ngất đi.

“Có thể là do nhiệt độ trong phòng lúc đó quá cao.

Kiều Phương Hạ suy nghĩ một hồi rồi thì thầm.

Lục Đình Nam quay đầu lại nhìn Kiều Phương Hạ một cái, thấy sắc mặt cô không còn đáng sợ như trước, thầm thở phào nhẹ nhõm.


Nếu là đau bụng kinh thì anh yên tâm rồi.

“Hay là đưa tôi trở lại Hoàng Gia đi, tôi về uống vài viên thuốc giảm đau là khỏi rồi.

Kiều Phương Hạ thấy mọi người đều nhìn mình, ngượng ngùng nói.

“Em làm mọi người thót tim, không đến bệnh viện sao được chứ.” Triều Mai Hoàng ngay lập tức phản bác lại.

“Em thực sự không sao.

Kiều Phương Hạ nghiến răng nhìn Triều Mai Hoàng, thì thầm đáp lại.

Hai người đàn ông trước mặt, một là anh cả của Lệ Đình Tuấn, người còn lại là em họ của Lệ Đình Tuấn, cô chỉ cảm thấy lần này có chui xuống đất cũng không hết xấu hổ!
Cô thà đau chết, chứ không thể để bọn họ đưa cô đến bệnh viện khám bệnh phụ nữ được! “Sắp đến bệnh viện rồi.

Phó Thành Đô ngồi bên ghế lái trầm giọng nói.

Kiều Phương Hạ cố gượng đáp lại: “Tôi thực sự không sao, đợi ngày mai là tốt hơn rồi, để tôi đến chỗ trước đây từng kê đơn thuốc bắc cho tôi hỏi rõ nguyên nhân”.

 
Chương 704





Triều Mai Hoàng liếc nhìn chiếc khăn tắm bên dưới.

Kiều Phương Hạ, quả thật không còn chảy máu nữa, suy nghĩ một hồi rồi hỏi: “Thật không?”
“Sức khỏe của em, sao em có thể đùa chứ?” Kiều Phương Hạ nghiêm túc đáp: “Tối nay Phó Thành Đô không phải phải lên máy bay sao? Sao có thể làm trễ nãi chuyện chính của mọi người.”
Triều Mai Hoàng lại do dự, rồi đáp: “Vậy được rồi, em thấy đâu nữa, nhớ phải đến bệnh viện đấy.”
Kiều Phương Hạ lập tức gật đầu.

Trên đường mấy người đưa Kiều Phương Hạ trở lại Hoàng Gia tình cờ đi ngang qua đồn cảnh sát, Lục Đình Nam cả chặng đường không nói gì lập tức mở lời: “Cho tôi xuống bên đường được rồi.”
“Nghỉ ngơi sớm đi, đừng cứ mãi chăm chăm vào vụ án, nói không chừng ngủ một giấc thật ngon, sáng mai lại có tiến triển mới” Phó Thành Đô đậu xe bên đường, vỗ vai Lục Đình Nam nói.

“Ừm” Lục Đình Nam nhẹ giọng đáp.


Nói rồi, anh ấy lại nhìn người Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ không biết Lục Đình Nam vẫn còn đang giải quyết vụ án, dự chắc đêm nay anh ấy đã phải mất rất nhiều thời gian, cô ngại ngùng nhìn Lục Đình Nam, nói: “Thật ngại quá, anh Lục.“
“Cô không sao thì tốt” Lục Đình Nam thờ ơ đáp.

Trước giờ anh đều che giấu rất kỹ, nhưng đêm nay quả thực có hơi thất thổ, Triều Mai Hoàng dường như đã nhìn ra được điều gì đó.

Sau này anh phải cố gắng hết sức để giữ khoảng cách thích hợp với Kiều Phương Hạ, kiểm soát cảm xúc của mình, tránh để Lệ Đình Tuấn lại hiểu lầm, khiến hai người lại cãi nhau.

Không lâu sau, xe đã đến Hoàng Gia.


Triều Mai Hoàng gọi điện báo trước cho bà Trần, khi đỡ Kiều Phương Hạ xuống xe, bà Trần đứng ở cửa nhìn thấy, lập tức bước tới và hỏi: “Sau lại đau đến ngất đi nữa rồi?”
“Là lỗi của cháu, cháu dẫn cô ấy đi suối nước nóng.”
Triều Mai Hoàng xin lỗi bà Trần.

“Là do sức khỏe của em, không thể trách chị được.

Kiều Phương Hạ an ủi Triều Mai Hoàng vài câu, nhìn cô ta quay lại xe, rồi mới cùng bà Trần đi vào trong.

Bà Trần đỡ cô trở lại phòng, Kiều Phương Hạ thay bộ quần áo dính máu thì thấy băng vệ sinh đã tuột ra, chả trách chỗ nào cũng dính máu.

Sau khi thu dọn xong đi ra, bà Trần vẫn lo lắng ở trong phòng không chịu rời đi, hỏi cô: “Còn đau nặng không?”
“Tốt hơn nhiều rồi” Kiều Phương Hạ lắc đầu đáp.

“Đừng cố gắng gượng trước mặt bà nữa” Bà Trần cau mày kéo Kiều Phương Hạ nằm xuống, vừa giúp cô đắp chăn, vừa nói: “Bà chắc là do cháu ăn cua đấy, ở nhà họ Phó có phải cháu đã ăn nhiều cua lắm không? “
“Không có.” Kiều Phương Hạ khẽ đáp: “Con chỉ ăn một con.”.

 
Chương 705





Bà Trần thở dài nói: “Nếu vấn đề này không chữa khỏi, hay là sau này chúng ta đừng ăn cua nữa? Đặc biệt là cua trong hồ, hàn khí càng nặng”
“Nếu cậu hai biết, sẽ đau lòng chết mất.

“Bà đừng nói với anh ấy.

Kiều Phương Hạ lập tức nắm lấy ngón tay Bà Trần, nũng nịu nói: “Gần đây anh ấy rất là bận, con không muốn anh ấy phải phân tâm.

Bà Trần suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Được được được, vậy thì không nói.”
“Nhưng hết kinh lần này phải ngoan ngoãn đi khám lại bác sĩ kê đơn thuốc, phải tiếp tục uống thuốc bắc đấy.”
“Vâng” Kiều Phương Hạ ngoan ngoãn gật đầu.

Trước đây ở nước ngoài, Kiều Phương Hạ đau đến mức lăn lộn trên giường, cũng chẳng có ai nói gì.


Bây giờ có người quan tâm cô, dù có đau cũng không thấy khó chịu nữa.

Kiều Phương Hạ ngủ đến mơ mơ hồ hồ, chỉ cảm thấy chiếc giường hơi chuyển động.

Cô mệt mỏi cả người, cố gắng mở mắt nhìn xuống, trong bóng tối mờ mịt, cô phát hiện Lệ Đình Tuấn đang ngồi ở bên giường nhìn cô.

Anh về rồi.

Hai người nhìn nhau, Lệ Đình Tuấn giúp cô kéo chăn lên, nhẹ giọng thì thầm: “Bà Trần nói em lại bệnh cũ tái phát sao?”
Kiều Phương Hạ không nói gì, xoay mình lại, tiến gần tới anh một chút.

Lòng bàn tay ấm áp của Lệ Đình Tuấn chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng tái nhợt của cô: “Tại sao em không nói với anh?”
“Cũng không có gì nghiêm trọng” Kiều Phương Hạ vùi nửa gương mặt của mình vào đùi anh, thì thầm đáp lại.


Lệ Đình Tuấn thở dài, lại tiếp tục nói: “Không nghiêm trọng, sao lại để Lục Đình Nam bế lên xe?”
Cơ thể Kiều Phương Hạ hơi cứng lại, cô sững sờ, lập tức ngước mắt lên nhìn Lệ Đình Tuấn.

Làm sao anh biết được? Cô còn không biết chính Lục Đình Nam ôm cô vào xe, cô còn tưởng là Triều Mai Hoàng dìu cô lên!
Lệ Đình Tuấn cụp mắt xuống và lặng lẽ nhìn cô.

Một lúc sau, anh hơi cử động.

Kiều Phương Hạ nghĩ anh muốn đi, vội vàng nắm lấy anh, lo lắng nói: “Anh Tuấn, anh đừng giận, lúc đó em..”
Lệ Đình Tuấn nhìn cô rồi nắm lấy tay cô, không đợi cô nói hết, Lệ Đình Tuấn đột nhiên thấp giọng hỏi cô: “Kiều Phương Hạ, em xem anh là gì của em?”
Kiều Phương Hạ mím môi, thành thật trả lời: “Là chồng chưa cưới của em, là chồng em
Ánh mắt của Lệ Đình Tuấn rơi vào chiếc nhẫn kim cương trên tay Kiều Phương Hạ.

Anh bảo Kiều Phương Hạ phải đeo chiếc nhẫn kim cương này mọi lúc, không chỉ để nhắc nhở cô, mà còn để cô nhớ cô là người của ai, cô thuộc về ai.

Cũng là muốn nhắc nhở người đàn ông bên cạnh cô, Kiều Phương Hạ mới là của Lệ Đình Tuấn anh..

 
Chương 706





Lệ Đình Tuấn không tin, Lục Đình Nam vẫn chưa nhìn thấy Kiều Phương Hạ đeo trên tay chiếc nhẫn kim cương lớn như vậy.

“Hay là, anh tặng em nhẫn nhỏ quá?” Anh nhẹ nhàng hỏi Kiều Phương Hạ.

“Không phải!” Kiêu Phương Hạ vội vàng đáp lại.

“Nếu không phải, thi nhớ cho kỹ đó.

Lệ Đình Tuấn nhàn nhạt đáp: “Em muốn anh nhắc bao nhiêu lần, tránh xa Lục Đình Nam ra một chút?”
Nhất là khi trong lòng Lục Đình Nam đã chú ý tới Kiều Phương Hạ, Lệ Đình Tuấn nói mình không quan tâm, chắc chắn là nói dối.

Anh gần như tức điên khi nhìn thấy tấm ảnh Lục Đình Nam bể Kiêu Phương Hạ.

Thế nhưng biết cô vì mắc bệnh cũ, nên không nhẫn tầm tức giận với cô, không nỡ trừng phạt cô.

Kiều Phương Hạ ngồi dậy khỏi giường, giọng nói như muốn khóc.


“Nhưng, hôm trước em và Triều Mai Hoàng qua đó gặp phải anh Lục chỉ là trùng hợp thôi”
Ảnh mắt Lệ Đình Tuấn lộ vẻ thất vọng, nhìn Kiều Phương Hạ, không nói gì.

Một lúc lâu sau, anh nhẹ nhàng thả tay cô ra, đứng dậy đi về phía phòng làm việc.

Kiều Phương Hạ nhìn Lệ Đình Tuấn rời đi, không khỏi thở dài, Lê Đình Tuấn cải gì cũng tốt, nhưng tính chiếm hữu của anh lại quá mạnh, thậm chỉ có chút cực đoan.

Cô nhìn lướt qua đồng hồ, vẫn chưa tới năm giờ sáng, Lệ Đình Tuấn hẳn là vừa từ nước ngoài trở về.

Chịu đựng cơn buồn ngủ, cô đứng dậy, giúp Lê Đình
Tuấn pha một tách cà phê rồi bưng nó đến phòng làm việc.

Lệ Đình Tuần vừa mở máy tính lên, có lẽ còn phải giải quyết công việc.

Kiều Phương Hạ để ly cà phê vào góc bàn, ra vẻ đảng thương đứng bên cạnh Lệ Đình Tuần, nhìn anh.


Lệ Đình Tuấn nhanh chóng nhập mật khẩu bật nguồn, mở phần mềm làm việc, ngước mắt lên liếc nhìn Kiều Phương Hạ,
Kiều Phương Hạ vừa thấy anh mấy ngày nay trong mắt cũng có chút vệt máu nhỏ, quầng thâm dưới mắt dường như càng đậm hơn, cô mỉm môi, thì thầm: “Sau này nhất định em sẽ chú ý”
“Trở lại giường nghỉ ngơi đi.” Lệ Đình Tuấn xoa xoa thái dương, trầm giọng nói, trên mặt không chút biểu cảm.

Lúc này anh không muốn nhắc đến Lục Đình Nam.

Ít nhất thì bây giờ không phải là thời điểm thích hợp.

Anh sợ không thể kiểm soát được tính khí của mình, rồi cưỡng ép Kiều Phương Hạ làm gì đó trong lúc sức khỏe cô không mấy thích hợp.

Đặc biệt là, Kiều Phương Hạ không biết là Lục Đình Nam thích cô, vì vậy anh không thể hoàn toàn bộc lộ sự ghen tuông của mình.

Cô không thể nhận ra anh đang kìm chế khó chịu như thế nào.

Trong lòng buồn bực làm sao.

Kiều Phương Hạ nghe thấy anh nói, ánh mắt khẽ di chuyển.

Rõ ràng là anh đang tức giận, nhưng lại đặt cô lên vị trí đầu tiên, lo lắng cho cô.

Cô bước lại gần Lệ Đình Tuấn, nhìn anh chằm chằm, thấy anh không tiếp tục đuổi mình nữa, cô lại mạnh dạn ngồi lên người anh, nắm lấy một tay anh rồi nhẹ nhàng ấn lên bụng dưới của mình..

 
Chương 707





“Bụng đau quá.” Cô nói nhỏ với anh: “Anh giúp em xoa được không?”
Lệ Đình Tuấn không khỏi hơi nhíu mày.

Thế nhưng vài giây sau, tay phải dán ở bụng dưới của cô vẫn xoa nhẹ, còn tay trái thì ôm lấy eo cô để cô không bị ngã.

Kiều Phương Hạ nhìn anh lạnh lùng xoa xoa bụng cô, lại mềm lòng, ghé sát vào người anh, nhanh chóng hôn lên đỉnh môi mỏng của anh.

Lệ Đình Tuấn dừng động tác đang làm lại, anh ngước mắt lên nhìn cô.

Nếu như anh nhớ không lần thì đây là lần đầu tiên Kiều Phương Hạ chủ động hôn anh.

Mặt Kiều Phương Hạ hơi ửng hồng, thấy anh nhìn mình chằm chằm, sau khi suy nghĩ liền duỗi tay phải ra, chỉ bốn ngón tay lên trời, nói: “Em thề, nếu em…
“Được rồi.” Lệ Đình Tuấn không đợi cô thốt hết lời, lập tức cau mày trầm giọng nói.

Cho dù ốc sai, anh cũng không nỡ để cô thề độc như thế.


Trong lúc nói chuyện, anh trực tiếp bế Kiều Ngọc dậy khỏi ghế sô pha, trọng tâm Kiều Phương Hạ có chút không ổn, trong tiềm thức vươn tay ra ôm chặt cổ Lê Đình Tuấn, treo trên người anh như một con gấu túi.

Lê Đình Tuấn dùng tư thể mặt đối mặt, ôm cô trở về phòng.

Khi đặt lưng cô xuống giường, anh cúi đầu khế hôn lên môi cô hai lần.

Đôi má Kiều Phương Hạ đỏ bừng, thì thầm với anh: “Hôm nay không được, bụng em vẫn còn hơi đau..”
Tuy rằng bà dì tới rất ít, chỉ hai ba ngày là đã gần hết rồi, chỉ là trước đây một ngày Kiều Phương Hạ ra rất nhiều, hơn nữa máu còn có màu hơi sẫm đen.

Nhưng bụng vẫn có hơi đau nhói, cho nên Kiều Phương Hạ không dám.

Hai người nhìn nhau mấy lần, Lệ Đình Tuấn nhẹ giọng hỏi cô: “Không thì, em tưởng anh muốn làm gì?”
Có một chút gì đó giễu cợt trong giọng điệu của anh.

Khuôn mặt Kiều Phương Hạ càng đỏ bừng hơn, buông

Lệ Đình Tuấn ra, hoảng sợ quay người lại và trùm chăn bông lên đầu.

Lệ Đình Tuấn nhìn xuống tấm chăn bông đang phồng lên, trong mắt thoáng qua ý cười.

Anh lo lắng cho sức khỏe của Kiều Phương Hạ, muốn cô nghỉ ngơi nhiều một chút.

Một lúc sau, anh hôn lên mái tóc Kiều Phương Hạ, sau đó xoay người bước ra ngoài, giúp cô đóng cửa lại.

Anh tưởng đơn thuốc mà Phó Nhiên giới thiệu rất tốt, nhưng lần này bệnh cũ Kiều Phương Hạ lại tái phát.

Rõ ràng là bệnh chưa được giải quyết đúng cách.

Anh thản nhiên lấy điện thoại di động ra, tìm số của Phó Nhiên và gọi.

Kiều Phương Hạ nghe thấy Lệ Đình Tuấn nói gì đó với Phó Nhiên ở ngoài cửa, vừa nãy còn mơ mơ màng màng, bây giờ lại chẳng thấy buồn ngủ tý nào nữa cả.

Nằm trên giường được một lúc, đột nhiên nhận ra một vấn đề.

Kiều Phương Hạ cũng không biết là Lệ Đình Tuấn đang ở nước ngoài, làm thế nào mà anh có thể biết được những gì đã xảy ra với cô ở Mã Vân nhanh như vậy, có khi nào là do quản lý nhìn thấy rồi nói cho Lệ Đình Tuấn không?
Nhưng cũng không hẳn, cô xảy ra chuyện ở Mã Vân, quản lý chắc không dám chủ động nhắc đến..

 
Chương 708





Nghĩ theo cách khác, nếu cô là người của Mã Vân, nhất là khi nhìn thấy người phụ nữ của chủ tịch bị anh trai của anh ta ôm đi, chắc chắn phải giữ kín như bưng, không dám hó hé một tiếng, tránh để rước họa từ miệng vào.

Cô suy tư một hồi, sau đó chợt nhớ ra điều gì đó, lập tức cầm máy tính bảng bên cạnh lên, mở Facebook ra xem.

Quả nhiên, cái tên Phó Kiều được lên hot search.

Cô nhấp vào xem, phát hiện mình bị người ta lén chụp ảnh ở Mã Vân.

Hơn nữa còn chụp ngay lúc sau khi cô hôn mê được Lục Đình Nam bế ra từ trong phòng, hình ảnh vô cùng sắc nét, dường như có thể nhìn thấy rõ mặt bọn họ.

Hơn nữa chỉ nhằm ngay cảnh cô và Lục Đình Nam mà không có bất kỳ ai khác.

Tài khoản thương mại đồng nhất viết: “Phó Kiều và một người đàn ông lạ mặt bí ẩn đã cùng nhau trải qua đêm xuân trong suối nước nóng ở Mã Vân.


Ngâm đến mức cơ thể mềm nhũn không thể đi được, sau đó người đàn ông thần bí còn bế cô lên xe rời khỏi”
Kiều Phương Hạ nhìn thấy những lời này, lập tức hoảng loạn, đột ngột ngồi dậy khỏi giường.

Mấy cái tin nhảm nhí gì thế này?
Thảo nào Lệ Đình Tuấn tức giận!
Phía dưới có một bình luận khiến mọi người không thể nhìn thẳng: “Không ngờ Phó Kiều lại biết chơi thế, người đàn ông này hình như cũng đẹp trai đấy!”
“Đây là uống say rồi hay là bị sao? Ngay cả bước đi cũng không nổi thế?”
“Trọng điểm lẽ nào không phải là họ đang ở suối nước nóng Mã Vân sao? Mã Vân trực thuộc tập đoàn WL!”
“Người phụ nữ này thật là tham lam, qua lại với Lệ Đình Tuấn, lại còn muốn qua lại với người đàn ông ngon lành như vậy, cô ta đạp mấy thuyền vậy chứ?”
“Muốn thấy cô ta xuất bản sách, tôi cũng đã nghĩ tên xong rồi: “Bí quyết tiểu minh tinh tuyến 18 xinh đẹp làm sao chơi ông chủ”, miễn là cuốn sách được xuất bản, tôi chắc chắn sẽ mua!” Kiều Phương Hạ càng đọc càng tức giận, tức giận đến mức muốn nổ tung.

Sau một hồi im lặng, kìm lại cơn tức giận, cô lập tức tìm kiếm tên của Kỳ Khanh Ngọc.


Tuy nhiên, ngay sau khi gõ tên của Kỳ Khanh Ngọc, tìm kiếm liên quan “Kỳ Khanh Ngọc Tô Minh Nguyệt” xuất hiện.

Kiều Phương Hạ nhìn thấy ba chữ Tô Minh Nguyệt, không khỏi nhíu mày.

Kiều Phương Hạ đột nhiên nhớ ra là trước đây Khiết Đan đã đề cập với cô, rằng Tô Minh Nguyệt đã nhận được một chương trình tạp kỹ cho chương trình tài năng âm nhạc, và đội hình khách mời hợp tác cũng không hề nhỏ.

Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao cô lại có ấn tượng với tên của Kỳ Khanh Ngọc bởi vì Khiết Đan đã từng nhắc qua! Một tiểu minh tinh chưa bao giờ biết đến cô ấy, đột nhiên xuất hiện, bước tới tìm cô gây sự, hợp lý sao?
Rõ ràng là không hợp lý.

Cô suy nghĩ vài giây, sau đó ra khỏi giường, tìm thấy một tấm danh thiếp trong túi xách.

Người này là quản lý của Mã Vân đang làm nhiệm vụ vào ngày hôm trước.

Kiều Phương Hạ ngay lập tức thêm tài khoản messenger của anh ta vào.

Sau khi đối phương chấp nhận, Kiều Phương Hạ ngay lập tức gửi tin nhắn hỏi anh ta: “Có phải Tô Minh Nguyệt cũng ở Mã Vân vào đêm hôm trước không?”.

 
Chương 709





Người quản lý của Mã Vân không dám giấu giếm với Kiều Phương Hạ, và đáp: “Vâng, cô Tô đã ở đó vào ngày hôm kia.”
Thế thì đúng rồi.

Đôi mắt Kiều Phương Hạ lóe lên sự lạnh lùng.

Cô nghĩ rằng Tô Minh Nguyệt là bạn lâu năm của Lệ Đình Tuấn, lại là mẹ ruột của Đình Tuấn, năm lần bảy lượt nương tay với cô ta.

Nhiều khi cô biết là Tô Minh Nguyệt giở trò, cũng không tính toán với cô ta.

Lần này hại cô thì cũng thôi đi, còn liên lụy tới Lục Đình Nam.

Cô ta đã muốn chết như thế,s cô còn tốt bụng muốn giúp cô ta sao.

Cô suy nghĩ một chút, thoát khỏi tài khoản Facebook của Phó Kiều, vào tài khoản của An Dương, nghịch chương trình nền một lúc, liên kết với tài khoản của Phó Kiều, rồi chạy thử nó.


Sau khi thấy đường dẫn duyệt của hai tài khoản hoàn toàn giống nhau, cô đã đăng một Facebook khác trên tài khoản An Dương.

Sau đó, tôi cắt một vài bức ảnh và gửi chúng cho Đường Minh Kỷ.

Đường Minh Kỷ có thể vẫn đang ngủ nên không đáp lại cô.

Kiều Phương Hạ chần chờ một lúc, trực tiếp dùng giọng nói oanh tạc Đường Minh Kỷ: “Nhìn xem mấy giờ rồi? nhị thế tổ như anh ngoại trừ dựa vào ông ba anh ra còn có bản lĩnh gì nữa hả? Anh xem chủ tịch công ty nào cũng giống như anh không làm gì cả sao? Tiền của tôi đầu tư vào công ty của anh tôi sợ ngày nào đó sẽ phá sản mất! ”
Khi Đường Minh Kỷ bị giọng nói Kiều Phương Hạ đánh thức, đầu óc anh ta vẫn còn đang rối bời.

Chỉ sau khi Kiều Phương Hạ làm nhục anh ta vài câu, anh ta mới phản ứng lại và hỏi: “Cô bị điên à? Hay là bị kích động gì nữa rồi?”
“Anh lên tra hot search đi! Chuyện tốt của Tô Minh Nguyệt làm đấy” Kiều Phương Hạ nghiêm nghị trả lời.

Đường Minh Kỷ tối qua đi xã giao tới sáng sơm, uống rượu tới mức ngã nghiêng, chịu đựng cơn đau đầu lập tức mà lên Facebook xem.


Lại nhìn thấy tên của Phó Kiều trên hot search, đầu càng đau hơn: “Cô ta điên rồi sao? Nghệ sĩ của tôi bị cô ta liên lụy gần hết, còn có danh tiếng gì nữa!”
“Các giải quyết tôi đã gửi cho anh rồi, anh tự mình xem rồi tính đi” Kiều Phương Hạ lập tức trả lời: “Tiếp theo tôi sẽ tham gia show của Chị Vận, anh tự cân nhắc đi “Biết rồi” Đường Minh Kỷ cáu kỉnh đáp.

Kiều Phương Hạ cúp máy và nhìn thấy lời nhắc của Facebook.

Facebook mà An Dương đăng vừa rồi đã có gần một nghìn lượt trả lời chỉ trong vài phút.

Cô ngơ ngác liếc nhìn những lời bình luận đang nhảy càng lúc càng nhanh, chẳng thèm để tâm bước xuống giường tắm rửa.

Trong xe bảo mẫu.

Vương Giai ngồi đối diện với Tô Minh Nguyệt, và mở Facebook để xem tin tức mà họ đưa ra tối qua đã tiến triển đến mức nào.

Nhìn thấy những lời mắng chửi Phó Kiều trong bình luận, không thể nhịn được cười: “Theo tình hình bây giờ, Kiều Phương Hạ muốn sử dụng nghệ danh của Phó Kiều để trở nên nổi tiếng, thì nằm mơ đi! Không bị cư dân mạng mắng chết là hay rồi! “
“Chiêu này của cô, cũng chỉ là để dạy cho cô ta một bài học nhỏ thôi” Tô Minh Nguyệt giương mắt nhìn Vương Giai, điềm nhiên nói.

Ai bảo Kiều Phương Hạ kiêu ngạo như vậy, lần này, cuối cùng cũng cho cô ta biết tay..

 
Chương 710: Chương 710





Vương Giai cất điện thoại, cười nói: “Chúng ta đến bệnh viện gặp Kỳ Khanh Ngọc trước đã?”
“Nếu không thì sao?” Tô Minh Nguyệt thờ ơ hỏi.

Công phu thể hiện bên ngoài phải làm cho đến cùng,
Kỳ Khanh Ngọc trong lòng cảm thấy uất ức, cảm thấy cô ta vừa xuất hiện đã bị người ta cào mặt bị thương, Tô Minh Nguyệt sẽ không bao giờ để người khác nói mình không tốt.

Hơn nữa, mấy ngày nay cô ta đi an ủi, Kỳ Khanh Ngọc còn có thể nguyện ý làm con chó của cô ta, đỡ đạn cho cô ta, tại sao lại không làm?
Chỉ là bây giờ cô ấy xuống tinh thần, nếu không, theo một vai nhỏ như Kỳ Khanh Ngọc năm xưa, cô ấy còn không đủ tư cách nói chuyện với cô ấy, huống chi là con chó liếm láp của cô ấy.

Thấy Tô Minh Nguyệt có vẻ hơi sốt ruột, Vương Giai nghĩ ngợi rồi nói: “Kiều Phương Hạ tìm kiếm, dù có nghi ngờ thì cũng chỉ có thể nghi ngờ hồn ma của Tế Thanh Thanh để bảo thù cho cô ấy”
“Chúng ta đi gặp Kỳ Khanh Ngọc, là tích đức rồi.”
“Ừ” Tô Minh Nguyệt bôi sữa toàn thân, kéo váy xuống, thì thào nói.


Điều mà Tô Minh Nguyệt phải làm lúc này là duy trì việc tập luyện, giữ thái độ tốt và tìm thời điểm thích hợp để quay trở lại.

Cô ta chỉ mới hai mươi tám tuổi, và cô ta không thể giống như một bà già phẫn uất chỉ vì thua Kiều Phương Hạ
Rốt cuộc sẽ có cơ hội.

Vương Giai xem qua tin tức Facebook một lúc rồi nói: “Kỳ Khanh Ngọc dễ kiểm soát hơn mấy người trước đây.

Chúng ta mượn tay cô ta trả thù Kiều Phương Hạ.

Cô ấy còn biết ơn chúng ta.

Thật sự rất dễ thương, dù sao cũng còn non quá.”

“Người mới đến, chắc chắn sẽ phải chịu vài tổn thất, nếu không thì làm sao có thể trưởng thành được?” Tô Minh Nguyệt cong môi châm chọc.

Bên kia, Vương Giai sắc mặt đột nhiên thay đổi, nhìn hành động trên Facebook.

Sau vài phút, cô ta đưa điện thoại cho Tô Minh Nguyệt, trầm giọng nói: “An Dương không biết mình đang gặp vấn đề gì, lại là cọ nhiệt cho cô!”
Tô Minh Nguyệt nhìn xuống điện thoại, thời điểm nhìn thấy rõ ràng, sắc mặt trầm xuống.

Mười phút trước, An Dương đã đăng một bức ảnh với con dao đang chĩa vào cổ tay cô với dòng chữ: “Làm sao mới có thể buông tha cho tôi … tôi đang làm gì sai..”
Kể từ khi An Dương đăng một bức ảnh nhảy khỏi tòa nhà lần trước, cô ấy đã cầm tiền và im lặng trong gần hai tháng, như thể thế giới đã biến mất.

Tô Minh Nguyệt nghĩ rằng vấn đề đã được giải quyết bằng tiền.

Không ngờ, cô ấy lại ở đây và lại sắp tự tử.

Vương Giai chỉ vào bình luận của b tấn tiếp theo đổi với Tô Minh Nguyệt, trầm giọng nói: “Chẳng phải cô ấy đã đồng ý không bao giờ nhắc đến những chuyện trước đây sau khi nhận tiền sao? Ngoài việc tự sát thì còn chiêu gì chứ chúng ta chọc giận cô ta rồi? “
“Lòng tham không đáy, thật sự tưởng rằng tiền bạc dễ dàng như vậy” Tô Minh Nguyệt vẻ mặt u ám đáp..

 
Chương 711: Chương 711


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Sau khi cân nhắc vài giây, anh ta nói: “Lập tức ném bằng chứng trước đây công ty chi tiền cho cô ta, cho mọi người thấy hai mặt của cô ta!”
Dù sao sự cố này cũng không phải là lỗi của bọn họ, Tô Minh Nguyệt đang lo lắng không biết làm sao trở lại làm cho An Dương phiền phức.

Như người ta nói, cái đầu tiên là rẻ.

Ngay cả với sự thù hận cuối cùng, cô ấy muốn nôn nó ra cho cô ấy một cách hòa bình và có lợi! “Được.

Vương Giai lập tức lấy lại điện thoại di động, liên lạc với bộ phận quan hệ công chúng của công ty bọn họ.


Tuy nhiên, vài giây sau khi Vương Giai bẩm điện thoại, bộ phận quan hệ công chúng đã trực tiếp cắt điện thoại.

“Xin chào, người dùng mà bạn đang gọi tạm thời không liên lạc được … Vương Giai nghe âm báo nhắc nhở trên điện thoại, có phần không thể giải thích được.

[Diendantruyen.Com] Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

“Làm sao có khả năng?” Tô Minh Nguyệt cũng sững sờ.


Nói xong liền giật lấy điện thoại trong tay Vương Giai “Không phải vừa rồi..”
Cô ấy vừa nói được nửa chừng thì đột nhiên thấy một bình luận trên Facebook của An Dương được đẩy lên đầu.

“An Dương là Phó Kiều, bạn có hiểu rằng Phó Kiều là những kẻ bạo lực trên mạng không? Tất cả những điều này là sự trả thù của Tô Minh Nguyệt đối với An Dương.

Bạn có còn muốn không buộc An Dương phải chết lần thứ hai?”
Tô Minh Nguyệt nhìn chằm chằm bình luận này, hoàn toàn sững sờ.

An Dương là Phó Kiều? An Dương là Kiều Phương Hạ?
An Dương hóa ra là Kiều Phương Hạ? làm thế nào có thể được? Họ đã nhầm!.

 
Chương 712: Chương 712





Vương Giai đi tới, liếc nhìn những bình luận nhìn chằm chằm của Tô Minh Nguyệt, anh sững sờ, chợt nhớ ra lần duy nhất Kiều Phương Hạ ở trong phòng thay đồ của công ty cách đây rất lâu, cô ấy nói An Dương cố ý xoa xoa chỗ nóng của Tô Minh Nguyệt, lần đầu tiên.

An Dương liên hệ với An Dương.

Cô gọi đến số điện thoại của An Dương, và điện thoại di động Kiều Phương Hạ cùng lúc vang lên.

Lúc đó cô và Tô Minh Nguyệt nghĩ chỉ là trùng hợp, nhưng bây giờ muốn tới, không hề
Vương Giai và Tô Minh Nguyệt nhìn nhau, cả hai đều tái mặt.

Ai có thể nghĩ rằng người duy nhất Kiều Phương Hạ lại giấu sâu đến vậy! “Nhất định phải có cách, chị Minh Nguyệt, đừng lo lắng” Vương Giai im lặng một hồi, cầm lấy điện thoại di động nói: “Tôi còn quen biết mấy người bạn truyền thông, bọn họ nhất định phải có cách khôi phục!
Vương Giai nói lắp một chút, buộc bản thân phải bình tĩnh lại, cô lập tức gửi tin nhắn cho từng người bạn trên phương tiện truyền thông của mình.


Cô tìm liên tiếp hơn chục người, đợi rất lâu cũng chỉ có một người trả lời tin nhắn của cô.

Vương Giai vội vàng bấm vào và phát hiện bên kia đã gửi cho cô một tin tức video dài nửa phút.

Cô cau mày và gật đầu, chỉ nghe phóng viên trong video nói: “Chúng tôi đã xác nhận với Công ty Thiên Hoàng rằng Phó Kiều thực sự là An Dương”.

||||| Truyện đề cử: Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một |||||
“Ba năm trước, Công ty Thiên Hoàng có ý định ký hợp đồng với An Dương, nhưng An Dương khi đó đang du học ở nước ngoài, không muốn bị phân tâm nên đã từ chối lời đề nghị mà Công ty Thiên Hoàng đưa ra”
“Vài tháng trước An Dương trở về Trung Quốc, Công ty Thiên Hoàng một lần nữa ném một cành ô liu cho cô ấy, bởi vì An Dương cho rằng cái tên này có liên quan đến Tô Minh Nguyệt cùng công ty, và để tránh bối rối và bàn tán bên ngoài, vì vậy anh ấy đã … đã sử dụng nghệ danh Phó Kiều.

Vì vậy, An Dương thực sự là Phó Kiều.

Sau khi xem xong đoạn video này, trái tim của Vương Giai đã lạnh rồi.

Cô và Tô Minh Nguyệt nhìn nhau, im lặng một lúc rồi cắn viên đạn hỏi nhau: “Anh đã từng nghĩ đến chưa? Có lẽ là vì công ty muốn bảo vệ Phó Kiều nên mới bịa ra chuyện vô nghĩa?”
“ Bên kia lập tức nhắn lại: “Vương Giai, ta coi như bằng hữu, cho nên mới gửi cái này cho ngươi.”
“Hãy tự mình truy cập Internet.

Cư dân mạng đã đưa ra nhiều bằng chứng khác nhau để xác minh tài hùng biện của Công ty Thiên Hoàng.


Ngoài ra còn có ảnh chụp màn hình của các bậc thầy máy tính chứng minh rằng hồ sơ duyệt web của Phó Kiều và An Dương gần như hoàn toàn trùng lặp.

Bạn bị đánh chết, không có cơ hội lật tẩy.”
“Anh và Tô Minh Nguyệt nên làm điều đó cho chính mình”
Tô Minh Nguyệt nghe thấy bốn chữ “tự mình giải quyết” cả người liền run rầy.

Vương Giai không dám xem Facebook nữa mà chỉ im lặng nhìn Tô Minh Nguyệt ở đối diện.

Nói như vậy, Kiều Phương Hạ đã xem cô ta và Tô Minh
Nguyệt giống như con khỉ mà trêu đùa.

Giống như là chúa tể đứng ngoài trò chơi, Kiều Phương Hạ thực ra vẫn luôn trêu đùa bọn họ suốt thời gian qua.

Nhìn lại mọi chuyện đã xảy ra, Vương Giai chỉ cảm thấy lông tơ dựng đứng, toàn thân nổi từng trận da gà.


Kiều Phương Hạ từng bước từng bước dẫn bọn họ đến vực sâu không đáy! Cô ta đã làm người quản lý được năm sáu năm, trước đây cũng từng dẫn dắt hai người mới lợi hại, bây giờ hai người mới đó đã có thể nắm giữ một bộ phận thế lực.

Nhưng cô ta vẫn cảm thấy chưa đủ, cô ta muốn có thành tích cao hơn.

Mấy tháng trước vì để giành lấy Tô Minh Nguyệt từ tay Đường Nguyên Khiết Đan cô ta đã tốn không biết bao nhiêu tâm sức.

Đúng lúc
Kiều Phương Hạ trở về nước, Đường Minh Kỷ liền phân Đường Nguyên Khiết Đan đến chỗ Kiều Phương Hạ.

Tô Minh Nguyệt cũng đúng lý hợp tình mà về bên cô ta..

 
Chương 713: Chương 713





Vốn tưởng rằng sẽ thu lợi lớn, ai biết được lại bị đánh bại đến không còn đường lui!
Lần này Tô Minh Nguyệt hoàn toàn tiêu rồi.

Không ai có thể cứu được cô ta, trừ khi đích thân Lệ Đình Tuấn ra tay.

“Chị Minh Nguyệt, chị nói cho em biết, con trai của Lệ Đình Tuấn rốt cuộc có phải là do chị sinh không?” Cô ta nhẹ giọng hỏi Tô Minh Nguyệt: “Chị nói cho em biết, em sẽ không nói cho ai hết.”
Nếu là do cô ta sinh, bọn họ vẫn còn con đường sống.

Đầu óc Tô Minh Nguyệt lúc này hoàn toàn trống rỗng, cô ta nhìn Vương Giai, chỉ cảm thấy mọi thứ trước mắt đều quay cuồng.

“Chị Minh Nguyệt, chị nói thật đi!” Vương Giai nâng âm lượng lên, nói với cô ta.

Tô Minh Nguyệt đột nhiên thấp giọng cười một tiếng, cười đến nỗi nước mắt đều sắp rơi xuống.


Một lúc lâu sau mới lắc đầu, nhẹ giọng đáp lại: “Không phải là tôi, là Kiều Phương Hạ, cô ta ở nước ngoài sinh”
Vương Giai lại choáng váng.

Ai mà có thể nghĩ tới?
Ngay cả những tài khoản marketing chỉ biết tung tin đồn nhảm cũng không dám bịa ra chuyện như vậy đi?
Điện thoại của Tô Minh Nguyệt rung lên, cô ta cầm lên liếc nhìn, là điện thoại từ công ty.

Nhưng lúc này cô ta không muốn trả lời, cô ta biết công ty gọi cô vào lúc này có ý nghĩa gì.

Con bài duy nhất mà Tô Minh Nguyệt có thể sử dụng để trói buộc Lệ Đình Tuấn là Tống Thanh Hào.

Vì vậy cô ta vẫn luôn hy vọng Tống Thanh Hào thực sự đã chết, chỉ khi anh ta chết thật cô ta mới có thể đường đường chính chính ở bên người Lệ Đình Tuấn làm xằng làm bậy, bởi vì cô ta biết Lệ Đình Tuấn không thể đặt xuống cái chết của Tống Thanh Hào.


Tuy nhiên, mỗi lần tin tức từ Cục Hàng hải truyền đến đều khiến cô ta thất vọng.

“Đúng rồi, tôi vẫn còn có Thanh Hào..” Cô đột nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm một mình.

“Chị nói cái gì?” Vương Giai không nghe rõ lời cô ta nói cau mày hỏi lại.

Tô Minh Nguyệt quay lại nhìn Vương Giai, một hồi mới nhẹ giọng hỏi cô ta: “Vương Giai, cô giúp tôi một lần cuối cùng được không? Tôi muốn đi du lịch nước ngoài, cô giúp tôi hủy bỏ mọi lịch trình gần đây, và tôi muốn ra nước ngoài.”
“Chị điên rồi sao?” Vương Giai sững sờ nói: “Hiện tại chị muốn hủy bỏ lịch trình, không thể nghi ngờ gì chính là tự sát! Chị phải chuẩn bị tốt tâm lý cho việc một năm rưỡi tới không nhận được thông báo nào! Chị..”
“Tôi không điên, cô tin tôi đi, hơn bao giờ hết tôi biết rõ mình đang làm gì.” Tô Minh Nguyệt nhẹ giọng ngắt lời cô ta.

Vương Giai im lặng một lúc rồi trả lời: “Nhưng đã là cuối năm rồi.

Năm mới là thời gian cao điểm du lịch.

Sợ rằng rất khó kiếm được vé đi du lịch nước ngoài…
“Tôi không quan tâm cô dùng cách gì! Cô giúp tôi đặt vé!” Tô Minh Nguyệt nhìn chằm chằm Vương Giai, đột nhiên tăng âm lượng, một lần nữa ngắt lời cô ta: “Cô giúp tôi một lần cuối cùng này! Cho dù ngồi hạng Phổ thông cũng được!”
Tô Minh Nguyệt chưa bao giờ cuồng loạn ở trước mặt Vương Giai như vậy, Vương Giai có hơi kinh hãi..

 
Chương 714: Chương 714





Kiều Phương Hạ giải quyết xong mọi liền đường hoàng ngồi ăn sáng ở tầng dưới.

Cô bỗng thấy cơ thể khỏe hơn, thắt lưng không còn đau, chân không còn mỏi, đầu cũng không còn choáng váng, cảm giác thèm ăn cũng được cải thiện.

Khi Lệ Đình Tuấn kết thúc cuộc họp video, từ lầu trên đi xuống, anh giật mình khi nhìn thấy Kiều Phương Hạ đang ăn sáng.

Nhất là khi anh thấy Kiều Phương Hạ đã ăn hai quả trứng, ăn hết nửa bát cháo cá, dường như còn ăn hai chiếc bánh bao nhỏ.

Anh lặng lẽ ngồi xuống chỗ đối diện với Kiều Phương Hạ, nhìn thấy Kiều Phương Hạ vẫn đang ăn, anh thấp giọng hỏi: “Hôm nay khẩu vị tốt như vậy sao?”
“Gần đây mợ chủ ăn nhiều hơn trước.

Bà Trần đứng ở bên cạnh cười híp mắt đáp.


Trước đây Kiều Phương Hạ quá gầy, vì vậy béo lên một chút đều có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

.

Đam Mỹ H Văn
Lệ Đình Tuấn đưa mắt đánh giá Kiều Phương Hạ, nói: “Nữ minh tinh, sao gần đây không kiểm soát vóc dáng nữa rồi?”
“Dù sao gần đây cũng không cần quay phim.” Kiều Phương Hạ khế cau mày, nuốt cháo cá trong miệng xuống rồi đáp.

“Chẳng trách” Lệ Đình Tuấn tiếp lấy cháo cá do Bà Trần đưa tới, khế khuấy mấy cái.

“Chẳng trách cái gì?” Kiều Phương Hạ nhướng mày nhìn anh.

“Ôm lên thấy nặng hơn nhiều.


Lệ Đình Tuấn nhẹ nhàng đáp.

Kiều Phương Hạ hơi không hài lòng, cô chỉ nặng hơn hai cân rưỡi so với cân nặng khi cô gầy nhất vài tháng trước.

“Khiết Đan nói không sai” Cô đặt chiếc thìa trên tay xuống, nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Nói anh là trà xanh? Hay là người đàn chó má?” Lệ Đình Tuấn vừa ăn vừa không chút biểu cảm hỏi.

“Khụ..” Kiều Phương Hạ bị sặc nước cam phun ra.

Lệ Đình Tuấn ung dung bình thản đưa khăn qua để Kiều Phương Hạ lau miệng.

Khuôn mặt của Kiều Phương Hạ đỏ bừng lên vì sặc, cô thực sự không ngờ tới Lệ Đình Tuấn vậy mà lại biết biệt danh mà cô và Đường Nguyên Khiết Đan bí mật gọi anh! Làm sao anh biết được? Đường Nguyên Khiết Đan sẽ không đến chuyện này cũng nói với anh đấy chứ? “Em không biết máy tính bảng và điện thoại di động có thể đăng nhập Messenger cùng một lúc sao?” Lê Đình Tuấn lại liếc cô một cái rồi nhàn nhạt hỏi cô.

“… Lúc này Kiều Phương Hạ mới phản ứng lại, trước đây cô đã dùng máy tính bảng của Lệ Đình Tuấn để đăng nhập Messenger, có lẽ là chuyện của tháng trước nữa?
Chỉ đăng nhập một lần, hơn nữa hôm qua khi cô ấy sử dụng máy tính bảng, rõ ràng là Messenger của Lệ Đình
Tuấn! Vì vậy anh đã đọc tất cả tin nhắn của cô và Đường Nguyên Khiết Đan trong hai tháng qua? “Anh cho rằng hacker nằm trong top mười trên bảng xếp hạng thế giới không nên không biết kiến thức phổ thông này.” Trong mắt Lệ Đình Tuấn ẩn chứa ý cười nhìn Kiều Phương Hạ..

 
Chương 715: Chương 715





Kiều Phương Hạ vẫn còn đang nhớ lại xem trong hai tháng qua liệu cô có nói điều gì không nên nói với người khác trên Messenger hay không, có mắng Lệ Đình Tuấn té tát hay không.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, cô quen gọi điện thoại, nên sẽ cùng Đường Nguyên Khiết Đan nói chuyện nhiều hơn.

Tuy nhiên, Đường Nguyên Khiết Đan và cô gần như nói về mọi thứ, từ chuyện lớn của công ty đến chuyện nhỏ là mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, đánh giá đàn ông.

Chỉ mười ngày trước, Kiều Phương Hạ mới nói chuyện với Đường Nguyên Khiết Đan về phương diện đó.

Đường Nguyên Khiết Đan nói rằng e là Lệ Đình Tuấn có bệnh kín gì đó, thời gian dài như vậy, kiến nghị cô đưa anh đến bệnh viện kiểm tra.

Hơn nữa, chỉ mới mười mấy ngày trước, Đường Nguyên Khiết Đan đã thay đổi biệt hiệu của Lệ Đình Tuấn từ người đàn ông chó má sang trà xanh.

Vì vậy, anh biết.


Kiều Phương Hạ im lặng nhìn Lệ Đình Tuấn, mà Lệ Đình Tuấn cũng đang nhìn cô.

Một lúc lâu sau, cô căng da đầu, định chuyển chủ đề: “Lệ Đình Tuấn, lúc đầu không phải anh nói mỗi bữa đều d phải để bụng em ăn đến phình ra sao? Hiện tại em mới nặng hơn hai cân rưỡi, anh đã chế em rồi?”
“Anh chỉ nói, ôm trên tay cảm thấy hơi nặng hơn một chút.” Sắc mặt Lệ Đình Tuấn nhàn nhạt đáp lại: “Không chế em béo.

“Đối với việc Đường Nguyên Khiết Đan nói, ở phương diện đó anh có..”
Không đợi anh nói xong, Kiều Phương Hạ căng da đầu ngắt lời anh: “Anh đừng nói nữa, em sai rồi”
Về vấn đề thời gian của Lệ Đình Tuấn, mặt Kiều
Phương Hạ không đủ dày để mặt đối mặt thảo luận vấn đề này với Lệ Đình Tuấn.

Bà Trần đưa cháo cá cho Lệ Đình Tuấn, sau đó liền lặng lẽ lấy chìa khóa xe ra ngoài mua thức ăn.

Kiều Phương Hạ thấy bà Trần ra ngoài thậm chí còn cảm thấy xấu hổ hơn.

Cô không biết gần đây mình gặp phải vận cứt chó gì mà tất cả những chuyện xấu hổ đều dồn vào nhau.


Lệ Đình Tuấn nhìn cô, tiếp tục nhẹ giọng nói: “Nhưng bây giờ anh đã biết, sau này anh sẽ dùng mức độ thích hợp, rút ngắn thời gian”
“Đến lúc em thoải mái rồi liền cố gắng kết thúc.

Kiêu Phương Hạ nghe thấy hai từ thoải mái, trong đầu liền nổ “bùm” một tiếng.

“Anh đừng nói nữa!” Cô che mặt nói.

Lệ Đình Tuấn ngồi đối diện với cô, cười trầm thấp.

Bà Lệ của anh vẫn còn trẻ, chưa có đủ kinh nghiệm, da mặt mỏng như vậy.

Anh ta vốn còn đang buồn phiền vì chuyện của Lục Đình Nam tối qua, lúc này trêu chọc Kiều Phương Hạ vài câu, liền đột nhiên thay đổi tâm trạng.

“Không cho anh nói cũng được.” Lệ Đình Tuấn ngừng lại, sau đó nói: “Lại đây”
Kiều Phương Hạ ngước nhìn anh, miễn cưỡng đứng dậy đi đến chỗ Lệ Đình Tuấn.

Lệ Đình Tuấn vươn tay ôm cô vào lòng, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng lau đi một miếng téo cam nhỏ dính trên má cô, nói: “Em sắp lấy anh rồi, vẫn còn không muốn đi đến tập đoàn?”.

 
Chương 716: Chương 716


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Kiều Phương Hạ lẳng lặng liếc nhìn anh, đột nhiên nhớ tới chuyện lần trước ở trong phòng họp dưới nước.

Khi đó, Lệ Đình Tuấn đã đề nghị cô tham gia tập đoàn WL.

“Tiền lương chắc chắn không ít, gấp mười lần nhà họ Đường, thế nào?” Lệ Đình Tuấn chậm rãi dụ dỗ.

Để tránh sự mất cân đối của chuỗi vốn, tập đoàn WL phải khởi công xây dựng một bộ phận khách sạn ở nước ngoài, nhưng bản vẽ vẫn chưa đạt yêu cầu.

Anh hy vọng có thể có một phần tuyệt vời hơn.

Chuyện mà người khác không làm được, anh cho rằng Kiều Phương Hạ có thể.


“Hoặc là, một bản vẽ ra một cái giá, xem như một công việc làm thêm?” Anh tiếp tục hỏi.

Kiều Phương Hạ hơi nhướng mày.

[Diendantruyen.Com] Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Anh đã ăn khổ vì Chu Tước, và anh không muốn lịch sử lặp lại.

Kiều Phương Hạ vẫn đang xem xét liệu mối quan hệ giữa cô và Lệ Đình Tuấn có cho phép cô tiếp nhận cổ phần của anh và trở thành thành viên hội đồng quản trị của công ty anh hay không.

Lệ Đình Tuấn vừa nói được một nửa, điện thoại đột nhiên rung lên.


Anh nhìn thoáng qua số người gọi, không khỏi nhíu mày, trực tiếp từ chối.

Từ chối không đến vài giây, điện thoại lại rung lên.

Kiều Phương Hạ liếc nhìn điện thoại của anh, cười nói: “Anh Lệ giải quyết việc bận trước đi, tôi sẽ suy nghĩ lại.” Sau đó, liền muốn trượt khỏi người Lệ Đình Tuấn.

“Không được.” Lệ Đình Tuấn nằm lấy eo cô, ấn chân mình, bình tĩnh nói: “Hôm nay nhất định phải trả lời anh”
Điện thoại vẫn đang rung, Lệ Đình Tuấn hơi mất kiên nhẫn cầm lên, người bên kia chưa kịp nói anh đã trầm giọng nói: “Tôi đang làm việc, tôi đang đào người! Trước năm mới các người không đào được Pinocchio thì dứt khoát đừng làm nữa!”
Sau đó, anh ném lại điện thoại xuống bàn.

Kiều Phương Hạ thấy anh đang tức giận, liền ngồi yên lặng trong vòng tay anh không cử động.

Khi Lệ Đình Tuấn đưa mắt nhìn cô, cô không khỏi hơi cong khóe miệng: “Hình như anh Lệ đang đánh chủ ý lên người tôi?”.

 
Chương 717: Chương 717





Lệ Đình Tuấn khẽ thở dài nói: “Từ khi anh nắm quyền tập đoàn WL, đã đích thân bàn hơn trăm có lẻ dự án.

Trước giờ chưa từng thất thủ.

Cô Kiều nhẫn tâm nhìn anh thua một lần này? Bị cấp dưới chế giễu sao?”
Đàm phán kinh doanh hợp tác với người khác, Lệ Đình Tuấn sẽ làm tất cả những gì có thể.

Điều thứ nhất trong Binh pháp Tôn Tử mà anh học được là binh bất yếm trá, nhưng ai quan tâm đến quá trình anh làm gì để có thể đạt được mục tiêu của mình hay không? Nhưng Kiều Phương Hạ không giống như vậy, anh không nỡ dùng cách quá cứng rắn với cô, cũng không nỡ làm tổn thương cô.

Hơn nữa, cô gái có đầu óc nhanh nhạy này này đã học hư rồi, cứng mềm đều không ăn, thậm chí không quan tâm đến tiền bạc.

Kiều Phương Hạ nhìn anh chằm chằm một hồi, cười híp mắt nhẹ giọng nói: “Cái này còn phải xem biểu hiện của anh Lệ”
“Phải biểu hiện thế nào?” Lệ Đình Tuấn ngừng lại, dịu dàng hỏi cô.

Trong khi cô nói, bàn tay ôm lấy eo Kiều Phương Hạ khẽ nhúc nhích, ngón trỏ và ngón giữa ấm áp xuyên vào trong váy của cô.

Khuôn mặt của Kiều Phương Hạ trở nên hơi nóng, lật tay hất tay anh ra: “Đã nói là hôm nay không được!”

“Đương Nguyên Khiết Đan nói, phụ nữ nói không là có.

Lệ Đình Tuấn nhàn nhạt nhìn cô nói: “Anh nhớ, lúc đó em có vẻ rất đồng ý với cô ấy”.

Đây là điển hình của việc tự đào hố cho chính mình nhảy vào.

Kiều Phương Hạ ngẩn ra, nhìn Lệ Đình Tuấn cúi đầu hôn mình, không nhịn được nhíu mày: “Nhưng hôm nay..” Vừa mới nói được một nửa, Lệ Đình Tuấn đã chặn mỗi cô.

Kiều Phương Hạ sợ đến vô thức vươn tay chắn giữa hai người, không cho anh dính vào quá gần.

Lệ Đình Tuấn chỉ hôn cô vài cái, sau đó buông cô ra, trầm thấp cười nói: “Được rồi, em lên nghỉ ngơi đi”
Khẩu vị anh còn chưa nặng đến mức ấy.

Còn chưa kể đến thân thể thể Kiều Phương Hạ đang không thoải mái.

Kiều Phương Hạ lại sững sờ: “Vậy anh…”
“Nếu thực sự không nỡ để anh bị cấp dưới chế giễu, cuối năm anh sẽ sắp xếp một sự kiện.


Em tham gia cùng anh, không cho phép hối hận.

Mấy ngày này, em cứ nghỉ ngơi thật tốt.” Khuôn mặt Lệ Đình Tuấn vẫn như thường trả lời.

Khi Kiều Phương Hạ trở lại tầng trên, càng nghĩ cô càng cảm thấy không đúng.

Vậy là Lệ Đình Tuấn đã lợi dụng sự đồng cảm của mình để đơn phương quyết định rằng cô sẽ giúp anh?
Tên gian thương này!
Ở dưới lầu, Lệ Đình Tuấn lại nhìn số đang gọi tới, giữa lông mày thoáng hiện lên một chút khó chịu.

“Có rắm mau thả.” Anh nhấc máy, lạnh lùng trả lời.

“Giám đốc Đường bảo tôi nói cho anh biết cô Tô và Thiên Hoàng đã chấm dứt hợp đồng!” Trong điện thoại, thư ký thận trọng nói với anh.

Lệ Đình Tuấn im lặng vài giây rồi hỏi lại: “Bây giờ cô ta đang ở đâu?”
“Gọi điện cho giám đốc Đường thông báo việc chấm dứt hợp đồng, sau đó liền tắt máy” Thư ký lập tức trả lời: “Giám đốc Đường đã cử người đến nhà cô ta tìm.

Nhưng không thấy, vì vậy mới bảo tôi thông báo cho anh một tiếng.

Để tránh xảy ra sai sót gì đều đổ hết lên đầu Thiên Hoàng..

 
Chương 718: Chương 718





Lệ Đình Tuấn cong môi.

Đường Minh Kỷ thật thông minh, trong chốc lát liền đem bản thân rút ra sạch sẽ.

Tuy nhiên, lần này Kiều Phương Hạ và Lục Đình Nam lên hotsearch, cho dù Đường Minh Kỷ không truy cứu, anh cũng sẽ truy cứu.

“Gọi điện thoại cho Tô Minh Nguyệt, gọi cho đến khi cô ta tiếp mới dừng” Anh trầm ngâm vài giây rồi trầm giọng đáp lại.

Nói xong liền cúp điện thoại.

Anh không hứng thú chơi trò trốn tìm với Tô Minh Nguyệt, cũng không có thời gian để lãng phí với cô ta.

Nếu chính cô ta đã muốn chấm dứt hợp đồng với Thiên Hoàng thì sau này dù sống hay chết cũng không liên quan gì đến anh, đây là con đường do chính cô ta lựa chọn.


“Trước khi Lệ Đình Tuấn rời đi, anh đã dặn dò bà Trân không cho phép Kiều Phương Hạ ra khỏi giường ngoại trừ ba bữa ăn.

Kiều Phương Hạ nắm trên giường, chân tay đều sắp bị thoái hóa.

Lúc Đường Nguyên Khiết Đan gọi video call đến, Kiều Phương Hạ đang năm liệt trên giường xem phim.

“Woo~” Đường Nguyên Khiết Đan hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy bộ dạng này của Kiều Phương Hạ, cô ấy cẩn thận hỏi: “Em lại bị cấm cửa?
Sao điện thoại không gọi được?”
* Không có điện thoại” Kiều Phương Hạ vừa xem phim trên màn hình vừa lơ đãng trả l Lệ Đình Tuấn thậm chí còn không cho cô cơ hội ra ngoài mua điện thoại di động, cô có thể làm gì?
“Buổi chiều em có rảnh không? Chị Vận nói muốn quay một đoạn video lần đầu tiên nam nữ khách mời gặp mặt, đúng lúc tranh thủ độ hot lần này của em để tuyên truyền”
Kiều Phương Hạ nghĩ một lát nói: ‘Em không chắc lắm.


Em phải báo cáo với Lệ Đình Tuấn trước.

Nếu không được, đành phải trì hoãn vài ngày.”
* Đúng là kim ốc tàng kiều” Đường Nguyên Khiết Đan không khỏi nhăn mày lại khuôn mặt ghét bỏ trả lời: “Em nói xem nếu cô thật mang thai, Lệ Đình Tuấn còn có thể cho em ra ngoài quay phim không? Nếu người khác mang thai thì ngừng đóng phim trong nửa năm.

Còn em ước chừng phải hai năm, đợi em trở lại độ hot cũng đã nguội rồi”
Nghe lời của Đường Nguyên Khiết Đan, Kiều Phương Hạ đột nhiên thấy lo lắng cho nghề nghiệp của mình.

“Chị đợi đó! Em lập tức đi hỏi anh ấy” Sau đó Kiều Phương Hạ ngồi dậy, kiêu ngạo trả lời.

Tuy nhiên, nhấp vào khung trò chuyện của ình Tuấn, suy nghĩ hồi lâu, lời nói ra đến miệng, cô lại suy nghĩ, gõ vài dòng rồi lại xóa đi.

Cuối cùng vẫn gửi cho anh một đoạn chat voice mang ngữ khí ngoan ngoãn: “Bụng em không còn đau nữa.

Buổi chiều em muốn ra ngoài làm chút việc.”
Một lúc lâu sau, Lệ Đình Tuấn mới lạnh lùng đáp lại mấy chữ: “Chương trình tạp kỹ không phải vào năm sau?”
Có vẻ khó chơi..

 
Chương 719: Chương 719


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Kiều Phương Hạ im lặng một hồi, lại hỏi anh: “Vậy em đi ra ngoài mua điện thoại di động được không? Không có điện thoại di động rất bất tiện’ Bên Lệ Đình Tuấn không phản hồi gì nữa.

Kiều Phương Hạ thở dài, rồi gục xuống giường một cách yếu ớt.

Không lâu sau, liền nghe thấy tiếng xe phanh gấp ở tầng dưới.

Không phải là Lệ Đình Tuấn trở về chứ?
Kiều Phương Hạ choáng váng, sau đó bò dậy, đi đến cửa sổ nhìn xuống.

Nhìn một lát thì thấy Vô Nhật Huy bước ra khỏi xe.


Kiều Phương Hạ vừa nhìn liền thấy anh ta cầm một cl túi bước vào.

Sau hai phút, bà Trần lên lầu gõ cửa phòng cô: ‘Mợ chủ, cô tỉnh chưa?”
Kiều Phương Hạ mở cửa nhìn thấy bà Trần cầm trên tay hai chiếc điện thoại di động mới chưa mở, mỉm cười nói: “Cậu hai để Vô Nhật Huy mua cho cô điện thoại di động mới, một chiếc màu hồng và một chiếc màu xanh lam.

Cũng không biết mợ chủ thích màu nào”
..’ Kiều Phương Hạ im lặng cầm lấy điện thoại.

/pagespeed_static/1.JiBnMqyl6S.gif

Bữa sáng ăn chưa kịp tiêu hóa giờ đã nôn sạch.

Điều duy nhất mà Kiều Phương Hạ đang nghĩ lúc này, không chỉ vì những cơn đau bụng buồn nôn liên tục, mà còn vì cô chợt nhớ đến lần đầu tiên mình mang thai.

Dù đã mấy năm trôi qua nhưng cô vẫn nhớ rõ như in cảm giác khi biết mình có thai, cô đã bị nôn mửa mấy ngày, cứ ngửi thấy mùi hành tỏi là buồn nôn.

Lẽ nào lần này không phải là cô ấy đến kì sao?
Cô ngẩn người đứng bên bồn nước hồi lâu, sau đó lo lắng cởi quần ra, đưa mắt nhìn tấm băng ở quần.

Trước đây, kinh nguyệt của cô ấy năm sáu ngày là sạch sẽ, chưa từng có ngoại lệ, nhưng lần này lại ra một ít máu đen, không thể làm sạch được nên chỉ có thể đặt một miếng băng vào.

Tính ra hôm nay, hình như là ngày thứ tám?.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom