Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 620





Cho dù King có thích Kiều Phương Hạ, nhưng khi cô đã đưa ra lựa chọn, anh ta cũng sẽ âm thầm rời đi, cũng không tiếp tục đeo bám Kiều Phương Hạ nữa.

Cô không thích anh ta, bên cạnh anh ta cô sẽ chỉ cảm thấy không hạnh phúc, vậy anh ta sẽ không ép buộc cô.

Chỉ cần Kiều Phương Hạ hạnh phúc, thì Cố Dương Hàn không còn mong gì hơn.

Nhưng mà bây giờ anh ta nhất định phải ngăn cản Kiều Phương Hạ nhận lời cầu hôn của Lệ Đình Tuấn!
Kiều Phương Hạ đã đi đến hôm nay, chỉ cần bước vào đó thì sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng, không thoát khỏi! Anh ta sẽ không để cho Kiều Phương Hạ lại một lần nữa rơi vào đau khổ tuyệt vọng.

Kiều Phương Hạ ở đầu dây bên này nghe thấy chắc chắn một mực như vậy thì không nhịn được mà nhíu mày lại: “Tại sao?”
Hình như anh biết được bí mật gì đó? “Em chỉ cần biết là, anh tuyệt đối không hại em!” King ngừng một chút, sau đó nghiêm túc nói với cô: “Anh tạm thời có chút chuyện cần xử lý gấp, đợi anh có thời gian rảnh sẽ tỉ mỉ nói chuyện với em sau.

Kiều Phương Hạ không trả lời anh ta.


“Phương Hạ..” Ngay khi cô cho là Cổ Dương Hàn sắp tắt máy, thì anh ta lại khế gọi tên cô, dường như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

“Anh nói đi.” Kiều Phương Hạ khế nói.

“Nếu như anh có gì bất trắc, em hãy liên lạc với chú Thiên” Cổ Dương Hàn trầm mặc một lát, mới nhẹ nhàng nói với cô.

Kiều Phương Hạ bỗng sửng sốt, không đợi cô hỏi thêm câu gì, thì Cổ Dương Hàn đã cúp máy.

Trong lòng Kiều Phương Hạ bỗng giật thót một cái, linh tính mách bảo cô có chuyện gì không may.

Cô lập tức ngước mắt lên, nhìn về phía Lệ Đình Tuấn, cô trầm giọng hỏi anh: “Có phải anh đã làm gì Cố Dương Hàn đúng không?”
Lệ Đình Tuấn bỗng nhếch mép cười đau đớn: “Trong lòng em anh chính là loại người như vậy sao?”

Sau khi anh xác định Kiều Phương Hạ chính Chu Tước, theo đó điều tra ra thân phận thực sự của Cố Dương Hàn, anh ta chính là ông chủ đứng sau Truth, King.

Cho dù anh đã nắm rõ thân phận của họ, nhưng bởi vì Kiều Phương Hạ không muốn nói, cho nên anh chưa hề có ý định vạch trần.

Bây giờ, Cố Dương Hàn chỉ gọi một cuộc điện thoại, nói mấy lời mập mờ thì Kiều Phương Hạ đã lo lắng cho anh ta mà lập tức chất vấn anh.

Anh im lặng một lát, bỗng nhiên đưa tay giành lấy điện thoại trong tay Kiều Phương Hạ, còn chưa đến gần, Kiều Phương Hạ theo phản xạ bỗng giật mình kéo xa khoảng cách giữa hai người.

Động tác của Lệ Đình Tuấn cứng lại trong không trung, anh đứng lặng người nhìn cô.

Anh chỉ muốn nói cho Kiều Phương Hạ, anh đã phát hiện ra cô dùng hai tài khoản ngân hàng từ lâu rồi.

Trong lúc Kiều Phương Hạ giật lùi lại, có gì đó từ trên người cô rớt xuống, Lệ Đình Tuấn trợn tròn mắt, nhìn xuống thứ đó.

Vừa hay bên ngoài có một chùm pháo bông nổ tung, chiếu sáng bầu trời đêm u tối.

Lệ Đình Tuấn nhìn thấy thứ nằm trên mặt đất chính là một hộp thuốc, bên trên năm chữ: Thuốc tránh thai khẩn cấp như đâm sâu vào trong con người..

 
Chương 621


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Hơi thở của Lệ Đình Tuấn như dừng lại, ánh mắt gắt gao tập trung vào thứ đó.

Một chùm pháo bông cuối cùng vừa dứt, đu quay lại bắt đầu di chuyển.

Dưới tia sáng lờ mờ, Lệ Đình Tuấn khom người nhặt lên hộp thuốc tránh thai, nghiêm túc đánh giá, anh càng nhìn rõ mấy chữ ghi trên bìa hơn: ‘Dùng sau 72 giờ khẩn cấp tránh thai.

Anh ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt Kiều Phương Hạ, lại không nhịn được mà cong môi, cười khẳng khặc.

“Kiều Phương Hạ, em thực sự chán ghét anh như vậy sao?”
Kiều Phương Hạ cũng đang nhìn hộp thuốc này, cô vẫn luôn tìm cách vứt nó đi, nhưng mà Lệ Đình Tuấn luôn đi theo cô, không rời một bước cho nên sau đó cô đã quên bẵng di.

Lý do cô uống thuốc này rất đơn giản, cô không muốn trong khi còn đang do dự, sẽ lại mang thai con của Lệ Đình Tuấn.


Cùng một bi kịch cô không muốn nó xảy ra lần thứ hai, dù sao khi cô mang thai, đó cũng là một sinh mạng.

Nhưng cũng không phải như lời Lệ Đình Tuấn nói, không phải là vì cô ghét anh.

Cô há miệng, bỗng dưng mất mấy giây sau cô mới mấp máy mỗi: “Không phải.”
“Em yên tâm đi, anh hiểu ý của em rồi.

Lệ Đình Tuấn không đợi Kiều Phương Hạ nói xong, đã cười cười trả lời.

Cho dù thế nào, cô cũng đã uống loại thuốc này chính là đã không bằng lòng rồi.

Trước đây anh cho rằng, cô chính là đang giận dỗi, cô ngồi trên xe đỗ ngoài cửa đoàn phim, giúp anh thoa thuốc, lúc đó anh đã cho rằng cô đã quay lại bên anh, đã tha thứ cho anh, chỉ đơn giản là thời gian dài hay ngắn mà thôi.

[Diendantruyen.Com] Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận


Bên đường vẫn còn một chiếc xe khác đợi Kiều Phương Hạ, cô do dự một chút bèn trèo lên.

Quay lại khách sạn, Kiều Phương Hạ vừa bước từ thang máy ra, thì nhìn thấy Lệ Đình Tuấn hung hăng đóng sầm cửa phòng của anh.

Cô đứng trên hành lang chần chừ vài giây, lặng lẽ bước đến trước cửa phòng đối diện phòng Lệ Đình Tuấn rồi dừng lại.

Đúng lúc này, căn phòng bên cạnh bỗng mở cửa ra.

Hứa Phi Phàm vừa tắm xong, anh ta đang lau tóc liếc nhìn Kiều Phương Hạ, lại ngó sang cửa phòng đối diện, trong lòng hiểu rõ hai người chắc chắn đã cãi nhau.

Anh ta khẽ bật cười trêu chọc.

Sau đó, quay sang nói với Kiều Phương Hạ: “Vali của cô còn để trong phòng tôi đấy, cô định…
Anh ta chưa nói dứt câu thì cửa phòng của Lệ Đình
Tuấn phía đối diện đã mở ra.

Hứa Phi Phàm nhíu mày nhìn anh đầy tò mò..

 
Chương 622





Lệ Đình Tuấn nhìn thấy sau lưng Hứa Phi Phàm là chiếc vali nhỏ màu trắng của Kiều Phương Hạ đang dựa vào góc tường.

Hóa ra cô đã sớm nghĩ kỹ rồi, cô sẽ rời khỏi đây, ban ngày đã lập tức thu dọn xong đồ đạc.

Nếu như không phải chiều nay có hẹn, có lẽ cô đã rời đi rồi nhỉ?
Mặt anh không cảm xúc nhìn về phía Kiều Phương Hạ.

“Anh không cảm thấy mình rất phiền sao? Sắp một giờ đêm rồi đẩy anh trai ạ!” Hứa Phi Phàm đứng bên cạnh nhíu mày nhắc nhở Lệ Đình Tuấn.

Còn chưa dứt lời, đã bị Lệ Đình Tuấn đấm cho một phát ngã vào tường.

Hứa Phi Phàm sững sờ, chỉ cảm thấy trong lỗ mũi có một dòng nước ấm áp đang chảy ra.

“Con mẹ nó, anh bị khùng hả?” Anh ta giơ tay lau mũi, nhìn thấy máu chảy ròng ròng, tức điên lên mắng lại.


Lệ Đình Tuấn trái lại không biết hối lỗi mà còn túm chặt lấy cổ áo anh ta, hai mắt đỏ lòm: “Hứa Phi Phàm, anh thật sự cho rằng tôi không biết anh là kẻ đã âm thầm báo tin à?” Hứa Phi Phàm không lo lắng cho cái mũi đang chảy máu của mình nữa, bỗng nhiên anh ta đẩy Lệ Đình Tuấn ra: “Là ông đây thì làm sao nào? Ông đây cũng không phải là loại hèn nhát như anh, không nói không nhận!”
Chiều nay Hứa Phi Phàm ở tiền sảnh nghe thấy Lệ Đình Tuấn gọi điện thoại, sau đó lại suy ngẫm một chút, mơ hồ đoán được vài phần, có thể là Lệ Đình Tuấn muốn nhân cơ hội hôm nay để cầu hôn Kiều Phương Hạ, cho nên anh ta mới nói cho Cố Dương Hàn.

Kiều Phương Hạ nhíu mày nhìn bọn họ, mấp máy môi, rồi nhỏ giọng gặng hỏi Hứa Phi Phàm: “Chuyện này là sao?”
Hứa Phi Phàm lau máu mũi, không nói gì.

Hứa Phi Phàm thừa nhận, lửa giận trong người Lệ Đình Tuấn càng tăng thêm.

Lại đấm cho anh ta một cái, khi nắm đấm sắp rơi vào mặt Hứa Phi Phàm, thì Mạn Mạn bị đánh thức đang dụi mắt bước ra ngoài cửa, nhìn thấy Hứa Phi Phàm bị cho ăn đòn, sợ đến mức nhảy bổ vào người anh.

Kiều Phương Hạ vừa lúc nhìn thấy, trong chớp mắt cô lao đến đứng ngăn giữa Hứa Phi Phàm và Lệ Đình Tuấn, duỗi tay ôm lấy Mạn Phi vào trong lòng.

Nắm đấm của Lệ Đình Tuấn chỉ cách Kiều Phương Hạ có mấy cm, không kịp thu tay đột nhiên chuyển hướng đập vào tường.


Kiều Phương Hạ cứng rắn nhìn nằm đấm của Lệ Đình Tuấn đánh vào trên tường, phát ra một tiếng động vang dội, khiến cho cô không nhịn được mà run rẩy.

Mạn Phi được cô ôm vào lòng, sợ đến mức khóc ngất,
Kiều Phương Hạ ôm lấy đứa bé, vừa nghĩ mà thấy sợ, cô thở hổn hển.

Cô tỉnh táo lại, duỗi tay mạnh mẽ lôi kéo tay của Hứa Phi Phàm, không cho anh ta tiếp tục giương oai, cô đứng dậy đẩy Mạn Phi nằm vào trong lòng anh.

Khí thể trên người Lệ Đình Tuấn càng âm trầm hơn, lắng lặng nhìn chăm chăm Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ xoay người lại, đứng chắn trước người Hứa Phi Phàm và Mạn Phi, mắt đối mắt, mấy giây sau, cô nhíu mày nhắc nhở: “Lệ Đình Tuấn, đủ rồi”
Đây là chuyện riêng của hai người họ, anh có trút giận lên đầu Hứa Phi Phàm cũng không thể giải quyết được gì.

Lệ Đình Tuấn nhìn cô, lại hướng mắt nhìn ra Hứa Phi Phàm trốn sau lưng cô, không nhịn được mà bật cười tự giễu cho bản thân.

Hóa ra, trong lòng Kiêu Phương Hạ, bất kỳ ai đều quan trọng hơn anh
Vết thương chưa kết vỏ trên mu bàn tay anh, lại tiếp tục rách toét ra, máu me chảy ra, từ từ chảy thành giọt, rơi xuống mặt đất..

 
Chương 623





Anh gắt gao nắm chặt nắm đấm, cuối cùng ngước mắt nhìn Kiều Phương Hạ, không nói câu gì, chỉ lặng lẽ xoay người quay về phòng.

Kiều Phương Hạ nghe thấy tiếng khóc lí nhí của Mạn Phi, nhìn thấy Lệ Đình Tuấn trở tay đóng cửa, cô cắn chặt đôi môi.

Sau đó mới quay lại bế Mạn Phi đang nằm trong lòng Hứa Phi Phàm lên, bế đứa bé đi về giường ngủ, dỗ một lúc lâu sau Mạn Phi mới mang theo nỗi sợ hãi chìm vào giấc ngủ.

Trong lúc ngủ mê còn đang lẩm bẩm nói: “Đừng đánh chú nhỏ của con…
Kiều Phương Hạ nhíu mày, không nhịn được mà thở dài trong lòng.

Hứa Phi Phàm đang xử lý lỗ mũi của mình trong nhà vệ sinh, nhìn thấy Kiều Phương Hạ còn đang ở đây bèn bước đến bên cạnh cô, nhỏ giọng nói: “Là tôi nói cho Cố Dương Hàn chuyện Lệ Đình Tuấn định cầu hôn cô.”
Kiều Phương Hạ khẽ liếc anh một cái, nghĩ một lát, bèn hỏi: “Anh ta có nói gì với anh không?”
“Ban đầu tôi không gọi được cho anh ta, sau đó tối muộn mới nghe máy, rồi nói với anh ta vài câu anh ta trả lời là đã biết rồi cúp máy, giống như đang rất bận việc” Hứa Phi Phàm nhớ lại.

Kiều Phương Hạ trên đường về và trong lúc dỗ Mạn Phi ngủ, cũng đã gọi mấy lần cho Cố Dương Hàn, nhưng đều không bắt máy.


Điện thoại của chú Thiên thì khóa máy không liên lạc được.

Nghĩ đến câu nói cuối cùng như là di ngôn trước khi chết của Cổ Dương Hàn, cô thực sự có chút lo lắng.

Cô nghi ngờ Lệ Đình Tuấn đã làm gì đó.

Nhưng mà biểu hiện của Lệ Đình Tuấn lại giống như cô đang hiểu lầm anh.

Suy nghĩ trong đầu cô có chút rối bời.

Nhất là khi nghĩ đến, ánh mắt cuối cùng của Lệ Đình Tuấn vừa thất vọng lại xen lẫn tự giễu.

Doanh trại mùa đông hoạt động đến chiều ngày thứ ba thì kết thúc.

Kiều Phương Hạ chở Đình Trung đến chỗ của Đường Nguyên Khiết Đan, lúc xuống xe, cậu bé ôm chặt lấy cửa sổ xe ngóng nhìn Kiều Phương Hạ, giống như không nỡ tạm biệt.


Bởi vì lần tiếp theo cậu gặp lại Kiều Phương Hạ, sẽ không biết là lúc nào.

Sáng hôm nay lúc Lệ Đình Tuấn rời đi, cậu nhìn thấy Lệ Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ không nói với nhau một lời, đoán được hai người còn đang chiến tranh lạnh, cậu bé quả thực rất đau đầu.

Kiều Phương Hạ thấy xe không đi, quay đầu lại thì nhìn thấy Đình Trung nhìn chằm chằm mình, bèn dừng lại.

“Mẹ ơi, Đình Trung sẽ ngoan ngoãn ở chỗ ông cổ.” Đình Trung lập tức chân thành nhìn Kiều Phương Hạ.

Ngẫm nghĩ một lúc lại bổ sung thêm.

“Cũng sẽ nhớ me.”
Kiêu Phương Hạ đứng nhìn cậu bé một lúc, thấy Đình Trung mong đợi nhìn mình, đành dịu dàng mỉm cười: “Mẹ cũng sẽ nhớ con”
Lúc này Đình Trung mới hài lòng rời đi.

Kiều Phương Hạ đưa mắt nhìn theo chiếc xe đi dần xa, lập tức gọi điện cho Đường Nguyên Khiết Đan thông báo đã tới nơi, báo Đường Nguyên Khiết Đan xuống đón mình lên, thấy Kiều Phương Hạ không nói gì cũng không hỏi nhiều.

Kiều Phương Hạ trở về tắm rửa một lát, sau đó ngồi trên sofa sấy tóc, ngẩn người nhìn điện thoại một hồi, thấy Đường Nguyên Khiết Đan vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, bèn khẽ hỏi: “Sao vậy?”
Đường Nguyên Khiết Đan quay đầu lại nhìn cô, cô ấy hỏi: “Lệ Đình Tuấn đã đậu xe dưới đó hơn nửa tiếng rồi, chị không định xuống dưới đó sao?”

 
Chương 624





Thật ra Đường Nguyên Khiết Đan cũng không muốn xen vào chuyện của người khác, cô ấy biết có thể khiến cho Kiều Phương Hạ tức giận lâu như vậy chắc chắn là Lệ Đình Tuấn đã làm chuyện rất quá đáng.

Nhưng nhìn chiếc xe đỗ dưới tầng, một lát lại nhìn xuống xe vẫn còn ở đó, cô ấy nhỏ lên ngó xuống mà Kiều Phương Hạ vẫn không định xuống xem, bèn không nhịn được mà lắm mồm.

Hai người nhìn nhau một lúc, Kiều Phương Hạ đứng dậy đi đến bên cửa sổ ngó xuống, đúng là xe của Lệ Đình Tuấn đang đỗ dưới tầng.

Cô nhìn điện thoại, anh đã không gọi điện cũng không nhắn tin cho cô.

Đúng lúc này cô bỗng nhiên phản ứng lại, từ trước đến nay Lệ Đình Tuấn đều phái một vệ sĩ đi theo bảo vệ cô, mà xe của Lệ Đình Tuấn ít nhất cũng phải trên chục chiếc, cho nên một chiếc xe dừng dưới lầu cũng bình thường.

Cô không lên tiếng, quay người lại tiếp tục ngồi xuống sofa, không quan tâm đến anh nữa, chăm chú xem phim cung đấu.

Điện thoại bỗng reo lên, Kiều Phương Hạ nhanh chóng cầm lên xem.


Là tin nhắn của chú Thiên.

Cô mím môi, ẩn mở tin nhắn, chú Thiên nói, bọn họ đang ở trong một khu vực sóng yếu, đợi mấy ngày nữa sẽ liên lạc với cô, bảo cô đừng lo lắng.

Kiều Phương Hạ nhìn thấy tin nhắn trả lời của chú Thiên xong mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Cô cho là King lại xảy ra chuyện.

Hóa ra là do tín hiệu kém, vậy thì cô yên tâm rồi.

Nhưng mà một đêm này Kiều Phương Hạ vẫn không ngủ ngon, sáng sớm thức dậy, cô giật mình bừng tỉnh.

Chỉ nhớ là mình không ngừng năm mơ, tất cả đều rất vụn vặt, không liên quan đến nhau.


Cô nằm mơ thấy An Phương Diệp, trong mơ bà ta không ngừng nói xin lỗi cô, xin lỗi vì những năm qua đã liên lụy đến cô.

Cô lại nằm mơ thấy King, thấy anh ta luôn nhắc nhở cô: “Phương Hạ, cô đừng tin Lệ Đình Tuấn, cô sẽ hối hận!”
Giấc mơ cuối cùng lại rất rõ, cô thấy Lệ Đình Tuấn máu me đầy người đứng trước mặt cô, hỏi cô: “Kiều Phương Hạ, có phải là vì con trai của chúng ta, cho nên em mới dùng cách này để trả thù anh đúng không? Kiều Phương Hạ em rốt cuộc có lương tâm hay không?”
Kiều Phương Hạ ngồi trong bóng tối, mắt mở trừng trừng nhìn hoa văn trên tấm chăn, chỉ cảm thấy rất đau đâu.

Người ta có câu, ban ngày nghĩ gì thì đêm mơ về chuyện đó.

Cô vẫn luôn muốn được nghe một câu xin lỗi của An Phương Diệp, cho nên trong giấc mơ An Phương Diệp mới xin lỗi cô, nhưng mà rõ ràng với tính cách của An Phương Diệp, bà ta ích kỷ như vậy làm chuyện gì cũng tự cho mình là đúng.

An Phương Diệp sẽ không xin lỗi cô.

Cô mỉm cười tự giễu, vén chăn bước xuống giường, tiến lại gần cửa sổ, kéo rèm cửa ra ngó xuống.

Xe của Lệ Đình Tuấn đã không còn ở đây.

Cô mặc quần áo xong, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, tắm xong thì Đường Nguyên Khiết Đan mới tỉnh dậy, mắt còn ngái ngủ lò dò đi vào nhà vệ sinh, vừa đi tiểu vừa ngáp: “Sao chị dậy sớm thế? Hay là bởi vì không nỡ mặc kệ Lệ Đình Tuấn?”.

 
Chương 625





“Thương anh ấy thì xuống dưới đó đi, xuống nước tha thứ cho nhau cũng đâu khó”
“Em nói gì thế?” Kiều Phương Hạ sửng sốt, ngoảnh đầu nhìn Đường Nguyên Khiết Đan.

“Cả đêm hôm qua, Lệ Đình Tuấn đứng dưới tầng đợi chị, chị không biết à? Nửa đêm em thức dậy đi vệ sinh còn nhìn thấy anh ấy ở đó.” Nguyên Khiết có chút sững sờ, hỏi lại cô: “Chẳng lẽ chị cho rằng chị không xuống đó thì anh ấy sẽ đi sao?”
“Đó là vệ sĩ.” Kiều Phương Hạ hơi sững lại, nhàn nhạt nói.

Nguyên Khiết không nhịn được mà nhíu mày: “Chị không bị ẩm đầu đấy chứ? Chuyện ngày hôm qua chị quên rồi sao? Hay là chị bị ảo giác? Tối qua em xuống mua sữa chua còn tận mắt nhìn thấy anh ấy ngồi trong xe mà! Một mình anh ấy ngồi trên ghế lái xe, không có vệ sĩ”
Kiều Phương Hạ ngây ngẩn người.

“Đêm hôm qua thời tiết âm năm độ, ngồi trong xe chắc chắn rất lạnh”Đường Nguyên Khiết Đan liên tục lải nhải.


Thật ra Đường Nguyên Khiết Đan cũng không phải là thiên vị Lệ Đình Tuấn, mà là bên ngoài thực sự rất lạnh, cô ấy có chút đồng tình với Lệ Đình Tuấn.

Tiện thể cũng có đôi chút muốn khuyên nhủ Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn quay lại với nhau.

Lệ Đình Tuấn không phải là một tên cặn bã hoàn toàn hết thuốc chữa, anh ấy và Tô Minh đã phân rõ giới hạn, còn có tin tức anh ấy vì Kiều Phương Hạ mà ra tay đánh Kiều Diệp Ngọc.

Nghĩ vậy cũng thấy là người đàn ông này có chút xấu xa, nhưng mà lại đối xử thật lòng với Kiều Phương Hạ.

Nếu không phải là yêu vậy thì sao lại tình nguyện chờ cả đêm, dưới trời đông giá rét như vậy? Đúng là muốn chết mà.


“Phương Hạ, em thấy là, ai cũng từng mắc phải sai lầm, có đúng không?” Cô ấy hằng giọng lại hỏi dò Kiều Phương Hạ: “Chị cũng từng có lúc sai lầm đúng không?”
Kiều Phương Hạ đứng trước bồn rửa mặt, một lúc lâu sau vẫn không trả lời.

Đường Nguyễn Khiết Đan cho là cô tức giận bèn ngậm miệng, không dám nói tiếp.

Khi Đường Nguyên Khiết Đan đứng dậy khỏi bồn rửa mặt, Kiều Phương Hạ mới khẽ nói: “Anh ấy đi rồi à?” Hai người nhìn nhau một lát, Đường Nguyên Khiết Đan bất đắc dĩ chép miệng: “Vậy thì thôi,em nói muộn một chút, em luôn luôn chậm hơn người ta nửa nhịp mà.

Ngẫm nghĩ, lại nói: “Lần sau em sẽ nói cho chị sớm hơn.

Nghĩ nghĩ lại nói thêm: “Thật ra tháng trước chị cãi nhau với Lệ Đình Tuấn, lần đầu tiên chị đến chỗ em, Lệ Đình Tuấn đã sớm biết chị ở đây, anh ấy gọi điện cho em nhưng lúc đó chị phát sốt nên em bảo anh ấy cho chị một chút thời gian suy nghĩ nên anh ấy không đến đây nữa.

“Hai người không phải vẫn vì chuyện lần trước mà giận nhau đến bây giờ à? Có phải là… là lỗi của em không?” Đường Nguyên Khiết Đan nhắc đến chuyện này, Kiều Phương Hạ đúng là không rõ tình hình lúc ấy..

 
Chương 626





Hai người nhìn nhau, Đường Nguyên Khiết Đan vỗ một cái lên đầu mình: “Không phải chứ? Thật sự là vì em sao?”
“Không phải do em.” Kiều Phương Hạ vội vàng giải thích.

Cô không biết Đường Nguyên Khiết Đan lại âm thầm giúp cô làm nhiều việc như vậy, Lệ Đình Tuấn cũng chưa bao giờ nhắc đến, bản thân Đường Nguyên Khiết Đan cũng không hé răng nửa lời.

Suy nghĩ một lát, cô lại nhỏ giọng trả lời: “Là chuyện Kiều Diệp Ngọc.

Đường Nguyên Khiết Đan đối xử với cô rất tốt, cho đến bây giờ không hề có ý nghĩ khác, tình cảm cô ấy dành cho cô đã sớm vượt qua tình cảm của người mỗi giới với nghệ sĩ.

Cho dù Đường Nguyên Khiết Đan vì tốt bụng mà làm sai chuyện gì, Kiều Phương Hạ cũng sẽ không oán trách cô ấy một câu.

Kiều Phương Hạ cũng cảm thấy rất may mắn, khi lúc trước Đường Minh Kỷ sắp xếp cho Đường Nguyên Khiết Đan làm người đại diện của cô.


Đường Nguyên Khiết Đan đứng bên cạnh im lặng một hồi, mới hỏi cô: “Vậy làm sao bây giờ? Chị có muốn tìm Lệ Đình Tuấn không? Em thấy anh ấy cũng có chút tội nghiệp đấy”
Kiều Phương Hạ không trả lời, cô khẽ run lên, rồi lại xoay người đi vào phòng bếp nấu bữa sáng.

Đường Nguyên Khiết Đan dọn dẹp trong phòng,khi đi ra thì thấy cháo trông nồi đã trào cả ra ngoài, bếp ga thì chưa tắt, còn Kiều Phương Hạ thì đang đứng trước lò nướng, cô ấy đi đến gần mà vẫn không phát hiện ra.

Cô ấy lập tức tiến lên tắt bếp ga đi, gọi Kiều Phương
Hạ: “Phương Hạ!” Lúc này Kiều Phương Hạ mới lấy lại tinh thần ngẩng đầu lên nhìn Đường Nguyên Khiết Đan.

Nguyên Khiết thấy hiện tai chuyện tình cảm của Kiều Phương Hạ đang đi vào ngõ cụt, lúc này người bên cạnh có khuyên thế nào cũng không có tác dụng.

Mà quan hệ của Kiều Phương Hạ và Lệ Đình Tuấn tương đối phức tạp, Đường Nguyên Khiết Đan không phải là Kiều Phương Hạ, không thể hoàn toàn thấu hiểu cảm giác của cô, cho nên cô ấy cũng không có lập trường mà chỉ bảo Kiều Phương Hạ.


Nghĩ một lúc, cô ấy nhíu mày nói: “Hôm nay ba mẹ em sẽ hẹn gặp Lục Nhất Minh, đây là buổi gặp mặt đầu tiên, sẽ cùng nhau ăn cơm một bữa, nếu không chị cũng đi với em nhé?”
Trạng thái này của Kiều Phương Hạ, để cô ở nhà một mình thì Đường Nguyên Khiết Đan không yên tâm.

“Chị cũng không phải người nhà của em, chị đi thì thành bộ dạng gì chứ?” Kiều Phương Hạ cười cười, ngay sau đó liền lắc đầu rồi trả lời.

“Đi đi” Đường Nguyên Khiết Đan nhẹ nhàng dỗ dành cô: “Bây giờ chị là người bạn tốt nhất của em, vậy thì còn không phải là người nhà của em sao? Nếu chị đi thì có mặt người quen, có lẽ Lục Nhất Minh cũng sẽ bớt căng thẳng, nhút nhát”
“Lục Nhất Minh mà cũng căng thẳng sao?” Kiều Phương Ha nhướng mày.

Cô tưởng tượng không ra tảng băng Lục Nhất Minh khi căng thẳng thì sẽ có bộ dạng như thế nào.

“Chị không nói nhảm đấy chứ?” Đường Nguyên Khiết Đan nhịn không được mà trợn tròn mắt nhìn cô: “Không có người đàn ông nào lần đầu tiên nhìn thấy ba mẹ vợ mà không căng thẳng hết, đúng không?”
Kiều Phương Hạ nghĩ nghĩ, cũng đúng.

Đây được xem là một ngày quan trọng nhất trong cuộc đời hai người bọn họ.

“Vậy ba mẹ của Lục Nhất Minh cũng đi sao?” Cô lại hỏi..

 
Chương 627





“Anh ấy là đứa con ngoài giá thú, nhà họ Lục không quan tâm đến anh ấy, mẹ của anh ấy mấy năm trước cũng đã qua đời, cho nên ba mẹ của anh ấy sẽ không đến Đường Nguyên Khiết Đan thành thật trả lời.

Chính là vào năm mẹ của Lục Nhất Minh qua đời, Lục Nhất Minh rời khỏi nước mà không nói một tiếng nào.

Từ đó về sau, Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh cũng cắt đứt liên lạc với nhau, mãi cho đến khi đêm đó Lục Nhất Minh vì cô ấy mà đánh người.

Sau đó, anh ta mang cô về nhà, chờ cô ấy tỉnh rượu một chút mới kể lại mọi chuyện năm đó cho cô ấy nghe.

Gia cảnh của Đường Nguyên Khiết Đan rất tốt, Lục Nhất Minh luôn cảm thấy tự ti ở trước mặt cô ấy.

Vào trước đêm hôm đó, Đường Nguyên Khiết Đan cũng không hiểu được sự tự ti của anh ta, thật lòng thích một người thì làm sao có thể không coi trọng anh ta chỉ vì xuất thân của anh ta không tốt? Đường Nguyên Khiết Đan chỉ cảm thấy đau lòng cho Lục Nhất Minh.

“Chị cứ coi như là bạn đồng hành của em đi.


Em cũng rất căng thẳng mà!” Đường Nguyên Khiết Đan tiếp tục năn nỉ Kiều Phương Hạ.

Thật ra Kiều Phương Hạ có thể nhìn ra được Đường Nguyên Khiết Đan rất căng thẳng.

Từ đêm hôm qua giờ, Đường Nguyên Khiết Đan cũng không biết đã thử bao nhiêu bộ quần áo, rõ ràng là Lục Nhất Minh đến gặp ba mẹ của cô ấy, nhưng lại cứ như Đường Nguyên Khiết Đan đến gặp ba mẹ chồng.

“Được rồi” Cô gật gật đầu.

Đường Nguyên Khiết Đan lập tức kéo Kiều Phương Hạ vào trong phòng, chỉ vào mười mấy bộ quần áo ở trên giường rồi hỏi: “Chị nhìn xem, rốt cuộc em mang bộ đồ nào mới tốt?”
“Ngày hôm qua khi mẹ của em gọi điện thoại cho em, ý của bà là muốn em mang bộ đồ mà tháng trước đã mua em, nhưng bộ đồ này lại quá đắt, đây là đồ mà mẹ em đặt may khi bà ấy ra nước ngoài dự tuần lễ thời trang, hơn mấy trăm triệu.

Lúc bình thường, Kiều Phương Hạ thấy Đường Nguyên Khiết Đan mặc bất cứ thứ gì mà cô ấy muốn, ngay cả bộ đồ ngủ mặc tùy tiện cũng không có cái nào dưới tám chữ số.

Các nữ chính trong đoàn phim cũng chưa chắc mặc đồ đắt hơn cô ấy.


Tuy nhiên, thái độ của Đường Nguyên Khiết Đan rất bình thường khi mặc những bộ đồ có tám, chín con số, bản thân cô ấy cũng không cảm thấy có bất cứ cái gì không ổn.

Nền giáo dục mà cô ấy được tiếp nhận từ nhỏ, cũng như điều kiện gia đình thuận lợi đã quyết định độ cao của cô ấy.

Đặc biệt là ba ruột của Đường Nguyên Khiết Đan, mười mấy năm trước khi ly hôn với Đường Nguyệt Anh, ông ấy đã đưa mấy chục tỷ phí cấp dưỡng.

Sau khi ly hôn, ông ấy đối xử với Đường Nguyên Khiết Đan cũng rất tốt, cho tiền tiêu vặt cũng rất mạnh tay.

Đường Nguyên Khiết Đan có thể mua được một ngôi nhà rộng một trăm mét vuông ở đoạn đường trung tâm thành phố cũng chính là nhờ tích góp từ số tiền tiêu vặt dùng còn thừa mà bố ruột cô ấy đã cho.

Nhưng trong khoảng thời gian ở bên Lục Nhất Minh, Kiều Phương Hạ bỗng nhiên phát hiện Đường Nguyên Khiết Đan đã trở nên tiết kiệm hơn, khi hẹn hò với Lục Nhất Minh, nhất định phải cân nhắc thật lâu xem rốt cuộc mình nên mặc đồ gì.

Thậm chí, ngay cả những chiếc túi da quý hiếm phiên bản giới hạn của cô ấy cũng nên đau mà ném ở chỗ của Đường Nguyệt Anh, một cái cũng không được mang đến ngôi nhà nhỏ này.

Cô ấy đang cố gắng hết sức để chăm sóc lòng tự trọng của Lục Nhất Minh.

“Nếu ăn mặc quá tệ thì mẹ chị nhất định sẽ nhắc mãi, chắc chắn sẽ cảm thấy lúc bình thường anh ấy khiến em luôn chịu uất ức, cảm thấy anh ấy không xứng với em.

Đường Nguyên Khiết Đan tiếp tục lẩm bẩm..

 
Chương 628





Kiều Phương Hạ suy nghĩ một chút, chỉ vào chiếc váy len trắng tinh có giá hơn ba trăm triệu, nói: “Bộ quý cô này cũng rất tốt, không đắt lắm, cũng là bộ mà em đã đặt rồi đợi hơn một tháng, em thử mang nó đi.

“Bộ này cũng tốt, nhưng hôm nay mẹ em… Đường Nguyên Khiết Đan nhíu nhíu mày: “Được rồi, không cần băn khoăn, cứ chọn bộ này đi.”
Kiều Phương Hạ lại chọn cho Đường Nguyên Khiết Đan một cái túi quý cô mới mua, có chút đắt, nhưng không đắt khoa trương như mấy cái túi cả mấy trăm triệu của Đường Nguyên Khiết Đan.

Còn Kiều Phương Hạ thì chọn cho mình một bộ quần áo hàng hiệu sang trọng màu xám nhạt, mấy ngàn đô một cái, Cô sẽ đồng hành cùng Đường Nguyên Khiết Đan hoàn thành chuyện đại sự trong đời cô ấy, tránh cho giọng khách át giọng chủ.

Hai người đến nhà hàng đã đặt trước, chờ Lục Nhất Minh ở trước cửa.

Nhà hàng này luôn là nơi mà những kẻ có tiền ở thành phố Hạ Du thích lui tới, ba mẹ của Đường Nguyên Khiết Đan cũng rất thích hương vị của nhà hàng này, cho nên Lục Nhất Minh và Đường Nguyên Khiết Đan sau khi bàn bạc thì quyết định dùng bữa ở đây, phải đặt trước hai tuần mới có chỗ ngồi.

Sau một lúc, Lục Nhất Minh cũng đã đến đây, Kiều Phương Hạ đánh giá cách ăn mặt của Lục Nhất Minh từ trên xuống dưới.


Chẳng hạn như địa vị hiện tại của Lục Nhất Minh trong giới giải trí, với mức thu nhập chỉ hơn chục tỷ mỗi năm, việc mua một món đồ cao cấp cho bản thân vẫn tương đối khó khăn, cũng giống như các nghệ sĩ trong nước, chỉ khi tham dự những dịp quan trọng thì công ty mới thuê những món đồ cao cấp cho họ.

Cô liếc mắt một cái là đã nhận ra bộ đồ vest hôm nay là do anh ta đặt may riêng, giá cả xem như cũng phù hợp với bộ đồ mà hôm nay Đường Nguyên Khiết Đan mang.

Ba mẹ Đường Nguyên Khiết Đan chắc hẳn không thể tìm ra được khuyết điểm nào.

Bởi vì bây giờ Lục Nhất Minh là lưu lượng đỉnh cao ở trong nước, thân phận đặc biệt.

Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ thấy anh ta đang đến đây, hai người không chờ anh ta đến gần mà đã đi vào bên trong nhà hàng.

Đường Nguyên Khiết Đan một bên gửi tin nhắn cho ba mẹ mình và hỏi họ đang ở đâu, một bên theo bản năng nắm lấy tay của Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay của Đường Nguyên Nhất đều toát ra mồ hôi lạnh, xem ra cô ấy thật sự có chút căng thẳng.


“Lục Nhất Minh khá tốt, tuổi tác lại phù hợp với em, có chỉ hướng trong sự nghiệp, lại không dính đến mấy tin đồn tình ái, ba mẹ em sẽ hài lòng với anh ấy thôi.

Kiều Phương Hạ khế nói với cô ấy.

“Nếu bọn họ cũng nghĩ được giống như chị thì thật tốt.

Đường Nguyên Khiết Đan trả lời trong sự lo lắng, sốt ruột.

Người mẹ Đường Nguyệt Anh của cô ấy rất khó tính.

Vốn dĩ cô ấy định sau này mới nói cho Đường Nguyệt Anh biết chuyện giữa mình và Lục Nhất Minh, dặn dò Đường Minh Kỷ hết lần này đến lần khác lỡ miệng nói ra, Đường Minh Kỷ lại nói cho Đường Tiêu nghe, rốt cuộc Đường Tiêu đã đi nói với Đường Nguyệt Anh.

Cho nên, lần gặp mặt này diễn ra có chút vội vàng.

Lục Nhất Minh đi theo phía sau hai người đến một cái thang máy khác, khi Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ bước vào phòng đã đặt trước thì phát hiện Đường Nguyệt Anh và ba dượng đã ở đó..

 
Chương 629


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Đường Nguyên Khiết Đan sửng sốt, quay đầu nhìn thang máy ngoài cửa, Lục Nhất Minh vẫn còn chưa đi lên.

Nhìn thấy các cô đến thì Đường Nguyệt Anh lập tức đứng dậy.

“Con nhìn xem đứa nhỏ này, cũng không giới thiệu một chút, người bên cạnh chính là Phương Hạ phải không?” Đường Nguyệt Anh nhìn về phía Kiều Phương Hạ, cười cười, hỏi Đường Nguyên Khiết Đan.

“Con chào dì, con chào chú, con chính là Kiều Phương Hạ.” Kiều Phương Hạ lập tức trả lời một cách ngọt ngào và lễ phép.


“Lớn lên thật là xinh đẹp, khó trách có thể làm diễn viên, xinh đẹp hơn Khiết Đan nhà chúng ta rất nhiều Đường Nguyệt Anh nhìn Kiều Phương Hạ, tấm tắc khen ngợi, đáy mắt có vài phần kinh diễm và ngạc nhiên.

Bà ta đã làm người đại diện hai mươi, ba mươi năm, đã từng gặp qua không ít người đẹp trong giới giải trí, nhưng ba ta vẫn bị kinh ngạc bởi vẻ đẹp của Kiều Phương На.

Đường Nguyên Khiết Đan vẫn luôn nói rằng Kiều Phương Hạ rất xinh đẹp, nhưng lại không thể hình dung được, nhìn ở bên ngoài còn đẹp hơn rất nhiều so với ảnh chụp, Đường Nguyệt Anh vẫn luôn cảm thấy Đường Nguyên Khiết Đan chỉ đang nói quá lên.

Hôm nay được tận mắt nhìn thấy, Kiều Phương Hạ quả nhiên tướng mạo xuất chúng, trời sinh là để ăn cơm của nghề này.

“Mẹ nhìn mẹ xem, mới gặp mặt lần đầu tiên mà đã nhìn người ta chằm chằm như vậy, thật bất lịch sự.


Đường Nguyên Khiết Đan thấy Đường Nguyệt Anh cứ nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ, ánh mắt không dời đi được, trong lòng chút ghen tị.

[Diendantruyen.Com] Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

“Ừ” Đường Nguyệt Anh liếc mắt nhìn Lục Nhất Minh, đáp lại một cách thờ ơ, bộ dạng không nhiệt tình cho lắm.

“Vào đi, đều đứng ở cửa làm gì?” Ba dượng Mạnh Minh Triết ở bên cạnh Đường Nguyên Khiết Đan cười cười, chào hỏi một cách lịch sự.

Lục Nhất Minh xách theo một túi quà rồi tiến vào, bình tĩnh nhìn Đường Nguyên Khiết Đan.

Hai người đều nhìn ra được, Đường Nguyệt Anh hình như có chút xúc động, vừa mới đến đã ra oai để đánh phủ đâu..

 
Chương 630





Khi Lục Nhất Minh đưa món quà qua thì cũng là Mạnh Minh Triết nhận lấy, Đường Nguyệt Anh chỉ liếc nhìn qua món quà được đóng gói, cũng không thèm nói một câu.

Có lẽ là không xem trọng món quà của Lục Nhất Minh.

Lục Nhất Minh nhìn vào trong mắt, trong lòng đã hiểu rõ.

Chỉ là cười cười, giúp Mạnh Minh Triết mang món quà đặt ở một bên sô pha.


Mấy người ngồi xuống ở bên cạnh bàn, trò chuyện với nhau vài cầu, Đường Nguyệt Anh đột nhiên mở miệng hỏi: “Lục Nhất Minh à, tôi muốn mạo muội hỏi cậu một vấn đề, ba của cậu có dự định gì cho tương lai của cậu không?”
Đường Nguyệt Anh biết rõ Lục Nhất Minh là con ngoài giá thủ, trước khi gặp mặt, Đường Nguyễn Khiết Đan đã nói qua cho bà ta biết về hoàn cảnh của Lục Nhất Minh.

Căn phòng lập tức rơi vào yên lặng.

Đường Nguyên Khiết Đan ngẩn người, ngay sau đó nhìn về phía Lục Nhất Minh, lặng lẽ nắm lấy tay Lục Nhất Minh ở dưới bàn.

Lục Nhất Minh đang uống trà, động tác trên tay cứng đờ
Ánh mắt Đường Nguyệt Anh trực tiếp nhìn chằm chằm Lục Nhất Minh, đánh giá sắc mặt của anh ta.


Lục Nhất Minh im lặng vài giây, đặt cái ly trong tay xuống, nhìn về phía Đường Nguyệt Anh rồi mỉm cười, trả lời: “Năm trước khi ông cụ trong nhà mất, quả thực đã để lại di chúc, có nhắc đến vấn đề tương lai của nhà họ Lục.

“Trước mắt, nhà họ Lục có mấy công ty, một nửa cổ phần nằm trong tay ba của cháu, trong đó những công ty con do anh cả của cháu tạm thời quản lý.

Đường Nguyệt Anh không đợi Lục Nhất Minh nói xong đã thẳng thắng hỏi ngược lại: “Anh cả cậu được giao một số công ty, vậy còn cậu thì sao? Ba của cậu cho cậu cái gì?”
Lục Nhất Minh và Đường Nguyệt Anh nhìn nhau, Đường Nguyệt Anh vẫn chưa cho anh ta cơ hội mở miệng, lại nói tiếp: “Lục Nhất Minh à, cậu đừng trách tôi nói thẳng”
“Khiết Đan của chúng tôi đã được nuông chiều từ bé, chưa bao giờ nếm trải đau khổ, nó muốn kết hôn với cậu.

Là một người mẹ sinh ra nó, tôi cần phải biết được chồng tương của nó có thể cho nó được cái gì.”
Đường Nguyên Khiết Đan là cô công chúa nhỏ ở trong nhà, từ nhỏ cô ấy đã được gia đình cưng chiều ở trong lòng bàn tay, Đường Nguyệt Anh đương nhiên sẽ có những điều kiện khắc nghiệt đối với con rể tương lai..

 
Chương 631





Vốn đĩ bà ta cũng không cân nhắc về nghề diễn viên, ở trong giới này bà ta đã gặp quá nhiều thứ dơ bẩn.

Bà ta có thể lịch sự mà ngồi ở đây để gặp mặt Lục Nhất Minh là bởi vì sự tu dưỡng bản thân khiến bà ta cần phải suy trì sự lịch sự.

Những lời mà bà ta nói với Lục Nhất Minh vừa rồi, nói cách khác, chính là bà ta cảm thấy rằng bởi vì nhà bọn họ có tiền nên Lục Nhất Minh mới ở bên cạnh Đường Nguyễn Khiết Đan.

Nếu Lục Nhất Minh không có nhà họ Lục nâng đỡ thì sợ là có cố gắng đến chết thì cả đời cũng chỉ có thể kiếm được một chút tiền.

Tuy nói của cải của nhà họ Đường bọn họ không phải là phong phú lắm, tương lai Đường Nguyệt Anh có thể cho Đường Nguyên Khiết Đan số tài sản ít nhất khoảng mười con số.


Càng không cần phải nói về nên ba ruột của Đường Nguyên Khiết Đan, nhất định ông ta sẽ cho Đường Nguyên Khiết Đan nhiều hơn, bởi vì sau khi ba của Đường Nguyên Khiết Đan kết hôn với vợ mới thì cũng sinh một đứa con gái chứ không có con trai.

Đường Nguyên Khiết Đan có thể kế thừa gia sản ít nhất khoảng mấy tỷ, còn Lục Nhất Minh thì sao? Theo quan điểm của Đường Nguyệt Anh, nam minh tinh mà dựa vào nhà quyền thế thì đó chính là ăn bám.

Huống chi trước đó bà ta cũng đã đi tìm hiểu qua, căn bản nhà họ Lục không để bụng về đứa con này, cho dù nhà họ Lục có mấy cái công ty thì sao? Mấy thứ này căn bản sẽ không thuộc về Lục Nhất Minh.

Nói khó nghe một chút thì trong tương lai anh của Lục Nhất Minh cũng có thể chia cho Lục Nhất Minh ít nhiều gì đó, nhưng đó cũng chỉ là bố thí cho Lục Nhất Minh.


Đường Nguyệt Anh tuyệt đối không thể cho phép con gái của mình bị người nhà họ Lục xem thường, bị người nhà họ Lục coi như là một kẻ ăn mày được.

Bà ta có tôn nghiêm của bà ta, và cũng muốn giữ gìn tôn nghiêm của đứa von gái duy nhất này.

Lục Nhất Minh nhìn Đường Nguyệt Anh, không lên tiếng ngay lập tức.

Anh ta hiểu rất rõ vì sao Đường Nguyệt Anh lại nói với mình mấy lời này.

Trước lúc tới đây ăn cơm anh ta cũng đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý để đón nhận những nghi ngờ của Đường Nguyệt Anh.

Lúc anh ta đang muốn nói gì đó thì từ cửa bỗng nhiên truyền tới một giọng nói: “Ôi! Đây không phải là anh trai và chị dâu sao? Đường Nguyên Khiết Đan cũng ở đây hả?”.

 
Chương 632





Đường Nguyên Khiết Đan nghe thấy giọng nói từ cửa này thì nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, không quay đầu lại.

Mạnh Minh Triết và Đường Nguyệt Anh nói chuyện chào hỏi với người đứng ở cửa rồi hỏi: “Quân Dao, trùng hợp như vậy sao, các em cũng tới đây ăn cơm hả?”
“Đúng vậy, vừa khéo em hẹn đối tác làm ăn ở chỗ này” Mạnh Quân Dao gật đầu trả lời.

Khi nói chuyện thì cô ta nhìn qua chỗ của Đường
Nguyên Khiết Đan rồi lại nhìn Lục Nhất Minh.

“Cô đang nói chuyện với con đấy, con không nghe thấy à?” Đường Nguyệt Anh hơi hơi nhíu mày nhìn Đường Nguyên Khiết Đan, trầm giọng hỏi.

Đường Nguyên Khiết Đan đen mặt quay đầu lại nhìn Mạnh Quân Dao một cái, không tình nguyện mà gọi một tiếng: “Cô ạ.”
Đây là em gái của cha kế cô chứ không phải cô ruột.


“Bên cạnh cháu là?” Mạnh Quân Dao cười cười, vừa tiến vào vừa hỏi.

“Bạn của Khiết Đan ấy mà.

Đường Nguyên Khiết Đan còn chưa kịp mở miệng thì Đường Nguyệt Anh đã trả lời trước.

Lục Nhất Minh nhìn về phía Đường Nguyệt Anh, bất giác mà nhíu mày.

“À, ra là bạn của Khiết Đan, hai vị bên cạnh này nhìn có chút quen mắt, hình như đều là diễn viên phải không?”
Mạnh Quân Dao như bừng tỉnh mà trả lời.

Kiều Phương Hạ ở một bên nhìn Mạnh Quân Dao rồi mở miệng gọi trước một tiếng: “Cháu là bạn của Khiết Đan, chào cô ạ.

Kiều Phương Hạ lên tiếng chào trước là để giúp Lục Nhất Minh tìm một bậc thang.


“Đây không phải bạn của cháu.

Không đợi Lục Nhất Minh nói gì, Đường Nguyên Khiết Đan bỗng nhiên nhìn về phía Mạnh Quân Dao rồi thấp giọng nói: “Để cháu giới thiệu với cô một chút, đây là bạn trai cháu, Lục Nhất Minh”
“Bạn trai?!” Mạnh Quân Dao kinh ngạc nhướng mày, ngay lúc nói chuyện thì lại vui sướng khi nhìn thấy Đường Nguyệt Anh gặp hoạ ở một bên.

Sắc mặt Đường Nguyệt Anh hơi hơi trầm xuống, không lên tiếng.

Mạnh Quân Dao im lặng vài giây, nở nụ cười: “Vừa khéo là Lãng Nghệ nhà cô cũng đang đây để cùng bàn chuyện làm ăn với cô, nó đang ở bên kia đấy, đối tác vẫn chưa đến đâu”
“Nó cũng thật là nhàm chán mà, chắc hắn giữa mấy người trẻ tuổi các cháu có nhiều chuyện để nói làm đúng không, để cô gọi nó tới đây ngồi chung cho vui nhé, các cháu không ngại chứ?”
Kiều Phương Hạ đã nhìn ra ý của Mạnh Quân Dao là gì.

Cô bỗng nhiên nhớ tới lúc trước Đường Nguyên Khiết Đan đã từng nói qua với cô rằng vì sao cô ấy không thích về nhà, vì sao lại muốn mua một căn nhà nhỏ để sống một mình ở ngoài.

Bởi vì Mạnh Quân Dao luôn muốn Đường Nguyên Khiết Đan gả cho con trai của cô ta là Dung Lãng Nghệ, cứ có cơ hội là sẽ tới nhà cô ấy để lôi kéo làm quen.

Đường Nguyên Khiết Đan thật sự không chịu nổi nữa mới phải dọn ra ngoài..

 
Chương 633





Mạnh Quân Dao là một người rất toan tính, tuy sự nghiệp của nhà họ Mạnh bọn họ rất lớn, Mạnh Minh Triết là người con trai duy nhất của nhà họ Mạnh, lúc người già trong nhà qua đời đã giao hầu hết tài sản cho Mạnh Minh Triết.

Nói dễ nghe một chút thì chính là phù sa không chảy ruộng ngoài, nói khó nghe thì chính là Mạnh Quân Dao hy vọng tài sản của anh trai mình lại có thể trở về trong tay mình.

Chỉ cần Đường Nguyên Khiết Đan gả cho con trai của cô ta, trai tài gái sắc, đẹp cả đôi đường, cả nhà lại vui mừng.

Dù sao cô ta cũng biết Đường Nguyệt Anh ưng con trai Dung Lãng Nghệ của cô ta, vì nó vừa có năng lực vừa có thủ đoạn chứ không phải một con hát như Lục Nhất Minh.

Hơn nữa cô ta đã sớm nghe ngóng được rằng hôm nay bọn họ sẽ ăn cơm ở đây, vì thể chuyện này cũng không phải trùng hợp mà chính là cô ta cố ý tới đây để hạ nhục Đường Nguyệt Anh, hạ nhục Lục Nhất Minh.

Đối với tính cách của Mạnh Quân Dao, Đường Nguyên Khiết Đan có thể nói là hiểu rõ.


Căn bản cô và Dung Lãng Nghệ không hợp nhau, Dung Lãng Nghệ cũng chả để ý tới cô, cô cũng chả có hứng thú gì với Dung Lãng Nghệ, tội gì mà cứ phải làm khó xử lẫn nhau chứ?
Cô chưa chờ Đường Nguyệt Anh đồng ý mà tức giận trả lời: “Không cần đâu cô, thời gian cũng không còn sớm nữa, chắc hẳn đối tác làm ăn của hai người cũng sắp đến rồi nhỉ? Nếu anh Lãng Nghệ tới đây thì không phải hai người lại bị chậm trễ chuyện công việc, như vậy không hay lắm thì phải?”
Mạnh Quân Dao nhìn giờ, nói: “Địa vị của đối tác làm ăn này rất lớn nên sẽ không đến sớm hơn giờ hẹn đâu, đã nói là mười một giờ thì chính là mười một giờ.

Đường Nguyên Khiết Đan hít một hơi thật sâu để điều chỉnh hô hấp, nếu Mạnh Minh Triết không ở đây thì chỉ sợ là cô đã sớm xốc bàn lên chửi mắng người rồi!
Lục Nhất Minh ngồi ở một bên nhìn Đường Nguyên Khiết Đan và Mạnh Quân Dao, trước sau vẫn chưa hề nói gì.

Đường Nguyên Khiết Đan chưa từng nhắc tới với anh Dung Lãng Nghệ là ai, rốt cuộc chuyện giữa hai người là như thế nào.

Đường Nguyệt Anh quả thật đã bị vả mặt tới nỗi cảm thấy trên mặt có chút nóng rát.


Hôm nay bà ta hẹn Lục Nhất Minh ra đây ăn cơm chủ yếu là để nhắc nhở với Lục Nhất Minh, để cậu ta có thể biết khó mà lui, từ bỏ Đường Nguyên Khiết Đan đi, ai ngờ lúc này lại gặp phải Mạnh Quân Dao rồi còn rước lấy nhục nhã.

Điều nảy không chỉ làm mất mặt Lục Nhất Minh, mà cả bà ta và Đường Nguyên Khiết Đan cũng bị hạ nhục! “Quân Dao, đủ rồi.” Mạnh Minh Triết ngồi một bên không nhịn được nữa mà nhíu mày, trầm giọng nói với Mạnh Quân Dao: “Nếu Lãng Nghệ không chịu tới đây thì hằng tính!”
Mạnh Quân Dao bị anh mình răn dạy như vậy thì nhếch khóe miệng cười cười, không lên tiếng nữa.

Vừa vặn lúc này cô ta nghe được từ đầu bên kia hành lang truyền đến tiếng nói chuyện của Dung Lãng Nghệ và người khác, cô ta quay đầu lại nhìn, đôi mắt sáng lên, nhẹ giọng nói: “Cậu Lệ tới rồi, vậy em cũng không quấy rầy mọi người nữa.

“Cậu Lệ nào cơ?” Mạnh Minh Triết khựng lại, sau đó hỏi cô ta.

“Còn có thể là cậu Lệ nào nữa chứ? Lệ Đình Tuấn đó!” Mạnh Quân Dao chỉ chờ Mạnh Minh Triết hỏi câu này rồi cười tủm tỉm mà trả lời.

“Lãng Nghệ nhà chúng em vừa mới nắm được cơ hội để hợp tác cùng cậu ấy, còn chưa kịp nói với mọi người đâu nhỉ”
Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ ở một bên nhìn nhau theo bản năng, sau đó sắc mặt có chút thay đổi một cách vi diệu..

 
Chương 634


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Mạnh Quân Dao chỉ cố ý muốn khoe khoang chút rằng năng lực của con trai mình rất lớn, điều này liền càng có vẻ khiến Lục Nhất Minh trở nên vô dụng hơn, như là một kẻ ăn bám.

Đường Nguyệt Anh càng cảm thấy mất mặt thì Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh liền càng không có khả năng thành đôi.

Khi bọn họ nói chuyện, trên hành lang truyền tới tiếng bước chân đang đến gần cửa.

Kiều Phương Hạ nghe được giọng của Lệ Đình Tuấn xong thì nhìn ra hướng cửa theo bản năng.

Lệ Đình Tuấn thấy Mạnh Quân Dao đứng ở cửa bên này thì cho rằng đây là phòng mà bọn họ đã đặt, vì thế cũng liếc mắt nhìn vào trong, vừa đúng lúc chạm tầm mắt với Kiều Phương Hạ.

Ngay sau đó anh dừng bước chân lại ở trước cửa, nhịn không được mà khế nhíu mày, quét mắt nhìn những người khác ở xung quanh đó một vòng.


Sau khi Lệ Đình Tuấn nhìn thấy Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh, lại nhìn thấy cả Đường Nguyệt Anh, trong lòng liền hiểu rõ đây là bữa tiệc như thế nào.

“Anh Lệ, không phải phòng này, phòng của chúng ta ở đằng kia.” Dung Lãng Nghệ ở bên khách khí trầm giọng nói với Lệ Đình Tuấn.

Lệ Đình Tuấn lại liếc nhìn Kiều Phương Hạ.

“Phương Hạ..” Đường Nguyên Khiết Đan ở một bên bỗng nhiên khẽ đẩy Kiều Phương Hạ.

[Diendantruyen.Com] Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

kinh ngạc đến mức tròng mắt như muốn rơi ra.

Mà Lệ Đình Tuấn chỉ rủ mắt xuống nhìn Kiều Phương
Hạ, sắc mặt nhàn nhạt, không nói một lời.


Kiều Phương Hạ nhìn anh mấy lần rồi lại suy nghĩ, tiếp tục kiên trì nhỏ giọng giới thiệu cho anh: “Hai người ở trong phòng trước mặt là ba mẹ của Đường Nguyên Khiết Đan, chú Mạnh và dì Đường, còn người ở cửa này chính là cô nhỏ của Đường Nguyên Khiết Đan
Cô sợ anh không hiểu được tình huống trước mắt nên tận lực giới thiệu chi tiết không bỏ sót chút nào.

Lệ Đình Tuấn nhướng mắt lần lượt nhìn mọi người trong phòng.

Sau vài giây, anh duỗi tay ra rồi vòng tay ôm qua eo Kiều Phương Hạ một cách tự nhiên, mặt không biến sắc thấp giọng trả lời: “Buổi sáng thấy em ngủ ngon như vậy thật không nỡ đánh thức em dậy”
Bộ dạng trông như một cặp đôi yêu nhau đang sống cùng nhau.

Trong khi nói chuyện, lại hướng tầm mắt về phía Lục Nhất Minh cùng Đường Nguyên Khiết Đan ở trong phòng, nhàn nhạt hô: “Lục Nhất Minh cùng Đường Nguyên Khiết Đan cũng ở đây sao.”
Lệ Đình Tuấn chỉ nói mấy chữ vô cùng đơn giản, liền biểu lộ một điều rằng anh và Lục Nhất Minh rất thân thiết.

Mạnh Quân Dao ở một bên lại một lần nữa sửng sốt, quay lại liếc mắt nhìn Lục Nhất Minh và Lệ Đình Tuấn.

Cô ta đương nhiên không thể biết được Lệ Đình Tuấn và Lục Nhất Minh có quen biết! Nếu cô ta biết như vậy thì cũng không ở chỗ này khoe khoang rồi!.

 
Chương 635





Dung Lãng Nghệ cùng lắm cũng chỉ là cùng Lệ Đình Tuấn bàn chuyện làm ăn mà thôi, nhưng Lục Nhất Minh và Lệ Đình Tuấn là bạn bè đấy! Cô ta thật sự không nghĩ tới hai người bọn họ sẽ có liên quan đến nhau!
“Nếu tất cả mọi người đều đã quen biết nhau vậy thì cùng ngồi ăn có được không?”
Lệ Đình Tuấn nhìn Lục Nhất Minh và Đường Nguyên Khiết Đan, ngừng một chút rồi lại thấp giọng nói: “Tôi chị….”
Đường Nguyên Khiết Đan sửng sốt vài giây, lập tức thụ sủng nhược kinh lắc đầu nguây nguẩy trả lời: “Không được không được! Anh cứ đi nói chuyện làm ăn đi, không cần phải quan tâm đến chúng tôi!”
Đường Nguyên Khiết Đan không nghĩ tới, Lệ Đình Tuấn vậy mà lại có năng lực như thế! Kiều Phương Hạ mới nói hai câu mà anh ta có thể hiểu được ý tử của Kiều Phương Hạ, quả thực song thương vô cùng lợi hại! Khả năng này chính là thần giao cách cảm trong thần thoại!
Không hổ là người đàn ông mà cô ấy đánh giá cao!
Không uổng công buổi sáng hôm nay cô đã thay anh cầu xin Kiều Phương Hạ!
Cô ấy thề, về sau thật sự sẽ không bao giờ gọi Lê Đình Tuấn là người đàn ông xấu xa nữa! Cô ấy lại một lần nữa thấy chính mình mới là chó!
Kiều Phương Hạ cũng hiểu được, nếu mọi người cùng ăn cơm sẽ không khỏi lộ ra có chút giả tạo.

Cô cân nhắc một chút rồi mới nhẹ nhàng nói với Lệ Đình Tuấn: “Anh mau đi đi, chuyện của anh vẫn quan trọng hơn.” Lệ Đình Tuấn lập tức nhếch lên khóe miệng cười nói: “Được.”

Dứt lời, lại cúi đầu hôn lên trán của Kiều Phương Hạ “Bữa tiệc này của mọi người cứ ghi vào sổ cho anh để anh thanh toán, đợi một lát ăn xong thì cùng về, em ở trên xe chờ anh”
Kiều Phương Hạ nghe trong âm thanh của Lệ Đình Tuấn có chút ngây ngốc, buồn bực ở trong lổ mũi giống như bị cảm rồi.

Cô chợt nhớ tới đêm qua, anh đã ở dưới nhà Đường Nguyên Khiết Đan một đêm.

Có thể là trong xe quá lạnh nên bị cảm.

Cô chần chừ vài giây sau đó vẫn ngoan ngoãn gật đầu: “Ừ, được.”
Lệ Đình Tuấn lúc này mới buông cô ra, quay người cùng Dung Lãng Nghệ đi đến gian phòng ở cuối hành lang.

Kiều Phương Hạ nhìn theo bóng lưng của anh, vẻ mặt trong đáy mắt có chút phức tạp.


Vừa rồi kỳ thật anh chính là cố ý đợi cô mở miệng trước, để cô cầu cứu anh cho nên mới đứng ở cửa ra vào mà chưa rời đi, anh chính là đang đánh cược với cô.

Nhưng mà mỗi một lần khi ở trước mặt anh chắc chắn cô đều thua triệt để.

Lúc này đây cũng không có ngoại lệ chút nào.

Lúc cô thu hồi ánh mắt mới phát hiện Mạnh Quân Dao vẫn còn giật mình nhìn mình.

Cô nở nụ cười với Mạnh Quân Dao rồi nhàn nhạt hỏi cô ta: “Cô nhỏ, không phải cô nói muốn đi theo con của cô đi nói chuyện làm ăn sao? Tại sao vẫn còn không đi?”
Còn thiếu nước trực tiếp nói với Mạnh Quân Dao điều cô suy nghĩ trong lòng chính là ở đây không chào đón cô ta.

“À, đúng đúng đúng..” Mạnh Quân Dao đang ở trước mặt Kiều Phương Hạ không dám lỗ mãng, đây chính là người phụ nữ của Lệ Đình Tuấn đấy!.

 
Chương 636





Cô ta lập tức vội vàng ôm bọc của mình, u ám rời đi.

Kiều Phương Hạ đóng cửa, điềm nhiên như không có việc gì quay người trở lại vị trí của mình.

Lúc ngồi xuống, Đường Nguyên Khiết Đan lập tức trao đổi cái ánh mắt với cô.

Kiều Phương Hạ có ý trách móc, vỗ nhẹ lên cái mông của cô ấy.

Đường Nguyệt Anh ở đối diện không có lên tiếng, Mạnh Minh Triết đã trầm mặc một lát liền nói với bọn họ: “Đói bụng chưa? Hay là bắt đầu mang thức ăn lên được chưa?”
“Được.” Đường Nguyên Khiết Đan lập tức gật đầu trả lời.


Một bữa ăn này Đường Nguyên Khiết Đan ăn có chút vui vẻ, hơn mười năm rồi, cô ấy thế nhưng mà lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của Mạnh Quân Dao.

Cô ấy ngược lại cũng không phải rất chán ghét Mạnh Quân Dao, nói thật ra thì Mạnh Quân Dao cho tới nay đổi với cô ấy mà nói cũng coi như là bình thường, chỉ là cô ta luôn nghĩ đến việc lợi dụng cô ấy để lấy tiền của Mạnh Minh Triết điều đó khiến cô ấy cảm thấy rất không thoải mái.

Vừa rồi Mạnh Quân Dao thực sự đã đi quá xa,, từ nay về sau cô ta có lẽ nên ngoan ngoãn hơn đừng có ép buộc cô ấy ở cùng với Dung Lãng Nghệ nữa? “Khiết Đan, hôm nay bào ngư rất ngon con ăn nhiều một chút.” Đường Nguyệt Anh ăn vài miếng thức ăn rồi đem bào ngư chuyển đến trước mặt Đường Nguyên Khiết Đan rồi lại nói với Kiều Phương Hạ: “Phương Hạ cũng ăn nhiều một chút, xem cháu gầy như vậy, ăn nhiều hơn một chút thì cũng không có vấn đề gì.

Chỉ là một chữ cũng không đề cập tới Lục Nhất Minh ở một bên.

Đường Nguyệt Anh đã ở trong giới phim truyền hình nhiều năm như vậy, chẳng lẽ bà ta không nhìn ra chuyện vừa rồi sao?
Kiều Phương Hạ là người bà ta thích vì cô đối với
Đường Nguyên Khiết Đan rất trượng nghĩa, vừa rồi cũng giữ gìn mặt mũi cho cả nhà bọn họ, lại để cho Mạnh Quân Dao lén bị thiệt thòi.


Nhưng Lục Nhất Minh và Lê Đình Tuấn hiển nhiên không quen biết.

Đường Nguyên Khiết Đan không có phát hiện ra sự thay đổi trong cảm xúc của mẹ mình, gắp bào ngư trước đưa vào trong bát của Lục Nhất Minh, nhỏ giọng nói: “Anh cũng quá gầy, cũng phải ăn nhiều một chút.”
Lục Nhất Minh giữ im lặng nhìn Đường Nguyên Khiết Đan gặp hai con bào ngư đưa vào bên trong bát của anh ta nhưng ánh mắt lại nhìn Đường Nguyệt Anh ở phía đối diện, Đường Nguyệt Anh nhìn thấy hành động này của
Đường Nguyên Khiết Đan liền nhíu mày.

Lại ăn vài miếng thức ăn rồi bỗng nhiên thấp giọng nói với Đường Nguyên Khiết Đan: “Đường Nguyên Khiết Đan, hôm nay con mặc cái thứ gì vậy? Vừa khó coi lại vừa lạc hậu, không phải mẹ đã bảo con mặc cái bộ mà tháng trước mang từ nước ngoài về sao?”
Đường Nguyên Khiết Đan đã biết rõ Đường Nguyệt Anh sẽ không bỏ qua cho cô ấy nên mím chặt cái miệng nhỏ nhắn, không có lên tiếng.

“Mẹ đã sớm nói với con rồi, nhà hàng này mẹ có rất nhiều người quen sẽ đến ăn, con lại để cho người bên ngoài nhìn thấy thì trong lòng họ sẽ nghĩ như thế nào? Họ nói Đường Nguyệt Anh mẹ lạc hậu sa sút sao? Hay là nói công ty của ba con sắp phá sản đóng cửa rồi hả?”
Đường Nguyệt Anh rõ ràng là mắng Đường Nguyên Khiết Đan nhưng trên thực tế là đang châm chọc Lục Nhất Minh, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.

Đường Nguyên Khiết Đan nghe xong vài câu, cảm thấy Đường Nguyệt Anh có chút quá mức, nhịn không được ném cái thìa đang cầm trên tay, nhíu mày nói: “Mẹ! Mẹ cảm thấy trình độ giáo dục và cấp bậc của một người cũng chỉ có thể thể hiện qua cách ăn mặc hay sao?”.

 
Chương 637





“Lúc nào con nghe mẹ nói như vậy thế?” Ngay sau đó sắc mặt Đường Nguyệt Anh lạnh xuống, hỏi ngược lại.

“Cách ăn mặc cũng không thể đại diện cho cả một con người, nhưng mà nếu như con bỗng nhiên từ người mặc quần áo bản số lượng có hạn biến thành người chỉ có thể mặc quần áo bình thường, người bên cạnh sẽ chỉ chỗ nói này nói kia với nhà chúng ta, đây cũng là vì mặt mũi làm ăn của ba con.”
“Con chính là Khiết Đan con gái của mẹ với Mạnh Minh Triết, con chính là mặt mũi của chúng ta, mỗi lời ăn tiếng nói hành động của con cũng liên quan đến danh dự của nhà chúng ta!”
Kiều Phương Hạ thấy Đường Nguyệt Anh nổi giận, liền nhẹ đá vào chân Đường Nguyên Khiết Đan dưới bàn.

Chỉ là Đường Nguyên Khiết Đan bị mấy câu nói của Đường Nguyệt Anh làm cho tức giận quá mức, không quan tâm ý nhắc nhở của Kiều Phương Hạ với cô ấy, lạnh giọng hỏi ngược lại: “Vậy nên mẹ mới nói cho anh ta chúng ta sẽ ở ăn cơm ở đây? Vậy nên mẹ thật sự cảm thấy Dung Lãng Nghệ rất tốt có phải không?”.

Dung Lãng Nghệ là con rể của mẹ thì không mất mặt, còn Lục Nhất Minh là con rể thì mẹ cảm thấy mất mặt làm sao!
Những lời này cô ấy nhịn được không có nói ra, bởi vì Lục Nhất Minh đang ngồi ở ở bên cạnh cô ấy.


“Đường Nguyên Khiết Đan con nói cái gì?” Đường Nguyệt Anh sửng sốt, chợt đứng bật dậy.

Dù bà ta không hài lòng với Lục Nhất Minh đi nữa, cũng không thể để cho người ngoài tham dự vào chuyện nhà của bà, để cho người khác xem chuyện xấu hổ của nhà mình!
“Được rồi được rồi được rồi..” Mạnh Minh Triết ngồi một bên chưa bao giờ thấy mẹ con hai người ầm ĩ thành như vậy, kéo Đường Nguyệt Anh lại, nhẹ giọng khuyên nhủ: “Bọn nhỏ đều ở đây mà, có lời gì chúng ta quay về rồi nói.

Đường Nguyệt Anh hất tay Mạnh Minh Triết ra: “Mạnh Minh Triết! Đều là do ông chiều nó đấy! Cái gì cũng nuông chiều nó mới có thể để nó dám nói chuyện với tôi như vậy! Sao ông không dạy dỗ con gái của mình đi!”
Mạnh Minh Triết bị bà ấy hất ra, giật mình.

Đường Nguyên Khiết Đan nhìn Đường Nguyệt Anh và Mạnh Minh Triết, không nhịn được nhẹ giọng cười lạnh: “Hai người cũng không phải không biết con chưa bao giờ phải mất mặt như vậy.


“Con cũng không cần tài sản gì, hai người chỉ cần có con trai là đủ rồi, quản con làm cái gì?”
Dứt lời, đứng dậy cầm lấy túi xách và quần áo liền bước nhanh ra ngoài.

“Khiết Đan!” Kiều Phương Hạ nói với theo, không thể kéo Đường Nguyên Khiết Đan lại, trơ mắt nhìn cô ấy một đường chạy ra ngoài.

Kiều Phương Hạ liếc nhìn Đường Nguyệt Anh, thấp giọng nói: “Cháu đi xem cô ấy một chút!”
Đường Nguyệt Anh bởi vì Đường Nguyên Khiết Đan mạnh miệng ăn nói không biết nặng nhẹ, thoáng cái bị lửa giận thiêu đốt, cho nên nói chuyện có chút quá đáng.

Bà ta sợ run vài giây, ngay sau đó liền hối hận.

Đang muốn đứng dậy đuổi theo, phía đối diện Lục Nhất Minh cũng đứng dậy, nhẹ giọng nói với Đường Nguyệt Anh: “Không có chuyện gì đâu bác, cháu sẽ khuyên nhủ cô ấy”
Lục Nhất Minh làm sao có thể không hiểu, Đường Nguyệt Anh không thích anh ta, từ khi bọn họ cố ý kêu anh ta đến trước hơn nửa tiếng thì anh ta liền hiểu được, bữa cơm này sẽ không được bình yên..

 
Chương 638


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Đường Nguyệt Anh liếc nhìn Lục Nhất Minh, cau mày trả lời: “Cậu khuyên như thế nào? Chuyện của hai người tôi sẽ không đồng ý!”
“Nguyệt Anh!” Mạnh Minh Triết đứng một bên thấy bà ta nói ra rõ ràng như vậy, không nhịn được trầm giọng nhắc nhở.

Lục Nhất Minh không nhịn được thở dài, thấp giọng nói với Đường Nguyệt Anh: “Bác gái, bác làm sao biết con không thể đạt được yêu cầu của bác?”
“Vậy cậu nói cho tôi biết bây giờ cậu có cái gì?” Đường Nguyệt Anh trực tiếp hỏi ngược lại anh ta: “Tôi đây chỉ có một đứa con gái! Tôi quyết không cho phép nó theo cậu chịu khổ!”
Lục Nhất Minh trầm mặc vài giây, trả lời: “Cháu có ký một bản hợp đồng đánh cược với nhà họ Lục”
“Chỉ cần cháu thắng lập tức có được quyền thừa kế năm mươi phần trăm tài sản của nhà họ Lục.

Nếu anh ta thắng thì có thể cho Đường Nguyên Khiết Đan cơm áo cả đời vô lo.


Trước hôm nay, chuyện này anh ta chưa nói với bất kỳ ai bao gồm cả Đường Nguyễn Khiết Đan, anh ta không muốn gây áp lực cho Đường Nguyên Khiết Đan.

“Nhưng nếu cậu thua thì sao?” Đường Nguyệt Anh hỏi ngược lại anh ta.

Kiều Phương Hạ đuổi kịp tới dưới lầu, kéo lại Đường Nguyên Khiết Đan lửa giận ngút trời.

“Sao em để một mình Lục Nhất Minh ở lại phía trên? Em cảm thấy cậu ấy bị mẹ em nhục nhã còn chưa đủ sao?”
Đường Nguyên Khiết Đan dừng lại khẽ thở phì phò nhìn Kiều Phương Hạ, một hồi lâu, hốc mắt bỗng nhiên đỏ lên nước mắt theo đó lăn xuống: “Phương Hạ, vậy chị nói em nên làm cái gì bây giờ?”
[Diendantruyen.Com] Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

một nửa còn lại của Đường Nguyệt Anh với Đường Nguyên Khiết Đan thật ra đó là một kiểu liên hôn vụ lợi trá hình.


Kiều Phương Hạ không nhịn được thở dài, duỗi tay kéo Đường Nguyên Khiết Đan vào trong ngực, thấp giọng dụ dỗ nói: “Có chuyện gì thì em cùng nhau đối mặt với Lục Nhất Minh”
“Suy cho cùng em cãi nhau mẹ em rồi chiến tranh lạnh sẽ chỉ làm mẹ em càng thêm chán ghét Lục Nhất Minh, có phải không?”
Đường Nguyên Khiết Đan hít mũi mấy cái, ủy khuất gật đầu trả lời: “Chị nói đúng.

“Em với chị ở đây bình tĩnh một lát sau đó em đi lên đưa Lục Nhất Minh xuống đây đi.

Kiều Phương Hạ lại nói.

Đường Nguyên Khiết Đan khóc trả lời: “Được”
Vài giây sau, cô ấy càng khóc dữ hơn: “Anh ấy theo em, tương lai còn không biết phải chịu bao nhiêu tủi thân em không nỡ nhìn anh ấy như vậy
Kiều Phương Hạ lại thở dài, không nói gì nữa.

Quả thật, gia đình đối với Đường Nguyên Khiết Đan và Lục Nhất Minh mà nói chính là một vấn đề rất lớn..

 
Chương 639





Đường Nguyên Khiết Đan khóc thấy Lục Nhất Minh đi tới liền trở tay vội vã lau nước mắt trên mặt.

Lục Nhất Minh đưa mắt nhìn về phía cô ấy, lên xe trước.

Kiều Phương Hạ biết Lục Nhất Minh là đang chờ Đường Nguyên Khiết Đan đi qua, lấy ra khăn ướt lau mặt cho Đường Nguyên Khiết Đan, nói: “Đi đi, cậu ấy đang đợi em kìa, hai người nói chuyện đàng hoàng đừng náo loạn cãi nhau nữa.

“Được.

Đường Nguyên Khiết Đan biết điều gật đầu.

Kiều Phương Hạ đưa mắt nhìn Đường Nguyên Khiết Đan rời đi, vừa chuyển tầm mắt thì thấy Vô Nhật Huy cách đó không xa đang nhìn cô.

Kiều Phương Hạ suy nghĩ một lúc, đi tới phía Vô Nhật
Huy lên xe của Lệ Đình Tuấn.


Lệ Đình Tuấn còn chưa có tới, cô một người lẳng lặng ngồi đó một lát.

Mở vòng bạn bè trên điện thoại di động, nhàm chán lướt một lúc.

Lướt đến vòng bạn bè sáng nay, chợt phát hiện Lệ Đình Tuấn chưa từng đăng gì, hơn năm giờ sáng hôm nay đăng một tấm hình không có tiêu đề.

Góc chụp ảnh là lúc trời mới vừa tờ mờ sáng mặt trời chưa ló dạng, trên mặt sông chỉ có một tia sáng xung quanh đều mờ mờ không nhìn rõ, chỉ có chút ánh sáng trên mặt sông không một bóng người, trên mặt nước có chút sương mù.

Là khu dân cư ở Tây Sơn của Đường Nguyên Khiết Đan, đối diện khu dân cư chính là dòng sông.

Vậy nên anh đã ở trong xe tối qua Đường Nguyên Khiết Đan không có nhìn lầm.

Kiều Phương Hạ suy nghĩ một lúc vào facebook của Đường Minh Kỷ lượt xem vài tin.

Đường Minh Kỷ có Facebook của Lệ Đình Tuấn nhưng cũng không có xuất hiện tin này của Lệ Đình Tuấn.


Tin này Lệ Đình Tuấn có lẽ là chỉ có một số người mới thấy được.

Kiều Phương Hạ lại trở về Facebook của bản thân nhìn chằm chằm vào bức ảnh, ngây người một lúc.

Anh vì cô mà chịu lạnh một đêm, không có nói cho cô biết mà lại dùng phương thức trầm mặc này nói cho cô biết.

Cô biết rõ ý của anh là anh đang giận cô, lại cố ý muốn lương tâm của cô không yên.

Kiều Phương Hạ biết rằng chuyện uống thuốc tránh thai sẽ khiến cho Lệ Đình Tuấn tổn thương rất nhiều, cho nên mới lén anh để uống.

Cô cảm thấy rằng mình không có làm gì sai cả nhưng mà loại hành động này quả thật lại xúc phạm tới Lệ Đình Tuấn, dù cho thì vốn dĩ chuyện này cũng thật sự mâu thuẫn.

Nhìn thấy sương mù đang nổi lên trên dòng sông trong bức ảnh, Kiều Phương Hạ cũng không nhịn được mà âm thầm thở dài.

Cho dù như thế nào, cô cũng không thể lừa gạt chính mình, đó là cô thật sự đau lòng về Lệ Đình Tuấn.

Lệ Đình Tuấn vừa đi ra thang máy, một bên mắt nhìn tin nhắn do Phó Thành Đô gửi tới: “Anh nói anh khó xử sao? Nếu như muốn gặp cô ấy vậy thì gọi điện thoại đi, ở dưới lầu chờ đợi có khi cô ấy lại không biết, thì việc anh chờ có ý nghĩa gì đâu?”
Lệ Đình Tuấn hơi nhíu mày, nhắn trả lời: “Không khiến cho cô ấy đau lòng thì làm sao có thể tốt hơn được?”
“Tôi cũng đã thuyết phục anh, nếu như cô ấy không thấy được vòng bạn bè thì sao? Cô ấy cũng không dùng facebook thì sao?” Phó Thành Đô nhanh chóng trả lời..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom