Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 700


CHƯƠNG 700

Sau đó, anh ta lại hỏi: “Nếu cô Bạch không tái hôn với anh, vậy anh…”

“Tôi sẽ không từ bỏ!” Phó Kình Hiên híp mắt, trong mắt là vẻ kiên định, nhất định phải có được.

Đó là người phụ nữ anh yêu mười mấy năm, sau anh có thể từ bỏ chứ!

Anh nhất định, cũng chắc chắn phải có được cô!

Lúc này, tiếng chuông đột nhiên reo lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của Phó Kình Hiên.

Anh hơi nhíu mày, lấy điện thoại ra, vẫn là Cố Việt Bân gọi đến.

Trước đó khi ở phòng làm việc của Bạch Dương, anh không kịp nghe điện thoại của Cố Việt Bân, sau đó Cố Việt Bân tự cúp máy.

Sau khi cúp máy, anh cũng không gọi lại, không ngờ ông ta lại gọi đến.

Phó Kình Hiên nhíu mày, ngón cái vạch qua nút trả lời màu xanh, nghe máy.

Giọng nói lo lắng của Cố Việt Bân vang lên: “Kình Hiên, Tử Yên có ở chỗ cháu không?”

“Không có.” Phó Kình Hiên lạnh nhạt trả lời.

Giọng điệu của Cố Việt Bân càng trở nên nóng nảy, âm lượng cũng to hơn: “Không có? Vậy con bé đi đâu?”

“Không biết.” Giọng điệu của Phó Kình Hiên vẫn lạnh nhạt như trước.

Nghe thấy thái độ không hề để tâm đến Cố Tử Yên của anh, đầu tiên Cố Việt Bân hơi sửng sốt, sau đó, sắc mặt ông ta trở nên khó coi: “Kình Hiên, thái độ của cháu thế là sao? Tử Yên là vợ chưa cưới của cháu, vợ chưa cưới không thấy đâu mà cháu còn bình tĩnh như thế, cháu đúng là…

“Tổng Giám đốc Cố!” Phó Kình Hiên lạnh lùng ngắt lời ông ta.

Cố Việt Bân nhất thời không kịp phản ứng: “Cháu… Cháu gọi bác là gì?”

Phó Kình Hiên gọi ông ta là Tổng Giám đốc Cố?

Trước đây anh còn gọi ông ta là bác trai đấy!

“Tổng Giám đốc Cố, tôi nhớ lần trước ở nhà họ Gố, tôi đã nói rõ là muốn huỷ bỏhôn ước với Cố Tử Yên rồi, lúc đó bà Cố cũng ở đó, chắc bà ấy có nói với ông rồi đúng không?” Phó Kình Hiên cầm điện thoại lạnh lùng nói.

Cố Việt Bân nghẹn họng, mấy giây sau mới nói tiếp: “Bác gái của cháu có nói, nhưng đó không phải là cháu đang nói đùa sao?”

Nói đùa?

Phó Kình Hiên lập tức hiểu ra, Cố Việt Bân đang cố ý giả ngây, nói việc anh nói muốn huỷ hôn là nói đùa, xem như không phải là thật, vì muốn cho qua chuyện huỷ hôn.

Nhưng anh là người có thể bị lừa sao?

Phó Kình Hiên gõ nhẹ ngón tay đang đặt trên cửa sổ, không chút nể tình phá vỡ ảo tưởng của Cố Việt Bân: “Tôi chưa từng nói đùa, tôi đã quyết định huỷ hôn rồi, trưa mai tôi sẽ tổ chức họp báo, chính thức tuyên bố huỷ hôn”

Cố Việt Bân bối rối, không dám tin Phó Kình Hiên không hề thương lượng gì với bọn họ mà đã đơn phương tuyên bố huỷ hôn, hơn nữa ngay cả ngày cũng quyết định rồi, rõ ràng là không coi nhà họ Cố ra gì!

Cố Việt Bân nhất thời cảm thấy vô cùng tức giận, khuôn mặt cũng tức đến mức đỏ bừng.

Nhưng vì mối hôn sự này có thế tiếp tục, ông ta không thể không ôn tồn nói với Phó Kình Hiên: “Kình Hiên, bác biết con nhóc Tử Yên kia không nên giả mạo người khác, nhưng con bé cũng vì quá yêu cháu, cho nên con bé làm thế cũng có thể hiểu, cháu không thể tha thứ cho con bé sao?
 
Chương 701


CHƯƠNG 701

Hơn nữa nhiều năm như thế, chẳng lẽ cháu không có chút tình cảm nào với Tử Yên ư?

“Không, trước giờ tôi chưa từng yêu cô ta, tất cả những gì tôi làm với cô ta lúc †rước cũng không thuộc về cô ta, đều là cô ta trộm được, cho nên huỷ hôn không có gì để thương lượng cả.” Nói xong, Phó Kình Hiên thẳng thừng cúp máy, hoàn toàn không cho Cố Việt Bân cơ hội nói tiếp.

Cố Việt Bân đập vỡ điện thoại trên đất.

Bốp một tiếng, màn hình điện thoại di động bị ném vỡ thành màng nhện.

Bà Cố vội vàng vỗ về lồng ngực Cố Việt Bân: “Kình Hiên đã nói với ông những gì, sao ông lại tức giận như vậy?”

“Còn không phải chuyện từ hôn sao!” Cố Việt Bân nổi giận đùng đùng ngồi xuống: “Lần này cậu ta quyết tâm từ hôn với Tử Yên rồi, hơn nữa ngay cả thời gian tuyên bố cũng đã quyết định xong.”

“Cái gì? Thế không phải là không còn đường thương lượng sao?” Bà Cố kinh ngạc há to miệng.

Cố Việt Bân thở dài: “Đúng vậy.”

“Thế Tử Yên nhà chúng ta phải làm sao bây giờ?” Bà Cố vội gần chết.

Đôi mắt Cố Việt Bân tối tăm, không đáp lại.

Làm sao bây giờ? Ông ta còn làm gì được?

Nếu ông ta có cách, hiện tại đã không ngồi đây bực tức rồi!

Phải biết rằng hiện tại tập đoàn Tam Thịnh có thể ổn định nằm trong top 10 xí nghiệp của Hải Thành, đều là dựa vào cây đại thụ tập đoàn Phó Thị này, nhưng nếu như không còn quan hệ thông gia với nhà họ Phó, nhà họ Phó tuyệt đối sẽ không giúp đỡ Tam Thịnh, Tam Thịnh chẳng những out khỏi top 10, thậm chí còn có thể bị các xí nghiệp khác chèn ép.

Dù sao trong mấy tháng có quan hệ thông gia với nhà họ Phó, tập đoàn Tam Thịnh không ít lần ỷ vào tập đoàn Phó Thị, cướp tài nguyên của các xí nghiệp khác, cho nên ông ta là người muốn cứu vớt đám hỏi với nhà họ Phó này hơn ai hết.

Cố Việt Bân phiền lòng xoa mặt, bỗng nhiên nghĩ ra một ý tưởng, ông ta nhìn về phía bà Cố: “Bà bảo Tử Yên và Kình Hiên gạo nấu thành cơm xem thế nào?”

“Hả?” Bà Cố sửng sốt một hồi. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Sắc mặt Cố Việt Bân âm trầm, ông ta nói: “Chỉ cần Kình Hiên và Tử Yên có quan hệ thể xác, cho dù cậu ta có muốn từ hôn cũng không thành, trừ khi cậu ta muốn bị ngàn người chỉ vạn người mắng!”

Bà Cố cắn môi dưới: “Chuyện này… đây không phải là cưỡng ép sao?”

“Thì chính là cưỡng ép đó, chỉ có như vậy mới có thể bảo vệ hôn ước của Kình Hiên và Tử Yên.” Cố Việt Bân nhìn chằm chằm bà: “Bà ngẫm lại mà xem, một khi Kình Hiên và Tử Yên không còn hôn ước, những xí nghiệp kia chẳng những công kích tập đoàn của chúng ta mà mấy bà vợ ông chủ xí nghiệp đó cũng cười nhạo sau lưng chúng ta, bà muốn lúc ra ngoài tụ hội với mấy bà ấy, bị bọn họ cười chê sao? Bà muốn sau này không thể tùy tiện ra ngoài mua sắm làm đẹp sao?”

Nghe thế, trong mắt bà Cố hiện lên vẻ hoảng sợ, lắc đầu liên tục: “Tôi đương nhiên không muốn!”

Bất kể là trước khi lấy chồng hay hiện tại, bà vẫn luôn trải qua cuộc sống ăn sung mặc sướng, chưa từng phải sầu vì tiền, muốn mua gì không cần hỏi giá, cho nên bà không dám tưởng tượng đến viễn cảnh Sau này mình mua cái gì cũng phải đắn đo giá cả.

Hơn nữa, hiện tại bà là người đứng đầu trong đám mấy bà chủ nhà giàu, bởi vì bà có một cậu con rể giỏi, cho nên mấy quý bà kia đều bợ đỡ, nịnh hót bà, nhưng nếu không còn cậu con rể Kình Hiên này, đám quý bà luôn đi theo tâng bốc bà sẽ giải tán, sau đó cười nhạo bà, chỉ nghĩ đến đây, bà đã không nhịn được mà phát run.

Nghe bà Cố nói vậy, Cố Việt Bân hài lòng nở nụ cười: “Cho nên, chúng ta chỉ có thể đi nước cờ hiểm này!”
 
Chương 702


CHƯƠNG 702

“Ông xã, ông nghĩ xem phải làm sao mới khiến Kình Hiên và Tử Yên gạo nấu thành cơm?” Bà Cố nắm chặt bàn tay hỏi.

Cố Việt Bân nheo mắt: “Chuyện này còn không đơn giản à, bảo Tử Yên hẹn Kình Hiên đến khách sạn, sau đó Tử Yên nhân cơ hội bỏ thuốc cho Kình Hiên, đợi đến thời gian thích hợp, tôi sẽ sắp xếp cho truyền thông đến, cứ thế, nếu Kình Hiên còn muốn kiên trì từ hôn, hiển nhiên sẽ chọc giận cư dân mạng, bà nghĩ mà xem, cư dân mạng sẽ không bỏ qua cho cậu ta, cũng sẽ không bỏ qua cho tập đoàn Phó Thị.”

“Tôi hiểu rồi, đây chính là lợi dụng dư luận để ép Kình Hiên cưới Tử Yên.” Bà Cố gật đầu.

“Đúng thế, cho nên hiện tại bà gọi điện thoại cho Tử Yên, bảo con bé trở về, kế hoạch này nhất định phải được tiến hành trong đêm nay, không thể trì hoãn thêm.”

Cố Việt Bân nghiêm túc nói.

“Nhưng trước đó tôi có gọi cho Tử Yên mà nó không nghe máy!” Bà Cố có chút khó xử.

Cố Việt Bân mặc kệ, ông ta đứng lên: “Vậy thì cứ tiếp tục gọi đi, gọi tới khi nào nó nghe mới thôi, dù sao chúng ta cũng chỉ có chút ít thời gian đó thôi.”

Bà Cố không phản đối nữa, chỉ có thể làm theo lời ông ta nói, cầm điện thoại gọi cho Cố Tử Yên.

Bên kia, trong một kho hàng cũ bị bỏ hoang, một người đàn ông cầm cầm chiếc di động đang đổ chuông đi về phía hai người đàn ông ở cửa.

“Cậu Lương, chuông điện thoại của Cố Tử Yên lại vang rồi.’ Người đàn ông chuyển di động đến.

Lương Triết lạnh nhạt nhìn một cái: “Không cần quan tâm, cứ để cho nó vang.”

“Vâng!” Người đàn ông nghe thấy lời cậu ta nói thì thu lại di động.

Lâm Diệc Hàng ở bên cạnh nhìn đồng hồ tay: “Thời gian không còn sớm, anh đi vào bảo bọn họ bắt đầu đi, sau khi trời tôi, ném người đến nơi có nhiều người.”

“Đã hiểu!” Người đàn ông nghiêm túc, xoay người trở về kho hàng.

Lâm Diệc Hàng lấy ra một bao thuốc †ừ trong túi, rút ra hai điếu, đưa cho Lương Triết một điếu.

Lương Triết không từ chối, cậu ta nhận lấy.

Lúc này, trong kho hàng phía sau bọn họ truyền đến một giọng nữ kinh hoảng sợ hãi: “Các anh là ai!”

Là Cố Tử Yên, cô ta đã tỉnh.

Cố Tử Yên tỉnh do bị hắt nước, sau khi tỉnh lại, cô ta phát hiện mình chẳng những đang ở nơi xa lạ mà còn bị trói gô, sắc mặt nhất thời trắng bệch.

Cô ta nhanh chóng hiểu ra, mình lại bị bắt cóc rồi!

“Chúng tôi là ai sao?” Mấy người đàn ông đứng ở trước mặt Cố Tử Yên cười bỉ ổi, chà xát tay đáp: “Chúng tôi đương nhiên là người chuyên hầu hạ cô rồi!”

Nghe thấy hai chữ ‘hầu hạ’ này, đôi con ngươi của Cố Tử Yên co rút.

Chuyện gì thế này?

Người bọn họ nên hầu hạ không phải là Bạch Dương sao? Vì sao lại biến thành cô ta?

“Được rồi, nói với cô ta nhiều thế làm gì, các anh nhanh bắt đầu đi, tôi còn chờ quay video gửi cho ông chủ báo cáo kết quả công tác đó.’ Cách đó không xa, một người đàn ông cầm camera mất kiên nhẫn thúc giục.

Cố Tử Yên nhìn về phía người kia, lập tức nhận ra, cô ta trừng to mắt: “Là anh!”

Là người dẫn cô ta đến ngõ hẻm!

Ánh mắt người đàn ông cầm camera khẽ lóe lên, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại vẻ bình thường, anh ta mở camera nhắm ngay Cố Tử Yên: “Được rồi, tôi đã mở máy, nhanh làm đi!”
 
Chương 703


CHƯƠNG 703

“Đúng rồi, phải làm nhanh.” Mấy người đàn ông kia xoa tay, cười ha ha đi về phía Cố Tử Yên.

Cố Tử Yên nhận ra bọn họ muốn làm gì, trái tim bỗng co rút lại, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, vội vàng kêu: “Các anh đứng lại, không cho phép đến đây!”

Nhưng mà mấy người đàn ông lại như không nghe thế, tiếp tục tiến lên.

Rất nhanh, bọn họ đã đi tới trước mặt cô ta, đẩy cô ta ngã trên đất, giữ chặt tay chân cô ta.

Sau đó, một người đàn ông trong đó bỗng nhiên rút ra một ống tiêm, trong ống tiêm có dòng chất lỏng màu đỏ.

Người đàn ông nọ thử kim tiêm, sau đó nhìn Cố Tử Yên cười đểu nói: “Biết bên trong này là gì không? Bên trong này chính là thứ biến tiên nữ thành gái điếm đấy.”

Nói xong, dưới ánh mắt hoảng sợ của Cố Tử Yên, anh ta đâm kim tiêm vào cánh tay cô ta.

Cố Tử Yên thay đổi sách mặt, cố gắng vùng vẫy đứng dậy, giọng nói sắc lạnh, the †hé: “Buông tôi ra, tôi cảnh cáo mấy anh lập tức buông ra, nếu không tôi sẽ khiến các anh chết không có chỗ chôn!”

“Khiến chúng tôi chết không có chỗ chôn ư?” Mấy người đàn ông thi nhau cười khẩy.

Người đàn ông cầm ống tiêm còn trực tiếp tát cô ta một cái.

“ÁI” Cố Tử Yên bị đánh nghiêng cả mặt, cảm giác nóng rát đau đớn, đầu óc ong ong, khóe miệng bị rách, rỉ máu, trông rất †hê thảm.

Người đàn ông vứt ống tiêm đi, túm tóc cô ta nhấc lên, hung dữ nói: ‘Một món đồ chơi như cô, không xin tha cũng thôi, lại dám dõng dạc nói muốn chúng tôi chết không có chỗ chôn, cô là đang sợ chúng †ôi sẽ không xử cô sao? Nếu đã vậy, các anh em, chúng ta không thể khiến cô ta thất vọng được, phải giải quyết cô ta, nghe nói cô ta còn là vợ trước của tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị đấy, được chơi phụ nữ có tiền, cứ nghĩ là lại thấy sục sôi!”

Mấy người đàn ông đều hưng phấn không thôi, bắt đầu xé quần áo của Cố Tử Yên.

Cố Tử Yên giật mình lấy lại tinh thần từ trong cơn hoang mang, mặt mày hung dữ quát ầm lên: “Tôi không phải vợ trước của tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị gì đó, mấy anh nhận sai người rồi, tôi không phải Bạch Dương!”

Cuối cùng cô ta cũng hiểu vì sao mình bị trói đến đây, vì sao những người này lại nói sẽ hầu hạ mình rồi.

Bởi vì đám ngu xuẩn này bắt sai người, nhận nhầm cô ta thành Bạch Dương.

Quả nhiên, mấy người đàn ông nghe thế, nhất thời dừng động tác.

Người đàn ông trước đó tiêm cho cô ta hỏi: “Cô không phải Bạch Dương sao?”

Cố Tử Yên đỏ mắt liên tục gật đầu: “Không phải, tôi là Cố Tử Yên, là bạn của người thuê các anh!”

“Này…’ Mấy người đàn ông thi nhau nhìn về phía người đàn ông đang quay video phía sau.

Người đàn ông quay video lạnh lùng thản nhiên đáp: “Đừng nghe cô ta nói, cô ta lừa các anh đó, người thuê có nói, trên cổ †ay Bạch Dương có một nốt ruồi son, trên cổ tay cô ta có đó, cho nên cô ta không phải Bạch Dương thì là ai? Hơn nữa, người thuê còn nói Bạch Dương cực kỳ thông minh, rất có thể sẽ cố ý nói mình không phải Bạch Dương để dẫn sai đường cho mấy anh, khiến mấy anh bỏ qua cho cô ta, cho nên mấy anh tuyệt đối đừng có mắc mưul”

Nghe vậy, mấy người đàn ông thi nhau nhìn về phía cổ tay Cố Tử Yên, nơi đó quả nhiên có một nốt ruồi son.

Cố Tử Yên cũng phải há hốc mồm.

Cô ta vẫn biết trên cổ tay mình có một nốt ruồi son, nhưng không nghĩ tới Bạch Dương cũng có!

Chẳng lẽ lại trùng hợp thế sao?

Nốt ruồi son vốn đã hiếm thấy, huống chi còn nằm ở cổ tay, nghĩ sao cũng thấy khó có khả năng!
 
Chương 704


CHƯƠNG 704

Trong chuyện này nhất định có vấn đề.

Nhưng không chờ Cố Tử Yên nghĩ rõ ràng rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu thì người đàn ông trước đó tiêm cô ta lại tát nốt vào nửa mặt còn lại của cô ta rồi giận dữ nói: “Giỏi lắm, lại dám lừa bọn tao, các anh em, làm cô ta đi!”

Mấy người đàn ông khác thi nhau gật đầu, như ma quỷ nhào đến trên người Cố Tử Yên.

Bên ngoài kho hàng, Lâm Diệc Hàng và Lương Triết đều nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Cố Tử Yên, nhưng trên mặt lại không mảy may dao động.

Bởi vì đối với bọn họ mà nói, Cố Tử Yên bị như vậy, đều do cô ta ta tự tìm.

Ai bảo cô ta nhiều lần muốn mạng của Bạch Dương đây!

Ban đêm, ánh đèn rực rỡ mới lên.

Mấy người lén lút nâng một cái bao tải đi tới phố xá sầm uất trong nội thành, sau đó thừa dịp không ai chú ý tới mà ném bao tải xuống đất, sau đó nhanh chóng rời đi.

Sau khi bọn họ rời đi không lâu thì có người phát hiện ra cái bao này, tò mò tiến lên xem thử, lúc thấy bên trong là một người phụ nữ trần truồng thì vội vàng báo cảnh sát.

Đêm đó, tin tức thật giả về cô chủ của tập đoàn Tam Thịnh không một mảnh vải che thân bị người khác xâm phạm xâm chiếm các trang mạng lớn cùng với top hot search các APP.

Trong thời gian ngắn, cộng đồng mạng Sôi trào.

Bạch Dương vốn đã chuẩn bị ngủ, không nghĩ tới Lâm Diệc Hàng lại gọi điện thoại tới: “Lên mạng xem đi!”

“Cái gì?” Bạch Dương tỏ vẻ ngờ vực.

Lâm Diệc Hàng đẩy kính mắt: “Còn nhớ rõ những lời tôi nói, rằng hôm nay sẽ đối phó với Cố Tử Yên không? Cô có thể lên mạng xem kết quả.”

Nghe thấy lời anh ta nói, Bạch Dương tỉnh cả ngủ, sau đó cô xốc chăn xuống giường, bước nhanh tới phòng làm việc.

Cô vừa mở máy tính, còn chưa kịp lướt thì đã có tin tức liên quan nhảy ra.

Bạch Dương click vào, thấy được một đoạn video.

Video cực ngắn, không tới một phút, nhưng lượng tin tức lại vô cùng lớn.

Bạch Dương nhìn thấy một người phụ nữ trần truồng bị nữ cảnh sát kéo ra khỏi bao tải, sau đó nữ cảnh sát quấn chăn cho người phụ nữ kia rồi đưa cô ta lên xe cứu thương.

Sau khi xe cứu thương đi xa, video cũng kết thúc.

Tuy cả người người phụ nữ kia đều bị làm mờ, nhưng Bạch Dương vẫn chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra, đó chính là Cố Tử Yên.

“Là anh sai người ném cô ta ở đó à?”

Bạch Dương lần nữa cầm lấy điện thoại hỏi.

Lâm Diệc Hàng khẽ gật đầu: “Ừ”

“Anh không sợ bị điều tra ra sao?” Bạch Dương nhíu mày.

Lâm Diệc Hàng cười nói: “Cô đang lo lắng cho tôi sao?”

“Vậy thì không.” Bạch Dương lạnh nhạt đáp.

Lâm Diệc Hàng nhún bả vai, cũng không tức giận.

Làm sao anh ta lại tức giận với chính mình được.
 
Chương 705


CHƯƠNG 705

“Yên tâm đi, sẽ không bị điều tra ra đâu.”

Lâm Diệc Hàng nhìn Lương Triết đang ngồi ở trước máy tính, đang gõ bàn phím rất nhanh, đáp.

Bạch Dương không biết tình hình bên anh ta nên khẽ híp mắt: “Anh tự tin thế cơ à?”

“Đương nhiên!” Lâm Diệc Hàng gật đầu.

Bạch Dương bĩu môi: “Nếu đã vậy, chúc anh may mắn nhé.”

“Cảm ơn.” Lâm Diệc Hàng thấp giọng nở nụ cười, sau đó lại hỏi: “Thích kết quả như vậy không?”

Bạch Dương biết anh ta muốn hỏi là cô có thích kết cục của Cố Tử Yên như vậy không, cho nên cô khẽ nhếch môi đáp: “Nói thật, rất sảng khoái, nhưng mà hành vi dùng bạo lực đàn áp bạo lực này, tôi không khuyến khích, tôi càng thích trực tiếp tống cô †a vào ngục giam hơn.”

Sau khi xem đoạn video vừa rồi, hiện tại ít nhiều cô cũng tin Lâm Diệc Hàng không phải người bên phe của Cố Tử Yên.

Cho nên cô cũng bằng lòng nói với anh †a vài câu.

“Tôi hiểu ý cô, nhưng trong tay chúng †a không có chứng cứ phạm tội của Cố Tử Yên, dù cho biết những việc cô ta đã làm với cô thì cũng không có chứng cứ, cũng không thể tống cô ta vào ngục giam, cho nên chỉ có thể dùng cách này để đối phó cô ta.” Lâm Diệc Hàng xoa huyệt Thái Dương nói.

Trước đó anh ta nhầm tưởng Cố Tử Yên là thiên sứ, cho nên dù biết Cố Tử Yên làm chuyện xấu, nhưng không hề giữ lại chứng cứ phạm tội của cô ta, thậm chí còn giúp cô ta xóa sạch rất nhiều chứng cứ.

Thế cho nên hiện tại, trong lòng anh ta ít nhiều cũng có chút hối hận.

Bạch Dương thở dài: “Cũng phải, không có chứng cứ, chứng cứ duy nhất của Cố Tử Yên trước đó, cũng bị anh cướp đi rồi!”

Nếu có chứng cứ, cô đã tống Cố Tử Yên vào tù từ lâu.

Cho dù Phó Kình Hiên có muốn bảo vệ cũng không bảo vệ được!

Dù sao những lời Cố Tử Yên nói trong băng ghi âm đã rất rõ ràng, tính logic rất mạnh, là người thì đều có thể nghe hiểu, Cố Tử Yên vốn không hề phân liệt nhân cách.

Trong đôi mắt luôn lạnh lùng nhất quán của Lâm Diệc Hàng hiếm khi xuất hiện vẻ chột dạ và xấu hổ, anh ta sowg chóp mũi đáp: “Xin lỗi!”

“Thôi, nói những chuyện này có ích gì, tình huống hiện tại của Cố Tử Yên sao rồi?”

Bạch Dương khoát tay, quay lại đề tài ban đầu.

Trên kính mắt của Lâm Diệc Hàng khúc xạ tia sáng, anh ta nói: “Rất nghiêm trọng, bên dưới bị xé rách, tử cung bị tổn thương chắc chắn phải cắt bỏ, cả đời cũng không thể có con”

Đây là kết quả sau khi kiểm tra sơ qua cho Cố Tử Yên trước khi cô ta bị ném đến phố xá sầm uất.

Bạch Dương hít một ngụm khí lạnh: “Thảm thế cơ à?”

Đối với một người phụ nữ mà nói, cắt bỏ tử cung, là một chuyện cực kỳ tàn khốc, cực kỳ thê thảm.

Nhưng so với chuyện Cố Tử Yên muốn mạng cô, cô cảm thấy Cố Tử Yên chỉ ít đi một cái tử cung cũng không tính là quá thảm.

Cho nên Bạch Dương nhanh chóng tỉnh táo lại, ngáp dài nói: “Tôi biết rồi, thời gian không còn sớm, tôi đi ngủ đây, ngày mai lại tiếp tục hóng chuyện.”

“Ừ, nghỉ ngơi đi.” Lâm Diệc Hàng gật đầu.

Bạch Dương cúp điện thoại, tắt máy tính, một lần nữa quay trở về phòng.

Lúc này, trong bệnh viện.

Cố Tử Yên đã ra khỏi phòng mổ, được đưa vào phòng bệnh thường.
 
Chương 706


CHƯƠNG 706

Bà Cố ngồi ở cạnh giường, nhìn Cố Tử Yên nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt như †ờ giấy, không khác gì người chết, khóc không thành tiếng: “Tử Yên, Tử Yên của mẹ hu hu hu…”

Cố Việt Bân cũng đang ở trong phòng bệnh, ông ta đứng trước cửa sổ hút thuốc, nghe thấy tiếng khóc của bà Cố, ông ta vốn đã phiền lòng, lúc này càng thêm bực bội.

Ông ta vứt đầu thuốc trên mặt đất, ra sức mà dí, sau đó không vui quát lớn: “Được rồi, đừng khóc nữa, khóc phiền chết đi được!”

Tiếng khóc của bà Cố nghẹn lại, sau đó tức giận nhìn ông ta nói: “Cố Việt Bân, con gái ông đã như vậy, tôi đau lòng khóc vài tiếng ông đã chê phiền, ông có còn là người không?”

“Bà…’ Cố Việt Bân nghẹn họng, sau đó lại thở dài: “Được được được, bà tiếp tục khóc đi!”

Bà Cố thật sự khóc tiếp: “Việt Bân, ông nói xem chuyện gì đã xảy ra vậy, làm sao Tử Yên có thể bị người khác bắt nạt được?

Ông trời thật sự bị mù rồi!”

Cố Việt Bân nhìn Cố Tử Yên đang hôn mê bất tỉnh, sắc mặt không ngừng u ám: “Đúng vậy, ông trời mắt mù rồi, Tử Yên bị ức hiếp, kế hoạch của chúng ta cũng thất bại rồi.”

Bà Cố trừng mắt liếc nhìn ông ta: “Giờ là lúc nào rồi mà ông còn nghĩ đến kế hoạch của ông, con gái gặp chuyện không may ông không lo lắng sao?”

“Nếu tôi không lo lắng thì bây giờ tôi đã không ở đây, nhưng bây giờ tôi rất lo chuyện Tử Yên bị ức hiếp đã gây xôn xao, ồn ào ở trên mạng. Chắc chắn Kình Hiên đã biết rồi, bây giờ hủy hôn là chuyện ván đã đóng thuyền.” Cố Việt Bân đỡ trán.

Cuối cùng Bà Cố cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, bà không còn thời gian để khóc nữa, vội vàng hỏi: “Vậy…

Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”

Ánh mắt Cố Việt Bân u ám: “Còn có thể làm sao nữa, đành chịu thôi!”

Cho dù Kình Hiên yêu Tử Yên đi chăng nữa, nhưng Tử Yên đã làm ra loại chuyện này, chắc chắn Kình Hiên sẽ hủy hôn, ai lại muốn làm một con rùa lông xanh chứ? Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hơn nữa không hủy hôn cũng sẽ bị bên ngoài cười giêu.

“Thật sự phải hủy hôn sao?” Bà Cố không muốn chút nào.

Một khi hủy hôn, những bà chủ kia sẽ nhìn bà như thế nào đây?

“Nếu không thì sao? Chúng ta không chỉ phải đồng ý hủy hôn với Phó Kình Hiên, thậm chí còn phải chủ động hủy hôn. Bây giờ mọi người trong giới đều biết Tử Yên xảy ra chuyện này rồi. Nếu chúng ta không chủ động hủy hôn, bọn họ sẽ càng cười giễu chúng ta, coi thường chúng ta, thậm chí còn nói chúng ta bám chặt không thả nhà họ Phó ở sau lưng đấy.” Cố Việt Bân mệt mỏi trả lời.

Bà Cố lại che mặt khóc: “Tại sao chúng Ị”

†a lại gặp phải chuyện thế này chứi Cố Việt Bân không nói gì, chỉ nhìn Cố Tử Yên với vẻ mặt khó chịu.

Tại sao gặp phải chuyện này ư?

Còn không phải tại cái đồ nghiệp chướng là Cố Tử Yên đây ư. Không có chuyện gì thì ngoan ngoãn ở nhà không được sao? Nhất định phải chạy ra ngoài khiến nhà họ Cố trở thành trò cười.

Lúc này, có người gõ cửa phòng bệnh, là trợ lý của Cố Việt Bân.

“Có chuyện gì vậy?” Cố Việt Bân nhìn trợ lý trầm giọng hỏi.

Trợ lý mở miệng đáp: “ Tổng giám đốc Cố, không ổn rồi, bên ngoài bệnh viện có rất nhiều phóng viên truyền thông đến muốn biết tình hình mới nhất của cô chủ.”
 
Chương 707


CHƯƠNG 707

Nghe được những lời này gương mặt Cố Việt Bân trở nên sa sầm.

Bà Cố càng tức giận đến đỏ mặt: “Cút, bảo bọn họ cút đi!”

Những phương tiện truyền thông đó lại có thể lợi dụng con gái bà để tạo độ hot!

Thật là vô lương tâm mài!

“Bảo nhân viên bảo vệ đuổi tất cả họ đi.

Nếu ai không đi thì báo cảnh sát kiện bọn họ tội quấy rối!” Cố Việt Bân quát lên.

Trợ lý gật đầu: “Tôi biết rồi tổng giám đốc Cố, tôi sẽ đi làm ngay.”

Nói xong anh ta xoay người rời đi.

Ngay khi trợ lý vừa đi thì bác sĩ tới.

“Ông Cố, kết quả xét nghiệm dịch thể trong người cô Cố cho thấy có sáu tên đàn ông” Trong lúc bác sĩ nói cũng liếc nhìn Cố Tử Yên với ánh mắt kỳ lạ.

Người ta nói trong giới nhà giàu mới nổi rất hỗn loạn, trước đó anh ta còn không tin.

Bây giờ anh ta đã hoàn toàn tin rồi!

“Sáu tên ư?” Bà Cố bị con số này làm cho khiếp sợ mà lập tức đứng dậy, cơ thể bà run lên.

Cố Việt Bân cũng như thế, ông ta không thể tin rằng lại có nhiều tên đàn ông xâm hại con gái mình như vậy.

“Tử Yên, Tử Yên đáng thương của tôi hu hu hu…” Bà Cố lập tức nhào lên người Cố Tử Yên, đau lòng khóc lóc thảm thiết.

Cố Việt Bân nghiến chặt răng, đấm mạnh vào tường: “Khốn nạn!”

“Việt Bân, ông phải báo thù cho Tử Yên đấy!” Bà Cố ngẩng đầu nhìn Cố Việt Bân.

Cố Việt Bân hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm nén lửa giận trong lòng, sắc mặt u ám gật đầu: “Đương nhiên tôi phải báo cảnh sát để cho sáu tên khốn nạn kia phải ngồi tù!”

Nói rồi, ông ta lấy điện thoại di động ra gọi điện báo cảnh sát.

Bà Cố suy nghĩ một lúc rồi cũng lấy điện thoại ra.

Dù thế nào đi nữa, Tử Yên vẫn chưa hủy bỏ hôn ước với Kình Hiên, họ vẫn vợ chồng chưa cưới, Tử Yên xảy ra chuyện này, có lẽ nên nói một tiếng với Kình Hiên.

Nói không chừng Kình Hiên nhìn thấy Tử Yên bị ức hiếp sẽ cảm thấy thương tiếc sau đó không hủy hôn nữa thì sao?

Bà Cố giữ suy nghĩ như vậy rồi bấm gọi điện thoại cho Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên nhận điện thoại với giọng nói lạnh lùng và thờ ơ: “Chuyện gì vậy?”

“Kình Hiên, Tử Yên xảy ra chuyện rồi, cậu…

“Tôi biết rồi” Phó Kình Hiên ngồi trong phòng khách, mắt nhìn chằm chằm vào TV ở đối diện, nhẹ giọng đáp.

Trong TV đúng lúc đang phát tin tức Cố Tử Yên gặp chuyện không may, nhưng sắc mặt anh rất bình tĩnh, như thể người xảy ra chuyện không phải vợ chưa cưới của anh mà chỉ là một người không quan trọng mà thôi.

Bà Cố không thể chấp nhận được thái độ như thế của anh, nghiêm mặt nói: “Kình Hiên, nếu cậu đã biết chuyện xảy ra với Tử Yên, tại sao cậu vẫn thờ ơ như vậy?”

“Nếu không thì sao chứ? Tôi nên làm gì đây?” Phó Kình Hiên hỏi lại với vẻ mặt vô cảm.

Bà Cố nắm chặt điện thoại: “Cậu không thể đến bệnh viện thăm nó sao?”
 
Chương 708


CHƯƠNG 708

Phó Kình Hiên vừa định trả lời thì điện thoại bị giật mất.

Một tay Vu Y Cơ cầm điện thoại, tay kia thì chống nạnh, đứng dạng hai chân, hơn nữa thân hình tròn trịa giống như một chiếc com-pa, trông khá là hài hước.

“Thăm cái gì chứ, một chiếc giày rách bị người khác làm bẩn rồi, có gì hay mà nhìn?” Giọng điệu Vu Y Cơ đầy chán ghét hét vào trong điện thoại.

Nói tóm lại, trước đây bà ta thích Cố Tử Yên bao nhiêu thì sau khi biết Cố Tử Yên bị ức hiếp bà ta lại thấy ghét bấy nhiêu.

Một người phụ nữ bị vấy bẩn thì có tư cách gì gả cho con trai bà ta, bước vào cửa nhà họ Phó của bà ta chứt Sau khi bà Cố nghe thấy những lời của Vu Y Cơ nói, bà gần như ngã ngửa vì tức giận: “Bà… Bà dám mắng con gái tôi là giày rách?”

“Chẳng lẽ không phải sao? Đã bị người khác chơi rồi không phải giày rách thì là cái gì, hơn nữa còn nằm trần truồng như nhộng trên đường, gái điếm trong kỹ viện cũng không cởi mở như cô ta!” Vu Y Cơ mắng đến nỗi nước miếng văng tung tóe.

“Bà… Bà…” Cả người bà Cố run rẩy.

Bà sinh ra trong nhà giàu sang quyền thế làm sao có thể mắng lại Vụ Y Cơ, người đến thì từ phường chợ búa.

Hai câu của Vu Y Cơ lập tức khiến bà không thể tiếp lời gây khó dễ nữa.

Vu Y Cơ nhếch miệng: “Bà cái gì chứ, còn muốn bảo con trai tôi đến thăm đứa con gái hư hỏng của bà ư, bà cứ mơ mộng đi!”

Bà ta lập tức cắt đứt liên lạc, trả lại điện thoại cho Phó Kình Hiên, bỏ đi thái độ ngạo mạn vừa rồi, cười khuyên nhủ: “Kình Hiên, con nhất định không thể đi thăm Cố Tử Yên biết chưa?”

Ý cười thoáng qua trong mắt Phó Kình Hiên, anh khẽ gật đầu: “Mẹ đừng lo, con không định đi thăm cô ta.”

“Vậy thì tốt, tốt quá rồi!” Vu Y Cơ cười càng thêm vui vẻ.

Phó Kình Hiên rũ mí mắt xuống: “Con định hủy bỏ hôn ước với Cố Tử Yên”

Vu Y Cơ khẽ ngẩn người sau đó vội vàng gật đầu: “Chắc chắn rồi, người phụ nữ kia bị người khác chơi nát rồi, nhất định phải hủy bỏ cái hôn ước này thôi. Đợi sau khi hủy bỏ hôn ước, mẹ sẽ giới thiệu cho con một người tốt hơn”

Phó Kình Hiên khẽ cau mày: “Được rồi mẹ, những chuyện này để sau lại nói, mẹ đi nghỉ ngơi trước đi.”

“Được, quả thực mẹ cũng rất mệt rồi, mẹ về trước đây.” Vu Y Cơ ngáp một cái rồi đi lên tầng.

Phó Kình Hiên vẫn ngồi trên ghế sô pha không động đậy, tiếp tục nhìn chằm chằm vào TV.

Trên TV, chuyện của Cố Tử Yên đang được thông báo rất chỉ tiết.

Ở trên nói rõ rằng Cố Tử Yên được tìm thấy ở phố xá sầm uất, hơn nữa cả người trần trụi đặt trong một chiếc bao tải, cái này rõ ràng có vấn đề.

Thông thường, nếu một tên tội phạm muốn xâm hại một người phụ nữ, chắc chắn anh ta sẽ bắt người phụ nữ đó đến một nơi ít người qua lại và không có máy theo dõi, bởi vì làm thế sẽ không bị ai phát hiện ra.

Tuy nhiên, tình huống của Cố Tử Yên lại khác, kẻ xâm phạm cô ta đã bỏ cô ta vào bao tải và ném cô ta xuống nơi phố xá sâm uất, giống như để mọi người sớm phát hiện ra cô ta bị xâm phạm rồi để tin tức về chuyện cô ta bị xâm phạm nhanh chóng cho mọi người trên toàn thế giới biết vậy.

Phó Kình Hiên nheo mắt.

Mục đích của người đó rất rõ ràng đó là hủy diệt Cố Tử Yên.

Nhưng rốt cuộc đó là ai đây?
 
Chương 709


CHƯƠNG 709

Đang nghĩ ngợi thì điện thoại lại vang lên.

Phó Kình Hiên thu lại suy nghĩ, cầm điện thoại lên nhìn qua, trợ lý Trương gọi tới.

“Có chuyện gì vậy?” Phó Kình Hiên trả lời điện thoại.

Giọng nói bất đắc dĩ của trợ lý Trương truyền đến: “Tổng giám đốc Phó, rất nhiều cánh truyền thông gọi điện thoại cho tôi, muốn phỏng vấn anh, tôi đoán rằng bọn họ muốn phỏng vấn thái độ của anh đối với việc Cố Tử Yên gặp chuyện không may.”

Phó Kình Hiên nhíu mày: “Là mấy nhà †ruyền thông nào?”

“Ngoại trừ mấy nhà lớn nhất ra, những nhà khác cũng đều có cả.”

Phó Kình Hiên mím môi mỏng: “Vậy thì cảnh cáo bọn họ một chút, muốn phỏng vấn thì chuẩn bị tâm lý phá sản đi là vừa!”

“Vâng!” Trợ lý Trương không chút do dự gật đầu đồng ý.

Nếu để anh ta nói, thì các phương tiện truyền thông đó chính là đáng đời.

Vì để tạo cơn sốt mà ngay tại thời điểm quan trọng này muốn phỏng vấn tổng giám Phó, chẳng phải là tìm đường chết sao?

“Đúng rồi tổng giám đốc Phó.” Trợ lý Trương nhớ tới cái gì, nói: ‘Lần trước anh bảo tôi hỏi Thời Trạch có biết trái tim của anh bây giờ là của Thời Khiêm hay không, tôi đã hỏi kỹ rồi, anh ta đã biết từ lâu, cho nên sáu năm qua anh ta vẫn luôn âm thầm để ý tới anh, vì thế sau khi thôi miên trên người anh suy yếu, anh ta lập tức xuất hiện. “

Phó Kình Hiên ngước cằm: “Thì ra là như vậy!”

“Ngoài ra, ngày mai Thời Trạch đến tập đoàn giúp anh xóa bỏ thôi miên và ám hiệu tinh thần, với đoạn ký ức bị phong ấn của anh”” Trợ lý Trương nói. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Phó Kình Hiên ừ một tiếng, tỏ vẻ đã biết, sau đó hỏi: “Cái chết của Thời Khiêm có tra ra được có vấn đề gì không?”

“Vẫn chưa có.” Trợ lý Trương lắc đầu một cách tiếc nuối: “Dù sao chuyện đã qua sáu năm, nếu muốn điều tra rõ ràng cũng không nhanh như vậy được. Tôi đã liên lạc với bộ phận quản lý giao thông bên kia, xem thử còn có thể tìm được đoạn giám sát tai nạn giao thông năm đó hay không, nếu có thể tìm được thì có thể dựa vào giám sát tiến hành điều tra chỉ tiết, nếu như không tìm được, vậy thì khó khăn rồi.”

Ánh mắt Phó Kình Hiên tối sầm lại: “Có thể thử bắt tay vào điều tra từ chỗ Cố Tử Yên.

“Có vẻ như cũng không được đâu!” Trợ lý Trương thở dài: “Nếu như cái chết của Thời Khiêm thật sự có liên quan đến Cố Tử Yên, vậy Cố Tử Yên chắc chắn sẽ không thừa nhận, cho dù cô ta có thừa nhận đi chăng nữa, thì chúng ta cũng không đưa ra được chứng cứ quyết định, lúc đó cô †a cũng có thể bác bỏ với thẩm phán, nói rằng chúng ta ép buộc cô ta thừa nhận, đến lúc đó cô ta vẫn sẽ được trắng án!”

Phó Kình Hiên nghe đến đây, lông mày nhíu thành chữ Xuyên.

Đúng vậy, không có chứng cứ, muốn định tội Cố Tử Yên rất khó, bằng không từ khi thôi miên suy yếu anh đã ném Cố Tử Yên vào tù từ lâu.

Nhưng trong tay anh không có chứng cứ Cố Tử Yên ra tay với Bạch Dương, chỉ có những nhân chứng như Lục Khởi, Trình Minh Viễn, mà những nhân chứng này toàn bộ đều thuộc bên Bạch Dương, cho dù lên tòa, Cố Tử Yên cũng hoàn toàn có thể nói những nhân chứng này vì giúp Bạch Dương mà cố tình vu khống cô ta, cho nên nhân chứng dù nhiều cũng vô dụng, vẫn phải có chứng cứ xác thực, bằng không thì Cố Tử Yên vẫn có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Đương nhiên, cho dù pháp luật không thể khiến cho Cố Tử Yên phải trả giá đắt, anh cũng có thể tự mình ra tay.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Phó Kình Hiên lóe lên, giọng nói lạnh lùng cứng rắn: “Tôi biết rồi, tiếp tục điều tra cái chết của Thời Khiêm. Ngoài ra, tổng hợp tất cả các hạng mục hợp tác giữa Phó thị và Tam Thịnh lại, trước buổi họp báo ngày mai tôi muốn nhìn thấy.”
 
Chương 710


CHƯƠNG 710

Trợ lý Trương biết anh chuẩn bị chấm dứt tất cả hợp tác với tập đoàn Tam Thịnh, vội vàng gật đầu trả lời: “Đã rõ!”

Phó Kình Hiên không nói gì, đặt điện thoại xuống.

Sáng hôm sau, Bạch Dương thu dọn xong đang thay giày ở lối đi, chuẩn bị ra ngoài đến công ty.

Ngay khi mở cửa ra, cô lập tức nhìn thấy người đàn ông đang dựa vào tường cạnh cửa.

“Sao lại là anh?” Lúc đầu Bạch Dương hơi sửng sốt, sau đó đôi lông mày xinh đẹp không khỏi nhíu lại, có chút không vui hỏi: “Anh tới đây làm gì?”

Phó Kình Hiên đứng thẳng người dậy, đưa túi giấy vẫn luôn cầm trong tay cho cô: “Ăn sáng chưa?”

Bạch Dương nhìn thoáng qua cái túi trước mặt: “Anh tới đây là vì muốn đưa bữa sáng cho tôi sao?”

Phó Kình Hiên khẽ gật đầu: “Cũng muốn gặp em nữa.”

“Ha ha.” Bạch Dương cười gắn một tiếng: “Nhưng tôi không muốn gặp anh!”

Ánh mắt Phó Kình Hiên ngay lập tức ảm đạm, nhưng rất nhanh lại khôi phục như lúc ban đầu, giọng nói dịu dàng: “Trong này có mấy món như cháo xoài, chè bột báng xoài…v…v…đều là món em thích ăn, nếm thử nhé?”

Bạch Dương cũng không ngạc nhiên chuyện anh sẽ biết cô thích ăn cái gì, dù sao trong những bức thư trước kia cô đều có viết.

“Mấy món này anh cũng thường xuyên chuẩn bị cho Cố Tử Yên sao?” Bạch Dương vẫn không cầm lấy túi, nhướng mày hỏi.

Phó Kình Hiên nhận ra được không ổn, trong lòng hiểu rõ đây là vấn đề chết chóc, nhưng đôi môi mỏng khẽ động đậy, vẫn trả lời: “Phải!”

Trước hết không cần phải nói dối, dù sao anh thực sự đã từng làm.

Nhưng lúc đó anh không biết Cố Tử Yên là giả mạo!

Bạch Dương rất bất ngờ trước sự thành thật của Phó Kình Hiên.

Nhưng thành thật thì đã thế nào, nghĩ đến việc anh mang bữa sáng giống Cố Tử Yên đưa cho cô, trong lòng lập tức ghê †ởm.

“Tổng giám đốc Phó, bữa sáng này anh vẫn nên mang về cho cô Cố đi, tôi không cần. Hơn nữa, tôi đã không thích ăn mấy món này từ lâu.” Nói xong, Bạch Dương muốn đi qua bên cạnh Phó Kình Hiên để rời đi.

Nhưng Phó Kình Hiên bỗng nhiên kéo cô lại, vẻ mặt ẩn chứa một tia áy náy: “Xin lỗi, là tôi suy nghĩ không chu đáo, sau này tôi…

“Không có sau này!” Bạch Dương giơ †ay cắt ngang lời anh, lạnh lùng nói: “Tổng giám đốc Phó, anh nghe không hiểu sao?

Tôi chính là không muốn nhận những gì mà anh đưa cho, chỉ đơn giản như vậy mà thôi!”

Đôi môi mỏng của Phó Kình Hiên khẽ mím lại.

Anh đương nhiên hiểu được, chỉ là anh cố tình không muốn thừa nhận mà thôi.

“Tổng giám đốc Phó, anh có thể buông tôi ra không?” Giọng nói của Bạch Dương lại cất lên.

Ánh mắt Phó Kình Hiên chợt lóe, anh lấy tinh thần lại, buông tay ra.

Bạch Dương phủi tay áo, giống như trên †ay áo có thứ gì đó bẩn thỉu vậy.
 
Chương 711


CHƯƠNG 711

Phó Kình Hiên nhìn thấy cảnh này, tay cầm túi giấy chậm rãi siết chặt.

Cô ghét anh đến như vậy sao?

“Được rồi, tổng giám đốc Phó.” Bạch Dương phủi xong tay áo, thả lỏng tay, vẻ mặt thản nhiên nhìn Phó Kình Hiên: “Có thể xin anh sau này đừng đến chỗ tôi nữa được không? Sẽ làm cho tôi cảm thấy rất phiền phức, ở cạnh vợ chưa cưới của anh không tốt sao? Hơn nữa, tối hôm qua vợ chưa cưới của anh còn xảy ra chuyện, chắc hẳn bây giờ chính là lúc cô ta cần anh ở bên cạnh, anh ngược lại còn liên tục chạy tới chỗ vợ cũ là tôi đây, anh không cảm thấy có lỗi với cô ta sao?”

“Tôi từ trước đến giờ chưa từng có lỗi với cô ta.’ Phó Kình Hiên không thích cô đẩy mình sang chỗ người phụ nữ khác, vẻ mặt có chút khó coi nói: “Hơn nữa sau sáng hôm nay, cô ta không còn là vợ chưa cưới của tôi nữa”

“Anh nói cái gì?” Bạch Dương vô cùng ngạc nhiên, cô trợn to hai mắt.

Sau đó cô chợt nhớ tới mấy ngày trước, Phó Kình Duy gọi điện thoại cho cô, nói rằng Phó Kình Hiên có ý định hủy hôn với Cố Tử Yên.

Cho nên, chuyện Phó Kình Duy nói là thật chứ không phải đang nói giỡn sao?

Đúng như dự đoán, một giây sau, lời của Phó Kình Hiên đã chứng minh suy nghĩ của cô.

“Tôi muốn hủy bỏ hôn ước với Cố Tử Yên, mười giờ tổ chức buổi họp báo, em nhất định phải xem đấy!” Phó Kình Hiên nhìn Bạch Dương nói.

Bạch Dương nhíu mày: “Tại sao tôi lại phải xem? Tôi không có hứng thú việc của anh”

Nghe cô từ chối, Phó Kình Hiên cũng không tức giận, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên nói: ‘Không xem cũng không sao, chờ sau khi kết thúc, tôi có thể gọi điện thoại nói cho em biết toàn bộ quá trình của buổi họp báo.”

Nói xong, anh nhìn cô một lát, sau đó xoay người đi về phía thang máy.

Bạch Dương nhìn bóng lưng anh: “Ai muốn nghe anh nói quá trình cái gì chứ, tôi nói cho anh biết, anh mà gọi điện thoại tới tôi cũng sẽ không nghe đâu!”

Bước chân Phó Kình Hiên dừng lại một chút, nhưng rất nhanh lại coi như không nghe thấy mà bước vào thang máy.

Ở dưới lầu.

Trợ lý Trương nhìn thấy anh ra ngoài, trong tay còn xách theo túi giấy. Anh ta đẩy gọng kính, không hề bất ngờ, đồng cảm nói: “Quả nhiên mà, cô Bạch sẽ nhận đồ của tất cả mọi người, nhưng sẽ không nhận đồ của tổng giám đốc Phó tặng cô ấy đâu.”

Mặc dù Phó Kình Hiên biết anh ta nói không hề sai, nhưng vẻ mặt vẫn trầm xuống: “Không nói chuyện cũng không ai tưởng cậu bị câm đâu!”

“Hê hê!” Trợ lý Trương gãi đầu cười cười.

Phó Kình Hiên ném túi giấy cho anh ta: “Ăn hết tất cải”

“Tất… tất cả sao?” Trợ lý Trương luống cuống tay chân bắt lấy, không dám tin mà nâng cao âm lượng.

Trên mặt Phó Kình Hiên chăng tó vé gì cả, anh gật đầu: “Không sai, toàn bộ!

Khóe miệng trợ lí Trương giật giật: “Tổng giám đốc Phó, liệu có nhiều quá rồi không, tôi vừa mới ăn bữa sáng chưa được bao lâu nữa…”

“Ăn!” Phó Kình Hiên nói chen vào, cắt ngang lời anh ta.

Trợ lí Trương ôm phần bữa sáng đủ để hai người ăn kia, khắp mặt anh ta là vẻ khóc không ra nước mắt.

Trả thù, chắc chắn là trả thù, trả thù lời anh ta vừa mới nói.

Sớm biết lòng dạ tổng giám đốc Phó nhỏ nhen như vậy thì anh ta đã không lắm mồm lắm miệng rồi!
 
Chương 712


CHƯƠNG 712

Đúng là một lần sảy chân để hận nghìn đời mài!

Trợ lí Trương nhìn túi giấy trong lòng mình, anh ta cười khổ và lắc đầu liên tục.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, rất nhanh đã đến mười giờ.

Bạch Dương giao tài liệu đã xử lí xong cho thư kí Đồng, tiếp đó cô nhìn về phía máy tính, cắn môi xoắn xuýt xem rốt cuộc có nên xem buổi họp báo của Phó Kình Hiên hay không.

Do dự mất một hồi, cuối cùng Bạch Dương vẫn quyết định xem.

Vả lại tại sao cô lại không xem chứ.

Cố Tử Yên bị hủy hôn là một chuyện sảng khoái thế cơ mà, cô mà không xem thì phí lắm.

Nghĩ vậy, Bạch Dương bèn vươn tay với lây con chuột, đoạn ấn vào trang web chính thức của tập đoàn Phó Thị.

Bên trong livestream, Phó Kình Hiên cầm micro đứng trên bục chủ trì giữa phòng hội nghị, anh nhìn về phía các phóng viên truyền thông ở phía dưới, mặt mày chẳng tỏ vẻ gì cả.

Mấy người phóng viên đó bị anh nhìn mà thấy sợ, phòng hội nghị đang ầm như cái chợ cũng vì thế mà nhanh chóng trở nên yên tĩnh, chỉ có bình luận tràn màn hình của livestream là đang không ngừng di chuyển. Mấy cái bình luận đó không phải khen Phó Kình Hiên đẹp trai thì là đang tò mò về nội dung của buổi họp báo.

Đã có rất nhiều cư dân mạng đoán được rằng buổi họp báo này có liên quan tới Cố Tử Yên, dù sao thì tối hôm qua Cố Tử Yên vừa mới xảy ra chuyện, hôm nay Phó Kình Yên đã mở họp báo, nghĩ cũng biết lí do là gì.

“Yên lặng lại chưa?” Cuối cùng Phó Kình Hiên cũng lên tiếng.

Đám phóng viên bên dưới vội vã gật đầu, nom bọn họ chẳng khác gì học sinh †iểu học cả, mọi người xem livestream ai cũng phải dở khóc dở cười. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chẳng ai là không biết phóng viên là những kẻ khó chơi nhất, và cũng là sinh vật †o gan nhất, chỉ cần có tin tức là bọn họ có thể không cần cả mạng sống của mình luôn.

Thế nhưng lúc này, khi bọn họ nhìn thấy Phó Kình Hiên thì cứ như chuột gặp mèo vậy, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.

“Nếu đã yên lặng lại rồi thì tôi sẽ nói về nội dung của buổi họp báo hôm nay, đó là chuyện liên hôn với nhà họ Cố. Tôi tuyên bố, bắt đầu từ hôm nay, chuyện đính hôn giữa tôi và tiểu thư Cố Tử Yên của nhà họ Cố chính thức hủy bỏ!” Phó Kình Hiên nhìn thẳng vào ống kính, giọng nói của anh lạnh nhạt.

Điều nằm ngoài dự định là các phóng viên phía dưới và mọi người đang xem livestream đều không quá kinh ngạc.

Bởi lẽ bọn họ đã dự trước được điều này từ lâu rồi.

Cố Tử Yên xảy ra chuyện như vậy, việc hủy bỏ hôn ước thực ra cũng rất bình thường.

Đàn ông bình thường còn không thể chấp nhận được việc người yêu của mình bị kẻ khác chơi mất, chứ huống hồ là người giàu có.

Thế nên hiện giờ, khi mọi người nghe thấy Phó Kình Hiên bảo hủy bỏ hôn ước thì chẳng ai cho rằng hành động đó của anh là không đúng cả.

Đương nhiên cũng có một nhóm người cảm thấy anh hơi quá đáng, cho rằng dù anh có muốn hủy bỏ hôn ước thì cũng không nên hủy giữa lúc vợ chưa cưới của mình đau khổ nhất, anh nên đợi đến khi vợ chưa cưới của mình bước ra khỏi khốn khó rồi hãng hủy, bằng không thì vợ chưa cưới của anh sẽ vô cùng tuyệt vọng.

Có điều mấy người như vậy rất nhanh đã bị cư dân mạng – những người có đầu óc tỉnh táo mắng đến mức không dám ư hử gì nữa.
 
Chương 713


Truyện sẽ được cập nhật vào ngày mai. Team Тrцу eл 3.оne cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ chúng mình!. Chúc các bạn luôn an lành và mạnh khỏe trong mùa dịch ạ!

Hiện tại có rất nhiều trang web copy tự động của Тruуeл 3. оne. Nên nội dung này chỉ là để chống copy tự động, mong cả nhà thông cảm. Cảm ơn cả nhà!

Kìa con bướm vàng, kìa con bướm vàng, Xèo đôi cánh, xèo đôi cánh

Ɓươm bướm baу đôi ba vòng, Ɓươm bướm baу đôi ba vòng

Ɛm ngồi xem, em ngồi xem …… hahaaha !!

Kìa con gái kìa , kìa con gái kìa,Gủ đi chơi, gủ đi chơi

Ɓa tháng sau em có bầu, Ɓa tháng sau em có bầu

Mang zề nuôi, mang zề nuôi …… hahaaga~~

Anh thjch con ghệ mập ăn nhiều nó mới mập …Ăn xong rồi zo ấp ấp xong rồi lại nằm

Anh thjck con ghệ ốm không ăn nó mới ốm …Không sướng lúc khi ôm mình mẩу như cọng gôm

Anh thjck con ghệ lùn tui lùn nhưng rất sung …Hơi khó lúc khi hun muốn hun phải khôm xuống

Anh thjck con ghệ cao nhìn em như người mẫu …Ϲhân dài cao đến nách zo cửa lại đụng đầu

Anh thjck con ghệ ngầu nhìn giống xã hội đen …Xâm mình 3 4 chỗ mang zề ba má khen

Anh thjck con ghệ đen hàm răng em rất trắng …Tối ngủ phải mở đèn nếu kO chỉ thấу trăng Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!Anh thjck con gái ..Oh уead!! tui cũng thjck con gái ..Oh уead!! ông già thjck con gái ..Oh уead!!
 
Chương 714


CHƯƠNG 714

“Tổng giám đốc Phó, tại sao vậy, anh có thể nói lí do không?” Người phóng viên kia không thể che đậy nỗi hưng phấn của mình, anh ta tiếp tục hỏi.

Phó Kình Hiên mím đôi môi mỏng của anh: “Bởi vì tôi không thể ở bên một người phụ nữ đã lòng dạ độc ác lại còn tính kế tôi!”

Mọi người bèn vỡ òa.

Tính kế, lòng dạ độc ác.

Hai cụm từ này đứng bên nhau là đủ khiến người ra tưởng tượng ra được thứ gì đó.

Trong phòng bệnh của bệnh viện, Cố Việt Bân nhìn thấy cảnh tượng ấy bèn tức đến nỗi xém chút nữa đã ném điều khiển về phía tivi.

Bà Cố thì lau nước mắt: “Sao Kình Hiên lại có thể như thế, cậu ta hủy hôn thôi còn chưa đủ hay sao mà còn nói những lời như thế để hắt nước bẩn lên Tử Yên. Cậu ta như vậy là đang đánh cho Tử Yên xuống địa ngục mất!”

Phó Kình Hiên nói Cố Tử Yên lòng dạ hiểm độc trước mặt tất cả mọi người, điều này có nghĩa là tất cả mọi người sẽ tin lời anh nói là thật, rằng Cố Tử Yên thực sự là một kẻ độc ác.

Dẫu sao sẽ chẳng có ai cho rằng người đứng đầu của một xí nghiệp hàng đầu sẽ nói dối trước công chúng.

Mà Cố Tử Yên – kẻ được gắn cho cái mác lòng dạ hiểm độc kia sau khi trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, dù chuyện cô ta bị người khác ức hiếp đã qua song mọi người vẫn nhớ sự hiểm độc của cô ta, sẽ không có bất cứ tiếp xúc gì với cô †a nữa.

Hơn nữa trong ngoài giới đều sẽ nghỉ ngờ gia giáo của nhà họ Cố cùng với nhân phẩm của vợ chồng bà Cố, tiếp đó sẽ xa lánh bọn họ, bài xích bọn họ.

Đến bà Cố – một bà lớn toàn chức còn nghĩ được đến chuyện này, vậy mà Cố Việt Bân lại chẳng nghĩ được.

Ông ta nghiến răng nghiến lợi, nhìn Phó Kình Hiên trong tivi bằng ánh mắt âm u, ông ta không nói chuyện, cũng chẳng biết ông ta đang nghĩ gì nữa.

Ở tập đoàn Thiên Thịnh, Bạch Dương cũng không ngờ rằng Phó Kình Hiên sẽ nói Cố Tử Yên là kẻ độc ác trước mặt mọi người.

Mặc dù cô không công khai những chuyện mà Cố Tử Yên đã làm song chỉ †iêng bốn chữ lòng dạ hiểm ác kia thôi cũng đủ để người ta nghĩ miên nghĩ man rồi.

Phó Kình Hiên làm như vậy chẳng khác gì bổ thêm một nhát dao lên trái tim của Cố Tử Yên, khiến Cố Tử Yên không thể bò dậy được nữa.

Tại sao anh phải làm như vậy?

Bởi Cố Tử Yên xúc phạm đến anh ư?

Đến cả Trình Minh Viễn cũng rất kinh ngạc, có điều sau đó, anh ta cười thâm sâu: “Yêu ai thì muốn họ sống, ghét ai thì muốn họ chết, Kình Hiên à, anh khiến người ta sợ hãi thật đấy!”.

Tại hiện trường, buổi họp báo vẫn đang tiếp tục.

Phóng viên kia tiếp tục hỏi: “tổng giám đốc Phó, tại sao ngài lại nói cô Cố có tâm địa ác độc? Có phải cô Cố đã làm cái gì không? Anh có thể nói cụ thể hơn được không? “

Các phóng viên truyền thông khác và khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng rất mong chờ nhìn Phó Kình Hiên.

Đối với bọn họ mà nói, ngoại trừ tin đồn trong giới giải trí, thì tin đồn của những người giàu có hào môn là thứ khiến bọn họ cảm thấy hứng thú nhất.
 
Chương 715


CHƯƠNG 715

Bởi vì không thể tiếp cận được, nên mới vô cùng tò mò.

Phó Kình Hiên mím môi: “Không thể, mọi người chỉ cần biết nguyên nhân thực sự khiến tôi giải trừ hôn ước là được rồi, những thứ khác không cần phải biết. Được rồi, buổi họp báo hôm nay kết thúc ở đây! “

Nói xong, anh buông micro xuống, hai †ay đút vào túi quần, nhấc chân bước ra khỏi phòng họp.

Sở dĩ anh không muốn công khai những chuyện ghê tởm của Cố Tử Yên cho mọi người biết, cũng là vì không muốn đẩy Bạch Dương vào nguy hiểm.

Cho dù Cố Tử Yên làm những chuyện kia, Bạch Dương là người bị hại, nhưng sẽ vẫn có vài người có những suy nghĩ khác, cũng sẽ suy đoán lung tung có phải Bạch Dương đã làm điều gì nên mới khiến cho Cố Tử Yên phải ra tay đối phó với nàng như Vậy.

Phó Kình Hiên rời đi, khiến khán giả trong buổi livestream và giới truyền thông tại buổi họp báo vô cùng khó chịu.

Bởi vì anh đã ném ra một quả bom nặng ký, nhưng lại không mở quả bom nặng kia ra cho bọn họ xem, khơi gợi lòng hiếu kỳ của bọn họ xong lại bỏ đi, thật sự không phải là hành động của một con người.

Nhưng bọn họ cũng không dám đi ngăn Phó Kình Hiên, chỉ có thể đưa mắt chuyển hướng tới trợ lý của Phó Kình Hiên, hy vọng anh ta có thể giải đáp thắc mắc cho bọn họ.

Trợ lý Trương nhìn ánh mắt những người này, khóe miệng không ngừng co giật.

Chỉ cần liếc mắt một cái, anh ta lập tức nhìn ra suy nghĩ của những người này.

Thành thật mà nói, anh ta cũng cảm thấy ông chủ nhà mình có chút vô nhân tính, giải quyết xong chuyện của mình là liền dời đi, kết quả còn vứt những phiền phức này sang cho anh ta xử lý.

Nhưng ai bảo người ta là ông chủ chứ!

Âm thầm thở dài, trợ lý Trương cầm lấy micro, bắt đầu đối phó với giới truyền thông.

Tất nhiên, những người này cũng sẽ không thể moi được bất cứ thông tin gì từ anh ta.

Cuối cùng không còn cách nào khác, giới truyền thông đành phải rời khỏi Phó thị, đi Tam Thịnh, họ muốn đến phỏng vấn Cố Việt Bân, xem có thể đào ra cái gì từ Cố Việt Bân hay không.

Nhưng Cố Việt Bân cũng không trả lời phỏng vấn, chỉ đăng một đoạn video lên trang web chính thức.

Trong video, ánh mắt Cố Việt Bân đỏ bừng, sắc mặt tiều tụy, dáng vẻ bi thương vì con gái gặp chuyện không may.

Ông ta nhìn về phía ống kính nói: “Xin chào tất cả mọi người, tôi là Cố Việt Bân, hai ngày nay về chuyện con gái tôi bị người †a cưỡng bức đã bị đưa lên mạng rất nhiều, tôi rất xin lỗi vì đã chiếm dụng tài nguyên mạng, đồng thời tôi cũng hy vọng cư dân mạng không chú ý đến chuyện này nữa, con gái tôi là nạn nhân, hiện tại con bé vẫn còn ở phòng ICU chưa tỉnh lại, nếu con bé tỉnh lại thấy trên mạng nhiều người bàn tán chuyện đau lòng của nó như vậy, chắc chắn nó sẽ vô cùng đau lòng! “

Nói tới đây, ông ta lập tức giơ tay lên, lau khóe mắt một chút, rồi nói tiếp: “Về phần vừa rồi tổng giám đốc Phó nói con gái tôi có tâm địa ác độc, đây hoàn toàn là vu khống, tôi thừa nhận tính cách con gái tôi có chút khuyết điểm, nhưng tuyệt đối không ác độc, hơn nữa con bé hại ai chứ?

Không phải tất cả mọi người đều vô cùng khoẻ mạnh sao? Cho nên tôi khẩn cầu mọi người đừng tin vào lý do của tổng giám đốc Phó, rồi lại đăng lên mạng một số bình luận khiến người ta buồn lòng như vậy. Mọi người phải biết rằng, những bình luận đó cũng có thể biến thành một con dao, giết chết con gái tôi!”

Cố Việt Bân hít một hơi sâu, mắt nhìn chằm chằm vào ống kính, giống như muốn thông qua ống kính để nhìn ai đó vậy: “Tôi không biết tại sao phó tổng lại muốn nói như vậy, nhưng tôi cảm thấy hai người tốt xấu gì cũng đã từng yêu đương, cậu ta nói như vậy về nhà gái chúng tôi thật sự không công bằng. Đương nhiên, tôi cũng biết Mạn Âm bị người ta khi dễ, cho nên cậu không thể chờ được nữa muốn giải trừ hôn ước, tôi hiểu, tôi cũng tiếp nhận, từ nay về sau, hai nhà Phó, Cố không còn quan hệ gì nữa.

Được rồi, đây là tất cả những gì mà tôi muốn nói, cám ơn mọi người!”
 
Chương 716


CHƯƠNG 716

Nói xong, ông ta cúi đầu thật sâu về phía ống kính, sau đó video lập tức kết thúc.

Cư dân mạng xem xong đoạn video này, cho dù là có ác cảm với Cố Tử Yên, hay là người qua đường, giờ phút này cũng đều thay đổi thái độ .

“Đúng vậy, Cố Tử Yên là người bị hại, cũng không phải cô ấy muốn bị người ta khi dễ, những cư dân mạng kia ngược lại còn lên mạng mắng cô ấy không biết xấu hổ, nói cái gì mà một cái tát không đủ, những lời nói kinh tởm như vậy khiến tôi thật hoài nghi bọn họ rốt cuộc có suy nghĩ trước hay không, không sợ nạn nhân sau khi tỉnh lại nhìn thấy những bình luận này, suy nghĩ không thông rồi tự sát sao?”

“Bọn anh hùng bàn phím này thì sợ cái gì, bọn họ chỉ cần bản thân thấy sảng khoái thôi, có bao giờ quan tâm xem người bị hại cảm thấy thế nào.”

“Tôi cảm thấy lời nói của tổng giám đốc Cố rất có đạo lý, tổng giám đốc Phó nói Cố Tử Yên tâm địa ác độc, nhưng chúng  †a đâu có nhìn thấy Cố Tử Yên làm chuyện độc ác gì đâu, cho nên lời này là thật hay giả còn phải chờ kiểm chứng, hơn nữa tốt xấu gì anh ta và Cố Tử Yên cũng đã từng yêu đương, vậy mà bây giờ lại quay ra nói nhà giá như vậy, đúng là không có đạo đức.”

Trong lúc nhất thời, trên mạng lập tức bình luận vô cùng sôi nổi, có người tin tưởng Phó Kình Hiên, cũng có người mắng Phó Kình Hiên, nhưng đối với Cố Tử Yên, thì toàn bộ đều biến thành đồng tình.

Trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Phó thị, Phó Kình Hiên nhìn những bình luận này, trên mặt không có chút biểu tình nào, nhưng trên người lại tràn đầy khí lạnh.

Trợ lý Trương đứng sau lưng anh, đẩy kính nói: “Không thể không nói, Cố Việt Bân rất giỏi, đổ toàn bộ sai lầm lên đầu anh và người cưỡng bức Cố Tử Yên, bọn họ thì trở thành một người bị hại thuần túy, không có gì sai cả. “

Rõ ràng, sau khi tổng giám đốc Phó nói ra bộ mặt thật của Cố Tử Yên, trên mạng đều tin tưởng Cố Tử Yên đích thị là một người như vậy, vì vậy cho dù Cố Tử Yên bị khi dễ, cư dân mạng cũng không đồng tình, tất cả đều võ tay khen ngợi tổng giám đốc Phó từ hôn.

Nhưng hiện tại video của Cố Việt Bân vừa ra, tình huống lập tức đảo ngược, cư dân mạng lại bắt đầu hoài nghi lời nói của †ổng giám đốc Phó rốt cuộc là thật hay giả và hầu hết bọn họ đều cho là giả. Đầu tiên, bọn họ đích xác không nhìn thấy Cố Tử Yên đã từng làm cái gì, tiếp theo chính là Cố Tử Yên lại là nạn nhân của sự kiện lần này.

Mà người bình thường lại dễ đồng cảm với người bị hại và nạn nhân, cho nên †ình huống hiện tại chính là, những lời nói không hay trên mạng đối với Cố Tử Yên toàn bộ ngừng lại, mà thị trường chứng khoán của tập đoàn Tam Thịnh cũng được tăng lên nhờ sự việc đó.

Tóm lại, Cố Việt Bân đã bán một tên trúng hai đích! Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

À không, hẳn là một mũi tên ba đích.

Cố Việt Bân còn trả thù tổng giám đốc Phó từ hôn, bởi vì những lời vừa rồi của Cố Việt Bân, rõ ràng chính là đang nói tổng giám đốc Phó cố ý bôi nhọ Cố Tử Yên, là một người đàn ông, sau khi từ hôn còn muốn bôi nhọ vị hôn thê cũ, tự nhiên sẽ chọc vào ác cảm của cư dân mạng, không phải bây giờ rất nhiều cư dân mạng đều bắt đầu mắng tổng giám đốc Phó sao?

Quả nhiên, gừng càng già càng cay.

Trợ lý Trương lắc đầu khâm phục.

Bạch Dương cũng hiểu tất cả những điều này.

Cô càng thêm ý thức được, lão hồ ly Cố Việt Bân này không dễ đối phó.

Cho nên cô không thể bởi vì mấy lần trước đã thắng Cố Việt Bân mà xem nhẹ, bằng không sẽ có thể chết lúc không biết.

Nghĩ đến đây, Bạch Dương hơi híp đôi mắt hạnh xinh đẹp lại, trên mặt bày ra vẻ nghiêm túc.

Bên kia, Lương Triết tắt máy tính, bấm số điện thoại của Lâm Diệc Hàng: “Anh định khi nào sẽ phát video của Cố Tử Yên ra ngoài, hiện tại Cố Việt Bân đã tẩy trắng cho Cố Tử Yên rồi”

 
 
Chương 717


CHƯƠNG 717

“Không vội.” Ánh mắt Lâm Diệc Hàng phản chiếu trả lời: “Chờ Cố Tử Yên tỉnh lại rồi nói sau, tôi hiểu rõ cô ấy, cô ấy nhất định sẽ làm cái gì đó, cho nên đến lúc đó phát ra video, có thể một lần nữa đẩy cô ta xuống đáy vực”

Lương Triết đăm chiêu gật đầu: “Tôi biết xịn rồi: Lâm Diệc Hàng cũng hỏi: “Cậu xử lý xong người giám sát chưa?”

“Xong rồi, lát nữa tôi sẽ gửi cho cậu.”

Lương Triết đáp.

Lâm Diệc Hàng ừ một tiếng: “Được.”

Tập đoàn Phó Thị.

Phó Kình Hiên xem xong tất cả hợp tác với tập đoàn Tam Thịnh, sau đó đưa bản tổng hợp cho trợ lý Trương: “Thông báo tiếp theo, bắt đầu từ hôm nay, hủy bỏ tất cả hợp tác với tập đoàn Tam Thịnh!”

Không phải Cố Việt Bân đã giãm lên anh để kéo thị trường chứng khoán của tập đoàn Tam Thịnh lên một chút sao? Vậy thì anh sẽ giẫm trở lại vậy!

“Hiểu rồi, vậy tiền phạt do vi phạm hợp đồng này là…”

“Bồi thường là được!” Phó Kình Hiên mím môi bình tĩnh nói.

Cố Việt Bân dám nói những lời này trong video, có lẽ là nghĩ rằng anh sẽ không hủy bỏ hợp tác bởi vì có khoản mục tiền vi phạm hợp đồng.

Đáng tiếc thay, Tam Thịnh không giàu bằng Phó thị, Cố Việt Bân càng không giàu bằng anh, chút tiền phạt vi phạm hợp đồng này, căn bản anh không hề để vào mắt.

“Vâng.’ Trợ lý Trương gật đầu, rồi rời đi.

Khoảng nửa giờ sau, bên Cố Việt Bân nhận được thông báo hủy bỏ hợp tác, bao gồm cả bộ phận tài chính cũng đã nhận được tiền vi phạm hợp đồng của Phó thị.

Lần này, Cố Việt Bân hoàn toàn sợ rồi.

Ông ta biết những điều mình nói trong video, sẽ đắc tội với Phó Kình Hiên.

Nhưng ông ta không ngờ rằng, Phó Kình Hiên lại tình nguyện bồi thường tiền phạt vi phạm hợp đồng và hủy bỏ tất cả sự hợp tác với Tam Thịnh!

Trong lúc nhất thời, Cố Việt Bân vô cùng lo sợ.

Phải biết rằng tập đoàn Tam Thịnh đã sớm tụt dốc, sở dĩ còn nằm trong top mười doanh nghiệp ở Hải Thị, chính là dựa vào sự hợp tác của tập đoàn Phó thị mà thôi.

Hiện tại hợp tác không còn, tập đoàn Tam Thịnh sẽ rơi xuống thành dáng vẻ gì đây, Cố Việt Bân không dám tưởng tượng, những giám đốc trong tập đoàn cũng sẽ không bỏ qua cho ông ta.

Đang suy nghĩ thì cửa văn phòng bị gõ, trợ lý với vẻ mặt lo lắng tiến vào: “Chủ tịch Cố, không ổn rồi, bọn người bên giám đốc Vương liên tục muốn triệu tập hội nghị, muốn ngài đi qua đó.”

Con ngươi Cố Việt Bân co lại, trái tim như đông cứng lại.

Sau đó, ông ta lập tức cười khổ, từ trên ghế đứng lên, cả người giống như đã già đi mười mấy tuổi.

“Tôi biết rồi, đi thôi!”

Tập đoàn Phó Thị.

Trợ lý Trương báo cáo tình hình hiện †ại của tập đoàn Tam Thịnh cho Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên đang xử lý văn kiện, cũng không ngẩng đầu lên ừ một tiếng, mà chỉ †ỏ vẻ biết rồi.

Lúc này, điện thoại di động của trợ lý Trương vang lên.

“Tổng giám đốc Phó, tôi xin phép nghe điện thoại.” Trợ lý Trương nhìn Phó Kình Hiên nói.
 
Chương 718


CHƯƠNG 718

Phó Kình Hiên hơi gật đầu: “Đi nghe đi.”

Được cho phép, trợ lý Trương lấy điện thoại ra, nhìn thấy số của người gọi, anh ta khế nhướng mày, sau đó nghe máy.

Hai phút sau, anh ta cúp điện thoại, nhìn Phó Kình Hiên: “Tổng giám đốc Phó, anh Thời tới rồi!”

Nghe vậy, bút trên tay Phó Kình Hiên lập †ức dừng lại, anh ngẩng đầu lên, ánh mắt híp lại, giọng điệu lộ ra sự thúc giục: “Để anh ta lên đây!”

“Vâng, tôi sẽ đi đón anh Thời lên phòng làm việc.” Trợ lý Trương nói xong, lập tức đi ra ngoài đón người.

Rất nhanh, Thời Trạch đã xuất hiện ở phòng làm việc của Phó Kình Hiên, anh †a còn mặc một thân áo trắng quần trắng cùng với vẻ mặt không chút biểu cảm nào.

Sắc mặt Phó Kình Hiên lạnh nhạt nhìn anh ta.

Hai người nhìn nhau một hồi lâu, cuối cùng vẫn là Phó Kình Hiên lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh kỳ lạ này.

“Xin lỗi, tôi không biết trái tim hiện tại của tôi là của em trai cậu.” Phó Kình Hiên đứng lên nói.

Ánh mắt màu xám bạc rơi trên ngực anh: “Là Thời Khiêm tự nguyện cho cậu, cậu không cần phải nói xin lỗi với tôi”

Tự nguyện sao?

Ánh mắt Phó Kình Hiên khẽ lóe lên.

Có lẽ trái tim thực sự là do Thời Khiêm †ự nguyện cho anh, giống như Thời Khiêm cũng tự nguyện đáp ứng toàn bộ yêu cầu của Cố Tử Yên và để Thời Trạch thôi miên anh vậy.

Nhưng tai nạn xe hơi của Thời Khiêm, anh vẫn cho rằng có vấn đề.

Hơn nữa dường như Thời Trạch chưa nhận ra được có vấn đề.

“Bây giờ chúng ta có thể bắt đầu được chưa?” Thời Trạch không biết Phó Kình Hiên đang suy nghĩ cái gì, anh ta nhìn Phó Kình Hiên hỏi.

Phó Kình Hiên thu hồi suy nghĩ, hơi gật đầu: “Có thể” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Quên đi, tạm thời không nên nói cho Thời Trạch biết thì hơn.

Đợi đến khi có kết quả điều tra rồi nói sau cũng không muộn.

Thời Trạch bảo Phó Kình Hiên ngồi xuống.

Sau khi Phó Kình Hiên ngồi xuống xong, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, anh mím môi nói: “Lâm Diệc Hàng nói, tôi có một đoạn ký ức bị phong tỏa, rốt cuộc đó là ký ức gì vậy”

Lúc trước khi anh bị đau đầu, những hình ảnh hiện lên trong đầu chắc chắn chính là ký ức mà anh đã bị giấu kín.

Thế nhưng hình ảnh lóe lên quá nhanh, căn bản là anh không thể nhìn rõ được, cho nên hiện tại cũng không biết rốt cuộc đó là ký ức gì.

Biểu cảm và ánh mắt của Thời Trạch vẫn không có bất kỳ dao động nào, anh ta lạnh lùng trả lời: “Đó là kí ức khi cậu phát hiện Cố Tử Yên không phải Bạch Dương.”

“Cái gì?” Con ngươi Phó Kình Hiên co rụt lại, sau đó sắc mặt thâm trâm mà nhìn anh ta: “Ý của anh là, tôi đã phát hiện Cố Tử Yên không phải Bạch Dương từ lâu rồi sao?”

“Đúng!” Thời Trạch đeo găng tay trả lời.

Phó Kình Hiên siết chặt tay, toàn thân tản ra khí lạnh áp chế vô cùng mạnh mẽ.
 
Chương 719


CHƯƠNG 719

Thời Trạch nhìn lướt qua anh một cái: “Xin lỗi”

Phó Kình Hiên nghe được tiếng xin lỗi này, con ngươi khẽ híp lại, rất nhanh đã lập tức đè nén lửa giận của mình, tỉnh táo trở lại.

Thành thật mà nói, khi nghe tin Thời Trạch phong tỏa đoạn ký ức này của anh, anh đã rất tức giận, đến mức muốn giết chết Thời Trạch.

Nhưng sau đó nghĩ đến trái tim hiện tại của mình là của em trai Thời Trạch, anh lại chỉ có thể bỏ qua.

“Bắt đầu đi, anh mau cởi bỏ thuật thôi miên và lấy lại ký ức cho tôi” Phó Kình Hiên khoát tay áo, vẻ mặt có chút mệt mỏi nói.

Thời Trạch khẽ gật đầu: “Nhắm mắt lại.”

Phó Kình Hiên làm theo.

Bỗng nhiên, anh nghe được một tiếng búng tay giòn giã, đầu bắt đầu cảm thấy choáng váng.

Ngay sau đó, anh hoàn toàn mất đi ý thức và chìm vào trong bóng tối.

Cũng không biết qua bao lâu.

Phó Kình Hiên trong bóng đêm nhìn thấy một tia sáng, anh theo bản năng đi theo tia sáng kia, sau đó người lập tức tỉnh lại.

Nhìn đối diện bàn làm việc, Thời Trạch đang ngồi uống trà, Phó Kình Hiên xoa xoa thái dương hỏi: “Được rồi sao?”

“Được rồi!” Thời Trạch buông chén trà xuống: “Thôi miên của anh tôi đã giải trừ, về sau anh sẽ không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì nữa, về phần ký ức của anh, tôi cũng đã cởi bỏ, snh sẽ nhớ lại một chút, cũng có thể sẽ nhớ lại cả đoạn ký ức đó.

Phó Kình Hiên nghe nói như vậy, anh vuốt ngón cái một cái, rũ mắt hồi tưởng lại.

Một lát sau, anh lập tức nhìn thấy trong đầu mình, hình ảnh vốn lóe lên rất nhanh, hiện tại đã trở nên rất chậm.

Phó Kình Hiên ghép lại những hình ảnh này thành một đoạn ký ức hoàn chỉnh.

Sáu năm trước, sau khi anh và Cố Tử Yên gặp mặt xác định quan hệ không lâu, cũng đã phát hiện Cố Tử Yên không phải Bạch Dương.

Bởi vì sơ hở trên người Cố Tử Yên quá rõ ràng, muốn không phát hiện ra cũng khó.

Nhưng ngay sau khi anh chuẩn bị để Trương Trình đi điều tra Bạch Dương thật sự đang ở đâu, anh đã gặp Thời Trạch, sau đó bị Thời Trạch thôi miên, khiến anh quên mất đoạn ký ức khi phát hiện Cố Tử Yên không phải Bạch Dương.

Ánh mắt Phó Kình Hiên đỏ ngầu, nắm chặt tay khiến gân xanh trên mu bàn tay đều lộ hết ra.

Thì ra anh đã biết Cố Tử Yên không phải Bạch Dương từ lâu, chỉ là bởi vì Thời Trạch nên đã quên mất.

Nếu như lúc ấy Thời Trạch không ra tay thì anh và Bạch DƯơng tuyệt đối sẽ không đi tới bước này!

Nghĩ đến đây, ánh mắt Phó Kình Hiên thâm trầm nhìn Thời Trạch, giọng điệu lạnh lẽo đến mức làm cho người ta rét run: “Nếu không phải nể tình Thời Trạch, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu!”

Sắc mặt Thời Trạch vẫn bình tĩnh như trước, cũng không sinh ra bất kỳ cảm giác sợ hãi nào đối với lời nói của anh.

Đây là một trong những bệnh về rối loạn cảm xúc, không có phản ứng quá lớn với bất kỳ cảm xúc nào, thậm chí là không phản ứng.

Phó Kình Hiên không khỏi cảm thấy có chút thất bại.

Anh xoa xoa mi tâm: “Còn việc thôi miên gia đình và trợ lý của tôi, anh đã làm khi nào?”

“Sáu năm trước, không lâu sau khi tôi thôi miên cho anh, tôi đã đặc biệt tìm đến bọn họ, thôi miên bọn họ, cũng làm cho bọn họ quên rằng đã từng gặp tôi” Thời Trạch lạnh nhạt trả lời.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom