Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 740


CHƯƠNG 740

“Bạch Dương, Bạch Dương!” Hai tay Cố Tử Yên nắm chặt lấy ga giường dưới người, cả người run rẩy kịch liệt, trong miệng không ngừng gọi cái tên này, sự tàn độc †rong giọng nói làm cho người nghe cảm thấy sợ hãi.

Bà Cố chịu đựng sởn gai ốc trên người, vội vàng hỏi: “Tử Yên, Bạch Dương làm sao vậy?”

“Mẹ, là Bạch Dương hại con, cái dạng này của con bây giờ đều do Bạch Dương hại!” Cố Tử Yên nhìn bà Cố, khàn giọng rống lên.

“Cái gì?” Bà Cố vô cùng sợ hãi che miệng.

Cố Việt Bân nghe nói Cố Tử Yên tỉnh lại, lập tức từ tập đoàn Tam Thịnh chạy tới đây. Vừa đi tới cửa đã chợt nghe thấy Tử Yên nói là do Bạch Dương làm hại.

Khuôn mặt già nua của ông ta thay đổi, vội vàng bước nhanh hơn đi vào phòng bệnh, trầm giọng nói: “Tử Yên, con nói thật chứ? Thật sự là do Bạch Dương hại con, khiến con bị người khác xâm hại?”

Ánh mắt chột dạ của Cố Tử Yên chợt lóe lên một chút, sau đó vô cùng chắc chắn gật đầu: “Là cô ta, chính là cô ta. Cô †a cố tình lừa con đến đường Bắc Tân, sau đó cho người trói con mang đi, mang đến một căn nhà kho… Ba, ba phải báo thù cho con, còn có sáu tên đàn ông kia nữa, con muốn bọn họ chết, chết không có chỗ chôn!”

Gương mặt già nua của Cố Việt Bân u ám lãnh lẽo, ông ta gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ tàn nhẫn: “Con yên tâm, ba nhất định sẽ báo thù cho con!”

Ông ta biết chuyện này chắc chắn Bạch Dương không thoát khỏi có liên quan!

Hơn hai mươi năm trước, Bạch Hạo giết chết đứa con gái đầu lòng của ông ta, bây giờ con gái của Bạch Hạo lại phá hủy đứa con gái thứ hai của ông ta, làm cho cơ hội kết thông gia với nhà họ Phó của ông ta cũng hoàn toàn không còn.

Ông ta không chỉnh đốn được nhà Bạch thì ông ta không phải họ Cố!

Nghe thấy Cố Việt Bân đồng ý báo thù cho mình, Cố Tử Yên nhếch miệng nở nụ cười.

Sau đó, cô ta nghĩ về điều gì đó, vội vàng hỏi: “Đúng rồi, sao mọi người tìm thấy được con?”

Sáu tên đàn ông kia thực hiện hành vi làm nhục cô ta vô cùng tàn ác, không hề có nhân tính, cô ta chống đỡ không nổi cho nên lập tức hôn mê bất tỉnh ở giữa đường, cho nên không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì.

“Không phải do ba mẹ tìm được con, là người qua đường phát hiện con ở phố xá đông người.” Bà Cố lắc đầu trả lời.

Con ngươi Cố Tử Yên co rút lại một chút, trong lòng dâng lên nỗi bất an vô cùng lớn: “Phố xá đông người ạ?”

Hai mắt bà Cố đỏ bừng gật đầu: “Đúng vậy, tối hôm đó, cả người con trần trụi bị người ta bỏ vào bao tải, ném ở khu phố đông người, là do một người qua đường tò mò đến nhìn thử, lúc đấy mới phát hiện ra con, sau đó báo cảnh sát. “

“Báo cảnh sát!” Nghe được hai chữ này, trước mắt Cố Tử Yên tối sầm lại, thiếu chút nữa lại ngất đi.

Móng tay cô ta bấm chặt vào lòng bàn tay, lòng bàn tay bị móng tay bấm rách da, chảy ra từng tia máu đỏ tươi.

Mà bản thân cô ta lại giống như không cảm thấy đau đớn gì, trạng thái kích động nói: “Ý của mẹ là, chuyện con bị người ta xâm hại bị phơi bày sao? Bây giờ tất cả mọi người đều biết Cố Tử Yên con đây, đường đường là thiên kim nhà họ Gố lại bị người ta xâm phạm sao?”

Tuy bà Cố rất muốn có ý tốt giấu diếm cô ta, nhưng bà Cố lại hiểu rõ, vốn dĩ không thể lừa gạt được bao lâu, vì chỉ cần Tử Yên vừa lên mạng sẽ lập tức phát hiện bà đang nói dối.
 
Chương 741


CHƯƠNG 741

Cho nên, còn không bằng thẳng thắn thừa nhận.

“Phải.” Cố phu nhân đau khổ gật đầu một cái.

Cố Việt Bân vỗ bả vai bà Cố, tỏ vẻ an ủi.

“Sao lại như vậy… Cố Tử Yên choáng váng đầu óc, cả người đều sụp đổ.

Tất cả mọi người đều biết cô ta đã bị xâm phạm.

Bây giờ cô ta thậm chí còn có thể hoàn †oàn tưởng tượng được cư dân mạng sẽ bàn tán về cô ta như thế nào, những cậu ấm cô chiêu trong giới sẽ chê cười cô ta như thế nào, những phương tiện truyền thông kia sẽ lợi dụng cô ta như thế nào để †ạo nên những cơn sốt!

“Kình Hiên đâu rồi? Kình Hiên cũng biết rồi sao?” Hai mắt Cố Tử Yên đỏ ngầu, cô ta hỏi.

Bà Cố không đành lòng quay đầu sang chỗ khác.

Cố Tử Yên thấy bà như vậy, trái tim lạnh lẽo: “‘Kình Hiên… biết rồi…”

Cố Việt Bân tức giận vỗ bàn: “Cậu ta chẳng những đã biết, còn nhân cơ hội hủy bỏ hôn ước!”

“..” Cố Tử Yên không nói gì, hai mắt ngơ ngác nhìn trần nhà, cả người giống như mất đi linh hồn, nhìn đến nỗi khiến người ta sợ hãi.

Qua chốc lát, cô ta bỗng nhiên nở nụ cười, tiếng cười điên cuồng ẩn chứa đau buồn căm giận, cô ta rơi nước mắt.

Bà Cố nhìn mà đau lòng không thôi: “Tử ai Yên…

“Được rồi, bây giờ Tử Yên khó chịu, bà cứ để cho nó trút ra hết.” Cố Việt Bân giữ chặt bà Cố muốn đang muốn đi lên an ủi Cố Tử Yên.

Bà Cố không thể làm gì khác, chỉ có thể gật đầu.

Lúc này, có người gõ cửa phòng bệnh, là trợ lý của Cố Việt Bân.

“Tổng giám đốc Cố, thông báo tìm kiếm con gái với sợi dây chuyền đặc biệt của ông trước đó, nay đã tìm được rồi!” Trợ lý đi vào vội vàng nói. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vẻ mặt Cố Việt Bân và bà Cố đồng thời cứng lại.

Ngay cả Cố Tử Yên cũng khóc cười không nổi nữa, hơi thở nghẹn lại trong cổ họng, ho dữ dội, ho đến đỏ mặt.

Nhưng hai vợ chồng Cố Việt Bân đều không để ý đến cô ta, cả hai nhìn chằm chăm trợ lý.

“Cậu nói cái gì? Cậu đã tìm thấy Mạn Tình sao? ” Bà Cố kích động đến nỗi hai †ay đều run rẩy.

Cố Việt Bân cũng vậy.

Ông ta cũng giống như vợ của mình, đều vô cùng hy vọng tìm được đứa con gái lớn Mạn Tình này.

Bởi vì đứa con gái này mới là con ruột của ông ta.

Quan trọng nhất là, bây giờ Cố Tử Yên xem như hoàn toàn bị phá hủy, ông chỉ có thể đặt hết tất cả hy vọng vào Mạn Tình.

“Đúng vậy.’ Trợ lý gật đầu: “Vừa rồi lúc tôi vào bệnh viện, bị một cô gái ngăn lại, cô gái kia đem cái này đưa cho tôi.’ Trợ lý nói xong, mở tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một sợi dây chuyền cũ kỹ.

Nhìn thấy sợi dây chuyền này, bà Cố lập tức rơi lệ, hai tay che mặt, khóc không thành tiếng.

Cố Việt Bân bình tĩnh hơn bà một chút, nhưng bàn tay cầm sợi dây chuyền cũng không che giấu được mà run rẩy.

Cố Việt Bân cầm sợi dây chuyền qua, dứt khoát mở mặt sau mặt dây chuyền ra, nhìn thấy ba chữ cái viết tắt tên của Cố Mạn Tình, ngay lập tức nở nụ cười: ‘Là vòng cổ của Mạn Tình, đây chính là vòng cổ của Mạn Tình.”
 
Chương 742


CHƯƠNG 742

Bà Cố cũng nhìn thấy, liên tục gật đầu: “Là Mạn Tình, là Mạn Tình của tôi, Mạn Tình của tôi bây giờ đang ở đâu?”

“Đang ở sảnh bệnh viện, tôi bảo cô ấy chờ tôi ở đó.” Trợ lý trả lời.

Bà Cố kéo tay Cố Việt Bân: “Việt Bân, đi, chúng ta mau đi gặp Mạn Tình.”

“Được được được, đi thôi!” Cố Việt Bân cẩn thận cất vòng cổ vào.

Hai vợ chồng vội vã ra khỏi phòng bệnh, trợ lý đi theo sát phía sau.

Ba người ai cũng không nhìn tới Cố Tử Yên phía sau.

Nhất là đối với hai vợ chồng Cố Việt Bân mà nói, Cố Tử Yên bây giờ sao có thể sánh với Cố Mạn Tình quay trở về.

“Á á á á!” Cố Tử Yên tức giận gào thét lớn tiếng, không ngừng cầm lấy đồ vật ở đầu giường ném xuống đất và lên tường, trút giận tức giận trong lòng.

Rõ ràng cô ta làm nhiều như vậy để ngăn cản ba mẹ tìm được Cố Mạn Tình, chính bản thân cô ta cũng nhờ thám tử tìm Cố Mạn Tình nhưng cũng không tìm được.

Nhưng ai ngờ, vậy mà ngay tại giây phút này Cố Mạn Tình lại tự mình tìm tới cửa!

Ông trời thật sự là không công bằng, một Bạch Dương đến cướp đồ của cô ta còn chưa đủ, lại còn thêm một Cố Mạn Tình.

Nhưng rất nhanh, Cố Tử Yên tỉnh táo lại, hai mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm trần nhà.

Quả thật Cố Mạn Tình trở về sẽ lấy đi sự cưng chiều của ba mẹ, tài sản và quyền thừa kế của cô ta. Nhưng một người quanh năm sống ở nhà người khác, cô ta không †in mình đấu không lại.

Cho nên việc cấp bách bây giờ vẫn là giải quyết chuyện mình bị xâm phạm trước tiên, Cố Mạn Tình có thể để từ từ.

Nghĩ như vậy, Cố Tử Yên hít sâu một hơi, cầm lấy điện thoại di động bên gối, vẻ mặt u ám bấm gọi cho Lâm Diệc Hàng.

Lâm Diệc Hàng đang khám bệnh cho bệnh nhân, nghe thấy tiếng điện thoại bên cạnh vang lên, anh ta nghiêng đầu nhìn, nhìn thấy màn hình hiển thị người gọi, kính mắt phản chiếu ánh sáng.

Anh ta không lập tức nghe máy, mà quay đầu trở về kê đơn thuốc đưa cho bệnh nhân đối diện: “Cậu không có vấn đề gì lớn, uống hai đợt thuốc trị liệu sẽ tốt thôi.”

“Được, cám ơn bác sĩ.” Bệnh nhân nhận lấy đơn thuốc bằng hai tay, sau đó cảm ơn không ngớt đứng dậy.

Lâm Diệc Hàng nhàn nhạt ừ một tiếng: “Đi lấy thuốc đi.”

“Vâng.” Bệnh nhân gật đầu, xoay người đi ra ngoài.

Lúc này Lâm Diệc Hàng mới cầm lấy điện thoại, nghe điện thoại.

Còn chưa đợi anh ta mở miệng, giọng nói của Cố Tử Yên tràn ngập căm tức truyền đến: “Lâm Diệc Hàng, không phải anh nói đã đưa Bạch Dương đến đường Bắc Tân sao? Tại sao cuối cùng người bị ức hiếp là tôi!”

Khóe môi Lâm Diệc Hàng khẽ nhếch lên, nhưng lời nói ra lại tràn ngập áy náy: “Quả thật tôi đã dẫn Bạch Dương qua, nhưng không nghĩ tới cuối cùng người xảy ra chuyện lại là cô. Tối hôm đó nhìn thấy tin tức cô gặp chuyện không may, tôi cũng mới phát hiện Bạch Dương không đi. Tô điều tra mới biết được, Bạch Dương trên đường đi gặp chuyện cho nên mới nửa đường đã rời đi, mà trên cổ tay cô với Bạch Dương đều có nốt ruồi son, cho nên những người đó tưởng cô là Bạch Dương.”

Anh ta nói có căn cứ, có lý lẽ, Cố Tử Yên hoàn toàn không nhận ra anh ta đang nói dối.
 
Chương 743


CHƯƠNG 743

Cũng bởi vậy mà Cố Tử Yên tin vào giải thích của Lâm Diệc Hàng.

Dù sao cô ta chính là thiên sứ của Lâm Diệc Hàng, Lâm Diệc Hàng chắc chắn sẽ không tính kế cô ta.

Chỉ có thể nói, tất cả đều do trời xui đất khiến, muốn trách thì phải trách Bạch Dương, trách vì sao trên cổ tay Bạch Dương cũng có nốt ruồi son, trách tại sao Bạch Dương lại đi nửa đường rồi rời khỏi.

Nếu như Bạch Dương không rời đi giữa chừng thì cô ta sẽ không bị mấy tên đàn ông đó xâm hại!

Nghĩ đến những người đàn ông kia, Cố Tử Yên nắm chặt điện thoại di động, nghiến răng nghiến lợi hỏi: Những người đã ức hiếp tôi đều được anh tìm thấy, tôi muốn anh giao bọn họ cho tôi!”

Cô ta muốn giết chết tất cả những tên đàn ông kia!

Lâm Diệc Hàng tựa lưng vào ghế, nói: “Tôi không thể làm như vậy được, mấy người đàn ông đó đã bỏ chạy sau khi tin tức cô không phải là Bạch Dương được lan truyền, bọn chúng sợ chúng ta sẽ tìm đến và tính sổ”

“Cái gì? Chạy rồi?” Giọng nói của Cố Tử Yên đột nhiên to lên.

Lâm Diệc Hàng lười biếng xoay con dao phẫu thuật: “Đúng vậy, bây giờ tôi đang tìm chúng, nhưng đã hai ngày rồi vẫn không có tin tức gì cả.”

“Chết tiệt, thế mà lại chạy mất!” Cố Tử Yên tức giận.

Nếu chạy mất thì làm sao cô ta có thể †ìm những tên đàn ông đó để tính sổ?

Có điều khi nghĩ đến Bạch Dương vẫn còn ở đó, trong lòng cô ta tạm thời cũng thấy thoải mái hơn.

Nếu bây giờ mấy người đàn ông đó không có ở đây, trước tiên cô ta nên bắt †ay vào phẫu thuật cho Bạch Dương.

“Diệc Hàng, tôi muốn anh tiếp tục tìm kiếm những tên kia, nếu có tin tức gì thì lập tức báo cho tôi biết.” Giọng nói của Cố Tử Yên như đang ra lệnh. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lâm Diệc Hàng đẩy mắt kính: “Được”

Nói chuyện điện thoại xong, Cố Tử Yên để điện thoại di động xuống, mở các trang web lên để kiểm tra những tin tức có liên quan đến cô ta.

Hai ngày trước khi nhìn thấy những lời bình luận chế giễu và cực kì không có thiện cảm đối với mình, cô ta muốn bắt và giết chết những người đó ngay lập tức.

Có điều khi nhìn lại những bình luận của hai ngày gần đây, cuối cùng sắc mặt của cô ta cũng tốt lên một chút.

Bởi vì… những bình luận đó đều đang bênh vực cô ta, tin tưởng rằng cô ta cũng chỉ là người bị hại.

Nếu đã như vậy, cô ta chỉ cần trở thành một người bị hại thật sự thôi!

Suy nghĩ một lúc, mắt Cố Tử Yên híp lại, sau đó gọi một cú điện thoại: “Này, đây là †ruyền thông Sina đúng không? Tôi là Cố Tử Yên…”

Mặc khác, Bạch Dương được Trình Minh Viễn gọi ra, hai người đi đến một quán cà phê yên tĩnh.

Bạch Dương hít một hơi thật sâu, cảm thấy hơi bất mãn khi nhìn người đàn ông ngồi đối diện mình: “Trình Minh Viễn, anh có bị bệnh không, lớn già đầu rồi còn gọi tôi ra ngoài lúc giữa đêm như vậy, có biết †ôi đang chuẩn bị đi ngủ không?”

Trình Minh Viễn hắc hắc cười hai tiếng: “Xin lỗi, xin lỗi, là lỗi của tôi, chỉ là tôi gọi cô ra đây là có chuyện muốn bàn bạc!”

“Chuyện gì?” Bạch Dương dùng muỗng khuấy lới kem tươi, bưng lên uống một hớp.

Vẻ mặt của Trình Minh Viễn trở nên nghiêm túc: “Tôi đã cho người đóng giả Cố Mạn Tình để xuất hiện trước mặt vợ chồng Cố Việt Bân.”

Nghe anh ta nói như thế, động tác uống sữa tươi của Bạch Dương dừng lại một chút.

Nhưng sau đó cô đã bình tĩnh lại, để ly sữa xuống: “Đây là tình huống gì đây?”
 
Chương 744


CHƯƠNG 744

“Rất suôn sẻ, vợ chồng Cố Việt Bân đã ở bệnh viện để coi chừng Cố Tử Yên, tôi đã cho người đóng giả Cố Mạn Tình để đến bệnh viện tìm vợ chồng Cố Việt Bân, theo như nội gián tôi đưa vào bệnh viện nói lại, bà Cố đã kiên định cho rằng Cố Mạn Tình giả chính là Cố Mạn Tình thật, chỉ là Cố Việt Bân vẫn còn tỉnh táo, mặc dù rất xúc động nhưng ông ta vẫn cương quyết làm giám định ADN.” Trình Minh Viễn vừa uống một ngụm cà phê vừa trả lời.

“Xem ra vợ chồng Cố Việt Bân rất yêu thương cô con gái lớn là Cố Mạn Tình.”

Bạch Dương vừa nghịch ống hút vừa nói.

Nếu không thì tại sao bà Cố lại vội vàng nhận con gái như vậy.

Đến Cố Việt Bân cũng rất xúc động.

Nghĩ đến đây, Bạch Dương cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác không thể giải thích được, nhưng cô không thể biết được cảm giác đó là gì.

Chỉ là cô cũng không muốn nghĩ nhiều nên đã đè nén thứ cảm giác kỳ lạ đó xuống.

Trình Minh Viễn nhún vai trả lời: “Đương nhiên là yêu thương rồi, dù sao thì Cố Mạn Tình cũng là đứa con gái duy nhất của bọn họ, Cố Tử Yên chỉ là đứa con được bà Cố nhận nuôi để an ủi thôi.”

“An ủi?” Bạch Dương hơi bất ngờ: “Nói vậy là có ý gì?”

“Tôi cũng mới điều tra được vài ngày trước, hai mươi năm trước, sau khi bà Cố †ận mắt nhìn thấy Cố Mạn Tình chết đuối, tinh thần đã có chút vấn đề, nhìn thấy một đứa trẻ khá giống với Cố Mạn Tình thì đều cho rằng đó là Cố Mạn Tình, sau đó bắt về, nếu không thì cả ngày sẽ chỉ ôm cái gối của Cố Mạn Tình.” Trình Minh Viễn nói.

Bạch Dương trợn tròn hai mắt: “Có chuyện như vậy nữa sao?”

“Đúng vậy.” Trình Minh Viễn gật đầu.

Bạch Dương bùi ngùi: “Nhưng bây giờ †ôi hoàn toàn không nhận ra bà Cố là một người có bệnh về thần kinh.”

“Bây giờ đã tốt hơn rồi, hơn hai mươi năm trước, để an ủi bà Cố, Cố Việt Bân đã đến cô nhi viện để tìm một người thay thế Cố Mạn Tình, chính là Cố Tử Yên, để làm cho Cố Tử Yên càng ngày càng giống Cố Mạn Tình, Cố Việt Bân thậm chí đã làm cho Cố Tử Yên có các vết tích trên cơ thể giống như Cố Mạn Tình, chẳng hạn như vết bớt.” Trình Minh Viễn vừa uống cà phê vừa nói.

Bạch Dương gật đầu một cái: “Thì ra là vậy, Cố Việt Bân vẫn còn rất yêu bà Cố.”

“Bọn họ là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau từ nhỏ, không nói đến chuyện Tình cảm, quan trọng nhất là, ngoài bà Cố ra thì sẽ không có người phụ nữ nào gả cho Cố Việt Bân.” Trình Minh Viễn cót chút hả hê.

Bạch Dương hứng thú: “Sao hả? Chẳng lẻ Cố Việt Bân có khuyết điểm gì sao?”

“Bingo!” Trình Minh Viễn búng tay: “Bạch Dương của tôi thật thông minh”

Bạch Dương liếc mắt: ‘Xùy, xùy, xùy, cái gì mà Bạch Dương của anh, anh nghiêm túc một chút đi!”

Trình Minh Viễn cười ha ha: “Được, được, được, tôi sẽ nghiêm túc một chút.”

Nói xong, anh ta ho khan hai tiếng, sau đó mới nói lại: “Cố Việt Bân bị bệnh hoại tử, †ôi phải mất rất nhiều thời gian mới có thể điều tra ra được, cho nên bà Cố có thể sinh Cố Mạn Tình cho ông ta đã là một kỳ tích rồi, với lại Cố Mạn Tình cũng chính là đứa con duy nhất của ông ta, đó là lý do khi Cố Mạn Tình được sinh ra, ông ta đã rất hạnh phúc và đặc biệt còn làm một cái vòng.
 
Chương 745


CHƯƠNG 745

Nghe đến đây, Bạch Dương ngẩng đầu lên: “Hèn gì Cố Việt Bân xem trọng tập đoàn Tam Thịnh như vậy, biết rõ Cố Tử Yên không có tài kinh doanh cũng không muốn †ìm một người khác thay thế, thì ra lý do là như vậy.”

“Đúng là không thể tin được đúng không?” Trình Minh Viễn cười nói.

Bạch Dương ừ một tiếng: “Thật ra chuyện này cũng không quan trọng lắm, quan trọng là… anh sắp xếp người giám định ADN có ổn thỏa chưa?”

“Yên tâm đi, tôi đã sắp xếp xong rồi, bất kể ai cẩm tóc của Cố Mạn Tình giả và hai vợ chồng Cố Việt Bân đi giám định, kết quả cũng sẽ là có cùng huyết thống, tuy nhiên chỉ giới hạn trong các cơ sở giám định của Hải Thành, ra khỏi Hải Thành là không được.” Trình Minh Viễn khoanh tay trả lời.

Dù sao thì thể lực của nhà họ Trình cũng chỉ ở trong Hải Thành.

Hơn nữa nhà họ Trình cũng không thể can thiệp vào chuyện của thành phố khác, nếu không thì cũng sẽ bị chính quyền tra xét như nhà họ Cao.

“Vậy thì tốt.’ Thấy Trình Minh Viễn đảm bảo như vậy, Bạch Dương cũng yên tâm phần nào.

Về việc đi đến thành phố khác để làm giám định.

Cô nghĩ sẽ không có ai đi xa như vậy chỉ để làm việc đó.

Hai người ngồi trong quán cà phê hai tiếng mới rời khỏi.

Trình Minh Viễn đưa Bạch Dương đến dưới lâu Vịnh Tiên Thủy: “Đậu Đậu nói muốn chơi với cô, lần sau tôi sẽ dẫn Đậu Đậu đến tìm cô.”

Bạch Dương gật đầu cười: “Được, tôi cũng muốn gặp Đậu Đậu.”

Ánh mắt Trình Minh Viễn như lóe lên một tia sáng: “Cứ quyết định vậy đi.”

Được, lần sau mình lại có cớ đi tìm cô ấy.

“Ừm.” Bạch Dương gật đầu.

“Trời tối rồi, cô vào đi, tôi cũng đi đây, hẹn lần sau gặp lại.” Trình Minh Viễn vẫy †ay một cái, quay lại leo lên xe rồi rời đi.

Bạch Dương đứng một chỗ nhìn theo anh ta cho đến khi không còn nhìn thấy chiếc xe nữa mới xoay người đi vào trong.

Ngay khi cô vừa xoay người lại thì sau lưng đột nhiên vang lên giọng nói của một người đàn ông: “Bạch Dương!”

Bạch Dương dừng lại, quay lại nhìn.

Cô nhìn thấy các mình mười mét có một chiếc xe, Phó Kình Hiên bước ra đi về phía cô.

Bạch Dương nhíu mày một cái.

Hay thật, vậy mà anh lại lái một chiếc xe †ầm thường như vậy.

Chẳng trách cô không nhận ra anh.

“Em và Trình Minh Viễn vừa đi đâu vậy?” Phó Kình Hiên đứng trước mặt Bạch Dương, anh nhìn cô, hỏi cô bằng giọng nói trầm thấp.

Lông mày Bạch Dương càng nhíu sâu hơn.

Đây là giọng điệu của người chồng đang chất vấn vợ của mình sao?

Anh còn chưa thừa nhận thân phận của mình sao?

“Tôi với Trình Minh Viễn đi đâu thì có liên quan gì đến anh mà anh có quyền hỏi?

Thật hài hước!”
 
Chương 746


CHƯƠNG 746

Bạch Dương bĩu môi, xoay người muốn rời đi.

Phó Kình Hiên kéo tay của cô lại: “Tôi chỉ lo lắng cho em thôi, đã trễ thế này IOI Si “Tôi không cần anh phải lo lắng cho mình!” Bạch Dương rút cánh tay ra, lạnh lùng nhìn anh: “Trước đây anh chưa từng lo lắng cho tôi, bây giờ cũng không cần đâu, khuya lắm rồi, anh về đi, tôi cũng phải về.”

Vừa dứt lời, cô không thèm để ý đến anh nữa, xoay người đi vào trong.

Phó Kình Hiên cũng không níu kéo cô nữa, cứ như vậy mà nhìn cô dần dần biến mất.

Trở về căn hộ, Bạch Dương cởi giày ra rồi đi chân trần vào nhà tắm.

Sau khi tắm xong, cô đi vào phòng ngủ chuẩn bị nghỉ ngơi.

Đáng lẻ mười giờ là cô đã ngủ rồi, nhưng hôm nay bị Trình Minh Viễn kêu ra ngoài nên bây giờ cô không thể nào mở nổi hai mắt nữa.

Bạch Dương ngáp, đi đến bên cạnh cửa sổ, chuẩn bị kéo rèm lên.

Bỗng cô nhìn xuống dưới lầu thấy chiếc xe tầm thường vẫn đậu chỗ đó.

Nói cách khác, Phó Kình Hiên vẫn chưa chịu đi.

Âm hồn bất tán hả?

Bạch Dương cười khẩy một tiếng rồi kéo rèm lên một cách dứt khoát, cô lên giường nằm xuống, Dưới lầu, Phó Kình Hiên ngồi trong ghế lái vẫn liên tục ngẩng đầu nhìn lên trên lầu.

Nhìn thấy đèn đã tắt, anh biết rằng cô đã ngủ.

Đột nhiên điện thoại của Phó Kình Hiên vang lên.

Anh cầm lên nhìn một cái, là cuộc gọi đến của trợ lý Trương.

“Có chuyện gì?” Phó Kình Hiên mở loa ngoài, đưa tay qua cái hộp bên ghế phụ lấy ra một hộp thuốc lá và cái bật lửa.

Trợ lý Trương trả lời: ‘Cũng không phải chuyện quan trọng gì, bệnh viện báo Cố Tử Yên đã tỉnh lại.”

“Ừm”” Phó Kình Hiên nghe vậy cũng không có phản ứng gì quá đặc biệt, anh rút một điếu thuốc ra đốt rồi ngậm vào miệng.

Trợ lý Trương cũng đoán được thái độ thản nhiên của anh, anh ta đẩy kính: ‘Mặc khác, còn có một việc, Cố Mạn Tình cũng đã về nhà!”

“Cái gì?” Phó Kình Hiên dừng hút thuốc, anh híp mắt một cái: “Cố Mạn Tình?”

“Đúng vậy.’ Trợ lý Trương gật đầu nói.

Phó Kình Hiên nhíu chặt lông mày: “Thật sự là Cố Mạn Tình sao?”

“Rất có thể, Cố Mạn Tình đã cầm sợi dây chuyền đến gặp vợ chồng Gố Việt Bân, bây giờ vợ chồng Cố Việt Bân cũng đang làm giám định ADN, Cố Mạn Tình cũng không bỏ đi nên chắc là thật.” Trợ lý Trương nghiêm túc trả lời.

Vẻ mặt Phó Kình Hiên trở nên nghiêm túc.

Sợi dây chuyền…

Không phải sợi dây chuyền đó trong tay Bạch Dương sao? Sao bây giờ lại ở trong tay người khác?

Không lẻ là giả?

Không, không thể như thế được, nếu là giả, không thể nào vợ chồng Cố Việt Bân không nhận ra, dù gì đó cũng là vật mà họ †ặng con gái mình, không ai có thể quen thuộc với nó hơn họ.
 
Chương 747


CHƯƠNG 747

Huống chỉ sợi dây chuyền đó là đặt làm theo yêu cầu, trên thế giới chỉ có một, trên mạng cũng không có hình ảnh, chỉ có một bức là do Cố Việt Bân đã đăng lên mấy ngày trước.

Nhưng dù cho có giống thì cũng có một vài chỗ khác biệt, người ngoài căn bản không thể bắt chước được.

Cách giải thích hợp lý nhất chính là Cố Mạn Tình có qua lại với Bạch Dương.

Có lẽ Bạch Dương đã đưa vòng cổ cho Cố Mạn Tình để Cố Mạn Tình đi tìm Cố Việt Bân.

Nhưng tại sao Bạch Dương lại làm như vậy?

Phó Kình Hiên liếc nhìn tầng lầu tối đen như mực, lông mày nhíu lại.

“Phó Tổng? Phó Tổng? Trợ lý Trương không nghe Phó Kình Hiên trả lời nên đã gọi hai tiếng.

Phó Kình Hiên lấy lại tinh thần: “Kiểm tra thân phận của Cố Mạn Tình, nhất là kiểm tra xem cô ta có qua lại với Bạch Dương hay không.”

Anh sợ Bạch Dương bị gạt!

Nếu Cố Mạn Tình đó có bất kỳ thân phận nào khác thì sẽ rất nguy hiểm cho Bạch Dương.

“Được!” Mặc dù trợ lý Trương không hiểu vì sao Phó tổng luôn để Bạch Dương và Cố Mạn Tình cùng một chỗ nhưng anh †a cũng không hỏi nhiều, chỉ gật đầu đồng ý.

Tắt điện thoại, Phó Kình Hiên đưa tay ra ngoài cửa kình, bún tàn thuốc xuống đất rồi tiếp tục nhìn chằm chằm vào tầng lầu của Bạch Dương.

Anh nhìn cả đêm.

Ngày hôm sau, Bạch Dương thu dọn đồ đạc và chuẩn bị đi đến Thiên Thịnh.

Kết quả là vừa mở cửa ra thì đã thấy Phó Kình Hiến đứng đó.

Phó Kình Hiên vẫn mặc bộ vest ngày hôm qua, sắc mặt hơi mệt mỏi, hai mắt thăm quần, Bạch Dương cũng biết anh đã ở đây cả đêm qua.

“Anh đã ở trong xe cả đêm qua sao?”

Bạch Dương cau mày hỏi.

Ánh mắt Phó Kình Hiên chợt sáng lên: “Em đang quan tâm tôi sao?”

Nếu không thì làm sao cô có thể biết được anh đã ở trong xe cả đêm qua.

Bạch Dương bĩu môi: “Anh suy nghĩ nhiều rồi, tôi không hề quan tâm đến anh.”

Nghe lời phủ nhận của cô, ánh mặt Phó Kình Hiên cũng trở nên ảm đạm, nhưng anh cũng không quá thất vọng vì chuyện này.

Nếu cô đã chú ý đến việc anh không rời đi, điều nấy đã nói lên cô vẫn còn quan †âm đến anh.

Anh đã rất vui.

“Bữa sáng!” Phó Kình Hiên cầm một cái túi đưa cho Bạch Dương, sợ cô lại từ chối nên vội vàng nói: “Yên tâm đi, không giống lần trước, lần này là tôi đã đặc biệt đến xếp hàng ở cửa hàng gần đây để mua bữa sáng cho em.”

“Anh tự xếp hàng để mua?” Bạch Dương hơi ngạc nhiên nhìn anh.

Phó Kình Hiên khế gật đầu: “Ừm.”

Bạch Dương hơi rung động, Cô cũng đã từng ăn thử ở cửa hàng gần đây, mùi vị cũng khá ngon, có điều rất khó để mua được, bởi vì những bác gái kia đã xếp hàng để mua lúc trời còn chưa sáng.

Thật không thể ngờ được là một người đàn ông sống an nhàn sung sướng, muốn làm gì chỉ cần mở miệng là có người khác làm giúp, hôm nay lại tự mình đi xếp hàng mua bữa sáng cho cô.
 
Chương 748


CHƯƠNG 748

Nghĩ đến cảnh tượng anh mặt một bộ vest sang trọng đi tranh bữa sáng với những bác gái kia, Bạch Dương không nhịn được che miệng cười.

“Em đang cười cái gì vậy?” Phó Kình Hiên nghỉ ngờ nhìn cô.

Bạch Dương khoát khoát tay: “Không có gì, anh đem bữa sáng về đi, tôi không đói.”

Nhưng cô vừa nói xong, bao tử đã kêu rột rột.

Phó Kình Hiên cúi đầu nhìn bụng cô, vẻ mặt cũng trở nên dịu dàng, sau đó nhanh chóng nhìn xuống dưới để cô không phát hiện ra.

“Em đói rồi kìa!” Phó Kình Hiên mở miệng nói.

Mặt Bạch Dương đỏ lên, ánh mắt cũng có chút xấu hổ: “Tôi không có!”

“Bao tử của em đang kêu lên kìa!” Phó Kình Hiên tiếp tục khẳng định.

Bạch Dương siết chặt lòng bàn tay: “Anh nghe nhầm rồi”

Nói xong, cô lướt qua mặt anh để đi đến thang máy.

Phó Kình Hiên nhìn theo dáng vẻ của cô, ánh mắt hiện lên sự vui vẻ, sau đó bước tiếp hai bước để đuổi theo, đi bên cạnh cô: “Được, tôi nghe nhầm, nhưng em ăn một chút đi, tôi chưa từng mua bữa sáng cho ai cả.”

Đinh!

Thang máy đến rồi.

Bạch Dương bước vào, bên trong có hai cô chú đang mặc bộ đồ thể dục, chắc là vừa luyện tập trong vườn.

Bạch Dương nở một nụ cười với họ, sau đó nói với Phó Kình Hiên đang bước vào: “Anh có mua cho người khác hay không cũng không cần nói với tôi, tôi cũng không quan tâm, bởi vì anh có mua tất cả bữa sáng thì tôi cũng không nhận.”

Nghe vậy, trái tim Phó Kình Hiên chùng xuống, mí mắt cũng rũ xuống, cả người suy SỤP.

Một bác gái thấy vậy hỏi cô: “Cô gái, cô đang cãi nhau với bạn trai à2”

Phó Kình Hiên nghe được hai chữ bạn trai, ánh mắt lóe lên một cái, nhanh chóng lấy lại tinh thần, áy náy gật đầu với cô chú nọ, bày tỏ sự xấu hổ vì đã làm phiền đến họ.

Hành động này của anh giống như ngầm thừa nhận mình chính là “Bạn trai”

mà cô chú kia nói.

Bạch Dương cũng sợ ngây người.

Sao người đàn ông này lại có thể vô liêm sĩ đến như vậy chứ?

Ngay lúc Bạch Dương định giải thích rằng Phó Kình Hiên không phải bạn trai của mình, thì một bác gái cười ha hả nói với cô: “Cô gái, những lời cô nói lúc này tôi đều nghe được hết rồi, như vậy là không tốt đâu”

“Dạ?” Bạch Dương hoang mang.

Cô không tốt chỗ nào hả?

Bác gái nọ lại cười: “Tình nhân cãi nhau là chuyện cực kỳ bình thường, nhưng không khuyến khích nhé, hơn nữa bác thấy thái độ nhận sai của cậu nhóc này rất thành khẩn, lại còn mua bữa sáng cho cháu, cháu tha thứ cho cậu ấy đi, hiện tại đàn ông biết dỗ bạn gái không nhiều lắm đâu, cháu không quý trọng sẽ phải hối hận cả đời đó…”

“Không phải thế, bác ơi, cháu…”

Tỉnh, thang máy đến nơi!
 
Chương 749


CHƯƠNG 749

Bác gái nọ vỗ vai Bạch Dương, cắt ngang lời cô nói: “Cô gái à, cẩn thận suy nghĩ kỹ lời bác nói nhé.”

Nói xong, bác gái lại nhìn về phía Phó Kình Hiên: “Còn cả cậu nữa, sau này đừng chọc cho bạn gái giận, có thể ở bên nhau là cái duyên, phải biết quý trọng.”

“Vâng, cháu đã nhớ kỹ, cảm ơn bác.”

Phó Kình Hiên khẽ gật đầu bày tỏ lòng biết ơn.

Quá khứ anh không biết quý trọng Bạch Dương, tương lai anh sẽ đặt cô ở vị trí hàng đầu.

Bác gái thấy Phó Kình Hiên nghe lọt lời mình nói, tay kéo cánh tay ông cụ bên cạnh, cười hì hì ra khỏi thang máy.

Tầng trệt mà Bạch Dương ấn còn chưa tới, cho nên cô không ra ngoài.

Cô cào tóc, có hơi phiên não nói: “Chuyện quái gì thế này, Phó Kình Hiên, da mặt anh dày thật đấy, bác gái tưởng chúng ta là tình nhân mà anh thật dám nhận nhỉ!”

Phó Kình Hiên ấn nút đóng cửa: “Chỉ không muốn mấy ông bà già thấy mình nhận sai xong thì lúng túng quá thôi.”

“Anh giỏi làm trò!” Bạch Dương trừng anh: “Rõ ràng anh có mục đích riêng.”

Phó Kình Hiên nhíu mày, im lặng không nói.

Bạch Dương xoa vùng giữa hai đầu lông mày, bình tĩnh lại: “Được rồi, lần này tôi không so đo với anh, nhưng nếu còn có lần sau, Phó Kình Hiên, tôi tuyệt đối sẽ không như vậy đâu.”

Cô lạnh lùng nhìn anh.

Trong lòng Phó Kình Hiên chua xót, anh cụp mắt, che khuất tổn thương trong mắt, ừ một tiếng: “Được, thế bữa sáng…”

“Không cần!” Bạch Dương lạnh lùng thốt ra hai chữ, sau đó không thèm nhìn anh, đi ra khỏi thang máy, đến vị trí đỗ xe của mình.

Phó Kình Hiên cầm bữa sáng vội vàng đi theo.

Bạch Dương nghe thấy tiếng bước chân phía sau cũng không thèm để ý, lấy chìa khóa trong túi ra ấn một cái, cửa xe mở ra, cô trực tiếp lên xe rời đi.

Phó Kình Hiên đứng tại chỗ nhìn cô rời đi, môi mỏng thoáng mấp máy.

Trợ lý Trương tới đón Phó Kình Hiên đứng cách đó không xa nhìn thấy hết cảnh này, anh ta cảm khái lắc đầu, thở dài.

Xem ra con đường theo đuổi lại vợ của phó tổng giám đốc vẫn gánh nặng đường xa lắm!

Tập đoàn Thiên Thịnh. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Bạch Dương đang xử lý đống văn kiện chồng chất, thư ký Đồng gõ cửa tiến vào: “Tổng giám đốc Bạch, người của xí nghiệp họ Mạnh đến rồi.”

“Nhà họ Mạnh sao?” Bạch Dương nhíu mày.

Thư ký Đồng gật đầu: “Vâng, người tới là chủ tịch xí nghiệp nhà họ Mạnh.”

“Tới vì chuyện của Mạnh San đi.” Bạch Dương trào phúng nhếch môi.

“Vâng, nói là vì chuyện của Mạnh San, muốn đến xin lỗi cô.’ Thư ký Đồng đáp.

Bạch Dương xì cười một tiếng: “Đến xin lỗi nhưng chút bồi thường cũng không có, có thể thấy được lần xin lỗi này cũng không phải thật lòng, y như lần trước thôi.”

Lần trước là bà Mạnh ngăn cản cô tại cửa tòa án, xin lỗi cô, muốn cô bỏ qua cho Mạnh San, nhưng lại không có chút bồi thường nào.

Đương nhiên, không phải cô tham chút lợi đó, nhưng nếu bạn đến xin lỗi, lại không bày tỏ gì sẽ chỉ khiến người ta cảm thấy bạn không có thành ý mà thôi.
 
Chương 750


CHƯƠNG 750

Mà lần này chủ tịch Mạnh cũng vậy.

Cô không khỏi cảm thán, chủ tịch Mạnh và bà Mạnh quả nhiên là vợ chồng có khác, nồi nào úp vung nấy, nói không chừng còn là bà Mạnh biết cô sẽ không bỏ qua cho Mạnh San, nên mới đặc biệt bảo chủ tịch Mạnh tự mình tìm đến cô.

Có điều bà ta tưởng chủ tịch Mạnh đến đây thì cô sẽ bỏ qua cho Mạnh San sao?

Hừ, thật đúng là mơ mộng hão huyền, Cố Việt Bân đến cô còn không quan tâm, huống chỉ là một nhà họ Mạnh còn kém hơn Thiên Thịnh!

“Tổng giám đốc Bạch, cô có muốn gặp không?” Thư ký Đồng nhìn Bạch Dương hỏi.

Bạch Dương cúi đầu, tiếp tục xử lý văn kiện, giọng nói trong trẻo lạnh lùng đáp: “Không gặp, bảo bọn họ về đi.”

“Vâng.” Đồng khê gật đầu, xoay người đi ra ngoài.

Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Bạch Dương cũng xử lý xong đống văn kiện kia, sau đó đứng dậy đi đến trước cửa sổ sát đất, hoạt động cần cổ và cổ tay.

Bỗng nhiên, cô nhìn thấy dưới tòa nhà cách đó không xa có mấy chiếc xe van, đỗ ở trước cửa tập đoàn.

Cửa xe mở ra, một đám cả trai lẫn gái vác micro và máy ảnh, chạy như điên đến cửa tập đoàn.

Tư thế kia, giống như ngửi thấy mùi típ báo giật gân, có vẻ vô cùng hưng phấn.

Bạch Dương nhíu mày đẹp, không rõ đã xảy ra chuyện gì lại khiến cánh truyền thông hưng phấn chạy tới Thiên Thịnh như vậy.

Trong lòng cô, loáng thoáng có chút bất an.

Bạch Dương thở sâu, áp chế cảm giác bất an kia xuống, sau đó xoay người về trước bàn làm việc, cầm máy bàn gọi điện thoại đến văn phòng của Đồng Khê.

“Tổng giám đốc Bạch, cô có gì muốn căn dặn ạ?” Thư ký Đồng cung kính cất lời.

Bạch Dương mấp máy đôi môi đỏ mọng: “Vừa rồi tôi nhìn thấy một đám †ruyền thông đến Thiên Thịnh, hiện tại đã ở đại sảnh, cô đi hỏi thăm xem…”

Còn chưa nói xong, chuông điện thoại của cô đã vang lên.

Bạch Dương thoáng nhìn qua là Lục Khởi gọi tới, cô cầm di động, nói với Đồng Khê một câu: “Cô chờ tôi một lát.”

“Vâng.” Đồng Khê gật đầu.

Bạch Dương đặt máy bàn xuống, ngón †ay ấn nút nghe, nhận điện thoại của Lục Khởi: “A lô, A Khởi.”

“Bảo bối, có phải chỗ của em có rất nhiều truyền thông đến không?” Giọng nói lo lắng của Lục Khởi truyền đến tai cô.

Điều này cũng khiến cảm giác bất an trước đó của Bạch Dương trào dâng lần nữa.

Cô năm chặt điện thoại gật đầu: “Vâng, đến tầm hai mươi mấy người đó, A Khởi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có phải anh biết gì không?”

Lục Khởi tỏ vẻ phẫn nộ nói: “Còn không phải tại Cố Tử Yên kia sao, nửa tiếng sau, cô ta sẽ có động thái trên nền tảng mạng xã hội của mình, nói cô ta bị người ta bắt nạt, tất cả do một tay em bày ra, thế nên mới khiến đám truyền thông mò tới tìm em đó.”

“Cái gì?” Sắc mặt Bạch Dương thoáng thay đổi: “Cố Tử Yên cô ta dám nói vậy sao?”

“Đúng vậy, khiến anh tức chết rồi, anh chỉ hận hiện tại không thể đến xé xác cô †a, con bà nó, chưa từng thấy người phụ nữ nào không biết xấu hổ như vậy!” Lục Khởi lớn tiếng mắng chửi.
 
Chương 751


CHƯƠNG 751

Hai giây sau, anh ta hít sâu một hơi miễn cưỡng giữ tỉnh táo: “Cục cưng, anh nói cho em nghe, em tuyệt đối đừng có ra, nếu không đám truyền thông kia sẽ không bỏ qua cho em đâu.”

“Em biết.” Bạch Dương nghiêm túc gật đầu.

Lục Khởi ừ một tiếng: “Biết là được, nhưng một mình em ở Thiên Thịnh anh cũng sẽ lo, anh vẫn nên đến đó với em đi.”

Nói xong, anh ta muốn cúp điện thoại.

Bạch Dương vội vàng ngăn cản anh ta: “Đừng đừng, anh đừng đến, đối với người ngoài hiện tại anh vẫn có thân phận là bạn †rai em, nếu anh xuất hiện, đám truyền thông kia chắc chắn cũng sẽ bám lấy anh không rời, hơn nữa nói không chừng công †y hiện tại của anh cũng bị truyền thông bao vây rồi.”

“Tổng giám đốc Lục!” Cô vừa dứt lời thì nghe thấy đầu bên kia điện thoại có người gọi Lục Khởi.

Không biết Lục Khởi đã nói gì với người nọ, hơn mười giây sau mới quay lại nói: “Cục cưng, thật sự bị em đoán trúng rồi, dưới tầng công ty anh cũng có một vài truyền thông đến”

“Em xin lỗi, A Khởi, là em đã liên lụy đến  anh” Bạch Dương áy náy mím môi.

Lục Khởi không thèm để ý cười nói: “Được rồi mà, anh không trách em, có điều †ạm thời anh phải đi xử lý đám truyền thông kia đã.”

“Ừ, anh đi đi.’ Bạch Dương gật đầu.

Cúp điện thoại, cô cầm lấy điện thoại bàn vừa để xuống: “Thư ký Đồng, hiện tại cô xuống đại sảnh tầng một nhìn xem thế nào, thuận tiện sắp xếp thêm vài bảo vệ nữa, ngăn cảm đám truyền thông kia lại, đừng cho bọn họ xông lên!”

“Vâng, tổng giám đốc Bạch.” Đồng Khê đáp. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Bạch Dương đặt máy bàn về chỗ cũ, tức giận day day vùng giữa hai đầu lông mày.

Còn về những lời A Khởi nói nói, người phụ nữ Cố Tử Yên này thật sự không biết xấu hổ, vừa tỉnh dậy đã đi gây chuyện rồi.

Cô vốn nghĩ rằng, sau khi Cố Tử Yên tỉnh dậy, biết được những chuyện xảy ra với mình thì từ nay về sau sẽ trở nên yên tĩnh.

Không ngờ đúng là cô đã suy nghĩ quá nhiều, cũng đánh giá thấp da mặt dày của Cố Tử Yên.

Còn nữa, Cố Tử Yên là một người phụ nữ tàn độc như vậy, làm sao có thể vì bản thân đau khổ mà chịu yên tĩnh đâu chứ, cô ta sẽ càng ngày càng điên cuồng mới đúng!

Nghĩ đến đây, Bạch Dương nhấp đôi môi đỏ mọng, cầm điện thoại di động lên bấm vào mạng xã hội của Cố Tử Yên, thì thấy được dòng trạng thái của Lục Khởi.

Hiện nay, hành động này đã trở thành một trong những tìm kiếm phổ biến nhất và những bình luận về nó cũng tăng lên đến hàng triệu, thậm chí đến những người môi giới truyền thông cũng đã bắt đầu dùng trạng thái này để nói về mọi thứ.

Bạch Dương trầm mặt mở bình luận ra xem, thì thấy toàn những lời an ủi Cố Tử Yên, cô cảm thấy dạ dày như sôi sục lên.

Video trước đây của Cố Việt Bân đã bị Cố Tử Yên xóa sạch, những hành động bây giờ đã hoàn toàn biến Cố Tử Yên thành người bị hại, ngoại trừ những người biết được bản tính thật sự của Cố Tử Yên thì không ai chê cười khi cô ta bị ức hiếp nữa, tất cả mọi người chỉ biết đồng cảm và yêu thương cô ta.

Không thể không thừa nhận, Cố Tử Yên đúng là con gái của Cố Việt Bân, kỹ năng tẩy trắng không khác đi đâu được.

“A… Bạch Dương lạnh lùng cười một tiếng, không đọc bình luận nữa, rời khỏi mạng xã hội của Cố Tử Yên, quay về của mình.
 
Chương 752


CHƯƠNG 752

Lúc vừa bấm vào, tiếng tít tít vang lên liên tục, điện thoại di động cũng bị quá tải, hơn một phút mới khôi phục lại như cũ.

Nhìn thấy chín mươi chín dấu cộng màu đỏ xuất hiện ở phần bình luận riêng tư, trái †im Bạch Dương chùng xuống.

Cô mở tin nhắn riêng tư ra thì nhìn thấy đủ loại câu chửi rủa ác độc, cùng với những biểu cảm công kích, ngoài việc cô cảm thấy căng thẳng ra thì cũng không có vấn đề gì lớn, cô cũng đoán được chuyện này từ lâu.

Nếu không cô cũng không nhấp vào †rang mạng xã hội của mình.

Bởi vì khi Cố Tử Yên làm hành động kia là đã chỉ đích danh cô đã bắt nạt Cố Tử Yên, tất cả cư dân mạng đều tin, sau đó qua bên mạng xã hội của cô để công kích.

Suy nghĩ một hồi, Bạch Dương nhấn vào dấu cộng phía dưới màn hình, đăng một dòng trạng thái.

Cô viết rất đơn giản, chỉ nói một câu: Tôi không phải là người tấn công Cố Tử Yên, thanh giả tự thanh @Cố Tử Yên.

Rất nhiều cư dân mạng đã luôn túc trực †rong mạng xã hội của Bạch Dương, nên đã nhìn thấy dòng trạng thái đó rất nhanh.

Nhìn thấy Bạch Dương nói mình không làm gì Cố Tử Yên, cư dân mạng không những không tin mà còn mắng chửi ác liệt hơn, cũng có bênh vực, nhưng chỉ trong thời gian hai ba phút, phần bình luận của cô đã có đến mấy ngàn bình luận, tất cả đều là mắng chửi.

Bạch Dương thấy vậy cũng cắn môi một cái, cuối cùng thì cô cũng cảm thấy bực dọc, thoát khỏi mạng xã hội, nhắm mắt làm ngơ.

Lúc này, điện thoại di động của cô vang lên.

Bạch Dương buồn phiền liếc nhìn một cái, thì thấy số lạ.

Bạch Dương dừng lại một chút, sau đó bắt máy: “Ai vậy?”

“Xin hỏi có phải cô Bạch không?” Giọng nói của một người phụ nữ.

“Là tôi!” Bạch Dương xoa xoa ấn đường trả lời.

Người phụ nữ kia nghe thấy Bạch Dương thừa nhận thân phận của mình, giọng nói cũng trở nên vô cùng phấn khích: “Chào cô Bạch, tôi là người bên truyền thông Sina, liên quan đến vụ việc cô Cố bị cô ức hiêp, là cô đã làm chuyện này một mình, cô thấy thế nào?”

Nghe nói như vậy, Bạch Dương nắm chặt điện thoại, sắc mặt nhợt nhạt: ‘Làm sao cô biết được số điện thoại của tôi?”

Đầu tiên, người phụ nữ này có hơi sửng sốt, nhưng sau đó lại lướt qua câu hỏi này của cô, mất kiên nhẫn thúc giục: “Cô Bạch, cô trả lời câu hỏi của tôi trước đi, có phải cô đã khiến người khác ức hiếp cô Cố không?”

Bạch Dương lạnh lùng tắt điện thoại luôn.

Không nên để ý đến loại phóng viên này, nếu càng trả lời sẽ không thể kết thúc được, hơn nữa câu hỏi cũng sẽ càng trở nên lắt léo.

Nên không cần thiết phải nói gì thêm.

Với lại, để đề phòng việc phóng viên sẽ gọi đến một lần nữa, Bạch Dương đã cho số đó vào danh sách đen.

Nhưng Bạch Dương vừa cho số đó vào danh sách đen thì điện thoại di động lại vang lên, vẫn là số lạ..

Bạch Dương nghĩ rằng người phóng viên hồi nãy đã đổi số để gọi lại, hoặc có thể là một người phóng viên khác.
 
Chương 753


CHƯƠNG 753

Vì vậy nên cô tắt và tiếp tục cho vào danh sách đen.

Nhưng như vậy cũng chưa xong, liên tục có nhiều cuộc gọi từ số lạ đến trong khoảng thời gian đó, thậm chí còn có cả †in nhắn mắng chửi của cư dân mạng, khiến cho Bạch Dương cảm thấy tinh thần mệt mỏi.

Rất nhiều lần cô đã muốn tắt máy luôn, nhưng nghĩ đến việc thi thoảng cũng có cuộc gọi của đối tác làm ăn và chủ hộ nên đành phải nhịn, để cho cư dân mạng tùy ý gửi tin nhắn đến, chỉ cần không nhìn là được.

“Bạch tổng!” Thư ký Đông lo lắng đi tới.

Bạch Dương mở mắt: “Thế nào rồi?”

“Bạch tổng, dưới lầu có rất nhiều cư dân mạng cầm dao cầm tràng hoa vân vân mây mây…” Thư ký Đông lén nhìn cô, nhỏ giọng trả lời.

Sắc mặt Bạch Dương trở nên lạnh nhạt, trong lòng cũng cảm thấy tực giận khó tả.

Rõ ràng cô chưa từng làm chuyện gì, bây giờ lại phải chịu đựng những lời mắng mỏ chửi bới này.

Cơ thể Bạch Dương run lên, Đông Khê quan tâm hỏi: “Bạch tổng, cô có sao không?”

Bạch Dương lắc đầu một cái: “Tôi không sao, cô đi gọi bảo vệ đến bắt tất cả những người đem hoa đến rồi đưa đến đồn cảnh sát đi!”

“Được.’ Đông Khê lập tức đi ngay, sau đó nghĩ ra gì đó, lại nói: ‘Mặc khác, còn có một việc, trên mạng hot quá rồi, bây giờ giá cổ phiếu của chúng ta đang bị giảm nghiêm trọng, Đoàn tổng cũng vừa hạ chỉ thị, nói rằng chúng ta phải mau chóng giải quyết phiền phức này, nếu không phải trả lại quyền quản lý cho ông ta.”

“Đoàn Hựu Đình!” Bạch Dương tức giận đập tay lên bàn: “Hiện tại thị trường cổ phiếu của Thiên Thịnh đang bấp bênh, ông †a không nghĩ đến việc tìm cách bình ổn lại giá cổ phiếu mà chỉ muốn đoạt quyền?”

“Đúng là như vậy.” Thư ký Đông cũng gật đầu đồng ý, nhưng sau đó cô ta lại nói: “Nhưng lần này cũng có nhiều giám đốc cấp cao ủng hộ Đoàn tổng, dù sao thì chuyện lần này, mọi chỉ trích đều hướng vào người Bạch tổng, bọn họ cho rằng cô chúng là nguyên nhân khiến Thiên Thịnh ra nông nổi này, vì vậy họ đã bàn bạc tổ chức một đại hội cổ đông để quyết định xem cô có đủ tư cách để nắm quyền quản lý hay không.”

Bạch Dương trề miệng một cái, cũng không phản đối.

Bởi vì cô không thể phủ nhận, sự sụp giá đột ngột thị trường cổ phiếu của Thiên Thịnh là do bị cô liên lụy.

Mặc dù cô không làm gì Cố Tử Yên, nhưng Cố Tử Yên đã đổ vũng nước đen này lên đầu cô, cô không có cách nào để chứng minh sự trong sạch của mình. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trừ khi Lâm Diệc Hàng đứng ra, dù sao thì anh ta mới là người làm ra chuyện này.

Suy nghĩ một hồi, Bạch Dương vuốt sống mũi, giọng nói có chút mệt mỏi: “Tôi biết rồi, cô đi nói cho Đoàn Hựu Đình biết, †ôi sẽ nhanh chóng giải quyết chuyện này!”

“Được.” Thư ký Đông lo lắng nhìn cô một cái, sau đó xoay người đi ra ngoài.

Bạch Dương cầm điện thoại di động lên, bấm số của Lâm Diệc Hàng.

Điện thoại đổ chuông, nhưng không ai bắt máy, điều này khiến cho Bạch Dương tuyệt vọng.

Tại sao anh ta lại không nghe máy, hay là đang bận?

Bạch Dương nhíu chặt đôi lông mày, ngón tay di chuyển trên bàn làm việc.

Bỗng nhiên, điện thoại lại vang lên.

Bạch Dương tưởng Lâm Diệc Hàng thấy cuộc gọi nhỡ của cô nên gọi lại, cô vui mừng, vội vàng cầm điện thoại lên.

Nhưng sau khi nhìn thấy thông báo là Trình Minh Viễn gọi đến, sắc mặt vui vẻ của cô lập tức cứng lại, sau đó thở dài, nghe máy.

Cùng lúc đó, tập đoàn Phó thị.
 
Chương 754


CHƯƠNG 754

Phó Kình Hiên đi ra khỏi phòng họp sau cuộc họp, trợ lý Trương đi tới: “Phó tổng, cô Bạch có chuyện rồi.”

“Chuyện gì?” Phó Kình Hiên dừng bước, vội vàng hỏi.

Trợ lý Trương đẩy mắt kính, trả lời: “Cố Tử Yên đăng một dòng trạng thái trên mạng, nói cô ta bị ức hiếp là do cô Bạch, cư dân mạng đều tin điều này, sau đó chạy qua mạng xã hội của cô Bạch xỉ nhục, mắng nhiếc, thậm chí còn cầm dao với tràng hoa có lời trù ẻo chạy đến tập đoàn Thiên Thịnh để nguyền rủa cô Bạch, còn có †ruyền thông Sina cũng đến Thiên Thịnh để bao vây cô Bạch.”

“Cái gì?” Sắc mặt Phó Kình Hiên hơi biến sắc, hơi thở cũng trở nên trầm xuống.

Mấy giây sau, anh hỏi lại: “Bạch Dương bị làm sao?”

“Cô Bạch vẫn chưa ra khỏi văn phòng nên những người làm truyền thông và cư dân mạng không thể làm tổn thương đến cô Bạch, nhưng có thể tin thần cô Bạch vẫn còn bị ảnh hưởng” Trợ lý Trương nói.

Đôi mắt lạnh như băng của Phó Kình Hiên híp lại: “Cậu lập tức công khai việc xấu của những nghệ sĩ đó ra, để những tin tức liên quan đến Bạch Dương trên web được lắng xuống, mặc khác phải nhớ rõ những người trên mạng có ác ý và mắng chửi Bạch Dương.”

Sau này anh sẽ tìm những người này để tính sổi “Tôi hiểu rồi!” Trợ lý Trương gật đầu, lập tức làm theo.

Phó Kình Hiên lấy điện thoại di động trong túi ra, gọi điện cho Bạch Dương: “Xin chào, số điện thoại bạn gọi hiện đang bận, xin vui lòng gọi lại sau…”

Đường dây bận?

Phó Kình Hiên nhíu mày.

Bây giờ cô đang nói chuyện điện thoại với ai sao?

Trong đầu Phó Kình Hiên hiện lên khuôn mặt của mấy người Lục Khởi và Lương Triết, càng nghĩ đến sắc mặt anh càng khó coi.

Cuối cùng anh cũng tắt máy, đi đến thang máy.

Anh lo lắng cho cô.

Nên đã quyết định đến nhìn cô một chút mới được!

Tập đoàn Thiên Thịnh, Bạch Dương nhìn thấy cuộc gọi đến của Phó Kình Hiên, ánh mắt lóe lên một vẻ sợ hãi, nhưng sau đó đã biến mất.

Cô cũng đoán được tại sao anh lại gọi điện đến.

Nói không chừng là đã nhìn thấy những †in tức xấu trên mạng xã hội.

“Bạch Dương, cô còn ở đó không?” Đầu bên kia điện thoại, Trình Minh Viễn không nghe thấy cô trả lời nên đã lên tiếng hỏi.

Bạch Dương đặt điện thoại lên vai mình, nghiêng đầu: “Tôi đây, xin lỗi, thât ngại quá, †ôi vừa có một cuộc gọi đến.”

“Là ai vậy?” Trình Minh Viễn tò mò hỏi.

Ánh mắt Bạch Dương sáng lên: “Một người không quan trọng, không cần để ý.”

“Được rồi.” Trình Minh Viễn nhún vai, không nghỉ ngờ lời nói của cô, nghiêm túc nói: “Nếu chuyện của Cố Tử Yên là do Lâm Diệc Hàng làm thì anh ta phải đứng ra chứng minh sự trong sạch của cô mới được, nếu không chuyện này rất khó giải quyết.”

“Tôi biết.” Bạch Dương gật đầu: “Tôi vừa gọi cho Lâm Diệc Hàng nhưng không có ai bắt máy.”
 
Chương 755


CHƯƠNG 755

“Chắc anh ta đang thực hiện một ca phẫu thuật, có một bệnh nhân mắc bướu não ở nước ngoài biết rằng nếu được Lâm Diệc Hàng làm phẫu thuật thì tỷ lệ thành công sẽ tăng cao, nên đã đặc biệt từ nước ngoài bay đến đây. Mà hôm nay chính là thời gian làm phẫu thuật. Ba tôi và mọi người cũng đang ở bệnh viện, ca phẫu thuật này sẽ rất kéo dài, không thể hoàn thành trong mười mấy tiếng được.” Trình Minh Viễn giải thích.

Bạch Dương ngẩng mặt lên: “Thì ra là vậy.

Cô lo lắng Lâm Diệc Hàng cố tình không nghe điện thoại của mình.

Nếu đã không phải cố ý thì cô cũng yên †âm phần nào.

“Nếu vậy thì tôi phải chờ mười mấy tiếng đồng hồ anh ta mới có thể đứng ra chứng minh sự trong sạch cho mình sao?”

Đôi lông mày của Bạch Dương nhíu lại.

Mười mấy tiếng đồng hồ, chắc chắn chuyện này sẽ trở nên mất kiểm soát.

Nhưng đây cũng không phải trọng yếu, quan trọng là, chắc chắn Đoàn Hựu Đình sẽ không chờ mười mấy tiếng đồng hồ để cô giao quyền quản lý.

Trình Minh Viễn thở dài: “Không sai, bây giờ chúng ta chỉ có thể chờ, có điều tôi có thể tạm thời giúp cô lắng những thông tin trên mạng xuống, để cô có thời gian bình Tĩnh, trước hết cứ ổn định giá cổ phiếu của Thiên Thịnh đã… A2.”

Anh ta đột nhiên nhìn thấy cái gì đó, ngạc nhiên chớp mắt mấy cái.

“Có chuyện gì vậy?” Bạch Dương nghi ngờ hỏi.

Trình Minh Viễn dán mắt vào máy vi tính, anh ta không nhìn nhầm, nuốt nước bọt một cái rồi nói: “Bạch Dương, có tin tốt cho cô đây, cô có nhờ người nào xóa tất cả những tin tức liên quan đến cô trên mạng xã hội đi không?”

“Không có.” Bạch Dương lắc đầu.

Trình Minh Viễn nhướng mày: “Nếu vậy thì thật kỳ lạ, vừa rồi tôi còn thấy trên mạng rất náo nhiệt mà, sao bây giờ lại biến mất hết rồi, chắc chắn đã có người xóa chúng đi, nếu không phải cô làm, vậy thì là ai? Không biết có phải Lục Khởi hay người em kết nghĩa kia của cô không nữa?”

“Không thể nào!” Bạch Dương lắc đầu khẳng định: “Lục Khởi cũng đã đi tìm †ruyền thông để ứng phó, căn bản không có thời gian để giúp tôi áp chế những tin †ức này, còn về Lương Triết, hôm nay cậu †a có một buổi chụp hình, có khi đến bây giờ vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra, chắc chắc không thể nào là cậu ấy.” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Không phải Lương Triết cũng không phải Lục Khởi, vậy thì là ai, chẳng lẽ…”

Trình Minh Viễn nghĩ đến một người, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.

Bạch Dương cũng nghĩ ngay đến người đó, đôi môi đỏ mọng giật giật, chậm rãi nói ra ba chữ: “Phó Kình Hiên.”

Chắc chắn là anh, vừa rồi anh còn gọi điện thoại cho cô.

“Tôi cũng nghỉ ngờ là cậu ta, có khả năng rất cao, Bạch Dương, nếu thật sự là Phó Kình Hiên, cô có thể tha thứ cho cậu †a không?” Trình Minh Viễn thử dò xét.

Bạch Dương lạnh nhạt nói: ‘Không, đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.”

Trình Minh Viễn nghe thấy thế lập tức nở một nụ cười: “Thế thì tốt quá.”

Chỉ là Bạch Dương cảm thấy kỳ lạ: “Không phải anh là bạn của Phó Kình Hiên sao? Tại sao lại hy vọng tôi không tha thứ cho anh ta?”

“A chuyện này…” Trình Minh Viễn hơi chột dạ nhìn về hướng khác, ngượng ngùng cười hai tiếng: “Cái gì, tôi đang giúp cô thôi, trước đây cậu ta đã đối xử với cô rất tệ, đương nhiên là tôi không ủng hộ chuyện này rồi.”

“Phải vậy không? Anh đã nghĩ thông suốt rồi.” Bạch Dương gật đầu một cái.
 
Chương 756


CHƯƠNG 756

Trình Minh Viễn thấy cô tin lời mình nói nên cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Được rồi Trình Minh Viễn, không nói chuyện với anh nữa.” Bạch Dương xoa xoa huyệt thái dương.

Trình Minh Viễn cũng ừ một tiếng: “Được, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi, nếu có thể giúp thì tôi sẽ dốc hết sức, dù sao cũng cẩn thận, đừng tiếp xúc với truyền thông hay những cư dân mạng, họ đều là những người điên, chắc chắn sẽ làm †ổn thương cô, nên cô phải tự bảo vệ mình, đừng để bản thân bị thương.”

“Yên tâm đi.” Nghe anh ta dặn đi dặn lại, Bạch Dương cười một tiếng.

Tắt máy, cô để điện thoại di động xuống, tay cầm chuột, tìm kiếm những thông tin liên quan đến mình trên mạng.

Đúng như những gì Trình Minh Viễn nói, tin tức của cô đều đã bị xóa hết, chỉ còn lại linh tỉnh vài cái, hàng ngàn lượt bình luận cũng biến mất không dấu vết, thay vào đó là bê bối của những ngôi sao trong giới giải trí.

Nào là lừa gạt, nào là chọn vợ, nào là trốn thuế.

Đừng nói là cô, những cư dân mạng cũng nhận ra rằng các ngôi sao này đang làm áo chống đạn cho cô.

Có điều, áo chống đạn thì sao chứ, những vụ bê bối của các ngôi sao này cũng thành công trong việc thu hút sự chú ý của cư dân mạng, lập tức có hàng loạt ảnh chế được tung lên mạng.

Có điều đối tượng Bạch Dương bị chửi cũng trở thành ngôi sao.

“Hừ…’Bạch Dương đứng lên đi tới cửa sổ nhìn xuống, thấy hơn mấy chục truyền thông đang đứng bên dưới đột nhiên giảm đi một nửa, cô đoán rằng những người kia đã đi thu thập tin tức ở chỗ các ngôi sao kia, Điều này giúp cô thở phào nhẹ nhõm, cũng cho cô thời gian để tìm ra cách ổn định thị trường cổ phiếu.

Trong bệnh viện, tâm trạng của Cố Tử Yên rất tốt, đang ngồi trên giường ăn trái cây.

Nghĩ đến những gì bản thân nhìn thấy trên mạng, những ngôn từ bạo lực đối với Bạch Dương của cư dân mạng, cô ta không thể nhìn cười thành tiếng.

Cư dân mạng đúng là ngu xuẩn, cô ta chỉ cần đăng một bài viết, tất cả mọi người đều tin cô ta bị Bạch Dương ức hiếp.

Có điều cũng chính vì sự ngu xuẩn của bọn họ nên mục đích của cô ta mới thành công, cô ta muốn đội lên đầu Bạch Dương một cái mũ tội lỗi, để Bạch Dương không thể nào mà cởi ra được.

Dựa vào cái gì mà cô ta bị những người đó làm cho ô uế, mà Bạch Dương thì vẫn sạch sẽết Cô ta không phục, nên cô ta phải kéo Bạch Dương xuống địa ngục!

Có điều Bạch Dương cũng thật ngu ngốc, cô dám đăng bài dùng từ thanh giả †ự thanh lên mạng nhưng lại biến thành một nghĩa xấu.

Rất nhiều ngôi sao trong giới giải trí đã bị vạch trần khi sử dụng bốn từ này, cuối cùng phản tác dụng, cho nên cư dân mạng cũng không còn tin vào bốn từ thanh giả tự thanh nữa.

Lúc này, có người mở cửa phòng ra, hiện lên một dáng người gầy gò vàng khè, suy dinh dưỡng đang mở cửa đi vào, đứng trước mặt Cố Tử Yên kêu lên một tiếng: “Em gái.”

Sự sảng khoái trên mặt Cố Tử Yên nhất thời chìm xuống. Cô ta dùng ánh mắt hung ác trừng trừng người vừa tới: “Chị tới đây làm gì?”

“Chị… chị đến xem em thế nào, tiện thể mang canh gà qua đây cho em.” Cố Mạn Tình nịnh nọt với cô ta, sau đó đóng cửa phòng bệnh lại.

Cố Tử Yên thấy thế thì như phải chịu kích thích gì đó, cảm xúc kích động hất văng cái chăn trên người: “Chị vào đây làm gì? Đi ra ngoài! Tôi không cho phép chị vào đây, trên người chị toàn là vi khuẩn, chị chỉ biết làm bẩn không khí của tôi mà thôi. Đi ra ngoài!”

 
 
Chương 757


CHƯƠNG 757

Nghe thấy lời này, Cố Mạn Tình lập tức cứng đờ ngay tại chỗ, chân tay bắt đầu luống cuống: “Trên người chị không có vi khuẩn đâu. Chị đã thay quần áo rồi. Em a “Chị câm mồm đi. Ai là em của chị!”

Khuôn mặt của Cố Tử Yên nhăn nhúm vặn vẹo, lớn tiếng cắt ngang lời Cố Mạn Tình: “Cố Mạn Tình, chị nhớ cho kỹ đây. Tôi không cho phép chị gọi tôi là em gái, chị cũng không phải chị gái tôi, hiểu chưa?”

“Chị… chị…” Cố Mạn Tình bị tổn thương cúi đầu xuống, khóc thút thít nức nở.

Đúng lúc này thì bà Cố đi vào, thấy con gái lớn đang khóc và con gái nhỏ vẻ mặt đang không vui, bà không nhịn được hơi nhíu mày.

“Chuyện gì xảy ra vậy hả? Mạn Tình, con nói cho mẹ nghe rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra thế?” Bà Cố lau nước mắt cho Cố Mạn Tình rồi đau lòng hỏi.

Cố Mạn Tình vùi đầu vào lòng bà Cố: “Mẹ ơi, có phải con không nên trở về không?”

“Sao con lại nói như vậy chứ?” Phản ứng đầu tiên của bà Cố là hoảng hốt, sau đó bà vội vàng nói: “Đây là nhà của con mà, con không nên trở về thì ai nên trở về nữa?”

“Nhưng mà… nhưng mà vì sao em gái lại ghét con như vậy? Em ấy còn không cho con gọi em ấy là em gái nữa, còn nói con không phải chị gái của em ấy.” Cố Mạn Tình khóc vô cùng đau lòng.

Bà Cố sửng sốt: “Tử Yên nói vậy thật sao?”

“Vâng.” Cố Mạn Tình gật đầu.

Bà Cố hơi cụp mắt xuống, dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía Cố Tử Yên.

Cố Tử Yên chột dạ quay đầu đi chỗ khác, trong lòng lại hận Cố Mạn Tình vô cùng.

Đồ nhà quê này thế mà lại dám mách lẻo cô ta!

Vốn dĩ cô ta cho rằng Cố Mạn Tình vẫn luôn sống ở một nơi hoang vu hẻo lánh, đã bị nuôi ra cái tính khúm núm nhát gan rồi.

Không ngờ rằng cô ta đã quá coi thường Cố Mạn Tình. Dáng vẻ khúm núm kia chỉ là do Cố Mạn Tình giả vờ mà thôi, một thủ đoạn chuyên dùng để tìm kiếm sự đồng cảm và tranh giành tình cảm.

“Không sao đâu Mạn Tình. Con vừa trở về nên Tử Yên có thể còn chưa thích ứng kịp thôi. Lát nữa mẹ sẽ nói lại với em.” Bà Cố nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lừng Cố Mạn Tình, dịu dàng an ủi: “Mạn Tình ra ngoài trước chờ mẹ nhé. Mẹ nói chuyện với em gái con một lát rồi lát nữa sẽ mang con đi mua ít đồ nhé.”

“Vâng.” Cố Mạn Tình nín khóc mỉm cười, sau đó chui ra khỏi lòng bà Cố, còn giao cái hộp giữ nhiệt trong tay cho bà rồi mới gật đầu đi ra ngoài.

Trong phòng bệnh chỉ còn lại bà Cố và Cố Tử Yên.

Bà Cố đặt cái hộp giữ nhiệt lên đầu giường, hơi không vui nhìn Cố Tử Yên: “Tử Yên, sao con lại như thế chứ, sao lại đối xử với chị gái con như vậy? Trước kia lúc chị gái con còn chưa trở về, chẳng phải con cũng rất mong ngóng nó về sao? Còn nói muốn có chị gái thương mình, bảo vệ mình cơ mà. Nhưng bây giờ con đang làm cái gì vậy?”

Ai chờ mong Cố Mạn Tình trở lại thế?

Đó chẳng qua chỉ là lời nói dối trước kia cô ta cố tình nói ra mà thôi.

Nhưng ai mà ngờ rằng thế mà Cố Mạn Tình lại trở về thật chứ.

Mặc dù trong lòng nghĩ vậy nhưng ngoài miệng cô ta không thể nói vậy được.

Bàn tay đang đặt trong chăn của Cố Tử Yên xoắn lại một chỗ, trên mặt lại bày ra dáng vẻ uất ức đỏ mắt: “Mẹ, con cũng không cố ý đối xử với chị ta như vậy đâu.

Chỉ là con không nhận một chị gái như chị †a được. Dáng vẻ chị ta vừa gầy vừa lùn, khuôn mặt cũng chẳng đẹp gì cả, toàn thân cứ toát ra mùi nghèo rớt mồng tơi, đâu có giống chị gái con chút nào đâu?

Mẹ, mọi người không nhận lộn người đó chứ?”
 
Chương 758


CHƯƠNG 758

“Sao có thể sai được chứ. Con nhìn xem có phải đôi mắt của Mạn Tình rất giống mắt của mẹ không?” Bà Cố chỉ chỉ đôi mắt mình: “Lại nói, ba con cũng làm xét nghiệm quan hệ cha con với Mạn Tình rồi. Kết quả kiểm tra đều cho thấy hai người là cha con ruột. Chị gái con không phải Mạn Tình thì là ai nữa?”

Cố Tử Yên cắn môi: “Nhưng cũng vì điều đó nên con mới càng không thể chấp nhận được đấy. Chị ta chẳng biết gì cả. Hôm qua lúc chị ta trở về đã gây ra không ít trò cười. Cứ đi chung với chị ta là con cảm thấy thật mất mặt. Người khác cũng sẽ cười nhạo nhà chúng ta có một đứa con gái không lên được mặt bàn như vậy.”

“Ài…” Bà Cố thở dài: “Mẹ biết ý của con.

Con ghét chị con vì con bé làm con mất mặt phải không?”

Ánh mắt của Cố Tử Yên lóe lóe. Cô ta không trả lời, xem như cam chịu.

Đây chỉ là một trong những nguyên nhân mà thôi.

Nguyên nhân chính là cô ta không thể nhận một kẻ nhà quê chẳng những sẽ gây nguy hiểm cho vị trí của cô ta trong gia đình mà còn muốn phân chia tài sản và sự cưng chiều của ba mẹ với cô ta.

Cô ta phải nghĩ cách đuổi Cố Mạn Tình đi mới được!

Bà Cố không biết Cố Tử Yên đang nghĩ gì trong lòng. Bà xoa xoa đầu Cố Tử Yên rồi hiền lành nói: “Tử Yên, mẹ hiểu con, chẳng qua con cũng nên hiểu cho chị gái con. Chị con từ bé đã lớn lên ở vùng nông thôn nên không có điều kiện học tập các loại kỹ năng như con. Con bé cũng không biết cách sống một cuộc sống giàu có, thế nên có bị chê cười cũng không nên chỉ trích con bé nặng nề. Con cần phải bao dung con bé.”

Nói đến đây, bà Cố lại nở nụ cười: “Bây giờ mẹ và ba con đã đăng ký cho chị con rất nhiều khóa học lễ nghi và một ít khóa học mà con bé có hứng thú rồi. Ví dụ như đàn dương cầm hay vũ đạo linh tỉnh ấy.

Tin rằng chị con sẽ nhanh chóng trở nên phi thường vĩ đại thôi. Đến lúc đó con sẽ không còn cảm thấy con bé làm mất mặt gia đình mình nữa.”

“Vậy… vậy sao? Vậy thì thật tốt quái” Cố Tử Yên khéo khéo khóe miệng, nở một nụ cười gượng gạo.

Nhưng trong lòng cô ta lại đang vặn vẹo với đầy hận thù.

Cố Mạn Tình vừa mới trở về mà bọn họ đã khẩn cấp bắt đầu bồi dưỡng cô ta như thế rồi.

Sao nào, muốn để Cố Mạn Tình thay thế cô ta càng sớm càng tốt đấy à?

Xem ra cô ta phải đẩy nhanh tốc độ đuổi Cố Mạn Tình đi mới được. Nếu thật sự không thể đuổi đi được thì đành phải…

Cố Tử Yên hơi híp mắt lại, suy nghĩ chết chóc hiện lên trong ánh mắt.

Tóm lại, cô ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng bao dung cho bất cứ ai sẽ gây nguy hại đến cô ta còn sống sót được. Bạch Dương không được, Cố Mạn Tình cũng không thể được, dù Cố Mạn Tình có là chị gái cô ta đi chăng nữa!

Bà Cố không phát hiện ra sự khác thường của Cố Tử Yên. Bà mở nắp hộp giữ nhiệt ra rồi múc cho cô ta một bát canh gà: “Đến đây, đây là canh chị gái con nấu riêng cho con đó, con nếm thử chút đi?”

Cố Tử Yên ngửi thấy mùi canh gà, vốn đang cảm thấy hứng thú nhưng vừa nghe thấy là canh Cố Mạn Tình nấu thì nhất thời chẳng còn hứng thú ăn uống gì nữa.

Chỉ là cô ta không thể hiện ra ngoài mặt mà vẫn cười cười nhận lấy canh gà như trước: “Là canh chị nấu sao? Mẹ cảm ơn chị giúp con nhé.”

Thấy con gái nhỏ nghĩ thông suốt sau khi được mình giảng giải, đã không còn bài xích con gái lớn nữa, bà Cố vô cùng vui vẻ cười toe toét: “Được được được, lát nữa mẹ sẽ nói lại với Mạn Tình. Chắc chắn Mạn Tình sẽ rất vui vẻ.”
 
Chương 759


CHƯƠNG 759

Cố Tử Yên cười lạnh hai tiếng trong lòng rồi dùng thìa đảo canh gà: “Mẹ, chẳng phải mẹ nói muốn đưa chị đi mua đồ sao? Mẹ mau đi đi, đừng để chị chờ sốt ruột.”

“Đúng vậy, thế mẹ đi trước nhé, có chuyện gì thì gọi cho mẹ.” Bà Cố nhìn đồng hồ rồi nói.

Cố Tử Yên vâng một tiếng.

Bà Cố bèn cầm túi xách rời đi.

Đợi đến khoảnh khắc cửa phòng bệnh đóng lại, biểu cảm trên mặt Cố Tử Yên hoàn toàn lạnh xuống. Sau đó cô ta nghiêng người đồ thẳng toàn bộ canh gà vào chậu hoa đầu giường.

Nhìn canh gà hòa lẫn vào bùn đất, cô ta khinh thường thấp giọng nói: “Canh của kẻ quê mùa, ai biết có sạch không chứ!”

Cạch!

Cố Tử Yên đặt cái bát không xuống tủ đầu giường một cái thật mạnh. Di động của cô ta vang lên ngay lúc đó.

Cô ta cầm lên nhìn thì thấy là người đứng đầu đám thủy quân gọi tới, bèn trực tiếp nhấn nút nghe.

Còn chưa đợi cô ta mở miệng hỏi, người đứng đầu đám thủy quân đã vội vã nói sang: “Cô Cố, không ổn rồi, tin tức về Bạch Dương đã bị người khác đè xuống. Bây giờ cơ bản là những thứ trên mạng đều bị xóa hết rồi.”

“Cái gì?” Lưng Cố Tử Yên lập tức dựng thẳng lên, vẻ mặt vô cùng khó coi: “Là do cô ta làm sao?”

“Không phải, phải… Người đứng đầu đám thủy quân muốn nói rồi lại thôi.

Cố Tử Yên rất không bình tĩnh: “Nói, rốt cuộc là ai hảiI”

“Là vị hôn phu trước của ngài.” Người đứng đầu đám thủy quân nhắm mắt lại tim đập nhanh lớn tiếng trả lời.

Cố Tử Yên giật mình.

Là Kình Hiên ư?

Thế mà lại là anh sao?

Cố Tử Yên siết chặt di động trên tay như muốn bóp nát nó vậy.

Mấy giây sau, cô ta hít một hơi thật sâu, tạm thời lấy lại tỉnh táo: “Vậy bây giờ tình huống trên mạng thế nào rồi?”

“Bây giờ tin tức về Bạch Dương trên mạng đã bị dọn sạch sẽ. Những tin tức được các tài khoản marketing chia sẻ đã bị ép xóa đi. Mặc dù tin tức ban đầu của ngài vẫn còn đó nhưng cũng bị đè xuống không thể tiếp cận được với người đọc.”

Nói đến đây, người đứng đầu đám thủy quân vẫn phải thổn thức một trận.

Quả nhiên có tiền là có tất cả, tiện tay đã có thể thao túng cả mạng xã hội.

Cố Tử Yên siết chặt di động, bàn tay run lên rất nhẹ. Cô ta trở nên tức giận: “Nếu tôi muốn khơi chuyện này lên một lần nữa thì sao, cần bao nhiêu tiền?”

“Trên ba nghìn vạn.” Người đứng đầu đám thủy quân suy nghĩ một chút rồi cho ra một con số.

“Ba nghìn vạn!” Giọng nói của Cố Tử Yên cao vút lên, vẻ mặt cũng rất khó coi: “Sao anh không đi ăn cướp luôn đi?”

Người đứng đầu đám thủy quân cười khổ: “Cô Cố à, tôi cũng không lừa cô đâu, quả thật cần nhiều như vậy đấy. Bởi vì tổng giám đốc Phó đã dùng ba nghìn vạn để đè †in tức này xuống rồi. Nếu cô muốn khơi chuyện này lên một lần nữa thì chỉ có thể đập vào nhiều tiền hơn thôi, nếu không cũng sẽ vô dụng.”

“..” Cố Tử Yên tức đến nỗi đau gan.

Cô ta làm gì có ba nghìn vạn chứ?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom