Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1060


Cao Thụ đứng lên, vội vàng hô: “Chúng ta lại thương lượng một chút đi?”

Giang Ninh cũng không quay đầu lại, vốn dĩ là không để ý, khoát tay áo, ý là điều kiện của anh cứ như thế, chấp nhận hay không thì phải xem hai người Cao Thụ bọn họ.

Thấy Giang Ninh và Lâm Vũ Chân rời đi, Triệu Toàn cũng nhịn không được nữa.

“Khinh người quá đáng!”

Anh ta chửi ầm lên: “Bọn họ là cái khỉ gì?”

“Chờ đến khi tôi cầm được vật kia, trao đổi được tài nguyên, Lâm Thị là cái gì, tôi sẽ dùng một cước giãm chết bọn họt” Anh ta nổi giận đùng đùng, hận không thể trực tiếp xông lên, hung hăng chỉnh đốn Giang Ninh một trận.

Chỉ chịu bán một cái Thật sự coi mình là thằng nhãi con vừa mới lăn lộn trong vòng à, dễ dàng mắc lừa như vậy?

Thứ bọn họ muốn là khu mỏ quặng số tám, những cái khác đều chỉ là vật che chắn, không muốn để cho người khác biết thôi, khu mỏ quặng số tám rất đặc biệt nhưng những lời này của Giang Ninh là có ý gì, nếu không phải vì ép hỏi bọn họ thì rốt cuộc khu mỏ quặng nào có giá trị chứ.

Thật sự coi bọn họ là kẻ ngu sao!

“Tỉnh táo đi!”

Cao Thụ quát.

Nếu như phát sinh xung đột với Giang Ninh, như thế lại muốn có được khu mỏ quặng số tám thì càng không thể.

Việc cấp bách là lấy lại được khu mỏ quặng số tám, vì thế nên phải trả cái giá lớn đến đâu cũng có thể, dù sao đến cuối cùng thì bọn họ cũng có thể đòi lại tất cả.

Hai người không tiếp tục nán lại lâu, cho dù tiếp tục ở chỗ này thì Giang Ninh cũng sẽ không thay đổi chủ ý.

Bọn họ nhất định phải nghĩ ra biện pháp, buộc Giang Ninh trả lại khu mỏ quặng số tám!

“Bọn Quách Mãnh lúc nào thì đến?”

Cao Thụ hiện tại lo lắng là việc này, Lâm Thị không coi là cái gì, bọn họ chỉ là làm ăn, coi như Giang Ninh kia có chút bản lĩnh nhưng sao có thể só cùng người như Quách Mãnh chứ?

Những người kia mới thật sự là những chuyện rắc rối hung ác!

Là loại người trên tay đã từng thấy máu, dám động thủ giết người!

Làm giao dịch với bọn họ, bản thân lập tức sẽ giống như xiếc đi dây, mười phần nguy hiểm, cho nên hai người thương lượng rất lâu nhưng cũng không dám đem điều kiện để lên cao, bảo đảm có mệnh để đi hưởng thụ.

Nhưng bây giờ đồ vật lấy không được, đó là lừa gạt Quách Mãnh, tội chết đầy đầu!

“Trễ nhất ngày mai sẽ đến, chúng ta không có nhiều thời gian, phải lấy lại được khu mỏ quặng số tám!”

Sự âm u lạnh lẽo trên mặt Triệu Toàn càng dày hơn: “Thực sự không được…”

Bên trong tròng mắt của anh ta đột nhiên hiện lên một tia ý định giết người!

Cao Thụ lập tức hiểu.

“Anh xác định?”

“Quách Mãnh chỉ muốn lấy được vật kia, về phần vật kia ở trong tay ai, căn bản cũng không quan trọng” Ánh mắt của Triệu Toàn thay đổi: “Chúng ta có thể đổi một cái cách khác, mượn tay của Quách Mãnh diệt trừ Lâm Thị, chí ít có thể lấy lại cái cái tài nguyên này ở thành phố Tây Sơn!”

Vừa dứt lời, Cao Thụ lập tức hiểu ngay.
 
Chương 1061


Anh ta thông minh một đời, vậy mà lại không nghĩ tới biện pháp này.

Vốn định nếu Lâm Thị không có lòng tham như vậy, đưa khu mỏ quặng số tám cho bọn họ, chí ít còn có đường sống, tất cả mọi người có thể được thứ mình muốn, nhưng bây giờ…là Lâm Thị tự mình muốn chết!

Quách Mãnh mà biết được đồ vật ở trong tay Lâm Thị thì nhất định sẽ đi tìm Lâm Thị muốn lấy, theo sự hiểu biết rõ của Triệu Toàn, những người kia của Quách Mãnh chỉ nhìn kết quả, mặc kệ quá trình.

Thứ mà bọn họ muốn thì nhất định phải có được!

Nếu Lâm Thị dám chống đối thì chắc chắn chỉ có một con đường chết!

Hai người không nói gì nữa mà lập tức rời khỏi khách sạn.

Giang Ninh đứng trên tầng quan sát bóng dáng hai người họ rời đi, trên mặt là vẻ vội vã.

“Rốt cuộc thì họ muốn làm gì?” Lâm Vũ Chân cất tiếng hỏi.

Cô hoàn toàn không tin rằng họ muốn mua lại một phần sản nghiệp chỉ vì nhung nhớ, hoài niệm gì đó, chắc chắn là còn lý do khác. Tuyệt đối không được xem nhẹ những con người gian trá và xảo quyệt như thế được.

“Rồi chúng ta sẽ biết sớm thôi.” Giang Ninh nói bằng giọng thản nhiên.

Anh lấy điện thoại di động ra rồi gọi cho Hoa Sinh, chẳng mấy chốc mà điện thoại đã được kết nối.

“Thông báo cho toàn bộ công đoàn, bắt đầu từ chiều nay, kiểm tra độ an toàn của tất cả các khu vực khai thác mỏ. Phải kiểm tra cẩn thận từng chỗ một, loại bỏ tất cả rủi ro tiềm ẩn” Nói xong, Giang Ninh đặt điện thoại di động xuống.

Lâm Vũ Chân vẫn cảm thấy khó hiểu. Sao đột nhiên Giang Ninh lại muốn kiểm tra cẩn thận những khu vực khai thác mỏ đó để tìm ra rủi ro tiềm ẩn bên trong? Đây không phải là công việc được thực hiện đều đặn hàng tháng sao? Vì an toàn là điều quan trọng nhất và được xếp đầu ở khu vực khai thác mỏ mà.

Nhưng Giang Ninh có những suy đoán riêng của mình.

Phía Lão Triệu đã phân tích ra một số manh mối, có một tờ cực đạo quyền ở trong Thành phố Tây Sơn này nhưng cụ thể ở đâu thì không rõ. Thế nhưng nhìn phản ứng của Cao Thụ và Triệu Toàn thì Giang Ninh cảm thấy e là tờ cực đạo quyền đó cũng chỉ nằm trong những khu vực khai thác mỏ đó mà thôi.

Một con cáo có đa mưu túc trí như thế nào thì cũng sẽ phải lộ đuôi khi đối mặt với lợi ích thôi.

Nếu có thể tìm được một tờ cực đạo quyền thì cũng có thể coi như thu hoạch được một kết quả khá lớn khi tới Thành phố Tây Sơn này.

Chẳng mấy chốc mà chỉ thị của Giang Ninh đã được truyền xuống dưới, tất cả các khu vực khai thác mỏ đều vừa thành lập công đoàn, thế nên họ ra sức làm việc vì muốn giải quyết xong chuyện này càng sớm càng tốt.

“Tất cả mọi người chú ý lắng nghe một lát, sự an toàn của khu vực khai thác mỏ chính là điều quan trọng nhất, anh Giang đã từng nói rằng tính mạng còn quan trọng hơn núi Thái Sơn, không thứ gì có thể quan trọng hơn sự an toàn của chính chúng ta” Hoa Sinh cầm một cái loa, nói băng giọng như thể sắp xuyên thủng núi: “Kiểm tra tất cả các ngóc ngách trong khu vực khai thác mỏ, loại bỏ hết tất cả những rủi ro tiềm ẩn còn sót lại. Mọi người đến làm việc vui vẻ thì cũng phải được về nhà trong tâm trạng vui vẻ!” Những nhóm nhỏ do công đoàn bố trí đã thực hiện trách nhiệm của mình một cách nghiêm túc, Giang Ninh và Lâm Vũ Chân sẽ sớm đến kiểm tra nên họ phải biểu hiện tốt một chút mới được, phải để Giang Ninh nhìn thấy thái độ làm việc của mình.

Toàn bộ khu vực khai thác mỏ đều trở nên bận rộn nhưng tất cả mọi chuyện đều đang diễn ra rất tốt đẹp. Tất cả mọi người đều coi đây là chuyện riêng của mình nên họ giải quyết công việc bằng thái độ vô cùng cẩn thận.

“Xịch…” Xe của Giang Ninh đến rồi.

Hoa Sinh chạy tới ngay tức khắc, trên mặt anh ta là vẻ hưng phấn. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên mà công đoàn của anh ta làm một việc gì đó, thế nên ngoại trừ hưng phấn thì anh †a còn cảm thấy hơi căng thẳng và khẩn trương.
 
Chương 1062


“Anh Giang, cô Lâm” Hoa Sinh mở cửa xe rồi chào một cách cung kính.

“Sao rồi, các anh em công nhân có hợp tác không?” Giang Ninh cười rồi hỏi.

“Có chứ, rất hợp tác. Tất cả mọi người đều coi đây là chuyện riêng của mình, mà đây vốn dĩ cũng chính là chuyện của mọi người mà” Hoa Sinh vội vàng nói.

Đảm bảo an toàn không chỉ vì người khác mà còn vì chính bản thân mình, ai cũng muốn được trở về nhà một cách bình an.

“Khu vực khai thác mỏ của chúng tôi đều có công tác kiểm tra an toàn định kỳ hàng tháng nên mọi người đều chỉ làm qua loa cho xong chuyện. Thế nhưng bây giờ ai cũng nhận ra rằng phải sống sót thì mới có thể được chứng kiến tương lai tươi đẹp sau này nên ai cũng không muốn có sự cố gì đó xảy ra!

Lâm Vũ Chân nghe thế thì gật đầu: “Đúng thế, nên có nhận thức về sự an toàn như vậy mới phải.”

“Vậy khu vực khai thác mỏ của chúng ta có gặp rủi ro tiềm ẩn nào không?” Giang Ninh thuận miệng hỏi.

“Có một vài sự cố nhỏ nhưng đều được khắc phục rồi, hiện giờ thì không còn vấn đề gì cả” Hoa Sinh cười rồi trả lời, đột nhiên anh ta nghĩ đến chuyện gì đó nên hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn nói: “Nhưng có một chỗ rất nguy hiểm, dễ sập nên tạm thời vẫn chưa được xử lý.”

“Sập hầm mỏ?” Anh vừa nghe xong, liền nhíu mày nói: “Tai họa ngầm lớn như vậy sao các người không giải quyết, chẳng lẽ đợi đến lúc xảy ra chuyện mới giải quyết hay sao?” Sắc mặt anh hiện lên vẻ không hài lòng.

Hoa Sinh vội vàng giải thích: “Bây giờ mỏ quặng đó đã là hầm mỏ hoang, không cho người khác vào, lúc trước khi mà chúng tôi phát hiện ra thì đã bị lên báo rồi, bên phía công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần khoáng nghiệp Bắc Tinh đã cho người đến kiểm tra, sau đó thì liền nơi đó liền bị khóa lại, không cho bất kì người nào vào trong.”

“Cậu Ninh đừng lo lắng, mạng sống của chúng tôi tuy rẻ mạt nhưng chúng tôi vẫn rất trân trọng mạng sống, không dễ dàng dám mạo hiểm đâu” Anh cười một cách mỉa mai nói: “Nơi mà có mỏ khoáng bị sập thì không có ai mà muốn đi vào”

“Bị khóa lại rồi cũng tốt, cứ để nó sớm bị chôn vùi đi, tránh lại để xảy ra chuyện ngoài ý muốn” Lâm Vũ Chân nói.

“Lúc trước chúng tôi cũng muốn chôn lấp tất cả để đảm bảo an toàn một chút, nhưng ông chủ của công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần khoáng nghiệp Bắc Tinh lại không đồng ý để chúng tôi lấp nó đi mà chỉ cho khóa lại, không cho bất kì ai vào là được” Hoa Sinh có chút bất lực.

Lúc trước họ đã phát hiện ra được là cái hầm mỏ này có vấn đề rồi, không cẩn thận làm sập là sẽ bị chôn sống trong đó.

Mạng của bọn họ lớn nên mới có thể sống sót mà ra ngoài liền báo lên cấp trên, cuối cùng ông chủ kia đích thân đến xem qua, nhưng lại không chịu lấp nó đi, mà chỉ cho khóa lại để không cho bất kì người nào vào trong, anh nghĩ mãi cũng không hiểu, giữ lại còn có ý nghĩa gì chứ.

Còn ai chịu vào cái mỏ khoáng này để khai thác nữa chứ.

Nghe xong những lời này, cô cau mày khiển trách, nhưng Giang Ninh dường như phát giác ra điểm gì đó không đúng.

“Là ông chủ nào vậy? Anh ta hỏi.

“Hình như tên là Triệu Toàn” Nghe được câu này, con ngươi của anh sáng lên, chốc lát như hiểu ra được cái gì đó.

Buổi sáng bọn họ vừa đến tìm anh và không tiếc phải trả một cái giá lớn cũng phải mua cho được một phần của khu khoáng sản, anh chỉ cho họ chọn một cái, họ liền nổi giận đùng đùng không chịu chấp nhận.

Nghĩ lại, thì ra họ chỉ muốn một khu mỏ khoáng trong đó, những chỗ khác chẳng qua chỉ là để che mắt người khác, để người ta không phát hiện ra mục đích thật sự của họ.

Anh ngẩng đầu lên liếc nhìn tấm bảng lớn của khu khai thác mỏ quặng thứ tám, trên khóe môi nở một nụ cười.

“Hoa Sinh, bây giờ anh lập tức đi tung tin nói là phát hiện khu khai thác số tám có một hầm có nguy cơ bị sập nên chuẩn bị cho chôn lấp”. “Lấp nó thật sao? Vậy tôi lập tức đi sắp xếp” Anh lắc đầu nói: “Tạm thời thì chưa cần, làm màu mà thôi, anh chỉ cần lo việc tung tin là được rồi” Anh ta cũng không phải con người ngoằn ngoèo nhiều, không biết Giang Ninh có ý gì, nhưng biết làm theo những gì anh nói là được rồi, không chôn lấp, chỉ tung tin, cuối cùng anh cũng hiểu rồi.
 
Chương 1063


Anh ta lập tức đi làm, lời của anh chính là thánh chỉ.

“Đi thôi, chúng ta đến đó xem thử” Trên mặt anh lộ vẻ bình thản, chẳng quan tâm chút nào đến chuyện này, chỉ cần tung tin tức này ra thì phải xem phản ứng của Triệu Toàn rồi.

Nếu bọn họ còn có thể im hơi lặng tiếng mà nhãn nhịn thì quả thật là quá gi Anh ta cùng với Lâm Vũ Chân nhìn xung quanh, khắp nơi đều có băng rôn ghi những dòng chữ tuyên truyền, nhắc nhở công nhân phải chú ý an toàn.

Có những nhân viên chuyên kiểm tra để kiểm tra an toàn của mọi nơi, để kịp thời loại bỏ những nguy cơ, đảm bảo cho mọi người có thể có một môi trường làm việc an toàn.

Lâm Vũ Chân cảm thấy rất hài lòng với những điều này.

“Chào cô Chân!”

“Chào anh Ninh!” Trên suốt quãng đường đi, những người công nhân trên mặt mang theo nụ cười mà chào hỏi Giang Ninh và Lâm Vũ Chân, trong mắt họ, cô và anh đều là những người vô cùng hiền lành và tốt bụng.

“Chào mọi người, phải chú ý an toàn nhé.” Cô cười cười nói.

Nhìn thấy một màn như vậy, cô cảm thấy rất vui.

Không chỉ là vì những người công nhân này mà cũng là vì khiến bản thân mình vui vẻ, có thể giúp đỡ được nhiều người như vậy, thậm chí có thể thay đổi một số người, một cuộc đời, mà cô chỉ làm có một chút chuyện nhỏ mà thôi.

Cảm giác này thật sự rất tuyệt.

“Làm việc tốt là sẽ bị nghiện đấy” Anh trêu đùa nói: “Đến lúc đó anh chỉ sợ một khi em bộc phát là không thể kiểm soát được”

“Làm gì có, em sẽ làm những gì nằm trong khả năng của mình thôi” Cô khẽ hừm một tiếng nhẹ nhàng nói: “Em sẽ không để cho anh phải quá vất vả” Cô nhìn anh nói: “Giải quyết xong chuyện bên này, có phải chúng ta nên nhanh chóng quay về không? Ở công ty còn rất nhiều chuyện cần chúng ta về để giải quyết nữa” Sản nghiệp mà Lâm Thị thu mua được của tập đoàn Linh Long không phải chỉ có mỗi một công ty mỏ khoáng ở thành phố Tây Sơn.

Những việc phải xử lý quả thật là quá nhiều mà Lâm Thị lại muốn phát triển thành một công ty lớn mạnh, một công ty liên quan đến mọi ngành nghề thì càng phải bỏ ra nhiều công sức vì thế cô đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.

“Đừng vội, chuyện phải xử lí ở bên này thì chúng ta nên xử lý cho tốt, nếu không khi em quay về cũng sẽ cảm thấy lo lắng” Anh không cảm thấy sốt ruột chút nào, hai con cáo già kia còn chưa lộ đuôi thì anh sao có thể sốt ruột chứ.

Anh ta cũng không nói gì thêm, nắm lấy tay của Lâm Vũ Chân, đi dạo xung quay.

Mà lúc đó.

Vừa nghe tin, tất cả mọi khu mỏ quặng ở thành phố Tây Sơn, đều đang tiến hành kiểm tra an toàn thì sắc mặt của Triệu Toàn dường như biến sắc.

“Tất cả các khu mỏ quặng đều đang tiến hành kiểm tra an toàn, kiểm tra tất cả các rủi ro” Cao Thụ đập một phát xuống bàn nói: “Tôi vừa mới nhận được tin, hầm mỏ có nguy cơ bị sập của khu khai thác mỏ quặng số tám đang chuẩn bị lấp đi!”

“Anh nói xem cái tên Giang Ninh này rốt cuộc muốn làm cái gì đây?” Anh ta sắp bị làm cho tức chết rồi!

Vẫn chưa kịp nghĩ ra cách giải quyết để lấy lại khu mỏ khoáng thứ tám thì anh ta đã bắt đầu muốn động tay rồi, nếu thật sự đem cái hầm mỏ kia lấp đi thì xong đời rồi!

Vậy họ làm sao có thể lấy thứ đồ kia, làm sao để giao dịch với những người của Quách Mãnh chứ?

Chẳng lẽ đem cái mạng đi để giao dịch sao.

Sắc mặt của Triệu Toàn càng khó coi hơn.

“Còn không phải tại anh sao?” Anh ta lớn tiếng trách mắng: “Đều là tại tên ngốc nhà anh, nếu không phải anh thì bây giờ căn bản không phức tạp như vậy” Nếu như cái hầm mỏ đó mà bị lấp đi hoặc là trong quá trình bị lấp dẫn đến sập đổ ngôi mộ bên trong thì nhất định sẽ khó có thể tìm lại được.

Đợi đến lúc Quách Mãnh đến rồi anh ta lấy cái gì để mà giao dịch?
 
Chương 1064


Cái tên khốn Cao Thụ này, đúng là vô tích sự.

Bị Triệu Toàn chỉ thẳng vào mặt mà chửi, Cao Thụ không dám nói thêm câu nào, bây giờ hai người họ là người cùng trên một chiếc thuyền, không cách nào có thể lấy khu mỏ quặng số tám về, thì hai người họ đều phải chết, bây giờ nói gì cũng vô ích.

“Vậy bây giờ phải làm thế nào? Chẳng lẽ trơ mắt ra nhìn cái tên Giang Ninh đem hầm mỏ kia lấp đi sao?” Vậy thì thứ bị chôn vùi không chỉ có hầm mỏ cũng không chỉ là ngôi mộ kia mà là cả mạng của hai người họ nữa.

“Không thể lo được nhiều như vậy nữa” Anh ta liền lấy điện thoại ra nhấn một dãy số.

Điện thoại vừa kết nối anh ta liền trực tiếp nói: “Thứ mà anh cần bây giờ đã bị người khác dòm ngó rồi, tôi không phải là đối thủ của người đó, anh còn không đến lấy thì thứ đồ đó sẽ thành của người khác đấy” Nói xong người bên đầu dây bên kia im lặng một lúc mới lộ ra giọng nói đầy sát khí.

“Thứ mà tôi đã muốn thì ai dám động vào?”

“Giao dịch của chúng tôi có thể hủy bỏ, chúng tôi không cần bất cứ cái gì nhưng thứ mà các người muốn thì các người phải tự đi lấy” Triệu Toàn nghiến răng nghiến lợi, trong lòng đang rỉ máu nhưng hắn biết nếu bản thân mình không từ bỏ thì sợ rằng sớm muộn sẽ phải chết: “Công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần khoáng nghiệp Hồng Tinh có khu mỏ quặng số tám, trong đó có một hầm mỏ chính là ở bên trong ngôi mộ”

“Có thể lấy được hay không, thì phải dựa vào bản lĩnh của các người rồi, chuyện không nên chậm trễ nếu chậm thêm nữa thì sẽ không còn đâu.” Nói xong, anh ta trực tiếp ngắt điện thoại, sắc mặt vô cùng khó coi.

Chuyện đến nước này đã không còn nằm trong tầm kiểm soát của anh nữa.

Bây giờ nếu muốn cướp khu mỏ quặng số tám về từ trong †ay của Lâm Thị thì chỉ có thể để cho bọn người Quách Mãnh ra tay, sau đó ai cần gì lấy đấy!

Bị bọn người Quách Mãnh lấy mất đồ của mình, đến lúc Lâm Thị phản kháng, chắc chắn Quách Mãnh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho họ, tiêu diệt được Lâm Thị thì thành phố Tây Sơn này vẫn là của họ.

“Anh có chắc muốn làm như vậy không?” Cao Thụ vẫn có chút không yên tâm.

“Chẳng lế anh còn cách khác sao?”Triệu Toàn rất không vui: “Vốn dĩ chúng ta có thể được nhiều hơn, nhưng bây giờ, cho dù là tình huống tốt nhất chúng ta cũng chỉ có thể về lại điểm xuất phát”

“Lợi ích duy nhất là tên khốn Tạ Trấn đó đã vào rồi, lúc trước là ba người chia, bây giờ hai người chúng ta chia!” Sắc mặt anh ta hơi hung ác, thấy Cao Thụ kinh hồn bạt vía, cảm giác hơi xa lạ.

Lúc trước là ba người chia, bây giờ là hai người chia, nếu như Triệu Toàn muốn độc chiếm, có phải sẽ giết mình luôn không?

Tim của Cao Thụ đập nhanh, ý nghĩ này vừa nảy ra lập tức khiến anh ta trở nên căn thẳng.

“Được rồi, làm tốt việc của anh đi, đừng để xảy ra chuyện gì nữa, nếu tình hình khả quan chúng ta vẫn còn cơ hội!” Triệu Toàn ánh mắt nham hiểm, lạnh lùng nói.

“Được, tôi biết rồi” Cao Thụ không dám nói thêm gì nữa, bỗng nhiên anh ta có chút sợ Triệu Toàn.

Nhưng bây giờ cũng chỉ có thể làm theo lời của Triệu Toàn, anh ta cũng không thay đổi được những cái khác nữa.

“Giang Ninh… đúng là một tên xảo quyệt!” Triệu Toàn cười nham hiểm: “Đúng là tôi đã xem thường anh rồi” Nếu như Giang Ninh không ở đây, chuyện đã không phiền phức như vậy, họ có thể lấy được nhiều thứ hơn, cần gì phải như vậy, thấp cổ bé họng đi cầu xin Giang Ninh?

Cứt chó!

Nếu như bây giờ tự mình Lâm Thị muốn kiếm chuyện vậy thì đừng trách họ không khách sáo!

Triệu Toàn gọi điện thoại xong đã đi chuẩn bị những chuyện khác.

Anh ta có thể khẳng định, chỉ cần Quách Mãnh vừa ra tay, Lâm Thị ở thành phố Tây Sơn sẽ không thể trụ tiếp được, thậm chí tính mạng của đám người Giang Ninh có thể cũng chẳng còn.
 
Chương 1065


Cao Thụ đã đi chuẩn bị kiện lại một công ty rồi, đợi Lâm Thị rút khỏi thành phố Tây Sơn thì những mỏ quảng này sớm muộn cũng sẽ bị họ nắm trong lòng bàn tay, nhưng nhất định phải thay đổi khuôn mẫu.

Lúc trước còn có thể dựa vào tài nguyên của dòng họ quyền thế ở phía Bắc cho, bây giờ chỉ có thể dựa vào chính họ thôi!

Mà Triệu Toàn vẫn còn việc khác phải làm, chỉ mỗi thành phố Tây Sơn không đủ để thỏa mãn anh ta, anh ta muốn cả vùng Tây Bắc này!

Bây giờ chính là cơ hội tốt nhất.

Cũng trong lúc này.

Tất cả các mỏ quặng lớn ở thành phố Tây Sơn đều đang tiến hành kiểm tra an toàn, tất cả mọi người đều nghiêm túc chưa từng thấy.

Đặc biệt là khu mỏ quặng số tám, bây giờ ở đây đều trở thành kiểu mẫu cho tất cả các khu mỏ quảng, từ khi bắt đầu thành lập công đoàn, ở đây chính là nơi khởi đầu của tất cả.

Khu mỏ quảng số tám làm cái gì, các mỏ quảng khác đều làm theo cái đó.

Với danh nghĩa là người phụ trách của công hội đầu tiên, Hoa Sinh rất chú tâm, cũng rất liều mạng.

Bởi vì anh ta biết rất rõ, bây giờ khu mỏ quảng số tám đã không chỉ là một mỏ quặng nữa, bên cạnh khai thác quảng kiếm tiền còn có một ý nghĩa khác đặc biệt hơn!

Anh ta không chỉ cố gắng vì mỏ quặng này mà vì cả ngành mỏ quặng của thành phố Tây Sơn, vì tương lai phát triển của tất cả anh em công nhân, vì thành phố này.

Giang Ninh đã cho anh ta cơ hội này, vậy anh ta sẽ tình nguyện dùng cả tính mạng của mình để trân trọng, báo đáp ân tình của Giang Ninh và Lâm Vũ Chân.

Lúc này ở khu mỏ quặng số tám.

Trước khi hầm mỏ có nguy cơ bị sập.

Công nhân đều đã được Hoa Sinh sơ tán hết, không dám lại gần, tránh nhiều người quá sẽ dẫm sập đất.

“Giữ khoảng cách!” Hoa Sinh cầm một cái loa, lớn tiếng nói, nhắc nhở các công nhân còn lại chú ý an toàn.

Giang Ninh kêu anh ta làm ra vẻ, anh ta đương nhiên hiểu, đã làm thì phải làm cho thật, ngay cả xe công trình anh ta cũng kêu mấy chiếc đến, chuẩn bị nhồi bê tông lấp hầm mỏ này lại.

“Anh Ninh, tổng cộng đã kêu sáu chiếc xe công trình, khoảng năm mươi mét khối bê tông.” Hoa Sinh đi đến trước mặt Giang Ninh, hạ thấp giọng nói: “Nếu muốn lấp đầy sợ rằng vẫn không đủ.” Anh ta không biết rốt cuộc Giang Ninh có muốn lấp đầy thật không, động tác giả cũng làm đến mức này rồi, nếu như muốn làm như thật vậy chẳng phải diễn giả làm thật sao?

“Vậy thì kêu thêm vài chiếc nữa, kêu họ lập tức chở đến” Giang Ninh điềm đạm nói.

Làm kịch phải làm đến cùng, không đủ thật thì sao có thể lừa người ta được.

“RõI” Hoa Sinh lập tức nói.

“Đợi đã” Giang Ninh lại gọi anh ta lại: “Sẵn tiện mua một ít trái cây mang qua cho vợ tôi, cô ấy nói mãi như vậy sẽ khát nước”

“Vâng ạI” Hoa Sinh vừa cười vừa liên tục gật đầu.

Trên thế giới này còn ai thương vợ hơn Giang Ninh nữa không?

Sợ là không có nữa đâu!

Âm ầm.

Mấy chiếc xe công trình từ từ đi vào rung hết cả mặt đất, một chiếc xe tải xi măng khổng lồ đã đưa ống thông ra, đang chầm chậm di chuyển về phía hầm mỏ.
 
Chương 1066


“Tất cả mọi người hấy tránh raI” Hoa Sinh hét lớn đến nỗi khàn cả giọng.

Xem ra Giang Ninh muốn diễn giả làm thật rồi.

“Ầm ầm…” Tiếng đổ bùn đất ù hết cả tai, trước cửa hầm mỏ, đang chuẩn bị đổ vào thì đột nhiên…

Một tiếng trầm đục vang lên, xe tải bỗng nhiên tắt lửa!

Giang Ninh ngẩng đầu lên nhìn, mắt hơi híp lại.

“Dừng tay! Con mẹ nó dừng tay cho tôi!” Người đến là Triệu Toàn, dùng một cây gậy làm bể bình điện của chiếc xe, khuôn mặt tràn đầy vẻ tức giận.

Sau lưng anh ta còn dẫn theo mười mấy người nữa, người dẫn đầu mang theo một chiếc mặt nạ, kéo nón xuống thấp khiến cho người khác không thể nào nhìn rõ dáng vẻ của anh ta.

“Dừng tay lại hết cho tôi!” Triệu Toàn rống lớn, chỉ tay vào công nhân: “Ai còn tiếp tục lấp nữa, ông đây sẽ đem người đó lấp cùng luôn!” Anh ta quét mắt qua một vòng, ánh mắt dừng lại trên người Giang Ninh đang đứng đó, cười lạnh một tiếng: “Anh Ninh, anh rất quan tâm những công nhân này nhỉ, hầm mỏ này có gì hay mà phải lấp lại thế? Hao tổn tâm tư, cần gì phải thế”

“Tổng giám đốc Triệu, ý của anh là gì?” Giang Ninh nói: “Đây là việc của tôi, hình như không liên quan đến anh”

“Hầm mỏ này có nguy cơ sập đổ, đương nhiên phải lấp lại, lỡ như xảy ra chuyện, lẽ nào anh sẽ chịu trách nhiệm sao?” Triệu Toàn cười một tiếng.

“Được, tôi chịu trách nhiệm, từ hôm nay trở đi, khu mỏ quặng số tám này giao cho tôi, anh không cần quan tâm nữa, thế nào?” Anh ta thấy sắc mặt của Giang Ninh dần dần tối lại liền cần răng nói: “Giang Ninh! Ông đây nói cho anh biết, khu mỏ quặng số tám này bây giờ không còn là của anh nữa!”

“Cả ngành mỏ quặng ở thành phố Tây Sơn này đều là của tôi, Lâm Thị của các người đừng nghĩ đến nữa!” Triệu Toàn nói xong liền đi đến trước mặt của người đeo mặt nạ, hơi cong lưng, cung kính nói: “Anh Quách, đồ đang ở trong hầm mỏ, chỉ cần cho người vào trong lấy là được!” Anh ta cố ý nhìn Giang Ninh một cái: “Ở đây, không ai dám chống lại anh Quách cả!”

“Ở bên trong? Làm sao lấy?” Ánh mắt dưới lớp mặt nạ của Quách Mãnh uy nghiêm đáng sợ, anh ta nhìn cũng không nhìn Giang Ninh một cái, ánh mắt nhìn chằm chằm hầm mỏ.

Nếu như có nguy cơ sập đổ, anh ta chắc chắn sẽ không vào nhưng anh ta không vào thì ai có thể an toàn đi vào lấy ra đây?

Triệu Toàn cười nham hiểm, quét mắt một lượt rồi dừng lại trên người các công nhân của Giang ninh.

“Anh Quách, không phải ở đây rất nhiều công nhân sao?

Kinh nghiệm của họ phong phú, loại hầm mỏ tồi tàn này gặp nhiều rồi, chắc chắn không vấn đề gì!”

Đã ở khu vực khai thác đã lâu, làm sao Triệu Toàn lại không biết?

Ngay cả khi mới bắt đầu, bản thân anh ta cũng là một công nhân khai thác mỏ!

Đối với những người thợ mỏ có kinh nghiệm, khu vực sập quả thực rất nguy hiểm, nhưng mấy ai biết nhìn đường nét của những quả mìn đó mà biết được đâu là nơi tương đối an toàn.

Trước đây phát triển nhiều khoáng sản trọng điểm, trong tình huống này mời những thợ mỏ như vậy vào, liều mạng đi khai quật.

Tuy răng vẫn là một sống chín chết, nhưng chỉ cần được cho tiền và đủ tiền, sẽ có người nguyện ý chết!

Vì vậy, trong mắt Triệu Toàn, mạng sống của người lao động luôn bị coi rẻ, chẳng ra gì.

Anh ta quay đầu nhìn về phía Giang Ninh, Hoa Sinh và những người khác, kính cẩn nói với Quách Mãnh: “Anh Quách, Hoa Sinh có kinh nghiệm rất phong phú, anh ta chính là người đã phát hiện ra ngôi mộ này ngay từ đầu!” Nghe vậy, đôi mắt của Quách Mãnh lập tức nhìn chằm chằm vào Hoa Sinh, trầm mặc đến mức khiến Hoa Sinh không khỏi run rẩy toàn thân!

“Hãy gọi cho tôi tất cả những người thợ mỏ có kinh nghiệm đó.” Anh ta khit mũi và trực tiếp ra lệnh: “Cho họ vào và lấy ra thứ tôi muốn!”

“Vâng!” Triệu Toàn nghe vậy lập tức cao hứng.
 
Chương 1067


Quách Mãnh đã lên tiếng, ai lại không dám nghe một người như anh ta nói?

Đã biết chuyện này từ lâu, lẽ ra anh ta nên nói với Quách Mãnh để anh ta tự mình làm, nói không chừng có thể bàn bạc thêm về điều kiện, làm gì có chuyện yếu thế như vậy, anh ta lẩm bẩm nói với Giang Ninh.

Triệu Toàn lập tức đi về phía Giang Ninh cùng đám người.

Giờ phút này, anh ta hoàn toàn không có để ý tới Giang Ninh, dù sao Quách Mãnh đã ở đây, Triệu Toàn biết chính xác anh ta là ai.

“Giang Ninh, hiện tại chuyện này nằm ngoài tâm kiểm soát của anh, tôi khuyên anh, biết thời biết thế mới là anh hùng, đừng phạm sai lầm!” Nói xong Triệu Toàn nở nụ cười đắc thắng, quay đầu lại nhìn, sắc mặt lập tức chìm xuống, tràn đầy khinh thường: “Lập tức, gọi tất cả anh em của các người tới mỏ đi!”

“Nếu chuyện của anh Quách bị chậm trễ, cả nhà mấy người sẽ gặp rắc rối!” Sắc mặt Hoa Sinh hơi thay đổi, nhưng anh ta vẫn đứng đó, bất động.

Giang Ninh ở đây, anh ta không sợ!

“Hử?” Thấy Hoa Sinh không có nghe lời mình, Triệu Toàn tức giận, tiến lên một bước, giơ tay muốn tát anh ta.

“Bốp!” Gọn gàng, dứt điểm!

Mà cái tát này là Giang Ninh tát vào mặt Triệu Toàn, vô cùng nặng nề.

Trực tiếp đánh Triệu Toàn bay ra ngoài, lăn trên mặt đất mấy vòng mới ổn định thân hình.

“Mày…” Triệu Toàn nổi giận đùng đùng chỉ vào Giang Ninh: “Mày muốn chết à!”

“Để tao xem mày đắc ý được bao lâu” Giang Ninh nhẹ giọng nói: “Người tự tìm đến cái chết, là anh đó”

“Khu khai thác số 8 này là tài sản của gia tộc nhà họ Lâm của tôi. Khi nào thì đến lượt các người chỉ tay vậy?”

“Mày… mày tự tin quá rồi đấy!” Triệu Toàn hét lên, lập tức đứng dậy, nhưng không dám xông về phía Giang Ninh, thay vào đó là mặt lạnh chạy tới chỗ Quách Mãnh: “Anh Quách, tôi sợ, nếu không giải quyết được người này, hôm nay chúng ta không thể lấy được món đồ mà anh muốn đâu! ” Nếu muốn giết ai đó bằng một con dao, bản thân phải tàn bạo hơn!

Anh ta sợ Giang Ninh làm tham mưu, cho nên trực tiếp giao khu khai thác số 8 ra, giờ thì tốt rồi!

Chắc chắn, đôi mắt của Quách Mãnh đã thay đổi.

Hung dữ!

Tàn bạo!

Giống như một con sói đáng sợ, lúc nay anh ta thực sự đã hết kiên nhẫn.

Đối với anh ta, nhiệm vụ là lấy những gì trong lăng mộ, đối với điều này, anh ta có thể làm bất cứ điều gì, kể cả giết người!

“Cho mày một cơ hội cuối cùng, cút ngay!” Quách Mãnh tiến lên một bước, sát khí không che giấu được.

Những người bình thường như Hoa Sinh đột nhiên cảm thấy kinh hãi, ngay cả hô hấp cũng trở nên gấp gáp, toàn thân toát mồ hôi lạnh!

Giang Ninh khẽ khịt mũi, giọng nói rất nhẹ nhàng, nhưng lập tức phá tan áp lực kinh khủng, đột nhiên biến mất, Hoa Sinh cùng những người khác lập tức thả lỏng.

“Nhưng tôi không muốn cho anh bất kỳ cơ hội nào”

“Tự tìm cái chết!” Quách Mãnh gào lên, mấy người sau lưng lập tức xông ra, trực tiếp vây quanh Giang Ninh.

“Giờ mày chết chắc rồi! Đánh chết, đánh nát chân tay tên đó cho tao!” Khi Triệu Toàn nhìn thấy những gì đang xảy ra, anh ta lại thấy nực cười, hả hê cho việc Giang Ninh xui xẻo và tự hủy hoại mình.
 
Chương 1068


Nhưng mà, anh ta còn chưa kịp nói gì, liền nhìn thấy mấy bóng người vừa rồi lao qua, như hóa thành thiên thạch, tất cả đều tăng tốc bay về ….

Bụp!

Bụp!

Bụp!

Sau một vài tiếng động bị bóp nghẹt, người của Quách Mãnh trực tiếp ngã xuống đất, ngay lập tức không thể nhúc nhích, ngay cả tiếng hét cũng đã muộn để vang lên.

“Cái này … cái này làm sao có thể!” Triệu Toàn cảm thấy cổ họng dường như bị ai đó bóp nghẹt!

Mới đó mà đã giải quyết xong rồi!

Giang Ninh làm thế nào có thể làm được như vậy?

“Hự~” Không chờ anh ta nói gì thêm, Quách Mãnh đã hành động!

Anh ta đích thân ra tay!

Ngay khi nhìn thấy hành động của Giang Ninh, Quách Mãnh biết rằng Giang Ninh là người được huấn luyện, nhưng vậy thì sao?

Ai dám ngăn cản anh ta làm chuyện gì, thì chính là tự tìm đến con đường chết!

Tốc độ của Quách Mãnh cực kỳ nhanh, anh ta đập chân, bụi tung tóe.

Lòng bàn tay giống như gió, mãnh liệt chém đi Giang Ninh cổ họng, phát bắn này là một chiêu giết người!

“Bậc thầy cảnh giới?” Giang Ninh đột nhiên cười, khinh thường, hơn nữa càng điên cuồng!

Anh vung ra một năm đấm, trực tiếp đập vào lòng bàn tay Quách Mãnh.

“Bụp!” Nó giống như một cái búa nặng, và biểu hiện của Quách Mãnh đột nhiên thay đổi.

Anh ta liên tiếp lùi về phía sau, khuôn mặt đầy vẻ uy nghiêm, nhưng trong mắt càng thêm kinh hãi cùng khó tin.

Ở đây, có một cao thủ như vậy sao?

Anh ta đã là một đại cao thủ, thậm chí còn phải bước lên cấp đại sư, vậy mà sau cú đấm của Giang Ninh, anh ta còn bị đánh lui sao?

Anh là ai! Không chỉ anh ta mà cả Triệu Toàn đều sững sờ, không thể tin được mọi thứ trước mắt.

Quách Mãnh … bị đánh trả?

Anh ta là Ấn môn, vị sứ giả thứ mười!

Mạnh mẽ cao ngất, ở trước mặt anh ta ngay cả thở mạnh cũng không dám, nhưng Giang Ninh một chút cũng không có sợ hãi, anh đánh lại được Quách Mãnh?

“Với chút sức lực này cũng dám đứng ra tranh cướp đồ với tôi sao”.

Giang Ninh cất bước đi về phía Quách Mãnh: “Xem ra Chủ Thượng của anh đây thật sự không để tôi vào trong mắt rồi”

“Anh là ai!” Nghe vậy, Quách Mãnh sắc mặt thay đổi rõ rệt, lập tức hét lên.

Đột nhiên, trong mắt hiện lên một tia sợ hãi cùng hoảng sợ: “Anh là Giang Ninh?” Nói đến cái tên này, giọng nói của anh ta có chút thay đổi, Triệu Toàn nghe rõ ràng có chút sợ hãi!

Quách Mãnh có sợ hãi không?
 
Chương 1069


Chỉ cần nói ra cái tên Giang Ninh, anh ta đã trở nên có chút ganh ghét!

“Đúng vậy, còn biết tôi sao” Giang Ninh tiếp tục đi về phía Quách Mãnh, khí thế của anh càng ngày càng cao, trong mắt Quách Mãnh càng thêm sợ hãi.

Anh ta càng lo lắng rằng Giang Ninh sẽ nghi ngờ nếu anh †a cho mọi người vào khu mỏ có nguy cơ sụp đổ và tìm kiếm thứ anh ta muốn.

Chủ nhân hiện tại vắng mặt, một số sứ giả có thực lực cũng không ở đây, một mình anh ta hoàn toàn không phải đối thủ của Giang Ninh!

Quách Mãnh nhìn chằm chằm Giang Ninh, đột nhiên xoay người chạy ra phía sau.

Bỏ trốn!

Anh ta phải trốn thoát!

Đối mặt với Giang Ninh, anh ta hoàn toàn không có đủ năng lực để chiến đấu, điều này anh ta hiểu rất rõ.

“Xoẹt~” Quách Mãnh tốc độ cực kỳ nhanh, dưới chân liền vọt ra một chút, mới vừa đi được mấy bước, chỉ cảm thấy bên tai một trận gió thổi qua!

“Muốn đi sao?” Giọng nói của Giang Ninh, như một tiếng sấm bị bóp nghẹt, trong phút chốc nổ tung: “Có cần phải để lại cái gì không?”

Ngay khi giọng nói vừa rơi xuống, Giang Ninh đã ra tay!

Mạnh mẽ như gió!

Bụp!

Với một nắm đấm, màng nhĩ của Quách Mãnh bị đau vì một luồng khí nổ tung.

Anh ta bị sốc vì nắm đấm, nhưng đã quá muộn, Giang Ninh trực tiếp đập mạnh vào vai. Tiếng hét vang lên.

‘”Aaaa’ Quách Mãnh la lên, không dám có chút đáp trả nào, tuy rằng còn muốn chạy trốn, nhưng trốn đi nơi nào?

Giang Ninh vươn một tay, đột ngột nắm lấy cánh tay của Quách Mãnh, dùng sức kéo mạnh, giống như một con bò tót dã man, đột ngột kéo Quách Mãnh lại, trong mắt tràn đầy đau thương!

“BụpI” Quách Mãnh không thể trốn thoát, nhưng Giang Ninh đã nắm lấy anh ta và lắc anh ta lên, nặng nề đập xuống đất, tóe máu từ khóe miệng.

“Phụt~” Các cơ quan nội tạng của anh ta dường như đã tan nát!

Với cú ngã dữ dội này, Quách Mãnh cảm thấy xương cốt rã rời, muốn đứng dậy lần nữa, nhưng bị Giang Ninh giẫm lên, không thể động đậy chút nào.

“Đi đâu vậy?” Giang Ninh cúi đầu nhìn vết máu đỏ trên cổ Quách Mãnh: “Sức mạnh này, trong Ẩn môn, chỉ có một sứ giả có được” Quách Mãnh đầu óc trống rỗng, cảm thấy không thở nổi, máu lăn lộn, toàn thân đỏ bừng sau cú va chạm!

“Mày…..”

“Mày? Mày dám? Dám giết tao sao!” Quách Mãnh hét lên.

“Rắc rắc!” Giang Ninh mạnh mẽ giẫm lên xương lồ ng ngực của Quách Mãnh.

“Aaaaa’ Tiếng la hét, xuyên thấu tim can!

Triệu Toàn vừa đứng đã sợ chết khiếp!

Đó là Quách Mãnh!

Sứ giả thứ mười trong Ẩn môn, làm sao…. tại sao anh ta lại bị Giang Ninh giãm dưới chân?
 
Chương 1070


Anh ta vừa thấy rõ ràng Giang Ninh một đấm đánh ngã Quách Mãnh ngã xuống đất, sau đó dùng một chân giãm lên, Quách Mãnh không thể nhúc nhích.

Ở trước mặt anh ta, Quách Mãnh cứng cỏi vô song, trước mặt Giang Ninh lại không bằng một con chó!

“Giết mày? Mày không xứng” Giang Ninh lại dùng chân, Quách Mãnh còn không có cơ hội hét lên một tiếng, trực tiếp ngất đi.

Không khí im lặng như chết!

Không chỉ có Hoa Sinh và những người khác, đang sững sờ, sợ hãi trước sức mạnh cường đại của Giang Ninh, Triệu Toàn càng run rẩy, rùng mình, sắc mặt đã sớm trở nên trắng bệch.

Anh ta mang theo Quách Mãnh đến, còn có hơn chục vị cao thủ, nhưng hiện tại …

Trừ anh ta ra, những người khác đều ngã xuống, thậm chí không ai có thể động đậy!

Giang Ninh đã đánh gục tất cả bọn họ!

Điều này … làm sao điều này có thể xảy ra!

Anh không sợ chết sao? Đó là những người của Ẩn môn.

Triệu Toàn còn chưa kịp phản ứng, Giang Ninh đã quay đầu lại nhìn anh ta.

Trong phút chốc, Triệu Toàn chỉ cảm thấy mình như rơi vào hầm băng vạn trượng, từ lòng bàn chân lên đến trán, toàn thân lạnh lẽo.

“Anh … anh muốn làm gì?” Triệu Toàn giọng nói có chút khàn khàn, cổ họng như có đầy cát, ngay cả nói ra cũng cảm thấy có chút khó chịu.

“Đến đây” Giang Ninh nhẹ nói.

Triệu Toàn không dám động đậy.

“Đến đây!” Giang Ninh thanh âm càng lớn, vang lên bên tai Triệu Toàn, suýt nữa khiến anh ta ngất đi.

Triệu Toàn không dám nói lời nào, chậm rãi đi tới, đi tới Giang Ninh: “Giữa thanh thiên bạch nhật, anh dám động đến tôi sao!” Anh ta chưa kịp nói xong, Giang Ninh liền một cước đá anh ta ngã xuống đất!

“Mày không coi mạng của mấy người công nhân này ra gì?

Còn tính mạng của mày thì sao đây!” Giang Ninh tức giận gắn giọng: “Có phải càng thấy hèn hơn!” Triệu Toàn che mặt, hoàn toàn không dám nói.

Giang Ninh thật sự dám giết anh ta!

Sát khí đáng sợ này khiến Triệu Toàn run lên, lưng toát mồ hôi lạnh.

Cách đó không xa, Quách Mãnh và những người khác ngã xuống đất, không biết còn sống hay đã chết …

Giang Ninh sao có thể kinh khủng như vậy!

Triệu Toàn rốt cuộc không biết chuyện gì đang xảy ra, Giang Ninh không phải người nhà họ Lâm, không phải chồng thật của Lâm Vũ Chân, làm sao có thể có uy lực như vậy, hình như… Quách Mãnh rất sợ anh.

Chuyện gì đang xảy ra chứ.

“Có gì trong mỏ?” Giang Ninh nhìn chằm chằm Triệu Toàn hỏi.

“Có…có mộ.” Triệu Toàn dám trốn ở nơi nào, run giọng nói.

“Mộ ở đâu?”

“Vậy sao …? Quyển sách đó có cái gì đặc biệt mà Quách Mãnh và những người khác lại tìm kiếm” Chắc chắn rồi, nó thực sự nằm trong khu vực khai thác số tám này!
 
Chương 1071


Giang Ninh không ngờ mình lại tìm được một trang sách võ thuật ở thành phố Tây Sơn này, nhưng làm sao nó lại nằm trong mộ được?

Rốt cuộc là ai là đã tạo ra quyển sách đó? Làm thế nào nó có thể được giấu trong một khu vực hẻo lánh như vậy, vẫn còn trong một khu mỏ đang sụp đổ, điều đó rõ ràng là không muốn mọi người tìm thấy nó.

“Tôi đã nói rồi, thả tôi ra, thả tôi ra!” Triệu Toàn van xin.

Giang Ninh mặc kệ anh ta.

Một con kiến nhỏ cũng không đáng, ngay cả Quách Mãnh anh cũng không coi ra gì, huống chỉ là Triệu Toàn.

Thấy Giang Ninh không quan tâm đ ến mình, Triệu Toàn nhanh chóng đứng dậy chạy về phía bên ngoài khu khai thác, vừa quay đầu vừa chạy, lo lắng Giang Ninh sẽ hối hận.

Triệu Toàn chạy tới cửa, cho đến khi Giang Ninh không đuổi, cũng không thể đuổi kịp mới thở phào nhẹ nhõm.

“Nguy hiểm quá….: Nhưng anh ta còn chưa nói hết lời, đột nhiên giống như đụng phải một bức tường, đầu đụng mạnh, nặng nề ngã xuống.

Trước mặt anh ta, có vài người đang đứng, vẻ mặt ớn lạnh!

“Ông chủ Triệu? Anh còn nhớ chúng tôi không!” Mấy người công nhân cầm cái xẻng trong tay tràn đầy tức giận nhìn chằm chằm Triệu Toàn, cả người run lên: “Lúc đánh gấy chân tôi, anh chắc hẳn không nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay đúng không”

“Còn có chúng tôi nữa! Bắt nạt chúng tôi nhiều năm như vậy, hôm nay xem tên này muốn chạy đi đâu!” Nhưng được một lúc, mười mấy người kéo Triệu Toàn đi, như chó chết.

Giang Ninh không còn quan tâm nữa.

Anh bước đến mỏ, nhìn cái mỏ sâu và tối, rồi cau mày.

Rất có thể một trang sách võ thuật sẽ ở trong đó, nhưng rất nguy hiểm khi vào đó, và không có gì đảm bảo rằng anh có thể sống sót.

Một khi mỏ sập, anh chắc chắn sẽ chết!

Cho dù là anh, cũng không có cơ hội sống sót.

Ở một nơi nguy hiểm như vậy, là ai mà lại che giấu quyển sách võ thuật tốt như vậy?

“Anh Giang?” Nhìn thấy Giang Ninh đứng ở nơi đó, Hoa Sinh đi tới, thận trọng hỏi: “Mộ trong mỏ có cái gì quan trọng sao?”

“Chà, nó khá quan trọng.” Giang Ninh gật đầu: “Vật rất quan trọng đó.”

“Nhưng tôi sợ, vật này vì để tránh cho người khác lấy được, cho nên giấu ở nơi như vậy, muốn lấy ra cũng không được” Anh không phải là người giấu diếm, không phải là cao thủ, anh khát khao có được thứ mình muốn.

Đặc biệt là, bây giờ anh không chỉ sống cho riêng mình, nếu anh chết, Lâm Vũ Chân sẽ phải làm sao?

“Anh Giang, chúng tôi có thể vào được!” Giọng Hoa Sinh đột nhiên trở nên to hơn.

Giang Ninh quay đầu lại, mấy người đã đứng ở phía sau Hoa Sinh, lúc này đều kiên định nhìn về phía Giang Ninh.

“Anh Giang, để chúng tôi đi vào giúp anh lấy đồ!”

“Vâng! Chúng tôi có thể vào. Chúng tôi đã đến nơi đó, chúng tôi biết tình hình trong đó như thế nào, để chúng tôi đi vào thử xem sao!”

“Anh Giang, anh đã giúp đỡ mọi người rất nhiều, chúng tôi nên làm gì đó cho anh. Để chúng tôi vào đi!” Vài người tiếp tục nói, giọng nói của họ khẽ run lên, hiển nhiên để bọn họ vào một nơi như vậy cũng sẽ sợ hãi cùng sợ hãi, nhưng họ vẫn sẵn sàng đi vào.

“Không!” Giang Ninh trực tiếp lắc đầu: “Tôi và Lâm Vũ Chân giúp đỡ mọi người, không phải vì để mọi người báo đáp, huống chỉ là liều mạng.”
 
Chương 1072


Giang Ninh nghiêm nghị từ chối.

Anh có thể không cần quyển võ thuật đó, và anh hoàn toàn không thể mạo hiểm tính mạng của Hoa Sinh và những người khác, nếu không, anh và những người đàn ông giấu mặt, có gì khác biệt chứ?

Giang Ninh trực tiếp lắc đầu.

“Anh Giang!”

“Không cần phải nói, thứ này thực sự quan trọng, nhưng tôi sẽ không đánh cược tính mạng của mọi người.” Giang Ninh nghiêm nghị nói: “Tính mạng của mọi người phải được bảo vệ, gia đình cần mọi người, khu mỏ số 8 này cần mọi người, và toàn bộ thành phố Tây Sơn này trong tương lai cũng cần mọi người, tất cả đều cần mọi người.”

“Sống và làm những điều có ý nghĩa hơn quan trọng hơn nhiều so với những điều bên trong đó.” Hoa Sinh hai mắt có chút đỏ lên, vừa mở miệng muốn nói gì đó, nhưng là Giang Ninh đã ngăn lại.

“Hãy chôn lấp mỏ này càng sớm càng tốt.” Quyển sách võ thuật quả thực rất quan trọng, nhưng anh không lấy được, cũng là để cho tên Chủ Thượng kia không lấy được.

Mỏ sập kinh khủng như thế nào, Giang Ninh không thể không biết, chắc chắn sẽ chết người.

Ngay cả một vị thần cũng không thể trốn thoát.

Nếu anh thực sự đồng ý để Hoa Sinh và những người khác liều mạng, thì Lâm Vũ Chân sẽ thực sự nghĩ anh là một người tàn nhãn và ích kỷ, sẽ không để ý đến anh nữa.

“Anh Giang…” Mấy người khác nhìn thấy Giang Ninh từ chối, có chút áy náy muốn thuyết phục Giang Ninh lần nữa, Hoa Sinh lập tức vươn tay ngăn cản bọn họ.

“Nếu anh Giang đã nghĩ cho mọi người như vậy, vậy thì chúng tôi sẽ nghe lời anh Giang.” Anh ta phẩy tay: “Mọi người đi thu xếp đi. Tối nay, khu mỏ sẽ được đánh sập, đề phòng” Nhìn thấy Giang Ninh rời đi, Hoa Sinh liếc nhìn vài người, ánh mắt ẩn chứa sâu sa, mấy người này nhất thời hiểu được, cũng không còn nói cái gì nữa.

Giang Ninh trở lại văn phòng, Lâm Vũ Chân thật sự đang dạy một vài công nhân cách phân loại tài liệu hợp lý, cải tiến phụ thuộc vào hiệu quả công việc.

Trên một bàn có vài loại trái cây theo mùa, tất cả đều được rửa sạch và cắt nhỏ, nhưng Lâm Vũ Chân không ăn lấy một miếng.

“Cải thiện hiệu quả là rất quan trọng, có thể nhận được kết quả gấp đôi với một nửa nỗ lực, cậu có thể tiếp tục khám phá, †óm tắt và sau đó tìm hoặc nghĩ ra một cách tốt hơn. ” Lâm Vũ Chân kiên nhãn giải thích.

Giọng cô hơi khàn, rõ ràng lời nói đã lâu không nói ra khiến miệng cô khô khốc.

“Vẫn còn một điều tôi phải nói với cậu” Lâm Du thật sự không muốn nghỉ ngơi, bởi vì hôm nay mọi chuyện ở đây gần như kết thúc, cô và Giang Ninh phải quay về Đông Hải.

Nếu hôm nay không nói, không biết khi nào cô mới trở lại thành phố Tây Sơn. “Hệ thống làm việc của văn phòng…”

“Em nghỉ ngơi một chút đi đã” Giang Ninh đi vào, đột nhiên nói: “Uống nước miếng, ăn chút hoa quả, dưỡng ẩm cổ họng” Một số công nhân từ công đoàn đứng lên ngay lập tức khi họ nhìn thấy Giang Ninh bước vào, có chút xấu hổ.

Bọn họ cũng muốn để Lâm Vũ Chân nghỉ ngơi, nhưng Lâm Vũ Chân thật sự không chịu, bọn họ cũng không nói được gì.

“Việc bên anh giải quyết xong chưa?” Lâm Vũ Chân quay đầu nhìn Giang Ninh.

“Ừm, kết thúc rồi” Giang Ninh rót cho Lâm Vũ Chân một ly nước ấm, đưa cho cô: “Uống đi” Giọng điệu vượt khỏi sự nghỉ ngờ.

Lâm Vũ Chân lè lưỡi, cầm lấy uống một hơi ngoan ngoãn, cô không dám làm trái lời Giang Ninh, cô biết nếu cô không nghe lời, Giang Ninh sẽ bằng lòng, sẽ tức giận.

Giang Ninh cầm lấy bát hoa quả đưa cho Lâm Vũ Chân, không cho cô nói tiếp.
 
Chương 1073


Anh quay lại nhìn những người công nhân của nghiệp đoàn.

“Đối với vấn đề công việc, mọi người cần tự mình khám phá thêm. Cậu là người mới bắt đầu. Tôi sẽ sắp xếp người hướng dẫn cậu, nhưng cậu cần tự mình làm, hiểu không? “

“Vâng, anh Giang!”

“Chúng tôi sẽ không để hai người thất vọng!”

“Chúng tôi sẽ làm việc chăm chỉ, không làm mất mặt anh Giang và cô Lâm, cũng không làm mất mặt Lâm Thị!” Giang Ninh gật đầu: “Chuyện này là vì mọi người cả thôi, tôi muốn mọi người hiểu rõ ràng và cố gắng làm việc, không làm Lâm Vũ Chân thất vọng.”

“Vâng!” Lâm Vũ Chân thật sự ngoan ngoãn ăn trái cây, Giang Ninh lên tiếng, nhưng cô không dám xen vào, cho đến khi ăn xong, cô tiếp tục hướng dẫn vài nhân viên.

Đến chín giờ tối rất bận, mọi chuyện đã được giải thích xong, Giang Ninh đưa Lâm Vũ Chân trở về khách sạn nghỉ ngơi, chuẩn bị ngày hôm sau lên đường.

Đồng thời.

Khu vực khai thác số tám!

Trước mỏ có nguy cơ sập, Hoa Sinh và những người khác đã chuẩn bị mọi thứ có thể.

Đèn, dây thừng, dao, xẻng, thậm chí cả thức ăn khô và nước của thợ mỏ.

“Anh Giang và cô Lâm đã giúp đỡ mọi người rất nhiều, nhưng chúng ta không thể làm được gì nhiều cho họ” Hoa Sinh nói: “Một vài người trong chúng ta đã ở trong khu mỏ này. Mọi người chắc là cũng nhớ tình hình bên trong, phải không?”

“Nhớ! Nhất định là nhớ!”

“Chúng ta đều là thợ mỏ cũ, không có bất kỳ kỹ năng nào khác, cái này có vấn đề gì chứ?”

“Đồ bên trong đối với anh Giang rất quan trọng, lấy ra!” Hoa Sinh nhìn vài người và gật đầu, vẻ mặt đầy quyết tâm.

“Các anh em, tôi phải nhắc nhở trước, khi mọi người tiến vào khu mỏ này nhất định rất nguy hiểm. Cho dù là người có kinh nghiệm, đều có thể nghĩ tới điều tồi tệ nhất” Anh ta hít một hơi thật sâu.

Đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất, nhưng đồng thời anh ta cũng trở nên quyết tâm hơn.

Giang Ninh và Lâm Vũ Chân thực sự đã giúp đỡ họ rất nhiều và cho mọi người hy vọng. Anh ta không thể quên cách anh đã dẫn một vài anh em đến Đông Hải để tìm các nhân viên của Lâm Thị và cả cách họ đối xử với họ.

Anh ta không thể quên rằng Lâm Vũ Chân đã bật khóc như một cô bé khi chứng kiến sự bất bình và tủi nhục của họ.

Họ chỉ là những người thợ mỏ bình thường, có khi nào ai quan tâm đ ến họ và đối xử với họ như thế này không?

Vẫn bảo vệ phẩm giá của họ và cho họ hy vọng?

Ngoại trừ Giang Ninh và Lâm Vũ Chân, sẽ không còn bất cứ một ai khác.

Vì vậy, dù có nguy hiểm, thậm chí có thể mất mạng thì việc Giang Ninh và những người khác cũng nên làm điều gì đó cho họ!

“Nghĩ xong rồi!”

“Tôi cũng muốn đi? Quyển sách võ thuật sao. Được rồi!”

“Đừng nói nhảm nữa, tôi không sợ, đi thôi!” Mấy người hít sâu một hơi, để lại hai người bên ngoài đáp ứng, bọn họ không còn có một chút do dự, đi thẳng vào trong mỏ.

Bầu trời âm u, trên bầu trời đây sao giữa đêm có một ngôi sao rất sáng, không ngừng phát ra ánh sáng.

Ánh sáng của nó không đáng kể so với dải ngân hà rộng lớn, nhưng nó vẫn nỗ lực để tỏa sáng và chiếu sáng bóng tối xung quanh.
 
Chương 1074


Trong khách sạn.

Lâm Vũ Chân thật sự rất mệt, sau khi tắm xong liền ném người trên giường, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Giang Ninh đang ngồi bên giường, trong lòng nghĩ đến trang sách võ thuật kia.

Anh đối với những thứ này cũng không có h@m muốn tột độ, nếu không phải đối phó Chủ Thượng cùng Ẩn Môn và giải quyết những nguy hiểm tiềm ẩn này, Giang Ninh sẽ không có hứng thú với những cuốn sách võ thuật này.

“Chủ Thượng, tại sao ông ta lại quan tâm đ ến quyển sách võ thuật này? Chẳng lẽ thực sự đối với Hạ Lâm Bắc mà nói, bí mật về quyển sách này rất quan trọng?” Giang Ninh trong lòng thầm nói: “Huống hồ, nếu như chôn vùi trang này, bọn họ có lẽ không còn có thể tìm được quyển sách. Tính toán của Chủ Thượng cũng coi như tan thành mây khói” Nghĩ đến đây, Giang Ninh lắc đầu.

“Chỉ sợ, khi bị đồn đến đường cùng, những tên điên cuồng đó vẫn sẽ liều mạng xông vào đó lấy nó ra thì sao?” Anh suy nghĩ một lúc, định gọi cho Hoa Sinh, thú nhận rằng anh sẽ đổ đầy mỏ, chưa kịp bấm số thì điện thoại đã đổ chuông trước.

Giang Ninh bước ra ngoài nhà, nhẹ nhàng đóng cửa lại, liếc nhìn dãy số, là cuộc gọi của Hoa Sinh.

Vừa kết nối, đầu dây bên kia có giọng nói đầy phấn khích, rung lên liên hồi!

“Anh Giang! Chúng tôi lấy những thứ trong mỏ ra! Chúng tôi lấy nó ra rồi!”

Giang Ninh sửng sốt: “Anh nói cái gì?”

“Cái ở trong mỏ! Chúng tôi lấy ra rồi!” Ở đẳng kia, Hoa Sinh giọng nói run lên rất nhiều, hiển nhiên bọn họ cũng rất cao hứng.

Giang Ninh hít sâu một hơi, nhưng không ngờ rằng Hoa Sinh sẽ tiến vào hầm mỏ.

Đó là mỏ có nguy cơ sập!

“Tôi sẽ đến ngay!” Giang Ninh không nói nhiều, cúp điện thoại chuẩn bị đi, cửa nhà mở ra, Lâm Vũ Chân thật sự dụi dụi mắt, sững sờ nói: “Chuyện gì?”

“Không sao đâu. Anh sẽ đến khu khai thác số tám. Anh sẽ quay lại sớm. Em ngủ đi” Lâm Vũ Chân thật sự ngoan ngoãn gật đầu, ngáp một cái, lại leo lên giường chui vào chăn bông.

Nhưng Giang Ninh đã phi nước đại đến tận khu vực khai thác số tám.

Đèn trước mỏ rất sáng.

Một số người ở Hoa Sinh đã phấn khích đến mức họ không thể thốt nên lời vì phấn khích.

Họ đã giúp Giang Ninh làm điều gì đó, và những gì họ có thể làm để giúp Giang Ninh khiến họ thực sự hạnh phúc!

“Lấy được nó ra rồi!”

“Anh Giang muốn cái gì, chúng tôi nhất định sẽ giúp anh ấy lấy ra” Nhiều người không giấu được sự phấn khích.

Những mỏ có nguy cơ sập quả thực rất nguy hiểm, đối với những người bình thường, trừ khi đó là giá cao ngất trời, còn không thì còn ai muốn vào nữa?

Đó là một mối nguy hiểm đến tính mạng!

Nhưng đối với bọn họ, Giang Ninh sẽ không để cho bọn họ tiến vào, bọn họ còn lẻn vào, để giúp Giang Ninh lấy ra thứ mình muốn, cho dù chết ở bên trong bọn họ cũng sẽ chấp nhận.

Xe của Giang Ninh đến rồi!

Hoa Sinh vội la lên: “Anh Giang!” Giang Ninh xuống xe, nhưng sắc mặt rất xấu, vẻ mặt nghiêm nghị, có chút tức giận.
 
Chương 1075


“Anh điên à!” Anh quát mạnh: “Ai cho anh vào đó!” Hoa Sinh đám người đột nhiên giật mình, họ không ngờ Giang Ninh sẽ tức giận như vậy.

“Nếu mọi người chết, gia đình của mọi người sẽ làm sao bây giờ? Mấy người không có đầu óc sao! Một đám người lớn đầu rồi mà còn kích động đến vậy sao!” Giang Ninh măng: “Nếu các người chết, tôi phải làm để giải thích cho gia đình các người?” Anh nhìn Hoa Sinh với vẻ mặt nghiêm nghị, anh nhìn Hoa Sinh và những người khác, đầu tiên anh bị sốc, và sau đó mắt anh trở nên đỏ hoe.

Họ không biết rằng Giang Ninh đang quan tâm đ ến họ và lo lắng rằng điều gì đó sẽ xảy ra với họ.

Vì vậy, ngay từ đầu họ đã không được phép vào, và thậm chí họ còn được yêu cầu lấp mỏ, vì anh không muốn ai đó vào rồi xảy ra tai nạn.

Nhưng bọn họ lại lẻn vào sau lưng Giang Ninh.

“Anh Giang…” Hoa Sinh cười khúc khích và thành thật nói: “Chúng tôi không sao cả”

“Không sao hả?” Giang Ninh giọng nói càng lớn: “Mẹ kiếp, thế đến lúc xảy ra chuyện rồi, các người còn có thể đứng ở chỗ này sao?”

“Tôi đã nói, mọi chuyện không quan trọng như thế nào phải không? Tính mạng con người mới là quan trọng, anh không nghe lời sao?” Anh thực sự rất tức giận.

Quyển sách võ thuật đó quả thực rất quan trọng, thậm chí có vị sư phụ đã mất gần hai thập kỷ để điều khiển cổng ẩn chỉ để lấy hết các trang của quyển sách đó.

Tâm quan trọng của quyển sách đó là điều hiển nhiên.

Nhưng trong mắt Giang Ninh, thứ quý giá nhất trên đời chính là sinh mệnh.

Đặc biệt là những con người bình thường và vô tội nhất này, một mình họ là trụ cột của cả gia đình. Họ là chồng của ai đó, bố của ai đó, con của ai đó!

Nếu họ chết, cả gia đình sẽ sụp đổi “Đàn ông đôi khi sống, không phải chỉ vì bản thân, anh phải nhớ rõ câu này cho tôi.” Giang Ninh liếc nhìn mọi người, nghiêm túc nói.

“Đúng vậy, anh Giang, chúng tôi biết răng sẽ ghi nhớ trong lòng” Ai đó nói, với đôi mắt đỏ hoe, nhưng mỉm cười: “Anh và cô Lâm đã giúp tôi rất nhiều, và chỉ có điều này chúng tôi mới có thể làm được cho hai người” Hoa Sinh cẩn thận lấy ra một chiếc hộp từ trên tay và nói: “Chúng tôi đã đến nơi đó, và sau đó chúng tôi tìm thấy một mỏ khác. Đi vòng quanh sẽ an toàn hơn nhiều. Có nền tảng như vậy nền chúng tôi mới vào. Anh Giang thực sự không phải lo lắng.”

“Chúng tôi cũng rất sợ chết!”

Giang Ninh nhìn mấy người thở dài một hơi.

Anh biết nói cái gì nữa cũng vô dụng, chỉ cần là anh muốn, cho dù bọn họ không chắc chắn, bọn họ nhất định sẽ cố gắng hết sức vào mỏ lấy ra cho chính mình.

Người tốt có nên được đền đáp không?

Nhưng anh, sao được gọi là người tốt chứ, anh cũng chỉ làm một số việc vặt vãnh.

Nhưng trong mắt Hoa Sinh và những người khác, đó là một ân huệ lớn lao!

“Anh Giang có thể yên tâm, sau này chúng tôi sẽ không bốc đồng như vậy nữa. Mọi người sẽ làm tốt công việc ở khu vực khai thác số tám và phát triển thành phố Tây Sơn. Chúng tôi sẽ không bao giờ coi rẻ tính mạng đâu”

“Được, anh Giang, anh đừng tức giận, thứ này … cho anh” Hoa Sinh đi tới, vẫn là lo lắng Giang Ninh sẽ tức giận.

Giang Ninh không biết nên nói cái gì.

Nhìn vào đôi mắt giản dị và chân thành này, anh càng cảm thấy mình thật xứng đáng để bảo vệ đất nước, bảo vệ những con người bình thường này trong nhiều năm như vậy.

“Cảm ơn tất cả mọi người.” Giang Ninh nói.

Anh không nói thêm lời nào nữa.
 
Chương 1076


Dù có nói bao nhiêu cũng không thể bằng được sáu chữ này, điều này càng làm cho đám người Hoa Sinh vui mừng hơn.

Hoa Sinh và những người khác càng thêm hưng phấn khi nghe thấy Giang Ninh nói lời cảm ơn, vội vàng xua tay: “Không có chỉ!” Giang Ninh cầm chiếc hộp lên xem xét, chiếc hộp trên đó đã bị ăn mòn, Hoa Sinh đưa cho anh một chiếc kìm, mở ra dễ.

Giang Ninh cảm thấy nhẹ nhõm sau khi tận mắt nhìn thấy mỏ đầy xi măng.

Trời đã về khuya, anh lập tức yêu cầu Hoa Sinh và những người khác quay lại nghỉ ngơi.

Giang Ninh trở lại khách sạn, Lâm Vũ Chân dậy rất sớm, thấy anh trở lại, lập tức chạy xuống giường nhào vào Giang Ninh vòng tay.

“Anh không ở đây, em không dám ngủ”

“Ngốc ạ” Giang Ninh xoa xoa tóc của cô: “Giờ anh về rồi, chúng ta đi ngủ thôi.” Anh ôm eo Lâm Vũ Chân, Lâm Vũ Chân đỏ mặt thu mình vào trong vòng tay của anh, để cho Giang Ninh coi mình như một đứa trẻ, nhẹ nhàng đặt ở trên giường, nhẹ nhàng đắp chăn bông.

Anh nói lời chúc ngủ ngon, sau đó cô từ từ nhắm mắt lại.

Giang Ninh không ngủ.

Anh bước đến ban công, lấy trang sách võ công ra, nhìn động tác trên đó, dường như ngay lập tức, anh bước vào trạng thái kỳ lạ!

Trên giấy da chỉ có một động tác, nhưng trong mắt Giang Ninh, dường như có hàng ngàn cái, hiện tại trong đầu không ngừng nhào lộn nhảy dựng!

Anh lặng lẽ ngồi đó, nhìn chằm chằm vào tờ giấy da, dần dần nhìn thấy buổi sáng sớm.

Mãi cho đến khi Giang Ninh nghe thấy tiếng Lâm Vũ Chân căng thẳng trong phòng, mới hoàn hồn.

Anh không hề mệt mỏi mà còn tràn đầy năng lượng, và ánh sáng trong mắt anh giống như một vì sao lạnh.

“Quyển sách võ thuật này, thực sự rất kỳ quái.” Giang Ninh cuộn lại giấy da, nhét vào trong túi, đứng dậy đi vào phòng.

Lâm Vũ Chân mở mắt ra, vẫn còn một chút bối rối.

“Em ngủ đủ giấc chưa?”

“Rồi ạ” Giang Ninh đi tới, gãi nhẹ mũi của Lâm Vũ Chân: “Hôm nay em phải về. Trong công ty còn nhiều việc cần em xử lý, nếu em không đi thì một mình ba làm không nổi”

“Anh không về à?” Lâm Vũ Chân thật sự hiểu được ý tứ trong lời nói của Giang Ninh.

Ban đầu cả hai dự định quay lại với nhau.

“Vẫn còn một số việc chưa được giải quyết ở đây” Giang Ninh nói: “Anh ở đây lo liệu mọi chuyện, để Hoa Sinh cùng những người khác không còn lo lắng”

“Cứ coi như giúp họ một vài chuyện.” Giang Ninh vốn là muốn để bọn họ trực tiếp làm, tự mình giải quyết vấn đề, không ngừng tìm tòi, nhưng hiện tại xem ra trong lĩnh vực này bọn họ còn thiếu quá nhiều kinh nghiệm, có thể làm không tốt.

Phí lời nhiều như vậy, tốt hơn hết anh nên tự mình làm và giúp họ giải quyết nó, để không có thêm rắc rối và làm cho công việc khó khăn, cũng như không làm công sức của Lâm Vũ Chân bị lãng phí.

“Ừm, em sẽ nghe theo sự sắp xếp của anh” Lâm Vũ Chân thật sự ngoan ngoãn gật đầu, không hỏi thêm một câu.

Cô nghe theo quyết định của Giang Ninh.

“Thôi, dậy tắm rửa, ăn sáng rồi anh đưa em ra sân bay” Giang Ninh thật sự đuổi theo Lâm Vũ Chân như một chú lợn con.

Đồng thời.

Cao Thụ cả đêm không ngủ!
 
Chương 1077


Đôi mắt anh ta đỏ ngầu trông thật đáng sợ.

Anh ta đã cùng Triệu Toàn thương lượng, Triệu Toàn đi lấy lại mấy khu khai thác và anh ta đã đăng ký lại công ty, chuẩn bị xây dựng lại Công ty Hắc Tinh, một lần nữa kiểm soát ngành công nghiệp khai thác ở thành phố Tây Sơn.

Nhưng anh ta lại nhận được một tin bất ngờ, Triệu Toàn đã chết rồi!

Anh ta bị đánh đến nửa mạng, bị ném sang bên đường, bị chó hoang cắn chết!

Kinh khủng!

Anh ta xem một vài bức ảnh, cảm thấy rùng mình.

Đặc biệt là đến các vị sư phụ mà Triệu Toàn mời, Quách Mãnh của Ẩn Môn, là một người tàn nhẫn, mà anh ta cũng đã từng nghe nói qua.

Nhưng ngay cả Quách Mãnh cũng bị đánh đập và ném xuống mương hôi thối!

Giang Ninh có phải là người mất trí không?

Anh còn dám làm chuyện này, ngay cả người của Ẩn Môn, cũng dám động đến!

“Thành phố Tây Sơn này, sợ răng không có chốn dung thân cho mình, nếu mình không rời đi lần nữa, Giang Ninh nhất định sẽ không buông tha cho mình!”

Cao Thụ nghiến răng và run lên vì tức giận.

Anh ta đã làm việc chăm chỉ bao nhiêu năm ở thành phố Tây Sơn?

Anh ta đã cố gắng đi từ dưới lên từng bước một, cuối cùng cũng có được địa vị và giá trị hiện tại, nhưng chỉ vài ngày sau, anh ta chẳng còn lại gì.

Mọi thứ về anh ta có đã biến mất!

Ngay cả căn biệt thự hiện tại của anh ta cũng phải buông bỏ.

Cao Thụ ngẩng đầu liếc mắt nhìn, trời đã rạng sáng, nếu không rời đi thì đã quá muộn.

Anh ta nhấc điện thoại và bấm một dãy số.

“Thành phố Tây Sơn còn cất giấu một mỏ hoang, anh có hứng thú không?” Cao Thụ liếc mắt: “Chỉ cần là anh muốn, tôi sẽ nói cho anh biết” Đặt điện thoại xuống, biểu cảm trên mặt Cao Thụ đã hoàn toàn thay đổi.

“Thứ mà tôi không lấy được, Lâm Thị các người cũng đừng hòng lấy được! Hừ hừ!” Anh ta lập tức thu dọn một số vàng bạc châu báu, cầm lấy thẻ ngân hàng, vội vàng rời đi, không dám chậm trễ dù chỉ một chút.

Không lâu sau khi Cao Thụ bỏ đi, một vài người đeo mặt nạ đã tìm thấy ngôi biệt thự và tìm kiếm một lúc, nhưng không thấy dấu vết của Cao Thụ.

“Bỏ trốn rồi”

“Triệu Toàn kia đã chết, Quách Mãnh cũng chết. Chỉ sợ chỉ có cao thủ mới biết tung tích của quyển sách võ thuật.” Người dẫn đầu, giọng nói lạnh lùng, mang theo sát khí rồng nặc: “Tìm cho tôi! Nhất định phải tìm được tung tích của quyển sách võ thuật đó!”

“Rõ” Vài người, bóng hình lóe lên, lập tức biến mất.

Tại thời điểm đó.

Khu vực phía tây bắc, thành phố Đồng Sơn, chỉ cách thành phố Tây Sơn hơn hai trăm km.

Hai thành phố cách nhau không xa, và đều là những nơi có tài nguyên khoáng sản phát triển, thậm chí so với thành phố Tây Sơn, thành phố Đồng Sơn còn phát triển hơn.

Bởi vì ở đây không chỉ có quặng sắt, coi như tài nguyên khoáng sản thông thường, mà còn có một số loại khoáng sản quý hiếm, đủ để làm nên vị thế độc tôn của thành phố này.
 
Chương 1078


Nhà họ Mạc, ở thành phố Đồng Sơn này, là một gia tộc lớn mạnh không ai sánh kịp.

Bởi hơn 80% diện tích khai thác ở đây là của nhà họ Mạc, thậm chí còn có lời đồn rằng dòng họ Mạc ẩn chứa một loại khoáng sản quý hiếm, cực kỳ tiềm ẩn.

Cao Thụ lao thẳng lên tầng cao nhất của trụ sở tập đoàn Mạc Thị.

Mạc Bắc đã đợi anh ta ở đây được một lúc rồi.

“Ực ực…

Cao Thụ nhấp một ngụm trà, còn đâu dáng vẻ của một quý ông lịch lãm trước đây, tóc tai bù xù, không thể chăm chút gọn gàng.

“Làm thế nào mà anh Cao lại rơi vào bờ vực này, tôi có chút ngạc nhiên.”

Sau khi nói xong, Cao Thụ đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ.

Anh ta đã đứng dậy được một nửa và nếu anh ấy tiếp tục đứng lên, điều đó sẽ không đúng. Anh ta nhất thời không biết phải làm gì.

“Nếu đã đến rồi, thì coi như là một người bạn, công việc có thể được thảo luận, anh Cao, anh nghĩ thế nào?” Mạc Bắc nhường một bước cho anh ta, Cao Thụ ngồi xuống với một nụ cười trên khuôn mặt, không hề xấu hổ chút nào.

“Anh Mạc, anh thực sự là người có trí tuệ, tầm nhìn rộng và rất được ngưỡng mộ.” Cao Thụ ngồi xuống và nhìn Mạc Bắc: “Vì vậy, khi có một công việc kinh doanh tốt, điều đầu tiên tôi nghĩ đến là anh Mạc”

“Làm việc với một nhân vật có tâm cỡ như tổng giám đốc Mạc đây, tôi rất an tâm” Mạc Bắc chỉ cười, không nói gì.

Anh ta kéo bộ vest của mình, với một nụ cười nhạt trên khuôn mặt trưởng thành, chờ đợi Cao Thụ tiếp tục nói.

Mạc Bắc có kinh nghiệm phong phú trong các cuộc đàm phán kinh doanh, đặc biệt là đối với việc kinh doanh đến cửa như này, vì vậy anh ta phải nắm chắc thế chủ động trong tay.

Anh ta đã nghe nói về tình hình ở thành phố Tây Sơn, đám người Cao Thụ đã mất đi sự hỗ trợ của gia tộc phía Bắc, và họ nhất định sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.

Quả nhiên, chưa được bao lâu, anh ta đã đến tìm để bàn bạc làm ăn, rõ ràng đây là một vấn đề lớn.

Nhà họ Mạc từ trước đến nay luôn tự mình đứng lên làm vua, không dính dáng gì đến các gia tộc lớn ở phương bắc, và có quyền kiểm soát tuyệt đối, ngay cả các gia tộc lớn ở phương bắc vẫn phải nhã nhặn nhún nhường ba phần!

Cũng giống như Đàm Thị ở Bắc Sơn, cậy mình thế mạnh, đến các gia tộc lớn mạnh ở phía Bắc khi đến cầu cạnh cũng phải vô cùng nể nang khách khí.

“Anh Mạc, chắc anh không biết, thành phố Đồng Sơn, chắc chăn là có chút phiền phức!” Cao Thụ cũng là một con cáo già, sao có thể không biết Mạc Bắc nghĩ gì.

Khi bàn chuyện kinh doanh, ai là người kiểm soát thế chủ động là vô cùng quan trọng.

“Ồ, không phải chứ, có chuyện gì sao tôi không biết?” Mạc Bắc nhẹ giọng nói.

“Thành phố Tây Sơn đã trải qua những thay đổi to lớn.

Thành phố Đồng Sơn này, không lâu nữa, cũng sẽ bị ảnh hưởng” Cao Thụ nói thẳng: “Tổng giám đốc Mạc có điều không biết, công ty khoáng sản của tôi hiện tại đã trở thành công nghiệp của nhà họ Lâm ở biển Đông Hải, nhà họ Lâm chính là một con sâu!”

“Sao lại nói như vậy?” Mạc Bắc đương nhiên nghe được vài câu chuyện phiếm.

Một vài gia tộc tên tuổi đứng sau Cao Thụ và họ đã thua trong một trận chiến nào đó với cái giá phải trả là nhượng lại công ty khoáng sản ở thành phố Tây Sơn cho gia tộc nhà họ Lâm.
 
Chương 1079


Về lý do cụ thể, anh ta cũng không biết, cũng không thành vấn đề.

Những việc này xảy ra ở những gia tộc lớn phía Bắc là điêu thường thấy.

“Tổng giám đốc Mạc, chúng tôi đều làm khoáng sản. Khai thác là quan trọng nhất. Nhưng nếu không có những người khai thác bán mạng cho chúng ta, chúng ta sẽ ăn gì?”

“Nhưng hiệ chỉ bỏ ra một không thể nào!” Mạc Bắc khế nhíu mày.

Tâng đáy của thợ mỏ quả thực vẫn là một phần quan trọng tại, anh lại muốn lơi lỏng trói buộc họ, muốn lền nhỏ, liền để bọn họ bán mạng chúng ta, trong mỗi khu vực khai thác của họ, không có thợ mỏ thì làm sao có thể đào hết các khoáng sản ẩn trong núi?

Số quặng đó vẫn cần được khai thác bởi các thợ mỏ và vận chuyển ra ngoài bằng xe tải.

Nếu anh ta không thể kiểm soát chúng, chỉ phí sẽ tăng lên rất nhiều!

Đối với người kinh doanh, có hai thứ quan trọng nhất, một là lợi nhuận, hai là chi phí.

“Giờ đây, tại hàng chục khu vực khai thác ở thành phố Tây Sơn, các liên đoàn của công nhân đã được thành lập. Lâm Thị cho phép công nhân tự quản lý các khu vực khai thác. Hơn nữa, họ chỉ cần nộp 70% lợi nhuận. 30% còn lại là trao cho người lao động như tiền thưởng, học bổng, thậm chí còn mở các trường dạy buổi tối để giúp người lao động bổ sung kiến thức văn hóa”.

Trên khuôn mặt của Cao Thụ hiện lên chút khinh thường, một chút chế giễu: “Người của Lâm Thị có thể đã điều hành một công ty trong một thời gian dài, liền nghĩ rằng những người thợ mỏ cũng giống như những công nhân ngu ngốc trong công ty của họ.”

Tốn bao nhiêu công sức, nhưng lại lãng phí vào vào mấy người công nhân khai thác mỏ đó, anh ta không biết nên chửi Lâm Vũ Chân và Giang Ninh hay trách bản thân mình hồ đồ nữa.

“Người của Lâm Thị, thực sự làm được điều này?” Giọng Mạc Bắc có chút thay đổi.

Những chuyện như thế này, bọn họ chắc chắn sẽ không chút suy nghĩ, trong mắt họ, thợ mỏ là công cụ, một tháng cho bọn họ chút tiền lương là được, không thể lãng phí tài nguyên với đám người họ.

“Quả thực là như vậy!” Cao Thụ ngả người ra sau, dựa vào ghế sô pha, hơi nheo mắt nhìn Mạc Bắc: “Tôi sợ, tin tức này đã lan đến thành phố Đồng Sơn rồi” Vẻ mặt của Mạc Bắc thay đổi.

Anh ta lập tức đứng dậy, gọi điện thoại cho thư ký, hỏi han tình hình và yêu cầu thư ký kiểm tra.

Cao Thụ nhìn Mạc Bắc, thầm tự chế nhạo.

“Người của Lâm Thị, e rằng họ sẽ không bao giờ nghĩ rằng quyết định của mình sẽ gây chấn động trong ngành khoáng sản! Nhà họ Mạc này sẽ không chấp nhận điều đó!” Và tin tức này là tất cả những gì Cao Thụ bỏ tiền ra để tìm ai đó và lan truyền nó một cách điên cuồng ở thành phố Đồng Sơn.

Vào lúc này, tất cả các khu vực khai thác ở thành phố Đồng Sơn, lớn nhỏ, đều đã nghe tin tức, biết những cải cách ở thành phố Tây Sơn và biết những cách đối xử khác nhau mà những người thợ mỏ khác có thể nhận được.

Trong một thời gian, nhiều người đã không thể ngồi yên và yêu cầu khu vực khai thác phải cho họ quyền lợi tương tự!

Tất cả mọi người đều là công nhân, đều thuộc Công ty mỏ Hồng Tinh, nhưng lại đối xử tốt với họ như vậy, căn bản không coi họ như những người lao động bình thường, mà coi họ như một bộ phận của công ty.

Đó không chỉ là phúc lợi, mà còn là phẩm giát Trong thời gian ngắn, có năm sáu lãnh đạo khu mỏ nhà họ Mạc đã gửi đơn đến trụ sở chính, nói răng nhiều công nhân đe dọa rằng họ sẽ không được đối xử như Lâm Thị, vì vậy họ đã từ chức và đến thành phố Tây Sơn làm việc!

Tin tức sớm đến tai Mạc Bắc, khiến sắc mặt anh ta có chút tối sầm lại.

“Đúng là một con sâu làm rầu nồi canh!” Mạc Bắc khịt mũi: “Lâm Thị rốt cuộc làm cái quái gì vậy, bọn họ không biết quy tắc trong ngành khoáng sản sao?”

“Ha ha, bọn họ thực sự không biết” Cao Thụ dang hai tay tỏ vẻ bất lực: “Nhưng tôi chắc chắn rằng họ sẽ có những hành động khác trong tương lai. Tôi hy vọng nó sẽ không ảnh hưởng nhiều đến ngành công nghiệp của nhà họ Mạc” Anh ta cười, có chút hả hê.

“Anh Mạc, tôi không còn làm nghề này nữa. Tôi đang thu dọn đồ đạc và tìm một nơi để chăm sóc người già. Hôm nay tôi đến với anh chỉ để nói cho ông bi trí của mỏ hoang” Cao Thụ nhìn về phía Mạc Bắc, và thấy ánh mắt của Mạc Bắc tràn đầy ánh sáng, nhưng anh ta lại dừng lại, không nói gì nữa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom