Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 1040


Còn chia cổ phần?

Ông ta vốn không dám nghĩ đến!

Hứa Chí Minh vui vẻ nhảy nhót ra ngoài, bộ dạng hết sức phấn khởi, nhìn hàng dài xếp bên ngoài kia, một đám giương mắt mà nhìn.

Lúc vừa đi vào, Hứa Chí Minh rõ ràng là một bộ dạng muốn liều mạng với người ta, sao bây giờ lại là bộ dạng như vậy?

“Ông Minh, thằng nhóc của Lâm thị kia ở bên trọng, rốt cuộc có ý gì vậy?”

Có người gọi ông ta, nhỏ giọng hỏi.

“Vui lòng chú ý cách dùng từ của cậu!”

Hứa Chí Minh lập tức nghiêm mặt, nghiêm nghị nói: “Cậu Ninh là người cậu tùy ý xúc phạm sao? Còn dám không tôn trọng, đừng trách tôi không nhận người bạn như cậu! Hừ!”

Nói xong, để lại người kia vẻ mặt đầy kinh ngạc, Hứa Chí Minh càng nhảy nhót vui vẻ hơn.

Cả buổi sáng, Giang Ninh ngồi đó xem bản lý lịch.

Xem đến người anh không muốn liền trực tiếp bảo thư ký thông báo đuổi việc, nhìn thấy người mình muốn thì gọi vào nhìn một cái, dáng dấp coi như cũng được thì để lại, còn cho thăng chức, tăng lương.

Sau khi công nhân bên ngoài nghe thấy tin này, từng người đều sắp điên rồi.

Bọn họ chưa từng thấy qua người kiểm tra đánh giá công nhân như vậy.

Không ít công nhân viên nữ tranh thủ từng giây từng phút trang điểm lên cho mình, trang điểm đẹp chút, mà công nhân viên nam lại lén lút dùng nước bọt vuốt tóc bóng loáng.

Cao Thụ ngồi ở đó, hơi khó chịu.

Cả buổi sáng, công nhân viên bản thân anh ta xếp vào âm thầm làm việc cho anh ta dường như đều bị Giang Ninh đào ra rồi, không còn tí khiêm nhường nào, đuổi việc tất cả!

Anh ta đã nhìn cả buổi sáng cũng không nhìn ra, rốt cuộc.

Giang Ninh làm sao phát hiện, sao nhìn thế nào cũng cảm thấy không thể nào.

Nhưng Giang Ninh dùng hành động thực tế, gần như đánh sưng mặt Cao Thụ rồi!

“Được rồi, vậy thôi” Danh sách trong tay Giang Ninh đã hoàn toàn qua một lượt, không để sót một ai.

Anh quay đầu nhìn Cao Thụ, vẻ mặt mỉm cười: “Giám đốc Thụ, anh cảm thấy, tôi nhìn người có chuẩn không?”

Khóe miệng Cao Thụ giật giật, lúng túng cười một tiếng, gật đầu: “Chuẩn! Chuẩn! Thật sự chuẩn!”

“Ha ha hạ, tôi thích người khác khen ngợi tôi, tôi cũng thích khen người ta” Giang Ninh đứng dậy: “Giám đốc Thụ, anh thật có con mắt tỉnh tường” Nói xong, anh trực tiếp dẫn Lâm Vũ Chân rời khỏi, chuyện sau đó có người chuyên môn phụ trách, không cần anh bận tâm.

Chỉ cần loại bỏ sạch những con sâu mọt trong công ty, khoét rỗng nội gián Cao Thụ xếp vào, việc dễ xử lý hơn rất nhiều.

Cao Thụ mắt nhìn Giang Ninh và Lâm Vũ Chân rời khỏi, không nói một lời, chỉ là sắc mặt của anh ta tái nhợt đến mức khó coi.

Đôi mắt đâu còn có sự coi rẻ và xem thường trước đó, đến lúc này, nếu anh ta còn không kịp phản ứng, Giang Ninh này mới là người nói lời có trọng lượng thật sự trong Lâm thị, vậy những năm này của anh ta đều sống như chó rồi!

“Giám đốc Thụ…”
 
Chương 1041


Thư ký Tăng Dã, nhát gan nói: “Ngài còn chỉ thị gì không?”

“Chỉ thị?”

Cao Thụ quay đầu trừng mắt nhìn cô ta một cái: “Chỉ thị cái rắm! Hừi”

“Giám đốc Thụ, đây là quyết định cuối cùng của anh Ninh” Trong tay thư ký Tăng Dã cầm một tờ giấy, có chút do dự, rốt cuộc vẫn đưa cho Cao Thụ, Cao Thụ nhận rồi nhìn một cái, lập tức nổi trận lôi đình.

“Anh ta ngay cả tôi cũng muốn đuổi việc? Công ty này còn không phải là của Lâm thị anh ta nữa!”

Cao Thụ cũng không nhịn nổi nữa, mạnh mẽ xé tờ giấy †hành mảnh nhỏ, ném trên đất, gắng sức giẫm vài cái, giờ đây sự nho nhã và quý ông giả tạo rất lâu tan thành mây khói!

Bộ dạng nổi cơn tam bành kia của anh ta dọa thư ký la hoảng lên, bịt lỗ tai và trốn một bên, căn bản không dám lại gần.

Cao Thụ trút hết một lần, anh ta thật sự sắp bị Giang Ninh làm cho tức chết, chuẩn bị nhiều như vậy, một cái không dùng được thì không nói, còn bị Giang Ninh làm nhục nhã như vậy!

“Giang Ninh… Muốn lấy được công ty này à? Mày nằm mơ đi!”

Giang Ninh dẫn Lâm Vũ Chân xuống lầu, Lâm Vũ Chân không có phản ứng gì.

Giang Ninh phân biệt những người đã bị đuổi và những người còn đang trong cân nhắc thế nào, làm sao mà anh phát hiện ra, những người đó đều là người được Cao Thụ sắp xếp vào công ty từ rất sớm, mục đích chính là để sau này đối phó nhà họ Lâm sao?

Nghỉ vấn, trong đầu toàn là nghỉ vấn.

Lâm Vũ Chân ngồi lên xe, nhìn Giang Ninh, trên mặt chỉ thiếu viết lên hai dấu chấm hỏi nữa thôi.

“Muốn biết tại sao?”

Giang Ninh cười nói.

Lâm Vũ Chân bày vẻ mặt tìm tòi khó hiểu ra.

Cô thực sự muốn biết, cô chưa từng gặp được ai có bản lĩnh nhường này.

“Các cụ có câu, giấu đầu lòi đuôi, có rất nhiều thứ, em càng muốn che giấu, cố gắng không để lộ chút dấu vết và kẽ hở nào, thì càng có vấn đề” Giang Ninh lạnh nhạt nói: “Lý lịch của những người đó quá sạch sẽ, được Cao Thụ xử lý vô cùng rõ ràng, vì vậy anh đoán họ có vấn đề”

“Thế còn những người không có quan hệ gì với Cao Thụ thật thì sao?”

Lâm Vũ Chân vội vàng hỏi.

“Vậy coi như bọn họ xui xẻo” Giang Ninh nhún vai: “Đôi khi, cuộc đời cũng cần một chút may mắn” Lâm Vũ Chân không nói gì nữa, cô cảm thấy Giang Ninh nói vậy là không đúng, nhưng cô lại không tìm ra được sai sót ở đâu, dường như cái tên này nói gì cũng đúng, không phải cô bị anh tẩy não rồi đó chứ!

Giang Ninh cũng không nhiều lời, xe chạy thẳng tới khu mỏ quặng số tám.

Hôm nay là ngày bọn họ chính thức thành lập công đoàn, nghĩ thử thì chắc sẽ không thuận buồm xuôi gió được, với tính cách của Cao Thụ thì anh ta càng không chịu để yên.

Anh ta vừa chịu thiệt ở chỗ anh, nhất định sẽ nghĩ cách âm thầm trả đũa hả? Gian lận, ngăn cản những công nhân đó, thành lập công đoàn.

Cùng lúc đó, ở khu mỏ quặng số tám.

Ngày hôm nay, nơi này đã trở thành khu vực điển hình của khu mỏ quặng thành phố Tây Sơn, người khu mỏ quặng khác đều nhìn chằm chằm vào xem ở đây làm gì rồi làm theo.

Hôm nay là ngày chính thức thành lập công đoàn ở khu mỏ quặng số tám, Hoa Sinh làm người phụ trách, dù vết thương trên người chưa lành, anh ta cũng không để tâm.
 
Chương 1042


Nếu anh ta không làm tốt chuyện này thì anh ta cảm thấy mình có lỗi với sự tin tưởng và ủng hộ của Giang Ninh và Lâm Vũ Chân dành cho mình.

Tất cả công nhân đã đến đông đủ, có tới hơn một nghìn người!

Hoa Sinh đứng tại nơi cao nhất, cầm cái loa trên tay la lớn: “Các anh em, hôm nay là ngày chúng ta thành lập công đoàn, xây dựng quy chế phù hợp cho chúng ta, những thứ này đều vì để mọi người có thể làm việc tốt hơn, bảo vệ quyền lợi của mình!”

“Chúng ta muốn sống tốt hơn, muốn người nhà chúng ta sống tốt hơn, để con cái có sách vở học hành, sau này không giống như chúng ta, chỉ có thể dựa vào việc bán sức lao động mà kiếm sống, vì vậy hôm nay, nhất định công đoàn này phải thành lập!”

Anh ta hô thật lớn: “Tôi hy vọng, tất cả mọi người có thể đứng lên, vì công cuộc của tất cả chúng ta mà đứng lên!”

“Được!”

“Ủng hộ công đoàn!”

“Cảm ơn Tập đoàn Lâm thị! Cảm ơn tổng giám đốc Lâm và anh Ninh!”

Đoàn người phía dưới sục sôi, vô cùng nhiệt liệt.

Ai cũng biết, đây là cơ hội Giang Ninh cho họ, nếu như làm tốt thì đối với họ mà nói, tuyệt đối là một chuyện cực kỳ có lợi, chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta hưng phấn.

Tương lai của khu mỏ quặng sẽ càng ngày càng công bằng, công chính, bọn họ cũng sẽ nhận được nhiều thứ hơn!

“Được!”

Hoa Sinh giơ tay lên để mọi người im lặng: “Mong mọi người chờ một chút, anh Ninh và tổng giám đốc Lâm sẽ tới ngay, đợi hai người đến thì chúng ta sẽ bắt đầu ngay lập tức” Dựa theo quy trình, muốn thành lập công đoàn thì phải bầu người đại diện, chuyên phụ trách chuyện của công đoàn, cần bầu người thế nào, dựa vào tiêu chuẩn gì, bầu ai phải đợi Giang Ninh và Lâm Vũ Chân đến quyết định.

Rất nhanh sau đó, Giang Ninh lái xe vào, người dòng tách ra thành một con đường.

“Anh Ninh đến rồi!”

“Mọi người nhường đường nào! Mau nhường một chút!”

Hoa Sinh nhanh chân chạy xuống đón Giang Ninh và Lâm Vũ Chân, vẻ mặt phấn khởi.

Nếu hôm nay công đoàn thành lập thuận lợi thì ngày tháng tươi đẹp của bọn họ đến thật rồi!

“Đều đông đủ rồi à.

Giang Ninh mỉm cười, nhìn một vòng, khẽ gật đầu, năm tay.

Lâm Vũ Chân đi về chỗ cao nhất của hội trường: “Vậy chúng ta bắt đầu thôi” Anh và Lâm Vũ Chân ngồi đó, ra hiệu cho Hoa Sinh tiếp tục.

Hoa Sinh ho nhẹ một tiếng, lại cầm loa lên nói tiếp: “Anh Ninh và cô Chân đã đến rồi, vậy chúng ta chính thức bắt đầu!”

“Đợi một chút!”

Anh ta còn chưa bắt đầu nói thì trong đám đông có người hô lên.

Hoa Sinh nhìn sang: “Làm sao thế?”

“Thành lập công đoàn, tiêu chuẩn cụ thể bầu đại diện là gì? Anh chưa nói mà, chúng tôi biết chọn kiểu gì.”

Giọng nói kia rất lớn, vang lên khắp cả hội trường, còn to hơn cả cái loa của Hoa Sinh.

“Tiêu chuẩn đã được lập ra rồi, cụ thể thế nào thì cần phải thảo luận tiếp mới được, thời gian của chúng ta eo hẹp, thành lập công đoàn rồi tính sau, cái này không ảnh hưởng gì hết” Hoa Sinh trả lời luôn.
 
Chương 1043


Thực ra muốn chọn ai làm đại diện, trong lòng mọi người đều tự có tính toán rồi, được không hả? Nhất định phải là người có tiếng nói, quản lý được mọi người mới có thể trấn chỉnh được tình cảnh này.

Nếu không cứ hễ xảy ra chuyện gì đều không giải quyết được thì còn làm đại diện làm gì?

“Sao lại không ảnh hưởng? Chẳng may nội bộ các anh giở trò thì làm thế nào!”

Giọng nói kia lại vang lên: “Không phải mấy người nói là công bằng, tất cả mọi người đều có thể tham gia cạnh tranh, sao bây giờ lại nói thành lập trước, thế này thì không phải tiền trảm hậu tấu hả, mọi người thấy tôi nói đúng không?”

“Hơn nữa, làm đại diện của công nhân chắc chắn sẽ được rất nhiều lợi ích, ai biết mấy người có giành phần hơn về mình rồi cho chúng tôi ít đi hay không!”

Người kia càng nói càng hăng, càng lúc càng quá đáng.

“Mọi người nghe theo các người, không phải đều vì công bằng thôi sao, nhưng bây giờ các người bắt đầu không công bằng rồi đó, thành lập công đoàn chỉ vì bản thân các người muốn giành được nhiều lợi ích hơn mà thôi, tôi nói đúng hay không hả?”

Vẻ mặt Hoa Sinh hơi khó coi, Giang Ninh nói với anh ta sẽ có phiền phức, anh ta không ngờ còn chưa bắt đầu đã có người xúi giục rồi.

Mọi người ầm ï cả lên, không ai muốn mình bị lợi dụng cả nói công bằng lại biến thành không công bằng, chuyện bàn bạc xong rồi lại thành lợi ích của người khác, bọn họ còn ủng hộ hăng say thế làm gì?

“Yên tĩnh! Yên tính!”

Hoa Sinh hét thật to lên: “Sẽ không như anh nói đâu, nhất định công đoàn của chúng ta là công bằng! Đại diện được bầu ra nhất định sẽ khiến tất cả mọi người đều phục, tuyệt đối không vì lợi ích cá nhân…”

“Anh chứng minh thế nào?”

Người kia thấy mọi người xung quanh dần bị kích động thì đứng dậy luôn, ngẩng đầu hét thật to: “Anh nói thử xem, trong số những người được chọn có anh hay không!”

Hoa Sinh vốn không phải người biết ăn nói, lúc này bị người ta uy hiếp trực tiếp, quả thực anh ta là một trong số đại diện, nhưng cái này là Giang Ninh chọn anh ta, anh ta muốn từ chối nhưng Giang Ninh nói anh ta có tư cách làm đại diện của công nhân.

Mặt anh ta đỏ tới tận mang tai, nhất thời không biết nên nói cái gì.

“Bị tôi nói trúng tim đen rồi đúng không?”

Người kia lớn tiếng cười nói: “Công đoàn chó má gì chứ?

Bọn họ chỉ đang lợi dụng chúng ta, họ chỉ mưu cầu lợi ích cho chính họ thôi!”

“Bầu chọn công đoàn thế này, tôi phản đối!”

“Phản đối không có hiệu lực!”

Không đợi mọi người hô hào hùa theo, Giang Ninh lên tiếng ngay, giọng nói anh không lớn nhưng lại khiến tất cả mọi người đều chấn động, màng nhĩ rung động.

Anh ngồi yên đó, hơi ngẩng đầu lên, nhìn về phía người đang lớn giọng phản đối kia.

“Phản đối không có hiệu lực, anh không có tư cách phản đối”

“Anh nói cái gì?”

Biểu cảm người kia khẽ thay đổi, dựa vào đâu mà nói phản đối của mình không có hiệu lực chứ?

Bầu không khí đang định ầm lên thì bị câu nói này của Giang Ninh ép xuống: “Sao tôi lại không thể phản đối? Không phải mấy người nói thành lập công đoàn là vì công nhân sao, sao tôi lại không có tư cách?”

“Hừ, hay cái này là mánh khóe của Tập đoàn Lâm thị các người, muốn khống chế chúng tôi chặt hơn, chèn ép chúng tôi, mấy người cũng giống y như công ty khai thác mỏ Hắc Tinh lúc trước!”
 
Chương 1044


Mấy lời người kia nói ra hoàn toàn là bịa đặt, nghĩ cái gì thì nói cái đó, hắt nước bẩn lên mấy người Giang Ninh.

Người xung quanh không nhịn được xì xào bàn tán.

“Chắc chắn là như thế!”

Lại có người lên tiếng, ủng hộ người phản đối kia: “Nếu không có gì lén lút thì tại sao chúng tôi không thể phản đối?

Tại sao lại muốn chọn người trong thầm lặng, có giỏi thì bầu đại diện công khai đi!”

“Đúng vậy, có giỏi thì bầu đại diện công khai đi!”

Người thứ ba đứng ra.

Sắc mặt Hoa Sinh ngày càng tệ, anh ta không ngờ, rõ ràng đây là một chuyện tốt, sao lại có người phản đối chứ?

Hơn nữa, Lâm Vũ Chân và Giang Ninh có thể đưa ra quyết định này là suy nghĩ cho bọn họ, vì vậy, Lâm thị tổn thất không ít, thế mà vẫn có người phản đối, bọn họ điên rồi sao!

“Các người… Rốt cuộc các người muốn làm gì!”

Anh ta nổi giận, chỉ tay vào ba người kia, gắn giọng quát to lên: “Các người thế này là quá đáng rồi đó!”

Hoa Sinh tức giận run cả người lên, vết thương hơi nứt ra, khiến anh ta suýt chút nữa xỉu tại chỗ.

Giang Ninh vẫy tay, ra hiệu Hoa Sinh không cần tức giận.

Anh đứng lên, ở chỗ cao nhất nhìn xuống phía dưới, ánh mắt anh nhìn thẳng vào ba người kia, nhất thời, áp suất kh ủng bố ép xuống trong nháy mắt!

Ba người bị Giang Ninh nhìn chằm chằm như vậy thì trái tim chùng xuống, dường như có cảm giác đang bị một con thú dữ ghim chặt.

“Chẳng lế bầu công khai thì các người sẽ có cơ hội sao?”

Giang Ninh cười lạnh một tiếng: “Không biết tự lượng sức mình”

“Tôi nói cho mọi người biết, hôm nay chúng tôi đến đây không phải thương lượng với mọi người, mà chỉ đến thông báo, mọi người chấp nhận thì thành lập công đoàn, không chấp nhận thì tôi trực tiếp hủy bỏ luôn!”

Nghe anh nói vậy, tất cả mọi người sốt ruột hết cả lên.

Nếu như Giang Ninh hủy thật thì thành ra bọn họ mừng hụt à?

Vốn dĩ đây là chuyện tốt!

Chỉ mới nghe thôi bọn họ đã biết là chuyện tốt rồi, mặc dù bọn họ không có trình độ văn hóa gì nhưng cũng đâu phải kẻ ngốc, làm sao không phân biệt được cái gì là tốt, cái gì là xấu.

Cho dù đại diện công nhân trong công đoàn là ai, bọn họ tự nhận mình không có năng lực đó, cho bọn họ làm thì bọn họ cũng không làm được.

“Đừng! Đừng!”

“Anh Ninh, tuyệt đối đừng hủy!”

“Chúng tôi đều chấp nhận, chúng tôi đều chấp nhận hết!”

Không ít người hô lên, đặc biệt là những người trông cậy vào việc thay đổi tình hình hiện tại để cuộc sống bọn họ trở nên tốt hơn, càng sốt ruột hơn, dồn dập hô vang ủng hộ.

Chỉ sợ Giang Ninh tức giận mà hủy bỏ mất.

Ba người kia nghe vậy thì càng hưng phấn, không phải khiến công đoàn không thể thành lập là mục đích của bọn họ sao?
 
Chương 1045


“Chấp nhận gì chứ! Bọn họ đang lợi dụng chúng ta, lừa gạt chúng ta đó!”

“Không thành lập thì thôi, chúng ta không ham gì hết!”

“Có giỏi thì anh hủy đi, anh nghĩ chúng tôi sợ chắc?”

Mấy người đó hô ầm lên, hận không thể khiến Giang Ninh tuyên bố hủy ngay lập tức.

Bọn họ trong mắt Giang Ninh giống như những thằng hề vậy, nhảy tưng tưng lên trông thật tức cười.

Nhìn bọn họ cố gắng khiêu khích anh hủy bỏ công đoàn như thế, sắc mặt Giang Ninh càng lạnh lùng hơn, đột nhiên anh đưa tay lên, vẫy nhẹ một cái, âm thanh phía dưới im bặt lại.

Giống như anh muốn tuyên bố hủy bỏ buổi thành lập công đoàn đến nơi rồi!

“Trần Đôi” Giang Ninh lớn tiếng hô một cái tên, một trong ba người lập tức thay đổi sắc mặt, sau đó người đó vô thức ngẩng đầu lên.

“Ở cầu Tam Lý, anh đã nhận ba mươi lăm triệu của người khác, bọn họ nói chỉ cần anh có thể hủy bỏ việc thành lập công đoàn công nhân thì anh sẽ có thêm mười bảy triệu năm trăm ngàn, có đúng hay không?”

Bị Giang Ninh gọi tên, sắc mặt của anh ta nhanh chóng thay đổi.

“Lư Phong! Ở núi Song Kim, có người đưa cho anh một cái túi, bên trong cũng là ba mươi lăm triệu, đúng chứ? Bọn họ yêu cầu anh nghĩ hết biện pháp để kích động công nhân, khiến cho bọn họ từ chối việc thành lập công đoàn, có đúng hay không?”

Sắc mặt của người tên Lư Phong cũng trắng bệch.

Giang Ninh nói ra địa điểm và số tiền, thậm chí là những yêu cầu, tất cả đều hoàn toàn đúng!

Làm sao anh có thể biết được cơ chứ?

“La Chính! Anh, đừng tưởng tôi sẽ bỏ qua cho anh? Anh vốn là người của công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần khoáng nghiệp Hắc Tinh, có phải bọn họ sắp xếp anh ở vị trí khu vực khai thác mỏ khoáng sản một cách rất dễ dàng hay không?”

Giang Ninh đứng ở đó, nhìn quét một vòng, sau đó anh lớn tiếng n òn có ai nữa không? Còn có ai không muốn thành lập cái công đoàn công nhân này thì lập tức đứng ra cho tôi!”

“Các người có thể lập tức cút đi!”

Tiếng bàn tán của mọi người…

Đám đông bùng nổ trong tích tắc!

Chẳng có ai nghĩ tới những người vừa mới gào thét nhiều nhất lại đang cố tình phá hủy sự thành lập của công đoàn công nhân, chẳng phải bọn họ có hơi quá đáng hay sao?

Nhận tiền của người khác để hại người một nhà?

Bọn cầm thút!

Chỉ một thoáng, ba người kia đã bị vây quanh một vòng, những đôi tức giận mắt hầu như có thể giế t chết bọn họ!

“Không có! Không có! Các người đừng nghe anh ta nói bậy! Các người đừng có tin anh tai” Lư Phong kêu to: “Anh ta đang vu khống chúng tôi! Tôi chỉ vì lợi ích của mọi người mà thôi!”

“Đúng đúng đúng, anh ta đang chia rẽ chúng ta, âm mưu của bọn họ là khiến cho mọi người phải lui bước!”

Hai người còn lại cũng lập tức quát to lên.

Nhìn những công nhân không ngừng tới gần, bọn họ cảm giác cổ họng khô khốc.

“Lư Phong!”
 
Chương 1046


Giữa đám người đột nhiên mở ra một con đường, Hoa Sinh lập tức lao tới, giơ tay lên để đánh một cái tát, một tiếng “Bốp” hung hăng tát vào trên mặt của anh ta, Hoa Sinh chửi ầm lên: “Chuyện này có phải là sự thật hay không!”

“Tên cầm thú này! Anh không phải là con người!”

Hoa Sinh tức giận đến xanh mặt: “Năm ấy chúng tôi thấy anh không có cơm ăn, cho nên mọi người đưa anh vào khu vực khai thác khoáng sản, cho anh một chén cơm ăn, con mẹ nó, chẳng lẽ anh đã quên những chuyện này rồi hay sao?”

“Bây giờ vì những đồng tiền kia mà anh muốn phá hủy hy vọng của tất cả mọi người hay sao? Con mẹ nó, anh thực sự là một tên cầm thú, bây giờ tôi đánh chết anh!”

Hoa Sinh không thể nhãn nhịn được nữa, anh ta đấm đá liên hồi, không một ai xung quanh ngăn cản anh ta, thậm chí còn có người không kìm được mà đã lao lên đánh đấm dữ dội.

Ba người nhất thời đã bị che mất, ngoại trừ tiếng kêu thảm thiết thì không nghe được âm thanh nào khác…

Sau một lúc lâu, đám đông mới tản ra, ba người té trên mặt đất, mặt mũi bầm dập và khóc lóc khổ sở, nhưng không có ai đồng tình bọn họ cả.

“Còn có ai phản đối không?”

Giang Ninh ngồi lại chỗ cũ, anh thản nhiên nói.

Phía dưới là một mảnh im lặng!

Còn ai muốn phản đối chứ?

Chuyện này vốn là một chuyện tốt, là vì lợi ích của mọi người, là ân huệ của Lâm Thị, là ý tốt của Lâm Vũ Chân, nếu bọn họ vẫn cự tuyệt thì thật sự không biết điều.

Bọn họ rất phẫn nộ, suýt nữa mọi người đã nghe theo lời của những tên này? Mọi chuyện suýt chút nữa đã bị những tên xấu xa này làm hỏng!

“Nếu không có ai phản đối thì tôi xin tuyên bố, ngày hôm nay Công đoàn công nhân của khu vực khai thác số 8 chính thức được thành lập.”

Giang Ninh nói: “Từ hôm nay trở đi, khu vực khai thác số 8 sẽ tự mình quản lý, công đoàn có toàn quyền phụ trách, đại biểu của công nhân lần thứ nhất sẽ do tôi chỉ định, bắt đầu từ khóa họp thứ hai, hệ thống bầu cử được đề xuất sẽ được thông qua và sẽ được thay đổi hai năm một lần!”

Anh quay đầu nhìn Lâm Vũ Chân một cái, Lâm Vũ Chân đứng lên, sau đó cô đi tới đằng trước, dùng ánh mắt sáng láng của mình để nhìn những công nhân này.

“Tôi xin quyết định, xuất ra ba phần lợi nhuận của khu vực khai thác số 8 để làm một chút chuyện cho mọi người!”

Ngay khi Lâm Vũ Chân vừa dứt lời, những người bên dưới đột nhiên bật khóc, thân thể của bọn họ run lên vì xúc động!

Có người nhịn không được mà đã khóc rống lên, cho tới bây giờ bọn họ chưa từng gặp một bà chủ nào như vậy!

Ba phần lợi nhuận!

Thân thể của bọn họ hẳn là thuộc về Lâm Thị, Lâm Thị cung cấp công việc và trả lương cho bọn họ, cho bọn họ hy vọng để tiếp tục sống, bây giờ còn muốn cho bọn họ một khoản tiền, lại còn vì bọn họ mà làm một chút chuyện.

Bọn họ không biết nên nói cái gì về lòng tốt tuyệt vời của Lâm Thị.

“Bây giờ tôi sẽ nói tác dụng của số tiền này, tôi sẽ chia làm nhiều phần, một phần làm tiên thưởng cuối năm, một phần để cho mọi người vay, một phần dùng để thành lập học bổng cho con của mọi người, hỗ trợ bọn nhỏ hoàn thành việc học tập của chúng!”

Ngay khi Lâm Vũ Chân vừa dứt lời thì mọi người lập tức sôi nổi lên.

Mỗi một người đều vô cùng hăng hái, bọn họ cũng không biết làm gì, ngoại trừ việc nắm tay thật chặt thì bọn họ cũng không biết nói cái gì.
 
Chương 1047


Lâm Vũ Chân thực sự đang làm những việc tốt!

Không chỉ phát tiên thưởng cuối năm cho bọn họ, còn tài trợ học bổng cho con của bọn họ để khích lệ chúng nó?

Đó mới là mong muốn của bọn họ!

“Còn có một phần, Lâm Thị sẽ cho tất cả công nhân mua bảo hiểm tai nạn, còn phần sót lại, tôi dự định mở một lớp học ban đêm và thuê giáo viên đại học đến dạy cho mọi người để nâng cao trình độ văn hóa, xã hội này cần rất nhiều tri thức” Lâm Vũ Chân vô cùng chăm chú trong mỗi một câu nói của mình.

“Ý của mọi người như thế nào? Một tiếng “ùm ùm”!”

Có người nhịn không được, bọn họ quỳ xuống tạo ra một tiếng “ùm ùm”, bọ họ lớn tiếng khóc, nhất là một số người lớn tuổi đã sớm rơm rớm nước mắt.

Bọn họ không phải không biết, đây đã là mức độ cao nhất mà Lâm Vũ Chân có thể làm được.

Những thứ mà Lâm Thị cung cấp cho bọn họ không chỉ là công việc và thu nhập, mà còn có cả niềm hy vọng!

“Cảm ơn Lâm Thị! Cảm ơn Lâm Thị!”

“Cảm ơn cô Lâm! Cảm ơn cô!”

“Cảm ơn!”

Một đám người đều chịu không nổi, nhưng ngoài việc nói lời cảm ơn ra thì bọn họ không nghĩ ra lời nào khác để bày tỏ lòng biết ơn của mình.

Viền mắt của Lâm Vũ Chân cũng đỏ thãm, cô nhanh chóng chạy xuống và nâng mấy người đang quỳ dậy.

“Mọi người không cần như vậy, thực sự không cần, tôi chỉ… Hy vọng có thể giúp đỡ mọi người, có thể giúp mọi người một chút vậy là được rồi” Trong giọng nói của cô mang theo một tia nức nở: “Sau này, chờ đến khi con của mọi người lớn lên, sau khi bọn nhỏ đã học thành tài thì sẽ trở về xây dựng thành phố Tây Sơn, cải tạo lại nơi này, đây không phải là một chuyện rất tốt hay sao?”

“Trẻ nhỏ cần phải được người lớn dạy dỗ, chỉ cần mọi người cùng nhau nỗ lực thì nhất định có thể làm được!”

Lâm Vũ Chân bị mọi người vây quanh, bây giờ cô tựa như một nữ thần tốt bụng khiến cho người ta kính trọng.

Giang Ninh đứng ở đó, mỉm cười và nhìn hết thảy mọi thứ.

“Em cũng là nữ thần của anh” Anh nhẹ nhàng lẩm bẩm.

Lâm Vũ Chân thật không biết làm cách nào để đi khỏi khu vực khai thác số tám, những công nhân kia vây quanh cô, bọn họ tiễn cô đi suốt đoạn đường ra cửa, bọn họ nói lời cảm ơn với cô và thậm chí còn có rất nhiều người đã khóc suốt đường đi.

Bọn họ thực sự chưa từng được người khác đối xử như Vậy.

Lâm Vũ Chân cũng khóc lóc rời đi, cô vốn là một người giàu tình cảm, cô căn bản không khống chế được cảm xúc của mình.

Ngồi trên xe, cô dùng không ít khăn giấy, nhưng vẫn không thể ngừng khóc.

“Em, em chỉ làm việc mình có thể làm, bọn họ cứ cảm ơn em như vậy, em…Em có xứng đáng với lòng biết ơn của bọn họ không?”

“Xứng đáng.”

Giang Ninh dùng tay lau nước mắt cho cô: “Đứa nhỏ ngốc này, đây là chuyện tốt, tại sao em lại khóc cơ chứ?”

“Em… Người ta nhịn không được!”

Lâm Vũ Chân hừ một tiếng.
 
Chương 1048


Cô không phải không biết đây là chuyện tốt, nhưng cô không thể không bị cảm xúc đó lây nhiễm.

Ch ảy nước mắt thì làm sao vậy?

Đây là quyền lợi của phụ nữ!

Giang Ninh cười ha ha, anh chỉ xoa xoa mái tóc của Lâm ‘Vũ Chân và không nói gì nữa, sau đó anh lái xe đưa Lâm Vũ Chân về khách sạn để nghỉ ngơi.

Mà cùng lúc đó.

Tại khu vực khai thác số tám, tin tức về sự thành lập suôn sẻ của công đoàn công nhân đã truyền đến tai của Cao Thụ.

Gương mặt của anh ta đã tái mét tới cực điểm, cái gì gọi là phong độ của người có học thức? Cái gì gọi là nho nhã, kệ con mẹ nó!

Anh ta lật ngược bàn lên, bộ tách trà rơi vỡ đầy đất!

“Mẹ kiếp! Một đám vô dụng! Vô dụng!”

Anh ta đã sắp xếp tất cả, nhưng kế hoạch này đã hoàn toàn bị phá hủy!

Giang Ninh một mình đánh tan nát âm mưu thâm hiểm của anh ta, thậm chí anh ta còn không có cơ hội để phản kháng.

Công ty đã không có mà anh ta cũng không thể ngăn cản việc thành lập công đoàn công nhân của khu vực khai thác số tám, mười mấy khu vực khai thác khác cũng sẽ nhanh chóng noi theo khu vực khai thác số tám mà thành lập công đoàn công nhân.

Đến lúc anh ta lấy lại công ty thì sợ rằng anh ta cũng không thể kiểm soát những công nhân thấp hèn này được.

Muốn ép buộc bọn họ?

Nằm mơ đi!

“Bốp!”

Những vật trong tầm tay của anh ta đều bị ném đi.

Anh ta thực sự rất tức giận “Thật không nghĩ tới, là do tôi xem thường tên Giang Ninh kia, không ngờ anh ta lại có thể lợi hại như vậy!”

Cao Thụ cắn răng, hô hấp dồn dập, nếu cứ tiếp tục như thế này thì anh ta cũng không cần làm cái gì nữa và cũng chẳng làm được gì nhiều, ngành công nghiệp khoáng sản ở thành phố Tây Sơn có lẽ sẽ nằm ngoài tâm kiểm soát của anh ta.

Mưu kế của Lâm Thị thật đúng là lợi hại.

Một lúc sau, anh ta mới bình tĩnh trở lại, lúc này nếu như anh ta không bình tĩnh thì sẽ chỉ khiến cho mọi chuyện trở nên phiền phức hơn.

Muốn chống đối với Lâm Thị, đối phó với một người như Giang Ninh, anh ta sợ rằng những chiêu trò bình thường căn bản cũng không có hiệu quả.

Anh ta ngẩng đầu lên, hơi khẽ cau mày, sau đó anh ta lấy điện thoại di động ra và gọi điện thoại cho Triệu Toàn, nhưng anh ta gọi vài lần đều không được.

“Tên khốn kiếp này, tại sao lại không liên lạc với anh ta được cơ chứ?”

Hiện tại Cao Thụ giống như một con sư tử đang nổi điên nhưng lại không có răng, anh ta muốn đối phó với Lâm Thị và nhanh chóng giải quyết Giang Ninh, nhưng cái gì anh ta cũng không làm được, cho nên chỉ có thể nổi trận lôi đình!

Cùng lúc đó.

Đúng lúc này, Triệu Toàn đang ở một gian phòng riêng †rong một quán trà.
 
Chương 1049


Anh ta nhìn thoáng qua chiếc điện thoại đang đặt trên bàn, vang lên vài lần nhưng không có trả lời, anh ta vươn tay cúp máy và mặc kệ.

Hương thơm của trà nhẹ nhàng bay theo gió, Triệu Toàn cũng không có uống, anh ta chỉ hé mắt nhìn người đối diện, cố gắng để cho mình có vẻ không căng thẳng như vậy.

“Anh Quách, vừa rồi tôi đã nói với anh điều kiện của chúng tôi, anh hẳn là nhìn ra được thứ mà chúng tôi muốn, nó thực sự không nhiều lắm” Triệu Toàn đã mở miệng: “So với giá trị của thứ đó thì điều kiện của chúng tôi quả thực chỉ tựa như một sợi lông của con trâu!”

Quách Mãnh ngồi đối diện anh ta, đội mũ lưỡi trai và đè thấp vành nón, điều này khiến cho người khác không thấy rõ gương mặt của anh ta trông như thế nào, chỉ là góc mặt của anh ta lộ ra một tia sắc bén!

“Anh xác định ở trong đó có thứ mà chúng tôi muốn hay sao?”

Quách Mãnh mở miệng, giọng nói trâm thấp tựa như tiếng trống buồn bực.

“Xác định!”

Triệu Toàn cười một cách thần bí, sau đó anh ta gật đầu: “Trên đó có viết những ghi chú mà các anh muốn, hơn nữa vẫn chưa hề mở ra, cho nên tôi dám chắc bên trong có thứ mà các anh muốn”

“Hiện tại, chỗ đó đã bị tôi giấu đi và không có ai biết cả” Triệu Toàn nói: “Nếu như anh Quách muốn thì chúng ta có thể từ từ nói chuyện, tôi cũng hy vọng có thể trở thành bạn của anh Quách” Quách Mãnh không nói gì.

Anh ta chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt của anh ta sắc bén như dao, ánh mắt ấy khiến cho thân thể của Triệu Toàn có chút run rẩy!

Tựa như một giây sau Quách Mãnh sẽ trực tiếp giế t chết anh ta!

Nhưng Triệu Toàn biết Quách Mãnh chắc chắn sẽ không ra tay, cho dù có như thế nào thì trước khi anh ta có được vật mà mình muốn thì anh ta sẽ không giết Triệu Toàn.

Huống chi, yêu cầu của anh ta không hề quá đáng? Anh ta chỉ muốn dựa vào Lục Thị mà thôi.

Đối với bọn họ mà nói… Chuyện đó thật sự rất dễ dàng.

Anh ta không dám tham lam, bởi vì quá tham lam thì thật sự sẽ chết người!

Đàm phán rất quan trọng khi thương lượng những việc như thế này, vì nếu có thứ mà đối phương muốn, bản thân sẽ nắm được quyền chủ động.

Triệu Toàn nâng chén trà khẽ nhẹ một ngụm trong khi chờ đợi Quách Mãnh trả lời.

“Hiện tại, chuyện này chỉ có mỗi anh biết thôi sao?”

Một hì u sau, Quách Mãnh mới lên tiếng đáp trả, đôi mắt anh ta sâu không thấy đáy như muốn nhấn chìm mọi thứ vào trầm luân.

“Đúng vậy” Sau khi nghe được câu trả lời, Triệu Toàn trực tiếp nói: “Ngoại trừ tôi ra thì không còn ai biết cả, hơn nữa anh Quách à, tôi có thể giúp anh tìm được vật này, nhất định sẽ có khả năng giúp anh tìm được thêm vật khác, anh cảm thấy thế nào?”

Đây là kinh doanh, không phải chỉ làm một lần mà phải làm lâu dài.

“Được rồi, ngày mai tôi sẽ phái người liên hệ với anh sau” Ngay sau đó, Quách Mãnh đứng lên, anh ta còn phải trở về để hội báo lại tình hình, bởi chuyện quan trọng đến vậy, một mình anh ta chắc chắn không thể làm chủ được.

“Nếu anh dám gạt tôi Anh ta mập mờ không rõ, nhưng không đợi anh ta nói hết câu, Triệu Toàn sớm đã hiểu rõ.

Đây không phải là người mà anh ta có thể đắc tội, nếu không, anh đã sớm đòi hỏi thêm nhiều thứ hơn rồi!

“Anh Quách yên tâm, Triệu Toàn tôi là người như thế nào thì anh cũng biết rồi đấy, hợp tác với tôi nhất định sẽ rất vui vẻ” Triệu Toàn đứng lên, khẽ cong môi cười.

Quách Mãnh không nói gì thêm, lập tức trực tiếp rời đi, Triệu Toàn ngồi xuống thưởng thức trà, tận tình hưởng thụ hương trà thơm phức.

“Xong rồi” Triệu Toàn cười đắc ý, sau tự mãn nói.
 
Chương 1050


Lăn lộn nhiều năm như vậy trong giới khoáng sản, e rằng không sánh nỗi những người khác, người khác chỉ cần nói một lời đã có thể lấy được tài nguyên nhiều hơn.

Anh ta cũng rất tò mò, rằng không biết vật đó có gì đặc biệt mà họ sẵn sàng trả một cái giá cao ngất ngưỡng như vậy, bởi thế, anh ta cũng muốn có được nó.

Triệu Toàn không ngốc, anh ta hiểu rõ được câu nói Hoài Bích có tội, hiển nhiên, đấy không phải thứ mà anh ta có thể sở hữu, thế nên, anh ta chỉ cần lấy được đồ vật mình muốn là đủ rồi.

Hoài Bích có tội: Ý chỉ những người có thứ quý giá trong tay thì thường bị người khác ghen ghét, dòm ngó, hãm hại.

Lòng tham khiến con người ta dễ chết, chỉ cần thấy đủ đã rất vui vẻ rồi.

Sau đó, Triệu Toàn lấy điện thoại ra, trong điện thoại đã có hơn chục cuộc gọi nhỡ.

“Nghe đây?”

Triệu Toàn báo cáo lại cho Cao Thụ: “Chuyện mà anh muốn, tôi đã xử lí xong cả rồi”

“Xong rồi sao?”

Ở đầu dây bên kia, Cao Thụ hiển nhiên vô cùng sốt ruột, ngay khi nghe Triệu Toàn bảo đã làm xong, tâm tình anh ta tức khắc tốt lên: “Bọn họ đồng ý rồi sao?”

“Vẫn chưa” Giọng điệu Triệu Toàn vô cùng đắc ý: “Nhưng họ nhất định sẽ đồng ý thôi, tôi bảo đảm”“

“Được, vậy anh trở về đi, tôi còn có chuyện quan trọng cần nói với anh!”

Triệu Toàn cúp điện thoại, cầm chén trà trên bàn lên húp một ngụm cạn đáy, sau đó tùy tiện đặt xuống vài tờ tiền rồi rời đi.

Cùng lúc đó.

Trong khách sạn, Hoàng Ngọc Minh đưa tất cả mọi manh mối thu được từ cuộc điều tra ra trước mặt Giang Ninh.

“Lão Triệu lấy từ bên kia qua à?”

“Đúng vậy, dựa trên tin tức trước đó của tập đoàn Linh Long để đưa ra kết luận” Hoàng Ngọc Minh nghiêm túc gật đầu: “Thành phố Tây Sơn này rất có khả năng tồn tại một tờ quyền phổ” Ánh mắt Giang Ninh hơi lóe sáng.

Theo tư liệu của tập đoàn Linh Long, thì thành phố Tây Sơn có khả năng tồn tại một tờ quyền thổ, bởi thế nên, tập đoàn Linh Long sẽ bố trí ở nơi này để kiểm soát ngành khai thác của thành phố.

Mục đích của họ không phải chỉ mỗi kiếm tiền, mà còn để kiểm soát tất cả thông tin tình báo của nơi đây.

“Có manh mối nào chính xác hơn nữa không?”

Giang Ninh hỏi.

“Không có, lão Triệu cũng không thể moi móc thêm được gì, quá mức bí ẩn, tin tức bị người ta cắt đứt, chỉ ghi lại được một phần, có thể chắc chăn rằng là ở thành phố Tây Sơn đã không dễ dàng gì rồi” Hoàng Ngọc Minh lắc đầu.

Làm được đến bước này cũng đủ để thấy được rằng, quản gia Triệu tài giỏi cỡ nào, nhưng vẫn không có cách để xác định cụ thể được.

“Ừ, không sao, có thể thu thập được những điều này đã rất tốt rồi, nói cho lão Triệu tiếp tục điều tra, nếu có tin tức thì tùy thời mà báo lại cho tôi biết.”

“Được”

Ngay sau đó, Hoàng Ngọc Minh đứng dậy rời đi.
 
Chương 1051


Trong phòng, Lâm Vũ Chân đã ngủ thiếp đi Khóc lớn hồi lâu, khiến cô có chút thấm mệt, càng khiến Giang Ninh vô cùng bất lực.

Cô gái này thật là…Rõ ràng đây là một chuyện tốt, nhưng lại cảm động đến mức bật khóc nức nở, không những thế, sau khi khóc xong còn ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Giang Ninh đi vào phòng, giúp Lâm Vũ Chân đắp lại cái chăn đã sớm bị cô đá ra, sau đó ngồi bên đầu giường, im lặng canh cô ngủ, xuyên suốt không hề nói một câu nào.

Anh khẽ nhìn khuôn mặt say ngủ của Lâm Vũ Chân, trong đầu anh ta nghiêm túc tự đặt câu hỏi, rốt cuộc đã có vấn đề nào đã bị bỏ sót lại trên đoạn đường này rồi hay không.

Vấn đề ẩn cửa, vấn đề chủ thượng, vấn đề cực đạo quyền phổ, ba vấn đề này, thật ra có thể gộp chung thành một vấn đề, nhưng sự liên quan giữa người và mọi chuyện lại muôn hình vạn trạng.

Muôn hình vạn trạng: rất nhiều.

Phương Bắc xào bài, chủ thượng đã kinh doanh ở phương Bắc nhiều năm, cũng chính là vì muốn tìm ra tờ quyền phổ kế thừa do nhà họ Giang để lại, và một tờ khác đang ở trên người Bàng Phi Nham.

Nhưng kết quả, tờ quyền phổ của nhà họ Giang đã sớm được Giang Đạo Nhiên an bài xong mọi thứ từ mười lăm năm trước, ông ta đã đặt nó trên người đứa con rơi của mình, một cậu bé không ai để ý đến.

Thế tại sao ông ta không tới để giành lấy tờ quyền phổ?

“Với thực lực của ông ta, muốn lấy lại tờ quyền phổ của bản thân thật sự không khó, nhưng tại sao ông ta lại không làm thế?”

Giang Ninh đã từng đánh võ với chủ thượng, anh ta có thể chắc chắn một điều rằng, thực lực của chủ thượng thật sự rất mạnh, không hề thua kém anh là bao, bởi thế, nếu không có một trận sống chết này thì Giang Ninh đã không thể xác định được.

Nhưng chủ thượng sẽ không mặc sống chết mà đánh nhau với anh chỉ vì một tờ quyền phổ, thật sự không đáng.

Nhưng đây chắc chắn không phải nguyên do khiến chủ thượng không ra tay, cũng bởi, những kẻ điên cuồng đó vì mục đích của riêng mình, còn chuyện gì mà không dám làm?

“Dẫu cho ông muốn làm gì, tôi cũng sẽ ngăn cản ông lại” Giang Ninh tự nói thầm trong lòng.

Anh khẽ duỗi tay, sau đó nhẹ nhàng vuốt trán Lâm Vũ Chân, vẻ mặt chan chứa dịu dàng: “Chờ sau khi đã giải quyết xong những chuyện này, chúng ta sẽ không bao giờ tách rời nhau nữa, ngày nào cũng ở bên nhau.”

“Anh đó, đừng chê em phiền nhé.”

Lâm Vũ Chân đã ngủ thật say, nhưng hai tay lại vô thức vươn ra nắm lấy tay của Giang Ninh, trên mặt thoải mái lộ ra niềm hạnh phúc cùng cảm giác an toàn.

Trong khi đó, ở bên kia.

Triệu Toàn đã tới vùng ngoại ô trên núi, Cao Thụ cũng sớm đã chờ không nổi nữa.

“Mau lên! Mau nói cho tôi biết đi, bên kia đã nói gì rồi?

Làm sao anh có thể chắc chắn rằng bọn họ sẽ đồng ý?”

Đương nhiên Cao Thụ biết rõ rằng bản thân mình mới vừa vứt bỏ công ty đi rồi, nếu có thể hòa một ván này, anh ta chắc chắn sẽ không bại.

“Tôi cảm thấy bọn họ đặc biệt coi trọng vật này, thế rốt cuộc là coi trọng đến mức nào đây?”

Triệu Toàn cẩn thật nói: “Vì vật này, chuyện gì bọn họ cũng dám làm!”

Cao Thụ bị sốc hoàn toàn.

“Tôi nghĩ răng, lý do khiến các gia tộc lớn ở phương Bắc sở dĩ biến mất, thậm chí ngay cả tập đoàn Linh Long cũng bị xử lý, chính là vì vật này!”

Trên mặt Cao Thụ càng thêm nhiều hoài nghi hơn, sao có thể được?
 
Chương 1052


Tập đoàn Linh Long dính vào cả vụ này nữa sao?

“Anh Cao, anh đừng không tin tưởng tôi như thế, tôi đúng thật là không có chứng cứ, nhưng hôm qua, tôi đã phân tích và hoàn toàn xác thực rồi” Triệu Toàn tiếp lời: “Anh không biết đâu, lúc tôi nói đến đồ vật ấy, mắt đối phương lập tức sáng lên, trông như chỉ hận không thể nhai tươi nuốt sống tôi, vẻ mặt đó thực sự rất dọa người!”

Cao Thụ không lên tiếng.

Anh ta trầm mặc một hồi, như thể vẫn chưa hồi phục lại được tinh thần, nhưng vẫn vội vàng nói: “Vật, vật đó đang ở đâu? Nó đang ở chỗ nào!”

“Tôi cảm thấy chúng ta nên thay đổi suy nghĩ sớm một chút, không nên giữ lại thứ này trên người, thứ này chưa chắc đã tốt lành gì” Đạo lý Hoài Bích có tội, không chỉ Triệu Toàn biết mà cả Cao Thụ cũng rất rõ.

“Ở khu vực khai thác mỏ số tám” Triệu Toàn vừa nói một câu đã khiến sắc mặt Cao Thụ thay đổi rất lớn, nó sao có thể ở khu vực khai thác mỏ số tám?

Đã mất rồi…

“Anh nói ở đâu cơ?”

Cao Thụ đứng lên, nhìn chằm chằm Triệu Toàn, lớn tiếng hỏi: “Anh nói vật đó ở đâu chứ”

“Ở khu vực khai thác mỏ số tám, có vấn đề gì à” Triệu Toàn ngây ra một lúc, chuyện này có vấn đề gì sao.

Toàn bộ công nghiệp khai thác khoáng sản ở Tây Sơn đều nằm trong tầm kiểm soát của bọn họ, không quan trọng nó nằm ở đâu vì dù sao nó đều là của họ cả.

Hơn nữa, giấu ở chỗ như thế nhất định sẽ không bị phát hiện.

Nếu không phải nhờ các công nhân trong lúc đào phá quặng mỏ phát hiện được thì quả thật là không cách nào có thể tìm ra, rằng có một ngôi mộ ẩn sâu trong quặng mỏ đó!

Triệu Toàn Lập tức phong tỏa tin tức, ém nhẹm không cho bất luận kẻ nào tung tin ra ngoài.

Trong quá trình khai thác, việc đào trúng phần mộ là chuyện hết sức bình thường, nên người bình thường cũng sẽ không để ý, thậm chí còn cảm thấy đen đủi và họ chỉ muốn quên đi việc này để không chọc tới mấy thứ không sạch sẽ.

Anh ta nhìn Cao Thụ, thấy sắc mặt Cao Thụ ngày một khó coi, tức khắc có chút khẩn trương.

“Đừng nói với tôi là đã có vấn đề gì xảy ra rồi chứ?”

“Không còn nữa” Cao Thụ khẽ nuốt nước miếng, nhẹ giọng nói.

“Gì mà không còn nữa?”

Triệu Toàn vội vàng nói.

“Khu vực khai thác mỏ số tám đã không còn” Sắc mặt của Cao Thụ lập tức trắng bệch: “Không chỉ khu vực khai thác mỏ số tám đã mất, mà toàn bộ công ty khoáng sản Hắc Tinh đã không còn nữa” Triệu Toàn sững sờ nhìn Cao Thụ, còn tưởng rằng anh ta đang nói giốn.

Toàn bộ công ty đã mất rồi ư?

Anh ta điên rồi à!

“Anh đang nói gì thế? Anh biết chính mình đang nói cái gì không hả!”

Triệu Toàn rống to lên: “Có phải do cái tên khốn kiếp Tạ Trấn kia làm không?”

Công ty vẫn luôn giao cho Tạ Trấn xử lý, căn bản không cần dùng đầu óc, họ chỉ cần một người ngồi một chỗ, quan sát và điều khiển công nhân làm thuê mà thôi.
 
Chương 1053


Chuyện mà anh ta cùng Cao Thụ làm, không lẽ tên khốn kiếp Tạ Trấn kia đã…

“Tạ Trấn đã tham gia vào” Cao Thụ nói tiếp: “Là người của nhà họ Lâm đã đề cử gã tới”

“Nhà họ Lâm?”

“Người nhà họ Lâm đã tới và thu mua lại công ty của tôi, hiện tại toàn bộ công ty khoáng sản Hắc Tinh đều đã thuộc về Lâm thị, bao gồm cả khu vực khai thác mỏ số tám và tôi đã bị đuổi rồi” Cao Thụ hít sâu một hơi, giọng nói run run: “Còn nữa, anh cũng bị đuổi đi rồi, hiện tại hai chúng ta không liên quan gì tới việc mỏ khai thác số tám đó nữa, e rắng vào cũng không được”

“Cái gì!”

Triệu Toàn đứng lên, nhìn không được mà chửi ầm lên: “Rốt cuộc anh đã làm cái quỷ gì thế hả? Sao anh có thể ném công ty cho bọn chúng?”

Cao Thụ không muốn nói, vì anh ta vốn đã chuẩn bị sẵn đầy đủ, có thể kéo dài thời gian, đủ để Triệu Toàn nói ra, sau đó nắm giữ hoàn toàn công ty trong tay.

Nhưng không ngờ rằng, Giang Ninh không làm theo quy tắc, phá vỡ toàn bộ kế hoạch của anh tai Cho đến tận bây giờ, với cái kết cục này thì căn bản, nó đã nằm ngoài tầm kiểm soát của anh ta rồi.

“Khu vực khai thác mỏ số tám cần phải lấy lại!”

Triệu Toàn tiếp lời: “Những thứ khác tạm thời chúng ta không cần quan tâm đ ến, nhưng khu vực khai thác mỏ số 8 nhất định phải giành lại được, Cao Thụ, tôi dám khẳng định với anh một điều rằng, nếu nó không được thu về thì cả hai chúng ta… Đều phải chết!”

Cả người Cao Thụ thoáng chốc run lên.

“Anh đừng quên, đối tác của chúng ta là người nào! Đó là một đám người tàn nhẫn! Là một lũ sói!”

“Nếu chúng ta không cho chúng những gì đã hứa hẹn thì bọn chúng tuyệt đối sẽ gi ết chết chúng ta!”

Sắc mặt của Triệu Toàn sớm đã hung tợn, vốn dĩ đang vui vẻ bỗng nhiên trở nên vô cùng đáng sợ.

Đối với đám người kia, họ có thể đắc tội được chắc?

Trước khi Quách Mãnh rời đi, anh ta đã đã để lại lời rằng, nếu Triệu Toàn dám lừa gạt anh ta, thì hậu quả sẽ…

Anh ta không nói hậu quả là gì, nhưng Triệu Toàn biết, đó chính là con đường chết!

Gương mặt Cao Thụ ngày càng trắng bạch ra, gần như không còn chút hồng hào nào hết, hai chân không nhịn được run rẩy cả lên, anh ta thừa biết hậu quả nghiêm trọng cỡ nào.

Nhưng chuyện đã đến nước này rồi, Giang Ninh của Tập đoàn Lâm thị rất khó đối phó.

“Muốn giành được khu mỏ quặng số tám e là không nhanh thế được, chỉ riêng kết nối quan hệ cũng cần một ít thời gian, huống hồ, anh ta nghĩ những công nhân đó dễ khống chế lắm sao?

Triệu Toàn tự an ủi mình.

“Bọn họ còn lập ra công đoàn của công nhân, tự mình quản lý, ngay cả tập đoàn Lâm thị cũng không nhúng tay vào, chúng ta…”

Triệu Toàn vẫn chưa nói hết câu, mắt trợn trừng lên nhìn Cao Thụ, anh ta thật sự muốn đập chết tên khốn kiếp này luôn cho rồi.

Anh ta mới đi có hai ngày mà chuyện đã ra nông nỗi này rồi sao?

“Cao Thụ…”

Triệu Toàn gào lên: “Tôi thực sự muốn giết anh!”

Hơi thở anh ta trở nên dồn Cao Thụ không còn gì để nói, chuyện đến nước này rồi, quả thực là trách nhiệm của anh ta, nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi, giải quyết vấn đề mới là điều quan trọng.

“Đừng nói nữa, làm thế nào để lấy khu mỏ quặng số tám về?
 
Chương 1054


Chỉ cần giành lại khu mỏ quặng số tám, lấy được thứ kia thì bọn họ sẽ có cơ hội vươn mình, nếu không thì… Không cần đến tập đoàn Lâm thị, chỉ những người kia thôi cũng đủ lấy mạng hai người họ rồi!

Hai người căm tức không thôi.

Triệu Toàn tỉnh táo lại, bây giờ mà giết Cao Thụ thì cũng không giải quyết được vấn đề gì.

Nhất định phải giành lại khu mỏ quặng số tám, cho dù phải trả bất cứ giá nào.

Chỉ cần lấy được khu mỏ quặng số tám đó rồi tiến hành giao dịch với những người đó, đến lúc đó, toàn bộ ngành khai khoáng ở thành phố Tây Sơn sẽ là của hai bọn họ, tập đoàn Lâm thị chắc chắn sẽ không tranh lại được.

Nhưng bây giờ nên làm thế nào đây?

Triệu Toàn ngẩng đầu lên: “Bây giờ muốn giành lại khu mỏ quặng số tám thì chỉ có thể thương lượng với tập đoàn Lâm thị, cùng lắm thì chúng ta mua lại, cho bọn họ ra điều kiện, tôi nghĩ bọn họ sẽ đồng ý”

“Nói thế nào?”

“Ở thành phố Tây Sơn này, chúng ta đã kinh doanh nhiều năm thế rồi, chúng ta có quyền quyết định từ lâu, cho dù Lâm thị lấy cả công ty ra thì cũng không đứng vững được, bọn họ muốn thành lập công đoàn của công nhân, không phải đang nhượng bộ, lấy lòng những công nhân đó sao?”

Những công nhân thấp kém đó cũng không dễ đối phó, nếu Tập đoàn Lâm thị thông minh thì ắt sẽ biết nếu như dùng sản nghiệp đổi lấy tiền mặt, so sánh thế nào cũng thấy lấy tiền có lợi hơn, còn nếu bị dính líu ở thành phố Tây Sơn thì Tập đoàn Lâm thị bọn họ chỉ có nhận về tổn thất nặng nề!

“Anh đi liên hệ với người của Tập đoàn Lâm thị, cứ nói rằng chúng ta thu mua khu mỏ quặng số tám, không, thêm mấy khu mỏ nữa” Triệu Toàn nói: “Đừng để bọn họ nghỉ ngờ, phải để bọn họ nghĩ rằng chúng ta đã quen với ngành này rồi, không nỡ bỏ nó mà thôi” Cao Thụ gật đầu: “Cái này thì tôi biết rõ” Nhưng Tập đoàn Lâm thị sẽ đồng ý sao?

Giang Ninh kia… Anh ta cảm thấy từ đầu đến cuối anh đều không bình thường, không thể dùng tư duy của người bình thường mà tìm hiểu về anh, nếu như bị bọn họ phát hiện thì chuyện này sẽ trở nên phiền phức hơn nhiều.

“Chúng ta chỉ có một ngày, ngày mai người của anh Quách đến rồi, nếu như bọn họ không lấy được đồ thì… Ha ha!”

Triệu Toàn nhìn Cao Thụ: “Tự anh chọn cách tự sát đi!”

Anh ta nói xong thì không nói gì nữa, nhắc đến chuyện này thì Cao Thụ tự biết làm thế nào.

Mặt Cao Thụ trắng bệch, không nói gì, anh ta gọi điện thoại cho Lâm Vũ Chân ngay lập tức, không để lỡ một giây nào.

Lúc đó.

“Ring ring ring…”

Điện thoại Lâm Vũ Chân vang lên, giấc mơ vụt tắt, cô mơ màng mở mắt ra, liếc mắt thấy có điện thoại thì vươn tay muốn lấy, Giang Ninh trực tiếp tắt luôn.

“Không cần nhận, em mệt lắm rồi, ngủ một giấc thật ngon đi, có chuyện gì thì chúng ta để ngày mai lại tính.”

Giang Ninh tắt điện thoại di động, ném nó lên ghế sofa.

Lâm Vũ Chân liếc mắt nhìn theo: “Nhưng nhỡ có chuyện gì quan trọng thì sao?

“Không có chuyện gì quan trọng hơn việc nghỉ ngơi của em cả” Giang Ninh đắp kín chăn lên cho cô: “Ngoan, ngủ đi”

“Ừm” Lâm Vũ Chân mím môi, lén cười một cái, cô cầm lấy tay Giang Ninh, kéo anh vào chăn, nói nhỏ: “Anh… Ngủ cùng em” Giang Ninh nhìn cô, mặt Lâm Vũ Chân đỏ ửng lên, nhưng vãn kéo tay anh không buông, mãi đến khi kéo anh vào trong chăn được.

Còn phía bên kia.
 
Chương 1055


Cao Thụ ngẩn người, điện thoại của anh ta bị cúp rồi?

Anh ta gọi điện thoại cho Lâm Vũ Chân, thế mà cô lại dám trực tiếp cúp máy luôn!

“Ý gì đây?”

Cao Thụ sốt ruột, gọi lại lân nữa, âm thanh vọng lại là tiếng nhắc nhở máy đã tắt, trái tim anh ta trùng xuống!

Linh cảm về điềm xấu nổi lên trong lòng anh ta!

“Chẳng lẽ người của Tập đoàn Lâm thị đã biết rồi sao?”

Sắc mặt Cao Thụ trắng bệch, vội vàng nói.

“Không thể nào!”

Triệu Toàn lắc đầu.

Chuyện ở khu mỏ quặng số tám, trừ anh ta ra thì chỉ có mấy công nhân ở đấy biết thôi, còn đối với mấy công nhân đó thì việc phát hiện một ngôi mộ dưới quặng mỏ là chuyện không thể bình thường hơn được nữa.

Càng khỏi phải nói, nơi đó còn rất nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có khả năng hầm mỏ bị sụp, nhưng biết là vậy thì bọn họ vẫn dám đi, càng không ngờ trong đó sẽ có thứ tốt.

Người Tập đoàn Lâm thị vừa tới thành phố Tây Sơn không được bao lâu, chắc chắn không thể biết được.

“Cô ta không nhận sao?”

“Cúp máy, bây giờ thì tắt luôn rồi” Cao Thụ nói: “E rằng cô ta cố ý ra oai phủ đầu, đáp trả chuyện lần trước tôi làm”

“Chắc là vậy rồi” Không biết Triệu Toàn đang an ủi chính mình, hay là đang an ủi Cao Thụ.

“Sáng sớm ngày mai, chúng ta đi tìm bọn họ ngay lập tức, không cần biết thế nào, nhất định phải lấy được khu mỏ quặng số tám về tay, nếu không thì chúng ta phải chết là cái chắc!”

Bây giờ không phải là thời điểm để đấu đầu với Tập đoàn Lâm thị.

Đối với Tập đoàn Lâm thị mà nói, đó chỉ là một khu mỏ quặng, chỉ là một chỗ để kiếm tiền mà thôi, nhưng với chúng †a mà nói thì ý nghĩa hoàn toàn khác nhau, ít nhất nó có thể giữ tính mạng cho chúng ta!

Cao Thụ cũng chỉ có thể gật đầu.

Làm sao anh ta biết được chuyện sẽ phát triển đến mức này chứ, trước đó, anh ta còn có thể lên mặt huênh hoang trước Tập đoàn Lâm thị, nhưng bây giờ anh ta lại phải cúi đầu, xin bọn họ để lấy lại khu mỏ quặng số tám.

Đêm đó, rất khó để trôi qua.

Cao Thụ và Triệu Toàn không thể nào ngủ nổi.

Vốn dĩ hai người vô cùng phấn khích, nhưng lúc này trong lòng tràn đầy thấp thỏm, bất an.

Trong hai ngày tới đây, người của Quách Mãnh sẽ tới lấy đồ, nếu như bọn họ không thể giao đồ ra thì nhất định sẽ chết, hạng người như Quách Mãnh chắc chắn sẽ không cho bọn họ bất cứ cơ hội giải thích nào.

Ra tay một cái là muốn mạng của họ luôn!

Quả thực đêm đó rất gian nan, Giang Ninh vô cùng thán phục sự thay đổi của Lâm Vũ Chân, khiến anh không tài nào ngủ được.

“Vợ à, em nghĩ chúng ta sinh mấy đứa thì tốt?”

Ngón tay Giang Ninh nhẹ nhàng lướt qua làn da mềm mại: “Mẹ từng nhắc rồi đó, ít nhất phải một trai một gái, con trai thì giống anh, còn con gái… Cũng phải giống anh.”
 
Chương 1056


“Con gái thì giống em” Lâm Vũ Chân không muốn động đậy, cô ngáp một cái, giọng nói càng ngày càng nhỏ, lười biếng nói: “Thế thì anh mới càng yêu con bé hơn…”

Cô nói xong thì ngủ thiếp đi luôn.

Cô thực sự không nhấc nổi tay lên nữa rồi.

“Vợ ơi? Không thử một chút sao?”

Giang Ninh ôm Lâm Vũ Chân, lay một một cái, Lâm Vũ Chân không để ý đến anh, phát ra tiếng hít thở đều đều, khiến anh bật cười, sau đó anh nhẹ nhàng kéo cô vào lồ ng ngực mình, ôm cô đi ngủ.

Sáng hôm sau, hai người ngủ thẳng tới mười giờ mới từ từ mở mắt ra.

Ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa khiến người ta dần tỉnh táo hơn.

Giang Ninh kéo Lâm Vũ Chân rời giường đi rửa mặt, thay quần áo xong mới ra khỏi phòng.

Bên ngoài, nhân viên phục vụ của khách sạn đã đợi từ lâu.

“Anh Giang, cô Lâm, ở bên ngoài có hai người muốn gặp hai vị, nói là có việc quan trọng muốn thương lượng với hai vị, tôi không dám quấy rầy mọi người nên bảo bọn họ chờ”

“Tìm chúng tôi sao?”

Lâm Vũ Chân ngạc nhiên: “Bọn họ đến đây từ lúc nào?”

“Ba tiếng trước” Nhân viên phục vụ không biết phải làm sao: “Mới sáng sớm đã tới rồi, hình như có chuyện gì đó rất gấp” Nhưng Giang Ninh đã thông báo từ trước, không được tới làm phiền bọn họ, còn tiện tay cho nhân viên phục vụ ít tiền boa nữa, người nhân viên vẫn nhớ kỹ nên ngăn hai người đó lại, không cho bọn họ vào.

Lâm Vũ Chân nghe vậy thì vô cùng ngạc nhiên.

Chắc chắn có việc gấp!

Người gọi điện vào tối hôm qua chắc là bọn họ rồi, thế mà cô lại để bọn họ đợi suốt ba tiếng.

Cô lấy điện thoại ra ngay lập tức, nhìn dãy số hiển thị trên màn hình, thấy tên Cạo Thụ thì ngẩn người ra một lúc, đưa điện thoại cho Giang Ninh.

“Là bọn họ”

“ồ, vậy thì để họ chờ thêm một lúc nữa đi, chúng ta đi ăn sáng trước.”

Giang Ninh thuận miệng nói, nhân viên phục vụ gật đầu: “Vâng, thưa anh Giang, tôi đi nói cho bọn họ biết” Nói xong thì Giang Ninh dẫn Lâm Vũ Chân tới nhà ăn, còn ở dưới lầu, Cao Thụ và Triệu Toàn vẫn đang chờ ở đại sảnh.

Bọn họ đứng ngồi không yên, hoàn toàn không ngồi im được, đi tới đi lui ở đại sảnh, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn, sao người trên lầu chẳng có động tĩnh gì hết vậy.

Hơn chín giờ rồi, ắt hẳn cũng nên dậy rồi chứ nhỉ?

Thấy nhân viên phục vụ đi xuống, Cao Thụ lập tức bước lên đón: “Thế nào rồi, hai người họ đã dậy chưa?”

“Vẫn chưa đâu” Nhân viên phục vụ nói: “Công việc của bọn họ khá là nhiều, thường hay thức đêm, dậy muộn là chuyện bình thường, hai người chờ một lát đi” Cô ta nói xong thì không để ý tới hai người họ vẫn còn điều muốn hỏi, trực tiếp quay người rời đi.

Đùa nhau à, anh Giang hào phóng như vậy, rõ ràng việc này nằm trong phạm vi công việc của cô ta nhưng anh cho cô ta tận ba triệu, còn hai người này muốn cô ta giúp mà đến một câu cảm ơn cũng không có, ai muốn cho bọn họ hỏi mãi thế chứ.

Triệu Toàn luống cuống.
 
Chương 1057


“Người trẻ, thể lực tốt, nhưng cũng không đến mức này chứ, sắp mười giờ đến nơi rồi!”

Anh ta buồn bực nhìn thời gian: “Người của Quách Mãnh sắp đến rồi, nếu như chúng ta không lấy được khu mỏ quặng số tám về thì sẽ rất phiền phức!”

Cao Thụ cau mày, anh ta cảm thấy nhất định Lâm Vũ Chân cố ý không gặp mình.

Nếu hai người họ không biết chuyện ở khu mỏ quặng số tám, vậy thì chắc chắn là vì lần gặp trước đó, thái độ của anh †a không tốt nên họ mới cố ý lên mặt.

“Yên tâm đi, chỉ cần bọn họ không biết chuyện ở khu mỏ.

quặng số tám, thì nhất định chúng ta có thể giành lại được, nhưng chúng ta phải tỏ thái độ tốt một chút” Cao Thụ nị khép nép, đợi bọn họ tính sổ!”

Lúc này, cần ăn nói khép nép thì phải ăn nói šn khi chuyện lớn thành rồi thì chúng ta lại tìm Triệu Toàn gật đầu.

Hai người đã chuẩn bị sẵn tâm lý, kìm nén tình khí lại, ngồi ở đại sảnh, bọn họ không tin Giang Ninh và Lâm Vũ Chân có thể ở yên trong phòng suốt một ngày không ra ngoài!

Đợi thẳng đến giữa trưa!

Hai người đói muốn chết, bụng kêu ùng ục, cơ quan trong người như muốn làm phản, bọn họ đang định đi ăn cơm, tính ăn xong thì đợi tiếp thì nhân viên phục vụ đi tới.

“Hai vị, anh Giang bảo hai người lên đó, anh ấy nói rằng anh ấy chỉ có chút thời gian rảnh lúc này thôi, đợi lát nữa thì lại không gặp được” Triệu Toàn và Cao Thụ ngẩn người, ôm bụng, trong lòng tức giận mắng thầm, nhưng trên mặt vẫn cười hi hi nói: “Chúng tôi lên ngay đây! Lên ngay lập tức!”

Mặc dù lúc này bọn họ vô cùng đói bụng nhưng cũng không dám để lỡ thời gian.

Chẳng may Giang Ninh tức lên, không chịu trả lại khu mỏ quặng số tám cho họ thì bọn họ sẽ xong đời!

Bây giờ không phải vấn đề có kiếm được tiền lời, hay có giữ được địa vị của mình hay không, mà là vấn đề có thể sống tiếp hay không, Triệu Toàn biết rõ kết quả của những kẻ lừa dối Quách Mãnh nghiêm trọng đến mức nào.

Lúc trước, khi qua lại với những người này, anh ta đã tìm hiểu rồi, anh ta biết lý do tại sao một số dòng họ ở phương Bắc biến mất chỉ sau một đêm!

Cũng chính vì vậy mà cho dù bây giờ anh ta tức đến đâu cũng phải kìm nén lại!

Hai người họ lên lầu, cái bụng đánh trống suốt dọc đường đi.

Hơn sáu giờ sáng bọn họ đã vội vàng đi đến đây, chưa ăn sáng, đói bụng tới tận trưa nên đầu hơi choáng.

Nhưng cho dù anh ta chết đói cũng không dám đi ăn cơm!

Giang Ninh sẽ không chờ bọn họ!

Trên tầng, Giang Ninh và Lâm Vũ Chân ngồi ở đó, trên bàn bày một vài món tráng miệng, anh đang đút cho Lâm Vũ Chân ăn.

“Anh Ninh, cô Chân, xin chào”. Cao Thụ bước vào, liếc mắt một cái đã nhìn thấy đồ tráng miệng trên bàn, đôi mắt sáng bừng lên: “Mạo muội tới quấy rầy hai người, thật ngại quá” Triệu Toàn đứng phía sau không lên tiếng, đây là lần đầu tiên anh ta gặp Giang Ninh và Lâm Vũ Chân, nói quá nhiều thì không được hay cho lắm, sợ Giang Ninh sẽ nghỉ ngờ.

Cao Thụ đã nói với anh ta, Giang Ninh không phải người bình thường, từ trước đến nay làm việc không theo lẽ thường, bảo anh ta phải cẩn thận, đừng để rơi vào bãy của Giang Ninh.

“Ngại thì sao, chẳng phải anh đã đến đây rồi ư?”

Giang Ninh lạnh nhạt nói, anh cũng không bảo hai người ngồi xuống.

Bầu không khí trở nên lúng túng.
 
Chương 1058


Triệu Toàn hơi tức giận, nếu không phải có việc nhờ người thì anh ta đã sớm ra tay rồi, nói nhiều với Giang Ninh như thế làm gì!

“Chúng tôi cũng vì bất đắc dĩ, vẫn luôn suy nghĩ mãi, cuối cùng vẫn quyết định tới tìm anh Ninh và cô Chân, bàn chuyện làm ăn với hai người.”

Cao Thụ ngượng ngùng cười cợt, đâu còn điệu bộ chỉ tay năm ngón như trước nữa, ngay cả nụ cười cũng chứa vài phần lấy lòng, bản thân anh ta không phát hiện, nhưng Giang Ninh đã nhìn ra được.

“Vậy thì mời ngồi, chuyện làm ăn thì đương nhiên vẫn phải làm” Giang Ninh nói.

Hai người họ ngồi xuống, ánh mắt không rời khỏi món tráng miệng trên bàn.

Nhưng Giang Ninh cố ý đút cho Lâm Vũ Chân ăn một miếng rồi trực tiếp ném vào thùng rác luôn.

“Không biết tổng giám đốc Cao tìm chúng tôi định bàn chuyện làm ăn gì?”

Lâm Vũ Chân nhìn Cao Thụ: “Hình như giữa chúng ta chẳng có gì có thể hợp tác cả, tổng giám đốc Cao đã bị đuổi rồi, chi bằng đi bổ sung thêm vị trí trong viện dưỡng lão lại không tệ đâu.”

Giang Ninh đã nói với cô rằng chắc chắn hai người này đến đây không có ý tốt.

Thậm chí có khả năng họ có ý đồ gì với công ty khoáng sản, đương nhiên Lâm Vũ Chân phải cảnh giác hơn.

Bây giờ công ty khoáng sản Hồng Tinh không chỉ còn là một công ty nữa mà còn là tương lai và hy vọng của những công nhân kia, cho dù thế nào Lâm Vũ Chân cũng không thể giao công ty này ra.

Nếu như hai người họ có ý đồ xấu gì thì cô sẽ bảo Giang Ninh trừng trị họ!

“Ha ha ha, chúng ta còn trẻ, bây giờ mà đi dưỡng lão thì không thích hợp cho lắm” Cao Thụ nhìn Triệu Toàn một cái, thấy Triệu Toàn gật đầu thì tiếp tục nói: “Chuyện là thế này”

“Đây là đối tác của tôi, là một trong những người quản lý công ty trước kia, Triệu Toàn, tổng giám đốc Triệu” Triệu Toàn gật đầu một cái, coi như chào hỏi.

Giang Ninh và Lâm Vũ Chân chỉ là liếc mắt nhìn một cái, chẳng hề nói một câu, đương nhiên bọn họ đã biết từ sớm rồi.

“Trước đó, ba người chúng tôi, từ hai bàn tay trắng kêu gọi được sự đầu tư của những dòng họ lớn ở phương Bắc, khởi đầu gây dựng lên ngành khai khoáng ở thành phố Tây Sơn, thành lập công ty khoáng sản Hắc Tinh, có thể nói đó là thanh xuân và hồi ức cả đời của chúng tôi!”

Cao Thụ than thở, bùi ngùi nói: “Bây giờ trả lại công ty cho hai người là lẽ đương nhiên, nhưng trong lòng chúng tôi lại thấy vô cùng trống trải”

“Vì vậy, chúng tôi bàn bạc với nhau, tới thương lượng với Tập đoàn Lâm thị, xem thử có thể mua lại một phần sản nghiệp trong tay hai người hay không, cũng coi như để lại cho chúng tôi một chỗ để hoài niệm, giá cả dễ nói, chỉ cần hai vị đồng ý là được”

“Trong sự phát triển của công ty, hai chúng tôi cũng có thể cung cấp cho hai vị không ít kiến nghị và trợ giúp, nhất định chúng tôi sẽ giúp đỡ hết mình những chuyện nằm trong khả năng” Anh ta nói xong thì hai người nhìn chằm chằm Giang Ninh và Lâm Vũ Chân, chờ bọn họ trả lời.

Chắc Tập đoàn Lâm Thị sẽ không tiện từ chối lý do này của anh ta đâu nhỉ?

Huống hồ, ở thành phố Tây Sơn này, không có ai quen thuộc với chuyện này hơn bọn họ, giữ lại bọn họ, ít nhiều cũng có chút tác dụng.

Nếu là người khác, e rằng đã không quá do dự mà trực tiếp đồng ý ngay, dù sao chuyện này cũng không phải chuyện không thể chấp nhận được, chỉ cần giá cả hợp lý thì thương lượng sẽ thuận lợi.

Nhưng Giang Ninh lại lắc đầu.

“Không được”

“Tại sao?”

Cao Thụ và Triệu Toàn cuống lên, đồng thanh nói ra.
 
Chương 1059


“Không tại sao hết, chính là không muốn bán” Giang Ninh nói: “Tập đoàn Lâm Thị của tôi chỉ có thể mua vào, chứ không bán sản nghiệp, cho dù lâm vào đường cùng, hết đạn cạn lương cũng không bán, càng khỏi cần phải nói, bây giờ khu mỏ quặng này hoạt động rất tốt, đổi lại là hai người, hai người có bán không?”

“Chúng tôi…”

Cao Thụ sốt ruột, nhưng lại không biết nên nói cái gì.

“Anh Ninh” Sắc mặt Triệu Toàn có phần hơi khó coi: “Tập đoàn Lâm thị muốn thâu tóm nhiều khu mỏ quặng như vậy cũng không dễ dàng gì, tôi nghĩ anh phải hiểu rõ điều này” “Chúng tôi chỉ muốn giúp Tập đoàn Lâm thị chia sẻ gánh nặng, mọi người làm bạn với nhau, được không?”

“Không được” Giang Ninh vẫn kiên quyết: “Chẳng được lợi gì cả”

“Tôi chưa từng nghĩ tới việc muốn kết bạn với hai người, chắc hai người cũng chưa từng nghĩ tới việc muốn kết bạn với Tập đoàn Lâm Thị, đúng chứ? Hai người muốn một phần sản nghiệp, muốn cho mình một nơi để hoài niệm nhớ mong, đó là việc của hai người” Anh bật cười, hàm ý sâu xa nói: “Hình như Tập đoàn Lâm Thị của tôi không có nghĩa vụ đó đâu nhỉ?”

Mặt Cao Thụ đỏ bừng, Triệu Toàn đứng phắt lên, mặt tối sầm xuống: “Anh…”

“Có phải phản ứng này của tổng giám đốc Triệu phần hơi đáng rồi không?”

Triệu Toàn phản ứng mãnh liệt như vậy, còn Giang Ninh vẫn bình tĩnh: “Mới vừa bắt đầu bàn chuyện làm ăn, sao đã đỏ cả mắt thế rồi, chẳng lẽ có cái gì đó đặc biệt, hai vị chưa nói cho chúng tôi biết sao?”

Cao Thụ kéo Triệu Toàn ngồi xuống.

“Xin lỗi, tính tình của tổng giám đốc Triệu chính là như vậy, thẳng thắn quen rồi, anh ta cũng chỉ vì không muốn mất đi chỗ hoài niệm ấy thôi, xin hai vị hiểu cho” Cao Thụ vội và giảng hòa: “Là thế này, cô Chân, anh Ninh, hai người cứ ra điều kiện, chúng ta từ từ bàn bạc, chúng tôi không muốn nhiều, chỉ muốn hai, ba khu mỏ quặng mà thôi, còn về giá cả, chỉ cần chúng tôi gánh được thì sẽ quyết không hai lời!”

Bọn họ lo lắng Giang Ninh không hé miệng, lúc này nghe ra ý của Giang Ninh, rõ ràng anh muốn nhân cơ hội này mà bắt bí bọn họ!

Đúng là kẻ nham hiểm!

Thấy bọn họ sốt ruột thì anh trực tiếp giở công phu sư tử ngoạm, không ngờ người của Tập đoàn Lâm Thị lại là loại người thế này.

Giang Ninh và Lâm Vũ Chân nhìn nhau, Lâm Vũ Chân không nói gì, cô biết Giang Ninh đã tính toán hết những chuyện này rồi.

“Ha ha, tổng giám đốc Cao có lòng thế này” Anh lạnh nhạt nói: “Tập đoàn Lâm Thị luôn sẵn lòng giúp mọi người hoàn thành tâm nguyện, giá cả dễ bàn, tôi không thiếu tiền, không để ý mất đồng đấy của hai người, nhưng trong số những khu mỏ quặng đó, chúng tôi chỉ bán một cái mà thôi!”

Nghe anh nói vậy, sắc mặt Cao Thụ và Triệu Toàn càng khó coi hơn.

Bọn họ không hề cảm thấy biết ơn khi Tập đoàn Lâm Thị chịu bán một cái, bọn họ nhận ra ngay Giang Ninh đang muốn thăm dò mục đích của bọn họ!

Đã xông pha trên đời nhiều năm thị họ đâu phải kẻ ngut Một khi bọn họ nói ra mình muốn khu mỏ quặng số tám thì chẳng phải chính là đang nói cho Giang Ninh biết khu mỏ quặng số tám này rất đặc biệt sao?

Gian xảo!

Quá gian xảo!

Hai người nhìn nhau một hồi, trong mắt đều là lửa giận và không cam tâm, nhưng cũng không dám để lộ ra chút nào.

“Một người thì chỉ sợ không quá đủ, hai người chúng ta mới được” Cao Thụ khổ sở nói: “Anh Ninh, hai khu mỏ quặng này anh xem coi thế nào? Về mặt giá tiền thì chúng ta thương lượng kĩ một chút”

“Vậy thì thôi đi.”

Giang Ninh trực tiếp đứng lên, dắt tay Lâm Vũ Chân rời đi, một chút do dự cũng không có, giống như đã sớm chờ bọn họ nhắc đến vấn đề này.

“Anh Ninh! Anh Ninh!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom