Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1335-1336


CHƯƠNG 1335

Chỉ có điều trằn trọc quá lâu khiến Lưu Thiên Hàn không ngủ được nữa, mãi đến sáng sớm, anh mới mê man chìm vào giấc ngủ.

Buổi sáng thức dậy, cảm thấy có một vòng tay mạnh mẽ ôm chặt lấy mình, cô bị dọa giật mình.

Tối qua rõ là cô ngủ trên sô pha, sao có thể bị giam cầm như thế này?

Hơi thở quen thuộc phảng phất trên chóp mũi, Nhan Nhã Tịnh lập tức hiểu ra, người đang ôm cô không ai khác ngoài anh Lưu!

Anh Lưu không nỡ để cô ngủ sô pha.

Ruột gan Nhan Nhã Tịnh đã mềm nhũn, quay mặt sang thấy Lưu Thiên Hàn đã ngủ say, cô đánh bạo đặt lên môi anh một nụ hôn chuồn chuồn đạp nước.

Nhan Nhã Tịnh làm chuyện xấu xong liền muốn chuồn đi, cô còn chưa kịp giữ chút khoảng cách với anh thì cô liền chú ý thấy có một đôi mắt đen nháy đang nhìn chằm chằm cô không chớp mắt.

Nhan Nhã Tịnh bị tình huống bất ngờ này dọa cho nhảy dựng, cô dùng đôi mắt ngái ngủ nhìn Lưu Thiên Hàn, tội nghiệp gọi một tiếng: “Anh hai…”

Nhan Nhã Tịnh không sợ Lưu Thiên Hàn mắng cô, kể cả anh dọa muốn đánh gãy chân của cô thì thực ra cô cũng không có sợ lắm, cô sợ nhất là anh Lưu không nói một lời mà cứ lạnh lùng nhìn cô chằm chằm như thế này, dường như giây tiếp theo anh sẽ lập tức vứt cô ra ngoài cửa sổ vậy.

Nhan Nhã Tịnh mặc dù chột dạ nhưng đầu óc lại quay khá nhanh.

Con ngươi cô xoay một vòng, dự định người xấu kể tội trước.

“Anh hai, rõ ràng em ngủ ở sô pha cơ mà, sao anh lại ôm em lên giường vậy? Chúng ta đã nói rõ ràng rồi mà, bây giờ chúng ta chỉ là bạn bè bình thường, bạn bè bình thường nào buổi tối lại ngủ chung một cái giường chứ! ”

“Anh hai, anh nói thực lòng đi, anh ôm em lên giường có phải là muốn ăn đậu hũ của em không? ”

“Ha! ”

Lưu Thiên Hàn cười gằn: “Vừa ăn cướp vừa la làng?! Nhan Nhã Tịnh, ai cho em hôn trộm tôi! ”

“Em không có! ”

Nhan Nhã Tịnh vội vàng phủ nhận: “Lúc nãy là không cẩn thận đụng phải môi anh thôi, em ngủ ngon như vậy, sao có thể hôn trộm anh được! ”

Nhan Nhã Tịnh không giỏi nói dối, lỗ tai cô đều đỏ chót rồi, nhưng vì không để rơi vào thế yếu rồi bị anh Lưu vứt ra ngoài, cô vẫn kiên trì nói tiếp: “Ngược lại là anh, anh hai, anh nhân lúc em ngủ say, anh ôm em lên giường, ai biết anh là gì em rồi chứ! ”

“Anh hai, anh nhất định cũng hôn trộm em rồi! Hoặc là trừ việc hôn trộm em ra, anh còn làm chuyện khác với em! ”

Nhan Nhã Tịnh nói xong câu này, cảm thấy cơ thể mình cũng có có khác thường, dường như…

Nhan Nhã Tịnh tiếp tục lên án Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, anh không biết xấu hổ! ”

Liên tục nói nhiều lời xấu hổ như vậy, khuôn mặt mo của Nhan Nhã Tịnh càng ngày càng đỏ, gần như muốn nhỏ ra máu luôn rồi, may mà trong phòng không bật đèn, Lưu Thiên Hàn không nhìn thấy sự quẫn bách trên mặt cô.

Đương nhiên, Nhan Nhã Tịnh cũng không thấy được, khuôn mặt anh tuấn của Lưu Thiên Hàn càng ngày càng đen như mực.

Sắc mặt của Lưu Thiên Hàn rất khó coi, bị Nhan Nhã Tịnh vạch trần chuyện tốt mà an h đã làm, sao anh không thẹn quá hóa giận được!

Nhưng, anh sẽ không thừa nhận!

“Nhan Nhã Tịnh, em tự tin thật đấy! “

CHƯƠNG 1336

Nguồn thiếu chương
 
Chương 1337


CHƯƠNG 1337

Nhan Nhã Tịnh nhìn xuống ngượng ngùng trong lòng, cố gắng bày ra một bộ không biết xấu hổ nói với Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, tối qua chúng đã đã làm rồi. Chúng ta đều đã vậy rồi, có phải đã xem như là quay lại rồi không? ”

“Quay lại? ”

Lãnh Tử Sâm khinh thường cười lạnh: “Nhan Nhã Tịnh, chúng ta đã chia tay rồi. Là do em đề nghị đó, chúng ta hiện tại chỉ là bạn bè bình thường. ”

Nhan Nhã Tịnh tức giận, tức đến nỗi thật sự muốn đánh chết Lưu Thiên Hàn, bạn bè bình thường nào còn ôm nhau bạch bạch bạch chứ!

Hơn nữa, một đêm còn bạch bạch bạch mấy lần liền!

Mặc dù tối hôm qua cô bị dày vò đến mức ngủ thiếp đi, nhưng cô vẫn mơ hồ cảm nhận được anh chắc chắn không chỉ làm một lần.

Lưu Thiên Hàn không nhận, Nhan Nhã Tịnh chỉ có thể tiếp tục đỏ mặt tiếp tục nói lý với anh: “Anh hai, tối hôm qua là anh chủ động ôm em lên giường! Anh chiếm tiện nghi của em thì pahir chịu trách nhiệm với em! ”

Nói xong lời này, khuôn mặt già của Nhan Nhã Tịnh đều đỏ chín mặt rồi.

Da mặt cô vốn dĩ đã mỏng, trước nay chưa tình nghĩ sẽ quấn lấy một người đàn ông bắt người ta chịu trách nhiệm, nhưng ai bảo cô yêu anh Lưu nhiều như vậy chứ!

Cô muốn cùng anh bạch đầu giai lão, vì thế cô chỉ có thể mặt dày mặt giạn cướp anh về bên mình.

“Ha! ”

Lưu Thiên Hàn cười lạnh, trên gương mặt còn đẹp hơn Thần mặt trời Apollo trong thần thoại Hy Lạp cổ đại kia, lại không có sự ấm áp của ánh mặt trời, mà chỉ có cái lạnh lẽo đến từ mười tám tầng địa ngục.

“Nhan Nhã Tịnh, đây chỉ là một đêm hảo hoan giữa nam nữ đã trưởng thành, nếu như người phụ nữ nào cũng bắt tôi chịu trách nhiệm thì Lưu Gia Thành tôi không phải bận chết rồi sao? ”

“Nhan Nhã Tịnh, chơi được, thì chúng ta tiếp tục làm bạn bè bình thường, còn không chơi được thì cút! ”

Nhan Nhã Tịnh suýt thì bị Lưu Thiên Hàn làm cho tức ói máu, tối hôm qua anh còn mê muội cơ thể cô như vậy, bây giờ mặc quần áo lên rồi liền không thèm nhận nữa sao?

Sao anh có thể chày cối như vậy chứ!

Nói như kiểu anh phong lưu đa tình lắm vậy!

Nhan Nhã Tịnh tức đến muốn gào thét, nhưng cô lại cảm thấy, cô to tiếng gào thét với anh làm gì chứ: “Anh hai, anh không thể đối xử với em như vậy! Anh hai, anh không thể tàn nhẫn với em như vậy! Anh hai, em đụng vào em rồi thì bắt buộc phải chịu trách nhiệm với em! “… Cứ như phim Quỳnh Dao ấy, cô vẫn cố nhịn xuống xúc động muốn la hét.

Nhan Nhã Tịnh ra sức hít mấy hơi, cố gắng bình tĩnh lại trái tim tức đến muốn nổ tung của mình, cô cong môi cười lạnh: “Vậy anh hai, chúng ta thì tính là gì? Bạn bè bình thường thì không có như tối qua đâu! ”

Lưu Thiên Hàn không có trả lời cô ngay lập tức, anh hơi rũ mắt, dường như đang suy nghĩ nghiêm túc câu hỏi này của Nhan Nhã Tịnh.

Trầm mặc một lúc lâu, anh mới nghiêm túc mà bạc bão trả lời: “Bạn tình. ”

“Ha! ”

Nhan Nhã Tịnh thật sự bị Lưu Thiên Hàn làm cho tức phát cười rồi.

Cô cảm thấy thật sự rất nực cười, cô không cần mặt mũi mà theo đuổi anh, muốn quay lại với anh, không nghĩ tới giằng co nửa ngày, bon họ liền từ bạn bè bình thường biến thành bạn tình sao?
 
Chương 1338


CHƯƠNG 1338

Cô có phải nên khâm phục anh một chút, Lưu Thiên Hàn cổ hủ cứng nhắc như vậy còn biết cái từ bạn tình là gì sao?

Nhan Nhã Tịnh thật lòng cảm thấy, quan hệ giữa cô và anh Lưu cũng thật sự đủ thần kỳ quá rồi.

Từ vợ chồng, đến người dưng, rồi lại đến người yêu, đến sau này lại bà bạn bè bình thường, bây giờ càng tốt hơn, trực tiếp biến thành bạn tình.

Thật sự, quan hệ giữa hai người, sẽ không bao giờ phức tạp như quan hệ giữa cô và anh Lưu nữa đâu.

“Ừm, khá tốt! ” Nhan Nhã Tịnh tức đến nỗi khóe miệng co giật một lúc lâu sau mới nặn ra một nụ cười như không cười nói.

Cô ngước mặt lên, đôi mắt hoa đào sắc bén mà trong veo nhìn chằm chằm vào Lãnh Tử Sâm không chớp mắt: “Anh hai, cách nghĩ của anh thật sự rất tốt! Vậy về sau chúng ta liền là bạn tình! ”

“Ừm, anh hai, cả đời của chúng ta cũng chỉ là bạn tình thôi. ”

Nói xong câu này, trong lòng Nhan Nhã Tịnh thầm thêm một câu, anh Lưu, anh đừng có mà hối hận! Cả đời này của anh tốt nhất đừng có mà hối hận!

Đợi anh hồi phục trí nhớ rồi thì cho dù anh có quỳ trên sầu riêng mà hát “Chinh phục”, cả đời này, chúng ta cũng chỉ có thể là bạn tình thôi!

Có điều, Nhan Nhã Tịnh thật sự cảm thấy làm bạn tình cũng không có gì không tốt cả, ít nhất có thể ngày ngày ở bên cạnh anh Lưu, hơn nữa, anh Lưu muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn dáng người có dáng người, cô cũng không lỗ.

Duy nhất có một điểm chính là làm bạn tình thì không cần phải có ràng buộc gì với đối phương cả, hai người bọn họ từng người tìm bạn trai bạn gái, kết hôn cưới hỏi, thì đều không có tư cách cản trở đối phương.

Nhan Nhã Tịnh có chút giận dỗi mà nghĩ, anh không phải muốn làm bạn tình với cô sao?

Được, ngày mai cô liền đi tìm một tên bạn trai, cô một chân đạp hai thuyền, tức chết anh!

Trải qua chuyện bạn tình buổi sáng, tâm trạng cả ngày của Nhan Nhã Tịnh đều không tốt, trừ việc khám bệnh cho bệnh nhân, thời gian còn lại cô đều ở trong trạng thái cười lạnh một cách kỳ quái.

Cười lạnh xong, trong lòng Nhan Nhã Tịnh lại có một loại thê lương nói không thành lời.

Sao cô có thể không biết cho được, anh Lưu nói giữa bọn họ chỉ là quan hệ bạn tình, thực ra là đang sỉ nhục cô bằng một cách trá hình khác thôi.

Tìm gái, tìm tình nhân đều cần tiền mới tìm được, nhưng loại bạn tình như cô thì không mất một xu.

Anh Lưu đây là đang khinh rẻ cô!

Với tư cách là một người bạn tình đạt tiêu chuẩn, theo lý mà nói tối nay cô nên đến biệt thự của anh Lưu, cùng anh làm một hiệp, nhưng nhớ lại sáng nay anh mặt mũi lạnh lẽo vứt đến trước mặt cô một hộp thuốc tránh thai sau khi quan hệ, tối nay cô đột nhiên không có dũng khí đi tìm anh nữa.

Trên khuôn mặt anh là sự coi thường không thèm che đậy, đâm đến lòng cô đau đớn.

Không muốn đến biệt thự của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh chỉ có thể hẹn Tô Thu Quỳnh đi Lam Điều lãng phí thanh xuân.

Tô Thu Quỳnh sắp phải kết hôn với Lâm Tiêu rồi, cô cũng muốn chơi một trận lớn trước khi kết hôn, cùng với Nhan Nhã Tịnh đêm nay không say ta không về.

Nghe Nhan Nhã Tịnh kể rằng anh Lưu nói quan hệ giữa họ là bạn tình, Tô Thu Quỳnh cũng bị làm cho tức đến cười luôn rồi.

“Mình phát hiện cậu Lưu sau khi mất trí, mỗi ngày đều đang tìm đường chết! Tiểu Tịnh, đợi sau khi anh ta hồi phục trí nhớ rồi chịu đòn nhận tội với cậu, cậu đừng tha thứ cho anh ta! “
 
Chương 1339


CHƯƠNG 1339

“Thu Quỳnh à, cậu biết mình không nỡ không tha thứ cho anh ấy mà. ” Nhan Nhã Tịnh yếu ớt thở ra một hơi: “Ai bảo mình thích anh ấy như vậy chứ! Anh ấy chính là dựa vào mình thích anh ấy mới ức hiếp mình như vậy! ”

“Tiểu Tịnh, vậy sau này cậu định làm thế nào? Chẳng lẽ cậu thật sự phải làm bạn tình với cậu Lưu sao? ” Tô Thu Quỳnh một mặt đau lòng nhìn Nhan Nhã Tịnh hỏi.

Nhan Nhã Tịnh cầm lấy ly rượu trước mặt, tiêu sái một hơi uống cạn chỗ rượu vang trong ly: “Làm chứ! Sao lại không làm! không phải chỉ là bạn tình thôi sao! Anh ấy còn dám làm, sao mình lại không dám chứ!”

Tô Thu Quỳnh muốn giành lấy ly rượu trong tay Nhan Nhã Tịnh, cô biết tửu lượng của Nhan Nhã Tịnh kém thế nào, nhưng nhìn thấy bộ dạng này của Nhan Nhã Tịnh, cô vẫn là thu tay về.

Người ta đều nói “nhất túy giải thiên sầu”, có lẽ uống chút rượu vào, trong lòng Tiểu Tịnh sẽ không khó chịu đến vậy nữa.

“Tiểu Tịnh, cậu đã uống không ít rượu rồi, mình đưa cậu về Tầm Viên. ” Tô Thu Quỳnh thấy Nhan Nhã Tịnh càng uống càng nghiện, cuối cùng vẫn cướp lấy ly rượu trong tay cô.

Nhan Nhã Tịnh lại cố chấp đoạt lại cái ly: “Thu Quỳnh, cho mình uống rượu! Mình muốn uống rượu! ”

Nhan Nhã Tịnh muốn rót rượu cho mình, cô vừa lắc bình rượu liền phát hiện bình rượu đã hết mất rồi.

Hết rượu rồi, cô cũng lười tiếp tục đi đòi, cô chỉ nhìn Tô Thu Quỳnh, cười đến một bộ thê lương.

“Thu Quỳnh, anh Lưu bắt mình uống thuốc tránh thai. Anh ấy còn nói chỉ là bạn tình với mình, rất rẻ mạt. ”

“Tìm gái còn phải mất tiền, loại bạn tình tự tìm tới tận cửa như mình, sao anh ấy lại không thèm chứ! ”

“Quỳnh Quỳnh, anh Lưu sao có thể nói mình như vậy chứ! ”

“Cậu nói xem, bây giờ anh ấy nói mình như vậy, đợi anh ấy nhớ lại rồi thì anh ấy đau lòng biết bao nhiêu chứ! ”

“Tiểu Tịnh, cậu đừng buồn nữa, tất cả rồi sẽ tốt lên thôi. ” Tô Thu Quỳnh đau lòng nắm lấy tay Nhan Nhã Tịnh: “Mình không tin cậu Lưu cả đời này đều không khôi phục trí nhớ! Rồi sẽ có một ngày anh ấy nhớ lại thôi! ”

“Tiểu Tịnh, hay là cậu cầm kết quả giám định DNA cho cậu Lưu xem, có khi anh ấy sẽ tin kết quả giám định DNA là thật thì sao? ”

“Thu Quỳnh à, không có tác dụng gì đâu, anh Lưu sẽ không tin đâu. Trong tiềm thức anh ấy đã nhận định mình là Lưu Gia Thành, mình đưa kết quả giám định cho anh ấy xem, anh ấy sẽ chỉ cảm thấy tớ lại đang giở trò gì thôi. Nhưng cho dù anh Lưu có đối xử với mình không tốt ra sao đi chăng nữa, mình cũng sẽ không trách anh ấy, anh ấy chỉ là quên mất mình thôi, mình không trách anh ấy đâu. ”

Những chuyện gần đây mà Lưu Thiên Hàn làm, xác thực khiến cho trong lòng Nhan Nhã Tịnh rất buồn, nhưng cô nghĩ cô có thể hiểu cho anh.

Giống như cô vẫn luôn nhận định mình là Nhan Nhã Tịnh, nếu như có một ngày đột nhiên có người nói với cô rằng cô không phải Nhan Nhã Tịnh mà là một người khác, cô cũng sẽ không tin.

Nhan Nhã Tịnh uống hơi nhiều rượu, cô nằm trên vai Tô Thu Quỳnh vừa cười vừa khóc nột lúc liền ngủ thiếp đi.

Nhan Nhã Tịnh say thành như vậy, một mình Tô Thu Quỳnh chắc chắc không thể đưa cô về được, cô lấy điện thoại ra, định gọi điện thoại Lê Mặc bảo anh đến giúp.

Cô còn chưa kịp rút điện thoại ra, chỉ cảm thấy sau gáy nhói một cái, cả người liền không khống chế được mà ngã trên ghế sô pha.

Một giây trước khi Tô Thu Quỳnh mất đi ý thức, cô dường như nghe được giọng nói của An Trí Dũng.

Anh ta nói: “Tô Thu Quỳnh, cô biết chị hai tôi thê thảm ra sao không? Cô và Chiến Mục Hàng hại chị ấy thảm như vậy, tôi phải đòi lại từ trên người các cô gấp trăm gấp nghìn lần! “
 
Chương 1340


CHƯƠNG 1340

An Tình hiện tại rất thê thảm?

Trong bóng tối, Tô Thu Quỳnh có chút mệt mỏi nghĩ, cô quả thực lâu lắm rồi không nghe thấy tin tức của An Tình.

Chỉ là, cô thật sự không biết An Tình gặp phải chuyện gì.

Tô Thu Quỳnh không nghĩ nhiều được nữa, bởi vì một giây sau, ý thức của cô liền triệt để bị bóng tối sâu thẳm nuốt mất.

Tô Thu Quỳnh bị An Trí Dũng ôm đi xong, có một người phụ nữ mặc đồ đen liền đi đến trước mặt Nhan Nhã Tịnh.

Trên mặt cô ta đeo một cặp kính chống nắng vừa to vừa dày, khuôn mặt của cô ta bị che lấp trong bóng tối, nhìn không rõ được tướng mạo.

Đột nhiên, cô ta giơ tay lên, nhẹ nhàng sờ lên mặt Nhan Nhã Tịnh, khóe môi kéo lên nụ cười, lời nói ra khiến người ta kinh hãi.

“Nhan Nhã Tịnh, cô nói xem, nếu như cô và anh trai ruột của cô lên giường với nhau, Lệ Bảo Khiết ở dưới kia có vui không nhỉ? ”

Đúng vậy, người phụ nữ đứng trong bóng tối là Phó Cẩn, mẹ của Cung Tư Mỹ.

Bà rũ mắt xuống nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Nhan Nhã Tịnh cười lạnh, nếu như bây giờ Nhan Nhã Tịnh mà tỉnh táo thì chắc chắn sẽ bị nụ cười của bà ta dọa cho nổi da gà.

“Nhan Nhã Tịnh, vốn dĩ là tôi định trực tiếp tiễn cô đi gặp Lệ Bảo Khiết cơ, nhưng bây giờ, tôi lại thay đổi chủ ý rồi. Tôi lại cảm thấy để cho cô với Cung Trí Cương loạn luân với nhau càng thú vị hơn! ”

“Nhan Nhã Tịnh, cô nói xem, đợi cô trở thành người phụ nữ của Cung Trí Cương, sau đó nó biết cô là em gái ruột của nó, nét mặt của hắn sẽ đặc sắc thế nào đây? ”

Tối nay, Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh uống rượu ở sảnh lớn của Lam Điều, chỗ hai người ngồi có chút khuất trong góc, cộng thêm cả ánh đèn trong Lam Điều hỗn loạn, ai bận việc người đó, thật đúng là không có ai chú ý tới tình huống chỗ Nhan Nhã Tịnh.

Lúc này An Trí Dũng ôm Tô Thu Quỳnh ra ngoài, ngược lại có người nhìn thấy rồi, nhưng mặt Tô Thu Quỳnh chôn trước ngực anh ta, anh ta ôm Tô Thu Quỳnh như vậy lại không giống như bắt cóc, ngược lại càng giống như ôm bạn gái đã say rượu của mình về nhà hơn, tự nhiên sẽ không có ai nghĩ nhiều.

“Nhan Nhã Tịnh, cô biết tôi hận cô nhường nào không? Lệ Bảo Khiết cướp người đàn ông của tôi, bây giờ, cô lại cướp người của con gái cưng tôi, tôi hận không thể băm cô thành trăm mảnh! ”

“Có điều, cô rất nhanh liền không có tư cách cướp đàn ông với Tiểu Mỹ nữa rồi, cô với anh trai ruột của cô, cả đời này liền sẽ không có mặt mũi gặp người khác nữa! “Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nói xong, Phó Cẩn bỗng nhiên thu lại bàn tay trên mặt Nhan Nhã Tịnh, thực ra bà ta muốn trực tiếp xé nát khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh, nhưng một ít chuyện bà làm trước đây đã khiến cho người nhà họ Cung nghi ngờ, bà bây giờ không còn dám trắng trợn để cho hai bàn tay của mình nhuốm đầy máu tươi nữa rồi.

Phó Cẩn liếc mắt ra hiệu với người đàn ông đứng sau lưng mình, người đàn ông kia hiểu ý bà ta, liền nhanh chóng đem Nhan Nhã Tịnh đang ngã ở trên ghế sô pha ôm ngang lên.

Trên người người đàn ông nọ mặc một chiếc áo khoác gió rộng thùng thình, khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh bị hắn giấu bên trong áo khoác, người đến người đi thật sự nhìn không rõ khuôn mặt cô gái trong lòng hắn.

Hơn nữa ở Lam Điều, một người đàn ông ôm một người phụ nữ, cảnh tượng như vậy không thể bình thường hơn được, căn bản sẽ không có ai hoài nghi.

 
 
Chương 1341


CHƯƠNG 1341

Nhan Nhã Tịnh vốn dĩ là đang ngủ say sưa, sau khi bị người đàn ông kia ôm lên, cô đột nhiên dần dần mở mắt tỉnh dậy.

Nhưng khi mở mắt ra xong, trước mặt cô vẫn là một mảnh tối tăm.

Đầu Nhan Nhã Tịnh đau cực kỳ, cô vốn dĩ định nhắm mắt ngủ thêm lúc nữa, nhưng khí tức xa lạ khiến trong lòng cô hoảng sợ vô cùng, cô đột nhiên vươn tay lên, giật cái áo mà hắn đắp trên người cô xuống.

“Anh là ai? Mau buông tôi ra! ”

Tay Nhan Nhã Tịnh dùng sức muốn đẩy người đàn ông kia ra, nhưng sức lực của hắn ta lại quá lớn, hai cánh tay của hắn tựa như kìm sắt, giữ chặt đến nỗi cô không thể nào đẩy ra được.

“Buông tôi ra! Anh mau buông tôi ra! ”

Nhan Nhã Tịnh ý thức được nguy hiểm, cô gấp muốn chết, mặc dù đầu váng đến kịch liệt nhưng cô vẫn liều mạng giãy dụa: “Thả tôi xuống! Cứu mạng! ”

Người đàn ông kia cũng không nghĩ đến Nhan Nhã Tịnh sẽ đột nhiên tỉnh lại, hắn sợ sẽ thu hút sự chú ý của người khác, liền vội vàng rút một tay ra, dùng sức bịt miệng Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh không chút khách khí, há miệng liền hung hăng cắn vào tay người đàn ông kia, cô cho là, cô cắn mạnh như vậy, người đàn ông kia kiểu gì cũng sẽ phải buông cô ra, nhưng hắn ta dường như là không biết đau vậy, vẫn như cũ gắt gao bịt miệng cô.

Cô không cách nào kêu cứu được, cô không thoát ra được sự kiềm chế của hắn ta, cô chỉ có thể mặc cho hăn sta ôm cô hướng về phòng bao trên lầu.

Thu Quỳnh đâu?

Nhan Nhã Tịnh đột nhiên ý thức được một chuyện rất nghiêm trọng, nếu như Tô Thu Quỳnh vẫn an toàn, cô đột nhiên bị người khác ôm đi, thì cô ấy không thể nào không ngăn cản.

Cũng có nghĩa là, Tô Thu Quỳnh bây giờ nhất định là không có cách nào ngăn cản cả.

Những kẻ này đã làm gì với Thu Quỳnh chứ?!

“Ô ô…”

Nhan Nhã Tịnh muốn hỏi người đàn ông này Tô Thu Quỳnh đang ở đâu, bọn họ đã làm gì cô ấy rồi, nhưng miệng của cô bị hắn ta bịt lại, từ miệng cô chỉ có thể phát ra tiếng kêu ô ô.

Người đàn ông này ôm cô lên phòng bao trên tầng cao nhất, hắn ta kéo cửa lớn phòng bao ra, liền nhanh chóng vứt cô vào bên trong.

Trong phòng một mảnh tối om, một màu đen kịt khiến người ta không có cảm giác an toàn.

Nhan Nhã Tịnh xông đến trước cửa phòng bao, tay cô dùng sức, muốn kéo mở cửa phòng bao ra.

Chỉ là, cửa phòng bao đã bị khóa trái từ bên ngoài, cô không mở được.

Nhan Nhã Tịnh lần mò mở đèn trong phòng lên, cô nhìn thấy, nới gần cửa sổ của phòng bao có một chiếc giường lớn màu đen, trên giường trống trải, đến cả bóng con ma cũng không có.

Ý thức của Nhan Nhã Tịnh càng ngày càng hỗn độn, tầm nhìn cũng ngày càng mơ hồ trong đầu cô toàn là bột nhão, bây giờ cô căn bàn là không có một tế bào dư thừa nào để suy xét.

Cô lảo đảo đi đến bên giường, thật muốn nằm lên giường ngủ một giấc say sưa.

Nhưng cô vừa mới nằm xuống giường, đầu óc mơ hồ lại tỉnh táo hơn một chút.

Cô là bị người khác cưỡng chế nhốt trong gian phòng bao này, ở đây rất nguy hiểm.

Cô cũng không tìm thấy Thu Quỳnh, cô phải đi tìm Thu Quỳnh!

Nhan Nhã Tịnh dãy dụa từ trên giường đứng lên, mí mắt trên và mí mắt dưới của cô đánh nhau không ngừng, chút tửu lượng đó của cô, sau khi say rượu còn có thể duy trì tỉnh táo trong thời gian ngắn, đối với cô mà nói đã là cực hạn rồi.
 
Chương 1342


CHƯƠNG 1342

Cơ thể Nhan Nhã Tịnh đột nhiên lảo đảo một cái, trực tiếp ngã bò trên mặt đất.

Tay của cô không ngừng tóm loạn trên mặt đất, nhưng chi dù cô có ra sức tóm thế nào đi chăng nữa, lần này, cô cũng không có cách nào bò dậy từ trên mặt đất được.

Lúc Cung Trí Cương từ trong phòng tắm đi ra, liền nhìn thấy một cảnh như thế này, một cô gái mặc váy liền thân màu trắng, bò trên mặt đất không ngừng cào giống như bơi chó vậy, chân còn hơi cong lên, dễ thương mê người đến không hình dung được.

Cung Trí Cương trước nay luôn cẩn thận, chỉ là không ngờ đến tối nay lại có người lớn mật dám bỏ thuốc trong vào rượu của anh, anh không ngờ đến có người không sợ chết, vậy mà lại trúng kế của người khác.

Anh trước nay giữ mình trong sạch, bị bỏ thuốc xong tất nhiên sẽ không đi tìm phụ nữ phát ti3t, anh trực tiếp về phòng tắm nước lạnh.

Nhưng không ngờ đến trong phòng của anh vậy mà lại tự nhiên xuất hiện một cô gái.

Đây là, nữ nhân mà đám người cổ hủ nhà họ Cung đó tìm đến sao?

Cho dù là có cảm thấy bóng lưng của cô có chút mê người, phản ứng đầu tiên của Cung Trí Cương vẫn là phải đem cô vứt ra ngoài.

“Đứng dậy! Cút! ”

Tron giọng nói của Cung Trí Cương có mang theo sát khí rõ ràng, người đàn ông đi ra từ Tu La Tràng, trên người anh mang theo sự u ám như địa ngục vậy, khiến cho người khác không khống chế được mà sợ hãi.

Nếu như vào lúc tỉnh táo thì Nhan Nhã Tịnh chắc chắc sẽ bị giọng nói của Cung Trí Cương dọa cho không nhẹ, nhưng sau khi say rượu, phản ứng của cô luôn châm chạp, đối với giọng nói này cô thật sự không cảm thấy sợ hãi gì cả.

Hơn nữa bây giờ cô đã say lắm rồi, sớm đã quên mất trời trăng mây gió gì rồi, quên mất tình cảnh hiện tại của mình.

Cô chỉ mơ hồ mà nghĩ, có người tìm cô xem bói sao?

Nhan Nhã Tịnh xoay mặt qua, dùng đôi mắt say lờ đờ nhìn Cung Trí Cương, gương mặt tuấn tú cách không xa kia, không ngừng lắc qua lắc lại khiến cô nhìn không rõ.

Sau đó, gương mặt kia lại bắt đầu xuất hiện rất nhiều ảo ảnh, cuối cùng đều biến thành khuôn mặt của Lưu Thiên Hàn.

Phòng bao trên tầng cao nhất Lam Điều, nói là phòng bao nhưng kỳ thực càng giống phòng khách hơn.

Phòng bao tầng cao nhất trang trí xa hoa, không thua phòng tổng thống của khách sạn năm sao chút nào.

Đèn trần trong phòng khách ánh sáng mông lung, chiếu lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, làm khuôn mặt trắng trẻo của cô, càng trắng nõn tinh xảo đến mức nhìn không ra một chút tỳ vết nào.

Cung Trí Cương ngẩn ra, anh làm sao cũng không nghĩ tới, người con gái trong phòng bao vậy mà lại là Nhan Nhã Tịnh.

Anh sống bao nhiêu năm nay, đây là người con gái duy nhất khiến anh động lòng.

Nhìn gương mặt đã xuất hiện vô số lần trong giấc mơ của anh khiến anh ngày nhớ đêm mong đang ở ngay trước mặt này, Cung Trí Cương lập tức cảm thấy dược tính trong cơ thể mà lúc nãy khó khăn lắm mới bị nước lạnh áp chế xuống lại bắt đầu điên cuồng xâm chiếm từng sợi dây thần kinh của anh.

Cơ thể anh nóng lên đáng sợ ngay trong tức khắc, đôi mắt của anh cũng không khống chế được mà nóng lên.

Nhất là khi nhìn thấy cô tươi cười từng bước đi về phía anh, cơ thể anh càng nóng như cái bàn ủi.

“Nhã Tịnh. “
 
Chương 1343


CHƯƠNG 1343

Cung Trí Cương mở miệng, đôi mắt sắc bén khóa chặt trên khuôn mặt Nhan Nhã Tịnh, bất tri bất giác đã nhuộm lên một tầng dịu dàng khó tả.

Sau khi anh tiếp quản Cung gia, thủ đoạn của anh rất kiên kiên quyết và tàn nhẫn, điều này đxa làm tổn hại đến lợi ích của nhiều trưởng bối nhà họ Cung.

Mấy lão già cổ hủ đó cứ cách vài ngày lại nhét phụ nữ vào cho anh, ý đồ phá vỡ tầng tầng lớp lớp phòng thủ của anh rồi đòi hỏi một số lợi ích từ trên người anh.

Đáng tiếc anh lại quá lạnh lùng, những người phụ nữ do mấy lão già đó đưa đến đều bị anh vứt hết sạch sành sanh.

Nếu như lần này bọn họ đưa đến là người phụ nữ khác, anh sẽ không chút do dự mà ném cô ts ra ngoài cửa sổ, nhưng người phụ nữ đứng trước mặt anh bây giờ lại là Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh cười với anh.

Anh đột nhiên cảm thấy, lần này mấy lão già đó làm rất hợp ý anh, anh giơ bàn tay cao quý của mình lên rồi cho bọn họ chút lợi cũng không tệ lắm.

Sau khi quen biết Nhan Nhã Tịnh, anh đã điều tra qua hoàn cảnh của cô, cô vợ quả phụ của cậu Lưu, trong tầng lớp thượng lưu đều truyền tai nhau, sau khi cậu Lưu chết thì cô đã bị Lưu gia đuổi ra khỏi nhà rồi.

Anh không phải người thế tục, anh không quan tâm cô đã kết hôn hay có con, nếu như Lưu gia không cần cô nữa thì anh cũng không ngại làm nơi che mưa tránh gió cho cô.

“Này, anh đẹp trai, tôi xem cho anh một quẻ nha. ”

Nhan Nhã Tịnh ngây ngốc nhìn chằm chằm vào Cung Trí Cương trước mặt, tối nay cô đã uống quá nhiều rồi, trời đất đều đang quay cuồng cả rồi, hiện tại thứ duy nhất cô có thể nhìn thấy chính là gương mặt của anh Lưu.

Cô muốn xem cho anh Lưu một quẻ!

“Em uống rượu rồi? ”

Cung Trí Cương nhíu mày, bộ dáng này của Nhan Nhã Tịnh rõ ràng là uống say rồi.

Nếu như anh thừa dịp cô say rượu mà làm gì cô thì dường như là có chút thừa nước đục thả câu, có điều cô hình như không chán ghét anh, hơn nữa anh sẽ chịu trách nhiệm với cô, cô đi theo anh cũng sẽ không thiệt thòi.

Mạch não của Nhan Nhã Tịnh bây giờ hoàn toàn không cũng một tần sóng với Cung Trí Cương, cô loạng choạng tiến tới tóm lấy cổ tay anh.

Cô ngẩng mặt lên nhìn anh, gương mặt nhỏ nhắn hoạt bát của cô lộ rõ vẻ lấy lòng.

“Em xem bói cho anh… Em xem bói cho anh rồi, về sau đừng bỏ rơi em nữa được không? ”

Cổ họng Cung Trí Cương căng lên, chẳng lẽ yêu đơn phương bấy lâu nay không phải là mơ tưởng của một mình anh, mà là trong lòng cô thực ra cũng nghĩ về anh sao? ”

Cung Trí Cương biết khả năng này thật sự rất nhỏ, nhưng lúc này anh vẫn là muốn lừa mình rối người.

“Em xem bói cho anh…”

Cung Trí Cương đang xuất thần thì Nhan Nhã Tịnh liền nắm lấy cổ tay anh: “Em bấm đốt tay tính, tính ra anh thích em. ”

Nói xong Nhan Nhã Tịnh liền ngửa mặt lên cười ngốc nghếch.

Lưu Thiên Hàn thích cô nha!

Anh Lưu sao có thể không thích cô được chứ!

Cho dù là anh có mất trí nhớ, cho dù là anh dùng những lời nói độc ác nhất hết lần này đến lần khác tổn thương cô, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được, thực ra anh Lưu đã bị cô hấp dẫn sâu sắc rồi!
 
Chương 1344


CHƯƠNG 1344

Vốn dĩ tối hom nay Cung Trí Cương không định làm chính nhân quân tử gì cả, nghe Nhan Nhã Tịnh nói vậy, anh haonf toàn không thể tự chủ được nữa.

Anh xoay người lại, hung hăng ép Nhan Nhã Tịnh lên trên cửa, nụ hôn nóng bỏng nặng nề phủ lên môi cô.

Giọng nói của người đàn ông đã nhạt đi vẻ lạnh lùng và đẫm máu thường ngày, ngược lại nhuộm lên vài phần quyến luyến mà kiên định.

Anh nói: “Nhã Tịnh, anh sẽ chịu trách nhiệm với em. ”

Tối nay Lưu Thiên Hàn không có tăng ca.

Nghĩ đến buổi tối Nhan Nhã Tịnh sẽ lại đến quấn lấy muốn anh cùng đi ăn bữa tối, vừa đến giờ tan làm anh liền lái xe về biệt thự.

Trong lòng Lưu Thiên Hàn có chút ảo não.

Sáng sớm hôm nay, những lời anh nói hình như có chút khó nghe.

Anh nói rằng Nhan Nhã Tịnh còn không bằng gái gọi, anh tìm gái ít nhất còn mất tiền, cô thì hoàn toàn ngược lại.

Anh biết, Nhan Nhã Tịnh người phụ nữ này không tim không phổi đến đáng ghét, nhưng nghĩ đến gương mặt đột nhiên trắng bệch của cô lúc sáng, trong lòng anh vẫn không kiềm chế được mà đau đớn.

Tối nay anh sẽ tốt với cô hơn một chút.

Dù sao, anh rất vừa lòng với người bạn tình như cô.

Sau khi Lưu Thiên Hàn về đến biệt thự thì phát hiện Nhan Nhã Tịnh không có đến đây.

Cũng đúng, giờ này bệnh viện cũng vừa mới tan ca, anh lái xe nhanh như vậy, cô chưa chắc sẽ về sớm hơn anh.

Anh vô thức lấy điện thoại ra xem xem Nhan Nhã Tịnh có nhắn tin cho anh không, sau khi xem điện thoại xong thì trên mặt Lưu Thiên Hàn treo một sự thất vọng rõ ràng.

Một cuộc gọi nhỡ hay một tin nhắn cũng không có.

Trong lòng Lưu Thiên Hàn đột nhiên cảm thấy bứt rứt khó tả, nữ nhân này không phải thích không biết xấu hổ mà quấn lấy anh sao?

Sao cả ngày hôm nay đến cả một tin nhắn cũng không nhắn cho anh?

Lưu Thiên hàn cáu kỉnh châm một điếu thuốc, anh đột nhiên có cảm giác bị người ta đoạt được cơ thể xong thì liền bị vứt bỏ.

Loại cảm giác này vô cùng khó chịu.

Có lẽ những lời nói lúc sáng của anh thật sự tổn thương đến cô rồi.

Cùng lắm thì tối nay anh chủ động xuống bếp, dù sao thì sau này hai người vẫn phải làm bạn tình hữu nghị hoặc là bạn bè bình thường, vậy nên vẫn cần duy trì quan hệ tốt đẹp.

Lưu Thiên Hàn đứng dậy, lấy nguyên liệu nấu ăn từ trong tủ lạnh ra liền đi vào bếp.

Anh bây giờ chỉ hy vọng Nhan Nhã Tịnh không bị những lời hồi sáng của anh làm cho tổn thương, anh đã quên rằng anh đã từng dõng dạc nói rằng đời này của anh sẽ không bao giờ nhìn Nhan Nhã Tịnh cái đồ phụ nữ vô liêm sỉ này nữa!

Nguyên liệu trong tủ lạnh không thiếu, Lưu Thiên Hàn xào mấy món liền, anh thông minh, học cái gì cũng nhanh, cái việc nấu ăn này tất nhiên là không làm khó được anh.
 
Chương 1345


CHƯƠNG 1345

Nhưng mà đến tận khi anh nấu xong Nhan Nhã Tịnh cũng vẫn chưa về.

Anh đi ra ngoài phòng khách kiểm tra điện thoại di dộng, điện thoại của anh vẫn yên tĩnh quá đáng.

Ha!

Nữ nhân này thực sự rất là chảnh nha!

Còn muốn anh tự mình đến mời có phải không?!

Lưu Thiên Hàn tức đến muốn ném điện thoại ra ngoài, nhưng sau khi nghĩ lại anh vẫn cầm lấy điện thoại di động của mình gọi cho Nhan Nhã Tịnh.

Cuộc gọi đã được kết nói gần như là ngay lập tức, sau một lúc trầm lặng, Lưu Thiên Hàn lại muốn cúp điện thoại.

Rõ ràng là cô quấn lấy anh, vậy mà bây giờ sao lại biến thành anh chạy theo sau mông cô vậy!

Anh quả thật là không tự trọng đến nghiện luôn rồi sao!

Ngón tay thon dài của anh lướt trên màn hình điện thoại, Lưu Thiên Hàn vừa muốn kết thúc cuộc gọi thì liền nghe thấy một giọng nam ở đầu giây bên kia, hắn ta nói, Nhã Tịnh, anh sẽ chịu trách nhiệm với em.

Đại não Lưu Thiên Hàn lập tức nổ tung.

Mặc dù anh không phải loại đàn ông hay ra ngoài tìm hoa nhưng cũng anh biết rõ trong hoàn cảnh nào thì đàn ông mới nói với một người phụ nữ như vậy, nói rằng anh sẽ chịu trách nhiệm với cô.

Sau khi bình tĩnh lại.

Khuôn mặt đẹp trai của Lưu Thiên Hàn âm trầm đến mức nhìn không thấy một tia ánh sáng nào, Nhan Nhã Tịnh hiện tại đang ở trên giường của người đàn ông khác.

Thực sự là, lợi hại!

Sáng nay cô vừa mới xuống từ giường anh, tối nay cô đã nóng lòng bò lên giường của thằng đàn ông khác! Sao cô lại giỏi vậy chứ!

Lưu Thiên Hàn tức đến nỗi không bao giờ muốn nhìn thấy khuôn mặt nhẫn tâm của Nhan Nhã Tịnh một lần nào nữa, nhưng bây giờ anh phải bắt cô về trước đã!

“Nhan Nhã Tịnh, em đang ở đâu?!”

Lưu Thiên Hàn gần như đã dùng hết sự nhẫn nại của đời này mới không ném bay điện thoại đi mà lạnh giọng hỏi một câu này.

Nhưng điện thoại đã bị cúp mất.

Hiển nhiên lúc nãy chỉ là do cô không cần thận mới nghe điện thoại của anh, mà cuộc gọi đến này của anh đã làm phiền chuyện vui cô với thằng đàn ông khác, sau khi nhận ra thì cô lập tức cúp điện thoại.

Lãnh Thiên Hàn cười lạnh một tiếng, anh không đợi được dù chỉ một phút.

Anh nhanh chóng gọi điện cho Nhạc Dũng:”Tra cho tôi! Nhan Nhã Tịnh tối nay đã đi đâu!”

Nhạc Dũng làm việc rất nhanh, không bao lâu sau anh đã tra ra được, tối nay Nhan Nhã Tịnh đã đi Lam Điều.

Lưu Thiên Hàn nhanh chóng cầm lấy chìa khoá xe vội vàng chạy đến Lam Điều, Nhạc Dũng vốn dĩ còn muốn cho người kiểm tra camera của Lam Điều để dễ dàng tìm ra tung tích của Nhan Nhã Tịnh, nhưng tối nay, hệ thống camera ở Lam Điều đã bị người ta phá hỏng nên anh chỉ có thể tìm cách khác.

Nhạc Dũng biết được Nhan Nhã Tịnh đi Lam Điều là từ miệng của Hà Hân Nghi, đồng nghiệp của Nhan Nhã Tịnh, camera bên ngoài của Lam Điều không bị hỏng, từ trong đoạn ghi hình đó có thể thấy được, tối nay Nhan Nhã Tịnh quả thực đã đến Lam Điều cùng với Tô Thu Quỳnh.
 
Chương 1346


CHƯƠNG 1346

Điện thoại của Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu đều không có ai nghe, có điều camera trước cửa không có quay quay được cảnh Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh đi ra, bọn họ chắc chắc vẫn còn ở bên trong Lam Điều.

Chỉ cần bọn họ vẫn còn ở bên trong thì anh nhất định có thể tìm ra được.

Nhạc Dũng không có cách nào tìm Nhan Nhã Tịnh, anh chỉ có thể dùng cách ngu ngốc nhất chính là lật tung cả Lam Điều lên để tìm cho ra cô!

Thực ra Nhạc Dũng muốn hỏi Lưu Thiên Hàn là có phải Nhan Nhã Tịnh gặp phải nguy hiểm gì không, nhưng sắc mặt của Lưu Thiên Hàn quá đáng sợ, anh không dám hỏi.

Tìm khắp sảnh lớn nhưng không tìm thấy Nhan Nhã Tịnh, phòng bao và nhà vệ sinh trên tầng họ cũng đã tìm hết lượt rồi nhưng cũng vẫn không thấy tung tích của cô.

Thời gian dần trôi qua, sắc mặt của Lưu Thiên Hàn ngày càng khó coi, phòng bao bên dưới đều đã tìm hết rồi, chỉ còn lại tầng cao nhất.

Lưu Thiên Hàn có một dự cảm mạnh mẽ rằng Nhan Nhã Tịnh đang ở trong phòng bao trên tầng cao nhất cùng với một tên đàn ông khác làm chuyện không thể miêu tả được.

Anh đứng ở lối lên cầu thang, nhàn nhạt phân phó Nhạc Dũng:” Đi xuống!”

Nhìn đi, nực cười biết bao, rõ ràng bị hành vi không biết xấu hổ của cô làm cho tức muốn chết, vậy mà anh lại vẫn muốn giữ mặt mũi cho cô, không muốn người quen bên cạnh nhìn thấy một mặt đáng buồn nôn này của cô.

Nhạc Dũng thực ra cũng khá lo lắng cho sự an toàn của Nhan Nhã Tịnh, nhưng boss lớn nhà mình đã phân phó như vậy thì anh cũng không dám làm trái lại, anh đặt chìa khoá dự phòng của Lam Điều vào tay Lưu Thiên Hàn liền âm thầm lui xuống lầu.

Trong mắt Lưu Thiên Hàn cuồn cuộn một màu đen tắm tối, Nhan Nhã Tịnh, tôi ngược lại muốn xem xem em lại muốn ai chịu trách nhiệm với mình!

Nhan Nhã Tịnh say đến mơ mơ màng màng, cô thật sự coi Cung Trí Cương trước mặt là Lưu Thiên Hàn, có thể là do cơn say đã giảm đi một chút, lúc này cô đã nhìn rõ khuôn mặt của Cung Trí Cương.

Đúng thật không phải anh Lưu của cô, là Cung Trí Cương.

“Thả tôi ra!”

Nhan Nhã Tịnh gần như dùng hết sức lực toàn thân đẩy Cung Trí Cương ra:”Anh không phải anh Lưu, anh buông tôi ra!”

Anh Lưu?

Anh nghe nói, Nhan Nhã Tịnh quen gọi cậu Lưu đã mất kia là anh Lưu.

Chẳng lẽ lúc nãy Nhan Nhã Tịnh cười xán lạn với anh, còn nhiệt với anh như vậy chỉ là bởi vì cô say rượu rồi nhận nhầm anh thành một người đã chết?

Nhìn thấy môi của Cung Trí Cương còn đang không ngừng hôn lên môi cô, trong lòng Nhan Nhã Tịnh lập tức tràn đầy cảm giác nhục nhã, cô giơ tay lên hung hăng tát lên mặt Cung Trí Cương.

“Cung Trí Cương, anh thả tôi ra!”

Cung Trí Cương bị Nhan Nhã Tịnh tát cho choáng luôn rồi, con ngươi anh co lại một cách nguy hiểm, cũng chỉ có cô mới như vậy, nếu như là người phụ nữ khác tát vài mặt anh thì đừng hòng sống được!

Nhân lúc Cung Trí Cương còn đang ngơ ra, Nhan Nhã Tịnh nhanh chóng chui ra khỏi người anh ta, cô chạy đến một bên cảnh giác nhìn anh.

Nhan Nhã Tịnh từ đáy lòng sợ hãi Cung Trí Cương, người đàn ông này suýt chút nữa đã đem cô cho sói ăn.
 
Chương 1347


CHƯƠNG 1347

Mặc dù anh ta có một gương mặt cực kỳ giống với em trai ruột Nhan Minh Tự của cô, nhưng tính cách của anh ta và Tiểu hoàn toàn khác nhau.

Trước đây cô chưa từng đắc tội anh mà anh còn đem cô đi cho sói ăn, bây giờ cô còn đánh anh thì ai biết được anh lại sẽ hành hạ cô thế nào nữa chứ.

Nghĩ đến cảnh mình bị vứt vào trong rừng rậm, mắt đối mắt với đôi mắt màu xanh của con sói đói, toàn thân Nhan Nhã Tịnh lại không khống chế được mà run rẩy.

Cô không muốn lại bị ném vào cái nơi quỷ quái đó rồi bị mấy con sói đói xé xác!

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh có chút bồn chồn, nhưng nghĩ đến lúc nãy Cung Trí Cương xâm phạm mình, cô vẫn là không thể nào nhận sai với anh đươc.

Cô một bên co về phía vách tường, một bên lớn mật mắng anh:” Lúc nãy là do anh ức hiếp tôi trước, tôi tát anh cùng là do anh tự tìm thôi!”

Nghĩ một lúc, Nhan Nhã Tịnh lại bổ thêm một câu:” Anh không thể đem tôi cho sói ăn!”

Vốn dĩ ăn một cái tát của Nhan Nhã Tịnh, sắc mặt của Cung Trí Cương còn có chút khó coi, nhưng bây giờ nghe cô nói vậy anh liền có chút dở khóc dở cười.

Cô rất sợ anh.

Cô sợ anh như vâyh thì sao có thể có hảo cảm với anh được chứ, nực cười lúc nãy anh còn tự mình đa tình như vậy.

Cung Trí Cương mặc dù không tính là chính nhân quân tử gì nhưng anh cũng sẽ không cưỡng ép con gái nhà người ta, nhất là người con gái này còn là người mà anh có hảo cảm.

Anh không biết dỗ dành phụ nữ, trầm mặc hồi lâu anh mới nhẹ nhàng thở dài một hơi, có chút bất lực mà nói: “Nhã Tịnh, tôi sẽ không đem em cho sói ăn.”

Nghe Cung Trí Cương nói vậy, trong lòng Nhan Nhã Tịnh yên tâm hơn nhiều, nhưng ở trong cùng một gian phòng với một tên Tu La như này, cô vẫn rất sợ.

Cô không muốn lộ ra vẻ sợ hãi trước mặt anh ta, cô cả gan nói: “Nếu như anh không đem tôi cho sói ăn vậy thì để tôi rời khỏi đây!”

“Nhã Tịnh, lúc nãy chúng ta đã hôn nhau rồi.”

Cung Trí Cương không có tiếp lời Nhan Nhã Tịnh mà đột nhiên nói như vậy, không đợi Nhan Nhã Tịnh nói chuyện anh đã lại nói tiếp: “Nếu như chúng ta đã hôn nhau rồi vậy thì tôi sẽ chịu trách nhiệm với em.”

Chịu trách nhiệm?

Nhan Nhã Tịnh bị lời này của Cung Trí Cương doạ cho không nhẹ, ai muốn một tên ma quỷ đáng sợ như vậy chịu trách nhiệm chứ!

Ai biết được anh sẽ đột nhiên hứng lên lại đem cô cho sói ăn chứ!

Nhan Nhã Tịnh vừa định nói hôn một cái thật không tính là gì cả, không cần anh chịu trách nhiệm đâu thì cửa phòng bao đột nhiên bị đạp mạnh ra.

Lưu Thiên Hàn cả người âm u đứng ở cửa, khí lạnh trên người như băng nghìn năm.

Nhan Nhã Tịnh yếu ớt nhìn Cung Trí Cương chỉ quấn một cái khăn tắm ở eo, cô đột nhiên muốn đi chết.

Hiểu lầm này thật sự quá lớn rồi!

Đặt mình ở trong hoàn cảnh của người khác, nếu như anh Lưu ở chung trong một gian phòng với một cô gái chỉ quấn một chiếc khăn tắm thì cô chắc chắc cũng tức muốn chết.

Hiện tại anh Lưu nhìn thấy cô và Cung Trí Cương như thế này không tức mới lạ đó!

Thực ra anh vẫn là một bình giấm to hay ghen như cũ!
 
Chương 1348


CHƯƠNG 1348

Nhan Nhã Tịnh vốn dĩ đã rất đau đầu, bây giờ nhìn thấy Lưu Thiên Hàn đang đứng ở cửa phòng bao, đầu cô lại càng đau hơn.

Cô muốn nhanh chóng xóa bỏ sự hiểu lầm của anh Lưu với cô, nhưng sau khi say rượu đầu óc lại phản ứng rất chậm chạp, cô không nghĩ ra được cách đối phó gì cả.

Cô chỉ có thể ngây ngốc đứng im tại chỗ, gọi anh bằng giọng điệu lấy lòng vô cùng: “Anh hai. ”

Cung Trí Cương giống như không nhìn thấy Lưu Thiên Hàn vậy, anh một lần nữa nghiêm túc lặp lại với Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, anh sẽ chịu trách nhiệm với em! ”

Đầu Nhan Nhã Tịnh đau đến mức chân đứng không vững, Cung Trí Cương ở trước mặt anh Lưu nói với sẽ chịu trách nhiệm với cô là muốn hại chết cô đúng không!

Quả đúng như vậy, Cung Trí Cương vừa dứt lời thì tiếng cười lạnh của Lưu Thiên Hàn liền vang lên trong không trung.

“Ha! ”

Cơ thể nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh không khống chế được mà run lên, cô loạng choạng đi về phía Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, chúng ta về nhà đi…”

Mặc dù bây giờ đầu óc Nhan Nhã Tịnh chậm chạp đến đáng sợ, nhưng có một số chuyện cô vẫn tương đối rõ ràng.

Tâm tình của người khác ra sao thật sự đều không quan trọng, chỉ cần anh Lưu đừng tức giận là được.

Cô cứ như vậy bổ vào người anh, anh trong vô thức liền muốn đẩy cô ra, nhưng hai cánh tay của cô cứ giống như kẹo kéo quấn lấy eo anh, làm anh nhất thời không đẩy cô ra được.

Nhan Nhã Tịnh cảm nhận được tâm trạng cáu kỉnh muốn vứt cô ra của anh Lưu, cô lại càng ra sức ôm chặt lấy anh, cô chề môi đáng thương nói: “Anh hai, sao bây giờ anh mới đến tìm em! Anh đưa em về nhà được không? ”

Lưu Thiên Hàn lạnh lùng nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh, anh thật sự là đang đấm vào bông, một bụng đầy tức giận không sao phát ti3t ra được.

Cung Trí Cương lúc này cũng chú ý đến Lưu Thiên Hàn, sự ấm áp trên người anh dần dần biến mất, chỉ còn lại một luồng sát khí hung tợn rõ ràng.

“Buông em ấy ra! ”

“Anh hai, ah mau đưa em về nhà đi! Anh ta muốn đem em đi cho sói ăn! ” Nhan Nhã Tịnh dường như nhìn thấy một con sói đói hung ác đang nhào lên người cô. Cô áp khuôn mặt nhỏ nhắn của mình vào trước ngực Lưu Thiên Hàn một cách đáng thương: “Anh hai cứu em, em không muốn bị sói ăn đâu! ”

“Anh hai, đầu óc anh ta có vấn đề. ”

Thấy Nhan Nhã Tịnh ỷ lại vào Lưu Thiên Hàn như vậy, sắc mặt của Cung Trí Cương càng thêm khó coi.

Từ lúc sinh ra đây là lần đầu tiên anh muốn chịu trách nhiệm với một người phụ nữ, thế mà cô lại nói đầu óc anh có vấn đề!

Ừm, người phụ nữ này rất dũng cảm!

Cung Trí Cương biết, Lưu Gia Thành là anh hai ruột của Lưu Thiên Hàn, là người thân của Nhan Nhã Tịnh, nhưng cho dù có là người thân thì nam nữ trưởng thành ôm nhau thế kia cũng khó tránh khỏi có chút ám muội quá rồi.

Lẽ nào…

Cung Trí Cương nhạy bén cảm nhận thấy điều gì đó, nhưng lại gần như là ngay lập tức phủ nhận suy nghĩ của mình.

Nhan Nhã Tịnh rõ ràng là nhớ mãi khong quên cậu Lưu đã mất kia, cô ỷ lại vào Lưu Gia Thành như thế này chỉ là vì cô sợ anh sẽ đem cô cho sói ăn thôi.
 
Chương 1349


CHƯƠNG 1349

Đôi lông mày đẹp đẽ của Cung Trí Cương nhíu chặt lại, anh muốn đến gần cô như thế mà cô lại sợ anh đến vậy, điều này có chút khiến lòng anh có chút mệt mỏi.

Vốn dĩ khi Lưu Thiên Hàn nghe thấy Cung Trí Cương nói sẽ chịu trách nhiệm với Nhan Nhã Tịnh trong điện thoại, anh hận không thể bóp ch3t Nhan Nhã Tịnh, nhưng bây giờ thấy cô ỷ lại vào mình như vậy, dường như cô rất chán ghét Cung Trí Cương thì trong lòng anh lại lập tức mềm mại.

Anh không phải hoàn toàn không có khả năng phán đoán, lúc anh vừa mới đến đây thì cửa lớn phòng bao này bị khóa trái từ bên ngoài, tối nay Nhan Nhã Tịnh xuất hiện trong gian phòng bao này rõ ràng là bị người khác tính kế.

Điều này cũng đồng nghĩa với việc không phải do cô chủ động đòi yêu thương với Cung Trí Cương, vậy thì anh tha thứ cho cô.

“Cung Trí Cương, tự thu xếp ổn thỏa đi! ”

Lưu Thiên Hàn mạnh mẽ ôm ngang Nhan Nhã Tịnh lên, anh nhìn cũng không thèm nhìn cung TRí Cương một cái liền ôm lấy cô bước nhanh ra khỏi phòng bao.

Cung Trí Cương nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Lưu Thiên Hàn, trong mắt anh bao trùm sát khí nồng đậm.

Chỉ là anh hiện tại chủ quấn một cái khăn tắm nên anh không có lập tức đuổi theo.

Người con gái này rất sợ anh, điều này khiến anh rất khó chịu, anh bắt buộc phải làm chút chuyện gì đó thì mới có tư cách tranh đoạt.

Sau khi bị Lưu Thiên Hàn ôm ra khỏi phòng bao, Nhan Nhã Tịnh liền vội vàng gọi điện thoại cho Tô Thu Quỳnh.

Sau khi đại não của cô ngừng hoạt động thì ngón tay cũng không nghe theo sự điều khiển của cô, cô lần mò một lúc lâu cũng không tìm được số điện thoại của Tô Thu Quỳnh.

“Anh hai, em phải đi tìm Thu Quỳnh! ”

“Lúc nãy Lâm Tiêu đã đón Tô Thu Quỳnh về rồi. “Lưu Thiên hàn mặt mũi lạnh tanh nói dối.

Lúc nãy anh nhận được điện thoại của Lâm Tiêu nói rằng Tô Thu Quỳnh xảy ra chuyện rồi, anh đã điều không ít người trong tay mình đi giúp Lâm Tiêu tìm Tô Thu Quỳnh.

Bây giờ Nhan Nhã Tịnh đến đó cũng không giúp được gì mà chỉ có thể lo lắng suông, anh không muốn để cho co quá lo lắng nên chỉ có thể lừa cô.

Nếu như là lúc bình thường thì Nhan Nhã Tịnh chắc chắn sẽ không tin lời Lưu Thiên hàn.

Tô Thu Quỳnh sao có thể không lo cho cô mà theo Lâm Tiêu về trước rồi chứ!

Nhưng hiện tại đại não của cô bị cồn khống chế, chậm chạp đến đáng sợ, cô chỉ nghĩ rằng Tô Thu Quỳnh ở cùng Lâm Tiêu thì chắc chắn rất an toàn, như vậy cô có thể yên tâm rồi.

Đầu Nhan Nhã Tịnh càng ngày càng choáng, nhưng cô lại vô cùng muốn xem bói cho người khác.

Sau khi bị Lưu Thiên Hàn ôm đến ghế sau xe, Nhan Nhã Tịnh nằm bò trên người anh, mềm mại giống như một chú mèo nhỏ ngoan ngoãn.

Đột nhiên, cô tóm lấy cánh tay Lưu Thiên Hàn liền ngẩng mặt lên cười hì hì với anh nói: “Anh hai, em bói cho anh một quẻ được không? ”

“Không bói! ” Lưu Thiên Hàn lạnh lùng từ chối, quần áo trên người cô rất chỉnh tề, nhất định là không có bị Cung Trí Cương ức hiếp, nhưng cứ nghĩ đến ánh mắt nóng bỏng khi nhìn cô của Cung Trí Cương thì trong lòng anh lại cảm thấy rất khó chịu.

Bị Lưu Thiên Hàn từ chối trực tiếp như vậy, Nhan Nhã Tịnh có chút không cam lòng, cô quay mặt qua liền nhìn thấy cái gáy của Nhạc Dũng.

“Nhạc Dũng, tôi bói cho anh một quẻ nhé? “
 
Chương 1350


CHƯƠNG 1350

Không đợi Nhạc Dũng nói chuyện, Nhan Nhã Tịnh đã cười hì hì nói: “Anh gần đây có vận đào hoa. ”

“Ừm, anh có thể sẽ bị người ta ép vào tường.”

Nghe Nhan Nhã Tịnh nói vậy, Nhạc Dũng suýt chút thì bị nước bọt của chính làm cho sặc chết.

Ép vào tường?

Đời này của anh không bao giờ muốn bị ép vào tường thêm một lần nào nữa.

Từ lần trước bị boss lớn ép vào tường xong anh đã gặp ác mộng một tuần liền đó!

Thấy Nhạc Dũng phản ứng mạnh như vậy, Nhan Nhã Tịnh không khỏi có chút khó hiểu hỏi: “Nhạc Dũng, anh làm gì mà kích động dữ vậy? Chẳng lẽ anh thật sự từng bị người ta ép vào tường rồi sao? ”

“Nếu như là phụ nữ ép anh vào tường thì anh chắc chắc sẽ không kích động vậy đâu. Lẽ nào là đàn ông ép cậu vài tường à?! ”

Trời!

Nhạc Dũng đột nhiên phanh gấp một cái, suýt chút nữa khiến chiếc xe Koenigsegg quay vòng tại chỗ, chị Nhan xem bói không cần chuẩn như vậy đâu!

Một phát này của Nhạc Dũng khiến đầu Nhan Nhã Tịnh đập cả vào ghế trước luôn rồi, cô không nhận ra sự kích động của Nhạc Dũng mới lạ đó!

Cô trợn mắt há mồm nhìn Nhạc Dũng: “Chẳng lẽ tôi bói đúng rồi sao? Nhạc Dũng, anh thật sự bị đàn ông ép vào tường rồi à?! ”

“Nhạc Dũng, Tiểu Vân theo đuổi anh lâu như vậy mà anh không thèm để ý người ta là bởi vì giới tính không đúng đúng không? Xong rồi, hình như tôi vừa biết được một bí mật động trời, tôi sẽ bị giệt khẩu mất thôi! ”

“Trước khi bị giệt khẩu tôi có thể hỏi thêm một câu nữa không? Nhạc Dũng, người ép cậu vào tường là ai vậy? ”

Nhan Nhã Tịnh hỏi anh, Nhạc Dũng cũng không thể trực tiếp coi như không thấy, nhưng anh thật sự không có gan nói cho Nhan Nhã Tịnh biết người ép anh vào tường chính là boss lớn!

Nhạc Dũng khóc không ra nước mắt, vì không để đắc tội cả hai bên nên anh chỉ có thể yếu ớt đáp một câu: “Tôi… tôi không biết nữa. ”

“Anh không biết?! ”

Nhan Nhã Tịnh trực tiếp ngơ luôn: “Anh đã bị người ta ép vào tường rồi mà còn không biết đối phương là ai á?! ”

“Chị Nhan, chị đừng hỏi nữa, tôi thật sự không biết. ”

Nhạc Dũng muốn khóc luôn rồi, boss lớn mặc dù kiệm lời, có một số chuyện sẽ không nói ra nhưng trong lòng anh hiểu rõ, ở trước mặt Nhan Nhã Tịnh, boss lớn rất chú ý hình tượng, nếu như anh dám nói cho Nhan Nhã Tịnh biết sự thật thì anh chắc chắn sẽ bị boss lớn ngược chết!

“Tôi biết rồi! ”

Nghe thấy giọng của Nhan Nhã Tịnh, trái tim của Nhạc Dũng lập tức treo ngược cành cây, sao cô lại biết cái gì nữa vậy?

Cô biết gì rồi?

Tầm mắt của Lưu Thiên Hàn rơi trên mặt Nhan Nhã Tịnh, cổ họng anh đột nhiên có chút ngứa liền không nhịn được ho vài tiếng.

Chuyện ép tường lần đó là bóng đen tâm lý của Nhạc Dũng, vậy sao lại không phải bóng đen tâm ký của anh được chứ !

Bây giờ anh nghĩ lại còn cảm thấy có chút buồn nôn.
 
Chương 1351


CHƯƠNG 1351

Đến bản thân anh còn có chút buồn nôn, nếu như để Nhan Nhã Tịnh biết được thì cô còn không chán ghét anh chết mất sao!

“Chị Nhan, chị biết gì vậy? ”

“Tôi biết người ép anh vào tường là ai rồi! ”

Nghe Nhan Nhã Tịnh nói vậy, Nhạc Dũng suýt chút nữa thì đánh trượt tay lái.

Nhạc Dũng cảm nhận được ánh mắt như lưỡi dao lạnh ngắt của Lưu Thiên Hàn đặt sau gáy mình, anh quyết định thấy chết không sờn.

Cho dù Nhan Nhã Tịnh có đoán được người ép tường anh là boss lớn, vì tôn nghiêm đàn ông của boss lớn anh quyết định có chết cũng không nhận!

“Ai…ai vậy? ”

“Một tên đàn ông vô cùng xấu! “Nhan Nhã Tịnh vô cùng kiên định nói: “Anh còn không muốn nhắc đến anh ta, chắc chắn là anh ra rất xấu! ”

“Đúng vậy, anh ta không chỉ xấu mà tâm lý còn vặn vẹo! Ừm, đến cả đàn ông cũng không bỏ qua, anh ta chắc chắn là bị thiếu hụt tâm lý nghiêm trọng! ”

“Nhạc Dũng, anh đáng thương quá đi mất, vậy àm lại bị một tên thần kinh tâm lý vặn vẹo ép vào tường! ”

Đồ thần kinh tâm lý vặn vẹo…

Nhạc Dũng yếu ớt rùng mình một cái, anh cũng thấy mình rất đáng thương, ngày mai khả năng cao là cái tên thần kinh tâm lý vặn vẹo này sẽ đánh chết anh mất!

Đồng cảm với Nhạc Dũng xong, Nhan Nhã Tịnh lại quay mặt sang phía Lưu Thiên Hàn tìm kiếm sự đồng cảm: “Anh hai, anh nói xem sao lại có người méo mó như vậy chứ?! Làm người bình thường có gì không tốt sao cứ phải không bằng héo chó như vậy chứ, Nhạc Dũng thật là đáng thương! ”

Khóe môi Lưu Thiên Hàn giật giật, tâm lý vặn vẹo? Bệnh thần kinh? Không bằng héo chó?

Ừm, tối nay anh sẽ cho cô biết thế nào mới là tâm lý vặn vẹo!

Nhạc Dũng một đường đều nơm nớp lo sợ, chỉ sợ Nhan Nhã Tịnh nói anh thật đáng thương xong, Lưu Thiên Hàn cũng ý vị sâu xa mà làm một câu, ừm, anh ta quả thực đáng thương.

Nếu như vậy thì ngày mai anh liền sẽ thật sự đáng thương rồi!

Nhạc Dũng chỉ sợ Nhan Nhã Tịnh sẽ lại thảo luận vấn đề ép tường gì đó nữa, đưa cô và Lưu Thiên Hàn về đến Thiển Thủy Loan xong anh liền như chạy trốn mà xông ra ngoài.

Thực ra Nhan Nhã Tịnh hiện tại cũng không còn sức lực để thảo luận vấn đề ép tường gì đó với Nhạc Dũng nữa.

Dạ dày cô không tốt, cả ngày hôm nay đều không ăn gì cả, đến tối lại uống nhiều rượu như vậy, xem bói cho Nhạc Dũng xong thì dạ dày cô liền đau đến nỗi không còn sức nói chuyện nữa rồi.

Dạ dày càng đau thì đầu óc cô lại càng thanh tỉnh, cô nhớ rõ ràng, sáng hôm nay anh Lưu bắt cô uống thuốc tránh thai, cô cũng nhớ rõ rằng ở trong lòng anh cô còn rẻ mạt hơn cả gái gọi.

Vốn dĩ nửa người của Nhan Nhã Tịnh còn đang dựa vào trên người Lưu Thiên Hàn, sau khi đầu óc dần trở nên thanh tỉnh, cô liền muốn cũng anh giữ khoảng cách.

Cơ thể cô không dấu vết dời khỏi người anh, bò ở một bên cửa sổ nhìn dòng xe cộ tấp nập ngẩn ra.

Cô rất khó chịu.

Gần đây cô luôn tìm mọi cách lấy lòng anh Lưu, còn như dỗ trẻ con mà dỗ anh, nhưng thực ra cô cũng muốn có người có thể dỗ dành cô.

Lưu Thiên Hàn khong có chú ý đến khác thường của Nhan Nhã Tịnh, anh nghĩ là men rượu trong người cô lại lên, cô buồn ngủ rồi nên mới đột nhiên yên tĩnh như vậy.
 
Chương 1352


CHƯƠNG 1352

Anh là người đàn ông để ý mặt mũi, quan hệ giữa bọn họ bây giờ không được tính là quá tốt, cô không chủ động dựa vào người anh thì anh tự nhiên cũng sẽ không chủ động dựa gần cô.

Lưu Thiên Hàn cho là cô say đến lung la lung lay như vậy thì lúc xuống xe sẽ chủ động muốn anh ôm cô.

Ngoài ý muốn là cô vậy mà lại tự mình xuống xe, đến cả ý định đi tới nắm tay anh cũng không có.

Ha!

Chẳng lẽ còn muốn anh chủ động nắm tay cô sao?

Anh không có rảnh như vậy!

Lưu Thiên Hàn cố ý đi chậm lại, đi được mấy bước rồi cô vẫn không có ý định dựa gần vào anh, anh dứt khoát lười đợi cô, đôi chân dài bước nhanh, chỉ trong chớp mắt liền biến mất trong tầm mắt Nhan Nhã Tịnh.

Dạ dày của Nhan Nhã Tịnh càng ngày càng đau dữ dội, mồ hôi lạnh chảy đầy trán cô, nhìn bầu trời đêm đầy sao khiến cô không nhìn được nghĩ, trước đây, cũng là một buổi tối trời đầy sao, trong con mưa cánh hoa hồng, anh quỳ một gối xuống đất chân thành cầu hôn cô.

Anh nói, anh sẽ đối tốt với cô cả một đời.

Anh cũng nói, Nhan Nhã Tịnh, cô thật thấp hèn.

Rõ ràng vẫn là người mà đã từng yêu thương cô nhất, tại sao đến bây giờ lại làm cô đau như vậy!

Nhan Nhã Tịnh đột nhiên có chút tức giận, tức vì anh quên mất cô, tức vì anh làm cô đau như vậy.

Nếu như là bình thường, cô sẽ không tức giận với Lưu Thiên Hàn như vậy, nhưng sau khi say rượu cô lại đặc biệt cố chấp, cô chính là không muốn để ý đến anh.

Nhan Nhã Tịnh biết bây giờ anh nhất định đã về phòng của mình, cô cũng không muốn đến phòng của anh, đến cả chăn cũng không ôm ra liền trực tiếp nằm trên ghế sô pha ở phòng khách, dự định ngủ một giấc quên trời quên đất.

Thực ra lăn lộn hơn nửa buổi tối như vậy cô thực sự có chút buồn ngủ rồi, chỉ là dạ dày đau vô cùng khiến cô không ngủ được.

Nhan Nhã Tịnh cuộn người trên ghế sô pha, cô dùng sức ôm lấy bụng mình muốn giảm bớt chút cảm giác đau đớn đó, nhưng cho dù cô có dùng sức ôm bụng mình ra sao thì cảm giác đau đớn đó vẫn chỉ tăng không giảm như cũ.

Nhan Nhã Tịnh đau đến muốn khóc.

Nếu là anh Lưu của trước đây thì anh ấy chắc chắn sẽ không nỡ để cô đau như vậy.

Nhưng anh Lưu của bây giờ sẽ cô ý để cô đau.

Lưu Thiên Hàn về đến phòng xong, thấy Nhan Nhã Tịnh chậm chạp không lên khiến anh không khỏi có chút lo lắng.

Anh bực bội châm một điếu thuốc lại nặng nề dập nó đi bước nhanh xuống lầu.

Lúc anh xuống lầu liền nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh nằm trên ghế sô pha, hai bờ vai nhỏ bé của cô run rẩy, trông rất đáng thương.

Cô đang khóc.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Tâm trạng Lưu Thiên Hàn càng bực bội hơn.

Bực đến nỗi muốn bóp nát đôi bờ vai nhỏ bé đó của cô.

“Nhan Nhã Tịnh, em còn khóc nữa thì có tin anh đánh gãy châm em không! ”

Nhan Nhã Tịnh vốn dĩ đã khó chịu, nghe lời nói của Lưu Thiên Hàn lạnh lùng như vậy cô lại càng khó chịu hơn, vai cô cũng càng run đến lợi hại hơn.
 
Chương 1353


CHƯƠNG 1353

Lưu Thiên Hàn thấp giọng chửi thề một câu liền bước nhanh đến trước ghế sô pha, anh nâng cầm Nhan Nhã Tịnh lên muốn nói với cô là đừng khóc nữa.

Lời còn chưa nói ra khỏi miệng thì anh đột nhiên chú ý đến môi của Nhan Nhã Tịnh sưng đỏ một cách rõ ràng.

Đó rõ ràng là…

“Nhan Nhã Tịnh, em với Cung Trí Cương đã làm những gì rồi?! Hai người đã hôn nhau rồi đúng không! ”

“Liên quan gì đến anh!” Nhan Nhã Tịnh tức phì phò gào lên.

Nếu như là lúc bình thường cô nhất định sẽ vội vàng giải thích với anh rằng giữa cô và Cung Trí Cương không có gì cả.

À không, cũng không tính là cái gì cũng không không có, cô đã bị Cung Trí Cương cưỡng hôn.

Nhưng nụ hôn của anh ta cô không thích một chút nào.

Nhưng hiện tại cô đang rất tức giận, cô không muốn giải thích với Lưu Thiên Hàn, mặc kệ anh hiểu lầm ra sao cô cũng tức đến không muốn giải thích với anh.

“Nhan Nhã Tịnh, em nói lại lần nữa?!”

Trong giọng nói của Lưu Thiên Hàn có một sự uy hiếp nồng đậm, nhưng Nhan Nhã Tịnh dường như không nhận ra được tất cả những điều này, cô quật cường ngẩng đầu lên lặp lại lời nói lúc nãy một lần nữa: “Em nói, không liên quan đến anh!”

Cô không ngoan như vậy, Lưu Thiên Hàn tức đến nỗi muốn bóp nát cằm cô, nhưng anh lại không nỡ, cuối cùng anh chỉ có thể lạnh lùng hất cô ra.

“Anh hai, anh đang tức giận phải không?”

Nhan Nhã Tịnh đột nhiên cong khoé môi cười nhẹ, chỉ là nụ cười của cô lại hoàn toàn không có cười đến tận đáy mắt, ngược lại còn có vài phần tức giận của trẻ con.

“Anh hai, cho dù anh có đang tức giận đi chăng nữa thì chuyện của em cũng không đến lượt anh quản! Anh nghĩ anh là ai chứ!”

“Anh không phải bạn trai em, càng không phải chồng của em! Anh chỉ là bạn tình của em thôi! Bạn tình đó! Bạn tình thì không có tư cách gì quản em hết!”

“Anh hai, đừng nói là em chỉ hôn người đàn ông khác một cái, cho dù em có lên giường với người ta thì anh cũng không có tư cách gì để quản em cả!”

“Nhan Nhã Tịnh!”

Gương mặt đẹp trai của Lưu Thiên Hương âm trầm như bầu trời đêm không có ánh sao, anh nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh không chớp mắt, bộ dạng của anh như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô.

Nhan Nhã Tịnh bởi vì tức giận mà quay mặt sang một bên nên hiện giờ cô không nhìn thấy sắc mặt của Lưu Thiên Hàn khó coi đến mức nào, vì vậy cô vẫn gan to bằng trời như cũ.

“Anh hai, anh đợi đó đi, ngày mai em sẽ đi xem mắt! Đúng vậy, em sẽ nhanh chóng gả cho một người đàn ông khác! Đến lúc đó chúng ta vẫn tiếp tục làm bạn tình! Dù sao làm bạn tình cũng không cần chịu trách nhiệm, xong việc rồi phủi tay áo rời đi là xong, em thấy chúng ta cả đời này cứ làm bạn tình cũng tốt đó!”

“Nhan Nhã Tịnh!”

Lưu Thiên Hàn tức đến nỗi muốn xé rách cái miệng trọc tức người không đền mạng của Nhan Nhã Tịnh.

Sao cô có thể trêu ngươi như vậy chứ!

Cô còn muốn đi xem mắt? Xem mắt xong thì tìm một tên đang ông gả đại đi, cô còn muốn làm bạn tình cả đời với anh?!

Người phụ nữ này, cô coi Lưu Gia Thành anh là đồ miễn phí đúng không?

 
 
Chương 1354


CHƯƠNG 1354

Nếu như cô thật sự kết hôn với người đàn ông khác thì anh sợ anh sẽ khiến thế giới này máu chảy thành sông.

Trong đầu Lưu Thiên Hàn vừa xẹt qua cái ý niệm này thì anh lại nghe thấy giọng nói khiến anh tức đến ngứa răng của cô: “Anh hai, anh coi em là gái gọi miễn phí, thực ra trong lòng em anh cũng chỉ là đồ miễn phí thôi! Chúng ta kẻ tám lạng người nửa cân thôi!”

“Đúng vậy, anh ở trong lòng em chỉ là đồ miễn phí thôi, không phải anh thích bắt em uống loại thuốc đó sao? Cho dù anh không bắt em uống thì tự em cũng sẽ uống! Em mới không thèm sinh con cho anh!”

Giọng nói của của Nhan Nhã Tịnh đột nhiên trầm xuống rất thấp, cô như trúng tà mà lặp lại một lần nữa: “Đúng vậy, em sẽ uống loại thuốc đó, em không sinh con cho anh. Đời này, đời sau em cũng sẽ không bao giờ sinh con cho anh!”

Rõ ràng người bắt cô uống loại thuốc đó là anh, nhưng khi nghe cô hết lần này đến lần khác nói không sinh con cho anh, trong lòng anh vẫn khó chịu đến khó nói thành lời.

Thậm chí anh còn không kiềm được mà nghiến răng: “Nhan Nhã Tịnh, em dám!”

“Ha! Có gì mà em không dám chứ!”

Dạ dày Nhan Nhã Tịnh đau đến mức khiến cô hoài nghi cuộc đời, nhưng sự ương ngạo trên người cô vẫn không giảm đi chút nào: “Nhan Nhã Tịnh em sẽ không sinh con cho bạn tình! Anh hai, anh yên tâm đi, ở đây của em sẽ không bao giờ có con của anh!”

Nhìn tay của Nhã Tịnh đặt trên bụng dưới của cô, Lưu Thiên Hàn lập tức bị cô làm cho tức cười.

Sẽ không có con của anh?

Đúng vậy, cả đời này của cô chỉ muốn sinh con cho em trai ruột của anh thôi, sao cô có thể bằng lòng sinh con cho anh được chứ!

Nhan Nhã Tịnh dường như cảm thấy mấy lời cô vừa nói còn chưa đủ tàn nhẫn, giọng điệu của cô càng nặng thêm: “Anh hai anh đợi đó đi, đợi em xem mắt thành công xong em sẽ liền sinh con cho người khác! Em sẽ sinh cả một đội bóng cho người ta, cho anh tức chết!”

Giỏi lắm!

Cô còn muốn sinh một đội bóng cho thằng đàn ông khác!

Nghĩ đến bộ dáng Nhan Nhã Tịnh ôm bụng lớn nắm tay với người đàn ông khác, Lưu Thiên Hàn tức đến gần như sụp đổ mà phát điên.

Anh không thể nhẫn nhịn được nữa liền cúi người xuống hung hăng hôn vào môi cô.

“Anh hai, anh đừng đụng vào em! Anh… ”

Những lời phía sau Nhan Nhã Tịnh không nói được ra khỏi miệng bởi nụ hôn của Lưu Thiên Hàn quá nhiệt tình đến nỗi lập tức nuốt hết tất cả âm thanh của cô.

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh ủy khuất đến khó nói thành lời.

Bọn họ bây giờ lại bước vào quan hệ bạn tình đó rồi sao?

Mặc dù sáng nay cô bình thản nói với anh một câu cũng khá tốt đó, nhưng cô thật sự không muốn làm bạn tình với anh.

Anh là chồng của cô, là sự tồn tại mà cô quyến luyến nhất, cô muốn bọn họ ở bên nhau bằng trái tim, sao có thể bên nhau bằng thận được chứ!

Nhan Nhã Tịnh cũng không biết mình lấy sức lực từ đâu, khi anh không thể tự kiềm chế được mà đẩy mạnh anh ra.

Cô đỏ mắt quát lên với anh: “Anh hai, anh đừng đụng vào em, em ghét anh!”

“Em ghét anh! Cho dù em có làm chuyện đó với ai đi chăng nữa thì cũng sẽ không làm với anh!”
 
Chương 1355


CHƯƠNG 1355

Lưu Thiên Hàn vốn dĩ đã tức, Nhan Nhã Tịnh lại ra sức không thuận theo ý anh khiến anh càng nóng nảy hơn, anh giơ tay lên muốn đánh gãy chân người phụ nữa không biết điều này để cô khỏi ngạo mạn như vậy.

Nhưng tay đã giơ lên rồi anh lại không nỡ thật sự tổn thương cô, chỉ có thể đánh một cái tượng trưng lên cái mông cong của cô.

Một phát này của Lưu Thiên Hàn không tính là mạnh lắm nhưng Nhan Nhã Tịnh vẫn cảm thấy cô bị anh Lưu đánh rồi, cộng thêm dạ dày đau như vậy, uất ức trong lòng cô lập tức như nước tràn bờ đê.

“Anh hai, anh tránh xa em ra! Anh ghét chết anh! Về sau đến cả bạn tình em cũng không muốn làm với anh! Em không muốn nhìn thấy anh nữa, vĩnh viễn cũng không muốn nhìn thấy anh!”

Ánh mắt Lưu Thiên Hàn u ám như động sâu, cho dù khoé môi anh có cong lên nhưng lạnh lẽo đến đáng sợ như cũ.

Nhìn xem, người phụ nữ này cuối cùng cũng nói thật lòng, cô căn bản là không muốn nhìn thấy anh.

Nếu như không phải anh có một khuôn mặt giống với Tiểu Hàn, thì đừng nói là làm bạn tình, đến cả chạm vào cô một cái cũng khiến cô buồn nôn mấy ngày liền!

Anh vốn dĩ đã hạ quyết tâm muốn cắt đứt với cô rồi, hiện tại nếu như cô đã thừa nhận rằng cô ghét anh như vậy thì việc gì anh phải tiếp tục tự chuốc nhục vào thân nữa chứ!

Hoặc có lẽ, cô một đằng coi anh là thế thân của Tiểu Hàn, tham lam nhận lấy ấm áp từ anh, mặt khác lại âm thầm ghê tởm anh thì sao!

“Ha!”

Lưu Thiên Hàn cười lạnh một tiếng không chút lưu tình quay người rời đi: “Nhan Nhã Tịnh, cho em toại nguyện.”

Vừa rồi Nhan Nhã Tịnh nổi giận lớn như vậy thực ra cũng chỉ mong anh có thể dỗ dành cô thôi.

Cô thật sự rất dễ dỗ đó, cô thích anh như vậy, chỉ cần anh có thể nói với cô một câu mềm mỏng thì cô liền có thể thích anh rất lâu.

Nhưng anh không những không dỗ cô mà còn trực tiếp không để ý cô luôn.

Nhan Nhã Tịnh sợ anh Lưu thật sự không để ý đến cô nữa.

Cô hoảng hốt bò dậy từ trên ghế sô pha muốn đuổi theo Lưu Thiên Hàn, nhưng bụng cô đột nhiên đau nhói lên, cô nhất thời không chịu đựng được cơn đau như vậy, cả người liền nặng nề ngã trên mặt đất.

Nghe thấy tiếng vang, Lưu Thiên Hàn quay ngoắt người lại liền nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đáng thương ngã trên mặt đất, cả người cô đau đến co quắp lại.

“Anh hai, em đau bụng quá…”

Nhìn thấy trán Nhan Nhã Tịnh lấm tấm mồ hôi, Lưu Thiên Hàn biết bộ dáng đau đớn này của cô không phải là giả vờ.

Trước đây anh cũng biết dạ dày của cô cực kỳ kém.

Dạ dày đã yếu mà còn dám uống nhiều rượu như vậy, người phụ này chính là rảnh quá tự tìm đánh!

Mặc dù tức đến nỗi muốn hận không thể đánh gãy chân cô nhưng khi nhìn thấy bộ dạng đau đớn đó của cô, Lưu Thiên Hàn vẫn là cam chiujoom cô trở lại ghế sô pha, cản thận chăm sóc cho cô.

“Anh hai, em xin lỗi, em sai rồi. ”

Nhan Nhã Tịnh nhỏ giọng nói với Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, lúc nãy em không nên hung dữ với anh như vậy, em cũng không nên chọc cho anh tức giận. Anh hai, về sau em sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh, chúng ta đừng cãi nhau nữa được không? ”

“Anh hai, em biết anh không muốn quay lại với em, anh chỉ muốn duy trì loại quan hệ đó với em. Chỉ cần anh đừng tức giận với em nữa thì em bằng lòng duy trì loại quan hệ đó với anh, anh hai, anh đừng rời xa em được không? “
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom