Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1377


CHƯƠNG 1377

Lâm Tiêu nhìn đến si mê.

Thật đẹp.

Thu Quỳnh của anh cười lên thật đẹp, còn đẹp hơn cả sao trên trời.

Chỉ có điều, nụ cười chân thật phát ra từ nội tâm của cô quá ít.

Nhưng cả đời này, anh sẽ cố gắng hết sức để đổi lấy nụ cười rạng rỡ nhất của cô.

Tô Thu Quỳnh rời đi không lâu, Chiến Mục Hàng liền trực tiếp rút kim truyền trên mu bàn tay ra, theo cô đi ra ngoài.

Lúc anh ta đuổi ra tới, Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu đã vào thang máy.

Anh ta liền giống như một kẻ rình coi không thể lộ ra ánh sáng, len lén mà nhìn bọn họ.

Nhìn bọn họ ân ái vui vẻ, đâm hại mắt anh ta.

Anh ta nghe thấy Tô Thu Quỳnh nói với Lâm Tiêu, Lâm Tiêu, chúng ta mãi mãi không chia tay có được không?

Anh ta còn nghe thấy Tô Thu Quỳnh nói với Lâm Tiêu, em phát hiện, tình cảm của em đối với anh, hình như không còn là thích nữa. Lâm Tiêu, em đối với anh, là yêu.

Yêu…

Cửa thang máy đã đóng chặt, Chiến Mục Hàng đột nhiên chân đứng không vững.

Tình cảm của cô đối với Lâm Tiêu, sao có thể là yêu được?

Cô đã yêu Lâm Tiêu, cô muốn đem bản thân mình hoàn toàn giao cho Lâm Tiêu, cô muốn có một tình yêu không chia tay với Lâm Tiêu…

Sao cô có thể thích Lâm Tiêu như vậy chứ!

Người đàn ông chảy máu chứ không rơi lệ, khoảnh khắc này hốc mắt đỏ lên, Tô Thu Quỳnh, đừng yêu Lâm Tiêu có được không?

Xin em…

Chiến Mục Hàng chán nản ngồi xổm dưới đất, hốc mắt ươn ướt, nhưng bất kể anh ta có bao nhiêu đau lòng, bao nhiêu không muốn Tô Thu Quỳnh đến gần Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh đều sẽ không để ý đến anh ta nữa rồi.

Cô đã đem trái tim của cô giao cho Lâm Tiêu rồi…

Sau khi rời khỏi bệnh viện, Lâm Tiêu ôm Tô Thu Quỳnh gấp không chờ nổi mà chạy về căn hộ.

Tối nay, cả thân thể và trái tim của Tô Thu Quỳnh đều nguyện ý đón nhận anh, trong lòng anh nhịn không được vui vẻ, cũng nhịn không được kích động.

Khát vọng của anh với Tô Thu Quỳnh, tối nay cuối cùng có thể trở thành sự thật.

Nhưng vừa cúi đầu, anh liền nhìn thấy dấu vết sưng đỏ thấy rõ trên má cô.

Trong lòng, bị kéo đến phát đau.

Anh đứng dậy, nhanh chóng lao tới trước tủ lạnh, lấy túi nước đá, cẩn thận từng li từng tí chườm lên mặt cô.

“Thu Quỳnh, mặt em có phải rất đau không?” Lâm Tiêu đau lòng nhìn cô hỏi.

Tô Thu Quỳnh cũng không ngờ Lâm Tiêu đều đã kích động đến thế này rồi, còn đột nhiên đứng lên lấy túi nước đá chườm mặt cho cô, trong lòng mềm mại run rẩy, cô muốn cười nhưng hốc mắt lại nhịn không được ẩm ướt.
 
Chương 1378


CHƯƠNG 1378

“Lâm Tiêu, em không sao.”

Mùi vị được người nâng niu trong lòng bàn tay mà thương yêu, thật tốt a!

Cô cảm thấy mình càng ngày càng không thể rời khỏi Lâm Tiêu nữa rồi.

“Lâm Tiêu, anh thật tốt.” Tô Thu Quỳnh nói lời từ tận đáy lòng, cô không thích chủ động, nhưng giờ khắc này, cô lại vươn tay, chủ động nắm lấy tay của Lâm Tiêu.

Mà một đêm này, giấc mộng đẹp nhất trong đời của Lâm Tiêu cuối cùng cũng thành sự thật…

Sáng sớm lúc Nhan Nhã Tịnh tỉnh dậy, phát hiện cô đang nằm trong vòng tay của Lưu Thiên Hàn.

Loại ấm áp này, khiến cô quyến luyến từ tận đáy lòng.

Nhưng nghĩ đến mối quan hệ ngượng ngùng giữa bọn họ hiện tại, anh lại còn toàn bắt nạt cô, cô vẫn là giận dỗi mà giãy ra từ trong ngực anh.

Lưu Thiên Hàn khó được ngủ đến ngọt ngào như vậy, Nhan Nhã Tịnh vừa cử động, anh mới chậm rãi mở mắt.

Thấy Nhan Nhã Tinh nhanh chóng chui ra từ trong ngực anh, ánh mắt Lưu Thiên Hàn không khỏi sâu thêm một chút.

“Nhan Nhã Tịnh, lại đây.”

“Em không lại!” Nhan Nhã Tịnh kiêu ngạo ngoảnh mặt qua một bên, “Anh Hai, quan hệ của chúng ta hiện giờ mặc dù là bạn tình, nhưng em cũng có quyền không ngủ với anh!”

Bạn tình…

Lưu Thiên Hàn đau đầu xoa xoa huyệt thái dương.

Từ tối hôm qua khi cô gọi một tiếng “Anh Hai” trong lúc ngủ mơ đó, tầng thành luỹ cuối cùng trong lòng anh đã bị cô đánh hạ, đối với cô, trong lòng chỉ có sự ấm áp mềm mại không thể hoà tan, anh sao còn có thể muốn duy trì loại quan hệ đó với cô chứ!

Người ngông cuồng tự đại như Lưu Thiên Hàn, trước giờ chưa từng nghĩ tới, có một ngày anh sẽ tự nâng một hòn đá, đem chân của anh đập đến nát be bét.

“Nhan Nhã Tịnh, chúng ta chấm dứt loại quan hệ đó, bắt đầu lại từ đầu.”

“Chấm dứt?” Cái gọi là nói mớ tối hôm qua đó, thực ra là Nhan Nhã Tịnh cố ý kêu ra, cô đương nhiên hiểu rõ, thái độ của Lưu Thiên Hàn đối với cô, tại sao lại đột nhiên thay đổi lớn đến vậy.

Cô cố đè xuống ý cười trong lòng, tiếp tục một bộ nghiêm trang nói, “Tại sao phải chấm dứt? Em cảm thấy mối quan hệ hiện tại của hai chúng ta rất tốt a!”

“Anh xem, với loại hệ hiện tại của chúng ta, không cần chịu bất kỳ trách nhiệm gì. Kết hôn cưới gả, không ai liên quan đến ai, cho dù anh có bạn gái, kết hôn rồi, quan hệ của chúng ta cũng sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì cả!”

“Đương nhiên, em cũng có thể tìm bạn trai, có thể kết hôn. Nhưng gần đây em chưa gặp được đối tượng thật phù hợp, em chỉ có thể trông đợi buổi xem mắt tối nay có thể có được một kết quả vừa lòng thôi!”

Xem mắt? Người phụ nữ này còn thật dám đi xem mắt!

Lưu Thiên Hàn vừa định nổi cơn, anh lại nghe thấy Nhan Nhã Tình cười như không cười nói, “Anh Hai, đừng nói là không cho phép em đi xem mắt đó nha! Với quan hệ hiện tại của chúng ta, anh không có tư cách quản rộng như vậy đâu!”

“Anh Hai, thực ra em cảm thấy trong mối quan hệ này, anh cũng không chịu thiệt, liền giống như anh nói, anh đi tìm gái làng chơi còn phải sài tiền, tìm người như em, rẻ biết bao a! Trực tiếp còn được bù ngược, so với gái làng chơi thật đúng rẻ hơn nhiều!

Càng nói trong lòng Nhan Nhã Tịnh càng khó chịu, mặc dù cô biết, lời anh nói có những lời có lẽ là lời nói lúc tức giận thôi, nhưng anh nói cô rẻ tiền hơn gái làng chơi, thật sự đã làm tổn thương trái tim cô.

Tự giễu cười một tiếng, Nhan Nhã Tịnh nói tiếp, “Anh Hai, anh đừng có mà không biết đủ, sau khi duy trì loại quan hệ này với anh, em cũng chẳng hề lấy một đồng tiền nào của anh, em rẻ tiền biết bao a!”

Mà từ đồng nghĩa với rẻ tiền, là ti tiện.

Anh nói, cô ti tiện.

 
 
Chương 1379


CHƯƠNG 1379

Nghĩ nghĩ liền tức đến nhức gan.

Một câu cũng không muốn nói với anh nữa.

Nhìn thấy nụ cười thê lương trên mặt Nhan Nhã Tịnh, Lưu Thiên Hàn đau lòng, anh không giỏi dỗ dành phụ nữ, càng không biết lời ngon tiếng ngọt gì, cuối cùng anh vẫn quyết định dùng ngôn ngữ cơ thể.

Cánh tay dài vươn ra một cái, thân hình nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh liền bị anh dùng sức ôm vào trong lòng, cô vừa định nói kêu anh buông cô ra, anh xoay người một cái, đã ra sức đem cô ôm trọn cô vào lòng.

“Nhan Nhã Tịnh, chúng ta tái hợp.”

Giọng nói không cho phép hoài nghi, căn bản không cho Nhan Nhã Tịnh bất kỳ cơ hội từ chối nào, Nhan Nhã Tịnh nằm mơ cũng muốn tái hợp với anh, nhưng lúc này, nói cô làm màu cũng được, nói cô kiêu kỳ cũng xong, cô chính là không muốn thuận theo ý anh.

Anh kỳ thực, cũng từng nói qua cô ti tiện.

Anh dùng lời nói khó nghe nhất nhục nhã cô, anh còn ném mất nhẫn cầu hôn mà anh tặng cô, thậm chí, vòng tay mà cô tặng cho anh cũng bị anh ném đi không chút do dự.

Thứ mà anh ném đi, là trái tim tươi sống sống động của cô.

“Anh Hai, anh từng nói, anh sẽ không tái hợp với em.” Nhan Nhã Tịnh nói đúng sự thật.

“Nhan Nhã Tịnh, anh thu hồi lại lời anh nói trước kia.” Ngừng một chút, anh lại nói tiếp, “Anh hối hận rồi, anh tái hợp với em. Nhan Nhã Tịnh, anh đã cầu hôn với em rồi, em đừng hòng rời khỏi anh!”

“Cầu hôn?” Bờ mi của Nhan Nhã Tịnh khe khẽ lay động như cánh bướm, uất ức trên mặt không cách nào khắc chế được.

“Anh Hai, anh đúng thật đã cầu hôn em, em cũng đã chấp nhận lời cầu hôn của anh. Nhưng hình như anh đã quên, anh đã ném mất nhẫn cầu hôn mà anh tặng em.”

Mọi chuyện của tối hôm đó, Nhan Nhã Tịnh bây giờ nhớ lại, vẫn như cũ thấy tim như dao cứa.

Lưu Thiên Hàn sững sờ, Nhan Nhã Tịnh nói không sai, anh đúng thật đã ném mất chiếc nhẫn cầu hôn mà anh tặng cô.

Thật ra, chiếc nhẫn đó sau đó anh đã nhặt lại, nhưng bị anh ném một cái như thế, kim cương trên mặt nhẫn có chút lỏng lẻo, không sửa lại cẩn thận một chút, anh còn thật không có mặt mũi nào mà cầm đến cho Nhan Nhã Tịnh.

Thấy Lưu Thiên Hàn không nói chuyện, Nhan Nhã Tịnh cũng không tiếp tục cùng anh thảo luận về chuyện chiếc nhẫn nữa, cô ngồi dậy từ trên giường, có chút khó khăn mím mím môi, “Anh Hai, em thật sự cảm thấy quan hệ hiện tại của chúng ta rất tốt, không cần phí tâm.”

Như vậy, trái tim liền sẽ không đau đến vậy nữa.

Thấy Nhan Nhã Tịnh ôm quần áo đi sang gian phòng cách vách tắm rửa, Lưu Thiên Hàn thật muốn đuổi theo đem cô trở lại, nhưng nghĩ tới những hành vi bạo lực lạnh mà anh làm với cô sau khi anh nói lời chia tay, anh lại không có mặt mũi nào.

Nhan Nhã Tịnh là một cô gái tích cực hướng tới phía trước, sáng sớm nghĩ tới một vài chuyện không vui khiến tâm tình của cô đích thực rất sa sút, nhưng sau khi đến bệnh viên, đối diện với bệnh nhân, trạng thái của cô rất nhanh lại khôi phục bình thường.

Thật ra, tất cả mọi chuyện đều đã phát triển theo chiều hướng tốt nhất rồi.

Anh Lưu không còn nói lời sắc bén muốn chia tay với cô nữa, anh muốn níu kéo cô, bọn họ còn có thể lại trở về bên nhau.

Có thể là bởi vì cô quá mức tham lam đi, trong lòng cô nhịn không được mà buồn bã, cô nhớ anh Lưu của trước khi mất trí nhớ.
 
Chương 1380


CHƯƠNG 1380

Anh Lưu của lúc đó tốt biết bao nha, anh sẽ không nói cô ti tiện, anh cũng sẽ không ném đi đồ vật mà anh tặng cô, lại càng sẽ không ném đi chiếc nhẫn của bọn họ.

Anh càng sẽ không khiến cô phải đau lòng đến vậy.

Còn hiện tại thì sao, cô phải cẩn thận từng li từng tí lấy lòng, mới có thể khiến Anh Lưu quay lại, vì để anh không ghen tuông bậy bạ, cô còn phải gỡ xuống chiếc nhẫn kết hôn mà anh tặng cho cô trước khi mất trí nhớ.

Cô còn phải chơi chút tâm cơ nhỏ trong đoạn tình yêu này, ví như chuyện tối hôm qua, nửa đêm lúc anh ngồi dậy, thực ra cô cũng đã tỉnh.

Cô đã học được cách diễn kịch ở trước mặt Anh Lưu.

Cô không muốn biến thành một diễn viên ở trước mặt người cô yêu nhất, cô yêu anh, muốn dùng một mặt chân thật nhất khi đối diện với anh, đáng tiếc, kể từ sau khi anh mất trí nhớ, rất nhiều chuyện đơn giản đến không thể đơn giản hơn đều trở thành hy vọng xa vời.

Vào buổi trưa, Vu Tiếu và Hà Hân Nghi lôi kéo Nhan Nhã Tịnh nhất định muốn đi tiệm thịt nướng mới mở bên ngoài bệnh viện ăn cơm, bọn họ còn chưa ra khỏi văn phòng, Hà Hân Nghi đã nhịn không được hô lên kinh ngạc.

“Woa! Nhiều bóng bay quá nè!”

Nghe thấy lời nói của Hà Hân Nghi, Vu Tiếu cũng bước mau lao đến bên cửa sổ, “Sao lại có nhiều bóng bay như vậy? Hình như trên bóng bay còn có chữ, tôi có chút cận thị, nhìn không rõ.”

Sức tưởng tượng của Vu Tiếu đặc biệt phong phú, “Nhiều bóng bay như vậy, chắc không phải có người tỏ tình với nữ sinh đó chứ? Tôi đi lấy kính, phải nhìn cho rõ xem trên bóng bay viết cái gì!”

“Chị Tiếu, chị không cần phải đi lấy kính đâu, em nhìn thấy chữ trên bóng bay rồi.”

“Nhã… Nhã Tịnh…”

Hà Hân Nghi có chút khó khăn để phân biệt chữ trên bóng bay, “Nhã Tịnh, anh thích em.”

Sau khi đọc xong chữ trên quả bóng bay, Hà Hân Nghiên đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra, “Nhã Tịnh?! Chắc không phải là chủ nhiệm Nhan chứ?”

Thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn yên tĩnh đứng ở một bên, dáng vẻ như hoàn toàn không có hứng thú với bóng bay đầy trời bên ngoài, Hà Hân Nghi vội vàng kích động xông tới trước mặt cô, “Chủ nhiệm Nhan, chị mau nhìn kìa! Trên quảng trường đối diện bay đầy bóng bay kìa!” Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Trên quả bóng bay còn viết tên chị đấy! Chủ nhiệm Nhan, chắc chắn là thanh nên tài tuấn nhà nào đó đang tỏ tình với chị!”

Nghe thấy lời nói của Hà Hân Nghiên, Nhan Nhã Tịnh mới chậm rì rì mà đi đến trước cửa sổ, khoảng không phía trên quảng trường đối diện bệnh viện, đích thực đang bay đầy bóng bay đủ màu sắc, trên cùng còn có hai quả khinh khí cầu không nhỏ.

Giữa hai quả khinh khí cầu còn rất trẻ trâu mà giăng một tấm banner, Nhã Tịnh, anh thích em.

Nhan Nhã Tịnh hạ mí mắt xuống, cô còn đúng thật không biết, là ai lại rỗi hơi đến thế, bày ra nhiều bóng bay như vậy.

Có điều, cho dù tên của nữ sinh được tỏ tình gọi là Tịnh gì đó, cũng chưa chắc là cô.

Trên thế giới này, có Nhan Nhã Tịnh, thì cũng sẽ có Trần Nhã Tịnh, Vương Nhã Tịnh, Triệu Nhã Tịnh Lý Nhã Tịnh.

“Chắc hẳn chỉ là trùng tên thôi, không thể nào là tỏ tình với tôi đâu.” Nhan Nhã Tịnh nhàn nhạt nói, “Đi thôi, chúng ta đi ăn thịt nướng nào.”
 
Chương 1381


CHƯƠNG 1381

“Nhưng mà chủ nhiệm Nhan, em cảm thấy chính là đang tỏ tình với chị đấy! Không thể nào trùng hợp như vậy đâu, vừa hay trùng tên với chị, hơn nữa địa điểm tỏ tình còn là trên quảng trường đối diện bệnh viện chúng ta, đây rõ ràng là vì chị mà đến nha!”

Hà Hân Nghiên vẫn nằm bò trước cửa sổ như cũ động cũng không buồn động, cô ấy cố sức nhìn xuống phía dưới, khi nhìn rõ được người đàn ông đang đứng trên quảng trường đối diện, cô ấy nhịn không được ré thành tiếng.

“Cậu Thẩm! Bác sĩ Nhan, là Cậu Thẩm!”

Nghe thấy tiếng kêu kích động của Hà Hân Nghiên, Vu Tiếu sau khi đeo kính lên cũng vội vàng nhìn về phía quảng trường, độ kích động của cô ấy không hề thua kém Hà Hân Nghiên một chút nào.

Cô ấy quay mặt lại, kích động vẫy tay với Nhan Nhã Tịnh, “Chủ nhiệm Nhan, cô mau nhìn, thật sự là Cậu Thẩm!”

Vẻ mặt Nhan Nhã Tịnh khựng lại, Cậu Thẩm là một người khiêm tốn như vậy, sao đột nhiên lại bày ra trận thế lớn thế này để tỏ tình với cô chứ?

Hơn nữa, trước đó cô đã nghe Thịnh Vân Hiên nói qua, bà đã nói rõ ràng với Thẩm Quyện rồi, bà kéo tơ hồng cho bọn họ, thuần tuý chính là ghép loạn uyên ương, cô cho rằng Thẩm Quyện sẽ biết khó mà lui, sao sự theo đuổi của anh ta dành cho cô lại càng thêm phần mãnh liệt thế này?

Thân là người thừa kế của nhà họ Thẩm, sau khi Thẩm Quyện về nước, nhất cử nhất động của anh ta đều bị truyền thông theo đuổi, anh ta làm ra động tĩnh lớn thế này, đây là lại muốn lên trang nhất hay gì!

Nhan Nhã Tịnh đang định tìm một chỗ để trốn đi, không lên trang nhất cùng Thẩm Quyện, cô lại nghe thấy tiếng kêu kích động của Hà Hân Nghiên.

“Cậu hai Lưu! Cậu hai Lưu cũng đến quảng trường rồi kìa! Nhã Tịnh, Cậu hai Lưu đây là muốn làm chứng cho Cậu Thẩm theo đuổi tình yêu với chị sao? Cậu hai Lưu còn đúng thật coi chị như em gái ruột mà thương!”

Thẩm Quyện không hiểu ra sao thả bóng bay trên quảng trường, Nhan Nhã Tịnh đã muốn to cả đầu, bây giờ Anh Lưu cũng xuất hiện nữa, cô lại càng đau não.

Cái dáng vẻ bụng dạ hẹp hòi lại thích ghen tuông đó của Anh Lưu, anh ở trước mặt mọi người làm chứng cho Thẩm Quyện theo đuổi tình yêu với cô, đây còn không phải thiên hạ đại loạn sao!

Nhan Nhã Tịnh muốn khóc.

“Chủ nhiệm Nhan, chị còn sững sờ ở đó làm gì nha! Mau đi xuống đi! Cậu Thẩm với Cậu hai Lưu đều đang ở bên dưới đợi chị đó!”

Nhan Nhã Tịnh yếu ớt thở dài một hơi, phải rồi, đều đang đợi cô, một người đợi để hại chết cô, một người đợi để bóp ch3t cô.

Hà Hân Nghiên hoàn toàn không cảm nhận được sự sa sút tinh thần của Nhan Nhã Tịnh, cô ấy tiếp tục kích động nói với Nhan Nhã Tịnh, “Chủ nhiệm Nhan, chị thật quá hạnh phúc đi! Có người theo đuổi xuất sắc như Cậu Thẩm, đã khiến người ta hâm mộ đến chết, lại còn có anh trai tốt như Cậu hai Lưu! Chủ nhiệm Nhan, chị đúng là kiếp trước đã giải cứu hệ ngân hà mà!”

Vu Tiếu cũng tới lôi kéo cánh tay Nhan Nhã Tịnh, “Đi, chủ nhiệm Nhan, chúng ta mau đi xuống nào! Cậu Thẩm chân thành như vậy, để anh ấy đợi lâu quá không tốt! Còn có Cậu hai Lưu, anh ấy là tổng giám đốc đa quốc gia trăm công nghìn việc đấy, anh ấy đặc biệt rút ra thời gian đến làm chứng cho hạnh phúc của cô, cô không thể không nể mặt nha!”

Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên bây giờ hoàn toàn chìm đắm trong hình tượng nhân vật anh trai tốt của Cậu hai Lưu, đều đã quên béng chuyện lần trước anh đến bệnh viện khám bệnh, đã làm khó dễ Nhan Nhã Tịnh như thế nào.

“Cái đó… trưa nay, hay là tôi trước không đi ăn thịt nướng nữa, lát nữa các cô tuỳ ý giúp tôi mang về chút đồ ăn là được, tôi có chút không thoải mái, không muốn ra ngoài nữa.”
 
Chương 1382


CHƯƠNG 1382

Nhan Nhã Tịnh giằng tay ra khỏi móng vuốt ma quỷ của Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên, đoạn ngồi trở lại trước bàn làm việc của mình, đùa sao, đi ra đồng thời đối mặt với Thẩm Quyện và Anh Lưu, cô nhất định chính là tìm chết!

“Chủ nhiệm Nhan, chị thật sự không định đi xuống sao?” Hà Hân Nghiên có chút tiếc nuối nhìn ra bên ngoài một cái, “Cậu Thẩm đối với chị thật sự rất có lòng đấy, chị xuống cũng không xuống, anh ấy sẽ đau lòng biết bao a!”

Hà Hân Nghien vừa nói xong lời này, điện thoại của Nhan Nhã Tịnh liền vang lên, là tin nhắn Thẩm Quyện gửi tới.

“Nhã Tịnh, anh đợi em ở quảng trường đối diện bệnh viện, trưa nay, chúng ta cùng ăn bữa cơm có được không?”

Hà Hân Nghiên thực sự không phải muốn nhìn trộm chuyện riêng tư của Nhan Nhã Tịnh, cô ấy chính là đang bò soài bên cánh tay Nhan Nhã Tịnh, cô ấy có không muốn nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại của Nhan Nhã Tịnh cũng khó.

“Đi đi! Chủ nhiệm Nhan, sao lại không đi chứ! Cậu Thẩm mời chị cùng ăn bữa trưa tình yêu đó! Cậu Thẩm đẹp trai như vậy, nhìn thôi cũng đủ vui tai vui mắt, cùng anh ấy ăn cơm, quả đúng là một loại hưởng thụ!”

Vu Tiếu cũng chân thành nói, “Đúng vậy, chủ nhiệm Nhan, tôi cũng cảm thấy con người Cậu Thẩm thật không tệ, Cậu Thẩm tốt như vậy, cô trăm ngàn lần đừng bỏ lỡ nha!”

“Hân Nghiên, chị Tiếu, tôi biết các người là muốn tốt cho tôi, nhưng ý tốt của Cậu Thẩm tôi thật sự không thể đón nhận.” Nhan Nhã Tịnh không muốn Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Cậu Thẩm, rất nghiêm túc nói.

Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên nhìn nhau một cái, tự nhiên hiểu thành, Nhan Nhã Tịnh vẫn chưa cách gì thoát ra khỏi nỗi đau mất đi Cậu Lưu.

Vu Tiếu hắng hắng giọng, tương đối uyển chuyển nói, “Chủ nhiệm Nhan, tôi biết cô không quên được Cậu Lưu, nhưng người sống trên đời, đều phải nhìn về phía trước. Cô còn trẻ như vậy, cô còn cả một đời tốt đẹp, chẳng lẽ cô thật sự tính một mình cô độc đến già?”

Hà Hân Nghiên cũng khe khẽ lắc lắc cánh tay Nhan Nhã Tịnh, “Phải đó chủ nhiệm Nhan, chúng tôi đều biết chị và Cậu Lưu rất yêu nhau, nhưng chị cũng phải tính toán cho chính mình chứ! Người đàn ông tốt như Cậu Thẩm, nếu bỏ lỡ thật sự sẽ phải hối hận cả đời đấy! Chủ nhiệm Nhan, chị phải cố gắng nắm bắt lấy hạnh phúc thuộc về mình chứ!”

Nhan Nhã Tịnh đương nhiên sẽ nắm bắt lấy hạnh phúc thật sự thuộc về mình, nhưng hạnh phúc của cô, lúc này đang đứng bên cạnh Thẩm Quyện, cô lao đầu xuống nghe lời tỏ tình của Cậu Thẩm, hoàn toàn chính là rỗi việc kiếm đòn.

Chỉ có điều, thân phận hiện tại của Anh Lưu quá nhạy cảm, những lời này, Nhan Nhã Tịnh không cách nào nói ra với Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên.

Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên thấy Nhan Nhã Tịnh vẫn như cũ không nói chuyện, bọn cho rằng, cô vẫn chìm đắm trong tưởng niệm không thể nào quên với Cậu Lưu đã mất, hai người bọn bọ giao lưu ánh mắt một cái, tính toán làm thần trợ công cho Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện, giúp sức cho Nhan Nhã Tịnh trên hành trình mới đi về phía hạnh phúc mĩ mãn.

“Chủ nhiệm Nhan, tôi cảm thấy cô thật sự nên xuống gặp Cậu Thẩm! Cậu hai Lưu đều ủng hộ cô và Cậu Thẩm ở bên nhau, chứng minh nhà họ Lưu cũng hy vọng cô lần nữa gặp được người tốt, cho dù cô không để ý việc sẽ gây tổn thương cho Cậu Thẩm, cô cũng không thể phụ một phen ý tốt của người nhà họ Lưu nha!”

Nghe lời nói của Vu Tiếu, Hà Hân Nghiên cũng vội vàng nói hùa theo, “Đúng vậy đúng vậy, Cậu hai Lưu chân thành biết bao a! Bỏ xuống những văn kiện chất cao như núi đó mà đến cổ vũ trợ uy cho Cậu Thẩm, chị không xuống, là không nể mặt Cậu hai Lưu đấy!”
 
Chương 1383


CHƯƠNG 1383

Hà Hân Nghiên lao đến bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài một cái, cô ấy mau chóng lao về lại trước mặt Nhan Nhã Tịnh, “Chủ nhiệm Nhan, chị mau nhìn! Không biết có phải mắt tôi có vấn đề không nữa, sao tôi cảm thấy sắc mặt Cậu hai Lưu thối thế nhỉ?”

“Đúng, chính là giống như người khác nợ anh ấy mấy tỉ ấy! Chủ nhiệm Nhan, hay là Cậu hai Lưu không thích đợi người, chị chậm chạp không xuống để anh ấy làm chứng cho hạnh phúc của chị, nên anh ấy giận rồi?”

Nhan Nhã Tịnh “…”

Anh Lưu lúc này đích thực là đang giận rồi, giận đến mức muốn đánh gãy chân cô!

Vu Tiếu nhìn quảng trường nhỏ một cái xong, vô cùng đồng ý với quan điểm của Hà Hân Nghiên, “Đúng, sắc mặt Cậu hai Lưu quả thực rất không tốt! Đen như muốn nhỏ mực luôn rồi! Chủ nhiệm Nhan, cô mau đi xuống đi, đừng để Cậu hai Lưu đợi đến mất kiên nhẫn!”

Sắc mặt Anh Lưu thật sự rất khó coi?

Nhan Nhã Tịnh yếu ớt đi đến trước cửa sổ nhìn xuống, thị lực của cô rất tốt, mặc dù cách một khoảng, cô không thể thu hết toàn bộ biểu cảm của Lưu Thiên Hàn vào trong đáy mắt, nhưng cô vẫn như cũ có thể cảm nhận được, trong lòng Anh Lưu bây giờ đang rất rất không vui.

Điện thoại một nhiên vang lên một tiếng, Nhan Nhã Tịnh cầm lấy vừa nhìn, là tin nhắn Anh Lưu gửi tới.

“Nhan Nhã Tịnh, em thật giỏi!”

Đầu ngón tay Nhan Nhã Tịnh run rẩy, cô thực ra không hề giỏi một chút nào, trước mặt Anh Lưu, cô mặc dù đôi lúc sẽ giở chút tính tình, trên thực tế trong phần lớn thời gian, cô đều rất sợ hãi.

Sợ hãi xong, cô lại cảm thấy bản thân mình như vậy quá mất mặt, cô cầm lấy điện thoại, giả vờ can đảm mà nhắn lại cho anh, “Cũng tạm,”

“Hừ!”

Cách màn hình điện thoại, Nhan Nhã Tịnh đều có thể nghe thấy tiếng cười lạnh của Lưu Thiên Hàn, cô không nên thân mà giật nảy mình, vừa định gửi thêm một câu gì đó cho bản thân có vẻ mạnh mẽ, điện thoại của cô lại vang lên một tiếng.

“Nhan Nhã Tịnh, đi xuống! Bằng không, hậu quả tự gánh!”

Hậu quả tự gánh?

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh vốn dĩ còn có chút sợ đối với Anh Lưu, giờ nhìn thấy tin nhắn mang theo ý tứ uy hiếp rõ ràng mà anh gửi cho cô, cô đột nhiên cười lên.

Đàn ông, thật dễ thay đổi!

Hồi sáng anh còn dỗ dành cô để cô tái hợp với anh, bây giờ cô vẫn còn chưa chấp nhận đâu, anh lại dám uy hiếp cô!

Hừ!

Anh chảnh như vậy, đời này cô cũng không tái hợp với anh! Cùng lắm thì làm bạn tình suốt đời đi, làm đến già!

Mặc dù giận đến phồng mũi trợn mắt, nhưng sau khi nhìn lại màn hình điện thoại của mình một lần nữa, Nhan Nhã Tịnh vẫn biết thân biết phận mà đi xuống lầu.

Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên không biết đến sóng ngầm cuồn cuộn giữa Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn, bọn họ đương nhiên cho rằng Nhan Nhã Tịnh đi xuống là để gặp Cậu Thẩm.

Bọn họ là những người vui mừng nhất khi thấy Nhan Nhã Tịnh có được mùa hoa thứ hai, hai người đưa mắt nhìn nhau một cái, cũng vội vàng theo bước Nhan Nhã Tịnh đi xuống, quyết định cùng Cậu hai Lưu cổ vũ trợ uy cho Cậu Thẩm.

Sau khi vào thang máy, Hà Hân Nghiên còn không nhịn được cảm thán, “Nếu tôi mà có được người anh trai tốt như Cậu hai Lưu thì tốt rồi! Thật hy vọng lúc trai đẹp tỏ tình với tôi, bên người tôi cũng có thể đứng một người anh trai tốt như vậy!”
 
Chương 1384


CHƯƠNG 1384

Vu Tiếu không chút nể tình mà tổn thương cún độc thân, “Muốn có anh trai? Cô vẫn nên tìm được bạn trai trước đi đã!”

Nghe đến hai chữ bạn trai này, Hà Hân Nghiên thoắt cái héo rũ xuống, người đã từng yêu đương qua, mãi mãi không thể hiểu được nỗi đau của kẻ độc thân từ trong trứng.

Dù cho bây giờ bạn trai đã ra đời hay chưa cô còn không biết, nhưng cô vẫn rất hâm mộ chủ nhiệm Nhan có thể có người anh trai tốt như Cậu hai Lưu!

Hà Hân Nghiên đang chìm đắm trong khát vọng đối với anh trai, Vu Tiếu cũng đầy mặt say sưa mở miệng, “Tôi cũng muốn có người anh trai như Cậu hai Lưu vậy! Gương mặt lạnh lùng cấm dục đó của Cậu hai Lưu, vừa nhìn liền biết là siêu cấp muội khống! Nếu tôi mà là em gái anh ấy, tôi sẽ hạnh phúc chết mất!” (*Muội khống: chỉ người anh trai có chấp niệm điên cuồng, yêu quý mê muội với em gái mình).

Nhan Nhã Tịnh không đi cùng lượt thang máy với Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu, cô đương nhiên không nghe được đoạn đối thoại của các cô ấy.

Nếu như nghe được được lời nói của các cô ấy, cô chắc chắn phải trực tiếp trợn trắng mắt.

Lần này, Thẩm Quyện thực đã lãng phí không ít sức người sức của, bóng bay trên bầu trời, vẫn đang được tăng thêm bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Nhan Nhã Tịnh đứng ở cổng bệnh viện, có chút thất thần nhìn bóng bay trên bầu trời, trước kia đã từng, cũng có một người đàn ông thả đèn Khổng Minh khắp nửa bầu trời đêm, rồi cầu hôn với cô dưới cơn mưa cánh hoa hồng, chỉ đáng tiếc, người đàn ông đó, đã quên mất những hồi ức đẹp nhất giữa bọn họ. (*Đèn Khổng Minh: đèn trời).

Thẩm Quyện thả bóng bay đầy trời thanh thế to lớn như vậy, thu hút không ít người vây xem, cũng có người nhận ra, chính giữa quảng trường có hai người đàn ông đang đứng, một vị là Cậu hai Lưu danh tiếng lẫy lừng, một vị là Cậu Thẩm như người ngọc, người đi đường nhao nhao dừng chân vây xem, hận không thể đem sợi tóc của Cậu hai Lưu và Cậu Thẩm đều chụp vào trong điện thoại.

Đối với hết thảy chuyện này, Lưu Thiên Hàn hoàn toàn không có cảm giác, tầm mắt của anh, chớp cũng không chớp một cái khoá lên điên thoại trong tay anh, điện thoại của anh mãi vẫn chưa nhận được tin nhắn trả lời của Nhan Nhã Tịnh, sắc mặt của anh càng thêm âm trầm như nước.

Gân xanh trên mu bàn tay anh, giật đến ghê gớm, đặc biệt là khi anh nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đứng ở cổng bệnh viện, huyệt thái dương của anh đều bắt đầu giật.

Người phụ nữ này, còn thật sự xuống rồi a!

Lưu Thiên Hàn theo tầm mắt của Nhan Nhã Tịnh, cũng chầm chậm nhìn hướng lên trên, khi anh ý thức được cô đang nhìn bóng bay đầy trời, gương mặt tuấn tú của anh trực tiếp đen đến tím tái.

Hừ!

Cô nhìn đến cũng thật nhập tâm nha!

Cô như thế này, là đã bị thủ đoạn theo đuổi ấu trĩ của vị Cậu Thẩm này làm cho cảm động rồi sao?

Lưu Thiên Hàn trước giờ buồn giận không hình không sắc, bị Nhan Nhã Tịnh chọc tức tới mức gương mặt tuấn tú đều bắt đầu biến dạng, ừm, muốn đánh gãy chân người nào đó.

Vốn dĩ, quần chúng vây xem chụp ảnh còn đang chụp đến vui sướng, nhưng gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn đen sầm đến quá đáng sợ, bọn họ rốt cuộc không dám tiếp tục không kiêng nể gì mà chụp anh nữa.

Thẩm Quyện cũng không thích người khác chụp ảnh anh ta, nhưng hôm nay ngoại lệ.

Anh ta trước giờ khiêm tốn, không giỏi làm những chuyện lãng mạn dỗ vui con gái, nhưng sau khi Thịnh Vân Hiên nói chuyện với anh ta xong, anh ta tính đập nồi dìm thuyền, theo đuổi Nhan Nhã Tịnh đến nơi đến chốn một lần.
 
Chương 1385


CHƯƠNG 1385

Thịnh Vân Hiên nói, bà không nên tác hợp anh ta với Nhan Nhã Tịnh, bà cũng hy vọng anh ta và Nhan Nhã Tịnh sau này làm bạn bè là được.

Nhưng Thẩm Quyện không muốn làm bạn bè với Nhan Nhã Tịnh.

Khi anh ta quen biết cô, cô còn chưa thành niên, anh ta vẫn luôn đợi cô lớn lên, nhưng sau khi cô lớn lên, bên người cô đã có người khác mất rồi.

Hiện giờ, cô cuối cùng cũng trở lại độc thân, anh ta sao có thể từ bỏ cô gái mà anh ta đã đợi chờ nhiều năm như vậy!

Thẩm Quyện biết, hôm nay Nhan Nhã Tịnh rất có thể sẽ từ chối anh ta, nhưng anh ta tin rằng, có công mài sắt có ngày nên kim, chỉ cần anh ta cố gắng, rồi sẽ có một ngày cô sẽ đón nhận anh ta.

Anh ta hôm nay bày ra trận thế lớn như thế này còn có một nguyên nhân rất quan trọng nữa, người đàn ông đang đứng bên cạnh anh ta, khiến anh ta có cảm giác nguy cơ rất nồng đượm.

Cậu hai Lưu và Nhan Nhã Tịnh, thân phận của hai người bọn họ đã định là không thể nào ở bên nhau được, nhưng trực giác của đàn ông vẫn nói cho anh ta biết, Cậu hai Lưu là tình địch lớn nhất của anh ta.

Lúc Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu đi ra, Nhan Nhã Tịnh vẫn còn đang đứng ngốc ở trước cổng bệnh viện, Hà Hân Nghiên vội vàng đẩy cô một cái, “Chủ nhiệm Nhan, chi đứng ở đây làm gì! Cậu Thẩm ở đối diện đó kìa! Chủ nhiệm Nhan, đi đi, dùng sự nhiệt tình của chị chinh phục Cậu Thẩm!”

Nhan Nhã Tịnh vẫn còn chưa hồi thần lại, cô đã bị Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên lôi đi đến quảng trường đối diện.

Nhiều bóng bay như vậy, dường như che khuất luôn cả màu trời trên đỉnh đầu, Nhan Nhã Tịnh có chút hoảng hốt mà nghĩ, Cậu Thẩm thả bóng bay có tính là làm rối loạn an ninh trật tự hay không?

Hình như phải bị phạt tiền đó.

Thấy Nhan Nhã Tịnh đã đến, nét cười trên mặt Thẩm Quyện càng thêm phần ôn hoà, hôm nay anh ta mặc một bộ comple thuần trắng cao cấp được đặt may riêng, càng giúp anh ta tăng thêm phần mi mắt như tranh, phong độ ngời ngời, giống như bạch mã hoàng tử bước ra từ chuyện cổ tích.

“Nhã Tịnh, em đến rồi.”

Thẩm Quyện tiến lên, tự nhiên mà cầm tay Nhan Nhã Tịnh lên, bắt đầu từ khi ra khỏi cổng lớn bệnh viện, Nhan Nhã Tịnh vẫn luôn trong trạng thái tâm hồn lơ lửng, Thẩm Quyện cầm tay cô lên cô cũng không hề phát giác.

Ngược lại Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên còn hưng phấn hơn cả được Cậu Thẩm nắm tay bọn họ, hai người bọn họ khoa trương kêu to, “Cậu Thẩm quá đẹp trai! Chủ nhiệm Nhan thật hạnh phúc! Chủ nhiệm Nhan, nhận lời Cậu Thẩm đi, không cần biết Cậu Thẩm nói gì, đều nhận lời với anh ấy!”

Vốn dĩ, trong lòng Thẩm Quyện còn rất không có lòng tin, nhưng nghe được lời này của Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu, trong lòng anh ta đột nhiên tăng thêm không ít tự tin.

Anh và Nhan Nhã Tịnh ở bên nhau, còn nhận được sự chúc phúc của rất nhiều người đấy.

Nghe thấy tiếng kêu khoa trương của Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên, Nhan Nhã Tịnh mới đột nhiên giật mình bừng tỉnh, thấy tay của cô đang bị Thẩm Quyện nắm lấy, cô vô thức muốn rút ra, nhưng Thẩm Quyện ngoài mặt nhìn như một thư sinh mặt trắng, nhưng sức lực lại lớn đến đáng sợ, cô rút không ra.

Thẩm Quyện hôm nay, thực sự muốn hại chết cô có phải không!

Người muốn hại chết cô, không chỉ có Thẩm Quyện.

Hà Hân Nghiên còn cười híp mí xán đến trước mặt Lưu Thiên Hàn, “Cậu hai Lưu, tôi có thể gọi theo chủ nhiệm Nhan, gọi anh là anh hai Lưu không? Anh hai Lưu, anh đối với chủ nhiệm Nhan của bọn tôi thật quá tốt rồi! Anh đúng là anh trai tốt nhất nhất!”
 
Chương 1386


CHƯƠNG 1386

Anh trai?

Gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn đã không thể dùng khó coi để hình dung nữa rồi, Nhan Nhã Tịnh một chút cũng không hoài nghi, một giây sau Hà Hân Nghiên sẽ trực tiếp bị anh xẻ làm tám mảnh.

Hà Hân Nghiên hoàn toàn không ý thức được mối nguy hiểm, cô như cũ vẫn đang chìm đắm trong tưởng tượng về siêu cấp muội khống, “Anh hai Lưu, tôi biết anh là đến để cổ vũ trợ uy cho Cậu Thẩm mà! Thật hâm mộ chủ nhiệm Nhan có thể có người anh trai tốt như anh, bằng lòng tận mắt làm chứng cho hạnh phúc của chị ấy!”

Vu Tiếu không đến mức thần kinh thô như Hà Hân Nghiên, cô ấy nhạy cảm nhận thấy bầu không khí có chút gì đó không đúng lắm, nhưng lại nghĩ tới các phương tiện truyền thông lớn đều nói, Cậu hai Lưu có một gương mặt siêu cấp núi băng, cô cũng liền thoải mái.

Cậu hai Lưu đối với em gái tốt như vậy, chắc chắn là mặt lạnh tim nóng nha! Cô không thể để vẻ bề ngoài giả dối lạnh như băng của Cậu hai Lưu lừa dối được!

Nghĩ như vậy, Vu Tiếu cũng muốn góp giọng với anh, “Anh hai Lưu, chúng ta cùng nhau cổ vũ trợ uy cho Cậu Thẩm nhé!”

Vu Tiếu cảm thấy, Cậu hai Lưu đối với Nhan Nhã Tịnh tốt như vậy, cô ấy cũng nên giúp Nhan Nhã Tịnh nói vài câu, cô ấy nghĩ nghĩ, liền vội nói, “Anh hai Lưu, chủ nhiệm Nhan của bọn tôi thường xuyên nhắc đến anh, cô ấy nói anh là người anh trai tốt nhất trên đời!”

Ý ngoài lời của Vu Tiếu chính là, chủ nhiệm Nhan của bọn tôi đều đã khen anh như vậy, sau này anh người anh trai này, phải càng thương em gái nha!

Người anh trai tốt nhất?

“Hừ!”

Một tiếng cười lạnh từ bờ môi mỏng của Lưu Thiên Hàn tràn ra, Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu hai mặt nhìn nhau, lời bọn họ nói có gì không đúng sao? Sao Cậu hai Lưu nhìn có vẻ ghét bỏ lại xem thường thế kia?

Cuối cùng, Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên nhất trí nhận định rằng, phương thức biểu đạt ngôn ngữ của tổng tài cao lãnh tương đối đặc biệt, một tiếng “hừ” này của anh, hẳn là tán đồng với ý nghĩa trong lời nói của các cô.

Được sự đồng ý của Lưu Thiên Hàn, Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên cơ hồ dốc hết sức lực từ thuở hồng hoang mà nháy mắt ra hiệu với Nhan Nhã Tịnh, ra hiệu cô mau mau thân mật với Cậu Thẩm một chút.

Nhan Nhã Tịnh co rút khoé môi, hai người đồng đội này của cô đều sắp hại chết cô rồi, còn không biết ngại mà đá lông nheo với cô?

Nếu Anh Lưu đánh gãy chân cô, cô cũng nhất định phải đánh gãy chân các cô ấy!

Tầm mắt của Lưu Thiên Hàn, giống như lưỡi dao mà quét xuống trên mặt Nhan Nhã Tịnh, cô yếu ớt mím mím khoé môi, xoay mặt qua nhìn anh, “Anh… anh hai…”

“Hừ!”

Rét lạnh thấu xương.

Vu Tiếu cảm thấy có chút sai sai, cô đưa mắt ý hỏi Hà Hân Nghiên, Cậu hai Lưu có phải có chút quái lạ không! Giọng điệu quái gở, chính là cách mà anh yêu chiều em gái sao?

Hà Hân Nghiên nhướng nhướng mày với cô ấy, có từng đọc qua tiểu thuyết tổng tài bá đạo chưa? Có lẽ Cậu hai Lưu ngoài mặt đối với chủ nhiệm Nhan giọng điệu quái gở, nhưng sau lưng lại yêu chiều tới trời không chừng!

“Anh hai, sao anh lại đến đây? Anh bận rộn như vậy, anh về trước đi.”

Nhan Nhã Tịnh quyết định hôm nay nhất định phải nói cho rõ ràng với Thẩm Quyện, miễn cho cô cứ cách năm ngày ba bữa lại phải bị doạ một lần như này, có điều, trước khi trao đổi thẳng thắn với Thẩm Quyện, cô cần phải tiễn vị tôn đại phật này đi trước.

“Hừ!”
 
Chương 1387


CHƯƠNG 1387

Lưu Thiên Hàn cười âm trầm, đây là muốn tống cổ anh đi để dễ bề anh anh em em với tên trai lơ này?

Tiếng cười lạnh của Lưu Thiên Hàn lại doạ lui một lớp quần chúng ăn dưa, Thẩm Quyện tựa như vô tình mà nhìn anh một cái, tầm mắt lại ngẫu nhiên đưa tình mà khoá ở trên mặt Nhan Nhã Tịnh.

“Nhã Tịnh, chữ trên bóng bay chính là lời anh muốn nói với em.”

“Nhã Tịnh, anh biết, bây giờ trong lòng em vẫn chưa buông xuống được Cậu Lưu, em không thích anh đến như vậy, nhưng anh có thể đợi, anh sẽ đợi em quay người, nhìn thấy sự tồn tại của anh.”

“Nhã Tịnh, hôm nay anh đến, không phải ép em đón nhận anh, anh chỉ muốn cho em biết, anh vẫn luôn ở đây.”

“Cậu Thẩm, bây giờ anh có thời gian không? Tôi mời anh ăn cơm nhé.” Nhan Nhã Tịnh là một cô gái lương thiện, cô không muốn khiến người ta phải mất mặt trước công chúng.

Thẩm Quyện ở Vân Hải, là một nhân vật có máu mặt, nếu cô nói ra lời tuyệt tình với anh ta trước mặt bao nhiêu người thế này, thứ bị tổn hại không chỉ là thể diện của Thẩm Quyện, mà còn là thể diện của nhà họ Thẩm.

Cô muốn chọn cách giải quyết ôn hoà, khiến cho Thẩm Quyện triệt để biết khó mà lui.

Thẩm Quyện không ngờ tới Nhan Nhã Tịnh sẽ chủ động mời anh ta ăn cơm, thoắt cái vui mừng như điên, khoé môi anh ta cong lên, tôn lên độ cong của mi mắt nhìn như mĩ ngọc thượng đẳng, “Được.”

“Chủ nhiệm Nhan chủ động hẹn Cậu Thẩm ăn cơm kìa!” Hai mắt Hà Hân Nghiên trực tiếp tuôn ra hình trái tim, “Chủ nhiệm Nhan như thế này có tính là đã chấp nhận Cậu Thẩm hay chưa a?”

“Đây còn cần nói sao, chắc chắn là tiếp nhận rồi á! Tôi vẫn là lần đầu tiên thấy chủ nhiệm Nhan chủ động hẹn người khác phái ăn cơm đấy!” Vu Tiếu tương đối cảm khái nói.

“Anh hai Lưu, anh giỏi ghê gớm, anh vừa ra trận cổ vũ trợ uy cho Cậu Thẩm một cái, chủ nhiệm Nhan lập tức liền chấp nhận anh ấy rồi!”

Hà Hân Nghiên cảm thấy khí thế của người đàn ông bên cạnh rất đáng sợ, nhưng nghĩ tới cô có Nhan Nhã Tịnh làm núi dựa, cô vẫn là giả vờ can đảm nói với anh, “Anh hai Lưu, chủ nhiệm Nhan nhất định rất tôn kính anh người anh trai này!”

Tôn kính?

Đầu chân mày Lưu Thiên Hàn nhíu thật chặt thật chặt, sao anh lại cảm thấy, đây là từ ngữ để dùng cho người già? Trong lòng người phụ nữ không biết tốt xấu kia, anh già như vậy sao?

“Chắc chắn rồi! Chủ nhiệm Nhan trước giờ kính già yêu trẻ, chị ấy đương nhiên đặc biệt tôn kính anh hai Lưu!”

Kính già yêu trẻ?

Hừ!

Anh ở trong mắt người phụ nữ kia, quả thật là già!

Đã nói sẽ mời Thẩm Quyện ăn cơm, Nhan Nhã Tịnh sẽ không nuốt lời, những quán ăn bên ngoài bệnh viện buổi trưa đều rất đông đúc, cô quyết định chọn nơi thanh tịnh chút để cùng anh ta nói chuyện.

“Cậu Thẩm, chúng ta đi qua bên đại học Vân Hải ăn cơm đi.” Cô biết bên chỗ đại học Vân Hải có một nhà hàng Pháp rất trang nhã, vào buổi trưa, khách trong nhà hàng rất ít, hơn nữa còn có phòng bao riêng, rất thích hợp để nói chuyện.

Quan trọng là, đại học Vân Hải cách bệnh viện đông y rất gần.

“Được.” Thẩm Quyện biết lắng nghe, anh ta ga-lăng nâng tay, muốn dắt tay Nhan Nhã Tịnh, lại bị cô không dấu vết tránh đi.

Hiện giờ trong lòng anh ta vui mừng, cũng không để ý đến việc Nhan Nhã Tịnh cố tình giữ khoảng cách, anh ta khá săn sóc mà mở đường cho Nhan Nhã Tịnh, “Ngồi xe của anh đi nhé, bây giờ anh liền đi lái xe lại đây.”
 
Chương 1388


CHƯƠNG 1388

Thấy nam chính của sự kiện tỏ tình lần này đã rời đi, quần chúng ăn dưa cũng không vây xem nữa, trên quảng trường rộng lớn như vậy, chỉ còn lại bốn người Nhan Nhã Tịnh, Lưu Thiên Hàn, Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu.

Hà Hân Nghiên dùng sức đẩy Vu Tiếu một cái, “Chị Tiếu, chị còn sững sờ ở đây làm gì? Chị không phải muốn đi làm bóng đèn đó chứ?”

“Tôi mới không cần đi để bị chủ nhiệm Nhan và Cậu Thẩm đút cho một miệng cơm cún đâu! Hân Nghiên, chúng ta đi! Đi ăn thịt nướng!”

Lưu Thiên Hàn vẫn đứng nguyên tại chỗ, Vu Tiếu săn sóc nói, “Anh hai Lưu, anh chắc chắn cũng sẽ không đi làm bóng đèn đâu nhỉ? Làm bóng đèn sẽ bị tổn thọ đấy! Bằng không, anh đi ăn thịt nướng cùng với tôi và Hân Nghiên?”

“Bóng đèn?” Lưu Thiên Hàn nhìn cũng không nhìn Hà Hân Nghiên một cái, mà tầm mắt thẳng tắp rơi trên mặt Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, tôi là bóng đèn giữa em và tên trai lơ đó?!”

Trai lơ?

Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu đều có chút không hiểu ra sao, theo lý mà nói, Cậu hai Lưu ủng hộ Cậu Thẩm và Nhan Nhã Tịnh ở bên nhau như vậy, quan hệ của anh với Cậu Thẩm hẳn phải rất không tệ chứ nhỉ!

Trai lơ là một từ mang nghĩa xấu, sao Cậu hai Lưu lại nói Cậu Thẩm là trai lơ nhỉ?

Hơn nữa khí thế của Cậu hai Lưu rất đáng sợ rất đáng sợ, giống như muốn ăn thịt người ấy, doạ các cô đều không dám nói chuyện với anh nữa.

Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu yếu ớt nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái, ý bảo cô nói gì đó, đừng để Cậu hai Lưu tiếp tục toả ra khí áp thấp đáng sợ như này nữa, bọn cô cảm thấy, cứ tiếp tục như thế này nữa, các cô ấy đều sẽ bị Cậu hai Lưu đông lạnh đến chết mất.

“Không… không phải…” Nhan Nhã Tịnh nhẹ giọng nói.

Đầu óc Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu càng rối hơn rồi, đây rốt cuộc là tình huống gì nha! Sao có vẻ như chủ nhiệm Nhan rất sợ Cậu hai Lưu nhỉ!

Nhưng cũng không thể trách chủ nhiệm Nhan nhát gan được, Cậu hai Lưu quá đáng sợ, không sợ anh mới là không bình thường ý!

Chỉ có điều, Cậu hai Lưu đối với chủ nhiệm Nhan hung dữ như vậy, có chút không phù hợp với hình tượng nhân vật muội khống nha.

Vào lúc Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu sắp bị ép chết dưới khí áp thấp trên người Lưu Thiên Hàn, rốt cuộc Thẩm Quyện cũng đem xe lái đến.

Anh không phải dừng xe bên ngoài quảng trường nhỏ rồi ngồi trên xe đợi Nhan Nhã Tịnh, mà vô cùng săn sóc xuống xe, đi đến trước mặt Nhan Nhã Tịnh, “Nhã Tịnh, anh lái xe đến rồi, chúng ta đi đại học Vân Hải bên đó thôi.”

Nhìn thấy Thẩm Quyện, Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu đồng thời hoà hoãn được một hơi.

Hai người bọn họ đều là những người đơn thuần vui vẻ, chịu không nổi nhất chính là bầu không khí kìm nén như thế này, bọn họ không hẹn mà đều nghĩ nên làm gì để hoà hoãn lại bầu không khí.

Dường như tâm linh tương thông, Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu đồng thời mở miệng, “Cậu Thẩm, anh còn chưa hôn chủ nhiệm Nhan đâu!”

Đùa bỡn gì đó, Hà Hân Nghiên rành nhất rồi, không đợi Lưu Thiên Hàn nói chuyện, cô ấy kích động vỗ tay hô lên, “Hôn một cái! Hôn một cái!”

Nhan Nhã Tịnh, “…”

Cô đến cùng là có thù có oán gì với các cô ấy chứ, các cô ấy không hại chết cô thì sẽ không bỏ qua hả!
 
Chương 1389


CHƯƠNG 1389

Lúc có quá nhiều người, Nhan Nhã Tịnh không muốn khiến Thẩm Quyện mất mặt trước đám đông, nhưng hiện giờ bên cạnh không có người khác nữa, cô cũng không muốn để Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu tiếp tục hiểu lầm.

Cô đang muốn nói với các cô ấy, quan hệ giữa cô và Cậu Thẩm không phải như kiểu các cô ấy nghĩ, Lưu Thiên Hàn đã cười lạnh mở miệng, “Nhan Nhã Tịnh, cô hôn một cái thử xem?”

Nhan Nhã Tịnh yếu ớt bẹp bẹp miệng, cô còn đúng thật không dám hôn một cái thử xem.

“Anh… anh hai… em với Cậu Thẩm, bọn em…”

Nhan Nhã Tịnh còn chưa nói dứt lời, Hà Hân Nghiên liền không tim không phổi mà đánh gãy lời cô, “Chủ nhiệm Nhan, Cậu hai Lưu đều hạ lệnh để chị và Cậu Thẩm hôn nhau rồi kìa, chị còn không mau lên?!”

Nhan Nhã Tịnh thực sự sốt ruột thay cho IQ của Hà Hân Nghiên, dưới gầm trời sao lại có cô gái ngốc bạch ngọt như thế này cơ chứ, Anh Lưu đây nào phải là hạ lệnh để cô với Thẩm Quyện hôn nhau, đây rõ rành rành là uy hiếp đó!

Vu Tiếu mặc dù thường ngày cũng luôn là một bộ dáng vẻ chị cả ngốc nghếch không tim không phổi, nhưng cô ấy vẫn chưa đến mức ngây thơ như Hà Hân Nghiên.

Vừa rồi cô ấy đã cảm giác được Lưu Thiên Hàn có chút không bình thường, bây giờ anh nói như vậy, cô ấy lại càng ngửi được mùi thuốc súng nồng nặc lan tràn trong không khí.

Giữa mùi thuốc súng, dường như còn lây dính mùi ghen tuông nồng đượm nữa.

Lời này của Cậu hai Lưu, cực kỳ giống lốp dự phòng đang tranh giành ghen tuông.

“Nhã Tịnh, mọi người đều mong mỏi chúng ta hôn nhau như vậy, chúng ta có phải nên làm hài lòng bọn họ một chút không?” Thẩm Quyện cố ý xuyên tạc ý tứ của Lưu Thiên Hàn, ý cười dịu dàng nhìn Nhan Nhã Tịnh nói.

Thật ra trong lòng Thẩm Quyện hiểu rõ, Nhan Nhã Tịnh sẽ không thể nào đồng ý cùng anh hôn nhau, nhưng khi người ta yêu một người, đều sẽ không nhịn được mà sinh ra một vài hy vọng xa vời không nên có.

Ví như nói, lúc này Thẩm Quyện đã có yêu cầu quá đáng, mong kỳ tích xuất hiện, Nhan Nhã Tịnh sẽ chủ động hôn anh ta.

“Hừ!”

Rét lạnh căm căm.

Nhan Nhã Tịnh thoắt cái nổi da gà khắp người, cô đang muốn xoa xoa cánh tay của mình cho bớt lạnh, Lưu Thiên Hàn đã không cho giãi bày mà bắt lấy tay cô.

Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên nhìn tới tròng mắt thiếu chút nữa thì trừng rớt ra ngoài, đây là cái tình huống gì?

Muội khống cưỡng ép dắt tay em gái nhà mình? Ngay cả dấm của em rể tương lai của mình cũng ăn?

“Nhan Nhã Tịnh, em muốn thân mật với cậu ta đến vậy sao?!”

“Em không có…” Nhan Nhã Tịnh vô thức phủ nhận, cô không muốn mọi người biết được mối quan hệ không chính đáng giữa bọn họ, cô vội vàng muốn rút tay của mình về, lại bị anh nắm lấy càng chặt hơn.

Lưu Thiên Hàn nắm tay Nhan Nhã Tịnh trước đám đông, gương mặt tuấn tú ôn hoà đó của Thẩm Quyện cũng mang theo từng tia lạnh lùng.

Anh ta có chút cứng ngắc mà cười nói với Lưu Thiên Hàn, “Anh hai, anh vượt quá khuôn phép rồi! Nhã Tịnh hiện giờ là em gái anh!”

“Em gái?” Lưu Thiên Hàn cười lạnh, “Nhan Nhã Tịnh, em còn thật sự muốn làm em gái tôi?!”
 
Chương 1390


CHƯƠNG 1390

“Anh hai, mẹ nói em sau này chính là con gái của mẹ, theo vai vế mà nói, em chính là em gái anh mà.” Giọng nói của Nhan Nhã Tịnh nhỏ như muỗi kêu, nhưng cô vẫn cứng đầu nói.

Nếu bây giờ để mọi người đều biết cô và anh ở bên nhau, chắc chắn sẽ thiên hạ đại loạn!

Cho nên, trước mặt người ngoài, cô chỉ có thể giữ khoảng cách với anh.

“Anh hai, anh về trước đi, em còn có lời muốn nói với Cậu Thẩm, em đi đại học Vân Hải bên đó đây.”

Nói đoạn, Nhan Nhã Tịnh muốn giãy tay từ trong tay anh ra.

Giãy không ra.

Không chỉ có vậy, một giây sau, Lưu Thiên Hàn còn trực tiếp đem cô kéo vào trong ngực anh, không cho cô chút cơ hội cự tuyệt nào, môi của anh hung ác áp xuống.

Nhan Nhã Tịnh bổng trợn tròn mắt, cô trực tiếp bị anh hôn đến ngốc.

Đầu óc cô, rối bùng nhùng một mảng, bây giờ, người đời đều cho rằng anh là Lưu Gia Thành, còn cô là vợ goá của Lưu Thiên Hàn!

Người phát ngốc, không chỉ có Nhan Nhã Tịnh, biểu cảm trên mặt Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên đã không thể dùng chấn kinh để hình dung nữa rồi, bọn họ yếu ớt nhìn về phía đối phương, không tiếng động dò hỏi, đây rốt cuộc là cái tình huống gì?

Trên gương mặt tuấn tú của Thẩm Quyện, không còn tìm thấy một chút ôn hoà nào nữa.

Anh cưỡng ép bản thân phải giữ bình tĩnh, nhưng trong giọng nói vẫn mang theo rét lạnh thấu xương, “Anh hai, anh đang làm cái gì? Buông Nhã Tịnh ra!”

“Anh hai, anh mau buông em ra!” Nhan Nhã Tịnh bị động tác của Lưu Thiên Hàn làm cho tim cũng muốn ngừng đập luôn rồi, cô hoang mang từ trong lòng anh chui ra, cô cố gắng dấu đi nét mất tự nhiên trên mặt, “Anh hai, anh có phải uống say rồi hay không?!”

“Nhan Nhã Tịnh, tôi rất tỉnh táo.” Hai mắt Lưu Thiên Hàn sáng đến doạ người, anh gằn từng chữ nói với cô, “Nhan Nhã Tinh, nói cho bọn họ biết, quan hệ của chúng ta là gì!”

“Anh hai, anh… anh là anh hai em…”

Nhan Nhã Tịnh không sợ những lời lẽ lạnh lùng trên thế giới này, nhưng cô sợ sẽ tổn hại đến danh tiếng của Anh Lưu, chống lại ánh mắt khiến da đầu người ta tê dại của Lưu Thiên Hàn, cô vẫn là nói lời trái lương tâm.

“Hừ!” Lưu Thiên Hàn cười đến mỉa mai, “Nhan Nhã Tịnh, cô còn đúng thật coi tôi là anh trai a!”

“Đúng vậy, em coi anh là anh trai.” Giọng nói của Nhan Nhã Tịnh càng lúc càng nhỏ, Anh Lưu quá doạ người đi, cô đều sắp bị anh doạ đến phát khóc luôn rồi.

“Nhan Nhã Tịnh, cô nói lại một lần cho tôi!”

Lưu Thiên Hàn tiến tới trước một bước, trên người anh toát ra cảm giác áp bách mạnh mẽ, khiến Nhan Nhã Tịnh không thở nổi.

“Nói! Chúng ta rốt cuộc là quan hệ gì!”

Thẩm Quyện thật sự cảm thấy Lưu Thiên Hàn hùng hổ doạ người như vậy có chút quá đáng, anh ta bước tới trước một bước, chắn trước mặt Nhan Nhã Tịnh, “Anh hai, anh quá đáng quá rồi đấy! Nhã Tịnh thật lòng coi anh là anh trai, anh lại bắt nạt cô ấy, bức ép cô ấy như vậy, sao anh có thể làm được!”

“Quá đáng?” Ý cười nơi khoé môi của Lưu Thiên Hàn càng thêm lạnh, “Nhan Nhã Tịnh, cô ngay cả quan hệ giữa chúng ta cũng không dám thừa nhận, chẳng lẽ cô không quá đáng sao?”

“Nói, chúng ta rốt cục là quan hệ gì!”

Lưu Thiên Hàn ép gắt như vậy, Nhan Nhã Tịnh thực là vừa gấp vừa tức, anh bảo cô nói ra quan hệ giữa bọn họ trước mặt mọi người, anh đây là thật sự tính muốn thân bại danh liệt rồi có phải không?!
 
Chương 1391


CHƯƠNG 1391

Hôm nay khí thế của anh đáng sợ như vậy, còn không chịu nói lý như vậy, Nhan Nhã Tịnh vốn dĩ còn có chút sợ hãi, bây giờ cô cũng nổi cáu lên.

Giữa bọn họ, có thể có quan hệ gì chứ! Cùng lắm chính là bạn tình thôi!

“Anh hai, đây chính là anh kêu em nói ra mối quan hệ giữa chúng ta đấy nhé!”

Nhan Nhã Tịnh nhích nhích môi, lời tiếp sau cô còn chưa có nói ra, Lưu Thiên Hàn từ khẩu hình của cô liền có thể rõ ràng nhìn ra, chữ đầu tiên mà cô muôn nói là “bạn”.

“Nhan Nhã Tịnh, cô giỏi lắm!”

Người phụ nữ này, thà rằng nói bọn họ là loại quan hệ đó, cũng không chịu thừa nhận bọn họ là người yêu!

Thật đúng là giỏi mà!

Lưu Thiên Hàn đương nhiên không bằng lòng để Nhan Nhã Tịnh nói bọn họ là loại quan hệ đó, nhưng anh cũng không thể thật sự đánh cô đi, anh tức đến nỗi gân xanh trên trán đều nảy lên, đột nhiên, tay anh ra sức túm một cái, cưỡng ép tóm lấy tay Nhan Nhã Tịnh đi về phía trước.

“Anh hai, anh buông em ra!”

Gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh trắng bệch như giấy, cô phải giữ kín mối quan hệ không chính đáng giữa bọn họ!

Lưu Thiên Hàn hoàn toàn không có ý buông cô ra, không chỉ có thế, anh còn táo tợn hơn, trực tiếp vác cô lên giống như vác bao tải.

Thẩm Quyện cũng không ngờ Lưu Thiên Hàn sẽ làm ra loại chuyện này với Nhan Nhã Tịnh ngay trước mặt mọi người, trong khoảnh khắc mà anh ta sững ra đó, anh đã đem Nhan Nhã Tịnh lao vào trong chiếc xe ở một bên.

Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu như thể hoá đá, hoà hoãn lại một lúc lâu, hai người các cô mới hoàn hồn lại.

Hà Hân Nghiên lắp ba lắp bắp nói với Vu Tiếu, “Chị… chị Tiếu, đây là tình huống gì? Chủ nhiệm Nhan sao lại cùng với Cậu hai Lưu…”

“Vừa rồi, không phải mắt em hỏng mất rồi chứ? Em nhìn thấy Cậu hai Lưu cưỡng hôn chị Nhã Tịnh, em còn nhìn thấy anh ấy vác chị Nhã Tịnh…”

“Cậu hai Lưu thật sự là muội khống sao? Nhưng dù có là muội khống hơn nữa, hình như cũng không hôn em gái mình đi? “

Vu Tiếu ngược lại nhìn thấu hơn so với Hà Hân Nghiên, “Hình như là chủ nhiệm Nhan và Cậu hai Lưu ở bên nhau. Có điều, chủ nhiệm Nhan hình như là bị Cậu hai Lưu bắt ép.”

“Cô chẳng lẽ không chú ý tới, vừa rồi chủ nhiệm Nhan một mực không bằng lòng đến gần Cậu hai Lưu sao? Là Cậu hai Lưu vẫn luôn ép bức dụ dỗ, để chủ nhiệm Nhan nói ra quan hệ giữa bọn họ. Tôi nghi ngờ Cậu hai Lưu ngấp nghé sắc đẹp của chủ nhiệm Nhan, muốn cưỡng đoạt dân nữ.”

“Vậy phải làm sao? Chủ nhiệm Nhan không phải sẽ rất thảm sao? Chúng ta có cần đi cứu chủ nhiệm Nhan về không?” Hà Hân Nghiên đầy mặt lo lắng hỏi.

“Khó!” Vu Tiếu chậm rì rì mở miệng, “Hai người chúng ta cộng lại cũng không phải là đối thủ của Cậu hai Lưu, chúng ta đi cứu chủ nhiệm Nhan, chỉ có thể bị anh ấy bóp chết! Có điều Hân Nghiên, chuyện ngày hôm nay, chúng ta ngàn vạn không thể nói ra ngoài.”

“Chủ nhiệm Nhan là người cần thể diện, nếu để mọi người đều biết cô ấy bị Cậu hai Lưu bức bách, cô ấy phải khó chịu đến nhường nào!”

Tay Thẩm Quyện nắm thành nắm đấm, anh ta cứng ngắc nhìn chằm chằm phương hướng mà chiếc Koenigsegg của Lưu Thiên Hàn rời đi, anh ta cũng cảm thấy Nhan Nhã Tịnh là bị Lưu Thiên Hàn bức bách, suy cho cùng, vừa rồi cô không tình nguyện như vậy mà đi với anh ta.
 
Chương 1392


CHƯƠNG 1392

Cũng đúng, trong lòng Nhã Tịnh chỉ có Cậu Lưu, sao có thể dây dưa không rõ với anh trai ruột của Cậu Lưu được chứ!

Thế lực của anh ta không cách gì so sánh được với Cậu hai Lưu, nhưng anh ta nhất định sẽ nghĩ cách cứu cô gái mà anh ta yêu ra khỏi móng vuốt ma quỷ!

Nhan Nhã Tịnh, người đang ở trong móng vuốt ma quỷ của Lưu Thiên Hàn, làm thế nào cũng không ngờ được cô đã trở thành đoá hoa trắng nhỏ đáng thương trong lòng đồng nghiệp mình và Thẩm Quyện.

Lúc này cô rất rất muốn xuống xe, giải thích một chút với Hà Hân Nghiên với cả Vu Tiếu về mối quan hệ của bọn họ, để các loại tin đồn đừng bay đầy trời.

Cô dò xét thử giao lưu với Lưu Thiên Hàn, “Anh hai, anh để em xuống xe có được không? Chị Tiếu và Hân Nghiên bọn họ, chắc chắn đều cho rằng chúng ta ở bên nhau rồi, nếu chuyện này gây đến mức mọi người đều biết thì sẽ huỷ hoại anh mất!”

“Nhan Nhã Tịnh, tôi không kém như em nghĩ!”

Ngừng một chút, Lưu Thiên Hàn nói tiếp, “Nhan Nhã Tịnh, chuyện chúng ta ở bên nhau, không thể dấu diếm cả đời, sớm muộn gì mọi người cũng đều biết! Cho nên, đừng nghĩ đến chuyện phủ nhận mối quan hệ giữa tôi và em nữa!”

“Anh hai, thực ra giữa chúng ta cũng không có quan hệ gì lắm mà, trong xã hội hiện tại, bạn tình cũng không được tính là một mối quan hệ gì ghê gớm.”

Cô không dám thừa nhận quan hệ của bọn họ, trong lòng Lưu Thiên Hàn vốn dĩ đã đủ không vui rồi, giờ cô lại lôi chuyện bạn tình ra nói, sắc mặt anh càng thêm đen sầm xuống.

“Nhan Nhã Tịnh, em coi Lưu Gia Thành tôi là cái gì chứ? Bạn… Hừ! Em coi Lưu Gia Thành tôi là kẻ bán sắc có phải không?!”

Nhan Nhã Tịnh ức nha, cô lúc nào thì coi anh là kẻ bán sắc chứ! Rõ ràng là anh đem cô coi như gái làng chơi.

Người đàn ông này vừa làm người tức vừa không nói lý lẽ, Nhan Nhã Tịnh không muốn để ý đến anh, cô ngoảnh mặt qua một bên, tức phụng phịu nói một câu, “Anh hai, anh thích nghĩ thế nào thì nghĩ đi!” Lười nói chuyện tiếp với anh.

Cô như này là thật sự coi anh thành kẻ bán sắc rồi hả?!

Lưu Thiên Hàn đánh mạnh vô-lăng, chiếc Koenigsegg liền rẽ vào một con hẻm nhỏ bên đường, anh mau chóng xuống xe, ngồi vào bên cạnh Nhan Nhã Tịnh ở dãy ghế sau, nụ hôn, liền rơi xuống.

“Nhan Nhã Tịnh, em là vị hôn thê của anh!”

“Không phải!” Nhan Nhã Tịnh vô thức phủ nhận, “Vị hôn thê của anh là Cung Tư Mỹ!”

Nghĩ tới gì đó, Nhan Nhã Tịnh lại nói tiếp, “Ồ, anh cũng có thể đi tìm Tô Ảnh! Hôm đó chính anh đã gửi tin nhắn cho em, anh nói tin đồn của anh và Tô Ảnh là thật!”

“Đúng, Nhạc Dũng còn nói với em, ồn ào mà anh và Tô Ảnh gây ra, quanh quẩn khắp toà nhà Lưu Thị suốt ba ngày!”

Lưu Thiên Hàn, “…”

Anh lại một lần nữa cảm thụ sâu sắc cái gì gọi là tự nâng đá đập chân mình.

Anh lăn lộn ra những chuyện không có căn cứ này, lúc anh và Nhan Nhã Tịnh cãi cọ, anh có thể chọc giận cô, đến lúc anh muốn làm lành với cô, điều đó lại thật sự trở thành lịch sử đen tối không thể vượt qua.

Lưu Thiên Hàn không thích giải thích, nhưng vì dỗ dành Nhan Nhã Tịnh, anh vẫn tính nén lại tính khí mà giải thích với cô một chút.

Anh vừa muốn mở miệng, điện thoại của anh lại đột nhiên vang lên, thấy là một số lạ, anh nghĩ một chút, vẫn là nhận điện thoại.
 
Chương 1393


CHƯƠNG 1393

Điện thoại vừa thông, liền truyền đến giọng nói của Tô Ảnh, “Cậu hai Lưu, bây giờ mọi người đều biết em là người phụ nữ của anh rồi! Tối nay em qua với anh có được không?”

Tô Ảnh thật ra cũng cần mặt mũi, ngày đó cô ta bị Lưu Thiên Hàn trực tiếp ném ra từ trong văn phòng, cô ta cũng cảm thấy rất mất mặt.

Nhưng khi cô ta cố ý gửi ảnh chụp cho phóng viên, lăng xê tin đồn giữa cô ta và Cậu hai Lưu đến mức mọi người đều biết, Cậu hai Lưu lại không hề tìm cô ta gây phiền toái, thậm chí, anh còn không ngăn chặn tin đồn lan truyền.

Cậu hai Lưu là ai chứ!

Là ánh trăng lạnh trong lòng vô số phụ nữ ở Vân Hải! (*Ánh trăng lạnh/lãnh nguyệt quang: dùng như “Ánh trăng sáng/bạch nguyệt quang”, ý chỉ người tình trong mộng)

Sau khi anh tiếp quản Lưu Thị, ngoại trừ từng truyền ra tin đồn với Cung Tư Mỹ, trên người không có tin đồn thất thiệt linh tinh nào khác.

Với năng lực của Cậu hai Lưu, nếu anh không muốn để tin đồn lan truyền, anh có cả trăm nghìn thủ đoạn để chặn lại, mà lần này anh không hề ngăn chặn sự lan truyền của tin đồn, có phải là thực ra anh không hề ghét cô ta như vẻ ngoài mà anh thể hiện hay không?

Người, đều có lòng tham, có lòng tham liền sẽ có hy vọng xa vời, thấy tin đồn càng truyền càng mạnh mẽ ở trên mạng, trong lòng Tô Ảnh lại nảy sinh một tia mong đợi không nên có.

Biết đâu, Cậu hai Lưu chính là trước mặt lạnh lùng, sau lưng nhiệt tình thì sao?

Như vậy, cô ta có lẽ còn có cơ hội bay lên đầu cành hoá phượng hoàng.

Thực ra trong lòng Tô Ảnh cũng rõ ràng, cô ta thật muốn trở thành người bên gối của Cậu hai Lưu thì có chút khó khăn, nhưng gả vào hào môn quá mức dụ người, cho dù biết xác suất nhỏ đến rất nhỏ, cô ta vẫn muốn dốc sực đánh cuộc một lần.

Không nhận được sự đáp lại của Lưu Thiên Hàn, Tô Ảnh cũng không tức giận, giọng nói của cô ta càng thêm mềm mại như nước, “Cậu hai Lưu, nếu anh không nói chuyện, em liền coi như anh nhận lời rồi nhé! Tối nay, chỗ cũ, chúng ta không gặp không về.”

Nói xong lời này, Tô Ảnh hài lòng thoả nguyện mà cúp điện thoại.

Lưu Thiên Hàn vừa rồi không nói chuyện, không phải vì anh biến thành kẻ câm, mà là anh thật sự cảm thấy lời Tô Ảnh vừa nói chẳng hiểu ra sao, anh chỉ muốn kêu cô ta cút.

Cái gì mà cô ta là người phụ nữ của anh?!

Càng quan trọng hơn là, anh bây giờ đang dán vào mặt Nhan Nhã Tịnh gần như vậy, điện thoại của anh cách tai của Nhan Nhã Tịnh vô cùng gần, những lời Tô Ảnh nói trong điện thoại, Nhan Nhã Tịnh nghe đến rõ ràng rành mạch.

Anh bây giờ không có tâm trạng đối đáp với người phụ nữ không hiểu ra sao như Tô Ảnh, anh chỉ muốn đừng để hiểu lầm của Nhan Nhã Tịnh đối với anh càng lúc càng nhiều.

Anh còn chưa nghĩ xong nên dùng từ ngữ thế nào để giải thích với Nhan Nhã Tịnh, tiếng cười lạnh của cô đã truyền vào tai anh, “Chỗ cũ? Anh hai, anh với Tô Ảnh còn có chỗ cũ cơ đấy! Rất không tệ nha!”

“Thế nào, tối nay các người tính ở chỗ cũ của các người sao?”

“Nhan Nhã Tịnh, không có chỗ cũ!”

Ánh mắt Lưu Thiên Hàn sâu thẳm nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, tiếp tục nói từng câu từng chữ, “Anh cũng chưa từng chạm vào Tô Ảnh. Tối hôm đó, Tô Ảnh đích thực có vào văn phòng của anh, nhưng cô ta cuối cùng đã bị anh ném ra.”
 
Chương 1394


CHƯƠNG 1394

Nhạc Dũng từng giải thích qua với Nhan Nhã Tịnh về tin đồn giữa Lưu Thiên Hàn và Tô Ảnh, cô đương nhiên cũng biết giữa bọn họ không có gì, nhưng hiện tại cô chính là khắp người đều không thoải mái.

Thấy Lưu Thiên Hàn không nói gì, Nhan Nhã Tịnh tiếp tục cười lạnh nói, “Anh hai, anh mau đi tìm Tô Ảnh đi! Dù sao toàn thế giới đều biết cô ta là phụ nữ!”

Bị Nhan Nhã Tịnh chọc tức đến tim gan đau nhức, Lưu Thiên Hàn trầm mặt xuống, vô cùng nghiêm túc nói với cô, “Nhan Nhã Tịnh, Tô Ảnh không phải là người phụ nữ của anh! Hôm đó anh gửi tin nhắn cho em thừa nhận quan hệ giữa anh và cô ta, chỉ là để chọc tức em.”

Lưu Thiên Hàn càng giải thích càng cảm thấy mất mặt, đời này của anh chưa từng mất mặt như vậy qua.

Nhưng vì muốn dỗ dành cô gái nhỏ này, anh không ngại mất mặt đến cùng, “Nhan Nhã Tịnh, tin nhắn mà Nhạc Dũng gửi cho em cũng là cố ý lừa em đấy, anh không có chạm qua Tô Ảnh.”

“Nhan Nhã Tịnh, lúc trước là anh đang giận em, anh giận em coi anh là thế thân, anh giận trong lòng em không có anh.”

Nhan Nhã Tịnh cũng không ngờ một người cao không với tới như Lưu Thiên Hàn, sẽ kìm nén tính tình mà giải thích với cô nhiều như vậy, trong lòng mềm mại một mảnh, thiếu chút nữa không nhịn được mà chủ động nhào vào lòng anh.

Nhưng nghĩ tới tín vật tình yêu mà cô tặng anh đã bị anh ném đi, nhẫn cầu hôn như cũ không thấy bóng dáng, trong lòng cô khó mà bình thường lại.

Cô ngoảnh mặt qua một bên, không để anh nhìn ra thái độ của cô đã mềm xuống, “Anh hai, em nói qua, Tô Ảnh có phải là người phụ nữ của anh hay không, chẳng liên quan gì đến em, anh không cần phải giải thích với em!”

“Anh hai, anh bỏ em ra! Em thật sự phải về bệnh viện rồi, buổi chiều em còn có rất nhiều việc phải làm, em không muốn tăng ca!”

Thấy Lưu Thiên Hàn vẫn như cũ không có ý định buông cô ra, Nhan Nhã Tịnh cắn cắn răng, lại thêm một câu, “Anh hai, nếu anh không buông em ra, hại em buổi chiều đi làm muộn, em nhất định sẽ càng ghét anh!”

Lời này của Nhan Nhã Tịnh còn thật có tác dụng, lo sợ cô sẽ càng ghét anh, Lưu Thiên Hàn vội vàng buông cô ra.

Nhan Nhã Tịnh ngồi dậy, rất chảnh mà hướng về phía anh hừ một tiếng, đoạn xoay người bước nhanh chạy ra ngoài ngõ nhỏ.

Thật ra Lưu Thiên Hàn muốn đưa cô về bệnh viện, tiện thể cùng ăn bữa trưa tình yêu gì đó, nhưng cô bày tỏ sự ghét bỏ với anh quá rõ ràng, anh sợ mình ép đến quá gắt, sẽ càng khiến người ghét.

Lưu Thiên Hàn bất đắc dĩ lại sủng nịnh mà mím mím môi, anh không gấp, chỉ cần xác định trong lòng cô có anh, anh có đầy cách để danh chính ngôn thuận đứng bên cạnh cô.

Trong lòng Lưu Thiên Hàn lúc này thực sự rất khó chịu, chuyện anh để ý nhất là Nhan Nhã Tịnh coi anh là thế thân của em trai anh, mà tối hôm qua, cô gọi anh trong mơ, khiến anh cảm thấy trong lòng cô là có anh.

Nếu trong lòng cô đã có anh, cô bước ra một bước về phía anh, anh sẽ đi hết chín mươi chín bước còn lại, khiến trái tim cô hoàn toàn thuộc về anh!

Nhan Nhã Tịnh vừa về đến văn phòng, Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu liền căng thẳng sáp đến.

Những đồng nghiệp khác trong văn phòng còn chưa đến, bây giờ chỉ có ba người các cô. Hà Hân Nghiên đau lòng mà nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái, “Chủ nhiệm Nhan, vừa rồi Cậu hai Lưu có làm gì chị không? Anh ta có phải lại bắt nạt chị hay không?”

Vu Tiếu vẫn có chút không dám tin vào mối quan hệ không trong sáng giữa Nhan Nhã Tịnh và Cậu hai Lưu, cô ấy nhịn không được mở miệng hỏi, “Chủ nhiệm Nhan, cô và Cậu hai Lưu, thật sự là loại quan hệ đó sao?”
 
Chương 1395


CHƯƠNG 1395

Loại quan hệ đó…

Nhan Nhã Tịnh thực không biết nên giải thích thế nào, dù gì hôn hay ôm gì đó, đều bị Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên nhìn thấy rồi, cô giải thích chỉ sẽ càng bôi càng đen, cô dứt khoát duy trì trầm mặc.

Thấy Nhan Nhã Tịnh không nói chuyện, Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên tâm linh tương thông mà nhận định rằng Nhan Nhã Tịnh đã thừa nhận mối quan hệ không chính đáng giữa cô và Cậu hai Lưu.

Hà Hân Nghiên lòng đầy căm phẫn vỗ lên bàn máy tính trước mặt mình gầm lên, “Quá đáng quá rồi! Cậu hai Lưu cho dù vừa có tiền vừa đẹp trai cũng không thể bắt nạt người như vậy a! Anh ta làm như vậy có khác gì cướp đoạt dân nữ đâu!”

Vu Tiếu cũng bất bình thay Nhan Nhã Tịnh, “Đúng vậy, Cậu hai Lưu quá đáng ghét rồi! Chủ nhiệm Nhan cô nói thế nào cũng là em dâu ruột của anh ta, sau khi Cậu Lưu đi, anh ta không coi cô như em gái mà bảo bọc thì cũng thôi đi, còn tàn nhẫn cưỡng bách cô! Việc ác của anh ta, thật không kể sao cho hết!”

Không kể sao cho hết?

Nhan Nhã Tịnh yếu ớt uống một ngụm cà phê, nói vậy không khỏi quá khoa trương đi?

Hà Hân Nghiên với Vu Tiếu, sao lại đem Anh Lưu nói đến giống như một tên ác bá cưỡng đoạt dân nữ, không chuyện ác nào không làm, còn cô lại biến thành một đoá hoa trắng nhỏ phải chịu hành hạ thế?

Rõ ràng là, sau khi Anh Lưu mất trí nhớ, cô chủ động dụ dỗ anh trước có được không!

Nhan Nhã Tịnh đột nhiên cảm thấy Anh Lưu thật uất ức thật đáng thương, đáng thương đến mức khiến cô đều không nỡ tiếp tục tức giận với anh nữa.

Điều Nhan Nhã Tịnh lo lắng nhất, thực ra không phải Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu sẽ đem mối quan hệ không chính đáng của bọn họ lan truyền cho mọi người đều biết, cô đặt chiếc cốc trong tay xuống, tương đối uyển chuyển nói, “Hân Nghiên, chị Tiếu, chuyện giữa tôi và anh Hai, các cô có thể giữ bí mật không?”

Hà Hân Nghiên gật đầu thật mạnh với Nhan Nhã Tịnh, “Chủ nhiệm Nhan, chị yên tâm, chuyện Cậu hai Lưu bức bách chị em sẽ không nói ra ngoài đâu! Em kiên quyết bảo vệ danh tiếng của chị! Có điều em cũng kiên quyết xem thường loại hành vi ác bá này của Cậu hai Lưu!”

“Tôi cũng xem thường Cậu hai Lưu!” Vu Tiếu cũng nghiến răng nghiến lợi nói, “Loại đàn ông mặt người dạ thú này, Vu Tiếu tôi cả đời anti!”

Thôi vậy, Anh Lưu bị anti thì bị anti đi, chỉ cần mối quan hệ không chính đáng giữa bọn họ không bị truyền ra ngoài là được.

Anh chịu tiếng oan trở thành ác bá, có chút thiệt thòi, cùng lắm thì cô trở về thương yêu anh nhiều thêm là được.

Vu Tiếu và Hà Hân Nghiên bên này bằng lòng giữ bí mật cho cô, Nhan Nhã Tịnh âm thầm thở phào một hơi, bây giờ, mối bận tâm duy nhất của cô, chính là chỗ Thẩm Quyện bên kia.

Cô đang muốn gọi điện thoại cho Thẩm Quyện, nhạc chuông điện thoại của cô vang lên, là điện thoại của Thẩm Quyện gọi đến.

Sau khi cô nhận cuộc gọi, trong điện thoại liền truyền đến giọng nói lo lắng của anh ta, “Nhã Tịnh, em bây giờ đang ở đâu? Cậu hai Lưu có bắt nạt em không? Em gửi location cho anh, anh bây giờ liền qua cứu em.”

“Không cần đâu…”

Nhan Nhã Tịnh yếu ớt nói, “Tôi bây giờ đã về bệnh viện rồi, anh hai anh ấy không có bắt nạt tôi.”

“Nhã Tịnh, xin lỗi, là anh vô dụng, anh không bảo vệ được tốt cho em, mới để Cậu hai Lưu thừa cơ mà tới! Nhã Tịnh, em yên tâm, về sau anh nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt, sẽ không để Cậu hai Lưu bức bách em như vậy nữa!”

Nhan Nhã Tịnh, “…”
 
Chương 1396


CHƯƠNG 1396

Sao ngay cả trong lòng Thẩm Quyện, cô cũng biến thành đoá hoa trắng nhỏ lương thiện vô tội rồi!

Cô thật muốn hướng lên trời gào to, Anh Lưu thật sự thật sự không có bức bách tôi, là tôi bức bách Anh Lưu trong sáng như trăng như gió, ngồi trong lòng mà không loạn!

Nhưng cô và Thẩm Quyện không tính là thân thuộc lắm, loại lời nói này cô đương nhiên sẽ không nói với anh ta.

Cô bây giờ chỉ muốn nói Thẩm Quyện đừng đem chuyện của cô và Anh Lưu lan truyền cho mọi người đều biết.

“Cậu Thẩm, có thể phiền anh một việc không? Chuyện hôm nay của tôi và anh Hai, anh có thể đừng nói với người khác không?”

“Nhã Tịnh, em yên tâm, anh sẽ không nói ra chuyện Cậu hai Lưu bức bách em. Nhã Tịnh, em cũng đừng buồn nữa, mọi chuyện rồi sẽ tốt lên thôi.”

“Cậu Thẩm, cảm ơn anh giúp tôi giữ bí mật, nhưng có một chuyện, tôi muốn nói rõ ràng với anh.”

Nhan Nhã Tịnh biết, có những lời khi nói ra thật sự sẽ gây tổn thương cho người khác, nhưng dây dưa không dứt khoát càng tổn thương người hơn.

Dao sắc chặt đay rối, ngay lúc đó có lẽ sẽ đau, nhưng sau khi rút được thân ra rồi, sẽ gặt hái được hạnh phúc tốt hơn.

“Cậu Thẩm, mong anh sau này đừng lãng phí thời gian trên người tôi nữa. Người tôi thích không phải là anh, bất kể anh làm gì, tôi cũng không thể nào thích anh. Cậu Thẩm, anh là một người rất tốt, anh xứng đáng với người con gái tốt hơn.”

“Nhã Tịnh, em là sợ chúng ta ở bên nhau Cậu hai Lưu sẽ phá rối có phải không?” Trong giọng nói của Thẩm Quyện, sự ôn hoà chậm rãi thu lại, ngược lại nổi lên một kia kiên định khó tả, “Nhã Tịnh, em yên tâm, anh mặc dù không có quyền thế, giàu có như Cậu hai Lưu, nhưng anh sẽ dốc hết sức lực để bảo vệ em.”

“Nhã Tịnh, anh biết em đang lo lắng cho anh, cũng là muốn tốt cho anh, nhưng loại tốt như vậy anh sẽ không chấp nhận. Bởi vì, duy nhất chỉ có ở bên em, mới là hạnh phúc của anh.”

Nghe lời Thẩm Quyện nói, Nhan Nhã Tịnh thật sự cạn lời, Cậu Thẩm là một người thông minh như vậy, sao trong chuyện tình cảm lại không thông suốt thế này chứ!

Cô đây rõ ràng là không thích anh ta, từ chối anh ta, sao anh ta lại cảm thấy là cô yêu anh ta sâu sắc, lo lắng cho sự an toàn cá nhân của anh ta cơ chứ?

Người ấy mà, thật là quá xuất sắc quá tự tin cũng không tốt, tự tin đến mức không tin là sẽ có phụ nữ từ chối anh ta luôn rồi!

Nhan Nhã Tịnh muốn nói với Thẩm Quyện, anh nghĩ nhiều rồi, cô căn bản không lo lắng cho anh ta, cô chỉ là thuần tuý không thích anh ta.

Nhưng lời này của cô còn chưa nói ra khỏi miệng, Thẩm Quyện đã nói một câu, “Nhã Tịnh, buổi chiều anh đón em cũng ăn cơm. Anh có một khách hàng đến rồi, tối gặp.” Liền vội vội vàng vàng cúp điện thoại.

Nhan Nhã Tịnh đứng hình nhìn màn hình điện thoại từ từ biến đen, cô đột nhiên phát hiện, giao tiếp với Cậu Thẩm quả thực có chút khó khăn.

Còn tối gặp?

Cô nào dám chứ!

Trưa nay Anh Lưu đã giận đến mức muốn đại sát tứ phương rồi, đến tối nếu cô còn dám hẹn hò với Cậu Thẩm thì phải phơi thây ngoài đồng mất!

Buổi tối Nhan Nhã Tịnh không muốn hẹn hò với Thẩm Quyện, cũng không muốn nhìn thấy gương mặt tuấn tú chọc người tức đó của Lưu Thiên Hàn, sau khi cô gửi cho Cậu Thẩm cái tin nhắn nói buổi tối có việc, liền trực tiếp đi đến căn hộ của Tô Thu Quỳnh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom