Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1275


Chương 1275

Thẩm Quyện lẳng lặng nhìn Lưu Thiên Hàn qua kính chiếu hậu, nhất định cậu hai Lưu sẽ trong nóng ngoài lạnh với người thân của mình, chỉ cần anh ta thật lòng đối xử tốt với Nhan Nhã Tịnh, chắc chắn bọn họ sẽ nhận được sự ủng hộ và lời chúc phúc từ anh!

Tầm Viên cách Lam Điều không xa, không lâu sau, Thẩm Quyện đã lái xe đến Tầm Viên.

Anh ta vốn định bế Nhan Nhã Tịnh về phòng của cô, nhưng lúc anh ta đến thì Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đã đứng đợi ở cửa rồi. Nhan Nhã Tịnh cũng đã mơ mơ màng màng mở mắt ra, giờ anh ta mà bế cô vào nhà khó tránh khỏi việc có hơi không phải phép.

Thẩm Quyện đang định đỡ Nhan Nhã Tịnh xuống xe thì Lưu Thiên Hàn đã nắm chặt cánh tay cô rồi kéo cô xuống xe.

Nhìn bàn tay đang nắm lấy cổ tay Nhan Nhã Tịnh của Lưu Thiên Hàn, Thẩm Quyện ngẩn người, nhưng nghĩ tới chuyện Thịnh Vân Hiên thật lòng coi Nhan Nhã Tịnh là con gái của mình, chắc hẳn cậu hai Lưu cũng sẽ coi cô là em gái ruột, Thẩm Quyện bèn cảm thấy tiếp xúc cơ thể thế này cũng chẳng là gì.

Nhưng dù gì Nhan Nhã Tịnh cũng là bạn gái tương lai của anh ta rồi, vẫn nên để anh ta làm hành động quan tâm này thì hơn.

Nghĩ vậy, Thẩm Quyện vội vàng xuống xe rồi chạy tới đỡ một cánh tay khác của Nhan Nhã Tịnh, anh ta vẫn rất lịch sự nói với Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, không cần làm phiền anh đâu, em đưa Nhã Tịnh vào trong được rồi.”

Ha! Anh ta đưa Nhan Nhã Tịnh vào trong là được?

Đưa vào trong rồi anh ta còn tính làm gì nữa?

Ánh mắt sắc như dao găm của Lưu Thiên Hàn bay thẳng tới, như thể muốn tùng xẻo Thẩm Quyện vậy.

Thấy ba mình không vui, Nhan An Mỹ chạy vội lên phía trước tách Thẩm Quyện và Nhan Nhã Tịnh ra rồi nói: “Chú ơi, cảm ơn chú đã đưa mẹ cháu về nhà, nhưng không cần phiền hà đến chú nữa đâu, cháu với anh dìu mẹ về phòng là được rồi ạ.”

“Chú về nhà sớm đi, cháu và An Mỹ sẽ chăm sóc mẹ thật tốt.” Nhan An Bảo cũng rất lễ phép nói chuyện với Thẩm Quyện.

Thẩm Quyện không muốn về nhanh như thế, nhưng con của người ta cũng đã nói thế rồi nên anh ta cũng ngại ở lại.

Thẩm Quyện cúi người xuống, anh ta dịu dàng xoa đầu Nhan An Mỹ rồi nói: “Được, thế chú về đây, cháu đừng quên cho mẹ uống canh giải rượu nhé, nếu không sáng mai có thể cô ấy sẽ đau đầu lắm đấy.”

Nhan An Mỹ có ấn tượng tốt với Thẩm Quyện, thế là cô bé mỉm cười rồi gật đầu nói: “Vâng, chú cứ yên tâm ạ, nhất định cháu và anh trai sẽ chăm sóc tốt cho mẹ!”

Nhan An Mỹ liếc thấy vẻ mặt sa sầm trông vô cùng đáng sợ cùng sóng lớn cuồn cuộn trong ánh mắt của Lưu Thiên Hàn, cô bé đảo mắt rồi tủm mỉm hỏi Thẩm Quyện: “Chú ơi, chú đang theo đuổi mẹ cháu ạ?”

Gương mặt của Lưu Thiên Hàn vốn đã đáng sợ lắm rồi, nghe thấy Nhan An Mỹ hỏi như thế xong, trông lại càng khó coi hơn.

Nụ cười trên môi Thẩm Quyện càng thêm dịu dàng: “Đúng vậy, chú đang theo đuổi mẹ các cháu! Các cháu phải cổ vũ chú đấy nhé!”

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đều biết chuyện Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh đã chia tay. Ánh mắt Nhan An Bảo sâu thẳm không thể nhìn thấu, cậu bé vội nhìn gương mặt đen như đít nồi của Lưu Thiên Hàn rồi nói với Thẩm Quyện: “Vâng, chỉ cần chú đối xử tốt với mẹ của bọn cháu, cháu và An Mỹ sẽ luôn ủng hộ chú!”

“Chú ơi, cháu ủng hộ chú!” Nhan An Mỹ làm động tác cố lên với Thẩm Quyện: “Chú ơi, cố lên nha, cháu nói nhỏ với chú một bí mật này nhé, mẹ cháu là người thích nhẹ nhàng chứ không thích dọa nạt, thật ra mẹ cháu dễ theo đuổi lắm!”
 
Chương 1276


Chương 1276

Có được sự ủng hộ của Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ, tâm trạng của Thẩm Quyện càng thêm phơi phới sức xuân, anh ta lia lịa nói lời tạm biệt với Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ rồi mới không đành lòng rời đi.

Lưu Thiên Hàn thấy Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ ủng hộ Thẩm Quyện và Nhan Nhã Tịnh ở bên nhau như thế, mặt anh xanh như tàu lá chuối.

Hai đứa nhóc này đúng là đứng núi này trông núi nọ!

Mấy hôm trước chúng còn ủng hộ anh ở bên Nhan Nhã Tịnh, giờ lại thành ra ủng hộ tên ẻo lả này rồi!

Nhưng chúng ủng hộ Nhan Nhã Tịnh ở bên ai thì liên quan gì đến anh đâu chứ!

Nhan Nhã Tịnh ngoài là em dâu của anh ra thì chẳng là gì của anh cả!

“Mẹ ơi, sao mẹ lại uống say nữa rồi?” Nhan An Mỹ quan tâm sờ lên trán của Nhan Nhã Tịnh rồi nói: “Mẹ ơi, có phải bây giờ mẹ thấy khó chịu lắm phải không?”

Gương mặt như núi băng nhỏ của Nhan An Bảo cũng thay đổi, cậu bé lo lắng nhìn Nhan Nhã Tịnh: “Mẹ ơi, con dìu mẹ về phòng nhé, con sẽ bảo người nấu canh giải rượu cho mẹ.”

“Các con yêu, các con đúng là áo bông nhỏ chu đáo của mẹ.” Nhan Nhã Tịnh cười tít mắt rồi bẹo má Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ.

Đột nhiên cô buông tay Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ ra rồi đứng tại chỗ quay một vòng. Thấy Lưu Thiên Hàn còn đang đứng thẳng người bên cạnh, cô chau mày rồi cất tiếng: “Sao anh vẫn còn ở đây? Anh còn muốn em xem bói cho anh hả? Em phải nói bao nhiêu lần nữa đây, em không xem bói cho những người xấu xí!”

“Đúng vậy, em không xem bói cho những người xấu xí!”

“Em chỉ xem bói cho những người đẹp thôi! Phải rồi, em muốn xem bói cho cậu Thẩm.” Nhan Nhã Tịnh lại quay thêm vòng nữa nhưng vẫn không thấy bóng dáng Thẩm Quyện đâu: “Cậu Thẩm đâu rồi? Em còn chưa xem bói cho anh ấy nữa mà. Cái đồ xấu hoắc này, anh đừng đứng chắn đường nữa, em muốn đi tìm cậu Thẩm!”

Đồ xấu hoắc ư?

Cô còn muốn tìm tên ẻo lả đó nữa!

Hai từ khó coi cũng không đủ để hình dung gương mặt ngay lúc này của Lưu Thiên Hàn.

Trông thấy gương mặt sắp nổi cơn thịnh nộ của Lưu Thiên Hàn, Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đều toát mồ hôi lạnh hộ cho Nhan Nhã Tịnh.

Trông ba đáng sợ quá, còn đáng sợ hơn cả con hổ khi muốn ăn thịt người nữa!

Nhan An Mỹ sợ cơn giận của ba sẽ ảnh hưởng đến mẹ, bèn vội bước lên phía trước tính làm dịu đi bầu không khí giữa hai người bọn họ.

Nhưng cô bé vừa định cất tiếng thì đã bị Nhan An Bảo kéo lại.

“An Mỹ, chúng ta vào nhà trước đi.”

“Chúng ta cứ bỏ mặc mẹ thế sao? Hình như ba đang giận lắm đấy? Trông ba bây giờ rất đáng sợ.”

“An Mỹ, chuyện của người lớn chúng ta cứ để ba mẹ tự giải quyết với nhau đi.” Thật ra Nhan An Bảo cũng rất lo cho Nhan Nhã Tịnh, nhưng cậu bé lại hiểu rất rõ một điều, dù trước khi ba mất đi trí nhớ hay sau khi ba mất đi trí nhớ thì Lưu Thiên Hàn cũng không thể làm hại Nhan Nhã Tịnh thật.

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ xuất hiện trước cổng biệt thự sau khi nhận được cuộc điện thoại từ dì Thu Quỳnh. Nhiệm vụ chính của hai người họ là tách mẹ và Thẩm Quyện ra, bây giờ ba và mẹ đã ở cạnh nhau rồi, tất nhiên họ cũng phải để lại không gian riêng cho họ chứ.
 
Chương 1277


Chương 1277

Nhan An Mỹ ngơ ngác gật đầu, cô bé lo lắng nhìn Nhan Nhã Tịnh đang say khướt, sau đó mới đi vào trong biệt thự cùng với Nhan An Bảo.

“Nhan Nhã Tịnh, cô nói ai là đồ xấu hoắc!”

Giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai Nhan Nhã Tịnh, cô không những không sợ mà ngược lại còn tức giận hơn nữa.

Nhìn đi, lúc nào anh cũng quát cô như thế, nhưng lại dịu dàng với Cung Tư Mỹ như vậy!

Anh Lưu của trước đây sẽ không đành lòng quát cô!

Hốc mắt Nhan Nhã Tịnh cay cay, cô thấy vô cùng ấm ức, cô ngửa cổ rồi hét lên với Lưu Thiên Hàn: “Em nói anh là đồ xấu hoắc đấy! Đồ xấu hoắc kia, em ghét anh!”

Em ghét anh chia tay với em, em ghét anh chấp nhận vòng tay của Cung Tư Mỹ, em ghét anh chẳng hề nhớ ra em…

“Nhan Nhã Tịnh, cô giỏi lắm!”

Cơn giận của Lưu Thiên Hàn được đẩy lên cực điểm, anh bật cười: “Nhan Nhã Tịnh, cô ghét tôi nhưng lại không ghét tên mặt non ẻo lả đó phải không?”

“Đúng vậy, em không ghét cậu Thẩm! Cậu Thẩm là người tốt, ít nhất anh ấy cũng không khiến em phải buồn lòng đến thế!”

“Được, nếu như cô đã thích tên ẻo lả đó như thế thì tôi sẽ tác thành cho hai người!”

Lưu Thiên Hàn nghĩ, nếu mình còn ở cùng một chỗ với Nhan Nhã Tịnh nữa thì chắc anh sẽ tức chết mất, thế là anh quyết định làm ngơ luôn.

Lưu Thiên Hàn vừa mới quay người thì chợt có một đôi tay mềm mại ôm chặt lấy anh từ phía sau.

“Đừng đi…”

Trong giọng nói của Nhan Nhã Tịnh mang theo tiếng nức nở, thêm cả nỗi lo không nói được thành lời. Cô càng ôm chặt lấy eo của anh hơn, chiếc đầu nhỏ đáng thương áp lên bờ lưng của anh, dường như anh có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng hổi từ những giọt nước mắt của cô.

“Đừng đi…”

Nhan Nhã Tịnh nói lại lần nữa, lần này cô khóc nấc lên.

Anh khác hẳn anh Lưu trước kia luôn chiều chuộng cô vô điều kiện. Cô đau lòng, cô buồn bã, nhưng anh vẫn không muốn dỗ dành cô, thế nên cô chỉ đành cúi đầu trước, nhận sai với anh.

“Em sai rồi, em không nên xem bói cho cậu Thẩm, em càng không nên không xem bói cho anh, em biết lỗi rồi, anh đừng rời xa em được không?”

Trái tim của Lưu Thiên Hàn đang đập loạn nhịp trong lồng ngực, anh cố gắng giấu đi sự dịu dàng trong lòng mình, lại giống như thức tỉnh, cố gắng kiềm chế nhưng hiệu quả chỉ có xíu xiu.

“Nhan Nhã Tịnh, anh là ai? Tại sao em lại không muốn anh rời xa em?”

Lưu Thiên Hàn hít một hơi thật sâu, chưa bao giờ anh thấy thấp thỏm và nhân nhượng vì toàn cục thế này, một người vẫn luôn kiêu ngạo nhưng khoảnh khắc này lại rất tự ti.

Anh đang liên tục nhắc nhở bản thân, cho cô thêm một cơ hội cuối cùng, chỉ lần này thôi.

Chỉ cần cô biết người cô đang ôm hiện giờ là Lưu Gia Thành anh, người cô muốn níu kéo là Lưu Gia Thành anh thì dù những hành động trước đó của cô đã khiến anh tổn thương nhường nào, anh vẫn sẽ cho cô cơ hội cuối cùng này.

“Anh Lưu, em thích anh, em không thể không có anh, em không cho phép anh rời khỏi em!”

Lưu Thiên Hàn mỉm cười, nụ cười trên môi lạnh lùng thê lương đến nhường nào.
 
Chương 1278


Chương 1278

Anh luôn nói, bảo cô đừng tự rước nhục vào người nữa.

Thì ra, người tự rước nhục vào người ấy vẫn luôn là anh!

Lưu Thiên Hàn quay người, anh giơ tay bóp chặt cằm của Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt lạnh lùng như mũi tên: “Nhan Nhã Tịnh, cô nhìn cho rõ đây, tôi là Lưu Gia Thành! Cho dù tôi và Thiên Hàn có gương mặt giống hệt nhau thì tôi cũng không phải là nó! Tôi là Lưu Gia Thành, tôi không phải là người thay thế của bất cứ ai, chỉ là Lưu Gia Thành mà thôi!”

“Anh Lưu, người không rõ là anh mới đúng! Anh không phải là Lưu Gia Thành, anh là anh Lưu của em! Anh là người đàn ông của em!”

Đầu Nhan Nhã Tịnh đau như búa bổ, nhưng lý trí còn sót lại vẫn nói cho cô biết người đang đứng trước mặt cô đây chính là người đàn ông cô yêu nhất!

Sao anh có thể biến thành người khác được chứ!

“Nhan Nhã Tịnh, cô hết thuốc chữa thật rồi!”

Lưu Thiên Hàn lạnh lùng buông cằm Nhan Nhã Tịnh ra, anh quay người lại rồi nhanh chóng bước ra khỏi Tầm Viên.

“Anh Lưu, anh quay lại đây.” Nhan Nhã Tịnh hoảng hốt chạy theo, cô ôm chặt lấy cánh tay của anh rồi nói: “Anh Lưu, em không cho anh đi tìm Cung Tư Mỹ! Anh là chồng của em, em không cho phép anh và Cung Tư Mỹ ở bên nhau!”

“Nhan Nhã Tịnh, biến đi!”

“Em không biến!” Nhan Nhã Tịnh cố sống cố chết nắm chặt lấy cánh tay của anh, tuyệt vọng cộng với nỗi sợ bị người ta vứt bỏ: “Đời này anh đừng hòng đá em đi! Anh Lưu, em thật sự rất thích anh, rất thích anh. Anh đừng đi tìm Cung Tư Mỹ, chúng ta bắt đầu lại được không?”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh kiễng chân, cô thử hôn lên môi Lưu Thiên Hàn.

Mang theo sự lấy lòng rõ ràng, và cả sự đáng thương không nói được thành lời.

Lưu Thiên Hàn cố dằn lại sự rung động trong lòng mình, anh đứng im tại chỗ như bị đóng băng, nhìn chằm chằm gương mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh rồi nói: “Nhan Nhã Tịnh, đừng cố nữa, cô làm thế này không khiến tôi thấy hứng thú chút nào hết, trái lại chỉ khiến tôi ghê tởm thôi!”

Đúng vậy, anh không nên có bất kỳ hứng thú gì với cô cả, dù là cơ thể hay là trái tim cũng thế!

Trước giờ anh vẫn luôn là người bình tĩnh, biết kiềm chế, có biết bao người con gái muốn nghĩ cách tán tỉnh anh nhưng trái tim anh vẫn không có lấy một gợn sóng!

Anh có thể lạnh lùng thờ ơ với những người con gái khác, vậy thì chỉ cần anh muốn anh cũng có thể làm như thế với Nhan Nhã Tịnh!

Nghĩ vậy, anh bèn lạnh lùng vô tình đẩy cô ra: “Biến đi, sau này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, nếu không nhất định tôi sẽ giết chết cô!”

Thấy Nhan Nhã Tịnh mất kiểm soát trượt xuống đất vì sức lực của mình, Lưu Thiên Hàn vô thức đưa tay ra muốn kéo cô dậy, nhưng cuối cùng anh vẫn kìm lại.

Anh buộc mình phải tim lạnh như sắt, nhanh chóng dời mắt khỏi cô, lao ra khỏi Tầm Viên mà không hề ngoái đầu lại.

Anh bước đi rất vội vã, vì sợ rằng nếu đi chậm hơn một chút, mọi sự ngụy trang đều sẽ sụp đổ.

Lưu Thiên Hàn không về biệt thự mà quay trở lại văn phòng của mình.
 
Chương 1279


Chương 1279

Lòng anh đang rất hỗn loạn, chỉ có làm việc không ngừng nghỉ mới có thể xoa dịu trái tim hỗn loạn kia của anh.

Cửa phòng làm việc không khóa, theo thói quen anh mở cửa rồi bật đèn, nhưng đèn còn chưa bật đã có một làn gió thơm thổi về phía anh.

Lưu Thiên Hàn luôn phản ứng rất nhanh, động tác của anh còn nhanh hơn cả người định nhào về phía anh. Đến khi anh bật đèn lên, tay anh đã không hề khách sáo bóp lấy cổ người kia.

Tô Ảnh không ngờ Lưu Thiên Hàn vừa gặp đã cho cô ta một bất ngờ lớn như thế. Cô ta đau không thở nổi, vội vàng cầu xin anh: “Cậu hai Lưu, đau quá! Anh nhẹ tay thôi!”

Lưu Thiên Hàn xác định mình không quen biết người phụ nữ trước mặt, chán ghét cau mày: “Cút!”

Khó khăn lắm Tô Ảnh mới vào được văn phòng của Lưu Thiên Hàn, đương nhiên cô ta sẽ không dễ dàng rời đi.

Mọi người trên thế giới này đều khác nhau. Một số người bằng lòng với cuộc sống hiện tại, sống bình thường đến già. Một số người có lý tưởng cao cả, cố gắng phấn đấu cả đời để thực hiện lý tưởng của mình.

Nhưng trên thế giới này cũng có rất nhiều người ôm mộng ngồi mát ăn bát vàng, muốn đi đường tắt.

Hiển nhiên Tô Ảnh là loại người sau.

Cô ta là một diễn viên tuyến mười tám bình thường không thể bình thường hơn trong giới giải trí. Cô ta không muốn cố gắng đóng phim, không muốn trau dồi khả năng diễn xuất của mình, ngược lại cả ngày chỉ nghĩ làm thế nào để được một đêm thành danh rồi được gả vào nhà giàu.

Trời xui đất khiến, cô ta tình cờ biết được cậu hai Lưu và Cung Tư Mỹ đã chia tay, trong lòng cô ta lập tức bừng lên một ngọn lửa hừng hực bất diệt.

Cô ta muốn tiếp cận cậu hai Lưu.

Nếu cô ta có thể may mắn quyến rũ được cậu hai Lưu thì sẽ bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng. Dù không thể thật sự trở thành người phụ nữ của cậu hai Lưu, nhưng nếu có scandal với anh thì độ nổi tiếng của cô ta sẽ tăng lên, giá trị bản thân cũng sẽ cao lên theo.

Phòng làm việc tổng giám đốc của Lưu Thiên Hàn không dễ vào, Tô Ảnh đã mua chuộc nhân viên lễ tân trực ca đêm, hơn nữa hiện tại đang là buổi tối, trùng hợp phòng làm việc tổng giám đốc không khóa nên cô ta mới thành công đi vào phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn.

Gần như trong nháy mắt, Tô Ảnh điều chỉnh lại trạng thái của mình, cô ta cười quyến rũ nhìn Lưu Thiên Hàn: “Cậu hai Lưu, em là Tô Ảnh, em đã ngưỡng mộ anh từ rất lâu.”

Nói xong, Tô Ảnh định nắm lấy tay Lưu Thiên Hàn.

Lưu Thiên Hàn càng nhíu mày chặt hơn, bây giờ những người phụ nữ khác chủ động quyến rũ anh, anh thực sự không cảm thấy hứng thú chút nào.

Không hiểu sao còn cảm thấy ghê tởm.

Cuối cùng Lưu Thiên Hàn không thể chịu được Tô Ảnh tới gần nữa, anh dồn sức đẩy Tô Ảnh ra ngoài không chút thương hoa tiếc ngọc.

Tô Ảnh liên tục bị thất bại nhưng vẫn không hề ảnh hưởng tới lòng hăng hái của cô ta, cô ta cắn răng, tiếp tục bước tới.

“Cậu hai Lưu, em biết anh vừa chia tay không lâu, chắc chắn hiện tại bên cạnh anh đang thiếu một người phụ nữ, em sẵn lòng làm người phụ nữ bên cạnh anh!”

Trước khi đến tìm Lưu Thiên Hàn, Tô Ảnh đã đọc khá nhiều câu chuyện truyền cảm hứng của những người nổi tiếng, nhiều người phụ nữ phong trần có thể trở thành người trong giới thượng lưu đều nhờ nắm bắt cơ hội, chủ động ra tay. Tô Ảnh cô ta chắc chắn cũng có thể trở thành người đứng đầu trong giới phong trần này!
 
Chương 1280


Chương 1280

“Cút! Đừng để tôi lặp lại lần nữa!”

Lưu Thiên Hàn muốn ném thẳng cổ Tô Ảnh ra ngoài, nhưng vừa rồi khi túm cô ta đẩy ra, cảm giác này khiến anh rất khó chịu, anh không muốn tự tay giải quyết cô ta.

Thấy Tô Ảnh vẫn không hề có ý định rời đi, anh lấy điện thoại ra gọi cho Nhạc Dũng, bảo anh ta tới giải quyết người phụ nữ làm anh ghê tởm này.

Tô Ảnh không ngờ Lưu Thiên Hàn lại khó đối phó như vậy, lo rằng lát nữa bảo vệ lên sẽ cưỡng chế ném cô ta ra ngoài, cô ta nhanh chóng suy nghĩ, định đi một nước cờ hiểm.

Đàn ông ai cũng sĩ diện, đặc biệt là những người đàn ông như cậu hai Lưu thì lại càng không thể bị người khác làm mất mặt.

Tô Ảnh xõa mái tóc dài xuống, yểu điệu bước tới trước mặt Lưu Thiên Hàn.

Bàn tay nhỏ nhắn sơn móng tay màu đỏ chót nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay anh, giọng cô ta ngọt đến mức như ăn phải mấy cân đường.

“Cậu hai Lưu, dáng vẻ lòng dạ sắt đá của anh không đáng yêu chút nào đâu! Anh như vậy sẽ khiến em cảm thấy… anh không lên được!”

Tô Ảnh vừa dứt lời, Lưu Thiên Hàn đã lao tới như mũi tên rời cung, trong nháy mắt cô ta đã bị anh đè vào tường.

Nhìn khuôn mặt đẹp trai gần ngay trước mắt của Lưu Thiên Hàn, Tô Ảnh mỉm cười. Nhìn mà xem, không thể cứ lấy lòng đàn ông mãi, đôi khi phải dùng đến phép khích tướng. Thấy chưa, lần này cô ta thành công rồi đấy!

Tất nhiên khi dùng phép khích tướng thì không thể chỉ chăm chăm khích tướng đàn ông, mà nên vừa đấm vừa xoa.

Tô Ảnh đã ở trong giới này nhiều năm nên rất quen thuộc với trò chiều lòng đàn ông. Nếu cá đã mắc câu thì giờ là lúc thể hiện sức quyến rũ của cô ta, đến lúc thu lưới rồi.

Tô Ảnh đợi rất lâu vẫn không thấy Lưu Thiên Hàn hôn mình. Cô ta khó hiểu mở mắt ra thì thấy anh đang nhìn chằm chằm vào mình bằng mắt khó lường.

Trong mắt anh không hề có chút say mê, ngược lại anh còn nhếch môi, nở nụ cười giễu cợt khiến người ta sợ hãi.

Tô Ảnh bị Lưu Thiên Hàn nhìn đến mức phát hoảng, không chịu được lên tiếng: “Cậu hai Lưu…”

Một giây sau, cô ta bị anh đẩy ra không chút thương tiếc.

Anh đẩy rất mạnh tay, Tô Ảnh không đứng vững, ngã phịch xuống bên cạnh bàn trà, còn tiếp xúc thân mật với thùng rác cạnh bàn.

Lưu Thiên Hàn nhìn cô ta từ trên cao xuống, bỗng nhiên môi anh khẽ nhúc nhích, khí lạnh toát ra từ người anh càng khiến người ta không rét mà run.

“Ừ, đúng là tôi không lên được khi đối mặt với cô!”

Nụ cười trên môi Lưu Thiên Hàn càng thêm ác độc, anh suy tư một lúc rồi tiếp tục nói gằn từng câu từng chữ: “Bởi vì cô quá xấu, tôi nhìn mà thấy buồn nôn, không có hứng thú!”

Mặt mũi Tô Ảnh lập tức trắng bệch như giấy, cô ta không kìm được run rẩy, đến giờ cô ta vẫn không thể tin được những gì Lưu Thiên Hàn vừa nói.

Anh bảo anh không lên được khi đối mặt với cô ta vì cô ta quá xấu ư?
 
Chương 1281


Chương 1281

Tô Ảnh cô ta xấu chỗ nào?

Mặc dù cô ta không được tính là người đẹp tuyệt trần, nhưng bề ngoài của cô ta cũng được không ít người khen ngợi, sao cô ta có thể xấu chứ?

Thế nhưng bây giờ cậu hai Lưu lại bảo cô ta quá xấu, anh bị mù rồi phải không?

Điều cấm kỵ nhất với phụ nữ là bị người khác chê xấu hoặc béo. Tô Ảnh rất sợ Lưu Thiên Hàn, nhưng khi bị chọc vào dây thần kinh mẫn cảm nhất, cô ta vẫn không thể nhịn được.

Cô ta vịn bàn đứng dậy, khó tin nhìn Lưu Thiên Hàn: “Cậu hai Lưu, vừa rồi anh nói gì cơ? Anh bảo tôi xấu? Sao tôi lại xấu cơ chứ?”

Khi nói câu này cô ta còn đứng thẳng lưng, hàm ý mà cô ta không nói ra là anh nhìn tôi đi, dáng người tôi đẹp thế này, mặt mũi cũng xinh xắn, sao anh lại cảm thấy tôi xấu được, anh bị mù rồi phải không?

Tô Ảnh cảm thấy Lưu Thiên Hàn bị mù thật rồi, chẳng qua cô ta không dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo này thôi.

“Con người quý ở chỗ tự biết mình.”

Lưu Thiên Hàn nói với vẻ mặt lạnh nhạt, trong lúc vô hình trên người anh toát ra khí thế mạnh mẽ khiến người ta không thở nổi, biểu cảm trên mặt anh không hề có vẻ dịu dàng thuộc về nhân thế, có thể cho là vậy, bởi vì khuôn mặt ấy quá trưởng thành, nhưng vẫn đẹp đến mức khiến người ta muốn hét lên.

Nhưng giờ phút này, Tô Ảnh nhìn khuôn mặt đẹp trai khiến phụ nữ phát cuồng kia, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh run.

Sao một người lại có thể sỉ nhục người khác không nể nang một chút nào vậy?

Ánh mắt lạnh lẽo của Lưu Thiên Hàn lướt qua Tô Ảnh như đang nhìn một miếng thịt chết: “Từ trên xuống dưới đều xấu!”

Nghe thấy câu này của Lưu Thiên Hàn, Tô Ảnh tức tới nỗi suýt hộc máu, từ trên xuống dưới đều xấu?

Ý anh là toàn thân cô ta đều xấu?

Anh bị mù thật rồi!

Tô Ảnh hận nghiến răng, nhưng lại không dám nổi giận, chỉ có thể xấu hổ tức tối mở cửa chạy ra ngoài.

Sau khi Tô Ảnh đi, Lưu Thiên Hàn nhíu mày mở cửa sổ phòng làm việc. Anh đã quen với mùi sữa tắm thoang thoảng trên người Nhan Nhã Tịnh rồi, mùi nước hoa nồng nặc này khiến anh cảm thấy ghê tởm.

Bị Lưu Thiên Hàn chế giễu như thế, Tô Ảnh không cam lòng. Nhưng anh không nói sai, anh thấy Tô Ảnh rất xấu xí.

Ít nhất là so với Nhan Nhã Tịnh, cô ta xấu cực kì.

Xấu từ đầu tới chân.

Thật ra Lưu Thiên Hàn không quan niệm nhiều về cái đẹp và xấu trên khuôn mặt phụ nữ, anh chỉ cảm thấy mặt của Nhan Nhã Tịnh hợp mắt, cho nên dù những người phụ nữ khác có đẹp bao nhiêu thì ở trong mắt anh, so với Nhan Nhã Tịnh, họ đều xấu xí.

Tâm trạng của Lưu Thiên Hàn vốn đã tệ, bây giờ trong đầu chỉ toàn bóng dáng Nhan Nhã Tịnh, tâm trạng anh lại càng tệ hơn.

Anh không tin cả đời này anh chỉ thích một mình Nhan Nhã Tịnh!

Thậm chí anh còn tức giận nghĩ, anh không có hứng thú với những người phụ nữ khác ngoài Nhan Nhã Tịnh, ai biết có thể có phải là do vấn đề xu hướng tính dục hay không!

Có lẽ vì anh thích đàn ông nên mới không có hứng thú với những người phụ nữ đó?

Anh không thèm thích người phụ nữ vô tâm tuyệt tình Nhan Nhã Tịnh kia đâu!
 
Chương 1282


Chương 1282

Sau khi nhận được cuộc gọi từ Lưu Thiên Hàn, Nhạc Dũng nhanh chóng chạy tới.

Anh ta mở cửa phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn ra: “Đại ca, cô ta đâu rồi ạ? Anh đừng lo, tôi sẽ đuổi cô ta ra ngoài giúp anh ngay!”

Nhạc Dũng nhìn quanh phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn nhưng không phát hiện bóng dáng người phụ nữ nào đáng nghi, hoang mang hỏi: “Đại ca, sao tôi không thấy ai nhỉ?”

Lưu Thiên Hàn không trả lời, anh chỉ đưa lưng về phía Nhạc Dũng, lạnh lùng đứng bên cửa sổ.

Thấy Lưu Thiên Hàn không nói lời nào, Nhạc Dũng không dám tiếp tục ở đây làm phiền, kẻo làm đại ca nhà mình không vui.

Nhạc Dũng thông minh, nếu đã không thấy người đâu, anh ta lập tức đoán được chắc chắn đối phương đã bị đại ca ném ra ngoài.

Anh ta đang định hỏi đại ca còn gì dặn dò không, nhưng chưa hỏi ra lời đã cảm thấy lưng đau nhói, sau đó bị Lưu Thiên Hàn đè vào tường.

Nhạc Dũng trợn trừng hai mắt, anh ta… anh ta đang bị đại ca đè vào tường?

Đừng chơi trò kích thích như vậy có được không!

Mặc dù Nhạc Dũng cảm thấy vẻ ngoài thần tiên của đại ca nhà mình già trẻ gái trai đều thích, nhưng anh ta là trai thẳng, anh ta không cong được đâu!

Nhạc Dũng muốn khóc…

Lưu Thiên Hàn thông minh trứ danh, trong lĩnh vực kinh doanh, EQ của anh cũng khiến vô số người không theo kịp, chỉ riêng mảng tình cảm là anh không biết gì.

Anh đè Nhạc Dũng lên tường là để chứng minh anh không có hứng thú với những người phụ nữ khác không phải vì có tình cảm với Nhan Nhã Tịnh, mà là do anh là gay.

Nhưng nhìn vẻ mặt như đang bị tra tấn của Nhạc Dũng, anh chợt cảm thấy dạ dày khó chịu.

Lưu Thiên Hàn đột nhiên bỏ tay ra khỏi vai Nhạc Dũng, chạy tới bên cạnh bàn trà như một cơn gió rồi nôn khan vào thùng rác.

Nhạc Dũng vẫn như một đoá hoa trắng bị tàn phá trong gió, anh ta đưa tay đặt lên bờ vai đã được tự do của mình, chợt có cảm giác như vừa sống sót sau tai nạn nhờ thoát khỏi nanh vuốt của quỷ.

Não Nhạc Dũng nhanh chóng xoay chuyển, nhìn thấy dáng vẻ Lưu Thiên Hàn nôn khan không ngừng bên cạnh thùng rác, anh ta lập tức hiểu ý đồ của đại ca nhà mình.

Có lẽ là đại ca không thích người phụ nữ vừa rồi nhưng lại không muốn thừa nhận mình yêu cô Nhan đến tận xương tủy, do đó muốn dùng anh ta để chứng minh có thể là do anh có vấn đề về xu hướng tính dục.

Đáng tiếc xu hướng tính dục của đại ca thực sự không có vấn đề. Anh không thích nổi anh ta, còn tự làm bản thân mình ghê tởm nữa.

Nhạc Dũng thở dài một hơi, nếu đại ca chịu quen cô Nhan thì sẽ mỹ mãn và hạnh phúc biết bao!

Bây giờ anh cứ tự làm khổ mình thế này, cần gì phải như vậy?

Anh ta không thể hiểu nổi đàn ông đang yêu mà!

Nhìn người đại ca lạnh lùng vẫn đang nôn khan điên cuồng bên cạnh thùng rác của mình, Nhạc Dũng cảm thấy hơi tủi thân.
 
Chương 1283


Chương 1283

Anh ta ghê tởm thế à?

Rõ ràng vừa rồi là do đại ca chủ động ra tay với anh ta cơ mà!

Hơn nữa, dù sao anh ta cũng là một anh chàng đẹp trai lịch thiệp và giỏi giang mà, đại ca có cần phải nôn lâu như vậy không?

Nhạc Dũng rất buồn.

Nỗi buồn qua đi, Nhạc Dũng vẫn rất chu đáo hỏi Lưu Thiên Hàn: “Đại ca, anh muốn chứng minh có thể anh là người đồng tính phải không? Tôi không giúp được anh, hay là tôi gọi anh Cao tới, anh thử với anh ấy xem sao nhé?”

Cao Bắc Vinh?

Nghĩ tới khuôn mặt luôn nở nụ cười lẳng lơ của Cao Bắc Vinh, Lưu Thiên Hàn lại cảm thấy dạ dày càng khó chịu hơn.

Anh lạnh lùng liếc Nhạc Dũng, mí mắt Nhạc Dũng khẽ giật, anh ta lập tức im miệng.

Thật ra Nhạc Dũng còn định bảo là đại ca, anh đừng giả vờ nữa, rõ ràng anh thích cô Nhan, anh mau làm lành với cô Nhan đi.

Nhưng nghĩ tới dáng vẻ tuyệt vọng và điên cuồng của Lưu Thiên Hàn sáng nay, anh ta không dám nói ra câu này.

Anh ta chỉ có thể thầm cầu nguyện trong lòng, hi vọng đại ca nhà mình có thể sớm khôi phục ký ức.

Như vậy thì anh không cần phải vừa yêu cô Nhan, vừa điên cuồng đố kị với chính bản thân anh nữa. Anh có thể có một tình yêu đẹp với cô Nhan…

Tô Ảnh rất giỏi lợi dụng thời cơ tạo scandal để tăng độ nổi tiếng của mình.

Tuy tối qua cô ta không thể thành công leo lên giường Lưu Thiên Hàn, nhưng khi ở phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn một mình, cô ta đã chụp khá nhiều ảnh.

Cô ta đăng một bức ảnh mình nằm trên ghế sofa trong phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn lên Facebook, sau đó gửi vài bức ảnh tự sướng thể hiện rõ cảnh trong phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn hơn cho một số bên truyền thông có quan hệ khá tốt với cô ta, để họ tạo scandal giữa cô ta và cậu hai Lưu giúp.

Nữ diễn viên qua đêm trong phòng làm việc của cậu hai Lưu. Dù trong ảnh không xuất hiện mặt của người đàn ông thì đây cũng đã là một tin giật gân.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cậu hai Lưu có scandal với nữ diễn viên.

Hơn nữa tất cả mọi người đều biết phòng làm việc tổng giám đốc của cậu hai Lưu là nơi nào, sao phụ nữ có thể muốn vào là vào được chứ?

Tô Ảnh ăn mặc thiếu vải như vậy ở trong phòng làm việc của cậu hai Lưu, còn có thể chụp ảnh tùy thích, chắc chắn quan hệ giữa hai người không bình thường.

Để kiếm lượt theo dõi, các phóng viên đã cố gắng phát huy trí tưởng tượng của mình để phóng đại chuyện này, mới sáng sớm scandal giữa cậu hai Lưu và Tô Ảnh đã trở thành tiêu đề trang đầu của các tờ báo lớn.

Sáng nay Nhan Nhã Tịnh dậy hơi muộn, cô không đọc tin tức theo thói quen như thường ngày mà vội vàng lái xe đến bệnh viện.

Gần đây Nhan Nhã Tịnh rất bận rộn, việc vận hành Nhân Gian đã tốn rất nhiều sức lực của cô, nhưng khi làm việc mình thích, dù có bận rộn thế nào, cô vẫn cảm thấy vui vẻ và tràn đầy năng lượng.

Nhan Nhã Tịnh vừa đến phòng làm việc, Hà Hân Nghi đã cười tủm tỉm đi tới: “Chủ nhiệm Nhan, cậu hai Lưu là anh hai của chị, chắc chị thân với anh ấy lắm đúng không?”

Nhan Nhã Tịnh không ngờ Hà Hân Nghi lại đột nhiên hỏi cô vấn đề này, cô không khỏi ngây người.
 
Chương 1284


Chương 1284

Không đợi cô trả lời, cô đã nghe thấy Hà Hân Nghi hào hứng hỏi tiếp: “Chủ nhiệm Nhan, cậu hai Lưu đang quen cô diễn viên tuyến mười tám đó thật ạ?”

“Diễn viên tuyến mười tám gì cơ?” Nhan Nhã Tịnh ngơ ngác, cô thật sự không biết Hà Hân Nghi hỏi vậy là có ý gì.

“Chủ nhiệm Nhan, chị chưa đọc tin tức sao?” Vu Tiếu cũng nhiều chuyện xúm lại: “Nữ diễn viên tuyến mười tám Tô Ảnh qua đêm trong phòng làm việc của cậu hai Lưu. Tin tức này đã tràn lan trên mạng rồi, chị không biết thật hả?”

Mặt mũi Nhan Nhã Tịnh trắng bệch, cô cuống quýt mở điện thoại lên.

Cô vừa mở ứng dụng tin tức lên, rất nhiều tiêu đề hot lập tức đập vào mắt cô.

“Nữ diễn viên tuyến mười tám Tô Ảnh được cậu hai Lưu nâng đỡ, cậu hai Lưu và Cung Tư Mỹ đã chia tay thật sự”.

“Cậu hai Lưu say mê Tô Ảnh không lối thoát, xây tổ ấm tình yêu trong phòng làm việc”.



Nhan Nhã Tịnh trợn mắt ngoác mồm đọc những tin tức này, còn có ảnh chụp Tô Ảnh ở trong phòng làm việc của Lưu Thiên Hàn. Những thứ này là gì vậy, tại sao anh Lưu và nữ diễn viên này lại ở bên nhau?

Nhan Nhã Tịnh không chịu được, bèn thoát khỏi ứng dụng rồi gửi tin nhắn cho Lưu Thiên Hàn.

“Anh hai, chuyện giữa anh và Tô Ảnh là do truyền thông bịa đặt phải không?”

Khi đọc được những tin tức này, theo bản năng Nhan Nhã Tịnh không muốn tin, nhưng lỡ như anh Lưu thật sự ở bên người phụ nữ khác trong cơn nóng giận thì sao?

Hơn nữa cô đã từng đến phòng làm việc của anh Lưu, những bức ảnh của Tô Ảnh quả thật được chụp trong phòng làm việc của anh.

Người như anh Lưu chắc chắn sẽ không cho phép phụ nữ tự tiện vào phòng làm việc của mình. Tô Ảnh lại xuất hiện trong phòng làm việc của anh, tình huống này quả thật không bình thường.

Càng nghĩ, vẻ mặt Nhan Nhã Tịnh càng khó coi hơn, ngay cả ngón tay cô cũng mất khống chế mà run lên, thời gian trôi qua dài như một thế kỷ, Nhan Nhã Tịnh mới nhận được tin nhắn trả lời từ Lưu Thiên Hàn.

“Không phải.”

Nhìn đoạn tin nhắn lời ít nhưng ý nhiều này, trái tim Nhan Nhã Tịnh lập tức chìm xuống đáy vực.

Tối qua anh thật sự ở bên Tô Ảnh!

Không, dù anh nói không phải, cô vẫn không muốn tin anh Lưu sẽ tuỳ tiện chạm vào những người phụ nữ khác!

Cô không tin!

“Chủ nhiệm Nhan, chị sao vậy?” Thấy vẻ mặt Nhan Nhã Tịnh khó coi một cách bất thường, Hà Hân Nghi lo lắng hỏi.

“Không có gì, chị ăn phải gì đó nên bị tiêu chảy, chị đi vệ sinh đây.”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh cầm lấy điện thoại, nhanh chóng đi về phía nhà vệ sinh.

Sau khi suy nghĩ, Nhan Nhã Tịnh gọi cho Nhạc Dũng, cô không nhiều lời mà hỏi thẳng vào vấn đề: “Nhạc Dũng, tối qua anh Lưu ở cùng với Tô Ảnh thật hả?”

Lúc này Nhạc Dũng đang đứng trước mặt người đại ca có vẻ mặt đen có thể so sánh với Bao Công nhà anh ta. Thật ra anh ta rất muốn nói cho Nhan Nhã Tịnh biết vừa rồi đại ca nhận được tin nhắn từ cô đã hỏi anh ta một câu.
 
Chương 1285


Chương 1285

Anh hỏi, Tô Ảnh là ai?

Đại ca còn không biết Tô Ảnh là cọng hành nào, sao anh có thể ở cùng Tô Ảnh được?

Anh ta bảo đại ca đọc tin tức trên mạng, đại ca mới biết rốt cuộc Tô Ảnh là cọng hành nào.

Anh ta còn muốn nói cho Nhan Nhã Tịnh biết đại ca trả lời cô tin nhắn đó là vì cố tình chọc giận cô, nhưng khi đối mặt với ánh mắt sâu thẳm đáng sợ của đại ca nhà mình, anh ta không dám nói ra lời này.

Anh ta chỉ có thể run rẩy, mập mờ trả lời Nhan Nhã Tịnh một câu trước ánh mắt như đao của đại ca nhà mình: “Có thể, có lẽ, hình như, là thế.”

Sau khi cúp máy, Nhạc Dũng sợ Nhan Nhã Tịnh buồn, bèn lấy điện thoại định lén nhắn tin cho cô biết rằng chuyện của Tô Ảnh hoàn toàn không phải sự thật, nhưng anh ta chưa kịp cầm điện thoại đi ra khỏi phòng làm việc thì giọng nói lạnh lùng của Lưu Thiên Hàn đã vang lên từ phía sau lưng.

“Đứng lại!”

“Đại ca, có chuyện gì không ạ?” Nhạc Dũng lau mồ hôi lạnh trên trán, xấu hổ cười hỏi.

“Tôi và Tô Ảnh ở bên nhau.” Tạm dừng một lúc, anh bổ sung thêm một câu: “Nói với Nhan Nhã Tịnh, tôi và Tô Ảnh ở bên nhau!”

Tất nhiên Nhạc Dũng hiểu ý trong lời này của Lưu Thiên Hàn. Rõ ràng ý anh là dù giữa anh và Tô Ảnh thật sự không có gì, anh cũng phải làm Nhan Nhã Tịnh tưởng rằng anh và Tô Ảnh có quan hệ mập mờ.

Nhạc Dũng nhìn Lưu Thiên Hàn bằng ánh mắt phức tạp, đại ca ơi, sao anh lại tự tìm đường chết thế hả!

Bây giờ anh nói anh và Tô Ảnh ở bên nhau, đợi đến khi anh khôi phục ký ức, anh phải giải thích với cô Nhan thế nào đây?

Dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch! Quỳ vỏ sầu riêng cũng không cứu được anh đâu!

Theo nguyên tắc trung thành tuyệt đối với đại ca nhà mình, Nhạc Dũng vẫn không sợ chết hỏi một câu: “Đại ca, anh có chắc là muốn tôi nói vậy với cô Nhan không? Nếu một ngày nào đó anh và cô Nhan quay lại, chuyện này sẽ trở thành lịch sử đen không thể rửa sạch của anh.”

“Giữa tôi và Nhan Nhã Tịnh đã chấm dứt rồi.”

Dường như cảm thấy câu này của mình chưa đủ dứt khoát, Lưu Thiên Hàn còn nói thêm một câu: “Dù kiếp sau tôi cũng sẽ không quay lại với cô ta!”

Nhạc Dũng thức thời im miệng, được thôi, đại ca, câu này là do anh nói đấy nhé!

Chúc anh có giỏi thì kiếp này, kiếp sau cũng đừng hối hận!

“Đại ca, anh yên tâm, giờ tôi sẽ gửi tin nhắn cho cô Nhan, nói rằng tối qua anh và Tô Ảnh đã đại chiến ba trăm hiệp.”

Khi Nhạc Dũng nói lời này, Lưu Thiên Hàn đang nhìn vào màn hình máy tính trước mặt.

Trên màn hình đang hiển thị những tin tức hot của hôm nay, anh vừa nhìn qua đã thấy một tin tức vừa được đăng tải.

“Cậu hai Lưu và nữ diễn viên tuyến mười tám Tô Ảnh đại chiến ba trăm hiệp, Tô Ảnh nằm trên sofa quyến rũ rên rỉ, cậu hai Lưu, anh lợi hại quá! Tiếp tục đi ạ!”

Trong tin tức này còn đính kèm bức ảnh Tô Ảnh nằm trên ghế sofa chụp tự sướng, tư thế kia rất giống như đang làm gì đó.

“Khụ khụ…”

Lưu Thiên Hàn suýt sặc nước miếng, còn tiếp tục cơ á?

Với tư thế khó coi này của cô ta, anh chạm thôi đã thấy ghê tởm mấy ngày rồi, nếu làm với cô ta thì chắc anh sẽ nôn chết!
 
Chương 1286


Chương 1286

Khẩu vị của anh không nặng thế đâu!

Bỗng nhiên Lưu Thiên Hàn nghĩ tới Nhan Nhã Tịnh…

Anh xấu hổ phát hiện, chỉ mới suy nghĩ thôi mà anh đã có phản ứng rồi!

“Chết tiệt!”

Lưu Thiên Hàn nhỏ giọng mắng một câu, anh bị lừa đá vào đầu mới có thể có phản ứng với người phụ nữ không biết điều Nhan Nhã Tịnh kia!

Đúng, không phải anh có phản ứng với Nhan Nhã Tịnh, anh có phản ứng vì Tô Ảnh! Chắc chắn là vì xem ảnh của Tô Ảnh nên anh mới có phản ứng!

Lưu Thiên Hàn tự lừa mình dối người nhìn vào màn hình, nhìn tư thế quyến rũ của Tô Ảnh, dạ dày anh lại bắt đầu khó chịu.

Quái thật chứ!

Nghĩ xong, Lưu Thiên Hàn còn ép buộc Nhạc Dũng gửi tin nhắn cho Nhan Nhã Tịnh bằng ánh mắt lạnh như băng của mình.

Nhạc Dũng nhìn đại ca nhà mình tự tìm đường chết, run tay gửi tin nhắn cho Nhan Nhã Tịnh.

“Cô Nhan, tối qua đại ca và cô Tô đã đại chiến sáu trăm hiệp, đại ca mạnh lắm, mọi người trong công ty đều nghe thấy tiếng rên của cô Tô.”

Sau khi gửi tin nhắn cho Nhan Nhã Tịnh, Nhạc Dũng thương hại nhìn Lưu Thiên Hàn: “Đại ca, như vậy đã được chưa ạ?”

Lưu Thiên Hàn trả lời với giọng ồm ồm: “Được.”

Anh cứ tưởng kích thích Nhan Nhã Tịnh xong, lòng anh sẽ thoải mái hơn, nhưng sau khi Nhạc Dũng nhận được tin nhắn từ Nhan Nhã Tịnh, anh phát hiện anh không vui, không vui chút nào cả.

Nhan Nhã Tịnh chỉ trả lời ba từ đơn giản: “Tôi biết rồi.”

Tôi biết rồi?

Lưu Thiên Hàn tức giận đến mức tâm trí vặn vẹo, anh nói anh lên giường với người phụ nữ khác, thế mà cô chỉ bảo cô biết rồi?

Người phụ nữ này đúng là vô tâm tuyệt tình, hoàn toàn không để Lưu Gia Thành anh ở trong lòng!

Điều khiến Lưu Thiên Hàn tức giận hơn là tới trưa Nhạc Dũng báo với anh, Thẩm Quyện ôm một bó hoa hồng đỏ đến bệnh viện để cầu hôn Nhan Nhã Tịnh!

Ha!

Anh đang dính scandal này mà cô vẫn có tâm trạng nhận lời cầu hôn của người đàn ông khác?

Sao người phụ nữ này lại giỏi thế hả!

Cô giỏi lắm! Giỏi nhất luôn rồi!

Lưu Thiên Hàn lạnh lùng đóng tài liệu công việc trên bàn lại, đôi chân dài thẳng tắp sải bước ra khỏi phòng làm việc.

Nhạc Dũng không rõ vì sao, vội vàng đuổi theo: “Đại ca, anh đi đâu vậy?”

Lưu Thiên Hàn nghiến răng đáp: “Đi bệnh viện, khám bệnh!”

Khám bệnh?

Một người cao to khoẻ mạnh như đại ca thì có thể bị bệnh gì được?
 
Chương 1287


Chương 1287

Bệnh tâm thần thì có!

Lưu Thiên Hàn và Nhạc Dũng đi tới bệnh viện đông y Vân Hải. Lúc họ đến Nhan Nhã Tịnh vẫn chưa tan làm, Thẩm Quyện ôm một bó hoa hồng, kiên nhẫn đứng đợi bên ngoài phòng làm việc của Nhan Nhã Tịnh. Một người đẹp trai và lịch thiệp như thế đứng ở đó lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Cũng có người đã đọc tin tức trên mạng nên biết tin đồn giữa Thẩm Quyện và Nhan Nhã Tịnh, một số người tò mò hơn còn đi qua hỏi Thẩm Quyện đang đợi bác sĩ Nhan đúng không, lúc đó anh ta đều thân thiện trả lời, đúng vậy.

Sau khi khám cho bệnh nhân cuối cùng xong, Nhan Nhã Tịnh định đi ăn trưa. Cô tháo khẩu trang, vừa định đứng dậy thì một bóng đen xuất hiện trước mặt cô.

Lưu Thiên Hàn.

Nhìn người đàn ông trước mặt mình, Nhan Nhã Tịnh không kìm được đỏ mắt.

Cô biết anh đang giận cô, anh thừa nhận chuyện anh và Tô Ảnh ở bên nhau có thể là lừa cô, nhưng Nhạc Dũng không thể lừa cô được!

Ha!

Cả công ty đều nghe thấy tiếng rên của Tô Ảnh, tối qua Tô Ảnh cầm loa phóng thanh hay gì?

Trong lòng khó chịu không thở nổi, bây giờ Nhan Nhã Tịnh thực sự không muốn đối mặt với Lưu Thiên Hàn.

Thấy Thẩm Quyện đi tới, Nhan Nhã Tịnh quay lưng bước về phía anh ta: “Cậu Thẩm, sao anh lại tới đây?”

“Nhã Tịnh, tặng em này.” Thẩm Quyện đặt bó hoa hồng vào tay Nhan Nhã Tịnh: “Không biết anh có vinh hạnh được mời em ăn trưa không?”

“Tôi…”

Nhan Nhã Tịnh muốn trả lời, cậu Thẩm, tôi không thể nhận hoa của anh, trưa nay tôi ăn với đồng nghiệp là được.

Nhưng bên cạnh đang có rất nhiều người đứng xem, nếu cô từ chối nhận hoa hồng của Thẩm Quyện ngay trước mặt mọi người sẽ làm anh ta mất mặt.

Nhan Nhã Tịnh là một cô gái tốt bụng, cô biết bị từ chối trước mặt mọi người sẽ khó chịu thế nào, vậy nên cô không nỡ làm người khác xấu hổ.

Cô chỉ khéo léo trả lời Thẩm Quyện: “Cậu Thẩm, không cần phiền phức vậy đâu, anh bận rộn như thế mà còn tới tìm tôi, lãng phí thời gian quá…”

“Lãng phí thời gian gì chứ! Theo đuổi cô gái mình thích sao có thể gọi là lãng phí thời gian?” Không đợi Nhan Nhã Tịnh nói dứt lời, Hà Hân Nghi đã ngắt lời cô, cô ấy còn nháy mắt với Thẩm Quyện: “Cậu Thẩm, chủ nhiệm Nhan của chúng tôi giao cho anh đấy! Nếu anh dám bắt nạt chị ấy, cả khoa chúng tôi sẽ liều mạng với anh!”

“Đúng, người của khoa chúng tôi sẽ không để anh bắt nạt bác sĩ Nhan đâu!” Ngay cả Bùi Bảo Bình cũng giơ nắm đấm về phía Thẩm Quyện.

Nhìn dáng vẻ giơ nắm đấm của Bùi Bảo Bình, Thẩm Quyện dở khóc dở cười, nhưng vẫn cười dịu dàng đáp: “Mọi người yên tâm, tôi sẽ không làm Nhã Tịnh buồn đâu.”

Gì thế này! Sao càng nói càng lệch hướng thế kia!

Nhan Nhã Tịnh nghĩ cô cần phải nhanh chóng nói rõ với Thẩm Quyện, giữa họ là không thể.

Cả đời này cô không thể yêu thêm một ai khác ngoài anh Lưu!

 
 
Chương 1288


Chương 1288

Nhan Nhã Tịnh thực sự không muốn làm Thẩm Quyện khó xử, nhưng cô càng không muốn thì càng làm mọi người hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Thẩm Quyện.

Cô suy đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn quyết định trả hoa hồng lại cho anh ta.

Vu Tiếu nhanh tay hơn Nhan Nhã Tịnh, cô còn chưa trả hoa cho Thẩm Quyện, cô ta đã giật lấy bó hoa ôm vào lòng.

“Chủ nhiệm Nhan, chị cứ yên tâm đi ăn trưa với cậu Thẩm đi, để em cất hoa giúp chị! Em nhất định sẽ giữ gìn tấm lòng của cậu Thẩm thật tốt!”

Nói xong, Vu Tiếu vui vẻ ôm bó hoa hồng kia đi tìm bình để cắm.

Nhan Nhã Tịnh: “…”

Đồng nghiệp kiểu gì thế này? Sao ai cũng như muốn bán cô đi vậy!

“Ha!”

Nghe thấy tiếng cười khẩy của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh mới nhớ ra trong phòng làm việc của họ còn có ông Phật này.

Bùi Bảo Bình cũng nghe thấy giọng Lưu Thiên Hàn, ông ta thầm than không xong rồi, ban nãy chỉ lo trêu Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện, quên mất vị sếp tổng này.

Bùi Bảo Bình vội vàng đi qua, cười thân thiện hỏi Lưu Thiên Hàn: “Cậu hai Lưu, xin hỏi cậu từ xa tới đây có việc gì không ạ?”

“Khám bệnh!” Khi nói câu này, Lưu Thiên Hàn nhìn chằm chằm vào mặt Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mình thật vô tích sự, đang giận anh và Tô Ảnh mập mờ với nhau, nhưng nghe nói anh tới đây khám bệnh lại không kìm được lo lắng.

“Cậu hai Lưu, để tôi kiểm tra cho cậu xem sao.” Bùi Bảo Bình nói rồi đưa tay ra định bắt mạch cho Lưu Thiên Hàn.

Lưu Thiên Hàn hoàn toàn không thèm để ý tới Bùi Bảo Bình, anh ngồi bất động trên ghế, nhìn lướt qua Nhan Nhã Tịnh bằng ánh mắt khó lường: “Bảo cô ta khám cho tôi!”

“Cậu hai Lưu, bác sĩ Nhan đang có hẹn, cậu…”

“Bảo cô ta khám cho tôi!” Giọng điệu bắt buộc không cho phép từ chối khiến Bùi Bảo Bình sợ run cả người, ông ta không còn can đảm cãi với Lưu Thiên Hàn nữa, vội vàng nhìn sang Nhan Nhã Tịnh cầu cứu: “Bác sĩ Nhan, cô xem…”

Nhan Nhã Tịnh vừa định bảo bên họ là khoa ung thư, không thể khám bệnh cho Lưu Thiên Hàn cả người bại hoại được thì điện thoại của cô đột nhiên đổ chuông.

Là Nhạc Dũng lén gửi tin nhắn cho cô.

“Cô Nhan, tin nhắn tôi gửi cô trước đó là bị đại ca ép buộc đấy. Tối qua giữa đại ca và Tô Ảnh không có gì cả, quá trình cụ thể là Tô Ảnh muốn quyến rũ đại ca, nhưng cuối cùng cô ta bị đại ca ném ra ngoài.”
 
Chương 1289


Chương 1289

Thật ra Nhạc Dũng còn muốn nói cho Nhan Nhã Tịnh biết đại ca không có hứng thú với Tô Ảnh, thậm chí anh còn nghi ngờ mình là người đồng tính, còn lấy anh ta làm thí nghiệm, đè anh ta vào tường.

Sự thật chứng minh đại ca cũng không có hứng thú với anh ta, đại ca chỉ có hứng thú với cô Nhan thôi!

Chỉ là Nhạc Dũng cảm thấy chuyện bị đè vào tường quá xấu hổ, anh ta không tiện nói cho Nhan Nhã Tịnh biết.

Vốn dĩ Nhan Nhã Tịnh đang rất rầu rĩ, bây giờ đọc được tin nhắn này, tâm trạng cô lập tức trở nên vui vẻ rạng rỡ.

Anh Lưu không đói bụng ăn quàng, đại chiến sáu trăm hiệp với Tô Ảnh.

Tốt lắm.

Vì tâm trạng tốt, Nhan Nhã Tịnh cũng bằng lòng khám bệnh cho Lưu Thiên Hàn.

Cô ngồi trước mặt Lưu Thiên Hàn, đặt ngón tay lên cổ tay anh.

“Anh hai, mạch đập của anh đều đặn, sức khỏe rất tốt, chỉ là hơi nóng trong người, anh bớt nổi giận lại là được thôi.”

Nhan Nhã Tịnh vừa nói vừa quan sát biểu cảm của Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, gần đây anh có chuyện gì không vui phải không? Nếu có chuyện gì làm anh không vui thì anh nên nhanh chóng giải quyết đi, giữ bực bội trong người sẽ không tốt cho sức khỏe.”

Cô muốn hướng dẫn anh, tâm sự với anh.

Lưu Thiên Hàn đột nhiên rút tay về.

Người phụ nữ này còn có mặt mũi hỏi anh gần đây có chuyện gì không vui ư?

Anh bị cô làm tức giận đến mức hoài nghi cuộc sống, anh có thể vui được à!

Trước đây Thẩm Quyện nghĩ cậu hai Lưu là anh hai của Nhan Nhã Tịnh, anh ta nên tạo quan hệ tốt với anh.

Bây giờ thấy bầu không khí kì lạ giữa anh và Nhan Nhã Tịnh, anh ta nhạy bén nhận thấy nguy cơ.

Tại sao anh ta lại cảm thấy giữa họ rất giống một đôi tình nhân đang cãi nhau nhỉ?

Nhưng cậu hai Lưu là anh ruột của anh Lưu mà, anh và Nhan Nhã Tịnh…

Sao có chuyện này được!

Mặc dù Thẩm Quyện không tin giữa họ có gì đó, nhưng ánh mắt Lưu Thiên Hàn nhìn Nhan Nhã Tịnh vẫn khiến anh ta cảm thấy khó chịu.

Anh ta cười nhẹ, biểu cảm trên mặt đã trở nên vui vẻ, khôi phục dáng vẻ ấm áp như gió xuân, bước tới đặt tay lên vai Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, tối nay em đến nhà anh được không?”
 
Chương 1290


CHƯƠNG 1290

Đàn ông khi không có xung đột về lợi ích gì thì chắc chắn có thể chung sống hòa bình với nhau, nhưng một khi khiến đối phương cảm thấy nguy hiểm thì cái gọi là hòa bình này sẽ không còn tồn tại nữa.

Với trực giác của người đàn ông, Thẩm Quyện có thể cảm nhận được rõ ràng là anh Lưu đối với anh ta tuyệt đối không chỉ là bậc bề trên mà anh ta cần lấy lòng mà anh rất có khả năng sẽ trở thành tình địch của anh ta.

Từ nhỏ đến lớn anh ta đều được ông Thẩm dậy dỗ phải hào hoa lịch thiệp, phong độ nho nhã, anh ta cũng luôn biểu hiện rất tốt, nhưng mà lúc này đây, người con gái mà anh ta yêu lại bị người khác nhắm đến, anh ta không kìm được mà để lộ ra dáng vẻ mang tính công kích của mình.

Anh ta biết là mình đã biểu hiện quá vội vàng, sẽ khiến Nhan Nhã Tịnh sợ hãi, nhưng mà anh ta cũng chỉ đang nóng lòng muốn tuyên bố chủ quyền của mình thôi.

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Nhan Nhã Tịnh, anh ta mỉm cười hiền hòa và trìu mến nói: “Nhã Tịnh, ông nội vẫn luôn muốn được ăn một bữa cơm với em, anh nghĩ là anh cũng nên đưa em về gặp ông của anh rồi.”

Vốn dĩ nhìn thấy tin tức trên mạng về Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện, không ít người đã cảm thấy là bọn họ vốn là một đôi trời sinh rồi, giờ lại nghe thấy Thẩm Quyện còn muốn đưa cô về nhà gặp mặt ông Thẩm, tất cả mọi người đều cho rằng việc hai người họ ở bên nhau đã chắc như đinh đóng cột rồi.

“Chủ nhiệm Nhan đã đến lúc đi gặp phụ huynh của cậu Thẩm rồi cơ à! Khá đó nha, chị và cậu Thẩm tiến triển nhanh thật đấy!” Hà Hân Nghi vừa cười vừa trêu Nhan Nhã Tịnh.

Vu Tiếu cũng vui mừng ra mặt, cô ấy không còn bận tâm đến việc cắm hoa nữa: “Chủ nhiệm Nhan, có phải chị và cậu Thẩm gặp mặt phụ huynh xong là sẽ kết hôn luôn không? Có định ba năm đẻ hai đứa luôn không?”

Ba năm đẻ hai đứa?

Thân hình nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh không khỏi run lên bần bật, quả nhiên, sắc mặt của anh Lưu đã sầm sì đến mức khiến người khác không dám thở mạnh.

Nhan Nhã Tịnh cố gắng nghĩ xem nên nói gì để cứu vãn hình tượng của mình trong mắt Lưu Thiên Hàn thì Lưu Thiên Hàn đã cười khẩy mở miệng nói: “Nhan Nhã Tịnh, Thiên Hàn mới đi được mấy ngày đâu nhỉ? Giờ cô đã vội ba năm ôm hai đứa với người khác rồi cơ à?”

“Nhan Nhã Tịnh, cô đối xử với Thiên Hàn đúng là tình cảm sâu đậm quá đấy!”

Giọng nói của Lưu Thiên Hàn mang đầy vẻ mỉa mai, ngay cả người vô tư như Hà Hân Nghi cũng có thể nhận ra được sự phẫn nộ trong giọng nói của anh.

Cô ấy lén lút liếc nhìn Vu Tiếu, hai người họ ngơ ngác nhìn nhau không dám nói lời nào.

Chỉ cần nghĩ đến anh Lưu là bọn họ nhận thấy bản thân có phần hơi quá đà rồi.

Bọn họ đều biết rõ anh Lưu cưng chiều Nhan Nhã Tịnh đến thế nào, giờ anh Lưu mới đi được có hơn bốn tháng thôi, bọn họ đã xúi bẩy Nhan Nhã Tịnh với người đàn ông khác ba năm ôm hai đứa, nếu mà để cho anh Lưu biết được thì chắc là sẽ tức đến mức đội mồ sống dậy bóp chết bọn họ mất!

Thẩm Quyện vốn chỉ là đoán già đoán non, bây giờ nghe thấy Lưu Thiên Hàn nói như thế, anh ta gần như đã xác định được tâm tư của cậu hai Lưu đối với Nhan Nhã Tịnh rồi.

Dùng người đã khuất để ngăn cản sự tự do của Nhan Nhã Tịnh, Thẩm Quyện cảm thấy hành vi của cậu hai Lưu này quả thật là rất quá đáng.

Anh ta nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh: “Anh hai, anh nói những lời này là không đúng rồi. Anh Lưu đã không còn nữa, Nhã Tịnh không thể nào từ bỏ hạnh phúc cả cuộc đời mình vì một người đã không còn trên thế gian này.”

“Anh hai, nếu như anh Lưu ở dưới suối vàng có biết được thì anh ấy cũng nhất định hy vọng Nhã Tịnh có thể gặp được một người tốt sống cả đời hạnh phúc.”
 
Chương 1291


CHƯƠNG 1291

“Người tốt?” Lưu Thiên Hàn cười nhạt, anh nhìn chằm chằm bàn tay nhỏ bé của Nhan Nhã Tịnh đang bị Thẩm Quyện nắm chặt, cứ như muốn nhìn xuyên thủng cái tay của anh ta ra vậy.

Cảm giác nặng nề trên người Lưu Thiên Hàn càng lúc càng kinh khủng hơn, nếu mà là người khác thì chắc đã bị dọa cho chạy bắn sới mất rồi. Nhưng Thẩm Quyện lại là cậu Thẩm đã trải qua bao sóng to gió lớn, dù rằng vẫn cảm nhận được áp lực nặng như núi đè kia nhưng anh ta vẫn có thể giữ phong độ điềm đạm như thường.

Nhan Nhã Tịnh thì đã bị ánh mắt như nảy lửa của Lưu Thiên Hàn khiến cho đứng không nổi nữa rồi. Anh Lưu vốn dĩ đã đủ tức giận với cô, nếu như anh lại hiểu lầm thêm quan hệ giữa cô với Thẩm Quyện thì cô càng khó dỗ anh hơn nữa.

Nhan Nhã Tịnh quyết định chọn ngày không bằng gặp ngày, bây giờ chính là lúc phải nói rõ ràng với Thẩm Quyện.

Cô rút thẳng tay về không chút do dự rồi nói: “Cậu Thẩm, cảm ơn sự yêu mến của anh, anh đã giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi thật sự rất cảm kích, nhưng mà chúng ta không thích hợp.”

Nhìn ánh mắt đầy vẻ đau lòng của Thẩm Quyện, Nhan Nhã Tịnh không hề né tránh mà tiếp tục nói rõ từng chữ một: “Cậu thẩm, anh thật sự rất xuất sắc, anh xứng với một cô gái tốt hơn, là tôi không xứng với anh.”

“Cả đời này, ngoài Lưu Thiên Hàn ra thì tôi sẽ không thể tìm ai khác nữa cả. Cậu Thẩm, thành thật xin lỗi anh!”

Nghe thấy những lời từ chối rõ ràng của Nhan Nhã Tịnh, vẻ mặt của Thẩm Quyện biến dạng trong nháy mắt, nhưng đó cũng chỉ trong thoáng chốc, anh ta lại khôi phục dáng vẻ ôn hòa như mọi khi.

“Nhã Tịnh, không sao đâu, ngoài em ra thì anh cũng không thể nào tìm được ai khác nữa. Anh sẽ đợi em.”

Nói xong những lời này, Thẩm Quyện vẫn tỏ ra rất lịch thiệp nói lời tạm biệt với Nhan Nhã Tịnh rồi mới rời khỏi bệnh viện.

Lúc này, mấy người Vu Tiếu đã không còn để ý đến việc cậu Thẩm rời đi với dáng vẻ cô đơn nữa, trong lòng họ giờ đây đã bị những lời mà Nhan Nhã Tịnh chiếm hết tâm trí.

Ngoài anh Lưu ra thì cô không thể nào yêu ai được nữa.

Lời nói này nghe qua thì có vẻ là rất ngu ngốc, nhưng Vu Tiếu và Hà Hân Nghi đều biết là Nhan Nhã Tịnh không phải chỉ nói vậy mà thôi đâu.

Nếu bọn họ cũng có được một tình yêu sâu đậm đến như thế, thì cho dù người đó có không còn nữa, phần đời còn lại cũng sẽ không có ai có thể lọt được vào mắt của bọn họ.

Hà Hân Nghi và Vu Tiếu đều ngấm ngầm hạ quyết tâm, sau này có thế nào cũng không gán ghép bậy bạ Nhan Nhã Tịnh với người khác nữa.

Có những người cho dù đã khuất rồi nhưng anh ấy vẫn sẽ mãi mãi sống trong tim người yêu anh ấy tha thiết.

Cậu Lưu sẽ mãi mãi sống trong lòng chủ nhiệm Nhan. Dù bọn họ có thấy đáng tiếc cho cô nhưng cũng phải tôn trọng tình cảm sâu đậm của cô.

Nghe thấy những lời Nhan Nhã Tịnh nói, Lưu Thiên Hàn thì lại tức giận đến bật cười.

Anh đến đây là vì không chịu nổi việc Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện cứ anh anh em em với nhau, không ngờ đến cuối cùng anh lại nghe thấy những lời nói này của Nhan Nhã Tịnh.

Cuối cùng thì cô cũng đã chịu nói thật, cả đời này của cô, ngoài thằng em trai của anh ra thì sẽ không tìm người đàn ông khác. Thế nên anh trong lòng của cô ấy cũng chỉ là kẻ thế thân không bao giờ được đứng dưới ánh sáng mà thôi!

Lưu Thiên Hàn cảm thấy hôm nay bản thân mình đúng là lại hèn mọn nữa rồi. Anh nhanh chóng rút tay khỏi mặt bàn rồi lạnh lùng đứng dậy, bỏ đi thẳng không thèm quay đầu lại nhìn.
 
Chương 1292


CHƯƠNG 1292

Lưu Thiên Hàn đi thẳng xuống hầm để xe, anh vừa lên xe thì cửa bên kia của xe bỗng bị bật mở ra, Nhan Nhã Tịnh nở nụ cười tươi tắn ngồi cạnh anh.

“Xuống xe!” Giọng nói của Lưu Thiên Hàn không có một chút dịu dàng nào hết, lạnh lùng đáng sợ như tu la muốn ăn tươi nuốt sống người khác vậy.

Gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh lại không có chút sợ hãi nào cả, nụ cười cô sáng lạn như ánh mặt trời: “Anh hai, mời anh cùng ăn trưa có được không nào? Em mời anh đi ăn nhé!”

“Không cần!”

“Nhan Nhã Tịnh, xuống xe! Đứng có để tôi phải ném cô xuống!”

Nhan Nhã Tịnh cứ như không hề nghe thấy anh nói gì, vẫn cười tít mắt nói: “Anh hai, anh không muốn cùng đi ăn với em à, thế chúng ta nhảy thẳng đến bước tiếp theo vậy!”

“Anh ai, anh không muốn em đeo chiếc nhẫn mà anh đã tặng em, vậy em cầu hôn anh vậy, anh đeo nhẫn em tặng anh có được không hả?”

Vừa nói, Nhan Nhã Tịnh vừa lôi từ trong túi ra một cặp nhẫn bằng bạc hết sức tinh xảo. Thiết kế của cặp nhẫn này vừa đơn giản lại vừa phóng khoáng, trông không quá là xa xỉ đắt tiền nhưng lại toát lên một cảm giác gắn kết sâu sắc khó tả.

“Anh hai, em cầu hôn với anh, chúng ta quay lại với nhau đi, anh cưới em nhé, có được không?”

“Cưới cô?”

Lưu Thiên Hàn bật cười, đôi mắt sâu thẳm như cuồn cuộn từng lớp mực đặc sệt, vẻ mỉa mai càng đậm hơn: “Cưới cô về để cả đời này cô coi tôi thành thế thân của Thiên Hàn, để bị cô làm ghê tởm đến chết à!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô tưởng tượng nhiều quá, Lưu Gia thành tôi vẫn còn chưa đê hèn đến mức đấy đâu!”

Nhạc Dũng ngồi ở đằng trước nghe những lời nói này của Lưu Thiên Hàn, chỉ muốn túm lấy đôi vai của anh mà lắc lia lịa.

Đại ca, rốt cuộc đến lúc nào anh mới khôi phục được trí nhớ, chấm dứt các hành vi tự kiếm lấy cái chết kiểu này đây!

Đại ca, anh thật sự không phải là thế thân của ai hết, anh chính là anh thôi!

Việc Lưu Thiên Hàn không hề muốn tin rằng anh không phải là Lưu Gia Thành khiến cho Nhạc Dũng vừa bất lực và sốt ruột, nhưng anh ta cũng có thể hiểu được Lưu Thiên Hàn.

Một người trong tiềm thức đã nhận định thân phận nào mà đột nhiên lại bị thay đổi, quan niệm bị đảo lộn cả, nếu là anh ta thì cũng chẳng thể nào mà chịu đựng được.

Chỉ có thể nói Cung Tư Mỹ quá là hiểm độc, khiến cho đại ca và cô Nhan không thể nào vượt qua được trở ngại lớn như thế, đau khổ dằn vặt lẫn nhau.

“Anh hai, anh muốn em phải nói bao nhiêu lần nữa thì anh mới chịu tin em? Em không hề coi anh là thế thân, em thật sự rất thích anh, em…”

Nhan Nhã Tịnh còn chưa kịp nói xong thì đã cảm thấy bàn tay mình đau nhói, Lưu Thiên Hàn đã cướp lấy hộp nhẫn trong tay cô rồi vứt thẳng qua cửa sổ.

“Nhan Nhã Tịnh, bây giờ thì cô có thể cút được rồi đấy!”

Ngừng lại một chút, Lưu Thiên Hàn lại nói thêm một câu: “Từ giờ trở đi cô đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!”

Trong lòng Nhạc Dũng không ngừng gào thét, đại ca, thể diện là một thứ rất tốt, anh tự trọng một chút thì có chết được à! Rốt cuộc là ai xuất hiện ở trước mặt ai chứ?
 
Chương 1293


CHƯƠNG 1293

Hôm nay là ai đã vô duyên vô cớ lao đến văn phòng nhà người ta, nhất định đòi người ta bắt mạch cho anh hả?

Đúng là loại đàn ông miệng nói một đằng lại đi làm một nẻo, thật là không biết ngượng!

Cặp nhẫn đôi cô đã chuẩn bị kỹ lưỡng đã bị Lưu Thiên Hàn vứt đi như thế, trong lòng Nhan Nhã Tịnh đau nhói vô cùng, nhưng cô vẫn không thể vì thế mà từ bỏ anh được.

Từ bỏ anh thì chẳng khác gì từ bỏ sinh mạng của cô. Chỉ cần cô còn một hơi thở thì cô vẫn sẽ dốc hết sức mình để theo đuổi anh, khiến anh quay về với mình.

Chỉ là bị anh từ chối hết lần này đến lần khác thôi mà. Bị từ chối nhiều lần như thế, cô cũng đã quen rồi.

Cô sẽ trở nên lì lợm, đến cuối cùng không cần thể diện gì nữa mà cướp anh lại!

Nhan Nhã Tịnh không nỡ để mất chiếc nhẫn mà mình đã dày công mới lựa chọn được như thế, cô vội vàng xuống xe tìm kiếm cặp nhẫn đôi bị vứt ra ngoài.

Lưu Thiên Hàn vẫn cứ nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe, anh vốn định đợi Nhan Nhã Tịnh rời đi thì sẽ lén lút đi tìm lại cặp nhẫn đôi ấy, nhưng nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đã xuống xe đi tìm rồi, dĩ nhiên anh không thể mất mặt mà đi xuống cùng tìm kiếm được.

“Lái xe đi!” Lưu Thiên Hàn lạnh lùng ra lệnh cho Nhạc Dũng. Nhạc Dũng đành nhấn ga, chiếc Koenigsegg màu đen phóng vụt đi.

Lưu Thiên Hàn quay đầu lại nhìn, từ xa anh nhìn thấy bóng dáng mảnh mai của Nhan Nhã Tịnh bị thu nhỏ lại, trông đáng thương không nói nên lời.

Có lẽ hộp nhẫn đã lăn vào dưới gầm chiếc xe đỗ bên cạnh, cô đột nhiên chui xuống gầm chiếc xe đó mãi không chịu chui ra.

Lưu Thiên Hàn gồng người lên, suýt chút nữa anh đã không kiềm chế được mà lao xuống, lôi cô ra khỏi gầm xe. Nhưng chỉ cần nghĩ đến những gì cô đã nói, rằng cả đời này ngoài cậu em trai của anh ra, cô sẽ không còn yêu ai được nữa, trong lòng anh chỉ còn lại sự mỉa mai.

Mỗi lần anh tự mình đa tình là lại một lần tự hạ thấp mình!

Lưu Gia Thành anh không thể nào hạ thấp mình như thế cả đời được!

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mình thật sự quá đen đủi, hộp nhẫn lại lăn vào dưới gầm xe cực kỳ bẩn này, lúc cô tìm được hộp nhẫn rồi bò ra khỏi gầm xe thì bộ đồ cô mặc cũng đã dính đầy rác rưởi, bẩn thỉu cứ như là vừa mới bò ra từ hố phân vậy.

Thật là buồn cười.

Buồn cười đến mức mà Nhan Nhã Tịnh muốn rớt nước mắt.

Anh Lưu của trước đây sẽ không bao giờ nỡ để cô thảm hại như thế này.

Bây giờ anh càng đối xử thậm tệ với cô thì cô lại càng nhớ đến anh Lưu của trước đây. Nhưng anh Lưu của cô đi lạc mất rồi, tới giờ vẫn không muốn quay trở lại.

Cũng may là buổi chiều cô được nghỉ, không phải đi làm nữa, cô có thể quay về biệt thự, tự mình lén lút liếm lành vết thương của mình.

Đương nhiên Nhan Nhã Tịnh cũng không có quá nhiều thời gian để than thở dằn vặt. Bởi vì tối ngày hôm nay cô và Tô Thu Quỳnh còn phải làm người mẫu cho Lê Mặc.

Lô quần áo đầu tiên do Lê Mặc thiết kế đã được tung ra thị trường, hiện giờ họ vẫn chưa mở cửa hàng thực tế mà chủ yếu là kinh doanh trên mạng.

Những bộ quần áo này đã được đặt hàng trước hết sạch ngay trong đêm khi ảnh mẫu được đăng trên sàn mua sắm. Không nghi ngờ gì nữa, thực lực của Lê Mặc đã được công chúng tán thành, Nhân Gian đã có một bước mở đầu rất tốt.
 
Chương 1294


CHƯƠNG 1294

Nhưng dù Lê Mặc, Tô Thu Quỳnh hay là Nhan Nhã Tịnh đều không cam lòng Nhân Gian của bọn họ chỉ trở thành một thương hiệu thời trang phổ thông. Bọn họ muốn Nhân Gian tiến ra tầm cỡ quốc tế, cũng muốn tài năng của Lê Mặc được tỏa sáng trên vũ đài quốc tế.

Cả Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh đều tin rằng tài năng thiết kế của Lê Mặc không thua kém gì với Phí Nam Châu, rồi sẽ có một ngày Lê Mặc cũng trở thành một nhà thiết kế tên tuổi như Phí Nam Châu, Nhân Gian cũng sẽ trở thành đứa con cưng của thế giới thời trang.

Mà cơ hội tốt nhất để Lê Mặc và Nhân Gian một đêm thành danh chính là cuộc thi thiết kế thời trang quốc tế do Lưu Thị đứng ra tổ chức.

Cuộc thi thiết kế thời trang quốc tế hàng năm do Lưu Thị đứng ra tổ chức luôn trở thành tiêu điểm của toàn cầu. Nếu như Lê Mặc có thể giành được giải trong cuộc thi này thì Nhân Gian sẽ không còn là một thương hiệu không có tiếng tăm gì nữa, đến lúc đấy Nhân Gian mới có tư cách đứng ngang hàng với Cung Đình, Lê Mặc mới có thể minh oan cho bản thân và khiến cho Cao Chí Minh trả giá cho những gì anh ta đã làm.

Đương nhiên cuộc thi lần này Cao Chí Minh cũng có tham gia, Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh đều biết là với năng lực của Cao Chí Minh thì những tác phẩm mà anh ta thiết kế có đến kiếp sau cũng không thắng nổi Lê Mặc. Điều duy nhất khiến cho bọn họ lo lắng là Cao Chí Minh và Cung Tư Mỹ sẽ dở trò bẩn.

Nhưng dù Cung Tư Mỹ và Cao Chí Minh có dở trò gì đi chăng nữa, bọn họ cũng không hề sợ.

Đã quyết định đối đầu trực diện với Cung Đình thì bọn họ sẽ nỗ lực hết sức để áp đảo nghiền nát Cung Đình.

Vòng sơ khảo của cuộc thi thiết kế thời trang quốc tế được tổ chức vào tối nay, Nhan Nhã Tịnh nhận được tin rằng sau vòng loại cách đây không lâu, hơn một nghìn người tham dự giờ chỉ còn hơn 100 nhà thiết kế. Nhưng vào tối nay số người được tiến vào vòng bán kết sẽ chỉ còn mười người mà thôi.

Theo yêu cầu của cuộc thi thì người mẫu của nhà thiết kế đều là nghiệp dư, Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh hoàn toàn đủ điều kiện.

Bốn vị giám khảo, ngoại trừ Lưu Thiên Hàn thì đều là những bậc thầy thiết kế trong giới thiết kế quốc tế. Phí Nam Châu là giám đốc thiết kế của Tận Minh, ông Hans – người sáng lập của H&D, và ông Henry Hàn, người được mệnh danh là “bậc thầy về quần áo” trên thế giới.

Ông Hans có mối quan hệ rất thân thiết với nhà họ Cung, Cao Chí Minh tham dự cuộc thi, ông ta chắc chắn sẽ không thể không nể tình mối quan hệ bao nhiêu năm này.

Phí Nam Châu thì lại say đắm Cung Tư Mỹ đến điên cuồng, mọi yêu cầu của Cung Tư Mỹ anh ta đều không thể nào từ chối được.

Trận chung kết của cuộc thì này sẽ được diễn ra giữa hai người chiến thắng cuối cùng. Cao Chí Minh có được sự bảo hộ của Phí Nam Châu và ông Hans thì chắc chắn sẽ được đi vào vòng chung kết. Đến lúc đó mà Lê Mặc đối mặt với Cao Chí Mình thì cơ hội dành chiến thắng thật sự quá mong manh.

Nếu như Lưu Thiên Hàn cũng ủng hộ cho Cao Chí Minh nữa thì Lê Mặc chỉ còn nước thua cuộc một cách oan ức mà thôi.

Nhan Nhã Tịnh không muốn nghĩ trước những chuyện tồi tệ ấy, cô chỉ muốn cố hết sức mình vào buổi tối nay, Lê Mặc nhất định sẽ được vào vòng trong.

Cuộc thi sẽ được phát sóng trực tiếp, hai bộ trang phục mà Lê Mặc thiết kế đã được đưa đến cuộc thi từ sớm. Sắp đến lúc Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh diễn catwalk, Nhan Nhã Tịnh tức tối phát hiện ra hai bộ trang phục mà ban tổ chức đưa đến đều đã bị phá hoại rồi!

Cả hai bộ trang phục do Lê Mặc thiết kế đều bị hắt sơn. Đương nhiên, có thể người hắt sơn lo lắng rằng sơn nhiều quá sẽ thấy rõ, dễ bị phát hiện nên chỉ khéo léo vẩy lác đác vài giọt sơn lên váy.

Dù vậy, nhiều sơn như thế vẫn phá hỏng nét đẹp tổng thể của bộ đồ. Cô và Tô Thu Quỳnh mà mặc hai bộ đồ này đi diễn catwalk thì không ai công nhận Lê Mặc là nhà thiết kế quần áo thiên tài xuất chúng mà chỉ chê bai hai bộ đồ ấy xấu như ma!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom