Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 971


 

Chương 971

Tầm mắt của An Tình chậm rãi chuyển từ Nhan An Bảo sang khuôn mặt của Nhan An Mỹ, ý cười nơi khóe miệng cô ta càng dữ tợn ác độc hơn: “Cũng không biết em gái mày bị hủy dung rồi, tới lúc đó cậu Lưu có còn nhận ra được con gái cục cưng của anh ta không nhỉ!”

“An Mỹ, em thế nào rồi? Đừng sợ, bây giờ anh sẽ đưa em tới bệnh viện luôn!”

“Anh ơi, em đau quá.” Nhan An Mỹ đau đớn nhắm mắt lại: “Em cũng sợ lắm! Anh ơi, anh nói xem, có khi nào em bị hủy dung thật không? Hu hu, An Mỹ không muốn trở thành người xấu xí đâu…”

“An Mỹ, em mãi là cô bé xinh đẹp nhất trong lòng anh.” Nhan An Bảo làm ra vẻ lòng nóng như lửa đốt: “Đồ xấu xa, tránh ra! Em gái tôi bị thương rồi! Tôi phải đưa em ấy tới bệnh viện!”

“Cứu mạng với! Người xấu làm hại em gái tôi! Cứu mạng!”

Nghe thấy giọng nói của Nhan An Bảo, nhân viên phục vụ mới vội vàng chạy tới, An Tình thấy nhân viên phục vụ tới đây liền hung hăng trừng Nhan An Bảo một cái, để lại một câu đe dọa rồi nhanh chân chạy ra khỏi quán cà phê.

“Nếu chúng mày quay về dám nói là tao làm cho chúng mày bị thương thì tao sẽ giết chết chúng mày đấy!”

“Hu hu, đau quá, đau quá…”

Nhan An Mỹ vẫn còn đang cố gắng diễn trò. Thấy An Tình đi rồi, Nhan An Bảo thực sự không thể chịu nổi Nhan An Mỹ diễn sâu nữa, cậu bé gỡ bàn tay mũm mĩm của Nhan An Mỹ ra, vừa bất đắc dĩ vừa yêu chiều nói: “An Mỹ, đừng diễn nữa, bà bác An đã đi rồi.”

Nhan An Mỹ chớp đôi mắt to tròn đơn thuần lương thiện, khuôn mặt nhỏ tinh xảo như búp bê sứ làm gì còn có chút dáng vẻ bị bỏng nào nữa.

Thấy dấu bàn tay rõ ràng trên mặt Nhan An Bảo, Nhan An Mỹ lập tức đau lòng không thôi: “Anh à, anh có đau không? Bà bác An thật độc ác, không ngờ bà ta dám đánh anh thật! Ở nơi công cộng mà bà ta cũng dám ngược đãi trẻ con, bà ta muốn lên trời đấy à!”

“Không sao, anh không đau.” Nhan An Bảo lau chút máu đỏ nơi khóe miệng đi, sau đó ra lệnh với những vệ sĩ đóng giả làm nhân viên phục vụ đang đợi lệnh ở bên cạnh: “Các chú đi xem hiệu quả quay chụp hôm nay như thế nào đi, chỉnh sửa cắt ghép lại một chút rồi đăng lên mạng! Không phải An Tình thích hãm hại người khác sao? Hôm nay tôi sẽ cho bà ta nếm trải cảm giác hạnh phúc khi bị toàn mạng tấn công!”

Nhìn Nhan An Bảo mặt mày lạnh lùng, mấy vệ sĩ đứng bên cạnh cậu bé không nhịn được mà run rẩy, bọn họ phát hiện ra rằng lúc cậu chủ nhỏ sầm mặt xuống thực sự càng ngày càng giống cậu Lưu năm đó.

Không, sau khi cậu chủ nhỏ trưởng thành rồi, chắc chắn còn tàn ác, còn đáng sợ hơn cả cậu Lưu năm đó!

Mấy vệ sĩ dưới trướng Nhan An Bảo đều là nhân tài toàn diện. Chẳng mấy chốc, đoạn video được cắt ghép chỉnh sửa hoàn hảo đã được đăng lên trên mạng.

Với sự vận hành của thiên tài máy tính Nhan An Bảo, chỉ trong chớp mắt, đoạn video này đã hot lên ngay trong ngày.

Trẻ em là đóa hoa tương lai của tổ quốc, chỉ cần là tin tức liên quan tới trẻ em thì mức độ chú ý không bao giờ thấp, còn thêm cả khuôn mặt nhỏ tinh xảo như được thượng đế hôn lên của Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ nữa, đoạn video này muốn không gây ra chấn động cũng khó.

“Bọn mày dám chơi tao à! Xem tao dạy dỗ bọn mày thế nào!”

Đoạn video sau cắt ghép bắt đầu từ đoạn An Tình tạt cà phê lên mặt Nhan An Mỹ. Trên mặt Nhan An Mỹ toàn là vẻ hoảng sợ không biết phải làm sao, cô bé như đang muốn trốn, nhưng một đứa bé như thế sao có thể tránh được sự tấn công của một người trưởng thành khỏe mạnh được, cho dù là cô bé liên tục lùi về sau mấy bước, cà phê mà An Tình bưng lên vẫn tạt hết lên mặt cô bé.

“Má nó! Người trong video không phải là An Tình sao! Cô ta lại định giở trò gì vậy?”

“Hai búp bê trong video này quen mắt ghê á! Cậu bé kia sao giống cậu Lưu năm đó thế nhỉ!”
 
Chương 972


Chương 972

“Giống gì mà giống! Con trai tôi là bạn học của chúng nó, chúng nó chính là con của cậu Lưu đó!”



Video vừa được đăng lên mạng, chỉ với vẻ bề ngoài xinh đẹp của Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đã thu hút một làn sóng chú ý. Khi nhìn thấy An Tình tạt dội hết một cốc cà phê lớn lên trên mặt Nhan An Mỹ với vẻ mặt dữ tợn, toàn mạng lập tức sục sôi.

Ngược đãi trẻ em!

Rốt cuộc An Tình là loại biến thái như thế nào vậy! Ngang nhiên ngược đại trẻ em nơi công cộng, cô ta không sợ bị sét đánh à!

Tuy rằng cách một màn hình mọi người không sờ được nhiệt độ của cà phê thế nào, nhưng người từng uống cà phê đều biết, cà phê trong quán đều là mới pha, cho dù cà phê để trên bàn một lúc rồi thì nhiệt độ cũng sẽ không thấp, tạt lên mặt người lớn người lớn còn chẳng chịu được, da trẻ con mềm mại như thế này, không lột một tầng da mới lạ!

Trên mạng bỗng chốc ngập tràn lời nói đau lòng cho Nhan An Mỹ, nhất là khi Nhan An Mỹ che mặt khóc kêu “đau quá!”, cư dân mạng lại càng kích động hơn, hận không thể chém chết cái đồ biến thái ngược đãi trẻ em là An Tình này.

“Bé cưng ơi đừng khóc! Loại biến thái này sớm muộn gì cũng gặp quả báo thôi! Thương cho bé cưng đáng yêu của tôi quá!”

“Tôi là một người mẹ, nếu như có người làm như vậy với con của tôi, tôi sợ là tôi sẽ không kiềm chế được mà giết cô ta mất!”

“Tôi cũng vậy! Tôi thực sự sợ con tôi cũng gặp loại biến thái ngược đãi trẻ em như thế này! Loại người này nên bắt vào tù, vĩnh viễn cũng không thả ra ngoài, đỡ cho cô ta hại con của chúng ta!”

“Thương bé cưng đáng thương này quá! Cũng không biết khuôn mặt sẽ trở thành thế nào nữa!”



Sau khi nhìn thấy Nhan An Bảo bị An Tình tát một bạt tai, cơn phẫn nộ của cư dân mạng đạt đến đỉnh điểm.

Tiếng cái tát tát vào mặt trong video nghe rất đau, bé cưng bị đánh đến chảy máu luôn rồi, An Tình này tàn nhẫn đến mức nào vặn vẹo đến mức nào chứ! Sau khi xem xong toàn bộ video, cư dân mạng cũng hiểu được đại khái nguyên nhân An Tình ngược đãi trẻ em.

Lưu Thị không giao một dự án rất lớn cho An Thị, An Tình căm hận trong lòng, cô ta mềm nắm rắn buông, không dám tìm Lưu Gia Thành để tính sổ, chỉ có thể trút hết tất cả phẫn nộ lên Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ vô tội.

“Mẹ nó! Đúng là không biết xấu hổ, đấu thầu thất bại là chuyện quá bình thường, thực lực của An Thị không đủ, vì sao Lưu Thị phải chọn bọn họ! Lẽ nào Lưu Thị còn trả giá cho sự kém cỏi của An Thị sao!”

“Đúng đấy, nếu đã mở công ty thì phải chịu thua thôi, An Thị không chịu thua nổi như vậy thì chẳng thà về nhà mà làm ruộng đi!”

“An Tình này đúng là không biết xấu hổ, đến hai đứa trẻ vô tội cũng không buông ta, loại người này ra đường nên bị xe tông chết, uống nước bị sặc nước chết, bị nghẹn tiểu chết!”

“Hai bé cưng đáng thương quá! Lẽ nào cậu Lưu không còn nữa thì chúng nên bị người khác ức hiếp sao! Chúng tôi là fan trung thành của cậu Lưu đấy, cho dù cậu Lưu không còn nữa, chúng tôi cũng phải lấy lại công bằng cho các bé cưng!”

“Là một người mẹ, tôi chân thành cầu xin bên phía cảnh sát điều tra chuyện hôm nay, cho tất cả mọi người chúng tôi một lời giải thích! Tôi sợ lắm, tôi sợ cái loại phụ nữ vừa có tâm lý vặn vẹo lại vừa ác độc như An Tình một ngày nào đó sẽ vươn móng vuốt ác ma tới con gái tôi!”
 
Chương 973


Chương 973



Bình luận của cư dân mạng này vừa được đăng lên, đã có không ít cư dân mạng là cha mẹ đều kêu gọi cảnh sát Vân Hải tiến hành điều tra.

Điều khiến mọi người bất ngờ vui mừng đó là cảnh sát Vân Hải cũng theo dõi đoạn video này, hơn nữa còn lên tiếng trên trang Facebook chính chủ.

“Trẻ em là đóa hoa tương lai của tổ quốc, đóa hoa của tổ quốc không thể bị xâm hại được! Mọi người yên tâm, sự việc An Tình ngược đãi trẻ em, chúng tôi sẽ có một lời giải thích với mọi người!”

Trong hôn lễ của An Tình và Chiến Mục Hàng, chuyện An Tình hãm hại Tô Thu Quỳnh vào tù năm đó bị lộ tẩy, nhà họ An tốn rất nhiều tiền và quan hệ, khó khăn lắm mới đè được chuyện này xuống.

Chuyện ngược đãi trẻ em lần này quá ác độc, quần chúng cư dân mạng rất kích động, hận không thể lôi hết mọi lịch sử đen tối của An Tình ra, chuyện cô ta hãm hại Tô Thu Quỳnh vào tù lại bị cư dân mạng lôi ra diss một lần nữa.

Sau khi diss xong, cư dân mạng cùng ý thức được rằng, An Tình hãm hại Tô Thu Quỳnh, hại Tô Thu Quỳnh phải sống trong tù không thấy ánh mắt trời trong năm năm đẹp nhất cuộc đời, mà kẻ đầu sỏ gây tội là An Tình thì lại không phải trả một cái giá nào, không công bằng!

Lên án xong việc An Tình ngược đãi trẻ em, cư dân mạng lại kêu gọi cảnh sát trả lại công lý cho Tô Thu Quỳnh.

Sau khi An Tình dạy dỗ Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ thì trong lòng có hơi bất an.

Nhưng cô ta đã về nhà gần một tiếng đồng hồ rồi, lại không nhận được bất kì tin tức hoặc cuộc điện thoại nào từ nhà họ Lưu, trái tim của An Tình cũng dần bình tĩnh lại.

Hai nhóc ranh Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ thực sự bị cô ta dọa sợ rồi, đã lâu như vậy rồi mà người nhà họ Lưu vẫn không tìm cô ta để tính sổ, sau khi bọn chúng quay về chắc chắn không dám nói lung tung.

Trong lòng An Tình đắc ý tới như vậy, thực sự hận không thể ngẩng mặt lên trời mà cười, cô ta muốn xem thử xem sau này hai nhóc ranh này có còn dám đối đầu với cô ta nữa không!

Cô ta đang định sung sướng đi đắp mặt nạ, đi ngủ trưa một giấc cho đẹp da thì chuông điện thoại chợt đổ chuông dồn dập.

Là ba An gọi tới.

Cuộc gọi vừa được kết nối, ba An đã chửi thẳng vào mặt An Tình, An Tình bị chửi cho hoang mang. Sau khi nghe rõ chuyện mà ba An nói, An Tình càng hoảng sợ hơn.

Sau khi cúp máy, cô ta cuống cuồng mở điện thoại ra, phát hiện khắp trên mạng đều là tin tức mắng chửi cô ta.

Phù thủy già ngược đãi trẻ con, phụ nữ ác độc tâm lý vặn vẹo, biến thái…

Còn có vô số cư dân mạng lấy chuyện cô ta ác ý hãm hại Tô Thu Quỳnh ra nói một lần nữa, đồng thanh kêu gọi cảnh sát trừng phạt loại cặn bã của xã hội như cô ta.

Cặn bã của xã hội….

An Tình hận tới ngứa răng, cô ta còn chưa hoàn hồn lại trong nỗi đau bị gọi là cặn bã của xã hội này thì trên mạng lại xuất hiện một tin tức làm chấn động tam quan của tất cả mọi người.

Năm năm Tô Thu Quỳnh ngồi tù đó, An Tình mua chuộc nhân viên làm việc trong tù để hành hạ Tô Thu Quỳnh.

Có một nhân viên từng làm việc trong tù, đương nhiên bây giờ bây giờ cô ta đã bị sa thải và tiếp nhận điều tra. Cô ta lên tiếng bằng danh tính thật, vạch trần từng tội ác mà An Tình đã gây ra cho Tô Thu Quỳnh khi Tô Thu Quỳnh ngồi tù.
 
Chương 974


Chương 974

Nhìn thấy những tội ác của An Tình mà nhân viên làm việc trong tù liệt kê ra, đông đảo cư dân mạng đã quen hóng drama vẫn kinh hãi đến sững sờ.

Những chuyện mà An Tình bảo người trong tù làm với Tô Thu Quỳnh, là chuyện mà con người có thể làm ra sao?

Không đúng, An Tình không phải là con người!

Nói cô ta là rắn rết thì đúng là còn sỉ nhục rắn rết!

Tàn nhẫn giết chết con của Tô Thu Quỳnh, đánh gãy xương sườn Tô Thu Quỳnh, chặt đứt ngón tay út của Tô Thu Quỳnh…

Năm năm, hơn một nghìn tám trăm ngày đêm, mỗi ngày Tô Thu Quỳnh đều phải đối mặt với sự tấn công ác ý của những người trong tù!

Đánh đấm tới mức đánh gãy mấy cái xương sườn đều là nhẹ, cư dân mạng không dám tưởng tượng, biết bao ngày đêm như vậy, Tô Thu Quỳnh chịu đựng thế nào được!

“Tôi trịnh trọng xin lỗi rắn rết! Tôi nói An Tình là rắn rết đúng là sỉ nhục rắn rết rồi! Ngài rắn rết, tôi xin lỗi ngài!”

“Tôi cũng phải xin lỗi ngài rắn rết! Loại phụ nữ như An Tình thực sự quá đáng sợ, tôi thực sự không nghĩ ra được còn có chuyện xấu gì mà cô ta không làm được nữa!”

“Mọi người cũng không nghĩ thử xem, một kẻ vì để hại người khác mà đến cả cốt nhục của mình cũng giết thì có chuyện xấu gì không làm được chứ! Đáng thương thay cho Thu Quỳnh của tôi, bị An Tình tra tấn nhiều năm như vậy, sau khi ra khỏi tù còn bị người đời hiểu lầm hết lần này đến lần khác nữa chứ!”

“Tôi phải xin lỗi cô Thu Quỳnh, khi video vừa được đăng lên tôi còn chửi cô ấy nữa, bây giờ chứng minh được rằng mắt tôi bị mù rồi!”

“Mọi người có chú ý thấy vết thương trên cổ tay cô Thu Quỳnh không? Đó chắc là dấu vết để lại lúc cắt cổ tay tự sát! Đáng thương cho cô Thu Quỳnh của tôi, có thể sống tới ngày hôm nay dưới móng vuốt tà ác của An Tình thật chẳng dễ dàng gì!”

“Thực sự hy vọng cậu Lâm có thể đối xử tốt với cô Thu Quỳnh của tôi, dùng phần đời còn lại sưởi ấm trái tim đầy vết thương của cô Thu Quỳnh nhà tôi!”

“Mọi người có xem kĩ video kết hôn của An Tình và Chiến Mục Hàng không? Tôi xem lại video một lần nữa, phát hiện lúc tuyên thệ cậu Chiến nói là ‘Tô Thu Quỳnh, anh đồng ý’ chứ không phải ‘An Tình, anh đồng ý’. Có khi nào thực ra không phải Tô Thu Quỳnh ăn vạ quấn lấy cậu Chiến mà là cậu Chiến nhớ nhung Tô Thu Quỳnh mãi chẳng quên không?”

“Ban nãy tôi cũng phát hiện ra rồi! Cậu Chiến đọc tên của Tô Thu Quỳnh trong hôn lễ của anh ấy và An Tình, chắc chắn anh ta yêu Tô Thu Quỳnh muốn chết! Thực sự hy vọng cậu Chiến và Tô Thu Quỳnh có thể gương vỡ lại lành!”

“Tôi lại hy vọng cả đời này Tô Thu Quỳnh cũng đừng quay đầu lại! Lẽ nào mọi người chưa từng nghe từ này sao? Gương vỡ khó lành! Là chính tay cậu Chiến tống Tô Thu Quỳnh vào tù, tuy rằng có vài chân tướng anh ta không biết, nhưng cũng đã gây ra tổn thương, không quay lại được! Tôi chỉ hy vọng cậu Lâm có thể thổi bùng lên mùa xuân thứ hai của cô Thu Quỳnh nhà tôi, hạnh phúc mỹ mãn cả một đời!”

Nhìn những tội ác của cô ta mà nhân viên nhà tù liệt kê ra, cùng với những lời thảo luận xuất hiện như nấm mọc sau mưa, An Tình gần như suy sụp phát điên.

Dựa vào cái gì chứ!

Dựa vào cái gì mà mọi người đều cho rằng đó là lỗi của cô ta, còn Tô Thu Quỳnh thì vô tội nhất!
 
Chương 975


Chương 975

Rõ ràng Tô Thu Quỳnh mới là tội đáng muôn lần chết!

Nếu không phải Tô Thu Quỳnh cướp anh Mục Hàng của cô ta thì sao cô ta có thể dồn cô vào chỗ chết hết lần này đến lần khác được!

Tô Thu Quỳnh mới là kẻ khơi mào mọi tội lỗi!

Quá khó chịu!

An Tình điên cuồng gõ bàn phím điện thoại, cô ta không tin là tất cả mọi người đều bị Tô Thu Quỳnh mê hoặc!

“An Tình là vô tội nhất! Tô Thu Quỳnh không biết xấu hổ, Tô Thu Quỳnh cướp đàn ông với An Tình, còn hại An Tình hết lần này đến lần khác, cô ta không biết xấu hổ!”

An Tình vừa đăng bình luận này lên, cư dân mạng lập tức điên tiết.

“Sao ID này quen thế nhỉ? Đậu! Đây chẳng phải là cái ID lần trước nghi ngờ là An Tình sao!”

“Nghi ngờ cái gì! Đây rõ ràng là acc clone của An Tình! Đúng là mỗi một giây An Tình đều làm mới tam quan của tôi! Cô ta lấy đâu ra mặt mũi nói mình vô tội thế! Lấy tư cách của một kẻ ngược đãi trẻ em, chặt đứt ngón út của người khác ư? À xin lỗi nhé, tôi quên mất, An Tình làm gì có mặt mũi đâu!”

“An Tình, cô nói Tô Thu Quỳnh hại cô hết lần này đến lần khác, thế thì cô đưa bằng chứng ra đi! Chúng tôi không nhìn thấy bằng chứng Tô Thu Quỳnh hại cô, mà chuyện cô hại Tô Thu Quỳnh thì mọi người đều biết cả! An Tình, tôi chúc cô đọc được bình luận của tôi thì tức đến mức sặc nước bọt mà chết nhé!”

“An Tình, tôi khá lương thiện, tôi chúc cô ghê tởm bản thân quá mà chết!”

“Tôi mới lương thiện đây này! Tôi chúc cô bị chết thối bởi rắm của mình!”

An Tình cho rằng cô ta kích động cảm xúc của cư dân mạng như thế này, dù cho thế nào cũng sẽ có một số cư dân mạng quay lại đứng về phía cô ta, bênh vực cô ta mấy câu. Nhưng điều khiến cô ta vừa hoảng sợ vừa phẫn nộ đó là tất cả mọi người vẫn đứng bên phía Tô Thu Quỳnh, thứ cô ta nhận được chỉ là sự tấn công càng thêm điên cuồng của cư dân mạng mà thôi.

Không!

An Tình tuyệt đối sẽ không ngồi yên chịu chết!

Kế hoạch của cô tha sắp được thực hiện rồi, đợi cô ta thực hiện kế hoạch thành công, Chiến Mục Hàng chắc chắn sẽ tự tay giết chết Tô Thu Quỳnh!

Tô Thu Quỳnh còn chưa chết, An Tình tuyệt đối sẽ không xuống địa ngục trước đâu!

Nghĩ như vậy, An Tình cắn răng gọi một cuộc điện thoại.

“Nghĩ cách để Tần Khánh Đan và Tô Thu Quỳnh gặp mặt, thực hiện kế hoạch sớm đi!”

An Tình vừa mới cúp máy, chuông cửa biệt thự của cô ta đã vang lên.

Người tới là cảnh sát.

“Là An Tình, cô An có phải không? Có người tố cáo cô ngược đãi trẻ em, còn mua chuộc nhân viên công chức hành hạ người trong tù, phiền cô đi cùng chúng tôi một chuyến, phối hợp điều tra!”

“Tôi không làm!”

Dù thế nào An Tình cũng không ngờ được rằng cảnh sát lại tới đây nhanh như vậy, cô ta hoảng loạn lùi về sau: “Tôi không ngược đãi trẻ em, tôi càng không mua chuộc nhân viên công chức! Tôi bị người khác hãm hại! Các anh không thể nghe theo lời người khác nói, giúp người khác hãm hại tôi được! Tôi vô tội, tôi thực sự vô tội mà!”

Trước khi các cảnh sát tới đây đều đã xem video An Tình ngược đãi trẻ em rồi, đương nhiên bọn họ sẽ không tin An Tình vô tội.
 
Chương 976


Chương 976

“Rốt cuộc cô vô tội hay là tội ác tày trời, đợi khi về sở điều tra thì sẽ rõ chân tướng thôi!” Nói rồi, cảnh sát không nói hai lời còng tay An Tình lại luôn, cưỡng chế đưa cô ta lên xe cảnh sát.

Nhan Nhã Tịnh ở bệnh viện cũng theo dõi những chuyện lớn làm đảo lộn trên mạng. Tô Thu Quỳnh có thể được rửa sạch nỗi oan khuất, cô cảm thấy vui từ tận đáy lòng.

Nhưng cô không ngờ rằng sắp tới trưa rồi mà hai đứa nhóc còn gây ra chuyện này.

Ban đầu nhìn thấy An Tình tạt cà phê lên mặt Nhan An Mỹ ở trong video, cô thực sự rất lo lắng, nhưng may mà cà phê đã nguội.

Thực ra Nhan Nhã Tịnh cũng vẫn đang nghĩ cách để dạy dỗ An Tình, không ngờ rằng hai đứa nhỏ lại nhanh tay hơn cả cô, nhìn thấy Nhan An Bảo bị đánh, Nhan Nhã Tịnh đau lòng, nhưng cô cũng tự hào.

Con trai của cô đã là chàng trai nhỏ đầu đội trời chân đạp đất rồi, có thể giúp dì Thu Quỳnh của nó xả giận rồi.

Nhan Nhã Tịnh vừa định về Tầm Viên xác nhận xem vết thương của hai đứa nhỏ rốt cuộc như thế nào thì lại chợt nhận được cuộc gọi của Thịnh Vân Hiên.

“Nhã Tịnh, ngày mốt Gia Thành với Tư Mỹ đính hôn rồi, mai con đi cùng Tư Mỹ chọn lễ phục có được không?”

Ngày kia anh Lưu và Cung Tư Mỹ sẽ đính hôn rồi ư?

Hơn nữa, Thịnh Vân Hiên còn muốn cô đi chọn lễ phục với cô ta?

Cô không đốt lễ phục của Cung Tư Mỹ đã là may lắm rồi!

Thịnh Vân Hiên vẫn còn nói tiếp: “Nhã Tịnh, dạo này Gia Thành vẫn luôn bận bịu, không có thời gian đi chọn lễ phục với Tư Mỹ. Mẹ vốn muốn đi chọn với con bé, nhưng nghĩ lại thì gu thẩm mỹ của mình không theo kịp trào lưu của thanh niên tụi con. Vẫn nên để đám trẻ tuổi như mấy đứa đi chọn cùng nhau thì hơn!”

“Nhã Tịnh, mẹ biết trước đây con có xích mích với Tư Mỹ, nhưng đều là hiểu lầm cả. Sau này chúng ta là người một nhà, con và Tư Mỹ cũng nên chung sống hoà thuận.” Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Đột nhiên, giọng nói của Thịnh Vân Hiên trở nên nghẹn ngào: “Nhã Tịnh, tuy Thiên Hàn không còn nhưng con mãi là con dâu của nhà họ Lưu chúng ta. Nhã Tịnh, mẹ hy vọng con và Tư Mỹ có thể hòa thuận.”

Từ khi bà ấy biết Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ năm xưa cứu Lưu Thiên Hàn, hai người đã hoá giải khúc mắc. Thịnh Vân Hiên thật sự đối xử rất tốt với cô, Nhan Nhã Tịnh cũng biết, mấy câu này của bà ấy là thật sự muốn tốt cho mình, nhưng cô không thể chung sống hoà thuận với Cung Tư Mỹ được.

Chưa nói đến chuyện Cung Tư Mỹ cố tình tạo ra vụ tai nạn xe khiến Lưu Thiên Hàn trở thành Lưu Gia Thành. Chỉ riêng việc cô ta muốn cái mạng này của cô thôi là cô đã không bao giờ tha thứ rồi.

Cô biết được từ chỗ Nhạc Dũng, người bắt trói cô cho sói ăn là người của nhà họ Cung. Tuy cuối cùng cô được thả ra, còn nói gì mà bắt nhầm người, nhưng có điên cô mới tin mấy lời quái quỷ này!

“Mẹ, mẹ có cảm thấy anh hai và Thiên Hàn rất giống nhau không? Giống đến mức như cùng một người ấy?”

Không ngờ bỗng dưng Nhan Nhã Tịnh lại hỏi câu này, Thịnh Vân Hiên chợt ngây ra.

Bà ấy nói thật cho cô nghe: “Thiên Hàn và Gia Thành từ nhỏ đã giống nhau rồi. Hai đứa nó theo ông bà nội lớn lên từ nhỏ, có lúc mẹ nhìn hai đứa nó cũng không phân biệt được.”

“Nhã Tịnh, mẹ biết con gặp Gia Thành sẽ nhớ tới Thiên Hàn. Nhưng Nhã Tịnh à, Gia Thành không thể nào là Thiên Hàn được. Gia Thành từng nói rồi, nó đã quên gần hết những chuyện trước đây, nhưng nó quả thật chính là Lưu Gia Thành.”

 
 
Chương 977


Chương 977

“Nhã Tịnh, mẹ biết Thiên Hàn mất khiến con rất buồn, con không cách nào chấp nhận. Mẹ cũng rất buồn, không muốn mất đi Thiên Hàn. Nhưng dù mẹ khó chịu ra sao thì mẹ cũng hy vọng con có thể quên Thiên Hàn. Nhã Tịnh, hãy quên Thiên Hàn đi. Mẹ hy vọng con có những ngày tháng tốt hơn, có thể gặp được người phù hợp hơn. Cho dù con không còn là con dâu của Thịnh Vân Hiên mẹ nữa thì con cũng vẫn là con gái của mẹ, con gái cả đời này của mẹ.”

“Mẹ…”

Nghe những lời thật lòng này của Thịnh Vân Hiên, cô xém chút bật khóc. Cô nghĩ, sau khi Lệ Bảo Khiết qua đời, cô mãi mãi cũng không còn mẹ nữa. Không ngờ cô vẫn có thể cảm nhận được tình thương của một người mẹ từ Thịnh Vân Hiên.

“Nhã Tịnh, ngày mai con đi chọn lễ phục giúp Tư Mỹ nhé. Đợi khi con kết hôn, mẹ sẽ đi chọn đồ với con!”

Vành mắt của Nhan Nhã Tịnh ươn ướt, Thịnh Vân Hiên đã nói đến mức này rồi, chắc chắn cô không thể từ chối nữa.

“Mẹ, mẹ yên tâm đi, ngày mai con sẽ đi chọn lễ phục với Tư Mỹ. Con nhất định sẽ chung sống hoà thuận với cô ta!”

Hòa thuận mới lạ!

Thịnh Vân Hiên nhận được câu trả lời của Nhan Nhã Tịnh mới yên lòng mà cúp máy.

Nhan Nhã Tịnh lại đứng yên tại chỗ rất lâu cũng chưa tỉnh táo lại được. Cô luôn trông mong có một ngày có thể mặc bộ váy cưới gả cho người đàn ông cô yêu nhất. Nhưng người cô yêu, cả đời này chỉ có anh Lưu thôi.

Mà người đàn ông cô yêu nhất, ngày kia sẽ đính hôn với Cung Tư Mỹ! Cô không rộng lượng đến mức chúc phúc cho anh và cô ta, cô chỉ có thể phá hoại bằng mọi cách!

Nhan Nhã Tịnh biết Thịnh Vân Hiên bảo cô đi chọn lễ phục với Cung Tư Mỹ chắc chắn là do cô ta đề nghị.

Cung Tư Mỹ không muốn thấy cô sống tốt, định nhân cơ hội này để khoe khoang, tàn nhẫn châm chọc cô.

Đáng tiếc, Cung Tư Mỹ đã tính nhầm mất rồi, Nhan Nhã Tịnh cô đâu có dễ bị đánh bại như thế. Ngược lại cô cũng muốn xem thử rốt cuộc ngày mai ai mới là người không vui!

Nhan An Mỹ không gạt cô, cà phê quả thật đã nguội, cũng không thấy điều gì khác lạ trên mặt của cô bé.

Còn gương mặt nhỏ nhắn điển trai của Nhan An Bảo lại sưng tấy rõ rệt.

Thấy gương mặt nhỏ của cậu bé sưng vù, Tô Thu Quỳnh đau lòng muốn khóc.

Nhan An Bảo chu đáo an ủi cô ấy: “Dì Thu Quỳnh, dì đừng khóc nữa. Con không đau, không thấy đau tí nào cả!”

“Đúng đó dì Thu Quỳnh, anh trai là đàn ông, anh ấy không sợ đau đâu!” Tuy cũng khá đau lòng cho Nhan An Bảo nhưng Nhan An Mỹ không muốn làm Tô Thu Quỳnh buồn, cô bé hiểu chuyện nói.

“Thu Quỳnh, cậu đừng khó chịu nữa. Lúc nãy mình đã kiểm tra cho An Bảo rồi, thằng bé không sao. Chườm đá lạnh vào sẽ nhanh chóng bớt sưng ngay thôi.” Nhan Nhã Tịnh cũng không muốn làm cô ấy áy náy, bèn nhẹ giọng an ủi.

“An Bảo, An Mỹ, dì biết hai đứa muốn tốt cho dì, muốn giúp dì trút giận, nhưng dù sao tụi con vẫn là con nít, tụi con phải học cách bảo vệ chính mình trước đã.”

Tô Thu Quỳnh lau nước mắt, vô cùng nghiêm túc nói chuyện với Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ: “Lần này cà phê đã nguội, An Mỹ không bị thương, nhưng lỡ như là cà phê bị nóng thì sao? Hơn nữa, sức lực của tụi con cũng không bằng An Tình. Sau này dì không cho phép tụi con mạo hiểm vì dì nữa!”

“Dì Thu Quỳnh, tụi con biết lỗi rồi. Sau này tụi con sẽ chú ý.” Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ nhìn nhau, đồng thanh đáp lại.
 
Chương 978


Chương 978

“Ồ! An Tình bị cảnh sát đưa đi rồi!” Đột nhiên Nhan Nhã Tịnh chú ý đến tin hot này, không khỏi kích động thốt lên.

Vì trước đây Chiến Mục Hàng luôn che chở cho An Tình nên cho dù năm xưa cô ta hại Tô Thu Quỳnh vào tù cũng chưa từng chịu sự trừng phạt của pháp luật.

Lần này, cả thế giới đều biết việc An Tình ngược đãi trẻ em, đã thế Lâm Tiêu còn tìm được nhân viên nhà tù bạo hành Tô Thu Quỳnh năm xưa, vừa đe doạ vừa dụ dỗ để bọn họ định tội An Tình. Cho dù Chiến Mục Hàng muốn che chở cho cô ta thì An Tình cũng khó thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật!

“Chú Lâm Tiêu đẹp trai quá!” Nhìn thấy mấy nhân viên nhà tù bạo hành Tô Thu Quỳnh năm đó đã nhận tội của mình trên mạng, Nhan An Mỹ không nhịn được thốt lên.

“Anh cũng thấy chú Lâm Tiêu đẹp trai!” Nhan An Bảo nhìn máy tính bên cạnh: “Dì Thu Quỳnh, chú Lâm Tiêu cũng đã tuyên bố trước mọi người dì là bà xã của chú ấy rồi, hai người định khi nào kết hôn đây?”

Tô Thu Quỳnh hơi đỏ mặt, cô ấy e ngại nhìn sang chỗ khác: “Con nít không được xen vào chuyện của người lớn!”

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ ăn ý nhìn nhau, dì Thu Quỳnh xấu hổ rồi kìa!

Bỗng dưng tụi nhỏ cảm thấy muốn làm hoa đồng ghê!

Sau khi xác định hai đứa nhỏ không sao, Nhan Nhã Tịnh lái xe đi thẳng tới bên ngoài biệt thự của Lưu Thiên Hàn.

Kể ra cũng trùng hợp, đúng lúc anh vừa lái xe về. Nhan Nhã Tịnh xuống xe, nhanh chóng chắn phía trước chiếc xe thể thao của anh.

“Anh hai, anh xuống xe đi, em có chuyện muốn nói với anh!”

Lưu Thiên Hàn không xuống xe. Anh thong thả kéo cửa sổ xe xuống, đôi mắt sâu thẳm mang vẻ mất kiên nhẫn rõ rệt.

“Có chuyện gì?”

Vừa nghĩ tới việc anh đồng ý đính hôn với Cung Tư Mỹ là Nhan Nhã Tịnh lại vô cùng tức giận. Cô định đạp lên cửa xe của anh một cước rồi nói với anh rằng đầu của anh bị lừa đá rồi đúng không? Ai cho phép anh đính hôn với Cung Tư Mỹ!

Nhưng cô sợ mình nói như vậy sẽ càng đẩy anh xa hơn, cho nên định nhỏ nhẹ trước: “Anh hai, anh có thể đừng đính hôn với Cung Tư Mỹ được không? Coi như em xin anh đó.”

Lưu Thiên Hàn không ngờ Nhan Nhã Tịnh lại bỗng dưng cầu xin mình nên không khỏi sửng sốt.

Trong ấn tượng của anh, Nhan Nhã Tịnh luôn ra vẻ ta đây, còn gian xảo vô cùng, y hệt hồ ly vậy. Anh không ngờ người phụ nữ hở tí là cắm sừng em trai mình, cứ thích chiêu ong dụ bướm này lại bất ngờ lên tiếng cầu xin mình như thế.

Lưu Thiên Hàn biết Nhan Nhã Tịnh nhỏ nhẹ như vậy chắc chắn là đang giả bộ, nhưng trái tim anh vẫn không kìm được mà trở nên mềm nhũn.

Sau khi mềm lòng xong, anh lại bắt đầu khinh bỉ chính mình. Anh đè nén sóng biển dâng trào trong lồng ngực, cố tình xuyên tạc ý của Nhan Nhã Tịnh, không hề rung động rồi nói: “Sao? Cô muốn tôi và Cung Tư Mỹ bỏ qua giai đoạn đính hôn rồi cứ thế kết hôn luôn hả?”

“Dĩ nhiên không phải!” Nhan Nhã Tịnh tức đến hai mắt nổ đom đóm, anh còn muốn kết hôn ngay với Cung Tư Mỹ ư?

Ha, đúng là giỏi lắm!
 
Chương 979


Chương 979

Nhan Nhã Tịnh nhận ra giọng nói của mình quá gắt gỏng, vội kiềm lại, tỏ ra đáng thương rồi nói: “Anh hai, em không có ý này, em không muốn anh và Cung Tư Mỹ đính hôn, càng không muốn anh kết hôn với cô ta. Anh hai, anh chia tay với Cung Tư Mỹ có được không?”

“Chia tay?” Lưu Thiên Hàn cười mỉa: “Nhan Nhã Tịnh, cô dựa vào gì mà bắt tôi chia tay với Cung Tư Mỹ?”

“Thì dựa vào…” Nhan Nhã Tịnh cắn răng: “Thì dựa vào việc em thích anh. Anh hai, em thích anh, em thích anh nhường này, anh không thể suy xét em chút nào sao?”

Lưu Thiên Hàn lại bị ngạc nhiên lần nữa, dù sao anh cũng không ngờ người phụ nữ lẳng lơ này lại nói toạc ra việc thích anh!

“Ha!” Lưu Thiên Hàn cười khinh bỉ: “Nhan Nhã Tịnh, cô đã nói câu này với bao nhiêu người đàn ông rồi?”

Một mặt giả bộ thâm tình trước mặt người ngoài, bày ra vẻ trung trinh cả đời không tái giá vì em trai đã khuất của anh. Mặt khác lại quyến rũ cháu trai lớn của anh, còn chuẩn bị đăng ký kết hôn với Tiểu Lâm, bây giờ lại chạy tới bày tỏ với anh. Ồ, lại còn anh Giang gì đó nữa, chân cô đạp nhiều thuyền đến nghiện rồi phải không!

Nhan Nhã Tịnh muốn nói, ‘anh Lưu, cả đời này em chỉ nói câu này với mình anh thôi’.

Ngay cả năm xưa khi yêu đương với Tô Thái An, cô cũng chưa từng nói câu như vậy.

Nhưng cô không thể nói vậy với người đàn ông trước mặt, vì anh hoàn toàn không tin mình là anh Lưu của cô.

Nhan Nhã Tịnh đè nén nỗi chua chát trong lòng, cố gắng cười thật chân thành và rạng rỡ: “Anh hai, sau này em chỉ nói câu này với anh thôi. Anh hai, em có thể cảm nhận được, không phải anh hoàn toàn không có cảm giác với em. Anh hai, chúng ta ở bên nhau được không?”

Cô sợ Lưu Thiên Hàn từ chối, vội nói: “Anh hai, em bảo đảm, nếu anh đồng ý ở bên em, em nhất định sẽ đối xử rất tốt, rất tốt với anh.”

“Bây giờ tay nghề nấu nướng của em cũng chưa được tốt lắm, nhưng em sẽ cố gắng học nấu ăn. Mỗi ngày em đều nấu món ngon cho anh ăn. Em biết, hai người ở bên nhau đều cần tạo niềm vui bất ngờ, ngày nào em cũng chuẩn bị món quà bất ngờ cho anh, để cuộc sống tràn đầy cảm giác chân thật.”

“Anh hai, giờ em đã thi bằng lái xe, cũng mua xe rồi. Ngày nào anh cũng bận, em biết một mình anh lái xe đi làm, tan làm nhất định sẽ rất mệt. Sau này, mỗi ngày em đều có thể đưa anh đi làm, đón anh tan sở!”

“Đúng rồi. Em là bác sĩ, em từng học mát xa, anh đi làm thì đầu óc sẽ mệt, em còn có thể mát xa giúp anh. Anh hai, chỉ cần anh bằng lòng ở bên em, anh bảo em làm gì em cũng chịu!”

Nhan Nhã Tịnh nhìn Lưu Thiên Hàn đầy trông mong, hy vọng anh có thể thay đổi ý định, từ bỏ Cung Tư Mỹ, ở bên cạnh mình.

Thật ra cô luôn rất kiêu ngạo.

Cho dù năm xưa bị Tô Thái An và Nhan Vũ Trúc tính kế như thế, trái tim như bị dao cắt nhưng cô vẫn có thể ngẩng cao đầu, quật cường và chia tay đầy vẻ vang với Tô Thái An.

Nhưng bây giờ, để Lưu Thiên Hàn nhìn cô nhiều hơn, cô đã phải ăn nói khép nép mà mấy kiếp chưa bao giờ làm thế.

Cô chờ rất lâu cũng chưa đợi được câu trả lời chắc chắn từ Lưu Thiên Hàn, sốt ruột đến mức sắp khóc.

Trong lòng còn có sự khó xử không nói thành lời.

Nếu là người đàn ông khác dám khiến cho mình khó xử như thế, một người kiêu ngạo như cô đã tát thẳng lên mặt anh ta rồi. Nhưng vì người trước mặt là anh, cô vẫn có thể hạ thấp tôn nghiêm của mình một chút.

“Anh hai, cho em một cơ hội được không? Coi như em xin anh đó.”
 
Chương 980


Chương 980

Trước khi tới đây Nhan Nhã Tịnh đã bàn bạc đối sách với Tô Thu Quỳnh. Cô ấy nói, tuy cô ấy và cô đều không thích trò một khóc hai nháo ba thắt cổ, nhưng đàn ông hay mắc mấy chiêu này. Nếu Nhan Nhã Tịnh thật sự muốn giành lại Lưu Thiên Hàn thì cô phải gạt bỏ sỉ diện để quậy với anh một phen.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy những gì Tô Thu Quỳnh nói cũng có lý. Sống ngần ấy năm như vậy, cô đã chứng kiến quá nhiều sự hợp tan. Trong tình cảm, đàn ông luôn quen thói đứng về phía kẻ yếu đuối.

Chẳng hạn như Chiến Mục Hàng lúc nào cũng giúp An Tình thích giả bộ đáng thương. Lúc trước Lưu Thiên Hàn cũng bị Nhan Nhã Trúc đeo mặt nạ yếu ớt lừa gạt anh biết bao nhiêu năm.

Nhan Nhã Tịnh thật sự không thích giả bộ tội nghiệp. Nhưng vì để anh Lưu quay đầu, cô bằng lòng làm mọi chuyện mình không thích.

Một khóc hai nháo ba thắt cổ hôm nay chỉ là vì diễn kịch thôi. Nhưng giờ phút này khi thấy gương mặt điển trai, lạnh lùng kia của Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh thật sự muốn khóc.

Bây giờ cô đã giả bộ đáng thương mà trước nay chưa từng làm rồi, vậy nhưng lòng dạ anh vẫn cứng rắn như sắt đá.

Thật ra Lưu Thiên Hàn không lòng dạ sắt đá như những gì thể hiện ra trên mặt. Nhìn thấy nước mắt lấp lánh trong mắt của Nhan Nhã Tịnh, trái tim quen sát phạt quyết đoán, lạnh lùng cứng rắn kia của anh bỗng không kìm được mà co rút lại.

Nhưng gần như ngay lập tức, trái tim Lưu Thiên Hàn đã lạnh lùng cứng rắn trở lại.

Anh kéo cửa xe xuống xe, nhìn Nhan Nhã Tịnh đầy ngạo nghễ và cao quý, như vị thần từ trên trời giáng xuống. Chỉ có điều, không hề tìm thấy được chút ấm áp nào trên gương mặt ưa nhìn này.

“Cho cô cơ hội làm gì? Làm tôi buồn nôn à? Nhan Nhã Tịnh, hình như tôi từng nói rồi, khẩu vị của tôi không nặng tới mức đó đâu!”

Lại là làm anh buồn nôn!

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy cô thật sự bị Lưu Thiên Hàn làm cho tức điên mất thôi. Nhưng so với phẫn nộ thì cô càng thấy khó xử và đau lòng hơn.

Trái tim thắt lại đau đớn, Nhan Nhã Tịnh ra sức thở dốc, nhưng vẫn không thể nào tìm lại được giọng nói của mình.

Nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn tái mét của Nhan Nhã Tịnh, trái tim Lưu Thiên Hàn không kìm được co rút đau đớn. Nhưng nghĩ tới người em trai đã chết của mình yêu cô sâu đậm như vậy, em trai anh chết chưa đầy trăm ngày mà cô đã vội ra ngoài tìm đàn ông, khiến vẻ mặt anh lại càng thêm u ám.

“Nhan Nhã Tịnh, tôi nể mặt Thiên Hàn nên không so đo chuyện cô dây dưa với tôi! Nhưng sau này nếu cô còn bám lấy tôi không buông, rắp tâm phá hoại tình cảm giữa tôi và Cung Tư Mỹ thì tôi nhất định sẽ không tha dễ dàng vậy đâu!”

Lời uy hiếp thẳng thừng!

Bị Lưu Thiên Hàn đe dọa như vậy, Nhan Nhã Tĩnh tức quá hóa cười. Rõ ràng cô cười vui vẻ như thế, nhưng trong âm thanh vẫn xen lẫn chút nghẹn ngào khó nói thành lời.

“Anh hai, nếu anh đã quan tâm em trai của mình như vậy thì nhất định sẽ không trơ mắt nhìn người phụ nữ anh ấy yêu nhất cả đời này chết trước mặt anh đúng không!”

Nhan Nhã Tịnh cắn răng, quyết định giở chiêu cuối cùng trong một khóc hai nháo ba thắt cổ ra.

“Anh hai, hôm nay em nói những câu này trước mặt anh, nếu anh đính hôn hay kết hôn với Cung Tư Mỹ, em sẽ lấy dây treo cổ chết trước mặt hai người.”
 
Chương 981


Chương 981

“Anh hai, không phải anh muốn ở bên cạnh Cung Tư Mỹ sao? Có giỏi thì hai người giẫm lên xương cốt của em mà ở bên nhau đi!”

Lưu Thiên Hàn làm thinh.

Nhan Nhã Tịnh vô cùng sốt ruột. Người phụ nữ khác tỏ ra yếu đuối đều có tác dụng, bây giờ cô cũng đã nói treo cổ tự sát, sao anh lại không có phản ứng gì thế?

Cô tiếp tục cố gắng: “Anh hai, em không nói đùa với anh đâu. Nếu anh không hủy bỏ lễ đính hôn với Cung Tư Mỹ, em thật sự sẽ tự sát đó!”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Lưu Thiên Hàn lãnh đạm thờ ơ chắc là vì câu cô nói treo cổ trước cửa nhà anh quá viển vông.

Dù gì trong tay cô cũng không có dây thừng, anh sẽ không để bụng câu nói bâng quơ này đâu.

Kế sách một khóc hai nháo ba thắt cổ chắc chắn sẽ không xảy ra sơ sót. Điều sai sót duy nhất chính là hành vi của cô khiến anh cảm thấy cô chỉ nói ngoài miệng chứ không phải thật sự muốn tự sát.

Nhan Nhã Tịnh tiếp tục nghiến răng nghiến lợi, hôm nay nếu cô không giả bộ tự sát thật một chút thì Lưu Thiên Hàn sẽ không chịu thỏa hiệp!

“Anh hai, anh cho rằng em nói treo cổ tự sát chỉ là dọa anh thôi phải không!” Nhan Nhã Tịnh làm ra vẻ coi thường cái chết: “Được, nếu anh không tin, bây giờ em đập sẽ đầu vào tường tự sát luôn, để anh hối hận cả đời!”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh lao về hướng về phía bức tường cách đó không xa, như tráng sĩ một đi không trở lại.

Cô vừa xông tới phía bức tường vừa lén nhìn Lưu Thiên Hàn. Cô không tin mình tự tử trước mặt anh mà anh lại khoanh tay đứng nhìn!

Anh đúng là khoanh tay đứng nhìn thật!

Đầu của Nhan Nhã Tịnh sắp va vào tường nhưng Lưu Thiên Hàn vẫn lạnh lùng đứng ở cửa xe. Vẻ lạnh lùng ấy như thể cho dù cô có chết, thì anh cũng sẽ không nhíu mày chút nào.

Khi còn cách bức tường 1cm, cơ thể của Nhan Nhã Tịnh chợt cứng đờ tại chỗ như hóa đá.

Khóe môi Lưu Thiên Hàn âm thầm nhếch lên, người phụ nữ này đúng là không nỡ liều mạng!

“Sao vậy, không đập đầu vào tường tự sát à?”

Lưu Thiên Hàn châm một điếu thuốc, phun sương nhả khói. Trong làn khói lượn lờ, cô thật sự trông thấy rõ biểu cảm của anh.

Gương mặt điển trai như được chạm khắc tinh xảo không hề tỏ ra thương tiếc chút nào, chỉ có vẻ rét lạnh thấu xương và châm chọc.

Nhất là ánh mắt của anh, lạnh lùng lãnh đạm như thể cô cũng chỉ là một người xa lạ không quan trọng. Sự sống chết của cô không ảnh hưởng gì đến cảm xúc của anh cả.

Thấy Lưu Thiên Hàn như thế, trái tim cô đột nhiên nguội lạnh.

Anh Lưu của trước kia thật sự không phải như vậy. Cho dù ban đầu anh vẫn chưa yêu cô thì sự che chở của anh dành cho cô cũng khiến đáy lòng cô cảm thấy ấm áp.

Sao giữa họ lại chẳng còn tồn tại chút ấm áp nào nữa thế!

Nhan Nhã Tịnh hốt hoảng nhìn sang nơi khác, cô sợ vẻ yếu ớt nhất của mình sẽ trần trụi hiện ra trước mặt anh. Cô vẫn chưa điều chỉnh xong tâm trạng của mình để chiến đấu tiếp thì giọng nói không có chút tình cảm nào đã văng vẳng bên tai cô.

“Tiếc quá, tôi vẫn muốn giẫm lên xương cốt của cô để ở bên Cung Tư Mỹ!”
 
Chương 982


Chương 982

Ầm!

Có thứ gì đó tan vỡ từng chút một trong lòng Nhan Nhã Tịnh, nước mắt của cô không kìm được nữa, lặng lẽ rơi xuống.

Bảo sao lúc nãy cô lấy hết sức bình sinh của mình diễn màn một khóc hai nháo ba thắt cổ mà anh vẫn lặng thinh. Hóa ra, anh vốn mong cô chết đi!

Bỗng dưng Nhan Nhã Tịnh không biết nên quậy tiếp như thế nào nữa.

Ngay cả tính mạng của cô mà anh cũng chẳng màng, cho dù cô quậy đến long trời lở đất thì có ý nghĩa gì chứ!

Nhan Nhã Tịnh gạt mạnh những giọt lệ ở khóe mắt. Lúc cô ngẩng đầu lên đã không còn trông thấy dấu vết của sự yếu đuối trên gương mặt nhỏ nhắn của cô nữa.

Cô nhếch môi, cười rạng rỡ với Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, chỉ sợ phải khiến anh thất vọng rồi. Anh thật sự không có cơ hội giẫm lên xương cốt của em đâu. Màn một hai nháo ba thắt cổ vừa rồi của em là đùa với anh đấy!”

Nếu mọi sự yếu mềm và khẩn cầu cũng không thể khiến anh hồi tâm chuyển ý, vậy thì cô cứ kiêu ngạo mỉm cười rời đi vậy. Ít ra, vài năm sau anh nhớ lại, thì cô sẽ là người phụ nữ ngẩng cao đầu, mỉm cười dứt áo ra đi chứ không phải một kẻ chỉ biết khóc.

Thấy Lưu Thiên Hàn không nói gì mà chỉ lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, nụ cười nơi khóe miệng Nhan Nhã Tịnh lại càng thêm rạng rỡ: “Anh hai, có phải kỹ năng diễn xuất của em rất tốt đúng không? Lúc nãy có phải anh đã bị em gạt rồi không, khiến anh nghĩ rằng anh và Cung Tư Mỹ đính hôn thì em sẽ sống không bằng chết?”

“Em cảm thấy kỹ năng diễn xuất của em rất tốt. Em cảm thấy mình có thể debut ngay được luôn, cùng xông pha giới giải trí với Thu Quỳnh!”

Lưu Thiên Hàn không nói gì, nhưng ánh mắt của anh càng trở nên u tối hơn.

Lúc nãy cô đập đầu vào bức tường trước mặt anh, có một khoảnh khắc anh sắp mềm lòng. Nhưng vừa nghĩ tới bên cạnh cô có nào là Tiểu Lâm, nào là anh Giang rồi cả cháu trai lớn, anh cố gắng bắt mình phải bình tĩnh lại.

Cô định tự tử ngay trước mặt anh, khiến anh tức giận. Nhưng bây giờ cô hững hờ nói lúc nãy muốn đập đầu vào tường tự sát chỉ là diễn kịch thôi, làm anh càng tức hơn.

Anh tức giận đến nỗi cũng không biết rốt cuộc tại sao mình lại giận nữa.

“Anh hai, anh yên tâm, sau này em sẽ không tới làm phiền anh nữa đâu. Anh và Cung Tư Mỹ muốn ở bên nhau thế nào thì cứ thế ấy đi, hai người vui là được.”

Nhan Nhã Tịnh cụp mi, sau đó từ từ mở to mắt ra. Cô mỉm cười nhìn Lưu Thiên Hàn, nụ cười mê mang nhưng lại rất thư thái.

“Anh hai, khoảng thời gian này em luôn đeo bám anh, gây cho anh không ít phiền toái. Giờ em chân thành xin lỗi anh! Nhưng anh hai, sở dĩ em đeo bám anh không phải vì em có ý đồ xấu với anh, chỉ vì em coi anh là anh Lưu thôi.”

Nhan Nhã Tịnh hít sâu một hơi, cố nén nước mắt trở lại: “Anh không phải anh Lưu của em. Anh ấy đã chết trong vụ tai nạn xe vào ba tháng trước, đã chết trong lòng em rồi.”

Đúng vậy, anh Lưu trong lòng cô đã chết rồi. Tuy thân xác trước mặt đúng là anh Lưu của cô, nhưng anh Lưu kia trong tim cô đã không còn nữa.

Bây giờ trong lòng cô thật sự rất mệt, mệt đến mức chẳng hơi sức đâu để kéo anh Lưu của mình trở lại nữa.
 
Chương 983


Chương 983

Nếu anh thật sự cảm thấy anh và Cung Tư Mỹ sống bên nhau mới có thể vui vẻ thì tùy anh thôi!

Dù gì một người chẳng màng đến sống chết của cô, cô vất vả theo đuổi cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa!

Cứ coi anh là Lưu Gia Thành. Vậy thì từ đầu đến cuối anh Lưu của cô vẫn yêu cô tha thiết!

“Anh hai, em chúc anh và Cung Tư Mỹ đính hôn vui vẻ trước nhé!”

Nói xong câu này, Nhan Nhã Tịnh nhanh chóng quay người, lao về chỗ mình đậu xe như đang chạy trốn. Cô sợ, sợ mình đi chậm thêm chút nữa sẽ mất kiên định. Cho dù trong lòng anh Lưu chỉ có Cung Tư Mỹ thì cô cũng sẽ tiếp tục quấn lấy anh như kẻ não tàn.

“Anh hai, tạm biệt!”

Nói xong, cô lại thầm nhủ một câu ‘Anh Lưu, tạm biệt!’

Lưu Thiên Hàn cảm thấy mình đúng là bị người phụ nữ này làm cho tức đến sinh bệnh luôn rồi, cô đeo bám anh dai dẳng, anh cáu kỉnh. Nhưng bây giờ đột nhiên cô nói không muốn bám lấy anh nữa, trong lòng anh lại sinh ra cảm giác bị người khác vứt bỏ.

Sự khó chịu đáng ghét này!

“Nhan Nhã Tịnh, cô đứng lại cho tôi!”

Nhan Nhã Tịnh còn chưa lên xe thì giọng nói lạnh lùng của Lưu Thiên Hàn đã vang lên phía sau cô. Một giây sau, bàn tay to lớn khớp xương rõ ràng của anh đã siết chặt cổ tay cô.
Nhan Nhã Tịnh đứng khựng người tại chỗ. Cô biết, Lưu Thiên Hàn chắc chắn sẽ c

ảm thấy lời hứa hẹn ban nãy của cô không đủ sức thuyết phục, anh sợ cô sẽ tiếp tục quấn lấy anh. Cô cười tự giễu một tiếng, nhẹ nhàng nói: “Anh hai, anh yên tâm, Nhan Nhã Tịnh em lời nói gói vàng, em nói sẽ không quấn lấy anh thì vĩnh viễn cũng sẽ không quấn lấy anh nữa!”

Đầu lông mày Lưu Thiên Hàn nhíu lại càng chặt hơn. Anh muốn vạch rõ giới hạn với cô bao giờ!

Nghe cô muốn kéo dài khoảng cách với anh một cách chém đinh chặt sắt như vậy, sao tâm trạng của anh lại không thoải mái thế này!

“Anh hai, nếu như anh còn không tin thì em có thể thề!” Nhan Nhã Tịnh ngẩng mặt lên, vẻ mặt tràn ngập bi thương không thể hết được, nhưng chiếc cằm hơi nâng lên của cô lại vừa kiêu ngạo vừa quật cường.

“Nhan Nhã Tịnh em thề ngay tại đây, sau này nếu như em còn quấn lấy anh hai nữa, em sẽ bị sét…”

“Nhan Nhã Tịnh, tôi hy vọng cô nói lời thì giữ lấy lời!”

Không đợi Nhan Nhã Tịnh thề độc xong, Lưu Thiên Hàn đã lạnh lùng ngắt lời cô.

Tự dưng anh cực kỳ không muốn nghe cô nói mấy từ thề độc thường dùng, như bị sét đánh hay chết không yên thân.

Tâm trạng càng ngày càng cáu kỉnh, Lưu Thiên Hàn lại cảm thấy mình vô cùng buồn cười. Cô từng quấn lấy anh, chỉ là vì coi anh thành thế thân của em trai anh. Bây giờ cô lười coi anh thành thế thân rồi, muốn đạp anh đi, lẽ nào người thế thân như anh còn mất mát nhiều ngày nữa sao!

Mất mát cái con khỉ!

Lưu Thiên Hàn cười mỉa một tiếng, trong giọng nói lạnh lẽo như thể chất chứa toàn là băng: “Nếu như cô còn quấn lấy tôi không tha, tôi chắc chắn sẽ khiến cô phải trả cái giá đắt!”

Nghe thấy lời này của Lưu Thiên Hàn, vẻ tự giễu nơi khóe môi Nhan Nhã Tịnh lại càng mãnh liệt hơn. Cô nhìn Lưu Thiên Hàn bằng ánh mắt sâu thẳm, sau đấy bỗng nhiên phá lên cười suồng sã.

Cô cười vô cùng lớn, cười đến mức nước mắt cũng chảy ra.

Mãi một lúc lâu sau, cô mới ngừng cười, kiêu ngạo lau đi ẩm ướt nơi khóe mắt, nói từng câu từng chữ một: “Anh hai, anh nghĩ nhiều quá rồi! Nếu như anh là người đàn ông của em, đương nhiên em sẽ quấn lấy anh. Nhưng bây giờ, đến cả thế thân em cũng không muốn để anh làm nữa, em còn quấn lấy anh làm gì?”
 
Chương 984


Chương 984

“Anh hai, anh yên tâm, tuy rằng anh cảm thấy em rất ghê tởm nhưng em cũng không thích đê tiện như thế đâu!”

Lúc Nhan Nhã Tịnh nói hai chữ “đê tiện”, trong giọng nói tràn ngập chua xót, Lưu Thiên Hàn nghe xong mà đáy lòng cũng nói đau.

Nhưng hai chữ “thế thân” mà Nhan Nhã Tịnh nói quá chói tai, anh lười tìm hiểu sâu xem vì sao khi đối mặt với Nhan Nhã Tịnh trái tim anh luôn trở nên kì lạ như vậy. Anh lạnh lùng nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái, giọng nói vẫn sắc bén như thường.

“Được, chỉ mong cô nói được làm được, đừng tiếp tục khiến tôi thấy ghê tởm nữa!”

Nói xong câu này, Lưu Thiên Hàn lạnh lùng buông cổ tay Nhan Nhã Tịnh ra, quay người rời đi mà đầu chẳng thèm quay lại.

Nhan Nhã Tịnh đứng yên tại chỗ như người mất hồn, Lưu Thiên Hàn đã vào trong biệt thự rồi, nhưng cô vẫn đứng yên ở đó như hóa đá.

Thời gian dài đằng đẵng như một thế kỷ đã trôi qua, cô mới nhẹ nhàng nhếch khóe miệng.

Đừng tiếp tục khiến anh thấy ghê tởm nữa!

Cô nghĩ, cô sẽ cố gắng làm như mong muốn của anh.

Nhưng trái tim cô sẽ đau như dao cắt, sống không bằng chết.

Tửu lượng của Nhan Nhã Tịnh rất tệ, bình thường cô gần như không dám uống rượu, nhưng tối hôm nay cô quá đau lòng, cô vô cùng vô cùng muốn dùng rượu để khiến bản thân tê dại.

Vốn dĩ cô muốn gọi Tô Thu Quỳnh ra uống rượu cùng mình.

Nhưng bây giờ Tô Thu Quỳnh là nhân vật công chúng, lại đang đứng trên đầu sóng ngọn gió, cô sợ Tô Thu Quỳnh bị đám phóng viên chỗ nào cũng có mặt chụp được ảnh đang uống rượu, sẽ gây ra một đợt sóng gió nữa, nên cô cũng bỏ suy nghĩ gọi Tô Thu Quỳnh ra ngoài.

May mà đúng lúc Tôn Lệ gọi điện cho cô nói rằng hôm nay tâm trạng của cô ấy không tốt, muốn tìm người uống rượu, Nhan Nhã Tịnh dứt khoát đến cuộc hẹn, định đêm nay sẽ ở cùng cô ấy uống cho say mèm giải tỏa nỗi buồn.

Tôn Lệ chung thủy với Lam Điều nên hẹn Nhan Nhã Tịnh gặp mặt ở Lâm Điều.

Lúc Nhan Nhã Tịnh tới thì Tôn Lệ đã ở bên trong phòng riêng.

Tôn Lệ vẫn luôn có hình tượng một người phụ nữ mạnh mẽ sấm rền gió cuốn trong mắt Nhan Nhã Tịnh, nhưng tối nay trông cô ấy lại vô cùng yếu ớt.

Tôn Lệ đã uống không ít rượu, dáng vẻ say ngất ngây, vừa nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh thì cô ấy đã bật khóc nức nở.

Đây vẫn là lần đầu tiên Nhan Nhã Tịnh thấy Tôn Lệ thất thố như vậy, cô bỗng cảm thấy không biết nên làm như thế nào.

Cô thực sự không biết an ủi người khác, chỉ có thể ôm lấy Tôn Lệ, vụng về an ủi cô ấy rằng: “Chị Tôn, chị sao thế? Chị đừng khóc nữa.”

“Nhã Tịnh, chị đau lòng quá.” Nhan Nhã Tịnh tới rồi, cuối cùng Tôn Lệ cũng tìm được người để tâm sự, cô ấy hận không thể nói ra hết tất cả những tủi thân và bất bình trong lòng mình ra với Nhan Nhã Tịnh.

“Chị Tôn, mọi chuyện rồi sẽ tốt lên thôi, chị đừng nghĩ đến chuyện xấu mãi, có lẽ…”

“Nhã Tịnh, chồng chị ngoại tình rồi!”
 
Chương 985


Chương 985

Lời này của Tôn Lệ lập tức khiến Nhan Nhã Tịnh không biết phải tiếp tục an ủi cô ấy như thế nào nữa.

Chuyện của Tôn Lệ và chồng, Nhan Nhã Tịnh đã nghe nói qua. Hai người bọn họ là đôi vợ chồng kiểu mẫu trong lòng rất nhiều người, hai người từ trường học ra tới ngoài xã hội, từ mù mờ ngây ngô tới thành trưởng thành thành công, cả quãng đường ở bên nhau, dựa vào nhau, không biết đã khiến bao nhiêu người hâm mộ muốn chết.

Trong đoàn phim của bọn họ có không ít người thầm thảo luận rằng, bọn họ cảm thấy hai người không thể ly hôn nhất trên đời này là Tôn Lệ và chồng cô ấy, nhưng không ngờ bây giờ Tôn Lệ lại nói chồng cô ấy ngoại tình.

Từ những lời Tôn Lệ nói, Nhan Nhã Tịnh đã biết được đại khái vấn đề giữa cô ấy và chồng.

Doãn Uy chồng của Tôn Lệ tới từ nông thôn, là trai nghèo điển hình, còn Tôn Lệ lại là cô gái xinh đẹp giàu có điển hình.

Lúc tình yêu ập đến, thân phận, địa vị, tiền tài đều không thể ngăn cản được. Năm Tôn Lệ mười tám tuổi, ở trong trường đại học đã trúng tình yêu sét đánh với chàng trai mặc áo phông trắng trong sáng kia.

Từ đó hai người bắt đầu tình yêu mãnh liệt.

Lúc yêu đương, Doãn Uy thực sự rất tốt với Tôn Lệ, Tôn Lệ cũng yêu anh ta sâu sắc, cho nên cô ấy bằng lòng đưa tất cả mọi thứ của mình cho chàng trai nghèo này mà chẳng giữ lại gì.

Tốt nghiệp đại học, Doãn Uy khởi nghiệp, ba mẹ Tôn Lệ phản đối bọn họ ở bên nhau, đương nhiên sẽ không ủng hộ anh ta khởi nghiệp.

Tôn Lệ đóng góp tất cả quỹ nhỏ của mình để giúp Doãn Uy tay trắng dựng nghiệp. Thực ra thiên phú kinh doanh của Doãn Uy không hề tốt, lúc gian nan nhất đến cả mì gói mà hai người cũng không ăn được, chỉ có thể mua dưa chua ở chợ nông sản về ăn với bánh bao chay.

Sau này công ty của Doãn Uy dần dần tốt lên, sự nghiệp của Tôn Lệ cũng đi đúng hướng, ba mẹ Tôn Lệ thấy ván đã đóng thành thuyền, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý cho bọn họ ở bên nhau.

Doãn Uy nói rằng anh ta sẽ tốt với Tôn Lệ cả đời, Tôn Lệ không nghi ngờ lời nói thâm tình của anh ta.

Tình yêu cùng chung hoạn nạn đáng lẽ sẽ kéo dài mãi mãi. Cho dù thế nào Tôn Lệ cũng không ngờ rằng tình yêu của bọn họ lại thất bại ở chỗ con cái.

Đường ống tử cung của Tôn Lệ bị tắc nghẽn nghiêm trọng, rất khó để có thai, ba mẹ Doãn Uy nôn nóng muốn ôm cháu trai, ép Doãn Uy và Tôn Lệ tìm người mang thai hộ.

Tôn Lệ không muốn tìm người mang thai hộ, nhưng cô ấy không đánh bại được sự mạnh mẽ của mẹ Doãn, cuối cùng chỉ đành thỏa hiệp.

Mẹ Doãn đã sớm tìm được một ứng cử viên tốt, là một sinh viên đại học cùng thôn với Doãn Uy, Trương Khả Hân. Khi đó gia đình cô ta khó khăn, Tôn Lệ và Doãn Uy từng tài trợ cho cô ta đi học, cô ta sẵn lòng báo ơn, làm phẫu thuật mang thai hộ, sinh con giúp Tôn Lệ và Doãn Uy.

Để thuận tiến hành phẫu thuật mang thai hộ thuận lợi, Tôn Lệ và Doãn Uy đón Trương Khả Hân tới nhà. Nhưng Tôn Lệ không ngờ rằng tối nay cô ấy hủy lịch trình quay phim, về nhà sớm lại gặp cảnh Doãn Uy và Trương Khả Hân lăn lộn trên giường với nhau.

Rõ ràng đây không phải lần đầu tiên Doãn Uy và Trương Khả Hân làm chuyện này. Trong cơn mây mưa, vẻ sung sướng và đắc ý trên mặt Doãn Uy rất rõ ràng, anh ta nói lần này Trương Khả Hân không cần phải phá thai nữa, cô ta có thể mượn cớ mang thai hộ để sinh con của bọn họ một cách quang minh chính đại!

Nhìn cảnh tượng khó coi trong phòng, nghe thấy giọng nói của Doãn Uy, Tôn Lệ như bị sét đánh, cô không ngờ được rằng Doãn Uy đã gian díu với Trương Khả Hân từ lâu rồi, hơn nữa Trương Khả Hân còn từng phá thai vì Doãn Uy.

Điều càng khiến cô suy sụp đó là lúc Doãn Uy nhắc tới cô lại dùng từ con lợn ngu ngốc.

Hóa ra thanh xuân mười năm, sự trao đi không hề giữ lại chút gì chỉ đổi lấy một tiếng con lợn ngu ngốc của anh ta.
 
Chương 986


Chương 986

Tôn Lệ không thể diễn tả được tâm trạng của mình ngay lúc này, trước đây yêu Doãn Uy đến mức nào thì giờ đây hận đến mức đó.

Cô hận không thể lao vào trong phòng của cô và Doãn Uy, xé rách mặt đôi mèo mả gà đồng này, nhưng cuối cùng, cô vẫn nhịn lại.

Bởi vì cô còn nghe thấy Trương Khả Hân và Doãn Uy bàn bạc với nhau, muốn tìm cách để đoạt tài sản của cô, khiến cô phải trắng tay rời đi.

Đúng vậy, Tôn Lệ có rất nhiều tiền, làm việc trong giới giải trí lâu như vậy, đã thế cô vốn có xuất thân giàu có, bây giờ tài sản của cô ít nhất cũng phải gần trăm tỉ.

Trước đây cô sẵn sàng tiêu tất cả tiền của mình cho Doãn Uy, chuyện kinh doanh của Doãn Uy thất bại hết lần này đến lần khác, đều là dùng tiền của bản thân cô bù vào.

Nhưng sau khi nhìn rõ được bộ mặt thật của Doãn Uy, cô không thể để đôi nam nữ chó má này nuốt số tiền vốn dĩ thuộc về cô một cách thoải mái như thế, cho dù có ly hôn thì người trắng tay rời đi cũng nên là Doãn Uy.

Khi đó Tôn Lệ ép bản thân phải bình tĩnh, cô muốn chụp lại ảnh của Doãn Uy và Trương Khả Hân, giữ lại bằng chứng, nhưng tối nay thật không khéo, điện thoại cô lại hết pin.

Cô sợ nếu tiếp tục ở trong nhà sẽ đánh rắn động cỏ, vậy là bèn đè nén lại tất cả sự không cam lòng trong lòng xuống, cắn răng rời đi.

Phụ nữ đang chìm trong tình yêu có những lúc giống như một kẻ ngốc vậy, nhưng người phụ nữ từng bị tình yêu khiến cho tổn thương lại lý trí đến đáng sợ.

Tôn Lệ lúc này, lý trí đến mức đến chính cô cũng cảm thấy sợ hãi.

Chỉ cần Doãn Uy và Trương Khả Hân tưởng rằng cô không biết chuyện của bọn họ thì kiểu gì cô cũng sẽ tìm được cơ hội khiến bộ mặt xấu xí của bọn chúng không thể che giấu nổi.

Kể hết chuyện mình gặp phải với Nhan Nhã Tịnh xong, đôi mắt Tôn Lệ đã ướt đẫm nước mắt, uống rượu quá nhiều khiến cơ thể của cô ấy hơi lảo đảo, cô ấy dựa lên người Nhan Nhã Tịnh cười điên cuồng.

“Bác sĩ Nhan, không, sau này chị cứ gọi em là Nhã Tịnh nhé! Nhã Tịnh, người bên gối mà chị yêu mười năm, người bên gối mà chị móc tim móc phổi ra yêu, hóa ra vẫn luôn tính toán để chị trắng tay rời đi! Em nói xem, có phải chị rất ngu ngốc rất ngây thơ không?”

“Chị Tôn, chị đừng như vậy! Loại đàn ông cặn bã đó sẽ không có kết cục tốt đâu!” Nhan Nhã Tịnh khẽ vỗ lên vai Tôn Lệ, an ủi cô ấy.

“Đúng, anh ta sẽ không có kết cục tốt đâu! Anh ta phản bội tình cảm của chị và anh ta, anh ta sẽ không có kết cục tốt đâu!” Tôn Lệ phá lên cười: “Nhưng anh ta nói sẽ tìm cách để chị trắng tay trời đi, em nói xem, anh ta sẽ khiến chị trắng tay rời đi như thế nào đây?”

“Chị Tôn, cho dù anh ta dùng cách gì thì anh ta đều sẽ không thực hiện được! Chị lắp camera trong nhà đi, chỉ cần quay lại video thân mật của anh ta và Trương Khả Hân thì bọn họ sẽ không gây nên được sóng gió gì hết!”

“Đúng vậy, chị phải lắp camera! Chị không thể để anh ta lừa gạt tình cảm của chị, còn lừa cả tiền tôi vất vả kiếm được đi nuôi con đàn bà khác được!” Giọng nói của Tôn Lệ đột nhiên trở nên vô cùng trầm: “Nhưng không còn tình yêu nữa, chị còn cần nhiều tiền như vậy để làm gì nữa đâu!”

“Chị Tôn, chị không thể nghĩ như vậy được! Cho dù chị có ném tiền đi cũng không nên để đôi nam nữ chó má kia được sung sướng!” Nhan Nhã Tịnh dồn sức nắm lấy tay Tôn Lệ: “Chị Tôn, cố lên nhé, chị nhìn rõ được bộ mặt thật của tên đàn ông kia từ sớm cũng coi như kịp thời ngăn lại tổn hại! Chị còn trẻ như thế này, chị chắc chắn sẽ gặp được người càng tốt hơn!”
 
Chương 988


Chương 988

“Các anh yên tâm, tôi nói sẽ sủng hạnh các anh rồi, tối nay tôi nhất định sẽ sủng hạnh hết một lượt các anh!”

Nhan Nhã Tịnh nói xong câu này liền cười hềnh hệch quay người đi. Cô cảm thấy đầu hơi đau, hình như đụng phải tường mất rồi, vừa ngẩng mặt lên đã đối diện với một đôi mắt nổi đầy sóng gió.

“Nhan Nhã Tịnh, cô cũng giỏi đấy nhỉ! Hôm nay cô muốn sủng hạnh ai!”

Nhan Nhã Tịnh thẫn thờ nhìn người đàn ông trước mặt chằm chằm.

Cô không nhận ra.

Sự ‘sủng hạnh’ mà Nhan Nhã Tịnh nói thật sự rất thuần khiết, lát nữa về bói cho mấy anh giai, thuận tiện chơi vài ván đấu địa chủ. Lưu Thiên Hàn nghe cô nói vậy, hiển nhiên lại nghĩ sai lệch.

Nhưng bây giờ Nhan Nhã Tịnh đã say đến đầu óc rối tinh rối mù, làm gì còn tâm trạng giải thích với anh nữa!

Mấy anh chàng thấy Lưu Thiên Hàn xụ mặt nhìn cô chằm chằm, không khỏi toát mồ hôi hột dùm cô. Nhưng đối phương là cậu hai Lưu không dễ chọc, họ liếc nhìn Nhan Nhã Tịnh với ánh mắt thương hại, sau đấy vội quay người định trở về phòng riêng hát chung với Tôn Lệ bài ‘Có chết cũng phải yêu’.

“Đứng lại đó!” Họ còn chưa đi vào phòng thì giọng nói lạnh như băng của Lưu Thiên Hàn đã vang lên phía sau.

Cơ thể họ không kìm được mà run rẩy, quay người nhìn vị Phật băng này theo bản năng.

“Tối nay chỉ có mấy người ở cùng với cô ấy hả?”

Mấy anh chàng kia không biết tại sao Lưu Thiên Hàn lại đột nhiên hỏi câu này. Nhưng họ biết, bất kể lý do anh hỏi câu này là gì thì tốt nhất họ vẫn nên ngoan ngoãn, thành thật trả lời.

Họ không gánh nổi hậu quả lừa gạt cậu hai Lưu đâu.

Sau khi trao đổi ánh mắt ngắn ngủi, mấy anh chàng đẩy chàng trai đứng phía trước lên, trả lời câu hỏi của Lưu Thiên Hàn.

Anh ta bị đẩy ra, nhìn Nhan Nhã Tịnh rồi lại nhìn về phía anh, lập tức ấp úng trả lời: “Không… không phải… không phải chỉ có mấy người chúng tôi. Tối nay tổng cộng chúng tôi có… tổng cộng có mười tám anh em ở… ở cùng cô ấy.”

“Ha!”

Lưu Thiên Hàn cười mỉa mai, khoé môi khẽ giật, người phụ nữ này đúng là có bản lĩnh!

Trái ôm phải ấp đều không thỏa mãn được cô, không ngờ một đêm gọi cho mình hẳn mười tám gã trai bao!

Cô có bản lĩnh bậc này, sao không lên trời luôn đi!

Nhan Nhã Tịnh say đến mức đầu óc hỗn loạn, trong mơ màng chỉ nghe thấy gì mà mười tám người.

Cô không khỏi nhíu chặt mày, thò ngón tay ra, vẻ mặt rầu rĩ bắt đầu đếm.

“Một hai một, một hai một, sao mình không đếm tới ba được nhỉ? Mấy người đừng vội, đợi tôi đếm tới ba, tôi sẽ bắt đầu sủng hạnh mấy người.”

“Một hai một, một hai một…”

Nhan Nhã Tịnh đếm đầu ngón tay rất nghiêm túc, nhưng dù cô có đếm nghiêm túc cỡ nào thì vẫn không đếm được đến ba.
 
Chương 989


Chương 989

Đột nhiên, đầu óc cô chợt lóe sáng, cô đột ngột ngẩng mặt lên, ánh mắt lập tức sáng ngời.

“Em biết rồi, anh là thứ ba! Nào, anh qua đây ở cạnh em! Đợi em chơi đủ rồi, em sẽ sủng hạnh anh!”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh đưa tay véo má của Lưu Thiên Hàn: “Nào bé, cười một cái với chị nào. Hi hi, cười như vậy nè!”

Thấy anh vẫn xụ mặt như cũ, hoàn toàn không định cười, gương mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh lập tức trở lên nhăn nhó.

Cô nhíu mày, cực kỳ khó chịu nói với Lưu Thiên Hàn: “Anh cười một cái đi mà! Cười một chút thì sẽ chết à! Anh xụ mặt như vậy, cứ như có ai nợ anh cả trăm tỷ không bằng. Mặt như khổ qua, ai mà hứng thú sủng hạnh anh chứ!”

Mặt khổ qua?

Gương mặt điển trai của Lưu Thiên Hàn càng đen hơn, cô bằng lòng cưng chiều một đám trai bao cũng không muốn sủng hạnh anh?

Trong mắt cô, anh còn không bằng đám đàn ông làm trai bao này à!

“Nhan Nhã Tịnh!” Lưu Thiên Hàn nghiến răng nghiến lợi, chỉ ước gì có thể cắn nát người phụ nữ làm người khác tức chết mà không cần đền mạng ở trước mặt này.

Đôi mắt của Nhan Nhã Tịnh nổ đom đóm, cô phải ra sức bắt lấy cánh tay của Lưu Thiên Hàn mới đứng vững lên được, hoàn toàn không nghe thấy anh gọi tên mình.

Cô quay mặt sang nhìn mấy chàng trai rồi cười rạng rỡ: “Mấy anh về chờ tôi nhé. Đừng đi theo tôi! Tôi đã nói sẽ sủng hạnh mấy anh rồi, lẽ nào tôi còn chạy được chắc!”

Mấy chàng trai nghe Nhan Nhã Tịnh nói vậy liền vội chạy vào phòng riêng trước mặt, chỉ sợ mình chậm chút thôi sẽ bị ánh mắt của cậu hai Lưu đáng sợ tùng xẻo.

Thấy mấy chàng trai ngoan ngoãn quay lại phòng riêng chờ sủng hạnh, Nhan Nhã Tịnh không khỏi cười thỏa mãn.

Cô nhấc chân đi tiếp về trước, nhưng phát hiện trước mắt có bức tường chắn nên cô không bước được nữa.

“Phiền anh tránh ra chút đi. Tôi bận lắm!” Tay của Nhan Nhã Tịnh dùng sức, định gạt phăng Lưu Thiên Hàn ra, nhưng anh vẫn đứng yên tại chỗ làm cô không đẩy được.

“Ha! Bận lắm à?”

Giọng Lưu Thiên Hàn nghe cực kỳ châm biếm: “Bận trở về sủng hạnh đám trai bao kia ư!”

“Trai bao gì mà trai bao! Anh có bệnh đấy à? Họ đáng yêu biết bao, họ không phải là trai bao! Họ đều là ngôi sao nhỏ của tôi!” Nhan Nhã Tịnh nói xong liền bắt đầu cất giọng sai nhịp: “Một ngôi sao, một ngôi sao sáng lấp lánh, cả bầu trời đều là những vì sao sáng…”

Khóe miệng Lưu Thiên Hàn run rẩy, tức đến mức không có chỗ để xả.

Lại còn ngôi sao nhỏ nữa cơ đấy!

Bây giờ anh bị người phụ nữ này làm cho tức chết luôn rồi!

Đúng! Cô còn dám mắng anh có bệnh! Sao anh không đánh gãy chân cô luôn!

Miệng còn nhanh hơn não, trong đầu của Lưu Thiên Hàn vừa lóe lên suy nghĩ này thì câu nói lạnh lùng đầy uy hiếp đã thốt ra từ hai cánh môi lạnh băng: “Nhan Nhã Tịnh, cô có tin tôi đánh gãy chân cô không!”

Đánh gãy chân cô á?

Nhan Nhã Tịnh khẽ rùng mình, sao giọng nói này nghe quen thế!
 
Chương 990


Chương 990

Cô nảy sinh ám ảnh tâm lý đối với câu nói uy hiếp của Lưu Thiên Hàn. Đột nhiên nghe thấy câu này, cô lập tức tỉnh táo đôi chút trong men say, có thể nhìn rõ gương mặt của Lưu Thiên Hàn ở ngay trước mặt.

Cặp lông mày của anh Lưu, đôi mắt của anh Lưu, mũi của anh, miệng của anh…

Nhan Nhã Tịnh ợ một cái, lập tức cười nịnh nọt với Lưu Thiên Hàn trước mặt.

Bảo sao cô lại cảm thấy cho dù người đàn ông trước mắt có xụ mặt thì vẫn ưa nhìn như vậy, thì ra anh chính là anh Lưu à!

Anh Lưu mà cô thích nhất, cực kỳ thích.

Nhan Nhã Tịnh nịnh nọt ôm lấy cánh tay của Lưu Thiên Hàn, cái đầu nhỏ như chú cún con cọ lên cánh tay anh.

Mặt Lưu Thiên Hàn đầy vẻ chán ghét nhưng lại không gạt tay Nhan Nhã Tịnh ra.

Cô được nước lấn tới, trực tiếp dán sát phần lớn cơ thể mình tới trước ngực anh, còn sàm sỡ bộ ngực cơ bắp múi nào ra múi đấy của anh.

Bị Nhan Nhã Tịnh cào loạn ngực mình như thế, Lưu Thiên Hàn như thể bị điện giật, cơ thể không kìm được mà rùng mình.

Nhan Nhã Tịnh hoàn toàn không chú ý tới điệu bộ kỳ lạ của Lưu Thiên Hàn, cô cười híp mắt, ngẩng mặt lên: “Anh Lưu, em bói cho anh một quẻ nhé!”

Nhan Nhã Tịnh ăn không nói có, tách ngón tay ra bấm tay: “Tối nay anh… tối nay anh có… vận đào hoa. Hi hi, em chính là hoa đào nhỏ của anh…”

“Nhan Nhã Tịnh, tôi là Lưu Gia Thành!”

Thấy cô nhìn lầm mình thành người em trai đã khuất, trong lòng Lưu Thiên Hàn thấy rất khó chịu, giọng nói của anh bỗng lạnh đi vài phần: “Thiên Hàn đã chết rồi!”

Cơ thể của Nhan Nhã Tịnh bỗng trở nên cứng ngắc, cơ thể vốn mềm mại không xương bỗng dưng cứng đờ như thể hòn đá.

Cô thẫn thờ nhìn gương mặt khắc vào trong xương tủy kia, ngón tay cô mô tả lông mày của anh rồi vội vàng rút tay lại.

Đúng vậy, anh Lưu đã chết, đã chết trong lòng cô rồi.

Nhan Nhã Tịnh muốn khóc, nhưng không biết có phải là do say rượu hay không, cô lại bật cười khanh khách.

Cô tiếp tục nắm lấy tay của Lưu Thiên Hàn: “Anh không phải anh Lưu của em! Anh hai, em bói quẻ cho anh nhé!”

Lưu Thiên Hàn vừa muốn lạnh lùng ngăn lại thì Nhan Nhã Tịnh đã cười nói: “Anh hai, em bấm đốt ngón tay, bói ra được một bí mật kinh hoàng luôn! Trong đầu của anh… đầu của anh có… phân!”

Bây giờ anh đối xử tệ với cô như vậy, trong mắt trong lòng chỉ có Cung Tư Mỹ hung thủ hại chết anh trai anh, chẳng phải trong đầu anh có phân hay sao!

Nói một lần rồi, Nhan Nhã Tịnh còn chưa cảm thấy hả dạ, cô cất cao giọng lên quãng tám: “Anh hai, đầu anh có phân! Có phân!”

Khuôn mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn âm trầm đến mức gần như có thể nhỏ ra mực, đầu có phân…

Người phụ nữ này lại dám nói đầu anh có phân, ai cho cô cái gan đó!
 
Chương 991


Chương 991

“Nhan Nhã Tịnh!”

Hai chữ này gần như phát ra từ kẽ răng của Lưu Thiên Hàn, tràn đầy ý đe dọa.

Bị người khác lạnh lùng đe dọa như vậy, cơ thể Nhan Nhã Tịnh không kìm được mà run lên, nhưng người uống rượu thì to gan, gần như là ngay lập tức cô đã bỏ qua nguy hiểm trước mặt.

Nhan Nhã Tịnh ngẩng mặt lên nhìn Lưu Thiên Hàn, cười cứ như tên ngốc đầu thôn: “Anh hai, có cần em đào… đào cái thứ đó trong đầu anh ra không?”

Nói rồi, Nhan Nhã Tịnh vươn bàn tay trắng nõn ra bắt đầu túm lấy đầu Lưu Thiên Hàn.

Lưu Thiên Hàn vốn dĩ sắp bị Nhan Nhã Tịnh làm cho tức điên rồi, bây giờ cô còn dám nói muốn đào thứ đó ra khỏi đầu giúp anh, làm anh tức đến mức muốn chặt tay của cô luôn!

“Nhan Nhã Tịnh, cô có tin tôi chặt tay của cô không!”

Chặt tay của cô?

Nhan Nhã Tịnh vội vàng rụt tay mình về, cô vô thức nhìn tay của mình, tay vẫn còn trên cổ tay, rất an toàn.

Nhan Nhã Tịnh lắc tay mình, nói cứ như đang khoe khoang thể hiện với Lưu Thiên Hàn: “Không sao, anh cứ chặt tay của em đi! Dù sao thì tay của em cũng là cây cỏ, gió xuân thổi một cái là lại mọc, chặt thì vẫn mọc ra được tiếp!”

Nhìn người phụ nữ trước mắt cười đến mức sắp chảy nước miếng tới nơi, lần đầu tiên trong lòng Lưu Thiên Hàn thấy bất lực như vậy.

Đe dọa ư, không có tác dụng. Đánh cô ư? Anh quả thật không xuống tay được.

Anh chỉ có thể nhìn chằm chằm cô, thể hiện sự bất mãn của mình bằng đôi mắt lạnh như băng này.

Nếu như người khác nhìn thấy Lưu Thiên Hàn như thế này, chắc chắn sẽ đi đường vòng, nhưng Nhan Nhã Tịnh sau khi say rượu quá dũng cảm, hoàn toàn không bị dọa bởi khí thế trên người anh.

Không những vậy, cô còn không sợ chết mà cầm lấy tay anh, cười hềnh hệch nói: “Anh hai, hay là chúng ta chặt tay của anh đi! Xem tay của anh có phải cũng giống tay của em không, là cây cỏ, gió xuân thổi cái là lại mọc!”

Nói đến chuyện vui, Nhan Nhã Tịnh còn phấn khích ngâm nga: “Tay của anh, tay của em, là cây cỏ, chặt rồi chặt rồi, gió xuân thổi lại mọc thôi…”

Nhan Nhã Tịnh trông rất đẹp, IQ lại cao, học gì cũng rất dễ, chỉ có giọng hát là theo từ khi còn trong bụng mẹ. Cho dù IQ cô có cao như thế nào cũng không thể thay đổi được sự thật rằng giọng hát của cô hết sức “rung động lòng người”.

Khuôn mặt của Lưu Thiên Hàn hết đen lại tái, hết tái lại tím, hết tím lại xanh. Vốn dĩ anh đã sắp bị người phụ nữ này làm cho tức chết rồi, bây giờ còn phải chịu đựng ma âm xuyên tai của người phụ nữ này nữa, anh cũng có sung sướng gì đâu!

Ma âm xuyên tai của Nhan Nhã Tịnh thu hút ánh mắt của rất nhiều người, Lưu Thiên Hàn không muốn mất mặt cùng cô ở đây, liền thô lỗ túm lấy vai cô: “Nhan Nhã Tịnh, tôi đưa cô về!”

Vốn dĩ Nhan Nhã Tịnh còn đang hát rất hứng khởi, bây giờ nghe thấy Lưu Thiên Hàn nói muốn đưa cô về, cô lập tức nôn nóng.

Cô ra sức giãy dụa, muốn tránh thoát khỏi không bị móng vuốt của Lưu Thiên Hàn kiềm chế. Giãy dụa hồi lâu vẫn không giãy ra được, trong lòng Nhan Nhã Tịnh càng thêm nóng như lửa đốt.

“Buông em ra! Buông em ra! Em không về nhà! Em muốn sủng hạnh ngôi sao nhỏ của em! Lấp la lấp lánh, em muốn sủng hạnh ngôi sao nhỏ cơ…”

“Nhan Nhã Tịnh, về với tôi!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom