Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 923


CHƯƠNG 923

Thực ra Chiến Mục Hàng còn muốn nói rằng, Tô Thu Quỳnh, nếu như em thích mì thịt bò anh nấu, vậy sau này ngày nào anh cũng nấu cho em.

Anh không chỉ nấu mì thịt bò cho em, mà những món ăn khác anh đều có thể nấu cho em.

Mỗi một bữa cơm, bốn món mặn một món canh, anh bảo đảm sẽ nuôi em trắng trẻo mập mạp.

Nhưng Chiến Mục Hàng sợ anh ta nói rồi sẽ càng khiến Tô Thu Quỳnh chán ghét hơn, nên anh ta không thể nói những lời này ra được.

“Chiến Mục Hàng, tôi đã không ăn thịt bò từ lâu rồi.” Mãi lâu sau, Tô Thu Quỳnh mới đáp lại với vẻ mặt vô cảm.

“Từ lúc tôi sống trong chuồng bò một tháng thì tôi đã không ăn thịt bò nữa rồi.”

Không chỉ thịt bò, đến cả thịt chó cô cũng không ăn nữa, bởi vì, cô còn từng ở trong lồng chó một tháng.

Biểu cảm trên mặt Chiến Mục Hàng lập tức cứng đờ. Tô Thu Quỳnh nói thì nhẹ bẫng, nhưng lại khiến anh ta bất giác nhớ tới những chuyện Tô Thu Quỳnh đã từng trải qua ở trong tù mà Minh Quân báo cáo lại với anh ta. Cô từng ở trong chuồng bò, từng bị nhốt trong lồng chó, thậm chí còn bị ép ăn rất nhiều thứ bẩn thỉu…

Khoảng thời gian tăm tối đó, anh ta cố gắng không nghĩ tới, anh ta hy vọng Tô Thu Quỳnh cũng có thể quên đi, thế nhưng, nỗi sỉ nhục và đau đớn khắc vào tận xương đó, Tô Thu Quỳnh không thể quên được!

Chiến Mục Hàng sợ bát mì thịt bò mà mình nấu này khiến Tô Thu Quỳnh khó chịu, bèn hoảng loạn bưng bát sang một bên. Anh ta nhớ tới điều gì đó, trên mặt lại có ánh sáng, liền vội vàng lấy một cây kẹo mút vị dâu tây trong túi áo ra, lấy lòng đưa tới trước mặt Tô Thu Quỳnh.

“Tô Thu Quỳnh, kẹo mút vị dâu tây này.”

Tầm mắt của Tô Thu Quỳnh chậm rãi chuyển từ kẹo mút lên mặt của Chiến Mục Hàng, cô mỉm cười nhìn Chiến Mục Hàng, có tự giễu, nhưng càng nhiều hơn là lạnh lẽo.

Khi đó, cô để ý tới Chiến Mục Hàng như vậy cũng nhờ có một cây kẹo mút kia.

Tô Thu Quỳnh trong quá khứ đúng thật là thích ăn kẹo mút, nhưng Tô Thu Quỳnh bây giờ sợ nhất là ăn đồ ngọt.

Nửa cuộc đời này của cô, quá khổ, mỗi lần ăn được vị ngọt đều giống một sự châm chọc khắc vào trong xương.

Chiến Mục Hàng cuống cuồng bóc vỏ kẹo mút ra cho Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, em thử đi, em thử một miếng đi có được không?”

“Bốp!”

Tô Thu Quỳnh đập một phát vào cây kẹo mút cho nó rơi xuống đất, cô cười lạnh lùng nhìn cây kẹo mút trên sàn: “Chiến Mục Hàng, đồ anh đưa tới bảo tôi ăn, tôi chê bẩn!”

Đôi mắt của Chiến Mục Hàng đau như muốn nứt ra, anh ta vừa định nói thêm gì đó thì bên ngoài phòng khách chợt vang lên tiếng đánh nhau.

Tô Thu Quỳnh biết là Lâm Tiêu tới rồi. Cô đứng dậy, nhanh chân lao về phía cửa phòng khách.

“Tô Thu Quỳnh!”

Chiến Mục Hàng dồn sức túm lấy cổ tay Tô Thu Quỳnh, trong mắt anh ta là vẻ khẩn cầu đau đớn: “Tô Thu Quỳnh, anh không cho em đi với Lâm Tam!”

Chiến Mục Hàng vừa mới dứt lời, Lâm Tiêu tỏa khí lạnh quanh thân đã xông vào, quần áo anh hơi xộc xệch, rõ ràng là ban nãy vừa trải qua một trận ẩu đả.

Khi tầm mắt dừng trên người Tô Thu Quỳnh, đôi mắt xanh sẫm kia của anh liền rút sạch vẻ tàn độc, chỉ còn lại sự dịu dàng khó cưỡng.

“Thu Quỳnh!”
 
Chương 924


CHƯƠNG 924

Lâm Tiêu đi tới, ôm chặt Tô Thu Quỳnh vào lòng, trong giọng nói của anh là sự vui mừng rất rõ ràng: “Thu Quỳnh, anh thực sự rất vui, khi em gặp nguy hiểm, người đầu tiên mà em nhớ tới là anh.”

Nhìn Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu ôm chặt lấy nhau, bàn tay nắm lấy cổ tay của Chiến Mục Hàng bỗng nhiên trượt xuống.

Bảo sao Lâm Tiêu có thể tới nhanh như vậy, hóa ra là Tô Thu Quỳnh báo cho Lâm Tiêu à!

Ha!

Nguy hiểm ư?

Ở cùng với Chiến Mục Hàng anh ta là gặp nguy hiểm sao?

Từ khi nào mà Chiến Mục Hàng anh ta còn đáng sợ hơi sài lang hổ báo như vậy!

“Lâm Tiêu, chúng ta về nhà đi.” Tô Thu Quỳnh dựa vào trong lòng Lâm Tiêu, dáng vẻ vô cùng ỷ lại, Chiến Mục Hàng nhìn mà nhức mắt vô cùng.

Hơn nữa, về nhà…

Chỗ của Lâm Tiêu đã là ngôi nhà mà cô nhận định rồi! Sao có thể như thế được!

“Được, Thu Quỳnh, chúng ta về nhà.” Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh đan mười ngón tay vào nhau, ăn ý cùng cất bước đi ra bên ngoài phòng khách.

“Tô Thu Quỳnh, em đứng lại cho anh!”

Khó khăn lắm Chiến Mục Hàng mới đưa Tô Thu Quỳnh được tới biệt thự Bán Sơn, đương nhiên anh ta sẽ không để Tô Thu Quỳnh rời đi như vậy được. Anh ta nhanh chân chặn lại trước mặt Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu: “Tô Thu Quỳnh, em không thể quay về với Lâm Tam được! Lâm Tam sẽ không cưới em đâu, anh ta chỉ chơi đùa tình cảm của em thôi!”

“Chiến Thất, anh tưởng đàn ông trên cả thế giới này đều giống như anh sao, chỉ biết đùa cợt tình cảm phụ nữ thôi ư?” Lâm Tiêu nói gằn từng câu từng chữ một: “Đời này của Lâm Tiêu tôi, nếu như có kết hôn thì vợ của tôi cũng chỉ có thể là Tô Thu Quỳnh!”

Thấy lời này của anh ta không níu kéo được Tô Thu Quỳnh, trong mắt Chiến Mục Hàng lập tức lộ ra vẻ quyết tâm đập nồi dìm thuyền. Anh ta phất tay, vệ sĩ bên ngoài phòng khách bao vây Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh lại, bọn họ còn rút súng từ eo ra.

Hai mắt Chiến Mục Hàng đỏ sòng sọc, gằn từng chữ một: “Tô Thu Quỳnh, ở lại đi, làm người phụ nữ của Chiến Mục Hàng anh! Nếu không, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của Lâm Tam!”

Đúng ra là Chiến Mục Hàng thực sự không muốn để lộ khía cạnh tăm tối này ra trước mặt Tô Thu Quỳnh chút nào cả, nhưng biết làm thế nào được đây? Anh ta sợ!

Anh ta sợ sau khi mình để Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu đi khỏi, tình cảm của họ sẽ ngày càng đậm sâu, anh ta sẽ càng không thể chen chân vào được!

Tô Thu Quỳnh cũng không ngờ Chiến Mục Hàng lại đê tiện đến mức lấy mạng sống của Lâm Tiêu ra để đe dọa cô thế này.

Nhưng Chiến Mục Hàng sẽ không đe dọa được cô đâu, mãi mãi không bao giờ đe dọa được cô đâu!

Tô Thu Quỳnh lấy thân mình chắn trước mặt Lâm Tiêu. Nụ cười châm chọc, lãnh đạm vẫn hiện hữu trên gương mặt cô: “Được đấy. Hôm nay anh giết cả tôi lẫn Lâm Tiêu đi là vừa khéo, để chúng tôi được xuống dưới kia làm một đôi uyên ương!”

“Thu Quỳnh, anh sẽ không để chuyện gì xảy ra với em đâu!” Lâm Tiêu kiên định gằn từng chữ một.

Bị bao nhiêu súng ống chĩa vào như thế mà Lâm Tiêu thật sự không hề hoảng sợ. Người lớn lên trong gia đình có hoàn cảnh như anh có nguy hiểm nào chưa từng trải qua? Mấy khẩu súng đã đòi dọa dẫm được anh thì quá viển vông!

 
 
Chương 925


CHƯƠNG 925

Lâm Tiêu lẳng lặng kéo Tô Thu Quỳnh vào lòng. Anh chỉ lo súng đạn không có mắt, sẽ vô tình làm Tô Thu Quỳnh bị thương.

Lâm Tiêu nhướng mày, trên gương mặt khôi ngô, tuấn tú đến mức cả thánh thần lẫn con người đều phẫn nộ ấy vẫn hiện lên vẻ xấc xược: “Chiến Thất, anh cũng bản lĩnh thật nhỉ! Làm mấy vụ giết người phóng hỏa ngày càng lên tay rồi đấy. Có giỏi thì hôm nay anh cho người giết chết Lâm Tiêu này đi. Nếu không, cả đời này anh đừng hòng đụng được đến một cọng tóc của Thu Quỳnh!”

Chiến Mục Hàng giật phắt khẩu súng trong tay gã đàn em đứng cạnh mình. Họng súng đen ngòm, dí sát vào huyệt thái dương của Lâm Tiêu: “Lâm Tam, anh vẫn tưởng tôi không dám giết anh thật à?”

“Lâm Tiêu!”

Tô Thu Quỳnh hét lên thất thanh. Cũng không biết sức lực ở đâu ra mà cô cướp được khẩu súng trong tay một vệ sĩ trước mặt, dí mạnh vào đầu mình.

Cô nhìn Chiến Mục Hàng, ánh mắt không hề che giấu nỗi chán ghét và mỉa mai: “Chiến Mục Hàng, nếu như anh làm Lâm Tiêu mảy may bị thương, tôi sẽ chết trước mặt anh ngay lập tức!”

“Thu Quỳnh, bỏ súng xuống!” Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Lâm Tiêu hoàn toàn không đếm xỉa gì đến việc Chiến Mục Hàng đang dí súng vào huyệt thái dương của mình. Anh chỉ sợ Tô Thu Quỳnh sẽ thật sự tự làm mình bị thương.

Trước đây đã từng có vô số lần Tô Thu Quỳnh thử kết liễu sinh mạng của mình rồi. Cô nói đến cái chết chắc chắn không chỉ vì muốn dọa dẫm Chiến Mục Hàng!

Chiến Mục Hàng cũng không ngờ Tô Thu Quỳnh lại đem mạng sống của chính mình ra uy hiếp anh ta. Anh ta giận đến nỗi muốn giết người, nhưng anh ta cũng buộc phải thừa nhận rằng, sự uy hiếp của Tô Thu Quỳnh đã thành công. Anh ta thật sự không thể giương mắt nhìn Tô Thu Quỳnh chết ngay trước mặt anh ta.

“Tô Thu Quỳnh, em giỏi lắm! Em giỏi lắm!”

Chiến Mục Hàng đáp khẩu súng xuống đất. Cặp mắt đỏ ngầu của anh ta nhìn Tô Thu Quỳnh chằm chằm: “Tô Thu Quỳnh, đừng tưởng rằng ra khỏi cánh cửa này thì em sẽ được tự do. Anh không buông tay đâu! Ngày nào Chiến Mục Hàng này còn sống thì em đừng hòng ở bên Lâm Tiêu được!”

Chiến Mục Hàng quay ngoắt đi lên lầu. Anh ta sợ càng nhìn thấy Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh tình tứ với nhau thêm nữa, anh ta sẽ bất chấp, kéo tất cả mọi người cùng xuống địa ngục mất!

Lâm Tiêu đưa Tô Thu Quỳnh đến thẳng tiểu khu Phúc Tinh.

Vừa bước vào cửa căn hộ, Tô Thu Quỳnh đã lên tiếng trước: “Lâm Tiêu, chúng ta chia tay đi.”

Lâm Tiêu đang định giúp Tô Thu Quỳnh thay đôi dép đi trong nhà, bàn tay cầm dép của anh bỗng chốc khựng lại giữa khoảng không.

Anh tưởng mình nghe nhầm. Anh cố gắng gượng nở một nụ cười: “Thu Quỳnh, em vừa nói gì cơ?”

“Lâm Tiêu, em nói là, chúng ta chia tay đi.”

Tay Lâm Tiêu run run, chiếc dép trong tay bất chợt rơi xuống sàn.

Chiếc dép rất nhẹ, không tạo ra tiếng động gì lớn lắm, nhưng Lâm Tiêu lại cảm thấy trái tim mình đã bị đập thủng một lỗ.

Tất nhiên là anh sẽ không đồng ý chia tay với Tô Thu Quỳnh. Anh cố gắng ép mình nói với cô bằng giọng điệu bình tĩnh nhất có thể: “Thu Quỳnh, tại sao tự dưng lại muốn chia tay anh? Chẳng lẽ chúng ta như thế này không tốt sao?”
 
Chương 926


CHƯƠNG 926

“Lâm Tiêu, em xin lỗi.” Tô Thu Quỳnh cúi nửa mi mắt xuống. Người mà cô thấy áy náy nhất suốt cuộc đời này là Lâm Tiêu. Khoảnh khắc này, đến một người kiêu hãnh như cô mà cũng không dám nhìn vào mắt anh.

“Lâm Tiêu, em cảm thấy em rất ích kỷ. Em không hề yêu anh, nhưng vẫn liên tục đòi hỏi hơi ấm từ anh. Nói là muốn dành cả cuộc đời để đền đáp lòng tốt của anh với em, nhưng thực tế là em quá ích kỷ, muốn sống như con ma cà rồng cả đời, bắt anh phải hy sinh cho em không ngừng nghỉ. Còn em thì mãi mãi không thể nào trao được cho anh một trái tim chân thành.”

“Thu Quỳnh, anh không quan tâm! Miễn là em bằng lòng ở bên anh, anh có thể không bận tâm đến bất cứ điều gì.” Lâm Tiêu cố chấp ôm Tô Thu Quỳnh vào lòng. Thật ra vừa rồi khi Tô Thu Quỳnh nói rằng cô không hề yêu anh, trái tim anh đau như nghẹn thở. Anh tưởng rằng bao ngày qua sớm tối bên nhau, cô đã phần nào để tâm đến anh. Vậy mà đến cuối cùng, vẫn chỉ có mình anh đơn phương.

Nhưng dù cho cô mãi mãi không thể đem lòng yêu anh, anh cũng chẳng buông tay được.

Chiến Mục Hàng yêu Tô Thu Quỳnh điên dại, anh nào có khác đâu!

Không có Tô Thu Quỳnh, những ngày tháng sau này, quãng đời dài đằng đẵng còn lại đều trở nên vô nghĩa.

“Nhưng Lâm Tiêu ạ, em bận tâm!” Tô Thu Quỳnh dứt từng chút một ra khỏi vòng tay của Lâm Tiêu: “Lâm Tiêu, như thế này không công bằng với anh. Em không thể ích kỷ vậy được!”

“Thu Quỳnh, ở bên anh đi, em không ích kỷ! Em chia tay anh mới là ích kỷ!” Lâm Tiêu đã quen chiều theo ý Tô Thu Quỳnh, nhưng với vấn đề trọng đại như chia tay, anh không thể mặc cho cô ra quyết định được.

“Tô Thu Quỳnh, hôm nay anh nói ngay tại đây luôn, em đã nhận lời làm bạn gái của anh thì cả đời này, em đừng bao giờ nghĩ đến chuyện chia tay với anh!”

Tô Thu Quỳnh thở dài bất lực: “Lâm Tiêu, việc gì anh phải như thế? Anh biết mà, mối quan hệ của hai chúng ta không thể công khai được.”

“Em từng ly hôn, từng mất hai đứa con, tay em còn tàn tật, em còn là một đứa từng đi tù. Ba mẹ anh và dòng họ sẽ không đồng ý cho anh đến với một người phụ nữ như em đâu.”

Tô Thu Quỳnh ngừng lại một thoáng, sau đó nói từng câu từng chữ vô cùng nghiêm túc: “Lâm Tiêu, em thật sự rất cảm kích anh vì đã tốt với em, nhưng càng cảm kích thì em lại càng không thể hủy hoại anh được.”

Tô Thu Quỳnh biết dư luận xã hội đáng sợ đến nhường nào.

Nhất là người có địa vị như Lâm Tiêu. Tổn thất mà những tin tức tiêu cực đem lại cho anh, cho nhà họ Lâm là không thể đong đếm được. Lâm Tiêu và cô dây dưa sẽ đem đến tin tức tiêu cực nhất với anh.

“Tô Thu Quỳnh, ai nói là mối quan hệ của chúng ta không thể công khai?” Lâm Tiêu trở nên kích động: “Tô Thu Quỳnh, anh sẽ đường hoàng đứng bên cạnh em! Nếu em không tin anh, ngày mai chúng ta sẽ ra ủy ban đăng ký kết hôn!”

“Lâm Tiêu, đừng gây chuyện nữa. Em không muốn anh cãi nhau với người nhà vì em.” Trầm lặng một thoáng, Tô Thu Quỳnh nói tiếp: “Lâm Tiêu, chúng ta hãy hợp tan trong yên bình đi.”

“Không đời nào!” Lâm Tiêu tức đỏ con mắt: “Tô Thu Quỳnh, em đánh cắp trái tim anh đi rồi, bây giờ lại quăng cho anh một câu ‘hợp tan trong yên bình’ là thế nào? Tô Thu Quỳnh, em đúng là đồ vô trách nhiệm!”

Lâm Tiêu cảm thấy những lời này vẫn chưa đủ để thể hiện cơn phẫn nộ của anh. Anh ngẫm nghĩ rồi bồi thêm một câu: “Tô Thu Quỳnh, em làm thế này là đang lừa gạt tình cảm của anh. Tô Thu Quỳnh, em có lỗi với anh lắm!”

 
 
Chương 927


CHƯƠNG 927

Tô Thu Quỳnh cũng biết mình có lỗi với Lâm Tiêu, nhưng cô không thể trao cho anh một con tim chân thành thì còn có thể trao cho anh thứ gì nữa?

Chỉ có xác thân cô mà thôi!

“Lâm Tiêu, xin lỗi. Em chỉ có thể trao thân cho anh được thôi.”

Tô Thu Quỳnh biết, cô làm như vậy là không công bằng với Lâm Tiêu. Chính cô cũng căm ghét bản thân mình, nhưng thứ duy nhất cô có thể nghĩ đến để trả ơn cho Lâm Tiêu chỉ có thân thể của mình.

Con ngươi của Lâm Tiêu co rút lại, gần như hoàn toàn mất kiểm soát.

Nhưng anh vẫn túm lấy quần áo của Tô Thu Quỳnh nhanh như bay, ra sức đắp lên người cô.

“Tô Thu Quỳnh, em coi anh là gì thế hả? Thứ lợn giống chỉ thèm khát đàn bà thôi sao?”

Ánh mắt Lâm Tiêu không che giấu được nỗi đớn đau: “Tô Thu Quỳnh, nếu như chỉ cần thể xác, anh cần gì phải bám lấy em cả ngày! Anh đi mua con búp bê về dùng cho rồi!”

“Tô Thu Quỳnh, anh cần là cần em, Tô Thu Quỳnh ạ! Là con người em sống sờ sờ ra đấy! Cho nên, Tô Thu Quỳnh, đừng hòng dùng thể xác để đáp đền anh, càng đừng mơ sẽ rời xa anh. Nếu em thật sự thấy có lỗi với anh thì đừng chối bỏ anh. Cố mở to mắt ra mà nhìn những cái tốt của anh đi.”

Giọng nói của Lâm Tiêu mang theo tiếng thở dài ai oán: “Tô Thu Quỳnh, em có mù đâu! Tại sao em không nhìn thấy được cái tốt của anh?”

Tô Thu Quỳnh cắn chặt môi. Không phải cô không thấy được cái tốt của Lâm Tiêu, nhưng trái tim cô đã chết rồi. Người đàn ông tốt đến mấy cũng không thể khiến cô rung động được nữa.

Trái tim đã chết rụi giống như các con cô, ba mẹ cô vậy. Đã chết rồi thì chẳng bao giờ sống lại được nữa.

Chính vì cô thấy được những cái tốt của Lâm Tiêu, anh quá tốt, nên cô mới không muốn tiếp tục dựa dẫm vào anh, làm anh lỡ dở.

“Lâm Tiêu, em…”

“Tô Thu Quỳnh, đừng nhắc đến chuyện chia tay với anh nữa!” Lâm Tiêu nhanh chóng cắt lời Tô Thu Quỳnh. Anh sợ mình quá kích động sẽ làm cô phát sợ. Anh ép buộc bản thân phải bình tĩnh ngay lại, cố hết sức nói với cô bằng giọng điệu êm ái: “Tô Thu Quỳnh, anh biết hiện tại em không yêu anh. Anh thực sự không quan tâm.”

“Tình cảm trên đời đâu phải chỉ có duy nhất một kiểu tình yêu sét đánh. Tô Thu Quỳnh, em không thể yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, nhưng điều đó không có nghĩa hai chúng ta không thể lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.”

“Có thể em không cảm thấy bồi hồi rung động khi đối diện với anh, nhưng trên đời này, biết bao nhiêu cặp vợ chồng chung sống đến già cũng không hề rung động mãnh liệt, mà là mưa dầm thấm đất nương tựa lẫn nhau. Tô Thu Quỳnh, có lẽ chúng ta là kiểu mưa dầm thấm đất ấy đấy. Có lẽ tình yêu mãnh liệt sẽ làm nên khoảnh khắc tuyệt diệu, nhưng tình yêu nước chảy đá mòn mới có thể trường tồn cùng trời đất.”

“Tô Thu Quỳnh, hãy tin ở anh, chúng ta sẽ bên nhau dài lâu.”

“Lâm Tiêu…”

Tô Thu Quỳnh mấp máy môi, rồi lại nuốt tiếng nói đang mấp mé trong cổ họng xuống. Cô thật sự không biết phải nói gì với Lâm Tiêu nữa.

Lòng cô hiểu rõ, nếu cô thật sự muốn tìm kiếm một người đàn ông nữa để dìu dắt nhau đi hết cuộc đời này thì Lâm Tiêu là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng cô sợ vì anh phải gánh vác quá nhiều áp lực và những ánh nhìn săm soi kỳ thị của dòng họ!

Lâm Tiêu cũng không cho Tô Thu Quỳnh có cơ hội nói tiếp. Anh khẽ khàng nỉ non bên tai cô: “Tô Thu Quỳnh, hãy tin anh. Chỉ cần em không bỏ anh, sẽ không có ai ngăn cản chúng ta ở bên nhau mãi mãi đâu!”
 
Chương 928


CHƯƠNG 928

Tô Thu Quỳnh không tiếp tục đẩy Lâm Tiêu ra nữa. Trong thâm tâm, cô hiểu rằng cô và Lâm Tiêu không thể bên nhau dài lâu được. Khi áp lực từ ba mẹ và dòng họ thật sự ập đến, khi bên cạnh anh xuất hiện cô gái thích hợp hơn, là lúc cô nên rút lui dứt khoát.

Tôn Lệ không chỉ mời Tô Thu Quỳnh hát ca khúc chủ đề và bài hát đệm trong phim mới của cô ta, mà còn mời cô đóng một vai khách mời trong “Nữ Y Trân Phi Truyện”.

Tô Thu Quỳnh cũng muốn thử sức diễn xuất, nên dĩ nhiên là cô vui vẻ nhận lời mời của Tôn Lệ.

Vai diễn khách mời của cô còn không được tính là vai nữ thứ mười, đất diễn chỉ chưa đầy một tuần, nhưng Tô Thu Quỳnh vẫn rất phấn khởi. Có công việc để nhận là một việc tốt với cô. Chưa kể, Nhan Nhã Tịnh còn là cố vấn y học trong đoàn làm phim. Làm việc cùng Nhan Nhã Tịnh, cô rất vui.

Điều duy nhất làm Tô Thu Quỳnh thấy khó chịu là Bùi An Na cũng ở trong đoàn làm phim này, lại còn đóng vai nữ thứ.

Nhưng tài năng bậc nhất của Tô Thu Quỳnh là phớt lờ mấy loại ruồi muỗi côn trùng. Cô ấy cầm kịch bản, ngồi bên cạnh Nhan Nhã Tịnh chân vẫn chưa được linh hoạt, cùng cô nghiên cứu vai diễn trong kịch bản.

Tô Thu Quỳnh không thèm đếm xỉa đến Bùi An Na. Thế nhưng Bùi An Na lại không muốn bị ngó lơ. Cô ta bước trên đôi giày cao gót, vênh mặt đi về phía Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh với điệu bộ hả hê, khóe môi gần như có thể cong vút lên tới trời.

“Ôi chao ôi! Tôi cứ tưởng là ai cơ chứ. Thì ra là Nhan Nhã Tịnh với Tô Thu Quỳnh nổi đình nổi đám ở Vân Hải chúng ta đấy à?

Giọng nói của Bùi An Na tương đối lớn. Cô ta vừa dứt lời, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh.

Nhan Nhã Tịnh đặt lại cuốn kịch bản vào tay Tô Thu Quỳnh, bất lực cất lời: “Thu Quỳnh, thế là ruồi nhặng vẫn bay ra đây.”

“Cô nói ai là ruồi đấy?” Bùi An Na chống nạnh: “Cô mới là ruồi nhặng! Cả nhà cô đều là ruồi nhặng!”

Như thể sợ mọi người không nghe thấy giọng nói của mình, Bùi An Na lại cất cao giọng lên: “Nhan Nhã Tịnh, Tô Thu Quỳnh, hai cô người thì quả phụ, người thì chồng chê. Các cô đúng là rất hợp với nhau đấy! Hay là các cô đến với nhau luôn đi cho rồi! Một người chồng chết một người không chồng, cặp đôi quá là thanh tân thoát tục!”

Bùi An Na nói Nhan Nhã Tịnh thì cô mặc kệ, đằng nào cũng không phải lần đầu cô bị người ta cười chê là chồng chết, nhưng Nhan Nhã Tịnh không chịu được khi Tô Thu Quỳnh bị người ta bắt nạt.

Nhan Nhã Tịnh lười nhác khẽ ngước mắt lên. Cô không bộc lộ cảm xúc ra mặt, nhưng lời nói ra lại ẩn chứa gai góc: “Sao? Ngưỡng mộ à? Ừ, cũng phải thôi, loại ruồi nhặng chỉ biết vo ve loạn xạ như cô thì có cho thêm tiền đàn ông cũng chẳng thèm. Dù cô muốn làm quả phụ thì cũng chẳng có cơ hội!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô bảo ai cho thêm tiền không ai thèm?” Bùi An Na tức tối muốn xông lên đánh Nhan Nhã Tịnh, nhưng nhớ ra xung quanh đang có đông người xem, cô ta đành đè nén cơn bốc đồng muốn đánh đập Nhan Nhã Tịnh xuống rồi chĩa mũi súng vào Tô Thu Quỳnh mà cô ta ghét cay ghét đắng.

“Nhan Nhã Tịnh, chắc người mà cô nói là Tô Thu Quỳnh phải không? Đúng là bị chồng giàu chê bai thì phải cho thêm tiền thật. Tôi mà là đàn ông thì tôi cũng không dám lấy! Tội nghiệp cho anh Lâm bị Tô Thu Quỳnh đeo bám, chắc bực bội đến mức sắp ngờ vực cuộc đời rồi!”

“Bùi An Na, con mắt nào của cô thấy Lâm Tiêu bị Thu Quỳnh đeo bám đến mức ngờ vực cuộc đời? Chắc nằm mơ tự thấy hả? Cô rách việc thật đấy!”

Bị Nhan Nhã Tịnh chặn họng, Bùi An Na tức không chịu nổi. Tất nhiên cô ta không muốn bẽ mặt trước bàn dân thiên hạ, thở hổn hển quát tháo Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, cô vênh váo vừa thôi! Cô tưởng Tô Thu Quỳnh mặt dày mày dạn đeo bám anh Lâm là cô ta có thể thành mợ Lâm được chắc!”
 
Chương 929


CHƯƠNG 929

“Tôi nói cho cô biết, Tô Thu Quỳnh mới là đứa nằm mơ giữa ban ngày! Mấy ngày trước tôi gặp bà Lâm, bà Lâm nói bà ấy khinh nhất là loại phụ nữ đã li hôn còn từng ngồi tù như Tô Thu Quỳnh. Dù đến kiếp sau Tô Thu Quỳnh cũng đừng hòng bước được chân vào cửa nhà họ Lâm!”

Tô Thu Quỳnh không thèm bận tâm đến loại người như Bùi An Na, nhưng nghe thấy lời cô ta nói, trong lòng cô ấy vẫn hơi rối bời.

Đúng thật, mẹ của Lâm Tiêu khinh thường con người đầy vết nhơ như cô ấy.

“Ồ? Kia có phải bà Lâm không?” Không biết là giọng nói của ai đột nhiên thốt lên. Tô Thu Quỳnh và Nhan Nhã Tịnh vội nhìn về phía đó.

Đúng là Kiều Hạ, mẹ của Lâm Tiêu đang đi về phía đoàn phim thật.

“Sao bà Lâm lại đến đây?”

“Chẳng lẽ là vì Tô Thu Quỳnh ư?”

Mấy nhân viên trong đoàn làm phim thủ thỉ kháo nhau: “Lẽ nào Tô Thu Quỳnh đúng là đeo bám được đạo diễn Lâm nên chọc giận bà Lâm thật à? Tôi mà là bà Lâm thì tôi cũng không chịu nổi cậu con trai xuất sắc của mình bị một người phụ nữ đã li hôn còn từng ngồi tù đeo bám đâu!”

Tô Thu Quỳnh cau mặt. Đôi môi cô cũng không khỏi trắng bệch đi.

Cô từng nghĩ về một ngày nào đó, mẹ của Lâm Tiêu sẽ đến tìm cô, ra lệnh nghiêm cấm cô tiếp tục ở gần Lâm Tiêu. Nhưng cô chỉ không ngờ mẹ của Lâm Tiêu lại đến tìm cô trong hoàn cảnh này, gây khó dễ cho cô trước mặt bao người.

“Thu Quỳnh, cậu vào phòng nghỉ trước đi, chỗ này cứ để tớ lo.” Nhan Nhã Tịnh cũng đã đoán được mục đích Kiều Hạ đến đây. Cô không muốn Tô Thu Quỳnh chịu hờn tủi giữa đám đông nên nhẹ nhàng nói với cô ấy.

“Nhã Tịnh, tớ không sao. Cái gì phải đến rồi cũng đến thôi.”

Tô Thu Quỳnh ung dung đứng dậy. Sau khi quyết định dũng cảm đối diện, vẻ mặt cô ấy cũng trở nên bình thản hơn hẳn.

Dù sao chăng nữa cũng không phải lần đầu tiên cô ấy bị người ta chỉ trích giữa đám đông. Nhiều lần rồi dần dần cũng tê dại. Huống chi, trong cuộc tình của cô ấy với Lâm Tiêu, cô ấy vốn là người đuối lí, bị mẹ của Lâm Tiêu trách móc cũng đáng đời cô ấy thôi.

Thấy Kiều Hạ cách Tô Thu Quỳnh mỗi lúc một gần, Bùi An Na hết sức hả hê. Chuyện cô ta vừa kể rằng Kiều Hạ ghét Tô Thu Quỳnh là bịa đặt, nhưng nghĩ bằng ngón chân thì cô ta cũng có thể đoán ra được thái độ của Kiều Hạ với loại phụ nữ từng li hôn như Tô Thu Quỳnh.

Nụ cười hớn hở khi thấy người ta gặp nạn rạng rỡ trên gương mặt Bùi An Na: “Con người ta ấy mà, thật sự không thể mặt dày mày dạn quá. Đi khắp nơi quyến rũ đàn ông, giờ đến mức mẹ người ta tìm đến tận nơi rồi. Đúng là mất mặt!”

“Tô Thu Quỳnh, tôi an ủi cô trước nhé. Lát nữa bị bà Lâm vả mặt cho, cô đừng khóc lóc trước mặt chúng tôi đấy. Có muốn khóc thì trốn vào xó mà khóc thầm. Khóc trước mặt chúng tôi, chúng tôi sợ phải xấu hổ cùng cô mất!”

Bùi An Na vừa nói dứt lời, mấy nhân viên trong đoàn thường ngày có quan hệ khá tốt với cô ta cũng không nhịn được lên tiếng.

“Tô Thu Quỳnh quyến rũ đạo diễn Lâm thật đấy à? Cô ta cũng gớm ghê thật. Vừa cầu xin cậu Chiến hồi tâm chuyển ý vừa không quên quyến rũ cả người anh em tốt của cậu ấy. Kiểu người gì thế?”

“Phải đấy. Đúng là mặt dày nhất trần đời. Quý bà chồng chê này của đoàn phim chúng ta đúng là nhất!”

“Mọi người nói xem bà Lâm sẽ dạy dỗ cô ta thế nào? Liệu có đáp thẳng tờ chi phiếu vào mặt, bảo cô ta cút xéo khỏi thế giới của đạo diễn Lâm không?”

“Theo tôi thì không đâu. Tôi thấy bà Lâm sẽ vung thẳng tay tát cho lật mặt thì có!”
 
Chương 930


CHƯƠNG 930

“Ha ha ha…”

Nghe đám đông xung quanh phá lên cười đầy ác ý, Nhan Nhã Tịnh tức đến nỗi muốn đánh người, nhưng bạo lực không giải quyết được tất thảy vấn đề. Nếu Kiều Hạ làm khó Tô Thu Quỳnh trước mặt mọi người thật, cô ấy sẽ không thể tiếp tục ở lại đoàn phim nữa.

Nhan Nhã Tịnh cũng không thể ném thẳng Kiều Hạ ra ngoài được. Cô đành chuyển ngòi nổ về phía mình, trước khi Kiều Hạ lên tiếng.

“Bà Lâm, bà đến đoàn phim chúng tôi có việc gì à?” Nhan Nhã Tịnh che chắn trước mặt Tô Thu Quỳnh, lạnh lùng cất tiếng.

“Là Nhan Nhã Tịnh đúng không?” Kiều Hạ gỡ cặp kính râm to sụ khỏi mũi. Bà ấy vô cùng mừng rỡ nắm lấy tay Nhan Nhã Tịnh, quan sát cô một vòng từ trên xuống dưới: “Nhã Tịnh, Vân Hiên từng cho cô xem ảnh của cháu rồi. Không ngờ người thật còn đẹp hơn trong ảnh nữa!”

Nhan Nhã Tịnh: “…”

Bà Lâm này xuất chiêu hơi trái khoáy đấy nhỉ? Đáng lý ra nếu bà ấy đã đến tìm Tô Thu Quỳnh thì phải điều tra về Tô Thu Quỳnh, cũng nên biết rằng cô là bạn thân của Tô Thu Quỳnh mới đúng chứ.

Bà ấy nên có thái độ đầy thù địch với bạn thân của Tô Thu Quỳnh chứ sao lại nhiệt tình như thế này?

Ban đầu Nhan Nhã Tịnh còn nghĩ, nếu bà Lâm này thực sự vô lý, cho dù què quặt thì cô cũng phải vật nhau với bà ấy. Nhưng giơ tay ra không ai đánh người cười. Kiều Hạ cười rạng rỡ với cô như thế, cô thật sự không thể dùng bạo lực với bà ấy được.

Kiều Hạ niềm nở ngắm nghía Nhan Nhã Tịnh một lúc, rồi vội vàng buông tay cô ra: “Nhã Tịnh, mấy hôm nữa rồi chúng ta nói chuyện đàng hoàng sau nhé! Cô mời cháu và Vân Hiên uống cà phê. Còn hôm nay cô còn việc rất quan trọng phải làm!”

Có vẻ như lúc này Kiều Hạ mới đi vào chủ đề chính. Quả nhiên, ngay giây sau, Kiều Hạ đã xông đến trước mặt Tô Thu Quỳnh.

Thấy Kiều Hạ đứng ngay trước Tô Thu Quỳnh, đa số mọi người trong đoàn làm phim đều bật sẵn chế độ hóng hớt. Người phụ nữ bị chồng giàu bỏ đeo bám con trai người ta, mẹ người ta tìm đến tận nơi làm ầm lên. Quá nóng hổi!

Nhan Nhã Tịnh cũng nhìn chằm chằm Kiều Hạ đầy cảnh giác. Nếu như Kiều Hạ dám tát Tô Thu Quỳnh giữa đám đông, cho dù xúc phạm đến nhà họ Lâm thì cô cũng phải đáp trả!

Hiện giờ, người đắc ý nhất chắc phải là Bùi An Na. Sợ mọi người quên bẵng đi sự tồn tại của mình, động tác của cô ta còn nhanh hơn cả Kiều Hạ, hớt hải xông đến trước mặt bà ấy.

“Bà Lâm, tôi là Bùi An Na. Sau này bà cứ gọi tôi là An Na là được.”

Bùi An Na nắm tay Kiều Hạ để lấy lòng, điệu bộ ngoan ngoãn chuẩn con dâu tương lai.

Rõ ràng Kiều Hạ không ngờ bỗng dưng trước mặt mình lại mọc lên một nhân vật như Bùi An Na, bà ấy hơi ngẩn người, chợt quên không rút cánh tay bị Bùi An Na nắm lại.

Thấy Kiều Hạ không có ý định rút tay về, Bùi An Na bỗng cảm thấy Kiều Hạ có ấn tượng tốt với mình.

Mẹ chồng tương lai trong tâm tưởng có ấn tượng tốt với cô ta như vậy, hiển nhiên cô ta cũng phải thể hiện cho tốt.

“Bà Lâm, bà đến để dạy dỗ Tô Thu Quỳnh, đúng không? Bà Lâm, tôi cũng cảm thấy Tô Thu Quỳnh quá đáng, một người bị chồng bỏ bẩn thỉu như cô ta mà còn mơ hão trở thành người phụ nữ của anh Lâm. Đúng là viển vông!”

“Nhưng bà Lâm ạ, cho dù muốn dạy dỗ Tô Thu Quỳnh thì bà cũng đừng tức giận thật. Tức giận có hại cho sức khỏe. Tức ốm người ra đấy thì gay to!”
 
Chương 931


CHƯƠNG 931

Thấy Kiều Hạ đầy giận dữ thở hổn hển không nói gì, Bùi An Na biết, chắc chắn Kiều Hạ đang tức tối bởi hành vi vô liêm sỉ của Tô Thu Quỳnh. Cô ta tiếp tục nắm tay Kiều Hạ, nỗ lực chia rẽ: “Có những lời mà tôi biết là tôi không nên nói nhiều, nhưng thấy anh Lâm bị loại phụ nữ vô liêm sỉ này đeo bám, tôi đau lòng lắm!”

“Bà không biết Tô Thu Quỳnh vô liêm sỉ đến thế nào đâu. Để nổi tiếng mà cô ta còn leo cả lên giường đạo diễn Chu. Mấy ngày trước ở Lam Điều, chính mắt tôi trông thấy cô ta quyến rũ đạo diễn Chu trong WC. Cảnh tượng đó đúng là chướng tai gai mắt!”

Thấy mặt Kiều Hạ mỗi lúc một đỏ au, Bùi An Na vội vàng ra vẻ ngoan hiền, chu đáo vỗ về bà ấy: “Bà Lâm, bà đừng giận nữa! Tức giận vì loại phụ nữ như Tô Thu Quỳnh không đáng đâu! Bà Lâm, cũng xin bà cứ yên tâm. Sau này tôi sẽ trông chừng anh Lâm cẩn thận, không để loại phụ nữ vô liêm sỉ như thế này đeo bám lấy anh ấy nữa!”

Nói đến đây, khuôn mặt nhỏ nhắn của Bùi An Na chợt đầy vẻ bẽn lẽn: “Bà Lâm ạ, thật ra, thật ra tôi với anh Lâm đang yêu nhau. Tôi… tôi là người phụ nữ của anh Lâm. Bà Lâm, bà yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm lo chu đáo cho anh Lâm.”

Chát!

Một cái tát giáng thẳng lên mặt Bùi An Na.

Kiều Hạ tức run cả người. Bà ấy lạnh lùng nhìn chằm chằm Bùi An Na: “Cô vừa nói ai vô liêm sỉ? Cô nói ai bẩn thỉu, rác rưởi! Có gan thì cô nói lại lần nữa tôi nghe xem!”

Bùi An Na bị Kiều Hạ giáng thẳng một bạt tai, cô ta nào có ngờ, mình ra sức bôi nhọ Tô Thu Quỳnh như thế, tới cuối cùng lại bị Kiều Hạ đánh.

Nhan Nhã Tịnh và Tô Thu Quỳnh cũng ngỡ ngàng, Kiều Hạ này còn không ra chiêu theo lẽ thường hơn cả tưởng tượng của họ. Tưởng phải tát một bạt tay, đập tờ chi phiếu vào mặt, chia rẽ đôi lứa cơ mà? Sao bây giờ đột nhiên lại ra mặt cho Tô Thu Quỳnh?

Đám đông quây quanh hóng hớt cũng bị Kiều Hạ làm cho ngơ ngác, không phải nói Tô Thu Quỳnh không biết xấu hổ dụ dỗ Lâm Tiêu, bà Lâm ghét cay ghét đắng Tô Thu Quỳnh hay sao? Sao bây giờ Kiều Hạ không đánh Tô Thu Quỳnh mà lại đánh Bùi An Na luôn cố tình nịnh bợ trước mặt bà ấy?

Lúc nãy những gì Bùi An Na nói quá khó nghe, chọc Kiều Hạ tức tối đến mức lồng ngực phập phồng. Lúc nãy bà ấy đánh Bùi An Na, tay phải đánh đến nỗi bị đau, thế là giơ tay trái lên giáng thêm phát tát nữa lên mặt của cô ta: “Nói! Lúc nãy cô nói ai không biết xấu hổ!”

Lúc Kiều Hạ còn trẻ, tính tình nóng nảy có tiếng. Bây giờ tuổi đã cao, năm tháng lắng đọng khiến bà ấy ngày càng tao nhã. Nhưng cái tính nóng của bà, nếu bị châm ngòi thì vẫn sẽ bùng nổ.

Kiều Hạ không chờ Bùi An Na nói đã dồn sức đẩy mạnh cô ta ngã xuống đất.

“Tôi nói cho cô biết, Tô Thu Quỳnh là con dâu mà Kiều Hạ này nhận định, cô nói con bé thì chính là đang chửi vào mặt tôi!” Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Ba Lâm Hoàng Minh của Lâm Tiêu nổi tiếng là người điên cuồng chiều vợ, cho dù Kiều Hạ trong nhà hay ở bên ngoài đều có thể nghênh ngang khệnh khạng. Có người dám chửi bới nàng dâu mà bà ấy nhìn trúng, đương nhiên bà ấy sẽ không chịu để yên.

Bùi An Na nhếch nhác ngã sóng soài dưới đất, mãi đến khi tay cô ta bị cọ rách da, cô ta mới tỉnh táo lại sau cơn đau.

Bùi An Na có chết cũng không dám nghĩ cốt truyện lại đột nhiên xoay chuyển kiểu này. Cô ta bị đánh liên tục vài lần, thể diện cũng chẳng còn nữa. Nhưng Kiều Hạ là bà chủ nhà họ Lâm, cô ta chọc không nổi.

Chọc không nổi, vậy thì đành nịnh nọt thôi.

Bùi An Na run rẩy nhếch môi, không dám nhìn Kiều Hạ: “Bà Lâm, sao… sao bà có thể đánh tôi? Tôi nói mấy lời này đều là muốn tốt cho bà thôi, sao bà có thể đánh tôi chứ?”

Cô ta nói xong, bất cẩn động vào vết thương trên khoé môi, đau đớn vô cùng. Cô ta rất đau, đau đến tội nghiệp, chớp mắt vài cái, xém chút nữa là nước mắt đã lăn xuống.
 
Chương 932


CHƯƠNG 932

“Bà Lâm, Tô Thu Quỳnh thật sự không phải loại người tốt lành gì đâu! Phụ nữ mà cậu Chiến không cần thì có thể tốt chỗ nào được! Đã thế cô ta còn đi khắp nơi dụ dỗ đàn ông, lúc nãy tôi cũng nói rồi đấy, cô ta còn dụ dỗ đạo diễn Chu, cô ta…”

“Ầm!”

Kiều Hạ đấm thẳng một phát vào miệng của Bùi An Na, đau đến mức cô ta phải thở dốc, nói năng không lưu loát.

“Bà Lâm, bà… bà…”

“Tôi? Tôi làm sao?”

Kiều Hạ ra vẻ xã hội này là của chị Hạ, khí thế rất bá đạo.

“Chiến Mục Hàng và Thu Quỳnh ly hôn là do mắt cậu ta bị mù! Còn về đạo diễn Chu gì đó mà cô nói, lẽ nào là Chu Tuấn Hùng mập mạp kia á? Thu Quỳnh nhà chúng tôi có người bạn trai như con trai tôi còn có thể thích cái tên béo ụ, vừa thấp vừa xấu xí đó chắc!”

“Ha! Lại còn muốn mượn cái tên mập đó để thăng tiến? Nếu Thu Quỳnh nhà chúng tôi muốn trèo lên, nhà họ Lâm chúng tôi nâng đỡ không nổi chắc? Còn phải tìm tới tên đàn ông già nua kinh tởm đó ư?”

Những lời này của Kiều Hạ khiến Bùi An Na nghẹn đến mức không nói nên lời. Đám đông vốn dĩ muốn hóng chuyện, nhưng bây giờ thái độ đối với Tô Thu Quỳnh lại xoay ngoắt ba trăm sáu mươi độ.

Ban đầu họ đều cảm thấy Tô Thu Quỳnh là người phụ nữ bị ruồng bỏ của nhà họ Chiến, nhà họ Lâm không thể coi trọng được. Nhưng nào ngờ nhà họ Lâm còn chấp nhận cô ấy luôn rồi.

Phải biết là bối cảnh của nhà họ Lâm cũng không kém nhà họ Chiến. Cho dù bị Chiến Mục Hàng bỏ rơi, có nhà họ Lâm chống lưng cho Tô Thu Quỳnh thì làm gì có ai trong giới giải trí dám chọc cô ấy nữa!

Mà địa vị của Kiều Hạ tại nhà họ Lâm đúng là nữ vương trong nữ vương, bà ấy đã thừa nhận Tô Thu Quỳnh, trong nhà họ Lâm nào còn có ai không dám cho cô ấy vào cửa!

Xem ra, chuyện Tô Thu Quỳnh trở thành con dâu của nhà họ Lâm đã là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi!

Những người phụ nữ có mặt ban đầu đều coi thường Tô Thu Quỳnh, giờ lại quay sang ngưỡng mộ cô ấy tốt số.

Đàn ông như cậu Chiến và cậu Lâm, trong đời có thể yêu đương với một người trong đó thôi đã là chuyện mà người khác cầu mấy đời còn không được. Nhưng Tô Thu Quỳnh lại yêu đương với cả hai người ngay trong kiếp này, đúng là khiến mấy cô gái chưa thành niên phải khao khát!

Sau khi Bùi An Na gắng sức hít thở vài hơi, cô ta vẫn muốn cố bám víu tới cùng: “Bà Lâm, tôi thật sự không nói dối. Tô Thu Quỳnh thật sự quyến rũ đạo diễn Chu trong nhà vệ sinh. Lúc ông ta quay về cũng nói, nói là… nói là Tô Thu Quỳnh thật sự rất hèn hạ, ở trên giường còn…”

“Bùi An Na phải không?” Đột nhiên giọng của Kiều Hạ lại trở nên dịu dàng không nói lên lời. Bùi An Na thấy thái độ của Kiều Hạ đối với mình đã tốt hơn liền ra sức gật đầu lia lịa.

Xem ra, hào môn thế gia vẫn thích phụ nữ có gia cảnh trong sạch, người dơ bẩn như Tô Thu Quỳnh, họ chấp nhận được mới lạ đấy!

Bùi An Na đang muốn tranh thủ lúc thái độ của Kiều Hạ mềm mỏng để nói chút gì đó dành thiện cảm. Thì ngay giây sau, giọng nói đầy vẻ uy hiếp của Kiều Hạ truyền đến tai cô ta.

“Bùi An Na, cô muốn bị phong sát thì cứ nói thẳng, Kiều Hạ tôi thành toàn cho cô. Cô không cần phí sức ở đây mà giả mù sa mưa đâu!”
 
Chương 933


CHƯƠNG 933

Bùi An Na lập tức trợn trừng hai mắt, có thế nào cô ta cũng không ngờ được Kiều Hạ lại muốn phong sát mình!

Thế lực của nhà họ Lâm rất lớn, cũng có chen chân vào giới giải trí, mấy năm gần đây đã gầy dựng một công ty giải trí tại Vân Hải. Chính một tay Kiều Hạ làm nên chuyện. Có thể nói bà ấy là trùm của trùm trong giới giải trí. Bà ấy mà đã muốn phong sát một người thì người đó thật sự không thể trở mình nổi!

“Bà Lâm, sao… sao tôi có thể muốn bị phong sát được chứ? Bà đang nói giỡn đấy à!” Bùi An Na cười gượng, trên trán đã rịn ra mồ hôi lạnh.

“Không muốn phong sát thì giữ mồm miệng cho sạch vào!” Kiều Hạ lạnh lùng liếc Bùi An Na một cái, gằn từng câu từng chữ cảnh cáo: “Nếu để tôi biết cô dám nói năng linh tinh hoặc làm gì đó ngáng chân con dâu tôi thì cô cút về quê nuôi lợn cho tôi!”

Mặt của Bùi An Na trắng bệch như tờ giấy, ngã xuống đất cái “phịch”.

Đúng là nhà cô ta nuôi lợn thật. Trước khi vào giới giải trí cô ta vẫn luôn ở quê cho lợn ăn. Lúc nãy, cô ta đánh mắt nhìn điện thoại của Kiều Hạ. Không ngờ chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà cấp dưới của bà ấy đã tìm được hết ngọn nguồn gốc gác của cô ta. Thế lực của nhà họ Lâm đúng là quá đáng sợ!

Thế lực đáng sợ như vậy, nếu muốn cô ta không thể lăn lộn nữa thì thật sự chỉ cần động một ngón tay thôi…

Bùi An Na không dám nghĩ tiếp.

“Còn mấy người nữa!” Kiều Hạ dạy dỗ Bùi An Na xong liền quét ánh mắt sắc lạnh sang mấy người trong đoàn phim ban nãy còn đang chờ xem kịch hay của Tô Thu Quỳnh: “Mấy người muốn xem trò cười của con dâu tôi lắm phải không!”

“Tôi nói cho mấy người biết, con dâu nhà họ Lâm chúng tôi không phải ai cũng tuỳ tiện mà ức hiếp được đâu! Nếu để tôi biết trong đoàn phim có ai ức hiếp con dâu tôi thì đừng nói ở giới giải trí, mà ở cả cái đất Vân Hải này, người đó cũng đừng hòng sống tốt!”

“Hôm nay Kiều Hạ tôi nói ngay tại đây, ai ức hiếp con dâu tôi, tôi gặp người nào là phong sát người đó! Mấy người tự mà cân nhắc!”

Kiều Hạ nói xong mấy câu này liền bắt lấy tay của Tô Thu Quỳnh: “Đi thôi Thu Quỳnh, chúng ta đi bàn chuyện đám cưới của hai đứa!”

Dù Tô Thu Quỳnh có bình tĩnh đến đâu đi chăng nữa thì cô ấy cũng phải ngạc nhiên trước hành động lạ thường này của Kiều Hạ.

Hơn nữa, sao bỗng nhiên lại nhắc tới đám cưới của cô ấy và Lâm Tiêu thế?

Cô ấy và Lâm Tiêu ở bên nhau, chẳng những không bị chia rẽ đôi lứa các kiểu mà còn nhảy vọt tới kết hôn luôn. Bước nhảy lớn quá rồi đấy?

Tô Thu Quỳnh thật sự không muốn bàn bạc chuyện đám cưới gì với Kiều Hạ cả, cô ấy vừa định tìm cớ từ chối bà ấy thì Kiều Hạ đã kéo cô ấy về phía Tôn Lệ.

“Tôn Lệ, tôi và con dâu tôi phải bàn bạc chuyện hôn lễ kỹ càng, tôi xin nghỉ cho nó nhé!”

Kiều Hạ tự xin nghỉ giúp Tô Thu Quỳnh, Tôn Lệ nào dám không cho. Cô ta vội nói: “Chị Kiều, chị và Thu Quỳnh có chuyện gì thì cứ làm đi, lúc nào Thu Quỳnh rảnh thì trở lại quay phim cũng được.”

Tôn Lệ nói vậy xong khiến Tô Thu Quỳnh cũng chẳng thể mượn cớ đóng phim được nữa. Cô ấy nhìn sang Nhan Nhã Tịnh cầu cứu, nhưng cô lại đẩy cô ấy một cái, còn đánh mắt ra hiệu cô ấy mau đi.

Nhan Nhã Tịnh thật lòng thích chị đại Kiều Hạ, mẹ chồng ngầu như vậy, không cần thì đúng là kẻ ngốc! Cô chỉ ước gì Tô Thu Quỳnh nhanh chóng yêu đương với Lâm Tiêu, làm tên biến thái Chiến Mục Hàng kia tức chết luôn!
 
Chương 934


CHƯƠNG 934

Đến Nhan Nhã Tịnh còn không giúp cô ấy, Tô Thu Quỳnh thật sự không còn trông mong gì nữa, đành để mặc Kiều Hạ kéo mình đến quán cà phê ở bên ngoài phim trường Tràng Tô.

Khi nãy Kiều Hạ dạy dỗ Bùi An Na, khí thế thật sự đáng sợ. Nhưng lúc bà ấy đối mặt với Tô Thu Quỳnh lại lập tức mặt mày rạng rỡ, trở thành bà mẹ chồng tốt kiểu mẫu của nước C.

“Thu Quỳnh à, lúc nãy…”

Nhớ lại vừa rồi mình nóng nảy như thế, Kiều Hạ bỗng thấy hơi ngượng, còn có chút lo lắng nữa: “Thu Quỳnh, lúc nãy có phải dì hung dữ quá không? Con đừng bị dì dọa sợ nhé. Dì chỉ hung dữ với người mình không thích thôi, sẽ không hung dữ với con dâu dì đâu. Thu Quỳnh, con yên tâm, dì chắc chắn không phải kiểu mẹ chồng độc ác. Con gả vào nhà chúng ta sẽ không có chuyện mẹ chồng nàng dâu đâu.”

“Dì Kiều, dì đâu có hung dữ, con còn thấy dì rất ngầu đấy ạ.”

Tô Thu Quỳnh cũng không thích nịnh nọt người khác, chỉ nói đúng sự thật.

Nghe cô ấy nói vậy, Kiều Hạ lập tức cười tươi như hoa, còn hơi tự luyến nói: “Thật ra dì cũng cảm thấy mình rất ngầu!”

Ý thức được điều gì đó, Kiều Hạ vội giả bộ nghiêm mặt, nói với Tô Thu Quỳnh: “Thu Quỳnh, con và Nhục Nhục cũng sắp kết hôn rồi mà còn gọi mẹ là dì thì xa lạ quá. Thu Quỳnh, con nên gọi mẹ được rồi!”

Mẹ…

Tiến độ này nhanh quá vậy?

Còn nữa, Nhục Nhục là ai thế?

Kiều Hạ nhìn ra sự nghi hoặc của Tô Thu Quỳnh, vội lên tiếng giải thích: “Thu Quỳnh, chắc thằng nhóc thối Lâm Tiêu kia không dám nói với con đúng không? Nhục Nhục là tên cúng cơm của nó! Lúc mẹ mang thai Lâm Tiêu thì rất thích ăn thịt nên sau khi sinh nó ra mẹ gọi nó là Nhục Nhục luôn.”

Khóe miệng của Tô Thu Quỳnh không kìm được run rẩy: “Cái tên này rất đặc biệt ạ.”

Cô thật sự không tưởng tượng ra dáng vẻ một người vạm vỡ như Lâm Tiêu bị người ta gọi là Nhục Nhục thì sẽ thế nào.

“Mẹ cũng thấy cái tên này nghe khá hay. Thế nào, Thu Quỳnh, có phải mẹ chồng tương lai của con rất sáng tạo đúng không?” Kiều Hạ kiêu ngạo lên tiếng.

“Dì Kiều, bây giờ con và Lâm Tiêu còn chưa nghĩ tới chuyện kết hôn, tụi con…”

“Thằng nhóc thối Nhục Nhục kia đúng là vô dụng mà!” Kiều Hạ kích động cắt ngang lời Tô Thu Quỳnh: “Lâu như thế rồi mà cũng không giải quyết nổi một cô vợ. Sao Kiều Hạ này lại sinh ra thằng con ngu ngốc thế chứ? Mẹ thật sự nghi ngờ lúc đầu ở bệnh viện bế nhầm nó đấy!”

“Không, không phải bế nhầm, có thể nó là hàng tặng kèm cũng nên!”

Tô Thu Quỳnh: “…”

Cô phải hắng giọng liên tục mới tìm lại được giọng nói của mình: “Dì Kiều, thật ra con chưa từng nghĩ mình sẽ kết hôn với Lâm Tiêu. Chắc dì cũng từng nghe nói về quá khứ của con rồi, người như con không xứng với anh ấy.”

“Thu Quỳnh, quá khứ của con ấy à? Ý con nói là con từng ngồi tù hay từng kết hôn thế?”

Kiều Hạ nhìn Tô Thu Quỳnh đầy nghiêm túc, bà ấy gần như gằn từng chữ: “Thu Quỳnh, con từng kết hôn và từng ngồi tù oan đều không phải lỗi của con. Không ai trong nhà họ Lâm chúng ta cảm thấy con không xứng với Nhục Nhục. Thật đó, Thu Quỳnh, chỉ cần con không xem nhẹ bản thân thì chẳng ai coi thường con cả. Hơn nữa, Thu Quỳnh, thực ra bây giờ là Nhục Nhục nhà chúng ta không lọt vào mắt con.”

Chỉ cần con không xem nhẹ bản thân thì chẳng ai coi thường con cả…
 
Chương 935


CHƯƠNG 935

Vành mắt của Tô Thu Quỳnh ươn ướt, Nhan Nhã Tịnh cũng từng nói như thế với cô. Hôm nay, không ngờ Kiều Hạ cũng nói câu này với mình.

Không còn gì bàn cãi nữa, bất kể Lâm Tiêu hay Kiều Hạ đều mang tới cho cô quá nhiều sự ấm áp. Sao người nhà họ lại tốt thế cơ chứ? Tốt đến mức cô cũng không biết phải làm sao.

“Thu Quỳnh, hôm nay mẹ tới đây, không phải ép con phải gả cho Nhục Nhục. Mẹ mong con có thể mở rộng lòng mình, cho Nhục Nhục nhà chúng ta một cơ hội. Mẹ cũng từng ly hôn, ba Nhục Nhục là người chồng thứ hai của mẹ, cũng là người mà mẹ thật sự muốn dắt tay cả đời.”

“Thu Quỳnh, có lẽ có người cả đời chỉ yêu một người cho tới đầu bạc răng long. Nhưng chưa chắc tất cả mọi người đều chỉ yêu ai đó cả đời. Con cho rằng kiếp này mình sẽ không buông bỏ được người mà mình từng yêu kia. Đến khi vật đổi sao dời, con sẽ phát hiện thì ra mình vẫn có thể gặp được tình yêu.”

“Thu Quỳnh, cuộc hôn nhân đầu tiên của mẹ cũng làm mẹ mình đầy thương tích. Mẹ từng nghĩ cả đời này mình cứ như vậy, kiếp này chỉ có thể đau khổ giãy dụa trong chiếc lồng chất đầy thù hận. Sau khi ly hôn, mẹ gặp ông Lâm của mẹ, lúc đó mẹ mới phát hiện thì ra mẹ cũng có thể được nâng niu như thế, quả thật không phải người đàn ông nào cũng như nhau.”

“Thu Quỳnh, mẹ từng rất yêu chồng cũ của mình. Mẹ cũng cho rằng dù hận ông ta đến mức nào, mẹ cũng không buông bỏ được. Nhưng sau này mẹ mới phát hiện mình đã buông được rồi. Đó chẳng qua chỉ là thời thanh xuân yêu đương mù quáng của mẹ. Ông Lâm càng đáng dắt tay cùng mẹ tới già hơn, mà mẹ cũng yêu ông ấy.”

“Thu Quỳnh, tâm tình của mỗi người đều khác nhau, cho nên cách xử lý vấn đề cũng khác. Mẹ nói những lời này không phải buộc con phải giống như mẹ, yêu người đàn ông thứ hai trong đời mình. Mẹ chỉ mong con đừng để gông xiềng của quá khứ ràng buộc mình cả đời.

“Thu Quỳnh, người sống không thể đeo đuổi quá khứ mãi được, phải nhìn về tương lai. Mục Hàng đã là quá khứ của con rồi, Nhục Nhục mới là trời đất dài lâu của con ở kiếp này.”

Sau khi thưởng thức cà phê cùng Kiều Hạ xong, Tô Thu Quỳnh cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Hình như cô thật sự là thế, sau khi ra tù, cô lại tự đeo gông xiềng cho chính mình. Cô hận Chiến Mục Hàng, nhưng đồng thời cũng không dám mở lòng yêu một người đàn ông khác.

Vì một người đàn ông làm tổn thương bản thân đến thương tích đầy mình mà từ đó vứt bỏ niềm vui cả đời, cô cần gì phải làm như thế chứ!

Nhưng không dễ để đón nhận một người đàn ông khác.

Tô Thu Quỳnh quay xong phân cảnh hôm nay liền về thẳng Tầm Viên cùng với Nhan Nhã Tịnh.

Hai người họ cũng không ngờ tối nay lại xảy ra một chuyện lớn, đủ để phá hủy hoàn toàn mọi cố gắng của Tô Thu Quỳnh, lấy đi hết thảy ánh sáng trong cuộc đời cô, khiến cô hoàn toàn không thể ngóc đầu lên nổi!

Không biết bên phía Ân Thánh Kiệt có hành động gì mà bài hát ‘Khuynh Thành’ của anh ta và Tô Thu Quỳnh hợp tác với nhau đã đăng lên trên mạng, còn chưa tới một đêm mà ‘Khuynh Thành’ đã xông lên dẫn đầu bảng vàng danh sách các bài hát trong tuần.

Fan của Ân Thánh Kiệt điên cuồng cổ vũ cho anh ta, khiến cho Tô Thu Quỳnh cũng nhận được vô số lời khen ngợi, giọng ca của thiên nhiên lại lên top 10 hot search.

Thực ra, khi song ca một bài hát thì sự phối hợp của hai người thực sự rất quan trọng.

Nếu như hợp tác với Ân Thánh Kiệt là một nữ ca sĩ không chuyên nghiệp thì cho dù Ân Thánh Kiệt có là nhân vật cấp thiên vương của giới âm nhạc cũng không thể cứu vãn nổi bài hát này.

Mà giọng ca của Tô Thu Quỳnh cho dù là hợp tác với một thiên tài âm nhạc như Ân Thánh Kiệt, cũng không hề kém cạnh một chút nào.

Giọng hát của hai người quyện vào nhau, bổ sung cho nhau, mang đến cho mọi người cảm giác như một bữa tiệc thịnh soạn mà trước nay chưa từng có.
 
Chương 936


CHƯƠNG 936

Lẽ dĩ nhiên, chỉ với ca khúc ‘Khuynh Thành’ này đã khiến Tô Thu Quỳnh im lặng hơn một trăm ngày, bị vô số người cười nhạo là người vợ bị chồng giàu vứt bỏ lại nổi lên một lần nữa.

Ban đầu thứ mọi người si mê là giọng hát của thiên nhiên của Tô Thu Quỳnh, nhưng khi MV của ‘Khuynh Thành’ được chiếu, đôi mắt của vô số người lập tức đổ gục trước vẻ đẹp thịnh thế của cô.

Tô Thu Quỳnh trước giờ đều đẹp, cho dù là Tô Thu Quỳnh từng chịu châm chọc như thế nào, cũng chưa bao giờ có ai nghi ngờ vẻ đẹp của cô cả.

Nhưng Tô Thu Quỳnh trong ‘Khuynh Thành’, một chữ đẹp thôi không thể nào hình dung hết được, nói là hào hoa phong nhã, nghiêng nước nghiêng thành cũng không quá.

Cô mặc trên người bộ đồ màu đỏ, làn da tuyết trắng, khí chất vừa lánh đời lại vừa cao quý đó, quả thực đẹp đến mức khiến người khác cảm thấy chói mắt.

Cùng với tình yêu nghiêng thành đau đớn như đứt từng khúc ruột trong MV, sự phối hợp ăn ý của Tô Thu Quỳnh và Ân Thánh Kiệt khiến vô số cư dân mạng chảy nước mắt đầy mặt.

Trong ‘Khuynh Thành’, Ân Thánh Kiệt là tướng quân ngay thẳng, Tô Thu Quỳnh là loài yêu không thể dung thứ trên đời, hai người hấp dẫn nhau, nhưng lại xảy ra nhiều hiểu lầm, sau đó vị tướng quân mà Ân Thánh Kiệt diễn hiểu lầm yêu nữ mà Tô Thu Quỳnh diễn làm hại thế nhân, vậy là liền vung kiếm cắt đứt tơ tình.

Tô Thu Quỳnh tuyệt vọng như đứt từng đoạn ruột, nhưng lại rời đi trong kiêu ngạo.

Vốn tưởng rằng chân trời góc bể hai người sẽ không bao giờ gặp lại nữa, nhưng chiến loạn nổi lên, tướng quân ra tiền tuyến anh dũng giết địch.

Tướng quân dũng cảm, chém giết quân giặc khiến chúng phải rút lui, nhưng lại bị quân vương nghi ngờ, trên đường về triều, tướng quân đã mệt mỏi kiệt sức bị quân đội mà quân vương phái đi giết.

Tướng quân bị mai phục, thập tử nhất sinh, yêu nữ từ trên trời giáng xuống, mất sạch tu vi, chỉ để bảo vệ tướng quân chu toàn.

Cuối cùng, Tô Thu Quỳnh ngã trong lòng Ân Thánh Kiệt, tàn lụi, khô héo.

Vị tướng quân luôn miệng nói rằng hận không thể chém yêu nữ ngàn nhát đao, nhưng cuối cùng giọt huyết lệ nơi khóe mắt đang chảy ra vì ai đây?

Sau khi xem xong MV ‘Khuynh Thành’, vô số cư dân mạng đều khóc lóc để lại lời nhắn trên mạng.

“Yêu nữ đẹp quá! Tô Thu Quỳnh đẹp quá! Người vợ bị chồng giàu bỏ rơi thì đã sao? Cho dù là người vợ bị chồng giàu bỏ rơi thì Tô Thu Quỳnh cũng là người vợ bị chồng giàu bỏ rơi đẹp nhất!”

“Tôi lại thấy mắt nhìn của cậu Chiến tệ quá đấy! Tô Thu Quỳnh người đẹp hát hay, có gì mà không sánh bằng An Tình chứ? Gu của người có tiền đúng là kỳ quặc!”

“Tôi cảm thấy tôi sắp từ anti chuyển thành fan của Tô Thu Quỳnh rồi, mọi người có nhìn thấy ánh mắt của yêu nữ lúc chết không? Bi thương, nhưng lại thỏa mãn, tôi cảm thấy trái tim của tôi bị bắn trúng rồi đây!”

“Tôi cũng vậy tôi cũng vậy! Bây giờ tôi đã là fan của Tô Thu Quỳnh rồi! Thứ tôi yêu là nhan sắc và tài năng của Tô Thu Quỳnh, tôi giữ thái độ tôn trọng đời sống riêng tư của cô ấy!”



Bởi vì ‘Khuynh Thành’ mà Facebook bị thoát fan đến mức thảm không nỡ nhìn trước đây của Tô Thu Quỳnh chỉ sau một đêm đã tăng lên gần một triệu fan.
 
Chương 937


CHƯƠNG 937

Một điều chắc chắn rằng Tô Thu Quỳnh lại hot thêm một lần nữa.

Nếu như không phải đoạn video xuất hiện đầy trên mạng khi trời gần sáng thì chẳng mấy chốc mà Tô Thu Quỳnh đã lên thẳng tuyến đầu. Nhưng sự xuất hiện của video kia khiến sự nghiệp biểu diễn của Tô Thu Quỳnh không còn đường sống nữa.

Đoạn video đó được một cư dân mạng giấu tên đăng lên mạng.

Địa điểm quay video là trong một khách sạn sáu sao hàng đầu Hải Thành.

Khách sạn Lật Thiên.

Nhân vật chính trong video là “Tô Thu Quỳnh” cùng với đạo diễn nổi tiếng chuyên chỉ đạo những bộ phim văn học, Khổng Minh Luân.

Đoạn video đó rất dài, nội dung ban đầu trong video đó, là “Tô Thu Quỳnh” và Khổng Minh Luân làm chuyện giữa nam nữ với nhau trên chiếc giường lớn của khách sạn, video rất rõ ràng, mọi điểm được quay rất chi tiết, độ phân giải cực sắc nét, vô cùng khó coi.

Tuy rằng bên ngoài trông Khổng Minh Luân đứng đắn, nhưng thực ra ông ta là một kẻ đạo đức giả trong số những kẻ đạo đức giả, làm chuyện đó trên giường, có gu rất mặn.

Cho nên, hai người chơi một chút chuyện tình thú, nhìn trông vô cùng khó coi.

Dưới ánh đèn mông lung, khuôn mặt của “Tô Thu Quỳnh” cũng mờ ảo theo, nhưng mọi người vừa nhìn đều sẽ chắc chắn chủ nhân khuôn mặt đó là Tô Thu Quỳnh.

Nửa đoạn trước, “Tô Thu Quỳnh” chơi đủ trò trên giường với Khổng Minh Luân, sau đó cửa phòng khách sạn đột nhiên bị đẩy ra.

Vợ của Khổng Minh Luân nổi giận đùng đùng lao vào, quát tên của Tô Thu Quỳnh rồi đánh đấm “Tô Thu Quỳnh” một trận.

“Tô Thu Quỳnh” vốn không mảnh vải trên người, hơn nữa còn bị Khổng Minh Luân dày vò quá nhiều, lại còn bị đánh một trận dã man như vậy, nhìn trông vô cùng chật vật!

Vợ của Khổng Minh Luân là một người bao che bênh vực người của mình có tiếng trong giới, cũng là sư tử cái nổi tiếng, xảy ra chuyện như thế này, bà ta không cảm thấy chồng mình sai mà trút hết tất cả phẫn nộ lên người “Tô Thu Quỳnh”, “Tô Thu Quỳnh” bị bà ta đánh thảm tới mức không nỡ nhìn, hơn nữa trên mặt còn nước mũi nước mắt tèm lem, nhìn trông vô cùng ghê tởm.

Rất nhanh đã có rất nhiều phóng viên cùng xông vào, điên cuồng quay chụp “Tô Thu Quỳnh” vô cùng xấu hổ trên sàn, “Tô Thu Quỳnh” cố gắng che lại mặt mình, nhưng sự nhếch nhác của cô vẫn không thể che giấu được.

Sau khi đoạn video này được đăng lên mạng, chút thiện cảm khó khăn lắm với lấy lại được của Tô Thu Quỳnh lập tức biến mất sạch.

Thay vào đó là tiếng thóa mạ và châm chọc vô bờ bến, thậm chí có vô số người bảo loại phụ nữ không biết xấu hổ như Tô Thu Quỳnh đi chết đi.

Trước đây Tô Thu Quỳnh bị toàn mạng anti, nói Tô Thu Quỳnh lăng nhăng ong bướm, lúc đó không có bằng chứng xác đáng mà cư dân mạng gần như đã chửi chết cô luôn rồi. Bây giờ trên mạng có video hoàn chỉnh, Tô Thu Quỳnh không biết xấu hổ, muốn thăng tiến nhờ đạo diễn Khổng, phụ nữ quyến rũ người đã có vợ còn bị vợ nhà người ta bắt quả tang tại trận. Cho dù Tô Thu Quỳnh có dồn hết sức mình cũng đừng mong trở được mình.

Trong giới giải trí, giữa nữ diễn viên và đạo diễn có những quan hệ khó nói, mọi người đều biết rõ trong lòng.

Nhưng quan trọng đó là không bị người khác tung hết ra, cho dù là thi thoảng có scandal cũng không có bằng chứng chính xác.

Chuyện lần này của Tô Thu Quỳnh thì lại khác, không những quyến rũ người đã có vợ mà còn có bằng chứng chắc như đinh đóng cột.
 
Chương 938


CHƯƠNG 938

Không đợi trời sáng, chuyện lần này đã nổ tung trên mạng.

“Má nó! Thế này thì dã man quá đấy! Chơi mấy đam mê dị hợm với chồng nhà người ta, còn bị bắt quả tang ngay tai chỗ, gu của Tô Thu Quỳnh mặn như vậy luôn hả!”

“Khổng Minh Luân cả bó tuổi như thế, có thể làm ba cô ta được luôn rồi, vậy mà cô ta cũng ngủ cùng được, đúng là gu mặn thật!”

“Trước đây nói là cô ta bị người khác hãm hại ngồi tù, cũng chưa lên sân khấu bao giờ, tôi còn cảm thấy cô ta thật đáng thương, không ngờ rằng thâm tàng bất lộ như vậy đấy!”

“Đáng thương cái gì chứ! Người ta kêu rên sung sướng trên giường của đạo diễn như vậy cơ mà!”

“Đúng là không biết xấu hổ! Loại người này sống cũng chỉ làm ô nhiễm không khí thôi, sao cô ta không đi chết đi!”


“Chết đi!”

“Chết đi!”

Trên mạng rần rần những lời ác ý bảo Tô Thu Quỳnh chết đi. Vốn dĩ fan của Tô Thu Quỳnh nghe thấy chuyện này còn có thái độ nghi ngờ.

Dù sao thì trong lòng fan, idol nhà mình là tốt nhất, khuyết điểm trong mắt người khác đều có thể trở thành ưu điểm.

Đương nhiên là bọn họ không cam lòng để idol nhà mình bị người khác vu khống như vậy được, bèn điên cuồng bênh vực cho Tô Thu Quỳnh ở trên mạng.

Nhưng khi bọn họ nhìn thấy đoạn video kia, bọn họ đều ăn ý mà giữ im lặng.

Idol mà bọn họ thực lòng thích, chửi thì thực sự không nỡ chửi, nhưng cô làm ra chuyện như vậy, bọn họ cũng cảm thấy thất vọng từ tận đáy lòng.

Tô Thu Quỳnh ngồi tù oan, sau này lại bị người nhà họ An ức hiếp hết lần này đến lần khác, nhưng cô vẫn sống rất quật cường.

Cô không trộm không cướp, hát trong quán bar, nuôi sống chính mình một cách vừa kiêu ngạo vừa ngoan cường, cô giống như một cây cỏ vậy, cố gắng sống đến như thế. Nhưng bây giờ bọn họ lại phát hiện, cái gọi là kiêu ngạo, cái gọi là quật cường, đều biến thành một trò cười.

Idol kiêu ngạo đến mức cao quý trong lòng bọn họ, vậy mà cũng làm loại chuyện thấp hèn như bò lên giường đạo diễn.

Hơn nữa còn mất mặt đến mức bị vợ người ta bắt được, đánh cho một trận tơi bời.

Bọn họ từng nghĩ rằng, người bọn họ hâm mộ là đóa hoa sen không dính bùn trong giới giải trí, không ngờ rằng mắt bọn họ đều mù rồi, người bọn họ hâm mộ lại là một bông đào nát!

Nhan Nhã Tịnh thức dậy vào mỗi sáng sớm đều cập nhật tin tức mới theo thói quen.

Cô biết ‘Khuynh Thành’ đã đăng lên mạng rồi, vốn dĩ cô định lên mạng xem phản hồi của ‘Khuynh Thành’, tiện thể đăng một loạt lời khen cho Tô Thu Quỳnh.

Không ngờ rằng vừa mở trang web ra đã nhìn thấy đoạn video không thể diễn tả được của “Tô Thu Quỳnh” và Khổng Minh Luân.

Nhan Nhã Tịnh giật thót trong lòng, cô vội vàng nhấp vào đoạn video đó, cô không thể nào hiểu Tô Thu Quỳnh hơn được nữa, đương nhiên biết rằng Tô Thu Quỳnh không thể làm loại chuyện đó được, cô cũng tin chắc rằng người phụ nữ trong video tuyệt đối không phải là Tô Thu Quỳnh.
 
Chương 939


CHƯƠNG 939

Nhưng người phụ nữ trong video thực sự rất giống Tô Thu Quỳnh, dưới ánh đèn mông lung, gần như có thể đánh tráo giả thành thật.

Nhan Nhã Tịnh không kìm được run rẩy, cô nhanh chóng động não.

Đoạn video này chắc chắn sẽ hủy hoại Tô Thu Quỳnh hoàn toàn, cô phải nghĩ ra cách để giúp Tô Thu Quỳnh vượt qua cửa ải khó khăn này.

Ban đầu Nhan Nhã Tịnh còn định xem đoạn video kia thêm một lần nữa để tìm ra được sơ hở, giúp Tô Thu Quỳnh minh oan, nhưng khi cô nhấp vào đoạn video kia một lần nữa thì lại phát hiện đoạn video kia đã bị trang web xóa rồi.

Thế nhưng bởi vì trong khách sạn có không ít phóng viên đều chạy tới nên cho dù không còn video nữa thì vẫn có rất nhiều bức ảnh làm mờ che đi những bộ phận quan trọng phát tán khắp nơi.

Bây giờ chủ đề “Tô Thu Quỳnh chết đi” đã đứng đầu bảng hot search luôn rồi.

Gần như toàn mạng đều đang gào thét, bảo Tô Thu Quỳnh chết đi, bảo cô ấy cút khỏi giới giải trí, bảo cô ấy đừng sống trên đời này làm gì cho mất mặt.

Chuyện lần này thực sự còn ác độc hơn những chuyện bị phanh phui trước đây.

Có vài nữ nghệ sĩ liên quan tới những chuyện đó cùng lắm thì bị chụp lại loại ảnh kia, còn có thể nói là vì tình yêu, dù sao thì trai chưa lấy vợ gái chưa gả chồng, chụp mấy tấm ảnh thì đã làm sao!

Nhưng chuyện lần này thì khác, Khổng Minh Luân là người đã có vợ.

Trong xã hội này gần như không có chút dung thứ nào với kẻ thứ ba, nhất là khi Tô Thu Quỳnh còn là người vợ bị chồng giàu ruồng bỏ.

Có không ít cư dân mạng cảm xúc kích động hét lên rằng loại kẻ thứ ba không biết xấu hổ như Tô Thu Quỳnh nên bị dìm trong lồng heo, dìm trong lồng chó!

Nhan Nhã Tịnh tức đến mức ngứa răng, cô tức mình để lại bình luận ở bên dưới: “Mắt mấy người mù có phải không! Mắt mù thì câm miệng đi! Người trong video không phải là Thu Quỳnh!”

“Mày mới mù đó! Cả nhà mày đều mù!”

“Mày không những mù mà mày còn điếc nữa! Mày nghe thấy chưa, vợ của Khổng Minh Luân ông ta đã gọi tên của Tô Thu Quỳnh rồi đấy? Hơn nữa Tô Thu Quỳnh cũng thừa nhận ở trong video rằng cô ta chính là Tô Thu Quỳnh!”

“Tô Thu Quỳnh không biết xấu hổ quyến rũ chồng người khác! Mày bênh vực Tô Thu Quỳnh thì mày cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì đâu!”

“Người ủng hộ Tô Thu Quỳnh đều thiểu năng! Thiểu năng cả nhà đều chết hết!”

“Cả nhà đều chết hết!”

Nhan Nhã Tịnh vừa để lại bình luận đã bị toàn mạng tấn công, Nhan Nhã Tịnh xắn tay áo lên, cô thực sự muốn đánh chết cái đám a dua thiểu năng này, nhưng bọn não tàn quá nhiều, cô không đánh lại được.

Lắm lúc, Nhan Nhã Tịnh cảm thấy có rất nhiều người thực sự cực kỳ nực cười, luôn quen thói đứng trên điểm cao của đạo đức để chỉ trích người khác, bọn họ chẳng biết chân tướng sự thật, cũng không biết người bọn họ mắng chửi vô tội như thế nào, bọn họ chỉ biết mắng chửi người khác để trút ra hết sự khó chịu trong lòng mình, nhưng lại không nghĩ xem những tiếng chửi mắng này của bọn họ gây ra tổn thương như thế nào cho người khác.

Tô Thu Quỳnh bây giờ đã được mẹ Lâm Tiêu chấp nhận, cô ấy và Lâm Tiêu có thể nói là chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa là đã tu thành chính quả rồi, vậy mà trên mạng bỗng xuất hiện một video kỳ lạ như thế này, cho dù nhà họ Lâm có thoáng hơn đi nữa, cũng không thể chấp nhận Tô Thu Quỳnh được!
 
Chương 940


CHƯƠNG 940

Nhan Nhã Tịnh nôn nóng như lửa đốt, cô biết rằng chuyện lần này quá ồn ào, cho dù cô nghĩ cách để tất cả giới truyền thông xóa hết những bản tin gây bất lợi cho Tô Thu Quỳnh đi thì tiếng mắng chửi Tô Thu Quỳnh trên mạng cũng không thể biến mất hoàn toàn được.

Nhưng bây giờ cô không thể hoàn toàn xoay chuyển tình thế ngay lập tức, chỉ có thể nghĩ cách xoay chuyển cục diện bất lợi cho Tô Thu Quỳnh từng chút một.

Bản thân Tô Thu Quỳnh chắc chắn không có bản lĩnh khiến giới truyền thông xóa những bài báo kia đi, cô suy nghĩ rồi gọi một cuộc điện thoại cho Lưu Thiên Hàn.

Gần như ngay lập tức Lưu Thiên Hàn đã nghe máy.

Giọng của Lưu Thiên Hàn rất trầm, mang theo sự lạnh lẽo xa cách: “Có chuyện gì vậy?”

Nhan Nhã Tịnh thực sự cảm thấy mình càng ngày càng đa sầu đa cảm, nghe thấy giọng nói xa cách này của Lưu Thiên Hàn, cô lại cảm thấy tủi thân.

“Thiên… Anh hai, em có chuyện này muốn xin anh giúp đỡ.”

“Nói!”

Lưu Thiên Hàn nói ngắn gọn đúng trọng tâm, trong giọng nói không nghe ra được chút độ ấm nào, Nhan Nhã Tịnh biết, tính cách của Lưu Thiên Hàn vốn là như vậy, còn lạnh hơn cả núi băng đối với người lạ.

Nhưng cô đối với anh, không nên là người lạ như vậy!

Bây giờ quan trọng nhất đó là xử lý chuyện Tô Thu Quỳnh bị cả mạng anti trước đã, Nhan Nhã Tịnh không có thời gian để buồn rầu: “Anh hai, bây giờ Thu Quỳnh đang bị hãm hại, nói cô ấy từng gian díu với Khổng Minh Luân, trên mạng có rất nhiều bài báo gây bất lợi cho cô ấy, có thể xin anh đè nó xuống giúp em không?”

“Xử lý scandal của Tô Thu Quỳnh giúp cô ư?” Giọng nói của Lưu Thiên Hàn vừa lạnh lẽo vừa xa cách: “Nhan Nhã Tịnh, tôi không rảnh đến như thế!”

Nói xong lời này, Lưu Thiên Hàn liền cúp máy luôn.

Nhìn màn hình điện thoại dần tối đi, mãi một lúc lâu Nhan Nhã Tịnh vẫn chưa thể hoàn hồn lại được, thực sự rất nhớ rất nhớ anh Lưu trước đây.

Anh Lưu trước đây sẽ không như vậy.

Nhớ tới lần trước Tô Thu Quỳnh xảy ra chuyện, cô tìm anh Lưu nhờ giúp đỡ, anh Lưu chẳng nói lời nào đã xử lý trên mạng sạch banh, còn ôm cô vào lòng, dịu dàng an ủi hết lần này đến lần khác, bảo cô không cần lo lắng, mọi chuyện đều đã có anh rồi.

Mà anh Lưu bây giờ còn không nỡ dịu dàng với cô nữa!

Con người Lưu Thiên Hàn, ngoài miệng thì nói không cần không cần, nhưng cơ thể lại thành thật hơn cái miệng rất nhiều. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Vừa mới ngắt cuộc gọi của Nhan Nhã Tịnh, anh đã lạnh lùng quay sang nói với Nhạc Dũng đã cần cù chăm chỉ xuất hiện trong văn phòng anh: “Đè những tin tức tiêu cực về Tô Thu Quỳnh xuống!”

Nhạc Dũng: “…”

Sếp à, không phải anh vừa mới nói anh không rảnh như vậy sao!

Tên đàn ông ngoài miệng một đằng trong lòng một nẻo này!

Con người Nhạc Dũng là điển hình của kiểu người miệng tiện thiếu đòn, tuy rằng sợ Lưu Thiên Hàn muốn chết, nhưng anh ta vẫn nói vô cùng anh dũng: “Sếp… à không, cậu hai, hình như ban nãy cậu đã từ chối cô Nhan ở trong điện thoại rồi mà…”
 
Chương 942


CHƯƠNG 942

Nhạc Dũng vừa định nói gì đó thì giọng nói lạnh lùng mang thêm chút khó chịu của Lưu Thiên Hàn đã truyền vào tai anh ta.

Nhạc Dũng nhanh trí, sao anh ta có thể không biết Lưu Thiên Hàn muốn anh ta đặt thứ gì xuống được chứ. Anh ta đặt “Bí kíp theo đuổi vợ” xuống bàn làm việc của Lưu Thiên Hàn rồi nhanh nhẹn chuồn mất.

Nhạc Dũng vừa đi ra khỏi văn phòng, ánh mắt ghét bỏ của Lưu Thiên Hàn đã dừng trên quyển sách “Bí kíp theo đuổi vợ” trên bàn làm việc kia.

Ha! Lại còn “Bí kíp theo đuổi vợ” nữa? Đúng là trẻ con!

Vừa chê em trai song sinh đã chết kia của mình trẻ con, Lưu Thiên Hàn vừa cầm cuốn “Bí kíp theo đuổi vợ” trên bàn lên.

Điều đầu tiên trong “Bí kíp theo đuổi vợ”, nhất định phải đối xử dịu dàng với phụ nữ.

Ha!

Lưu Thiên Hàn cười khẩy, cái loại phụ nữ như Nhan Nhã Tịnh kia, có đánh chết anh cũng không thể dịu dàng nổi!

Không đúng!

Anh muốn theo đuổi Nhan Nhã Tịnh khi nào chứ!

Lưu Thiên Hàn bực bội ném “Bí tịch theo đuổi vợ” sang bên cạnh, đúng là một cuốn sách tà ma tẩy não!

Lưu Thiên Hàn cảm thấy có lẽ anh đã thực sự bị cuốn sách tà ma này tẩy não mấy rồi. Vứt cuốn sách tà ma này sang bên cạnh chưa được hai giây, vậy mà anh lại không nhịn được mà cầm cuốn sách tà ma này về.

Điều thứ hai trong bí kíp theo đuổi vợ, phụ nữ đều thích những niềm vui bất ngờ, là một người đàn ông đúng kiểu thì nên tặng chút quà thường xuyên, giữ cảm giác mới mẻ cho đôi bên, ví dụ như, hoa hồng đỏ rực.

Lưu Thiên Hàn ớn lạnh trong lòng, lại còn hoa hồng đỏ rực nữa chứ, mẹ kiếp, làm gì có ai buồn nôn đến vậy!

Lưu Thiên Hàn ghét bỏ cầm lấy điện thoại đặt bên cạnh, sầm mặt gọi một cuộc điện thoại cho trợ lý cấp cao Nhạc Dũng: “Đặt cho tôi một bó hoa hồng.”

Im lặng nửa giây, anh lại nói thêm một câu: “Hoa hồng đỏ.”

Hiệu suất làm việc của Nhạc Dũng rất cao, chưa tới nửa tiếng đồng hồ, một bó hoa hồng đỏ rực đã xuất hiện trong văn phòng của Lưu Thiên Hàn.

Hoa hồng đỏ rực đặt trước mặt Lưu Thiên Hàn, Lưu Thiên Hàn không nhịn được mà hắt xì một cái.

Mặt Lưu Thiên Hàn chuyện từ đen sang tái, anh thực sự không nên bị thứ tà giáo này tẩy não, đầu úng nước mua hoa hồng đỏ rực gì đó. Trước đây sao anh lại không biết mình dị ứng với phấn hoa chứ!

Thấy Lưu Thiên Hàn hắt xì mấy cái liên tục, Nhạc Dũng lại kích động đến mức suýt chút nữa thì chảy nước mắt đầy mặt.

Đúng thật là sếp rồi, đúng thật là sếp bị dị ứng với phấn hoa rồi!

Cũng chỉ có sếp mới có thể hắt xì dị ứng phấn hoa ra được âm thanh trầm bổng vậy thôi!

Sau khi Lưu Thiên Hàn hắt xì xong, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Nhạc Dũng mắt rơm rớm nước nhìn chằm chằm mình.

Khóe miệng Lưu Thiên Hàn run rẩy, trợ lý đặc biệt này của anh đa sầu đa cảm đến mức thực sự khiến anh thấy khó chịu.
 
Chương 943-944


CHƯƠNG 943

“Sao thế, cậu cũng dị ứng phấn hoa à?” Lưu Thiên Hàn lạnh lùng cất lời.

Nhạc Dũng không ngốc, đương nhiên anh ta biết dáng vẻ kích động này của mình đã bị sếp ghét bỏ.

Nhưng anh ta thực sự rất vui mừng, anh ta không kiềm chế được cảm xúc của mình.

Nhạc Dũng lắc đầu thật mạnh, vừa định quay về văn phòng của mình ở cách vách thì Cung Tư Mỹ mặc chiếc váy liền thân màu đỏ tươi đi vào.

Cung Tư Mỹ vốn đẹp sẵn rồi, hôm nay cô ta còn cố ý trang điểm, trên người còn mặc màu đỏ chói mắt như thế này, nhìn cô ta thực sự đẹp không sao tả xiết, đến cả phụ nữ cũng không nhịn được mà phải si mê.

Nhưng Lưu Thiên Hàn lại như thể bị mù mặt vậy, hoàn toàn không nhận ra được vẻ đẹp của Cung Tư Mỹ. Anh lạnh nhạt ngước mắt lên, tuy rằng không phải là chán ghét nhưng cũng không có sự dịu dàng mà bạn trai nên có.

“Sao em lại tới đây?”

“Anh Gia Thành, em nhớ anh mà, có phải anh không chào đón em tới đây không?”

Cung Tư Mỹ vốn dĩ là con gái cưng của trời, sống ung dung khoan thai, bình thường cô ta ở trước mặt người khác cũng luôn tỏ ra cao quý, cũng chỉ trước mặt Lưu Thiên Hàn cô ta mới lộ ra dáng vẻ xấu hổ của thiếu nữ.

Từ tận đáy lòng Nhạc Dũng muốn nói thay Lưu Thiên Hàn một câu, rằng nơi đây không chào đón cô đâu. Nhưng bây giờ Lưu Thiên Hàn đã chắc chắn bản thân là Lưu Gia Thành rồi, nếu như anh ta dám nói câu này, anh chắc chắn sẽ đánh gãy chân anh ta mất.

Nhạc Dũng nhìn Lưu Thiên Hàn bằng ánh mắt phức tạp, cuối cùng vẫn lặng lẽ đi ra khỏi văn phòng tổng giám đốc.

Cứ để sếp xử lý đi vậy, dù sao thì đợi khi anh khôi phục trí nhớ rồi, người quỳ ván giặt quỳ sầu riêng cũng chẳng phải anh ta.

“Không phải.”

Lưu Thiên Hàn vẫn giữ dáng vẻ bình tĩnh không chút dao động đó. Cung Tư Mỹ đã quen với sự lạnh nhạt của Lưu Thiên Hàn rồi nên dù trong lời nói của anh không có dịu dàng thì cô ta cũng không cảm thấy xấu hổ.

Cung Tư Mỹ vừa định nói gì đó thì nhìn thấy một bó hoa hồng đỏ rực trên bàn làm việc, cô ta vui mừng ôm lấy bó hoa hồng lớn kia: “Anh Gia Thành, hoa này tặng cho em có đúng không?”

Không đợi Lưu Thiên Hàn nói gì, Cung Tư Mỹ đã hơi cụp mắt xuống, nói vô cùng xấu hổ: “Anh Gia Thành, cảm ơn anh nhé, cho dù anh tặng em cái gì thì em đều thích cả.”

Lưu Thiên Hàn: “…”

Anh nói hoa hồng này là tặng cho Cung Tư Mỹ bao giờ? Mà thôi được rồi, anh cũng không biết anh muốn tặng hoa hồng này cho ai.

Trong đầu anh bỗng lướt qua khuôn mặt nhỏ nhắn thanh thoát sinh động của Nhan Nhã Tịnh như một cơn gió, Lưu Thiên Hàn nhíu mày lắc đầu, anh trúng tà thật rồi.

Lưu Thiên Hàn nhấn mạnh huyệt thái dương của mình, buộc khuôn mặt nhỏ nhắn kia không được quấy rối trong đầu óc anh.

Nhưng anh phát hiện rằng, khả năng kiểm soát suy nghĩ cảm xúc mà trước nay anh luôn lấy làm tự hào, chỉ cần liên quan tới Nhan Nhã Tịnh là lại như quân lính tan ra, anh lại chẳng thể xóa bỏ được khuôn mặt nhỏ nhắn kia khỏi đầu óc được.

CHƯƠNG 944

Đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình thì giọng nói mềm mại của Cung Tư Mỹ bỗng vang lên bên tai anh: “Anh Gia Thành, em muốn sinh một đứa con cho anh. Anh Gia Thành, nếu như em sinh con của chúng ta, anh sẽ thích nó chứ?”

Con?

Trong đầu Lưu Thiên Hàn không kìm chế được xuất hiện khuôn mặt nhỏ lém lỉnh của Nhan An Bảo và cả Nhan An Mỹ, trong lòng bỗng thấy mềm nhũn.

Trước giờ anh không thích trẻ con, nhưng nếu như anh có hai đứa con đáng yêu như vậy, anh nghĩ chắc là anh sẽ thích. Chỉ là, anh chưa bao giờ nghĩ rằng mẹ của con anh lại là Cung Tư Mỹ.

Lúc Lưu Thiên Hàn tỉnh lại thì đã quên rất nhiều chuyện, nhưng trong tiềm thức, anh biết mình là Lưu Gia Thành, anh còn biết rằng mình thích Cung Tư Mỹ.

Thêm cả sự chăm sóc tỉ mỉ của Cung Tư Mỹ cho anh trong vài tháng qua, nên khi Thịnh Vân Hiên nói rằng Cung Tư Mỹ là vợ sắp cưới của anh, bà muốn tác hợp cho bọn họ ở bên nhau, anh không hề từ chối.

Nếu như đời này anh chắc chắn phải kết hôn thì Cung Tư Mỹ sẽ là người phù hợp nhất.

Nhưng cho dù trong tiềm thức của mình nhớ rằng anh thích Cung Tư Mỹ, anh không bài xích chuyện kết hôn với Cung Tư Mỹ, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện sẽ sinh con cùng với Cung Tư Mỹ cả!

Thậm chí, từ tận đáy lòng anh bài xích việc Cung Tư Mỹ sinh con của anh!

Nếu như mẹ của con anh là Nhan Nhã Tịnh…

Ầm…

Lưu Thiên Hàn thầm rủa một tiếng, Nhan Nhã Tịnh, lại là Nhan Nhã Tịnh! Thực sự trúng tà rồi à!

Lưu Thiên Hàn không kiềm chế được cảm xúc của mình trước mặt Nhan Nhã Tịnh, nhưng trước mặt người khác, cảm xúc của anh chưa bao giờ lộ ra ngoài.

Cho nên, lúc này cho dù trong lòng anh có phong ba bão táp thì biểu cảm trên mặt anh vẫn không hề có một chút dao động nào.

“Cung Tư Mỹ, anh không thích trẻ con, anh cũng sẽ không sinh con.” Lưu Thiên Hàn khựng lại một chút rồi nói tiếp: “Nhà họ Lưu có An Bảo và An Mỹ là đã đủ rồi.”

Nghe thấy lời này của Lưu Thiên Hàn, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cung Tư Mỹ lập tức trắng bệch như tờ giấy.

Anh ấy không thích trẻ con!

Sao anh ấy có thể không thích trẻ con được!

Hồi đó khi anh còn chưa biết Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ là con ruột của mình mà đã chiều bọn chúng lên tận trời rồi. Cái gọi là không thích trẻ con của anh, chẳng qua là vì đứa con cô ta mang thai trong tương lai, chứ không phải là con của Nhan Nhã Tịnh mà thôi!

Vành mắt Cung Tư Mỹ đỏ bừng, cô ta hận đến mức muốn gào thét thật to, nhưng cô ta sợ cô ta quá kích động sẽ khiến Lưu Thiên Hàn chán ghét mình, vậy là cô ta chỉ có thể ép bản thân bình tĩnh lại, đáng thương nói: “Anh Gia Thành, nhưng em thích trẻ con mà! Anh có từng nghĩ rằng anh không cho em sinh con như vậy là không công bằng với em không!”

Lưu Thiên Hàn không đáp lời, anh trầm ngâm một lúc mới nói vô cùng nghiêm túc: “Cung Tư Mỹ, xin lỗi, có lẽ anh là DINKs. Nếu như em thực sự thích trẻ con thì anh nghĩ anh sẽ thành toàn cho em, ủng hộ em có lựa chọn tốt hơn.”

Cung Tư Mỹ nhìn Lưu Thiên Hàn với vẻ không dám tin, cô ta khó chịu đến mức cả cơ thể đều run rẩy, cái gì mà ủng hộ cô ta có lựa chọn tốt hơn! Anh đang muốn đẩy cô ta cho tên đàn ông khác sao?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom