Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 945


CHƯƠNG 945

Không!

Cô ta tính toán đủ đường cuối cùng mới có thể ở lại bên anh một cách danh chính ngôn thuận, cho dù anh vẫn không yêu cô ta, thậm chí cả đời này không chạm vào cô ta thì cô ta cũng sẽ không buông tay!

“Anh Gia Thành, em không tìm người khác! Cả đời này của em chỉ muốn ở bên anh thôi!”

Cung Tư Mỹ bông bó hoa hồng lớn trong tay xuống, cô ta bước lên trước, trái tim động một cái rồi ngồi luôn xuống đùi Lưu Thiên Hàn. Cô ta dồn sức ôm lấy cổ anh, bờ môi đỏ mọng nhích lên môi Lưu Thiên Hàn từng chút một.

“Anh Gia Thành, hôn em đi có được không? Chúng ta sắp đính hôn rồi, anh còn chưa hôn em tử tế bao giờ đâu đấy.”

Ngay lúc bờ môi Cung Tư Mỹ sắp dán lên môi anh, Lưu Thiên Hàn không nhịn được mà nghiêng gương mặt cứng đờ sang một bên.

“Cung Tư Mỹ, em về trước đi.”

Cung Tư Mỹ cắn chặt môi. Trong khoảnh khắc hoảng hồn đó, Lưu Thiên Hàn đã đứng dậy, lặng lẽ kéo dài khoảng cách với cô ta. Anh lạnh lùng như vậy khiến cho cõi lòng Cung Tư Mỹ khó chịu cùng cực.

Cô ta bước lên, cố chấp ôm lấy Lưu Thiên Hàn: “Anh Gia Thành, em không về đâu.”

Cung Tư Mỹ làm nũng ăn vạ như một cô gái nhỏ: “Anh Gia Thành, sau này đừng lạnh nhạt với em như vậy có được không? Bạn trai của người ta đều nâng bạn gái của mình trong lòng bàn tay mà chiều chuộng. Anh có thể chiều chuộng em một chút được không?”

“Anh Gia Thành, em thực sự rất thích anh, có thể ở bên anh, em đã rất vui mừng rồi. Nhưng con người luôn có lòng tham mà, sau khi ở bên anh, em lại hy vọng anh đối xử với em tốt hơn một chút.”

“Anh Gia Thành, nể tình em thích anh như vậy, anh có thể tốt với em một chút không? Chiều em một chút thôi, để em cũng có thể cảm nhận được cảm giác được người khác nâng niu trong lòng bàn tay.”

“Cung Tư Mỹ, xin lỗi, là anh có lỗi với em.” Lưu Thiên Hàn áy náy nói với Cung Tư Mỹ.

“Anh Gia Thành, thứ em muốn không phải là lời xin lỗi của anh, thứ em muốn là sự chân thành của anh kia kìa!”

Cung Tư Mỹ cố chấp hôn lên môi Lưu Thiên Hàn: “Anh Gia Thành, hôn em đi… cầu xin anh hôn em có được không?”

Lưu Thiên Hàn biết, Cung Tư Mỹ là vợ sắp cưới của anh, là người phụ nữ mà anh quyết định chọn, hôn cô ta là điều đương nhiên, nhưng anh lại không làm được.

Lưu Thiên Hàn khẽ vỗ sống lưng Cung Tư Mỹ: “Cung Tư Mỹ, em về trước đi, anh còn có việc phải giải quyết.”

Nước mắt của Cung Tư Mỹ không kìm chế được mà lăn xuống, anh vẫn không chịu chạm vào cô ta!

Thế nhưng hôm nay Cung Tư Mỹ qua đây cũng không nghĩ tới việc thân mật thêm với Lưu Thiên Hàn, dù sao thì mấy ngày trước cô ta cũng vừa mới thụ tinh ống nghiệm, chuyện giữa nam nữ đó, gần đây cô ta có thể tránh được thì tránh.

Cô ta lau mạnh nước mắt nơi khóe mắt, nhìn Lưu Thiên Hàn với ánh mắt ấm ức, sau đó nhanh chân quay người chạy ra khỏi văn phòng của Lưu Thiên Hàn.

Thực ra vào khoảnh khắc khóc lóc chạy ra ngoài, trong lòng Cung Tư Mỹ vẫn còn một chút mong đợi, cô ta mong đợi Lưu Thiên Hàn có thể đuổi theo. Nhưng đáng tiếc, anh không hề đuổi theo cô ta.

Lưu Thiên Hàn thực sự không muốn đuổi theo.

Loại chuyện như dỗ phụ nữ này, anh nghĩ rằng cả đời này anh cũng không thể làm được.

Anh sẽ cưới Cung Tư Mỹ, sẽ tôn trọng lẫn nhau với Cung Tư Mỹ, nhưng cũng chỉ là tôn trọng lẫn nhau mà thôi.
 
Chương 946


CHƯƠNG 946

Sau khi đặt chữ ký như rồng bay phượng múa xuống văn kiện trước mặt. Nhìn cuốn sách tà ác trước mặt kia, khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh lại bắt đầu đảo lộn đầu óc anh.

Trong lòng Lưu Thiên Hàn bực bội không sao diễn tả được, anh đốt một điếu thuốc, đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn dòng xe cộ bên ngoài mà phun sương nhả khói.

Chuông điện thoại bỗng vang lên, là Thịnh Vân Hiên gọi tới: “Gia Thành, mẹ lại tìm người xem lại cho con rồi. Ngày mốt là ngày lành hoàng đạo ngàn năm khó gặp, hay là ngày mốt con với Tư Mỹ đính hôn đi, con thấy thế nào?”

Làn khói lượn lờ vẽ một vòng trước mặt Lưu Thiên Hàn, rồi tản đi từng chút một.

Lưu Thiên Hàn im lặng một lúc, dường như anh đang trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó, nhưng lại giống như chẳng nghĩ ngợi điều gì cả.

Bờ môi mỏng khẽ giật, một chữ không mang theo chút tình cảm nào thốt ra từ miệng anh: “Được.”

Nhan Nhã Tịnh không muốn Tô Thu Quỳnh khó chịu, cô rất sợ Tô Thu Quỳnh sẽ biết được những chuyện trên mạng.

Nhưng giấy không gói được lửa, sau khi Tô Thu Quỳnh tỉnh dậy thì vẫn biết tất cả mọi chuyện xảy ra trên mạng.

Sắc mặt của Tô Thu Quỳnh có hơi tái, nhưng vẻ mặt của cô lại bình tĩnh tới kỳ lạ.

Nhan Nhã Tịnh còn chưa tìm được lời nào để an ủi cô ấy thì cô ấy đã an ủi ngược lại Nhan Nhã Tịnh trước: “Nhã Tịnh, không phải sốt sắng đâu, cũng không cần phải lo cho mình, mình không yếu ớt đến như vậy.”

Nhan Nhã Tịnh cũng biết rằng Tô Thu Quỳnh không yếu ớt như thế, nhưng cô vẫn đau lòng cho Tô Thu Quỳnh mà!

Thu Quỳnh của cô cố gắng tới gần ánh mặt trời như vậy, nhưng sao lại có nhiều người cứ nhất quyết phải đối đầu với cô ấy như thế!

“Thu Quỳnh, cậu cũng đừng khó chịu quá, người trong sạch thì không cần phải biện hộ làm gì, mình và An Bảo cùng An Mỹ sẽ nhanh chóng tìm ra sơ hở, chứng minh sự trong sạch của cậu với người trên toàn thế giới!” Nhan Nhã Tịnh dâng trào khí thế đấu tranh nói với Tô Thu Quỳnh: “Mình không những muốn chứng minh sự trong sạch của cậu mà còn muốn lôi người hãm hại cậu ra nữa, đánh cho kẻ đó nghi ngờ cuộc đời luôn!”

“Ừm, tới lúc đó mình với cậu cùng đánh.” Tô Thu Quỳnh cười tươi như hoa: “Nhã Tịnh, cậu thực sự không cần lo cho mình đâu, mình tin mọi chuyện rồi sẽ tốt lên thôi.”

“Thu Quỳnh, chuyện này chắc chắn sẽ lộ ra chân tướng, nhưng mấy ngày gân đây cậu đừng ra ngoài, mình sợ lại có cư dân mạng cực đoan sẽ làm tổn thương cậu.”

Nghe thấy lời Nhan Nhã Tịnh nói, Tô Thu Quỳnh không nhịn được nhớ tới chuyện lần trước suýt chút nữa bị tài xế xe taxi kia và đồng bọn của gã ta giết chết, môi cô ấy không kìm được mà tái đi.

Cô ấy không muốn vì một chút scandal không hiểu từ đâu ra mà phải lẩn trốn tránh né như thể không gặp được ai, nhưng cô ấy càng không muốn hành động theo cảm tính, để những người muốn hại cô ấy kia có thể nhân cơ hội.

Sợ Nhan Nhã Tịnh không yên tâm, Tô Thu Quỳnh vội vàng nói: “Nhã Tịnh, cậu yên tâm, mấy ngày nay mình sẽ ngoan ngoãn ở trong Tầm Viên, không đi đâu hết.”

Có được sự bảo đảm của Tô Thu Quỳnh, Nhan Nhã Tịnh mới lưu luyến đi ra khỏi cửa, tới bệnh viện làm việc.
 
Chương 947


CHƯƠNG 947

Nhan Nhã Tịnh tưởng rằng Tầm Viên rất an toàn, dù sao thì hiệu quả an ninh ở đầu đều là hàng đầu, nhưng cô thật sự không ngờ rằng Chiến Mục Hàng lại xông vào đây như một tên cướp.

Người hầu trong biệt thự chẳng thể nào ngăn được anh ta, hơn nữa Nhan Nhã Tịnh đã ra ngoài rồi, Chiến Mục Hàng vào Tầm Viên cứ như chốn không người.

Tô Thu Quỳnh ăn cơm xong thì nằm trên sofa trong phòng khách cắn hạt dưa đọc tin tức mới trên mạng.

Cô phát hiện rằng những bài báo tiêu cực rợp trời trên mạng vào sáng sớm đều đã bị xóa sạch, nhưng tiếng thóa mạ của cư dân mạng với cô vẫn không giảm đi, hơn nữa còn biến hóa đủ mọi kiểu mới.

Tô Thu Quỳnh tưởng rằng, đối mặt với nhiều chuyện xấu hổ như vậy rồi, khi nhìn thấy những lời thóa mạ này thì cô đã tê liệt. Nhưng khi nhìn thấy những lời bình khó coi kia, cô phát hiện ra, suy cho cùng cô vẫn không thể luyện được ra bản lĩnh trăm độc bất xâm được.

Tô Thu Quỳnh cảm thấy nếu cứ tiếp tục đọc những bình luận trên mạng tiếp thì đúng là tự mình khiến mình khó chịu.

Vậy là cô ném điện thoại sang bên cạnh, định tìm một bộ phim vừa mắt để thưởng thức.

Vừa mở TV lên thì cửa phòng khách đã bị đẩy mạnh ra, Chiến Mục Hàng tức giận xông vào.

Người hầu vội vàng đi vào theo: “Cô Tô, cậu Chiến nhất quyết muốn vào đây, chúng tôi không dám ngăn!”

Cái tính nóng nảy đó của Chiến Mục Hàng, Tô Thu Quỳnh chẳng thể nào rõ hơn được nữa. Cô cũng không trách người hầu, chỉ vẫy tay ra hiệu bọn họ có thể lui xuống.

Sau khi người hầu rời đi, trong phòng khách rộng lớn chỉ còn lại Tô Thu Quỳnh và Chiến Mục Hàng.

Tô Thu Quỳnh lười biếng ngước mắt lên, ánh mắt nhìn sang Chiến Mục Hàng là sự chán ghét rất rõ ràng: “Chiến Mục Hàng, anh đúng là keo dính chuột gỡ mãi không được đấy!”

“Tô Thu Quỳnh, vì sao lại trèo lên giường Khổng Minh Luân! Nói! Vì sao lại phải trèo lên giường ông ta!”

Khắp người Lưu Thiên Hàn tỏa ra sự giận dữ lạnh lẽo, anh ta nhìn Tô Thu Quỳnh từ trên cao xuống, trong mắt dâng sào sự cáu kỉnh hận sắt không thành thép: “Tô Thu Quỳnh, em muốn có tài nguyên, em muốn thăng tiến thì em có thể tìm anh! Dù em muốn diễn gì thì anh đều có thể nâng đỡ cho em!”

“Tô Thu Quỳnh, vì sao em lại không biết xấu hổ như thế? Quyến rũ một người đã có vợ, lại còn để cả thế giới đều biết! Tô Thu Quỳnh, em coi Chiến Mục Hàng anh là gì!”

Tô Thu Quỳnh không đáp lại ngay, cô giữ tư thế nằm nghiêng trên sofa, nhìn Chiến Mục Hàng, nở nụ cười như có như không.

Nhìn khuôn mặt quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn kia, bỗng nhiên Tô Thu Quỳnh cảm thấy hình như mình hiểu ra được chút gì đó.

Có một cảm giác rất kì diệu, như thể được khai sáng vậy.

Trước đây, sở dĩ Tô Thu Quỳnh luôn cảm thấy cô và Chiến Mục Hàng đi đến bước đường này, sở dĩ cô phải chịu nhiều khổ sở tra tấn như vậy, nguyên nhân lớn nhất là giữa cô và Chiến Mục Hàng có quá nhiều hiểu lầm, còn có An Tình chặn giữa bọn họ.

Bây giờ cô bỗng nhiên hiểu ra, vấn đề lớn nhất giữa cô và Chiến Mục Hàng, không phải là cái gọi là hiểu lầm, càng không phải tại người khác, vấn đề lớn nhất giữa bọn họ, chẳng qua chỉ là anh ta không tin tưởng cô mà thôi.

Một cuộc hôn nhân, một đoạn tình cảm, có đôi lúc tin tưởng còn quan trọng hơn cái thứ gọi là rung động mãnh liệt. Bởi vì sự không tin tưởng vô điều kiện đó sẽ hủy hoại tình yêu và rung động từng chút một.

Thấy Tô Thu Quỳnh vẫn còn không biết xấu hổ mà cười, Chiến Mục Hàng càng không kìm được tức giận: “Tô Thu Quỳnh, em nói chuyện cho anh! Chiến Mục Hàng anh dỗ dành em, chiều theo em thì em không chịu, mà em lại muốn tìm một lão già buồn nôn. Em nói xem em có bệnh không!”
 
Chương 948


CHƯƠNG 948

“Chiến Mục Hàng, tôi tìm anh mới là có bệnh đấy!” Tô Thu Quỳnh thực sự lười giải thích với Chiến Mục Hàng. Với người hoàn toàn không tin tưởng cô kiểu này, giải thích thì đúng là còn lãng phí tình cảm ơn cả đàn gảy tai trâu.

“Chiến Mục Hàng, tôi thích đi tìm lão già đấy. Ừ đúng, tôi thích thăng tiến nhờ lão già đấy, cái này thì liên quan gì tới anh!”

“Đừng nói chỉ là tìm lão già, dù tôi cho dù có tìm chó đực thì cũng không liên quan quái gì với anh Chiến đâu! Chiến Mục Hàng, tôi đã bị anh làm cho cảm thấy kinh tởm rồi, bây giờ anh có thể cút được rồi đấy!”

“Tô Thu Quỳnh!” Chiến Mục Hàng thô lỗ nắm lấy bờ vai Tô Thu Quỳnh, nham hiểm nhìn chằm chằm cô, vừa định cúi mặt xuống cắn lên môi Tô Thu Quỳnh thì nắm đấm của Lâm Tiêu đã đấm mạnh lên khuôn mặt anh ta.

“Chiến Thất, tôi đã nói rồi, đừng có chạm vào Thu Quỳnh nữa!”

Chiến Mục Hàng vô thức che chỗ bị thương trên mặt, anh ta không đánh trả Lâm Tiêu ngay lập tức, mà cong môi cười mỉa mai: “Lâm Tam, anh bảo vệ Tô Thu Quỳnh như vậy thì chắc là vẫn chưa biết Tô Thu Quỳnh đã làm chuyện tốt đẹp gì đúng không?”

“Tô Thu Quỳnh đã ngủ với Khổng Minh Luân rồi! Còn bị vợ của Khổng Minh Luân bắt ngay tại trận!” Nghĩ tới cảnh “Tô Thu Quỳnh” và Khổng Minh Luân ở trên giường khó coi đến như vậy, Chiến Mục Hàng tức giận đến mức muốn giết người.

Anh ta cong môi âm u: “Ha! Cô ta phục vụ Khổng Minh Luân hết mình thật đấy. Chỉ sợ là lúc ngủ với anh cô ta còn không thể hiện được nhiều tư thế như vậy đâu nhỉ?”

Không biết trong cuộc đời bạn có ai như vậy không, bạn từng yêu người đó đến mức chỉ ước gì dâng tặng tính mạng mình cho anh ta, sống chết mãi không buông bỏ. Nhưng trải qua nửa đời lận đận, bạn lại chỉ ước gì cầm rìu bổ đầu anh ta ra, để nhìn xem rốt cuộc bên trong chứa cặn bã gì?

Tô Thu Quỳnh cảm thấy trong mắt cô, Chiến Mục Hàng chính là loại người này.

Hình tượng của Chiến Mục Hàng trong lòng Tô Thu Quỳnh đã cực kỳ kém rồi. Bây giờ, những lời anh ta nói với Lâm Tiêu lại đổi mới tam quan của cô ấy một lần nữa.

Khóe môi Tô Thu Quỳnh vẫn nở nụ cười hờ hững như cũ, nhưng trong lòng cô lại chật vật, khó coi, còn có một chút lo âu mà chính cô cũng không rõ.

Phải rồi, cô lo Lâm Tiêu cũng sẽ giống Chiến Mục Hàng, cho rằng cô không biết xấu hổ, ai cũng có thể làm chồng.

Dù gì đoạn video đó thật sự là súng thật đạn thật. Lần đầu tiên xem đoạn video đó, chính cô cũng tưởng rằng nữ chính trong video đó là mình.

“Bịch!”

Lâm Tiêu lại đấm một cú thật mạnh vào mặt Chiến Mục Hàng, anh ta mặc kệ đúng sai, ôm Tô Thu Quỳnh vào lòng. Vẻ dịu dàng thương tiếc hiện lên trong mắt, gần như có thể nhấn chìm người ta vào đó.

“Thu Quỳnh, anh tin người phụ nữ trong video không phải là em!”

Nhìn gương mặt ngông cuồng nhưng vô cùng dịu dàng của Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh chỉ cảm thấy trái tim mình như nở hoa. Sau khi hoa nở, vành mắt cô lại không kiềm được mà trở nên ướt át, có một loại xúc động muốn khóc đến đầm đìa nước mắt.

Người này chính là Lâm Tiêu, mặc kệ xảy ra chuyện gì thì anh đều tin tưởng cô vô điều kiện.

Tô Thu Quỳnh đã từng rất là ngưỡng mộ Nhan Nhã Tịnh. Ngưỡng mộ Nhan Nhã Tịnh có thể gặp được một người tin mình vô điều kiện. Bây giờ, đột nhiên cô phát hiện, thật ra cô cũng có người đàn ông tin tưởng mình vô điều kiện mà!

“Lâm Tiêu, anh thật sự tin em sao?” Giọng Tô Thu Quỳnh khàn khàn, cô không kìm lòng được, nhìn Lâm Tiêu rồi hỏi.
 
Chương 949


CHƯƠNG 949

“Thu Quỳnh, sao anh có thể nghi ngờ em được chứ? Em là người phụ nữ mà Lâm Tiêu anh đã chọn. Nếu anh không tin em thì chính là không tin bản thân mình.”

Nếu anh không tin em thì chính là không tin bản thân mình.

Tô Thu Quỳnh sững sờ nhìn Lâm Tiêu, không hề có những lời bày tỏ khắc cốt ghi tâm, nhưng đây lại là câu tình tứ êm tai nhất mà cô từng nghe.

Có thể vì bản thân quá cảm động nên Tô Thu Quỳnh đã quên mất Chiến Mục Hàng vẫn đang tức tối đứng trong phòng khách.

Cô vươn tay ra, ôm chặt lấy Lâm Tiêu, vùi đầu vào trước ngực anh rồi khẽ nói: “Lâm Tiêu, cảm ơn anh!”

Cảm ơn anh đã nguyện ý tin tưởng em, cảm ơn anh vẫn muốn nắm lấy bàn tay em trong lúc em chật vật nhất.

“Đồ ngốc này.” Giọng nói của Lâm Tiêu mang theo vẻ cưng chiều khó diễn tả thành lời, Tô Thu Quỳnh chủ động ôm lấy anh đây là niềm vui mà anh cầu còn không được. Lâm Tiêu đã quên vẫn còn một tên hung thần ở trong phòng khách, anh cúi xuống, hôn mạnh lên môi cô.

Trằn trọc tới lui, ướt át dính nhớp. Chiến Mục Hàng nhìn đến đau cả mắt, cuối cùng trái tim anh ta cũng biết đau.

Chiến Mục Hàng siết chặt nắm đấm răng rắc, nghiến răng nghiến lợi gầm lên: “Lâm Tam, buông Tô Thu Quỳnh ra!”

Thật ra, lúc nãy Chiến Mục Hàng nói xong những câu kia thì đã hối hận rồi.

Hễ đụng phải chuyện liên quan đến Tô Thu Quỳnh là anh ta đều sẽ mất kiểm soát và mất hết lý trí. Cho nên, vừa nhìn thấy đoạn video kia, anh ta tức đến sắp phát điên, lập tức xông tới đây ngay. Anh ta chỉ ước gì moi tim cô ra, để xem thử rốt cuộc trái tim này dơ bẩn cỡ nào.

Nhưng sau khi bình tĩnh lại, anh ta bỗng suy nghĩ rõ ràng.

Tô Thu Quỳnh có Lâm Tiêu, cô muốn tài nguyên nào mà chẳng có, cần gì phải lấy lòng tên đàn ông đã có tuổi như Khổng Minh Luân chứ?

Anh ta nhìn Tô Thu Quỳnh đầy đau khổ và bối rối, muốn xin lỗi cô. Nhưng khi thấy dáng dáng vẻ cô hôn Lâm Tiêu đắm đuối như vậy, Chiến Mục Hàng không thể nào thốt ra lời xin lỗi được.

Thậm chí, anh ta còn cảm thấy ghê tởm trong lòng, cười mỉa mai nhìn Lâm Tiêu rồi nói: “Lâm Tam, nếu anh đã xem video thì chắc cũng biết đêm qua cái miệng này của Tô Thu Quỳnh đã làm gì với Khổng Minh Luân rồi nhỉ. Dơ như vậy mà anh cũng hạ miệng được à? Lâm Tam, tôi nên nói anh đói bụng ăn quàng hay khẩu vị quá nặng đây?”

“Chiến Thất, anh im miệng cho tôi!” Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Bất kể Chiến Mục Hàng nói gì, trái tim chân thành của Lâm Tiêu dành cho Tô Thu Quỳnh cũng sẽ không thay đổi. Nhưng anh không chịu được khi Chiến Mục Hàng nói những lời khó nghe khiến cô khó xử.

Anh buông Tô Thu Quỳnh ra, nắm đấm không hề khách sáo chào hỏi lên người của Chiến Mục Hàng.

Cả người Chiến Mục Hàng đang khó chịu, đúng lúc muốn đánh nhau một trận. Anh ta không chịu lùi bước, cú đấm như chiếc búa, hung hăng nện lên mặt Lâm Tiêu.

Trong chớp mắt, trên mặt Lâm Tiêu và Chiến Mục Hàng đã sặc sỡ màu sắc.

Ban đầu Lâm Tiêu thật sự không đánh lại Chiến Mục Hàng, thật ra anh ta rất có năng khiếu, nhưng cà lơ phất phơ quen rồi nên không chịu tập luyện chăm chỉ chút võ vẽ nào cả.

Sau mấy lần đánh nhau với Chiến Mục Hàng, anh nhận ra tình địch quá mạnh. Vậy là cứ lúc nào rảnh, Lâm Tiêu sẽ lén rèn luyện thân thủ cho mình. Bây giờ anh đánh nhau với Chiến Mục Hàng cũng không đến mức dễ dàng rơi vào thế bất lợi.
 
Chương 950


CHƯƠNG 950

“Lâm Tiêu!”

Thấy Chiến Mục Hàng đấm vào cằm Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh lo sốt vó. Cô vội che chắn trước mặt anh, lạnh lùng nói với Chiến Mục Hàng: “Chiến Mục Hàng, anh dừng tay cho tôi! Nơi này không chào đón anh. Anh đừng có ở đây nổi cơn điên nữa! Cút!”

“Tô Thu Quỳnh, chỗ này không chào đón anh, chỉ chào đón Lâm Tam thôi chứ gì!” Đôi mắt Chiến Mục Hàng bừng bừng lửa giận, anh ta bước tới muốn cầm tay Tô Thu Quỳnh nhưng cô lại nhanh lẹ trốn vào lòng Lâm Tiêu.

Nhìn thấy Tô Thu Quỳnh không hề che giấu sự ỷ lại vào Lâm Tiêu, hai mắt Chiến Mục Hàng gần như đỏ đến mức sắp rỉ máu ra ngoài.

Bàn tay đang vươn ra kia của anh ta chợt khựng lại giữa không trung, mãi một lúc lâu sau anh ta mới cứng ngắc rút tay về.

“Tô Thu Quỳnh, quay về bên cạnh anh đi! Chỉ cần em trở về bên anh, anh sẽ giúp em dẹp hết các tin tức tiêu cực trên mạng. Tô Thu Quỳnh, quay về bên anh, không ai có thể làm tổn thương em nữa cả!”

Tô Thu Quỳnh cảm thấy câu nói này của Chiến Mục Hàng đúng là chuyện nực cười cùng cực.

Cô nhếch môi cười đầy mỉa mai: “Không ai có thể tổn thương tôi nữa ư? Chiến Mục Hàng, còn có ai làm tổn thương tôi nhiều như anh chứ?”

Chiến Mục Hàng bỗng á khẩu không thốt lên lời trước câu nói này của Tô Thu Quỳnh. Anh ta nhìn cô chằm chằm. Đôi mắt đen kịt, u tối sâu thẳm như biển rộng, sóng lớn cuộn trào, cuối cùng lại dần trở nên yên tĩnh.

“Tô Thu Quỳnh, có phải em khăng khăng muốn anh moi tim mình ra thì em mới bằng lòng trở lại bên cạnh anh đúng không?”

Tô Thu Quỳnh tiếp tục cười: “Chiến Mục Hàng, anh thật sự nghĩ nhiều rồi. Dù anh có moi tim mình ra cho chó ăn thì giữa hai chúng ta cũng đã kết thúc từ lâu rồi!”

“Chiến Mục Hàng, coi như tôi xin anh đấy. Xin anh sau này thấy tôi thì đi đường vòng, xin anh cả đời này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, chỉ tổ khiến tôi ghê tởm!”

Cả đời này đừng xuất hiện trước mặt cô nữa…

Chiến Mục Hàng tức đến đau gan, anh ta đột ngột nhướng mi, trong mắt hiện lên vẻ quyết liệt muốn đập nồi dìm thuyền: “Tô Thu Quỳnh, bây giờ video của em và Khổng Minh Luân đã được cả thế giới này biết rồi. Em cho rằng người nhà họ Lâm có thể chấp nhận một người phụ nữ vì muốn nổi tiếng mà bò lên giường đạo diễn ư!”

“Chiến Thất, anh không cần phải lo chuyện này!” Tô Thu Quỳnh còn chưa lên tiếng thì Lâm Tiêu đã lạnh lùng mở miệng: “Chiến Thất, người nhà họ Lâm chúng tôi không mắt mù như thế đâu!”

Dường như Lâm Tiêu bỗng nhớ tới chuyện gì đó, mau chóng lấy một một bức thư được gấp gọn gàng, tinh xảo từ trong túi ra.

“Thu Quỳnh, mẹ anh bảo anh đưa thứ này cho em.”

Tô Thu Quỳnh ngơ ngác, bất giác nhận lấy tờ giấy đó rồi từ từ mở ra.

“Thu Quỳnh, con dâu bảo bối của mẹ, thế lực tà ác quá ngông cuồng, khiến con phải chịu ấm ức rồi! Con yên tâm, mẹ và Nhục Nhục đều tin con. Chúng ta mãi mãi là chỗ dựa vững chắc nhất cho con! Cố lên! Come on baby!”

Tô Thu Quỳnh bị câu nói cuối cùng của Kiều Hạ chọc cười, lại xem mấy câu nói phía trước của bà ấy, vành mắt bỗng trở nên ướt át.
 
Chương 951


CHƯƠNG 951

Bỗng dưng, cô cảm thấy mình hạnh phúc biết bao!

“Thu Quỳnh, mẹ anh nói gì thế?” Lâm Tiêu nhìn thấy Tô Thu Quỳnh rõ ràng mỉm cười vui vẻ nhưng vành mắt lại ươn ướt, anh không khỏi hơi lo lắng.

Anh nghĩ người mẹ già này của mình là người rất sáng suốt, sẽ ủng hộ anh ta và Tô Thu Quỳnh, nhưng lại không chịu được khi thấy cô rơi lệ. Lỡ như anh tính nhầm, mẹ già nhà mình mắng cô thì sao đây?

“Dì nói là dì tin em, dì còn bảo em cố lên nữa.”

Tô Thu Quỳnh khẽ lau giọt lệ ở khóe mắt: “Lâm Tiêu, em bỗng dưng thấy mình hạnh phúc quá, phải làm sao đây!”

Chiến Mục Hàng ngỡ ngàng đứng yên tại chỗ, nhìn tờ giấy trong tay Tô Thu Quỳnh với vẻ không dám tim. Từ góc nhìn của Chiến Mục Hàng có thể thấy rõ những gì viết trong tờ giấy đó.

Mẹ của Lâm Tiêu đã xem đoạn video đó nhưng bà ấy vẫn ủng hộ Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu bên nhau!

Chuyện này, sao có thể chứ?

Trong lòng Chiến Mục Hàng hốt hoảng đến mức gần như đứng không vững, bỗng dưng anh ta cảm thấy giữa mình và Tô Thu Quỳnh đã không còn khả năng nữa rồi.

Lá thư này quá chói mắt, chói đến mức Chiến Mục Hàng không muốn ở lại đây thêm một phút nào nữa. Anh ta hốt hoảng quay người, lao ra ngoài Tầm Viên như đang chạy trốn.

Vừa tới cổng Tầm Viên, điện thoại của Chiến Mục Hàng đã reo lên.

Là mẹ anh ta, Tần Khánh Đan gọi tới.

Giọng nói của bà tỏ ra lo lắng rõ rệt: “Mục Hàng, con có xem tin tức hôm nay chưa?”

“Rồi ạ.” Chiến Mục Hàng biết Tần Khánh Đan muốn nói đến chuyện của Tô Thu Quỳnh, anh ta nhẹ nhàng đáp lại.

“Mục Hàng, Thu Quỳnh bị người khác hãm hại như vậy, chắc bây giờ con bé đang đau lòng lắm. Đây là thời cơ tốt cho con biểu hiện. Con nhất định phải an ủi con bé cho tử tế. Con cứ nói chúng ta đều tin con bé, người phụ nữ trong video không thể nào là con bé được.”

Nghe Tần Khánh Đan nói vậy, Chiến Mục Hàng thật sự không biết nên nói gì cho phải.

Anh ta không phải đứa con thích tâm sự với ba mẹ, nhưng hôm nay trong lòng anh ta thật sự quá buồn bực, cuối cùng không kìm được nói thêm mấy câu với bà.

Anh ta nói: “Mẹ, lúc nãy con đã đi tìm Tô Thu Quỳnh rồi.”

“Thật sao?” Giọng của Tần Khánh Đan đong đầy niềm vui: “Con đã an ủi Thu Quỳnh rồi phải không? Có phải con bé cảm động lắm không? Con bé có nói sẽ cho con thêm cơ hội nữa không?”

“Mẹ, con không an ủi cô ấy.”

Tần Khánh Đan hiểu rất rõ con trai nhà mình là người như thế nào. Nghe thấy giọng nói khó chịu và thâm trầm của anh ta, trong lòng bà chợt giật thót.

Không cần Chiến Mục Hàng nói nhiều thì bà cũng có thể đoán được vừa rồi Chiến Mục Hàng đã nói những lời châm chọc mỉa mai, từng câu sát tâm như thế nào với Tô Thu Quỳnh.

Tần Khánh Đan tức đến nỗi thở hổn hển, làm tổn thương bằng lời nói vẫn còn nhẹ, chỉ sợ đứa con trai có EQ số âm này của mình còn ra tay đánh Tô Thu Quỳnh bị thương nữa.

Tần Khánh Đan phải mất một lúc lâu để bình tĩnh mới tìm lại được giọng nói của mình. Nhưng dù hô hấp đã bình thường thì bà cũng không muốn tiếp tục nói chuyện với đứa con trai khiến người tức chết không cần đền mạng này nữa.

“Chiến Mục Hàng, sao Tần Khánh Đan này lại sinh ra một đứa ngu ngốc như con chứ! Con cô đơn cả đời cũng đáng lắm!”
 
Chương 952


CHƯƠNG 952

Nói xong, bà liền tức tối dập máy.

Làm đi, cứ làm đi, làm cho vợ chạy mất luôn thì thằng nhóc thối này mới vui chứ gì!

Sau khi Chiến Mục Hàng rời đi, Lâm Tiêu ôm chặt Tô Thu Quỳnh vào lòng.

“Thu Quỳnh, em yên tâm, anh sẽ không để em phải chịu ấm ức đâu. Bây giờ anh sẽ đi mở họp báo luôn, anh sẽ nói rõ với tất cả mọi người rằng người trong video không thể nào là em.”

“Lâm Tiêu, anh đừng nhúng tay vào. Em muốn tự xử lý chuyện này.”

Tô Thu Quỳnh ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Tiêu vô cùng nghiêm túc: “Lâm Tiêu, anh đã giúp em rất nhiều rồi, em rất biết ơn, em…”

“Tô Thu Quỳnh, em muốn làm anh tức chết phải không?”

Lâm Tiêu giả vờ tức giận gào lên với Tô Thu Quỳnh. Quát xong, anh lại sợ dáng vẻ này của mình dọa tới cô. Mối quan hệ giữa cả hai vốn chưa ổn định, lỡ như dọa người ta chạy mất dép thì anh biết khóc với ai đây!

Thật ra, Lâm Tiêu là người đàn ông rất có khí phách đàn ông, phụ nữ trong giới, ai mà chẳng biết đạo diễn Lâm Tiêu điên cuồng và bá đạo mức nào!

Nhưng khi ở trước mặt Tô Thu Quỳnh, anh bằng lòng hạ thấp mọi tư thái, làm một người đàn ông bé nhỏ đi theo làm tùy tùng cho cô.

Ở trước mặt người phụ nữ mình yêu, dù người đàn ông có lạnh lùng và kiêu ngạo hơn nữa cũng bằng lòng để lộ ra mặt dịu dàng chu đáo.

“Thu Quỳnh, anh là người đàn ông của em! Em phải tập làm quen đứng sau lưng anh, để anh bảo vệ em!”

Vành mắt của Tô Thu Quỳnh lại không kìm được mà trở nên ướt át. Cô đã sống ngần ấy năm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên có người nói với cô rằng bảo cô đứng phía sau anh ấy, anh ấy sẽ che chở cho cô.

Lúc trước cô đã quen tự xông vào núi đao biển lửa, một mình ngăn lại mọi dao súng mưa đạn. Bây giờ bỗng dưng nghe được câu này, thật sự rất ấm áp.

“Lâm Tiêu, cảm ơn anh.” Bỗng dưng giọng của Tô Thu Quỳnh trở nên rất thấp, cực kỳ thấp: “Lâm Tiêu, em sẽ thử đứng sau lưng anh.”

“Thu Quỳnh!”

Nghe cô nói thế, Lâm Tiêu lập tức mừng rỡ như điên, Tô Thu Quỳnh chịu mở lòng với anh rồi ư?

“Thu Quỳnh, Thu Quỳnh, Thu Quỳnh của anh…”

Trong lòng của Lâm Tiêu quá đỗi vui mừng, anh mừng rỡ là muốn hôn Tô Thu Quỳnh ngay.

Tô Thu Quỳnh cảm thấy lần này hình như cô đã thay đổi đôi chút rồi.

Lúc trước Lâm Tiêu hôn cô, vì cô không muốn làm cho anh khó chịu nên cũng không né tránh. Chẳng qua trong lòng lại điên cuồng muốn trốn chạy.

Nhưng lần này, đột nhiên cô lại không muốn trốn chạy nữa.

“Dì Thu Quỳnh, con phát hiện…”

Lâm Tiêu đang hôn đến mức mất kiểm soát thì giọng nói của Nhan An Bảo chợt vang lên ở đầu cầu thang.

Tô Thu Quỳnh đột ngột mở mắt ra, nhìn thấy Nhan An Bảo ngây thơ đang nhanh chóng che mắt mình, khuôn mặt nhỏ nhắn lúc nào cũng lạnh như băng của cô bỗng chốc đỏ như tôm luộc.
 
Chương 953


CHƯƠNG 953

Tuy da mặt của Lâm Tiêu khá dày, nhưng nghe giọng nói của Nhan An Bảo, khóe miệng của anh ta cũng cứng đờ trong nháy mắt.

Bị một đứa con nít ranh nhìn thấy, có mất mặt không cơ chứ!

Thấy dáng vẻ ngượng ngùng của Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh bỗng cảm thấy buồn cười.

Lúc nãy cô ấy thật sự muốn nhắc Lâm Tiêu, đây là nhà người ta, hơn nữa còn là phòng khách, có vài chuyện nên để về nhà hẵng làm. Nhưng người đàn ông này quá dễ dàng kích động khi ở trước mặt cô, hoàn toàn không cho cô cơ hội nói hết câu.

Nhan An Mỹ đi theo phía sau Nhan An Bảo, nhìn thấy Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh trong phòng khách, cô bé vội giơ tay che hai mắt của Nhan An Bảo: “Phi lễ chớ nhìn!”

Tô Thu Quỳnh vốn đã thấy xấu hổ lắm rồi, nghe xong câu này của Nhan An Mỹ, cô chỉ ước gì tìm cái một cái lỗ để chui vào.

Dường như Nhan An Mỹ nhìn ra được vẻ ngượng ngùng của Tô Thu Quỳnh, cô bé chu đáo lên tiếng: “Dì Thu Quỳnh, dì đừng có ngại, hôm nay tự dưng mắt của con và anh con đều bị mù hết rồi. Tụi con thật sự không thấy dì và chú Lâm Tiêu đang hôn nhau đâu! Hai người cứ tiếp tục, hai người tiếp tục đi! Ây da, hôm nay sao mắt mình đang êm đẹp lại bị mù rồi nhỉ, đúng là lạ lắm nha!”

Tô Thu Quỳnh: “…”

Giấu đầu lòi đuôi cũng không mang dáng vẻ này đâu nhé!

Bị em gái nhà mình véo mạnh một cái lên cánh tay, tuy Nhan An Bảo rất không cam lòng, nhưng vẫn lên tiếng: “Dì Thu Quỳnh, con cũng không thấy dì và chú Lâm Tiêu hôn nhau đâu, hai người có thể coi con và An Mỹ chưa từng xuất hiện. À, có lẽ mắt của con cũng bị mù tạm thời luôn rồi.”

Tô Thu Quỳnh: “…”

“Anh hai, chúng ta mau về phòng thôi! Chút nữa anh nói với thím Trương một tiếng, kêu họ cứ ở trong phòng, không được làm phiền dì Thu Quỳnh và chú Lâm Tiêu hôn nhau.”

Tâm trạng của Tô Thu Quỳnh lại rối bời, con nhãi Nhan An Mỹ này định nói cho cả thế giới biết chuyện cô và Lâm Tiêu hôn nhau ở phòng khách đúng không!

Cái mặt mo này của cô biết ném đi đâu đây!

Dù sao da mặt Lâm Tiêu cũng dày, sau khi anh ta phản ứng lại, miệng không giật, mặt cũng không đơ. Anh ta nhướng mày với Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ: “Bé ngoan, hai đứa mau về đi. Nhớ là tự hai đứa cũng phải đóng cửa cho chặt đấy nhé!”

“Lâm Tiêu!”

Tô Thu Quỳnh nghiến răng nghiến lợi, anh cố tình muốn hủy hoại hình tượng chính trực và liêm khiết của cô trước mặt Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ hay sao? Cả đời này cô chưa bao giờ thấy xấu hổ như vậy trước mặt hai nhóc tỳ này!

Hôm nay tâm trạng của Lâm Tiêu rất tốt, nói đùa đến nghiện luôn. Anh thấy hai đứa nhóc còn đứng ở đầu cầu thang liền vội nháy mắt: “Có nghe thấy chưa? Hai đứa mau về đóng cửa đi! Không thấy chú không hôn dì Thu Quỳnh của tụi con nữa là cô ấy đã nóng vội luôn rồi à!”

Tô Thu Quỳnh: “…”

Cô nào nóng vội chứ? Cô đang nôn nóng ném Lâm Tiêu ra ngoài đây!

Tô Thu Quỳnh cảm thấy nếu cứ để Lâm Tiêu tán gẫu với hai đứa nhóc này tiếp thì chắc chắn cô sẽ ngượng chết mất.

Cô hắng giọng, cố gắng bày ra vẻ nghiêm túc: “An Bảo, lúc nãy con nói, con đã phát hiện ra cái gì thế?”

“Dì Thu Quỳnh, con đã phát hiện sơ hở trên tấm ảnh!”
 
Chương 955


 

CHƯƠNG 955

“Là ông quy tắc ngầm với cô ấy trước hay là do cô ấy chủ động vậy?”

“Bà Khổng, bà nghĩ thế nào về chuyện video? Bà định tha thứ cho đạo diễn Khổng hay sẽ ly hôn với ông ấy?”

“Đối với kẻ thứ ba Tô Thu Quỳnh phá hoại hôn nhân của hai người, bà Khổng, bà có lời nào muốn nói với cô ấy không?”

“Tôi sẽ không ly hôn.” Bị phóng viên truy hỏi, Lưu Ninh không hề hoang mang, lên tiếng: “Chồng tôi không sai, tại sao tôi phải ly hôn với ông ấy!”

Có một nữ phóng viên không hề đồng tình với lời nói của Lưu Ninh: “Nhưng chuyện đạo diễn Khổng ngoại tình trong hôn nhân là sự thật. Ngoại tình trong hôn nhân còn không được coi là sai trái ư?”

“Ngoại tình trong hôn nhân?” Lưu Ninh cười đầy thâm ý, lập tức nói tiếp: “Tô Thu Quỳnh vì vai diễn mà đã hạ thuốc chồng tôi! Chồng tôi coi cô ta là tôi nên cô ta mới thành công! Chồng tôi là nạn nhân, làm gì có chuyện ngoại tình trong hôn nhân chứ?”

Nghe Lưu Ninh nói thế, hội trường ồ lên ngạc nhiên. Nếu chuyện Tô Thu Quỳnh hạ thuốc Khổng Minh Luân là thật thì Tô Thu Quỳnh thật sự không còn mặt mũi nào sống tiếp trên đời nữa!

Lưu Ninh đắc ý liếc nhìn Tô Thu Quỳnh, dáng vẻ đã tính toán từ trước cả rồi. Bà ta từ từ mở túi mình, lấy ra một bản xét nghiệm.

“Sau khi chuyện xảy ra tại khách sạn, tôi đã đưa chồng mình tới bệnh viện kiểm tra. Sự thật chứng minh, trong cơ thể của chồng tôi có chất thuốc nào đó còn sót lại.”

Đối mặt với tiếng thốt kinh hãi của phóng viên, Lưu Ninh gằn từng chữ: “Tô Thu Quỳnh hạ thuốc chồng tôi, còn cố tình hãm hại ông ấy! Chồng tôi là nạn nhân, ông ấy vô tội!”

Lời này của Lưu Ninh rõ ràng là đang đổ hết lỗi cho Tô Thu Quỳnh, bà ta chỉ còn thiếu điều nói tối qua chính Tô Thu Quỳnh đã cưỡng hiếp Khổng Minh Luân thôi.

Tô Thu Quỳnh bị Lưu Ninh chọc tức đến mức bật cười, cô đã từng gặp người trơ trẽn, nhưng chưa bao giờ gặp người nào trơ trẽn như bà ta!

Lâm Tiêu cũng bị mức độ trơ trẽn của Lưu Ninh làm đổi mới tam quan, anh không muốn đánh phụ nữ, nhưng bây giờ anh thật sự rất muốn đánh Lưu Ninh.

Tô Thu Quỳnh nắm chặt tay Lâm Tiêu thì anh mới kìm nén được cơn giận trong lòng mình.

Với tính khí nóng nảy của Lâm Tiêu, anh chắc chắn sẽ không thể nuốt trôi cục tức này, chẳng qua anh sợ mình hành động lỗ mãng sẽ đẩy Tô Thu Quỳnh vào tình thế khó xử hơn nên mới tạm thời nhẫn nhịn.

Nhìn thấy tờ giấy xét nghiệm mà Lưu Ninh ném ra, phóng viên vội vàng xông tới, liên tục bấm nút chụp.

“Trên tờ giấy xét nghiệm này thực sự cho thấy đạo diễn Khổng đã bị người khác bỏ thuốc!”

“Phải đó, Tô Thu Quỳnh đúng là vô địch của sự trơ trẽn, vì thăng tiến mà ngay cả bỏ thuốc cũng có thể làm, sao cô ta không lên trời luôn đi!”

“Thật đáng sợ, cô ta đang công khai làm rạn nứt tình cảm giữa đạo diễn Khổng và vợ ông ấy đây mà!”

“Có khi nào đạo diễn Lâm cũng bị cô ta bỏ thuốc không?”

“Tôi thấy cũng có thể lắm! Vì thăng tiến mà loại phụ nữ này có chuyện gì không làm được đâu?”



Nghe những lời nghị luận ầm ĩ của mọi người, Khổng Minh Luân được tiếp thêm sức mạnh, ông ta bước lên một bước, làm ra vẻ người bị hại.

“Xin các bạn đang có mặt tại hiện trường cho tôi nói một câu. Vợ tôi nói không sai, tôi thật sự đã bị Tô Thu Quỳnh bỏ thuốc! Cô ta luôn muốn có được vai nữ chính của ‘Tước Dao’, tôi vừa ý người khác, không ngờ cô ta lại dùng đến thủ đoạn bỉ ổi này để ép tôi chọn cô ta!”
 
Chương 956


CHƯƠNG 956

“Nhưng mọi người cứ yên tâm, Khổng Minh Luân tôi đây chọn diễn viên chỉ tập trung vào khả năng diễn xuất, nói không với quan hệ! Dù cô ta sử dụng thủ đoạn hèn hạ này để leo lên giường của tôi thì vai nữ chính ‘Tước Dao’ cũng sẽ không phải là cô ta!”

“Tô Thu Quỳnh, cô thật vô liêm sỉ!”

Khổng Minh Luân vừa dứt lời, một người đàn ông áo đen đội mũ lưỡi trai lao ra khỏi đám đông, anh ta bưng một cái chậu nước bẩn hắt thẳng về phía Tô Thu Quỳnh.

“Tô Thu Quỳnh, chẳng phải cô bẩn lắm sao? Hôm nay tôi sẽ cho cô bẩn toàn thân trên dưới luôn!”

Tình huống này xảy ra quá đột ngột, các phóng viên ở hiện trường đều không phản ứng kịp. Sau một lúc sững sờ ngắn ngủi, họ vội vàng bấm nút chụp, muốn chụp lại cảnh Tô Thu Quỳnh nhếch nhác nhất.

Tô Thu Quỳnh cũng không ngờ trong buổi họp báo lại đột nhiên xảy ra biến cố như vậy, vẻ mặt cô trở nên hơi khó coi.

Cô là một người rất để ý đến thể diện, dù cho bản thân thương tích đầy mình, nhưng mỗi lần xuất hiện ở nơi công cộng, cô luôn ăn mặc chỉn chu và kiêu ngạo. Cô không dám tưởng tượng đến bộ dạng nhếch nhác của mình khi bị hắt nước bẩn ngay trước mặt công chúng.

Nào ngờ chậu nước bẩn kia không hắt vào người cô ấy, mà là hắt vào người Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu xoay người lại cố gắng bảo vệ Tô Thu Quỳnh, giờ phút này anh như một cây đại thụ che trời vậy, có thể che mưa chắn gió cho cô.

Người đàn ông hắt nước bẩn vào người Tô Thu Quỳnh có tính cách rất cực đoan, trong chậu nước của anh ta có rau dập nát, trứng thối và một số thứ rác rưởi khó tả.

Rau dập trộn với đủ loại rác rưởi dính đầy trên lưng và mái tóc ngắn của Lâm Tiêu, trứng thối và một số chất lỏng khó ngửi chảy tí tách từ trên trán anh xuống. Nhưng dù cho người dính đầy vết bẩn, người đàn ông trong bộ vest phẳng phiu kia vẫn không thể giấu được vẻ cao quý và kiêu ngạo bẩm sinh.

Đẹp trai!

Tất cả mọi người ở hiện trường nhìn Lâm Tiêu lúc này, trong lòng chỉ có một cảm giác này.

Đây là lần đầu tiên họ phát hiện một người đàn ông cao quý bị hắt nước bẩn vẫn có thể đẹp trai theo cách bi thảm như vậy.

Tô Thu Quỳnh cũng ngây ngất trước sự đẹp trai của Lâm Tiêu lúc này.

Nhìn vết bẩn dính đầy trên mặt Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh chợt nhận ra dường như mình chưa bao giờ nhìn kỹ khuôn mặt của Lâm Tiêu.

Đôi mắt sâu, sóng mũi cao, đôi môi mỏng vừa phải cùng với hàng lông mày hơi nhướng lên kia, khuôn mặt này nhìn thế nào cũng thấy đẹp, hoàn toàn không thua kém gì Chiến Mục Hàng cả.

Tô Thu Quỳnh nghĩ, lúc trước cô bị mù thật rồi, tại sao cô lại không nhìn thấy Lâm Tiêu đẹp như vậy chứ!

“Mẹ nó, mày muốn chết đúng không!”

Nghĩ đến việc nếu không nhờ anh chặn chậu nước bẩn này thì nó đã hắt hết lên người Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu không kìm được tính khí nóng nảy của mình nữa.

Đôi chân dài thẳng tắp bước ra, anh túm lấy người đàn ông đội mũ lưỡi trai kia, sau đó đấm mạnh vào mặt anh ta.

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai cho rằng Tô Thu Quỳnh là một cô gái yếu đuối, dù có bị anh ta hắt trúng cũng không dám chống trả. Dù thế nào anh ta cũng không ngờ Lâm Tiêu sẽ bảo vệ Tô Thu Quỳnh như vậy.
 
Chương 957


CHƯƠNG 957

Anh ta có suy nghĩ thù ghét xã hội nhưng không giỏi đánh nhau, kết quả bị Lâm Tiêu đánh tả tơi, hoàn toàn không có sức đánh trả.

“Đánh người! Đánh người rồi!”

Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nghĩ ở đây có nhiều phóng viên, Lâm Tiêu là người của công chúng nên sẽ không dám quá mức, nào ngờ Lâm Tiêu không hề có ý định dừng tay, anh đá mạnh vào miệng anh ta, đánh anh ta đến mức răng rơi đầy đất.

“Lâm Tiêu, bỏ đi!”

Tô Thu Quỳnh cũng muốn đánh người đàn ông này, nhưng cô sợ làm lớn chuyện sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Lâm Tiêu, cuối cùng cô vẫn bước lên khuyên nhủ anh.

Lâm Tiêu đánh vẫn chưa đã, chỉ là anh không nỡ làm Tô Thu Quỳnh lo lắng, vậy là anh bèn rút tay lại, người đàn ông kia không dám trì hoãn một giây nào hết, ngay lập tức lăn một vòng bỏ chạy.

Tô Thu Quỳnh bỏ thuốc quyến rũ đàn ông có vợ, đạo diễn nổi tiếng đánh người nơi công cộng, chủ đề hôm nay nhìn thế nào cũng thấy rất hot.

Các phóng viên vô cùng kích động, họ tranh nhau chen lấn tới trước mặt Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh, giơ micro lên đặt câu hỏi.

“Đạo diễn Lâm, anh đang nổi giận vì người đẹp phải không ạ?”

“Đạo diễn Lâm, anh và Tô Thu Quỳnh đã quen nhau bằng cách nào? Rốt cuộc cô ta có bỏ thuốc anh không?”

“Đạo diễn Lâm, anh có ý định chọn Tô Thu Quỳnh làm nữ chính cho bộ phim mới của mình đúng không ạ?”

“Đạo diễn Lâm, anh có ý kiến gì về đời sống riêng tư hỗn loạn của Tô Thu Quỳnh không?”



“Hỗn loạn bà nội cô!”

Đối mặt với những phóng viên không phân biệt tốt xấu, chỉ muốn liều mạng kiếm chuyện này, Lâm Tiêu tức giận đến mức văng tục.

Anh vốn định nắm tay Tô Thu Quỳnh, nhưng tay anh dính trứng thối nên hơi bẩn, vậy là anh bèn vội vàng rụt tay lại.

“Tôi nói cho các người biết, Tô Thu Quỳnh là người phụ nữ của Lâm Tiêu này, về sau ai dám nói vớ vẩn nữa thì sẽ chính là kẻ địch của tôi!”

Các phóng viên có mặt tại hiện trường nhìn nhau, dù thế nào họ cũng không ngờ một người có thân phận như Lâm Tiêu lại bảo vệ người phụ nữ bị chồng giàu ruồng bỏ có đời tư hỗn loạn như Tô Thu Quỳnh.

Một nữ phóng viên luôn ngưỡng mộ tài hoa của Lâm Tiêu không thể chấp nhận được việc vị đạo diễn mà cô ta thích nhất lại thích Tô Thu Quỳnh bị chồng bỏ, bèn hỏi khó Lâm Tiêu: “Đạo diễn Lâm, Tô Thu Quỳnh vừa muốn quyến rũ cậu Chiến vừa bỏ thuốc đạo diễn Khổng, quen cô ta, anh không chê bẩn sao?”

Bẩn?

Khuôn mặt đẹp trai kiêu ngạo của Lâm Tiêu lập tức lạnh đi, nếu không phải do người phóng viên đặt câu hỏi này là phụ nữ, hơn nữa Tô Thu Quỳnh còn đang nắm chặt tay anh thì anh đã vung tay đấm vỡ mặt cô ta từ lâu rồi.

Nhưng dù lần này anh không ra tay thì sự lạnh lẽo thấu xương trong mắt anh cũng đủ khiến nữ phóng viên vừa rồi sợ hãi.
 
Chương 958


CHƯƠNG 958

Cô ta đã chuẩn bị một số câu hỏi sắc bén hơn để hỏi Lâm Tiêu, nhưng ánh mắt của Lâm Tiêu thật sự rất đáng sợ, như thể nếu cô ta còn dám hỏi thêm một câu, anh sẽ lập tức phanh thây xé xác cô ta.

Nữ phóng viên không kìm được run rẩy, môi cô ta khẽ mấp máy, cuối cùng vẫn thức thời câm miệng.

Nghe thấy lời của nữ phóng viên kia, Khổng Minh Luân như được tiếp đồng minh, ông ta nói với Lâm Tiêu bằng giọng điệu nịnh nọt: “Đạo diễn Lâm, tôi khuyên cậu một câu với tư cách là người từng trải, tìm phụ nữ không thể chỉ nhìn mặt đâu, còn phải nhìn nhân phẩm nữa. Nói thật, tôi thật sự không dám tâng bốc nhân phẩm của loại phụ nữ như Tô Thu Quỳnh, cậu nên vừa phải thôi, đừng để bị cô ta lừa!”

Lâm Tiêu không đánh phụ nữ, nhưng anh sẽ không nương tay với loại người giả nhân giả nghĩa trơ trẽn như Khổng Minh Luân.

Anh ta giơ nắm tay lên đấm mạnh liên tiếp hai phát vào mắt Khổng Minh Luân, mắt ông ta lập tức biến thành mắt gấu trúc.

Buổi họp báo này được phát sóng trực tiếp, sự việc Lâm Tiêu đánh người đã tạo thành ảnh hưởng rất xấu trên mạng.

Dù sao cũng là người của công chúng, dù có nóng tính đến đâu thì việc đánh người khác ở nơi công cộng vẫn là sai.

“Vừa rồi anh Lâm đánh kẻ hắt nước bẩn kia thì không sao, nếu anh ta hắt nước bẩn vào người tôi, tôi mà không đánh anh ta bầm dập thì tên của tôi sẽ viết ngược lại luôn! Nhưng đạo diễn Khổng vô tội mà, chẳng phải ông ấy chỉ nói vài lời tri kỉ với anh Lâm thôi sao? Thế mà lại bị anh ta đánh thành gấu trúc, thật đáng thương!”

“Tôi rất muốn ôm đạo diễn Khổng để an ủi quá, ông ấy đã lớn tuổi, bị bỏ thuốc đã thảm lắm rồi, bây giờ còn bị đánh nữa chứ, thật thê thảm!”

“May mà bà Khổng thông minh, kiên quyết bảo vệ quyền lợi của đạo diễn Khổng, nếu không đạo diễn Khổng sẽ khóc rất đáng thương!”

“Tất cả là do người phụ nữ bị chồng bỏ Tô Thu Quỳnh này, hại đạo diễn Khổng chưa đủ mà còn muốn hại anh Lâm, muốn phối loại đàn bà lẳng lơ này với chó thật đấy!”



Lúc này Lâm Tiêu không có tâm trạng đâu mà chú ý đến tình hình trên mạng, anh ta chỉ cười khẩy nhìn chằm chằm Khổng Minh Luân, trên khuôn mặt đẹp trai kiêu ngạo kia tràn đầy khinh thường và mỉa mai.

“Vợ của Lâm Tiêu tôi cần tài nguyên gì mà không có! Muốn thăng tiến còn phải cần tìm đến một lão già trọc như ông à?”

Cả hội trường kinh hãi.

Vừa rồi Lâm Tiêu nói Tô Thu Quỳnh là người phụ nữ của anh ta, mọi người còn cho rằng Tô Thu Quỳnh đã quyến rũ Lâm Tiêu bằng thủ đoạn hèn hạ để nhân cơ hội thăng tiến, không ngờ Lâm Tiêu lại bảo cô ấy là vợ của mình!

Họ đã bí mật kết hôn từ lâu rồi ư?

Vẻ mặt của các phóng viên ở hiện trường đều hơi phức tạp.

Nếu Tô Thu Quỳnh thật sự đã trở thành mợ Lâm, có vẻ cô thật sự không cần phải đi quyến rũ một người đạo diễn già có tuổi đủ làm ba mình. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Suy cho cùng, mặc dù tài nguyên dưới tay Khổng Minh Luân cũng ổn, nhưng so với Lâm Tiêu và nhà họ Lâm thì vẫn có chênh lệch khá lớn.

Nghe thấy lời này của Lâm Tiêu, cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp lập tức sôi trào.

Các anh hùng bàn phím chỉ có thể bày tỏ sự kinh ngạc trong lòng mình bằng những dấu chấm than đầy màn hình.

Khổng Minh Luân cũng không ngờ Lâm Tiêu sẽ nói ra lời này, ông ta vô cùng kinh hoảng, nghĩ đến cụm “lão già trọc” trong miệng Lâm Tiêu, ông ta tức giận tới mức vội vàng tìm thuốc hoạt huyết tim của mình.

Tuy Khổng Minh Luân kiêng dè thế lực của nhà họ Lâm, nhưng với tư cách là một đạo diễn, ông ta cũng có lòng tự trọng, hơn nữa ông ta cũng một mực cho rằng người phụ nữ tối qua chính là Tô Thu Quỳnh.

Khổng Minh Luân cầm lấy thuốc hoạt huyết tim Lưu Ninh đưa qua bỏ vào miệng, sau đó thở gấp vài hơi mới tức giận lên tiếng.
 
Chương 959


CHƯƠNG 959

“Đạo diễn Lâm, tôi tốt bụng nhắc nhở cậu, cậu không biết ơn thì thôi đi, vậy mà còn ra tay với tôi, hành vi này của cậu quá đáng quá rồi đấy! Tôi ở đây lặp lại một lần nữa, tối qua chính Tô Thu Quỳnh đã bỏ thuốc tôi, còn cưỡng ép leo lên giường của tôi! Cho dù tôi lừa cậu, thì chẳng lẽ video còn lừa lọc được ư!”

“Đạo diễn Lâm, tôi ở đây tốt bụng nhắc nhở cậu thêm một câu, đừng để bị phụ nữ trong ngoài không đồng nhất này lừa gạt! Có một số người giả vờ ngây thơ, giả thành liệt nữ trong sạch, nhưng ai biết được sau lưng cô ta dơ bẩn thế nào!”

Lúc đầu nghe Lâm Tiêu nói Tô Thu Quỳnh là vợ anh, các phóng viên và đám đông hóng hớt còn đang nghi ngờ tính chân thật của sự việc tối qua, nhưng bây giờ nghe Khổng Minh Luân nói như vậy, mọi người không còn nghi ngờ gì nữa.

Dù Khổng Minh Luân nói dối thì video cũng không thể lừa lọc được, tối qua Tô Thu Quỳnh thật sự đã làm chuyện dơ bẩn ấy!

Hơn nữa, dù Tô Thu Quỳnh đã kết hôn với Lâm Tiêu thì đã sao? Có một số người không biết đủ, ăn trong bát còn ngó trong nồi, ai biết cô ta có thể làm chuyện gì mờ ám sau lưng Lâm Tiêu hay không!

Chẳng phải cách đây không lâu Tô Thu Quỳnh còn dùng cái chết để đe doạ trong lễ cưới của cậu Chiến sao?

Các phóng viên ở hiện trường im lặng một lát rồi lại kích động, họ giơ micro lên chen lấn nhau đặt câu hỏi cho Lâm Tiêu.

“Đạo diễn Lâm, lời anh nói có phải là thật không? Anh đã bí mật kết hôn với Tô Thu Quỳnh thật ư?”

“Tô Thu Quỳnh giấu anh quyến rũ đạo diễn Khổng, bằng chứng vô cùng xác thực, bây giờ anh ở bên cô ta lẽ nào không cảm thấy ghê tởm sao?”

“Tổng giám đốc Lâm và bà Lâm nói thế nào ạ? Sau khi biết tai tiếng của Tô Thu Quỳnh, họ có nhất quyết phản đối anh và Tô Thu Quỳnh ở bên nhau không?”

“Đạo diễn Lâm, anh và cậu Chiến là anh em tốt, anh quen vợ cũ của anh ấy, chuyện này cậu Chiến có biết không?”



“Tôi lặp lại một lần nữa, vợ tôi không thể nào quyến rũ lão già trọc Khổng Minh Luân này được! Hôm qua vợ tôi ở cạnh tôi cả ngày, sao cô ấy có thể xuất hiện trong khách sạn! Người phụ nữ trong video hoàn toàn không phải vợ tôi, các người bị mù hết rồi phải không!”

Các phóng viên ở hiện trường nhìn nhau, họ muốn nói rằng ‘người phụ nữ trong video rõ ràng là Tô Thu Quỳnh, đạo diễn Lâm, anh mới bị mù đấy’, nhưng họ không dám.

Nhưng vẫn có một nam phóng viên trẻ tuổi, nghé con mới sinh không sợ cọp, cậu ta can đảm lên tiếng: “Đạo diễn Lâm, tất cả chúng tôi đều có thể nhận ra người phụ nữ trong video chính là Tô Thu Quỳnh! Đạo diễn Lâm, Tô Thu Quỳnh cắm cho anh một cái sừng dài như thế, chẳng lẽ anh vẫn muốn bảo vệ cô ta?”

Vẻ mặt cáu kỉnh của Lâm Tiêu là điềm báo anh sắp nổi giận, Tô Thu Quỳnh sợ anh lại gây gổ trước mặt bao người thế này, bèn vội vàng nắm chặt tay anh.

Tay Tô Thu Quỳnh có tác dụng xoa dịu thần kỳ, một giây trước Lâm Tiêu còn đang giận dữ muốn giết người, một giây sau anh đã bình tĩnh lại.

Cô ngửa mặt lên nhìn Lâm Tiêu bằng ánh mắt phức tạp, cô không ngờ Lâm Tiêu sẽ nói cô là vợ anh ngay trước công chúng, lẽ nào anh không biết giờ đây cô đang tai tiếng đầy mình, anh nói như vậy, cô sẽ liên lụy đến anh ư?

Tô Thu Quỳnh ngẩng mặt lên nhìn đám phóng viên rõ ràng đang cố ý làm khó dễ, nói gằn từng câu từng chữ: “Người phụ nữ trong video không phải tôi!”

“Không phải cô?” Không đợi các phóng viên lên tiếng, Lưu Ninh đã trả lời với giọng the thé: “Tối qua cô đâu có nói thế? Chính cô đã nói Tô Thu Quỳnh cô trơ trẽn, sau này cô không dám làm vậy nữa cơ mà!”

Tô Thu Quỳnh không tranh cãi với Lưu Ninh, cô chỉ lạnh nhạt nhìn bà ta, khẽ nhếch môi như đang giễu cợt thế giới này không phân biệt trắng đen đúng sai, chiếc cằm hếch lên kia như đoá hoa mai kiên cường đứng thẳng trong cơn gió tuyết mùa đông.

Soạt!

Tô Thu Quỳnh mạnh tay cởi phăng áo khoác trên người ra.
 
Chương 960


Chương 960

Chẳng ai ngờ rằng Tô Thu Quỳnh bỗng nhiên cởi quần áo, ai nấy đều ngơ người ra đó.

Đám anh hùng bàn phím điên cuồng gõ bàn phím trong tay mình, muốn bày tỏ sự chướng mắt của mình đối với hành vi không biết xấu hổ của Tô Thu Quỳnh.

“Má! Tô Thu Quỳnh ghê tởm quá vậy, lại dám làm chuyện này trước mặt mọi người. Chẳng lẽ cô ta muốn nhảy nhót múa may gì đấy trước mặt mọi người đấy chứ?”

“Đúng là muốn nổi tiếng đến phát điên rồi! Đây là lần đầu tiên trong đời tôi nhìn thấy con đàn bà không biết xấu hổ tới mức như này đó!”

“Cái loại mà ai cũng có thể làm chồng thì có đầu thai cũng chẳng trở thành gái đàng hoàng được!”

“Cậu Lâm à, rửa mắt lại đi, gái lẳng lơ thì phải cặp với chó, anh cùng không thể tự giẫm đạp bản thân như thế chứ!”

“Cậu Lâm à, anh học tập cậu Chiến đi, đừng động đến dâu nhà giàu bị chồng bỏ!”



Sau khi đám anh hùng bàn phím điên cuồng gõ chữ xong thì cả đám bất ngờ phát hiện, lời mắng Tô Thu Quỳnh của họ lại chẳng thể nào đăng lên!

Nhóm phóng viên tại hiện trường còn chưa kịp phản ứng thì Lưu Ninh đã châm chọc, cười rộ lên.

“Tôi nói cái gì ấy nhở? Không biết xấu hổ chính là không biết xấu hổ, lại còn dám làm chuyện mất mặt như vậy ở trước đám đông! Tô Thu Quỳnh à, đừng bảo là cô quyến rũ chồng tôi rồi còn không cam tâm, muốn quyến rũ đàn ông ngay chốn đông ngươi luôn đấy nhé? Đúng là trơ trẽn hết thuốc chữa, đây là lần đầu tiên tôi thấy thứ đàn bà không biết xấu hổ này đó!”

Dứt lời, Lưu Ninh vội vàng nói với Lâm Tiêu: “Đạo diễn Lâm à, tốt nhất là cậu đừng kết hôn với con hồ ly tinh Tô Thu Quỳnh này. Mà lỡ thật sự kết hôn với Tô Thu Quỳnh rồi thì tôi khuyên cậu một câu, mau mau ly hôn đi nhé! Cưới loại đàn bà này còn không bằng cưới một thiên kim!”

Gân xanh trên mu bàn tay Lâm Tiêu giật bần bật, anh chỉ ước gì có thể xé rách cái miệng thối tha này của Lưu Ninh ra. Nhưng bây giờ anh cần phải giữ bình tĩnh, bởi anh không thể phá hỏng kế hoạch của Tô Thu Quỳnh được.

Anh biết đây là cách tốt nhất để Tô Thu Quỳnh chứng minh trong sạch của mình. Nhưng khi trông thấy cô dù yếu đuối mà vẫn phải cố tỏ vẻ mạnh mẽ, lòng anh rất đau!

Tô Thu Quỳnh vờ như không nghe thấy lời châm chọc, khiêu khích của Lưu Ninh, cô chỉ nâng bàn tay trái, nói từng câu từng chữ với đám người có mặt ở hiện trường: “Người phụ nữ trong video không phải tôi!”

“Nếu mấy người đã xem đoạn video hay ảnh chụp thì có thể thấy bàn tay của người phụ nữ trong đoạn clip vẫn còn lành lặn, nhưng nhiều năm trước tôi đã mất ngón tay út.”

Tô Thu Quỳnh rất kiêu ngạo, một Tô Thu Quỳnh kiêu ngạo như vậy, dù đã từng ngồi tù, dù nhà họ Tô phá sản, dù cô chỉ còn hai bàn tay trắng thì cũng chưa bao giờ cúi thấp chiếc đầu cao quý của mình xuống.

Càng là người kiêu ngạo thì đôi khi lại càng nhạy cảm, yếu ớt, bọn họ sẽ luôn để tâm khiếm khuyết trên cơ thể mình. Mặc dù ngày thường Tô Thu Quỳnh luôn tỏ vẻ việc này chẳng liên quan đến mình cả, nhưng thật ra khiếm khuyết trên cơ thể khiến cô ấy hơi tự ti.

Thế nên cô luôn có thói quen mặc áo có tay hơi dài để che đi ngón út không lành lặn của mình.

Hiện tại cô cởi áo khoác, không có ống tay áo dài che đậy, ngón tay út chỉ còn một đoạn lập tức phô bày ra trước mặt mọi người.

Nhìn dáng vẻ Tô Thu Quỳnh mạnh mẽ giơ bàn tay trái lên, Lâm Tiêu đau lòng đến độ hốc mắt đỏ lựng.
 
Chương 961-962


Chương 961

Đàn ông dù đổ máu cũng không đổ lệ. Nhưng khi nhìn thấy một đoạn ngón tay út của Tô Thu Quỳnh, nhìn cổ tay chằng chịt vết thương mà Lâm Tiêu như muốn bật khóc.

Đám đông ở hiện trường cũng ngây dại cả ra.

Các phóng viên khiếp sợ, quên luôn bấm máy.

Không biết đã bao lâu, một anh phóng viên trẻ mới mở lời trước: “Quả thật tay trái của Tô Thu Quỳnh không có ngón út! Đoạn video kia quay rất rõ, ngón tay của cô gái trong đó vẫn còn lành lặn!”

Anh phóng viên trẻ tuổi vừa dứt lời, không ít người cũng bắt đầu lên tiếng phụ họa.

“Đúng đó, trong video cay mắt kia, ngón tay út bên trái của người phụ nữ còn được quay cận cảnh cơ mà!”

“Tôi cũng thấy, tay của cô ta vẫn còn lành lặn! Chẳng lẽ người phụ nữ trong video thật sự không phải Tô Thu Quỳnh ư?”

“Tôi cũng không tin người phụ nữ kia có vẻ ngoài giống Tô Thu Quỳnh y như đúc mà lại không phải Tô Thu Quỳnh! Nhưng ngón tay bị cụt của Tô Thu Quỳnh cũng đâu thể làm giả được! Rốt cuộc chuyện này là sao?”

“Nhưng người phụ nữ trong video lại chính miệng thừa nhận mình là Tô Thu Quỳnh! Hơn nữa, giọng cô ta cũng rất giống Tô Thu Quỳnh!”

“Thế giới rộng lớn như thế, hai người vẻ ngoài giống nhau là chuyện bình thường thôi. Còn về giọng nói, tình hình trong video rất hỗn loạn, thật sự tôi cũng không nghe ra là có giống hay không! Nhưng mà người phụ nữ đó không phải Tô Thu Quỳnh thì cớ gì phải thừa nhận mình là Tô Thu Quỳnh chứ?”

Nhóm phóng viên tại hiện trường cùng đám đông hóng hớt bỗng biến thành Holmes: “Chẳng lẽ có người cố tình muốn hãm hại Tô Thu Quỳnh?”

Người phóng viên này vừa lên tiếng, trong nháy mắt được không ít người tán thành: “Tôi cũng cho là thế! Đạo diễn Lâm nói đúng, Tô Thu Quỳnh có cây cổ thụ như anh ấy thì cần gì đi quyến rũ kẻ khác nữa!”

“Tô Thu Quỳnh thật đáng thương, luôn bị người ta hãm hại! Tự dưng lại thấy bản thân thật ghê tởm, lúc nào cũng chỉ đưa tin giả về Tô Thu Quỳnh thôi! Bây giờ ngẫm lại, tôi đây đúng là nối giáo cho giặc mà!”

“Tôi cũng thế! Bỗng thấy đôi khi bản thân chúng ta còn chưa biết rõ thực hư thế nào mà đã đưa tin làm người khác mơ hồ, đúng là đồ không có đạo đức!”

“Lúc đầu tôi chọn làm phóng viên là vì muốn lên tiếng vì sự thật, bây giờ tôi cũng không biết là mình thay đổi hay thế giới này đổi thay, vậy mà tôi lại quên đi ước nguyện ban đầu làm ngành báo của mình!”



Khổng Minh Luân và Lưu Ninh đánh mắt nhìn nhau, mặt của cả hai đều biến sắc.

Thật ra Khổng Minh Luân thật sự không biết người phụ nữ đêm qua không phải là Tô Thu Quỳnh.

Ông ta từng xem MV của Tô Thu Quỳnh, cũng từng nghe cô ấy hát.

Con người ông ta, từ nhỏ đã tự coi mình là một thanh niên văn nghệ phóng khoáng hào hoa, dù đã sắp đến tuổi về hưu thì sự lăng nhăng lả lướt thấm tận trong xương tủy vẫn hừng hực rực cháy.

Ngoài mặt ông ta tỏ vẻ mình là người chững chạc đường hoàng, là một ông chú lạnh lùng. Nhưng thật ra cuộc sống lại vô cùng hỗn loạn, rất thích chơi quy tắc ngầm với các diễn viên nữ.

Người vợ Lưu Ninh của ông ta là người thích bao che bênh vực điển thình, đời tư của chồng hỗn loạn mà bà ta vẫn còn hùng hồn cho rằng sau khi phát sinh quan hệ, bên nữ chịu thiệt là được, chỉ cần chồng mình không bị gì là ổn.

Khổng Minh Luân “chơi” diễn viên nữ rất nghệ, đầu tiên là giảng một tiếng “Kim Cương Kinh” cho nữ diễn viên đó, sau đó giảng đến nỗi giảng lên giường luôn.

Chương 962

Loại lão niên văn vẻ như ông ta, đương nhiên sẽ không bỏ qua một nữ ca sĩ xinh đẹp vừa có kinh nghiệm vừa có chiều sâu lại vừa có tài hoa như Tô Thu Quỳnh.

Ông ta âm thầm tìm người trung gian, muốn cùng Tô Thu Quỳnh nghiên cứu, thảo luận về “Kim Cương Kinh”. Người trung gian cũng có thế lực, chẳng mấy hôm đã dâng Tô Thu Quỳnh lên trước mặt ông ta.

Ông ta không để tâm đến chuyện bị Lưu Ninh bắt gặp. Vì dù sao từ trước đến nay Lưu Ninh cũng rất thoải mái, cùng lắm là đánh tơi bời người phụ nữ làm có quan hệ với ông ta thôi, chưa từng làm ảnh hưởng đến lợi ích của ông ta. Nhưng Khổng Minh Luân không ngờ rằng tự dưng lại có rất nhiều phóng viên xông tới, rồi đoạn video đêm đó còn bị phát tán lên mạng nữa.

Chuyện xấu bị bại lộ, ông ta là kẻ sĩ diện nên đương nhiên không thể làm hỏng hình tượng của mình, Lưu Ninh cũng biết thời thế nên cùng chồng chửi chết Tô Thu Quỳnh.

Chỉ là không ngờ chửi một hồi lâu, hóa ra nhận lầm người, còn tự chuốc họa vào thân.

Khổng Minh Luân và Lưu Ninh còn chưa kịp bàn bạc đối sách thì giọng nói kích động của đám phóng viên đã vang lên trước mặt bọn họ.

“Đạo diễn Khổng, người phụ nữ đêm qua hoàn toàn không phải Tô Thu Quỳnh, vậy vì sao ông và bà Khổng lại cố gắng bôi nhọ cô ấy như thế!”

“Đạo diễn Khổng, bà Khổng, hai người nói Tô Thu Quỳnh bỏ thuốc cho đạo diễn Khổng là hai người tận mắt nhìn thấy hay có video quay lại cảnh bỏ thuốc đó không?”

“Đạo diễn Khổng, bà Khổng, không có bất kì bằng chứng nào mà hai người lại hãm hại Tô Thu Quỳnh, hai người có bị cắn rứt lương tâm không hả?”



“Chúng tôi, tôi…”

Cho dù Lưu Ninh hay Khổng Minh Luân cũng đều là nhân tài trong nhân tài, nhanh mồm nhanh miệng. Thế mà trong khoảnh khắc này, bọn họ vẫn bị ngôn từ sắc bén của nhóm phóng viên chặn họng, nói không lên lời.

Thế nhưng, Khổng Minh Luân không hổ danh là kẻ già đời. Ngơ ngác một lúc, ông ta đã nhanh chóng lấy lại tinh thần.

“Thưa các bạn phóng viên, mọi người nghe tôi nói một câu đã, thật lòng tôi không biết người phụ nữ đêm qua không phải Tô Thu Quỳnh, tôi cũng bị cô ta lừa gạt, tôi cũng như Tô Thu Quỳnh vậy, đều là người bị hại!”

“Đúng vậy, chồng tôi cũng là người bị hại! Là người phụ nữ đêm qua lừa chúng tôi, bảo chúng tôi rằng mình chính là Tô Thu Quỳnh!” Lưu Ninh cũng vội nói giúp chồng mình: “Đều do cô ta hết! Chuốc thuốc cho chồng tôi, rồi còn hại cô Tô nữa! Tại sao trên đời này lại có thứ đàn bà không biết xấu hổ thế chứ!”

Khổng Minh Luân và Lưu Ninh nói bằng giọng đầy căm phẫn, nhưng các phóng viên ở hiện trường nào chịu nể mặt. Đặc biệt là khi có không ít phóng viên chú ý tới động thái trên Internet từng giây từng phút, chợt phát hiện trên mạng lại xuất hiện vài đoạn video và ghi âm rất nhức mắt chối tai.

Nữ chính trong video đã được làm mờ, còn nhân vật nam thì mọi người nhìn kỹ một chút là nhận ra ngay, chính là Khổng Minh Luân danh tiếng lẫy lừng.

Khổng Minh Luân dồn nữ chính được che mặt vào trong góc tường, mặt mày vẫn ra vẻ đạo mạo nhưng giọng nói lại đầy tính uy hiếp: “Không chịu đến phòng tôi tối nay chứ gì? Cô có tin tôi sẽ khiến cô không thể sống tiếp trong giới này không hả!”

Còn có vài đoạn video khác nữa, nữ chính cũng không nhìn rõ mặt, nhưng có một điểm chung là họ đều bị Khổng Minh Luân uy hiếp. Khổng Minh Luân trong video nào còn vẻ ông chú nho nhã nữa, rõ ràng chính là cầm thú đội lốt người!
 
Chương 963-964


Chương 963

Giọng nói trong đoạn ghi âm trên mạng đều là giọng của Khổng Minh Luân, ban đầu giọng của ông ta là giảng “Kim Cương Kinh” cho ngôi sao nữ, sau cùng lại biến thành lời dụ dỗ hoặc đe dọa họ cùng lên giường với mình.

Khổng Minh Luân và Lưu Ninh đang vắt óc suy nghĩ làm sao để giải vây cho mình nên đều không chú ý đến sóng to gió lớn trên mạng.

Khổng Minh Luân hắng giọng, dáng vẻ đường hoàng chính trực: “Tôi ở trong giới này nhiều năm vậy rồi, con người tôi thế nào mọi người đều đã rõ như ban ngày. Đời này của Khổng Minh Luân tôi, thứ duy nhất tôi theo đuổi chính là hiến thân vì nghệ thuật, sao tôi có thể làm ra chuyện dơ bẩn chơi quy tắc ngầm với diễn viên nữ cơ chứ!”

“Đêm qua, nếu không phải tôi bị người ta chuốc thuốc thì Khổng Minh Luân tôi tuyệt đối không để người phụ nữ kia đạt được nguyện vọng! Ở ngay đây, tôi thành khẩn xin lỗi cô Tô Thu Quỳnh, tôi đã hiểu lầm cô, tôi biết lỗi rồi, hi vọng cô Tô Thu Quỳnh có thể tha thứ cho tôi!”

Nếu không phải những phóng viên đã xem được đoạn video và ghi âm trên mạng thì bọn họ thật sự đã bị thái độ đường hoàng này của Khổng Minh Luân lừa một phen.

Các phóng viên đánh mắt nhìn nhau, hiện tại bọn họ càng ngày càng cảm thấy nhìn một người thì không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài được, càng không thể nhìn thứ gọi là hình tượng.

Trong giới giải trí, biết bao đôi vợ chồng minh tinh trước mặt tình cảm mặn nồng, sau lưng lại ăn chơi sa đọa, biết bao thần tượng lạnh lùng cấm dục nhưng lại có đời sống thác loạn không thể diễn tả nổi!

Khổng Minh Luân chính là loại giả vờ chính trực khiến người ta buồn nôn!

Có một cậu phóng viên trẻ tuổi thật sự không nhìn nổi dáng vẻ đường hoàng hùng hồn này của Khổng Minh Luân thêm nữa, liền giơ điện thoại của mình lên trước mặt ông ta.

“Đạo diễn Khổng, con người ông thế nào, trước kia thật lòng là tôi không thấy rõ, nhưng nhờ những đoạn video với ghi âm này ban tặng, giờ tôi đã có thể biết rõ ông là loại người gì rồi!”

“Video gì? Ghi âm gì?”

Đối diện với ánh mắt trào phúng của cánh phóng viên, trong lòng Khổng Minh Luân bất chợt dâng một lên linh cảm xấu. Ông ta luống cuống tìm điện thoại rồi lên mạng. Nhìn thấy những đoạn video lan truyền chóng mặt trên mạng này, ông ta vội vàng nuốt một viên trợ tim khẩn cấp.

Nhưng dù đã uống thuốc trợ tim thì cơ thể của ông ta vẫn không khống chế được mà run cầm cập.

Điện thoại ông ta bỗng đổ chuông, tay ông ta run lên, điện thoại trong tay cứ thế rơi xuống đất.

Nhìn thấy cuộc gọi từ phía nhà đầu tư lớn nhất trong bộ phim mới, ông ta cố buộc mình phải tỉnh táo lại, run rẩy nhặt điện thoại rơi trên mặt đất.

Phía đầu tư gọi đến là vì rút vốn.

Ông ta vừa cúp máy thì vô số cuộc gọi rút vốn cũng dồn dập gọi tới.

Khổng Minh Luân đè ngực mình thật mạnh, ông ta muốn nói gì đó, muốn giải thích cho bản thân, nhưng lời giải thích còn chưa kịp thốt lên thì nhoáng cái ông ta đã ngất lịm đi rồi.

“Chồng ơi!”

Lưu Ninh ôm chặt Khổng Minh Luân: “Chồng ơi, anh tỉnh lại đi! Anh đừng dọa em! Chồng ơi, rốt cuộc là ai muốn hại anh như thế! Chồng, anh đáng thương quá! Mau gọi cấp cứu! Ai đó tới cứu chồng tôi đi!”

Nghe lời nói của Lưu Ninh, các phóng viên đều không hẹn mà cùng nguýt mắt lườm. Rõ ràng tự tạo nghiệp tự chịu nghiệp quật, thế mà còn luôn miệng gào thét có người hại mình, đúng là chết vì sĩ diện mà!

Tuy cạn lời vì cặp vợ chồng trước mặt mình nhưng cánh phóng viên cũng không thể nào thấy chết không cứu.

Chương 964

Trong đám đông vẫn có người bấm điện thoại gọi cấp cứu.

Hình tượng của Khổng Minh Luân rớt xuống nghìn trượng, chỉ sợ sau này sẽ không ai đầu tư vào phim điện ảnh của ông ta nữa.

Mà Tô Thu Quỳnh thì đã hoàn toàn được rửa sạch được oan khuất.

Ban đầu còn có nhiều cư dân mạng bảo Lâm Tiêu không nên đánh người, nhưng hiện giờ tất cả bọn họ đều nhất trí cho rằng lúc cậu Lâm đánh người quá đẹp trai! Năng lực bạn trai… À không, là năng lực chồng level MAX!

Ngón tay cụt của Tô Thu Quỳnh thật sự là một tin tức lớn, nhưng con người dù ít hoặc nhiều cũng đều cần thể hiện. Giờ phút này, nhóm phóng viên cũng không nỡ viết về ngón tay cụt của cô.

Bọn họ đều nợ Tô Thu Quỳnh một lời xin lỗi!

Bọn họ cũng biết các sao nữ quan tâm đến cơ thể mình cỡ nào, không ít sao nữ đều âm thầm dùng biện pháp chống lão hóa hàng ngày. Tô Thu Quỳnh phô bày cơ thể khiếm khuyết trước mặt mọi người thì phải can đảm cỡ nào chứ!

Là bọn họ ép Tô Thu Quỳnh phải phô bày dáng vẻ chật vật nhất của mình trước mặt đám đông!

“Thành thật xin lỗi cô Tô.”

Không biết là ai nói câu này đầu tiên, câu xin lỗi ở hiện trường liên tục vang lên, các phóng viên đã quên mất cả việc phải ngăn Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu lại để đào thêm tin tức nóng hổi từ người bọn họ, thế nên hai người họ có thể rời đi mà không bị bất cứ trở ngại nào.

Cư dân mạng cũng nhìn thấy ngón tay cụt của Tô Thu Quỳnh, bọn họ đều chìm vào im lặng mất một thoáng.

Ngẫm lại thì câu xin lỗi cứ như có tính lan truyền vậy. Sau khi nhóm phóng viên ở hiện trường xin lỗi Tô Thu Quỳnh, cư dân mạng cũng bắt đầu ồ ạt xin lỗi cô.

Các fan trung thành của Tô Thu Quỳnh thấy người trong video thật sự không phải thần tượng nhà mình thì vui như ăn Tết.

Niềm vui vẻ qua đi thì họ lại dần đau lòng cho cô.

Vừa nhìn ngón tay của Tô Thu Quỳnh đã biết ngay là vết thương cũ. Có khi nào ngón tay đó của cô bị cụt mất khi cô ở trong tù không?

Năm năm tù tội, người bọn họ yêu thương rốt cuộc đã phải trải qua những gì chứ?

Đang lúc trên mạng dày đặc lời xin lỗi thì bất chợt xuất hiện một bình luận không hợp cảnh.

“Người phụ nữ trong video chính là Tô Thu Quỳnh! Một ngón tay cụt chẳng nói rõ được gì hết! Ai biết ngón tay cụt đó của cô ta có phải giả tạo hay không!”

Lời bình luận này là do An Tình để lại trong lúc tức giận.

Trò hay mà cô ta tỉ mỉ thiết kế, cuối cùng lại thành ra làm Tô Thu Quỳnh nổi tiếng hơn, cô ta có thể cam lòng mới lạ!

Cô ta cho rằng bình luận mình đăng lên có thể kích động cư dân mạng dễ nổi nóng, rồi lại bắt đầu một làn sóng tấn công Tô Thu Quỳnh mới. Ai ngờ chớp mắt cô ta đã trở thành đối tượng công kích của họ.

“Gì cơ? Tô Thu Quỳnh bị mất ngón tay là giả hả? Cô thử làm giả cho tôi xem nào?”

“Đứa thiểu năng này ở đâu ra thế! Hay cô ta tưởng cắt đốt ngón tay giống như cắt củ cải?”
 
Chương 967


Chương 967

An Tình cũng không ngốc, cô ta biết Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ sẽ chẳng bao giờ trùng hợp gọi điện thoại đến đúng lúc An Thị bị Lưu Thị đá khỏi cuộc chơi, nhất định là do bọn chúng giở trò sau lưng!

“Là bọn mày đúng không! Nhan An Bảo, Nhan An Mỹ, là bọn mày cố ý hại An Thị bọn tao đúng không!” An Tình nghiến răng nghiến lợi hét lên với Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ: “Rốt cuộc thì bọn mày muốn cái gì! An Thị chúng tao không thù không oán với bọn mày mà bọn mày lại hại An Thị chúng tao như vậy, có lợi gì cho bọn mày chứ hả!”

“Bà bác An, xem như bác cũng không tới nỗi hết thuốc chữa.” Nhan An Bảo thư thả nói, rất có phong cách của ba mình: “Là bọn cháu tìm bác hai, nói bác ấy đá An Thị ra đấy. Nhưng mà, có một câu bác nói sai rồi. Bà bác An, chúng ta không đội trời chung chứ nào phải không thù không oán!”

“Bà bác An, bị bác hai của cháu đá ra cũng đáng đời bác thôi!” Nhan An Mỹ đắc ý nói: “Ai kêu bác lúc nào cũng bắt nạt dì Thu Quỳnh của bọn cháu! Anh cháu đã điều tra rồi, người đăng video lần này là em trai bác An Trí Dũng, hai người hại dì Thu Quỳnh của cháu trở thành như vậy, bọn cháu không cho hai người một bài học thì làm sao xứng là cục cưng mà dì Thu Quỳnh yêu nhất?”

“Bọn mày…”

An Tình tức đến nỗi thở dốc, nhưng cô ta còn chưa kịp nói hết câu thì Nhan An Bảo đã lạnh lùng nói tiếp: “Bà bác An, chúng ta gặp nhau đi.”

Gặp mặt?

Hai đứa ranh con kia còn dám gặp cô ta?

Bọn chúng ở sau lưng ngáng chân cô ta như vậy, nếu như gặp nhau thật chẳng phải cô ta sẽ dạy bọn chúng một bài học nhớ đời sao!

An Tình muốn dạy dỗ Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ, nhưng cô ta càng muốn lấy được dự án kia của Lưu Thị hơn. Mà bây giờ hai tên nhóc ranh kia lại là điểm đột phá lớn nhất để An Thị bọn họ giành lấy dự án kia, nên dù cô ta chỉ ước gì lột da rút gân bọn chúng, cũng sẽ vì dự án đó mà khom lưng uốn gối một lần.

An Tình nghiến răng: “Được!”

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ hẹn An Tình gặp mặt ở tiệm cà phê mở gần Tầm Viên.

Bên trong quán cà phê rất yên tĩnh, ngoài Nhan An Bảo, Nhan An Mỹ và An Tình ra thì không còn người khách nào khác.

An Tình vừa nhìn thấy Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đã ước gì nhào lên đá chúng, nhưng cô ta nghĩ đến dự án kia nên vẫn phải kiềm chế cơn giận trong lòng, cố gắng cất giọng dịu dàng nói với bọn chúng: “An Bảo, An Mỹ, hôm nay bác đến đây là muốn xin lỗi hai đứa.”

“Bác biết, trước kia bác làm rất nhiều điều không tốt với Tô Thu Quỳnh, tội bác đáng chết vạn lần, nhưng bây giờ bác thật sự biết sai rồi. Dù sao Thu Quỳnh cũng là bạn thân nhất của bác, sau này bác sẽ chung sống hòa bình với Thu Quỳnh. Bác cũng mong hai đứa có thể đừng nhắm vào bác nữa, chúng ta sống hòa thuận với nhau được không?” Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

“Bà bác An, bác muốn chúng ta sống hòa thuận với nhau như thế nào?” Nhan An Bảo cụp mắt, điềm đạm nói với An Tình.

An Tình thấy có cơ hội xoay chuyển bèn vội vàng nói: “An Bảo, An Mỹ, bác là người biết sai sẽ sửa, bác sẽ xin lỗi Thu Quỳnh, cầu xin cô ấy tha thứ cho bác. Bác cũng xin lỗi hai đứa, lúc trước không nên hung dữ với hai đứa như vậy. Sau này bác sẽ yêu thương hai đứa giống như con ruột của mình.”

“Bà bác An, bác thật sự đồng ý xin lỗi dì Thu Quỳnh à?” Nhan An Mỹ trưng ra gương mặt ngây thơ, hồn nhiên nhìn An Tình: “Bà bác An, nếu bác đồng ý xin lỗi dì Thu Quỳnh tử tế, cháu và anh trai sẽ tha thứ cho bác.”

“Thật không?” An Tình không dám tin nhìn Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ, hỏi: “Thế dự án kia…”

Nhan An Bảo thong thả nói: “Cháu sẽ nói với bác hai, nói bác ấy giao thẳng dự án kia cho An Thị.”
 
Chương 969


Chương 969

Ánh mắt An Tình tràn đầy mong đợi, cô ta chắc mẩm rằng Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ sẽ nói chuyện giúp mình.

Cô ta biết hai đứa ranh này rất thông minh, nhưng cho dù chúng có thông minh hơn trẻ con bình thường một chút, dù chúng có biết tính kế thì còn có thể đùa giỡn một người lớn như cô ta chắc!

Có lẽ hôm nay bọn nó cố tình định hù doạ cô ta, để cô ta xin lỗi Tô Thu Quỳnh, bọn chúng vui rồi sẽ không so đo với cô ta nữa.

“Không thể!”

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ cùng lên tiếng, giọng điệu không hề có đường thương lượng.

An Tình không dám tin thừ người ra, rất lâu sau mới tìm lại được giọng mình: “Cái gì? Chẳng phải lúc nãy hai đứa nói chỉ cần bác xin lỗi Tô Thu Quỳnh thì hai đứa sẽ đồng ý giúp bác sao? Hai đứa có ý gì đây? Bác nói cho hai đứa biết, con nít nói dối thì miệng sẽ bị thối rữa đấy!”

“Bà bác An, bọn cháu nói dối lúc nào? Vừa rồi bọn cháu nói, nếu bác cho bọn cháu nhìn thấy thành ý thì mới đồng ý giúp bác, nhưng mà hai con mắt bọn cháu có nhìn thấy thành ý của bác đâu!” Nhan An Mỹ bất đắc dĩ nhún vai, dáng vẻ ngây thơ vô tội.

Hôm nay An Tình đến đây vốn đã phải gắng gượng nén giận rồi, nghe Nhan An Mỹ nói xong lời này, cô ta lập tức nổi điên.

“Bọn mày chơi tao có phải không!”

“Đúng vậy, bọn tôi chơi bác đấy!” Nhan An Mỹ chớp chớp đôi mắt to tròn, trưng ra dáng vẻ hồn nhiên, ngây thơ như thiên sứ.

“Bọn mày dám chơi tao à! Xem tao dạy dỗ bọn mày thế nào!” An Tình nói xong liền bưng ly cà phê trước mặt lên hất thẳng vào mặt Nhan An Mỹ.

“Bà bác An, bác định làm gì vậy?!”

Nhan An Mỹ giả vờ hoảng sợ, cô bé vội vàng lui về sau, nhưng cà phê trong tay An Tình vẫn tạt mạnh lên mặt cô bé.

Nhan An Mỹ thầm khen mình một câu thông minh, sau đó lập tức che mặt khóc toáng lên.

“Đau quá! Đau quá!”

Nhan An Mỹ vừa ôm mặt vừa lùi về phía sau: “Bà bác An, rốt cuộc cháu chọc gì bác chứ? Vì sao bác lại dùng cà phê tạt cháu? Hu hu, mặt của cháu đau quá! Cứu với, mặt của cháu đau quá!”

Quán cà phê rất lớn, mà trong quán cũng không có nhiều khách, nhân viên phục vụ đều đang nghỉ ngơi trong phòng bếp, như thể cũng không hề chú ý tới động tĩnh bên này, không có ai chạy ra xem tình hình ngay cả.

“An Mỹ, em sao vậy? Để anh đưa em tới bệnh viện!”

Nhan An Bảo còn chưa nắm lấy bàn tay nhỏ của Nhan An Mỹ thì An Tình đã túm lấy cổ áo cậu bé.

“Còn cả mày nữa!” An Tình hung ác nhìn chằm chằm Nhan An Bảo, dáng vẻ đó như thể muốn lột da nuốt sống Nhan An Bảo vậy.

“Mày với đứa em miệng mồm thối hoắc kia của mày đều chẳng phải thứ tốt lành gì! Để xem hôm nay tao dạy dỗ mày như thế nào!”

An Tình vừa nói vừa dồn sức vung mạnh một cái, cơ thể của Nhan An Bảo không không chế được ngã rạp sấp xuống đất.

Thật ra An Tình chỉ quăng cậu bé nhẹ một cái thôi, cũng không đến mức khiến Nhan An Bảo ngã được, nhưng dưới sự dạy dỗ của nhóc diễn sâu Nhan An Mỹ, diễn xuất của Nhan An Bảo cũng tiến bộ lên, cậu bé ngã xuống đất, hoàn toàn không nhìn ra được chút dấu vết đang diễn nào cả.
 
Chương 970


Chương 970

Nhìn thấy An Tình đi từng bước tới, Nhan An Bảo giả bộ vô cùng hoảng sợ: “Bác đừng tới đây! Bác muốn làm gì?”

“Thằng nhóc thối, này thì chơi tao này, này thì hại tao này! Xem hôm nay tao có xé nát cái mặt mày ra không!”

Nói rồi, An Tình giơ tay lên, tát một phát thật mạnh lên mặt Nhan An Bảo.

Nhan An Bảo giả bộ muốn tránh, nhưng cuối cùng cậu bé vẫn cố ý không tránh cái tát này của An Tình.

Cái tát giáng xuống mặt Nhan An Bảo phát ra âm thanh giòn giã, nghe thôi cũng đã thấy đau.

Nhan An Bảo sợ hãi lùi về phía sau: “Bà bác An, cháu không biết bác đang nói gì cả! Cháu không chơi bác, càng không hại bác! Cháu thực sự không biết rốt cuộc cháu đã đắc tội gì bác cả!”

“Nhan An Bảo, mày đừng giả vờ nữa!” An Tình vốn đã tức đến mức muốn giết người rồi, bây giờ Nhan An Bảo còn giả vờ vô tội, cô ta lại càng tức giận hơn.

“Nhan An Bảo, Nhan An Mỹ, nếu không phải chúng mày âm thầm giở trò thì Lưu Thị sẽ đá An Thị chúng tao đi chắc! Chúng mày không để tao sống yên thì chúng mày cũng đừng mong được sống yên ổn!”

Nói rồi, An Tình nhấc chân lên đạp lên trên người Nhan An Bảo.

Nhan An Bảo linh hoạt lăn một vòng, coi như tránh thoát được một đạp của An Tình.

Nhan An Mỹ vẫn đang gào khóc khản cả cổ. Cô bé che mặt nên An Tình không nhìn thấy được vết thương của cô bé, nhưng cô ta cũng có thể phán đoán được từ tiếng khóc của Nhan An Mỹ rằng chắc chắn mặt của cô bé đã bị cà phê làm cho bỏng đến mức thảm không nỡ nhìn rồi.

Ban nãy cô ta cầm lên rất vội, hơn nữa hiệu quả cách nhiệt của cốc cà phê rất tốt nên cô ta không thử xem nhiệt độ của cà phê xem cao hay thấp.

Nhưng cà phê trong quán cà phê đều là mới pha, nhiệt độ sao có thể thấp được!

Cảm giác đó, có khi còn đau không muốn sống hơn cả nước nóng tạt lên mặt.

Khuôn mặt này của Nhan An Mỹ chắc chắn bị bỏng tới nỗi lột một tầng da luôn rồi!

Nghĩ tới Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ dù sao vẫn là con cháu nhà họ Lưu, An Tình cũng thấy hơi sợ hãi, nhưng tạt cũng đã tạt rồi, đánh cũng đã đánh rồi, thế thì chi bằng cô ta trút hết tất cả nỗi tức giận ra luôn đi.

Có lẽ cô ta đánh tàn nhẫn quá, hai nhóc ranh này sẽ nhớ đời, sau này cũng không dám đối đầu với cô ta nữa, thậm chí quay về cũng không dám nói là cô ta đánh bọn chúng!

Nghĩ vậy xong, An Tình bước từng bước tới, định dạy dỗ Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ một trận nên hồn.

Nhan An Bảo dũng cảm bảo vệ phía trước Nhan An Mỹ: “Đồ xấu xa, bác hai tôi sẽ không chịu hợp tác với bác đâu, bác lừa tôi và An Mỹ ra đây để ức hiếp chúng tôi đấy à! Đồ xấu xa, có giỏi thì bác đánh chết tôi đi! Tôi không cho phép bác bắt nạt em gái tôi!”

“Mày tưởng tao không dám đánh chết mày thật chắc!”

An Tình híp mắt lại, trong giọng nói tràn ngập sự đe dọa: “Nhan An Bảo, kẻ nào chắn đường An Tình tao đều không có kết cục tốt đẹp đâu! Tao cũng muốn xem thử xem, loại trẻ ranh đến cả ba cũng chẳng có như hai đứa chúng mày, còn có thể nhảy nhót tới lúc nào!”

“Đồ xấu xa, bác đừng đó nói năng lung tung! Ai nói chúng tôi không có ba! Tôi và An Mỹ có ba! Ba của chúng tôi yêu chúng tôi nhất! Ông ấy cũng là người ba mà chúng tôi yêu nhất!” Vành mắt Nhan An Bảo đỏ ửng, kích động nói với An Tình.

An Tình cười khẩy: “À, tao quên mất, đúng thật là chúng mày từng có ba, nhưng thằng ba đoản mệnh kia của chúng mày đã bị tông chết từ lâu rồi! Chúng mày vừa mới nói ba chúng mày yêu chúng mày nhất đúng không? Nếu như anh ta đã yêu chúng mày như vậy thì anh ta ở dưới đó chắc chắn rất nhớ chúng mày. Chúng mày yên tâm, chúng mày sẽ nhanh chóng được ở bên anh ta thôi!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom