Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 841


CHƯƠNG 841

Thêm vào đó cô vừa mới tỉnh lại, cả người đều mềm nhũn, cuối cùng chỉ đành để mặc Lâm Tiêu xoa bóp chân cô từng chút một.

Tô Thu Quỳnh khẽ cụp mắt xuống, nhìn người đàn ông ngồi xổm trên đấy nhẹ nhàng rửa chân cho cô, bỗng nhiên cô có cảm giác năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình an.

Khi còn trẻ, càng muốn theo đuổi người đàn ông mà mình thích, giống như con cá đem lòng yêu đại bàng bay lượn tự do trên bầu trời, biết rõ không cùng chủng loại, càng là người không thuộc về mình, nhưng vẫn như con thiêu thân lao vào biển lửa, không hề chùn bước.

Khi tuổi tác dần lớn hơn, trong lòng có vết sẹo, thì lại càng muốn tìm một người đàn ông thật lòng đối xử tốt với mình, không cần phải quá xuất sắc, chỉ cần chịu cho bạn một bờ vai để dựa vào là được rồi.

Tô Thu Quỳnh cảm thấy bản thân thật may mắn, khi trái tim cô tràn đầy vết sẹo, còn có thể gặp được Lâm Tiêu một lòng một dạ tốt với mình. Giống như bàn tay của Lâm Tiêu vậy, xoa bóp lòng bàn chân cô từng chút một, có thể ban cho cô một cuộc đời mới, khiến cô quên đi tất cả những đau khổ và tuyệt vọng mà Chiến Mục Hàng đã đem đến cho cô.

Lúc đầu khi gặp Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh chỉ cảm thấy anh là một đạo diễn nổi tiếng trong và ngoài nước, sau này quan hệ với Lâm Tiêu sâu đậm hơn, chuyện mà cô nghe nói về Lâm Tiêu càng ngày càng nhiều.

Đứa con của trời như Lâm Tiêu, dĩ nhiên anh có tính kiêu ngạo, cũng có sự ngang ngược của mình. Trên phim trường, nữ diễn viên nổi tiếng tuyến một cũng thường bị anh mắng đến khóc. Cô không dám nghĩ, một người đàn ông như thế này lại rửa chân cho cô một cách chân thành, hèn mọn như thế.

Tô Thu Quỳnh có tài cán gì mà lại được Lâm Tiêu đối xử thật lòng như vậy!

Tô Thu Quỳnh nhìn thật sâu vào góc nghiêng như bước ra từ truyện tranh của Lâm Tiêu, rất rõ ràng, Lâm Tiêu cực kì đẹp, nhất là đôi mắt xanh lam sẫm kia của anh, giống như biển sâu thăm thẳm, không chút gợn sóng, luôn có thể khiến người ta chìm đắm vào.

Tô Thu Quỳnh chậm rãi thu hồi tầm mắt khỏi khuôn mặt Lâm Tiêu, nhưng cô, không thể chìm đắm nổi.

Suy cho cùng thì cô vẫn nợ Lâm Tiêu, cho dù là cô đồng ý hẹn hò với Lâm Tiêu, cô cũng không thể cho Lâm Tiêu tình yêu sâu đậm như thế được.

Thứ duy nhất mà cô có thể cho Lâm Tiêu, chỉ có cơ thể của cô và bầu bạn một đời một kiếp.

“Lâm Tiêu, tối nay… tối nay ở lại đây đi.”

“Thu Quỳnh, em nói gì cơ?” Lâm Tiêu ngẩng đầu lên, nhìn cô với vẻ vui mừng như điên: “Thu Quỳnh, ban nãy hình như anh lại gặp ảo giác rồi…”

“Lâm Tiêu, anh không gặp ảo giác, em nói, tối nay anh ở lại đây đi.”

“Thu Quỳnh!”

Lâm Tiêu rất kích động, anh dồn sức ôm Tô Thu Quỳnh vào lòng, nhưng nghĩ tới tay anh vừa mới rửa chân cho Tô Thu Quỳnh, anh sợ Tô Thu Quỳnh sẽ chê, lại vội vàng thu tay lại, tiếp tục rửa chân cho Tô Thu Quỳnh.

“Thu Quỳnh, rửa chân đã, anh rửa chân tiếp cho em nhé, anh thích nhất là rửa chân cho em luôn.”

Nghe thấy giọng nói vừa vui vẻ vừa kích động của Lâm Tiêu, khóe môi Tô Thu Quỳnh không kìm được cong lên.

Ai nói đàn ông và phụ nữ ở bên nhau thì phải có tình yêu đến chết cũng không thôi chứ, có những lúc, không cần phải yêu quá nhiều thì cũng có được niềm vui phát ra từ đáy lòng.

Có thể chung chăn chung gối với Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu thực sự còn vui hơn cả cô gái lần đầu bước lên kiệu hoa. Anh ở trong nhà tắm gần một tiếng đồng hồ, đây là lần đầu tiên anh tắm lâu như vậy trong đời này, sợ chỗ nào đó trên người mình có bụi này, không sạch sẽ này, bị Tô Thu Quỳnh ghét bỏ.
 
Chương 842


CHƯƠNG 842

Sau khi tắm rửa xong, anh còn định xịt chút nước hoa lên người mình, nhưng anh lại sợ Tô Thu Quỳnh sẽ cảm thấy đàn ông xịt nước hoa quá yểu điệu, cuối cùng anh vẫn bỏ suy nghĩ này.

Lâm Tiêu ngâm nga một ca khúc, hệt như con chim nhỏ vui vẻ. Đêm nay được ôm cơ thể mềm mại trong lòng, có thể không vui được chắc!

Thực ra đêm nay Lâm Tiêu rất rất muốn điên cuồng thế nào làm này làm nọ lắm.

Người phụ nữ mà mình yêu ngủ ngay bên cạnh, nếu như không làm gì hết thì còn là đàn ông được không!

Lâm Tiêu tự nhận rằng mình là đàn ông trong đàn ông, nhưng người đàn ông trong đàn ông đó, đêm nay lại thực sự không làm gì Tô Thu Quỳnh cả.

Lúc anh tới phòng Tô Thu Quỳnh thì Tô Thu Quỳnh đã nằm lên giường rồi, thấy Tô Thu Quỳnh đắp trên mình một chiếc chăn lụa, trong lòng Lâm Tiêu mềm mại như sắp nhỏ nước, hận không thể lập tức qua đó, lập tức ôm lấy cô, đừng hỏi đêm nay là đêm nào.

Nhưng cuối cùng anh vẫn kìm lại suy nghĩ này.

Anh để ý Tô Thu Quỳnh mà, bởi vì để ý cho nên sẽ đau lòng, anh sợ cơ thể của Tô Thu Quỳnh còn chưa hồi phục, lại còn xuất hiện tình trạng chuột rút như thế, đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhăn nhíu cả lại. Anh cố gắng kìm nén khát vọng đang dâng trào trong lòng. Chỉ nằm lên trên giường ôm lấy Tô Thu Quỳnh thật chặt từ đằng sau.

Ngay lúc bị Lâm Tiêu ôm lấy, cơ thể Tô Thu Quỳnh lập tức cứng đờ như đá.

Cô vô thức muốn đẩy Lâm Tiêu ra, nhưng nhớ tới sự dịu dàng nghiêm túc khi Lâm Tiêu rửa chân cho cô, trong lòng cô lập tức trở nên mềm mại, không có sức lực để đẩy anh ra nữa.

Cô lại đang đỏng đảnh cái gì nữa chứ!

Là cô bảo Lâm Tiêu ở lại, nam nữ trưởng thành nằm chung một giường sẽ xảy ra những chuyện gì, lẽ nào cô không biết sao?

Lâm Tiêu cũng cảm nhận được cơ thể Tô Thu Quỳnh cứng còng, anh không khỏi ôm lấy Tô Thu Quỳnh càng chặt hơn một chút.

Anh cũng thầm cảm thấy máy mắn trong lòng, ban nãy anh không hoàn toàn mất khống chế, làm chuyện đường đột với Tô Thu Quỳnh.

Trước khi Tô Thu Quỳnh tự sát vừa mới bị Chiến Thất ức hiếp, chắc là cô sẽ có ám ảnh tâm lý với chuyện đó, huống hồ cô còn chưa toàn hoàn thích anh, anh không thể quá vội vàng được.

Chỉ cần là một người đàn ông thì sẽ biết rằng ôm người phụ nữ mà mình yêu trong lòng nhưng lại không làm gì thì khó chịu đến mức nào.

Lâm Tiêu cảm thấy mình sắp khó chịu chết luôn rồi, nhưng trong lòng anh rõ ràng, đêm nay anh bắt buộc phải nhịn.

Khi thật lòng yêu một người phụ nữ, đàn ông sẽ biết rằng để cô thích mình từ tận đáy lòng càng quan trọng hơn là vui sướng trên người nhất thời.

“Lâm Tiêu, nếu như…”

Tô Thu Quỳnh định nói, nếu như anh muốn cô, cô sẽ bằng lòng phối hợp.

Nhưng cô còn chưa nói xong lời này đã bị Lâm Tiêu ngắt lời: “Thu Quỳnh, em cứ yên tâm ngủ là được, em yên tâm, đêm nay anh sẽ ôm em, chỉ ôm em thôi.”

Bởi vì quá khó chịu, Lâm Tiêu nói tới mấy lời cuối cùng mà giọng cũng khàn cả đi.

Anh cũng không biết rốt cuộc mình bị làm sao nữa, anh từng có một khoảng thời gian điên cuồng vì bị Tô Thu Quỳnh phớt lờ, khiến anh ta xấu hổ trước mặt mọi người.
 
Chương 843


CHƯƠNG 843

Nhưng những người phụ nữ kia anh còn chưa từng hôn môi của bọn họ, làm tình thì cũng chỉ là để giải quyết nhu cầu sinh lý, giống như một loại hình thức, không có bất cứ chỗ nào đáng để anh kích động hoặc nhớ nhung cả.

Nhưng anh thích hôn Tô Thu Quỳnh, mỗi lần hôn Tô Thu Quỳnh, anh đều cảm thấy mình như đang có cả thế giới.

Chỉ ôm Tô Thu Quỳnh như vậy, thế mà anh còn thỏa mãn hơn cả mỗi một lần điên cuồng trước đây.

Tô Thu Quỳnh không phải thiếu nữ đơn thuần không hiểu sự đời, sao cô không cảm nhận được sự nhẫn nhịn cực lực của Lâm Tiêu được chứ. Cô nằm trên giường quay lưng lại với Lâm Tiêu, chậm rãi nhắm mắt lại, nước mắt lặng lẽ lăn xuống từ khóe mắt.

Hóa ra, được một người đàn trân trọng là cảm giác như thế này.

Lâm Tiêu và Chiến Mục Hàng thực sự khác nhau, Chiến Mục Hàng chưa bao giờ để ý tới suy nghĩ của cô, anh ta tra tấn cô, cưỡng ép cô, đều là để bày tỏ sự phẫn nộ của anh ta, thỏa mãn khoái cảm nhất thời của anh ta.

Nhưng Lâm Tiêu thì khác.

Vì để ý tới cảm nhận của cô, rõ ràng là anh khó chịu như vậy nhưng vẫn có thể chỉ ôm lấy cô.

Người ở tuổi này như bọn họ, đàn ông không thể là thiếu niên ngây thơ được, nhưng Lâm Tiêu trước mặt cô lại như thế, ngây thơ như một thiếu niên mới bắt đầu biết yêu.

Lâm Tiêu, cảm ơn anh, cảm ơn anh đã trân trọng em như vậy.

Bắt đầu từ ngày gả cho Chiến Mục Hàng, Tô Thu Quỳnh đã quen với mất ngủ, không ngờ rằng đêm nay cô lại ngủ an ổn trong lòng Lâm Tiêu mà trước nay chưa bao giờ có.

Sau nửa đêm Lâm Tiêu cũng ngủ rất say, nửa đêm trước anh dậy tắm nước lạnh mấy lần, gần như trời sắp sáng mới vào giấc, cho nên sáng sớm ngày hôm sau Tô Thu Quỳnh đã tỉnh lại rồi mà anh ta vẫn ngủ say sưa.

Nghỉ ngơi một đêm, cơ thể Tô Thu Quỳnh đã không còn quá mềm nhũn mất sức nữa, cô rón ra rón rén bò dậy khỏi giường, định rời giường trước, nấu bữa sáng cho cô và Lâm Tiêu.

Vừa mới đi ra khỏi phòng, Tô Thu Quỳnh đã ngửi thấy mùi thức ăn bị cháy khét.

Tô Thu Quỳnh sững sờ, cô còn chưa xuống bếp, sao trong nhà lại có mùi thức ăn bị khét được?

Lẽ nào là trong nhà có cô tiên ốc sao?

Truyện cổ tích đều là gạt trẻ con, trong nhà không thể có cô tiên ốc được, Tô Thu Quỳnh cảm thấy, rất có thể là đầu Nhan Nhã Tịnh bị úng nước, sáng sớm ngày ra đã chạy tới đây nấu bữa sáng cho cô.

Cô thực sự không quen dáng vẻ chăm chỉ như vậy của Nhan Nhã Tịnh.

Nhất là khi bây giờ Lâm Tiêu vẫn còn đang ở trong phòng cô, bị Nhan Nhã Tịnh bắt gặp cô giấu đàn ông trong phòng thì cái mặt già của cô không giữ nổi mất!

“Khụ khụ…”

Giấu đàn ông…

Tô Thu Quỳnh suýt nữa tự sặc nước bọt chết, cô ho một lúc lâu mới tìm được lại giọng nói của mình: “Nhã Tịnh, sao cậu lại tới đây vậy? Hôm nay An Bảo và An Mỹ còn phải đi học mà, lẽ nào không cần cậu chăm sóc sao?”

Tô Thu Quỳnh vừa nói vừa đi về phía phòng bếp.

Thức ăn trong nhà bếp bị xào tới khói lửa ngập trời, thanh âm lớn đến kỳ lạ, khói vô cùng nhiều.
 
Chương 844


CHƯƠNG 844

Tô Thu Quỳnh không kìm được cau mày lại, tuy rằng tay nghề nấu nướng của Nhan Nhã Tịnh không bằng cô, nhưng cũng không thoái hóa đến mức thành sát thủ phòng bếp được!

Sáng sớm ngày ra Nhan Nhã Tịnh qua đây, rốt cuộc là muốn nấu cơm cho cô hay là muốn đốt phòng bếp luôn vậy?

“Nhã Tịnh, khụ khụ… Nhã Tịnh, cậu mau ra đây, vẫn nên để mình nấu bữa sáng đi! Mình sợ cậu cuối cùng không nấu được bữa sáng mà tự khiến mình sặc chết luôn đấy!”

Nói rồi, Tô Thu Quỳnh vươn tay ra, muốn tím lấy “Nhan Nhã Tịnh” ra khỏi phòng bếp đầy khói.

Phòng bếp quá lớn, Tô Thu Quỳnh không thấy rõ người bên trong, cô chỉ đành túm lấy vai người kia lôi ra bên ngoài.

Khi nhìn rõ được Chiến Mục Hàng mặc chiếc tạp dề đáng yêu của Nhan Nhã Tịnh, mặt đầy khói dầu, sầm mặt đứng trước mặt cô, Tô Thu Quỳnh lập tức cứng đờ tại chỗ.

Sao, sao lại là Chiến Mục Hàng chứ!

Chiến Mục Hàng thực sự tức giận với cái bếp ga thiên nhiên không nghe lời này, nhưng vừa nhìn thấy Tô Thu Quỳnh, tất cả ngọn lửa trên người anh ta đều bị dập tắt ngay lập tức, chỉ còn lại sự dịu dàng không thể tan biến.

Anh ta xấu hổ nhìn chiếc tạp dề đáng yêu trên người mình, nói hơi mất tự nhiên: “Tô Thu Quỳnh, em tỉnh dậy rồi à! Anh nấu… bữa sáng cho em!”

“Không cần!” Tô Thu Quỳnh lập tức nói với Chiến Mục Hàng mà không hề nghĩ ngợi: “Chiến Mục Hàng, tôi không biết sao anh lại vào được! Mời anh rời khỏi nhà tôi, sau này tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!”

“Tô Thu Quỳnh, chỗ này cũng là nhà anh! Anh thuê chung nhà với em mà!” Chiến Mục Hàng lắc chìa khóa trong tay, nói rất ngay thẳng: “Tô Thu Quỳnh, sau này, buổi sáng mỗi ngày anh đều sẽ nấu bữa sáng cho em, buổi tối thì nấu bữa tối.”

“Thu Quỳnh, sao em dậy sớm thế? Em đừng xuống bếp, cơ thể em còn khó chịu đấy, muốn xuống bếp cũng là để anh xuống!” Lâm Tiêu nhìn thấy phòng bếp bốc khóc, vội vàng lao tới nhưng lại nhìn thấy Chiến Mục Hàng, anh lập tức hóa đá.

Nhìn thấy Chiến Mục Hàng, Lâm Tiêu cũng sững sờ, anh ta vô thức bảo vệ Tô Thu Quỳnh đằng sau, lạnh lùng hỏi Chiến Mục Hàng: “Chiến Thất, sao anh lại ở đây?”

Chiến Mục Hàng không lập tức lên tiếng, tầm mắt anh ta dừng trên người Lâm Tiêu như một con dao.

Lâm Tiêu đi ra từ trong phòng của Tô Thu Quỳnh, bây giờ trên người anh vẫn còn mặc đồ ngủ, hiển nhiên là tối hôm qua anh ngủ ở trong phòng Tô Thu Quỳnh.

Nắm đấm Chiến Mục Hàng không kìm được siết chặt lại, anh ta nhìn chằm chằm Lâm Tiêu bằng ánh mắt lạnh lẽo, thực sự muốn dùng nắm đấm ném cái tên Lâm Tiêu cướp Tô Thu Quỳnh của anh ta ra ngoài. Nhưng anh ta lại sợ anh ta thô bạo quá sẽ dọa cho Tô Thu Quỳnh càng cách xa anh ta hơn, bèn cố gắng kìm lại cơn giận ngập trời trong lòng.

Anh ta cưỡng ép bản thân không nhìn Lâm Tiêu vẫn còn mặc đồ ngủ nữa, bởi vì anh ta sợ nếu tiếp tục nhìn Lâm Tiêu, nghĩ tới chuyện xảy ra đêm qua giữa Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh thì anh ta sẽ giết Lâm Tiêu mất.

“Tô Thu Quỳnh, em đi vệ sinh cá nhân trước đi, bữa sáng anh sẽ nấu xong nhanh thôi.” Nói xong câu này, trong lòng Chiến Mục Hàng không khỏi cười khổ.

Từ khi nào mà một Chiến Mục Hàng kiêu ngạo không ai bì nổi cũng sẽ nhường nhịn tới mức độ này, biết rõ rằng người đàn ông khác bước xuống từ giường của người phụ nữ mình yêu mà vẫn còn lừa mình dối người giả câm giả điếc.
 
Chương 845


CHƯƠNG 845

“Chiến Thất, bữa sáng tôi sẽ nấu cho Thu Quỳnh, thật sự không khiến anh nhọc lòng đâu!” Lâm Tiêu tiến lên trước một bước, sắc mặt anh ta lạnh xuống, cũng có sự cứng rắn cương quyết không cho phép từ chối: “Chiến Thất, ra ngoài!”

Sắc mặt Tô Thu Quỳnh cũng lạnh lẽo, cô nhìn Chiến Mục Hàng không chút cảm xúc: “Anh Chiến, nơi đây không chào đón anh, mời anh ra ngoài cho!”

Cảm giác không được người khác chào đón thực sự rất khó chịu, mặt Chiến Mục Hàng sầm xuống, nhưng anh ta vẫn kiên nhẫn lấy chìa khóa trong túi áo ra: “Tô Thu Quỳnh, nơi đây anh đã mua lại rồi, sau này anh sẽ ở lại đây, cho nên em đừng hòng đuổi anh đi!”

“Ha!” Tô Thu Quỳnh bật cười, trên khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành kia đầy vẻ châm chọc: “Anh Chiến, từ khi nào thì anh lại biến thành con ruồi con muỗi vậy? Không lỗ nào là không chui, thật khiến người ta cảm thấy kinh tởm!”

Người phụ nữ này, cô lại nói anh ta kinh tởm!

Sắc mặt Chiến Mục Hàng tái xanh, nhưng bởi vì quá yêu Tô Thu Quỳnh, anh ta có thể nhịn.

“Tô Thu Quỳnh, cho dù là biến thành con ruồi con muỗi, anh cũng sẽ không buông tay!”

“Ha!”

Tô Thu Quỳnh cười khẩy, cô cảm thấy nói chuyện với Chiến Mục Hàng đúng là đàn gẩy tai trâu, mệt đến mức không thở nổi.

Vậy là cô dứt khoát lười chẳng thèm nói chuyện tiếp với anh ta nữa.

Nếu như Chiến Mục Hàng đã nhất quyết ăn vạ ở trong căn hộ nhỏ này, vậy được, cô đi.

Tô Thu Quỳnh quay người, trực tiếp đi vào trong phòng mình. Thực ra cô cũng chẳng có bao nhiêu đồ, cô lôi theo vali đặt tất cả đồ vật quan trọng vào, lại xếp thêm mấy bộ quần áo để thay giặt, sau đó đi ra ngoài.

Nhìn Lâm Tiêu vẫn còn đang đứng ở cửa phòng bếp, cô khoác lấy tay Lâm Tiêu, cười tươi như hoa: “Lâm Tiêu, chỗ này của em bị chiếm rồi, chắc em không còn nhà để về nữa, anh có bằng lòng thu nhận em không?”

Lâm Tiêu đảo khách thành chủ, dùng sức nắm lấy bàn tay nhỏ của Tô Thu Quỳnh: “Cầu còn không được!”

Lâm Tiêu nói xong câu này liền cho Chiến Mục Hàng một ánh mắt thị uy, chu đáo kéo vali thay Tô Thu Quỳnh rồi đi sang căn hộ đối diện.

Chiến Mục Hàng cứng đờ người đứng yên tại chỗ, dường như trôi qua một thế kỉ dài đằng đẵng, anh ta mới nhận ra rốt cuộc anh ta gặp phải chuyện gì.

Cho dù anh ta có hạ mình, không biết xấu hổ ăn vạ trong căn hộ nhỏ của Tô Thu Quỳnh để lấy lòng cô thì anh ta cũng không lấy lại được trái tim của cô. Trong lòng Tô Thu Quỳnh, chỉ có Lâm Tiêu.

Chiến Mục Hàng đấm mạnh một đấm lên trên tường, anh ta chuyển tới đây là muốn sống cuộc sống ở chung ngọt ngào với Tô Thu Quỳnh. Thứ anh ta muốn là nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng, sao đúng lúc lại cho Lâm Tiêu nhân được cơ hội để Tô Thu Quỳnh tới chỗ Lâm Tiêu ở chứ!

Không! Anh ta tuyệt đối sẽ không buông tay như vậy để Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu được bên nhau!

Chiến Mục Hàng tùy tay ném cái xẻng đảo thức ăn sang một bên, nhanh chân xông sang căn hộ của Lâm Tiêu.

Cửa căn hộ của Lâm Tiêu đã đóng chặt lại, anh ta dùng sức đập cửa: “Lâm Tam, mở cửa!”

Lâm Tiêu thật sự không muốn mở cửa cho Chiến Mục Hàng, nhưng anh sợ cửa nhà mình sẽ bị đập nát, cuối cùng vẫn đi tới mở cho anh ta.
 
Chương 846


CHƯƠNG 846

“Lâm Tam, Tô Thu Quỳnh đâu rồi? Tôi không cho Tô Thu Quỳnh ở đây! Tôi muốn đưa Tô Thu Quỳnh về nhà!”

Chiến Mục Hàng nói rồi mặc kệ tất cả mà xông vào trong căn hộ của Lâm Tiêu, muốn cướp Tô Thu Quỳnh lại.

“Chiến Thất, đừng quậy nữa!”

Giọng nói của Lâm Tiêu rất lạnh nhạt, không có chút giọng điệu thương lượng nào: “Chiến Thất, có phải anh cứ muốn ép chết Thu Quỳnh một lần nữa thì anh mới vui phải không?”

Lời này của Lâm Tiêu lập tức khiến Chiến Mục Hàng mất đi tất cả sức lực, tất cả cảnh vật dường như đều biến mất trước mắt anh ta, thứ anh ta có thể thấy được chỉ có màu đỏ che phủ trời đất.

Đó là màu mà Tô Thu Quỳnh cắt cổ tay tự sát, vào ngày kết hôn của anh ta và An Tình. Cơ thể của anh ta không kiềm chế được mà loạng choạng lùi về sau. Ngày hôm đó anh ta suýt chút nữa vĩnh viễn mất đi Tô Thu Quỳnh, sự đau đớn và hối hận đó, anh ta không muốn trải qua thêm một lần nữa.

Bỗng chốc, Chiến Mục Hàng nghe thấy tiếng kêu đau của Tô Thu Quỳnh, anh ta hoảng loạn tiến lên muốn bế lấy Tô Thu Quỳnh, nhưng Lâm Tiêu đã bế Lâm Tiêu vào lòng rồi.

Tô Thu Quỳnh thực sự không cố ý muốn gây ra động tĩnh, cô muốn tới nhà vệ sinh, nhưng bắp chân của cô lại bị chuột rút, cô đứng không vững nên ngã xuống đất.

Vẻ mặt Lâm Tiêu vừa đau lòng vừa lo lắng: “Thu Quỳnh, em có ngã không? Có đau không?”

“Lâm Tiêu, em không sao, anh buông em xuống đi.” Tô Thu Quỳnh hơi xấu hổ nhỏ giọng nói: “Lâm Tiêu, em muốn vào nhà vệ sinh.”

Anh cứ thế bế cô không buông, cũng không thể bế cô tới nhà vệ sinh được chứ?

Bị một người đàn ông bế vào nhà vệ sinh, da mặt cô không dày đến thế!

“Thu Quỳnh, để anh cõng em qua đó!” Nói rồi, Lâm Tiêu đổi tư thế cõng Tô Thu Quỳnh trên lưng, đi về phía nhà vệ sinh.

Mu bàn tay Chiến Mục Hàng nổi gân xanh, Lâm Tiêu lại cõng Tô Thu Quỳnh tới nhà vệ sinh ư!

Anh ta không cho phép!

“Lâm Tam, anh đứng lại cho tôi!”

Chiến Mục Hàng không thể nhịn nổi nữa, anh ta nhào tới muốn cướp Tô Thu Quỳnh lại từ trên lưng Lâm Tiêu.

Anh ta biết, hành động của anh ta chắc chắn lại khiến Tô Thu Quỳnh cảm thấy ghê tởm, nhưng biết làm sao đây, nhìn thấy Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu thân mật như vậy, anh ta khó chịu muốn chết.

Tô Thu Quỳnh vốn dĩ không định để Lâm Tiêu cõng cô qua đó, nhưng cô càng không muốn để Chiến Mục Hàng được thoải mái. Thấy Chiến Mục Hàng túm lấy vai cô, Tô Thu Quỳnh quay mặt lại, ý cười như gió mát trăng sáng:

“Anh Chiến, người quý ở chỗ biết tự giác, buông tay ra!”

Người quý ở chỗ biết tự giác…

Bàn tay Chiến Mục Hàng cứng đờ, trong khoảnh khắc anh ta thất thần đó, Lâm Tiêu đã cõng Tô Thu Quỳnh vào nhà vệ sinh.

Chiến Mục Hàng đỏ mắt nhìn chằm chằm cửa nhà vệ sinh, ký ức trào dâng như thủy triều, đột nhiên anh ta nhớ ra mình cũng từng có cơ hội cõng Tô Thu Quỳnh vào nhà vệ sinh, nhưng khi đó anh ta không thích, bây giờ lại thấy hối hận vô cùng.

Đó là mấy hôm trước khi Tô Thu Quỳnh bị anh ta tống vào tù.
 
Chương 847


CHƯƠNG 847

Lúc đó, thực ra Tô Thu Quỳnh đã mang thai gần hai tháng rồi, nhưng anh ta không hề hay biết, chỉ cảm thấy buổi tối cô nôn mửa đến mức không thở nổi, đơn giản chỉ là đỏng đảnh giả vờ mà thôi.

Đêm đó, Tô Thu Quỳnh nôn rất nhiều, gần như nôn cả mật ra ngoài, cơ thể cô vốn đã không tốt bao nhiêu, nôn như vậy thực sự mất hết sức lực.

Vào ban đêm, Tô Thu Quỳnh muốn tới nhà vệ sinh, lúc cô xuống giường thì đánh thức anh ta.

Anh ta có thể nhìn thấy rõ ràng cơ thể Tô Thu Quỳnh mềm nhũn, suýt chút nữa thì ngã ra đất.

Cô vừa mới quay người lại vừa khéo đối diện với đôi mắt đang mở của anh ta.

Trong giọng nói của Tô Thu Quỳnh mang sự yếu ớt và khẩn cầu rất rõ ràng, cô nói, Mục Hàng, có thể phiền anh cõng em… à không, phiền anh đỡ em tới nhà vệ sinh là được.

Trong phòng ngủ của bọn họ có nhà vệ sinh, anh ta cảm thấy Tô Thu Quỳnh giả vờ yếu ớt như vậy đúng là quá giả tạo, giả tạo đến mức anh ta chẳng muốn nhìn cô thêm một cái.

Cho nên, lời anh ta nói ra khi đó vừa kinh thường vừa lạnh lùng, Tô Thu Quỳnh, khốn kiếp, cô giả vờ yếu ớt cho ai xem vậy! Đúng là kinh tởm!

Khi đó, dưới ánh đèn đầu giường, anh ta cũng có thể thấy rõ được khuôn mặt nhỏ của Tô Thu Quỳnh trắng như tờ giấy, lúc đó anh ta chỉ cảm thấy sung sướng, bây giờ nghĩ lại, tim như bị dao cắt.

Chiến Mục Hàng nặng nề nhắm mắt lại, rồi chậm rãi mở ra, anh ta hét to với cánh cửa nhà vệ sinh như bị mà nhập: “Tô Thu Quỳnh, anh cõng em tới nhà vệ sinh! Anh cõng em tới nhà vệ sinh!”

Tô Thu Quỳnh không để ý đến anh, anh ta cứ giống như kẻ xâm lược khiến người khác buồn nôn, muốn cưỡng ép xen vào giữa Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu, bản thân anh ta cũng cảm thấy mình kinh tởm, nhưng làm sao bây giờ, anh ta không buông tay được!

Không buông được!

Một người đàn ông ngông cuồng tự cao như vậy, cuối cùng cũng không có đủ dũng cảm đợi Tô Thu Quỳnh và Tô Thu Quỳnh đi ra từ nhà vệ sinh. Anh ta cứng đờ thu lại tầm mắt khỏi cánh cửa nhà vệ sinh, cứ bước từng bước sang căn hộ đối diện.

Năm rộng tháng dài, cho dù bây giờ Lâm Tiêu chiếm thế thượng phong, nhưng chỉ cần anh ta không buông tay thì rồi sẽ có lúc Tô Thu Quỳnh quay đầu lại thôi.

Tối nay nam phụ của Nhan Nhã Tịnh không xuất hiện một cách hoành tráng như trong dự tính.

Lúc Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ hẹn Lưu Thiên Hàn, Lưu Thiên Hàn đã có hẹn với người đẹp từ trước rồi. Hai đứa bé thất bại quay về, kế hoạch tối nay kích thích Lưu Thiên Hàn cứ thế chết non.

Nhan Nhã Tịnh cũng không nản lòng, dù sao thì ngày tháng còn dài, chỉ cần vạch ra kế hoạch tác chiến thì luôn có lúc dùng nó thôi.

Chỉ là, có hẹn với người đẹp à…

Chuyện này đâm cho tai cô đau nhói, tim càng đau hơn.

Nhan Nhã Tịnh không muốn tiếp tục tra tấn trái tim của mình nữa, vừa khéo tối nay là sinh nhật của Tôn Lệ, cô ta mời cô cùng tới, mấy ngày trước không chào mà đi ở Lam Điều, Nhan Nhã Tịnh đã thấy rất ngại rồi, Tôn Lệ mời cô đi ăn tiệc sinh nhật của cô ta, đương nhiên cô không thể từ chối rồi.

Tôn Lệ chung tình với Lam Điều, tiệc sinh nhật của cô ta cũng chọn Lam Điều.

Nhan Nhã Tịnh biết, với thân phận địa vị hiện tại của Tôn Lệ, tới chúc mừng sinh nhật cô ta thì không thể thiếu người nổi tiếng trong giới giải trí và giới kinh doanh được, nhưng cô không ngờ được rằng, Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn cũng ở đây.
 
Chương 848


CHƯƠNG 848

Buổi tiệc sinh nhật này vốn nên là Tôn Lệ làm chủ tiệc, nhưng bởi vì thân phận của Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ quá cao quý, hai người bọn họ lại giống nhân vật chính của buổi tiệc nối nay hơn.

Cung Tư Mỹ vốn đã đẹp, trang điểm một chút thôi thì lại càng là ánh trăng sáng trong lòng vô số người đàn ông.

Lúc cô ta không nói chuyện, trên người cũng có khí chất lạnh lùng không thể với tới, nhưng trước mặt Lưu Thiên Hàn, trên người cô ta lại không có bất kỳ sự lạnh lùng của bông hoa vùng núi cao nào, chỉ có vẻ yêu kiều đáng yêu như chim non nép vào người.

Cô ta và Lưu Thiên Hàn cùng ngồi chính giữa ghế sofa bằng da thật trong phòng riêng, cô ta nhẹ nhàng tựa đầu lên bờ vai Lưu Thiên Hàn, rõ ràng là dáng vẻ của một người phụ nữ đang yêu.

Tối nay Lưu Thiên Hàn mặc một bộ vest cắt may thủ công màu đen, anh ngồi trên sofa, dáng vẻ hơi bất lười biếng, khiến trên người anh bất giác có một tầng lạnh lùng vây quanh, khiến người ta nhìn thấy mà lui.

Thật ra anh cũng không làm động tác gì khiến người khác phải liên tưởng với Cung Tư Mỹ cả, nhưng nhìn thấy Cung Tư Mỹ dựa lên người anh một cách tự nhiên như vậy, đôi mắt Nhan Nhã Tịnh vẫn bị chói đến phát đau.

Mắt đau, tim càng đau hơn.

Nhan Nhã Tịnh thực sự muốn lao lên kéo Cung Tư Mỹ dậy, nhưng tối hôm nay là tiệc sinh nhật của Tôn Lệ, cô không muốn khiến bầu không khí quá xấu hổ.

Dựa theo nguyên tắc mắt không thấy tâm không phiền, Nhan Nhã Tịnh ngồi một mình trong góc.

Nhưng cho dù có cách xa đôi nam nữ như đôi tình nhân đang yêu nhau kia, sự ân ái thâm tình của bọn họ vẫn khiến trái tim cô chật vật không thể che giấu được.

“Tư Mỹ, cậu hai Lưu tốt với cậu thật đấy.”

“Đúng vậy, trong giới ai mà không biết cậu hai Lưu nổi tiếng cuồng ma chiều bạn gái chứ!”

“Tư Mỹ, tôi ngưỡng mộ cậu thật đấy! Nếu như tớ có thể tìm được một bạn trai vừa đẹp trai vừa tốt với tớ như cậu hai Lưu, tớ có nằm mơ cũng cười tỉnh!”



Mọi người trong phòng riêng nịnh hót Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn như đang đấu trí vậy, Nhan Nhã Tịnh cười khẩy trong lòng, lại còn cuồng ma chiều bạn gái?

Ha!

Người nào đó sau khi mất trí nhớ thì đúng là giỏi đấy, đợi sau khi anh khôi phục lại trí nhớ, xem cô để anh quỳ trên vỏ sầu riêng hát chinh phục như thế nào!

Tưởng tượng tới cảnh anh Lưu quỳ trên vỏ sầu riêng thể hiện sự trung thành với cô, khóe môi Nhan Nhã Tịnh không kiềm chế được mà cong lên.

Nhưng nhớ tới đề khó hiện thực ngay trước mặt, trong lòng cô vẫn buồn bã không sao diễn tả được.

Nhỡ đâu anh Lưu không bao giờ khôi phục lại trí nhớ thì sao?

Nhỡ đâu cho dù anh Lưu có khôi phục lại trí nhớ, cũng không buông được Cung Tư Mỹ thì sao?

Không!

Cô tuyệt đối sẽ không để tình huống như vậy xảy ra, cho dù anh Lưu không bao giờ có thể khôi phục lại trí nhớ thì cô cũng phải để anh quỳ trên bàn phím quỳ sầu riêng hát chinh phục!

Người trong giới tụ họp lại thì luôn có mấy trò chơi rất được ưa thích như sự thật hay thử thách.
 
Chương 849


CHƯƠNG 849

Nhan Nhã Tịnh không thích mấy trò ồn ào này, nhưng mọi người đều đi qua chơi cùng, nếu như một mình cô tiếp tục ngồi trong góc thì lại là cô không nể mặt Tôn Lệ.

Vận may của Cung Tư Mỹ tối nay rất tệ, lượt đầu tiên cô ta đã rút trúng bom.

Mầy người này chơi cùng nhau đều rất điên cuồng, Cung Tư Mỹ sợ mọi người bảo cô ta làm chuyện gì quá đáng quá, cô ta suy nghĩ một lát rồi cuối cùng vẫn lựa chọn sự thật.

Không ít người đều rục rịch muốn thử, muốn nhân cơ hội này thăm dò chuyện bí mật giữa Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn.

“Để tôi hỏi để tôi hỏi!”

Một nữ nghệ sĩ tên Triệu Bảo Ngọc khi nãy vẫn luôn nịnh hót Cung Tư Mỹ tích cực cất lời: “Tư Mỹ, lần đầu tiên của cậu và cậu hai Lưu, là ai chủ động vậy?”

“Cái này còn cần phải nói sao, đương nhiên là cậu hai Lưu chủ động rồi!” Đỗ Nghị con ông chủ mỏ quặng nhìn Cung Tư Mỹ, dáng vẻ hơi si mê: “Tư Mỹ của chúng ta xinh đẹp như vậy, là đàn ông thì đều sẽ không chịu được, trừ khi cậu hai Lưu không phải đàn ông!”

“Thôi lượn lượn lượn!” Triệu Bảo Ngọc nhìn Đỗ Nghị đầy chán ghét: “Anh tưởng rằng tên đàn ông nào cũng giống anh, chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới à! Nhỡ may cậu hai Lưu nhà người ta theo phong cách lạnh lùng cấm dục thì sao? Tư Mỹ, cậu mau nói đi, lần đầu tiên của cậu và cậu hai Lưu, rốt cuộc là ai chủ động vậy?”

Dáng vẻ Cung Tư Mỹ xấu hổ vô cùng, không biết cố ý hay là vô ý, tầm mắt của cô ta luôn dừng trên khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh.

Dưới ánh đèn, sắc mặt của Nhan Nhã Tịnh hơi tái, chính là tái nhợt vì máu rút đi.

Cung Tư Mỹ khẽ cúi mặt xuống: “Bảo Ngọc, chủ đề này của cậu tà ác quá rồi đó! Đổi câu hỏi đi!”

“Tư Mỹ, mọi người đều là người trưởng thành, câu hỏi này có gì tà ác đâu!” Triệu Bảo Ngọc làm ra vẻ đập vỡ nồi đất muốn hỏi đến cùng: “Tư Mỹ, đã đánh cược thì phải chịu thua, cậu mau nói cho mọi người bọn tớ biết đi, tớ thực sự rất tò mò, cậu và cậu hai Lưu sẽ là ai cưa đổ ai!”

“Anh Gia Thành, em…” Cung Tư Mỹ cầu cứu nhìn Lưu Thiên Hàn: “Bọn họ xấu xa quá, thế này bảo em trả lời thế nào được!”

Ánh mắt âm trầm không thể suy đoán được của Lưu Thiên Hàn vẫn luôn dán chặt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, trong lòng anh thực sự rất tức giận, trước đây cô còn quấn lấy anh không tha, tối nay nhìn thấy anh thì cứ lơ anh thành không khí luôn. Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Đúng thật là người phụ nữ này chỉ đang coi anh thành thế thân của em trai anh thôi.

Lưu Thiên Hàn tức đến mức lồng ngực nghẹn ứ, chẳng nghe rõ câu hỏi ban nãy của Triệu Bảo Ngọc là gì, cho nên anh cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Thấy Lưu Thiên Hàn không nói gì, Đỗ Nghị không nhịn được trêu chọc: “Tư Mỹ, lần đầu tiên của cô và cậu hai Lưu, không phải đúng thật là cô chủ động đấy chứ? Nghe nói cậu hai Lưu làm người thực vật rất nhiều năm, anh ấy vừa mới tỉnh lại chưa được mấy ngày, không phải là phương diện kia có vấn đề đấy chứ?”

Con người Đỗ Nghị cậy ông già nhà mình có chút tiền mà trước giờ đều coi trời bằng vung quen rồi, thêm vào đó bình thường còn chơi bời điên cuồng, đúng là cái gì cũng dám nói.

Vốn dĩ anh ta định trêu ghẹo Lưu Thiên Hàn thêm mấy câu để thể hiện trước mặt Cung Tư Mỹ một chút, nhưng khi anh ta đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Lưu Thiên Hàn, anh ta lập tức có cảm giác cổ họng bị bóp chặt, sắc mặt anh ta hơi cứng đờ, lời còn lại lập tức nghẹn lại trong cổ họng.
 
Chương 850


CHƯƠNG 850

“Đỗ Nghị, anh nói lung tung gì vậy!” Cung Tư Mỹ vừa xấu hổ vừa bực bội: “Ai nói anh Gia Thành có vấn đề, rõ ràng là anh Gia Thành rất giỏi!”

Nói xong lời này, Cung Tư Mỹ lại ra vẻ muốn cắn đứt lưỡi mình. Dáng vẻ này của cô ta càng khiến người khác cảm thấy cô ta và Lưu Thiên Hàn sớm đã xảy ra quan hệ rồi, rất có thể Lưu Thiên Hàn còn là người một đêm bảy lần nữa.

“Tôi cũng cảm thấy cậu hai Lưu rất giỏi!” Đỗ Nghị lau mồ hôi lạnh trên trán, không trêu chọc Lưu Thiên Hàn nữa mà chuyển sang nịnh nọt: “Người ta hay nói đàn ông chân dài rất giỏi, chân cậu hai Lưu dài như vậy, vừa nhìn đã biết là hàng lớn xài tốt rồi!”

“Lại còn hàng lớn xài tốt? Nói cứ như anh từng thử rồi vậy!” Quan hệ của Triệu Bảo Ngọc với Đỗ Nghị khá tệ, lúc đùa cợt hoàn toàn không có nguyên tắc không có giới hạn, nhìn thấy Đỗ Nghị bị cô ta làm cho tức tới mặt đỏ bừng, Triệu Bảo Ngọc cười càng thêm đắc ý: “Anh nhảy dựng lên làm gì, với cái đức tính này của anh, cậu hai Lưu chẳng vừa mắt anh đâu! Trông cậu hai Lưu làm gì có gu mặn như vậy!”

“Cô nói chẳng vừa mắt ai? Triệu Bảo Ngọc, cô có tin tôi cắn chết cô không!” Đỗ Nghị giương nanh múa vuốt, dáng vẻ muốn nhào tới cắn người.

“Anh đừng có như thế, tôi sợ bệnh chó dại lắm!” Triệu Bảo Ngọc tát bay Đỗ Nghị đang tạo dáng cắn người, tiếp tục hỏi câu hỏi ban nãy: “Tư Mỹ, cậu còn chưa nói đó, rốt cuộc cậu và cậu hai Lưu ai là người chủ động?”

“Anh Gia Thành, bọn họ quá đáng quá, vậy mà hỏi vấn đề này, bảo người ta trả lời thế nào đây!” Khuôn mặt nhỏ của Cung Tư Mỹ đỏ bừng, không kìm được xấu hổ nói nhỏ với Lưu Thiên Hàn.

Triệu Bảo Ngọc vừa định hỏi Cung Tư Mỹ một lần nữa, trong phòng riêng đã vang lên giọng nói lạnh như băng của Lưu Thiên Hàn: “Tôi chủ động.”

Anh ấy chủ động…

Nhan Nhã Tịnh cắn chặt môi, nếu như cô không cố gắng kiềm chế bản thân thì bờ môi của cô sớm đã bị cô cắn cho chảy máu tươi đầm đìa rồi.

Anh nói như vậy thì hiển nhiên là anh đã xảy ra quan hệ với Cung Tư Mỹ rồi!

Sao anh ấy có thể, xảy ra quan hệ với Cung Tư Mỹ được chứ!

Nhan Nhã Tịnh sợ mọi người nhìn ra được sự yếu ớt trên khuôn mặt cô, cô hoảng hốt nghiêng mặt đi, ngẩng đầu lên cố gắng nhìn lên trần nhà, không để nước mắt bản thân rơi xuống.

“Tôi đã bảo rồi mà, chắc chắn là cậu hai Lưu chủ động!” Đỗ Nghị đắc ý liếc nhìn Triệu Bảo Ngọc: “Chỉ có cái đồ phụ nữ tất lưới như cô mới cả ngày tưởng tượng cảnh cưa đổ nam thần thôi!”

“Ai nói tôi là phụ nữ tất lưới! Tôi là nữ thần trong lòng vô số trạch nam đấy!” Triệu Bảo Ngọc kiêu ngạo ưỡn ngực, cô ta giật lấy lá bài rồi tiếp tục chia.

Cung Tư Mỹ lại gặp bom một lần nữa, cô ta che khuôn mặt đỏ bừng, tiêm mũi phòng ngừa cho mọi người trước: “Lần này tôi nói trước rồi đấy, mọi người không được hỏi vấn đề riêng tư như vậy nữa đâu!”

“Tư Mỹ, không hỏi vấn đề riêng tư một chút thì còn gì gọi là nói thật nữa chứ! Hay là Tư Mỹ, cậu chọn thử thách đi, hôn dài kiểu Pháp với cậu Lưu?”

“Thôi, tôi vẫn chọn nói thật vậy.” Cung Tư Mỹ xấu hổ nhìn Lưu Thiên Hàn một cái, sau đó hắng giọng: “Lần này đổi người hỏi đi, mức độ câu hỏi của Bảo Ngọc lớn quá!”

“Tôi! Để tôi hỏi!” Tiểu thư con nhà giàu Chu Tịnh ngồi ở bên cạnh lấy dũng khí cất lời: “Tư Mỹ, địa điểm mà cậu và cậu hai Lưu làm lần đầu là ở đâu!”

“Khụ khụ…”

Cung Tư Mỹ ra vẻ bị sặc, khuôn mặt xinh đẹp cao quý như trăng rằm của cô ta đỏ gần như đủ để rỉ máu, cô ta lại cất lời vừa bất lực vừa xấu hổ: “Làm chuyện này trừ trên giường ra thì còn có thể ở đâu chứ!”

Lời này của Cung Tư Mỹ hiển nhiên là đang nói lần đầu tiên của cô ta và Lưu Thiên Hàn ở trên giường.
 
Chương 851


CHƯƠNG 851

Trên khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh không tìm được một chút màu máu nào nữa, cô biết, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ ở bên nhau lâu như vậy rồi, lại là quan hệ người yêu, giữa bọn họ không thể trong sạch được, nhưng nhìn thấy bọn họ công khai show ân ái trước mặt mọi người, lồng ngực cô vẫn đau đến mức không hít thở nổi.

Nhan Nhã Tịnh vô thức ấn lồng ngực, nhưng cơn đau đó vẫn chỉ đang tăng lên chứ không giảm.

Nhưng Nhan Nhã Tịnh cảm thấy, cô cũng coi như là bình tĩnh thật. Rõ ràng đã khó chịu đến như thế rồi mà khóe môi cô vẫn có thể nở nụ cười sắp cứng đờ.

“Ai nói làm chuyện này chỉ có thể ở trên giường chứ!” Đỗ Nghị cáo già trong tình trường không nhịn được cất lời: “Cậu hai Lưu, cậu phải dẫn theo Tư Mỹ mở mang tầm mắt nhiều một chút chứ! Làm loại chuyện này, làm trên giường thì thoải mái, nhưng trên xe, dã ngoại… làm cũng thú vị lắm đấy! Không cần cảm ơn, xin hãy gọi tôi là bụt!”

“Đỗ Nghị, anh có liêm sỉ không vậy, đừng có dạy hư cậu hai Lưu! Anh tưởng rằng ai cũng giống anh à, sao lắm mấy trò đùa xấu xa thế!” Triệu Bảo Ngọc nịnh nọt nhìn Cung Tư Mỹ một cái: “Cậu hai Lưu thật tốt với Tư Mỹ, đúng là chút uất ức cũng không nỡ để cậu phải chịu! Không hổ là cuồng ma chiều bạn gái trong truyền thuyết!”

“Cái gì mà cuồng ma chiều bạn gái chứ!” Chu Tịnh cười sửa lại lỗi sai của Triệu Bảo Ngọc: “Sắp thành cuồng ma chiều vợ sắp cưới rồi! Cậu hai Lưu và Tư Mỹ nhà chúng ta tháng sau là đính hôn rồi đó!”

Tháng sau là đính hôn rồi…

Nhan Nhã Tịnh khó chịu đến mức cơ thể run rẩy, bọn họ đính hôn, kết hôn, vậy người vợ như cô là cái gì!

Anh Lưu, anh thực sự coi như em chết rồi có phải không!

Nơi đây, đến một phút Nhan Nhã Tịnh cũng không ở lại nổi nữa, cô vừa định ra ngoài hóng gió thì Chu Tịnh bỗng túm lấy cô.

“Nhan Nhã Tịnh, cô cũng từng là dâu nhà họ Lưu, chuyện cậu hai Lưu và Tư Mỹ Đính hôn, chắc cô cũng phải giúp lo toan chứ nhỉ? Tới lúc đó đừng quên gửi thiệp mời cho tôi đấy!”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Chu Tịnh này thật sự rất đáng ghét, cố ý chọc vào nỗi đau của mình. Nếu không phải cô luôn nhắc nhở bản thân mình phải làm thục nữ thì đã giáng một bạt tai cho Chu Tịnh này văng ra xa rồi.

Chu Tịnh như thể bỗng nhớ ra điều gì đó, cô ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Chuyện có người gả làm mợ Lưu cũng chưa chắc để cô giúp lo toan. Dù gì cậu Lưu đã chết rồi, cô cũng không tính là con dâu của nhà họ Lưu nữa. Nghe nói bây giờ cô đã bị nhà họ Lưu đuổi ra khỏi nhà rồi phải không?”

“Haiz, thật là đáng thương. Ban đầu tất cả mọi người đều rất ngưỡng mộ cô, hâm mộ cô tốt số có thể gả cho cậu Lưu. Thật đáng tiếc, cậu Lưu chết trẻ, cho dù cô sinh hai đứa con cho nhà họ Lưu thì tới cuối cùng vẫn là xôi hỏng bỏng không.”

Câu nói này của Chu Tịnh đâm chọc quá ghê gớm, Tôn Lệ đã sắp không thể nghe tiếp. Cô ta không khỏi lên tiếng: “Chu Tịnh, cô đừng có quá đáng!”

Chu Tịnh hơi sợ tính cách mạnh mẽ của Tôn Lệ, dù sao cô ta cũng nói đã miệng rồi, nên không định ép sát tiếp nữa.

Đỗ Nghị cảm thấy gương mặt nhỏ tái nhợt của Nhan Nhã Tịnh thật sự cũng hơi đáng thương, anh ta vội tới giảng hòa: “Mọi người đừng nói nữa, chúng ta chơi nói thật hay thử thách tiếp đi.”

Có lẽ do tâm trạng kém nên vận may cũng sẽ trở nên kém đi. Vòng nói thật lòng hay thử thách này, Nhan Nhã Tịnh lại rút phải bom.
 
Chương 852


CHƯƠNG 852

Chu Tịnh thấy quả bom trong tay của Nhan Nhã Tịnh, trong lòng tỏ vẻ đắc chí. Cô ta là chị em tốt của Cung Tư Mỹ, biết trước giờ bạn mình ghét ai, đương nhiên cô ta sẽ không bỏ qua cơ hội tốt để khiêu khích Nhan Nhã Tịnh này.

Chu Tịnh thật sự rất mong đầu óc Nhan Nhã Tịnh chập mạch, có thể chọn thử thách. Nếu thế, cô ta sẽ kêu Nhan Nhã Tịnh cởi quần áo quay ba vòng trên nền nhạc Blues, để toàn bộ người Vân Hải đều nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đê tiện cỡ nào.

Đáng tiếc, Nhan Nhã Tịnh không chọn thử thách mà chọn nói thật.

Chút tâm tư xấu xa này của Chu Tịnh đều viết hết lên mặt, cô ta vừa muốn nói thì Triệu Nghị sinh ra lòng thương hoa tiếc ngọc với Nhan Nhã Tịnh đã giành lên tiếng trước, nói với cô.

“Vòng này để tôi hỏi!”

“Triệu Nghị, ai cho anh giành với tôi, muốn hỏi cũng phải do tôi hỏi chứ.”

Triệu Nghị kiêu căng nhìn thẳng vào đôi mắt bực tức của Chu Tịnh: “Chu Tịnh, cô đừng có mà không biết điều! Vòng trước cô vừa mới đặt câu hỏi rồi đấy! Dù sao cũng phải cho người khác cơ hội đặt câu hỏi chứ?”

Nói xong câu này, anh ta cũng lười để ý đến Chu Tịnh mà quay mặt sang, nở nụ cười hào phóng nhìn Nhan Nhã Tịnh và hỏi: “Nhan Nhã Tịnh, cậu hai Lưu đã qua đời lâu như vậy rồi, cô có từng nghĩ đến chuyện tái hôn không?”

Triệu Nghị hỏi một câu đơn giản như vậy, một mặt là vì giải vây cho Nhan Nhã Tịnh, mặt khác là vì trong lòng anh ta cũng ôm chút tâm tư khó diễn tả thành lời.

Lúc vừa bước vào phòng riêng, anh ta cũng không chú ý Nhan Nhã Tịnh ngồi trong góc, ánh mắt đầu tiên là bị Cung Tư Mỹ chói lọi thu hút. Nhưng sau khi thấy Nhan Nhã Tịnh, anh ta bỗng cảm thấy, ánh mặt trời rạng rỡ cũng không khiến người ta say đắm bằng một ngôi sao trên bầu trời đêm.

Cung Tư Mỹ là người đẹp trong số các người đẹp, đẹp đến hoàn hảo không tỳ vết, không chê vào đâu được. Nhưng trên người của Nhan Nhã Tịnh lại mang đến cho người ta một cảm giác trí thức hấp dẫn, vừa có phẩm chất thanh cao lại vừa giống một dòng suối trong, càng nhìn càng khiến người ta mê đắm.

Chỉ xét về diện mạo, Triệu Nghị không thể nói rõ rốt cuộc là Cung Tư Mỹ đẹp hơn hay là Nhan Nhã Tịnh đẹp hơn. Nhưng cảm giác mà Nhan Nhã Tịnh mang đến cho người khác thoải mái hơn nhiều so với Cung Tư Mỹ.

“Triệu Nghị, anh rõ ràng là muốn thả cho Nhan Nhã Tịnh! Câu hỏi đơn giản như vậy còn cần phải trả lời sao? Xã hội bây giờ, ai còn thủ thân như ngọc cả đời cho người chồng đã mất của mình chứ?” Chu Tịnh khinh bỉ liếc nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái: “Dù sao nếu là tôi, tôi không thể làm liệt nữ trong sạch đâu, cũng đâu có ai tặng đền thờ trinh tiết cho tôi.”

Nghe cuộc đối đáp của Triệu Nghị và Chu Tịnh, tầm mắt của Lưu Thiên Hàn âm trầm nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh chằm chằm.

Anh cũng cảm thấy, Nhan Nhã Tịnh không thể vì người em trai song sinh của mình mà thủ thân như ngọc. Dù gì tối qua, cô còn hao tốn tâm tư muốn bò lên giường anh.

Điều vượt ngoài dự đoán của mọi người là, từng câu từng chữ của Nhan Nhã Tịnh nói ra như lập lời thề: “Tôi sẽ không tái hôn.”

Cô khựng lại rồi nói tiếp: “Anh ấy ở trong lòng tôi, trước giờ chưa từng rời khỏi.”

Vế sau của câu nói này, Nhan Nhã Tịnh vẫn chưa thốt lên.

Anh vẫn còn sống.

Tuy lúc ở trước mặt Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh hành động rất cảm tính, nhưng trên thực tế cô cũng không phải một người thiếu lý trí.

Bây giờ gần như người trên toàn thế giới đều cho rằng Lưu Thiên Hàn là Lưu Gia Thành. Nếu cô ở trước mặt nhiều người như vậy, nói gì mà Lưu Thiên Hàn còn sống, mọi người cũng sẽ không tin, chỉ xem cô là kẻ điên mà thôi.
 
Chương 853


CHƯƠNG 853

Vì thế, lúc ở riêng, cô có thể quấn chặt lấy Lưu Thiên Hàn, nhưng ở nơi công cộng cô cũng có chừng mực của mình.

Lúc cần thiết, cô cũng có thể ép bản thân gọi anh một tiếng anh hai.

Nhan Nhã Tịnh nói xong câu này, trong phòng riêng bỗng trở nên yên ắng, có người cảm khái trong lòng vì thâm tình của Nhan Nhã Tịnh dành cho cậu Lưu, cũng có người thầm mắng cô giả tạo.

Bây giờ là xã hội gì rồi, có quỷ mới tin Nhan Nhã Tịnh có thể ở góa cả đời vì người đàn ông đã mất!

Biểu cảm trên mặt của Lưu Thiên Hàn vốn đã lạnh lùng, sau khi nghe Nhan Nhã Tịnh nói xong, vẻ mặt của anh càng lạnh lùng hơn một chút.

Ánh mắt anh giống như con dao lướt qua mặt của Nhan Nhã Tịnh, gân xanh nổi rõ trên mu bàn tay anh, vì tức tối mà sôi trào, lồng ngực cũng nhấp nhô kịch liệt.

Anh cũng không biết tại sao mình lại tức giận sau khi nghe những lời Nhan Nhã Tịnh nói, anh chỉ cảm thấy khó chịu trong lòng.

Người phụ nữ này, anh thật sự không biết rốt cuộc cô quá giả tạo hay quá kinh tởm nữa.

Luôn miệng nói yêu người em trai đã chết của anh đến chết cũng không đổi, vậy mà còn mưu toan bò lên giường anh, phụ nữ bây giờ đều nói một đằng nghĩ một nẻo như vậy sao?

Hay là cô chỉ coi anh là thế thân, mưu toan lợi dụng anh, thoát khỏi nỗi đau mất đi người yêu?

Nghĩ đến những lời thâm tình cô nói trước mặt anh chỉ vì coi anh là người thế thân cho em trai đã chết của mình, Lưu Thiên Hàn tức giận đến nỗi gân trên trán bắt đầu giật giật.

Khó chịu, cả người anh trên dưới đều khó chịu, vô cùng khó chịu, muốn giết người!

Trò nói thật lòng hay thử thách vẫn còn tiếp tục, tối nay có lẽ Cung Tư Mỹ bùng nổ nhân phẩm thật rồi, lại gặp bom lần nữa.

Cung Tư Mỹ ra vẻ bất đắc dĩ thở dài: “Mấy người các cậu đều hỏi mấy câu quá đáng thôi! Hay là lần này tôi chọn thử thách đi!”

Thứ mà mấy người Chu Tịnh chờ chính là câu nói này của Cung Tư Mỹ. Cô ta và Triệu Bảo Ngọc nhìn nhau, sau đó cười gian xảo lên tiếng: “Tiểu Tư Mỹ, như vậy đi, cậu tìm một người đàn ông đẹp trai nhất trong phòng riêng của chúng ta, hôn nhau nửa tiếng đồng hồ!”

Người đàn ông đẹp trai nhất trong phòng riêng…

Khỏi phải nói, câu này của Chu Tịnh chắc chắn chỉ Lưu Thiên Hàn.

“Nửa tiếng quá ngắn ấy chứ, nên là một tiếng mới được.” Triệu Bảo Ngọc trêu đùa, hiển nhiên cô ta đã nhận định Cung Tư Mỹ sẽ chọn Lưu Thiên Hàn: “Cậu Lưu, nửa tiếng đồng hồ hay là một tiếng đồng hồ là do anh định. Nhưng anh phải kiềm chế chút nha, đừng hôn đến mức môi của Tiểu Tư Mỹ nhà tôi sưng lên, tối nay Tiểu Tư Mỹ nhà tôi còn phải gặp người ta nữa đấy!”

Triệu Bảo Ngọc vừa dứt lời, đám đông trong phòng riêng bắt đầu reo hò: “Hôn đi! Hôn đi!…”

Nắm tay của Nhan Nhã Tịnh bất chợt siết chặt, lẽ nào cô thật sự phải trơ mắt nhìn Cung Tư Mỹ và người đàn ông của mình thực hiện nụ hôn kiểu Pháp nửa tiếng đồng hồ, thậm chí là một tiếng đồng hồ ư?

Cô không làm được.

Người đàn ông của Nhan Nhã Tịnh cô, nói thế nào thì cũng là người đàn ông cả đời này chỉ hôn duy nhất một mình cô, anh không thể hôn người khác được!

Nhưng cho dù đau đớn như ngàn mũi tên đâm trúng, thì giây phút này cô có thể làm được gì đâu cơ chứ?
 
Chương 854


CHƯƠNG 854

Ngăn cản ư?

Cô ra tay ngăn cản cũng chẳng thay đổi được gì, chỉ khiến mọi người cảm thấy cô là kẻ điên.

Thậm chí tất cả mọi người cũng đều sẽ cho rằng cô không chung thủy với Lưu Thiên Hàn. Anh vừa chết chưa được vài ngày mà cô đã muốn dụ dỗ anh hai của anh.

Nhan Nhã Tịnh sợ mình thấy Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ hôn nhau thì thật sự sẽ nổi khùng, cô cũng không muốn ở lại căn phòng riêng này thêm một giây nào nữa, liền lao ra khỏi phòng riêng như chạy trốn.

Nhan Nhã Tịnh đi thẳng vào nhà vệ sinh, dùng nước lạnh vốc vào mặt mình vài cái mới cảm thấy đỡ hơn một chút.

Cô vừa định ra khỏi đó, quay mặt lại thì đã thấy Cung Tư Mỹ cười tươi như hoa.

Không phải Cung Tư Mỹ đang tiến hành nụ hôn dài ít nhất nửa tiếng đồng hồ với anh Lưu trong phòng VIP à? Bây giờ còn chưa hết năm phút, sao cô ta lại ra ngoài?

Lẽ nào anh Lưu vốn không đồng ý hôn Cung Tư Mỹ?

Trái tim cô đơn của Nhan Nhã Tịnh bỗng dưng nhen nhóm ngọn lửa nhỏ hừng hực.

Cũng đúng thôi, lúc trước anh Lưu ngoài cô ra thì không ưa người phụ nữ khác, cho dù anh mất trí nhớ thì cũng không cách nào thay đổi bản năng tiềm ẩn nào đó trong cơ thể.

Cho dù là Cung Tư Mỹ sử dụng thủ đoạn gì khiến anh Lưu nhận định họ là bạn trai bạn gái, cơ thể của anh cũng không thể dễ dàng tiếp nhận cô ta như thế.

Ngay cả hôn cũng không thể tiếp nhận, chắc chắn cái gọi là lần đầu tiên giữa họ chỉ là lừa gạt thôi!

“Nhan Nhã Tịnh, trùng hợp thật đấy.”

Cung Tư Mỹ rửa tay xong, trên gương mặt đẹp không chê vào đâu được mang theo nụ cười không chút tì vết, tràn ngập hương vị của kẻ thắng lợi cao ngạo.

“Đúng là trùng hợp quá.”

Nhan Nhã Tịnh che đậy sự chật vật trong lòng, cô ngẩng đầu, ưỡn ngực, hóp bụng, trạng thái tích cực ứng chiến bất cứ lúc nào.

“Nhan Nhã Tịnh, hình như cô vẫn đầy ý thù địch với tôi.”

Giọng nói của Cung Tư Mỹ dễ nghe đến mức khó diễn tả thành lời, có một loại sức hút âm thầm tưới tắm vạn vật. Cô ta tỏ vẻ thân thiện nhìn Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, sau này chúng ta sẽ phải làm chị em dâu với nhau, cô đừng tỏ ra thù địch với tôi như thế.”

“Chị em dâu?” Nhan Nhã Tịnh cười: “Xin lỗi Cung Tư Mỹ, tôi thật sự không có hứng thú làm chị em dâu với cô.”

Trên mặt của Cung Tư Mỹ vẫn mang vẻ cao ngạo hơn người: “Cũng phải, anh Cửu đã chết rồi, cho dù tôi và anh Gia Thành đã kết hôn thì cô cũng không thể coi là em dâu của tôi được. Dù gì tôi không tin cô thật sự có thể thủ thân như ngọc cả đời vì anh Cửu.”

“Nhan Nhã Tịnh, tôi thật sự rất thông cảm với cô đấy. Anh Cửu yêu cô sâu đậm thì đã sao, cuối cùng không phải cô vẫn là một cô góa phụ đấy thôi?”

Giọng nói của Cung Tư Mỹ hơi mang vẻ mỉa mai: “Nhan Nhã Tịnh, tôi chúc phúc cho cô. Chúc cô sớm ngày gặp được chân ái, không cần phải làm góa phụ cả đời!”

Cung Tư Mỹ rất giỏi mấy chuyện này. Rõ ràng là đang khiêu khích người khác nhưng trên mặt lại ra vẻ ung dung cao quý, vẫn có thể cười đến mức ngây thơ vô hại, còn khiến đàn ông điên cuồng vì sự ngây ngô này.

“Cung Tư Mỹ, cô đang đắc chí cái gì chứ?”
 
Chương 855


CHƯƠNG 855

Nhan Nhã Tịnh nhướng mày, sau khi rửa mặt xong, trên mặt cô còn ửng đỏ, thành ra lại có một cảm giác mặt mày rạng rỡ, xinh đẹp tuyệt vời.

“Cung Tư Mỹ, để tôi giải thích ý nghĩa của từ góa phụ cho cô nghe. Góa phụ chính là người đã mất chồng. Nhưng chồng của Nhan Nhã Tịnh tôi vẫn còn sống, tôi nào phải góa phụ chứ?”

Nghe cô nói vậy, vẻ mặt của Cung Tư Mỹ hơi biến sắc. Nhưng dù gì cô ta cũng là người phụ nữ từng trải qua sóng gió, chỉ trong chớp mắt, vẻ mặt của cô ta đã khôi phục lại bình thường.

“Nhan Nhã Tịnh, tôi không biết cô đang nói nhảm cái gì hết! Cô thật sự nhớ anh Cửu đến phát điên rồi, bắt đầu nói năng linh tinh!”

Cung Tư Mỹ chuyển đề tài, nói tiếp: “Nhan Nhã Tịnh, tôi nghe nói dạo này cô luôn bám lấy anh Gia Thành. Anh Gia Thành có vẻ ngoài gần giống với anh Cửu. Tôi có thể hiểu được việc cô nhìn thấy anh ấy thì nhớ đến anh Cửu. Nhưng dù gì anh Gia Thành cũng là chồng chưa cưới của tôi, tôi không mong chồng chưa cưới của mình dây dưa không rõ với người phụ nữ không đứng đắn!”

“Cung Tư Mỹ, cô đang lo sợ điều gì thế?” Nhan Nhã Tịnh chẳng để tâm đến lời cảnh cáo của cô ta: “Cô đang lo, tôi sẽ giành đàn ông với cô à?”

“Cô yên tâm, Nhan Nhã Tịnh tôi sẽ không giành đàn ông với cô đâu.”

Cung Tư Mỹ còn chưa kịp thở phào thì lại nghe Nhan Nhã Tịnh thản nhiên nói: “Bởi vì chẳng cần giành, anh ấy vốn dĩ là người đàn ông của tôi rồi.”

“Nhan Nhã Tịnh, ai nó anh Gia Thành là người đàn ông của cô? Sao cô lại không biết xấu hổ vậy?” Nghe Nhan Nhã Tịnh nói vậy thì dù tu dưỡng của Cung Tư Mỹ có tốt cỡ nào cũng không cách nào duy trì dáng vẻ tao nhã và ung dung tiếp nữa.

Cô ta lạnh lùng nhìn Nhan Nhã Tịnh chằm chằm, gằn từng câu từng chữ: “Nhan Nhã Tịnh, người trên toàn thế giới đều biết anh Cửu đã chết. Người trở về là anh Gia Thành tỉnh lại từ người thực vật, là chồng chưa cưới của Cung Tư Mỹ tôi. Nhan Nhã Tịnh, lẽ nào cô muốn cả thế giới đều biết thi thể của anh Cửu còn chưa nguội lạnh mà cô đã trơ tráo muốn dụ dỗ anh trai ruột của anh ấy đúng không!”

Nhan Nhã Tịnh biết Cung Tư Mỹ không thể thừa nhận chuyện Lưu Thiên Hàn còn sống, cô cũng lười nói tiếp với cô ta.

Cô hờ hững nhướng mày, nửa cười nửa không nhìn sang Cung Tư Mỹ, nói: “Đúng, tôi chính là muốn dụ dỗ anh trai ruột của anh ấy đấy. Sao? Cô có ý kiến gì à? Cô yên tâm, cho dù cô có ý kiến thì tôi cũng sẽ không nghe!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô!” Dù thế nào thì Cung Tư Mỹ cũng không ngờ Nhan Nhã Tịnh lại khéo ăn khéo nói như thế. Trong mắt cô ta lóe lên vẻ nham hiểm, lời nói ra cũng như tẩm độc: “Nhan Nhã Tịnh, cô đúng là không biết xấu hổ. Anh Gia Thành là người đàn ông của tôi, nếu cô dám có ý đồ bất chính với anh ấy thì đừng trách tôi không khách sáo!”

“Không khách sáo? Cung Tư Mỹ, tôi muốn biết cô định không khách sáo như thế nào với tôi đấy? Là tạo một vụ tai nạn xe hơi giết chết tôi hay là hủy đi ký ức của tôi, để ngay cả bản thân tôi là ai cũng không biết?”

Thấy mặt mày của Cung Tư Mỹ tái mét, Nhan Nhã Tịnh càng cười vui sướng: “Ồ, Cung Tư Mỹ, tôi quên nói với cô một câu. Người từng lên giường với cô thì mới tính là người đàn ông của cô, anh Gia Thành mà cô nhắc tới, thậm chí còn chưa từng ngủ chung giường với cô đúng không? Ha! Chưa chung chăn chung gối mà cô còn mặt mũi nói anh ấy là người đàn ông của cô, cô mới đúng là không biết xấu hổ đấy!”

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn không thể lên giường với nhau được. Ban đầu chỉ là suy đoán, bây giờ nhìn thấy gương mặt tím đen của cô ta, cô đã hoàn toàn khẳng định thật ra anh Lưu cũng thủ thân như ngọc vì cô.
 
Chương 856


CHƯƠNG 856

Nghĩ vậy xong, tâm trạng Nhan Nhã Tịnh chợt tốt hẳn lên, bỗng muốn làm tổn thương thêm tâm hồn bé bỏng của Cung Tư Mỹ.

“Ha, lại còn lần đầu tiên giữa cô và anh ấy? Cung Tư Mỹ, một người đàn ông không chịu chạm vào cô, cô còn tới đây khoe khoang lần đầu tiên giữa cô và anh ấy, cô nói xem có phải da mặt cô dày hơn mặt đất rồi không!”

Cung Tư Mỹ hung hăng nhìn chằm chằm vào Nhan Nhã Tịnh. Câu nói này của cô ta gần như muốn gào thét lên: “Nhan Nhã Tịnh, ai nói tôi chưa từng lên giường với anh Gia Thành? Tôi nói cho cô biết, anh Gia Thành ở trên giường mê đắm tôi lắm, tối hôm đó anh ấy muốn tôi bảy…”

“Cung Tư Mỹ, cô nói câu này là vì cô không biết một bí mật.”

Nhan Nhã Tịnh cố tình làm ra vẻ thần bí mà nói cho cô ta nghe: “Một bí mật trên người anh ấy không thể nói ra. Cung Tư Mỹ, cô có muốn biết bí mật này không?”

 

“Bí mật gì?” Cung Tư Mỹ vô thức hỏi.

Nhan Nhã Tịnh không trả lời câu hỏi của Cung Tư Mỹ ngay mà lại nói một câu đầy ẩn ý: “Cung Tư Mỹ, chắc cô cũng biết, nghề nghiệp khác của tôi là bác sĩ.”

“Hơn nữa, còn là bác sĩ đông y rất giỏi. Mấy hôm trước luận văn của tôi đạt được giải thưởng, còn được bổ nhiệm làm bác sĩ phó chủ nhiệm rồi.”

“Thì liên quan gì tới tôi?” Giáo dưỡng của Cung Tư Mỹ có tốt hơn đi nữa, Nhan Nhã Tịnh bỗng nhiên nói tới mấy chuyện chẳng liên quan này, cô ta cũng không có kiên nhẫn để nghe.

Cô ta vừa mới quay người đi, liền nghe thấy bình tĩnh nói: “Cung Tư Mỹ, tối qua tôi bắt mạch cho anh Gia Thành mà cô nói rồi.”

Nghe thấy lời Nhan Nhã Tịnh nói, chân Cung Tư Mỹ bất giác khựng lại, Nhan Nhã Tịnh điềm đạm cất lời: “Anh ta thận yếu nghiêm trọng, nói trắng ra thì là phương diện đó không được. Đừng nói là một đêm bảy lần, bảy đêm một lần anh ta cũng không làm được!”

Nhan Nhã Tịnh biết, cô nói như vậy có hơi tổn hại tới hình tượng cao lớn bề thế của anh Lưu, nhưng để đả kích sự vênh váo của tình địch, cô vẫn định tiếp tục nói nhăng nói cuội.

Dù sao thì nhìn sắc mặt khó coi của Cung Tư Mỹ thật sự quá thú vị!

Đương nhiên, cô có thể đả kích Cung Tư Mỹ như vậy vẫn phải nhờ có công lao của anh Lưu, nếu như anh Lưu thực sự chạm vào Cung Tư Mỹ, cho dù cô có nói anh Lưu là thái giám thì Cung Tư Mỹ cũng sẽ biết anh Lưu ở trên giường dũng mãnh tới mức nào.

“Nhan Nhã Tịnh, cô nói như vậy là có ý gì?” Trong giọng nói của Cung Tư Mỹ còn có sự run rẩy rất rõ ràng, hiển nhiên là cô ta tin lời Nhan Nhã Tịnh nói.

Anh họ của cô ta nói Lưu Thiên Hàn hồi phục rất tốt, nhưng anh họ không kiểm tra nơi riêng tư của phái nam cho anh, nhỡ đâu trận tai nạn xe đó thực sự khiến anh bị thương tới…

Hơn nữa, để Lưu Thiên Hàn trông càng giống người thực vật tỉnh lại mà cô ta còn bảo anh họ tiêm nhiều thuốc làm teo cơ như vậy, nhỡ đâu tác dụng phụ của những thuốc kia quá lớn, lớn đến mức ngay cả chỗ đó của anh cũng teo lại…

Cung Tư Mỹ không dám nghĩ tiếp nữa.

“Lời tôi nói còn có thể có ý gì nữa?” Nhan Nhã Tịnh nguýt mắt nhìn với Cung Tư Mỹ: “Chỗ đó của anh Gia Thành nhà cô vô dụng đó!”

Nhan Nhã Tịnh kiêu ngạo giương cằm lên: “Cung Tư Mỹ, cô thực sự không cần lo tôi cướp người đàn ông của cô đâu, tôi không hứng thú với đàn ông vô dụng! Cô cứ giữ lấy tên đàn ông sắp thành thái giám đi, giữ trinh tiết cả đời đi! Một góa phụ như tôi chúc người sống giữ trinh tiết như cô ngày ngày vui vẻ nhé!”
 
Chương 857


CHƯƠNG 857

“Nhan Nhã Tịnh, cô!” Có thể là sợ nói tiếp cô ta sẽ bị Nhan Nhã Tịnh làm cho tức chết, Cung Tư Mỹ hung dữ trừng Nhan Nhã Tịnh một cái, sau đó quay người đi về phía phòng riêng.

Nhan Nhã Tịnh cười nghiêng trước ngả sau, trong lòng cô âm thầm thả like cho trí thông minh của mình.

Thực ra phụ nữ đều thích đàn ông hàng to xài tốt, bây giờ cô đã hạ thấp anh Lưu thành thái giám rồi, chắc những ong bướm muốn cướp anh Lưu đi sẽ đi đường vòng hết luôn đây nhỉ?

Có vẻ sẽ đột nhiên giảm đi không ít tình địch đâu, tốt nhất là Cung Tư Mỹ cũng nên biết khó mà lui.

“Cười đủ chưa?” Nhan Nhã Tịnh đang cười sung sướng thì một giọng nói lạnh lẽo như đỉnh núi tuyết chợt vang lên bên tai cô.

Cơ thể Nhan Nhã Tịnh giật thót, nghe nhầm rồi phải không? Sao cô lại nghe thấy giọng anh Lưu nhỉ?

Nhan Nhã Tịnh cứng còng quay mặt lại, đúng thật là nhìn thấy Lưu Thiên Hàn đang trầm mặt lạnh lùng nhìn cô.

“Anh…”

Nhớ tới phương châm chiến lược lạt mềm buộc chặt mà mình đã đặt ra, lời tới bên miệng rồi Nhan Nhã Tịnh cố gắng đổi lại, trở thành: “Anh hai.”

Dù sao thì anh cũng sẽ không thừa nhận anh là anh Lưu của cô, chi bằng cứ thực hiện theo nguyện vọng của anh, gọi anh một tiếng anh hai.

Đầu lông mày Lưu Thiên Hàn nhíu lại, trước đây cô gọi anh là anh Lưu, trong lòng anh khó chịu, nhưng bây giờ cô bỗng nhiên đổi miệng gọi anh là anh hai, trong lòng anh lại càng thêm bực bội hơn.

Cô như thế này là lười chẳng thèm coi anh là người thay thế nữa rồi phải không?

Lưu Thiên Hàn cảm thấy mình rất buồn cười, khi bị coi thành người thay thế thì tâm trạng cáu kỉnh, bây giờ cuối cùng cũng không bị coi là người thay thế nữa, vậy mà anh lại có cảm giác bị vứt bỏ.

Nhất là khi nhớ tới lời cô vừa mới nói với Cung Tư Mỹ, anh thực sự rất muốn giết người!

Nhan Nhã Tịnh ở cùng Lưu Thiên Hàn một thời gian dài như vậy rồi, cô chẳng thể nào hiểu anh hơn được nữa, nhìn thấy mặt anh đen như than là cô biết tâm trạng bây giờ của anh rất không tốt, cực kỳ không tốt.

Trong lòng Nhan Nhã Tịnh thấp thỏm, có khi nào mấy lời cô vừa mới nói như anh sắp thành thái giám, bị anh nghe thấy rồi chứ?

Nhan Nhã Tịnh mỉm cười, thăm dò hỏi thử: “Anh hai, anh tới đây lúc nào vậy?”

“Lúc cô nói bắt mạch cho tôi là tôi đã tới đây rồi.”

Nhan Nhã Tịnh giật thót trong lòng, đúng thật rồi, những lời cô nói kia đều bị anh nghe thấy hết rồi.

“Anh hai, anh đừng coi là thật nhé, ban nãy em… ban nãy em đùa với cô Cung thôi, để tình cảm thân thiết hơn thôi ấy mà.”

Khóe miệng Lưu Thiên Hàn run rẩy, anh không tin những lời cô nói ban nãy là để tình cảm thân thiết hơn đâu!

Anh ở bên Cung Tư Mỹ lâu như vậy rồi, chưa từng thấy cô ta thất thố như vậy bao giờ, ban nãy chắc chắn là cô ta đã bị người phụ nữ không biết điều này làm cho tức chết rồi!

Cung Tư Mỹ có tức chết hay không thì anh cũng chẳng quan tâm mấy. Nhưng anh tức là tức cái người phụ nữ không biết điều này, nói phương diện đó của anh không được!

Phải biết rằng đây là chuyện còn quan trọng hơn tính mạng đàn ông, không thể nhịn được!
 
Chương 858


CHƯƠNG 858

Hơn nữa, vậy mà cô còn dám nói cô không hứng thú với đàn ông sắp thành thái giám!

Không hứng thú mà hai ngày trước còn quyến rũ anh! Người phụ nữ này, có phải là đều chủ động với tất cả đàn ông mà cô không hứng thú hay không!

“Nhưng Nhan Nhã Tịnh, tôi đã coi là thật rồi!” Vẻ mặt Lưu Thiên Hàn bình tĩnh không chút dao động, nhưng Nhan Nhã Tịnh có thể cảm nhận được rõ ràng lửa giận đang cháy hừng hực trong lòng anh, gần như muốn đốt cô thành tro.

“Anh hai, anh cũng nhỏ nhen quá rồi đấy!” Nhan Nhã Tịnh cố gắng muốn dập tắt lửa giận trên người Lưu Thiên Hàn: “Anh hai, anh nhỏ nhen như vậy, có phải là đàn ông không thế!”

Được lắm!

Ban nãy nói phương diện kia của anh không được, giờ thì nói thẳng anh không phải đàn ông luôn!

Rốt cuộc anh đã cho cô ảo giác nghiêm trọng đến mức nào mới khiến cô cảm thấy anh không phải đàn ông chứ!

Lưu Thiên Hàn sôi máu, tức đến mức lập tức muốn cho Nhan Nhã Tịnh thấy anh rốt cuộc có phải đàn ông hay không!

Anh còn chưa chuyển lửa giận dâng lên trong lòng thành hành động thì một bó hoa hồng đỏ rực liền xuất hiện trước mắt anh, mà nói chính xác thì là xuất hiện trước mắt Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh bị tình huống đột ngột này dọa cho nhảy dựng lên, cô vô thức ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy khuôn mặt trẻ trung sạch sẽ, tràn đầy thanh xuân.

Lâm Tư Hãn.

Nam phụ mà Lâm Tiêu tìm cho cô.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Lâm Tư Hãn rất chuyên nghiệp, tối nay cô đã nói với cậu ta rồi, kế hoạch bị hoãn lại, không ngờ rằng cậu ta còn có trách nhiệm mà tìm đến nơi này.

Nhan Nhã Tịnh vừa bối rối không biết phải biểu diễn như thế nào cho tự nhiên một chút, thì cô đã nhận được một tin nhắn.

Là nhóc con Nhan An Bảo gửi tới.

Mẹ à, nam phụ có mặt thuận lợi, tối nay mẹ phải cố gắng đấy nhé!

Vừa định cất điện thoại đi, Nhan Nhã Tịnh lại nhận được tin nhắn Nhan An Mỹ gửi tới.

Mẹ à, bây giờ là lúc mẹ phát huy kỹ năng diễn xuất của mình rồi đấy, cố lên!

Nhan Nhã Tịnh lặng lẽ rep icon “cố lên” cho hai nhóc, sau đó quay mặt sang, cố gắng hỏi Lâm Tư Hãn với dáng vẻ xấu hổ: “Sao anh lại tới đây?”

Lâm Tư Hãn không trả lời câu hỏi của cô mà dùng sức nhét bó hoa hồng lớn vào lòng Nhan Nhã Tịnh, sau đó cậu ta dồn sức ôm lấy cánh tay Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, đừng vứt bỏ anh mà!”

Nhã Tịnh, đừng vứt bỏ anh mà… Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Khóe miệng Nhan Nhã Tịnh run rẩy mãnh liệt, kỹ năng diễn xuất này cũng khoa trương quá rồi đấy?

Chả trách có một khuôn mặt đẹp trai như thế này mà không được làm nam chính, cứ mãi ở tuyến mười tám mười chín hai mươi suốt thôi.

Nhưng cho dù diễn xuất Lâm Tư Hãn có khoa trương thì cũng là nam phụ tự mình bỏ tiền mời tới, Nhan Nhã Tịnh cắn răng cũng phải diễn cùng cậu ta.

“Tư Hãn, anh nói gì vậy, chúng ta chỉ là bạn thôi.” Nhan Nhã Tịnh tiếp tục cố tỏ ra xấu hổ, lúc diễn trò còn không quên lét lút nhìn Lưu Thiên Hàn một cái.

 
 
Chương 859


CHƯƠNG 859

Lưu Thiên Hàn lạnh mặt đứng yên tại chỗ, bởi vì trên người anh luôn quen thói che phủ bởi một tầng khí lạnh như núi băng nên lúc này Nhan Nhã Tịnh cũng không nhìn ra được rốt cuộc anh đang giận hay là thờ ơ.

“Ai bảo chúng ta chỉ là bạn bè! Nhã Tịnh, trời đất chứng giám, với sự chân thành mà anh dành cho em, nếu như em chỉ coi anh là bạn thì thực sự khiến lòng chân thành này của anh tổn thương chết mất!”

Vốn dĩ Lâm Tư Hãn định tiếp tục làm nũng tỏ vẻ đáng yêu giả vờ đáng thương, nhưng nghĩ tới thiết lập nhân cách tổng giám đốc bá đạo mà người đại diện đã đặt ra cho cậu ta, cậu ta hất đầu, bá đạo trực tiếp túm lấy tay Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, cho dù em có bằng lòng hay không, em đều phải làm bạn gái của anh!”

Nhìn Lâm Tư Hãn đứng trước mặt mình, Nhan Nhã Tịnh không nhịn được mà nhớ tới một bộ phim truyền hình được chuyển thể từ truyện vườn trường nào đó mà cô đã từng xem, nam chính của Vườn Sao Băng, Goo Jun Pyo.

Lâm Tư Hãn này, đi theo kiểu của Goo Jun Pyo à?

Nhan Nhã Tịnh cứng ngắc để mặc Lâm Tư Hãn nắm lấy tay, đối mặt với diễn xuất gượng gạo như thế này, suýt chút thì cô không diễn nổi nữa.

“Tư Hãn, anh có thể cho em chút thời gian không, để em suy nghĩ cẩn thận đã?” Nhan Nhã Tịnh cố gắng khiến biểu cảm của mình trông không quá cứng nhắc, cười nhạt nói với Lâm Tư Hãn.

“Không cần suy nghĩ!” Lâm Tư Hãn bá đạo nhướng mày: “Nhã Tịnh, chọn anh làm bạn trai em là không sai đâu! Trên đời này, không có người đàn ông nào tốt hơn anh cả!”

Khóe miệng Nhan Nhã Tịnh tiếp tục run rẩy, Lâm Tư Hãn trước mặt trông cũng được, đẹp trai tươi sáng, rất giống những hot boy cấp ba đại học mà mọi người từng xem, nhưng cậu ta nói rằng không có người đàn ông nào tốt hơn cậu ta, lời này thực sự có hơi khoa trương.

Lưu Thiên Hàn còn đứng ở đây này, cậu ta nói lời này mà không biết ngại à!

Không đợi Nhan Nhã Tịnh nói gì, Lâm Tư Hãn đã dùng sức kéo, Nhan Nhã Tịnh đứng không vững, cơ thể mất khống chế ngã vào lòng cậu ta.

“Nhã Tịnh, Lâm Tư Hãn anh ở đây, nói với trời, nói với đất, nói với gió lộng, nói với mây trắng, nói với ánh sao, nói với ánh nắng, chân thành cầu xin em làm bạn gái anh!”

Đầu óc Nhan Nhã Tịnh có hơi choáng váng, gió lộng, mây trắng, ánh sao, ánh nắng, ở đâu vậy?

Không đợi cô trả lời, cô lại nghe thấy Lâm Tư Hãn nói: “Nhã Tịnh, em không nói, vậy thì anh coi như em đồng ý nhé! Bây giờ, anh tuyên bố với non xanh nước biếc, với trời cao mây trắng, Nhan Nhã Tịnh em, là bạn gái của Lâm Tư Hãn anh rồi!”

Nhan Nhã Tịnh: “…”

Cô muốn làm bạn gái của cậu ta lúc nào vậy! Màn biểu diễn này hơi quá rồi đó!

Cô tìm nam phụ tới theo đuổi cô, kích thích Lưu Thiên Hàn chứ cô đâu tìm nam phụ để đóng giả bạn trai cô đâu!

“Ha!”

Nhan Nhã Tịnh vừa định nói gì đó để ngăn cản Lâm Tư Hãn phát huy vượt mức thì tiếng cười khẩy lạnh lẽo của Lưu Thiên Hàn đã truyền vào trong tai cô.

Nhan Nhã Tịnh ngẩng mặt lên, lặng lẽ nhìn Lưu Thiên Hàn một cái. Ừm, sắc mặt tối tăm, khóe môi mím thành một đường thẳng, tâm trạng của anh Lưu chắc chắn vô cùng khó chịu, xem ra nam phụ có tác dụng rồi.

Nếu như nam phụ đã có tác dụng, Nhan Nhã Tịnh không thể vội vàng từ chối Lâm Tư Hãn được, chỉ là tư thế dựa vào lòng cậu ta này thực sự không dễ chịu, Nhan Nhã Tịnh lặng lẽ chui ra khỏi lòng cậu ta: “Tư Hãn, em cảm thấy tiến triển của chúng ta hơi nhanh.”
 
Chương 860


CHƯƠNG 860

“Nhã Tịnh, chúng ta đều là người trưởng thành rồi, hẹn hò với nhau thôi, sao lại là tiến triển nhanh được!”

Trên mặt Lâm Tư Hãn vừa nở nụ cười như cún con, nghĩ tới thiết lập của mình, lập tức bày ra dáng vẻ bá đạo mạnh mẽ tấn công: “Nhã Tịnh, anh lại cảm thấy chúng ta tiến triển quá chậm, nếu như người khác có quan hệ thân mật như chúng ta, có khi còn có giấy đăng kí kết hôn rồi, chúng ta không thể quá lỗi thời được!”

“Ha!”

Lại một tiếng cười khẩy bật ra từ khóe môi Lưu Thiên Hàn, khuôn mặt tuấn tú của anh lạnh lẽo như băng ngàn năm: “Nhan Nhã Tịnh, lời này là cô nói đấy, cô nói cô sẽ không tái hôn, Tiểu Hàn vẫn còn sống trong lòng cô? Nhan Nhã Tịnh, cô thực sự khiến tôi mở mang tầm mắt đấy!”

Một Lưu Thiên Hàn ung dung bình tĩnh như vậy, lúc này lại bị Nhan Nhã Tịnh khiến cho tức đến mức lồng ngực phập phồng kịch liệt, tức đến mức muốn vặt lông uống máu. Anh cũng không biết vì sao mình lại tức giận như vậy.

Nhưng anh vô cùng chắc chắn rằng, anh tức giận như vậy, chắc chắn không phải là vì để ý người phụ nữ Nhan Nhã Tịnh này.

Có lẽ, anh chỉ là thấy bất công cho người em trai song sinh với anh thôi. Dù sao thì em trai song sinh của anh yêu người phụ nữ tên Nhan Nhã Tịnh đến mức nào, cả thế giới đều biết.

Đúng, anh chỉ thấy bất bình cho em trai anh thôi, sao anh có thể để ý người phụ nữ lăng lăng trong ngoài bất nhất Nhan Nhã Tịnh này được!

“Anh là… cậu hai Lưu?” Lâm Tư Hãn tiến lên một bước, bảo vệ Nhan Nhã Tịnh đằng sau, dáng vẻ sứ giả hộ hoa.

Thấy Lâm Tư Hãn giương cằm đối diện với Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh hơi kinh ngạc, hiếm có khi cô thấy có người lại không sợ anh Lưu.

Thế nhưng không sợ anh Lưu thì cũng tốt mà, nếu như Lâm Tư Hãn vừa mới gặp anh Lưu đã bị khí thế trên người anh dọa cho bỏ chạy tán loạn thì vở kịch này không cần phải diễn nữa.

Không đợi Nhan Nhã Tịnh cất tiếng, Lâm Tư Hãn đã ngông cuồng nói: “Cậu hai Lưu, tôi không thích nghe lời anh vừa mới nói đâu. Cái gì mà Nhã Tịnh sẽ không tái hôn? Lẽ nào anh Lưu đã chết rồi mà anh ta vẫn còn muốn giữ Nhã Tịnh không buông sao? Bây giờ cũng không phải xã hội phong kiến tàn ác, dựa vào đâu mà một người chết rồi, còn muốn Nhã Tịnh giữ thân trong sạch vì anh ta chứ!”

Thực ra, Lâm Tư Hãn vẫn muốn phát huy nhiều thêm nữa, nhưng khi cậu ta đối diện với đôi mắt lạnh lẽo băng giá của Lưu Thiên Hàn, cơ thể thẳng tắp của cậu ta không nhịn được mà run rẩy, định tạm thời bớt cho mình thêm đất diễn.

Cậu ta âm thầm hít sâu mấy hơi, kìm lại sự run rẩy trên tay mình, dùng sức nắm lấy tay Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, chúng ta đi thôi! Ngày mai chúng ta sẽ tới ủy ban đăng ký kết hôn!”

“Tư Hãn, bây giờ em vẫn chưa thể về được! Tiệc sinh nhật của bạn em còn chưa kết thúc nữa!” Lần trước không chào mà đi đã là không nể mặt Tôn Lệ lắm rồi, tối nay Nhan Nhã Tịnh thực sự không tiện về sớm nữa.

“Tiệc sinh nhật à! Anh đi cùng với em!”

Lại có cơ hội diễn kịch thêm rồi, Lâm Tư Hãn rất kích động, nắm chặt lấy tay Nhan Nhã Tịnh đi về phía trước.

Nhan Nhã Tịnh thực sự không muốn để Lâm Tư Hãn cùng tham gia tiệc sinh nhật của Tôn Lệ cùng với cô, nhưng vừa quay mặt lại nhìn thấy Lưu Thiên Hàn đứng ngay đằng sau cô, cô chỉ đành tiếp tục để cho Lâm Tư Hãn kéo cô đi về phía trước.

Tuy rằng Lâm Tư Hãn diễn tổng giám đốc bá đạo rất nghiện, nhưng cậu ta vừa mới hai mươi tuổi, vẫn còn là một thiếu niên cởi mở tươi sáng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom