Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 201


Chỉ riêng fan hâm mộ bên phía Vân Tiêu đã vượt qua tổng số những anh hùng bàn phím chỉ trích Cảnh Thiên rồi.


Đoà3n phim tổng duyệt, trừ khi được sự cho phép của đạo diễn, nếu không thì tuyệt đối không được phép quay
video. Nhất là lo1ại video diễn viên trong đoàn phim bất hòa với nhau có thể dẫn đến những tin tức tiêu cực này
càng không được truyền ra 9bên ngoài. Đây là chuyện mà mỗi nhân viên công tác trong đoàn phim đều đã ký trong
thỏa thuận bảo mật.


Rõ ràng n3gười truyền video ra ngoài đã vi phạm hợp đồng.


Ngay cả khi Vân Tiêu đã yêu cầu đội quan hệ công chúng của mình 8điều tra vụ việc ngay lập tức, nhưng khi điều
tra ra người quay lén và lập tức cử người đến nhà người đó lấy video gốc mới phát hiện, căn nhà đó là đối phương
thuê. Hơn nữa đối phương đã rời đi ngay trong đêm sau khi tung video lên.


Đội quan hệ công chúng lại tìm đến tổ đạo diễn, đạo diễn Phan Duy cũng vô cùng tức giận.


Ông đã gặp rất nhiều đám thảo mai cắn lại đoàn phim để mượn dư luận đi lên như Dương Duyệt rồi.


Vì vậy, khi Vân Tiêu chia sẻ bài đăng của Tân Dương và toàn bộ mạng internet bùng nổ, Phan Duy cũng đã lên
tiếng.


Đạo diễn Phan Duy y: Tôi đã từng thấy rất nhiều người mất hết liêm sỉ rồi, nhưng người mất hết liêm sỉ như vậy thì
đúng là ít khi gặp phải. Có giỏi thì cô đăng đoạn video gốc lên đi, dùng một thứ giả dối cắt ghép mà muốn hút máu
dư luận, cho rằng mình xin lỗi là có thể quay lại tiếp tục đóng phim à? Vẫn là câu nói đó: Sau này Phan Duy tôi sẽ
không quay phim có cô đóng @Dương Duyệt v.


Bài này và mặt khá đau.


Đạo diễn Phan Duy làm việc có nguyên tắc, danh tiếng của ông trong ngành rất tốt, đây là điều được công nhận.


Mọi người cũng chưa bao giờ thấy đạo diễn Phan Duy mắng người như thế này. Nếu như lời nói của Tân Dương
không có sức nặng thì phát ngôn liên tiếp của Vân Tiêu và đạo diễn Phan Duy đã đánh thức mọi người trong cơn
bạo lực mạng. “Vân Tiêu phi xa” và “Dương lưu”, một bên đại diện cho người hâm mộ của Vân Tiêu và một bên
đại diện cho fan của Tân Dương, hai cộng đồng fan ban đầu vốn dĩ vì người nào đó cố tình dấy lên mà cả ngày gây
chiến với nhau, lần đầu tiên vì chuyện của Cảnh Thiên mà đoàn kết lại. Vân Tiêu phi xa hiếm khi gây chiến với ai,
sức chiến đấu không mạnh mẽ bằng Dương lưu nhưng thẳng ở chỗ nhiều người. Khí thể như ông đây không nói gì,
ông đây chỉ cần đăng một biểu tượng cảm xúc thôi cũng đủ để đè chết mày.


Trần Ngang đang ở trên tàu cao tốc, nhìn tài khoản ngân hàng trong điện thoại của mình có thêm ba triệu, khuôn
mặt đầy rẫu lộ ra nụ cười đắc ý.


Sau đêm nay, hắn ta có thể trở về quê làm một người giàu có rồi. Sau này có gái đẹp, hắn ta không còn chỉ có thể
chụp lén chứ không thể ăn nữa rồi.


Hắn ta cũng sẽ trở thành một người giàu có trái ôm phải ấp.


Trần Ngang ôm ấp nguyện vọng tốt đẹp đến một huyện cách thành phố H ba giờ đi xe, tìm một khách sạn bốn sao
tốt nhất tại địa phương và gọi dịch vụ đặc biệt.


Trong lúc chờ đợi “mát xa”, hắn ta lướt mạng, lúc này là hai giờ sáng, là lúc Cảnh Thiên bị bạo lực mạng dữ dội
nhất.


“ y, nếu muốn trách thì trách tôi không thể lấy được số điện thoại của cô, không thể cho cô một bản.”


Nghĩ đến người đẹp xinh đẹp tuyệt vời như vậy, vừa mới tiến vào làng giải trí đã bị một nhân vật nhỏ như hắn ta
hại chết, trong khi cảm thấy đáng tiếc thay cho Cảnh Thiên, hắn ta cũng cũng vô cùng phấn khích.


“Cốc cốc cốc.” Cửa bị gõ.


Trần Ngang giật mình, ngay lập tức gạt sự việc của Cảnh Thiên sang một bên.


Hắn ta cởi cúc áo từ cổ đến bụng, lộ ra cả đống mỡ, còn soi gương rồi mới đi ra mở cửa. Kết quả là ngay khi vừa mở cửa đã bị một nhóm cảnh sát bên ngoài ấn xuống đất.


“Các người làm gì vậy, tôi là người tốt! Tôi không phạm pháp, chỉ ở trong khách sạn này thôi, các người có tư cách gì mà bắt tôi?”
 
Chương 202


“Trần Ngang, có người tố cáo anh lợi dụng chức vụ để quay lén video đoàn phim, gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho
đoàn phim. Anh có quyền 3giữ im lặng, nhưng những gì anh nói tiếp theo sẽ trở thành bằng chứng trước tòa.”


Nói xong, cảnh sát bèn kéo tay Trần Ngang ra s1au lưng, còng lại.


Ban đầu Trần Ngang còn dám già mồm, nhưng sau khi nghe những gì cảnh sát nói thì sợ hãi đến mức da đầu tê
dại9.


Bởi vì hắn ta đã làm việc trong đoàn phim lâu như vậy rồi, hắn ta biết rất rõ rằng làng giải trí ăn thịt người không
nhà xương3. Hoặc là hắn ta có thể bị kết án rất nhiều năm, hoặc là hắn ta phải bỏ tiền ra để giải quyết.


Mà hắn ta chỉ có một con đường có8 thể đi.


Trong bệnh viện Dương Quang Xuyên Đầu thành phố H, Cảnh Thiên ngủ không biết gì sau khi châm cứu cho
Chiến Lệ Xuyên,


Còn Chiến Lệ Xuyên ở trong một căn phòng khác thì lúc này mắt đang sáng như đuốc.


Trong căn phòng rõ ràng không có thiết bị máy tính, trong không khí lại có một chiếc máy tính cảm ứng ánh sáng
dường như chỉ tồn tại ở tương lai.


Trên màn hình máy tính nhấp nháy dòng chữ. Số 1: Đại ca, chúng tôi đã thông báo với cảnh sát để bắt giữ Trần
Ngang rồi. Chiến Lệ Xuyên: Tình hình của đối phương như thế nào?


Không hề chạm vào, không có bàn phím để gõ, thậm chí Chiến Lệ Xuyên còn không nói lời nào, nhưng màn hình
ánh sáng lại hiển thị chính xác những gì anh muốn nói.


Số 1: Đó là một tên lưu manh. Hắn ta là nhân viên trong đoàn phim, được họ hàng xa giới thiệu nên mới vào đoàn
phim Mirror World. Bình thường đã có thói quen xấu là quay lén những cô gái xinh đẹp rồi. Hôm nay sau khi nhìn
thấy mợ chủ trong đoàn phim, vốn dĩ chỉ chuẩn bị quay lén mợ chủ thôi, không ngờ lại gặp phải chuyện cãi nhau
nên đã nghĩ cách quay lại toàn bộ quá trình, cuối cùng bản cho Dương Duyệt với giá ba triệu.


Chiến Lệ Xuyên: Cho hắn ta hiểu rõ một đạo lý, ba triệu cỏn con có thể sẽ hủy hoại cuộc sống của người khác.


Số 1 ở đầu bên kia đã quen với cách xử lý này của đại ca từ lâu rồi, cũng không cảm thấy tên cặn bã này dùng ba
triệu để đổi lấy cả cuộc đời mình là bài học đau đớn như thế nào. Những kẻ cặn bã thì phải cải tạo lại.


Số 1: Vâng, tôi biết rồi. Vậy bên phía mợ chủ phải làm sao?


Chiến Lệ Xuyên: Người phụ nữ kia thích cắt ghép như vậy thì cậu cũng chỉnh sửa cho cô ta đi. Nếu cô ta nhiệt tình
với bạo lực mạng thì khiến cho cô ta cảm nhận xem bản thân bị bạo lực mạng sẽ có cảm giác gi.


Số 1: Chỉ như vậy thôi sao?


Chiến Lệ Xuyên: Chúng ta là công dân tuân thủ pháp luật, không như vậy thì cậu còn muốn thể nào nữa? Phải rồi,
bên phía Lục Hiên đừng để cho cậu ta ra ngoài nữa.


Số 1:…


Số 1: Vâng.


Chiến Lệ Xuyên: Còn có một ngôi sao họ Mỹ nữa, không phải cô ta thích đăng ảnh so sánh hamburger sao? Vậy thì
khiến cho cuộc đời của cô ta đâu đâu cũng tràn đầy sự so sánh như vậy đi.


Số 1: Đại ca, ngôi sao nữ đó họ Hình, không phải Mỹ.


Chiến Lê Xuyên: Họ là gì không quan trọng. Điều quan trọng là sự tương phản như hamburger, hiểu không? D Số
1: Đại ca, hình như ngôi sao nữ đó là bạn gái của Chủ tịch tập đoàn Hoàn Thụy.


Chiến Lê Xuyên: Đã thừa nhận chưa?


Số 1: Chưa, trước mắt là giai đoạn đồn thổi thôi.


Chiến Lệ Xuyên: Vậy thì hãy khiến cô ta vĩnh viễn chết trong giai đoạn đồn thổi.


Số 1: Vâng thưa đại ca. Ở một nơi khác, khi Vân Tiêu cử người tìm được khách sạn nơi Trần Ngang đang ở thì được báo rằng hắn ta đã bị bắt rồi.


Cho nên Vân Tiêu chỉ có thể cử người đến đồn cảnh sát để hỏi thăm tình hình liên quan.


Dù sao thì trong tay người nãy vẫn đang cầm đoạn video giúp em gái trở mình.


Khi Vân Tiêu tìm được người phụ trách đồn cảnh sát này thông qua các mối quan hệ và lấy được đoạn video hoàn chỉnh thì anh ta được thông báo rằng một bên khác đã lấy được đoạn videp nửa tiếng trước rồi.
 
Chương 203


Vân Tiêu lập tức lên mạng và nhìn thấy video mới đã được đưa lên trang đầu hotsearch ngay khi vừa đăng nhập tài
khoản.


Video hoàn chỉnh trả lại chân tướng của sự việc.” “Vẻ mặt Dương Duyệt, Bạch Liên Hoa rời khỏi làng giải trí!”


“Bạch Liên Hoa đi về đâu sau khi ngoại tình với em trai của chồng chưa cưới?” “Con trai ngoài giá thú của
nhà họ Lục b9ị bắt vì tội mua chuộc sát thủ giết anh trai.”


Ba hotsearch đầu tiên đều bị Cảnh Thiên chiếm giữ, lần lượt là ph3át ngôn của Tân Dương, Ảnh để Vân Tiêu ủng
hộ Cảnh Thiên, đạo diễn Phan Duy và mặt trực tuyến bị đẩy lùi ra sau, bây giờ8 lại bị bốn tin gần như cùng lúc xuất
hiện khác, nhưng vừa xuất hiện đã được dẫn dắt điên cuồng, dẫn đến việc tình tiết hoàn toàn được lật ngược lại.


Mọi người bấm vào xem thử, từ “cái đệch” liên tục vang lên.


Cái gọi là video hoàn chỉnh không hoàn chỉnh hoàn toàn, nó chỉ là cái để so sánh với video trước đó.


Ví dụ như trong video trước chỉ có Cảnh Lạc xin lỗi Cảnh Thiên, bộ dạng đó trông rất đáng thương, vừa nhìn là
thấy như bị Cảnh Thiên bắt nạt nhiều năm. Vì vậy Dương Duyệt mới đối đầu với Cảnh Thiên.


Sau đó, video này giải thích lý do tại sao Cảnh Lạc phải xin lỗi Cảnh Thiên.


“Tại sao thế? Tôi vẫn không nhìn ra. Hình như Cảnh Thiên đứng đó còn không nói lời nào đúng không? Tại sao em
gái cô ấy lại vội vàng chạy ra xin lỗi?”


“Hờ hờ.jpg”


Người bên dưới tặng cho người bên trên một biểu tượng cảm xúc bạn tự mình lĩnh ngộ, bên dưới đều là “Hờ
hờ.jpg”


“Cứ tưởng loại Bạch Liên này chỉ xuất hiện trên màn ảnh, không ngờ ngoài đời thực cũng có. Em gái, bái phục em!”


“Loại người như em gái cùng lắm cũng chỉ là Bạch Liên nho nhỏ thôi, Bạch Liên thực thụ là Dương Duyệt đúng
không. Xin xem video phía sau.”


“Đúng vậy, video được chia thành mấy đoạn liền. Đoạn đầu tiên là nơi cãi nhau ban đầu, vừa mở đầu đã không thể
hiểu được.


Nhưng đoạn video thứ hai đã dẫn đến cơn thịnh nộ của Dương lưu.


Đạo diễn giới thiệu Tân Dương cũng không chọc đến cô, con mẹ nó, cô không thèm quan tâm đến thần tượng nhà
tôi thì thôi đi, lại còn sỉ nhục thần tượng nhà tôi trước mặt mọi người khi người ta đứng lên.


Mặc dù Dương lưu thừa nhận rằng thần tượng của họ và Ảnh đế hơi giống nhau, nếu họ không biết về Tân Dương,
có lẽ họ thực sự phỏng đoán liệu anh ta có phải đã phẫu thuật thẩm mỹ rồi không.


Nhưng cũng chính vì họ là Dương lưu, họ hiểu về thần tượng nhà mình, cho nên họ tin tưởng rằng Tân Dương
chắc chắn không phẫu thuật thẩm mỹ.


Dù sao thì một người cực lực muốn rút khỏi làng giải trí, một người có thể nói là vô cùng chán ghét làng giải trí,
một người ngay cả một nụ cười cũng không vắt ra được, sao anh ta có thể phẫu thuật thẩm mỹ để nâng cao độ nổi
tiếng của mình chứ? Huống hồ còn là chỉnh theo khuôn mặt của Ảnh đến chuyện này là không thể nào.


Nhưng cho dù họ có đau lòng đến đâu cũng không thể giải thích được.


Trong lòng họ hận đến mức nào chứ, lại nhìn Cảnh Thiên là người duy nhất chào hỏi thần tượng nhà mình, cũng là
người duy nhất đứng ra lên tiếng cho thần tượng nhà mình. Đồng thời còn mỉa mai, phản công nhằm đúng trọng
tâm khiến các Dương lưu vô cùng sảng khoái, hả hề biết bao!


Con mẹ nó! Bản thân hèn hạ mà còn chỉ trích người khác phẫu thuật thẩm mỹ, ăn vạ như chó điên, cô thì không sỉ
nhục người ta đấy à? Cảnh Thiên thấy chướng mắt vì cô bắt nạt người mới, nói cô phẫu thuật thẩm mỹ, cô nói là
người ta đang sỉ nhục cô? Cô còn uy hiếp đạo diễn là cô không đóng nữa?


“Cảnh Thiên ấy à, ông đây làm fan!”


“Chị Thiên ngầu quá! Xin hãy nhận đầu gối của người em gái này!”


“Mỗi lần bị người khác bắt nạt tôi đều không biết phải chửi như thế nào, từ giờ trở đi, tôi phải ghi lại lời nói của Cảnh Thiên, cô ấy mắng người đúng là chất!”


“A a a a a ! Chị gái vừa đẹp vừa ngổ ngáo, tôi làm fan luôn, yêu quá!”
 
Chương 204


Khi chiều hướng dư luận đột nhiên thay đổi, bắt đầu cực lực khen ngợi Cảnh Thiên thì bên khác, những người lúc
trước ủng hộ Dương Duyệt bao3 nhiêu, bây giờ họ lại mắng nhiếc Dương Duyệt bấy nhiêu.


Bởi vì video đó không chỉ giải thích lý do tại sao Dương Duyệt lại bị Cản1h Thiên mắng thậm tệ như vậy, tại sao lại
bị đạo diễn đuổi, thậm chí còn có cả video ghi lại cảnh Trần Ngang nói với Dương Duyệt răng hắn t9a có một đoạn
video và Dương Duyệt mua lại video của hắn ta.


Trần Ngang là một kẻ cuồng quay lén, công việc chỉ là vỏ bọc bên ngoài3, tất cả những công việc bán thời gian hắn
ta làm đều là loại công việc thuận lợi cho việc quay lén. Tất cả giao dịch kiểu này, đương nhiên8 Trần Ngang sẽ
không từ bỏ việc tiếp tục quay lén.


Khi Dương Duyệt mua video của Trần Ngang, bộ mặt muốn đè chết Cảnh Thiên đã hoàn toàn bại lộ.


Cô ta đáng thương như thế nào khi bị đạo diễn đuổi trong video trước, xin lỗi trên mạng khiêm nhường bao nhiêu,
lúc này so sánh với bộ mặt khi mua video của Trần Ngang trong đoạn video kia khiến mọi người buồn nôn bấy
nhiêu.


Cộng thêm ba bốn tin hotsearch liên quan đến chuyện nhà họ Lục giàu có tại thành phố H, càng làm cho fan hâm
mộ buồn nôn.


Con mẹ nó, cô rõ ràng là vợ chưa cưới của Lục Kỷ Niên, ông nội của người ta vì nhớ đến ân tình của ông nội cô
cũng không chê bai nhà cô chỉ là một dòng họ nhỏ bé, từ nhỏ bồi dưỡng cô như cháu dâu. Vậy mà sau khi Lục Kỷ


Niên xảy ra tai nạn ô tô thì cô chở người ta. Chê thì cô cút cho lẹ, cậu chủ nhà người ta chỉ bị gãy chân thôi, cả đồng
người muốn gả vào hào môn.


Cô thì hay rồi, lại nhập nhằng với em trai của Lục Kỷ Niên!


Bây giờ, không nói đến việc ông cụ luôn không thừa nhận thân phận của Lục Hiên, còn trao quyền thừa kế cho Lục
Kỷ Niên, bây giờ Lục Hiên lại vì hãm hại Lục Kỷ Niên nên thuê sát thủ giết bác sĩ của người ta rồi bị bắt.


“Gái điểm sánh đối với chó, thiên trường địa cửu, mong hai người mãi mãi yêu nhau!”


“Đầu bạc răng long, vĩnh viễn đồng lòng!” “Cặp đôi trời sinh, ý hợp tâm đầu!”


“Khốn nạn tề tựu, cử án tề mi!”


“Chung một chí hướng, chắp cánh cùng bay!”


Hàng trăm nghìn bình luận về sau lại biến thành cuộc thi thành ngữ


Cư dân mạng trước nay chưa bao giờ biết rằng cộng đồng fan tanh hôi lại có những thành phần hiểu thành ngữ
như vậy.


Cảnh Thiên bị đánh thức bởi chuông báo thức vào sáng hôm sau, nhìn đồng hồ thì nhìn thấy có hơn một chục cuộc
gọi nhỡ của quản lý. Về người quản lý này, tuy rằng thời gian tiếp xúc không lâu nhưng Cảnh Thiên vẫn rất hài
lòng, vì vậy đã nhanh chóng gọi lại cho cô ta. Quý Hoạch cả đêm không ngủ, mở to mắt nhìn chiều hướng dư luận
trên mạng thay đổi. Cuối cùng cũng đợi được điện thoại của Cảnh Thiên, Quý Hoạch lập tức bắt máy, nhưng lại
nghe thấy giọng nói còn chưa tỉnh ngủ.


“Xin lỗi, điện thoại để im lặng, cô tìm tôi có chuyện gì không?” Quý Hoạch ngơ ngác một lúc, sau đó hỏi: “Cô
không biết sao?”


Cảnh Thiên sững người một lúc, buột miệng nói: “Biết gì cơ?” Cảnh Thiên bị bạo lực mạng, quản lý như cô ta còn
chưa làm gì mà chuyện này đã được giải quyết một cách thần bí rồi. Quý Hoạch luôn cảm thấy rằng quản lý như cô
ta có vẻ hơi thừa. Cô ta cho rằng Cảnh Thiên đã nhờ người của nhà họ Chiến giải quyết, cho nên mới đảo ngược
nhanh như vậy. Vậy mà người trong cuộc dường như lại không biết?


“Cô… tối hôm qua cô ngủ suốt đấy à?”


Cảnh Thiên bật cười.


“Buổi tối không ngủ, lẽ nào còn có thể đi trộm trâu à? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”


“Ừm…vốn dĩ là chuyện, nhưng bây giờ hết rồi. Cần tôi đến đoàn làm phim với cô không?”


“Không cần, người trong nhà sẽ đưa tôi đi.”


“Được.”


Sau khi nói chuyện điện thoại, Cảnh Thiên rời giường và đi đến phòng bệnh của Chiến Lê Xuyên.
 
Chương 205


Trong phòng bệnh, Trạch Ngôn vừa mới chuẩn bị bữa sáng xong, nhìn thấy cô liền cung kính gọi: “Mợ chủ, bữa
sáng đã chuẩn bị xong3 rồi, mời mợ dùng.”


Cảnh Thiên đang đói cồn cào, nhìn thấy những món ăn rực rỡ muôn màu trên bàn ăn, bụng cô kêu “ọt ọ1thai tiếng,
đừng nói đến Chiến Lệ Xuyên đang ở gần, ngay cả Trạch Ngôn ở cách một đoạn xa cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Trạch Ngôn gượng gạo, phân vân không biết có nên nói thêm câu “Mợ chủ ăn nhiều một chút” không?


Nhưng Cảnh Thiên lại3 trông rất bình tĩnh và ung dung, hoàn toàn không tỏ ra xấu hổ. Dù sao thì chỉ cần cô không
xấu hổ thì người khác sẽ phải xấu h8ổ thôi.


Thế là cô ngồi xuống trước giường bệnh của Chiến Lệ Xuyên, vừa dùng khăn khử trùng tao nhã lau tay, vừa nói với
Chiến Lê Xuyên: “Bụng anh đói đến mức kêu lên rồi, hay là tôi đút cho anh ăn trước nhé?”


Chiến Lệ Xuyên: …


Trạch Ngôn: Hóa ra vừa rồi là bụng cậu chủ kêu à? Vừa rồi cậu chủ luôn nói là phải đợi mợ chủ dậy rồi mới ăn, anh
ta luôn ở cùng cậu chủ. Khiển cậu chủ bị đói rồi, thật là không nên.


“Cậu chủ, mợ chủ, vậy hai người ăn ngon miệng, tôi ra ngoài trước.” Dù sao thì cậu chủ đã có mợ chủ đút cho ăn
rồi, có thể sẽ không cần anh ta bên cạnh nữa.


“Ra ngoài đi.” Cảnh Thiên xua tay, khi Chiến Lệ Xuyên còn chưa kịp nói gì thì cô đã ra lệnh rất tự nhiên rồi. Vừa
nhìn là biết bữa sáng này vừa mới làm, không phải gọi từ bên ngoài, chắc là nhà họ Chiến đã gọi đầu bếp nhà mình
đến thẳng bệnh viện để nấu cho Chiến Lê Xuyên rồi. “Tôi giúp anh thử xem có nóng không trước nhé.”


Cảnh Thiên bị chỗ thức ăn này kích thích đến mức chỉ còn lại một hơi thở, rất bình tĩnh xúc một thìa chè cơm rượu.
Trước đây cô sống ở nước ngoài nhiều năm, rất ít khi ăn thức ăn truyền thống chính gốc của nước Z.


Khi viên bột đã nhào sẵn kết hợp với cơm rượu, cộng thêm với nước đường, Cảnh Thiên cảm thấy mặt trời đã trở
thành một quả trứng lòng đào tròn, mây trắng biến thành từng đám vừa cho vào miệng liền tan, hoa tươi và cỏ dại
giống như kẹo que một vòng xanh một vòng đỏ vậy.


Nói tóm lại, cả thế giới đều đẹp, chỉ có mỗi việc ăn.


Chiến Lệ Xuyên nhìn vợ mình, lúc này cô vẫn đang mặc bộ đồ ngủ, mái tóc như rong biển, hẳn là do tư thế ngủ
chẳng ra sao nên đỉnh đầu còn vài sợi tóc vểnh lên.


Giống như một con hồ ly nhỏ trông thì thông minh nhưng thực chất lại rất ngây thơ, ăn vụng được một miếng thịt
là vui mừng đến mức thế giới đều trở nên rực rỡ hẳn lên.


Ánh sáng chiếu vào từ bên ngoài phòng bệnh, rọi vào khuôn mặt tinh tế của cô gái, đẹp như đang tỏa sáng vậy.


Chiến Lệ Xuyên cảm thấy mắt mình sắp bị chói đến hỏng mất rồi.


Sao lại thấy cô sáng chói hơn cả mặt trời mùa đông thế nhỉ?


“Anh muốn ăn gì? Tôi nghĩ anh có thể ăn cháo thịt bò rau cần, thơm quá!”


Cảnh Thiên ăn một miếng, nhưng vẫn rất có lương tâm để ý đến Chiến Lệ Xuyên.


Chiến Lê Xuyên gật đầu.


Anh luôn không kén ăn.


Cảnh Thiên múc một thìa cháo đưa đến trước mặt Chiến Lệ Xuyên rồi nói: “Anh dùng môi thử xem có thể chịu
được độ nóng này không, nếu như không được thì đợi nguội một chút.”


Nhưng Chiến Lệ Xuyên đã ngậm cháo vào miệng rồi. Sau khi nuốt xuống mới nói: “Bụng cũng đói đến mức kêu lên rồi, nóng một chút cũng không sao.”


Cảnh Thiên nhìn chằm chằm Chiến Lệ Xuyên, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của anh, vì vậy cô cũng bình tĩnh.


Khi đút thìa thứ hai, cô nói: “Dù đói đến đâu cũng phải chú ý nhiệt đột, nếu không thực quản sẽ rất dễ bị bỏng.”


‘Ừ, vậy…cảm ơn cô đã quan tâm.”
 
Chương 206


Cảnh Thiên cười tít mắt: “Là vợ chồng mà, anh tốt thì tôi mới tốt được.”


Hai người vui vẻ ăn cơm. Chiến Lê Xuyên thấy cô như vậy là biết3 chắc chắn cô vẫn chưa hay biết gì về vụ tấn công
trên mạng. Cảnh Thiên đi tắm, thay đồ rồi chuẩn bị ra ngoài. Trước khi đi, cô lấy nước linh t1uyền đã chuẩn bị sẵn
trong không gian ra, rót vào cốc nước chuyên dụng của Chiến Lê Xuyên.


Tuy cô đã vô cùng cẩn thận khi rót nước, nhưn9g cô không biết rằng thời gian này Chiến Lệ Xuyên đều ở trong
phòng bệnh, vì vậy trong phòng đã lắp rất nhiều sản phẩm công nghệ cao mà cô không3 ngờ đến. “Hôm nay cô sẽ
bắt đầu quay phim hả?”


Chiến Lệ Xuyên lên tiếng hỏi khi cô đặt cốc nước xuống cho anh. “Ừ, địa điểm quay ở trườ8ng quay chuyên dụng ở
ngoại ô, chỉ cần không phải quay xuyên đêm thì lúc nghỉ tôi sẽ sang với anh.” Ban đầu tưởng sẽ phải chờ mười
ngày nửa tháng mới được gặp lại cô gái này, anh không ngờ lại nhận được câu trả lời như vậy.


Tuy câu trả lời rất đơn giản, nhưng Chiến Lệ Xuyên lại cảm thấy tâm trạng tốt lên. “Nếu bên Đổng Duyệt Đồng có
tin tức gì thì anh nhớ bảo tôi với nhé. Anh cũng nói rồi, là vợ anh, tôi cũng có quyền phát ngôn, vậy thì chắc cũng
có quyền biết tin nhỉ?” Chiến Lê Xuyện cười: “Tất nhiên. Yên tâm đóng phim đi, bên đoàn làm phim có vấn đề gì thì
cứ nói thẳng với tôi, bộ phim này là phim nhà họ Chiến làm riêng cho cô mà.”


“Tuyệt vời!” Cảnh Thiên giơ ngón cái với Chiến Lệ Xuyên, sau đó phóng khoáng rời khỏi đó. Cô không biết rằng
ban nãy khi cố lấy nước cho Chiến Lê Xuyên, đối phương đã nhận thấy điểm khác thường rồi. Bởi vì bình thường
chuyện này không phải việc Cảnh Thiên làm, nhưng hôm nay cô lại làm.


Thể là Chiến Lê Xuyên xuất video của máy quay ẩn ra, thấy Cảnh Thiên đã lén lút lấy một chiếc lọ nhỏ từ trong áo
ra, đổ vào cốc nước của anh khi quay lưng về phía anh.


Video này mà để người nhà biết được thì chắc chắn họ sẽ không cho anh chạm vào cốc nước đó, thế nên Chiến Lê
Xuyên xóa đoạn video này đi, sau đó bảo Số 1 đút cho anh.


Uống được một ngụm nước nhỏ, rõ ràng là một cốc nước trắng, không có bất cứ gì khác biệt đối với nước bình
thường anh uống.


Chiến Lê Xuyên cau mày, không màu không vị?


Trên phim chỉ có thuốc độc mới là không màu không vị.


Nhưng anh tin chắc chắn Cảnh Thiên sẽ không hại anh.


Thế là anh uống ngụm thứ hai, ngụm thứ ba, vẫn không có cảm giác gì cả.


Đến khi chuẩn bị uống ngụm thứ năm, Chiến Lệ Xuyên bỗng cảm thấy hô hấp của mình thông nhuận hơn rất nhiều. Bởi vì liệt nửa người trên có ảnh hưởng rất lớn đối với phần phổi, không những phân phổi mà tim anh cũng có vấn đề đấy thôi?


Nhưng sau khi uống nước của Cảnh Thiên, Chiến Lệ Xuyên cảm thấy, tuy cơ thể mình vẫn không thể cử động được nhưng đầu óc lại vô cùng tỉnh táo, hít thở cũng dễ chịu hơn.


Cảm giác này hơi giống mỗi lần uống một viên thuốc kia, nhưng dường như tác dụng lại không giống hiệu quả của thuốc.


Chiến Lệ Xuyên khé nheo mắt, sau đó cong khóe miệng. Anh biết chắc chắn là vợ anh có chiều sâu mà không thì một cô gái ngốc nghếch nóng tính như vậy, sao có thể tùy tiện để Chiến Nghệ Hòa giành lấy thuốc của mình,c òn để vãi mấ ba viên ra bàn. Chẳng mấy chốc Chiến Lệ Xuyên đã uống cạn cốc nước mà Cảnh Thiên chuẩn bị cho anh. Cảnh một ngày sau khi uống nước này, anh đều cảm thấy cơ thể vô cùng dễ chịu. cảm giác dễ chịu này không giống cảm giác như khi không bệnh tật gì, cụ thể khác ở chỗ nào thì anh cũng không nói rõ được.
 
Chương 207


Nói chung là Chiến Lê Xuyên biết mình lại nhận được sự chăm sóc đặc biệt của cô vợ bí ẩn này rồi.


Thực ra khi ngủ d3ậy, Cảnh Thiên đã thấy điện thoại mình có hơn một trăm cuộc gọi nhỡ rồi, nhưng trừ số của
quản lý ra thì các số khác đều 1đã bị chặn hết. Trong số đó có cuộc gọi của bố mẹ nguyên chủ, có cả Tần Dịch và rất
nhiều cuộc gọi từ số lạ nữa. Cảnh Thi9ên có thể thuộc lòng số điện thoại của người quan trọng dù không cần lưu,
những người không đủ quan trọng để lưu số thì ho3àn toàn không cần phải để tâm. Nhưng khi thấy Tần Dịch nhắn
cho cô mấy chục tin nhắn liền, cuối cùng cô vẫn bị thu hút.


“Tần Dịch: Thiên Thiên, em lại không nghe máy rồi, anh chỉ đành nhắn tin cho em vậy. Mau nghe máy đi, anh có
việc quan trọng cần nói với em.”


“Tần Dịch: Thiên Thiên, đừng tùy hứng nữa, mau nghe máy đi. Anh có cách giúp em thoát khỏi công kích trên
mạng.”


“Tần Dịch: Cảnh Thiên, tùy hứng cũng nên có giới hạn thôi, không nghe máy của anh rồi, vì sao đến bố mẹ em gọi
mà em cũng không nghe?”


Cảnh Thiên lười đọc tin nhắn phía sau, ý đại khái là có người lên mạng công kích cô.


Bạo lực mạng với cô???


Ha ha!


Lớn từng này rồi, người ám sát cô nhiều vô số, nhưng bạo lực mạng thì thực sự chưa có bao giờ.


Cảnh Thiên mở Weibo lên, định xem rốt cuộc mình đã bị bạo lực mạng thê thảm đến mức nào rồi.


Khi mở phần hotsearch ra, trên đó toàn là bài công kích cái đồ thảo mai siêu cấp Dương Duyệt công khai xin lỗi cô
và Tân Dương, còn bảo Dương Duyệt cút khỏi giới giải trí.


Dường như cả hotsearch đều bị chuyện của Dương Duyệt và cô chiếm hết.


Cảnh Thiên lại kéo về phía trước, lục được nguyên nhân dẫn đến vụ bạo lực mạng trước đó, rất rõ ràng, video đó là
do Dương Duyệt đăng lên.


Đăng video xong, cô ta lại giả vờ làm bạch liên hoa đi xin lỗi, muốn đạo diễn chấp nhận cô ta. Mẹ kiếp, tướng Cảnh
Thiên chết rồi chắc?


Nhưng…


Nhìn bài đăng của Vân Tiêu, Cảnh Thiên vẫn thấy hơi thắc mắc.


Bởi vì Vân Tiêu là người Hoàn Thụy, Hình Mỹ Kỳ cũng ám chỉ có rồi, không có lý nào Vân Tiêu lại đứng về phía cô.


Hơn nữa sau ba ngày tổng duyệt, cô có thể cảm nhận được thiện cảm mà Vân Tiêu dành cho mình, điều này không
hề giả dối.


Cảnh Thiên lại xem những video vả lại Dương Duyệt, cô nhìn chòng chọc cả buổi trời một cách nghi ngờ.


Chẳng lẽ là Vân Tiêu làm?


Nhưng vì sao anh ta lại đối xử với mình tốt như vậy?


Vấn đề quá khó này, Cảnh Thiên chỉ nghĩ chưa đến một giây rồi bỏ qua ngay.


Bởi vì tin tức mới đã nhảy ra.


Xưởng gà, vịt, thẻ tạm thời đóng cửa nửa tháng, tiến hành sửa đổi nội bộ.


Ấn vào bài đăng, bên dưới toàn là từ chửi thề.


“Hình như mấy tài khoản seeding này hôm qua đều dẫn đầu đi chửi chị Thiên phải không?”


“Tôi làm chứng là có chuyện này! Tôi có cả hình chụp màn hình nữa. Nhưng hôm nay bọn họ xóa bài hết rồi!”


“Vì sao đảm lâu la này lại đi trêu vào chị Thiên vậy?”


“Đạo diễn, bảo cô ta cút đi.jpg.” Cảnh Thiên phát hiện ra, câu nói “Đạo diễn, bảo cô ta cút đi” mà cô nói hôm qua
đã được chế thành meme, trở thành meme mà cô nhìn thấy nhiều nhất trong buổi sáng hôm nay.


Thú vị thật!


Tuy không biết là ai giúp cô xoay chuyển tình hình vào lúc rạng sáng, nhưng là đương sự, không thể có chuyện không làm gì có được.


Đây không phải phong cách của cô.


Thế là Cảnh Thiên lấy máy tính ra, ngón tay lướt rất nhanh, cô xâm nhập vào một loạt hệ thống, cuối cùng cũng góp được đủ những gì cô muốn. Trong lúc Cảnh Thiên đang làm một hacker nhỏ bé bận rộn thì Dương Duyệt đã thức trắng cả đêm, vô cùng tiều tụy, cuối cùng đã đưa ra câu trả lời sau khi bàn bạc với quản lý và công ty.
 
Chương 208


Dương Duyệt V: Tôi xin được gửi lời xin lỗi đến Cảnh Thiên, đến Tân Dương, đến đạo diễn Phan vì những việc tôi
đã làm. Xin lỗi mọi người! Cảnh T3hiên V, Tân Dương V, đạo diễn Phan Duy V, từ nhỏ tính tôi đã thẳng thắn, nghĩ
cái gì là nói cái đó, chỉ đứng ở lập trường của bản thân mà không s1uy nghĩ cho người khác.


Tôi đã ý thức được lỗi lầm của mình một cách sâu sắc, hi vọng mọi người có thể cho tôi một cơ hội để sửa sai, đồn9g
thời cũng hi vọng người hâm mộ có thể cùng giám sát tôi, cho tôi một cơ hội để hoàn thiện bản thân.


Nhiều người hâm mộ ham chửi nhưng s3ố người là thánh mẫu cũng nhiều.


Họ luôn nghĩ rằng ông trời cũng có phạm sai lầm nữa là con người, biết sai biết sửa là tốt nhất. Cho dù 8phạm sai
lầm như thế nào, chỉ cần ý thức được lỗi lầm của mình là được rồi.


Lại thêm sau khi Dương Duyệt đăng bài, các blogger seeding cũng tát nước theo mưa ngay lập tức, thủy quân
nhanh chóng xây dựng lô cốt bằng cách nói chuyện của cư dân mạng. Nội dung là Dương Duyệt thức trắng cả đêm,
bây giờ vô cùng tiều tụy, sức khỏe cô ta đã không tốt sẵn rồi, bây giờ e là sẽ bắt đầu sinh bệnh, đa số “fan” và
“người qua đường” đều khuyên cô ta nên nghỉ ngơi cho khỏe, biết sai biết sửa là được rồi.


Sau đó lại bắt đầu có người lấy danh người trong ngành ra bảo không phải Lục Hiên hại Lục Kỷ Niên để giành
quyền thừa kế, ngược lại, Lục Hiên muốn chữa bệnh cho Lục Kỷ Niên nên liên hệ với người thừa kế môn phái y
học thượng cổ Đường Môn tên Đổng Duyệt Đồng để đến chữa bệnh cho Lục Kỷ Niên. Đồng Duyệt Đồng không
quen nước Z, không có vệ sĩ, thể là Lục Hiên bèn cho Đổng Duyệt Đồng mượn vệ sĩ của mình, ai ngờ đổi phương
lại xảy ra tranh chấp Vì vấn đề sở hữu cổ phần, người của nhà họ Lục tất nhiên sẽ đứng về phía Đông Duyệt Đồng,
dẫn đến đánh nhau tập thể.


Blogger biết rất rõ tâm lý của các hiệp sĩ bàn phím nên sau một phen dẫn dắt, cuối cùng Dương Duyệt bị bạo lực
mạng cả đêm cũng đón được một tia bình minh.


Tất cả mọi người đều thương xót kẻ yếu, tuy cách làm của Dương Duyệt rất không đúng nhưng cô ta cũng đã xin
lỗi rồi, người ta tội không đáng chết, là một cư dân mạng hít thị, cần gì phải đuổi tận giết tuyệt người ta?


Sau khi chuyển hướng tấu bài mới, tuy không có blogger nào dám ôm gan chó để đi bôi xấu Cảnh Thiên nữa,
nhưng cứ đẩy gió đi như thế này, thế là thành Cảnh Thiên và mặt quá ác độc, không chứa đường lui cho Dương
Duyệt.


Chuyện của anh em nhà giàu người ta liên quan gì đến một cô diễn viên như cô? Cho dù là Dương Duyệt có lỗi
trước thì cũng nên xét từng chuyện một, không nên bởi cả chuyện xấu trong nhà đối phương ra
thế.


Khi Tân Dương bị bắt nạt, Cảnh Thiên có thể đứng ra ngay lập tức, điều này thực sự rất đáng nể. Nhưng Tân
Dương không sửa mặt, chẳng lẽ Dương Duyệt lại sửa? Dương Duyệt nói Tân Dương Sửa mặt là sỉ nhục anh ta,
chẳng lẽ Cảnh Thiên nói Dương Duyệt sửa mặt, còn sửa mặt mười sáu lần thì không phải là sỉ nhục?


Dương Duyệt có sửa mặt hay không, trước đó đã phát sóng trực tiếp buổi kiểm tra ở bệnh viện rồi. Tuy Cảnh Thiên
chửi rất hay, tuy bị bạo lực mạng rất oan, nhưng màn trả đũa sau đó, cô vẫn đầy thắng người ta vào chỗ chết.
ít nhất Dương Duyệt vẫn chưa bóc ra đại gia sau lưng Cảnh Thiên là ai.


Một nữ diễn viên mới ra mắt như Cảnh Thiên mà có thể giẫm chết một nữ diễn viên tiền bối sắp trở thành phu
nhân nhà giàu nhanh gọn như vậy, không có đại gia chống lưng cho, ai tin?


Thế nên việc nào bỏ qua được thì bỏ qua đi, bởi vì sức khỏe của Dương Duyệt cũng không được tốt, lại được chăm
bẵm từ nhỏ đến lớn nên khó tránh có đôi lúc thẳng ruột ngựa. Thực ra ngẫm lại thì chỉ là trận đấu khẩu giữa những
người nổi tiếng với nhau, mọi người nên có một trái tim khoan dung.


Cảnh Thiên đã hack được rất nhiều ảnh rồi, đang định lên đăng bài thì nhìn thấy hotsearch mới.


Nhìn thấy mấy chữ “đại gia chống lưng”, Cảnh Thiên lại liên tưởng đến Chiến Lệ Xuyên.


Có thể xả giận cho cô, đồng thời còn làm nhiều thứ khiến người ta thư thái như vậy, chắc hẳn là tác phẩm của Chiến Lệ Xuyên. Nhưng khi ấy chắc là Chiến Lệ Xuyên vẫn còn đang ngủ, hoàn toàn không thể biết được chuyện này. Vì vậy Cảnh Thiên vẫn cho rằng chuyện này có liên quan đế Vân Tiêu như trước.


Tuy bài đăng này của Dương Duyệt không bò được len top 4 hot search, nhưng mà…


Cô không thích.
 
Chương 209


Thế là Cảnh Thiên nhắn tin cho Hồng Lục, bảo cô ta gửi chỗ ảnh thảm hại của cô ta sang.


Chẳng mấy chốc, Hồng Lục đã gửi số ảnh ch3ụp cảnh mình bị bắt cóc cho Cảnh Thiên. Cảnh Thiên V: Cái gì gọi là
“Tân Dương không sửa mặt, chẳng lẽ Dương Duyệt lại sửa”? Chỗ nào tr1ên cái mặt của cô ta cũng rất giả, chắc đến
não cũng bị bơm đầy silicon rồi, các người mù, không thấy được nên vẫn nghĩ là hàng tự nhiên 9à?


Còn nữa, cái gì gọi là “khó tránh có đôi lúc thẳng ruột ngựa”? Ruột nổi thẳng đến hậu môn là bệnh đấy, phải chữa
đi! Lại thêm 3sức khỏe cô ta không tốt, nhà cũng có điều kiện thì vì sao còn phải vào giới giải trí chịu khổ? Cô có
bệnh mà không đi chữa, vào giới giả8i trí đăng bài để mọi người nhường cô, tránh khiến cô phát bệnh? Cô phát
bệnh điên hay là bệnh ung thư trực tràng?


Ngoài ra còn người tát nước theo mưa, bảo Đổng Duyệt Đồng dẫn người Lục Hiên cho đi đánh nhau tập thể, tôi vô
cùng nghi ngờ cô chính là Dương Duyệt. Cô không hiểu sự khác biệt giữa đánh nhau tập thể và bắt cóc à? Mấy
người đánh nhau tập thể thì đều trái người ta dưới hầm tối rồi đánh người ta, còn người ta chỉ có thể la hét chói lói,
đánh vào màng nhĩ mấy người bằng âm thanh thôi à? Không hiểu sự khác biệt giữa bắt cóc và đánh nhau tập thể,
Cục cảnh sát đang điều tra về vụ án Hồng Lục bị bắt cóc đấy, làm luôn một lớp giáo dục phổ cập kiến thức pháp
luật luôn đi. Vụ án bắt cóc nghiêm trọng do cảnh sát xác nhận, đến chỗ cô lại bị thay đổi tính chất, tức là cô còn giải
phán đoán hơn cả cảnh sát cơ à? Với bộ não toàn silicon như cô, chẳng lẽ cô còn tưởng mình là Conan đời thực?


Cả mấy người hít thị nữa, thị không thơm à? Ăn vào rồi thải ra là được rồi, đừng nhồi thị lên não thế! Não là đồ tốt,
đừng ngược đãi tùy tiện! Bạn có thể thương xót người yêu, cũng có thể bị đám seeding dắt mũi, nhưng xin hãy giữ
gìn não bộ của bạn, đừng để thải luôn ra ngoài với thị.


Xin lỗi mọi người, tôi qua ngủ sớm quá nên lỡ mất kịch hay, hôm nay bù lại vậy. Còn về lời xin lỗi ngập tràn tâm cơ
của ai đó… Hờ hờ.


Đính kèm ảnh: mười sáu bức chụp Dương Duyệt ở nhiều độ tuổi, thông tin nhập viện và ảnh so sánh trước và sau
phẫu thuật thẩm mỹ ở nước H, ảnh Hồng Lục bị nhốt trong tầng hầm, hai tay hai chân bị xích lại bằng xích sắt,
miệng toàn là máu, còn vệ sĩ đứng bên cạnh xem kịch thì bị khoanh lại và ghi chú “vệ sĩ của Lục Hiên”, ảnh các vệ
sĩ này từng xuất hiện bên cạnh Lục Hiên để bảo vệ anh ta.


Cảnh Thiên xem lại ảnh đính kèm của mình, mỉm cười một cách hài lòng và yêu nghiệt.


Con ranh thảo mai, lần này không chổi được nữa chứ?


Không sửa mặt? Tưởng mắt ông nội bây mù à!


Tài xế nhà họ Chiển cảm thấy là lạ nên liếc nhìn qua gương chiếu hậu, trông thấy mợ chủ nhà mình đang nở nụ
cười vô cùng đáng sợ, vô cùng độc địa.


“Hờ hờ là sao? Chị Thiện ra giải thích đi!” “Cảm thấy độ uy hiếp của hai chữ “hờ hờ còn mạnh hơn cả ảnh nữa.”


“Chị Thiên, chị lúc nào cũng vả mặt dữ dội như vậy hả?”


“Chị Thiên, miệng lưỡi nữ ma đầu và mặt của chị ngầu lắm!”


“Chị Thiên, em xin phép giải thích hộ đám hít thị một chút. Chủ yếu là vì nhiều thị quả mà quả nào cũng thơm, có
thị dân bụng nhỏ nên thị chui lên não mất rồi. Nhưng chị yên tâm, sức chiến đấu của đa số thị dân vẫn còn mạnh
lắm, không động cái là cho thị lên não trữ đâu.”


Sau đó…


Hướng gió hoàn toàn lệch hẳn.


Đồ thảo mai như Dương Duyệt đã không còn tỷ lệ sinh tồn nào trước chế độ vẳ mặt điên cuồng của nữ ma đầu vả mặt Cảnh Thiên.


Bị bạo lực mạng suốt một đêm không ngủ, mãi mới dày mặt xin công ty đừng bỏ rơi mình, vừa đăng bài thanh minh xong, công ty bỏ một đống tiền ra thuê người, lại thêm danh tiếng tích lũy mấy năm và một loạt hành động, tất cả đều không địch lại được một bài đăng của Cảnh Thiên.
 
Chương 210


Người ta chẳng cần gì cả, chỉ cần một mình lên sóng vả mặt, cô ta đã thua không còn mảnh giáp.


“A!”


Nhìn những thứ Cảnh Thiên đă3ng lên, Dương Duyệt tức đến nỗi hét lên một tiếng suy sụp ngay trong công ty, sau
đó cả người ngã ngửa ra sau.


Lần này cơ thể và tâm lý 1thực sự không thể chịu đựng nổi nữa.


Cô ta xong đời rồi!


Hồi nhỏ, cô ta nhìn những cô bé vây xung quanh Lục Kỷ Niên đều xinh đẹp9 hơn cô ta, gia thế tốt hơn cô ta. Cô ta
không thể thay đổi gia thế nên chỉ còn cách thay đổi ngoại hình. Thế là cô ta đi gọt hàm trước, sau đó 3đi kéo da
mắt, làm mày tự nhiên, độn sống mũi, sau đó lại làm chóp mũi vểnh lên, sau đó nữa thì làm cằm, làm trán, thậm chí
còn đi làm tại, sửa 8dáng môi để giới nhà giàu nghĩ mặt cô ta có phúc tướng.


Những việc này đều bắt đầu dần dần từ khi cô ta 12 tuổi, thế nên trong mắt mọi người, cô ta chỉ là dậy thì thành
công, trở nên ngày càng xinh đẹp hơn mà thôi. Thậm chí đến Lục Kỷ Niên và Lục Hiên thân thiết với cô ta cũng
không hề biết.


Khi cô ta tiến vào giới giải trí, mọi người đều tôn sùng cô ta là nữ thần, khen cô ta xinh đẹp, cô ta vui vẻ chấp nhận.


Thậm chí cô ta còn cảm thấy rằng cô ta thực sự xinh đẹp như vậy. Lại thêm sắp gả vào nhà giàu, cô ta tuyệt đối
không chấp nhận quá khứ đen tối như phẫu thuật thẩm mỹ, vì vậy cô ta mới tức giận như vậy sau khi Cảnh Thiên
nói cô ta sửa mặt.


Nghĩ lại sự nỗ lực của mình từ 12 tuổi đến năm 26 tuổi để được gả vào nhà họ Lục, cô ta phần đầu mười bốn năm
trời, cuối cùng lại mất hết tất cả chỉ vì con ả như Cảnh Thiên.


Bảo là lật thuyền dưới cống cũng không quá đáng. Thế nên Dương Duyệt có nghĩ thế nào cũng không ngờ được
mình lại nhận cơm hộp như vậy, tức quá ngất xỉu.


Chiến Lệ Xuyên theo dõi tài khoản của Cảnh Thiên bằng tài khoản phụ, cô vừa đăng bài là máy tính của anh gửi
thông báo.


Chiến Lệ Xuyên vừa xem vừa không nhịn được mà cười thành tiếng.


Trạch Ngôn và Vận Chu ở cửa mở to mắt, Vân Chu còn len lén quay lại cảnh cậu chủ đang cười khúc khích bằng
chiếc đồng hồ đa chức năng của mình.


Gửi video này cho cụ chủ, chắc chắn cụ chủ sẽ tăng lương cho anh ta.


Khi Cảnh Thiên đến trường quay, rất nhiều người đã đến trước.


Cô vừa bước vào trong thì đã trông thấy Vân Tiêu.


Vân Tiêu đã đổi thói quen đến trường quay muộn nhất, mới sáng ra anh ta đã đến rồi bảo người của mình trông ở
bên ngoài, Cảnh Thiên đến thì báo lại ngay lập tức, đồng thời cũng quan sát kỹ biển số xe mà cô đi.


Thế nên Cảnh Thiên vừa đến trường quay, Vân Tiêu đã biết rồi.


Hôm nay Cảnh Thiên mặc chiếc áo khoác dài đến mắt cá chân màu đỏ rực, mái tóc buộc đuôi ngựa để phù hợp với
bộ đồ đi xe motor hôm qua, hôm nay đã được buông xuống.


Khuôn mặt xinh đẹp tinh tế vô cùng được trang điểm nhẹ nhàng lại càng thêm nghiêng nước nghiêng thành.


Lại thêm đuôi mắt hơi nhếch lên, chẳng khác nào một yêu tinh ngàn năm.


Người đẹp như vậy, thử hỏi có người đàn ông nào chịu được?


Vân Tiêu vừa thâm hớn hở, không hổ là em gái ruột của mình, xinh đẹp nghênh ngang lại còn đầy lực sát thương,
nhưng anh ta phải bảo vệ cô em gái này, không được để đảm sói đuôi to bên ngoài dụ đi mất.


“Đến rồi à? Ăn sáng chưa?” Vân Tiêu nở nụ cười dịu dàng, hỏi: “nếu chưa ăn thì tôi có ít đồ ăn này.”


Cảnh Thiên bước vào trông thấy Vân Tiêu cũng sững ra.


Vân Tiêu là Ảnh đế, chưa xét chuyện diễn xuất của anh ta như thế nào, xét mỗi ngoại hình thì thực sự anh ta rất đẹp.


Đẹp đến mức một chín một người với Chiến Lệ Xuyên.
 
Chương 211


Nhưng cô không có hứng thú với trai đẹp lắm, kiếp trước kiếp này cô đều chỉ có một hứng thú, đó chính là kiểm
thật nhiều thậ3t nhiều tiên.


Vân Tiêu đang mời cô rất rõ ràng, bình thường cô đều không quan tâm khi gặp trường hợp như thế này. N1hưng
lúc này ánh nắng cuối đông đầu xuân đang rọi lên cơ thể anh ta như một luồng sáng, rọi thẳng vào trái tim cô
không hề 9báo trước.


“Tôi ăn rồi.” Sau đó ma xui quỷ khiến thế nào, cô lại nói thêm một câu: “Giờ không đói.” Vân Tiêu nở nụ 3cười:


“Được, đằng nào cũng là đồ ăn vặt, nếu cô đói thì có thể lại đây ăn.” “Vâng.” Cảnh Thiên gật đầu.


Cô không g8hét Vân Tiêu, đương nhiên là sẽ thuận theo ý anh ta.


“Vân Tiêu, em đang tìm anh khắp nơi, hóa ra anh ở đây à!”


Là Hình Mỹ Kỳ.


Cô ta nhìn Vân Tiêu, cười rất dịu dàng, nhưng lại không cho Cảnh Thiên lấy một ánh mắt, như Cảnh Thiên không
hề tồn tại.


Nhìn đồ ăn trên tay Vân Tiêu, Hình Mỹ Kỳ vui vẻ nói: “Anh mua ở nhà Vinh Ký mà em thích à? Vừa hay sáng nay
em dậy muộn, vẫn chưa ăn sáng, anh đã ăn chưa? Chúng ta ăn chung nhé?”


Thực ra ban nãy Vân Tiêu mới nói chuyện với Cảnh Thiên, cô đã để ý thấy Hình Mỹ Kỳ đứng cách đó không xa rồi.


Tuy không nhìn vào mắt cô ta nhưng Cảnh Thiên vẫn cảm nhận được ý thù địch từ cô ta.


Sự thù địch của Hình Mỹ Kỳ đổi với cô đến từ đầu, cô biết. Đơn giản là vì sợ cô quyến rũ Vân Tiêu mà thôi.


Nếu Hình Mỹ Kỳ không khiến cô chướng mắt thì cô sẽ giữ khoảng cách với Vân Tiêu để không khiến đối phương
cảm thấy khó chịu. Nhưng làm sao bây giờ nhỉ? Bài đăng chiếc hamburger Hình Mỹ Kỳ đăng lúc rạng sáng đã bị cô
nhìn thấy, dù đối phương không nói rõ ra là đang nói mình, nhưng cả nghìn cả vạn cư dân mạng đã biết là đang
ám chỉ cô rồi, cô không tin bản thân Hình Mỹ Kỳ không nghĩ đến.


Điều Cảnh Thiên ghét nhất chính là mình đã không động vào đối phương rồi mà tự nhiên lại bị đối phương đạp
cho một cái.


Thế nên nếu ban nãy Cảnh Thiên chỉ bị thu hút bởi cảm khác khiến cô chấp nhận lại gần Vân Tiêu, đồng ý chờ lát
nữa đói sẽ ăn đồ anh ta mua, bây giờ cô cực kỳ muốn đối đầu với Hình Mỹ Kỳ.


“Chị Aggie đây là bữa sáng anh Vân mua cho tôi ”


Cảnh Thiên nở nụ cười vô cùng đáng ghét rồi lên tiếng, phối hợp với khuôn mặt yêu nghiệt vừa nhìn là biết phe
phản diện, quả thực khiến Hình Mỹ Kỳ buồn nôn.


Sau khi thấy Hình Mỹ Kỳ thay đổi sắc mặt, Cảnh Thiên lại cười tươi, nhìn sang Vân Tiêu và hỏi: “Đúng không anh
Vân?”


Ý cười trong mắt Vân Tiêu càng đậm hơn. Sao con bé này xấu xa thế nhỉ?


Đúng là gen nhà anh ta. Hình Mỹ Kỳ bị thách thức, sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng lúc này Vân Tiêu lại giáng cho cô ta một đòn trí mạng.


Ha?


Cái quái gì? Hình Mỹ Kỳ rất muốn chửi thề, cô ta nhìn Vân Tiêu như đang nhìn một người mà cô ta hoàn toàn không quen biết.


“Đó, chị Aggie, chị cũng nghe thấy rồi đó, bữa sáng trong tay anh Vân là đồ ăn thêm của tôi, đoàn làm phim có nhà ăn, nếu chị đói thì có thể ra đó ăn.”
 
Chương 212


Nói xong, Cảnh Thiên vừa ngân nga bài hát mới học được sau khi xuyên đến nước Z, vừa lắc vòng eo rắn nước,
thong thả đi về p3hía phòng hóa trang.


Một phút trước người chẳng ngó ngàng gì đến ta, một phút sau ta cho người có với cũng không đến1.


Sắc mặt Hình Mỹ Kỳ đã khó coi đến mức lớp trang điểm dày nặng cũng sắp không giấu nổi nữa, sự lúng túng cực
độ khi9ến cô ta vô cùng ấm ức.


Vân Tiêu là người đàn ông mà cô ta đã phấn đấu chín năm.


Từ 19 tuổi đến bây giờ là 238 tuổi, cô ta đã không còn trẻ nữa. Bây giờ cả danh tiếng lẫn địa vị đều đã có đủ, gia
cảnh cũng tốt, người nhà đều mong cô 8ta có thể sớm ga vào nhà Vân Tiêu.


Ban đầu cô ta còn nghĩ người nhà mình hẹp hòi, thực ra có thể ở bên cạnh Vân Tiêu một cách gần gũi như thế này,
có thể giành được sự tin tưởng của anh ta, có thể ở bên cạnh anh ta nói chuyện giải sầu khi tâm trạng anh ta không
tốt, có lẽ còn tốt hơn kết hôn với anh ta nhưng suốt ngày phải đối diện với cái mặt trông thì dịu dàng nhưng thực ra
lại lạnh lẽo như băng.


Cô ta không hề lo lắng về chuyện kết hôn, cô ta tin chắc rằng, hoặc là Vân Tiêu không kết hôn cả đời, nếu kết hôn
thì chắc chắn sẽ chọn cô ta.


Nhưng sự tự tin này đã bị Cảnh Thiên mới quen được ba ngày phá vỡ.


Lúc này Hình Mỹ Kỳ vô cùng hoảng loạn, thậm chí còn có phần kích động đến điên dại, nhưng hình tượng người
phụ nữ chín chắn hiểu chuyện hành sự bình tĩnh mà cô ta xây dựng bên cạnh Vân Tiêu lại đè ép người khổng lồ
Hulk trong lòng cô ta xuống.


“Vân Tiêu, em đã làm sai chuyện gì rồi sao? Vì sao anh lại phải như thế?”


Hình Mỹ Kỳ đứng bên cạnh Vân Tiêu, cố gắng muốn xây dựng sự bình đẳng giữa hai người. Tuy cô ta chỉ là một
nghệ sĩ trong công ty của Vân Tiêu, nhưng cô ta là Thị hậu có thể mang lại rất nhiều lợi ích cho công ty, có thể coi là
người hợp tác của công ty rồi, hơn nữa, ít nhất cô ta cũng là bạn của Vân Tiêu.


Nhưng ánh mắt Vân Tiêu lại hướng về Cảnh Thiên, ánh mắt anh ta như dính keo, không gỡ ra được.


Hình Mỹ Kỳ thấy cảnh này thì tay run lên, cuối cùng phải nắm chặt lại thành năm đầm mới cảm thấy đỡ hơn.


Ban đầu cô ta tưởng Vân Tiêu không nghe thấy lời cô ta nói nên mới không trả lời, nhưng khi Hình Mỹ Kỳ chuẩn bị
lặp lại đối phương lại sải chân bỏ đi


Bỏ đi rồi!


Không hề ngó ngàng đến cô ta!


Nhìn Vân Tiêu coi cô ta là không khí, Hình Mỹ Kỳ hốt hoảng.


Cô ta vội vàng đuổi theo, chạy bước nhỏ đến bên cạnh Vân Tiêu rồi hỏi: “Vân Tiêu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì
vậy, vì sao anh lại không hề ngó ngàng gì đến em?”


Vân Tiêu vẫn tiếp tục đi về phía trước, Hình Mỹ Kỳ vượt lên rồi chặn ngay trước mặt anh ta.


“Em đã làm việc gì khiến anh không vui à? Vì sao anh lại không ngó ngàng đến em? Có liên quan gì với Cảnh
Thiên không?”


Hình Mỹ Kỳ thực sự không thể nhịn nổi nữa, cô ta hỏi liên ba câu hỏi phát ra từ tận đáy lòng.


Cô ta nhìn Vân Tiêu chăm chú, vẻ mặt vừa quật cường vừa ấm ức.


Nhưng trước ánh mắt nhìn chòng chọc dần trở nên lạnh giá của Vân Tiêu, cuối cùng Hình Mỹ Kỳ vẫn không chịu
được áp lực nặng nề như vậy, cô ta mềm rũ cả người, mắt cũng đỏ hoe.


Người đẹp chín chắn lại tỏ ra đáng thương như vậy, ai cũng sẽ thấy thương, nhưng Hình Mỹ Kỳ lại kinh ngạc nhận
ra rằng Vân Tiêu hoàn toàn không có ý định thương xót cô ta.


“Có phải anh giận vì bài đăng của em hôm qua không?”


Nhưng Vân Tiêu vẫn không thèm ngó ngàng gì đến cô ta.


Hình Mỹ Kỳ cảm thấy ánh mắt bình thường đã có thể xuyên thấu lòng người của Vân Tiêu, lúc này dường như đã rọi rõ tâm hồn cô ta, rọi sáng những thứ xấu xa nhất trong lòng cô ta.


Hình Mỹ Kỳ đau đớn đưa tay lên ôm trán rồi nhắm mắt lại, vẻ mặt áy náy và đau buồn.
 
Chương 213


“Xin lỗi, em không nên đăng bài như thế. Hôm qua sau khi dự tiệc, em còn phải quay quảng cáo, sau khi kết thúc
vừa mệt vừa đói nên em bảo S3usan đi mua cho em một chiếc hamburger.”


“Lúc đó chị ấy gửi ảnh quảng cáo của hamburger cho em, hỏi em có ăn không, em bảo là ăn, 1thế là chị ấy mua về
cho em. Khi chị ấy đem về, vì cửa hàng gói không kỹ nên trông chiếc hamburger chẳng ngon mắt chút nào cả, thế
nên em 9mới không nhịn được mà ca cẩm.”


“Sau đó em đăng lên mạng rồi mới phát hiện ra chuyện của Cảnh Thiên đã lên hotsearch. Quan trọng 3là có rất
nhiều cư dân mạng hỏng chuyện đã đem ảnh chiếc hamburger của em lên bảo em đang ám chỉ Cảnh Thiên.”


“Vân Tiêu, em đã th8eo bên cạnh anh suốt bao nhiêu lâu, chắc anh cũng biết em là người thế nào, cho dù em không
thích một người nổi tiếng nào đó thì em cũng sẽ không ức hiếp cô ấy. Chuyện của Cảnh Thiên, em thực sự không cố
tình. Sau đó em muốn xóa bài nhưng lại sợ mình càng bôi càng đen nên đành để đó.”


Nói đến cuối, Hình Mỹ Kỳ nhìn Vân Tiêu như mới định thần lại từ trong cơn tự trách.


Cô ta mong hơi lạnh trong mắt Vân Tiêu có thể nhạt đi một chút.


Ai ngờ ánh mắt đối phương nhìn cô ta vẫn lạnh lùng như cũ.


Đầu Hình Mỹ Kỳ bỗng nổ tung.


Hình Mỹ Kỳ chưa bao giờ đối diện với Vân Tiêu như vậy, cô ta thực sự không biết mình nên làm thế nào cả. “Đây
là lời giải thích của cô à?” Vân Tiêu hờ hững hỏi. Hình Mỹ Kỳ: … Không chờ đối phương trả lời, Vân Tiêu đã đi mất.


“Vân Tiêu.”


“Vân Tiêu!”


Hình Mỹ Kỳ gọi anh ta hai tiếng nhưng Vân Tiêu không hề ngó ngàng.


Sắc mặt Hình Mỹ Kỳ khó coi đến cực điểm.


Quản lý Susan của cô ta vội vàng đi đến với vẻ mặt lo lắng. Bởi vì chị ta cũng biết thân phận Chủ tịch Hoàn Thụy
của Vân Tiêu. “Aggie, cô không nên giải thích như vậy. Chị đã bảo rồi mà, nếu cậu ta không vui vì chuyện này thì
thà cô cứ nói thật ra còn gì?”


“Nhưng em không còn cách nào khác nữa.” Hình Mỹ Kỳ đau đầu.


“Em thấy ánh mắt của anh ấy là không dám nói thật. Giữ hình tượng người phụ nữ chín chắn điềm đạm trước mặt
anh ấy bao nhiêu năm em không thể chất vấn anh ấy như những người phụ nữ khác càng không thể biết rõ có khả
năng anh ấy đã rung động với Cảnh Thiên mới gặp chưa được ba ngày, rồi nói với anh ấy là em ghen tị với Cảnh


Thiên được. Em cũng có lòng tự tôn mà! Lỡ anh ấy nói với em rằng anh ấy thích Cảnh Thiên thì em phải làm sao?”


Susan hơn Hình Mỹ Kỳ mười tuổi, trước đây khi cuộc sống khó khăn nhất là Hình Mỹ Kỳ đã vực cô ta dậy, sau đó
đưa cô ta cùng bước lên đỉnh cao.


Thế nên Susan gần như không hề giấu giếm Hình Mỹ Kỳ điều gì.


“Nhưng ban nãy cô giải thích với chủ tịch như vậy là không được đâu.”


“Vì sao?” Hình Mỹ Kỳ ngơ ngác.


“Là một nghệ sĩ, cô lại không ngó ngàng đến mạng xã hội? Cho dù cô không để ý thì tôi cũng sẽ để ý nhất cử nhất động trên đó, sau đó lại với cô. Thế nên cô nói cô không biết chuyện Cảnh Thiên bị bạo lực mạng là hoàn toàn vô lý.”


Hình Mỹ Kỳ: …


“Cô biết rõ Cảnh Thiên bị bạo lực mạng, rõ ràng đã biết rằng chủ tịch đối xử khác với cô ta, cô còn ám chỉ cô ta khiến sự việc bị xé ra to hơn. Cô cũng thấy thái độ của chủ tịch hôm qua rồi đấy, cho dù cô đã làm rõ thái độ của mình rồi, anh ta vẫn đứng về phía Cảnh Thiên. Aggie, chỉ là một người phụ nữ mà chủ tịch mới quen mà thồi, cô đã nói rồi, cô luôn là người phụ nữ chín chắn điềm đạm trước mặt anh ta, sao lại tự mất khống chết rồi phạm sai lầm mãi như thế?”
 
Chương 214


Thực ra trước khi Hình Mỹ Kỳ đăng bài, quản lý đã khuyên cô ta đừng làm vậy rồi, nhưng đối phương không hề
nghe lời.


Hình Mỹ Kỳ đa3u đớn thất vọng: “Nhưng em thấy lần này thì khác. Vân Tiêu là người làm kinh doanh, hơn nữa
còn là người đề cao lợi ích nhất. Nếu không p1hải vì những cô gái đó có thể đem lại lợi ích cho anh ấy, anh ấy tuyệt
đối không thèm cho bọn họ lấy một nụ cười đâu.”


“Chẳng lẽ 9Cảnh Thiên lại khác à?”


“Khác chứ! Cảnh Thiên không có điều kiện gì tốt cả.”


Susan lắc đầu: “Chị lại thấy khác. Tuy Cả3nh Thiên không có điều kiện gì những đại gia của cô ta lại có. Chứ không
có nói xem, một diễn viên nhỏ chưa nghe danh bao giờ lại được đó8ng chung với diễn viên hạng A và lưu lượng,
dựa vào cái gì? Chị thấy Cảnh Thiên này không những có thể đem lại lợi ích cho chủ tịch, có khi còn đem lại được
lợi ích rất lớn ấy.”


“Vậy ạ?” Hình Mỹ Kỳ hơi ngơ ngác. “Đương nhiên rồi.” Susan vỗ lưng Hình Mỹ Kỳ: “Cô nghĩ xem suốt bao nhiêu
năm nay, có bao nhiêu cô gái muốn bò lên giường của chủ tịch, nhưng bọn họ có thành công không? Cuối cùng
không phải vẫn chỉ có mình cô ở lại bên cạnh chủ tịch à?”


“Nhưng mà…” Hình Mỹ Kỳ nheo mắt, nhớ lại sắc mặt của Vân Tiêu khi nhìn Cảnh Thiên: “Lần nào anh ấy nhìn
Cảnh Thiên, ánh mắt đều vô cùng thân thiết. Nếu ba ngày duyệt kịch bản trước đó chỉ có vẻ tò mò thôi, thì ánh mắt
anh ấy nhìn Cảnh Thiên hôm nay có cảm giác như nhất quyết phải giành được Cảnh Thiên ấy.”


“Ôi, không phải cô không biết tính của chủ tịch mà. Rõ ràng là vừa đẹp trai vừa giàu có, xuất thân cao quý nhưng
lại chỉ chăm chăm mỗi tiền. Có cảm giác như trong cuộc đời anh ta, kiếm tiền đứng hạng nhất, gái gú gì đều là hạng
hai thôi, chẳng có đặc trưng của phái nam đang tuổi trai tráng gì cả. Hồi trước duyệt kịch bản, e là anh ta chỉ tò mò
về bối cảnh của Cảnh Thiên, sau điều tra hôm qua, biết được thân phận của Cảnh Thiên rồi, chắc chắn ánh mắt nhìn
Cảnh Thiên hôm nay sẽ thân thiết hơn.”


“Là vậy à?”


Hình Mỹ Kỳ vẫn cảm thấy không giống. Nhưng nếu là tình yêu thì cô ta cũng thấy không giống.


Cuối cùng, cô ta quyết định tin tưởng những gì Susan nói.


“Vậy thì tôi qua em đăng bài như vậy có khác gì làm hỏng việc của Vân Tiêu đâu? Ban nãy anh ấy còn chẳng thèm
ngó ngàng gì đến em nữa.” Chuyện này thì Susan cũng cạn lời, bởi vì tối qua chị ta đã cố gắng khuyên Hình Mỹ Kỳ
đừng đăng rồi. Dương Duyệt mà lợi hại thật thì không cần cô ta ra tay, Cảnh Thiên cũng đã bị hành cho chết rồi.


Nhưng nếu đại gia của Cảnh Thiên lợi hại hơn, kết quả bây giờ chính là một ví dụ rất rõ ràng.


Susan thở dài rồi an ủi: “Ai mà chẳng phạm sai lầm chứ? Hồi trước cô đã làm tốt lắm rồi, chỉ phạm sai lầm một lần,
cho dù bây giờ anh ta thấy khó chịu với cô, nhưng mấy hôm nữa là bình thường lại thôi.”


Cuối cùng thì Hình Mỹ Kỳ đã được thuyết phục một cách hoàn mỹ.


Cảnh Thiên là nữ chính, có một phòng hóa trang riêng. Nhưng khi cô bước vào phòng hóa trang của mình, cô lại thấy Cảnh Lạc đã bắt đầu trang điểm rồi. Thấy Cảnh Thiên đi vào, Cảnh Lạc đang vui vẻ hưởng thụ phòng hóa trang riêng lại như một con thỏ bị giật mình, sắc mặt nhanh chóng trở nên nghiêm túc.


“Chị đến rồi ạ? Em còn tưởng là hôm nay chị sẽ đến muộn một chút vì chuyện lúc rạng sáng chứ. Mọi người bảo bị có phòng hóa trang chuyên dụng, chị cũng biết em không quen dùng chung đồ với người khác mà, thế nên em mới sang phòng của chị. Em còn tưởng là em trang điểm xong thì chị vẫn chưa đến cơ, thế nên mới nhờ chị Vi Vi trang điểm cho em trước.”


Vi Vi là nhân viên trang điểm cao cấp của đoàn làm phim, đương nhiên là cũng biết chuyện của Cảnh Thiên. Lúc này thấy sắc mặt Cảnh Thiên không ổn, Vi Vi nhận ra ngay rằng có lẽ mình đã phạm sai lầm rồi.
 
Chương 215


“Xin lỗi Cảnh Thiên, ban đầu tôi đang chờ cô trong phòng hóa trang, nhưng Cảnh Lạc bảo cô sẽ đến muộn một
chút, bảo tôi trang đ3iểm cho cô ấy trước. Cô ấy còn bảo tôi là hai chị em thân thiết với nhau lắm, đồ toàn dùng
chung thôi nên cô sẽ không để bụng đ1ầu. Tôi không biết tình hình nên cho cô ấy mượn phòng hóa trang của cô
rồi.”


Cảnh Lạc cắn môi dưới rồi liếc nhìn Vi Vi 9bằng ánh mắt u oán.


Thực sự không ngờ được đám vô dụng trong đoàn làm phim này lại sợ Cảnh Thiên như vậy.


Vi V3i không thể trông chờ gì được nữa rồi, Cảnh Lạc đành phải tỏ ra đáng thương, nở nụ cười hơi gượng gạo
nhưng vẫn rất cố gắng cứu8 vãn tình hình: “Chị à, em chỉ nhờ chị Vi Vi trang điểm cho em trước mà thôi, chị không
để bụng đầu phải không?”


Cảnh Thiên mỉm cười nhìn Cảnh Lạc đang giả vờ làm bạch liên hoa trước mặt mình, trò này hơi trẻ con quá rồi đấy.


“Nếu tao nói tao để bụng thì sao?”


Nhìn nụ cười xinh đẹp quyến rũ của Cảnh Thiên, Cảnh Lạc thấy tim mình run lên, mặt trắng bệch đi.


Bởi vì cô ta bị bệnh tim thật, cô ta cần bảo vệ trái tim mình mỗi phút mỗi giây. Hồi trước chỉ cần là thứ mà cô ta
muốn, cô ta sẽ giả vờ là tim khó chịu, thế là sẽ có được một cách dễ dàng. Nhưng bây giờ mỗi lần đối diện với Cảnh
Thiên, cô ta đều cảm thấy tim mình không khống chế được mà lỡ nhịp hoặc đập điên cuồng.


Đó là sự áp lực vô cùng khó chịu.


“Chị à, em chỉ mượn dùng tạm phòng chị thôi, em cũng không ngờ là chị đến sớm như vậy. Em… em không cố ý
đầu! Ngày mai em sẽ chờ chị trang điểm xong rồi em mới trang điểm, được không ạ? Chị xem hôm nay em đã bắt
đầu trang điểm rồi, cũng không thể được một nửa lại ngừng được. Chị…”


“Ý mày là mai mày định sang dùng phòng hóa trang chuyên dụng của tao tiếp?“.


Cảnh Lạc lại cụp mắt một cách tủi thân, cô ta cắn môi rồi rụt rè lên tiếng: “Đến chị Aggie cũng dùng chung phòng
hóa trang với chị Dương Duyệt. Bây giờ khuyết vị trí nữ thứ phụ nên chị ấy mới dùng một mình. Chị à, đoàn làm
phim này chỉ có mình chị là dùng phòng hóa trang một mình, chẳng lẽ em không thể dùng chung với chị sao?”


“Mày là nữ chính? Nữ thứ chính? Nữ thứ phụ?”


Câu hỏi của Cảnh Thiên rất bén khiển Cảnh Lạc thầm hận đến ngứa cả răng nhưng cô ta vẫn không hề lùi bước. Bởi
vì những gì của Cảnh Thiên cũng đều là của cô ta, từ bé đến lớn đều như vậy, làm sao cô ta có thể để chế độ này
thay đổi được?


“Nhưng… em là em gái ruột của chị mà, đằng nào chị dùng phòng hóa trang một mình cũng lãng phí.”


“Được rồi, mày dùng đi.”


Mắt Cảnh Lạc sáng lên, cô ta cười ngại ngùng: “Cảm ơn chị!” Sau đó nhìn sang Vi Vi bên cạnh, bảo: “Chị Vi Vi,
chúng ta bắt đầu thôi.”


“Hay là để Cảnh Thiên trang điểm trước đi, cô ấy là nữ chính, nhiều cảnh quay hơn.”


Cảnh Lạc chưa đóng phim bao giờ, đây cũng là lần đầu tiên cô ta vào một đoàn làm phim, hoàn toàn không biết nhiều thứ lằng nhằng như vậy, bây giờ trong lòng cô ta chỉ có một suy nghĩ: quyết không thể nhường Cảnh Thiên. Nếu không thì cô ta sẽ như Cảnh Thiên, nhường một lần rồi thì sau này lần nào cũng sẽ phải nhường.


Cảnh Lạc nở nụ cười ngại ngùng, vẻ mặt hạnh phúc: “Không sao đâu chị Vi Vi, em với chị em thân nhất luôn, cái gì chị ấy cũng nhường cho em hết, đúng không chị?”


Ban đầu Vi Vi còn tưởng Cảnh Lạc không thảo mai, không đáng ghét như trong video, lại thêm cô ta là em gái ruột của Cảnh Thiên nên cô cũng trang điểm cho cô ta, nhưng bây giờ Vi Vi lại thấy hơi khó chịu thật rồi.
 
Chương 216


Vi Vi không nói gì, bắt đầu cẩn thận trang điểm cho Cảnh Lạc.


Khi Vi Vi mở tủ bên dưới, chuẩn bị lấy máy uốn tóc ra, Cảnh Lạc lại trông3 thấy một set đồ bên trong tủ, mắt nhìn
chằm chằm.


“Trời ơi, đây là Flower ạ?” Giọng Cảnh Lạc cất cao lên khi hỏi: “Đây là… đây là đ1ồ đoàn làm phim chuẩn bị cho chị
ạ?”


“Không phải, đây là đồ dùng cá nhân do Cảnh Thiên tự chuẩn bị.”


Vi Vi cảm thấy mình đã n9ói rất chính xác.


Đồ dùng cá nhân!


Chỉ cần là người trên 15 tuổi và không bị ngu thì đều nên biết cái gì gọi là đồ dùng cá nhâ3n chứ!


Flower là một nhãn hiệu dược mỹ phẩm hàng đầu trên thế giới, cũng luôn không đủ cầu. Giá một chai sữa dưỡng
đa phần đều hơn bảy8 nghìn tệ, tinh chất dưỡng da thường vào mức trên mười hai nghìn tệ, hơn nữa mỗi năm
hãng chỉ tung ra thị trường năm mươi nghìn set, các phu nhân chính trị gia ở các nước phát triển đều chỉ giành
được nhiều nhất mỗi người ba mươi set qua quan hệ. Như vậy, số lượng mà các đại gia bình thường có thể giành
được đã không còn nhiều nữa.


Thế nên bây giờ tiêu chuẩn để phán đoán nhà giàu là các quý cô quý bà có thể dùng được một set Flower hay
không.


Bây giờ cô ta lại nhìn thấy một set nguyên của Flower trong tủ của Cảnh Thiên!


Hơn nữa còn là Flower lọ đen cao cấp!


Set đồ này ít cũng phải gần hai trăm nghìn!


Quan trọng là không phải vấn đề tiền! Đây là thứ mà nhà giàu bình thường có muốn cũng không được.


Những Cảnh Thiên lại có.


Hồi trước còn thầm cười nhạo Cảnh Thiên lấy một tên liệt, Cảnh Thiên phải dùng cuộc đời khốn khổ của mình để
đổi lấy vinh hoa phú quý cả đời cho cô ta.


Nhưng khi Cảnh Thiên dễ dàng lấy được vai nữ chính, còn cô ta vẫy đuôi ăn vạ lòng thương mới được diễn một vai
nữ phụ thứ ba bé nhỏ, cô ta không giễu cợt nổi nữa.


Bây giờ thấy Cảnh Thiên còn có được Flower, hơn nữa còn là sản phẩm cao cấp lọ đen, Cảnh Lạc lại lên cơn ghen ăn
tức ở.


Cô ta khẽ cong môi: “Em còn tưởng là của đoàn làm phim cơ, hóa ra là của chị à? Thế thì không sao rồi, chị dùng
Flower cho tôi đi. Đồ của chị tôi thì tôi có thể dùng chung được.”


Nói xong, cô ta cúi người xuống, lấy set Flower trong tủ ra.


Nếu đã là một set thì chắc chắn ngoài đồ dưỡng da sẽ có cả đồ trang điểm.


Quả nhiên, trong túi giấy màu đen huyền ảo siêu lớn có một set đồ dưỡng da và đồ trang điểm. Mắt Cảnh Lạc đỏ
lên ngay, cô ta hận mình không nhìn thấy sớm hơn.


Nhưng… Nếu đã nhìn thấy thì thứ này chính là của cô ta rồi.


“Chị à, cái này là do anh rể tặng chị phải không? Anh rể giỏi thật đấy, còn giành được cả Flower cho chị nữa. Chị
bảo anh ấy tìm thêm một set nữa cho chị nhé, set này em lấy rồi. Hi hi.” Nói xong, không chờ Cảnh Thiên đang cầm
laptop ngồi làm việc trên sofa lên tiếng, Cảnh Lạc đã định ẩn lọ kem nền, Vi Vi đưa tay ra muốn ngăn lại nhưng
không kịp.


Nhưng ẩn mãi mà vẫn không nhỏ ra được một giọt nào.


Cảnh Lạc ấn nhanh hơn nhưng vẫn không ra: “Chị ơi, sao thế này? Sao không ấn ra được?”


Nói xong, Cảnh Lạc định vặn nắp lọ vì tưởng bên trong vẫn còn lớp màng bọc.


Cảnh Thiên thong thả đặt máy tính xuống rồi đứng dậy, đi về phía Cảnh Lạc. Phong thái mạnh mẽ một lần nữa khiến Cảnh Lạc cảm thấy áp lực, tim bắt đầu khó chịu.


Cảnh Thiên lại gần, từng tiếng giày cao gót gõ lên sàn đều kích thích tim Cảnh Lạc, sắc mặt cô ta cũng tái dần đi.
 
Chương 217


Cuối cùng, khi Cảnh Thiên bước đến bên cạnh Cảnh Lạc, Cảnh Lạc đã cảm thấy như mình bị đối phương bóp cổ.


Cảnh Th3iên cầm lấy lọ kem nền trên tay Cảnh Lạc rồi đặt ngón tay cái lên đầu lọ, khẽ ấn một cái, kem nền liền
chảy ra một lượng v1ừa đủ trên đầu ngón tay trỏ của Cảnh Thiên.


Ánh mắt Cảnh Thiên nhìn Cảnh Lạc vô cùng châm chọc.


“Lợn rừn9g không biết ăn cám tinh thì đừng cố. Không phải mây tầng ấy thì làm tốt những việc thích hợp với thân
phận của mình thôi,3 không thì mất mặt lắm đấy.” Nói xong, Cảnh Thiên đưa ngón tay trỏ dính kem nền về phía
tấm gương đối diện Cảnh Lạc, định8 bồi thứ dính trên tay mình lên đó.


Cảnh Lạc đã khó thở sẵn rồi, sắc mặt càng trở nên khó coi, mặt cô ta trắng bệch trước câu chế giễu của Cảnh Thiên.


Nhưng Cảnh Thiên hoàn toàn không hề ngó ngàng đến cô ta, cô nói tiếp: “Mày xem mày đi, đến dùng như thế nào
mà mày còn không biết, cho dù tao tặng cho mày thì mày nói xem, mày có ẩn được nó ra không? Thứ này ấy à, mày
có ấn một vạn lần cũng không ra được đầu, bởi vì nó nhận dấu vân tay của tao. Không thể lần nào mày muốn dùng
cũng phải tìm tạo để nhờ tạo ấn hộ mày được, đúng không? Hơn nữa dùng thứ này một lần rồi, có khả năng mày sẽ
không muốn dùng đồ dưỡng da khác nữa, nhưng với chút tiến bộ của bạn trai mày, đầu thể chi trả nổi cho thử đồ
dành cho bậc quý cô quý bà này? Thế nên đứa em gái yêu quý của tạo ạ, làm người ấy mà, đừng mơ tưởng xa vời
quả, mua cái gì hợp với da của mày và hợp với thân phận của mày là tốt nhất.”


Sắc mặt Cảnh Lạc càng thêm khó coi, trong tải xám còn bắt đầu lờ mờ nét xanh tím.


“Nếu mày thực sự muốn dùng Flower thì tao khuyên mày nên dùng Flower Power, loại dược mỹ phẩm cấp này có
lẽ sẽ thích hợp với mày hơn. Loại dược mỹ phẩm này cũng toàn hết hàng ngay khi vừa xuất xưởng, thế nên cũng
phải giành đấy. Dựa vào lưu lượng của bạn trai mày, hai đứa mày mà không giành được thì có thể báo fan của anh
ta giành hộ.”


Trước đó Cảnh Lạc mở miệng ra là anh rể là vì cố ý nói cho Vi Vi nghe.


Cô ta muốn để người ngoài như Vi Vi biết rằng, Cảnh Thiên không những có đại gia bao nuôi mà đến cô em gái của
bồ nhí cũng có thể gọi vị đại gia đó là anh rể giữa thanh thiên bạch nhật.


Đằng nào thì nhà họ Chiến cũng không thừa nhận thân phận cháu dâu của Cảnh Thiên, như vậy người khác sẽ
tưởng Cảnh Thiên là bồ nhí, không những không có chút liêm sỉ nào mà đến người thân bên cạnh cũng có thể
ngang nhiên gọi là anh rể. Như vậy sẽ càng chứng tỏ được sự mạnh bạo ngang ngược của Cảnh Thiên.


Ai ngờ Cảnh Thiên cứ mở miệng là “bạn trai mày”.


Bạn trai mà Cảnh Thiên nói là ai, Cảnh Lạc biết rõ trong lòng.


Cô ta vừa mới gia nhập giới giải trí, cô ta đã nói rõ với anh Dịch rồi, khi thích hợp thì họ có thể thỉnh thoảng tạo tin
đồn gì đó, không để đảm săn ảnh có chứng cứ, như vậy vừa có thể thu hút sự chú ý, vừa có thể tăng độ nổi tiếng.


Những Cảnh Thiên nói vậy có khác gì xác định rằng cô ta đã có bạn trai rồi đâu?


Hơn nữa người bạn trai này là của cô ta à?


Rõ ràng là của con khốn Cảnh Thiên kia!


Đây không có Tần Dịch, không có bố mẹ, không có ai giúp cô ta, cô ta phát hiện ra rằng mình bị Cảnh Thiên sỉ nhục, bí mật cũng bị Cảnh Thiên bóc trần, nhưng cô ta lại không thể làm gì được Cảnh Thiên. Ngay sau đó, trong tiếng hô kinh ngạc của Vi Vi, Cảnh Thiên vứt lọ kem nền Flower vào thùng rác.


Trước sắc mặt tím ngắt của Cảnh Lạc, Cảnh Thiên liếc mặt, nói với cô ta: “tao ghét nhất là dùng chung một thứ đồ với người khác. Đồ đã bị mày sờ vào rồi, tao thà vứt đi cũng không thèm dùng nữa.”


“Trang điểm mau đi, xong rồi thì cút.”


Nói xong, Cảnh Thiên quay về sofa, tiếp tục làm việc trên máy tính.
 
Chương 218


Trên tấm gương đối diện với Cảnh Lạc là con chữ được bồi bằng kem nền Flower chói mắt.


Ngu!


Chữ “ngu” to đù3ng che hết cả khuôn mặt của Cảnh Lạc.


Cảnh Lạc: …


Tuy Vi Vi thực sự thấy lọ kem nền kia rất đáng tiếc, n1hưng nhìn vẻ mặt tiểu nhân không được lợi của Cảnh Lạc, cô
lại thấy vô cùng hả giận.


Thấy sắp đến giờ khai máy, Vi9 Vi mới chậm chạp trang điểm xong cho Cảnh Lạc. Cảnh Lạc tức, cũng không muốn
ở lại trong căn phòng trang điểm này thêm nữ3a, cô ta liếc nhìn khuôn mặt được trang điểm tinh tế, nghĩ bụng quả
nhiên không hổ là nhà trang điểm cao cấp. Cô ta cảm ơn8 Vi Vi rồi khen Vi Vi trang điểm rất đẹp, sau đó ra ngoài.


Lúc ra ngoài cũng không thèm chào hỏi gì Cảnh Thiên.


Chờ Cảnh Lạc ra ngoài rồi, Cảnh Thiên mới ngồi vào trước bàn trang điểm.


Buổi quay bắt đầu, trừ Cảnh Thiên ra, đạo diễn và các diễn viên đều đã đến đủ, bao gồm cả Vân Tiêu “cơ to” nhất.


“Chuyện gì vậy? Cảnh Thiên đâu? Cảnh đầu tiên là cảnh của cô ấy, sao cô ấy vẫn chưa đến?” Phan Duy đưa mắt
nhìn một vòng, ông bực mình. Cho dù là người có quan hệ, có thể diễn không hay những kinh nghiệp là điều bắt
buộc, không được phép đến muộn.


Phan Duy vừa cất tiếng hỏi, Cảnh Lạc liên chột dạ ngay. Lúc này cô ta mới hiểu ra vì sao ban nãy Cảnh Thiên lại
nhường cô ta trang điểm trước.


“Đạo diễn Phan, tôi đến gần như cùng lúc với Cảnh Thiên, cô ấy đến nơi rồi đi trang điểm ngay, chắc là sắp xong
rồi.”


Tần Dịch đang chuẩn bị giải thích hộ Cảnh Thiên một câu thì Vân Tiêu đã lên tiếng trước anh ta rồi.


“Đúng đó đạo diễn, lúc đó tôi cũng vừa mới tới, còn gặp Cảnh Thiên ở cổng nữa. Giờ đã hơn một tiếng rồi, chắc cô
ấy cũng sắp xong rồi.”


Hình Mỹ Kỳ đã làm sai chuyện, muốn cứu vãn hình tượng trước mặt Vân Tiêu nên cũng lên tiếng nói đỡ cho Cảnh
Thiên. Thế là đạo diễn Phan Duy đành nén cơn tức xuống.


Thế nên ghét nhất là người có quan hệ mà! Chờ tận mười lăm phút, đạo diễn Phan không thể nhịn nổi nữa, ông
gầm lên: “Trang điểm cái kiểu gì mà lâu thế hả? Tất cả mọi người đều chờ một mình cô ta, còn đạo đức nghề nghiệp
nữa không vậy?” Vân Tiêu đang định lên tiếng thì đạo diễn Phan Duy nói tiếp: “Vân Tiêu không phải tôi không nể
mặt cậu, cậu là Ảnh để mà cũng đúng giờ giấc, cô ta là người mới mà không đến đúng giờ, tôi không được mắng cô
ta à?”


Đạo diễn Phan nói có lý, nhưng mà…


Mắng em gái anh ta thì không được thật.


“Mẳng thì có thể mắng, nhưng ông không biết chuyện gì xảy ra đã mắng cô ấy, lỡ cô ấy bị oan thì sao? Tôi tin chắc
chắn Cảnh Thiên đã bị cản trở vì chuyện gì đó rồi.”


Đạo diễn Phan câm nín: …


Tần Dịch cảnh giác: …


Hình Mỹ Kỳ tỏ vẻ mình phải bình tĩnh: …


Cảnh Lạc tỏ vẻ không cam tâm: …


Chỉ có La Gia Ni hừ lạnh một tiếng bằng tông giọng chỉ đủ để mình cô ta nghe thấy.


“Ha, tôi cũng muốn xem xem rốt cuộc cô ta bị cản trở vì cái gì, xem tôi có oan cho cô ta không.”


“Đạo diễn, hay là để em đi xem sao. Chị ấy hơi nóng tính, em đi xem có lẽ sẽ dễ ăn nói hơn.” Cảnh Lạc hốt hoảng, vội vàng lên tiếng. Cô ta cần nhanh chóng tìm cơ hội sang đó nói trước với Cảnh Thiên, để Cảnh Thiên đừng bán đứng cô ta. Nhưng Cảnh Lạc vừa mới bước được một bước đã bị Vân Tiêu gọi lại: “Cô không thân với chị gái cô, cô chắc chắn là mình để giúp cô ấy chứ?” Ánh mắt Vân Tiêu sắc như dao, cắm thẳng vào tim Cảnh Lạc không hề báo trước.
 
Chương 219


Cảnh Lạc chưa hề chuẩn bị tâm lý, sắc mặt cô ta trắng bệch ra.


“Tức là không phải Cảnh Thiên có vấn đề, mà vấn đề là ở 3chính cô.”


Câu Vân Tiêu nói không phải câu hỏi mà là câu khẳng định khiến tất cả mọi người đều nhìn sang Cảnh Lạc.
1


Bình thường khi ở nhà, Cảnh Lạc muốn gió được gió muốn mua được mưa, chỉ cần ôm ngực một cái là mẹ cô ta sẽ
hái sao trên tr9ời xuống cho cô ta. Lại thêm các bạn học ở trường ngây thơ quá, ai làm Cảnh Lạc không vui, cô ta
dùng cách tương tự cũng có thể3 có được kết quả mà cô ta mong muốn. Điều này dẫn đến việc Cảnh Lạc nghĩ rằng
mình làm vậy sẽ rất có tác dụng.


Nhưng cô8 ta lại bị Ảnh để Vân luôn dịu dàng điềm đạm chỉ trích. Cảnh Lạc sợ đến ngay cả người, cô ta vừa ôm
ngực vừa tỏ ra ấm ức, vành mắt đỏ hoe lên.


Đang định hỏi vì sao Vân Tiêu lại nói cô ta như vậy, có phải cô ta đã đắc tội với Ảnh để rồi không, ai ngờ Vân Tiêu
lại lên tiếng lần nữa: “Động tí là lại ôm ngực, cô muốn nói cho tôi biết rằng cô bị bệnh tim nên tôi không nên chất
vấn cô à? Có bệnh thì phải chữa chứ không phải liều mạng làm việc. Nhìn cô ăn mặc chải chuốt cũng không giống
con nhà nghèo, bố mẹ cô chắc vẫn đủ điều kiện để chữa bệnh tim cho cô chứ?”


Hàm ý là, nếu có thực sự bị bệnh tim thì đừng ở lại đoàn làm phim này nữa.


Đạo diễn Phan Duy sờ mũi, nếu bên đầu tư thực sự muốn để ông ta đổi diễn viên, ông ta cũng chỉ có thể đổi.


Nhưng mỗi ngày đổi một người, bộ phim còn chưa quay đã phải lên hotsearch lần thứ tư mất thôi.


Cảnh Lạc không ngờ chiêu trò ngàn lần như một này lại vô dụng với Vân Tiêu, thậm chí anh ta còn không thèm
thương hoa tiếc ngọc, muốn đuổi mình đi. Nước mắt nhanh chóng trào ra, cô ta vội vàng giải thích: “Không phải
đầu, không phải như vậy đâu! Anh Vân, anh đừng hiểu nhầm!” “Vậy thì cô nói cho mọi người biết đi, vì sao Cảnh
Thiên vẫn chưa ra?”


Trước ánh mắt chăm chăm của Vân Tiêu Cảnh Lạc nhìn sang Tân Dịch sốt sắng bên cạnh rồi gọi một cách đáng
thương: “Anh Dịch…” Nếu là người khác thì Tần Dịch đã lên tiếng nói giúp rồi, nhưng lúc này người anh ta đang
đối mặt lại là thần tượng của anh ta, tiền bối trong giới giải trí. Ánh mắt Vân Tiêu đã sắc lại càng thêm lạnh, anh ta
nhìn sang Tần Dịch: “Tức là cậu cũng biết chuyện này?”


Tần Dịch vội vàng xua tay: “Em không biết.”


“Vi Vi, bên đó sao thế? Sao Cảnh Thiên vẫn chưa ra? Bọn tôi chờ ở đây đã hơn nửa tiếng đồng hồ rồi.”


“Vậy thì có lẽ ông sẽ phải chờ thêm một tiếng nữa đấy.”


Đầu bên kia vọng sang tiếng nói thong thả của Vi Vi.


Bởi vì Vân Tiêu tức rồi, lại không cho Cảnh Lạc sang hỏi tình hình, thế nên Phan Duy gọi điện thoại luôn cho nhân
viên trang điểm Vi Vi, mở loa ngoài.


Đạo diễn Phan Duy không ngờ phải chờ thêm một tiếng nữa, ông nổi đóa: “Là sao? Vì sao phải chờ thêm một tiếng
nữa? Cô có biết bây giờ tất cả diễn viên đều đang chờ Cảnh Thiên không? Cô ấy là người mới, không thể làm
chuyện mà người mới nên làm à?”


Nhưng đầu bên kia lại vang vọng sang tiếng nói đầy tức giận của Vi Vi.


“Đạo diễn Phan, chuyện này thực sự không thể trách Cảnh Thiên được. Người ta đến từ sáng sớm rồi, chờ trong phòng hóa trang cả một tiếng rưỡi. Cảnh Lạc kia ấy, tôi thực sự phục cô ta sát đất luôn, chỉ là một nữ phụ mà sớm ngày ra đã chạy sang chiếm phòng hóa trang của nữ chính, tôi bảo cô ta đi ra, cô ta bảo cô ta là em gái ruột của Cảnh Thiên, chờ Cảnh Thiên đến rồi nhường. Kết quả là vừa trang điểm được năm phút thì Cảnh Thiên đến, bảo cô ta tránh ra, sang chỗ khác trang điểm tiếp, cô ta nhất quyết không nhường, cứ bắt tôi phải trang điểm cho cô ta xong rồi mới trang điểm cho Cảnh Thiên.”


Đạo diễn Phan tức đến trợn tròn mắt.


“Cô ta bảo cô ta trang điểm cho cô ta trước là cô trang điểm cho cô ta trước à? Cô không biết cảnh của nữ chính là nhiều nhất, nên trang điểm cho nữ chính trước à?”
 
Chương 220


“Đạo diễn Phan ạ, tôi biết chuyện này cũng vô dụng thôi! Nữ phụ mà ông chọn là một người bị bệnh tim, tôi vừa
bảo cô ta rời khỏi đây là cô ta ôm 3ngực, Cảnh Thiên bảo cô ta đi, cô ta cũng ôm ngực. Cô ta hùng hồn là bắt đầu từ
hôm nay, sau này ngày nào cô ta cũng sẽ dùng chung phòng hóa tr1ang với Cảnh Thiên, còn bảo là cô ta không
thích dùng chung đồ với người khác, không chịu sang nơi trang điểm của các diễn viên khác. Nói xong 9rồi còn lấy
Flower của Cảnh Thiên ra dùng, làm Cảnh Thiên đành phải vứt lọ kem nền Flower của mình đi. Đạo diễn Phan,
không phải tôi độc mồm c3hứ, ông chọn toàn diễn viên gì kỳ lạ quá vậy? Người mới chưa nghe danh bao giờ thì
thôi đi, lại còn con nhà lính tính nhà quan ghê gớm thế?”


Vi Vi không biết đạo diễn Phan mở loa ngoài nên dốc hết sức ra để mách tội. Theo đạo diễn Phan bao nhiêu năm rồi
nên Vi Vi nói chuyện cũng hơi thẳng thắn.


Cô nói thêm một câu, sắc mặt của Cảnh Lạc lại trắng thêm một phần, ánh mắt của Vân Tiêu bên cạnh cũng lạnh
thêm một phần.


Tức là Cảnh Thiên vẫn luôn ngồi trong phòng hóa trang của mình để chờ Cảnh Lạc trang điểm xong rồi mới đến
lượt mình?” Tuy đạo diễn Phan đang hỏi Vi Vi những ánh mắt lại nhìn về phía Cảnh Lạc sặc mùi nguy hiểm, khiến
Cảnh Lạc run rẩy, theo bản năng nhìn sang Tần Dịch bên cạnh một cách sợ hãi: “Anh Dịch…”


“Đúng rồi. Không thì còn làm gì được nữa? Không nhường cô ta thì rồi lại trợn mắt lên nhìn cô ta phát bệnh tim à?


Đạo diễn Phan này, sao cái loại người này không đi chữa bệnh đi mà cứ đòi vào đoàn làm phim vậy? Một người
mới không có tác phẩm nào đã được đóng vai xịn như vậy, xem ra gia cảnh cũng không phải dạng vừa, cần gì phải
gồng mình vượt bệnh như thế? Hơn nữa cô ta còn có một anh bạn trai cũng là người trong giới giải trí, có lẽ là lưu
lượng gì ghê gớm lắm. Có thể nào thì cũng không đến mức để cô ta lê cái thân xác có thể phát bệnh bất cứ lúc nào
đó đến đoàn làm phim để kiếm tiền chữa bệnh chứ?”


Hai lần Cảnh Lạc cùng đường đều nhìn sang Tần Dịch bằng ánh mắt dựa dẫm, mọi người vô thức nhìn sang Tần
Dịch khi nghe thấy hai chữ “bạn trai”.


Đầu Tần Dịch nổ tung.


Anh ta.


Không hề có ý định thừa nhận Cảnh Lạc,


Lúc này, cuối cùng anh ta cũng nhận ra được rằng việc đưa Cảnh Lạc vào chung đoàn làm phim với mình là hành
động ngu ngốc đến mức nào.


Tuy Cảnh Lạc ngoan ngoãn và biết điều, nhưng so với việc tạo couple với cô ta thì rõ ràng là tạo couple với nữ
chính Cảnh Thiên vẫn có lợi với anh ta hơn rất nhiều.


Đối mặt với ánh mắt của mọi người, Tần Dịch đành cố làm biểu cảm trên mặt mình thoải mái hơn, không thể để
đám người này nhận ra anh ta đang chột dạ được.


Đạo diễn Phan cúp máy, nhìn sang Cảnh Lạc bằng ánh mắt sắc lẻm. Lúc này Cảnh Lạc đã tái nhợt cả mặt, trái tim
đã bắt đầu đập loạn xạ vì sợ hãi.


“Một nữ phụ như cô lại đi chiếm phòng hóa trang của nữ chính? Lỡ dở thời gian của mọi người chỉ để chờ cô trang
điểm? Cô là cái thá gì?”


Đạo diễn Phan chửi ai không bao giờ nể mặt, hơn nữa ông cũng biết rằng Chiến Nghệ Hòa đã bị ông chủ xử lý rồi. Trong đoàn làm phim này, đầu tiên là ông phải bảo vệ Cảnh Thiên, thứ hai là phục vụ cho đại gia Vân Tiêu, còn lại thì…đoàn làm phim do ông quyết định.


Thế nên đối với ông, Cảnh Lạc chỉ là một diễn viên nhỏ có cũng được không có cũng xong mà thôi. Ban đầu ông có thể để cô ta tiếp tục ở lại đoàn làm phim, nhưng một vị đại gia đã bảo rằng, nếu Cảnh Lạc không làm trò thì có thể mặc kệ cô ta, nhưng nếu mà làm trò, hờ hờ…


Đối mặt với sự chế giễu không nể mặt của đạo diễn Phan Duy, Cảnh Lạc chưa bao giờ phải tức giận ghê gớm đến như vậy.


Cô ta biết anh Dịch cũng khó khăn lắm mới vào được đây, hoàn toàn không thể nói được gì trong đoàn làm phim này. Cảnh Lạc muốn nhờ Cảnh Thiên nói đỡ cho cô ta, nhưng giờ Cảnh Thiên lại không có ở đây. Thế là Cảnh Lạc đành một mình đón lấy màn chế giễu và chất vẫn của đạo diễn Phan một cách run rẩy và đáng thường, cô ta lí nhí giải thích: “Xin…xin lỗi đạo diễn Phan, em không cố ý.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom