Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3275


Chương 3275

“Ngông cuồng!”

Lúc này, một ông lão khoác áo choàng bên cạnh Minh Quân chậm rãi bước lên, âm thanh vang như sấm, một lực lượng đáng sợ thoáng chốc kéo đến chèn ép Nhị Nha.

Chín phần thần tính!

Nhị Nha nâng tay đánh ra một quyền!

Ầm!

Sức mạnh ông lão đánh ra thoáng chốc biến mất.

Thấy hình ảnh này, ông lão khoác áo choàng cười châm chọc: “Cũng có chút bản lĩnh đấy”.

Dứt lời, ông ta tiến lên một bước, giẫm nhẹ chân phải.

Ầm!

Vũ trụ tinh không như bị động đất, lập tức nứt ra, một sức mạnh kỳ lạ bay ra từ trong thời không bị nứt, lao thẳng đến chỗ Nhị Nha.

Nét mặt Nhị Nha không chút cảm xúc, cô bé lại đánh tới một phát.

Vừa đơn giản vừa bạo lực.

Thiên địa vỡ tan tành, một sức mạnh kinh khủng khiến ông lão đó liên tục lùi lại.

Thấy thế, mấy cường giả của nền văn minh Sâm Lâm đang có mặt đều tỏ vẻ kinh ngạc, bọn họ không ngờ cô bé trông có vẻ vô hại trước mặt lại có sức mạnh đáng sợ như thế.

Minh Quân cũng hơi ngạc nhiên, ông ta quan sát Nhị Nha, đang định lên tiếng thì ông lão khoác áo choàng đột nhiên quát to một tiếng, lao thẳng về phía Nhị Nha.

Động tác này khiến tinh hà trở nên sôi trào và bốc cháy.

Rõ ràng là nghiêm túc giao thủ rồi.

Mấy cường giả của nền văn minh Sâm Lâm ở xung quanh vội vàng lùi lại né tránh.

Thấy ông lão xông tới, Nhị Nha cất kẹo hồ lô đi, cô bé giẫm chân phải biến thành một tia hắc quang bay lên cao.

Đối đầu trực diện!

Ầm!

Một tiếng nổ như sấm chớp vang lên, sau đó một cơn sóng xung kích lực lượng đáng sợ thoáng chốc lan ra xung quanh, toàn bộ vũ trụ tinh hà hoàn toàn sụp đổ.

Ông lão khoác áo choàng kia lùi lại mấy chục nghìn trượng, nhưng Nhị Nha lại không lùi dù chỉ là một bước.

Áp đảo!

Thấy cảnh này, các cường giả của nền văn minh Sâm Lâm đều sa sầm mặt.

Sắc mặt Minh Quân cũng hơi nặng nề.

Không thể xem thường thực lực của yêu thú đến từ nền văn minh Quan Huyên trước mắt được!

Thần Kỳ cũng hơi kinh ngạc, cô ấy phát hiện mình đã đánh giá thấp thực lực của Nhị Nha rồi. Nhưng dù thực lực của Nhị Nha có mạnh như thế thì cũng không thể chống lại nền văn minh Sâm Lâm được, có lẽ Nhị Nha cô nương cũng hiểu được điều này…

Dù Nhị Nha cô nương này có vẻ tuỳ tiện nhưng lại không hề ngu ngốc, cô bé bình tĩnh như thế là vì…

Người đàn ông áo xanh!

Người phụ nữ váy trắng!
 
Chương 3276


Chương 3276

Thần Kỳ chậm rãi nhắm mắt lại, lúc này, cô ấy thật sự vô cùng chờ mong.

Sau khi ông lão khoác áo choàng dừng lại, áo choàng của ông ta nổ tung, để lộ khuôn mặt gầy như xác khô, lúc này, khuôn mặt ông ta vô cùng dữ tợn.

Ông ta không ngờ mình lại bị áp đảo bởi một cô bé, hơn nữa còn trước nhiều tộc nhân như thế.

Không thể chịu được!

Ông lão đột nhiên quát lên, ông ta chắp hai tay, một tia thần quang bắn ra từ trong cơ thể ông ta, sau đó biến thành một tượng thần vạn trượng.

Tượng thần vừa xuất hiện, một khí thế cổ xưa đã bao phủ toàn bộ vũ trụ tinh không, những uy áp chèn ép lên mọi thứ.

Ông lão khoác áo choàng nhìn Nhị Nha với vẻ phẫn nộ, ông ta đánh tới một quyền, tượng thần sau lưng ông ta chợt cúi xuống đấm một phát về phía Nhị Nha, tinh hà nơi cú đấm đi qua đều bị đánh tan.

Người xung quanh sợ hãi vội vàng lùi về sau, rời khỏi khu vực ban đầu.

Nhìn thấy cú đấm đáng sợ này, Nhị Nha vẫn không hề lùi bước mà còn xông lên, đánh một phát về phía đó.

Vẫn đối đầu trực diện!

Ầm!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Nhị Nha đánh tan cú đấm kia, sau đó, cô bé lao thẳng về phía tượng thần, trong nháy mắt, cô bé đã va vào tượng thần.

Dù trước tượng thần, Nhị Nha trông nhỏ bé tựa như một hạt bụi, nhưng lúc cô bé va vào, tượng thần kia ầm ầm vỡ tan, biến thành mảnh vỡ tán loạn khắp nơi, ông lão khoác áo choàng kia như bị sét đánh, sắc mặt trở nên u ám, liên tục lùi lại.

Nhị Nha tung người nhảy lên, đấm một phát về phía ông lão.

Thấy động tác của cô bé, ông lão thầm thấy hoảng hốt, bây giờ ông ta phải ngăn cản cú đấm này như thế nào đây?

Vào thời khắc mấu chốt, Minh Quân kia đột nhiên biến mất.

Ầm!

Một sức mạnh đáng sợ ngăn cản Nhị Nha!

Trong mắt Nhị Nha lộ vẻ dữ tợn, lại đấm tới một phát nữa.

Oanh!

Minh Quân kia cũng bị cú đấm này của Nhị Nha làm cho liên tục lùi lại.

Thấy cảnh này, sắc mặt cường giả của nền văn minh Sâm Lâm ở xung quanh trở nên nặng nề, dù Minh Quân chỉ là cường giả chín phần thần tính nhưng ông ta là cường giả chân chính, vậy mà cường giả như thế lại rơi vào thế yếu trước mặt cô bé này.

Không ngờ nền văn minh Quan Huyên này lại có cường giả như thế?

Cả đám cường giả của nền văn minh Sâm Lâm đều hơi bất ngờ.

Bọn họ cứ nghĩ nền văn minh Quan Huyên còn không phải nền văn minh cấp một, vì toàn bộ nền văn minh còn không có một cường giả cảnh giới Thần Đạo chín phần thần tính.

Còn nền văn minh Sâm Lâm là nền văn minh vũ trụ cấp ba!

Nền văn minh Quan Huyên lấy gì đấu với nền văn minh Sâm Lâm?

Mà lúc này bọn họ lại thấy khá bất ngờ, vì bọn họ không ngờ nền văn minh của vũ trụ Quan Huyên này lại có một người mạnh như thế.
 
Chương 3277


 

Chương 3277

Lúc này, một ông lão của nền văn minh Sâm Lâm cất lời: “Một nền văn minh chỉ có một kẻ mạnh thì có gì bất ngờ?”

Mọi người nhìn về phía ông lão, ông lão nhìn chằm chằm Nhị Nha, sau đó nói tiếp: “Có lẽ con yêu thú trước mắt là cường giả mạnh nhất của nền văn minh Quan Huyên này rồi”.

Mọi người gật đầu, đa số bọn họ đều là cường giả chín phần thần tính, sau khi đến đây, bọn họ đều không cảm nhận được một khí thế mạnh mẽ nào, đều là một đám yếu đuối.

Chỉ có cô bé này và cô gái kia mạnh một chút mà thôi.

Lúc này, có cường giả của nền văn minh Sâm Lâm cất lời: “Diệp Quân kia còn chưa xuất hiện, chẳng lẽ là chạy mất rồi?”

Nghe thấy thế, một vài cường giả của nền văn minh Sâm Lâm sa sầm mặt, chuyện này cũng không phải là không có khả năng.

Ở phía xa, sau khi Minh Quân vừa bị cú đấm của Nhị Nha đánh lui dừng lại, ông ta nhìn cánh tay phải của mình, cánh tay phải đã nứt ra, còn có thể nhìn thấy cả xương trắng.

“Sức mạnh quá đáng sợ!”

Minh Quân ngẩng đầu nhìn Nhị Nha với nét mặt nặng nề, đã lâu rồi ông ta không nhìn thấy sức mạnh thuần tuý như thế.

Lúc này, Nhị Nha lấy một que kẹo hồ lô ra, sau khi liếm một lúc, cô bé ngẩng đầu nhìn Minh Quân: “Tiếp tục đi”.

Dứt lời, cô bé đột nhiên biến mất.

Minh Quân híp mắt, nâng tay phải lên chắn phía trước.

Kim quang loé lên.

Ngay sau đó.

Oanh!

Kim quang vỡ tan, Minh Quân lại bị đánh lui một lần nữa.

Nhị Nha xông tới, lại đấm một quyền về phía Minh Quân.

Đòn tấn công của Nhị Nha không có chút kỹ xảo nào, chỉ đấm hết phát này đến phát khác, đơn giản và thẳng thắn, cú đấm của cô bé rơi xuống như mưa, Minh Quân kia chỉ có thể vất vả ngăn cản, dù thi thoảng có thể đánh trả nhưng sức mạnh của ông ta hoàn toàn không thể làm Nhị Nha bị thương.

Nhị Nha chỉ có tấn công, không có phòng ngự.

Thấy Minh Quân bị áp đảo, sắc mặt những cường giả của nền văn minh Sâm Lâm ở xung quanh đều hơi khó coi.

Ầm!

Lúc này, Minh Quân kia đột nhiên bị Nhị Nha đánh lui cả vạn trượng.

Nhị Nha đang muốn ra tay một lần nữa nhưng đột nhiên có một hư ảnh dừng lại trước mặt Minh Quân, hư ảnh chỉ tay tới.

Oanh!

Nhị Nha bị hư ảnh này làm cho dừng lại!

Đất trời rơi vào yên tĩnh.

Mà lúc này, vô số cường giả của nền văn minh Sâm Lâm đang có mặt vội cung kính hành lễ: “Bái kiến Nguyên tổ”.

Nguyên tổ!
 
Chương 3278


Chương 3278

Lão đại của nền văn minh Sâm Lâm hiện tại.

Thần Kỳ nhìn Nguyên tổ kia, nét mặt cô ấy vô cùng nặng nề, dù người trước mặt không phải bản thể, nhưng khí thế của ông ta lại áp đảo tất cả mọi người xung quanh.

Mười phần thần tính!

Đây mới thật sự là cường giả mười phần thần tính, thần tính viên mãn.

Vào khoảnh khắc nhìn thấy đối phương, cô ấy đã biết mình không thể nào chống lại được.

Cường giả đẳng cấp này đã đạt tới một cấp bậc khác rồi!

Nét mặt Thần Kỳ phức tạp.

Cô ấy chỉ cách mười phần thần tính nửa bước, nhưng nửa bước này lại cách nhau một trời một vực.

Nhị Nha ở cách đó không xa đột nhiên xuất hiện trước mặt Nguyên tố, trong mắt cô bé loé lên ánh sáng lạnh lẽo. Cô bé đang định ra tay một lần nữa thì thời không ở cách đó không xa đột nhiên khẽ run lên, sau đó Diệp Quân chậm rãi bước ra, hắn mặc áo choàng màu đen, tóc dài buông xoã, sợi tóc hơi bạc, so với trước đó, Diệp Quân lúc này có vẻ từng trải hơn.

Thần Kỳ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Cảnh giới Thần Đạo!”

Diệp Quân lúc này đã đạt đến cảnh giới Thần Đạo rồi!

Nhị Nha nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó hỏi: “Không sao chứ?”

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Không sao”.

Dứt lời, hắn ngẩng đầu nhìn Nguyên tổ phía xa, mà lúc này, Nguyên tổ kia cũng đang nhìn hắn.

Nguyên tổ quan sát Diệp Quân một lúc rồi lắc đầu: “Con kiến”.

Con kiến!

Giọng điệu rất bình tĩnh, còn có hơi khinh thường.

Nguyên tổ nhìn xung quanh, ông ta có thể nhìn được rất xa, một lúc lâu sau đó, ông ta thu hồi tầm mắt, lắc đầu: “Ban đầu ta còn thấy hơi chờ mong, không ngờ người của vũ trụ này lại yếu như thế, đúng là nhàm chán…”

Lúc này, Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại: “Ông nội ơi?”

Oanh!

Thời không bên cạnh Diệp Quân nứt ra, một người đàn ông mặc trường bào màu xanh chậm rãi bước tới.

Tất cả mọi người xung quanh đều nhìn về phía người đàn ông áo xanh.

Sau khi người đàn ông áo xanh xuất hiện, Nguyên tổ nhìn thoáng qua ông ta, sau đó nói: “Không phải vẫn còn một người phụ nữ váy trắng à? Gọi một lượt đi, tránh để ta phải xử lý từng người một, lãng phí thời gian”.

Diệp Quân lắc đầu: “Một mình ông nội ta đã…”

Oanh!

Thời không bên cạnh Diệp Quân chợt nứt ra, sau đó, một người phụ nữ váy trắng xuất hiện…

Một bộ váy trắng, tóc dài buông xoã, tao nhã xinh đẹp.

Thấy người phụ nữ váy trắng xuất hiện, Diệp Quân hơi ngạc nhiên, vì hắn không gọi bà ấy nên không ngờ bà ấy sẽ xuất hiện.
 
Chương 3279


Chương 3279

Thần Kỳ ở bên cạnh tò mò quan sát người đàn ông áo xanh và người phụ nữ váy trắng vừa xuất hiện, trong mắt cô ấy tràn đầy sự nghi ngờ, vì cô ấy hoàn toàn không cảm nhận được hai người.

Hai người này đứng trước mặt cô ấy, nhưng lại như không tồn tại.

Dần dần, sắc mặt Thần Kỳ trở nên nặng nề.

Nhị Nha nhìn người phụ nữ váy trắng, cô bé liếm kẹo hồ lô rồi ôm Tiểu Bạch đi đến gần người đàn ông áo xanh.

Sau khi người phụ nữ váy trắng xuất hiện, bà ấy nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Cô cô”.

Cô gái váy trắng gật đầu, đang định lên tiếng thì Nguyên tổ ở phía xa chợt cất lời: “Hai người xông lên cùng một lúc đi!”

Xông lên cùng một lúc!

Diệp Quân: “…”

Nguyên tổ chắp hai tay sau lưng, nét mặt bình tĩnh, trong mắt không có chút dao động.

Ông ta cũng không cảm nhận được sự xuất hiện của hai người trước mặt, ông ta hơi ngạc nhiên, nhưng cũng không thèm quan tâm.

Tự tin!

Ông ta có sự tự tin của thực lực này.

Cao thủ mười phần thần tính không thể nói là vô địch, nhưng chắc chắn có thể tung hoành trong vũ trụ rộng lớn, hơn nữa thực lực của ông ta còn vượt xa cao thủ mười phần thần tính bình thường.

“Ha ha!”

Người đàn ông áo xanh đột nhiên cười to.

Nguyên tổ nhìn về phía ông ấy, giơ tay phẩy vạt áo: “Buồn cười lắm à?”

Người đàn ông áo xanh chớp mắt: “Trông ta không giống cao thủ à?”

Nguyên tổ nhìn chằm chằm người đàn ông áo xanh: “Có Độc Khai Nhất Đạo không?”

Người đàn ông áo xanh lắc đầu.

Nguyên tổ lại nhìn về phía người phụ nữ váy trắng: “Còn cô thì sao?”

Người phụ nữ cũng lắc đầu.

Nguyên tổ cười khẽ: “Vậy các người có khác gì hai kẻ vô dụng không?”

Diệp Quân: “…”

Người đàn ông áo xanh cười to, đang định cất lời thì người phụ nữ váy trắng đột nhiên chắp ngón tay lại đè xuống.

Oanh!

Nguyên tổ còn chưa kịp phản ứng đã lập tức quỳ xuống.

Im lặng như đã chết!

Quỳ xuống?

Đầu óc mọi người trống rỗng.

Nguyên tổ tỏ vẻ khó tin: “Đây là…”

Thần Kỳ kia nhìn chằm chằm người phụ nữ váy trắng, hai tay vô thức nắm chặt lại, vừa kinh ngạc vừa hưng phấn.

Lúc này, sắc mặt Minh Quân kia đã vô cùng khó coi rồi.
 
Chương 3280


Chương 3280

Ông ta biết ông ta đã đánh giá thấp người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh.

Lúc này, ông ta đang muốn nuốt sống Triệu thành chủ kia.

Minh Quân vội vàng bước tới, ông ta chắp tay nói với người phụ nữ váy trắng: “Các hạ, chúng ta có thể thương lượng không?”

Người phụ nữ lắc đầu: “Không muốn thương lượng”.

Minh Quân híp mắt: “Các hạ thực lực hơn người, nhưng dù sao cũng chỉ có một mình, còn nền văn minh Sâm Lâm chúng ta thì có mấy trăm nghìn người, nếu hai bên thật sự quyết chiến thì đều sẽ thiệt hại nặng nề…”

Đông người chính là lợi thế hiện tại của nền văn minh Sâm Lâm.

Người phụ nữ váy trắng đột nhiên vẫy tay với Diệp Quân: “Đến đây”.

Diệp Quân vội đi tới bên cạnh người phụ nữ váy trắng, bà ấy nhìn hắn: “Có sợ trong lòng có thần không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Không sợ, vì cô cô đã là thần trong lòng con rồi”.

Người phụ nữ váy trắng hơi nhếch môi, bà ấy chợt vung tay áo, trong nháy mắt có mấy trăm nghìn cái đầu rơi xuống, mấy trăm nghìn cột máu bắn thẳng lên bầu trời, vô cùng nguy nga.

Minh Quân: “…”

Diệp Quân thay đổi sắc mặt, trong lòng có sóng gió cuộn trào.

Kiến!

Ở trước mặt cô cô, toàn bộ nền văn minh Sâm Lâm thật sự chỉ là kiến.

Chỉ cần vẫy tay là có thể tiêu diệt.

Lúc này, dù là những cao thủ chín phần thần tính cũng không có khả năng đánh trả.

Lúc nhìn thấy cảnh này, Thần Kỳ kia như bị điện giật, hoàn toàn sững sờ.

Mấy trăm nghìn cao thủ cứ thế bị giết chết trong nháy mắt?

Thật sự quá điên cuồng!

Sắc mặt Minh Quân u ám.

Đông người?

Lúc này, ông ta chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo, một cảm giác sợ hãi lan ra khắp toàn thân.

Nguyên tổ bị trấn áp phải quỳ xuống kia nhìn chằm chằm người phụ nữ váy trắng với vẻ khó tin: “Cô…Cô… đã Độc Khai Nhất Đạo rồi…”

Người phụ nữ váy trắng nhìn Nguyên tổ: “Độc Khai Nhất Đạo… không phải cũng chỉ là rác rưởi à?”

Diệp Quân: “…”

Nguyên tổ: “???”

Diệp Quân đột nhiên nhắc nhở: “Cô cô, ông ta không phải bản thể”.

Nguyên tổ: “…”

Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Đơn giản”.

Dứt lời, bà ấy chắp ngón tay lại, một tia kiếm quang bay vào giữa chânn mày của Nguyên tổ.

Con ngươi Nguyên tổ co lại, như cảm nhận được điều gì, sắc mặt ông ta thoáng chốc thay đổi: “Cô… Cô giết chết bản thể của ta, cô… Thuỷ tổ cứu ta…”
 
Chương 3281


Chương 3281

Oanh!

Một khí thế bí ẩn lập tức xuất hiện xung quanh mà không hề báo trước.

Lúc này, Đạo Cổ Thụ chợt xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, Đạo Cổ Thụ nhìn chằm chằm về phía sâu trong tinh không bằng ánh mắt lạnh lùng: “Ông ta đến rồi”.

Diệp Quân nói: “Việt Cổ Thị đã phản bội cô lúc trước à?”

Đạo Cổ Thụ gật đầu.

Diệp Quân im lặng.

Việt Cổ Thị.

Người sáng lập ra nền văn minh Sâm Lâm.

Lúc này, thời không phía xa chợt nứt ra, sau đó một người đàn ông trung niên chậm rãi xuất hiện.

Người đàn ông trung niên mặc áo trắng, khí chất hơn người.

Khi nhìn thấy Việt Cổ Thị, Nguyên tổ kia lập tức thở phào nhẹ nhõm, được cứu rồi.

Việt Cổ Thị nhìn về phía Đạo Cổ Thụ, ông ta mỉm cười nói: “Đạo Cổ, lại gặp nhau rồi”.

Đạo Cổ Thụ nhìn chằm chằm Việt Cổ Thị, không nói một lời, nhưng sát khí trong mắt lại như biến thành thực thể.

Việt Cổ Thị cười khẽ, sau đó nhìn người phụ nữ váy trắng ở bên cạnh: “Đạo hữu nói Độc Khai Nhất Đạo chỉ là rác rưởi à? Tại hạ vô dụng, còn Độc Khai Nhất Đạo, xin các hạ chỉ bảo”.

Dứt lời, ông ta chợt mở tay phải, sau đó nhẹ nhàng nắm chặt lại.

Oanh!

Toàn bộ vũ trụ tinh không bắt đầu sụp đổ và ngưng tụ với tốc độ rất nhanh.

Sắc mặt Diệp Quân thoáng chốc thay đổi, lúc này, hắn lại cảm nhận được hơi thở tử vong.

Sắc mặt của Thần Kỳ cũng thay đổi.

Độc Khai Nhất Đạo!

Chuyện này đã hoàn toàn vượt khỏi nhận thức của cô ấy.

Lúc này, người phụ nữ váy trắng đột nhiên mở lòng bàn tay, một tia kiếm quang bay ra…

Xoẹt!

Việt Cổ Thị lập tức bị cố định tại chỗ.

Vũ trụ tinh không bình thường trở lại!

Xung quanh vô cùng yên tĩnh.

Lại đánh bại trong nháy mắt.

Hoàn toàn không có khả năng đánh trả!

Người phụ nữ váy trắng bình tĩnh nói với Việt Cổ Thị: “Độc Khai Nhất Đạo thật sự rất rác rưởi”.

Mọi người: “…”

Minh Quân đã xụi lơ dưới đất, lúc này ông ta vô cùng tuyệt vọng.

Ông ta biết nền văn minh Sâm Lâm thật sự toi đời rồi.

Hoàn toàn toi đời rồi!

Thực lực của người phụ nữ váy trắng trước mặt đã vượt khỏi nền văn minh cấp ba, nền văn minh Sâm Lâm hoàn toàn không thể chống lại được.
 
Chương 3282


Chương 3282

Như nghĩ đến điều gì, Minh Quân đột nhiên quay đầu nhìn một cái góc ở bên phải bằng đôi mắt đỏ thẫm, gào thét như dã thú: “Triệu thành chủ! Triệu thành chủ!”

Sau đó, ông ta xông về phía Triệu thành chủ như phát điên.

Triệu thành chủ ở trong góc cũng tỏ vẻ ngơ ngác.

Mạnh như thế sao?

Khi thấy Minh Quân lao đến, Triệu thành chủ xoay người bỏ chạy.

Trong mắt Việt Cổ Thị ở cách đó không xa cũng tràn đầy sự mơ hồ; “Sao có thể…”

Đạo Cổ Thụ chậm quay đầu nhìn về phía người phụ nữ váy trắng đang đứng trên không trung như đang nhìn quái vật.

Lúc trước cô ấy đã biết thực lực của người phụ nữ này không tầm thường, nhưng cô ấy không ngờ bà ấy lại mạnh đến như thế.

Độc Khai Nhất Đạo cũng chỉ là kiến trước mặt cô ấy.

Việt Cổ Thị đột nhiên nở nụ cười, nói với giọng điệu châm chọc: “Thì ra mình mới là ếch ngồi đáy giếng”.

Vốn cứ tưởng người ta giả vờ, không ngờ người ta lợi hại thật.

Độc Khai Nhất Đạo cũng tựa như kiến!

Lúc này, Việt Cổ Thị mới hiểu mình ngu dốt đến mức nào.

“Đợi đã!”

Lúc này, người đàn ông áo xanh bên cạnh chợt cất lời: “Cứ đợi đã”.

Mọi người nhìn về phía người đàn ông áo xanh, người đàn ông nhìn Việt Cổ Thị: “Ta còn chưa ra oai… À không phải, còn chưa đánh nhau mà!”

Dứt lời, ông ấy vung tay áo, Việt Cổ Thị lập tức bị một sức mạnh bao phủ, trong nháy mắt Việt Cổ Thị đã trở lại bình thường.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Nào, mau ra tay đi, chúng ta đánh một trận”.

Mọi người: “…”

Việt Cổ Thị nhìn chằm chằm người đàn ông áo xanh: “Các hạ nói vậy là có ý gì?”

Người đàn ông áo xanh cười đáp: “Không có ý gì cả, chỉ muốn đánh một trận với ngươi thôi, ngươi mau ra tay đi”.

Việt Cổ Thị nhíu mày.

Người đàn ông áo xanh lại nói: “Chỉ cần ngươi có thể đỡ được một chịu thì hôm nay chúng ta sẽ tha cho ngươi”.

Nghe thấy thế, Việt Cổ Thị híp mắt, trong mắt ông ta loé lên sát khí, đang sỉ nhục ông ta à?

Việt Cổ Thị mở lòng bàn tay, một tia sáng đen xuất hiện, sau đó, những khí thế đáng sợ lan ra khắp xung quanh tựa như thuỷ triều.

Nhưng lúc này, người đàn ông áo xanh đột nhiên rút kiếm.

Xoẹt!

Một tia kiếm quang thoáng chốc đâm xuyên qua Việt Cổ Thị, khiến ông ta không thể cử động.

Mọi người: “…”

Việt Cổ Thị: “…”

Người đàn ông áo xanh lắc đầu: “Yếu, ngươi thật sự quá yếu, còn không lợi hại bằng cháu ta ấy chứ!”
 
Chương 3283


Chương 3283

Diệp Quân: “…”

Đạo Cổ Thụ và Thần Kỳ nhìn người đàn ông áo xanh, lúc này họ mới phát hiện ông ấy cũng rất mạnh.

Không ngờ nền văn minh Quan Huyên này lại có hai cao thủ đáng sợ như thế!

Đúng là lợi hại!

Thấy ánh mắt kinh ngạc của mấy người nhóm Dạ Chí Thần, người đàn ông áo xanh cười to: “Mọi người không cần phải kinh ngạc, đây chỉ là những động tác cơ bản thôi…”

Mọi người: “…”

Nhị Nha nhìn người đàn ông áo xanh đang cười to, sau đó nói: “Dương ca bây giờ huênh hoang quá”.

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó cười to.

Việt Cổ Thị chợt cất lời: “Hai vị có thể tha cho tại hạ một con đường sống không?”

Người phụ nữ váy trắng quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân lắc đầu.

Thấy thế, Việt Cổ Thị đột nhiên cười khẽ, trong tay ông ta xuất hiện một cái la bàn, trong la bàn chợt bộc phát một chùm sáng chói mắt, chùm sáng này thoáng chốc bay vào nơi sâu trong vũ trụ tinh hà, toàn bộ vũ trụ đều được chiếu sáng.

Lúc này, Đạo Cổ Thụ ở cách đó không xa chợt nói với vẻ sợ hãi: “Mau ngăn ông ta lại, ông ta đang gửi toạ độ vũ trụ ra bên ngoài… Nhanh lên…”

Lúc này, Việt Cổ Thị đột nhiên cười to: “Không còn kịp nữa rồi…”

Dứt lời, ông ta nhìn về phía người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh, trở nên cực kỳ điên cuồng: “Các người huỷ diệt nền văn minh Sâm Lâm của ta, ta cũng muốn huỷ diệt nền văn minh Quan Huyên của các người… Chờ đợi sự huỷ diệt của nền văn minh Thiên Hành đi! Ha ha…”

Dứt lời, thân thể ông ta biến thành tro bụi.

Nền văn minh Thiên Hành!

Sắc mặt Diệp Quân trở nên u ám, hắn không ngờ Việt Cổ Thị lại gửi tọa độ của vũ trụ này ra ngoài.

Hành động này tương đương với việc tiết lộ vũ trụ Quan Huyên với toàn vũ trụ.

Nền văn minh Thiên Hành.

Đó là nền văn minh cấp năm.

Năm đó chỉ dùng một đốm lửa Thiên Hành đã có thể hủy diệt được cả nền văn minh Đạo Cổ.

Nền văn minh Sâm Lâm đã đáng sợ như vậy nhưng vẫn chỉ là nền văn minh cấp ba, thử nghĩ mà xem, nền văn minh vũ trụ cấp năm đáng sợ đến mức nào?

Diệp Quân không thể tưởng tượng được.

Sắc mặt của Đạo Cổ Thụ bên cạnh trắng bệch, run giọng nói: “Thôi xong rồi…”

Nền văn minh Thiên Hành!

Năm đó nền văn minh Đạo Cổ còn chẳng thể gặp được người ta, cứ thế mà bị hủy diệt.

Nếu để nền văn minh Thiên Hành biết vị trí của nền văn minh Quan Huyên…

Nghĩ đến đây, Đạo Cổ Thụ quay sang nhìn người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh, thấy hai người vẫn rất bình tĩnh, cô ấy cảm thấy hơi khó hiểu hỏi: “Hai vị không biết về nền văn minh Thiên Hành sao?”

Người đàn ông áo xanh chớp mắt: “Không biết”.

Đạo Cổ Thụ nhíu mày, mặt đầy vẻ ngờ vực và khó hiểu: “Không phải chứ…”

Người đàn ông áo xanh bật cười, sau đó nhìn Diệp Quân cười nói: “Ông nội đi đây”.
 
Chương 3284


Chương 3284

Dứt lời, ông ấy nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch ở một bên, Nhị Nha nói: “Ta ở lại đây giúp cho cháu trai”.

Tiểu Bạch cũng gật đầu tỏ ý muốn ở lại, nó vẫn muốn ở đây.

Người đàn ông áo xanh cười nói: “Cháu trai ta rất đơn thuần, không thể bị hai người làm hư được, đi thôi”.

Dứt lời, ông ấy vung tay lên, ép buộc dẫn Nhị Nha và Tiểu Bạch đi.

Nhị Nha và Tiểu Bạch: “…”

Thấy ông nội mình đi rồi, Diệp Quân quay sang nhìn người phụ nữ váy trắng bên cạnh: “Cô cô cũng phải đi sao?”

Người phụ nữ váy trắng gật đầu.

Diệp Quân cười nói: “Nói thật thì con rất bất ngờ, không nghĩ cô cô cũng đến”.

Người phụ nữ váy trắng nhìn tóc Diệp Quân, sau đó nói: “Thần tính?”

Diệp Quân gật đầu.

Người phụ nữ váy trắng khẽ gật đầu: “Tin vào bản thân”.

Diệp Quân cười nói: “Vâng ạ”.

Ngay lúc này, người phụ nữ váy trắng như cảm nhận được gì, bà ấy bỗng ngẩng đầu lên nhìn phía xa tinh không. Từng nguồn năng lượng bí ẩn cuồn cuộn lao đến từ tận cuối tinh không đó.

Lúc này Đạo Cổ Thụ ở một bên bỗng run giọng nói: “Đến rồi! Họ đã phát hiện ra nền văn minh vũ trụ Quan Huyên”.

Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn tận sâu tinh không vũ trụ, hắn mơ hồ nhìn thấy một ngọn lửa ở tận cuối tầm nhìn.

“Lửa Thiên Hành”.

Mặt Đạo Cổ Thụ trắng bệch, cả người run rẩy như thể nhìn thấy ma.

Từng cảnh tượng trước đó bỗng chốc hiện lên trong tâm trí cô ấy như thủy triều.

Năm đó chính ngọn lửa này đã hủy diệt cả nền văn minh Đạo Cổ.

Mà bây giờ ngọn lửa này lại xuất hiện.

Diệp Quân nhìn ngọn lửa đó, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm trọng.

Ngọn lửa không lớn, nhỏ như một hạt bụi trong toàn bộ vũ trụ tinh không, thế nhưng sau khi ngọn lửa này xuất hiện, tất cả mọi người trong nền văn minh vũ trụ Quan Huyên đều bị bao phủ trong một luồng khí tức đáng sợ.

Khí tức chết chóc!

Tất cả sinh vật đều cảm thấy tuyệt vọng.

Diệp Quân nhìn ngọn lửa đó, bỗng cảm thấy mờ mịt vì hắn phát hiện hắn chẳng bằng một con kiến khi đứng trước ngọn lửa này.

Phản kháng ư?

Không có sức lực phản kháng.

Cả nền văn minh vũ trụ đều cực kỳ nhỏ bé.

Dù là cường giả mười phần thần tính cũng nhỏ bé khi đứng trước ngọn lửa này.

Áp chế nền văn minh.
 
Chương 3285


Chương 3285

Bị đánh tả tơi.

Chỉ có tuyệt vọng.

Chỉ có cái chết!

Lúc này Diệp Quân mới nhận ra mình nhỏ bé thế nào, dù bây giờ hắn là cường giả mười phần thần tính, Độc Khai Nhất Đạo cũng không thể ngăn được ngọn lửa này.

Cứ tưởng dù không ở đỉnh cao nhưng cũng đã ở giữa sườn núi, nhưng giờ xem ra hắn còn chẳng lên được chân núi.

Đúng là cực kỳ yếu.

Diệp Quân chưa từng cảm thấy mình yếu ớt như lúc này.

Ngay lúc này người phụ nữ váy trắng bỗng giơ một ngón tay ra, sau đó điểm nhẹ vào không trung, không gian nơi ngón tay chạm vào dập dờn như sóng nước.

Tận sâu trong tinh không, ngọn lửa Thiên Hành đó bỗng dừng lại, thoáng chốc đã xuất hiện trên đầu ngón tay người phụ nữ váy trắng, nó run rẩy không thôi, cực kỳ sợ hãi.

Thấy thế, Đạo Cổ Thụ tròn xoe hai mắt như thể nhìn thấy quỷ, đầu óc trống rỗng.

Người phụ nữ váy trắng xoay người, bà ấy đưa lửa Thiên Hành đó cho Diệp Quân: “Tặng cho con”.

Diệp Quân sửng sốt.

Người phụ nữ váy trắng đặt ngọn lửa bầu trời vào lòng bàn tay của Diệp Quân, sau đó dịu dàng nói: “Con người cảm thấy sợ không phải là chuyện xấu, vì cảm giác sợ hãi có thể khiến con nhận ra được bản thân nhưng cũng không nên quá coi thường bản thân, hướng về tương lai, làm tốt hiện tại”.

Dứt lời, cả người bà ấy dần trở nên mờ ảo.

Diệp Quân nhìn lửa Thiên Hành trong tay, lặng im không nói.

Một ngọn lửa có thể dễ dàng hủy diệt nền văn minh cấp ba, thậm chí là nền văn minh cấp bốn.

Thế nhưng lúc này lại ngoan ngoãn như mèo ở trước mặt cô cô váy trắng.

Diệp Quân bỗng mỉm cười.

Mục tiêu của mình là cô cô váy trắng, ông nội và cha, nếu mình bị nền văn minh cấp năm dọa sợ thì còn nói cái gì mà vượt qua các tiền bối chứ?

Phải biết rằng, một nền văn minh cấp năm cũng nhỏ bé như kiến trước mặt cô cô váy trắng thôi.

Nhập Thần thì dễ.

Phá Thần mới khó.

Có tâm Phá Thần lại càng khó.

Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, hắn hiểu ý của cô cô váy trắng, mặc dù hiện giờ không thể phá được thần nhưng nhất định phải có tâm Phá Thần.

Lúc này người phụ nữ váy trắng đã hoàn toàn biến mất.

Đạo Cổ Thụ ở một bên nhìn lửa Thiên Hành trong tay Diệp Quân, lặng thinh không nói gì.

Từ lúc bắt đầu đến giờ người phụ nữ váy trắng cứ cho cô ấy cảm nhận được những nhận thức mới.

Vốn tưởng người phụ nữ váy trắng là cường giả mười phần thần tính nhưng bà ấy có thể giết chết cường giả mười phần thần tính trong tích tắc, khi cô ấy nghĩ người phụ nữ váy trắng là Độc Khai Nhất Đạo, người phụ nữ váy trắng lại giết chết cường giả Độc Khai Nhất Đạo trong chốc lát.

Lúc này bà ấy lại có thể thu phục được lửa Thiên Hành đó.

Đáng sợ nhất là lửa Thiên Hành không thể phản kháng lại.

Nói cách khác, bà ấy không chỉ mạnh hơn lửa Thiên Hành một chút…
 
Chương 3286


Chương 3286

Thần Kỳ nhìn Diệp Quân ở bên cạnh, vẻ mặt hơi phức tạp.

Cô ấy không ngờ hai kiếm tu đằng sau Diệp Quân lại mạnh đến mức này.

Đồng thời cô ấy cũng cảm thấy may mắn, nếu chọn đứng về phía nền văn minh Sâm Lâm thì bây giờ cô ấy chắc cũng đã biến mất rồi.

Lúc này, Diệp Quân bỗng nhìn Minh Quân quay về ở cách đó không xa: “Ta luôn thắc mắc tại sao nền văn minh Sâm Lâm các ông lại quay lại?”

Nghe Diệp Quân nói thế, Minh Quân im lặng một lúc lâu mới nói: “Vì một nền văn minh khác”.

Diệp Quân nhíu mày: “Một nền văn minh khác ư?”

Minh Quân gật đầu: “Lúc đầu nền văn minh Sâm Lâm bọn ta gặp phải một nền văn minh vũ trụ khác trong vũ trụ Đạo Cổ, bọn ta đã đánh với đối phương nhưng thực lực của bọn ta không bằng chúng, nên bọn ta chỉ có thể lựa chọn rời khỏi vũ trụ đó…”

Diệp Quân khẽ nói: “Thì ra là thế”, Thần Kỳ bỗng cảm thấy hơi tò mò: “Các ông đã gặp nền văn minh nào?”

Minh Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Tu La, một nền văn minh cực kỳ hiếu chiến, mặc dù chúng cũng là nền văn minh vũ trụ cấp ba nhưng thực lực lại hơn bọn ta rất nhiều”.

Diệp Quân quay sang nhìn Đạo Cổ Thụ, Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Chưa từng nghe đến”.

Thần Kỳ nói: “Nói thế là các ông quay về để lánh nạn”.

Sắc mặt Minh Quân cực kỳ khó coi.

Đúng thật là họ quay về để lánh nạn.

Chỉ là không ngờ ở đây còn có người đáng sợ hơn.

Phải nói rằng, lúc này ông ta thật sự bị nghẹn uất.

Nền văn minh Sâm Lâm cứ thế biến mất.

Nghĩ đến đây, Minh Quân thầm thở dài, vẻ mặt hết sức bi thương.

Diệp Quân bỗng nói: “Nền văn minh Tu La biết nơi này không?”

Minh Quân do dự, sau đó nói: “Trước đó thì chắc là không biết, nhưng bây giờ…”

Diệp Quân sầm mặt.

Vừa nãy, Việt Cổ Thị đã gửi thẳng tọa độ nơi này đến vũ trụ bên ngoài, bây giờ chắc hẳn đã có nhiều nền văn minh vũ trụ biết đến nền văn minh vũ trụ Quan Huyên.

Lúc này Đạo Cổ Thụ bỗng nói: “Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn ngọn lửa trong tay, lúc này hắn không cảm nhận được bất kỳ năng lượng nào, ngọn lửa Thiên Hành này cứ như một ngọn lửa bình thường.

Phải nghiên cứu!

Diệp Quân nói: “Thần Kỳ cô nương, nơi này giao lại cho cô xử lý”.

Dứt lời, hắn quay lại trong Tiểu Tháp.

Thần Kỳ cảm thấy vui mừng, như vậy là Diệp Quân đang muốn trọng dụng cô ấy.

Thần Kỳ quay sang nhìn Minh Quân: “Rừng sâu Thần Hư còn có người của nền văn minh Sâm Lâm không?”

Minh Quân lắc đầu: “Không còn nữa, đều chết cả rồi”.
 
Chương 3287


Chương 3287

Thần Kỳ khẽ gật đầu: “Mặc dù mọi người đã chết nhưng những thứ của nền văn minh Sâm Lâm vẫn còn ở đó. Ông hãy thu dọn chúng rồi đưa cho ta, kể cả tất cả các thần vật và công nghệ đổi mới của các ông, ta muốn mọi thứ”.

Minh Quân: “…”

Thần Kỳ nhìn Minh Quân: “Có vấn đề gì sao?”

Minh Quân lắc đầu: “Không có”.

Thần Kỳ khẽ gật đầu: “Ông đi đi”.

Dĩ nhiên cô ấy không lo Minh Quân sẽ bỏ chạy, vì nếu đối phương muốn chạy thì sẽ không chủ động quay lại.

Nền văn minh vũ trụ Quan Huyên này còn có thể thu phục được lửa Thiên Hành của nền văn minh Thiên Hành… Điều này có nghĩa là gì? Tức là thực lực của hai kiếm tu đó rất có thể đã đạt đến trình độ của nền văn minh vũ trụ cấp năm.

Đây là một cây cột cực kỳ lớn.

Minh Quân gật đầu, sau đó xoay người đi. Đúng như Thần Kỳ nghĩ, ông ta không có ý định bỏ trốn, sở dĩ ông ta quay lại là vì có một dự tính mới.

Còn nền văn minh Sâm Lâm…

Chỉ cần có đủ lợi ích, ông ta có thể trở thành người của nền văn minh Quan Huyên bất cứ lúc nào.

Sau khi Minh Quân đi, Thần Kỳ quay đầu sang nhìn Đạo Cổ Thụ nãy giờ không lên tiếng: “Có cảm nghĩ gì không?”

Đạo Cổ Thụ im lặng một hồi rồi nói: “Lợi hại thật”.

Thần Kỳ bật cười: “Đúng thế”.

Đạo Cổ Thụ khẽ lắc đầu: “Không ngờ nơi này lại có người lợi hại đến thế”.

Thần Kỳ ngẩng đầu nhìn tận sâu trong tinh không khẽ nói: “Bây giờ vị trí của vũ trụ Quan Huyên đã bị tiết lộ trong các nền văn minh vũ trụ khác, hơn nữa nền văn minh Thiên Hành chắc sẽ không dừng lại như thế này…”

Đạo Cổ Thụ quay đầu nhìn Thần Kỳ: “Làm ơn, ngươi nên lo lắng cho những nền văn minh vũ trụ đó chứ không phải là nền văn minh vũ trụ Quan Huyên. Người phụ nữ đó chắc chắn có thể chém giết trong vũ trụ vô tận này, được chứ?”

Thần Kỳ: “…”

Chém giết lung tung!

Nghe Đạo Cổ Thụ nói vậy, vẻ mặt của Thần Kỳ trở nên phức tạp, cô ấy biết người đứng sau Diệp Quân chắc chắn không tầm thường, nhưng không ngờ hai người kia lại mạnh đến mức này.

Một mình mở ra một đạo cũng chỉ là chuyện cỏn con như con kiến!

Nó đã hoàn toàn vượt xa khỏi mức độ nhận thức của cô ấy!

Đặc biệt là khi cô ấy nhìn thấy người phụ nữ váy trắng dễ dàng giết chết Việt Cổ Thị chỉ với một nhát kiếm, cô ấy đã lập tức thay đổi nhận thức của mình về cường giả.

Cũng trong khoảnh khắc đó, cô ấy cảm thấy rằng mình chỉ là một con kiến bé nhỏ mà thôi.

Lúc này, Đạo Cổ Thụ ở bên cạnh nhẹ giọng nói: “Một nền văn minh đã phát triển hàng trăm triệu năm vừa bị xóa sổ”.

Vừa nói, cô ấy vừa khẽ lắc đầu, trong mắt lóe lên vẻ phức tạp.

Thần Kỳ im lặng không lên tiếng.
 
Chương 3288


Chương 3288

Quả thật, nền văn minh Sâm Lâm này đã phát triển ít nhất hàng trăm triệu năm, nhưng chỉ vì chọc phải nền văn minh không nên chọc vào, nên đã bị xóa sổ ngay lập tức.

Trong vũ trụ bao la, có quá nhiều điều thần bí, ngươi sẽ không bao giờ biết điều gì sẽ đến trước, tai nạn hay ngày mai.

Như nghĩ đến điều gì đó, Thần Kỳ quay đầu nhìn về phía Đạo Cổ Thụ ở bên cạnh: “Đạo Cổ cô nương, ngươi cảm thấy giữa hai người kia và nền văn minh Thiên Hành trong truyền thuyết thì ai mạnh hơn?”

Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Không biết, dù sao thực lực của họ đã vượt xa nhận thức của ta”.

Thần Kỳ khẽ gật đầu, người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh chắc chắn vô cùng kinh khủng, nhưng thực lực của nền văn minh vũ trụ Thiên Hành cũng đã vượt xa khỏi nhận thức của cô ấy.

Có điều, trực giác nói cho cô ấy biết, người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh kia có lẽ không thua kém gì nền văn minh Thiên Hành.

Thần Kỳ khẽ lắc đầu, không suy nghĩ nữa, cô ấy quay đầu nhìn về phía Đạo Cổ Thụ ở bên cạnh, sau đó nói: “Đạo Cổ cô nương, tiếp theo cô định thế nào?”

Đạo Cổ Thụ cười nói: “Dĩ nhiên là ở lại vũ trụ Quan Huyên, sao có thể bỏ qua bắp đùi to như vậy chứ?”

Hai cô gái nhìn nhau cười.

….

Ở một tinh vực không xác định.

Trong tinh không bao la, một ngọn hải đăng cao vạn trượng yên tĩnh đứng sừng sững, trên đỉnh ngọn hải đăng có một đại điện màu đen. Trong đại điện, một cô gái ngồi ở trung tâm, trên người mặc một bộ váy màu đỏ rủ xuống đất, khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lộ ra một nửa. Trên những bức tường xung quanh cô ta có treo vô số màn sáng đặc biệt giống như những tấm gương, bên trong những màn sáng đó là những vũ trụ tinh vực không xác định.

Ngay lúc này, cô gái đột nhiên nhìn về phía bên phải, cô ta phát hiện ra một nền văn minh vũ trụ không xác định ở bên trong màn sáng ở phía bên phải đó.

Khi nhìn thấy nền văn minh vũ trụ này, cô gái nhanh chóng thao tác trên bảng điều khiển trước mặt, ngay sau đó, tọa độ của vũ trụ xuất hiện trên màn sáng, sau đó cô ta nhấn vào một cái nút màu đỏ ở trước mặt.

Ầm!

Phía trên ngọn hải đăng, một ngọn lửa đột nhiên bay vút lên cao, phóng thẳng vào sâu trong tinh không.

Trong điện, vũ trụ bên trong màn sáng đột nhiên bốc cháy.

Một nền văn minh mới đã bị xóa sổ!

Chẳng mấy chốc, ngọn lửa kia đã xuất hiện trong đại điện, cô gái lấy ra một khối lập phương Rubik thần bí, ngọn lửa khẽ rung lên, hàng trăm triệu chiếc nhẫn không gian nghiêng ra từ ngọn lửa và đổ vào khối lập phương Rubik thần bí.

Khi tất cả nhẫn không gian đã được đổ vào khối lập phương Rubik, cô gái cất khối lập phương Rubik, rồi tiếp tục làm việc.

Sau khi làm việc một hồi, cô gái nhớ đến điều gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn màn sáng ở phía bên phải, nhíu mày, bởi vì cô ta phát hiện ra mình đã mất liên lạc với một ngọn lửa Thiên Hành.

Cô gái thử liên lạc với ngọn lửa Thiên Hành kia, nhưng không có bất kỳ hồi đáp nào.

Trong mắt cô gái lộ ra vẻ nghi hoặc, bởi vì trước đây chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

Cô gái thao tác trên bảng điều khiển một lát, vũ trụ bên trong màn sáng bắt đầu thay đổi, chỉ trong chốc lát, một nền văn minh vũ trụ xuất hiện trong màn sáng.
 
Chương 3289


Chương 3289

Nền văn minh Quan Huyên!

Cô gái nhìn chằm chằm vào màn sáng, trong mắt hiện lên vẻ nghi ngờ.

Bởi vì đây là một nền văn minh cấp rất thấp!

Sao ngọn lửa Thiên Hành lại có thể biến mất không lý do?

Sau khi cô gái cau mày suy nghĩ hồi lâu, cô ta nhìn vào cái nút màu đỏ trước mặt, định nhấn một lần nữa để phái ra một ngọn lửa Thiên Hành khác, nhưng cô ta đã từ bỏ ý định đó ngay lập tức.

Cô ta đi tới bên cạnh một bệ đá, trên bệ đá có một ít ký hiệu đặc biệt, cô ta không ngừng thao tác, chẳng mấy chốc, thời không trước mặt cô ta đột nhiên xuất hiện giống như làn sóng rung chuyển.

Sau một hồi bận rộn.

Cũng không có bất kỳ hồi đáp nào!

Cô gái nhíu mày, thử lại một lần nữa, nhưng vẫn không có bất kỳ hồi đáp nào.

Không còn cách nào khác, cô gái chỉ có thể từ bỏ.

Cô gái trở lại bảng điều khiển, cô ta nhìn vào màn sáng, tay cô ta lại lần nữa đặt lên cái nút màu đỏ.

Nhưng sau khi suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cô ta không nhấn cái nút màu đỏ đó, mà quyết định tạm thời quan sát nền văn minh vũ trụ thần bí này.

Tiếp đó, dưới sự điều khiển của cô ta, một người đàn ông áo đen đen xuất hiện bên trong màn sáng.

Lúc này, người đàn ông áo đen đang quan sát ngọn lửa Thiên Hành trong tay.

Khi cô gái nhìn thấy ngọn lửa Thiên Hành yên lặng treo trên tay người đàn ông áo đen, cô gái đột nhiên trợn tròn hai mắt, trong mắt tràn đầy nghi hoặc và tò mò.

Cô ta đứng dậy tiến lại gần màn sáng, sau đó duỗi ra hai ngón tay nhẹ nhàng lướt trên màn sáng, tiếp đó, góc nhìn đã được phóng to.

Trong màn sáng, người đàn ông đột nhiên cắn ngón tay của mình, nhỏ một giọt máu vào trong ngọn lửa Thiên Hành, sau đó hắn nhìn chằm chằm vào ngọn lửa Thiên Hành kia.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt cô gái hiện lên vẻ nghi ngờ.

Sinh linh này đang làm gì vậy?

Bên trong màn sáng, người đàn ông nhìn thấy ngọn lửa Thiên Hành không có bất kỳ phản ứng gì cả, lập tức nhíu mày, lui về phía sau mấy bước, sau đó nói: “Tháp gia, tại sao ngọn lửa này lại không có phản ứng?”

Nghe người đàn ông nói vậy, cô gái chớp mắt, bởi vì cô ta nghe không hiểu, dường như nhớ ra gì đó, đột nhiên cô ta vươn một ngón tay chạm nhẹ vào màn sáng.

Trong màn sáng, người đàn ông áo đen đột nhiên cau mày, hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, bởi vì trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn cảm giác như có người gõ nhẹ vào trán của mình.

Diệp Quân trầm giọng nói: ‘Tháp gia, ngươi có phát hiện ra điều gì bất thường không?”

Tiếu Tháp trầm mặc một lát, sau đó nói: “Ta chỉ là một cái tháp”.

Diệp Quân: “…”.

Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ngươi muốn thu phục ngọn lửa Thiên Hành này sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Thu phục!

Trong đại điện, cô gái váy đỏ nghe được cuộc trò chuyện của hai người, đột nhiên cảm thấy hơi kinh ngạc, lúc này cô ta đã có thể nghe hiểu lời nói của người đàn ông.
 
Chương 3290


Chương 3290

Bên trong màn sáng, người đàn ông áo đen quan sát ngọn lửa Thiên Hành trong tay, sau đó nói: “Tháp gia, trong ngọn lửa này ẩn chứa năng lượng cực kì kinh khủng, nếu ta có thể sử dụng…”

Tiểu Tháp nói: “Ngươi có liên lạc được với ngọn lửa này không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Ta đã thử rồi, nhưng không có bất kỳ hồi đáp nào”.

Tiểu Tháp nói: “Vậy thì không có cách nào cả”.

Diệp Quân cũng cảm thấy hơi bất đắc dĩ, hắn đã dùng rất nhiều cách, nhưng ngọn lửa Thiên Hành này đều không có phản ứng.

Diệp Quân hơi tức giận.

Nhưng ngay sau đó, hắn cau mày: “Tháp gia, hình như ta đã sai rồi”.

Tiểu Tháp nói: “Sao lại nói vậy?”

Diệp Quân quan sát ngọn lửa Thiên Hành trong tay, nhẹ giọng nói: “Cô cô đưa ngọn lửa này cho ta, hình như mục đích của bà ấy không phải là để cho ta thu phục nó, mà là để cho ta luôn tỉnh táo và kính sợ”, Tiểu Tháp trầm mặc.

Diệp Quân tiếp tục nói: “Chỉ cần ta nhìn ngọn lửa Thiên Hành này, ta sẽ cảm thấy trong vũ trụ xa xôi không xác định, có một nền văn minh vũ trụ cực kỳ hùng mạnh, mà nền văn minh vũ trụ đó có thể dễ dàng tiêu diệt ta và nền văn minh vũ trụ Quan Huyên của ta… Ta sẽ không bao giờ có tư cách để kiêu ngạo và tự mãn, Diệp Quân ta chỉ là một hạt bụi trong vũ trụ bao la này, điều ta cần làm là không ngừng nỗ lực, không ngừng tiến bộ…”

Nói đến đây, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.

Lúc này, hắn mới thật sự hiểu ý đồ của cô cô váy trắng.

Không ngừng tu hành, vũ trụ rất lớn, mình rất nhỏ bé, cần phải có lòng kính sợ với vũ trụ này.

Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên khẽ nói: “Ta thật không ngờ ngươi có thể nghĩ được như thế nhanh như vậy”.

Diệp Quân cười nói: “Tháp gia ngươi đã sớm biết, tại sao không nhắc nhở ta?”

Tiểu Tháp nói: “Có một số việc, chỉ tự ngươi hiểu ra thì mới là của ngươi, còn người khác nói, đạo lý dù có hay đến mấy thì chưa chắc ngươi đã có thể hiểu”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Tiểu Tháp nói: “Tiếp theo định thế nào?”

Diệp Quân suy nghĩ một lúc rồi nói: “Bây giờ tọa độ của vũ trụ Quan Huyên của chúng ta đã bị lộ, tiếp theo có lẽ phải đối mặt với nhiều nền văn minh khác trong vũ trụ, vì vậy, nhiệm vụ cấp bách nhất là chăm chỉ luyện tập để tăng thực lực của mình, cũng cần phải tăng thực lực của toàn nền văn minh vũ trụ Quan Huyên.

Tiểu Tháp nói: “Vậy ngọn lửa Thiên Hành này…”

Diệp Quân nhìn về phía ngọn lửa Thiên Hành trong tay, cười nói: “Dĩ nhiên là mang theo bên người rồi, dù sao thì nó cũng không làm ta bị thương”.

Hắn vừa nói vừa cười, rời khỏi Tiểu Tháp.

….

Trong đại điện ở ngọn hải đăng Vũ Trụ.

Hai tay cô gái váy đỏ chống cằm, trong mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ khó hiểu.

Bởi vì trong lúc người đàn ông áo đen cầm ngọn lửa ra, cô ta đã thử liên lạc với ngọn lửa Thiên Hành một lần nữa, nhưng ngọn lửa Thiên Hành vẫn không có bất cứ hồi đáp nào.

Điều này khiến cô ta cảm thấy hơi bối rối!
 
Chương 3291


Chương 3291

Trước kia chưa bao giờ xảy ra trường hợp như vậy!

Ngọn lửa Thiên Hành giống như bị bắt cóc!

Nhưng thanh niên đó rõ ràng rất yếu, thậm chí còn không bằng một phần mười nghìn sức mạnh của ngọn lửa.

Cô gái váy đỏ suy tư hồi lâu, vẫn không có đáp án, có vẻ như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn về phía trên vách tường của đại điện ở xa, nơi đó có treo một cuốn lịch vũ trụ thần bí, khi nhìn thấy những con số ở trên đó, hai mắt cô ta sáng rực, vô cùng vui mừng.

Bởi vì đây là kỳ nghỉ!

Cứ một trăm năm là lại có một kỳ nghỉ.

Cô gái lập tức trở lại bảng điều khiển, cô ta nhanh chóng thao tác, sau khi nhìn thấy cỗ máy thần bí tiến vào chế độ tự động, cô ta cười toe toét. Sau đó nhìn lướt qua những màn sáng dày đặc ở xung quanh, cuối cùng, ánh mắt rơi vào một màn sáng.

Bên trong màn sáng là nền văn minh vũ trụ Quan Huyên!

Cô gái suy nghĩ hồi lâu, đi đến bên cạnh bệ đá, cầm lên một túi trúc nhỏ, sau đó xoay người rời đi.

Sau khi ra khỏi đại điện, phóng tầm mắt ra xa là vũ trụ tinh không vô tận.

Sâu thẳm và cô độc!

Cô gái vươn vai, sau đó sải bước về phía xa.

Nghỉ ngơi thôi!

Vô cùng vui vẻ!

Cô ta quyết định tự mình đi đến nền văn minh đó để nhìn thử xem, nhân tiện điều tra ngọn lửa Thiên Hành đã xảy ra vấn đề gì.

Chẳng mấy chốc, cô gái đã biến mất ở phía cuối tinh hà.

Ngay sau khi cô gái biến mất, một thanh kiếm chậm rãi biến mất phía trên ngọn hải đăng.

Kiếm Hành Đạo!

Rừng sâu Thần Hư.

Diệp Quân đứng trên quảng trường, trên đó có rất nhiều người đang bận rộn, người đứng đầu chính là Tiểu Ái.

Sau khi nền văn minh Sâm Lâm bị hủy diệt, Tiểu Ái bắt đầu dẫn người của mình đến đây tiếp tục nghiên cứu trận pháp.

Bây giờ mục đích của cô ấy là tiếp nhận kỹ thuật của nền văn minh Sâm Lâm.

Dĩ nhiên đây không phải là việc khó với Tiểu Ái và đoàn đội của cô ấy, hơn nữa bây giờ còn có Đạo Cổ Thụ giúp đỡ.

Lúc này Thần Kỳ dẫn theo Minh Quân đi đến.

Thần Kỳ bước đến trước mặt Diệp Quân, sau đó đưa một chiếc nhẫn cho Diệp Quân: “Ta đã sắp xếp xong mọi thứ của nền văn minh Sâm Lâm, đều ở trong chiếc nhẫn này”.

Diệp Quân nhìn chiếc nhẫn, sau đó cất đi.

Thần Kỳ cười nói: “Tiếp theo có dự định gì không?”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Phòng thủ, phát triển”.

Thần Kỳ lặng thinh.

Hiện giờ tọa độ của nền văn minh vũ trụ Quan Huyên đã bị bại lộ trong vũ trụ bao la, chắc chắn sẽ có nền văn minh vũ trụ khác đến gây chuyện với vũ trụ Quan Huyên.
 
Chương 3292


Chương 3292

Trong đó còn có cả nền văn minh Thiên Hành trong truyền thuyết.

Lửa Thiên Hành mà nền văn minh Thiên Minh phái đến hủy diệt vũ trụ Quan Huyên đã bị người phụ nữ váy trắng thu phục, nền văn minh Thiên Hành sẽ chịu buông tha sao?

Có lẽ là không.

Nghĩ đến đây, Thần Kỳ thầm thở dài, cô ấy biết mặc dù vũ trụ Quan Huyên đã giải quyết nền văn minh Sâm Lâm nhưng rắc rối chỉ mới bắt đầu.

Diệp Quân bỗng quay sang nhìn Minh Quân ở một bên: “Nói về nền văn minh Tu La mà các ông gặp thử xem”.

Minh Quân khẽ gật đầu: “Bọn ta cũng không biết nhiều về nền văn minh này, chỉ biết họ đến từ một nơi gọi là vũ trụ Tu La, họ có một lực lượng viễn chinh Tu La rất mạnh, chuyên dùng để khám phá và chinh phục vũ trụ. Lúc đầu nền văn minh Sâm Lâm bọn ta gặp phải một tiểu đội quân viễn chinh của chúng…”

Nói đến đây ông ta như nhớ lại điều gì, vẻ mặt dần trở nên nghiêm trọng.

Diệp Quân nói: “Các ông đã thất bại à?”

Minh Quân gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân nhìn Minh Quân: “Vậy tiểu đội đó có bao nhiêu người?”

Minh Quân do dự một lúc mới nói: “Chưa đến một trăm người”.

Diệp Quân lặng thinh.

Một trăm người mà đã có thể lật đổ được một nền văn minh Sâm Lâm.

Thần Kỳ bỗng nói: “Họ là nền văn minh vũ trụ cấp bốn ư?”

Minh Quân lắc đầu: “Không phải, sau đó bọn ta điều tra mới biết được thật ra chúng chỉ là nền văn minh vũ trụ cấp ba, chẳng qua chúng thuộc nền văn minh vũ trụ cấp ba lợi hại nhất. Hơn nữa hiện giờ lại bước vào hàng nền văn minh vũ trụ cấp bốn. Cũng bởi vì thế, bọn ta biết mình không phải là đối thủ của chúng nên quyết định trở lại nơi này…”

Nói đến đây ông ta nhìn Diệp Quân, cảm thấy khá phức tạp, không ngờ sau khi quay lại nơi này còn có một vũ trụ càng biến thái hơn.

Mà những quan niệm trước đó, nền văn minh Sâm Lâm ngay từ đầu đã không xem trọng nền văn minh vũ trụ Quan Huyên, cũng chính vì điều này cuối cùng mới dẫn đến nền văn minh Sâm Lâm bị hủy diệt.

Diệp Quân bỗng nói: “Ngoài nền văn minh Tu La, các ông còn từng gặp nền văn minh vũ trụ khác không?”

Minh Quân lắc đầu: “Không có, nhưng…”

Nói đến đây, ông ta muốn nói lại thôi.

Diệp Quân nhìn Minh Quân, Minh Quân trầm giọng nói: “Lúc đầu bọn ta muốn bành trướng nên cũng đã thăm dò các nền văn minh vũ trụ, mặc dù không tìm được những nền văn minh vũ trụ nào khác nhưng đã phát hiện ra một di tích nền văn minh thần bí. Ở đó, bọn ta đã thấy một triệu bức tượng đá của các chiến binh bí ẩn… Vốn dĩ bọn ta muốn tiếp tục tìm kiếm nhưng cuối cùng lại phải dừng lại…”

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Minh Quân trầm giọng nói: “Nguy hiểm, lúc đầu một cường giả mười phần thần tính của gia tộc ta đã ngã xuống ở nơi đó, về sau lão tổ tự mình tiến vào khu vực đó, sau khi ông ta ra khỏi đó đã lập tức hạ lệnh phong tỏa, còn cấm không cho bất cứ ai vào”.

Di tích nền văn minh.

Diệp Quân khẽ nói: “Vũ trụ này có quá nhiều điều chưa được khám phá”.

Minh Quân nói: “Cậu Diệp có muốn đi xem thử không?”
 
Chương 3293


Chương 3293

Diệp Quân nhìn Minh Quân, Minh Quân vội vàng nói: “Ta không có ý gì khác, với thực lực của cậu Diệp, nơi đó dĩ nhiên sẽ không có gì nguy hiểm. Ta thấy cậu Diệp muốn ra sức phát triển nền văn minh Quan Huyên, mà một di tích văn minh rất có ích, nếu di tích văn minh này từng là cấp bốn trở lên, hoặc cấp cao hơn, vậy thì nó sẽ giúp ích rất nhiều cho vũ trụ Quan Huyên, thậm chí có thể nâng cao nền văn minh vũ trụ Quan Huyên lên một tầm cao mới…”

Nói đến đây, ông ta ngừng một chốc rồi lại nói: “Lúc đầu nền văn minh Sâm Lâm bọn ta cũng vì có cơ duyên nên mới được đà vực dậy như thế”.

Ngay lúc này Đạo Cổ Thụ bỗng xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô ấy lạnh lùng nhìn Minh Quân, ánh mắt có thể giết người hệt như dao.

Nhìn thấy ánh mắt Đạo Cổ Thụ, Minh Quân biến sắc, không dám nói gì.

Ông ta đã biết thân phận của Đạo Cổ Thụ trước mặt này, là cây tổ của nền văn minh Sâm Lâm lúc trước, nhưng về sau không biết vì sao mà lại khô héo mà chết. Tất nhiên ông ta vẫn có thể đoán được một ít, vì sau khi khi cây tổ của nền văn minh này khô héo mà chết, thực lực của tổ tiên đã có một bước nhảy vọt về chất…

Đạo Cổ Thụ không ra tay mà quay sang nhìn Diệp Quân: “Ông ta nói không sai, vài di tích bí ẩn của văn minh quả thật là là cơ hội ngàn năm hiếm gặp với các nền văn minh vũ trụ có cấp bậc khá thấp, truyền thừa đơn giản hơn sáng tạo rất nhiều”.

Diệp Quân nhìn Đạo Cổ Thụ và Minh Quân, cười nói: “Trong lòng các người, ta rất lợi hại sao?”

Hai người sửng sốt.

Diệp Quân lắc đầu, hắn nhìn Minh Quân: “Thực lực của ta và tổ tiên của nền văn minh các ông, ai mạnh hơn?”

Minh Quân do dự, sau đó nói: “Ngang nhau”.

Nghe Minh Quân nói thế, Đạo Cổ Thụ và Thần Kỳ không hẹn mà cùng nhìn ông ta, ngang nhau ư?

Mấy lời mất mặt này mà cũng có thể nói được à?

Diệp Quân bật cười.

Minh Quân lại lặng thinh, ông ta không biết Diệp Quân có thích được nịnh hót hay không, dù sao cứ nịnh trước rồi tính.

Diệp Quân cười nói: “Từ sau khi ra khỏi nơi đó, tổ tiên nền văn minh các ông đã cấm các ông đi vào đó, chắc là ông ta đã gặp phải thứ gì đáng sợ trong đó, nếu không ông ta không thể từ bỏ một di tích văn minh, đúng chứ?”

Minh Quân gật đầu: “Ừ”.

Nói đến đây, ông ta do dự, sau đó nói: “Thế nên nếu cậu Diệp muốn đi, tốt nhất nên dẫn theo một… một người thân”.

Thần Kỳ cười nói: “Ông không cần phải lấp lửng như vậy, ý ông là muốn Diệp công tử dẫn theo cô cô hoặc ông nội của ngài ấy đi, đúng chứ?”

Minh Quân nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Ông ta không biết nhiều về tính cách của Diệp Quân nên lúc nói chuyện cũng hơi cẩn thận một chút.

Đạo Cổ Thụ trầm giọng nói: “Nếu dẫn theo cô cô và ông nội ngươi đi, dĩ nhiên không thành vấn đề…”

Diệp Quân bỗng nói: “Ta lại có một ý tưởng mới”.

Mọi người nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn Minh Quân, cười nói: “Người biết đến di tích văn minh đó không nhiều nhỉ?”

Minh Quân gật đầu: “Không nhiều, lúc đầu sau khi bọn ta phát hiện ra đã dùng trận pháp để giấu nó đi”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta quyết định công bố di tích văn minh này với bên ngoài”.
 
Chương 3294


Chương 3294

Ba người đều sửng sốt, Thần Kỳ trầm giọng nói: “Ngài muốn chuyển dời sự chú ý của một vài vũ trụ văn minh ở bên ngoài”.

Diệp Quân gật đầu: “Vì Việt Cổ Thị mà tọa độ hiện giờ của vũ trụ Quan Huyên đã bị bại lộ, trong tương lai không xa chắc sẽ có một số nền văn minh vũ trụ khác sẽ đến quấy rầy. Mà bây giờ thứ bọn ta thiếu nhất chính là thời gian, thế nên ta quyết định công bố di tích văn minh này ra để các nền văn minh vũ trụ khác đi thăm dò di tích văn minh này… Ờ, phải nói cho bên ngoài biết, đây là một di tích văn minh vũ trụ cấp năm…”

“Không được!”

Minh Quân ở một bên trầm giọng nói: “Cậu Diệp, nếu ngươi nói là di tích văn minh vũ trụ cấp năm thì các nền văn minh khác cũng không dám đến thăm dò. Nền văn minh vũ trụ ở cấp bậc này quá mức khủng khiếp, hơn nữa hiện giờ hình như cũng chỉ có một nền văn minh vũ trụ Thiên hành là cấp năm… Tóm lại, nền văn minh vũ trụ cấp năm quá mức đáng sợ, nhiều người đều sẽ cảm thấy e sợ, muốn trốn cũng không kịp, chứ đừng nói là chủ động đi thăm dò”.

Đạo Cổ Thụ ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu: “Một nền văn minh vũ trụ cấp năm là sự tồn tại hệt như vị thần trong vũ trụ, đừng nói các nền văn minh vũ trụ khác có tin hay không, cho dù họ tin thì cũng không dám đến thăm dò, vì nền văn minh vũ trụ thế này đã vượt qua nhận thức của phần lớn nền văn minh vũ trụ rồi, bọn họ không dám tiếp xúc nền văn minh vũ trụ này. Thế nên, đề nghị của ta là nói nền văn minh vũ trụ cấp bốn là được”.

Minh Quân gật đầu: “Mặc dù nền văn minh cấp bốn cũng đáng sợ nhưng không đáng sợ bằng nền văn minh vũ trụ cấp năm”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Là ta suy nghĩ không chu đáo”.

Thần Kỳ ở một bên nói: “Không phải ngài suy nghĩ không toàn vẹn, mà là trong lòng ngài nền văn minh vũ trụ cấp năm cũng không đáng sợ như thế, đúng chứ?”

Minh Quân nhìn Diệp Quân, mặc dù ông ta không biết người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh thuộc nền văn minh cấp mấy, nhưng có thể chắc chắn là hơn cấp ba.

Còn có đạt đến cấp năm hay không thì ông ta không tiện nói.

Dù sao cũng đã vượt ra khỏi nhận thức của ông ta.

Nghe Thần Kỳ nói thế, Diệp Quân lắc đầu khẽ cười: “Có lẽ nó đúng với cô cô và ông nội ta, nhưng với ta thì một nền văn minh vũ trụ cấp ba thôi cũng đã cực kỳ đáng sợ rồi”.

Trên thực tế, nếu không nhờ cô cô và ông nội xuất hiện, hắn cũng không thể giải quyết nền văn minh Sâm Lâm.

Hắn vẫn biết rất rõ thực lực của mình.

Diệp Quân nhìn Thần Kỳ và Minh Quân: “Chuyện này giao lại cho hai người xử lý, nghĩ cách để tin tức truyền ra ngoài”.

Thần Kỳ nói: “Ngài muốn đi sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đi xem thử”.

Hắn vẫn khá tò mò với di tích văn minh bí ẩn mà Minh Quân nói.

Thần Kỳ nói: “Bao giờ ngài đi?”

Diệp Quân cười nói: “Ngay bây giờ”.

Thần Kỳ sửng sốt: “Nhanh thế à?”

Diệp Quân gật đầu: “Dù sao ta ở đây cũng không giúp được gì nhiều nên ta quyết định đi xem thử trước, hơn nữa lần này di tích văn minh bại lộ, chắc chắn sẽ có vài nền văn minh vũ trụ chưa được biết đến đến đây thăm dò nên ta đi chắc hẳn cũng có thể tiếp xúc với một số nền văn minh vũ trụ khác…”

Nói đến đây hắn nhìn hai người: “Để đề phòng bất trắc, hai người phải bắt đầu tiết lộ chuyện di tích văn minh vũ trụ đó ngay”.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom