Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3285


Chương 3285

Bị đánh tả tơi.

Chỉ có tuyệt vọng.

Chỉ có cái chết!

Lúc này Diệp Quân mới nhận ra mình nhỏ bé thế nào, dù bây giờ hắn là cường giả mười phần thần tính, Độc Khai Nhất Đạo cũng không thể ngăn được ngọn lửa này.

Cứ tưởng dù không ở đỉnh cao nhưng cũng đã ở giữa sườn núi, nhưng giờ xem ra hắn còn chẳng lên được chân núi.

Đúng là cực kỳ yếu.

Diệp Quân chưa từng cảm thấy mình yếu ớt như lúc này.

Ngay lúc này người phụ nữ váy trắng bỗng giơ một ngón tay ra, sau đó điểm nhẹ vào không trung, không gian nơi ngón tay chạm vào dập dờn như sóng nước.

Tận sâu trong tinh không, ngọn lửa Thiên Hành đó bỗng dừng lại, thoáng chốc đã xuất hiện trên đầu ngón tay người phụ nữ váy trắng, nó run rẩy không thôi, cực kỳ sợ hãi.

Thấy thế, Đạo Cổ Thụ tròn xoe hai mắt như thể nhìn thấy quỷ, đầu óc trống rỗng.

Người phụ nữ váy trắng xoay người, bà ấy đưa lửa Thiên Hành đó cho Diệp Quân: “Tặng cho con”.

Diệp Quân sửng sốt.

Người phụ nữ váy trắng đặt ngọn lửa bầu trời vào lòng bàn tay của Diệp Quân, sau đó dịu dàng nói: “Con người cảm thấy sợ không phải là chuyện xấu, vì cảm giác sợ hãi có thể khiến con nhận ra được bản thân nhưng cũng không nên quá coi thường bản thân, hướng về tương lai, làm tốt hiện tại”.

Dứt lời, cả người bà ấy dần trở nên mờ ảo.

Diệp Quân nhìn lửa Thiên Hành trong tay, lặng im không nói.

Một ngọn lửa có thể dễ dàng hủy diệt nền văn minh cấp ba, thậm chí là nền văn minh cấp bốn.

Thế nhưng lúc này lại ngoan ngoãn như mèo ở trước mặt cô cô váy trắng.

Diệp Quân bỗng mỉm cười.

Mục tiêu của mình là cô cô váy trắng, ông nội và cha, nếu mình bị nền văn minh cấp năm dọa sợ thì còn nói cái gì mà vượt qua các tiền bối chứ?

Phải biết rằng, một nền văn minh cấp năm cũng nhỏ bé như kiến trước mặt cô cô váy trắng thôi.

Nhập Thần thì dễ.

Phá Thần mới khó.

Có tâm Phá Thần lại càng khó.

Diệp Quân từ từ nhắm mắt lại, hắn hiểu ý của cô cô váy trắng, mặc dù hiện giờ không thể phá được thần nhưng nhất định phải có tâm Phá Thần.

Lúc này người phụ nữ váy trắng đã hoàn toàn biến mất.

Đạo Cổ Thụ ở một bên nhìn lửa Thiên Hành trong tay Diệp Quân, lặng thinh không nói gì.

Từ lúc bắt đầu đến giờ người phụ nữ váy trắng cứ cho cô ấy cảm nhận được những nhận thức mới.

Vốn tưởng người phụ nữ váy trắng là cường giả mười phần thần tính nhưng bà ấy có thể giết chết cường giả mười phần thần tính trong tích tắc, khi cô ấy nghĩ người phụ nữ váy trắng là Độc Khai Nhất Đạo, người phụ nữ váy trắng lại giết chết cường giả Độc Khai Nhất Đạo trong chốc lát.

Lúc này bà ấy lại có thể thu phục được lửa Thiên Hành đó.

Đáng sợ nhất là lửa Thiên Hành không thể phản kháng lại.

Nói cách khác, bà ấy không chỉ mạnh hơn lửa Thiên Hành một chút…
 
Chương 3286


Chương 3286

Thần Kỳ nhìn Diệp Quân ở bên cạnh, vẻ mặt hơi phức tạp.

Cô ấy không ngờ hai kiếm tu đằng sau Diệp Quân lại mạnh đến mức này.

Đồng thời cô ấy cũng cảm thấy may mắn, nếu chọn đứng về phía nền văn minh Sâm Lâm thì bây giờ cô ấy chắc cũng đã biến mất rồi.

Lúc này, Diệp Quân bỗng nhìn Minh Quân quay về ở cách đó không xa: “Ta luôn thắc mắc tại sao nền văn minh Sâm Lâm các ông lại quay lại?”

Nghe Diệp Quân nói thế, Minh Quân im lặng một lúc lâu mới nói: “Vì một nền văn minh khác”.

Diệp Quân nhíu mày: “Một nền văn minh khác ư?”

Minh Quân gật đầu: “Lúc đầu nền văn minh Sâm Lâm bọn ta gặp phải một nền văn minh vũ trụ khác trong vũ trụ Đạo Cổ, bọn ta đã đánh với đối phương nhưng thực lực của bọn ta không bằng chúng, nên bọn ta chỉ có thể lựa chọn rời khỏi vũ trụ đó…”

Diệp Quân khẽ nói: “Thì ra là thế”, Thần Kỳ bỗng cảm thấy hơi tò mò: “Các ông đã gặp nền văn minh nào?”

Minh Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Tu La, một nền văn minh cực kỳ hiếu chiến, mặc dù chúng cũng là nền văn minh vũ trụ cấp ba nhưng thực lực lại hơn bọn ta rất nhiều”.

Diệp Quân quay sang nhìn Đạo Cổ Thụ, Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Chưa từng nghe đến”.

Thần Kỳ nói: “Nói thế là các ông quay về để lánh nạn”.

Sắc mặt Minh Quân cực kỳ khó coi.

Đúng thật là họ quay về để lánh nạn.

Chỉ là không ngờ ở đây còn có người đáng sợ hơn.

Phải nói rằng, lúc này ông ta thật sự bị nghẹn uất.

Nền văn minh Sâm Lâm cứ thế biến mất.

Nghĩ đến đây, Minh Quân thầm thở dài, vẻ mặt hết sức bi thương.

Diệp Quân bỗng nói: “Nền văn minh Tu La biết nơi này không?”

Minh Quân do dự, sau đó nói: “Trước đó thì chắc là không biết, nhưng bây giờ…”

Diệp Quân sầm mặt.

Vừa nãy, Việt Cổ Thị đã gửi thẳng tọa độ nơi này đến vũ trụ bên ngoài, bây giờ chắc hẳn đã có nhiều nền văn minh vũ trụ biết đến nền văn minh vũ trụ Quan Huyên.

Lúc này Đạo Cổ Thụ bỗng nói: “Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn ngọn lửa trong tay, lúc này hắn không cảm nhận được bất kỳ năng lượng nào, ngọn lửa Thiên Hành này cứ như một ngọn lửa bình thường.

Phải nghiên cứu!

Diệp Quân nói: “Thần Kỳ cô nương, nơi này giao lại cho cô xử lý”.

Dứt lời, hắn quay lại trong Tiểu Tháp.

Thần Kỳ cảm thấy vui mừng, như vậy là Diệp Quân đang muốn trọng dụng cô ấy.

Thần Kỳ quay sang nhìn Minh Quân: “Rừng sâu Thần Hư còn có người của nền văn minh Sâm Lâm không?”

Minh Quân lắc đầu: “Không còn nữa, đều chết cả rồi”.
 
Chương 3287


Chương 3287

Thần Kỳ khẽ gật đầu: “Mặc dù mọi người đã chết nhưng những thứ của nền văn minh Sâm Lâm vẫn còn ở đó. Ông hãy thu dọn chúng rồi đưa cho ta, kể cả tất cả các thần vật và công nghệ đổi mới của các ông, ta muốn mọi thứ”.

Minh Quân: “…”

Thần Kỳ nhìn Minh Quân: “Có vấn đề gì sao?”

Minh Quân lắc đầu: “Không có”.

Thần Kỳ khẽ gật đầu: “Ông đi đi”.

Dĩ nhiên cô ấy không lo Minh Quân sẽ bỏ chạy, vì nếu đối phương muốn chạy thì sẽ không chủ động quay lại.

Nền văn minh vũ trụ Quan Huyên này còn có thể thu phục được lửa Thiên Hành của nền văn minh Thiên Hành… Điều này có nghĩa là gì? Tức là thực lực của hai kiếm tu đó rất có thể đã đạt đến trình độ của nền văn minh vũ trụ cấp năm.

Đây là một cây cột cực kỳ lớn.

Minh Quân gật đầu, sau đó xoay người đi. Đúng như Thần Kỳ nghĩ, ông ta không có ý định bỏ trốn, sở dĩ ông ta quay lại là vì có một dự tính mới.

Còn nền văn minh Sâm Lâm…

Chỉ cần có đủ lợi ích, ông ta có thể trở thành người của nền văn minh Quan Huyên bất cứ lúc nào.

Sau khi Minh Quân đi, Thần Kỳ quay đầu sang nhìn Đạo Cổ Thụ nãy giờ không lên tiếng: “Có cảm nghĩ gì không?”

Đạo Cổ Thụ im lặng một hồi rồi nói: “Lợi hại thật”.

Thần Kỳ bật cười: “Đúng thế”.

Đạo Cổ Thụ khẽ lắc đầu: “Không ngờ nơi này lại có người lợi hại đến thế”.

Thần Kỳ ngẩng đầu nhìn tận sâu trong tinh không khẽ nói: “Bây giờ vị trí của vũ trụ Quan Huyên đã bị tiết lộ trong các nền văn minh vũ trụ khác, hơn nữa nền văn minh Thiên Hành chắc sẽ không dừng lại như thế này…”

Đạo Cổ Thụ quay đầu nhìn Thần Kỳ: “Làm ơn, ngươi nên lo lắng cho những nền văn minh vũ trụ đó chứ không phải là nền văn minh vũ trụ Quan Huyên. Người phụ nữ đó chắc chắn có thể chém giết trong vũ trụ vô tận này, được chứ?”

Thần Kỳ: “…”

Chém giết lung tung!

Nghe Đạo Cổ Thụ nói vậy, vẻ mặt của Thần Kỳ trở nên phức tạp, cô ấy biết người đứng sau Diệp Quân chắc chắn không tầm thường, nhưng không ngờ hai người kia lại mạnh đến mức này.

Một mình mở ra một đạo cũng chỉ là chuyện cỏn con như con kiến!

Nó đã hoàn toàn vượt xa khỏi mức độ nhận thức của cô ấy!

Đặc biệt là khi cô ấy nhìn thấy người phụ nữ váy trắng dễ dàng giết chết Việt Cổ Thị chỉ với một nhát kiếm, cô ấy đã lập tức thay đổi nhận thức của mình về cường giả.

Cũng trong khoảnh khắc đó, cô ấy cảm thấy rằng mình chỉ là một con kiến bé nhỏ mà thôi.

Lúc này, Đạo Cổ Thụ ở bên cạnh nhẹ giọng nói: “Một nền văn minh đã phát triển hàng trăm triệu năm vừa bị xóa sổ”.

Vừa nói, cô ấy vừa khẽ lắc đầu, trong mắt lóe lên vẻ phức tạp.

Thần Kỳ im lặng không lên tiếng.
 
Chương 3288


Chương 3288

Quả thật, nền văn minh Sâm Lâm này đã phát triển ít nhất hàng trăm triệu năm, nhưng chỉ vì chọc phải nền văn minh không nên chọc vào, nên đã bị xóa sổ ngay lập tức.

Trong vũ trụ bao la, có quá nhiều điều thần bí, ngươi sẽ không bao giờ biết điều gì sẽ đến trước, tai nạn hay ngày mai.

Như nghĩ đến điều gì đó, Thần Kỳ quay đầu nhìn về phía Đạo Cổ Thụ ở bên cạnh: “Đạo Cổ cô nương, ngươi cảm thấy giữa hai người kia và nền văn minh Thiên Hành trong truyền thuyết thì ai mạnh hơn?”

Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Không biết, dù sao thực lực của họ đã vượt xa nhận thức của ta”.

Thần Kỳ khẽ gật đầu, người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh chắc chắn vô cùng kinh khủng, nhưng thực lực của nền văn minh vũ trụ Thiên Hành cũng đã vượt xa khỏi nhận thức của cô ấy.

Có điều, trực giác nói cho cô ấy biết, người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh kia có lẽ không thua kém gì nền văn minh Thiên Hành.

Thần Kỳ khẽ lắc đầu, không suy nghĩ nữa, cô ấy quay đầu nhìn về phía Đạo Cổ Thụ ở bên cạnh, sau đó nói: “Đạo Cổ cô nương, tiếp theo cô định thế nào?”

Đạo Cổ Thụ cười nói: “Dĩ nhiên là ở lại vũ trụ Quan Huyên, sao có thể bỏ qua bắp đùi to như vậy chứ?”

Hai cô gái nhìn nhau cười.

….

Ở một tinh vực không xác định.

Trong tinh không bao la, một ngọn hải đăng cao vạn trượng yên tĩnh đứng sừng sững, trên đỉnh ngọn hải đăng có một đại điện màu đen. Trong đại điện, một cô gái ngồi ở trung tâm, trên người mặc một bộ váy màu đỏ rủ xuống đất, khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lộ ra một nửa. Trên những bức tường xung quanh cô ta có treo vô số màn sáng đặc biệt giống như những tấm gương, bên trong những màn sáng đó là những vũ trụ tinh vực không xác định.

Ngay lúc này, cô gái đột nhiên nhìn về phía bên phải, cô ta phát hiện ra một nền văn minh vũ trụ không xác định ở bên trong màn sáng ở phía bên phải đó.

Khi nhìn thấy nền văn minh vũ trụ này, cô gái nhanh chóng thao tác trên bảng điều khiển trước mặt, ngay sau đó, tọa độ của vũ trụ xuất hiện trên màn sáng, sau đó cô ta nhấn vào một cái nút màu đỏ ở trước mặt.

Ầm!

Phía trên ngọn hải đăng, một ngọn lửa đột nhiên bay vút lên cao, phóng thẳng vào sâu trong tinh không.

Trong điện, vũ trụ bên trong màn sáng đột nhiên bốc cháy.

Một nền văn minh mới đã bị xóa sổ!

Chẳng mấy chốc, ngọn lửa kia đã xuất hiện trong đại điện, cô gái lấy ra một khối lập phương Rubik thần bí, ngọn lửa khẽ rung lên, hàng trăm triệu chiếc nhẫn không gian nghiêng ra từ ngọn lửa và đổ vào khối lập phương Rubik thần bí.

Khi tất cả nhẫn không gian đã được đổ vào khối lập phương Rubik, cô gái cất khối lập phương Rubik, rồi tiếp tục làm việc.

Sau khi làm việc một hồi, cô gái nhớ đến điều gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn màn sáng ở phía bên phải, nhíu mày, bởi vì cô ta phát hiện ra mình đã mất liên lạc với một ngọn lửa Thiên Hành.

Cô gái thử liên lạc với ngọn lửa Thiên Hành kia, nhưng không có bất kỳ hồi đáp nào.

Trong mắt cô gái lộ ra vẻ nghi hoặc, bởi vì trước đây chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

Cô gái thao tác trên bảng điều khiển một lát, vũ trụ bên trong màn sáng bắt đầu thay đổi, chỉ trong chốc lát, một nền văn minh vũ trụ xuất hiện trong màn sáng.
 
Chương 3289


Chương 3289

Nền văn minh Quan Huyên!

Cô gái nhìn chằm chằm vào màn sáng, trong mắt hiện lên vẻ nghi ngờ.

Bởi vì đây là một nền văn minh cấp rất thấp!

Sao ngọn lửa Thiên Hành lại có thể biến mất không lý do?

Sau khi cô gái cau mày suy nghĩ hồi lâu, cô ta nhìn vào cái nút màu đỏ trước mặt, định nhấn một lần nữa để phái ra một ngọn lửa Thiên Hành khác, nhưng cô ta đã từ bỏ ý định đó ngay lập tức.

Cô ta đi tới bên cạnh một bệ đá, trên bệ đá có một ít ký hiệu đặc biệt, cô ta không ngừng thao tác, chẳng mấy chốc, thời không trước mặt cô ta đột nhiên xuất hiện giống như làn sóng rung chuyển.

Sau một hồi bận rộn.

Cũng không có bất kỳ hồi đáp nào!

Cô gái nhíu mày, thử lại một lần nữa, nhưng vẫn không có bất kỳ hồi đáp nào.

Không còn cách nào khác, cô gái chỉ có thể từ bỏ.

Cô gái trở lại bảng điều khiển, cô ta nhìn vào màn sáng, tay cô ta lại lần nữa đặt lên cái nút màu đỏ.

Nhưng sau khi suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cô ta không nhấn cái nút màu đỏ đó, mà quyết định tạm thời quan sát nền văn minh vũ trụ thần bí này.

Tiếp đó, dưới sự điều khiển của cô ta, một người đàn ông áo đen đen xuất hiện bên trong màn sáng.

Lúc này, người đàn ông áo đen đang quan sát ngọn lửa Thiên Hành trong tay.

Khi cô gái nhìn thấy ngọn lửa Thiên Hành yên lặng treo trên tay người đàn ông áo đen, cô gái đột nhiên trợn tròn hai mắt, trong mắt tràn đầy nghi hoặc và tò mò.

Cô ta đứng dậy tiến lại gần màn sáng, sau đó duỗi ra hai ngón tay nhẹ nhàng lướt trên màn sáng, tiếp đó, góc nhìn đã được phóng to.

Trong màn sáng, người đàn ông đột nhiên cắn ngón tay của mình, nhỏ một giọt máu vào trong ngọn lửa Thiên Hành, sau đó hắn nhìn chằm chằm vào ngọn lửa Thiên Hành kia.

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong mắt cô gái hiện lên vẻ nghi ngờ.

Sinh linh này đang làm gì vậy?

Bên trong màn sáng, người đàn ông nhìn thấy ngọn lửa Thiên Hành không có bất kỳ phản ứng gì cả, lập tức nhíu mày, lui về phía sau mấy bước, sau đó nói: “Tháp gia, tại sao ngọn lửa này lại không có phản ứng?”

Nghe người đàn ông nói vậy, cô gái chớp mắt, bởi vì cô ta nghe không hiểu, dường như nhớ ra gì đó, đột nhiên cô ta vươn một ngón tay chạm nhẹ vào màn sáng.

Trong màn sáng, người đàn ông áo đen đột nhiên cau mày, hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, bởi vì trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn cảm giác như có người gõ nhẹ vào trán của mình.

Diệp Quân trầm giọng nói: ‘Tháp gia, ngươi có phát hiện ra điều gì bất thường không?”

Tiếu Tháp trầm mặc một lát, sau đó nói: “Ta chỉ là một cái tháp”.

Diệp Quân: “…”.

Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Ngươi muốn thu phục ngọn lửa Thiên Hành này sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.

Thu phục!

Trong đại điện, cô gái váy đỏ nghe được cuộc trò chuyện của hai người, đột nhiên cảm thấy hơi kinh ngạc, lúc này cô ta đã có thể nghe hiểu lời nói của người đàn ông.
 
Chương 3290


Chương 3290

Bên trong màn sáng, người đàn ông áo đen quan sát ngọn lửa Thiên Hành trong tay, sau đó nói: “Tháp gia, trong ngọn lửa này ẩn chứa năng lượng cực kì kinh khủng, nếu ta có thể sử dụng…”

Tiểu Tháp nói: “Ngươi có liên lạc được với ngọn lửa này không?”

Diệp Quân lắc đầu: “Ta đã thử rồi, nhưng không có bất kỳ hồi đáp nào”.

Tiểu Tháp nói: “Vậy thì không có cách nào cả”.

Diệp Quân cũng cảm thấy hơi bất đắc dĩ, hắn đã dùng rất nhiều cách, nhưng ngọn lửa Thiên Hành này đều không có phản ứng.

Diệp Quân hơi tức giận.

Nhưng ngay sau đó, hắn cau mày: “Tháp gia, hình như ta đã sai rồi”.

Tiểu Tháp nói: “Sao lại nói vậy?”

Diệp Quân quan sát ngọn lửa Thiên Hành trong tay, nhẹ giọng nói: “Cô cô đưa ngọn lửa này cho ta, hình như mục đích của bà ấy không phải là để cho ta thu phục nó, mà là để cho ta luôn tỉnh táo và kính sợ”, Tiểu Tháp trầm mặc.

Diệp Quân tiếp tục nói: “Chỉ cần ta nhìn ngọn lửa Thiên Hành này, ta sẽ cảm thấy trong vũ trụ xa xôi không xác định, có một nền văn minh vũ trụ cực kỳ hùng mạnh, mà nền văn minh vũ trụ đó có thể dễ dàng tiêu diệt ta và nền văn minh vũ trụ Quan Huyên của ta… Ta sẽ không bao giờ có tư cách để kiêu ngạo và tự mãn, Diệp Quân ta chỉ là một hạt bụi trong vũ trụ bao la này, điều ta cần làm là không ngừng nỗ lực, không ngừng tiến bộ…”

Nói đến đây, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.

Lúc này, hắn mới thật sự hiểu ý đồ của cô cô váy trắng.

Không ngừng tu hành, vũ trụ rất lớn, mình rất nhỏ bé, cần phải có lòng kính sợ với vũ trụ này.

Lúc này, Tiểu Tháp đột nhiên khẽ nói: “Ta thật không ngờ ngươi có thể nghĩ được như thế nhanh như vậy”.

Diệp Quân cười nói: “Tháp gia ngươi đã sớm biết, tại sao không nhắc nhở ta?”

Tiểu Tháp nói: “Có một số việc, chỉ tự ngươi hiểu ra thì mới là của ngươi, còn người khác nói, đạo lý dù có hay đến mấy thì chưa chắc ngươi đã có thể hiểu”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Tiểu Tháp nói: “Tiếp theo định thế nào?”

Diệp Quân suy nghĩ một lúc rồi nói: “Bây giờ tọa độ của vũ trụ Quan Huyên của chúng ta đã bị lộ, tiếp theo có lẽ phải đối mặt với nhiều nền văn minh khác trong vũ trụ, vì vậy, nhiệm vụ cấp bách nhất là chăm chỉ luyện tập để tăng thực lực của mình, cũng cần phải tăng thực lực của toàn nền văn minh vũ trụ Quan Huyên.

Tiểu Tháp nói: “Vậy ngọn lửa Thiên Hành này…”

Diệp Quân nhìn về phía ngọn lửa Thiên Hành trong tay, cười nói: “Dĩ nhiên là mang theo bên người rồi, dù sao thì nó cũng không làm ta bị thương”.

Hắn vừa nói vừa cười, rời khỏi Tiểu Tháp.

….

Trong đại điện ở ngọn hải đăng Vũ Trụ.

Hai tay cô gái váy đỏ chống cằm, trong mắt tràn đầy vẻ nghi ngờ khó hiểu.

Bởi vì trong lúc người đàn ông áo đen cầm ngọn lửa ra, cô ta đã thử liên lạc với ngọn lửa Thiên Hành một lần nữa, nhưng ngọn lửa Thiên Hành vẫn không có bất cứ hồi đáp nào.

Điều này khiến cô ta cảm thấy hơi bối rối!
 
Chương 3291


Chương 3291

Trước kia chưa bao giờ xảy ra trường hợp như vậy!

Ngọn lửa Thiên Hành giống như bị bắt cóc!

Nhưng thanh niên đó rõ ràng rất yếu, thậm chí còn không bằng một phần mười nghìn sức mạnh của ngọn lửa.

Cô gái váy đỏ suy tư hồi lâu, vẫn không có đáp án, có vẻ như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên quay đầu nhìn về phía trên vách tường của đại điện ở xa, nơi đó có treo một cuốn lịch vũ trụ thần bí, khi nhìn thấy những con số ở trên đó, hai mắt cô ta sáng rực, vô cùng vui mừng.

Bởi vì đây là kỳ nghỉ!

Cứ một trăm năm là lại có một kỳ nghỉ.

Cô gái lập tức trở lại bảng điều khiển, cô ta nhanh chóng thao tác, sau khi nhìn thấy cỗ máy thần bí tiến vào chế độ tự động, cô ta cười toe toét. Sau đó nhìn lướt qua những màn sáng dày đặc ở xung quanh, cuối cùng, ánh mắt rơi vào một màn sáng.

Bên trong màn sáng là nền văn minh vũ trụ Quan Huyên!

Cô gái suy nghĩ hồi lâu, đi đến bên cạnh bệ đá, cầm lên một túi trúc nhỏ, sau đó xoay người rời đi.

Sau khi ra khỏi đại điện, phóng tầm mắt ra xa là vũ trụ tinh không vô tận.

Sâu thẳm và cô độc!

Cô gái vươn vai, sau đó sải bước về phía xa.

Nghỉ ngơi thôi!

Vô cùng vui vẻ!

Cô ta quyết định tự mình đi đến nền văn minh đó để nhìn thử xem, nhân tiện điều tra ngọn lửa Thiên Hành đã xảy ra vấn đề gì.

Chẳng mấy chốc, cô gái đã biến mất ở phía cuối tinh hà.

Ngay sau khi cô gái biến mất, một thanh kiếm chậm rãi biến mất phía trên ngọn hải đăng.

Kiếm Hành Đạo!

Rừng sâu Thần Hư.

Diệp Quân đứng trên quảng trường, trên đó có rất nhiều người đang bận rộn, người đứng đầu chính là Tiểu Ái.

Sau khi nền văn minh Sâm Lâm bị hủy diệt, Tiểu Ái bắt đầu dẫn người của mình đến đây tiếp tục nghiên cứu trận pháp.

Bây giờ mục đích của cô ấy là tiếp nhận kỹ thuật của nền văn minh Sâm Lâm.

Dĩ nhiên đây không phải là việc khó với Tiểu Ái và đoàn đội của cô ấy, hơn nữa bây giờ còn có Đạo Cổ Thụ giúp đỡ.

Lúc này Thần Kỳ dẫn theo Minh Quân đi đến.

Thần Kỳ bước đến trước mặt Diệp Quân, sau đó đưa một chiếc nhẫn cho Diệp Quân: “Ta đã sắp xếp xong mọi thứ của nền văn minh Sâm Lâm, đều ở trong chiếc nhẫn này”.

Diệp Quân nhìn chiếc nhẫn, sau đó cất đi.

Thần Kỳ cười nói: “Tiếp theo có dự định gì không?”

Diệp Quân mỉm cười nói: “Phòng thủ, phát triển”.

Thần Kỳ lặng thinh.

Hiện giờ tọa độ của nền văn minh vũ trụ Quan Huyên đã bị bại lộ trong vũ trụ bao la, chắc chắn sẽ có nền văn minh vũ trụ khác đến gây chuyện với vũ trụ Quan Huyên.
 
Chương 3292


Chương 3292

Trong đó còn có cả nền văn minh Thiên Hành trong truyền thuyết.

Lửa Thiên Hành mà nền văn minh Thiên Minh phái đến hủy diệt vũ trụ Quan Huyên đã bị người phụ nữ váy trắng thu phục, nền văn minh Thiên Hành sẽ chịu buông tha sao?

Có lẽ là không.

Nghĩ đến đây, Thần Kỳ thầm thở dài, cô ấy biết mặc dù vũ trụ Quan Huyên đã giải quyết nền văn minh Sâm Lâm nhưng rắc rối chỉ mới bắt đầu.

Diệp Quân bỗng quay sang nhìn Minh Quân ở một bên: “Nói về nền văn minh Tu La mà các ông gặp thử xem”.

Minh Quân khẽ gật đầu: “Bọn ta cũng không biết nhiều về nền văn minh này, chỉ biết họ đến từ một nơi gọi là vũ trụ Tu La, họ có một lực lượng viễn chinh Tu La rất mạnh, chuyên dùng để khám phá và chinh phục vũ trụ. Lúc đầu nền văn minh Sâm Lâm bọn ta gặp phải một tiểu đội quân viễn chinh của chúng…”

Nói đến đây ông ta như nhớ lại điều gì, vẻ mặt dần trở nên nghiêm trọng.

Diệp Quân nói: “Các ông đã thất bại à?”

Minh Quân gật đầu: “Ừ”.

Diệp Quân nhìn Minh Quân: “Vậy tiểu đội đó có bao nhiêu người?”

Minh Quân do dự một lúc mới nói: “Chưa đến một trăm người”.

Diệp Quân lặng thinh.

Một trăm người mà đã có thể lật đổ được một nền văn minh Sâm Lâm.

Thần Kỳ bỗng nói: “Họ là nền văn minh vũ trụ cấp bốn ư?”

Minh Quân lắc đầu: “Không phải, sau đó bọn ta điều tra mới biết được thật ra chúng chỉ là nền văn minh vũ trụ cấp ba, chẳng qua chúng thuộc nền văn minh vũ trụ cấp ba lợi hại nhất. Hơn nữa hiện giờ lại bước vào hàng nền văn minh vũ trụ cấp bốn. Cũng bởi vì thế, bọn ta biết mình không phải là đối thủ của chúng nên quyết định trở lại nơi này…”

Nói đến đây ông ta nhìn Diệp Quân, cảm thấy khá phức tạp, không ngờ sau khi quay lại nơi này còn có một vũ trụ càng biến thái hơn.

Mà những quan niệm trước đó, nền văn minh Sâm Lâm ngay từ đầu đã không xem trọng nền văn minh vũ trụ Quan Huyên, cũng chính vì điều này cuối cùng mới dẫn đến nền văn minh Sâm Lâm bị hủy diệt.

Diệp Quân bỗng nói: “Ngoài nền văn minh Tu La, các ông còn từng gặp nền văn minh vũ trụ khác không?”

Minh Quân lắc đầu: “Không có, nhưng…”

Nói đến đây, ông ta muốn nói lại thôi.

Diệp Quân nhìn Minh Quân, Minh Quân trầm giọng nói: “Lúc đầu bọn ta muốn bành trướng nên cũng đã thăm dò các nền văn minh vũ trụ, mặc dù không tìm được những nền văn minh vũ trụ nào khác nhưng đã phát hiện ra một di tích nền văn minh thần bí. Ở đó, bọn ta đã thấy một triệu bức tượng đá của các chiến binh bí ẩn… Vốn dĩ bọn ta muốn tiếp tục tìm kiếm nhưng cuối cùng lại phải dừng lại…”

Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”

Minh Quân trầm giọng nói: “Nguy hiểm, lúc đầu một cường giả mười phần thần tính của gia tộc ta đã ngã xuống ở nơi đó, về sau lão tổ tự mình tiến vào khu vực đó, sau khi ông ta ra khỏi đó đã lập tức hạ lệnh phong tỏa, còn cấm không cho bất cứ ai vào”.

Di tích nền văn minh.

Diệp Quân khẽ nói: “Vũ trụ này có quá nhiều điều chưa được khám phá”.

Minh Quân nói: “Cậu Diệp có muốn đi xem thử không?”
 
Chương 3293


Chương 3293

Diệp Quân nhìn Minh Quân, Minh Quân vội vàng nói: “Ta không có ý gì khác, với thực lực của cậu Diệp, nơi đó dĩ nhiên sẽ không có gì nguy hiểm. Ta thấy cậu Diệp muốn ra sức phát triển nền văn minh Quan Huyên, mà một di tích văn minh rất có ích, nếu di tích văn minh này từng là cấp bốn trở lên, hoặc cấp cao hơn, vậy thì nó sẽ giúp ích rất nhiều cho vũ trụ Quan Huyên, thậm chí có thể nâng cao nền văn minh vũ trụ Quan Huyên lên một tầm cao mới…”

Nói đến đây, ông ta ngừng một chốc rồi lại nói: “Lúc đầu nền văn minh Sâm Lâm bọn ta cũng vì có cơ duyên nên mới được đà vực dậy như thế”.

Ngay lúc này Đạo Cổ Thụ bỗng xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô ấy lạnh lùng nhìn Minh Quân, ánh mắt có thể giết người hệt như dao.

Nhìn thấy ánh mắt Đạo Cổ Thụ, Minh Quân biến sắc, không dám nói gì.

Ông ta đã biết thân phận của Đạo Cổ Thụ trước mặt này, là cây tổ của nền văn minh Sâm Lâm lúc trước, nhưng về sau không biết vì sao mà lại khô héo mà chết. Tất nhiên ông ta vẫn có thể đoán được một ít, vì sau khi khi cây tổ của nền văn minh này khô héo mà chết, thực lực của tổ tiên đã có một bước nhảy vọt về chất…

Đạo Cổ Thụ không ra tay mà quay sang nhìn Diệp Quân: “Ông ta nói không sai, vài di tích bí ẩn của văn minh quả thật là là cơ hội ngàn năm hiếm gặp với các nền văn minh vũ trụ có cấp bậc khá thấp, truyền thừa đơn giản hơn sáng tạo rất nhiều”.

Diệp Quân nhìn Đạo Cổ Thụ và Minh Quân, cười nói: “Trong lòng các người, ta rất lợi hại sao?”

Hai người sửng sốt.

Diệp Quân lắc đầu, hắn nhìn Minh Quân: “Thực lực của ta và tổ tiên của nền văn minh các ông, ai mạnh hơn?”

Minh Quân do dự, sau đó nói: “Ngang nhau”.

Nghe Minh Quân nói thế, Đạo Cổ Thụ và Thần Kỳ không hẹn mà cùng nhìn ông ta, ngang nhau ư?

Mấy lời mất mặt này mà cũng có thể nói được à?

Diệp Quân bật cười.

Minh Quân lại lặng thinh, ông ta không biết Diệp Quân có thích được nịnh hót hay không, dù sao cứ nịnh trước rồi tính.

Diệp Quân cười nói: “Từ sau khi ra khỏi nơi đó, tổ tiên nền văn minh các ông đã cấm các ông đi vào đó, chắc là ông ta đã gặp phải thứ gì đáng sợ trong đó, nếu không ông ta không thể từ bỏ một di tích văn minh, đúng chứ?”

Minh Quân gật đầu: “Ừ”.

Nói đến đây, ông ta do dự, sau đó nói: “Thế nên nếu cậu Diệp muốn đi, tốt nhất nên dẫn theo một… một người thân”.

Thần Kỳ cười nói: “Ông không cần phải lấp lửng như vậy, ý ông là muốn Diệp công tử dẫn theo cô cô hoặc ông nội của ngài ấy đi, đúng chứ?”

Minh Quân nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Ông ta không biết nhiều về tính cách của Diệp Quân nên lúc nói chuyện cũng hơi cẩn thận một chút.

Đạo Cổ Thụ trầm giọng nói: “Nếu dẫn theo cô cô và ông nội ngươi đi, dĩ nhiên không thành vấn đề…”

Diệp Quân bỗng nói: “Ta lại có một ý tưởng mới”.

Mọi người nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân nhìn Minh Quân, cười nói: “Người biết đến di tích văn minh đó không nhiều nhỉ?”

Minh Quân gật đầu: “Không nhiều, lúc đầu sau khi bọn ta phát hiện ra đã dùng trận pháp để giấu nó đi”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta quyết định công bố di tích văn minh này với bên ngoài”.
 
Chương 3294


Chương 3294

Ba người đều sửng sốt, Thần Kỳ trầm giọng nói: “Ngài muốn chuyển dời sự chú ý của một vài vũ trụ văn minh ở bên ngoài”.

Diệp Quân gật đầu: “Vì Việt Cổ Thị mà tọa độ hiện giờ của vũ trụ Quan Huyên đã bị bại lộ, trong tương lai không xa chắc sẽ có một số nền văn minh vũ trụ khác sẽ đến quấy rầy. Mà bây giờ thứ bọn ta thiếu nhất chính là thời gian, thế nên ta quyết định công bố di tích văn minh này ra để các nền văn minh vũ trụ khác đi thăm dò di tích văn minh này… Ờ, phải nói cho bên ngoài biết, đây là một di tích văn minh vũ trụ cấp năm…”

“Không được!”

Minh Quân ở một bên trầm giọng nói: “Cậu Diệp, nếu ngươi nói là di tích văn minh vũ trụ cấp năm thì các nền văn minh khác cũng không dám đến thăm dò. Nền văn minh vũ trụ ở cấp bậc này quá mức khủng khiếp, hơn nữa hiện giờ hình như cũng chỉ có một nền văn minh vũ trụ Thiên hành là cấp năm… Tóm lại, nền văn minh vũ trụ cấp năm quá mức đáng sợ, nhiều người đều sẽ cảm thấy e sợ, muốn trốn cũng không kịp, chứ đừng nói là chủ động đi thăm dò”.

Đạo Cổ Thụ ở bên cạnh cũng khẽ gật đầu: “Một nền văn minh vũ trụ cấp năm là sự tồn tại hệt như vị thần trong vũ trụ, đừng nói các nền văn minh vũ trụ khác có tin hay không, cho dù họ tin thì cũng không dám đến thăm dò, vì nền văn minh vũ trụ thế này đã vượt qua nhận thức của phần lớn nền văn minh vũ trụ rồi, bọn họ không dám tiếp xúc nền văn minh vũ trụ này. Thế nên, đề nghị của ta là nói nền văn minh vũ trụ cấp bốn là được”.

Minh Quân gật đầu: “Mặc dù nền văn minh cấp bốn cũng đáng sợ nhưng không đáng sợ bằng nền văn minh vũ trụ cấp năm”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Là ta suy nghĩ không chu đáo”.

Thần Kỳ ở một bên nói: “Không phải ngài suy nghĩ không toàn vẹn, mà là trong lòng ngài nền văn minh vũ trụ cấp năm cũng không đáng sợ như thế, đúng chứ?”

Minh Quân nhìn Diệp Quân, mặc dù ông ta không biết người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh thuộc nền văn minh cấp mấy, nhưng có thể chắc chắn là hơn cấp ba.

Còn có đạt đến cấp năm hay không thì ông ta không tiện nói.

Dù sao cũng đã vượt ra khỏi nhận thức của ông ta.

Nghe Thần Kỳ nói thế, Diệp Quân lắc đầu khẽ cười: “Có lẽ nó đúng với cô cô và ông nội ta, nhưng với ta thì một nền văn minh vũ trụ cấp ba thôi cũng đã cực kỳ đáng sợ rồi”.

Trên thực tế, nếu không nhờ cô cô và ông nội xuất hiện, hắn cũng không thể giải quyết nền văn minh Sâm Lâm.

Hắn vẫn biết rất rõ thực lực của mình.

Diệp Quân nhìn Thần Kỳ và Minh Quân: “Chuyện này giao lại cho hai người xử lý, nghĩ cách để tin tức truyền ra ngoài”.

Thần Kỳ nói: “Ngài muốn đi sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Đi xem thử”.

Hắn vẫn khá tò mò với di tích văn minh bí ẩn mà Minh Quân nói.

Thần Kỳ nói: “Bao giờ ngài đi?”

Diệp Quân cười nói: “Ngay bây giờ”.

Thần Kỳ sửng sốt: “Nhanh thế à?”

Diệp Quân gật đầu: “Dù sao ta ở đây cũng không giúp được gì nhiều nên ta quyết định đi xem thử trước, hơn nữa lần này di tích văn minh bại lộ, chắc chắn sẽ có vài nền văn minh vũ trụ chưa được biết đến đến đây thăm dò nên ta đi chắc hẳn cũng có thể tiếp xúc với một số nền văn minh vũ trụ khác…”

Nói đến đây hắn nhìn hai người: “Để đề phòng bất trắc, hai người phải bắt đầu tiết lộ chuyện di tích văn minh vũ trụ đó ngay”.
 
Chương 3295


Chương 3295

Minh Quân gật đầu: “Nền văn minh Sâm Lâm có một cách đặc biệt có thể phát tín hiệu đến tận sâu vũ trụ, chuyện này không khó”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Trong thời gian ta không ở đây, các người có bất kỳ vấn đề gì thì có thể liên lạc với ta, nếu không liên lạc được thì tìm Tiểu Ái”.

Dứt lời, hắn nhìn Tiểu Ái ở đằng xa: “Tiểu Ái, khởi động trận pháp”.

Tiểu Ái gật đầu: “Ừ”.

Cô ấy ra lệnh cho mọi người khởi động trận pháp. Chẳng mấy chốc một trận pháp xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người.

Diệp Quân nhìn Minh Quân, Minh Quân lấy một quyển trục ra đưa cho Diệp Quân: “Đây là địa chỉ của di tích văn minh đó”.

Diệp Quân nhận lấy quyển trục, sau đó biến thành kiếm quang lao vào trong trận pháp, chẳng mấy chốc trận pháp dịch chuyển khởi động, Diệp Quân biến mất.

Sau khi thấy Diệp Quân biến mất, ánh mắt Thần Kỳ lóe lên vẻ phức tạp, khẽ nói: “Lần sau gặp lại có lẽ thực lực của ngài ấy sẽ khiến chúng ta bất ngờ”.

Đạo Cổ Thụ khẽ gật đầu: “Thiên phú và khả năng giác ngộ của hắn rất đáng sợ”.

Thần Kỳ quay đầu lại nhìn Đạo Cổ Thụ: “Ngươi định phát triển ở vũ trụ Quan Huyên à?”

Đạo Cổ Thụ gật đầu: “Ừ”.

Thần Kỳ cười nói: “Cũng tốt”.

Bây giờ vũ trụ Quan Huyên chắc chắn là một nơi cực kỳ an toàn.

Đạo Cổ Thụ hỏi: “Còn ngươi?”

Thần Kỳ suy ngẫm rồi nói: “Trước tiên phải đạt đến mười phần thần tính, sau đó về nhà một chuyến”.

Đạo Cổ Thụ nhìn Thần Kỳ: “Ngươi chắc chắn muốn tu luyện đến mười phần thần tính chứ?”

Thần Kỳ gật đầu: “Ừ”.

Đạo Cổ Thụ trầm giọng nói: “Ngươi có thiện cảm với Diệp công tử nhỉ?”

Thần Kỳ sửng sốt.

Đạo Cổ Thụ nhìn Thần Kỳ: “Hiện giờ ngươi vẫn còn tình cảm, nhưng sau khi ngươi đạt đến mười phần thần tính, tình cảm này sẽ không còn nữa, ngươi hiểu ý ta chứ?”

Thần Kỳ mỉm cười nói: “Ta hiểu”.

Đạo Cổ Thụ gật đầu: “Đạo tâm của ngươi rất kiên định”.

Thần Kỳ ngẩng đầu lên nhìn trận pháp đang dần biến mất trên bầu trời, khẽ nói: “Đạo Cổ cô nương, ta đúng là có chút tình cảm với Diệp công tử, nhưng cũng chỉ là thiện cảm thôi, ngài ấy không nghĩ tiếp đến việc xảy ra chút gì đó, ta cũng vậy, thế nên bọn ta sẽ là bạn. Còn chuyện tình yêu hay gì đó, có thực sự quan trọng với chúng ta không?”

Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Chẳng quan trọng gì cả”.

Dứt lời, cô ấy ngừng một chốc, sau đó lại nói: “Có lẽ sẽ rất quan trọng với một số người, còn quan trọng hơn cả tính mạng của mình”.

Thần Kỳ lặng thinh.

Đạo Cổ Thụ lại nói: “Con đường võ đạo là con đường cô độc, cảm giác cô đơn đó không phải là sự cô đơn nhất thời mà là mãi mãi… Thần Kỳ cô nương, ngươi phải chuẩn bị cho thật kỹ”.

Dứt lời, cô ấy xoay người rời đi.

Thần Kỳ đứng đó im lặng hồi lâu, sau đó nở nụ cười rồi xoay người rời đi.

 
 
Chương 3266


Chương 3266

Chín phần đỉnh cao!

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Lúc trước dì nhỏ của cô còn bảo ta đi cứu cô…”

Thần Kỳ cười nói: “Thật ra dì nhỏ cũng không biết, ban đầu ta tạo ra kịch bản đó là vì hai mục đích, thứ nhất là muốn gặp ngài một lần, vì ngài là người mà cha ta đã chọn, mục đích thứ hai là muốn lấy đi quyển sổ ngài đang giữ, vì ta muốn xem thử cha ta đã đạt đến cấp bậc nào”.

Diệp Quân hỏi: “Bây giờ đã biết rồi chứ?”

Thần Kỳ gật đầu: “Ông ấy còn mạnh hơn trong tưởng tượng của ta, nếu bàn về thực lực, mẹ ta thật sự còn không xứng xách giày cho ông ấy”.

Diệp Quân nhìn Thần Kỳ: “Cô với mẹ cô…”

Thần Kỳ lắc đầu cười khẽ: “Tình cảm không sâu đậm, vì bây giờ bà ấy chỉ biết tu luyện, không quan tâm đến những chuyện khác”.

Diệp Quân gật đầu, đang định nói tiếp thì hắn đột nhiên nhíu mày, sau đó dẫn Thần Kỳ rời khỏi Tiểu Tháp.

Bên ngoài, Diệp Quân ngẩng đầu nhìn tinh không phía xa, có một người đàn ông trung niên mặc áo trắng chậm rãi đi tới.

Chính là Minh Quân kia.

Minh Quân nhìn xuống Diệp Quân: “Diệp Quân, ba ngày sau, Tộc trưởng nền văn minh Sâm Lâm chúng ta sẽ đích thân đến nền văn minh Quan Huyên hẹn giao chiến với người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh sau lưng ngươi, đến lúc đó chúng ta đánh một trận quyết định thắng thua”.

Ước chiến nền văn minh!

Hẹn giao chiến?

Nghe thấy lời của Minh Quân, Diệp Quân hơi bất ngờ, vì hắn không ngờ đối phương lại đến ước chiến với mình.

Hắn vốn tưởng rằng nền văn minh Sâm Lâm này sẽ thẳng thừng tấn công nền văn minh Quan Huyên.

Thấy Diệp Quân im lặng, Minh Quân khẽ nhíu mày: “Có đồng ý hay là không?’

Diệp Quân hơi không chắc lắm: “Hẹn giao chiến với cô cô và ông nội của ta?”

Minh Quân lạnh lùng hỏi: “Có vấn đề gì à?”

Diệp Quân lập tức lắc đầu: “Không có vấn đề”.

Minh Quân nhìn Diệp Quân: “Ba ngày sau, hai bên chúng ta sẽ quyết đấu một trận phân định thắng thua”.

Dứt lời, ông ta xoay người biến thành một tia sáng biến mất ở cuối tinh không.

Lúc này, Thần Kỳ chợt nói: “Bọn họ làm thế là ước chiến nền văn minh”.

Diệp Quân tò mò nhìn Thần Kỳ: “Ước chiến nền văn minh?”

Thần Kỳ gật đầu: “Rõ ràng bọn họ đã từng điều tra ngài, biết người mạnh nhất của thế lực các ngài là ông nội và cô cô của ngài, vì thế mới hẹn giao chiến với hai người họ, chỉ cần giải quyết được họ cũng đồng nghĩa với việc giải quyết được vũ trụ Quan Huyên. Bọn họ muốn giải quyết vấn đề từ gốc rễ!”

Nói đến đây, cô ấy nhìn Diệp Quân: “Ông nội và cô cô của ngài sẽ đồng ý chứ?”

Diệp Quân gật đầu: “Sẽ đồng ý”.

Thần Kỳ im lặng.

Sẽ đến sao?
 
Chương 3267


Chương 3267

Phải biết rằng dù cô gái váy trắng và người đàn ông áo xanh là cao thủ mười phần thần tính, nhưng thế lực mà họ phải đối mặt là nền văn minh Sâm Lâm.

Toàn bộ nền văn minh.

Diệp Quân nhìn thoáng qua Thần Kỳ, mỉm cười nói: “Thần Kỳ cô nương đang lo lắng sao?”

Thần Kỳ gật đầu: “Dù sao bây giờ ta và Diệp công tử đã ngồi cùng một chiếc thuyền, chúng ta có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chia…”

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nhẹ giọng nói: “Ta thật sự vẫn còn quá yếu’.

Thật ra trong toàn bộ vũ trụ Quan Huyên, hắn đã thuộc tầng lớp cao cấp nhất rồi.

Nhưng nhìn khắp vũ trụ thì thực lực cá nhân của hắn vẫn khá yếu, ví dụ như so sánh với nền văn minh Sâm Lâm này.

Bây giờ hắn chiến đấu với cao thủ chín phần thần tính còn rất vất vả, càng không nói đến cao thủ mười phần thần tính.

Lúc này hắn mới thật sự hiểu thế nào là võ đạo không có điểm cuối.

Mâu thuẫn nền văn minh lần này khiến hắn biết ngoài mấy người cha hắn ra, vũ trụ Quan Huyên hiện tại thật sự quá yếu. Mà trong toàn bộ vũ trụ này còn có không biết bao nhiêu nền văn minh vũ trụ lớn mạnh nữa, vũ trụ Quan Huyên muốn sinh tồn mà chỉ dựa vào thực lực bây giờ là hoàn toàn không đủ.

Lúc này, Đạo Cổ Thụ đột nhiên xuất hiện ở một bên.

Diệp Quân và Thần Kỳ nhìn về phía Đạo Cổ Thụ, Đạo Cổ Thụ vẫn đang cười châm chọc.

Diệp Quân hỏi: “Cô biết Minh Quân khi nãy à?”

Đạo Cổ Thụ bình tĩnh nói: “Lúc trước ông ta từng đến quỳ xuống cầu xin ta, hy vọng được ta ban phúc”.

Diệp Quân cười hỏi: “Vậy cô đã ban phúc chưa?”

Đạo Cổ Thụ lạnh nhạt đáp: “Nếu không có sự ban phúc của ta thì sao ông ta có thể lên đến chín phần thần tính được?”

Diệp Quân hơi tò mò: “Tiểu Thụ, cô ban phúc là ban cái gì thế?”

Tiểu Thụ!

Nghe thấy lời của Diệp Quân, Đạo Cổ Thụ nhíu mày: “Tại sao ngươi lại gọi ta như thế? Chúng ta cũng đâu có thân thiết gì mấy!”

Diệp Quân: “…”

Thần Kỳ ở bên cạnh lập tức bật cười.

Lúc này Đạo Cổ Thụ lại nói: “Được rồi, gọi ta là Tiểu Thụ cũng được, nhưng ta cũng muốn gọi ngươi là Tiểu Quân”.

Diệp Quân im lặng.

Đạo Cổ Thụ nói tiếp: “Ta ban phúc rất nhiều loại, có bảo vật, công pháp, thần hồn…”

Diệp Quân cười hỏi: “Có thể ban phúc cho ta không?”

Đạo Cổ Thụ nhìn thoáng qua Diệp Quân: “Không được”.

Diệp Quân thắc mắc: “Vì sao?”

Đạo Cổ Thụ lạnh lùng nói: “Ngươi muốn gì được đó, ta còn ban phúc cho ngươi cái gì? Ta còn muốn ngươi ban phúc cho ta đây!”

Diệp Quân: “…”

Thần Kỳ ở bên cạnh không khỏi buồn cười, cô ấy cười nói với Diệp Quân: “Diệp công tử thật sự rất giàu có, ta cũng muốn được ngài ban phúc”.
 
Chương 3268


Chương 3268

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Tiền của ta đều do mẹ ta cho, không thể ban phúc bừa bãi được”.

Thần Kỳ nhẹ giọng nói: “Gần đây ta có điều tra về Tần các chủ, Tần các chủ thật sự rất lợi hại!”

Đều là người của hệ Ngân Hà, đương nhiên cô ấy phải thấy tò mò, không điều tra không biết, vừa điều tra đã sợ khiếp hồn.

Nền văn minh Quan Huyên có thể được như ngày hôm nay gần như đều dựa vào Tần các chủ này.

Dù hiện tại vũ trụ Quan Huyên vẫn chưa thật sự mạnh mẽ, nhưng tốc độ phát triển của vũ trụ Quan Huyên lại vượt xa những nền văn minh vũ trụ khác, không chỉ có thế mà những sắp xếp của Tần các chủ cũng rất kinh khủng, đặc biệt là trạm không gian vũ trụ kia…

Diệp Quân chợt thấy hơi tò mò: “Kỳ cô nương, lúc ở hệ Ngân Hạ thì cô ở thành phố nào?”

Thần Kỳ cười đáp: “Yến Kinh”.

Diệp Quân chớp mắt: “Ta rất quen thuộc với nơi đó, ha ha!”

Thần Kỳ mỉm cười nói: “Vậy à?”

Diệp Quân gật đầu: “Có cơ hội ta nhất định sẽ quay lại một lần nữa”.

Thần Kỳ cười nói: “Đợi giải quyết xong nền văn minh Sâm Lâm, chúng ta cùng nhau về đó nhé?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó cười nói: “Được”.

Lúc này Đạo Cổ Thụ chợt nói: “Ngươi phải cẩn thận với người sáng lập nền văn minh Sâm Lâm kia”.

Diệp Quân nhìn cô ấy: “Người sáng lập nền văn minh?”

Đạo Cổ Thụ gật đầu: “Việt Cổ Thị”.

Diệp Quân nói: “Chính là người đã phản bội cô trước đây à?”

Đạo Cổ Thụ gật đầu: “Dù người này vong ơn bội nghĩa, nhưng thiên phú của ông ta thật sự rất đáng sợ, khả năng lĩnh ngộ cũng rất cao, trong khoảng thời gian ngắn đã hiểu rõ võ đạo của nền văn minh chúng ta, sau đó ông ta còn hấp thu năng lượng trong cơ thể ta… Thực lực của ông ta không chỉ đơn giản là mười phần thần tính, hơn nữa đã rất nhiều năm rồi, ta cũng không biết ông ta có Độc Khai Nhất Đạo không…”

Độc Khai Nhất Đạo!

Diệp Quân im lặng, lúc này hắn lại nhớ tới Tông chủ Tư Phàm Tịnh của Quá Khứ Tông kia.

Nếu Việt Cổ Thị này cũng là Độc Khai Nhất Đạo…

Nghĩ thế, Diệp Quân không nhịn được lắc đầu cười khẽ, hắn lo lắng nhiều thế làm gì?

Dù sao người ta cũng không hẹn giao chiến với hắn.

Nghĩ vậy, Diệp Quân vẫy tay với hai người, cười nói: “Ta đi tu luyện đây”.

Dứt lời hắn quay lại trong Tiểu Tháp.

Sau khi Diệp Quân đi, nụ cười trên mặt Thần Kỳ dần biến mất, cô ấy ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không: “Tiểu Thụ, cô nói xem trận chiến ba ngày sau, ai thắng ai thua?”

Đạo Cổ Thụ thản nhiên nhìn thoáng qua Thần Kỳ: “Nếu đã đưa ra sự lựa chọn thì đừng nên suy nghĩ quá nhiều, cố gắng làm tốt vai trò của mình là được, nếu không sẽ càng phiền não hơn”.

Thần Kỳ cười nói: “Cũng đúng”.

Đạo Cổ Thụ ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nở nụ cười lạnh lẽo.



Trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân ngồi xếp bằng dưới đất, mục tiêu của hắn lần này là cảnh giới Thiên Đạo.
 
Chương 3269


Chương 3269

Cảnh giới!

Bây giờ hắn thật sự rất muốn đạt đến cảnh giới Thần Đạo, tiếp xúc với thần tính.

Tiểu Tháp chợt nói: “Đừng nôn nóng’.

Diệp Quân sửng sốt.

Tiểu Tháp lại nói: “Ta biết sau khi tiếp xúc với nền văn minh Sâm Lâm và các nền văn minh khác, ngươi cảm thấy bị đả kích, nhưng người phải hiểu cơm nên ăn từng chút, không thể ăn quá vội”.

Diệp Quân im lặng một lát rồi gật nhẹ đầu: “Cảm ơn lời nhắc nhở của Tháp gia”.

Tiểu Tháp nói tiếp: “Cha của ngươi đã có một khoảng thời gian mơ hồ, vô cùng đau khổ, ta không mong ngươi cũng trải qua cảm giác đó”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Là sao cơ?”

Tiểu Tháp nhẹ giọng nói: “Cha ngươi từng có một khoảng thời gian muốn dựa vào chính mình đối mặt với mọi thứ, nhưng kẻ thù vẫn luôn mạnh hơn ông ấy, hơn nữa là mạnh hơn rất nhiều, dù ông ấy dốc hết khả năng cũng không thể nào chống lại… Bây giờ ngươi cũng đang đối mặt với tình huống đó, thực lực của ngươi thật sự tăng lên rất nhanh, cũng rất mạnh, nhưng kẻ thù của ngươi cũng ngày càng mạnh hơn…”

Nói đến đây, nó khẽ thở dài: “Thật ra đó cũng là chuyện bình thường, cuộc đời rất nhiều lúc đều là gian khổ, dù ngươi có cố gắng đến mấy, trả giá đến mấy cũng chưa chắc có thể nhận được đền đáp xứng đáng. Một lần hai lần còn đỡ, nhưng nếu nhiều lần như thế sẽ thật sự khiến người ta thấy tuyệt vọng”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Tháp gia, ta hiểu ý của ngươi. Cố gắng là bản thân mình, những việc còn lại cứ giao cho cha mẹ!”

Thanh Tri ngây người, sau đó bật cười: “Khả năng lĩnh ngộ của ngươi đúng là rất cao…”

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ: “Cũng đành chịu thôi, nếu ngươi bảo ta một mình chiến đấu với nền văn minh Sâm Lâm thì ta thật sự không thắng nổi”.

Tiểu Tháp nói: “Ba ngày sau sẽ đến ngày hẹn giao chiến với nền văn minh Sâm Lâm, ngươi không liên lạc trước với ông nội và cô cô của ngươi à?”

Diệp Quân cười nói: “Không cần”.

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, ông nội ngươi không đáng tin cậy lắm đâu, đến lúc đó ngươi gọi vội quá chưa chắc ông ấy sẽ đến… Còn về cô cô của ngươi, ngươi cũng không phải cha ngươi mà có thể gọi đến là đến…”

Diệp Quân: “…”

Khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Quân cũng không ra ngoài mà ở trong tháp tu luyện, nhưng tâm lý của hắn đã ổn định hơn.

Tháp gia nói đúng, con đường tu luyện không nên quá vội vã, dù bây giờ hắn có liều mạng tu luyện cũng không thể đạt đến cấp bậc như cha và mọi người, hơn nữa tu luyện càng nhanh sẽ càng dễ xảy ra vấn đề.

Còn về nền văn minh Sâm Lâm…

Vẫn là câu nói cũ, dù sao người đối phương ước chiến cũng không phải hắn, có gì phải nôn nóng chứ?



Rừng sâu Thần Hư.

Thời không ở khu vực này đã hồi phục, nhưng chỉ còn lại một ma trận dịch truyện, những thứ khác đều đã bị huỷ diệt trong trận chiến.

Lúc này trong ma trận vẫn có người của nền văn minh Sâm Lâm liên tục quay về.

Trở về quê hương, đương nhiên tâm trạng của những tộc nhân khá già của nền văn minh Sâm Lâm rất phức tạp.
 
Chương 3270


Chương 3270

Nơi này có thể xem là quê hương của bọn họ.

Nhưng một vài tộc nhân của nền văn minh Sâm Lâm mới thì không có cảm giác gì, vì từ khi ra đời bọn họ đã không ở đây, không chỉ có thế mà bọn họ còn thấy ghét nơi này, vì nơi này thua xa chỗ ở của bọn họ lúc trước.

So sánh như thành thị với nông thông vậy!

Lúc này một vài cao thủ cấp cao của nền văn minh Sâm Lâm đang tập trung tại một đại điện.

Người dẫn đầu chính là Minh Quân.

Minh Quân nhìn mọi người trong điện, sau đó cất lời: “Ta biết mọi người về đây thấy không được quen, nhưng ta muốn nhắc nhở mọi người chúng ta đã không thể quay về chỗ đó nữa rồi! Từ nay về sau, nơi này chính là nhà mới của chúng ta, vì thế sau khi trở về các vị nên quản lý nghiêm ngặt người của mình, đừng mang đến phiền phức cho ta”.

Mọi người gật đầu, dù bọn họ thấy hơi khó chịu vì trở về nơi này, nhưng bọn họ không thể không chấp nhận hiện thực.

Minh Quân lại nói: “Ba ngày sau tộc trưởng sẽ đích thân đến đây, sau đó sẽ đi chiến đấu với hai kiếm tu của vũ trụ Quan Huyên, mọi người chuẩn bị đến lúc đó đi theo dõi trận chiến…”

Trong đại điện, sau khi mọi người giải tán, Minh Quân cầm một quyển trục trong tay, sắc mặt rất nặng nề.

Quyển trục này chính là thông tin về Diệp Quân.

Đương nhiên ông ta chưa từng dám coi thường vũ trụ Quan Huyên và Diệp Quân, vẫn luôn cho người âm thầm điều tra.

Mà càng điều tra, ông ta càng phát hiện Diệp Quân này không đơn giản.

Không chỉ bản thân Diệp Quân không đơn giản mà hai cường giả bí ẩn sau lưng hắn cũng thế.

Người đàn ông áo xanh!

Người phụ nữ váy trắng!

Thông tin về hai người này rất ít, số lần xuất hiện cũng thế, nhưng mỗi lần xuất hiện đều sẽ có một thế lực bị tiêu diệt.

Về phần thực lực của họ thì cũng là một điều bí ẩn.

Điều này khiến tâm trạng ông ta hơi bất an.

Vì lúc trước khi đi ước chiến với Diệp Quân, Diệp Quân cũng không hề có vẻ sợ hãi và lui bước.

Một người bình tĩnh như thế chắc chắn có chỗ dựa.

Vì thế để tránh tình huống bất ngờ, ông ta chọn cách điều tra lại lần nữa.

Cẩn thận vẫn là tốt nhất!

Minh Quân im lặng một lúc thì đột nhiên ngẩng đầu nhìn Triệu thành chủ ở cách đó không xa: “Tất cả tài liệu đều ở đây rồi à?”

Triệu thành chủ gật đầu: “Đúng thế”.

Minh Quân cau mày, im lặng suy nghĩ.

Triệu thành chủ cười nói: “Minh Quân đừng lo lắng quá, cùng lắm thực lực của hai người này chỉ là mười phần thần tính mà thôi”.

Minh Quân nhìn Triệu thành chủ: “Sao lại nói thế?”

Triệu thành chủ giải thích: “Vì bọn họ đều đến từ vũ trụ vĩ độ thấp, vũ trụ vĩ độ thấp này không thể xuất hiện cường giả cao cấp trên mười phần thần tính được, Diệp Quân kia dám đồng ý giao chiến cũng chỉ vì không biết gì mà thôi. Dẫu sao bọn họ cũng chưa từng tiếp xúc với nền văn minh đáng sợ như nền văn minh Sâm Lâm… Ông nghĩ xem, một người chỉ thường tiếp xúc với thế hệ trẻ tuổi, trong thế hệ đó thực lực của cậu ta là mạnh nhất, dưới tình huống như thế sao cậu ta biết sợ là gì được? Nói dễ nghe một chút là nghé con mới sinh không sợ hổ, nói khó nghe thì chính là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ”.
 
Chương 3271


Chương 3271

Minh Quân im lặng.

Triệu thành chủ nhìn Minh Quân, trong lòng thầm thấy khinh thường.

Minh Quân này cũng dè dặt quá rồi.

Sợ trước sợ sau như thế sao có thể làm nên chuyện lớn được?

Người tu đạo nên quyết đoán một chút, nếu đã là kẻ thù thì phải liều mạng, còn quan tâm nhiều thế làm gì?

Cứ đánh thôi!

Đàn ông nên có khí phách như thế!

Nghĩ vậy, ông ta chợt thấy Diệp Quân này vẫn tốt hơn, dù sao hắn không biết sợ, có đối mặt với nền văn minh Sâm Lâm cũng nói đánh là đánh.

Tiếc là chỗ dựa không đủ mạnh, đã định sẵn là sẽ chết trẻ.

Lúc này, Minh Quân chậm rãi đứng dậy, ông ta ngẩng đầu nhìn phía ngoài đại điện, một lúc lâu sau đó, ông ta khẽ mỉm cười: “Ông nói cũng đúng, nếu giữa hai bên chúng ta đã định sẵn chỉ có một bên tồn tại thì còn điều tra để làm cái gì?”

Dứt lời, ông ta vung tay áo, quyển trục trước mặt lập tức biến thành tro bụi.



Trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân ngồi xếp bằng dưới đất, chắp hai tay đặt trên đầu gối, khí thế dao động xung quanh cơ thể hắn.

Đương nhiên việc tu luyện cảnh giới không quá khó khăn với Diệp Quân, dẫu sao thiên phú của hắn vốn không tệ, hơn nữa hắn còn có nhiều Tổ Mạch, còn có công pháp Vũ Trụ Quan Huyết Pháp mạnh nhất nữa.

Dù rất muốn tiếp xúc với cảnh giới Thần Đạo, tu luyện nhân tính, nhưng cuối cùng Diệp Quân vẫn không muốn nôn nóng, mà quyết định đi bước nào vững nước đấy.

Con đường tu luyện không thể quá nôn nóng.

Phải đi cho vững!

Mục tiêu của hắn lúc này là cảnh giới Thiên Đạo.

Nhân Đạo, Thiên Đạo, Thần Đạo.

Thiên Đạo là gì?

Trong sổ tay của Thần Nhất cũng có ghi chép về cảnh giới này, Thiên Đạo nghĩa là quy luật vận động thay đổi của đại đạo Thiên Địa, nói một cách đơn giản là ý trời, tất cả quy luật thay đổi vận hành trong thiên địa.

Thế giới có quy tắc của nó là vì Thiên Đạo, Thiên Đạo chính là quy tắc của vạn vật, đạo lý của vạn vật, tất cả sự vật đều có quy tắc nhất định, hơn nữa đều vận hành theo những quy tắc này.

Khi một người tu luyện có thể cảm nhận được rõ ràng quy tắc này, nắm giữ được nó thì người đó sẽ là Thiên Đạo.

Quy tắc Thiên Đạo!

Khi quen thuộc với cảnh giới này, Diệp Quân nhất thời thấy khó xử.

Vì trước mắt vũ trụ Quan Huyên đã lập ra một trật tự mới, cũng có nghĩa là quy tắc hoàn toàn mới.

Tuân theo quy tắc Thiên Đạo?
 
Chương 3272


Chương 3272

Mà quy tắc Thiên Đạo bây giờ là do nhà hắn lập ra.

Thế thì tính sao đây?

Diệp Quân hỏi Tháp gia: “Tháp gia, quy tắc Thiên Đạo đều do nhà ta lập ra, ngươi nói ta nên tu luyện như thế nào đây?”

Tiểu Tháp im lặng.

Đây cũng là lần đầu tiên nó gặp phải chuyện thế này.

Diệp Quân chợt nói: “Được rồi, không tu luyện cảnh giới này nữa, ta vượt qua nó tu luyện cảnh giới Thần Đạo luôn!”

Tiểu Tháp im lặng một lúc rồi nói: “Ngươi đúng là lợi hại!”

Vượt qua luôn?

Cha và ông nội ngươi cũng chưa từng làm thế!

Diệp Quân cũng không đùa, hắn thật sự bắt đầu tiếp xúc với cảnh giới Thần Đạo.

Thần Đạo là gì?

Đó là vượt qua Thiên Đạo, mình chính là thần của mình, không nằm trong quy tắc nữa.

Thần Nhất cũng có ghi chép tỉ mỉ về việc tu luyện cảnh giới Thần Đạo, Diệp Quân dựa theo phương pháp Thần Nhất để lại bắt đầu thử tu luyện.

Thần Đạo là vượt qua tất cả pháp tắc và quy tắc, nhìn chúng sinh và bản thân với một góc độ khác.

Trong lòng nhìn thấu tất cả bản chất!

Lúc này, Diệp Quân mới thật sự hiểu vì sao người tu luyện thần tính sẽ ngày càng hờ hững với mọi thứ, vì họ đã nhìn thấu tất cả, chỉ có Đại Đạo là vĩnh hằng.

Tu luyện thần tính nói theo một cách khác là đang diệt sạch nhân tính của mình.

Khi một người chỉ có thể sống một trăm năm, tình yêu, tình bạn và tình thân rất quan trọng với hắn, nhưng khi hắn có thể sống một vạn năm, thì có lẽ những thứ đó cũng không còn quá quan trọng nữa.

Mà khi hắn có thể sống mười vạn năm, đương nhiên những thứ này sẽ trở nên vô cùng nhỏ bé trước năm tháng dài đằng đẵng.

Một lần bế quan đã mất vạn năm.

Tình cảm?

Còn chẳng là một hạt bụi với trường sinh và Đại Đạo.

Thần tính!

Diệp Quân chậm rãi mở mắt, trong mắt hắn lộ vẻ phức tạp.

Tiểu Tháp chợt hỏi: “Không muốn tiếp xúc với thần tính này à?”

Diệp Quân gật đầu.

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Cuối cùng ngươi vẫn phải tiếp xúc với nó một lần”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Tháp gia, nếu có một ngày ta trở thành mười phần thần tính…”

Tiểu Tháp nói thẳng: “Con đường tu luyện chính là đấu tranh với bản thân, mười phần thần tính thì ngươi vẫn là Diệp Quân, có nhân tính thì ngươi vẫn là Diệp Quân… Mục đích của ngươi là đi con đường nhân tính, nhưng nếu không trải qua thần tính thì nhân tính của ngươi có ý nghĩa gì được? Cũng giống như khi có được người ta sẽ không biết quý trọng, chỉ khi mất đi người ta mới biết thì ra thứ đó quan trọng đến mức nào… Trình độ văn hoá của ta không cao, không giỏi ăn nói, nhưng có lẽ ngươi có thể hiểu ý ta”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu”.
 
Chương 3273


Chương 3273

Tiểu Tháp nói: “Tin tưởng bản thân”.

Diệp Quân gật đầu: “Được!”

Dứt lời, hắn ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tu luyện cảnh giới Thần Đạo.

Dù thời hạn giao chiến chỉ có ba ngày, nhưng hắn có ba mươi năm trong Tiểu Tháp.

Ba mươi năm đã là đủ với hắn rồi.

Trong lúc Diệp Quân tu luyện, Ngao Thiên Thiên cũng đang tu luyện, mà mục tiêu của cô ấy cũng là cảnh giới Thần Đạo.

Nhị Nha và Tiểu Bạch vẫn rất thích Ngao Thiên Thiên, vì cô ấy không chỉ là cháu dâu mà còn là yêu thú, Nhị Nha nghĩ cô ấy là đồng loại của mình.

Vì thế Nhị Nha và Tiểu Bạch không hề keo kiệt trong việc giúp đỡ Ngao Thiên Thiên, cũng vì thế mà tu vi của Ngao Thiên Thiên luôn tăng vọt, không chỉ thế mà Nhị Nha còn giúp Ngao Thiên Thiên tăng cường thân thể. Sức chiến đấu của Ngao Thiên Thiên bây giờ vô cùng kinh khủng, có thể nói nếu Diệp Quân không sử dụng kiếm Thanh Huyên thì thật sự chưa chắc có thể thắng được cô ấy.

Lúc này, một cô gái chậm rãi đi tới.

Chính là Đạo Cổ Thụ!

Đạo Cổ Thụ nhìn Ngao Thiên Thiên đang tu luyện ở phía xa, sau đó nói: “Nhị Nha, ông nội hắn đã đến chưa?”

Khoảng thời gian này cô ấy vì cần Tiểu Bạch giúp mình chữa thương nên cũng thân thiết với Nhị Nha và Tiểu Bạch hơn.

Nhị Nha đáp: “Chưa đến”.

Đạo Cổ Thụ cau mày: “Sắp phải giao chiến rồi mà họ vẫn chưa đến ư?”

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Không biết”.

Đạo Cổ Thụ trầm giọng hỏi: “Bên phía các ngươi có bao nhiêu khả năng thắng?”

Cô ấy biết người phụ nữ kia rất mạnh, nhưng nền văn minh Sâm Lâm hiện tại cũng không dễ bắt nạt.

Nhị Nha nhìn Đạo Cổ Thụ, sau đó nói: “Ngươi đưa thứ trong cơ thể mình cho ta thì ta sẽ nói với ngươi”.

Đạo Cổ Thụ lập tức sa sầm mặt.

Cô bé trước mắt vẫn còn có ý đồ với bảo vật trong người cô ấy.

Lúc trước cô ấy có thể sống sót là vì món bảo vật đó, mà cô ấy cũng che giấu nó rất kỹ, nhưng không ngờ vẫn bị hai người này phát hiện.

Khoảng thời gian này, hai người vẫn luôn ngấp nghé bảo bối của cô ấy.

Nhị Nha chợt nói: “Không cần cho chúng ta, chỉ cho chúng ta xem thử thôi cũng được”.

Đạo Cổ Thụ nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch, nét mặt chúng vô cùng ngây thơ và vô hại.

Đạo Cổ Thụ lắc đầu.

Không phải cô ấy hẹp hòi, mà là bảo vật đó rất quan trọng với cô ấy, nếu không có nó thì cô ấy đã chết rất nhiều lần rồi.

Nhị Nha lạnh nhạt nói: “Chúng ta không phải người xấu, ngươi không cần đề phòng chúng ta như thế, chúng ta rất ít khi cướp bóc. Nếu không tin ngươi có thể hỏi Tiểu Bạch, nó là Linh Tổ, nó không biết nói dối đâu”.

Tiểu Bạch vội vàng gật đầu, nhanh chóng vung móng vuốt.

Đạo Cổ Thụ nhìn hai đứa nhóc, không nói gì.

Nhị Nha lại nói: “Ngươi cảm thấy cháu trai ta thế nào?”
 
Chương 3274


Chương 3274

Đạo Cổ Thụ nghi ngờ: “Có ý gì?”

Nhị Nha nghiêm túc nói: “Nếu ngươi cho chúng ta xem thử bảo bối kia, chúng ta sẽ giới thiệu cháu trai cho ngươi”.

Tiểu Bạch vội vàng gật đầu tỏ vẻ có thể làm như thế.

Đạo Cổ Thụ: “…”

Nhị Nha nói tiếp: “Cháu trai ta đẹp trai, còn có nhiều chỗ dựa, giàu có, chung tình, ngươi có thể suy xét xem”.

Chung tình?

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó quay đầu nhìn về phía Nhị Nha, nét mặt Nhị Nha không chút thay đổi, vô cùng nghiêm túc.

Tiểu Bạch: “…”

Lúc này, dường như Nhị Nha cảm nhận được điều gì đó, cô bé chợt cau mày, dẫn theo Tiểu Bạch rời khỏi Tiểu Tháp.

Đạo Cổ Thụ kia cũng chậm rãi ngẩng đầu, nhẹ giọng nói: “Đến rồi”.

Ở bên ngoài.

Trong tinh không có vô số cường giả kéo đến, người yếu nhất cũng có cảnh giới Nhân Đạo, những khí thế càn quét khắp vũ trụ tinh không như thuỷ triều.

Lúc này, cảnh giới Nhân Đạo đông như kiến.

Nền văn minh Sâm Lâm!

Oai phong trở về!

Ước chiến nền văn minh!

Người dẫn đầu chính là Minh Quân kia.

Hai bên trái phải của ông ta có bảy cường giả chín phần thần tính, mà sau ông ta còn có hơn mười nghìn cường giả cảnh giới Thần Đạo.

Nền văn minh Sâm Lâm!

Ở bên dưới, Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, nét mặt vô cùng bình tĩnh.

Tiểu Bạch trên vai cô bé cũng thế, thi thoảng liếm kẹo hồ lô.

Còn sắc mặt Thần Kỳ thì cực kỳ nặng nề.

Đội hình của nền văn minh Sâm Lâm đã hoàn toàn áp đảo vũ trụ Quan Huyên rồi, vì trước mắt ở vũ trụ Quan Huyên vẫn có rất ít cường giả cảnh giới Thần Đạo, càng không nói tới cường giả cảnh giới Thần Đạo chín phần thần tính.

Đánh kiểu gì đây?

Thần Kỳ quay đầu nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch bên cạnh, khi thấy hai người không hề có vẻ sợ hãi thì cô ấy lắc đầu cười khẽ.

Hai người này đúng là không sợ trời không sợ đất!

Minh Quân ở chân trời nhìn chằm chằm Nhị Nha bên dưới: “Diệp Quân đâu?’

Nhị Nha bình tĩnh nói: “Đang tu luyện, các ngươi đợi một lát”.

Minh Quân híp mắt, cảm giác lạnh lẽo thoáng chốc bao phủ khắp xung quanh: “Hôm nay là ngày hẹn giao chiến mà ngươi lại bảo chúng ta đợi?”

Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Ông già, ta chỉ vì tốt cho ông thôi, đợi một lát cũng có nghĩa là sống lâu hơn một chút, nếu không lát nữa thánh đồ sát kia mà đến thì, chậc chậc…”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom