Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3253


Chương 3253

Sau khi dừng lại, Diệp Quân xòe bàn tay, vô số kiếm ý từ lòng bàn tay hắn tuôn ra, sau đó biến mất trong tăm tích.

Phía xa, người đàn ông trung niên nhíu mày: “Đây là kiếm kỹ gì?”

Ông ta hơi kiêng sợ trước kiếm kỹ thần bí khó lường của Diệp Quân, nếu thực lực mạnh hơn chút thì ngay cả ông ta cũng không dám coi thường.

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, lúc này, hắn cũng phát hiện ra khuyết điểm của mình. Khi đối mặt với cảnh giới chín phần thần tính, sức mạnh của hắn vẫn quá yếu, không đủ để uy hiếp đối phương.

Cốt lõi là sức mạnh!

Nghĩ đến đây, Diệp Quân kích hoạt sức mạnh huyết mạch trong cơ thể.

Huyết mạch phàm nhân và huyết mạch phong ma!

Lúc cùng kích hoạt hai loại huyết mạch, một luồng khí tức đáng sợ tỏa ra từ trong cơ thể Diệp Quân.

Bên kia, lúc nhìn thấy khí tức của hai loại huyết mạch, Thần Kỳ nhíu mày: “Hai loại huyết mạch…”

Phía xa, người đàn ông trung niên cũng kinh ngạc: “Hắn có hai loại huyết mạch…”

Ông ta còn chưa dứt lời, Diệp Quân đã biến mất tại chỗ.

Người đàn ông trung niên cười nhạt, đâm thương ra.

Đối đầu trực diện!

Đối mặt với Diệp Quân, ông ta không hề sợ hãi, dù sao cảnh giới của thanh niên trước mặt cũng thấp hơn ông ta rất nhiều.

Hai người lại va chạm mạnh mẽ, trong chốc lát, vô số kiếm quang và thương mang tỏa ra xung quanh, cả hai cùng lùi về phía sau.

Khi người đàn ông trung niên dừng lại, sắc mặt ông ta trở nên dữ tợn, ông ta không ngờ mình lại bị đối phương đẩy lùi, ông ta giận dữ gầm lên, nhảy về phía trước, hóa thành một đạo thương mang lao thẳng về phía Diệp Quân.

Xa xa, Diệp Quân không lùi mà tiến lên, lao về phía người đàn ông trung niên.

Khi thực lực đủ mạnh, hắn không sợ người đàn ông trung niên này nữa.

Bên kia, Tiểu Ái lấy ra một quả cầu thủy tinh, bắt đầu ghi lại trận chiến giữa hai người.

Thấy vậy, Thần Kỳ tò mò hỏi: “Cô nương, cô làm gì vậy?”

Tiểu Ái cười nói: “Ghi lại trận đấu của tiểu chủ, sau này chúng ta có thể phân tích, tìm ra khuyết điểm của cậu ấy để cậu ấy có thể cải thiện”.

Thần Kỳ im lặng một lúc rồi giơ ngón tay cái lên: “Giỏi thật!”

Tiểu Ái nhìn Thần Kỳ: “Thần Kỳ cô nương có thể đạt tới cảnh giới đỉnh cao chín phần thần tính, bước nửa chân vào cảnh giới mười phần thần tính, cũng rất tài giỏi”.

Thần Kỳ nheo mắt: “Sao cô biết?”

Tiểu Ái cười nói: “Ta không chỉ biết Thần Kỳ cô nương đạt chín phần thần tính, mà còn biết cô đã từng tiếp xúc với một nền văn minh thần bí. Ta vẫn đang điều tra nền văn minh này, chắc sẽ có tin tức sớm thôi”.

Thần Kỳ nhìn Tiểu Ái, không nói gì.

Tiểu Ái chớp mắt: “Chắc cô không giết ta diệt khẩu đâu nhỉ? Bởi vì Thần Kỳ cô nương là một người rất thông minh”.

Thần Kỳ cười nói: “Ta chỉ hơi bất ngờ thôi”.
 
Chương 3254


Chương 3254

Tiểu Ái bình tĩnh nói: “Chỉ cần Thần Kỳ cô nương không có ý thù địch gì với tiểu chủ thì sẽ không phải kẻ thù của bọn ta”.

Thần Kỳ cười nói: “Nếu ta là kẻ thù của hắn thì sao?”

Tiểu Ái bình tĩnh nói: “Từ đầu đến giờ, kẻ thù của tiểu chủ đều chết hết rồi”.

Thần Kỳ nhíu mày.

Tiểu Ái nhìn Diệp Quân đang chiến đấu phía xa, cười nói: “Thật ra tiểu chủ cũng rất tốt”.

Thần Kỳ cười nói: “Đúng là rất ổn”.

Cô ấy nhìn Diệp Quân, phải nói rằng cô ấy cũng rất bất ngờ, bởi vì không ngờ Diệp Quân lại có thể đấu với người đàn ông trung niên kia lâu đến vậy.

Hơn nữa, Diệp Quân càng đánh càng mạnh.

Ngoài ra, ý chí chiến đấu của Diệp Quân cũng khiến cô ấy kinh ngạc. Khi hai người có sức mạnh tương đương nhau, thì ý chí chiến đấu là quan trọng nhất.

Ý chí chiến đấu của Diệp Quân vô cùng đáng sợ,

Thần Kỳ nhẹ nhàng nói: “Cường giả dưới chín phần thần tính chắc không phải là đối thủ của Diệp công tử”.

Cô ấy nói tiếp: “Cảnh giới chín phần thần tính yếu chắc cũng không phải là đối thủ của hắn”.

Lúc này, một hư ảnh xuất hiện phía sau Thần Kỳ, hư ảnh cung kính nói: “Chủ tử, vừa nhận được tin tức, người của nền văn minh Sâm Lâm đang trên đường tới”.

Thần Kỳ nheo mắt nói: “Tất cả mọi người sao?”

Hư ảnh gật đầu: “Toàn bộ”.

Thần Kỳ nhẹ nhàng đáp: “Bọn họ thật sự muốn khởi tộc lần nữa rồi”.

Hư ảnh khẽ gật đầu: “Trước đó bọn họ vẫn còn do dự, nhưng không biết vì sao đột nhiên lại lựa chọn toàn bộ trở về, hơn nữa còn hơi vội vàng”.

Vội vàng!

Thần Kỳ nhíu mày: “Điều tra ra nguyên nhân chưa?”

Hư ảnh lắc đầu: “Vẫn chưa. Trong nền văn minh Sâm Lâm có một vị cao thủ đỉnh cao, người của chúng ta không dám đến gần”.

Thần Kỳ không nói gì.

Hư ảnh ngập ngừng nhắc nhở: “Chủ tử, đến lúc phải chọn phe rồi. Nếu chọn văn minh Sâm Lâm thì chúng ta phải…”

Nói đến đây, gã nhìn Tiểu Ái.

Tiểu Ái mỉm cười: “Các ngươi nói tiếp đi”.

Thần Kỳ nhìn Diệp Quân và người đàn ông trung niên, không nói gì.

Đến lúc chọn phe rồi.

Nền văn minh Sâm Lâm sắp trở lại, nếu bây giờ không chọn phe thì sau này sẽ không nhận được lợi ích nào cả.

Chọn phe Diệp Quân?

Hay là văn minh Sâm Lâm?

Thấy Thần kỳ vẫn đang do dự, hư ảnh kia nói: “Chủ tử, chúng ta cần lợi dụng bánh xe thời gian của văn minh Sâm Lâm…”
 
Chương 3255


Chương 3255

Bánh xe thời gian!

Thần Kỳ chậm rãi nhắm mắt lại.

Mặc dù Tiểu Ái đã nghe thấy những gì họ nói, nhưng Tiểu Ái không quan tâm đến hai người họ, mà tiếp tục ghi lại trận chiến của Diệp Quân ở phía xa.

Lúc này, người đàn ông trung niên đã hiến tế tượng thần của mình, khi tượng thần xuất hiện, Diệp Quân bắt đầu bị áp chế.

Người đàn ông trung niên cũng không thể làm gì Diệp Quân.

Sau lưng Thần Kỳ, hư ảnh nói: “Chủ tử, theo tin tức của chúng ta, văn minh Sâm Lâm có chín vị cường giả chín phần thần tính, còn có hai vị cường giả mười phần thần tính… nền văn minh vũ trụ Quan Huyên lấy gì để chống lại họ đây?”

Nói đến đây, gã nhìn Diệp Quân, nói tiếp: “Ta thừa nhận Diệp công tử rất mạnh, rất tài năng, nhưng trước mặt văn minh cấp ba, một thiên tài cũng chẳng khác gì con kiến”.

Thần Kỳ vẫn không nói gì.

Hư ảnh nói tiếp: “Chủ tử, thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa. Nếu bây giờ không chọn nền văn minh Sâm Lâm, giúp bọn họ tạo phe, một khi bọn họ trở lại đây, có thể sẽ không nhận ước định ban đầu của chúng ta nữa. Vì vậy, ta đề nghị bây giờ ra tay giết Diệp Quân, dùng đầu của hắn để thể hiện thành ý của chúng ta với nền văn minh Sâm Lâm…”

Thần Kỳ vẫn im lặng.

Thấy vậy, hư ảnh hơi sốt ruột: “Chủ tử, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa. Hơn nữa người chỉ có thể dựa vào bánh xe thời gian mới có thể đạt tới mười phần thần tính… Đây là cơ hội tốt nhất của người, nếu bỏ lỡ cơ hội này, người sẽ phải hối tiếc”.

Lúc này, Thần Kỳ đột nhiên mở mắt, cô ấy nhìn Diệp Quân phía xa, tay phải siết chặt lại.

Thấy vậy hư ảnh vô cùng vui mừng, nhưng lúc này, Thần Kỳ buông lỏng tay phải ra, cười nói: “Phải nói rằng, vừa nãy ta hơi bối rối”.

Tiểu Ái nhìn Thần Kỳ: “Xem ra cô nương đã có quyết định rồi”.

Thần Kỳ khẽ gật đầu: “Ta vẫn hy vọng có thể làm bạn với Diệp công tử”.

“Tại sao?”

Hư ảnh sau lưng Thần Kỳ tỏ vẻ khó tin: “Chủ tử, sao người lại chọn như vậy? Người…”

Thần Kỳ cười nói: “Có lẽ là vì Diệp công tử rất tốt, cũng có thể là vì bọn ta đều đến từ hệ Ngân Hà… Ha ha…”

Hư ảnh định nói nhưng Thần Kỳ đã liếc xéo.

Hư ảnh không dám nói nữa.

Thần Kỳ nhìn Diệp Quân vẫn đang chiến đấu phía xa, cười nói: “Cô nương, cô có nghĩ rằng ta sẽ hối hận vì sự lựa chọn của mình hay không?”

Tiểu Ái bình tĩnh nói: “Cô nương có thể nói cho ta biết vì sao lại chọn vậy không?”

Thần kỳ cười nói: “Có hai nguyên nhân. Thứ nhất, Diệp công tử thật sự là người tốt. Thứ hai, ta thấy cô cô phía sau hắn rất mạnh”.

Tiểu Ái gật đầu: “Nhưng cô nương không biết cô cô của chủ tử mạnh đến mức độ sao, vì vậy hơi lo lắng, đúng không?”

Thần Kỳ gật đầu: “Đúng vậy”.

Tiểu Ái nói: “Ta cũng không thể nói cho cô nương biết cô cô của chủ tử mạnh đến mức nào”.

Thần Kỳ nhíu mày.
 
Chương 3256


Chương 3256

Tiểu Ái nói tiếp: “Nhưng ta có thể nói cho cô nương biết, nếu cô cô của chủ tử ra tay… thì có thể hủy diệt nền văn minh Sâm Lâm bằng một nhát kiếm”.

Thần Kỳ sững sờ.

Hư ảnh phía sau Thần Kỳ tức giận nói: “Ngươi đang chém gió à? Ngươi…”

Tiểu Ái lấy ra một món thần vật, bóp cò về phía hư ảnh.

Bùm!

Một tia lửa đánh bay hư ảnh ra xa ngàn trượng.

“Ngươi…”

Sau khi dừng lại, hư ảnh hơi kinh ngạc: “Đó là thứ gì vậy?

Tiểu Ái liếc nhìn hư ảnh: “Khi chủ nhân của ta đang nói chuyện, ta không bao giờ cắt ngang”.

Hư ảnh: “…”

Thần Kỳ nhìn hư ảnh, cười nói: “Ta không quản nổi gã”.

Hư ảnh thay đổi sắc mặt, quỳ xuống run rẩy nói: “Chủ tử, ta…”

Thần Kỳ bình tĩnh nói: “Từ giờ trở đi, đừng nói khi chưa có sự cho phép của ta, nếu không, ta sẽ đập nát miệng ngươi”.

Hư ảnh vội vàng gật đầu.

Thần Kỳ nhìn Tiểu Ái, cười nói: “Gã đi theo ta lâu rồi, cũng không nỡ giết”.

Tiểu Ái lại lắc đầu: “Không liên quan đến ta”.

Thần Kỳ nhìn Diệp Quân phía xa, nói: “Cô nương nói cô cô của ngài ấy có thể hủy diệt nền văn minh Sâm Lâm bằng một nhát kiếm… cô nương biết về nền văn minh Sâm Lâm không?”

Tiểu Ái bình tĩnh nói: “Ta biết cô nương muốn biết cô cô của chủ tử mạnh đến mức nào. Như ta vừa nói, ta không thể nói cho cô, vì ta và chủ nhân cũng không biết bà ấy mạnh đến mức nào. Bọn ta từng tìm hiểu về bà ấy, định tìm một tiêu chuẩn để đo lường, nhưng sau đó bọn ta phát hiện không thể làm vậy. Ví dụ khi bọn ta cho rằng bà ấy đạt đến mười thì một ngày nào đó bọn ta lại thấy bà ấy đã đạt đến một trăm, lúc bọn ta cho rằng bà ấy đạt đến một nghìn thì bà ấy đã đạt đến một vạn…”

Nói tới đây, cô ấy lắc đầu: “Có lẽ chỉ bà ấy mới biết mình mạnh đến mức nào, không đúng, có thể chính bà ấy cũng không biết…”

Thần Kỳ nghi hoặc nói: “Dù mạnh đến đâu thì cũng có thể đo lường cảnh giới, bà ấy…”

Tiểu Ái lắc đầu: “Bà ấy không tu cảnh giới”.

Thần Kỳ sững sờ.

Hư ảnh lạnh lùng nhìn Tiểu Ái, chết tiệt, ai mà chả biết chém gió! Lúc này, phía xa truyền tới tiếng nổ lớn, mọi người quay lại nhìn, chỉ thấy Diệp Quân lùi về phía sau vàng ngàn trượng.

Sau khi dừng lại, một vết máu tràn ra từ khóe miệng Diệp Quân.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn người đàn ông trung niên, sau lưng người đàn ông trung niên có một bức tượng thần khổng lồ, bức tượng thần sừng sững như ma thần, xung quanh không thể chịu đựng nổi sức mạnh của nó, dần trở nên hư ảo.

Sau khi người đàn ông trung niên triệu hồi tượng thần, ông ta bắt đầu không chống đỡ nổi.

Bởi vì sức mạnh phát ra từ tượng thần quá mạnh mẽ.

Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân, sắc mặt của ông ta vô cùng khó coi, bởi vì ông ta không ngờ thiếu niên trước mặt lại có thể đánh cùng ông ta lâu như vậy.
 
Chương 3257


Chương 3257

Phải biết rằng cảnh giới của ông ta đã vượt xa thiếu niên trước mặt.

Hơn nữa, ông ta phát hiện cho dù dùng hết sức cũng không thể giết được Diệp Quân, chỉ có thể tạm thời áp chế.

Thời đại này còn có người yêu nghiệt như vậy sao?

Người đàn ông trung niên tràn ngập sát khí, mặc dù Diệp Quân chẳng là gì trước mặt nền văn minh Sâm Lâm, nhưng cũng không thể coi thường, bởi vì loại người này vô cùng đáng sợ, tương lai có khả năng đe dọa đến nền văn minh Sâm Lâm.

Ý định giết người dấy lên, khí tức của tượng thần phía sau người đàn ông trung niên đột nhiên trở nên cuồng bạo.

Lúc này, Diệp Quân cũng cảm nhận được sát khí của đối phương, hắn cười nói: “Lại lần nữa!”

Nói xong, hắn hóa thành một đạo kiếm quang đỏ rực, biến mất tại chỗ.

Vụt!

Một đạo kiếm quang đỏ rực phóng đi.

Xé nát mọi thứ.

Xa xa, trong mắt người đàn ông trung niên hiện lên vẻ hung ác, ông ta không lùi mà tiến lên một bước, sau đó tung một quyền về phía Diệp Quân.

Một quyền này vừa phóng ra, đạo kiếm quang lập tức bị chặn lại, nhưng ngay sau đó, thời không xung quanh người đàn ông trung niên tách lìa, hàng trăm tia kiếm ý phóng tới.

Trong mắt người đàn ông trung niên hiện lên vẻ hung ác, ông ta gần lên giận dữ, giậm mạnh chân phải, một luồng thương ý đáng sợ phóng ra, sau đó chặn tất cả kiếm ý lại.

Nhưng đúng lúc này, một đạo kiếm quang từ trên đầu người đàn ông trung niên chém xuống.

Người đàn ông trung niên lại gầm lớn, bức tượng thần phía sau tung cú đấm.

Bùm!

Diệp Quân bị cú đấm này đánh bay tràn trượng.

Sau khi Diệp Quân dừng lại, tượng thần phía sau người đàn ông trung niên đột nhiên cúi người, lại tung cú đấm về phía Diệp Quân, với cú đấm này, trời đất trở nên sôi sục.

Lúc này, người đàn ông trung niên đã thật sự nổi giận.

Ông ta vô cùng xấu hổ khi đấu với một tên cảnh giới thấp hơn mình rất nhiều.

Ông ta không thể chịu đựng nổi.

Xa xa, đối mặt với một quyền đáng sợ, Diệp Quân nhắm mắt lại, sức mạnh huyết mạch điên cuồng dâng trào, đồng thời kiếm ý không ngừng bắn ra từ trong cơ thể hắn.

Diệp Quân đột nhiên mở mắt, sau đó đâm kiếm ra.

Thời không kiếm vực!

Trong kiếm vực, vô số loại kiếm ý và vô số loại thời không đặc biệt nổ tung.

Bùm!

Trong nháy mắt, thời không xung quanh Diệp Quân nổ tung, từng luồng sức mạnh đáng sợ không ngừng tỏa ra xung quanh.

Tượng thần phía sau người đàn ông trung niên cũng lùi về phía sau.

Bên kia, Thần Kỳ nhìn Diệp Quân đang lùi về phía sau, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: “Ta đã đánh giá thấp ngài ấy rồi”.

Phải nói rằng, Diệp Quân khiến cô ấy rất bất ngờ, bởi vì cô ấy không ngờ Diệp Quân lại có thể đấu với cường giả nền văn minh Sâm Lâm lâu như vậy.
 
Chương 3258


Chương 3258

Khoảng cách cảnh giới của bọn họ rất xa, nhưng sức chiến đấu lại không hề thua kém.

Thật kỳ lạ!

Nếu Diệp Quân cũng tiến vào cảnh giới Thần Đạo…

Nghĩ tới đây, vẻ mặt Thần Kỳ dần trở nên nghiêm túc.

Bùm!

Đúng lúc này, thời không phía xa lại nổ tung, Diệp Quân và người đàn ông trung niên cùng lùi về phía sau.

Khi hai bên cùng lùi về phía sau, vô số kiếm ý từ phóng tới xung quanh người đàn ông trung niên như bóng ma, vô cùng dày đặc.

Người đàn ông trung niên vung cây thương, từng đạo thương mang phóng ra ngăn chặn kiếm ý.

Bên kia, Thần Kỳ nhìn người đàn ông trung niên, lắc đầu: “Người này đánh thật nóng vội”.

Cô ấy lại liếc nhìn Diệp Quân, lúc này cô ấy phát hiện Diệp Quân càng đánh càng ổn định, mặc dù vẫn bị người đàn ông trung niên áp chế, nhưng đã có thể chống đỡ, hơn nữa càng đánh càng vững.

Dường như phát hiện ra điều gì đó, Thần Kỳ nhẹ giọng nói: “Đây hình như là ý thức Võ Thần…”

Võ Thần!

Thần Kỳ nhìn Tiểu Ái, Tiểu Ái cười nói: “Đúng vậy, tiểu chủ nhà ta không chỉ tu đạo mà còn tu võ”.

“Chẳng trách!”

Thần Kỳ nhẹ nhàng nói: “Chẳng trách đánh giỏi như vậy… thì ra là kiếm võ song tu…”

Tiểu Ái nhẹ nhàng nói: “Thật ra đánh đến bây giờ, chỉ cần tiểu chủ muốn thì hoàn toàn có thể giết đối phương”.

Thần Kỳ trầm giọng nói: “Bằng thanh kiếm kia ư?”

Tiểu Ái gật đầu, nếu Diệp Quân dùng kiếm Thanh Huyên thì bây giờ đã có thể giết người đàn ông trung niên này, nhưng hiện giờ, Diệp Quân vẫn chưa có ý định dùng kiếm Thanh Huyên.

Thần Kỳ tò mò hỏi: “Tiểu Ái cô nương, theo ta được biết, các cô đang khám phá các nền văn minh khác trong vũ trụ, các cô không sợ gây rắc rối sao?”

Tiểu Ái nhìn Thần Kỳ, nói: “Cô nương muốn biết điều gì từ ta?”

Thần Kỳ cười nói: “Ta chỉ tò mò thôi”.

Tiểu Ái đang định nói thì ma trận trên đỉnh đầu bọn họ bỗng rung chuyển.

Thấy vậy, Thần Kỳ khẽ nhíu mày.

Sau lưng cô ấy, hư ảnh không khỏi nhắc nhở: “Chủ tử, bọn họ tới rồi”.

Nền văn minh Sâm Lâm!

Thần Kỳ ngẩng đầu nhìn ma trận với ánh mắt nghi ngờ.

Nền văn minh Sâm Lâm sắp trở lại rồi sao?

Cô ấy thật sự không hiểu điều này.

Tiểu Ái nhìn ma trận, sau đó nhìn Diệp Quân phía xa: “Tiểu chủ, chúng ta phải đi rồi”.

Sau khi dừng lại, Diệp Quân nhìn ma trận, hắn biết người của nền văn minh Sâm Lâm sắp tới rồi.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân khẽ gật đầu: “Chúng ta đi!”
 
Chương 3259


Chương 3259

Nghe Diệp Quân nói vậy, người đàn ông trung niên nhếch môi cười: “Muốn đi sao? Ngươi đã hỏi ta chưa…”

Vừa nói ông ta vừa tung một quyền về phía Diệp Quân.

Lúc này, kiếm ý trong tay Diệp Quân đã đổi thành kiếm Thanh Huyên, hắn vung kiếm.

Xẹt!

Người đàn ông trung niên bị đánh bay, sau khi dừng lại, cánh tay phải của ông ta đã bị đánh gãy.

Người đàn ông trung niên sững sờ.

Lúc này, Tiểu Ái xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, nói: “Mau đi thôi, còn một khắc nữa là nơi này nổ tung”.

Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn Thần Kỳ: “Thần Kỳ cô nương, đi cùng bọn ta nhé”.

Nói xong, hắn kéo Tiểu Ái, quay người rời đi.

Thần Kỳ do dự rồi cũng vội vàng đi theo.

Hư ảnh cười khẩy, không đi theo: “Ông đây không đi đấy…”

Bóng người kia chính là Triệu thành chủ.

Tuy Thần Kỳ cuối cùng cũng lựa chọn về phe Diệp Quân nhưng Triệu thành chủ thì lại không. Ông ta đã điều tra về văn minh Quan Huyên nơi hắn ở, biết đó là thế lực chấp chưởng vô số tinh vực vũ trụ, có thể nói là có sức mạnh đứng đầu vũ trụ, nhưng nhìn chung vẫn là quá yếu. Trong mắt Triệu thành chủ, văn minh Quan Huyên mà chống lại toàn bộ văn minh Sâm Lâm thì hoàn toàn không có phần thắng.

Bởi văn minh Sâm Lâm khủng khiếp thế nào, có ai biết không?

Cho dù Diệp Quân có hai ngọn núi chống lưng là ông nội và cô cô thì có thể mạnh đến đâu được chứ?

Cho dù có mười phần thần tính thì đã sao?

Trong khi con số đó ở văn minh Sâm Lâm không dừng lại ở hai, thậm chí còn có người mạnh hơn.

Vì vậy ông ta lựa chọn đứng về phía bọn họ.

Nhóm Diệp Quân đi rồi, ma trận kia bỗng chấn động, ùa ra từng đợt khí tức đáng sợ.

Ánh mắt Triệu thành chủ nhìn nó chợt trở nên phấn khích.

Văn minh Sâm Lâm trong truyền thuyết đã trở lại rồi!

Uỳnh!

Ma trận kia bất thình lình hóa thành một cánh cổng ánh sáng dài đến vạn trượng. Từ trong đó, một người đàn ông trung niên khoác áo trắng chầm chậm đi ra.

Theo sau là vô số người.

Người đàn ông giang rộng hai tay, hít một hơi thật sâu: “Cuối cùng cũng đã trở về”.

Sau lưng ông ta tiếp tục có người bước ra.

Đúng lúc này, người đàn ông như cảm nhận được điều gì mà biến sắc: “Nguy hiểm!”

Ông ta vừa dứt lời, bốn bề bỗng bị nhấn chìm bởi một thứ sức mạnh khổng lồ. Mấy chục nghìn đám mây hình nấm bốc lên.

Triệu thành chủ chứng kiến cảnh này đã hoàn toàn tê liệt.

Oành!

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, ông ta bị nuốt chửng trong ánh lửa và mây nấm, sống chết không rõ.

Người đàn ông kia thì đã kịp thời rút đi khi cảm nhận được nguy hiểm nên thoát được một kiếp.

Nhưng toàn bộ rừng sâu Thần Hư đã hóa thành tro bụi.
 
Chương 3260


Chương 3260

Cũng may đã có Tiểu Yêu sơ tán người đi từ trước, bằng không không biết sẽ có bao nhiêu người vô tội phải mất mạng.

Ánh lửa từ mấy chục nghìn đám mây nấm kéo dài mãi không tan, chỉ bị dập tắt khi có một luồng sức mạnh bí ẩn quét tới.

Người đàn ông áo trắng kia chậm rãi đi ra.

Nhìn mấy trăm thi thể ngổn ngang trên đất mà sắc mặt xấu xí vô cùng.

Ông ta gầm lên: “Vũ Văn Trí!!”

Một người đàn ông trung niên xuất hiện, chính là cái người từng giao chiến với Diệp Quân trước đó.

Người đàn ông áo trắng nhìn đối phương với đôi mắt long lên sòng sọc đầy sát ý: “Sao ngươi không nói ở đây có mai phục?!”

Vũ Văn Trí cũng không ngờ rằng Diệp Quân sẽ chọn phục kích ở nơi này, sắc mặt cũng không khá hơn bao nhiêu: “Là ta sơ suất, Minh Quân”.

Người đàn ông áo trắng quắc mắt trừng ông ta một cái rồi nhìn quanh bốn phía, sau đó cau mày, nắm tay phải lại.

Uỳnh!

Thời không cách đó mấy nghìn trượng bỗng nhòe đi, để một người đàn ông trung niên bước ra.

Là Triệu thành chủ!

Ban nãy ông ta vừa kịp trốn vào thời không nên thoát chết, nhưng vẫn bị thương nặng.

Minh Quân quay sang hỏi: “Triệu thành chủ?”

Ông ta vội đáp: “Là ta đây, Minh Quân”.

Đối phương lạnh lùng hỏi: “Chủ tử của ông đâu?”

Triệu thành chủ đáp sau một thoáng do dự: “Đã theo Diệp Quân rồi”.

Minh Quân nhíu mày: “Cô ta đi theo văn minh Quan Huyên?”

Triệu thành chủ gật đầu.

Minh Quân nhếch mép: “Nực cười”.

Triệu thành chủ không dám hé răng.

Bởi ông ta biết rõ Minh Quân tuy cũng đạt đến chín phần thần tính nhưng không thể đem so với người khác.

Bởi vì thần tính của Minh Quân này là hàng thật giá thật.

Bỗng nhiên, không ngừng có người của văn minh Sâm Lâm bước ra từ phía sau Minh Quân.

Ông ta mở miệng: “Nói ta nghe về văn minh Quan Huyên xem”.

Ban đầu ông ta cũng không đặt nó vào mắt, nhưng bây giờ xem ra văn minh này không đơn giản chút nào.

Đã dám hiên ngang đối nghịch với văn minh Sâm Lâm mà còn có thể tiêu diệt cường giả chín phần thần tính.

Triệu thành chủ nghe vậy bèn vội vàng giới thiệu văn minh Quan Huyên cho Minh Quân nghe.

Một hồi sau, ông ta nheo mắt: “Có thể có hai người mười phần thần tính?”
 
Chương 3261


Chương 3261

Triệu thành chủ gật đầu: “Phải, lần lượt là kiếm tu áo xanh và người phụ nữ váy trắng, nhưng ta không dám chắc họ có thật sự là mười phần không, chỉ biết chín phần thần tính hoàn toàn không phải đối thủ của họ”.

Minh Quân rơi vào im lặng.

Bởi nếu hai người kia thật sự có mười phần thần tính thì văn minh Sâm Lâm không thể xem thường.

Đã là cường giả cấp bậc đó thì không ai dám coi khinh cả.

Bỗng Triệu thành chủ nói: “Nhưng ta nghĩ họ không đến mười phần thần tính”.

Minh Quân nhìn sang: “Vì sao nói vậy?”

Triệu thành chủ hạ giọng: “Vũ trụ này từ trước đến giờ chỉ mới có một người đạt đến cảnh giới ấy là Thần Nhất, nhưng ông ta đã chết rồi. Thời đại chúng ta không có ai không biết về Thần Nhất, nhưng hai người kia thì ta chưa từng nghe thấy nên đã cố tình đi điều tra, kết quả vẫn không được gì. Nếu bọn họ thật sự có mười phần thần tính thì đã sớm nổi danh toàn vũ trụ rồi mới phải”.

Minh Quân hỏi ngược lại: “Nhưng nếu không thì Diệp Quân lấy gì để chống lại văn minh Sâm Lâm chúng ta?”

Triệu thành chủ ngẫm nghĩ: “Có lẽ vì hắn ngu”.

Minh Quân nhíu mày: “Ngu?”

Triệu thành chủ gật đầu: “Phải. Hắn hoàn toàn không biết gì về văn minh Sâm Lâm, trong nhận thức của hắn thì chín phần thần tính đã là cường giả tuyệt đỉnh, vậy nên hắn mới không xem văn minh Sâm Lâm ra gì. Chưa kể hắn còn rất trẻ, chưa tới ba mươi, lại còn là con cháu trong nhà toàn người mạnh, khó tránh khỏi kiêu ngạo”.

Minh Quân nhìn ông ta: “Ông từng tiếp xúc với hắn rồi à?”

Triệu thành chủ ngẩn người.

Minh Quân điềm tĩnh nói tiếp: “Hắn có thể dẫn đầu một nền văn minh thì làm sao có thể nông cạn như ông nói? Hắn có thể không biết sức mạnh thật sự của văn minh Sâm Lâm, nhưng chắc chắn biết chúng ta có cường giả mười phần thần tính, đã vậy mà còn dám đối đầu thì một là hỏng não, hai là không hề biết sợ…”

Ông ta liếc nhìn Triệu thành chủ: “Ông cho rằng hắn là loại thứ nhất sao?”

Sắc mặt Triệu thành chủ trở nên khó xem, không dám phản bác. Minh Quân tiếp tục: “Trong hai người mà ông nói kia, chắc chắn có một người là cường giả mười phần thần tính, hoặc thậm chí là cả hai”.

Triệu thành chủ tỏ vẻ khiếp sợ: “Cả hai ư?… Không thể nào chứ…”

Minh Quân chỉ hỏi lại: “Vì sao không thể?”

Triệu thành chủ: “Nếu vậy thì họ đã không vô danh đến thế”.

Minh Quân lắc đầu: “Họ không nổi danh nên ông tự động cho rằng họ không phải mười phần thần tính à?”

Triệu thành chủ cứng họng.

Minh Quân lại nói: “Còn nữa, ông có bết vì sao chủ tử ông lại lựa chọn đi theo văn minh Quan Huyên không?”

Triệu thành chủ hạ giọng: “Ta nghĩ đầu óc cô ta có vấn đề”.

Minh Quân lắc đầu: “Có vấn đề là ông mới đúng”.

Triệu thành chủ: “…”

Minh Quân: “Chủ tử của ông biết một ít về lai lịch của văn minh Sâm Lâm nhưng vẫn lựa chọn theo bên kia là vì sao? Vì cô ta cho rằng văn minh Quan Huyên có thể đối chọi với chúng ta”.

Nói đến đây, ông ta nhếch mép: “Phải thừa nhận, ta bắt đầu có hứng thú với văn minh Quan Huyên này rồi đấy”.
 
Chương 3262


Chương 3262

Triệu thành chủ im lặng không đáp.

Trải qua điều tra, ông ta biết văn minh Quan Huyên có sức mạnh kém xa văn minh Sâm Lâm, biến số duy nhất là người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh.

Nếu hai họ thật sự có mười phần thần tính thì văn minh Quan Huyên có thể sánh ngang với văn minh Sâm Lâm, nhưng cũng chỉ là suýt soát mà thôi, bởi vì nhìn tổng thể thì họ vẫn còn thua kém quá nhiều.

Bỗng Vũ Văn Trí mở miệng nói: “Thật sự không thể xem thường Diệp Quân”.

Minh Quân nhìn sang, nghe ông ta nói tiếp: “Hắn chỉ mới chừng ấy tuổi mà đã có sức mạnh khủng khiếp đến vậy, nếu có ngày hắn đạt đến Thần Đạo Cảnh thì sẽ càng đáng sợ hơn. Mà người có thể dạy dỗ ra yêu nghiệt như thế chắc chắn cũng không hề tầm thường”.

Ánh mắt ông ta bắn vào Triệu thành chủ tràn đầy bất thiện.

Chính vì người này báo cáo láo về Diệp Quân mà ông ta mới mất mặt như vậy.

Làm ông ta bây giờ còn đang suy nghĩ xem Triệu thành chủ liệu có phải là người do Diệp Quân phái tới để làm lung lạc phe họ hay không.

Minh Quân khẽ gật đầu: “Xem ra hai người áo xanh váy trắng đứng sau văn minh Quan Huyên này không hề đơn giản”.

Vũ Văn Trí hạ giọng hỏi: “Chúng ta nên làm thế nào đây?”

Triệu thành chủ cũng nhìn Minh Quân.

Ông ta khẽ cười: “Còn làm gì nữa? Một vũ trụ chỉ có thể có một nền văn minh, mà chúng ta đã mất không ít người vào tay văn minh Quan Huyên, hai bên không còn cách hòa giải nữa”.

Vũ Văn Trí gật đầu: “Đúng thế”.

Văn minh Sâm Lâm đã trở về thì đương nhiên sẽ muốn đứng đầu vũ trụ, mà có ai lại cho phép có người khác ngang hàng mình bao giờ?

Hai nền văn minh gặp nhau, chỉ có thể giao tranh mà thôi.

Vũ Văn Trí hỏi: “Bây giờ chúng ta đến văn minh Quan Huyên hay sao?”

Minh Quân không đáp.

Bỗng Triệu thành chủ nói: “Ta có đề nghị này”.

Minh Quân nhìn sang, nghe ông ta nói. “Người mạnh nhất văn minh Quan Huyên là người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh, chỉ cần giải quyết họ là có thể tiêu diệt chúng. Ta đề nghị chúng ta ước chiến với họ, giải quyết vấn đề một lần từ gốc!”

Ước chiến nền văn minh!

Ước chiến nền văn minh có nghĩa là sau khi hai nền văn minh có mâu thuẫn với nhau, hai bên sẽ hẹn giao chiến.

Chiến đấu một trận quyết định thắng thua!

Vừa đơn giản vừa trực tiếp!

Nghe thấy lời của Triệu thành chủ, Minh Quân im lặng.

Một lúc lâu sau đó, Minh Quân nói: “Cũng không phải là không được”.

Triệu thành chủ vội gật đầu: “Một khi ước chiến sẽ biết bọn họ có phải mười phần thần tính hay không, nếu bọn họ không đến thì chắc chắn bọn họ không phải mười phần thần tính, khi đó sẽ có thể tiêu diệt nền văn minh Quan Huyên một cách dễ dàng, nhưng nếu bọn họ đến…”
 
Chương 3263


Chương 3263

Nói đến đây, ông ta nhìn Minh Quân.

Minh Quân cười nói: “Nếu đến thì đồng nghĩa với việc bọn họ là mười phần thần tính… Hai cao thủ mười phần thần tính vẫn chẳng là gì với nền văn minh Sâm Lâm chúng ta”.

Triệu thành chủ im lặng.

Rõ ràng nền văn minh Sâm Lâm này mạnh hơn trong tưởng tượng của ông ta.

Vũ Văn Trí ở bên cạnh chợt nói: “Vậy ta đi ước chiến nhé?”

Minh Quân lắc đầu: “Ta phải thông báo chuyện này cho Tộc trưởng trước đã”.

Vũ Văn Trí gật đầu: “Nên làm thế”.

Minh Quân nói: “Ông cứ sắp xếp cho tộc nhân trước đi, trước khi ta còn chưa trở về thì không được đi tìm thư viện Quan Huyên”.

Dứt lời, ông ta xoay người biến mất.

Mà trong ma trận đó ngày càng có nhiều tộc nhân của nền văn minh Sâm Lâm xuất hiện.

Vũ Văn Trí nhìn xung quanh, dù thời không xung quanh đã khôi phục nhưng toàn bộ rừng sâu Thần Hư đã hoàn toàn hư hại vì vụ nổ.

Hơn nữa nơi này còn có hơn một trăm thi thể.

Những người này đều bị nổ chết lúc vừa ra ngoài!

Thấy những thi thể này, sắc mặt những cao thủ của nền văn minh Sâm Lâm vừa quay lại kia đều cực kỳ khó coi.

Thành Quan Huyên.

Sau khi đưa Thần Kỳ trở về thành Quan Huyên, Diệp Quân trở về trong Tiểu Tháp.

Trận chiến lúc trước khiến hắn bị thương khá nghiêm trọng, hắn cần phải hồi phục.

Ngoài ra trận chiến đó cũng giúp hắn lĩnh ngộ được nhiều thứ, bây giờ hắn cần nhanh chóng tiêu hoá nó.

Thần Kỳ hơi lo lắng.

Vì cô ấy vừa nhận được tin người của nền văn minh Sâm Lâm đã trở về, rõ ràng hai nền văn minh này sẽ nhanh chóng có một trận chiến chấn động.

Bây giờ cô ấy cũng không chắc lựa chọn của cô ấy là đúng hay sai.

Đương nhiên bây giờ cô ấy cũng không còn đường lui nữa.

Thần Kỳ cũng tiến vào trong Tiểu Tháp cùng Diệp Quân, cô ấy cảm nhận thời không bí ẩn này, ngoài tò mò, cô ấy cũng muốn nghiên cứu về nó.

Nhưng thời không bí ẩn này hơi bài xích cô ấy, hoàn toàn không cho cô ấy chủ động dung nhập vào, khiến cô ấy cảm thấy hơi bất đắc dĩ, cô ấy không còn cách nào khác, chỉ có thể đi tìm Diệp Quân.

Diệp Quân ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn bên bờ biển, vết thương trên người hắn đang hồi phục một cách nhanh chóng.

Không biết bao lâu trôi qua, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, mà lúc này có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm hắn.

Chính là Thần Kỳ!

Diệp Quân cười hỏi: “Thần Kỳ cô nương, cô làm sao thế?”

Thần Kỳ cười đáp: “Diệp công tử thật sự khiến ta rất ngạc nhiên, vì ta không ngờ ngài lại có thể bất phân thắng bại với một cao thủ chín phần thần tính”.

Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu: “Thực lực của ta yếu hơn ông ta một chút”.
 
Chương 3264


Chương 3264

Hắn biết rõ nếu còn tiếp tục chiến đấu thì chưa chắc hắn có thể thắng, trừ khi hắn hoàn toàn đánh thức huyết mạch phong ma.

Thực lực của hắn bây giờ vẫn còn chênh lệch với cao thủ cảnh giới chín phần thần tính chân chính kia.

Đương nhiên chênh lệch cũng không quá lớn.

Thần Kỳ nói: “Đã lợi hại lắm rồi”.

Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía Thần Kỳ, cười nói: “Thần Kỳ cô nương, ta cảm thấy hơi tò mò về cô”.

Thần Kỳ chớp mắt: “Có gì tò mò chứ? Ta đến từ hệ Ngân Hà, là con gái của Thần Nhất, chỉ có thế thôi”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Thần Kỳ cô nương không muốn nói thì thôi vậy”.

Thần Kỳ im lặng một lúc rồi nói: “Nếu ta đã chọn Diệp công tử thì đương nhiên cũng nên thẳng thắn, không giấu gì công tử, ta còn có một thân phận nữa, chính là người thừa kế của nền văn minh Nguỵ Tri”.

Diệp Quân nhíu mày: “Nền văn minh Nguỵ Tri?”

Thần Kỳ gật đầu: “Diệp công tử không biết cũng là chuyện thường tình, vì hiện tại nền văn minh này đã không còn tồn tại nữa, năm đó khi họ ở thời kỳ đỉnh cao cũng là một nền văn minh cấp ba, sau đó thì bị Vũ Trụ Kiếp huỷ diệt…”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Sâm Lâm cũng là nền văn minh cấp ba, nhưng bọn họ lại có thể bảo vệ được mình, nền văn minh Nguỵ Tri này…”

Thần Kỳ cười nói: “Vấn đề nội bộ”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Vấn đề nội bộ ư?”

Thần Kỳ gật đầu: “Lúc đó nếu nền văn minh Nguỵ Tri đủ đoàn kết thì chưa chắc họ không thể thoát được Vũ Trụ Kiếp kia, tiếc là nội bộ của họ không đoàn kết, vì khi Vũ Trụ Kiếp đến, nội bộ đã chia làm hai phe, có một nhóm người đề nghị hy sinh rất nhiều người để giữ sức mạnh hữu sinh, để nền văn minh có thể tiếp tục kéo dài, còn có người thì không đồng ý, họ cho rằng không nên vứt bỏ những người bình thường kia… Mọi người nên cùng nhau đối mặt, kết quả cuối cùng là đều chết hết”.

Diệp Quân cau mày.

Thần Kỳ nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, ngài cảm thấy trong những người họ thì ai đúng ai sai?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Mọi người cùng nhau đối mặt có bao nhiêu khả năng thắng?”

Thần Kỳ lắc đầu: “Họ cũng không biết có bao nhiêu khả năng thắng, nhưng nếu hy sinh những kẻ yếu thì có lẽ những cao thủ cao cấp kia có thể sống sót, nền văn minh sẽ được kéo dài”.

Diệp Quân im lặng.

Thần Kỳ cười hỏi: “Diệp công tử, nếu là ngài thì ngài sẽ chọn thế nào?”

Diệp Quân hỏi: “Những người có thể sống kia có thể sống được là vì hy sinh những người yếu kia sao?”

Thần Kỳ gật đầu: “Hiến tế”.

Diệp Quân lắc đầu: “Nếu bọn họ sống tiếp bằng bản lĩnh của mình thì ta cảm thấy được, nhưng nếu bọn họ chọn hiến tế người khác để mình được sống thì ta không tán thành”.

Thần Kỳ gật đầu: “Vậy mọi người đều phải chết”.

Diệp Quân chợt nói: “Thần Kỳ cô nương, nếu cô ở thời đại đó, cô sẽ là cao thủ hay kẻ yếu?”

Thần Kỳ nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân nói tiếp: “Chắc chắn cô sẽ là cao thủ, nói cách khác, cô có thể lựa chọn hy sinh những người yếu kia để sống sót…”

Dứt lời, hắn lắc đầu cười khẽ: “Thật ra cái này cũng giống như người bình thường trong thế giới thường vậy, lúc có lợi ích, người bên trên không nghĩ tới bọn họ, nhưng lúc phải liều mạng, người bên trên sẽ lập tức nghĩ tới bọn họ, hơn nữa còn nói một cách hoa mỹ là suy nghĩ cho tình hình chung, ngươi nên bỏ chút sức cho thế giới, ngươi nên chết vì thế giới này…”
 
Chương 3265


Chương 3265

Thần Kỳ im lặng.

Diệp Quân nói tiếp: “Cao thủ có thể chọn để người yếu chết, vậy người yếu thì sao? Người yếu thật sự đáng chết ư?”

Thần Kỳ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nhưng kết quả là mọi người đều sẽ chết hết”.

Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Như thế không phải rất tốt ư?”

Thần Kỳ sửng sốt.

Diệp Quân cười nói: “Vì sao người yếu như chúng ta đáng chết, nhưng cao thủ các người lại không thể chết?”

Thần Kỳ nhíu mày.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Thần Kỳ cô nương, thật ra vấn đề này không cần thiết phải thảo luận, vì lập trường khác nhau, chắc chắn lựa chọn của mọi người cũng sẽ khác, ví dụ như nếu cô là kẻ yếu, cô có muốn hy sinh bản thân vì những cao thủ kia không?”

Thần Kỳ gật đầu: “Đúng là như thế”.

Diệp Quân chợt tỏ vẻ tò mò: “Thần Kỳ cô nương, cô nói năm đó nền văn minh Nguỵ Tri này cũng bị huỷ diệt bởi Vũ Trụ Kiếp ư?”

Thần Kỳ gật đầu: “Phải”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Vũ Trụ Kiếp xuất hiện nghĩa là có Ác Đạo?”

Thần Kỳ đáp: “Đương nhiên là có”.

Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Vậy cuối cùng những Ác Đạo đó đi đâu rồi?”

Thần Kỳ cười nói: “Việc này thì ta có hiểu chút chút, vì lúc trước ta cũng khá tò mò về chuyện này nên có điều tra. Lúc một vũ trụ sinh ra sinh linh, khi bắt đầu Thiện Linh sẽ là chủ đạo, nhưng khi vũ trụ dần đi về hướng huỷ diệt, Ác Đạo sẽ ra đời, mà khi vũ trụ huỷ diệt, thực lực của những Ác Đạo này đã đạt tới một mức độ cực kỳ đáng sợ, đó là tồn tại vượt qua mười phần thần tính”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Vượt qua mười phần thần tính?”

Thần Kỳ gật đầu: “Đúng thế, khi đó nó sẽ khiến Vũ Trụ Kiếp bùng nổ, huỷ diệt chúng sinh, hơn nữa sau khi huỷ diệt chúng sinh, thực lực của nó sẽ còn tăng lên, vì khi đó nó có thể hoàn toàn áp chế Thiên Đạo, trở thành chủ đạo. Có thể nói thế này, giai đoạn trước Thiện Đạo mạnh, giai đoạn sau Ác Đạo mạnh”.

Diệp Quân hỏi tiếp: “Sau khi huỷ diệt vũ trụ thì sao?”

Thần Kỳ đáp, sau khi huỷ diệt vũ trụ, những Ác Đạo này sẽ gia nhập một thế lực bí ẩn, nhưng ta cũng không biết đó là thế lực gì, ta chỉ biết sau khi một vũ trụ khá rộng lớn trải qua Vũ Trụ Kiếp sẽ có một người bí ẩn đến đón Ác Đạo…”

Diệp Quân hơi tò mò: “Thế lực bí ẩn?”

Thần Kỳ gật đầu: “Đúng thế, nhưng ta cũng không biết rốt cuộc đó là thế lực gì, trong nền văn minh Nguỵ Tri cũng chỉ ghi chép lại một chút chứ không nói chi tiết, ta cảm thấy có lẽ họ cũng không biết”.

Diệp Quân im lặng.

Thần Kỳ nhìn Diệp Quân, nhẹ giọng nói: “Vũ trụ này có quá nhiều sự tồn tại bí ẩn”.

Diệp Quân gật đầu, khi hắn bắt đầu tiếp xúc với những nền văn minh vũ trụ khác, hắn mới phát hiện vũ trụ thật sự vô cùng rộng lớn!

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân nhìn về phía Thần Kỳ: “Thần Kỳ cô nương, cô nói cô là người thừa kế của nền văn minh Nguỵ Tri?”

Thần Kỳ gật đầu.

Diệp Quân hỏi: “Bây giờ cô là chín phần hay mười phần thần tính?”

Thần Kỳ đáp: “Chín phần đỉnh cao”.
 
Chương 3258


Chương 3258

Khoảng cách cảnh giới của bọn họ rất xa, nhưng sức chiến đấu lại không hề thua kém.

Thật kỳ lạ!

Nếu Diệp Quân cũng tiến vào cảnh giới Thần Đạo…

Nghĩ tới đây, vẻ mặt Thần Kỳ dần trở nên nghiêm túc.

Bùm!

Đúng lúc này, thời không phía xa lại nổ tung, Diệp Quân và người đàn ông trung niên cùng lùi về phía sau.

Khi hai bên cùng lùi về phía sau, vô số kiếm ý từ phóng tới xung quanh người đàn ông trung niên như bóng ma, vô cùng dày đặc.

Người đàn ông trung niên vung cây thương, từng đạo thương mang phóng ra ngăn chặn kiếm ý.

Bên kia, Thần Kỳ nhìn người đàn ông trung niên, lắc đầu: “Người này đánh thật nóng vội”.

Cô ấy lại liếc nhìn Diệp Quân, lúc này cô ấy phát hiện Diệp Quân càng đánh càng ổn định, mặc dù vẫn bị người đàn ông trung niên áp chế, nhưng đã có thể chống đỡ, hơn nữa càng đánh càng vững.

Dường như phát hiện ra điều gì đó, Thần Kỳ nhẹ giọng nói: “Đây hình như là ý thức Võ Thần…”

Võ Thần!

Thần Kỳ nhìn Tiểu Ái, Tiểu Ái cười nói: “Đúng vậy, tiểu chủ nhà ta không chỉ tu đạo mà còn tu võ”.

“Chẳng trách!”

Thần Kỳ nhẹ nhàng nói: “Chẳng trách đánh giỏi như vậy… thì ra là kiếm võ song tu…”

Tiểu Ái nhẹ nhàng nói: “Thật ra đánh đến bây giờ, chỉ cần tiểu chủ muốn thì hoàn toàn có thể giết đối phương”.

Thần Kỳ trầm giọng nói: “Bằng thanh kiếm kia ư?”

Tiểu Ái gật đầu, nếu Diệp Quân dùng kiếm Thanh Huyên thì bây giờ đã có thể giết người đàn ông trung niên này, nhưng hiện giờ, Diệp Quân vẫn chưa có ý định dùng kiếm Thanh Huyên.

Thần Kỳ tò mò hỏi: “Tiểu Ái cô nương, theo ta được biết, các cô đang khám phá các nền văn minh khác trong vũ trụ, các cô không sợ gây rắc rối sao?”

Tiểu Ái nhìn Thần Kỳ, nói: “Cô nương muốn biết điều gì từ ta?”

Thần Kỳ cười nói: “Ta chỉ tò mò thôi”.

Tiểu Ái đang định nói thì ma trận trên đỉnh đầu bọn họ bỗng rung chuyển.

Thấy vậy, Thần Kỳ khẽ nhíu mày.

Sau lưng cô ấy, hư ảnh không khỏi nhắc nhở: “Chủ tử, bọn họ tới rồi”.

Nền văn minh Sâm Lâm!

Thần Kỳ ngẩng đầu nhìn ma trận với ánh mắt nghi ngờ.

Nền văn minh Sâm Lâm sắp trở lại rồi sao?

Cô ấy thật sự không hiểu điều này.

Tiểu Ái nhìn ma trận, sau đó nhìn Diệp Quân phía xa: “Tiểu chủ, chúng ta phải đi rồi”.

Sau khi dừng lại, Diệp Quân nhìn ma trận, hắn biết người của nền văn minh Sâm Lâm sắp tới rồi.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân khẽ gật đầu: “Chúng ta đi!”
 
Chương 3259


Chương 3259

Nghe Diệp Quân nói vậy, người đàn ông trung niên nhếch môi cười: “Muốn đi sao? Ngươi đã hỏi ta chưa…”

Vừa nói ông ta vừa tung một quyền về phía Diệp Quân.

Lúc này, kiếm ý trong tay Diệp Quân đã đổi thành kiếm Thanh Huyên, hắn vung kiếm.

Xẹt!

Người đàn ông trung niên bị đánh bay, sau khi dừng lại, cánh tay phải của ông ta đã bị đánh gãy.

Người đàn ông trung niên sững sờ.

Lúc này, Tiểu Ái xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, nói: “Mau đi thôi, còn một khắc nữa là nơi này nổ tung”.

Diệp Quân gật đầu, hắn nhìn Thần Kỳ: “Thần Kỳ cô nương, đi cùng bọn ta nhé”.

Nói xong, hắn kéo Tiểu Ái, quay người rời đi.

Thần Kỳ do dự rồi cũng vội vàng đi theo.

Hư ảnh cười khẩy, không đi theo: “Ông đây không đi đấy…”

Bóng người kia chính là Triệu thành chủ.

Tuy Thần Kỳ cuối cùng cũng lựa chọn về phe Diệp Quân nhưng Triệu thành chủ thì lại không. Ông ta đã điều tra về văn minh Quan Huyên nơi hắn ở, biết đó là thế lực chấp chưởng vô số tinh vực vũ trụ, có thể nói là có sức mạnh đứng đầu vũ trụ, nhưng nhìn chung vẫn là quá yếu. Trong mắt Triệu thành chủ, văn minh Quan Huyên mà chống lại toàn bộ văn minh Sâm Lâm thì hoàn toàn không có phần thắng.

Bởi văn minh Sâm Lâm khủng khiếp thế nào, có ai biết không?

Cho dù Diệp Quân có hai ngọn núi chống lưng là ông nội và cô cô thì có thể mạnh đến đâu được chứ?

Cho dù có mười phần thần tính thì đã sao?

Trong khi con số đó ở văn minh Sâm Lâm không dừng lại ở hai, thậm chí còn có người mạnh hơn.

Vì vậy ông ta lựa chọn đứng về phía bọn họ.

Nhóm Diệp Quân đi rồi, ma trận kia bỗng chấn động, ùa ra từng đợt khí tức đáng sợ.

Ánh mắt Triệu thành chủ nhìn nó chợt trở nên phấn khích.

Văn minh Sâm Lâm trong truyền thuyết đã trở lại rồi!

Uỳnh!

Ma trận kia bất thình lình hóa thành một cánh cổng ánh sáng dài đến vạn trượng. Từ trong đó, một người đàn ông trung niên khoác áo trắng chầm chậm đi ra.

Theo sau là vô số người.

Người đàn ông giang rộng hai tay, hít một hơi thật sâu: “Cuối cùng cũng đã trở về”.

Sau lưng ông ta tiếp tục có người bước ra.

Đúng lúc này, người đàn ông như cảm nhận được điều gì mà biến sắc: “Nguy hiểm!”

Ông ta vừa dứt lời, bốn bề bỗng bị nhấn chìm bởi một thứ sức mạnh khổng lồ. Mấy chục nghìn đám mây hình nấm bốc lên.

Triệu thành chủ chứng kiến cảnh này đã hoàn toàn tê liệt.

Oành!

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, ông ta bị nuốt chửng trong ánh lửa và mây nấm, sống chết không rõ.

Người đàn ông kia thì đã kịp thời rút đi khi cảm nhận được nguy hiểm nên thoát được một kiếp.

Nhưng toàn bộ rừng sâu Thần Hư đã hóa thành tro bụi.
 
Chương 3260


Chương 3260

Cũng may đã có Tiểu Yêu sơ tán người đi từ trước, bằng không không biết sẽ có bao nhiêu người vô tội phải mất mạng.

Ánh lửa từ mấy chục nghìn đám mây nấm kéo dài mãi không tan, chỉ bị dập tắt khi có một luồng sức mạnh bí ẩn quét tới.

Người đàn ông áo trắng kia chậm rãi đi ra.

Nhìn mấy trăm thi thể ngổn ngang trên đất mà sắc mặt xấu xí vô cùng.

Ông ta gầm lên: “Vũ Văn Trí!!”

Một người đàn ông trung niên xuất hiện, chính là cái người từng giao chiến với Diệp Quân trước đó.

Người đàn ông áo trắng nhìn đối phương với đôi mắt long lên sòng sọc đầy sát ý: “Sao ngươi không nói ở đây có mai phục?!”

Vũ Văn Trí cũng không ngờ rằng Diệp Quân sẽ chọn phục kích ở nơi này, sắc mặt cũng không khá hơn bao nhiêu: “Là ta sơ suất, Minh Quân”.

Người đàn ông áo trắng quắc mắt trừng ông ta một cái rồi nhìn quanh bốn phía, sau đó cau mày, nắm tay phải lại.

Uỳnh!

Thời không cách đó mấy nghìn trượng bỗng nhòe đi, để một người đàn ông trung niên bước ra.

Là Triệu thành chủ!

Ban nãy ông ta vừa kịp trốn vào thời không nên thoát chết, nhưng vẫn bị thương nặng.

Minh Quân quay sang hỏi: “Triệu thành chủ?”

Ông ta vội đáp: “Là ta đây, Minh Quân”.

Đối phương lạnh lùng hỏi: “Chủ tử của ông đâu?”

Triệu thành chủ đáp sau một thoáng do dự: “Đã theo Diệp Quân rồi”.

Minh Quân nhíu mày: “Cô ta đi theo văn minh Quan Huyên?”

Triệu thành chủ gật đầu.

Minh Quân nhếch mép: “Nực cười”.

Triệu thành chủ không dám hé răng.

Bởi ông ta biết rõ Minh Quân tuy cũng đạt đến chín phần thần tính nhưng không thể đem so với người khác.

Bởi vì thần tính của Minh Quân này là hàng thật giá thật.

Bỗng nhiên, không ngừng có người của văn minh Sâm Lâm bước ra từ phía sau Minh Quân.

Ông ta mở miệng: “Nói ta nghe về văn minh Quan Huyên xem”.

Ban đầu ông ta cũng không đặt nó vào mắt, nhưng bây giờ xem ra văn minh này không đơn giản chút nào.

Đã dám hiên ngang đối nghịch với văn minh Sâm Lâm mà còn có thể tiêu diệt cường giả chín phần thần tính.

Triệu thành chủ nghe vậy bèn vội vàng giới thiệu văn minh Quan Huyên cho Minh Quân nghe.

Một hồi sau, ông ta nheo mắt: “Có thể có hai người mười phần thần tính?”
 
Chương 3261


Chương 3261

Triệu thành chủ gật đầu: “Phải, lần lượt là kiếm tu áo xanh và người phụ nữ váy trắng, nhưng ta không dám chắc họ có thật sự là mười phần không, chỉ biết chín phần thần tính hoàn toàn không phải đối thủ của họ”.

Minh Quân rơi vào im lặng.

Bởi nếu hai người kia thật sự có mười phần thần tính thì văn minh Sâm Lâm không thể xem thường.

Đã là cường giả cấp bậc đó thì không ai dám coi khinh cả.

Bỗng Triệu thành chủ nói: “Nhưng ta nghĩ họ không đến mười phần thần tính”.

Minh Quân nhìn sang: “Vì sao nói vậy?”

Triệu thành chủ hạ giọng: “Vũ trụ này từ trước đến giờ chỉ mới có một người đạt đến cảnh giới ấy là Thần Nhất, nhưng ông ta đã chết rồi. Thời đại chúng ta không có ai không biết về Thần Nhất, nhưng hai người kia thì ta chưa từng nghe thấy nên đã cố tình đi điều tra, kết quả vẫn không được gì. Nếu bọn họ thật sự có mười phần thần tính thì đã sớm nổi danh toàn vũ trụ rồi mới phải”.

Minh Quân hỏi ngược lại: “Nhưng nếu không thì Diệp Quân lấy gì để chống lại văn minh Sâm Lâm chúng ta?”

Triệu thành chủ ngẫm nghĩ: “Có lẽ vì hắn ngu”.

Minh Quân nhíu mày: “Ngu?”

Triệu thành chủ gật đầu: “Phải. Hắn hoàn toàn không biết gì về văn minh Sâm Lâm, trong nhận thức của hắn thì chín phần thần tính đã là cường giả tuyệt đỉnh, vậy nên hắn mới không xem văn minh Sâm Lâm ra gì. Chưa kể hắn còn rất trẻ, chưa tới ba mươi, lại còn là con cháu trong nhà toàn người mạnh, khó tránh khỏi kiêu ngạo”.

Minh Quân nhìn ông ta: “Ông từng tiếp xúc với hắn rồi à?”

Triệu thành chủ ngẩn người.

Minh Quân điềm tĩnh nói tiếp: “Hắn có thể dẫn đầu một nền văn minh thì làm sao có thể nông cạn như ông nói? Hắn có thể không biết sức mạnh thật sự của văn minh Sâm Lâm, nhưng chắc chắn biết chúng ta có cường giả mười phần thần tính, đã vậy mà còn dám đối đầu thì một là hỏng não, hai là không hề biết sợ…”

Ông ta liếc nhìn Triệu thành chủ: “Ông cho rằng hắn là loại thứ nhất sao?”

Sắc mặt Triệu thành chủ trở nên khó xem, không dám phản bác. Minh Quân tiếp tục: “Trong hai người mà ông nói kia, chắc chắn có một người là cường giả mười phần thần tính, hoặc thậm chí là cả hai”.

Triệu thành chủ tỏ vẻ khiếp sợ: “Cả hai ư?… Không thể nào chứ…”

Minh Quân chỉ hỏi lại: “Vì sao không thể?”

Triệu thành chủ: “Nếu vậy thì họ đã không vô danh đến thế”.

Minh Quân lắc đầu: “Họ không nổi danh nên ông tự động cho rằng họ không phải mười phần thần tính à?”

Triệu thành chủ cứng họng.

Minh Quân lại nói: “Còn nữa, ông có bết vì sao chủ tử ông lại lựa chọn đi theo văn minh Quan Huyên không?”

Triệu thành chủ hạ giọng: “Ta nghĩ đầu óc cô ta có vấn đề”.

Minh Quân lắc đầu: “Có vấn đề là ông mới đúng”.

Triệu thành chủ: “…”

Minh Quân: “Chủ tử của ông biết một ít về lai lịch của văn minh Sâm Lâm nhưng vẫn lựa chọn theo bên kia là vì sao? Vì cô ta cho rằng văn minh Quan Huyên có thể đối chọi với chúng ta”.

Nói đến đây, ông ta nhếch mép: “Phải thừa nhận, ta bắt đầu có hứng thú với văn minh Quan Huyên này rồi đấy”.
 
Chương 3262


Chương 3262

Triệu thành chủ im lặng không đáp.

Trải qua điều tra, ông ta biết văn minh Quan Huyên có sức mạnh kém xa văn minh Sâm Lâm, biến số duy nhất là người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh.

Nếu hai họ thật sự có mười phần thần tính thì văn minh Quan Huyên có thể sánh ngang với văn minh Sâm Lâm, nhưng cũng chỉ là suýt soát mà thôi, bởi vì nhìn tổng thể thì họ vẫn còn thua kém quá nhiều.

Bỗng Vũ Văn Trí mở miệng nói: “Thật sự không thể xem thường Diệp Quân”.

Minh Quân nhìn sang, nghe ông ta nói tiếp: “Hắn chỉ mới chừng ấy tuổi mà đã có sức mạnh khủng khiếp đến vậy, nếu có ngày hắn đạt đến Thần Đạo Cảnh thì sẽ càng đáng sợ hơn. Mà người có thể dạy dỗ ra yêu nghiệt như thế chắc chắn cũng không hề tầm thường”.

Ánh mắt ông ta bắn vào Triệu thành chủ tràn đầy bất thiện.

Chính vì người này báo cáo láo về Diệp Quân mà ông ta mới mất mặt như vậy.

Làm ông ta bây giờ còn đang suy nghĩ xem Triệu thành chủ liệu có phải là người do Diệp Quân phái tới để làm lung lạc phe họ hay không.

Minh Quân khẽ gật đầu: “Xem ra hai người áo xanh váy trắng đứng sau văn minh Quan Huyên này không hề đơn giản”.

Vũ Văn Trí hạ giọng hỏi: “Chúng ta nên làm thế nào đây?”

Triệu thành chủ cũng nhìn Minh Quân.

Ông ta khẽ cười: “Còn làm gì nữa? Một vũ trụ chỉ có thể có một nền văn minh, mà chúng ta đã mất không ít người vào tay văn minh Quan Huyên, hai bên không còn cách hòa giải nữa”.

Vũ Văn Trí gật đầu: “Đúng thế”.

Văn minh Sâm Lâm đã trở về thì đương nhiên sẽ muốn đứng đầu vũ trụ, mà có ai lại cho phép có người khác ngang hàng mình bao giờ?

Hai nền văn minh gặp nhau, chỉ có thể giao tranh mà thôi.

Vũ Văn Trí hỏi: “Bây giờ chúng ta đến văn minh Quan Huyên hay sao?”

Minh Quân không đáp.

Bỗng Triệu thành chủ nói: “Ta có đề nghị này”.

Minh Quân nhìn sang, nghe ông ta nói. “Người mạnh nhất văn minh Quan Huyên là người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo xanh, chỉ cần giải quyết họ là có thể tiêu diệt chúng. Ta đề nghị chúng ta ước chiến với họ, giải quyết vấn đề một lần từ gốc!”

Ước chiến nền văn minh!

Ước chiến nền văn minh có nghĩa là sau khi hai nền văn minh có mâu thuẫn với nhau, hai bên sẽ hẹn giao chiến.

Chiến đấu một trận quyết định thắng thua!

Vừa đơn giản vừa trực tiếp!

Nghe thấy lời của Triệu thành chủ, Minh Quân im lặng.

Một lúc lâu sau đó, Minh Quân nói: “Cũng không phải là không được”.

Triệu thành chủ vội gật đầu: “Một khi ước chiến sẽ biết bọn họ có phải mười phần thần tính hay không, nếu bọn họ không đến thì chắc chắn bọn họ không phải mười phần thần tính, khi đó sẽ có thể tiêu diệt nền văn minh Quan Huyên một cách dễ dàng, nhưng nếu bọn họ đến…”
 
Chương 3263


Chương 3263

Nói đến đây, ông ta nhìn Minh Quân.

Minh Quân cười nói: “Nếu đến thì đồng nghĩa với việc bọn họ là mười phần thần tính… Hai cao thủ mười phần thần tính vẫn chẳng là gì với nền văn minh Sâm Lâm chúng ta”.

Triệu thành chủ im lặng.

Rõ ràng nền văn minh Sâm Lâm này mạnh hơn trong tưởng tượng của ông ta.

Vũ Văn Trí ở bên cạnh chợt nói: “Vậy ta đi ước chiến nhé?”

Minh Quân lắc đầu: “Ta phải thông báo chuyện này cho Tộc trưởng trước đã”.

Vũ Văn Trí gật đầu: “Nên làm thế”.

Minh Quân nói: “Ông cứ sắp xếp cho tộc nhân trước đi, trước khi ta còn chưa trở về thì không được đi tìm thư viện Quan Huyên”.

Dứt lời, ông ta xoay người biến mất.

Mà trong ma trận đó ngày càng có nhiều tộc nhân của nền văn minh Sâm Lâm xuất hiện.

Vũ Văn Trí nhìn xung quanh, dù thời không xung quanh đã khôi phục nhưng toàn bộ rừng sâu Thần Hư đã hoàn toàn hư hại vì vụ nổ.

Hơn nữa nơi này còn có hơn một trăm thi thể.

Những người này đều bị nổ chết lúc vừa ra ngoài!

Thấy những thi thể này, sắc mặt những cao thủ của nền văn minh Sâm Lâm vừa quay lại kia đều cực kỳ khó coi.

Thành Quan Huyên.

Sau khi đưa Thần Kỳ trở về thành Quan Huyên, Diệp Quân trở về trong Tiểu Tháp.

Trận chiến lúc trước khiến hắn bị thương khá nghiêm trọng, hắn cần phải hồi phục.

Ngoài ra trận chiến đó cũng giúp hắn lĩnh ngộ được nhiều thứ, bây giờ hắn cần nhanh chóng tiêu hoá nó.

Thần Kỳ hơi lo lắng.

Vì cô ấy vừa nhận được tin người của nền văn minh Sâm Lâm đã trở về, rõ ràng hai nền văn minh này sẽ nhanh chóng có một trận chiến chấn động.

Bây giờ cô ấy cũng không chắc lựa chọn của cô ấy là đúng hay sai.

Đương nhiên bây giờ cô ấy cũng không còn đường lui nữa.

Thần Kỳ cũng tiến vào trong Tiểu Tháp cùng Diệp Quân, cô ấy cảm nhận thời không bí ẩn này, ngoài tò mò, cô ấy cũng muốn nghiên cứu về nó.

Nhưng thời không bí ẩn này hơi bài xích cô ấy, hoàn toàn không cho cô ấy chủ động dung nhập vào, khiến cô ấy cảm thấy hơi bất đắc dĩ, cô ấy không còn cách nào khác, chỉ có thể đi tìm Diệp Quân.

Diệp Quân ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn bên bờ biển, vết thương trên người hắn đang hồi phục một cách nhanh chóng.

Không biết bao lâu trôi qua, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, mà lúc này có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm hắn.

Chính là Thần Kỳ!

Diệp Quân cười hỏi: “Thần Kỳ cô nương, cô làm sao thế?”

Thần Kỳ cười đáp: “Diệp công tử thật sự khiến ta rất ngạc nhiên, vì ta không ngờ ngài lại có thể bất phân thắng bại với một cao thủ chín phần thần tính”.

Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu: “Thực lực của ta yếu hơn ông ta một chút”.
 
Chương 3264


Chương 3264

Hắn biết rõ nếu còn tiếp tục chiến đấu thì chưa chắc hắn có thể thắng, trừ khi hắn hoàn toàn đánh thức huyết mạch phong ma.

Thực lực của hắn bây giờ vẫn còn chênh lệch với cao thủ cảnh giới chín phần thần tính chân chính kia.

Đương nhiên chênh lệch cũng không quá lớn.

Thần Kỳ nói: “Đã lợi hại lắm rồi”.

Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía Thần Kỳ, cười nói: “Thần Kỳ cô nương, ta cảm thấy hơi tò mò về cô”.

Thần Kỳ chớp mắt: “Có gì tò mò chứ? Ta đến từ hệ Ngân Hà, là con gái của Thần Nhất, chỉ có thế thôi”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Thần Kỳ cô nương không muốn nói thì thôi vậy”.

Thần Kỳ im lặng một lúc rồi nói: “Nếu ta đã chọn Diệp công tử thì đương nhiên cũng nên thẳng thắn, không giấu gì công tử, ta còn có một thân phận nữa, chính là người thừa kế của nền văn minh Nguỵ Tri”.

Diệp Quân nhíu mày: “Nền văn minh Nguỵ Tri?”

Thần Kỳ gật đầu: “Diệp công tử không biết cũng là chuyện thường tình, vì hiện tại nền văn minh này đã không còn tồn tại nữa, năm đó khi họ ở thời kỳ đỉnh cao cũng là một nền văn minh cấp ba, sau đó thì bị Vũ Trụ Kiếp huỷ diệt…”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Sâm Lâm cũng là nền văn minh cấp ba, nhưng bọn họ lại có thể bảo vệ được mình, nền văn minh Nguỵ Tri này…”

Thần Kỳ cười nói: “Vấn đề nội bộ”.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Vấn đề nội bộ ư?”

Thần Kỳ gật đầu: “Lúc đó nếu nền văn minh Nguỵ Tri đủ đoàn kết thì chưa chắc họ không thể thoát được Vũ Trụ Kiếp kia, tiếc là nội bộ của họ không đoàn kết, vì khi Vũ Trụ Kiếp đến, nội bộ đã chia làm hai phe, có một nhóm người đề nghị hy sinh rất nhiều người để giữ sức mạnh hữu sinh, để nền văn minh có thể tiếp tục kéo dài, còn có người thì không đồng ý, họ cho rằng không nên vứt bỏ những người bình thường kia… Mọi người nên cùng nhau đối mặt, kết quả cuối cùng là đều chết hết”.

Diệp Quân cau mày.

Thần Kỳ nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, ngài cảm thấy trong những người họ thì ai đúng ai sai?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Mọi người cùng nhau đối mặt có bao nhiêu khả năng thắng?”

Thần Kỳ lắc đầu: “Họ cũng không biết có bao nhiêu khả năng thắng, nhưng nếu hy sinh những kẻ yếu thì có lẽ những cao thủ cao cấp kia có thể sống sót, nền văn minh sẽ được kéo dài”.

Diệp Quân im lặng.

Thần Kỳ cười hỏi: “Diệp công tử, nếu là ngài thì ngài sẽ chọn thế nào?”

Diệp Quân hỏi: “Những người có thể sống kia có thể sống được là vì hy sinh những người yếu kia sao?”

Thần Kỳ gật đầu: “Hiến tế”.

Diệp Quân lắc đầu: “Nếu bọn họ sống tiếp bằng bản lĩnh của mình thì ta cảm thấy được, nhưng nếu bọn họ chọn hiến tế người khác để mình được sống thì ta không tán thành”.

Thần Kỳ gật đầu: “Vậy mọi người đều phải chết”.

Diệp Quân chợt nói: “Thần Kỳ cô nương, nếu cô ở thời đại đó, cô sẽ là cao thủ hay kẻ yếu?”

Thần Kỳ nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân nói tiếp: “Chắc chắn cô sẽ là cao thủ, nói cách khác, cô có thể lựa chọn hy sinh những người yếu kia để sống sót…”

Dứt lời, hắn lắc đầu cười khẽ: “Thật ra cái này cũng giống như người bình thường trong thế giới thường vậy, lúc có lợi ích, người bên trên không nghĩ tới bọn họ, nhưng lúc phải liều mạng, người bên trên sẽ lập tức nghĩ tới bọn họ, hơn nữa còn nói một cách hoa mỹ là suy nghĩ cho tình hình chung, ngươi nên bỏ chút sức cho thế giới, ngươi nên chết vì thế giới này…”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom