Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3462: Cả người cô ta đều không được tự nhiên!


Diệp Bắc Minh sững sờ, tỉ mỉ đánh giá thiếu nữ trước mắt vài lần: "Cô thật sự không phải là Nhược Tuyết?"

"Tôi thật sự không phải".

Khuôn mặt Diệp Hiểu Yên đỏ lên.

Bị một người đàn ông xa lạ nhìn chăm chú, còn đánh giá cẩn thận.

Cả người cô ta đều không được tự nhiên!

Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc, cậu nhận nhầm người, cô ta không phải Hạ Nhược Tuyết!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã nói như vậy, chắc chắn là anh nhận nhầm.

"Xin lỗi, là tôi nhận nhầm người!"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Cô lớn lên rất giống một vị hồng nhan tri kỷ của tôi, quá lâu rồi tôi chưa gặp cô ấy".

"Nên sinh lòng tưởng niệm, nhận nhầm cô".

"Ấy..."

Diệp Hiểu Yên nhìn Diệp Bắc Minh thật sâu: "Được rồi". "Đùi"

"Phương pháp tán gái thật thấp kém!"

"Sao tôi cứ có cảm giác tên này đang cưa người bán đấu giá nữ này?"

Bên dưới sàn đấu giá, một vài người trẻ tuổi của thế lực lớn không nhịn được mà phỉ nhổ.

Diệp Bắc Minh không nghe âm thanh bên dưới, quay người chuẩn bị xuống.

"Nhóc, mặc dù cô gái này không phải là Hạ Nhược Tuyết, nhưng trên người hai người họ có hơi thở tương tự!", giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên lần nữa.

Lông mày Diệp Bắc Minh nhảy dựng: "Có ý gì?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Có lế hai người có quan hệ máu mủ, cho nên bề ngoài mới tương tự như vậy!"

Trong lòng Diệp Bắc Minh khế nhúc nhích.

Chẳng lẽ tổ tiên của Nhược Tuyết có liên quan đến Huyền Các?

Không chờ anh suy nghĩ sâu hơn, giọng của Diệp Hiểu Yên truyền tới: "Vị công tử này, chờ chút đãt"

Diệp Bắc Minh dừng bước lại: "Sao vậy?"

Diệp Hiểu Yên chỉ vào một chiếc đèn đồng cách đó không xa: "Anh đã lên sàn đấu giá, thì phải xử lý theo quy định của Huyền Các!"

Diệp Bắc Minh nghi hoặc: "Là ý gì?"

"Đốt đèn trời đi!"

Diệp Hiểu Yên chỉ vào đèn đồng.
 
Chương 3463: Nếu tôi nói đây là hiểu lầm


Vừa mới dứt lời. Mười lão già canh giữ xung quanh đài cao sải bước ra! 

Từng bước đi tới chỗ Diệp Bắc MinhI

Một người trong đó chính là ông lão dùng một cái tát đánh bay Phó Toàn Thịnh!

"Nhóc, cậu có phiền toái rồi, tất cả mười người này đều là thân thể Bán Thần!"

Diệp Bắc Minh thầm kêu không tốt: "Tiểu Tháp, vừa rồi ông vẫn chưa giải thích gì là thân thể Bán Thần đâu!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhanh chóng lên tiếng: "Một khi đột phá cảnh giới Đế Tôn, sẽ có thể trở thành một thần linh chân chính!"

"Thân thể Bán Thần là đột phá cảnh giới Đế Tôn thất bại, cảnh giới không tăng lên!"

"Nhưng về thực lực thì cảnh giới Đế Tôn hoàn toàn không thể chống lại, nếu để bản tháp ra tay thì có thể giết họ trong nháy mắt!"

Diệp Bắc Minh vội vàng lên tiếng: "Không cần thiết, tôi với Huyền Các không oán không thùi"

"Hơn nữa người ta vừa rồi còn giúp tôi, chuyện này là tôi không đúng”.

"Từ từ đã!"

Diệp Bắc Minh khẽ quát lên: "Không phải chỉ là đốt đèn trời thôi sao? Tôi đốt!"

Anh bước lên, đứng trước đèn đồng!

Khoát tay, lòng bàn tay anh dấy lên một ngọn lửa, đèn đồng cũng sáng lên!

Mười lão già thấy thế, mặt không thay đổi lui lại.

Diệp Hiểu Yên cũng khẽ sửng sốt, hiển nhiên không ngờ Diệp Bắc Minh thật sự dám đốt đèn trời!

Cô ta mỉm cười: "Được rồi, trận đấu giá đầu tiên kết thúc!"

"Tất cả vật phẩm đã được cậu Diệp cầm xuống, cậu Diệp, anh có thể xuống dưới tính tiền!"

"Những người khác tiếp tục trận đấu giá thứ hai!"

Lời vừa dứt, mấy tỳ nữ xinh đẹp tiến lên.

Dẫn Diệp Bắc Minh rời khỏi hiện trường đấu giá!

Dưới đài, Dư Lãng đột nhiên hỏi: "Ông nội, tên này đang giở trò quỷ gì vậy?"

"Thứ chúng ta muốn sẽ không bị anh ta chặn ngang chứ?"

Dư Thiên Trung dựa vào ghế, buồn cười đáp: "Yên tâm, thứ chúng ta muốn ở trận cuối cùng!"

"Thằng ngu Diệp Bắc Minh này, lại dám đi lên đốt đèn trời!"

"Nếu như cậu ta không thể cho Huyền Các một câu trả lời hài lòng, không cần chúng ta phải ra tay nữa!"

Sau khi rời khỏi hiện trường đấu giá.

Diệp Bắc Minh bị dẫn tới một gian phòng vô cùng xa hoal Anh phát hiện nơi này ở ngay sau hiện trường đấu giá!

Một cửa sổ thủy tinh trong suốt siêu lớn gần ngay trước mắt, trên đó khắc một loại phù văn nào đó!

Từ bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, bên ngoài lại không thể nhìn vào trong!

Diệp Vy Ny sớm đã chờ ở đây, khoảnh khắc trông thấy Diệp Bắc Minh, cô ta chậm rãi đứng dậy: "Lá gan của anh không hề nhỏ đâu, lại dám đốt đèn trời Huyền Các!"
 
Chương 3464: Sao nào?


Diệp Vy Ny chỉ chín cái hộp trên bàn: "Vòng đấu giá đầu tiên, tổng cộng có chín món đồ!"

"Món thứ nhất, hoa địa ngục 72 vạn năm!"

"Món thứ hai, ba mảnh vỡ thần khí!"

"Món thứ ba, nửa đoạn xương sườn của Ma thần!" "Món thứ tư, công pháp “Vô Ảnh Thủ” cấp đết" "Món thứ năm, một viên Tố Hồn đan!"

"Món thứ sáu , một cái hộp mang về từ di tích viễn cổ, bởi vì có cấm chế nên tạm thời không có cách nào mở rai"

"Món thứ bảy, ba hạt giống của quả Thiên Nguyên!" "Món thứ tám, một vốc đất Vô Cấu!"

"Món thứ chín, một cái túi càn khôn, có thể đựng vật còn sống!"

"Dựa theo giá thị trường, những thứ này tổng cộng trị giá ba ngàn năm trăm trăm triệu khối nguyên!"

Sau khi nói xong, Diệp Vy Ny nhàn nhạt nhìn Diệp Bắc Minh: "Cậu Diệp trả bằng nguyên, hay trao đổi bằng vật ngang giá?"

Lúc này.

"Ấy? Tiểu tử, có vẻ những thứ này cũng tốt đấy!”, giọng Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên.

"Sao nào? Ông có hứng thú à?" Diệp Bắc Minh bất ngờ.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục khẳng định đáp: "Bên trong đó có mấy thứ tốt cho cậu, nghĩ cách thu về đi!"

"Được!"

Diệp Bắc Minh suy nghĩ mấy giây.

Đột nhiên, hắn đổi câu hỏi: "Cô Diệp, xin hỏi cô trị giá bao nhiêu?"

Diệp Vy Ny sầm mặt xuống: "Anh có ý gì?"

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Tôi muốn dùng cơ thể của cô để đổi những thứ này!"

"Anh dám làm nhục tôi? Tự tìm chết!" Diệp Vy Ny trực tiếp bùng nổ.

Bàn tay ngọc ngà giơ lên, tấn công vào chỗ yếu hại của Diệp Bắc Minh!

Anh bắt lấy cổ tay Diệp Vy Ny, cấp tốc lui về phía sau: "Cô Diệp này, cô nghe tôi nói xong hãng động tay cũng không muộn!"

“Cút!"

Diệp Vy Ny nổi cơn giận dữ: "Người làm nhục tôi không thể nào còn sống rời khỏi nơi này!"

Dứt lời, Diệp Vy Ny tấn công mạnh mẽ hơn!

Vật dụng quý giá trong phòng lập tức chia năm xẻ bảy, lần lượt hóa thành bụi phấn!

“Tính cô nhóc này quá cứng, e là có liên quan đến món đồ trong cơ thể cô taf'
 
Chương 3465: Nóng hừng hực!


Nghĩ tới đây, Diệp Vy Ny càng tức giận hơn: "Họ Diệp kia, nếu anh còn không phản kháng!"

"Tôi thề là vĩnh viễn không có cơ hội ra tay nữa!"

Nói xong chữ cuối cùng, Diệp Vy Ny đột nhiên rít một hơi dài!

Một tiếng rên khẽ!

Trong miệng cô ta toát ra một luồng năng lượng vô cùng tinh thuần hung hăng đánh về phía Diệp Bắc Minh!

Nó nổ tung khi còn cách Diệp Bắc Minh khoảng một mét! Bùm!

Ngọn lửa nóng bỏng cháy lên, Diệp Bắc Minh hoàn toàn nổi giận!

"Tôi không ra tay, cô cho rằng tôi dễ nói chuyện thật à?"

"Có gan thì ra tay đi, không ra tay thì không phải đàn ông!", Diệp Vy Ny khế kêu.

Diệp Bắc Minh nhịn cơn giận trong bụng, quả quyết xuất thủ.

Anh một bước xuất hiện phía trước Diệp Vy Ny!

Tốc độ thật nhanh!

Diệp Vy Ny thầm giật mình, vung sống bàn tay chém vào cổ Diệp Bắc Minh!

Anh giơ tay lên bấu vào cổ tay Diệp Vy Ny.

Diệp Bắc Minh lộn người, xuất hiện sau lưng Diệp Vy Ny.

Dùng cánh tay cô ta để khóa cổ cô tal

Diệp Vy Ny vung cái tay còn lại ra phía sau, lại hung hăng †ấn công vào chỗ hiểm yếu của đàn ông!

"Cô muốn tôi đoạn tử tuyệt tôn đấy à?"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên lạnh lẽo: "Đáng đánh!"

Anh bắt lấy cái tay còn lại của Diệp Vy Ny, khóa chặt hai tay lại cùng một chỗ!

Một tay để giữ!

Đồng thời, một tay khác võ xuống!

Hung hăng võ vào chỗ vểnh lên phía sau Diệp Vy Ny!

"Ạ!"

Diệp Vy Ny kêu lên một tiếng.

Nóng hừng hực!

Cô ta tức giận đỏ cả mặt, nghiến răng nghiến lợi quát lên: "Anh. .. Đồ háo sắc! Anh dám làm nhục tôi?"

"Đi chết đi!" Cô ta giậm chân.

Lợi dụng thân thể mềm mại, lại đá ra một cước từ phía dưới!

Tấn công vào chỗ hiểm yếu của đàn ông!

Khóe miệng Diệp Bắc Minh co quắp: "Mẹ kiếp, nữa hả?" Anh trực tiếp bắt lấy cổ chân Diệp Vy Ny!

"Cút!"

Diệp Vy Ny tức giận đến mức cả người run rẩy, dùng cái chân cuối cùng tiếp tục đạp hăn!
 
Chương 3466: Tay bóp mạnh hơn!


“Thả cô cũng được thôi, trừ phi cô thề sẽ không ra tay với tôi!”

“Nằm mơ, chỉ cần anh thả tôi, tôi đảm bảo sẽ giết chết tên yêu râu xanh nhà anh!”, Diệp Vy Ny tức giận nghiến răng nghiến lợi.

Diệp Bắc Minh thở dài: “Vậy thì đắc tội!”

Tay bóp mạnh hơn!

“Á... Đau!"

Diệp Vy Ny kêu la thảm thiết, nước mắt rơi ào ào: “Người đâu, mau đến đây!”

Đáng tiếc không có ai đáp lại!

Diệp Bắc Minh bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Đừng gọi nữa, gọi rách cổ họng cũng vô ích!”

“Người của cô không có ở đây đâu!” “Anh... Muốn chém muốn giết, thích làm gì thì làm!”

Diệp Vy Ny thấy thế thì ngửa cổ lên: “Dù anh giết tôi, chắc chắn Huyền Các cũng sẽ không tha cho anh!”

Diệp Bắc Minh hết nói nổi: “Tôi giết cô làm gì? Chúng ta giao dịch đi!”

Nói rồi.

Ánh mắt Diệp Bắc Minh trở nên nghiêm túc, anh nhìn ngực của Diệp Vy Ny!

Một hình xăm huyết long như ẩn như hiện! Sau đó, anh lại nhìn về phía mông cô ta.

Cơ thể Diệp Vy Ny run rẩy, cô ta nuốt nước bọt: “Đồ dê xồm... Anh muốn làm gì?”

“Muốn giết thì cứ giết, không được làm gì tôi!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Cô nghĩ nhiều rồi, tôi ..."

Ngay sau đó, Diệp Vy Ny cảm thấy cơ thể mình tỏa nhiệt, khuôn mặt nóng bừng!

Hô hấp tức khắc trở nên dồn dập, đôi mắt xinh đẹp bùng lên ánh lửa!

“Phù, phù, phù..” Cô ta thở hổn hển.

Lồng ngực phập phồng, chỉ trong nháy mắt khuôn mặt đã trở nên đỏ aul

Bởi vì quá kích động, cô ta phun ra một ngụm máu! Gào!
 
Chương 3467: Đồng ý hay không!


Sắc mặt Diệp Bắc Minh thay đổi, vội vàng lấy ngân châm ra.

Đâm lên ngực Diệp Vy Ny. Phập! Phập! Phập! Ngân châm đâm vào ngực, huyết long tạm thời bị chặn lại.

Diệp Vy Ny thở đều hơn, cô ta nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt kinh ngạc: “Anh làm gì với tôi?”

Diệp Bắc Minh giải thích: “Trong cơ thể cô có một luồng. sức mạnh thuộc tính hỏa rất mạnh, nếu vừa rồi tôi không ngăn chặn nói”

“E rằng nó sẽ khiến cô thể cô nổ tung, tan xác mà chết!”

“Làm sao... Làm sao anh biết?”

Diệp Vy Ny sửng sốt.

Đó là một chứng bệnh lạ cô ta mắc phải ngay từ khi sinh ra, người nhà tìm vô số danh y cũng không thể chữa khỏi!

Cuối cùng, lão tổ thỉnh cầu một vị Chân Thần ra tay.

Phong ấn luồng sức mạnh đó, hóa thành một con huyết long bị vây nhốt ở ngực cô ta!

Cho dù vậy Diệp Vy Ny cũng không thể tức giận!

Một khi nổi giận, tim đập quá nhanh có khả năng sẽ khiến huyết long phá vỡ phong ấn!

Vừa rồi, cô ta cảm thấy luồng sức mạnh ấy sắp sửa phá tan cơ thể chui ra, cho rằng mình chết chắc rồi!

Không ngờ vài chiếc ngân châm của Diệp Bắc Minh lại có thể giúp cô ta ngăn cản huyết long!

Diệp Bắc Minh không giải thích, anh nói với giọng bình tĩnh: “Chúng ta giao dịch đi, tôi giúp cô giải quyết huyết long

“Những vật phẩm đấu giá tôi vừa đốt đèn trời, cô đưa hết cho tôi miễn phí!”

“Cái gì?” Diệp Vy Ny ngớ ra. Môi cô ta run lên vì kích động: “Anh nghiêm túc chứ?”

“Không thể nào! Tôi thử mọi cách rồi vẫn không thể đuổi thứ sức mạnh ấy ra khỏi cơ thể mình!”

“Anh làm được kiểu gì?”

Diệp Bắc Minh lắc đầu!

'Đúng là tôi không làm được!” Diệp Vy Ny hơi tức giận: “Anh trêu đùa tôi đấy à?”

Diệp Bắc Minh cười: “Ai bảo giải quyết huyết long là phải đuổi nó ra ngoài?”

“Ý anh là gì?”

Diệp Vy Ny cau mày.

Diệp Bắc Minh nhìn cô ta: “Thuần hóa nó, biến nó thành công cụ của cô!”

“Anh nói gì cơ? Không thể nào!”

Diệp Vy Ny lắc đầu quả quyết: “Tuyệt đối không thể làm được!”

Sức mạnh trong cơ thể cô ta cực kỳ khủng khiếp, nếu cô ta có thể sử dụng nó.

Quả thực là không dám tưởng tượng!

Diệp Bắc Minh vẫn chẳng buồn giải thích: “Không có gì là không thể, bây giờ cô chỉ cần trả lời tôi!”

“Đồng ý hay không!”

Diệp Vy Ny ngạc nhiên nhìn Diệp Bắc Minh.

Cô ta quan sát Diệp Bắc Minh từ trên xuống dưới một cách cẩn thận!

“Rốt cuộc người này lấy đâu ra tự tin?” “Lễ nào anh ta thật sự làm được?”

“Nếu anh ta không làm được thì sao? Không, cho dù không được thì mình cũng không mất gì cả?”

“Nhưng nếu anh ta làm được thật thì sao...”
 
Chương 3468: Nhớ kỹ khẩu quyết tôi truyền cho cô!


Ngân châm đâm liên tục lên các huyệt vị trên người Diệp Vy NyI

Chỉ trong nháy mắt, cơ thể Diệp Vy Ny đã bị cảm đầy ngân châm!

“Nhớ kỹ khẩu quyết tôi truyền cho cô!”

“Từ giờ trở đi, cô thử vận chuyển luồng sức mạnh trong cơ thể theo con đường tôi nói!”

“Từ nay, cô có thể hoàn toàn nắm giữ nó!" , anh nói liền một mạch

Diệp Vy Ny kích động: “Thật vậy ư? Được!”

Vẻ mặt của Diệp Bắc Minh có phần kỳ quái: “Nhưng vẫn còn thiếu một bước cuối cùng!”

“Tôi phải khơi thông luồng sức mạnh ấy cho cô!”

Diệp Vy Ny sửng sốt: “Anh Diệp, anh mau lên, tôi đợi không kịp rồi!"

Diệp Bắc Minh gật đầu, tay anh vỗ lên mông Diệp Vy Ny!

“Chát” một tiếng giòn giã, sóng biển nhấp nhô!

“Á"

Mặt Diệp Vy Ny đỏ bừng, cơ thể nóng hừng hực: “Anh...”

Cô ta còn chưa kịp lên tiếng, một ngọn lửa chọt bùng nổ từ trong cơ thể!

Cả căn phòng tức khắc biến thành biển lửa vô tận! Ngọn lửa tản ra.

Diệp Bắc Minh đã có chuẩn bị từ trước, cho nên không bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa!

Còn quần áo của Diệp Vy Ny bị đốt cháy sạch sẽ.

Cơ thể trắng nõn cũng bị lửa hun đỏ!

Cô ta hoảng sợ la lên, Diệp Bắc Minh vội vàng xoay người đi.

Một lát sau, giọng Diệp Vy Ny vang lên sau lưng: “Chuyện vừa nấy nếu anh dám nói cho người khác biết, tôi nhất định sẽ giết anh!”

Diệp Bắc Minh cạn lời: “Tôi cứu cô, còn giải quyết rắc rối giúp côi”

“Thế mà cô đối xử với ân nhân cứu mạng mình như vậy à”

“Hừ!”
 
Chương 3469: Cô ta nhanh chóng rời đi!


Trước khi đi, cô ta chợt khựng lại, nói: “Nhưng vừa rồi vẫn phải cảm ơn anh, anh có thể ở lại đây nghỉ ngơi một lát!”

“Nếu vẫn còn muốn tham gia buổi đấu giá tiếp theo, chỉ cần điều khiển viên thủy tinh này!”

“Sau đó sẽ có nhân viên công tác giải quyết mọi chuyện giúp anh!”

Sau khi nói xong, Diệp Vy Ny đi nhanh ra khỏi phòng như chạy trốn!

Vừa mới ra khỏi phòng riêng. Diệp Vy Ny lập tức ỉu xìu như quả bóng bị xì hơi.

Cô ta thở hổn hển: “Tên khốn ấy, không ngờ... Không ngờ bị anh ta thấy hết rồi!”

“Anh ta còn... Đánh mông mình!”

Nhớ đến cảm giác ban nãy.

Ngay lập tức cảm thấy toàn dân tê dại!

Cô ta nhanh chóng rời đi!

Cùng lúc đó, trong phòng, Diệp Bắc Minh truyền âm: “Tiểu Tháp, trong chín món đồ này cái nào hữu dụng với tôi?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Hầu hết đều hữu dụng với cậu, dược lực của hoa Địa Ngục cực kỳ đáng sợi”

“Quan trọng nhất là có thể giúp yêu thú tiến hóa!”

“Chẳng phải cậu hàng phục một con chó địa ngục à? Có thể cho nó ăn loài hoa này!”

“Túi càn khôn rất tiện, có thể thả chó địa ngục vào trong, miễn cho đôi khi không tiện mở di tích Côn Luân Thượng Cổi”

Hai mắt Diệp Bắc Minh tỏa sáng.

Một ý nghĩ nảy lên trong đầu, anh đi vào lĩnh vực tuyệt đối của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Mở di tích Côn Luân Thượng Cổ ra, triệu hoán chó địa ngục!

“Gâu! Gâu!”

Chó địa ngục đã lâu không được gặp Diệp Bắc Minh, nó vô cùng kích động.

Nó chủ động tắt lửa trên người mình đi, nhào về phía Diệp. Bắc Minh!

Anh xoa đầu chó địa ngục, rồi lấy hoa Địa Ngục ra: “Tiểu Hỏa, ăn nó đi!”

Vẻ kích động hiện lên trong mắt chó địa ngục, nó nghe lời ăn luôn hoa Địa Ngục.

Diệp Vắc Minh cất nó vào trong túi càn khôn:"Tiểu Tháp những thứ khác thì sao?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Ba mảnh vỡ thần khí cũng hữu ích, ngươi có thể để cho kiếm Càn Khôn Trấn Ngục cắn nuốt chúng!”

“Hả?

Diệp Bắc Minh khó hiểu.

Nhưng anh vẫn lấy kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra và làm theo.

'Thân kiếm Càn Khôn Trấn Ngục vốn ảm đạm bỗng hiện lên vầng sáng màu đen nhàn nhạt!

“Gì đây?”

“Đây là dấu hiệu thanh kiếm này đang dần dần khôi phục, chỉ cần có đủ thần khí cho nó cản nuốt thì nhất định có thể khôi phục đến trạng thái mạnh nhất!”

Nghe vậy, Diệp Bắc Minh lên tinh thần!

“Tiếp tục.”

“Luyện hóa xương sườn thần ma, ma khí thuần khiết bên trong cực kỳ có lợi cho cậu!”

“Được!”
 
Chương 3470: Nổ cho ta!


Tiếng rồng gầm vang lên, chín ma long màu đen lao ra từ sau lưng Diệp Bắc Minh!

Mỗi một ma long không chỉ to hơn gấp đôi, mà ngay cả lớp vảy cũng ánh lên màu tím thãm!

“Hình nộm đi ral”

Diệp Bắc Minh quát: “Nổ cho ta!”

Anh đấm một quyền, hình nộm không đỡ được đòn quyền này, thế là nổ tung ngay lập tức!

Ánh mắt Diệp Bắc Minh thay đổi: “Nếu có thể hấp thụ nhiều xương cốt thần ma hơn thì ma long sẽ ngày càng mạnh hơn!”

Anh giơ tay lên, công pháp cấp Đế Vô Ảnh Thủ xuất hiện trước mắt.

“Vô ảnh vô hình?”

Phần giới thiệu chỉ có bốn chữ ngắn ngủi.

Anh lập tức tu luyện, hai tiếng sau sau đã tu luyện xong Vô Ảnh Thủ!

Anh thuận tay bắt một cái, ấy thế mà đã bắt được bàn trà bên cạnh!

“Ồ!.”

Diệp Bắc Minh giật mình: “Nhanh như vậy ư? Gần như đuổi kịp Ảnh Thuấn rồi!"

“Tiểu Tháp, tác dụng của Tố Hồn đan là gì?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Thần hồn của cậu liên kết với ta, đã đủ mạnh rồi!”

“Viên đan dược này gần như không có tác dụng gì với cậu!”

“Nhưng mà nó có thể giữ cho thần hồn của người sắp chết không tan biến!”

Diệp Bắc Minh suy tư, sau đó cất Tố Hồn đan đi.

Cuối cùng, tầm mắt của anh dừng lại ở một chiếc hộp cổ xưa: “Tiểu Tháp, chiếc hộp này có ích gì?”

Giọng Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vô cùng nghiêm túc: “Tám món đồ kia cộng lại cũng không giá trị băng thứ trong chiếc hộp này!”

Diệp Bắc Minh vô cùng kinh ngạc: “Tiểu Tháp, đó là thứ gì mà ông xem trọng nó thế?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng không câu giờ: “Một mảnh xương Chí Tôn!”

Diệp Vy Ny chuẩn bị trở về phòng ngủ của mình.

Bỗng nhiên, một nữ hầu chạy tới: “Chủ nhân, cậu Diệp Mục đến!”

Diệp Vy Ny cau mày: “Anh ta đến làm gì?”
 
Chương 3471: Anh ta muốn cướp nó à?


Thấy Diệp Vy Ny đến, Diệp Mục nhìn cô ta: “Chiếc hộp trong di tích viễn cổ đâu? Đưa đây cho tôi!”

Diệp Vy Ny không nể mặt anh ta: “Diệp Mục, anh nghĩ Huyền Các là nơi nào?”

“Bây giờ tôi mới là người phụ trách của nơi này, không một ai trong gia tộc có thể mở ra chiếc hộp ấy!”

“Hiện nay đã quyết định bán đấu giá nó rồi

“Anh thình lình chạy đến đây, nói muốn lấy nó là tôi cho anh ngay à?”

Vẻ mặt Diệp Mục rất nghiêm túc: “Diệp Vy Ny, đừng trách tôi không nhắc nhở cô!”

“Chiếc hộp ấy rất quan trọng, vài lão tổ trong gia tộc đã tìm được cách mở chiếc hộp I”

“Bây giờ tôi phụng mệnh đến đây mang hộp về!” Nói xong, Diệp Mục giơ tay.

Một chiếc phi đao màu đen lắc lư trước mặt cô ta! Đó là tín vật riêng của lão tổ nhà họ Diệp!

“Cái gì?”

Diệp Vy Ny dao động: “Chiếc hộp đó đã thuộc về người khác

“Cô nói cái gì?”

Khuôn mặt Diệp Mục trở nên vặn vẹo: “Chết tiệt! Bất kể là ai, hôm nay cũng đừng hòng mang nó đi!”

“Người đó ở đâu? Dẫn tôi đi!”

Cùng lúc đó, trong phòng, Diệp Bắc Minh đang định mở hộp ral

“Rầm” một tiếng rõ to, cửa phòng bị đá văng!

Tâm mắt của Diệp Mục khóa chặt vào chiếc hộp trên tay Diệp Bắc Minh: “Ê, tôi không cần biết anh là ai, lập tức đưa thứ đó cho tôi!”

“Tôi có thể cho anh một khoản thù lao vừa ý, và tôi không thích bị từ chối!”

Nói xong, Diệp Mục lấy luôn chiếc hộp trong tay Diệp Bắc Minh!

Thậm chí anh ta còn không biết Diệp Bắc Minh trông ra saol

Hạng tôm tép như này không có tư cách phản kháng, chẳng phải vậy sao?

Ngay khi sắp chạm vào chiếc hộp, đôi mắt Diệp Mục đã hiện lên vẻ mừng rỡ!

Ngay sau đó.

Bùm!

Một tiếng nổ vang!

Diệp Mục như bị sét đánh trúng, bay ngược ra ngoài.

Giọng nói lạnh lùng vang lên: “Cô Diệp, nó đã là đồ vật của tôi!”

“Anh ta muốn cướp nó à?”

Diệp Mục đứng dậy, che ngực gào lên: “Mày dám đánh tao? Mày tự tìm cái chết!”

Nói xong, lực lượng lạnh lẽo và cuồng bạo từ trên người Diệp Mục bộc phát!

Thực lực cảnh giới Đế toàn lực nghiền ép, anh ta nở nụ cười tàn ác!
 
Chương 3472: Tốc độ của mày.


Anh ta phẫn nộ gào thét: “Nói cho tao biết, mẹ kiếp, tại sao?”

Năm ngón tay chụp lấy cổ họng của Diệp Bắc Minh, tốc độ nhanh như chớp giật!

“Cậu Diệp, mau tránh ra!” Con ngươi của Diệp Vy Ny thu nhỏ lại, lúc này, năm ngón tay của Diệp Mục chỉ còn cách cổ của Diệp Bắc Minh không đầy một tấc!

Với khoảng cách này, dù thực lực của Diệp Bäc Minh có mạnh đến đâu cũng sẽ vẫn bị Diệp Mục bóp nát cổ họng!

Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy! Vô Ảnh Thủ!

“Cạch”, một tiếng vang trầm, năm ngón tay của Diệp Mục không tài nào lao về phía trước được nữa.

Anh ta cứ thế bị Diệp Bäc Minh giữ chặt cổ tay, ngay khi sắp chạm được vào cổ của Diệp Bắc Minh rồi thì bị giữ lại!

“Tốc độ của mày... Sao có thể! Sao mày làm được?”

Diệp Mục giật mình. Diệp Vy Ny lập tức hiểu ra: “Lẽ nào là... Vô Ảnh Thủ?”

“Không thể nào, Vô Ảnh Thủ có tổng cộng chín tầng, tôi đã bắt đầu tập luyện từ khi sáu tuổi!”

“Tốn tận mấy chục năm trời mới học được tới tầng thứ sáu nhưng với tốc độ này thì xem ra cậu ta đã đạt tới tầng tầng thứ chín đại viên mãn rồi!”

“Chỉ mới có bao lâu đâu chứ! Không thể nào!

Lúc này, Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn Diệp Mục: “Anh thực. sự muốn giết tôi!”

Diệp Mục hoàn hồn khỏi cơn khiếp sợ!

Anh ta vẫn còn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của chuyện này, nhe răng cười một tiếng: “Ranh con, tao muốn giết mày đấy, thì sao nào?”

“Với hạng con kiến như mày, tao...

Ầm!

Máu tươi vẩy ra!

Tay phải của Diệp Mục bị xé lìa ngay tại chỗ!
 
Chương 3473: Một luồng sát ý ngưng tụ lại!


Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Một luồng sát ý ngưng tụ lại!

Mục sợ tái mặt, anh ta biết Diệp Bắc Minh thực sự muốn giết mình.

Diệp Mục lùi lại theo bản năng: “Mày đừng lại đây...”

Diệp Bắc Minh đang định động thủ thì Diệp Vy Ny bước tới: “Cậu Diệp, khoan đãi”

Ánh mắt Diệp Bắc Minh giá băng: “Đây chính là cách tiếp khách của Huyền Các các cô à?”

Diệp Vy Ny hít sâu một hơi: “Tất cả là do tôi tiếp đãi không chu đáo, chắc chắn tôi sẽ cho anh một câu trả lời khiến anh hài lòng!”

“Người đâu, đuổi Diệp Mục ra ngoài, không được tôi cho. phép thì không được đặt chân vào Huyền Các!”

“Vâng!”

Hai ông lão xông vào, liếc nhìn Diệp Bäc Minh. Rồi nhanh chóng đưa Diệp Mục ra ngoài!

Thấy Diệp Bắc Minh không đuổi theo, Diệp Vy Ny mới thở phào nhẹ nhõm: “Xin lỗi cậu Diệp, coi như tôi nợ anh một lần!”

“Sau này có bất kỳ chuyện gì, chỉ cần anh tới Huyền Các!

“Diệp Vy Ny tôi nhất định dốc hết sức giúp anh một lần p

Diệp Bắc Minh nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi nể mặt cô lần này!

“Nếu như người này còn dám kiếm chuyện với tôi, tôi sẽ giết chết, không tha!”

Diệp Vy Ny rùng mình. Nhìn Diệp Bắc Minh rời khỏi căn phòng! Cô ta biết câu này không phải là nói đùa!

Trong lòng thầm nghĩ: “Diệp Mục ơi Diệp Mục, tôi đã cho anh cơ hội rồi

“Anh nhất định đừng tự lao đầu vào chỗ chết, động tới gã sát thần này!”

“Đùi Đùi Đùi”

Sau khi ra khỏi Huyền Các, Diệp Mục được hai ông lão đưa tới một nơi an toàn.

Anh ta tức run người, chửi ầm lên: “Rốt cuộc tên ranh đó là ai? Mà lại dám đánh gãy một tay của tôi!”

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.

Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé

“Cả con khốn Diệp Vy Ny kia nữa, không ngờ nó lại bắt tay với người ngoài hại tôi!”

“Ông đây biết ngay mà, chắc chắn Diệp Vy Ny không có ý gì tốt cả!”

“Còn cả chiếc hộp kia nữa, không ngờ cô ta lại đưa nó cho người ngoài! Ông đây phải báo ngay cho lão tổ biết chuyện này, Diệp Vy Ny, cô tiêu rồi!”

“Cả tên phế vật kia nữa, ông đấy nhất định sẽ khiến mày bị ngũ mã phanh thây!”

Hai lão già đứng bên cạnh có phần lúng túng.

Bọn họ nhắc nhở Diệp Mục một tiếng: “Cậu Mục, đây là quy định của Huyền Các”.

“Dù cậu bẩm báo với lão tổ thì quy định cũng vẫn là quy định!”

“Đồ đã bán rồi thì không có lý gì lại đòi lại”.

“Hơn nữa, cậu ra tay với khách hàng, dù cậu có là người nhà họ Diệp cũng không được phép làm như vậy!”

“Cô chủ làm vậy đã là giúp cậu rồi!”

Bốp!

Diệp Mục đột nhiên nổi điên, tát vào mặt lão già đó: “Đù mẹ mày... Mày là cái thá gì?”

“Mày còn dám dạy cả ông đây à? Mày có tin ông đây cho. mày chết ngay lập tức không?”

Sâu trong đáy mắt của lão già kia lóe lên sự phẫn nộ.

Ông ta cố nén giận, quỳ một chân xuống: “Không dám ạI” “Không dám thì cút đi cho tôi!”
 
Chương 3474: Búa đấu giá được gõ


Anh ta lấy một miếng ngọc bội ra, rót một luồng chân cho tôi mười tên cảnh giới Đế Tôn, nguyên vào trong: “Chuẩn bảo bọn họ lập tức tới Huyền Các ngay! Ị,

“Lát nữa tôi sẽ thông báo vị trí cụ thể!

Trong ngọc bội vang lên giọng nói kinh ngạc của một ông lão: “Cậu chủ, có chuyện gì vậy?”

Diệp Mục cực kỳ nóng nảy: “Đừng hỏi, cứ đem người tới là được!”

“Vâng!”

“Chờ một chút!”

“Thưa cậu chủ, cậu nói đi ạ!"

Mắt Diệp Mục lóe lên sự tàn nhẫn: “Để an toàn, gọi cả ông Tê tới nữa!”

“Hôm nay ông đây không bắt thăng phế vật đó quỳ xuống xin hàng thì ông đây không phải là Diệp Mục!”

“Đù mẹ nó!”

Cùng lúc này, Huyền Các đã đấu giá tới vòng thứ tư. “Mười cây cỏ U Minh, giá khởi điểm là một trăm triệu đồng một cây!”

Dư Lãng kích động run rẩy: “Ông ơi, tới rồi!"

Dư Thiên Trung cũng không ngồi yên nổi nữa, ông ta vỗ bàn đứng dậy: “Một tỷ! Tôi trả một tỷ đồng một cây!”

“Còn có ai muốn tranh mua với nhà họ Dư của học viện Viễn Cổ nữa không?”

Mười cây, tổng cộng hết mười tỷ đồng!

Điều này khiến mọi người tu võ vốn có ý định đấu giá cỏ U Minh đều chùn chân!

Mười giây sau, không ai ra giá. “Hahahaha!”

Dư Thiên Trung cười to, nói với Diệp Hiểu Yên ở trên lầu: “Cô gái, xin hãy gõ búa đi!”

“Xem ra không ai tranh mua với tôi rồi, cỏ U Minh đã là vật trong túi của nhà họ Dư tôi!”

Cốc!

Búa đấu giá được gõ, tất cả đều kết thúc!

Dư Thiên Trung kích động nhận lấy mười cây cỏ U Minh, lấy ra mười tỷ đồng.

Giao dịch hoàn thành! “Lãng Nhi, chúng ta đi thôi!”

Dư Thiên Trung không nán lại đây thêm một giây nào, nhanh chóng dẫn Dư Lãng đi khỏi đây.

Một lát sau, Diệp Bắc Minh mới thong thả tới chậm.
 
Chương 3475: Cảm ơn!


Anh lại chỉ cười khế một tiếng: “Không sao, anh cố ý thả cho bọn họ đi đấy!”

“Hả?”

Hai cô gái đồng loạt sững sờ, gương mặt xinh đẹp ngập tràn thắc mắc.

Diệp Bắc Minh lắc đầu, không giải thích gì.

Đồng thời, anh bí mật truyền âm: “Tiểu Tháp, bám sát lộ trình của bọn họ!”

“Tìm được trăm vị sư phụ thì lập tức báo cho tôi biết!”

“Được!"

Càn Khôn Trấn Ngục đáp.

Diệp Bắc Minh yên lặng quay về chỗ ngồi.

“Tại sao tên sát thần này lại trở lại?”

“Cậu ta đã đốt đèn trời rồi còn có thể trở về được ư?”

“Lễ nào cậu ta thực sự có những mấy chục tỷ nguyên thạch hay sao?”

Ánh mắt thäc mắc của mọi người lướt qua người Diệp Bắc Minh.

Nửa canh giờ sau, tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Nhóc con, hai người bọn họ trở về học viện Viễn Cổ xong thì hơi thở biến mất!”

“Học viện Viễn Cổ?”

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Đi nào, về thôi!”

Diệp Bắc Minh đứng dậy rời khỏi chỗ đấu giá.

Cùng lúc này, bảy, tám người cũng đồng loạt đứng dậy bám theo saul

Ngay khi Diệp Bắc Minh sắp rời khỏi Huyền Các, một người gọi anh lại: “Cậu Diệp, xin chờ một chút!”

“Còn chuyện gì nữa?”

Diệp Bắc Minh quay đầu lại thì trông thấy Diệp Vy Ny.

Ánh mắt Diệp Vy Ny nặng nề: “Anh có chắc là anh muốn đi luôn bây giờ không? Anh đã giết chết Phó Long Đình trước mặt mọi người!”

“Chắc chẳn nhà họ Phó sẽ không tha cho anh, anh có thể ở lại Huyền Các thêm ít hôm nữa rồi hãng đi”.

Nói rồi, cô ta còn đánh mắt liếc nhìn đâu đó sau lưng, cách một quãng không xa.

Bảy, tám người tu võ trông thì có vẻ như hững hờ nhưng thực ra khóe mắt đều nhìn chăm chăm Diệp Bắc Minh!

Đương nhiên Diệp Bắc Minh cũng biết những người này đi theo mình nhưng anh vẫn läc đầu: “Nếu nhà họ Phó dám tới gây chuyện với tôi thì nhất định tôi sẽ cho bọn họ biết thế nào là có đi mà không có về!”

Nói rồi, anh rời khỏi Huyền Các.

“Này, anh đừng hành động theo cảm tính!”

Diệp Vy Ny rất lo lắng: “Nhà họ Phó thật sự không dễ trêu đâu, nếu bọn họ chuẩn bị đầy đủ thì anh sẽ nguy hiểm tới tính mạng đấy!"

Diệp Bắc Minh dừng bước.

“Thế nào, anh ở lại thêm vài ngày chứ?”, Diệp Vy Ny hỏi.

Diệp Bắc Minh lắc đầu, nhìn Chu Nhược Giai và Lê Mộng Ly một cái.

Rồi lại chỉ vào hai ông cháu Mặc Phong Hành, Mặc Đình Đình đứng chờ bên ngoài Huyền Các: “Giúp tôi bảo vệ bọn họ an toàn!”

Diệp Vy Ny gật đầu: “Được! Đây chỉ là chuyện tiện tay mà thôi, không tính là trả nợ ân tình cho anh”.

“Cảm ơn!”

Diệp Bắc Minh dặn dò mấy câu rồi quả quyết rời khỏi Huyền Các.

Không để ý tới Diệp Vy Ny đứng la lên sau lưng.
 
Chương 3476: Muốn sống không được


Sau khi ngẫm nghĩ mấy giây, cô ta vẫy tay về phía góc tối: “Ông Kính, nếu như anh ấy thực sự gặp nguy hiểm thì nhất định phải bảo vệ tính mạng cho anh ấy!”

“Vâng!”

Trong bóng tối vang lên một giọng nói rồi biến mất.

Cách đó trăm dặm.

Phó Toàn Thịnh cầm một miếng ngọc bội trên tay: “Biết rồi, các người theo sát cậu ta cho tôi!”

“Bất kể cậu ta có động tĩnh gì đều phải báo ngay cho tôi biết!”

“Vâng!”

Miếng ngọc bội vang lên một tiếng rồi từ từ tối xuống.

Sau khi cất miếng ngọc bội đi, hai mắt văn đầy tơ máu của Phó Toàn Thịnh nhìn về phía Huyền Các: “Thằng ranh kia sắp tới đây rồi!"

“Lát nữa nhớ giữ mạng cậu ta lại cho tôi, nhất định tôi phải bắt cậu ta quỳ gối trước mộ của con trai tôi sám hối!”

“Muốn sống không được, muốn chết không xong!”

Vừa rời khỏi Huyền Các.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Nhóc con, cậu không được đi tiếp nữa!”

“Cách đây trăm dặm, Phó Toàn Thịnh đã dẫn theo gần hai mươi Đế Tôn chờ cậu rồi!”

“Ngoài ra, còn có một thân thể Bán Thần!”

Diệp Bắc Minh nheo mắt: “Những người này thật đúng là âm hồn bất tán!"

“Tiểu Tháp, ông có chắc chắn giết được bọn họ không?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Bản tháp có thể giết chết bọn họ trong nháy mắt!”

“Nhưng khu vực gần Huyền Các này khá đặc biệt, nếu bản tháp ra tay thì e là sẽ để lộ hơi thở!”

“Biện pháp tốt nhất chính là trở về Huyền Các, bàn bạc kỹ hơn!"

Diệp Bắc Minh läc đầu: “Dư Thiên Trung đã trở về học viện Viễn Cổ rồi, nếu như ông ta vừa trở về là lập tức luyện đan ngay!"

“Thì trăm vị sư phụ của tôi sẽ gặp nguy hiểm, hiện tại tôi nhất định phải tới học viện Viễn Cổ nhanh nhất có thể!”
 
Chương 3477: Thật đáng chết!


Diệp Bắc Minh vừa rời khỏi phạm vi một trăm dặm, bầu trời lập tức vang lên những tiếng đì đùng!

Không khí xung quanh bị bóp méo, hai mươi mấy ông lão với cặp mắt băng giá xuất hiện khắp bốn phương tám hướng!

Sát ý kinh khủng lan tràn, phong tỏa tất cả đường lui!

“Thăng ranh, lão phu không ngờ ngươi lại có gan dám rời khỏi Huyền Các thật cơ đấy!”

Khoảnh khäc trông thấy Diệp Bắc Minh, mắt Phó Toàn Thịnh tóe lửa giận cực kỳ oán độc!

“Cút đi, đừng cản đường tôi!”

Diệp Bắc Minh quát khế một tiếng, lấy kiếm Càn Khôn Trấn Ngục ra!

Anh vung một nhát kiếm, mấy con Huyết Long xuất hiện, hùng dũng lao thẳng tới chỗ mấy kẻ cảnh giới Đế Tôn trước mặt!

“Thăng ranh kia, bọn tao còn chưa ra tay, vậy mà mày lại dám chủ động ra tay à? Đúng là tự lao đầu vào chỗ chết!”

Mấy tên cảnh giới Đế Tôn đứng đằng trước nheo mắt lại, đồng loạt ra tay!

Thế nhưng, ngay khi bọn họ chạm tới Huyết Long do kiếm khí ngưng tụ tạo nên đó, tên nào tên nấy lập tức bị nện thổ huyết, bắn ra đằng xal

“Thăng ranh này, sao có thểt”

Mấy ông lão cảnh giới Đế Tôn biến sảc!

Không ngờ Diệp Bắc Minh lại có sức mạnh kinh khủng như vậy!

Trong khoảnh khắc bọn họ thất thần, vòng vây bị thủng ra một lỗI

Diệp Bắc Minh sải bước, Ảnh Thuấn! Chỉ nháy mắt, anh đã đi xa mấy trăm mét.

Phó Toàn Thịnh thấy vậy, điên cuồng gào thét: “Chết Cậu ta định chạy!”

“Đừng để thăng khốn này chạy mất, đuổi theo! Đuổi theo cho ông!”

Diệp Bắc Minh không dừng lại, anh nhanh chóng tiến về phía học viện Viễn Gổi

Một giây sau. “Mẹ kiếp!”

Phó Toàn Thịnh tức giận nổi trận lôi đình: “Sao tốc độ của thăng khốn này lại nhanh như vậy!”

“Chết tiệt! Thật đáng chết!”

Một người đàn ông mặt chữ điền cất giọng thật trầm: “Có vẻ như thăng ranh này đang đi về phía học viện Viễn Cổ, lẽ nào cậu ta là người của học viện Viễn Cổ?”

“Bất kể cậu ta có phải hay không cũng phải tiếp tục đuổi theo”

Phó Toàn Thịnh quát khẽ: “Hôm nay bất kể thế nào cũng. nhất định không được để cậu ta sống sót rời đi!”

“Dù cho thẵng khốn này có học viện Viễn Gổ làm chỗ dựa thì kẻ giết chết con trai tôi cũng vẫn phải chết!”

Ở cửa chính của Huyền Các.

Một bóng đen xông tới, quỳ một chân xuống: “Thưa cô chủ, vòng vây của nhà họ Phó đã thất bại rồi!”

“Diệp Bäc Minh đã lao ra khỏi vòng vây, chạy trốn rồi!”

“Ôi..."

Diệp Vy Ny thở phào nhẹ nhõm: “Tốt rồi! Ông lui ra đi”.

Bóng đen yên lặng lui ra ngoài.

Diệp Vy Ny quay đầu nhìn về phía Chu Nhược Giai, Lê Mộng Ly, Mặc Phong Hành, Mặc Đình Đình: “Cậu Diệp là bạn tôi, trước khi anh ấy tới đón mọi người, xin cứ ở lại Huyền Các này!"

“Mọi người yên tâm, chỉ cần mọi người ở lại Huyền Các thì không ai có thể làm mọi người bị thương!”

Cô ta vừa mới dứt lời.

Thì một giọng nói lạnh lẽo vang lên: “Vậy là bọn họ đều là người của thắng ranh kia phải không?”

Diệp Vy Ny kinh ngạc nhìn ra ngoài cửa Huyền Các! Một thanh niên cụt một tay mặt mày ngập tràn oán hận!

Diệp Mục!
 
Chương 3478: Đương nhiên là người rồi!


Diệp Vy Ny biến sắc, lập tức mở miệng: “Diệp Dao, tôi biết cô tới đây để bênh em trai mình!”

“Nhưng nơi này là Huyền Các, hiện tại tôi mới là người đứng đầu, chịu trách nhiệm về Huyền Các!” m

“Tôi không cho phép cô động tới người của tôi ở đây!

Diệp Dao hừ lạnh một tiếng: “Tôi quản lý Huyền Các mấy. trăm năm, cô thì mới tiếp nhận Huyền Các được mấy năm?”

“Người của cô? Cô hỏi bọn họ xem bọn họ có nghe lời cô không?”

Diệp Dao đảo mắt nhìn mười lão già đứng xung quanh: “Nói cho cô ta biết ai mới là chủ nhân thực sự của Huyền Các!”

“Đương nhiên là người rồi!”

Bảy trong số mười vị thủ hộ của Huyền Các bước lên trước.

Quỳ một gối xuống! Ba người còn lại nhìn nhau, không dám nhúc nhích! “Côi"

Diệp Vy Ny tức run người: “Lão tổ cho tôi quyền quản lý Huyền Các, các người định làm phản à?”

“Làm phản? Một đứa con phế vật như cô mà cũng cần Diệp Dao tôi làm phản à?”

Diệp Dao cười “xùy” một tiếng.

Cô ta đứng trên cao nhìn xuống: “Chỉ cần tôi muốn thì chỉ việc đi nói với lão tổ một câu là tất cả những gì cô có đều sẽ tan thành bọt nước!”

“Nếu thức thời thì đừng nhúng mũi vào chuyện này!”

“Nếu không, tôi đảm bảo cô sẽ muôn đời không ngóc đầu dậy nổi đâu!”

Nói rồi, Diệp Dao chỉ tay vào bọn Chu Nhược Giai: “Người đâu, bắt hết bọn họ lại cho tôi!”

Lê Mộng Ly bước lên trước, ngăn bọn họ lại: “Các người dám, bọn tôi là người của học viện Viễn Cổ đấy!”

“Học viện Viễn Cổ?”

Diệp Dao hơi kinh ngạc, con ngươi lập tức trở nên băng giá: “Thật khéo! Giờ tôi sẽ tới hỏi học viện Viễn Cổ thử xeml”

“Các người đánh gãy một tay của em trai tôi, nếu như không thể cho tôi một câu trả lời thỏa đáng!”
 
Chương 3479: Người không phận sự cấm vào!


Địa Hỏa Các là nơi luyện đan, hai ông cháu Dư Thiên Trung, Dư Lãng lại biến mất ở đây!

Chưa biết chừng sư phụ đã...

Lúc này, mắt Diệp Bắc Minh đỏ hoe!

Anh bước thẳng tới cổng lớn của Địa Hỏa Các.

Một luồng sức mạnh thuộc tính Hỏa nóng hổi phả vào mặt, hai ông lão canh giữ ở cửa của Địa Hỏa Các đứng dậy: “Dừng lại, đây là trọng địa Địa Hỏa Các!”

“Người không phận sự cấm vào!”

Diệp Bắc Minh móc lệnh bài mà Vương Thần Cương cho mình ra: “Vật này đã đủ chưa?”

Hai ông lão sững sờ: “Sao lệnh bài của viện trưởng Vương lại trong tay cậu?”

“Cậu chính là Diệp Bắc Minh mở được Thiên Môn ư?” Hai người nhận ra Diệp Bắc Minh.

“Là tôi đây, có thể cho tôi vào được chưa?”, Diệp Bắc Minh hỏi.

Hai ông lão liếc nhìn nhau, ông lão râu dê cười găn: “Không được! Ông Dư đã dặn rồi, trong vòng ba ngày tới, ông

†a cần dùng Địa Hỏa Các để luyện đan!”

“Bất kỳ ai cũng không được vào Địa Hỏa Các, dù có là tổng viện trưởng đích thân tới cũng không được!”

“Dù sao bọn tôi cũng phải nể mặt ông Dư, nếu cậu muốn dùng Địa Hỏa Các thì đợi mấy ngày nữa đi!”

Đợi mấy ngày nữa?

Đợi mấy ngày nữa thì trăm vị sư phụ đều đã bị luyện hóa mất rồi!

Diệp Bắc Minh bước một bước, vượt qua cửa Địa Hỏa Các.

Ông già râu dê quát khế: “Diệp Bắc Minh, cậu vẫn định cưỡng chế xông vào hay sao?”

Một sóng khí mạnh mẽ ập tới, ngăn đường đi của Diệp Bắc Minh lại!

“Cút đi!” Diệp Bắc Minh quát khẽ một tiếng, đấm một quyền!

Tiếng rồng gầm vang lên, ông già râu dê bị đánh bay ra ngoài!

Hự!

Ông ta phun ra một búng máu tươi, năm rạp dưới đất chẳng khác gì một con chó chết!

“Diệp Bắc Minh, cậu điên à? Sao cậu dám đánh trưởng lão iện!”, ông lão mập mạp còn lại kinh ngạc.

Ông lão râu dê ôm ngực: “Cậu...”

Mắt Diệp Bắc Minh đỏ hoe: “Ai còn dám ngăn tôi một bước, tôi giết không thai”

Ầm! Một luồng sát khí ngập trời tuôn ra! Ông già râu dê sợ điếng người, lạnh toát sống lưng!

Trực giác mách bảo ông ta rằng, nếu ông ta còn dám ngăn cản Diệp Bắc Minh thì tên nhóc này sẽ giết ông ta thật!

Hai người đành trơ mắt nhìn Diệp Bắc Minh đi vào trong. Địa Hỏa Các!

Đợi đến khi bóng dáng Diệp Bắc Minh biến mất khỏi tâm mắt, đôi mắt của ông già mập mạp trở nên nặng nề: “Làm sao bây giờ? Ông Dư đã dặn dò nhất định không được để tên nhóc. này vào trong Địa Hỏa Các rồi!”
 
Chương 3480: Ngay khi quay đầu lại!


Ông già mập mạp rùng mình: “Ông muốn cậu ta chết ư? Nhưng chúng ta chỉ hứa với ông Dư sẽ ngăn cậu ta lại chứ không hề nói sẽ giết cậu ta!”

Một giây sau.

Ông già mập mạp chợt hiểu ra, ông ta chỉ tay vào ông già râu dê: “Các ông!”

“Không được, người này là thiên tài đầu tiên mở được Thiên Môn của học viện Viễn Cổi”

“Cậu ta tuyệt đối không thể vẫn lạc ở đây được, tôi phải đi báo với tổng viện trưởng!”

Nói xong, ông ta chạy đi.

Ông già mập mạp vừa mới chạy được mấy chục mét thì đột nhiên cảm thấy có nguy hiểm đăng sau lưng!

Ngay khi quay đầu lại!

Phập!

Một cây trường thương màu đen đâm xuyên qua ngực ông tat

Ông già mập mạp cúi đầu nhìn ngực mình, nét mặt lộ rõ vẻ không thể tin nổi: “Ông Chu... Ông...”

Không ngờ bạn bè mấy trăm năm lại đánh lén ông ta sau lưng!

Ông già râu dê cười gắn: “Ông Vạn, rất xin lỗi ông!”

“Ông Dư cho tôi lợi lộc đủ để tôi đột phá lên cảnh giới Đế Tôn!”

“Nếu như ông ngoan ngoãn ở lại đây chờ tới khi mọi chuyện thành sự đã rồi thì tôi cũng không muốn giết ông làm gì"

“Tại sao ông lại đòi đi báo tin cho tổng viện trưởng chứ?”

Ông ta quay đầu nhìn Địa Hỏa Các: “Nơi này sẽ là mồ chôn của Diệp Bắc Minh!”

Ông ta rung cổ tay, một làn sương máu nổ tung!

Sau khi làm xong chuyện này, ông già râu dê quay trở lại cửa chính của Địa Hỏa Các.

Ông ta đặt tay lên phiến đá màu đỏ, một chiếc phù văn sáng lên!

Cùng lúc này, ở nơi sâu nhất trong Địa Hỏa Các.

Một trăm bóng người ngồi khoanh chân trên một đàn tế trên cao, tay mỗi người đều bị cứa một nhát!

Máu tươi chảy xuống đất, xuôi theo khe rãnh, hội tụ lại, tạo thành một hình vẽ màu đỏ!

Ánh mắt Dư Thiên Trung bỏng cháy, ông ta chỉ vào một “Lãng Nhi, cháu lại đó ngồi đi!”

“Ông sẽ luyện hóa sức mạnh thần hồn của bọn họ, dồn tất cả vào trong cơ thể của cháu!”

“Sau đó dùng cỏ U Minh phụ trợ, luyện hóa một viên Luân Hồi Tái Tạo đan!”

Dư Lãng kích động ngồi lên, nuốt nước bọt đánh “ực” một cái: “Ông ơi, Luân Hồi Tái Tạo đan thật sự có thể nâng cao thiên phú của cháu ạ?”
 
Chương 3481: Ấn tay lên đó!


“Một khi Lãng Nhi ăn Luân Hồi Tái Tạo đan, thiên phú của cháu sẽ còn mạnh hơn cả con cháu của các Thiên Thần!”

“Sau này, cả nhà họ Dư chúng ta có vào được Thần Giới hay không là dựa cả vào một mình cháu đấy!”

Đôi mắt Dư Lãng càng thêm bỏng cháy: “Ông ơi, Lãng Nhi nhất định không phụ sự kỳ vọng của ông!”

Dư Thiên Trung đang định khen ngợi Dư Lãng mấy câu. Bỗng nhiên.

Phiến đá màu đỏ sau lưng chợt lóe lên, bóng ông lão râu dê hiện ra trước mặt: “Ông Dư, xảy ra chuyện rồi!”

Dư Thiên Trung nhướng mày: “Xảy ra chuyện gì?”

“Sao chỉ có một mình ông? Vạn trưởng lão đâu?”

“Ồ? Ông bị thương à?”

Ông lão râu dê gật đầu: “Diệp Bắc Minh xông vào trong Địa Hỏa Các rồi, Vạn trưởng lão muốn đi báo tin cho tổng viện trưởng!”

“Tôi đã giết ông ta rồi, hiện tại chỉ có mình tôi biết chuyện Diệp Bắc Minh đã vào trong Địa Hỏa Các!”

“Gì cơ?

Ban đầu, Dư Thiên Trung giật mình nhưng rồi ông ta nhanh chóng tỉnh táo lại: “Được, tôi biết rồi!”

“Trông coi cửa Địa Hỏa Các cẩn thận, đợi tôi xong chuyện, nhất định tôi sẽ giúp ông đột phá lên cảnh giới Đế Tôn!”

“Cảm ơn ông Dư!” Ông già râu dê mừng rỡ, hình ảnh biến mất.

Ánh mắt Dư Lãng lóe lên sự sợ hãi: “Ông ơi, làm sao bây giờ? Tên sát thần kia tới rồi!”

“Với thực lực của chúng ta, chắc chản chúng ta không phải là đối thủ của anh tal”

“Hay là chúng ta trả sư phụ lại cho anh ta đi được không?” Bốp!

Dư Thiên Trung nhảy lên tế đàn, tát vào mặt Dư Lãng: “Đồ ăn hại, cậu ta còn chưa tới mà cháu đã sợ rồi!"

“Chẳng lẽ thăng ranh này có ba đầu sáu tay hay sao? Sao cháu phải sợ đến vậy chứ?”

“Nhưng mà anh ta thực sự giết người không chớp mắt đấy ạ..", Dư Lãng bưng mặt.

“Cháu!”

Dư Thiên Trung bực mình vì đứa cháu kém cỏi không được. như kỳ vọng: “Nếu không phải nhà họ Dư chúng ta không còn ai khác thì còn lâu mới tới lượt một đứa ăn hại như cháu được. ăn viên Luân Hồi Tái Tạo đan này!”

“Ông quản lý Địa Hỏa Các này mấy trăm năm, mỗi cơ quan trong này ông đều thuộc nằm lòng!”

“Chỉ cần ông khởi động những cơ quan đó thì chäc chẳn tên oắt kia sẽ phải chết trên đường đi!”

“Trời có sập cũng vẫn còn ông gánh cho cháu, cháu sợ gì”

Nét mặt Dư Thiên Trung đầy hung hãn, ông ta bước tới trước một phiến đá màu đỏ khác.

Ấn tay lên đó!

Diệp Bắc Minh đang đi sâu vào trong Địa Hỏa Các.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom