Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3502: Chờ chút đã!


Ông lão mũi khoăm và lão già mắt chột tức giận nhảy dựng lên, suýt chút nữa tức nổ cả phổi.

Lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên: "Người trẻ tuổi, cậu, đi quá rồi!"

Trong nháy mắt giọng nói này vang lên, mấy trăm ngàn người tại đây không kiềm chế được mà khẽ run lên!

Khắp người nổi da gà!

Giọng nói này hoàn toàn không giống như phát ra từ con người, như thể đến từ ác quỷ của địa ngục!

Hai mắt Diệp Bắc Minh nhíu lại, ánh mắt rơi xuống một trong ba ông lão đứng cuối cùng đội ngũ nhà họ Diệp.

Ba thân thể Bán Thần! Đôi mắt đồng loạt phong tỏa anh!

Dù có tháp Càn Khôn Trấn Ngục trong tay, Diệp Bäc Minh cũng có cảm giác như bị rắn độc nhìn chằm chằm!

"Lão già, ông không phục?" "Hít hài"

Diệp Bắc Minh vừa nói ra lời này, tất cả chợt hít sâu một hơi!

Vương Thần Cương giật nảy mình: "Nhóc Diệp, không

"“Khặc khặc khặc!"

Lão già thân thể Bán Thần cười đến bả vai run rẩy: "Nhớ kỹ, chỉ cần đời này cậu không rời khỏi học viện Viễn Cổ một bước, nói không chừng có thể sống thọ và chết già!"

Nói xong.

Lão già mang theo Diệp Mục hôn mê bất tỉnh, lấy đi thi thể không trọn vẹn của Diệp Dao, quay người bỏ đi.

"Chúng ta cũng đi!" Phó Toàn Thịnh thấy thế, xoay người rời đi theo.

Đột nhiên, phía sau vang lên giọng nói lạnh như băng: "Nhà họ Phó, tôi để các người đi rồi sao?"

Đám người Phó Toàn Thịnh dừng chân lại, quay đầu nhìn Diệp Bắc Minh trên đài võ đạo: 'Diệp Bắc Minh, mày còn muốn thế nào?”

Diệp Bắc Minh lạnh như băng nhìn ông ta: "Con trai Phó Long Đình của ông là tôi giết, tôi ở ngay trên đài võ đạo chờ ông đi lên!"

"Ông là cảnh giới Đế Tôn, có dám lên đài võ đạo công băng đánh một trận với tôi hay không?"

“Mày nói cái gì?"

Phó Toàn Thịnh trừng to mắt, còn tưởng rằng mình nghe. lầm.

Một giây sau, trong lòng vô cùng mừng rỡ, đang muốn xông lên đài võ đạo!

“Chờ chút đã!"

Một người đàn ông mặt chữ điền bên cạnh giữ chặt Phó Toàn Thịnh: "Nhị ca, đừng mắc lừa!"

Con mät Phó Toàn Thịnh đỏ bừng: "Bị lừa cái gì? Mặc dù Diệp Dao là Đế Tôn, nhưng còn trẻ như vậy, thoạt nhìn là biết căn thuốc mới xây nên tu vi"

"Lão phu khổ tu đến cảnh giới Đế Tôn, đã kẹt tại đỉnh phong mấy trăm năm!"

"Chém giết kẻ này dư dả, đừng nói đến việc trên người của tôi còn có món đồ kial"

Người đàn ông mặt chữ điền ngưng trọng lắc đầu: "Thằng này có vấn đề, anh hãy nhìn kỹ lại!"
 
Chương 3503: Chuyện này


Theo bản năng lùi về phía sau nửa bước, không dám nữa nhìn thẳng vào mắt của Diệp Bắc Minh: "Chúng ta đi...

"Hahaha, nhóc Diệp lợi hại thật!"

Đám người Vương Thần Cương lần lượt nhảy lên võ đài, vây quanh Diệp Bắc Minh.

Một giây tiếp theo, thân thể Diệp Bäc Minh run lên, lại phun ra một ngụm máu tươi!

"Chuyện này... Nhóc Diệp, cậu bị sao vậy?”

Säc mặt Vương Thần Cương thay đổi, tiến lên đỡ Diệp Bắc. Minh.

Tùy tiện nắm lấy cổ tay anh, ngón tay lại thực sự bị hất văng ral

Sắc mặt đột nhiên thay đổi! "Tổng viện trưởng, nhóc Diệp thế nào?", Kiếm Phá Thiên, Trương Tuyệt Long, Tân Bách Hùng và các viện trưởng khác đều tỏ ra lo lắng.

Vương Thần Cương liếc nhìn xung quanh: "Về học viện trước rồi nói saul"

Ông ta ôm lấy Diệp Bắc Minh, nhanh chóng đi đến đại điện sâu nhất của học viện Viễn CổiI

Vào giờ phút này, Diệp Bắc Minh đã rơi vào hôn mê sâu. Mấy người cũng cảm thấy không ổn!

Vẻ mặt của Kiếm Phá Thiên đầy lo lắng: "Tổng viện trưởng, rốt cuộc cậu ấy bị sao vậy?”

"Tự các người kiểm tra đi!", Vương Thần Cương nhíu chặt mày.

Kiếm Phá Thiên nóng lòng muốn bắt mạch cho Diệp Bắc Minh.

Một giây tiếp theo, ông ta trợn to hai mắt, hít một hơi thật sâu: "Trời ơi, mạch đập này sao lại như vậy?”

"Trong cơ thể của thằng nhóc này có một luồng sức mạnh cực kỳ kinh khủng, loại năng lượng này hoàn toàn có thể khiến cơ thể của cậu ta nổ tung!"

Mấy vị viện trưởng rối rít bước đến kiểm tra.

Sau khi kết thúc, tất cả mọi người đều sửng sốt: "Sao cậu †a có thể khống chế được sức mạnh này?"

Trong đại điện của nhà họ Phó cực kỳ yên tĩnh.

Thi thể không đầu của Phó Long Đình được đặt giữa đại điện, Phó Toàn Thịnh và hơn ba mươi người quỳ ở phía sau.
 
Chương 3504: Ngồi trên chỗ cao!


Phó Long Đình đã sớm được người trong Thần Giới lựa chọn.

Nếu như anh ta có thể đột phá cảnh giới Đế Tôn thì có thể trở thành đệ tử của vị đại nhân kia!

Cho dù không thể đột phá cảnh giới Đế Tôn thì cũng có thể trở thành người hầu của Thần cho vị đại nhân kia!

Cho dù như thế nào thì địa vị của nhà họ Phó cũng sẽ như: thuyền dâng cao theo dòng nước!

Bây giờ, Phó Long Đình đã chết!

Một năm sau, nhà họ Phó của bọn họ phải bàn giao thế nào?

Phó Toàn Thịnh quỳ trên mặt đất, cảm thấy vô cùng bi thương và phẫn nộ: "Lão tổ, tất cả những chuyện này đều là lỗi của tên khốn khiếp Diệp Bắc Minh kia!"

"Cho dù như thế nào, chúng ta tuyệt đối cũng không thể bỏ qua như vậy được!"

"Tôi chỉ ước gì có thể lập tức ăn sống máu thịt của cậu ta, chỉ tiếc thăng nhóc này lại đang trốn trong học viện Viễn Cổi"

"Học viện Viễn Cổ cũng có bối cảnh Thần Giới, chúng ta không có cách nào để xông vào!"

Một giọng nói tức giận truyền đến từ chỗ cao nhất của đại điện: "Diệp Bäc Minh trốn trong học viện Viễn Cổ, chẳng lẽ

không có người nào có quan hệ với cậu ta sao?”

"Điều tra rõ lai lịch của cậu ta, giết chết tất cả những ngươi có liên quan đến cậu tai"

"Sau đó lại truyền tin tức này cho cậu ta biết, ông đây cũng không tin cậu ta sẽ chui rúc trong học viện Viễn Cổ cả đời!"

Cũng trong lúc đó, nhà họ Diệp.

Gần như cùng một cảnh, thi thể cháy đen của Diệp Dao. được đặt trong đại điện của nhà họ Diệp.

Diệp Mục quỳ ở bên cạnh, khóc như một kẻ ngốc!

"Huhuhu, chị... Lão tổ tông, xin người nhất định phải làm chủ cho tôi!"

Anh ta ngẩng đầu lên, hung dữ nhìn chằm chăm vào Diệp Vy Ny cũng đang quỳ bên cạnh: "Tất cả đều do con khốn Diệp Vy Ny này, nếu không phải tại cô ta!"

"Tôi đã sớm mang chiếc hộp đó về, chị gái của tôi cũng sẽ không chết!"

Chỗ cao nhất trong đại điện. Một ông lão gầy yếu! Một phụ nữ trẻ trung niên!

Một cậu bé trông khoảng bảy, tám tuổi!

Ngồi trên chỗ cao! Ba người họ đều là lão tổ của nhà họ Diệp!

Diệp Vy Ny cau mày: "Lão tổ, lúc Diệp Mục chạy đến Huyền Các thì chiếc hộp đã là vật thuộc về cậu Diệp rồi!"

"Vốn dĩ tôi đang nghĩ đến việc thực hiện một khoản giao dịch với cậu Diệp để lấy chiếc hộp về!"

"Nào ngờ Diệp Mục lại trực tiếp ra tay, lúc này mới bị cậu Diệp chặt đứt một cánh tay!"

"Nếu như Diệp Mục biết bài học thì chuyện này cũng xem như thôi đi!"

Cô ta lắc đầu: "Nhưng cậu ta hết lần này đến lần khác li lạc với Diệp Dao, dẫn người đến học viện Viễn Cổ giết người!"

"Diệp Dao một hơi giết chết năm mươi đệ tử của học viện Viễn Cổ trên đài võ đạo, cho nên mới rơi vào kết cục này!"

"Diệp Mục đổ hết mọi sai lầm lên trên người tôi, quả thực là ngậm máu phun người!"
 
Chương 3505: Xin hãy để những người khác lui ra ngoài!


"Xin lão tổ hãy làm chủ cho chúng tôi!"

Diệp Vy Ny lắc đầu: "Diệp Dao đã chết, tất cả đều do chính cô ta không coi ai ra gì!"

Bố của Diệp Mục ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ bừng: "Con gái tôi đã chết mà cô còn làm nhục con bé!"

"Con khốn, tôi giết cô!" Mẹ của Diệp Mục đột nhiên nổi giận và định ra tay. "Đủ rồi!" Ông lão gầy yếu bình tĩnh mở miệng.

Mẹ của Diệp Mục sợ hãi đến mức run run, lại quỳ xuống đất lần nữa!

"Vừa rồi cô còn nói là chuẩn bị giao dịch lần nữa với Diệp Bắc Minh để lấy lại chiếc hộp kial", ông lão gầy yếu cúi xuống nhìn Diệp Vy Ny.

"Trong lần giao dịch đầu tiên, cậu ta đã đưa cho cô cái gì?

"Theo ông đây biết, thắng nhóc kia đã thắp đèn trời ở Huyền Các, không đến mức không có một cái giá đấy chứ?"

Diệp Vy Ny có chút sửng sốt, liếc nhìn bốn phía: "Lão tổ, chuyện này bí mật!"

"Xin hãy để những người khác lui ra ngoài!"

Bố của Diệp Mục tức giận hét lớn: "Làm càn, địa vị của cô là gì? Sao dám bảo tất cả chúng tôi đi ra ngoài chứ!"

Mẹ của Diệp Mục cũng kêu to: "Lão tổ, Diệp Vy Ny nhất định có giao dịch bẩn thỉu với thăng nhóc kia!"

"Nói không chừng hai người đã giao cấu với nhau!"

"Bà...Nói bậy nói bạ gì đó!", Diệp Vy Ny tức giận đến mức. mặt mày xanh mét.

Ông lão gầy yếu nhướng mày, không vui liếc nhìn ba mẹ Diệp Mục: "Tất cả mọi người lui ra!"

"Lão tổ.."

Hai người còn muốn nói nữa. "Hử?"

Ông lão gầy yếu đưa mắt nhìn.

Hai người đều rất không cam lòng, nhưng chỉ có thể nghiến răng rời khỏi đại điện!

Những người nhà họ Diệp khác cũng lần lượt rời khỏi đại điện.

Mãi cho đến khi trong đại điện chỉ còn lại ông lão gầy yếu, thiếu phụ trung niên, cậu bé bảy tám tuổi!

Cộng thêm Diệp Vy Ny là bốn người.

Sắc mặt của ông lão gầy yếu dịu lại: "Nếu bố mẹ cô còn sống thì sẽ không để cô phải chịu bất công như vậy!"
 
Chương 3506: Vậy còn cậu Diệp thì sao?


"Lại khiến cô thực sự nói chuyện giúp cậu †a như vậy?”

Diệp Vy Ny hít một hơi thật sâu: "Diệp Bắc Minh đã giúp tôi loại bỏ huyết long trong cơ thể!"

"Không chỉ như vậy, anh ta còn dạy tôi cách sử dụng huyết long!"

"Cô nói cái gì?"

Ông lão gầy yếu hơi sửng sốt.

Thiếu phụ trung niên và cậu bé bảy tám tuổi đứng bên cạnh cũng trợn to hai mắt, vẻ mặt khó tin: "Diệp Vy Ny, cô nói thật sao?"

Diệp Vy Ny gật đầu: "Tuyệt đối là thật!"

Nói xong, cô ta lại thực sự chủ động điều khiển con huyết long trong ngực mình!

Một giây kế tiếp. Gầm!

Một tiếng gầm nhẹ, con huyết long lại lao ra khỏi cơ thể, bay lượn quanh cơ thể của Diệp Vy Ny!

Tạch! Tạch! Tạch! Ba vị lão tổ đồng thời đứng dậy.

Hít một hơi thật sâu rồi kêu lên: "Có phải cô đã mang theo. huyết long đến cứu người nhà họ Diệp không?”

"Không thể tưởng tượng được! Thật không ngờ! Người được tổ tiên tiên đoán đang đứng ngay trước mặt chúng tai"

"Người được tiên đoán? Người được tiên đoán là thế nào?" Diệp Vy Ny có chút sững sờ.

Cô ta tiết lộ chuyện huyết long và nói cho ba vị lão tổ biết chuyện Diệp Bắc Minh đã cứu mình.

Hoàn toàn là để giúp đỡ Diệp Bắc Minh, không ngờ lại tình cờ biết được một bí mật lớn hơn của nhà họ Diệp!

Ba người liếc nhìn nhau.

Bọn họ đều nhìn thấy trong mắt đối phương vẻ cực kỳ ngưng trọng: "Cô không cần để ý đến chuyện này, bắt đầu từ bây giờ, cô không cần đi Huyền Các nữa!"

"Sau này ở lại nhà họ Diệp luyện võ, không cần đi đâu cả!"

"Ba người chúng tôi sẽ đích thân dạy dỗ cô!”

"Hả?"

Diệp Vy Ny có được chút quan tâm mà lo sợ.

Ngay cả thiên tài kiệt xuất nhất của nhà họ Diệp cũng không được ba vị lão tổ tự mình dạy dỗ!

Diệp Vy Ny rất thông minh, lập tức hiểu vấn đề!

Chuyện này nhất định có liên quan đến huyết long trong cơ thể cô ta, nhưng tất cả đều do Diệp Bắc Minh đã giúp thì cô ta mới có được như ngày hôm nay!

"Vậy còn cậu Diệp thì sao?", Diệp Vy Ny hỏi.

“Thăng nhóc kia..."

Ông lão gầy yếu nhướng mày: "Người này cũng xem như đã gián tiếp giúp đỡ nhà họ Diệp một lần, mặc dù Diệp Dao đã bị cậu ta giết chết!"

"Nhưng những chuyện kia đều phát sinh trên võ đài, Diệp Dao cũng đã giết chết năm mươi đệ tử của học viện Viễn Cổi"

"Tôi sẽ đích thân viết một lá thư cho học viện Viễn Cổ, chuyện này xem như kết thúc ở đây!"

"Sau này nhà họ Diệp sẽ không bao giờ gây phiền toái cho. lại Diệp Bắc Minh!"

Diệp Vy Ny mừng rỡ: "Cảm tạ lão tổ!"
 
Chương 3507: Chấn Đường không dám!


Ông lão gầy yếu bình tĩnh mở miệng: "Diệp Chấn Đường, ông đang chất vấn quyết định của tôi sao?"

Một áp lực lớn đang tấn công tới!

Bùm!

Diệp Chấn Đường quỳ trên mặt đất: "Chấn Đường không dám!"

Ông lão gầy yếu xua tay: "Lui ra hết đi!" Các thành viên cấp cao của nhà họ Diệp lần lượt rời đi.

Vừa trở về nơi ở, vợ của Diệp Chấn Đường đã ngồi dưới đất khóc lớn: "Con gái, con chết thật thê thảm quái"

"Chúng ta không có năng lực báo thù cho con, giết chết Diệp Bắc Minhl"

"Rốt cuộc Diệp Vy Ny kia đã cho ba vị lão tổ kia uống thuốc mê nào mà lại khiến bọn họ bao che cô ta như vậy!"

"Dao Nhi, huhuhu, là do mẹ vô dụng, thật xin lỗi conl"

Diệp Chấn Đường đột nhiên đập vào bàn một cái: "Khóc. khóc khóc, chỉ biết khóc!"

Hai mắt người vợ đỏ hoe: "Con gái chết thảm, ông cũng không rơi một giọt nước mắt nào!"

"Ông có còn là con người không? Ông không khóc, ngay cả tôi cũng không được khóc sao?"

Diệp Chấn Đường nghiến răng: "Con gái của Diệp Chấn Đường tôi tuyệt đối sẽ không chết vô ích!"

"Diệp Bắc Minh nhất định phải chết, con khốn Diệp Vy Ny kia cũng đừng hòng ăn được trái ngon!"

"Thăng nhóc kia hiện tại đang trốn trong học viện Viễn Cổ, hơn nữa lão tổ cũng đã nói chuyện này kết thúc tại đây!"

"Cho dù muốn giết Diệp Bắc Minh, cũng không thể làm công khai được!"

Trong mắt người vợ tràn đầy oán độc: "Mặc kệ dùng biện pháp gì, tôi cũng phải giết chết thăng nhóc kial"

Diệp Chấn Đường cau mày.

Đột nhiên, ánh mắt ông ta quay lại nhìn Diệp Mục: "Mục: Nhi!"

"Bố!"

Sắc mặt Diệp Mục tái nhợt, run lên vì sợ hãi.

Giọng nói của Diệp Chấn Đường trở nên lạnh như băng: "Rốt cuộc con và thằng nhóc kia kết thù oán như thế nào? Kể hết đầu đuôi ngọn nguồn cho bố biết!"

"Không được phép giấu giếm lời nào!"

"Đúng..."

Diệp Mục không dám chậm trễ, kể lại mọi chuyện xảy ra trong Huyền Các không sót một chữ nào.
 
Chương 3508: Đây là nơi nào?


Đột nhiên, anh ta vỗ đầu một cái: "A, con nhớ ra rồi!"

"Thăng nhóc này vừa mới gia nhập Huyền Các thì đã thắp. đèn trời trong buổi đấu giá đầu tiên mà anh ta tham dự!"

"Hơn nữa còn công khai đi lên đài đấu giá, nói Diệp Hiểu Yên giống một người phụ nữ mà anh ta quen biết!"

"Diệp Bắc Minh hình như gọi người phụ nữa kia là Nhược Tuyết..."

"Căn cứ vào lời nói của người ở hiện trường đấu giá, mối quan hệ giữa Diệp Bắc Minh và người phụ nữ này tuyệt đối không tầm thường, nhất định là hồng nhan tri kỷ!"

"Ồ!"

Ánh mắt Diệp Chấn Đường hơi lóe lên: "Gọi Diệp Hiểu Yên đến đây!"

Ở chỗ sâu trong học viện Viễn Cổ.

Bùm!

Một luồng khí cực kỳ cường đại bùng nổ.

Đám người Vương Thần Cương, Kiếm Phá Thiên, Trương Tuyệt Long, Tân Bách Hùng, Phong Tuyệt Tình đều bị đánh bay.

ra ngoài, lùi lại hàng chục bước rồi mới dừng lại!

Một đám trừng to đôi mắt, khiếp sợ nhìn về phía Diệp Bắc Minh đang ngồi xếp bằng ở phía trước!

"Rốt cuộc trong cơ thể của thăng nhóc này có sức mạnh gì”

"Mấy người chúng ta cùng nhau hợp tác cũng không thể hóa giải được sức mạnh này, nhưng nhóc Diệp lại không sao?”

Nhiều người không còn giữ được bình tĩnh nữa.

Đột nhiên, bên ngoài đại điện vang lên một giọng nói: "Tổng viện trưởng, lão tổ của nhà họ Diệp gửi tin đến đây".

"Lão tổ nhà họ Diệp?"

Vương Thần Cương suy nghĩ một chút, đẩy cửa đi ra ngoài.

Một lát sau, cầm một lá thư đi vào: "Lão tổ của nhà họ

Diệp viết ở trong thư, chuyện của Diệp Dao xem như đã kết thúc!"

"Nhà họ Diệp sẽ không gây phiền phức cho học viện Viễn Cổ nữa, hy vọng cũng có thể giải quyết ổn thỏa chuyện này!"

Mấy người yên lặng gật đầu.

"Còn nhà họ Phó thì sao?"

"Phó Long Đình chết dưới tay của nhóc Diệp, đó là thiên tài kiệt xuất nhất của nhà họ Phó, chỉ sợ bọn họ sẽ không bỏ qual"

Kiếm Phá Thiên hừ lạnh một tiếng: "Hừ, chúng ta cũng không sợ người nhà họ Phó!"

"Chỉ cần nhóc Diệp còn ở học viện Viễn Cổ, tôi cũng không tin bọn họ dám xông vào!"

Giọng nói của Tân Bách Hùng trầm xuống: "Bọn họ không dám xông vào học viện Viễn Cổ, không có nghĩa là bọn họ không dám đả thương những người liên quan đến nhóc Di

"Không xong!"

Sắc mặt Vương Thần Cương hơi thay đổi: "Xuất thân của nhóc Diệp là Huyền Thiên Tông, nhà họ Phó không dám xông vào học viện Viễn Cổ"

"Có lẽ bọn họ sẽ đến Huyền Thiên Tông bắt người. Phá Thiên, Tuyệt Long, các người lập tức đến Huyền Thiên Tông, dẫn những người có liên quan đến nhóc Diệp tới học viện Viễn Cổ đi!"

"Được, chúng tôi lập tức đi ngay".

Kiếm Phá Thiên và Trương Tuyệt Long xoay người rời đi.

Lúc này, Diệp Bắc Minh đã chìm sâu trong biển ý thức. Một mảnh hỗn độn! Bóng tối, loạn xạ, hỗn độn!

Diệp Bắc Minh cảm thấy cả người nhẹ bỗng, lang thang. trong Hỗn Độn!

Không biết qua bao lâu, bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói: "Thằng nhóc, nếu cậu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ hoàn toàn trầm luân!"

Diệp Bắc Minh đột nhiên bừng tỉnh: "Giọng nói này là... Tiểu Tháp?"
 
Chương 3509: Đây là nơi nào?


Diệp Bắc Minh nhìn xung quanh, tối đen như mực!

Vươn tay cũng không thể thấy được năm ngón tay, giống như đang ở trong häc động!

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Cậu nhớ lại một chút xem, ký ức cuối cùng ở đâu?"

Diệp Bắc Minh cau mày, cẩn thận nhớ lại: "Tôi vì cứu trắm vị sư phụ nên đã xông vào Địa Hỏa Các!"

"Mặc dù thân thể của sư phụ không thể giữ được, nhưng thần hồn của bọn họ đã bị thu vào bên trong nghĩa địa Hỗn Độn!"

"Sau đó, tôi ăn Luân Hồi Tái Tạo đan!"

"Dược lực còn chưa hoàn toàn luyện hóa xong, nếu gặp nguy hiểm thì tôi sẽ phải sớm rời khỏi!"

"Sau khi tôi chém chết Diệp Dao, té xỉu trên đài võ đạo..."

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thở phào nhẹ nhõm: "Cậu cũng may mắn lắm, thần hồn của cậu cũng không bị tổn hại!"

"Trí nhớ cũng không bị chịu ảnh hưởng!"

Diệp Bắc Minh nghi ngờ: "Đây là nơi nào?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục còn chưa kịp trả lời, một luồng sát khí cực kỳ kinh khủng đã ập đến!

Xoẹt!

Hỗn Độn bị chém ra một vệt máu, suýt chúy nữa lướt qua da đầu của Diệp Bắc Minh!

Nếu không phải Diệp Bắc Minh phản ứng kịp thời, nhanh chóng né tránh một kiếm này thì chỉ sợ anh đã chết ngay tại chỗiI

"Thật là một luồng sát khí mạnh mẽ!" Diệp Bắc Minh kinh ngạc quay đầu lại, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi đang cầm một thanh kiếm đẫm máu đứng đó!

Khoảnh khắc nhìn rõ khuôn mặt của người này, đồng tử của Diệp Bắc Minh co rúm lại: "Sát sư phụ, tại sao lại là ông?"

Người trước mặt chính là vua tàn sát!

Mặc dù nhìn chỉ khoảng ba mươi tuổi nhưng lại trẻ hơn so. với vua tàn sát mà Diệp Bắc Minh đã quen biết!

Nhưng các đường nét trên khuôn mặt và ngoại hình đều giống hệt vua tàn sát!

Điểm khác biệt duy nhất chính là, vua tàn sát trước mặt trẻ hơn rất nhiều so với Sát sư phụ mà Diệp Bắc Minh biết!

Xoẹt!

Một giây tiếp theo, trước khi chờ Diệp Bäc Minh kịp phản ứng lại, một luồng sát khí cường đại lại ập đến!
 
Chương 3510: Diệp Bắc Minh sôi trào!


"Tiểu Tháp, có ý gì đây?”

Diệp Bắc Minh vừa tránh né đòn tấn công của vua tàn sát vừa ngạc nhiên hỏi.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: "Mới vừa rồi tôi cũng không nói rõ ràng với cậu, sau khi cậu uống Luân Hồi Tái Tạo đan!"

"Sức mạnh của đan dược nên được luyện hóa ngay lập tức, bởi vì cậu đã ngừng luyện hóa dược lực giữa chừng!"

"Nó đã khiến cho sức mạnh Luân Hồi ở bên trong cơ thể cậu thay đổi, do đó ảnh hưởng đến tiềm thức của cậu!"

"Ông có ý gì? Mau nói tiếng người đi!"

Diệp Bắc Minh khế quát một tiếng. Tránh né luồng sát khi chết chóc đang tấn công đến!

'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: "Nói trắng ra thì vua tàn sát sở dĩ sẽ xuất hiện là bởi vì sức mạnh Luân Hồi!"

"Lực lượng Luân Hồi sử dụng tiềm thức của cậu khiến vua tàn sát xuất hiện trở lại trong biển ý thức của cậu!"

Diệp Bắc Minh đột nhiên bừng tỉnh: "Đây chính là ngoại hình lúc trẻ của Sát sư phụ của tôi sao?"

"Đúng vậy!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở một câu: "Thằng nhóc, mặc dù đây là biển ý thức của cậu!"

"Nhưng bổn tháp phải nhắc nhở cậu một câu, nếu như cậu bị chính tiềm thức của mình giết chết!"

"Thì sau đó lực lượng Luân Hồi sẽ thay thế cậu, cậu vĩnh viễn sẽ chết đi!"

"Mẹ kiếp!" Khóe miệng Diệp Bắc Minh co giật, ánh mắt trở nên lạnh lùng: "Nếu ông không phải sư phụ tôi thì không cần thủ hạ lưu tình gì cả!"

"Sư phụ, để đồ nhi nhìn xem khi ông còn trẻ thì có thể đấu với tôi một trận hay không!"

Một tiếng gầm dài, trên người của Diệp Bắc Minh cũng bộc phát ra sát khí!

Vua tàn sát nhìn thấy cảnh này thì cầm thanh trường kiếm đâm máu trong tay đánh tới!

Máu trong cơ thể Diệp Bắc Minh sôi trào!

Lại có thể đánh một trận với sư phụ của mình thật sảng khoái!

Với một luồng suy nghĩ, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong tay!

Diệp Bắc Minh dùng kiếm chém về phía trước! Một tiếng “keng” lớn vang lên!

Vua tàn sát bay ngược ra ngoài, thanh kiếm trong tay hơi run lên!

Diệp Bắc Minh hơi sửng sốt một chút: "Sư phụ của tôi ở thời kỳ đỉnh cao lại yếu đuối như vậy sao?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trêu chọc: "Không phải sư phụ của cậu quá yếu, mà là cậu quá mạnh mất"

"Sư phụ của cậu vào lúc ba mươi tuổi căn bản không phải đối thủ của cậu hiện tại!"
 
Chương 3511: Lại một người khác đến?


Vua tàn sát nổ tung ầm ầm, hoàn toàn biến mất!

Diệp Bắc Minh hỏi: "Giết sư phụ sẽ không bị ảnh hưởng chứ?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Đây là sức mạnh Luân Hồi ở bên trong cơ thể cậu biến thành người, giết sư phụ cũng sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì đến việc giết chết Sát sư phụ!"

"Vậy thì tôi an tâm rễ

Diệp Bắc Minh như có điều suy nghĩ gật đầu.

Nhưng vào lúc này, thân ảnh thứ hai xuất hiện!

Đây là một người đàn ông trung niên!

Ở sau lưng ông ta, mấy chục ngàn thần kiếm vàng chìm nổi, dưới sự điều khiển của người đàn ông trung niên, chúng hóa thành một cơn mưa kiếm tấn công về phía Diệp Bắc Minh!

Kiếm Chủ Bất Diệt!

"Lại một người khác đến?"

Diệp Bắc Minh có chút khó hiểu: "Tiểu Tháp, đang xảy ra chuyện gì vậy?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Nhìn tình huống này, xem ra cả trăm vị sư phụ của cậu đều sẽ xuất hiện một lần!"

"Chúc cậu may mắn!"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Bất Diệt sư phụ, xin lỗi!"

"Chiêu thức vạn kiếm quy tông này của sư phụ, đồ nhi đúng lúc có thể phá giải!"

Vừa dứt lời, anh đã rút kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay ral

Một con huyết long bộc phát!

Gầm!

Con rồng gầm lên, khoảnh khắc mấy chục ngàn thanh phi kiếm màu vàng chạm vào con huyết long!

Giống như băng tuyết thấy ánh mặt trời, toàn bộ đều tan chảy!

Diệp Bắc Minh cười nói: "Bất Diệt sư phụ, tôi thăng rồi!"

Thân ảnh của Kiếm Chủ Bất Diệt mờ dần rồi biến mất!

Một giây tiếp theo.

Gầm!

Một tiếng rồng gầm giống như sóng thần vang lên, một người đàn ông cưỡi một con rồng vàng và mặc áo giáp vàng

xuất hiện!

Long Huyết Chiến Thần, xuất hiện!

Huyền Thiên Tông.
 
Chương 3512: Không có lỡ như!


Sắc mặt tức giận đến mức xanh mét, gân xanh trên trán nổi lên!

Bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất điều tra thân thế của Diệp. Bắc Minh, cuối cùng kết luận răng anh đến từ Huyền Thiên Tông!

Người thân và bạn bè đều ở trong Huyền Thiên Tông!

Sau đó ông ta hùng hổ dẫn theo người nhà họ Phó đến đây!

Không ngờ Huyền Thiên Tông lại trống trơn!

Sau khi bắt được một người qua đường mới biết được sáng nay toàn bộ Huyền Thiên Tông đều đã giải tán, tất cả các đệ tử đều rời đi!

"Đệt! Nhất định là những kẻ đến từ học viện Viễn Cổi"

Phó Toàn Thịnh nổi trận lôi đình: "Chúng ta đã tới trễ, chết tiệt"

“Anh Phó, tức giận như vậy làm gì?”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ bên ngoài: "Nếu thằng nhóc kia đang trốn ở học viện Viễn Cổ không ra ngoài thì sao chúng ta không nghĩ cách để cậu ta tự mình đi ra ngoài?"

"Ai?"

Sắc mặt Phó Toàn Thịnh trở nên u ám.

Nhìn về phía cửa đại điện: "Diệp Chấn Đường?”

Diệp Chấn Đường lạnh lùng gật đầu: "Là tôi, Diệp Bắc Minh đã giết con gái tôi!"

"Tôi cũng dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Huyền Thiên Tông, không ngờ vẫn đến chậm một bước!"

Phó Toàn Thịnh nhìn chăm chăm ông ta: "Lời ông vừa nói là có ý gì?"

Diệp Chấn Đường cũng không vòng vo: "Nhà họ Diệp chúng tôi có một cô gái, dung mạo giống hết một hồng nhan tri kỷ của Diệp Bäc Minh!"

"Cô ta nguyện ý giúp chúng ta dụ Diệp Bäc Minh rời khỏi học viện Viễn Cổi"

Phó Toàn Thịnh cau mày: 'Ý kiến của ông cũng khá hay, nhưng thằng nhóc này có bị mắc mưu hay không?"

Diệp Chấn Đường bật cười thần bí: "Vậy phải xem chúng ta dùng biện pháp gì!"

"Nhưng mà anh Phó, tin tức của ông thật sự không nhạy!"

"Ý của ông là gì?"

Giọng điệu của Phó Toàn Thịnh lạnh như băng. Diệp Chấn Đường cười hắc hắc: "Dẫn tới!"

Hai ông lão nhà họ Diệp bước vào đại điện, tiện tay ném một người phụ nữ dính đầy máu xuống đất!

"Cô ta tên là Thẩm Nại Tuyết, là Thánh nữ của một tông môn tên là Băng Cực Cung!"

"Chúng tôi đã thăm dò kỹ lưỡng mối phát hiện được cô ta có chút quan hệ với Diệp Bắc Minh!"

"Băng Cực Cung?” Phó Toàn Thịnh nhướng mày.

“Yên tâm đi, tông môn này đã bị chúng tôi tiêu diệt, bây giờ chỉ còn lại một người sống sót", Diệp Chấn Đường lắc đầu.

"Nếu như Diệp Bắc Minh không ra, chúng ta sẽ mang đầu của cô ta đưa đến học viện Viễn Cổi"

Thẩm Nại Tuyết ngẩng đầu lên, trong mắt chứa đầy tia tơ máu: "Các người... Chết không được yên thân!"

Diệp Chấn Đường cười lạnh: "Đáng tiếc, người sắp chết chính là cô!"

"Trước hết cứ chặt đứt một cánh tay của cô ta rồi đưa đến học viện Viễn Cổ đi!"

"Nói với Diệp Bắc Minh, ba ngày sau, Diệp Chấn Đường tôi sẽ chờ cậu ta ở trên Đoạn Hồn Đài!"

"Nếu như cậu ta không đến thì tôi sẽ dùng cô gái tên Hạ Nhược Tuyết kia để bái tế linh hồn con gái tôi trên trời!"

"Tôi sẽ tự tay chém chết người phụ nữ của cậu ta, cậu ta cứ làm con rùa đen rúc đầu ở học viện Viễn Cổ cả đời đi!"

Con ngươi của Phó Toàn Thịnh co rụt lại: "Ông muốn lên Đoạn Hồn Đài? Ông bị điên rồi sao?"

"Chỉ cần có một người chết trên Đoạn Hồn Đài thì thần hồn sẽ vĩnh viễn bị chôn vùi!"

"Nếu không hai người đều không có cách nào xuống Đoạn Hồn Đài, không cần điên cuồng như vậy chứ?”
 
Chương 3513: Tiểu sư đệ?


Ở sâu trong biển ý thức của Diệp Bắc Minh.

Trăm vị sư phụ lần lượt xuất hiện, đánh với Diệp Bäc Minh một trận!

"Cửu Tiêu, Đồ Long!"

Khi anh quát to một tiếng, chuyển hóa lực lượng luân hồi để đánh tung Long Đế.

Cuối cùng toàn bộ biển ý thức đã an tĩnh lại!

Đột nhiên, một lực lượng hùng hậu ngưng tụ về phía cơ thể Diệp Bắc Minh!

Chỉ trong chốc lát, tất cả thần thông và thiên phú của trăm vị sư phụ đều dung nhập vào trong cơ thể Diệp Bắc Minh!

"Đây là..."

Cả người Diệp Bắc Minh run lên, ánh mắt trở nên cực kỳ thanh tịnh!

Giọng nói kích động của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: 'Nhóc con, chúc mừng!"

"Bây giờ cậu đã dung hợp tất cả thiên phú của trăm vị sư phụ, mau hấp thu lực lượng luân hồi đi!"

"Cuối cùng bản tháp cũng được chứng kiến thiên tài số một vạn cổ ra đời rồi!"

Bên trong đại điện.

"Đây chính là tình hình của nhóc Diệp, cậu ấy vẫn luôn hôn mêt"

Vương Thần Cương lắc đầu.

Nếu như Diệp Bắc Minh mở to mắt, nhất định sẽ rất kinh ngạc!

Hoa Linh Lung biết được nhà họ Phó có thể sẽ đối phó với Huyền Thiên tông, biết Huyền Thiên tông căn bản không có khả năng chống đỡ được lửa giận của nhà họ Phó!

Cho nên đã dứt khoát giải tán Huyền Thiên tông!

Mấy người cùng nhau đi đến học viện Viễn Cổ.

"Tiểu sư đệ?"

"Cậu Diệp!"

"Cậu Diệp!"

Mấy người đi đến trước mặt Diệp Bắc Minh, gọi tên anh.

Diệp Bắc Minh vẫn nhắm mắt như cũ, cứ như không nghe thấy được vậy!

Lạc Khuynh Thành không nhịn được vươn tay ra chạm vào mặt Diệp Bắc Minh!

Ẩm!

Một lực lượng cường đại đánh tới, khiến Lạc Khuynh Thành phun một ngụm máu tươi bay ra ngoài!

Trong đôi mắt đẹp của cô ấy toàn là vẻ kinh ngạc: "Tại sao có thể như vậy?"
 
Chương 3514: Chuyện gì?


Hầu Tử vô cùng gấp gáp: "Các vị tiền bối, mọi người đều là cao nhân cảnh giới Đế Tôn!"

"Chẳng lẽ mấy người cũng không có cách nào cứu người anh em của tôi sao?"

Mấy người Vương Thần Cương, Kiếm Phá Thiên, Trương Tuyệt Long, Tân Bách Hùng, Phong Tuyệt Tình liếc nhìn nhau.

Tất cả đều lắc đầu! Tân Bách Hùng nói: "Tất cả những gì có thể làm bây giờ đều là dựa vào chính cậu ấy, chúng tôi không biết lực lượng

này từ đâu mà đến!"

"Cũng không biết giải trừ lực lượng này như thế nào, chỉ có thể xem số phận của cậu nhóc này thôi!"

Trái tim của mọi người như chìm đến đáy cốc.

Đột nhiên.

"Báo!"

Một âm thanh phá vỡ sự yên tĩnh!

“Chuyện gì?"

Vương Thần Cương quay đầu.

Bên ngoài đại điện truyền đến một giọng nói: "Báo cáo tổng viện trưởng, Diệp Chấn Đường nhà họ Diệp đưa tới một bức thư khiêu chiến!"

"Hẹn cậu Diệp giữa trưa ba ngày sau, đánh một trận trên Đoạn Hồn Đài!"

"Diệp Chấn Đường còn nói, nếu như cậu Diệp không đến, bọn họ sẽ giết một người phụ nữ tên là Hạ Nhược Tuyết!"

"Cô Hạ?"

Mấy người Lạc Khuynh Thành, Chu Nhược Giai, Hầu Tử, Long Khuynh Vũ đều biến sắc!

Bên ngoài tiếp tục truyền đến tiếng nói: "Diệp Chấn Đường còn cho người đưa tới một cái hộp!"

"Mang lên đây ngay!"

Vương Thần Cương nghiêm túc nói.

Một người đàn ông trung niên đi vào đại điện, rất cung kính để một cái hộp dưới đất.

Sau khi mở ra xem!

"A!"

Chu Nhược Giai bịt chặt miệng lại.

"Cái này..."

Đôi mắt đẹp của Long Khuynh Vũ co vào một chút!

Hầu Tử chửi ầm lên: "Đệch! Cái này không phải là cánh tay của cô Hạ đấy chứ?"

Trong hộp đặt một cánh tay vô cùng mịn màng, hoàn mỹ không một tì vết!

Không có một tì vết! Nhưng ở phần cuối cánh tay lại đầm đìa máu me!

Giống như bị người ta kéo mạnh xuống, có thể thấy rõ cả cơ bắp và xương trắng!

Lạc Khuynh Thành vội vàng đưa tay ra thu cánh tay kia lại.

Sắc mặt Vương Thần Cương cực kỳ khó coi: 'Không phải nhà họ Diệp đã nói sẽ dừng ở đây sao? Rốt cuộc Diệp Chấn Đường bị làm sao vậy?"

"Thế mà lại ước chiến trên Đoạn Hồn Đài với nhóc Diệp?” Nhìn thấy sắc mặt mấy người Kiếm Phá Thiên, Trương Tuyệt Long, Tân Bách Hùng, Phong Tuyệt Tình không quá thích hợp.

Lạc Khuynh Thành nhướng mày: "Tiền bối, Đoạn Hồn Đài làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?"

Vương Thần Cương giải thích: "Đoạn Hồn Đài nằm ở thành Thiên Dung, nó vô cùng đặc biệt!"

"Nghe nói đây là một đài võ đạo rơi từ trên Thần Giới xuống, chỉ cần có võ giả dám lên đó chiến đấu!"

"Lập tức sẽ bị lực lượng bên trên Đoạn Hồn Đài phong tỏa, trong hai người ắt có một người tử vong!"
 
Chương 3515: Sau khi trầm mặc vài giây đồng hồ


Vương Thần Cương gật đầu: "Hơn nữa Đoạn Hồn Đài có thể ngăn cách ngoại lực, nói cách khác, bất kỳ thủ đoạn nào. cũng đều vô dụng ở trên Đoạn Hồn Đài!"

"Chỉ có thể dùng lực lượng của chính bản thân mình đánh bại đối thủ mới được!"

"Mặc dù thực lực của nhóc Diệp rất mạnh, nhưng lão phu đã sớm nhìn ra chắc hẳn cậu ấy có không ít thủ đoạn!"

"Nếu như đi lên Đoạn Hồn Đài, tương đương với việc dùng tay không vật lộn với Diệp Chấn Đường cảnh giới Đế Tôn!"

Hầu Tử giận dữ mắng một tiếng: "Đệch! Tên khốn kiếp tên Diệp Chấn Đường này đúng là không biết xấu hổi"

"Cảnh giới Đế Tôn khiêu chiến cậu Diệp? Sao ông ta có thể nói ra được chứ!"

Lạc Khuynh Thành suy nghĩ một chút.

Lại nhìn Diệp Bắc Minh một chút!

Sau khi trầm mặc vài giây đồng hồ.

Cô ấy bỗng nhiên mở miệng: "Nếu như tiểu sư đệ tỉnh trong ba ngày, bất kỳ người nào cũng không thể nói cho cậu ấy biết về chuyện Đoạn Hồn Đài!"

"Hả?"

Hầu Tử sững sờ.

Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Lê Mộng Ly cũng kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh!

Chu Nhược Giai nói: "Đại sư tỷ, vậy chẳng phải là cô Hạ

SẼ...

Lạc Khuynh Thành nhìn chăm chằm Chu Nhược Giai, lắc đầu: "Hạ Nhược Tuyết có thể chết, nhưng tiểu sư đệ tôi tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì được!"

"Chuyện này..."

Chu Nhược Giai còn muốn nói tiếp!

"Đủ rồi!"

Lạc Khuynh Thành lập tức ngắt lời cô ấy, sau đó nhìn về phía Vương Thần Cương: "Tiền bối, xin hãy mời những người khác rời khỏi nơi đây!"

"Từ giờ trở đi, tôi không hi vọng có bất kỳ người tiến vào đại điện này ảnh hưởng đến tiểu sư đệ tôi!"

Vương Thần Cương nhìn Lạc Khuynh Thành một cái thật sâu: "Được rồi!"

Sau khi đám người rời đi.

Lạc Khuynh Thành ném ra một câu: "Hầu Tử, cậu ở lại!" "Hả? Được!"

Hầu Tử sửng sốt một chút, ở lại.

Đợi đến khi tất cả mọi người rời đi, Hầu Tử nhướng mày: "Đại sư tỷ, chúng ta thật sự mặc kệ cô Hạ ư?"
 
Chương 3516: Chuyện này


Nói đến đây, Hầu Tử läc đầu.

Lạc Khuynh Thành nhìn Hầu Tử con mắt: 'Hầu Tử, nếu như tiểu sư đệ không dựa vào ngoại lực!"

"Ở trên Đoạn Hồn Đài, cậu cảm thấy cậu ấy sẽ là đối thủ của cảnh giới Đế Tôn sao?"

"Chuyện này..." Hầu Tử có chút do dự.

Mặc dù trong suốt những ngày tháng đi cùng với Diệp Bắc Minh, đã thấy anh sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích!

Nhưng nếu bảo anh không dựa vào ngoại lực giết một người ở cảnh giới Đế Tôn trên Đoạn Hồn Đài!

Cái này có khác gì chịu chết đâu? Anh ta lắc đầu: "Tương đương với chịu chết!" "Cậu biết thì tốt rồi!"

Lạc Khuynh Thành cần đôi môi đỏ một chút: "Tôi không có khả năng để tiểu sư đệ đi chịu chết được!"

"Cho nên, tôi giao cho cậu một nhiệm vụ!" "Nếu như trong vòng ba ngày mà tiểu sư đệ tỉnh lại, cậu nhất định phải ngăn cản cậu ấy đến khi chuyện ở Đoạn Hồn

Đài kết thúc!"

"Nếu như không tỉnh thì càng tốt hơn, tôi tin tưởng tiểu sư đệ nhất định sẽ gặp dữ hóa lành!"

Hầu Tử cảm thấy có chút không thích hợp: "Đại sư tỷ, vậy còn chị thì sao?"

"Tôi?"

Lạc Khuynh Thành mỉm cười: "Tiểu sư đệ đã như vậy rồi, đương nhiên là tôi phải đi tìm biện pháp để cậu ấy tỉnh lại!"

"Ồ!,"

Hầu Tử như có điều suy nghĩ gật đầu.

Lạc Khuynh Thành bổ sung một câu: "Được rồi, bây giờ chỗ này giao cho cậu đấy!"

"Nhớ kỹ lời của tôi!" "Được!" Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Hầu Tử.

Lạc Khuynh Thành nhìn Diệp Bắc Minh một cái cuối cùng, giống như muốn in sâu anh vào trong đầu vậy!

Sau đó cô ấy quay người rời đi ra khỏi đại điện.

Đám người Hoa Linh Lung, Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Lê Mộng Ly, Mặc Phong Hành, Mặc Đình Đình nghiêm túc nhìn Lạc Khuynh Thành!

Mọi người đều biết Lạc Khuynh Thành là đại sư tỷ của Diệp Bắc Minh, cho nên vừa rồi mới không phản bác cô ấy!

Thân là vị hôn thê của Diệp Bắc Minh, Chu Nhược Giai biết tính cách của anh.

Cô ấy hít sâu một hơi: "Đại sư tỷ, thật sự mặc kệ cô Hạ sao?"

Lạc Khuynh Thành không chút cảm xúc: "Nhược Giai, còn muốn chị lặp lại lời vừa rồi một lần nữa sao?"

"Thế nhưng..."

Chu Nhược Giai còn muốn nói tiếp cái gì đó, lại bị Lạc Khuynh Thành trực tiếp ngắt lời.

Cô ấy nhìn lướt qua Long Khuynh Vũ: "Mời cô Long đi theo tôi một chút, tôi có việc muốn nói với cô".

Long Khuynh Vũ có chút bất ngờ, nhưng vẫn khẽ gật đầu.

Hai người đi tới một nơi không người, Lạc Khuynh Thành trực tiếp mở miệng: "Cô Long, lần trước cô nói trong tay cô có một viên Bạo Huyết Đan đúng không?"
 
Chương 3517: Để tăng thực lực lên hơn gấp mười lần!


Đan dược này được luyện chế từ máu rồng, dược lực cực kỳ bá đạo!

Một khi dùng nó, sẽ có thể thiêu đốt tất cả tuổi thọ và tiềm năng!

Để tăng thực lực lên hơn gấp mười lần!

Lúc còn ở Huyền Thiên tông, trong lúc vô tình Long Khuynh Vũ đã tiết lộ ra.

Trong tay cô ta có một viên Bạo Huyết Đan luyện chế từ máu rồng, có uy lực lớn hơn Bạo Huyết Đan bình thường!

Lạc Khuynh Thành chỉ mỉm cười không nói!

Đột nhiên, Long Khuynh Vũ giật mình một cái, giống như: nghĩ tới điều gì: "Chẳng lẽ, cô..."

Cô ta mở to đôi mắt đẹp, không dám tin nhìn Lạc Khuynh Thành:

"Cô muốn thay cậu Diệp đi lên Đoạn Hồn Đài? Không được!"

"Nếu như cô dùng Bạo Huyết Đan, lại đi lên Đoạn Hồn Đài, cho dù có cứu được cô Hạ, chắc chẳn cô cũng sẽ phải chết!"

Lạc Khuynh Thành cười: "Chết có gì phải sợ?"

"Nếu tôi không đi, tiểu sư đệ nhất định sẽ tự trách cả một đời!"

"Nếu như tôi dùng Bạo Huyết Đan, có lẽ sế có hai ba phần thắng!"

Long Khuynh Vũ quả quyết cự tuyệt: "Không được, tôi không đồng ý!"

Nhìn thấy một màn này, Lạc Khuynh Thành thở dài bất đắc dĩ: "Được rồi, nếu đã như vậy tôi cũng sẽ không miễn cưỡng".

“Tôi sẽ nghĩ những biện pháp khác, hy vọng cô Long sẽ giữ bí mật chuyện này cho tôi!"

"Nếu như trong vòng ba ngày tiểu sư đệ tôi tỉnh lại, đừng nói cho cậu ấy biết chuyện Đoạn Hồn Đài!"

Cô ấy xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng của Lạc Khuynh Thành, ánh mắt Long Khuynh Vũ có chút phức tạp!

“Chờ một chút!"

Cuối cùng Long Khuynh Vũ mở miệng, đuổi theo cô ấy, móc ra một cái hộp ngọc: "Bạo Huyết Đan ở bên trong!”

"Cô hãy nghĩ cho kỹ, một khi dùng viên đan này, cô sẽ không có cách nào thay đổi được!"

"Sau khi dược hiệu kết thúc, tất cả lực lượng sinh mệnh của cô đều sẽ bị đốt cháy!"

"Cô sẽ hóa thành một bộ xương khô, ngay cả một miếng thịt cũng không còn sót lại..."

Lạc Khuynh Thành cười nhạt một tiếng: "Tôi biết rồi, cảm ơn cô Long!"

Thành Thiên Dung. Sau khi tin tức Diệp Chấn Đường ước chiến Diệp Bắc Minh tại Đoạn Hồn Đài truyền ra, vô số người tu võ tràn vào thành
 
Chương 3518: Một tiếng chuông vang lên


"Kẻ này có thực lực cực kỳ khủng bố, ngay cả hạng một Huyền Bảng Phó Long Đình cũng chết trong tay cậu †a?"

"Cái gì? Lại có chuyện như thế ư?" "Haha, anh tiếp nhận thông tin chậm quái" Trên đường cái, khắp nơi đều có người tu võ nghị luận.

Trên con đường rộng trăm trượng, hướng về phía quảng trường trung tâm thành Thiên Dung!

Đoạn Hồn Đài cao tới trăm trượng, toàn thân đen nhánh.

Nhìn từ xa giống như một ngôi mộ đứng lẻ loi ở chính giữa quảng trường, màu đen phía trên không biết bao nhiêu là máu tươi khô cạn hình thành lên!

Giờ phút này.

Diệp Chấn Đường đứng trên Đoạn Hồn Đài, nhắm mắt lại.

lột luồng sát khí màu đen vởn quanh người ông ta, trạng thái cả người ông ta đã đạt đến đỉnh phong!

Ba ngày trước, ông ta đã leo lên Đoạn Hồn Đài lẳng lặng chờ đợi rồi!

Phía dưới Đoạn Hồn Đài đã sớm đông nghìn nghịt người.

Thậm chí còn có người mở bàn cá cược, đặt cược ai chết trên Đoạn Hồn Đài!

Bên cạnh Đoạn Hồn Đài có đặt một cái bàn nhỏ tạm thời. Hai người phụ nữ xinh đẹp bị treo lên!

Một người trong đó đã mất đi một cánh tay, miệng vết thương đầm đìa máu mel

Chính là Thẩm Nại Tuyết và Diệp Hiểu Yên giả mạo Hạ Nhược Tuyết!

"Chỉ còn mười lăm phút nữa là đến giữa trưa, tên nhóc kia dám đến sao?"

Phó Toàn Thịnh nói thầm.

Hành vi của Diệp Chấn Đường đúng là điên cuồng!

Cho dù Phó Toàn Thịnh hận không thể ăn tươi nuốt sống Diệp Bắc Minh, nhưng cũng không dám nói sẽ đánh với Diệp Bắc Minh một trận trên Đoạn Hồn Đài!

Nhỡ may thua thật, thần hồn sẽ hoàn toàn bị chôn vùi!

Ngay cả cơ hội đầu thai kiếp sau cũng bị mất!

Một người đàn ông mặt chữ quốc bên cạnh cười lạnh: "Nếu Diệp Bắc Minh đến, Diệp Chấn Đường vừa vặn có thể giúp chúng ta báo thù cho Đình Nhi!"

"Nếu không đến, cũng không có tổn thất gì với chúng ta cả, chúng ta cứ đứng xem kịch là được".

Phó Toàn Thịnh nhẹ nhàng gật đầu: "Chỉ sợ tên nhóc này. thật sự làm rùa đen rụt cổ, trốn ở học viện Viễn Cổ cả đời thôi!"

Keng!

Một tiếng chuông vang lên.

Buổi trưa đã đến.

Diệp Bắc Minh vẫn không xuất hiện.

Diệp Chấn Đường mở hai mắt ra, nhìn thoáng qua mặt trời: "Quả nhiên tên nhóc kia không dám tới, chém!"

Hai tên đao phủ nhảy lên trên cái bàn nhỏ, cầm đồ đao. trong tay đi về phía Diệp Hiểu Yên và Thẩm Nại Tuyết.

Thẩm Nại Tuyết cười khổ một tiếng: "Lão tổ, chúng ta sẽ chết sao?"

Trong đầu cô ta vang lên giọng nói giận dữ của Băng Phách: "Diệp Bắc Minh, cậu lừa tôi!"

"Bản tọa vất vả lắm mới có cơ hội sống lại, tại sao ông trời lại trêu đùa tôi như vậy?"
 
Chương 3519: Nhìn rất trẻ trung!


"Đao phủ tới, bản tọa phải dùng lực lượng cuối cùng để đọ sức một lần!"

Đôi mắt đẹp của cô ta ngưng tụ lại, nhìn đao phủ đang đi tới!

Trong nháy mắt chuẩn bị ra tay.

Đột nhiên.

Một giọng nói lạnh lùng truyền khắp toàn bộ bốn phía Đoạn Hồn Đài: "Chờ một chút!"

Mọi người lập tức yên tĩnh! Sau đó nhìn về phía giọng nói phát ral

Diệp Mục bên dưới đài đứng bật dậy: "Diệp Bắc Minh, bố, mẹ, anh ta chính là Diệp Bắc Minh!"

Đôi mắt của mẹ Diệp Mục đầy tơ máu, giống như ác quỷ nhìn chằm chằm anh: "Diệp Bắc Minh? Cậu chính là Diệp Bắc Minh?"

"Cậu đúng là độc ác, thế mà lại ngược đãi con gái ngoan Diệp Dao của tôi đến chết trước mặt mọi người!"

"Chấn Đường, tiểu súc sinh này đã tới, ông nhất định phải chém nó thành muôn mảnh!"

Phó Toàn Thịnh vô cùng kinh ngạc: "Thế mà tên nhóc này không sợ chết, tới thật sao?"

"Cậu ta chính là Diệp Bắc Minh?"

"Nhìn rất trẻ trung!"

"Chính là cậu ta đã giết hạng một Huyền Bảng - Phó Long Đình?"

Đám người thấp giọng nghị luận.

Ánh mắt Băng Phách tạm thời khống chế thân thể Thẩm Nại Tuyết ngưng tụ, cau mày lại: "Tên nhóc này không thích hợp, hình như có chút kỳ quái?"

"Rốt cuộc là không đúng chỗ nào?"

Cô ta đảo mắt qua người Diệp Bắc Minh!

Cho dù là dung mạo, chiều cao, giọng nói đều không có bất kỳ cái gì khác biệt!

Điểm khác biệt duy nhất chính là, trên người của người này dường như không có sát khí nặng như vậy!

Làm sao cô ta biết được đây là Lạc Khuynh Thành sử dụng thuật dịch dung!

Biến thành bộ dáng của Diệp Bắc Minh!

Còn không đợi Băng Phách suy nghĩ nhiều, Diệp Chấn Đường bên trên Đoạn Hồn Đài đã nhìn xuống phía dưới: "Diệp Bắc Minh, cậu thật sự dám đến? Còn chưa lên đây nhận lấy cái chết àI"

Lạc Khuynh Thành chỉ vào Diệp Hiểu Yên và Thẩm Nại Tuyết trên cái bàn nhỏ: "Thả hai người bọn họ ra, tôi sẽ quyết

chiến sống chết với ông!"

"Nhiều người đang nhìn như vậy, đừng để mọi người nói nhà họ Diệp ông dùng người ta để uy hiếp!"

Diệp Chấn Đường vốn không có bất kỳ cái gì hứng thú với hai người kia cải

Sống chết của bọn họ chỉ là chuyện vặt!

Chỉ cần Diệp Bắc Minh lên trên Đoạn Hồn Đài, muốn ông ta làm gì cũng được!
 
Chương 3520: Chuyện gì xảy ra vậy?


Diệp Chấn Đường trên Đoạn Hồn Đài quát lên một tiếng: "Diệp Bắc Minh, cút lên Đoạn Hồn Đài nhận lấy cái chết đi!"

Ầm!

Một tiếng nặng nề vang lên, Lạc Khuynh Thành đã đứng vững vàng trên Đoạn Hồn Đài, mọi người đều thi nhau ngẩng đầu nhìn về phía Đoạn Hồn Đài!

Yên tĩnh giống như chết!

Ánh mắt Diệp Chấn Đường ngưng tụ, nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Thành!

Thế mà tên nhóc này lại nhảy lên Đoạn Hồn Đài gọn gàng linh hoạt như thế, khiến trong lòng ông ta cảm thấy nghiêm trọng: "Đoạn Hồn Đài cần nhỏ máu tươi vào mới có thể mở rai"

Vừa dứt lời, Diệp Chấn Đường lấy ra một con dao găm!

Ầm!

Ông ta rạch đứt lòng bàn tay, vẩy máu tươi lên trên Đoạn Hồn Đài!

Vết thương lập tức khép lại!

Lạc Khuynh Thành thấy thế cũng rạch đứt lòng bàn tay, mặc cho máu tươi nhỏ lên trên Đoạn Hồn Đài.

Một giây sau.

Ầm!

Toàn bộ Đoạn Hồn Đài chấn động kịch liệt, một luông ánh sáng đỏ như máu phóng lên tận trời!

Bốn phía Đoạn Hồn Đài dâng lên cấm chế huyết sắc, phong tỏa toàn bộ Đoạn Hồn Đài!

Mất hồn mất hồn, trong trận chiến này nhất định sẽ có người mất hồn!

Trừ khi một người trong đó hoàn toàn chết đi, nếu không trận pháp của Đoạn Hồn Đài tuyệt đối không có khả năng kết thúc!

"Tiểu súc sinh, chịu chết đi!"

Diệp Chấn Đường bỗng nhiên quát lên một tiếng, dẫm chân xuống một cái!

Cả người ông ta lao về phía Lạc Khuynh Thành giống như sao băng, trong nháy mắt đứng trước người cô ấy liền tung một quyền về phía mặt của cô!

Ầm!

Lạc Khuynh Thành đưa tay ra đón, phát ra một tiếng vang trầm.

Cả người cô ấy bị chấn động lùi lại tám bước, sắc mặt lập tức trắng bệch!

"Rắc..."

Đoạn Hồn Đài phát ra một tiếng chấn động!

"Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải Diệp Sát Thần đã từng giết được cảnh giới Đế Tôn sao? Làm sao đối mặt với Diệp Chấn Đường lại không chịu được một kích như thế?"

Đám người vô cùng khó hiểu.

"Hừ!"

Vợ của Diệp Chấn Đường cười lạnh: "Đây là Đoạn Hồn Đài, bất kỳ thủ đoạn gì cũng đều bị lực lượng của Đoạn Hồn Đài phong ấn!"

"Tiểu phế vật kia chỉ có thể dùng bản lĩnh thật sự đánh một trận với Chấn Đường nhà tôi, mấy người cảm thấy cậu ta

có thể là đối thủ của cảnh giới Đế Tôn sao?"

Diệp Mục ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh Đoạn Hồn Đài: "Bố, chậm rãi chơi, không nên gấp gáp!"

"Chị bị anh ta ngược đãi đến chết, bố cứ thoải mái ngược đãi anh ta đi!"

Phó Toàn Thịnh nhìn thấy một màn này, nhẹ nhàng lắc đầu: "Xem ra Sát Thần sắp kết thúc rồi!"

Trong đám người, Thẩm Nại Tuyết vẫn chưa rời đi: 'Lão tổ, cậu Diệp thất bại rồi sao?"
 
Chương 3521: Hưởng thụ tra tấn đi!


Giờ phút này, nhìn thấy người trước mắt không chịu được một kích, ông ta liền cong khóe miệng, nhe răng cười: "Tiểu súc sinh, cậu không nên trêu chọc người nhà họ Diệp! Lại càng không nên trêu chọc Diệp Chấn Đường tôi!"

"Ngày đó cậu ngược đãi con gái tôi đến chết trước mặt mọi người, hôm nay tôi cũng sẽ ngược đãi cậu đến chết!"

Vèo!

Ông ta sải bước ra, không hề kiêng dè đánh về phía Lạc Khuynh Thành!

Lạc Khuynh Thành hít sâu một hơi, chân nguyên trong cơ thể phun trào.

Diệp Chấn Đường công kích đến, nện mạnh lên cánh tay Lạc Khuynh Thành trên!

"Răng rắc" một tiếng vang trầm!

Xương cốt theo tiếng nổ tung, một cánh tay mềm nhữn rũ xuống!

"Ha ha ha ha!"

Diệp Chấn Đường điên cuồng cười: "Chỉ như vậy ư? Còn Sát Thần? Tôi thấy cậu giết gà cũng tốn sức!"

"Trên Đoạn Hồn Đài chúng sinh bình đẳng, tiểu súc sinh, tất cả những thứ cậu dựa vào đều không có hiệu quả ở chỗ này!"

"Hưởng thụ tra tấn đi!"

Ông ta không chút kiêng ky lấn người tiến lên!

Lạc Khuynh Thành khế quát một tiếng: "Muốn giết tôi, không đơn giản như vậy đâu!"

Quanh thân cô ấy cuốn lên một luồng khí mạnh!

Trong nháy mắt Diệp Chấn Đường xông lên, Lạc Khuynh Thành nhảy lên một cái!

Diệp Chấn Đường vồ hụt, bị Lạc Khuynh Thành dẫm lên đỉnh đầu!

"Đệch!"

Động tác này đã hoàn toàn chọc giận Diệp Chấn Đường, ông ta giận dữ xoay người túm lấy mắt cá chân Lạc Khuynh Thành!

Sau đó quăng mạnh ra!

"Âm" một tiếng vang thật lớn, Lạc Khuynh Thành đập xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi!

Lăn lộn ra ngoài!

"Muốn chết!"

Diệp Chấn Đường nổi giận gầm lên một tiếng rồi xông lên, đạp xuống một cái!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom