Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2048: 2048: Chương 2045





Anh ta bướng bỉnh, ra ngoài không có tiền tiêu thì bắt đầu trà trộn vào xã hội, nhưng mà lại bị thương trong một lần ẩu đả, thiếu chút nữa là qua đời.

Nhìn thấy trong người của mình chảy nhiều máu như thế, Hạ Tử Thu cho là chắc chắn mình phải chết.

Anh ta mới có mười sáu tuổi, sinh mạng ngắn ngủi sẽ kết thúc như thế này à?
“Anh vẫn ổn chứ?”
Hạ Tử Thu mãi mãi không thể quên được cô gái đi ngược với ánh sáng mà đưa tay ra với anh ta.

Anh ta còn từng cho rằng cô chính là thiên sứ.

Dung mạo của cô xinh đẹp như thế, dịu dàng như thế, không sợ vết máu cùng với vẻ dơ bẩn trên người của anh ta, cô đỡ anh ta dậy.

Vết máu ở trên người của anh ta dính vào chiếc váy trắng tinh của cô, nhưng mà cô lại không cảm thấy gì hết.

Cô nói với Hạ Tử Thu là anh phải còn sống, phải tận dụng thân thể này để làm những chuyện có ý nghĩa.


Ngày đó, Hạ Tử Thu liền biết rằng cô gái này đã trở thành người cứu rỗi cuộc đời anh ta.

Cô hỏi anh ta bao nhiêu tuổi, nhà ở đâu, lại dùng tiền của mình mà đưa Hạ Tử Thu đến phòng khám chữa trị.

Đó là lần đầu tiên mà Hạ Tử Thu muốn bảo vệ cho một cô gái, lần đầu tiên anh ta muốn vĩnh viễn ở bên cạnh cô gái thiên sứ mang theo ánh sáng.

Vì cô gái này, anh ta lựa chọn về nhà, trở lại ngôi nhà đầy rẫy nguy hiểm, mỗi giờ mỗi khắc đều phải vật lộn và đấu tranh.

Anh chị em của anh ta bởi vì quyền thừa kế ở trong nhà mà không ngừng lên kế hoạch nhằm vào anh ta.

Hạ Tử Thu cửu tử nhất sinh, vết thương chồng chất, lại luôn mang theo một nụ cười đẹp nhất xuất hiện ở bên cạnh Cung Tuyết Dương.

Anh ta chuyển đến trường của Cung Tuyết Dương để học tập, vì để sánh vai với cô, anh ta phấn đấu hết mình để học tập, lại luôn chiếm giữ vị trí thứ hai, vị trí thứ nhất vĩnh viễn là của Cung Tuyết Dương.

Sau đó, Cung Tuyết Dương nói là muốn đi tham gia quân ngũ, hỏi là anh ta có muốn đi cùng không?

Tham gia quân ngũ hả?
Lúc đó, Hạ Tử Thu căn bản không nghĩ tới, thậm chí còn cho là đời này của mình sẽ không bước đi trên con đường đó.

Nhưng mà bởi vì ánh mắt cuồng nhiệt của Cung Tuyết Dương, anh ta lại gật đầu đồng ý.

Hai người bảo lưu việc học đại học và tham gia quân ngũ.

Hạ Tử Thu không thông báo cho bất cứ ai trong gia đình, biến mất khỏi gia tộc như thế.

Anh ta biết mình rời khỏi đó thì sẽ làm uổng phí sự cố gắng trong mấy năm gần đây, những anh chị em đang chờ thời cơ sẽ nhân cơ hội này mà ăn chia danh vọng cùng với thế lực mà anh ta đã tích lũy mấy năm, nhưng mà như vậy thì sao cơ chứ?
Điều mà anh ta muốn cũng chỉ là Cung Tuyết Dương mà thôi.

Đọan thời gian đó hai người thật sự rất vui vẻ.

Ở trong quân đội, nếu như không có quân hàm thì không cho phép yêu đương, bọn họ vẫn luôn phát triển cùng nhau, thực hiện nhiệm vụ bị thương trở về biết bao nhiêu lần, chuyện đầu tiên mà anh ta làm đó chính là đi gặp Cung Tuyết Dương, xác định cô ta khỏe mạnh không có tổn hại gì thì anh ta mới có thể yên tâm cười một tiếng.

Nếu như anh ta biết đứng đầu quân khu, tiến vào đội ngũ đặc biệt sẽ trả giá bằng sinh mạng của Cung Tuyết Dương, anh ta tình nguyện để Cung Tuyết Dương không học võ thuật, chỉ đến đây đi nghĩa vụ hai năm là được rồi.

Đáng tiếc là anh ta không biết những chuyện này từ sớm..

 
Chương 2049: 2049: Chương 2046





Chờ đến lúc anh ta ý thức được cái gì đó, Cung Tuyết Dương đã không còn ở đây.

Cô gái mang theo ánh sáng trong cuộc đời của anh ta đã không còn xuất hiện nữa.

Những con người ghê tởm ấy đã mang ánh sáng và sự ấm áp duy nhất trong cuộc đời của anh ta đi mất, làm sao anh ta có thể không giận, sao có thể chịu được?
Cho dù là phải trả giá bằng cái mạng này, anh ta cũng muốn chém những người kia thành muôn mảnh.

Bởi vì bản thân của anh ta cũng không phải là người lương thiện gì, vốn dĩ cũng không phải là một người tốt.

Hạ Tử Thu khóc vô cùng đau lòng.

Lúc Cung Tuyết Dương qua đời, anh ta không khóc.

Lúc chôn cất Cung Tuyết Dương, anh ta không được bước vào nghĩa trang, cũng không khóc.


Thậm chí là mấy năm nay, mỗi đêm hoảng sợ tỉnh dậy từ trong giấc mơ, anh ta vẫn không khóc.

Nhưng mà vào lúc này, Hạ Tử Thu giống như là hoàn toàn mất khống chế, khóc không thể kiềm chế được.

Ai nói đàn ông không thể rơi nước mắt?
Chỉ là chưa đến chỗ đau lòng mà thôi.

Hạ Tử Thu sống trong thế giới của mình, biết rõ người phụ nữ trước mắt không phải là Cung Tuyết Dương, có lẽ chỉ là quá giống với cô ấy mà thôi, có lẽ…
Có nhiều có lẽ đi nữa cũng không đáng kể.

Lúc này, anh ta đang ôm một cơ thể ấm áp mà không phải mà không khí lạnh lẽo.

Giống như là cô gái mang theo ánh sáng của anh ta đã trở về, chân thật xuất hiện ở trước mặt của anh ta, sờ đầu của anh ta, dịu dàng nói: “Em xin lỗi, Tử Thu, em đã về rồi, em thật sự xin lỗi.”
Hạ Tử Thu hận không thể nhét cô gái trước mắt vào trong xương cốt của mình.

Nhan Du cũng đang khóc.


Chị thật sự rất hạnh phúc, có đúng không?
Mặc dù mạng sống của chị quá ngắn, nhưng mà chị lại có thể có được một người đàn ông yêu mình như thế, như thế này cũng hoàn mỹ rồi có phải không?
Hạ Tử Thu được xem là anh rể của mình, nhưng mà bọn họ lại tiếp xúc da thịt với nhau.

Nhan Du nói với mình, người mà anh ấy yêu là chị gái, một lần đó chỉ là một lần ngoài ý muốn, là một lần trừng phạt, là một lần không có tình cảm.

Nhưng mà trong lòng của Nhan Du vẫn rất đau.

Dù sao thì người đàn ông này cũng là người đàn ông đầu tiên của cô ta.

Nhìn thấy anh ta vì chị gái của mình mà đau lòng như thế, trong lòng của Nhan Du cũng cảm thấy khó chịu, nhưng mà cô ta chỉ có thể ôm chặt Hạ Tử Thu, ôm lấy anh ta thật là chặt.

Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan đứng ngoài cửa nhìn thấy cảnh này, cả hai đều thổn thức.

Thẩm Hạ Lan muốn đi vào, lại bị Diệp Ân Tuấn ngăn cản.

“Cứ để Tử Thu phát tiết một hồi đi.”
“Nhưng mà người đó là Nhan Du! Ân Tuấn, không phải là anh muốn để sau này Nhan Du cứ làm người thay thế Cung Tuyết Dương đó chứ?”.

 
Chương 2050: 2050: Chương 2047





Thẩm Hạ Lan là phụ nữ, đương nhiên cô cũng hiểu phụ nữ.

Mặc dù cô không biết bây giờ Nhan Du có rung động với Hạ Tử Thu chưa, nhưng mà bọn họ không thể, cũng không có tư cách xem Nhan Du như là thế thân mà đưa đến bên cạnh Hạ Tử Thu.

Diệp Ân Tuấn nhìn vợ mình kích động thì không thể không nín cười.

Dù là lúc nào đi nữa, Thẩm Hạ Lan vẫn luôn nhiệt tình và công bằng như thế.

Anh vuốt tóc của Thẩm Hạ Lan, dịu dàng nói: “Em thật sự cho rằng Tử Thu không biết người trước mắt mình không phải là Cung Tuyết Dương à, mấy năm nay anh ta sống tỉnh táo hơn bất cứ ai khác, bây giờ cũng chỉ là dây cung kéo căng tám chín năm đột nhiên bị đứt mất mà thôi, chờ đến lúc anh ta phát tiết xong rồi sẽ xử lý tốt.

Với lại tám chín năm nay, Tử Thu vẫn luôn giữ mình trong sạch, không dính dáng tới bất cứ một người phụ nữ nào, chỉ có một mình Nhan Du mà thôi.”

“Điều này nói rõ cái gì, chỉ có thể nói từ lúc bắt đầu, Hạ Tử Thu đã xem Nhan Du như là thế thân, có đúng không?”
“Không đúng.”
Diệp Ân Tuấn nắm tay Thẩm Hạ Lan đi ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, lúc này mới lấy điện thoại di động ra, tìm mấy tấm ảnh chụp đưa cho Thẩm Hạ Lan xem.

Cô gái trên tấm ảnh hoặc ít hoặc nhiều gì cũng có cái bóng của Cung Tuyết Dương.

“Người phụ nữ này là ai?”
“Là đối tượng hẹn hò của người nhà Hạ Tử Thu tìm cho anh ta đó, thậm chí còn muốn lợi dụng những người phụ nữ này để gọi Hạ Tử Thu trở về.

Đáng tiếc là Tử Thu không rung động với bất cứ ai, trong này có rất nhiều người muốn dâng mình, đều bị Tử Thu trực tiếp ném ra bên ngoài, nhưng mà Tử Thu lại muốn Nhan Du.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan có hơi kinh ngạc.


Điều này có thể nói rõ cái gì?
Diệp Ân Tuấn vừa cười vừa nói: “Thật ra, nếu như muốn đòi lại công đạo cho Định, trực tiếp giết chết Nhan Du là biện pháp tốt nhất, cũng có thể cảnh cáo Hàn Hi Thần sau lưng Nhan Du, đáng tiếc là Tử Thu lại lựa chọn loại phương thức đó.”
“Rốt cuộc là anh muốn nói cái gì?”
Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày, cô đoán không ra ý tứ trong lời nói của Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn nhìn về phía phòng bệnh của Hạ Tử Thu, thấp giọng nói: “Lúc em cho người nghe ngóng thân thế của Nhan Du, Tử Thu đã cho người điều tra thân thế của Nhan Du rồi, nếu không thì em cho rằng tại sao tư liệu của em lại có kết quả nhanh chóng như thế, xét nghiệm adn cần có thời gian.”
Thẩm Hạ Lan lập tức giật mình.

“Ý của anh là Hạ Tử Thu đã biết Nhan Du là em gái của Cung Tuyết Dương?”
Diệp Ân Tuấn nhẹ gật đầu.

“Vậy mà anh ta còn ra tay với Nhan Du, anh ta quả thật…”
“Anh ta dự định buông bỏ chấp niệm với Cung Tuyết Dương, nhưng mà anh ta không thể buông bỏ người nhà của Cung Tuyết Dương, cho nên, trở thành con rể nhà họ Cung là biện pháp duy nhất, cũng là biện pháp tốt nhất.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn lập tức làm Thẩm Hạ Lan ngây người..

 
Chương 2051: 2051: Chương 2048





Thẩm Hạ Lan nói không rõ bây giờ cô có cảm giác gì, chính là nhận thấy không thể nào hiểu được cách làm của Hạ Tử Thu, nhưng mà mỗi người đều có lựa chọn riêng của mình.

Mà nếu như Hạ Tử Thu có thể buông bỏ chấp niệm với Cung Tuyết Dương, có lẽ, đây cũng là một chuyện tốt.

Nghĩ đến đây, tâm trạng của Thẩm Hạ Lan được thả lỏng rất nhiều.

“Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì đây, có cần đi vào không?”
“Thôi bỏ đi, để cho bọn họ có thời gian riêng tư.”
Diệp Ân Tuấn nắm tay của Thẩm Hạ Lan, hai người đi ra khỏi bệnh viện.

Ở bên ngoài trời nắng chói chang, tâm trạng của Thẩm Hạ Lan được thả lỏng rất nhiều, giống như là sương mù quanh quẩn trong lòng cô đột nhiên tan biến, làm cho người ta cảm thấy hết sức thoải mái.

“Có muốn đi dạo phố không?”

Diệp Ân Tuấn nhìn gương mặt tràn đầy nụ cười của Thẩm Hạ Lan, anh đột nhiên cảm thấy tâm trạng rất tốt.

Thẩm Hạ Lan ngây ra một lúc, sau đó lại lắc đầu: “Vẫn còn không biết Minh Triết như thế nào, chúng ta trở về xem Minh Triết đi.”
“Thằng nhóc đó không có chuyện gì đâu, cần phải tĩnh dưỡng một lúc, em về nhà cũng chỉ là mắt lớn trừng mắt nhỏ mà thôi.

Không bằng anh dẫn em đi mua đồ ăn ngon, hoặc là mua mấy bộ quần áo, mấy ngày nay tâm trạng của em không tốt cho lắm.

Không phải là nói lúc mà phụ nữ cảm thấy không vui thì mua mua mua mới có thể tốt lên hả.”
Diệp Ân Tuấn nói vậy, Thẩm Hạ Lan cảm thấy hơi buồn cười.

Nếu như để Diệp Minh Triết nghe thấy ba mình ghét bỏ mình như vậy, không biết thằng bé sẽ đau lòng tới cỡ nào.

“Anh đó nha, đột nhiên lại biết dỗ dành phụ nữ vui vẻ như thế, có phải là có chuyện gì đó ở bên ngoài rồi không?”

Thẩm Hạ Lan vui đùa hỏi.

Diệp Ân Tuấn lại nói rất nghiêm túc: “Anh không có chuyện gì hết, chỉ là muốn dỗ vợ mình vui vẻ thôi, với lại, không phải anh vừa mới chọc giận em không vui hả? Coi như là bồi tội.”
Thẩm Hạ Lan nhớ đến cuộc mâu thuẫn giữa hai người, cô không khỏi nói: “Một mình hành động là do em không cân nhắc chu toàn, cũng không phải là lỗi của anh hoàn toàn, là do em tự cho mình là đúng, em chỉ muốn lo lắng cho tâm trạng của anh, nhưng mà lại không bố trí biện pháp an toàn, thậm chí còn trốn anh mà ra ngoài một mình, là do em quá ích kỷ.”
Nghe thấy vợ nói như vậy, Diệp Ân Tuấn vội vàng nói: “Đừng có nói như vậy mà, dự tính ban đầu của em là tốt, anh biết chứ, bây giờ tính tình anh ngang ngược như thế này, em đừng có tìm anh so đo, lúc đó là do anh tức giận ăn nói tào lao, không lựa lời mà nói, em tha thứ cho anh đi, có được không? Nếu không thì ngày hôm nay anh cho em một cái thẻ, em cứ quẹt hết thẻ, coi như anh chuộc lỗi.”
Thẩm Hạ Lan lập tức bật cười.

“Thẻ của anh quẹt hết hả? Anh xác định có thể quẹt hết được à?”
Diệp Ân Tuấn xấu hổ, sờ đầu rồi nói: “Không bằng để một lát nữa anh làm một cái thẻ với tài khoản nhỏ cho em?”
“Đắc ý quá.”
Thẩm Hạ Lan hờn dỗi liếc mắt nhìn anh, sau đó lại nhấc chân đi ra bên ngoài.

Nếu như Sếp Diệp đã có thể nhàn hạ thoải mái như thế, cô cũng muốn đi dạo phố, tốt xấu gì bọn họ cũng đi ra ngoài du lịch mà, có đúng không?
Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan vui vẻ, lúc này mới đi theo.

Anh vươn tay ra, mười ngón tay đan xen với Thẩm Hạ Lan, cảm giác này coi như không tệ..

 
Chương 2052: 2052: Chương 2049





Sau này, nếu như không có chuyện gì thì ít cãi nhau với Thẩm Hạ Lan đi, cảm giác ngọt ngào như thế này không tốt hơn hả, tại sao anh cứ phải tự làm cho mình không thoải mái?
Có một tiệm tạp hóa nhỏ ở phía xa xa bán viên chiên.

Đã lâu lắm rồi Thẩm Hạ Lan không ăn món quà vặt này, cô không khỏi thấy hứng thú.

“Chúng ta đi ăn viên chiên đi, có được không?”
Cô ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn hơi mờ mịt.

“Đó là cái gì vậy?”
“Là mỹ vị nhân gian đó, đi thôi.”
Thẩm Hạ Lan biết chắc chắn là Diệp Ân Tuấn chưa từng ăn cái này, cô vội vàng kéo tay của anh chạy đến đó.

“Ông chủ, cho ba mươi nghìn viên chiên.”

Thẩm Hạ Lan vui vẻ giống như là một đứa con nít.

Dường như là Diệp Ân Tuấn nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thời đại học.

Lúc đó, cô tràn đầy sức sống, lại trong trẻo, sáng sủa hoạt bát, giống y như là bây giờ.

Diệp Ân Tuấn không khỏi nhìn đến ngây dại.

Lúc mùi thơm bay đến bên cạnh, Diệp Ân Tuấn mới phát hiện cái được gọi là viên chiên là dùng dầu để chiên, nhưng mà màu sắc của dầu làm cho người ta không dám ăn.

Lông mày của anh không khỏi nhíu lại.

“Dầu này là dầu gì vậy?”
Câu hỏi của Diệp Ân Tuấn làm ông chủ ngơ người, sau đó mới nói: “Dầu đậu phộng?”
“Không có khả năng, dầu đó tuyệt đối không phải là dầu đậu phộng.”
Diệp Ân Tuấn còn muốn nói cái gì đó, anh cảm thấy ống tay áo của mình bị kéo, Thẩm Hạ Lan mở to mắt trừng anh, làm cho Diệp Ân Tuấn cảm thấy buồn bực.


“Cái này không ăn được, dầu không khỏe mạnh, ai biết có phải là dầu tạp nham không?”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn không lớn không nhỏ, đúng lúc có thể để một mình Thẩm Hạ Lan nghe thấy, không phải là anh sợ ông chủ nghe thấy thì sẽ như thế nào, chủ yếu là còn có tham mưu nọ ở gần đây, nếu như làm kinh động đến bọn họ, vậy thì chuyến đi dạo của mình với Thẩm Hạ Lan sẽ bị hủy bỏ.

Thẩm Hạ Lan hoàn toàn bó tay.

“Anh ngậm miệng lại đi!”
“Vợ, dầu này…”
“Nếu như anh còn nói thì tối nay không cho anh lên giường.”
Lời nói này của Thẩm Hạ Lan mang tính uy hiếp vô cùng, lập tức làm Diệp Ân Tuấn ngậm miệng lại.

Nói đùa à, tối nay ngủ ở đâu là một vấn đề quan trọng, quan trọng hơn nhiều so với nguồn gốc của dầu.

Nhưng mà chiên xong, anh không cho Thẩm Hạ Lan ăn là được rồi.

Dường như nhìn thấy suy nghĩ ở trong lòng của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Nếu như ngày hôm nay anh không cho em ăn, vậy thì mười ngày nửa tháng tiếp theo sẽ không cho anh đi vào phòng ngủ của em.”
Bả vai của Diệp Ân Tuấn hoàn toàn sụp đổ.

“Vợ à, em không cần phải vậy chứ? Cái này có gì ngon, với lại, nếu như dầu không khỏe mạnh, thế thì có ảnh hưởng không tốt với sức khỏe.”.

 
Chương 2053: 2053: Chương 2050





“Xin anh luôn đó, thỉnh thoảng chúng ta mới ăn một lần hai lần, không có chết người được đâu.

Thực phẩm đóng gói cũng không phải là đồ tốt, anh thấy lúc Nghê Nghê ăn, anh có quản không?”
Thẩm Hạ Lan bó tay luôn rồi.

Cũng không phải là ngày nào cô cũng ăn, chỉ là thỉnh thoảng ăn một lần, huống hồ gì là ai đã kêu cô đi mua thoải mái chứ?
Lúc này vừa mới bắt đầu thì đã kêu ca rồi.

Thẩm Hạ Lan biết là anh đang lo cho sức khỏe của mình, nhưng mà bây giờ ở bên ngoài thật sự không nghĩ nhiều như thế, với lại lúc nãy cô đã nhìn rồi, điểm đánh giá của cửa hàng nhỏ này khá là cao.

Diệp Ân Tuấn có chút buồn bực.

“Nghê Nghê không giống.”
“Có cái gì mà không giống, con bé là tình nhân nhỏ của anh, con bé làm cái gì cũng đúng.

Em là vợ của anh, làm cái gì cũng không đúng, có đúng không hả? Dù sao thì vợ của anh vẫn không trẻ bằng tình nhân nhỏ của anh.”

Thẩm Hạ Lan nói xong lời này, Diệp Ân Tuấn không dám nói thêm chữ nào.

Nếu như nói nữa thì lại sai.

Vất vả lắm mới có thể chọc vợ mình cười, anh cũng không muốn bởi vì viên chiên mà chặt mất hạnh phúc về đêm của mình.

Lúc này, ông chủ đã chiên viên chiên xong rồi, đưa cho bọn họ, đồng thời còn cho thêm hai cây que.

“Làm gì vậy?”
Diệp Ân Tuấn lại vô sỉ mà hỏi hỏi, bị Thẩm Hạ Lan ghét bỏ kéo đi.

Cô cầm lấy cây tăm xiên qua một viên viên chiên đưa tới trước mặt của Diệp Ân Tuấn: “Há mồm ra.”
“Thật sự phải ăn hả?”
Lông mày của Diệp Ân Tuấn cau lại, có thể kẹp chết một con ruồi.

Đồ ăn được chiên ra từ trong đống dầu tạp nham, làm sao Thẩm Hạ Lan lại có thể hào hứng như thế, yêu thích như thế?
Ăn hay là không ăn đây?

Trong lòng của Diệp Ân Tuấn có hơi do dự.

Thẩm Hạ Lan chỉ nhìn anh như thế, cười tủm tỉm, nhưng mà trong mắt lại là ý uy hiếp.

Biểu cảm như là anh thử không ăn xem xem.

Diệp Ân Tuấn nuốt một ngụm nước bọt.

Thôi được rồi, ăn thì ăn, chết thì chết, nói không chừng viên chiên này còn có thể đốt cháy Hoàng kim Cổ trong cơ thể.

Nghĩ như vậy, Diệp Ân Tuấn há miệng ra với một bộ dạng thấy chết không sờn.

Lúc nhắm nháp viên chiên ở trong miệng, hương vị đó lập tức làm cho Diệp Ân Tuấn phải kinh ngạc.

“Sao nào, ngon đúng không?”
Mặt mày Thẩm Hạ Lan cong cong, cười vô cùng vui vẻ.

Diệp Ân Tuấn vội vàng gật đầu, sau đó lại cầm cây tăm ở một bên bắt đầu tự mình ăn.

“Này, anh chừa lại cho em đi, Diệp Ân Tuấn, anh đừng có ăn nữa!”
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy người đàn ông này vô sỉ như thế, cô không khỏi gấp gáp..

 
Chương 2054: 2054: Chương 2051





Hai người giống như là hai đứa bé nhanh chóng tranh đoạt ở trên đường, âm thanh cười nói vui vẻ quanh quẩn xung quanh, làm cho không ít người quan sát, nhưng mà bọn họ lại không thèm để ý.

Đối với bọn họ mà nói, bây giờ sống vui vẻ là tốt nhất.

Chẳng mấy chốc, viên chiên không còn nữa, mắt thấy còn thừa lại một viên, Diệp Ân Tuấn đột nhiên lại giật lấy rồi chạy đi.

“Anh có thấy xấu hổ không hả, đây là của em mua!”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy anh bắt nạt người khác.

Diệp Ân Tuấn ỷ vào dáng người cao cao của mình, chạy thật nhanh, cô không thể đuổi kịp anh.

“Đến đây, đến đây, đuổi kịp anh thì anh cho em.”
Diệp Ân Tuấn quay đầu lại rồi nói.

Dường như là Thẩm Hạ Lan nhìn thấy đàn anh thời đại học của mình, nhưng mà lại không giống cho lắm.

Hồi đại học, anh rất lạnh lùng, xa cách, vô cùng khó gần, chỉ có thể nhìn anh từ đằng xa mà không thể tiếp xúc.

Bây giờ, người đàn ông ấy đã trở thành chồng của cô, mặc dù còn có chút lạnh lùng, nhưng mà cũng mang theo ấm áp và dịu dàng.


“Nếu như anh có gan thì đừng có chạy.”
Thẩm Hạ Lan lập tức nhấc chân đuổi theo.

Hai người giống như hai đứa con nít đuổi bắt nhau trên đường.

Từ đầu đến cuối, Diệp Ân Tuấn đều duy trì một khoảng cách, đùa giỡn cho Thẩm Hạ Lan vận động một chút.

Hai người vui vẻ một hồi, có một chiếc xe jeep chạy đến từ phía bên kia con đường.

Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan lập tức rất khó coi.

Đây là biển số xe quân dụng.

Thẩm Hạ Lan nhớ là bây giờ tham mưu Từ gì đó vẫn còn đang ở thị trấn này, cô không khỏi khẩn trương.

Cô đã thay đổi vẻ ngoài, nhưng mà Diệp Ân Tuấn lại không có.

Dù sao thì anh cũng là một người đàn ông, anh không thích trang điểm, nếu như bị người khác gặp phải thì làm sao bây giờ.

Đang nghĩ như vậy, bước chân của Diệp Ân Tuấn cũng chậm lại, hiển nhiên là Diệp Ân Tuấn cũng đã phát hiện chiếc xe đó, đồng thời, sắc mặt của anh đã thay đổi.


Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi tới cầm tay của Diệp Ân Tuấn, thấp giọng nói: “Đi theo em.”
Ở bên cạnh có một trung tâm thương mại, chỉ cần hai người đi vào trung tâm thương mại, đối phương có muốn tìm thấy bọn họ thì cũng phải phí thời gian, dù sao thì cửa hàng ở đây tương đối nhiều.

Diệp Ân Tuấn cũng không muốn phải có tranh chấp và xung đột với bọn họ, anh lập tức cúi đầu.

Trái tim của Thẩm Hạ Lan đập dồn dập, cảm thấy sắp nhảy đến cổ họng, lòng bàn tay của cô đều là mồ hôi.

Mấy năm nay đi theo Diệp Ân Tuấn, sóng to gió lớn cũng đã trải qua không ít, bây giờ vẫn có thể giữ vững bình tĩnh.

Hai người giống như là một đôi vợ chồng bình thường đi vào trung tâm thương mại.

Chiếc xe jeep chạy ngang qua bên cạnh bọn họ.

Từ đầu đến cuối, trái tim của Thẩm Hạ Lan đều treo trên cổ họng, lúc chiếc xe chạy thoáng qua, cô không khỏi thở phào một hơi.

Diệp Ân Tuấn thì vẫn duy trì sự bình tĩnh rất tốt, dáng vẻ rất là tự nhiên.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình vẫn kém xa Diệp Ân Tuấn, xem ra còn phải luyện tập.

Lúc hai người đang thở phào một hơi, sắp đi vào trong trung tâm thương mại, chiếc xe jeep đột nhiên dừng lại, cửa sổ xe cũng được người ta hạ xuống.

“Hai người phía trước dừng lại một chút.”
Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn khẽ cau mày, lại coi như không nghe thấy mà tiếp tục bước lên phía trước, nhưng mà bước chân có hơi nhanh.

“Này, dừng lại, nếu không dừng lại thì tôi sẽ nổ súng!”.

 
Chương 2055: 2055: Chương 2052





Nổ súng à?
Trái tim của Thẩm Hạ Lan bỗng chốc đập nhanh.

Bây giờ ai cũng làm càn như vậy hả?
Không cần xác nhận liên có thể nổ súng ở bên đường?
Một cảm giác phẫn nộ lan tràn từ lồng ngực của Thẩm Hạ Lan.

Diệp Ân Tuấn đột nhiên nắm chặt tay của cô, thấp giọng nói: “Em đi vào trước đi, để anh xử lý.”
Thẩm Hạ Lan có hơi chần chừ một giây.

Cô muốn ở lại, nhưng mà cô nhìn thấy đôi mắt thâm thúy của Diệp Ân Tuấn, cô không đoán ra suy nghĩ của Diệp Ân Tuấn.

Có lẽ là anh có tính toán riêng.

Thẩm Hạ Lan biết bây giờ không phải là lúc tự cho mình là đúng, cô nhẹ gật đầu.


Sau khi hai người buông tay ra, Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi vào trong trung tâm thương mại.

“Bằng!” Một viên đạn đã giảm thanh bắn về phía trước, theo quỹ đạo bay về phía Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan vô thức ngồi xổm xuống, đồng thời lăn qua một bên tránh khỏi nguy hiểm, viên đạn bắn vào cánh cửa thủy tỉnh ở bên cạnh, lập tức bắn thủng nó, còi báo động vang lên, hiện trường hoảng loạn.

Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn đột nhiên lạnh hơn mấy phần.

Lại dám nổ súng ở trên đường.

Diệp Ân Tuấn quay đầu lại, nhảy lên một cái, vọt thẳng về phía đó.

Khi mà đối phương nhìn thấy gương mặt của Diệp Ân Tuấn rất quen thuộc, có hơi ngây ra một lúc, sau đó vô thức muốn bóp cò một lần nữa, nhưng mà tốc độ của Diệp Ân Tuấn quá nhanh, nhanh đến nỗi anh ta không nhìn thấy bóng người, chỉ cảm thấy trước mắt có một
bóng ma, một giây sau, cổ tay của anh ta liền truyên đến cảm giác đau đớn.


“A”
Tiếng kêu thất thanh như heo mổ lập tức vang lên.

Thẩm Hạ Lan cũng kinh ngạc.

Lúc nãy, cô cũng không nhìn thấy rõ động tác của Diệp Ân Tuấn.

Anh quá nhanh.

Từ lúc nào mà động tác của Diệp Ân Tuấn lại nhanh như thế?
Thẩm Hạ Lan đang kinh ngạc, đồng thời, Diệp Ân Tuấn đã tháo khớp xương của đối phương, một giây sau liền trở tay vả vào miệng của đối phương.

“Nổ súng ở bên đường? anh không sợ làm bị thương người vô tội hả? Hả? anh mặc bộ quần áo này trên người là để đại biểu cho cái gì? Chẳng lẽ trong lòng của anh không có chừng mực?”
Lúc này, Diệp Ân Tuấn giống như là một sát thần, toàn thân bùng nổ sát khí làm cho người ta không tự chủ được mà phải
nhượng bộ lui binh.

Ở trong xe còn có hai người có vẻ như là phó quan, nhưng mà dưới sự uy hiếp của Diệp Ân Tuấn, sửng sốt không dám nổ súng, giống như là bị dọa sợ đến choáng váng.

“Khốn nạn! Các người còn đứng ngây ra đó làm cái gì? Bắt cậu ta lại, còn có người phụ nữ kia nữa!”.

 
Chương 2056: 2056: Chương 2053





Tham mưu Từ như bị điên mà gào thét, một khắc sau, cây súng đó đã đè ở trên trán của anh ta.

“Anh thử xem.”
Giọng nói lạnh lẽo của Diệp Ân Tuấn dường như đến từ địa ngục, dọa tham mưu Từ run rẩy hết cả chân, vẫn còn đang cố gắng chống đỡ.

“Diệp Ân Tuấn, không phải là tôi muốn bắt cậu, là ý của cấp trên, cậu cũng đừng có làm khó tôi có được không? Tất cả mọi
người đều cùng một chỗ, cậu biết rồi đó, quân mệnh đã đưa ra, tôi cũng là thân bất do kỷ.”
“Thân bất do kỷ? Thân bất do kỷ kêu anh phải nổ súng trên đường, không để ý đến người ở bên ngoài? Tôi muốn hỏi một chút, tôi phạm phải tội ác tày trời gì mà để anh ám sát tôi ở trên đường như thế? Có văn kiện bắt giữ không, lấy ra tôi xem một chút.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm sắc mặt của tham mưu Từ có chút khó coi.

“Đây là hành động bí mật, văn kiện vẫn còn chưa đến chỗ của tôi, tôi chỉ nhận mệnh lệnh bằng miệng.”
“Anh không biết tôi có quân hàm gì? Ngay cả quân hàm hiện tại của anh, không có văn kiện mà còn muốn bắt tôi? anh nghĩ cái gì vậy?”
Diệp Ân Tuấn trào phúng lên tiếng, một khắc sau, giống như là sa tăng, trực tiếp đá vào đầu gối của tham mưu Từ.


Tham mưu Từ đột nhiên quỳ xuống, âm thanh đó làm cho Thẩm Hạ Lan cảm thấy đầu gối phát đau.

Lúc này, không biết có một nhóm người áo đen xuất hiện từ nơi nào, bao vây bọn người tham mưu Từ lại.

Diệp Ân Tuấn lạnh lùng nói: “Mang về hết đi, đừng có đánh chết, tôi muốn biết một vài thứ.”
“Rõ.”
Đám người áo đen đồng loạt mở miệng, khí thế đó quả thật làm cho người ta không rét mà run.

Sắc mặt của tham mưu Từ lập tức trắng bệch như tờ giấy.

“Diệp Ân Tuấn, cậu nuôi nhiều người như thế, cậu muốn làm phản hả?”
“Tham mưu Từ có đúng không? anh xem nhiêu phim truyền hình rồi nhỉ, hay là anh cho rằng đây là đang ở thời cổ đại? Tôi tạo phản hả, tôi tạo phản cái gì chứ? Tôi cũng chỉ mời anh vê làm khách mà thôi, mang đi đi.”
Diệp Ân Tuấn lạnh lùng nói.


Người áo đen lập tức đi ra phía trước, trực tiếp túm ba người từ trong xe ra, che miệng lại kéo lên trên xe rồi cứ thế mà đi.

Những người xung quanh không dám nói chuyện, chứ đừng nói chỉ là lấy điện thoại ra chụp hình.

Bởi vì những người áo đen đó mặc quần áo của Kình Thiên Minh.

Ở đây, Kình Thiên Minh đại diện cho cái gì, không có ai là không biết, không ai chê mạng của mình ngắn mà đi khiêu chiến với Kinh Thiên Minh.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy những người xung quanh rất tự giác, anh cũng không nói cái gì nữa mà là đi đến trước mặt Thẩm Hạ
Lan, sát khí vô hạn lập tức được thu hồi.

“Không sao đó chứ?”
Trong mắt của anh là vẻ lo lắng.

Thẩm Hạ Lan lắc đầu: “Không sao đâu, không làm em bị thương, nhưng mà người này có hơi quen mắt, hình như là em đã gặp đâu đó rồi.”
“Hả?”
Diệp Ân Tuấn hơi kinh ngạc..

 
Chương 2057: 2057: Chương 2054





Tham mưu Từ và Thẩm Hạ Lan không nên có tiếp xúc mới đúng chứ.

Đầu óc Thẩm Hạ Lan nhanh chóng xoay chuyển, không khỏi xuất hiện một hình ảnh.

Hình ảnh đó là có một bé trai bắt nạt Diệp Nghê Nghê ở cổng nhà Trạm Dực, lúc đó còn có một người phụ nữ ra cãi cọ với cô.

Sau đó, hình như là tham mưu Từ này ra mặt?
Thẩm Hạ Lan nhớ không rõ cho lắm, nhưng mà loáng thoáng có một hình bóng như thế.

“Em nhớ rồi, con trai của người đàn ông này đã từng bắt nạt Nghê Nghê ở cửa nhà của anh cả Trạm.”
Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn đột nhiên lạnh đi.


“Bắt nạt con gái của anh à? Hay lắm!”
Diệp Ân Tuấn cầm điện thoại di động lên gọi cho thủ hạ.

“Chào hỏi cái tên tham mưu Từ kia cho thật đàng hoàng.”
“Rõ rồi, thưa Đại ca.”
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Ân Tuấn cũng biết là bây giờ không thể đi dạo nổi nữa, không khỏi buồn bực, anh nói: “Xin lỗi em, lại làm phiên nhã hứng đi dạo của em, đi với anh, hình như là lúc nào cũng xảy ra chuyện gì đó, làm cho em chịu thiệt rồi.”
“Không có gì đâu, em quen rồi mà, cuộc sống như vậy mới thích hợp với chúng ta.”
Thẩm Hạ Lan bước tới khoác lên cánh tay của Diệp Ân Tuấn, cười rất dịu dàng.

“Nếu như sống một cuộc sống bình bình đạm đạm với anh giống như ba năm vừa mới kết hôn với nhau, có lẽ là em sẽ không biết hóa ra anh lại yêu em như thế.”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nhắc tới ba năm mà mình khốn nạn nhất, Diệp Ân Tuấn cảm thấy có lỗi: “Nếu như trước kia anh biết trải qua nhiều chuyện như thế…”

“Sao vậy, anh sẽ không cưới em hả?”
Thẩm Hạ Lan hỏi như vậy, trong lúc nhất thời, Diệp Ân Tuấn khó mà trả lời.

Nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của vợ mình, Diệp Ân Tuấn đột nhiên nâng mặt của cô lên, thâm tình nói: “Không có, anh vẫn sẽ lấy em, nhưng mà có thể là anh sẽ không lãng phí thời gian ba năm đó, anh sẽ nâng em trong lòng bàn tay ngay từ giây phút đầu, sẽ không sống uổng phí ba năm đó.”
Đôi mắt của Thẩm Hạ Lan đột nhiên chua xót.

“Đầu đã là vợ chồng rồi, còn nói mấy lời buồn nôn như thế.”
“Anh chỉ nói thật thôi, bây giờ anh càng ngày càng cảm thấy thời gian ở bên cạnh em quá ít, mặc dù chúng ta đã kết hôn tám năm, nhưng mà thời gian chân chính ở bên nhau cũng chỉ mới hơn một năm mà thôi, so sánh với những cặp vợ chồng bình thường đúng là chưa được hưởng thụ quá nhiều sự dịu dàng, đây chính là Diệp Ân Tuấn anh nợ em.”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy rất có lỗi.

Thẩm Hạ Lan vội vàng nói: “Trong chuyện tình cảm không có ai là nợ ai, em chỉ biết là em thích anh, còn thích anh hơn là so với thích em.

Em muốn ở cùng với anh, mặc kệ sau này cuộc sống với anh như thế nào, mưa to gió lớn như thế nào, đối với em mà nói, chỉ cần có thể ứng bên cạnh anh, bầu bạn với anh, đó chính là hạnh phúc lớn nhất của em.”
“Đồ ngốc này, không thể tìm được một người phụ nữ nào ngốc như em trên đời, biết rõ là đi theo anh sẽ gặp gió tanh mưa máu, nhưng mà em vẫn cố chấp như thế, em như thế này làm cho anh không thể buông tay.”
“Vậy thì đừng có buông tay, hãy luôn nắm lấy tay của em, đi đến tận cùng cuộc đời, đi đến lúc sông cạn đá mòn, đến vĩnh cửu.”.

 
Chương 2058: 2058: Chương 2055





“Được.”
Lời đồng ý của Diệp Ân Tuấn làm cho Thẩm Hạ Lan cảm thấy ấm lòng.

Hai người không thèm quan tâm tới ánh mắt của người khác, tay nắm tay, tiếp tục đi ra phía trước.

Ở đây, bọn họ chính là vua chúa.

Lúc trước không muốn va chạm với bọn người tham mưu Từ, chỉ là không muốn chọc giận người ở phía trên, dù sao thì vẫn phải chừa lại chút mặt mũi.

Nhưng mà tham mưu Từ đã dám nổ súng ở bên đường, sau lưng Diệp Ân Tuấn có Mặc Trì làm chỗ dựa, anh còn sợ cái gì nữa chứ?
Điều mà Diệp Ấn Tuấn sợ hãi duy nhất đó chính là liên lụy đến Thẩm Hạ Lan, nhưng mà nhìn người phụ nữ kiên định ở bên cạnh, người phụ nữ mà kể từ khi kết hôn với anh, chưa từng dao động một lần nào, anh không thể nhịn cười.

Anh sẽ cố gắng bảo vệ cho Thẩm Hạ Lan thật tốt, nếu như thật sự có chuyện gì đó, lên thiên đường hay xuống địa ngục, anhđều ở bên cạnh cô là được.

Nghĩ thông suốt điểm này, Diệp Ân Tuấn cũng không lo lắng gì nữa.

Hai người giống như là một cặp tình nhân bình thường đi dạo ở trên đường.


Trong quán cà phê bên cạnh truyện đến tiếng đàn dương cầm du dương.

Thẩm Hạ Lan hơi dừng lại một chút, cô cười nói: “Em còn nhớ là lúc anh ở trường học đã từng đàn một khúc dương cầm, là bài “Thư gửi Elise” của Beethoven.”
“Em thích nghe hả?”
Diệp Ân Tuấn đều đã quên hết rồi.

Đúng là anh đã từng đàn dương cầm trong trường học.

Đối với con cái nhà giàu như bọn họ, đàn dương cầm chính là một môn học bắt buộc, mà anh học cũng coi như không tệ.

Chỉ có điều là sau khi tòng quân, rất ít khi đàn, sau khi bước vào kinh doanh thì cũng không còn phần lịch sự tao nhã ấy nữa.

Bây giờ nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, lại nhìn thấy thần sắc ở trong mắt của Thẩm Hạ Lan, anh không khỏi mở miệng.

Thẩm Hạ Lan hơi sững sờ, lập tức cười nói: “Em muốn nghe.”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy trên thế giới này không có gì có thể so sánh với nụ cười của Thẩm Hạ Lan.

Chỉ cần cô cười, cho dù cô có muốn sao ở trên trời, Diệp Ấn Tuấn cũng có thể nghĩ biện pháp hái xuống cho cô.


Bởi vì nụ cười của cô chính là nụ cười xinh đẹp nhất trên đời này.

Diệp Ân Tuấn nắm tay Thẩm Hạ Lan đi vào trong quán cà phê.

Anh đột nhiên lại hỏi: “Anh nhớ là lúc đó em đàn dương câm cũng không tệ mà.”
“Cũng được, đã lâu rồi không đàn.”
“Đến đây, hai người chúng ta đàn cùng nhau.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm Thẩm Hạ Lan bất ngờ.

“Em với anh?”
“Không phải à? Mợ Diệp, mời em.”
Diệp Ân Tuấn phong độ đưa tay ra với Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan lập tức khẩn trương.

“Có, có lẽ là em sẽ không theo kịp tiết tấu của anh, em sợ là anh sẽ bị loạn nhịp.”
“Có anh ở đây, em sợ cái gì chứ?”
Có lẽ là ánh mắt của Diệp Ân Tuấn quá dịu dàng, có lẽ là bầu không khí lúc này tương đối tốt, ma xui quỷ khiến, Thẩm Hạ Lan lại đưa tay cho Diệp Ân Tuấn.

Cô không biết mình bước lên sân khấu như thế nào, cũng không biết mình ngồi xuống như thế nào, cô chỉ biết xung quanh đều là hơi thở của Diệp Ân Tuấn, đôi tay thon dài nắm chặt ngón tay của cô, giọng nói êm ái vang lên bên tai.

“Mợ Diệp, em có thể mà, trên thế giới này chỉ có em mới có thể đàn đôi với anh thôi.”
Giống như là có thứ gì đó rót vào trong lòng của Thẩm Hạ Lan, cô lập tức cảm thấy vô cùng tự tin..

 
Chương 2059: 2059: Chương 2056





Thẩm Hạ Lan trước nay không biết cảm giác song tấu cùng Diệp Ân Tuấn lại không chân thật như vậy, tốt đẹp như vậy.

Bên tai văng là tiếng đàn piano du dương, còn là bản “Gửi Elise” của Beethoven, nhưng giây phút này cô cảm thấy khúc nhạc này kinh điển mỹ diệu như vậy, lại thêm chút hương vị khác biệt.

Ngón tay hai người nhảy múa, xao động trên những nốt nhạc đen trắng như hai tinh linh bé bỏng vui vẻ rong chơi với đất trời.

Trong mắt họ chỉ có đối phương.

Không hề chú ý tới hai người lại hòa hợp như thế.

Những người xung quanh đều ngây người, có người nhanh chóng lấy điện thoại ra quay lại, đăng lên mạng.

Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn không hề biết chuyện này.

Họ không hề hay biết chỉ một hành động nhỏ của mình đã có thể lên hot search.


Bạch Tử Đồng sắp sinh, để xoa dịu cảm giác đau đớn do tử cung co rút, cô ấy nhàm chán lướt facebook, lại lướt tới clip Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đàn piano cùng nhau, khẽ sững sờ.

Tô Nam luôn chú ý tới vợ mình, thấy cô ấy ngây người, liền bước tới nhìn xem, lập tức ảo não.

“Diệp Ân Tuấn có ý gì chứ? Không phải cùng chị dâu tương thân tương ái sao? Bây giờ lại còn giấu chị dâu đàn piano với người phụ nữ khác ở ngoài? Thực quá đáng! Chị dâu vì anh ta mà từ bỏ biết bao nhiêu, mất mác biết bao nhiêu, anh ta là đồ khốn!”
Bạch Tử Đồng khẽ sững sốt.

“Anh và Hạ Lan lúc nào thì hòa thuận như vậy?”
Người đàn ông nhà cô ấy cô ấy rõ ràng nhất.

Tô Nam lúc đầu hoàn toàn khinh thường Thẩm Hạ Lan, cứ cảm thấy cô liên lụy Diệp Ân Tuấn, là anh em của Diệp Ân Tuấn, mấy năm nay anh đã trải qua những gì, anh ta đương nhiên đứng về phía anh.

Đối với chuyện này, Bạch Tử Đồng không nói chuyện thay Thẩm Hạ Lan, vì có những nỗi khổ chỉ có bản thân phụ nữ mới hiểu.

Mà cô ấy cũng tin, Tô Nam cũng được, người đàn ông khác cũng được, sớm muộn gì cũng sẽ nhìn thấy điểm tốt của Thẩm Hạ Lan, biết cô và Diệp Ân Tuấn ở bên nhau là hoàn toàn xứng với anh.


Chỉ là Bạch Tử Đồng không nghĩ tới thời gian Tô Nam tiếp nhận Thẩm Hạ Lan lại ngắn như vậy, cô ấy có chút kinh ngạc.

Tô Nam sợ vợ hiểu lầm, vội nói: “Cái gì mà quan hệ của anh với cô ấy tốt như vậy chứ? Cô ấy là chị dâu, anh đương nhiên phải bảo vệ.

Hơn nữa, cô ấy không phải là bạn thân của em sao? Bạn thân của vợ anh nhất định tốt bụng như vợ anh vậy.”
“Chỉ biết dẻo miệng.”
Khóe môi Bạch Tử Đồng khẽ cong lên, lại thét lên vì trận co rút tử cung.

“Tử Đồng, hít thở sâu, hít thở sâu đi em.”
Tô Nam căng thẳng trán đổ mồ hôi lạnh, giống như người sắp sinh không phải Bạch Tử Đồng, mà là anh ta.

Bạch Tử Đồng nắm điện thoại, đau đớn thều thào: “Đây chính là Hạ Lan, anh đừng gây trò cười.

Cô ấy chỉ trang điểm một chút mà thôi, nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra là cô ấy.

Chỉ là hot search này có làm lộ vị trí của họ không? Dù sao bây giờ tình hình của họ có chút đặc thù.”
Trái tim Tô Nam lộp bộp.

Đúng vậy, tình huống Diệp Ân Tuấn bây giờ không tốt lắm..

 
Chương 2060: 2060: Chương 2057





“Em tạm thời đừng quản họ, em lo cho mình trước, phụ nữ sinh con là bước qua vực sâu, chúng ta bước qua vực này trước được không? Anh hai bản lĩnh như vậy, em yên tâm đi, anh ấy sẽ xử lý.”
Lời Tô Nam vừa dứt, hot search trên mạng lập tức biến mất sạch sẽ.

Cùng lúc này, trong tổng bộ Kình Thiên Minh, sắc mặt Diệp Minh Triết tái nhợt, nhưng hai tay lại gõ nhanh trên bàn phím, không bao lâu sau thì dừng lại.

Trên máy tính xuất hiện biểu tượng Ngân Hồ, sau đó phát đến một câu.

“Tiểu Quỷ, hợp tác vui vẻ!”
Diệp Minh Triết khẽ cau mày.

Tiểu Quỷ?
Ngân Hồ này thật vẫn là khiến người ta vừa yêu vừa hận.

Nhưng có thể hợp tác cùng Ngân Hồ xóa bỏ hot search, đồng thời không còn chút dấu vết, cũng xem như một chuyện khiến người ta vui vẻ.


Diệp Minh Triết lập tức bị đau đớn khiến cho co ro trên giường.

Song tấu?
Quán cà phê?
Cậu bây giờ hoài nghi nghiêm trọng mình có phải con ruột hai người họ không.

Cậu cũng bị thương rồi, lúc nằm trên giường cần sự quan tâm chăm sóc của bố mẹ, hai người họ lại chạy ra ngoài dạo phố lãng mạn, còn lên hot search.

Họ có nghĩ tới ám ảnh tâm lý của thằng con trai này không.

Chính vào lúc Diệp Minh Triết buồn bã, Diệp Nghê Nghê và Diệp Tranh đi vào.

“Anh, anh cảm thấy thế nào rồi? Có đau không? Em thổi cho anh.”
Giọng nói dịu dàng của Diệp Nghê Nghê lập tức khiến Diệp Minh Triết cảm thấy thế gian này vẫn còn tình cảm tồn tại.

“Không sao, không đau.”

Diệp Minh Triết nở nụ cười, nhưng sắc mặt tái nhợt đó vẫn khiến Diệp Nghê Nghê bĩu môi, sau đó lập tức chạy tới.

“Anh, anh hù chết em rồi! Sau này không được như vậy nữa.”
Diệp Nghê Nghê tránh khỏi miệng vết thương Diệp Minh Triết, ôm chặt cậu.

Trái tim Diệp Minh Triết lập tức nóng lên.

“Anh không sao, không phải vẫn ổn sao.”
“Thế này cũng gọi là ổn à?”
Diệp Tranh bưng bát canh bổ máu vào, đưa cho Diệp Minh Triết.

“Anh kêu họ làm, em uống một chút.”
“Dạ.”
Diệp Minh Triết nhận lấy, uống sạch.

Thấy Diệp Minh Triết cầm máy tính, Diệp Nghê Nghê có chút hoài nghi hỏi: “Anh, anh đang làm gì? Cũng bị thương thành như vậy rồi còn không thể cho mình nghỉ ngơi một lát sao?”
“Anh đang lau mông cho mấy người nào đó.”
Diệp Minh Triết vừa nghĩ tới đôi cha mẹ kia, haiz, toàn là nước mắt.

“Hử?”.

 
Chương 2061: 2061: Chương 2058





Diệp Nghê Nghê không rõ ràng lắm.

Diệp Minh Triết vội nói: “Không có gì, cũng làm xong rồi.”
“Vậy thì an tâm nghỉ ngơi.

Nếu không chúng ta sẽ ở đây rất lâu, vậy bao giờ mới có thể đi Trương Gia Trại.”
Nghe Diệp Nghê Nghê nói vậy, Diệp Minh Triết cảm thấy nhói lòng.

“Nghê Nghê, thì ra em lo lắng không phải là sức khỏe anh, mà là lúc nào xuất phát đi Trương Gia Trại à?”
“Không có, em đều lo lắng.

Hề hề.”
Diệp Nghê Nghê cười hề hề, khiến Diệp Minh Triết không trách móc nổi.

“Em đi Trương Gia Trại làm gì?”
Diệp Minh Triết có chút bài xích nơi đó, nếu có thể, cậu không muốn đi lắm, dù sao rất nhiều chuyện đều liên quan tới nơi đó.

Nhưng Diệp Nghê Nghê lại tràn đầy mong đợi muốn đi, khiến cậu có chút tò mò.


Diệp Tranh cũng mặt đầy tò mò nhìn cô bé.

Diệp Nghê Nghê cắn môi dưới, như đã đưa ra quyết tâm thật lớn, nói: “Em có chút chuyện cần đến đó xử lý.”
“Em thì có thể có chuyện gì?”
“Anh Trạm Dương cầu xin em làm.

Nhưng anh ấy nói không cần gấp, em nghĩ, bác Trạm không phải còn chưa quay lại sao? Anh Trạm Dương và chị Nguyệt Nhi, cả bác gái nữa, mỗi ngày đều mong ngóng bác Trạm về nhà.

Nếu em có thể giúp đỡ, không chừng bác Trạm sẽ có thể sớm về.”
Nghe Diệp Nghê Nghê nói vậy, ánh mắt Diệp Minh Triết lập tức nghiêm túc.

“Em nói bác Trạm có liên quan tới chuyện của Trương Gia Trại? Bác ấy bị điều tra không phải vì vụ án nổ sao?”
“Em không rõ, chỉ nghe anh Trạm Dương nói nếu ba mẹ đi Trương Gia Trại, kêu em giúp đỡ.”
“Giúp chuyện gì?”
Diệp Nghê Nghê lại lắc đầu, kiên định nói: “Đây là bí mật của em và anh Trạm Dương, em không thể nói.”
“Anh là anh em.”
“Dù anh là ba em cũng không thể nói.”
Diệp Nghê Nghê khá cố cấp và kiên trì với chuyện này, lập tức khiến Diệp Minh Triết và Diệp Tranh có chút lo âu.


“Nghê Nghê, nơi đó không đơn giản như em nghĩ.”
“Em biết, nhưng không sao, không phải có anh ở đây sao.”
“Lúc này nhớ tới anh rồi?”
Diệp Minh Triết có chút không vui nói, lại biết Diệp Nghê Nghê quật cường.

Cô em gái này bình thường có vẻ tùy ý, nhưng một khi thật sự nghiêm túc muốn làm chuyện gì đó, thì mười đầu trâu cũng không kéo về được.

Bỏ đi.

Thật sự có ngày như vậy, cậu sẽ cố hết sức bảo vệ cô bé là được rồi.

Trong lòng Diệp Minh Triết thầm nhủ vậy, cũng không ép Diệp Nghê Nghê nữa.

Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn không hề hay biết mình lại lên hot search một hồi, nhưng rất nhanh đã bị người ta xóa sạch sẽ.

Mặc Trì nhìn hot search một giây trước vẫn còn, bây giờ đã không hề tìm thấy chút dấu vết, bất giác há hốc miệng.

Quả nhiên bên cạnh Diệp Ân Tuấn cao thủ như mây.

Tốc độ này ngay cả anh ta cũng đành khâm phục.

Anh ta cười cười, lập tức gọi điện cho Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn lúc này vừa khéo cùng Thẩm Hạ Lan đàn xong một khúc, xung quanh vang lên tiếng vỗ tay như sấm..

 
Chương 2062: 2062: Chương 2059





Đối với những tiếng vỗ tay và hoa tươi này, hai người có thể nói là từ nhỏ đến lớn đều hưởng thụ, không cảm thấy có gì tự hào, chỉ là sự phối hợp cực độ vừa rồi lại đọng lại thật lâu trong đáy lòng họ.

“Anh/em đàn thật hay.”
Hai người đồng thanh nói, sau đó đều cười, dịu dàng vô hạn lập tức lan tỏa.

“Đi thôi, về nhà.”
Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn dắt tay nhau, đi ra khỏi quán cà phê trong ánh mắt hâm mộ của mọi người.

Điện thoại bên cạnh vang lên, Diệp Ân Tuấn khẽ sững người, lấy ra.

Lúc nhìn thấy là điện thoại của Mặc Trì, anh bất giác có chút sững sốt.

Mình vừa bắt tham mưu Từ, bên này điện thoại Mặc Trì đã gọi tới, chẳng lẽ là muốn anh thả người?
Nghĩ tới đây, sắc mặt Diệp Ân Tuấn không tốt lắm.

“Sao vậy? Điện thoại của ai?”
Vừa rồi còn tình nồng ý đượm, bỗng chốc Diệp Ân Tuấn lại thay đổi sắc mặt, Thẩm Hạ Lan lập tức mẫn cảm.

“Không có gì.”
Diệp Ân Tuấn an ủi xoa xoa đầu cô, nhận điện thoại ngay trước mặt cô.


“Cậu Mặc gọi điện thoại cho tôi lúc này, chẳng lẽ là muốn tôi thả người?”
“Thả người gì? Cậu bắt ai?”
Mặc Trì khẽ sững sốt.

Diệp Ân Tuấn cũng sững sốt.

Chẳng lẽ không phải vì tham mưu Từ?
“Cậu tìm tôi có việc gì?”
Diệp Ân Tuấn vội chuyển đề tài.

.

||||| Truyện đề cử: Kết Cục Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái Chết |||||
Đùa sao, anh mới không bại lộ chuyện của mình cho Mặc Trì đâu.

Người đó nhìn nho nhã lễ độ, nhưng không ai rõ ràng hơn anh, Mặc Trì chính là một tên ác ma.

Chỉ là vẻ ngoài đẹp đẽ đó mang lại ảo giác cho người khác mà thôi.


Thẩm Hạ Lan cũng nhớ tới cậu Mặc là ai.

Người ở Đế đô đó?
Từng giúp đỡ Diệp Ân Tuấn, chỉ là cô không rõ thân phận của anh ta lắm, hiện tại cũng không có ý dò hỏi, chỉ yên lặng đứng một bên nghe.

Mặc Trì cũng không hỏi Diệp Ân Tuấn vừa rồi có ý gì, chỉ cười nói: “Có lẽ Cậu không biết, màn song tấu vừa rồi của Cậu và vợ đã lên hot search rồi.”
“Cái gì?”
Diệp Ân Tuấn khẽ cau mày.

Điểm này là anh sơ sót.

“Đừng gấp, có người xử lý sạch sẽ cho hai người rồi.

Cậu nói cao thủ bên cạnh Cậu có thể cho tôi mượn dùng một chút được không?”
“Không thể!”
Diệp Ân Tuấn nói xong liền cúp máy.

Anh nhanh chóng lướt điện thoại, tra dấu vết xóa sạch vừa rồi, liếc mắt liền nhìn ra là kiệt tác của Ngân Hồ và Diệp Minh Triết.

Muốn mượn con trai anh?
Đùa vui quốc tế gì đó!
Nhưng Mặc Trì cũng không phải người sẽ bỏ cuộc, sau khi bị Diệp Ân Tuấn cúp điện thoại, trực tiếp gửi tin nhắn sang.

“Đưa người cho tôi mượn, tôi cung cấp một vài chuyện liên quan tới Trương Gia Trại cho cậu.

Chỉ xem cậu có muốn nghe không, Còn có Hoàng Kim Cổ, có liên quan tới cậu đó.”.

 
Chương 2063: 2063: Chương 2060





Diệp Ân Tuấn bất giác sững sờ.

Mặc Trì lại biết Hoàng Kim Cổ?!
“Cậu chơi tôi?”
Giọng Diệp Ân Tuấn mang theo sự phẫn nộ, dù thân phận đối phương đặc thù, dù hai người cũng từng xem như giao tình sinh tử, nhưng giờ phút này, Diệp Ân Tuấn quả thực tràn đầy sát khí.

Mặc Trì không phải kẻ ngốc, đương nhiên có thể nghe ra, nhưng lại cười nói: “Thế nào? Cậu còn muốn đến Đế Đô chém tôi à?”
“Cũng không phải không có khả năng đó, cậu biết đấy, tôi bây giờ căn bản không có gì cố kỵ.

Tôi đi đâu cũng vậy.”
Lời này của Diệp Ân Tuấn lại không sai.

Nếu nói Diệp Ân Tuấn trước đây là một mãnh thú luôn bị vây khốn, vậy anh bây giờ chính là một con ngựa hoang thoát cương, trời đất rộng lớn, quả thật không nơi nào anh sợ hãi.


Mặc Trì thu lại thái độ cợt nhả, thấp giọng nói: “Tôi muốn điều tra một người, không thể để bất kỳ ai biết, cho nên cần mượn người của cậu dùng một lát.

Chúng ta giao tình nhiều năm như vậy, cho mượn một lát cũng không được?”
“Cậu cầu tôi à?”
Tâm trạng Diệp Ân Tuấn bỗng tốt hơn nhiều.

Mặc Trì là ai?
Người khác không rõ ràng, Diệp Ân Tuấn anh lại vô cùng tường tận.

Người này luôn rất cao ngạo, dù là anh em sinh tử, anh ta cũng chưa từng hạ thấp thân phận của mình, nhưng thân phận của anh ta quả thực tôn quý.

Có thể khiến anh ta mở miệng cầu xin, dường như đây là lần đầu tiên.

Diệp Ân Tuấn vốn cho rằng câu nói kích thích này của mình có thể khiến Mặc Trì tức giận cúp điện thoại, không nghĩ tới đối phương không chỉ không cúp máy, ngược lại sảng khoái nói: “Đúng, tôi cầu cậu, cầu cậu cho tôi mượn dùng người một lát được không?”
Thế này Diệp Ân Tuấn hoàn toàn ngây ngốc.


Đây không phải phong cách của Mặc Trì.

Hoặc nói người anh ta muốn điều tra đó đối với anh ta mà nói rất quan trọng.

Diệp Ân Tuấn hiểu Mặc Trì, nhiều năm như vậy, đối với ai Mặc Trì cũng duy trì khoảng cách, dù là anh em sinh tử, anh ta cũng sẽ giữ lại chút xa cách.

Anh ta có kiêu ngạo của mình.

Huống chi ở vị trí của anh ta, muốn điều tra ai mà không được?
Chỉ cần anh ta gọi một cú điện thoại, có bao nhiêu kẻ tài chủ động bán sức cho anh ta.

Rốt cuộc là ai có thể khiến anh ta khiêm nhường lại có thể hạ thấp thân phận để điều tra như vậy chứ?
“Phụ nữ?”
“Đàn ông.”
Diệp Ân Tuấn cho rằng Mặc Trì vì tình cảm mới nhún nhường như vậy, không nghĩ tới câu trả lời của anh ta lại khiến anh có chút ngoài ý muốn.

“Cậu thích đàn ông?”
“Khỉ gió! Tôi không phải gay!”.

 
Chương 2064: 2064: Chương 2061





Đối với tư tưởng kỳ lạ này của Diệp Ân Tuấn, Mặc Trì rốt cuộc không duy trì được phong độ bản thân.

Diệp Ân Tuấn khó được bật cười, bầu không khí vừa rồi cũng tan biến.

“Vậy tôi không hiểu, ai mà có thể khiến cậu Mặc để bụng như vậy, lại không để người khác biết?”
Diệp Ân Tuấn cười hỏi, vốn cho rằng là câu đùa tùy ý, nhưng bên kia thật lâu cũng không truyền tới giọng nói Mặc Trì, khiến anh bất giác sững sốt.

“Cậu Mặc!”
“Diệp Ân Tuấn, tôi có thể nói cho cậu biết, nhưng cậu phải đảm bảo chuyện này chỉ có cậu và tôi biết.”
Mặc Trì nói vô cùng trịnh trọng.

Thái độ Diệp Ân Tuấn cũng có chút nghiêm túc.

“Tôi có thể không nghe, người cậu muốn mượn lát nữa tôi sẽ gọi điện cho cậu ta, về phần cậu ta có thể liên lạc với cậu lúc nào, tôi không chắc.”
Diệp Ân Tuấn trước đó chỉ muốn chọc Mặc Trì, không phải thật sự muốn biết.


Anh rõ ràng hơn bất kỳ ai, ở vị trí Mặc Trì, người muốn tra nhất định không đơn giản.

Biết nhiều ngược lại không phải chuyện tốt.

Đặc biệt là dính tới chuyện Đế Đô, Diệp Ân Tuấn còn chưa lẩn quẩn như vậy.

Anh vẫn rõ cách làm người của Mặc Trì, bèn không tiếc gì để Ngân Hồ đến giúp đỡ.

Chuyện này anh tuyệt đối sẽ không để Diệp Minh Triết nhúng tay.

Đứa bé đó quá nhỏ, có những chuyện can dự nhiều ngược lại hại nó.

Mặc Trì lại không biết những quanh co khúc khuỷu trong lòng Diệp Ân Tuấn hiện tại, lúc nghe thấy anh nói vậy, anh ta bỗng thở phào một hơi, sau đó cười nói: “Tôi thay đổi chủ ý rồi, chuyện này cậu thật sự phải biết.”
“Cậu Mặc, chuyện đùa này không buồn cười chút nào.”
Diệp Ân Tuấn có chút buồn bực.


Mặc Trì cứ tùy tiện như vậy.

Mặc Trì lại không hề để tâm nói: “Người có liên quan tới Thẩm Hạ Lan vợ cậu, cậu không muốn nghe?”
Này như bắt phải xương sườn Diệp Ân Tuấn, khiến anh nhất thời không tiện từ chối.

Thấy Thẩm Hạ Lan mặt đầy nghi hoặc nhìn mình, Diệp Ân Tuấn chặn loa, nói với cô: “Không bằng em đi gọi giúp anh ly cà phê, anh hơi khát.”
Thẩm Hạ Lan biết, Diệp Ân Tuấn muốn tách mình đi.

Cô cũng không có gì không vui, hễ Diệp Ân Tuấn không muốn cô biết, cô cũng không hứng thú, vì cô tin anh có thể xử lý tốt những chuyện này.

“Được, anh nhanh chút, cà phê nguội sẽ không ngon.”
Thẩm Hạ Lan cười cười rồi xoay người đi trở về.

Cho tới khi Thẩm Hạ Lan vào quán cà phê, Diệp Ân Tuấn mới thấp giọng hỏi: “Ai liên quan tới vợ tôi?”
Mặc Trì nghe rất rõ ràng đoạn đối thoại vừa rồi, cười nói: “Sao không để vợ cậu ở cạnh nghe? Không chừng cô ấy cũng cảm thấy hứng thú đấy?”
“Cậu Mặc, kiên nhẫn của tôi có hạn, vượt quá thời gian kiên nhẫn của tôi, không chừng tôi không cho mượn người nữa.”
“Diệp Ân Tuấn, xem như cậu ác.”
Mặc Trì cũng không đùa với anh nữa, trực tiếp nói: “Người tôi muốn cậu tra giúp tên Hoắc Chấn Ninh.”.

 
Chương 2065: 2065: Chương 2062





Cái tên này khiến Diệp Ân Tuấn bất giác sững sốt.

“Ai?”
“Chú hai nhà họ Hoắc – Hoắc Chấn Ninh.

Cũng chính là chú hai của vợ cậu.”
Lời của Mặc Trì khiến Diệp Ân Tuấn hoàn toàn ngây người.

“Cậu tra ông ta làm gì?”
Mặc Trì hít thở sâu một hơi, nói: “Tôi đương nhiên có dụng ý của mình.”
Diệp Ân Tuấn lần không ra dụng ý Mặc Trì muốn tra Hoắc Chấn Ninh, đành nói: “Cậu Mặc, cậu có lẽ phải thất vọng rồi, chú hai nhà họ Hoắc không chừng đã chết rồi.”
“Không, ông ta còn sống, mặc dù là sống không bằng chết.”
Lời khẳng định của Mặc Trì khiến trong lòng Diệp Ân Tuấn lộp bộp.


“Làm sao cậu biết?”
“Tôi đương nhiên có cách của mình, cậu chỉ cần kêu người của cậu tra ra vị trí của Hoắc Chấn Ninh là được, về phần những chuyện khác, cậu biết quá nhiều không có gì tốt.”
Con người Mặc Trì chính là như vậy, miệng rất kín.

Diệp Ân Tuấn có chút bất an trong lòng.

“Chú hai nhà họ Hoắc dính líu đến vào chuyện gì bên trên các cậu rồi?”
Anh cần phải biết điểm này.

Nếu phải, dù là đắc tội Mặc Trì, dẫn đến họa sát thân, anh cũng sẽ không đồng ý.

Dù sao đó cũng là chú hai Thẩm Hạ Lan, là người nhà của cô.


Mặc Trì đương nhiên biết Diệp Ân Tuấn đang lo lắng điều gì, anh ta thở dài nói: “Chú hai nhà họ Hoắc và bên trên không có chuyện gì, là chuyện riêng của tôi, tôi có chuyện riêng tìm ông ta.”
“Lúc chú hai Hoắc xảy ra chuyện, hình như cậu vừa ra đời, cậu Mặc, một đứa bé vừa ra đời như cậu có chuyện riêng gì với chú hai nhà họ Hoắc? Chẳng lẽ cậu xuyên không sống lại?”
Lời của Diệp Ân Tuấn lại khiến Mặc Trì nghẹn đến cạn lời.

“Diệp Ân Tuấn, có phải dạo này cậu đọc nhiều tiểu thuyết lắm không? Đầu cậu nghĩ gì đó?”
“Vậy cậu nói cho tôi biết cậu tìm chú hai nhà họ Hoắc làm gì? Mặc dù cậu là cậu Mặc, là thái tử gia, nhưng chú hai nhà họ Hoắc là người nhà mẹ đẻ vợ tôi, nếu không biết nặng nhẹ, tôi không thể giúp cậu, thậm chí rất có khả năng cản trở.”
Nghe uy hiếp của Diệp Ân Tuấn, Mặc Trì có chút cạn lời.

“Cậu ngược lại trở mặt rất nhanh.

Cậu quên trước đây là ai giúp cậu rồi?”
“Chuyện nào ra chuyện nấy, chuyện cậu giúp tôi, tôi đương nhiên sẽ nhớ, cũng sẽ trả lại, nhưng chuyện người nhà mẹ đẻ vợ tôi không thể hòa chung nói.”
Lập trường Diệp Ân Tuấn vô cùng kiên định.

Mặc Trì có chút cạn lời nói: “Sao tôi lại trở thành bạn với người như cậu chứ?”
“Hết cách rồi, cậu cần người anh em như tôi duy trì giang sơn xã tắc cho cậu.”.

 
Chương 2066: 2066: Chương 2063





“Khốn khiếp!”
Mặc Trì trước đây không biết Diệp Ân Tuấn luôn nghiêm túc lạnh nhạt lại có một mặt vô lại như vậy, hôm nay anh ta xem như hoàn toàn mở mắt rồi.

Nếu đây là chuyện gì dính líu tới Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn hoàn toàn không nói tình nghĩa với bạn.

Mặc Trì trầm tư giây lát, thấp giọng nói: “Cũng không phải không thể nói với cậu, nhưng chuyện này dù sao cũng là chuyện xấu của nhà họ Mặc chúng tôi, đương nhiên không thể nói với bên ngoài, tôi cũng chỉ nói cho cậu biết, nếu lộ ra tiếng gió, cậu biết đó.”
“Lại uy hiếp tôi.

Thú vị sao?”
Diệp Ân Tuấn biết cách làm người của Mặc Trì, đối với anh em mặc dù vẫn trưng ra dáng vẻ thái tử gia, nhưng trước nay chưa từng thực thi.

Mặc Trì cũng có chút cạn lời.

“Diệp Ân Tuấn, cậu như vậy thật không đáng yêu.”

“Đáng yêu không thể hình dung đàn ông, cho nên câu này của cậu tôi xin phép không nhận.”
Công phu mắng người của Diệp Ân Tuấn ngày càng tốt.

Mặc Trì nhìn đồng hồ, thời gian hai người nói chuyện phiếm không ngắn, lúc này mới thấp giọng nói: “Tìm Hoắc Chấn Ninh là vì cô tôi.”
“Cô cậu? cậu còn có cô?”
Diệp Ân Tuấn khẽ kinh ngạc.

Dù sao người nhà họ Mặc luôn nhận được sự quan tâm, nếu nhà họ Mặc có cô, không hẳn không ai biết.

Mặc Trì khẽ nói: “Cũng đã nói là chuyện xấu rồi, đương nhiên không mấy ai biết, chuyện này bị ba tôi phong tỏa nghiêm mật.

Cũng không cho phép người nhà họ Mặc lại nhắc tới cô tôi.

Nhưng cô tôi rất tốt với tôi, tôi phải tìm thấy bà.”

“Có liên quan tới chú hai Hoắc?”
“Đúng, người năm đó cô tôi thích là chú hai nhà họ Hoắc – Hoắc Chấn Ninh.

Nhà họ Mặc chúng tôi từng rung chuyển, cậu biết, lần rung chuyển đó nhà họ Mặc chúng tôi xém chút lui khỏi bệ đài lịch sử, lúc đó cô tôi bị đương gia xem như đối tượng liên hôn đẩy ra ngoài, định để cô liên hôn với nhà họ Hoắc.

Địa vị của nhà họ Hoắc ở trong quân cậu cũng biết, chỉ cần cô gả cho bất kỳ đứa con trai nào của nhà họ Hoắc, nhà họ Mặc lúc đó liền có đủ sức mạnh đứng trên bệ đài lịch sử.

Lần đó xem như xem mặt không chính thức, người xem mặt với cô chính là chú hai nhà họ Hoắc – Hoắc Chấn Ninh.”
Những chuyện này Diệp Ân Tuấn không biết, có lẽ Thẩm Hạ Lan cũng không biết, nếu không phải Mặc Trì nhắc tới, có lẽ sẽ không ai nghĩ tới nhà họ Hoắc ban đầu còn có vận may và cơ hội một bước lên mây đó.

Nhưng Diệp Ân Tuấn biết, người Hoắc Chấn Ninh thích là Tiêu Nguyệt, đương nhiên sẽ không lấy tiểu thư nhà họ Mặc, nhưng nhà họ Hoắc lúc đó hẳn không có gan công khai từ chối mối hôn sự, dù sao nhà họ Mặc dù có rung chuyển, trên bệ đài lịch sử vẫn là sự tồn tại then chốt.

Diệp Ân Tuấn trầm tư giây lát, hỏi: “Chú hai nhà họ Hoắc đồng ý?”
“Xem như đồng ý đi, nhưng hôn sự vừa được quyết định, ông ta đã đi nước ngoài, nói là làm khảo sát gì đó, nhưng người tinh mắt đều biết, ông ta đào hôn.

Lúc đó cô tôi cũng rất tức giận, người nhà họ Mặc chúng tôi định đến nhà họ Hoắc đòi giải thích, nào biết cô lại nhìn trúng Hoắc Chấn Ninh, nói cho ông ta thời gian suy nghĩ, cô không nôn nóng ép ông ta lấy mình, chuyện này đối với nhà họ Mặc chúng tôi lúc đó mà nói không thể nghi ngờ là đổ thêm dầu vào lửa.

Dù cô có thể đợi, nhưng nhà họ Mặc không thể đợi, cho nên người nhà họ Mặc đã làm một chuyện vô cùng ti bỉ.”.

 
Chương 2067: 2067: Chương 2064





“Chuyện ti bỉ?”
Diệp Ân Tuấn biết rất nhiều sự cấu kết dơ bẩn giữa các gia tộc thế nhưng lại không dám nói bừa.

Mặc Trì cười lạnh rồi nói: “Đúng thế, hèn hạ vô cùng, bọn họ bỏ thuốc cô tôi, ném cô ấy lên giường cậu cả của nhà họ Triệu, gia tộc có thể sánh bằng với nhà họ Hoắc hồi xưa, làm cô tôi bị phá thân, thậm chí người nhà họ Mặc sợ họ Triệu không chịu thừa nhận nên kéo bầy kéo bọn chặn lại trong phòng, khi ấy cô tôi suýt nữa đã cắn lưỡi tự sát.”
Diệp Ân Tuấn chẳng muốn nghe tiếp nữa.

“Cậu Mặc, tôi không muốn biết được không hả? Tôi…”
“Mới nghe có đoạn dạo đầu mà muốn thôi sao? Muộn rồi đó, Diệp Ân Tuấn, nếu như cậu đã biết chuyện xấu trong nhà họ Mặc thì cậu phải nghe hết cho tôi, đồng thời phải làm giúp tôi nữa, chứ bằng không tôi giết người diệt khẩu cũng được đó.


Cậu biết mà, người nhà họ Mặc tụi tôi máu lạnh lắm.”
Giọng nói của Mặc Trì chẳng có chút độ ấm nào.

Anh ta là Thái Tử gia, rồi sẽ có một ngày anh ta kế thừa ngôi vị, mà bây giờ Mặc Trì đang khống chế nhà họ Mặc trong tay, lời lẽ của anh ta chẳng phải là nói quá.

Diệp Ân Tuấn cảm thấy hơi ão não, mình không nên tò mò, nhưng bây giờ cũng chẳng cần phải khước từ nữa.

Ban đầu Mặc Trì muốn mua chuộc anh, có lẽ là để chuẩn bị cho kế hoạch lên ngôi của anh ta.

Vị trí đó bị rất nhiều người dòm ngó, nếu như muốn lên ngôi thành công bắt buộc phải giở thủ đoạn mới xong.

Chỉ dựa vào tình anh em thì không đủ để giữ mạng cho bản thân anh ta, bởi thế Diệp Ân Tuấn có thể hiểu cho một vài sự thay đổi của Mặc Trì.

“Cậu nói tiếp đi.”
Nghe Diệp Ân Tuấn nói vậy, không biết vì sao mà trong lòng Mặc Trì cảm thấy hơi đau khổ.

Anh ta biết mình không thể quay về quá khứ được nữa.


Mặc Trì hít sâu một hơi rồi nói: “Người nhà họ Mặc sợ cô tự sát nên mới cử người giam cầm cô ấy, cùng lúc ấy còn đi bàn bạc chuyện cưới hỏi với nhà họ Triệu, thậm chí còn nghĩ đủ mọi cách để kiếm chác đủ mọi lợi ích từ nhà họ Triệu.

Có thể thời điểm ban đầu nhà họ Triệu thật lòng muốn cưới cô tôi, thế nhưng khi ấy vì nhà họ Mặc đưa ra nhiều yêu cầu quá đáng, khiến cho nhà họ Triệu cảm thấy hơi bất mãn, mặc dù đã quyết định ngày làm lễ kết hôn nhưng cứ lần nữa mãi, cuối cùng cô tôi mang bầu.”
“Con gái nhà họ Mặc chưa chồng mà chửa, trong xã hội xưa cũ, đây là chuyện làm cả gia tộc mất mặt.

Để che giấu tin tức này, bọn họ chẳng chịu thương lượng với nhà họ Triệu mà âm thầm ép cô tôi bỏ thai, suýt chút nữa cô tôi đã điên loạn, may mà mẹ tôi sinh tôi ra, nhưng bà ấy lại qua đời vì băng huyết.”
“Cô tôi vừa mới mất con, tôi lại mất mẹ, cô yêu thương nuôi nấng tôi như con ruột của mình.

Nhà họ Triệu giúp đỡ nhà họ Mặc vượt qua khó khăn nhưng lại chẳng đề cập đến chuyện cưới hỏi nữa, mà nhà họ Mặc cũng xem như chưa từng có việc này, chuyện cưới xin của cô tôi bị gác lại mãi như thế.”
“Lúc tôi tròn năm tuổi, nhà họ Triệu kết hôn với một cô gái khác, tương đương với việc hoàn toàn bỏ mặc mối hôn nhân với cô tôi.


Chẳng ai buồn quan tâm đến cô tôi nữa, cũng chẳng có ai để ý đến cảm xúc của bà ấy, bà ấy giống như một người bị gia tộc bỏ mặc rồi vậy.

Dù gì cô tôi cũng là người nhà họ Mặc, còn tôi lại là con trưởng của họ Mặc, nhưng cũng vào năm ấy, cô tôi nhận được tin tức của Hoắc Chấn Ninh.”
“Tôi vĩnh viễn khắc ghi ngày ấy trong đầu, cô tôi ăn mặc lộng lẫy, xoa đầu tôi với vẻ lưu luyến, nói với tôi rằng bà ấy phải đi tìm hạnh phúc thuộc về mình, tìm người đàn ông làm bà ấy rung động thuở nào.

Bà ấy nói với tôi rằng đợi đến khi bà ấy cưới, bà ấy sẽ dẫn người đàn ông ấy quay trở về, hai người họ sẽ ở bên tôi trong suốt quá trình trưởng thành.

Nhưng kể từ sau khi cô tôi ra đi, tôi đã bặt tin bà ấy.”.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom