Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 2028: 2028: Chương 2025





“Ba ơi, mẹ ơi, chúng con có thể đi vào thăm anh trai được không?”
Trong mắt của Diệp Nghê Nghê đều là lo lắng.

Thẩm Hạ Lan ôm cô bé vào trong ngực, thấp giọng nói: “Chờ anh trai của con tỉnh dậy đi, bây giờ thằng bé đang nghỉ ngơi.”
Diệp Tranh thì đứng ở bên ngoài nhìn Diệp Minh Triết một chút, nhìn thấy Diệp Minh Triết như thế này thì cũng đã yên lòng.

“Nghê Nghê, Minh Triết không bị gì đâu, chúng ta yên tĩnh một chút đi, để cho em ấy nghỉ ngơi trước.

Chờ đến lúc em ấy tỉnh lại thì chúng ta có thể vào rồi, có được không nào?”
Diệp Nghê Nghê rất tin tưởng lời nói của Diệp Tranh.

Nhập từ khóa tìm kiếm…
Cô bé nhẹ gật đầu.

Diệp Nghê Nghê nhận thấy hình như là cảm xúc giữa ba với mẹ có chút kỳ lạ.


“Ba ơi, ba cãi nhau với mẹ ạ?”
Diệp Ân Tuấn ngây ra một lúc, nhẹ gật đầu rồi nói: “Đúng vậy, ba làm mẹ tức giận.”
“Vậy ba còn không nhanh đi dỗ dành mẹ đi?”
Diệp Nghê Nghê cảm thấy ba của mình không phải là một người ngốc như vậy chứ?
Sao mà bây giờ ngay cả dỗ dành mẹ cũng không biết vậy?
Thẩm Hạ Lan thì đỏ mặt.

Hai người lớn bọn họ giận dỗi nhau, sao lại cần con cái chỉ điểm vậy chứ?
Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Ba không biết.”
Diệp Nghê Nghê trợn mắt.

Không biết hả?
Lừa ai vậy?
Vậy thì lúc trước là ai nam giả nữ để chọc cho mẹ vui vẻ thế?
Bây giờ nói là không biết, hiển nhiên là câu trả lời thoái thác.


“Ba ơi, ba không đi mua hoa hồng cho mẹ ạ, hoặc là mua đồ trang sức gì đó, phụ nữ đều thích những cái này mà.”
Lời nói của Diệp Nghê Nghê làm khóe miệng của Thẩm Hạ Lan co rút.

“Mẹ không thích.”
Ít nhiều gì Thẩm Hạ Lan cũng có chút tức giận.

Diệp Nghê Nghê cảm thấy chuyện lần này có lẽ là lớn rồi.

Ở trước mặt của bọn nhỏ, mẹ lại không cho ba có đường lui như thế này, rốt cuộc là ba đã làm gì mà chọc giận mẹ vậy chứ?
Diệp Nghê Nghê vẫn luôn chớp chớp mắt với Diệp Ân Tuấn.

Diệp Ân Tuấn cảm thấy con gái của mình thật là ấm áp.

Anh thấp giọng nói: “Con hỏi mẹ con giúp ba xem mẹ con thích cái gì, làm như thế nào thì mẹ con mới có thể nguôi giận, có được không?”
Diệp Nghê Nghê vừa muốn mở miệng, liền nghe thấy Thẩm Hạ Lan lạnh lùng nói: “Làm gì cũng sẽ không nguôi giận đâu, dù sao thì lòng tốt bị người ta xem như lòng lang dạ thú, là do mẹ không xứng…”
Lời nói này muốn bao nhiêu chanh chua thì có bấy nhiêu chanh chua.

Diệp Nghê Nghê hoàn toàn cạn lời..

 
Chương 2029: 2029: Chương 2026





Hai người này thật sự cãi nhau hả?
Thật sự cần mình truyền lời à?
Sao cô bé vô duyên vô cớ cảm thấy mình bị đút cẩu lương vậy chứ?
Diệp Tranh ho khan một tiếng rồi nói: “Nghê Nghê, anh đột nhiên nhớ tới lúc nãy hai người chúng ta vẫn còn chưa ghép hình xong đâu, không bằng…”
“Đúng đúng đúng, chúng ta về phòng thôi, chúng ta vẫn còn chưa ghép hình xong đâu.”
Diệp Nghê Nghê nhảy xuống khỏi cái ôm của Thẩm Hạ Lan, lúc đi ngang qua bên cạnh Diệp Ân Tuấn thì nhỏ giọng nói: “Ba ơi, ba là đàn ông, ba nói tiếng xin lỗi với mẹ đi, nếu như mẹ còn không chịu tha thứ cho ba, vậy thì ba đưa mẹ vào trong phòng, không có chuyện gì mà không thể giải quyết bằng một giấc ngủ, nếu như một giấc ngủ không được, vậy thì hai giấc.”
“Diệp Nghê Nghê, con đang nói tào lao cái gì đó hả?”
Thẩm Hạ Lan thật sự rất muốn ngất xỉu.

Đây là con gái của cô đó à?
Đây là lời mà một đứa nhỏ năm tuổi nên nói hả?
Xin nhờ đấy.

Xin hãy suy nghĩ đến cảm nhận của người trong cuộc là cô đi, có được không hả?

Trong tiếng gầm thét như sư tử hà đông của Thẩm Hạ Lan, Diệp Nghê Nghê vội vàng kéo Diệp Tranh vắt chân lên cổ mà chạy.

Hu hu.

Mẹ thật là đáng sợ.

Vẫn nên để lại cho ba giải quyết đi.

Nhìn hai đứa con nhanh chóng chuồn mất, lồng ngực của Thẩm Hạ Lan phập phồng, sau khi nhìn Diệp Ân Tuấn thì lại quay người đi khỏi.

Thật ra thì trong lòng của cô không có ý trách cứ gì, nhưng mà người đàn ông này vẫn luôn không nói xin lỗi, cũng không giải thích, cô không có bậc thang thì làm sao mà bước xuống?
Chẳng lẽ là cô nên dán mặt tới rồi nói em xin lỗi, Diệp Ân Tuấn, là em tự cho mình là đúng, làm anh lo lắng, anh đừng giận em nữa, có được không?.

đam mỹ hài
Mặc dù là nói như vậy cũng không sao hết, nhưng mà Thẩm Hạ Lan lại cảm thấy có hơi ấm ức.


Cô nghĩ chắc chắn là cô bị Diệp Ân Tuấn làm hư rồi.

Nhưng mà cân nhắc lại, ở đây là đại sảnh, có nhiều thủ hạ nhìn mình như thế, Diệp Ân Tuấn muốn xin lỗi cũng không được, Thẩm Hạ Lan cảm thấy nên trở về phòng giải quyết mới tốt.

Chỉ cần trở về phòng, Diệp Ân Tuấn đi vào với mình, cho dù cô không nghe thấy lời xin lỗi của anh thì cũng coi như cuộc chiến tranh lạnh lần này sẽ kết thúc.

Nhưng mà lúc Thẩm Hạ Lan nhấc chân đi khỏi đại sảnh, Diệp Ân Tuấn lại không đi theo sau.

Diệp Nghê Nghê nói không sai.

Anh là một người đàn ông, cũng nên xin lỗi, cho dù Thẩm Hạ Lan không phản ứng tới mình.

Nếu như không được nữa thì mình cứ hy sinh nhan sắc dụ dỗ một trận đi, cũng không thể đến mức bởi vì Diệp Tử mà làm hỏng gia đình hạnh phúc của mình.

Nhưng mà anh vừa mới nhấc chân lên thì liền cảm thấy thân thể không thích hợp.

Một luồng khí nóng xông lên từ trong thân thể anh, sau đó nhanh chóng lan tràn ra đến ngực..

 
Chương 2030: 2030: Chương 2027





Diệp Ân Tuấn lão đảo một cái, nhanh chóng bắt lấy thành ghế sofa ở bên cạnh có thể miễn cưỡng để mình đứng vững.

“Ra ngoài hết đi!”
Anh thấp giọng nói, âm thanh rất là lạnh lùng.

Mấy ngày nay, thủ hạ biết rõ tình hình của Diệp Ân Tuấn không bình thường, âm tình bất định, lại nhớ đến vẻ kinh khủng và sự lạnh lẽo của anh, gần như là bọn họ rời khỏi đó trong nháy mắt.

Mà sau khi tất cả mọi người đi khỏi, Diệp Ân Tuấn bịch một tiếng té khụy dưới đất, mồ hôi lạnh to như hạt đậu chảy xuống từ thái dương, mà sắc mặt của anh cũng rất khó coi.

Đau đớn.

Cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế như đang gặm cắn lồng ngực anh, dường như muốn nuốt chửng cả người anh.


Cho dù là Diệp Ân Tuấn có thể nhịn đau, nhưng mà lúc này cũng không nhịn được mà run rẩy.

Mồ hôi rơi từng giọt xuống sàn nhà.

Diệp Ân Tuấn cắn chặt môi, cố gắng để cho mình không phát ra âm thanh.

Mà lúc này Thẩm Hạ Lan vừa mới trở về phòng ngủ, đột nhiên lại cảm thấy lồng ngực tê dại, cô theo bản năng bắt lấy chốt cửa, một cảm giác thấp thỏm cùng với không nỡ chợt xuất hiện ở trong lòng.

Có chuyện gì vậy?
Thẩm Hạ Lan cố gắng làm dịu cảm xúc, nhanh chóng mở cửa phòng đi ra, liền nhìn thấy Diệp Ân Tuấn khó khăn quỳ trên mặt đất, đầu cúi xuống, dường như là đang chịu một cơn đau rất lớn, có thể nhìn thấy được thân thể của anh đang khẽ run.

“Ân Tuấn.”
Thẩm Hạ Lan kêu lên một tiếng, nhanh chóng đi về phía Diệp Ân Tuấn.


“Anh sao vậy?”
Lúc này, chiến tranh lạnh cái gì đó, ấm ức cái gì đó đều bị ném ra sau đầu, trước mắt chỉ có Diệp Ân Tuấn đang vô cùng đau đớn.

“Đừng đến đây!”
Diệp Ân Tuấn đột nhiên ngẩng đầu lên, lại dọa Thẩm Hạ Lan giật nảy hết cả mình.

Ánh mắt của anh đột nhiên lại biến thành màu vàng, cảm xúc lạnh lùng sát ý trong đôi mắt làm cho Thẩm Hạ Lan kinh ngạc thiếu chút nữa không thể đứng vững.

“Ân Tuấn, anh…”
“Anh kêu em đừng có đến đây!”
Diệp Ân Tuấn cắn răng nghiến lợi nói, dường như anh đã dùng hết sức lực toàn thân nói từng câu từng chữ: “Nghe lời anh, Hạ Lan, bây giờ trở về phòng khóa trái cửa phòng lại, mặc kệ ở bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng không được mở cửa, đi đi.”
Thẩm Hạ Lan nhìn anh, nhìn người đàn ông mà mình yêu đến tận xương tủy đang đau đớn như thế, nhìn màu vàng óng không bình thường trong đáy mắt của anh, nhìn màu sắc của huyết ngọc ở trên ngực hình như có đậm hơn một chút, Thẩm Hạ Lan kiên định lắc đầu, cô nói: “Em không đi, em là vợ của anh, cho dù anh biến thành bộ dạng gì anh cũng là chồng của em.”
Nói xong, Thẩm Hạ Lan bước từng bước kiên định đi đến gần Diệp Ân Tuấn.

Nhưng Diệp Ân Tuấn giống như chịu đựng phải đả kích gì đó, lúc nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đi về phía mình, anh đột nhiên đứng lên lui ra phía sau.

“Thẩm Hạ Lan, em có thể nghe lời anh một lần được không, em có biết anh sợ nhất là cái gì không?”.

 
Chương 2031: 2031: Chương 2028





“Anh sợ nhất là cái gì?”
Thẩm Hạ Lan biết chứ.

Cô biết Diệp Ân Tuấn sợ nhất là làm cô bị thương dưới tình huống anh mất không chế, nhưng mà cô cũng biết Diệp Ân Tuấn sẽ không làm cô bị thương, nhưng mà sẽ làm mình bị thương.

Đây mới chính là điều mà Thẩm Hạ Lan lo lắng nhất.

Diệp Ân Tuấn nghe thấy Thẩm Hạ Lan hỏi một câu hỏi ngây thơ như thế này, anh không khỏi sửng sốt.

Cứ ngây ra một lúc như thế, Thẩm Hạ Lan đã đi đến trước mặt anh.

“Ân Tuấn, anh đừng sợ, có em ở đây rồi, không có chuyện gì đâu.”
Thẩm Hạ Lan không hề do dự mà đưa tay ra ôm lấy Diệp Ân Tuấn.

Thân thể mềm mại làm Diệp Ân Tuấn hơi cứng đờ, vô thức muốn đẩy Thẩm Hạ Lan ra, lại bị Thẩm Hạ Lan nhanh chóng cầm lấy cổ tay, dịu dàng nói: “Không có chuyện gì, không có chuyện gì đâu.


Em ở đây, chỉ cần có em ở đây, em sẽ không cho phép bất cứ người nào làm tổn thương anh, cho dù cổ trùng gì cũng không được, em sẽ nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp để nó rời khỏi anh.

Ân Tuấn, anh có thể cảm nhận được em mà có đúng không, em biết anh có thể.”
Giọng nói của Thẩm Hạ Lan dịu dàng giống như là một bàn tay vô hình nhẹ nhàng vuốt ve cảm xúc hỗn loạn của Diệp Ân Tuấn.

Màu vàng trong đáy mắt anh chậm rãi rút đi, trở tay ôm lấy Thẩm Hạ Lan, ôm cô thật chặt.

Lồng ngực vẫn rất đau đớn, nhưng mà Diệp Ân Tuấn lại cảm thấy mình không chịu đựng nó một mình, dường như là có Thẩm Hạ Lan chia sẻ, nỗi đau kia cũng đã giảm bớt rất nhiều.

Anh khàn giọng nói: “Hạ Lan, anh đau quá.”
Lúc này, Diệp Ân Tuấn giống như là một đứa nhỏ mang theo một tia vô lực và uất ức, Thẩm Hạ Lan nghe thấy như vậy, trái tim cũng phát đau.

“Không đau không đau, em giúp anh, Ân Tuấn, để em giúp anh.”
Cô nhỏ giọng lẩm bẩm, cảm thấy trên bờ vai của mình càng ngày càng nặng, không bao lâu sau liền truyền đến tiếng hít thở đều đều.

Thẩm Hạ Lan phát hiện Diệp Ân Tuấn đã ngủ rồi.


Lông mày của anh nhíu chặt lại với nhau, có lẽ cơn đau vẫn còn chưa rút đi, anh ngủ không yên ổn cho lắm.

Thẩm Hạ Lan tìm thủ hạ hỗ trợ đưa Diệp Ân Tuấn vào trong giường nằm xuống.

Nhìn gương mặt tái nhợt của Diệp Ân Tuấn, trong lòng của Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất khó chịu.

Ban đầu cho rằng Hoàng kim Cổ không có gì đáng ngại, sau này bọn họ từ từ tìm cách, chắc chắn là sẽ có cách đẩy nó ra ngoài, nhưng mà bây giờ xem ra Hoàng kim Cổ này giống như là một quả bom không gài giờ.

Lúc Thẩm Hạ Lan kéo chăn lên muốn đắp cho Diệp Ân Tuấn, lúc này, cô mới phát hiện trên cổ tay của Diệp Ân Tuấn có băng gạc.

Máu tươi đã nhuộm đỏ băng gạc.

Trái tim của Thẩm Hạ Lan đột nhiên thắt chặt, cô vô thức mở băng gạc ra, phát hiện vết thương ở bên trong là do dao cắt, dường như là cô đã ý thức được cái gì đó.

Cô nhìn Diệp Ân Tuấn rất lâu rất lâu, sau đó lại lấy hòm thuốc ra băng bó kỹ cho cổ tay của Diệp Ân Tuấn, đắp chăn cho anh rồi đi ra ngoài.

Thẩm Hạ Lan lấy điện thoại di động ra gọi cho Tô Nam.

“Có cách nào tiêu trừ Hoàng kim Cổ được không, anh có biết không, anh nói hết những gì mà anh biết cho tôi nghe đi.”.

 
Chương 2032: 2032: Chương 2029





Tô Nam có chút buồn bực: “Chị dâu, không phải là tôi không nói cho chị biết, mà là bản thân tôi cũng không biết cái này làm như thế nào.

Tôi học tây y, cho dù hiểu một chút trung y, nhưng mà những cái này hoàn toàn không dính dáng gì với cổ độc.

Thứ đồ này được lưu truyền cho người ở miêu cương, không được truyền ra bên ngoài.

Lần trước, tôi có xem quyển sách cổ của Trương gia trại được vài lần, cũng chỉ hiểu được một chút mà thôi, về phần những chuyện khác tôi thật sự không hiểu.

Hơn nữa, Hoàng kim Cổ là tổ tiên trong cổ trùng, xem như là cổ trùng với cấp bậc tối cao, ngay cả một loại cổ trùng bình thường mà tôi cũng không giải quyết được, chứ nói chi là Hoàng kim Cổ.

Chị hỏi tôi, không bằng đi hỏi Diệp Tranh đi, có lẽ là cậu bé còn hiểu hơn tôi đó.”
Cho dù là Thẩm Hạ Lan đã chuẩn bị tâm lý, nhưng mà sau khi nghe thấy Tô Nam nói như vậy, trong lòng của cô vẫn rất khó chịu và thất vọng.

“Biết rồi, cảm ơn anh.”
Thẩm Hạ Lan nói xong thì muốn cúp điện thoại, lại nghe thấy Tô Nam hỏi: “Có phải là anh hai đã xảy ra chuyện gì rồi không?”

“Vẫn ổn, chỉ là đột nhiên lại đau dữ dội, tính tình lại dễ giận nóng nảy, những cái khác thì không có gì.”
Thẩm Hạ Lan không nói cho Tô Nam biết chuyện đôi mắt của Diệp Ân Tuấn thay đổi màu sắc, mặc dù bây giờ đã khôi phục lại, nhưng mà cô vẫn còn thấy sợ hãi.

Diệp Ân Tuấn như thế, giống như là bị cái gì đó dựa người, trở nên không còn giống anh.

Tô Nam thấp giọng nói: “Để tôi liên lạc với những người trong giới y học một chút, nhưng mà tôi không dám hứa chắc là sẽ có người biết cái này, chỉ có thể để người của Trương gia trại ra tay, hoặc là chị có quen biết với người nào biết cổ độc ở miêu cương ấy, chị hỏi một chút cũng được.”
Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu.

Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng của Thẩm Hạ Lan có hơi ngột ngạt.

Gần đây hết chuyện này tới chuyện kia xảy ra, hơn nữa còn liên tục có người bị thương.

Triệu Ninh, Hạ Tử Thu, Diệp Minh Triết, hiện tại là Diệp Ân Tuấn cũng đã xuất hiện triệu chứng đau đớn.

Hình như là những người ở bên cạnh bọn họ đều phải gặp chuyện gì đó, làm cho Thẩm Hạ Lan cảm thấy đây tuyệt đối không phải là chuyện ngoài ý muốn.


Bọn họ đều có một người giật dây ở phía sau, đó chính là Vu Phong.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy mặc kệ cô với Diệp Ân Tuấn có đến Trương gia trại hay không, mặc kệ bọn họ muốn làm cái gì, cứ luôn luôn có một Vu Phong tồn tại.

Người này chính là một con chuột, chuyên lẩn trốn ở nơi âm u hẻo lánh để đánh lén bọn họ.

Chỉ có thể giải quyết người này, bọn họ mới có thể tạm thời an toàn một chút, cũng mới có thể để cho Diệp Ân Tuấn dốc hết toàn lực ứng phó bài trừ Hoàng kim Cổ.

Cho nên, Vu Phong phải chết.

Hay là nói, Vu Phong nhất định phải đền tội.

Nhưng mà Vu Phong đang ở nước T, cô phải làm như thế nào đây?
Cũng không thể đến nước T bắt Vu Phong về nước.

Cho dù cô có thể bước chân vào nước T, cũng chưa chắc có thể mang Vu Phong ra khỏi đó.

Dù sao thì cô còn không biết quốc chủ của nước T là ai, tại sao lại che chở cho Vu Phong như thế, cô cũng không biết.

Có quá nhiều thắc mắc vẫn còn chưa được giải đáp, đi đến nước T chính là tìm đường chết, nhưng mà không đi, bây giờ bọn họ khó mà bước được nửa bước..

 
Chương 2033: 2033: Chương 2030





Còn không biết chuyện của Trạm Dực lúc nào mới kết thúc, lại là bởi vì chuyện của Trương gia trại, ngay cả ông cụ Tiêu cũng đã bị giam lỏng.

Mặc dù nhà họ Hoắc không xảy ra chuyện gì, nhưng mà chú ba Hoắc Chấn Hiên đã được phái ra nước ngoài để chấp hành nhiệm vụ, hoàn toàn không có tin tức.

Cẩn thận suy nghĩ lại, tất cả các thế lực ở bên cạnh Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đều bị khống chế, đây chính là một ngõ cụt.

Một ngõ cụt đặc biệt nhằm vào cô và Diệp Ân Tuấn.

Một khi bọn họ có hành động, hoặc là xảy ra chuyện gì đó, những người xung quanh sẽ chịu ảnh hưởng.

Không phải Tống Dật Hiên chính là một ví dụ đó à?
Bây giờ Thẩm Hạ Lan mới phát hiện ra, có lẽ là Tống Dật Hiên bị trúng độc cũng không phải là nhằm vào Tống Dật Hiên, mà là để Tống Dật Hiên không rảnh để quan tâm tới chuyện của cô với Diệp Ân Tuấn.

Thẩm Hạ Lan không ngu ngốc, sau khi cô suy nghĩ lại từ đầu đến đuôi mọi chuyện, cô đã đoán được ý đồ của đối phương.


Bọn họ đang ép buộc Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đầu hàng.

Nếu như nói những người này có liên quan tới Vu Phong, vậy thì mạng lưới quan hệ của Vu Phong cũng thật sự rất sâu.

Mà bây giờ cô và Diệp Ân Tuấn phải đột phá ngõ cụt này, đường ra duy nhất đó chính là phải xử lý được Vu Phong.

Thẩm Hạ Lan cau mày.

Xử lý Vu Phong, nói nghe thì dễ nhỉ?
Gió thổi từ cửa sổ vào trong phòng, làm cho đầu óc của Thẩm Hạ Lan tạm thời tỉnh táo lại.

Lúc này, Triệu Ninh được đưa về.

Diệp Ân Tuấn còn đang ngủ, Thẩm Hạ Lan ra ngoài đón.

Cho dù là đã chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Triệu Ninh, cô vẫn thật sự hoảng sợ.


Sắc mặt của Triệu Ninh trắng đến dọa người, trên cổ còn quấn băng gạc thật dày, cho dù là đang hôn mê, nhưng mà lông mày vẫn nhíu chặt lại cùng một chỗ, giống như là không tin được Diệp Tử sẽ ra tay với anh ta.

Thẩm Hạ Lan thở dài một hơi rồi nói: “Sắp xếp một chút đi, tìm người chăm sóc đặc biệt chăm sóc cho cậu ấy, không thể xuất hiện vấn đề được.”
“Rõ.”
Thủ hạ đưa Triệu Ninh đi.

Thẩm Hạ Lan lại nhìn Diệp Minh Triết, Diệp Minh Triết vẫn còn chưa tỉnh dậy, nhưng mà sẽ không còn nguy hiểm đến tính mạng.

Sau khi cô đi ra, bất tri bất giác đi đến phòng của Nhan Du.

Nhan Du rất bất ngờ vì Thẩm Hạ Lan đến đây.

“Cô đến rồi?”
“Ừm.”
Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu, ngồi xuống ở trong phòng của Nhan Du.

Cô không biết mình nên nói gì với Nhan Du, chẳng qua là cô cảm thấy căn phòng này có thể làm cho cô bình tĩnh một chút.

Nhan Du cho là Thẩm Hạ Lan sẽ nói gì đó với mình, nhưng mà từ sau khi Thẩm Hạ Lan bước vào thì cứ ngồi yên ở đó không nói cái gì hết, cái gì cũng không hỏi, giống như là đang suy nghĩ chuyện gì đó, lại giống như là đang thả lỏng mình..

 
Chương 2034: 2034: Chương 2031





Cô ta không quen ai ở đây, sau khi chuyện của Hạ Tử Thu xảy ra, cô ta lại tứ cố vô thân, mỗi giờ mỗi khắc ở đây đều lo lắng đề phòng, không biết lúc nào những người anh em đó của Hạ Tử Thu sẽ đến giết cô ta.

Bây giờ nhìn thấy Thẩm Hạ Lan không nói lời nào, Nhan Du có chút bất an.

“Cô đến đây có chuyện gì không?”
Cô ta hỏi, nhưng mà giọng điệu rất cẩn thận.

Lúc này, Thẩm Hạ Lan mới hoàn hồn lại, lắc đầu nói: “Không có chuyện gì đâu, chỉ là đến đây ngồi một lát mà thôi.

À đúng rồi, tôi đến đây để nói cho cô biết một tiếng đã tìm được người sát hại Định rồi, không phải là cô.”
Nghe nói như thế, Nhan Du lập tức thở phào một hơi.

“Cảm ơn cô, nếu như không phải là cô, có lẽ là tôi thật sự bị xem như là hung thủ.”

Nhan Du biết động cơ mình đến đây không đơn thuần, bọn họ hận mình là đúng, nhưng mà chuyện nào cô ta không làm thì chính là không làm, cô ta thật sự không có hại chết người đó.

Thẩm Hạ Lan nhìn Nhan Du, cảm thấy cô gái này vẫn có giới hạn, ngoại trừ Hạ Tử Thu, đối với những người khác, cô ta vẫn có lòng từ bi.

Có lẽ là đối với Hạ Tử Thu, cô ta thấy hổ thẹn.

“Cô có biết Cung Tuyết Dương không?”
Lời nói của Thẩm Hạ Lan làm Nhan Du ngây ra một lúc, sau đó lắc đầu.

“Hàn Hi Thần nói là bởi vì gương mặt này của tôi, cho nên mới kêu tôi đến đây, anh ta chắc chắn là Hạ Tử Thu sẽ không giết tôi cũng là bởi vì gương mặt này.

Tôi biết đến tên của Cung Tuyết Dương từ trong miệng của Hạ Tử Thu, nhưng mà tôi thật sự không phải là cô ta.”
Lời nói của Nhan Du làm Thẩm Hạ Lan dừng lại một chút.


Cô nhìn Nhan Du trước mắt, đột nhiên lại hỏi: “Cô bao nhiêu tuổi rồi?”
“Mười tám tuổi.”
Nhan Du có chút chua chát.

Cô ta vừa mới trải qua sinh nhật mười tám tuổi không bao lâu, cho là mình đã trưởng thành, có thể gả cho Hàn Hi Thần làm món quà trưởng thành, không ngờ tới tất cả những thứ này đều là một trò cười mỉa mai.

Thẩm Hạ Lan lại nhíu mày.

Nếu như Cung Tuyết Dương vẫn còn sống, chắc là bây giờ cũng đã hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, mà Nhan Du mới chỉ có mười tám tuổi, nếu như hai người có quan hệ với nhau, có khi nào là chị em ruột không?
Dù sao thì lúc Cung Tuyết Dương hi sinh vẫn còn chưa tới hai mươi tuổi, lúc đó ba mẹ của Cung Tuyết Dương vẫn có khả năng sinh con.

Sau khi Cung Tuyết Dương hi sinh, hai người muốn sinh một đứa bé cũng không phải là chuyện không có khả năng, chỉ là nếu như thật sự vất vả sinh ra, làm sao bọn họ có thể làm mất con được chứ?
Thẩm Hạ Lan nghĩ mãi mà không hiểu, lại cảm thấy cô nên phải điều tra từ phương hướng này.

Cô vội vàng bước ra phòng của Nhan Du, nói với thủ hạ: “Cho người đi điều tra sau khi Cung Tuyết Dương hi sinh, ba mẹ của Cung Tuyết Dương có sinh con hay không, tôi cần có kết quả nhanh chóng.”.

 
Chương 2035: 2035: Chương 2032





Sau khi thủ hạ nhận được mệnh lệnh thì nhanh chóng đi điều tra.

Lúc Nhan Du ở trong phòng nghe thấy câu nói này, trong lòng không khỏi xao động.

Cô ta là em gái ruột của Cung Tuyết Dương à?
Nhan Du không biết, nhưng mà trong lòng lại có chút kích động.

Từ nhỏ, cô ta đã không biết ba mẹ của mình là ai, cô ta đến từ đâu, bắt đầu từ khi còn bé, trong mắt của cô ta đều là trại trẻ mồ côi với những người mắt xanh da trắng, mà cô ta giống như là một người khác thường bị người ta bắt nạt, mãi cho đến khi cô ta gặp được Hàn Hi Thần.

Bây giờ Thẩm Hạ Lan lại hoài nghi cô ta là em gái ruột của Cung Tuyết Dương, đây chính là tình thân à?
Nếu như là thật, vậy thì cô ta phải làm gì đây?
Cô ta thế mà lại tự tay đâm anh rể của mình bị thương.

Bây giờ còn chưa biết anh ta sống chết ra sao.

Tâm trạng của Nhan Du bắt đầu luống cuống, lo lắng và bất an.


Thẩm Hạ Lan cố ý đứng ở cửa Nhan Du mà nói như vậy.

Thứ mà cô muốn chính là sự thấp thỏm của Nhan Du, sự áy náy của Nhan Du, nếu như cuối cùng có thể chứng minh cô ta có quan hệ với Cung Tuyết Dương, có lẽ là Hạ Tử Thu vẫn có thể được cứu.

Dù sao thì Hạ Tử Thu cũng là người anh em tốt nhất của Diệp Ân Tuấn, bây giờ Hạ Tử Thu biến thành như vậy, trong lòng của Diệp Ân Tuấn cũng không dễ chịu, có thể chia sẻ giúp cho Diệp Ân Tuấn, đương nhiên là Thẩm Hạ Lan không trốn tránh.

Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, Thẩm Hạ Lan trở về phòng ngủ, phát hiện Diệp Ân Tuấn đã tỉnh dậy.

Anh nhìn băng gạc đã được cột chắc ở trên tay của mình, nhíu mày lại, trông có vẻ như là rất ảo não.

“Có còn đau không?”
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi đến bên cạnh anh, đưa tay ra sờ lên trán của anh.

Nhiệt độ không cao.

Lông mày của cô hơi thả lỏng.


Diệp Ân Tuấn nhìn Thẩm Hạ Lan, nhớ đến bộ dạng cách đây không lâu của mình, anh thấp giọng nói: “Em đưa anh vào đây hả?”
“Tìm người hỗ trợ, bây giờ anh còn có chỗ nào không thoải mái không?”
Diệp Ân Tuấn lắc đầu.

Anh chẳng những không cảm thấy có chỗ nào không thoải mái, còn cảm thấy vô cùng khỏe mạnh, thân thể vô cùng nhẹ nhõm.

Chỉ là, làm sao có thể nói cho Thẩm Hạ Lan biết cảm giác này.

Thẩm Hạ Lan vẫn không yên tâm cho lắm, cô thấp giọng nói: “Để em đi tìm bác sĩ đến đây khám cho anh.”
Nói xong, cô lại muốn đi ra, lại bị Diệp Ân Tuấn kéo cổ tay lại, kéo một phát liền kéo Thẩm Hạ Lan vào trong ngực.

Thẩm Hạ Lan hoảng hốt kêu lên một tiếng, đã bị Diệp Ân Tuấn ôm lấy cái eo thon, ngồi ở trên đùi của anh.

Tư thế mập mờ như thế làm cho sắc mặt của Thẩm Hạ Lan ửng hồng.

“Anh làm cái gì vậy, buông em ra, coi chừng chạm phải miệng vết thương của anh.”
“Anh không buông.”
Diệp Ân Tuấn giống như là một tên vô liêm sỉ ôm Thẩm Hạ Lan thật chặt: “Căn bệnh này của anh, tìm bác sĩ cũng vô dụng thôi.”
“Dù sao thì cũng phải giải quyết chứ, anh cũng không biết lúc nãy em bị anh hù chết.

Hoàng kim Cổ trong cơ thể của anh chính là một quả bom không hẹn giờ, ai mà biết lúc nào nó lại nổ, hay là cứ lấy ra đi, sẽ cảm thấy an toàn hơn.”.

 
Chương 2036: 2036: Chương 2033





Thẩm Hạ Lan nghĩ như vậy, làm sao mà Diệp Ân Tuấn không nghĩ như vậy được chứ?
Nhưng mà muốn trừ khử Hoàng kim Cổ, thật sự là chuyện này không có manh mối.

“Anh sẽ từ từ điều tra.”
Nhập từ khóa tìm kiếm…
“Em không chờ được nữa, Ân Tuấn.”
Thẩm Hạ Lan có hơi lạc giọng, không khỏi làm Diệp Ân Tuấn sững sờ.

“Em định làm gì?”
“Em dự định xử lý Vu Phong.”
Thẩm Hạ Lan nhìn thẳng vào mắt của Diệp Ân Tuấn, nhỏ giọng nói: “Mặc kệ là chúng ta hay là nhà họ Tiêu, nhà họ Hoắc, thậm chí là nhà họ Trạm, bây giờ bọn họ đều đang bị khống chế, bị ràng buộc.

Em mặc kệ mạng lưới quan hệ ở phía sau mạnh tới cỡ nào, em chỉ cần biết là em không muốn bị Vu Phong nắm mũi dắt đi nữa, không giải quyết cậu ta, cho dù chúng ta đi du lịch hay là làm cái gì cũng phải bó tay bó chân.


Con người này vốn dĩ muốn nhằm vào chúng ta, cho nên bắt giặc trước bắt vua, bắt được cậu ta rồi, chúng ta mới có thể thả lỏng một chút, anh cũng có thể yên tâm mà giải trừ Hoàng kim Cổ.”
Thật ra thì Diệp Ân Tuấn cũng đã từng suy nghĩ tới chuyện này, chỉ có điều là anh quan tâm đến sự an toàn của Thẩm Hạ Lan với bọn nhỏ, bây giờ nghe thấy Thẩm Hạ Lan cũng nói như vậy, anh có hơi lo lắng: “Nhưng mà để xử lý Vu Phong không dễ dàng đâu.”
“Cho dù là có một phần vạn hi vọng, em cũng không muốn từ bỏ.”
“Em có kế hoạch?”
Thẩm Hạ Lan lắc đầu.

“Không có, chỉ là có suy nghĩ như vậy thôi, nếu như muốn suy nghĩ kế hoạch, em cảm thấy vẫn nên để anh ra tay, cái đầu này của em không có dùng được.”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan đang lấy lòng mình, tâm trạng của Diệp Ân Tuấn đột nhiên rất tốt.

“Ừ, được rồi, sau này anh sẽ suy nghĩ kế hoạch.”
“Ừm.”
Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn đã khôi phục, trong lòng cũng rất vui mừng.

“Có đói bụng không, để em đi làm cái gì đó cho anh ăn?”
“Không cần đâu, anh không đói bụng, anh chỉ muốn ôm em như thế này thôi.”

Diệp Ân Tuấn cũng không ngốc.

Lúc đó, Thẩm Hạ Lan rất giận anh, anh vẫn còn chưa dỗ dành cô, nếu như không phải Hoàng kim Cổ đột nhiên phát tác, anh cũng không biết mình có thể để Thẩm Hạ Lan tha thứ cho anh không nữa.

Nhớ đến cách làm lúc nãy của mình, bây giờ Diệp Ân Tuấn đã bình tĩnh, cảm thấy mình thật là khốn nạn.

Thẩm Hạ Lan đánh thuốc mê anh cũng là bởi vì không muốn cho tay anh dính máu của Diệp Tử, xuất phát điểm là tốt.

Người vợ này của mình, mỗi lần suy nghĩ chuyện gì đó đều lấy anh ra làm đầu, mà quên mất bản thân cô, làm như vậy là biểu hiện quan tâm anh, không phải à?
Cho nên, làm sao anh lại có thể trách tội Thẩm Hạ Lan tự hành động một mình vậy chứ?
Nghĩ đến đây, Diệp Ân Tuấn ôm Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Vợ ơi, anh xin lỗi.”
“Hả?”
Thẩm Hạ Lan không kịp phản ứng.

Tự nhiên vô duyên vô cớ lại nói xin lỗi làm cái gì?
Diệp Ân Tuấn vừa nhìn liền biết là Thẩm Hạ Lan đã quên mất chuyện kia.

Trong lòng của anh rất khó chịu..

 
Chương 2037: 2037: Chương 2034





Cuối cùng, Thẩm Hạ Lan sẽ tự động quên mất những chuyện mà mình không tốt với cô, chỉ nhớ những chuyện mình tốt với cô.

Bắt đầu kể từ khi kết hôn, anh lạnh nhạt với cô ba năm, cô đều không trách móc anh, cho dù là ngọn lửa vào năm năm trước, đã giải quyết hiểu lầm, cô vẫn lựa chọn tha thứ cho anh.

Diệp Ân Tuấn biết không phải là lòng dạ của Thẩm Hạ Lan vĩ đại, mà là bởi vì cô yêu anh.

Bởi vì yêu, cô mới có thể tha thứ cho khuyết điểm nhỏ của anh, nhưng mà cái này không đủ để trở thành lý do để anh có thể tổn thương và bắt nạt cô.

Có lẽ là Thẩm Hạ Lan có hơi làm kiêu, cô còn tự cho mình là đúng, nhưng mà trong lòng của cô đều là Diệp Ân Tuấn.

Người vợ như thế này, anh còn có thể trách móc nặng nề cái gì chứ?
Diệp Ân Tuấn ôm chặt lấy Thẩm Hạ Lan, anh nói: “Chuyện ở phòng phẫu thuật là do anh làm không đúng, em đánh anh mắng anh cũng được, nhưng mà em đừng có không để ý tới anh.

Anh đảm bảo là sau này anh sẽ không tiếp tục đối xử với em như vậy, còn nữa, chuyện anh bị hôn mê cũng là do anh phản ứng thái quá, anh xin lỗi.”
Cảm giác ấm ức của Thẩm Hạ Lan đột nhiên tiêu tan.


“Cũng là do em tự cho mình là đúng, không thể trách anh được, có lẽ là anh nói đúng, có anh ở đó, Minh Triết sẽ không phải bị thương.”
Thẩm Hạ Lan cũng đang tự thức tỉnh mình.

“Không có gì đâu, vợ anh làm gì cũng đúng.”
Diệp Ân Tuấn nịnh nọt như thế này làm cho Thẩm Hạ Lan không biết phải nói cái gì.

Hai người nói chuyện một hồi liền dính nhau.

Thẩm Hạ Lan xin thề là cô thật sự không muốn làm gì đó với Diệp Ân Tuấn giữa ban ngày ban mặt, nhưng mà cũng không biết làm sao, hai người nói chuyện một hồi rồi lại lăn lên trên giường, sau đó là những hình ảnh không thích hợp.

Chờ đến lúc Thẩm Hạ Lan kịp phản ứng lại thì đã bị Diệp Ân Tuấn ăn sạch sành sanh.

Hai người dựa vào nhau nghỉ ngơi, trong căn phòng tràn ngập khí tức kiều diễm.

Bởi vì chuyện của Diệp Minh Triết mà tâm trạng của Thẩm Hạ Lan vẫn luôn căng cứng, bây giờ ở trong ngực của Diệp Ân Tuấn, cô không khỏi thả lỏng, lại thêm cuộc vận động lúc nãy, cô bất tri bất giác ngủ thiếp đi.


Diệp Ân Tuấn nghe thấy tiếng hít thở đều đều, anh không khỏi ngây ra một lúc, sau đó, dịu dàng kéo chăn lên đắp cho Thẩm Hạ Lan.

Lúc này ở bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó có một cái đầu nhỏ thò vào trong.

“Ba ơi, mẹ đã hết giận chưa ạ?”
Là Diệp Nghê Nghê.

Diệp Ân Tuấn chưa từng nghĩ tới có một ngày mình lại xấu hổ ở trước mặt của con gái như thế.

Anh vội vàng kéo chăn lên che cho mình, nói: “Nghê Nghê, sao con lại vào đây?”
“Con gõ cửa mà.”
Diệp Nghê Nghê nói rất hùng hồn, sau đó lại cười như một tên trộm.

“Xem đi, con đã nói rồi mà, không có chuyện gì là không thể giải quyết bằng một giấc ngủ, một giấc không được thì hai giấc.”
Lời nói trẻ con của Diệp Nghê Nghê lại làm Diệp Ân Tuấn hơi nhíu mày.

“Cái này là ai dạy con vậy?”
Diệp Nghê Nghê mới có năm tuổi, biết cái gì chứ?
Cho dù có trưởng thành sớm đi nữa, cho là có thiên tài thì lời này vẫn không thể được nói ra từ trong miệng của Diệp Nghê Nghê.

Diệp Nghê Nghê còn chưa nhìn thấy trong mắt của Diệp Ân Tuấn nổi mây nổi gió, cười ngọt ngào, bé nói: “Là chú Tống Dật Hiên nói đó ạ.”.

 
Chương 2038: 2038: Chương 2035





Tống Dật Hiên?
Diệp Ân Tuấn hừ lạnh một tiếng ở trong lòng.

Cái người đàn ông này, chờ đó cho anh.

“Sau này cậu ta có nói cái gì con cũng đừng có nghe.”
“Sao vậy ba?”
Diệp Nghê Nghê không hiểu.

Diệp Ân Tuấn nói thẳng: “Bởi vì cậu ta não tàn, con muốn biến thành não tàn luôn à?”
“Não tàn ạ? Làm sao có thể?”
Diệp Nghê Nghê cảm thấy Tống Dật Hiên rất là bình thường mà.

Diệp Ân Tuấn cười lạnh một tiếng rồi nói: “Con xem xem cậu ta cùng với ba cùng nhau theo đuổi mẹ con, cuối cùng, không phải là ba đã thành công đó à?”

Diệp Nghê Nghê nghĩ lại đúng là có chuyện như thế, sau đó lại nhẹ gật đầu.

Diệp Ân Tuấn còn nói: “Con thấy lúc trước cậu ta với ba sở hữu một nửa số cửa hàng con phố vàng ở Hải Thành, nhưng mà bây giờ chỉ còn lại có một chút xíu, con nói xem, nếu như cậu ta không bị não tàn thì làm sao có thể làm cho đồ vật ở trong tay của mình biến mất chứ?”
“Cũng đúng.”
Diệp Nghê Nghê như bừng tỉnh đại ngộ.

Xem ra là chú Tống Dật Hiên thật sự là một người não tàn.

Diệp Ân Tuấn nhìn thấy Diệp Nghê Nghê đã chấp nhận tư tưởng này, anh thấp giọng nói: “Ra ngoài đi, mẹ của con vừa mới ngủ, anh trai của con bị thương, mẹ con hoảng sợ không nhỏ, đừng làm phiền mẹ con nghỉ ngơi?”
“Dạ.”
Diệp Nghê Nghê rất hiểu chuyện, còn quan tâm đóng cửa lại cho bọn họ.

Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn đóng băng.

Tống Dật Hiên này, nếu như không phải nể tình anh ta vừa mới mất đi ba ruột, lại mất đi cốt nhục của mình, bây giờ anh thật sự muốn anh ta đẹp mắt.


Nhưng mà quân tử báo thù mười năm chưa muộn.

Diệp Ân Tuấn phỉ bán ở trong lòng, nhìn Thẩm Hạ Lan đang ngủ say, lúc này mới đứng dậy đi vào trong phòng tắm tắm rửa, thay một bộ quần áo rồi đi ra khỏi phòng.

Lúc thủ hạ nhìn thấy Diệp Ân Tuấn, thì có hơi bất ngờ, nhưng mà vẫn cung kính bước lên, nói: “Đại ca, anh Triệu Ninh đã được sắp xếp xong xuôi, cũng đã mời người chăm sóc đặc biệt.

Nhưng mà hình như Diệp Tử ở trong nhà tù bị mất máu nghiêm trọng, có xu hướng bị sốc.”
Hiện tại, Diệp Ân Tuấn không muốn nghe bất cứ tin tức gì liên quan tới Diệp Tử, lông mày của anh hơi nhíu lại, lạnh lùng nói: “Cho người vào chữa trị cho cô ta, nhớ kỹ trước khi đứa nhỏ được sinh ra thì không thể để cô ta chết, về phần chữa trị như thế nào không cần phải nói với tôi, tôi không hứng thú.”
“Rõ.”
Thủ hạ co rúm lại, vội vàng lui ra ngoài.

Sau đó, lại có một thủ hạ khác bước vào.

“Đại ca, chuyện chị dâu kêu chúng tôi điều tra đã có manh mối.”
“Chuyện gì?”
Diệp Ân Tuấn hơi bất ngờ.

Thủ hạ vội vàng nói: “Liên quan đến Nhan Du và Cung Tuyết Dương, bên kia đã có kết quả.”.

 
Chương 2039: 2039: Chương 2036





“Kết quả như thế nào?”
Thật ra thì Diệp Ân Tuấn cũng có suy đoán về Nhan Du, nhưng mà lại không suy nghĩ sâu xa, bây giờ Thẩm Hạ Lan lại muốn điều tra chuyện này, rất có thể là cô muốn làm cái gì đó.

Nghĩ đến nếu như vợ của mình muốn làm gì, đương nhiên Diệp Ân Tuấn sẽ ủng hộ hết mình.

Thủ hạ vội vàng nói: “Chúng tôi đã lấy máu của Nhan Du cùng với ba mẹ của Cung Tuyết Dương để làm xét nghiệm, Nhan Du là con của nhà họ Cung, hơn nữa, bà Cung cũng đã nói lúc Cung Tuyết Dương mười tuổi thì bọn họ có sinh một đứa con gái, chỉ có điều là vừa mới ra đời thì đã bị tuyên bố chết do ngạt thở, lúc đó bệnh viện cũng có ghi chép lại chuyện này.”
“Chết do ngạt thở? Mới sinh được hai ngày? Vậy tại sao lại có sự tôn tại của Nhan Du?”
Nếu như dựa vào thời gian, hiện tại Nhan Du mới mười tám tuổi, Cung Tuyết Dương mới qua đời khoảng tám chín năm trước, mà lại được sinh ra lúc Cung Tuyết Dương mười tuổi, vậy thì số tuổi của Nhan Du thật sự chính xác.

Diệp Ân Tuấn nhíu mày suy nghĩ, anh hỏi: “Dáng dấp của Nhan Du và Cung Tuyết Dương giống ai?”
“Giống với ông Cung, bọn họ giống ba của bọn họ.”
Nói xong, thủ hạ đưa ảnh chụp cho Diệp Ân Tuấn.


Diệp Ân Tuấn đã từng gặp Cung Tuyết Dương, lúc nhìn thấy ảnh chụp thì có hơi ngây ra một lúc.

Đúng là Cung Tuyết Dương cực kỳ giống với ba của mình, mà vừa liếc mắt nhìn Nhan Du, cũng thấy giống y hệt, nhưng mà nhìn kỹ lại thì cặp mắt có hơi khác nhau.

Mắt của Nhan Du giống với mẹ hơn.

“Đã chắc chưa? Năm đó, Nhan Du nghẹt thở tử vong, sao lại có thể xuất hiện ở cô nhi viện nước ngoài được chứ?”
Diệp Ân Tuấn nói vậy, thủ hạ đưa tài liệu ở trong tay tới.

“Người của chúng tôi đã điều tra rồi, lúc trước bác sĩ đỡ đẻ cùng với y tá đã bị người ta mua chuộc, bọn họ nói với ba mẹ Cung rằng đứa nhỏ bị ngạt thở qua đời, bởi vì vừa mới ra đời đa phần dáng dấp của mấy đứa con nít đều không khác nhau là mấy, cho nên bọn họ đã dùng một đứa nhỏ qua đời vì ngạt thở để thay thế.

Lúc đó, ba mẹ Cung đau lòng quá độ, căn bản không suy nghĩ tới việc làm xét nghiệm gì hết, huống hồ chi ai cũng không nghĩ rằng một bệnh viện lớn như thế lại có người làm ra loại chuyện này.


Cho nên, lúc đó chuyện này không giải quyết được gì hết.

Bà Cung cũng bởi vì chuyện này mà thu mình trong một thời gian rất dài mới có thể bước ra, người nhà cũng không dám nhắc tới chuyện của đứa bé này ở trước mặt của bà ấy, dân dân mọi người đều quên lãng, không có ai nhắc tới.”
Diệp Ân Tuấn im lặng lắng nghe, nhưng mà suy nghĩ lại chuyển động nhanh chóng.

“Bác sĩ cùng với y tá nhận hối lộ đã nói người sai bảo bọn họ làm như vậy là ai chưa?”.

Truyện Tiên Hiệp
“Nói rồi, nhưng mà bọn họ nói là bọn họ không biết, là người ở bên ngoài, chỉ nói là buôn bán người muốn hợp tác với bọn họ.

Lúc ấy, người phụ nữ đó cho rất nhiều tiền, cho nên bọn họ mới dao động, còn muốn lợi dụng chức vụ mà bán thêm mấy đứa bé ra bên ngoài, nhưng mà người phụ nữ đó lại không xuất hiện nữa.”
Lời nói của thủ hạ làm lông mày của Diệp Ân Tuấn nhíu chặt lại.

“Phụ nữ?”
“Đúng vậy, bọn họ nói người lúc đó tìm bọn họ làm như vậy chính là một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, nói là khẩu âm ở nơi khác, cách nói chuyện giống như là một con buôn.

Huống hồ gì, người phụ nữ đó đều nói bà ta làm việc ở nước ngoài, chỉ cần đưa con nít cho bà ta, bà ta có biện pháp đưa con nít ra nước ngoài bán đi, đảm bảo sẽ không làm liên lụy tới bọn họ, cho nên bọn họ mới bí quá hóa lều.”.

 
Chương 2040: 2040: Chương 2037





Ánh mắt của Diệp Ân Tuấn lạnh thêm mấy phần.

Mấy vụ làm ăn tán tận lương tâm như là lợi dụng sản phụ vừa mới sinh con, sức khỏe còn yếu ớt mà thừa cơ trục lợi, thế mà còn có nhân viên y tế tham gia vào trong đó, đúng là không thể tha.

“Lúc đó, chỉ có một mình Nhan Du bị đưa đi thôi hả?”
“Không phải, theo như lời khai của bọn họ, một tuần trước đó bọn họ đều buôn bán bảy tám đứa nhỏ vừa mới ra đời, sở dĩ ký ức đối với Nhan Du lại sâu sắc như thế là bởi vì ba mẹ của bảy tám đứa nhỏ ấy mặc dù cũng đau lòng khổ sở, nhưng mà không phản ứng dữ dội như là ba mẹ Cung.

Nghe nói là lúc đó bà Cung thiếu chút nữa đã đập đầu vào tường mà chết, muốn đi theo con mình, bởi vì bác sĩ nói cho bà ta biết rằng do đứa nhỏ ở trong bụng của bà ta trong một khoảng thời gian dài, cho nên mới bị ngạt thở.

Lúc đó, đúng là bà Cung muốn sinh tự nhiên, nhưng mà bốn ngày rồi lại không sinh ra được, cuối cùng phải sinh mổ.

Bà ấy vẫn luôn rất tự trách, tưởng là bởi vì sai lâm của mình mới có thể làm con mình qua đời, cho nên không thể chấp nhận sự thật này.

Sau đó, bà Cung mắc phải chứng bệnh trầm cảm rất nghiêm trọng, tự sát, mỗi ngày đều tự mình hại mình.


Ông Cung cũng bởi vì chăm sóc cho bà ấy mà không lo lắng đi kiểm tra đứa nhỏ qua đời vì bị ngạt thở, chuyện này cứ bị bỏ qua như thế.”
Trong lòng Diệp Ân Tuấn dâng lên một ngọn lửa giận.

Anh cũng là một người ba, đương nhiên anh biết rõ một người mẹ hoài thai mười tháng vất vả, một khi sinh con ra, đứa nhỏ lại bị người khác xem như hàng hóa mà buôn bán ra ngoài, còn nói với mình là con mình bị ngạt thở mà chết, chuyện này làm sao có thể để mẹ chấp nhận được chứ?
Anh không khỏi nhớ đến hai đứa bé vô duyên với mình.

Trong lúc nhất thời, lồng ngực của Diệp Ân Tuấn bành trướng khó chịu.

“Điều tra cho tôi bác sĩ cùng với y tá này, dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng phải tìm được người buôn bán trẻ con cho tôi, nếu như đền tội thì thôi đi, nếu như người phụ nữ này vẫn còn tiếp tục sống thoải mái, tiếp tục làm ra loại chuyện tàn nhẫn như thế này, vậy thì cứ đánh gãy tay chân của bà ta, rồi lại ném đến cục cảnh sát.”
“Rõ.”
Thủ hạ nhẹ gật đầu rồi đi ra ngoài.

Không biết là Thẩm Hạ Lan tỉnh dậy từ lúc nào, dựa ở trên cửa nhìn Diệp Ân Tuấn giải quyết sự việc, khóe miệng hơi cong lên.


Cô biết bản tính của Diệp Ân Tuấn rất tốt.

Dường như là ý thức được có người đang nhìn mình ở đằng sau, Diệp Ân Tuấn nhanh chóng quay đầu, liền nhìn thấy đôi mắt mỉm cười của Thẩm Hạ Lan.

Đôi mắt đó giống như gió xuân mưa phùn, làm cho đáy lòng của Diệp Ân Tuấn mềm mại.

“Sao em không ngủ thêm nữa đi?”
“Ngủ thêm một lát thì sẽ không nhìn thấy được dáng vẻ quyết đoán khi xử lý công việc của người đàn ông nhà mình.”
Thẩm Hạ Lan cười nhẹ, bước xuống.

Diệp Ân Tuấn kéo kéo quần áo của cô, phòng ngừa cô cảm mạo, sau đó mới nói: “Nghìn tính vạn tính, cũng không ngờ tới lại là bọn buôn người.”
“Đúng vậy đó, mấy ngày trước em còn đọc một tin tức, nói là bây giờ bọn buôn người đặc biệt ngang ngược càn rỡ, còn có nhân viên y tế tham gia vào trong đó, làm cho người ta căm hận đến tận xương tủy.

Hơn nữa, quê hương của Cung Tuyết Dương chắc có lẽ là thị trấn, điều kiện chữa bệnh ở bên kia không biết như thế nào, nhưng mà xuất hiện nhân viên y tế như thế này, thật sự làm cho người ta vô cùng sợ hãi.

Bây giờ đã xác định Nhan Du là em ruột của Cung Tuyết Dương, anh định làm như thế nào đây?”.

 
Chương 2041: 2041: Chương 2038





Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, Diệp Ân Tuấn lại lắc đầu, anh nói: “Không biết nữa, anh đã nói rồi, chuyện này còn phải để Hạ Tử Thu làm chủ.

Dù sao thì đây cũng là chuyện của anh ta, cho dù Định không phải là do Nhan Du giết chết, nhưng mà vết thương của Hạ Tử Thu cũng là do Nhan Du đã tạo thành, bây giờ oán khí của anh em ở Minh cũng rất lớn, nếu như chúng ta lại thả Nhan Du đi như vậy, sợ là bọn họ sẽ không phục.

Huống hồ gì, mấy năm nay đều là do Tử Thu dẫn dắt anh em liêu mạng, tình nghĩa giữa bọn họ, anh không tiện nói cái gì, đương nhiên là phải chờ Tử Thu tỉnh dậy rồi hãy nói.”
“Tử Thu sẽ tỉnh lại ư?”
Thẩm Hạ Lan không chắc cho lắm.

Diệp Ân Tuấn lại cười nói: “Sẽ mà.”
“Có phải là anh biết cái gì đó không, hay là nói Hạ Tử Thu đang giả vờ?”
Thẩm Hạ Lan nhìn nụ cười đó của Diệp Ân Tuấn, cứ luôn cảm thấy là anh biết cái gì đó.

Diệp Ân Tuấn lại lắc đầu, anh nói: “Anh không biết, Tử Thu cũng không phải là đang giả vờ, nhưng mà tình cảm của Tử Thu đối với Cung Tuyết Dương là thật, chỉ cần có biện pháp, anh ta sẽ tỉnh lại.”
“Anh có cách hả?”

“Ừm, nhưng mà phải cần Nhan Du phối hợp.”
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Diệp Ân Tuấn như thế này, không khỏi cười nói: “Anh đúng là nhiều quỷ kế”
Đọc truyện Cục Cưng Có Chiêu Chương 1238 https://truyenonline123.net/cuc-cung-co-chieu/r2246695.html 2 trong 4 8:06 CH, 02/12/2021 “Em không thích hả?”
Nói xong, tay của Diệp Ân Tuấn liền ôm lấy cái eo thon của Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan lập tức nhớ đến mây mưa gió lớn cách đây không lâu, trong lúc nhất thời, hai chân run rẩy.

“Chồng, em sai rồi.”.

ngôn tình tổng tài
Giọng nói của cô mềm mại, mang theo vẻ run rẩy, lại làm cho người ta yêu thương.

Diệp Ân Tuấn thật sự hận không thể nuốt người phụ nữ với đôi mắt lấp lánh đầy ánh sao vào trong bụng, nhưng mà anh nhìn thấy sự mệt mỏi trong mắt của Thẩm Hạ Lan.


Anh kiềm chế tâm trạng của mình, khàn giọng nói: “Sao lại là em sai được chứ, là anh sai rồi.

Được rồi, em đi tìm Nhan Du đi, anh đi nghỉ ngơi một hồi.”
“Được rồi.”
Thẩm Hạ Lan biết Diệp Ân Tuấn đã tha cho mình.

Cái mà anh gọi là nghỉ ngơi, chắc có lẽ là vê phòng tắm nước lạnh.

Thẩm Hạ Lan lại cười càng thêm hạnh phúc.

Diệp Ân Tuấn lắc đầu, cưng chiều hôn cô một cái, sau đó mới quay người trở về phòng ngủ.

Thẩm Hạ Lan cảm thấy trong lòng có rất nhiều bong bóng, ấm áp, ngọt ngào, vô cùng ngọt ngào.

Cô đi đến cửa phòng của Nhan Du, gõ cửa một cái, ở bên trong truyên đến âm thanh yếu ớt của Nhan Du.

“Vào đi.”
Thẩm Hạ Lan đẩy cửa vào liên nhìn thấy Nhan Du đang nửa ngôi nửa dựa lên cửa sổ, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì..

 
Chương 2042: 2042: Chương 2039





Bóng dáng của cô ta cô đơn tĩnh mịch, trong lúc nhất thời làm cho người ta cảm thấy có hơi đau lòng.

Thẩm Hạ Lan bước tới đưa tài liệu ở trong tay cho Nhan Du.

“Cái gì vậy?”
Nhan Du thắc mắc nhìn Thẩm Hạ Lan và tài liệu ở trong tay, không hiểu rõ cho lắm.

“Tư liệu về thân thế của cô, xem một chút đi.”
Thẩm Hạ Lan không biết phải nói như thế nào về thân thế của bản thân cho cô bé này nghe.

Có rất nhiều bọn buôn người sau khi mua con nít đều sẽ đánh gãy mất tay chân của bọn nó, rồi ném lên trên đường cho ăn xin, lợi dụng bọn nó để kiếm tiên.


Giống như là Nhan Du, bị bán ra nước ngoài, bây giờ vẫn có thể sống trọn vẹn như thế, không biết nên nói là may mắn hay là bất hạnh.

Nhưng mà nếu như Nhan Du được gia đình khác mua, vậy thì cũng sẽ không trở thành sát thủ ngốc hết chỗ nói, còn đánh mất mối tình đầu của mình.

Thẩm Hạ Lan có chút đồng cảm với Nhan Du.

Một đứa nhỏ lớn lên trong tổ chức sát thủ, bạn có thể yêu câu cô ấy có tam quan chính xác như thế nào?
Ít nhất là hiện tại Nhan Du cũng không tính là không có thuốc chữa.

Nhan Du mở tài liệu ra dưới cái nhìn chăm chú của Thẩm Hạ Lan, nhưng mà cô ta càng xem lâu, sắc mặt của Nhan Du càng thay đổi, cuối cùng, những giọt nước mắt to như hạt đậu rơi lộp bộp xuống.


“Đây là thật à, chị của tôi thật sự là Cung Tuyết Dương?”
“Đúng vậy, cô xem mấy tấm hình này đi, đây đều là ảnh chụp của chị cô đó, cô có thể nhìn một chút, thật ra thì dáng dấp của hai người rất giống nhau, ngoại trừ cặp mắt đó.

Đôi mắt của cô giống mẹ, còn đôi mắt của chị cô thì giống ba.”
Nghe Thẩm Hạ Lan nói vậy, Nhan Du khóc không thành tiếng.

Lúc Hạ Tử Thu kể chuyện của Cung Tuyết Dương cho cô ta nghe, cô ta còn không có cảm giác gì, nhưng mà khi biết được người phụ nữ này lại là người thân của mình, cảm giác khó chịu và đau lòng ãy lại dâng trào.

Có lẽ đây chính là sự kỳ diệu của huyết thống.

“Chị tôi làm binh, chị ấy là liệt sĩ?”
“Đúng vậy, Cung Tuyết Dương, chị gái của cô là liệt sĩ, là anh hùng, là niềm kiêu ngạo của nhân dân, mặc dù cô ấy chỉ sống có hai mươi mấy tuổi, nhưng mà cuộc đời của cô ấy đều được người ta truyền tụng, tên tuổi của cô ấy được vĩnh viễn ghi lại trên tấm bia anh hùng, lưu danh bách thế.”
Nghe Thẩm Hạ Lan nói thế, Nhan Du lại lắc đầu, cô ta khóc: “Nhưng mà chị ấy còn trẻ như vậy, chị ấy lại qua đời như thế, rốt cuộc không thể trở vê được nữa.”
Đột nhiên, nỗi tiếc thương vô hạn tràn ngập căn phòng, thoáng chốc làm cho người ta kiềm nén ngạt thở..

 
Chương 2043: 2043: Chương 2040





Thẩm Hạ Lan cũng bị bầu không khí như thế này làm cho lây nhiễm, trong lòng vô cùng khó chịu.

“Nhan Du, sự hi sinh của chị gái cô là một kết cục mà không ai muốn nhìn thấy, nhưng mà chúng ta không có cách nào phỏng đoán được độ ghê tởm của phần tử khủng bố, có đúng không? Cũng may là cái chết của chị cô có ý nghĩa, mà Hạ Tử Thu cũng đã báo thù cho chị của cô, cho nên cô đừng có buồn nữa.

Chuyện bây giờ có cần làm đó chính là ba mẹ của cô còn khỏe mạnh, bọn họ lại không biết sự tồn tại của cô, mười tám năm trước, bọn họ cho rằng cô đã qua đời.

Đoạn thời gian đó, mẹ của cô đau lòng không muốn sống, lần nào tự sát cũng được cản lại, mười năm sau chị của cô lại hi sinh.

Nói thật, mấy năm nay trạng thái tinh thần của ba mẹ cô không tốt cho lắm, cô có muốn về nhà không?”
Thẩm Hạ Lan vừa mới nói xong lời này, Nhan Du hoàn toàn ngây ngẩn cả người.

Nhà hả?
Mình là một đứa trẻ có gia đình?
Đến tận bây giờ, cô ta vẫn cho rằng mình là trẻ mồ côi, cho là mình là con gái cho nên mới bị người nhà vứt bỏ, hoặc là nói mình là con gái riêng gì đó, bị người ta khinh thường, cho nên mới vứt bỏ mình, chỉ là không ngờ tới cô ta lại bị bọn buôn người mua bán.


Mà ba mẹ của cô ta vì thế mà trả giá quá nhiều, chịu đựng quá nhiều.

Hóa ra là cô ta cũng có một gia đình hoàn mỹ.

Bây giờ chị gái của cô ta là liệt sĩ, là anh hùng, mà cô ta thì sao?
Cô ta đã làm cái gì?
Cô ta là sát thủ, người đầu tiên mà cô ta ám sát lại là anh rể của cô ta.

Hơn nữa, cô ta với anh rể còn lăn giường.

Mặc dù không phải là cô ta tự nguyện, nhưng mà cuối cùng chuyện đó đã biến thành sự thật.

Trong lòng của Nhan Du rất phức tạp, vô cùng rối rắm.


Cô ta đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, ngẩng đầu lên rồi hỏi: “Hàn Hi Thần đâu rồi, các người đã bắt được Hàn Hi Thần chưa?”
“Vẫn còn chưa, chúng tôi còn chưa điều tra rõ ràng chuyện liên quan đến Hàn Hi Thần.”
Đối với chuyện này, Thẩm Hạ Lan có hơi buồn bực.

Hàn Hi Thần bảo vệ cho mình quá tốt, thế mà lại làm anh em Minh không có chỗ xử lý.

Sắc mặt của Nhan Du trầm xuống.

.

# TRЦмtrцуe n.M E #
Cô ta lắc đầu rồi nói: “Không biết là Hàn Hi Thần biết chuyện tôi là em gái của Cung Tuyết Dương được bao nhiêu phần, nhưng mà năm đó anh ta có thể lập tức đưa tôi trở về, bây giờ lại có thể đưa tôi đến trước mặt của Hạ Tử Thu, chưa chắc là hiện tại anh ta không biết thân phận thật sự của tôi.

Nếu như các người đã có thể điều tra ra, có lẽ là anh ta đã sớm tra ra được rồi, chuyện bây giờ mà tôi cảm thấy sợ hãi đó chính là ba mẹ của tôi bị anh ta uy hiếp.”
“Chuyện này thì cô yên tâm đi, người của chúng tôi bảo vệ ba mẹ của cô rồi, bất luận kẻ nào muốn động vào ba mẹ của cô cũng là chuyện không thể nào.”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Nhan Du có hơi nghi ngờ mà hỏi: “Các người mạnh như vậy luôn à? Đừng có tưởng là thân thủ của tôi không tốt thì đánh giá thấp thủ hạ của Hàn Hi Thần, thủ hạ của anh ta toàn là nhân tài kiệt xuất, tôi là ngoài ý muốn thôi.

Trước kia tôi còn tưởng là Hàn Hi Thần có ý với tôi, cho nên mới tha thứ cho tôi, bây giờ tôi mới biết được là bởi vì Hàn Hi Thần muốn lợi dụng gương mặt này của tôi, cho nên mới có thể tha thứ cho tôi nhiều lần.”
Nhan Du cười khổ, trong mắt đều là vẻ chua chát..

 
Chương 2044: 2044: Chương 2041





Dù sao thì bị người đàn ông mà mình yêu nhất lừa gạt, lợi dụng, cảm giác đó thật sự không tốt.

Thẩm Hạ Lan vỗ vỗ vai của cô ta, nhẹ giọng nói: “Không phải là chúng tôi cường đại đến cỡ nào, mà là chúng tôi đã nói chuyện này cho chính phủ biết, cũng đã thông báo cho quân đội.

Chị gái của cô là liệt sĩ, cấp trên có trách nhiệm bảo vệ cho an toàn của ba mẹ cô, cho nên cô cứ yên tâm đi, bất cứ ai cũng không dám động vào ba mẹ cô dưới mắt của quân đội.

Điều mà tôi muốn hỏi đó chính là, cô có muốn về nhà không? Nếu như muốn, tôi sẽ thông qua quan hệ mà nói cho ba mẹ cô biết cô vẫn còn tồn tại trên đời này, để cô có thể trở về đoàn tụ với bọn họ, đương nhiên là chuyện này phải chờ đến lúc giải quyết chuyện cô đâm Hạ Tử Thu bị thương rồi mới có thể nói được.”
Nhan Du dừng lại một chút, cười khổ nói: “Tôi biết chứ, tôi đã làm anh rể bị thương, chắc chắn là bọn họ muốn tôi chết.”
“Chưa chắc đâu, chỉ cần Hạ Tử Thu có thể còn sống, chỉ dựa vào việc cô là em gái ruột của Cung Tuyết Dương, Hạ Tử Thu sẽ không cho bất cứ một người nào động vào một cọng tóc gáy của cô.


Có lẽ là cô không biết Hạ Tử Thu là một người bao che khuyết điểm, năm đó, bởi vì báo thù cho chị của cô, anh ta đã bỏ đi quân trang của mình, lẻ loi một mình chạy vào sào huyệt của phần tử khủng bố, một người chống chọi với đại bản doanh của bọn họ, thiếu chút nữa là đã bỏ mạng ở đó.

Nhưng mà anh ta vẫn kiên trì tự tay giết chết kẻ thù, đây chính là anh ta.

Mặc dù là những năm gần đây ba mẹ của cô không đồng ý cho anh ta cúng bái chị gái cô, nhưng mà Hạ Tử Thu vẫn lợi dụng tất cả thế lực và thủ đoạn của mình, vẫn luôn báo hiếu cho ba mẹ cô.

Anh ta đã sai người mua bảo hiểm kết xù cho ba mẹ cô, thậm chí còn mua chuộc hàng xóm của ba mẹ cô, để bọn họ đối xử với ba mẹ cô tốt một chút.

Bất cứ lúc nào mà ba mẹ cô cần, Hạ Tử Thu đều sẽ lập tức xuất hiện, cho dù anh ta không ra mặt, nhưng vẫn có thể giải quyết mọi chuyện rất chu toàn, anh ta đang dùng phương pháp của mình để báo hiếu thay cho Cung Tuyết Dương.

Mấy năm nay, số tiền Hạ Tử Thu kiếm được cũng không ít, nhưng mà anh ta đều cung cấp cho nhà họ Cung của cô.”
Cũng là trong mấy ngày nay, Thẩm Hạ Lan mới biết được những chuyện mà Hạ Tử Thu làm cho nhà họ Cung.

Nói thật là một người phụ nữ có thể có một người đàn ông yêu mình giống như Hạ Tử Thu, đó chính là một niềm hạnh phúc, đáng tiếc, sinh mạng của Cung Tuyết Dương quá ngắn ngủi, không có vận may ấy.

Nhưng Hạ Tử Thu lại chịu khổ.

Nhan Du lắng nghe.


Càng nghe, càng cảm thấy mình thật sự rất khốn nạn.

Cô ta lại đâm anh rể của mình bị thương, một người anh rể tốt như thế.

“Tôi xin lỗi, tôi không biết, tôi thật sự không biết gì hết, tôi làm như thế nào mới có thể để anh ấy tỉnh lại được đây? Chỉ cần anh ấy có thể tỉnh lại, kêu tôi làm cái gì cũng được, tạm thời đừng nói cho ba mẹ của tôi biết, tôi sợ là bọn họ không vui.”
Nhan Du là một đứa trẻ thiếu thốn tình yêu, nếu không thì cũng sẽ không trao trọn trái tim của mình cho Hàn Hi Thần trong lần gặp gỡ đầu tiên.

Mấy năm nay không ngừng nỗ lực vì mục tiêu này, biết rõ là mình không thích máu me, nhưng mà cô ta vẫn huấn luyện mỗi ngày, thậm chí vì để làm cô dâu của anh ta, cô ta còn đi giết người.

Bây giờ suy nghĩ lại, Nhan Du cảm thấy mình là một người phụ nữ ngốc không còn chỗ để ngốc.


Nhưng mà Hạ Tử Thu lại yên lặng làm hết tất cả.

Nhan Du đã bước ra khỏi phạm vi của những cảm xúc đó và nhìn nhận lại vấn đề, Hạ Tử Thu không làm gì sai, ngược lại là do cô ta đã gieo gió gặt bão.

Cô ta cũng là phụ nữ, hơn nữa, còn là một người phụ nữ yêu nhưng không có được.

Bây giờ nhìn thấy Hạ Tử Thu đối xử với chị gái của mình thâm tình như thế, trong lòng của Nhan Du ngoại từ ghen tị, còn có xấu hổ.

Nếu như chị của mình còn sống, biết mình làm Hạ Tử Thu bị thương, chắc có lẽ là đau lòng muốn chết..

 
Chương 2045: 2045: Chương 2042





Bây giờ, Nhan Du hi vọng Hạ Tử Thu có thể tỉnh lại, cho dù để cô ta đánh đổi mạng sống của mình cũng được.

Thẩm Hạ Lan nhìn thấy Nhan Du như thế này, trong lòng cũng được an ủi.

Cuối cùng, Nhan Du vẫn là một cô gái có bản chất lương thiện.

“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cô làm chuyện quá đáng đâu, chỉ là tôi muốn cô nói chuyện ở bên cạnh Hạ Tử Thu theo kịch bản của chúng tôi mà thôi.”
Thẩm Hạ Lan nói vậy, Nhan Du hơi sửng sờ.

“Cũng chỉ nói chuyện thôi hả?”
“Đúng vậy, chỉ nói chuyện thôi.”
Thẩm Hạ Lan vừa mới nói xong, ở bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa.

“Chị dâu, đại ca kêu chúng tôi đến đây đưa quần áo cho chị.”
“Vào đây.”

Thẩm Hạ Lan nhàn nhạt nói.

Thủ hạ cầm một cái váy màu trắng đi vào.

“Chị dâu, Đại ca nói là để Nhan Du mặc.”
“Đi xuống đi.”
Thẩm Hạ Lan nhận lấy cái váy, sau đó đưa cho Nhan Du.

“Mặc vào đi, đây chính là cái váy mà chị của cô rất thích mặc, cô ấy thích màu trắng, bây giờ cô giả làm chị gái mình để nói chuyện với Hạ Tử Thu, có lẽ là sẽ có tác dụng.”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy là biện pháp của Diệp Ân Tuấn chưa chắc có hiệu quả, nhưng mà cũng chỉ có thể thử một lần.

Hiện tại, Hạ Tử Thu căn bản không có nhu cầu sống, chỉ có thể thử xem sự tồn tại của Cung Tuyết Dương có kích thích cảm giác của anh ta được không.

Nhan Du nhẹ gật đầu, đi thay quần áo, lại chải tóc giống như Cung Tuyết Dương.

Nhìn mình ở trong gương, vừa có chút quen thuộc vừa có chút xa lạ, Nhan Du bỗng chốc không thể phân biệt được.


Nhưng mà cô ta không thèm quan tâm trong lòng của mình có cảm giác gì, chỉ cần có thể để Hạ Tử Thu tỉnh lại, cô ta đã yên lòng rồi.

Hai người đi đến bệnh viện.

Diệp Ân Tuấn đã đến đây từ sớm.

Thẩm Hạ Lan nhỏ giọng nói: “Trước khi đi, anh cũng không chịu gọi cho em?”
“Đến đây sắp xếp trước một chút.”
Diệp Ân Tuấn nắm tay của Thẩm Hạ Lan.

Nhan Du nhìn Thẩm Hạ Lan, Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu với cô ta, cô ta liền đẩy cửa bước vào.

Đây là lần đầu tiên mà Nhan Du nhìn thấy dáng vẻ của Hạ Tử Thu sau khi cô ta làm Hạ Tử Thu bị thương.

Anh ta như là ngủ thiếp đi, lại giống như không có hô hấp.

Trên mặt của anh ta là một vẻ điềm tĩnh, không có ngang ngược và tàn nhẫn, cả người trông rất sạch sẽ.

Lúc này, Nhan Du mới phát hiện thật ra dáng dấp của Hạ Tử Thu rất dễ nhìn..

 
Chương 2046: 2046: Chương 2043





Nếu như không phải bị sự tàn bạo quấn thân lâu ngày, thật ra thì anh ta nhìn giống như là một thư sinh, đường nét thanh tú, giữa hai đầu lông mày mang theo một cảm giác ấm áp.

Đàn ông như thế này, đi đến đâu cũng làm cho người khác ưa thích.

Nhan Du đi tới kéo tay của Hạ Tử Thu, lại phát hiện tay của anh ta rất lạnh, lạnh không có nhiệt độ, lạnh làm cho người ta kinh ngạc.

“Anh…”
Nhan Du vừa định gọi một tiếng anh rể, đột nhiên lại nhớ đến bây giờ mình đang giả trang làm Cung Tuyết Dương, không khỏi gọi một tiếng: “Tử Thu, anh có thể nghe em nói chuyện không, em là Tuyết Dương đây.”
Thật ra thì giọng nói của Nhan Du và Cung Tuyết Dương không giống nhau, nhưng mà ba chữ Cung Tuyết Dương lại là chấp niệm của Hạ Tử Thu.

Lúc cái tên này thốt ra từ trong miệng của một người phụ nữ khác, vang lên ở bên tai của Hạ Tử Thu, thân thể của anh ta không khỏi run rẩy.


Nhan Du kích động, cô ta nói tiếp: “Tử Thu, anh mở mắt ra nhìn em đi, có được không? Em bị bọn họ bao vây, bọn họ đánh em, mắng em, ép buộc em làm những chuyện mà em không thích, anh có biết lúc đó em suy nghĩ như thế nào không? Em đang nhớ anh, em nhớ đến anh anh dũng như thế, kiên cường như thế, nghĩ đến anh sẽ đến cứu em, có đúng không? Tử Thu, em đang chờ anh, chờ anh đến cứu em, anh đang ở đâu vậy, có thể nghe em nói không?”
Nước mắt của Nhan Du rơi từng giọt từng giọt, chạm vào mu bàn tay của Hạ Tử Thu, cảm giác nóng bỏng ấy lập tức làm Hạ Tử Thu nhíu mày.

Tuyết Dương!
Tuyết Dương, em đừng sợ, anh đến cứu em, anh nhất định sẽ quay về cứu em.

Hạ Tử Thu bỗng dưng lại có khát vọng muốn sống.

Không được!
Anh ta không thể nằm ở đây được.


Đây là đâu vậy?
Đen tối không thể thấy gì hết.

Cung Tuyết Dương đâu rồi?
Tuyết Dương của anh ta đâu rồi?
Cô ấy yếu đuối như thế, mỏng manh như thế, những người đó đối xử với cô ấy như thế nào?
Hạ Tử Thu thở hổn hển.

Anh ta muốn xé tan màn đêm hắc ám, nhưng mà lại không nhìn thấy cửa ở đâu, anh ta chỉ có thể vùng vẫy tại chỗ, chạy thật nhanh, bên tai vẫn truyền đến tiếng khóc yếu ớt của Nhan Du.

“Hạ Tử Thu, có phải là anh không còn yêu em nữa không, anh không yêu em có đúng không? Cho nên anh mới không đến cứu em, nên anh mới có thể yên ổn ngủ ở đây.

Anh nhìn em đi, cánh tay của em, chân của em đều đã bị chặt đứt hết rồi, anh có biết đau đến cỡ nào không hả? Hạ Tử Thu, anh có biết là em rất đau không?”
“Không!”
Hạ Tử Thu kêu lên một tiếng, ngồi phắt dậy, mồ hôi lạnh ở sau lưng chảy ròng ròng..

 
Chương 2047: 2047: Chương 2044


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Nhan Du giật mình, không đợi cô ta nói cái gì, vừa nhìn thấy Hạ Tử Thu đột nhiên quay đầu lại, trong ánh mắt mang theo sự hung tàn làm cho cô ta bất giác run rẩy, thậm chí còn muốn chạy trốn.

Đúng lúc này, Hạ Tử Thu ôm chầm lấy Nhan Du, ôm cô ta thật chặt, một người đàn ông lớn như thế lại rơi nước mắt.

“Tuyết Dương, là em sao, là em có đúng không? Anh biết mà, em sẽ không ác độc như thế, sẽ không vứt bỏ một mình anh ở lại thế giới lạnh lùng như thế này, đừng đi mà Tuyết Dương, cầu xin em đừng để anh một mình mà, có được không?”
Nhan Du đã từng chứng kiến vẻ vô tình và tàn nhẫn của Hạ Tử Thu, lại không ngờ rằng lúc này còn có thể nhìn thấy Hạ Tử Thu khóc.

[Diendantruyen.Com] Cục Cưng Có Chiêu


Cung Tuyết Dương trước mắt là thật, có nhiệt độ, có thể sờ được.

Cho dù có phải là thật hay không, mặc kệ là nguyên nhân gì, lúc này, anh ta chỉ muốn xem như là thật.

“Tuyết Dương, anh rất nhớ em, thật sự rất nhớ rất nhớ.

Em có biết không, không có em, thế giới này đối với anh mà nói nó rất lạnh lẽo, làm sao em có thể nhẫn tâm để lại một mình anh trên thế giới lạnh lẽo như thế này chứ? Em đã nói em sẽ cùng ngắm hoàng hôn với anh, sẽ về nhà cùng với anh, em đã nói là ba mẹ không quan tâm anh cũng không sao hết, em cần anh, nhưng mà mấy năm nay em ở đâu vậy? Tuyết Dương, em là ánh sáng duy nhất trong cuộc sống của anh, anh luôn nhớ về cô gái đi ngược sáng mà bước đến với anh, là em đã cứu rỗi anh, đưa anh đi nhập ngũ, đưa anh bước đến một con đường mà anh không hề suy nghĩ.

Nhưng mà anh cũng không ngờ tới cũng bởi vì con đường này mà em vĩnh viễn rời khỏi anh, nếu như trước kia anh biết như vậy, anh sẽ giấu em đi, cả một đời này cũng không cho em làm binh.”

“Tuyết Dương, lúc em hi sinh, em có nghĩ tới anh không, có nghĩ tới có đúng không? Em biết rõ em rời đi sẽ làm cho anh như điên dại, tại sao em lại còn phải làm như vậy? Tuyết Dương, em quan tâm quá nhiều người, em xem tình yêu của em, sự trung thành của em, tín ngưỡng của em còn quan trọng hơn cả anh, anh nên hận em, nhưng mà anh lại không hận em được.

Anh nhớ em, nhớ em đến tê tâm liệt phế, em có thể mang đi tình yêu sâu tận xương tủy này được không, có được không?”
Hạ Tử Thu vừa nói vừa hỏi, nước mắt của Nhan Du rơi mãi không dừng.

Cô ta hiểu mối quan hệ của Hạ Tử Thu và Cung Tuyết Dương.

Hạ Tử Thu đã từng nói với cô ta.

Hạ Tử Thu đã từng là một đứa nhỏ phản nghịch, bởi vì cãi nhau với ba mẹ mà rời khỏi nhà..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom