Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cố Tổng Sủng Thê

Chương 340


Lâm Dịch đặt bức ảnh xuống, người như anh ta không đáng được hưởng hạnh phúc như vậy.
Lâm Dịch cười tủm tỉm: “Anh chẳng qua chỉ muốn biết ai là người đứng sau chỉ thị” Lâm Dịch không tin Cố Văn, nếu người đàn ông này muốn cảm ơn anh ta thì có thể phát tán †in tức ra ngoài để anh ta biết, hà tất phải bắt anh ta hết lần này đến lần khác?
“Lâm Dịch, tôi nói thẳng, tôi muốn từ miệng anh biết được ai là người đứng sau chỉ thị, nhưng tôi sẽ không động đến một sợi tóc của anh”, không gì khác, chỉ vì anh ta đã cứu vợ con anh, công tội ngang nhau, bọn họ chẳng ai nợ ai.
Lâm Dịch nhìn Cố Văn, tự hỏi lời của anh có mấy phần là thật.
“Anh Lâm không cần phải nhìn tôi như vậy.


Anh đến đây để nói cho tôi biết về vụ bắt cóc, anh hà tất phải thăm dò đủ đường?” Lâm Dịch chịu đến đây nhất định sẽ có điều kiện trao đổi, thăm dò chỉ để biết Cố Văn có phải là người đáng Tin cậy hay không.

||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||
Lâm Dịch khẽ mỉm cười: “Nói chuyện với anh Cố quả nhiên thoải mái.
Tôi đến đúng là để nói chuyện với anh Cố về vụ bắt cóc, nhưng tôi cũng có điều kiện của mình”
Lâm Dịch nghĩ đến vợ con, năm ấy họ cũng phải đối mặt với tình cảnh như vậy, nếu lúc đó cô ấy cũng gặp được người tốt giúp cô ấy sinh đứa bé thì vợ anh và đứa bé cũng không xảy ra chuyện.
Cố Văn có thể thấy sự lo lắng của người đàn ông này: “Anh Lâm có gì cứ nói thẳng”
“Ta muốn anh giúp tôi bắt một người” Lâm Dịch ánh mắt chợt lạnh, cả người run lên.
“Ai?” Cố Văn hỏi.
Nhìn phản ứng của Lâm Dịch, Cố Văn biết anh ta nhất định có bí mật, còn là một bí mật mang theo thù hận.
“Một kẻ đáng chết” Vẻ mặt Lâm Dịch tràn đây hận ý, nếu người đó ở đây, Lâm Dịch nhất định sẽ khiến hắn tan thành từng mảnh.

Cố Văn đem tài liệu trên bàn tới †rước mặt Lâm Dịch: “Tôi là người làm ăn, tôi cũng hy vọng răng tôi có thể đạt được những gì tôi muốn khi giúp đỡ anh Lâm”
Lâm Dịch biết người đàn ông này không dễ lừa, anh ta cầm lấy tài liệu: “Đây là thông tin tôi lấy được, có người lợi dụng nhà họ Gố chịu tội thay, chủ mưu vụ bắt cóc còn có người khác”
Lâm Dịch không ngờ bọn họ lên kế hoạch cẩn thận như vậy.

Thành công được thì tốt nhưng thất bại thì chúng cũng có thể toàn thân rút lui, thiết nghĩ những chuyện như vậy chúng đã làm được nhiều rồi
Cố Văn đã biết điều này từ lâu, Cố Nam căn bản không có gan làm vậy.
Lâm Dịch tiếp tục nói: “Những kẻ đó đã sử dụng máy thay đổi giọng nói khi thông báo cho chúng tôi, là nam hay nữ, già hay trẻ căn bản không nghe ra được”
“Anh nói với tôi những lời này ý là anh không biết gì hết" cố Văn có thể tự mình điều tra những chuyện này, Cố Văn dựa lưng vào ghế: “Anh vẫn chưa nói cho tôi những gì tôi muốn biết”
“Anh Gố...
“Tôi vốn tưởng rằng anh Lâm là một người thông minh, nhưng không ngờ anh vấn đang thăm dò tôi.


Ngôn Bảo, tiễn khách” Nếu Lâm Dịch đã không muốn hợp tác, Cố Văn cũng không muốn phí lời với anh ta.
Nghe Cố Văn ra lệnh tiễn khách, Lâm Dịch có chút lo lắng: “Anh Gố xin hãy lượng thứ, tôi cũng không hề có ý giấu giếm.

Là...là người từ Kyoto”
Cố Văn nghe thấy từ Kyoto thì đột ngột đứng dậy, vẻ mặt lạnh lùng: “Anh Lâm nên biết hậu quả của việc nói ra điều này”
Lâm Dịch sửng sốt, từ lâu đã nghe nói Cố Văn tính tình kỳ.

quái, hôm nay gặp đúng là danh bất hư truyền..


 
Chương 341


“Anh Cố, hôm nay nếu tôi đã đến đây gặp anh thì chắc chắn sớm đã chuẩn bị đầy đủ.

Anh Thắng đã không còn nữa rồi.

Người duy nhất biết sự thật ^U là tôi.
Lúc đó nghe nói người bị bắt cóc là mợ hai của nhà họ Cố, Lâm Dịch liên để mắt tới, dù sao nhà họ Cố cũng là rất nổi tiếng ở Hà Thành, nhất định sẽ bằng mọi giá cứu cô ấy.
Vài ngày trước nghe tin anh Thắng đã chết rồi Lâm Dịch mới dám đến đây để gặp Cố Văn.

Thấy Cố Văn không lên tiếng, Lâm Dịch tiếp tục nói: “Số điện thoại mà tôi dùng để nói chuyện với người thuê ở đây.

Anh có thể dùng manh mối này để †ìm ra là ai”
Kyoto không như Hà Thành, con người ở đó đan xen phức.

†ạp, ai có máu mặt thì cũng có kẻ đứng sau ủng hộ, nếu không có manh mối thì rất khó điều tra ra.
Cố Văn trầm ngâm một lúc, bốn gia đình lớn ở Kyoto có thể một tay che trời, một gia đình nào đó cũng có thể đè bẹp.

bất kỳ thế lực nào ở Hà Thành.
Nhưng trong số đó nhà họ Long và nhà họ Chung đều có thù với Cố Văn, lẽ nào là bọn họ?
“Cố Văn, mày ngoài cho tao.

Tao biết mày đang trốn ở đây.


Sao tao gọi điện cho mày mà mày không nghe? Cố Văn, cút ra đây” Tiếng la hét bên ngoài kéo Cố Văn trở lại thực tại.

“Xin lỗi, anh Cố đang nói chuyện bên trong, bà không được vào” Ngôn Bảo ngăn Bạch Vũ lại.
“Đồ để lại, người của tôi sẽ giúp anh điều tra, sau ba ngày sẽ có kết quả cho anh” Cố Văn cần đến Kyoto để xem xét.
Sau đó, Lâm Dịch để điện thoại di động trước mặt Cố Văn, cảm kích nói: “Cảm ơn anh Cố”
Lâm Dịch vừa mở cửa, Bạch Vũ đã lợi dụng kẽ hở này để đi vào, nhìn thấy Cố Văn mặc vest ngồi trên ghế thì càng thêm tức giận.
“Bà tới đây làm gì?” Cố Văn lộ vẻ không vui.
Bạch Vũ là con gái lớn nhà họ Bạch, gả vào nhà họ Cố nhiều năm như vậy vấn luôn sống cuộc sống của một phu nhân giàu có, nhưng hôm nay tóc tai bù xù, quần áo nhăn nhúm, xem ra mấy ngày nay ở nhà họ Cố sống không được tốt lắm.

“Cố Văn, tao nuôi mày hơn hai mươi năm, mày đã báo đáp.

nhà họ Cố thế nào?” Bạch Vũ không ngờ Cố Văn lại lấn át Cố Nam như vậy.
Cố Văn cười lạnh: “Tôi không đuổi các người ra đường là đã nhân từ lắm rồi”
“Ýý mày là gì?" Bạch Vũ không tin nổi, Cố Văn đã cướp lấy vị trí của Cố Nam, mua lại công ty của nhà họ Gố, lẽ nào còn chưa đủ sao?

Cố Văn đứng dậy cầm một bản tài liệu đi đến trước mặt Bạch Vũ, anh ta giơ tay vào mặt bà ta: “Chính là bà, người mẹ đã nuôi dưỡng tôi hơn hai mươi năm đã tự tay dàn xếp một vụ tai nạn xe hơi suýt giết chết tôi”
“Mày...ý mày là gì, không, tao không làm vậy” Bạch Vũ hoảng sợ, hồi đó bà ta đã xử lý sạch sẽ, sao có thể để lại chứng cứ?.

Truyện Cổ Đại
“Bà không làm?” Cố Văn chế nhạc: “Hồi đó, xe của tôi bị người khác cắt dây phanh, phanh không kịp nên va chạm với xe đi ngược chiều.

Sau này tôi điều tra và phát hiện ra răng chính quản gia nhà họ Cố chúng ta đã cắt dây phanh, mà người đàn ông đó là bà mang từ nhà họ Bạch sang.

Người bên cạnh bà trừ bà ra còn ai sai khiến được?”
Bạch Vũ đồng tử co rút lại, sắc mặt tái nhợt, bà ta đã đưa Tiên để tên quản gia đó trốn ra nước ngoài, hẳn nói cả đời sẽ không bao giờ trở lại nữa, sao Cố Văn lại vẫn biết được..


 
Chương 342


“Bà đừng có nhìn tôi như vậy.

Tiền bà đưa ông ta đã tiêu hết rồi đương nhiên ông ta muốn quay lại kiếm món tiền khác.

Chỉ tiếc là lúc quay về lại để tôi bắt gặp, ông ta đã khai hết mọi chuyện trước mặt tôi rš Bạch Vũ nghe xong thì ngã ngồi xuống đất, bà ta không bao.


giờ ngờ rằng quản gia sẽ quay lại, Cố Văn vậy mà lại có ngày trở mình.
“Mày...!mày...” Bạch Vũ run rẩy không nói nên lời.
“Tôi không tống bà vào tù, coi như là đền đáp bà đã nuôi dưỡng tôi bao năm qua” khi Cố Văn còn nhỏ không biết răng mình không phải con ruột của Bạch Vũ, anh rất ngưỡng mộ khi thấy anh trai được bà ấy đối xử tốt như vậy, thế nên anh đã cố gắng làm mọi việc thật xuất sắc mong giành được sự chú ý của bà.
Không ngờ cuối cùng đó chỉ là một giấc mộng trống rỗng.

“Mày đáng đời.

Mày có biết tao hận mày thế nào không? Chỉ cần mày còn sống ngày nào, tao sẽ nhớ tới chuyện chồng mình cặp kè với người đàn bà khác.

Tao là con gái lớn của nhà họ Bạch, cao quý nhường nào, không ngờ gả vào nhà họ Gố lại có vết nhơ như mày.


Trông mày giống hệt Lương Bích Dao, tao hận không thể hủy đi khuôn mặt mày.

Cố Văn, sao.

mày không chết trong tai nạn xe hơi đó?”
Bạch Vũ ngồi trên mặt đất khóc lóc chửi bới, đổ lỗi cho Cố Văn về tất cả những bất bình và tổn thương mà bà ta phải chịu đựng trong nhiều năm
Cố Văn nhằm mắt, không để những lời chửi bới của Bạch Vũ vào lòng Bạch Vũ ngồi dưới đất vừa khóc vừa cười: “Mày có biết tao đã vui như thế nào khi biết tin mày bị tai nạn xe hơi không? Chỉ cần mày chết, mọi thứ sẽ như tao mong muốn” Nhưng...!Nhưng khi Bạch Vũ nhìn thấy Cố Văn năm trên giường với khuôn mặt nhợt nhạt vô hồn, bà ta lại mềm lòng, bà ta đã cầu xin Chúa đừng mang Cố Văn đi.
Cố Văn vốn tưởng rằng Cố Nam là con trai cả của gia đình nên sẽ được chiều chuộng hơn một chút, nhưng sau khi tiếp.

nhận công ty, có quyền lực, anh mới điều tra rõ ràng và phát hiện ra rằng anh không phải do Bạch Vũ sinh ra.
Cố Văn bất lực thở dài: “Lúc đầu, bà thấy tôi quản lý công ty tốt, sợ tôi cướp mất vị trí của Cố Nam, vì vậy mới bày mưu giết tôi mở đường cho Cố Nam?”
“Đúng vậy, chỉ cần mày chết, mọi thứ trong nhà họ Cố đều thuộc về Cố Nam, và tao cũng không phải sống trong cái bóng của Lương Bích Dao”, Bạch Vũ mặt đầy nước mắt, ai cũng biết bà ta ở nhà họ Cố cao cao tại thượng, nhưng chỉ có bản thân bà ta biết những năm qua.

Mỗi lần Cố Đình say rượu bò lên người bà ta, ông ta đều gọi tên Lương Bích Dao, ai có thể hiểu được sự tổn thương này? “Haha"" Cố Văn cười lạnh, cao giọng gọi Ngôn Bảo vào: “Bà ấy mệt rồi, đưa bà ấy về đi”
“Vâng” Ngôn Bảo đỡ Bạch Vũ đứng dậy nói: “Để tôi đưa bà về nhà”
“Không, tôi không đi, Cố Văn, mày không sợ gặp báo ứng sao?” Bạch Vũ chửi Cố Văn mà không quan tâm đến cảm nhận của người khác.
“Kéo bà ta ra” Sắc mặt của Cố Văn rất khó coi, không vứt bà †a ra ngoài cũng đã là nể mặt bà ta rồi.

Bạch Vũ bị lôi ra ngoài vẫn không quên chửi rủa Cố Văn, Ninh Thanh Trúc đang đứng ở cửa công ty nhíu mày khi nghe những lời khó nghe này, đây vẫn là Bạch Vũ dịu dàng lúc trước sao?
Ninh Thanh Trúc bất lực thở dài, không nhịn được tiến lên giữ lấy Bạch Vũ: “Bác, sao bác lại ở đây?”
Bạch Vũ nhìn thấy là Ninh Thanh Trúc, lập tức đẩy cô ra: “Đừng động vào tôi, cô và Cố Văn cùng nhau bắt nạt con trai †ôi, cô cũng không phải là thứ tốt đẹp gì”
Ninh Thanh Trúc vội lắc đầu: “Cháu không có”.


 
Chương 343


“Không phải sao? Nếu cô không như vậy thì sao hôm nay lại tới đây, cô đã quên lúc trước từng cầu xin con trai tôi như.

một con chó sao?” Bạch Vũ hung hăng chửi bới, nếu không phải Ngôn Bảo kéo lấy bà ta, bà ta nhất định sẽ động thủ với Ninh Thanh Trúc.
Ninh Thanh Trúc không thể ngờ rằng người từng là quý phu nhân hào môn giờ lại giống như một người đàn bà chợ búa.

“Bác, bác về trước đi.


Ở đây người qua người lại, thấy bác như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của bác” Ninh Thanh Trúc thuyết phục.

“Không cần cô lo, cô đến đây không phải để ninh bợ Cố Văn sao? Cô cũng đừng quên rằng cô đã từng cầu xin để được ở lại bên cạnh Cố Nam như thế nào”
Bạch Vũ tuy không ở công ty nhưng chuyện trong công ty bà †a đều biết, Ninh Thanh Trúc là cỏ trên tường, khi thấy Cố Văn mất đi thế lực, cô ta đã khóc lóc cầu xin được đến bên Cố Nam, bây giờ cô ấy lại đến tìm Cố Văn, là muốn kiếm miếng cơm từ chỗ nó sao?
Mặc dù rất không hài lòng với lời nói của Bạch Vũ, nhưng Ninh Thanh Trúc cũng không nói nhiều, để Ngôn Bảo nhanh chóng đuổi Bạch Vũ đi.
Ninh Thanh Trúc điều chỉnh lại cảm xúc của mình và đi về phía công ty.
Khi mở cửa văn phòng chủ tịch, cô ta liền thấy Cố Văn đang ngồi thất thần trên ghế.
Cố Văn nhìn lên, giọng điệu phù phiếm: “Bạch Vũ vừa rời đi thì cô lại đến.

Ai ai cũng thích đến tìm tôi.

Các người cho rằng chỗ tôi có bảo vật sao?”

“Anh họ, thật ra hôm nay em có chuyện nghiêm túc muốn nói với anh”
Ninh Thanh Trúc không ngờ rằng Cố Văn không chỉ trở thành chủ tịch tập đoàn Cố Thị, mà ngay cả vết thương ở chân cũng lành lại.
Cố Văn dựa lưng vào ghế: “Nói đi”
Ninh Thanh Trúc đưa một bản tài liệu trong túi hồ sơ cho Cố Văn: “Anh họ...!không, chủ tịch Cố, đây là giấy chứng nhận bất động sản và giấy chứng nhận chuyển nhượng của nhà em, anh xem qua đi”
Cố Văn không hiểu: “Cô đưa cho tôi thứ này để làm gì?” “Anh mua nhà cho nhà em.

Mọi thứ trong nhà em đều do.

anh mua.

Những thứ này không thuộc về gia đình em, vì vậy em muốn trả lại những thứ này cho anh” Ninh Thanh Trúc.

đã suy nghĩ rất nhiều trong khoảng thời gian này, cô ta nghĩ rằng cô ta yêu Cố Văn đủ sâu để có được sự chăm sóc của Cố Văn, nhưng không ngờ lại càng đẩy anh ra xa hơn.


Cô ta và Cố Văn như bùn với mây, cho dù cô ta cố gắng thế nào cũng không thể đuổi kịp anh.
Cố Văn sau khi nghe Ninh Thanh Trúc nói mới nhìn cô †a: “Không cần”
“Hả?” Ninh Thanh Trúc nghi ngờ nhìn Cố Văn: “Tại sao?”
“Có một sự thật không thể chối cãi là ngay từ đầu mẹ cô đã cứu ông tôi, nhà họ Cố chúng tôi nên báo đáp.

Ngôi nhà và những thứ trong đó là để đền đáp công ơn” Cố Văn không muốn mắc nợ người khác, càng không muốn nhà họ Cố nợ người khác.
Ninh Thiên xấu hổ cúi đầu, nước mắt lưng tròng: “Tổng giám đốc Cố, trước đây em đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với anh, em rất áy náy.

Mong anh rộng lượng đừng tính toán với em” “Nếu tôi muốn tính toán với cô, cô nghĩ cô vân có thể xuất hiện ở Hà Thành sao?” Cố Văn niệm tình ân cứu mạng năm đó của nhà họ Ninh, vậy nên mới không động thủ với Ninh Thanh Trúc..


 
Chương 344


Nếu đổi lại là người khác phản bội Cố Văn thì người đó đã lưu lạc đầu đường rồi.
“Chủ tịch Cố...” Ninh Thanh Trúc cố nén tiếng khóc: muốn trừng phạt em, bất cứ điều kiện gì em cũng chấp nhận được, chỉ là đừng đối tốt với em như vậy.

Càng làm như vậy, em càng cảm thấy có lỗi với anh”
Lúc đó cô và Cố Nam đã cùng nhau tính kế Cố Văn để đuổi anh ra khỏi nhà họ Cố.


Cô không ngờ rằng Cố Văn lại lấy đức báo oán không làm gì cô.
Ninh Thanh Trúc hối hận, nếu lúc đó cô quyết tâm không chọn theo Cố Nam, liệu mối quan hệ của cô và Cố Văn có tốt hơn không?
“Là cô tự chọn lựa, dù kết quả thế nào thì cô cũng phải tự mình gánh chịu” Ai cũng có thể mắc sai lầm trên con đường mình chọn, đó là điều dễ hiểu, nhưng không đáng được tha Thứ.
Trên mặt Ninh Thiên Kình nở một nụ cười gượng gạo: “Đúng vậy, là do tự em lựa chọn, không thể trách người khác”
Nghĩ lại những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này, Ninh Thanh Trúc cảm thấy mình thật ngây thơ, luôn mơ tưởng đến thứ không thể có được.

Nếu có cơ hội bắt đầu lại, cô nhất định sẽ không chọn cách sống như thế này.
“Cô đi đi.

Với năng lực của cô, cô đi đâu cũng tìm được một công việc tử tế, nhưng tôi sẽ không cho cô vào tập đoàn Cố thị nữa” Cố Văn không phải tổ chức từ thiện, anh sẽ không bao giờ lại dùng người từng phản bội anh.
“Chủ tịch Cố?” Ninh Thanh Trúc tràn đầy kích động, khóe miệng có chút run rẩy: “Anh không đuổi tôi ra khỏi Hà Thành chứ?”
“Cô rất muốn tôi đuổi cô sao?” Cố Văn hỏi ngược lại.


“Không, không phải.

Cảm ơn chủ tịch Cố” Nước mắt Ninh Thanh Trúc lăn dài như hạt đậu, cô ta không thể kìm nén được sự kích động của mình.
“Cô đi đi, tôi còn có chuyện cần giải quyết” Cố Văn không phí lời thêm, Ninh Thanh Trúc cũng kích động rời đi.
Văn phòng trở nên rất yên tĩnh, Cố Văn không còn tâm trí đâu mà giải quyết công việc, chỉ thu dọn đồ đạc rồi về nhà.

Lúc này, Mộc Mai đang đẩy đứa trẻ đi dạo trong sân, không ngờ trước cửa có một chiếc xe dừng lại, một người phụ nữ cao lớn bước xuống xe, theo sau là một đứa trẻ.
Mộc Mai nhìn lên, hóa ra là Mạch Lam.
“Gô Mộc, đã lâu không gặp” Mạch Lam cầm đồ đi vào.
“Đã lâu không gặp, đây là..” Mộc Mai nghỉ ngờ hỏi, nhìn về phía đứa nhỏ sau lưng Mạch Lam.
Mạch Lam cầm tay cậu bé phía sau, cười nói: “Đây là con trai tôi, Mạch Cường, gọi dì”
“Chào dì” Mạch Cường đứng thẳng người hành quân lễ với Mộc Mai.

“Chào cháu” Mộc Mai nhìn Mạch Cường, tuổi còn nhỏ mà anh khí bức người, tương lai nhất định là một người tài.

“Vào trong ngồi đi” Mộc Mai đẩy hai đứa nhỏ vào phòng.

“Cô Mạch, sao hôm nay cô có thời gian đến đây? Chuyện của công ty đã xử lý xong chưa?” Từ khi Cố Văn tiếp quản công ty, Mạch Lam đã vội vàng trở về từ Kyoto để giúp đỡ.

“Hôm nay tôi xin nghỉ, nhân lúc Cố Văn đi làm tới thăm cô và Mạch Lam ngồi xổm xuống nhìn hai đứa trẻ trong xe đẩy.

Một đứa đã ngủ, đứa còn lại vẫn còn dáo dác nhìn xung quanh..


 
Chương 345


Mạch Lam cười đứng lên, nhìn Mạch Cường bên cạnh: “Con đưa hai em đi dạo quanh phòng, mẹ và dì có chuyện muốn nói”
Khi ba đứa trẻ không còn ở bên cạnh, Mạch Lam nói: “Cô Mộc, cô có biết Cố Nam bây giờ đang làm gì không?”
Mộc Mai lắc đầu: “Tôi không biết, từ khi mang thai tôi không tham gia vào chuyện của công ty”
“Cố Nam đã tự mình thành lập một công ty mới.

Tên cũng là tập đoàn Cố thị, hiện đang cạnh tranh với công ty của Cố Văn" Mạch Lam nói một cách bình thản.

“Nằm trong dự tính” Mộc Mai không hề ngạc nhiên, Cố Văn và Cố Nam vốn bất hòa, bây giờ Cố Nam đã rời khỏi tập đoàn Cố thị, đương nhiên phải tìm cơ hội để trấn áp Cố Văn.

“Lễ nào cô không thắc mắc, Cố Nam lấy đâu ra số vốn lớn như vậy để thành lập công ty có thể sánh ngang với công ty của Cố Văn?” Mạch Lam hỏi ngược lại.
Mộc Mai cân nhắc một lúc rồi mới nói: “Ý cô là có người đứng sau giúp đỡ Cố Nam?”
“Đúng vậy” Mạch Lam từ trong túi xách lấy ra một tập tài liệu, đưa cho Mộc Mai: “Đây là thông tin tôi sai người điều tra công ty của Cố Nam.

Việc thành lập công ty này cân một khoản tiên hơn ba nghìn tỷ đồng.

Cho dù những năm qua Cố Nam đã lấy không ít tiên của tập đoàn Gố thị, cũng không thể dồn hết tiền vào công ty.

Cố Nam tự tin như vậy chắc.


chắn phải có người đứng sau ủng hộ”
Mộc Mai lật giở một vài trang tài liệu mà cô ta tìm ra, đúng.

như Mạch Lam nói, công ty của Cố Nam có đủ vốn và một lượng lớn khách hàng.

Nếu tiếp tục như vậy, chưa đây ba tháng nữa Tập đoàn Gố thị của Cố Văn sẽ bị Cố Nam nuốt chứng.
Mộc Mai đặt tài liệu lên bàn trà, ngẩng đầu nhìn Mạch Lam: “Cô Mạch có gì cứ nói thẳng”
Cô vừa nghe Mạch Lam nói rằng cô ấy nhân lúc Cố Văn đi vắng mới tới, có vẻ như muốn thông qua cô để tìm hiểu tình hình, nhưng cô ta lại không muốn Cố Văn biết.
“Cô Mộc quả nhiên là một người thông minh vừa nhìn đã hiểu” Mạch Lam thu lại tài liệu rồi nói: “Tôi muốn hỏi cô, Cố Văn có công ty nào khác ở nước ngoài không?”
Mộc Mai cười nhẹ, cũng không vội trả lời Mạch Lam, khi cô và Cố Văn ra nước ngoài dưỡng thai, cô đã nghe Cố Văn nói răng không ai biết chuyện anh có công ty ở nước ngoài.
“Tại sao cô Mạch lại hỏi như vậy?”
Mộc Mai nói.

“Khi cô gặp chuyện, Cố Văn đã mua tập đoàn Gố thị trong cơn tức giận.

Nếu không có nhiều kinh phí và mối quan hệ, e răng anh ấy không thể làm được điều này” Mạch Lam đã nghỉ ngờ từ lâu nhưng không điều tra ra được nên đã lợi dụng lúc Cố Văn đi vắng để đến hỏi Mộc Mai.
Mộc Mai ngẩng đầu liếc Mạch Lam, Cố Văn không nói cho ai biết việc cô gặp chuyện, làm sao Mạch Lam biết được? “Làm sao cô Mạch biết chuyện xảy ra với tôi?” Mộc Mai hỏi ngược lại.
“Cố Văn nói” Mạch Lam mỉm cười để che giấu vẻ hoảng loạn trên gương mặt.
“Tôi không biết Cố Văn có công ty khác hay không.

Sau khi tỉnh dậy, tôi chỉ nghe nói răng Cố Văn đã mua lại Tập đoàn Gố thị”, Cố Văn không nói chuyện này với người khác tự khắc có lý lẽ của riêng anh ấy, cô tuyệt đối không thể tiết lộ chuyện này.
Mạch Lam ngượng ngùng cười: “Không ngờ vợ chồng hai người cẩn thận vậy”.


 
Chương 346


“Không phải cẩn thận, là tôi thật sự không biết” Mộc Mai cười
Nếu Cố Văn không ngại nói với Mạch Lam, anh ấy đã nói lâu rồi chứ không phải giấu giếm đến bây giờ.

Mạch Lam không nói nữa, nhất thời không khí trong phòng.

khách trở nên ngại ngùng.

Lúc này, tiếng khóc của trẻ con phá vỡ sự xấu hổ, Mạch Lam thấy Mạch Cường đã đẩy hai đứa bé đến góc ngoặt cầu thang tầng hai, lập tức hét lên: “Mạch Cường, không được đi tới đó, rất nguy hiểm”

Bị giọng nói của Mạch Lam làm cho hoảng sợ, Mạch Cường kích động trượt bánh xe xuống một bậc, xe đẩy lập tức rung lên.

Thấy vậy, Mộc Mai chạy lại giữ lấy chiếc xe đẩy em bé sắp rơi xuống nhưng Mạch Cường lại ngã ngửa vì không giữ được xe đẩy.

Mộc Mai hoảng hốt, nhưng đã không kịp giữ lấy Mạch Cường, Mạch Cường ngay lập tức lăn xuống cầu thang.

“Mạch Cường” Mạch Lam kêu lên, Mạch Cường đã hôn mê khi cô ta chạy tới.

Mộc Mai đẩy hai đứa nhỏ xuống, nhìn Mạch Cường đã hôn mê, cau mày: “Mau đến bệnh viện”
Đúng lúc này, Cố Văn mở cửa bước vào, anh cau mày khi nhìn thấy cảnh này: “Chuyện gì đây?”
“Mạch Cường, Mạch Cường lăn xuống cầu thang” Vừa khóc, Mạch Lam vừa ôm Mạch Cường, quay đầu nhìn về phía Mộc Mai: “Cô Mộc Mai, cô.

.


Mộc Mai sửng sốt: “Cô Mạch Lam, sao cô lại nhìn tôi như.


vậy? Cô cho rằng là tôi đẩy con trai cô xuống sao?” Khi Mộc Mai chạy lên không va vào Mạch Cường, làm sao cô có thể đẩy cậu bé xuống?
“Tôi biết Mạch Cường đẩy hai đứa trẻ lên cầu thang là rất nguy hiểm, nhưng cô không nên đẩy con trai tôi xuống ngay cả khi cô lo lắng cho bọn trẻ, nó còn nhỏ như vậy, nếu xảy ra chuyện gì, tôi biết sống như thế nào?”
Mạch Lam to tiếng măng Mộc Mai.

Mộc Mai nhìn Cố Văn liên tục lắc đầu: “Không, không phải em, em không đẩy cậu bé.


Mạch Lam bế đứa trẻ đến trước mặt Cố Văn: “Cố Văn, anh
có thể đưa em đến bệnh viện được không?”
“Được” Cố Văn không nghĩ nhiều như vậy, quan trọng là phải cứu người.

“Cố Văn! " Thấy họ chuẩn bị rời đi, Mộc Mai hét lên từ phía sau.

Cố Văn quay lại an ủi: “Anh đưa đứa nhỏ đến bệnh viện trước, có chuyện gì đợi anh quay lại rồi nói” Nói xong anh bỏ đi không ngoảnh lại.


Mộc Mai đứng tại chỗ lòng khó chịu, con trai bị thương, cô hiểu rõ tâm trạng của Mạch Lam, nhưng cô sẽ không cho phép bất cứ ai vu khống mình.

Cố Văn và Mạch Lam đưa đứa trẻ đi cấp cứu, phải rất lâu sau bác sĩ mới ra.

Mạch Lam vội vàng chạy tới hỏi bác Sĩ: “Bác sĩ, con trai tôi thế nào rồi?”
Bác sĩ vẻ mặt nghiêm túc: “Đứa nhỏ bị chấn động nhẹ, cần nghỉ ngơi thật IOICE “Vậy tôi có thể gặp con trai tôi không?”
Mạch Lam sốt sắng hỏi.

“Lát nữa đứa bé sẽ được về phòng bệnh, sau đó cô có thể vào thăm” Bác sĩ không khỏi trách móc: “Người làm cha mẹ như cô cậu có thể có trách nhiệm hơn không? May mà không có vấn đề gì quá lớn, nếu không các người sẽ hối hận”
Sau khi bác sĩ rời đi, Mạch Lam ngồi trên ghế trong hành lang mà khóc, ở trong quân đội nhiều năm như vậy, Mạch Lam chưa từng rơi một giọt nước mắt, chỉ có đứa bé này là điểm yếu của cô.

Cố Văn bước đến chỗ Mạch Lam, đưa khăn giấy cho cô: “Đừng khóc, bác sĩ nói chỉ bị chấn động nhẹ, nghỉ ngơi một thời gian là có thể bình phục thôi”.


 
Chương 347


“Anh nói nghe nhẹ nhàng quá.

Người bị tổn thương không phải là anh.

Cố Văn, Mộc Mai không thích tôi thì thôi, tại sao cô ấy lại làm tổn thương con trai tôi?”
Vẻ mặt của Cố Văn đột ngột thay đổi sau khi nghe những lời của Mạch Lam: “Mộc Mai không phải loại người như vậy, cô
ấy sẽ không động tới trẻ „ con: “Lòng người khó đoán, làm sao anh biết cô ta sẽ không làm vậy? Con trai tôi ngã sau khi Mộc Mai chạy lên.


Lẽ nào là con trai tôi cố ý ngã sao?” Giọng điệu của Mạch Lam lạnh lùng.
“Tốt hơn hết cô nên chú ý đến lời nói của mình.

Tôi đã ở bên Mộc Mai lâu như vậy, tôi tin tưởng nhân phẩm của cô ấy” Khuôn mặt của Cố Văn lạnh lùng, anh sẽ không bao giờ cho.

phép bất cứ ai bôi nhọ Mộc Mai.
“Cố Văn, anh và tôi làm bạn nhiều năm như vậy, anh không tin tôi sao?”
Mạch Lam ngẩng đầu, tình bạn giữa cô và Cố Văn nhiều năm như vậy cũng không bằng hai năm anh quen Mộc Mai? “Nói về tin tưởng, hôm nay cô nói với tôi rằng cô cảm thấy không khỏe nên không đi làm.

Tại sao cô lại đến nhà tôi? Cô.

muốn biết điều gì từ Mộc Mai?”, Cố Văn hỏi.
Con ngươi của Mạch Lam hơi co rụt lại, trên khuôn mặt đẫm lệ hiện lên dấu vết hoảng sợ: “Tuy tôi không khỏe, nhưng tôi biết Mộc Mai vừa sinh con.
Tôi với anh là bạn lâu năm, lẽ nào tôi không nên đến thăm sao?”
“Cô tới nhà tôi rốt cuộc là để thăm Mộc Mai cùng bọn ti hay là muốn thăm dò chuyện cô muốn biết?” Có một số việc Cố Văn có thể mở một mắt và nhắm một mắt, nhưng bây.


giờ liên quan đến danh dự của Mộc Mai, anh ta không thể qua loa
“Anh đang chất vấn tôi đấy sao?”
Mạch Lam nghỉ ngờ hỏi.
“Tôi không có thời gian và tâm trí để đoán xem cô đang nghĩ ố Văn liếc nhìn thời gian và nói: “Ở nhà tôi còn có việc.

Tôi đi trước đây.

Tôi sẽ gọi người chăm sóc con cô.”
Dù sao đứa trẻ cũng gặp tai nạn trong nhà của Cố Văn, anh †a buộc phải có trách nhiệm.
Không đợi Mạch Lam nói, Cố Văn bỏ đi không ngoảnh lại.

Mạch Lam ngồi tại chỗ với ánh mắt hung dữ, cô không ngờ.

Truyện Cung Đấu

rằng con trai mình đã ngã tới chấn động não rồi mà Cố Văn vẫn bênh vực Mộc Mai, người phụ nữ đó có gì tốt?
Xem ra nếu không ra tay, sẽ chỉ khiến mọi người cảm thấy Mạch Lam cô là một kẻ nhu nhược và kém cỏi.
Cố Văn vốn định rời bệnh viện về nhà, nhưng Ngôn Thuật gọi điện tới nói rằng công ty xảy ra chuyện nên Cố Văn phải gấp rút quay lại công ty để xử lý công việc.
Sau khi mọi việc xong xuôi, bên ngoài trời đã tối, Cố Văn gác lại công việc và vội vã về nhà.
Trong biệt thự, Mộc Mai đang ngây người ngồi trên ghế sô.

pha, đứa trẻ trong tay cô đã ngủ say.
“Mợ chủ, cô đã ngồi lâu như vậy rồi, nên về phòng nghỉ ngơi thôi” Người hầu nhắc nhở.
Chuyện xảy ra ban ngày bọn họ đều đã biết rồi, họ hiểu Mộc Mai, tin cô nhất định sẽ không làm gì tổn hại đến đứa bé.

Mộc Mai nhìn ra cửa sổ, trời đã tối.
Mộc Mai đặt đứa trẻ đang ngủ vào vòng tay của người giúp việc và hỏi: “Cố Văn vẫn chưa về à?”.


 
Chương 348


“Cậu hai chắc đang ở công ty xử lý công việc nên vê muộn.

Gô lên nghỉ ngơi trước đi”
Mộc Mai im lặng, liệu Cố Văn có nghĩ rằng cô đã đẩy Mạch Cường?
“Cô đưa đứa bé lên nghỉ ngơi trước đi.


Tôi đợi Cố Văn về” Có một số chuyện phải giải thích trực tiếp, nếu không sự hiểu lầm sẽ lớn dần lên.
Cố Văn về nhà, bật đèn trong phòng khách, chỉ thấy Mộc.

Mai đang ngồi ngây người trên ghế sô pha, không nói một lời.
“Tại sao em không đi nghỉ?” Cố Văn cởi áo khoác ngoài đặt lên mắc áo.
“Con của Mạch Lam thế nào rồi?”
Mộc Mai vội hỏi, tuy rằng không thích Mạch Lam, nhưng đứa nhỏ là vô tội.
Cố Văn ngồi trên ghế sô pha cạnh Mộc Mai, kéo lấy tay Mộc.

Mai: "Bị chấn động nhẹ.

Nghỉ ngơi vài ngày là ổn thôi.
Làm em sợ lắm đúng không?”
Nghe giọng điệu quan tâm của Cố Văn, mắt Mộc Mai lập tức đỏ lên: “Anh không trách em chứ?”

Mộc Mai chưa bao giờ nghĩ rằng Cố Văn không những không trách cô mà còn lo lắng liệu cô có sợ hãi không.
Cố Văn khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Tại sao anh phải trách em? Nếu là con của chúng ta bị ngã, thì không chỉ là chấn động não thôi đâu”
Trưa nay khi về nhà, Cố Văn biết rằng chính Mạch Cường là người đã đẩy hai đứa trẻ lên cầu thang trước khi Mộc Mai chạy đến.
“Hôm nay Mạch Lam đến nhà hỏi em về công ty nước ngoài của anh.

Hai người quen nhau nhiều năm như vậy, lại là bạn tốt của nhau, tại sao anh không cho cô ấy biết?”, Mộc Mai không hiểu, rõ ràng nhiều việc quan trọng của tập đoàn Cố thị sẽ giao cho Mạch Lam, chuyện này sao không cho cô ấy biết?
“Bạn thân đến đâu thì cũng sẽ có bí mật” Như Mạch Lam nói ở bệnh viện hôm nay, lòng người khó đoán.
“Em biết anh có lý của mình, cho nên em mới không nói cho cô ấy, nhưng em thật không ngờ con trai cô ấy lại gặp.

chuyện ở nhà chúng ta” Mỗi đứa trẻ đều là trái tim của cha mẹ mình, Mộc Mai cũng không muốn chuyện như vậy xảy ra.
“Lần sau nếu cô ấy đến, em cứ mặc kệ cô ấy” Cố Văn biết Mạch Lam là người đa nghỉ, một khi cô ấy đã nghi ngờ thì nhất định phải điều tra rõ ràng, cho nên mới nhân lúc anh không có nhà tới đây hỏi Mộc Mai.
“Em tin rằng từ nay về sau, Mạch Lam sẽ không bước vào nhà chúng ta nữa”, dù mối quan hệ của Mộc Mai với Mạch Lam trước đây không tốt lắm nhưng cũng không đến nỗi nào, bây giờ xảy ra chuyện như vậy chắc chắn Mạch Lam sẽ không muốn gặp lại cô.
“Đến hay không là việc của cô ta, nhưng sao muộn như vậy em vẫn không đi nghỉ ngơi?” Mộc Mai vừa mới hồi phục, phải nghỉ ngơi thật tốt, chuyện hôm nay hẳn là đả kích không nhỏ đối với cô.
“Em vấn luôn chờ tin của anh.


Em sợ Mạch Cường xảy ra chuyện.

Em sợ anh sẽ vì chuyện này mà mặc kệ em”, khi Mạch Lam và Cố Văn bỏ đi cùng Mạch Cường, Mộc Mai cảm thấy mình bị bỏ rơi, không ai có thể hiểu được cảm giác cô đơn bơ vơ đó.
“Sao lại thế?” Cố Văn cười nhẹ.

Anh và Mộc Mai là hoạn nạn có nhau, và sẽ không vì người khác mà làm ảnh hưởng đến tình cảm của họ được.
Cố Văn biết rằng Mộc Mai đã rất hoảng sợ vì việc này nên đã bế cô về phòng nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Mộc Mai vẫn còn ngủ, còn Cố Văn thì đã đến công ty.
Hôm qua, Ngôn Bảo đã nói với anh là có chuyện liên quan đến Cố Nam..


 
Chương 349


Trong khoảng thời gian này, Cố Nam rất không yên phận, anh ta dồn hết tinh thần và thể vào công ty mới mở kia để nhằm mục đích muốn chèn ép Cố Văn.
Ngôn Bảo đưa tài liệu cho Cố Văn: “Một số công ty mà chúng ta đã làm việc trước đây, đều đứng về phía Cố Nam rồi”
Bạch Lâm Anh cũng nói theo: “Đúng vậy, nghe nói rằng Cố.

Nam đã trả cho họ gấp đôi số tiền mà chúng ta đưa ra.
Rõ ràng là anh ta đã cố ý làm thế”

“Giám đốc Cố, hiện tại công ty đang thiếu tài chính, tôi sợ là sẽ không chống đỡ được lâu đâu” Ngôn Bảo có chút lo lắng, Cố Nam chỉ cần vài tháng đã có thể làm cho công ty mới phát triển.

Và anh ta đã dành tất cả sức lực để chèn ép Cố Văn, và anh ta không quan tâm đến danh tiếng chút nào.

“Cậu hai, tại sao chúng ta không huy động một ít kinh phí từ trụ sở để bù đắp lại đi.

Lân này công ty chúng ta đã lỗ nặng, nếu không khắc phục kịp thời, thì chỉ cân một thời gian ngắn nữa nó sẽ bị Cố Nam nuốt chửng thôi” Bạch Lâm Anh không biết Cố Nam bị kích động gì mà lại phản ứng mạnh mẽ như vậy.
“Không cần” Cố Văn nói.
Ngôn Bảo cau mày: “Nhưng tin tức này đã được truyền khắp.

công ty rồi, các nhân viên đều đang hoảng loạn.
Nếu không đưa ra phương án giải quyết Sớm thì những nhân viên cũng có thể ra đi, điều này sẽ gây ảnh hưởng cho công ty rất nhiều”
Cố Văn gạt hồ sơ sang một bên, tựa lưng vào ghế, cười nói:

“Không ngờ chỉ trong vài tháng, Cố Nam lại có thể đạt được.

thành quả như vậy, năng lực của anh ấy đã tốt hơn trước rất nhiều rồi”
Bạch Lâm Anh có chút không rõ, đã đến tình trạng này rồi, †ại sao cậu hai lại còn có thể cười được chứ?
“Cậu hai, tất cả hợp đồng mà chúng ta đã bàn bạc đều đã bị hủy bỏ, và bây giờ chỉ còn lại cô Mạch Lam.

Cậu có muốn gọi cô ấy đến để bàn bạc xem nên làm gì không?”
Mạch Lam có vị trí rất quan trọng †rong công ty, tương đương với phó chủ tịch, đối mặt với khủng hoảng như vậy, cô ta sẽ không bao giờ ngồi nhìn.
Cố Văn xua tay: “Mạch Lam đang có việc bận, hiện tại không tiện đến công ty.

Mạch Cường còn đang ở trong bệnh viện, vậy nên trong thời gian ngắn Mạch Lam sẽ không thể đến công ty được.
Cố Văn liếc nhìn đồng hồ: “Nếu không có chuyện gì xảy ra, Cố Nam cũng sắp tới đây rồi”
Bạch Lâm Anh và Ngôn Bảo nhìn nhau, không hiểu ý của Cố Văn, trong trường hợp này, không phải là nên giải quyết khủng hoảng của công ty trước sao? Tại sao lại phải đợi Cố Nam ở đây chứ?

“Cậu hai, còn công ty...”
“Không vội, chờ tôi gặp Cố Nam xong rồi giải quyết chuyện.

công ty luôn”
Cố Văn không để ý, giống như anh không quan tâm đến khủng hoảng của công ty.
Một lúc sau Cố Nam đã đến phòng làm việc của Cố Văn.

Bạch Lâm Anh và Ngôn Bảo rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai anh em bọn họ.

“Anh ngồi đi, tôi đợi anh đã lâu rồi” Cố Văn rót một tách trà cho Cố Nam..


 
Chương 350


“Kể từ khi tôi rời công ty, chúng ta đã vài tháng rồi không gặp, đúng không?” Cố Nam ngồi đối diện với Cố Văn, vui vẻ nói.
“Anh đang bận xử lý chuyện của công ty mới, nên đương nhiên là không có thời gian gặp tôi rồi.

Nhìn mặt anh trông rất tươi tắn, có chuyện gì vui sao?” Vẻ mặt Cố Văn nhàn nhạt, nghịch bộ trà trên bàn.
“Tôi không biết có phải là vui vẻ hay không, nhưng tôi thật sự rất thoải mái”
Cố Nam nhìn quanh phòng làm việc, vẻ mặt anh ta khinh thường: “Tôi mới rời đi được vài ngày, mà văn phòng đã trở nên như thế này.


Cố Văn, cậu làm tổng giám đốc thế này keo.

kiệt quá”
“Không phải vì cách bố trí phòng làm việc mà đánh giá tổng giám đốc có phù hợp hay không, mà là phải xem người đó có thể kéo công ty đi lên hay không.

Anh không ở đây để trò chuyện với tôi đúng không?” Cố Văn cầm tách trà lên nhấp.

mộ Cố Nam chế nhạo: “Công ty của cậu đã khủng hoảng rồi, vậy mà vẫn còn tâm trí uống trà ở đây sao?”
“Chỉ là có người cướp mất mấy đơn hàng mà thôi, không tính là gì cả” Cố Văn tiếp tục nghịch bộ pha trà.
“Thật sao? Tôi đoạt lấy mấy đơn hàng của cậu, làm cậu thiệt hại rất nhiều tiền.

Cậu vấn nghĩ nó không thành vấn đề sao?” Cố Nam đã ở trong tập đoàn Hưng Thịnh rất lâu rồi, đương.

nhiên là biết các mối quan hệ với đối tác, cho nên sau khi rời khỏi tập đoàn Hưng Thịnh anh ta đã sắp xếp, đưa ra giá cao gấp đôi để đoạt hết các đối tác của tập đoàn Hưng Thịnh.


Cố Văn bất đắc dĩ lắc đầu: “Anh nói đúng.

Những đối tác kia, công ty tôi đã dồn vào rất nhiều công sức, nếu bị người khác cướp đi thì đúng là rất thiệt hại”
“Nêu đã như vậy thì cậu còn giả bộ trước mặt tôi làm gì nữa?” Cố Nam càng khinh thường.
Cố Văn cười lạnh: “Hợp đồng giữa những công ty đó và chúng tôi thực sự không được ký kết, nhưng chúng tôi đã ký một thỏa thuận bí mật trước đó”
Cố Nam hơi sửng sốt: “Ý cậu là gì?”
Anh ta nhìn Cố Văn uống cạn ly trà: “Có nghĩa là nếu giữa chừng họ hủy bỏ hợp đồng, bọn họ sẽ phải bồi thường mọi tổn thất cho công ty chúng tôi”.
Cố Nam lập tức cau mày: “Điều này là không thể.

Nếu thỏa thuận đã được ký kết rồi, làm sao họ có thể từ bỏ cậu mà đến với tôi chứ?”
“Anh dùng giá gấp đôi để lôi kéo họ, tại sao họ lại không muốn? Bọn họ không những là được lợi ích lớn hơn mà anh lại còn phải trả thay bọn họ tiền bồi thường hợp đồng, đương nhiên là muốn hợp tác với anh càng sớm càng tốt” Họ không quan tâm đến việc hợp tác với Cố Nam, mà là bởi vì cái giá cao gấp đôi kia.

Đương nhiên là bọn họ không thể bỏ qua mức giá này rồi.
Cố Nam võ bàn, đứng dậy gầm lên: “Cố Văn, là do cậu cố ý hả?”
Cố Văn ngoáy lỗ tai: “Sao anh lại nói †o như vậy chứ? Tôi chỉ đang cân nhắc lợi ích của bản thân thôi.


Nếu anh không chiếm đoạt các hợp đồng này thì cũng không xảy ra chuyện gì cả”
Trong khoảng thời gian này Cố Văn đã chú ý đến công ty của Cố Nam, và nhận thấy Cố Nam đang có mối quan hệ thân thiết với khách hàng của mình, Cố Văn mới chuẩn bị một chút.
Cố Nam đã kìm cơn tức giận vào trong lòng, cười lạnh: “Ngay cả khi tôi phải trả tiền bồi thường cho bọn họ thì sao.

chứ, những khách hàng cũ đủ tiêu chuẩn này đã bị tôi cướp mất.

Nếu công ty của cậu không còn khách hàng, thì cậu cảm thấy như thế nào?”
Cố Nam không ngờ Cố Văn lại chuẩn bị kỹ như vậy, nhưng không sao cả, cướp khách hàng của họ tương đương với việc cắt nguồn tài chính của công ty họ, đến lúc đố Cố Văn phải quỳ xuống xin tha trước anh ta.
Nhìn thấy dáng vẻ tự tin của Cố Nam, vẻ mặt của Cố Văn lạnh lùng: “Tôi nghĩ anh tự lập công ty thì sẽ tiến bộ lên, nhưng không ngờ anh vẫn ngu ngốc như vậy”
Cố Văn luôn nghĩ là Cố Nam mấy năm qua có chút năng lực xử lý chuyện của công ty, nhưng bây giờ có vẻ như anh đã đánh giá quá cao rồi..


 
Chương 351


Cố Nam từ trẻ đến bây giờ chưa bao giờ chịu uất ức như vậy, anh ta nghe Cố Văn nói xong lập tức giận dữ: “Cố Văn, mày đang muốn chết đấy”
“Cố Nam, đừng quên là bây giờ anh đang đứng ở địa bàn của ai, nói anh ngu ngốc thì đúng là đang xúc phạm từ này rồi” Bây giờ Cố Văn thấy, Cố Nam này không có đầu óc kinh doanh.

Cố Nam đã chỉ gấp đôi tiền để lấy đi những khách hàng của công ty bọn họ.

Tuy là trước mắt đang chèn ép công ty bọn họ, nhưng những khách hàng đó sẽ không bao giờ đồng ý hợp tác với mức giá hiện tại như này trong tương lai, nếu không, làm sao họ có thể phá bỏ hợp đồng để đi với Cô Nam chứ.


Cố Nam bước đến nắm lấy cổ áo Cố Văn, giọng điệu lạnh lùng: “Hôm nay tao sẽ dạy cho mày một bài học, thằng nhóc không biết điều này”
Cố Nam giơ nắm đấm lên và định đánh Cố Văn, nhưng đáng tiếc là Cố Nam chưa kịp chạm tay vào Cố Văn thì anh ta đã bị đá xuống đất.

Cố Văn chỉnh lại quần áo nhăn nhúm của mình và nhìn Cố Nam: “Đây không phải là công ty của anh.

Nêu anh muốn giở thói ngang ngược thì hãy về địa bàn của mình đi” “Khu, khụ, khụ” Cố Nam ho dữ dội: “Mày là đồ hèn hạ, cướp công ty của „ tao!
“Cướp công ty của anh sao? Đừng quên la trước đây ai là chủ công ty này.

Nếu không phải mẹ anh gây ra vụ tai nạn xe hơi cho tôi, làm sao mà tôi có thể giao cho anh chức tổng giám đốc được chứ? Bây giờ chỉ là về đúng chủ cũ mà thôi” Cố Văn châm chọc.

Cố Văn ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng võ vai Cố Nam: “Anh đã ở trong tập đoàn Hưng Thịnh cũng nhiều năm rồi, những việc anh đã làm tôi đều nhớ kỹ.

Nếu lần sau anh dám quay lại gây ồn ào ở đây, thì tôi không nể mặt anh nữa đâu ~s„m đấy.

“Gậu! ý của cậu là gì?” Cố Nam có chút bối rối, trong những năm qua anh †a đã làm rất nhiều việc trong công ty, nhưng đều đã được che giấu rồi, chẳng lẽ Cố Văn đã phát hiện ra sao?

“Như nào thì trong lòng anh đều biết” Cố Văn đứng dậy và lấy giấy lau bàn tay, giống như là vừa chạm vào cái gì đó bẩn thỉu.

Cố Nam xoa xoa ngực đang bị đau của mình rồi đứng lên, ánh mắt anh ta nhìn chăm chằm vào người Cố Văn: “Cố Văn, cậu cứ chờ đấy.

Sớm muộn gì thì tôi cũng sẽ làm cho cậu quỳ xuống chân tôi cầu xin”
“Vậy thì tôi sẽ đợi anh cả của tôi có thể phát triển mà dẫm nát tôi dưới lòng bàn chân” Cố Văn không quan tâm.

Theo suy nghĩ của anh, tính cách của Cố Nam sẽ không làm được việc gì lớn cả.

||||| Truyện đề cử: Vợ Cũ Hoá Tình Nhân |||||
Sau khi Cố Nam rời đi, Cố Văn gọi Ngôn Bảo và Bạch Lâm Anh vào.

“Một lát nữa tôi sẽ đưa cho hai người một thứ, hai người mang đến công ty của Cố Nam đi” Hôm nay Cố Nam đến công ty làm ầm T, vậy thì Cố Văn sẽ tặng anh ta một món quà lớn.


Trong khoảng thời gian này, Cố Văn cũng đã điều tra một số giao dịch trước đây của Cố Nam, nhưng anh không ngờ là Cố Nam đã lấy danh nghĩa công ty mà vay ngân hàng một khoản tiền lớn như vậy.

Nếu Gố Văn mà không biết, ngân hàng sẽ đến siết nợ và niêm phong tập đoàn Hưng Thịnh mất.

Vì vậy, Cố Văn phải trả lại món quà này cho Cố Nam trước khi Cố Nam ra tay.

Đúng lúc này, Cố Nam vừa mới quay về công ty mới của mình, nhưng lại thấy Mạc Văn đang ngồi ở vị trí tổng giám đốc.

“Sao anh lại ở đây?” Cố Nam xoa xoa lồng ngực đau nhức, thỉnh thoảng lại ho nhẹ.

.


 
Chương 352


“Tôi đã giúp anh thành lập lên công ty này, một nhà đầu †ư như tôi không thể đến đây sao?” Mạc Văn nghịch ngợm những đồ vật trên bàn, có vẻ bất cẩn.
“Anh muốn gì cũng được” Cố Nam ngồi trên ghế sofa đối diện với Mạc Văn, thở dài.
“Sao trông anh thảm hại vậy?” Khi Mạc Văn đến, anh ta đã nghe cấp dưới của Cố Nam nói rằng anh ta đến gặp Cố Văn.

Tưởng là Cố Nam sẽ gay gắt thế nào, bây giờ xem ra là tự chuốc lấy nhục rồi.
Cố Nam im lặng, anh ta không còn mặt mũi nào để nói chuyện với Mạc Văn về việc lần này anh ta đã bị Cố Văn sỉ nhục.
Mạc Văn bỏ đồ đang nghịch trong tay xuống, đứng lên: “Anh có biết vì sao hôm nay tôi lại đến đây không?”

“Anh là người đầu tư, đến lúc nào cũng được.” Cố Nam không còn sức lực để đoán xem Mạc Văn đang nghĩ gì.

“Tôi nghe nói rằng anh đã lôi kéo khách hàng của Cố Văn với giá gấp đôi sao?”
“Đúng vậy, tuy giá cao hơn một chút nhưng có thể chặt đích nguồn tiền của Cố Văn, như vậy cậu ta sẽ không thể làm được gì nữa” Cố Nam nghĩ, lần này tuy rằng đưa ra giá gấp đôi, nhưng trong tương lai không thể đưa ra mức giá cao như vậy được, nếu không công ty của họ chắc chắn sẽ thua lỗ.
Mạc Văn nghe xong thì cười lạnh: “Hôm nay anh tìm Cố Văn, có phải là anh ta nói anh rất ngu ngốc không?”
Khuôn mặt của Cố Nam lộ rõ vẻ kinh ngạc.

Làm sao Mạc Văn có thể biết Cố Văn đã nói gì?
“Anh không cần phải nhìn tôi với ánh mắt như thế.

Cố Văn và tôi đã là đối thủ của nhau trong nhiều năm rồi.

Tôi biết rõ tính cách của anh ta.


Anh cướp mất khách hàng của anh ta, nhưng anh ta sẽ để họ ra đi một cách dễ dàng
như vậy đâu” Cố Văn đã chuẩn bị mọi thứ.
Chuẩn bị nhiều kế hoạch để dùng trong trường hợp khẩn cấp.
“Anh ta chỉ dựa vào sự hỗ trợ của các thế lực nước ngoài.

Nếu công ty Tinh không hỗ trợ nữa, thì sớm muộn gì Cố Văn cũng sẽ xong đời” Cố Nam cực kỳ tức giận.

Tại sao Cố Văn lai may mắn được công ty Tỉing hỗ trợ như vậy chứ?
Có công ty lớn hỗ trợ thì Cố Văn sẽ còn có thể phát triển nhiều hơn.
Mạc Văn ở bên cạnh bất lực lắc đầu, khả năng của Cố Văn không cần đến sự hỗ trợ của các công ty nước ngoài, chưa kể công ty Ting vốn là do Cố Văn tạo ra, tại sao cân phải dùng để làm hậu thuấn chứ.
Tuy nhiên, Mạc Văn đã không nói chuyện này với Cố Nam.

Cuộc chiến kéo dài sẽ có lúc mạnh mẽ, suy tàn và kiệt quệ.


Nếu Cố Nam biết rằng Cố Văn là người sáng lập ra công ty Tỉng, e rằng anh ta sẽ không còn ý chí chiến đấu nữa.
Lúc này, cửa phòng được mở ra, trợ lý của Cố Nam bước vào: “Tổng giám đốc Cố, có hai người ở bên ngoài tìm ngài, họ nói là được Cố Văn sai đến”
Khi nghe thấy Cố Văn, Mạc Văn và Cố Nam nhìn nhau, Cố Nam càng khó hiểu hơn.

Không phải là vừa mới gặp mặt nhau sao? Tại sao cậu ta lại phái người đến chứ?
Mạc Văn đứng dậy và trốn vào căn phòng bên trong, anh ta không muốn xung đột trực tiếp với Cố Văn sớm như: Vậy.
Cố Nam chỉnh lại quần áo và ngồi trên ghế: “Mời họ vào.

đi”
Sau đó Ngôn Bảo và Bạch Lâm Anh bước vào, thấy Cố Nam đang ung dung ngồi trên ghế tổng giám đốc.
Cố Nam khinh thường nhìn họ: “Tại sao Cố Văn lại bảo hai người đến đây vậy?”.


 
Chương 353


Bạch Lâm Anh không quan tâm đến ánh mắt khinh thường của Cố Nam, trực tiếp đi tới chỗ anh ta: “Tổng giám đốc Gố nói là vừa nấy anh vội vàng quá, còn quên một số đồ vật, tổng giám đốc Cố bảo bọn tôi đưa tới cho anh”
Cố Nam dựa lưng vào ghế, chế nhạo: “Sao tôi không nhớ là tôi để quên thứ gì ở đấy nhỉ? Hay là tổng gám đốc Cố của các người đã nhớ nhầm rồi”
“Không thể sai được” Bạch Lâm Anh đưa một tài liệu cho Cố Nam”Tổng giám đốc Cố của chúng tôi đã nói rằng đây là đồ của anh, và chúng tôi phải đích thân giao nó cho anh”
Nhìn vào tập tài liệu màu xanh trước mặt, Cố Nam chợt thấy trong lòng có một dự cảm không lành.
“Đây là cái gì?” Cố Nam nghỉ ngờ hỏi.

“Xin lỗi, chúng tôi không có tư cách mở tài liệu này ra, nhưng tổng giám đốc Cố của chúng tôi đã nói, chỉ cần anh đọc thì sẽ biết đấy là cái gì” Trên mặt Bạch Lâm Anh nở nụ cười, không thể đoán được anh ta đang nghĩ gì.

Khi Cố Nam mở tập tài liệu và nhìn thấy chỉ tiết chuyển khoản bên trong, đồng tử của anh ta đột nhiên co lại.

Rõ ràng là anh ta đã tiêu hủy thứ này rồi mà, làm sao Cố Văn có thể tìm ra được chứ?
Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Cố Nam, Bạch Lâm Anh nói: “Tổng giám đốc Cố, chúng tôi đã đưa đồ rồi, chúng tôi sẽ không làm phiền nữa”
“Chờ đã” Cố Nam kiềm chế cảm xúc, đặt tập tài liệu màu xanh lam lên bàn “Nếu tôi đoán không lầm, đây là chỉ tiết chuyển khoản của tập đoàn Hưng Thịnh các người mà, tại sao lại gửi đến cho tôi?
Bây giờ anh ta không còn ở tập đoàn Hưng Thịnh nữa, tại sao phải lo lắng về những chuyện này, cho dù có chỉ tiết chuyển khoản của công ty, thì đó là việc của Cố Văn.
Sau khi hai người dừng lại, Ngôn Bảo chỉ vào tài liệu: “Chỉ tiết chuyển tiền đúng là của tập đoàn Hưng Thịnh, nhưng phải nhìn kỹ xem bên dưới là chữ ký của Ngôn Bảo ở trong công ty lâu như vậy rồi còn không biết
chỉ tiết chuyển khoản này, vì vậy chắc chắn là Cố Nam đã bí mật làm điều đó.
Cố Nam nhìn xuống, và dòng chữ “Cố Nam” được viết trên đó.


Anh ta đã quên chuyện này, khi dùng danh nghĩa của công ty để vay tiền, anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng Cố Văn sẽ giành lại vị trí tổng giám đốc, vì vậy anh ta không để ý đến những chỉ tiết này.
“Xem ra là tổng giám đốc Gố vẫn còn nhớ, cho nên chúng tôi không cần phải nói gì nữa, tổng giám đốc Gố, chúng tôi đi được chưa?” Ngôn Bảo cười, vẻ mặt này đối với Cố Nam rất khó chịu.
Sau khi hai người họ rời đi, Mạc Văn †ừ trong phòng đi ra, cầm tài liệu trên bàn lên, vẻ mặt thay đổi rõ rệt: “Cố Nam, không ngờ ở công ty nhiều năm như vậy mà anh lại dám làm loại chuyện này.

Một khi mà bị điều tra thì anh có biết hậu quả.

là gì không?”
“Tôi nghĩ Cố Văn sẽ không phát hiện ra.


Trong tương lai tôi định dùng việc này để chèn ép Cố Văn, nhưng không ngờ cậu ta lại phát hiện nhanh như vậy.
“Anh nghĩ Cố Văn là một kẻ ngốc à?
Tên của anh đều được viết trên tài liệu này.

Nếu Cố Văn làm ầm ï về vấn đề này lên, anh nghĩ có thể thoát khỏi pháp luật được sao?” Lúc đầu nghĩ Cố Nam là người thông minh, nhưng đúng như Cố Văn đã nói, anh ta là một người cực kỳ ngu ngốc.
“Nhưng tôi phải làm gì bây giờ? Cố Văn đã gửi t: rồi, và cậu ta chắc chắn sẽ dùng chuyện này để chèn ép tôi” Cố Nam có chút lo lắng.

Nếu biết trước thì anh ta sẽ không bao giờ làm chuyện này..


 
Chương 354


“Biết trước là sẽ như thế này thì ngay từ đầu tại sao lại làm như vậy?”
Mạc Văn bất lực nói ra.
“Lúc này, chúng ta phải nghĩ cách đối phó, nếu không Cố Văn mà đem chuyện này làm lớn lên thì công ty sẽ bị tổn thất rất lớn” Cố Nam có chút lo lắng, cuối cùng anh ta cũng có cơ hội đấu với Cố Văn, nên không thể bị phá hủy được.
“Anh nghĩ là Cố Văn cũng ngu ngốc như anh à? Tài liệu này là của tập đoàn Hưng Thịnh, anh ta sẽ không thể tự phá công ty của mình như thế đâu.

Anh ta gửi tài liệu này đến đây là để cảnh cáo anh đấy, có ý bảo anh biết điều một chút”

Cố Văn biết rằng việc này rất lộn xôn.

Thay vì đợi Cố Nam ra tay, anh cũng có thể chủ động, anh thực sự đang nhắc nhở Cố Nam rằng trong tay anh đang có nhược điểm của Cố Nam.
Cố Nam tức giận đập bàn: “Tôi không tin, tôi không thể để cho Gố Văn có nhược điểm của mình như vậy”
Cố Nam cẩn thận nhớ lại mấy năm qua, mặc dù Cố Văn đối với người ngoài nhìn vào trông như một thằng phế vật, nhưng lại rất thận trọng trong công việc của mình và không ai có thể nói được gì.
“Nhược điểm đấy cứ bỏ qua đã, anh giải quyết chuyện của công ty trước đi”
Lần này Cố Nam ra giá gấp đôi cho khách hàng, không thể thay đổi được rồi, nếu lân hợp tác sau này cũng phải trả như thế thì công ty nhất định sẽ lõ...
“Có rồi” Cố Nam đột nhiên chợt nhớ răng trước đây anh †a đã đến nhà Cố Văn, và Cố Văn đã kể cho anh ta nghe về Mộc Mai, nếu chuyện này bị lộ ra ngoài thì vợ chồng họ sẽ rất mất mặt.
“Có cái gì?” Mạc Văn cau mày, người này sao lại đột nhiên kinh ngạc vậy?
“Anh có biết Mộc Mai đã sinh đứa trẻ ra như thế nào.

không?” Cố Nam cảm thấy rất vui mừng khi nghĩ đến điều này.

Sắc mặt Mạc Văn đột nhiên lạnh đi: “Chuyện của đàn ông phải giải quyết theo cách của đàn ông, không nên để phụ nữ xen vào.
Mạc Văn biết là Mộc Mai sinh con như thế nào, cô mới bình thường trở lại thôi, nếu Cố Nam đưa chuyện này ra bên ngoài thì chắc chắn Mộc Mai sẽ không chịu nổi mà phát điên lân nữa mất.
“Nếu chuyện này được nói ra bên ngoài, Cố Văn nhất định sẽ dốc hết tâm sức cho Mộc Mai, không có thời gian để lo cho công ty nữa.

Vậy thì chúng ta có thể chớp lấy cơ hội để hành động” Vào lúc này Cố Nam đã nghĩ đến Cố Văn thất bại như thế nào rồi.
Mạc Văn tức giận túm lấy cổ áo của Cố Nam: “Số Nam, tốt hơn là anh nên dẹp ngay ý định này cho tôi, nếu không tôi có thể giúp anh thành lập công ty và cũng có hể biến anh thành kẻ ăn mày”
“Anh không muốn đánh bại Cố Văn sao?” Cố Nam có thể cảm thấy Mạc Văn còn ghét Cố Văn hơn cả bản thân mình, nếu không thì sẽ chả bao giờ tìm anh ta để hợp tác đánh bại Cố Văn.
“Cho dù tôi có muốn đánh bại Cố Văn, tôi cũng sẽ dùng những phương pháp thích hợp thay vì dùng danh tiếng của một người phụ nữ để chèn ép anh †a” Mạc Văn đã điều tra vụ bắt cóc, nếu không có ai giúp đỡ Mộc Mai vào.

thời điểm đó, e rằng cô và con của mình đã chết rồi.
Thật may mắn là Mộc Mai đã sống sót sau vụ bắt cóc đó, nếu Cố Nam đem chuyện này nói ra bên ngoài, thì đó sẽ là một đòn mạnh mẽ đánh vào Mộc Mai.
Nhìn thấy Mạc Văn phản đối mạnh mẽ, thái độ của Cố Nam cũng dịu lại: “Với năng lực của Gố Văn, không khó để ép chuyện này xuống đâu.


Tôi cũng không muốn làm tổn thương Mộc Mai”
“Cố Nam, tốt hơn hết là anh nên bình tĩnh lại.

Tôi vẫn nói như vậy, chuyện của đàn ông không nên liên quan đến phụ nữ” Mạc Văn nhắc nhở Cố Nam không nên hành
ộng hấp tấp.
Nếu Gố Nam lan truyền chuyện Mộc Mai bị bắt cóc và sinh con ở bên ngoài, nó sẽ ảnh hưởng đến cả Mộc Mai và đứa trẻ.
Nhìn thấy Mạc Văn bảo vệ Mộc Mai như vậy, Cố Nam cau mày, Mạc Văn và Mộc Mai không quen biết nhau, tại sao anh ta lại lo lắng về danh tiếng của Mộc Mai như vậy chứ?
Mạc Văn nói rằng anh ta và Cố Văn là kẻ thù của nhau, và bây giờ anh ta lại quan tâm đến Mộc Mai như vậy, thật sự làm người khác nghỉ ngờ..


 
Chương 355


“Anh và Cố Văn là kẻ thù của nhau mà, bây giờ anh lại quan tâm đến Mộc Mai như vậy, thật sự làm cho người khác hoài nghi đấy” Một tia sáng lóe lên trong mắt Cố Nam, anh ta cảm thấy Mạc Văn và Mộc Mai chắc chắn có vấn đề.
“Haha” Mạc Văn cười nhạo: “Công †y của anh đang bị người khác cầm trong tay rồi.

Vậy mà anh vẫn còn thời gian quan tâm đến mối quan hệ của tôi và Mộc Mai” “Công ty không phải chỉ một mình tôi.


Đừng quên, trong công ty này anh cũng có phần.

Nếu công ty phá sản, anh cũng sẽ không được lợi gì.”
Chính Mạc Văn là người chủ động liên lạc với Cố Nam, ngay cả khi công ty phá sản, cũng chính Mạc Văn mới là người bị lỗ nặng.
Mạc Văn cười lạnh: “Anh nhầm rồi.
Nếu công ty này phá sản, tôi chỉ mất đi một ít tiền mà thôi, không ảnh hưởng gì cả.

Nhưng đối với anh, thì sẽ mất đi cơ hội đối đầu với Cố Văn, đến lúc đó anh sẽ không thể cùng đẳng cấp với Cố Văn được nữa”
Đối với một công ty như Cố Nam, anh ta có mở thêm mười mấy cái cũng không tính là gì, nhưng Cố Nam thì không thể, anh ta đã dành hết thời gian và sức lực cho công ty này, nếu công ty mất đi, anh ta sẽ chẳng còn gì cả.
Cố Nam im lặng trước sự chế giều của Mạc Văn, những gì Mạc Văn nói đều là sự thật, nếu công ty biến mất thì tiền bạc và địa vị hiện tại của anh ta cũng sẽ tan theo.


mây gió.
“Công ty này là mạng sống của anh, anh nên biết cách giải quyết” Mạc Văn nhắc nhở Gố Nam và yêu cầu anh ta †ập trung toàn bộ sức lực cho công ty.
Sau khi Mạc Văn rời đi, Cố Nam gạt tất cả mọi thứ trên bàn xuống đất, vẻ mặt độc ác: “Cố Văn, tôi và cậu không đội trời chung”
Âm thanh tin nhắn từ điện thoại phát ra “Ting ting”.
Cố Nam cầm điện thoại di động lên xem, hóa ra đây là thông báo chỉ tiêu.
Không cần phải đoán Cố Nam cũng biết ai đã làm điều này, chỉ có Mộc Diệp mới có thể tiêu tiền của mình như thế này.
Trong những ngày qua, thái độ của Mộc Diệp đối với anh †a đã thay đổi rõ ràng, đặc biệt là sau khi rời công ty, mỗi lần anh ta về nhà thì đều cố tình gây chuyện và cãi vã, đến nỗi bây giờ Cố Nam không muốn nhìn thấy Mộc Diệp nữa.
Nhưng Cố Nam biết mình không thể làm gì được Mộc Diệp, công ty này còn có sự giúp sức của nhà họ
nếu làm cho Mộc Sĩ tức giận thì không có gì tốt cả.


Tuy nhiên, Cố Nam không biết là lúc này Mộc Diệp đã trang điểm xinh đẹp đi ra ngoài.
Mộc Diệp cầm lấy gương trang điểm, soi lớp trang điểm tỉnh tế trên mặt mình, nở nụ cười quyến rũ: “Lần này, mình phải nắm bắt lấy cơ hội”
Không lâu sau, Cố Văn bước vào phòng, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Mộc Diệp: “Có chuyện gì cô nhanh nói đi, tôi đang rất bận”
Mộc Diệp cất gương trang điểm đi, khuôn mặt thanh tú nở ra nụ cười: “Tổng giám đốc Gố đúng là bận rộn.

Tôi đã hẹn anh lâu như vậy rồi, nếu không phải vì mặt mũi của em gái tôi, e răng anh cũng không quan tâm đến tôi rồi” Cố Văn cười lạnh, nếu không phải cô †a nói về Mộc Mai, thì anh đang bận rộn như này nên không gặp cô ta được.

“Có chuyện gì cô nhanh nói đi, tôi đang có nhiều việc” Cố Văn liếc nhìn đồng hồ và thúc giục..


 
Chương 356


Mộc Diệp đặt ly cà phê trước mặt Cố Văn: “Cà phê ở đây khá ngon”
Cố Văn cau mày và im lặng.
“Đừng nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ như vậy.

Thành thật mà nói, tôi ngưỡng mộ tài năng của anh” Nếu lúc trước Mộc Mai không thay cô ta kết hôn với Cố Văn, thì bây giờ cô ta đã là vợ của tổng giám đốc tập đoàn Hưng Thịnh rồi.


“Nếu cô không có gì để nói thì tôi đi đây” Cố Văn đứng dậy, anh không có thời gian ở đây với Mộc Diệp.
“Chẳng lẽ tổng giám đốc Cố không muốn biết là vì sao Mộc Mai lại lấy anh sao?” Mộc Diệp đứng dậy và đặt tay lên vai Cố Văn “Anh nên biết Mộc Mai có địa vị gì ở trong nhà họ Mộc, làm sao mà có cơ hội gả cho anh chứ? Nếu không có tôi thì bây giờ anh thậm chí còn không biết Mộc Mai là ai.”
Cố Văn nắm lấy cánh tay của Mộc Diệp và hất tay cô ta ra: “Ý của cô là, cô đã tác thành cho chúng tôi hả?” “Đúng vậy, lúc đầu tôi là người có hôn ước với anh, bởi vì có chút nguyên nhân nên mới đổi thành Mộc Mai.

Cô ấy chỉ là một người thấp kém.

Nếu không phải gia đình chúng tôi thương hại, cô ấy làm sao có cuộc sống tốt như vậy chứ?” Mộc Diệp đang rất hối hận, tại sao ngay từ đầu cô ta không kết hôn với Cố Văn chứ, hiện tại Cố Nam đã rời khỏi tập đoàn Hưng Thịnh, tuy đã mở công ty mới nhưng làm sao có thể so sánh được với công ty Hưng Thịnh đã có hàng trăm năm như này chứ?
Mộc Diệp một lần nữa đặt tay lên ngực Cố Văn, từ từ đến gần mặt anh nhẹ nhàng nói: “Vốn dĩ hôn lễ là của chúng †a, tại sao lại để cho người khác được lợi chứ?”
Nói xong, tay của Mộc Diệp di chuyển, cô ta sờ soạng trên ngực Gố Văn.
Cố Văn bình tĩnh, nhìn Mộc Diệp như một tên hề: “Nếu bây giờ Cố Nam biết cô như thế này, cô đoán xem anh ấy sẽ như thế nào?”
“Tôi quan tâm anh ta nghĩ gì chứ?
Anh ta chỉ là một thứ rác rưởi.


Thà ở cùng một người có ích còn hơn chờ đợi anh ta lâu như vậy” Mộc Diệp kéo Cố Văn lên ghế, bọn họ đang ở trong một căn phòng kín.

Không có cửa sổ, ánh sáng dịu nhẹ chiếu vào hai người, có chút mơ hồ.
Ngay khi Mộc Diệp định hôn vào môi Cố Văn, Cố Văn đã năm lấy cánh tay của Mộc Diệp và ném cô ta sang một bên.
Mộc Diệp không hài lòng: “Cố Văn, anh đang làm gì vậy?” Mộc Diệp bối rối chỉnh lại bộ quần áo đã cởi ra một nửa.

Cố Văn im lặng, lấy chiếc khăn ướt trên lau tay, như thể anh đã chạm vào thứ gì đó bẩn thỉu.
“Mộc Diệp, chị rất can đảm đấy”
Giọng nói của Mộc Mai từ ngoài cửa vang lên, làm cho Mộc Diệp hoảng sợ.
“Tại sao mày lại ở đây?” Mộc Diệp ngờ vực nhìn Cố Văn: “Là do anh cố ý sao?”
“Chị hẹn chồng tôi để nói chuyện, tôi cũng đã nghỉ nghi rồi.


Không ngờ chị họ lại dụ dỗ em rể trắng trợn như vậy”.

“Mày đang nói bậy, tao không có, Mộc Mai, mày đừng có mà đổ oan cho người khác” Cô ta cũng chưa phát sinh chuyện gì với Cố Văn.
“Tôi đương nhiên không thể để cho chị và chồng tôi phát sinh ra chuyện gì, tôi sợ là vì chị mà làm bẩn mất thanh danh của chồng tôi.

Mộc Diệp, nếu chị biết yên phận thì chúng ta có thể làm hòa với nhau, nhưng chị chỉ làm cho.

tôi ghê tởm thôi, vậy nên chị cũng đừng trách tôi không khách khí”
Mộc Mai vốn nghĩ rằng Mộc Diệp thích Cố Nam, nhưng không ngờ cô ta lại thích chính là vinh hoa phú quý..


 
Chương 357


Lúc đầu Cố Văn bị tàn tật hai chân và không có quyền gì trong nhà họ Cố, Mộc Diệp đã từ bỏ và chọn Cố Nam.

Bây giờ Cố Nam bị đuổi khỏi nhà họ Cố.
Cố Văn đã lấy lại quyền lực, thì cô ta lại muốn bên cạnh Cố Văn, cô ta nghĩ người khác là ngu ngốc hết sao.
Mộc Diệp cố nén nước mắt: “Mộc Mai, chẳng lẽ mày lại là người tốt sao?

Nếu không phải tao để mày cưới Cố Văn thay tao thì làm sao mày có được vinh hoa phú quý như ngày hôm nay chứ? Lúc đầu mày nghĩ là nhà tao chèn ép mày, nhưng bây giờ mày lại đang là vợ của cậu chủ nhà họ Cố đấy” “Nếu các người không ghét bỏ Cố Văn thì làm sao mà tôi lại là vợ của tổng giám đốc tập đoàn Hưng Thịnh chứ?” Mộc Mai châm chọc, nói.
Mộc Diệp rất tức giận nhưng cô ta không thể nói gì được, Mộc Mai đã nói đúng, lúc đầu cô ta thực sự không thích Cố Văn nên cô ta đã yêu cầu Mộc Mai cưới thay.
Nhưng ai có thể ngờ rằng một kẻ què không có quyền lực trong tay lại có thể ngồi vào vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Hưng Thịnh được chứ.
Ban đầu Mộc Diệp nghĩ rằng với sắc đẹp của mình cô ta có thể chiếm được Cố Văn, nhưng cô ta không ngờ Cố Văn lại bình tĩnh đến thế.
Mộc Diệp càng nghĩ càng tức giận, măng Mộc Mai: “Mộc.

Mai, đừng quên hồi đó mày trở về nhà họ Mộc như thế nào.

Không có nhà họ Mộc, mày không là gì cả”
“Là do chị không có mắt nhìn người, hiện tại đừng có hối hận về lựa chọn của mình” Mộc Mai nói xong lập tức kéo.


Cố Văn đi.
Sau khi hai người rời đi, Mộc Diệp ngồi trên ghế và khóc lóc thảm thiết, nếu cô ta biết trước như thế này thì làm sao mà chán ghét Cố Văn chứ.
Lúc đầu nghĩ rằng Cố Nam là một người có năng lực vượt trội và đương nhiên sẽ có thể tiếp quản tập đoàn, nhưng cuối cùng anh ta không thể đánh bại một kẻ què không có quyền lực.
Mộc Mai và Cố Văn đang ngồi trong xe, Cố Văn rõ ràng cảm thấy Mộc Mai đang có tâm trạng không tốt.
“Em đang giận sao?” Cố Văn cầm tay Mộc Mai, hỏi nhỏ.

Tuy nhiên, Mộc Mai đã rút tay lại và không dám nhìn Cố Văn.
“Khụ khụ!” Cố Văn lúng túng ho khan: “Anh biết là cô ta không có ý tốt, cho nên anh đã gọi em đến.

Nếu anh muốn phản bội em thì làm sao lại thông báo cho em biết chứ?
Mộc Mai vấn phớt lờ Cố Văn.

Nếu như Mộc Diệp đã có lần thứ nhất, nhất định sẽ có lần thứ hai.

Trong mắt cô ta không có gì quan trọng hơn vinh hoa phú quý, bây giờ dám dụ dõ Cố Văn thì cô ta nhất định phải có đường rút lui.
Nếu nói trăng ra, e răng Mộc Diệp sẽ giở trò độc ác.
“Em yên tâm đi, vê sau anh sẽ không gặp mặt cô ta nữa, dù có gặp trên đường cũng sẽ tránh mặt cô ta.
Đừng tức giận, được không?” Cố Văn và Mộc Mai chưa bao giờ cãi nhau vê chuyện này kể từ khi họ kết hôn.

Nếu Mộc Diệp làm tổn thương mối quan hệ giữa vợ chồng bọn họ, điều đó thật sự mất nhiều hơn được..


 
Chương 358


Mộc Mai thở dài: “Em chỉ cảm thấy Mộc Diệp sẽ tiếp tục †ìm anh, một hai lần thì không sao, nếu liên tục thì sẽ bị người khác chú ý, ảnh hưởng đến danh tiếng của anh” Cố Văn đã cố gắng để có được vị trí như ngày hôm nay, chỉ có anh mới biết có bao nhiêu khó khăn mới được như vậy, đương nhiên Cố Văn chắc chắn sẽ không để Mộc Diệp hủy hoại được.
“Cậu hai, tại sao cậu không gọi Cố Nam đến vậy?” Người lái xe phía trước thắc mắc h: Khi nghe Cố Văn nói về vấn đề này trước đây, anh đã muốn giải quyết trực tiếp, nhưng không ngờ anh lại gọi vợ mình tới.
Cố Văn chưa kịp nói thì Mộc Mai đã lên tiếng: “Mộc Diệp đã dám thể hiện ra mặt với Cố Văn như vậy rồi, đương nhiên là chị ấy sẽ không còn quan tâm đến cảm xúc của Cố Nam nữa.

Giờ Cố Nam không còn như trước nữa, Mộc Diệp đương nhiên sẽ không để ý đến Cố Nam”

Công ty hiện tại của Cố Nam được nhà họ Mộc đóng góp rất nhiều nên Cố Nam bây giờ lép vế trước Mộc Diệp, cho dù Mộc Diệp thật sự làm gì bên ngoài thì Cố Nam cũng chỉ có thể cắn răng mà nuốt vào bụng.
Thấy nói chuyện này sẽ làm Mộc Mai không vui, Cố Văn nảy ra ý tưởng: “Cố Nam đã lôi kéo một vài khách hàng của anh, trong thời gian này anh ấy cũng rất bận rộn”
“Ý anh là gì?” Mộc Mai không hiếu Cố Văn nói gì.
“Người dân ở Hà Thành đều biết Cố Nam và Mộc Diệp là vợ chồng.

Cố Nam đã tự mình thành lập công ty và cũng đã bàn bạc một vài thương vụ lớn.
Đương nhiên là không thể thiếu phóng viên phỏng vấn rồi.

Nếu vợ chông bọn họ đều bận rộn thì sẽ không làm được việc gì khác nữa”
Cố Văn bây giờ nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi mà cảm thấy buồn nôn.


Anh từng nghĩ rằng dù Mộc Diệp kiêu ngạo và độc đoán nhưng ít nhất cô ta cũng là người gia giáo sẽ không làm những chuyện bừa bãi này, hôm nay đúng là đã làm anh mở rộng tâm mắt.
Mộc Mai đồng ý với điều này, Mộc Diệp rất quan tâm đến danh tiếng của cô ta, vì vậy không thể tiếp tục làm chuyện này.
Vài ngày sau, tin tức về việc Cố Nam ký hợp đồng đã lan truyền khắp Hà Thành, khi Cố Nam bước ra khỏi công ty, anh ta thấy rất nhiều phóng viên đã vây kín trước cửa công ty.

“Tổng giám đốc Gố, có phải anh thành lập công ty mới là để đối đầu với Cố Văn không?”
“Tổng giám đốc Cố, những hợp đồng lớn mà ông đã ký, được cho là đã cướp từ Cố Văn, chuyện này có phải là sự thật không?”
“Tổng giám đốc Gố, anh có hy vọng vực lại sau khi thành lập công ty này không? Liệu công ty này có thể trở nên hùng mạnh như tập đoàn Hưng Thịnh không?”
“Tổng giám đốc Gố, có phải là do âm Tở trong nhà, nên có phải anh đã rời khỏi tập đoàn Hưng Thịnh và thành lập công ty riêng không?”
Liên tục có các câu hỏi của phóng viên, Cố Nam không biết mình nên trả lời người nào.
Mặc dù anh ta đã ký một vài hợp đồng lớn nhưng hầu hết đều thua lỗ, nếu chuyện này được công bố, mọi người sẽ cười nhạo anh ta Cố Nam là một kẻ ngốc.

Thư ký của Cố Nam nhắc nhở anh ta: “Tổng giám đốc Gố, tất cả các phóng viên giải trí ở Hà Thành đều ở đây.

Nếu anh tỏ ra không vui, họ sẽ có chút nghỉ ngờ.

Sau đó, không biết là họ sẽ viết thành cái gì nữa”
“Sau khi sự việc xong xuôi, hãy điều tra xem ai đã đưa đám phóng viên này vào” Cố Nam nói với thư ký xong, lập tức nở một nụ cười đàng hoàng: “Hôm nay xin lỗi mọi người, mấy ngày hôm nay tôi làm việc mà vẫn chưa được chợp mắt.

Có thể để tôi về nghỉ ngơi một chút được không? Ngày mai tôi sẽ đích thân tổ chức một cuộc họp báo, nếu mọi người muốn hỏi gì thì cứ hỏi vào lúc đó” Nói xong, Cố Nam nhanh chóng rời khỏi hiện trường bất chấp sự cản trở của các phóng viên..


 
Chương 359


Cố Nam vừa lên xe, tưởng là có thể nghỉ ngơi một chút, không ngờ điện thoại lại đột ngột đổ chuông.
Nhìn thấy tên người gọi, Cố Nam cau mày, chưa kịp nói thì Mộc Diệp đã hét lên: “Anh làm cái quái gì vậy Cố Nam? Bây giờ ở nhà có rất nhiều phóng viên đến đây, bao vây nhà của chúng ta rồi Cố Nam có thể nghe rõ tiếng âm thanh ầm ï của các phóng viên bên ngoài qua điện thoại.
“Gọi người đuổi bọn họ đi là được mà” Cố Nam xoa xoa cái trán đau nhức, những chuyện nhỏ nhặt này cũng làm phiền anh ta, Mộc Diệp không thể tự mình giải quyết sao? “Nếu có thể đuổi đi thì gọi cho anh làm cái gì chứ? Anh lập tức giải quyết chuyện này đi, nếu không thì đừng quay.

lại nữa” Nói xong, Mộc Diệp tức giận cúp điện thoại.

Cố Nam siết chặt bàn tay, từ nhỏ đến giờ anh ta chưa bao giờ phải chịu sự sỉ nhục như vậy.

Kể từ khi anh ta rời khỏi tập đoàn Hưng Thịnh, Mộc Diệp ngày nào cũng la hét với anh ta, không có giống như một người vợ chút nào.
Cố Nam trở về nhà và đuổi tất cả các phóng viên đi, giờ chỉ còn lại Mộc Diệp và Cố Nam trong ngôi nhà rộng lớn.

Mộc Diệp đang mặc đồ ngủ và đeo khẩu trang ngồi trên ghế sô pha đánh móng tay.
Cố Nam cau mày: “Mộc Diệp, anh muốn nói chuyện với em”
“Nói đi” Mộc Diệp thản nhiên trả lời.
“Anh muốn phát triển thị trường ở nước ngoài, nhưng bây giờ công ty vừa mới thành lập, anh phải tự lo một số việc, anh nghĩ là..” Cố Nam ngập ngừng, không biết nên nói thế nào.
Mộc Diệp dừng tay lại, sốt ruột nói: “Có chuyện gì thì nói mau, cứ ấp a ấp úng như vậy làm gì?”
“Em có thể ra nước ngoài và giúp anh bàn bạc một số thương vụ làm ăn được không?” Cố Nam có rất ít người đáng tin cậy xung quanh anh ta, và anh ta phải tự mình làm tất cả mọi thứ.


Bây giờ anh ta không thể làm gì được và chỉ có thể nhờ Mộc Diệp giúp đỡ.
Mộc Diệp cười giêu cợt: “Cố Nam, tôi lấy anh không phải là để làm công cho anh.

Anh đã bao giờ thấy mợ hai nhà nào ra ngoài làm ăn chưa?”
“Em là vợ anh, chẳng lẽ em không thể giúp anh sao?” Cố Nam không ngờ rằng Mộc Diệp lại là như vậy, trước đây cô ta đúng là giả bộ rất tốt.
“Chờ đã, tôi chưa bao giờ nói rằng tôi sẽ giúp anh.

Tôi biết rằng anh kết hôn với tôi chỉ là muốn tài sản của gia đình tôi lấp đầy lỗ hổng của nhà anh mà thôi, nhưng tôi không ngờ rằng anh thậm chí không thể giữ vững được công ty của mình.

Bị một tên què không có quyền lực chiếm lấy vị trí tổng giám đốc.


Cố Nam, mấy năm nay anh là người vô dụng sao?”
Bây giờ trong lòng Mộc Diệp cực kỳ coi thường Cố Nam, cô ta sớm biết như vậy thì đã kết hôn với Cố Văn rồi.
Cố Nam năm chặt tay, tức giận bước tới túm cổ Mộc Diệp: “Mộc Diệp, bây giờ cô đang hối hận phải không? Cô đang ghen tị khi nhìn thấy Cố Văn làm tổng giám đốc,
nhưng cô phải biết rằng cậu ta sẽ không quan tâm đến cô đâu”
Mộc Diệp bị bóp không thở được, khuôn mặt lập tức đỏ bừng.
Thấy Mộc Diệp không thể nói, Cố Nam mới buông cô ta ra.
“Khu khụ” Mộc Diệp liên tục ho, trong mắt đầy vẻ sợ hãi, cô ta chưa bao giờ thấy Cố Nam tức giận như vậy.
Cố Nam đứng lên, nhìn Mộc Diệp: “Cô có thể không cần đi nước ngoài, nhưng tốt nhất là nên biết điều cho tôi..


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom