Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1822


Chương 1822:

“Thằng nhãi này có nghe thấy không! Quỳ xuống xin lỗi là coi như chuyện này xưa nay chưa từng xảy ra, mày may mắn thật đấy!”

“Đúng, nếu không chết một mạng cũng không đủ đâu!”

“Mau quỳ xuống xin lỗi đii! Tha cho mày một mạng đói”

Mấy người này quát lớn.

Diệp Lâm Quân bất đắc dĩ lắc đầu.

Tại sao luôn có người thích đi tìm chết thế nhỉ?

“Cút!” Diệp Lâm Quân tức giận nói.

Mấy tên này phong toả luôn cả khu vực đã không nói rồi, thế mà còn cố tình làm xấu mặt anh.

Diệp Lâm Quân vừa dứt lời, tất cả người của môn phiệt Tây Đường đều trợn tròn mắt.

Thế mà dám bảo bọn họ “cút”? Điên rồi đó hả? Dám ngôi trên đầu môn phiệt Tây Đường mà khiêu khích như vậy…

“Giết” Người hầu đứng sau Hoàng Mạnh Hùng lập tức tấn công Diệp Lâm Quân.

Đây là vị tông sư trăm tuổi đấy! Phải mạnh bằng Quỷ Kiếm đấy! Nếu như năm đó những người này không chọn cuộc sống ẩn dật, Quý Kiếm kia nào dám hoành hành ở châu Đông phương chứ.

‘Rầm! Chỉ là một cú đấm.

Mà như sức mạnh của hàng ngàn quân binh! Như thể một ngọn núi lớn đang đè xuống…

Cảm giác áp bức khủng khiếp đến mức không thể diễn tả được.

Trước uy lực của cú đấm này, sợ là người bình thường sẽ bị khí thế khủng khiếp này nghiền nát toàn bộ cơ thể…

Đây chính là sự đáng sợ của tông sư trăm tuổi! Một cú đấm bình thường, không có kỳ lạ lại có sức mạnh hủy diệt cả đất trời! Người thường trúng phải một đấm này thì e rằng máu thịt sẽ nát bét…

Lúc anh ta ra tay, mọi người đều biết trước kết quả – chắc chăn là Diệp Lâm Quân sẽ chết.

‘Tầm!’ Một tiếng nổ lớn vang lên.

‘Rắc rắc.. Tải app truyện hola đọc tiếp khích lệ nhóm nhé!

Trên cơ thể anh ta xuất hiện một lỗ máu rất lớn.

Một đấm vừa rồi của Diệp Lâm Quân rầm rầm tiến vào cơ thể anh ta, không thể tan biến đi được…

Kinh hãi! Vô cùng kinh hãi! Mọi người trừng to mắt như muốn rót cả tròng mắt ra ngoài.

Đây là sức mạnh gì vậy? Phải biết rằng mười người hầu đứng đầu của Hoàng đế Tây Đường chính là những tôn tại mạnh nhất, kể cả trong nội bộ của môn phiệt.

Thế nhưng lại không đánh lại một thằng nhãi còn chưa dút sữa rất bình thường.

Thật không thể tưởng tượng được! “Xem tao đây!” Một tông sư trăm tuổi khác cũng lập tức hành động.

Toàn thân thủ sẵn thế võ để xử lý Diệp Lâm Quân.

“ầm!

Diệp Lâm Quân đấm ra một quyền nữa.

Anh ta cũng bay cái vèo ra ngoài.

“Tao đến đây!’ Vị tông sư trăm tuổi thứ ba xuất hiện.

“đầm!

Anh ta cũng thua.

“Tao không tin!

Vị tông sư trăm tuổi thứ năm ra tay, kết quả cũng thất bại y chang!

Sỉ nhục!

Đây tuyệt đối là một sỉ nhục lớn!

Sợ là bốn môn phiệt lớn sừng sững cả trăm năm cũng chưa từng gặp sỉ nhục lớn như vậy!

Hộ vệ bên cạnh Hoàng đế Tây Đường mà lại không địch lại một thằng nhãi.

Liên tiếp thua cuộc…

“Chúng ta cùng tiến lên! Giết nó!”
 
Chương 1823


Chương 1823:

Cuối cùng, hai người hầu còn lại cũng chuẩn bị xuất chiêu.

Nhất định phải giết chết Diệp Lâm Quân.

Nếu không thì khi chuyện này truyền ra ngoài, môn phiệt Tây Đường sẽ trở thành trò cười.

Cả hai ôm niềm tin là sẽ giết được anh.

Họ sử dụng các kỹ năng chiến đấu mạnh mẽ nhất.

Diệp Lâm Quân vẫn đứng yên bất động như trước, dùng nắm đấm giản dị của mình để đè bẹp kỹ năng chiến đấu mạnh mẽ của đối phương.

“Rầm!

“Rầm!

Nhưng trong tích tắc, hai người hầu này đều bay chổng vó ra ngoài.

Máu tươi tràn ra khắp nơi.

Lúc này, cả sáu tông sư trăm tuổi đều nằm sõng soài trên mặt đất.

Trong mắt tất cả mọi người đều hiện lên vẻ không dám tin.

Quá đáng sợi Người thanh niên này là người hay là ma vậy?

Đây vẫn là thế tục chứ?

Vẫn là xã hội hiện đại đúng không?

Làm sao lại có một cường giả như vậy?

Quan trọng là còn rất trẻ…

Thật không thể tưởng tượng được!

Trong môn phiệt Tây Đường có vô số thiên tài, sức mạnh của họ có thể đánh bại một tông sư trăm tuổi.

Nhưng mà người có thể dễ dàng đánh bại sáu tông sư trăm tuổi một lúc thì tuyệt đối không có!

Diệp Lâm Quân mặt lạnh nhìn về phía vị hoàng đế Tây Đường và cháu gái của ông ta: “Bây giờ còn cần tôi quỳ xuống nói xin lỗi không?”

“Điều này…”

Mọi người đều sửng sốt.

Không ai có thể ngờ rằng, họ sẽ gặp được một chàng trai trẻ có sức mạnh khủng khiếp đến mức khiến kẻ khác giân sôi như thế.

Đây vẫn là thế tục sao? Vừa mới xuất thế mà gặp phải một tôn tại như vậy rồi.

“Sáu tông sư trăm tuổi mà không đánh lại thật à?” “Mà lại còn bị hạ gục dễ đàng như vậy!” “Kẻ này phải nói là mạnh đến phản trời đấy! E là chỉ có Ngũ Long của Lạc Việt khi còn trẻ mới có tư chất này thôi!” Hoàng đế Tây Đường cảm thán.

Ngũ Long của Lạc Việt là ai? Tất cả bọn họ đều mạnh đến dịch trời chuyển đất! Trong số những thế lực ngâm, năm người này chính là võ sư Thiên Hoa Bản! Những võ sư mạnh nhất của bốn môn phiệt lớn và các thế lực ngầm! Năm người đó là một thần thoại! Cũng là một truyền thuyết! Giò đây, Hoàng đế Tây Đường nhìn thấy Diệp Lâm Quân thì lập tức nghĩ đến năm người này.

Không ngò là Ngũ Long của Lạc Việt trong truyền thuyết cũng có thế được tái hiện lại! Bốn môn phiệt lớn bồi dưỡng nhiều năm như vậy cũng không có một ai kế thừa được Ngũ Long của Lạc Việt.

Không ngò lại xuất hiện ở thế tục…

Thật sự là không thể tin được! Nhưng điều đáng sợ nhất chính là Diệp Lâm Quân không nhưng có thể kế thừa Ngũ Long của Lạc Việt, mà thậm chí còn sánh bằng Ngũ Long của Lạc Việt Trong đôi mắt đẹp của Hoàng An Nhiên ánh lên vẻ không dám tin.

Trong bốn môn phiệt lớn có không ít thiên tài, Hoàng An Nhiên cũng sùng bái một vài vị.

Nhưng lần đầu tiên cô ta gặp một người như Diệp Lâm Quân.

Quá mạnh mẽ Thu phục một người kiêu ngạo như cô ta ngay lập tức! Vậy mà anh ta chỉ là người thể tục! “Môn phiệt Tây Đường đó hả? Còn có ai tới không?”

Diệp Lâm Quân quét mắt nhìn người của môn phiệt Tây Đường.

Ai cũng không dám tiếp xúc với ánh mắt Diệp Lâm Quân.

Ngay cả Hoàng đế Tây Đường.
 
Chương 1824


Chương 1824:

Căn bản là không ai đám đánh một trận với Diệp Lâm Quân! “Cậu trai trẻ, đây chỉ là hiểu lầm thôi! Chúng †a cũng không có bao nhiêu mâu thuẫn, không đến mức vậy đâu!”

Hoàng đế Tây Đường chịu thua.

Hoàng An Nhiên cũng phụ hoa theo: “Đúng vậy, chúng ta cũng đâu có nhiều thù oán đâu!

Làm gì đến mức phải giải quyết bằng nắm đấm như vậy!”

Diệp Lâm Quân cười lạnh nói: “Không có mâu thuãn? Không có thù oán? Thế mà các người lại muốn đẩy tôi vào chỗ chết? Rồi hồn nhiên phong tỏa nơi này? Hiểu lầm cái gì nữa?”

Chúng tôi…”

Đối mặt với chất vấn của Diệp Lâm Quân, tất cả mọi người đều tỏ ra bối rối.

“Chuyện này là do chúng tôi không đúng, tôi thay mặt môn phiệt Tây Đường xin lỗi cậu! Chàng trai trẻ, cậu có điều kiện gì xin hãy nói ra! Coi như đây là lời xin lỗi của chúng tôi”

Thế mà Hoàng đế Tây Đường lại đi xin lỗi.

Tất cả những người khác đều không nghĩ tới Vẻ mặt Hoàng An Nhiên cũng cực kỳ kinh ngạc.

Tầm nhìn và kiến thức:của họ không bằng Hoàng đế Tây Đường.

Họ đã đánh giá thấp địa vị của Diệp Lâm Quân trong suy nghĩ của Hoàng đế Tây Đường.

Cũng đánh giá thấp giá trị của Diệp Lâm Quân!

Cũng may là Hoàng đế Tây Đường đã xin lỗi, nếu không thì nhất định Diệp Lâm Quân sẽ truy cứu đến cùng.

“Vậy thôi, các người cũng rút ra một bài học rồi, lần sau đừng để tôi gặp được!”

Diệp Lâm Quân quay người rời đi.

“Chậm đãi! Chàng trai trẻ chậm đã!”

Hoàng đế Tây Đường chạy vọt đến trước mặt Diệp Lâm Quân, ngăn anh lại.

“Có việc gì?”

Diệp Lâm Quân cau mày.

“Chàng trai trẻ, tôi là Hoàng .Mạnh Hùng, môn chủ của môn phiệt Tây Đường! Cậu là người phi phàm như vậy hẳn là biết bốn môn phiệt lớn đúng không?”

Hoàng đế Tây Đường hỏi.

“Ừ,ta biết”

“Chàng trai trẻ, tôi lấy thân phân môn chủ để mời cậu gia nhập môn phiệt Tây Đường! Tôi hứa là chỉ cần cậu gia nhập môn phiệt Tây Đường, địa vị sẽ chỉ ngay sau tôi! Thậm chí trong tương lai tôi có thể giao cả môn phiệt Tây Đường cho cậu!”

“Tôi đảm bảo là cậu có thể sử dụng tất cả tài nguyên của môn phiệt Tây Đường! Cậu có thể làm bất cứ chuyện gì, đằng sau có môn phiệt Tây Đường chống lưng!”

Thế mà Hoàng đế Tây Đường lại đưa ra một hứa hẹn như vậy, đây là điều mọi người càng không thể nghĩ tới.

Thế mà cậu ta lại có thể trở thành con bài chủ chốt của môn phiệt Tây Đường…

Họ không thể hiểu được tâm trạng khao khát nhân tài của Hoàng đế Tây Đường.

Chỉ cần Diệp Lâm Quân gia nhập môn phiệt Tây Đường, Hoàng đế Tây Đường có thể ngồi vào vị trí cao nhất trong bốn môn phiệt lớn.

Đây là giấc mo mà Hoàng đế Tây Đường đã ấp ủ cả đời.

Mà môn phiệt Tây Đường lại có vẻ kém nhất trong bốn môn phiệt lón.

Nhưng nếu có một con trời như Diệp Lâm Quân tham gia thì nó chắc chắn sẽ thành hiện thực.

Vậy nên Hoàng đế Tây Đường muốn làm đủ mọi cách để lôi kéo Diệp Lâm Quân! Nếu như có anh ta thì một trăm năm, thậm chí hàng trăm năm nữa đều là thời đại vinh quang của môn phiệt Tây Đường.

Hoàng đế Tây Đường khom lưng trước mặt Diệp Lâm Quân, chờ đợi câu trả lời của anh.

Đây đúng là ngoài sức tưởng tượng của những người khác của môn phiệt Tây Đường! Thế mà Hoàng đế Tây Đường lại thật sự hạ mình xuống thấp như vậy…
 
Chương 1825


Chương 1825:

“Chàng trai trẻ, tôi nhất định phải mời cậu gia nhập môn phiệt Tây Đường, điều kiện nào tôi cũng có thể đồng ý! Môn phiệt Tây Đường chân thành chào mời cậu!” Trong mắt tất cả mọi người ở đây, những điều kiện mà Hoàng đế Tây Đường đưa ra quá hấp dẫn, không ai có thể từ chối được.

Diệp Lâm Quân nhướn mịi, cười lành: “Không có hứng thú!” Nói xong, Diệp Lâm Quân rời đi.

“Chàng trai trẻ đừng đi mà, bất kỳ điều kiện nào cũng có thể thương lượng! Tôi có thể đồng ý bất cứ điều gì cậu muốn…”

Hoàng đế Tây Đường rất sốt ruột.

“Còn nói nhảm nữa thì tôi sẽ giết hết các người!” Diệp Lâm Quân lộ rõ sát khí, khủng khiếp như là ma quỷ.

Tất cả mọi người của môn phiệt Tây Đường đều bị doạ sợ.

Nếu Diệp Lâm Quân ra sát chiêu thật, không ai ở đây có thể trốn thoát.

Diệp Lâm Quân khiến mọi người hoảng sợ.

Hoàng đế Tây Đường cũng không dám nói nữa.

Mọi người chỉ có thế nhìn theo bóng lưng Diệp Lâm Quân rời đi.

Yết hầu Hoàng đế Tây Đường chuyển động, nhưng rốt cuộc cũng không đám nói ra.

Đến khi Diệp Lâm Quân rời đi, những áp lực mà anh gây ra cho những người ở đây mới biến mất.

Mọi người đều phải thở phào mây tiếng.

“Ông nội oi, tại sao ông lại hạ mình cầu xin anh ta gia nhập môn phiệt Tây Đường của chúng ta như vậy? Cháu thừa nhận là anh ta rất lợi hại, nhưng chắc cũng không đáng sợ đến mức vậy, đúng không?

Hoàng An Nhiên tỏ vẻ khó hiểu.

Những người khác cũng như thế.

“Cháu biết Ngũ Long của Lạc Việt chứ?” Hoàng để Tây Đường hỏi.

‘RíU’ Mọi người hít một hơi dài.

Đó là huyền thoại, là Thiên Hoa Bản đấy!

Là ước mơ cả đời của một người đấy!

Nhưng một trăm năm trôi.qua, ngay cả một người kế vị của Ngũ Long của Lạc Việt cũng chưa từng xuất hiện.

Bọn họ quá mạnh!

Quá khó để bắt kịp bước chân của những người đói!

“Chàng trai trẻ đó hẳn là người có sức mạnh gần nhất với Ngũ Long của Lạc Việt trong thời đại này! Trong tương lai cậu ta nhất định có thể đạt đến trình độ Ngũ Long của Lạc Việt”

Hoàng đế Tây Đường nói.

“Cái gì?”

Mọi người đều lộ ra vẻ mặt như muốn phát điên.

“Ta chưa từng thấy bất kỳ ai có thể mạnh đến mức độ này ở độ tuổi của cậu ta cả! Cậu ta nhất định có thể kế thừa Ngũ Long của Lạc Việt! Nếu cậu ta gia nhập môn phiệt.Tây Đường, sau này chúng ta nhất định sẽ là người đứng đầu trong bốn môn phiệt lớn!”

Hoàng đế Tây Đường giải thích.

“Thì ra là thết Thật là đáng sợi”

Mấy người Hoàng An Nhiên đều há to miệng, lộ ra vẻ mặt không dám tin.

“An Nhiên, ông giao cho cháu một nhiệm vụ mới, mau điều tra hết tất cả thông tin của cậu ta cho ông! Ông không thể buông tha cho người này được! Nếu để cho người khác biết thì nhất định họ sẽ cố gắng lôi kéo cậu ta về phe mình bằng mọi giát Ai lôi kéo được thì trăm năm tới sẽ là thời đại của người đó!”

Hoàng đế Tây Đường nói.

“Cháu hiểu rồi! Cháu nhất định sẽ điều tra tất cả mọi thứ, cố gắng khiến anh ta gia nhập môn phiệt Tây Đường!”

Hoàng An Nhiên nói.
 
Chương 1826


Chương 1826:

Hoàng đế Tây Đường liếc Hoàng An Nhiên một cái rồi nói: “Nếu cậu ta còn chưa kết hôn thì An Nhiên có thể gả cho anh ta! Tương lai chắc chắn sẽ vinh quang vô hạn!”

Nghe vậy, sắc mặt Hoàng An Nhiên đỏ bừng.

Đối với những người tập võ từ nhỏ như họ mà nói, cường giả là những đối tượng rất đáng ngưỡng mộ.

Diệp Lâm Quân rất phù hợp đó!

“Được rồi, vậy quyết định như vậy đi!”

Hoàng đế Tây Đường cũng mỉm cười.

Trong đầu ông ta đã bắt đầu mơ thấy Diệp Lâm Quân sẽ trở thành cháu rể tương lai rồi đấy…

Lúc bấy giờ, cụ bà dẫn theo một nhóm người nhà họ Lý đến bên Hðồ Tây Tử.

“Anh cả, bọn em đến đón anh này!”

Bà lão hô to.

Những người phía sau vừa phấn khích vừa khẩn trương.

Hai nhóm người sẽ gặp nhau sớm thôi.

Bên phía Lý Hồng Thắng thì đang tính xem làm sao để Diệp Lâm Quân gặp mặt Hoàng đế Tây Đường.

Nếu gặp trực tiếp thì hình ảnh đó thú vị lắm đó.

Thậm chí Diệp Lâm Quân còn không có cơ hội khóc lóc cơ.

“Đúng rồi, mọi người nghĩ xem, có khi nào là chàng trai trẻ ở ngay trong đại sảnh không? Bởi vì toàn bộ biệt thự đều tìm cả rồi, chỉ chừa mỗi đại sảnh ra thôi!”

Đột nhiên có người đề nghị.

“Đúng vậy, có thể đấy!”Nhóm lên chính trên app truyệnhola nhé cả nhà!

Mọi người đều vỗ trán.

Ngô Thị Lan lập tức ra lệnh: “Trịnh Văn Viễn, mau chạy tới tiền sảnh xem thử đi, nhanh lên!”

Trịnh Văn Viễn, người được nhận lệnh, lập tức lao về phía đại sảnh nhanh như một tia chớp.

Những người khác cũng tăng tốc độ để bắt kịp anh ta.

Trịnh Văn Viễn phi như bay, nhưng vừa được nửa đường lại tình cờ gặp được Diệp Lâm Quân.

“Anh rể Diệp, sao anh lại ở đây?”

Trịnh Văn Viễn kinh ngạc hỏi.

Nghĩ đến Hoàng Đế Tây Đường và những người khác sau lưng, Trịnh Văn Viễn muốn toát mồ hôi lạnh.

Nếu để họ nhìn thấy, chắc chắn Diệp Lâm Quân sẽ gặp nguy hiểm.

“Anh rể Diệp đi theo em, mười phút sau anh hãy rời đi!”

Không nói thêm tiếng nào, Trịnh Văn Viễn phụ đẩy Diệp Lâm Quân trốn ở hoa viên bên cạnh.

Diệp Lâm Quân hiểu ý của Trịnh Văn Viễn, anh không ngăn cản.

Sau khi giấu người kỹ càng, Trịnh Văn Viễn mới chạy đến đại sảnh.

Ngay sau đó, khoảng chừng mấy trăm người ở đường lớn của trang viên đổ xô vào đại sảnh.

Sau khi mọi người rời đi, Bắc Thiên Vương mới đẩy Diệp Lâm Quân ra khỏi đây.

Trong đại sảnh.

Trịnh Văn Viên đến, chỉ nhìn thấy Lý Từ Nhiệm và bé Quân.

“Không gặp ai khác phải không?”

Trịnh Văn Viễn hỏi.

“Cậu ơi, bé Quân đã nhìn thấy ba…”

Bé Quân vô thức nói.

Trịnh Văn Viên lập tức nói: “Bé Quân, lát nữa sẽ có người hỏi cháu, nhất định đừng nói là ba đã ở đây, biết chưa?”

“Cậu, bé Quân biết rồi.”

Bé Quân ngoan ngoấn gật cái đầu nhỏ.
 
Chương 1827


Chương 1827:

Trịnh Văn Viên hỏi Lý Từ Nhiệm xem cô có gặp ai khác không…

Chẳng bao lâu sau, Hoàng đế Tây Đường và đoàn người đã đến đại sảnh.

“Không có sao?”

Hoàng đế Tây Đường thất vọng hỏi.

Trịnh Văn Viễn lắc đầu.

“Lê Nguyên có thấy ai vừa đến đây không?”

Hàng trăm người đứng giữa sân, nhìn chằm chằm vào Lý Từ Nhiệm và bé Quân.

Bé Quân bị cảnh tượng này dọa sợ.

Lý Từ Nhiệm sợ bé Quân nói lộ hết, vội vàng ôm bé Quân vào lòng.

“Không… vừa rồi không có ai tới…”

Lý Từ Nhiệm làm ra vẻ chẳng biết mô tê gì hết.

Trịnh Văn Viễn cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Hài, ta thất vọng thật đấy! Còn tưởng là có thể nhìn thấy chàng trai trẻ rồi chứ!”

Hoàng đế Tây Đường lộ ra vẻ thất vọng.

“Tiếp tục yến hội đi!”

Hoàng An Nhiên vung tay, và bữa tiệc lại tiếp tục.

Mấy người Lý Hồng Thắng lặng lẽ đi đến góc tường, thảo luận xem làm thế nào để xử Đoàn Diệp Lâm Quân.

“Nhìn ta…

Trịnh Quân:Nga tiến lên nói: “Ông Đường, tôi muốn tố cáo một người với ngài!”

“Aj2”

Hoàng đế Tây Đường và những người khác đều nhìn sang.

“Tôi muốn tố cáo Diệp Lâm Quân!”

“Tôi vừa nhìn thấy Diệp Lâm Quân ở biệt thự Thiên Hải vào phút chót! Khả năng cao là anh ta bí mật đến đây để gặp vợ và con gái!”

“Mấy hành vi này là hoàn toàn không xem ngài và môn phiệt Tây Đường ra cái gì hết! Rõ ràng là ngài đã đặt lệnh cấm, không cho bọn họ gặp nhau! Thế mà Diệp Lâm Quân khiêu khích ngài quá đáng!”

Trịnh Quân Nga cười lạnh nói “Lộp bộp!”

Lý Từ Nhiệm và Trịnh Văn Viễn thấy lòng mình ‘lộp bộp’ chùng xuống.

Diệp Lâm Quân đã bị phát hiện sao?

Sau đó, hai người liên tục cầu nguyện là Diệp Lâm Quân đã rời đi, nếu anh ấy ở lại đây thì nhất định sẽ phải chết.

“Còn có chuyện này sao? Thứ láo xược!”

Hoàng đế Tây Đường tức giận.

Bà cụ cũng tức giận: “Nhanh lên, mau đi tìm Diệp Lâm Quân cho ta! Còn dám khiêu khích anh trai ta thế này, ta nhất định không tha cho nó đâu!”

“Rõ rồi!”

Mọi người đồng thời xuất phát.

“Tôi lập tức đi bô trí thị vệ phong tỏa biệt thự, không cho anh ta rời đit” Lý Hồng Thắng nở nụ cười đắc thẳng.

Bọn Trịnh Quân Nga cũng cười rạng rỡ.

Diệp Lâm Quân chờ chết đi! Lý Từ Nhiệm và Triệu Văn Viễn đều hoảng SỢ.

Nếu Diệp Lâm Quân không rời khỏi đây, anh nhất định sẽ gặp rắc rối lớn.

Sau đó, người của môn phiệt Tây Đường đều đích thân tìm kiếm Diệp Lâm Quân.

Dám khiêu khích môn chủ của môn phiệt Tây Đường, đúng là tội lớn! Mười mạng cũng không đủ trả đâu! Lý Hồng Thắng cũng vừa lúc yêu cầu bảo vệ ở cổng ngăn cản Diệp Lâm Quân lại.

Nhưng mà bảo vệ trả lời, anh ta hoàn toàn không nhìn thấy Diệp Lâm Quân đâu cả.

Anh ta không ở trong biệt thự…
 
Chương 1828


Chương 1828:

““Hả? Tại sao lại vậy? Làm sao Diệp Lâm Quân có thể rời đi được chứ? Không thể nào!” Lý Hồng Thắng không thể hiểu được.

Làm sao Diệp Lâm Quân có thể vô duyên vô cớ rời khỏi biệt thự này được chứ? Những người khác cũng thấy mông lung.

Sau khi Trịnh Văn Viễn và Lý Từ Nhiệm biết tin thì thở phào một hơi đây nhẹ nhõm.

Ít nhất thì Diệp Lâm Quân đã chạy được rồi.

“Các người tiếp tục tìm xung quanh cho ta, chỉ cần thấy nó trong phạm vi mấy km thì chứng tỏ đêm nay nó đã tới! Nhìn thấy thì đưa nó đến đây ngay cho tai” Bà cụ tiếp tục ra lệnh.

Tất cả các cao thủ của môn phiệt Tây Đường đều được phái đi cùng lúc để tìm kiếm xung quanh biệt thự Thiên Hải.

Chỉ tìm kiếm rất lâu cũng không thấy ai.

Cuối cùng cũng có một nhóm báo tin vê, mọi người cùng nhau lao đến.

Một chiếc ô tô bị ngăn cản.

“Ai trên đó, xuống dưới hết cho tôi!” Cao thủ của môn phiệt Tây Đường quát lớn, nói.

Của mở.

Hai người bước xuống.

“Có việc gì không” Bắc Thiên Vương lạnh lùng nói.

“Các anh là…”

Khi mà mấy gã cao thủ của môn phiệt Tây Đường nhìn thấy khuôn mặt khủng bổ đầy quen thuộc của Diệp Lâm Quân, câu từ như mắc kẹt trong cổ họng, không thể nào tuôn ra.

Da đầu họ tê dại, như thể sắp nổ tung.

Trong đó đều là người đã đi theo Hoàng đế Tây Đường, bọn họ đã gặp Diệp Lâm Quân.

Có người liếc mắt một cái đã nhận ra anh.

“Có có có…’ Tên cầm đầu lắp bắp không nói được lời nào.

“Rầm!’ “Rầm!’ Sau khi phản ứng được; bọn họ nối tiếp nhau, lần lượt quỳ xuống đất.

Ai cũng không ngờ rằng mình sẽ thấy được sự tồn tại của vị này…

Dám cản xe của anh ta sao?

Muốn chết rồi đấy à?

Nhân vật được Hoàng đế Tây Đường coi trọng như vậy mà họ dám khiêu khích sao…

Diệp Lâm Quân nhíu mày: “Các người sao vậy? Muốn cướp à?”

“Hít!”

“Không, không không không, chúng tôi không dám!”

Mọi người đều muốn hộc máu.

Ai dám chứ ba?

“Không có gì thì cút đi!”

Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói.

Anh và Bắc Thiên Vương lên xe.

“Thưa ngài, chờ một chút… Chủ nhân của chúng tôi muốn gặp ngài…”

Một trong số họ lập tức nói.

Vất vả lắm mới tìm thấy Diệp Lâm Quân, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội này được?

“Bố mày không rảnh, tránh raI”

“Tụi bây dám theo thì ta giết hết!”

Diệp Lâm Quân lạnh lùng bỏ lại hai câu đó.

Bắc Thiên Vương lập tức lái xe rời đi.

Người của môn phiệt Tây Đường đông cứng tại chỗ, không biết phải làm sao.

“Ngẩn người đứng đó làm gì? Chạy về báo cho chủ nhân mau lên!”

Những người đã phản ứng lại đi thẳng vào biệt thự.
 
Chương 1829


Chương 1829:

Đi vào đại sảnh.

“Diệp Lâm Quân đâu? Tìm được nó chưa?”

Bà cụ hỏi.

Tất cả bọn họ đều không quan tâm, chỉ đến trước mặt Hoàng đế Tây Đường nói: “Chủ nhân, Diệp Lâm Quân bây giờ không quan trọng nữa!

Bởi vì chúng tôi vừa mới nhìn thấy chàng trai trẻ!”

“Đúng vậy, xem ra những gì Tiểu thư nhìn thấy là đúng. Quả nhiên ngài ấy đã đến Thiên Hải biệt thựt Những lời nói đáng sợ tuyên ra không ngớt, vừa nói xong thì toàn bộ đại sảnh đều kinh hãi.

Mọi người im phăng phắc!

Phải một lúc lâu sau, Hoàng đế Tây Đường mới có phản ứng.

“Cái gì? Các cậu nhìn thấy cậu ta?”

Hoàng đế Tây Đường kinh hô Hoàng An Nhiên càng kích động hơn.

“Vâng, hoàn toàn là thật! Chúng tôi đã gặp ngài ấy!”

Mọi người đều gật đầu.

Họ không thể quên cảnh tượng vừa nấy được.

Hoàng đế Tây Đường và Hoàng An Nhiên trực tiếp đứng bật dậy: “Ở đâu? Dẫn chúng ta tới đó maul”

“Ngài ấy đã rời đi rồi, còn cảnh cáo chúng tôi không được đi theo, nếu không sẽ giết hết không that”

Vài người lộ ra sắc mặt khó coi.

“Đây là…”

Hoàng đế Tây Đường lập tức ỉu xìu như một cái khí cầu xì hơi.

“Ông nội, nhưng đây cũng là một chuyện tốt!

Ít nhất nó chứng tỏ vị tiên sinh này đang ở Giang Bắc! Vậy thì khả năng chúng ta tìm thấy anh ta sẽ cao hơn!”

Hoàng An Nhiên nói.

Hoàng đế Tây Đường vỗ tay nói: ‘Đúng là vậy thật!”

“Tốt lắm, mấy người các cậu coi như là lập được công trạng, tất cả đều có thưởng!”

Hoàng đế Tây Đường chỉ vào một vài người.

Mọi người đều mừng như điên Tưởng suýt nữa thì đi đời nhà ma rồi, thế mà trong cái rủi lại có cái may.

Lúc này, không còn ai nhắc tới Diệp Lâm Quân nữa.

Lý Từ Nhiệm chẳng quan tâm chàng trai trẻ kia là thần thánh phương nào, chỉ cần Diệp Lâm Quân không có việc gì làm cô yên tâm.

Đám người Lý Hồng Thắng tức muốn chết đi sống lại.

Khó khăn lắm mới lừa Diệp Lâm Quân đến đây, ai ngờ lại xảy ra sự việc này.

“Diệp Lâm Quân, sao mà anh ta may thế không biết? Mấy việc này cũng giúp anh ta chạy trốn được luôn?”

Mấy người Lý Hồng Thắng lộ ra vẻ không thể tin được.

Sau đó, Hoàng đế Tây Đường và những tuỳ tùng ở lại nhà họ Lý.

Nhà họ Lý giống như mặt trời ban trưa vậy..

Mỗi ngày đều có rất nhiều nhân vật lớn từ khắp mọi nơi trên Lạc Việt đến thăm hỏi.

Diệp Lâm Quân vẫn đang điều tra vê Liên Minh Báo Thù.

Nhưng mà từ phía Kinh Thành lại truyền đến một tin tốt — thần dược mà anh nói trước đây đã hoàn thành.

Chúng sẽ được phân phát cho những người có nhiều đóng góp cho Lạc Việt.

Loại thần dược kỳ như vậy càng cần thiết hơn đối với những cơ quan quốc gia quan trọng như Tần Bắc Sơn.

Nếu có thể đảm bảo cho họ một thân thể khỏe mạnh và cuộc sống yên bình thì sẽ tạo phúc cho nhiều người lắm.

Lạc Việt đúng là giàu có, rừng vàng biển bạc mài Ngoài ra, mấy người Diệp Lâm Quân ở trên chiến trường giết địch, anh nhất định phải có loại thuốc này.

Cái này gọi là gươm tốt phải bén ở lưỡi đao!
 
Chương 1830


Chương 1830:

Phải phát huy giá trị lớn nhất của thần dược này!

Vậy nên khi Lạc Việt tuyên bố sẽ ban thưởng cho những anh hùng này, tất cả mọi người đều không có dị nghị gì.

Ngay cả khi Diệp Lâm Quân được khen thưởng, mọi người cũng không phản đối.

Dù sao thì người đàn ông này cũng đã từng vì Lạc Việt mà hy sinh xương máu…

Bọn họ đâu biết rằng, bây giờ Diệp Lâm Quân cũng đang âm thầm cống hiến rất nhiều cho Lạc Việt!

Thậm chí phải nói rằng, công lao của anh là lớn nhất!

Anh hoàn toàn xứng đáng với phần thưởng này!

Bởi vì cuộc ban thưởng cho các công thần của đất nước lần này được công khai.

Vậy nên tất cả mọi ñgười có thể tới xem.

Việc Diệp Lâm Quân có được thần dược nhanh chóng bị hai nhà Lý-Trịnh biết được.

“Theo đường tin tức mà cháu nhận được, tác dụng của loại thuốc này cực kỳ bá đạo! Nó có thể giúp người ta sống lại nữa kìa, kéo dài tuổi thọ chỉ là chuyện nhỏ!”

“Đúng vậy, nghe nói trong lúc thí nghiệm, loại thuốc này đã cứu được mười người chết. Chia thần dược cho những người này là để họ bảo vệ tính mạng đấy!”

“Đúng, đúng vậy! nghe nói thuốc này là vô giá!

Bạn bè nước ngoài lấy cả một hòn đảo để đổi cơ đấy!”

Mấy người Lý Hồng Thắng càng nói càng khoa trương, sắp sửa phóng đại nó lên trời.

Đúng là nó có tác dụng giúp phục hồi nhanh chóng và kéo dài tuổi thọ.

Nhưng làm người chết sống lại thì hoàn toàn là chém gió!

Làm thế nào mà công hiệu thế được?

Làm sao có thể…

Tuy nhiên, thế giới bên ngoài lại truyền bá loại thuốc này đến mức vi diệu.

Thậm chí còn có tin đồn không ít người đến để chiếm đoạt…

“Diệp Lâm Quân có loại thuốc này không?”

Bà cụ nói.

“Đúng vậy, Diệp Lâm Quân cũng có phần!”

Mọi người đều nói.

“Diệp Lâm Quân dùng loại thuốc này thì thật lãng phí. Ta giao cho-các cậu một nhiệm vụ – lấy thuốc đó đến đây để ta tặng cho anh trai! Nhất định anh trai sẽ rất vui. Sau đó công lao sẽ được.

tính cho các cậu!”

Bà cụ nói.

Mọi người nghe xong, đôi mắt sáng ngời.

Nếu bọn họ dâng loại thuốc này cho Hoàng đế Tây Đường thì tương lai sẽ rộng vô hạn đói! Bây giò chỉ đang dựa vào bà cụ, nương nhò danh tiếng của môn phiệt Tây Đường thôi Nhưng trên thực tế thì không có mấy liên hệ Nhưng nếu họ dâng lên loại thuốc này, họ sẽ có liên hệ trực tiếp với môn phiệt Tây Đường.

Không cần mượn danh nữa! Gia tộc Đoàn và Trịnh sẽ trở thành một phần của môn phiệt Tây Đường! Có thể đảm bảo cho hai gia tộc cả trăm năm vinh quang, thậm chí là hàng trăm năm không lo không nghĩ Đây là ước mơ cả đời của mấy lão già Lý Văn Chấn và Ngô Thị Lan! Đây là một thay đổi đến cả bản chất đây! “Chúng ta phải nắm lấy cơ hội này!” Mọi người siết chặt nắm tay.

Trong lòng mọi người đã có một ý tưởng.

“Bà ơi cháu đảm bảo, nhất định sẽ lấy được!” “Hơn nữa, Diệp Lâm Quân uống thuốc này cũng vô dụng đúng không? Anh ta có tư cách gì chứ?

Tất cả mọi người đều nói.

“Được, vậy ta yên tâm!” “Nếu các cậu lấy được đan được, ta tin là anh trai ta sẽ rất vuil” Bà cụ nói.

Ai cũng muốn có được thứ thân được này.

Đặc biệt là những người quyền cao chức trọng như Hoàng đế Tây Đường.

Chúng là những thứ cần thiết nhất…
 
Chương 1831


Chương 1831:

Bên này, Diệp Lâm Quân vừa nhận được phần thưởng thì đã có người tìm đến cửa.

Lần này mọi người đều cực kỳ khách khí.

Họ chào hỏi Diệp Lâm Quân rất ân cân.

Hỏi xem sức khỏe anh thế nào.

Ngay cả mấy người Ngô Thị Lan và Lý Văn Chãn trước đây cũng đã hoàn toàn thay đổi thái độ.

Đây là chuyện mà khi xưa không thể xảy ra.

“Các ông bà đến vì cái này sao?” Diệp Lâm Quân cười lạnh nói.

“Không chỉ vì cái này đâu! Chúng tôi đến để chúc mừng cậu được ban tặng phần thưởng cao nhất mà!” Mấy người Ngô Thị Lan cười ha hả nói.

“Cảm ơn!” Mấy người Ngô Thị Lan hai mắt nhìn nhau, sau đó Ngô Thị Lan hỏi: “Hạo Quân? Còn thuốc đâu? Chúng tôi xem được không?”

Diệp Lâm Quân lắc đầu bất đắc dĩ.

Quả nhiên, giấu đầu lòi đuôi mà.

Những người này tìm anh thì làm gì có ý tốt chứ.

“Thuốc được niêm phong chân không, cất vào kho rồi, không thể xem được!”

Diệp Lâm Quân từ chối thẳng.

Sắc mặt Ngô Thị Lan lập tức thay đổi, bà ta tiếp tục cười hỏi: ‘Hạo Quân, cháu định dùng loại thuốc này như thế nào?”

“Hay là cháu không định dùng nó vậy?”

Diệp Lâm Quân liếc bà ta một cái rồi nói: “Cháu vừa nhận thưởng thì bà đã đến rồi, cháu làm gì có cơ hội sử dụng chứ!”

“Hạo Quân, thật tốt qua! Đưa loại thuốc này cho tôi đi! Tôi lấy tiền mua! Bất kể bao nhiêu cũng mual”

Mấy người Ngô Thị Lan đến đây chính là đánh cược.

Phải lấy được thuốc dù cho táng gia bại sản!

Trở thành thành viên của môn phiên Tây Đường là thứ tiền không mua được.

“Được, cậu cứ nói giá đi! Chúng tôi thành tâm muốn có nói”

Lý Văn Chấn và Trịnh Quốc Thắng thúc giục.

Họ nhất định phải lấy được loại thuốc này.

Ánh mắt của mọi người đều dừng lại trên người Diệp Lâm Quân.

“Không bán!” Tải app truyện hola đọc ngon nhé!

Diệp Lâm Quân từ chối thẳng.

Bao nhiêu tiền cũng không bán!

Mọi người đều sửng sốt.

Rồi nhanh chóng phản ứng lại.

Họ sai rồi.

Diệp Lâm Quân không thiếu tiền!

Cho dù thân thể có như vậy thì cũng không bao giờ thiếu tiền.

Bên cạnh còn có một nữ Chiến Thần bảo vệ anh.

Cuộc sống hoàn toàn không phải lo lắng!

Mọi người quay sang nhìn nhau.

Ngô Thị Lan nghĩ gì đó, cười nói: “Vậy cậu có thể ra điều kiện! Điều kiện nào cũng được!”

“Được, chỉ cần cậu có thể đưa thuốc cho chúng tôi, bất cứ điều kiện nào chúng tôi cũng đồng ý!”

Lý Văn Chấn xoa tay phấn khích.

Những người khác thậm chí còn gấp sốt ruột..

Đặc biệt là mấy người trẻ tuổi.
 
Chương 1832


Chương 1832:

Bọn họ lại càng muốn chính thức có được tấm thẻ nhận dạng thân phận của môn phiệt Tây Đường…

Nhưng Diệp Lâm Quân không để ý, cũng không trả lời.

Lúc này, Trịnh Quốc Thắng nói: ‘Vậy đi, Hạo.

Quân. Chỉ cần cậu cho chúng tôi thứ thuốc đó, chúng tôi sẽ cho cậu gặp lại người nhà.”

Sau khi Trịnh Quốc Thắng đưa ra điều kiện này, mọi người đều mở bừng mát.

Điều kiện này cực tốt! Vừa lúc nhắm vào Diệp Lâm Quân luôn! “Được! Để bà cụ dõ bỏ lệnh cấm!

Cho cả nhà cậu gặp mặt, tiếp tục cuộc sống!” “Gái này thì chúng tôi có thể đảm bảo!” “Tự nghĩ đi, thuốc này không có mấy tác dụng với cậu, nếu không đồng ý thì cậu sẽ không bao giờ nhìn thấy bé Quân và Lê Nguyên nữa!”

Mọi người mồm năm miệng mười nói.

Tất cả bọn họ đều tin rằng điều kiện này không chê vào đâu được, Diệp Lâm Quân sẽ không từ chối.

Dù sao thì anh không có năng lực gặp lại vợ và con gái mình.

Nhưng ngay sau đó Diệp Lâm Quân lập tức từ chối: “Không cần! Ba tháng nữa tôi sẽ đích thân đến đón họ! Giò đừng có gấp!” Diệp Lâm Quân đang muốn môn phiệt Tây Đường bảo vệ vợ và con gái của mình đấy.

Sao lại đi đón họ về chứ? Hơn nữa, không phải anh muốn đi đón vợ và con gái lúc nào chẳng được sao? Tại sao phải dùng một thứ quý giá như vậy đánh đổi chứ? Đây là điều mà Ngô Thị Lan và những người khác không bao giờ ngò tới! “Hả?” Nghe được câu trả lời của Diệp Lâm Quân, tất cả mọi người đều sững sờ.

“Ba tháng sau đến đón? Nói dễ dàng vậy? Ba hoa vừa thôi chứ?”

“Diệp Lâm Quân, lúc trước cậu nghe không rõ quy tắc sao? Muốn gặp người thì cậu phải có tư cách đó!” “Đúng vậy, ít nhất cậu cũng phải đạt tới cấp bậc Chiến Thần Văn Lang ngày trước!” Mọi người lập tức nói.

“Các người quan tâm tôi làm gì! Dù sao ba tháng sau, các người, bao gồm cả môn phiệt Tây Đường sẽ ngoan ngoãn nhìn tôi đưa Lê Nguyên và bé Quân đi!” Diệp Lâm Quân tràn đầy tự tin.

“Cậu có bị điên không? Cậu bây giò thì khác gì ba tháng sau?”

Không ai có thể tưởng tượng được Diệp Lâm Quân lấy gì để nói ra mấy câu này.

Anh tự bảo vệ mình còn khó nữa.

Làm sao có tư cách được môn phiệt Tây Đường công nhận chứ! Căn bản là không thể có chuyện này! “Diệp Lâm Quân, cậu thật sự không muốn giao thuốc ra đây sao?” Mấy người họ nhìn chằm chằm vào Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân gật đầu: “Đúng! Thuốc là của tôi, liên quan cái con mẹ gì đến các ông bà?”

“Cho dù tôi cho chó ăn thì cũng không liên quan đến các người!”

“Oanhl’ Lời nói của Diệp Lâm Quân khiến mọi người vô cùng tức giận.

Thế mà lại dám măng bọn họ không bằng con chói “Diệp Lâm Quân, cậu không nhớ vợ và con gái của mình sao? Nếu chúng tôi…”

Trịnh Quân Nga rất lo lắng, thậm chí còn lấy hai người bé Quân ra để đe dọa Diệp Lâm Quân.

“Cô dám?”

Diệp Lâm Quân lạnh lùng nhìn cô.

Không một ai dám ra tay.

Chỉ cần bà cụ còn yêu thương Lý Từ Nhiệm thì không ai có thể coi thường bé Quân và Lý Từ Nhiệm.

“Cháu vừa nói cái gì thế? Sau này đừng có nói mấy lời này! Để cho bà cụ nghe được thì cháu gánh không nổi đâu!”

Ngô Thị Lan lập tức nhẳc nhở.

Dù sao thì vị trí của Lý Từ Nhiệm rất quan trọng.

Trịnh Quân Nga ý thức được mình đã lỡ lời, lập tức ngậm miệng lại.

“Hạo Quân, cậu có thể đưa ra yêu cầu không?

Chỉ cần cậu có thể đưa cho chúng tôi thứ thuốc đó, chúng tôi sẽ đồng ý bất cứ điều kiện nào!”

Trịnh Quốc Thắng hỏi.

Thứ thuốc này quá quan trọng đối với họ.

Đủ để khiến bọn họ phất lên…
 
Chương 1833


Chương 1833:

“Tôi không có điều kiện gì hết, tôi không cần bất cứ cái gì!”

Diệp Lâm Quân từ chối thẳng thừng.

Mọi người đều ngây người nhìn Diệp Lâm Quân.

Cái loại cứng mềm không ăn này khó chơi quát Dầu muối không chịu thế này thì không còn cách nào cả.

Mà lợi dụng bé Quân và Lý Từ Nhiệm thì bọn họ lại không dám.

Nghĩ vậy thì chẳng có cách nào chơi được Diệp Lâm Quân.

“Nhanh lên! Ngài Quân phải đi nghỉ ngơi!”

Các cận vệ của Phàn Thắng Nam đuổi tất cả mọi người đi.

Tất cả mọi người đều không cam lòng bước.

ra ngoài.

“Cháu có một cách…”

Trương Phúc Long nói.

“Cách gì? Nói nghe thử!”

Mọi người tụ lại một đám.

“Nếu không thể xuống tay với bé Quân và Lý Từ Nhiệm thì chỉ còn mẹ của Diệp Lâm Quân!”

Trong mắt Trương Phúc Long lóe lên một tia lạnh lẽo: “Chỉ cần mẹ anh ta bị khống chế thì cháu không tin Diệp Lâm Quân không giao thuốc!” Trịnh Quân Nga lập tức đồng ý: “Đúng vậy, đúng vậy! Anh ta dám không giao thì giết chết mẹ anh tai” Ngô Thị Lan và Lý Văn Chấn nhìn nhau.

Một vài người không đành lòng Dù sao thì họ cũng khá thân với Chí Oánh.

Xuống tay với bà ấy thì họ cũng sẽ cảm thấy ngượng ngùng.

“Vì tương lai của nhà họ Lý và Trịnh, chúng ta làm vậy đi! Sau khi Ngô Thị Lan và Lý Văn Chấn liếc nhau, lập tức ra quyết định.

“Được rồi, bằng bất cứ giá nào! Dù sao thì chi cần Diệp Lâm Quân giao thuốc là được!” Trịnh Quốc Thắng tự an ủi mình.

Thấy một đoàn người quay về, bà cụ bước tới, vui sướng hỏi.

Nhìn thấy sắc mặt của mọi người, bà cụ lập tức hiểu ngay.

“Làm sao vậy? Chuyện nhỏ thế này cũng không xử lý được sao?” Bà cụ tức giận.

“Cụ bà cứ yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ sắp xếp chuyện này ổn thỏa! Xin hứa sẽ không để cho bà thất vọng!” Mấy người Ngô Thị Lan cam đoan nói.

“Được!” Lúc này, khuôn mặt bà cụ dịu đi nhiều.

Vê phần người của môn phiệt Tây Đường cũng không nhàn rỗi.

Họ sử dụng mọi nguồn lực và cấp dưới để điều tra tung tích của Diệp Lâm Quân.

Thậm chí, Hoàng An Nhiên còn đích thân dẫn người tiến hành một cuộc truy tìm ở Giang Bắc, cố gắng đào hết mọi ngóc ngách của Giang Bắc chỉ để gặp Diệp Lâm Quân.

“Ông nội, ông đoán xem cháu tìm được gì?” Hoàng An Nhiên vừa trỏ về, hào hứng nói.

“Cái gì?” Hoàng đế Tây Đường đột nhiên tỉnh táo lại.

Nhìn thấy cái nháy mắt của Hoàng An Nhiên.

Hoàng đế Tây Đường ho khan hai tiếng.

Tất cả những người ở đó đều rời đi.

“Hôm nay cháu vô tình phát hiện ra người của môn phiệt Bắc An cũng ở Giang Bắc! Bọn họ đang mai phục, không biết sẽ đối phó với ai!” Hoàng An Nhiên vô tình phát hiện ra cao thủ của gia tộc Bắc An đang mai phục xung quanh nơi ở của Diệp Lâm Quân.

“Có chuyện đó sao? Hành tung của môn phiệt Bắc An này thật kỳ lại” “Cả trước đây họ cũng chủ trương xé bỏ hiệp nghị! Chỉ cần xé bỏ nó thì Vệ binh Viêm Long sẽ không làm được gì cả.

Theo lời bọn họ nói thì là như vậy!”

Hoàng đế Tây Đường vuốt cằm suy nghĩ.

“Cháu biết họ sẽ đối phó với ai chưa?”

Hoàng đế Tây Đường hỏi.

“Tạm thời cháu không biết, nhưng các cao thủ của môn phiệt Bắc An đang vây quanh một biệt thự! Cháu nghĩ những người mà họ sắp đối phó cũng ở trong đó, cháu đang cử người đi điều tra! Tối nay cháu sẽ tự mình đi một chuyến!”

Hoàng An Nhiên nói.

Hoàng đế Tây Đường hỏi câu ông quan tâm nhất: “Chàng trai trẻ có tin tức gì không?”

“Chưa có, nhưng tháng này cháu đã lật tung cả Giang Bắc, cũng chỉ còn sót lại một vài nơi.”
 
Chương 1834


Chương 1834:

Ban đêm, các thám tử của môn phiệt Tây Đường đã trở lại.

“Thưa cô, về cơ bản chúng tôi đã siết chặt căn biệt thự có những người môn phiệt Bắc An đang đối phó!”

Nghe được tin tức này, hai mắt Hoàng An Nhiên sáng lên rực rỡ.

“Đi, dẫn tôi đi! Tôi muốn xem môn phiệt Bắc An đối phó với ai!”

Ngay sau đó, mấy người Hoàng An Nhiên đã đến khu biệt thự Hoàng Thành.

Sau khi vượt qua người canh cổng của môn phiệt Bắc An, mọi người đi vào biệt thự nơi Diệp Lâm Quân đang ở.

“Các anh chờ ở đây đi! Tôi vào xem một chút!”

Hoàng An Nhiên ra lệnh.

Mọi người đều rất yên tâm về Hoàng An Nhiên, dù sao thì cô ấy cũng rất mạnh.

Hoàng An Nhiên nhanh chóng vượt qua các cận vệ của Phàn Thắng Nam, tiến vào trong biệt thự.

Sau khi tìm kiếm xung quanh thì không thấy một ai.

“Chỉ còn lại căn phòng ngủ!”

Hoàng An Nhiên vừa đi vừa mò mẫm.

“Không eút thì ta giết chết!”

Có một âm thanh đột ngột vang lên.

Hoàng An Nhiên bị âm thanh này dọa sợ.

Cô ta nhanh chóng lùi lại phía sau.

Rồi nhìn chằm chằm vào cửa phòng ngủ.

“Có bản lĩnh thì ra đây!”

Cô lạnh lùng nói.

‘Oanht’ Đột nhiên, cô ta thấy lưng mình ớn lạnh, như thể một luồng gió lạnh thấu xương xâm nhập vào cơ thể mình.

Cô ta đột ngột quay lại, nhưng một bàn tay to lớn đã nắm lấy cổ cô ta, nâng cô ta lên nhẹ tênh.

Giờ khắc này, Hoàng An Nhiên không thể sử dụng kỹ năng chiến đấu mạnh mẽ và khí kình của mình.

Yết hầu sinh mạng của cô bị bóp chặt.

Cô ta cảm nhận được sự hiện diện của cái chết.

Hơi thở dồn dập, gương mặt xanh mét đỏ bừng.

Ý thức của cô ta tan biến dần…

“Là cô sao?”

Đột nhiên một giọng nói ngạc nhiên vang lên.

Hoàng An Nhiên chỉ cảm thấy cổ mình đã được thả lỏng, cả người yếu ớt ngã xuống đất.

Cô ta thở hổn hển từng hơi một, rồi ngước nhìn lên…

Vừa thấy cô đã sốc nặng.

Đây chẳng phải là “chàng trai trẻ” mà cô ta đang đau khổ tìm kiếm sao?

“Là ngài… Ngài!”

“Tôi không biết đó là ngài, thưa ngài, nếu không tôi sẽ không bao giờ dám xông vào!”

Hoàng An Nhiên vội vàng giải thích, cô ta đến đây vì mồn phiệt Bắc An.

“Ô, thì ra là thết”

Diệp Lâm Quân nói “Môn phiệt Bắc An muốn làm gì vậy?”

Hoàng An Nhiên lấy hết can đảm hỏi.

“Muốn giết tôi!”

“Cái gì? Muốn giết ngài sao tiên sinh? Bọn họ điên rồi sao?”

Hoàng An Nhiên lộ ra vẻ mặt rất khó tin.

“Cô chạy đi nhanh lên! Lân sau sẽ không may mắn như vậy đâu!”

Diệp Lâm Quân tưởng rằng đó là người muốn giết anh, nếu không tự dưng nhìn kỹ hơn một chút.
 
Chương 1835


Chương 1835:

Thì e rằng Hoàng An Nhiên đã là một xác chết rồi.

“Hiểu rồi!”

Hoàng An Nhiên rời đi, vẻ mặt rất phấn khích.

Bây giờ cô ta đã biết nơi Diệp Lâm Quân sống, mọi thứ có thể được từ từ thực hiện.

Chuyến đi này thực sự không uổng công.

Thứ nhất là biết được mục đích của môn phiệt Bắc An.

Thứ hai là tìm thấy nơi ở của chàng trai trẻ.

Hoàng An Nhiên vội vã chạy như điên về nhà, nói tất cả cho Hoàng đế Tây Đường.

“Cái gì? Tìm được chàng trai trẻ rồi?”

Hoàng đế Tây Đường kích động hơn bất kỳ ai khác.

“Đúng, đúng vậy! Đã xác định được địa chỉ của anh tal Thái độ của anh ta đối với cháu tốt hơn lần trước rất nhiều!”

Hoàng An Nhiên lộ vẻ ngại ngùng.

“Thật quá tốt rồi!”

Hoàng đế Tây Đường vô cùng kích động.

Mấy người bà cụ, Ngô Thị Lan và Lý Từ Nhiệm đứng bên cạnh đều âm thầm khiếp sợ.

Nhân vật lớn này xuất hiện sao?

Giang Bắc tồn tại một người như thế này từ khi nào vậy?

Họ đã ở Giang Bắc bao lâu rồi, nhưng chưa bao giờ nghe đến cả.

“Ông nội, còn một chuyện nữa… người của môn phiệt Bắc An muốn giết chàng trai trẻ!”

Hoàng An Nhiên thì tầm nói. Cả nhà tải app truyệnhola đọc nhiều chuẩn khích lệ nhóm nhé!

“Ồ? Giữa bợn hợ còn có ân oán gì saø? Tuy nói thật thì môn phiệt Bắc An này rất mạnh!

Nhưng muốn giết chàng trai trẻ thì nhất định phải trả giá rất thảm khốc!”

“Nhưng chàng trai trẻ cũng đang đối mặt với nguy hiểm tính mạng! Cho dù anh ấy có mạnh đến đâu thì Bắc An gia tộc vẫn giết anh ta rất dễ dàng!”

“Như vậy đi, giúp ông liên hệ với cao tầng của môn phiệt Bắc An, ông sẽ đè chuyện này xuống!

Ông sẽ cho môn phiệt Bắc An chút mặt mũi, không truy cứu chuyện này nữa!”

Hoàng đế Tây Đường nói “Chắc chắn là được đấy!”

Hoàng An Nhiên trông có vẻ rất phấn khích.

“Vậy thì sau khi chuyện môn phiệt Bắc An ổn rồi, chuyện này coi như thành ý của môn phiệt Tây Đường chúng ta; ông sẽ tự mình đi gặp cậu để mời gia nhập môn phiệt Tây Đường! Đến lúc đó cậu ta sẽ không từ chối đúng không?”

Hoàng đế Tây Đường đã có kế hoạch hết rồi.

Giải quyết gia tộc Bắc An thay cho Diệp Lâm Quân, và sau đó mời anh lần nữa.

Như vậy thì Diệp Lâm Quân không có lý do gì để từ chối.

Hoàng An Nhiên nói: “Ông nội, chúng ta giải quyết một vấn đề lớn như vậy cho anh ta thì anh †a cảm ơn còn không kịp ấy, sao có thể từ chối được?”

“Được rồi, ông sẽ lập tức giải quyết việc này, ngày mai gặp cậu tat”

Ngay lập tức, hoàng đế Tây Đường đã liên lạc với cao tầng của môn phiệt Bắc An.

Ông ta tự mình ra mặt!

Để bảo vệ Diệp Lâm Quân.

Môn phiệt Bắc An không thể làm gì được.

Dù gì đây cũng là người đứng đầu môn phiệt Tây Đường đó!

Môn phiệt Bắc An không còn cách nào khác, đành phải cho hoàng đế Tây Đường một ít mặt mũi.

Dù sao thì tổn thất của môn phiệt Bắc An không quá lớn, chỉ là chết mất mấy người Phó Thần Minh.

Không quan trọng, còn chẳng bằng sĩ diện.

Hoàng đế Tây Đường lộ ra vẻ mặt đắc ý: “Đôi khi có những vấn đề thiên hạ không thể tưởng tượng hoặc không thể giải quyết, thì chỉ cần một câu nói của ta thôi!”
 
Chương 1836


Chương 1836:

Đây chính xác là như thế Căn bản là không có cách nào để giải quyết vấn đề của một người bị môn phiệt Bắc An truy giết.

Nhưng ông ta chỉ cần nói một câu.

Chủ yếu là do ông ta nghĩ rằng Diệp Lâm Quân cũng vậy.

Mặc dù cậu ta rất mạnh mẽ, có thể được coi như là người kế thừa của Ngũ Long của Lạc Việt.

Nhưng trước khi cậu ta trở nên vĩ đại, môn phiệt Bắc An hoàn toàn có thể xóa sổ cậu ta.

Thực ra giữa cậu ta và người thường không gì khác biệt, nhưng môn phiệt Bắc An sẽ phải trả một cái giá rất đắt.

Nhưng dù sao cũng khó tránh khỏi cái chết.

Vậy nên ông giải quyết vấn đề này cho Diệp Lâm Quân, để cho Diệp Lâm Quân nợ ông ta một ân tình.

Ông muốn cho Diệp Lâm Quân hiểu được sức mạnh và giá trị của môn phiệt Tây Đường.

Ngày hôm sau.

Hoàng đế Tây Đường chuẩn bị đến gặp Diệp Lâm Quân.

Bà cụ và những người khác muốn đi theo, nhưng đều bị Hoàng đế Tây Đường ngăn lại.

“Các cô cậu đi chỉ thêm phiền! Hơn nữa, chàng trai trẻ sẽ trở thành người của môn phiệt sớm thôi Tây Đường! Lúc đó các cô cậu hãy đến chào hỏi!”

Ngay sau đó, Hoàng An Nhiên đưa Hoàng đế Hoàng đế Tây Đường đến biệt thự.

“Chàng trai trẻ, Hoàng.Mạnh Hùng của môn phiệt Tây Đường và cháu gái xin được gặp!”

Hoàng đế Tây Đường hô lên.

Diệp Lâm Quân nghe thấy một giọng nói quen thuộc, anh mở cửa.

“Ông có chuyện gì vậy?”

Diệp Lâm Quân cau mày.

Nhóm người này đúng là âm hồn không chịu tiêu tan, cứ phải bám theo quấy rầy anh.

“Chàng trai trẻ, Hoàng Mạnh Hùng đến đây chúc mừng ngài!”

“Hả?”

“Chúc mừng cái gì? Có chuyện gì vui à?”

Diệp Lâm Quân hoang mang.

“Chàng trai trẻ, tối iôrn qua tôi biết được chuyện ngài có ân oán gì đó với môn phiệt Bắc An, cho nên tôi đích thân ra mặt giải quyết chuyện này!”

“Chàng trai trẻ, cho dù lúc trước ân oán của ngài với bọn chúng lớn như thế nào đi chăng nữa, nhưng từ nay về sau, môn phiệt Tây Đường sẽ không bao giờ truy cứu! Ngài không cần phải lo cho mạng mình nữa!”

Hoàng đế Tây Đường đắc ý nói.

Cuối cùng thì Diệp Lâm Quân cũng hiểu.

Tại sao những người của môn phiệt Bắc An đang phục kích xung quanh lại biến mất…

Hoá ra là ông ta làm!

Nhưng Diệp Lâm Quân ta đây mà lại cần ông làm vậy sao?

Anh không thèm quan tâm đến môn phiệt Bắc An!

Nếu anh muốn truy cứu thật thì anh âm thâm xử gọn lũ lâu la đó rồi.

“ôm”

Diệp Lâm Quân lạnh lùng đáp lại.

“ừ2”

Thái độ của anh khiến Hoàng đế Tây Đường và Hoàng An Nhiên đều sửng sốt.

Theo lý thuyết thì ông đã giải quyết phiền toái lớn đến vậy cho cậu ta, lẽ ra cậu ta phải vô cùng biết ơn chứ?

Vậy thái độ này là sao?

Cậu ta không kiêu ngạo đến mức nghĩ rằng chỉ cần một mình cậu ta là có thể đối phó với toàn bộ môn phiệt Bắc An chứ?

Tự tin quá… đó?
 
Chương 1837


Chương 1837:

Hoàng đế Tây Đường hỏi: “Chàng trai trẻ, chắc không phải là ngài không biết môn phiệt Bắc An muốn xử lý ngài đâu nhỉ?”

“Đương nhiên là biết, bọn họ muốn giết ta không phải ngày một ngày hai!”

“Vậy thì tốt quá! Chàng trai trẻ, lần này tôi giúp ngài giải quyết cục diện mà ngài cũng bó tay bất lực, tôi không cần ngài cảm tạ hay bất cú yêu cầu gì khác đâu, chỉ mong ngài sẽ gia nhập môn phiệt Tây Đường!”

“Điều kiện của tôi vẫn như trước! Ngài tham gia, tương lai sẽ trở thành môn chủ đứng đầu!”

Hoàng đế Tây Đường nói rõ mục đích.

Hoàng An Nhiên rất hứng thú nhìn Diệp Lâm Quân.

Anh ta không thể từ chối được!

“Tại sao tôi phải cảm ơn ông? Tôi cầu xin ông giúp tôi giải quyết à? Hơn nữa, tôi không thèm để cái môn phiệt Bắc An đó vào mắt đâu!”

Lời Diệp Lâm Quân nói là sự thật.

Đừng nói chính anh, cho dù là Bắc Thiên Vương ở đó thì môn phệt Bắc An cũng không dám hành động mù quáng.

Nếu không phải vậy thì sao họ phải mai phục lâu như vậy mà không hành động cơ chứ? Diệp Lâm Quân nói một câu đã khiến đám người của hoàng đế Tây Đường hoàn toàn sững SỜ.

Ngông cuồng! Quá ngông cuồng rồi! Chúng tôi công nhận anh rất mạnh, nhưng cũng không mạnh đến mức có thể đối đầu với toàn bộ môn phiệt Bắc An đâu! Anh chỉ là có khả năng tiềm tàng để trỏ thành Ngũ Long Lạc Việt, còn lâu mới đạt tới trình độ của Ngũ Long Lạc Việt.

Môn phiệt Bắc An muốn giết anh vẫn rất dễ dàng! Tất cả thiên tài chỉ là có khả năng tiềm tàng mà thôi, trước khi hoàn toàn trưởng thành cũng có thể sẽ chết trẻ.

Lúc này Diệp Lâm Quân chính là loại trường hợp này.

“Chàng trai trẻ hình như cậu không hiểu rõ vị trí của mình thì phải? Cậu rất mạnh! Nhưng cậu muốn trưởng thành còn cần thời gian, chỉ có trưởng thành thì cậu mới có thể đứng trong hàng ngũ những người không sợ môn phiệt Bắc An được! Chỉ cân cậu gia nhập môn phiệt Tây Đường, tôi có thể dùng toàn bộ tài nguyên của môn phiệt Tây Đường để bồi dưỡng cậu, che chở cậu cho đến tận khi cậu trưởng thành!” Hoàng đế Tây Đường đã bày tỏ thành ý của ông ta.

Chỉ là ông ta không ý thức được một vấn đề: Diệp Lâm Quân mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của ông ta.

“Nếu ông muốn tôi gia nhập môn phiệt Tây Đường cũng được! Tôi chỉ có một điều kiện…

Diệp Lâm Quân cười.

“Điều kiện gì? Cậu cứ nói đi!” Hoàng đế Tây Đường lập tức nói.

“Môn phiệt Tây Đường phải nghe lệnh của tôi! Tôi muốn làm lão đại!” Diệp Lâm Quân nói.

“A..

Diệp Lâm Quân vừa nói ra câu này, mọi người ở đây đều sững sờ.

Chẳng ai nghĩ tới tham vọng của Diệp Lâm Quân sẽ lớn tới mức đó, đám muốn toàn bộ môn phiệt Tây Đường! Hoàng An Nhiên sững sờ.

Hoàng để Tây Đường cũng sững sờ.

“Anh đừng khinh người quá đáng!” Những người khác đã không nhịn được nữa, nhìn Diệp Lâm Quân giận dữ hét.

“Anh thật sự cho rằng không ai trong chúng tôi có thể kiềm chế được anh à? Cao thủ của môn phiệt Tây Đường nhiều như mây! Người kiềm chế được anh cũng không ít đâu!” “Anh chỉ là có tố chất để trở thành người nối nghiệp của Ngũ Long Lạc Việt mà thôi, còn không đạt tới trình độ của Ngũ Long Lạc Việt đâu!” Diệp Lâm Quân cười: “Tôi chỉ có một yêu câu này mà thôi, làm được thì tôi gia nhập, không làm được thì các người rời đi đi!”

Hoàng đế Tây Đường tức giận đến thở hổn hển, ngực phập phồng lên xuống.

Đến cuối cùng, ông ta vẫn chọn rời đi.

Sao ông ta có thể nhường ra vị trí chủ nhân của môn phiệt Tây Đường cơ chứ?

Diệp Lâm Quân tuy có chút thực lực nhưng cũng quá ngông cuồng rồi.

Sau khi rời đi, tất cả mọi người đều vô cùng phẫn nộ.

“Diệp Lâm Quân thực sự là được voi đòi tiên! Ai cũng dám coi thường à? Bây giờ lại dám tham lam đòi cả vị trí chủ nhân của môn phiệt Tây Đường nữa ư?”
 
Chương 1838


Chương 1838:

Hoàng An Nhiên nhìn hoàng đế Tây Đường hỏi: “Ông nội, làm sao bây giờ? Cứ buông tha cho anh ta như vậy ư? Cháu tin là những thế lực khác đều sẽ biết đến anh ta ngay thôi, đến lúc đó muốn cướp người sợ là sẽ có nhiều khó khăn lắm!”

Hoàng đế Tây Đường vuốt râu mép, suy nghĩ nói: “Cháu có biện pháp gì à?”

“Cháu cảm thấy vấn đề lớn nhất của chàng trai trẻ đó chính là quá kiêu ngạo, dưới cái nhìn của anh ta, bốn môn phiệt lớn nhất cũng không phải đối thủ của anh ta! Chúng ta chỉ cần chứng minh bên trong môn phiệt Tây Đường có người mạnh hơn anh ta, có thể khống chế được anh ta thì khi đó anh ta sẽ tự biết rõ vị trí của chính mình, sau đó gia nhập môn phiệt Tây Đường.”

Hai mắt của hoàng đế Tây Đường đột nhiên sáng ngời: “Được! Biện pháp này được đấy! Chỉ cần cậu ta biết bên trong môn phiệt Tây Đường có người mạnh hơn mình thì cậu ta sẽ gia nhập!”

“Như vậy đi! Truyền mệnh lệnh của ta, phái Hoàng Hải Bắc tới Giang Bắc ngay lập tức!”

“Rõ”

Hoàng Hải Bắc là ai cơ chứ? Đó là người được xưng là cao thủ mạnh nhất của môn phiệt Tây Đường, cũng là người có trình độ gần với Ngũ Long Lạc Việt nhất của mộn phiệt Tây Đường!

Nếu ông ta ra tay thì Diệp Lâm Quân chắc chắn sẽ thất bại!

Hoàng để Tây Đường muốn đánh phục Diệp Lâm Quân chỉ trong một lần, để anh tâm phục khẩu phục gia nhập môn phiệt Tây Đường! Vậy nên ông ta đã phái người mạnh nhất trong môn phiệt tới.

Hoàng Hải Bắc có danh hiệu là người mạnh nhất trong môn phiệt Tây Đường! Một mình ông ta đã học hết toàn bộ các kĩ thuật chiến đấu cổ xưa của Tây Đường, là tông sư mạnh nhất của môn phiệt Tây Đường trong vòng mấy trăm năm qua! Nếu như dựa theo tuổi tác mà nói, ông ta có thể là tông sư mạnh nhất Tây Đường trong cả ngàn năm qua! Tóm lại chỉ có một chữ: mạnh! Chỉ thể mà thôi!

Chỉ một mình Hoàng Hải Bắc cũng đã có đủ thực lực để tiêu diệt cả một đất nước! So với một người có thể chặn lại một đội quân một trăm nghìn người thì ông ta còn mạnh hơn! Đây chính là tông sư mạnh nhất! Có lễ lực lượng của cả nước đều không làm gì được ông ta.

Hoàng Hải Bắc sinh ra trong những năm tháng chiến tranh kia, đã từng một mình giết chóc đến mức cả một quốc gia không còn lực lượng để chống đỡ.

Dù cho quá khứ này trôi qua đã lâu nhưng tất cả mọi người bên trong môn phiệt Tây Đường đều vẫn còn nhớ rõ chuyện này.

Đây cũng chính là sức mạnh khiến môn phiệt Tây Đường xem thường tất cả những người khác.

Bởi vì họ có thực lực! Nếu không phải vây thì họ đã không kí thỏa thuận với vệ binh Viêm Long, chắc chắn là vì họ đã khiến vệ binh Viêm Long cảm thấy bị đe dọa.

Hoàng đế Tây Đường cười: “Quả nhiên vũ lực mới là biện pháp tốt nhất để giải quyết mọi việc!”

Hoàng An Nhiên gật đầu: “Đúng vậy, sóm biết thế này thì chúng ta cần gì phải lãng phí nhiều sức lực như vậy cơ chứ?” Môn phiệt Tây Đường thở phào nhẹ nhõm.

Dưới cái nhìn của họ, chuyện Diệp Lâm Quân gia nhập môn phiệt Tây Đường đã là chắc như định đóng cột rồi.

Chỉ cần Hoàng Hải Bắc vừa đến, chắc chăn Diệp Lâm Quân sẽ tâm phục khẩu phục gia nhập môn phiệt Tây Đường.

Sau khi trở lại nhà họ Lý, đám người bà cụ lập tức đến đón.

“Anh có gặp được chàng trai trẻ đó không?” Hoàng đế Tây Đường gật đầu: “Ừ, gặp được, không lâu sau cậu ta sẽ gia nhập môn phiệt Tây Đường.”

“Ông Hùng, vùng Giang Bắc nho nhỏ này thật sự có tôn tại người như vậy ư?” Trên gương mặt của những người như Lý Hồng Hải, Lý Hồng Phúc đều là vẻ không thể tin nổi, những người khác như mấy người Lý Từ Nhiệm cũng rất tò mò, vì họ luôn ở tại Giang Bắc nhưng chưa từng nghe thấy có người nào như thế.

Quả thực không thể tưởng tượng được người nào có thể khiến môn phiệt Tây Đường phải đuổi theo như vậy.

“Có! Ngày hôm nay tôi gặp được! Cậu ta sống ở Giang Bắc!”

“Ôi!” Mọi người nhao nhao hít ngược một hơi.

Họ chưa từng nghe nói ở Giang Bắc có một vị tai to mặt lớn như vậy.

Đám người Lý Hồng Hải còn muốn hỏi dò hoàng đế Tây Đường xem người này.cụ thể là sống ở nơi nào.

“Người đó là ba! Là ba!” Đột nhiên lúc này bé Quân hô.

Chỉ thoáng chốc, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào bé Quân.

“Bé Quân, sao ba cháu lại là vị tai to mặt lớn đó được? Ba cháu cũng không phải là chiến thần Côn Luân!” Hoàng An Nhiên hỏi.
 
Chương 1839


Chương 1839:

“Hừ, bây giờ ba cháu còn lợi hại hơn chiến thần Côn Luân! Ba là Nhất Vũ Kiên Vương!” Bé Quân đắc ý nói.

Lý Từ Nhiệm vội vàng đi lên ôm bé Quân, không cho cô bé nói tiếp nữa.

Ngô Thị Lan lập tức giải thích: “Ông Hùng, trẻ con nói lung tung, ông đừng để ý!”

“Cái này phải trách Diệp Lâm Quân, vì mặt mũi mà dám nói mình là Nhất Vũ Kiên Vương gì đói”

“Đúng đúng đúng, ông Hùng đừng để ý!”

Mọi người chỉ sợ hoàng đế Tây Đường tức giận.

Hoàng đế Tây Đường cười lạnh: “Đương nhiên là tôi không thèm để ý! Tôi có biết về Nhất Vũ Kiên Vương! Nói thế này nhé, bốn môn phiệt lớn nhất cũng không đào tạo ra được người như vậy!

Diệp Lâm Quân? Làm sao có khả năng là cậu ta được!”

Lúc này mọi người mới thở ra một hơi.

Lý Từ Nhiệm còn dặn dò: “Bé Quân, sau này con không được nói lung tung nữa!”

“Hừ” Bé Quân bĩu môi.

Môn phiệt Tây Đường hành động rất nhanh, ngày hôm sau đã có rất nhiều cao thủ cùng nhau đến Giang Bắc, trong đó có cả cao thủ Hoàng Hải Bắc.

“Để tôi xem lần này cậu có phục hay không?”

Hoàng đế Tây Đường cười to nói

“Nếu không thể xuống tay với bé Quân và Lý Từ Nhiệm thì chỉ còn mẹ của Diệp Lâm Quân!”

Trong mắt Trương Phúc Long lóe lên một tia lạnh lẽo: “Chỉ cần mẹ anh ta bị khống chế thì cháu không tin Diệp Lâm Quân không giao thuốc!” Trịnh Quân Nga lập tức đồng ý: “Đúng vậy, đúng vậy! Anh ta dám không giao thì giết chết mẹ anh tai” Ngô Thị Lan và Lý Văn Chấn nhìn nhau.

Một vài người không đành lòng Dù sao thì họ cũng khá thân với Chí Oánh.

Xuống tay với bà ấy thì họ cũng sẽ cảm thấy ngượng ngùng.

“Vì tương lai của nhà họ Lý và Trịnh, chúng ta làm vậy đi! Sau khi Ngô Thị Lan và Lý Văn Chấn liếc nhau, lập tức ra quyết định.

“Được rồi, bằng bất cứ giá nào! Dù sao thì chi cần Diệp Lâm Quân giao thuốc là được!” Trịnh Quốc Thắng tự an ủi mình.

Thấy một đoàn người quay về, bà cụ bước tới, vui sướng hỏi.

Nhìn thấy sắc mặt của mọi người, bà cụ lập tức hiểu ngay.

“Làm sao vậy? Chuyện nhỏ thế này cũng không xử lý được sao?” Bà cụ tức giận.

“Cụ bà cứ yên tâm, nhất định chúng tôi sẽ sắp xếp chuyện này ổn thỏa! Xin hứa sẽ không để cho bà thất vọng!” Mấy người Ngô Thị Lan cam đoan nói.

“Được!” Lúc này, khuôn mặt bà cụ dịu đi nhiều.

Vê phần người của môn phiệt Tây Đường cũng không nhàn rỗi.

Họ sử dụng mọi nguồn lực và cấp dưới để điều tra tung tích của Diệp Lâm Quân.

Thậm chí, Hoàng An Nhiên còn đích thân dẫn người tiến hành một cuộc truy tìm ở Giang Bắc, cố gắng đào hết mọi ngóc ngách của Giang Bắc chỉ để gặp Diệp Lâm Quân.

“Ông nội, ông đoán xem cháu tìm được gì?” Hoàng An Nhiên vừa trỏ về, hào hứng nói.

“Cái gì?” Hoàng đế Tây Đường đột nhiên tỉnh táo lại.

Nhìn thấy cái nháy mắt của Hoàng An Nhiên.

Hoàng đế Tây Đường ho khan hai tiếng.

Tất cả những người ở đó đều rời đi.

“Hôm nay cháu vô tình phát hiện ra người của môn phiệt Bắc An cũng ở Giang Bắc! Bọn họ đang mai phục, không biết sẽ đối phó với ai!” Hoàng An Nhiên vô tình phát hiện ra cao thủ của gia tộc Bắc An đang mai phục xung quanh nơi ở của Diệp Lâm Quân.

“Có chuyện đó sao? Hành tung của môn phiệt Bắc An này thật kỳ lại” “Cả trước đây họ cũng chủ trương xé bỏ hiệp nghị! Chỉ cần xé bỏ nó thì Vệ binh Viêm Long sẽ không làm được gì cả.

Theo lời bọn họ nói thì là như vậy!”

Hoàng đế Tây Đường vuốt cằm suy nghĩ.

“Cháu biết họ sẽ đối phó với ai chưa?”

Hoàng đế Tây Đường hỏi.
 
Chương 1840


Chương 1840:

“Tạm thời cháu không biết, nhưng các cao thủ của môn phiệt Bắc An đang vây quanh một biệt thự! Cháu nghĩ những người mà họ sắp đối phó cũng ở trong đó, cháu đang cử người đi điều tra! Tối nay cháu sẽ tự mình đi một chuyến!”

Hoàng An Nhiên nói.

Hoàng đế Tây Đường hỏi câu ông quan tâm nhất: “Chàng trai trẻ có tin tức gì không?”

“Chưa có, nhưng tháng này cháu đã lật tung cả Giang Bắc, cũng chỉ còn sót lại một vài nơi.”

Ban đêm, các thám tử của môn phiệt Tây Đường đã trở lại.

“Thưa cô, về cơ bản chúng tôi đã siết chặt căn biệt thự có những người môn phiệt Bắc An đang đối phó!”

Nghe được tin tức này, hai mắt Hoàng An Nhiên sáng lên rực rỡ.

“Đi, dẫn tôi đi! Tôi muốn xem môn phiệt Bắc An đối phó với ai!”

Ngay sau đó, mấy người Hoàng An Nhiên đã đến khu biệt thự Hoàng Thành.

Sau khi vượt qua người canh cổng của môn phiệt Bắc An, mọi người đi vào biệt thự nơi Diệp Lâm Quân đang ở.

“Các anh chờ ở đây đi! Tôi vào xem một chút!”

Hoàng An Nhiên ra lệnh.

Mọi người đều rất yên tâm về Hoàng An Nhiên, dù sao thì cô ấy cũng rất mạnh.

Hoàng An Nhiên nhanh chóng vượt qua các cận vệ của Phàn Thắng Nam, tiến vào trong biệt thự.

Sau khi tìm kiếm xung quanh thì không thấy một ai.

“Chỉ còn lại căn phòng ngủ!”

Hoàng An Nhiên vừa đi vừa mò mẫm.

“Không eút thì ta giết chết!” Cả nhà tải app truyệnhola đọc tiếp nhiều nhé!

Có một âm thanh đột ngột vang lên.

Hoàng An Nhiên bị âm thanh này dọa sợ.

Cô ta nhanh chóng lùi lại phía sau.

Rồi nhìn chằm chằm vào cửa phòng ngủ.

“Có bản lĩnh thì ra đây!”

Cô lạnh lùng nói.

‘Oanht’ Đột nhiên, cô ta thấy lưng mình ớn lạnh, như thể một luồng gió lạnh thấu xương xâm nhập vào cơ thể mình.

Cô ta đột ngột quay lại, nhưng một bàn tay to lớn đã nắm lấy cổ cô ta, nâng cô ta lên nhẹ tênh.

Giờ khắc này, Hoàng An Nhiên không thể sử dụng kỹ năng chiến đấu mạnh mẽ và khí kình của mình.

Yết hầu sinh mạng của cô bị bóp chặt.

Cô ta cảm nhận được sự hiện diện của cái chết.

Hơi thở dồn dập, gương mặt xanh mét đỏ bừng.

Ý thức của cô ta tan biến dần…

“Là cô sao?”

Đột nhiên một giọng nói ngạc nhiên vang lên.

Hoàng An Nhiên chỉ cảm thấy cổ mình đã được thả lỏng, cả người yếu ớt ngã xuống đất.

Cô ta thở hổn hển từng hơi một, rồi ngước nhìn lên…

Vừa thấy cô đã sốc nặng.

Đây chẳng phải là “chàng trai trẻ” mà cô ta đang đau khổ tìm kiếm sao?

“Là ngài… Ngài!”

“Tôi không biết đó là ngài, thưa ngài, nếu không tôi sẽ không bao giờ dám xông vào!”

Hoàng An Nhiên vội vàng giải thích, cô ta đến đây vì mồn phiệt Bắc An.

“Ô, thì ra là thết”

Diệp Lâm Quân nói “Môn phiệt Bắc An muốn làm gì vậy?”

Hoàng An Nhiên lấy hết can đảm hỏi.
 
Chương 1841


Chương 1941:

“Muốn giết tôi!”

“Cái gì? Muốn giết ngài sao tiên sinh? Bọn họ điên rồi sao?”

Hoàng An Nhiên lộ ra vẻ mặt rất khó tin.

“Cô chạy đi nhanh lên! Lân sau sẽ không may mắn như vậy đâu!”

Diệp Lâm Quân tưởng rằng đó là người muốn giết anh, nếu không tự dưng nhìn kỹ hơn một chút.

Thì e rằng Hoàng An Nhiên đã là một xác chết rồi.

“Hiểu rồi!”

Hoàng An Nhiên rời đi, vẻ mặt rất phấn khích.

Bây giờ cô ta đã biết nơi Diệp Lâm Quân sống, mọi thứ có thể được từ từ thực hiện.

Chuyến đi này thực sự không uổng công.

Thứ nhất là biết được mục đích của môn phiệt Bắc An.

Thứ hai là tìm thấy nơi ở của chàng trai trẻ.

Hoàng An Nhiên vội vã chạy như điên về nhà, nói tất cả cho Hoàng đế Tây Đường.

“Cái gì? Tìm được chàng trai trẻ rồi?”

Hoàng đế Tây Đường kích động hơn bất kỳ ai khác.

“Đúng, đúng vậy! Đã xác định được địa chỉ của anh tal Thái độ của anh ta đối với cháu tốt hơn lần trước rất nhiều!”

Hoàng An Nhiên lộ vẻ ngại ngùng.

“Thật quá tốt rồi!”

Hoàng đế Tây Đường vô cùng kích động.

Mấy người bà cụ, Ngô Thị Lan và Lý Từ Nhiệm đứng bên cạnh đều âm thầm khiếp sợ.

Nhân vật lớn này xuất hiện sao?

Giang Bắc tồn tại một người như thế này từ khi nào vậy?

Họ đã ở Giang Bắc bao lâu rồi, nhưng chưa bao giờ nghe đến cả.

“Ông nội, còn một chuyện nữa… người của môn phiệt Bắc An muốn giết chàng trai trẻ!”

Hoàng An Nhiên thì tầm nói.

“Ồ? Giữa bợn hợ còn có ân oán gì saø? Tuy nói thật thì môn phiệt Bắc An này rất mạnh!

Nhưng muốn giết chàng trai trẻ thì nhất định phải trả giá rất thảm khốc!”

“Nhưng chàng trai trẻ cũng đang đối mặt với nguy hiểm tính mạng! Cho dù anh ấy có mạnh đến đâu thì Bắc An gia tộc vẫn giết anh ta rất dễ dàng!”

“Như vậy đi, giúp ông liên hệ với cao tầng của môn phiệt Bắc An, ông sẽ đè chuyện này xuống!

Ông sẽ cho môn phiệt Bắc An chút mặt mũi, không truy cứu chuyện này nữa!”

Hoàng đế Tây Đường nói “Chắc chắn là được đấy!”

Hoàng An Nhiên trông có vẻ rất phấn khích.

“Vậy thì sau khi chuyện môn phiệt Bắc An ổn rồi, chuyện này coi như thành ý của môn phiệt Tây Đường chúng ta; ông sẽ tự mình đi gặp cậu để mời gia nhập môn phiệt Tây Đường! Đến lúc đó cậu ta sẽ không từ chối đúng không?”

Hoàng đế Tây Đường đã có kế hoạch hết rồi.

Giải quyết gia tộc Bắc An thay cho Diệp Lâm Quân, và sau đó mời anh lần nữa.

Như vậy thì Diệp Lâm Quân không có lý do gì để từ chối.

Hoàng An Nhiên nói: “Ông nội, chúng ta giải quyết một vấn đề lớn như vậy cho anh ta thì anh †a cảm ơn còn không kịp ấy, sao có thể từ chối được?”

“Được rồi, ông sẽ lập tức giải quyết việc này, ngày mai gặp cậu tat”

Ngay lập tức, hoàng đế Tây Đường đã liên lạc với cao tầng của môn phiệt Bắc An.

Ông ta tự mình ra mặt!

Để bảo vệ Diệp Lâm Quân.

Môn phiệt Bắc An không thể làm gì được.

Dù gì đây cũng là người đứng đầu môn phiệt Tây Đường đó!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom