Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3321


Chương 3321

Hoài Trấn giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ kia chỉ với một đòn, tức là ít nhất ông ta đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong ư?

Nghĩ tới đây, trong mắt những dòng chính đã _ mất niềm tin của phủ Hoài Thành lại lóe lên hy vọng.

Khi lão thành chủ còn ở đây, lão ta có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, còn bây giờ, có lẽ Hoài Trấn đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, chỉ với việc ông ta vừa giết cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ chỉ bằng một đòn, có thể nhìn ra manh mối.

Nếu Hoài Trấn có thêm linh khí, chẳng phải thực lực sẽ sánh ngang cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm ư?

Nghĩ tới đây, trong số dòng chính của phủ Hoài Thành, không có ai đòi từ bỏ phủ Hoài Thành nữa, người nào cũng kích động nhìn về phía Hoài Trấn.

Đúng lúc này, một người giúp việc hấp tấp chạy vào, sợ hãi nói: “Thành chủ, không xong rồi, Dương Thanh dẫn cao thủ Mục phủ tới”.

“Dương Thanh!”

Hoài Trấn hơi híp mắt, lạnh lùng nói: “Tôi chờ ngày này lâu lắm rồi!”

Nghe thấy ông ta nói thế, dòng chính của phủ Hoài Thành đều có vẻ kinh ngạc.

Hoài Trấn vẫn luôn chờ Dương Thanh ư?

Lúc này, Dương Thanh đang đứng sau mười cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, những người này.

đều là tinh nhuệ của Mục phủ, việc họ được cử đi cũng thể hiện thành ý của kiếm khách Ảnh Tử.

Hơn nữa bên cạnh Dương Thanh còn có một thanh niên, sau lưng hắn là hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

“Không ngờ lại có nhiều người nhòm ngó phủ Hoài Thành như vậy”.

Tống Nghị bỗng cười nói, hắn đã cảm nhận được rất nhiều hơi thở đang núp trong bóng tối, rõ ràng họ đều nhòm ngó phủ Hoài Thành, nhưng ai cũng quan sát chứ chưa ra tay với phủ Hoài Thành ngay.

Dương Thanh nhìn về phía Tống Nghị, nói: “Bên chúng tôi đã sẵn sàng rồi, còn anh Tống thì sao?”

Tống Nghị hơi nhếch môi, khoát tay, hai mươi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đang núp trong bóng tối lập tức xông ra, thi nhau quỳ xuống đất.

“Thuộc hạ Tào Chính xin chào thiếu thành chủi”

Cao thủ dân đầu nói lớn.

“Xin chào thiếu thành chủ!”

Đám cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sau lưng Tào Chính thi nhau hò hết.

Dương Thanh thầm giật mình, không ngờ hai mươi cao thủ do Tào Chính dẫn đầu đều đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh.

Tào Chính dẫn đầu có khí thế mạnh đến mức đáng sợ, Dương Thanh không thể cảm nhận được, nhưng anh có cảm giác, thực lực của Tào Chính còn hơn hai cao thủ sau lưng Tống Nghị.

Hai cao thủ sau lưng Tống Nghị là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, khí thế của Tào Chính còn hơn cả họ, chẳng phải lão ta đã đạt đến bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm à?
 
Chương 3322


Chương 3322

Nghĩ tới đây, Dương Thanh càng khiếp sợ hơn.

Anh biết Tống Nghị có lai lịch không nhỏ, nhưng anh không hiểu nhiều về Tống phủ, anh cứ tưởng Tống phủ chỉ là một thế lực có thực lực ngang với phủ Hoài Thành và Mục phủ thôi.

Nhưng bây giờ xem ra, anh đã đánh giá thấp thực lực của Tống phủ.

Chỉ với hai mươi tinh nhuệ do Tào Chính dẫn đầu này, Tống phủ đã vượt xa phủ Hoài Thành và Mục phủ, chứ đừng nói đến việc những người này chỉ là một phần thực lực của Tống phủ thôi.

Vậy Tống phủ thực sự sẽ mạnh đến mức nào chứ?

Tống Nghị gật nhẹ đầu, nụ cười trên mặt bỗng ¡ biến mất, vào giây phút này, hắn như biến thành người khác, hắn khoát tay: “Ra tay!”

Ngay sau khi hắn ra lệnh, hai mươi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của Tống phủ lập tức xông vào phủ Hoài Thành.

Dương Thanh cũng nói: “Ra tay đi!”

Trong lúc nhất thời, cao thủ của Mục phủ cũng xông vào phủ Hoài Thành.

Ba mươi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh cùng xông vào phủ Hoài Thành, nhìn rất đã mắt.

Sắc mặt của những cao thủ đang quan sát trong bóng tối kia đều khó coi tới cực điểm, họ cứ tưởng sẽ có cơ hội lấy được lợi ích từ phủ Hoài Thành trong lúc hồn loạn, nhưng bây giờ xem ra, họ chẳng có hy vọng gì hết.

Chỉ với ba mươi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh do Tống phủ và Mục phủ cử đến, phủ Hoài Thành không còn sức đánh trả nữa rồi, có lẽ ngay cả những cao thủ đang quan sát phủ Hoài Thành trong bóng tối cũng không dám ra tay với đám người Tống Nghị đâu.

Chắc chắn đây sẽ là một trận chiến lớn, dưới sự dẫn đầu của Dương Thanh và Tống Nghị, cao thủ đôi bên như sói xông vào giữa bầy cừu, cao thủ phủ Hoài Thành không thể chống đỡ nổi, trận chiến nghiêng hẳn về một phía.

Phần lớn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của phủ Hoài Thành đều bị đàn áp, cướp về từ thế lực khác bằng vũ lực, bây giờ thành chủ Hoài Thành đã biến mất, họ cũng đi hết.

Những cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh còn ở lại đều do phủ Hoài Thành bồi dưỡng cả.

Dương Thanh dẫn theo mười cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong từ Mục phủ, Tống Nghị dân theo hai mươi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, hai bên có tổng cộng ba mươi cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, đừng nói là muốn lật đổ phủ Hoài Thành, cho dù muốn lật đổ cả Hoài Thành thì cũng không có gì khó khăn.

“Dương Thanh, cẩn thận!”

Tống Nghị chợt hô lên kinh hãi.

Ngay sau khi hắn dứt lời, một bóng đen bỗng lao tới chỗ Dương Thanh với tốc độ nhanh như chớp.

Trước khi Tống Nghị nhắc nhở, Dương Thanh đã cảm nhận được có cao thủ đến rồi, anh bỗng giậm mạnh chân, uốn người, gắng gượng tránh thoát đòn chí mạng của đối phương.

“Rầm rầm rầm!”

Dương Thanh vừa né tránh, ba tiếng va chạm nặng nề đã vang lên, khi quay đầu lại, anh phát hiện có ba cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ đã bị đánh bay rồi.

Lúc này, Tống Nghị đã cử một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của Tống phủ đến bên Dương Thanh.
 
Chương 3323


Chương 3323

Bây giờ Dương Thanh mới nhìn rõ cao thủ vừa đánh lén mình.

Khi thấy đối phương là Hoài Trấn, anh kinh ngạc nói: “Là ông!”

Anh đã tiếp xúc với Hoài Trấn từ lâu, cũng biết Hoài Trấn chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nhưng bây giờ, khí thế của Hoài Trấn hết sức đáng sợ, có lẽ đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong.

Dương Thanh chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, cho dù dốc toàn lực thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng sánh ngang Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.

Thế nên bây giờ, anh vốn không phải đối thủ của Hoài Trấn.

“Hoài Trấn!”

Tống Nghị cũng nhận ra Hoài Trấn, hơi híp mặt.

Hắn đã đi tới bên Dương Thanh, cạnh họ còn có mấy cao thủ đỉnh cao của Tống phủ.

Hoài Trấn mỉm cười hài hước, nhìn chằm chăm vào Dương Thanh, mở miệng nói: “Mày may mắn thật, lúc nào cũng được cao thủ giúp đỡ.

Dương Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đối phương, chợt nói: “Ông không phải Hoài Trấn!”

Anh đã gặp Hoài Trấn nên biết rõ khí thế của Hoài Trấn như thế nào.

Sau khi hôn mê vài ngày lần trước, từ khi tỉnh lại, lực tỉnh thần của anh tăng vọt, có thể cảm nhận rõ khí thế của một người.

Anh khẳng định khí thế của Hoài Trấn đã có sự thay đổi lớn.

Tống Nghị lập tức giật mình: “Dương Thanh, cậu nói ông ta không phải Hoài Trấn ư?”

Dương Thanh gật đầu, nhìn chằm chăm vào Hoài Trấn, nói: “Tôi đã tiếp xúc với Hoài Trấn, rất quen thuộc với khí thế của ông ta, hơn nữa thực lực của Hoài Trấn cũng không thể tăng mạnh trong thời gian ngắn như thế được”.

Ngoài ra, anh còn có linh cảm mãnh liệt, Hoài Trấn trước mặt họ không phải Hoài Trấn thật nữa.

“Tao không phải Hoài Trấn thì là ai?”

Hoài Trấn cười lạnh, nói: Dương Thanh, hôm nay, mày phải chết!”

Ông ta nói rồi lao thẳng tới chỗ Dương Thanh.

Tống Nghị vẫn đang ở cạnh Dương Thanh, hơn nữa bên họ còn có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, Hoài Trấn điên rồi à? Ông ta dám đến giết Dương Thanh trước nhiều cao thủ Siêu Phàm Cảnh như thế á?

“Ông Vương, mọi người ngăn ông ta lại cho tôi!”

Tống Nghị ra lệnh, ông Vương lao tới chỗ Hoài Trấn trước.

“Vâng!”

Ông Vương không hề do dự, bỗng bước lên trước một bước, lao thẳng tới chỗ Hoài Trấn.

“Rầm!”

Ngay sau đó, đòn tấn công của hai người va vào nhau, phát ra khí thế đáng sợ, lan ra xung quanh.
 
Chương 3324


Chương 3324

“Rầm rầm râm!”

Trong lúc nhất thời, Hoài Trấn và ông Vương điên cuồng giao chiến.

Sắc mặt Tống Nghị khó coi tới cực điểm, ông Vương là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, không ngờ khi đánh với Hoài Trấn lúc này, lão ta lại có xu hướng bị Hoài Trấn áp đảo.

Chẳng lẽ thực lực của Hoài Trấn còn hơn cả ông Vương ư?

“Dương Thanh, ông ta không phải Hoài Trấn thật à?”

Tống Nghị hỏi lại.

Dương Thanh gật đầu, nghiêm nghị nói: “Tôi không biết nên giải thích với anh ra sao, nhưng tôi có thể khẳng định, người này không phải Hoài Trấn”.

Tống Nghị hết sức khó hiểu, nhíu mày: “Nếu không phải Hoài Trấn, sao ông ta lại có cơ thể của Hoài Trấn chứ?”

Lúc này, Tào Chính sau lưng hắn bồng nói: “Đó là người của Huyễn Tông!”

“Huyễn Tông?”

Tống Nghị và Dương Thanh đều nhìn về phía Tào Chính với vẻ ngờ vực.

Tào Chính nghiêm nghị nói: “Huyễn Tông là một tông môn Gổ Võ, nghe đồn Huyền Tông có một loại công pháp dịch dung đỉnh cao, có thể thay đổi vẻ ngoài của mình”.

“Nếu người trước mặt này không phải bản gốc, vậy chắc chắn sẽ là người của Huyền Tông, trừ Huyễn Tông ra, tôi không biết ai có thể thay đổi vẻ ngoài của mình giống với người khác”.

Nghe thấy Tào Chính nói thế, Tống Nghị lập tức giật mình: “Sao người của tông môn Cổ Võ lại để mắt tới cậu Thanh thế?”

Dương Thanh cũng có vẻ khó hiểu, anh cũng muốn biết tại sao người của Huyễn Tông lại đến giết mình.

Anh khẳng định mình chưa từng tiếp xúc với người của Huyễn Tông.

Nếu Tào Chính không giải thích, anh còn không biết sự tồn tại của tông môn Gổ Võ trên đời này.

Nghe ý Tào Chính thì vẫn còn rất nhiều tông môn Cổ Võ ư? Huyền Tông chỉ là một trong số đó à?

Tào Chính bỗng nhìn chằm chăm vào Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp: “Huyền Tông vẫn luôn tìm kiếm người có thể chất đặc thù, có lẽ vì trong cơ thể cậu có huyết mạch cuồng hóa”.

Dương Thanh nhướng mày, anh đã biết có lẽ huyết mạch cuồng hóa sẽ mang lại nguy hiểm rất lớn cho mình từ lâu, nhưng không ngờ nguy hiểm đến nhanh như thế.

Tống Nghị cũng nhìn về phía Dương Thanh, nghiêm nghị nói: “Dương Thanh, nếu cậu không ngại, sau khi chuyện bên này kết thúc, cậu có thể đến Tống phủ với tôi”.

“Thực lực của Tống phủ vượt xa phủ Hoài Thành và Mục phủ, có thể nói là gần với các gia tộc và tông môn Cổ Võ, có Thủ Hộ Minh ở đây, cho dù Huyễn Tông muốn giết cậu thì cũng sẽ không cử cao thủ Thiên Cảnh đi, chỉ cần cao thủ Thiên Cảnh không ra tay, Tống phủ có thể bảo vệ cậu”.

“Thiếu thành chủ…”

Tào Chính vội nói.

Nhưng ông ta còn chưa nói nốt thì đã bị Tống Nghị cắt ngang: “Ông không cần nhiều lời, tôi biết mình đang làm gì”.
 
Chương 3325


Chương 3325

Đương nhiên Dương Thanh hiểu Tào Chính vừa định nói gì, anh có thể đoán được từ nét mặt lo lắng của Tào Chính.

Dương Thanh lắc đầu, nhìn về phía Tống Nghị: .

“Cảm ơn ý tốt của anh Tống, nhưng bây giờ có quá nhiều người để mắt đến tôi, nếu tôi đi một mình thì càng dễ ẩn nấp”.

“Cậu không cần lo sẽ mang lại phiền phức cho Tống phủ, với thiên phú của cậu, nếu đến Tống phủ, chắc chắn sẽ được chú trọng bồi dưỡng”.

Dương Thanh vẫn lắc đầu, nói: “Cảm ơn anh Tống!”

Tống Nghị không thuyết phục nữa, hắn biết Dương Thanh sẽ không tới Tống phủ.

“Rầm!”

Đúng lúc này, Hoài Trấn bỗng đấm mạnh vào ngực ông Vương, ông Vương lập tức hộc máu, bay ra xa.

“Ông Vương!”

Tống Nghị hô lên kinh hãi.

Thấy Hoài Trấn định tiến về phía ông Vương, Tống Nghị vội nói: “Tào Chính, giết ông ta đi!”

Tào Chính nhận được mệnh lệnh, bèn xông tới chỗ Hoài Trấn.

Lúc này, Hoài Trấn đã đến trước ông Vương vừa nặng nề rơi xuống đất, đánh một đòn.

“Cậu dám!”

Tào Chính tức giận quát, lão ta muốn ngăn Hoài Trấn tấn công ông Vương nhưng đã muộn rồi.

Đúng vào lúc nghìn cân treo sợi tóc này, hai mũi tên nước bỗng lao tới mắt Hoài Trấn.

Ánh mắt Hoài Trấn lập tức lạnh tanh, ông ta vội giơ tay lên, hai mũi tên nước bắn trúng cánh †ay ông ta, nhưng mũi tên nước không thể tạo ra vết thương trên tay Hoài Trấn.

Nhưng khoảng thời gian Hoài Trấn dùng tay để ngăn mũi tên nước đã đủ để Tào Chính xông tới trước ông Vương rồi.

“Rầm!”

Tào Chính đấm mạnh vào ngực Hoài Trấn, một tiếng động rất lớn vang lên, Hoài Trấn bị đẩy lui mấy chục bước.

Sau khi đứng vững, trong mắt Hoài Trấn lóe lên sát khí, ông ta nhìn Tào Chính, bỗng mỉm cười hài hước, nói: “Tôi cũng muốn xem xem ông có thể ngăn cản tôi mấy lần”.

Hoài Trấn nói rồi bỗng hành động, lao đến chỗ Tống Nghị.

Tào Chính lập tức biến sắc, hét lớn: “Bảo vệ thiếu thành chủ!”

Mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh cạnh Tống Nghị thi nhau bước lên, định ngăn cản Hoài Trấn.

Nhưng họ vừa ngăn cản Hoài Trấn, còn chưa kịp ra tay, Hoài Trấn bỗng giậm chân xuống đất, tốc độ đột ngột tăng vọt, cả đám cao thủ Tống phủ còn chưa kịp hoàn hồn, Hoài Trấn đã lướt qua họ, lao thẳng đến chỗ Tống Nghị.

Dương Thanh không hề do dự, bỗng bước lên một bước, chắn trước Tống Nghị.

Đối phương đến đây vì anh, không nên để người vô tội bị liên lụy.

Vào giây phút này, huyết mạch cuồng hóa trong người Dương Thanh được kích hoạt, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người anh.
 
Chương 3326


Chương 3326

“Keng!”

Anh rút dao găm linh khí ra khỏi vỏ, cùng lúc đó, khí thế của anh lại tăng vọt.

Anh vốn chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, anh đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, rất gần với Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

“Không biết tự lượng sức mình!”

Hoài Trấn cười khẩy, đánh về phía vị trí trái †im Dương Thanh.

Tống Nghị sợ hãi nói: “Cẩn thận Vào giây phút này, Dương Thanh cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.

Tuy anh đã tăng thực lực tới trạng thái mạnh nhất, nhưng dù sao Hoài Trấn cũng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, chỉ với chút thực lực của anh, anh không thể là đối thủ của ông ta được.

Dù vậy, anh vẫn không sợ hãi, năm chặt dao găm linh khí trong tay. Khi chưởng của Hoài Trấn sắp đánh trúng chỗ trái tim anh, Dương Thanh bỗng vung dao găm linh khí.

Vào giây phút này, thời gian như chậm lại, Dương Thanh kinh hãi phát hiện, anh có thể nhìn thấy rõ đòn tấn công của Hoài Trấn đang chậm rãi lao đến chỗ trái tim mình.

Anh biết, tốc độ tấn công của Hoài Trấn không hề chậm, mà trong khoảnh khắc này, anh bỗng cảm nhận được gì đó, hình như là thời gian?

Hay không gian?

Tốc độ của Hoài Trấn và mọi người xung quanh đều chậm lại vô số lần.

“Vùi”

Dao găm linh khí tạo thành một đường vòng cung đẹp đế trong không trung, xẹt qua tay Hoài Trấn.

Vết máu khiến người ta nhìn mà giật mình xuất hiện trên tay Hoài Trấn.

Trong mắt Hoài Trấn tràn ngập vẻ kinh hãi, hình như ông ta không ngờ mình lại bị một con tép riu chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong rạch trúng tay.

“Mày chán sống rồi!”

Hoài Trấn thẹn quá hoá giận, khí thế trên người mạnh hơn, ông ta lại lao tới chỗ Dương Thanh.

“Đối thủ của cậu là tôi!”

Lúc này, Tào Chính đã lao đến, đánh một đòn.

“Rầm!”

Hoài Trấn không hề do dự, lập tức từ bỏ việc tấn công Dương Thanh, tung chưởng đỡ nắm đấm của Tào Chính.

Đòn tấn công của hai người va vào nhau, khí thế cuồng bạo lập tức bùng nổ.

“Rầm rầm rầm!”

Mặt đất dưới chân hai người lập tức rạn nứt, khí thế đáng sợ lan ra khắp bốn phương tám hướng.

Lúc này, Tống Nghị đã dẫn cao thủ Tống phủ đến bảo vệ Dương Thanh.

“Cậu không sao chứ?”

Tống Nghị lo lắng nhìn về phía Dương Thanh.
 
Chương 3327


Chương 3327

Dương Thanh lắc đầu, sắc mặt trắng bệch, trận chiến với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đã khiến anh tiêu hao rất nhiều, quan trọng là anh còn không chống đỡ nổi chút nào.

Nếu hồi nấy Tào Chính không kịp thời giúp anh ngăn cản Hoài Trấn, có lẽ anh đã chết dưới tay ông ta.

Anh có thể cảm nhận được, vừa rồi Hoài Trấn muốn lấy mạng mình.

Đòn chí mạng của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nhắm vào tim anh, sao anh có thể sống nổi chứ?

Nhưng đây không phải chuyện chính, chuyện chính là trước khi một chưởng của Hoài Trấn đánh trúng vị trí trái tim anh, anh bỗng cảm thấy tốc độ của ông ta rất chậm, rốt cuộc việc này là thế nào?

Bây giờ anh không cảm thấy thế nữa.

Cảm giác hồi nấy hết sức kỳ diệu, nếu anh không thấy mọi thứ chậm lại thì không thể tránh nổi một chưởng của Hoài Trấn.

“Rầm rầm rầm!”

Lúc này, Tào Chính đang điên cuồng chiến đấu với Hoài Trấn.

Tào Chính là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, không ngờ Hoài Trấn chẳng yếu hơn Tào Chính chút nào, có thể đánh ngang tay với lão ta.

Chẳng lẽ thực lực của Hoài Trấn cũng đạt tới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm rồi?

“Dương Thanh, hồi nấy cậu làm kiểu gì thế?

Không ngờ cậu lại né được đòn chí mạng của Hoài Trấn!”

Tống Nghị kinh ngạc nhìn về phía Dương Thanh.

Dương Thanh khẽ lắc đầu: “Tôi cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì, chỉ là trong khoảnh khắc đó, tôi bỗng cảm thấy tốc độ của mọi người chậm đi mấy lần, sau khi tôi vung dao găm lên, mọi thứ lại bình thường như cũ”.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đang đứng sau lưng Tống Nghị kinh ngạc nói: “Cậu nói là, hồi nãy khi Hoài Trấn định giết cậu, cậu bỗng cảm thấy tốc độ của mọi thứ xung quanh đều chậm lại ư?

Thế nên cậu không chỉ né được đòn chí mạng của Hoài Trấn, mà còn cầm dao găm rạch rách tay đối phương à?”

Dương Thanh gật đầu.

Cao thủ của Tống phủ kinh ngạc nói: “Trời ạ!

Sao có thể chứ? Cậu mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, sao có thể cảm nhận được sức mạnh Thời Gian?”

Tống Nghị cũng giật mình, kinh ngạc nói: “Ông Diệp, ông nói… cậu Thanh cảm nhận được sức mạnh Thời Gian à?”

Ông Diệp gật đầu, nhìn Dương Thanh với vẻ hâm mộ: “Sức mạnh Thời Gian là một trong các loại sức mạnh nguyên tố, sức mạnh Thời Gian và sức mạnh Không Gian cũng là hai loại sức mạnh nguyên tố khó lĩnh ngộ nhất”.

“Tôi chưa từng thấy ai lĩnh ngộ được sức l mạnh Thời Gian khi còn ở Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, không những thế còn nắm giữ cả sức mạnh nguyên tố Thủy nữa”.
 
Chương 3328


Chương 3328

“Tuy tôi đã bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng mãi vần không thể lĩnh ngộ sức mạnh nguyên tố, bây giờ một cậu thanh niên lại đồng thời lĩnh ngộ hai loại sức mạnh nguyên tố, còn để người ta sống không?”

Dương Thanh thầm kinh ngạc, anh cũng không biết gì về sức mạnh Thời Gian, chỉ biết hồi nãy, khi đối mặt với Hoài Trấn, anh cảm thấy tính mạng của mình bị đe dọa.

Trong giây phút cấp bách này, anh phát huy hết sức mạnh, vung dao găm linh khí lên, không ngờ thật sự có thể tổn thương Hoài Trấn.

“Sức mạnh Thời Gian ư?”

Dương Thanh lẩm bẩm.

Tống Nghị bên cạnh anh cũng nhìn Dương Thanh với vẻ mặt hâm mộ, mở miệng nói: “Cậu chưa đầy ba mươi tuổi mà đã bước vào Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, chuyện đó đủ để khiến người ta kinh ngạc rồi, không ngờ cậu còn đồng thời lĩnh ngộ hai loại sức mạnh nguyên tố mà chỉ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới có thể lĩnh ngộ nữa”.

Ông Diệp cũng cảm khái: “Với thiên phú của cậu, cho dù đến gia tộc và tông môn Cổ Võ thì cũng là thiên tài cấp bậc yêu nghiệt”.

“Rầm!”

Đúng lúc này, tiếng va chạm nặng nề vang lên, Hoài Trấn bị Tào Chính đánh trọng thương, bay thẳng ra xa, rơi bịch xuống đất.

Đúng lúc Tào Chính định xông đến tiếp, Hoài Trấn đã biến mất, cùng lúc đó, một giọng nói không cam lòng quanh quẩn khắp phủ Hoài Thành: “Dám ngăn cản chuyện tốt của Lôi Lệ tôi, Tống phủ sẽ phải trả giá đắt!”

Giọng nói biến mất trong chớp mắt, hơi thở của đối phương cũng hoàn toàn biến mất theo.

Sắc mặt của Tống Nghị lập tức trở nên nghiêm nghị, hắn trầm giọng nói: “Quả nhiên là người của Huyền Tông!”

Dương Thanh nhìn về phía Tống Nghị: “Anh biết người này à?”

Tống Nghị nói: “Tôi đã từng nghe nói đến cái tên Lôi Lệ này, đối phương từng đến Tống phủ, muốn Tống phủ lệ thuộc vào Huyễn Tông, nhưng bị bố tôi từ chối”.

Lúc này Tào Chính đã quay lại, lão ta bước đến sau Tống Nghị, áy náy nói: “Thiếu thành chủ, rất xin lỗi, tôi mất dấu rồi”.

Tống Nghị lắc đầu, nói: “Lôi Lệ là người của Huyền Tông, rất giỏi ẩn núp, nếu đối phương muốn chạy trốn thì cũng không khó gì”.

Sau khi nói xong, ánh mắt hắn bỗng trở nên lạnh lẽo, hắn nói: “Dùng tốc độ nhanh nhất để kiểm soát Hoài Thành đi!”

Dương Thanh nhìn Hoài Lam và Phùng Tiểu Uyển rồi quay sang kiếm khách Ảnh Tử, nói: “Tôi muốn phiền tiền bối cử người đưa Tiểu Uyển và Lam đi trước”.

Kiếm khách Ảnh Tử hỏi: “Cậu không định đi cùng họ à?”

Dương Thanh lắc đầu: “Bây giờ có rất nhiều người đang để mắt đến tôi, nếu họ ở cạnh tôi thì sẽ rất nguy hiểm, tôi phải đánh lạc hướng người khác thì Tiểu Uyển và Lam mới có thể an toàn rời đi”.

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, mắt Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam đều đỏ hoe, họ đều hiểu, bây giờ tình cảnh của Dương Thanh không được an toàn, nếu họ đi theo Dương Thanh, chẳng những không giúp được gì cho anh mà còn trở thành gánh nặng.
 
Chương 3329


Chương 3329

Giờ kiếm khách Ảnh Tử mới hiểu đã xảy ra chuyện gì, ông ta nói ngay: “Được, tôi sẽ cử cao thủ đỉnh cao của Mục phủ âm thầm bảo vệ họ, cậu cứ yên tâm”.

Kiếm khách Ảnh Tử nhanh chóng tìm một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ của Mục phủ tới, đưa Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam đi.

Còn Dương Thanh thì nghênh ngang ra khỏi Mục phủ, đi một mình quanh Thiện Thành.

Vừa rời khỏi Mục phủ, anh đã bị rất nhiều cao thủ để mắt tới.

Tuy có rất nhiều người kiêng dè Dương Thanh, nhưng tin Dương Thanh sở hữu một con dao găm linh khí đã lan khắp Thiện Thành, rất nhiều người đều muốn giành được nó.

Dương Thanh không hề quan tâm, như không biết có rất nhiều cao thủ đang âm thầm đi theo mình, anh nghênh ngang đi dạo trong Thiện Thành.

Mãi đến khi nhận được tin Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam đã ngồi chuyến bay rời khỏi Thiện Thành, anh mới bớt lo.

Anh cố tình dẫn những cao thủ đang theo dõi mình tới một nơi yên tĩnh, bất chợt ngừng lại.

“Ra đây hết đi!”

Dương Thanh lạnh lùng nói.

Nghe thấy thế, những cao thủ đang núp trong bóng tối đều giật mình, bị phát hiện rồi ư?

Nhưng không ai xuất hiện cả.

Ánh mắt Dương Thanh bỗng trở nên lạnh lẽo, anh tiện tay hái một nắm lá xuống rồi ném về một phía.

Trong lúc nhất thời, mấy chục chiếc lá bay về phía kia.

“Dương Thanh!”

Một giọng nói tràn ngập tức giận vang lên, một cao thủ đi ra từ phía Dương Thanh vừa ném lá, sau lưng ông ta còn bốn cao thủ nữa.

Nhưng trên người ai cũng có vết thương, rõ ràng vừa bị lá mà Dương Thanh ném gây tổn thương.

Dương Thanh cười lạnh, nhìn về phía năm người vừa bước ra, lạnh lùng nói: “Đi theo tôi lâu như thế, rốt cuộc đang định làm gì đây?”

Năm cao thủ này đều đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh, cao thủ dẫn đầu có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.

Nếu chỉ có năm người này, Dương Thanh sẽ không coi vào đâu, thậm chí chưa cần kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, anh cũng tự tin mình có thể giết họ.

Cao thủ dẫn đầu lạnh lùng nói: “Dương Thanh, chúng tôi và cậu không có ân oán, chỉ cần tiền tài, cậu giao dao găm linh khí ra đây, chúng tôi cam đoan sẽ không động đến cậu”.

Dương Thanh bỗng bật cười, lấy dao găm linh Ì khí ra, cười ha hả, nhìn đối phương: “Ông muốn nó à? Tới đây mà lấy!”

Thấy Dương Thanh dễ dàng lấy dao găm linh khí ra như thế, trong mắt cao thủ đang hết sức tự tin kia xuất hiện vẻ kiêng dè, không dám tới gần.

Cao thủ dẫn đầu cắn răng: “Dương Thanh, rốt cuộc cậu định giở trò gì thế?”

Dương Thanh hơi dở khóc dở cười: “Chính các người muốn tôi giao dao găm linh khí ra, chẳng lẽ các người không tự lấy mà còn đòi tôi đưa qua đó cho các người à?”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, sắc mặt của năm cao thủ kia càng khó coi.
 
Chương 3330


Chương 3330

Trong lúc nhất thời, mấy người đều thi nhau nhìn về phía cao thủ dẫn đầu.

Sắc mặt của cao thủ dẫn đầu rất u ám, bỗng có cảm giác đâm lao phải theo lao, họ đến đây vì dao găm linh khí, bây giờ dao găm linh khí đang ở trong tay Dương Thanh, họ lại không dám cầm.

Cao thủ dẫn đầu do dự một lúc lâu rồi nói: “Cậu đặt dao găm xuống đất rồi cút đi”.

Dương Thanh mỉm cười, lắc đầu: “Nếu các người không dám tới đây lấy dao găm, tôi đành đi vậy”.

Anh nói rồi cất dao găm thật, quay người rời đi.

“Đồ khốn, cậu giốn mặt với chúng tôi à?”

Cao thủ dẫn đầu tức giận quát lớn: “Các anh em, xông lên với tôi!”

Ông ta nói rồi lao tới chỗ Dương Thanh trước, bốn cao thủ khác cũng theo sau ông ta.

Ngay sau đó, Dương Thanh đã bị năm cao thủ bao vây lại.

Cao thủ dẫn đầu căm tức nhìn Dương Thanh: Tên nhãi kia, giao dao găm linh khí ra đây!”

Dương Thanh lại lấy dao găm linh khí ra với vẻ bất đắc dĩ, tiện tay ném về phía đối phương, đối phương vô thức nhận lấy dao găm linh khí.

Dương Thanh cười hỏi: “Giờ tôi đi được chưa?”

Năm cao thủ đều có vẻ ngơ ngác, nhất là người đang cầm dao găm linh khí, còn trợn mắt há hốc mồm, Dương Thanh đưa dao găm linh khí cho họ thật ư?

Con dao găm linh khí này không phải đồ giả chứ?

Bằng không, sao Dương Thanh lại dễ dàng giao nó ra như vậy?

Nghĩ tới đây, ông ta vội cầm dao găm linh khí, -: phóng khí thế ra.

Ngay sau đó, khí thế mạnh mẽ lập tức bùng nổ từ người ông ta.

Ông ta vốn chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, lúc này khí thế mà ông ta phát ra đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.

“Ha ha ha hai”

Ông ta ngửa mặt cười như điên, kích động nói: “Không ngờ mình lại đạt được con dao găm linh khí này, sau này, dưới Siêu Phàm Cửu Cảnh, còn ai là đối thủ của mình nữa?”

Sau khi cảm nhận được khí thế mạnh mẽ trên người ông ta, bốn cao thủ đi cùng ông ta cũng có vẻ kích động: “Đại ca, tốt quá rồi, rốt cuộc đại ca cũng đạt được con dao găm linh khí này, sau này còn ai làm gì được chúng ta nữa?”

Đúng lúc này, mấy cao thủ với khí thế đáng sợ bước ra từ bóng tối.

Hai mươi mấy cao thủ Siêu Phàm Cảnh lục tục bước ra, không có ngoại lệ, họ đều là cao thủ từ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ trở lên, thậm chí còn có một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ nữa.

Hai mươi mấy cao thủ kia lập tức bao vây.

năm người này lại.

“Giao dao găm linh khí ra đây!”

Một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ lạnh lùng nhìn cao thủ đang kích động cầm dao găm linh khí, nói.
 
Chương 3331


Chương 3331

“Ông là cái thá gì? Dám cướp dao găm linh khí với Lý Cương tôi ư? Có giỏi thì tới đây đánh một trận!”

Lý Cương cầm dao găm linh khí trong tay, ngạo nghề nói, không hề coi đối phương ra gì.

“Ông chán sống rồi!”

Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ kia tức giận quát, lập tức lao tới chỗ Lý Cương.

Sau khi tất cả cao thủ đang ẩn núp xuất hiện, Dương Thanh bèn bước ra góc khác, lạnh nhạt nhìn, chẳng phải các người đều muốn con dao găm linh khí này ư? Vậy cứ để các người tranh giành với nhau là được.

Lúc này, đám người Lý Cương đã khai chiến với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ kia, những người khác cũng không nhúng tay, chỉ quan sát trận chiến giữa đôi bên.

Hai mươi mấy cao thủ bước ra từ phía sau kia là cao thủ của mấy thế lực, giờ họ đang chờ Lý Cương và cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ đó chết chùm với nhau, sau đó tìm cơ hội cướp dao găm linh khí.

Từng giây từng phút trôi đi, Lý Cương vẫn năm dao găm linh khí trong tay, không ngờ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ kia lại không thắng nổi Lý Cương.

Chuyện này khiến những cao thủ đang quan sát càng kỳ vọng vào dao găm linh khí hơn, Lý Cương mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, dưới sự hỗ trợ của dao găm linh khí, không ngờ ông ta có thể áp đảo một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, có thể tưởng tượng được hiệu quả của con dao găm này mạnh đến mức nào.

“Còn ai nữa?”

Lý Cương khiến cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ kia bị thương nặng, đối phương tự biết không thể cướp nổi dao găm linh khí nên dứt khoát quay người rời đi.

Lý Cương đứng giữa đám người, nét mặt hết sức ngạo nghễ.

Dương Thanh cũng không sốt ruột, vẫn núp trong bóng tối, lạnh lùng nhìn đám người này tranh giành dao găm linh khí.

Anh không hề lo dao găm linh khí sẽ bị người †a cướp mất, theo lời Mục thành chủ nói, con dao găm linh khí này đã bị anh luyện hóa, bây giờ chỉ mình anh có thể kiểm soát nó mà thôi.

Nếu anh không muốn cho Lý Cương sử dụng dao găm linh khí, dao găm linh khí sẽ lập tức biến thành dao găm bình thường, nhưng giờ chưa phải lúc, anh cần mượn tay Lý Cương để giải quyết nhiều phiền phức hơn.

Dù sao trong số những người này, vấn còn một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ chưa ra tay.

Lý Cương đứng giữa đám người với vẻ mặt ngạo nghề, nhìn quanh bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, lạnh lùng nói: “Nếu không ai dám giành nữa, tôi đi đây”.

Ông ta nói rồi định quay người rời đi thật.

Bốn cao thủ đi cùng ông ta cũng đi theo.

Nhưng họ vừa đi được mấy bước, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ kia đã hơi nhích chân, chắn trước Lý Cương.

“Giao dao găm linh khí ra đây, tôi sẽ tha cho cậu khỏi chết!”

Người nói là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ duy nhất trong đám người này, lão ta có mái tóc hoa râm, mặc áo vải màu đen, đi giày vải.

Khí thế của lão ta hết sức mạnh mẽ, không hề coi Lý Cương vào đâu.

 
 
Chương 3332


Chương 3332

Lý Cương cũng cảm nhận được khí thế của lão già áo vải, nét mặt lập tức trở nên nghiêm nghị, ông ta nắm chặt dao găm linh khí bằng tay phải, nhìn chăm chằm vào đối phương: “Mạnh miệng thật đấy!”

“Nếu cậu không giao dao găm linh khí ra, tôi đành đích thân ra tay vậy”.

Lão già áo vải nói xong, bỗng giậm xuống đất, lao thẳng tới chỗ Lý Cương.

Lý Cương biết thực lực của đối phương mạnh, không dám khinh thường, vội nói: “Các anh em, giết ông ta với tôi!”

“Rầm!”

Ngay sau đó, lão già áo vải đã lao đến, giơ tay tung một đòn, cao thủ chăn trước Lý Cương lập tức bị lão già áo vải đánh bay như quả bóng da.

“Rầm rầm rầm!”

Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, ngay sau đó, lão già áo vải lại tung ba chưởng, ba cao thủ khác cũng bị đánh bay.

Đến lúc này, bốn cao thủ đi theo Lý Cương đã ngã hết xuống đất.

Thấy cảnh tượng này, những cao thủ xung quanh đều có vẻ kinh hãi, sắc mặt Lý Cương hết sức khó coi.

Ông ta chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhờ dao găm linh khí nên mới miễn cưỡng đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nhưng hồi nãy khi giao chiến với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ kia, tuy ông ta đã đánh trọng thương đối phương nhưng ông ta cũng bị thương nốt.

Nếu bây giờ giao chiến với một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, có lẽ ông ta sẽ không có chút phần thắng nào.

Nhưng đúng lúc này, ông ta bỗng cảm nhận được khí thế hết sức cuồng bạo bùng nổ từ dao găm linh khí, lan khắp người ông ta theo cánh tay.

Vào giây phút này, ông ta cảm thấy ý thức của mình như sắp bị dao găm linh khí nuốt mất, nhưng ông ta vẫn chịu được.

“Hửm?”

Lão già áo vải nhíu mày, lạnh lùng nhìn Lý Cương: “Tôi nhắc lại lần cuối, giao dao găm linh khí ra đây, bằng không, chết!”

Sát khí mãnh liệt bùng nổ từ người lão ta.

Nhưng đúng lúc này, dao găm linh khí trong tay Lý Cương bỗng chủ động lao tới chỗ lão già áo vải, Lý Cương thầm kinh hãi, ông ta có cảm giác con dao găm linh khí này bỗng dưng có sinh mệnh, định chủ động đi giết lão già áo vải.

Ông ta căn răng, năm lấy dao găm linh khí, xông tới chỗ lão già áo vải.

Gần như trong nháy mắt, Lý Cương đã xông tới trước mặt lão già áo vải, nhưng dao găm linh khí trong tay ông ta bỗng rời khỏi tay ông ta, chủ động đâm vào cổ họng lão già áo vải.

Lý Cương thầm hoảng hốt, ông ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, dao găm linh khí bỗng rời tay ông ta, chủ động giết lão già áo vải kia.

“Hừi”

Thấy dao găm linh khí chủ động lao về phía mình, lão già áo vải hừ lạnh, hơi nhích chân, uốn người, dao găm linh khí sượt qua tóc lão ta, suýt xé rách cổ họng của lão ta.

Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, rốt cuộc Lý Cương cũng hoàn hồn, nhân lúc dao găm linh khí đâm về phía lão già áo vải, ông ta cũng giơ tay đấm một phát.
 
Chương 3333


Chương 3333

Lão già áo vải vừa né được dao găm linh khí, nắm đấm của Lý Cương đã giáng xuống, không sao tránh nổi.

“Rầm!”

Lý Cương đấm trúng ngực lão già áo vải.

Nhưng điều khiến mọi người khiếp sợ chính là năm đấm này của Lý Cương chẳng ảnh hưởng gì tới lão già áo vải hết.

Lý Cương cũng ngơ ngác, nhìn về phía lão già áo vải với sắc mặt trăng bệch.

Ông ta bỗng cảm thấy, hình như thực lực của mình lại quay về Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, chống lại cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ bằng thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, lấy đâu ra phần thăng chứ?

Lão già áo vải cười lạnh: “Không biết tự lượng sức mình!”

Lão ta nói rồi bỗng tung chưởng.

“Rầm!”

Lão già áo vải đánh trúng ngực Lý Cương, tiếng va chạm nặng nề vang lên, Lý Cương bay thẳng ra xa mười mấy mét, hộc máu, lập tức mất mạng.

Đòn đánh này khiến tất cả mọi người sững sờ.

Có người bỗng hoảng sợ nói: “Kim Cương chưởng! Ông ta là đạo sĩ áo vải của Thánh Cung!”

“Ông ta là người của Thánh Cung à!”

“Người của Thánh Cung cũng nhúng tay rồi, làm gì còn chuyện của chúng ta nữa chứ?”

Những cao thủ của các thế lực khác đang chờ ra tay ở xung quanh đều nhỏ giọng xì xào.

Dương Thanh híp mắt, nhìn chăm chằm vào đạo sĩ áo vải, đối phương là người của Thánh Cung, có lẽ bây giờ Tân Y cũng đang ở Thánh Cung.

Sau khi Lý Cương thất bại, dao găm linh khí đã về tay Dương Thanh.

Trong lúc Dương Thanh nhìn chằm chăm vào.

đạo sĩ áo vải, đạo sĩ áo vải cũng đang quan sát Dương Thanh, tuy lão ta không nói gì, nhưng Dương Thanh đã nhận thấy sát khí trong mắt đối phương.

Theo lời Tống Nghị, sát thủ của Thánh Cung sẽ không ngừng đuổi giết người bị Thánh Cung nhăm tới, đến khi mục tiêu chết mới thôi.

Lần trước là Tần Y, cô ta đã rời đi sau khi ám sát thất bại.

Lần này, Thánh Cung cử đạo sĩ áo vải mạnh hơn đến, chẳng những muốn cướp dao găm linh khí mà còn muốn giết anh.

“Không hổ là người thanh niên khiến cả cung chủ phải khen không ngớt lời, còn trẻ mà đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, đúng là đáng kinh ngạc”.

Đạo sĩ áo vải nhìn chăm chằm vào Dương Thanh một lúc lâu, chợt nói.

Dương Thanh nhíu mày, lạnh lùng nói: “Ông tới để giết tôi à?”

Đạo sĩ áo vải cũng không ra tay ngay, lão ta nhìn chăm chäm vào Dương Thanh: “Cung chủ có lệnh, nếu cậu đồng ý gia nhập Thánh Cung thì sẽ không phải chết”.

Tuy đối phương chỉ nói một câu, nhưng Dương Thanh đã hiểu ý lão ta, nếu anh không đồng ý gia nhập Thánh Cung, đạo sĩ áo vải sẽ giết anh.
 
Chương 3334


Chương 3334

Câu nói này của đạo sĩ áo vải khiến các cao thủ xung quanh trợn tròn mắt, thì ra đạo sĩ áo vải đến đây vì Dương Thanh.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn chằm chăm vào Dương Thanh với vẻ hâm mộ.

Thánh Cung là tổ chức sát thủ hàng đầu ở thế tục, rất nhiều người muốn gia nhập Thánh Cung nhưng không đủ tư cách.

Những cao thủ có thể gia nhập Thánh Cung đều sở hữu thiên phú hết sức xuất chúng, không có ngoại lệ, chẳng hạn như đạo sĩ áo vải trước mặt, tuy chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, nhưng có lẽ thực lực đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Một khi Dương Thanh gia nhập Thánh Cung, sau này không còn ai dám có ý đồ với anh hết.

Thánh Cung là thế lực gần với gia tộc và tông môn Cổ Võ, gia tộc và tông môn Cổ Võ không xuất hiện, còn ai dám động đến họ đây?

Trong lúc mọi người đang nhìn Dương Thanh với vẻ hâm mộ, Dương Thanh bỗng lắc đầu: “Tôi từ chối!”

Nghe thấy thế, mọi người đều sững sờ, sát khí khủng khiếp lan ra từ người đạo sĩ áo vải, nhiệt độ xung quanh cũng như giảm hẳn xuống.

Không ai ngờ Dương Thanh lại từ chối gia nhập Thánh Cung.

Lúc này, quanh người đạo sĩ áo vải tràn ngập sát khí, lão ta nhìn chăm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt tàn nhân: “Nếu vậy, bây giờ tôi sẽ tiễn cậu lên đường!”

Dương Thanh cười lạnh: “Muốn giết tôi á? Cứ tới đây đi!”

Sau khi anh nói xong, khí thế cuồng bạo cũng bùng nổ từ người anh.

Chiến Thần Quyết vận chuyển trong người anh, huyết mạch cuồng hóa được kích hoạt, cộng thêm dao găm linh khí, khí thế của anh lập tức tăng vọt.

Anh chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng khí thế lại sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Gảnh trung kỳ, có xu hướng đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

Những cao thủ đang đứng xem xung quanh đều sững sờ, họ đến vì dao găm linh khí trong tay Dương Thanh, đương nhiên cũng đã tìm hiểu về anh.

Họ biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng chưa bao giờ thấy Dương Thanh chiến đấu hết, nên họ cứ nghĩ người ngoài đã thổi phồng thực lực của Dương Thanh.

Nhưng bây giờ, trận chiến còn chưa bắt đầu, họ đã cảm nhận được khí thế đáng sợ của Dương Thanh, trong vô số cao thủ ở đây, có lẽ chỉ mình đạo sĩ áo vải có khả năng đánh bại anh, về phần những người khác, cho dù hợp sức thì cũng không thăng Dương Thanh được.

“Không hổ là thanh niên được cung chủ khen ngợi, đúng là rất mạnh”.

Đạo sĩ áo vải không hề che giấu sự tán thưởng với Dương Thanh, lão ta híp mắt: “Để tôi xem thử cậu mạnh tới mức nào”.

Sau khi dứt lời, đạo sĩ áo vải đã lao đến chỗ Dương Thanh, lão ta không hề chủ quan, chỉ với khí thế mà Dương Thanh phóng ra đã đủ để lão ta dốc toàn lực đối phó rồi.

Thấy đối phương sắp xông tới, Dương Thanh cũng bất chợt hành động, tốc độ không hề thua kém đạo sĩ áo vải, gân như trong nháy mắt, hai người đã xông tới trước mặt nhau.

Đạo sĩ áo vải đánh vào đầu Dương Thanh.

Thấy cảnh tượng này, các cao thủ đang vây xem đều giật mình.

“Kim Cương chưởng!”

Có người hoảng sợ nói.
 
Chương 3335


Chương 3335

Đòn tấn công mạnh nhất của đạo sĩ áo vải chính là Kim Cương chưởng, bây giờ trận chiến giữa hai người mới bắt đầu, đạo sĩ áo vải đã dùng chiêu mạnh nhất, chẳng phải là đang định đánh nhanh thắng nhanh ư?

Với chiêu này của đạo sĩ áo vải, có lẽ ngay cả cao thủ mới bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cũng phải né đi nhỉ?

Có người kinh ngạc nói: “Chiêu này sẽ phân rõ thăng thua à?”

Đúng lúc đòn tấn công của đạo sĩ áo vải sắp giáng xuống, trong giây phút nghìn cân treo sợi †óc này, ánh mắt Dương Thanh bỗng trở nên lạnh lẽo, anh giậm mạnh chân, ngay sau đó hơi nhích sang bên cạnh.

“Vùi”

Kim Cương chưởng của đạo sĩ áo vải phát ra tiếng xé gió, lướt qua tóc anh.

“Rầm!”

Ngay sau đó, một tiếng động rất lớn vang lên, trên mặt đất chỗ Dương Thanh vừa đứng xuất hiện một dấu tay lớn, bụi bay mù mịt.

Ối Những người đang đứng xem đều không nhịn được mà xuýt xoa.

Đây chính là chiêu mạnh nhất của đạo sĩ áo vải à?

Chỉ khí thế thôi đã để lại dấu tay trên đất rồi, nếu hồi nãy lão ta đánh trúng đầu Dương Thanh, Dương Thanh còn đường sống chắc?

Dương Thanh nhìn dấu tay trên mặt đất, sắc mặt nghiêm nghị hẳn lên, thực lực của đạo sĩ áo vải đã nằm ngoài dự đoán của anh, cho dù bảo đạo sĩ áo vải là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thì cũng không đủ.

Nếu Kim Cương chưởng của đạo sĩ áo vải đánh trúng người anh thật, anh cũng sẽ bị thương không nhẹ.

Rõ ràng đạo sĩ áo vải cũng không nghĩ sẽ giết được Dương Thanh chỉ với một đòn này, sau khi đánh hụt, người lão ta nhoáng lên, lại tung thêm một đòn Kim Cương chưởng về phía Dương Thanh.

Với tư cách là cao thủ đỉnh cao của Thánh Cung, tuy thực lực không bằng tám vị tướng của Thánh Cung, nhưng lão ta cũng rất gần với họ, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cũng không dám khinh thường lão ta.

Huống hồ lão ta đang đối mặt với một bề dưới chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, tuy biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng đạo sĩ áo vải vẫn tự tin mình sẽ thắng.

Dương Thanh đã né một lần, né nữa không phải tính cách của anh.

Thấy Kim Cương chưởng của đạo sĩ áo vải sắp giáng xuống, lần này Dương Thanh không trốn nữa mà vung dao găm linh khí lên.

Khi đối đầu với đạo sĩ áo vải, Dương Thanh không có cơ hội giữ lại thực lực, cho dù anh dốc toàn lực, chỉ cần hơi bất cẩn, có lẽ cũng sẽ bị đối phương đánh trọng thương.

“Hừi”

Đạo sĩ áo vải hừ lạnh, cũng không ngừng việc tấn công chỉ vì Dương Thanh đã lấy dao găm linh khí ra, lão ta vấn đánh vào ngực Dương Thanh.

Ngay sau đó, dao găm linh khí đã chạm vào bàn tay của đạo sĩ áo vải, điều khiến Dương Thanh khiếp sợ chính là, dao găm linh khí không thể rạch rách tay lão ta.

Nhưng anh nhanh chóng phát hiện ra manh mối, tay phải của đạo sĩ áo vải đeo một cái bao †ay, rõ ràng dao găm linh khí không thể rạch rách tay đối phương cũng vì bao tay này.
 
Chương 3336


Chương 3336

“Bao tay linh khít”

Có người hoảng sợ nói.

“Rầm!”

Ngay sau đó, đạo sĩ áo vải đã đánh trúng ngực Dương Thanh, Dương Thanh bị đánh bay mười mấy mét.

Anh còn chưa đứng vững, đạo sĩ áo vải lại lao đến chỗ anh.

Dương Thanh nhíu mày, không để tâm đến cơn đau từ một chưởng kia, bỗng giậm chân, chủ động lao tới chỗ đạo sĩ áo vải.

Đòn tấn công của đạo sĩ áo vải giáng xuống, dao găm linh khí trong tay Dương Thanh rạch vào lòng bàn tay đạo sĩ áo vải, dao găm linh khí và bao tay linh khí va vào nhau.

Hai người đều lùi bảy, tám bước rồi mới ngừng.

Những người đang đứng xem đều không dám thở mạnh, trên mặt tràn ngập vẻ kinh hãi, cuộc chiến giữa hai người này đúng là đã mắt.

Nhưng họ không ngờ đạo sĩ áo vải lại dùng bao tay linh khí.

Dương Thanh lau vết máu ở khóe miệng, nhìn chăm chằm vào đạo sĩ áo vải, đề phòng đối phương bất chợt tấn công.

Đạo sĩ áo vải chợt nói: “Tôi có thể phá lệ, mời cậu thêm lần nữa, chỉ cần cậu đồng ý gia nhập Thánh Cung, tôi sẽ tha cho cậu”.

Dương Thanh cười lạnh, dùng hành động để trả lời.

Khí thế của anh càng mạnh hơn, mắt đỏ ngầu, người anh nhoáng lên, chủ động lao tới chỗ đạo sĩ áo vải.

Đạo sĩ áo vải nhíu mày, lạnh lùng nói: “Cậu chán sống rồi!”

Lão ta vừa dứt lời, Dương Thanh đã lao tới trước mặt lão ta, đạo sĩ áo vải phản ứng rất nhanh, bỗng tung chưởng.

Đúng lúc tung chưởng, lão ta chợt phát hiện Dương Thanh đang nhếch môi mỉm cười.

Đạo sĩ áo vải chợt cảm thấy không ổn, nhưng đòn tấn công của lão ta đã giáng xuống, mọi chuyện đã muộn.

Trong khoảnh khắc đó, dao găm linh khí trong †ay phải Dương Thanh đã chuyển sang tay trái của anh.

“Giết!”

Dương Thanh hét lớn, năm lấy dao găm linh khí bằng tay trái, bỗng vung dao lên, dao găm linh khí lao thẳng đến cổ đạo sĩ áo vải.

Những người đang đứng xem đều nín thở, trừng mắt nhìn chằm chằm vào dao găm linh khí trong tay Dương Thanh.

Rốt cuộc đạo sĩ áo vải cũng nhận ra mình đang phải đối mặt với nguy hiểm gì.

Mọi người đều nín thở, nhìn chăm chằm vào Dương Thanh – người vừa chuyển dao găm linh khí từ tay phải sang tay trái rồi đâm về phía cổ đạo sĩ áo vải.

Đây chính là dao găm linh khí đấy, nếu Dương Thanh đâm trúng, đạo sĩ áo vải chỉ còn đường chết thôi.

“Đạo sĩ áo vải sắp chết à?”

“Không ngờ Dương Thanh đã mạnh đến mức này, ngay cả đạo sĩ áo vải cũng sắp chết trong tay cậu ta ư?”
 
Chương 3337


Chương 3337

Đám người hô lên kinh hãi.

Mắt Dương Thanh đỏ ngầu, Chiến Thần Quyết điên cưồng vận chuyển trong người anh, huyết mạch cuồng hóa được anh kích hoạt đến cực hạn, anh năm chặt dao găm linh khí, đâm vào cổ đạo sĩ áo vải.

“Chết đi!”

Dương Thanh tức giận quát, dồn hết sức mạnh vào tay trái.

Đạo sĩ áo vải lập tức biến sắc, chỉ có một chiếc bao tay linh khí đang nằm trên tay phải lão ta, lão ta không thể nhanh chóng đổi nó sang tay khác được, còn nếu muốn ngăn cản bằng tay phải thì cũng muộn rồi.

Trong khoảnh khác đó, lão ta cản răng giơ tay trái lên.

“Phập!”

Đúng lúc dao găm linh khí trong tay Dương Thanh sắp xet qua cổ đạo sĩ áo vải, đạo sĩ áo vải bỗng đưa tay trái chắn trước cổ, dao găm linh khí lướt qua tay trái lão ta.

Máu tóe ra từ tay đạo sĩ áo vải, năm ngón tay của lão ta đồng loạt bị chém đứt, rơi xuống đất.

“Rầm!”

Tay phải của đạo sĩ áo vải cũng đánh trúng ngực Dương Thanh, một tiếng động lớn vang lên, Dương Thanh hộc máu, bay ra xa.

Ai cũng kinh hãi!

Tất cả mọi người đều có vẻ đờ đãn, bàn tay trái của đạo sĩ áo vải đã đứt lìa, còn Dương Thanh cũng bị Kim Cương chưởng của đạo sĩ áo vải đánh bay mười mấy mét.

Đạo sĩ áo vải nhìn chăm chằm vào Dương Thanh với vẻ mặt dữ tợn.

Sau khi bị đối phương đánh bay, Dương Thanh lồm cồm bò dậy, khóe miệng vẫn vương vết máu, cũng đang nhìn chăm chăm vào đạo sĩ áo vải.

Trong ánh mắt nhìn nhau của hai người đều tràn ngập sát khí mãnh liệt.

Đạo sĩ áo vải chợt nói: “Dương Thanh, cậu sẽ chết rất thê thảm!”

Dương Thanh có vẻ mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi: “Cho dù tôi chết, tôi cũng phải kéo ông theo!”

Đạo sĩ áo vải bỗng nhìn cao thủ xung quanh, lạnh lùng nói: “Ai có thể giúp tôi một tay, hợp sức giết Dương Thanh, xem như tôi nợ người đó một ân tình”.

Nghe thấy thế, những người đang đứng xem đều có vẻ kinh hãi.

Dương Thanh cũng không ngờ đạo sĩ áo vải lại trơ trến đến vậy, biết không giết được anh, bèn dùng ân tình để dụ cao thủ đang đứng xem ra tay với anh.

Nhưng không có ai đồng ý.

Thực lực mà Dương Thanh vừa thể hiện đã khiến tất cả mọi người kinh hãi, họ cũng kiêng dè thế lực sau lưng Dương Thanh.

Sắc mặt đạo sĩ áo vải càng thêm u ám, lão ta căn răng: “Nếu có ai giúp tôi giết Dương Thanh, xem như tôi nợ người đó một ân tình, không những thế, sau khi Dương Thanh chết, con dao găm linh khí của cậu ta sẽ thuộc về người đó”.

“Dương Thanh chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, lại có thể phát huy thực lực sánh ngang Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, thậm chí tiếp cận Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, tất cả là nhờ con dao găm linh khí đó”.
 
Chương 3338


Chương 3338

“Chỉ cần có ai đồng ý giúp tôi giết Dương Thanh, dao găm sẽ thuộc về người đó! Tôi hứa sẽ không tranh giành”.

Lần này, ánh mắt của rất nhiều cao thủ đều †rở nên nóng rực.

Sắc mặt Dương Thanh vô cùng u ám, anh nhìn quanh, lạnh lùng nói: “Tốt nhất các người nên nghĩ cho kỹ, cho dù các người giết được tôi, các người còn mạng để tranh giành dao găm linh khí của tôi à?”

Lúc này, một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong nhìn về phía đạo sĩ áo vải, nói: “Đạo sĩ áo vải, ông nói thật à? Nếu có ai trong chúng tôi giúp ông giết Dương Thanh, ông sẽ nhường lại dao găm linh khí? Còn đồng ý nợ chúng tôi một ân tình ư?”

Ở đây chỉ có hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ bị Lý Cương đánh bại bằng dao găm linh khí đã rời đi, bây giờ chỉ còn đạo sĩ áo vải là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.

Còn lại đều là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh.

Đạo sĩ áo vải nhìn về phía cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong vừa lên tiếng, nói: “Tôi sẽ không dùng danh tiếng của Thánh Cung để lừa các người, chỉ cần ai đồng ý hợp sức giết Dương Thanh với tôi, dao găm linh khí sẽ thuộc về người đó, còn nhận được một ân tình của tôi”.

“Với ân tình của tôi, các người có thể giết bất cứ ai mà các người muốn giết, nếu tôi không giết được, tôi sẽ mời tám vị tướng của Thánh Cung ra tay, bảo đảm trả được ân tình cho các người”.

€ó thưởng lớn thì sẽ có người dũng cảm!

Quả nhiên, đạo sĩ áo vải vừa dứt lời, một cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong lập tức bước ra, ông ta nhìn về phía đạo sĩ áo vải: “Tôi đồng ý giúp ông một tay!”

“Tôi cũng đồng ý giúp ông một tay!”

“Tôi cũng đồng ý!”

Trong lúc nhất thời, có bảy cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ và đỉnh phong bước ra.

Mấy cao thủ còn lại hoặc kiêng dè bối cảnh của Dương Thanh, hoặc biết nếu mình tham gia vào cũng chỉ là vật hy sinh, thế nên không ra mặt.

Đạo sĩ áo vải nhếch môi, nói: “Tốt lắm! Xem như tôi nợ mỗi người một ân tình, nhưng chỉ có một con dao găm linh khí thôi, ai giết được Dương Thanh sau cùng thì dao găm linh khí sẽ thuộc về người đó”.

“Được!”

Bảy cao thủ vừa bước ra đáp.

Bảy cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ và đỉnh phong nhanh chóng bao vây Dương Thanh lại.

Đạo sĩ áo vải nhìn chăm chăm vào Dương Thanh với vẻ mặt đầy sát khí: “Chàng trai, đây chính là cái giá phải trả khi cậu đắc tội với tôi, cậu sẽ chết rất thê thảm đấy! Tôi bảo đảm sẽ không để cậu được toàn thây!”

Dương Thanh không quan tâm đến đạo sĩ áo vải, anh nhìn bảy cao thủ đang bao vây mình, lạnh lùng nói: “Nếu các người muốn giết tôi thì phải chuẩn bị sẵn tư tưởng sẽ bị giết”.

“Không thể không nói, các người đúng là đám ngu xuẩn, đạo sĩ áo vải chỉ muốn dùng cái chết.

của các người để tiêu hao thực lực của tôi mà thôi”.

“Ngay cả đạo sĩ áo vải có thực lực sánh ngang Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ cũng bị tôi chém đứt tay, các người có thể làm gì tôi à?”

“Tôi khuyên các người, nếu bây giờ các người rời đi, tôi có thể xem như không có chuyện gì, một khi khai chiến, tôi sẽ không nương tay đâu, cho các người một phút để suy nghĩ, một phút sau, nếu các người vẫn chưa rời đi, xem như các người muốn đánh một trận sống còn với tôi”.

 
 
Chương 3339


Chương 3339

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, sắc mặt của bảy cao thủ hết sức khó coi.

Đương nhiên họ hiểu, Dương Thanh cũng không nói láo, trận chiến giữa Dương Thanh và đạo sĩ áo vải hồi nấy đã nói lên tất cả rồi.

Nhưng cám dỗ mà đạo sĩ áo vải đưa ra quá lớn, lớn đến mức họ không từ chối nổi.

Họ đã kẹt ở cảnh giới hiện giờ rất nhiều năm, thực lực mãi không tiến nổi một bước, nhưng nếu đạt được dao găm linh khí, chắc chắn thực lực của họ sẽ tăng vọt.

Đồng thời, đạo sĩ áo vải còn nợ họ một ân tình, đối với họ, chuyện này là kỳ ngộ lớn lao, họ, không thể từ chối.

Từng giây trôi đi, không ai trong bảy cao thủ rời đi cả.

Dương Thanh sâm mặt, nhìn bảy người bằng đôi mắt đỏ ngầu, lạnh lùng nói: “Nếu các người muốn chết, tôi sẽ giúp một tay!”

Đạo sĩ áo vải cũng nói: “Các người cứ yên tâm, tôi sẽ không để các người đi chịu chết, tôi sẽ hợp sức giết Dương Thanh với các người!”

Đạo sĩ áo vải nói rồi lao tới chỗ Dương Thanh trước.

Lão ta biết, lời Dương Thanh nói đã khiến bảy cao thủ này kiêng dè, lúc này, lão ta phải dùng hành động thực tế để nói cho họ biết, lão ta không muốn để họ chịu chết.

Thấy đạo sĩ áo vải lao tới chỗ Dương Thanh, bảy cao thủ liếc nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ kiên định, tất cả họ đều xông về phía Dương Thanh, sợ nếu mình đến chậm thì Dương Thanh sẽ bị giết mất.

Lúc này, trời bỗng đổ mưa phùn, như muốn gột rửa mùi máu tươi ở đây.

Dương Thanh hít sâu một hơi, trong đôi mắt đỏ ngầu lóe lên sát khí mãnh liệt.

Tôi vốn không có thù oán gì với các người, nhưng nếu các người đã muốn đẩy tôi vào chỗ chết vì lợi ích, vậy tôi cũng không cần nương tay nữa.

“Kiếm đến đây!”

Dương Thanh bỗng hô lớn.

Ngay sau khi anh dứt lời, một cảnh tượng khiến mọi người khiếp sợ đã xuất hiện.

tr Những giọt mưa bỗng ngừng giữa không ung.

Sau tiếng hô của Dương Thanh, các giọt mưa đều hóa thành thanh kiếm nước nhỏ, mưa kiếm giăng đầy trời.

trì Khí thế vô cùng đáng sợ lan khắp không ung.

Những cao thủ đang xông tới chỗ Dương Thanh cũng không nhận ra nguy hiểm đang đến gần, vần điên cuồng lao về phía anh.

Khi đạo sĩ ảo vải sắp xông tới nơi, Dương Thanh đã ngưng tụ xong mưa kiếm.

Anh bỗng khoát tay, quát: “Rơi “Phập phập phập!”

Mưa kiếm đang ngừng giữa không trung bỗng rơi xuống.

Dị hi ta TW.

Ngay sau đó, bảy cao thủ đang lao tới chỗ ương Thanh đều phát ra tiếng kêu đau đớn.

Những cao thủ đang đứng xem khiếp sợ phát lên, mưa kiếm đã giáng vào đầu, vào mặt, vào ¡ của bảy cao thủ kia, để lại vô số vết máu trên phần da lộ da ngoài của họ.
 
Chương 3340


Chương 3340

Mặt của bảy cao thủ đều be bét máu, ai không biết còn tưởng họ bị tạt axit.

Chỉ những cao thủ đang quan sát trận chiến ới biết, bảy người này đã bị mưa kiếm giáng trúng.

Vì mưa kiếm quá dày nên mới tạo thành tổn ương mang tính hủy diệt với phần da lộ ra ngoài của họ.

Tuy có vẻ diện tích bao phủ của mưa kiếm rất n, nhưng sức tấn công có hạn, chỉ có thể bất ngờ khiến người ta bị thương chứ không thể giết ai.

Nhưng thế đã đủ với Dương Thanh rồi.

Đúng lúc mưa kiếm rơi xuống, trước mặt Dương Thanh bỗng xuất hiện vô số thanh kiếm nước, chĩa về phía đạo sĩ áo vải đang xông tới chỗ anh.

Nghe thấy tiếng hét thảm thiết phía sau, lại thấy vô số thanh kiếm nước trước mặt Dương Thanh, đạo sĩ áo vải lập tức biến sắc, rốt cuộc cũng nhận ra nguy hiểm.

Nhưng đã muộn rồi.

“Đi đi”

Dương Thanh bồng khoát tay, vô số thanh m nước trước mặt anh lập tức đâm về phía đạo sĩ áo vải.

“Lùi lại Đạo sĩ áo vải hô lên kinh hãi, bỗng giậm chân xuống đất, miền cưỡng lùi lại.

Nhưng tốc độ của mưa kiếm nhanh đến mức nào? Sao tốc độ lùi lại của đạo sĩ áo vải có thể sánh bằng mưa kiếm đang đuổi giết lão ta chứ?

“Phập phập phập!”

Ngay sau đó, mưa kiếm giáng vào người đạo sĩ áo vải.

Chỉ trong thoáng chốc, người đạo sĩ áo vải đã đầy máu, mặt cũng đầm đìa máu tươi.

“Dương Thanh!”

Đạo sĩ áo vải giận dữ quát, trong giọng nói tràn ngập sát khí mãnh liệt.

Dương Thanh thở hổn hển, việc hóa giọt mưa khắp trời thành mưa kiếm bằng sức mạnh nguyên tố Thủy hồi nãy đã khiến anh tiêu hao rất nhiều.

Nếu không đến lúc vạn bất đắc dĩ, anh cũng không mạo hiểm thế đâu.

Diện tích bao phủ của mưa kiếm rất rộng, nhưng sức tấn công có hạn, trừ khi trúng mắt đối phương, có lẽ sẽ khiến thực lực của đối phương giảm mạnh, bằng không chỉ có thể dọa đối phương thôi.

Dương Thanh mở một lọ sứ trắng ra, nhét viên thuốc trong lọ vào miệng.

Đây là đan dược mà Phùng Tiểu Uyển để lại cho Dương Thanh trước khi đi, có thể khôi phục thể lực trong thời gian ngắn.

Hồi nãy Dương Thanh đã tiêu hao quá nhiều, đang cần hồi phục nhanh.

thủ Có đợt tấn công từ mưa kiếm hồi nấy, bảy cao định giúp đạo sĩ áo vải giết Dương Thanh đều có vẻ kiêng dè, không ai dám bước lên nữa.

Mặt đạo sĩ áo vải đầy máu, một bên mắt cũng bị mưa kiếm chọc mù.

sát giờ Nét mặt lão ta hết sức dữ tợn, với tư cách là thủ đỉnh cao của Thánh Cung, lão ta chưa bao bị thương nặng như thế.

Nửa bàn tay trái của lão ta bị Dương Thanh chém đứt bằng dao găm linh khí, bây giờ một bên mắt của lão ta cũng bị mưa kiếm của Dương Thanh chọc mù.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom