Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3241


Chương 3241:

Nghĩ tới đây, Khương Nham nghiến răng nói: “Đã thế, chúng ta không còn cách nào khác, đánh đit”

Dứt lời, ông ta vung tay lên, ra lệnh: “Tấn công!”

Ngay khi Khương Nham,vừa hạ lệnh, hai gã cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sau lưng ông ta lập tức lao về phía Mục thành chủ.

Mục thành chủ hừ lạnh một tiếng, trường mâu trong tay vung lên, nhằm thẳng hướng Khương Nham.

Thấy thế, Khương:Nham tái nhợt mặt mày, ông ta không ngờ rằng Mục thành chủ lại lập tức tập trung công kích về phía mình.

“Đáng chết!”

Chỉ có điều, trường mâu trong tay Mục thành chủ còn chưa đụng tới Khương Nham thì đã bị một thanh đao trong tay cao thủ nhà họ Khương chặn lại.

“Keng!”

Trường đao và trường mâu va chạm vào nhau, một âm thanh chói tai vang lên.

Cùng với đó, một khí thế võ thuật vô cùng khủng b0' bùng nổ, lấy hai người làm tâm, cuộn trào về bốn phương tám hướng.

“Rầm rầm rầm!”

Mặt đất chấn động ầm ầm, bụi bặm bay mù mịt.

Thì ra thanh đao trong tay cao thủ nhà họ Khương cũng là linh khí.

“Giết!”

Một gã cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm khác không hề do dự, thừa dịp đồng bọn đỡ trường mâu của Mục thành chủ, nhanh chóng tung đòn tấn công ông lão.

Mục thành chủ cảm nhận được luồng sát khí cực mạnh sau lưng, ông lão không dừng một giây, lập tức di động, thân mình nhanh chóng di chuyển.

Đòn tấn công vừa rồi của cao thủ nhà họ Khương hạ xuống vị trí cũ mà Mục thành chủ từng đứng.

“Uỳnh!”

Một tiếng động lớn vang lên, nền đường lát đá ở vị trí đó đã bị đánh nát, mặt đất cũng lõm sâu xuống.

Nhìn vào có thể hình dung được, một đòn vừa rồi mạnh cỡ nào, nếu rơi trúng người Mục thành chủ sẽ tạo thành thương tổn nghiêm trọng cỡ nào cho ông lão.

““Giết!”

Hai cao thủ nhà họ Khương lại một lần nữa lao về phía Mục thành chủ.

Mục thành chủ tay cầm trường mâu, không hề khiếp đảm, xông thẳng lên đấu trực tiếp với hai cao thủ của nhà họ Khương.

Khương Nham khiếp sợ chứng kiến, mặc dù Mục thành chủ chỉ mới tới cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm nhưng vẫn đấu ngang sức với hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm do ông ta mang tới, một người trong đó còn sử dụng linh đao hỗ trợ.

Hai người liên hợp mà miễn cưỡng lắm mới áp chế được Mục thành chủ, nhưng muốn gi3t chết Mục thành chủ nhanh chóng thì thật sự không thể làm được.

Điều này khiến cho sắc mặt Khương Nham càng trở nên khó coi hơn nữa.

Lúc này, kiếm ý trên bầu trời của Mục phủ đang ngày càng mạnh lên, kiếm khách Ảnh Tử sắp đến thời điểm đột phá, một khi người này đột phá thành công, đội cao thủ này của nhà họ Khương hoàn toàn không đủ sức chống chọi.
 
Chương 3242


Chương 3242:

Nghĩ tới đây, Khương Nham vung tay lên ra lệnh: “Những người khác đi theo tôi!”

Nói xong, ông ta xông lên phía trước.

Khương Nham là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, sau lưng còn có vài tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, vậy nên, bọn họ đi đến đâu, không ai có thể chắn đường.

Mục thành chủ đang đấu với hai tên cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, thấy Khương Nham dẫn người xông về nơi kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá, lập tức, một hơi thở cực kì cuồng bạo chợt bùng nổ từ trên người ông lão.

“Các người muốn chết!”

Mục thành chủ tức giận quát, sau đó, khí thế trên người ông lão càng ngày càng cuồng bạo, gần giống một dã thú cuồng hóa.

Chứng kiến điều này, hai cao thủ của nhà họ Khương càng thêm căng thẳng.

Rõ ràng bọn họ cùng cấp bậc với Mục thành chủ, hơn nữa bọn họ còn đến từ gia tộc Cổ Võ họ Khương, vậy mà giờ đây, bọn họ lại bị Mục thành chủ đơn thương độc mã ngăn cản.

Vào lúc này, bọn họ càng cảm nhận được rõ ràng uy lực đến từ trên người Mục thành chủ.

“Ông ta đang cưỡng chế sử dụng bí pháp để trở nên mạnh hơn, mau giết ông ta ngay!”

Cao thủ cầm linh đao bỗng nghĩ tới điều gì đó, bèn hô to.

Vừa nói, ông ta đã xách linh đao bổ về phía Mục thành chủ.

Một cao thủ khác của nhà họ Khương cũng huy động đòn công kích trí mạng đánh về phía Mục thành chủ.

Mà lúc này, Mục thành chủ còn chưa vận hành xong bí pháp, nếu bị cắt đứt giữa chừng thì coi như công sức đổ sông đổ biển hết.

Ngay vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, nước con suối bên cạnh bỗng sôi trào, ngay sau đó, nước suối ào ào bay vụt lên không trung, hóa thành vô số mũi tên nước, lao thẳng về phía cặp mắt hai cao thủ nhà họ Khương.

“Phụt phụt phụt!”

Hai người hoàn toàn không thể ngờ lại xảy ra chuyện này, trước đó đã dồn toàn bộ tâm trí tấn công Mục thành chủ, không hề phòng bị.

Vô số mũi tên nước bán về phía họ.

“A… mắt tôi!”

Một mũi tên nước xuyên vào mắt một cao thủ nhà họ Khương, ngay lập tức, ông ta gào lên thảm thiết.

Một người khác đang xách thanh linh đao vội vàng vung đao lên, kịp thời chặn được những mũi tên nước bản về phía mắt mình.

Mặc dù vậy, thân thể ông ta cũng đã bị vô số mũi tên nước gây thương tích khắp nơi, tuy thương tích không nặng nhưng đối với ông ta, đây thực sự là một nỗi ô nhục lớn lao.

Đúng lúc này, hơi thở võ thuật trên người Mục thành chủ đã hùng hậu đến mức độ khó lòng tưởng tượng, thậm chí Mục thành chủ cũng có cảm giác gần như sắp đặt chân vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm.

“Giết!”

Tay xách linh mâu, Mục thành chủ lao thẳng về phía hai cao thủ của nhà họ Khương.

“Lùi lại ngay!”
 
Chương 3243


Chương 3243:

Cao thủ cầm linh đao hét lớn một tiếng, vội vã xách linh đao đánh về phía Mục thành chủ.

“Kengl!”

Hai thanh linh khí va vào nhau, phát ra một âm thanh cực kì chói tai.

“Uỳnh!”

Cao thủ nhà họ Khương khuyu một gối xuống đất, hai tay vẫn nắm chặt linh đao, trường mâu của Mục thành chủ đang đè lên thanh đao.

Cũng vào lúc này, cao thủ nhà họ Khương vừa bị mũi tên nước chọc mù mắt đang điên cuồng giận dữ, hét lớn một tiếng, lao thẳng về phía Mục thành chủ.

Bên kia, Khương Nham dẫn một đám cao thủ nhà họ Khương bao vây chặt lấy căn phòng kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá bên trong.

Cảm nhận được hơi thở bên trong gian phòng đang không ngừng mạnh lên, Khương Nham vung tay ra lệnh: “Ông ta đang đột phá, không thể đánh lại, giờ đang là thời cơ tốt nhất để giết ông ta, mọi người xông vào, gi3t chết ông tai”

Lúc này, kiếm khách Ảnh Tử đã bước vào thời khắc quan trọng nhất để đột phá, ông ta đã bị cắt đứt đột phá một lần, nếu lần này lịch sử lặp lại, chỉ sợ sẽ không được may mắn như lần trước nữa.

Khương Nham hét lớn: “Xông vào, gi3t chết kiếm khách Ảnh Tử!”

“Đội hộ vệ Ảnh Tử nghe lệnh, dù chết cũng không được để bọn chúng xông vào!”

Đám cao thủ mặc đồ đen bảo vệ chặt chế quanh gian phòng, căm thù nhìn đám cao thủ nhà họ Khương.

Sắc mặt Khương Nham đã trở nên dữ tợn: “Giết sạch, không chừa một mống!”

Hiện giờ, ông ta chỉ muốn gi3t chết kiếm khách Ảnh Tử, chỉ có như vậy mới có thể rửa sạch mối nhục ngày trước.

Ông ta cảm thấy, đường đường là một thành viên dòng chính của gia tộc Cổ Võ họ Khương, vậy mà lần trước ông ta lại phải chiến bại quay về, chuyện này đã truyền khắp gia tộc, đây chính là vết nhơ trong đời ông ta, chỉ có tiêu diệt Mục phủ thì vết nhơ này mới có thể biến mất.

Ngay lập tức, đội hộ vệ Ảnh Tử cùng đám cao thủ nhà họ Khương lao vào hỗn chiến.

Bấy giờ, Dương Thanh đang năm trên giường bệnh nhưng đã cảm nhận được tất cả mọi chuyện xảy ra trong Mục phủ, đồng thời cũng biết, đám người kia tới đây để tìm mình.

Lòng anh tràn đầy lo âu, phong ấn trên đan điền của anh đã sắp bị phá vỡ, một khi phong ấn biến mất, anh sẽ có thể tỉnh dậy.

Lúc này, Mục thành chủ đang bị hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm cầm chân, không cách nào bảo vệ kiếm khách Ảnh Tử, mà quá trình đột phá của kiếm khách Ảnh Tử còn chưa kết thúc.

Đám cao thủ bên cạnh Khương Nham đều là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, đội hộ vệ Ảnh Tử tuy cũng có cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh nhưng thực lực tổng thể vẫn không so được với đội cao thủ bên nhà họ Khương.

Nếu còn tiếp tục thế này, đội hộ vệ Ảnh Tử sẽ hi sinh hết, mà đến khi đó, sẽ không còn ai có thể bảo vệ cho kiếm khách Ảnh Tử nữa.

Dương Thanh nãm trên giường bệnh, lòng nôn nóng như lửa đốt, nhưng giờ đây, anh không cách nào tỉnh lại ngay được.

“Nếu không thể trực tiếp tham dự cuộc chiến, vậy thì dùng sức mạnh nguyên tố Thủy để tấn công đám cao thủ nhà họ Khương chết tiệt kia đi!”

Dương Thanh âm thầm nghĩ, sau đó, một luồng sức mạnh nguyên tố Thủy cực kì hùng hậu từ trên người anh tràn ra, lan nhanh về phía con suối nhân tạo trong Mục phủ.

Sức mạnh nguyên tố Thủy như thể có mắt, nước trong dòng suối nhân tạo kia chợt hóa thành vô số lưỡi dao bằng nước vô cùng sắc bén, bay lơ lửng trên không trung.
 
Chương 3244


Chương 3244:

Đây là khả năng lớn nhất của Dương Thanh lúc này, anh đã không còn cách nào tốt hơn, chỉ có thể dùng thủ đoạn này để hỗ trợ tấn công kẻ địch.

Cùng thời khắc đó, một lực tỉnh thần vô cùng mênh mang từ trên người anh tràn ra, khu vực quanh căn phòng kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá đều đã nằm trong phạm vi cảm nhận của lực tinh thần này.

Cuộc chiến đang diễn ra bên ngoài đều lọt vào tâm cảm nhận của Dương Thanh, thậm chí từng bộ phận trên thân thể những người tham gia chiến đấu đều năm trong phạm vi cảm nhận của anh.

“Bị”

Dương Thanh hô một tiếng trong lòng.

Giây tiếp theo, một cảnh tượng khiến tất cả mọi người phải kinh hãi đã xuất hiện, từ nơi xa, vô số lưỡi dao sắc bén bằng nước lao vun vút về phía đám người nhà họ Khương.

“Cẩn thận!”

Khương Nham là người đầu tiên phát hiện những lưỡi dao bằng nước này đang tấn công bọn họ, mặt lập tức tái mét, hét lớn một tiếng nhằm báo động.

Chỉ tiếc, lời nhắc nhở của ông ta đã đến quá muộn màng, trừ vài tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ có đề phòng, tất cả các cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ đều bị những lưỡi dao bằng nước này đâm trúng mắt, lập tức mù lòa.

Cũng có vài cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ không kịp tránh, bị đâm mù mắt.

Dương Thanh dùng lực tỉnh thần nhắm chuẩn vào mắt các cao thủ nhà họ Khương, sau đó dẫn những lưỡi dao bằng nước do sức mạnh nguyên tố Thủy của mình ngưng tụ thành bản thẳng vào đó. Anh ra tay quá bất ngờ nên mới có thể tạo thành thương tổn nghiêm trọng cho bọn họ đến thế.

Trái lại, bên đội hộ vệ Ảnh Tử, không một ai bị thương, những lưỡi dao bằng nước cực sắc bén này dường như có mắt, luồn lách tránh bọn họ một cách hoàn hảo.

“Kẻ nào đánh lén?”

Khương Nham nhìn đám cao thủ bên mình bị thương la liệt, giận dữ rống to.

Sau vài giây ngây dại, cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử nhanh chóng tỉnh táo lại, tất cả đều mừng rỡ, đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử hét lớn: ‘Giết!”

Ngay lập tức, toàn bộ đội hộ vệ Ảnh Tử đều lao về phía cao thủ nhà họ Khương.

Ban đầu, cao thủ nhà họ Khương còn chiếm được ưu thế trước đội hộ vệ Ảnh Tử, nhưng sau khi một số cao thủ của nhà họ Khương bị những lưỡi dao bằng nước của Dương Thanh chọc mù mắt, áp lực của đội hộ vệ Ảnh Tử đã giảm đi rất nhiều, bọn họ bắt đầu tiến hành phản công mạnh mẽ lại đám cao thủ nhà họ Khương.

Trong khi đó, đám cao thủ nhà họ Khương liên tiếp ngã ra đất.

Khương Nham chứng kiến hết thảy, sảc mặt đã âm trầm đến tột đỉnh, ông ta nghiến răng nói: “Hôm nay, nhất định phải diệt bằng được Mục phủ này!”

Nói xong, ông ta đích thân xông tới.

Bản thân Khương Nham chính là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, sức chiến đấu đã gần ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, có thêm sự gia nhập của ông ta, ưu thế của đội hộ vệ Ảnh Tử lập tức biến mất.

Mà lúc này, khí thế võ thuật trong căn phòng của kiếm khách Ảnh Tử đang ngày càng mạnh lên, kiếm ý trong khoảng không phía trên Mục phủ cũng đã đạt tới độ mạnh cao nhất, dường như đã hình thành một cơn lốc kiếm ý vây quanh khoảng không này.
 
Chương 3245


Chương 3245:

“Không ổn, kiếm khách Ảnh Tử sắp đột phá, các ông chặn bọn họ lại, để tôi đi giết ông ta!”

Cảm nhận được kiếm ý cực kì hùng mạnh trên bầu trời Mục phủ, Khương Nham lập tức biến sắc, hét lớn một tiếng rồi xông thẳng vào căn phòng nơi kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá.

Cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử thấy thế thì đều thay đổi sắc mặt.

“Giết! Không được để ông ta cắt đứt quá trình kiếm khách Ảnh Tử đột phá! Tất cả mọi người, đột phá tại chối!”

Đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử vừa lên tiếng, khí thế võ thuật trên người cũng đã tăng vọt.

“Âm!”

Giây tiếp theo, cảnh giới võ thuật của đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử đã lập tức đột phá lên tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.

“Âm ầm ầm!”

Cùng lúc đó, khí thế võ thuật của các cao thủ khác trong đội hộ vệ Ảnh Tử cũng liên tiếp bùng phát, đột phá lên cảnh giới cao hơn.

Đám cao thủ nhà họ Khương thấy thế, tất cả đều ngây ra, như không thể tin vào mắt mình.

Chợt một cao thủ nhà họ Khương hô lên: “Bọn họ đang dùng bí pháp cưỡng chế đột phá cảnh giới võ thuật, chắc chăn sẽ phải chịu phản phệ, có lẽ đời này, cảnh giới võ thuật của họ sẽ không thể tiến bộ thêm nữa!”

Nghe người này nói xong, tất cả mới hiểu được chuyện gì đang diễn ra.

“Giết!”

Đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử hét lớn, vung đao đánh bay một cao thủ nhà họ Khương, sau đó xông vào căn phòng nơi kiếm khách Ảnh Tử đang đột phá.

Ông ta vừa vào phòng đã thấy Khương Nham đang vung một thanh trường kiếm, đâm về phía kiếm khách Ảnh Tử: “Chết đi!”

“Phụt!”

Nhưng ngay sau đó, đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử bỗng lao tới chắn trước người kiếm khách Ảnh Tử, thanh trường kiếm của Khương Nham đâm xuyên qua thân thể đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử.

Đội trưởng hộc máu tươi ào ào, nhưng trước sau vân không chịu lùi bước, hai tay năm chặt thanh kiếm, không cho Khương Nham có cơ hội rút kiếm đâm kiếm khách Ảnh Tử.

Khương Nham ngây ngẩn người, nhưng cũng chỉ trong chốc lát, ngay sau đó, ông ta hầm hầm quát lớn: “Tên khốn, mày cũng muốn chết đúng không!”

“Dù tao phải chết, mày cũng đừng mơ làm tổn thương kiếm khách Ảnh Tử!”

Dứt lời, đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử hét lớn một tiếng, hai tay ghì chặt thanh kiếm đã đâm xuyên người mình, lao về phía Khương Nham.

“Uỳnh!”

Khương Nham vung chân đá vào người đội trưởng đội hộ vệ Ảnh Tử, đội trưởng lập tức bị đá văng ra ngoài.

“Đồ không biết tự lượng sức!”

Khương Nham lạnh lùng nói, sau đó vung thanh kiếm vừa rút ra, hung hăng đâm về phía Lớ? khách Ảnh Tử: “Đi chết đi!”

Đúng lúc trường kiếm của Khương Nham sắp đâm trúng kiếm khách Ảnh Tử, một bóng đen bỗng lao đến, chắn trước kiếm khách Ảnh Tử.
 
Chương 3246


Chương 3246:

“Phập!”

Trường kiếm đâm vào cơ thể đối phương, đối phương nhìn Khương Nham với vẻ mặt dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi: “Có đội hộ vệ Ảnh Tử ở đây, đừng ai hòng động tới ông ấy!”

Rõ ràng đây lại là một cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử.

Khương Nham sắp tức điên, kiếm khách Ảnh Tử đang ở trước mặt ông ta, nhưng ông ta không thể giết đối phương, còn bị cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử ngăn cản liên tục nữa.

“Giết giết giết!”

Lúc này, lại có mấy cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử xông tới, không hề e dè, lao đến chỗ Khương Nham.

Trong mắt Khương Nham lóe lên sát khí, ông ta bỗng rút trường kiếm ra khỏi người cao thủ của Mục phủ kia, tiện tay vung lên, gi3t chết một cao thủ của Mục phủ.

Dù sao ông ta cũng đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, sức chiến đấu sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử vốn không phải đối thủ của ông ta, liên tục bị ông ta gi3t chết.

Chỉ trong mấy chục giây ngắn ngủi, trên mặt đất đã có thêm bảy tám cái xác của cao thủ đội hộ vệ Ảnh Tử.

Nhưng lúc này, lại có thêm cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử xông tới, họ như không sợ chết, liên tục xông tới chỗ Khương Nham, họ biết rõ một khi cho Khương Nham cơ hội, chắc chắn Khương Nham sẽ giết kiếm khách Ảnh Tử.

Đối với đội hộ vệ Ảnh Tử, kiếm khách Ảnh Tử chính là trời của họ, chỉ cần đội hộ vệ Ảnh Tử còn một người sống sót thì chắc chắn sẽ không để kiếm khách Ảnh Tử gặp chuyện.

Trận chiến vô cùng thảm khốc!

Ngay cả Khương Nham cũng nảy lòng sợ hãi, tuy ông ta rất mạnh nhưng cũng không thể cam đoan răng mình đủ khả năng giết sạch cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử.

“Chết đi!”

Khương Nham tức giận quát, bỗng giơ trường kiếm lên, khí thế khủng khiếp bất chợt bùng nổ từ trường kiếm.

Ngay sau đó, trường kiếm lao thẳng đến chỗ mấy cao thủ của đội hộ vệ Ảnh Tử.

Nhát kiếm này là tuyệt chiêu của nhà họ Khương, một khi sử dụng thì sẽ khiến người dùng kiếm tiêu hao rất nhiều, nhưng Khương Nham bắt buộc phải vận dụng nó. Hơi thở của kiếm khách Ảnh Tử ngày càng mạnh mẽ, sắp đột phá đến nơi, nếu ông ta vấn không thể giải quyết những cao thủ này của Mục phủ, có lẽ kiếm khách Ảnh Tử sẽ đột phá xong mất.

Khi thấy chiêu kiếm này của Khương Nham, sắc mặt cao thủ Mục phủ trăng bệch, nhưng không ai có vẻ sợ hãi. Trong mắt họ chỉ có sự cứng cỏi, thấy chết không sờn, khiến Khương Nham khiếp sợ.

Trường kiếm trong tay ông ta sắp đâm trúng người cao thủ Mục phủ.

“Keng!”

Đúng vào giây phút nghìn cân treo sợi tóc này, một thanh trường kiếm bỗng lao đến, trường kiếm trong tay Khương Nham nặng nề đập trúng thanh kiếm này.

Khương Nham lập tức biến sắc, thanh kiếm trong tay ông ta là linh kiếm, có thể đỡ được nhát kiếm đó, tức là thanh kiếm kia cũng là linh kiếm ư2 Mà ở Mục phủ chỉ có một thanh linh kiếm, đó chính là bội kiếm của kiếm khách Ảnh Tử.

Chẳng phải kiếm khách Ảnh Tử vẫn đang đột phá ư? Sao bội kiếm của ông ta lại xuất hiện chứ?
 
Chương 3247


Chương 3247:

Chẳng lẽ ông ta đột phá rồi à?

Nghĩ tới đây, trên mặt Khương Nham tràn ngập vẻ sợ hãi.

“Đại nhân Ảnh Tử!”

Sau khi được thanh trường kiếm kia cứu, cao thủ của Mục phủ đều có vẻ kinh ngạc. Họ bỗng thấy một bóng người đứng sau lưng Khương Nham, lập tức kích động nói.

Sau khi nghe thấy cao thủ của Mục phủ gọi đại nhân Ảnh Tử, Khương Nham rùng mình, chậm rãi quay người lại, trông thấy một cao thủ mặc đồ đen đang đứng sau lưng ông ta.

“Giết người của tôi sướng tay lắm à?”

Kiếm khách Ảnh Tử nhìn chăm chăm vào Khương Nham, lạnh lùng nói, trong giọng ông ta chứa đựng sát khí mãnh liệt.

Khi nhìn vào mắt kiếm khách Ảnh Tử, Khương Nham chỉ thấy sợ hãi từ tận đáy lòng, cơ thể không ngừng run lên.

Kiếm khách Ảnh Tử vốn là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, rõ ràng bây giờ ông ta đã đột phá đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, còn có thêm linh kiếm, sao ông ta có thể là đối thủ của kiếm khách Ảnh Tử chứ?

Chẳng lẽ hôm nay ông ta phải chết ở đây ư?

“Chết đi!”

Kiếm khách Ảnh Tử bỗng tức giận quát, trường kiếm của ông ta bay lên, lơ lửng trên đầu Khương Nham.

Ngay sau đó, trường kiếm hóa thành một luồng sáng, đâm về phía Khương Nham.

“Keng Nhưng đúng lúc này, một thanh đại đao bỗng bay đến, ngăn cản trường kiếm của kiếm khách Ảnh Tử, hai món vũ khí va vào nhau, phát ra tiếng vang giòn giã.

Rõ ràng đây cũng là linh khí.

Linh đao và linh kiếm va vào nhau, tạo thành khí thế khủng khiếp, hất bay Khương Nham ra xa.

“Ai đấy?”

Sắc mặt kiếm khách Ảnh Tử lạnh lùng đến cực hạn, ông ta nói bãng giọng tràn ngập sát khí.

“Mục phủ oai thật, dám giết cả người của gia tộc Cổ Võ họ Khương!”

Một giọng nói đầy trêu ngươi bỗng vang lên.

Ngay sau đó, một lão già mặc trang phục truyền thống bước đến, còn cầm một thanh đại đao, đây chính là thanh đao vừa cứu Khương Nham.

“Thành chủ Hoài Thành!”

Sau khi thấy thành chủ Hoài Thành, sắc mặt kiếm khách Ảnh Tử u ám đến cực điểm.

Khương Nham bò dậy, cũng nhìn về phía thành chủ Hoài Thành, hết sức vui mừng vì thoát chết, vội chắp tay với thành chủ Hoài Thành: “Cảm ơn tiền bối đã cứu mạng!”

Thành chủ Hoài Thành mỉm cười, lắc đầu, nhìn về phía Khương Nham: “Cậu khách sáo rồi, cậu cứ nghỉ ngơi đi, để tôi xử lý lão già này!”

Đương nhiên Khương Nham không dám khinh thường nữa, vội bước tới một góc, tiện tay lấy thuốc chữa thương ra uống.

Thành chủ Hoài Thành nhìn về phía kiếm khách Ảnh Tử, cười ha hả: “Mạng ông lớn thật, lần trước đột phá bị Dược Vương cắt ngang, còn sống đã là kỳ tích rồi, không ngờ nhanh như thế ông đã đột phá tiếp, hơn nữa còn thành công bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.
 
Chương 3248


Chương 3248:

Kiếm khách Ảnh Tử lạnh lùng nhìn về phía thành chủ Hoài Thành: “Thành chủ Hoài Thành, đây là ân oán giữa Mục phủ và nhà họ Khương, ông định nhúng tay vào à?”

Thành chủ Hoài Thành cười nói: “Sao nào?

Ông định thuyết phục tôi đừng nhúng tay vào ư?

Ân oán giữa phủ Hoài Thành và Mục phủ sâu sắc như thế, ông nghĩ tôi sẽ bỏ qua cơ hội tiêu diệt Mục phủ lần này à?”

Kiếm khách Ảnh Tử lạnh lùng nói: “Vậy thì vừa hay,lấy ông để thử kiếm của tôi!”

Sau khi kiếm khách Ảnh Tử dứt lời, khí thế mạnh mẽ lập tức bùng nổ từ người ông ta.

Thành chủ Hoài Thành không cười nữa, nét mặt cũng trở nên nghiêm nghị.

Không ngờ lão ta lại cảm nhận được áp lực từ kiếm khách Ảnh Tử.

Phải biết rằng lão ta là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, nếu tiến thêm bước nữa thì sẽ bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm, còn kiếm khách Ảnh Tử mới đột phá Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mà thôi, cho dù ông ta có linh kiếm, nhưng lão ta cũng có linh đao màt “Đi Kiếm khách Ảnh Tử bỗng khoát tay, trường kiếm lao thẳng đến chỗ thành chủ Hoài Thành.

Thành chủ Hoài Thành không dám lơ là, vội cầm linh đao ngăn cản.

Cùng lúc đó, sau khi tiêu hao hết lực tinh thân và sức mạnh nguyên tố Thủy trong người, khí thế của Dương Thanh đang năm trên giường bệnh bỗng tăng vọt.

Trong lúc nhất thời, sấm sét rền vang trên bầu trời Mục phủ, còn có cả hào quang bảy sắc.

“Anh Thanh sắp đột phá rồi!”

Hoài Lam đang trông chừng Dương Thanh bên giường bệnh bỗng hô lên kinh ngạc.

Phùng Tiểu Uyển cũng sững sờ: “Chẳng phải anh Thanh còn chưa tỉnh lại ư? Thế cũng đột phá được á?”

Lúc này, Mục phủ và phủ Hoài Thành đang giao chiến, còn có cao thủ nhà họ Khương đều ngừng chiến đấu, ngẩng đầu nhìn dị tượng trên vùng trời Mục phủ, ai cũng có vẻ kinh hãi.

“Có cao thủ với thiên phú yêu nghiệt sắp đột phá, nên mới xuất hiện dị tượng trên trời”.

Một cao thủ nghiêm nghị nhìn về phía vùng trời của Mục phủ.

Mục thành chủ nhìn chằm chằm vào vị trí của Dương Thanh, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi, đương nhiên lão ta biết ai đang đột phá, hướng đó chính là phòng Dương Thanh.

Kiếm khách Ảnh Tử cũng nhìn về vị trí của Dương Thanh, trên mặt tràn ngập vẻ vui mừng.

Thành chủ Hoài Thành biết thiên phú võ thuật của Dương Thanh yêu nghiệt đến mức nào, hơn nữa ở Mục phủ cũng không xuất hiện nhân vật nào có thiên phú quá mạnh, nếu có thật, chắc chắn lão ta sẽ biết.

Thế nên dị tượng trời đất này là do Dương Thanh gây ra.

Nghĩ tới đây, trong mắt lão ta lóe lên sát khí mãnh liệt, lão ta lập tức nhích chân, rời khỏi nơi đây.

“Không ổn rồi!”

Kiếm khách Ảnh Tử nhìn theo hướng thành chủ Hoài Thành rời đi, lập tức biến sắc, cũng nhích chân, biến mất.

Chỉ còn Khương Nham với vẻ khó hiểu, Khương Nham lẩm bẩm: “Chuyện gì xảy ra vậy?”

Ông ta nói rồi cũng đuổi theo thành chủ Hoài Thành và kiếm khách Ảnh Tử.

Mục thành chủ đang bị hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm quấn lấy cũng cảm nhận được thành chủ Hoài Thành đang đến chỗ Dương Thanh, lập tức biến sắc, quay người định rời đi.
 
Chương 3249


Chương 3249:

“Đi đâu? Nhận một đao của tôi trước đất”

Cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm cầm linh đao trong tay hơi nhích chân, lao tới chỗ Mục thành chủ, còn cao thủ khác của nhà họ Khương thì gân như lập tức chắn trước mặt Mục thành chủ.

“Cút!”

Mục thành chủ tức giận quát, bỗng đâm linh mâu trong tay về phía đối phương.

“Kengl”

Linh đao va vào linh mâu, phản lực mạnh mẽ khiến tay Mục thành chủ và cao thủ nhà họ Khương run lên, có ảo giác như tay cũng vỡ.

Mục thành chủ biết Dương Thanh đang gặp nguy hiểm, một khi thành chủ Hoài Thành đến đó, chắc chản Dương Thanh sẽ phải chết.

Nghĩ tới đây, khí thế mạnh mẽ hơn nữa tràn ra từ người Mục thành chủ.

“Cút!”

Mục thành chủ tức giận quát, trong mắt tràn ngập sát khí mãnh liệt, ông lão cầm linh mâu tấn công hai cao thủ nhà họ Khương, tựa như thần tướng từ trên trời giáng xuống.

“Keng keng keng!”

Linh khí va vào nhau, phát ra tiếng vang thanh thúy, cao thủ nhà họ Khương cầm linh đao liên tục lùi về sau, còn một cao thủ khác của nhà họ Khương thì điên cuồng tấn công Mục thành chủ, nhưng bây giờ Mục thành chủ như biến thành người khác, thực lực tăng mạnh, hai người họ không sao chống đỡ nổi.

Đương nhiên, Mục thành chủ cũng không thể giết họ một cách dễ dàng.

“Rầm!”

Mục thành chủ lại tấn công mạnh, dùng linh mâu đẩy lùi cao thủ cầm linh đao của nhà họ Khương. Ông lão bỗng đá vào ngực của cao thủ nhà họ Khương còn lại.

Hai cao thủ nhà họ Khương liên tiếp bay ngược ra xa.

Nhưng ông lão cũng không thừa thắng xông lên, mà quay người chạy đến nơi ở của Dương Thanh ngay sau khi đẩy lùi hai người kia.

“Mau đuổi theo!”

Sau khi đứng vững, hai cao thủ nhà họ Khương nhìn theo hướng Mục thành chủ rời đi rồi vội vàng đuổi theo.

Lúc này, trong phòng Dương Thanh.

Phùng Tiểu Uyển và Hoài Lam đều có vẻ căng thẳng, nhìn Dương Thanh từ xa. Khí thế của Dương Thanh quá mạnh, đến mức khiến họ không thể tới gần.

Hoài Lam là cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đỉnh phong, có thể ngăn cản một chút khí thế từ Dương Thanh, cô ta chắn trước mặt Phùng Tiểu Uyển.

Phùng Tiểu Uyển lo lắng hỏi: “Chị Lam, anh Thanh không sao chứ?”

Hoài Lam lắc đầu, giải thích: “Em cứ yên tâm, anh Thanh sắp đột phá, nhưng thiên phú của anh ấy quá yêu nghiệt, mới đột phá Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ mà đã dẫn đến thiên uy khủng khiếp như thế”.

Phùng Tiểu Uyển hỏi: “Khi người khác đột phá thì không thế ư?”

Hoài Lam lắc đầu: “Chỉ khi đột phá một cảnh giới lớn thì mới dẫn đến dị tượng trên bầu trời, anh Thanh chỉ bước từ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ vào Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ mà thôi, không ngờ cũng có thể gây ra dị tượng như thế, điều này cho thấy thiên phú của anh Thanh quá yêu nghiệt”.

“Nhưng em yên tâm, với thiên phú của anh Thanh, chắc chắn sẽ đột phá thuận lợi”.

Tuy cô ta an ủi Phùng Tiểu Uyển như thế, nhưng trên thực tế, cô ta cũng đang rất căng thẳng.
 
Chương 3250


Chương 3250:

Gô ta chưa từng thấy ai dẫn đến dị tượng hùng vĩ trên trời như thế khi đột phá.

Hồi trước khi ở phủ Hoài Thành, cô ta cũng đã đọc không ít sách cổ, trong sách ghi lại nội dung khi một số cao thủ đột phá, nếu dị tượng lúc đột phá càng hùng vĩ, thì cao thủ đó càng nguy hiểm.

Bởi vì ngay cả mảnh trời này cũng không chứa chấp nổi một cao thủ nghịch thiên như thế.

Khi một cao thủ tu luyện tới trình độ nhất định, thậm chí sẽ dẫn tới thiên kiếp, thiên kiếp giáng xuống, có thể khiến người đột phá lập tức hóa thành bột mịn.

“Âm ầm!”

Sấm sét không ngừng rền vang trên vùng trời Mục phủ, như định hủy diệt cả Mục phủ.

Khí thế của Dương Thanh vẫn đang điên cuồng tăng lên.

Anh vốn chỉ là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, nhưng vào giây phút này, khí thế của anh đã vượt xa Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, sắp đạt tới Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ.

“Rầm rầm râm!”

Sấm sét bỗng giáng xuống, phòng Dương Thanh lập tức nát vụn.

Phùng Tiểu Uyển phát ra tiếng hét chói tai.

Hoài Lam sững sờ, lẩm bẩm: “Sao… sao có thể chứ?”

Cô ta chưa từng thấy ai dẫn sấm sét đến khi đột phá Siêu Phàm Bát Cảnh.

Cô ta run rẩy: “Đây là thiên kiếp ư?”

May mà vừa rồi, sau khi giáng xuống, sấm sét chỉ làm nổ căn nhà họ ở, chứ không tổn thương người.

Khí thế của Dương Thanh vẫn đang liên tục tăng vọt, sấm sét rền vang trên vùng trời Mục phủ, gió lốc bỗng ập đến.

Tất cả cao thủ trong Mục phủ đều biến sắc, thậm chí có rất nhiều cao thủ dưới Siêu Phàm Cảnh phải quỳ rạp ra đất, liên tục run rẩy vì không chịu nổi thiên uy.

“Quả nhiên cậu đang đột phá!”

Đúng lúc này, thành chủ Hoài Thành chạy tới, khi thấy Dương Thanh đang nằm trên giường lớn, sắc mặt lão ta u ám tới cực điểm.

Sau khi thấy thành chủ Hoài Thành, Hoài Lam lập tức biến sắc.

Nhưng thành chủ Hoài Thành không hề quan tâm đến cô ta, chỉ nhìn chăm chäm vào Dương Thanh, sát khí mạnh mẽ tràn ra từ người lão ta.

“Chết đi!”

Thành chủ Hoài Thành bỗng lao tới chỗ Dương Thanh, giơ linh đao lên cao, định chém Dương Thanh bằng thanh linh đao này.

Đúng lúc linh đao của thành chủ Hoài Thành sắp chém xuống, một thanh linh kiếm bỗng bay tới.

“Kengl”

Linh kiếm chặn linh đao lại, hai món linh khí va vào nhau, phát ra khí thế khủng khiếp.

“Thành chủ Hoài Thành, đối thủ của ông là tôi!”

Kiếm khách Ảnh Tử đã chắn trước mặt Dương Thanh, nhìn chằm chằm vào thành chủ Hoài Thành với sắc mặt u ám.
 
Chương 3251


Chương 3251:

Trong mắt thành chủ Hoài Thành tràn ngập sát khí mãnh liệt, lão ta nhìn chằm chằm vào kiếm khách Ảnh Tử: “Chỉ mình ông có thể ngăn nổi tôi ư?”

Kiếm khách Ảnh Tử lạnh lùng nói: “Phải thử mới biết!”

Ông ta nói rồi cầm trường kiếm lao tới chỗ thành chủ Hoài Thành.

“Keng keng keng!”

Ngay sau đó, thành chủ Hoài Thành và kiếm khách Ảnh Tử lại giao chiến với nhau, khí thế đáng sợ lan ra bốn phía, những cao thủ có tu vi thấp còn không có cả tư cách đến gần.

Dương Thanh vẫn năm trên giường bệnh, khí thế của anh vấn liên tục tăng lên, đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.

Thành chủ Hoài Thành vừa giao chiến với kiếm khách Ảnh Tử, vừa chú ý tới tình hình của Dương Thanh. Khi cảm nhận được khí thế của Dương Thanh đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, lão ta chấn động tới cực điểm.

Đương nhiên lão ta biết điều này có ý nghĩa gì.

Ban đầu Dương Thanh chỉ là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, tuy bây giờ anh chưa tỉnh lại, nhưng khí thế của anh đã lên đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, lão ta chưa bao giờ nghe về tình huống này hết.

Quan trọng là Dương Thanh còn sở hữu huyết mạch cuồng hóa, có thể khiến thực lực mạnh hơn, còn có một con dao găm linh khí, nếu anh dùng hết thủ đoạn thì càng thêm đáng sợ.

Nghĩ tới đây, thành chủ Hoài Thành càng muốn giết Dương Thanh, trên mặt lão ta tràn ngập vẻ tức giận, linh đao trong tay lão ta điên cưồng tấn công kiếm khách Ảnh Tử.

Dù sao kiếm khách Ảnh Tử cũng chỉ vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, còn thành chủ Hoài Thành lại là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, giữa hai người vẫn có sự chênh lệch lớn.

“Keng keng keng!”

Linh khí va vào nhau, liên tục phát ra tiếng vang giòn giã, đòn tấn công của thành chủ Hoài Thành ngày càng mạnh, kiếm khách Ảnh Tử liên tiếp lùi về sau, hổ khẩu bên tay phải cầm kiếm đã rách toạc, máu chảy đầm đìa.

Ông ta không dám lơ là, cảnh giới của ông ta vốn kém thành chủ Hoài Thành, nếu bất cẩn thì có lẽ sẽ bị thành chủ Hoài Thành gi3t chết.

Hoài Lam chắn trước mặt Phùng Tiểu Uyển, nhìn từ xa, trên mặt hai cô gái đều có vẻ lo lắng.

“Kengl”

Tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, đao của thành chủ Hoài Thành chém trúng linh kiếm của kiếm khách Ảnh Tử, đôi tay đang cầm kiếm của kiếm khách Ảnh Tử không sao chịu nổi sức mạnh này, bỗng hạ xuống. Linh đao chém thẳng vào vai kiếm khách Ảnh Tử.

“AI”

Kiếm khách Ảnh Tử hét lớn, đồn hết sức mạnh vào tay, định dùng linh kiếm để hất linh đao của thành chủ Hoài Thành ra.

Nhưng cảnh giới của ông ta vốn thấp hơn thành chủ Hoài Thành, sau khi ông ta dốc hết sức, chẳng những không đẩy được linh đao ra mà còn để linh đao ngày càng chém sâu vào vai phải của mình.

Trong mắt thành chủ Hoài Thành tràn ngập sát khí mãnh liệt, kiếm khách Ảnh Tử mới đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mà đã dồn ép lão ta đến mức này, nếu cho kiếm khách Ảnh Tử nhiều thời gian hơn, có lẽ ngay cả lão ta cũng không phải đối thủ của kiếm khách Ảnh Tử mất.

“Giết!”

Thành chủ Hoài Thành bỗng tức giận quát, sức mạnh khủng khiếp hơn bùng nổ từ linh đao.

“Phập!”
 
Chương 3252


Chương 3252:

Kiếm khách Ảnh Tử không sao ngăn nổi sức mạnh này, linh đao chém thẳng xuống, cánh tay ông ta bị linh đao chém đứt.

“A.”

Kiếm khách Ảnh Tử phát ra tiếng kêu thê lương.

Ông ta vốn là cao thủ dùng kiếm, bây giờ cánh tay phải cầm kiếm đã bị chém đứt, có thể tưởng tượng được đả kích này lớn đến mức nào.

“Giết!”

Sau khi chém đứt tay kiếm khách Ảnh Tử, thành chủ Hoài Thành vẫn chưa cam lòng. Lão ta bỗng giơ linh đao lên; chém vào cổ kiếm khách Ảnh Tử.

“Kengl”

Đúng lúc này, một cây trường mâu bỗng giáng từ trên trời xuống, chắn trước mặt kiếm khách Ảnh Tử, linh đao của thành chủ Hoài Thành chém vào trường mâu.

Đến khi thành chủ Hoài Thành định giơ đao giết kiếm khách Ảnh Tử lần nữa, Mục thành chủ đã chắn trước kiếm khách Ảnh Tử, cầm linh mâu trong tay, trên mặt tràn ngập vẻ căm giận ngút trời.

“Hôm nay tôi phải giết ông!”

Mục thành chủ gần như rít lên qua kế răng, nét mặt hết sức dữ tợn.

Tuy kiếm khách Ảnh Tử là thuộc hạ của ông lão, nhưng đối với ông lão, hai người chẳng khác gì anh em, bây giờ ông ta lại bị thành chủ Hoài Thành chém đứt một tay, đây đúng là tai họa với kiếm khách Ảnh Tử.

Lúc này, hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của gia tộc Cổ Võ họ Khương cũng đã đuổi tới.

Trong mắt thành chủ Hoài Thành lóe lên sát khí, lão ta nói với hai cao thủ nhà họ Khương: “Phiền hai vị ngăn cản Mục thành chủ giúp tôi mấy giây, tôi đi giết Dương Thanh!”

Nghe thấy thế, hai cao thủ nhà họ Khương nhíu mày, lạnh lùng nói: “Chúng tôi cân Dương Thanh chứ không phải mạng của cậu ta!”

Nghe thấy thế, thành chủ Hoài Thành nhíu mày.

Lão ta cứ tưởng người của gia tộc Cổ Võ họ Khương đến để giết Dương Thanh, bây giờ xem ra họ cũng không định làm thế, mà muốn đưa Dương Thanh đi.

“Tốt nhất các người nên nghĩ kỹ, thiên phú của cậu ta rất yêu nghiệt, hành động của chúng ta hôm nay đã đắc tội với cậu ta, nếu giờ không giết cậu ta, sau này sẽ càng khó làm điều đó đấy”.

Thành chủ Hoài Thành không cam lòng, nhìn về phía cao thủ nhà họ Khương, nói.

Lúc này, Khương Nham cũng đã đến. Ông ta nhìn Dương Thanh đang nằm trên giường bệnh rồi lập tức nhìn về phía Mục thành chủ: “Mục thành chủ, nhà họ Khương chúng tôi không có thù sâu hận lớn gì với Mục phủ, chỉ muốn đưa Dương Thanh đi thôi”.

“Chỉ cần ông không nhúng tay vào, bây giờ chúng tôi sẽ đưa Dương Thanh đi, ân oán hôm nay cũng xí xóa, sao nào?”

Trong mắt Mục thành chủ tràn ngập sát khí mãnh liệt, ông lão nhìn chăm chằm vào Khương Nham: “Các người đã khiến Mục phủ tổn thất nặng nề, chỉ có thể dùng mạng sống của các người để trả mối thù này thôi!”

Nghe thấy Mục thành chủ nói thế, Khương Nham nhíu mày.

Ông ta nói với Mục thành chủ như thế cũng vì sợ hãi, nếu không có thành chủ Hoài Thành, có lẽ tất cả bọn họ đã chết ở Mục phủ rồi.
 
Chương 3253


Chương 3253:

Họ muốn đưa Dương Thanh đi cũng không phải để lấy mạng Dương Thanh, mà anh còn tác dụng khác.

Nhưng rõ ràng thành chủ Hoài Thành đang muốn giết Dương Thanh.

Thành chủ Hoài Thành cười lạnh, nhìn về phía Khương Nham: “Cậu Khương, cậu cũng nghe thấy rồi đấy, Mục phủ không định để các người sống sót rời đi, bây giờ chúng ta phải hợp sức thì mới tiêu diệt được Mục phủ”.

Khương Nham không quan tâm đến thành chủ Hoài Thành, vẫn nhìn chằm chằm vào Mục thành chủ, hỏi lại: “Mục thành chủ, ông chắc chắn rằng không chịu xí xóa ư?”

“Giết!”

Mục thành chủ không muốn nói nhảm nữa, vung trường mâu tấn công Khương Nham.

Nếu hôm nay Khương Nham không dẫn cao thủ tới đánh úp, sao lại xảy ra chuyện như thế?

Bây giờ, vì Dương Thanh, Mục phủ đã tổn thất nặng nề, nhất là sau khi chứng kiến thiên phú võ thuật của Dương Thanh, ông lão càng không bỏ rơi anh.

Hôm nay, cho dù đánh đổi cả Mục phủ thì cũng phải bảo vệ Dương Thanh an toàn.

Ghỉ khi Dương Thanh sống thì sự hy sinh của Mục phủ mới có ý nghĩa.

Mục thành chủ vừa ra tay đã giết ngay hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, với thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm của ông lão, cũng chỉ có thể giết hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ thôi.

Khương Nham thấy thế, sắc mặt lập tức u ám tới cực điểm, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Nếu ông đã muốn chết, vậy tôi sẽ giúp ông!”

Ông ta nói rồi cầm linh kiếm, lao tới chỗ Mục thành chủ.

“Đối thủ của ông là tôi!”

Nhưng ông ta vừa hành động thì kiếm khách Ảnh Tử đã lao tới, hai người đều là cao thủ dùng kiếm, tuy kiếm khách Ảnh Tử đã bị chém đứt một †ay, nhưng Khương Nham cũng bị thương nặng khi giao chiến với Mục thành chủ trước đó, hai người đều chịu tổn hại nặng nề.

Sau khi kiếm khách Ảnh Tử ngăn cản Khương Nham, Mục thành chủ tiếp tục ra tay tiêu diệt cao thủ nhà họ Khương, trước đó ông lão còn kiêng dè, dù sao nhà họ Khương cũng là gia tộc Cổ Võ, ông lão không muốn đắc tội quá, nhưng bây giờ kiếm khách Ảnh Tử đã mất một tay, Mục phủ cũng tổn thất nặng nề, ông lão không muốn nể nang gì nữa.

Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, đã có thêm mấy cao thủ nhà họ Khương ngã xuống trong vũng máu.

Hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của nhà họ Khương thấy thế, cũng không dám giữ sức nữa, đều xông tới tấn công Mục thành chủ.

Nhưng lúc này Mục thành chủ đã dốc toàn lực, không nương tay nữa, không những thế, mới hồi nãy, ông lão còn sử dụng bí pháp, tăng thực lực lên rất nhiều, hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong của nhà họ Khương không thể ngăn cản nổi.

“Keng keng keng!”

Linh đao trong tay Mục thành chủ điên cuồng tấn công, cao thủ cầm linh kiếm của nhà họ Khương chỉ có thể dùng linh kiếm để ngăn cản nhưng vẫn liên tục bị đẩy lùi.

Một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong khác của nhà họ Khương cũng tấn công Mục thành chủ, nhưng ông ta không có linh khí nên không làm gì được ông lão hết. Có mấy lần linh đao của Mục thành chủ xẹt qua ông ta, trên người ông ta có mấy vết thương do bị chém phải.

Không ai áp đảo thành chủ Hoài Thành hết, nhưng lão ta cũng chưa ra tay với Dương Thanh.

Rõ ràng nhà họ Khương muốn đưa Dương Thanh còn sống đi, tuy lão ta không rõ nguyên nhân, nhưng cũng biết nếu Dương Thanh bị đưa đi, chắc chắn sau này anh sẽ trở thành đối thủ lớn nhất của lão ta.
 
Chương 3254


Chương 3254:

Nhưng nếu bây giờ lão ta giết Dương Thanh, chắc chản nhà họ Khương sẽ không vui vẻ gì. Đến khi đó, rất có thể sẽ có cao thủ nhà họ Khương ra tay với phủ Hoài Thành.

Gó quy định của Thủ Hộ Minh ở đây, cao thủ Thiên Cảnh nhà họ Khương không thể ra tay với lão ta, nhưng lão ta không biết rốt cuộc nhà họ Khương có bao nhiêu cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm.

Nếu có thêm mấy cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm nữa đến, một mình lão ta vốn không phải đối thủ của họ.

Bây giờ lão ta đang phải cân nhắc xem Dương Thanh hay cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm của nhà họ Khương có sức uy hiếp lớn hơn với mình.

“Thành chủ Hoài Thành, giúp tôi một tay, sau khi tiêu diệt Mục phủ xong, tất cả những gì mà Mục phủ có sẽ thuộc về ông hết!”

Khương Nham bỗng hét lên với thành chủ Hoài Thành.

Bây giờ Khương Nham đang sợ thật, thực lực của Mục phủ đã vượt xa tưởng tượng của ông ta, nếu không có thành chủ Hoài Thành ở đây, những cao thủ nhà họ Khương mà ông ta dẫn đi đã bị giết sạch.

Bây giờ, ông ta bắt buộc phải nhờ thành chủ Hoài Thành giúp.

Thành chủ Hoài Thành cũng không ra tay ngay, mà nói: “Tôi chỉ cần mạng Dương Thanh!

Tôi có thể ngăn Mục thành chủ thay cậu, còn Dương Thanh sẽ do người nhà họ Khương giết”.

Nghe thấy thế, sắc mặt của Khương Nham đang chiến đấu với kiếm khách Ảnh Tử khó coi tới cực điểm, nhà họ Khương muốn đưa Dương Thanh còn sống đi, Dương Thanh vấn còn tác dụng lớn.

Nhưng thành chủ Hoài Thành lại muốn giết Dương Thanh, bây giờ chỉ có lão ta giúp được họ, nếu thiếu đi sự hỗ trợ từ thành chủ Hoài Thành, họ sẽ chết hết.

Thành chủ Hoài Thành cũng không vội, bây giờ kiếm khách Ảnh Tử đang bị Khương Nham ngăn cản, Mục thành chủ bị hai cao thủ nhà họ Khương giữ chân, không thể thoát được trong thời gian ngắn.

Tuy Dương Thanh vẫn đang đột phá, nhưng cho dù đột phá xong thì sao? Lão ta vẫn có thể giết Dương Thanh một cách dễ dàng.

Từng giây từng phút trôi đi, Khương Nham vân chưa cho thành chủ Hoài Thành câu trả lời chắc chản, còn khí thế của Dương Thanh thì vần ngày càng mạnh.

Có lẽ anh đã đạt đến bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nếu tiến thêm một bước thì sẽ bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ luôn.

Nhưng anh vẫn chưa tỉnh, chỉ có khí thế đang không ngừng trở nên mạnh mẽ.

Thành chủ Hoài Thành chăm chú nhìn Dương Thanh, nếu sớm biết thiên phú của Dương Thanh yêu nghiệt đến thế, chắc chăn lão ta sẽ không ra †ay với anh, đối với loại yêu nghiệt này, hoặc làm thân, không nên đắc tội ngay từ đầu, hoặc chém giết thẳng tay nếu đã đắc tội, phải như vậy mới ngăn được họa về sau.

So với việc đạt được tất cả của Mục phủ, thành chủ Hoài Thành càng muốn giết Dương Thanh hơn hết.

“Vùt”

Đúng lúc này, biến cố bỗng xảy ra, linh đao trong tay Mục thành chủ đang bị hai cao thủ nhà họ Khương quấn lấy bỗng tạo thành một đường vòng cung trong không trung, xẹt qua yết hầu một cao thủ.

Cao thủ nhà họ Khương cầm linh kiếm trong tay lập tức biến sắc, đúng lúc Mục thành chủ gi3t chết đồng bọn của ông ta, ông ta cũng dốc toàn lực, vung kiếm về phía Mục thành chủ.

“Vùi”

Mục thành chủ né kịp, nhưng nhát kiếm này vân để lại một vết máu rất dài trên lưng ông lão.
 
Chương 3255


Chương 3255:

“Keng Đúng lúc bị linh kiếm rạch trúng lưng, Mục thành chủ cũng quay người chém một đao, đòn tấn công nặng nề ập đến, linh kiếm trong tay cao thủ nhà họ Khương bị hất bay ra xa.

Cao thủ nhà họ Khương lập tức biến sắc, ông ta không thể là đối thủ của Mục thành chủ khi mất linh kiếm, nên lập tức quay người lùi ra sau.

Lúc này, Mục thành chủ đã vung linh đao chém tới.

Khương Nham lập tức biến sắc, không do dự nữa, hét lên: “Thành chủ Hoài Thành, tôi đồng ý với ông!”

Ngay sau khi ông ta dứt lời, thành chủ Hoài Thành lập tức hóa thành bóng mờ, lao tới chỗ Mục thành chủ.

“Keng!”

Khi nhát chém của Mục thành chủ giáng xuống, thành chủ Hoài Thành đã chắn trước mặt cao thủ nhà họ Khương, vung linh kiếm đỡ linh đao của Mục thành chủ.

Một vòng xoáy năng lượng đáng sợ xuất hiện ở nơi mà hai món linh khí va vào nhau.

“Rầm!”

Ngay sau đó, một tiếng động lớn bỗng vang lên, Mục thành chủ và thành chủ Hoài Thành đều bị sức mạnh này đẩy lùi mấy chục bước, năng lượng sau khi vòng xoáy năng lượng nổ tung cũng lan ra bốn phía, khiến tất cả công trình kiến trúc, thủy tinh gần đó lập tức vỡ nát.

Trên vùng trời của Mục phủ, mây đen dày đặc, sấm sét rền vang, như ngày tận thế.

Cao thủ nhà họ Khương vừa được cứu kia vẫn còn sợ hãi, nghiêm nghị nhìn về phía Mục thành chủ.

Khương Nham và kiếm khách Ảnh Tử cũng ngừng đánh, hai người đứng đối diện nhau, trên mặt tràn ngập vẻ nghiêm nghị.

Mục thành chủ bỗng nhìn quanh, nhìn xác chết đầy đất, sát khí trong mắt ông lão ngày càng rõ rệt.

Ông lão chợt nói: “Hôm nay, tất cả những kẻ đến xâm phạm đều phải chết!”

Ông lão nói rồi bỗng giơ đại đao lên, khí thế đáng sợ cũng lan ra từ người ông lão.

Kiếm khách Ảnh Tử lập tức biến sắc, hoảng sợ nói: “Thành chủ, đừng!”

Mục thành chủ bỗng nhìn kiếm khách Ảnh Tử, mỉm cười: “Sau này, Mục phủ nhờ vào ông nhé!”

Nghe thấy Mục thành chủ nói thế, cao thủ của Mục phủ thi nhau biến sắc.

Thành chủ Hoài Thành và cao thủ nhà họ Khương đều có linh cảm xấu, tuy họ không rõ Mục thành chủ định làm gì, nhưng cũng biết Mục thành chủ đang dặn dò hậu sự.

Rõ ràng ông lão chuẩn bị làm gì đó.

Khương Nham hét lên với thành chủ Hoài Thành: “Thành chủ Hoài Thành, mau giết ông ta, chẳng những tôi đồng ý để ông giết Dương Thanh, sau này tất cả mọi thứ của Mục phủ cũng là của ông hết”.

Cho dù Khương Nham không nói, thành chủ Hoài Thành cũng sẽ ra tay với Mục thành chủ.

“Rầm!”

Lúc này, khí thế hết sức đáng sợ lan ra từ người Mục thành chủ.

“Hoàn Đồng!”

Mục thành chủ bỗng hét lớn.

Sau tiếng quát giận dữ này, khí thế của ông lão xông tới tận trời, trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người, mái tóc bạc trắng của ông lão dân chuyển sang màu đen với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy.

Không những thế, nếp nhăn trên mặt ông lão cũng biến mất cực nhanh.

Chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, ông lão đã trẻ lại hơn bốn mươi tuổi, bây giờ trông chỉ chừng ba mươi.
 
Chương 3256


Chương 3256:

“Là bí pháp Hoàn Đồng trong truyền thuyết, không ngờ bí pháp Hoàn Đồng đã thất lạc từ lâu vấn còn trên cõi đời”.

Sắc mặt Khương Nham u ám tới cực điểm.

Hoàn Đồng là bí pháp có thể tăng thực lực trên diện rộng trong thời gian ngăn, cho dù là ở gia tộc Oổ Võ thì đó cũng là bí pháp hàng đầu.

Sau khi dùng bí pháp này, ngay cả thực lực của cao thủ Thiên Cảnh cũng sẽ tăng mạnh, nói gì đến Mục thành chủ mới là bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm.

Sau khi cảm nhận được khí thế của Mục thành chủ bỗng tăng mạnh, thành chủ Hoài Thành đang định ra tay với ông lão lập tức nảy ý rút lui.

Tuy lão ta muốn giết Mục thành chủ và Dương Thanh, nhưng lão ta cũng không phải người không biết tự lượng sức mình. Khí thế của Mục thành chủ đã vượt xa bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, còn về phần ông lão đã đạt tới Thiên Cảnh Nhất Phẩm chưa thì lão ta cũng không biết.

Lão ta chỉ biết bây giờ lão ta không thể giết nổi Mục thành chủ, mà chỉ bị Mục thành chủ giết thôi.

“Sau này gặp lại!”

Thành chủ Hoài Thành chợt nói rồi quay người định rời đi.

Khương Nham lập tức biến sắc, tức giận nói: “Thành chủ Hoài Thành, nếu ông dám đi, nhà họ Khương sẽ tiêu diệt cả phủ Hoài Thành đấy!”

Thành chủ Hoài Thành cười lạnh: “Tôi chờ!”

Lão ta nói rồi biến mất.

Đúng lúc lão ta biến mất, Mục thành chủ cũng biến mất theo.

Nhưng khi đi ngang qua cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm kia của nhà họ Khương, lão ta tiện tay vung linh đao chém vào cổ đối phương, đối phương lập tức đi đời.

Khương Nham hoàn toàn hoảng sợ, hai cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm mà ông ta dẫn tới đây đêu đã chết, những cao thủ còn lại của nhà họ Khương cũng bị thương nặng.

Bây giờ đừng nói ông ta có thể quay về nhà họ Khương không, cho dù về được, với tổn thất mà ông ta gây ra, nhà họ Khương sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ông ta.

Nghĩ tới đây, sát khí trong mắt ông ta càng rõ rệt, ông ta nói với vẻ mặt dữ tợn: “Tất cả mọi người bỏ qua đối thủ của mình, cùng giết Dương Thanh!”

Nhiệm vụ của ông ta là đưa Dương Thanh còn sống về nhà họ Khương, nhưng bây giờ ông ta không quan tâm được nhiều như thế nữa, phải chuyển sự chú ý của mọi người sang Dương Thanh thì ông ta mới có cơ hội sống sót.

Ông ta phải trốn!

Bỏ rơi tất cả mọi người để thoát thân!

Tuy làm vậy sẽ bị gia tộc trừng phạt, nhưng so với chết, ông ta thà chịu như thế còn hơn. Hơn nữa, ông ta là dòng chính nhà họ Khương, cho dù nhà họ Khương muốn phạt ông ta thì cũng sẽ không quá đáng.

Trong lúc nhất thời, mười cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh của nhà họ Khương đều bỏ lại đối thủ của mình, lao tới chỗ Dương Thanh.

Kiếm khách Ảnh Tử định đối phó với Khương Nham, nhưng khi thấy nhiều cao thủ đi giết Dương Thanh như thế, ông ta chỉ có thể từ bỏ Khương Nham, hơi nhích chân, lập tức chắn trước mặt Dương Thanh, vưng linh kiếm về phía trước.
 
Chương 3257


Chương 3257:

“Phập!”

Một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ lập tức bị giết.

Cao thủ mà Khương Nham dẫn tới đều đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Gảnh, bây giờ chỉ còn Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ và trung kỳ, về phần cao thủ trên Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ thì trừ Khương Nham ra, họ đã bị giết hết.

Khương Nham nhìn về phía Dương Thanh, biết không thể đưa Dương Thanh đi nên không chần chừ nữa, quay người bỏ chạy.

Ông ta vừa quay người, một con dao găm màu đen đã bay cực nhanh tới chỗ ông ta.

Như cảm nhận được nguy hiểm phía sau, Khương Nham lập tức biến sắc, vung linh kiếm lên, chém về sau.

“Kengl”

Dao găm va mạnh vào linh kiếm, lúc này Khương Nham mới phát hiện, thì ra cũng không có cao thủ nào tấn công hết, mà chỉ có một con dao găm màu đen.

Lúc này, trên dao găm tràn ngập hơi thở đáng sợ, như đã có mạng sống, sau khi bị đỡ được, nó tiếp tục tấn công ông ta.

Khương Nham biến sắc: “Linh khí!”

Ông ta thực sự rất kinh hãi, ông ta cứ tưởng trên thế giới không có nhiều linh khí lắm, nhưng hôm nay ông ta đã thấy nhiều lắm rồi.

Linh đao trong tay Mục thành chủ, linh kiếm trong tay kiếm khách Ảnh Tử, linh kiếm của thành chủ Hoài Thành, bây giờ lại có thêm một con dao găm linh khí.

“Khốn kiếp! Rốt cuộc ai đang điều khiển con dao găm linh khí này?”

Trên mặt Khương Nham tràn ngập vẻ tức giận, liên tục vung trường kiếm lên. Dao găm linh khí như đã có sinh mạng, liên tục đâm về phía ông ta.

Nhưng lần nào cũng bị Khương Nham ngăn lại bằng kiếm.

“Vù vù vùi”

Ngay sau đó, vô số mũi tên nước cùng phóng tới chỗ Khương Nham.

Có quá nhiều mũi tên, Khương Nham không sao ngăn cản nổi, vô số mũi tên nước bắn trúng người ông ta.

Nhưng sức tấn công của mũi tên nước có hạn, chỉ miễn cưỡng làm rách da Khương Nham, chứ không thể khiến ông ta bị thương nặng.

Có điều số lượng mũi tên nước lại nhiều, trên mặt Khương Nham đầy vết máu do chúng gây ra.

“Sức mạnh nguyên tố Thủy!”

Khương Nham lại kinh hãi nói.

Có cực ít người tu luyện được sức mạnh nguyên tố, ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc đã làm được điều này.

Nhưng bây giờ, lại có một con dao găm linh khí và sức mạnh nguyên tố Thủy chủ động tấn công ông ta, chuyện này khiến ông ta càng thêm e ngại.

Ông ta đã quyết tâm từ bỏ Dương Thanh, nhưng bây giờ muốn trốn cũng không trốn nổi nữa.

Ông ta biết, người tu luyện được sức mạnh nguyên tố Thủy ít nhất đã đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nhưng ông ta chỉ biết ở Mục phủ, mới có Mục thành chủ và kiếm khách Ảnh Tử là cao thủ ở cảnh giới đó.
 
Chương 3258


Chương 3258:

Mục thành chủ đã đuổi giết thành chủ Hoài Thành, kiếm khách Ảnh Tử đang bị cao thủ nhà họ Khương quấn lấy vì cứu Dương Thanh, tức là ở Mục phủ vẫn còn ít nhất một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong nữa á?

Nhưng điều khiến ông ta hơi khó hiểu chính là sức tấn công của sức mạnh nguyên tố Thủy cũng không lớn, chỉ miễn cưỡng làm rách da ông ta mà thôi.

Còn cả con dao găm linh khí kia, tuy sức tấn công của nó vô cùng đáng sợ, góc độ tấn công cũng rất nham hiểm, nhưng vẫn có giới hạn.

Chẳng lẽ đối phương là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong bị thương nặng ư?

Nghĩ tới đây, ông ta cảm thấy đỡ áp lực hản, lại điên cuồng vung linh kiếm.

Trong lúc này, không ai chú ý tới việc Dương Thanh đang ngủ say trên giường bệnh bông mở mắt ra.

Hai luồng sáng vàng bản ra từ mắt anh.

Dị tượng trên vùng trời Mục phủ cũng lập tức mất.

Đúng lúc Dương Thanh mở mắt, khí thế mạnh mẽ cũng lan ra từ người anh.

“Rầm!”

Giường bệnh bên dưới anh lập tức nát vụn.

“Anh Thanh!”

Sau khi thấy Dương Thanh đứng dậy, Hoài Lam và Phùng Tiểu Uyển đang được cao thủ của Mục phủ bảo vệ ở cách đó không xa đều hết sức mừng rỡ.

Kiếm khách Ảnh Tử đang bảo vệ Dương Thanh cũng rất mừng. Ông ta không nói thừa nửa câu, lập tức xông tới chỗ Khương Nham, đồng thời bảo anh: “Các cao thủ còn lại của nhà họ Khương giao cho cậu nhé!”

Khương Nham còn chưa kịp phản ứng xem có chuyện gì xảy ra, dao găm linh khí và mũi tên nước tấn công ông ta đã biến mất, còn kiếm khách Ảnh Tử thì cầm linh kiếm lao tới chỗ ông ta.

“Các người đều đáng chết!”

Dương Thanh nhìn quanh, trông thấy dáng vẻ thê thảm của cao thủ Mục phủ, trong mắt chỉ còn sát khí mãnh liệt không gì sánh nổi.

“Cậu ta chỉ có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, không phải đối thủ của chúng ta, mọi người cùng xông lên giết cậu ta đi!”

Gao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ dẫn đầu quát lớn.

Ông ta vừa dứt lời, mắt Dương Thanh đã đỏ ngầu, dao găm linh khí cũng xuất hiện trong tay anh.

Chỉ trong thoáng chốc, khí thế của anh đã lên thẳng Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ.

“Sao… sao có thể chứ?”

Sau khi cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ của Dương Thanh, cao thủ nhà họ Khương đều biến sắc.

“Kiếm đến!”

Dương Thanh bỗng khoát tay, quát lên.

Ngay sau khi anh dứt lời, nước trong suối nhân tạo ở Mục phủ bỗng hóa thành mưa kiếm, lơ lửng trên vùng trời Mục phủ.
 
Chương 3259


Chương 3259:

Khí thế đáng sợ bao trùm lấy cao thủ nhà họ Khương.

Mọi người đều ngẩng đầu nhìn các thanh kiếm bằng nước chỉ chít trên bầu trời với vẻ kinh hãi, cảm thấy như đang trong mộng.

Đây là thủ đoạn của cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong ư?

Sau khi thấy cảnh tượng này, Khương Nham đang chiến đấu với kiếm khách Ảnh Tử hết sức kinh hãi: “Sức mạnh nguyên tố Thủy! Dao găm linh khít Là Dương Thanh!”

“Dương Thanh mới bước vào Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, sao có thể tu luyện được sức mạnh nguyên tố Thủy? Gòn kiểm soát được linh khí nữa chứ?”

Trong nhận thức của ông ta, chỉ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mới nắm giữ được sức mạnh nguyên tố hay linh khí.

Nhưng bây giờ, chúng lại đồng thời xuất hiện ở một cao thủ mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, sao ông ta lại không kinh hãi được chứ.

“Giết!”

Dương Thanh hét lớn.

Mưa kiếm đang lơ lửng trên vùng trời Mục phủ bỗng giáng xuống.

Cao thủ nhà họ Khương thi nhau biến sắc, định né tránh mưa kiếm.

Gần như trong chớp mắt, trừ Khương Nham ra, tất cả cao thủ nhà họ Khương đều bị mấy trăm thanh kiếm bằng nước đâm trúng.

Hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ vốn đã bị thương nặng bị giết tại chỗ luôn.

Những cao thủ khác cũng bị thương nặng.

Khương Nham là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, có lẽ mưa kiếm chỉ miễn cưỡng đâm rách da ông ta, nhưng cao thủ khác của nhà họ Khương thì mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ là cùng, mưa kiếm do sức mạnh nguyên tố Thủy của Dương Thanh ngưng tụ lập tức khiến họ bị thương nặng.

Ngay sau đó, Dương Thanh biến mất.

“Vù vù vùi”

Đám người chỉ thấy một bóng mờ di chuyển qua lại giữa các cao thủ nhà họ Khương bị thương nặng.

Sau mấy giây ngắn ngủi, trừ Khương Nham, tất cả cao thủ nhà họ Khương đều đứng đờ ra đó.

Dương Thanh xuất hiện ở một nơi khác.

“Rầm rầm rầm!”

Những cao thủ nhà họ Khương vừa đứng thẳng liên tục ngã xuống đất, ai cũng chết không nhäm mắt, trên cổ xuất hiện vết máu đỏ.

Những cao thủ còn sống của Mục phủ đều có vẻ kích động, nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt sùng bái.

Hồi nấy, Mục phủ dốc hết sức lực nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chống lại cao thủ nhà họ Khương mà thôi, kết quả Dương Thanh vừa tỉnh lại thì đã giết hết họ băng sức của mình anh rồi.

Nét mặt Khương Nham lập tức cứng đờ, ông ta biết lần này ông ta xong rồi, xong hẳn.

Cho dù ông ta còn sống và quay về nhà họ Khương, cao thủ mà ông ta dẫn đi cũng đã chết hết, ông ta biết ăn nói với nhà họ Khương thế nào bây giờ?

Dương Thanh bỗng nhìn về phía kiếm khách Ảnh Tử, nhìn chăm chäm vào ống tay áo bên phải rỗng tuếch của ông ta, áy náy nói: “Tiền bối Ảnh Tử, ông đi giúp Mục thành chủ đi, cứ để tôi đối phó với ông ta chol”

Kiếm khách Ảnh Tử thoáng sững sờ rồi nói: “Đó là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, sở hữu linh kiếm, có thể sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nguy hiểm lắm đấy”.
 
Chương 3260


Chương 3260:

Dương Thanh nói: “Ông ta đã bị thương nặng, có lẽ còn không bằng cả Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ. Tình hình bên phía Mục thành chủ rất cấp bách, không thể chần chừ, ông mau đi đi!”

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, kiếm khách Ảnh Tử gật đầu, nhìn quanh rồi nói với cao thủ còn sống của Mục phủ: “Nếu tôi chết, Dương Thanh chính là chủ Mục phủ!”

Ông ta nói rồi nhìn về phía Dương Thanh, nói với vẻ mặt phức tạp: “Cố gắng sống nhé!”

Dương Thanh chưa đáp, ông ta đã rời đi.

Dương Thanh cũng cảm thấy hết sức phức tạp, lần này tới Mục phủ, ban đầu anh chỉ định lợi dụng họ, có thể rời đi bất cứ lúc nào, không ngờ lại mang phiền phức lớn đến cho Mục phủ như thế.

Tuy Mục phủ cũng định lợi dụng anh, nhưng cho dù thế nào, lần này, sự hy sinh của Mục phủ vì anh cũng vô cùng to lớn.

Mục phủ không phải một gia tộc, mà do rất nhiều gia tộc tạo thành, thế nên cũng không mang tính kế thừa. Bất cứ ai gia nhập Mục phủ cũng có tư cách trở thành chủ nhân mới của Mục phủ.

Thế nên trước khi rời đi, kiếm khách Ảnh Tử mới dặn cao thủ của Mục phủ rằng nếu ông ta chết, Dương Thanh chính là chủ của Mục phủ.

Dương Thanh nhìn về phía Khương Nham, Khương Nham cũng đang nhìn Dương Thanh bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.

Dương Thanh chợt hỏi: “Sao các người lại muốn tôi đến nhà họ Khương?”

Đây mới là vấn đề khiến anh quan tâm nhất.

Trước đó, tuy anh hôn mê nhưng vẫn năm rõ những chuyện xảy ra ở Mục phủ. Anh không biết gia tộc Cổ Võ họ Khương, nhưng nhà họ Khương lại muốn đưa anh tới đó, khiến anh rất khó hiểu.

Khương Nham cười lạnh: “Cậu nghĩ cậu là đối thủ của tôi thật ư? Cho dù tôi bị thương nặng thì vẫn là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, cậu mới đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, giết tôi kiểu gì chứ?”

Dương Thanh thản nhiên nói: “Nếu ông không nói, tôi không thể làm gì khác ngoài việc giết ông!”

Anh không muốn nói nhiều, cảnh giới của Khương Nham hơn anh quá nhiều, một khi cho ông ta thời gian hồi phục, ông ta có thể dễ dàng gi3t chết anh.

Khương Nham biết không thể kéo dài thời gian nên không giấu giếm nữa, lấy một viên thuốc màu đỏ ra định uống.

Đúng lúc ông ta lấy thuốc ra, một mũi tên nước bồng bản tới.

“Bụp!”

Mũi tên đó đánh nát viên thuốc.

Mặt Khương Nham lập tức tái nhợt, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Cậu chán sống rồi!”

Viên thuốc kia là hy vọng cuối cùng của ông ta, có thể khôi phục 80% thực lực của ông ta trong nháy mắt. Đừng nói là 80%, chỉ cần khôi phục một nửa thực lực thôi cũng đủ để ông ta giết Dương Thanh rồi, nhưng bây giờ nó đã bị Dương Thanh đánh nát.

Dương Thanh không quan tâm đến Khương Nham, chợt nhắm mắt lại. Ngay sau đó, trên vùng trời Mục phủ lại xuất hiện vô số thanh kiếm bằng nước, đều chỉ vào Khương Nham.

Nhưng việc vận dụng mưa kiếm cũng khiến anh tiêu hao rất nhiều, trán anh đã đẫm mồ hôi, dùng mưa kiếm hai lần đã là cực hạn của anh rồi.

Khương Nham nhìn mưa kiếm trên đầu mình với vẻ kiêng dè, ông ta có thể cảm nhận được mưa kiếm mà Dương Thanh thi triển lần này mạnh hơn lần trước.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom