Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3052


Chương 3052

Có gì cứ nhằm vào tôi đây này, nếu dám làm con tôi với chồng tôi bị thương thì đừng trách tôi dùng pháp luật để bảo vệ bản thân.”

“Chồng tôi bệnh nặng, mong các vị thông cảm giùm cho, trong lòng tự biết cái gì nên nói cái gì không nên nói.

Phân kháng cáo sau này tôi sẽ thẳng thắn cho mọi người biết rõ từng chỉ tiết.

Tôi chỉ đang bảo vệ lợi ích chính đáng của mình, không chèn ép gì cả, tôi cũng công chứng tại đây, tôi tin tưởng pháp luật sẽ trả lại công bằng cho tôi.”

“Ngoài ra, chuyện con trai lớn của tôi là con nuôi thì toàn thành phố đều biết, tôi có thể công khai xét nghiệm quan hệ người thân để chứng minh không hề có quan hệ máu mủ. Nhưng tôi cũng hy vọng mọi người sẽ tử tế với thằng bé, tôi coi thằng bé như con ruột, mong mọi người không ác ý suy đoán quan hệ gia đình chúng tôi, đừng có ngược đãi hay bất cứ sự phân biệt đối xử nào. Mong mọi người sẽ tử tế.”

Hứa Trúc Linh cúi người về phía máy ảnh, cái khom người này kéo dài đến một phút, tất cả mọi người đã yên lặng, tâm mắt mọi người đều tập trung trên người của cô.

Người phụ nữ này quả thật đã yếu đi, gánh nặng trên bờ vai cũng rất nặng, nhưng từ biểu hiện hôm nay có thể nhìn ra tuy cô nhu nhược nhưng không dễ bắt nạt.

Tuy cô là phụ nữ, nhưng đồng thời cũng là một người vợ, một người mẹ.

Hôm nay cô đã biểu đạt rất rõ ràng tâm lý muốn bảo vệ mái ấm gia đình, bất cứ kẻ nào muốn ác ý hãm hại chồng con cô, cô sẽ không ngồi yên chờ chết.

Sau khi cô cúi đầu xong thì đứng thẳng người: “Mọi người còn thắc mắc gì với chuyện riêng tư của tôi không?”

Cô nhìn toàn bộ nhóm phóng viên, mọi người nhìn nhau, trong một khoảng khắc không có câu hỏi nào.

“Vậy vào việc thôi, quả thực tôi không đủ tư cách, thiếu kinh nghiệm quản lý tập đoàn. Nhưng tôi có chông tôi đi theo hướng dẫn, hơn nữa các cộng sự dốc lòng chỉ đạo, cha mẹ với em chồng tôi toàn lực ủng hộ. Tôi tin chỉ cần cho tôi thời gian, tôi nhất định sẽ ngồi vững vị trí này.”

“Không mong làm tốt nhất, chỉ hy vọng không khiến chồng tôi mất mặt.

Kế hoạch phía sau sẽ do giám đốc Triệu phát biểu, tôi còn có việc phải đi trước.”

Nói xong cô rời khỏi khán đài, giao phần công việc còn lại cho giám đốc Triệu.

“Xin hỏi, ban giám đốc đồng ý giao lại tất cả cho mợ chủ Cố à?”

“Đương nhiên đồng ý, cô ấy là vợ bất cứ kẻ nào muốn ác ý hãm hại chồng con cô, cô sẽ không ngồi yên chờ chết.

Sau khi cô cúi đầu xong thì đứng thẳng người: ‘Mọi người còn thắc mắc gì với chuyện riêng tư của tôi không?”

Cô nhìn toàn bộ nhóm phóng viên, mọi người nhìn nhau, trong một khoảng khắc không có câu hỏi nào.

“Vậy vào việc thôi, quả thực tôi không đủ tư cách, thiếu kinh nghiệm quản lý tập đoàn. Nhưng tôi có chông tôi đi theo hướng dẫn, hơn nữa các cộng sự dốc lòng chỉ đạo, cha mẹ với em chồng tôi toàn lực ủng hộ. Tôi tin chỉ cần cho tôi thời gian, tôi nhất định sẽ ngồi vững vị trí này.”

“Không mong làm tốt nhất, chỉ hy vọng không khiến chồng tôi mất mặt.

Kế hoạch phía sau sẽ do giám đốc Triệu phát biểu, tôi còn có việc phải đi trước.”

Nói xong cô rời khỏi khán đài, giao phần công việc còn lại cho giám đốc Triệu.

“Xin hỏi, ban giám đốc đồng ý giao lại tất cả cho mợ chủ Cố à?”

“Đương nhiên đồng ý, cô ấy là vợ tổng giám đốc, lại còn một lòng dốc sức vì nhà họ Cố, tuy thiếu sót kinh nghiệm nhưng chúng tôi sẽ cố gắng hỗ trợ hết sức. Mợ chủ vô cùng ưu tú, lại rất có lòng cầu tiến, giữa chúng tôi vô cùng hòa hợp, cho nên mọi người hoàn toàn không cần phải lo lắng, mợ chủ sẽ đưa chúng ta cùng phát triển.”
 
Chương 3053


Chương 3053

Mọi người nghe nói thế cũng hiểu đại khái nhà họ Cố bây giờ không còn nguy cơ nữa, ngược lại xoắn thành một sợi dây thừng vô cùng có nghị lực.

Cố Thành Trung thật sự ngã xuống, nhưng Hứa Trúc Linh lại đứng dậy, khởi động hết thảy, ổn định quân tâm.

Ban đầu, tất cả mọi người nói Cố Thành Trung cưới một người phụ nữ không quyền không thế.

Bây giờ, cô có quyền có thế.

Hiện tại, một mình cô diễn chính.

Hiện nay…

Hứa Trúc Linh về tới văn phòng, thở một hơi thật dài, phía sau lưng cũng bị mồ hôi làm ướt đẫm.

Bây giờ trong đầu cô còn đang trống rõng, lời lúc nãy nói đã quen kha khá.

Cô có chút lo lắng nhìn Khương Anh Tùng: “Tôi có nói sai gì không, tôi cảm thấy… giống cách tôi đọc kịch bản lúc trước, tôi sẽ không để ảnh hưởng đến danh dự của công ty…”

“Không đâu. Cô nói rất tốt, lời thoại chúng ta sắp xếp rất thỏa đáng, tuy không có chỗ sai nhưng cũng không thể chặn miệng bọn họ. Bây giờ xem ra dư luận trên mạng sau này sẽ ít đi rất nhiều, những người kia cũng không dám gây chuyện.”

Nghe Khương Anh Tùng nói xong, lúc này cô mới một lòng một dạ yên tâm.

“Vậy anh đi xuống trước đi, tôi phải đọc xong mấy quyển sách này, còn rất nhiều thuật ngữ chuyên nghiệp tôi chưa hiểu”

“Được, có cái gì cần giúp thì tôi ở ngay bên cạnh.”

Hứa Trúc Linh đang khám phá một quyển sách chuyên ngành khá khó nhai, đột nhiên điện thoại trên bài lại vang lên, cuộc gọi tới từ quầy lễ tân.

“Có chuyện gì thế?”

“Mợ chủ, ở quầy lễ tân có người tìm A 1 GÓP: “Tìm tôi? Ai?”

“Là… Là thư ký Lâm Thanh Huyền, vợ của thư ký Khương, không phải cô ấy muốn ly hôn với thư ký Khương ư? Cái này… Phải làm sao đây…”

“Để cô ấy…’ Hứa Trúc Linh đang chuẩn bị để cô ta lên, nhưng chưa nói hết câu điện thoại đã bị ngắt mất.

Bên kia điện thoại do thư ký xử lý.

Bình thường, điện thoại gọi đến từ quầy lễ tân sẽ phải qua phòng thư ký rồi mới kết nối với phòng giám đốc, điện thoại cá nhân phòng thư ký sẽ không nghe, để bảo đảm riêng tư.

“Để tôi xử lý, mợ chủ…”

Hứa Trúc Linh nghe vậy: “Anh xử lý cái gì? Người ta tới tìm tôi, anh đừng có đuổi người ta đi. Dẫn người ta lên đi, xem thử xem có chuyện gì.”

Điện thoại vừa ngắt, Khương Anh Tùng liên xông vào, nói: ‘Cô Hứa, sao cô lại làm vậy, cô biết rõ tâm địa cô ta không sạch sẽ mà tại sao cô vẫn gặp cô ta?”

“Chuyện của hai người đã qua lâu như vậy rồi mà sao vẫn chưa bỏ qua được vậy? Trước kia tôi thật sự ủng hộ anh, nhưng bây giờ tôi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, biết rõ hai người quan trọng với nhau tới mức nào, anh thích Lâm Thanh Huyền, cô ấy cũng không bỏ được anh. Đều là vợ chồng cớ gì phải…”

“Do cô ta phản bội trước, tôi đã cho cô ta cơ hội, thế nhưng mà…”

“Được rồi, xem thử cô ấy tới tìm tôi làm gì đã, nếu như anh không muốn gặp cô ấy thì có thể sang bên cạnh, được không nào?”

“VớÏ,..
 
Chương 3054


Chương 3054

Khương Anh Tùng muốn nói lại thôi, sắc mặt nghiêm trọng, cuối cùng nói không ra lời, phân nộ quay người rời đi.

Hứa Trúc Linh biết rõ anh ta không đồng ý với cách làm của cô, cô chỉ biết người yêu cũ có thể quay lại là chuyện khó khăn đến nhường nào.

Cô do dự một lúc, gọi điện thoại cho quầy lễ tân, bên kia có người nghe.

Lâm Thanh Huyền đi lên rất nhanh, cô ta xinh đẹp hơn lúc trước mấy phần, mặc áo sơ mi trắng với váy bó sát, vẫn y như lúc trước.

Cô ta nhìn thấy Hứa Trúc Linh, cúi người chào, nói: ‘Mợ chủ.”

“Sao cô lại tới đây? Gần đây có ổn không?”

“Tôi đi ra ngoài du lịch khắp nơi, gặp rất nhiều người, nhìn thấu rất nhiều chuyện. Tôi nhìn thấy tin tức, biết ở đây xảy ra chuyện cho nên mới về.”

“Về làm gì?”

“Giúp đỡ mợ chủ.”

“Giúp tôi? Định làm thế nào?”

“Tôi biết bây giờ Khương Anh Tùng không tha thứ cho tôi, thật ra tôi cũng không thể nào tha thứ nổi cho mình.

Ngay từ lúc thành lập công ty của Cố Triệt, tôi đã… có ý định khác, tôi đã tưởng tôi là một người xấu xa, mãi đến gặp khi Khương Anh Tùng. Tôi thực sự đã làm rất nhiều chuyện không tốt, bây giờ trở về để chuộc tội.”

“Năng lực chuyên môn của tôi mợ chủ không cần phải nghi ngờ, tôi có thể làm kỳ phùng địch thủ của Khương Anh Tùng. Một thư ký nam suốt ngày ra vào văn phòng của mợ chủ, lâu ngày sẽ khó tránh khỏi bị người ta chỉ trích. Phóng viên trong buổi trình diễn thời trang hôm nay chính là ví dụ tốt nhất. Những lúc như này thì cần có tôi. Ngài Cố bây giờ đã ngã xuống, Khương Hàn bây giờ nhất định rất khó chịu.”

“Tôi không thể không giúp anh ấy được, tình huống bây giờ nguy cấp, nhà họ Cố cần tôi. Bây giờ mợ chủ còn chưa quen thuộc với công việc của công ty, tôi hoàn toàn có thể giúp cô. Hiện tại tôi không có bất kỳ vây cánh nào, không phục vụ cho bất cứ kẻ nào. Mợ chủ có thể đi điều tra tình huống tôi mấy ngày qua, tôi không nói sai, tôi chỉ trở về để chuộc tội. Sau khi tập đoàn ổn định tôi sẽ rời đi.”

“Thật ra… Tôi không phản đối cô quay lại, nhưng cô cũng biết tôi với Khương Anh Tùng là bạn, việc cô quay lại tôi phải tham khảo ý kiến của anh ấy.”

“Bạn là bạn, cấp trên là cấp trên.

Nếu như tôi nói trực tiếp với anh ấy tôi muốn quay lại, nhất định anh ấy sẽ không cho. Cho nên tôi chỉ có thể nói với mợ chủ, hy vọng mợ chủ cho tôi một cơ hội.”

Hứa Trúc Linh nhìn Lâm Thanh Huyền, cô tin Lâm Thanh Huyền thật lòng ăn năn hối lỗi, chuyện của Phó Minh Nam đã sớm kết thúc, cô cũng không có khả năng phụ thuộc vào người khác.

Chẳng qua… Khương Anh Tùng có thể bỏ qua được ư?

“Vậy tiếp theo cô định ở đâu, với Khương Anh Tùng… Cô có muốn làm gì không?”

Lúc nói lời này, mắt cô theo bản năng nhìn điện thoại.

Rõ ràng Lâm Thanh Huyền chú ý tới, biết Khương Anh Tùng ở bên cạnh đang nghe.

Hứa Trúc Linh có ý để cô chịu thua, nói mấy câu đáng thương để tranh thủ chút lòng đồng tình của đàn ông.

Nhưng cô cắn môi, do dự liên tục rồi mới trả lời: “Tôi đã tìm thấy chỗ ở ngay gần công ty. Một mình tôi sẽ sống rất tốt, không dám đến làm phiền ai.”
 
Chương 3055


Chương 3055

“Thật sao?”

Hứa Trúc Linh sửng sốt, đây chắc chắn không phải đáp án cô muốn.

“Cô nghĩ lại cẩn thận xem?”

“Tôi đã nghĩ tốt rồi, mợ chủ giữ tôi lại đi.”

Lâm Thanh Huyền với Khương Anh Tùng đều là người quật cường, giữa hai người có một cây cầu nối nhưng không ai muốn bước lên trước, mỗi người đều kéo căng thần kinh, tình nguyện tự mình chịu đau khổ chứ không muốn chịu thua trước.

Lâm Thanh Huyền cảm thấy bản thân không có tư cách được anh tha thứ.

Mà Khương Anh Tùng bị lừa, thiếu chút nữa tổn thương đến một nhà Cố Thành Trung, anh cũng rất tự trách.

Tuy Cố Thành Trung không truy cứu, nhưng Khương Anh Tùng vấn canh cánh trong lòng, hơn nữa thật lòng bảo vệ cô.

Anh ta không có cách nào có thể đi được đến bước kia, anh đã quá bao dung cô ta, lúc trước có thể đi cùng với cô ta nhưng cuối cùng lại lựa chọn buông tay.

Bây giờ, nếu anh ta chọn nhân nhượng trước, vậy tôn nghiêm của anh ta ở đâu? Anh ta cũng không thể nào cho Cố Thành Trung một lời giải thích.

Cho nên hai người đều đang rất bế tắc.

“Tôi nhớ là… cô với Khương Anh Tùng còn có một đứa bé nhỉ?”

Lời này vừa nói ra, thân thể Lâm Thanh Huyền khẽ run lên, con mới sinh không bao lâu cô đã rời đi rồi.

Đến bây giờ vẫn chưa gặp được con, lớn bao nhiêu, cái bộ dạng ra sao, có nói chuyện được chưa? Vẫn luôn không biết.

Cô ta làm mẹ, nhưng lại không làm được gì.

“Vâng…”

“Con trai hay con gái?”

“Con trai.”

“Bây giờ cũng hơn hai tuổi rồi nhỉ?”

“Vâng. Đứa bé ở quê nên tôi rất yên tâm.

“Dù sao điều kiện ở quê có hạn, một ông lớn như Khương Anh Tùng nhất định không thể chăm sóc tốt một đứa trẻ. Đứa bé lớn hơn, ý thức được gia đình mình không vẹn toàn sẽ có tâm lý oán giận. Không phải cô với Khương Anh Tùng vấn chưa ly hôn à, tất cả vẫn còn cơ hội mà.”

“Chỉ cần ở riêng hai năm, có thể xin ly hôn…”

“Này… Hứa Trúc Linh ngẩn người, cô còn có thể nói gì nữa, đoán chừng Khương Anh Tùng nghe xong trong lòng cũng khó chịu, có vẻ Lâm Thanh Huyền không muốn hòa giải.

Nhưng Lâm Thanh Huyền lại cảm thấy Khương Anh Tùng không muốn hòa giải, cho nên mới nói lời này để cô yên tâm.

“Đi… Đi thôi, cô đi nhận việc trước đi, sau đó đến phòng thư ký…”

__”Gứ cho tôi một vị trí ở tâng một là được, không cần ở phòng thư ký đâu.”

“Gái này…

“Mong mợ chủ chấp nhận.”

“Sao cô cũng cứng đầu vậy chứ?”
 
Chương 3056


Chương 3056

“Tôi không muốn khiến anh ấy khó xử.

“Vậy cô có biết không…”

Lời này của cô còn chưa nói xong, phòng thư ký bên kia đã cúp điện thoại.

Cô lập tức nhụt chí, lắc đầu.

Vậy cô có biết không, đàn ông không cần một người phụ nữ thông tình đạt lý đến vậy, ngâu nhiên cũng muốn chút đùa nghịch hờn dõi.

Có đàn ông bên cạnh còn không đùa nghịch hờn dỗi, chẳng lẽ phải đợi đến lúc không có đàn ông mới hiểu được đạo lý kia ư?

Trước kia cô có thể đùa giỡn thỏa thích với Cố Thành Trung, bởi vì cô biết Cố Thành Trung sẽ nuông chiều cô, bảo bọc cô, nên cô mới không kiêng nể gì.

Nhưng hiện tại Cố Thành Trung nằm trên giường, không nói nên lời, không thể hành động, không thể đáp lại bất cứ thứ gì. Ũ Cô bây giờ không khóc, khóc thì có thể làm được gì, cho ai xem chứ?

Không bao giờ… có một người yêu thương mình như vậy nữa, biết hôn lên khóe mắt còn vương chút nước mắt, cũng không có ngón tay ấm áp khẽ lau.

Cô không thể đùa giỡn với anh, thậm chí bởi vì máy thở, cô còn không thể chìm vào giấc ngủ bên gối anh, sợ đè lên mấy cái dụng cụ, chỉ có thể để một cái giường nhỏ trông coi bên cạnh.

Hiện tại mới giật mình, hai người ở chung hạnh phúc đến mức nào, nhưng ngàn vạn lần không thể coi hạnh phúc này như điều đương nhiên.

Bởi vì có Lâm Thanh Huyền gia nhập, nên cô nhẹ nhõm hơn nhiều.

Bởi vì đều là phụ nữ, giao tiếp rất hòa hợp, Lâm Thanh Huyền cũng vô cùng cẩn thận, nhớ rõ kỳ s1nh lý của cô, giúp cô cản rượu lúc xã giao bên ngoài.

Chỉ cần cô có chút không thoải mái, Lâm Thanh Huyền đều có thể cẩn thận phát hiện, sẽ chuẩn bị giày bệt cho cô, để lúc lên xe cô có thể thay.

Nhưng quan hệ của cô ta với Khương Anh Tùng vân chưa dịu đi chút nào, mặc dù ở chung văn phòng nhưng lại không nói với nhau câu nào.

Lúc có mặt anh ta, Lâm Thanh Huyền sẽ tận lực tránh đi, chọn lúc anh †a không có ở đó mới đến báo cáo công việc.

Nhìn đôi vợ chồng khó xử này, Hứa Trúc Linh cũng đau đầu không thôi.

Mỗi ngày cô bề bộn công việc không ngơi, đành phải buổi tối mang về, gắng hết sức không để lỡ giờ đón con.

Mỗi khắc cô đều nhớ, nhất định phải đồng hành và cho con sự yêu thương đầy đủ ngay từ khi nó còn nhỏ, để đứa nhỏ sau này trưởng thành sẽ thành công không lệch lạc.

Hai đứa bé hiểu chuyện đến mức khiến người ta đau lòng, trong trường học rất biết điều lại khéo léo, giáo viên không thể không khen hai đứa.

Về đến nhà, sẽ chủ động chia sẻ việc nhà, làm cỏ, quét dọn vệ sinh, không để người khác phải lo lắng chút nào.

Đến giờ đi ngủ còn biết đi chuẩn bị sữa bò cho cô.

Mỗi đêm Cố Hy đều chuẩn bị sữa bò cho cô với em gái nhỏ, còn dặn dò phải đắp chăn kỹ càng, trời mà mưa còn nhắc nhở người hầu phải đóng kín cửa.

Có bộ dạng như một người đàn ông †rưởng thành nhỏ, bắt đầu chăm sóc người khác.
 
Chương 3057


Chương 3057

Cô có chút tự ti mặc cảm, không biết con cần mình hay mình đang ỷ lại con.

Màn đêm dần dần buông xuống.

Cuối cùng cô cũng xem hết văn bản tài liệu, ghi lại toàn bộ chỗ không hiểu, định ngày mai sẽ đi tìm Lâm Thanh Huyền để hỏi rõ ràng.

Cô rửa mặt xong, sau đó dưỡng da, không quên lau người cho Cố Thành Trung, đổi quần áo sạch.

Cô lau người cho Cố Thành Trung, còn xoa thêm ít kem dưỡng da.

“Đàn ông cũng phải chú ý bảo dưỡng, anh lớn tuổi hơn em nhiều, cho nên phải dùng mỹ phẩm dưỡng da.”

“Nào, võ nhè nhẹ với mát xa có thể khiến da hấp thu tốt hơn. Đúng rồi, mỗi ngày anh đều nằm nên không tập thể hình, em sợ anh bị mất dáng, đến lúc đó cái gì mà bụng tám múi, cơ tay, cơ ngực đều mất hết thì anh đừng khóc đấy.”

“Thật ra ngủ cũng tốt, trước kia anh luôn bề bộn công việc mãi không hết, dốc hết lòng, vừa vặn có thể nhân cơ hội này nghỉ ngơi thật tốt một thời gian.

Có phải mỗi ngày anh đều nằm mơ không? Trong mơ có em chứ? Nếu không có em, em sẽ cho anh biết mặt.”

“Hôm nay cô giáo khen Cố Hy viết chữ rất đẹp, em thấy có chút giống chữ anh, xem ra đã nhìn chữ anh rất nhiều.

Nhưng chữ Niệm Noãn viết lại rất xấu, y như chó đào vậy. Một đứa con gái sao có thể viết chữ xấu vậy chứ, đến em còn choáng váng.”

“Hôm nay công ty rất tốt, chỉ có hạng mục ở công trường xảy ra vấn đề, nhưng cũng không phải vấn đề lớn gì, sẽ giải quyết xong nhanh thôi.”

“Hôm nay… Còn có gì nhỉ? Đúng rồi, hôm nay em cũng nhớ anh, rất nhớ rất nhớ.”

Nói xong lời cuối cùng, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, nụ cười ngọt ngào.

Nếu như không có cách nào thay đổi tình trạng hiện tại, chỉ có thể chấp nhận, tìm chút vị ngọt trong trạng thái tôi tệ bây giờ.

Ít nhất cô vẫn được ở bên Cố Thành Trung phải không, không vi phạm thề nguyện, bọn họ vấn sẽ bạch đầu giai lão.

“Được rồi, chăm sóc da xong rồi.”

Cô đứng dậy cầm chai chai lọ lọ đi, nhưng cô vừa đứng dậy, đột nhiên có một lực từ cổ tay truyền tới.

Cô sửng sốt, toàn thân cứng ngắc, không thể tin đây là thật, cẩn thận quay đầu lại, vậy mà lại nhìn thấy… Cố Thành Trung đang nắm chặt cổ tay cô.

Côvui đến phát điên, lập tức ngồi xổm xuống, nói: “Cố Thành Trung, anh tỉnh rồi đúng không? Cố Thành Trung?”

Nhưng Cố Thành Trung không có chút phản ứng nào, đôi mắt vẫn nhắm chặt như trước.

Điện tâm đồ vẫn như cũ, lúc lên lúc xuống, chẳng qua biên độ lớn hơn lúc đầu.

Bởi vì miệng vết thương toàn thân đã khép lại, cơ thể đã trở lại trạng thái bình thường.

Anh vẫn không có chút dấu hiệu tỉnh lại nào.

Trái tim cô run lên kịch liệt, vẫn không cam lòng từ bỏ, vội vàng gọi điện thoại cho Cố Ngọc Vy, không dám rời đi dù chỉ nửa bước.

Cố Ngọc Vy đi suốt đêm đến, nhưng kết quả kiểm tra vẫn vô vọng.
 
Chương 3058


Chương 3058

“Em xem, anh ấy thực sự nắm lấy tay chị mà, không phải chị tự làm, mọi người xem đi.”

“Chị dâu, em biết rõ, đấy có thể là phản ứng theo trí nhớ của cơ thể con người, cơ thể của anh ấy có trí nhớ cho nên mới năm tay chị. Theo tình tình trước mắt, không có bất kỳ dấu hiệu tỉnh dậy nào. Nói như vậy, thân thể có hành động thì người cũng có thể tỉnh lại sớm thôi, có thể… Chỉ có thể giải thích là do phản ứng trí nhớ của cơ thể.”

“Đây không được tính là dấu hiệu tỉnh lại ư?”

“Với tình hình hiện tại, vẫn chưa có bất cứ dấu hiệu tỉnh lại nào.”

Gố Ngọc Vy thất vọng nói: “Chị dâu, chị đừng tạo cho mình áp lực quá lớn.”

Hứa Trúc Linh mấp máy môi, còn muốn giấy giụa thêm chút nữa, nhưng cuối cùng vân không thốt lên nổi một chữ.

Cô thở dài một hơi, nói: “Chị biết rồi… Rất xin lỗi, quấy rầy em rồi, muộn vậy mà vấn gọi em tới. Muộn quá rồi, hay em ở lại đây đi.”

“Không được, xe của Nguyên Doanh vấn còn ở bên dưới, bọn em còn tưởng phải đưa anh ba tới bệnh viện, cho nên anh ấy chờ em ở dưới tầng. Em đi vê trước, lần sau tìm em có lẽ sẽ có tin tốt.”

“Vậy… Chị tiễn em.”

Cô đứng dậy, cuối cùng tàn nhân gạt tay Cố Thành Trung ra.

Lúc đẩy tay anh ra, lòng cô khó chịu muốn chết.

Hy vọng vừa bốc cháy lên, một phút thoáng qua như thể đổ cả chậu nước lên người, thân thể cô lạnh như băng không còn chút sức lực nào.

Ngay cả một đám khói xanh cũng không còn.

Cô tiên Cố Ngọc Vy, quay lại phòng, nước mắt cố nén nhiều ngày đêm nay lại rơi xuống.

Vốn dĩ cô đã học cách làm sao để không khóc.

Nhưng đêm nay anh làm vậy lại khiến cô như rơi từ trên tòa cao ốc xuống, cảm giác mất mát chôn vùi khiến cô không thể thở nổi.

Cô tức giận, hung hăng võ tay anh.

“Tự dưng anh năm tay em làm gì, nếu như không tỉnh lại thì có gì phải làm lại một hành động nhiều lần như vậy?

Cho em hy vọng rồi lại cho thất vọng, anh có biết em đau lòng lắm không?

Anh là đồ lừa đảo, đến lúc này rồi anh có thể bớt lừa người đi được không, chẳng lẽ anh muốn ép em điên lên mới được à?”

Cô che mặt khóc, một lúc lâu sau mới bình tĩnh lại, thấy mu bàn tay của anh bị mình đánh đỏ lên, lại rất đau lòng.

“Rất xin lỗi rất xin lỗi, em không nên đánh mạnh vậy.

Cô cẩn thận thổi, cũng chậm rãi bình tĩnh lại, tóm lại đây là một chuyện tốt.

Côchỉ có thể tự an ủi mình như thế.

Cô lau nước mắt, đắp kín chăn cho anh rồi mới lên giường nhỏ của mình.

Cô nhìn anh thật sâu, sau đó tắt đèn.

Đêm nay nhất định rất khó ngủ.

Gần đây Hứa Trúc Linh đang phải xử lý chuyện ở công trường, bởi vì công trường thi công không đảm bảo quy cách nên khiến người ta bị thương, phải vào bệnh viện. Mặc dù người bị thương không chết trong quá trình cấp cứu, nhưng cần phải vào phòng bệnh nặng.
 
Chương 3059


Chương 3059

Hứa Trúc Linh gánh chịu tất cả tiền thuốc men. Sau khi điều tra, lại phát hiện ra do công nhân này vi phạm quy định, không lắp chắc giá đỡ đã rời đi, giống như thể chỉ làm cho hết thời gian, trái với quy định của công trường cho nên mới bị thương.

Nhưng dù sao cũng là một mạng người, Hứa Trúc Linh định cứu sống người đó trước, dù sao vẫn là gặp chuyện không may trong lúc làm việc, cũng cho tiền cứu trợ, đủ cho mẹ con người kia sinh hoạt.

Nhưng không nghĩ tới đối phương bám chặt cái này không tha, không ngờ người kia lại chết ngay đêm qua, cái này khiến mấy người kia quậy phá càng nhiều hơn.

Đối phương trực tiếp yêu cầu mười lăm tỷ tiền trợ cấp hậu sự.

Thậm chí còn khiến người ở công trường bãi công tập thể, Hứa Trúc Linh không cổ vũ hành động này, không chỉ trả phần phí bồi thường theo hợp đồng mà còn cho thêm không ít, nhưng lại không nghĩ công phu sư tử ngoạm của đối phương.

Vốn người bệnh đã ổn định, đột nhiên qua đời khiến người ta không tin nổi.

Bây giờ người nhà người chết đã gây chuyện tới tận cửa công ty, giơ băng rôn, lên án hành động không bồi thường phí tai nạn lao động, tương tự với coi mạng người như cỏ rác.

Mấy lời kia chỉ là lời vô căn cứ, bởi vì sản nghiệp nhà họ Cố rất lớn, cho nên chỉ cần có bất cứ hướng gió gì cũng sẽ khiến tất cả mọi người chú ý. Vậy nên bọn họ không thể cậy manh, nhất định phải tuyên bố sự thật ra ngoài.

Mười lăm tỷ đồng, không thể nào.

Nếu như công nhân tử vong do tai nạn, cô có thể bồi thường.

Nhưng công trường vốn nguy hiểm, công nhân lại lấy tính mạng mình ra đùa giốn, mười lăm tỷ này không thể cho, nếu cho được thì đã không có chuyện biểu tình hôm nay.

Bọn họ không làm sai bất cứ chuyện gì, cho hơn ba trăm triệu tiền hậu sự đã là quan tâm tận tình rồi.

Hơn nữa còn cung cấp cho công nhân tất cả thiết bị y tế tốt nhất. Người vừa mất cô còn chưa kịp khám nghiệm tử thi, không nghĩ tới bố mẹ người kia mang thi thể về ngay trong đêm, nói là tập tục địa phương, sau khi chết phải lập tức hỏa táng đem đi chôn thì người chết mới có thể được an ủi.

Cô không thể không hoài nghỉ đây là âm mưu.

Cô tra xét gia cảnh đối phương, cha mẹ là người trung thực, bởi vì quá cưng chiều nên con trai mới coi trời bằng vung.

Hiện tại con trai cần kết hôn mua nhà, nếu không thì nhà gái không gả.

Mà nhà ở Đà Nẵng nào dễ mua như vậy?

Hiện tại cả nhà người kia đều đang chờ tiền để mua nhà.

Chẳng lẽ nhà còn quan trọng hơn cả tính mạng con người sao?

Vừa nghĩ tới Cố Thành Trung vẫn còn đang năm trên giường bệnh, vô số người mong chờ anh tỉnh lại, nếu như có thể, cô đồng ý buông bỏ tất cả mọi thứ chỉ để anh được bình an.

Vì sao, rõ ràng người nhà còn sống, nhưng lại không hiểu được cách quý trọng?

“Bệnh viện phán đoán nguyên nhân chết của bệnh nhân là do thiếu oxy, đeo mặt nạ dưỡng khí làm sao có thể thiếu oxy được?”

“Kiểm tra mặt nạ dưỡng khí chưa?”

“Đã kiểm tra, không có vân tay khác, chỉ có của công nhân kia, xem ra anh ta đã tỉnh lại. Hiện tại có thể loại trừ khả năng bị giết, chẳng lẽ là… tự sát? Trong nhà anh ta rất thiếu tiền, hành động gây thương tích lúc đầu đã là cố ý rồi, chết †ử tế cũng có thể do cố ý.”

“Mấy công nhân khác nói anh ta rất khác thường, anh ta biết khung sắt chưa được lắp chắc chắn thì người đứng trên sẽ rất nguy hiểm, nhưng anh ta vẫn leo lên.”

Hứa Trúc Linh nghe vậy, trong lòng nặng trịch. Vì một căn nhà mà ép một người bố phải chết?
 
Chương 3060


Chương 3060

“Vậy theo hợp đồng, tử vong ngoài ý muốn phải bồi thường bao nhiêu tiền?”

“Tối đa sáu tỷ đồng, lần này rõ ràng do đối phương cố ý, hình như người nhà người chết cũng nhận ra gì đấy cho nên đã cố gắng lợi dụng tối đa cái chết của anh ta, đòi mười lăm tỷ.”

“Số tiền này vừa đủ cho bọn họ mua được một căn nhà ở Đà Nẵng xa xôi, bọn hắn cũng đã xem được một chỗ tốt, đã đưa tiền đặt cọc.”

Khương Anh Tùng đã nghe ngóng rõ ràng.

Hứa Trúc Linh nghe vậy, đau đầu nhắm mắt lại.

Cuối cùng có nên cho số tiền này không?

Đúng lúc này Lâm Thanh Huyền lo lắng đẩy cửa tiến vào, nói: “Mợ chủ, vợ của công nhân kia đột nhiên bị thương, người hôn mê bất tỉnh, bây giờ đang đưa đến bệnh viện.”

“Sao lại bị thương?”

“Nói không trả tiền là đang buộc con côi mẹ góa bọn họ chết.”

Hứa Trúc Linh nghe vậy, lập tức đứng dậy chạy đi.

Lâm Thanh Huyền không nghĩ gì đi theo, ma xui quỷ khiến thế nào Khương Anh Tùng lại nắm tay Lâm Thanh Huyền.

Anh ta cứng đờ, cơ thể Lâm Thanh Huyền cũng cứng ngắc theo, hiển nhiên không nghĩ tới hai người giằng co nhiều ngày như vậy, cuối cùng Khương Anh Tùng lại là người chủ động trước.

“Tôi… Tôi đi đi theo mợ chủ…”

Cô lúng túng nói, sau đó gạt tay Khương Anh Tùng ra, rời đi rất nhanh.

Khương Anh Tùng nhìn bóng lưng cô đang dần đi xa, ánh mắt tối sầm lại.

Hứa Trúc Linh chạy tới bệnh viện, phóng viên đã vây quanh bệnh viện chật như nêm như cối.

“Mợ chủ Cố, cô thấy thế nào về việc công nhân chết tại công trường, có phải toàn bộ trách nhiệm do nhà họ Cố không?”

“Đối phương luôn mồm nói là cô ép anh ta chết, cô định đáp lại thế nào?”

“Ai nói?” Cô nhíu mày.

“Con trai công nhân.”

Cô nghe vậy nghiến răng, nói: “Tạm thời không giải thích, sau này nhà họ Cố sẽ cho mọi người một câu trả lời rõ ràng.”

Nói xong cô đẩy đám người ra đi vào. “Trước tiên hứa đồng ý trả tiên, dàn xếp tốt cho người phụ nữ này, chuẩn bị tất cả thiết bị tốt nhất, hơn nữa đặt thiết bị giám sát trong phòng, cả máy nghe trộm nữa. Mười lăm tỷ sẽ lập tức gửi tới tài khoản của anh ta, hơn nữa không được để anh ta làm lộ ra ngoài, nếu không một cắc tiền cũng đừng mơ có.”

“Mặt khác, cô đến nhà gái, khiến đối phương nâng giá, không chỉ muốn nhà mà còn phải có xe sang, không thể thấp hơn ba tỷ. Còn muốn lễ cưới hỏi ba tỷ, bảo anh ta tự nghĩ cách.”

“Tại sao lại phải làm thế?” Lâm Thanh Huyền hơi khó hiểu.

“Lòng tham chưa đủ rắn nuốt voi, không đủ thỏa mãn anh ta, hy sinh bố, không phải còn một người mẹ nữa à?

Đàn ông như vậy mà lấy vợ sinh con chắc chắn sẽ gây tai họa. Anh ta nên sống cô độc hết quãng đời còn lại, đừng có gây họa cho con gái nhà người ta. : Lâm Thanh Huyền gật đầu, lập tức đi làm.
 
Chương 3061-3062


Chương 3061

Cô đi vào bệnh viện, người phụ nữ kia đã tỉnh lại, trên khuôn mặt tiêu tụy đầy nước mắt. Vừa gặp đã thấy bà ta lấy nước mắt rửa mặt, không nói một câu nào.

Nếu chồng bà ta chết thật sự do nhà họ Cố gây ra, giờ phút này đã sớm xông lên báo thù rồi.

Rất rõ ràng, hai người đều biết rõ hung thủ không phải nhà họ Cố, trong lòng biết rõ chồng bà ta chết thế nào.

“Đã thấy đỡ hơn chưa?”

“Tôi… Tôi đỡ hơn nhiều rồi, chẳng qua nếu cô thật sự không đưa số tiền này cho tôi thì tôi chỉ có thể đi theo chồng tôi. Nhà tôi chỉ có một mình ông ấy làm việc, bây giờ mất rồi, cô bảo một nhà già trẻ chúng tôi phải sống sao đây?”

“Bà không có cha mẹ chồng, họ đã mất từ lâu rồi. Con của bà năm nay hai mươi lăm tuổi, có tay có chân, có thể đi làm kiếm tiền để nuôi sống bà, vậy sao lại không thể sống?”

“Tôi… Tôi mặc kệ, mấy người hại chết người phải bồi thường tiên, không có mười lăm tỷ thì chuyện này không xong đâu. Nếu không tôi sẽ đến phá, tôi không tin một công ty lớn như nhà họ Cố có thể làm gì được mẹ con tôi?”

“Tôi sẽ không làm gì mẹ con bà, chúng tôi sẽ đưa tiên. Mười lăm tỷ, không thiếu một xu nào, đã chuyển khoản tất cả cho con trai bà.”

“Thật sao?”

Mắt người phụ nữ kia sáng lên, nhưng lúc này con trai bà ta gọi điện thoại tới, giọng trong điện thoại chỉ có hưng phấn vui vẻ làm gì có đau khổ khi phải để tang bố đâu.

Ngắt điện thoại, người phụ nữ kia vén chăn lên muốn xuống đất, nhưng lại bị Hứa Trúc Linh ngăn lại: ‘Đừng nóng vội, bà bị thương, truyền thông chứng kiến lúc bà được đưa tới khắp người toàn máu, nếu cứ thế đi ra ngoài, nhà họ Cố chúng tôi không biết nên giải thích thế nào cho phải. Bà cứ ở đây dưỡng bệnh đến khi khỏi hẳn rồi về. Tôi thấy bà quanh năm làm lụng vất vả, gặp nhiều khó khăn, không bằng kiểm tra toàn thân rồi trị liệu thật tốt. – “Cái này… Cái này không tốt lắm, trong nhà tôi còn rất nhiều việc…”

“Hậu sự của chồng bà chúng tôi sẽ lo liệu ổn thỏa, bà cứ yên tâm.”

“Vậy… Vậy cảm ơn, cô là người tốt, người tốt… “

Người phụ nữ kia cảm ơn thật lòng, tỉa áy náy trong mắt càng nhiều hơn.

Mặc dù là người tốt nhưng bà vẫn phải ngăn lương tâm lại, nếu không thật sự không cách nào.

Phần sau giống y như cô đoán, nhà gái không chỉ muốn nhà mà còn muốn xe với lễ hỏi, mấy cái này như núi lớn ép đứa con trai kia tới mức không thở nổi.

Anh ta không còn cách nào khác, chỉ có thể nhờ vả mẹ mình.

Trong phòng bệnh.

“Mẹ, mẹ nói bệnh đau đầu của mẹ không chữa được, bảo bọn họ đưa thêm mười lăm tỷ, một bước đúng chỗ, vừa có nhà có xe mà ngay cả tiền sữa bột của con con sau này cũng không cần phải lo lăng. Mẹ, chỉ có mẹ mới giúp được thôi.”

Người phụ nữ kia nghe vậy, tức đến run cả người: ‘Mày là đồ khốn nạn, nếu như không phải tại mày thì sao bố mày lại nghĩ không thông đến mức đi đến tận bước này chứ. Mày biết bố mày chết thế nào không hả? Là do bố mày tháo mặt nạ dưỡng khí xuống nên mới chết. Mày ép chết bố màyu rồi mà mày vân chưa vừa lòng, thế mà mày còn muốn tao vứt lương tâm tiếp tục lừa tiền người ta với mày à?”

“Tiền tao cũng cho mày rồi, mày còn muốn cái gì nữa? Muốn tao nói thì con dâu này tao không cần nữa, tham lam như vậy, nhà chúng ta không hầu nổi.”

“Rốt cuộc còn không phải do hai người quá nghèo à, nghèo thế thì nuôi con trai làm gì? Không phải nói đừng để con phải thua ngay từ vạch xuất phát à, ngay từ đầu tôi đã thua rồi. Tôi muốn cô ấy, tôi không muốn con của tôi với cô phải thua ngay từ vạch xuất phát. Tôi không cần biết phải dùng cách gì, nhất định phải lấy được mười lăm tỷ cho tôi.”

Chương 3062

Nguồn thiếu chương này.
 
Chương 3063


Chương 3063

Tôi không thiếu một xu nào của mấy người, mau thu dọn đồ đạc rồi rời đi đi.”

“Không phải cô đồng ý để mẹ tôi trị hết bệnh rồi mới đi à? Đến cùng cô có chút thành tín nào không vậy?”

“Thành tín?” Hứa Trúc Linh đang định rời đi, nghe vậy cô tức đến phát run. Cô quay người, nắm chặt cổ áo người nọ, lạnh lùng nói: “Anh còn nói thành tín với tôi, anh biết hai chữ này viết như nào sao? Lo cho danh dự của một gia tộc trăm năm mà anh lại muốn dùng mạng của hai người để hủy đi trong chốc lát à. Tôi chưa kiện anh là đã rất nể mặt anh rồi. Anh còn bảo tôi chữa bệnh cho mẹ anh à, lúc trước tôi  thực sự có lòng tốt này nhưng tôi sợ mấy người lại lợi dụng nó, nếu thật sự xảy ra chuyện ở phòng bệnh riêng của tôi thì dù nhà tôi không có tội cũng thành có.”

“Tôi bị lừa một lần nhưng sẽ không bị lừa lần nữa đâu. Có một số người làm chuyện ác một lần sẽ hối cải, mà có mấy người như hai người dạy mãi vân không sửa được. Tôi giúp hai người là nhân nghĩa, không phải tình nghĩa, tôi không có tí quan hệ nào với hai người cả, cút đi cho tôi.”

Hứa Trúc Linh bộc phát triệt để, măng đến hai người kia choáng váng, xám xịt rời đi.

Chuyện này cuối cùng cũng đến hồi kết, bởi vì người phụ nữ kia đứng ra nói chồng bà ta qua đời ngoài ý muốn do người nhà không chăm sóc đầy đủ, không phải sơ suất của bệnh viện, lại càng không phải trách nhiệm của nhà họ Cố.

Lúc này truyền thông mới không cam lòng bỏ qua, cô tưởng chuyện này đã hoàn toàn kết thúc, không nghĩ cô lại nhận được điện thoại uy hiếp.

“Hứa Trúc Linh, tôi đang giữ con của cô, biết điều thì mang ba trăm tỷ tới đây, nếu không con của cô sẽ chết.”

Hứa Trúc Linh nghe vậy sợ tới mức làm rơi cả điện thoại xuống đất, cô vội vàng nhặt lên, nói: “Anh là ai, tại sao anh lại bắt cóc con tôi?”

“Đến đi rồi cô khắc biết, không được bảo cảnh sát, nếu không thì chờ nhặt xác cho con trai cô đi.”

Đối phương hung dữ nói, hơn nữa còn để lại địa chỉ.

Lòng cô loạn như ma, lập tức rời khỏi công ty, không nghĩ tới người giúp việc lại dẫn Niệm Noãn tới.

Niệm Noãn đầy bụi đất, vừa thấy cô lập tức lao vào ngực cô.

“Mẹ ơi, anh trai bị người xấu bắt mất rồi.

“Xảy ra chuyện gì?”

“Con… Con với anh trai vừa mới vào trường học, nhưng giáo viên bảo con đi ra ngoài, anh trai cảm thấy không ổn nên đi theo. Cô giáo dân con ra khỏi trường học, sau đó… sau đó bảo con lên xe, con không chịu, hai người họ liền ép con lên xe. Là anh trai xông đến đụng vào mấy người đấy nên con mới trốn được. Nhưng… nhưng anh trai lại ở lại, mẹ ơi…”

Hứa Trúc Linh nghe vậy, trái tim cô lập tức thắt lại.

“Mẹ ơi, liệu anh trai có gặp chuyện không may không? Nhỡ anh bị giống bố…

Không đợi con bé nói xong, Hứa Trúc Linh đã cắt ngang: ‘Sẽ không đâu, Cố Hy sẽ không bỏ rơi chúng ta đâu, mẹ không cho phép. Một nhà chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, mẹ sẽ bảo vệ các con.”

“Cô đưa cô chủ về trước đi.”

Cô bảo người giúp việc đưa con bé về trước, cô định đến chỗ hẹn nhưng Khương Anh Tùng với Lâm Thanh Huyền không cho cô đi một mình.

Khương Anh Tùng đề nghị báo cảnh sát, nhưng là Hứa Trúc Linh kiên trì không đồng ý, Lâm Thanh Huyền cũng đứng về phía Hứa Trúc Linh, quyết định đi cùng cô, Khương Anh Tùng chỉ có thể đi chuẩn bị tiền.

Đối phương muốn ba trăm tỷ tiền mặt, cân thời gian chuẩn bị.
 
Chương 3064


Chương 3064

Khương Anh Tùng bất mãn kéo Lâm Thanh Huyền đến một chõ, nói: ‘Sao em lại không đồng ý báo cảnh sát, không mang theo người thật sự rất nguy hiểm, chỉ bằng vào chúng ta, em cảm thấy sẽ không có tý sơ hở nào ư?”

“Anh hoàn toàn không hiểu một người mẹ, cô ấy có thể vì con mà làm bất cứ chuyện gì.”

“Nhưng đứa bé kia lại không phải con ruột.”

“Phụ nữ cực kỳ có bản năng làm mẹ, cho dù không phải con đẻ nhưng cũng nuôi nhiều năm như vậy, cho uống sữa mẹ, gọi mẹ mấy năm trời, sao mợ chủ có thể không để ý được, người đời chỉ biết đứa bé kia không phải con ruột, nhưng trong mắt mợ chủ với ông chủ thì đứa bé kia không khác gì con ruột cả.”

“Nếu như hôm nay là con trai của em bị bắt cóc, em cũng sẽ liều lĩnh đến.

Anh ta bảo em đến một mình, em sẽ đến một mình. Em biết dẫn người theo sẽ có phân thăng nhưng em muốn con trai. Cho nên em rất hiểu sao phu nhân lại làm vậy. Em sẽ bảo vệ tốt mợ chủ, anh ở đây tùy tình hình mà hành động, có thể dẫn người, càng ít càng tốt, đừng đánh rắn động cỏ.”

Lâm Thanh Huyền nói xong, xoay người rời đi.

Khương Anh Tùng nhìn chăm chằm bóng lưng cô rời đi, ánh mắt dần tối lại.

“Chú ý… an toàn, bảo vệ tốt chính mình.”

Lâm Thanh Huyền đi đến cửa ra vào, giọng anh truyền đến từ sau lưng khiến lưng cô cứng đờ.

Cô rất muốn quay đầu lại nhìn anh một cái, nhưng cuối cùng… vẫn hạ quyết tâm rời đi.

Tội nghiệt của cô nặng nề, không thể yêu cầu thứ xa vời như tha thứ, trở lại đã phải bỏ ra dũng khí rất lớn.

Chờ khi Cố Thành Trung tỉnh lại, áp lực của Hứa Trúc Linh không còn lớn nữa cô sẽ lập tức rời đi, chắc chắn sẽ không tiếp tục lúc ẩn lúc hiện trước mặt anh, cản trở tâm mắt của anh.

Hứa Trúc Linh mang theo tiền đến chỗ hẹn rất nhanh, một ngôi làng hẻo lánh ở nông thôn, một căn nhà tồi tàn, bên trong toàn bụi là bụi.

“Tôi đến rồi, tôi không mang theo người đến, chỉ có hai người phụ nữ, anh có thể đi ra chưa?”

Cô lo lắng gọi.

Người trong chỗ tối thấy thế, xác nhận hai người họ là nữ, lúc này mới mang đứa bé ra.

Hứa Trúc Linh không hề nghĩ tới vậy mà lại là con trai của công nhân kia.

Ép chết bố mình, người này có thể làm được bất cứ chuyện gì.

“Là anh.” Cô khiếp sợ trợn tròn mắt, bây giờ lại vô cùng hối hận, không nên khiêu khích người hung ác như này.

Ngay cả bố mình mà còn ép chết được thì có gì mà không làm được?

“Ưm ưm…”

Miệng Cố Hy bị dán băng dính, không nói được nguyên vẹn, chỉ có thể nức nở nghẹn ngào hét lên.

Hai mắt mày rưng rưng nhìn cô không ngừng giấy giua, nhưng lại bị đối phương trói, không thể nào thoát ra.

Thấy trên người Cố Hy không có vết thương nào cô cũng thở dài một hơi.

“Cố Hy đừng sợ, mẹ đến đưa con về nhà đây.”

“Vì một đứa con nuôi mà cô lại đến thật, cô khiến tôi phải nhìn bằng ánh mắt khác đấy.”

Anh ta hung dữ nói, vốn tưởng rằng một đứa con nuôi không đủ để khiến một mợ chủ cao cao tại thượng nghĩ đến, không nghĩ tới cô ta thật sự tới.
 
Chương 3065


Chương 3065

“Trần An, đến cùng anh muốn làm gì?

Lâm Thanh Huyền điều tra bọn họ, đương nhiên biết bọn họ tên gì.

“Tôi muốn gì hả? Nhà tôi mua xong rồi, đã chuẩn bị kết hôn, nhưng lại bởi vì mợ chủ Cố ra tay mà bây giờ tôi không kết hôn được, bạn gái tồi không chịu gả cho tôi. Vân nói phá một tòa miếu chứ không phá một cuộc hôn nhân, mợ chủ Cố thật độc ác mà…”

“Cô không để tôi được sống khá giả thì cô cũng đừng mong được sống yên ổn. Mẹ tôi cầu xin bọn họ nhưng bọn họ không chịu, mẹ tôi lấy cái chết bức bách nhưng bọn họ lại không quan tâm, mẹ tôi cứ như vậy không công uổng mạng.”

“Bây giờ tôi một thân một mình, tôi hận các người, tôi muốn các người phải trả giá”

Trần An rút dao găm chỉ về phía Hứa Trúc Linh, mắt trợn tròn như muốn nứt ra, khuôn mặt dữ tợn, đáng sợ đến cực điểm.

Hứa Trúc Linh nghiến răng, nếu là lúc trước có lẽ cô sẽ bị dọa vỡ mật không nói nổi câu nào.

Nhưng bây giờ cô không thể loạn, cô còn phải cứu con.

“Anh muốn mạng của tôi?”

“Đúng.”

“Có gì hữu dụng đâu?” Hứa Trúc Linh lập tức đẩy hòm tiền đến dưới chân anh ta, mở hòm ra, bên trong đầy ắp những tờ tiên màu đỏ.

Trong mắt anh ta lập tức xuất hiện tham lam, thiếu chút nữa bò trên đất nhặt tiền. Hứa Trúc Linh quơ quơ chỉ phiếu trong tay: “Tất cả ngân hàng lớn đều có thể rút tiền, cho dù chạy trốn ra nước ngoài cũng có hiệu quả. Anh thật sự quan tâm mạng của bố mẹ anh à?

Bọn họ chẳng qua chỉ là quân cờ của anh, lúc cần hi sinh thì hi sinh thôi. So với tính mạng của họ thì anh quan tâm lợi ích của mình hơn.”

“Không có vợ, coi như ít đi một chuyện, anh lấy số tiền này rồi trở thành tỷ phú, làm gì thiếu phụ nữ ninh nọt anh nữa. Anh lấy tiền có gì không tốt đâu nhỉ, giết người ngồi tù làm gì có chỗ tốt, ăn cơm tù cả đời.”

Hứa Trúc Linh bình tĩnh tự nhiên, nói từng câu một, lời này khiến Lâm Thanh Huyền bên cạnh phải lau mắt mà nhìn.

Đây là Hứa Trúc Linh mà cô quen ư?

Từ khi cô trở lại đến nay, tất cả những gì cô thấy là một người phụ nữ độc lập mạnh mẽ.

Bây giờ lại có thể một mình đối mặt với nguy hiểm, không cần người khác trợ giúp, mỗi chữ mỗi câu đều đánh vào lòng người.

Trân An nghe xong quả nhiên động lòng, đáy mắt xuất hiện chút do dự.

“Xe của tôi ở ngay bên ngoài, cầm tiền lập tức rời đi, xuất ngoại, đi chỗ nào cũng được. Không về nước nữa thì tôi sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra.

“Tôi tin cô, nhưng ai biết được liệu cô có tàn nhãn lật mặt không?”

“Vậy anh muốn thế nào?” Cô hỏi lại.

“Tôi muốn dẫn mày chủ nhỏ này đi, đến sân bay tôi sẽ thả người.”

“Được, tôi sẽ chuẩn bị máy bay tư nhân cho anh, anh muốn thằng bé cũng vô dụng, tôi đi với anh, anh bắt cóc tôi không phải càng hữu dụng hơn à?”

“Cái gì?” Trần An sửng sốt, Lâm Thanh Huyền cũng sửng sốt.

“Không được đâu mợ chủ, vì tiền anh ta có thể làm tất cả mọi thứ.”

Lâm Thanh Huyền ngăn cản, nhưng lại không đẩy được quyết tâm của Hứa Trúc Linh.

Trần An liên tục gật đầu, trực tiếp tóm Hứa Trúc Linh, không phải càng hữu dụng hơn à?
 
Chương 3066


Chương 3066

Hai người họ đeo tai nghe Bluetooth, Khương Anh Tùng bên ngoài vừa nghe vừa thấy tận mắt, lòng nóng như lửa đốt.

Lúc đổi Hứa Trúc Linh với Cố Hy, Lâm Thanh Huyền đưa tay muốn ngăn lại, nhưng Trần An nóng nảy rút dao cắt vào tay Lâm Thanh Huyền, ngay lập tức tay cô chảy máu.

Cô bị đau, kêu thành tiếng.

“Cô không sao chứ?”

Hứa Trúc Linh muốn quan tâm Lâm Thanh Huyền, nhưng dao găm của Trần An đã đặt trên cổ, cô chưa kịp bước lên phía trước, trên cổ đã cảm thấy đau đớn.

Lập tức trên cổ xuất hiện vết máu, cũng may không sâu lắm, chẳng qua chỉ cắt vào da.

Trần An thấy máu cũng rất sợ hãi, nếu thật sự giết người, vậy anh ta chỉ có thể ngồi tù cả đời.

“Mợ chủ…”

Lâm Thanh Huyền vội vàng nói.

“Mang Cố Hy đi đi, mặt khác bảo Khương Anh Tùng chuẩn bị máy bay tư nhân, không phải sợ, tôi không sao.”

Cố Hy được tự do, đã khóc thành đồ mít ướt.

“Mẹ, mẹ ơi…”

Từng tiếng đặc biệt lo lắng.

Trân An cầm tiền, dẫn người theo chạy tới sân bay.

Khương Anh Tùng với Lâm Thanh Huyền cũng đến bãi cỏ trước sân bay, máy bay đã chuẩn bị xong.

“Em không sao chứ?”

Khương Anh Tùng quan tâm hỏi.

“Đừng để ý đến em, cứu mợ chủ trước.”

“Đã bảo người chuẩn bị xong rồi, anh nên thả người rồi chứ?”

“Còn chưa đủ an toàn, sao tôi biết cơ trưởng kia có làm gì tôi không? Tôi muốn mợ chủ Gố đi cùng với tôi, đến chỗ rồi mợ chủ Cố lại ngồi máy bay về.

Như vậy thì tôi an toàn, cô ta cũng an †oàn, vẹn toàn đôi bên.”

“Anh đừng có được một bước lại muốn tiến thêm một thước, nếu anh dám làm cô Hứa bị thương, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh. Cho dù anh có chạy trốn tới chân trời góc biển, tôi sẽ lột da anh ra.”

“Tôi chết thì chết thôi, chết không có gì đáng tiếc, nhưng mợ chủ Cố chết lại không giống. Đừng có kích động tôi, lỡ như tôi run tay, không muốn sống kéo người khác chết chung thì sao bây giờ?”

Trần An cười đến điên dại, giống như cảm nhận được khiêu khích thì càng liều lĩnh.

Thật ra trong lòng Hứa Trúc Linh sợ phải chết, nhưng kế hoạch hôm nay chỉ có thể như thế, chỉ cần con không sao là được.

“Nghe anh ta đi, tôi đi theo lên máy bay, đến đó rồi trở về.”

Cô thở dài một hơi, bị Trân An xô đẩy lên máy bay.

Nhưng lúc cô bước lên thang máy bay, sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng súng.

Cô quay người lại nhìn thấy Trần An trợn tròn mắt đầy hoảng sợ.

Một viên đạn xuyên qua lông ngực, máu tươi ấm áp văng lên người cô.
 
Chương 3067


Chương 3067

Cô sợ tới mức chân mềm nhữn ngã xuống bậc thang, mà Trần An cũng ngã xuống trên mặt đất.

Anh ta ho ra máu tươi, nắm chặt lấy dao găm, bò trên mặt đất.

Hình như muốn kéo theo một người chết chung trước khi chết.

Hứa Trúc Linh kinh ngạc nhìn bộ dạng kinh khủng của anh ta, nói là Lệ Quỷ cũng không quá đáng.

Cô sợ tới mức chân như nhũn ra, người không còn tí sức lực nào.

Trong nháy mắt dao găm vung xuống, một bóng người lao đến, dùng lưng chặn con dao găm của Trần An.

Nhìih Lâm Thanh Huyền bị đau hít sâu một hơi, Khương Anh Tùng lập tức xông đến, một chân đạp bay Trần An.

“Lâm Thanh Huyền.”

Lúc này Hứa Trúc Linh mới lấy lại tỉnh thần, năm chặt Lâm Thanh Huyền, Khương Anh Tùng bất chấp mọi thứ, vội ôm ngang Lâm Thanh Huyền lên, nói: “Tôi… Tôi muốn đưa cô ấy tới bác sĩ, tôi… tôi đi trước, tôi sẽ bảo người tới xử lý…

“Nhanh đi đi.”

Khương Anh Tùng mang theo Lâm Thanh Huyền rời đi rất nhanh, lại đụng phải người nào đấy.

Chưa kịp chào hỏi, đã bỏ đi.

Hứa Trúc Linh lạnh run, che mắt, hoàn toàn không dám nhìn thi thể Trần An.

Nhưng cô lại cảm thấy không đúng, người nào nổ súng? Không phải Khương Anh Tùng, đó là ai?

Đúng lúc này, cô cảm nhận được có người đứng trước mặt, cô run rẩy dịch chuyển khỏi hai bàn tay, kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt.

Anh còn mặc đồ ngủ, bước đi loạng choạng, rõ ràng thân thể nặng nề không tiện.

Mà trên tay anh còn đang cầm một khẩu súng.

“Cố… Cô nói không lên lời, nước mắt lưng tròng, cô lập tức đứng dậy ôm chặt lấy người đàn ông trước mặt.

Có lẽ do Cố Thành Trung yếu ớt không chịu nổi nên ngã nhào trên đất.

Dù vậy, anh vấn che chở Hứa Trúc Linh kỹ càng, mình thì ngã mạnh xuống đất, mà cô lại không cảm nhận được chút đau đớn nào.

“Đúng rồi… Rất xin lỗi, anh vừa mới tỉnh lại, nhất định rất yếu đúng không.”

Anh nằm trên giường hơn hai tháng, thân thể bất động một thời gian dài, mặc dù mỗi ngày cô đều mát xa xoa bóp, nhưng hoạt động di chuyển của anh vấn bị suy giảm.

Sao anh lại tới đây được?

“Anh… Sao anh lại tới đây được?: “Anh tỉnh lại, không nhìn thấy em, Niệm Noãn nói Cố Hy đã xảy ra chuyện, anh biết ngay em nhất định sẽ tìm đến.

Anh biết em chỉ cần con không sao thì em sẽ đánh cược tính mạng của mình, lo lắng cho em cho nên mới đi ra mà không suy nghĩ gì.’ “Lúc trước nổ súng anh phải ngắm thật lâu, tay anh vẫn run, anh sợ bắn sai sẽ khiến em bị thương. Nhưng mắt thấy hai người sắp lên máy bay, anh không còn cơ hội, trong chớp mắt như thể người với trời đang giao chiến.”

“Anh đã nghĩ kỹ rồi, nếu như anh thật sự bất hạnh bắn trúng em thì phát thứ hai anh sẽ giữ lại dùng cho chính mình”

“Anh ngủ say đến nay, tất cả những gì em nói anh đều biết, anh khiến em bị tổn thương như vậy, một mình đương đầu với cực khổ, anh tự hận mình muốn chết.”

“Trúc Linh, khổ cho em rồi.”
 
Chương 3068


Chương 3068

Bàn tay lớn của anh nhẹ nhàng vuốt v e khuôn mặt cô, nhẹ nhàng lau đi nước mắt cho cô.

Giọng hơi khàn khàn, từng chữ hơi trầm.

Giọng nói này, rất lâu… rất lâu chưa được nghe thấy, thậm chí cô còn tưởng mình đang mơ.

Cô ôm chặt lấy Cố Thành Trung, không để ý hai người vẫn còn trên đồng cỏ, cô hôn anh một cách nồng nhiệt.

Sau đó có người đi đến xử lý tất cả, mặt cỏ vẫn xanh như lúc ban đầu, không nhìn thấy chút máu tanh nào.

Hứa Trúc Linh lo lắng cho Lâm Thanh Huyền, cũng lo cơ thể Cố Thành Trung không chịu đựng nổi, vội vàng chạy tới bệnh viện.

Anh di chuyển bất tiện, đi đường loạng chòa loạng choạng, đến bệnh viện mới biết vụ nổ khiến chân bị thương. do lâti ngàv hi hãnh li↠ai rờng không vận động cho nên mới dẫn đến như thế.

Cần tăng cường luyện tập phục hồi cơ thể, nếu một tháng vẫn thế thì chỉ sợ cả đời sẽ thế.

Sau khi bác sĩ nói xong, sắc mặt Cố Thành Trung lập tức nghiêm trọng, mà Hứa Trúc Linh lại ngược lại không cảm thấy gì.

Anh có thể tỉnh lại đã là vạn hạnh.

“Không sao, em sẽ luyện tập phục hồi cơ thể với anh, cho dù thật sự đi cà nhắc, em sẽ làm gậy chống cho anh, cho anh ngồi xe lăn, có được không?”

“Cố Thành Trung, anh có thể tỉnh lại em đã rất vui vẻ, chỉ cần có anh ở bên em sẽ không sợ bất cứ khó khăn gì.”

“Được, anh sẽ luôn ở bên em.”

Anh không dám chết, bởi vì anh luyến tiếc cô.

Lâm Thanh Huyền bị thương hơi nghiêm trọng, mất máu quá nhiều, người vẫn còn đang hôn mê.

Cố Thành Trung cùng đến phòng bệnh với Hứa Trúc Linh, Khương Anh Tùng thật sự không có tâm trạng, lúc thấy Cố Thành Trung tỉnh lại trên mặt cũng chẳng tươi cười gì.

“Ngài có thể tỉnh lại, thật sự rất tốt.

Chỉ là tôi bây giờ…”

“Không sao, chăm sóc cô ấy cho tốt. Mọi chuyện đã qua rồi, đừng có canh cánh trong lòng nữa. Hơn nữa tôi mới thật sự là người bị hại, cô ấy tiết lộ tin tức khiến tôi rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, tôi không truy cứu, cậu cũng có thể không truy cứu. Cô ấy phản bội tôi là thật, nhưng tình cảm đối với cậu cũng là thật. Hơn nữa người ta còn sinh cho cậu một đứa con, nếu như không thương cậu thì làm gì có người phụ nữ nào lại chịu mang thai chín tháng mười ngày rồi sinh con chứ.”

“Cậu là đàn ông nên cần thể diện, nhưng không thể cứ giữ mãi được, bỏ được thì bỏ đi, đừng để đến khi lỡ mất cơ hội rồi mới nuối tiếc không thôi, hiểu không?”

Cố Thành Trung nói từng câu thấm thía.

“Tôi biết rồi, chỉ hy vọng tôi biết vẫn chưa quá muộn…”

Anh ta nhìn chăm chằm Lâm Thanh Huyền đang hôn mê trên giường bệnh, trong lòng hối hận.

Thật ra anh đã không còn hận lâu rồi, chỉ là không bỏ được mặt mũi mà thôi.

Nếu như anh cúi đầu sớm hơn, hai người hòa giải như lúc ban đầu, cũng không cần phải lo lắng như thế.

“Ngài với cô Hứa về trước đi, nếu Lâm Thanh Huyền có tin gì tôi sẽ báo cho hai người đầu tiên. Ngài vừa mới tỉnh lại cần nghỉ ngơi thật tốt, đừng ở chỗ này mãi.”
 
Chương 3069


Chương 3069

“Ừ, có tin gì thì điện thoại cho tôi.”

Hứa Trúc Linh đưa Cố Thành Trung về nhà, cả nhà vốn nên sung sướng, nhưng bởi vì xảy ra chuyện như vậy nên trong lòng tất cả mọi người nặng tru.

Cô cũng không có tâm trạng chúc mừng, dù sao Lâm Thanh Huyền vì mình nên mới bị thương.

Nhưng cô tin người hiền lành sẽ có ông trời giúp đỡ, Cố Thành Trung có thể tỉnh lại, nhất định Lâm Thanh Huyền cũng sẽ không có chuyện gì đâu.

“Mẹ ơi…”

Cố Hy vấn luôn ngồi ngoài cửa đợi cô về nhà, lúc nhìn thấy cô thì lập tức xông vào ngực cô, rơi nước mắt không ngớt.

“Con nhìn này, mẹ không sao cả, bố cũng tỉnh rồi, đừng khóc nữa.”

“Cảm ơn mẹ.”

“Con là con của mẹ, cảm ơn làm gì, đấy là chuyện mẹ phải làm cho con.”

“Mẹ, con sẽ lớn lên thật nhanh, trở thành một người đàn ông trưởng thành để bảo vệ mẹ, bảo vệ em gái với em trai. Cố Hy nói được thì làm được.”

Cố Hy xiết chặt nắm tay, chưa bao giờ kiên định như vậy.

Hứa Trúc Linh xoa đầu thằng bé, vô cùng vui mừng, Gố Hy cũng rất hiểu chuyện.

Cô chưa từng nhìn thằng bé bằng ánh mắt khác mà vẫn luôn đối xử với thằng bé như thể con ruột, mặc kệ người khác nói thế nào.

Cô tự mình xuống bếp, Cố Thành Trung đứng bên cạnh nhìn, vui vẻ nhất chính là Niệm Noãn, con bé không biết Lâm Thanh Huyền gặp chuyện không may, chỉ biết bây giờ người một nhà đã đoàn tụ.

Lúc cô bé đi tìm Cố Hy thì thấy Cố Hy đang trốn sau một cây cột, nhìn lén Hứa Trúc Linh trong phòng bếp.

Cô tiến lên võ vai cậu khiến cậu càng thêm hoảng sợ.

“Anh sao thế?”

Cô nhìn thấy Cố Hy khóc đến mức nước mắt rơi đây mặt, đến đỏ cả mắt.

“Rất xin lỗi.”

Cậu nặng nề nói ra ba chữ kia.

“Anh làm gì sai? Sao lại xin lỗi em, anh lấy đồ chơi của em à?”

Cố Hy lắc đầu.

“Ăn đồ ăn vặt của em?”

Cậu vẫn lắc đầu.

“Vậy anh làm gì thế?”

Cố Hy chỉ nhìn cô không nói câu nào, đến cùng xảy ra chuyện gì, trong lòng cậu rõ ràng nhất.

Niệm Noấn thấy cậu đỏ mắt, Cố Hy kiên cường nhất, té ngã bị đau cũng không khóc, luôn yên lặng chịu đựng.

Vậy mà cậu lại khóc.

Bàn tay mềm béo núc ních của cô khẽ lau nước mắt cho cậu, dịu dàng nói: “Cho dù anh làm sai cái gì thì Niệm Noãn cũng tha thứ cho anh. Bởi vì anh là anh trai em, hơn nữa anh còn cứu em.

“Cho dù anh lấy đồ chơi em thích nhất, ăn hết đồ ăn vặt em thích nhất cũng không sao, sau này em có gì đều là của anh. Mẹ thường nói, người một nhà phải chia xẻ đoàn kết giúp đỡ yêu thương lân nhau, anh là anh trai em, Niệm Noãn rất thích anh.”

“Sau này em sẽ không tranh giành với anh nữa, được không?”
 
Chương 3070


Chương 3070

“Nhưng anh không phải anh ruột của em…”

“Vậy thì thế nào, trong mắt em anh chính là anh trai em.”

“Em nhận anh, bố mẹ nhận anh, anh là Cố Hy, anh là người nhà họ Cố, anh sẽ liều mạng bảo vệ nhà họ Cố, bảo vệ tất cả mọi người.”

Cố Hy khóc, tuổi còn nhỏ nhưng lời nói ra lại nặng nề, như thể đang đặt một lời thê vô cùng quan trọng.

Trần An không chết mà chỉ hôn mê do mất máu quá nhiều, được đưa tới bệnh viện, đợi đến ngày chịu trừng phạt trước pháp luật.

Tuy Lâm Thanh Huyền thoát khỏi hiểm cảnh, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại chậm chạp mãi không tỉnh lại.

Bác sĩ nói vốn nên tỉnh lại, nhưng tự người bệnh không muốn tỉnh lại, cho nên mới ngủ say.

Không muốn tỉnh lại…

Khương Anh Tùng nghe vậy, trái tim vô cùng nặng nề.

Cô không còn lưu luyến gì với thế giới này sao?

“Trong máu người bệnh có chứa thuốc an tình, có lẽ người bệnh bị trầm cảm nhẹ, trên cổ tay cũng có vết thương, có lẽ do hành vi tự sát. Người nhà có thấy bất kỳ ấn tượng gì với hành vi của người bệnh trong giai đoạn này không?”

Khương Anh Tùng nghe vậy nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn người phụ nữ trên giường bệnh, trong lòng càng thêm nặng nề. Ỉ Quấng thời gian mất tích này anh tưởng mình đã buông tay cho cô tự do, cô nhất định sẽ hạnh phúc.

Nhưng lại không nghĩ tới, đấy không phải cái cô muốn, cô không thể tự mình vượt qua nỗi đau.

Anh vấn cho mình là người bị hại, đứng trên đạo đức anh có thể thắng Lâm Thanh Huyền.

Cô là người phản bội, là kẻ cầm đầu.

Nhưng cô cũng là một người sống, sẽ biết đau, một người sống bằng xương bằng thịt.

Cô phản bội Cố Thành Trung, làm chuyện trái lương tâm, lòng cô cũng bị tra tấn rất nhiều.

Trung thành khiến cô chọn tổn thương Cố Thành Trung, nhưng lương tâm lại cho cô biết đúng sai.

Cô vẫn luôn tự cứu rồi mình, nếu như không phải bởi vì con còn nhỏ, cô vẫn còn vướng bận, nếu không cô đã tự sát rồi.

Khương Anh Tùng ngồi trông bên mép giường nắm chặt tay cô, nước mắt nóng hổi nhỏ xuống mu bàn tay cô.

“Rất xin lỗi, anh không nên so đo với em lâu như vậy, thật ra anh đã không còn trách em từ lâu rồi, chỉ là sĩ diện của anh muốn chờ em mở miệng chịu thua trước.”

“Anh tính em ương ngạnh, sẽ không làm màu ra vẻ, em cũng không làm nũng với anh, em luôn lý trí như vậy. Anh chỉ muốn đè lại nhuệ khí của em. Đều tại anh không tốt, có lẽ anh nên dỗ dành em sớm hơn, cân mặt mũi làm gì, bây giờ anh chỉ muốn em bình yên, một nhà ba người chúng ta đoàn tụ.”

“Bé con biết nói rồi, câu đầu tiên chính là mẹ, chúng ta về nhà ông bà đón thăng bé về được không? Thằng bé càng lớn càng giống em, là một đứa bé đẹp trai.”

“Thanh Huyền, cầu xin em tỉnh lại đi.

Em còn có anh, còn có con, em chưa bao giờ cô đơn. Chuyện đã qua để nó qua đi được không, chúng ta không so đo nữa, bắt đầu lại…”

“Thanh Huyền, anh không thể không có em, con không thể không có mẹ…”
 
Chương 3071


Chương 3071

Anh khóc không thành tiếng, biết vậy đã chẳng làm. : Hình như những lời này của anh có tác dụng, ngón tay Lâm Thanh Huyền nhẹ nhàng run rẩy, Khương Anh Tùng cảm nhận được, lập tức gọi bác sĩ tới.

“Người bệnh có ý nghĩ muốn sống, anh có thể tiếp tục k1ch thích tâm lý của cô ấy, cô ấy vẫn cảm nhận được thế giới bên ngoài.”

Khương Anh Tùng nghe vậy, giống như người rơi xuống biển cuối cùng cũng bắt được một khúc gỗ mục.

Chỉ cần có hy vọng là được rồi.

“Thanh Huyền, sau khi em tỉnh lại chúng ta sẽ làm việc với nhau, giống như trước kia vậy. Chúng ta đón con về rồi an cư lạc nghiệp ở chỗ này.”

“Con lớn cần đi học, anh muốn chờ em cùng tìm cách với anh.”

“Nếu như em không muốn làm việc, vậy chúng ta sẽ đi du lịch thế giới, dù sao anh cũng kiếm được rất nhiều tiền.

Thanh Huyền, em thật sự rất quan trọng với anh, cuộc đời này anh chỉ yêu mình em. Em tỉnh lại, nhìn anh được không?”

Anh cúi người hôn lên đôi môi của ©ô, nước mắt rơi trên gương mặt cô.

Lông mi cô nhẹ nhàng run rẩy, cuối cùng mở mắt.

Cô nhìn người đàn ông trước mắt, đôi mắt lấp lánh, nước mắt tràn mi.

“Cuối cùng em cũng tỉnh rồi.”

Khương Anh Tùng vui đến hỏng mất, lập tức ôm chặt lấy cô.

“Di Động đến miệng vết thương, cô bị đau hít vào một hơi, Khương Anh Tùng lập tức nhận ra, cẩn thận buông tay ra.

“Đúng rồi, anh xin lỗi, anh quên mất… Anh rất vui…”

“Em không sao, không có gì đáng ngại.” Cô có chút không biết làm sao, không biết nên đối mặt với anh thế nào.

Tuy cô nghe thấy những lời kia, nhưng lại cảm thấy anh nói vậy để cô tỉnh lại.

Nếu như cô mở miệng hỏi, anh thê thốt phủ nhận, vậy phải làm sao đây?

Cô tránh được ánh mắt của anh, nói: “Em không sao, anh đừng ở đây nữa, mau đi xem mợ chủ với cậu ba đi, cậu ba vừa tỉnh lại, cũng rất cần anh”

“Có cô Hứa thì cậu ba hoàn toàn không cần anh đến phá rối. Hơn nữa, chuyện quan trọng nhất của anh bây giờ không phải là chăm sóc vợ của mình ư?’ Khương Anh Tùng thở dài một hơi, mặt mũi gì, tự tôn gì? Không có cũng chả sao, đàn ông con trai eo được dãn được, bước lên phá vỡ cửa sổ giấy trước thì có sao?

“Thanh Huyền… Chúng ta bắt đầu lại lân nữa đi.”

Lâm Thanh Huyền nghe vậy, trái tim run lên kịch liệt, hơi không hiểu nhìn anh, cảm giác như mình đang nằm mơ.

Cô có thể nhận được sự tha thứ của anh ư? Lúc trước cô đã làm nhiều chuyện khiến anh tổn thương như vậy.

“Cậu ba tha thứ cho em rồi, lúc đầu anh thực sự hận em, anh cảm thấy em tiếp cận anh là để biết lịch trình của cậu ba, em lợi dụng anh khiến cậu ba bị thương, anh như con rối bị em chơi đùa trong lòng bàn tay.”

“Anh nghỉ ngờ tình cảm của em đối với anh, thậm chí phủ nhận con của chúng ta. Bây giờ anh mới biết, anh sai rất nhiều. Em muốn tìm hiểu lịch trình của cậu ba không phải giả, nhưng em gả cho anh là vì thích anh chứ không phải vì muốn tìm hiểu lịch trình của cậu ba. Em nguyện ý sinh con cho anh, không phải mắc nợ, mà là… vì muốn sinh với anh.”
 
Chương 3072


Chương 3072

“Anh đã từng bị lật thuyền một lần, thật sự quá ngu xuẩn, không biết… em có thể tha thứ cho anh không, cho anh một cơ hội?”

Anh nhìn chằm chằm Lâm Thanh Huyền, một người đàn ông trưởng thành vậy mà hốc mắt lại hơi đỏ.

Lâm Thanh Huyền thật sự không nghĩ tới, mình khi còn sống còn có thể nhận được sự đồng cảm của anh.

Gả cho anh hoàn toàn không phải vì ý đồ riêng, tiếp cận Cố Thành Trung đã là quá tận lực, ở bên Khương Anh Tùng là thuận lý thành chương.

Nhưng không thể phủ nhận người đàn ông này rất có mị lực, anh thu hút cô nên cô mới đồng ý gả cho anh.

Nếu không, dù cho đối phương ưu tú đến mức nào cô còn lâu mới khiến mình phải chịu thiệt, cùng lắm thì tìm phương pháp khác.

Cô nguyện ý gả cho anh, nguyện ý sinh con cho anh, tất cả đều đi theo tiếng lòng của cô.

Tuy nhiên, cô còn mục đích khác.

“Anh… Anh thực sự nghiêm túc ư?

Em từng phản bội anh, từng tổn thương anh, anh đồng ý…”

“Đồng ý.”

Không chờ Lâm Thanh Huyền nói xong, anh đã không thể chờ đợi được đáp lại.

Dù cho có bị cô làm tổn thương đến mức vết thương tổn chồng chất thêm lần nữa cũng không quan tâm, chỉ cần cô có thể quay lại.

Cô đi rồi, trong đám đông có người giống cô, nhưng lại không phải cô.

Gó trời mới biết quãng thời gian này anh đã trôi qua thế nào.

Lâm Thanh Huyền nước mắt lưng tròng, cuối cùng không nhịn được xông lên ôm chặt lấy anh.

Dù cho có động miệng vết thương vô cùng đau đớn cô cũng không quan tâm. l Cảm nhận được thân thể mềm mại của cô trong lòng, trái tim luôn treo cao của anh hạ xuống.

Anh cẩn thận ôm cô, cố gắng không chạm vào miệng vết thương của cô.

“Chúng ta đi đón con được không?”

-Đuốc- Lâm Thanh Huyền khóc lóc nói.

Khương Anh Tùng báo tin Lâm Thanh Huyền đã tỉnh cho Hứa Trúc Linh, hai người lập tức chạy đến. Nhìn thấy Khương Anh Tùng cẩn thận chăm sóc Lâm Thanh Huyền, hai người cũng bắt đầu nói chuyện bình thường, bộ dạng liếc mắt đưa tình. Hứa Trúc Linh biết, cuối cùng họ cũng trở lại như lúc đầu.

Hai người yêu nhau, tuy đi sai đường, nhưng quanh đi quẩn lại vẫn gặp lại nhau. Chỉ cần có lòng, nhất định sẽ ở bên nhau.

Cố Thành Trung thấy bọn họ có thể như thế cũng an tâm, nếu như Khương Anh Tùng bởi vì anh mà mất đi một nhân duyên như vậy, lương tâm anh cũng khó yên ổn.

Thân thể anh không tiện, sau khi thăm Lâm Thanh Huyền xong, Hứa Trúc Linh đỡ anh về.

Trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì, anh nhìn thấy tận mắt, biết một mình cô rất khó khăn vất vả.

Anh vừa tỉnh không lâu, muốn bắt đầu xử lý sự vụ tập đoàn nhưng Hứa Trúc Linh lại không đành lòng.

“Cơ thể anh vẫn còn chưa hồi phục hoàn toàn, mấy giấy tờ đấy để đó cho em xử lý là được. Tuy không thể xử lý tốt nhưng sẽ không phạm sai lầm quá lớn.” “Anh hôn mê lâu như vậy, chuyện trong ngoài nhà đều do một mình em gánh, đối mặt nhiều dư luận với áp lực như vậy đã rất khổ cực. Bây giờ Khương Anh Tùng chăm sóc Lâm Thanh Huyền, không có tâm trạng lo lắng công việc trên công ty, em lại quá vất vả. Ngược lại anh lại là người thoải mái nhất.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom