Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2871


Chương 2871

Jenny lập tức nhặt roi ngựa lên, đột nhiên vung lên, một giây trước khi Kagle bóp cò, đánh vào tay anh ta.

Súng lục rơi xuống đấy, trên tay Kagle nhiều thêm một vết máu.

“Cô làm cái gì? Neil, đây chính là cách đãi khách của anh sao?”

“Dường như anh không thành thật với tôi?” Neil nhàn nhạt nhìn anh ta: “Nếu cô gái này chết trên Đảo Sương Mù, Kỷ Thiên Minh không phải sẽ tìm anh tính sổ mà anh ta sẽ tìm tôi tính sổ.

Đến lúc đó, anh rũ bỏ trách nhiệm, chạy mất tôi phải tìm ai để nói lí lẽ? Anh cũng là Thượng tướng sao có thể nóng tính như thế, một cô gái cũng không chịu bỏ „ qua.

Neil nghĩ sâu xa nhìn ra ý đồ của Kagle.

Đảo Sương Mù cũng không muốn chọc giận tổ chức sát thủ, mặc dù tổ chức này đã tan rã trong nhiều năm, nhưng chợ đen vân còn đó, những kẻ săn tiền thưởng vẫn ở đó.

Sau cái chết của Phó Minh Nam, Kỷ Thiên Minh đã mở rộng, phát triển thị trường trên tất cả các nước phát triển, đào tạo nhiều thợ săn tiền thưởng cấp S, điều này khiến nhiều người phải kiêng kị.

Nhiều lãnh đạo của các quốc gia khi đi du lịch, những vệ sĩ hàng đầu mà họ thuê là những thợ săn tiền thưởng.

Khi nghe được điều này sắc mặt Kagle có chút khó coi.

“Anh cứ nói đùa, chỉ tại cô gái này quá đáng ghét. Tôi chỉ muốn cô ta ngậm miệng lại, không cần phải nghiêm †úc như vậy. Tôi cũng không muốn giết cô ta, hù dọa cô ta một chút thôi. Vậy phải làm sao bây giờ, cô gái này cứng mềm không ăn, ở đây ăn vạ, thực sự muốn đợi Kỷ Thiên Minh đến? Nếu lỡ làm cô ta bị thương, Kỷ Thiên Minh tính sổ lên Đảo Sương Mù thì phải làm sao giờ? “

“Làm sao có thể tính sổ lên Đảo Sương Mù, tôi cũng không quên người do anh bắt tới? “

“Neil, anh…”

Kagle tức giận đến cứng họng, anh †a không ngờ tới lúc này Neil lại rũ bỏ trách nhiệm.

Nếu lúc này Đảo Sương Mù không bao che cho anh ta, đừng nói là Kỷ Thiên Minh ngay cả sự truy đuổi của Halley anh ta cũng không đủ khả năng để chạy thoát.

Hiện tại anh ta là tội phạm đang bị truy nã ở khắp nơi.

Anh ta ép mình bình tính lại, bây giờ anh ta là đi nhờ vả người khác, không phải là lúc đối đầu.

Anh ta cười nói: ‘Người đúng là tôi bắt tới, nhưng Đảo Sương Mù cũng không ngăn cản có phải hay không? Kỷ Thiên Minh cũng sẽ không dễ dàng trở thành kẻ thù của chúng ta, chỉ cần cô gái này được thả, mọi chuyện coi như không có gì không phải sao?”

“Vừa rồi là tôi nhất thời xúc động, chỉ muốn hù dọa cô ta một chút. Đến đây, ném cô ta ra ngoài.”

“Đừng, nếu có người nào dám động vào tôi, tôi sẽ chết ở đây. Tôi xem các người giải thích với anh trai tôi như thế nào. William, chúng ta cùng đi… bởi vì tôi anh mới mạo hiểm tính mạng của mình.”

“Anh William, mối quan hệ giữa hai người là gì? “

dJenny có chút ghen ghét nói.

“Tôi sẽ nói vài lời với cô ấy. Sau khi cô ấy rời đi, chúng ta sẽ cùng nhau nói chuyện.”

“Được rồi, đừng kéo dài thời gian quá lâu. Vết thương của anh cân được xử lý.”

Jenny đau lòng nói.

 
 
Chương 2872


Chương 2872

William lảo đảo về phía cô ta, kéo cô ta sang một bên.

Anh ta thấp giọng nói: “Trước tiên cô đi theo Kỷ Thiên Minh trở về. Tôi còn còn ân oán với Đảo Sương Mù phải giải quyết, cho dù hôm nay rời đi nhưng sau này gặp lại cũng khó tránh khỏi liên lụy.

Sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, cô đi trước đi, cô ở lại sẽ gây thêm phiền phức cho tôi.”

“Nhưng Kagle ở đây, anh ta sẽ giết…”

Trước khi cô kịp nói hết lời, William đã bị cắt ngang bằng một giọng nói lạnh lùng.

“Anh ta giết tôi cũng không liên quan gì đến cô. Chúng ta không có quan hệ gì với nhau, tôi và cô cũng không phải bạn bè. Tôi không cần bạn, nếu không phải cô tự ý rời đi, tôi làm sao lại ở chỗ này?”

“Đi đi, không cần ở chỗ này gây phiền phức cho tôi, đi mau.”

Anh ta lạnh lùng nói.

Kỷ Nguyệt Trâm nghi ngờ bản thân mình xuất hiện ảo giác, không biết có phải mình nghe nhầm không, anh ta chưa từng dùng dũng khí như vậy để nói chuyện với cô.

Không phải là bạn…

Chưa từng là bạn.

Cô ta mở to hai mắt, nhất thời không có phản ứng, trong mắt đều là nước.

Cô ta thất thần nhìn anh ta, bộ dáng đáng thương cùng bất lực.

“Đi, không cần ở lại chướng mắt tôi.”

“Nhưng mà… anh đã từng nói, anh thích tôi…”

“Không tính.”

Anh ta tàn nhẫn, cắn răng nói.

“Cái gì gọi là không tính, tôi… tôi thực sự đồng ý thử một lần. Tôi cảm thấy anh là người cao số, chúng ta có thể…”

“Nhưng tôi không nghĩ mình cao số, tôi không muốn chết, tránh xa cô, thực sự có thể tránh được xui xẻo. Tôi rời Đảo Sương Mù một năm không gặp biến cố gì, nhưng từ khi gặp cô, rắc rối liên tục ập đến. Bị Đảo Sương Mù đuổi giết bị thương, Kagle lại trốn đi, còn vì cô mà trở lại cái nơi chết tiệt này.

“Chẳng lẽ cô không nghĩ là do cô khắc tôi sao? Mau cút đi, nếu không đừng trách tôi làm hại cô. “

William dứt khoát nói.

Anh ta nên sớm kết thúc mọi chuyện, làm cô ta vĩnh viễn rời xa nguy hiểm. Ở bên anh ta sẽ không có kết cục tốt.

Có sự che chở của Kỷ Thiên Minh, cô ta sẽ sống tốt, cho dù sống một mình đến tám mươi tuổi cô ta cũng sẽ là một bà lão nhỏ đáng yêu.

Không nên… cứ đi theo anh ta để lo lắng bất an.

William quay lưng rời đi, không dám nhìn vào đôi mắt hoảng hốt đang đẫm nước mắt của cô ta.

Anh ta không bao giờ nghĩ tới cô ta sẵn sàng chấp nhận bản thân mình, sẵn sàng… thử một lần.

Nghe thấy điều này tất cả ngọn lửa trong lòng Kỷ nguyệt Trâm lập tức vụt tất.

Cuối cùng không còn một chút hy vọng nào cả.

Anh ta ghét bỏ cô ta, cảm thấy mình khắc anh ta.

“Tôi xin lỗi…”

 
 
Chương 2873


Chương 2873

Cô ta hướng về phía anh ta cúi đầu, cúi đầu thật sâu: “Tôi không ngờ lại gây ra cho anh nhiều rắc rối như vậy, chuyện này sẽ không xảy ra nữa. Chúng ta… sẽ không bao giờ gặp lại, anh sẽ tránh xa mọi tai họa. Tôi… tôi đi rồi, anh sẽ bình an, tôi thực sự là gánh nặng. Nếu không có tôi anh cũng sẽ không ở đây.”

“Tôi xin lỗi, tôi thực sự xin lỗi.”

Cô ta nghẹn ngào nói, rồi nặng nề bước đi, tâm tình phức tạp.

Từ nhỏ đến lớn, cô ta chưa từng yêu ai.

Đây là lần đầu tiên của cô ta, hóa ra từ bỏ một đoạn tình cảm lại rất đau khổ.

Cô ta loạng choạng bỏ đi, được nửa đường thì gặp được Kỷ Thiên Minh.

Kỷ Thiên Minh nhanh chóng ôm lấy cô ta vào lòng.

Sắc mặt của cô ta rất khó coi, vừa nhìn đã biết bị bệnh, thế nhưng cô ta vẫn đang khóc.

“Đã xảy ra chuyện gì, bọn khốn đó bắt nạt em sao? Anh liêu mạng với bọn họ.”

“Không phải… em chính là sao chối, em khiến cho William gặp rắc rối. Nếu không phải vì em, anh ấy sẽ không xảy ra chuyện gì… đều tại em.”

“Anh ta… tức giận với em sao?”

“Anh ấy nói đúng, em nên tránh xa anh ấy. Tại sao em lại là sao chổi, thế giới nhiều người như vậy vì sao lại là em? Anh à, em thấy rất khó chịu, ở đây, thật sự rất khó chịu…”

Cô ta đau lòng chỉ vào ngực mình, khóc không thành tiếng.

Đến cuối cùng, thở hổn hển rồi ngất đi mất.

Cô ta vốn bị sốt cao, bây giờ còn rất đau lòng, bệnh tình ngày càng chuyển biến xấu Kỷ Thiên Minh ôm chặt lấy cô ta, tâm trạng vô cùng phức tạp, cô gái nhỏ này thực sự đã cảm nhận được nỗi đau thất tình.

Từ nhỏ đến lớn cô ta chưa từng yêu, cũng không biết cảm giác yêu đương là như thế nào, cô ta luôn cho răng tình yêu vốn ngọt ngào.

Nhưng hiện tại chỗ nào cũng thấy đau.

Anh ta mím môi dắt người đi không chút do dự.

David gặp anh ta ở bên ngoài, thấy chỉ có hai người bọn họ tới, anh ta lo lắng hỏi: “William đâu?”

“Không phải có trực thăng đến cứu sao? Tôi chỉ có trách nhiệm đưa Kỷ Nguyệt Trâm đi. ˆ “Trực thăng là để chi viện cho anh, anh ấy yêu cầu tôi đợi tin tức của anh. “

Nghe đến đây, Kỷ Thiên Minh cau mày.

William có ý gì? Lời nói của hai bên hoàn toàn khác nhau.

“Anh ta, muốn ở lại Đảo Sương Mù?”

Kỷ Thiên Minh găn từng chữ nói, đoán được ý định của anh.

Tín hiệu duy nhất giữa anh ta và William là thời gian.

William đã trì hoãn thời gian cho anh ta, để anh ta đến hòn đảo, sau đó trực thăng giúp anh ta dọn dẹp chướng ngại vật trên đường.

William đã tính toán mọi thứ cho anh ta, nhưng còn mình thì không nằm †rong phạm vi tính toán.

“Anh ta không thể ở lại Đảo Sương Mù một mình. Kagle chắc chắn sẽ giết anh ta. Tôi sẽ đi cứu anh ta.

David vội vàng nói, định xông vào thì bị Kỷ Thiên Minh ngăn lại.

“Anh đi thì chính là tìm đường chết. Tôi sẽ đi, giúp tôi chăm sóc Kỷ Nguyệt Trâm thật tốt.”
 
Chương 2874


Chương 2874

“Vậy… vậy được rồi.”

Kỷ Thiên Minh một mình quay lại, một đường đi thẳng như không có người, bởi vì không có ai ngăn anh ta lại.

Cuối cùng, Neil ngăn anh ta lại.

“Anh Minh, đã nghe đến cái tên này lâu rồi nhưng chưa từng được tận mắt gặp qua. Lại không ngờ anh còn trẻ như vậy.”

“William đâu?”

“Anh ấy sao? Anh ấy từng là người của tôi, ở Đảo Sương Mù là người được coi trọng. Đảo Sương Mù cũng xem là nửa mái nhà của anh ấy, anh ấy chỉ đi về nhà thôi, không có gì. ˆ “Hy vọng thực sự là không có gì.

Nếu anh ta xảy ra chuyện không hay, cũng không nên đổ lỗi cho tôi nhất thời xúc động.”

“Như thế nào? Từ bao giờ William và anh Minh đây lại có thâm tình sâu sắc đến mức anh không màng điều gì đến đây đòi người vậy? “

Neil hơi ngạc nhiên, theo như anh ấy biết, Kỷ Thiên Minh buôn bán cũng không được sạch sẽ.

Thị trường chợ đen mua hung khí giết người, đầu cơ trục lợi không ít một số đồ vật.

Giao nhận ở thị trường chợ đen, thi lấy một khoản phí nhất định, thiện hay ác đều có quan hệ.

Hơn nữa cũng không thể coi thường anh ta trẻ tuổi, sư phụ của anh ta là Dạ Lang, một vị quân sư thiên tài.

Phó Minh Nam được Dạ Lang trợ giúp như hổ thêm cánh, nhưng thật đáng tiếc tầm nhìn ông ta hạn hẹp diệt trừ Dạ Lang, xã hội bất chính cũng xuống dốc kể từ đấy.

Mặc dù anh ta không làm những việc phóng hỏa giết người, yên lặng đứng ở đằng sau nhưng lợi nhuận kiếm được cũng khiến người ta đỏ mắt.

Anh ta là chủ nhân của chợ đen, đứng đầu đám Dạ Lang, thế lực tuy không lớn nhưng nếu vướng vào thì rất phiền phức.

Neil không muốn đắc tội Kỷ Thiên Minh, anh ta cũng không phải đến từ Malton, vậy tại sao phải rây vào lãng phí sức lực của mình.

Hiện tại nghe ý của Kỷ Thiên Minh, có lẽ anh ta dường như có quan hệ với William.

Anh ta… tôi kỳ thực không thích, nhưng tôi càng ghét kẻ tiểu nhân bỉ ổi như Kagle hơn. Đảo Sương Mù có ân oán gì với anh ta tôi mặc kệ, nhưng nếu anh ta chết trong tay của một kẻ tiểu nhân như Kagle, vậy có chút không thể nói nổi. Anh Neil, anh là người thông minh, nuôi một con sói mắt trắng, còn không bằng nuôi một con chó trung thành. Sói là sói, nuôi cũng không thể thân”

“Có loại sói, đi rồi chính là đi rồi sẽ không lấy oán trả ơn, có loại sói… quá tham lam, ai cũng đều muốn cắn.”

Kỷ Thiên Minh ý vị sâu xa nói, ý tứ cũng thật rõ ràng.

William là vế đầu tiên, Kagle là vế phía sau.

Sói tuy xa lạ nhưng cái gì cũng có linh tính, có sói thì biết báo ơn, có sói thì… không có đạo lý gì cả.

Sau khi nghe được điều này, Neil lâm vào trầm tư, quả thực không thích hợp để hợp tác với Kagle, nhưng anh ta lại biết rõ nội tình của quân đội, điều mà William có chết cũng không chịu tiết lộ.

“Yên tâm, Đảo Sương Mù làm việc luôn có chừng mực. Lời nói của anh Minh tôi nhất định nhớ kỹ, để tôi tiên anh trở về.”

Neil đưa anh ta ra ngoài, đảm bảo rằng Đảo Sương Mù sẽ không hành động thiếu suy nghĩ, cũng không để cho Kagle lợi dụng, mượn dao giết người.

Lúc này ở trong phòng, .Jenny đang bôi thuốc cho William, hận không thể lột sạch quần áo trên người anh ta.
 
Chương 2875


Chương 2875

“Anh William, tên khốn đó thật quá đáng. Anh ta dám làm anh bị thương thành ra thế này. Đợi lát nữa em sẽ đánh anh ta một trận xả giận giúp anh.”

Jenny giận dữ nói.

Trên người anh ta chỗ nào cũng có vết thương, kết thành lớp vảy dày đâm máu, trông rất ghê rợn.

Cô ấy thấy mắt mình hơi ươn ướt.

“Không có việc gì.”

Anh ta thở ra một cách yếu ớt.

“Anh William, em tưởng… anh sẽ không quay về nữa. Lúc trước anh nói Đảo Sương Mù là nhà của anh, bây giờ… Đảo Sương Mù có còn là nhà của anh không?”

“Bởi vì có .Jenny nên Đảo Sương Mù vẫn là nhà của anh.”

William cố gắng nhếch miệng cười đưa tay lên xoa đầu cô, nhẹ nhàng nói.

Ở chỗ này .Jenny là người duy nhất anh nhớ tới.

Vào sáu năm trước khi anh đến đây, cô ấy vần là một cô bé mười mấy tuổi, sách cũng chưa đọc được mấy quyển.

Mỗi ngày đều theo đoàn người trên trường đua ngựa, chạy lăng xăng trên đảo, trở thành một cô gái hoang dã.

Vừa mất đi em gái, bị buộc tội phản quốc, không có chỗ dung thân cho anh.

Ở Đảo Sương Mù đều là những kẻ bị bỏ rơi, tập hợp lại với nhau, mỗi người có thế mạnh riêng, gắn kết lại với nhau.

Từ trước đến nay anh ta đều là đơn độc một mình, bởi vì nắm rõ bí mật quân sự, cho nên Neil rất khách khí đối với anh, cũng giao nhiệm vụ quan trọng cho anh, sếp anh ta ở vị trí thứ hai, thuyết phục người bên dưới tin tưởng chính mình.

Nhưng lấy được lòng tin của họ không phải đơn giản, có rất nhiều người không phục, .Jenny là một trong số đó.

Cô bé mười hai tuổi cầm roi cưỡi ngựa xông vào tuyên bố muốn khiêu chiến với anh ta.

Vì quá phiền toái anh ta đã cùng cô ấy đánh một trận, dùng một tay đả thương cô ấy.

Bất luận là cưỡi ngựa bắn bia hay đấu quyền anh, cô ấy đều thua.

Cô ấy còn trẻ, anh ta lại bị thương nặng.

Không ai có ưu thế hơn ai.

Jenny phát hiện ra rằng anh ta không hề khua chân múa tay mà bày bố trận tỉ mỉ.

Bắt đầu từ đó cô ấy đi theo anh ta, đã trải qua… sáu năm.

Thật ra… ở Đảo Sương Mù anh ta cũng có những người anh em của mình, nếu một ngày thật sự giao tranh, anh ta không biết phải lựa chọn như thế nào.

Sự tồn tại của Đảo Sương Mù uy hiếp đến an ninh quốc gia.

Thế nhưng khi anh trở lại quân đội, bảo vệ quê hương và đất nước là nguyên tắc cơ bản nhất.

Người đàn ông sắt thép cũng có lúc khó xử.

“Em còn tưởng rằng… anh không cần em nữa.”

Cô nhóc không kìm chế được nỗi buồn nữa, lao vào vòng tay anh ta, bắt đầu khóc nức nở.

 
 
Chương 2876


Chương 2876

Cô ấy là một người cứng đầu, nhưng ở trước mặt anh ta lại là một cô gái nhỏ đang khóc.

Cô ấy không sợ ai hết, chỉ sợ duy nhất một mình anh ta.

Cô ấu coi anh ta là anh trai cũng coi anh ta là thây của mình.

Trong năm năm, mỗi môn học đều do anh ta dạy mình.

Sau khi mất đi Charlotte, Jenny là một chỗ dựa tinh thần khác cho anh ta.

Sâu trong tâm trí anh ta hoàn toàn hiểu rằng cô ta không phải là Charlotte, cô ta sẽ không bao giờ có thể thay thế được vị trí của Charlotte.

Tương tự, cũng không ai có thể thay thế được vị trí của .Jenny.

Cô ta và anh ta không phải là anh em ruột thịt, nhưng tình cảm của cô ấy thật đáng quý.

“Em vẫn còn có Neil, lời này nói ra Neil nghe được sẽ rất buồn. Anh ấy chỉ có mình em là em gái, em lại chăm sóc cho anh như vậy, trong lòng anh ấy sẽ không thoải mái.”

“Đúng vậy, vì em là em gái của anh ấy, nên anh ấy sẽ không rời xa em.

Nhưng anh thì khác, chúng ta không có cùng huyết thống, càng xa cách, càng khó đoán được.

“Anh đều không biết, một năm nay khi anh rời đi em đều không cảm thấy vui vẻ.”

“Không phải lần này anh đã trở lại rồi sao?”

“Lần này anh sẽ không đi nữa đúng không? Không khí ở Đảo Sương Mù rất tốt, mọi người cũng rất hòa thuận, chúng ta cùng nhau vui vẻ sống ở đây cả đời, được không?”

“Không phải anh nói rằng anh ghét quân đội và ghét người ngoài sao? Đây là gia đình của anh, chúng ta sống ở đây, được chứ?”

“Lời này ai dạy em? Neil phải không?”

“Là anh ấy dạy, đó cũng là những gì trong lòng em nghĩ. Ở đây tốt hơn nhiều so với bên ngoài, anh William, anh ở lại CHIẾN.

Neil biết rằng William không có cảm tình với Đảo Sương Mù, nhưng anh ta lại có tình cảm anh em với .Jenny.

Sau khi Charlotte mất, .Jenny bước vào vào thế giới của anh ta, đúng lúc lấp đầy khoảng trống này.

Neil không muốn cắt đứt với William, không muốn làm hại đến tính mạng của anh ta.

Kế hoạch hiện tại là giữ anh ta ở lại Đảo Sương Mù để anh ta không phải lo lắng về điều đó.

Cho nên tất cả những lời này của Jenny đều do Neil dạy.

William có chút bất lực, chạm vào đầu cô ấy.

Mỗi người đều phải có trách nhiệm với bản thân mình, không ai là ngoại lệ.

Anh chị em của Neil không phải là người bản địa nước Anh. Bọn họ bị xa lánh, không còn nơi nào để trốn, cuối cùng họ đã được Đảo Sương Mù chiêu mộ và chọn bám trụ tại Đảo Sương Mù.

Những người đến Đảo Sương Mù, có những kẻ cực kỳ hung ác, không có cách nào để trốn thoát.

Nhưng có người… lại vô cùng đáng thương.

Thế giới rộng lớn, nhưng bọn họ không có chỗ nương thân.

Dòng họ của Neil bị bao vây tiêu diệt hầu như không còn ai, người tiêu diệt bọn họ không phải là quân đội, không phải là người giàu, mà là người đồng hương.

Bố mẹ anh ta đã đưa họ đi khắp nơi, cố găng che giấu thân phận của họ, một khi họ bị phát hiện, họ sẽ bị xa lánh sỉ nhục.

Có những người bị ngạc nhiên về màu da.
 
Chương 2877


Chương 2877

Người da trắng cho rằng họ là người có vị thế, có lợi thế về chủng tộc bẩm sinh, đàn áp người da đen ở khắp mọi nơi.

Có người bị kinh ngạc bởi văn hóa tôn giáo.

Có người…

Bản chất con người không thể nhìn thấy là xấu xa, ở Đảo Sương Mù đã trải qua tất cả.

Họ liên minh với nhau, không chỉ để tạo ra bạo loạn, phục thù xã hội, mà còn để khơi dậy sự chú ý và muốn có được những quyền mà họ xứng đáng được hưởng.

Họ có những quy tắc và luật lệ riêng, điều này sẽ kìm hãm những người dưới quyền họ.

Những kẻ độc ác sống sót sau thảm họa không được phép làm điều ác nữa, nếu tổ chức không cho phép mà họ vẫn làm điều ác, họ cũng sẽ bị trừng phạt.

Những người đã chết trong tù, những người mắc sai lầm ở Đảo Sương Mù, sẽ phải đối mặt với luật hình sự tàn khốc nhất.

Để duy trì Đảo Sương Mù, giống như các tổ chức khu vực khác, nó sẽ bán thuốc và các loại vũ khí đạn dược.

Họ cũng sẽ đầu cơ trục lợi từ các di tích văn hóa, kho báu hoặc cướp ngân hàng.

Bóng tối bắt nguồn từ đây, tương tự, họ cũng khao khát tia sáng cuối cùng để chuộc tội.

Nếu thế giới bất công, bọn chúng sẽ không tồn tại.

Bởi vì có bóng tối, vì thế mới có những người sống trong bóng tối.

William biết có bao nhiêu người ở Đảo Sương Mù, bao nhiêu người đã phạm tội ác và bao nhiêu người đến đây vì những sự phân biệt.

Anh ta biết ai vô tội và ai có tội.

Anh ta đều biết…

Đây là lý do anh ấy tôn trọng Neil và yêu thương .Jenny.

Nếu họ có những con đường khác để sống sót, họ sẽ không lưu lạc đến đây.

Sẽ đau xót thế nào khi một chủng tộc sắp bị diệt vong.

“Những chuyện này nên để Neil nói với anh, nhóc con, đừng xen vào chuyện của bọn anh.”

“Em không còn là đứa nhỏ nữa, tôi năm nay mười tám tuổi rồi, em đã trưởng thành, em có thể gả cho anh.”

Jenny nói một cách nghiêm túc.

Dù .Jenny đã mười tám tuổi nhưng Neil vẫn luôn bảo vệ cô ấy, cô ấy vần còn là một đứa trẻ.

Từ nhỏ cô ấy đã có sức lực, thể lực rất tốt, cưỡi ngựa bắn súng… ngay cả đàn ông trưởng thành cũng không so sánh được.

Dáng người nhỏ con, nhưng có thể ôm nổi anh ta mà không cần tốn sức.

Chạy lui chạy tới, bộ mặt chân thật đáng tin.

Những kỹ thuật chiến đấu của cô ấy, như đánh nhau ,vật lộn, khiến những người đàn ông khác đều tê cả da đầu, từ lâu đã không ai dám khiêu chiến.

Cô ấy cũng là vệ sĩ đầu tiên của Neil, ở Đảo Sương Mù cô ấy chỉ nghe lời anh ta và Neil.

 
 
Chương 2878


Chương 2878

William nghe đến đây thì mỉm cười: “Đừng nói vớ vẩn, em vẫn còn nhỏ. Khi lớn lên, tự nhiên sẽ có người con trai xứng đáng với em.”

“Anh chỉ hơn em mười một tuổi mà thôi. Em chỉ cần anh William, em muốn sinh con cho anh. Em coi thường những người đàn ông yếu đuối đó.”

Jenny cuốn lấy anh ta, anh ta không biết làm thế nào.

Anh ta thực sự coi cô ấy như em gái của mình.

ElDifdldl TT Anh ta xem Kỷ Nguyệt Trâm cũng vậy, nhưng… rốt cuộc nó đã thay đổi như thế nào.

Sau bao nhiêu năm ở bên .Jenny, tình cảm của anh ta vẫn chưa bao giờ thay đổi, anh ta biết rằng tình cảm dành cho .Jenny và Kỷ Nguyệt Trâm là hoàn †oàn khác nhau.

Jenny cảm nhận được anh ta đang bị phân tâm, không nhịn được gõ vào đầu anh ta, nói: ‘Anh đang nghĩ tới một người phụ nữ khác đúng không? Em sẽ giết cô ta, xem cô ta có dám cướp người đàn ông của em không.”

Anh ta định thân lại, nhìn thấy cô ấy hùng hổ rời đi, đi tìm Kỷ Nguyệt Trâm để tính sổ.

Bất đắc dĩ, lập tức ngăn lại.

“Đừng làm loạn nữa, chuyện của anh và cô ấy, em đừng xen vào.”

“Anh quả nhiên thích cô ta, cô ta là tình địch của em, em giết cô ta, cô ta chết, anh sẽ không thích cô ta nữa.”

Cô ấy nổi giận đùng đùng nói.

“Nếu Neil không còn nữa, em có nhớ anh ấy, yêu anh ấy không?”

“Có chứ, nhưng …. anh trai sẽ không đi đâu hết “

“Còn anh thì sao?”

“Đúng vậy, em rất nhớ anh William, sẽ tiếp tục yêu anh William.”

“Vì vậy, nếu giết cô ấy cũng vô ích.

Chỉ cần làm tổn thương cô ấy, em sẽ hoàn toàn mất đi William. Anh sẽ không thương em như anh cả, sẽ không dạy em đọc sách viết chữ và anh sẽ không dạy em bắn nhắm mục tiêu. Sau này, chúng ta sẽ là kẻ thù không đội trời chung. Vì vậy, đừng làm tổn thương cô ấy, hiểu không?”

Anh ta nhìn vào mắt .Jenny, nói ngắt từng từ.

Anh ta chưa bao giờ nghiêm khäc với .Jenny như vậy, ngay cả với giọng điệu đe dọa.

Đối với một cô gái mười tám tuổi, nói ra những điều như vậy quả thực rất tàn nhãn.

Nhưng tâm trí của cô ấy rất đơn giản và dễ bốc đồng, nếu điều đó thực sự làm tổn thương Kỷ Nguyệt Trâm thì Sao.

Đôi mắt .Jenny ươn ướt khi cô nghe thấy những lời dài lê thê, cô ấy chết lặng nhìn anh ta.

Cô ấy rất buồn.

Cảm giác trái tim rất đau, anh William đang yêu người phụ nữ khác, và muốn cắt đứt với mình.

“Là… là em chưa đủ lớn, chưa đủ đầy đặn sao? Nên anh William không thích em?”

Cô ấy ưỡn ngực, mong mỏi nhìn anh ta.

Anh ta tránh ánh mắt, có chút bất lực cười khẽ.

“Thân hình .Jenny rất đẹp.”

“Đó là bởi vì em lớn lên không đủ đẹp nữa sao?”
 
Chương 2879


Chương 2879

“Jenny rất xinh.”

“Đó là bởi vì em chiến đấu không lợi hại sao?”

“Không, Jenny đã chiến đấu hết mình.”

“Vậy thì anh không thích em ở điểm nào?”

“Anh không chê .Jenny, chỉ là tình cảm của anh dành cho Jenny, cũng giống như Neil dành cho em. Và tình cảm của anh dành cho Kỷ Nguyệt Trâm cũng giống như… Neil đối với chị dâu em lúc chưa về nhà chồng, hiểu không?”

Cô ấy gật đầu dường như đã hiểu ra điều gì đó.

Neil từng có hôn thê, nhưng bị một số người muốn phản bắt lấy, cưỡng hiếp rồi giết cô ấy.

Đây là điều mà Neil không bao giờ quên.

Bọn họ đều mất đi người quan trọng nhất, vì vậy họ tụ họp tại Đảo Sương Mù.

“Hai người đang nói cái gì vậy?”

Ngay sau đó, Neil đến.

“Anh à, hình như em thất tình rồi.”

Nhìn thấy anh ta đến, .Jenny lập tức lao vào vòng tay anh ta rồi khóc lóc thảm thiết.

“Con bé ngốc, em chưa từng yêu ai, lấy đâu ra thất tình?”

“Không, em đã đơn phương tuyên bố rằng em đang yêu anh William, bọn em yêu nhau. Nhưng bây giờ em… em thất tình rồi, anh ơi, em phải làm sao đây?”

“Vậy em đơn phương tuyên bố răng bọn em đã kết hôn? Như vậy thất tình cũng không có gì.”

“Ừm?”

Jenny ngay lập tức nghiêng ngả đầu khi nghe thấy điều này.

€ó vẻ như có chỗ nào không đúng, nhưng nghe có vẻ ổn.

“Cái đó… vậy được rồi, để em đơn phương tuyên bố rằng em và anh William đã kết hôn.” Cô ấy nũng nịu, mặc dù cảm thấy kỳ lạ, nhưng khó có thể kìm nén được hưng phấn trong lòng. Kết hôn, là đồng ý sống cả đời.

 

“Đi nói cho người ta biết, cho người ta biết anh ấy là người đàn ông của em, như vậy sẽ không ai làm thương tổn anh ấy”

Neil mỉm cười và võ vai .Jenny, demny lập tức rời đi với vẻ đầy sức sống.

Cô ấy vừa chạy vừa lẩm bẩm trong miệng.

“Anh William và tôi đã kết hôn, chúng tôi đã kết hôn, anh William là người đàn ông của tôi…”

William sau khi nghe xong, mặt cũng xám lại, anh ta vừa làm cho Jenny hiểu ra được một chút, nhưng lời nói của Neil lập tức làm cho cô ấy trở lại hình dáng ban đầu, thậm chí càng thêm hoang đường.

“Cậu lại dạy hư em gái!”

William nói với vẻ không hài lòng.

“Chỉ cần em ấy vui vẻ hạnh phúc, em ấy có thể làm bất cứ điều gì nó muốn. Đó chỉ là một tuyên bố đơn phương mà thôi, nếu sự việc này không bị lan truyền ra ngoài thì chỉ có người Đảo Sương Mù biết “
 
Chương 2880


Chương 2880

Neil ngồi bên cạnh nhìn thấy trên người anh ta đầy vết thương, một số vết thương không thể cầm máu, một số vết thương bị xuyên thấu, băng gạc đều nhuộm đỏ.

Mất nhiều máu như vậy, anh ta có thể chịu đựng đến bây giờ, điều đó thật không thể tin được.

“Sau này đừng nói với cô ấy những lời như thế nữa. Tôi đã không có ý định kết hôn. Cậu không thấy xấu hổ, nhưng tôi thì có. Bất chấp danh tiếng của em gái, dạy cô ấy nói bừa bãi. Jenny đi theo cậu, sớm muộn gì cũng sẽ bị dạy hư.”

“Năm nay cậu vắng mặt, tôi quả thực lơ là không dạy dỗ, tôi không phải là một người anh tốt. Vậy cậu quay lại đi? Jenny là một cô gái tốt, chưa bao giờ tham gia vào bất kỳ hành vi nào ở Đảo Sương Mù. Tay cô ấy đủ sạch, nếu một ngày Đảo Sương Mù không còn nữa, không có ai dám sống ngay thẳng, quang minh chính đại, nhưng Jenny có thể. Trên người cô ấy không có máu, không có tội ác gì.”

“Tôn giáo và văn hóa chủng tộc của tộc người chúng ta, các nơi ở châu Âu hiện nay vấn có người bị xa lánh. Vụ tàn sát nhiều thập kỷ trước vấn chưa thể nguôi ngoai. Dân số của chúng tôi chiếm 0,3% dân số thế giới, chúng tôi đùm bọc lẫn nhau mà sống, nhưng đổi lại thì không an bình. Bố mẹ bị người ta hại, tôi và em gái thì chỉ biết trốn đến đây, mới được che chở. “

“Thế giới này quá tăm tối, hà cớ gì cậu phải canh giữ? Cậu không còn em gái nữa, sao không thể sống cho chính mình, muốn làm gì thì làm, không việc gì phải làm việc cho người khác và chết trên chiến trường. “

“Cậu thấy đấy, công lý không thể giúp cậu xử lý Kagle, loại người này vân còn sống còn đang mỉm cười hạnh phúc, vừa nãy còn muốn hai cô gái đẹp.

Anh ta không đắm chìm trong nỗi buồn trước cái chết của vợ anh ta. Người vợ đã qua đời. Anh ta đã quên chuyện này trong sáu năm qua. Lương tâm anh ta vẫn thanh thản, vì vậy có đôi khi công lý không thể xử quyết được kẻ ác.”

“Nhưng…’ Anh ấy dừng lại, giọng nói vô cùng u ám: “Bóng tối có thể, người trong bóng tối, cậu không biết anh ta là người như thế nào, tay sạch hay bẩn, có mang theo dao hay là đi tay không mà đến.”

“Lúc đầu, Halley đưa Kagle cho cậu và yêu cầu cậu làm việc cho anh ta, bây giờ tôi cũng có thể làm điều đó. Anh ta nghĩ rằng tôi và cậu là kẻ thù truyền kiếp không đội trời chung. Nhưng trái lại tôi và cậu là bạn bè rất tốt, Đảo Sương Mù cũng là ngôi nhà thứ hai của cậu.

Lần trước người của tôi vô tình làm tổn thương cậu khiến cậu chịu khổ rồi, anh †a cũng đã bị trừng phạt và chết rồi. “

Anh ấy nhìn William thật sâu, những điều kiện anh ấy đưa ra đã đủ hấp dẫn.

Kagle đang ở trên Đảo Sương Mù, có chạy đằng trời cũng không thoát nếu không có lệnh của anh ấy.

Con người sống ngay thẳng, có quá nhiều việc không dám làm.

Nhưng trong bóng tối, muốn gì được đó, làm sao hạnh phúc thì làm, làm sao vui sướng thì làm. William thở ra một hơi nói: “Tôi không bao giờ muốn trở thành kẻ thù của nhân dân. Tôi yêu tộc người của cậu, họ bị đối xử bất công, tôi sẽ bảo vệ các cậu thông qua luật pháp và công lý. Tôi cũng biết ai sẽ phải chết ở Đảo Sương Mù và ai có thể được quay đầu làm lại. Neil, nếu cậu chọn đầu hàng, tôi có thể bảo đảm tính mạng cho cậu. Để cậu và .Jenny được ở bên nhau mãi mãi, anh em không chia lìa. ˆ Vẻ mặt của Neil trở nên u ám khi nghe thấy điều này: “Có lần, tôi đã tin vào người khác, nhưng cuối cùng bố mẹ và người yêu của tôi đã ngã xuống trước mặt tôi. Chỉ với sự bảo vệ của một mình cậu, cực kì nhỏ bé. Tôi không tin, tôi không còn tin nữa. William, bây giờ cậu có không có lựa chọn nào khác, hoặc ở lại đây … hoặc là… ˆ Đôi mắt anh ấy sắc bén, giống như một con chim ưng đang nhìn chằm chằm vào con mồi của mình.

“Chết!”

Hoặc ở lại đây hoặc là chết.

Không có sự lựa chọn.

Ngay cả khi biết điều đó, William cũng không thể tiết lộ bí mật của Đảo Sương Mù.
 
Chương 2881


Chương 2881

Anh ấy tin tưởng vào nhân cách của William, công nhận khả năng của anh ta nên không muốn trở thành kẻ thù của anh ta.

Nếu thực sự đứng về phía đối diện, nếu không phải anh ta chết thì là mình sẽ chết.

“Người anh em, tôi thật sự không có sự lựa chọn nào khác.”

“Cậu không cần phải trả lời tôi bây giờ, cậu suy nghĩ thêm đi. Kagle ở bên cạnh nơi ở của cậu. Không có dao, súng hay vũ khí. Có một khẩu súng dưới giường và gối của cậu. Kẻ thù đang ở ngay phía trước của cậu, xem cậu sẽ làm thế nào. Tôi nghĩ, khẩu súng sẽ cho tôi biết quyết định của cậu.”

Anh ấy nói đầy ẩn ý.

Nếu anh ta nổ súng bắn Kaqle, điều đó có nghĩa là anh ta cần món quà này và cảm thấy rất tốt.

Chẳng khác nào là đồng nghĩa phải ở lại đây chịu.

William nghe xong, trái tim anh ta khẽ run lên, Neil thực sự đã đưa ra cho anh ta một lời đề nghị hấp dãn.

Anh ta trở về căn phòng quen thuộc, đã một năm không về nhưng nó vấn dọn dẹp sạch sẽ.

Ngay sau đó .Jenny xuất hiện, bưng theo một mâm cơm và nói: ‘Chồng yêu, ăn cơm đi, hôm nay em có món cá tuyết anh yêu thíchI”

William nghe nói như thế, có hơi tê hết cả da đầu.

“Gọi anh trai.”

“Không đâu, không đâu, chúng ta đã kết hôn, em muốn gọi anh là chồng, anh phải gọi em là vợ.”

“Chồng ơi, nhanh vào ăn cơm, em đói rồi. Trung Đức nói, em phải ăn thật béo để có con. Sau này có con, em không được dùng dao và súng. Nó sẽ làm tổn thương đến con. Việc giáo dục trước khi sinh là rất quan trọng. Em không muốn đứa con sinh ra giống em, ngày nào cũng bị đánh đập ”.

“Đúng vậy…’ Cô ấy căn dao nĩa và hỏi câu nghiêm túc nhất từ khi cô ấy bước vào cửa.

“Đứa trẻ… nó sinh ra như thế nào?

Nó đến như thế nào? Xuất hiện không có cơ sở sao? Dùng suy nghĩ để mang thai sao?”

“Sinh con có đau không? Hay là mình phút chốc là có thể sinh ra? Cướp giật con của người khác có được cho là con của mình không?”

Một loạt câu hỏi được đặt ra, William nhắm mắt lại, cau mày và hơi thở có chút không ổn định.

Đây đều là chuyện tốt mà Neil đã làm.

“Ăn cơm.”

“Vâng, ăn cơm.”

Câu hỏi của cô ấy đến nhanh chóng và bước đi cũng nhanh chóng, một khi chủ đề bị tắt, cô ấy cũng không thể trả lời các câu hỏi ban đầu.

“Chồng , ăn cơm.”

denny ân cần dọn thức ăn cho anh ta, một câu chồng ơi, hai câu cũng chồn ơi khiến anh ta tê cả da đầu.

“Nếu không gọi lại tên ban đầu, anh sẽ giận.”

“Đừng, anh William… đừng tức giận.”

Cô ấy nhìn anh ta với vẻ đáng thương như một quả cà tím bị muối.

“Ngoan, ăn cơm đi, sau này đừng nghe Neil nói bậy, dạy hư em.”

Anh ta sờ đầu cô ấy thở dài một hơn, nếu nghe theo kiểu này chắc anh phát điên mất.
 
Chương 2882


Chương 2882

“Em cảm thấy rất tốt.” Cô ấy lẩm bẩm, có phần không vui.

Sau khi ăn xong, cô ấy thu dọn đồ ăn và rời đi, ngay sau khi cô ấy rời đi, Kagle bước vào.

“Không nghĩ ra thủ đoạn của anh, vậy mà có thể mê hoặc em gái của Neil đến xoay trong. Tôi đã xem thường anh.

Tôi tưởng rằng anh không có duyên với con gái, không ngờ một lúc lại có hai bông hoa.”

“Nếu tôi là anh, tôi sẽ lấy Kỷ Nguyệt Trâm và tôi cũng sẽ lấy cô gái nhỏ đơn giản này, ôm cô ấy, ngồi hưởng thụ hạnh phúc, tốt lắm đúng không?”

Nụ cười của Kagle dần biến mất, nhìn William đầy khiêu khích.

Anh ta không ngờ rằng, William là hàng xóm sống bên cạnh mình. William đã dâng đến cửa, cũng đừng trách anh ta không khách khí.

William nhìn nụ cười khốn khổ trên khuôn mặt anh ta, không thể tin được, vài năm trước anh ta đứng đầu bảo vệ gia đình và đất nước trong bộ dạng cường tráng,.

William coi anh ta như một người anh em, và ngưỡng mộ anh ta, một người thà đổ máu, đổ mồ hôi chứ không đổ lệ.

Charlotte luôn noi gương anh ta, vì vậy cô ấy kìm lòng không được mà bị thu hút bởi Kagle.

William cũng vui vẻ tác hợp hôn sự này, bởi vì Kagle là người chính trực dũng cảm, nhưng bây giờ…

Không chuyện xấu xa nào không làm, đê tiện hạ lưu. Vì đạt được mục đích mà dùng bất kỳ thủ đoạn nào.

Trong mắt anh ta, hoàn toàn không có gia đình và đồng hương, cũng không có cái gì gọi là chính nghĩa.

Anh ta chỉ muốn bỏ qua hết tất cả, chỉ cần leo lên đến vị trí cao nhất, tay cầm quyền cao mà thôi.

Ích lợi che mắt, từ lâu anh ta đã đánh mất chính mình, anh ta giỏi nhất chính là ngụy trang, ngụy trang ra một dáng vẻ chính trực.

Bây giờ, William chỉ cảm thấy ghê tởm anh ta, cũng ghét chính mình vì không biết nhìn người, hại Charlotte.

William không chịu đựng được nữa, lấy khẩu súng lục dưới gối ra nhắm ngay vào mặt anh ta.

Biểu hiện của Kagle trong phút chốc trở nên nghiêm túc, anh ta cau mày, và nói: “Tại sao anh lại có thứ này?”

“Lẽ ra tôi phải giết chết anh sớm hơn!”

“Tôi nói anh đang đùa đúng không, súng trong tay anh không thể làm tôi bị thương. Tôi cá với anh, cái này là giả.”

“Phải không?”

Anh ta trừng mắt, hướng tới cửa sổ, nổ súng, một tiếng nổ vang lên, tấm kính vỡ vụn, rơi xuống đất.

Kagle kinh ngạc nhìn, vẻ mặt vô cùng khó coi.

“Anh ăn trộm súng?”

“Đi theo tôi, nếu không tôi sẽ giết anhl”

Sự phân nộ đã hủy hoại lý trí từ lâu.

“Anh không dám, anh mà nổ súng thì Neil sẽ đến đây”

“Anh thực sự cho rằng Neil muốn giết tôi sao? Anh ta muốn tôi ở lại Đảo Sương Mù mãi mãi, chỉ đạo đám ô hợp, quân sự hóa nơi này. Anh ta chưa bao giờ muốn giết tôi, chỉ có anh là kẻ ngốc duy nhất nghĩ vậy.”

William uất hận nheo mắt, hận không thể lập tức xông lên uống máu ăn thịt của anh tai Khi Kagle nghe xong, anh ta thực sự không muốn tin rằng mình thực sự bị lừa.
 
Chương 2883


Chương 2883

Anh ta đi theo William ra ngoài, quả thực không ai cứu anh ta trên đường đi.

Jenny cũng khoanh tay trước ngực hướng về phía anh ta.

“Anh William, anh có cần giúp không?”

“Tìm cho anh một con chó.”

“Được, Chó Ngao Tây Tạng nhé.”

Jenny lập tức đi tìm chó.

“Anh muốn làm gì?”

Kagle run rẩy hỏi, không sợ hãi là giả, người ta đều sợ những thứ không biết trước.

Anh ta chưa bao giờ thấy cái chết, anh ta muốn sống để tận hưởng tất cả những gì anh ta đã làm việc chăm chỉ.

“Đợi lát nữa anh sẽ biết, tôi đưa anh đi gặp một người.”

William trầm mặc nói.

Anh ta vốn có thể rời Đảo Sương Mù, nhưng anh ta lại chọn ở lại, không còn cách khác.

Bởi vì… mộ của Charlotte ở đây.

Anh ta đưa Charlotte đến Đảo Sương Mù, mặc dù đã xa rời quê hương, nhưng anh ta cũng tìm một mái ấm cho cô ấy.

Cả một sườn đồi được bao phủ bởi cỏ cây và hoa lá.

Nhưng bất ngờ có một bia mộ, tấm ảnh đen trắng trên bia mộ đặc biệt chói mắt.

Kagle nhìn thấy người trong bức ảnh, sau đó trở nên run rẩy.

Charlotte.

Cô ấy vẫn giữ dáng vẻ của tuổi hai mươi, vĩnh viễn… vĩnh viên dừng lại ở khoảnh khắc ấy của sáu năm trước.

Cô ấy có một nụ cười rạng rỡ, ánh mắt đơn thuần, không rành thế sự.

Nhưng cô ấy lại bị người mình yêu nhất lừa dối!

“Cha… Charlotte…’ Kagle như bị cắt lưỡi, cổ họng cứng lại lẩm bẩm.

Gặp lại vợ cũ… trong lòng không biết có cảm giác gì.

Anh ta thực sự yêu Charlotte, nhưng so với quyền lực, cô ấy… chẳng đáng được nhắc tới.

Nhưng cho đến nay, anh ta vẫn chưa tái hôn, thậm chí còn chưa gặp được người khiến anh ta động tâm.

Anh ta biết rằng khi Charlotte chết, trái tim anh ta cũng chết theo, anh ta sẽ không còn phải mệt mỏi vì tình yêu.

Đang lúc thất thân, không ngờ chân lại đau nhói.

Hai tiếng súng vang lên, anh ta bị bắn vào chân, quỳ xuống trước mộ Charlotte.

“William, anh… anh đang làm gì vậy? Định giết tôi sao? Anh quên răng Charlotte đã nói trước khi chết anh không được giết tôi sao? Chẳng lẽ anh muốn cô ta thất vọng?”

Kagle xúc động hét lên.

“Cho tới hôm nay, anh vấn là lợi dụng cô ấy, cô ấy đã chết, anh vẫn muốn lợi dụng cô ấy, anh đúng là loài cầm thú, tại sao người chết không phải là anh.”
 
Chương 2884


 

Chương 2884

William ngồi xổm xuống, nắm lấy tóc anh ta rồi ấn đầu vào bia mộ.

“Nhìn kỹ đi, cô ấy là vợ của anh, cô ấy mang thai con của anh, nhưng anh lại tự tay giết cô ấy.”

“Không phải tôi! Là anh! Cô ấy chết khi đỡ súng cho anh. Kẻ đáng chết là anh. Hiện tại anh còn sống, là mạng của cô ấy. Người đáng chết nhất, không phải là anh sao? Cô ấy vì anh mà chết!”

Miệng lưỡi sắc sảo của Kagle khiến William hiểu tại sao Charlotte lại bị anh †a lừa dối như vậy.

Anh em họ thua thật thảm thiết.

“Mẹ nó, im miệng ngay, nếu không tôi sẽ băn anh.”

William nói một cách trâm mặc.

“Chẳng lẽ tôi nói sai sao?” Kagle thiếu tự tin, sợ rằng anh ta sẽ thực sự động thủ.

William hít một hơi thật sâu, kìm nén cơn giận và từ từ đứng dậy.

“Jenny, đưa chó đến chưa?”

“Đại Hắc, Nhị Hắc đều ở đây, thả chúng ra sao?”

“Thả ra, đừng cắn chết là được.”

William nói nhẹ nhàng, cuộc đời của Kagle vô giá trị trong mắt anh ta.

Kagle muốn chạy trốn, nhưng chân của anh ta bị thương nên anh ta chỉ có thể nằm trên mặt đất, mỗi một bước đi đều vô cùng đau đớn.

“Anh… anh muốn giết tôi, trước mộ của Charlotte sao?”

“Không, tôi sẽ không giết anh, tôi sẽ tiếp tục trị thương cho anh, để cho anh muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.”

“Tôi vốn dĩ sẽ không giết anh, tính nhốt anh cả đời, để anh tự tỉnh ngộ mà chuộc tội. Nhưng tôi đánh giá thấp anh.

Anh… là loại người vô pháp, không thể tự cứu mình, vì vậy tôi sẽ giúp anh.”

“Anh… anh không thể, Charlotte nói, anh không thể làm tổn thương tôi… a…’ Con chó đã lao tới, con chó Ngao Tây Tạng đực trưởng thành, cao bằng người, trực tiếp lao tới, cắn xé.

Ai có thể tin được rằng hai con này là thú cưng của .Jenny, được cô ấy huấn luyện rất ngoan.

Bảo nó cắn một miếng, tuyệt đối nó sẽ không cắn thêm miếng thứ hai.

Trong một lúc, chỉ có tiếng thở của chó ngao Tây Tạng và tiếng hét của Kadle.

“Đồ cầm thú, chết đi, chết đi cho †ao…”

Anh ta tiếp tục vùng vấy, nhưng anh ta không thể chống lại được, mặt đất đầy máu, có thể được nói là thảm thiết.

William bước đến gần .Jenny rồi che mắt cô ấy lại.

“Đừng nhìn.”

“Tại sao, đâu phải em chưa từng thấy Đại Hắc và Nhị Hắc ăn uống.”

“Là con gái, nhìn thấy nhiều máu sẽ không tốt.”

“Vậy thì… được rồi, anh muốn em muốn làm gì thì em sẽ làm như vậy, em không nhìn nữa.”

Cô ấy quay lưng lại, ngoan ngoãn nói.

“Đi thôi, chờ bác sĩ đến xử lý, không chết là được.”

“Vâng.”

Jenny gật đầu đáp lại, chỉ hơi nghi ngờ.
 
Chương 2885


Chương 2885

“Chị Charlotte, không phải là không cho anh làm anh ta bị thương sao?”

“Đấy là nếu anh ta không động đến anh.”

William nói từng chữ một. Hôm đó, Charlotte ngã vào trong lòng anh ta, dùng hết chút sức lực cuối cùng, bám chặt lấy tay anh ta, run rẩy khó khăn thốt ra những lời cuối cùng…

“Nếu như, anh ta làm thương tổn…

tổn thương đến người anh trai mà em yêu thương nhất. Vậy thì… giết anh ta đi, anh ta đáng chết.”

Cuối cùng, Charlotte vẫn bảo vệ anh ta.

Rõ ràng là cô ấy chết để đỡ súng cho anh trai, nhưng bản thân chưa bao giờ oán hận.

Từ nhỏ đến lớn, cô ấy chưa bao giờ ghét bản thân mình.

Anh ta lần đầu tiên làm anh trai và cô ấy lần đầu tiên là em gái, cô ấy đã làm rất tốt, nhưng còn anh ta thì… quá tỆ.

Khi anh ta quay lại, Neil đã đợi sẵn.

“Vui không? Một kẻ xấu xa như vậy bị trừng phạt không phải là rất vui sao?”

“Cảm ơn.”

“Từ khi cậu dùng súng, có phải ý cậu là đồng ý quay lại tiếp tục chỉ đạo quân sự cho tôi không?”

“Tôi không đáp ứng trò chơi của cậu. Tất thảy đều là cậu tự mình nói.”

“Cậu chơi tôi sao?”

Ngay lập tức Neil tức giận, không khách khí rút súng ra chĩa vào anh ta.

Jenny nhìn thấy thế, thậm chí không cần suy nghĩ gì cả, cô ấy đứng che trước William.

“Anh William, đi mau, anh trai em muốn giết anh.”

“Em là em gái anh hay em gái cậu ta?

Neil rất tức giận, anh ấy hết mực chiều chuộng .Jenny, nhưng không nghĩ là cô ấy lại đi bảo vệ người ngoài.

Mắt Jenny đỏ hoe.

Nếu… anh William chĩa súng vào anh, em cũng sẽ bảo vệ anh.”

“Jenny… anh không muốn làm em bị thương, tất cả đều là anh em, đều là anh em tốt của anh.”

Neil căn răng oán hận khi nghe được những lời này, không thể nổ súng trước mặt đứa trẻ.

“William, tôi sẽ cho cậu một cơ hội cuối cùng. Tốt hơn cậu nên suy nghĩ rõ ràng và trả lời cho tôi, đừng để .Jenny bảo vệ cậu như thế này.”

Neil tức giận thu súng lại.

“Tôi còn có một con đường khác, không biết cậu có đi không.”

“Đường nào?”

“Để ,Jenny trở về.”

“Em trờ về? Nhưng trở vê đâu?” đầu óc Jenny mơ hồ.

Ngay lập tức Neil hiểu, ánh mắt u ám nhìn anh ta.

Người trong bộ tộc của họ có tín ngưỡng và văn hóa riêng nên họ không hòa hợp được với nhau.

Nếu không phải bất đắc dĩ, bọn họ đã không đến Đảo Sương Mù.

 
 
Chương 2886


Chương 2886

Tay anh ta dính máu, nhưng anh ấy chưa bao giờ nghĩ đến việc kéo .Jenny vào những chuyện xấu xa như này.

“Làm như thế nào?”

“Sau này tôi sẽ nói cho cậu biết kế hoạch. Tôi còn có những việc khác phải làm bây giờ.”

William nói một cách sâu sắc.

Kagle đã hôn mê không biết đã bao lâu rồi kể từ lần trước, khi tỉnh dậy lần anh ta thấy cơ thể mình không thể cử động được.

Anh ta bị gây mê toàn thân nên không cảm thấy đau đớn.

Anh ta quỳ trên sàn bê tông chưa khô, hai chân chìm sâu trong đó.

Bên cạnh có mấy công nhân đang trét xi măng.

Anh ta bị trói hai tay ra sau lưng, được đỡ bởi một tấm ván gỗ nên không bị ngã xuống.

“Các người… các người đang làm gì vậy?”

“William ra lệnh, để cậu quỳ ở đây chuộc tội. Chậc chậc chậc, về sau này, hàng ngày sẽ có người đặc biệt chăm lo ăn uống, vệ sinh cho cậu, không cho cậu làm ô uế mộ tiểu thư Charlotte. Với tiểu tử cậu ở đây cũng coi như là nơi đãi ngộ phạm nhân tốt nhất .”

Anh công nhân nói.

“Nếu các người làm như vậy, tôi sẽ chết đó.”

“Đừng lo, cậu sẽ không chết. Đến lúc đó cắt lưỡi cậu, cậu sẽ không la hét, chúng tôi sẽ được yên tĩnh hơn nhiều.

Hơn nữa cậu cũng sẽ không thể căn lưỡi tự sát. Hàng ngày cậu sẽ ăn thức ăn lỏng, dung dịch dinh dưỡng, chúng tôi sẽ xử lý và đảm bảo vết thương của cậu sẽ tốt lên.”

“Chỉ là… đôi chân này tàn phế vĩnh viễn. Chúng tôi sợ cậu quỳ hỏng đầu gối, nên lắp nẹp chân cho cậu. Cậu quỳ xuống sẽ không tốn sức, có thoải mái không?”

Họ đang nói chuyện vui vẻ, như thể họ đang nói về một điều gì đó bình thường.

Nhưng những lời này, từng chữ khiến anh ta run lên vì sợ.

William… William ác ma định dùng cách này để tra tấn anh ta từng chút một đến chết sao?

Người công nhân nhặt một con dao sắc bén, mạnh bạo mở miệng anh ta để cắt lưỡi của anh ta.

Anh ta ra sức phản kháng nhưng tay chân đã bị trói chặt, không thể làm gì được.

Anh ta gầm lên một tiếng cuối cùng trước khi đầu lưỡi bị cắt mất.

“Kỷ Nguyệt Trâm Trâm… cô gạt tôi, cô gạt tôi…’ Cô ta nói rằng anh ta sẽ luôn thuận lợi và lần này sẽ không có sai lâm gì.

__ Nhưng tại sao nó lại thành như thế này.

Anh ta chửi bới, nguyền rủa những người này đều không thể chết tử tế được.

Kỷ Nguyệt Trâm Trâm đang ở trong bệnh viện, khi trở về bờ, cô ta đã bị sốt cao, hôn mê và được đưa đến bệnh viện, hôn mê sau bốn tiếng đồng hồ mới tỉnh lại.

Sau khi tỉnh dậy, vẫn hắt hơi không ngừng.

Không biết tại sao, tim đập thình thịch, có chút bất an, hình như đang xảy ra chuyện gì đó.

Kỷ Thiên Minh đứng bên giường, thấy tinh thần cô ta không yên, liền nói: “Có chuyện gì vậy?”

“Anh à… anh có thế lực to lớn và có rất nhiều thợ săn tiên thưởng dưới tay anh. Hãy để họ kiểm tra giúp em xem hiện tại William thế nào? Được không?”

“Anh ta đối với em nói như vậy, em quan tâm anh ta làm gì?”
 
Chương 2887


Chương 2887

Kỷ Thiên Minh có một chút khó chịu.

Kỷ Nguyệt Trâm nghe thấy điều này, mắt cô ta hơi ửng đỏ.

Kỷ Thiên Minh biết giọng điệu của mình có chút không tốt nên đưa tay xoa đầu cô ta, nhẹ giọng nói.

“Chúng ta mặc kệ anh ta. Mối hận thù giữa anh ta và Đảo Sương Mù không phải ngày một ngày hai. Ngay cả khi không có em, Kagle và Đảo Sương Mù cũng sẽ tìm đến anh ta.”

“Anh à, anh đừng an ủi em, em chỉ muốn biết anh ấy có an toàn không?

Nếu anh ấy xảy ra chuyện gì, em sẽ tự trách mình cả đời.”

“Em…” Kỷ Thiên Minh bất lực lắc đầu, biết không thay đổi được cô ta nên thở dài một hơi nói: “Được, anh sẽ giúp em đến Đảo Sương Mù thăm dò tin tức.”

Sau đó anh ta sai người thăm dò tin tức. Nếu ngày nào chưa nghe được tin tức của William, cô ta sẽ ăn không ngon ngủ không yên.

Ngay sau đó, Kỷ Thiên Minh nhận được một cuộc gọi.

“William đã trở lại? Cậu có chắc không?”

“Được rồi tôi hiểu rồi.”

Sau khi cúp điện thoại, anh ta nói trước ánh mắt háo hức của Kỷ Nguyệt Trâm: “Anh ta đã trở về an toàn. Việc đầu tiên anh ta làm khi trở về là đến hoàng cung. Có lẽ anh ta đi đến chỗ Halley để bàn bạc đối sách.”

“Gó thật không?”

“Cuộc điện thoại vừa rồi em cũng nghe rồi, anh sẽ không nói dối em.”

Nghe xong, Kỷ Nguyệt Trâm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần biết anh ta bình yên là được.

“Đừng nghĩ tới anh ta, anh đã nói anh ta không phải người tốt.”

“Anh, anh nói như vậy khi nào?

Máng chửi người là không đúng.”

Kỷ Nguyệt Trâm sửa lại.

Kỷ Thiên Minh bĩu môi không trả lời.

Anh ta dự định khi Kỷ Nguyệt Trâm xuất viện, họ sẽ trở về nhà ngay lập tức.

Việc của Diệu Miêu coi như đã ổn thỏa, Bạch Nhược Minh Lan đã đến một số quốc gia châu Âu khác để phát triển thị trường chợ đen mới và tìm kiếm những thợ săn tiền thưởng giỏi hơn.

Quả nhiên, sư phụ và sư mẫu là một gia đình, bây giờ Bạch Nhược Minh Lan sống dáng vẻ như hai người, mang theo Dạ Lang tiếp tục sống.

Dạ Lang muốn tạo ra một thị trường chợ đen lớn nhất, phủ khắp toàn cầu.

Mỗi quốc gia sẽ có một người được chỉ định phụ trách.

Chợ đen…

Không có sự phân biệt giữa đen và trắng, không có tốt hay xấu.

Nhận tiền để làm việc, nhận nhiều tiên thì việc cũng sẽ khó hơn.

Một số người trả tiền để giết người, một số người trả tiền để được bảo vệ, mỗi người đều có mục đích của riêng mình.
 
Chương 2888


Chương 2888

Họ không ích kỉ, mọi thứ đều chỉ vì tiền.

Vì vậy, sẽ không bị thu phục bởi bất kỳ quyền lực quốc gia nào, cũng như không hoàn toàn trung thành với một người, giai cấp rõ ràng.

Có một vị trí đứng đầu thợ săn tiên thưởng, ngoài hạng S, cao hơn nữa là hạng SS, nhiều năm như vậy chỉ có một người đạt tới vị trí này, thật khiến người †a theo không kịp.

Nghe đồn người này ra giá cao ngất trời. Kỷ Nguyệt Trâm không biết răng người mang hai chữ S chỉ có một nhiệm vụ duy nhất trong cuộc đời này, đó là bảo vệ cô ta.

Hoàng cung lúc này.

Halley vừa mới làm xong chính sự, Vương phi đã chuẩn bị bữa trưa cho anh ta thưởng thức.

Cô ấy không mặc một chiếc váy lộng lây mà chỉ là một chiếc váy nhỏ đơn giản, mái tóc rối không buộc lên.

Những bông hoa trên bàn tuy không đẹp nhưng do Vương phi trồng và hái từ Vườn.

Halley cũng hoàn toàn tôn trọng vợ và yêu thương cô ấy.

Một quân vương sẽ không dễ dàng hứa hẹn, nhưng một khi đã hứa thì đó là chuyện cả đời.

Trong lòng anh ta vấn còn vương vấn chuyện của Diên, dù vậy anh ta cũng học cách trân trọng những người xung quanh.

Kể từ khi anh ta đối diện với Vương phi, tình cảm của anh ta tiến triển vượt bậc, hậu cung cũng trở nên hòa thuận.

Toàn bộ chuyện hậu cung đều do Vương phi xử lý, chỉ có điều cô ấy là con gái của tướng quân, cho nên anh ta như thêm một cánh tay, căn bản không phải lo việc nhà phía sau.

Cô ấy sẽ giúp anh ta thu phục các đại thần, sẽ cùng anh ta trị nước.

Trong mắt anh ta, cô ấy là tất cả.

Rất lâu…

Chưa bao giờ được trân trọng như vậy.

Vẫn luôn mệt mỏi khi cho đi và đôi khi cũng muốn tận hưởng hương vị được người khác yêu thương.

Chỉ bằng sự thấu hiểu, mới có thể đáp lại tốt hơn.

Khi William đến cung điện, anh ta tiến thắng đến tẩm điện của Halley mà không bị chặn lại.

“Thượng tướng William sắp tới sao?

Vậy thì em… thay quần áo.”

Vương Phi vội vàng nói, dù sao William cũng là người ngoài, nếu như nhìn thấy bộ dạng cô ấy như vậy mà truyền ra ngoài thì không được hay cho lắm.

Cô ấy muốn ăn mặc trang trọng môi ngày nhưng Halley không cho, thấy tội nghiệp cô ấy, cô ấy mặc quân áo nặng như vậy, đi lại rất bất tiện, chỉ là một cái bình hoa, chỉ để người ta chiêm ngưỡng.

Anh ta không thích, Vương phi của anh ta không cần gượng ép, cứ là chính mình là tốt nhất.

Halley nắm lấy tay cô ấy nói: “William không phải người ngoài, đừng bận tâm, anh ta sẽ không nói bậy ra ngoài. Anh ta rất kín miệng, anh ta sẽ coi như chưa nhìn thấy gì khi ra khỏi cánh cửa này.”

“Chuyện đó… thôi được rồi để thượng tướng William chê cười.” Vương phi ngượng ngùng nói.

“Vương phi xinh đẹp như thế này, đơn giản mà xinh đẹp.”

“Cảm ơn”

“..” Khuôn mặt của Halley có chút khó coi khi nghe thấy lời này.
 
Chương 2889


Chương 2889

Sao anh ta lại khen vợ mình?

Anh ta vốn định giữ William ở lại ăn tối với anh ta, nhưng bây giờ không còn nữa.

Anh ta khẽ ho khan rồi nhìn William không hài lòng.

“Chúng ta về thư phòng, em chờ anh, anh sẽ trở về ăn cơm cùng em.”

“Được, em sẽ đợi anh.”

“Nếu đói thì ăn trước chút điểm tâm, đừng để đói.”

“Vâng, thưa điện hạ, thượng tướng William vẫn đang đợi điện hạ bàn chuyện làm ăn, đừng chần chừ.” Vương phi mỉm cười nói.

Sau đó, Halley mới miễn cưỡng rời đi.

Khi hai người đến phòng làm việc, William không khỏi thở dài: ‘Mối quan hệ giữa điện hạ và Vương phi… thật đáng ghen tị. Lần trước tới, có vẻ như không được hòa thuận cho lắm. Xem ra Điện hạ cũng đã tìm được trái tim của mình trong cuộc hôn nhân rồi.”

“Anh biết bố vợ tôi và vợ tôi không liên quan. Sau này sẽ không được khen vợ tôi, biết không?”

“Nhưng Vương Phi quả thực rất xinh đẹp.”

“Vợ tôi đẹp, tự tôi sẽ khen, anh không được nói.” Halley trừng mắt: “Nói về chính sự đi, chuyến đi đến Đảo Sương Mù thế nào?”

“Mong rằng Điện hạ sẽ đưa ra chính sách bảo vệ người dân. Tôi có thể cho Neil đầu hàng. Đây là danh sách, những người trong danh sách này đều là những kẻ xấu xa. Bởi vì họ không có nơi nào để đi nên vào Đảo Sương Mù, họ có thể giết người không thương tiếc. Còn những người khác đều rất tài năng, nhưng…

Nhưng thế giới không công bằng, buộc họ phải đến Đảo Sương Mù một cách bất đắc dĩ. “

“Mặc dù họ có phạm một số tội ác, có thể khiển trách và cho cơ hội để hối GGÌI) “Tôi có thể đồng ý với anh, mấy năm nay Đảo Sương Mù liên tục quấy nhiễu hòa bình của đất nước và gây nguy hiểm cho lợi ích của người dân, nếu có thể diệt trừ được, tôi đương nhiên sẽ đồng ý. Nhưng… anh viết thiếu một người.”

“Aj2”

“Neil.”

“Anh ta là thủ lĩnh của Đảo Sương Mù, tôi cần phải thi hành bản án tử hình một cách công khai. Anh ta phải chết.”

Khi giọng nói ấy nói ra, Halley nhìn William đầy ẩn ý.

William cau mày khi nghe điều này.

“Anh ta… còn có một cô em gái.”

“Tôi sẽ để em gái anh ta sống, tôi sế không bao giờ liên lụy đến những người Vô tội.”

William nghe xong, anh ta quỳ một chân rồi cúi đầu xuống.

“Nếu có thể, tôi hy vọng sẽ lấy mạng đổi mạng. Tôi đã mất em gái. Tôi biết cảm giác mất người thân là như thế nào. Tôi không muốn .Jenny mất anh trai, họ… chỉ có nhau!”

“Tôi sẽ không giết anh, giữ anh lại có ích cho tôi, anh là tướng tài trời sinh, tôi cân anh bảo vệ quốc gia.”

“Nhưng Neil là anh em của tôi!”

Mắt William đỏ lên.

“Anh vân tin vào tình anh em sao?
 
Chương 2890


Chương 2889

Sao anh ta lại khen vợ mình?

Anh ta vốn định giữ William ở lại ăn tối với anh ta, nhưng bây giờ không còn nữa.

Anh ta khẽ ho khan rồi nhìn William không hài lòng.

“Chúng ta về thư phòng, em chờ anh, anh sẽ trở về ăn cơm cùng em.”

“Được, em sẽ đợi anh.”

“Nếu đói thì ăn trước chút điểm tâm, đừng để đói.”

“Vâng, thưa điện hạ, thượng tướng William vẫn đang đợi điện hạ bàn chuyện làm ăn, đừng chần chừ.” Vương phi mỉm cười nói.

Sau đó, Halley mới miễn cưỡng rời đi.

Khi hai người đến phòng làm việc, William không khỏi thở dài: ‘Mối quan hệ giữa điện hạ và Vương phi… thật đáng ghen tị. Lần trước tới, có vẻ như không được hòa thuận cho lắm. Xem ra Điện hạ cũng đã tìm được trái tim của mình trong cuộc hôn nhân rồi.”

“Anh biết bố vợ tôi và vợ tôi không liên quan. Sau này sẽ không được khen vợ tôi, biết không?”

“Nhưng Vương Phi quả thực rất xinh đẹp.”

“Vợ tôi đẹp, tự tôi sẽ khen, anh không được nói.” Halley trừng mắt: “Nói về chính sự đi, chuyến đi đến Đảo Sương Mù thế nào?”

“Mong rằng Điện hạ sẽ đưa ra chính sách bảo vệ người dân. Tôi có thể cho Neil đầu hàng. Đây là danh sách, những người trong danh sách này đều là những kẻ xấu xa. Bởi vì họ không có nơi nào để đi nên vào Đảo Sương Mù, họ có thể giết người không thương tiếc. Còn những người khác đều rất tài năng, nhưng…

Nhưng thế giới không công bằng, buộc họ phải đến Đảo Sương Mù một cách bất đắc dĩ. “

“Mặc dù họ có phạm một số tội ác, có thể khiển trách và cho cơ hội để hối GGÌI) “Tôi có thể đồng ý với anh, mấy năm nay Đảo Sương Mù liên tục quấy nhiễu hòa bình của đất nước và gây nguy hiểm cho lợi ích của người dân, nếu có thể diệt trừ được, tôi đương nhiên sẽ đồng ý. Nhưng… anh viết thiếu một người.”

“Aj2”

“Neil.”

“Anh ta là thủ lĩnh của Đảo Sương Mù, tôi cần phải thi hành bản án tử hình một cách công khai. Anh ta phải chết.”

Khi giọng nói ấy nói ra, Halley nhìn William đầy ẩn ý.

William cau mày khi nghe điều này.

“Anh ta… còn có một cô em gái.”

“Tôi sẽ để em gái anh ta sống, tôi sế không bao giờ liên lụy đến những người Vô tội.”

William nghe xong, anh ta quỳ một chân rồi cúi đầu xuống.

“Nếu có thể, tôi hy vọng sẽ lấy mạng đổi mạng. Tôi đã mất em gái. Tôi biết cảm giác mất người thân là như thế nào. Tôi không muốn .Jenny mất anh trai, họ… chỉ có nhau!”

“Tôi sẽ không giết anh, giữ anh lại có ích cho tôi, anh là tướng tài trời sinh, tôi cân anh bảo vệ quốc gia.”

“Nhưng Neil là anh em của tôi!”

Mắt William đỏ lên.

“Anh vân tin vào tình anh em sao?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom