Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2850


Chương 2850

Cô ta vội vàng tránh ánh mắt anh ta, lắp bắp nói: “Anh… anh làm gì vậy? Tôi và William không thân không quen, anh lại bắt tôi làm gì?”

“Gần đây cô có tiếp xúc thân mật với anh ta, là đàn bà của anh ta à? “

“Tất nhiên… tất nhiên là không. Anh ta và tôi chỉ là bạn đơn thuần. Nhưng chỉ trong vòng bốn giờ chúng tôi đã tuyệt giao rồi, ngay cả làm bạn bè cũng không được. “

“Cô nghĩ tôi là trẻ nhỏ chơi nhà chòi sao, lại còn tuyệt giao? Anh ta chưa từng có người bạn nào là nữ. Trước trong quân đội, rất nhiều nữ quân nhân xuất sắc đã phải lòng anh ta, thế mà anh ta thậm chí không có tâm trạng để yêu đương mà chỉ muốn phục vụ đất nước. “

“Kiểu người như anh ta tôi biết rõ nhất. Anh ta giữ cô ở nhà, cho dù cô biết về lối đi ngầm cũng chẳng sao, chứng tỏ cô đối với anh ta rất quan trọng.”

Kagle tự tin nói.

“Anh… anh hiểu lầm rồi…”

“Thật sao? Nếu các người không có quan hệ nào, cô đối với tôi không có giá trị lợi dụng gì, tồi sẽ giết cô ngay bây giờ.

Anh ta từ phía sau lấy ra một khẩu súng chĩa vào mặt cô ta.

Cô ta sợ đến mức không dám thở mạnh, mặt mày nhăn nhó.

Cô ta chưa muốn chết.

“Được rồi… vậy thì anh cứ cho răng chúng tôi có quan hệ với nhau.”

Cô ta chán nản nói.

“Như vậy không tệ.”

“Vậy, rốt cuộc anh muốn làm cái gì?”

“Tất nhiên là đem cô đổi lấy thứ tôi muốn”

“Anh… anh muốn cái gì?”

“Tính mạng anh tai”

Bốn chữ này cứ như sấm rền vang vọng trong sâu thẳm trong tâm trí, khiến cô ta bàng hoàng rất lâu.

Cô ta không nhịn được lên tiếng quở trách: ‘Kagle, lương tâm của anh sẽ không đau sao? Anh đã có lỗi với anh em bọn họ, anh không những không biết hối cải, còn muốn tính mạng của anh ấy. Nếu làm chuyện như vậy anh không sợ rằng Charlotte sẽ biến thành một hồn ma đến tìm anh sao? “

“Vậy cô ta có thể tìm đến đây, có bản lĩnh thì đưa tôi đi “

Kagle gầm lên, âm lượng lớn khiến cô ta giật mình.

“Tanh tag làm vua thua làm giặc, không phải người phương Đông các người thường nói như thế sao? Tôi không coi trọng quá trình, tôi chỉ nhìn vào kết quả. Kết quả là tôi ngồi ở vị trí Thượng tướng, tôi là người quyền lực nhất.” “

“Cô hiểu cái gì, cô căn bản không biết cảm giác bị chèn ép ở dưới, đến mức chỉ thiếu một bước nữa thôi. Tôi có lỗi với Charlotte, không ai có thể quở trách tôi ngoại trừ William. “

Gó người nên quở trách anh ta nhất nhưng cô ấy đã chết.

Ngoại trừ anh em họ, ai cũng không đủ tư cách.

Không ai có thể đứng trên đỉnh cao của đạo đức mà khiển trách anh ta, họ không đủ tư cách.

Kỷ Nguyệt Trâm Trâm chạm đến vẻ mặt ủ rũ của anh ta, sợ hãi nuốt nước bọt.

Anh ta đã đánh mất chính mình vì lòng tham.
 
Chương 2851


Chương 2851

Cho dù có sự tiếc nuối đối với Charlotte cũng không đáng kể, nó đã bị nghiền nát và ẩn sâu dưới đáy lòng, sẽ không bao giờ có ngày được lật lại.

Bỗng nhiên trong căn nhà rơi vào một bầu không khí im lặng đầy chết chóc.

Hồi lâu, Kagle mới lên tiếng: “Nghe nói cô bói toán cũng khá chính xác đúng không?”

“Anh… anh định làm gì vậy?” Cô căng thẳng nhìn anh ta.

“Đương nhiên là, xem bói giúp tôi.”

“Xem bói?”

“Xem tương lai của tôi có phải dưới một người trên vạn người hay không?

Không cần quá huy hoàng, chỉ cần tốt hơn William, vĩnh viễn dẫm nát anh ta dưới lòng bàn chân đến không có chỗ trở mình. “

Cô ta nghe đến đây, trong lòng run lên. Đây đâu phải là xem bói, là anh ta muốn cô ta nói như vậy.

Thứ anh ta muốn không phải là vận mệnh, mà là… sự khẳng định của người khác.

Khẳng định việc làm sai trái của mình.

Cô ta muốn sống thì đương nhiên phải chiều theo ý thích của anh ta.

Cô ta thở ra một tiếng thở dài và nói: “… Được rồi, tôi bói cho anh, nhưng tôi không có công cụ, công cụ của tôi đều ở nhà, phiền anh lấy giúp tôi”

“Dễ thôi.”

Không lâu sau, anh ta lấy dụng cụ đến cho cô ta.

Cô ta sợ nếu dùng bài Tarot, lúc anh ta trở về sẽ tìm người giải lại nên đã dùng đồng xu.

Kết quả lại tính ra…

Tuổi còn trẻ, chết không tử tế.

Không thể nào. William là kẻ thù lớn nhất của anh ta. Với lời di ngôn của Charotte, William chắc canh ta sẽ không giết anh ta. Tại sao lại là dấu hiệu của sự mất mạng.

Cô ta nhìn kỹ khuôn mặt anh ta, hai bên thái dương lõm xuống, sắc mặt cũng có chút thay đổi.

Đường chỉ tay sinh mệnh xuất hiện đứt đoạn.

Sau đó liên tục đứt đoạn.

Nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng của cô ta, Kagle không khỏi hung hăng cau mày: “Thế nào?”

“Tướng mạo, tướng tay, quẻ tượng này cho thấy, một đường đi tới của anh đều xem như thuận lợi, có thể từng bước thăng chức, bất luận người hay vật cản đường anh đều bị anh loại bỏ.Tôi nghĩ William và Charlotte chắc hẳn là không phải người duy nhất anh tính kế, phía trước cũng có người hy sinh rất nhiều.

“Xem ra cô quả nhiên xứng danh.

Đúng thật là như vậy. Ai đứng trước mặt tôi đều là bàn đạp để tôi vươn lên. “

“Đúng vậy, cái quẻ cho thấy có một vấn đề đã gây khó khăn cho anh trong bảy năm, là một năm nay và bảy năm trước.”

“Đúng vậy, vợ tôi… đã mất sáu năm.”

“Cho nên anh và William nên dừng lại, tôi tin rằng điêu đó sẽ sớm có kết quả. “

“Kết quả là gì? “
 
Chương 2852


Chương 2852

“Đương nhiên là đánh đâu tanh tag đó, đạp qua chướng ngại. Để anh ta làm bàn đạp cho anh, anh sẽ một đời suôn sẻ, vượt qua ải này không thành vấn đề.

Ải này quả thực là không thành vấn đề. Đối với một số người lại là một đường suôn sẻ, giống như gian lận vậy, vận khí rất tốt.

Nhưng đồng thời, sẽ chết trẻ. Vận may… rất thần kì nhưng nếu hết sớm, vận rủi sẽ theo sau.

Cuộc đời của anh ta… cũng chỉ ngắn như vậy. Thuận lợi hơn 20 năm cũng sẽ gặp nghiệp.

“Ha ha ha ha ha..”

Anh ta cười lớn khi nghe những lời này, anh ta cảm thấy tốt hơn rất nhiều, thậm chí còn võ tay nữa: “Quả thật như tôi nghĩ, ông trời cũng quan tâm đến tôi.

Ông trời sẽ luôn quan tâm đến tôi.”

“Đúng vậy, anh sẽ được ban phước cho đến khi anh chết.”

“Ồ? Thật sao?”

Kagle nhìn chằm chằm vào cô ta, cố gắng tìm kiếm điều gì đó kỳ lạ trong mắt cô ta.

Nhưng khi nhìn vào đôi mắt này, anh †a thấy sự trong sáng hiện lên từ ánh mắt cô ta, chân thành nhìn mình, chứng minh độ tin cậy của lời nói.

Xem ra cô gái này không nói dối, anh ta mới yên tâm.

“Đừng lo, sau khi xong chuyện tôi sẽ cho cô một khoản xem bói cao, đảm bảo nhiều hơn số cô đã kiếm.”

Anh ta đứng dậy chuẩn bị rời đi, nhưng bất ngờ có giọng nói gọi anh ta lại.

“Kagel, anh có biết tôi còn có anh trai không?”

“Kỷ Thiên Minh sao? Ông trùm thị trường chợ đen toàn cầu, một người không tâm thường.”

“Biết anh trai tôi, anh còn dám bắt cóc tôi sao?”

“Tôi không quan tâm đến chuyện có người cản đường, anh ta có thân phận gì, chỉ cần cô ở trong tay tôi, Kỷ Thiên Minh là cái gì, anh ta không phải coi em gái như mạng mình sao? Cho dù có đến cũng chỉ có đường chết.”

“Hy vọng, sau này anh sẽ không hối hận vì những chuyện mình đã làm.”

“Đừng lo, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ hối hận.”

Anh ta gắn từng chữ nói, thái độ dứt khoát kiên quyết, cho thấy anh ta tận hưởng mọi thứ ở hiện tại đến nhường nào.

Đối với những người đã chết thảm dưới bàn tay của mình, anh ta không cảm thấy một chút áy náy.

Có thể có, nhưng nó không đáng nói.

Nếu không phải rắc thêm thứ gia vị gây ảo giác, thậm chí sẽ không thể khơi dậy lòng thương hại trong lòng anh ta.

Sau khi Kagle đi, cô ta chán nản ngồi xuống mép giường, cảm thấy lo lắng.

Cô ta cố tình yêu cầu Kagle đến nhà mình để lấy đồ, hy vọng rằng Kỷ Thiên Minh sẽ phát hiện ra điều gì đó.

Kỷ Thiên Minh thường lắp đặt các thiết bị giám sát trong nhà, rất khó để phát hiện vì anh ta kinh doanh chính mặt hàng này.

Hy vọng Kỷ Thiên Minh không bận việc gì, xem qua thiết bị giám sát trong phòng, như vậy cô ta có cơ hội được cứu sẽ cao hơn một chút.

Kỷ Thiên Minh và William cùng hợp sức, ắt hẳn sẽ có… cơ hội chiến thắng.
 
Chương 2853


Chương 2853

Trong lòng cô ta thấp thỏm bất an.

Hôm nay, Kỷ Thiên Minh vẫn luôn cảm thấy bồn chồn vì gọi không được Kỷ Nguyệt Trâm.

Cuối cùng cũng có người trả lời, nhưng lại là một người lạ, nói rằng nhặt được điện thoại di động ở ngoài đường.

Trái tim anh ta run rẩy kịch liệt, kiểm tra thiết bị giám sát trong nhà, thấy có người cạy khóa cửa, đột nhập vào trong nhà lục tung đồ sau đó cầm đồ của Kỷ Nguyệt Trâm rồi rời đi.

Trong lòng anh ta bất an, lập tức lái xe về phía sân bay.

Đời này anh ta chưa bao giờ nghĩ mình lại chủ động gọi điện thoại cho William.

Hiện tại vì Kỷ Nguyệt Trâm bắt buộc phải gọi đi.

Cuộc gọi nhanh chóng được trả lời, anh ta chưa kịp hỏi gì, không ngờ William lại hạ giọng, cảm xúc sâu lắng nói: “Kỷ Nguyệt trâm đã xảy ra chuyện.”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“Kagel đã ra tay khi tôi không đề phòng rồi đưa cô ấy đi. Anh ta vẫn chưa đưa ra điều kiện, tôi đang đợi…”

Lời còn chưa nói xong thì đã bị cắt ngang một cách gay gắt.

“William, nếu em gái tôi xảy ra chuyện gì, tôi nhất định khiến anh sống không băng chết.”

“.u Đầu dây bên kia có chút im lặng, rồi một giọng nói vang lên.

“Cho dù anh không giết tôi, tôi sống cũng không thể dễ chịu. Một người quân nhân không thể bảo vệ người mình yêu, càng không thích hợp để bảo vệ đất nước và nhân dân. Yên tâm, tôi biết phải làm gì.”

“Tôi thực sự hối hận khi đã cho anh cơ hội.”

Anh ta tiêu cực nói, sau đó cúp điện thoại, không muốn nói thêm một lời.

William đi thẳng đến hoàng cung, Halley đang làm việc, nghe đến ý định của anh ta thì nhíu mày.

Kagle đã bị cách chức và bị điều tra, vì đã tìm thấy bằng chứng xác thực anh †a hãm hại William, nói anh ta nhận hối lộ và phản bội bí mật quốc gia.

Ngoài ra, sau khi tìm hiểu mọi chuyện, phát hiện trước kia anh ta đã làm rất nhiều việc mờ ám.

Giết chết đồng đội, giết Trung tá, phương thức xảo quyệt, hoàn mỹ không để lại dấu vết.

Nếu không phải Halley điều tra lại vụ án của William, anh ta đã không biết Kagle làm nhiều việc sai trái như vậy.

Kagle muốn quay lại là điều không thể.

Anh ta bị giam giữ lâu như vậy đối với chuyện này thật sự không biết.

Thuộc hạ của anh ta cũng không biết chuyện xảy ra trong cung điện và quân đội, họ không biết rằng tội ác của Kagle đã được phơi bày.

Chỉ là Halley không giải quyết công khai vì sợ ảnh hưởng đến người dân.

Để William quay trở về là chuyện sớm muộn.

Lý do anh ta đã suy nghĩ xong, để William trở thành một điệp viên, mang về rất nhiều tình báo quan trọng, xem như là một sự trở lại đầy vinh dự.

Chỉ là William không muốn trở lại quân đội nên đã nhiều lần từ chối.
 
Chương 2854


Chương 2854

Nếu anh ta sẵn sàng quay lại, Halley sẵn lòng hoan nghênh.

Một quốc gia mạnh cần những người lính giỏi, quan trọng hơn nữa là một người chỉ huy xuất chúng.

Anh ta đủ sức chỉ huy một đội quân.

“Anh cần một nhóm quân tỉnh nhuệ sao? Được, tự mình đi điều.”

“Anh cứ… cứ thế tin tưởng tôi sao?”

“Dùng người thì không nghi ngờ, nghi ngờ thì sẽ không dùng người, tôi cũng không phải hôn quân.”

Harley mỉm cười: ‘Đương nhiên, anh cũng không cần mang ơn tôi, quản lý tốt quân đội là được.”

“Yên tâm, sau khi trở về tôi sẽ gánh vác trách nhiệm. “

“Còn… tổ chức khủng bố kia… bí mật…

“Tôi sẽ không phản bội tổ chức, nhưng đến khi cần thiết, tôi hoàn toàn có thể bóp chết họ. Nếu bây giờ tôi phản bội tổ chức, thì tương lai tôi cũng sẽ phản bội đất nước mà không do dự.

Bằng thực lực của mình tôi sẽ tôi loại trừ quân địch, bảo vệ quốc gia, hạn chế thương vong xuống mức thấp nhất.”

“Anh thẳng thắn vậy sao? Không nhân nhượng à?”

“Nếu lúc trước, nhà vua cũng nhân nhượng với tôi, tôi cũng sẽ không mất gia đình, bị buộc tội cấu kết với kẻ thù, phản bội lại quốc gia, buộc phải sang trại đối diện? “

“Tất cả chuyện đó đều xảy ra khi bố tôi còn năm quyên…”

“Vì vậy, tôi rất ngưỡng mộ Halley điện hạ, anh là vị vua mà tôi muốn. “

“Chậc chậc chậc, sao lời này tôi nghe không bình thường lắm? “

Đúng lúc này, có người gõ cửa.

“Điện hạ, em vừa pha trà.”

Vương phi nhẹ giọng nói.

Từ khi Halley quyết tâm sinh con, mỗi ngày anh ta đều vun đắp tình cảm với vương phi, vương phi vẫn luôn buồn rầu vì Halley không chạm vào mình, vị trí vương phi này chẳng qua cũng chỉ là một cái danh xưng.

Kể từ khi hai người họ quyết định sinh con, tình cảm của họ cũng tiến triển vài phần.

Từ lúc bắt đầu Harley đã không có tâm tư gì với cô ấy, chỉ nghĩ muốn sinh con sớm một chút, một trai, một gái đều được. ‘ Để tạo ra một sinh mệnh mới yêu cầu vợ chồng phải cùng nỗ lực, vương phi không hề xấu, là một người phụ nữ nhân hậu, đức hạnh và xinh đẹp. Lâu dần anh ta đã dần hiểu người phụ nữ này, anh ta không hề ghét cũng không quá thích cô ấy.

Cô ấy gả cho anh ta nhưng không có được trái tim anh ta, nghĩ đến điều này anh ta ít nhiều gì cũng có chút thương tiếc.

Được yêu hay không được yêu không quá quan trọng, chỉ cần có chút thương cảm là có thể nương tựa nhau sống hạnh phúc, trong chốn thâm cung này như vậy là đủ rồi.

Không dễ để có được trái tim của một vị vua.

Ngay từ đầu không dễ dàng, cả đời lại càng không dễ.

Vương phi biết điều này, cô ấy biết trái tim của Halley không thuộc về cô ấy, mà thuộc về người khác, là ai thì cô ấy không cách nào tìm ra.

Ban đầu cô ấy luôn canh cánh trong lòng không vui nhưng sau đó cô ấy nghĩ lại, nếu Halley cảm thấy thương hại cô ấy thì cô ấy có thể hạnh phúc.

Chỉ cần trong lòng anh ta có cô ấy, miễn là có tình cảm thì cho dù không phải là tình yêu cũng được.
 
Chương 2855


Chương 2855

Vợ chồng vốn là hai người xa lạ nhưng sau cùng được gắn kết lại bởi tình cảm gia đình.

“Mời vào.”

Vương phi cầm tách trà bước vào,nhìn thấy có người thì nói: “Em không biết là đang có người.”

“William đã gặp qua Vương phi chưa?”

“Vị thượng tướng trước đây? À không…”

“Em đã từng nghe về anh ấy sao?”

Harley có chút kinh ngạc, anh ta không nghĩ tới vương phi am hiểm về văn ca như vậy, đối với quân đội còn có hiểu biết.

“Bố tôi cũng ở trong quân đội, anh đã quên rồi sao? Cho nên tôi có nghe qua về Thượng tướng William, bố tôi cũng rất ngưỡng mộ anh.”

“Đúng rồi, bố của vương phi ông ấy là Tướng quân Brook phải không, ông ấy cũng là người tôi rất ngưỡng mộ.

“Bố tôi luôn nhắc về anh.”

“Ồ? Tôi còn nhớ năm đó khi anh vị vu oan, bố vợ tôi còn bôn ba giúp anh †ìm bằng chứng, ông ấy nói rằng tin vào nhân phẩm của anh. Tôi vẫn còn nhớ rõ, anh lại không phải lính của ông ấy sao?”

“Ông ấy đã tới tìm tôi, nói muốn tôi làm con rể của mình, nhưng lúc đó tôi không để ý lắm. Trong nhà Vương phi còn có chị em khác sao?”

“Tôi là con một…” Vương phi lúng túng nói.”

“mm Hai người đàn ông còn lại im lặng, tâm tình Halley trở nên phức tạp.

Như thế nào? Anh ta không phải là ứng cử viên đầu tiên làm con rể mà bố vợ chọn sao? Trước đó ông ấy muốn gả vương phi cho William sao?

William có chút bất đắc dĩ, chuyện xưa nhắc lại giống như đang chọc phải tổ ong vò vẽ.

Halley nhướng mày nhìn William với ( ánh mắt không thiện cảm.

“Không ngờ bố vợ tôi lại coi trọng anh như vậy?”

“Điện hạ, nếu không có chuyện gì, tôi trở về quân doanh trước.”

William khẽ gật đầu, không kiêu ngạo không tự tỉ nói.

“Đi đi, thật phiền phức, mỗi lần đến tìm tôi đều không có chuyện tốt.”

Halley bất mãn nói.

Sau khi anh ta rời đi, Halley vẫn im lặng, nhìn chằm chằm vào máy tính và không để ý đến Vương phi.

Vương phi mỉm cười, cố ý đưa chén trà đến trước mặt anh ta, anh ta cũng mặc kệ.

“Điện hạ đang ghen sao?”

Vương phi nói đùa.

Halley nghe thấy, trái tim anh ta run lên dữ dội.

Ghen?

Không phải trong lòng anh ta chỉ có duy nhất một người sao? Làm sao anh ta lại để ý đến người khác, lại còn ghen?

Vậy tại sao anh ta lại cảm thấy không vui? Anh ta không nghĩ rằng Vương phi và William trong quá khứ còn có một đoạn nhân duyên. Mặc dù hai người không có gì với nhau, nhưng sự yêu thích của bố vợ dành cho anh ta là sự thật, còn mình không phải là người đầu tiên mà bố vợ nhắm tới.
 
Chương 2856-2857


Chương 2856

“Không có.”

Anh ta đột ngột lên tiếng.

Vương phi đi đến phía sau anh ta, nặn nặn bờ vai nói: ‘Em và Thượng tướng William không có gì. Bố em thích anh ta cũng không có liên quan đến em.

Em… từ lúc còn nhỏ em đã thích anh.”

Giọng nói cô ấy càng lúc càng nhỏ, giọng nói có chút thẹn.

Nghe xong, Halley nắm chặt tay cô ấy rồi kéo vào trong lòng.

Gô ấy không phòng bị nên ngã vào trong lòng anh ta.

Trong nháy mắt, mặt cô ấy đỏ bừng, cô ấy né tránh không dám nhìn thẳng vào mắt Halley.

“Tại sao, anh chưa bao giờ nghe em nhắc về chuyện này?”

“Nói gì? Nói với anh, khi còn nhỏ tham dự một bữa tiệc trong cung điện, vì một ánh mắt thì em yêu anh sâu sắc sao? Chuyện xảy ra khi em mới tám, chín tuổi, không biết xấu hổ sao còn nói anh biết… lúc đó anh lại có hôn ước với Kettering, làm sao em có cơ hội. Ai cũng biết, Diên xinh đẹp giống búp bê Barbie vậy, làm sao em có thể so sánh “

“Bố em biết em thích anh thế nhưng em không thể sánh bằng Diên, vì vậy bố mới tìm một nơi nương tựa cho em, nên mới nhìn chúng Thượng tướng William.

Trái tim em không đặt ở trên người anh †a nên chuyện này dừng lại. Trong những năm này em không gả đi, hai mươi sáu tuổi vẫn ở trong nhà. Không ít người đến gõ cửa để cầu hôn, em lại không để vào mắt, không nghĩ tới ông trời có mắt cuối cùng em cũng được gả cho anh.”

“Thân vương ngày xưa, bây giờ trở thành nhà vua. Có thể thấy ánh mắt của em rất tốt, có thể nhìn trúng người đàn ông sinh ra từ long phụng như vậy.’ “Sau khi gả cho anh tại sao lại không nói.” Anh ta không nghĩ tới, cô ấy từ nhỏ đã thích mình, giống như từ lúc nhỏ anh ta đã thích Diên vậy.

Khi nghe thấy những lời đó cô ấy cười gượng.

“Điện hạ không thích em, em nói ra làm gì? Không phải rất nhàm chán sao?

Nói ra điện hạ cũng không thích em?

Chỉ sợ điện hạ đối với em càng thêm chán ghét.”

Nói đến đây, tâm trạng cô ấy không tốt, trái tim có hơi chua xót.

Đơn phương yêu một người thật không dễ dàng..

“Thực ra… anh luôn thích… Diên đúng không?”

Cô ấy nhìn xuống can đảm nói.

Lời nói vừa thốt ra, toàn thân Halley cứng lại, sắc mặt khó coi.

Ngồi trong vòng tay anh ta Vương phi thấy rõ, biết răng mình vừa vuốt râu hổ.

“Nếu đã biết sao còn gả cho anh?”

Lời này có hơi lạnh lùng.

Nghĩ đến việc bị người bên gối nhìn thấu tâm tư, đương nhiên anh ta không thoải mái.

Rất…

Rất khó chịu.

Sau khi lên làm vua, anh ta đã thay đổi rất nhiều, chẳng hạn như… anh ta không thích ai biết bí mật của mình, cũng không thích người khác nắm được điểm yếu của mình.

Chương 2857

Nguồn thiếu chương, mong độc giả thông cảm!
 
Chương 2858


Chương 2858

“Anh và em tuy là vợ chồng nhưng điện hạ và vương phi lại không cùng chăn gối. Chuyện em chưa có con nối dõi, bố và các đại thần luôn gây áp lực lên người điện hạ, nhưng anh cũng không để ý chút nào, vô tình áp lực ấy chuyển thành gánh nặng của em. Có mơ em cũng chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày đặt lên vai của mình là gánh nặng của người thừa kế đất nước.”

“Em đã từng oán giận điện hạ, nghĩ đến việc hủy hoại điện hạ và hủy đi cả người bệ hạ yêu. Nhưng… “

“Nhưng cái gì? “

Halley càng lúc càng tò mò.

Vương phi dừng lại, dường như tối nay cô ấy đã nói quá nhiều và gần như không thể kiểm soát được chính mình.

Cô ấy dường như đã quen nhãn nhịn, vì dòng họ khổ cực cũng có thể chịu được.

Thế nhưng hiện tại, cô ấy không nhịn được nói lung tung sợ răng việc này sẽ không tốt đối với bố cô ấy.

Nghĩ đến cái gì đó, cô ấy trực tiếp quỳ xuống mặt đất nói: ‘Điện hạ có thể trừng phạt em nhưng đừng giận cá chém thớt, tức giận lên người bố em được không?”

“Đừng sợ, anh chỉ muốn nghe chuyện trước đây của em.”

Halley mềm lòng, anh ta vẫn luôn nghĩ cô ấy là một Vương phi nhàm chán giống như một con thỏ nhỏ chỉ biết nhân nhịn.

Đến bây giờ mới biết, thế nhưng tính tình cô ấy cũng rất cương nghị, tâm tình như gương, nội tâm kín đáo.

Chuyện này không thể trách bản thân cô ấy giấu kỹ, mà là anh ta đã bỏ mặc cô ấy quá lâu, chưa từng nhiệt tình đối đãi. .

Nói cho cùng đều là lỗi của anh ta.

Anh ta oán trách Diên không cho anh ta cơ hội, chỉ vì xu hướng tình dục của anh ấy rất bình thường, anh ấy yêu phụ nữ.

Mà anh ta cũng đã từng yêu phụ nữ, chưa bao giờ anh ta nghĩ rằng sẽ có ngày mình lại yêu một người đàn ông.

Anh ta từng mù quáng, nghĩ cách đối phó với Hứa Trúc Linh để hủy hoại Diên.

Lại vì tình yêu, buông bỏ, mong cậu ấy sống tốt hơn.

Anh ta cảm thấy mình là một người đáng thương, chính bản thân mình lại giống hệt Vương phi, như vậy sao lại có thể trách tội.

Yêu cô ấy, giống như là tự cho mình một cơ hội, một hết cục khác Anh ta bước tới đỡ cô ấy dậy, dường như lúc này mới nhận ra cô ấy rất gầy, khung xương cũng nhỏ, bàn tay nhỏ bé lạnh như băng.

“Nói tiếp đi, anh cũng không phải hôn quân vì chuyện này lại có thể phế Vương phi của mình. Huống chỉ đối với Vương phi của mình, anh thấy rất vừa lòng.”

Nghe xong cô ấy thở phào nhẹ nhõm, cũng không nghĩ gì nói: “Thay đổi là vì điện hạ, bởi vì điện hạ không xuống tay với Diên. Trong lòng điện hạ em luôn là người tốt nhất, vậy nên em học theo điện hạ. Nếu điện hạ không làm điều đó, em cũng không làm. Cũng giống như việc anh yêu người khác, em lại yêu anh. Tình yêu của anh là thầm lặng, tình yêu của em cũng vậy. Tình yêu của anh giống như giỏ tre múc nước, tình yêu của em lại giống như mò trăng dưới đáy hồ”

“Đều là cảnh ngộ như nhau, cho nên… em muốn đối xử thật tốt với điện hạ, nếu không vết thương của điện hạ làm thế nào để chữa lành? Rất khó để tự chữa lành.”

“Còn em thì sao? Còn vết thương của em thì sao?”

“Em là phụ nữ, gả cho anh trở thành Vương phi, bổn phận của em là phải tuân theo các quy tắc.”
 
Chương 2859


Chương 2859

Cô ấy cúi đầu xuống, nhẹ nhàng nói.

Cô ấy dùng tất cả sự ấm áp của mình để chữa lành vết thương cho anh ta, nhưng vết thương của chính cô ấy lại đang thối rữa, trở nên nghiêm trọng hơn từng chút một.

“Không có ai yêu mà không cho đi vô điều kiện, vắt kiệt bản thân mình vì tình yêu. Anh đã từng yêu một người theo cách này, nên anh hiểu cho đi là đau khổ như thế nào. Có lẽ, anh không nên đuổi theo thứ tình yêu xa vời và yêu một người ngoài tâm với như vậy, mà nên… đối xử thật tốt với người phụ nữ xinh đẹp ở bên cạnh.”

Nói xong, anh ta nâng cằm cô ấy lên buộc cô ấy phải ngước nhìn mình.

Cô ấy sửng sốt, kinh ngạc nhìn Halley, không dám tin vào tai mình.

Đây thực sự không phải là mơ?

Ánh mắt cô ấy hiện lên sự mong đợi, nhưng cô ấy sợ chuyện này giống như hoa trong gương, trăng trong nước, sau cùng cũng không có kết quả tốt.

Từ bỏ một người mình yêu sâu đậm, nói thì dễ.

Chấp nhận một người mình chưa từng yêu, làm được mới khó.

“Điện hạ… anh… anh đang đùa em sao? Trò đùa này… không buồn cười chút nào.”

“Là nghiêm túc, Vương phi của anh… thật sự rất thú vị, còn rất nhiều mặt anh cần tìm hiểu.”

“Nhưng… điện hạ, có thật không?”

Cô ấy kinh ngạc nói.

Sắc mặt Halley trở nên khó coi, bầu không khí trước đó đã bị xóa sạch.

Chuyện này thật kỳ lạ: “Xu hướng tình dục của anh là bình thường, chỉ là người phụ nữ anh yêu bỗng nhiên trở thành đàn ông. Với phụ nữ anh chắc canh có hứng thú, ở trên giường Vương phi không phải đã được lĩnh giáo rồi sao? Anh thích đàn ông hay phụ nữ, Vương phi nói thử xem?”

Anh ta kéo cô ấy vào trong lòng, giữ chặt cô ấy rồi để cô ấy ngồi trên bàn làm việc, sau đó đè hai tay xuống, đỡ cô ấy ở bên cạnh, vòng qua ôm cô ấy vào lòng, không thể nhúc nhích được.

Bầu không khí trở nên mờ ám, nhiệt độ cũng tăng lên từng chút một.

Hơi thở cô ấy trở nên gấp gáp, hai má ửng hồng, mang tai đỏ bừng.

Cô ấy không dám nhìn thẳng vào mắt anh ta, thật là quá trắng trợn, anh †a vậy mà muốn ra mặt.

“Điện hạ… không, không thích hợp.

Đây là phòng làm việc, làm sao có thể…”

“Anh muốn dùng nó làm cái gì thì làm cái đó, toàn bộ đất nước này là của anh, cũng là của em.”

Vừa dứt lời anh ta chặn miệng cô ấy lại.

šUJiUI” 59 Cô ấy ưm lên một tiếng, không tin đây là sự thật.

Nụ hôn lần này so với những lần trước có cảm giác rất khác.

Trước đây anh ta chỉ mê muội thân thể của cô ấy, thích tắt đèn, không thích hôn, không thích nghe cô ấy nói.

Xem loại chuyện này là để sinh con nối dõi, ngoài dục vọng không còn ý gì khác.

Nhưng hiện tại, cô ấy lại cảm thấy anh ta đang cố gắng để hiểu mình thêm một chút, muốn thực sự dung hòa vào cô ấy.
 
Chương 2860


Chương 2860

“Điện hạ… thật sự không hối hận sao?”

Chút lý trí còn lại nhắc nhở cô ấy, sợ anh ta chỉ là nhất thời xúc động, sau khi ân ái xong thì mới phát hiện người mình yêu không phải cô ấy, cái đó thật là… vui mừng vô ích.

“Có thể, vào lúc này anh chưa thể xóa bỏ hình ảnh cậu ấy ra khỏi trái tim.

Nhưng anh đảm bảo với em rằng anh sẽ cố găng để hiểu em, kiên nhãn hơn với em và cẩn thận lắng nghe những suy nghĩ của em. Em không chỉ là vương phi, mà còn là… ˆ “Vợ của anh. Halley anh, sẽ chỉ cưới một người vợ trong đời.”

“Trong thời gian anh lên ngôi, sẽ chỉ có duy nhất một Vương phi trên đất nước của anh.”

Lời nói của anh ta nghe thật trâm lặng, đôi mắt của Vương phi dần dân đâm lệ, cô ấy không thể tin rằng tất cả những điều này là sự thật.

Sau bao khó khăn, sau sương mù và mây đen cũng đã nhìn thấy mặt trăng…

Cuối cùng cô ấy đã đợi được rồi đúng không?

“Điện hạ…”

Lúc này lời nói đã quá thừa, cô ấy trìu mến gọi, đưa đôi môi hồng lên.

Harley không nhịn được hôn lấy cô ấy, nhất thời trong phòng tràn ngập một không khí đây mơ hồ.

Mà cung nhân canh giữ bên ngoài không thể không thì thào nói.

“Vương phi ở đây bao lâu rồi?”

“Gần hai mươi phút rồi phải không?”

“Đây chính là cơ hội tạo ra một con người.”

William trở lại quân đội, người của anh tự biết phải làm gì.

Lệnh do Halley ban hành đã được chuyển cho quân đội từ sớm, tất cả những người có quân hàm đứng xếp hàng trong sân trường, chờ William đến.

Họ mặc đồng phục răn ri dưới cái nắng như thiêu đốt, nhưng họ vẫn đứng thẳng, ngay cả khi mồ hôi chảy vào mắt, họ cũng không lấy tay lau.

Anh ta đã không trở lại trong nhiều năm rồi.

Khi rời quân ngũ, anh ta đã nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ trở lại nơi này một lần nào nữa trong đời.

Anh ta tưởng rằng mình không thuộc về nơi đây, giờ anh ta mới hiểu mình sinh ra đã là người lính, vì đất nước, vì nhân dân mà chiến đấu.

Anh ta không ở lại căn cứ quá lâu, sau khi chọn được những người anh ta muốn, anh ta bắt đầu lần ra tung tích của Kỷ Nguyệt Trâm.

Đã tra được một số manh mối về Kagle, anh ta đang ở chỗ hướng về phía Đảo Sương Mù.

Đảo Sương Mù là nơi mà những kẻ khủng bố cấp cao có thể xâm nhập.

Có vẻ như Kagle đã thay đổi tin tức của mình.

Chẳng bao lâu sau Kagle đã đàm phán với anh ta để anh ta vào Đảo Sương Mù lúc mười giờ sáng mai.

Đương nhiên, anh ta chỉ có thể đến một mình.

Không có chướng ngại vật nào xung quanh Đảo Sương Mù, dù là tàu thủy hay trực thăng trên trời, chỉ cần nó xuất hiện là sẽ bị chú ý ngay.

Môi trường tự nhiên của Đảo Sương Mù rất tốt, mỗi ngày chỉ có những con tàu ra khơi để mua sắm.

Các tổ chức có các nhà nghiên cứu khoa học riêng, thường cần rất nhiều nguyên liệu, nhưng hòn đảo này không thể sản xuất được nên chỉ có thể liên tục mua từ bên ngoài.
 
Chương 2861


Chương 2861

Họ có con đường riêng của họ, anh ta biết điều đó, nhưng bên kia rõ ràng đã đoán được điều này nên sẽ đề phòng anh ta.

Anh ta đang ở trong phòng, suy nghĩ về phương án giải cứu cho ngày mai thì có người điên cuồng gõ cửa.

“William, đi ra cho tôi. Nếu anh không ra, tôi sẽ phá cánh cửa này.”

“Ra ngoài, nhanh lên!”

Kỷ Thiên Minh nóng nảy vô cùng, anh ta mất kiên nhãn rồi liên tục gõ cửa, những cú đá và đạp mạnh, cuối cùng, cánh cửa bị biến dạng một chút.

Người mở cửa là David, thấy Kỷ Thiên Minh còn chưa kịp nói chuyện, đã xoay người rời đi, một mạch đi về phía phòng chính.

Sau khi William rời khỏi phòng, anh †a đã đụng phải Kỷ Thiên Minh với sắc mặt u ám.

“Anh đến rồi.”

William không ngạc nhiên về sự xuất hiện của anh ta.

Khi nhìn thấy anh ta, Kỷ Thiên Minh đã tức giận đến mức bước tới không nghĩ ngợi đánh anh ta băng một quả đấm.

William bất ngờ, dù có để ý anh ta cũng không nghĩ đến việc né tránh, Kỷ Nguyệt Trâm xảy ra chuyện, anh ta phải là người chịu trách nhiệm. Kagle nhắm đến anh ta, Kỷ Nguyệt Trâm thật sự vô tội.

Nếu không phải vì anh ta, Kỷ Nguyệt Trâm sẽ không xảy ra chuyện gì.

“Tôi không nên cho anh cơ hội, Kỷ Nguyệt Trâm sẽ không gặp nguy hiểm.

William, đây có phải là cách anh thích Kỷ Nguyệt Trâm không?”

Anh ta tức giận nắm lấy cổ áo William, mắt muốn nứt ra, hận không thể nuốt chửng William.

Cuối cùng khó khăn lắm anh ta mới thuyết phục được bản thân, cho William một cơ hội, cũng cho Kỷ Nguyệt Trâm một cơ hội để đưa ra lựa chọn công bằng.

Nhưng kết quả là gì?

Hóa ra là anh ta đã nhầm!

Anh ấy không nên tin vào những người đàn ông khác ngoài bản thân mình.

“Tôi xin lỗi, tôi sẽ cứu cô ấy.”

“Tôi không muốn nghe câu xin lỗi, William, tôi sẽ không giao cô ấy cho anh một lần nào nữa. Anh căn bản không bảo vệ được cô ấy. Anh không thể chăm sóc nhiều người. Anh còn có việc của bản thân nên đừng mang tai họa đến cho cô ấy. Anh nói tôi ích kỷ. Anh có biết hiện tại cô ấy như thế nào không? Anh thích cô ấy cũng là rất ích kỷ, vì sẽ chỉ mang lại gánh nặng cho cô ấy.”

“Tôi không đủ tư cách để ở cạnh cô ấy, anh lại càng không đủ tư cách. Cô ấy là em gái của tôi, cho dù tôi không phải là một người đàn ông đối với cô ấy, cô ấy cũng là em gái của tôi.”

Kỷ Thiên Minh giận dữ gầm lên, lời này không phải là để nói với William, mà là để nói cho chính mình nhiều hơn.

Tìm một lý do để thuyết phục bản thân rằng anh ta là người thích hợp nhất để đi cùng Kỷ Nguyệt Trâm, bất kể thân phận của anh ấy là gì.

Cho dù là ích kỷ hay độc chiếm, anh †a chỉ cân Kỷ Nguyệt Trâm bình an vô sự, không giao cô ta cho một người nguy hiểm thế này.
 
Chương 2862


Chương 2862

Anh ta vừa chửi bới, vừa đấm như mưa vào người William.

William không đánh trả, vì đó là lỗi của anh ta, anh ta phải thừa nhận vì anh là một người đàn ông.

Nếu đêm đó anh ta không thú nhận làm cô ta sợ, cô ta sẽ không bỏ đi đột ngột như vậy.

Kỷ Thiên Minh phát hiện anh ta không đánh trả, sau vài nắm đấm thì cảm thấy đờ đẫn, giống như đánh cục bông vậy, không có chút phản kháng nào.

Khi thu tay lại, William có chút nhếch nhác, khóe miệng có màu, mùi tanh trong miệng nồng nặc.

Anh ta nuốt bọt máu, lau vết máu tràn ra khóe miệng rồi nói: “Tôi sẽ cứu cô ấy và đưa cô ấy bình an trở về.”

“Tốt hơn là anh nên nói được làm được, nếu không tôi sẽ không để cho anh yên.” Kỷ Thiên Minh nói: “Cô ấy đang ở đâu? Ai đã làm điều đó? Đó có phải là những phần tử khủng bố không?”

“Còn tệ hơn thế. Đó là kẻ thù cũ của tôi, Kagle. Nhưng bây giờ anh ta đã hợp lực với những kẻ ở Đảo Sương Mù, mọi thứ có thể sẽ rắc rối hơn một chút.”

Kỷ Thiên Minh nghe xong, lông mày của anh ta cau lại. Không ngờ tình hình tồi tệ hơn anh ta nghĩ.

“Khi nào thì cứu người?”

“Ngày mai mười giờ sáng, đối phương yêu cầu tôi đi một mình. Trên biển không dễ dàng để quan sát, chúng †a chỉ có thể đột kích từ dưới nước.

Dưới đáy biển của Đảo Sương Mù sẽ có người tuần tra, nhưng sẽ có thời gian thay ca, mọi người đều mặc quần áo lặn, không thể nhìn thấy mặt đối phương. Đây có thể là một cách.”

“Lúc đó, ca nô của tôi đã được làm lại. Dưới đáy có một cabin riêng biệt.

Anh trốn trong đó. Sau khi tôi đến Đảo Sương Mù, ca nô sẽ dừng lại, hoặc sẽ được kéo vào cảng. Sau đó anh sẽ chờ cơ hội để hành động. Tôi biết thời gian để thợ lặn đổi ca. Sau đó anh sẽ xuống nước và giả làm thợ lặn đến Đảo Sương Mù.”

“Chỉ là tôi không có biện pháp mang theo một người nào nữa, trực thăng sẽ dừng lại trên đảo. Chỉ cần tôi đưa ra tín hiệu thì bên này sẽ xuất phát, nhưng sẽ mất thời gian, có thể là năm phút. Do đó, trong vòng năm phút này, chúng ta cần đảm bảo rằng chúng ta còn sống, nếu không, chúng ta sẽ không thể đợi cứu trợ.”

“Được rồi, bản đồ ở đâu?”

“Trí nhớ của tôi vẫn còn khi tôi rời đi một năm trước. Đây là địa điểm lớn nên chắc sẽ không có nhiều thay đổi. Lúc đó chỉ có thể tùy cơ ứng biến. Tôi sẽ đưa cho anh bản đồ sau. Tôi sẽ đi tìm Kỷ Nguyệt Trâm, anh đi tìm người tiếp ứng.”

“Đây là tất cả kế hoạch của anh? “

“Ừm, nếu anh không đến, tôi sẽ thay thế anh bằng một người khác.” William đã nghĩ ra tất cả mọi thứ, chỉ hy vọng rằng bọn họ có thể thoát khỏi Đảo Sương Mù một cách an toàn, nếu không THIẾT : Kỷ Thiên Minh không động thủ nữa, ưu tiên hàng đầu bây giờ là cứu người.

“Kỷ Nguyệt Trâm quay về, tôi sẽ đưa cô ấy đi ngay lập tức.”

“.” William im lặng hồi lâu, cuối cùng gật đầu: “Được rồi… Dường như anh ta không còn lựa chọn nào khác.

Khi Kỷ Thiên Minh nghe xong, anh ta thấy thực sự yên tâm, miễn anh ta buông tay là được.

“Được rồi, vậy ngày mai chúng ta hợp lực cùng nhau để giải cứu Kỷ Nguyệt Trâm. Nếu em gái tôi có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ cho anh chết mà không có chỗ chôn. Đừng nghi ngờ những gì tôi nói, tôi nói được làm được.”

Sắc mặt Kỷ Thiên Minh rất nghiêm trọng, giọng điệu của anh ta cũng trở nên ảm đạm.

William mím môi, không nói thêm gì: “Tôi sẽ thu xếp cho anh một chỗ ở, tôi cho người chuẩn bị phòng cho anh.”
 
Chương 2863


Chương 2863

“Không cần, tôi không muốn ở lại đây, ngày mai tôi sẽ tìm tới anh.”

Kỷ Thiên Minh chán ghét không muốn nói rồi quay lưng bỏ đi. David thấy anh ta thô lỗ bỏ đi, thái độ cũng không tốt, anh ta không thể không nói với William: “Cậu không làm gì sai, cô gái kia bỏ đi cũng không lời từ biệt. Nếu cô ấy không bí mật rời đi, sẽ không có chuyện gì xảy ra, bây giờ cuộc sống của cậu cũng bị chịu ảnh hưởng. Bọn chúng không có thù với Kỷ Thiên Minh, cũng không chắc sẽ làm gì với Kỷ Nguyệt Trâm, còn nếu cậu rơi vào tay của những người ở Đảo Sương Mù, cậu sẽ…”

Những lời sau này không cần phải nói.

William có khả năng gặp nhiều nguy hiểm.

William cười: ‘Nếu không phải vì tôi, cô ấy đã không gặp tai nạn. Tôi không thể trốn tránh trách nhiệm của mình. Tôi vốn nghĩ răng mình nên ở bên cô ấy.

Bây giờ tốt hơn hết, có lẽ tôi vẫn nên một mình, không liên lụy bất kỳ ai. Xem ra, tôi sẽ dành phần đời còn lại của mình với cậu. ”

Giọng điệu anh ta rõ ràng còn cố ý giả vờ dáng vẻ nhẹ nhàng bình thản như mây gió.

David bất đắc dĩ nói: “Tôi không muốn cả đời này sống cùng cậu, cậu nghĩ người già ở nhà sẽ như thế nào, có thích tôi không?”

Anh ta nhìn William bằng ánh mắt kỳ quái. William cũng không ngoáy nhìn lại một cái, lập tức trở vê phòng nghỉ ngơi.

Trong phòng ngủ có một tấm bản đồ 3D của Đảo Sương Mù, địa hình bên trong phức tạp, hình thành từ những dải đá ngầm dày đặc, sau này vì nguyên nhân thời tiết đặc biệt nên người ta không biết đến nó, cuối cùng cũng bị người ta tình cờ được phát hiện.

Khu vực xung quanh của Đảo Sương Mù, nhưng trên đảo thì không có, thậm chí có thể nhìn thấy bầu trời xanh và mây trắng, ngoại trừ có một số sương mù bao phủ bên ngoài.

Đến lúc đó, Kỷ Thiên Minh cũng có thể sử dụng cơ hội này để xâm nhập từ bên ngoài, nơi anh ta muốn đến là trung tâm của hòn đảo.

Ngày mai, điều gì sẽ chờ đợi anh ta?

Cuộc chiến ác liệt đến gần, anh ta không hề ngủ được, nhưng mà bên †rong anh ta rất bình tĩnh, thậm chí còn có một giấc mơ yên bình.

Trong giấc mơ, anh ta trở về nhiều năm trước, Charlotte vẫn chưa kết hôn, ở lại bên cạnh anh ta.

Anh ta không phải là Thượng tướng, anh ta vẫn là một thanh niên mới nhập ngũ, bố mẹ anh ấy vần còn.

Mọi thứ đều vô tư.

Chỉ là dường như vẫn còn thiếu một thứ gì đó.

Sáng hôm sau anh ta dậy rất sớm, không mang theo bất cứ thứ gì, anh ta chỉ đeo một chiếc đồng hồ, là thiết bị phát tín hiệu.

Anh ta biết rằng ngay cả khi anh ta được trang bị đầy đủ vũ khí, đến Đảo Sương Mù bọn họ cũng sẽ lục soát sạch sẽ, không bao giờ để anh mang theo bất cứ điều gì đáng ngờ.

Anh ta thậm chí còn nhàn nhã làm bữa sáng cho mình, khi Kỷ Thiên Minh đến, đúng lúc anh ta đang trên bàn ăn.

Lúc nhìn thấy bữa sáng, biểu hiện của Kỷ Thiên Minh có chút kỳ lạ.

“Anh rất thong dong, bởi vì không phải em gái anh gặp nạn phải không?”

“Anh không cần chế giêu tôi như thế này. Cô ấy xảy ra chuyện, tôi cũng lo lắng, nếu đã hứa với Kagel sẽ cứu cô ấy.
 
Chương 2864


Chương 2864

Điều gì nên đến sẽ đến, vậy tại sao lại để cho mình đói bụng? Mỗi lần tôi ra ngoài thực hiện nhiệm vụ, Charlotte sẽ cho tôi một bữa ăn thịnh soạn, cô ấy sợ tôi trở thành một con ma đói, điều đó không tốt chút nào.”

“Tôi không lo lắng về việc anh trở thành một con ma chết đói, tôi sợ anh có quá nhiều kẻ thù và chết thảm thương đến nỗi không ai nhận ra anh. “

“Nếu không ai nhận ra thì sẽ không cần ai nhận ra. Dù sao tôi cũng chỉ có một mình, không có gia đình. Được rồi, tôi đã rất cố gắng.”

Kỷ Thiên Minh không nói mà ngồi xuống, ý tứ rất rõ ràng.

Bữa sáng này diễn ra rất yên bình, Kỷ Thiên Minh thậm chí còn phàn nàn một chút về nó, bánh mì nướng anh ta làm thì kinh khửng, còn mứt thì ngọt đến chết người.

William mỉm cười và nói: “Anh hãy đến đây ăn thường xuyên hơn, tôi sẽ cố gắng hết sức để cải thiện khả năng nấu nướng của mình.”

“Không, tôi không muốn đến nữa.”

Những lời của Kỷ Thiên Minh rất có ý nghĩa, anh ta nhìn sâu vào đôi mắt William, một đôi mắt đen huyền bí.

Hai người đàn ông lâm vào tình trạng đờ đần, bầu không khí trong nhà lập tức trở nên kỳ quái.

Họ không có điểm giao nhau, nhưng vì một người phụ nữ, họ trở thành kẻ thù của nhau, nhưng họ cũng thông cảm cho nhau, đều là những tài năng hiếm có, mỗi người đều thực hiện nhiệm vụ của mình và nhận được những gì mình cần.

Vào lúc này, Đảo Sương Mù…

Kỷ Nguyệt Trâm đã không ngủ cả đêm, cô ta bị Kagle đưa đi nơi khác.

Bên ngoài có vài người canh giữ cô ta, có người tuần tra liên tục, hai mươi tư giờ một ngày, người đi tuần qua lại không ngừng. Ngoài ra còn có một chiếc trực thăng bay lơ lửng trên cao.

Cô ta đã nhìn thấy rất rõ ràng, những người đàn ông kia đều cầm một khẩu súng trên tay.

Nhin thấy những thứ này, hàm răng cô ta khẽ run lên, tay chân run rẩy, sợ hãi cả đêm không ngủ được.

Kagle không né tránh cô ta, trực tiếp nói cho cô biết mục đích của lần này.

Những người trên Đảo Sương Mù là những kẻ khủng bố, họ đều là những người muốn giết William.

Anh ta ở đây là một kẻ phản bội, một kẻ phản bội đáng sợ. Khả năng chiến đấu quân sự xuất chúng của anh †a vượt quá tầm tay của những người khác. Kể từ khi anh ta dẫn dắt họ, nhiệm vụ của họ chưa bao giờ thất bại và họ hiếm khi bị bắt. Anh ta biết mọi thứ như một vị thần, cơ bản biết trận chiến tiếp theo giữa lực lượng đặc biệt và quân đội quốc gia. Có thể được tránh một cách hoàn hảo.

William hoặc sẽ trở thành bạn của họ, hoặc… chỉ có thể là một người đã chết.

Nếu như anh ta trở lại quân đội, đây chắc sẽ là một sự đáng sợ khủng khiếp, chưa kể anh ta còn biết bí mật cấp cao của bọn họ, đây mới là điều đáng sợ nhất. ` Dù William đã nói khi rời đi răng anh sẽ không phản bội Đảo Sương Mù và không có bí mật nào được tiết lộ cho hoàng gia, nhưng sẽ không ai tin vào bản thỏa thuận miệng, họ chỉ biết rằng chỉ có miệng của người chết là đáng tin cậy nhất.

Vì vậy lần này, không chỉ Kagle muốn mạng của William mà ngay cả người dân Đảo Sương Mù cũng nhìn anh ta bằng con mắt đáng sợ.

Kỷ Nguyệt Trâm hiện lên quâầng thâm dưới mắt, cả người đêu mê man như thể đang bị ốm.

Cơn gió thổi suốt đêm qua, sáng nay khi thức dậy đã thấy cơ thể nặng nề.

Kagle mang bữa sáng đến cho cô ta, nhìn thấy cô ta đang trong tình trạng tồi tệ, không thể không mỉm cười.
 
Chương 2865


Chương 2865

“Sao thế? Cô đang rất hào hứng để xem người yêu của cô ngày hôm nay như thế nào sao?”

“Anh ấy không phải là người yêu của tôi, đừng nói hươu nói vượn, tôi đang ốm, tôi muốn gặp một bác sĩ, nếu không tôi sẽ chết.”

Cô ta sờ lên trán mình, cảm thấy rất nóng.

Cô ta muốn tìm cơ hội ra ngoài, trong căn phòng này, ngay cả một vật gì cứng cũng không có, lúc ngủ cũng không được đóng cửa, có người canh cửa suốt hai mươi tư giờ, sợ cô ta đập đầu vào tường tự tử.

Cô ta không có công cụ để tự sát, làm sao cô ta có thể đe dọa bọn họ?

“Vài giờ nữa, người đàn ông của cô sẽ xuất hiện, đừng lo lắng.”

“Anh thật sự nghĩ rằng William sẽ đi một mình đến cứu tôi sao? Anh có ngây thơ quá không, tại sao anh ta lại đến cứu tôi bất chấp sự an toàn của bản thân chứ? Anh ta bị điên à?”

“Ai biết được? “

Kagle nhếch miệng một cách kỳ lạ, khi anh ta nói ra, khuôn mặt hiện lên đầy vẻ chế giễu: “Tôi có thể coi như là mèo mù gặp cá rán. Nếu anh ta không đến được, vậy đợi thêm một lát nữa xem?”

Kỷ Nguyệt Trâm nhìn nụ cười trên khóe miệng của anh ta, trong lòng có chút sợ sệt.

“Anh… nếu anh dám làm thương tổn tôi, anh trai tôi sẽ không tha cho anh, tôi khuyên anh tốt nhất đừng có làm bừa.”

“Yên tâm, tôi sẽ không làm hại cô, tôi chỉ cân mạng của William mà thôi, nhưng điều kiện là cô phải ngoan ngoãn nghe lời, nếu không, tôi sẽ để đám ngốc ở Đảo Sương Mù kia ra tay, như vậy tôi sẽ có thể chỉ lo cho bản thân.”

“Đến lúc đó, tôi lấy được bản đồ bố cục của Đảo Sương Mù, cùng quân đội trong ngoài hợp tác, quét sạch hang ổ của bọn họ. Đến lúc đó, tất cả công lao đều là của tôi, tôi lại có thể trở về làm Thượng tướng ngồi trên cao.”

“Tôi vẫn phải cảm ơn cô, nếu như không phải cô nói với tôi, tôi sẽ san bằng chướng ngại này, tôi cũng không nghĩ tới chuyện liên thủ cùng Đảo Sương Mù.”

Kỷ Nguyệt Trâm nghe thấy điều này, trái tìm run lên dữ dội, làm sao cô ta biết được chứ, bản thân chỉ thuận miệng nói một câu, thế mà lại cho anh †a gợi ý lớn như vậy.

“Đối với anh… Thượng tướng thật sự quan trọng như vậy sao?”

“Đúng, chỉ cần có thể đạp William dưới chân, điều này đối với tôi cực kỳ quan trọng.”

Anh ta không cần suy nghĩ nói, ánh mắt lạnh lùng.

Từ nhỏ đến lớn anh ta gặp phải quá nhiều trở ngại, đều có thể dễ dàng giải quyết. Nhưng chỉ có William, giống như kẻ thù rất lớn trong cuộc đời của anh ta.

Anh ta bỏ ra rất nhiều thời gian sức lực, thận trọng từng bước, cẩn thận lên kế hoạch, chỉ vì có thể đứng trên William.

Nhưng để đạt được mục đích này, anh ta cũng đã phải trả một cái giá rất đất.

Trả giá nhiều như vậy, nên nhận được hồi báo.

Anh ta hy sinh người phụ nữ bản thân yêu nhất, cũng nên hưởng thụ thăng lợi không dễ dàng có được này.

“Tôi thấy anh… điên rồi.”

“Tôi đi tìm thuốc hạ sốt cho cô, nhớ ăn bữa sáng, đừng có giở trò với tôi.”

Anh ta tùy ý tìm một chút thuốc, cô †a đành miễn cưỡng nuốt xuống bụng.
 
Chương 2866


Chương 2866

Bệnh tình vẫn chưa thuyên giảm, cả người vần còn nặng nề.

Chẳng mấy chốc đã mười giờ, cô ta nhìn đồng hồ treo tường di chuyển từng chút, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lông ngực.

Có hai người đàn ông mạnh mẽ xông vào, bắt lấy cô ta, nhìn bộ dáng giống như muốn đưa cô ta đi gặp người.

Cô ta biết… William đã đến.

Vì bản thân mình, đáng sao?

Cô ta bị đưa tới một tòa nhà được canh gác nghiêm ngặt.

Thang máy dừng lại ở tâng cao nhất, sau khi bước vào cô ta cũng không bất ngờ khi nhìn thấy William.

Anh ta rất thê thảm, bị Kagle đánh nằm trên mặt đất, cả người bị thương, máu tươi còn chảy ra từ khóe miệng.

Kagle biến thái dùng một con dao quân đội Thụy Sĩ sắc bén từng chút cứa lên người anh. Nhìn thấy bộ dáng đầm đìa máu tươi của William, anh ta điên cuồng cười lớn.

William cố nén đau đớn, không la hét, cũng không chịu thua.

Khoảnh khắc nhìn thấy Kỷ Nguyệt Trâm, anh ta ra sức vùng vãy, mạnh mẽ đẩy Kagle ra, chạy về phía cô ta.

Những tên lính canh thấy anh ta di chuyển, đồng loạt lấy súng chĩa vào đầu anh ta, nhưng anh ta không quan tâm.

“Đừng động”

Kagle ngăn lại.

William siết chặt tay của Kỷ Nguyệt Trâm, phát hiện toàn thân cô ta nóng bừng.

“Cô làm sao vậy? Có phải bị bệnh rồi không?”

Anh ta vươn tay sờ trán cô, quả thực vô cùng nóng, toàn thân lấm tấm mồ hôi, sắc mặt đỏ bừng bất thường, nhưng miệng lại khô khốc tái nhợt, giống như bị lấy mất máu.

Trạng thái của cô ta lúc này thật gay go, cũng không biết liệu có thể kiên trì ra ngoài hay không.

“Bọn họ có làm gì cô không? Cô chịu ức hiếp sao?”

Kỷ Nguyệt Trâm nghe thấy giọng nói của anh ta, ra sức lắc đầu, muốn nói điều gì đó, nhưng một chữ cũng chưa nói ra được.

Nước mắt lặng lẽ rơi xuống, thấm ướt vạt áo.

“Đừng khóc, có phải bọn họ đã ức hiếp cô không, nói cho tôi. Cô đừng khóc, cô như vậy tôi thật sự rất lo lắng.”

Tay chân William luống cuống, khi rơi vào trong tay Kagle anh cũng không hoảng loạn như vậy.

Nhưng nhìn thấy nước mắt của cô gái nhỏ này, nhất thời lòng anh ta rối loạn, tay chân luống cuống.

Anh ta ôm lấy cô ta vào trong lòng, tay lớn dịu dàng vuốt ve mái tóc của cô ta, từng chút xoa dịu cảm xúc của cô ta.

“Cô đang sợ phải không? Đừng sợ, tôi sẽ đưa cô ra ngoài, tôi sẽ không để cô xảy ra chuyện gì.”

Lời này, từng chữ mạnh mẽ vang lên.

Đây là một lời hứa.

Một người đàn ông, hứa hẹn với người phụ nữ mình yêu, nhất định sẽ đưa cô ra bình an ra ngoài.
 
Chương 2867


Chương 2867

Kỷ Nguyệt Trâm nghe thấy lời này, khóc càng thêm mãnh liệt.

Kagle đứng một bên quan sát, ánh mắt tối sâm, sóng ngầm bên trong đang dâng trào.

Nhìn bọn bọ ôm chặt nhau, khoảnh khắc đó khiến anh ta nhớ về quá khứ, nhờ về khoảng thời gian Charlotte vẫn còn sống.

Anh ta rất không thích cảnh tượng ấm áp như vậy!

Anh ta tiến lên thô bạo kéo hai người ra. Cơ thể của Kỷ Nguyệt Trâm lúc này rất yếu ớt, đột nhiên mất đi chỗ dựa, thân mình lảo đảo, suýt chút nữa ngã xuống mặt đất.

Bộ dạng hiện tại của cô ta, dường như một trận gió cũng có thể thổi ngã.

William thấy vậy, trái tim thắt lại, muốn bước tới giúp đỡ, lại không nghĩ tới Kagle hung ác đâm vào lưng anh ta, xuyên qua xương sườn, xuyên vào khe hở, đột ngột cắt vào máu thịt.

“William…”

Cuối cùng Kỷ Nguyệt Trâm cũng mở miệng lên tiếng, muốn đi tới giúp đỡ, nhưng lại bị người khác ngăn lại.

Khoảng cách giữa hai người chỉ có vài mét ngắn ngủi, lại không thể nào vượt qua.

Nước mắt của cô ta nóng hổi, giống như những viên trân châu.

“Anh mau thả anh ấy ra, anh là kẻ điên, mau thả anh ấy ra. Kagle, tôi sẽ không tha cho anh, tôi sẽ để anh trai tôi giết anh, tôi thể, anh là kẻ điên…”

“Chậc chậc chậc, người hiền lành nhút nhát biết bao, thế mà lại vì anh mà uy hiếp tôi, lại còn tuyên bố muốn giết tôi?”

Khóe miệng Kagle hiện lên nụ cười đâm máu, rút con dao ra, hung hăng đâm xuống một lần nữa.

Vốn dĩ, anh ta vấn có thể chịu được, lại bị đâm thêm một nhát, cả người khuyu xuống, quỳ một chân xuống đất, hai tay chống đỡ, ép bản thân không được hoàn toàn ngã xuống.

“Không được! Anh dừng tay, anh mau dừng tay.”

“Làm sao? Đau lòng rồi sao? Vừa nãy uy hiếp tôi không phải rất có khí thế sao?”

Anh ta ngước mắt, nhìn vê phía Kỷ Nguyệt Trâm cười.

Ngay lập tức, lại thêm một nhát dao găm vào cánh tay William.

“Cô nhớ rõ cho tôi, bởi vì lời uy hiếp của cô, tôi rất không vui, vì vậy anh ta mới phải chịu tội như vậy. Vì vậy, anh ta là vì cô, mới vô cớ chịu thêm mấy nhát dao. Vì vậy nên, mau xin lỗi tôi, càng chân thành càng tốt, nói không chừng tâm trạng của tôi tốt rồi sẽ không hành hạ anh ta nữa.”

“Nếu không, cô quỳ xuống đi, chính là kiểu đau khổ đáng thương, tôi sẽ…”

“Được được được, tôi sẽ quỳ xuống, cầu xin anh, đừng làm tổn thương anh ấy nữa. Tôi sai rồi, tôi không nên uy hiếp anh, tôi sai rồi… tôi không nên nói điều gì cả…”

Kỷ Nguyệt Trâm khóc như đứa trẻ, không đợi anh ta nói xong đã quỳ xuống.

Nhưng ngay lúc này, William lạnh lùng hét lên.

“Đừng quỳ, quỳ dưới ai cũng không được quỳ dưới tên khốn nạn này.”

“Hửm?” Kagle suy tư cười cười, một chân dẫm lên lưng anh ta: “Anh nói cái gì?”

“Dù cho không có cô, anh ta cũng sẽ hành hạ tôi. Từ mười sáu năm trước…khụ khu, sau khi tôi trốn thoát, anh ta luôn không có đêm nào ngủ ngon, vẫn luôn kiêng dè tôi sẽ trở lại.”
 
Chương 2868


Chương 2868

“Anh ta cho rằng đổ cho tôi một chút tội danh có lẽ có thể khiến tôi rời khỏi quân đội, từ nay về sau bê bối thanh danh, còn bị quân đội đuổi giết.

Nhưng anh ta hoàn toàn không nghĩ tới, tôi sẽ đến Đảo Sương Mù, vẫn có uy hiếp với anh ta như cũ. Anh ta sợ tôi, đã sợ mười sáu năm rồi, bây giờ thật không dễ dàng thoải mái một chút, đương nhiên anh ta phải báo thù tôi, nếu không làm sao trút ra nhiều năm áp lực đau khổ?

“Kẻ thù của tôi sợ tôi, tôi rất yên tâm. Trong lòng một người quân nhân có sự sợ hãi, anh ta chắc canh sẽ bị tan rã”

Kagle nghe thấy vậy, tức đến dùng chân trực tiếp đạp anh ta trên mặt đất, đế giày hung hăng nghiền nát.

“William…”

Kỷ Nguyệt Trâm đau lòng gọi tên anh ta: “Anh đừng nói những chuyện kích thích anh ta nữa, anh ta không có nhân tính…”

“Chỉ cần cô đừng quỳ, tôi sẽ không thua. Anh ta muốn thông qua cô tra tấn tôi, đáng tiếc… cậu ta kiêng dè thực lực của Kỷ Thiên Minh, ai cũng không muốn bị vô số sát thủ ghi nhớ. Vì vậy, anh ta cũng không dám bắt cô làm thế nào…”

Lời của William còn chưa nói xong, Kagle liền túm lấy cổ áo của anh ta, hung hăng nhấc anh ta lên.

“Anh tìm cái chết đúng không? Tôi không thể động vào cô ta, chẳng lẽ tôi còn không thể động vào anh sao? Bây giờ anh đã ở trong tay tôi, anh nghĩ tôi sẽ tha cho anh sao?

Ánh mắt anh ta ác độc dừng tại một bên bể cá, khi vừa định dúi đầu William vào đó, đột nhiên tiếng bước vội vã vang lên bên ngoài.

“Đừng tay, anh dám động vào người của tôi!” ị Một thiếu nữ mặc bộ đồ bó sát màu đen, nhìn bộ dạng khoảng mười tám mười chín tuổi, khóe miệng còn ngậm một cây kẹo mút.

Trong tay cô ấy cầm roi ngựa, đi nhanh vào trong, khoảnh khắc nhìn thấy William bị thương, ánh mắt lập tức trâm xuống, không chút do dự vung roi, tách ra một vết nứt trong không trung.

Kagle cảm nhận được sức mạnh của cây roi, vô thức né tránh, buông lỏng cơ thể William.

William loạng choạng bước đi, đụng vào vách tường ho ra máu mới dừng lại.

Máu bị nhổ ra, đặc sệt.

“Anh Williaml.”

denny ném roi xuống, nhanh chóng giúp đỡ anh ta.

Toàn thân anh ta có đến mười mấy vết thương, máu tươi thấm ra, quần áo đã bị nhuộm thành màu đỏ.

May mắn vết thương chảy máu không nghiêm trọng, nếu không người đã sớm chết vì mất máu.

“Gô là ai?”

Kagle nhìn cô bé vừa đột nhiên xuất hiện, hung hăng cau mày.

“Trói lại.”

Jenny lên tiếng, ánh mắt hung ác.

Khuôn mặt nhỏ nanh lẽ ra còn non nớt ngây thơ, lại tràn đây sát khí thù địch, thật không phù hợp cùng hình tượng mỏng manh yếu đuối của cô ấy.

Những người được Kagle mang đến đang chuẩn bị phản kích, nhưng bên ngoài đã bị người của .Jenny bao quanh.

Trong nháy mắt người của Kagle bị chế ngự, ngay cả bản thân Kagle cũng không thể may mắn thoát khỏi.
 
Chương 2869


Chương 2869

Nơi này chính là Đảo Sương Mù, bọn họ đều là những kẻ xấu hàng đầu, được chứng nhận toàn cầu, có sức chịu đựng mạnh mẽ, có nhân viên nghiên cứu khoa học trí tuệ hơn người.

Nhóm tội phạm này, có đầu óc có thực lực có tiền bạc.

Kagle thì là cái thá gì?

“Rốt cuộc cô là ai? Tôi chính là bạn của Neil.”

“Tôi không quan tâm anh là bạn của ai, anh đánh người đàn ông của tôi, anh chết chắc rồi!”

“Anh William, anh ta đâm anh bao nhiêu nhát?”

“Mười tám.”

“Nghe thấy chưa, trả cho anh ta ba mươi sáu nhát!”

Jenny phẫn nộ hét lên một tiếng, người phía dưới cũng không rãnh rỗi.

Đi theo bên người cô ấy là hai người phụ nữ trạc ba mươi tuổi, động tác cầm dao nhanh chuẩn tàn nhẫn, trừ những chỗ tử huyệt thì đâm mạnh xuống, nhanh nhẹn xuống tay khiến đàn ông đều run rẩy khi nhìn thấy.

Mắt thấy dao sắp chém xuống, lại bị một phát súng bắn lệch khỏi.

Tiếng súng đột ngột vang lên, có vẻ đặc biệt đáng sợ.

“Jenny, đừng làm loạn nữa, vị này là khách quý. Anh ta mang đến bản đồ bố trí hoàng cung của Malton, cũng như một số bố trí quân sự ở biên giới, chúng †a chặn được lượng lớn thuốc súng, ít nhiều là nhờ vào người đồng minh này.”

“Nhưng mà, anh ta làm tổn thương anh William của em.”

Jenny không hài lòng nói: “Anh trai, anh ấy chính là em rể tương lai của anh.”

Neil đi vào trong đám người, nhìn William thật sâu.

Anh ta đã từng nghĩ, William sẽ là em rể của mình, nhưng cuối cùng anh ta vẫn rời đi.

Cho dù anh ta đã làm nhiều chuyện như vậy vì Đảo Sương Mù, vẫn không thể thay đổi dòng máu quân nhân trong xương cốt của mình.

Trong lòng anh ta vẫn có Malton và cả vương triều Louis, chỉ là Kagle đã phản bội anh ta, đẩy anh ta đến mức phải đối đầu với đất nước.

Nhưng anh ta vẫn muốn trở về…

Nghĩ đến bản thân ngày nào đó sẽ được giải oan, kéo kẻ thù xuống, báo thù cho người thân của mình.

Anh ta không thích ở lại Đảo Sương Mù nhỏ bé này, điều mưa khiển gió, mà chỉ muốn bảo vệ tổ quốc, muốn đi đến những nơi cần anh ta, sử dụng chiến thuật một cách quang minh.

Đôi tay này của anh ta, là để câm Súng.

Trong lúc Neil nhìn William, William cũng nhìn anh ta.

“Tôi có thể ở lại, hấy tha cho Kỷ Nguyệt Trâm… cô ấy không liên quan tới tôi, cô ấy vô tội…”

“Khu khu…”

Anh ta nôn ra hai ngụm máu, toàn thân thật sự mệt mỏi.

Kỷ Nguyệt Trâm thấy anh ta như vậy, đôi mắt đều khóc thành quả hạch đào.

“William…”
 
Chương 2870


Chương 2870

Lúc này .Jenny mới chú ý đến Kỷ Nguyệt Trâm, nhíu mày, rất không vui nói: “Anh William, cô ta là ai, tại sao anh phải cứu cô ta?”

“Gô ấy… là một người bạn của tôi, vì tôi chịu mệt mỏi, tôi phải cứu cô ấy.”

“Bạn bè? Là kiểu rất trong sáng sao?” Jenny đã mười tám tuổi, cũng đã hiểu cái gì là tình cảm nam nữ.

Giữa đàn ông và phụ nữ không có tình bạn trong sáng.

“Đúng vậy, tôi và cô ấy… không thân, chỉ là Kagle bắt cô ấy tới đây, anh cả của cô ấy là Kỷ Thiên Minh, là người của chợ đen, tôi cũng không có cách nào từ chối, chỉ có thể đến cứu người…”

Khi nói đến đây, anh ta không hề nhìn Kỷ Nguyệt Trâm, anh ta cố gắng ngước mắt nhìn về phía Neil: “Người anh muốn là tôi, có lẽ anh cũng không muốn đắc tội Kỷ Thiên Minh, thả cô ấy GIẾ “Được, anh là một người thẳng tanh.

Nếu anh đã dám đến, tôi cũng sẽ nói được làm được. Người đâu, đưa Kỷ Nguyệt Trâm rời khỏi Đảo Sương Mù.”

Ngay khi Neil vừa nói xong, không nghĩ tới bên ngoài có người vội vã chạy vào trong.

“Đại ca, có người xông lên Đảo Sương Mù, trên đảo Sương Mù có hai chiếc máy bay.”

“Có bao nhiêu người tới?”

“Một… một người…”

“Một người?” Neil rất kinh ngạc.

Một người vậy mà có thể đánh giết đến đây sao?

“Đối phương tự xưng là Kỷ Thiên Minh, còn ồn ào nói nếu ai dám động vào em gái của anh ta thì anh ta sẽ chém thành tám mảnh.”

“Anh trai!” Kỷ Nguyệt Trâm kích động nói: “Anh tôi đến cứu tôi rồi, William, chúng ta được cứu rồi.”

Cô ta mong đợi nhìn William, chỉ cần Kỷ Thiên Minh đến rồi, vậy tất cả mọi chuyện đều đã được giải quyết, cô ta vẫn là hiểu biết thực lực của Kỷ Thiên Minh.

Nhưng William lại tránh đi ánh mắt của cô ta, không trả lời.

Sự vui vẻ trên mặt cô ta từng chút đông lại, đến cuối cùng khuôn mặt cũng trở nên cứng ngắc.

Anh ta không đi sao?

Ở lại nơi này chỉ còn đường chết.

Anh ta vì mình mới tới nơi này, cô ta không thể để anh ta ở lại mà không quan tâm.

Jenny ngẩng lên, tuổi còn nhỏ lại giả vờ dáng vẻ bà cụ non.

“Cô, không được nhìn chằm chăm người đàn ông của tôi, có biết xấu hổ hay không? Cô mau đi đi, một người phương Đồng tới đây, nhìn thật khó chịu, mau…”

“Tôi muốn cùng anh ấy rời đi, nếu không… nếu không tôi sẽ không đi nữa, mấy người cứ đợi đi, nếu như tôi xảy ra chuyện, chắc canh anh trai tôi sẽ không để yên cho mấy người.”

Kỷ Nguyệt Trâm tức giận nói.

Lần này, bọn họ rõ ràng cảm nhận chính xác được, cái gì gọi là mời thân đến thì dễ, đưa thần đi thì khó.

Khuôn mặt Kagle lộ vẻ căm ghét, nhấc súng chĩa vào cô ta.

“Cô thật sự cho rằng tôi không dám giết cô?”

“Jenny.”

William mở miệng.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom