Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 1129


Chương 1129

“Chuyện gì thế này? Thầy Lâm thật sự đạo tác phẩm của sinh viên?”

“Người ta đã đến phòng công chứng để công chứng rồi, chẳng lẽ phòng công chứng làm giả sao?”

“Từ lâu đã nghe nói thầy Lâm hết thời không cho ra được tác phẩm nào đẹp, hai năm nay đột nhiên lại tung ra tác phẩm, thì ra là đạo của sinh viên.”

Nhà thiết kế ở bên dưới sân khấu đột nhiên thay đổi.

“Lâm Uy Lãng, chỗ tôi còn rất nhiều bản vẽ gốc của sinh viên của thầy, thành phẩm của những bản vẽ này đều được tìm thấy trong cửa hàng của LOVE. Thầy sửa đổi đôi chút trong tác phẩm của sinh viên để biến thành tác phẩm của mình, lương tâm của thầy ở đâu?”

Tô Lam tiếp tục truy hỏi Lâm Uy Lãng.

“Mỗi lần LOVE cần ra mẫu mã mới là thầy lại lấy danh nghĩa bài tập để các bạn sinh viên thiết kế giúp thầy, có vài sinh viên phát hiện thiết kế của mình trở thành thiết kế của LOVE trong cửa hàng đã tìm thầy để tranh luận, hoặc là thầy cho chút tiền, hoặc là thầy đe dọa sinh viên, hoặc là thầy chấm trúng tài năng của sinh viên nào thì sau này nhất định sẽ trọng dụng, lương tâm của thầy ở đâu?”

“Không, không phải như vậy, đây là trùng hợp, chắc chắn là trùng hợp. Tôi là giáo viên của họ, mọi người vừa khéo có cùng linh cảm mà thôi, tôi không sao chép!”

Lâm Uy Lãng phản ứng lại, ông ta vẫn phản bác, ông ta đã không đưa ra thêm được chứng cứ gì, chỉ có thể nói tất cả đều là trùng hợp.

“Cùng linh cảm? Vậy cho tôi hỏi, người đã mất thì thầy làm cách nào để có cùng linh cảm với họ?”

Nói đến đây, cảm xúc của Tô Lam hơi kích động.

“Đồ tôi đang mặc trên người là do em trai tôi – Tô Kiêm Mặc thiết kế, đây là bài tập cuối cùng mà thằng bé nộp. Vì thằng bé bệnh nặng nên thằng bé không lên lớp nữa, hơn một tháng trước thằng bé đã hoàn toàn rời khỏi thế giới này rồi.”

Tô Lam cố gắng hít thở sâu để mình không rơi nước mắt.

“Nhưng các bạn học của thằng bé vẫn không muốn tin sự thật rằng thằng bé đã đi rồi, cho nên vẫn giúp thằng bé nộp bài tập, đồ tôi đang mặc đây là một trong số đó. Tôi hỏi thầy, một sinh viên đã rất lâu rồi thầy không gặp mặt, không lên lớp của thầy, không nghe thầy giao bài tập thì làm sao có cùng linh cảm với thầy?”

Lâm Uy Lãng không phản bác được.

“Đồ tôi đang mặc cùng một kiểu và màu sắc với đồ trên người Tô Nhược Vân, ngoài phần cổ áo ra thì những chỗ khác đều giống hệt nhau, thậm chí ngay cả chất liệu vải cũng không hề khác! Thầy dám nói thầy không đạo nhái sao?”

Đối diện với lời chất vấn của Tô Lam, Lâm Uy Lãng không còn sức để chống đỡ, ông ta ngồi bệt trên sân khấu, mồ hôi từ trên mặt chảy xuống.

“Tôi tin là bây giờ mọi người đều đã rõ là ai đã sao chép của ai! Có lẽ mọi người sẽ nói những gì tôi làm hôm nay đều là âm mưu, chính xác là vậy, những điều này tôi đã lên kế hoạch trước, bắt đầu từ khi thành lập nhóm thiết kế thời trang này!”

Tô Lam đứng trên sân khấu nói rất đĩnh đạc, như thể cô nhìn thấy dáng vẻ người ngày đêm xóa rồi sửa bản vẽ thiết kế cho mình.

“Tô Kiêm Mặc, em trai đã mất của tôi và các bạn trẻ đang đứng trên sân khấu này là bạn cùng lớp, buổi tối mỗi ngày thằng bé sẽ ở trong phòng để thiết kế quần áo. Thằng bé nói, ước mơ lớn nhất của những người giống như thằng bé là nhìn bản vẽ của mình trở thành quần áo thật sự khoác lên người!”

Mỗi lần nhắc đến Tô Kiêm Mặc, hốc mắt Tô Lam sẽ rơm rớm nước.

“Vì thằng bé có một người chị là người nổi tiếng, cho nên thỉnh thoảng thằng bé sẽ chú ý đến tin tức trong giới giải trí. Đêm hội từ thiện lần trước, lúc thằng bé nhìn thấy quần áo của một người nổi tiếng nào đó là thiết kế của bạn học nên đã nổi giận.”
 
Chương 1130


Chương 1130

Nói đến đây, Tô Lam ý tứ liếc nhìn Tô Nhược Vân, ánh mắt mọi người lại đổ dồn về phía Tô Nhược Vân.

Tô Nhược Vân khó chịu cả người, bộ quần áo hôm nay cô ta mặc khiến cô ta nhận được vô số lời khen, nhưng lúc này đây cô ta lại cảm thấy nó như xiềng xích.

“Thế nên đã có STONE của hôm nay, tôi muốn thực hiện ước mơ của em trai tôi, cũng thực hiện ước mơ của những bạn trẻ giống như thằng bé, cho nên có Thập Nhất của hôm nay. Họ có mười người, thêm em trai tôi nữa là mười một, vì vậy lấy tên là Thập Nhất.

Mặc dù những bạn trẻ này là người mới nhưng họ không bị giới hạn về khả năng sáng tạo, có thể tự do tạo ra những tác phẩm mới lạ. Nhưng họ không có gia thế cũng không có tài nguyên, chỉ có thể nhìn thiết kế của mình trở thành giấy vụn.

Đáng sợ hơn nữa là có người nắm lấy điểm yếu của họ, lấy danh nghĩa hướng dẫn để chiếm lấy thiết kế của họ, nuốt chửng ước mơ của họ!”

Lâm Uy Lãng ngồi bệt trên đất, lúc này danh tiếng của ông ta đã mất hết.

“Tôi hi vọng mọi người có thể cho họ một cơ hội, bởi vì lớp trẻ mới đại diện cho tương lai.”

Tô Lam cúi người, mười sinh viên phía sau cũng khom lưng.

Tiếng vỗ tay vang lên.

“Lâm Uy Lãng đúng là quá đáng, từ lâu đã nghe nói ông ta hết thời rồi, không ngờ ông ta lại dùng thủ đoạn này!”

“Ai nói sai đâu chứ, đạo một hai tác phẩm thì cũng đủ rồi, đây lại còn đạo hết.”

“Thương hiệu LOVE cũng thế, lẽ nào Tô Nhược Vân không thể điều tra đã rồi hẵng thuê người ta sao?”

“Lần này LOVE đi đời rồi! Lúc trước Tô Nhược Vân còn nói làm từ thiện gì đó, tác phẩm của mình đạo nhái đem đi làm từ thiện, đây chẳng phải chuyện nực cười sao?”



Trận ầm ĩ đặt dấu chấm hết ở đây, tiếp theo Cúp Tân Thượng sẽ công bố danh sách người đoạt giải.

“Tiếp theo chúng tôi xin công bố tác phẩm đạt giải nhất Cúp Tân Thượng đó là… ‘Giấc mộng đêm hè’, đến từ nhóm thiết kế Thập Nhất của STONE!”

Các bạn trẻ có nằm mơ cũng không ngờ rằng lần đầu tiên của họ lại giành được giải nhất!

Ai cũng vui đến nỗi vỗ sưng cả tay.

Lúc nhận được cúp từ tay người trao giải, trên mặt họ là nụ cười tràn đầy hạnh phúc.

Tô Lam ngồi bên dưới hài lòng nhìn cảnh tượng này trên sân khấu.

Như thể Tô Kiêm Mặc đang đứng trên sân khấu, cũng nhận được hoa tươi và tiếng vỗ tay với các bạn của cậu.

Cúp Tân Thượng kết thúc, phóng viên đổ xô đến tiến hành phỏng vấn, một vài người vây quanh Tô Lam.

“Tô Lam, có thể nói cho chúng tôi tình hình cụ thể của STONE không?”

“Tô Lam, mặc dù thế này rất đột ngột, cũng bất lịch sự, nhưng có thể kể về em trai của cô cho chúng tôi không?”

Các phóng viên liên tiếp đặt câu hỏi.

“Những gì nên nói tôi đã nói xong rồi, xin lỗi, tôi không muốn nói thêm gì nữa.” Tô Lam cúi người với các phóng viên rồi chậm rãi rời đi.

Một nhóm phóng viên khác bao vây Tô Nhược Vân.

“Nhược Vân, trước đó cô có biết chuyện Lâm Uy Lãng đạo nhái không?”
 
Chương 1131


Chương 1131

“Nhược Vân, cô quen với Lâm Uy Lãng thế nào? Có thể nói cụ thể cho chúng tôi không?”

“Gần như toàn bộ sản phẩm của LOVE đều bị nghi ngờ đạo nhái, cô định giải quyết thế nào, liệu có gỡ toàn bộ sản phẩm xuống không?”

Hàng loạt câu hỏi của phóng viên như súng bắn vào Tô Nhược Vân.

“Không có gì để bình luận!” Tô Nhược Vân gắt gỏng gào lên với phóng viên, chuẩn bị đi vào hậu trường.

Các phóng viên nào chịu buông tha cho cô ta chứ? Ai cũng bao vây cô ta chật cứng.

Cuối cùng bảo vệ đến cứu nguy cho cô ta.

Tô Nhược Vân quay lại hậu trường tìm Tô Lam.

“Tô Lam, rõ ràng là cô cố ý!”

Vì phóng viên xô đẩy nên lớp trang điểm của Tô Nhược Vân đã nhòe đi, mặt cô ta hung tợn trông rất đáng sợ.

“Đúng vậy, tôi cố ý đấy.” Tô Lam không hề che giấu.

“Cô…” Tô Nhược Vân nghiến răng, chỉ hận không thể băm vằm Tô Lam ra.

Tô Lam dời mắt đến trước ngực Tô Nhược Vân, Tô Nhược Vân đeo một sợi dây chuyền mặt Phật Ngọc, trông mặt Phật Ngọc này rất có giá trị, có lẽ cũng được nhà sư lâu năm nào đó cúng rồi.

“Làm chuyện trái lương tâm mới muốn xin Phật Tổ phù hộ, cô không cảm thấy đã muộn rồi à?” Tô Lam bình thản nói.

Vẻ mặt hung tợn vừa rồi của Tô Nhược Vân bỗng chốc biến thành sửng sốt.

“Tôi chẳng biết cô đang nói gì!” Cô ta vừa nói vừa bỏ mặt Phật Ngọc vào trong áo để che lại.

“Cô biết cũng được, không biết cũng chẳng sao. Tôi chỉ muốn nói với cô, đây mới là khởi đầu thôi.”

“Cô muốn làm gì?”

“Cô muốn làm gì thì tôi muốn làm cái đó.”

Tô Lam biết Tô Nhược Vân luôn muốn quật ngã mình, mà bây giờ cô cũng một lòng muốn đánh ngã Tô Nhược Vân, chỉ đơn giản như vậy.

“Tô Lam!” Tô Nhược Vân híp mắt thành một khe hở, ánh mắt tức giận toát ra từ trong cái khe này.

“Nếu tôi là cô thì tôi sẽ tranh thủ nghĩ cách làm thế nào để cứu LOVE, cô ở đây tốn nước bọt với tôi cũng không thay đổi được gì đâu.”

“Chúng ta chờ xem!”

Tô Nhược Vân nói xong thì nhanh chóng xoay người, nhưng cô ta hơi dùng lực cộng thêm giày cao gót quá cao, vừa đi về phía trước thì lập tức trật chân ngã xuống đất.

Cô ta hiếu thắng như vậy, tất nhiên không muốn mất thể diện trước mặt Tô Lam, cho dù chân đau kinh khủng nhưng cô ta vẫn cố gắng đứng dậy đi ra ngoài.

“Chị Tô Lam!” Các bạn trẻ chạy tới, họ cầm theo cúp, ai cũng rất vui mừng.

Lâm Chi Hàng đưa cúp cho Tô Lam.

“Chị Tô Lam, bọn em đã nhất trí quyết định, chiếc cúp đầu tiên mà Thập Nhất chúng ta giành được sẽ dành cho Kiêm Mặc, chiếc cúp này vốn dĩ nên thuộc về cậu ấy.”

“Không cần đầu, chị sẽ đến mộ thằng bé nói chuyện này với nó, mấy đứa cứ cầm lấy cúp đi.”

“Không được, cúp này nên đưa cho cậu ấy, chủ đề của ‘Giấc mộng đêm hè’ là do cậu ấy nghĩ ra!”

“Vậy chị bằng chúng ta làm một bức tường cúp trong studio là được rồi, sau này mỗi lần chúng ta giành được cúp thì để cúp vào đó.” Tô Lam đề nghị.
 
Chương 1132


Chương 1132

“Ý này hay!” Mọi người sôi nổi bày tỏ tán thành.

“Nhưng mấy đứa đừng bao giờ kiêu ngạo, phải tiếp tục cố gắng mới được.”

“Chị yên tâm đi, bọn em sẽ cố gắng.”

Tô Lam vội rời đi, vì cô phải về nhà cảm ơn một người khác.

Sau khi cuộc thi Cúp Tân Thượng kết thúc, Tô Lam về đến nhà đã là nửa đêm.

Quan Triều Viễn đang đợi cô.

Gần đây cô luôn bận quay phim, tranh thủ dành chút thời gian tham gia Cúp Tân Thượng để xin nghỉ phép bên đoàn phim, nếu không cô cũng không có thời gian để về nhà.

Đẩy cửa phòng ngủ ra, Quan Triều Viễn đang ngồi trên giường, trông rất có tinh thần.

Tô Lam lập tức chạy đến bên giường, nhào vào lòng Quan Triều Viễn.

“Cảm ơn anh!”

“Có phải đã rất lâu trước đây anh từng nói với em, anh không bao giờ chấp nhận cảm ơn bằng lời nói không?”

Tô Lam ngẩng đầu hôn mạnh lên môi Quan Triều Viễn.

“Thế này được chưa?”

“Anh tốn nhiều công sức thế mà em chỉ hôn anh một cái là xong chuyện à?” Quan Triều Viễn rất không phục.

“Vậy anh muốn thế nào?”

“Tối nay he he he…” Quan Triều Viễn xoa tay, bộ dạng như muốn dốc hết sức làm việc.

Tô Lam không cần hỏi cũng biết anh muốn làm gì, từ ngày đầu tiên cô quen anh, anh luôn như vậy.

“Vậy em đi tắm trước.”

“Không cần tắm, làm xong rồi tắm!” Quan Triều Viễn ôm Tô Lam trong lòng, thuận thế lật người đè cô bên dưới.

Tô Lam chậm rãi vuốt tóc Quan Triều Viễn.

“Hôm nay thật sự nên cảm ơn anh, nếu không có anh công chứng trước những bản vẽ đó thì em thật sự không biết phải đối phó với Lâm Uy Lãng thế nào nữa, địa vị của ông ta trong giới cao hơn em tưởng tượng nhiều!”

Tô Lam cảm ơn Quan Triều Viễn từ tận đáy lòng, trong lúc cô không biết anh đã âm thầm làm nhiều như vậy.

“Nói thật đi, sao anh lại nghĩ đến việc công chứng?”

“Ở lâu trong thương trường, có vài thứ tự nhiên phải biết nên cẩn thận. Đừng nói nhảm nữa, tranh thủ thời gian!”

Quan Triều Viễn không muốn giành công lao với Tô Lam mà dứt khoát hôn lên môi cô.

Tô Lam cũng rất phối hợp với anh.

Tiếc là ngọt ngào này chỉ kéo dài một đêm, hôm sau mỗi người một hướng, anh đến công ty còn cô đi quay phim.

So với một đêm ngọt ngào này của Tô Lam và Quan Triều Viễn, đêm nay Tô Nhược Vân không hề yên ổn.

Cô ta lập tức tập hợp mấy giám đốc cấp cao của LOVE lại, nói ra chuyện hôm nay để họ nghĩ cách giúp.

“Cô Tô, đã xảy ra chuyện đạo nhái nghiêm trọng như vậy, nhưng bây giờ chỉ có một cách thôi, gỡ hết sản phẩm xuống, đồng thời xin lỗi công chúng!”
 
Chương 1133


Chương 1133

Giám đốc của thương hiệu LOVE là một người ngay thẳng, cũng có uy tín trong giới.

“Gỡ toàn bộ sản phẩm, sao có thể được chứ? Vốn dĩ tưởng rằng thầy Lâm sẽ lấy được giải nhất của Cúp Tân Thượng, chúng ta có thể bán được số lượng lớn. Trong tay giữ nhiều mẫu mã mới như vậy, hàng tồn cũng đầy cả kho, anh bảo bây giờ gỡ toàn bộ sản phẩm khỏi kệ?”

Tất nhiên Tô Nhược Vân không đồng ý rồi! Ban đầu thành lập LOVE có thể gọi là làm ăn phát đạt, lúc đó vì hàng tồn kho ít, thiếu rất nhiều quần áo để bán, còn liên tiếp cho ra sản phẩm.

Lần này cô ta nhất định phải giành được Cúp Tân Thượng, trước đó đã bắt đầu chuẩn bị, trong kho đã chất đầy hàng, chỉ sợ thiếu một bộ quần áo để bán.

Giờ thì hay rồi, toàn bộ đều kẹt trong tay không bán ra được!

“Cô Tô, nếu cô vẫn muốn thương hiệu này thì đây là cách duy nhất, chúng ta chỉ có thể đuổi Lâm Uy Lãng đi rồi mời nhà thiết kế khác, vực dậy thương hiệu này, nếu không…”

Giám đốc không nói tiếp vế sau, tin rằng mỗi người ngồi đây đều hiểu được.

Nếu chỉ đạo nhái một hai mẫu thì cũng thôi, nhưng bây giờ gần như toàn bộ các mẫu của LOVE đều là sản phẩm đạo nhái.

“Cô Tô, ngoài ra tôi hi vọng cô có thể chuẩn bị nếu bị kiện! Lâm Uy Lãng đạo nhái nhiều như vậy, đối phương không để yên đâu. Đối phương có đầy đủ bằng chứng, nếu khởi kiện thì chúng ta càng thua lỗ.”

Tô Nhược Vân hai tay ôm đầu, đã hoàn toàn không quan tâm gì đến hình tượng của mình nữa.

Lẽ nào thương hiệu LOVE do một tay cô ta lập nên cứ thế bị hủy hoại sao?

Quan trọng là cô ta là người nổi tiếng, chuyện này sẽ gây ảnh hưởng không hề nhỏ cho cô ta, không dễ gì cô ta mới lấy lại được hình tượng của mình.

Ngày hôm sau, lúc Tô Lam ngồi trên xe đến Diêm Thành thì mở xem tin tức mới đưa ra sáng nay.

Mục tin tức về thời trang và showbiz đều ghi lại tình hình ở cuộc thi Cúp Tân Thượng tối qua, tiêu đề chính là việc đạo nhái của Lâm Uy Lãng.

Lâm Uy Lãng ngồi bệt trên sân khấu và khuôn mặt suy sụp của Tô Nhược Vân đều bị chụp lại.

Ngoài ra còn có một tin vô cùng bắt mắt đó là vấn đề chất lượng và phục vụ của LOVE.

LOVE bị bóc phốt quần áo làm cẩu thả, dùng chất liệu vải kém chất lượng, mặc chưa được mấy ngày đã hỏng, còn bị phốt nhân viên bán hàng của LOVE có thái độ không tốt.

“Ác giả thì ác báo.” Tô Lam đóng tin tức lại.

Người trong studio của công ty thời trang STONE gọi cho Tô Lam.

“Chị Tô Lam, quần áo của chúng ta đột nhiên nổi rồi! Hôm nay có mấy người đến bàn chuyện hợp tác, bây giờ cửa hàng của chúng ta chật kín khách, đúng là điên rồ!”

Tô Lam đã đoán ra những chuyện này từ sớm, chỉ là cô không ngờ sẽ hot đến thế.

“Em nhất định phải kiểm soát chặt chẽ chất lượng, bây giờ chúng ta không còn nhiều hàng tồn kho, yêu cầu bên xưởng may đẩy nhanh tiến độ nhưng không được giảm chất lượng, thà thiếu hàng để bán cũng không được bán hàng kém chất lượng.”

“Vâng, em hiểu rồi.”

“Với lại nói với các nhà thiết kế của chúng ta, đừng vội ra mẫu mới, bảo họ nghỉ ngơi đi.”

“Vâng ạ.”

Cúp điện thoại, cuối cùng Tô Lam nở một nụ cười mãn nguyện.

“Kiêm Mặc, nếu em biết bây giờ quần áo của em thiết kế đã bán ra với số lượng lớn, có lẽ em sẽ rất vui đúng không?” Cô như nhìn thấy nụ cười sạch sẽ không nhiễm bụi trần của Tô Kiêm Mặc.
 
Chương 1134


Chương 1134

Vào Diêm Thành, Tô Lam lại bắt đầu quay phim căng thẳng và dồn dập.

Bên phía Tô Nhược Vân cũng kịp thời đăng weibo.

“Xin lỗi mọi người, tôi vô cùng xin lỗi. Tôi thật sự không ngờ Lâm Uy Lãng lại là người như vậy, lúc mới gặp được ông ta, tôi cảm thấy ông ta là giáo sư trong nước, chắc sẽ không có vấn đề gì, không ngờ ông ta lại đi đạo nhái tác phẩm của sinh viên…”

Tô Nhược Vân đăng một đoạn dài lên weibo, quy hết tất cả lỗi lầm cho Lâm Uy Lãng, đồng thời còn tuyên bố gỡ hết tất cả sản phẩm đang bán của LOVE ra khỏi kệ.

Cuối bài đăng cô ta còn nói với mọi người rằng cô ta sẽ cố gắng phấn chấn lên, bắt đầu cuộc sống mới.

Có câu nói, biết sai có thể sửa sai là chuyện tốt, huống hồ người đạo nhái là Lâm Uy Lãng, Tô Nhược Vân chỉ là bà chủ mà thôi, cho nên chuyện này ảnh hưởng không lớn đến cô ta.

Ảnh hưởng duy nhất chính là… tiền.

Có phương tiện truyền thông tiến hành thanh lý hợp đồng, tổn thất lần này của LOVE lên đến vài trăm triệu, thậm chí có một số doanh nghiệp đại lý đuổi theo Tô Nhược Vân, dù sao thì họ cũng đã ký hợp đồng rồi, không biết những khoản bồi thường này sẽ là bao nhiêu.

Cho nên lần này Tô Nhược Vân thật sự lỗ to!

Tô Lam đã không quan tâm đến vấn đề này nữa, bởi vì cuối cùng việc khiến cô vui vẻ đã đến, lễ trao giải Kim Lang sắp bắt đầu rồi.

Tô Lam đứng trước gương, khoác lên mình bộ lễ phục để tham gia lễ trao giải Kim Lang.

Đây là một bộ lễ phục màu đỏ sẫm, thiết kế phía trước ngắn phía sau dài đã tôn lên đôi chân thẳng tắp và thon dài của Tô Lam, khiến cô vừa quý phái tao nhã mà không mất đi vẻ hoạt bát.

Mỗi lần Tô Lam tham gia sự kiện, lễ phục đều theo kiểu đơn giản tinh tế, đây là lần đầu tiên lựa chọn lễ phục màu đỏ, bộ này cũng là thiết kế của Tô Kiêm Mặc.

Trong tập thiết kế dày cộp của Tô Kiêm Mặc, rất nhiều lễ phục được thiết kế riêng theo số đo của Tô Lam, bộ này là một trong số đó.

Quan Triều Viễn nhẹ nhàng ôm lấy eo cô từ phía sau.

“Sao người phụ nữ của anh lại xinh đẹp thế nhỉ?”

Quan Triều Viễn khẽ hôn lên phần lưng trần của Tô Lam, Tô Lam chỉ cảm thấy hơi buồn.

“Anh đừng nghịch, đây là bộ lễ phục ngày mai em sẽ mặc để tham gia lễ trao giải, đừng làm hỏng.”

“Sao giống như trong mắt em anh là phần tử phá hoại vậy?” Quan Triều Viễn cảm thấy mình vô cùng ấm ức.

Tô Lam trừng Quan Triều Viễn: “Chẳng lẽ không phải à? Đồ ngủ, đồ lót, cả quần áo của em nữa, anh xé rách bao nhiêu cái rồi? Anh tự đếm đi.”

Anh không phải kẻ phá hoại thì là gì? Từ lần đầu gặp, dường như anh bị nghiện, luôn thích xé quần áo của cô, chưa bao giờ anh kiên nhẫn cởi giúp cô.

“Gần đây anh xé ít mà, có phải làm em không hài lòng không?”

Tô Lam vội rời khỏi Quan Triều Viễn, cởi lễ phục trên người ra rồi mặc váy ngủ vào.

Tránh để lát nữa bộ lễ phục này lại bị Quan Triều Viễn tấn công!

Quan Triều Viễn lại ôm Tô Lam vào lòng, môi Tô Lam khẽ cong lên.

“Bộ lễ phục này đẹp không?”

“Không đẹp.” Quan Triều Viễn trả lời không chút do dự.
 
Chương 1135


Chương 1135

“Không đẹp chỗ nào?” Tô Lam cảm thấy mình như bị người ta tạt một gáo nước lạnh từ đầu đến chân, chẳng phải vừa rồi còn khen cô đẹp à? Mới một lúc đã lật mặt rồi.

“Em không mặc gì hết là đẹp nhất!” Quan Triều Viễn chầm chậm cọ vào bên tai Tô Lam.

“Một lời không hợp là không đứng đắn, đồ dê xồm!”

Trong lòng Tô Lam vẫn rất ngọt ngào, cô nắm lấy tay Quan Triều Viễn: “Anh nhớ em từng nói gì không?”

“Em từng nói nhiều lắm, sao anh nhớ rõ được.”

“Ai da, chẳng phải em từng nói, nếu em thật sự giành được giải thưởng lớn trong showbiz thì chúng ta… tổ chức hôn lễ sao?

“Nhớ chứ!”

Rõ ràng Quan Triều Viễn dừng lại một chút rồi mới trả lời.

“Ngày mai là chiếc cúp cuối cùng, cũng không biết có giành được hay không, nếu có thể giành được thì chúng ta kết hôn đi.”

Quan Triều Viễn vùi đầu vào cổ Tô Lam: “Được, nghe em hết.”

“Anh biết không? Em tìm thấy một bộ hỉ phục rất đẹp trong tập thiết kế của Kiêm Mặc, bộ hỉ phục màu đỏ vô cùng vô cùng đẹp! Em đã hỏi Lâm Chi Hàng rồi, cậu ấy nói nếu muốn may thì phải mời một thợ thêu giỏi để may.”

“Ừm, đến lúc đó anh giúp em tìm thợ thêu.”

“Được.”

Quan Triều Viễn nói xong rồi bế Tô Lam lên: “Nói làm gì mấy chuyện vô ích này, đến lúc đó rồi nói, giờ làm chút chuyện có ích đi!”

“Ai da đợi một chút, em phải nhắc nhở anh, lễ phục ngày mai lộ hơi nhiều, anh đừng có trồng dâu cho em đấy.”

“Tuân lệnh!”

“A… vừa rồi nói thế nào? Vậy anh không được hôn, ở đây cũng không được, a… đáng ghét!”

Cuối cùng lễ trao giải Kim Lang cũng bắt đầu.

Tất nhiên Tô Lam là tâm điểm chú ý, bởi vì mọi người đều biết, chỉ còn thiếu một chiếc cúp cuối cùng này thôi là cô có thể thắng lớn rồi.

Hơn nữa, may mắn ở giải Kim Lang lần này cô cũng lọt vào danh sách nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, còn là ứng cử viên rất sáng giá.

Cho dù Tô Lam đi đến đâu thì phóng viên cũng sẽ đi theo đến đó, so ra thì các nữ diễn viên khác lép vế hơn nhiều.

Về phần đi thảm đỏ, ban tổ chức cũng sắp xếp để Tô Lam đi cuối cùng.

Thường thì đi thảm đỏ là phần thu hút sự chú ý nhất.

Điều bất ngờ là trên thảm đỏ lại xuất hiện bóng dáng của Tô Nhược Vân, lần này cô ta đến cùng với Mộ Dung Dịch.

Tô Nhược Vân mặc một bộ lễ phục màu trắng xinh đẹp, vẫn xuất hiện tình tứ bên cạnh Mộ Dung Dịch như thường.

Không biết có phải vì dịp để hai người thể hiện tình cảm quá nhiều hay không mà mọi người đã không còn hứng thú gì nữa.

“Lần này không hề nghe nói Tô Nhược Vân lọt vào danh sách đề cử, sao cô ta cũng đến?”

“Lễ trao giải quan trọng như vậy, cho dù không có tác phẩm thì cũng phải đến để cọ nhiệt chứ, chẳng phải lại kéo chồng đến à.”
 
Chương 1136


Chương 1136

“Nói cũng phải, mấy ngày trước chuyện của LOVE ầm ĩ xôn xao, Tô Nhược Vân đúng là gặp phải người không ra gì, uổng công tôi thích thương hiệu này của cô ta như vậy, còn mua vài bộ nữa chứ.”

Vì khoảng thời gian trước Tô Nhược Vân luôn bận bịu chuyện kinh doanh nên lần này cô ta không có tác phẩm đề cử.

Ban tổ chức sắp xếp để Tô Lam đi thảm đỏ cuối cùng, bởi vì mọi người đều biết Tô Lam mới là người nhận được nhiều sự chú ý nhất.

Nếu lần này cô giành được cúp Kim Lang thì sẽ trở thành diễn viên thứ hai giành được thắng lợi lớn sau Mục Chỉ Huyên.

Điều này thật sự khiến người ta mong đợi.

Đi xong thảm đỏ, lập tức có một nhóm phóng viên vây đến phỏng vấn Tô Lam.

“Tô Lam, hôm nay đặc biệt chọn bộ lễ phục màu đỏ này là để chúc mừng trước sao?”

“Tất nhiên là không phải, chỉ là muốn thử phong cách khác thôi.” Tô Lam cười tươi như hoa, không hề bị ảnh hưởng bởi ồn ào tự cao tự đại trước đó.

“Nếu hôm nay giành được giải thưởng, trở thành diễn viên thứ hai thắng lớn, cô sẽ ăn mừng bằng cách nào?”

“Nếu thật sự giành được giải, chắc có lẽ tôi sẽ ăn mừng bằng cách rất đặc biệt. Tôi cũng không rõ lắm, đến lúc đó rồi nói, dù sao thì bây giờ vẫn chưa giành được giải mà.” Tô Lam xấu hổ che miệng cười.

Thực ra mọi người đều biết Tô Lam cũng rất mong ngóng chiếc cúp Ảnh hậu này.

“Sẽ kết hôn sao? Lần trước cô công bố có bạn trai, khi nào thì sẽ kết hôn?”

“Đến lúc đó mọi người sẽ biết.”

Từ Tinh Như vội ngăn mọi người phỏng vấn tiếp: “Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, chúng tôi còn có việc, đợi kết thúc lễ trao giải rồi lại phỏng vấn tiếp, cảm ơn!”

Nói xong thì hộ tống Tô Lam rời đi.

“Tô Lam, sau này những chuyện liên quan đến yêu đương thì nói ít thôi sẽ tốt hơn.” Từ Tinh Như vẫn rất cảnh giác.

“Chị Tinh Như, nếu lần này em giành được cúp, có thể em sẽ thông báo tin vui kết hôn đấy.”

Từ Tinh Như giật mình: “Phát triển nhanh như vậy sao?”

“Đây là chuyện bọn em đã bàn xong rồi, nhưng nếu không giành được giải thì để sau này hẵng tính.”

“Vậy cũng tốt, Tô Lam, tôi chúc phúc cho cô.”

Tô Lam híp mắt gật đầu, gương mặt toát lên niềm vui.

“Hi vọng lần này giành được giải của cô rất lớn, đối thủ cạnh tranh chính chỉ có Tiêu Mạch Nhiên, năm nay tác phẩm được đề cử đều không xuất sắc lắm.”

Từ Tinh Như vỗ vai Tô Lam, mặc dù cô ta cảm thấy bây giờ Tô Lam kết hôn có hơi sớm, nhưng cô ta vẫn chúc phúc cho cô.

Tiêu Mạch Nhiên ở trong góc với tư cách là một ứng cử viên được đề cử khác, chỉ là độ nổi tiếng không cao lắm.

Hôm nay Tiêu Mạch Nhiên mặc một bộ lễ phục màu đen khoét sâu, phong cách nữ hoàng, nhưng vẫn không sánh được với Tô Lam đã thay đổi phong cách.

Vốn dĩ cô ta mới là đàn chị trong showbiz này, nhưng bây giờ lại trở thành người làm nền.

“Hừ, làm quá như vậy lát nữa không giành được giải thưởng thì mất hết cả thể diện!” Quan Hiểu Hiểu, trợ lý mới của Tiêu Mạch Nhiên vô cùng khinh thường Tô Lam.
 
Chương 1137


Chương 1137

Tiêu Mạch Nhiên không quan tâm mà đi thẳng vào phòng nghỉ để dặm lại phấn.

“Chị Mạch Nhiên, em không hiểu Tô Lam là cái thá gì chứ? Đám phóng viên đó mù hết rồi sao? Chị mới là ứng cử viên sáng giá cho giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất lần này mà.” Quan Hiểu Hiểu khá trẻ, không thận trọng bằng Hạ Liên trước đây mà nghĩ gì thì nói đó.

Tiêu Mạch Nhiên ngồi trên ghế vừa dặm phấn vừa trả lời: “Cô ấy giành được hai cúp Ảnh hậu hạng nặng rồi, hơn nữa mới debut một năm. Nếu lần này giành được cúp thì sẽ thắng lớn, người giành được chiến thắng lớn trẻ tuổi nhất, còn là người đầu tiên thắng lớn trong thời gian ngắn nhất, em nói xem cô ấy là cái thá gì?”

Mấy câu này khiến Quan Hiểu Hiểu nghẹn họng.

“Chị Mạch Nhiên, sao chị lại để chí khí của người khác dập tắt oai phong của mình chứ?”

Quan Hiểu Hiểu cảm thấy không phục: “Nhưng em thấy diễn xuất của chị Mạch Nhiên đá bay cô ta vài con phố rồi!”

Tiêu Mạch Nhiên khẽ cười, đóng gương của mình lại: “Lúc em vào cửa có nhìn thấy logo đó không?”

Quan Hiểu Hiểu chớp mắt nhìn Tiêu Mạch Nhiên, cười nói: “Không để ý, em chỉ nhìn váy của chị Mạch Nhiên thôi, sợ chị vấp ngã, nên…”

“Logo đó là logo của tập đoàn Dark Reign, cũng không trách em không nhìn thấy, logo làm hơi nhỏ.”

“Tập đoàn Dark Reign? Cái này liên quan gì đến Tô Lam?”

Tiêu Mạch Nhiên muốn nói lại thôi: “Không có gì.”

Thực ra bản thân cô ta cũng không tự tin, trong bộ điện ảnh ‘Bên Kia Ngọn Núi’, cô ta với Tô Lam là hai nữ chính. Trong phim, hai người bị so sánh kỹ năng diễn xuất với nhau, nói thật là Tiêu Mạch Nhiên không chắc sẽ hoàn toàn đánh bại được Tô Lam.

Lúc quay phim, cô ta rất muốn chứng minh một đàn chị như cô ta không hề thua đàn em, cô ta đã rất cố gắng. Mặc dù giành được sự công nhận về diễn xuất, nhưng cô ta vẫn cảm thấy Tô Lam cũng phát huy rất tốt.

Hơn nữa nhà tài trợ của lễ trao giải lần này là tập đoàn Dark Reign, Tiêu Mạch Nhiên càng không có tự tin.

Kết thúc phần đi thảm đỏ, sau một lúc nghỉ ngơi, lễ trao giải chính thức bắt đầu.

Ban tổ chức sắp xếp để Tô Lam và Tiêu Mạch Nhiên ngồi cùng nhau, điều này cũng không có gì bất ngờ. Thông thường mà nói, trừ khi hai người nổi tiếng có quan hệ sâu sắc, nếu không, khi cùng đạt được một đề cử thì sẽ sắp xếp ngồi cùng nhau hoặc là vị trí rất gần nhau.

Ứng cử viên sáng giá cho Ảnh hậu lần này là Tô Lam và Tiêu Mạch Nhiên, không có gì bất ngờ thì Ảnh hậu sẽ thuộc về một trong hai.

Tất nhiên vị trí của họ ở cạnh nhau.

“Chị Mạch Nhiên, lâu rồi không gặp.” Đúng là rất lâu rồi họ không gặp mặt.

“Đúng vậy, lâu rồi không gặp, cô khỏe không?”

“Em rất tốt.”

“Trông cô tươi tắn thế này tôi cũng nghĩ là cô ổn lắm.” Lời của Tiêu Mạch Nhiên không khỏi có hơi chua xót.

Trước truyền thông, tất nhiên Tiêu Mạch Nhiên không dám nói vậy, bây giờ xung quanh không có truyền thông nên cô ta cũng không cần chú ý gì.

Hai người chào hỏi hai câu rồi cũng không còn đề tài gì để nói.

Giải thưởng lớn nhất đều ở phần sau, phần trước đều là một số giải thưởng nhỏ.
 
Chương 1138


Chương 1138

Lần này Tô Nhược Vân đến làm người trao giải, nhìn Tô Nhược Vân trên sân khấu, Tiêu Mạch Nhiên quay đầu liếc nhìn Tô Lam.

“Nghe nói cô giải quyết LOVE của Tô Nhược Vân rồi?”

“Ác giả thì ác báo thôi, em chỉ nói ra sự thật.” Tô Lam khẽ cười.

“Tôi nhớ lần đầu tiên tôi gặp cô, cô bị Tô Nhược Vân vu khống lấy trộm dây chuyền, lúc đó cô nhỏ bé biết bao nhiêu. Chỉ một năm ngắn ngủi mà cô đã không còn là cô của trước đây nữa, hoặc là tôi đã nhìn nhầm cô của trước đây.”

Tô Lam nhìn Tiêu Mạch Nhiên, không hiểu Tiêu Mạch Nhiên đang muốn nói gì nên cô không đáp.

“Có thể nặng tay với chị em ruột của mình như vậy, đủ để thấy là cô cũng không tốt bụng như bề ngoài, chỉ tiếc là có vài người không biết bộ mặt thật của cô.”

Người mà Tiêu Mạch Nhiên nói tất nhiên là Quan Triều Viễn.

“Từ tốt bụng này chỉ là tương đối mà thôi, em không phải Thánh Mẫu.” Tô Lam không muốn giải thích thêm.

“Cô biết tại sao lần này Tô Nhược Vân có thể trở thành khách mời trao giải không? Bởi vì Colour của cô ta là một trong những nhà tài trợ, tôi nghĩ mục tiêu tiếp theo cô nhắm tới là Colour nhỉ?”

Tô Lam phớt lờ những gì Tiêu Mạch Nhiên nói, bởi vì Tiêu Mạch Nhiên nói đúng. Cô đã lấy đi lá bài LOVE này của Tô Nhược Vân rồi, lá bài tiếp theo cô muốn lấy chính là Colour.

Cô biết, vì chuyện của Quan Triều Viễn nên Tiêu Mạch Nhiên luôn đầy vẻ thù địch với mình, cho nên cũng chẳng có gì hay để tranh luận cả.

Tiêu Mạch Nhiên thích nghĩ thế nào thì cứ nghĩ thế đấy.

“Tô Lam, tôi không muốn quan tâm về hiềm khích giữa cô với Tô Nhược Vân. Tôi cho cô thời gian để xử lý, đợi cô giải quyết xong chuyện giữa cô với Tô Nhược Vân rồi, tôi sẽ chính thức tuyên chiến với cô.”

“Tuyên chiến?” Tô Lam không hiểu lắm.

Tiêu Mạch Nhiên cũng không định giải thích, dù sao thì cô ta đã ra quyết định rồi.

Lúc hai người đang tranh luận, đã đến thời khắc quan trọng nhất, trao giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất!

“Diễn viên được đề cử giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất năm nay của chúng ta có… Xin mời hướng lên màn hình!”

Trên màn hình lớn hiển thị ứng cử viên của năm nay.

‘Bên Kia Ngọn Núi’ Tô Lam.

‘Bên Kia Ngọn Núi’ Tiêu Mạch Nhiên.

‘Không quan trọng’ Biên Manh.

‘Từng ngày’ Lư Tuấn Nghệ.

‘Năm nay tôi mười tám’ Xuân Thiên.

Ống kính đã lia về phía Tiêu Mạch Nhiên và Tô Lam, hai người đều nở nụ cười chuyên nghiệp và đúng mực.

“Khán giả của chúng ta có thể thấy, hai nữ diễn viên chính của ‘Bên Kia Ngọn Núi’ đều lọt vào đề cử, hiện tại hai chị em họ đang ngồi cùng nhau!”

Một MC chuyên tương tác trong khu vực diễn viên cũng đến bên cạnh Tô Lam và Tiêu Mạch Nhiên.

“Tô Lam, tôi phỏng vấn cô trước một chút. Nếu giành được cúp lần này thì cô đạt được màn thắng lớn của diễn viên, hơn nữa còn là diễn viên giành chiến thắng trong thời gian ngắn nhất, chắc chắn bây giờ cô rất kích động đúng không?”
 
Chương 1139


Chương 1139

Tô Lam cười ngượng ngùng: “Vâng… Mỗi lần tham gia vào lễ trao giải tôi đều rất kích động.”

“Vậy cô cảm thấy mình nắm chắc được bao nhiêu phần trăm?”

“Chắc là năm mươi phần trăm.”

Vừa dứt lời, người bên dưới sân khấu đều bật cười, nói thế chẳng khác nào không nói.

“Vậy cô đánh giá về đối thủ cạnh tranh của mình thế nào?”

“Chị Mạch Nhiên là đàn chị của tôi, tôi rất thích chị ấy, cũng vô cùng kính trọng chị ấy. Trong bộ phim này, hai chúng tôi diễn chung với nhau, tôi học được rất nhiều điều từ chị ấy. Cho nên hôm nay, dù là ai giành được giải thì tôi cũng đều rất vui mừng.”

MC đưa micro cho Tiêu Mạch Nhiên: “Mạch Nhiên cũng nói với chúng tôi hai câu đi.”

Cùng lọt vào đề cử lại hỏi Tô Lam hết câu này đến câu khác, nhưng chỉ bảo Tiêu Mạch Nhiên nói hai câu…

Rất nhiều người đều cảm thấy gượng gạo thay cho Tiêu Mạch Nhiên.

“Tôi và Tô Lam đều rất cố gắng, Tô Lam nói đúng, ai giành được giải thì đối phương cũng sẽ rất vui. Diễn xuất của Tô Lam rất tốt, tôi cũng rất thích.”

“Được rồi, chúng ta không vòng vo nữa mà lập tức trao giải!”

Trong lòng mọi người đều vô cùng hồi hộp.

Ngay cả Tô Nhược Vân đã trao giải thưởng xong cũng không rời đi, cô ta muốn xem liệu ông trời có ưu ái Tô Lam đến thế hay không!

Tất nhiên Tô Lam rất căng thẳng, bởi vì đây không chỉ là một chiếc cúp mà quan trong hơn, nó là chìa khóa mở ra cánh cửa hôn nhân của cô.

Thậm chí cô đã chuẩn bị xong bài phát biểu cảm nghĩ khi đoạt được giải.

Cô cũng sẵn sàng để thông báo sự thật rằng mình đã kết hôn và sắp chuẩn bị tổ chức hôn lễ trong bài phát biểu cảm nghĩ khi nhận giải.

So với Tô Lam, tất nhiên Tiêu Mạch Nhiên thoải mái hơn nhiều, cô ta biết cô ta gần như không có khả năng giành được giải lần này, nhưng từ tận đáy lòng, cô ta vẫn âm thầm mong đợi một kỳ tích.

“Người đã giành được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất giải Kim Lang lần này là… Tiêu Mạch Nhiên!”

Khi khách mời mở giải thưởng công bố người đoạt giải Ảnh hậu, bên dưới sân khấu dừng lại vài giây, sau đó mới truyền đến tiếng vỗ tay.

Tất cả mọi người đều vô cùng bất ngờ, bởi vì vốn cho rằng người đoạt giải lần này chắc chắn là Tô Lam!

Trái tim Tô Lam bỗng chốc như rơi xuống đáy vực, mặc dù có máy quay đang quay cô, cô cũng khó mà che giấu được sự thất vọng của mình.

Tất nhiên Tiêu Mạch Nhiên giật mình, lúc bên cạnh có người chúc mừng cô ta, cô ta mới phát hiện tất cả đều là thật.

Kỳ tích xuất hiện rồi!

Cô ta giành được giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất từ trong tay Tô Lam.

Tô Lam cũng đứng lên tỏ ý chúc mừng Tiêu Mạch Nhiên, Tiêu Mạch Nhiên ôm lấy Tô Lam.

“Xin lỗi nhé, Tô Lam.”

Tiêu Mạch Nhiên lên sân khấu trong tiếng vỗ tay và hoan hô của mọi người.

“Chúng ta chúc mừng Tiêu Mạch Nhiên giành được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất!”

Tiêu Mạch Nhiên cúi đầu thật sâu trước khán giả ở hiện trường, nhận cúp từ trong tay khách mời trao giải rồi sau đó là phát biểu cảm nghĩ.
 
Chương 1140


Chương 1140

“Vô cùng cảm ơn sự tin tưởng và công nhận của mọi người, cảm ơn đạo diễn đã giao cho tôi một vai diễn quan trọng như vậy. Đồng thời tôi cũng cảm ơn Tô Lam, là cô ấy đã truyền cảm hứng để tôi càng nhiệt tình với diễn xuất hơn nữa…”

Tiêu Mạch Nhiên rơm rớm nước mắt, mặc dù cô ta đã giành được cúp Ảnh hậu nhưng có trời mới biết giải thưởng này khó khăn với cô ta thế nào, từ khi Tô Lam debut, đã rất lâu rồi cô ta không có được giải thưởng.

Tô Lam đã không nghe được Tiêu Mạch Nhiên đang nói gì nữa rồi, mọi hi vọng của cô đều tan vỡ.

Kết thúc buổi lễ trao giải, tình hình hoàn toàn khác với trước buổi lễ.

Trước đó tất cả truyền thông phóng viên đều vây quanh Tô Lam mà bây giờ tất cả họ đều đi phỏng vấn Tiêu Mạch Nhiên.

Bên phía Tô Lam không hề có một phóng viên nào.

“Chị Tinh Như, em đi vệ sinh một lát.” Nói xong, Tô Lam xoay người đi về phía nhà vệ sinh.

Trong nhà vệ sinh, Tô Lam ngồi trên bồn cầu bật khóc.

Lúc này không ai là không buồn cả, có câu nói, binh sĩ không muốn làm tướng thì không phải binh sĩ giỏi, diễn viên không muốn có giải thưởng thì không phải diễn viên giỏi.

Mỗi một người đến đây đều là người muốn giành được giải.

Đối với Tô Lam, giải thưởng này càng quan trọng hơn.

Khóc một trận, Tô Lam lấy khăn giấy lau nước mắt rồi ra khỏi nhà vệ sinh, cô đứng trước gương lavabo, bắt đầu dặm lại phấn.

“Không ngờ cô cũng có ngày hôm nay!”

Tô Nhược Vân khoanh tay dựa vào tường của nhà vệ sinh, bộ dạng hả hê.

Tô Lam cất mỹ phẩm trang điểm của mình lại rồi xoay người sang.

“Sao thế?”

“Không sao cả, đến xem trò cười của cô thôi. Tôi thích xem bộ dạng cô đau lòng buồn bã, tốt nhất là khóc lóc sướt mướt ấy, như vậy mới đẹp chứ, ha ha ha…”

Tô Nhược Vân cười lớn.

“Ngại quá, vậy thì sợ là cô phải thất vọng rồi. Nhưng tôi cảm thấy cô mới là trò cười đấy, là một diễn viên nhưng chỉ có thể lấy thân phận nhà tài trợ để đến trao giải, đây mới là trò cười lớn nhất.”

Sắc mặt Tô Nhược Vân lập tức hơi thay đổi, thực ra thì cô ta không muốn đến. Tô Lam lọt vào đề cử nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, cô ta vẫn luôn đối đầu với Tô Lam nhưng lại không có tác phẩm lọt vào đề cử. Nhưng La Thần nói, ảnh hưởng của LOVE vẫn chưa qua, cô ta cần phải ra mặt để duy trì độ hot.

Nói toạc ra là cô ta đến đi thảm đỏ và cọ nhiệt.

Tô Lam đi tới bên cạnh Tô Nhược Vân: “Hi vọng lần sau tôi giành được giải, cô vẫn có vốn để lên trao giải.”

“Cô có ý gì? Tô Lam, cô đã xong hết chưa?!” Tô Nhược Vân bỗng chốc kinh ngạc, người phụ nữ này muốn làm gì?

“Chưa xong, mối thù giết em trai không đội trời chung!”

“Tô Kiêm Mặc là bệnh chết, liên quan gì đến tôi?” Tô Nhược Vân vô thức nắm lấy mặt Phật Ngọc trước ngực.

“Liên quan gì đến cô thì cô rõ hơn tôi mà.”
 
Chương 1141


Chương 1141

“Tôi nói cho cô biết, cô không thắng được tôi đâu.”

“Vậy thì chờ xem!” Tô Lam không thèm nhìn Tô Nhược Vân mà đi thẳng ra khỏi nhà vệ sinh.

Ngồi vào xe, Tô Lam cố gắng điều chỉnh lại trạng thái của mình, tránh để mình trông quá thảm hại.

Từ Tinh Như vẫn có thể thấy được sự thất vọng của Tô Lam, cô ta nhẹ nhàng vỗ bả vai cô.

“Tô Lam, thắng thua là chuyện bình thường, lần này không được giải thì lần sau tiếp tục cố gắng.

“Chị Tinh Như, em không sao.”

“Thực ra tôi cảm thấy, nếu chọn một người giữa cô với Tiêu Mạch Nhiên, mặc dù đúng là trình độ hai người ngang nhau, nhưng cân nhắc kỹ thì cô kiểm soát vai diễn khá tốt, còn Tiêu Mạch Nhiên diễn hơi quá.”

“Diễn xuất của chị Mạch Nhiên rất tốt, chị ấy quay cũng chịu nhiều vất vả, giành được giải cũng đúng thôi.”

“Được, cô đã nói vậy thì tôi cũng không có gì để nói nữa, cố gắng điều chỉnh bản thân nhé.”

Đi được nửa đường, Từ Tinh Như xuống xe, tài xế chở Tô Lam về khu Rainbow.

Đứng trước cửa nhà mình, Tô Lam không vào ngay, cô phải giải thích với Quan Triều Viễn thế nào đây?

Nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cô lấy chìa khóa mở cửa. Mặc dù đã rất muộn rồi nhưng Lê Hoa và dì Phương vẫn chưa ngủ vì biết Tô Lam đi tham dự lễ trao giải.

Cô vừa vào cửa, Lê Hoa đã chạy tới: “Cúp thưởng đâu? Mợ chủ, tôi muốn xem cúp, nghe nói cúp của giải Kim Lang là vàng ròng!”

Tô Lam nghe Lê Hoa nói thế thì càng thất vọng, dường như dì Phương nhận ra sự bối rối của Tô Lam nên lập tức nháy mắt ra hiệu với Lê Hoa.

“Không sao, diễn xuất của mợ chủ xuất sắc, lần sau chắc chắn có thể giành được giải. Mợ chủ, mợ ăn cơm chưa?”

“Tôi ăn rồi, hai người nghỉ ngơi sớm đi, tôi lên lầu đây.”

Tô Lam cúi đầu đi lên lầu.

Lê Hoa thở dài: “Tiếc thật.”

“Đừng nói nữa, trong lòng mợ chủ không vui rồi!”

Bước chân Tô Lam vô cùng nặng nề, ngay cả Lê Hoa cũng đầy trông chờ như vậy thì càng khỏi phải nói đến Quan Triều Viễn.

Cô khẽ đẩy cửa phòng ngủ, chỉ mở hé trước, thấy Quan Triều Viễn đang ngồi trên giường đợi cô, lúc này cô mới mở toang cửa ra.

“Vợ yêu về rồi à?”

Tô Lam mếu máo đi tới bên giường, nhào thẳng vào lòng Quan Triều Viễn.

“Xin lỗi, em không giành được giải.”

“Hả? Mắt mấy người đó sao kém thế? Không trao giải cho vợ anh, mắt mọc dưới lòng bàn chân đúng không?”

Quan Triều Viễn cố ý nói rất phóng đại khiến Tô Lam bật cười.

“Em đang buồn mà anh còn đùa được.”

“Anh có đùa đâu, em nói xem mắt mọc dưới lòng bàn chân gọi là gì?” Quan Triều Viễn vừa nghịch tóc Tô Lam vừa hỏi.

“Gọi là gì?” Tô Lam bỗng tò mò.
 
Chương 1142


Chương 1142

“Vết chai chân.”

Hai người cùng bật cười.

Tô Lam giơ tay đấm vào ngực Quan Triều Viễn: “Không đứng đắn!”

“Anh nói thật đấy, hôm nay anh mới biết cái gọi là vết chai chân này đấy, lúc họp anh nghe mấy giám đốc cấp cao thảo luận với nhau.”

Tô Lam vùi đầu vào ngực Quan Triều Viễn: “Em đang buồn thế này mà anh còn đùa, không có lương tâm.”

“Chính vì em đang buồn nên anh mới muốn chọc cho em vui.” Quan Triều Viễn cúi đầu hôn mạnh lên trán Tô Lam, lớn giọng nói: “Không giành được giải thì thôi, em phải cho người khác chút cơ hội chứ, lần này xem như nhường bọn họ.”

“Nhưng lễ cưới của chúng ta…”

“Nếu em muốn, không giành được giải cũng có thể tổ chức đám cưới mà, cái này có gì quan trọng đâu, muốn làm cô dâu à? Vậy ngày mai anh bắt đầu chuẩn bị, nhé?”

“Đừng!” Tô Lam đột ngột thẳng người: “Em đã nói rồi, chỉ giành được thắng lớn thì mới có thể công bố quan hệ rồi tổ chức lễ cưới! Không giành được giải thì không thể tổ chức được, em nhất định phải giành được giải!”

Tính không chịu khuất phục từ trong xương của Tô Lam không cho phép cô làm như vậy.

“Được được, nghe em hết.”

Sau khi thề thốt xong, Tô Lam lại rúc vào lòng Quan Triều Viễn: “Được rồi, ngủ thôi.”

“Thấy em đang buồn như vậy, thân là chồng của em, anh phải an ủi em.”

Tay Quan Triều Viễn trượt ra sau lưng của Tô Lam, kéo khóa lễ phục của cô ra, vì bộ váy này là do Tô Kiêm Mặc thiết kế nên anh không dám thô lỗ.

“Anh làm gì đấy?” Tô Lam lập tức nhận ra ý đồ của Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn thành thạo cởi sạch đồ Tô Lam: “An ủi em.”

“Em đã buồn thế này mà anh còn muốn bắt nạt em!”

“Cái này không gọi là bắt nạt mà gọi là an ủi…” Quan Triều Viễn đắp chăn lại, đè Tô Lam dưới người.

Được rồi, dù sao anh muốn cô thì anh luôn có rất nhiều cái cớ.

Sau khi mây mưa, vốn dĩ sẽ là một đêm yên tĩnh, nhưng Tô Lam lại không tài nào ngủ được. Cô nhìn Quan Triều Viễn bên cạnh, nhẹ nhàng đắp chăn cho anh xong rồi rón rén xuống giường.

Trong phòng sách, hai chiếc cúp trước đó Tô Lam giành được để trên tủ.

Cô cầm hai chiếc cúp lên xem, trong lòng vẫn khó giấu được sự thất vọng, lần này không trúng cử, trong lòng cô thật sự rất buồn.

Chính vì chỉ cách giấc mơ một bước chân nữa thôi, cho nên mới buồn như vậy.

Quan Triều Viễn đứng ở cửa, lặng lẽ nhìn Tô Lam, anh không định đi vào.

Cô buồn, anh còn buồn hơn cô.

Anh biết trong lòng cô buồn, nhưng anh không biết làm thế nào mới có thể an ủi cô. Anh biết Tô Lam là một cô gái mạnh mẽ, cô sẽ nhanh chóng tập trung tinh thần vào công việc và tiếp tục phấn đấu.

Cuối cùng Quan Triều Viễn không đi vào, anh xoay người rời khỏi phòng sách.
 
Chương 1143


Chương 1143

Tô Lam chắp tay trước hai chiếc cúp của mình.

“Phù hộ con dùng thời gian nhanh nhất để có được cúp giải thưởng Kim Lang, giành được thắng lớn.”

Một lúc lâu sau Tô Lam mới quay lại phòng ngủ, thiếp đi bên cạnh Quan Triều Viễn.

Tin tức hôm sau phủ đầy khắp nơi, sau hai năm, cuối cùng Tiêu Mạch Nhiên cũng giành được cúp Ảnh hậu, đứng trên đỉnh Ảnh hậu, tất cả các tiêu đề trên trang nhất đều là vậy.

Nhưng cũng có một vài báo nhấn mạnh giới thiệu Tô Lam, cái tít khiến người ta vô cùng tức giận: Tô Lam vỡ mộng, Tô Lam mất đi cơ hội thắng lớn v.v..

Thậm chí còn có vài trang báo đi mổ xẻ tình chị em.

Có người nói, mặc dù Tô Lam miệng thì chúc mừng Tiêu Mạch Nhiên, khen ngợi kỹ năng diễn xuất của Tiêu Mạch Nhiên, cho dù là ai giành được giải cũng cảm thấy vui, nhưng lúc Tiêu Mạch Nhiên giành được giải thì vẻ mặt của cô lại thất vọng, tình chị em cũng chỉ có thế.

Tô Lam mặc kệ những ồn ào này, cô quay lại Diêm Thành để quay phim, cô chỉ xin nghỉ phép hai ngày để tham dự lễ trao giải.

Quốc tế Tinh Hoàng.

Quả thực tiệc mừng tạm thời tối qua có hơi gấp gáp, mặc dù hai giờ sáng mới về nhà nhưng sáng nay đến công ty, Tiêu Mạch Nhiên vẫn tinh thần phấn khởi.

“Chúc mừng chị Mạch Nhiên nhé.”

“Chị Mạch Nhiên, chúc mừng nhé.”

Tiêu Mạch Nhiên đi đến đâu cũng nghe thấy lời chúc mừng, tất nhiên cô ta nhận hết từng lời một. Hôm nay đến công ty là có chuyện để bàn, giành được cúp Ảnh hậu, độ nổi tiếng của cô ta tăng vọt, chắc chắn công ty sẽ có sắp xếp khác cho cô ta.

Vì vẫn còn sớm nên cô ta đến nhà vệ sinh.

“Cô nghe nói chưa? Lần này Tiêu Mạch Nhiên có thể giành được giải là có sắp xếp.” Ngoài cửa truyền đến giọng nói khác lạ.

Lúc đó Tiêu Mạch Nhiên định đi ra để tranh luận, đây là công ty gia đình, sao có thể nói như vậy được chứ?

Nhưng cô ta nghe những lời sau đó thì dừng lại.

“Sắp xếp? Sắp xếp gì?”

“Bảo là do Sếp Quan sắp xếp, vốn dĩ tập đoàn Dark Reign không định tài trợ cho lễ trao giải Kim Lang lần này, là Sếp Quan tạm thời giành lấy, nghe nói còn bỏ ra một khoản tiền rất lớn!”

“Thế là Sếp Quan muốn bỏ vốn để nâng Tiêu Mạch Nhiên à?”

“Chắc là thế, thực ra tôi cảm thấy giải thưởng lần này nên thuộc về Tô Lam, diễn xuất của hai người đều rất tốt, nhưng tôi thích diễn xuất của Tô Lam hơn.”

“Nhưng Tô Lam và Tiêu Mạch Nhiên đều là nghệ sĩ của công ty chúng ta, không cần phải đạp một người nâng một người.”

“Cái này mà cô không biết sao? Từ lâu tôi đã nghe nói Sếp Quan có quan hệ không bình thường với Tiêu Mạch Nhiên rồi.”

“Nhưng tôi nghe nói Sếp Quan có vợ rồi mà.”

“Hầy… Sếp Quan giàu như thế, trong nhà chỉ có một người vợ sao đủ được. Bên ngoài cờ màu phấp phới, ở nhà cờ đỏ không ngã, người thế này nhiều lắm. Hơn nữa, chuyện Sếp Quan đã kết hôn đều là lời đồn cả, nói không chừng chưa hề kết hôn, đều là để che chở cho Tiêu Mạch Nhiên.”

Hai nhân viên của Quốc tế Tinh Hoàng vừa bàn tán vừa ra khỏi nhà vệ sinh.

Tiêu Mạch Nhiên đợi họ đi rồi mới đi ra.
 
Chương 1144


Chương 1144

Lẽ nào thật sự như họ nói? Quan Triều Viễn cố ý trao cúp cho mình? Nhưng chẳng phải anh nên trao cho Tô Lam sao?

Tiêu Mạch Nhiên đột nhiên bị bối rối, trước tiên cô ta phải biết chuyện tài trợ tạm thời này là thật hay giả đã.

Chuyện này hỏi một người biết rõ nhất.

Tiêu Mạch Nhiên đi thẳng đến phòng làm việc của Dạ Bân, đúng lúc Dạ Bân vừa họp xong quay lại.

“Mạch Nhiên, cậu tìm tôi có chuyện gì à?”

“Hỏi cậu chút chuyện, sao lần này tập đoàn Dark Reign đột nhiên tài trợ cho giải Kim Lang, có phải là bên A Khanh có cân nhắc gì không?”

“Tôi cũng không biết cậu ấy lên cơn gì, có một tối đột nhiên gọi cho tôi bảo muốn tài trợ, nhất định phải giành được cơ hội tài trợ. Tôi tốn rất nhiều công sức, còn bỏ ra năm mươi triệu mới giành được suất tài trợ này đấy, cuối cùng hiệu quả tài trợ rất bình thường, cậu xem logo của tập đoàn Dark Reign xem, nhỏ thế này đây, ai mà nhìn thấy chứ!”

Nhắc đến chuyện này, Dạ Bân cũng đầy một bụng bực bội.

“Ồ, là vậy à. Tôi biết rồi, tôi về trước đây.”

Trên đường về, Tiêu Mạch Nhiên vẫn suy nghĩ, lẽ nào Quan Triều Viễn thật sự vì mình?

Sau khi Tô Lam quay lại Diêm Thành quay phim, Quan Triều Viễn cũng bận rộn trong công ty.

Gần đây anh làm việc như kẻ điên, chẳng khác nào một cái máy, hoàn toàn có thể không cần nghỉ ngơi.

Doãn Cẩn báo cáo công việc với Quan Triều Viễn xong cũng không rời khỏi phòng làm việc, thấy Quan Triều Viễn ngày càng gầy đi, anh ta là thư ký cũng thấy hơi đau lòng.

“Sếp Quan, anh có cần nghỉ ngơi chút không?”

“Sao thế?” Quan Triều Viễn không ngẩng đầu mà tiếp tục đọc tài liệu trong tay.

“Thực ra khoảng thời gian này công ty không bận lắm, sau khi có phó tổng giám đốc Lãnh thì cũng gánh bớt việc cho anh rồi, anh hoàn toàn không cần phải… Nếu mợ chủ biết anh liều mạng làm việc thế này, chắc chắn mợ ấy cũng sẽ đau lòng.”

Doãn Cẩn biết mình nói thế nào cũng vô ích, nhưng chỉ cần nhắc đến Tô Lam thì ít nhiều vẫn có chút tác dụng.

Quả nhiên, nghe đến tên Tô Lam, Quan Triều Viễn lập tức bỏ việc trong tay xuống.

“Gần đây trạng thái của tôi rất kém à?”

“Gần đây anh gầy đi nhiều, mợ chủ về thấy anh thế này chắc chắn sẽ đau lòng, có cần tôi dời vài cuộc họp lại không?”

Thực ra Doãn Cẩn cảm thấy có vài cuộc họp không cần thiết, qua hai ba tháng rồi họp cũng thế thôi, Quan Triều Viễn không cần phải vượt quá mức như vậy.

Mặc dù mỗi doanh nghiệp đều hi vọng doanh nghiệp của mình không ngừng phát triển, nhưng tập đoàn Dark Reign đã rất tốt rồi, không cần phải áp lực như thế.

“Không cần đâu, cậu đi gọi phó tổng giám đốc Lãnh đến đây.”

“Vâng, giờ tôi đi ngay.” Doãn Cẩn vô cùng bất lực, chỉ đành ra khỏi phòng làm việc.

Năm phút sau, Giản Ngọc xuất hiện trong phòng làm việc của Quan Triều Viễn.

Thấy Giản Ngọc vào, Quan Triều Viễn bỗng cau mày: “Sao anh không gõ cửa?”

“Vào địa bàn của mình cũng cần gõ cửa à?”
 
Chương 1145


Chương 1145

Quan Triều Viễn ném bút lên bàn, vắt chéo chân.

Giản Ngọc cũng vắt chéo chân ngồi đối diện bàn làm việc của Quan Triều Viễn.

Không ngờ tư thế, vẻ mặt của hai người giống nhau đến thế.

“Tìm tôi đến làm gì?”

“Anh từng đi nhiều nơi, có nơi nào hợp để đi chơi không? Phải yên tĩnh và có phong cảnh đẹp, tốt nhất là phải đặc biệt.”

Giản Ngọc bỗng ngồi thẳng người dậy, ghé đến gần Quan Triều Viễn: “Cậu muốn đưa cô gái nào ra ngoài chơi?”

“Tất nhiên là vợ tôi rồi!” Quan Triều Viễn nhướng mày, vẻ mặt thách thức.

“Vậy thì chẳng có gì thú vị.”

“Rốt cuộc là có không? Có thì nói, không thì cút.”

Quan Triều Viễn cũng ngồi thẳng người rồi lại cầm bút lên, nói thật, anh thực sự rất ghét Giản Ngọc, thấy người đàn ông này là thấy phiền.

Giản Ngọc khoanh tay trên bàn, hai ngón tay cái quấn thành hình tròn.

“Có thì cũng có, năm ngoái tôi ra biển bị lạc, đi qua một hòn đảo nhỏ, chắc là vẫn chưa bị khai phá, cảnh rất đẹp.” Giản Ngọc nhìn Quan Triều Viễn nín thở lắng nghe thì bổ sung thêm một câu: “Hợp để hưởng trăng mật.”

Câu này như đánh vào suy nghĩ của Quan Triều Viễn: “Ai nói tôi muốn hưởng trăng mật?”

“À, thì ra không phải hưởng trăng mật với Tô Lam à, vậy xem như tôi chưa nói.”

“Hòn đảo anh nói ở đâu?”

“Ừm… nếu tôi nhớ không nhầm…”

Quan Triều Viễn giơ tay ngắt lời Giản Ngọc: “Tôi cho anh một tuần, sắp xếp xong hòn đảo này cho tôi!”

“Đệch! Tôi nợ cậu sao? Cậu đi hưởng trăng mật mà bảo tôi thu xếp cho cậu?”

“Bởi vì anh là cấp dưới của tôi! Ra ngoài!” Quan Triều Viễn chỉ ra cửa.

Giản Ngọc đứng lên nhìn Quan Triều Viễn đột nhiên cáu kỉnh với vẻ mặt bất lực.

“Được thôi, ai bảo tôi là cấp dưới của cậu chứ.”

Cung Nghênh Hợp.

Đây là cung điện còn sót lại từ thời Tống, sau nhiều lần tu sửa đã trở thành một địa điểm để quay phim, rất nhiều bộ phim cổ trang đều được quay ở đây.

Rất nhiều cảnh quay của ‘Trinh Hậu truyện’ đều được hoàn thành ở đây.

Vì thời tiết ngày càng nóng mà phân cảnh phải quay lại là phân cảnh mùa đông nên các diễn viên đều phải mặc trang phục rất dày, ai cũng không ngừng kêu than.

Tô Nhược Vân vừa quạt vừa đọc kịch bản, nóng nảy đến mức hoàn toàn không nhịn được nữa, cảm giác như quần áo trên người mình đều thấm đẫm mồ hôi.

“Đoàn phim này có bệnh à? Mùa hè đi quay cảnh mùa đông, mùa đông đi quay cảnh mùa hè, đây chẳng phải tra tấn người ta sao?”

Nói xong, Tô Nhược Vân ném kịch bản trong tay xuống đất.

“Chị Nhược Vân, hay là em đi mua cho chị ly cà phê đá nhé?” Trợ lý Hoàng Xán vội nói.
 
Chương 1146


Chương 1146

Chắc hẳn là Tô Nhược Vân mặc trang phục dày quá, còn Hoàng Xán mặc quần đùi áo ngắn nên rất mát mẻ.

“Cà phê đá có thể dập lửa à? Nói đoàn phim hôm nay nghỉ ngơi đi, không quay nữa!” Tô Nhược Vân đứng dậy đi thẳng về phòng thay đồ.

Phía đạo diễn đã chuẩn bị xong, tất cả cũng đã đến đông đủ.

Một nhân viên công tác chạy đến: “Đạo diễn Trương, không hay rồi, Tô Nhược Vân lại không quay nữa, bảo là hôm nay nóng quá nên trong người không khỏe, muốn về khách sạn nghỉ ngơi.”

“Cái gì? Lại không quay nữa, có diễn viên như vậy sao? Bữa đực bữa cái! Mùa đông quay cảnh mùa hè, mùa hè quay cảnh mùa đông, chẳng phải rất bình thường à? Người khác chịu được sao cô ta không chịu được?”

Đạo diễn Trương cũng nhịn đủ rồi, từ lúc Tô Nhược Vân vào đoàn phim, đoàn phim chưa bao giờ được yên ổn!

“Cô ta đâu?”

“Đã về khách sạn rồi, giờ gọi cô ta quay lại trang điểm thay đồ lại phải mất thêm thời gian, hay là thôi đi?”

Đạo diễn Trương hối hận thở dài: “Diễn xuất kém thì cũng thôi đi, nhân phẩm cũng kém luôn! Cho dù lúc đó đầu tư thất bại thì tôi cũng không nên thuê cô ta mới đúng! Quay cảnh tiếp theo.”

Trong khách sạn, Tô Nhược Vân đang bật máy lạnh ăn bánh kem, khỏi phải nói thoải mái cỡ nào.

“Đây mới là cuộc sống của con người chứ.”

La Thần vội chạy đến, thấy Tô Nhược Vân ở khách sạn thoải mái như vậy thì vô cùng tò mò.

“Nhược Vân, sao hôm nay cô không quay phim?”

“Hôm nay nóng quá, nghỉ ngơi!”

La Thần thấy cô ta thế này thì cắn răng: “Nhược Vân, không phải tôi nói cô chứ, cô bữa đực bữa cái thế này, rốt cuộc là muốn thế nào? Tôi nói cô rồi, bên phía Tô Lam tiến triển vô cùng thuận lợi, cô đã bị người ta bỏ xa từ sớm rồi!”

Lúc này Tô Nhược Vân mới vực dậy tinh thần, cô ta nhanh chóng cười nói: “Cái bộ truyền hình nát đó của cô ta sao có thể so với của tôi được chứ? Cho dù có chiếu cùng lúc thì cũng diệt gọn cô ta!”

“Tôi thật sự không biết cô lấy đâu ra tự tin đấy? Diễn xuất của Tô Lam tốt như vậy, mặc dù đề tài không hay nhưng lỡ như thì sao? Lỡ như cô thật sự thua thì khó coi chết đi được! Đừng để đến lúc đó ngay cả phim cô cũng quay không xong, truyền thông sẽ nói cô diễn thua kém người ta!”

“Xem ra không thể ngồi chờ chết nữa, anh Thần, Tô Lam diễn chung với ai?”

Tất nhiên La Thần hiểu ý của Tô Nhược Vân, anh ta cân nhắc kỹ lưỡng rồi nói: “Tôi nghe nói trong bộ này Mục Nhiễm Tranh diễn vai mối tình đầu của Tô Lam, là cameo thôi, phân cảnh không nhiều.”

“Vậy anh còn không mau đi theo dõi!”

“Tôi nói bà cô này, tôi theo dõi thì được thôi, nhưng phiền cô cũng cố gắng đi, đừng lúc nào cũng chỉ nghĩ đến việc tính kế người ta.”

Khách sạn Diêm Thành.

Tô Lam diễn vai Duy Nương trước khi bị bán đi, cũng là một cô gái hồn nhiên ngây thơ, cũng có một chàng trai mà mình thích, xem như là mối tình đầu của cô.

Vai diễn lần này của Mục Nhiễm Tranh chính là mối tình đầu này, phân cảnh không nhiều lắm, vài ngày là có thể hoàn thành, lần này anh làm cameo do đạo diễn sắp xếp.

Trong phòng khách sạn, Tô Lam nhìn Mục Nhiễm Tranh đã lâu không gặp, cảm thấy vô cùng thân thiết.
 
Chương 1147


Chương 1147

“Thím nói này cháu trai, chúng ta đã rất lâu rồi không gặp nhỉ?”

“Lúc Kiêm Mặc đi tôi có ở đó, nhưng tiếc là cô như người mất hồn, hoàn toàn phớt lờ tôi.” Mục Nhiễm Tranh tiện miệng nói.

Sắc mặt Tô Lam bỗng chốc hơi sầm xuống, Mục Nhiễm Tranh cũng ý thức được là mình nói sai rồi.

“Một thời gian dài không gặp, nói đến thì cũng sắp ba tháng rồi đấy.”

“Anh bận gì à?”

“Thất tình nên chỉ đành dồn tâm trí vào sự nghiệp thôi, nếu không thì làm người cũng thất bại quá.”

Khoảng thời gian này, sự tập trung vào công việc của Mục Nhiễm Tranh có thay đổi lớn, anh nhận phim điện ảnh rồi lại nhận phim truyền hình, chương trình truyền hình thực tế trước đó anh quay rất hot, anh vẫn đang tiếp tục tham gia.

Nhưng sự chú ý của Tô Lam lại ở hai chữ ‘thất tình’.

“Thất tình?” Điều này kích thích lên dây thần kinh hóng hớt của Tô Lam: “Thất tình cơ đấy, chấm trúng cô nào thế? Tôi có quen không? Có phải trong giới không? Cần thím đây ra mặt làm mối giúp cháu không?”

“Tôi nói này, cô trở nên hóng hớt như vậy từ khi nào thế?”

“Vớ vẩn, ai bảo chú của cháu là chúa hóng hớt, có thể không hóng hớt được sao, hơn nữa cháu là cháu của thím mà!”

Tô Lam vừa nói vừa xoa đầu Mục Nhiễm Tranh.

“Tránh ra, tránh ra, đừng cứ nói đến chuyện này.”

Đây là chuyện đắng lòng nhất trong đời anh.

“Nhưng anh cũng lớn rồi, đến lúc nên yêu đương rồi.”

“Tôi muốn yêu nhưng người ta không chịu yêu tôi đấy chứ.” Mục Nhiễm Tranh cẩn thận dè dặt liếc nhìn Tô Lam.

“Lại có cô gái mắt không bị mù à? Đây chắc chắn là một cô gái tốt!”

Mục Nhiễm Tranh bỗng chốc cảm thấy trái tim mình như bị đánh mạnh: “Tô Lam, cô có ý gì thế? Trong lòng cô tôi tệ đến thế sao?”

“Vẫn ổn, nếu anh chịu gọi tôi một tiếng thím, nói không chừng tôi sẽ giúp anh đấy. Nếu anh không muốn thì ra cửa rẽ phải, đến lúc tôi video call với anh ấy rồi!”

Mục Nhiễm Tranh lại bị nhét cơm chó: “Ngày nào hai người cũng dính như keo thế không chán sao?”

“Không chán, không chán chút nào hết.”

Rồi! Xem như anh lắm lời!

“Tôi sắp video call rồi, lỡ như anh ấy thấy anh ở đâu, anh tự nghĩ hậu quả…”

“Tôi cút ngay đây!” Mục Nhiễm Tranh đứng dậy, nhanh chóng chạy ra ngoài, anh không muốn ăn đòn!

Dù sao cũng là người quen cũ, người của đoàn phim cũng không có gì ngạc nhiên khi thấy Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh đi cùng nhau, buổi sáng hai người cũng cùng đến phim trường.

“Nghe nói tối qua chị Tô Lam với Mục Nhiễm Tranh ở cùng một phòng.”

“Tin tức cũng nhanh quá đấy? Paparazzi vào khách sạn à?”

“Cô nói xem liệu hai người họ có quan hệ mờ ám không? Showbiz này làm gì có tình bạn thật sự chứ, hai người cứ gắn bó keo sơn như vậy mà.”

“Thật giả trong showbiz khó nói lắm.”
 
Chương 1148


Chương 1148

Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh vừa đến phim trường thì nghe nhân viên công tác đang bàn tán.

“Anh là cái đồ sao chổi, tôi biết ngay anh đến là không được chuyện gì tốt mà!” Tô Lam thuận tay cấu vào cánh tay Mục Nhiễm Tranh.

“Cái này cũng lạ thật, hôm qua tôi vừa đến thì hôm nay nổ ra tin tức! Thế này là có người nằm vùng đúng không?”

Mục Nhiễm Tranh cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

Tô Lam lập tức mở điện thoại xem tiêu đề tin tức giải trí.

“Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh họp bí mật trong khách sạn gần phim trường bốn tiếng đồng hồ!”

Tô Lam không chút kiêng dè đọc tiêu đề tin tức.

“Theo báo cáo của người liên quan, Mục Nhiễm Tranh vừa đến phim trường đã nhiệt tình chào Tô Lam, hai người khoác vai vô cùng thân mật, cùng ăn tối dưới ánh nến và cùng về khách sạn. Mục Nhiễm Tranh và Tô Lam không hề kiêng dè, nhân viên công tác và nhân viên khách sạn nhìn thấy cũng là bình thường, có thể thấy quan hệ thân thiết giữa hai người là chuyện ai ai cũng biết.”

“Đêm hôm khuya khoắt, trai đơn gái chiếc, sau khi họp bí mật trong khách sạn bốn tiếng, Mục Nhiễm Tranh vội vã rời đi. Lúc rời đi còn mỉm cười, vẻ mặt vô cùng mãn nguyện!”

“Cô được rồi đấy, đừng đọc nữa!” Mục Nhiễm Tranh lập tức ngăn Tô Lam lại.

“Mấy chữ này viết hấp dẫn đấy, lại còn vẻ mặt rất mãn nguyện! Thế này chẳng phải đang dắt mũi người ta sao!”

Tô Lam mở weibo, đúng như dự đoán, hot search hai người họp bí mật bốn tiếng đã đứng đầu.

Hơn nữa, trên thảm đỏ của lễ trao giải Kim Lang, lúc Tô Lam nhận phỏng vấn còn nói, nếu lần này giành được giải thì sẽ thông báo tin vui, ai cũng biết Tô Lam từng công bố mình đang yêu và người đó không phải Mục Nhiễm Tranh.

Đã đi đến bước bàn chuyện kết hôn với bạn trai mà còn có hành động thân thiết với Mục Nhiễm Tranh như vậy, tất nhiên sẽ có người nói Tô Lam không biết chừng mực.

Chuyện này khiến fan của Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh cấu xé lẫn nhau, trên weibo có người cố tình kích động người hóng drama, nói Tô Lam không biết cư xử, bắt cá hai tay.

“Cô định giải quyết thế nào? Xem thế này là đã sắp xếp trước rồi, định hắt nước bẩn cho cô đấy! Biết thế tôi đã không đến rồi.”

Mục Nhiễm Tranh biết mình đến sẽ gây ra nhiều phiền phức cho Tô Lam, anh cũng hối hận rồi.

Thực ra anh chỉ muốn tìm cơ hội để gặp Tô Lam thôi, dù sao thì hai người thật sự đã lâu rồi không gặp.

“Thế này còn cần phải giải quyết sao? Nào, selfie vài tấm.”

Nói xong, Tô Lam mở camera điện thoại rồi đưa điện thoại cho Mục Nhiễm Tranh: “Tay anh dài hơn, anh chụp đi!”

“Cô đang muốn làm gì thế?”

“Chụp bức ảnh chung làm kỷ niệm, vừa khéo hai chúng ta thay trang phục rồi.”

Mục Nhiễm Tranh chỉ đành làm theo, trước nay hai người chụp ảnh đều không chụp theo kiểu bình thường mà có đủ biểu cảm và các hành động hài hước.

Tô Lam dứt khoát ghép lại thành một khung chín bức ảnh đăng lên weibo.

“Mối tình đầu của tôi đến rồi, mọi người đoán xem anh ấy là ai? Chính là người đàn ông họp bí mật bốn tiếng đồng hồ với tôi trong khách sạn đấy!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom