Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 669


Chương 669


“Ồ..” Lòng Tiêu Mạch Nhiên bỗng chùng xuống, “Vậy hai người họ… Sẽ không cãi nhau chứ?”


“Sao lại không cãi nhau được? Chính vì cãi nhau cho nên Tô Lam mới bỏ nhà ra đi, haizz… Hai người này đúng là không thể nói nổi.”


“Vậy à… Được rồi, tôi không nói chuyện với cậu nữa, tôi phải đi làm việc đây.”


Tiêu Mạch Nhiên đứng dậy bỏ đi.


“Là ai được nhỉ?” Dạ Bân lẩm bẩm.


Quan Triều Viễn vốn định ở nhà với Tô Lam cả ngày nhưng cuối cùng cũng không được như ý muốn, Doãn Cẩn lại gọi điện thoại tới.


Tô Lam vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn.


“Không cần ở nhà với em đâu, anh đến công ty đi.”


“Vậy được, dạo này khá nhiều việc, anh đã bỏ bê ba ngày rồi, thực sự không thoát ra được.”


Quan Triều Viễn vẫn kiên quyết ăn sáng cùng Tô Lam rồi mới đến công ty.


Ăn sáng xong về phòng, Tô Lam soi gương, lúc này mới phát hiện mắt mình sưng húp!


Xấu quá đi mất!


Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!


Trời ơi, sáng nay cô mang cặp mắt sưng húp này nói chuyện với Quan Triều Viễn sao!


Quan Triều Viễn không cười cô!


Nếu là bình thường, người đàn ông này chắc chắn sẽ cười nhạo cô cơ mà?


Cả ngày Tô Lam không bước chân ra khỏi nhà.


Cô không thể đi ra ngoài với cặp mắt sưng húp như vậy được.


Thậm chí cô còn không ra khỏi phòng ngủ.


Chắc dì Phương và Lê Hoa sẽ cười cô mất.


Buổi tối Quan Triều Viễn trở về, anh vừa vào nhà, dì Phương liền tiến lên phía trước.


“Câu chủ mau đi xem mợ chủ đi a, không biết mợ chủ làm sao mà không xuống ăn cơm tối.


Nghe thấy vậy, Quan Triều Viễn nhanh chóng lên gác, người phụ nữ này sẽ không nghĩ quẩn đấy chứ?


Anh đẩy cửa phòng ngủ ra.


Tô Lam vội vàng kéo chăn che người.


Quan Triều Viễn bước nhanh về phía trước.


“Sao vậy Tô Lam? Em khó chịu ở đâu à?”


“Không” Giọng Tô Lam vọng ra từ trong chăn.


“Vậy em làm sao?”


Quan Triều Viễn định kéo chăn ra, nhưng Tô Lam giữ chặt chăn không buông tay.


“Anh đừng kéo! Em xấu lắm, không muốn gặp người khác! Mắt em sưng húp như vậy mà sao buổi sáng anh không nói cho em biết?”


Lúc này Quan Triều Viễn mới thở phào một


hơi, hóa ra là bởi vì mắt sưng, nhìn không đẹp cho nên không muốn gặp người khác.


“Buổi sáng anh thấy hết rồi”


Lúc này Tô Lam mới vén chăn lên.


“Vậy sao anh không nói cho em? Làm em ra ngoài mất cả mặt!”
 
Chương 670


Chương 670


Quan Triều Viễn chỉnh lại tóc cho Tô Lam.


“Vậy thì sao?”


“Anh còn hỏi à? Em xấu chết đi được, có phải anh thấy em xấu lắm không?”


Quan Triều Viễn phì cười.


“Đúng là rất xấu.”


Sắc mặt Tô Lam lập tức nghiêm túc.


Lúc này chẳng phải đàn ông nên nói mấy lời kiểu như em không xấu chút nào, trong lòng anh em mãi mãi là đẹp nhất sao?


Tuy Tô Lam cũng biết như vậy rất xấu, nhưng khi Quan Triều Viễn nói ra, cô vẫn. không thể chấp nhận được.


“Anh còn cười trên nỗi đau của người khác! Chẳng phải là do anh ban tặng sao!”


Tô Lam thật sự giận người đàn ông trước mát!


Nụ cười trên mặt Quan Triều Viễn lập tức biến mất, anh nhẹ nhàng ôm Tô Lam vào lòng.


“Tô Lam, sau này anh sẽ không bao giờ khiến em rơi nước mắt nữa, anh thề.”


Mỗi lần trông thấy Tô Lam rơi nước mắt, lòng anh đều quặn thắt từng cơn.


Tô Lam không nói gì, ban nãy cô không nên nói như vậy.


“Được rồi được rồi, chuyện này đã qua rồi.”


Tô Lam là người không muốn sống trong quá khứ.


“Thực ra như vậy cũng rất tốt, như vậy sẽ không có ai ngấp nghé sắc đẹp của em nữa.”


Quan Triều Viễn nhìn đôi mắt sưng húp của Tô Lam rồi nói.


“Em mới là người nên lo lắng có người ngấp nghé sắc đẹp của anh mới đúng.”


Dáng vẻ anh yêu nghiệt như thế, cô thực sự lo lắng có ngày anh bị người ta cướp đi.


Hai người không hẹn mà cùng bật cười.


Ngày tháng lại khôi phục như lúc trước, dường như còn ngọt ngào hơn.


Đến khi mắt hết sưng, Tô Lam đến công


ty một chuyến, gặp Từ Tinh Như.


“Tô Lam, dạo trước có xảy ra chuyện gì vậy? Sếp Dạ gọi điện hỏi tôi nhưng không nói rõ”


“À, không sao, đã qua rồi”


“Không sao thì tốt, cô đã nghỉ rất lâu rồi, tiếp theo cô có dự định gì không?”


Từ Tinh Như không muốn hỏi quá nhiều về cuộc sống riêng tư của Tô Lam.


“Chị Tinh Như, tạm thời tôi muốn nghỉ ngơi một thời gian, giảm bớt một số công việc trong khoảng thời gian cuối năm, dạo này sức khỏe của tôi không tốt lắm.”


Tô Lam vốn định nói cho Từ Tinh Như chuyện kết hôn, nhưng sau đó nghĩ ngợi lại thôi, chờ đến khi cô mang thai thật thì sẽ nói cho Từ Tinh Như sau.
 
Chương 671


Chương 671


“Cũng được, hơn nửa năm qua có nhận liên tiếp mấy bộ phim, quả thực không được nghỉ ngơi, bây giờ gần đến cuối năm rồi, ra


ngoài quay phim là điều khó có khả năng, bây giờ tôi cũng chưa tìm được kịch bản hợp với cô.”


Nghe thấy Từ Tinh Như nói vậy, Tô Lam cũng yên tâm.


“Nhưng ít nhiều cô cũng phải nhận một số công việc, bộ phim Hành trình lãng mạn mà cô vừa đóng có lẽ sẽ chiếu vào dịp Tết, cô phải duy trì độ nhận diện nhất định, tôi sẽ xem xét và nhận cho cô một số quảng cáo, còn một chuyện nữa, là đêm hội đón năm mới vào tối ngày Tết ông Táo của đài truyền hình.”


Hàng năm vào dịp Tết, đài truyền hình trung ương sẽ tổ chức Gala năm mới vào tối hôm ba mươi Tết.


Đến lúc đó các đài truyền hình lớn đều sẽ tiến hành phát sóng trực tiếp theo yêu cầu.


Đêm hội của các đài truyền hình khác đĩ nhiên sẽ tổ chức vào thời gian khác nhau để tránh xảy ra xung đột, mặt khác cũng là vì tỷ suất người xem.


Hàng năm thành phố Z đều chọn ngày hai mươi lăm tháng chạp tối ngày Tết ông Táo để tổ chức.


Đây là buổi lễ long trọng mỗi năm một lần, các ngôi sao đều vô cùng coi trọng, có thể nhận được lời mời là chuyện vô cùng vinh hạnh.


“Lần này đài truyền hình mời cô tham gia đêm hội cùng Mục Nhiễm Tranh, hai người sẽ diễn chung một tiết mục.”


“Lại là Hắc Thổ..”


Vì sao cứ phải trói buộc hai người ho vào với nhau vậy? Ai bảo bộ phim hai người họ đóng chung khiến dư luận xôn xao và phòng bán vé cháy vé!


“Có vấn đề à?”


“Không có không có.”


“Trước kia lúc cô mới debut, tôi không muốn cô dính dáng tới Mục Nhiễm Tranh là vì lo lắng cô sẽ bị ảnh hưởng xấu, nhưng bây giờ thì khác, bây giờ cô đã là ảnh hậu, ở chung với anh ta đều có lợi cho hai người, đây cũng là ý của công ty.”


Nhưng Tô Lam không sợ gì, chỉ sợ vị kia nhà cô sẽ ghen, còn những chuyện khác không quan trọng.


“Bố trí tiết mục cụ thể cô bàn bạc với Mục Nhiễm Tranh nhé, lát nữa đến đài truyền, hình nói một tiếng với đạo diễn là được.”


“Vâng.”


Ra khỏi công ty, Tô Lam không chậm trễ một phút nào mà đi tìm Mục Nhiễm Tranh luôn.


Tối hôm đó, Da Bân hẹn Quan Triều Viễn đến Milo Sun.


Thực ra anh ta đã hẹn Quan Triều Viễn mấy ngày rồi nhưng lần nào Quan Triều Viễn cũng


từ chối, lấy lý do phải về nhà với vợ.


Nếu không phải tối nay Tô Lam đi tìm Mục Nhiễm Tranh bàn bạc tiết mục của đêm hội thì anh cũng không có thời gian ra ngoài.


Trong phòng bao của Milo Sun, Dạ Bạn đã chuẩn bị đầy đủ thịt rượu ngon nhất, còn lấy một bình rượu vang quý giá của nhà hàng.


Quan Triều Viễn vừa bước vào Dạ Bân liền lập tức rót rượu vang.


“Nào nào nào, mau tới đây, lâu lắm rồi hai anh em ta không uống rượu rồi!”


Quan Triều Viễn nhìn ly rượu vang.
 
Chương 672


Chương 672


“Không uống, tôi cai rồi”


“Gì cơ?” Dạ Bân nhìn Quan Triều Viễn với vẻ sửng sốt, có phải anh ta nghe lầm không? Cậu ấy nói mình cai rượu rồi?


“Tôi cai rượu rồi.”


“Móa! Đầu óc cậu có vấn đề hả? Một người đàn ông trưởng thành như cậu mà lại muốn cai rượu?”


Dạ Bân vừa nói vừa cầm lấy điếu thuốc trên mặt bàn, mới ngậm trong miệng thì Quan Triều Viễn vội vàng cướp đi.


“Tôi cũng cai thuốc, đừng hút thuốc trước mặt tôi!”


“Đù má!”


Dạ Bán lại chửi bậy một câu.


“Mặt trời mọc ở đằng tây hay sao mà cậu vừa cai thuốc vừa cai rượu, cậu đang làm cái quái gì thế?”


“Cai là cai thôi!”


Quan Triều Viễn nói với vẻ mất kiên nhẫn.


“Cậu cai thuốc cai rượu cũng đừng ngăn ản tôi hút thuốc chứ, tôi có cai đâu!”


“Hút thuốc thụ động cũng không được!” Quan Triều Viễn tỏ ra bực bội.


Đừng nói là ngay trước mặt anh, bây giờ ngay cả trong cao ốc tập đoàn Dark Reign cũng cấm hút thuốc lá.


Dạ Bân nhìn chằm chằm Quan Triều Viễn, một lúc lâu không nói nên lời.


“Tôi hỏi cậu làm sao thế?”


“Tôi và Tô Lam chuẩn bị sinh con.”


“Cái gì cái gì?”


Dạ Bân lập tức dùng đầu ngón tay ngoáy lỗ tại mình, có phải ráy tại nhiều quá nên che kín lỗ tại không?


“Cậu vừa nói gì cơ?”


Quan Triều Viễn liếc Dạ Bân một cái.


“Tôi nói tôi và Tô Lam chuẩn bị sinh con.”


“A Viễn, cậu điên rồi à? Cậu biết rõ cậu…”


Ánh mắt Quan Triều Viễn vô cùng kiên định, mắt sáng như đuốc.


“Tôi không điên! Tô Lam muốn gì tôi đều muốn cho cô ấy!”


Lời này của anh không giống như nói với Dạ Bân mà giống như nói với chính mình.


Dạ Bân há miệng, sửng sốt không nói ra lời.


“Ban đầu tôi không biết mình có thể khiến Tô Lam mang thai hay không, bây giờ biết rồi, cô ấy có thể mang thai. Vậy cớ gì tôi lại không sinh con?”


“Nhưng cậu đừng quên, bản thân cậu bị phong ấn, là một thể kết hợp, cậu và Tô Lam…”


Dạ Bận dĩ nhiên muốn thuyết phục Quan Triều Viễn, bởi vì chuyện này quá mạo hiểm.


“Dù sinh ra quái vật tôi cũng chấp nhận!”


Không đợi Dạ Bân nói hết lời, Quan Triều Viễn đã thốt ra.
 
Chương 673


Chương 673


Đúng vậy, anh đã quyết định rồi, dù sinh ra quái vật anh cũng chấp nhận.


“Hơn nữa, có lẽ chúng tôi có thể sinh ra


một đứa con bình thường, đây là chuyện không thể nói chính xác được theo như bình thường, chưa biết chừng con của tôi còn tốt hơn tôi, dù sao nó chỉ có một phần tư dòng máu của ma cà rồng!”


Mặc dù nói vậy không sai, nhưng bởi vì chưa có tiền lệ nên không ai biết sẽ như thế nào.


Dù sao anh cũng là một thể kết hợp của con người bị phong ấn và ma cà rồng, sở dĩ bị phong ấn là để trừng phạt những người và ma cà rồng vi phạm quy tắc.


Bản thân anh là kết quả của việc bị trừng phạt, đời sau của anh… Không thể nào biết được.


“A Viễn , chuyện này cậu phải suy nghĩ cho kỹ, một khi con hai người chào đời, nếu có vấn đề gì thì Tô Lam sẽ nhìn ra ngay, đến lúc đó ngay cả thân phận cũng không giấu được đâu.”


Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!


“Không giấu được thì không giấu nữa! Sớm muộn cô ấy cũng sẽ biết!”


Dạ Bân nhìn Quan Triều Viễn với vẻ kinh ngạc.


“Cậu định nói thân thế của mình cho cô ấy à?”


“Vẫn chưa, nhưng đây là chuyện sớm muộn thôi.”


Quan Triều Viễn vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng.


“Cậu như vậy thật sự quá mạo hiểm…”


“Vì Tô Lam, tôi bằng lòng mạo hiểm, dù cho nguy hiểm lớn cỡ nào!”


Đúng lúc này, điện thoại của Quan Triều Viễn vang lên một tiếng.


Quan Triều Viễn nhìn màn hình, là tin nhắn của Tô Lam.


Bên kia cô đã bàn bạc xong với Mục Nhiễm Tranh.


“Được rồi, tôi không nói nhảm với cậu nữa, tôi phải đi đón Tô Lam đây.”


“A Viễn , cậu làm chuyện này liệu có suy nghĩ đến hậu quả không? Cậu đừng nông nổi.”


“Tôi rất bình tĩnh”


Ánh mắt Quan Triều Viễn bỗng nhiên dừng lại trên người Dạ Bân.


“Lát nữa cậu hãy cảnh cáo Tiêu Mạch Nhiên, chuyện gì nên làm chuyện gì không nên làm, cô ta tự mình suy nghĩ kỹ càng đi.”


Trong lòng Dạ Bân căng thẳng, đây chính là mục đích hôm nay anh ta tới tìm Quan Triều Viễn, anh ta đã đoán được Quan Triều Viễn chắc chắn sẽ nghi ngờ Tiêu Mạch Nhiên.


“Chuyện này cậu thật sự hiểu lầm Mạch Nhiên rồi, tôi đã hỏi cô ấy, cô ấy bảo không phải mình làm, dạo này cô ấy rất bận rộn, sao có thời gian tính kế Tô Lam được?”


Dạ Bạn cũng lo lắng Quan Triều Viễn và Tiêu Mạch Nhiên sẽ nảy sinh hiềm khích, cho nên cố ý gọi Quan Triều Viễn đến giải thích.


Quan Triều Viễn không nhịn được “hư” một tiếng.


“Tốt nhất không phải cô ta, chuyện này chưa xong đầu, tôi sẽ tự mình điều tra. Nếu điều tra ra là cô ta thì cô ta cứ liệu hồn”


“Mạch Nhiên không phải người như vậy, ít nhất với tình bạn nhiều năm của chúng ta, cô ấy tuyệt đối sẽ không làm chuyện này, khi nào cậu có được chứng cớ xác thực hăng nghi ngờ cô ấy, nếu không sẽ làm rạn nứt tình cảm”
 
Chương 674


Chương 674


“Tôi có chừng mực.”


Nói xong lời này, Quan Triều Viễn liền bỏ đi.


Dạ Bạn nhìn cả bàn thức ăn ngon mà mình chuẩn bị vẫn còn nguyên, cảm thấy vô cùng xót xa.


Bây giờ anh ta cuối cùng cũng hiểu rõ một sự thật, Quan Triều Viễn đã hoàn toàn thay đổi.


Anh ta bắt đầu hối hận, không biết lúc trước có nên đề Quan Triều Viễn rơi vào vòng xoáy tình cảm hay không, nếu lúc trước anh ta


không đề nghị sắp xếp phụ nữ cho Quan Triều Viễn thì Quan Triều Viễn và Tô Lam sẽ không gặp gỡ, những chuyện này đều sẽ không xảy ra.


Dạ Bân ảo não thở dài.


Đài truyền hình thành phố Z.


Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh cùng đi đến đài truyền hình để bàn bạc với đạo diễn về tiết mục cho đêm hội tối ngày Tết ông Táo.


Bởi vì phải chuẩn bị cho đêm hội tối ngày Tết ông Táo nên tổng đạo diễn vô cùng bận rộn, Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh tới nơi liền được đưa thẳng đến phòng nghỉ.


Trên đường bất ngờ gặp người quen cũ là Tiêu Mạch Nhiên.


Họ đi lướt qua nhau, Tô Lam vốn định chào hỏi những ánh mắt Tiêu Mạch Nhiên không dừng trên người cô.


Từ giây phút này, Tô Lam biết cô và Tiêu


Mạch Nhiên đã không thể làm bạn.


Cô không khỏi cảm thấy buồn bã, thực ra cô vẫn rất biết ơn Tiêu Mạch Nhiên, dù sao lúc mới bắt đầu, Tiêu Mạch Nhiên cũng giúp cô rất nhiều.


“Dạo này cô ấy rất bận” Mục Nhiễm Tranh bỗng mở miệng.


“Anh nói chị Mạch Nhiên à?”


“Đúng vậy, không thì còn ai vào đây nữa? Bây giờ cả cái Quốc tế Tinh Hoàng này, cô ấy muốn tài nguyên nào mà chẳng có, bây giờ cô ấy đã trở thành ngôi sao đắt giá rồi, bộ phim truyền hình hay điện ảnh nào cũng đến tay, còn nhận đủ loại quảng cáo, chương trình truyền hình thực tế.”


Chuyện này có lẽ là bởi vì cô, cô ấy bị tổn thương về mặt tình cảm nên cố gắng bù đắp vào công việc.


“Dạo trước, cô ấy tham gia chương trình truyền hình thực tế của chúng tôi với vai trò khách mời, vô cùng chịu chơi, sẵn sàng lăn ôn trong vũng bùn, làm tôi sợ hú hồn. Nhưng hiệu quả rất tốt, lên thẳng hạng một của hot search”


Tô Lam vẫn còn có chút thương Xót Tiêu Mạch Nhiên.


“Cô ấy lấy lại được sự nổi tiếng, nhưng phải dựa vào độ nhận diện cao như vậy, điều này cho thấy hào quang của cô ấy đã một đi không trở lại”


Tô Lam không nói gì, móc điện thoại của mình ra bắt đầu chơi game.


Mục Nhiễm Tranh lập tức sán lại gần.


“Lần trước tôi thấy cô mới chơi tới ván thứ một trăm hai mươi ba, sao mới có mấy ngày mà cô đã chơi tới ván hai trăm rồi?”


Tô Lam không để ý đến anh, tiếp tục chơi game.
 
Chương 675


Chương 675


Nhìn Tô Lam chơi game một lúc, cuối cùng Mục Nhiễm Tranh cũng phát hiện manh mối.


“Trò của cô khác của tôi thì phải? Vì sao trò của cô lại có hướng dẫn, còn có sẵn nữa, có tải ở đâu vậy?”


Nghe anh nói vậy, Tô Lam lộ vẻ kiêu ngạo.


“Nhưng không đúng! Trò chơi chú tôi thiết kế, người khác sao có thể tạo ra hướng dẫn được? Còn có thể tải thẳng về trò chơi, điều này là không có khả năng!”


“Đây là chiến lược độc nhất vô nhị của tôi, của riêng một mình Tô Lam!”


Vừa nói Tô Lam vừa nhướng mày với Mục Nhiễm Tranh.


“Á đù!”


Còn ai có thể làm cho cô chiến lược độc nhất vô nhị đây? Còn ai có thể cài chiến lược vào trò chơi của cô đây?


Đương nhiên là người tạo ra trò chơi này rôi!


Hai người này được lắm, dám thể hiện tình cảm trước mặt anh, anh phục rồi đấy!


“Tôi nói cho cô biết, càng tỏ ra mặn nồng thì càng chia tay nhanh!”


“Anh đang hâm mộ ghen tị đấy à!”


“Tôi đang hâm mộ ghen tị đấy thì sao nào? Sau này chú tôi thực sự xứng với danh người đã có vợ, cứ thể hiện tình cảm trước mặt người FA như tôi mãi, liệu có thích hợp không? Ngày nào cũng nhìn hai người mặn nồng, tôi làm sao mà chịu nổi?”


Mục Nhiễm Tranh cảm giác rất khó chịu.


“Chẳng phải chỉ có lần này với cả vụ nhãn dán lần trước thôi sao, tổng cộng có mỗi hai lần!”


“Chú tôi vẫn còn, được chưa? Chú tôi gọi đến tôi đến công ty chỉ để tải nhãn dán từ điện thoại của tôi! Tôi tức chết mất!”


“Hóa ra anh ấy lấy nhãn dán từ chỗ anh, bảo sao gần đây anh ấy rất thích gửi nhãn dán, khiến tôi vui chết đi được!”


Mục Nhiễm Tranh càng thấy khó chịu!


Anh khổ sở tích góp nhãn dán, ai ngờ lại biếu không cho người khác.


Anh đứng dậy định đi ra ngoài.


“Anh đi đâu vậy?”


“Ăn cơm chó nhiều rồi nên ra ngoài cho tiêu cơm.” Mục Nhiễm Tranh không quay đầu lai.


Tô Lam tiếp tục chơi game.


Trong một căn phòng khác, có một đạo diễn tiết mục khác đang thảo luận nội dung ghi hình tiết mục với Tiêu Mạch Nhiên.


Sau khi thảo luận xong, đạo diễn liền rời đi,


Tiêu Mạch Nhiên bắt đầu trang điểm.


Ban nãy trông thấy Tô Lam, trong lòng Tiêu Mạch Nhiên cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.


Cô ta đã thua về đàn ông, chẳng lẽ còn thua về sự nghiệp của mình sao?


“Mạch Nhiên à Mạch Nhiên, chúng ta đúng là đã lâu không gặp!”
 
Chương 676


Chương 676


Tiêu Mạch Nhiên ngẩng đầu, trông thấy một bóng hình quen thuộc qua chiếc gương của phòng trang điểm.


Diệu Hướng Vân, tổng giám đốc đài truyền hình thành phố Z cũng là mẹ của Mục Nhiễm Tranh.


Diệu Hướng Vân phong thái duyên dáng, mặc bộ đồng phục vừa vặn của đài truyền hình đi vào.


Tiêu Mạch Nhiên lập tức xoay người lại.


“Tổng giám đốc Diêu”


Dù sao cũng là tổng giám đốc đài truyền hình, Tiêu Mạch Nhiên không thể không nể mặt.


“Ôi trời, khách sáo, khách sáo quá, giữa chúng ta cần gì phải khách sáo như vậy.”


Diệu Hướng Vân lại gần, ngồi xuống cái ghế bên cạnh Tiêu Mạch Nhiên.


Tiêu Mạch Nhiên mím môi mỉm cười.


“Tổng giám đốc tìm tôi có việc gì vậy? Tôi đang sắp sửa trang điểm chuẩn bị ghi hình tiết mục”


Trước kia Tiêu Mạch Nhiên có gặp Diêu Hướng Vân mấy lần, lần nào bà ta cũng tỏ ra rất thân thiết.


Dĩ nhiên Tiêu Mạch Nhiên cũng biết, đó là Vì Diệu Hướng Vân thấy cô ta ở chung với Quan Triều Viễn nên tưởng hai người họ là người yêu.


Dường như Diệu Hướng Vân cũng nhận ra thái độ của Tiểu Mạch Nhiên đối với mình hơi lạnh nhạt.


“Thực ra cũng không có việc gì, chẳng phải sắp đến Tết sao? Đển Tết dù gì em cũng được nghỉ ngơi, chi bằng cùng Tiểu Viễn nhà chị về nhà chúc Tết, làm quen với mọi người trong nhà đi.”


Mấy người bạn của Quan Triều Viễn đều gọi Quan Triều Viễn là A Viễn , nhưng người lớn nhà họ Mục đều gọi Quan Triều Viễn là Tiểu Viễn giống Mục Chỉ Huyên.


“Liệu có thích hợp không?”


“Không có gì không thích hợp cả, em và Tiểu Viễn yêu nhau lâu như vậy rồi, cũng nên bàn chuyện cưới xin đi chứ?”


Khuôn mặt Tiêu Mạch Nhiên vụt qua vẻ lúng túng, nhưng cô ta đã lường được từ trước.


Cô ta vẫn mỉm cười xinh đẹp.


“Tổng giám đốc Diều, tôi nghĩ chị hiểu lầm rồi, tôi và sếp ăn không phải là người yêu.”


“Hả?” Diệu Hướng Vân nghe vậy thì sững sờ.


“Xin chị sau này đừng nói như vậy nữa, tránh để chúng tôi phải xấu hổ, với cả, tôi có thể nói cho chị biết rằng, Sếp Quan đã có người trong lòng rồi.”


Từ đầu đến cuối, Tiêu Mạch Nhiên luôn giữ nụ cười thản nhiên đúng mực.


Điều này khiến Diệu Hướng Vân lúng túng không biết phải làm sao.


Hai người này chia tay rồi?


Rõ ràng dạo trước Quan Triều Viễn mới bỏ ra ba trăm tỷ thu mua Quốc tế Tinh Hoàng vì Tiêu Mạch Nhiên, bây giờ Tiêu Mạch Nhiên có thể lấy được nhiều tài nguyên tốt như vậy chắc chắn là nhờ Quan Triều Viễn đánh tiếng.


Hai người chia tay nhanh như vậy sao?


Diệu Hướng Vân không ngốc, nhìn vẻ mặt và cách nói chuyện của Tiêu Mạch Nhiên, ít nhiều bà ta cũng nhận ra bên trong có chuyện gì đó.


“Mạch Nhiên, rốt cuộc chuyện này là sao? Hai người vẫn đang tốt lành cơ mà? Hai người cãi nhau là chuyện rất bình thường, không cần thiết phải vì một cuộc cãi vã mà chia tay đâu.”
 
Chương 677


Chương 677


“Có một số chuyện chị hỏi tôi cũng không có tác dụng gì đâu, chi bằng đi hỏi người ở phòng bên cạnh thì hơn.”


“Phòng bên cạnh?” Diệu Hướng Vân nhíu mày.


“Tổng giám đốc Diệu, lát nữa tôi còn phải ghi hình tiết mục, không thể chậm trễ thời gian nên không nói chuyện với chị được rồi.”


Nói xong Tiêu Mạch Nhiên liền xoay người sang chỗ khác, bảo chuyên gia trang điểm tiếp tục trang điểm cho mình.


Diệu Hướng Vân lúng túng khó xử, nhưng chuyện Quan Triều Viễn và Tiêu Mạch Nhiên chia tay khiến bà ta hết sức tò mò.


Nghe Tiêu Mạch Nhiên nói úp úp mở mở, hình như chuyện này là bởi vì Quan Triều Viễn, chẳng lẽ có người thứ ba chen vào?


Bây giờ Diệu Hướng Vân cũng không có việc gì, thế là định sang phòng bên cạnh xem thử.


Phòng bên cạnh là phòng nghỉ, Tô Lam đang ngồi chơi game ở bên trong.


Vừa đứng ở cửa, khi trông thấy Tô Lam, Diệu Hướng Vân như bông hiểu ra.


Đây chẳng phải là Tô Lam trước nay có quan hệ khá tốt với con trai mình sao?


Diệu Hướng Vận dĩ nhiên vô cùng quan tâm con trai mình, biết rõ con trai dạo này rất thân với Tô Lam, hồi trước hai người đóng phim chung cũng thường xuyên tương tác trên Weibo.


Bà ta lập tức đi vào với vẻ nghênh ngang.


Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!


“Tiêu hóa hết cơm chó chưa?”


Tô Lam nghe thấy tiếng bước chân thì lập tức ngẩng đầu lên, ai ngờ phát hiện không phải là Mục Nhiễm Tranh.


Trông thấy Diệu Hướng Vân, Tô Lam lập tức đứng dậy, ai mà chẳng biết tổng giám đốc đài truyền hình chứ?


“Chào tổng giám đốc Diệu”


Diệu Hướng Vân hừ lạnh một tiếng, quan sát Tô Lam từ trên xuống dưới.


“Loại con gái như cô tôi gặp nhiều rồi! Tự cho rằng bay lên đầu cành là thành phượng hoàng, trên thực tế, chim sẻ vẫn mãi là chim sẻ, vĩnh viễn không thể trở thành phượng hoàng”


Lời này khiến Tô Lam đực mặt ra.


Cô không hiểu Diệu Hướng Vân có ý gì.


Diệu Hướng Vân ngồi xuống ghế, Tô Lam vẫn giữ tư thế đứng thẳng.


“Cô có biết điểm khác biệt căn bản giữa chim sẻ và phượng hoàng là gì không? Phượng hoàng cho dù rơi xuống ổ gà thì vẫn là phượng hoàng, nhưng chim sẻ muốn bay lên đầu cành làm phượng hoàng thì phải ngụy trang, giống như cô lúc nãy ấy.”


“Tổng giám đốc Diêu, em không hiểu chị đang nói gì”


Tô Lam dường như nghe ra Diệu Hướng Vẫn đang châm chọc mình.


“Đừng giả vờ hồ đồ, loại con gái như cô biết rõ nhất mình muốn gì, chẳng phải là cô muốn tiến vào giới giải trí để làm quen một vài người giàu có, sau đó bước chân vào nhà giàu làm mợ chủ sao?”


“Tôi cho cô biết, cánh cửa nhà họ Ôn không dễ bước vào như vậy đâu, cô muốn cưới Quan Triều Viễn thì phải hỏi xem người nhà họ Mục chúng tôi có đồng ý hay không”


Tô Lam nghe rất rõ ràng, có lẽ Diệu Hướng Vẫn biết quan hệ của cô và Quan Triều Viễn rồi?
 
Chương 678


Chương 678


Tiêu Mạch Nhiên trang điểm xong đi qua đây, trông thấy Tô Lam đứng đấy, còn Diệu Hướng Vân vắt chéo hai chân, khuôn mặt lạnh lùng.


Cô ta liếc nhìn rồi vội vàng rời đi.


Tô Lam không muốn đối đầu với Diêu Hướng Vân, thứ nhất, Diệu Hướng Vân là tổng giám đốc đài truyền hình, cô không đắc tội nổi, thứ hai Diệu Hướng Vân là mẹ Mục Nhiễm Tranh, thứ ba Diệu Hướng Vân là chị họ Quan Triều Viễn.


Từ góc độ nào, cô cũng không nên xảy ra xung đột với bà ta.


Tô Lam vừa định nói gì đó để giải thích thì điện thoại vang lên.


Là Mục Nhiễm Tranh gọi.


“Lên tầng nằm ngay, phòng 502, đạo diễn đi ra rồi.”


“Được, tôi lên ngay”


Cúp máy, Tô Lam cười với Diệu Hướng Vân.


“Tổng giám đốc Diệu, thực sự xin lỗi, em còn có việc phải đi trước.”


“Cô Tô Lam, tôi đến để nói với cô một câu, cô hãy nhớ kỹ cho tôi, trên đời này, thứ của cô thì sẽ là của cô, đồ không phải của cô thì cô có muốn cỡ nào cũng không được đâu, nhất là thứ dùng thủ đoạn hạ lưu cướp được, sẽ không lâu dài đâu.”


Tô Lam không muốn tranh luận cùng Diệu Hướng Vân, bèn vội vàng rời đi.


Lên tầng năm, hai người cùng bàn bạc với đạo diễn về bố trí tiết mục đêm hội.


Đạo diễn hết sức hài lòng với ý kiến của hai người, bảo họ tranh thủ thời gian tập luyện, không nói gì thêm.


Tạm biệt đạo diễn, hai người cùng đi ra cửa đài truyền hình.


“Được rồi Tô Lam, vậy cô về trước đi, chuyện tập luyện chúng ta trao đổi xong rồi.”


“Được, anh không về à?”


“Hôm nay mẹ tôi ở đây, tôi phải đi thăm mẹ tôi.”


Tô Lam rất muốn nói, ban nãy cô đã gặp Diệu Hướng Vân, còn bị Diệu Hướng Vân chỉ trích là người thứ ba.


Nhưng cô không nói ra.


“Được, vậy anh đi đi, tôi về nhà trước”


Tô Lam ngồi lên xe rời đi.


Mục Nhiễm Tranh đi thẳng đến văn phòng tổng giám đốc đài truyền hình.


“Mẹ…” Mục Nhiễm Tranh nghênh ngang đi vào, từ khi còn bé anh đã tới đây nên coi đây không khác gì nhà mình.


Diệu Hướng vân chỉ có một đứa con trai nên dĩ nhiên vô cùng yêu thương.


“Con trai, con bàn bạc với đạo diễn xong lâu rồi mà? Sao bây giờ mới tới?”


Đã lâu lắm rồi Diệu Hướng Vân không gặp con trai mình, bình thường hai người đều liên lạc qua Wechat hoặc gọi điện thoại.


“À, con tiễn Tô Lam về rồi mới tới.”


Vừa nghe đến tên Tô Lam, sắc mặt Diêu Hướng Vân lập tức sầm xuống.


Thực ra ban đầu khi Diệu Hướng Vân biết Mục Nhiễm Tranh và Tô Lam là bạn học cùng lớp, quan hệ cũng rất tốt thì bà ta rất tán thành hai người họ yêu nhau.


Mục Nhiễm Tranh tiến vào giới giải trí, điều Diệu Hướng Vân lo lắng nhất là Mục Nhiễm


Tranh kết hôn quá muộn, năm nay anh cũng hai mươi tự rồi, đây là thời điểm thích hợp để yêu đương.


Nhưng hôm nay, khi bà ta biết Tô Lam và Quan Triều Viễn yêu nhau, bà ta vô cùng kinh ngạc!
 
Chương 679


Chương 679


Đứa con gái này cũng ghê gớm phết, vừa quấn lấy con trai mình vừa qua lại với Quan Triều Viễn, đùa giỡn hai chú cháu họ.


“Nhiễm Tranh! Sau này con qua lại với Tô Lam ít thôi! Còn nữa, tiết mục đêm hội con diễn một mình đi, mẹ quyết định loại bỏ tiết mục của Tô Lam!”


“Gì cơ ạ?”


Tin tức này đến quá nhanh khiến Mục Nhiễm Tranh không kịp trở tay.


“Con còn quá trẻ, không nhìn rõ được con gái thời nay đâu!”


“Mẹ, mẹ đang nói gì thế ạ? Ban đầu tiết


mục của con và Tô Lam là do mẹ đề xuất mà, mẹ bảo hai bọn con cùng diễn một tiết mục, bây giờ mẹ nói bỏ là bỏ sao?”


“Mẹ là tổng giám đốc đài truyền hình, tìm đại một lý do là bỏ được, đến lúc đó con diễn một mình!”


“Đừng mà mẹ, rốt cuộc là vì sao ạ? Mẹ cũng nên đưa ra lý do chứ? Trước kia mẹ có ấn tượng rất tốt với cô ấy cơ mà? Sao bây giờ lại thay đổi ba trăm sáu mươi độ? Mẹ, có phải mẹ đến thời kỳ mãn kinh rồi không?”


Mục Nhiễm Tranh hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.


“Vậy được, mẹ hỏi con, con có biết chuyện cô ta chen vào giữa chú con và Mạch Nhiên không?”


Diệu Hướng Vân vỗ bàn, con trai của bà ta thực sự quá đơn thuần.


“Gì ạ? Mẹ nói ai chen vào giữa ai cơ?”


Mục Nhiễm Tranh thật sự hoài nghi mình nghe lầm.


“Tô Lam chen vào giữa chú con và Tiêu Mạch Nhiên!” Diệu Hướng Vân lặp lại một lần nữa.


“Mẹ! Mẹ nói đùa gì vậy? Cho dù là chen vào thì cũng là Tiêu Mạch Nhiên chen vào giữa chú con và Tô Lam! Tô Lam cô ấy…”


Mục Nhiễm Tranh không sao thốt ra được cái xưng hô ấy.


“Cô ấy là thím con!” Mục Nhiễm Tranh cắn răng nói ra cái xưng hô ấy, dù sao bây giờ Tô Lam cũng không ở đây.


“Gì cơ!” Lần này đến lượt Diệu Hướng Vân sửng sốt.


“Tô Lam và chú con đã kết hôn hơn một năm, người ta là vợ chồng đường đường chính chính, được luật pháp bảo vệ.”


Diệu Hướng Vân càng kinh ngạc hơn!


Quan Triều Viễn kết hôn là chuyện lớn như vậy mà sao bà ta không biết gì cả!


“Con không lừa mẹ đấy chứ?”


“Con lừa mẹ làm gì? Không tin mẹ hỏi chú con di.”


“Chú con kết hôn là chuyện lớn như vậy, sao chủ con không nói với người nhà?”


“Ừm… Chuyện này.”


Mục Nhiễm Tranh gãi đầu.


“Ừm… Mẹ còn không biết con người chú con sao? Chú ấy tính cách kỳ quặc, muốn nói thì nói không muốn nói thì thôi, ai quản được chú ấy?”


“Cũng đúng, nhưng kết hôn là chuyện lớn như vậy, thế còn đám cưới thì sao? Đám cưới cũng không tổ chức sao?”


Diệu Hướng Vân coi như mở mang tầm mắt, đứa em họ của bà ta được lắm!
 
Chương 680


Chương 680


“Không tổ chức đám cưới mà đăng ký kết hôn luôn, bây giờ hai người cưới trong âm thầm, mẹ đừng có nói lung tung đấy, con chỉ muốn nói là chú con và Tiêu Mạch Nhiên chưa từng yêu nhau, mẹ hiểu lầm rồi.”


Diệu Hướng Vân càng nghĩ càng thấy lạ.


“Nhưng chẳng phải con có ý với Tô Lam sao? Mẹ thấy con giúp cô ấy suốt mà, sao bây giờ cô ấy lại biến thành thím con? Bạn đầu mẹ còn mong con và cô ấy quen nhau đấy.”


“Con cũng muốn lắm…” Mục Nhiễm Tranh lẩm bẩm.


“Gì cơ?”


“Không có gì ạ, con biết đó là thím con nên tất nhiên con phải giúp cô ấy rồi, nghĩ đến chú con nên con phải giúp cô ấy chứ mẹ!”


“Cũng đúng, nhưng lần này hỏng bét rồi!”


Diệu Hướng Vân đặt mông ngồi xuống ghế.


“Sao thế ạ?”


“Ban nãy mẹ… Ai da.”


Diệu Hướng Vân ảo não thở dài.


“Mẹ tưởng Tô Lam là người thứ ba, ban nãy gặp Tiêu Mạch Nhiên còn muốn mời cô ấy về nhà ăn Tết cùng chú con, ai ngờ nghe thấy cô ấy ám chỉ đã chia tay với chú con, mẹ còn mắng mỏ Tô Lam một trận, ôi trời, mẹ phải làm sao đây!”


“Mẹ dám nói Tô Lam là người thứ ba ngay trước mặt cô ấy sao, mẹ ơi là mẹ! Mẹ đúng là không sợ đắc tội với chú con!”


Con phục mẹ rồi đấy!


“Ai bảo con không nói sớm cho mẹ biết? Sao mà mẹ biết được, cả nhà ta đều tưởng chú con và Tiêu Mạch Nhiên yêu nhau, dạo trước ông nội con còn lải nhải bao giờ chú con và Tiêu Mạch Nhiên kết hôn nữa!”


“Mẹ đừng trách con, là chú con không cho con nói đấy chứ!”


Lần này Diệu Hướng Vận hối hận vô cùng.


Khu Rainbow.


Đêm khuya mùa đông luôn lộ vẻ tịch mịch vô tận, yên tĩnh và an ổn.


Tô Lam đang ngồi trên giường chơi game bỗng nhiên khựng lại, lời nói của Diêu Hướng Vân hôm nay cứ quanh quẩn bên tai CÔ.


“Cánh cửa nhà họ Ôn không dễ bước vào như vậy đâu!”


Đúng vậy, với thân phận của Quan Triều Viễn, cánh cửa nhà họ Ôn làm sao có thể dễ bước vào như vậy?


Tuy cô và Quan Triều Viễn đã đăng ký kết hôn, nhưng chính vì như vậy, cô càng khó làm chức con dâu này.


Người ta nói làm dâu nhà giàu không dễ.


Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!


Quan Triều Viễn bước ra từ phòng tắm, chui thẳng vào trong chăn, mang theo một luồng hơi lạnh.


“Trời ơi, người anh lạnh quá!” Tô Lam vội vàng né tránh.


“Em đang nghĩ gì thế? Lúc nãy anh thấy em ngẩn người ra!”


Quan Triều Viễn lập tức quấn chăn lên người, chờ áo ngủ trên người ấm áp là có thể ôm Tô Lam.


“Sao em chưa từng nghe thấy anh nhắc đến bố mẹ anh bao giờ?”


“Sao thế? Cục cưng nhà anh muốn gặp bố mẹ chồng à?”
 
Chương 681


Chương 681


Tô Lam ngượng ngùng.


“Đừng nói nhảm, vây chuyện hai chúng ta kết hôn họ có biết không?”


“Biết!”


“Họ không có ý kiến à?”


“Sao phải có ý kiến?”


“Nhà anh có cơ ngơi đồ sộ, còn em chỉ là đứa con gái nhà nghèo…”


Tô Lam không muốn nói quá nhiều, bởi vì như vậy sẽ chỉ khiến cô tự ti.


“Họ rất cởi mở tiến bộ, bây giờ bố mẹ đều ở nước ngoài, chịu ảnh hưởng khá lớn của tư tưởng nước ngoài, họ không lo chuyện của chúng ta đâu, em yên tâm đi.”


Ngay cả người nhà cũng vẫn luôn cho rằng bố mẹ Quan Triều Viễn định cư ở nước ngoài, Quan Triều Viễn cũng nói với người ngoài như vậy.


“Vậy vì sao trước đây anh còn chưa nhìn thấy em đã cưới em?”


Đây là chuyện Tô Lam vẫn luôn hết sức tò mò.


Khi nghe thấy câu hỏi này, Quan Triều Viễn liền ngây người.


Cưới Tô Lam là ý của Mục Chỉ Huyên.


Bởi vì Chỉ Huyên tiên đoán được Tô Lam chính là điểm đột phá giải trừ phong ấn cho Quan Triều Viễn.


Cho nên trước đây Quan Triều Viễn tốn một triệu cưới Tô Lam, anh hoàn toàn không để tâm.


Quan Triều Viễn do dự một lúc.


“Mẹ anh bảo anh cưới một người vợ, nói họ nước ngoài, anh ở trong nước một mình không ai chăm sóc nên anh cưới em. Đây là duyên phận giữa hai ta”


Quan Triều Viễn vừa nói vừa nháy mắt với Tô Lam.


“Nhưng chẳng phải anh mới vừa nói ba mẹ anh rất tiến bộ à, sao bây giờ lại bắt anh cưới vợ?”


Chẳng phải về trước vế sau mâu thuẫn à?


Quan Triều Viễn nhất thời nghẹn lời.


“Lớn tuổi rồi, thời kỳ mãn kinh đấy, lúc thế này lúc thế kia. Hơn nữa, suy nghĩ của họ được kết hợp giữa Trung Quốc và phương Tây, lúc thì Trung lúc thì Tây, quan tâm làm gì.”


“Thể họ không thích em thì sao đây?”


“Anh thích em là được mà? Quan tâm đến họ làm gì? Đây là chuyện của riêng anh, hơn nữa hằng năm họ ở nước ngoài không về, lười quan tâm chuyện của anh.”


“Vậy năm mới anh không đoàn tụ với ba mẹ à? Sắp đến Tết rồi”


Dù là định cư ở nước ngoài thì hằng năm đến lúc Tết gia đình cũng nên đoàn tụ chứ.


“Chuyện này tính sau đi!”


Quan Triều Viễn đè Tô Lam xuống.


“Vài ngày rồi không thân mật, em có nhớ anh không?”


Tô Lam đấm vào ngực Quan Triều Viễn.


“Phiền muốn chết!”
 
Chương 682


Chương 682


Quan Triều Viễn tắt đèn trong phòng.


Đêm hội tối ngày Tết ông Táo đang trong quá trình chuẩn bị, Tô Lam và Mục Nhiễm


Tranh cũng bắt đầu luyện tập.


Bên đài truyền hình cũng có phòng luyện tập nhưng thật sự rất kẹt vì dù sao cũng còn tiết mục của người khác nữa.


Nên hai người họ tiến hành luyện tập bên ngoài phòng.


“A… Anh nhẹ thôi! A… Mục Nhiễm Tranh, anh định làm gì!”


“Ui cha, đau muốn chết, anh cẩn thận chút được không?”


“Cuối cùng cô muốn thế nào hả? Chuyện này mà không đau à? Đừng kêu to quá! Tránh làm người khác hiểu lầm!”


Tiếng động bên trong vang hết đợt này đến đợt khác, nghe mà mặt đỏ tía tai.


Lục Uy Nhiên và Từ Phóng đứng bên ngoài canh, bảo vệ Tổ Tô Lam là trách nhiệm của ho.


Nghe tiếng động bên trong, khoé môi Lục Uy Nhiên khẽ cong.


“Từ Phóng, anh nói xem chúng ta có nên báo chuyện này cho Sếp Quan không?”


Từ Phóng nhìn cô ta, không nói gì.


“Mợ Quan của chúng ta cởi mở thật đó, không biết tránh gì hết”


Từ Phóng không muốn nghe Lục Uy Nhiên nói những lời này.


“Tôi đi toilet chút.” Nói xong anh ta rời đi.


Lục Uy Nhiên cười cười, đúng ngay ý cô ta.


Cô ta lấy điện thoại ra ngay, quay video, cố tình quay phòng tập.


“Cô đang làm gì vậy?”


Lục Uy Nhiên hoảng sợ, cất điện thoại ngay.


“Sếp Quan, Sếp Quan.”


“Tôi đang hỏi cô đấy? Cô đang làm gì vậy?”


“Không làm gì cả.”


Lúc Quan Triều Viễn đang định chuẩn bị tiếp tục chất vấn Lục Uy Nhiên.


“A… Ui… Đau! Nhẹ chút!”


Đây là giọng của Tô Lam.


“Được được, tôi sẽ nhẹ lại!” Giọng của Mục Nhiễm Tranh.


Mặt Quan Triều Viễn lập tức sầm xuống, sắc mặt xanh mét!


Rốt cuộc hai người kia đang làm gì vậy?


Lục Uy Nhiên cũng nhận ra sắc mặt Quan Triều Viễn khó coi.


Đúng lúc để Quan Triều Viễn bắt được!


“Hắc Thổ, anh không thể nhẹ chút được à? Đau muốn chết! Chậm thôi!”


“Ôi trời, bà cô này khó hầu hạ muốn chết! Chẳng lẽ không thoải mái à?”


“Thoải mái cái đầu anh! Tôi thấy anh thoải mái thì có!”


“Ha ha ha, tôi rất thoải mái!”
 
Chương 683


Chương 683


Cuộc nói chuyện càng ngày càng quá đáng, Quan Triều Viễn đi thẳng đến cửa, giơ chân lên đá văng cánh cửa!


Người bên trong giật mình!


Quan Triều Viễn đang chuẩn bị nói gì đó thì thấy Tô Lam bò ra đất như con ếch, mà Mục Nhiễm Tranh thì đứng đạp một chân lên eo của Tô Lam!


“Chú, chú đến rồi à?”


Hai người vẫn mặc quần áo đàng hoàng, chắc chắn không làm gì.


“Cháu chưa chịu tránh ra nữa à!”


Mục Nhiệm Tranh lập tức dịch chân sang chỗ khác.


Tô Lam từ từ di chuyển hai chân, khép hai chân lại, cảm giác linh hồn của mình đã về rồi.


“Cô đừng khép thẳng lại như vậy, thử xem có kết quả không?”


Mục Nhiễm Tranh giục.


Tô Lam lập tức Xoạc hai chân ra tạo thành một đường ngang đúng chuẩn.


“Đỡ hơn nhiều rồi, đỡ hơn nhiều rồi, lâu rồi tôi không giãn cơ chân”


“Cô có kiến thức cơ bản, giãn nhẹ là xoạc được thôi. Ban nãy cố lạ gì mà lạ! Hoàn toàn không hề đau đến vậy!”


Hai người ở trong phòng giãn cơ chân, hoàn toàn không hề để ý tiếng động của họ dễ làm người khác hiểu lầm!


“Hai người không biết nói nhỏ chút à, sẽ làm người khác hiểu lầm, ai không biết còn tưởng hai người làm gì đó trong phòng.”


“Hiểu lầm gì? Chúng em đang giãn cơ chân mà!”


“Lúc thì kêu đau, lúc thì kêu nhẹ chút, chậm chút, nhanh chút, em nghĩ xem sẽ hiểu lầm thế nào?”


Tô Lam đột nhiên đỏ mặt.


Là một cô gái đã từng có nhiều kinh nghiệm giường chiếu, tất nhiên hiểu ý của Quan Triều Viễn.


Là một người đã trưởng thành như Mục Nhiễm Tranh, tất nhiên anh cũng hiểu.


Quan Triều Viễn kéo Tô Lam dậy.


Tô Lam vỗ ngực Quan Triều Viễn.


“Càng ngày càng đen tối, không được nói vậy, bậy muốn chết! Có phải ban nãy anh


“Em sắp đau gần chết rồi mà anh không an ủi em nữa!”


Tô Lam trách móc.


“Chú nói này cháu, giãn cơ chân thì giãn cơ chân nhưng cháu không thể nhẹ chút được à?” Quan Triều Viễn lập tức trách mắng.


“Đúng rồi, anh không thể nhẹ chút được à?” Tô Lam nói theo ngay.


“Tôi…”


Hai người này đủ rồi nhé, ngược đãi anh ta thì thôi đi, bây giờ còn cắn ngược lại nữa à?


Nếu ban nãy anh không cố gắng giãn cơ thì Tô Lam có được như bây giờ không?


Mẹ ơi, đến mang con đi đi!


Quan Triều Viễn ôm vai Tô Lam.
 
Chương 684


Chương 684


“Bọn chú đi đây, cháu tự về đi.”


Tô Lam cười với Mục Nhiễm Tranh như đang cười trên nỗi đau của người khác.


“Chúng ta ức hiếp cháu trai như vậy có quá đáng không?”


“Cháu trai nhà mình không ức hiếp, đi ức hiếp cháu trai nhà người khác thì được à?”


“Cũng đúng”


Nghe cuộc nói chuyện của hai người đang đi xa dần, Mục Nhiễm Tranh cảm giác cơ thể mình như bị rỗng tuếch.


Trong nháy mắt, đêm hội đã đến rồi.


Đêm hội tối ngày Tết ông Táo sẽ bắt đầu buổi tập đầu tiên và cũng là buổi tập duy nhất, dù gì cũng sắp đến Tết âm lịch rồi, mọi người đều rất bận rộn.


Trong phòng trang điểm, Tô Lam đang trang điểm.


Phòng trang điểm khá đông đúc, mọi người


vừa trang điểm vừa bàn tán gì đó.


“Mọi người nghe tin gì chưa? Nghe nói công ty rượu Tô Ký của nhà họ Tô sắp lên sàn chứng khoán rồi!”


Tô Lam nghe câu này xong cũng ngạc nhiên, không ngờ trong một khoảng thời gian ngắn vậy mà công ty rượu Tô Ký sắp lên sàn chứng khoán rồi!


“Rượu của Tô Ký kinh doanh được lắm, bây giờ đã là rượu sang trọng bậc nhất rồi. Nếu lên sàn chứng khoán sẽ càng phát triển hơn nữa!” Một thợ trang điểm khác nói.


“Không những rượu nhà người ta sắp lên sàn chứng khoán mà thương hiệu mỹ phẩm do chính Tô Nhược Vân xây dựng cũng đang hô mưa gọi gió. Mọi người đã nghe tin gì chưa? Bây giờ tài sản của Tô Nhược Vân có mấy trăm triệu rồi đó!”.


“Wow, ban đầu còn tưởng cô ta là vợ đại gia, bây giờ thì sao, bản thân người ta đã là đại gia rồi!”


“Đúng rồi đúng rồi, đúng là chăm thật!”


“Dạo gần đây Tô Nhược Vân tham gia chương trình truyền hình thực tế, độ nổi tiếng cao một cách bất ngờ, giỏi quá đi.


Tình yêu và sự nghiệp đều gặt hái tốt đẹp, người chiến thắng trong chặng đua cuộc đời!”


Mọi người thảo luận sôi nổi.


Tô Lam nghe hết những lời này.


Dạo này cô không bận lắm, cũng không quan tâm đến chuyện trong showbiz, không ngờ Tô Nhược Vân đã phát triển vượt bậc vậy rồi.


Nghe nói không biết tại sao bộ “Ma Tước niết bàn mà cô ta đông không được công chiểu.


Cô ta không đóng phim điện ảnh nữa nhưng lại tham gia khá nhiều chương trình thực tế. Mặc dù không có bộ phim nào nhưng độ nổi tiếng vẫn rất cao.


Không ngờ cô ta còn tự kinh doanh mỹ phẩm, kinh doanh tốt đến vậy.


Lúc ở nhà, Tô Lam không nhận ra cô em


gái này rất có đầu óc kinh doanh.


“Lát nữa có người muốn vào xin chữ ký của Tô Nhược Vân không? Hẳn là cũng đến buổi tập hôm nay!”


Một thợ trang điểm trong đó quan tâm.


Thì ra Tô Nhược Vân Cũng được mời tham gia đêm hội tối ngày Tết ông Táo của đài truyền hình.


Bên ngoài đài truyền hình, chiếc Lincoln Limousine sang trọng đang đậu trước cửa.


Tô Nhược Vân bước xuống xe, đồng thời Lâm Thanh Phượng và Mộ Dung Ngọc cũng bước xuống.


Hôm nay là buổi tập dượt đêm hội tối ngày Tết ông Táo, Mộ Dung Ngọc xin Tô Nhược Vân đưa cô ta theo, Tô Nhược Vân đành phải đồng ý đưa cô em chồng này theo.
 
Chương 685


Chương 685


Lâm Thanh Phượng cũng cảm thấy mình chưa được đến trường quay bao giờ nên cũng đi theo.


“Bác gái, Tiểu Ngọc, chúng ta vào chung đi.”


Tô Nhược Vân và Mộ Dung Ngọc chia ra đứng hai bên trái phải Lâm Thanh Phượng, ba người cùng bước vào.


“Wow, đây là lần đầu tiên em được đến đài truyền hình đó, cảm ơn chị dâu nhiều!”


Mộ Dung Ngọc tỏ ra phấn khích cực kỳ.


Mặc dù đây cũng là lần đầu tiên Lâm Thanh Phượng đến nhưng dù sao vẫn sẽ bình tĩnh hơn, không thể hiện ra mặt.


“Người trong gia đình mà, không cần phải khách sáo vậy đâu.”


Công ty rượu Tô Ký chuẩn bị lên sàn chứng khoản, thương hiệu mỹ phẩm của Tô Nhược Vân đang làm ăn rất được, địa vị ở nhà họ Mộ Dung của Tô Nhược Vân đã khác xưa rồi.


“Bác gái, lát nữa cháu còn phải trang điểm, sau đó ra tập dượt, cháu bảo Hoàng Xán


dân hai người đi dạo trong đài truyền hình nhé”


“Ừ, cháu cử bận việc của cháu đi.”


Tô Nhược Vân lại quay sang Hoàng Xán: “Nếu có nhân viên hỏi thì cứ nói là người thân của chị là được.”


“Dạ, chị Nhược Vân.”


Chương trình thực tế mà Tô Nhược Vân đang tham gia đúng lúc được phát sóng ở đài truyền hình thành phố Z. Tiết mục này rất hot, rất nhiều nhân viên làm việc ở đài truyền hình đều biết Tô Nhược Vân, cũng khá thân nhau.


Tạm biệt Mộ Dung Ngọc và Lâm Thanh Phượng xong, Tô Nhược Vân vội vàng chạy đến phòng trang điểm.


Bởi vì buổi tập lần này rất nhiều nhân viên nên dù là ngôi sao nổi tiếng cũng không có phòng trang điểm riêng.


“Không xếp phòng trang điểm riêng cho tôi à?”


Tất nhiên Tô Nhược Vân sẽ không vui lắm, dù sao cô ta đi đâu cũng có phòng trang điểm và phòng thay quần áo riêng.


“Cô Tô, cô chịu khó chút nhé. Buổi tập lần. này quá nhiều người, phòng trang điểm của đài truyền hình không đủ nên không sắp xếp phòng trang điểm và phòng thay quần áo riêng.” Nhân viên cũng rất khó xử.


“Vậy xếp cho tôi phòng trang điểm nào vắng người chút.”


“Vâng, tôi đưa cô đi ngay”


Nhân viên lập tức đưa Tô Nhược Vân đến phòng trang điểm của Tô Lam.


“Phòng này khá vắng.


Tô Nhược Vân nhìn thoáng qua, kết quả vừa nhìn là thấy Tô Lam.


Dường như lâu rồi Tô Lam không xuất hiện, trong mắt Tô Nhược Vân, Tô Lam chỉ là người thua dưới tay mình, lấy được giải Ánh hậu thì sao? Đầu nổi tiếng bằng cô ta!


Cô ta kiêu ngạo bước đến, đặt túi xách của mình lên bàn của Tô Lam.


Thợ trang điểm của Tô Nhược Vân cũng mở vali đựng mỹ phẩm ra ngay.
 
Chương 686


Chương 686


“Tránh ra tránh ra, chị Nhược Vận của chúng tôi muốn ngồi ở bàn trang điểm này!” Thợ trang điểm giục.


“Phải có thứ tự trước sau chứ!” Thợ trang điểm của Tô Lam cũng không chịu thua.


“Không cần quan tâm đến họ, chúng ta trang điểm tiếp đi.”


Tô Lam hoàn toàn chẳng thèm nhìn Tô Nhược Vân.


Tô Nhược Vân nhìn thợ trang điểm của


mình, thợ trang điểm của cô ta lập tức đẩy thợ trang điểm của Tô Lam.


Cũng may là phản ứng nhanh, nếu không lớp trang điểm này sẽ hỏng mất.


“Các người định ức hiếp người khác à?”


Người trong phòng trang điểm đều nhìn sang bên này nhưng không ai dám nói gì.


Tô Nhược Vân là ai cơ chứ?


Bây giờ cô ta không những là vợ tương lai của Mộ Dung Dịch, bà chủ của Quốc tế Nghệ Tân mà còn là cô chủ của công ty rượu Tô Ký, còn là bà chủ và người sáng lập thương hiệu mỹ phẩm nổi tiếng!


Bây giờ không ai dám trêu cô ta cả!


“Tiểu Lý, chúng ta tiếp tục” Tô Lam vẫn bình tĩnh.


Tiểu Lý thấy Tô Lam bình tĩnh như vậy thì cũng bình tĩnh lại, tiếp tục trang điểm cẩn thận cho Tô Lam.


Từ nhỏ đến lớn lúc nào cô cũng nhường có ta nhưng bây giờ thì khác, cô sẽ không nhường nữa!


“Tô Lam, tôi thấy cô giỏi lắm rồi nhỉ, tôi muốn ngồi ở đây, cô dám không nhường cho tôi à?”


“Cô Tô Nhược Vân, cô nói câu này nghe buồn cười quả, cô muốn ngồi ở đây thì tôi phải nhường cho cô à? Bản thân tôi thích kích già yêu trẻ, xin hỏi bây giờ cô là người già hay trẻ con mà bảo tôi phải nhường cho CÔ?”


“Cô…”


Trước mặt nhiều người như vậy nhưng Tô Lam lại không hề nể mặt Tô Nhược Vân.


Điều này làm Tô Nhược Vân cảm thấy không nên được giận.


Người trong phòng trang điểm bàn tán sôi nổi, từ khi ra mắt đến nay hai người liên tục bị mang ra so sánh.


Lần trước cũng được đề cử những kỹ năng Tô Lam tốt hơn, vượt mặt Tô Nhược Vân nhận cúp Ảnh hậu.


Nhưng ngoại trừ cúp Ảnh hậu ra thì ở những phương diện khác, Tô Lam đều không bằng Tô Nhược Vân.


Tô Nhược Vân đành bó tay, nếu cô ta chuyển sang bàn trang điểm khác thì hiển nhiên cô ta sợ Tô Lam.


Tô Lam hoàn toàn xem cô ta như không khí, thảo luận với thợ trang điểm của mình.


Nhưng hai người cũng sắp trang điểm xong rồi, Tô Lam cũng lịch sự, không cố tình kéo dài thời gian, trang điểm xong là đứng lên ngay.


Ngoài cửa, Hoàng Sản đang đưa Lâm Thanh Phượng và Mộ Dung Ngọc đi tham quan.


Mộ Dung Ngọc làm ầm muốn đến phòng trang điểm, bởi vì ở đó có thể gặp rất nhiều người nổi tiếng.


Kết quả hai người thấy cảnh tượng này.


Ban nãy Tô Nhược Vân đứng bên cạnh Tô Lam nên tất nhiên Lâm Thanh Phương sẽ nghĩ rằng con dâu tương lai của mình bị người ta ức hiếp.


Tô Lam vừa mớ đứng lên thì cảm giác vụt một tiếng, có người ập đến.


“Bốp!”


Cái tát này Tô Lam không hề đề phòng, cô cũng không ngờ mình lại gặp Lâm Thanh Phượng ở đây.
 
Chương 687


Chương 687


Lúc Tô Lam và Mộ Dung Dịch yêu nhau, cô đã ăn khá nhiều bạt tại của Lâm Thanh Phượng.


Lâm Thanh Phượng hơi không hài lòng hoặc chướng mắt Tô Lam là sẽ tát cô ngay.


Nhưng lần nào bà ta cũng tiến hành bí mật cả, tuyệt đối sẽ không để Mộ Dung Dịch nhìn thấy.


Phòng trang điểm im phăng phắc, tiếng bàn tay giòn tan này làm mọi người đều sững sờ.


“Con điểm này, dám làm loạn ở đây à!”


Lâm Thanh Phượng khẽ nhướng mày, ánh mắt đầy khinh thường.


Mặt cô nóng rát vì đau.


Tô Lam vẫn bình tĩnh như cũ.


“Bốp!”


Lại một cái tát nữa!


Nhưng cái tát này không phải Lâm Thanh Phượng đảnh Tô Lam mà là Tô Lam đánh Lâm Thanh Phượng.


Lần này tất cả mọi người đều ngỡ ngàng.


Đặc biệt là Tô Nhược Vân và Mộ Dung Ngọc.


Lâm Thanh Phượng đứng tại chỗ, miệng há to!


Bây giờ, sự hùng hổ kiêu ngạo của ban nãy đã hoàn toàn biến mất!


Bà ta hoàn toàn không ngờ Tô Lam lại đánh bà ta!


Trong mắt bà ta, Tô Lam là luôn là một quả hồng mềm, muốn nắn thế nào thì nắn, niết thế nào thì niết.


“Cô cô cô..”


Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!


Lâm Thanh Phượng “cô” suốt một lúc lâu nhưng không ai nói gì.


“Bà Mộ Dung, tôi nghĩ bà hiểu lầm rồi, tôi không phải con dâu bà mà bà muốn đánh là đánh, con dâu bà ở bên kia kìa.”


Tô Lam nói rất bình tĩnh, tiện thể nhìn sang Tô Nhược Vân.


“Cô dám đánh tôi, cô mà cũng dám đánh tôi?”


Hiển nhiên Lâm Thanh Phượng vẫn chưa lấy lại tinh thần từ cái tát này!


“Tô Lam, cô đừng quá đáng, cô dám đánh bác gái à!” Tô Nhược Vân tức giận mắng!


“Ngại quá, bà ta là bác của cô chứ không phải của tôi.”


Tô Lam ra hiệu với thợ trang điểm bên cạnh, chuẩn bị rời khỏi nơi thị phi này.


“Cô đứng lại đó cho tôi, con điểm này! Chẳng có tài cán gì khác, chỉ biết dụ dỗ đàn ông thôi! Tôi nói cho cô biết, tôi sẽ không để yên cho cái tát này đâu. Cô dám đánh tối thì xem tôi có lột da róc xương cô không!”


Sau khi Lâm Thanh Phượng lấy lại tinh thần, quát mắng sau lưng Tô Lam.


Tô Lam xoay người nhìn khắp phòng trang điểm.


“Ban nãy ai là người ra tay trước, tôi tin mọi người tự biết rõ. Ai tuyên bố lột da róc xương tôi, mọi người cũng hiểu rõ.”


“Con điểm này, xem tôi.”


Lâm Thanh Phượng lại chuẩn bị ra tay nhưng bị Tô Nhược Vân ngăn lại.
 
Chương 688


Chương 688


“Bà cứ luôn miệng mắng tôi, tôi không kiện bà đã là may lắm rồi. Phòng trang điểm có camera, dù không ai làm chứng cho tôi thì camera cũng sẽ lấy lại công bằng cho tôi.”


Tô Lam nói to và hùng hồn.


Cô đã không còn là quả hồng mềm muốn nặn thế nào thì nặn trong quá khứ nữa.


“Cô, cô..”


Lâm Thanh Phượng tức không nói nên lời.


“Bà Mộ Dung, bà nghĩ tôi vẫn là Tô Lam của lúc trước à? Bà muốn đánh thì đánh, muốn mắng thì mắng?”


Rời xa Mộ Dung Dịch, Tô Lam đã thề sẽ không bao giờ để người khác ức hiếp mình như vậy nữa


“Con điểm này! Bây giờ cô đủ lông đủ cánh rồi nên muốn bay đúng không? Tôi nói cho cô biết! Cô muốn vào…”


Tô Nhược Vân thấy tình hình không ổn, lập


tức hô to: “Bác gái, chúng ta ra ngoài nhanh đi, sắp đến giờ tập dượt rồi!”


Cô ta không muốn Lâm Thanh Phượng vạch trần chuyện lúc trước của Tô Lam và Mộ Dung Dịch, vậy thì bất lợi cho cô ta.


Tô Nhược Vân và Mộ Dung Ngọc cùng cố đưa Lâm Thanh Phượng ra ngoài.


Sau khi ra ngoài, Tô Nhược Vân an ủi một lúc.


Dù gì Lâm Thanh Phượng cũng là bà chủ nhà Mộ Dung, bị Tô Lam tát ngay trước mặt mọi người, từ trước đến nay bà ta chưa bao giờ bị ai đối xử như vậy.


Bà ta cũng tức đến mức bệnh suýt tái phát.


Tô Nhược Vân nhân cơ hội lập tức gọi người đưa bà ta về.


Bây giờ mới thỏ phào nhẹ nhõm.


Nhưng Tô Lam đã làm Tô Nhược Vân phải nhìn bằng cặp mắt khác xưa.


Bây giờ cô cũng dám đánh trả!


Cũng may hôm nay chỉ là tập dượt, cộng thêm Lâm Thanh Phượng lớn tuổi rồi,sức lực cũng kém hơn truosc rất nhiều, mặt Tô Lam cũng không bị gì quá nghiêm trọng.


Sau khu buổi tập chấm dứt, cô ta vội vã về nhà.


Lúc này nhà Mộ Dung đã rối loạn ầm ĩ.


Lâm Thanh Phượng nằm trên giường trong phòng ngủ than ngắn thở dài giống như một con gà chọi mới thua trận.


Tối nay Mộ Dung Thụy có buổi xã giao nên không ở nhà.


Mộ Dung Dịch vội vàng trở về, không biết xảy ra chuyện gì, chỉ biết trong điện thoại, Lâm Thanh Phượng cử mắng ở điểm gì đó.


“Mẹ sao vậy?” Mộ Dung Dịch vội hỏi.


“Trời ơi, A Dịch, con về rồi à! Con mà không về, mẹ sẽ bị người ta đánh chết!”


Lâm Thanh Phượng lại kêu la.


“Sao lại thế này?” Mộ Dung Dịch nhìn về phía Mộ Dung Ngọc.


“Còn làm sao nữa? Bạn gái cũ của anh đánh đó, bây giờ mặt mẹ vẫn còn sưng này.”


“Tô Lam?”


“Đúng rồi, là cô ta!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom