Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 5045


Chương 5045

Nhìn thấy tham vọng chiến thắng của Lâm Thuý Vân, Tô Lam bắt đầu thầm thương tiếc cho Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, lần này anh chỉ có thể tự cầu may mắn cho mình mà thôi.

Ở phía bên kia, trong phòng Vip của nhà hàng Pháp, người phục vụ đang gọi đồ ăn thì đột nhiên có người ở quầy lễ tân vội vàng bước vào. Bước chân vội vã của cô ấy đã làm gián đoạn bầu không khí hài hòa trong phòng.

Cô gái nhỏ ngồi đối diện Lục Mặc Thâm đang chống căm nhìn chằm chăm vào Lục Mặc Thâm một cách ngây ngốc. Đột nhiên có người xông vào, cô ta quay đầu lại, rất không vui và nói băng tiếng phổ thông xen lẫn tiếng Anh: “Xin lỗi, phục vụ trong nước đều xông vào phòng của khách mà không gõ cửa sao?”

Sau khi người phục vụ ở quầy lễ tân nghe thấy vậy thì sắc mặt cô ấy đột nhiên lúc trăng lúc xanh. Cô ấy vội vàng bước tới xin lôi: “Rất xin lỗi vì đã làm gián đoạn bữa ăn của hai người, nhưng bây giờ tôi có một việc rất quan trọng.”

Trước khi cô ấy nói xong thì cô gái ngồi đối diện với Lục Mặc Thâm đứng dậy. Cô ta xoay người đi đến bên cạnh bàn ăn, hai tay khoanh trước ngực và liếc mắt nhìn người phục vụ nói: “Nếu cô muốn xin số điện thoại hay Twitter thì xin lỗi cô tìm nhầm người rồi.”

Nói xong, cô ta quay đầu lại và nhìn chằm chằm vào Lục Mặc Thâm với đôi mắt đầy vẻ chiếm hữu.

Tuy nhiên, đáng tiếc là từ đầu đến cuối Lục Mặc Thâm chỉ lặng lẽ nhìn thực đơn trước mặt.

“Không, có lẽ cô đã hiểu nhầm gì rồi.

Nghe thấy người phục vụ đến đây không phải vì xin số điện thoại thì cô ta cũng an tâm hơn. Cô ta quay lại ngồi đối diện Lục Mặc Thâm và tiếp tục chống căm nhìn chằm chằm vào anh ta một cách chăm chú.

Lục Mặc Thâm cũng thản nhiên nói: “Vậy cô nói cho tôi biết rốt cuộc có chuyện gì quan trọng?”

Người phục vụ ở quầy lễ tân thở dài: “Xin hỏi hai vị, chiếc Maserati màu đen đang đậu ở bãi đậu xe VIP là xe của anh sao?”

Cô gái trẻ nhìn chăm chằm vào Lục Mặc Thâm từ đầu đến cuối, cô ta thậm chí còn không nghe thấy những gì mà người phục vụ kia đang nói.

Nhưng Lục Mặc Thâm đã ngẩng đầu lên sau khi nghe thấy từ Maserati màu đen.

Từ lúc người phục vụ bước vào, Lục Mặc Thâm luôn cúi đầu nên cô ấy không nhìn thấy khuôn mặt của anh ta.

Lúc này khi anh ta ngẩng đầu lên nhìn về phía mình thì trong lòng cô ấy đột nhiên cảm thấy rộn ràng. Không hiểu vì sao cô ấy đột nhiên có chút căng thẳng, thậm chí ngay cả đầu lưỡi cũng bắt đầu cứng lại. Thảo nào cô gái vừa rồi rất lo lắng khi thấy cô ấy bước vào. Bởi vì người đàn ông trước mặt thực sự quá đẹp. Không đúng, không nên chỉ dùng một từ đẹp để miêu tả anh ta.

Anh ta không chỉ có ngoại hình đẹp mà cả dáng người và khí chất đều rất bắt mắt. Ngay cả khi ngồi một chỗ thì khí chất của anh ta vẫn không có cách nào giấu đi được.

Nhìn thấy khuôn mặt căng thẳng của cô gái trẻ ở quầy lễ tân đỏ lên, cô gái trẻ kia cau mày tỏ vẻ không hài lòng: “Nói mau lên, có việc gì.”

“À, vâng, vâng.” Người phục vụ ở quầy lễ tân càng đỏ mặt hơn, sau đó cô ấy nhanh chóng giải thích: “Vâng… Là như thế này. Vừa rồi chúng tôi nhận được cuộc gọi từ bộ phận an ninh, họ nói răng mười phút trước có hai người phụ nữ đã cào xước mặt trước của chiếc Maserati màu đen, vì vậy…”

Người phục vụ quầy lễ tân chưa kịp nói hết câu thì Lục Mặc Thâm đã lập tức đứng dậy bước ra ngoài.

“Ôi, giáo sư Lục, chờ tôi, chờ tôi với.

Vị trí của nhà hàng này thật sự rất khó đặt, nếu không chúng ta cứ ăn cơm trước đã.”

Nhưng Lục Mặc Thâm dường như không để ý đến kế hoạch của cô ta. Cô gái kia không ngừng than thở, nhưng khi thấy Lục Mặc Thâm càng lúc càng đi nhanh hơn thì cô ta chỉ biết bất lực cầm lấy ba lô vội vàng đuổi theo.

“Tôi thực sự không ngờ rằng luật pháp và trật tự trong nước lại tồi tệ như thế này? Hai người đó thật hỗn láo, bọn họ không nhìn thấy một chiếc xe sang trọng như Maserati sao?” Cô gái đi theo Lục Mặc Thâm suốt quãng đường, khó chịu nói: “Có lẽ bọn họ ganh tị với những người giàu có, anh tức giận cũng là phải thôi, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ rất tức giận. Giáo sư Lục, chờ tôi với, anh đi chậm một chút, tôi không theo kịp.”
 
Chương 5046


Chương 5046

Lục Mặc Thâm bước nhanh vào thang máy, không chút do dự ấn nút đóng cửa. Khi cô gái ở phía sau anh ta đang vội vã đi đến cửa thang máy thì thang máy đã đóng và bắt đầu đi xuống rồi. Cô ta tức giận nhìn số tầng đang giảm dân, sau đó đi đến thang máy bên cạnh ấn vào một cách tuyệt vọng.

Lúc Lục Mặc Thâm bước vào thang máy thì không khí xung quanh đã giảm đi đôi chút. Đối với Lục Mặc Thâm thì một chiếc Maserati thực sự không là gì trong mắt anh ta.

Điều duy nhất khiến anh ta trở nên lo lắng chính là hôm nay anh ta đã nói dối Lâm Thuý Vân. Theo tính khí của cô ấy nếu biết mình bị lừa dối thì anh ta chỉ có đường chết mà thôi.

Vào lúc này, giáo sư Lục không phải lo lăng về chuyện chiếc xe Maserati của mình có phải bị người khác cào xước hay không, mà là đang lo lắng xem có nên thú nhận thật với Lâm Thuý Vân hay không. Suy cho cùng thì cô ấy cũng là người bị hại trong chuyện này.

Trong khi anh ta đang suy nghĩ về vấn đề này thì điện thoại trong túi đột nhiên rung lên. Khi giáo sư Lục lấy điện thoại di động ra thì nhìn thấy năm tin nhắn hiện lên trên màn hình, không những thế anh ta còn bỏ lỡ năm cuộc gọi của Lâm Thuý Vân. Tất cả những cuộc gọi đều từ mười lăm phút trước.

Đột nhiên Lục Mặc Thâm có một điềm báo chẳng lành. Đúng lúc này, cửa thang máy vâng lên rồi từ từ mở ra, Lục Mặc Thâm sải bước đi ra ngoài. Khi anh đến tầng hầm của bãi đậu xe thì thấy có hơn chục người đang đứng quanh xe mình để bàn tán.

“Chậc chậc, mọi người mau nhìn xem, chắc chắn là một tên nhà giàu nào đó đùa giốn tình cảm với cô gái ấy rồi.

Cô gái kia không tìm được ai để trút giận nên chỉ có thể trút giận lên xe của anh ta mà thôi.”

“Tôi cảm thấy chủ nhân của chiếc xe này cũng chưa từng nghĩ mình sẽ gặp phải một cô gái đanh đá như vậy.”

“Tôi nghĩ người phụ nữ đó cũng khá nhãn tâm, cô xem, chiếc xe bị trầy xước này cũng không phải là rẻ, tôi đoán muốn khôi phục lại hình dáng ban đầu cho chiếc xe thật sự rất khó.”

“Vậy thì sao chứ? Theo tôi thấy thì chủ nhân của chiếc xe này đáng bị như vậy. Bây giờ mấy ông nhà giàu sống ỷ vào mình có chút tiền bạc mà đi trêu đùa tình cảm của người khác, tôi thấy làm xước xe như thế này đã là rất nhẹ nhàng rồi. Nếu ai đó dám trêu đùa tình cảm của tôi thì tôi nhất định sẽ cắt đứt cái chân thứ ba của người đó.”

Lục Mặc Thâm có thể nghe rõ được tất cả những lời nói vừa rồi của mọi người người xung quanh. Sắc mặt anh †a càng ngày càng khó coi, điềm báo trong lòng anh ta cũng ngày càng lớn hơn.

Khi Lục Mặc Thâm đến gần, mọi người gân như vô thức đứng sang một bên và nhường đường cho anh ta.

Không hiểu vì sao những người đó chỉ cần nhìn trang phục và khí chất toát ra từ người của Lục Mặc Thâm thì trong thâm tâm bọn họ đã xác định anh ta là chủ nhân của chiếc Maserati trây xước này rồi.

Thật tiếc là mặc dù người đàn ông này trông rất phong độ và đẹp trai nhưng anh ta lại đeo một cặp kính, đúng là mặt người dạ thú.

Đám đông háo hức tụ tập xung quanh để xem trò vui. Bọn họ hoàn toàn không có ý định rời đi.

Khi Lục Mặc Thâm bước đến bên cạnh xe thì có hai nhân viên bảo vệ tiến về phía anh ta cung kính nói: “Xin chào, ngài có phải là ngài Lục không?”

Lục Mặc Thâm vô cùng lạnh nhạt gật đầu.

“Anh Lục, anh xem chiếc xe này có phải của anh không?”

Lục Mặc Thâm nhìn hai người bảo vệ, sau đó đi thẳng tới trước xe mình.

Thế nhưng cảnh tượng trước mắt khiến anh lập tức đen mặt.
 
Chương 5047


Chương 5047

Bởi vì trên mặt chiếc xe đó của anh đã bị người ta dùng chìa khóa vẽ ra be chữ vừa to vừa xấu.

Đó chính là “cẩu nam nữ”!

Sau khi nhìn rõ ba chữ này, trên khuôn mặt điển trai của Lục Mặc Thâm lập tức như có mây đen bao phủ.

Khóe miệng anh không nhịn được mà trở nên méo xệch.

Những người ở xung quanh nhìn thấy vẻ mặt của Lục Mặc Thâm, họ cũng tự dưng lộ ra vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác.

Thế nhưng điều càng khiến bọn họ kinh ngạc hơn chính là, mặc dù cậu chủ này nhìn thấy cảnh tượng đó, nhưng vẻ mặt anh dường như không có chút đau xót nào, ngược lại ánh mắt lại vô cùng quỷ dị, phức tạp.

Lục Mặc Thâm ngẩng đầu nhìn về phía góc có camera, anh nói với bảo vệ.

“Tôi có thể xem camera giám sát được không?”

Bảo vệ thậm chí còn chưa đáp lại, Sau lưng Lục Mặc Thâm đã truyền tới một giọng nói kinh ngạc đầy khoa trương: “Oh my godl”

Giọng nói lanh lảnh khiến mọi người xung quanh lần lượt quay đầu lại nhìn.

Chỉ thấy một cô ta gái trẻ ăn mặc rất thời thượng, trang điểm theo phong cách punk, trên người treo đầy phụ kiện chói sáng, phát ra những tiếng leng keng, cô ta bước tới.

Ánh mắt cô ta rơi xuống chiếc xe Maserati, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Cô ta bước mấy ước tới bên cạnh Lục Mặc Thâm, tiện tay kéo tay áo anh.

“Giáo sư Lục, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Giáo sư?

Mọi người nghe xong danh xưng cô †a gái gọi anh, vẻ mặt bỗng chốc trở nên thần bí không đoán được.

Mặc dù cô ta gái này trang điểm rất đậm, nhưng từ trên xuống dưới, cô ta đều lộ ra vẻ trẻ trung, nhìn cùng lắm chỉ có mười tám, mười chín tuổi mà thôi.

Bây giờ người trẻ tâm mười tám, mười chín tuổi thì nên làm gì?

Đương nhiên là phải học đại học rồi!

Lễ nào hai bọn họ là tình thầy trò sao?

Nếu như mọi chuyện thật sự như vậy thì đơn giản hơn nhiều rồi.

Người đàn ông này được gọi là giáo sư, vậy chắc chắn là phải có gia đình rồi.

Có lẽ lần này anh đưa cô ta bạn gái ra ngoài mua sắm, không cẩn thận bị chính thất bắt gặp.

Vậy nên, chính thất đã phẫn nộ, sau đó liên vẽ lên chiếc xe Maseratil Aiyo, mẹ tôi ơi, đây đúng là một màn kịch hay nha.

“Kỳ Lam, chuyện này không liên quan gì tới cô hết.”

Lục Mặc Thâm nhàn nhạt lên tiếng, sau đó anh không thèm nhìn cô ta gái trang điểm theo lối punk bên cạnh nữa.

“Giáo sư Lục, anh đang nói gì đấy?

Sao có thể không liên quan gì tới em được chứt”

“Vừa nhìn đã biết là cô ta gái nào đó đố kị khi anh với em ở bên nhau rồi, vậy nên mới rạch xe anh, cố ý làm ra hành vi báo thù này!”
 
Chương 5048


Chương 5048

Cô gái được gọi là Kỳ Lam mở to mắt, lập tức khoanh hai tay lại, tức giận trách móc bảo vệ ở bên cạnh: “Mấy người các anh rốt cuộc làm ăn kiểu gì vậy! Còn có thể ở đây làm gì nữa? Còn không mau đi xem camera giám sát cho tôi maul”

“Chúng tôi ở đây có chỉ phí hết, hơn nữa còn nộp phí gửi xe nữa! Nếu như không tìm được người trả xe cho chúng tôi, vậy mọi tổn thất đều do bên công ty các anh bồi thường hết!”

Lục Mặc Thâm nhíu chặt mày, vô cùng khó chịu nhìn dáng vẻ nữ chủ nhân của Kỳ Lam.

Năm phút sau, bảo vệ mở màn hình camera lên trước mặt Lục Mặc Thâm đã vô cùng yên tĩnh đứng tại chỗ, xem xong, anh càng nhíu chặt mày hơn.

“Anh Lục, anh nhìn thấy chưa? Chính là cô gái này!”

“Có phải anh có mâu thuẫn gì với cô ấy không? Bởi vì tôi nhìn thấy sau khi cô ấy rạch xong không hề có ý chạy trốn gì hết, hơn nữa lại còn cố ý chạy tới trước camera khiêu khích, dáng vẻ đó giống như cố ý thu hút sự chú ý của chúng ta vậy!”

Một người bảo vệ ngồi bên cạnh cũng gật đầu phụ họa: “Không sai, đúng là kỳ quái. Tôi làm bảo vệ nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người kiêu ngạo như thế, Xem dáng vẻ không sợ gì hết khi rạch xe của cô ấy kìal”

Kỳ Lam đứng bên cạnh hừ một tiếng.

Bởi vì khi xem camera, cô ta vần luôn đứng ở bên cạnh, toàn bộ quá trình đều nhìn thấy rõ hai người phụ nữ trong camera trông rất xinh đẹp.

Thế nhưng hai người bọn họ không xinh đẹp cùng một kiểu.

Cô gái mặc đồ trắng có khí chất ôn hòa tao nhã, cả người nhìn rất dịu dàng thanh khiết như hoa sen.

Còn cô gái mặc đồ thể thao kia, vóc dáng vô cùng quyến rũ.

Ngũ quan của cô ta tinh xảo tới nỗi không thể tìm ra khuyết điểm được, chỉ cần nhìn một cái là thấy giống ý như hồ ly tỉnh.

Nếu như cô ta đoán không nhầm thì người phụ nữ này nhất định đang gây sự chú ý với Lục Mặc Thâm!

“Thật sự quá nực cười, con người bây giờ thật sự quá đáng lắm rồi! Ngay cả chút kiến thức thông thường cô ta cũng không có sao? Lễ nào cô ta không biết đây là Maserati sao? Lẽ nào cô ta không biết Mesarati đắt thế nào ư?”

“Vẽ xe người ta thành cái dạng này, phải biết trước mặt xe bị xước như này căn bản là không sửa lại được, là phế thải chắc luôn rồi.”

;› Kỳ Lam đứng bên cạnh bất bình khó chịu, càng nghĩ càng tức.

Măng suốt hồi lâu, cô ta dứt khoát lấy điện thoại từ trong túi áo ra.

“Không được, những người này thật sự quá quất lắm rồi, đừng nghĩ rằng là phụ nữ mà tôi không dám xử các cô ta, tôi nhất định phải báo cảnh sát, để cảnh sát xử lí loại người này!”

Chỉ có điều cô ta vừa ấn mấy số thì trong tay đột nhiên trống rỗng.

Kỳ Lam ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra là Lục Mặc Thâm đã cướp điện thoại của cô ta, sau đó thẳng thừng ấn tắt máy.

Cô ta vô cùng khó hiểu nhìn Lục Mặc Thâm, không hiểu anh làm gì như vậy là vì cái gì.

“Giáo sư Lục, tại sao anh không để em báo cảnh sát? Lễ nào anh không nhìn thấy thái độ của người phụ nữ vừa rạch xe anh kiêu ngạo thế nào sao?”

“Anh không thể buông tha cho bọn họ được, không thể bởi vì bọn họ nghèo mà cho là bọn họ có lí được!”

Giọng nói Lục Mặc Thâm rất lạnh: “Tôi có nói là sẽ báo cảnh sát sao?”
 
Chương 5049


Chương 5049

Vừa nghe thấy lời này, Kỳ Lam liền há hốc miệng, ngay cả hai người bảo vệ đứng bên cạnh cùng hoàn toàn ngây ngốc.

Bọn họ không nghe nhầm chứ?

Người đàn ông này lại nói không báo cảnh sát?

Phải biết rằng, cho dù chỉ nhìn một cái cũng biết thương hiệu và mẫu mã của chiếc Mesarati này nhất định là bản giới hạn, giá trị lên tới mấy tỷ!

Mặt xe của anh đã bị rạch thành thảm như vậy, sợ rằng cả chiếc xe đều phải làm mới lại hết một lần.

Hơn nữa chiếc xe sang trọng như vậy không phải tiệm nào cũng sửa được, nhất định phải gửi về tiệm gốc để sửa chữa.

Nhìn mức độ hư hỏng của chiếc xe, chỉ sợ không tới chục triệu thì không thể nào sửa nổi.

Tổn thất lớn như vậy mà Lục Mặc Thâm lại nói không báo cảnh sát?

Thế giới của người có tiền người bình thường thật sự không hiểu nổi!

“Giáo sư Lục, anh thật sự không báo cảnh sát sao? Nếu như anh không báo cảnh sát thì chính là anh đang buông tha cho người phụ nữ đó, hôm nay cô ta dám rạch xe anh, ngày mai cô ta sẽ dám phóng hỏa đốt nhà anhI”

“Về sau cô ta sẽ không biết điều, nói không chừng sẽ lấy tính mạng ra uy hiếp anh, lẽ nào tất cả những điều này anh không để ý sao?”

Kỳ Lam đứng bên cạnh không dám tin nhìn Lục Mặc Thâm, trên mặt viết đầy sự phẫn nộ.

Nhưng ai biết được câu trả lời của Lục Mặc Thâm lại khiến cô ta vô cùng sửng số: “Nếu như cô ấy thật sự muốn đốt nhà tôi, vậy tôi chỉ có thể mua lại một căn mới thôi.”

“Giáo sư Lục, có phải anh điên rồi không? Nếu không thì sao lại nói mấy lời nhảm nhí này, lẽ nào, lẽ nào anh nhận ra người phụ nữ rạch xe anh?”

Ánh mắt Lục Mặc Thâm nhìn chằm chăm dáng vẻ kiêu ngạo, đầy khiêu khích của người phụ nữ trong camera giám sát.

Quen biết?

Chỉ tính là quen biết sao?

“Cô ấy là vợ tôi, cô cảm thấy bọn tôi có quen nhau không?”

Giọng điệu khi Lục Mặc Thâm nói ra câu này cũng rất thản nhiên.

Hoàn toàn không có chút ý định che giấu gì cả.

Thế nhưng lời này của anh lại khiến hai bảo vệ bên cạnh hoàn toàn mắt chữ A miệng chữ 0.

Kỳ Lam bên cạnh càng kinh ngạc hơn nữa.

Cô ta không dám tin, trợn trừng mắt nhìn Lục Mặc Thâm, bắt đầu nói lắp luôn rồi: “Giáo…. giáo sư Lục, anh, anh đang nói cái gì cơ?”

Lục Mặc Thâm quay người lại, lười biếng nhìn chằm chằm cô ta: “Tôi nói, người phụ nữ rạch xe tôi vừa nấy chính là vợ tôi.”

“Sao có thể được, sao cô ta có thể là vợ anh…”

Kỳ Lam căn bản không dám tin.

Nếu như Lục Mặc Thâm đã kết hôn rồi, sao lại không có ai nói cho cô ta biết?

Lục Mặc Thâm không hề quan tâm tới cảm xúc của Tiểu Ngại, bởi vì anh biết chỉ sợ là mình đã mang tới một rắc rối lớn rồi.

“Hai vị, bây giờ tôi nhất định phải đi †ìm cô ấy”
 
Chương 5050


Chương 5050

Hai mắt Lục Mặc Thâm sáng lên.

Nhìn vẻ mặt vô cùng khó xử của hai người bảo vệ kia, sau đó anh lại lạnh nhạt bô sung thêm một câu: “Vừa nãy các anh cũng nhìn thấy rồi, tính cách vợ tôi rất kích động, hơn nữa lại khá dễ nổi cáu. Nếu như tôi không mau chóng xuất hiện, tôi không dám bảo đảm cô ấy có đi đổi chiếc xe thứ hai, thứ ba, hoặc là thứ tư không nữa.”

“Tới lúc đó, tôi không biết trung tâm thương mại của các người liệu có gánh nổi tổn thất này không đâu.”

Sau khi nghe thấy lời này của Lục Mặc Thâm, bảo vệ vốn dĩ còn hơi do dự, sắc mặt đã lập tức thay đổi.

“Anh Lục đợi một chút, chúng tôi lập tức xem camera xem vợ anh bây giờ ở đâu!”

Lục Mặc Thâm gật đầu.

Rất nhanh sau đó, bọn họ nhìn thấy bóng dáng của Lâm Thúy Vân và Tô Lam ở trên tầng bốn.

Lục Mặc Thâm nhìn dáng vẻ cao ngạo của Lâm Thúy vân, trong đầu đột nhiên lóe lên, sau đó anh không chút do dự đi ra ngoài.

Kỳ Lam hoảng loạn nhìn anh rời đi, không cam tâm đuổi theo.

Bởi vì cô ta thật sự không dám tin nhưng lời Lục Mặc Thâm vừa nói là sự thật.

Nếu như cô ta không tận mắt nhìn thấy thì cô ta tuyệt đối sẽ không tin: “Giáo sư Lục, anh đợi chút, đợi em với!”

“Thúy Vân!”

Nhìn Lâm Thúy Vân hoảng loạn ngồi trước mặt mình, Tô Lam không nhịn được mà lên tiếng: “Thúy Vân, nếu không thì chúng ta nhịn chút đi!”

“Ăn cái gì vào cũng thấy như ngửi r*m vậy!”

Lâm Thúy Vân liếc nhìn Tô Lam một cái, gắp miếng thịt bò vào trong nồi lâu, nhúng một lúc.

Nhìn thấy đôi môi của Lâm Thúy Vân đã đỏ ửng lên, cuối cùng Tô Lam cũng không nhịn được mà nắm chặt đũa cô ấy lại: “Thúy Vân, mặc dù tớ biết đồ ăn ở tiệm lẩu này rất sạch sẽ, nhưng cậu ăn như vậy có phải là hơi…”

Sau khi nghe Tô Lam nói lời này, động tác của Lâm Thúy Vân dừng lại, dường như cô ấy cũng đang hơi do dự.

Chính vào khoảnh khắc cô ấy do dự, trong đầu lại xuất hiện cảnh tượng vừa nãy ở cửa nhà hàng Pháp, cô gái trang điểm đậm kia thân mật đưa tay khoác tay Lục Mặc Thâm.

Ngọn lửa vô hình trong đầu cứ thế bị đốt lên.

Lí trí của cô ấy lập tức tan biến hết.

Cô ấy oai phong lẫm liệt bỏ cả tảng thịt bò vào trong miệng mình, ra sức cắn nuốt nó.

Dáng vẻ đó giống như trong miệng cô ấy không phải là thịt bò mà là tên Lục Mặc Thâm đáng chết kia vậy: “Không phải là sẽ ảnh hưởng tới con sao? Ảnh hưởng thì ảnh hưởng! Dù sao tên khốn kiếp Lục Mặc Thâm đó căn bản cũng không quan tâm, nếu đã như vậy thì con có cần hay không nữa cũng chẳng còn quan trọng nữa!”

Tô Lam vừa nghe thấy lời này liền biết Lâm Thúy Vân đang giận dỗi.

Lâm Thúy Vân này, mặc dù bình thường nhìn thì có vẻ tùy tiện cẩu thả nhưng vân rất rất đáo để.

Thế nhưng Tô Lam có thể nhìn ra, cô ấy vẫn rất coi trọng đứa con trong bụng.

Hôm nay cô ấy mở miệng nói những lời này, sợ là cũng bởi vì bị chọc tức mà thôi!

Cô đang chuẩn bị lên tiếng khuyên bảo mấy câu, đột nhiên có giọng nói âm trâm truyền tới từ phía sau hai người bọn họ: “Lâm Thúy Vân, lời vừa nãy em dám nói lại lân nữa không?”
 
Chương 5051


Chương 5051

Giọng nói thật sự quá quen thuộc, Lâm Thúy Vân không cần quay đầu lại cũng đoán ra được là ai.

Có lẽ bởi vì mấy tháng mang thai này mà cô bị tên Lục Mặc Thâm quản nghiêm quá rồi.

Trong lòng Lâm Thúy Vân gần như sinh ra một nỗi khiếp sợ với anh.

Vậy nên khi phía sau đột nhiên vang lên giọng nói, đôi đũa trong tay cô ấy run lên, miếng thịt bò vừa gặp lên liền rơi xuống.

Giống như phản xạ có điều kiện, Lâm Thúy Vân lập tức nhổ miếng thịt bò đã ăn một nửa trong miệng ra.

Thế nhưng suy nghĩ này vừa nảy ra, cô ấy đã hoàn hồn lại.

Chỉ nghe thấy “bốp” một tiếng, Lâm Thúy Vân ra sức đập đũa lên bàn.

“Bang” một tiếng, cô ấy đứng dậy, quay đầu lại nhìn.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, người vừa mở miệng nói chuyện với mình không phải ai khác mà chính là Lục Mặc Thâm vội vã tới đây.

Anh đã quá hiểu Lâm Thúy Vân, mấy tháng này vì sự quản thúc của mình nên cô ấy đã phải ăn kiêng, nhất định là không nhịn nổi nữa.

Hôm sau sau khi kiểm tra xong, có Tô Lam đi cùng cô ấy, cô ấy nhất định sẽ nảy sinh ý nghĩ xấu, chạy tới nơi này ăn lẩu.

Quả nhiên không sai, Lúc Mặc Thâm vừa đi vào liền nhìn thấy Lâm Thúy Vân và Tô Lam ngồi ở ghế VIP.

Giáo sư Lục của chúng ta đi vào mấy bước, nhưng còn chưa kịp tới gần bọn họ thì đã nghe thấy Lâm Thúy Vân nói cái câu con có cần hay không cũng không sao.

Ngay lập tức, mặt anh liền đen như đít nồi.

“Giáo sư Lục!”

Tô Lam đang chuẩn bị mở miệng nói gì đó.

Tô Lam đột nhiên nhìn thấy Lâm Thúy Vân giơ tay lên, ngăn cô nói lại.

Tô Lam vô cùng ngoan ngoãn im miệng lại, chỉ có thể im lặng đứng bên cạnh xem sự việc phát triển.

Lâm Thúy vân tức giận trừng mắt với Lục Mặc Thâm.

Dáng vẻ đó giống như bất cứ lúc nào cô ấy cũng có thể ăn tươi nuốt sống anh vậy. Sau đó cô ấy không chút do dự tát một cái lên mặt Lục Mặc Thâm.

Lục Mặc Thâm cũng hiểu rõ tính cách Lâm Thúy Vân, nếu như cô ấy thật sự tức giận, bạn nhất định phải để ngọn lửa trong bụng cô ấy được phát tiết ra hết, nếu không thì chỉ sợ chuyện này không xong được.

Vậy nên giáo sư Lục của chúng ta cũng không nói gì, mà chỉ yên lặng đứng tại chỗ, đợi cảnh tượng như mưa †o bão lớn trong tưởng tượng.

Thế nhưng Lục Mặc Thâm đợi gần mười phút vẫn không thấy Lâm Thúy Vân ở đối diện làm ra bất cứ hành động nào với anh cả.

Hai người cứ thế bốn mắt nhìn nhau. Lục Mặc Thâm chỉ nhìn thấy ngọn lửa phãn nộ trong mắt Lâm Thúy Vân.

Một lúc sau, Lâm Thúy vân thẳng thừng đưa tay ra cầm túi xách lên…

Cũng vào khoảnh khắc đó, Kỳ Lam và hai người bảo vệ kia cũng vội vội vàng vàng đi tới.

Kỳ Lam vừa đi vào liền nhìn thấy Lâm Thúy Vân đứng trước mặt Lục Mặc Thâm, hơn nữa cô ấy hình như đang động tay sờ túi xách của mình.

Động tác này lại khiến Kỳ Lam nghĩ tới cảnh tượng trong đoạn video, cô ấy hung dữ dùng chìa khóa vẽ lên xe Mesarati.
 
Chương 5052


Chương 5052

Lúc đó, Lâm Thúy Vân vô cùng đáng sợ, dáng vẻ hung bạo đó khiến người ta cảm thấy không thể thuyết phục được.

Vậy nên Kỳ Lam gần như là vô thức nghĩ tới hành động công kích của Lâm Thúy Vân.

Cô ấy đang chuẩn bị moi hung khí ra sát hại Lục Mặc Thâm sao?

“Giáo sư Lục, cẩn thận!”

Kỳ Lam hét lên một tiếng, không quan tâm gì, lao nhanh qua chỗ hai người.

Động tác trong tay Lâm Thúy Vân cứ thế cứng đờ lại.

Cô ấy quay đầu nhìn về phía cửa, chỉ thấy cô gái vừa nãy thân mật khoác tay Lục Mặc Thâm ở cửa nhà hàng Pháp giờ đang tức giận xông về phía mình.

Không chỉ như vậy, cô ta còn vừa chạy vừa tức giận chỉ vào cô, hét to mắng chửi: “Người phụ nữ điên nhà cô, rốt cuộc cô muốn làm gì?”

Người phụ nữ điên?

Sau khi Lâm Thúy Vân nghe thấy bốn chữ này, cô ấy lập tức phẫn nộ.

Chính thất cô còn chưa nói cô ta là kẻ cướp chồng của người khác đâu!

Cô ta vậy mà lại tức giận chạy tới trước mặt cô, nói cô là người phụ nữ điên?

Vào khoảnh khắc Lâm Thúy Vân phân tâm, Tải Ngải đã nhanh chóng đi tới trước mặt cô ấy.

Có lễ bởi vì đang mang thai, nên động tác của Lâm Thúy Vân chậm hơn rất nhiều.

Thậm chí ngay cả khi cô gái kia xông tới trước mặt mình, khi cô ta đưa hai tay tới, cô vẫn còn chưa phản ứng lại được.

“Cô đi ra cho tôi, cô tránh xa anh ấy xa một chút.”

Kỳ Lam tức giận hét lên một tiếng, sau đó đẩy một cái thật mạnh về phía Lâm Thúy Vân.

Mặc dù nói lúc này Lâm Thúy Vẫn không đi giày cao gót, nhưng cái đẩy này của Kỳ Lam vấn rất mạnh.

Cô lảo đảo, cả người ngã về phía bàn.

Ở giữa bàn là nồi lẩu đang sôi sùng sục, nếu như Lâm Thúy Vân thật sự ngã xuống thì hậu quả khó mà lường được!

“Thúy Vân, cẩn thận!”

“Thúy Vân!”

Tô Lam và Lục Mặc Thâm kinh ngạc, đồng thời hét lên.

Cho dù Lâm Thúy vân bị đập một cái, nhưng theo bản năng làm mẹ, cô vân vô thức đưa tay ra bảo vệ đứa con trong bụng chứ không phải mình.

Hai tay cô mất đi sự chống đỡ, cả người nặng nề đập vào mép bàn.

Sau khi cô va chạm chiếc bàn vuông vào như vậy thì chiếc nồi ở trên bàn rung rung hai lần sau đó lập tức rơi xuống hướng cơ thể và khuôn mặt của Lâm Thúy Vân.

Ở bên cạnh, Kỳ Lam đứng yên tại chỗ chứng kiến tình cảnh này thì cũng bị hù hết hồn.

Từ đầu đến cuối cô ta cũng không nghĩ là muốn phá hủy Lâm Thúy Vân.

Chẳng qua là cô ta chỉ muốn người phụ nữ giống con yêu tỉnh này rời xa Lục Mặc Thâm một chút mà thôi.

Mắt nhìn thấy nồi dầu nóng hổi kia chuẩn bị dội lên gương mặt của Lâm Thúy Vân.
 
Chương 5053


Chương 5053

Tất cả những người đứng ở xung quanh đang vây lại xem tất cả đều phải nín thở.

Lâm Thúy Vân cũng bị một màn này ở trước mắt hù cho hết hồn.

Mặc dù nói cô ấy không phải là người trông mặt mà bắt hình dong nhưng nếu như toàn bộ số dầu nóng này đỏ lên trên mặt của cô ấy thì có thể nói gương mặt của cô ấy sẽ hoàn toàn bị phá hủy.

Sau đó thì cô ấy hoàn toàn không biết mình còn có thể có đủ dũng khí để đối mặt với Lục Mặc Thâm hay không nữal “AI”

Lâm Thúy Vân hét lên một tiếng, nhắm chặt hai con mắt của mình lại.

Chỉ có điều là vài giây sau, nỗi đau đớn kịch liệt như trong tưởng tượng của cô ấy vẫn không truyền tới.

Lâm Thúy Vân chỉ cảm thấy có một đôi tay lớn đột nhiên nắm vào bờ vai của cô ấy, ngay sau đó cô ấy liền ở trong một cái ôm rộng lớn mà vững chắc.

Sau một hồi trời đất quay cuồng thì cả người cô ấy đều thay đổi phương hướng.

“Hừt”

Lâm Thúy Vân vẫn chưa hoàn hồn, chợt nghe thấy một tiếng rên trầm thấp và ẩn nhãn từ trên đỉnh đầu truyền đến.

Những người ở xung quanh cũng đều từng người thốt lên những tiếng kinh ngạc: “Ôi trời ơi!”

Trong khi Lâm Thúy Vân đang được ôm thì nghe thấy tiếng thét chói tai của Tô Lam, ngay sau đó cô ấy vội vàng mở mắt của mình ra.

Vào lúc này, cô ấy nhìn thấy Lục Mặc Thâm không biết đã xuất hiện hiện ở trước mặt mình từ lúc nào.

Vào giờ phút hai, hai cánh tay hai bên mạnh mẽ đang gắt gao ôm lấy cơ thể của cô ấy ở trong ngực của anh ta.

Theo bản năng Lâm Thúy Vân ngẩng đầu lên, thì ngay lập tức bắt gặp ánh mắt của Lục Mặc Thâm cũng đãng buông xuống.

Sắc mặt của anh ta trắng bệch, trên trán hiện lên một tâng mồ hôi dày đặc, nhưng mà giọng nói của anh ta vẫn như trước nhẹ nhàng mà cưng chiều, đạm bạc nói: “Cô nàng đanh đá chua ngoa kia, ai cho phép em đi ăn lẩu hả?”

Lâm Thúy Vân chỉ cảm thấy trong đầu thoáng vang lên một tiếng thật lớn, sau đó thì lập tức trở nên bối rối.

Cô hoàn toàn ngốc nghếch nhìn vào Lục Mặc Thâm, nhất thời không kịp phản ứng không biết nói gì cho phải: PEiniis Cũng chính là vào lúc này, Tô Lam trông vô cùng lo lắng chạy từ xa đến đó, hốt hoảng hỏi: “Giáo sư Lục, anh không sao chứ?”

Tô Lam vừa nói dứt lời thì Ninh Kỳ Lam cũng vội vàng chạy đến đẩy tay của cô ra.

Cô ta cuống quít nắm lấy cánh tay của Lục Mặc Thâm, nhìn từ trên xuống dưới quan sát anh ta: “Giáo sư Lục, bây giờ đã là lúc nào rồi mà anh còn lo chuyện cô ta đi ăn lẩu chứ? Anh có biết là vết thương của anh…”

Ninh Kỳ Lam vẫn chưa nói xong thì Lâm Thúy Vân đã phục hồi lại tinh thần.

Cô ấy đứng thẳng người lên, dùng sức kéo Lục Mặc Thâm từ xa lại.

Chỉ nghe thấy Lục Mặc Thâm phát ra một tiếng kêu rên, lập tức lùi người lại.

Lâm Thúy Vân có thể nhìn thấy rõ ở đằng sau lưng của anh ta trải đầy dầu nóng.

Mặc dù lúc này cũng đã là mùa đông rồi, quần áo của Lục Mặc Thâm mặc trên người cũng có chút dày.

Thế nhưng sức nóng của chỗ dâu này cũng không thể khinh thường được.

Một nồi dầu lớn như vậy đều đã dội lên lưng của anh ta, nhất định là anh ta đã bị bỏng rất nặng!

Điều này là điều không thể nghi ngờ được nữa.
 
Chương 5054


Chương 5054

Nhưng nét mặt lúc này của anh ta giống như là căn bản không quan tâm đến vết thương ở trên lưng của mình.

Thậm chí còn có tâm trạng chất vấn tại sao cô ấy lại muốn đi ăn lẩu?

“Lục Mặc Thâm, có phải là anh bị điên rồi không!”

Lâm Thúy Vân trừng mắt nhìn anh ta, hốc mắt không tự chủ được cũng đỏ lên.

Cô ấy tức giận lại cầm lấy cánh tay của anh ta: “Anh là đồ ngốc sao? Ai muốn anh đỡ cho chứ!”

“Nếu như anh không đến đây thì với cơ thể tráng kiện của em thì làm sao sẽ có chuyện không tránh được cơ chứ!”

“Anh bị ngốc thật sao, thật sự em chưa từng thấy ai ngốc đến mức như anhl”

Lâm Thúy Vân nhìn tình cảnh ở †rước mắt mình thì lại cảm thấy vô cùng đau lòng, không nhịn được mà bắt đầu chửi ầm lên: “Có phải là đầu của anh bị cửa kẹp vào hay không hả? Ai bảo anh tới đây?”

Ninh Kỳ Lam đứng ở một bên nhìn thấy Lâm Thúy Vân liên tục mắng chửi Lục Mặc Thâm như vậy mà Lục Mặc Thâm vẫn không có chút biểu lộ nào là không vui cả, trên gương mặt tái nhợt kia vân mang theo nụ cười đầy cưng chiều.

Trong lúc nhất thời, Ninh Kỳ Lam lại không nhịn được có một sự tức giận xông lên.

Cô ta tiến về phía trước vài bước, chỉ vào cái mũi của Lâm Thúy Vân sau đó lại bắt đầu chửi ầm lên: “Cô rốt cuộc nghĩ mình là ai hả? Dựa vào cái gì mà cô dám mắng giáo sư Lục? Nếu không phải là vì bảo vệ cô thì tại sao anh ấy có thể bị thương như vậy cơ chứt”

“Cô chính là một con đàn bà bị điên, không cảm kích anh ấy thì thôi đi, lại còn dám chỉ thẳng vào mặt của anh ấy mắng, quả nhiên cô chính là một kẻ vong ân phụ nghĩa!”

“Cô quả thực chính là một kẻ ăn cháo đá bát, buông anh ấy ra mau, tôi không cho phép cô đụng vào anh ấy, hãy buông đôi tay bẩn thỉu của cô ra maul”

Lâm Thúy Vân còn đang dạy dỗ chồng của mình thì lại có người khác chạy đến xen vào nói này nói nọ.

Hơn nữa lạ còn dám chỉ thẳng tay vào mặt của cô ấy mà mắng, lập tức sự †ức giận của cô ấy bùng lên.

Cô ấy chạy lại năm lấy tay của Tô Lam dắt lại đến, sau đó lại kéo Lục Mặc Thâm đến trước mặt của cô nói: “Tô Lam, bây giờ cậu hãy lái xe đưa chồng của mình đến bệnh viện đi, nhớ rõ là nhất định phải khám ngay lập tức!”

Khi Lâm Thúy Vân đang nói lời này thì cô ấy còn cố ý nhấn mạnh chữ chồng, giống như đang sợ mọi người không nghe rõ.

Tô Lam ở một bên thì kinh ngạc nhìn vào cô ấy: “Cậu muốn mình dẫn giáo sư Lục đến bệnh viện sao, vậy còn cậu thì sao?

Cậu không đi cùng bọn mình sao?”

“Về phần của mình thì…”

Hai tay của Lâm Thúy Vân chống nạnh, đôi mắt to xinh đẹp lạnh như băng, lạnh lùng mà liếc về phía của Ninh Kỳ Lam: “Cậu cũng vừa nhìn thấy đấy, có một cô bé nhỏ không hiểu chuyện, không lo học hành cho tốt đi mà lúc nào cũng nghĩ ở trong đầu làm cách nào để đi dụ dỗ chồng của người khác!”

“Nếu như cha mẹ của cô bé không có đủ thời gian để dạy dỗ thì với tư cách là trưởng bối, tất nhiên là mình phải dạy dỗ lại cô bé thật tốt mới được!”

Ninh Kỳ Lam sau khi nghe xong những lời này thì lập tức tức giận đến nôi giậm chân: “Vị bác lớn tuổi này, cô đang nói đến ai vậy?”

Lâm Thúy Vân liếc mắt nhìn trông mười phần vô tội, cô ấy vô tội nói ra: “Bây giờ tôi sẽ ngay lập tức nói ra người mà tôi đang nhắc đến, tôi nói là một cô gái nhỏ như cô nếu như yêu thích việc cướp chồng của người khác như vậy thì ngày hôm nay vị bác lớn tuổi này sẽ giáo dục cho cô biết cách làm người là như thế nào!”
 
Chương 5055


Chương 5055

“Cô!”

Ninh Kỳ Lam bị những lời này của Lâm Thúy Vân làm tức giận không nhẹ, tức đến sôi người lên.

Nếu không phải là Lục Mặc Thâm vân còn đang đứng ở đây thì cô ta nhất định sẽ xông lên, nhất định sẽ xé nát gương mặt đó của Lâm Thúy Vân.

Cũng không biết là vì sao mà nhìn thấy Lâm Thúy Vân vẫn là một bộ dáng cao cao tại thượng, không để bất cứ điều gì vào mắt, thậm chí ngay cả một câu mắng người khác mà cô ấy cũng không nói ra.

Nếu như về phương diện cãi nhau bằng miệng thì nhất định cô ta không thể nào thăng được Lâm Thúy Vân.

Cho nên Ninh Kỳ Lam ngay lập tức thay đổi chiến lược, đem mũi nhọn hướng về Lục Mặc Thâm.

Cô ta mở miệng giống như đang làm nũng nói: “Giáo sư Lục, anh hãy nhìn xem cô †a nói những gì về em đi, anh là người có trách nhiệm, làm sao sẽ để người khác nói em như vậy chứ?”

Lục Mặc Thâm quay đầu nhìn Lâm Thúy Vân, giống như là muốn nói gì đó.

Chỉ tiếc là anh ta còn chưa kịp nói gì đó thì đã bị Lâm Thúy Vân nhìn chằm chăm hung thần sát ác cho nên phải nuốt trở về: “Lục Mặc Thâm, em cảnh cáo anhI Nếu như hôm nay anh dám thay mặt cô gái này nói câu nào thì anh cũng đừng nghĩ là mình có thể bước vào cửa nhà một bước!”

Ninh Kỳ Lam đứng ở bên cạnh cũng tức đến phát run lên: “Cô dựa vào đâu mà dám nói như vậy? Cô có tư cách gì mà uy hiếp giáo sư Lục như vậy!”

“Cô cho rằng ai chịu nguyện ý đi vào cửa nhà của cô? Loại cọp cái như cô, vừa liếc nhìn đã khiến người khác buồn nôn, làm gì có người đàn ông nào sẽ chịu được cô cơ chứ!”

Nhưng mà lần kháng nghị này của cô ta hầu như không có một tác dụng nào.

Lục Mặc Thâm vẫn mười phần yên tĩnh đứng đó nhìn Lâm Thúy Vân, dùng giọng nói vô tội mở miệng nói: “Anh bảo anh sẽ mở miệng nói chuyện cho cô ta lúc nào chứ?”

Hai người Lâm Thúy Vân và Ninh Kỳ Lam đang đứng ở bên cạnh nhao nhao cũng đều ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng.

Còn Lục Mặc Thâm khi nhìn thấy gương mắt khó hiểu của hai người thì lại bổ sung thêm một câu: “Em là vợ của anh, việc em dạy dỗ ai thì tất nhiên anh cũng không có ý kiến khác.”

“Chỉ có điều là anh phải nhắc nhở em một câu, có thể nói chuyện nhưng không thể động thủ, dù sao thì bây giờ †rong bụng của em cũng đang mang thai con của anh, nếu làm đứa nhỏ bị thương thì anh nhất định sẽ thu thập eml”

Lâm Thúy Vân tức giận mà liếc mắt nhìn, sau đó rất nhanh chóng nhìn sang Tô Lam bên kia: “Chẳng muốn nói nhảm với cô nữa, Tô Lam, mau chóng đưa anh ấy tới bệnh viện nhanh lên!”

“Giáo sư Lục!”

Ninh Kỳ Lam nhận thấy được vậy mà Lục Mặc Thâm lại vô cùng phối hợp đi theo phía sau lưng của Tô Lam, giống như thực sự chuẩn bị rời đi.

Cô ta lập tức nổi giận chạy vọt đến trước mặt của Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, hôm nay em mới đến thành phố Ninh Lâm bên này, em cũng chưa quen thuộc cuộc sống ở nơi đây, anh thực sự muốn để một mình em ở lại đây sao?”

Sau khi vừa đi ra khỏi vài bước thì Lục Mặc Thâm đột nhiên dừng bước.

Anh ta quay đầu lại nhìn về phía Ninh Kỳ Lam liếc nhìn cô ta rồi nói: “Cô Ninh, có một thứ gọi là tắc xi, ở nước ngoài thường gọi là taxi, nếu như cô muốn đi nơi nào thì chỉ cần đưa địa chỉ cho tài xế lái xe thì nhất định người đó sẽ đưa cô đến nơi mà cô muốn đến.”

Sau khi nói xong những lời này thì Lục Mặc Thâm cũng lạnh lùng quay người đi ra.

Chỉ còn một mình Ninh Kỳ Lam đứng lại, cô ta tức đến nỗi dậm chân: “Lục Mặc Thâm, anh dám! Vậy là cuối cùng anh vẫn không muốn đến thương hội hay sao?”
 
Chương 5056


Chương 5056

“Anh dám đối xử với tôi như vậy, nếu như tôi nói với cha mình chuyện này thì ngay lập tức cha tôi sẽ đá anh ra khỏi danh sách, anh có lòng tự tin không?”

Ninh Kỳ Lam đột nhiên hổn hển mở miệng kêu lớn.

Thế nhưng mà rõ ràng là những lời uy hiếp này của cô ta đã hoàn toàn đụng đến giới hạn của Lục Mặc Thâm.

Lúc này đây, sở dĩ Lục Mặc Thâm đi đến sân bay cũng là vì Ninh Kỳ Lam, sẽ cùng với cô ta đi đến quảng trường Thiên Trì bên này, tất cả những điều này đều là vì anh nể mặt mũi của cha cô ta chính là chủ tịch Ninh trong thương hội quốc tế.

Có vào thương hội hay không đối với anh cũng không có quan trọng.

Đây cũng là bởi vì lúc trước chủ tịch Ninh có giao tình với cha của anh mà thôi.

Thậm chí chủ tịch Ninh còn trăm ngàn lần dặn dò là Lục Mặc Thâm nhất định phải chiếu cố tốt cho con gái của ông ta.

Cho nên anh ta mới có thể kiên trì mà đi đến cuộc hẹn này.

Nhưng mà bây giờ thì sao?

Ninh Kỳ Lam còn dám coi chuyện này là sự uy hiếp dành cho anh ta, còn đem chuyện này ra để uy hiếp anh ta sao?

Vào giờ phút này khi Lục Mặc Thâm chuẩn bị bước chân ra cửa thì bỗng nhiên dừng lại.

Anh ta xoay người lại, gương mặt đẹp trai kia trông vô cùng u ám.

Ánh mắt lạnh như băng của anh ta rời xuống chỗ nào thì có cảm giác giống như chỗ đó cũng sắp biến thành băng.

Nhìn thấy Lục Mặc Thâm đang đến ngày càng gần.

Ủy nghiêm cực lớn ở xung quanh anh ta giống như theo bản năng khiến cho Ninh Kỳ Lam phải lùi về sau.

Không biết tại sao khi nhìn thấy anh ta lần đầu tiên chính cô ta còn cảm thấy anh ta rất tao nhã.

Nhưng hiện tại Lục Mặc Thâm đang đứng trước mặt cô ta thì khiến cho cô †a cảm thấy anh ta giống như ác ma từ trong địa ngục đi ra.

Toàn thân cao thấp đều tỏa ra sự lạnh lùng khiến cho người khác không dám tiến lại.

“Giáo… giáo sư Lục!”

Nhìn thấy bộ dáng nơm nớp lo sợ của Ninh Kỳ Lam thì Lục Mặc Thâm mở miệng: “Cô có biết rõ đời này Lục Mặc Thâm tôi ghét nhất là cái gì không?”

Ninh Kỳ Lam theo bản năng mà lắc đầu, vô cùng hoảng sợ nhìn anh ta.

Lục Mặc Thâm nói từng câu từng chữ một: “Trong cuộc đời này, thứ mà tôi ghét nhất chính là người khác uy hiếp tôi!”

Sắc mặt khi anh ta nói những lời này Vô cùng uy nghiêm, hoàn toàn không giống như bộ dáng đang nói đùa.

Hiện tại cô ta cảm thấy như có một việc mình đã nghĩ sai, đích thực là nhà họ Lục đã từng có giao tình với chủ tịch Ninh của thương hội quốc tế.

Ở bên ngoài còn truyền tai nhau rằng quan hệ giữa hai bên vô cùng mật thiết Thế nhưng chỉ có chủ tịch Ninh biết rõ ràng mọi chuyện, nếu như năm đó không có nhà họ Lục ủng hộ thì nhất định ông ta cũng không thể ngồi vừng chiếc ghế chủ tịch của thương hội quốc †ế này.

Từ đầu tới cuối cũng không phải là Lục Mặc Thâm muốn trèo cao, mà là ông ta vấn luôn liều lĩnh muốn trèo cao lên cành cây to chính là Lục Mặc Thâm.
 
Chương 5057


Chương 5057

Sở dĩ chủ tịch Ninh đem con gái của mình từ nước ngoài trở về chính là muốn nhìn xem một chút có thể dùng vài phần nhan sắc của con gái mình để khiến cho Lục Mặc Thâm vui vẻ hay không.

Tất cả những điều này không hề giống với những gì Ninh Kỳ Lam nghĩ đến.

Sở dĩ Lục Mặc Thâm đối xử với cô †a khiêm nhường lễ độ, chính là muốn lôi kéo làm quen với cha của cô ta, muốn đi vào thương hội quốc tế.

Nhưng mà căn bản là Lục Mặc Thâm không thèm quan tâm đến cái thương hội quốc tế kia.

Anh ta và Quan Triều Viễn cả hai từ lâu đã là những thành viên cốt cán trong đội ngũ lãnh đạo của giới kinh tế và thương mại thế giới ở trong khu vực Châu Á – Thái Bình Dương này rồi.

“Chủ tịch Ninh cũng không phải là người tệ, nhưng ông ta lại có một khuyết điểm chí mạng.”

Lục Mặc Thâm nhìn chằm chằm vào Ninh Kỳ Lam nói từng câu từng chữ: “Cô có biết khuyết điểm chí mạng đó đó là cái gì không?”

Ninh Kỳ Lam bị khí thể của Lục Mặc Thâm chèn ép, trong lúc nhất thời chân tay đều trở nên luống cuống.

“Nếu như cô không biết nói gì thì tôi cũng không ngại nhắc nhở cô một chút, khuyết điểm chí mạng của chủ tịch Ninh chính là không biết dạy chính con gái của mình”

Sau khi nói xong lời này thì Lục Mặc Thâm cũng không thèm quan tâm đến Ninh Kỳ Lam lúc này sẽ có bộ dáng như thế nào, liền trực tiếp đi ra bên ngoài theo Tô Lam.

Nhìn theo bóng lưng dần dần đi xa của anh ta thì Ninh Kỳ Lam cứ như vậy ngồi tại chỗ, rất lâu sau mới phục hồi tinh lại.

Ngay vào thời điểm mà mọi người đều cho rằng Ninh Kỳ Lam sẽ hết hy vọng với Lục Mặc Thâm thì ngoài ý muốn trên mặt của cô ta còn có chút mập mờ, biểu cảm đầy thưởng thức.

“Giáo sư Lục đúng là một người đàn ông tốt đấy!”

Ninh Kỳ Lam từ nhỏ đã được cha của mình đưa ra nước ngoài đi học.

Bởi vì cô ta có cá tính tươi sáng, tính cách sáng sủa, mà vẻ ngoài cũng rất đẹp cho nên ở nước ngoài cũng có vô số người theo đuổi.

Tuy cô ta cũng chỉ mới có mười tám mười chín tuổi nhưng từ khi ba bốn tuổi đã biết yêu.

Đến bây giờ cô ta cũng đã thay rất nhiều bạn trai.

Những người bạn ở cùng độ tuổi của cô ta suy nghĩ hết sức nông cạn, hơn nữa lại vô cùng ngây thơ, không có một chút xíu chiều sâu nào.

Nhưng một khi đã là người mà cô ta thích thì ban đầu cho dù có lạnh lùng đến mức nào thì đến cuối cùng cũng đều phải khăng khăng muốn ở bên cạnh cô †a.

Tùy tùy tiện tiện là có thể gọi đến, sai gì làm nấy, không có bất kỳ một tính khiêu chiến nào.

Thế nhưng cô ta tuyệt đối không ngờ rằng lúc này cô ta vừa mới về nước thì lại gặp người đàn ông đầu tiên mà mình vừa ý.

Ninh Kỳ Lam căn bản cũng không sợ người khác từ chối mình!

Cô ta cũng không quan tâm đến việc người đàn ông đó đã kết hôn có con thật sự hay chưa.

Thứ mà cô ta muốn chỉ là cảm giác mới lạ cùng với kích thích, còn có cả tính khiêu chiến.

Bởi vì có thể coi người đàn ông Lục Mặc Thâm này giống như đỉnh Everest đều không thể chạm tới, thì cô ta chắc chăn mình có thể trèo qua đỉnh của anh ta.

Mặc dù ở dưới có thể đã có rất nhiều đá kê chân nhưng Ninh Kỳ Lam tự tin rằng mình chính là một trong số những người có thể leo lên đỉnh đó.

Một bên Lâm Thúy Vân nhìn thấy bộ dạng Ninh Kỳ Lam bị áp chế thì càng †ức giận, vừa quay đầu lại nhìn bộ dạng của cô ta thì ngay lập tức cô ấy đoán được trong đầu của Ninh Kỳ Lam đang nghĩ cái gì.
 
Chương 5058


Chương 5058

“Tại sao mà tôi lại không biết chuyện này nhỉ, hiện nay những chị gái nhỏ ở nước ngoài đều không có đạo đức cơ bản hay sao?”

Hai tay của Lâm Thúy Vân còn khoanh tay trước ngực, giọng nói lạnh lùng mở miệng châm chọc nói.

Vốn vào lúc này Ninh Kỳ Lam còn đang suy nghĩ phải dùng thủ đoạn phương pháp nào để chinh phục được Lục Mặc Thâm.

Thì bất thình lình cô ta nghe được lời nói này của Lâm Thúy Kiều, sắc mặt vừa rồi của cô ta biến đổi: “Cô đang nói ai đấy? Cô nói cái gì cơ?”

Lâm Thúy Kiều bộc lộ khoa trương, che miệng của mình lại, sau đó mới giải thích: “Ôi trời, thật sự là không có ý gì đâu nha, vừa rồi tôi không nên dùng hành vi của một người để đánh giá toàn bộ những người khác được, những chị gái nhỏ kia còn có nhân phẩm rất tốt, nhưng mà còn cô thì quả thật đúng là một ngoại lệ!”

Gia cảnh của Ninh Kỳ Lam hết sức giàu có, từ nhỏ đến lớn đều là đối tượng được mọi người vây quanh giống như những ngôi sao vây quanh mặt trăng.

Cô ta đã lớn như vậy rồi nhưng chưa bao giờ bị người khác ám chỉ châm biếm như ngày hôm nay, còn bị chỉ thẳng vào mặt trách cứ.

Từ sâu trong lòng của cô ta vô cùng †ức giận, tận lực khiến cho tâm tình của mình bình phục lại như bình thường.

Cô ta lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Thúy Vân: “Tôi nói này người bác lớn tuổi, cô có biết trên thế giới này cái gì gọi là true love không vậy? Đó chính là chân ái!”

“Chuyện tình cảm cũng không phải là chuyện cô muốn khống chế ra sao thì khống chế, không sai, tôi biết rõ giáo sư Lục thực sự đã kết hôn, thế nhưng mà như vậy thì như thế nào? Kết hôn thì cũng có thể ly hôn!”

“Chỉ cần anh ấy ly hôn, sau đó vẫn có thể ở bên tôi, như vậy thì có vấn đề gì sao?”

Lâm Thúy Vân chứng kiến thấy bộ dáng vô cùng ngang ngược, ngạo mạn của cô bé này thì trong lúc nhất thời không những cảm thấy tức giận mà còn có một chút muốn cười: “Tôi nói này cô gái trẻ, cô biết không lúc tôi ở tâm tuổi của cô tô cũng đã từng có ý nghĩ này, nhưng mà về sau thời gian đã nói cho tôi biết loại chuyện như vậy vẫn là không nên làm.”

“Dù sao thì tuổi của cô còn nhỏ, không biết xấu hổ, như vậy thì người ta sẽ nói là cha mẹ của cô không biết dạy con, cô cũng nên cân nhắc đến người †rong nhà của mình qua đã, mọi người trong nhà của cô vẫn còn có danh dự của họi”

“Cô… Cô nói vậy là có ý tứ gì hả?

Vậy mà cô dám mắng cả người nhà của tôi saol”

“Chẳng lẽ những gì mà tôi mắng là sai hay sao? Cô dám làm cả loại chuyện làm kẻ thứ ba đi phá hoại gia đình của người khác, lại còn có thể kiêu ngạo như vậy, cô không quan tâm đến thể diện gia đình mình hay sao?”

“Cô đã không quan tâm đến thể diện của bọn họ thì cần gì phải quan †âm đến việc tôi mắng sau lưng họ cơ chứ?”

Lâm Thúy Vân khi mắng người cũng sẽ không quan tâm nhiều như vậy, cô ấy chỉ nghĩ phải làm thế nào để mắng ngoan độc hơn.

Đứng ở trước mặt của cô ấy là một cô gái nhỏ kiêu ngạo, hơn nữa lại còn nói quá nhiều, lẽ ra phải có người dạy dỗ cô ta từ sớm mới đúng!

Nếu không thì cô ta cũng sẽ không biết tại sao mình bị người khác đánh đòn!

Lâm Thúy Vân vốn cao hơn Ninh Kỳ Lam một cái đầu, cô ấy bước từng bước một tới gần, cả người từ trên xuống dưới đều dấy lên một tầng uy thế cực kỳ cường đại.
 
Chương 5059


Chương 5059

Gần như khiến Ninh Kỳ Lam theo bản năng mà phải lui lại hai bước.

Cô ấy gắn từng chữ một: “Cô muốn dây dưa với Lục Mặc Thâm như thế nào là chuyện của cô, tay chân miệng đều mọc ở trên người của cô, tôi muốn quản cũng không quản nổi.”

“Nhưng mà chuyện ly hôn hay không này không phải do cô định đoạt, mà là Lâm Thúy Vân tôi định đoạt!”

Ninh Kỳ Lam gắt gao căn chặt hàm răng, hoàn toàn không có ý muốn nhượng bộ: “Vậy thì đã thế nào? Cho dù bây giờ cô là bà Lục thì đã sao? Cô lớn tuổi hơn tôi, già hơn tôi, một ngày nào đó giáo sư | Lục sẽ ghét bỏ cô hoa tàn ít bướm!”

“Có người đàn ông nào không thích người trẻ tuổi xinh đẹp đâu? Không có một người đàn ông nào là ngoại lệ!”

“Ồ, phải không?”

Lâm Thúy Vân lạnh lùng trừng cô ta một cái: “Cô nói câu nói này ngược lại là nhắc nhở cho tôi, vậy trước khi tôi già cả nhăn nheo, tôi cũng chỉ đành khiến cho cô thân bại danh liệt thôi!”

Sau khi Ninh Kỳ Lam nghe được những lời nói này, trên mặt liền lộ ra biểu cảm sững sờ.

Cô ta hoàn toàn không hề hiểu được trong lời này của Lâm Thúy Vân rốt cuộc là có hàm ý gì.

Chỉ là trong ánh chớp thoáng chốc, cô ta đã nhìn thấy trên mặt Lâm Thúy Vân chợt lóe lên tia gian giảo.

Vào lúc Ninh Kỳ Lam còn chưa kịp phản ứng, cặp mắt sáng rỡ kia của Lâm Thúy Vân đã nhẹ nhàng chớp chớp, nháy mắt liền có hai dòng nước mắt nóng hổi xuất hiện.

Ngay khi Ninh Kỳ Lam còn đang cảm thán kỹ thuật diễn của vị cao thủ Lâm Thúy Vân này quả thật lợi hại, liên thấy cô ấy ‘oa” một tiếng gào khóc, cả người trực tiếp ngồi trên mặt đất.

Hành động lần này của Lâm Thúy Vân trong nháy mắt gần như hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của tất cả khách hàng trong tiệm lẩu qua đó.

Thậm chí những người ở bên ngoài cũng nhịn không được mà ghé đầu vào muốn tham gia náo nhiệt.

Chưa đến vài giây đồng hồ, những khách hàng vốn đang ăn nồi lẩu kia lại càng bao vây ba tầng trong ba tầng ngoài với hai người Lâm Thúy Vân các cô là trung tâm.

Lâm Thúy Vân một bên lau nước mắt, một bên tủi thân chỉ vào Ninh Kỳ Lam bắt đầu lên án: “Cô nói xem một cô gái trẻ như cô, hơn nữa nhìn dáng dấp cũng rất xinh đẹp, tại sao không lo học tập cho tốt mà nhất định phải đi phá hư gia đình người khác chứ? Cô còn là con người sao? Cô quá độc ác!”

Ninh Kỳ Lam nhớ rõ ràng một giây trước người phụ nữ Lâm Thúy Vân này vần còn ngang ngược ương ngạnh chỉ vào mũi mình mà mắng chửi.

Sao một giây sau cô ấy liền đáng thương tội nghiệp mà ngồi dưới đất thế này?

Cô ta bị biến hóa nghiêng trời lệch đất này làm cho triệt để khiếp sợ.

Đây là Lâm Thúy Vân vừa rồi còn vệênh váo tự đắc kia sao?

Vừa rồi là ai đang chỉ trích chính mình nói mình không biết xấu hổ vậy?

Làm sao chỉ mới qua thời gian vài giây đồng hồ mà cô ấy liền trực tiếp biến thành người bị hại thế?

Ninh Kỳ Lam hoảng hốt lo sợ nhìn về phía đám người đang xúm lại chung quanh.

Trước đó cô ta chưa bao giờ gặp phải loại chuyện này, trong lúc nhất thời cũng có chút không biết nên làm như thế nào cho phải: “Cô đứng lên… Cô đứng lên cho tôi, đừng ở chồ này diễn kịch giả bộ đáng thương!”

Lâm Thúy Vân một bên gạt lệ, một bên che lấy bụng của mình: “Cô còn muốn tôi phải làm sao?

Trong bụng tôi đã mang đứa bé của anh ấy, cô nhìn xem cũng đã ba tháng rồi, tôi vẫn luôn chưa nói cho anh ấy biết sự thật, chính là vì tác thành cho đôi nam nữ chó má các người!”

“Nhưng bây giờ thì sao, ngay cả đứa bé trong bụng tôi cô cũng không có ý định bỏ qua, hơn nữa còn chạy đến bên trong tiệm lẩu náo loạn?”
 
Chương 5060


Chương 5060

“Tôi nói cho cô biết, nếu như đứa bé trong bụng tôi xảy ra chuyện gì không may, cho dù tôi có làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho các người đâu!”

“Mọi người mau tới giúp tôi phân xử thử xem! Trên thế giới này nào có người thứ ba lại dám ương ngạnh phách lối như vậy!”

“Chỉ ỷ vào mình trẻ tuổi, sách cũng không đọc, chỉ chăm chăm để ý vào chuyện quyến rũ thầy giáo của mình!”

Ninh Kỳ Lam bị lời nói này của Lâm Thúy Vân khiến cho hoàn toàn sững sờ.

Nhìn thấy người chung quanh đưa ánh mắt vô cùng khinh bỉ coi thường về phía mình, cô ta lập tức liền lo sợ: “Không phải, không phải như vậy, các người đừng nghe cô ta nói năng bậy bạt Tôi hoàn toàn không cói”

Lâm Thúy Vân lại hoàn toàn không hề cho cô ta cơ hội giải thích, cô ấy vụt một tiếng bò dậy, khóc lóc hô hào: “Sao lại không phải như vậy, còn nói tôi nói năng bậy bạ. Vừa rồi người chung quanh cũng trông thấy, rõ ràng chính là cô muốn vươn tay đẩy tôi!”

“Nếu không phải nhờ vào chồng tôi tay mắt lanh lẹ mà đỡ lấy tôi thì chắc hẳn người đang nằm trong bệnh viện bây giờ là tôi đấy, cô thật quá hung ác mà!”

“Chồng tôi vốn đã nói với cô anh ấy sẽ về với gia đình, nhưng cô lại còn ở đây tiếp tục dây dưa không dứt! Cô muốn giết đứa con trong bụng tôi! Trên đời này sao lại có người như cô chứ!”

Vào lúc này, những thực khách ngồi ở bàn bên cạnh sau khi nghe lời buộc tội của Lâm Thúy Vân, cũng sôi nổi đứng dậy và bắt đầu làm chứng: “Đúng, đúng, vừa rồi tôi có thể thấy rõ, chính là cô gái trẻ tuổi này đã vươn tay đẩy cô ấy, may mà chồng cô ấy còn có chút lương tâm che chắn cho cô ấy khỏi nồi dầu nóng, nếu không thì thiết nghĩ hậu quả cũng sẽ không thể tưởng tượng nổi!”

“Thai phụ này nếu thật sự bị thương mà đến bệnh viện, đứa nhỏ trong bụng nhất định sẽ không thể giữ được!”

Khi Lâm Thúy Vân nhìn thấy có người nói hộ cho mình, cô ấy càng khóc lóc thảm thiết hơn: ““Hu hu hu, thật sự là không nghĩ tới tuổi còn trẻ mà tâm tư của cô lại có thể tàn nhân như vậy!”

“Tôi vốn dĩ muốn đợi đứa nhỏ ổn định rồi mới đi ký giấy ly hôn. Cô đói khát không chịu nổi như thế sao? Ngay cả một chút thời gian ngắn ngủi này cũng không muốn chờ đợi sao?”

“Lại còn muốn phá hỏng mặt mũi ngoại hình của tôi, trên đời này làm sao lại có người phụ nữ ác độc như cô vậy!”

Từng chuyện từng chuyện xấu hổ oan uống đều đang đổ lên đầu cô ta.

Nói cho cùng thì Ninh Tiểu Thuần cũng chỉ là một cô gái mười mấy tuổi mới lớn.

Nếu cô ta được yêu cầu đối phó với những chàng trai ở cùng độ tuổi của cô †a thì có lẽ là quá dư sức.

Tuy nhiên, khi đối mặt với Lâm Thúy Vân cực kì thông minh, cô ta ngay lập tức bị biến thành kẻ cặn bã ác độc chỉ trong vài giây.

“Không, không phải như vậy, đừng nghe lời cô ta nói nhảm nhí bậy bạ! Vừa rồi tôi thật sự không có ý định đẩy cô ta, cũng không biết cô ta vốn đang mang thai!”

Lời nói của Kỳ Lam còn chưa kịp nói xong, người bên cạnh ngay lập tức cắt ngang: “Mọi người nghe thấy rồi chứ! Cô ta vừa tự mình thừa nhận mình chính là người dùng tay đẩy thai phụ, tôi nào có nói dối đâu?”

Ngay khi giọng nói cất lên, những người xung quanh bắt đầu chĩa mũi dùi vào cô ta.

“Tôi thấy cô gái nhỏ này tuổi còn khá còn trẻ, lại trang điểm ăn mặc thành dáng vẻ không đứng đắn không phù hợp thế này, chắc chắn cũng không phải là người tốt!”

“Chính là như vậy, tuổi còn nhỏ không lo học cho giỏi thì thôi, lại còn đi học người khác làm người thứ ba, tâm địa ác độc như vậy, không chỉ muốn giết con của người khác, mà còn muốn hủy khuôn mặt của người ta, rốt cuộc cha mẹ cô đã dạy dõ cô như thế nào vậy?”
 
Chương 5061


Chương 5061

“Loại đàn bà vô đạo đức này, mọi người mau lấy điện thoại vạch trân cô ta, để cô ta nổi tiếng, giúp cho cô ta trở thành người nổi tiếng trên mạng luôn!”

“Đúng đúng đúng, hãy để cô ta trở thành một người nổi tiếng trên mạng!”

Nhìn thấy đám đông đang quay camera điện thoại di động chĩa vào mình, Ninh Tiểu Thuần liền hoảng hốt lo SỢ.

Cha cô ta quả thật đã đã giao cho cô ta một nhiệm vụ.

Muốn cô ta làm mọi thứ có thể để hạ gục Lục Mặc Thâm, thậm chí còn có thể sử dụng một số thủ đoạn đặc biệt.

Chỉ mới trước khi trở về nước, cha cô ta thậm chí còn cố ý cẩn thận nói với cô ta.

Ông ta nói rằng Lục Mặc Thâm là một người rất quan trọng, và chỉ có thể xử lý thông minh khéo léo trong vấn đề này, tuyệt đối không được làm cho hoàn cảnh trở nên xấu hổ mất mặt.

Nếu không, e là sau này cha cô ta sẽ không có cách nào tiếp xúc qua lại với Lục Mặc Thâm.

Nếu những chuyện hôm nay cô ta làm bị những người vây xem xung quanh quay thành một đoạn video ngắn và tung lên mạng.

Chỉ e là cha cô ta nhất định sẽ nổi trận lôi đình!

“Không được quay, các người không được phép quay, mau cất hết điện thoại lại đi!”

Tiếng hét kinh hoàng của Ninh Kỳ Lam lập tức vang lên khắp nhà hàng lẩu.

Cô ta một bên che lấy mặt mình, một bên liều mạng chen chúc ra bên ngoài: “Tôi cảnh cáo các người, không được phép quay, không được phép quay tôi! Nếu các người đăng video của tôi lên mạng, là các người đang xâm phạm quyền sở hữu chân dung của tôi, và tôi có thể kiện các người!”

Mặc dù lúc nói chuyện cô ta vẫn có vẻ vô cùng tự tin, nhưng bước chân của cô ta đã sớm không thể khống chế mà chen chúc về phía cánh cửa để ra ngoài.

Cuối cùng, sau một hồi vất vả chen lấn ra khỏi đám đông, cô ta gần như không quay đầu lại mà vội vàng chạy ra ngoài.

Ninh Kỳ Lam cũng đã sớm chạy không còn hình bóng, nhưng Lâm Thúy Vân vấn vô vùng yếu ớt dựa vào mép bàn bên cạnh, không ngừng cúi đầu lau nước mắt.

Cô ấy vốn đã rất rất xinh đẹp, hiện giờ khi khóc lóc thế này lại càng xinh như hoa lê dưới mưa, khiến những quần chúng xung quanh thấy vậy không khỏi đau lòng xót xa.

Từng người một trong số họ vây quanh để an ủi cô ấy: “Tôi nói này cô gái, dung mạo cô xinh đẹp như vậy cũng không thể khóc được! Nếu cô khóc sưng cả mắt, trông sẽ không đẹp đâu!”

“Đúng vậy, cô tuyệt đối không thể gây tổn thương đến lòng mình! Trong bụng cô lại còn có đứa nhỏ này đấy, tôi nghĩ vừa rồi chồng cô lại rất che chở cho cô, cho nên mới có thể không thèm chớp mắt mà che chăn dầu nóng giúp cô, tôi cảm thấy anh ta vẫn còn yêu cô!”

“Đúng rồi, cô không nghe thấy lúc chồng cô chuẩn bị đi, con nhỏ đó còn còn mở miệng uy hiếp sao? Tôi đoán chồng cô nhất định là có nhược điểm gì đó bị cô ta bắt được. Chuyện này đoán chừng là có lý do đằng sau, cô cũng đừng quá thương tâm!”

“Đúng vậy, nói ngược lại, dáng dấp cô xinh đẹp như vậy, còn sợ rằng không có đàn ông muốn sao?”

Nghe thấy những lời an ủi của mọi người xung quanh, Lâm Thúy Vân lúc này mới nghẹn ngào ngừng khóc.

Cô ấy vô cùng đáng thương nhờ người khác lấy khăn giấy, vừa lau nước mắt vừa chân thành tha thiết nói lời cảm ơn với những người xung quanh: “Hôm nay cám ơn mọi người rất nhiều, nếu như không phải là mọi người đứng lên nói giúp cho tôi thì tôi thật sự không biết phải làm sao mới được!”

Sau hai lần nghẹn ngào nức nở, Lâm Thúy Vân lại thở dài một hơi: “Chỉ là ở chỗ này còn có mọi người giúp đỡ cho tôi, nhưng sau khi tôi trở về, không biết cô ta có lại làm phiền tôi nữa hay không đây.”
 
Chương 5062


Chương 5062

“Thật ra, nếu bị bắt nạt cũng không có gì to tát không chịu nổi. Tôi bây giờ chỉ lo lắng cho đứa con trong bụng thôi.

Nó chỉ mới được ba tháng tuổi…”

Sau khi nói đến đây, Lâm Thúy Vân lại nhịn không được muốn òa khóc.

Bên cạnh có một chị gái ngoài ba mươi tuổi bước đến.

Cô ta đưa tay ra và nhẹ nhàng võ võ bờ vai của Lâm Thúy Vân: “Đừng lo lắng, vừa rồi tôi đã quay lại hết dáng vẻ vô cùng kiêu ngạo phách lối của cô ta, ngày mai tôi sẽ đăng lên mạng! Đến lúc đó cho dù cô ta thật sự muốn tiếp tục dây dưa thì e rằng người trong nhà cô ta cũng sẽ không đồng ý!”

“Có thật không?”

Ánh mắt Lâm Thúy Vân sáng lên, bên trong giống như là đột nhiên dấy lên một tia hy vọng.

Sau khi nhận được ánh mắt của Lâm Thúy Vân, cô gái trẻ kia đột nhiên cảm thấy tự nhiên sinh ra một loại tinh thần trọng nghĩa.

Cô ta lập tức võ ngực cam đoan: “Đương nhiên là thật, chuyện này cứ để tôi lo liệu, cô cứ trở về an tâm dưỡng thai là được rồi!”

“Ôi, thật sự là cảm ơn mọi người rất nhiều! Nếu hôm nay không có những người tốt bụng như mọi người giúp đỡ che chở, tôi thực sự không biết mình nên làm gì!”

Lâm Thúy Vân liên tục cảm ơn, sau đó cô ấy thu dọn hết đồ đạc với đôi mắt đỏ hoe, chuẩn bị xoay người rời đi.

Và cô gái trẻ nhiệt tình vừa rồi thậm chí còn gọi một chiếc taxi cho Lâm Thúy Vân, đợi sau khi tận mắt nhìn thấy cô ấy lên taxi thì mới yên tâm rời đi.

“Ôi ôi, chị ơi, chị thật sự là người tốt, em cảm ơn chị rất nhiều!”

Lâm Thúy Vân quay cửa kính xe xuống, nghẹn ngào vấy tay chào tạm biệt cô ta.

“Nhớ lấy, lúc về nhất định phải chăm sóc sức khỏe bản thân cho thật tốt.

Không được để ý đến mấy người đó, biết không?”

“Dạ, em biết rồi!”

Khi chiếc taxi chạy ngày càng xa, sau khi không còn nhìn thấy cô chị gái ấm áp nhiệt tình trong gương chiếu hậu, khuôn mặt buồn bã và thê lương ban đầu của Lâm Thúy Vân lập tức khôi phục bình tĩnh trong nháy mắt.

Cô vô cùng duyên dáng lấy khăn giấy trong túi xách của mình ra lau đi những giọt nước mắt trên khóe mắt.

Sau đó, khóe miệng liên nhếch lên một nụ cười lạnh đắc ý dào dạt: “Ninh Kỳ Lam đúng không? Muốn đấu với tôi à? Cô vẫn còn non lắm!”

Tài xế taxi ngồi phía trước xe có thể nhìn thấy cực kỳ rõ ràng mọi thay đổi trong biểu cảm của Lâm Thúy Vân qua gương chiếu hậu.

Có một câu nói rất hay rằng vẻ mặt của người phụ nữ giống như bầu trời tháng sáu, muốn thay đổi liền thay đổi.

Trước đây người lái xe taxi còn chưa hiểu được điều này có nghĩa là gì, nhưng hôm nay xem như ông ta đã có được một trải nghiệm thực tế.

Quả thực là khiến người ta phải cảm thán!

Sau khi ngồi vào chỗ, Lâm Thúy Vân | lấy điện thoại di động ra và gọi cho Tô Lam.

 
 
Chương 5063


Chương 5063

€ô ấy liền biết được Lục Mặc Thâm đã được cô đưa đến bệnh viện trung ương: “Bác tài, chúng ta đến bệnh viện †rung ương.”

Khoảng hai mươi phút sau đó, xe taxi liên dừng ở cổng chính bệnh viện †rung ương.

Lâm Thúy Vân dựa theo địa chỉ mà Tô Lam đưa cho tìm thấy khoa bỏng.

Vừa bước vào, cô ấy đã thấy Lục Mặc Thâm và Tô Lam đang ngồi trên ghế ở lối vào đại sảnh.

Lúc này, trên người Lục Mặc Thâm đã thay áo bệnh viện, sắc mặt hơi tái nhợt, dường như đang cùng Tô Lam nói chuyện gì đó với nhau.

“Tô Lam!”

Khi Lâm Thúy Vân nhìn thấy bộ quần áo bệnh nhân mà Lục Mặc Thâm đang mặc trên người, trái tim cô ấy đột nhiên bất ổn.

Cô ấy nhanh chóng bước tới.

Chỉ là cô vừa mới bước đến bên cạnh Lục Mặc Thâm, còn chưa kịp mở miệng hỏi thăm thương tích trên người anh ta ra sao, một người đột nhiên xông ra từ bên cạnh, vung tay về phía Lâm Thúy Vân như thể muốn tát vào mặt cô ấy.

“Thúy Vân, cẩn thận!”

Tô Lam thấy cảnh này liền trực tiếp giật mình kêu lên.

Cô nhanh chóng đứng dậy kêu lên một tiếng, chỉ là cái tát kia lại không thể đánh trúng vào mặt Lâm Thúy Vân.

Bởi vì bàn tay đột nhiên xuất hiện từ giữa không trung kia đã bị Lục Mặc Thâm nắm chặt lấy.

Giờ phút này biểu hiện trên mặt Lục Mặc Thâm rất phức tạp, như thể từng tế bào trong cơ thể đang bộc lộ sự tức giận và bất mãn của anh ta: “Mẹ ơi, mẹ đang làm gì vậy?”

Đúng vậy, người vừa rồi lao ra đánh Lâm Thúy Vân không phải là ai khác mà chính là mẹ Lục.

Thật ra vừa rồi bà không an tâm về xét nghiệm máu khi sáng, vậy nên bà cố ý chuẩn bị vội vàng quay lại hỏi trưởng khoa Nhậm cho rõ.

Nhưng trưởng khoa Nhậm lại nói với bà rằng quy trình thông qua kiểm tra máu để chẩn đoán xác định đứa trẻ trong bụng Lâm Thúy Vân là con trai hay con gái phi thường phức tạp.

Mà báo cáo kết quả xét nghiệm máu cũng cần phải đợi thêm một tuần lê nữa mới có thể có.

Trong lúc nhất thời, mẹ Lục đã cảm thấy rất, rất thất vọng.

Khi chuẩn bị rời đi thì bà tình cờ thấy hai người Tô Lam và Lục Mặc Thâm vội vàng lao vào khoa bỏng.

Khi mẹ Lục nhìn thấy cảnh này, trong tiềm thức bà gần như nghĩ rằng con hồ ly Tô Lam đã móc nối với Quan Triều Viễn nhưng không thành, bây giờ cô quay đầu muốn quyến rũ con trai bà.

Trong cơn tức đến nổ phổi, bà liền đi về phía hai người họ, chuẩn bị hung hăng dạy cho Tô Lam một bài học.

Nhưng ai ngờ bà vừa tiến lại gần đã nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người họ.

Sau đó bà mới biết rằng hóa ra Lục Mặc Thâm vì bảo vệ con chó cái Lâm Thúy Vân nên mới bị nồi lẩu nóng hổi đổ vào người làm bỏng.

“Mặc Thâm, có phải con bị ngu ngốc không hả? Người phụ nữ này hại con thành như vậy, con lại còn bảo vệ cô ta sao?”

Mẹ Lục thấy con trai của mình bị thương thì lộ ra vẻ tức giận đến ứa gan: “Con tự nói xem, từ nhỏ đến lớn mẹ còn chưa từng động đến một đầu ngón tay của con! Mẹ cẩn thận bảo vệ con từng li từng tí, nào có khiến con phải chịu thương tích? Nhưng mà con lại vì con đàn bà này mà ba lần bốn lượt…”
 
Chương 5064


Chương 5064

Lời của mẹ Lục còn chưa nói xong thì đã bị Lục Mặc Thâm đánh gấy.

Anh ta nghiêng người và bảo vệ Lâm Thúy Vân ở sau lưng mình: “Chuyện nồi lẩu vốn là do con sơ ý làm đổ lên người. Không liên quan gì đến cô ấy.”

Nghe những gì con trai nói, mẹ của Lục quả thực cảm thấy không thể nói lý: “Mặc Thâm, sao bây giờ con lại trở nên như vậy? Con vậy mà lại nói dối mẹ, phải biết trước đây con chưa từng như thế này! Hiện tại vì người ngoài, mà con nói dối mẹ sao?”

“Tại sao con lại trở nên như thế này, mẹ cảm thấy mẹ sắp không nhận ra con nữal”

“Lâm Thúy Vân là người phụ nữ của con, và cô ấy đã mang trong bụng đứa con của con. Trách nhiệm cơ bản nhất của con với tư cách là một người chồng và một người cha là phải bảo vệ hai người họ, và con chưa bao giờ cảm thấy việc làm này có gì sai trái cả.”

Lục Mặc Thâm nhẹ giọng nói, anh ta cứ nhìn thẳng vào mẹ Lục đang đứng †rước mặt mình: “Mẹ, ngay từ đầu con đã không muốn mẹ đến thành phố Ninh Lâm này, nếu như ngay cả chuyện nhỏ này mẹ cũng không thể chấp nhận được thì sáng sớm ngày mai con sẽ lập tức thu xếp người đưa mẹ trở lại thủ đô.”

“Con… con nói cái gì?”

Mẹ Lục nhìn Lục Mặc Thâm chằm chằm, bà thật sự không thể tin vào tai mình.

Lục Mặc Thâm đang nói cái gì, nó vậy mà có thể nói muốn đưa mình trở về thủ đô?

Đây rõ ràng là đang đe dọa đây mài Trên khuôn mặt của Lục Mặc Thâm cũng không có quá nhiều biểu cảm.

Anh ta lặp lại những gì mình vừa nói một lần nữa: “Con đã nói nếu mẹ không chịu nổi thì sáng mai con sẽ phái chuyên cơ đưa mẹ trở lại thủ đô.”

Mẹ Lục tức giận đến toàn thân phát run, nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho phải.

Bà không thể trở về thủ đô được!

Cho dù bà rất muốn quay lại, nhưng chắc chắn không phải là bây giời Bởi vì bây giờ bà nhất định phải xác định xem rốt cuộc đứa trẻ trong bụng Lâm Thúy Vân là con trai hay con gái!

Nếu chắc chắn rằng cô ấy đang mang trong bụng một bé trai, nhất định bà sẽ nhờ một vú em ở lại đây chăm sóc cho cẩn thận.

Nhưng nếu Lâm Thúy Vân có một bé gái trong bụng, bà nhất định sẽ tìm mọi cách để tống khứ đứa trẻ đi!

Xét cho cùng, nhà họ Lục đây chính là chín đời đơn truyên, mà Lục Mặc Thâm đã được gia đình coi trọng từ khi anh ta còn là một đứa trẻ.

Nếu trong bụng Lâm Thúy Vân là một bé trai, nói không chừng cha Lục sẽ rất vui và tình cảm vợ chồng của họ có thể thoáng dịu đi một chút.

Khi đó, nhằm cho cháu trai một gia đình đầy đủ và khỏe mạnh.

Có lẽ cha Lục sẽ rời bỏ con hồ ly tinh kia và lại một lân nữa chấp nhận chính mình.

Với suy nghĩ như vậy, mẹ Lục càng thêm quyết định bà tuyệt đối không bao giờ rời bỏ Ninh Lâm vào thời điểm quan trọng như thế này.

Nếu như bà rời đi thì mọi thứ ở đây sẽ nằm ngoài sự kiểm soát.

Thấy mẹ Lục rốt cuộc cũng bình tính lại, không nói gì nữa, Lục Mặc Thâm mới quay đầu nhìn Lâm Thúy Vân đang đứng phía sau mình.

Ánh mắt anh ta quan tâm lo lắng, nhìn kỹ người phụ nữ bên cạnh mình từ trên xuống dưới.

Sau khi một lần nữa xác nhận rằng không có bất kỳ tổn thương nào trên cơ thể cô ấy, lúc này anh ta mới lên tiếng nói: “Em có ổn không?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom