Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 940


Đầu năm nay, những người có thể giữ vững được vẻ bình thản thì mới có thể làm được chuyện lớn, mà bọn họ cũng đủ sự tàn nhẫn.

Giang Ninh thờ ơ nói: “Vì là tên của cậu cho nên cậu cứ việc đi đi”

“Được” Lý Đông không có phản đối, những gì mà Giang Ninh nói thì anh ta sẽ tuyệt đối nghe theo.

Ngồi trên sô pha, Giang Ninh từ đầu đến cuối đều không nhìn thư mời, coi như chuyện này không liên quan gì đến anh Vậy.

Anh lấy điện thoại ra và gọi với Lâm Vũ Chân, bỏ qua tất cả những chuyện khác.

Lý Đông đi chuẩn bị, tại buổi triển lãm tối nay sẽ có rất nhiều tên tuổi lớn, còn có ba vị gia trưởng của ba gia tộc hàng đầu!

Đây không phải là một buổi triển lãm bình thường, Lâm thị được lọt vào danh sách khách mời có lẽ là bởi vì Giang Ninh.

Lần triển lãm này được tổ chức bởi nhà họ Bàng, và người phụ trách lại chính là Bàng Bác.

Khung cảnh rất lớn, thoạt nhìn chính là sự phô trương mà chỉ có một gia tộc lớn mới có được.

Đây không chỉ là một lời mời thu hút đầu tư, nếu không, một chủ gia đình giàu có hàng đầu như Giang Đạo Nhiên sẽ không mặn mà với việc đi tiếp cận.

Càng bởi vì do nó được khởi xướng bởi nhà họ Bàng, thể diện của nhà họ Bàng đương nhiên là phải cho rồi.

Tại trung tâm thương mại Porto Grand Mall, toàn bộ một †ầng, đã được sắp xếp từ lâu, thỉnh thoảng sẽ có vài nhân viên đi qua đi lại để kiểm tra, thực hiện các điều chỉnh lặp đi lặp lại để đảm bảo hiệu quả tốt nhất cho toàn bộ buổi triển lãm.

Phong cách làm việc của gia tộc lớn thật là ấn tượng.

Nhà họ Bàng hiếm khi có phong độ cao như vậy, hôm nay là lần đầu tiên trong nhiều năm như vậy, đương nhiên là sẽ thu hút rất nhiều người đến.

Hầu hết tất cả các dòng họ lớn nhỏ ở miền bắc đều nhận được thư mời, đối với nhiều người, đây là niềm vinh dự tột bậc!

Bàng Bác qua loa kiểm tra qua một hồi, và có vẻ như anh †a không thèm để ý lắm đến buổi triển lãm này.

“Sự sắp xếp của các nhân viên an ninh cần phải đúng như tôi đã nói, đã hiểu chưa?”

Anh ta đặc biệt dặn dò.

Không đơn giản đâu Bảo vệ ở hiện trường hoàn toàn là dựa theo yêu cầu của Bàng Bác mà làm.

Chỉ cần là người có kinh nghiệm trinh sát phong phú, đều có thể nhìn ra được, toàn bộ cửa hàng đều được bố trí bảo vệ, nhìn thì như có vẻ rất nghiêm ngặt, trên thực tế, lại cố ý để lại lỗ hổng lớn, thuận tiện cho người khác trốn thoát.

Chỉ là, lỗ hổng này không quá rõ ràng, người bình thường sẽ chỉ cảm thấy, nhà họ Bàng tổ chức một hội chợ lớn như vậy, thật đúng là đã rất dụng tâm, cẩn thận.

“Giang Ninh, anh ta đến tột cùng là người hay ma quỷ, đêm nay chúng ta sẽ biết” Bàng Bác sờ lên mặt mình, thản nhiên nói, một cái tát này, có thể đáng giá gấp trăm ngàn lần thứ khác để có thể làm chuyện này.

Đêm nay anh ta gần như mời hết tất cả thế gia vọng tộc tới.

Nếu như mọi người tận mắt nhìn thấy Giang Ninh cứu Giang Đạo Nhiên, vậy thì mặc kệ nhà họ Giang kia có giải thích thế nào đi nữa, quan hệ của hai người bọn họ, sợ là không thể nói rõ được nữa.

Một gia tộc hào môn đỉnh cao lại tùy tiện qua lại với một người như thế, một người phách lối bá đạo tới cực điểm như Giang Ninh vậy mà.

Bất kỳ mặt nào cũng đều khiến cho người khác phải kiêng kị, hai người họ nếu thực sự là cha con, lại cùng trong một gia tộc, chuyện này sẽ khiến cho người khác có bao nhiêu điều kiêng kị cơ chứ?
 
Chương 941


Nhà họ Long hiện tại suy bại, trong thời gian ngắn sẽ không tạo thành uy hiếp với nhà họ Bàng, mà kể cả Nhà họ Long đang ở thời kì hưng thịnh thì nhà họ Bàng cũng không quan tâm.

Về phần nhà họ Tiết, đừng nói là gia chủ của nhà họ Bàng, kể cả là Bàng Bác, cũng nhìn không thuận mắt.

Lần này dùng kế sách gậy ông đập lưng, không phải là do nhà họ Tiết đang mượn dùng hay sao?

Chỉ sợ bọn họ còn tưởng răng là nhà họ Bàng đang bị bọn họ lợi dụng.

“Hừ, một đám ngu xuẩn” Về phần nhà họ Giang… Nếu là không có biến cố gì, Giang Ninh như này, nhà họ Bàng cũng sẽ không tùy tiện đắc tội.

Dù sao, nhà họ Giang là một trong số bốn gia tộc hào môn lớn nhất mà họ không nắm chắc, thậm chí có thể nói là gia tộc lớn có thực lực yếu nhất, nhà họ Bàng căn bản cũng không quan tâm.

Nhưng từ khi mà có Giang Ninh, vậy chuyện này coi như hoàn toàn khác nhau.

Bàng Bác tâm tư trầm ổn, không buồn cũng không vui, trên mặt không có cảm xúc biến hóa gì.

Dù là bị Giang Ninh đánh một bàn tay, giờ phút này, anh ta cũng không có lộ ra nhiều cảm xúc phẫn nộ.

Loại người đem cảm xúc giấu ở trong lòng như thế này là đáng sợ nhất.

Trong hội trường càng ngày càng có nhiều người thành ra ở bên trong dần dần trở nên ồn ào.

Bàng Bác đi tới cửa, tiếp đãi từng người một, mang đến cho người khác một loại cảm giác hiền hoà.

Những gia chủ của nhiều danh gia vọng tộc dù có số tuổi lớn hơn Bàng Bác rất nhiều, dù đức cao vọng trọng bao nhiêu… Tất cả đều chủ động bước lên trước tiên, hai tay bắt lấy tay của Bàng Bác, mặt mũi tràn đầy cung kính.
 
Chương 942


Một người quan trọng đến Bàng Bác nói: “Cũng giống cậu Tiết vậy thôi” Hai người nhìn nhau, bên trong ánh mắt đều tràn đầy ý vị thâm trường.

Không nói thêm gì nữa, Tiết Khải lập tức tiến vào.

Càng ngày càng có không ít người tới, người trong hội trường càng ngày càng nhiều.

Ngoại trừ những gia tộc lớn kia thật sự đến làm đại biểu tham gia hội chợ doanh nghiệp, bên cạnh đó còn có một vài gia tộc nhỏ bên ngoài tới.

Không ít người, thật ra là đều nghe được tin tức phong phanh nào đó, biết Bàng Bác tổ chức màn hội chợ này, ý nghĩa hoàn toàn không giống ở trong lời nói.

Có ít người nhìn rõ trận hội chợ này càng giống là Hồng Môn Yến hơn.

Mà người đang bị nhắm vào chính là Giang Đạo Nhiên.

Chỉ là không biết Giang Đạo Nhiên có dám tới hay không?

“Tôi nghĩ là ông ta sế không tới, mọi người không nghe nói sao, có người ở đây sẽ giết ông ta”

“Đúng vậy đấy, mọi người nhìn đi, các biện pháp an ninh ở chỗ này thực sự quá nghiêm mật?”

Khách quý ở trên bàn tiệc có một số người cúi đầu, xì xào bàn tán, tất cả đều muốn nhìn một chút, Giang Đạo Nhiên đến cuối cùng có dám tới hay không?

Tin tức có người muốn giết Giang Đạo Nhiên sớm đã có người cố ý truyền ra ngoài.

Giờ phút này, ở trên chỗ ngồi ngay chính giữa trung tâm, chỗ ngồi của Giang Đạo Nhiên được đặt ngay bên cạnh Tiết Phương Dương.

Ông ta già hơn Giang Đạo Nhiên, mặt không biểu tình, chỉ là khe khẽ hừ một tiếng.

Biết rõ có người muốn giết mình, lại còn lưu luyến người khác, không biết Giang Đạo Nhiên có thể dám tới hay không?

Ông ta lại quay đầu, nhìn về phía ghế của đoàn đại biểu các doanh nghiệp, vị trí bên trên của tập đoàn nhà họ Lâm, giờ phút này cũng vẫn không có người đến.

Ba con các người, chẳng lẽ không muốn gặp nhau một chút ở thời gian này hay sao?

Tiết Phương Dương cười lạnh một tiếng.

Trong hội trường, mọi người dần dần tới đông đủ, kể cả Long Linh Nhi, cũng đã đồng ý có mặt.

Hiện tại cô là chủ nhân Nhà họ Long, nhưng xét về bối phận, vẫn là cùng bối phận với Bàng Bác, nên nếu phải cho cô mặt mũi, vẫn là bắt buộc phải cho.

“Ngài Giang, ngài tuyệt đối không nên đến nha” Sau khi ngồi xuống, Long Linh Nhi nhìn thoáng qua chiếc ghế của Giang Đạo Nhiên, trên mặt có chút bận tâm.

Hiện tại đã không chỉ là một mình Bàng Bác nói có người muốn giết Giang Đạo Nhiên đâu.

Nếu nhiều người đều nói chuyện này, mà lại xác định đây là sự thật, sẽ có một sát thủ đến ám sát Giang Đạo Nhiên.

Hội chợ này rõ ràng là một hố lửa, sao Giang Đạo Nhiên lại vẫn đến?

“Gia chủ nhà họ Giang, ngài đã đến rồi” Đúng lúc Long Linh Nhi đang nghĩ ngợi, bên ngoài cửa chợt truyền đến một âm thanh, không để cho cô bình tĩnh lại, cô lập tức quay đầu nhìn.

Phía cửa hội trường.

Bàng Bác chắp tay, cung kính nói: “Chú Giang, lâu rồi không gặp, từ khi chúng ta tạm biệt đến giờ không có vấn đề gì chứ”

“Bàng Bác, chú vẫn nhớ cháu, không tồi không tồi, người trẻ tuổi như vậy mà đã xuất sắc như thế, lần này cháu tổ chức hội chợ rất lợi hại, chú đến cổ vũ cho cháu một chút” Giang Đạo Nhiên trông vậy nhưng lại tùy ý cười nói.

“Cảm ơn chú Giang đã ủng hộ cháu, chúng cháu đều là những hậu bối, muốn làm một ít chuyện, cũng chính là phải cần những trưởng bối như các ngài cho thêm nhiều lời khuyên” Bàng Bác một mặt mang theo ý cười, đưa tay làm tư thế mời: “Chú Giang, mời chú vào bên trong.” Giang Đạo Nhiên nhẹ gật đầu, cất bước đi vào hội trường, Giang Hải ở bên cạnh ông ta cũng không thấy.
 
Chương 943


Ông ta điên rồi đúng không.

Giang Đạo Nhiên thậm chí ngay cả vệ sĩ cũng mình cũng đều không mang theo ở bên người?

Ông ta thật sự có tấm lòng rộng lớn như thế, cảm thấy tin tức kia chỉ là tin đồn, vẫn cảm thấy mình đao thương bất nhập, không có một chút ý thức về chuyện nguy hiểm sẽ xảy ra hay Sao.

Tim của Long Linh Nhi đập nhanh hơn, không biết rốt cuộc là sắp xảy ra chuyện gì.

Cô đặc biệt đi hội chợ nhà họ Giang, để nhắc nhở Giang Đạo Nhiên phải cẩn thận, tốt nhất cũng đừng nên đến.

Nhưng Giang Đạo Nhiên vẫn tới.

Không chỉ có tới, mà lại chỉ tới một mình ông ấy, dù bất kì ai cũng đều không mang thêm, dù ĩ có có võ mà ông ta luôn mang theo bên người, người mà từ trước kia cho tới bây giờ đều không rời ông ta đi nửa bước, nay cũng không thấy đâu, hôm nay ông ta cố ý đi tìm cái chết à?

Long Linh Nhi vội vàng quay đầu, nhìn về phía ghế đại biểu của tập đoàn nhà họ Lâm, chỗ đó vẫn trống rỗng như cũ, không có một ai tới.

Kể cả Tiết Phương Dương cũng đều ngây người một chút.

Bất kì ai cũng chưa kịp phản ứng, Giang Đạo Nhiên trông vậy mà chỉ đi một người tới?

“Phương Dương ngây người ra làm gì thế?”

“Giang Đạo Nhiên sao thế, nhìn thấy chú chỉ có một người đến, tôi thật sự cảm thấy có chút ngoài ý muốn”.

Mẹ nó xuất diễn này làm sao mà diễn nổi nữa?

Tiết Phương Dương nào chỉ là ngoài ý muốn, ông ta căn bản còn không có nghĩ đến, Giang Đạo Nhiên trông thế mà thật sự dám đến.

Ông ta không chỉ có tới mà còn chỉ đi một mình.

Ông ta thậm chí… còn có hơi vui mừng.

Chỉ là, trên mặt Tiết Phương Dương cũng không có biểu hiện ra ngoài.

“Là do tôi có chút ngoài ý muốn thôi, Giang Hải đâu ngài?”

Tiết Phương Dương thuận miệng hỏi: “Ông không mang anh ta đi theo bên cạnh, xác thực là cực kì hiếm thấy”

“Tôi có an bài anh ta làm chuyện khác, mà tôi cũng không đi chỗ nào nguy hiểm gì, không cần khẩn trương đến như vậy” Giang Đạo Nhiên ngồi xuống, cười nhạt nói.

Đối với anh trai mình, Giang Đạo Nhiên rất rõ ràng, ông ta chưa từng để ý chút nào về chuyện đó.

Dù là mình bây giờ cũng giống như ông ta, cũng là gia chủ của gia tộc hào môn lớn, nhưng ở trong mắt Tiết Phương Dương, tất cả những gì mà nhà họ Giang có đều là nhà họ Tiết bọn họ rủ lòng từ bi mà ban phát.

Tiết Phương Dương chỉ khe khẽ hừ một tiếng, không nhiều lời nữa.

Rõ ràng là nên cùng Giang Đạo Nhiên nói chuyện nhưng ông ta vốn không có lời gì để nói.

Hai người mặc dù ngồi cùng một chỗ, lại ngoại trừ lời xã giao mở màn bên ngoài, liền không còn trao đổi thêm gì nữa.

“Bác Giang” Long Linh Nhi mặt mũi tràn đầy lo lắng, hạ giọng nói: “Làm sao bác lại chỉ đi có một mình?”

Giang Đạo Nhiên đến, cô đã rất lo lắng rồi, thế mà còn chỉ có một mình ông ấy đến, kể cả Giang Hải cũng không mang theo?
 
Chương 944


Ông ấy không phải già rồi nên hồ đồ chứ.

“Bên trên thu mời của bác cũng chỉ viết tên của một người, đương nhiên chỉ có một mình bác tới rồi.” Giang Đạo Nhiên cười nói: “Cháu yên tâm đi, không có chuyện gì đáng sợ xảy ra đâu” Nói xong, ông ta khoát tay áo, ra hiệu Long Linh Nhi không nói thêm nữa, hội chợ lập tức bắt đầu.

Long Linh Nhi muốn nói lại thôi, cô biết nếu Giang Đạo Nhiên đã không thích nghe thì cũng không nên nói tiếp nữa.

Cô quay đầu, hướng mắt lên phía ghế đại biểu doanh nghiệp nhìn, người trong tập đoàn của nhà họ Lâm làm sao vẫn còn chưa tới?

Gia chủ của những gia tộc hào môn đều đã tới rồi, bọn họ giờ mới tới không khỏi cũng quá chậm đi.

Không ít người âm thầm giao lưu bằng ánh mắt, cũng không nhịn được lắc đầu, cảm thấy nhà họ Lâm có chút không hiểu cấp bậc lễ nghĩa.

“Làm sao người nhà họ Lâm còn chưa tới?”

Tiết Phương Dương ngẩng đầu nhìn một chút: “Làm ăn lớn ở phương Bắc như thế chắc là không để cái hội chợ này vào mắt” Trong giọng nói của ông tràn đầy sự quái dị.

“Chỉ sợ là không dám tt Tiết Khải hừ một tiếng trào phúng theo.

Anh ta nhớ kỹ, mình bị Giang Đạo Nhiên xem như rác rưởi, bị đối xử giống như rác bị ném đi vậy, lúc nào trên người cũng dính phải phiền phức hôi thối.

Cho dù bất luận là như thế nào, anh ta cũng không muốn tính toán.

Chỉ sợ Giang Ninh kia biết, hôm nay tới hội trường này sẽ phải lâm vào quyết định tiến thoái lưỡng nan, cho nên mới không đến.
 
Chương 945


“Tôi là đại biểu của nhà họ Lâm ở phía Bắc, mà bên trên thư mời cũng chỉ viết một mình tên của tôi tự nhiên sẽ chỉ có một mình tôi đến” Nói xong, anh ta cũng không có nhiều lời nữa, nhẹ gật đầu? Ở chỗ đánh dấu trên sổ ghi, anh ta viết tên của mình xuống, sau đó liền cất bước tiến vào hội trường.

Dọc theo đường đi tới, Lý Đông có thể cảm giác được, toán bộ ánh mắt của mọi người đều nhìn mình chằm chằm.

Giống như việc mình chỉ đi có đúng một người đến khiến cho bọn họ thật bất ngờ đi.

Không phải chỉ là một cái hội chợ thôi sao, nhà họ Lâm kể cả xem như có không tham gia thì cũng chẳng có gì ghê gớm đâu, chẳng lẽ còn trông cậy vào nhân vật lớn như Giang Ninh đến?

Anh ta còn không muốn tới.

Lý Đông không để ý đến những ánh mắt kia, ngẩng đầu ưỡn ngực, sải bước vào trong hội trường.

Không thể ném đi khí thế của nhà họ Lâm lại càng không thể ném đi mặt mũi của Giang Ninh được.

Anh ta đi đến chỗ ngồi của mình, ngồi xuống chỗ trung tâm của toàn hội trường, những ánh mắt kia vẫn như cũ, dò xét ở trên người anh.

Kể cả Giang Đạo Nhiên trông vậy nhưng cũng nhìn chằm chằm vào Lý Đông, ánh mắt vẫn bình tĩnh, nhưng anh ta có thể thấy được rõ ràng trong ánh mắt Long Linh Nhi vẻ thất vọng.

Giang Ninh, quả thật không đến.

Anh căn bản cũng không quan tâm chuyện sống chết của Giang Đạo Nhiên, dù là anh biết có người muốn giết Giang Đạo Nhiên anh cũng không có chút nào để ý tới.

Chỉ sợ cậu ta càng muốn tự tay giết mình thì hơn.

Giang Đạo Nhiên nói thầm ở trong lòng.

Ông ta hít sâu một hơi, dựa vào ghế, không nhìn Lý Đông nữa, cũng không nói một lời, yên lặng nhìn hội chợ trong hội trường đang chuẩn bị bắt đầu.

“Ba, vậy mà anh ta lại không đến” Tiết Khải hạ giọng, còn muốn tiếp tục à?

Tiết Phương Dương nhíu mày.

Giang Ninh không đến, vậy nước cờ này cũng ông ta phải hạ thế nào?

Thật sự chẳng lẽ muốn để người khác gi ết chết Giang Đạo Nhiên?

Ông ta cũng không quan tâm chuyện sống hay chết của Giang Đạo Nhiên, kể cả coi như Giang Đạo Nhiên lập tức chết đi, ông ta cũng sẽ không dao động, thậm chí còn có thể rất vui vẻ.

Nhưng cũng không thể để cho em gái của mình đột nhiên thủ tiết chờ chồng đúng không?

Ông ta lại tức giận, đó cũng là em gái của Tiết Phương Dương ông, là người của nhà họ Tiết ông.

“Tiếp tục đi” Tiết Phương Dương nói: “Coi như kể cả Giang Ninh không đến, anh ta cũng sẽ sắp xếp người” Ông ta cũng không tin, Giang Ninh sẽ thật sự không quan †âm chuyện Giang Đạo Nhiên chết hay sống.

Ông ta kết luận, Giang Ninh chính là con trai của Giang Đạo Nhiên, tuyệt đối sẽ không sai.

Có lẽ trước đó, Tiết Phương Dương sẽ còn hơi nghỉ ngờ, nhưng nhìn thấy Giang Đạo Nhiên chỉ có một thân một mình đến đây, ông ta liền có thể khẳng định, Giang Đạo Nhiên trông vậy nhưng cũng giống như ông ta, chờ mong Giang Ninh sẽ đến.

“Các vị quan khách” Bàng Bác đứng ở bên trên sân khấu lớn tiếng nói: “Chúng tôi rất vui mừng khi có thể mời được các vị tham gia hội chợ ngày hôm nay, tôi cảm thấy thực sự vinh hạnh” Hôm nay những doanh nghiệp được mời tới, đều là những doanh nghiệp có những cống hiến rất quan trọng ở phía Bắc, sản phẩm của bọn họ ở trên thị trường phương bắc này có sức ảnh hưởng rất lớn.

Anh ta lớn tiếng nói: “Hôm nay có thể mời tất cả mọi người đến đây, mang theo sản phẩm mà mọi người phát triển, một mặt để giao lưu, mặt khác là để xúc tiến nền kinh tế thị trường phương bắc phát triển, ở một phương diện khác cũng là để mọi người có càng nhiều những cơ hội hợp tác nữa”

“Bộp bộp” Một mảnh tiếng vỗ tay vang lên.
 
Chương 946


“Đằng sau tôi chính là đài hội chợ lần này, tất cả sản phẩm đều đã trưng bày ở trong đó. Mọi người có thể tùy tiện nhìn, tuỳ tiện hỏi thăm, trao đổi thông tin lẫn nhau, xúc tiến phát triển, tôi hi vọng, dựa trên hội chợ này, thúc đẩy nhiều ý hướng hợp tác mới” Bàng Bác vừa nói hết lời, đại biểu doanh nghiệp ngồi ở phía dưới và từng người trong những gia tộc thế gia vọng tộc tất cả cùng đứng lên, đi đến từng hội chợ trước sân khấu quan sát, bắt đầu giao lưu.

Toàn bộ hội trường, lập tức liền ồn ào náo nhiệt.

“Chú Giang, mọi người không đi xem một chút sao?”

Bàng Bác cười nói.

Giang Đạo Nhiên đứng lên, ý cười đây mặt: “Đương nhiên chú muốn nhìn, có mấy sản phẩm, chú còn thực sự có chút hứng thú đây, đi, đi xem một chút.” Ông ta đứng lên, Tiết Phương Dương cũng lập tức đứng lên, đi theo Giang Đạo Nhiên, lại âm thầm cho Tiết Khải một ánh mắt, Tiết Khải lập tức hiểu.

Tiết Khải đi tới một bên, thừa dịp người khác không chú ý, vụng trộm giơ ngón tay với ông ta.

Cùng lúc đó, ở cửa hàng tầng hai, nơi đã sớm bị đóng cửa để chuẩn bi cho hội chợ, đằng sau cây cột lộ ra một đôi mắt, đôi mắt đó dần dần trở nên sắc bén, ngoan độc.

Mượn tay người khác để chơi đùa Tuy người đó che mặt, nhưng cặp mắt kia, để cho bất kì ai nhìn, đều cảm thấy toàn thân lạnh mẽo.
 
Chương 947


Nói xong, anh nâng cung nỏ lên, tư thế giống y hệt tên sát thủ khi nấy, thậm chí còn chuyên nghiệp hơn.

Ngón tay đặt ở trên cò súng, anh gần như không có do dự, trong nháy mắt nhắm chuẩn, bóp cò.

Phi!

Mũi tên b ắn ra ngoài, nhanh như tia chớp.

Giờ phút này, trong sảnh hội chợ ở tâng một, Giang Đạo Nhiên cùng một nhóm người, đang đứng ở trong hội chợ ngay trước sân khấu cùng người khác giao lưu, bên cạnh ông ta có không ít người, tất cả đều đang nghe Giang Đạo Nhiên phát biểu.

Đột nhiên, một âm thanh phá tan không khí truyền đến, không chờ người khác kịp phản ứng, một tiếng kêu thẩm thiết bén nhọn đã vang lên.

“AI Phốc một tiếng, âm thanh mũi tên đâm vào da thịt, khiến cho người khác tê dại cả da đầu.

Tất cả mọi người quá sợ hãi, quay đầu nhìn lại, Tiết Khải?

Anh ta đang ngã trên mặt đất, đùi bị mũi tên xuyên thủng, trực tiếp găm trên mặt đất, máu tươi b ắn ra.

Không ít người phụ nữ nhìn thấy cảnh này, lập tức bị dọa đến hoảng sợ gào thét, bối rối né ra xa.

Mà những người đàn ông kia, người nào người nấy mặt trắng bệch, ai cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn như vậy.

“Có kẻ giết người!”

“Chạy mau! Chạy maul”

“Có người bị thương! Mau gọi người tới!”

Toàn bộ sảnh của hội chợ lập tức trở nên hỗn loạn, chẳng ai ngờ rằng, lại có người muốn giết Tiết Khải.

Nếu Tiết Khải không đột nhiên đi lại, né tránh một tiễn này, vậy một tiễn này chỉ sợ sẽ bắn tới ngực của Tiết Khải.

Tiết Phương Dương sa sầm mặt mũi, làm sao cũng không nghĩ tới, sự tình lại biến thành dạng này.

Mũi tên này của ông ta, làm sao lại bắn tới trên thân của con trai mình.

Ông ta bỗng nhiên ngẩng đầu, nhưng không nhìn thấy gì cả, ông ta la lên: “Có sát thủ! Có sát thủ! Bắt nó lại! Mau bắt nó lại cho tôi!”

Tiết Phương Dương dường như bị muốn chọc giận đến phát điên.

Những người khác vội vàng sơ tán, khiến cho hội trường đang trật tự, trở nên hỗn loạn không chịu nổi.

Bàng Bác cũng kinh ngạc không kém, anh ta biết có người muốn giết Giang Đạo Nhiên, thậm chí biết chính là người do nhà họ Tiết an bài, cho nên anh ta âm thầm phối hợp, chính là muốn nhìn đến Giang Ninh xuất thủ, cứu Giang Đạo Nhiên ra.

Thật không nghĩ đến, Giang Ninh không đến, Giang Đạo Nhiên cũng không có việc gì, ngược lại là người nhà họ Tiết, kém chút nữa là bị giết.

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào đây?

Anh đừng hòng chạy thoát.

“A!”

Tiết Khải vẫn ngã trên mặt đất, đùi bị xuyên thủng, đóng ở trên mặt đất, muốn thoát ra nhưng không tài nào thoát ra được.

Tiếng kêu của anh ta so với quỷ khóc còn kinh dị hơn.

Tiết Phương Dương sốt ruột đứng ở một bên, muốn giúp đỡ lại không lại không biết hỗ trợ tư đâu, ông ta lo lắng hơn chính là tên sát thủ mà mình mời đến kia, nếu như giết Tiết Khải, liền thề không bỏ qua.
 
Chương 948


“Cứu người! Cứu người đi đất” Không rảnh quản người b ắn ra mũi tên đó là ai, Tiết Phương Dương hãi hùng khiếp vía, lo lắng một mũi tên khác lại đến, sẽ g iết chết ông ta.

Nhưng căn bản là không có người quản ông ta.

Phi.

Lại là một mũi tên b ắn ra, phốc một tiếng, ghim một cái chân khác của Tiết Khải ở trên mặt đất.

AI Toàn thân Tiết Khải run rẩy.

Tiếng kêu thảm thiết khiến cho người khác tê cả da đầu.

Chuyện này chẳng lẽ còn chưa kết thúc sao?

Tiết Phương Dương nghe tiếng kêu thảm thiết của Tiết Khải, cảm thấy trái tim mình sắp nhảy ra khổi ồng ngực.

Tên sát thủ kia điên rồi.

Người mà ông ta muốn giết là Giang Đạo Nhiên.

Vì sao anh ta lại muốn giết Tiết Khải.

“Còn lo lắng cái gì nữa? Cứu người trước đã” Tiết Phương Dương còn đang ngẩn người, Giang Đạo Nhiên đã vọt tới, đưa tay dùng sức nắm lấy mũi tên đang đóng ở trên mặt đất.

“Tiết Khải, con nhãn nhịn một chút, có chú đây cứu con” Giang Đạo Nhiên hét lớn một tiếng, rút mũi tên ra, bàn tay cũng bị đâm thủng, máu tươi chảy ra.

Phi.

Lại là một mũi tên khác.

Hồn Tiết Phương Dương cũng sắp bị dọa bay.

Chỉ là một tiên này không bắn trúng cái gì, chỉ bắn vào bả vai Giang Đạo Nhiên, chỉ cần mũi tên chếch lên mấy centimet như lúc trước, sợ là sẽ bắn thủng trái tim của Giang Đạo Nhiên.

Tiết Phương Dương đang đứng xem, nhìn thấy bị dọa tới mức la hoảng lên.

“Cẩn thận” Ông ta không nghĩ tới, Giang Đạo Nhiên có thể vì cứu con trai của mình, mà ngay cả mạng của mình cũng không cần.

Kể cả chính ông ta cũng không có loại dũng khí này.

“Bắt người mau!”

“Ở tầng hai! Nhanh!”

Nhanh cứu người.

Một nhân viên bảo vệ nhìn thấy được phương hướng phóng tới của mũi tên, lập tức chỉ lên tầng hai, toàn bộ người chạy về phía cầu thang.

“Aa” Tiết Khải còn đang kêu thảm, sắc mặt trắng bệch, đau đớn không chịu nổi, nước mắt chảy ròng.

“Chú ơi cứu cháu! Nhanh! Mau cứu cháu.” Anh ta cũng không la lên để Tiết Phương Dương cứu mình, Vì người cứu mạng mình lúc nãy vậy mà lại là Giang Đạo Nhiên, là người chú mà cho tới bây giờ anh ta vẫn thấy ngứa mắt.

“Đừng nóng vội.” Giang Đạo Nhiên hai tay bắt lấy một mũi tên cuối, dùng hết sức lực toàn thân, nhưng góc độ này mũi tên ghim quá chặt, ông ta căn bản không làm được gì.

“Phương Dương! Anh đừng chạy nữa! Cứu con trai của anh trước!”

Ông ta hét lớn một tiếng, âm thanh rất lớn, quanh quẩn xung quanh toàn bộ hội trường.

Gần như khiến cho tất cả mọi người đều nghe được, thân thể của Tiết Khải đang lâm vào cảnh hiểm nguy, gần như lúc nào cũng có thể bị gi ết chết, nhưng Tiết Phương Dương lại còn có thể nghĩ đến chạy?

Đó không phải là con trai ruột của ông ta hay sao?
 
Chương 949


Ngược lại là Giang Đạo Nhiên, không để ý an toàn tính mạng mình, liều chết cứu Tiết Khải, thậm chí vừa mới đây suýt chút nữa đã bị một mũi tên bắ n ra gi ết chết.

“Nhanh lên”

“Nhanh bắt tên kia lại” Bàng Bác kêu to, mọi chuyện đã hoàn toàn nằm ngoài sự dự liệu của anh ta, thậm chí anh ta cũng không rõ, nhà họ Tiết đến cùng đã an bài như thế nào.

Chỉ sợ lần này sẽ đem anh ta lôi xuống nước.

Một đám nhân viên bảo an đi lên cầu thang, lao về phía tầng hai, hoàn toàn dựa theo sắp xếp trước đó của Bàng Bác mà đi làm.

Mà cùng lúc đó.

Giang Ninh đưa tay, vỗ vỗ sát thủ vừa mới bị anh đánh cho ngất xỉu.

“Này, tỉnh!”

Sát thủ mơ mơ màng màng mở to mắt, còn chưa phải phản ứng lại, Giang Ninh đã đem cung nỏ trả lại cho anh ta.

“Đồ chơi này của cậu lợi hại thật đấy” Anh đứng lên, cười nói: “Bây giờ tôi trả lại cho cậu” Nói xong, anh giống như một đạo tàn ảnh, thoáng qua biến mất ngay ở trước mặt sát thủ.

“Nhanh! Ở nơi đó! Bắt cậu ta lại!”

“Chính là câu ta! Bao vây, đừng để cậu ta chạy!”

Sát thủ quay đầu nhìn lại, mười mấy nhân viên bảo an tay đang cầm gậy điện, từ bốn phương tám hướng vây quanh tới, đôi mắt anh ta trong nháy mắt trừng lớn, máu trong thân thể không ngừng chảy.

“Con mẹ nó, đến cùng là đã có chuyện gì xảy ra?”

Bất chấp những thứ khác, anh ta đứng lên lập tức chạy trốn, ngay cả đồ xung quanh cũng không có thời gian nhặt lên.

Anh ta không sợ chết sao?
 
Chương 950


Mà lúc đó.

Hiện trường của hội chợ dần dần bình tĩnh trở lại, một lượng lớn nhân viên bảo an vào sân, đem nơi này vây chặt như nêm cối.

“Gọi xe cứu thương! Nhanh lên gọi xe cứu thương!”

Tiết Phương Dương kêu to.

Trên mặt đất, Tiết Khải vẫn ngã ở chỗ cũ, hai cái đùi bị mũi tên xuyên thủng, mặc dù đã thoát ly khỏi mặt đất, nhưng mũi tên vẫn không ai dám rút ra.

Bọn họ cũng không nhổ ra được đâu.

Giang Đạo Nhiên một tay vịn Tiết Khải, một tay giúp anh ta ấn vết thương xuống, máu tươi từ khe hở vết thương không ngừng chảy ra.

“Chịu đựng, bác sĩ đến sẽ không sao nữa?”

Bờ môi Tiết Khải đang run rẩy, sắc mặt tái nhợt, hai mắt đỏ bừng, tràn đầy nước mắt.

Anh ta đau đớn không chịu nổi, nhưng vẫn cắn răng, nói: “Chú ơi… cháu..”.

“Cháu đừng nói chuyện vội.” Giang Đạo Nhiên lắc đầu, giữ vững thanh tỉnh: “Xe cứu thương lập tức tới ngay.” Tiết Khải gật đầu, không nói gì thêm.

Anh ta nhớ rõ, vừa mới kia thời khắc sống còn kia, ngay cả ba mình Tiết Phương Dương cũng quay người muốn chạy trốn, Giang Đạo Nhiên lại còn che chắn ở trước người của mình.

Mũi tên kia, kém chút liền gi ết chết Giang Đạo Nhiên.

Ông ấy không sợ chết hay sao?

Ông ấy chẳng lẽ không biết, cho tới bây giờ mình cũng không có thật sự coi ông ấy là chú của mình, là trưởng bối của mình.

Cho tới bây giờ không nhìn ra người nhà họ Giang muốn gì?

Tại sao Giang Đạo Nhiên lại muốn cứu mình?

Tiết Khải thật không rõ, Giang Đạo Nhiên hẳn là hi vọng mình chết đi mới đúng chứ?

Lúc này âm thanh xe cứu thương truyền đến.

Xe cứu thương đến cổng.

“Nhanh! Nhanh cứu người! Nhanh lên!”

Tiết Phương Dương kêu to, giọng nói như sấm: “Nhanh cứu con trai tôi Nhìn máu tươi chảy đầy đất, gương mặt Tiết Phương Dương trở nên xanh xao xám ngắt, làm sao ông ta cũng sẽ không nghĩ đến, vậy mà lại xảy ra chuyện như vậy, hoàn toàn nằm ngoài sự dự liệu của ông ta.

Mấy nhân viên y tá lập tức đưa cáng cứu thương xuống xe, vọt vào hội trường, cẩn thận từng li từng tí nâng Tiết Khả lên.

A! Thoáng chạm đến vết thương, đau đến mức khiến Tiết Khải hét thảm lên, một hơi cũng không còn nữa, trực tiếp ngất đi.

“Tiết Khải!”

Tiết Phương Dương quá sợ hãi: “Cứu người! Nhanh cứu người đi!”

“Nếu Con trai tôi xảy ra chuyện gì, tôi lấy mạng các người!”

Ông ta thật sự sắp điên tới nơi.

“Phương Dương” Giang Đạo Nhiên kéo ông ta lại: “Anh đừng ảnh hưởng tới bác sĩ cứu người, tỉnh táo lại một chút”

“Tôi làm sao tỉnh táo được? Kia là con trai của tôi. Nó mà chết, tôi muốn tất cả mọi người chôn cùng”
 
Chương 951


“Tiết Phương Dương!”

Giang Đạo Nhiên chợt quát một tiếng: “Anh yên tĩnh lại cho tôi: Giọng nói của ông ta cực lớn, lập tức khiến cho thân thể của Tiết Phương Dương run lên, trong nháy mắt bình tĩnh trở lại, ngơ ngác nhìn Giang Đạo Nhiên, nhìn người vừa mới liều chết cứu Tiết Khải.

Rất thất vọng hay sao cấp bách nhất là trước tiên bảo vệ đươc hai chân của Tiết Khải, về phần là ai âm thầm hạ độc thủ, chúng ta nhất định sẽ tra ra manh m Giang Đạo Nhiên nói xong, cũng không nói tiếp nữa, trợ giúp nhân viên y tế, đưa Tiết Khải lên xe cứu thương, khẩn cấp đưa đi bệnh viện.

Ngực của Tiết Phương Dương chập trùng: “Là ai âm thâm hạ độc thủ?”

Tên sát thủ kia là mình tìm đến, nhằm mục đích giết Giang Đạo Nhiên, làm sao lại biến thành giết Tiết Khải, thậm chí là giết mình?

Ngược lại là Giang Đạo Nhiên lại cứu được bọn ho, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

“Chú Tiết, chú yên tâm, cháu nhất định tra rõ mọi chuyện, nhất định sẽ tra ra manh mối, cho Tiết Khải một cái công đạo” Bàng Bác đi tới, sắc mặt nghiêm túc.

Xảy ra chuyện như vậy khiến cho anh ta rất phẫn nộ.

Rõ ràng hết thảy đều bố trí tốt, chỉ chờ Giang Ninh đến đây, bắt baba trong hũ, nhưng không nghĩ đến, mọi chuyện lại biến thành cái dạng này.

Mục tiêu của sát thủ không phải Giang Đạo Nhiên coi như cũng xong đi, vậy mà lại là Tiết Khải và Tiết Phương Dương.

Anh ta căn bản cũng không hiểu rõ, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Là Bàng Bác.

Tiết Phương Dương nhìn chằm chằm Bàng Bác, sắc mặt trầm xuống.

“Cậu chủ, người đã chạy trốn” Không đợi Tiết Phương Dương nói tiếp, người phụ trách bảo an, bước nhanh tới, thở hổn hển nói: “Người kia có khả năng phản trinh sát cực mạnh, đã sớm hoạch định xong đường chạy trốn, chúng ta… Không thể bắt anh ta lại”

“Bốp” Bàng Bác đưa tay lên chính là một bạt tai hạ xuống: “Vô dụng!”

“Đồ vô dụng!”

Anh ta chửi ầm lên: “Mấy người nhiều người như vậy, còn bắt không được một sát thủ? Tôi nuôi dưỡng nhóm người như các người làm gì!”

Mặt người phụ trách bảo an đỏ lên, cúi đầu không dám nói câu nào.

Cái lỗ hổng kia, không phải là Bàng Bác sắp xếp, thuận tiện để cho người ta đào tẩu hay sao.

Ông ta hoàn toàn là dựa theo yêu cầu của Bàng Bác làm, vẫn còn phải chịu một bàn tay của Bàng Bác, trong lòng của ông ta không tức giận hay sao.

“Đuổi! Nhất định phải bắt được người cho tôi” Tiết Khải là ở bên trong hội chợ do nhà họ Bàng chúng tôi tổ chức xảy ra chuyện này, nhà họ Bàng liền có trách nhiệm, nhất định phải..”

“Đủ rồi” Tiết Phương Dương hét lớn một tiếng, trực tiếp đánh gãy lời của Bàng Bác.

Sắc mặt ông ta âm trầm, nhìn chăm chăm Bàng Bác, trong con ngươi phẫn nộ, không che giấu chút nào.

“Đừng có diễn nữa” Bàng Bác lập tức biến sắc.

Chuyện anh ta lo lắng nhất vẫn phát sinh rồi.

“Anh thật sự nghĩ rằng tôi nhìn không ra hay sao?”

Tiết Phương Dương lạnh lùng nói, nhiều nhân viên bảo an như vậy, toàn bộ cửa hàng, gần như không có một góc chết nào, sát thủ sao có thể tiến vào đây.
 
Chương 952


Nhà họ Tiết cùng nhà họ Bàng hoàn toàn dựa vào độ ăn ý, mọi người ai cũng không nói gì thêm, ông ta chẳng qua là cố ý tiết lộ tin tức, muốn giết Giang Đạo Nhiên, Bàng Bác liên sắp xếp xong xuôi lộ trình.

Thậm chí, ngay cả lộ tuyến chạy trốn, bọn họ đã cùng nhau sắp xếp xong xuôi.

Nhưng bây giờ, Tiết Phương Dương hoài nghi, tên sát thủ kia sớm đã bị Bàng Bác thu mua.

Một bên thu tiền của mình, một bên tới giết cha con bọn họ.

Nếu không, Tiết Khải xảy ra chuyện, hoàn toàn không giống như trong kế hoạch, người của Bàng Bác, làm sao sẽ còn để tên sát thủ kia đào tẩu?

Giải thích duy nhất chính là Bàng Bác cố ý.

Anh ta chính là muốn để sát thủ kia đào tẩu.

“Anh bố trí bảo an, phong kín hết thảy lối ra, anh có thể giết hay khiến anh ta trốn đi đều được, anh tưởng Tiết Phương Dương tôi là kẻ ngốc à” Tiết Phương Dương giận dữ lôi đình: “Bàng Bác à Bàng Bác, tôi thật sự là đánh giá thấp anh”

“Không thể giết ba con chúng tôi, có phải anh rất thất vọng hay không?”

Nhà họ Bàng các anh có phải là đặc biệt thất vọng hay không?

Toàn thân Bàng Bác run lên.

Nếu Tiết Phương Dương cho rằng như vậy, vậy thì cực kì phiền toái “Chú Tiết, không phải như vậy đâu, chú hiểu lầm rồi, cháu làm sao có thị “Đừng gọi tôi là chú, quan hệ của hai nhà chúng ta vẫn chưa thân mật đến mức đó đâu” Tiết Phương Dương hừ lạnh một tiếng, vung tay nói: “Thù này, tôi sẽ tất báo với nhà họ Bàng các người”.
 
Chương 953


Thầm nghĩ đậu má không phải ông nói là đào một cái lỗ hổng, để cho người ta chạy thoát, hiện tại còn hỏi bọn họ à?

“Cậu chủ, không phải cậu nói…”

“Tôi nói cái gì?”

Bàng Bác không duy trì được sự nhã nhặn hằng ngày, sắc mặt có chút dữ tợn: “Tôi mặc kệ các anh dùng cách nào, đều phải bắt được người cho tôi, tên giám sát đâu? Các anh còn không mau đi xem giám sát, đi bắt người đi!”

“Dựa theo cậu chủ yêu cầu, vị trí lầu hai là góc chết, nên không có giám sát"” Người bảo vệ cắn răng nói.

Suýt chút nữa Bàng Bác tức giận đến thổ huyết, dường như sắp sụp đổ.

Cái hố này giống như là chính anh ta tự đào cho mình vậy.

Nhất thời anh ta không biết nên nói cái gì.

Người bảo vệ còn đang đứng ở trước mặt anh ta, chờ lệnh của Bàng Bác.

“Còn sững sờ ở chỗ này làm cái gì? Đi bắt người, bắt người đi” Bàng Bác gào thét lớn.

Chuyện này thật phiền toái, tốt nhất là mong Tiết Khải không có việc gì, nếu không thì Tiết Phương Dương sẽ phát ti3t lửa giận lên trên đầu của anh ta.

Nhà họ Bàng anh ta không sợ Nhà họ Tiết, nhưng bây giờ hai nhà gia tộc hào môn xung đột không phải là chuyện mà Nhà họ Bàng muốn làm, thậm chí rất có khả năng, Nhà họ Tiết sẽ chạm mặt trực tiếp Nhà họ Giang bên kia.

Đến lúc đó thì sẽ càng phiền toái.

Bàng Bác cau mày, nghĩ thế nào cũng không ra, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào.

Rõ ràng là anh ta đã sắp xếp ổn thỏa đâu vào đấy.

Thậm chí, cứ coi như Giang Ninh chưa từng xuất hiện, dù anh ta không để ý đến thì cũng vẫn có cách để đạt tới mục đích của mình.

Nhưng bây giờ đều loạn hết lên rồi.

Hội chợ không thể tiếp tục tiến hành, đám người dần dần tán đi, ai còn dám ở lại nơi nguy hiểm như vậy chứ.

Tâm trạng của Bàng Bác rất tệ.

Giang Ninh không xuất hiện, mọi chuyện vẫn đang phát triển tốt, sao lại thế…

Bỗng nhiên ánh mắt anh ta biến đổi.

“Giang Ninh sao?”

Giang Ninh chưa từng xuất hiện, chỉ là không công khai xuất hiện, nhưng âm thầm thì sao?

Chỉ sợ chuyện này thoát không khỏi liên quan với Giang Ninh!

Anh ta quay đầu nhìn bốn phía, muốn tìm người của tập đoàn Lâm thị, chỉ là người đều đã đi hết sạch, chỗ nào còn hình dáng của Lý Đông chứ.

“Người đâu!”

Bàng Bác lập tức gọi.

Mấy tên đàn em, nhanh chóng chạy đến trước mặt anh ta.

“Mấy đứa lập tức đến tập đoàn Lâm thị nhìn xem tên Giang Ninh có còn ở đó hay không, nhanh đi!”
 
Chương 954


“RõI” Mấy tên đàn em, nhanh chóng rời đi, không dám muộn một chút thời gian.

“Giang Ninh… Tôi không tin, anh lại có loại thủ đoạn này, không thể nào!”.

Con cá to nhất phương bắc Bàng Bác còn nhớ rõ Giang Ninh cho mình một bàn tay, sớm muộn gì anh ta cũng phải trả lại trở về.

Anh ta rất giỏi nhẫn nhịn, đầu năm nay, không phải xem ai sống bá đạo, mà là xem ai sống được lâu hơn, có thể chịu đựng rồi trở thành người người thắng cuối cùng.

Cho nên dù cho Giang Ninh có đánh anh ta một cái, anh ta cũng không phát tác ngay tại chỗ, mà là chờ cơ hội rồi giế t chết Giang Ninh.

Rất nhanh thôi.

Mấy tên đàn em của Bàng Bác đã đến phân công ty của tập đoàn Lâm thị.

Tốc độ của bọn họ cực nhanh, thậm chí còn đến trước Lý Đông.

Mấy người không do dự, vọt vào ngay lập tức, vừa tới cổng đã thấy Giang Ninh đang ngồi trên ghế sa lon ở đại sảnh, trên mặt bàn bên cạnh đặt một đống đồ ăn vặt, có rất nhiều túi đã trống không.

Trong cái gạt tàn thuốc, có năm, sáu điếu thuốc, đã sớm bị dập tắt, bị nước thấm ướt.

Giang Ninh ngẩng đầu nhìn một chút, hơi hơi mở mắt.

“Ai vậy, đến Lâm thị làm gì?”

“Chúng tôi… Chúng tôi tìm Giám đốc Lý, anh ta có ở đây không?”

“Không có.” Giang Ninh không nhìn anh ta? Không thèm để ý đến bọn họ mà cầm miếng khoai tây lên, lại tiếp tục ăn.

Mấy người nhìn nhau vài cái rồi lập tức lui ra ngoài.

Xem ra, Giang Ninh vẫn luôn ở phân công ty tập đoàn Lâm thị, tốc độ của anh không thể nhanh như vậy được, cho dù anh có thể tới hiện trường động thủ thì cũng sẽ không kịp trở về, đồng thời bố trí ổn thỏa vậy được.

Nhìn mấy người rời đi, Giang Ninh thả đống đồ ăn vặt trong tay xuống, khóe miệng cong lên mang theo ý nghiền ngẫm.

“Ăn ngon không?”

Anh cười nói.

Anh Cẩu ở đằng sau ghế sô pha, ngẩng đầu lên, liên tục lắc đầu, cuống họng đang rất khô.

“Ăn ngon thì cũng ngon, chỉ là có thể cho chai nước hay không, sắp khô chết rồi Anh Cẩu nuốt vài gói đồ ăn trong vòng một phút, giờ phút này khóe miệng còn tràn đầy mảnh vụn, yết hầu bị nghẹn, khàn khàn nói chuyện cũng có chút khó chịu.

Anh ta vội vàng chạy vào văn phòng, đổ nước vào cái chén, nếu còn không uống nước thì cuống họng sẽ bốc khói mất.

“Anh cả, Bàng Bác kia nhịn thật là giỏi ” Anh Cẩu ừng ực uống mấy ngụm lớn, mới cảm giác mình sống lại: “Anh đánh anh ta một bàn tay, vậy mà anh ta không có phản kháng” Những cậu chủ ăn chơi của các gia tộc lớn ở phương bắc như thế này anh Cẩu cũng đã gặp không ít.

Ai ai cũng ngang ngược càn rỡ, không coi ai ra gì, ai cũng không để vào mắt, nhưng dường như tên Bàng Bác này lại có chút khác biệt với mấy người kia, khiến cho người ta cảm thấy càng thêm âm trầm và thâm sâu.

“Anh ta không dám” Giang Ninh nói thẳng: “Nếu như nắm đấm của anh ta mạnh hơn tôi thì anh ta còn ẩn nhẫn cái rắm” Mặt mũi anh tràn đầy khinh thường.

Loại người giống Bàng Bác, không phải là Giang Ninh chưa từng gặp qua, nói đơn giản một chút thì chính là yếu sợ mạnh.

Nếu đổi những người khác, chắc chắn đã bị Bàng Bác g iết chết, mà anh ta không dám ra tay với mình, chỉ vì anh †a không hiểu rõ mình, sợ là không đánh chết được anh mà ngược lại còn mất mạng!

“Vậy chắc mấy người vừa rồi là do anh ta phái tới” Anh Cẩu nói: “Có muốn tôi giữ lại họ không?”
 
Chương 955


“Giữ bọn holại làm cái gì” Giang Ninh trợn mắt nhìn anh Cẩu một cái, sao đã theo mình lâu như vậy, mà vẫn không thể động não được vậy.

Chiêu này của anh, trực tiếp phá tan ý đồ của Bàng Bác, thậm chí đã kéo Nhà họ Tiết vào, hiện tại chỉ cần đợi, lẳng lặng xem náo nhiệt là được.

Về phần đến cùng Nhà họ Bàng có nội tình gì, cái tên chủ thượng kia, có phải là người của Nhà họ Bàng hay không, hãy xem Nhà họ Tiết cạy mở bọn họ thế nào!

“Cái Nhà họ Bàng này, thật sự là ẩn tàng cực sâu, chỉ sợ chính là con cá lớn nhất phương bắc này’’.  Giang Ninh híp mắt, lạnh lẽo nói: “Nhưng cho dù là lớn nhất thì cũng chỉ là một con cái” Anh đang nghĩ, con cá này, nên hấp, hay là kho tàu, hoặc là cứ trực tiếp nuốt sống bọn họ!

Thật sự cho rằng như vậy?

Bệnh Viện Hạng nhất!

Bác sĩ chuyên khoa giỏi nhất, bị viện trưởng khẩn cấp gọi tới, giải phẫu cho Tiết Khải.

Hai cái đùi này của Tiết Khải, nếu như không chữa được, vậy cái chức viện trưởng này của ông ta, cũng đừng mong làm tiếp.

Bên ngoài phòng giải phẫu.

Tiết Phương Dương đi đi lại lại, lo lắng lại phẫn nộ.

Xảy ra chuyện như vậy, ông ta thật hận không thể nghiền xương hung thủ thành tro, nhưng đến hiện tại vẫn chưa bắt được Bàng Bác.

Chẳng lẽ thật sự ông ta không nhìn ra sao?

“Anh đừng lo lắng, Tiết Khải không có việc gì” Giang Đạo Nhiên thấy Tiết Phương Dương nôn nóng bất an nên nói:”Tôi đã xem qua, xương cốt có tổn thương, nhưng vết thương trơn nhãn, chỉ cần giải phẫu thành công thì sẽ không có vấn đề gì lớn” Mặc dù ông ta không đạt đến y thuật tổ truyền của Nhà họ Giang, nhưng ít nhiều vẫn hiểu một chút.
 
Chương 956


“Còn đang giải phẫu.” Tiết Phương Dương nhìn Tiết Ninh một cái, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, đối với cô em gái này, ông ta vẫn còn đang tức giận.

Trêu tức bà gả cho Giang Đạo Nhiên, phân đi tài nguyên của Nhà họ Tiết.

“Yên tâm đi, không có việc gì đâu.” Giang Đạo Nhiên an ủi Tiết Ninh.

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi: Tiết Ninh vỗ ngực, cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Bà nghe thấy ở hiện trường vụ tai nạn, suýt chút nữa thì Tiết Khải bị người giết, đến ngay cả Giang Đạo Nhiên cũng vô cùng nguy hiểm, Tiết Ninh đã trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Sau khi tỉnh thì vội vàng chạy tới bệnh viện đến, sợ xảy ra chuyện gì bà không thể chấp nhận được.

Nhìn thấy Giang Đạo Nhiên bình yên vô sự, còn Tiết Khải không có nguy hiểm đến tính mạng, lúc này mới yên lòng lại.

“Không có việc gì? Tốt nhất là đừng có chuyện gì!”

Tiết Phương Dương khẽ nói: “Bây giờ đừng nói mấy lời vô dụng,, chờ kết quả ra!”

Tiết Ninh khẽ nhíu mày.

Bà nghe nói, là Giang Đạo Nhiên liều lĩnh, cứu Tiết Khải, thái độ này của Tiết Phương Dương là sao?

Còn lên tiếng tỏ thái độ với Giang Đạo Nhiên?

Mọi người đều là đẳng cấp gia chủ hào môn, thân phận và địa vị đều bình đẳng, dựa vào cái gì mà Tiết Phương Dương có thể nói như vậy.

Bà đang muốn mở miệng phản bác thì thấy Giang Đạo.

Nhiên vung tay áo.

“Nếu mọi người đều đã ở đây, thì tôi xin đi trước, chờ kết quả ra thì báo với tôi một tiếng” Ông ta nhìn Tiết Ninh, nói xong, liền trực tiếp quay người đi, không có chào hỏi với Tiết Phương Dương.

Không ai nguyện ý thấy mình nhiệt tình mà bị hờ hững.

Nhìn Giang Đạo Nhiên rời đi, sắc mặc Tiết Ninh đen kịt lại.

“Anh, anh thật quá đáng!”

Bà giận dữ nói: “Hôm nay nếu không có Đạo Nhiên, chẳng lẽ anh không biết Tiết Khải sẽ xảy ra chuyện gì sao?”

“Anh còn dùng ngữ khí ấy để nói chuyện sao, thật sự cho rằng Đạo Nhiên thiếu anh àI” Bà muốn bảo về người đàn ông của bà, dù người đứng đối diện, là anh cả của bà.

Nhưng một lời này của Tiết Ninh đã nhãn nhịn thật lâu, kể từ khi bà gả cho Giang Đạo Nhiên, Tiết Phương Dương vẫn châm chọc khiêu khích.

Thậm chí luôn luôn lấy dáng vẻ cao cao tại thượng để đối đãi với Giang Đạo Nhiên, nhưng xưa nay Giang Đạo Nhiên chưa từng nói qua một câu.

Dựa vào cái gì chứ!

Gặp mặt cảm ơn “Chẳng lẽ ông ta không mắc nợ anh hay sao?”

Thấy Tiết Ninh đang chất vấn mình, Tiết Phương Dương tức giận nói: “Không nợ nhà họ Tiết sao?”

“Tiết Ninh, từ khi nào mà đến cả cô cũng dám nói lớn tiếng với anh đây hả? Trong mắt cô có còn người anh trai này nữa không?”

Ông ta lại nói lớn tiếng: “Năm đó, nếu không phải cô đòi gả cho ông ta. Sau đó còn mang theo một ít tài sản đi thì nhà họ Giang sẽ có ngày hôm nay sao?”

Mặt Tiết Phương Dương căng ra, chuyện này không hề đáng giá.

Vừa mới ban nấy ông ta còn thấy hơi có lỗi với Giang Đạo.
 
Chương 957


Nhiên, nhưng giờ phút này thì mọi thứ đều tan biến.

“Sợ rằng, hiện tại nhà họ Giang chỉ còn là một gia đình y bình thường. Chỉ là bác sĩ khám chữa bệnh thôi!”

Tiết Ninh tức giận đến mức cả người bà ấy run rẩy.

Ngón tay của bà ấy chỉ về phía Tiết Phương Dương, giọng chế giễu nói: “Chuyện năm đó là do chính ba đồng ý. Tại sao khi ấy anh không phản đối gì, hiện tại lại nói tới cái này chứ?”

Tiết Phương Dương không nói lời nào.

Lúc ấy, ông ta làm gì có tư cách để nói chuyện. Ba của bọn họ chính là trụ cột của cả nhà, khí thế mạnh mẽ vang dội.

Ông ấy là người nói một không nói hai, làm gì có người nào dám phản bác lại?

“Anh có biết vì sao ba lại đồng ý để em gả cho một người đàn ông đã từng kết hôn không?”

Tiết Ninh lạnh lùng cười, thấy Tiết Phương Dương không nói lời nào thì đi thẳng tới trước mặt ông ta. Hai mắt bà ấy nhìn thẳng ông ta, không cho phép ông ta trốn tránh: “Đó là do em thích Giang Đạo Nhiên! Đến tận bây giờ, em vẫn còn thích anh ấy. Em muốn gả cho anh ấy, đừng nói tới việc anh ấy đã từng kết hôn lại còn có đứa nhỏ. Cho dù anh ấy đã bảy tám mươi tuổi, chỉ cần anh ấy vẫn còn sống, chỉ cần anh ấy muốn em thì em khẳng định sẽ gả” Mặt của Tiết Phương Dương xám xanh lại vì tức giận.

Thế mà Tiết Ninh còn dám nói ra mấy lời xấu hổ như thế này?

Còn đâu là mặt mũi của nhà họ Tiết nữa chứ?

Bà ấy đã hủy đi hết nề nếp của nhà họ Tiết rồi.

“Cô vẫn còn có mặt mũi để nói nữa sao?”

Giọng của Tiết Phương Dương càng to hơn: “Đã ngần đó tuổi đầu rồi sao cô vẫn có thể nói ra lời đó. Mặt mũi của nhà họ Tiết chúng ta… Đều bị cô vứt đi hết rồi” Tiết Ninh nở nụ cười, trong giọng nói của bà ấy tràn đầy trào phúng: “Đúng thế! Chuyện mất mặt như thế tại sao năm đó ba lại có thể đồng ý cơ chứ?”

Tiết Phương Dương ngây ngẩn người, ông ta cũng không biết.

Năm đó, ông ta chỉ có thể được nghe quyết định chứ không có cách nào biết được lý do tại sao lại có quyết định này.

“Năm đó, nếu không phải nhà họ Giang có ơn cứu sống anh thì ba sẽ không đồng ý đâu” Tiết Ninh nói: “Anh bị người ta hạ độc, thiếu chút nữa đã chết. May mắn có ba của Đạo Nhiên cố hết sức cứu chữa, dùng chính mạng sống của mình để cứu anh. Không thì, anh nghĩ rằng hiện tại, anh còn có thể đứng ở đây, tức giận mắng em hay sao?”

Tiết Phương Dương sững sờ cả người.

“Cô nói cái gì cơ?”

Nguyên nhân là do ông ta sao?

Ông ta chỉ nhỡ rõ, trước đây, bản thân mình từng mắc bệnh nặng, suýt chút nữa thì chết. Chứ ông ta không biết là mình bị người khác hạ độc suýt nữa mất mạng.

“Nhiều thế hệ nhà họ Tiết và nhà họ Giang là bạn bè. Kỹ thuật y học của nhà họ Giang đã cứu sống biết bao người nhà họ Tiết chúng ta. Ba nhớ tới phần ân tình nên này mới đồng ý để em gả cho Đạo Nhiên. Thế mà theo lời anh lại thành đứa em gái này không biết xấu hổ sao?”

Tiết Ninh gật đầu nói: “Đúng, là em không biết xấu hổ đấy!

Người ta đã không thích mình mà vẫn còn muốn cưới người †a. Thế nào, anh trai à, anh rất muốn cười nhạo em đúng hay không?”

“Anh cứ thoải mái cười nhạo đi. Dù sao thì anh cũng vậy thôi, vĩnh viễn cũng không thể nhớ được cái tốt của người khác” Nói xong, Tiết Ninh quay người bước đi.
 
Chương 958


Tiết Phương Dương vẫn còn chưa có phản ứng lại.

Tại sao lại bởi vì bản thân ông ta?

Sao lại bởi vì cứu ông ta nên Tiết Ninh mới được đồng ý gả tới nhà họ Giang chứ?

Nói cách khác thì việc mang tài sản tới nhà họ Giang là bởi vì trả ân tình, là do ơn cứu mạng ông ta.

Những tài sản đó lại chính là trả giá cho sinh mạng của ông ta sao?

Ông ta muốn đuổi theo Tiết Ninh, muốn hỏi lại mọi chuyện cho rõ ràng thì cánh cửa phòng cấp cứu được mở ra.

Tiết Khải được bác sĩ đẩy ra ngoài, sắc mặt anh ta tái nhợt. Nhưng nhìn trạng thái thì có vẻ không còn vấn đề gì lớn.

“Dượng đâu rồi ba?”

Tiết Khải nhẹ giọng n dượng đã cứu con.” Con cần phải gặp mặt để cảm ơn.

Mày thật ngốc!

Tiết Phương Dương ngây người ra một lúc.

Gặp mặt Giang Đạo Nhiên để nói lời cảm ơn sao?

Ông ta còn chút mặt mũi nào nữa.

Vừa nấy, chính ông ta còn tỏ vẻ không vui với Giang Đạo Nhiên. Ông ta không quan tâm tới việc Giang Đạo Nhiên cứu con của mình thì thôi. Sau đó, ông ta còn bị Tiết Ninh mắng ầm†T, nói ra mọi chuyện năm đó. Thế mà, ba của Giang Đạo.

Nhiên lại dùng chính mạng sống của mình để đổi lấy mạng sống của ông ta.

Cả hai ba con bọn họ đều chịu ơn cứu mạng của người nhà họ Giang thế nhưng Tiết Phương Dương lại đi làm chuyện lấy oán báo ơn.

Nghĩ tới đây, sắc mặt của Tiết Phương Dương hơi đỏ lên.

Ông ta cảm thấy mặt mình hiện giờ trông rất khó coi.

“Cảm ơn cái gì chứ?”

Ông ta khẽ hừ một tiếng, ánh mắt hung ác. Dường như còn ẩn chứa cả lửa giận khiến cho Tiết Khải không nhìn được nữa.

“Đó là dượng của con. Cứu con là chuyện ông ta nên làm” Nhưng nửa câu sau khiến cho Tiết Khải hết sức ngạc nhiên.

Tiết Phương Dương vẫn một mực không chịu chấp nhận Giang Đạo Nhiên là chồng của em gái mình, là con rể của nhà họ Tiết.

Thế mà hiện tại, ông ta lại chủ động nói Giang Đạo Nhiên là dượng của anh ta sao?

“Được rồi, không nói nữa, con hãy dưỡng thương cho tốt đi” Đó vẫn là Tiết Phương Dương sao? Mới nói chưa được bao lâu thì ông ta đã sai người đẩy Tiết Khải vào phòng bệnh.

Sau đó ông ta lại sắp xếp mười mấy người có thân thủ tốt để bảo vệ cho Tiết Khải. Còn mình thì lập tức rời khỏi bệnh viện.

Ông ta cần phải điều tra rõ chuyện này, tên sát thủ đó là ai, chuyện gì đã xảy ra?

Anh ta bị nhà họ Bàng mua chuộc hay đó là một chuyện ngoài ý muốn?

Hừ, cho dù đó có là chuyện ngoài ý muốn đi nữa thì cũng thiếu chút nữa đã cướp đi mạng sống của con trai ông ta. Tên sát thủ kia nhất định phải chết!

Tiết Phương Dương quay trở lại nhà họ Tiết, ngay lập tức, ông ta gọi ba vị tông sư cấp bậc cao tới.

“Cần phải truy tìm một tên sát thủ, ba người không có vấn đề gì chứ?”
 
Chương 959


“Được!”

“Tên sát thủ kia, mấy người phải nhanh chóng tìm được cho tôi. Nhớ kỹ, phải bắt được người sống có hiểu không?”

Tiết Phương Dương quát lớn.

Ba bóng dáng ngay lập tức biến mất.

Ông ta híp mắt lại, đôi mắt thâm sâu, giống như có một tia sáng không ngừng lóe lên.

“Nhà họ Bàng sao, tốt nhất là không phải mấy người nếu không thì đừng có trách tôi đấy” Cùng lúc đó tại nhà họ Bàng.

So sáng với sự khang trang, sang trọng và xa hoa của nhà họ Long hay nhà họ Tiết thì nhà họ Bàng lại mang dáng vẻ cổ xưa hơn. Giống như đã trải qua nhiều thăng trầm của năm tháng, mang tới khí chất khác hẳn.

Trong bốn gia tộc giàu có nhất thì nhà họ Bàng có thời gian tồn tại lâu nhất. Ước chừng cũng hơn hai trăm năm tuổi rồi.

Chẳng sợ bao năm trôi qua, bao người cũ rời khỏi, người mới lại đến thì nhà họ Bàng vẫn như trước, vẫn cứ đứng trong hàng ngũ các gia tộc giàu có nhất.

Mặc dù, tới thời điểm này, nhà họ Bàng không còn lớn mạnh như trước nữa.

Người đứng đầu nhà họ Bàng là Bàng Phi Nham, ông ta vẫn luôn ở nhà, rất hiếm khi ra ngoài. Mọi chuyện to nhỏ đều là do Bàng Bác và chú hai của anh ta là Bàng Phi Hàng giải quyết.

Thậm chí còn có tin đồ, Bàng Phi Nham đã qua đời từ lâu.

Chính là hi vọng không ảnh hưởng tới danh tiếng của nhà họ Bàng nên mới không dám công bố với bên ngoài.

Giờ phút này tại sảnh lớn của nhà họ Bàng.

Bàng Phi Hàng đang đứng, hai tay ông ta chắp sau lưng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

“Mày thật hồ đồ!”

Ông ta lớn tiếng quát: “Bước đi này của mày đã bị người khác tính kế rồi. Chẳng lẽ mày không định đáp trả lại sao?”

Sắc mặt Bàng Bác trở nên khó coi.

Anh ta là người ưu tú nhất trong thế hể trẻ của nhà họ Bàng, là trụ cột tương lai của nhà họ Bàng. Nhưng hiện tại, anh ta lại bị chú hai Bàng Phi Hàng mắng, anh ta cũng không dám phản bác lại.

“Mày cho là có thể lợi dụng Giang Ninh để chia rẽ nhà họ Tiết và nhà họ Giang hay sao? Thật sự là ngu ngốc!”

“Quan hệ giữa bọn họ ban đầu không được tốt lắm. Vốn dĩ nếu như chỉ cần không quan tâm tới thì bọn họ sẽ không có khả năng. Nhưng hiện tại thì làm sao?”

“Mày chủ động cung cấp cơ hội cho Giang Ninh để anh ta đột phá. Mày thật ngốc!”

Bàng Phi Hàng cứ nói một câu lại mắng một câu. Trên mặt ông ta tràn đầy tức giận.

Hiện tại, mọi chuyện to nhỏ của nhà họ Bàng đều do anh †a giải quyết. Tương lai của nhà họ Bàng đều phụ thuộc vào anh ta.

Ông ta không ngờ tới Bàng Bác lại có thể phạm phải sai lầm như vậy.

Chỉ có thể làm trước “Bàng Bác, trước đây, mày không có như vậy. Tại sao lần này lại có thể hồ đồ như thế chứ?”

Bàng Bác cảm thấy không cam lòng.

“Chú hai, tại sao chú lại có thể khẳng định chuyện này là do Giang Ninh làm ra chứ?”

Đôi mắt của Bàng Phi Hàng nheo lại, ông ta không có giải thích. Chỉ là sắc mặt càng thâm trầm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom