Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 860


Ván cờ này, không phải là để hại nhà họ Long sao?

Từ đầu đến cuối quan sát qua, hành động ấy của Giang Ninh, rõ ràng là đang nhằm vào nhà họ Long mà.

Bây giờ có nhiều dòng dõi danh giá quyền thế như vậy hợp tác lại với nhau, thậm chí còn kéo theo cả nhà họ Thường cũng xuống nước, không phải là để đối phó với nhà họ Long thì là gì?

Anh ta không dám nói những người này có thể tiêu diệt nhà họ Long hay không, vì dù sao thì đó cũng là dòng họ đứng đầu, sâu không lường được!

Nhưng với một lực lượng mạnh mẽ như vậy, nếu chỉ khiến cho nhà họ Long tổn thương phần lớn thôi thì chắc chắn là có thể làm được.

Nhưng theo lời Giang Ninh nói, vậy ván cờ này nhắm đến cái gì?

“Không phải nhà họ Long sao? Vậy thì là ai chứ” Cho dù Tống Tiểu Vũ là một người cực kì thông minh thì vào giờ phút này cũng không thể nghĩ ra được ai cả.

“Tôi” Giang Ninh nở một nụ cười, vươn tay ra chỉ vào mặt mình: “Ván cờ này, là bày ra cho tôi.” Tống Tiểu Vũ lại càng không hiểu gì.

Anh ra ngơ ngác ra nhìn Giang Ninh, cảm thấy không biết Giang Ninh có say rượu, hay là sốt đến ấm đầu không mà lại nói nhảm như vậy.

Chưa nói đến Giang Ninh tự bẫy mình làm gì, nhưng tất cả mọi chuyện đang nhằm vào nhà họ Long cơ mà, Giang Ninh chỉ đứng ở phía sau màn, thậm chí đến cả mặt cũng không lộ ra. Một ván cờ thâm hiểm như vậy, làm sao lại quay sang hại Giang Ninh được.

“Anh Ninh à..” Tống Tiểu Vũ cảm thấy hơi hú hồn. Những lời Giang Ninh nói ra khiến anh ta như giãm phải dây thép vậy!

Mà lại còn là dây thép trong suốt!

Bởi vì nếu Giang Ninh không nói ra, anh ta không thể biết rằng, ván cờ này là nhằm vào chính Giang Ninh!

“Cậu mau thu dọn đồ đạc đi thôi. Trong khoảng thời gian này cũng đừng ở lại phương Bắc nữa, nếu không thì chắc chắn là cậu không thể sống sót nổi đâu” Những lời này của Giang Ninh, lại càng làm cho sắc mặt Tống Tiểu Vũ thay đổi.

Anh ta đã tung tin Thường Tại Sơn bị giết ra bên ngoài, chắc chắn Thường Tại Nguyên sẽ không tha cho anh ta.

Tình thế như bị lật ngược trở lại, sự thay đổi nhanh chóng này khiến anh ta không kịp phản ứng.

Rốt cuộc là Giang Ninh muốn làm cái gì chứ?

“Anh Ninh, tôi không thể đi được” Tống Tiểu Vũ lập tức lắc đầu, kiên quyết nói: “Anh Ninh ở đâu thì tôi sẽ ở đó, cho dù có nguy hiểm đến thế nào đi chăng nữa, nhà họ Tống sẽ luôn ở bên cạnh anh Ninh!”

“Không nghiêm trọng đến như vậy đâu” Giang Ninh khoát tay, nhìn vẻ mặt nghiêm túc như sắp phải từ biệt kia của Tống Tiểu Vũ, không nhịn được mà bật cười: “Tôi chỉ muốn quậy tung cả bốn dòng họ đứng đầu kia một trận mà thôi, còn về phần sẽ chết bao nhiêu người… Thì tôi cũng không biết nữa” Nếu không phải là vì mình không có bệnh tim, thì nghe những lời của Giang Ninh, chắc Tống Tiểu Vũ bị dọa cho sợ chết khiếp mất!

Quậy tung bốn dòng họ đứng đầu kia lên?

Còn không biết sẽ chết bao nhiêu người?

Mà thậm chí còn thiết kế cả một ván cờ tinh tế chỉ để tự hại mình?

Tống Tiểu Vũ hoàn toàn ngơ luôn rồi.

Anh ta cảm thấy Giang Ninh trước mặt mình, hình như không phải là người cùng một thế giới với anh ta. Lối suy nghĩ của Giang Ninh, tâm mắt của Giang Ninh, đều không phải là thứ mà anh ta có thể đoán ra được!

Thật giống như kiểu, nếu anh ta có thể nhìn thấy mấy thứ cách xa tầm năm mét thôi, thì Giang Ninh nhìn được phải là ba mươi mét mất!

Không!
 
Chương 861


Ít nhất cũng phải là năm mươi mét!

Tống Tiểu Vũ hít sâu một hơi, để cho mình có thể bình tĩnh lại, trong lòng tự nói với bản thân rằng đi theo Giang Ninh làm việc thì không cần phải quá ngạc nhiên.

“Vậy thì, anh Ninh cần tôi phải làm gì?”

“Tập hợp lại tất cả các dòng dõi danh giá quyền thế ở phương Bắc vào, cả sản nghiệp được giấu ở khắp nơi trên cả nước, nhất là trong mấy ngành độc quyền, chiếm phần lớn trong thị trường.” Giang Ninh nói ra từng chữ một, dường như sợ Tống Tiểu Vũ sẽ nhớ nhầm một chữ nào đó.

Giọng điệu nghiêm túc như vậy, hình như đã khiến cho.

Tống Tiểu Vũ hiểu ra một chút là Giang Ninh muốn làm cái gì.

Nước ở phương Bắc đã cho đủ bùn rồi mà cá lớn vẫn không chịu đi ra, cũng bởi vì chưa có đủ mồi thôi!

Mà bây giờ, Giang Ninh muốn tạo ra một miếng mồi câu đủ để thu hút những con cá lớn kia ra ngoài!

Thậm chí, ngay cả bốn dòng họ đứng đầu kia cũng bị Giang Ninh cài cắm cả Đúng là một nước đi lớn mà!

“Sau đó cậu hãy điều tra cho thật rõ ràng, Hoàng Ngọc.

Minh sẽ hỗ trợ cho cậu, chuẩn bị sẵn sàng đi” Trên mặt của Giang Ninh lộ ra vẻ thoải mái, trái ngược hẳn với Tống Tiểu Vũ như sắp ra chiến trường, dường như anh chỉ coi đây là một chuyện nhỏ thôi: “Tống Tiểu Vũ, tôi có thể nói cho cậu biết điều này, cho dù có lật tung được cả phương Bắc này lên, tiêu diệt được cả bốn dòng họ đứng đầu kia, thì cũng mới chỉ là bắt đầu mà thôi.”

Phía Đông có chiến thần!

Đây chỉ là…bắt đầu?

Cho dù tiêu diệt bốn gia tộc giàu có cao quý thì cũng chỉ mới là bắt đầu?

Lẽ nào con cá lớn ẩn sâu ở phía bắc đó không phải là bốn gia tộc giàu có cao quý đó sao?

Tống Tiểu Vũ không còn nói lên lời được nữa.

Anh ta cảm thấy những thứ trong miệng Giang Ninh đều là những thứ anh ta không có tư cách tiếp xúc trong giai đoạn hiện tại.

Giang Ninh nói chuyện với anh ta về những điều này chính là để cho anh ta sớm chuẩn bị trong lòng, để cho anh ta… Có thể để tầm mắt nhìn xa hơn một chút, mở mang hơn một chút.

“Hít..” Anh ta hít một hơi sâu, cố gắng để cho bản thân mình bình †ĩnh lại nhưng đôi chân vẫn hơi run rẩy. Anh ta nắm chặt tay lại, hít thở sâu vài lần rồi mới khế gật đầu.

“Vâng, tôi hiểu rồi: Tống Tiểu Vũ gật đầu: “Cảm ơn anh Giang đã chỉ bảo, Tiểu Vũ biết rồi” Anh ta cảm thấy Giang Ninh đang mở cánh cửa lớn ra, phía sau cánh cửa là thế giới mà anh ta chưa từng tiếp xúc.

Giag Ninh không nói thêm gì nữa mà tiếp tục pha trà, nhấm nháp trà ngon mà Tống Tiểu Vũ mang đến và gật đầu không ngừng.

“Mùi vị rất được, có lẽ Vũ Chân sẽ thích” Anh vừa nói vừa lấy một hộp trà đang để ở bên cạnh rồi nhét vào trong túi, sau đó còn quay đầu liếc nhìn Tống Tiểu Vũ: “Tôi mang đi nhé.” Trong lúc bừng tỉnh, Tống Tiểu Vũ dở khóc dở cười.

Có nhiều lúc anh ta không biết rốt cuộc Giang Ninh là người như thế nào.

Thỉnh thoảng có mấy câu nói có thể khiến cho người ta máu huyết sôi trào, vừa căng thẳng lại phấn khởi, mạnh mẽ ngang ngược khiến cho bọn họ đều không kìm được mà sùng bái ngưỡng mộ những người đàn ông này.

Tình yêu nhuốm màu xơ xác lướt qua tình yêu ý tây?

Nhưng có đôi khi lại giống như người bình thường lại không thể bình thường lại được nữa mà lại là một người đàn ông cưng chiều vợ của mình.

Nhìn thấy Giang Ninh uống xong trà mà mình pha thì cất hộp trà rồi mang đi, giống như anh đang rất nóng nòng muốn chia sẻ nó với Lâm Vũ Chân. Tống Tiểu Vũ thấy vậy chỉ cảm thấy trong đầu của mình rất hỗn loạn.

“Ảnh Tửi” Anh ta hít một hơi sâu, lập tức hét lên.
 
Chương 862


Trong chớp mắt một bóng dáng đi từ trong bóng tối ra: “Thưa gia chủ!”

“Chuẩn bị một chút, chúng ta lập tức rời khỏi phía bắc”

“Vâng” Ảnh Tử cung kính nói.

Anh ta dừng lại một chút giống như hơi do dự, nhưng vẫn lên tiếng nói: “Chủ nhân, cái người họ Giang này rốt cuộc có lai lịch như thế nào mà lại mạnh như vậy’ Mặc dù anh ta trốn ở trong bóng tối nhưng có thể chắc chắn Giang Ninh vẫn đang ở ngoài cửa nhà họ Tống và đã nhìn ra được vị trí của mình.

Sức mạnh này hoàn toàn là một loại bản năng, bản năng này được tiến hóa phát triển thông qua vô số chận chiến trên chiến trường.

Rốt cuộc người như thế nào mới có thể mạnh mẽ to lớn như vậy?

Ảnh Tử có sức mạnh của bậc thầy, hơn nữa đặc biệt giỏi về ẩn náu và ám sát. Nhưng anh ta lại có thể biết rất ro nếu như Giang Ninh muốn giết mình thì e rằng chỉ cần một ngón tay mà thôi.

Loại sức mạnh to lớn gần như chèn ép này, nếu như là kẻ thù thì có thể chỉ cần khí thế này cũng đủ khiến người ta vỡ tan.

Tống Tiểu Vũ khế nhíu mày, vẻ mặt nghiêm nghị.

“Thật ra phía Bắc luôn có một lời đồn” Anh ta thản nhiên nói: “Có rất ít người biết chuyện này, hầu như đều là những người lãnh đạo cấp cao trong các gia tộc lớn và những cao thủ võ đạo. Tôi có thể biết được là do gặp may mắn” Lúc đầu khi nghe thấy, Tống Tiểu Vũ chỉ cảm thấy có thể chỉ là tin đồn mà thôi. Bởi vì nó quá khoa trương, quá siêu việt khó mà tưởng tượng nói khiến cho người ta vốn không thể nào tin được.

Bởi vì những chiến tích đó có nghe cũng vốn không thể nào.

Cho dù những người lãnh đạo cấp cao những những gia tộc quyền thế thì e rằng cũng vẫn giữ thái độ nghi ngờ.

Nhưng bây giờ… Ninh Tiểu Vũ hơi tin một chút.

“Là lời đồn gì?”

Từ trước đến nay Ảnh Tử luôn kiệm lời không nói nhiều như vậy, sự tò mò của Giang Ninh khiến anh ta không kìm được mà gặng hỏi.

“Phía đông… Có chiến thần!”

Phía đông có chiến thần!

Khi Ninh Tiểu Vũ nói ra những lời này, trong đầu anh ta đều ngập tràn bóng dáng của Giang Ninh.

Nắm đấm của Giang Ninh, khí thế ngang ngược, chỉ một đấm là đánh chết đều không gì có thể so sánh được.

Khí thế đó giống như anh đang đứng ở đỉnh cao của thế giới, nhìn bao quát xuống dáng vẻ của chúng sinh. Như vậy anh không phải là chiến thần thì là gì?

Tôi cho anh vậy “Chiến Thần như thế nào?”

Còn chưa đợi Ảnh Tử hỏi, Tống Tiểu Vũ đã tự mình trả lời: “Đó chính là người mạnh nhất không ai có thể so bì được trên thế giới này”

“Thần ngăn cản giết thần, quỷ ngăn cản chém quỷ!”

Mười chữ này khiến cho hô hấp của Tống Tiểu Vũ trở nên gấp gáp, lồ ng ngực phập phồng, vẻ mặt dần dần trở nên đỏ ửng mà anh ta cũng không biết vì sao lại vậy.

Mà Ảnh Tử đứng ở trước mặt anh ta cũng nín thở tập trung suy nghĩ, tay năm chặt lại.

Nhưng khi nghe thấy hai từ “chiến thần” này lại khiến cho anh ta không khỏi phấn khích, giống như tiếng gào rống giận giữ xung phong liều chết vang lên từng hồi bên tai, khiến máu huyết người ta sôi trào.

Tống Tiểu Vũ không nói thêm gì nữa, anh ta điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi giấu tất cả câu hỏi vào trong lòng. Sau đó anh ta đưa Ảnh Tử lập tức rời đi.
 
Chương 863


Sau khi Giang Ninh quay về, Lâm Vũ Chân đang thu dọn đồ đạc, trên gương mặt toát lên vẻ bất lực.

“Em cũng muốn ở bên cạnh anh thêm vài ngày, nhưng công ty tạm thời có chuyện nên ba bảo em quay về” Cô quay đầu liếc nhìn Giang Ninh, nói với vẻ đau lòng: “Đợi anh ở bên này làm xong rồi thì quay vê Đông Hải nhé.” Lâm Vũ Chân vừa mới nhận được điện thoại của Lâm Văn bảo cô lập tức quay về ngay, ông nói Lục Địa Bế Tây Linh Phất đến và có chuyện quan trọng muốn bàn bạc trao đổi với cô, nói trong điện thoại không được rõ cho lắm.

Lâm Vũ Chân thật sự không còn cách nào khác.

Nhìn thấy dáng vẻ tủi thân của Giang Ninh, cô càng thấy không nỡ hơn.

Đột nhiên cô đặt quần áo trong tay xuống, đi đến trước mặt Giang Ninh rồi vòng tay qua cổ anh, dịu dàng nói: “Giang Ninh à, em cho anh nhé” Giang Ninh ngẩn ra.

Anh nhìn Lâm Vũ Chân với vẻ ngơ ngác, không biết tại sao đột nhiên cô lại nói những lời này.

Giang Ninh chưa bao giờ từ chối chuyện tình yêu nam nữ, nhưng anh sẽ không bao giờ ép Lâm Vũ Chân khi cô chưa sẵn sàng. Bởi vì anh sợ mình tủi thân sẽ khiến cho cô tủi thân.

“Sao vậy?”

Anh mỉm cười, ôm lấy eo của Lâm Vũ Chân: “Đến bây giờ em còn sợ anh bị Long Linh Nhi cướp đi sao?”

“Em không sợ, cô ấy không cướp đi được đâu” Lâm Vũ Chân lắc đầu: “Nhưng em cảm thấy em để cho anh đợi lâu quá.”

“Anh muốn em đi” Trong đôi mắt của cô ấy đều tràn ngập tình cảm dịu dàng, dường như còn có giọt nước mắt trào lên như làn sương mù.

Không biết tại sao mà Lâm Vũ Chân luôn có một cảm giác rất kỳ lạ, giống như lần này mình quay về sẽ rất khó để nhìn thấy Giang Ninh lần nữa.

Ở phía Bắc này nhân tài ẩn dật, nguy hiểm ở khắp mọi nơi.

Cô không phải là kẻ ngốc mà không biết những điều đó.

Giang Ninh ở lại nơi này là sẽ có nguy hiểm, cô biết Giang Ninh rất mạnh mẽ nhưng vẫn rất lo lắng.

Giang Ninh nhìn thấy rất rõ sự lo lắng và không nỡ trong đôi mắt Lâm Vũ Chân. Cô rất thông minh, e rằng đã cảm thấy được mình bị gọi về Đông Hải chính là do một tay anh sắp xếp.

Nhưng Lâm Vũ Chân không nói, cô tình nguyện trở thành một kẻ ngốc nghếch trước mặt Giang Ninh.

“Đợi anh quay về” Giang Ninh nói: “Đợi anh quay về Đông Hải, như vậy anh cũng có một kỳ vọng ở nơi phương Bắc này”

“Nhưng…” Anh đưa ngón tay ra chặn trước miệng của Lâm Vũ Chân, sau đó hạ giọng nói: “Em ở nhà phải ngoan ngoãn ăn cơm, ngoan ngoãn đánh răng, không được gầy đi đâu. Khi anh về anh sẽ kiểm tra từng thứ một, biết chưa hả?”

Lâm Vũ Chân cắn môi, cô nhìn Giang Ninh rồi khẽ gật đầu.

“Vậy để anh ôm em một chút nào” Giang Ninh ôm Lâm Vũ Chân vào trong lòng, ôm thật chặt không hề buông tay. Anh thật sự rất muốn siết chặt cô vào trong cơ thể mình.

“Cốc cốc cốc” Có người gõ lên cánh cửa.

“Giám đốc Chân, xe đã đến rồi ạ. Chúng ta xuất phát thôi” Là giọng nói của thư ký Tiểu Triệu.

Giang Ninh buông tay, Lâm Vũ Chân vẫn không nỡ.

Cô cầm lấy hành lý của mình, Giang Ninh vội vàng đưa tay ra cướp lấy. Anh đâu thể để cho Lâm Vũ Chân xách đồ được.

“Vợ à, anh thay đổi ý định rồ Giang Ninh nói: “Chúng ta nên suy nghĩ một chút, sinh con cái ra để cho chúng ta sai bảo”.

Xông lên Lâm Vũ Chân nhịn không được mà bật cười.

Cho dù là sinh con, Giang Ninh, Giang Ninh nhẫn tâm sai bảo sao?

“Chờ anh trở về rồi chúng ta từ từ nghiên cứu” Giang Ninh một tay kéo theo hành lý, một tay nắm lấy tay Lâm Vũ Chân, đưa cô xuống lâu.
 
Chương 864


Nhìn xe rời đi, ánh mắt Giang Ninh dần trở nên sắc bén, ẩn hiện sát khí.

Phía sau, đám người của anh Cẩu đã đứng đó, đều đã chuẩn bị sẵn sàng!

“Phải bắt đầu rồi, các người có sợ không?”

“Sợ thì đã không sinh ra rồi!”

“Cuối cùng thì cũng có thể thả lỏng tay chân một lúc!”

Màn đêm dần buông xuống.
 
Chương 865


Không ít ông chủ khẽ thay đổi sắc mặt, cảm thấy có chút gì đó không thích hợp.

Bọn họ vội vàng quay đầu, lại thấy Thường Tại Nguyên vung tay lên, thuộc hạ của ông ta lập tức đóng cổng lớn nhà họ Long lại.

“Xông lên” Một âm thanh uy nghiêm vang lên.

Trong đại sảnh nhà họ Long, Long Tường sải bước đi ra, phía sau anh ta là Long Phi, giờ phút này trong tay đã cầm sẵn một cây đao, lưỡi đao sắc bén, dưới sự phản chiếu của ánh đèn, tỏa ra một luồng khí lạnh rợn người!

Bang!

Bang!

Bang!

Bốn phía xung quanh không ngừng có người xuất hiện, một đám người sát khí ngút trời!

“Đây là chuyện gì chứ?”

Có người kinh hô, nhìn chằm chằm Thường Tại Nguyên, tức giận quát lớn.

Không ngờ nhà họ Long lại biết bọn họ sẽ đến, đã chuẩn bị sẵn sàng để đấu lại?

Nhà họ Long hứa hẹn Những ông chủ của các gia tộc lớn đột nhiên có phản ứng lại, toàn bộ đều nhìn chằm chằm Thường Tại Nguyên, vẻ mặt tràn đầy phãn nộ!

“Ông chủ Thường, chuyện này rốt cuộc là sao đây?”

“Ông phản bội chúng tôi!”

“Khốn kiếp, Thường Tại Nguyên! Rốt cuộc ông muốn làm gì” Nếu như đến lúc này mà bọn họ còn không hiểu thì chính là đồ ngu.

Thường Tại Nguyên rõ ràng đã bán đứng bọn họ, tiết lộ tin tức từ trước để nhà họ Long có chuẩn bị.

Nhìn bốn phía xung quanh đen kịt toàn người là người hùng hổ vây quanh bọn họ!

Vốn dĩ là đi đánh lén nhưng lúc này ngược lại chính họ mới là người bị vây giết “Thường Tại Nguyên! Ông đúng là đồ lòng lang dạ sói”

“Chẳng lế em ba của ông chết mà ông không muốn báo thù sao? Là nhà họ Long giết đấy!”

“Ông… ông đúng là đồ súc sinh!”

Những gia tộc lớn ngoại trừ tức giận mắng chửi thì lúc này không thể làm gì khác được nữa.

Nhưng Thường Tại Nguyên thì làm như không nghe thấy gì, vẻ mặt vẫn thản nhiên như cũ, không chút nào thay đổi.

“Thật đúng là khiến người ta bất ngờ, mấy tên hề các người mà cũng dám tới nhà họ Long làm loạn sao.” Long Tường quét mắt nhìn một vòng xung quanh, trên mặt vẫn đầy vẻ khinh thường như cũ: “Tôi còn tưởng rằng sẽ tập kết đội hình đáng sợ thế nào, còn tường là sẽ có những gia tộc giàu có xuất đầu lộ diện vì các người cơ” Anh ta hừ một tiếng: “Nếu các người đã tự mình tìm đường chết, vậy thì đừng trách chúng tôi” Mấy gia tộc đứng ở phía dưới về cơ bản đều có một phần nhất định ở tập đoàn Linh Long.

Đây cũng là chuyện khiến nhà họ Long đau đầu nhất, lúc trước muốn đá bọn họ đi nhưng ở phương Bắc, mạng lưới quan hệ dày đặc nên không dễ dàng ra tay.

Những việc liên quan tới con người và lợi ích đều rất phức tạp.

Long Tường thậm chí còn có chút hoài nghỉ, sau lưng mấy người này lẽ nào mà mấy gia tập giàu có nhất!

Mục đích chính là vì kiềm chế nhà họ Long, không để nhà họ Long áp đảo phía trên.

“Long Tường! Không phải anh chỉ muốn loại trừ những kẻ bất đồng quan điểm trong tập đoàn Linh Long sao, anh muốn biến tập đoàn Linh Long thành của nhà họ Long chứ gì!”

“Tôi nói cho anh biết, anh nằm mơ đi!”

“Tập đoàn Linh Long vốn dĩ chính là của nhà họ Long chúng tôi.” Long Phi liếc mắt nhìn người nọ một cái, cười lạnh một tiếng: “Ông cho rằng, các người tiến vào là có thể phân tán sản nghiệp của nhà họ Long chúng tôi sao? Các người mới là những người không nên nằm mơ giữa ban ngày ấy!”
 
Chương 866


“Các người cho rằng chúng tôi không dám làm tập đoàn Linh Long sụp đổ sao?”

Vẻ mặt Long Phi tràn đầy sát khí: “Các người sai rồi, tập đoàn Linh long sụp đổ thì chúng tôi có thể thành lập lại, mà các người sụp đổ… thì chỉ có thể hoàn toàn biến mất!”

“Đồ điên!”

Vài người đã nhịn không được lên tiếng: “Đừng có nói mấy lời vô nghĩa với họ nữa, ra tay đi!”

“Tôi không tin chúng ta có nhiều người như vậy mà lại không đối phó được với bọn họI”

“Nhà họ Long các người nhất định phải trả giá đắt!”

Vừa dứt lời, một thanh trường đao bay tới bất ngờ, đâm xuyên qua người vừa nói chuyện, đầu cũng rơi xuống, máu tươi văng đầy ra đất!

Cái đầu lăn lóc trên mặt đất vài vòng, vẫn trừng lớn con mắt như cũ, như thể tới lúc chết cũng bất ngờ chưa kịp phản ứng lại.

“Bang!”

“Bang!”

“Bang!”

Bên cạnh Thường Tại Nguyên xuất hiện ba người mặc áo.

choàng đen và đeo mặt nạ, không nói lời nào chỉ đứng bên cạnh ông ta.

Hơi thở toát ra khiến người ta không kiềm được mà rét run!

Mặc dù là những cao thủ bậc thầy cũng cảm thấy lạnh sống lưng!

Năng lực thật đáng sợ!

“Ông chủ Thường, ông đã lựa chọn chính xác đấy” Long Tường nhàn nhạt nói: “Nhà họ Long chúng tôi đương nhiên sẽ tuân thủ lời hứa, sau khi mọi chuyện xong xuôi, cái gì nên là của nhà họ Thường, nhà họ Long sẽ dốc hết toàn lực lấy lại địa vị gia tộc giàu có cho nhà họ Thường.

Giết sạch!

Con ngươi của Thường Tại Nguyên hơi nheo lại.

Ông ta nhìn chằm chằm Long Tường: “Nếu như lời các người nói có một câu là giả thì tôi nhất định sẽ gi ết chết cả nhà các người!”

Vẻ mặt Long Tường không chút thay đổi, nghe được lời này có chút bất mãn, cảm thấy Thường Tại Nguyên quá mức ngông cuồng.

Chỉ là một gia tộc hèn mà cũng dám dùng giọng điệu này để nói chuyện với nhà họ Long.

“Khí thế của ông chủ Thường đúng là xứng đáng với khí thế của một ông chủ gia tộc giàu có, đâu giống những người nào đó.” Long Tường nói: “Năm đó nếu không phải dựa vào liên hôn thì làm gì có tư cách được là gia tộc giàu có chứ” *W¡ trí đó vốn dĩ phải thuộc về nhà họ Thường các người mới phải!”

Một đám người bừng tỉnh hiểu rõ, là Thường Tại Nguyên giao dịch cùng nhà họ Long, bọn họ lại chẳng hay biết gì, giờ phút này nhà họ Long đã vây quanh tất cả!

Nhà họ Long và Thường Tại Nguyên muốn đào hố giết sạch bọn họ!

“Giết hết bọn họ!”

“Gi ết chết không that”

“Nhà họ Long và Thường Tại Nguyên, các người sẽ gặp báo ứng!”

Trận chiến đã tới bên bờ vực!
 
Chương 867


Long Tường vung tay lên, đám người Long Phi trực tiếp xông ra ngoài.

Mà Thường Tại Nguyên vẫn như cũ đứng đó, chậm rãi nhắm mắt lại, lạnh lẽo nói: “Giết hết đi!”

Một tiếng ra lệnh, ba người đứng bên cạnh ông ta như ba mũi tên nhọn lập tức phóng ra.

“Phụt..” Vừa đối mặt đã có người chết, óc nứt toạc, máu tươi chảy đầy ra!

“Bang!”

“Bang!”

“Bang!”

Mỗi một đoàn đều là chí mạng, một chiêu giế t chết một người!

Không chút nào ướt át bẩn thỉu, không chút lãng phí thời gian, ba người đi tới, mạnh mẽ gặt hải sinh mệnh!

Thật sự là quá mạnh!

Long Phi không khỏi dừng tay lại.

Có ba người này, nhà họ Long bọn họ căn bản không cần ra tay.

Nhà họ Thường lấy đâu ra những cao thủ như vậy chứ?

Hơn nữa vừa xuất hiện đã là ba người!

“Đại chưởng môn..” Long Phi phất tay ý bảo người nhà họ Long dừng lại không cần ra tay nữa.

Có ba cao thủ bậc thầy ở đây căn bản không cần bọn họ ra tay nữa.

“A…

“Phụt…’’. “Bang…” Những tiếng kêu thảm thiết, tê tâm liệt phổi không ngừng vang lên!

Chỉ trong chốc lát, máu chảy thành sông, mười mấy gia tộc lớn đều bị giết sạch không chừa một ail Mùi máu tanh nồng khiế Long Phi không khỏi cảm thấy choáng váng, buồn nôn.

Quá độc ác!

Không chỉ tàn nhãn mà còn mạnh mẽ tới phát sợ!

Cậu ta cảm thấy mình đã xem thường năng lực của nhà họ Thường rồi, nếu hôm nay nhà họ Thường thật sự liên thủ với những gia tộc này thì đúng là nhà họ Long sẽ tổn thất rất lớn.

“Phụt…” Một người cuối cùng bị Thường Tại Nguyên bóp cổ, nhẹ nhàng vặn một cái, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có cơ hội phát ra, cổ nghẹo đi, máu tươi từ khóe miệng chảy ra rồi mất mạng.

Thường Tại Nguyên ném thi thể sang một bên như ném một con chó chết.

Ông ta nhìn chằm chằm Long Tường, nhàn nhạt nói: “Anh tốt nhất nên nhớ kỹ lời mình nói, một câu cũng đừng hòng lừa tôi nếu không thì đây cũng chính là kết cục của nhà họ Long các người!”

Sắc mặt Long Tường không thay đổi.

“Người thật sự giết em ba Thường Tại Sơn của ông là Giang Ninh, chứng cứ cũng đã giao cho ông rồi” Anh ta nhàn nhạt nói: “Giang Ninh này cũng thuộc gia tộc giàu có, con trai cả của nhà họ Giang!”

“Anh ta ẩn mình bên ngoài nhiều năm, che giấu thân phận của mình, tạo ra vùng đất cấm Đông Hải, tiêu diệt không ít gia tộc lớn, ông cho rằng anh ta thật sự không có khí thế của gia tộc giàu có sao?”

“Ván cờ này của nhà họ Giang đã chơi mười lăm năm, vì muốn diệt cỏ tận gốc!”

Ngụ ý chính là nhằm vào nhà họ Thường!

Long Tường cười lạnh: “Ông chủ Thường, cuộc cạnh tranh năm đó của các gia tộc giàu có, vốn dĩ nhà họ Thường đứng trước nhà họ Giang nhưng vì sao hiện giờ nhà họ Thường cũng chỉ là một gia tộc lớn còn nhà họ Giang lại áp đảo trên đầu nhà họ Thường chứ?”

Con ngươi của Thường Tại Nguyên đột nhiên co rút lại, trong nháy mắt tràn ngập sát khí ngút trời!
 
Chương 868


Chỉ vì sinh tôn Đó là vị trí của nhà họ Thường của ông ta!

Nhưng đã bị nhà họ Giang cướp đi!

Làm sao Thường Tại Nguyên có thể không giận được đây?

Đã trăm năm nay, sự nghiệp ba đời nhà họ Thường, đến lượt ông ta vẫn không thể lấy lại thứ vốn thuộc về mình, vậy có thể tính như nào đây?

Long Tường nhìn sắc mặt của Thường Tại Nguyên, ông ta châm dầu thêm vào lửa: “Nhà họ Thường của năm đó như ánh mặt trời ban trưa, dù là trong xã hội thực tại hay trong quyền lực thế giới ngầm đi chăng nữa vẫn luôn đứng hàng đầu ở phương Bắc, mà nhà họ Giang thì sao chứ?”

“Tôi nghĩ chắc gia chủ Thường hiểu rõ hơn tôi mà”

“Ngày trước, gia chủ nhà họ Giang bị bệnh nặng, nhà họ Giang dần đi xuống, lúc đó Giang Đạo Nhiên lại chỉ biết nói chuyện yêu đương, làm gì biết quản lý chuyện trong dòng dõi, căn bản ông ta cũng chẳng phải đối thủ của nhà họ Thường, nhưng cuối cùng thì sao, nhà họ Tiết ra tay, gả đứa con gái đi, hàng tá tài nguyên đều nghiêng hết về phía nhà họ Giang, giúp nhà họ Giang bước một bước thẳng lên vị trí gần như một dòng dõi danh giá quyền thế bậc nhất!”

Long Tường thở dài một hơi, ông ta lắc đầu.

“Tôi nói ông nghe, tôi không cam tâm, thật sự không cam tâm: Gương mặt Thường Tại Nguyên nổi đầy gân xanh, mí mắt cũng giật giật, hai tay nắm chặt thành đấm, xương khớp vang lên rắc rắc!

Đương nhiên ông ta có biết một chút về chuyện năm đó, nhưng những lời Long Tường vừa nói thì ông ta không biết.

Nhà họ Thường bại trận dưới chân nhà họ Giang, vậy mà lại là vì cái lí do này.

Ông ta không phục!

Ông ta không cam lòng!

“Mấy năm nay, để giành lại thứ vốn thuộc về mình chắc hẳn em trai ông cũng đã hao tâm tổn sức lắm rồi đúng không?”

Nhắc nới Thường Tại Sơn, sắc mặt Thường Tại Nguyên lập tức thay đổi, ông nhìn chằm chằm về phía Long Tường, ánh mắt sắc bén như mắt ưng!

Đương nhiên ông ta biết Thường Tại Sơn vì nghĩ cho nhà họ Thường, muốn giúp nhà họ Thường tiến thêm một bước, cho nên mới chọn bước vào môn phái ẩn danh, lại nghe đồn ở đâu chỉ có gia nhập vào môn phái ẩn danh thì mới có cơ hội, mới trở nên mạnh mẽ hơn, giành được nhiều thứ hơn.

Ai mà ngờ tới, vậy mà Thường Tại Sơn lại chết!

Bị cái thằng con bị vứt bỏ của nhà họ Giang giàu có kia gi ết chết!

“Chỉ tiếc ông ta chết quá thảm” Ánh mắt Long Tường hơi thay đổi, ông ta lại gần Thường Tại Nguyên, bỗng hạ thấp giọng: “Hôm nay tôi phải gọi ông một tiếng Thường Lục Sử nhỉ?”

Sắc mặt Thường Tại Nguyên thay đổi.

“Mọi người đều như nhau, đề là vì sinh tôn cả” Ông ta không nói gì thêm nữa, nói hết câu đó thì bảo tất cả mọi người của nhà họ Long lui ra.

Chỉ còn lại ông ta và hai người Long Phi ở đó.

Thường Tại Nguyên đứng đấy, đằng sau ông ta vẫn là ba người mang mặc nạ, mặc đồ đen, ông ta không nói gì, đôi mắt u ám vô cùng, phảng phất như một tên ác ma đi theo Cửu U ra khỏi địa ngục!

“Thật không ngờ đấy, là tôi đánh giá thấp người đàn ông kia rồi” Một lúc lâu sau đó Thường Tại Nguyên mới mở miệng.

Ông ta biết, Long Tường trước mặt mình cũng là người của môn phái ẩn danh!

Thậm chí, có lẽ người này còn gia nhập trước cả Thường Tại Sơn, còn hiểu rất rõ về môn phái ẩn danh, hiểu biết nhiều hơn bọn họ, biết rốt cuộc môn phái ẩn danh này là cái gì, người chủ thượng kia là ai, bọn họ có mục đích gì?

“Rốt cuộc chủ thượng là ai?”

Ông ta quát thật to lên.
 
Chương 869


Long Tường cười cười, lắc đầu: “Không biết”

“Tôi cũng muốn biết đáp án của câu hỏi này”

“Tôi cũng nói rồi, tất cả mọi người đều là vì sinh tồn cả, chúng ta cũng chỉ là công cụ của người kia, phải làm việc của mình thôi” Ông ta bình tĩnh nói.

Tựa như có thể trở thành công cụ dưới tay người kia là một loại vinh hạnh.
 
Chương 870


Một dòng dõi danh giá quyền thế chỉ cần nắm giữ được một cao thủ bậc thầy, vậy là đủ để đặt chân lên phương Bắc này rồi.

“Vâng!”

Long Phi cung kính đáp lời.

Nếu là trước đây, anh ta sẽ không nghe lời như thế đâu, nhưng hôm nay, nhất là đêm nay, nhìn thấy thực lực của Thường Tại Nguyên, nhất là thực lực của ba vị cao thủ bậc thầy kia, anh ta mới hiểu được rốt cuộc những lời Long Tường nói là có ý gì.

Phương Bắc này, quá nhiều người, ai ai cũng ẩn giấu rất kỹ.

“Con phải nhớ kỹ, nếu chúng ta muốn tồn tại, vậy phải có kẻ phải chết đi, mà hiện giờ người phải chết chính là nhà họ Giang!”

Long Tường nói: “Ba nhìn Thường Tại Nguyên với ba vị cao thủ bậc thầy kia, lần này nhà họ Giang có thoát chết cũng sẽ tổn thất vô cùng nặng nề.” Sắc mặt anh ta ngày càng nghiêm trọng.

Ra tay với nhà họ Giang, đây là một chuyện tất yếu, ván cờ nơi phương Bắc này, anh ta thấu rồi, quân cờ nằm ở một phương riêng biệt, chính là chủ thượng!

Hôm nay ván cờ này hướng về nhà họ Giang, ai dám không làm theo đây chứ?

Nhưng quân cờ bên kia là ai thì Long Tường vẫn chưa đoán ra được!

“Nhà họ Tiết? Là nhà họ Tiết có quan hệ thông gia với nhà họ Giang hay là nhà họ Bàng từ đầu tới cuối không hề có chút động tĩnh?”

Long Tường không biết, nhưng mà ông ta biết đêm nay có nhiều người chết như vậy, nhiều dòng dõi danh già quyền thế cũng bị diệt, đột nhiên có nhiều tài nguyên, nhiều sản nghiệp như thế sẽ hấp dẫn một đám người trở nên điên cuồng.

Trong ván cờ phương Bắc, nhà họ Long của ông ta cũng là một quân cờ, nhưng thân là một quân cờ, Long Tường vẫn hy vọng mình có thể nhìn rõ tình thế toàn cuộc trên ván cờ này.

Vì sinh tồn, càng vì cơ hội vùng lên có thể tìm thấy trong tình thế nguy cấp thế này!

Long Tường cũng đủ cẩn thận, cũng đủ thông minh, cũng đủ ẩn nhãn, có thể nhìn được một góc của ván cờ này, giúp ông ta bước nhanh hơn người khác vài bước.

Nhưng làm sao ông ta biết được, một người khác đang đánh cờ với chủ thượng, lại là Giang Ninh mà Thường Tại Nguyên muốn giết!

“Ba, Thường Tại Nguyên thật sự sẽ đi giết Giang Ninh sao?”

Long Phi vẫn còn có hơi không tin.

Từ đầu tới cuối, anh ta đều cảm thấy Thường Tại Nguyên này rất nguy hiểm, hơn nữa ông ta cũng giấu rất sâu, lúc này lại đồng ý hợp tác với nhà họ Long, căn bản không thể tin tưởng quá được.

Thực lực mạnh mẽ đến nhường này, lại còn ẩn giấu sâu như thế, tuyệt đối không thể sơ suất khinh thường.

“Con không biết tình cảm của anh em nhà họ Thường thôi” Long Tường hừ một tiếng: “Nhất định ông ta sẽ đi giết Giang Ninh!”.

Nếu anh ấy chết thì em cũng không thiết sống nữa!

Duy nhất? Địa địa linh già phất nhiễm thị nhị? Nếu như khẳng định chính xác được Giang Ninh là người nhà họ Giang thì chắc chắn Thường Tại Nguyên sẽ đến giết Giang Ninh!

Mối hận thù vì bị cướp đi vị trí gia tộc giàu có bậc nhất cùng với mối hận thù em trai bị giết, hai mối thù này đâu phải người bình thường nào cũng chịu được, huống chỉ cả hai cái đều xảy ra cùng một lúc?

“Nếu như thật sự là do chính người nhà họ Giang ra tay thì…” Long Phi có chút do dự.

Hiện tại cậu ta có thể khẳng định chắc chắn rằng Giang Ninh chính là đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Giang 15 năm trước, nếu như anh thật sự là con của Giang Đạo Nhiên thì chẳng lẽ Giang Đạo Nhiên lại trơ mắt nhìn Giang Ninh bị giết hay sao?

Với thực lực hiện tại của nhà họ Giang, Thường Tại Nguyên muốn giết Giang Ninh cũng đâu có dễ như vậy.

Cho dù nhà họ Thường phần đông đều là cao thủ!

“Con thật sự hy vọng nhà họ Giang sẽ ra tay” Long Tường híp mắt, ánh mắt của cậu ta vô cùng thâm thúy, toát ra sự mưu mô vô cùng hiểm độc: “Xem ra gần đây ván cờ này đã thay đổi rồi: Không một ai biết thực lực hiện tại của nhà họ Giang mạnh đến cỡ nào.

Bởi vì trong số 4 gia tộc giàu có bậc nhất, hiện tại nhà họ Giang thậm chí còn thấp hơn so với cả nhà họ Bàng và nhà họ Tiết.
 
Chương 871


Trong mấy năm gần đây, Giang Đạo Nhiên nhìn có vẻ như không có chí cầu tiến, thế nhưng Long Phi biết thật ra là Giang Đạo Nhiên đang giấu tài, năm đó ông ấy bị buộc phải rời xa người phụ nữ mà ông ấy yêu thương nhất, thậm chí còn đứa con trai bị bỏ rơi đã trở nên giàu có, liệu ông ấy có quên được món nợ này hay không?

Đương nhiên là không có khả năng đó!

Ông ấy ngủ đông nhiều năm như vậy, chỉ sợ ông ấy đã tập hợp được lực lượng vô cùng lớn mạnh.

Nếu trở về quá khứ, chắc chắn mọi người sẽ chẳng hề để ý, dù sao cho dù nhà họ Giang có hưng thịnh trở lại, thì trong bốn gia tộc giàu có bậc nhất cũng không chênh lệch bao nhiêu, vẫn có thể duy trì được sự cân bằng như trước.

Thế nhưng hiện tại thì không giống như vậy, từ khi Giang Ninh xuất hiện, sự xuất hiện của anh giống như một vị cường giả vô cùng mạnh mẽ và đáng sợ, đã phá tan thế cân bằng ấy ngay lập tức!

Hơn nữa, nếu như tin đồn kia là thật thì thân phận của Giang Ninh lại càng khiến cho bọn họ phải kiêng kị hơn!

Nếu như vậy, không phải là nhà họ Giang trội hơn 3 nhà kia hay sao?

Không nói tới nhà họ Long của cậu ta, hai nhà khác chắc chắn tuyệt đối sẽ không đồng ý.

Thậm chí, ngay cả vị ẩn mình trong bóng tối kia chắc chắn cũng sẽ không đồng ý, tự nhiên có một thế lực vô cùng mạnh mẽ sinh ra từ phương Bắc, quay lại giết mình….Như vậy được cho là cái gì chứ.

“Long Phil” Long Tường quay đầu qua nhìn đứa con trai của ông ta: “Con đi nói cho Linh Nhi biết, có người muốn giết Giang Ninh!”

Long Phi ngẩn người.

Nếu nói trực tiếp cho Long Linh Nhi biết thì con bé có tiế nhận nổi không?

“Ba, Linh Nhi vẫn một lòng nhớ đến Giang Ninh như trước, nếu chúng ta cứ nói như vậy với con bé thì có quá tàn nhãn không ạ” Cô ấy dù sao cũng là em gái của cậu ta, là người của nhà họ Long.

Tuy rằng Long Phi độc ác nhưng cậu ta vẫn rất chiều chuộng em gái của mình.

“Hừ, tàn nhẫn ư?”

Long Tường hừ lạnh: “Nếu như nhà họ Long bị giết thì liệu điều đó có còn tàn nhẫn nữa không?”

“Vâng ạ” Long Phi không dám nói gì nữa, lập tức cho gọi người đi dọn dẹp sạch sẽ thi thể trong sân, rồi cậu ta đi tới phòng của Long Linh Nhi.

Cho dù đêm đã khuya nhưng Long Linh Nhi vẫn không thể ngủ được.

Cô ấy đã cố gắng chạy trốn ra ngoài nhưng vẫn không thể thành công trốn ra ngoài, bên ngoài có người canh chừng, mỗi thực lực của mỗi người đều vô cùng mạnh mẽ, Long Phi đã có lệnh không cho phép Long Linh Nhi ra ngoài, cho dù bọn họ có phải chết thì cũng phải ngăn cản bằng được.

“Cậu chủ Long” Nhìn thấy Long Phi đi tới Trong phòng, Long Linh Nhi nghe thấy thanh âm, liền lao ra ngoài cửa, mở cửa ra: “Anh trai! Anh mau thả em ra ngoài đi mài” ài người cung kính chào.

Mấy tên vệ sĩ định tiến lên đóng cửa thì Long Phi phất tay, bảo bọn họ lui ra ngoài.

Cậu ta bước vào rồi thở dài một hơi.

“Linh Nhi, tại sao em phải làm khổ mình như thế chứ” Ánh mắt của Long Linh Nhi đỏ bừng, không biết cô ấy đã khóc biết bao nhiêu lần rồi: “Anh ấy không thể chết được!”

“Nếu anh ấy đã chết thì em cũng thiết sống nữa!”

Trong lòng của Long Phi vô cùng chấn động.

Em gái của cậu ta, vào thời điểm đi ra ngoài làm ăn buôn bán, không những mạnh mẽ mà còn khiến cả nhà hưng thịnh hơn bao nhiêu, rất nhiều đàn ông phải nhìn con bé bằng vẻ khúm núm.

Thế nhưng khi vừa nói đến Giang Ninh, dường như chỉ trong nháy mắt con bé đã biến thành một cô gái nhỏ yếu đuối, trên người toàn là nhược điểm, chỉ cần một kích liền ngã!.

Thế lực siêu mạnh!
 
Chương 872


“Anh có thể giúp em khuyên ba tạm thời chưa xuống tay với cậu ta, thế nhưng sẽ có người khác sẽ xuống tay với cậu ta” Long Phi nói: “Em không biết đấy thôi, cậu ta đắc tội với nhiều người lắm” Long Linh Nhi lắc đầu, cô ấy liều mạng lắc đầu.

“Rốt cuộc anh ấy đã làm gì sai? Anh ấy căn bản đâu có làm gì sail”

“Cái sai này chính là lòng tham của con người, em thật sự cho rằng anh không biết gì hay sao?”

Long Linh Nhi lớn tiếng nói: “Rốt cuộc ai muốn giết anh ấy, anh mau nói cho em biết, ai muốn giết anh ấy? Anh trai, anh mau nói cho em biết đi!”

“Nhà họ Thường!”

Long Phi nói thẳng: “Giang Ninh đã giết người của nhà họ Thường Tại Sơn, hiện tại nhà họ Thường đang vận dụng tất cả lực lượng trong nhà để truy sát Giang Ninh. Anh với ba đã nói chuyện với nhau rồi, ba ở bên kia cũng đã khuyên bảo gia chủ Thường rồi, nhưng căn bản là vô dụng”

“Chỉ sợ em không biết, tình cảm giữa 3 anh em trai nhà họ Thường vô cùng sâu đậm, hiện tại Giang Ninh đã gi ết chết Thường Tại Sơn, cậu ta với nhà họ Thường chính là kẻ địch không đội trời chung.” Sắc mặt của Long Linh Nhi trở nên tái nhợt.

Ở phương Bắc suốt bao nhiêu năm, sao cô ấy lại không biết về nhà họ Thường được chứ?

Cho dù là một danh gia vọng tộc đã thất thế, thế nhưng thực lực của nhà họ Thường cũng không yếu kém đi chút nào, sự chênh lệch với các gia tộc giàu có bậc nhất cũng không quá lớn.

Nhiều năm như vậy, làm gì có ai dám chọc vào nhà họ Thường?

Cho dù là nhà họ Long bọn họ, thái độ đối với nhà họ Thường từ trước đến nay cũng vô cùng thận trọng!

Vụ ám sát lần này do chính nhà họ Thường thực hiện, ngay cả người của những gia tộc giàu có mà bọn họ cũng dám giết, cho nên giết một Giang Ninh thì có tính là gì chứ?

Long Linh Nhi luống cuống.

“Nhà họ Thường…Sao lại có thể là nhà họ Thường được?”

“Nhà họ Long của chúng ta không có khả năng vì một Giang Ninh mà lại dám đối đầu với nhà họ Thường, những việc có thể làm thì anh cũng đã làm rồi, còn những chuyện khác chỉ đành phó mặc vào số phận mà thôi” Long Phi cố ý thở dài một hơi: “Hy vọng là sẽ có người ra tay cứu Giang Ninh, nếu không chắc chắn cậu ta sẽ phải chết!”

Cả người của Long Linh Nhi run lên, cô ấy ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Long Phi.

“Nhà họ Giang! Nhà họ Giang!”

Cô ấy hô to: “Nhà họ Giang sẽ không để cho Giang Ninh chết đâu, chắc chắn bọn họ sẽ cứu Giang Ninh! Đó chính là đứa con duy nhất của nhà họ Giang mài!

Ánh mắt của Long Phi khế co rút, cuối cùng chính Long Linh Nhi cũng đã nói ra rồi.

Sắc mặt của cậu ta cũng không hề thay đổi gì, lắc đầu nói: “Dù sao Giang Ninh cũng chỉ là đứa con bị bỏ rơi của nhà họ Giang, đã sớm bị nhà họ Giang đuổi ra ngoài từ lâu rồi, còn đoạn tuyệt quan hệ nữa, cho nên bọn họ sẽ không cứu cậu ta đâu: “Em sẽ đi tìm bác Giang!”

Long Linh Nhi như thể bị điên vậy, không hề để ý tới lời khuyên can của Long Phi, liền chạy như bay ra ngoài, mấy tên vệ sĩ ở đẳng sau thấy vậy thì định xông lên đuổi theo, Long Phi liền đưa mắt khiến cho bọn họ hiểu ý ngay lập tức.

Chính là trơ mắt để Long Linh Nhi chạy ra ngoài.

Long Phi híp mắt, lộ ra nụ cười lạnh lùng.

“Giang Ninh, nhà họ Giang, đúng là khiến cho người ta cảm thấy bất an” Cậu ta cũng không ngờ gia thế của nhà họ Giang lại đáng sợ như vậy, che dấu đi thực lực của mình, lại còn thêm một Giang Ninh vô cùng mạnh mế nữa, nếu như Giang Ninh không đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Giang, vậy thì rốt cuộc thế lực.

của nhà họ Giang sẽ đáng sợ tới mức nào?

Còn ba gia tộc giàu có bậc nhất còn lại nữa, chẳng lẽ còn không bị nhà họ Giang dẫm nát dưới chân hay sao?

“Nhị ý ái y nhiễm bái nhiễm y ư? Thật đáng tiếc, ở phương bắc không được phép xuất hiện một thế lực siêu cấp nào, không chỉ có chúng ta, mà bất cứ là ai cũng không được” Long Phi cười lạnh một tiếng, hiện tại, từng bước đi này xem như đã hoàn thành.
 
Chương 873


Nếu như nhà họ Giang không chịu ra tay thì người chết sẽ là Giang Ninh, còn nếu như nhà họ Giang ra tay thì ngay cả cơ hội muốn xoay người cũng đừng mơ mà có được!

Trong lúc đó.

Tại quán trà Minh Quân.

Giang Ninh đã mua đứt quán trà này từ lâu, cũng đã được một khoảng thời gian khá dài.

Anh rất thích phong cảnh nơi này, vô cùng yên tĩnh.

Ừm, rất thích hợp để giết người.

Giờ phút này, ở xung quanh quán trà không có một ai, cũng không biết có phải do cảm giác hay không, dường như gió ở nơi này trở nên có chút lạnh.

Đêm càng về khuya, càng khiến cho người ta cảm thấy áp lực.

Giang Ninh ngồi ở sảnh chính, khoanh chân ngồi xuống, ở trên mặt của bàn trà là ly trà tỏa mùi hương phiêu tán trong không trung.

Anh thảnh nhiên pha trà, hồn nhiên không thèm để ý, trong bóng đêm, từng bóng người dần bao vây khắp cả quán trà.

Thậm chí, anh Cẩu cũng không ở bên cạnh anh, không có một ai ở trong quán trà, chỉ có một mình anh.

“Xoạt”

“Xoạt!”

“Xoạt!”

Một đám người vây quanh Giang Ninh, không để cho anh bất cứ cơ hội trốn thoát nào!

Xung quanh quán trà, ngay cả một khe hở cũng không có!

Con đàn bà khốn kiếp!

Ộ lộc cộc lộc cộc!”

Từng tiếng bước chân càng tiến đến gần hơn, mỗi một bước chân như muốn giẫãm nát thứ gì đó, khiến cho người ta cảm thấy như máu dồn lên não, nhịn không nổi mà đứng lên.

Giang Ninh ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn một cái, lấy ra một cái chén khác, chần qua nước sôi, rồi đặt ở phía đối diện.

“Mấy ngày trước tôi vừa mới đọc sách, nhưng vẫn có một câu mà tôi vẫn chưa hiểu” Anh nghiêng đầu về một phía, rồi thản nhiên nói: “Tôi nghe nói có một người bạn từ phương xa tới…”

“Tuy răng ở phía xa những vẫn phải chịu phạt!”

Giang Ninh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào đôi mắt của Thường Tại Nguyên ngồi ở phía đối diện.

Hai luồng khí tức kinh khủng lập tức va chạm nhau khiến nhiệt độ xung quanh dường như giảm xuống rất nhiều, khiến người ta không khỏi rùng mình.

“Giang Ninh” Đôi mắt của Thường Tại Nguyên vẩn đục, ông ta nhìn chăm chằm vào Giang Ninh: “Thường Tại Sơn là do mày giết?”

“Là tôi” Giang Ninh không hề phủ nhận.

Anh giết người là thật, chẳng lẽ lại phủ nhận sao?

“Lá gan của mày cũng to thật đấy!”

Thường Tại Nguyên quát lớn: “Nó là người của nhà họ Thường, là em trai của tao đấy!”
 
Chương 874


“Em trai của ông?”

Giang Ninh nở nụ cười, anh cầm lấy chén trà, rồi đặt ở bên môi, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, như thể không hề quan tâm tới chuyện có hơn trăm người đang vây quanh truy sát, vẫn trò chuyện vui vẻ như thường: “Ông ta tới giết tôi, chẳng lẽ tôi lại không thể phản kháng ư?”

“Đây là cái đạo lý gì chứ!”

“Chẳng lẽ tôi nên đứng im ở đó rồi chờ bị giết hay sao?

Đây lại là cái đạo lý gì nữa chứ” Anh nhìn thẳng vào Thường Tại Nguyên: “Hiện tại ông tới giết tôi, chẳng lẽ cũng có nghĩa là tôi phải ngồi ở đây để cho.

ông giết mà không hề phản kháng một chút nào hay sao?”

“Muốn phản kháng sao, vô ích thôi!”

Thường Tại Nguyên bước từng bước tới chỗ của Giang Ninh, cứ mỗi bước đi là sát khí lại càng dày đặc hơn.

Ông ta giống như đến từ địa ngục Tu La, như thể ác quỷ tới từ nơi âm phủ vậy!

“Lộc cộc!”

“Lộc cộc!”

“Lộc cộc!”

Thường Tại Nguyên chỉ cách Giang Ninh khoảng 10 bước.

Hôm nay, tao nhất định phải giết mày!”

Thêm nữa “Tao không chỉ muốn giết mày, mà tao còn muốn diệt sạch cả nhà họ Giang!”

“Giết ông bố chết tiệt của mày, cùng với cả nhà họ Giang của mày!”
 
Chương 875


Khi hai người va chạm mạnh vào nhau đến mức phát ra tiếng vang lớn đến rung chuyển cả đất trời.

Hai năm đấm đột nhiên va chạm vào nhau giống như hai khối sắt thép đập thẳng vào nhau, cuộc chiến vô cùng căng thẳng!

“Không được hạ nhục mẹ của tôi!”.

Giang Ninh gầm nhẹ một tiếng, hơi thở tăng vút lên giống như dã thú, thế nhưng khí thế trên người tăng vọt một cách điên cuồng như thể không hề có điểm dừng.

Một quyền xuất ra giống như một tia sáng lướt qua khiến sắc mặt của Thường Tại Nguyên thay đổi, rõ ràng ông ta đã nắm được quỹ đạo của nắm đấm nhưng lại không kịp phản ứng.

Ông ta lập tức đưa hai tay ra đỡ, nhưng nắm đấm của Giang Ninh vẫn đấm thẳng vào ngực của ông ta như thường.

“Am” Thường Tại Nguyên bay thẳng ra ngoài, chỉ trong nháy mắt, mấy cái xương trong lồ ng ngực của ông ta đã bị gấy.

Giờ phút này, Giang Ninh giống như thần lại như quỷ!

Chỉ có ánh mắt của anh đã khiến cho người khác lạnh hết cả sống lưng, ông ta vốn tưởng rằng chỉ cần một mình ông ta đã có thể đánh chết Giang Ninh, thế nhưng ông ta lại không ngờ Giang Ninh lại mạnh tới mức đó.

Không thể nào có chuyện đó được!

Một thằng nhóc còn trẻ như thế, làm sao lại có được thực lực mạnh mẽ tới mức đó được?

“Ông, đáng chết!”

Sát khí của Giang Ninh ngập trời như thể sau lưng của anh là cả một biển máu vậy, từng làn sóng dâng cao rồi lại chìm xuống, khiến cho sắc mặt của Thường Tại Nguyên thay đổi.

“Mày chính là vị chiến thần đó ưl” Cái hơi thở giống như biển máu kia không biết là được tạo thành từ máu của biết bao nhiêu thi thể chồng chất lên nhau, chẳng lẽ Giang Ninh chính là vị chiến thần trong lời đồn ư?

“Ngăn cản nó!”

Ông ta vừa dứt lời thì mấy tên mặc đồ đen đã phi tới trước mặt anh, hơi thở dồn dập!

Thường Tại Nguyên hét lớn, ánh mắt của ông ta run lên: “Mau, ngăn nó lại!”

Nếu như Giang Ninh chính là vị chiến thần đó thì rốt cuộc thực lực của nhà họ Giang đã mạnh tới mức nào.

Lễ ra ông ta phải đem theo 3 người kia theo, Giang Ninh mạnh tới mức này là điều mà ông ooa không ngờ tới.

Ông ta cho rằng Giang Ninh chỉ là cấp bậc cao thủ, cho nên ông ta chỉ mang theo những người là đã đủ để giết anh, còn 3 người kia.

“Phù” Giang Ninh trực tiếp xuất quyền, khiến cho người trước mặt bị chặt làm đôi!

Máu tươi b ắn ra, rơi xuống đất, thế nhưng Giang Ninh không thèm liếc mắt một cái.

Ánh mắt của anh vẫn luôn dừng ở trên người của Thường Tại Nguyên!

Nếu như đám người anh Cẩu nhìn thấy thì chắc chắn bọn họ sẽ cảm thấy vô cùng sợ hãi, bởi vì cho tới bây giờ bọn họ vãn chưa từng nhìn thấy trạng thái gặp thần giết thần như thế này của Giang Ninh, trong mắt của anh chỉ có giết chóc!

Chính Thường Tại Nguyên đã nhục mạ mẹ của Giang Ninh!

Người mẹ đã lưu lạc nơi đầu đường xó chợ cùng anh, là nơi nương tựa của anh!

“Am “Ầm!”

“Am” Mỗi quyền của Giang Ninh vô cùng mạnh mẽ, mỗi một quyền đều phát ra một nguồn năng lượng vô cùng kinh khủng, trực tiếp đánh cho mỗi người tan xương nát thịt.

Tình trạng chết chóc vô cùng thê thảm!
 
Chương 876


Giờ phút này, Giang Ninh chính là thần chết, anh muốn giết Thường Tại Nguyên, không một ai có thể ngăn cản nổi!

“Ngăn nó lại!”

Thường Tại Nguyên hét lớn, thế nhưng? Nhị bế nhị nhiễm linh y già ngũ? Chỉ là vô ích, vì chỉ trong nháy mắt, cũng đã có mười mấy người chết trong tay của Giang Ninh, tất cả đều bị Giang Ninh đập chết.

Giang Ninh giết từng người một, càng ngày càng tới gần Thường Tại Nguyên hơn, cặp mắt kia vẫn luôn nhìn chằm chăm vào Thường Tại Nguyên.

Mạnh như Thường Tại Nguyên, thế nhưng đột nhiên trái tim của ông ta run lên, ông ta có cảm giác giống như đang bị quỷ nhìn chằm chằm vậy, vì thể trong lòng ông ta sinh ra cảm giác sợ hãi.

Chiến thần…Chẳng lẽ đây chính là thực lực của chiến thần ư?

Thật sự quá đáng sợ!

Thường Tại Nguyên đứng dậy, lau vết máu nơi khóe miệng, đôi mắt đục ngầu kia, giống như đang chiếu một bộ phim nghệ thuật giết người của Giang Ninh!

Ông ta mang đến hàng trăm cao thủ, thế nhưng từng người đều bị Giang Ninh gi ết chết!

Chỉ bằng một quyền!

Chỉ giết bằng một chiêu!

Không có một ai có thể cầm cự đến chiêu thứ hai!

Giang Ninh vẫn luôn nhìn chăm chằm vào Thường Tại Nguyên, từng bước đi về phía ông ta, cứ đến chỗ nào là thi thể đều văng tứ tung!

Thường Tại Nguyên đáng chết, tất cả những người này đều đáng chết!

Như thể mở ra cánh cửa giết chóc, dường như lúc này Giang Ninh đã hoàn toàn bạo phát rồi.

“Chiến thần thì đã sao? Người nhà họ Thường chúng ta nhất định sẽ giế t chết mày!’’.

Thường Tại Nguyên hét lớn một tiếng, lại lao về hướng của Giang Ninh.

Mấy tên mặc áo đen ở bên cạnh cũng bộc phát ra sức mạnh vô cùng đáng sợ!

Ánh mắt của Giang Ninh lại càng lạnh lùng hơn.

Mà cùng lúc đó!

Ở nhà họ Giang.

Long Linh Nhi đến vào đêm muộn và suốt cả quãng đường đều đi với tốc độ vô cùng nhanh, suýt chút nữa đã lật xe.

Cô ấy bất chấp nhiều như vậy để tới nhà họ Giang, muốn gặp Giang Đạo Nhiên.

“Nhanh lên! Mau gọi gia chủ của mấy người ra đây! Nhanh lên!”

Trong lòng của Long Linh Nhi vô cùng lo lắng: “Đã muộn lắm rồi, sẽ không kịp mất!”

Nước mắt của cô cứ không ngừng chảy như Giang Ninh sắp chết đến nơi.

Nếu như chậm chân thì chẳng có ai cứu được Giang Ninh mất.

Nhà họ Thường vô cùng đáng sợi Không chỉ có gia chủ Thường Tại Nguyên với ba người anh em trai, mà bọn họ còn ngầm bồi dưỡng các cao thủ nữa, số người nhiều không kể xiết, nếu như bọn họ muốn giết Giang Ninh thì làm gì có ai có thể ngăn cản được bọn họ?

Giang Ninh…Nói tóm lại là anh thân cô thế cô!

Giang Đạo Nhiên khoác áo gió ra ngoài, không ngờ đêm đã khuya như thế này mà Long Linh Nhi còn đến nhà Giang tìm ông ấy, chắc chắn là có chuyện quan trọng gì đó.

“Linh Nhi” Giang Đạo Nhiên nói: “Sao cháu lại tới đây?”
 
Chương 877


“Bác Giang!”

Nhìn thấy Giang Đạo Nhiên, Long Linh Nhi vội vàng chạy tới: “Bác mau mau cứu Giang Ninh đi! Bác mau cứu anh ấy đi!”

“Có người muốn giết Giang Ninh, bọn họ muốn giết Giang NinhI” Giang Đạo Nhiên cau mày.

“Cháu đang nói cái gì vậy? Ai muốn giết Giang Ninh?”

“Nhà họ Thường!”

Long Linh Nhi vô cùng sốt ruột: “Thường Tại Nguyên muốn giết Giang Ninh, ông ta đã dẫn theo rất nhiều cao thủ đi giết Giang Ninh. Bác Giang, bác mau đi cứu anh Giang Ninh đi!”

Sắc mặt của Giang Đạo Nhiên thay đổi.

Nhà họ Thường ra tay ư?

Ông ấy biết người giết Thường Tại Sơn chính là Giang Ninh, thế nhưng Thường Tại Nguyên đâu biết chuyện đó, ông ta chỉ biết đem món nợ đó tính trên đầu nhà họ Long, tại sao lại đi bao vây giết Giang Ninh được?

Là do Thường Tại Sơn đi giết Giang Ninh trước mà!

Ông ấy nhìn thấy Long Linh Nhi thì liền phản ứng lại.

“Vì sao Thường Tại Nguyên đột nhiên lại muốn giết Giang Ninh?”

Giang Đạo Nhiên nói chuyện nghiêm túc: “Có phải ba của cháu nói với cháu không!”

“Vâng…Là anh trai của cháu ạ!”

Long Linh Nhi ngẩn người, cô ấy không ngờ đột nhiên Giang Đạo Nhiên lại hỏi như vậy, cô ấy trả lời lại theo bản năng.

Thì ra là thết Nhà họ Long đúng là một lũ chó chết!

Ngày cả con gái của mình mà cũng lợi dụng.

“Giang Hải!”

Giang Đạo Nhiên gọi một tiếng, một bóng dáng liền xuất hiện ở bên cạnh ông ấy.

“Ngũ nhiễm thị nhiễm thị phất tây ý? Ông chủ” Giang Hải cung kính nói.

Thấy Giang Hải xuất hiện, Long Linh Nhi vội hỏi: “Bác Giang, bác mau phái người đi cứu anh Giang Ninh đi!”

“Anh ấy đang gặp nguy hiểm, hiện tại anh thật sự đang rất nguy hiểm! Những người nhà họ Thường đó sẽ không bỏ qua cho anh ấy đâu” Cô ấy gấp đến mức bật khóc.

Nếu như Giang Đạo Nhiên ra tay, chỉ dựa vào một mình Giang Ninh thì làm sao có thể đối phó với cả nhà họ Thường được?

“Linh Nhi, bác đã nói rất nhiều lần với cháu rồi” Giang Đạo Nhiên cũng thản nhiên nói: “Giang Ninh không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Giang cả, cháu đến tìm bác, là tìm sai người rồi”

“Bác Giang…”

“Giang Hải, đưa Linh Nhi về nhà đi”

“Vâng” Giang Đạo Nhiên nói xong liền xoay người rời đi, không hề quay đầu lại.

“Bác Giang! Bác Giang!”

Long Linh Nhi vô cùng sốt ruột, trên mặt của cô ấy đầy vẻ kinh ngạc, Giang Đạo Nhiên vậy mà không chịu cứu Giang Ninh ư?

Đó là con đẻ của ông ấy mà!

Làm sao ông ấy có thể nhãn tâm như vậy!

“Cô Linh Nhi, mời cô.” Giang Hải đưa tay: “Đêm đã khuya rồi, ông chủ phải nghỉ ngơi, cô không nên quấy rây ông ấy nữa”
 
Chương 878


“Đừng có cản tôi! Mau cút đi!”

Long Linh Nhi hét lên, hét lớn về phía Giang Đạo Nhiên: “Anh ấy là con đẻ của bác mà, chẳng lẽ bác cứ trơ mắt nhìn anh ấy chết như vậy sao!”

“Anh ấy là con của dì Triệu mà!”

Giang Đạo Nhiên vẫn không hề quay đầu lại, cũng không phản ứng gì, bóng dáng của ông ấy biến mất ở cuối hành lang.

“Cô Linh Nhi” Giang Hải khế cau mày: “Mong cô đừng làm phiền ông chủ nghỉ ngơi”

“Giang Ninh cũng không phải là con của ông chủ, cô nhận lầm người rồi”.

“Tôi không nhận nhầm!”

Long Linh Nhi rơi lệ nói: “Chính là anh ấy! Cho dù tôi có chết cũng sẽ không nhận nhầm! Chính là anh ấy!”

Giang Hải không nói chuyện, trực tiếp mời Long Linh Nhi ra ngoài.

“Buông tôi ra! Buông tôi ra!”

Long Linh Nhi bị đẩy ra khỏi cửa chính, Giang Hải sắp xếp người đưa Long Linh Nhi trở về nhà họ Long, liền trực tiếp đóng cửa chính lại, ngay cả đèn cũng tắt.

Nơi xa xa, ba bóng người, đôi mắt dưới lớp mặt nạ tràn đầy sát khí.

Bọn họ đang đợi!

Đợi người nhà họ Giang đến cứu viện Giang Ninh xuất hiện, sau đó chặn giết!

Nhưng mà không ngờ rằng, nhà họ Giang lại không có ý định ra tay, chẳng lẽ bọn họ muốn trơ mắt nhìn Giang Ninh bị Thường Tại Nguyên gi ết chết sao?

Lế nào cái tên Giang Ninh này không phải là con trai của Giang Đạo Nhiên sao?

Nhưng nhà họ Long lại nói, Giang Ninh chính là đứa con trai bị bỏ rơi mười lăm năm trước của nhà họ Giang!

Là cao thủ đáng gờm do nhà họ Giang bồi dưỡng.

“Thế nào?”

Một người trong đó hỏi.

“Chờ” Một người khác nghiêm nghị ni phái người ra ngoài, liền giết!”

Ba người trốn trong bóng tối dán chặt mắt vào nhà họ ‘Chỉ cần nhà họ Giang Giang, tất cả động tĩnh đều trốn không thoát khỏi tâm mắt của bọn họ.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhà họ Giang vẫn như cũ không có phản ứng gì.

Lúc này.

Bên trong phòng làm việc của Giang Đạo Nhiên.

Ông ấy có chút lo lắng.

Đi tới đi lui trong phòng làm việc, vẻ mặt ngưng trọng, làm sao ông ấy có thể không lo lắng?

Nhà họ Thường đáng sợ thế nào, ông ấy biết rất rõ ràng!

Thường Tại Nguyên lại là loại người thâm tàng bất lộ, mười lăm năm trước ông ta đã là cao thủ bậc thầy, bây giờ đã mười lăm năm trôi qua, sẽ càng lợi hại đến mức nào?

Giang Ninh mới bao nhiêu tuổi cơ chứ!

Dù cho thực lực của nó có mạnh mẽ thế nào đi chăng nữa, nhưng đối phương, là một con cáo già.

Chưa kể đến, tình hình bên trong của nhà họ Thường, chưa chắc đã yếu hơn so với nhà họ Giang của nó!

Từ trước đến nay Giang Đạo Nhiên luôn tin tưởng Giang Ninh, tin tưởng vào thực lực của anh, nhưng lần này, nhà họ.

Thường quá mạnh, khiến cho trong lòng ông ấy không khỏi có chút lo lắng.
 
Chương 879


“Ông chủ” Giang Hải bước vào, cẩn thận đóng chặt cửa.

“Thế nào?”

“Bên ngoài quả thực có người đang nhìn chằm chằm, thực lực trông có vẻ rất hùng mạnh, tôi không dám đến quá gần, ít nhất là cao thủ bậc thầy, hơn nữa không chỉ có một người” Khi Giang Hải đưa Long Linh Nhi ra ngoài đã thử dò xét một phen, dù không đến gần nhưng cũng có thể cảm nhận được, mấy cỗ hơi thở dũng mãnh, không chút che giấu.

Rõ ràng là đang ngăn cản nhà họ Giang có thể phái cao thủ đến cứu Giang Ninh!

Bọn họ nhất định phải giết Giang Ninh!

Vẻ mặt Giang Đạo Nhiên càng ngày càng trở nên khó coi.

Nhà họ Thường này, giế t chết trái tim Giang Ninh, quá nặng!

“Nhà họ Long! Đáng khinhl” Giang Đạo Nhiên tức giận mắng, “Bọn họ muốn mượn dao giết người, giết Giang Ninh, còn muốn tiêu diệt nhà họ Giang của tôi!”

“Ông chủ, phải ra tay sao?”

Giang Hải nói: rối: ‘Ông chủ, như vậy có lế sẽ có một chút rắc Giang Đạo Nhiên không nói chuyện, đi tới đi lui, trong lòng hiển nhiên cũng đang rất rối loạn.

“Ông chủ” Giang Hải lại hỏi một câu, trong lòng anh ấy cũng có chút sốt ruột.

Nếu như nhà họ Giang không ra tay, vậy thì Giang Ninh sẽ phải một mình đối mặt với tất cả cao thủ của nhà họ Thường, đây không phải là chuyện đùa.

Một khi sơ sảy, vậy thì mạng sống của Giang Ninh, có thể sẽ không còn nữa!

Dù cho Giang Ninh mạnh mẽ, nhưng Giang Hải cũng biết rằng một người dù mạnh mẽ đến đâu, chẳng lẽ còn có thể đủ sức chống lại thiên binh vạn mã hay sao?

“Án binh bất động!”

Một lúc sau, Giang Đạo Nhiên nói: “Nhà họ Giang, không thể động! Nếu như bây giờ động thủ, ngược lại sẽ làm hại Giang Ninh!”

“Nhưng mà…
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom