Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 820


Thế mà Giang Ninh đánh như đánh chó, sỉ nhục ông ta một cách thậm tệ.

Vậy thì bản thân mình có là gì?

Chỉ sợ dù Giang Ninh nói sẽ giết mình thì cũng dám ra tay trực tiếp mất thôi.

“Lâm Thị của mày… Lâm Thị của mày gặp họa lớn rồi!”

Tân Mẫn nghiến răng, quát tháo trong đau đớn, “Chúng mày đã xúc phạm đến các dòng họ lớn toàn phương Bắc, không ai cứu được chúng mày nữa đâu.

“Họ sẽ giãm nát Lâm Thị của mày! Giãm nát!”

Giang Ninh đứng dậy, không buồn nhìn Tân Mẫn, quay lại đi về phìa chiếc ghế ông chủ và ngồi xuống.

“Tôi chưa mong chờ có ai khác đến cứu mình” Anh nói dửng dưng, “Trên đời này, quả thực tôi không biết là ai có thể cứu được tôi.

Tân Mãn hoàn toàn không hiểu lời nói của Giang Ninh, ông ta không biết rằng ý Giang Ninh muốn nói là trên đời này không ai có thể ép Giang Ninh đến mức cần phải có người cứu vớt.

Tân Mẫn nghiến răng nghiến lợi, muốn phản kháng nhưng không sao phản kháng được, ông ta không mang theo cao thủ nào, bây giờ xem ra cho dù mang cao thủ tài giỏi bậc nhất của nhà họ Tân đến thì sợ là cũng không giải quyết được vấn đề.

Giang Ninh và cả anh Cẩu kia nữa là hai tên điên, ai mà dám sinh sự với chúng cơ chứ?

Ông ta thực sự không ngờ là Lâm Thị lại có cao thủ như vậy, chắc chắn là do nhà họ Long bố trí.

Ngoài nhà họ Long ra thì còn ai có thể tùy ý phái đi hai cao thủ như thế?

“Có giỏi thì mày giết tao thử xem!”

Tân Mẫn quát, “Mày dám giết tao, người của các gia tộc lớn khác quyết không bỏ qua cho mày đâu! Không bỏ qua cho Lâm Thị chúng mày đâu!”

“Ông muốn chết?”

Bỗng chốc, nhiệt độ trong phòng làm việc giảm mạnh.

Tân Mãn còn chưa kịp nói hết thì cổ họng đã nghẹn lại, không thốt được nên lời.

Rõ ràng ông ta cảm nhận được một luồng sát khí nhắm thẳng vào mình, chỉ cần ông ta tuyên bố rằng muốn chết thì Giang Ninh sẽ lập tức giúp ông ta được toại nguyện.

Tân Mẫn nào dám cơ chứ!

Chẳng qua là ông ta mạnh mồm buông lời hăm dọa vậy thôi.

“Ừng ực..” Yết hầu ông ta chuyển động, cổ họng khô khốc không nói được thành lời, chỉ sợ mình không cẩn thận nói sai thì Giang Ninh sẽ trực tiếp ra tay.

Phía sau nhà máy này là một ngọn núi hoang, đào bừa một cái hố rồi đem chôn mình xuống thì chẳng ai tìm được cả.

“Đừng lol” Giang Ninh nhoẻn cười, nhưng Tân Mãn không hề thấy nhẹ nhõm, gây sự với một tên ác quỷ như thế này làm cho ông ta bỗng chốc hối hận, “Tôi không giết ông đâu.

“Hiện giờ nhà máy đang rất thiếu nhân công, thêm được sức lao động nào hay người đó, huống chỉ đây lại là tài sản của nhà họ Tân nhà ông, làm việc cho chính nhà mình, chắc ông cũng không nỡ lấy lương đâu nhỉ?”

“Mày…” Tân Mẫn gần như tức phát điên.

Giang Ninh đang nói cái gì?

Anh ta muốn mình làm công nhân làm việc trong nhà máy?

Nằm mơ đi!

“Cẩu, lấy cho họ mấy bộ quần áo lao động, tìm một thợ cả có kinh nghiệm phong phú dẫn dắt, mau chóng bắt tay vào việc”

“Không đời nào!”

Tân Mẫn la lên.
 
Chương 821


Làm vậy còn khiến ông ta nhục nhã hơn là chết.

Ông ta đường đường là trưởng họ của nhà họ Tân, trưởng họ của một gia tộc lớn, làm gì có chuyện vào nhà máy làm công việc của đám công nhân cấp thấp được, thà Giang Ninh đánh gãy tay gãy chân ông ta đi còn hơn.

Giang Ninh hoàn toàn bỏ ngoài tai lời ông ta nói, hững hờ bảo: “Tiêu chuẩn đánh giá thành tích cũng giống như với những công nhân khác, nếu không làm tốt công việc, thì đáng bị phạt.

“Trưởng họ nhà họ Tân phải biết lấy mình ra làm gương, phải có yêu cầu cao hơn, nếu như không làm tốt được thì đánh gãy xương”

Nhục nhã Tân Mẫn không nói gì nữa.

Cả người ông ta đang run lên bần bật, hai mắt đỏ ngầu, chưa bao giờ lại cảm thấy phẫn uất, căm hận đến như thế.

Giang Ninh làm thế này là đang sỉ nhục mình.

“Rõ” Anh Cẩu không hề khách sáo, lập tức gọi người mang mấy bộ quần áo lao động đến, vất lên người đám Tân Mẫn: “Mặc vào!”

Giọng nói lạnh như băng, không chút cảm xúc.

Tân Mẫn đâu dám chống đối, nếu như ông ta có can đảm để chết thì giời phút này đã chẳng còn sống nữa rồi.

“Mày… mày sẽ phải hối hận!”

Ông ta căm tức nói.

Nhưng Giang Ninh không thèm đếm xỉa đến ông ta, vẫn cúi đầu tiếp tục ăn trái cây.

Anh Cẩu dẫn Tân Mãn và tất cả những người khác vào trong xưởng máy, tìm một thợ cả dạy cho họ quy trình thao tác, ai dám không lắng nghe nghiêm túc, không làm nghiêm túc thì anh Cẩu quyết không nể nang.

Sau khi tận mắt thấy Tân Cương bị anh Cẩu bẻ gãy ba ngón tay, Tân Mẫn mới đi vào nề nếp, không dám hé răng một lời, đôi mắt đỏ ngầu, vừa rớt nước mắt vừa lặng lẽ ngồi xuống dây chuyền lắp ráp, chuyên tâm làm việc.

Ông ta cảm thấy hôm nay là ngày đen tối nhất trong suốt cả cuộc đời mình.

“Trưởng họ..” Tân Cương ôm ngón tay mình òa khóc, “Phải làm thế nào.

bây giờ? Chúng ta biết phải là gì đây?”

Họ không thể liên lạc được với bên ngoài, cho dù muốn cũng không có cách nào gọi cao thủ đến trừng trị bọn Giang Ninh, hiện giờ bị Giang NInh ép đến xưởng máy này làm việc, hạ đã bao giờ làm những công việc thế này đâu.

“Chú còn có mặt mũi hỏi tôi?”

Tân Mẫn túm lấy một đồ vật bên cạnh, gõ lên đầu Tân Cương, “Nếu không tại hai ba con chú thì tôi có lâm vào bước đường này không? Tôi thật lòng muốn giết quách hai ba con chú cho rồi!”

Tân Huy không dám ho he, cúi đầu im lặng làm viện.

Anh ta những tưởng mình đã đủ thê thảm rồi, nhưng giờ chứng kiến trưởng họ Tân Mãn của nhà họ Tân bị Giang Ninh sai đi làm việc, lại chợt thấy tâm lý cân bằng lại.

Giang Ninh đúng là ác quỷ!

Người của Lâm Thị đáng sợ đến mức độ này, tàn nhãn đến mức độ này, anh ta không sao hiểu được tại sao nhà họ Tân lại muốn sinh sự với Lâm Thị cơ chứ?

Đánh trực tiếp nhà họ Long chẳng phải là hơn sao?

Nhưng Tân Huy không dám nói, anh ta chỉ muốn mau chóng hoàn thành công việc, rồi Giang Ninh sẽ tha cho anh ta, chắc có lẽ người như thế sẽ giữ lời, Giang Ninh đã nói phải thu phục người khác bằng đạo đức mà.

Máy móc trong xưởng kêu vang vang, các thiết bị làm việc 24/24 không ngừng, liên tục sản xuất hàng xuất xưởng.

Đám người Tân Mãn làm việc hai ca, cứ mười hai tiếng lại thay đổi một lần, Tân Mẫn gần như kiệt sức, ông ta ngần này tuổi đầu những đã bao giờ phải vất vả như vậy?

Hai mắt bỗng hiện lên quầng thâm, Tân Mẫn rũ mi, toàn thân tê dại, công việc đóng gói lặp đi lặp lại một cách máy móc, ngay cả nhiều người đứng bên cạnh cũng không có phản ứng gì.

“Rắc rắc!”

Một tiếng động khẽ vang lên, ánh đèn pin làm Tân Mẫn giật mình.
 
Chương 822


Ông ta vội quay đầu lại thì thấy một người lạ mặt đang cầm máy ảnh chụp mình.

“Trưởng họ nhà họ Tân chủ động tìm cách hợp tác với Lâm Thị để giúp Lâm Thị phát triển thị trường phương Bắc, thậm chí còn đích thân đến xưởng máy bắt tay thực hiện công việc sản xuất, thật đáng khâm phục!”

Tân Mẫn nghe vậy phát cáu lên.

“Nói vớ vẩn! Đừng có nói vớ vẩn! Tôi không hợp tác gì với Lâm Thị hết! Đừng nói vớ vẩn!”

Ông ta muốn đứng dậy, nhưng hai chân đã tê dại, không sao đứng lên được.

“Hãy cứ để tiêu đề như thế, đồng chí phóng viên, có viết hay được không?”

Giang Ninh mặc kệ Tân Mẫn, quay đầu nhìn về phía phóng viên ảnh.

“Anh Ninh đừng lo lắng, tôi chuyên viết bài quảng bá đấy!”

Giang Ninh cắn một miếng táo, gật đầu: “Vậy thì tôi yên tâm rồi, tôi sẽ đợi”.

Lên trang nhất “Được!”

Phóng viên cầm máy ảnh chạy đi, Tân Mẫn có muốn đuổi theo cũng đã muộn nên chỉ có thể giương mắt nhìn ảnh chụp mình bị mang đi mất, xem ra chẳng bao lâu nữa sẽ thấy tin tức này trên trang nhất các báo và trở thành hot search toàn miền bắc!

Mày… Mày muốn hại chết nhà họ Tân của tao à!”

Tân Mãn chỉ tay vào Giang Ninh, toàn thân run lên, nói với giọng đau lòng và phẫn nộ.

Giang Ninh làm như vậy thì người khác sẽ cho rằng Lâm Thị và nhà họ Tân của ông ta đã liên kết với nhau, nhưng hiện tại Lâm Thị là kẻ thù công khai của cả phương Bắc!

Nhà họ Tân của ông ta làm sao dám đứng về phía đối nghịch với tất cả mọi người?

Làm như thế là chết chắc!

“Giết nhà họ Tân? Đâu cần phiền phức như vậy, tôi đang quảng cáo giúp nhà họ Tân các ông, quảng bá cho nhà máy.

của các ông đấy chứ” Giang Ninh võ tay, “Được rồi, trưởng họ Tân hãy tiếp tục làm việc đi, nhớ lấy mình ra làm gương” Nói xong, Giang Ninh không đoái hoài gì nữa.

Còn Tân Mãn thì chỉ vào Giang Ninh miệng lắp bắp nói mày, mày một lúc lâu, hơi thở nghẹn lại, hai mắt tối sầ, ngã lăn ra đất.

“Trưởng họ! Trưởng họ! Trưởng họ hãy tỉnh lại đi!”

Tân Cương và mấy người khác lập tức chạy tới, vừa ấn huyệt nhân trung, vừa hô hấp nhân tạo…

Chẳng mấy chốc, một một bản tin mới đã có mặt trên mục tìm kiếm phổ biến của các diễn đàn địa phương phương Bắc!

Dòng tiêu đề màu đỏ rực, bắt mắt và chói lóa ngay lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người, đặc biệt là các gia tộc lớn đang chuẩn bị ra tay với Lâm Thị.

Ai cũng không ngờ nhà họ Tân lại hành động trước họ, nhưng việc làm này lại khiến họ tức giận.

“Nhà họ Tân luôn miệng đòi trừ khủ Lâm Thị, buộc nhà họ Long phải bày tỏ quan điểm của mình. Thế mà bây giờ họ đang làm gì đây?”

“Lão già Tân Mãn khốn kiếp, đã dâng nhà máy ở phương Bắc của mình cho Lâm Thị? Rốt cuộ ông ta muốn làm gì?”

“Súc vật, nói một đằng làm một nẻo, nhà họ Tân cố tình muốn lừa gạt chúng ta!”

Những người đứng đầu của các gia tộc lớn, đặc biệt là những người vô cùng căm hận Long Phi và nhà họ Long, lúc này đang giận tím cả người.

Người của bọn họ bị Long phi giết chết ngay giữa đám đông, họ chỉ hận không thể lật đổ nhà họ Long!

Nhưng bọn họ không làm được, chỉ có thể ép nhà họ Long bằng cách tiêu diệt Lâm Thị.

Nhà họ Tân cũng bị nhà họ Long làm cho nhục nhã, nhưng bọn họ thì sao?

Chớp mắt đã đầu quân cho nhà họ Long!
 
Chương 823


Chủ động tới tận nơi hợp tác với Lâm Thị, giúp đỡ Lâm Thị, không phải đã đầu quân cho nhà họ Long thì là gì?

Giận dữt Các gia tộc lớn đều rất tức giận, ngay cả các gia tộc hàng đầu sau lưng nhà họ Tân cũng không ngờ Tân Mẫn lại làm ra chuyện như vậy.

Chỉ trong một ngày, tài sản của nhà họ Tân đã phải hứng chịu một cuộc tấn công lớn, những người tấn công ông ta đều đã từng là đồng minh của nhà họ Tân và một ngày trước đó còn cùng nhau bàn cách đối phó với Lâm Thị, với nhà họ Long.

Nhà họ Tân phải hứng chịu tổn thất nặng nề!

Thậm chí còn có người tuyên bố, nhà họ Tân không còn chốn dung thân ở phương Bắc nữa!

Trong khu ký túc xá của nhà máy ở vùng ngoại ô, Tân Mẫn hôn mê suốt một ngày mới dần dần tỉnh lại.

Hơi thở yếu ớt, than văn thở dài, ông ta tức muốn chết, thậm chí còn không có sức để cât giọng nói.

“Trưởng họ? Anh không sao chứ?”

Tân Cương cúi người trước giường vẻ mặt lo lắng, đây là lần đầu tiên ông ta thấy Tân Mẫn tức giận như vậy, ngay cả lúc Tân Hoạch bị Long Phi giết chết, Tân Mãn cũng không đến mức như thế này.

Nhưng Giang Ninh gần như chẳng làm gì lại khiến ông ta tức đến hộc máu!

Tân Mãn mấp máy môi, lắc đầu không nói nên lời, trước khi bất tỉnh, hình ảnh cuối cùng hiện lên trong đầu ông ta là Tân Cương nhào tới làm hô hấp nhân tạo cho mình …

Ông ta không muốn nhớ lại.

Một lúc sau, ông ta mới dần hồi phục, lẩm bẩm nói giờ… tình hình thế nào rồi?”

Bây Ông ta đã thực sự sợ hãi, ông ta hối hận vì đã gây chuyện với Lâm Thị, chọc giận một con ác quỷ khủng khiếp như Giang Ninh.

Loại người này dù không làm gì cũng khiến cho người ta sống không bằng chết!

Tôi cắn chết anhI “Xảy, xảy ra chút vi Tân Cương do dự nói, ánh mắt né tránh.

Nghe xong những lời này, hai mắt của Tân Mẫn mở to,ông thật sự cảm thấy lo lắng.

“Đã xảy ra chuyện gì? Nói mau! Nhà họ Tân đã xảy ra chuyện gì!”

Ông lập tức ngồi dậy, hai tay nắm chặt lấy bả vai của Tân Cương, gần như là hét lên.

“Những thế gia vọng tộc còn lại đều mắng nhà họ Trần của chúng ta là phản đồ, chính là tay sai của nhà họ Long, sau đó cứ công kích sản nghiệp của nhà họ Tân chúng ta…” Giọng nói của Tân Cương run rẩy, “Trong vòng một ngày,   chúng ta bị tổn thất hơn hai trăm triệu” Ong…

Tân Mẫn cảm giác như đầu của mình bị vật gì đó hung hăng mà đập vào, lập tức bị choáng đi, tiếng ong ong cứ xuất hiện.

Bao nhiêu?

Trong vòng một ngày mà tổn thất hơn hai trăm triệu?

“Phụt” Không thể nhịn được, Tân Mẫn há mồm phun ra một ngụm máu tươi, khiến cho vẻ mặt của Tân Cương kinh hãi hét to một tiếng.

“Ông không sao chứi” Anh ta thấy Tân Mẫn như muốn ngất đi thì vội vàng tiến lên đỡ lấy bả vai của Tân Mẫn, giống như muốn hô hấp nhân tạo cho Tân Mẫn.

Nhìn thấy miệng của Tân Cương sắp tới gần, Tân Mãn ngay lập tức bừng tỉnh, vội vàng cố gắng đứng dậy một chút, sau đó đẩy Tân Cương ra: “Cậu tránh xa tôi một chút!”

Hai mắt của ông đỏ ngầu, gần như là sụp đổ.

Tổn tất của nhà họ Tân là vô cùng nghiêm trọng.

Lại không cần nói, hiện tại nhà xưởng của ông lại bị tập đoàn Lâm thị chiếm lấy, dùng tiền của nhà họ Trần ông, dùng nguyên liệu của nhà họ Tân ông đẻ làm ra sản phẩm, Tân Mẫn hận không thể đấm chết chính mình.

“Chúng ta không có phản bội, không có!”

Tân Mẫn hét lớn, ai có thể nghe được, cho dù bọn họ có nghe được thì có ai sẽ tin tưởng?
 
Chương 824


Cái tin tức ở trên cũng đủ để nhà họ Tân của bọn họ hoàn toàn mất đi sự tin tưởng của những người khác.

“Ring Ring Ring….” Điện thoại di động của ông chợt vang lên, ngay lập tức Tân Mãn cầm lên nhìn thoáng qua dấy số, sắc mặt lập tức khẽ biến, vội vàng nghe máy.

“Alo?”

“Nhà họ Tân các người thật to gan!”

Giọng nói bên kia truyền đến uy nghiêm, tràn đầy phẫn nộ, “Bên ngoài thì tìm nơi để nương tựa tôi, nhưng bên trong lại đào ngũ nhà họ Long, thật sự coi tôi là tên ngu xuẩn dễ lừa như vậy saol”

“Không, không có, tôi không có…! Ông hãy nghe tôi giải thích!”

Tân Mẫn nóng nảy muốn mở miệng giải thích nhưng đầu dây bên kia không hề nghe ông.

“Không cần giải thích với tôi, kể từ hôm nay trở đi. Tôi và nhà họ Tân các ông sẽ không có bất kì quan hệ nào, cứ làm tôi nhục nhã thì đừng trách tôi không khách khít” Bụp một tiếng, đối phương đã cúp điện thoại, Tân Mẫn muốn giải thích nhưng cũng không có cơ hội.

Ngay cả gia tộc của thế gia vọng tộc đầu tiên hợp tác cũng đã không còn tin tưởng ông, đột nhiên Tân Mẫn cảm thấy cơ thể của mình lạnh ngắt, hình như chỉ một chút đã mất đi tất cả.

Nhưng mà ông hầu như không làm cái gì cả.

Tân Mẫn ngồi ở trên giường, cả người giống như không còn linh hồn, ánh mắt trở nên đờ đẫn.

“Chủ nhân?”

Tân Cương quan tâm hỏi, “Ông, ông không sao chứ?”

Tân Mãn ngẩng đầu lên, đột nhiên trong ánh mắt xuất hiện một tia hung ác rất đáng sợ, ông nhảy dựng lên như một người điên mà đánh Tân Cương, nắm đấm trong tay đánh tới một cách hung dữ.

“Tất cả là do cha con các người hại! Tất cả là do các người!”

“Tôi đánh chết cậu, tôi đánh chết cái tên chó chết như cậu!”

Nếu không phải Tân Huy thất thủ bị Giang Ninh bắt được, làm sao có thể thành ra nông nổi như vậy, nếu không phải cái chủ ý cùi bắp của cha con họ, mọi việc làm sao có thể biến thành cái dạng này?

“Aaa!”

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng, nhưng Tân Mẫn đâu chịu dừng tay, ánh mắt lộ ra vẻ hung ác, thậm chí còn dùng miệng để cắn.

“Tôi cắn chết câu!”

Liên quan gì đến tôi Lập tức trong kí túc xá truyền đến một âm thanh kì quái, nghe như là tiếng kêu thảm thiết của ai đó, mà lại giống như là không phải, cứ rầm rì….a….a, làm cho người ở bên ngoài nghe xong dừng bước một chút, không có suy nghĩ gì mà đi vào trong.

“Đại ca, có thể quấy rây đến bọn họ không?”

Anh cẩu khế nhíu mày, lẩm bẩm một câu. “Hai người đàn ông…..thật quá không biết kiểm điểm” Giang Ninh không có quản nhiều như vậy, trực tiếp đẩy cửa đi vào, ở trong phòng Tân Cương bị Tân Mẫn cưỡi dưới thân, động tác nhìn qua có chút cay mắt.

Thấy cửa bị người đẩy ra, Tân Mẫn ngẩng đầu liến nhìn, thấy Giang Ninh hai con mắt đang tức giận càng đỏ hơn.

“Tôi liều mạng với cậu!”

Tân Mãn kêu to, đứng dậy trên mặt đất phóng tới Giang Ninh.

“Chát!”

Một tác này khiến cho Tân Mẫn ngã xuống giường, cũng đánh cho ông ta tỉnh ra.

Trên mặt rất nóng và đau rát!

Tân Mẫn ôm mặt, ngoài mặt nghiến răng nghiến lợi thì cũng không thể làm gì được.

“Vốn dĩ không nên quấy rầy các người, nhưng mà sự việc xong xuôi thì chúng tôi sẽ rời đi.

Giang Ninh thản nhiên nói, “Chủ nhân của nhà họ Tân, một tát này coi như tặng ông, không cần khách khí”

“Anh…”
 
Chương 825


“Nhà họ Tân tôi hại,Tập đoàn Lâm thị bây giờ tổn thất cũng đã đền bù xong, cái nhà xưởng này trả lại cho các anh mọi người đã xóa bỏ ấn oán” Nói xong, Giang Ninh quay người rời đi.

Nhưng Tân Mẫn nào đâu để cho Giang Ninh rời đi dễ dàng như vậy.

Lập tức ông ta từ trên giường nhảy xuống.

“Đứng lại!”

“Cậu đứng lại cho tôi!”

Tân Mẫn nóng nảy, hiện tại tất cả mọi người đều cho rằng là ông hợp tác với tập đoàn Lâm thị, tìm nơi nương tựa là nhà họ Long, có thể chính cậu ta biết rõ rõ ràng hoàn toàn không có chuyện này.

Nhưng những người đó, ai sẽ nghe ông giải thích?

Giờ phút này nhà họ Tân đã trở thành kẻ địch, thậm chí tên của mình đã khiến từng người nhớ rõ và đã cho vào danh sách!

Hiện tại Giang Ninh đem nhà xưởng trả lại cho ông, nhà họ Tân ông cũng không thể bảo vệ được!

Không nghí tới là, sợ là nhà họ Tân không bảo vệ được, mạng của ông cũng sẽ không còn!

Thậm chí những thế gia vọng tộc kia là chính là nơi mà ông nương tựa hiện tại cũng đã nói ra những lời đó, muốn nhà họ Tân đẹp mặt, thì nhà họ Tân ông còn có cách lựa chọn khác sao?

“Ông chủ nhà họ Tân cũng không cần giữ lại tôi, nếu tôi là ông, sẽ lấy đức để lấy lòng người, nếu nói được thì nhất định phải làm được” Giang Ninh thản nhiên nói, ‘Neus như thanh toán xong, tôi sẽ không quấy rây ông nữa” Anh ta nói xong liền đi ra cửa, Tân Mãn gấp gáp bước đến trước mặt Gianh Ninh, ngăn cản anh ta rời đi, mở rộng hai tay ra, nếu Giang Ninh đi ra khỏi cánh cửa này, nhà họ Tân của ông cũng sẽ không còn cơ hội.

“Cậu làm nhà họ Tân của tôi dẫn đến tình trạng này, bây giờ nói đi là muốn đi sao?”

Tân Mẫn cắn răng nói.

Ngữ khí nói chuyện của ông giống như người ta ăn hiếp vợ nhỏ của mình, tràn đầy oán khí, muốn Giang Ninh chịu trách nhiệm đối với bản thân mình.

“Nhà họ Tân chúng tôi đột nhiên biến thành kẻ địch của tất cả các thế gia vọng tộc, là tập đoàn nhà họ Lâm các cậu hợp tác với bọn họ, cậu nói việc này nên tính như thế nào đây?”

“Tính toán như thế nào?”

Vẻ mặt Giang Ninh không hiểu, ‘Liên quan gì đến tôi”

“Cậu”.

“Cậu không thể cứ như vậy mà đi!”

Tân Mẫn gấp gáp ngăn ở cửa ra vào, “Cậu có đánh chết tôi, hôm nay tôi cũng không cho cậu đi!”

Bây giờ ông đã không còn sự lựa chọn nào khác, nếu rời khỏi nơi này không đến mười phút, cũng sẽ bị người ta giết chết.

Người khác đều cho răng ông tìm nhà họ Long để nương tựa thì bây giờ anh chỉ có thể tìm nhà họ Long để nhờ giúp đỡ, nếu khong, không nịnh nọt hai been, thì sẽ chết nhanh hơn.

Tân Mẫn không có hồ đồ, đã đến lúc này phàn ứng của ông càng nhanh, nếu không? Nắm lấy cơ hội này lại để cho.

Giang Ninh rời đi, nhà họ Tân sẽ hoàn toàn xong đời!

“Vậy ông muốn thế nào?”

Giang Ninh hé mắt, “Nói nhanh một chút, tôi không rảnh”

“Nhà họ Tân chúng tôi, hiện tại chỉ có thể hợp tác với các cậu!”

Không thể đoán trước được Mặt mũi Tân Mẫn tràn đầy không cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì, ông còn cách lựa chọn nào khác sao?

Hiện tại ngoại trừ hợp tác với tập đoàn Lâm thị, gia nhập.

vào doanh trận bên này của nhà họ Long, nhà họ Tân của ông, còn có thể lựa chọn cái khác!

“Cái công xưởng này, tôi có thể tiếp tục giúp tập đoàn Lâm thị sản xuất sản phẩm, nhưng tập đoàn Lâm thị phải bảo vệ nhà họ Lâm chúng tôi không bị các thế gia vọng tộc khác công kích” Ông cảm giác tim mình như đang nhỏ ra máu.
 
Chương 826


Bởi như vậy sẽ hoàn toàn phá hủy con đường của nhà họ   Tân, nếu tập đoàn Lâm thị không bảo vệ mình, nhà họ Long cũng không bảo vệ mình, vận mệnh của nhà họ Tân sẽ chấm dứt.

Tân Mẫn làm ra bộ dạng cực kì nhượng bộ, nhà xưởng là đại lý có lợi nhuận lớn nhất cũng giao cho tập đoàn Lâm thị sản xuất, không chỉ có lợi nhuận không nhiều, hơn nữa còn gánh chịu mạo hiểm, Nếu không có bất đắc dĩ, Tân Mẫn đâu có tình nguyện làm như vậy.

“Tôi không muốn” Ngờ đâu, Giang Ninh lại từ chối.

“Chỉ là một cái nhà xưởng mà thôi, nhìn ông giống như không muốn đưa, tôi cũng không cần” Giang Ninh lắc đầu, “Đã xong, công việc tôi còn rất nhiều, tránh ra”

“Cậu…?”

Tân Mẫn bị chọc giận như sắp ngất đi, “Cậu không muốn?

Cậu nói không muốn?”
 
Chương 827


“Tên nhóc này rất thủ đoạn, đúng là không thể đoán trước được!”

Giang Đạo Nhiên hừ lạnh một tiếng, mặt tràn đầy đắc ý, “Điểm ấy, ngược lại rất giống con trai tôi!”.

Mặc dù giọng điệu trách móc, nhưng trên mặt rất đắc ý và kiêu ngạo không thể che giấu được.

Giang Đạo Nhiên hừ một tiếng: “Có điều cứ nôn nóng như vậy, thật sự coi những thế gia vọng tộc của phương bắc dễ dàng đối phó như vậy sao?”

Tuy là nói như vậy, nhưng đứng bên cạnh Giang Hải, không nhìn ra trên mặt của Giang Đạo Nhiên có chút lo lắng.

Cứ như vậy ông đứng lên, nghe Giang Đạo Nhiên phê bình Giang Ninh cái này không đúng, cái kia không đúng, cái này không làm tốt, cái kia làm quá nhanh, có lẽ từ đầu đến cuối ông chỉ cảm thấy Giang Đạo Nhiên như là đang khen Giang Ninh.

Hơn nữa rất tự hào về Giang Ninh.

“Lão gia, thực lực của thiếu gia, phương Bắc cũng không có khả năng uy hiếp đến người của nó” Giang Hải mở miệng nói một câu.

Dùng thực lực của Giang Ninh đừng nói là Phương Bắc, coi như là toàn bộ thế giới không có mấy người có thể uy hiếp được Giang Ninh, lại càng không cần phải nói, bây giờ thủ hạ của Giang Ninh lại có anh Cẩu như vậy, đó là một tên rất đáng Sợ.

Giang Đạo Nhiên liếc mắt nhìn Giang Hải, híp mắt hừ một tiếng: “Giang Hải, ông biết rõ thế giới vô tận, người giỏi còn có người giỏi hơn, thế giới này có bao nhiêu người vượt xa trí tưởng tượng của ông” Bên trong giọng điệu của Giang Đạo Nhiên tràn đầy sâu sắc, khiến cho cơ thể của Giang Hải chấn động.

Biểu cảm của Giang Đạo Nhiên hình như có chút trầm tư, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, hai đầu lông mày nhíu lại, biểu cảm này Giang Hải chưa từng có nhìn thấy qua.

Lúc đó ông không dám mở miệng nói chuyện, sợ sẽ cắt ngang suy nghĩ của Giang Đạo Nhiên.

“Dù sao, tên nhóc này cho đến bây giờ cũng không làm cho người ta bớt lo.” Giang Đạo Nhiên khôi phục tỉnh thần lại, hừ lạnh, “Hiện tại tình huống bên ngoài như thế nào rồi”

“Ông chủ, hiện tại các thế gia vọng tộc đều cho rằng tập đoàn Lâm thị có nhà họ Long ở sau lưng chống đỡ, mà bọn họ rất bất mãn với nhà họ Long, bây giờ cũng sẽ phát tiết lên đầu của tập đoàn nhà họ Lâm”

“Nhà họ Long kia như một con rồng, cố ý bày ra cái tình thế này, khiến cho người khác hiểu lầm, nếu nhà họ Long không giải thích sẽ khiến cho tập đoàn Lâm thị rất phiền toái ” Giang Hải nói, “Cậu chủ của bọn họ, bây giờ đã lấy tập đoàn Lâm thị chúng ta làm bia đỡ đạn, tình huống này có chút không ổn.

Một chiêu này của nhà họ Long, hoàn toàn rất âm hiểm.

Trực tiếp lấy tập đoàn Lâm thị làm bia đỡ đạn, hơn nữa ngay cả cơ hội cự tuyệt cũng không có, chỉ cần nhà họ Long không chịu làm sáng tỏ, thì những đối thủ kia của của nhà họ Long đang không dám ra tay, tất nhiên sẽ liên kết với nhau để tấn công tập đoàn Lâm thị!

“Không hay?”

Giang Đạo Nhiên lắc đầu, “Ông cảm thấy, là tên nhóc kia không ổn, hay là nhà họ Long không ổn?”

Giang Hải khẽ giật mình, không hiểu Giang Đạo Nhiên nói cái gì.

Hiện tại rõ ràng thấy Giang Ninh và tập đoàn Lâm thị đã rơi vào trong phiền toái cực lớn.

Phương bắc nhiều thế gia vọng tộc như vậy, không nói nhưng thế gia vọng tộc đứng đầu, chỉ cần cái thế gia vọng tộc thứ hai kết hợp với nhau, cũng sẽ khiến cho thị trưởng của tập đoàn Lâm thị ở phương bắc bị chèn ép.

Chuyện này có thể xem là chuyện bình thường? Là chuyện nhỏ.

“Ông chủ, ý của ông là nhà họ Long muốn tự chuốc lấy xui xẻo?”

“Ông thấy tên nhóc kia sẽ chị thiệt sao.” Giang Hải lắc đầu.

Ông chưa từng thấy qua Giang Ninh sẽ chịu thiệt thòi, càng không có ai từ trên đầu của Giang Ninh lấy được lợi ích gì.

“Cho dù là nó thiệt thòi, ông cảm thấy nó sẽ để cho cô gái nhỏ kia chịu thiệt sao?”

Người mà Giang Đạo Nhiên nói chính là Lâm Vũ Chân.

Lần này Giang Hải rất quyết đoán mà lắc đầu.

Giang Ninh thật sự rất bảo vệ Lâm Vũ Chân, sợ à người cũng không thể nào tưởng tượng được, nhưng ông và Giang Đạo Nhiên biết được, chuyện của mười lăm năm trước rất cảm động.
 
Chương 828


Dưới loại tình huống này, Lâm Chân Vũ đối với Giang Ninh không chỉ là một viên đường, mà còn là sự tự tin và lòng can đảm của Giang Ninh!

“Ông cứ chờ xem đi, là nhà họ Long muốn tự mình nhận lấy xui xẻo” Giang Đạo Nhiên cười đắc ý, “Tên nhóc kia chờ cơ hội này đã rất lâu rồi!”

Giang Ninh muốn làm cái gì ông biết rất rõ, cho nên chắc chắn nói, bước tiếp theo Giang Ninh muốn làm cái gì, chỉ sợ là cơ hội này nó đã chờ rất lâu rồi, bây giờ nhà họ Long tự nhiên đưa tới, Giang Ninh cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.

Gia tộc đứng hàng đầu……

Hừ, thật đúng là bão tố đang tiến đến, coi như là gia tộc đứng cao nhất cũng không có cách nào may mắn mà thoát khỏi!

Tôn trọng nhau như khách “Ông chủ” Ngoài cửa, quản gia bước nhanh tới, ‘Bà chủ làm đồ ăn, mời ông chủ qua dùng cơm.” Hình như có chút ngại ngùng nóng nảy nói, quản gia không dám đi lên trước, đứng cách cửa trước ba bước, có chút khó xử nói.

Giang Đạo Nhiên khế nhíu mày, phất tay liền đuổi đi, nhưng nghĩ lại vẫn nói: “Đã biêt rồi, tôi sẽ qua ngay;   Đã từ chối rất nhiều lần lắm rồi, nếu như từ chối cũng không khỏi mất đi tình người.

Đối với người vợ hiện tại này, trong lòng của Giang Đạo.

Nhiên chỉ có áy náy và áy náy, không có chút tình cảm nào, n nữa, trong tim của ông vĩnh viễn chỉ có một người phụ nữ.

“ông chủ, tôi ra ngoài làm việc” Giang Hải không dám khiêu chiến? Tùy tiện nói một câu rồi rời đi.

Ông biết rõ nhiều năm đã qua như vậy, bà chủ rất yêu Giang Đạo Nhiên, cho đến bây giờ cũng không hề thay đổi, sỉ tình đến mức khiến người ta phải lắc đầu.

Chẳng qua là trong tim của Giang Đạo Nhiên chỉ có một người, mặc kệ xảy ra chuyện gì cũng không thể thay đổi được.

Đây là lần thứ bao nhiêu bà chủ tự mình làm cơm Giang Đạo Nhiên đi đến ăn?

Lúc trước Giang Đạo Nhiên đã từ chối bao nhiêu lần?

Bây giờ cũng không đành lòng mà từ chối nữa.

Nhà ăn của nhà họ Giang.

Trang trí rất đơn giản thậm chỉ là có chút đơn sơ, liếc nhìn cũng không giống như nhà ăn của một gia tộc giàu có nên bố trí.

Giang Đạo Nhiên nhất quyết không sửa chửa nơi này, vì nơi này có rất nhiều kỉ niệm lúc trước, ai dám động vào ông không thể tha thứ.

Đi vào trong nhà ăn, ông liền nhìn thấy Tiết Ninh đang chú tâm trang trí món ăn, hình như là lo lắng trang trí không đẹp sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng ăn cơm của Giang Đạo Nhiên.

Đã gã đến nhà họ Giang hơn mười lăm năm, ngoại trừ ngày kết hôn đó Giang Đạo ngủ chung giường với bà, sau ngày hôm đó ông bắt đầu sang phòng sách để ngủ.

Hai người nhìn như là khách, không có sự thân mật, bọn họ không có con cái, Tiết Ninh biết rõ Giang Đạo Nhiên không muốn sinh con với bất kì người phụ nữ nào nữa.

Có thể bà chưa từng nhiều lời nói một câu, tất cả đều tôn trọng suy nghĩ của Giang Đạo Nhiên, dù là nhà họ Tiết bên kia đã rất bất mãn, cô điều vì Giang Đạo Nhiên mà xử lí.

“Khục khục.” Giang Đạo Nhiên cố ý ho khan ai tiếng, ngay lập tức Tiết Ninh ngẩng đầu nhìn lên, khuôn mặt tràn đầy sự vui vẻ.

“Đạo Nhiên!”

Bà bận rộn đi tới, “ Tôi làm mấy món mà ông ưa thích, hôm nay cùng tôi ăn cơm có được không?”

Khuôn mặt của Tiết Ninh mong chờ, so với mười lăm năm trước giống nhau như đúc, nếp nhăn trên khuôn mặt của bà thêm một dấu nhàn nhạt, vẫn rất xinh đẹp như năm đó.

Trong suy nghĩ Giang Đạo Nhiên cảm thấy có chút không đành lòng.

Ông cảm thấy mình thật sự rất ác độc, đã hại một người không nói, hiện tại còn hại người thứ hai “ừm” Giang Đạo Nhiên nhẹ nhàng gật đầu, “Tiết Ninh lập tức dẫn ông ngồi xuống, xới cơm cho ông, món súp, đĩa rau.

“Món này tôi nghe nói ông rất thích ăn, tôi học được từ một đầu bếp chuyên môn, ông nếm thử xem?”
 
Chương 829


“Còn có món súp này, lúc trước Triệu…” Nói đến đây của Tiết Ninh dừng một chút, sắc mặt trở nên trắng bệch, hốc mắt liền đỏ lên, đột nhiên bà cảm thấy có chút khổ sở, bản thân cố gắng cả đời nhưng thật sự không thể so sánh được với người phụ nữ kia.

Mặc kệ bà cố gắng như thế nào, vĩnh viễn điều không thể thay thế vị trí người phụ nữ kia ở trong lòng của Giang Đạo Nhiên, bà không có yêu cầu xa vời là thay thế, mà ngay cả một chút chỗ không không thể cho bà sao?

“Tiết Ninh, tôi đã nợ bà quá nhiều” Giang Đạo Nhiên thở dài một hơi, nhìn về trong chén của Tiết Ninh gắp món ăn vào, “Bà không nên đợi tôi” Tiết Ninh nhìn món ăn trong chén, trên khuôn mặt còn vui vẻ nhưng không thể kiềm được nước mắt chảy xuống.

Đột nhiên Giang Đạo Nhiên cảm thấy trái tim mình run nhẹ một chút, ông muốn đập vỡ nó, muốn nói gì đó an ủi một chút, những ông cũng không biết nói cái gì.

Thực tế nhìn khóe mắt của Tiết Ninh dần dần xuất hiện nếp nhăn, ông cảm giác mình rất tàn nhẫn, làm trễ nãi cả đời của Tiết Ninh.

“Đã nhiều năm trôi qua như vậy, tôi vẫn muốn nói cho bà những lời này, thậm chí tôi nói bà có thể đi tìm hạnh phúc của bà, Giang Đạo Nhiên tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản nữa bước” Nhìn Tiết Ninh nói, “Tôi không xứng đáng với bà, bà cần gì làm như vậy chứ”.

Đừng đi vào con đường cũ của ba “Tôi…” Tiết Ninh cần chặt lấy môi, muốn nói, hạnh phúc của bà ấy, chính là Giang Đạo Nhiên, nhưng bà ấy hiểu rõ, trong lòng của Giang Đạo Nhiên, vốn chưa bao giờ có mình.

“Tôi biết r Bà ấy cố nở ra một nụ cười, ăn lấy miếng rau mà Giang Đạo Nhiên gắp cho mình, đây hình như là lần đầu tiên.

Vốn tưởng rằng sẽ rất ngon, nhưng lúc này đây chỉ cảm thấy hơi chua chua, không biết có phải vì rau không tươi, hay là vì mũi hơi cay không, thực sự rất khó chịu.

“Tôi vẫn luôn biết” Tiết Ninh không có nhìn Giang Đạo Nhiên, mải mê lo ăn: “Trong lòng của ông, chỉ có bà ta, tôi không tài nào có thể thay thế được bà ta, và tôi cũng chưa từng nghĩ đến sẽ thay thế bà ta: “Thực ra, tôi khâm phục bà ta, có thể vì ông mà hi sinh lớn như vậy, và cũng ngưỡng mộ bà ta, có một cơ hội có thể vì ông mà hi sinh lớn như thế” Nếu người đứng ở vị trí lúc đó là mình, Tiết Ninh nghĩ rằng, bà ấy cũng sẽ không do dự mà đưa ra lựa chọn.

Giang Đạo Nhiên không biết nên nói gì.

Mười lăm năm đã trôi qua, ai cũng năm mươi mấy tuổi cả rồi, đã đi hết nửa đời người, cứ mãi dây dưa với quá khứ, thật là mệt mỏi.

“Ông yên tâm, lòng tôi đã chết rồi; Tiết Ninh nước mắt đầm đìa: “Tôi chỉ là, không kìm được rơi nước mắt thôi, ông không cần phải quan tâm tôi.” Bà ấy gắp từng miếng cơm cho vào trong miệng, bà ấy đã chăm chỉ học nấu những món ăn này, đã làm đi làm lại rất nhiều lần, sau khi đã chắc chắn tài nấu nướng của mình đã đạt tiêu chuẩn, có thể làm ra mùi vị ngon nhất, mới dám mời Giang Đạo Nhiên qua ăn.

Ai ngờ răng, Giang Đạo Nhiên vẫn muốn bà ấy từ bỏ.

Bà ấy dường như sớm đã từ bỏ rồi, nhưng lại giống như, chưa bao giờ từ bỏ vậy.

“Tiết Ninh” Giang Đạo Nhiên cảm thấy trong lòng không thoải mái: “Xinl “Ông không cần phải xin lỗi, ông cũng đâu có sai” Tiết Ninh cố nở nụ cười ra: “Đều tại tôi? Nếu tôi không thích ông thì đã không có chuyện gì rồi?”

“Tôi…”

“Hôm nay ăn hết những món này đi có được không? Hứa với tôi lân này thôi” Tiết Ninh nhìn Giang Đạo Nhiên, gần như là đang cầu xin.

Giang Đạo Nhiên không nói gì cả, ăn một cách bất chấp hình tượng, ông ấy thực sự không thể làm cho Tiết Ninh đau buồn thêm nữa, nhưng ông ấy dường như, đã làm tan nát trái tim bà ấy từ lâu rồi.

Hai người không ai lên tiếng, ăn những món ăn vẫn còn nóng hổi, nhưng một người thì không ngừng rơi lệ, một người thì im lặng không nói, bầu không khí thật kỳ quái.

Sau khi ăn xong, Tiết Ninh đứng dậy thu dọn bát đĩa, bà ấy chưa từng để người làm đụng vào đồ của Giang Đạo Nhiên, bởi vì bà ấy cảm thấy, phục vụ chồng là trách nhiệm của mình.

“Thực ra tôi đã hứa với bà ta rằng sẽ chăm sóc tốt cho ông” Tiết Ninh xoay người rời đi, đứng ở trước cửa, lại quay đầu nhìn Giang Đạo Nhiên: “Nhưng mà xem ra, ông không hề cần nó: Nói xong, bà ấy không kìm nén được nữa, nhanh chóng rời đi.

Giang Đạo Nhiên có chút bối rối.

Về phương diện giải quyết tình cảm này, đã mười lăm năm trôi qua, ông ấy hầu như không hề có chút tiến bộ, hổ thẹn với một người phụ nữ, bây giờ lại làm tổn thương người phụ nữ khác, ông ấy đột nhiên cảm thấy, so với Giang Ninh, ông ấy hoàn toàn là một người đàn ông tồi.

“Tôi làm ba mà không phải là một tấm gương tốt, thăng nhóc đó, mới biết trân trọng người phụ nữ mà nó thích” Giang Đạo Nhiên tự giễu cười: “Tốt lắm, tốt lắm” Sự quan tâm và yêu thương che chở của Giang Ninh đối với Lâm Vũ Chân, chưa bao giờ có điểm giới hạn, anh một lòng một dạ, xem Lâm Vũ Chân là người quan trọng nhất trong cuộc đời mình, không để cho cô gặp bất kỳ chuyện gì, không để cho cô phải đau buồn khổ sở.
 
Chương 830


Có vẻ như Giang Đạo Nhiên cũng đã từng làm như vậy, nhưng dần dần, mọi thứ đã trở nên khác hoàn toàn.

“Mười lăm năm nay, ta đã sống một cách vô nghĩa rồi” Giang Đạo Nhiên đứng dậy, trở về phòng làm việc, căn phòng làm việc này, ông ấy đã ngủ mười lăm năm rồi, cũng để cho Tiết Ninh, ngủ một mình trong suốt mười lăm năm.

Một người phụ nữ yêu mình hết lòng, nhưng rốt cuộc cũng đã phụ tình bà ấy.

“Thằng nhãi ranh, đừng có đi con đường cũ của ba đấy” Giang Đạo Nhiên mở khoá mật mã, lấy đồ trong két sắt ra,   ánh mắt dần dần trở nên sắc bén, như có một mũi nhọn bắn ra, nếu như có người ở đấy, e rằng cũng sẽ kinh ngạc, một Giang Đạo Nhiên luôn hiền lành, lại có ánh mắt đẳng đẳng sát khí như vậy!

“Không được, dù ba có chết, cũng sẽ không cho con đi con đường cũ của ba!”.

Có cho mới có nhận Tại thời điểm đó.

Nhà máy của nhà họ Tân, bây giờ đã mở hết công suất, năm bộ thiết bị tiên tiến, lại một lần nữa mở ra một dây chuyền sản xuất.

Trái tim của Tân Mãn đang rỉ máu, bởi vì Giang Ninh lại không ra một đồng nào, cho nên đây là đang uống máu của nhà họ Tân!

“Vi là hợp tác, vậy có phải cũng nên cùng nhau chia sẻ chỉ phí không?”

Tân Mẫn nghiến răng, có một sự thôi thúc muốn bóp chết Giang Ninh, anh ta đã không lấy được lợi nhuận gì rồi, chỉ đủ duy trì cho sự chỉ tiêu của nhà họ Tân mà thôi.

“Nếu anh không hài lòng, có thể huỷ bỏ hợp tác, Giang Ninh đưa tay ra: “Bất cứ khi nào tôi cũng đồng ý ký tên: Chỉ cần anh nói ra lời này thì Tân Mẫn liền không phát cáu thêm nữa.

Tân Mẫn bây giờ đâu nào dám?

Anh ta đã nghe ngóng được ở bên ngoài, giá cả cái đâu của mình đã lên đến ba triệu!

Thậm chí người của nhà họ Tân, giá cả của từng người một đều được xuất hiện gần đây, nhưng không ai muốn nhìn thấy giá cả này.

Tân Mẫn mang theo tất cả những người quan trọng trong nhà họ Tân đến nhà máy, Giang Ninh ở đây, anh ta ít nhiều cũng cảm thấy an toàn một chút, cái tên hống hách đến cực điểm này, sẽ không trơ mắt nhìn mình chết đúng không?

“Đúng rồi, anh có biết có người thuê tổ chức sát thủ để giết anh không?”

“Biết” Tân Mẫn nghẹn ngào: “Nhưng bây giờ vẫn chưa phát hiện ra sát thủ.”

“Anh có biết tại sao không?”

Giang Ninh cười và hỏi anh ta.

“Tại sao?”

Tân Mẫn nuốt nước bọt, cổ họng kêu lên ừng ực.

Giang Ninh đưa ngón trỏ ra, chỉ vào mặt của mình: “Bởi vì tôi ở đây”

“Chỉ cần tôi ở đây, bất luận anh chỉ trả bao nhiêu thì đều là xứng đáng cả, hiểu chưa?”

Tân Mãn đơ người nhìn lấy Giang Ninh, nhìn chăm chú trong năm giây, anh ta rất muốn phản bác lại, nhưng lại phát hiện không gì có thể phản bác lại cả, trong tiềm thức của anh †a, đã nhận định rằng, những gì Giang Ninh nói đều là thật, không một chút giả dối!

Người đàn ông ở trước mắt này, ngay cả tổ chức sát thủ cũng phải kiêng dè?

Thực lực của nhà họ Long rốt cuộc hùng hậu như thế nào, tuỳ tiện phái ra một người, cũng có thể đáng sợ như vậy, ở phương Bắc nhiều năm như vậy, anh ta hầu như chưa từng nghe thấy, nhà họ Long còn có quan hệ gì với tổ chức sát thủ.

“Anh đã từng hứa, sẽ bảo vệ mạng sống cho nhà họ Tân của tôi, chỉ cần anh làm được, tôi Tân Mãn đương nhiên sẽ không nói thêm gì khác, cái gì cũng chịu cho cả” Tân Mẫn hít một hơi thật sâu, anh ta bây giờ không cầu mong gì khác, chỉ cần có thể giữ được nhà họ Tân, thì những của cải tài sản đó có mất hết thì sau này vẫn còn có cơ hội.

Nhưng nếu cái mạng không còn, thì tiền bạc và tài nguyên có nhiều hơn nữa, cũng không có ý nghĩa gì cả!

“Chịu cho chịu cho, có cho mới có nhận, anh là một người thông minh” Giang Ninh: “Người thông minh, thường đưa ra lựa chọn chính xác”

“Được, tôi tin anh.” Tân Mẫn gật đầu: “Tính mạng của cả nhà họ Tân tôi, đều năm trong tay anh!”

Anh ta cho dù không tin tưởng Giang Ninh, thì đã không còn lựa chọn nào khác, đây là con đường lui duy nhất của anh †a, Giang Ninh cho anh ta con đường lui chỉ còn lại con đường này.
 
Chương 831


Tân Mẫn đương nhiên là tức giận rồi, nếu không phải vì bản thân không phải là đối thủ của Giang Ninh, thì anh ta sớm đã ra tay rồi.

Nhưng lúc này, anh ta cũng bình tĩnh lại, mới chợt hiểu ra, trong ván cờ thi đấu ở phương Bắc này, nhà họ Tân của mình, suy cho cùng chỉ là một con cờ!

Giống như một chiếc lá trong đại dương, vô cùng nhỏ nhoil Nó sẽ dễ dàng bị sóng đánh lật, chìm xuống đáy biển, mãi mãi không bao giờ vươn mình lên lại, thứ cảm giác này, khiến cho Tân Mãn thấy sợ hãi.

Nhưng bây giờ, anh ta buộc phải lựa chọn nương nhờ vào Lâm Thị, nương nhờ Giang Ninh, ngược lại khiến cho anh ta cảm thấy yên tâm, Tân Mẫn không biết tại vì sao, thậm chí còn tưởng rằng mình có thể bị điên rồi.

“Anh Ninh, có người ở bên ngoài nhà máy muốn kiếm gia chủ Tân” Cửa văn phòng gõ vang lên, có người đẩy cửa bước vào, kính cẩn nói: “Xem ra đến không có ý tốt” Nghe thấy câu này, sắc mặt của Tân Mẫn lập tức thay đổi.

Đến không có ý tốt!

E rằng những người này đã tìm đến rồi, thậm chí có thể là người đứng sau lưng mình, bây giờ muốn giết chết mình, giết chết nhà họ Tân!

Người mà mày muốn kiếm không có ở đây Tân Mẫn lo lắng.

“Mở video giám sát lên.” Giang Ninh hời hợt nói.

Anh ta mở máy tính lên, video giám sát của bên ngoài nhà máy, đang quay một nhóm người, đứng ở trước cửa, kêu la yêu cầu Tân Mãn đi ra ngoài, xem tình hình, rõ ràng không phải chuyện tốt lành gì.

“Là bọn họiI” Tân Mãn vừa nhìn thấy thì sắc mặt càng trở nên khó coi, sao anh ta có thể không nhận ra những tên này là ai chứ?

Quả nhiên, có người muốn lấy mạng của mình!

Thậm chí đến như vậy, đến tận cửa kiếm mình, quá đáng thật đấy, không hề xem nhà họ Tân ra gì cả.

“Bạn à?”

Giang Ninh nói.

“Bây giờ là kẻ thù!”

Tân Mẫn hừ một tiếng: “Bọn họ muốn lấy mạng của tôi!”

“Vậy không được.” Giang Ninh vẫy tay: “Hey” Anh Cẩu bước vào, hai ngày nay, anh ta vô cùng chán chường.

“Chủ nhân Tân nói không quen biết bọn họ, đánh đuổi bọn họ đi” Mắt của anh Cẩu lập tức sáng lên, anh ta rõ ràng nghe thấy, Giang Ninh nói là, đánh bọn họ đi.

Là đánh!

Tân Mẫn không dám đi theo ra ngoài, đành ngồi ở trong văn phòng, từ trong video giám sát, thấy được anh Cẩu đã đi tới cửa, anh ta không khỏi có chút căng thẳng, Giang Ninh có ý gì, chỉ để cho một mình anh Cẩu đi ra ngoài?

Những tên bảo vệ ở trước cửa có tài cán gì, anh ta hiểu rõ hơn ai hết, có thể ngăn cản được ai chứ.

“Người mà mày muốn kiếm, không có ở đây”

“Rời khỏi đây   Anh Cẩu đứng ở trước cửa, bình thản nói: ngay lập tức, nếu không, hậu quả tự chịu!”

Thấy có người đi ra, những người đó lập tức vây lấy, ánh mắt xấu xa, không một chút lịch sự.

“Tao muốn kiếm Tân Mẫn, kêu anh ta ra đây, tao biết anh †a ở trong đó, đừng hòng gạt tao.”

“Người mà mày muốn kiếm, không có ở đây” Anh Gẩu vẫn là câu nói đó, ngước mắt nhìn lên, khẽ nheo.

mắt lại: “Lời của tao, không lặp lại lần thứ ba” Những người vây lấy, càng lúc càng nhiều, thậm chí có vài người, đã nhếch mép cười khẩy, nhìn chằm chằm vào anh Cẩu, ánh mắt dữ tợn, dường như nói ra tay thì sẽ ra tay!

“Lời của tao, cũng không lặp lại lần thứ ba” Giọng nói của người dẫn đầu đã hoàn toàn lạnh lùng: “Nếu   Tân Mãn không bước ra nữa thì chúng tao sẽ phải xông vào rồi!”
 
Chương 832


Người đó ngẩng đầu lên nhìn camera giám sát, biết Tân Mãn chắc chắn sẽ nhìn thấy, sát khí trên khuôn mặt đó, không hề che giấu, nhìn về phía camera, làm động tác cắt ngang cổ họng!

Đẳng sau camera, Tân Mẫn lập tức mặt mày xám ngoét!

Nếu như đám người này xông vào, không chỉ anh ta tiêu đời, mà cả gia đình của anh ta, e rằng cũng phải tiêu đời mất.

Tân Mẫn vội quay đầu lại nhìn Giang Ninh, nhưng Giang Ninh thì nhìn video giám sát cười khúc khích, vừa ăn đồ ăn vặt vừa thản nhiên nói: “Cái tên này, càng lúc càng có khí chất”   Lúc này!

Ở trước cửa nhà máy!

Anh Cẩu đã bị hơn chục người bao vây, bảo vệ của nhà máy, sợ hãi trốn vào trong phòng bảo vệ, chỉ dám nhìn qua cửa sổ, hoàn toàn không dám mở cửa sắt ra, sợ đám người này sẽ xông vào!

Nhưng cánh cửa sắt, làm sao có thể ngăn được bọn họ?

E rằng bọn họ sẽ đánh sập cánh cửa sắt!

“Cút rat” Người dẫn đầu giận dữ hét lên, vung nắm đấm về phía anh Cấu.

Lời của người đó, không bao giờ lặp lại lần thứ ba, là anh Cẩu không biết sống chết, đã cho anh ta cơ hội rồi nhưng anh †a lại không trân trọng!

Nhưng đối với anh Cẩu mà nói…

“Thụp!”

Một đấm!

Năm đấm của anh Cẩu, dường như có vài phần mùi vị của Giang Ninh, chỉ là về sức mạnh, tốc độ và sự biến hoá, vẫn còn cách quá lớn.

Cho dù là vậy, Giang Ninh vẫn có thể nhận ra, anh Cẩu đã đặt tâm sức vào khía cạnh này, đoán chắc rằng mỗi lần nhìn mình ra tay, tên này đều âm thầm học hỏi và tổng kết.

Là một người có thể đào tạo mà.

Vung ra một cú đấm, người dẫn đầu, liền ngã xuống, xương sống mũi lập tức lõm xuống, máu mũi bắn phụt ra!

Người đó thảm thiết hét lên, che lấy mặt mình, cả người lăn lộn trên mặt đất.

Anh Cẩu một chân giẫm lên: “Mày vốn không có cơ hội để lặp lại lần thứ ba!”

“Huychl” Anh ta đá mạnh một cái, đá tên đó ra xa hơn mười mét, lăn trên mặt đất vài vòng, cái đầu lệch sang một bên, ngất đi.

“Lên! Đánh chết nó!”

“Xông vào! Giết chết Tân Mãn!”

“Bắt nó l:   Mười mấy người khác, thấy anh Cẩu dám chủ động ra tay, không còn do dự, lập tức xông lên bao vây anh Cẩu, người này hung tợn hơn người kia.

Tân Mẫn ở bên trong, trị giá ba triệu!

Tính cả toàn bộ nhà họ Tần, chỉ cần xông vào, thì sẽ có thu nhập hơn chục triệu đấy!

Tuy nhiên, người ở đứng ở trước cửa, là anh Cẩu!

“Thụp!”

“Thụp!”

“Thụp!’’.

Thuê anh ta, cần bao nhiêu tiền?

Ở phía sau theo dõi, cả người Tân Mẫn run lên khi nghe thấy tiếng, nhìn video, mười mấy người đó, bị anh Cẩu đuổi đánh, kêu mẹ gọi cha, quỳ xuống cần xin tha thứ, cả người anh †a đều tê dại.
 
Chương 833


Quá mạnh!

Một người xử lý mười mấy người?

Tân Mẫn biết rất rõ, những người này đều là người có luyện võ, kỹ năng không tồi, mà còn là bọn liều mạng, ra tay cực kỳ tàn nhãn!

Nhưng ở trước mặt anh Cẩu, giống như những đứa trẻ chưa lớn vậy, dễ dàng bị anh Cẩu chà trên mặt đất!

“Anh Giang, người này là…” Tân Mẫn nghẹn ngào: “Anh ta là cao thủ bậc thầy?”

“Còn thua xa” Giang Ninh bình thản nói: “Nhưng anh ta đã giết qua không ít cao thủ bậc thây”~ Vù…

Đầu óc của Tân Mẫn thoáng chốc trở nên trống rỗng!

Đây gọi là còn thua xa quái quỷ gì thế?

Đến cả cao thủ bậc thầy cũng có thể giết được, Giang Ninh còn nói anh Cẩu còn thua xa?

Những người trong Lâm Thị đều là những kẻ điên như vậy sao.

Trong quá trình giám sát, ngoài anh Cẩu ra, đã không còn ai đứng vững cả, mười mấy người, toàn bộ đều ngã xuống đất, không thể cử động, không phải là gãy tay thì là gãy chân, thật là kinh khủng.

Tân Mẫn cảm thấy trái tim mình gần như muốn nhảy khỏi lồng ngực, anh ta lúc trước, chính là chống đối với loại người như vậy sao?

Mình đã gây hấn với những người gì thế này!

“Anh ta không vào sao?”

Từ trong video, Tân Mãn nhìn thấy, anh Cẩu từ trong phòng bảo vệ, lấy ra một chiếc ghế và đặt xuống ngồi ở trước cánh cửa sắt của nhà máy, giống như là một vị thần giữ cửa.

Anh ta muốn làm gì thế.

Giang Ninh nhướng mắt, tiện tay ném túi đồ ăn vặt đã ăn xong vào thùng rác, lại mở một túi khoai tây chiên khác.

“Anh ta vẫn chưa đánh đủ, muốn có thêm nhiều người đến, nếu không thì anh ta sẽ quá nhàm chán” Sở thích của anh Cẩu, Giang Ninh biết rất rõ, anh ta thích đánh nhau.

Nhất là bây giờ, gọt giữa kỹ năng của mình, đã học được một chút, không kiếm được kẻ thù để đánh, anh ta liền kiếm ông năm ông sáu bọn họ để đánh, nếu không thì nắm đấm ngứa ngáy quá.

Vừa hay, có một đám người đến, cho anh ta giải khuây.

Nói xong, Giang Ninh không quan tâm nữa, tập trung ăn đồ ăn vặt của mình.

Còn Tân Mẫn thì mở to mắt, nhìn chằm chằm vào màn hình, một giây cũng không rời khỏi, chính là muốn xem, anh Cẩu rốt cuộc lợi hại như thế nào.

Trong một buổi sáng, có sáu bảy nhóm người đến, số lượng càng lúc càng đông, càng lúc càng hống hách, thậm chí có người muốn lái xe đâm thẳng vào nhà máy để bắt mình.

Nhưng anh Cẩu ngồi ở dó, giống như là một vị thần giữ cửa!

Tân Mẫn tính toán một lúc, có 72 người bị anh ta đánh gãy chân, 38 người bị đánh gãy tay, 19 người bị đánh gãy xương sống mũi, còn có đánh gãy xương ngực, giựt đứt tóc, đánh gấy răng…

Anh ta càng xem thì càng sợ, càng xem thì càng phấn khích!

Những người đến đã giỏi, mà anh Cẩu lại còn giỏi hơn bọn họ!

Cuối cùng, đã đến giờ ăn trưa, yên tĩnh hẳn.

Trên mặt đất bên ngoài cánh cửa sắt của nhà máy, loang lổ vết máu, anh Cẩu không cho người rửa sạch, khi cơn gió thổi qua, trong không khí nông mặc mùi máu tanh.

Khi có thêm người đến, vừa mới tới trước cửa, liền ngừng thở, đè ép đến mức không thể thở nổi!

Nhất là khi bắt gặp ánh mắt loé sáng, vẻ mặt mong đợi và thích thú của anh Cẩu nhìn lấy mình, bọn họ không đợi anh Cẩu ra tay, thì đã chưồn hết rồi.
 
Chương 834


Tiền này còn ai dám kiếm nữa?

Dùng cái mạng đi kiếm sao!

Không lâu sau, tin tức được lan truyền ra ngoài, ở bên ngoài nhà máy của nhà họ Tân, có một kẻ tàn bạo, ra tay độc ác tàn nhẫn, ai qua đó đều ít nhất bị đánh gãy một chiếc xương, còn gãy chiếc xương nào thì tuỳ vào số phận.

Những người trong thế giới ngầm đó, không ai dám đến nữa, trong một buổi sáng đã tiêu tốn gần ba trăm người, cho dù có thể bắt được Tân Mẫn, cũng sợ không đủ tiền chữa bệnh.

“Anh Giang, thuê anh ta, một tháng phải cần bao nhiêu tiền?”

Tân Mẫn nghẹn ngào, sắc mặt đỏ bừng, không biết là vì phấn khích hay là sao, đến cả hơi thở cũng trở nên gấp gáp.

Anh ta suy nghĩ, nếu nhà họ Tân có một cao thủ như vậy, thì anh ta còn sợ cái quái gì chứ!

“Không biết” Giang Ninh nhìn Tân Mẫn: “Giữa chúng tôi, không nói chuyện tiền bạc” Tân Mẫn siết chặt nắm đấm: “Tôi dùng cao thủ bậc thầy cuối cùng của nhà họ Tân để trao đổi, thì sao?”

Giang Ninh khẽ cười.

“Thêm hai chục triệu nữa!”

Giang Ninh vẫn lắc đầu.

“Tự đi hỏi anh ta” Khi anh Cẩu bước vào, Tân Mẫn lập tức đi lên chào hỏi, thay đổi thái độ trước đây, vẻ mặt đó, trông như nhìn thấy người thân của mình vậy, tràn đầy sự niềm nở và kính nể.

“Ngài Cẩu!”

Anh Cẩu cau mày, cách xưng hô này, sao nghe giống như chửi người vậy.

“Tôi muốn mời ngài Cẩu đến làm vệ sĩ cho nhà họ Tân của tôi, không biết anh muốn điều kiện gì,” Tân Mẫn thấy Giang Ninh không ngăn cản, mạnh dạn hỏi rằng: “Anh cứ việc đưa ra điều kiện, lương 20 triệu? Nếu không đủ thì tôi có thể tăng thêm, nhà cửa, xe hơi, phụ nữ, tiền, chỉ cần anh đưa ra, chỉ cần tôi có, thì không là vấn đề gì cả!”

Niêm phong!
 
Chương 835


Trên người Giang Ninh, giống như bị bao phủ bởi một   màng sương, khiến người ta không thể nhìn thấu!

“Đúng là rất xứng đáng” Một lúc sau, Tân Mãn mới hít một hơi sâu, bây giờ anh ta đã hiểu rõ, lời nói đó của Giang Ninh, rốt cuộc là có ý gì.

Anh ta không gò ép nữa, có thể có được một cao thủ như anh Cẩu, trong lòng càng thêm kiên định, tuy răng bản thân buộc phải hợp tác với Lâm Thị và Giang Ninh, nhưng xem ra, đây không phải là một lựa chọn tồi.

“Anh Giang, những người này dùng phương pháp của thế giới ngầm mà không đạt được mục đích, e răng sẽ dùng phương pháp của xã hội thực tại, đến lúc đó…” Đến lúc đó, dù cho nắm đấm có mạnh đến đâu, e rằng cũng không có cách nào khác.

Phương Bắc này, vốn là thế giới mà xã hội thực tại trông nhìn, thực lực của các dòng dõi danh giá quyền thế trong xã hội thực tại, đều khác xa so với những gì Giang Ninh có thể tưởng tượng!

Nhà họ Tân anh ta đã lựa chọn Lâm Thị, chỉ trong một ngày, toàn bộ những người của nhà họ Tân trong xã hội thực tại, gần như đều bị quét sạch.

Khiến cho nhà họ Tân anh ta, trong cuộc tranh đấu của xã hội thực tại bây giờ, hoàn toàn không có sức phản kháng.

“Loại mùi vị của khoai tây chiên này, đúng là không ngon, gia chủ Tân, anh không thể yêu cầu người chuẩn bị mùi vị mà tôi thích sao?”

Giang Ninh phớt lờ đi vấn đề của anh ta, lấy điện thoại ra, bình thản nói: “Thôi, để tôi nhờ người bạn đem một ít qua đây” Tại thời điểm đó.

Vài người đang ngồi cùng nhau, sắc mặt khó coi.

“Một đám rác rưởi! Đến một nhà máy nát cũng không xông vào được, đồ vô dụng!”

“Những người trong thế giới ngầm đó, vốn là không xứng †ầm, hạ đẳng quê mùa, anh còn trông mong bọn họ có thể làm được chuyện gì?”

“Đừng để cả gia đình Tân Mãn trốn thoát! Cái tên khốn kiếp này dám phản bội chúng ta, nhất định phải chết!”

Những người này liên tiếp mắng chửi vài câu.

Phương pháp của thế giới ngầm không được, vậy thì chỉ có thể dùng phương pháp của xã hội thực tại.

Trực tiếp dùng cường thế đè ép xuống, buộc Tân Mẫn phải bước ra, sau đó, bọn họ lại bí mật ra tay, giết chết Tân Mãn!

“Chủ nhiệm Phương của nhà các anh đã bàn giao xong chưa?”

Một người trong số họ lên tiếng, trông có phần sốt ruột.

“Đã đi rồi, hừm, tôi sẽ khiến cho cái nhà máy nát của nhà họ Tân không thể mở cửa, để xem Lâm Thị tổn thất bao nhiêu!”

“Cái nhà máy của nhà họ Tân, nếu muốn kiếm vấn đề, thì vẫn có thể kiếm ra rất nhiều, Tân Mãn lúc trước làm thủ tục bên tôi, có rất nhiều thứ đều là làm trước nói sau, có rất nhiều thủ tục, đều chưa kịp xử lý, lần này, tôi sẽ khiến cho anh ta phải hối hận!”

Những người này đều cười khẩy, lần ra tay này, bọn họ yên tâm hơn nhiều rồi.

Nếu không đánh mạnh vào nhà họ Tân, giải quyết Tân Mẫn, thì mặt mũi của dòng dõi danh giá quyền thế phương Bắc của bọn họ, nên đặt ở đâu?

Cùng lúc này!

Một chiếc xe chạy tới trước cửa nhà máy, cửa xe mở ra, có năm sáu người bước xuống, người dẫn đầu là một đàn ông trung niên, vẻ mặt nghiêm túc, tràn đầy sự uy nghiêm, trong †ay cầm hơn chục tấm giấy niêm phong xử phạt, trong mắt hiện lên vẻ cười trên nỗi đau của người khác.

“Chủ nhiệm Phương, trực tiếp niêm phong sao?”

Cấp dưới hỏi.

“Không, đi vào nhìn xem, làm việc thì phải làm toàn bộ” Chủ nhiệm Phương ưỡn bụng lên, đầy ẩn ý nói rằng: “Tôi muốn cái tên Tân Mẫn đó, tận mắt nhìn xem căn nhà máy này, bị tôi niêm phong!”.

Chống lại sự kiểm tra Trên mặt ông ta đầy sự đắc chí.

Lúc trước Tân Mãn làm việc ở chỗ ông ta, thái độ của ông ta rất tốt, vì dù sao cũng là bạn bè, cái gì có thể thông cảm được thì sẽ thông cảm cho.
 
Chương 836


Nhưng bây giờ, họ là kẻ thù với nhau, nhà họ Phương thậm chí muốn Tân Mẫn phải chết!

Nếu không ép nhà họ Tân nhà tan cửa nát thì họ quyết không chịu để yên!

Chủ nhiệm Phương dẫn theo người đến trước cửa, ngay lập tức bị bảo vệ ngăn lại.

“Làm gì đấy?”

Sau hai ba ngày thử thách, bảo vệ trước cửa cũng gan dạ lên rất nhiều, sau khi nhìn thấy anh Cẩu ra oai, bọn họ giờ đây cảm thấy rằng trên người mình cũng có một loại khí thế bá vương, và giọng nói cũng trở nên lớn hơn.

“Đăng ký trước!”

Đây là việc anh Cẩu đã căn dặn, bất kể ai đến, đến để làm gì, đều phải bắt họ đăng ký trước, để lại tên.

“To gan!”

Chủ nhiệm Phương còn chưa lên tiếng thì cấp dưới của ông ta liền lập tức quát lên: “Không nhận ra bộ quần áo này à?”

“Không nhận ra.” Bảo vệ chỉ liếc nhìn qua rồi nói: “Không đăng ký thì không cho vào!”

“Mày..” Chủ nhiệm Phương xua tay, khoé miệng nở ra một nụ cười đầy ẩn ý: “Được, đăng ký đi, sau đó cũng ghi lại cái tội này, cản trở chúng ta kiểm tra”

“Chủ nhiệm Phương sáng suốt!”

Đôi mắt của cấp dưới liền sáng lên, trong lòng thầm nghĩ chủ nhiệm Phương quả nhiên là tay lão làng, lợi hại thật.

Anh ta lập tức bước lên, ghi lại tên và lai lịch của chủ nhiệm Phương vào sổ đăng ký, sau khi viết xong thì anh ta nhìn vào trong cuốn sổ nhỏ này, có rất nhiều tên được ghi lại, nhìn thoáng qua, đều là những người trong các dòng dõi danh giá quyền thế của phương Bắc.

Trên một vài cái tên, thậm chí còn có vết máu mờ nhạt, không biết là chuyện gì nữa.

“Đã xong chưa?”

Không đợi anh ta hỏi bảo vệ, chủ nhiệm Phương mất kiên nhẫn hỏi rằng.

“Xong rồi xong rồi ạ, bây giờ có thể mở cửa rồi chưa?”

Đây là lần đầu tiên bọn họ đến kiểm tra, không ngờ lại bị chặn ở ngoài cửa, trước đây những người đó khi nhìn thấy bộ quần áo trên người bọn họ, đều sợ run lên, lo sợ chạy đến chào đón.

Hừm, nếu hôm nay không tìm được chút lỗi lầm, khiến cho nhà máy của nhà họ Tân phải đóng cửa hoàn toàn thì bọn họ xem như là đến đây vô ích rồi!

Cánh cửa sắt mở ra, bảo vệ cũng không thèm nhìn bọn họ, như thể cho dù là người nào đến đi nữa, họ cũng sẽ không quan tâm, vì dù sao người ở bên trong có thể giải quyết mọi chuyện.

Chủ nhiệm Phương liếc nhìn vài người bảo vệ, khẽ cau mày, ông ta không thích phản ứng của những người bảo vệ này, ông ta thích người khác sợ mình, tâng bốc mình, thậm chí là ngưỡng mộ mình.

“Ra vẻ ta đây?”

Ông ta hừm một tiếng: “Tân Mẫn ơi là Tân Mẫn, vô ích thôi, mày có giở trò gì cũng đều vô dụng, nhà họ Tân của mày bây giờ, như chuột qua đường, ai ai cũng chửi bới đánh đập, mày có biết mày đã đắc tội với bao nhiêu người không?”

“Người muốn nhìn thấy mày chết, không chỉ riêng nhà họ Phương của tao đâu, hừ!”

Ông ta sải bước đi vào trong, vài tên cấp dưới lập tức đi theo sau, lấy sổ đăng ký từ trong cặp ra, chuẩn bị bắt lỗi.

Một nhóm người đi vào phân xưởng sản xuất của nhà máy trước, rồi mới vào cửa, lại bị chặn lại.

“Làm gì đấy?”

Một nhân viên kỹ thuật lớn tiếng nói: “Phân xưởng không bụi, người ngoài không được phép vào!”

“Chúng tôi là…”

“Mặc kệ các người là ai, đã hẹn trước chưa? Đã được sự cho phép của anh Ninh chưa? Ai cho các người vào đây? Đi rai” Chủ nhiệm Phương mặt khẽ biến sắc, ông ta đến kiểm tra, còn cần người khác cho phép sao?
 
Chương 837


“Chống lại sự kiểm tra” Ông ta không chút nghĩ ngợi liền quay đầu lại nói với trợ lý của mình: “Ghi lại!”

“Vâng ạI” Trợ lý lập tức viết lại, trên mặt thoáng hiện lên nụ cười giêu cợt, ông ta chính là muốn nhìn thấy đám ngốc này để lộ ra nhiều vấn đề hơn, như thế bọn họ xử lý Tân Mẫn mới nhanh chóng hơn!

Khắp nơi đều có vấn đề Chủ nhiệm Phương không muốn vào phân xưởng, ngẩng đầu lên nhìn vài cái, bèn vội lắc đầu: “Tiếng ồn quá lớn, ảnh hưởng đến cuộc sống của cư dân xung quanh, ghi lại” Khu ngoại ô này không có một hộ dân nào trong vòng mười km cả, ở đâu ra cư dân xung quanh?

Chủ nhiệm Phương không quan tâm, ông ta nói có thì chắc chắn có, không có cũng phải có.

Trợ lý lại soàn soạt ghi lại.

“Xử lý nước thải công nghiệp không đạt yêu cầu, liệu có thể qua được kiểm định hay không, là một vấn đề, tiềm ẩn nguy cơ ô nhiễm môi trường rất lớn, ghi lại” Khi chủ nhiệm Phương bắt đầu xoi mói, thì chỉ có mình ông ta nói mà thôi, tốc độ viết của trợ lý cũng không theo kịp tốc độ nói của chủ nhiệm Phương, đầu bút soàn soạt, khiến cho anh ta kinh ngạc chủ nhiệm Phương quả nhiên là chủ nhiệm mài Chuyện lớn như ô nhiễm môi trường, chuyện nhỏ như quần áo công nhân mặc không đủ gọn gàng, chủ nhiệm Phương đêu có thể phát hiện ra mọi sai sót.

€ó nhiều vấn đề như vậy, Tân Mẫn còn muốn mở cái nhà máy này à?

Anh ta có lẽ còn phải trả giá cho chuyện này, phạt anh ta hàng chục tỷ!

Chủ nhiệm Phương đứng ở trước cửa, vẻ mặt tức giận nói: “Chỉ cần nhìn sơ qua như vậy thôi, tôi đã phát hiện ra nhiều vấn đề như thế rồi, xem ra các anh bình thường cũng không nghiêm túc kiểm tra và xét duyệt các nhà máy rồi!”

“Vâng, vâng, vâng, cho nên hôm nay chúng ta phải nghiêm túc kiểm tra, phải kiểm tra tất cả vấn đề, để trừng phạt và chỉnh đốn lại!”

Những người cấp dưới đồng thanh nói.

Chủ nhiệm Phương hài lòng gật đầu, cúi mắt nhìn trợ lý: “Ghi lại được bao nhiêu rồi?”

“Có 26 điều rồi ạ” Hai người đưa mắt nhìn nhau, gần đủ để Tân Mẫn uống một chầu rồi.

Tuy nhiên, nó vẫn chưa đủ.

“Đi, đi gặp giám đốc nhà máy của họ, hình như giám đốc nhà máy của họ không có chứng chỉ bằng cấp liên quan phải không? Chúng ta phải đi kiểm tra xeml” Nói xong, chủ nhiệm Phương dẫn theo người đến thẳng văn phòng của giám đốc nhà máy.

Nhân viên kỹ thuật nhìn những người này, lắc đầu: “Đến kiếm chuyện với anh Ninh à? Lại là một đám ngốc” Chủ nhiệm Phương hiên ngang bước đi, bước đến đâu đều có thể phát hiện ra sai sót, đi thẳng về phía văn phòng của giám đốc nhà máy.

“Giấy phép kinh doanh đã đến hạn đổi mới chưa? Nếu chưa đổi mới, làm sao có thể tiếp tục làm việc? Mau kêu họ dừng làm việc ngay lập tức!”

Chủ nhiệm Phương lớn tiếng kêu lên: như vậy, nhất định phải phạt nặng!”

Ông ta vừa dứt lời, Tân Huy liền chạy tới, nghe nói có người đến kiểm tra với khí thế hùng hồn, anh ta lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

“Sự vô trách nhiệm “Ồ, đây không phải là chủ nhiệm Phương sao?”

Tân Huy đương nhiên là biết chủ nhiệm Phương rồi, liền cười, từ trong túi lấy ra điếu thuốc loại tốt: “Chủ nhiệm Phương sao lại tới đây, cũng không nói trước một tiếng?”

“Sao, anh muốn đút lót ài Chủ nhiệm Phương đột nhiên quát lên: “Tôi sẽ không bị anh làm sa ngã đâu!”

“Còn phải nói trước với anh, để anh chuẩn bị kỹ càng để tránh sự kiểm tra sao?”

Tân Huy khẽ nhếch miệng, cười mỉa, liền cất điếu thuốc đi.

“Chủ nhiệm Phương nói gì thế, nhà máy của chúng tôi, có đầy đủ các giấy tờ thủ tục cần thiết, tất cả đều dựa theo yêu cầu tiêu chuẩn, thực hiện nghiêm ngặt, làm sao sẽ tránh sự kiểm tra chứ” Anh ta không hề căng thẳng, cho dù biết đến không có ý tốt, tình hình hiện giờ của nhà họ Tân không tốt, những người đến vào lúc này, chắc chắn cũng không phải là bạn.

Nhưng  anh ta sợ cái quái gì chứ!

Tân Huy làm sao có thể ngờ được, trong văn phòng, hôm nay sẽ còn có một nhân vật lớn đến, so với ông ta, chủ nhiệm Phương là cái thá gì chứ!
 
Chương 838


“Vậy sao, những gì anh nói không giống với những gì tôi thấy” Chủ nhiệm Phương phớt lờ đi sự lịch sự của Tân Huy: “Tôi chỉ nhìn thấy được nhà máy của các anh có rất nhiều vấn đề, bây giờ xem ra đã đến lúc phải đóng cửa rồi!”

Ông ta liền quát lớn: “Ngay cả thứ cơ bản nhất như giấy phép kinh doanh cũng đã hết hạn, các anh cũng không đi làm thủ tục gia hạn, thực sự cho rằng tôi không biết sao?”

Chủ nhiệm Phương đẩy Tân Huy ra, đi thẳng đến văn phòng giám đốc nhà máy: “Tôi muốn xem coi giấy phép của các anh, rốt cuộc là có còn hay không!”.

“Chủ nhiệm Phương! Chủ nhiệm Phương! Đừng! Đừng vào trong!”

Tân Huy giả vờ đưa tay ra ngăn cản, nhưng đâu thể ngăn cản được, chủ nhiệm Phương đến gõ cửa cũng không hề gõ, trực tiếp đẩy cửa ra!

Ầm!

Cánh cửa văn phòng đập mạnh vào tường, phát ra tiếng vang lớn.

Chủ nhiệm Phương vẻ mặt lạnh lùng, trực tiếp quát lên: “Để tôi xem, giấy chứng nhận và giấy phép của các anh, đều còn hay không..” Ông ta nói được nửa lời, miệng vẫn còn đang mở, nửa lời sau, lại hoàn toàn không thể nói ra!

Có vài người đang ngồi trong văn phòng, những người khác ông ta có thể không biết, nhưng cái gã đang cầm con dấu trong tay và ngồi kế bên bàn trà, cho dù ông ta có mù cũng không dám nói là không quen biết!

“Đi vào! Kiểm tra cho tôi! Thiếu một tờ giấy phép thì cái nhà máy này hôm nay phải đóng cửa!

“Nhanh lên, kiểm tra nghiêm túc, đừng để chủ nhiệm Phương lên tiếng, chủ động một chút có biết không!”

Phía sau lưng, trợ lý của chủ nhiệm Phương hét lên, vài tên cấp dưới lập tức xông vào và tìm kiếm các giấy tờ tài liệu có liên quan.

“Dừng tay lại!”

Chủ nhiệm Phương đột nhiên hét lớn, âm thanh đang run lên, nhất là, khi ông ta nhìn thấy, cái tờ giấy phép mà ông ta nói, đang nằm trong tay của người đàn ông ở trước mắt, vừa mới đóng dấu, ông ta cảm thấy cổ họng mình khô khan đến mức muốn bốc ra khói!

“Chủ nhiệm, chuyện nhỏ nhặt này để chúng tôi làm là được rồi, ngài không cần phải đích thân ra tay!”

Trợ lý vẫn chưa biết ý của chủ nhiệm Phương, vội nịnh bợ nói: “Chúng tôi chắc chắn sẽ không để ngài thất vọng!”

Vừa nói xong, anh ta liền nhìn thấy A Phi đang cầm tờ giấy phép trong tay, còn dùng con dấu để đóng dấu, sắc mặt lập tức tối sầm lại.

“Nhìn kìa! Chúng ta bắt được rồi! Bọn họ lại dám làm con dấu giả, tự mình đóng đấu, bị chúng ta bắt được rồi!”

Anh ta vừa nói, vừa nhanh tay lấy điện thoại ra, chụp hình A Phi, lưu lại bằng chính.

“Mày hiện giờ còn muốn giấu à? Trễ rồi!”

A Phi ngồi ở đó, mặt không cảm xúc, nhìn thấy có người muốn chụp hình của mình, thậm chí còn giơ cả tờ giấy phép và con dấu trong tay lên, để cho trợ lý của chủ nhiệm Phương có thể chụp rõ ràng hơn.

“Đã chụp xong chưa?”

Anh ta bình thản nói.

“Hừ, vẫn khá bình tĩnh nhỉ, tao nói cho mày biết, mày tiêu đời rồi! Chúng tao sẽ phạt mày…ÁI” Trợ lý của chủ nhiệm Phương còn chưa nói xong, đột nhiên bị tát vào mặt, đau đến choáng váng mặt mày, cả người suýt ngất đi.

Anh ta che mặt lại, hồi lâu không phản ứng lại, nhìn về phía chủ nhiệm Phương nổi giận đùng đùng đang đứng trước mặt, vẻ mặt ngơ ngác.

“Chủ nhiệm…”

“Phạt cái đầu mày chứ phạt!”
 
Chương 839


Cả người chủ nhiệm Phương đều đang run lên, suýt chút nữa thì gầm lên rồi.

“Chúng ta không phải đến…”

“Đến cái gì mà đến?”

Chủ nhiệm Phương lại tát thêm một cái nữa, tát đến trợ lý khoé miệng chảy máu, sợ anh ta nhanh mồm nhanh miệng, nói ra những lời không nên nói: “Mày câm miệng! Chúng ta là đến khảo sát, phạt cái gì mà phạt? Tao nghĩ mày muốn bị phạt đấy!

Không chút phép tắc kỷ luật!”

Trợ lý sững sờ, đầu óc choáng váng, không biết chủ nhiệm Phương đang nói cái gì.

Những người cấp dưới của ông ta, đều hoàn toàn sững sờ, giống như là một kẻ ngốc vậy, nhìn lấy chủ nhiệm Phương.

Bọn họ rõ ràng là đến bắt lỗi mà, bây giờ còn nhìn thấy có người tự mình đóng dấu giả, chỉ một điều này thôi, cũng đủ khiến cho nhà máy của nhà họ Tân đóng cửa, để nhốt Tân Mẫn!

Nhưng chủ nhiệm Phương, đây là có ý gì?

“Anh Phi, ngài, sao lại ở đây ạ?”

Chủ nhiệm Phương mặt mày tái nhợt, ông ta có thể quen biết A Phi, đã là một sự may mắn đối với ông ta, đi theo gia chủ tham gia một số hoạt động, tình cờ gặp được, kể từ đó ông ta đã nhớ đến anh Phi mạnh mẽ và độc đoán này.

Nhưng không ngờ, hôm nay lại gặp nhau ở đây, hơn nữa…ông ta luôn có một linh cảm không tốt.

“Tôi không thể ở đây?”

A Phi cau mày: “Ông là con chó nhà ai mà muốn đuổi tôi đi?”.

Còn thiếu giấy phép gì?

“Không dám không dám ạ!”

Trên trán của chủ nhiệm Phương lập tức đổ mồ hôi hột, ngay cả gia chủ của mình cũng không dám đắc tội với Ma ‘Vương tên A Phi này, ông ta thì là cái thá gì chứ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom