Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 520


Sự mạnh mẽ của Giang Ninh đã hoàn toàn vượt quá phạm vi nhận thức của Vương Vĩ.

Anh ta vốn cho rằng mình sống đến bây giờ cũng xem như đã nhìn qua sóng to gió lớn, là người thấy được cục diện lớn. Nhưng đứng ở trước mặt Giang Ninh, anh ta càng cảm giác mình nhỏ bé, lại giống như một hạt bụi vậy!

Chỉ là trên người Giang Ninh phát ra ánh sáng đều đủ để.

xóa đi tất cả vết tíefi tồn tại. ;—¬( ~ 4 3 Nhưng Vương Vĩ Không lo lắng. Bởi vì bây giờ anh ta cùng phe với Giang Ninh, làm việc cho Giang Ninh, chỉ cần mình cũng đủ trung thành, cả đời này của anh ta sẽ chỉ càng lúc càng tốt hơn thôi.

“Cốc cốc cốc!”

Trong lòng anh ta đang mãi nghĩ chợt nghe có tiếng gõ cửa.

“Tổng giám đốc Vương, cậu Tần nhà họ Tần nói tìm anh có việc”

‘Vương Vĩ mắt cười: “Tới rồi”

“Cứ nói là tôi đang bận, không tiếp khách.”

Anh ta thản nhiên nói.

Thư ký đóng cửa và rời đi, chuyển lại lời Vương Vĩ nói từ đầu chí cuối cho Tân Mục đứng chờ ở trước quầy lễ tân.

Tân Mục sốt ruột cũng sắp khóc rồi!

“Tôi… tôi thật sự có việc gấp muốn tìm tổng giám đốc Vương! Nhờ cô nói giúp tôi với tổng giám đốc Vương, van xin anh!”

Tần Mục không dám nói thẳng ra. Cho dù gã có ngốc mấy đi nữa, lúc này cũng kịp hiểu ra ông chủ công ty giải trí Tỉnh Tế này căn bản không phải là người gã có thể đắc tội nổi!

Cả nhà họ Tân gã cũng đắc tội không nổi đâu!

Mình lại còn nói khoác không biết ngượng, dám đòi Vương Vĩ mười vé vào cửa, đây tương tương với mười quả bom đòi mạng đấy!

“Thật ngại quá, tổng giám đốc Vương rất bận”

Thư ký bình tĩnh nói: “Vẫn mời cậu Tần trở về đi, hôm nay.

có rất nhiều lãnh đạo qua mà tổng giám đốc Vương còn không gặp đấy”

Cô ta có ý nói Tần Mục đã tính là gì!

Cậu chủ nhà họ Tần gì chứ? So với những người khác, gã chỉ là một con rệp mà thôi.

Trong vòng một ngày ngắn ngủi, nhân viên trong công ty đều đã bị chấn động đến mức tê dại.

Bọn họ thấy nhiều nhân vật lớn tới xin gặp, còn hạ thấp tư thế đủ khiến cho bọn họ cảm thấy khó có thể tin nổi, bây giờ chỉ là một cậu chủ nhỏ nhà họ Tần, bọn họ đều không thích để ý tới.

“Bịch!”

Tần Mục làm sao dám đi, bịch một tiếng, trực tiếp quỳ xuống, kéo tay của thư ký và than thở khóc lóc.

“Chị! Chị ơi! Cầu xin chị cứu tôi đi. Là tôi quá tham, là tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, là tôi quá muốn gây náo động mới đắc tội tổng giám đốc Vương!”

Tần Mục vừa khóc vừa kêu lên: “Cầu xin chị hãy để cho tôi được gặp mặt tổng giám đốc Vương một lần, tôi dập đầu trước mặt chị! Tôi cầu xin chị. Tôi chỉ cầu xin có thể gặp tổng giám đốc Vương một lần, tôi muốn xin lỗi anh ấy”

Thư ký vẫn không hề có cảm xúc dao động gì, trong lòng chỉ thầm nghĩ: “Đây là người thứ mười bốn trong ngày hôm nay rồi nhỉ? Không đúng, hình như là người thứ mười lăm”

“Thật ngại quá, tôi còn có việc khác phải làm, nếu cậu muốn quỳ, vậy thì quỳ đi”

Thư ký nói xong liền rời đi luôn, quay về chỗ của mình để tiếp tục công việc.

Nước mát Tần Mục tuôn ra giàn giụa lại không dám đứng lên, quỳ thảng lưng ở cửa, vẻ mặt nghiêm túc khác thường, thậm chí cũng không dám động đậy, lấy điều này để thể hiện thành ý của mình.

Gã muốn sống!

Một giờ trôi qua, Tân Mục vân quỳ ở đó, không hề dám nhúc nhích.

Gã biết rất rõ chuyện này có hậu quả nghiêm trọng tới mức nào.

Đừng nói gã là bạn của Cao Thành, cho dù gã chính là ba ruột của Cao Thành, nếu không thể cầu xin Vương Vĩ tha thứ cho chuyện này thì gã và nhà họ Tần cũng sẽ hoàn toàn tiêu đời!

“Tổng giám đốc Vương, người kia đã quỳ một tiếng rồi, đúng là đủ cố chấp”

Thư ký đi vào văn phòng, vẻ mặt có phần bất lực.

“Gã có thể quỳ, vậy lại tiếp tục quỳ đi”

Vương Vĩ không hề khách sáo: “Muốn gây khó dễ cho công ty của chúng ta cũng không cân nhắc lại thực lực của mình”

Gã xem thường mà không nhìn thử xem công ty này thuộc về ai sao?

Đó là của Giang Ninh!

Là vua của vùng đất cấm Đông Hải, người đàn ông giống như thần, Giang Ninh kia!

Đừng nói là nhà họ Tần, cậu ba nhà họ Tô trước đây có thể nói là cậu chủ ăn chơi cao cấp nhất Thịnh Hải, còn không phải là bị Giang Ninh đánh cho quỳ xuống đất để cầu xin tha thứ sao?

Lại nhìn xem, nhà họ Tô bây giờ còn tồn tại sao?

Càng không cần phải nói tới, hôm nay Giang Ninh thoáng phơi bày ra một ít thực lực của hán ở ngoài thế giới ngầm.

Vương Vĩ lại biết được, cho dù mình có chết cũng không: thể làm giảm uy danh của Giang Ninh đượ!

c Chỉ là cậu chủ nhỏ của một nhà họ Tần cũng dám tới công ty đòi vé vào cửa, đây là không để mát đến công ty giải trí Tinh Tế tới mức nào, không để cho gã chút dạy.

dỗ thì làm sao giết gà dọa khỉ được?

“Nhưng chúng tôi sắp hết giờ làm rồi.

Thư ký hơi ấm ức nói: “Anh Giang nói không thể để cho.

nhân viên tăng ca một cách vô nghĩa, đó là chuyện vô.

đạo đức.”
 
Chương 521


Tất cả nhân viên của công ty đều chỉ biết ông chủ thật sự của công ty này là họ Giang, mọi người gọi anh Giang lại chẳng mấy ai biết tên của Giang Ninh.

Chỉ biết ông chủ thật sự là người tốt, không những tăng tiền lương cho tất cả mọi người, còn cho một loạt phúc lợi ưu đãi, mấy đồng nghiệp ban đầu còn có muốn chuyển chỗ khác, bây giờ lại liều mạng làm việc, sống chết cũng không muốn rời đi.

‘Vương Vĩ trợn trù mốt. Z M%W 3 Thư ký này tự nhiên lại lấy lời nói của Giang Ninh tới uy hiếp mình.

Nhưng Giang Ninh thật sự từng nói qua lời này, Vương Vĩ tất nhiên có nghe được.

“Vậy được rồi, tôi sẽ đi ra gặp mặt một lát.”

Vương Vĩ đứng lên và đi ra ngoài, Tân Mục vẫn đang quỳ.

Thấy Vương Vĩ đi ra, gã lập tức muốn đứng lên, nhưng hai chân tê dại khiến gã không thể đứng lên ngay được.

“Tổng giám đốc Vương! Tổng giám đốc Vương!”

Tân Mục cười ngượng ngùng, trên mặt đầy vẻ nịnh nọt, ¡ cuối cùng cũng được gặp tổng giám đốc “Cậu Tân khách sáo quá. Cậu không muốn gọi tôi là Tiểu Vương nữa à?”

Vương Vĩ cười híp mắt nói.

“Không dám, không dám!”

Tần Mục sợ tới mức tái mặt: “Tổng giám đốc Vương nói đùa rồi. Tổng giám đốc Vương đúng là quá hài hước!”

“Cậu Tân, mặt đất không lạnh sao? Sao không ngồi vậy?”

Vương Vĩ quay đầu liếc nhìn thư ký, giả vờ mắng: “Các người đãi khách kiểu gì thế? Các người không biết cậu Tần là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở Thịnh Hải à?”

“Các người không biết cậu ấy là bạn của Cao Thành à?

Các người cũng dám tiếp đón khách quý không được.

chu đáo như vậy sao?”

“A, đúng rồi, Cao Thành kia là ai thế? Tôi chưa từng nghe qua. Người đó rất lợi hại sao? Cậu Tần có thể giới thiệu cho tôi một chút không?”

Tần Mục càng nghe lại càng sợ.

Vương Vĩ là muốn chơi chết mình à!

“Không liên quan tới cô thư ký đâu! Là tự tôi muốn! Là tự tôi thích quỳ trên mặt đất, mát mẻ! Mát mẻ mài”

Tần Mục vội vàng nói.

Bây giờ gã không dám đắc tội Vương Vĩ nữa. Gã cũng không dám đắc tội bất kỳ người nào trong công ty này nữa. Cho dù là cô lễ tân kia, có đánh chết gã cũng không dám nói một lời nào quá đáng.

“A, cậu Tân có sở thích như vậy sao? Vậy cậu cứ quỳ đi.

Hết giờ làm rồi, tôi phải đi trước đây”

Vương Vĩ làm ra vẻ muốn đi, Tần Mục làm sao còn nhớ được chuyện gì khác nữa, không biết lấy đâu ra sức lực lại nhào tới, ôm lấy chân của Vương Vĩ khóc lớn không ngừng.

“Tổng giám đốc Vương! Tổng giám đốc Vương!”

“Tôi sail Tôi biết sai rồi. Anh là người lớn đừng chấp kẻ nhỏ, tha cho tôi đi? Tôi thật sự biết sai rồi!”

“Tôi trả lại vé cho anh, tôi không có tư cách giữ những vé vào cửa này!”

“Tôi dập đầu xin anh, tôi van xin anh! Xem như tôi nói bậy được không?”

Tần Mục ôm chân của Vương Vĩ không buông tay. Gã biết nếu hôm nay để Vương Vĩ đi, ngày mai gã sẽ hoàn †oàn biến mất khỏi Thịnh Hải.

“Cậu Tần làm gì vậy, không phải mười vé thôi sao? Tôi đã từng nị vé đưa ra được nhưng tới khi thu lại có thể không dễ dàng đâu. Cậu Tần đã từng xác nhận với tôi điều đó mà”

Bây giờ Tần Mục thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

“Tôi, tôi quên trả tiền! Tôi mua vé từ tổng giám đốc Vương! Tôi quên trả tiền!”

Tân Mục chợt nảy ra một ý, đòi vé vào cửa là hành động tìm chết, nhưng gã mua, là mua đấy!

“Tôi qua trả tiền, đúng đúng đúng, tôi qua để trả tiền mài”

Vương Vĩ cười.

Đầu óc của Tần Mục này vẫn tính là thông minh cơ trí.

“Thật không? Vậy trí nhớ của cậu Tân đúng là không tốt rồi. Hóa ra là cậu mua vé à? Tôi còn tưởng cậu muốn đòi chứ”

“Không không không! Tôi là mua vé! Tôi mua vé! Tôi sẽ lập tức trả tiền, tôi lập tức trả tiền ngay!”

Vương Vĩ quay đầu liếc nhìn thư ký: “Xem giá vé của cậu Tân là bao nhiêu, bảo cậu ấy thanh toán đi.”

Thư ký tức giận cầm sang xem qua: “Đều là ghế VIP, một trăm nghìn.”

Tân Mục hít sâu một hơi, mười vé xem hòa nhạc là mất một triệu à?

Mẹ nó, đây không phải là cướp sao?

“Quá đất à?”

Vương Vĩ liếc nhìn Tân Mục.

“Không đắt, không đắt! Buổi hòa nhạc của cô Diệp Khinh Vũ, còn là ghế VỊP thì giá tiền này là rẻ! Rất rẻ! Hoàn †oàn không thể thể hiện ra được địa vị của cô Diệp Khinh Vũ trong giới ca hát!”

Tần Mục lắc đầu như trống bỏi: “Nên tăng giá! Phải tăng giát”

“Một… hai trăm nghìn!”

Gã chống tay vào tường đứng lên, vội vàng móc ra tấm thẻ trên người: “Cô thư ký, mong cô quét thẻ giúp tôi, quét ngay đi!”
 
Chương 522


Thư ký cũng sẽ không khách sáo, trực tiếp quét luôn hai triệu, khóe mắt Tân Mục rõ ràng khẽ giật giật.

Nhưng vừa nghĩ tới hai triệu mua một mạng của mình, vẫn đáng giá!

Mẹ nó, thật sự có lời!

Còn là lời lớn nữa!

Mình rõ ràng là thiên tài mà! Z M1 à Ĩ Â 3 “Được rồi, vé đã rriua, tiền cũng thanh toán xong, Cậu Tần có thể đi”

Vương Vĩ cười híp mắt nói: “Mặc dù tôi là ông chủ của công ty, nhưng cũng quản lý việc bán vé. Nếu cậu Tân có bạn cũng cần loại vé VIP này thì cứ việc liên lạc với tôi”

“Cảm ơn tổng giám đốc Vương! Cảm ơn tổng giám đốc.

Vương!”

Tân Mục liên tục gật đầu khom lưng, làm gì còn dám ở lại thêm một phút nào nữa, lập tức xám xịt rời đi.

Bài học này đủ cho gã ăn cả đời, cho dù đến chết cũng tuyệt đối không muốn đắc tội công ty giải trí này nữa Phía sau Vương Vĩ này nhất định là có nhân vật lớn ngoài thế giới ngầm!

Nhà họ Tân gã không thể đắc tội nổi.

*Tổng giám đốc Vương, số tiền này xử lý thế nào?”

Thư ký thuận miệng báo một con số, không ngờ Tần Mục còn tự mình tăng lên gấp đôi.

“Nếu anh Giang ở đây.’ Vương Vĩ suy nghĩ một lát: “Cho các cô làm tiền tăng ca.”

Anh ta nói xong, bản thân khẽ gật đầu, bắt chước giọng điệu tiền nhiều khí lớn của Giang Ninh, lại càng thêm sùng bái ngưỡng mộ Giang Ninh.

Đây mới là đàn ông chứ, quá khí phách!

Ngày đầu tiên Giang Ninh đến Thịnh Hải, giới bên ngoài xã hội đen chấn động, không ít người bởi vì cứng rán đòi vé xem buổi hòa nhạc của Diệp Khinh Vũ mà phải nhận lấy sự trừng phạt nghiêm khắc, trả cái giá vô cùng lớn, Vô cùng nặng nề.

Còn trong giới xã hội đen cũng kinh hồn bạt vía!

Đặc biệt là hai chị em Cao Á Lệ và Cao Bân, cho dù bên ngoài xem bọn họ thành vua của thế giới ngầm ở Thịnh Hải, nói Cao Bân là truyền kỳ của Thịnh Hải.

Nhưng hai người không dám có chút kiêu căng nào, ngược lại càng thêm cẩn thận giống như đi trên băng mỏng!

Bởi vì bọn họ từng tận mắt nhìn thấy người đàn ông Giang Ninh kia rốt cuộc khủng khiếp tới mức nào!

“Chị, hắn tới rồi!”

Nhà họ Cao, sắc mặt Cao Bân nghiêm trọng, căng thẳng lại có chút bất an.

Đổi lại thành trước đây, cho dù là đối mặt với nhà họ Tô và nhà họ Tả, hai cường giả gần với cấp bậc Tông sư này, Cao Bân cũng không hề căng thẳng.

Thậm chí cậu ta dám vung mạnh hai gậy sắt lại trực tiếp đập tới!

Nhưng bây giờ vừa nghĩ tới Giang Ninh, thậm chí chỉ nhắc tới tên Giang Ninh, cậu ta đã cảm thấy kính nể, e sợ, căn bản không áp chế được.

Gần như ngay lập tức, hình ảnh Giang Ninh ra tay đã xuất hiện ở trong đầu, cho dù là cậu ta cũng sẽ không khỏi có chút căng thẳng.

Đêm hôm đó quá mức chấn động!

Một quyền giết chết một người!

Đó đều là nhân vật cao thủ trẻ tuổi được nhà họ Tô và nhà họ Tả bồi dưỡng nhiều năm, sau này có thể làm rung chuyển hướng đi của Thịnh Hải.

Nhưng kết quả thì sao?

Ở trong tay của Giang Ninh, bọn họ còn chẳng sống nổi quá một giây!

Cao Bân có thể không kiêng ky được sao?

“Hoảng loạn cái gì chứ?”

Cao Á Lệ thật ra có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.

Bây giờ cô ta là gia chủ nhà họ Cao nên phải gánh vác rất nhiều trách nhiệm, không chỉ làm cho nhà họ Cao tiếp tục †ồn tại, còn phải khiến cho nhà họ Cao phát triển tốt hơn.

Không hề nghi ngờ, con đường mà cô ta lựa chọn là đúng.

Bắt chước theo hình thức giới xã hội đen Đông Hải, kiếm lời từ những đồng tiền sạch sẽ, làm càng nhiều chuyện tốt.

Cô ta phát hiện, sau khi làm như vậy thì thu nhập không hề giảm đi, trái lại còn có thể nuôi sống anh em phía dưới, còn có thể được sự tôn trọng.

Cao Á Lệ nghe nói qua, có một người quản lý phân khu vốn không tình nguyện thay đổi.

Nhưng một lần vác dầu gạo giúp một bác lớn tuổi sống cô đơn một hơi lên tầng bảy, bác gái ra sức rót nước cho.

anh ta, lau mồ hôi cho anh ta, giữ anh ta lại ăn cơm, còn quan tâm và cảm ơn các loại, đã khiến cho người đàn ông máu lạnh trước đây cầm gậy sắt trong tay, hung ác tàn nhãn phải bật khóc.

Mặc dù bây giờ mới chỉ cất bước, nhưng Cao Á Lệ biết, chỉ cần mình kiên trì làm tiếp thì nhất định sẽ càng lúc càng tốt hơn.

Đông Hải chính là ví dụ tốt nhất.

“Chỉ cần chúng ta không làm chuyện xấu, không làm chuyện sai lầm, kiên trì đi theo con đường đúng đắn, Giang Ninh sẽ không làm gì chúng ta.”

Cao Á Lệ rất bình tĩnh: “Hán vốn chẳng phải là người hung bạo tàn nhãn”

Cao Bân không nói lời nào.

Một quyền giết chết một cao thủ, như vậy còn không tính là hung bạo, vậy cậu ta vung hai cây gậy sắt, lại chẳng khác nào cô bé vung vẩy gậy phép.

“Cao Bân, em phải nhớ kỹ, là Giang Ninh cho nhà họ Cao chúng ta cơ hội, hiểu chưa?”

Cao Á Lệ nói vậy là đang nhắc nhở Cao Bân, cơ hội của bọn họ không phải là do dòng họ Cao phương bắc cho, mà là Giang Ninh bây giờ, còn có ba mình Cao Thắng Hải lựa chọn dùng cái giá đắt là tính mạng của mình để đổi lấy.

“Ừ, em biết.”

Cao Bân nặng nề gật đầu.

“Nếu Giang Ninh tới, vậy chắc hản người phụ nữ của hán cũng tới, chúng ta là chủ nhà cần phải tận tình đón tiếp.”

Trong mắt Cao Á Lệ lên một tia sáng, trong đó có chờ mong, cũng có tò mò, còn có một chút… không cam lòng rất nhỏ.
 
Chương 523


Cao Bân làm sao không nhìn ra được.

Có người phụ nữ nào sẽ không bị chấn động, sẽ không xiêu lòng trước người đàn ông mạnh mẽ như Giang Ninh như vậy, đặc biệt là từng tận mắt nhìn thấy sự mạnh mẽ của hắn nữa.

“Ừ, em sẽ đi thu xếp. Vậy còn thư mò “Chị sẽ tự mình đưa qua”

Cao Á Lệ nói.

Giang Ninh tới rồi, cô ta đúng lúc cũng muốn gặp Giang Ninh một lần, còn muốn gặp người con gái có thể khiến cho Giang Ninh mê mẩn theo đuổi kia nữa.

Đồng thời, cô ta cần báo cáo rõ hơn về tình hình Thịnh Hải hiện nay với Giang Ninh, nói cho hắn biết mạng lưới quan hệ bên này, nói êm tai lấy ý kiến và đề nghị của Giang Ninh.

Bây giờ, mỗi một bước đi của nhà họ Cao đều rất quan trọng, không cho phép sai một bước nào, bằng không sợ rằng hai chị em bọn họ sẽ không thể gánh chịu nổi đâu.

Trong khách sạn, Lâm Vũ Chân vẫn đang chăm chỉ làm việc ở trong phòng.

Cô tới Thịnh Hải không thể nào để chơi được, mà là đến vì phát triển tập đoàn Lâm thị.

Trước khi quyết định được địa điểm trụ sở, cô chỉ có thể làm việc ở trong phòng sách của khách sạn.

Trong phòng khách, Giang Ninh năm nghiêng trên ghế sa lon, vui vẻ thanh nhàn, còn Tô Vân ngồi bên cạnh. Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, cô bé gần như muốn thả lỏng chính mình.

Hai tay cô bé ôm lấy điều khiển từ xa, xem hoạt hình đang phát trên ti vi và cười ngặt nghẽo không ngừng.

Sau khi ra khỏi quán ăn Lão Thịnh Hải, bọn họ lại ăn một bữa chè và đồ ăn vặt, lúc này thoạt nhìn bụng Tô Vân như đang mang thai vậy.

“Lớn từng này rồi còn xem phim hoạt hình.”

Giang Ninh trừng mắt nhìn Tô Vân, có phần cặn lời: “Nên trưởng thành một chút đi.”

“Hì hì, anh rể, nếu em quá trưởng thành, em sợ anh không tiếp nhận nổi đâu.”

Mắt Tô Vân híp lại giống như hai mặt trăng khuyết, liếc nhìn Giang Ninh với chút khiêu khích: “Không tin, anh hỏi chị em xeml”

Giang Ninh khẽ hừ một tiếng, không thèm chấp nhặt với cô nhóc xảo quyệt này làm gì.

Hắn đương nhiên biết, Lâm Vũ Chân đơn thuần bây giờ hình như biết rất nhiều chuyện có liên quan đến nam nữ, cho dù rõ ràng chỉ là lý luận suông, không có kinh nghiệm thực tế.

Nhưng rõ ràng, những thứ lý luận suông đó đều là do Tô Vân tinh quái trước mặt này nói cho cô biết.

Hắn gặp qua rất nhiều người, ánh mắt sắc bén đến mức làm cho lính trinh sát hàng đầu thế giới cũng không thể nào giả vờ trước mình được, nhưng Giang Ninh vẫn thật không dám nói mình nhìn thấy được con nhóc xảo quyệt này.

Lòng dạ đàn bà như kim dưới đáy biển, càng chưa nói là một cô gái chỉ nảy nở một nửa.

“Cốc cốc cốc.”

Có người gõ cửa.

Không đợi Giang Ninh ngẩng đầu, Tô Vân đã lao ra ngoài: “Là đồ ăn em gọi đã ship đến rồi sao?”

Cô bé còn chưa ăn nol Cửa mở ra, Tô Vân thoáng ngẩn người vì không nhìn thấy người mặc áo khoác màu vàng như trong mong đợi: “Chào chị, xin hỏi chị tìm ai?”

“Chào em, tôi tìm Giang Ninh, anh Giang.”

Cao Á Lệ khẽ gật đầu, mỉm cười nói.

Tin tức Giang Ninh vào ở trong khách sạn này cũng không che giấu với bên ngoài, Cao Á Lệ rất dễ dàng biết được: “Nhờ em thông báo một tiếng, tôi là Cao Á Lệ, là…

bạn của anh Giang”

Cô ta nhìn Tô Vân, nhìn rồi lại nhìn, lẽ nào người trước mắt này chính là người phụ nữ của Giang Ninh?

Nhìn… hình như còn rất trẻ, đã trưởng thành chưa?

Hóa ra Giang Ninh thích non mềm.

“ð”

Tô Vân ồ một tiếng rồi quay đầu nhìn Giang Ninh nằm trên ghế sa lon trong phòng khách: “Anh rể, tìm anh kìa!”

Cô bé nói xong liền kéo cửa ra, mời Cao Á Lệ bước vào, lại tự mình bò lên trên sô pha, tiếp tục xem phim hoạt hình của mình.

Cao Á Lệ thoáng ngẩn người. Anh rể à?

Cô gái này không phải rồi.

“Anh Giang.”

Cô ta đi vào phòng và cung kính cúi người khẽ gật đầu, đột nhiên có chút căng thẳng.

Trước khi tới đây, Cao Á Lệ nhiều lần tự nhủ với mình, không cần căng thẳng, không cần căng thẳng, càng không cần căng thẳng, khi Giang Ninh không thể hiện ra thực lực của mình thì không đáng sợ như vậy.

Nhưng khi thật sự đứng ở trước mặt Giang Ninh, Cao. Á Lệ vẫn căng thẳng, vẫn có chút sợ hãi!

“Sao cô lại tới đây?”

Giang Ninh vẫn không đổi tư thế, nằm nghiêng trên sô pha, trong tay bấm điện thoại, ngước mát liếc nhìn Cao.

> = 4 Dáng vẻ kia lại giống như đang nằm ở nhà mình, lười biếng mà nhàn nhã, nhìn thế nào cũng không thể liên hệ được với một cao thủ có một không hai chỉ cần một quyền giết chết một cao thủ kia!

Trong đầu Cao Á Lệ, Giang Ninh hình như đột nhiên tách ra làm hai, biến thành hai người vậy.

“Ngồi đi, không cần khách sáo.”

Cao Á Lệ “vâng” một tiếng, ngồi khép hai chân ở bên cạnh Giang Ninh, vẫn có vẻ hơi câu nệ.

Hôm nay là lần đầu tiên cô ta mặc váy dài.
 
Chương 524


“Là thế này, anh Giang, tôi nghe nói anh đã tới Thịnh Hải, cho nên tôi có tổ chức một bữa tiệc để chào mừng anh Giang đến”

“Không cần”

Giang Ninh lắc đầu: “Tôi không thích nơi như thế”

Cao Á Lệ đã đoán được từ trước.

“Đây chỉ là một mặt,mặt khác, Tom gần đây tập đoàn Lâm thị có kế hoạch tiến quân vào Thịnh Hải, cho nên tôi còn mời tất cả chủ doanh nghiệp lớn nhỏ của Thịnh Hải, hy vọng có thể mở mạng lưới quan hệ cho tập đoàn Lâm thị”

Lúc này Giang Ninh mới ngẩng đầu lên, nhìn Cao Á Lệ.

*Cô đúng là một người phụ nữ thông minh”

Cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng nói với Cao Á Lệ về mối quan hệ giữa tập đoàn Lâm thị và mình.

Nhưng Cao Á Lệ lại suy đoán ra tập đoàn Lâm thị này có quan hệ không nhỏ với mình từ các manh mối.

Bằng không, với tính tình của mình, Cao Á Lệ không thể không biết mình chán ngắt, thậm chí chẳng có hứng thú gì với những bữa tiệc và nghỉ lễ chào mừng đó.

Bữa tiệc này căn bản là tổ chức vì tập đoàn Lâm thị.

“Giới xã hội đen Đông Hải đã cải cách, Lâm thị đột nhiên quật khởi hình như có chút trùng hợp.”

Cao Á Lệ hít sâu một hơi: ‘Nhà họ Dương ở Kiến Châu bị phá hủy, sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị lại nhanh chóng tiến mạnh vào thị trường. Sau đó, anh Giang đến Thịnh Hải, tôi nghĩ kế hoạch thị trường của tập đoàn Lâm thị tiếp theo chác hản là Thịnh Hải.”

Cao Á Lệ được Giang Ninh khen là người phụ nữ thông minh lại không dám tỏ ra kiêu ngạo.

Thậm chí cô ta còn không biết, trong giọng nói của Giang Ninh có sát khí hay không!

“Ù; tập đoàn Lâm thị là công ty của vợ tôi.”

Giang Ninh cười khẽ một tiếng, tiếng cười này làm cho.

Cao Á Lệ lập tức thầm thở phào nhẹ nhõm.

Thật may là hãn không tức giận.

“Cảm ơn cô”

Giang Ninh nói: “Cô nhóc nhà tôi đang lo không biết làm thế nào để mở ra thị trường Thịnh Hải, đang tính làm quen với vài người trong ngành đấy.”

Cao Á Lệ có phần vừa mừng vừa lo, Giang Ninh nói cảm ơn mình à?

Cô ta lập tức đứng lên: “Không cần khách sáo, đây đều là chuyện tôi nên làm, ơn đức của anh Giang đối với nhà họ Cao, Á Lệ không thể báo đáp, chỉ có…”

Tô Vân ngồi bên cạnh đột nhiên nghiêng đầu, vẻ mặt thành thật nói: “Chị, lấy thân báo đáp là không được đâu, anh rể tôi đã kết hôn rồi.”

Cao Á Lệ ngẩn người, cô ta cũng không dám nói điều này màiI Cho dù trong lòng cô ta từng có suy nghĩ như vậy.

“Xem phim hoạt hình của em đi!”

Giang Ninh trừng mắt với Tô Vân, cô nhóc nghịch ngợm này quả nhiên vẫn trưởng thành tới mức làm người ta khó có thể tiếp nhận được.

Cao Á Lệ vẫn có chút bối rối. Từ trước đến nay cô ta không ngờ, Giang Ninh còn có bộ mặt như vậy. Cô ta thoáng ngẩn ra, bất chợt lập tức kịp phản ứng, móc thư mời từ trong túi ra, dùng hai tay đưa cho Giang Ninh.

“Vậy tôi chờ anh Giang và chị Giang đến!”

Cao Á Lệ khẽ cúi đầu, cung kính nói.

Sau khi nói xong, cô ta liền lui ra ngoài, lúc đi tới cửa, cô †a lại quay đầu nhìn Tô Vân: “Em gái nhỏ muốn đi thì cứ †heo anh rể em là được rồi. Tôi sẽ chuẩn bị quà cho em”

“Cảm ơn chị.”

Tô Vân cười hì hì, xem ra truyền kỳ tỉnh là mình vẫn có chút mặt mũi.

Cao Á Lệ rời đi, Tô Vân lập tức chạy đến trước mặt Giang Ninh, đôi mắt kia lại giống như đang thẩm tra tội phạm, nhìn chăm chằm vào Giang Ninh không nói lời nào, chỉ nhìn hắn thôi.

“Làm gì vậy?”

Giang Ninh bực bội nói: “Truyền kỳ của tỉnh có gì chỉ giáo à?”

“Người này ai thế?”

“Chị lửa Tô Vân liếc nhìn cánh cửa phòng sách đóng cl em có biết không? Anh rể, anh làm vậy là chơi v‹ đấy!”

Giang Ninh thất muốn đánh cho Tô Vân một phát.

Chơi với lửa gì chứ?

“Đàn ông đa tình là rất bình thường, đặc biệt là người đàn ông lợi hại, cờ đỏ trong nhà chưa đổ, cờ màu bên ngoài đã bay phất phới, những cái này em đều biết đấy nhé.”

Trên mặt Tô Vân lộ ra biểu cảm đầy ẩn ý, hạ giọng nói: “Nhưng với tính cách này của chị em á, nếu anh để cho chị ấy biết được, chắc hản chị ấy sẽ phải khổ sở đến chết mất”
 
Chương 525


“Nếu chị em giống như trước kia, nói không thích anh thật ra sẽ không sao, nhưng bây giờ chị ấy nói ba câu thì có tới năm câu không rời khỏi anh, tình hình lại hoàn toàn khác đấy”

“Anh rể, người đàn ông phải có trách nhiệm!”

Tô Vân than thở: “Đương nhiên, em sẽ giữ bí mật giúp anh*. Ẩ Zv 3 Giang Ninh lại thở hát ra một hơi.

“Vậy có phải anh nên thưởng một chút cho em hay không?”

“Ừ, anh đang suy nghĩ đưa thân phận truyền kỷ của tỉnh cho người khác.”

“Đừng nhai”

Tô Vân lập tức nhảy dựng lên, liên tục xua tay: “Được rồi, được rồi, em không giáo huấn anh nữa, nhưng bản thân anh phải cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng… em không nói nữa!”

Cô bé nói xong lại nhanh chóng chạy về chỗ của mình, cảnh giác nhìn Giang Ninh, chuẩn bị tư thế tránh né bất cứ lúc nào.

Giang Ninh để tay xuống bàn trà Đầu hắn thật sự to ra. Sao mình lại đồng ý để cho cô.

nhóc tinh quái này đi cùng chứ? Cô bé cũng quá giỏi suy nghĩ lung tung quá.

Cô bé vẫn nên xem phim hoạt hình của nó thì tốt hơn.

“Em thành thật một chút, đừng có nói linh tỉnh. Nếu làm cho chị em khổ sở, cho dù em có là truyền kỳ của tỉnh thì anh cũng dám đánh nát mông emI”

Giang Ninh uy hiếp một câu rồi đứng dậy, cầm thư mời đi vào phòng sách.

Tô Vân võ bộ ngực còn chưa mấy phát triển, thở phào nhẹ nhõm.

“Không phải chỉ đùa một chút thôi sao? Lẽ nào em không nhìn ra được trong lòng chị Cao kia đều là kính nể, e sợ anh, sao có thể là người phụ nữ của được chứ”

Tô Vân hừ một tiếng.

Anh rể đáng sợ như vậy sao?

Không phải bình thường đều bị chị Vũ Chân và mình bắt nạt à? Anh ấy không đáng sợ như vậy đâu!

“Vợ à?”

Giang Ninh nhẹ nhàng đẩy cửa phòng sách ra, khẽ nói: “Anh có làm phiền em không?”

Lâm Vũ Chân quay đầu, khẽ cười: “Không có đâu, sao vậy chồng?”

Cô đóng bản kế hoạch lại và khẽ xoa cái cổ, bản kế hoạch đã được sửa chữa gần xong, nhưng bây giờ còn có chút vấn đề.

Tập đoàn Lâm thị mới vào thị trường Thịnh Hải nên thật sự không rõ lám về tình hình ở đây, cô phải suy nghĩ tới ảnh hưởng của hoàn cảnh lớn, còn phải suy nghĩ tới cạnh tranh và hợp tác trong cùng ngành.

Quan hệ xã giao cũng là vấn đề.

Diệp Khinh Vũ ở giới giải trí thật ra không có quan hệ quá lớn với nghiệp vụ của tập đoàn Lâm thị, cô ấy muốn giúp đỡ cũng khó.

“Là cái này.”

Giang Ninh đưa thư mời cho Lâm Vũ Chân: “Có một người bạn tổ chức một bữa tiệc, mời rất nhiều doanh nhân địa phương ở Thịnh Hải. Anh đã kiểm tra danh sách, có rất nhiều người xem như cũng cùng ngành với tập đoàn Lâm thị chúng ta.”

Mắt Lâm Vũ Chân lập tức lại sáng lên.

Cô đang lo về điều này đấy.

Đây là buồn ngủ gặp chiếu manh à!

“Nhà họ Cao à?”

Lâm Vũ Chân nhìn phần ghi tên trên thư m quen mà.”

Không ngờ trên đó lại viết tên của mình. Nhà họ Cao này làm sao biết được mình tới Thịnh Hải, hơn nữa còn chủ động đưa thư mời tới?

“Bọn họ biết em mà”

Giang Ninh mỉm cười nói: “Tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị tiếng tăm lừng lẫy, tổng giám đốc Lâm của sản phẩm mới đang bán chạy, muốn người ta không quen biết cũng khó đấy”

“Anh chỉ giỏi dỗ em thôi!”

Lâm Vũ Chân hừ một tiếng, mặt ửng hồng lại càng thêm đáng yêu: “Vậy… em có thể đi sao?”

Thịnh Hải lớn này không có thể giống như địa phương bình thường, những thành phố như Đông Hải hoặc khu đông nam càng không thể so sánh được. Chỉ riêng doanh nghiệp đa quốc gia, Thịnh Hải đã chiếm hơn 30% số lượng trong cả nướ!

c Quả thật có thể nói là thành phố kinh tế lớn!

Tập đoàn Lâm thị ở trước mặt bọn họ chỉ có thể nói là bé nhỏ không đáng kể.

“Thư mời cũng đã đến, không đi thì chẳng phải là không nể mặt người ta sao?”

Giang Ninh nói.

Hắn thật ra cũng chỉ thuận miệng nói vậy thôi. Lâm Vũ Chân không phải là người không dám trêu chọc, càng không có ai có thể diện lớn đến mức Lâm Vũ Chân cần phải nể mặt!

Ông trời cũng không có tư cách này!

“Vậy cũng được.”

Lâm Vũ Chân cầm thư mời, trên mặt không giấu được vẻ vui mừng: “Vậy em phải chuẩn bị thật tốt mới được. Đến lúc đó còn phải cảm ơn người ta đã cho em cơ hội này.”

Cô không biết, cô chịu đi chính là cho nhà họ Cao cơ hội.

Cô đứng lên, giơ tay ôm lấy cổ của Giang Ninh và hôn chụt một cái lên mặt hắn.

“Cảm ơn chồng! Anh đúng là thần may mắn của eml”
 
Chương 526


Từ khi gặp Giang Ninh, hoặc nói là sau khi lấy Giang Ninh, mình càng lúc càng may mắn!

Lâm Vũ Chân vốn cảm thấy mình có lẽ là dư thừa trên thế giới này, nhưng bây giờ cô càng lúc càng thích thế.

giới này, thích cuộc sống như thế.

Cô vẫn là cô lương thiện kia, chỉ là trở nên càng lúc càng.

tự tin hơn, càng lúc càng xinh đẹp hơn, cũng càng lúc càng có khí chất hơn thôi!

” {) “Chồng, có anh tí: Trên gương mặt Lâm Vũ Chân đầy hạnh phúc.

Giang Ninh ôm thắt lưng cô, ngửi mùi thơm của tóc Lâm ‘Vũ Chân: “Anh cũng thấy vậy, có em thật tốt”

Lâm Vũ Chân vui sướng chui ra khỏi vòng tay của Giang Ninh, cầm điện thoại di động lên gọi cho Diệp Khinh Vũ.

“Em không có chuẩn bị quần áo đi dự tiệc, em phải bảo.

Khinh Vũ đi mua với em mới được!”

Có thể nhận được lời mời của doanh nhân địa phương Thịnh Hải, đặc biệt là trong dịp quan trọng như thế thì đương nhiên không thể quá tùy ý.

Lâm Vũ Chân biết rất rõ ràng, đây không chỉ là tôn trọng đối với chủ nhân, đồng thời mình cũng đại biểu cho hình tượng của tập đoàn Lâm thị, tất nhiên phải chuẩn bị kỹ càng.

Giang Ninh gật đầu, không nói gì.

Vợ mình mặc gì cũng xinh, cho dù mặc quần áo đơn giản, đi giầy thể thao, bình thường cũng tuyệt đối là người được tất cả mọi người ở đó chú ý nhất.

Đương nhiên, Lâm Vũ Chân muốn trở nên đẹp hơn, Giang Ninh làm sao có thể phản đối được.

Lúc đó, ở khách sạn quốc tế Manhattan nằm bên bờ biển Thịnh Hải là khách sạn lớn năm sao có vị trí tốt nhất!

Cả tầng thứ tám đều bị nhà họ Cao bao hết, đặc biệt dùng để tổ chức bữa tiệc lần này, đủ để cho người ta nhìn ra bữa tiệc lần này có đẳng cấp cao tới mức nào.

Người tới đều là vài nhân vật có chút thân phận và địa vị ở Thịnh Hải, người bình thường muốn bước vào thì căn bản không có tư cách.

Cao Á Lệ phải suy tính rất chu đáo. Lâm thị mới tới Thịnh Hải còn chưa mở ra thị trường, chỉ đơn thuần giới thiệu mạng lưới quan hệ cao cấp cho bọn họ thì chưa chắc đã tốt mà bắt đầu từ đối tác cùng cấp bậc trái lại là lựa chọn tốt hơn.

Giang Ninh khen cô ta là một người phụ nữ thông minh thật ra không hề sai. Cao Á Lệ rất thông minh, suy nghĩ vấn đề cũng chu đáo.

“Bữa tiệc rất quan trọng, không cần tôi lặp lại lần nữa, một là an toàn, hai là lễ nghi, còn có một điểm nữa là phải truyền ra một chút tin tức, để cho những người của Thịnh Hải hiểu rõ chuyện tập đoàn Lâm thị tiến vào thị trường là không thể ngăn cản”

Cao Á Lệ biết Giang Ninh khiêm tốn, chưa bao giờ đặt mình ở phía trước, mình càng phải giữ kín bí mật, cố gắng che giấu thực lực chân chính của Giang Ninh.

Làm như vậy, không chỉ có thể khiến cho Giang Ninh thỏa mãn, đồng thời cũng giảm bớt đối thủ cạnh tranh của mình.

Bằng không, để cho càng nhiều người biết người thật sự khống chế thế giới ngầm ở Thịnh Hải là Giang Ninh, vậy khẳng định sẽ có không ít thế lực muốn thay thế vị trí nhà họ Cao bọn họ!

Cao Á Lệ thông minh, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội để cho nhà họ Cao quật khởi.

“Em biết, chuyện này do Cao Thành chịu trách nhiệm, em đã nói rất nhiều lần với cậu ta rồi”

Cao Bân gật đầu nói: “Giới xã hội đen bên này cũng có một vài người sẽ đến, em cũng đã thông báo qua”

Đây là điểm quan trọng nhất, nhân vật chính của bữa tiệc thậm chí có thể không phải là Giang Ninh, nhưng nhất định phải là người của tập đoàn Lâm thị, cậu ta đương nhiên biết rõ ý của Cao Á Lệ.

Mục đích thật sự để tổ chức bữa tiệc này vốn chính là để tập đoàn Lâm t† ở ra thị trường Thịnh Hải, mà làm một công việc khởi đầu.

Làm tốt, ấn tượng của Giang Ninh đối với nhà họ Cao tất nhiên sẽ tốt hơn, thậm chí có thể nói là một bước quan trọng nhất cho sự phát triển của nhà họ Cao sau này.

Hai chị em cũng tốn không ít tâm tư trong chuyện này.

Trước hôm Cao Á Lệ tới gặp Giang Ninh trước vẫn có chút căng thẳng, có cảm giác như đi trên băng mỏng.

Nhưng nhìn thấy bộ mặt khác của Giang Ninh, cô ta dường như đã thả lỏng hơn.

Khi Giang Ninh không thể hiện ra thực lực tuyệt đối của mình, thật ra cũng là một người bình thường, thậm chí càng hưởng thụ cuộc sống, càng hiểu được cái gì mới là cuộc sống hơn cả bọn họ, trải qua sóng to gió lớn lần này, sau khi khí chất láng đọng xuống lại càng làm người †a mê muội.

“Cao Thành”

Cao Bân đặt bát canh nóng xuống, gọi Cao Thành qua.

“Chị, anhI”

Cao Thành có vẻ rất tinh thần, rất hăng hái.

Mặc dù anh ta chỉ là em họ của chị em Cao Bân, nhưng †ừ nhỏ đến lớn đều ở nhà họ Cao, ba của Cao Thành đã chết trong lúc nhà họ Tô và nhà họ Tả tranh đấu, cũng khiến cho hai chị em Cao Á Lệ luôn chăm sóc cho người em họ này.

Bây giờ, địa vị của Cao Thành ở trong giới xã hội đen đã cực cao, chẳng mấy ai dám đi trêu chọc anh ta nữa!

“Mọi chuyện đều thu xếp xong rồi chứ?”

Cao Á Lệ hỏi.

“Sắp xếp xong rồi. Chị yên tâm, ai dám tới gây phiền phức trong bữa tiệc do nhà họ Cao chúng ta tổ chức chứ?”

Địa vị của Cao Thành lên quá nhanh, tính tình còn chưa được rèn luyện đủ, trong giọng nói có phần không giấu được sự ngông cuồng.

Cao Á Lệ chính là biết điểm này mới gọi anh ta qua.

“Cao Thành, chị có nói mấy câu muốn nói rõ ràng với cậu”

Cao Á Lệ nói với lời lẽ sâu xa: “Cho dù bây giờ địa vị của nhà họ Cao chúng ta ở Thịnh Hải cũng không tệ lắm, nhưng em không thể có tâm trạng tự cao tự đại, trên người có người, trên trời có trời, hiểu chưa?”

“Em biết rồi, chị yên tâm đi”

Cao Thành tùy ý nói.

Anh ta đương nhiên biết trên người có người, trên trời có trời, nhưng ở dưới bầu trời Thịnh Hải này, nhà họ Cao.

anh ta là lợi hại nhất!
 
Chương 527


Trong thời gian này, người tâng bốc anh ta, người lấy lòng anh ta, thậm chí là người ngưỡng mộ, xu nịnh anh †a còn nhiều hơn mấy chục năm trước cộng lại, cảm giác.

Iâng lâng này đúng là quá sảng khoái!

Thấy Cao Thành đã rõ, Cao Á Lệ gật đầu.

“Bữa tiệc lần này sẽ có một nhân vật lớn tới, cần phải bảo đảm tuyệt đối không thể sai sót.”

Vàng ợ 4Œ 2 Vẻ mặt hai người Cao Bân và Cao Thành lập-tức nghiêm túc.

Cao Bân biết nhân vật lớn mà Cao Á Lệ nói là ai, nhưng.

Cao Thành lại không biết. Anh ta chỉ biết là mình phải làm tốt mọi chuyện, không được phép có sai sót.

Hừ, ai dám quấy rối thì đừng trách mình lòng dạ độc á!

cThời gian đảo mắt cái đã qua.

Chẳng mấy chốc đã đến thời điểm bữa tiệc diễn ra.

Trong khách sạn, Lâm Vũ Chân mặc váy dạ hội làm hai người Giang Ninh và Tô Vân cũng nhìn tới ngây người.

“Đẹp không?”

Lâm Vũ Chân xoay một vòng, hỏi hai người: “Khinh Vũ chọn giúp em, nói là rất thích hợp với em đấy.”

“Đẹp”

Hai người Giang Ninh và Tô Vân đồng thanh nói.

Bất chợt, Tô Vân lại òa khóc: “Chị, sao chị không dẫn em đi cùng chứ?”

“Ai bảo em cứ đòi xem phim hoạt hình”

Lâm Vũ Chân tức giận nói: “Nhưng chị cũng chuẩn bị cho em rồi”

Cô lấy từ trong túi, ra một bộ váy khác và đưa cho Tô Vân: “Cũng là Khinh Vũ chọn giúp em, em xem có hợp.

không?”

Tô Vân lập tức thay. Quả thật chính là may đo theo yêu cầu, từ khí chất tới kích thước đều quá phù hợp!

“Cảm ơn chị Khinh VũI”

‘Tô Vân nhìn mình trong gương cũng sáp bị vẻ đẹp kia làm cho khóc rồi. Cô bé không ngờ mình tự nhiên có thể đẹp như vậy.

Hai người phụ nữ chen tới chen lui ở trước gương giống như tranh nhau khoe sắc, chẳng ai thèm để ý tới Giang Ninh.

Một lúc lâu sau, Lâm Vũ Chân “ối” một tiếng, sắc mặt lập tức đỏ bừng, quay đầu nhìn Giang Ninh, vừa áy náy lại có chút dở khóc dở cười.

“Chồng, em quên mua cho anh rồi!”

Lâm Vũ Chân rất muốn đánh mình, tự nhiên chỉ lo cho.

mình và Tô Vân, quên mất Giang Ninh cũng phải đi. Hắn cũng cần mặc lễ phục đấy!

“Không sao, anh không thích mặc vest, không thoải mái”

Giang Ninh cười nói: “Vẫn là tùy ý một chút thì tốt hơn”

Hắn muốn mặc cái gì thì mặc, cho dù là giáo hoàng Đông Âu mở tiệc chiêu đãi, Giang Ninh đi dép xỏ ngón vãn được giáo hoàng khách sáo, cung kính tiếp đón.

Trên đời này, ngoại trừ Lâm Vũ Chân, không ai có thể yêu cầu Giang Ninh mặc cái gì.

Nhưng nếu Lâm Vũ Chân quên mất, vậy Giang Ninh càng mừng rỡ tự tại.

Mặc lễ phục kiểu áo vest và đi giày da trông hình người dạng chó, thoạt nhìn cũng ra gì đấy nhưng trong xương cốt lại là người man rợ. Nó chẳng qua dùng để ngụy trang sự dối trá của mình mà thôi.

Hắn lại không hề để ý tới những điều này.

“Nếu anh rể mặc comple, vậy tuyệt đối là người đàn ông đẹp trai nhất trong tất cả mọi người ở đó!”

Tô Vân vừa “đắc Giang Ninh, lúc này vội vàng nịnh bợ: “Anh rể mặc tùy ý một chút là muốn để cho người đàn ông khác có chút một cơ hội thế hiện. Nếu không, trong bọn họ còn ai còn dám tham dự nữa?”

“Coi như em có mắt nhìn.”

Giang Ninh hừ một tiếng.

Tô Vân nói xong lại không để ý đến hắn nữa. Cô bé và Lâm Vũ Chân soi gương vô cùng vui vẻ.

Bữa tiệc diễn ra vào buổi tối. Buổi chiều Lâm Vũ Chân không đi đâu, tập trung ở trong phòng sách tại khách sạn chuẩn bị.

Cô không qua đó không phải là để uống rượu và kết bạn, mà là vì sự phát triển của tập đoàn Lâm thị sau này, tất nhiên phải chuẩn bị đầy đủ, tránh cho đến lúc đó lại mất mặt, mà mất mặt này chính là mặt mũi của cả tập đoàn Lâm thị đấy.

Giang Ninh không đồng ý cho Cao Á Lệ phái người tới đón.

Hắn không thích phô trương như vậy. Ngoài mặt thì chị em nhà họ Cao khống chế thế giới ngầm ở Thịnh Hải này, vậy cứ để cho bọn họ khống chế. Giang Ninh không có hứng thú xuất hiện tiếng tăm gì.
 
Chương 528


Buổi tối càng lúc càng gần tới giờ bữa tiệc bắt đầu.

Ở tầng tám của khách sạn quốc tế Manhattan, tất cả đều đã chuẩn bị xong xuôi.

Bắt đầu từ lối vào, cứ cách ba mươi mét lại sắp xếp.

người đứng ở góc, có thể xử lý tình huống đột ngột phát sinh bất cứ lúc nào, bảo đảm an toàn của khách quý.

Cao Thành rất để tâm tới điều này, cũng nhiều lần thông.

báo với đám đà ¬ áo với đám đàn SH Z 3 Cao Á Lệ đã nói, tối nay sẽ có nhân vật lớn xuất hiện, tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ sai lầm nào!

Đây còn là cơ hội để anh ta hoàn toàn đứng vững ở nhà họ Cao. Từ khi ba anh ta qua đời, chị em Cao Á Lệ lại coi anh ta là người của mình, Cao Thành có thể cảm giác được, chỉ cần mình biểu hiện đủ xuất sắc, như vậy sau này nhà họ Cao sẽ có một vị trí cho anh ta.

“Tất cả đều lên tinh thần cho tôi, không được để xảy ra sai lầm nào, bằng không, đừng trách tôi trở mặt không nhận người!”

Cao Thành lạnh giọng quát, người đàn em đều gật đầu.

Cao Thành nói xong liền đi ra khỏi khách sạn, chuẩn bị đón khách.

Phần lớn những người tới đều là người ngoài thế giới ngầm, có lãnh đạo của các ban ngành liên quan, cũng.

có sếp tổng của một vài ngành mà bọn họ thường tiếp.

xúc, còn có bạn bè của nhà họ Cao.

Ngoài ra, Cao Thành cũng gửi thư mời cho bạn bè mình.

Anh ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội có thể biểu hiện mình như vậy.

Có thể khiến cho những người bạn của mình nhìn thấy năng lực của mình, thấy mình có thể tổ chức loại bữa tiệc với quy mô cao cấp như vậy, chứng minh nhân mạch và thực lực của chính mình.

Có thực lực và địa vị, nếu không thể hiện ra ngoài thì chẳng phải là mặc áo gấm đi đêm sao, vậy còn có ý nghĩa gì nữa?

Ở cửa thỉnh thoảng có xe đi qua lối vào đại sảnh, xe đưa đón chiếc nào chiếc đó đều đất tiên.

Người phục vụ ở cửa ra vào khách sạn cũng xem như là có chút năng lực quan sát, ở nơi như Thịnh Hải này, lại làm việc ở khách sạn lớn cấp năm sao này cũng không phải chưa từng nhìn thấy mấy chiếc xe hơi sang trọng gì đó.

Nhưng một lúc thấy nhiều xe hơi sang trọng như hôm nay vẫn thật sự rất ít, đủ để nhìn ra được thân phận và địa vị của những người lên tầng hôm nay đều không thấp.

“Anh Cao!”

Có người từ xa thấy Cao Thành đứng ở cửa, vội vàng chạy nhanh tới, liên tục khách sáo nói: “Chỉ cần nhìn bóng dáng từ xa là em đã biết là anh Cao rồi, khí thế của anh Cao như vậy, đúng là càng lúc càng làm người ta có ấn tượng sâu sắc!”

Cao Thành híp mắt, mỉm cười nói: “Là cậu Lý à, giữa bạn bè chúng ta đừng nói những lời khách sáo, hôm nay tôi mời cậu tới lại phải thoải mái một chút đấy, mời!”

“Mời!”

Liên tục có mấy người tới, tất cả đều là bạn bè của Cao.

Thành. Khi nhà họ Cao còn chưa phải là người nắm giữ thế giới ngầm ở Thịnh Hải trong tay, bọn họ xem như là bạn nhậu, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.

Bây giờ Cao Thành có thân phận không tầm thường, mặc dù không còn coi những người này là bạn, nhưng anh ta sẽ không lãng phí cơ hội có thể khoe khoang chính mình ở trước mặt bọn họ như vậy.

“Giám đốc Cao”

Cao Thành đang chuẩn bị lên tầng xem thử tình hình thế nào, phía xa có một giọng nói vọng đến.

Anh ta dừng lại và quay đầu nhìn, không khỏi cười nói: “Cậu Tần, cậu tới hơi muộn đấy.”

Người tới chính là Tân Mục, lại nói quan hệ giữa hai người cũng không tệ.

“Ôi, xảy ra chút chuyện, tôi ở nhà bị ba mắng suốt một ngày mới chạy được đấy”

Tân Mục cười ngượng ngùng, không dám nói mình mượn danh nghĩa của Cao Thành đòi ông chủ công ty giải trí Tinh Tế mười vé hòa nhạc, suýt nữa bù cả mạng vào.

Thật may mình thông minh cơ trí mới cứu về một mạng, nhưng vẫn bị dọa không nhẹ.

“Ba cậu à? Tôi nhớ ba cậu cũng nhận được thư mời mà”

Tân Long – ba Tân Mục có chức vụ hơi đặc biệt, cho dù cấp bậc không cao nhưng nhiều lúc lại có tác dụng rất lớn, rất nhiều người vẫn rất vui lòng nịnh bợ ông ta.

“Chác ông ấy còn đang ở trên đường. Tôi chờ ông ấy ở cửa, giám đốc Cao có việc cứ đi trước đi!”

Tân Mục nói.

Cao Thành không nói gì, người tới gần đủ, anh ta cần phải đi lên xem thử có vấn đề gì không.

Trong những dịp quan trọng này tuyệt đối không thể xảy.

ra vấn đề. Hơn nữa, anh ta phải lộ diện ở trước mặt rất nhiều người có quyền thế trước mặt, để cho bọn họ nhớ kỹ mình.

Nhớ kỹ có một người là mình, người đứng thứ ba nắm giữ thế giới ngầm ở Thịnh Hải sau này!

Tần Mục đứng chờ Tần Long ở cửa, trong lòng nghĩ, tối nay phải tìm một em xinh tươi trong bữa tiệc này mới được, dù thế nào cũng phải trấn an cậu em nhỏ bị dọa cho sợ hãi của mình chứ?

Sau khi trả vé, người phụ nữ rất giỏi hầu hạ người kia cũng tức giận chạy mất, khiến cho Tân Mục rất tức giận.

“Tin tin”

Gã đang nghĩ ngợi, một chiếc xe Mercedes C-Class thông thường lái đến cửa phòng lớn cửa.

Tân Mục ngẩng đầu lên nhìn, xem thường: “Mercedes C- ©lass? Người lái loại xe này cũng có tư cách tới tham gia bữa tiệc tối nay sao? “

Giá của loại xe này còn chưa đủ cho bọn họ tiêu mấy.

ngày.

Chiếc xe dừng lại ở tiền sảnh, Giang Ninh từ chỗ tài xế đi xuống, mở cửa xe và đỡ Lâm Vũ Chân từ trong xe bước xuống.

Đôi chân đi giày cao gót của cô vừa thò ra ngoài xe, đôi mát Tần Mục lập tức lại trợn trừng!
 
Chương 529


Mắt cá chân đẹp tuyệt!

Khi lại nhìn thấy Lâm Vũ Chân mặc chiếc váy màu trắng giống như một tiên tử trong sáng, dường như mọi vật xung quanh đều lập tức biến mất, trong trời đất này chẳng khác nào chỉ còn lại có một mình Lâm Vũ Chân.

Tân Mục nhìn tới ngây người, lại giống như thấy Thánh nữ trên cao vậy!

“Đẹp, Quá đẹp!”

Hầu kết của gã chuyển động, Thánh nữ như vậy chính là để vấy bẩn, nếu có thể cưỡi trên người, không biết sẽ là cảm giác gì nhỉ?

Khóe mắt Tân Mục lập tức giật: “Chỉ lái Mercedes C- Class, xem ra thân phận không tính là quá cao, ngay cả tài xế cũng ăn mặc tùy tiện như vậy, có hy vọng rồi!”

Người ở Thịnh Hải lâu đều có một loại năng lực quan sát, từ cách mặc và lái xe của người khác, thậm chí là cách ăn nói lại có thể đoán được người trước mắt đại khái thuộc về tầng lớp nào.

Không hề nghỉ ngờ, Tân Mục rất tự tin vào ánh mắt của mình.

‘Gã thường dùng cách này để phán đoán người phụ nữ muốn ra tay là loại, tầng lớp nào, sau đó áp dụng thủ đoạn tương ứng, để cho các cô ấy ngoan ngoãn cản câu, đi vào khuôn khổ.

Nhìn Lâm Vũ Chân, trong lòng gã lập tức nảy ra một ý.

Âm nhạc nhẹ nhàng chậm rãi làm người ta cảm thấy thoải mái.

Rượu và thức ăn ngon tỏa ra mùi thơm mê người.

Những người qua lại trong đại sảnh tầng tám đều là người có chút thân phận ở Thịnh Hải, có lẽ không thường có những dịp như thế để cơ hội để mọi người giao lưu làm quen với nhau.

Giang Ninh nắm tay Lâm Vũ Chân đi vào đại sảnh bữa tiệc, chỉ một thoáng lại có không ít ánh mắt nhìn qua.

Thấy Lâm Vũ Chân giống như tiên tử kèm theo khí chất xuất trần, không ít người đều tròn mắt nhìn.

Đây là con gái nhà ai mà có khí chất quá vậy?

“Đông người nhỉ”

Lâm Vũ Chân khẽ nói: “Nhưng em chẳng nhận ra ai cả.”

“Lát nữa nói chuyện rồi sẽ quen thôi”

Giang Ninh cười nói: “Bạn anh còn chưa tới, chờ bọn họ tới, anh sẽ bảo bọn họ giới thiệu em”“

Hai chị em Cao Á Lệ vẫn đang trên đường tới đây. Chờ bọn họ tới rồi, bảo bọn họ giới thiệu từng người cho Lâm Vũ Chân làm quen, vậy cũng rất dễ làm thôi.

“Tô Vân”

Hắn quay đầu, liếc nhìn Tô Vân đang hết nhìn đông tới nhìn tây: “Nhìn cái gì chứ, mọi thứ đều có thể ăn, miễn phí đấy”

Mắt Tô Vân lập tức sáng lên, bất chợt cười hì hì, vẫn giữ khí thế của mình.

“Anh rể, trong trường hợp như vậy thì có thể chỉ nhìn người khác ăn thôi, anh phải có khí chất đấy!”

Giang Ninh thật muốn gõ mạnh vào đầu cô bé một cái.

Giả vờ giả vịt cái gì chứ? Cả người cũng chỉ là một kẻ tham ăn!

Sợ rằng không cần mấy phút, Tô Vân sẽ không nhịn được mà chạy đến khu tiệc đứng để công thành đoạt đất.

Từ phía xa, Tân Mục nhìn theo bóng lưng của Lâm Vũ Chân lại không nhịn được chà chà khen ngợi.

“Bóng lưng uyển chuyển, đúng là mê người mà”

Gã thấy Cao Thành đi tới liền vẫy tay, cầm ly đi nhanh tới bên cạnh Cao Thành, chỉ vào Lâm Vũ Chân: “Giám đốc Cao, người kia là con gái nhà ai ở Thịnh Hải vậy?”

Cao Thành vừa kiểm tra một lượt thấy không có gì khác thường, ngược lại đã bị người ta liên tiếp mời vài ly rượu.

Hôm nay nhà họ Cao là người nắm giữ thế giới ngầm Thịnh Hải trong tay, chị em nhà họ Cao càng mang theo uy danh truyền kỳ, người bình thường căn bản cũng không dám tới gần bọn họ, càng chưa nói tới kết giao.

Ngược lại, trước đây Cao Thành lại là người từng quen biết, từng uống rượu hát ca hát, thường gặp ở trong câu lạc bộ. Bây giờ ở nhà họ Cao, anh ta xem như là người duy nhất bọn họ có thể tiếp xúc được.

Nịnh bợ Cao Thành dĩ nhiên lại thành có quan hệ tốt với nhà họ Cao, đây là cách hữu dụng nhất rồi Gần như mỗi người xuất hiện trong bữa tiệc đều qua chào hỏi với Cao Thành, thái độ vô cùng khách sáo, làm cho trong lòng Cao Thành rất thoải mái, dường như anh †a mới là người nắm quyền khống chế tuyệt đối của bữa tiệc này vậy.

Cảm giác nhân vật chính này đúng là quá sảng khoái.

Thấy Tân Mục đánh tiếng với mình, Cao Thành khẽ gật đầu và bất chợt quay đầu theo Tần Mục chỉ tới và nhìn thấy Lâm Vũ Chân, lắc đầu.

“Chưa từng gặp, tôi gần như đã gặp hết những người có mặt mũi ở Thịnh Hải, nhưng chưa từng gặp người phụ nữ này”

Anh ta nhìn Tân Mục cười một tiếng: “Cậu Tân, cậu thích à”
 
Chương 530


“Hì hì, giám đốc Cao hiểu tôi, tôi vừa gặp cô ấy ở cửa, cô ấy đi một chiếc Mercedes C-Class. Anh xem người đàn ông bên cạnh cô ấy kìa. Đó là tài xế của cô bình thường, tôi nghĩ chắc hẳn không phải là gia đình gì lớn”

Nhìn xe nhận người lại xem như là kỹ năng cơ bản nhất của đám người bọn họ.

Cao Thành không để ý lắm. Lấy thân phận và địa vị của anh ta bây giờ, muối người phụ nữ nàd mà không được?

Không đến mức phải tranh cướp với Tần Mục. Anh ta càng hưởng thụ cảm giác do thân phận và địa vị mang đến hơn.

“Ừ, không phải là gia đình gì lớn”

Có bên Cao Thành xác nhận, trong lòng Tân Mục cũng có thể vững tin hơn.

‘Gã cười một tiếng, nâng ly rượu lên ra hiệu nói: “Được, cảm ơn giám đốc Cao, hôm nào tới chỗ cũ, đàn em đây.

lại đãi khách. Tôi nghe nói bên kia mới chuẩn bị chút trò hay, giám đốc Cao nhất định sẽ thích đấy”

Cao Thành cười nhưng không nói gì nữa, lại đi chào hỏi với những người khác.

Mà Tân Mục hắng giọng một cái, bảo người phục vụ rót thêm rượu vang cho mình rồi đi thẳng về phía Lâm Vũ Chân.

“Này cô, xin chào cô.”

Tân Mục ra vẻ ga lăng, hơi cúi người có vẻ vô cùng lịch sự: “Không biết cô đây tên họ là gì, là người của nhà nào của Thịnh Hải vậy? Tôi là Tân Mục, nhà họ Tân”

Lâm Vũ Chân đang nhìn hai người Giang Ninh và Tô Vân thảo luận xem ăn gì trước, nghe bên tai truyền đến giọng nói mới quay đầu liếc nhìn. Đó là một người không quen biết.

Đối phương lịch sự như vậy, cô tất nhiên cũng phải lịch sự, khẽ gật đầu: “Chào anh, tôi họ Lâm, là tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị.”

“ẠP Tân Mục vừa nghe, trong lòng lại càng chắc chắn hơn.

‘Tập đoàn Lâm thị à?

Chưa từng nghe qua. Ở Thịnh Hải này, gã chưa từng nghe qua có doanh nghiệp lớn nào gọi là tập đoàn Lâm thị, xem ra quả nhiên không là gia đình gì lớn.

“Tập đoàn Lâm thị à, tôi đã nghe nói qua”

Nhưng trong miệng gã lại cười nói: “Cho dù chức vụ của ba tôi ở Thịnh Hải không cao lắm, nhưng người làm chuyện kinh doanh ít nhiều đều phải liên hệ với ba tôi.

Cô Lâm, chúng ta có thể làm quen một chút, về sau có chuyện gì cần giúp đỡ, cứ trực tiếp tìm tôi là được rồi”

Giang Ninh và Tô Vân đứng ở bên cạnh, nghe Tân Mục.

mở miệng thì đều quay đầu nhìn lại.

Hai người lại đồng thời liếc mắt nhìn đối phương, lập tức hiểu rõ Tân Mục này có mục đích gì.

“Cảm ơn, chúng ta không quen biết. Cậu Tân khách sáo như vậy, làm cho tôi có chút ngượng ngùng”“

Lâm Vũ Chân mỉm cười.

Cô là người đơn thuần nhưng không ngốc.

“Gặp một lần thì lạ, hai lần sẽ thành quen, ba lần lại thành bạn bè rồi”

Tần Mục mỉm cười, còn bước tới gần một bước, chỉ cách Lâm Vũ Chân chỉ một bước chân: “Cô Lâm, tôi có thể mời cô nhảy một bài không?”

Không thể không nói, thủ đoạn Tân Mục xuống tay với con gái đúng là rất cao, không ngừng thu hẹp khoảng cách cho đến khi hai người có chút tiếp xúc thân thể, lại đi tiếp thì tất cả sẽ nước chảy thành sông.

Gã chưa từng bị thua bao giờ đâu.

Tân Mục đang muốn giơ tay ra nắm lấy tay của Lâm Vũ Chân, một bóng người đã cản ở trước mặt gã.

“Không được.”

Giang Ninh nói thẳng: “Muốn nhảy thì tìm người khác đi.”

Xem như mình không tồn tại à?

Tân Mục vừa nhìn lại lập tức nhíu mày, sắc mặt hơi trầm xuống, một người tài xế mà cũng dám ngăn cản mình à?

“Làm tài xế thì làm tốt công việc tài xế của mình là được rồi. Anh không có tư cách quản chuyện của chủ đâu”

Tần Mục cười khẽ một tiếng, trong giọng nói đầy vẻ xem thường: “Nếu bởi vậy mà khiến cô Lâm lỡ mất chuyện kinh doanh sau này, anh có gánh chịu được sao? Tránh ral”

Gã nói xong liền trực tiếp giơ tay, muốn đẩy Giang Ninh ra.

“Bốp!”

Giang Ninh càng không cần nói nhiều, giơ tay liền tát một cái, trực tiếp đánh cho Tân Mục lùi lại bốn năm bước mới đứng vững nổi.

“Anh…

Tần Mục giận dữ, ôm mặt, trên gương mặt đầy vẻ khó tin nhìn Giang Ninh. Gã không ngờ một tên lái xe thấp hèn cũng dám ra tay đánh mình!
 
Chương 531


“Anh muốn chết!”

Gã lập tức rống to.

Giang Ninh vẫn bình tĩnh, chán ghét liếc nhìn Tần Mục.

‘Sao mình tới chỗ nào cũng có những con ruồi không có.

mắt như vậy? Đúng là làm cho người ta chán ghét.

Hản cũng không nhìn Tân Mục, quay đầu nắm tay Lâm Vũ Chân.

sac Z“.x ….Ê.

“Vợ à, anh đã nói Tồi, em xinh đẹp thì cũng thôi, còn mặc.

đẹp như vậy nữa, lúc nào cũng có ruồi bay tới bay lui ở bên cạnh.”

Lâm Vũ Chân ngoan ngoãn khẽ nói theo Giang Ninh: “Em biết rồi chồng, về sau em sẽ mặc đồ xấu một chút, như vậy được chưa?”

Thấy Giang Ninh tát mình một cái còn khinh thường mình, nói thẳng mình là con ruồi!

“Anh… anh đứng lại!”

Tân Mục nhìn đám người Giang Ninh quay người rời đi thì tức giận đến mức cơ thể cũng run lên.

Tát mình một cái, giờ còn muốn đi nữa sao?

Nằm mơt ‘Gã bước nhanh đuổi theo, thò tay nắm lấy vai của Giang Ninh: “Cậu đây bảo anh đứng lại!”

Nhưng tay gã còn chưa chạm được tới Giang Ninh, hắn đã đột nhiên xoay người, giơ tay lên tát.

“Bốp!”

Một tát này quá mạnh, còn phát ra tiếng kêu vang dội!

Cho dù còn có âm nhạc đang vang lênnhưng không ít người xung quanh vẫn nghe được.

Bọn họ thấy Tần Mục bị Giang Ninh tát một phát bay ra ngoài, còn lăn vài vòng trên mặt đất mới dừng lại được.

Nửa bên mặt gã đã lập tức sưng lên thật cao, còn có năm ngón tay đỏ tươi không ngờ in ở trên mặt gã!

“Thế nào, một tát không đủ à?”

Giang Ninh cúi đầu, liếc nhìn Tân Mục: “Còn muốn nhiều hơn nữa sao?”

“Anh…”

Mắt Tân Mục cũng đỏ lên. Giang Ninh lại còn dám tát mình lần thứ hai ở trước mặt nhiều người như vậy.

Gã còn mặt mũi nào nữa?

“Tao giết mày!”

Tân Mục nổi giận gầm lên một tiếng, muốn xông qua liều mạng với Giang Ninh giống như đã phát điên.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Đột nhiên, một giọng nói uy nghiêm vang lên, Cao Thành thấy có tiếng động như vậy thì lập tức chạy tới, vẻ mặt thâm trầm.

Đây là bữa tiệc do nhà họ Cao tổ chức, không ngờ cũng có người dám gây sự ở đây!

“Giám đốc Cao!”

Thấy Cao Thành tới rồi, Tân Mục lập tức lùi lại hai bước, trốn ở phía sau Cao Thành: “Tên tài xế này ngang nhiên đánh người! Hắn gây sự ở đây căn bản là không để mát tới giám đốc Cao!”

“Tài xế à?”

Cao Thành híp mắt lại, quan sát Giang Ninh từ trên xuống dưới.

Nhìn Giang Ninh thậm chí còn chẳng mặc vest, tầm thường tới không thể tầm thường hơn, không phải là tài xế thì là gì?

Vẻ mặt anh ta lập tức lại trầm xuống.

“Gây sự ở chỗ tôi chính là các người rất không nể mặt Cao Thành tôi.”

Anh ta liếc nhìn Lâm Vũ Chân, lại liếc nhìn Giang Ninh và Tô Vân. Mấy gương mặt này đều rất xa lạ. Trong mấy gia đình lớn ở Thịnh Hải chắc chắn không có mấy người này, chỉ sợ sẽ là người của gia tộc nhỏ nào đó.

Không biết lợi hại!

Ngay cả bữa tiệc nhà họ Cao anh ta mà cũng dám gây sự à? Đáng chết!

“Cậu có mặt mũi gì?”

Giang Ninh rất bình tĩnh, liếc nhìn Cao Thành: “Lại có tư cách gì để tôi phải nể mặt cậu?”

Cao Thành nghe vậy thì sắc mặt càng khó coi hơn.

Mọi người xung quanh nghe vậy đều nhìn, Giang Ninh còn dám nói những lời đó!

“Giám đốc Cao, anh có nghe không? Quá cuồng vọng!

Thằng nhóc này quá cuồng vọng!”

Tân Mục châm ngòi thổi gió: “Tôi thấy bọn họ căn bản không để mắt tới nhà họ Cao! Trong trường hợp quan trọng này mà bọn họ cũng dám gây sự, thật to gan!”

Người khác có thể không nể mặt Cao Thành nhưng tuyệt đối không thể không nể mặt nhà họ Cao!

Bởi vì, bây giờ nhà họ Cao chính là người nắm giữ thế giới ngầm Thịnh Hải trong tay, là vị vua hoàn toàn xứng đáng!

Ai dám khiêu khích nhà họ Cao chính là một con đường chết!

Bầu không khí ở đây lập tức trở nên căng thẳng, đám người vây xung quanh đều theo bản năng lùi lại vài bước, nghĩ thầm, đám người Giang Ninh này là người nhà ai vậy? Sao không có quy củ, không hiểu chuyện thế?

Đây là bữa tiệc do nhà họ Cao tổ chức đấy!

Hắn cũng dám đánh người gây sự à?

Bọn họ làm sao biết được, Lâm Vũ Chân chính là vảy ngược của Giang Ninh, chỉ cần có người dám quấy rầy cô, bắt nạt cô, đừng nói là đánh người, Giang Ninh dám trực tiếp giết người đấy!

“Ha ha, thằng nhóc, mày thật ngông cuồng”

Cao Thành ngoắc tay, năm sáu người bên cạnh lập tức xông tới: “Còn chưa có người nào dám bất kính với nhà họ Cao như thết”

“Thật không, nhà họ Cao… thì giỏi lắm à?”
 
Chương 532


Giang Ninh vẫn bình tĩnh, nhìn năm sáu người muốn từ bốn phía xông lên, hơi nheo mắt nói: “Thế nào, cậu muốn ra tay với tôi “Lên!”

Cao Thành căn bản không muốn nói nhiều, nhân vật lớn đã sắp tới, nhỡ để cho hắn nhìn thấy cảnh tượng như.

vậy, vậy thì mình sẽ gặp rắc rối lớn.

ˆNém bọn họ ra ngöài cho tôi!”

Vùt Vùt Vùt Năm sáu người lập tức lao tới, mỗi người đều hung dữ, thậm chí có người trực tiếp giơ tay ra chộp lấy Lâm Vũ Chân và Tô Vân!

“Bịch!”

“Bịch!”

“Bịch!”

Nhưng đột nhiên, năm sáu người lại bay ngang ra ngoài giống như bao cát bị đánh bay, đập mạnh xuống đất, lệ tức không thể động đậy.

“Lớn mật!”

Cao Thành nổi giận.

Giang Ninh còn dám phản kháng?

Hắn muốn chết sao?

Đây là bữa tiệc do nhà họ Cao tổ chức, Giang Ninh khiêu khích nhà họ Cao hết lần này tới lần khác, xem Cao Thành này không tồn tại sao?

Xung quanh có nhiều người đang nhìn như vậy, nếu ngay cả chút chuyện này mà mình cũng không thể xử lý tốt, vậy còn mặt mũi nào ở thế giới ngầm Thịnh Hải nữa?

Vẻ mặt Cao Thành lập tức trở nên dữ tợn, lạnh lùng nói: “Đồ không biết lợi hại, người đâu, kéo ra ngoài đánh chết, cho chó ăn!”

Vù vù, lập tức có mười mấy người đều vây quanh, mọi người xung quanh sợ đến mức sắc mặt ai nấy đều trắng bệch, không ngờ được sẽ xảy ra chuyện như vậy.

Bọn họ càng kinh hãi hơn, dám gây sự trong bữa tiệc do nhà họ Cao tổ chức lại có hậu quả nghiêm trọng như vậy.

Đây rốt cuộc là người nhà ai thế?

Đúng là không có mắt!

Đó là Cao Thành, là người nhà họ Cao đấy!

Không ít người nhìn đám người Giang Ninh với ánh mắt thông cảm, còn có người hả hê, cười trên nỗi đau của người khác, cũng có người xem thường. Gây sự trong bữa tiệc do nhà họ Cao tổ chức, đây là ngại mạng sống của mình quá dài à?

Cả đám đông đúc vây quanh đám người Giang Ninh, lập tức lại muốn ra tay.

“Dừng tay!”

Đột nhiên, ngoài cửa vọng đến tiếng giày cao gót gấp gáp lại kèm theo giọng nói tức giận.

Cao Á Lệ mới vừa vào cửa, đã thấy một đám người vây bắt Giang Ninh, tim cũng suýt vọt nhảy ra ngoài rồi.

Cao Bân đi theo sau lưng cô ta, lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi lạnh!

Đó là Giang Ninh!

Bây giờ người nhà họ Cao đều vây bắt Giang Ninh, còn muốn ra tay với Giang Ninh à?

Bọn họ điên rồi sao?

Cao Á Lệ bước nhanh tới, mở miệng đã muốn gọi Giang Ninh, cung kính cúi đầu trước hán, nhưng suy nghĩ kỹ, Giang Ninh căn bản không muốn để lộ thân phận của mình, trong bữa tiệc có nhiều người như vậy, cô ta không dám gây thêm rắc rối.

“Có chuyện gì xảy ra vậy?”

Cô ta nhìn Cao Thành và lớn tiếng quát: “Đây là chỗ nào, là chỗ để cậu hồ đồ sao?”

Cao Á Lệ cũng không dám quát máng Giang Ninh, hơn nữa, chỉ có thể là Cao Thành sai, không thể nào là Giang Ninh được.

Thấy chị em nhà họ Cao đều tới, người ở đây đều câm như hến. Đây chính là chị em nhà họ Cao đấy!

Đặc biệt là Cao Bân, cậu ta chém giết cao thủ nhà họ Tả và nhà họ Tô, đánh một trận thành danh, trở thành nhân vật truyền kỳ của thế giới ngầm ở Thịnh Hải.

Đám người Giang Ninh sẽ tiêu đời.

Hoàn toàn xong đời rồi.

“Chị, anh, tên này gây sự trong bữa tiệc, tát cậu Tần hai †át, em muốn đuổi hán ra ngoài!”

Cao Thành cười lạnh và trực tiếp tố cáo với Cao Á Lệ, nhìn Giang Ninh với vẻ hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.

“Hán hoàn toàn không coi nhà họ Cao chúng ta ra gì, lại còn hỏi em, nhà họ Cao thì giỏi lắm à?”

Trên mặt anh ta đầy vẻ giễu cợt và xem thường. Lúc này thấy chị em nhà họ Cao đều ở đây lại cao giọng nói: cho anh biết, nhà họ Cao tôi đúng là rất giỏi đấy!”

Giang Ninh nghe vậy thì vẻ mặtvãn vô cảm.

Nhưng hai chị em nhà họ Cao lại biến sắc, sợ gần như muốn hồn bay phách lạ!

c Con mẹ nó Cao Thành, cậu đừng nói lung tung nữa!

Nhà họ Cao thì giỏi lắm à?

Ở trước mặt Giang Ninh, nhà họ Cao bọn họ lại xem như cái rắm!
 
Chương 533


Cao Á Lệ muốn giơ tay bịt miệng Cao Thành, mà Cao Bân còn muốn bẻ gãy cổ Cao Thành luôn!

Tên khốn kiếp này, sao cái gì cũng dám nói thết Còn dám nói nhà họ Cao rất giỏi trước mặt Giang Ninh?

Giỏi con mẹ cậu đấy!

Giang Ninh cười.

Hắn liết nhìn Caø Thành rồi bấẾ Chợt Chuyển ánh mất sang trên người hai chị em Cao Á Lệ, hai người nhìn thấy mà da đầu tê dại!

“Nhà họ Cao xem ra thật sự rất giỏi đấy”

Lời Giang Ninh nói nhẹ nhàng lại giống như búa tạ đập.

mạnh ở trên ngực của chị em nhà họ Cao, khiến cho bọn họ kích động muốn nôn ra máu.

“Đúng, không sai, bây giờ anh mới biết sao?”

Không đợi hai chị em nhà họ Cao nói gì, Cao Thành tiếp.

tục cười lạnh nói: “Tôi cho anh biết, muộn rồi!”

“Câm miệng!”

Cao Á Lệ không thể nhịn được nữa.

Cao Thành còn tiếp tục nói linh tinh như vậy nữa, nhà họ Cao bọn họ tuyệt đối không sống qua tối nay.

Kết thú!

c Thật sự kết thúc rồi Sợ rằng tên khốn kiếp Cao Thành này nói mấy câu lại hoàn toàn phá hỏng cục diện tốt đẹp của nhà họ Cao.

Cô ta không biết lúc này Giang Ninh rốt cuộc tức giận bao nhiêu, nhà họ Cao cô ta có thể chịu được hay không!

Cao Thành lại cho rằng, một tiếng câm miệng này là Cao Á Lệ quát mắng Giang Ninh.

Anh ta hừ một tiếng, trên gương mặt đầy hả hê, cười trên nỗi đau của người khác, muốn xem thử Giang Ninh rốt cuộc sẽ có số phận cuối cùng thế nào.

Đắc tội nhà họ Cao là hành động sáng suốt thế nào, Giang Ninh chỉ có chết mới biết được.

Mà Tần Mục đứng ở bên cạnh anh ta lại càng đác ý hơn.

Gã lắc đầu, lạnh lùng nhìn Giang Ninh, trong lòng thầm nghĩ: “Một tài xế nhỏ lại không biết lợi hại, ngay cả nhà họ Cao cũng dám đắc tội. Bây giờ, cả tập đoàn Lâm thị của các người cũng phải gặp xui xẻo thôi.”

“Cô Lâm, thật sự rất xin lỗi khi để xảy ra chuyện như vậy”

Đầu óc Cao Á Lệ hoạt động rất nhanh. Cô ta có cầu xin Giang Ninh thế nào đi nữa cũng vô dụng, cô ta biết tính tình của Giang Ninh, chỉ cần Giang Ninh tức giận thì nhà họ Cao lại hoàn toàn tiêu đời!

“Bữa tiệc hôm nay là mời người của các ngành trong cả Thịnh Hải. Đợi lát nữa, tôi lần lượt giới thiệu cho cô Lâm, cô thấy thế nào?”

Lâm Vũ Chân ngẩn người. Cô biết hai chị em nhà họ Cao trước mắt rõ ràng có thân phận không tầm thường, mọi người xung quanh thấy bọn họ đều trở nên căng thẳng.

Nhưng bọn họ hình như rất khách sáo với mình.

Lâm Vũ Chân liếc nhìn Giang Ninh, thấy hắn không nói chuyện liền gật đầu nói: “Được, vậy làm phiền cô.”

Bất chợt, Cao Á Lệ lại quay đầu nhìn Tô Vân, gương mặt tươi cười: “Em gái nhỏ, chào mừng em tới đây, em có gì cần cứ mở miệng.”

Tô Vân ngược lại có vẻ rất bình tĩnh, nhưng cô bé biết người phụ nữ trước mắt vô cùng kính nể và e sợ Giang Ninh anh rể của mình!

Thế mà còn có người ở trước mặt cô ta nói bậy anh rể mình à.

Đầu óc của tên Cao Thành có phải có u hay không?

“Cảm ơn chị.”

Tô Vân không thèm quan tâm tới những điều này, bây giờ trong mắt cô bé chỉ có những món ăn ngon.

Cao Á Lệ âm thầm hít sâu một hơi, sau khi dàn xếp xong Lâm Vũ Chân và Tô Vân, lúc này cô ta mới nhìn Giang Ninh: “Có thể nói chuyện riêng một chút được không?”

Giang Ninh không phản đối.

Cao Á Lệ vẫy tay, đám người đông đúc bên cạnh đều rút đi. Có Cao Bân ở đây, không ai cảm thấy Giang Ninh còn có thể gây ra sóng gió gì.

Giang Ninh đi vào trong phòng khách quý và ngồi thẳng lên vị trí chủ nhà. Cao Thành lập tức nổi giận.

“Anh muốn chết sao?”

Anh ta phẫn nộ máng: “Đây không phải là chỗ cho một tên tài xế nhỏ như anh có thể ngồi. Cút xuống cho tôi, bằng không…”

“Cậu câm miệng lại cho chị!”

Cao Á Lệ bực ội quát.

Cô ta lạnh lùng nhìn Cao Thành: “Vẫn ngại không đủ mất mặt đúng không?”

Cao Thành ngẩn người.

Cao Á Lệ tự nhiên mắng anh ta?

Anh ta đang bảo vệ uy danh của nhà họ Cao đấy!

Chỉ là một tên tài xế nhỏ, còn khách sáo với hán như vậy làm gì? Trực tiếp đánh chết ném ra ngoài không được sao?
 
Chương 534


Cao Thành đỏ mặt nhưng không nói gì. Anh ta đoán ý của Cao Á Lệ là làm lớn việc này ra, chỉ sợ sẽ làm cho nhân vật lớn kia không thoải mái, ảnh hưởng tới hình tượng nhà họ Cao.

Nhưng chuyện này cũng đâu lên quan tới anh ta. Là tên Giang Ninh này không biết lợi hại mà.

Cao Á Lệ quát mắng anh ta, Cao Thành không dám phản bác, đành phải ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh.

chị em nhã họ Cao đều đứng ở đó, cúi đầu không nói lời nào, chỉ có một mình Giang Ninh ngồi: Bầu không khí đột nhiên trở nên khác thường, Cao Thành còn chưa không hiểu ra rốt cuộc là chuyện gì.

Vẻ mặt Cao Á Lệ rất phức tạp, trong lòng càng có cảm giác tuyệt vọng lại khủng hoảng!

Mà Cao Bân không nói một lời, hai tay rũ xuống nhẹ nhàng siết chặt nắm tay, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.

Bọn họ đang đợi quyết định sau cùng của Giang Ninh.

Nếu hắn muốn bọn họ chết, bọn họ không dám không chết!

Giang Ninh ngồi ở đó, sắc mặt bình tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra, hắn cầm lấy chén trà trên bàn chậm rãi uống một ngụm.

Hắn càng không nói lời nào, trong lòng hai chị em nhà họ Cao lại càng thấp thỏm.

“Gạch”

Chén trà đặt xuống bàn.

Giang Ninh ngẩng đầu lên, giọng nói lạnh lùng.

“Nếu có lần sau nữa, hắn sẽ là người chết!”

Đùng đoàng.

Dường như có một tiếng sấm sét đánh mạnh ở trên đầu hai chị em nhà họ Cao, lại làm cho trong lòng bọn họ chợt thở phào nhẹ nhõm.

Còn sống!

Thật sự có cảm giác sống sót sau tai nạn mà!

Giang Ninh không giết bọn họ!

Cao Á Lệ cảm thấy may mắn vì mình phản ứng nhanh, làm cho Giang Ninh thấy giá trị của mình, cô ta còn phải giới thiệu Lâm Vũ Chân với các doanh nhân ở Thịnh Hải, bởi vì cô ta biết, Giang Ninh coi trọng điều này, hắn quan tâm tới người phụ nữ của mình.

FEHUS”

Cao Bân khẽ thở ra một hơi, sau lưng cậu ta đã ướt sũng mồ hôi lạnh!

“Mày tính là gì chứ!”

Nhưng đột nhiên, Cao Thành không nhịn được mắng một câu: “Làm tao thành người chết à? Mày tính là cái rắm!”

“Chị, anh! Đừng nói nhiều lời vô nghĩa với hán làm gì, người này chính là kẻ điên, giả vờ trâu bò gì chứ, ngay cả nhà họ Cao tao… AI”

Anh ta còn chưa nói xong, Cao Bân không dám lại để cho anh ta nói hết, giơ tay trực tiếp tát vào mặt Cao Thành.

Bốp một tiếng!

Cao Thành trực tiếp quỳ xuống!

“Câm miệng lại cho tôi!”

Trên người Cao Bân tản ra sát ý lạnh lẽo: “Còn dám nói linh tinh, xúc phạm tới anh Giang, tôi sẽ tự tay giết cậu!”

Cao Thành giống như lập tức ngã vào trong hố băng nghìn năm, toàn thân lạnh buốt!

Đây… Đây là chuyện gì vậy?

Gương mặt anh ta đầy vẻ khó tin. Cao Á Lệ quát mắng mình, Cao Bân tự nhiên đánh mình, còn nói muốn đích thân ra tay giết mình à?

Đây… rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy!

Anh ta chợt ngẩng đầu nhìn Giang Ninh, ánh mắt lập lòe giống như nhìn thấy quỷ, môi run rẩy không nói nổi một lời, trong mắt đầy kinh hãi.

“Tôi… rất thất vọng.”

Giang Ninh đứng lên và không nói gì nữa, xoay người đi ra ngoài.

Mà hai chị em nhà họ Cao lại run lẩy bẩy, sợ hãi tới cực điểm!

“Anh, sao… sao anh…”

Cao Thành lẩm bẩm nói: “Anh muốn giết em à?”

Cao Bân bóp nắm đấm, bất chợt lại một tát, bốp một tiếng, đánh cho miệng Cao Thành đầy máu!

Giang Ninh nói, hắn thất vọng.

Hắn thất vọng về nhà họ Cao!

“Cậu muốn hại chết nhà họ Cao sao?”

Cao Bân nghiến răng, phẫn nộ quát: “Cậu nói linh tinh ở †rước mặt anh Giang là nhà họ Cao rất nổi bật à? Cậu có biết không, nhà họ Cao ở trước mặt hán chỉ tính là cái rắm!”

Đầu Cao Thành chợt oong một tiếng, lập tức trống rỗng.

Anh ta bỗng nhiên giật mình hiểu ra, cổ họng chợt khô khốc, giọng run rẩy nói: “Hắn… hắn chính là nhân… Nhân vật lớn à?”
 
Chương 535


Cao Thành cảm giác cổ họng của mình giống như bị người ta bóp chặt, nói cũng sắp không nói ra được nữa!

Giang Ninh chính là nhân vật lớn kia à?

Là nhân vật lớn đáng sợ khiến cho hai chị em nhà họ Cao đều cực kỳ kiêng ky sao?

Sao có thể như vậy được chứ?

Hắn không phải là tải xế của Lâi n sao? Tân Mục nói đã tận mất nhìn thấy Giang Ninh lái xe cho Lâm ‘Vũ Chân, còn lái một chiếc xe Mercedes-Benz ©-class bình thường, nhân vật lớn mà lại lái chiếc xe như vậy.

sao?

Không thể nào!

“Chị! Chị ơi!”

Cao Thành quỳ trên mặt đất, kéo tay Cao Á Lệ.

Anh ta có thể nghi ngờ ánh mắt của mình, năng lực nhận biết người của mình, nhưng tuyệt đối không dám nghi ngờ Cao Á Lệ.

Hai chị em bọn họ e ngại Giang Ninh như vậy thì tuyệt đối không phải là giả.

“Em không biết! Em thật sự không biết mà!”

Cao Thành sắp khóc rồi.

Nhân vật lớn mà ngay cả hai chị em nhà họ Cao còn kiêng ky, anh ta làm sao đắc tội nổi chứ?

“Em thật sự không biết hắn chính là nhân vật lớn kial Hai người tha cho em, tha cho em đi!”

Cao Á Lệ không nói một lời.

Cô ta cố gắng lâu như vậy, thậm chí tổ chức bữa tiệc nào chính là muốn nói cho Giang Ninh biết, nhà họ Cao.

bọn họ có giá trị đối với Giang Ninh, cho dù không có ơn giúp đỡ gì lớn, nhưng ở Thịnh Hải có thể làm mọi khả năng vì tập đoàn Lâm thị.

Chỉ có như vậy, nhà họ Cao mới có thể còn sống sót, hơn nữa có thể càng sống tốt hơn.

Nhưng còn bây giờ thì sao? Một mình Cao Thành gần như lại hoàn toàn chôn vùi cụ diện đang rất tốt đẹp này!

Giang Ninh nói, hắn… rất thất vọng.

Bốn chữ đơn giản này gần như có thể phán tử hình nhà họ Cao!

“Anh!”

Thấy Cao Á Lệ không nói lời nào, Cao Thành lại ôm lấy hai chân của Cao Bân: “Em là vì nhà họ Cao! Em cũng là vì nhà họ Cao thôi!”

“Ba em đã chết vì nhà họ Cao, em làm sao có thể hại nhà họ Cao được chứt”

“Hai người cho em một cơ hội, cho em một cơ hội đi!”

Cao Bân cười lạnh, nhìn chằm chằm vào Cao Thành.

“Tôi muốn cho cậu cơ hội, nhưng anh Giang sẽ cho nhà họ Cao cơ hội sao?”

“Cậu cho rằng nhà họ Cao làm thế nào loại bỏ được nhà họ Tô và nhà họ Tả chứ?”

“Cậu cho rằng nhà họ Cao làm sao sống được?”

“Là anh Giang chol”

Cao Bân lớn tiếng quát: “Hán có thể tiện tay cho nhà họ Cao chúng ta con đường sống, cũng có thể tiện tay lấy đi!”

Sắc mặt Cao Thành lập tức trắng bệch.

“Tôi không nên để cho cậu chịu trách nhiệm chuyện này, †âm tính của cậu không đủ trầm ổn, đột nhiên địa vị được nâng cao nên quá phiêu, không coi ai ra gì, cuồng vọng tự cao tự đại, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện”

Cao Á Lệ lắc đầu, liếc nhìn Cao Thành: “Nhà họ Cao tôi sớm muộn gì cũng sẽ bị cậu hại chết.”

Cô ta đột nhiên cười gượng, sợ rằng sẽ nhanh chóng bị hại chết.

“Chị!”

Cao Thành kêu khóc nhưng Cao Á Lệ giống như không nghe được gì cả, lẩm bẩm nói một mình.

“Đánh gãy hai chân nó rồi vứt về quê đi, cho tự sinh tự diệt”

Nói xong, cô xoay người rời đi.

“Chị! Chị tha mạng! Chị tha cho em đi đi!”

Cao Bân hoàn toàn không do dự, tiến lên rắc hai tiếng, xương hai chân của Cao Thành bị giãm nát!

Tiếng kêu thảm thiết tới xé tim xé phổi vang vọng trong cả phòng khách quý nhưng không hề vọng ra ngoài.

Cao Bân nhìn toàn thân Cao Thành co giật với vẻ mặt lạnh lùng, sát ý lại không hề giảm.

“Tự thu xếp cho tốt đi. Từ hôm nay trở đi, cậu và nhà họ Cao không có bất kỳ quan hệ gì nữa!”

Cao Thành vô cùng đau đớn tới mức nói không ra lời, trong lòng chỉ có sự khiếp sợ và hối hận vô tận…

Lúc đó, bầu không khí trong đại sảnh đã trở lại như cũ.

Cao Á Lệ không đi tìm Giang Ninh nữa, cô ta không dám.

Cô ta đi thẳng về phía Lâm Vũ Chân, nhìn người phụ nữ giống như tiên tử xuất trần trước mắt, hình như có chút hiểu rõ vì sao Giang Ninh lại thích Lâm Vũ Chân như vậy.
 
Chương 536


Cao Á Lệ khẽ gật đầu, cười nói: “Thật sự ngại quá, vừa rồi xuất hiện một vài hiểu nhầm đã làm ảnh tưởng tới tâm trạng của cô”“

“Không sao, mọi chuyện đều giải quyết xong rồi chứ?”

Lâm Vũ Chân nói: “Tính chồng tôi không được tốt lắm, không gây khó dễ cho mọi người chứ?”

Z A ` Cao Á Lệ ngẩn người, Lâm Vũ Chân `) “Không có không có, tôi là bạn của anh Giang, anh ấy sẽ không làm khó tôi”

“Ừ, vậy là tốt rồi. Nếu anh ấy gây khó dễ cho cô thì cô cứ nói với tôi.”

Lâm Vũ Chân khẽ cười nói: “Tôi không bị thương, không chịu thiệt, cũng không cần làm lớn chuyện làm gì. Cô có thể mời tôi tới tham gia bữa tiệc này, tôi đã rất biết ơn Tồi.

Trong lòng Cao Á Lệ chỉ cảm thấy ấm áp.

Cô gái này quá lương thiện.

Cô ta lại lập tức hiểu rõ Giang Ninh rốt cuộc thích Lâm Vũ Chân ở điểm nào. Điều này không phải là giả vờ, căn bản cũng không thể giả vờ được. Cô ta lăn lộn trong giới xã hội đen nhiêu năm như vậy, cũng cho rằng sự lương thiện trong sáng nhất này đều đã biến mất rồi.

Có những lời này của Lâm Vũ Chân, áp lực trong lòng Cao Á Lệ cũng giảm đi rất nhiều.

“Cảm ơn cô Lâm, đây đều là chuyện tôi nên làm thôi.”

Cô ta cười nói: “Tôi dẫn cô Lâm đi giới thiệu cho cô vài người bạn nhé?”

“Ừ, vậy thì không thể tốt hơn, làm phiền cô.”

Lâm Vũ Chân mỉm cười gật đầu.

“Cô Lâm đừng khách sáo như vậy, tôi lớn hơn cô vài tuổi, nếu cô không ngại cứ gọi tên tôi là được.”

“Được, chị Á Lệ”

Cao Á Lệ nói xong lại tự mình dẫn theo Lâm Vũ Chân đi tiếp xúc, làm quen với từng người. Có cô ta dẫn theo, không ai dám bất kính với Lâm Vũ Chân, tất nhiên cũng quan tâm nhiều hơn với tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị đến từ Đông Hải này.

Giang Ninh đều nhìn thấy rõ những điều này.

Hắn không nói gì nữa, những điều này chính là mục đích Lâm Vũ Chân tới bữa tiệc. Chỉ cần Cao Á Lệ có thể làm tốt, vậy hán sẽ không làm khó dễ cho nhà họ Cao nữa.

“Ha ha, đắc tội nhà họ Cao là anh tiêu đời.”

Bên tai hắn vọng đến một giọng nói, là Tân Mục.

Trên mặt gã vẫn còn in rõ năm dấu ngón tay.

Đám người Giang Ninh đắc tội nhà họ Cao thì chắc chắn phải chết không cần nghỉ ngờ!

Nếu không phải bởi vì bữa tiệc tối nay có nhân vật lớn sẽ đến, nhà họ Cao cũng không muốn gây thêm rác rối, làm hỏng bầu không khí, sợ rằng đã lập tức đánh đám người Giang Ninh ra ngoài.

Giang Ninh quay đầu liếc nhìn Tân Mục, mắt hơi nheo lại.

Sao con ruồi này còn ở đây.

“Hối hận rồi à? Vô dụng thôi. Lấy địa vị của nhà họ Cao ở trong giới xã hội đen, các người sẽ chết rất khó coi đấy!”

Tân Mục cười lạnh, không hề khách sáo: “Hơn nữa, các.

người là tập đoàn Lâm thị đi? Các người muốn vào.

Thịnh Hải làm ăn buôn bán à?”

“Đúng là không khéo, ba tôi chính là người quản lý phương diện này. Chỉ cần các người muốn làm ăn buôn bán lại không tránh được phải giao tiếp với nhà họ Tân tôi, tôi sẽ cố gắng chăm sóc các người!”

Tân Mục càng đắc ý hơn: “Đến lúc đó, anh sẽ quỳ trên mặt đất cầu xin tôi, ha ha ha hai”

Giang Ninh lại giống như đang nhìn một thằng hề, chẳng thèm nói lấy một câu. Tần Mục lại tưởng Giang Ninh đang sợ mình.

“Đại cai”

Đột nhiên, một người từ cửa đi vào, thấy Giang Ninh liền bước nhanh hơn, trên mặt hoàn toàn không giấu vẻ cung kính.

Là Vương Vĩ Anh ta cũng nhận được thư mời, còn nghe nói Lâm Vũ Chân sẽ đến, nên chắc chắn Giang Ninh đang ở đây.

Vương Vĩ bước nhanh tới trước mặt Giang Ninh, cung kính cúi đầu, kêu lên: “Đại ca ở đây, tôi đến muộn”

Giang Ninh chỉ khẽ gật đầu.

Một tiếng đại ca này của Vương Vĩ làm cho Tân Mục đứng bên cạnh liền ngây người.

“Cậu Tần, sao cậu lại ở đây thế? Chẳng lẽ cậu còn muốn mua vé hòa nhạc à?”

Vương Vĩ nhíu mày.

“Hóa ra là anh quen”

Giang Ninh mở miệng: “Cậu Tần này nói, muốn làm chuyện buôn bán ở Thịnh Hải phải cần phải cầu xin nhà họ Tân của cậu ta. Câu ta muốn làm tập đoàn Lâm thị tôi không thể làm ăn kinh doanh được ở Thịnh Hải đấy”

Vương Vĩ nghe vậy, sắc mặt lập tức lạnh đi.
 
Chương 537


Cho dù là người đứng đầu ngoài thế giới ngầm của Thịnh Hải cũng không dám nói những lời đó đâu!

Tần Mục lấy đâu ra tự tin mà dám nói khoác không biết ngượng, xúc phạm tới Giang Ninh như vậy?

‘Vẻ mặt Vương Vĩ lạnh lùng, vô cùng tức giận.

Anh ta quay đầu đRẤ Tân Mục lại hoàn toàn không có ý cười nữa, lạnh lùng đến mức làm cho Tần Mục nhìn thấy, trong lòng cũng hốt hoảng.

“Nhà họ Tân uy phong gớm nhi!”

Vương Vĩ quát lớn: ‘Cậu Tân, là ai cho nhà họ Tân cậu có.

quyền lực lớn như vậy? Muốn làm cho tập đoàn Lâm thị không thể kinh doanh được ở Thịnh Hải à?”

“Tổng giám đốc Vương, không phải… Tôi không biết anh ta là bạn của anh..”

Tân Mục hơi hoảng.

Vừa rồi gã đã nghe được rõ ràng, Vương Vĩ gọi Giang.

Ninh là đại ca, hơn nữa nhìn thái độ của Vương Vĩ đối với Giang Ninh vô cùng cung kính, chỉ sợ không phải là quan hệ bình thường đâu!

Giang Ninh lại đứng ở đó không hề nhúc nhích, vẻ mặt thản nhiên như chẳng để ý tới chuyện gì.

Chỉ là một gã playboy Tân Mục như vậy, hắn thật sự sẽ không để ở trong lòng.

Hắn không so đo tính toán nhưng không có nghĩa là Vương Vĩ có thể tiếp nhận, ở nơi như Thịnh Hải này lại có người dám bất kính đối với Giang Ninh!

“Hừ, tôi ngược lại muốn xem thử nhà họ Tân cậu rốt cuộc có năng lực gì lại dám nói ra những lời như vậy!”

Vương Vĩ không khách sáo, lập tức lấy điện thoại di động ra, gọi tới số của văn phòng làm việc kia.

Cuộc gọi vừa được kết nối, Vương Vĩ trực tiếp máng.

“Ông vừa bảo đảm sẽ không có người nào tới tìm tôi đòi vé hòa nhạc nữa. Bây giờ cậu chủ nhà họ Tần tìm tôi đòi mười vé, vậy nhà họ Tân này không thuộc sự quản lý của ông sao?”

Phía đối diện chợt hít sâu một hơi.

“Còn nữa, nghe nói nhà họ Tần có quyền lực rất lớn, có thể khiến cho người khác không có cơ hội làm ăn buôn bán ở Thịnh Hải, đúng là uy phong thật đấy!”

Vương Vĩ cười lạnh một tiếng: “Không khéo, đại ca của tôi, anh ấy muốn làm ăn buôn bán ở Thịnh Hải!”

Cạch một tiếng, anh ta trực tiếp cúp máy.

Lúc này, người đàn ông trung tuổi bên kia điện thoại vừa mới thở phào nhẹ nhõm lại nhận được điện thoại của Vương Vĩ, ông ta đầu tiên là im lặng một lát.

Bất chợt, ông ta lập tức phản ứng lại.

Đại ca của Vương Vĩ à?

Còn có thể là ai nữa!

Chính là người có thể khiến phương bắc gọi điện thoại cho mình à?

Ông †a vừa nghĩ tới cuộc điện thoại nhận được ngày đó, vẻ mặt lập tức trở nên vô cùng nghiêm túc. Cuộc điện thoại đó lại có thể đại biểu cho rất nhiều điều.

“Người đâu!”

Ông ta lập tức quát: “Điều tra rõ ràng về nhà họ Tân đáng chết gì đó cho tôi, lập tức xử lý cho tôi!”

Lúc đó, tại phòng khách của hội trường bữa tiệc ở tầng tám khách sạn quốc tế Manhattan.

Tần Mục hơi bối rối.

Gã không biết Vương Vĩ gọi điện thoại cho ai, nhưng nghe giọng của Vương Vĩ thì hình như chuyện này đã ầm Tlớn rồi.

Người ở đầu điện thoại bên kia rốt cuộc là ai vậy? Vương Vĩ dám nói chuyện với ông ta à?

“Tổng giám đốc Vương…”

Hầu kết của Tân Mục chuyển động: “Tôi cũng không phải muốn xúc phạm anh, anh đừng nóng giận mà”

Vương Vĩ không nói chuyện, anh ta căn bản không muốn nói chuyện với Tân Mục nữa.

“Đại ca Giang, chuyện nhỏ này cũng không cần phiền tới phiền anh, cứ để tôi tới xử lý cho”

Giang Ninh khẽ gật đầu, không nói gì nữa. Hắn thật sự không có hứng thú đi xử lý chuyện này. Hắn đi thẳng về phía khu tiệc đứng, tìm Tô Vân để giao lưu về món ăn ngon.

Mà Tần Mục lại cười ngượng ngùng, không dám đắc tội Vương Vĩ.

Không phải chỉ là một tài xế sao, Vương Vĩ có cần tức giận như vậy không?

“Tổng giám đốc Vương…”

“Cậu đừng nói chuyện với tôi!”

‘Vương Vĩ cười lạnh một tiếng: “Cậu Tần, tôi đã từng cho cậu một cơ hội nhưng cậu không biết quý trọng, vậy cũng đừng trách tôi”

Anh ta vừa dứt lời, có mấy người mặc bộ vest màu đen từ ngoài lối vào đại sảnh đi tới. Bọn họ đi thẳng vào trong đám đông và bát Tần Long – ba của Tần Mục đi.

“Các người làm gì vậy? Các người bắt tôi làm gì!”

“Chủ nhiệm Tân, chúng tôi nhận được tố cáo, anh lợi dụng chức quyền trong tay đã bắt chẹt, vơ vét tài sản của rất nhiều doanh nghiệp, còn tuyên bố không để cho.

đối phương làm ăn kinh doanh ở Thịnh Hải. Bây giờ, chúng ta muốn tiến hành điều tra anh, mong anh hãy.

phối hợp!”
 
Chương 538


Tân Long vô cùng hoảng sợ: “Anh nói bậy! Ai tố cáo? Ai?”

“Con trai anh.”

Người đi đầu hừ lạnh một tiếng: “Dẫn đi!”

Tân Mục cũng bị dọa tới ngu người “Ba! Ba! Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì xảy ra vậy!”

Tân Mục muốn cản lại nhưng không dám ngăn cản: *Sao các người lại bắt ba tôi? Các người làm gì vậy?”

“Không phải là bản thân cậu tố cáo sao? Cậu cũng đi cùng với chúng tôi một chuyến đi! Chúng tôi chắc chắn sẽ điều tra rõ ràng chuyện này. Nhà họ Tân các người chuẩn bị tiếp nhận sự trừng phạt của pháp luật đi.”

Người dẫn đầu nói xong lại đi tới trước mặt Vương Vĩ, hơi cúi người và nghiêm túc nói: “Tổng giám đốc Vương, thật sự ngại quá. Người đó bảo tôi chuyển lời với anh, chúng tôi chào mừng bất kỳ ai tới Thịnh Hải làm chuyện buôn bán, hi vọng đại ca của anh tuyệt đối đừng tức giận”

“Tôi sẽ chuyển lời lại”

Vương Vĩ nói.

“Cảm ơn”

Người dẫn đầu thở phào nhẹ nhõm, bất chợt trực tiếp kéo hai ba con Tần Long đi.

Nhà họ Tần xong đời rồi.

Trong đám người lập tức lại có người biết.

Bọn họ nhìn mấy người mặc vest vừa rồi lại biết được đó à ai. Ở Thịnh Hả biệt là ngoài thế giới ngầm, chỉ cần bị những người này để mắt tới, cho dù không chết, vậy cũng tuyệt đối sẽ bị bỏ tù.

Hơn nữa, trên người ba con nhà họ Tân cũng không sạch sẽ gì, động tý là moi tiền. Tội này cũng đủ cho bọn họ ngồi tù mọt gông!

Nhà họ Tần rốt cuộc đắc tội với ai thế?

Hình như Tân Mục đắc tội với một người tài xế. Đúng đúng đúng, gã cũng chỉ đắc tội một người tài xế. Tài xế này thật là lợi hại!

Vừa đảo mát, sóng gió nhỏ này đã bị người ta quên lãng, cũng không ai biết sau khi ba con nhà họ Tần ra khỏi đại sảnh sẽ không ai còn gặp lại bọn họ nữa.

Giang Ninh càng không để ý tới.

Một con kiến hôi leo lên giày, làm sao có thể ảnh hưởng đến hắn.

Hắn và Tô Vân hai người ngồi ở khu tiệc đứng, mỗi người cầm một khay ăn, không ngừng chọn món ăn thoạt nhìn có vẻ ăn ngon, ăn xong lại giao lưu.

“Cái này không tệ. Anh rể, anh nếm thử xem, là vị trà xanh!”

“Anh không thích trà xanh.”

“Nhưng chị em thích đấy”

“Vậy để anh nếm thử.”

Bên kia, Cao Á Lệ dẫn theo Lâm Vũ Chân đã làm quen với không ít người.

Các ngành nghề ở Thịnh Hải chỉ cần có chút liên hệ với nghiệp vụ của tập đoàn Lâm thị, Cao Á Lệ đều mời tới.

“Tổng giám đốc Triệu, vị này chính là Lâm Vũ Chân, tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị, cũng là bạn tốt của tôi, về sau cô ấy ở Thịnh Hải vẫn mong anh chiếu cố nhiều hơn”

Cao Á Lệ mỉm cười giới thiệu.

“Tổng giám đốc Lâm, chào cô!”

“Chào anh!”

“ở Thịnh Hải mà có cơ hội hợp tác, cô cứ liên lạc trực tiếp với tôi. Bạn của cô Cao cũng chính là bạn của họ Lý tôi, cô tuyệt đối đừng khách sáo nhé!”

Lâm Vũ Chân mỉm cười gật đầu.

Trong túi của cô đã chất một tập danh thiếp. Đây là Cao Á Lệ đã giúp cô sàng lọc qua, vứt bỏ bớt một phần vô nghĩa.

Đi khắp phòng tiệc, những người có thể làm quen, nên làm quen, Lâm Vũ Chân gần như đều đã chào hỏi qua.

Cho dù không nhớ được người nhưng giữ lại một đống danh thiếp, khi muốn tìm người thật ra cũng thuận tiện.

Có mặt mũi của Cao Á Lệ, bao giờ cũng có chút lợi ích.

NPhú Lâm Vũ Chân uống một ngụm đồ uống, thở ra một hơi, sắc mặt thoáng ửng đỏ: “Chị Á Lệ, đúng là rất cám ơn chị!”

“Có thể làm quen với nhiều doanh nhân Thịnh Hải như vậy sẽ có giúp đỡ rất lớn cho tôi.”

Cao Á Lệ mỉm cười, hít sâu một hơi, vô cùng nghiêm túc nói.

“Thật ra, người cần nói cảm ơn là tôi.”
 
Chương 539


Cao Á Lệ giúp mình chuyện lớn như vậy, còn muốn nói cảm ơn mình à?

Lâm Vũ Chân không khỏi bật cười.

“Chị Á Lệ, chị nói đùa à”

Lâm Vũ Chân ni hị giúp tôi chuyện lớn như vậy còn cảm ơn tôi, vậy tôi thành kẻ không biết xấu hổ à?”

Cao Á Lệ không giải thích thêm,——, `. 3 Cô ta kéo tay Lân Vũ Chân, nhìn cô gái thanh tú lại đơn thưần này mà dường như nhìn thấy mình lúc đầu, nhưng mình lúc đó, bây giờ dã sớm biến mất rồi Cô ta cũng hiểu rõ vì sao Giang Ninh lại quý trọng Lâm Vũ Chân như vậy, đổi lại là cô cô cũng sẽ làm vậy thôi.

“Về sau cô ở Thịnh Hải có thể tới tìm tôi bất cứ lúc nào, nếu gặp rác rối gì lại càng phải nói với tôi, biết không?”

Cao Á Lệ nghiêm túc nói: “Chỉ cần là ở Thịnh Hải, tôi sẽ không để cho ai bắt nạt cô.”

“Cảm ơn chị Á Lệ”

Lâm Vũ Chân khẽ gật đầu, cảm kích nói.

Một bữa tiệc thu hoạch được rất nhiều, còn có thêm một người bạn khiến tâm trạng của Lâm Vũ Chân rất tốt.

Bữa tiệc kết thúc, hai chị em nhà họ Cao tiễn đám người Giang Ninh tới cửa, bọn họ vẫn có chút câu nệ. Dù sao.

tối nay xúc phạm Giang Ninh chính là tội chết đấy.

Cũng may, Giang Ninh cuối cùng còn không nổi giận, nhất định là thấy tâm trạng của Lâm Vũ Chân tốt nên mới bỏ qua cho bọn họ.

“Thật sự không ngờ anh lại là truyền kỳ của Thịnh Hải, tại hạ là truyên kỳ tỉnh Thiên Hải hân hạnh gặp mặt, hân hạnh gặp mặt!”

Tô Vân chấp tay, học theo vai diễn giang hồ trong tỉ vi: “Ngày khác đến tỉnh Thiên Hải tôi, tôi sẽ chiêu đãi các người!”

Cao Bân mỉm cười, chắp tay trả lễ: “Cảm ơn truyền kỳ.

tỉnh Thiên Hải, có cơ hội tôi chắc chắn sẽ đến nhà thăm hỏi”

“Được rồi, không cần tiễn nữa”

Giang Ninh đứng trước cửa xe, quay đầu nhìn hai người: “Làm tốt chuyện của mình đi, cám ơn vì chuyện tối nay.”

Giang Ninh nói xong liền lên xe, đưa đám người Lâm Vũ Chân rời đi.

Hai chị em nhà họ Cao đứng ở cửa khách sạn, gió đêm phả vào mặt mà bọn họ vẫn cảm giác có chút không thật.

“Chị, anh Giang vừa nói cảm ơn chúng ta.”

Cao Bân hít sâu một hơi, nghi ngờ có phải mình nghe nhầm hay không.

“Cảm ơn Vũ Chân”

Cao Á Lệ mỉm cười nói: “Thật là một cô gái lương thiện”

Cao Bân gật đầu.

Nếu không có Lâm Vũ Chân nói giúp với Giang Ninh, sợ rằng hai người bọn họ tới bây giờ cũng không biết nên làm gì.

“Căn dặn xuống, tất cả mọi người chú ý một chút, chỉ cần là nhân viên của tập đoàn Lâm thị đều phải dốc hết sức, bảo đảm an toàn cho bọn họ khi ở Thịnh Hải, hiểu chưa.

“Vâng, em biết.”

Cao Bân nhớ kỹ.

Đây mới là nhiệm vụ quan trọng nhất của cậu ta bây giờ!

Trở lại khách sạn, Lâm Vũ Chân nhảy cẵng hoan hô, vô cùng vui vẻ.

Sau khi đã tìm hiểu sơ qua về môi trường kinh doanh ở địa phương Thịnh Hải, trong lòng cô đã biết tập đoàn Lâm thị nên đi theo tuyến đường nào, dùng cách gì để tiến vào thị trường này, trong đầu cũng đã có kế hoạch sơ bộ.

“Chồng, bạn của anh thật tốt.”

Lâm Vũ Chân nói: “May nhờ có bọn họ giúp đỡ đấy. Em phải tìm lúc nào đó mời đám chị Á Lệ ăn cơm mới được.”

“Em vui là được rồi”

Giang Ninh mỉm cười nói: “Sau khi tập đoàn Lâm thị tiến vào Thịnh Hải, em cần gì về phương diện an toàn thì có thể trực tiếp nói với bọn họ, bọn họ cũng sẽ giúp đỡ”

Hắn biết hai chị em nhà họ Cao đều là người thông.

minh, biết mình giữ bọn họ lại với mục đích gì.

Tin chắc sau khi trải qua lần này, bọn họ cũng biết chỗ nào nên nâng cao, chỗ nào nên cải thiện.

“Vâng!”

Lâm Vũ Chân khẽ gật đầu: “Được rồi, em đi thay quần áo.

đây. Buổi tối còn xem Khinh Vũ diễn tập nữa!”

Buổi hòa nhạc của Diệp Khinh Vũ cũng sáp bắt đầu rồi.

Vương Vĩ đã bỏ hết công sức cho việc tuyên truyền tạo thế buổi hòa nhạc long trọng này, bây giờ đã bầu không khí cũng được thiêu đốt.

Vô số người chú ý!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom