Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 480


“Bốp!”

“Bốp!”

“Bốp!”

Không ai có thể ngăn được hai cao thủ lớn như Tả Thiên và Tô Bác Vũ.

Hai người một trái một phải, tàn sát bốn phía, mười mấy cao thủ cũng không làm gì đươcj. Mới giao đấu lần đầu đã bị giết hai người!

“Bảo vệ gia chủ!” Cao Á Lệ cao giọng hét, lại có càng nhiều người xông qua chặn trước mặt Cao Thắng Hải.

Cao Thắng Hải không nói một lời, sắc mặt bình tĩnh giống như dù giây sau có chết hắn cũng sẽ không nhíu mày.

“Giết!” Tả Thiên đại khai sát giới.

Đêm này máu sẽ gột rửa nhà họ Cao, là cơ hội tốt để loại bỏ hoàn toàn nhà họ Cao khỏi Thành Hải!

Họ ai cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội này!

Tô Bác Vũ càng điên cưồng, bàn tay như dao, nhát nào cũng chí mạng!

“Ngăn hắn lại!” Cao Á Lệ gấp gáp, tức giận nói, “Hôm nay các người chui vào nhà họ Cao chúng tôi, cùng lắm thì cùng nhau diệt vong!” Cô thét bén nhọn một tiếng, muốn xông qua thì bị Cao Thắng Hải ngăn lại.

“Á Lệ” Cao Tháng Hải nhìn cô một cái, “Con qua đây” Cao Á Lệ lập tức chạy qua.

“Ba, ba đừng lo, người của con đều đến rồi, hai lão già này không làm gì được chúng ta đâu!” Cô cắn răng, “Con sẽ không để chúng đắc ý!”

“Con nghe ba nói” Cao Thắng Hải nhìn Tả Thiên và Tô Bác Vũ một cái, “Nhà họ Tô và nhà họ Tả muốn hủy diệt nhà họ Cao ta đã rất nhiều năm rồi, hôm nay có cơ hội như vậy, chắc chắn họ sẽ không từ bỏ.”

“Bên dòng tộc phương Bác không có khả năng giúp đỡ chúng ta đâu” Một câu của Cao Thắng Hải khiến tim Cao Á Lệ đột nhiên trầm xuống.
 
Chương 481


“Hai”

“Hai” Hai người dường như đột nhiên trở nên ăn ý, một trái một phải, một trước một sau trực tiếp xung phong liều mạng.

Cao Thắng Hải không chút sợ hãi, một đấu hai, trong chớp mắt chiến đấu kịch liệt với Tả Thiên và Tô Bác Vũ.

“Âm “Âm”

“Âm Ba cao thủ tàn sát, kinh thiên động địa!

Thực lực của Cao Thắng Hải thậm chí còn trên hai người còn lại, Dù Tả Thiên và Tô Bác Vũ liên thủ nhưng hình như cũng rơi vào thế hạ phong.

Đáng sợ quái Cao Á Lệ cũng nhìn đến ngây người.

Cô ta không biết ba mình lại mạnh như vậy, ông chưa từng thể hiện thực lực của mình trước mặt cô ta.

Nhìn ba người chiến đấu kịch liệt trước mắt, trong lòng Cao Á Lệ vẫn rất lo lắng.

Hai cao thủ của nhà họ Tô và nhà họ Tả đều là kẻ mạnh sắp đạt đến cấp tông sư, Cao Thăng Hải dùng một đấu hai trước sau gì cũng sẽ kiệt sức.

“Cao Bân! Em ở đâu! Sao còn chưa về chứ!” Cô ta cực kỳ gấp gáp.

Nếu Cao Bân ở đây, ít nhất còn có thể giúp sức cho Cao.

Thắng Hải, áp lực sẽ nhỏ hơn nhiều.

Cô ta không nên nói cho Cao Bân biết chuyện Giang Ninh ở Thành Hải.

Trong chớp mắt, tim Cao Á Lệ run lên, sợ rằng nguồn gốc của tin này cũng chính là một cái bẫy!

Là người của nhà họ Tô và nhà họ Tả cô ý để lộ?

Độc ác quá rồi đấy!

Họ sớm đã tính toán chính xác, một khi Cao Bân biết tin này chắc chắn sẽ đi tìm Giang Ninh hỏi cho rõ, từ đó mượn cơ hội này đến giết nhà họ Cao.

Khốn nạn!

Nham hiểm xảo trát Cao Á Lệ nhìn ba đang tàn sát với hai người kia nhưng hoàn toàn không giúp được gì.

Cô ta chỉ có thể hy vọng Cao Bân nhanh chóng quay về, nếu không đêm nay nhà họ Cao thật sự gặp phiền phứ!

c “Âm Cao Thắng Hải đồng thời đấu năm đấm với hai người kia, trượt về sau rất xa mới có thể đứng vững được, sắc mặt đỏ ửng, cán chặt răng không để máu đang sôi sục trong cơ thể phun ra.

“Ha ha ha, Cao Thắng Hải à Cao thắng Hải, thật không ngờ ông lại giấu kín đến như vậy!” Tô Bác Vũ cười lớ chết sẽ là tôi m”

, “Nếu tôi đấu riêng với ông sợ người “Chỉ tiếc là tối nay người chết sẽ là ông!” Ông và Tả Thiên nhìn nhau một cái, trong lòng đều cực kỳ hoảng sợ, Cao Thắng Hải rất mạnh, không cần biết là ai trong hai người họ chiến đấu riêng với Cao Thắng Hải, sợ là chỉ có một con đường chết.

May là hai người họ liên thủ với nhau.

“Đừng nói nhiều nữa, lập tức giết hắn, nếu không tên dã nhân đó về, thì chuyện sẽ càng phiền phức đấy!” Cao Bân còn chưa về, họ cố ý tung tin ra, biết rằng một khi Cao Bân biết Giang Ninh có liên quan đến chuyện này, với tính của hán chác chán sẽ đến tìm Giang Ninh hỏi cho rõ.

Nhân cơ hội này tới tiêu diệt nhà họ Cao!

Họ không ngờ Cao Thắng Hải giấu kỹ như vậy, vân may hai người họ cùng đến, nếu không người ngã cuối cùng sẽ là nhà họ Tô và nhà họ Tả mất!

“Giết —” Hai người không giữ lại gì cả, bộc phát thực lực mạnh nhất của bản thân.

Tất cả đều là tuyệt chiêu!

Âm đùng đùng!

Võ thuật xung kích phát ra âm thanh chấn động!

Trận chiến điên cuồng khiến Cao Á Lệ càng xem càng sợ.

Hai người Tả Thiên và Tô Bác Vũ vẫn còn che giấu thực lực.

“Ba…” Mặt cô ta đầy lo lắng nhưng muốn giúp cũng không giúp được gì.

Cao thủ cấp bậc này, cô ta hoàn toàn không cách nào nhúng tay vào được.

“Cao Bân! Cao Bân, em ở đâu!” Cô ta gấp đến đỏ cả mắt, cuộn chặt nắm tay, nhìn chằm chăm Cao Thắng Hải đang chiến đấu với hai người Tô Bác Vũ, tim treo lơ lửng trên cao, hoàn toàn không thể bình tĩnh nổi.

“Âm Đột nhiên Tả Thiên đánh úp một chiêu, một quyền hung hăng đánh lên ngực Cao Tháng Hải, tiếp đó hai người nhân lúc Cao Tháng Hải lộ sơ hở mà công kích kịch liệt, xuất hết toàn bộ tuyệt chiêu!
 
Chương 482


Tất cả đều diễn ra trong chớp mắt.

Nhanh quá!

Cao Thắng Hải ngẩng đầu, không kịp né tuyệt chiêu của hai kẻ kia, ông ta chắc chắn sẽ trúng đòn này mất.

Thậm chí ông ta còn không tính né, từ đầu đến cuối sắc mặt đều cực kỳ bình tĩnh.

Lu. “ Zv W) Đôi tay như dao của Bác Vũ đánh lên vai Caø Tháng Hải, mà đôi chân dài của Cao Thắng Hải lại đá mạnh vào ngực Tả Thiên.

Hai tiếng vang lớn liên tiếp, Tả Thiên và Cao Thắng Hải đều bay lên, nặng nề đập mạnh xuống đất.

“Phụt —” Cao Thắng Hải mở miệng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.

“Bạf Tim Cao Á Lệ lập tức thắt lại.

Cô ta vừa xông qua, Cao Tháng Hải lập tức nâng tay lên bảo cô ta không được qua đó!

*A-.” Khóe miệng Tả Thiên rỉ máu, ngực hóp vào, cú đá này suýt chút nữa đã đá chết hắn!

Cao Tháng Hải thà chịu một đấm của Tô Bác Vũ cũng phải công kích hán.

Cao Tháng Hải rất thông minh!

Nếu Cao Thắng Hải chọn né tránh, vậy lúc này Cao.

Thắng Hải chắc chắn đã trở thành thi thể rồi.

Trận chiến giữa các cao thủ bất phân tháng bại!

“Giết hán!” Tả Thiên cắn răng quát lên.

Tô Bác Vũ cười lạnh.

Lúc này. Tả Thiên và Cao Thắng Hải đều trọng thương, hắn thậm chí muốn cùng gi ết chết cả hai người này luôn!

Nhưng chuyện gấp rút hiện tại đương nhiên là giết Cao Thắng Hải!

“Tiên ông lên đường!” Thấy Cao Tháng Hải nằm đó, đến đứng cũng đứng không nổi, Tô Bác Vũ làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội này.

Chân hắn chạm một cái lập tức lướt qua đó, tay như dao hung hăng bổ xuống đầu Cao Thăng Hải!

“Hai” Chính vào lúc tay hắn đến gần Cao Thắng Hải, mắt Cao.

Thắng Hải đột nhiên co rút, đột nhiên thét lên một tiếng, gân cốt toàn thân răng rắc vang lên, hai tay đưa ra nắm lấy cánh tay Tô Bác Vũ.

“Rác!” Cánh tay Tô Bác Vũ trực tiếp bị Cao Thắng Hải bẻ gãy!

Mà tay của hán cũng hung hăng bổ vào đầu Cao Thắng Hải!

“Rác!” Cao Thắng Hải trừng to mắt, xương đầu nứt ra, máu tươi lập tức thuận theo trán không ngừng chảy ra…

“Phichl” Cao Tháng Hải nặng nề ngã xuống nhưng vẫn mở to mắt.

Cánh tay Tô Bác Vũ cũng bị bẻ gãy, thậm chí chút nữa đã bị kéo đứt lìa!

Nếu không phải hắn phản ứng nhanh, chết rồi còn không biết là do ai làm đâu!

Hắn lập tức lùi về sau mười mấy bước, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Nghĩ đến giết Tả Thiên, trong lòng muốn nhưng không đủ sức.

“Bai” Giọng Cao Á Lệ cũng khàn đặc.

Cô ta nhìn Cao Tháng Hải ngã xuống, mát lập tức đỏ hoe, hét lên: “Giết chúng! Giết chúng cho tao!” Những cao thủ còn lại thấy gia chủ đã chết, ai ai cũng giống như con dã thú phát điên xông qua, dù có chết cũng phải báo thù cho Cao Thắng Hải!

“Không biết lượng sức!” Tả Thiên và Tô Bác Vũ hai người bị thương nặng nhưng đối phó với cao thủ bình thường vẫn không tính là cái gì.

Cao Á Lệ chạy đến trước mặt Cao Thắng Hải quỳ xuống, hai tay ôm lấy Cao Thắng Hải lớn tiếng thét lên: “Ba! Ba!

Ba ráng cố gắng! Ba ráng cố gắng, con gọi bác sĩ cho ba, lập tức mang ba đi khám bác sĩ!” Cao Thắng Hải trừng to mắt, ánh sáng trong mắt đã dần tản đi…

“Bốp!”

“BốpI”

“Bốp!” Hai người Tả Thiên và Tô Bác Vũ tàn sát tứ phía, dù trên người bị thương nặng vẫn điên cưồng ra tay.

Đột nhiên tai Tả Thiên động một cái.

“Cao Bân về rồi!” Không nói nhiều, hắn đưa chân đá người chặn đường ở phía trước ra, lập tức leo lên tường trốn đi, Tô Bác Vũ cũng như vậy, không chần chừ chút nào.

Họ đều bị thương nặng rồi, còn chạm mặt với tên dã nhân điên cuồng Cao Bân đó thì tối nay cũng phải chết ở đây!

“Giết! Giết! Giết!” Cao Bân xông vào, trong tay cầm hai cây gậy sát múa liên tục, nhưng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của Tả Thiên và Tô Bác Vũ lóe lên rồi vụt đi.

Hắn muốn đuổi theo nhưng nhìn thấy Cao Thắng Hải nằm dưới đất, Cao Á Lệ đang gào khóc ở đó.

“Bạt Cao Bân gào thét, hai mắt đỏ ửng.

Hắn đến trễ rồi!

Cả nhà họ Cao đầy tiếng khóc, trên mặt đất đầy máu tươi, Cao Tháng Hải đã không còn hơi thở, ngã trong lòng Cao Á Lệ.

“Phịch!” Cao Bân quỳ xuống, đập mạnh một cái xuống đất, phiến đá lập tức nứt ra.

“Nhà họ Tô, nhà họ Tả, tao quyết không đội trời chung với chúng tai” Cao Bân tức giận gào lên.
 
Chương 483


Tin tức bị truyền ra ngoài rất nhanh.

Kết quả là một chết hai bị thương.

Không ai ngờ Cao Tháng Hải lại giấu kỹ như vậy.

Nhà họ Tô và nhà họ. Tả cũng có suy đoán, biết nhà họ Cao chắc chắn vẫn có cao thủ nhưng từ đầu đến cuối chưa từng thấy qua, nào ngờ lại chính là Cao Thắng Hải.

Nhà họ,Cao có hai @ao thủ lớn, nếu đợi Caø Bân trưởng thành, mới diệt nhà họ Cao thì càng khó khăn hơn. – Cho đến khi hai cao thủ về nhà, họ vẫn còn sợ hãi.

Gia chủ nhà họ Cao – Cao Thắng Hải chết, cả nhà họ Cao.

thương vong nặng nề, tất cả những thứ này chỉ xảy ra trong một đêm.

Tin này lập tức được đưa đến trước mặt Giang Ninh đầu tiên.

Hản đã đoán được từ lâu.

Từ khi hắn đến bệnh viện tìm Lưu Tiểu Đao kêu hẳn xé mở miệng của thế giới ngầm Thành Hải, tất cả thứ này.

đều nằm trong dự đoán của Giang Ninh.

“Cao Thắng Hải chết, Tô Bác Vũ và Tả Thiên bị thương”

Hoàng Ngọc Minh hít sâu một hơi, “Thật không ngờ Cao Thắng Hải này lại là một cao thủ, che giấu rất kỹ”

“Bây giờ tình hình nhà họ Cao thế nào?”

Giang Ninh hỏi.

“Thu hẹp toàn diện, có thể nhường thì đều nhường cả, bây giờ Cao Á Lệ khống chế toàn bộ, đang tổ chức tang lễ cho Cao Thắng Hải, có lẽ rất nhanh sẽ báo thù nhà họ Tô và nhà họ Tả”

Ánh mắt của anh chuyển động, “Đại ca, chúng ta cần ra tay không”

Chắc Giang Ninh cũng đợi ngày này hơi lâu rồi.

Kế hoạch hướng Bác của Giang Ninh, Thành Hải này là một khâu rất quan trọng, hắn chính là bàn tay lớn đó, khống chế tất cả!

“Không cần vội, nước vẫn chưa đủ đục đâu”

Giang Ninh lác đầu, “Nước không đủ đục, có vài con cá lớn sẽ không chịu xuất hiện”

Lần này chỉ xuất hiện một người là Cao Thắng Hải mà thôi, bóng dáng phương Bắc phía sau nhà họ Tô và nhà họ Tả đều chưa có động tĩnh gì.

Giang Ninh muốn ra tay, chính là muốn nhổ tận gốc tất cả mạng lưới quan hệ của những người này.

Hoàng Ngọc Minh gật đầu: “Em hiểu rồi, lão Bát bọn họ ngày mai sẽ đến Thành Hải”

“Ừ, sắp rồi”

Giang Ninh nhìn Thành Hải dưới màn đêm, “Sắp rồi, chỗ này sẽ trở nên tươi đẹp hơn”

Trong mát hán lóe lên ý vị thâm sâu.

“Phương Bác, những người đang nhám vào tôi, lần này tôi sẽ chủ động để các người nhìn thấy tôi, vậy tiếp theo các người sẽ làm thế nào đây?”

Động tĩnh của Thành Hải lớn như vậy, phương Bắc muốn không chú ý tới là chuyện không thể, đặc biệt là nó còn liên quan đến Đông Hải, chỉ cần là người có để ý sẽ không khó phát hiện trong đó có bóng dáng của hán.

Đặc biệt là người đó, ẩn nấp rất sâu, âm thầm khống chế tất cả, đến những gia tộc lớn chẳng qua cũng chỉ là công cụ trong tay người kia mà thôi.

Đến nay, Giang Ninh chính là muốn xé mở bóng tối, bát đối phương phải chui ra.

“Đi thôi”

Giang Ninh đứng dậy, nhàn nhạt nói, “Cao Thắng Hải chết rồi, nói ra thì có chút tiếc nuối, ở Thành Hải ông ta cũng tính là một vị đức cao vọng trọng, nếu chúng ta ở Thành Hải thì nên đi chia buồn một chút”

Nhà họ Cao chìm trong đau buồn.

Đại chiến của ba gia tộc lớn đã có kết quả, một chết hai bị thương, chấn động cả Thành Hải.

Ai cũng biết nó còn chưa kết thúc, thậm chí chỉ mới bắt đầu!

Cao Thắng Hải chết, mà hai cao thủ Tả Thiên và Tô Bác Vũ đều bị thương, nhà họ Cao bây giờ vẫn còn một kẻ điên là Cao Bân có mặt, màn báo thù này sẽ không cần đợi quá lâu.

Nhưng hôm nay nhà họ Cao chỉ có một chuyện đó là tổ chức tang lễ cho Cao Tháng Hải.

Cả Thành Hải, không ít người nổi tiếng ở các giới đến, không cần biết là giới kinh doanh hay là thế giới ngâm thì người đến chia buồn đều rất nhiều.

Nhà họ Cao ở Thành Hải nhiều năm như vậy, quan hệ rộng rãi, xảy ra chuyện như vậy, gia chủ mất rồi, có vài người lo lắng nhà họ Cao sẽ không gượng dậy nổi, bị nhà họ Tô và nhà họ Tả tiêu diệt và thôn tính.

Nhưng người biết tình hình bên trong của nhà họ Cao lại không lo lắng, dù sao nhà họ Cao của Thành Hải chỉ là một nhánh nhỏ của nhà họ Cao phương Bác mà thôi.

Hậu thuẫn đủ lớn thì đâu phải người bình thường có thể đẩy ngã được?

“Lạy lần một!”

“Lạy lần hail”

“Lạy lần bai”

“Người nhà đáp lễ!”

Nhạc buồn khiến tâm trạng người khác trầm nặng, Cao A Lệ và Cao Bân hai người đang quỳ trước linh đường khấu đầu với mấy người đến chia buồn.

Cao Bân không nói một lời, quỳ ở đó cúi đầu, trên mặt mang vẻ tiêu điều!

Hắn muốn báo thù!

Vốn tính giết sạch người của nhà họ Tô và nhà họ Tả mới làm tang lễ cho Cao Thắng Hải nhưng Cao Á Lệ lại không đồng ý.

Bây giờ Cao Á Lệ làm gia chủ, người chị này quyết tất cả.

“Á Lệ, đừng quá đau lòng, bớt đau buồn”

Một trưởng bối đi đến trước Cao Á Lệ và Cao Bân thở dài, “Chuyện đến bước này, chị em hai người cũng nên nghĩ tới đường lui cho mình”

Cao Bân đột nhiên ngẩng đầu, tức giận nhìn!
 
Chương 484


Đường lui?

Bây giờ là nhà họ Tô và nhà họ Tả không có đường luil Không phải nhà họ Cao của hán!

Hắn vừa muốn mở miệng, Cao Á Lệ lập tức dùng ánh mắt ngăn hắn lại, không để hắn nói chuyện.

“Vâng, lão Quách nói đúng, chúng tôi quả thật nên nghĩ đến đường lui”

Cô ta nhìn ông già trước mặt, “Theo ý lão Quách thì cảm thấy nhà họ Cao chúng tôi bây giờ nên làm gì?”

“Cầu hòa”

Ông ta cười khổ nói, “Không cần biết thế nào, sống sót là quan trọng nhất, ba gia tộc lớn tàn sát, không cần biết cuối cùng là nhà nào ngã xuống, đó đều là tổn thất của Thành Hải”

“Á Lệ, nếu hai chị em cô xem trọng tôi, tôi có thể giúp cô cầu xin nhà họ Tô và nhà họ Tả”

Cao Á Lệ cười lạnh: “Họ giết ba tôi, nhà họ Cao tôi còn phải đi cầu xin?”

“Bây giờ khác với trước đây!”

Lão Quách lắc đầu nói, “Nhà họ Cao phải bảo vệ huyết mạch..”

“Im mẹ ông đi!”

Cao Bân không thể nhịn nổi nữa, cười lạnh một tiếng sắc bén quát, “Lão già kia, còn muốn nhà họ Cao tao cúi đầu đi cầu xin chúng? Ông có mục đích gì!”

“Ông đi nói với nhà họ Tô và nhà họ Tả rửa sạch cổ đợi tôi, tôi chắc chán sẽ giết sạch tất cả bọn chúng!”

Hắn làm tư thế muốn ra tay dọa đến sắc mặt lão Quách trắng bệch.

Bị Cao Bân đánh một cái, mạng già này của ông ta sẽ mất đó!

“Cậu bình tĩnh! Cậu bình tĩnh đi!”

Lão Quách lập tức lùi vê sau vài bước, sắc mặt trắng bệch, không dám nói thêm gấp gáp rời đi.

Cao Bân tức giận khó khống chế nổi.

Nếu không phải đang ở trước linh đường của ba mình, chắc chán hán sẽ một đấm đánh chết lão già đó.

Liên tục có vài người đều đến khuyên hai chị em họ cúi đầu với nhà họ Tô và nhà họ Tả để bảo vệ tính mạng của mình, Cao Á Lệ còn có thể nhịn được, dù tức giận cũng không đến nỗi mất chừng mực.

Còn Cao Bân trực tiếp cầm gậy sát để ở một bên lên, dọa đến mấy người đó không dám nói thêm, ỉu xìu mà rời đi.

“Mấy người này hoàn toàn không phải đến chia buồn chuyện của ba”

Cao Á Lệ đương nhiên nhìn ra được.

Những người này đến để thuyết phục, đến để làm sụp đổ phòng tuyến tâm lý của anh em nhà họ Cao họ!

nhà họ Tô và nhà họ Tả thật sự đủ tàn nhẫn.

“Làm xong tang sự, em liền đi giết hai lão già khốn kiếp kia báo thù cho bai”

Cao Bân uy nghiêm nói.

“Đông Hải, Giang Ninh đến!”

Đột nhiên ở ngoài cửa vang lên một cái tên, khiến hai chị em Cao Á Lệ và Cao Bân đồng thời ngẩng đầu.

Giang Ninh?

Giang Ninh đó của Đông Hải, sao hán lại đến!

Giang Ninh bước vào, phía sau là mấy người Hoàng Ngọc Minh đi theo.

“Mày còn dám đến!”

Cao Bân quát lớn một tiếng rồi đứng dậy, hai tay nắm gậy sắt xông thẳng qua chỗ Giang Ninh!

Chính là người này!

Chính là người này hại chết ba hắn!

Nếu không phải Giang Ninh xuất hiện ở Thành Hải thì sẽ có những chuyện này sao?

Dù Cao Thăng Hải không phải do Giang Ninh giết nhưng †ất cả chác chán không thể không dính líu đến hán.

“Tao giết mày!”

Cao Bân giống như một con dã thú hoang dã xông qua, Giang Ninh đứng đó không động đậy, chỉ là khẽ nhíu mày.

“Dừng tay!”

Cao Á Lệ cũng đứng dậy, ngăn Cao Bân lại, “Anh Giang đến chia buồn chuyện của ba, không được vô lễ”

“Chị!”

Cao Bân nổi nóng.

“Em không nghe lời chị nói à?”

Cao Á Lệ quay đầu nhìn Cao Bân một cái.

Cao Bân căn răng, hung hăng nhìn Giang Ninh một cái, chỉ có thể buông gậy sắt trong tay xuống.

Nếu hắn thật sự xông qua, hôm nay có lẽ còn phải tổ chức thêm một tang lễ cho Cao Bân đấy.

“Anh Giang”

Cao Á Lệ nhìn Giang Ninh, không ngờ người đàn ông khiến Đông Hải trở thành cấm địa lại trẻ tuổi như vậy.

Chuyện xảy ra bên Đông Hải, cô ta đã nghe nói không ít, ông Phó ngã xuống, tỉnh thành trở thành xoáy nước.

không biết đã cuốn đi bao nhiêu người.

Đến nhà họ Dương ở khu vực Đông Nam cùng với ngũ hổ của Kiến Châu và nhiều người nổi tiếng khác, sự ngã xuống của họ dường như đến có liên quan đến người này.

“Nghe được tin dữ, đặc biệt đến chia buồn, xin cô Cao bớt đau buồn”

Giang Ninh gật đầu, nhận ba nén hương đi đến trước linh đường của Cao Tháng Hải.

“Lạy lần một!”

“Lạy lần hail”

“Lạy lần bai”

“Người nhà đáp lễ!”

Cao Á Lệ và Cao Bân hai người khấu đầu với Giang Ninh.

“Anh Giang và nhà họ Cao tôi vốn không quen biết, đặc biệt đến chia buồn, tôi rất cảm kích”

Cao Á Lệ nói, “Sai người pha trà”

Giang Ninh không nói chuyện, ngồi ở một bên, rất nhanh có người đưa trà đến.

Tang lễ vẫn tiếp tục, kéo dài đến tối mười giờ, Giang Ninh cứ ngồi đó không nói một lời cũng không làm bất kỳ chuyện gì.

Một lúc lâu sau, khách khứa đều về hơn nửa, Giang Ninh vẫn ngồi đó.

“Mày còn ở đây làm gì?”

Giọng của Cao Bân đầy tức giận, “Cút nhanh đi! Nếu không tao sẽ không nhịn được mà muốn giết mày đấy!”

“Cậu giết nổi tôi sao?”

Giang Ninh nhàn nhạt nói, “Tôi không đi là vì chị cậu giữ tôi lại. Chứ không vì đồ ngu như cậu”

“Mày nói cái gì?”

“Tôi nói, cậu là đồ ngu, cái chết của ba cậu đều vì cậu ngu, bị người khác dụ đi nơi khác nên họ mới có cơ hội ra tay, cậu rời đi khiến nhà họ Cao hoàn toàn rơi xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục”

“Mày.

Toàn thân Cao Bân run rẩy, nhưng hắn biết Giang Ninh nói đúng.

Nếu hản không rời đi mà bảo vệ ở trong nhà, dù hai cao thủ của nhà họ Tả và nhà họ Tô đến cũng chưa chắc giết được Cao Thắng Hải!

“Tất cả những chuyện này đều do mày gây ra đúng không?”

“Vẫn ngu như vậy”

Giang Ninh lắc đầu, “Cậu có thể tiếp tục ngu như thế,cho.

đến khi nhà họ Cao hoàn toàn diệt vong!”

“Ngông cuồng!”

Cao Bân tức giận quát, “Kẻ chết chỉ có thể là nhà họ Tả và nhà họ Tô!”

“Vậy sao?”

Đột nhiên Giang Ninh cười một tiếng.
 
Chương 485


Sắc mặt Cao Bân sa sầm.

Hắn vốn đã không có ấn tượng tốt đẹp gì với Giang Ninh, bây giờ còn Giang Ninh còn dám ở đây nói những lời kỳ quái Chỉ cần đợi tang lễ của Cao Thắng Hải kết thúc, hẳn sẽ đi diệt nhà họ Tô và nhà họ Tả ngay.

Kẻ chết chỉ có thếnHh họ Tô và Ẩna hộ Tả!

“Cao Bân!”

Cao Á Lệ đi qua, “Không được thất lễ”

“Chị”

Cao Bân nghiến răng, “Tên này nói bậy bạ, hắn nói..”

“Em đi bận việc trước đi, chị tiếp đãi anh Giang”

Cao Bân hít sâu một hơi, ráng nhịn tức giận không nói thêm gì.

Nhìn Giang Ninh trước mắt, tâm trạng Cao Á Lệ hơi phức tạp.

Cao Thẳng Hải đã nói đừng hận người đứng sau, Giang Ninh trước mắt có lẽ chính là người đứng sau đó, nhưng nhìn vào lại hoàn toàn không quá có khả năng.

Một Giang Ninh nhỏ nhoi sao có thể khuấy động cả thế giới ngầm Thành Hải?

Đẳng sau đó có rất nhiều gia tộc lớn của phương Bác đang “chơi cờ” đấy!

Cô đã tra ra rồi, nhà họ Tả dựa vào Tống gia ở phương Bắc, còn nhà họ Tô dựa vào Thiết gia ở phương Bắc, hai gia tộc lớn này được tính là ở bậc trung lưu của phương Bắc, thực lực mạnh mẽ!

Dù so với dòng họ nhà họ Cao cũng không hề kém cạnh.

Lần này nhà họ Cao ở Thành Hải xảy ra chuyện, dòng họ phương Bắc hoàn toàn không thể giúp đỡ, Cao Á Lệ liền biết chuyện này đã trở nên rất không đơn giản rồi.

Đây há phải Giang Ninh – vua của một cấm địa Đông Hải có thể khuấy động được?

Không thể.

Tuyệt đối không thểt “Anh Giang đến Thành Hải có chuyện gì sao?”

Cao Á Lệ trót ly trà cho Giang Ninh, nhàn nhạt nói, “Nhà họ Cao tôi đột nhiên gặp biến cố, không biết Giang tiên sinh có biết chuyện này không”

Cô ta hỏi rất thẳng thắn.

“Biết”

Giang Ninh trả lời càng thẳng thắn.

Mắt Cao Á Lệ co rút.

“Anh cũng biết trước cái chết của ba tôi?”

“Biết”

Cơ thể Cao Á Lệ run rẩy, ấm trà đang cầm chút nữa đã đổ ra ngoài.

Cô nhìn chằm chằm Giang Ninh, trầm mặc một lúc mới nói: “Vậy tại sao anh không ngăn cản”

Hỏi xong Cao Á Lệ liền thấy hối hận.

Câu này kiểu này quá ngu xuẩn.

Giang Ninh với nhà họ Cao cô không quen không biết, phải đồng thời đắc tội hai gia tộc lớn nhà họ Tô và nhà họ Tả, thậm chí có thể đắc tội người đứng sau họ, hai gia tộc lớn ở phương Bác đó, ai lại nguyện ý đi làm chuyện này chứ?

Hai nhân vật lớn đó nếu thật sự bị chọc tức, cấm địa Đông Hải gì đó sợ là sẽ hoàn toàn biến mất trong một đêm!

“Vì ông ấy cần phải chết”

Giang Ninh nói, “Điểm này tôi nghĩ ba cô rõ hơn tôi.”

Ánh mắt Cao Á Lệ rung động.

Lời Giang Ninh nói lại giống với lời Cao Thắng Hải nói trước khi chết.

Lúc Cao Thắng Hải căn dặn chuyện sau này, cực kỳ bình †ĩnh giống như đợi ngày này đã rất lâu rất lâu rồi, ông chết rồi ngược lại là giải thoát.

Người mà ông nói đang đợi chính là Giang Ninh?

Đây rốt cuộc là chuyện gì.

“Rất nhiều chuyện, nhìn nhiều rồi sẽ tuyệt vọng, tuyệt vọng rồi sẽ muốn thay đổi”

Lời của Giang Ninh nói Cao Á Lệ nghe có chút không hiểu, “Nhưng có người không có năng lực thay đổi hoặc là không có dũng khí thay đổi, thậm chí không dám đi thay đổi, ba cô được tính là có dũng khí nhưng ông ấy không có năng lực”

“Ý của anh là ba tôi chỉ có thể dùng cái chết của mình để thay đổi chuyện trong lời của anh?”

Cao Á Lệ quái dị mỉm cười.

Nhưng hình như cô ta cảm nhận được mình nói đúng rồi.

Rõ ràng cô ta không hiểu Giang Ninh đang nói gì nhưng hình như đột nhiên lại hiểu ra rồi.

Nó giống như đột nhiên rơi vào một xoáy nước lớn!

Xung quanh có rất nhiều cặp mắt nhìn chằm chằm cô ta, nếu có chút sơ suất thì sẽ vạn kiếp bất phục.

Lúc ba làm gia chủ, có lẽ chính là cảm giác này.

“Sự hi sinh của ông ấy có giá Cao Á Lệ đột nhiên cảm thấy Giang Ninh ngồi trước mặt mình sâu không thể lường đượ!

c Hắn giống như sương mù vậy, khiến người khác nhìn không rõ khuôn mặt chân thật nhất của hắn rốt cuộc là như thế nào.

“Tối nay anh đến nhà họ Cao..”

“Tôi đang đợi người”

“Đợi ai?”

“Họ sẽ đến ngay thôi.”
 
Chương 486


Người nhà họ Tả cũng đang ở đây.

Gia chủ nhà họ Tả, Tả Xuân Thu, còn có Tả Thiên, lúc này đang ngồi ở phòng khách nhà họ Tô.

Ngồi ở vị trí chủ vị là gia chủ nhà họ Tô, Tô Bác Văn, và Tô Bác Võ. £` = Hai gia tộc lớn đấu tranh ngầm bao nhiêu năm nay, thậm chí giờ vẫn còn là đối thủ, nhưng lúc này lại ngồi lại với nhau.

Bởi vì, bọn họ còn có việc quan trọng hơn phải giải quyết ngay lập tức.

Trước khi cùng đạt được lời ích chung, tạm thời hợp tác thì có gì mà không thể?

“Ý của Phương Bắc rất rõ ràng”

Tô Bác Văn nói: “Diệt nhà họ Cao, nhà họ Tả lại tranh với nhà họ Tô, đó là quy tắc của cạnh tranh”

“Không ai có thể khiêu chiến quy tắc”

Tả Xuân Thu nói: còn con đường ch lốn vượt ra khỏi quy tắc, vậy thì chỉ Hai người quay đầu, Quách lão đang đứng chắp tay phía dưới.

“Bọn họ không chịu cúi đầu”

Quách lão bảo: “Cao Bân nói rồi, lễ tang kết thúc thì cậu †a sẽ đến lấy mạng mấy người”

“Hừ, nhóc con vát mũi chưa sạch, thật sự cho rằng mình giỏi lắm sao”

Tả Thiên cười lạnh một tiếng.

Bọn họ bảo Quách lão đợi người, đi thuyết phục chị em nhà họ Cao, mục đích là vì để họ lơ là cảnh giác, không thể giữ lại nhà họ Cao được nữa.

Không chỉ là nhà họ Cao ở Thịnh Hải, mà cả nhà họ Cao ở phương Bắc nữa.

“Ra tay đi”

Tô Bác Văn lên tiếng, soạt soạt soạt, ba thân ảnh đứng dậy.

Người nào người nấy đều vô cùng khí thế, cường hãn vô cùng.

“Vậy thì ra tay thôi”

Tả Xuân Thu cũng lên tiếng, ba người bên cạnh ông ta cũng đồng loạt đứng dậy.

Những người này là cao thủ bọn họ giấu kỹ ở gia tộc của họ.

Song phương cuối cùng cũng tung ra con át chủ bài của mình.

Ngoài mặt chỉ có hai người là Tô Bác Võ và Tả Thiên gần đến cấp bậc tông sư, nhưng trên thực tế, bọn họ còn có rất nhiều cao thủ, đây mới là thực lực thực sự của bọn họ.

Mà nhà họ Cao, Cao Thắng Hải, cao thủ bí mật của họ.

cũng chết rồi, ai còn có thể ngăn cản được?

“Đêm nay, sẽ khiến cho nhà họ Cao biến mất vĩnh viễn ở Thịnh Hải, bát đầu từ ngày mai, nhà họ Tả của anh và nhà họ Tô của tôi, dựa vào thực lực của từng nhà vậy”

Tô Bác Văn nói to.

Tả Xuân Thiên cười lạnh, đứng dậy nói: “Tôi cũng có ý này!”

Dứt lời liền vung tay áo bỏ đi.

Mà sáu người kia, thân ảnh loáng lên, thoát cái đã biến mất.

Nhìn theo nhà họ Tả rời đi, Tô Minh Xương híp mắt lại: “Ba, con đã chuẩn bị đầy đủ hết rồi, chỉ đợi ngày mai sẽ ra tay với nhà họ Tải”

“Bên Minh Vĩ cũng đang chuẩn bị rồi”

Tô Bác Văn lạnh lùng nói: “Một tháng, ba chỉ cho các con thời gian một tháng, Thịnh Hải phải nằm trong tay nhà họ Tô chúng tai”

Ông không ngờ, con cháu nhà họ Tả nhiều, lúc thường đều chỉ hoạt động trên mặt đất, nhưng hôm nay mới phát hiện, thân thủ người nào người nấy đều không thể đùa được, không hể thua kém Cao Bân.

Hôm nay giết nhà họ Cao dễ như trở bàn tay.

Nhà họ Tả giấu cũng thật kỹ!

Đương nhiên là nhà họ Tô cũng không yếu.

Hôm nay là lúc hai bên sẽ thể hiện thực lực của mình, đến ngày mai sẽ nghênh tiếp một trận chiến điên cuồng hơn nữa.

Thịnh Hải chắc chẵn sẽ rơi vào tay nhà họ Tô.

Lúc này.

Đêm khuya, nhà họ Cao vẫn sáng đèn.

Cao Á lệ đang ngồi sững sờ ở đó.

“Cậu nói cái gì, còn có người đến?”

Cô không dám tin, cao thủ nhà họ Tô và nhà họ tả chẳng phải là Tả Thiên và Tô Bác Võ hay sao, chẳng lẽ còn có người khác?

Nhưng ngẫm lại, ba của cô cũng có thể giấu kỹ đến như vậy, vậy thì nhà họ tả và nhà họ tô sao không thể chứ.

“Bọn họ đã đến rồi”

Giang Ninh không ngẩng đầu, cầm tách trà lên.

Vừa dứt lời, mấy cái xác bay vào.
 
Chương 487


“Rầm!”

“Rầm”

Ba âm thanh vang dội vang lên liên tiếp, ba thuộc hạ nhà họ Cao bay thẳng vào trong, vừa tiếp đất liên toi mạng.

“Ailf Ý #4 Z7”) Cao Bân tức giận rống lên, sau đó một đám người xông vào.

Dám đến linh đường gây chuyện, muốn chết!

“Vụt két!”

Cao Bân tức giận nắm chặt hai cây gậy trong tay, đang không có nơi trút giận, cậu nhìn sáu người từ ngoài vào, đồng tử bỗng chốc co lại.

“Là các người”

Sáu người trước mặt, nhà họ Tô và nhà họ Tả mỗi nhà ba người.

Ba người ngày cậu rất quen thuộc, ngày thường còn gặp nhau mấy lần.

Ba người nhà họ Tô là con của Tô Bác Võ, trước giờ chưa ‘từng lộ mặt, bình thường cũng chỉ hoạt động ở trên mặt im chí Cao Bân còn không biết bọn họ lại có thân gi hại như vậy.

Còn ba người nhà họ Tả chính là con trai của Tả Xuân Thiên, mấy người anh của tả tư triết, bình thường cũng chỉ thấy xuất hiện công khai ở những hoạt động trên mặt đất, thậm chí còn có địa vị khá cao.

Cao Bân không ngờ, bọn họ lại giấu kỹ đến như vậy.

“Không tồi, đêm nay hai nhà các người liên thủ đến tiêu diệt nhà họ cao.”

Con trai cả nhà họ Tả Tả Thượng phong vặn vặn tay, khớp xương kêu răng rác: “Nghe nói cậu có một thân võ nghệ, sức mạnh vô thường, Thịnh Hải đều nói cậu tuổi trẻ tài cao, đêm nay, lời đồn này sẽ không tồn tại nữa”

“Mạng của nó là của tôi”

Người nhà họ Tô lên tiếng: “Mạng tên này, tôi muốn”

“Soạt!”

“Soạt!”

“SoạtI”

Người nhà họ Cao đông nghịt, trước linh đường có đến hơn một trăm người, đều là thuộc hạ tinh nhuệ của Cao.

Á Lệ, ngoài mười mấy cao thủ, những người khác cũng không hề tệ.

Cô đã sắp xếp đâu vào đấy, chỉ là lo lắng trước linh đường sẽ có chuyện gì xảy ra.

Cho dù cô không tin tưởng lắm, nhưng lúc này tim đập bang bang trong lồ ng ngực.

“Cậu biết bọn họ sẽ đến?”

Cô nhìn Giang Ninh vẻ không thể tin nổi, Giang Ninh cái gì cũng biết.

Nhưng không phải là do hắn sắp đặt, chỉ có thể là do hắn đoán, nhưng mỗi một bước hắn đều nắm chắc trong tay, Giang Ninh đáng sợ thế nào chứ?

“Tôi đợi chúng lâu lắm rồi”

Giang Ninh ngẩng đầu nhìn sáu người vừa đến.

Bọn họ có thể coi là át chủ bài nhà họ Tô và nhà họ Tả.

Không chỉ nói đến thực lực, mà còn nói về tiềm lực và tương lai sau này.

Cho dù giết Tả Xuân Thiên và Tô Bác Băn thì đối với nhà họ Tả và nhà họ Tô không có ảnh hưởng gì to lớn cả, bởi vì người mà họ âm thầm bồi dưỡng có thể lên kế tục vị trí gia chủ ngay lập tức, hai đại gia tộc vẫn là hai đại gia tộc như cũ.

Không nhổ cỏ tận gốc không phải là phong cách của Giang Ninh.

Nhưng hiện giờ gốc cỏ ấy đã hiện lên rồi.

“Rầm!”

Trong đại viện đằng xa, song phương đã bát đầu đánh giết, không hề lưu tình chút nào.

Vừa ra tay đã dùng sát chiêu, tàn sát khốc liệt, máu văng tung toé.

Cao Á Lệ thấp thỏm không yên.

thực lực của sáu người này thật mạnh.

Mỗi người hầu như ngang ngửa với Cao Bân, lúc này hai người vây đánh Cao Bân, bốn người còn lại tự như sói trong đàn cừu, tuỳ ý tàn sát những cao thủ khác nhà họ Cao.

“Phụt.”

“A.

“Rắc…

Người bình thường không phải là đối thủ của họ, trước mặt họ tựa như là con sâu cái kiến, không chịu được đến một kích!

Chỉ mấy phút ngắn ngủi đã có mười mấy người bị giết rồi!

Máu chảy thành dòng trên đất, thậm chí còn có tay chân bay ra, rơi ở trước mặt Cao Á Lệ.

Tim cô đập bình bịch, cho dù cô vẫn luôn nắm trong tay thế giới ngầm nhà họ cao nhưng cô chưa từng thấy cảnh tượng nào tàn khốc như vậy.

Tay cô đang run rẩy.

Cô hít sâu vào một hơi, lồ ng ngực phập phồng.

“Bảo vệ đại tiểu thư!”

Hộ vệ thân tín của cô đứng cản trước mặt Cao Á Lệ, nhưng lại bị con trai cả nhà họ Tả là Tả Thượng Phong bóp cổ. cánh †av dùng lưe. rắc môt tiếng, cổ liền gãy rời.
 
Chương 488


Cao Á Lệ hoảng loạn thật rồi.

Đây mới là con át chủ bài nhà họ Tả và nhà họ Tô!

“Cao tiểu thư, lâu rồi không gặp”

Tả Thượng Phong chậm rãi bước đến, ngẩng đầu nhìn Giang Ninh đang ngồi uống trà không thèm để ý đến gã, hơi nhíumày. — „- ‘ “Không ngờ cô còi ©ó khách nữa”

Giang Ninh nhìn gã, không nói gì.

Tim Cao Á Lệ đập thình thịch, quay đầu nhìn Giang Ninh: “Cậu không quản?”

“Tại sao phải quản”

Giang Ninh nói: “Cậu ta còn chưa cầu xin tôi”

Hắn đưa mắt sang nhìn Cao Bân hiện đang vô cùng thảm hại Nghe thấy lời của Giang Ninh, Tả Thượng Phong khinh thường cười lớn.

“Mày rất thông minh đấy, đây không phải là chuyện mày.

có thể quản được”

Dựa vào Giang Ninh mà cũng dám quản chuyện nhà họ.

Tả?

Đừng nói Giang Ninh, hiện tại cho dù nhà họ Cao ở phương Bắc có đến cũng không cản nổi ý muốn giết người của họ ngày hôm nay.

Đêm nay đã định trước nhà họ Cao phải máu chảy thành sông.

“Thật không ngờ, nhà họ Tô và nhà họ Tả lại cấu kết với nhau làm việc xấu”

Cao Á Lệ nghiến răng, cố gắng để mình giữ được sự bình tĩnh.

Đối diện với cao thủ giống như Tả Thượng Phong, cho dù là em trai Cao Bân cũng không phải là đối thủ, cô lại càng không có khả năng sẽ đánh thắng gã.

Mà hiện giờ Cao Bân hiện giờ còn đang bị hai tên quấn chân, bản thân còn khó giữ càng huống chỉ những người khác.

Nhà họ Cao thật sự xong rồi.

Cho dù Giang Ninh có muốn quản, nhưng chỉ e hắn cũng không có thực lực gì đáng kể, sáu người này quá mạnh.

“Rầm!”

Hai cây côn sát trong tay Cao Bân bị đánh bay, cậu chuyển sang dùng hai nắm đấm, điên cuồng đánh về phía hai tên kia.

Cậu thấy Tả Thượng Phong đã tiếp cận đến Cao Á Lệ liền mở miệng chửi: “Mày dám làm chị tao bị thương, tao.

lấy cái mạng mày!”

Cậu vùng vẫy định xông qua, nhưng bị hai người quấn lấy, đừng nói đến chuyện đi, cậu còn có thể sống được không đã là chuyện vô cùng khó khăn rồi.

Ở Thịnh Hải, ngoài hai lão già còn chưa chết kia, vậy mà lại còn có sáu cao thủ mạnh đến vậy.

“Ha ha, tao nói rồi, đêm nay người nhà họ Cao đừng hòng ai mong chạy thoát.”

Tả Thượng Phong híp mát lại, nhìn chằm chăm vào Cao.

Á Lệ: “Mày tự ra tay hay là tao đến?”

Hắn bước đến, từng bước ép sát Cao Á Lệ, hiển nhiên là không thèm đặt Giang Ninh đang ngồi đằng kia vào mắt.

Trong mát gã, kết cục nhà họ cao đã định trước rồi, cho dù là thượng đế cũng không thể thay đổi được gì.

Cao Á Lệ rút con dao giất ở eo ra, bỗng nhiên xông về phía Tả Thượng Phong: “Chết.”

Ánh mắt cô tràn đầy sự quyết tâm!

“Bộp!”

Tả Thượng Phong cười lạnh, vung tay đoạt lấy con dao trong tay Cao Á Lệ, sau đó thuận thế tát vào mặt cô, khiến cô ngã ra đất.

“Dựa vào mày?”

Tả Thượng Phong kề con dao trong tay vào cổ Cao Á Lệ, sự sắc bén lạnh lẽo khiến cho Cao Á Lệ không dám nhúc nhích.

Chỉ cần tay Tả Thượng Phong ấn uống, là cô chết không cần nghi ngờ!

“Dừng tay!”

Mắt Cao Bân đỏ lên, người bị ăn mấy quyền, sau lưng bị thọc một dao, máu chảy không ngừng.

Cậu thấy Cao Á Lệ bị khống chế mạng khó giữ nổi thì cả người trở nên điên cuồng, nhưng cậu chỉ có thể trơ mát nhìn!

Hộ vệ nhà họ Cao sắp chết hết rồi!

“Giang Ninh! Giang Ninh!”

Cao Bân gào to, tựa như một tên dã nhân phát điên: “Tôi xin anh! Tôi xin anh! Cứu chị tôi! Nhanh cứu chị tôi!”

Giang Ninh buông chén trà, cụp mắt xuống.

“Đây là thái độ cầu xin người khác?”

“Bịch!”

Cao Bân dùng hai nắm đấm đẩy lui hai người, sau đó không tiếp tục truy kích, mà bỗng quay phắt người đối diện với Giang Ninh, trực tiếp quỳ xuống.

“Cứu chị tôi!”
 
Chương 489


“Rầm!”

“Rầm!”

Hai chân đạp mạnh vào ngực Cao Bân, khiến cậu bay ra ngoài, đập mạnh xuống đất.

Cậu quỳ rạp xuống, nhưng đối phương tuyệt đối không cho cậu cơ hội trở mình!

“Cầuxiphắn?” ¿’ — “Hản là cái thá gì!”

“Đêm nay ai cũng không cản được chúng tao giết người!”

Sáu người đó cười lớn, cao thủ nhà họ Tả và nhà họ Tô thậm chí còn bắt đầu cạnh tranh xem ai giết được nhiều hơn.

Cao Bân ngã xuống đất, miệng phun máu, cậu không thèm để ý mình bị thương thế nào, cho dù chết cũng không sao cả, nhưng không thể để chị cậu xảy ra chuyện!

“Giang Ninh…cứu chị tôi!”

Cậu vùng vẫy, lại quay về phía Giang Ninh quỳ xuống: “Tôi dùng mạng mình để đổi”

‘Vành mắt Cao Á Lệ đỏ lên.

“Đừng! Đừng!”

Cô nhìn hai tên nhà họ Tô và nhà họ Tả đi về phía Cao Bân, hận không thể chết ngay lập tức, cô không muốn liên luy đến em trai.

“Không ai có thể cứu tụi mày”

Tả Thượng Phong ngẩng đầu nhìn Giang Ninh: “Bọn mày.

lại ngu ngốc đến nỗi tin có người sẽ cứu được bọn mày”

“Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, mày chắc hiểu chứ hả”

Trong lời nói tràn ngập sự cảnh cáo và uy hiếp!

Giang Ninh nhấp một ngụm trà rồi đặt nhẹ tách trà xuống, khoé miệng nhếch lên một nụ cười nhạt.

“Tao, không hiểu”

Vừa dứt lời.

“VụtI”

Tách trà trên bàn bay vút ra ngoài, nhanh như đạn súng.

Đồng tử trong mắt Tả Thượng Phong co rụt lại, lập tức đưa thanh kiếm trong tay lên đỡ.

Nhanh quát!

Choang!

Tách trà đập lên kiếm gã, mạnh đến nôi tay gã cũng tê dại, nhanh chóng lùi lại sau một bước.

Tả Thượng Phong nhanh chóng điều chỉnh lại, mắt loé lên tia ác độc, thuận thế vung kiếm lên, quét qua cổ họng Cao Á Lệ.

“Không thể nào!”

Nhưng bỗng trận gió đánh úp về phía gã, Giang Ninh đã ở trước mặt gã.

Không thể nào!

Sao lại nhanh như vậy?

Thậm chí cánh tay của Tả Thượng Phong còn đang giơ lên, không kịp chém vào cổ Cao Á Lệ.

“Mày muốn chết!”

Gã lắc mạnh eo, lưỡi đao sắc bén trong phút chốc đâm về phía tim Giang Ninh.

“Rầm!”

Nhưng nắm đấm của Giang Ninh quá nhanh!

Một đấm!

Tựa như pháo đạn, Tả Thượng Phong chưa kịp chém xuống, thì ngực đã bị một nắm đấm quét qua.

Âm thanh nổ tung vang dội.

“A.”

Cả người Tả Thượng Phong bay ra, lộn dưới đất vài vòng mới dừng lại.

Gã ngẩng đầu, sợ hãi nhìn Giang Ninh, giơ tay lau khoé miệng dính máu, ác độc nói: “Là cao thủ!”

Gã không ngờ, cái tên trước mặt gã lại đáng sợ như vậy!

Một đấm này nếu như tăng thêm vài phần lực, chỉ e đoạt luôn mạng của gã.

“Soạt”

“Soạt!”

“Soạt!”

Sáu người lập tức xông lên, thậm chí không thèm giết Cao Bân và Cao Á Lệ nữa.

Chỉ có một đấm này thôi đã khiến chúng không thể tưởng tượng nổi.

Từ bao giờ nhà họ Cao lại có một tên đáng sợ như vậy?

“Mày là ai?”

Tả Thượng Phong gào lên, ánh mát tràn ngập cảnh giác, làm gì còn sự khinh thường lúc trước nữa.

“Đông Hải, Giang Ninh”

Giang Ninh quét mắt qua mấy người, thoả mãn gật đầu: “Đủ cả rồi, giấu cũng kỹ đấy, cuối cùng cũng thò ra rồi”

Cao Á Lệ nhìn đến sững sờ.

Không biết lúc nãy xảy ra chuyện gì, Giang Ninh rõ ràng là ở đằng sau cô…sao giờ đã ở phía trước cô rồi thế này.

Hơn nữa, hắn làm thế nào mà một nắm đấm đã có thể đánh bay được Tả Thượng Phong?

Nhanh quá, cô nhìn không thấy gì cả.

Cho dù là Cao Bân cũng chỉ nhìn thấy bóng của Giang Ninh, tựa như ma quỷ, trong chớp mắt đã ở trước mặt Tả Thượng Phong.

Nắm đấm đó…

Nếu như đánh vào cậu, chỉ e cậu đã chết lâu rồi!
 
Chương 490


Người nhà họ Tô bỗng phản ứng lại, trước đây Tô Minh Toàn bị Giang Ninh dạy dõ một trận, khiến nhà họ Tô mất hết mặt mũi Nhưng Giang Ninh không dám giết Tô Minh Toàn, vậy thì có thể chứng minh hắn kiêng dè nhà họ Tô.

Lúc này lại dám đối đầu với nhà họ Tô!

“Tao Tuyên may UẪg quản đạn Không đâu”

Tả Thượng Phong lạnh lùng nói.

“Lúc nấy mày có nghe thấy không?”

Giang Ninh nói: “Tên nhóc kia đã quỳ xuống cầu xin tao.

rồi, bắt đầu từ hôm nay mạng của cậu ta là của tao, ngoài tao ra, không ai được giết cậu ta cả”

“Ngông cuồng”

“Giết hẳn!”

Ánh mắt sáu người giao nhau, không do dự chút nào.

Hôm nay không giết Giang Ninh chỉ e không thể giết Cao.

Á Lệ và Cao Bân!

Vùng đất cấm Đông Hải chó má gì?

Hôm nay sẽ giết cả!

“SoạtI”

“Soạt!”

“Soạt!”

Sáu người vây quanh Giang Ninh!

Nhất thời trái tim Cao Á Lệ như treo lên.

Nguy hiểm quát Cao Bân một người đấu với hai người đã chật vật lắm rồi, suýt chút nữa là toi mạng.

“Rầm!”

Nhưng bỗng nhiên, âm thanh vang dội vang lên, Tả Thượng Phong bị đánh bay một lần nữa.

Lần này ngay cả cơ hội để gã kêu gào cũng chẳng có, đập mạnh xuống đất, chết ngay lập tức.

“Một tên!”

Giang Ninh nói.

Ngay sau đó, là quyền thứ hail “Rầm!”

Lại một tiếng vang, một tên nhà họ Tô, lồ ng ngực lõm xuống, há miệng phun máu, xương sống bị đánh gãy!

Toi mạng.

“Hai tên!”

Giọng nói của Giang Ninh tựa như ác quỷ địa ngục, khiến cho bốn người còn lại kinh hồn bạt vía!

Đáng sợi Quá đáng sợ!

Sao lại có người đáng sợ như vậy tồn tại?

Một quyền của Giang Ninh như lưỡi hái của thần chết, chuyên để lấy đi sinh mạng của con người.

“Ba tên”

“Bốn tên!”

“Năm tên!”

Ba quyền liên tiếp, ba thân hình bay ra, trực tiếp toi mạng, ngay cả một chút sức lực phản kháng cũng không có.

Còn lại một người cuối cùng cả người gã ta run rẩy, không dám đến quá gần.

Miệng gã lắp bắp, nhìn Giang Ninh đang từng bước đến gần gã, phòng tuyến tâm lý đã sụp đổ.

“Đừng qua đây…đừng qua đây…”

Gã cảm thấy da đầu tê rần!

Giang Ninh đứng yên không di chuyển nữa, người đó mới thở phào nhẹ nhõm.

“Phụt.”

Nhưng bỗng nhiên, một cây gậy sắt từ phía sau lưng gã chọc thẳng vào tim, xuyên qua ngực trước.

Hai tay Cao Bân nắm cây gậy sát, vẻ mặt hung ác.

“Chết! Chết đi!”

“Bịch!”

Sáu người nhà họ Tả và nhà họ Tô chết hết toàn bộ.

Gió thổi qua, mùi máu tanh tản ra trong không khí, cả người Cao Á Lệ vẫn còn đang run rẩy.

Đầu cô trống rỗng, không dám tin hết thảy khung cảnh cô nhìn được trước mắt mình này.

Giang Ninh…là thần sao.

“Chị!”

Cao Bân chạy đến, đỡ Cao Á Lệ đứng dậy, thấy cô không sao mới yên tâm phần nào.

Suýt chút nữa thôi, chút nữa thôi là Cao Á Lệ bị giết rồi!

Cậu quay sang nhìn Giang Ninh, lòng oán hận đã chuyển sang cảm kích, còn có một chút kính sợ.

Mạnh quát Cho dù là cao thủ cấp bậc tông sư, chỉ e cũng khó sống dưới tay Giang Ninh.

“Anh..”

Cao Á Lệ định nói chuyện nhưng phát hiện cổ họng khô hốc, khản đến nói không ra lời.

Cô nuốt vài ngụm nước bọt mới nói: “Anh cố ý đợi sáu người này ra mặt”

Sáu người này là người mà nhà họ Tô và nhà họ Tả giấu kỹ nhất, là át chủ bài của họ, là tương lai của hai nhà, còn quan trọng hơn cả hai lão già kia.

Nhà họ Tô và nhà họ Tả chỉ nghĩ rằng, để cho bọn họ hiểu đối thủ tương lai của mình mạnh bao nhiêu, nhưng không ngờ, Giang Ninh đã đợi họ ở đây.

Hiện giờ, chết hết rồi.

“Cỏ đã nhổ tận gốc rồi”

Giang Ninh hờ hững: “Diệt gốc rồi, thì nên chém luôn ngọn”
 
Chương 491


Hai người Cao Á Lệ và Cao Bân đã chấn động đến tê dại.

Nhìn sáu thi thể trước mát, đó là chỗ dựa dẫm lớn nhất trong tương lai mấy chục năm sau này của nhà họ Tô và nhà họ Tả.

Thực lực mỗi người đều không kém hơn Cao Bân, chỉ cho họ chút thời gian, vậy thì Thịnh Hải chắc chắn sẽ rơi vào tay hai nhà, còn nhà họ Cao đã định phải suy tàn.

Nhưng hiện giờ thÏ sao?

Sáu người chết toàn bột!

Còn chị em nhà họ Cao vẫn sống yên ổn.

“Chém ngọn?”

Miệng Cao Á Lệ run rẩy.

Khoảnh khắc cô đứng sau nhìn Giang Ninh như thể nhìn một vị thần!

Ánh sáng phát ra từ người Giang Ninh khiến cả linh hồn cô run rẩy.

Hắn, hắn là thần sao?

“Mấy cây cỏ héo ấy, để dành cho mấy người tự mình trả thù vậy”

Giang Ninh nói: “Tôi không có hứng thú”

Tả Thiên và Tô Bác Võ đã bị thương nặng, nếu như Cao.

Bân không giải quyết được, vậy thì nhà họ Cao cũng không thể tồn tại nổi nữa.

Mục đích của Giang Ninh, đó là chỉ cần chặt đứt gốc rễ của chúng, khiến cho hạt giống tương lai của chúng biến mất triệt để, vậy là đủ rồi.

“Sao anh lại giúp chúng tôi?”

Cao Á Lệ mím môi, ánh mắt nhìn Giang Ninh còn hơi run rẩy.

Cô không biết tâm trạng lúc này của mình như thế nào.

Có kinh ngạc, có sợ hãi, còn có sự sùng bái với Giang Ninh.

Hiện giờ ngay cả bản thân cô cũng không thể giải thích rõ được.

“Đây là do Cao Thắng Hải dùng tính mạng mình để đổi lấy”

Dứt lời, Giang Ninh không nói thêm gì nữa, chắp tay ra sau lưng rời đi.

Tay Cao Bân vẫn hơi run, thấy thân ảnh Giang Ninh đã biến mất, lúc này mới lấy lại tinh thần.

“Chị, sao…sao hán lại làm như vậy?”

Cao Bân muốn hỏi chính là, tại sao Giang Ninh lại nhổ gốc của nhà họ Tô và nhà họ Tả, sáu người mà họ giấu kỹ, là chỗ dựa vững chắc của tương lai hai nhà.

Cho dù nhà họ Cao của họ, bao nhiêu năm nay cũng không hề biết đến.

Nếu như không phải đợt này Thịnh Hải đang nổi sóng, khiến cho át chủ bài của họ lộ ra, Thịnh Hải tương lai chỉ e không có vị trí cho nhà họ Cao.

“Tại sao..”

Cao Á Lệ cười khổ, cô nào biết được.

Cô quay đầu nhìn Hoàng Ngọc Minh vẫn còn chưa rời đi, lời muốn nói trong ánh mắt rất rõ ràng.

“Có lẽ là do chị dâu tôi muốn đến Thịnh Hải, muộn nhất là cuối tháng này. Đại ca không muốn có người đến phá, ảnh hưởng đến tâm trạng của chị dâu”

Hoàng Ngọc Minh bình tĩnh đáp.

Am Lời của anh như một tia sét cắt qua, giáng thẳng vào đầu hai chị em Cao Á Lệ.

“Hắn có người yêu rồi?”

Cao Á Lệ ngạc nhiên hỏi, trong giọng nói còn có chút thất vọng.

Vừa nói xong, cô vội điều chỉnh lại tâm trạng của bản thân: “Đàn ông giống như hản, sẽ không có khả năng không có phụ nữ theo đuổi, cô gái đó chắc chắn rất ưu tú nhỉ”

“Là chị dâu mà đại ca theo đuổi”

Giang Ninh nói xong thì rời đi.

Còn Cao Á Lệ và Cao Bân vẫn còn đang trong trạng thái kinh ngạc không thôi.

“Người đàn ông như vậy… lại chủ động theo đuổi, thì sẽ như thế nào?”

Cao Á Lệ lẩm bẩm tự hỏi.

Cao Bân nhìn cô, dường như đã cảm giác được gì đó, chỉ lác đầu mà không nói gì.

Đàn ông giống như Giang Ninh rõ ràng là không phải người phụ nữ bình thường có thể khống chế được, đừng nói Cao Á Lệ, cho dù là những người phụ nữ của những đại gia tộc ở Phương Bác cũng không có mấy người có tư cách dựa gần Giang Ninh.

Quá mạnh!

Mạnh đến không giống một người bình thường, mạnh đến khiến người ta căm phẫn.

Mà hắn tiêu diệt con át chủ bài mà nhà họ Tô và nhà họ.

Tả giấu kỹ bao nhiêu năm qua chỉ vì không muốn ảnh hưởng đến tâm tình của một người phụ nữ?

Vừa nghĩ thôi đã khiến người ta sợ hãi!

“Người đàn ông này không thể trêu vào; Cao Bân thầm nhủ: “Người phụ nữ của hắn cũng không thể chọc vào!”

Cậu hít sâu vào một hơi, quay sang nhìn Cao Á Lệ vẫn còn đang ngẩn người: “Chị, chuẩn bị ra tay thôi”

Cao Á Lệ định thần lại.

Giang Ninh nói rồi, đã diệt gốc, chuyện tiếp theo phải làm đó là nhổ luôn mấy cây cỏ héo Tô Bác Võ và Tả Thiên.

Đây là cơ hội hắn cho bọn họ.

Cô rất rõ ràng, từ đầu đến cuối Giang Ninh không để lộ bản thân, hắn khinh thường việc lưu lại tên của mình ở Thịnh Hải.

“Ra tay thôi!”

Cao Á Lệ nói ngay lập tức: “Không thể giữ lại nhà họ Tô và nhà họ Tải”

Lúc nãy Hoàng Ngọc Minh có nói, người phụ nữ của Giang Ninh muộn nhất cuối tháng này sẽ đến Thịnh Hải, cũng có nghĩa là, bọn họ phải giải quyết sạch sẽ nhà họ Tô và họ Tả trước cuối tháng này.

Tuyệt đối không thể để người phụ nữ của Giang Ninh gặp phải bất cứ một chuyện không vui vẻ gì, vậy thì bọn họ không thể gánh nổi hậu quả.

Chẳng mấy chốc, nhà họ Cao liền ra tay.

Cao Á Lệ lập tức triệu tập tất cả mọi người của nhà họ Cao, không chừa một ai cả xông thẳng đến nhà họ Tô.
 
Chương 492


‘Vẻ mặt hai người Tô Bác Văn và Tô Bác Võ rất căng thẳng.

Chỉ là sự lo lắng của họ không phải vì nhà họ Cao, trong mắt bọn họ nhà họ Cao đã biến mất rồi.

Bọn họ đang cân nhắc xem nên đối phó với nhà họ Tả như thế nào!

Hôm nay, át chủ bài của hai nhà họ đã lộ mặt, tiếp theo chính là đao thật kiếm thật đi giết đối phương.

Ai thắng, thì kẻ đó sẽ là chủ nhân của thế giới ngầm Thịnh Hải, khống chế hết mọi tài nguyên của Thịnh Hải “Sau đêm nay, chính là thời khắc tranh đấu của nhà họ Tô chúng ta và nhà họ Tả”

Tô Bác Văn nói: “Chỉ cần chúng ta lấy được Thịnh Hải, trở thành người phát ngôn của Thịnh Hải, vậy Phương Bắc bên kia sẽ ủng hộ tại nguyên cực lớn cho chúng ta”

“Tương lai nhà họ Tô sẽ một bước lên mây, mọi chuyện sẽ nằm trong tầm tay chúng ta”

Tô Bác Võ hơi nhúc nhích, chỗ vết thương nhói lên đau đớn.

Chỉ là nghĩ đến tương lai của nhà họ Tô, vậy những vết thương này không tính là gì cả.

“Tả Thiên với tôi già rồi, tương lại còn phải trông chờ vào những người trẻ tuổi này”

Tô Bác Võ nói: “Đêm nay, chính là cơ hội để chúng ta hiểu rõ đối thủ, tương lai ai tháng ai bại, cũng chỉ có thể dựa vào chúng thôi”

Trong mắt bọn họ đương nhiên là không còn nhà họ Cao nữa rồi.

Dẫu sao, qua đêm nay thì nhà họ Cao sẽ biến mất.

“Sau khi diệt nhà họ Cao, chúng ta cũng phải tranh đoạt tất cả những sản nghiệp đó”

Tô Bắc Văn nói: “Chuyện này cứ để tôi lo”

Tô Bác Võ gật đầu, hừ lạnh một tiếng.

“Nhà họ Cao? Đã trở thành lịch sử rồi”

“Rầm!”

Vừa dứt lời, một bóng người bay đến, đập mạnh xuống sàn, chết ngay lập tức, đầu cũng biến dạng!

Sắc mặt Tô Bác Võ thay đổi.

“Người phải trở thành lịch sử chính là nhà họ Tô và nhà họ Tả các người!”

Là Cao Bân!

Hai cây côn sắt, uy vũ mạnh mẽ, đầy điên cuồng.

Người nhà họ Tô từng người từng người một bay ra, chết ngay tức khắc.

“Mày chưa chết!”

Tô Bác Võ thất kinh, sao Cao Bân còn chưa chết?

Không thể nào!

Hai đại gia tộc, sáu cao thủ liên thủ với nhau, đừng nói đến Cao Bân, cho dù là một cường giả cấp bậc tông sư cũng không thể trốn nổi.

Sao Cao Bân lại sống được.

“Hừ, đương nhiên là tôi không chết rồi, thất vọng lắm hả?”

“Người chết là người của hai gia tộc các ông, sáu cao.

thủ đầy tiềm lực, át chủ bài của mấy người chết hết rồi!

Ha ha ha hai”

Cao Bân bước lớn đến đại sảnh, khuôn mặt tràn ngập sát khí, hai gây côn sắt trong tay chỉ thẳng vào Tô Bác Văn và Tô Bác Võ: “Giết xong hai tên thất phu các người, tôi sẽ đến giết nhà họ Tả!”

“Soạt!”

Cậu cũng không nhiều lời, hai tay giơ côn sát lên, xông thẳng về phía Tô Bác Võ, tràn ngập vẻ điên cuồng!

“Tặc tử, mày dám!”

Tô Bác Võ nhảy lên, nhưng trên người bị thương nặng, ông ta không thể thi triển được.

Càng huống chi, Cao Bân lúc này tràn đầy phẫn nộ, cả người tràn ngập sát khí.

“Giết..”

Cậu giống như một dã nhân, điên cuồng phát ti3t sự phẫn nộ của bản thân.

Tô Bác Võ bị thương sao có thể so được với một tên điên khùng khát máu.

Lão trốn không kịp, đã bị côn sắt trong tay Cao Bân đập †hảng xuống đầu, trong chớp mắt đã vỡ nát.

“Phụt..”

Những vật thể trắng đỏ lẫn lộn b ắn ra văng đầy đất.

“Bác VõI”

Ánh mắt Tô Bác Văn như vỡ vụn, gào †o.

“Ông còn tâm trạng đi quan tâm người khác?”

Cao Bân giết người đỏ cả mát, không thèm liếc Tô Bác.

Võ bị gi ết chết, xoay cây côn trong tay xông về phía Tô Bác Văn.

Bởi vì bọn họ mà cha anh mới chết.

Mối thù này đêm nay cậu phải báo, an ủi linh hồn trên trời của Cao Thắng Hải.

“Aaal”

Nhìn cây côn sắt đen bóng đập xuống, Tô Bác Văn gào thét, nhưng lại trốn không thoát.

Bóng cây côn sắt không ngừng to lên trong mắt ông ta.

Cuối cùng chỉ còn âm thanh vỡ vụn của đầu người.

Đó là âm thanh cuối cùng ông ta nghe thấy trước khi chết.

Nhìn Tô Bác Văn và Tô Bác Võ đã chết, Cao Bân hơi run rẩy, trong đôi mắt đỏ quạnh, nỗi tức giận vẫn chưa vơi đi chút nào.

“Nhà họ Tả, đến lượt mấy người rồi…”

Đêm nay, Thịnh Hải xuất hiện một truyền kỳ.

‘Tên khùng Cao Bân, tay cầm côn sát đen nhánh giết †hảng vào nhà họ Tô và nhà họ Tả, giết sạch anh em Tô Bác Văn, cùng với gia chủ nhà họ Tả Tả Xuân Thu và Tả Thiên.

Tình trạng thi thể vô cùng thê thảm!

Không chỉ như vậy, nhà họ Tả và họ Tô người chết sô số, tổn thất không thể thống kê.

Một đêm nay, tựa như thần ma giáng lâm, chấn động cả Thịnh Hải, khiến cho người ta không dám tin tưởng lại có thể xảy ra một chuyện như vậy.

Trước khi trời sáng, ai cũng tưởng rằng, nhà họ Cao sẽ bị tiêu diệt.

Thịnh Hải sẽ không còn nhà họ Cao nữa, dẫu sao nhà họ Tô và nhà họ Tả liên thủ với nhau, tung ra hết át chủ bài, muốn tiêu diệt chị em nhà họ Cao dễ như trở bàn tay.

Nhưng kết quả thì sao?

Sáu cao thủ nhà họ Tả và nhà họ Tô chết toàn bộ.

Ngay cả hai gia chủ của hai gia tộc cùng với cao thủ mạnh nhất đều chết thảm dưới tay Cao Bân.

Chuyện khiến cho người ta không thể tin nổi.

Cái tên Cao Bân này, bỗng chốc trở thành truyền kỳ ở Thịnh Hải.

Có người nói Cao Bân giấu đi thực lực, trên thực tế đã có chiến lực cấp bậc tông sư, Cao Tháng Hải chết đi đã khiến anh bộc phát hết toàn bộ thực lực, quét gọn hai nhà họ Tô và họ Tả.

Cũng có người nói, có người bí mật xuất hiện, giúp đỡ nhà họ Cao, giết cao thủ hai đại gia tộc.

Nhưng ngay cả họ hàng của nhà họ Cao ở phương Bác cũng không có sức lực cứu giúp, vậy thì ai, ai sẽ mạo.

hiểm đi cứu nhà họ Cao?
 
Chương 493


Tên tuổi Cao Bân trở thành truyền kỳ của Thịnh Hải.

Từ đó, Thịnh Hải chỉ có nhà họ Cao, không còn nhà họ.

Tả và nhà họ Tô nữa.

Mà chỉ có hai chị em Cao Á Lệ và Cao Bân là rất rõ ràng.

Truyền kỳ chó má gì?

, Z Sau lưng truyền k cồn có một tôn thần kìal ‘Vị Thần mà bất cứ ai cũng không dám mạo phạm, không dám đắc tội.

Vừa nghĩ đến thực lực đáng sợ của Giang Ninh, cho dù là Cao Bân cũng không không chế được mà run rẩy, đó rõ ràng không phải người, con người có thể mạnh đến như vậy sao?

“Chị, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?”

Chuyện khiến cho Cao Bân lo lắng hiện giờ chính là cái này.

Nhà họ Tô và nhà họ Tả đã thất bại thảm hại, Tô Minh Vĩ và Tô Minh Xương cùng với những kẻ còn sót lại của nhà họ Tả đã thâu đêm trốn đến phương Bác.

Không bao lâu sau thì nhà họ Tả và nhà họ Tô sẽ biến mất triệt để khỏi Thịnh Hải.

Mặc dù nhà họ Cao sống rồi, nhưng con đường tương lai nên bước tiếp thế nào?

Nếu như bước nhầm, Giang Ninh sẽ không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào nữa!

“Làm theo cách thức của Đông Hải”

Cao Á Lệ suy nghĩ một đêm.

Rốt cuộc cô vẫn không hiểu Giang Ninh định làm gì, người đàn ông như cậy, chuyện muốn làm chác chán là chuyện lớn, không phải là chuyện một người phụ nữ như cô có thể đoán được.

Nhưng ngày nay Đông Hải đã trở thành vùng đất cấm, còn trở thành một thành phố phát triển nhanh chóng, điều đó chứng minh, con đường của Đông Hải không sai chút nào.

Bọn họ chỉ cần bước theo bước chân của Giang Ninh, vậy chắc chắn không có vấn đề.

Ít nhất, còn mạng mà sống.

Cao Á Lệ rất rõ ràng, người mà Giang Ninh muốn không phải là người phát ngôn, cũng không phải là quy tắc trò chơi mà đại gia tộc ở phương Bắc chơi.

Cái mà hán cần, đó là trật tự, là người canh giữ, bảo vệ những người bình thường nhất, những người ở tầng dưới cùng của xã hội.

Tất cả những chuyện xảy ra ở Thịnh Hải, trên đường quay về Giang Ninh đã biết hết.

Nhà họ Cao thế nào, hắn không quan tâm, chỉ cần Cao Á Lệ đủ thông minh liền biết phải làm thế nào.

“Cả Thịnh Hải đều biết hiện giờ nhà họ Cao lợi hại nhất, là người xứng đáng nhất để nắm giữ thế giới ngầm Thịnh Hải”

Hoàng Ngọc Minh nói: “Nhưng lại không ai biết rằng, người đứng đằng sau là đại ca”

“Có người vẫn sẽ đoán được”

Giang Ninh hờ hững nói: “Nhưng không quan trọng”

Lúc này.

Những chuyện xảy ra ở Thịnh Hải đã gây sóng to gió lớn ở Phương Bắc.

Thậm chí còn chấn động hơn cả Phó gia thất thế ở Đông Hải, hay chuyện Tàn Kiếm đại náo Phương Bắc.

Nhà họ Cao rõ ràng đã định trước phải rơi đài thì lại sống.

Còn nhà họ Tô và nhà họ Tả liên thủ tiêu diệt nhà họ Cao.

lại biến mất trong một đêm!

Đây rõ ràng là kỳ tích!

Khiến cho người ta khó mà tin nổi.

“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”

Nhà họ Tống, Phương Bắc.

Nhà họ Tống biết tất thảy chu: họ Cao, hơn nữa họ còn tiết lộ nhà họ Tả.

liên thủ tiêu diệt nhà t phần tin tức lớn cho.

Vốn cho rằng chiến thắng đã nằm trong tầm tay, chuyện tiếp theo chính là đợi nhà họ Tả và nhà họ Tô phân chia tài nguyên, nhưng đâu ngờ chuyện lại biến thành như vậy.

Những người quan trọng trong nhà họ Tống lúc này đang ngồi ở phòng khách, mặt mày ai nấy đều rất nghiêm trọng.

Đứng trước mặt bọn họ là Tả Tam Thiên con trai thứ ba của Tả Xuân Thu, lần này may mản thoát nạn, đang hết sức thảm hại nhếch nhác.

“Tống gia chủ, ông phải làm chủ cho nhà họ Tả chúng tôi!”

Hắn ta quỳ phịch xuống, giọng nức nở: “Cha cùng với chú hai đều chết trong tay Cao Bân, mấy anh em của tôi…

Tả Tam Thiên khóc rống lên, dập đầu lạy Tống gia chủ Tống Vĩ Minh, có thể nghe thấy tiếng đập đầu xuống sàn.

“Đứng dậy đi”

Tống Vĩ Minh nhíu mày: “Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, cậu nói rõ ràng xem nào!”

“Tôi…tôi cũng không biết”

Tả Tam Thiên nghiến răng: “Nhà họ Tả liên thủ với nhà họ Tô, mấy huynh trưởng cùng với ba cao thủ trẻ tuổi nhà họ Tô cùng đi tiêu diệt nhà họ Cao, nhưng không ngờ, sáu cao thủ trẻ tuổi đó đều chết hết!”

Người nhà họ Tống biến đổi sắc mặt.

Bọn họ chấp nhận nương nhờ nhà họ Tả, nhà họ Thiết nương nhờ nhà họ Tô, đều là vì hai gia tộc này đã tung ra át chủ bài của mình.

Có ba cao thủ trẻ tuổi, đại biểu cho tương lai mấy chục năm sau, người phát ngôn của bọn họ có thực lực ổn định, có thể lấy được lợi ích cao nhất cho gia tộc bọn họ.

Nhưng hiện giờ chết hết rồi!

“Cao Bân…bọn họ đều nói, Cao Bân giấu diếm thực lực, đạt được cấp bậc tông sư, vậy nên mới có thể giết được sáu cao thủ trẻ tuổi, tiêu diệt được nhà họ tả và nhà họ Tô.

Tả Tam Thiên vừa nói vừa run rẩy.

Hắn ta tận mắt nhìn thấy cha hắn Tả Xuân Thiên bị Cao Bân dùng côn sát đập nát đầu!

Cả nhà họ Tống chìm vào yên lặng.

Thực lực cấp bậc tông sư, cho dù là ở Phương Bắc cũng sẽ nhận được sự kính sợ của mọi người, thì Thịnh Hải ai dám làm gì Cao Bân?

Bọn họ thất sách rồi.

“Tôi cảm thấy, có khả năng không phải là Cao Bân”

Bỗng nhiên có một giọng nói vang lên từ trong góc: “Có lẽ giết sáu cao thủ trẻ tuổi là người khác”

Bỗng chốc ánh mắt mọi người đổ dồn vào nơi phát ra giọng nói.
 
Chương 494


Không đợi người đó nói tiếp, con trai cả của Tống Vĩ Minh là Tốn Cương lập tức nhíu mày nạt.

“Chuyện này đã rõ rồi, Cao Bân giấu diếm thực lực, nếu không chúng ta sao có thể thất bại?”

Hắn tỏ vẻ bất mãn, tựa như trong một trường hợp quan trọng thế này mà sự có mặt của Tống Tiểu Vũ đã khiến cho hắn a không thể vui lên nổi.

Trong một trường hợp thảo luận quan trọng dường này, Tống Tiểu Vũ lại dám chen vào lung tung.

“Đại ca, em không nói lung tung”

Tống Tiểu Vũ cười.

Cậu ta trông rất thanh tú, nhìn có vẻ còn rất ngây thơ tựa như một thiếu niên.

Nhà họ Tống có năm anh chị em, cậu ta nhỏ tuổi nhất, cũng không có tài nguyên và kinh nghiệm gì.

Ở Phương Bắc, vị trí gia chủ cần nhất là con cái tự mình đi tranh đoạt, cậu ta hiển nhiên là yếu nhất, ở nhà họ.

Tống, cậu ta hầu như không có tiếng nói.

“Không nói linh tinh?”

Tống Thành con thứ hai nhà họ Tống nhìn Tống Tiểu Vũ nói: “Vậy cậu nói thử xem, người khác này là ai?”

Tống Tiểu Vũ nhìn hai người anh này của mình.

Sờ đầu, thẹn thùng cười: “Là ai thì không biết, nhưng chắc chán không phải Cao Bân, người có tính cách giống anh ta thì có thể giấu được thực lực sao?”

Nghe được lý do của Tống Tiểu Vũ, Tống Cương và Tống Thành không nhịn được mà lắc đầu.

Quả nhiên là tâm tính trẻ con, gì cũng không biết.

Đó còn không phải là nói linh tinh thì là gì?

“Tông sư Phương Bắc có thể đếm trên đầu ngón tay, ngày xảy ra chuyện thì đều ở Phương Bắc cả, chuyện này có thể tra ra được, lẽ nào ý của cậu là còn có cao thủ cấp bậc tông sư khác nữa đến giúp nhà họ Cao?”

Tống Thành không nhịn được mà chế giễu: “Vậy nhà họ Cao có tư cách gì mà có thể khiến cho một tông sư bán mạng cho nhà họ?”

Tống Tiểu Vũ rụt cổ, không nói chuyện nữa.

Lời của cậu ta không có giá trị gì cả, đương nhiên là chả có ai tin.

“Ba bảo cậu học đi dự thính thì cậu học hành cho đàng hoàng, đừng có tuỳ tiện phát biểu linh tinh”

Tống Cương lên tiếng, giọng nói có chút bất mãn.

Gia chủ tương lai của nhà họ Tống rất có khả năng sẽ là hắn ta, nhưng cũng có khả năng là Tống Thành, nhưng tuyệt không thể là Tống Tiểu Vũ.

Nó quá ngây thơ.

“Được rồi”

Tống Vĩ Minh giơ tay ngắt ngang mấy lời tranh cãi.

Ông lại nghĩ rằng Tống Tiểu Vũ nói cũng có lý.

Cao thủ cấp bậc tông sư, ai dám nói là có thể tra ra được hành tung của bọn họ.

Hơn nữa, không phải là không có khả năng khác đó là không phải là tông sư ở Phương Bắc ra tay, nhưng nhà họ Cao đã trả một cái giá lớn mới có thể mời được một vị cao thủ như vậy.

“Chuyện này không chỉ có chúng ta xem trọng, cả Phương Bắc giờ này cũng đang bàn tán, tôi nghĩ nếu có †in tức thì sớm muộn gì cũng sẽ lọt ra ngoài.”

Giống như một câu đố, tạm thời chưa có người giải được.

Nhà họ Cao lật mình như thế nào, không một ai biết cả.

Bởi bì đây hoàn toàn là một kỳ tích, thậm chí có thể nói là thần kỳ.

Đương nhiên là bọn họ không biết, đứng sau lưng nhà họ Cao xác thực là một tôn thần.

“Chiến thần” vô địch.

Cả Phương Bắc đều đang suy đoán sự thật đằng sau, chỉ có một người đoán ra chắc chăn là Giang Ninh ra tay.

Gia tộc hào môn chân chính Phương Bá!

cNhà họ Giang!

Trong thư phòng, Giang Đạo Nhiên đầu tóc hơi rối, mặt một bộ trường sam thoải mái, đang luyện viết chữ thảo.

Người đàn ông mặc vest đứng bên cạnh vẻ mặt nghiêm †úc, nghiêm cẩn từ đầu đến cuối.

“Thật sự là thiếu gia sao?”

Hắn không có tin tức chuẩn xác.

“Không phải nó thì là ai?”

Giang Đạo Nhiên nhìn hàng chữ ông vừa viết xong, hơi nhíu mày, dường như không hài lòng lắm: “Ai có được thực lực như thế? Còn thật nhàm chán”

Người đàn ông mặc vest không dám tiếp lời.

Người dám nói Giang Ninh nhàm chán, ngoài người cha đẻ này ra không còn người thứ hai.

“Thiếu gia vì cái gì?”

Hắn nhịn không được hỏi.

“Vì cái gì?”

Giang Đạo Nhiên cười lạnh, ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc vest: “Lẽ nào cậu không nhìn ra?”

Người đàn ông mặc vest cúi đầu: “Giang Hải thật xấu hổ, không nhìn ra”

“Vì người phụ nữ đó!”

Giang Đạo Nhiên hừ một tiếng, có hơi tức giận, vứt chữ vừa mới viết xong qua một bên, rồi lại rút ra một tờ giấy trắng, nhấc bút viết tiếp.

“Nó thanh lý Đông Hải, thành lập Lâm thị, để cho người phụ nữ đó nắm quyền, bắt đầu lập nghiệp”

“Nó thanh lý tỉnh thành Thiên Hải, sau đó tập đoàn Lâm thị tiến vào tỉnh thành phát triển, tiến lên một bước mới”

“Sau đó, nó lại thanh lý khu vực Đông Nam, sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị phủ khắp khu vực Đông Nam”

“Hiện giờ, Thịnh Hải bị thanh lý rồi, cậu hiểu chưa?”
 
Chương 495


Mấy câu của Giang Đạo Nhiên khiến cho Giang Hải bừng tỉnh.

Hắn há miệng định nói nhưng nhất thời không biết nên nói gì, Giang Ninh làm nhiều chuyện như vậy chỉ bởi vì muốn để Lâm Vũ Chân mở một công ty?

Đùa gì vậy!

Dựa vào thực lực của Giang Ninh, hắn dễ dàng có thể cho Lâm Vũ Chân một sản nghiệp cả trăm tỷ, sao lại phải phiền phức như vậy, dụng tâm lương khổ để cho Lâm Vũ Chân tự mình lập nghiệp, dốc sức làm ăn.

Đây..chẳng phải là làm điều thừa thãi hay sao “Hiện giờ cậu có phải đang nghĩ, nó thật nhàm chán hay.

chưa?

Giang Đạo Nhiên hừ một tiếng, ngay cả tên Giang Ninh cũng chả bưồn nhắc: “Nó muốn làm gì, tôi không quan tâm, nhưng tôi muốn gặp người phụ nữ đó.”

‘Có thể khiến cho Giang Ninh như vậy, thiên hạ không.

còn người thứ hai.

Cho dù là ông ta, cha ruột của Giang Ninh.

Giang Đạo Nhiên thật sự muốn gặp Lâm Vũ Chân, rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại có thể khiến cho.

Giang Ninh đối xử với cô như vậy.

Nghe Giang Đạo Nhiên nói muốn gặp Lâm Vũ Chân, thần kinh Giang Hải căng lên, nhất thời có chút lo lắng.

“Lão gia, thiếu gia nói rồi, không cho phép người của nhà họ Giang tiến vào Đông Hải nửa bước, vào một người..”

“Vào một người, nó liền giết một người đúng không?”

Giang Đạo Nhiên quăng bút lên giấy, mực đen lan ra một vùng.

Vẻ mặt ông nghiêm túc, tâm tình rất phức tạp, tựa như đang tức giận, lại tựa như có chút hối hận và không biết phải làm sao.

“Cho dù là tôi đi, nó cũng sẽ ra tay”

Giang Đạo nhiên rất rõ ràng.

Giang Ninh thật sự dám ra tay với ông.

“Lão gia, mong ông suy nghĩ kỹ”

Giang Hải nghiêm túc nói.

Hắn ở bên Giang Đạo Nhiên đã gần hai mươi năm, không biết bao lần ngăn hiểm nguy cho Giang Đạo Nhiên, chưa từng có ai có thể làm Giang Đạo Nhiên bị thương.

Nhưng trước mặt Giang Ninh, Giang Hải không có tự tin.

Cho dù đó là thiếu gia nhà họ Giang, con trai ruột của Giang Đạo Nhiên.

“Tôi chỉ nói vậy thôi”

Giang Đạo Nhiên tức giận: “Tôi biết nó muốn làm gì”

Chẳng phải là muốn bồi dưỡng Lâm Vũ Chân hay sao?

Làm cho cô trở lên ưu tú, vượt qua Linh nhi, vượt qua người phụ nữ mà ông chỉ định kết hôn với hắn, người phụ nữ đó ba tuổi đã thề, không phải Giang Ninh thì sẽ không kết hôn.

Đó là người phụ nữ đứng sừng sững ở Phương Bắc, tất cả mọi người phụ nữ đều chỉ có thể đứng đằng xa hâm mộ cô.

Nhưng rất khó để Linh Nhi tự động từ bỏ.

‘Trừ khi Lâm Vũ Chân ưu tú hơn Linh Nhi, chuyện đó là một chuyện không có khả năng.

Giang Đạo Nhiên mới không quan tâm những thứ này, đó là chuyện của Giang Ninh, hiện giờ điều khiến ông tức giận là ông muốn gặp Lâm Vũ Chân cũng phải được sự đồng ý của Giang Ninh.

Thấy Giang Đạo Nhiên không tiếp tục kiên trì, Giang Hải mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn nhặt giấy bút dưới đất lên đặt lại lên bàn.

Bây giờ hắn không muốn đối mặt với Giang Ninh.

Trước đây đi sân bay Đông Hải chờ Giang Ninh, hắn cảm nhận rất rõ sát ý của Giang Ninh đối với hắn, không hề giả dối!

Giang Ninh hận nhà họ Giang, hận Giang Đạo Nhiên, hận đến tận xương tuỷ!

“Nhưng mà tôi vẫn muốn gặp người phụ nữ đó, cho dù Giang Ninh có giết tôi tôi cũng chấp nhận”

Bỗng Giang Đạo Nhiên nói một câu doạ cho Giang Hải run tay, giấy tuyên lại rơi xuống đất một lần nữa.

Hầu kết hán hơi động, tim đập bình bịch trong lồ ng ngực.

“Lão gia…”

Hắn lập tức quỳ một chân xuống: “Mong lão gia suy nghĩ lại”

Đây không phải là chuyện đùa!

Dựa vào thái độ của Giang Ninh với nhà họ Giang hiện giờ, nếu Giang Đạo Nhiên dám tự mình đi gặp Lâm Vũ Chân, Giang Ninh sẽ ra tay, không hề lưu tình.

Đừng nói đến Giang Đạo Nhiên, trên thế giới này, chỉ cần Giang Ninh muốn giết, thì không có ai hắn không giết nổi.

Thậm chí, bởi vì chuyện năm đó, Giang Đạo Nhiên trở thành người Giang Ninh muốn giết nhất.
 
Chương 496


‘Giang Đạo Nhiên nhìn Giang Hải, hừ nhẹ: “Chẳng qua là tôi muốn nhìn người phụ nữ đó, nói không chừng tương lai sẽ trở thành con dâu của tôi, dù sao cũng phải gặp xem thế nào chứ”

Giang Hải không dám lên tiếng.

Ngay cả con trai ông còn chưa nhận về, đã muốn nhận con dâu, lão gia đừng doạ tôi nữa eó được không.

“Nếu như Giang Ninh thật sự muốn giết tôi, vậy tôi cũng coi như được giải thoát”

Nửa câu sau mang theo thở dài, còn có tự trách và hối hận.

Ông phất tay: “Thôi xuống đi”

“Vâng”

Giang Hải đứng dậy, rời khỏi thư phòng, cẩn thận đóng lại cửa, sau đó thở dài thườn thượt.

Mối quan hệ của hai cha con nhà này thật khiến cho.

người ta đau đầu.

Nhưng mà trong lòng hắn rất hiếu kỳ, Lâm Vũ Chân kia rốt cuộc khác biệt chỗ nào, lại có thể khiến cho Giang Ninh trân quý cô đến vậy.

Hiếu kỳ thì hiếu kỳ, dâu sao hiện giờ hắn cũng không dám đi Đông Hải.

Đi, nhất định sẽ chết.

Lúc các đại gia tộc ở Phương Bác đang suy đoán xem người đứng đằng sau rốt cuộc là ai.

Thì Giang Ninh đã về đến Đông Hải.

Hắn không thèm để ý Thịnh Hải sẽ thế nào, dâu sao nếu hai chị em nhà họ Cao không làm được việc thì hán đổi thành người khác là được.

Về đến nhà họ Lâm, vừa vào đến cửa liền ngửi thấy mùi thức ăn.

Giang Ninh đã gọi điện thoại trước, nói thời gian về nhà, mới sáng ra Tô Mai đã đến chợ mua thức ăn.

“Ôi, thơm thật”

Giang Ninh nhướn mày, hét to: “Mẹ, con về rồi!”

“Giang Ninh về rồi đấy à!”

Tay Tô Mai còn đang cầm cái muôi, chạy từ trong bếp ra, cười nói: “Nhanh đi nghỉ ngơi, thức ăn sắp xong rồi, đợi chút rồi ăn cơm!”

Bà quay đầu thấy mấy người Hoàng Ngọc Minh đang đứng sau Giang Ninh.

“Ở lại ăn cơm nhé, cũng có phần của mấy cậu!”

“Ha ha ha, chúng cháu có phúc hưởng rồi”

Hoàng Ngọc Minh cười nói: “Cháu đành mặt dày mà theo đến đây”

“Ối, sườn của tôi”

Tô Mai nhớ đến thức ăn vẫn còn đang làm, lập tức chạy.

vào trong bếp.

Giang Ninh không thèm để ý đến bọn Hoàng Ngọc Minh, bảo bọn họ cứ tự nhiên rồi bước thẳng lên lầu.

Trong phòng, Lâm Vũ Chân đang ngồi trước gương trang điểm.

“Cộc cộc cộc.”

Giang Ninh khẽ gõ cửa: “Vợ à, anh về rồi”

Lâm Vũ Chân đứng bật dậy, thấy Giang Ninh đã đẩy cửa bước vào, cô còn chưa tô son đâu.

“Chồng!”

Cô cháp hai tay đằng sau lưng, hình như đang giấu gì đó, sợ bị người khác phát hiện.

“Thịnh Hải bên kia… thế nào rồi?”

Diệp Khinh Vũ đã nói qua trong điện thoại với cô, hết thảy mọi chuyện đã được giải quyết, hơn nữa cũng nói luôn cả chuyện Giang Ninh mua công ty giải trí Tinh Tế, trêu Lâm Vũ Chân gọi cô là bà chủ.

“Rất tốt”

Giang Ninh bước qua: “Em giấu cái gì sau lưng thế?”

“Không, không có gì.

Giang Ninh không để ý, vươn tay ra đằng sau, nhưng lại ôm chặt Lâm Vũ Chân vào lòng.

“Vợ à, anh nhớ em lắm”

“Ừm, em cũng vậy”

Lâm Vũ Chân dựa vào ngực Giang Ninh, mấy ngày nay cô ngủ một mình không quen.

Lúc này lại được Giang Ninh ôm vào ngực, cảm giác này thật tuyệt.

Cô đang đinh nói chuyện, thì cảm nhận được vật trong †ay bỗng biến mất, đã nằm gọn trong tay Giang Ninh.

“Son môi?”

Giang Ninh ngẩn ra: “Sắp ăn cơm rồi em còn tô son làm gì?”

Mặt Lâm Vũ Chân đỏ lựng lên như một trái táo chín.

Cô rất xinh đẹp, làn da mịn màng như em bé, cho dù không trang điểm cũng đủ để đè bẹp những người cùng tuổi.

Trong mát Giang Ninh, cô là người đẹp nhất, không có người nào đẹp hơn.

“Diệp Khinh Vũ tặng em”

Lâm Vũ Chân mím môi, giọng nói nhỏ. Cô ấy nói, con gái tô màu son này thì đàn ông sẽ thích ăn.”

Giang Ninh cười không được mà khóc cũng chẳng xong.

Hắn để thỏi son lên bàn trang điểm, sau đó bế ngang Lâm Vũ Chân lên, rồi ngồi xuống giường.

Không hề do dự, cúi xuống chặn môi.

Ầm..

Cả đầu Lâm Vũ Chân trống rỗng.

“Không có son anh cũng vẫn thích ăn”

Giang Ninh nhìn Lâm Vũ Chân đang xấu hổ: “Vị vốn có, rất ngọt”

Lúc này Lâm Vũ Chân chắc chán đang ý loạn tình mê.

Cô sững sờ nhìn Giang Ninh, ánh mát phát sáng, không giống với lúc thường.

Cho dù giờ Giang Ninh có muốn tiếp thêm một bước nữa, cô cũng sẽ không cự tuyệt.

Đây chính là cảm giác tiểu biệt thắng tân hôn nhỉ…
 
Chương 497


Giọng của Tô Mai vọng lên từ dưới lầu.

Lâm Vũ Chân giật mình bừng tỉnh, nhưng vẫn không nhúc nhích, co người vào trong ngực Giang Ninh.

“Chồng, có chuyện này em muốn nói với anh”

Giang Ninh gật đầu.

Ỹ ` Z { ì “Phân ngạch khu vực Đông Nam của Lâm thị đã vượt qua năm mươi phần trăm rồi, lượng tiêu thụ của sản phẩm mới rất khả quan, thậm chí Thịnh Hải bên kia cũng đã mở hướng mới rồi”

Ánh mắt cô tựa như ánh mắt của một bé gái lập được thành tích chờ đợi được khen ngợi: “Thông qua nghiên cứu, công ty quyết định, thành phố tiếp theo sẽ là Thịnh Hải”

“Thật vậy sao”

‘Vẻ mặt Giang Ninh kinh ngạc: “Đó là đô thị quốc tế lớn!”

“Ừm”

Thấy vẻ mặt của Giang Ninh, Lâm Vũ Chân càng vui hơn: “Đây là cơ mật của công ty, không có mấy người biết đâu, anh đừng nói với người khác nhé”

Nếu như có thể đặt bảng hiệu của tập đoàn Lâm thị ở Thịnh Hải, không nghi ngờ đây chính là một bước tiến lớn Không thể chỉ ở khu vực Đông Nam, cũng có thể đồng thời phát triển ở những thành phố ven biển nữa.

Nếu muốn bước ra ngoài một bước, không chỉ cần thực lực, mà còn cần cả lòng dũng cảm.

“Vợ anh thật giỏi”

Giang Ninh không nhịn được hôn một cái: “Anh ngày càng sùng bái em”

Miệng hán như được bôi mật, ngọt đến khiến cho Lâm Vũ Chân cũng thấy ngại, khuôn mặt đỏ lên lan đến tận cổ, thật không biết là lát nữa xuống ăn cơm bọn họ có hiểu lầm gì không nữa.

Trên bàn ăn.

Lâm Vũ Chân cúi đầu, chỉ ăn mà không nói gì, Tô Mai không nhịn được sờ trán cô.

“Sao vậy, mặt đỏ thế?”

“Không sao ạ, trời nóng quá.”

“Đúng là nóng thật, sắp sang mùa hè rồi, nhóc Tô Vân cũng sắp phải thi tốt nghiệp rồi nhỉ”

Tô Mai cười nói: “Đúng rồi, ngày mai bà ngoại muốn đến nhà mình chơi, sáng nay cậu có gọi điện thoại thông báo”

Lâm Vũ Chân nghe vậy thì ngẩng đầu lên.

“Nhà mình chuyển sang nhà mới, lẽ ra phải mời họ đến ăn một bữa cơm, vui vẻ một chút, dẫu sao cũng là họ hàng”

Tô Mai biết lần trước Lâm Vũ Chân quay về rất tức giận, ngoài có cảm tình với nhà cậu ra, thì cô không thèm quan tâm đ ến đám dì Tô Hồng.

Nhưng một giọt máu đào hơn ao nước lã, Tô Mai là một người phụ nữ truyền thống từ trong xương, hiếu thuận cha mẹ, kính trọng anh chị.

“Vâng, là chuyện nên làm, nếu mẹ đã suy xét kỹ rồi, vậy thì mời họ đến chúc mừng một chút”

Giang Ninh nhẹ nắm tay Lâm Vũ Chân, cười nói: “Có cần con sai người đi đón không ạ?”

“Không cần không cần!”

Tô Mai vội nói: “Bọn họ tự ngồi xe đến, cậu con sợ rước thêm phiền phức cho con nên cứ dặn đi dặn lại với mẹ mã “Người nhà thì phiên phức gì chứ”

Giang Ninh quay sang nhìn Hoàng Ngọc Minh, Hoàng Ngọc Minh lập tức gật đầu.

“Chuyện này để cháu lo”

“Phiền cậu quá”

Tô Mai hơi ngại.

Thấy Giang Ninh không tức giận, bà liền yên tâm phần nào.

Lần trước Giang Ninh dẫn Lâm Vũ Chân về, có vài chuyện không vui xảy ra, bà sợ Giang Ninh bị tủi thân, nhưng người nhà gọi điện đến bảo muốn đến, bà không tiện nói lời từ chối.

Vì chuyện này mà Lâm Văn suýt nữa thì mắng bà, nói bà không biết suy nghĩ đến cảm thụ của Giang Ninh.

Sau bữa ăn, Hoàng Ngọc Minh lập tức rời đi thu xếp chuyện này.

Lâm Vũ Chân quay về phòng, vẫn còn hơi buồn bực không vui.

“Lẽ nào anh không biết, chắc chắn đây là bác cả của em xúi giục?”

Cô tốt bụng nhưng không có nghĩ là cô không biết tức.

giận, bao nhiêu năm qua, nhà cô bị bác cả Tô Hồng bắt nạt, hiện giờ còn phải cẩn thận chiêu đãi bà ta.

Ai biết được bọn họ đến có mục đích gì khác không.

Chiêu đãi nhà cậu đương nhiên là Lâm Vũ Chân nguyện ý, nhưng cô không thích bà bác cả kia.

“Em không thấy mẹ khó xử sao”

Giang Ninh cười: “Anh chịu chút tủi thân thì có là gì, mẹ không khó xử là được”

“Em thật nghi ngờ anh mới là con trai ruột của mẹ!”

Lâm Vũ Chân hừ một tiếng, không để ý Giang Ninh nữa, quay người bước đến bàn làm việc, chỉnh lý lại giấy tờ.

Bước tiếp theo trong kế hoạch của tập đoàn Lâm thị chính là tiến vào đô thị quốc tế Thịnh Hải.

Một bước này rất quan trọng.

Nếu như có thể đứng vững gót chân ở thành phố lớn này, vậy thì con đường phát triển của Lâm thị rất rộng mở.

Lâm Vũ Chân rất coi trọng kế hoạch này, tốn rất nhiều sức lực, chỉ riêng bàn bạc với quản lý cấp cao ở công ty thôi cũng đến mở đến hơn chục cuộc họp.

Nhờ có sản phẩm mới bùng nổ, tiến vào thị trường Thịnh Hải, càng huống chỉ người phát ngôn Diệp Khinh Vũ là người Thịnh Hải.

Cơ hội lần này, Lâm Vũ Chân không muốn bỏ qua.

Hơn nữa tình hình bên Thịnh Hải rất phức tạp, thế lực ở đó rất cường thế, sản phẩm bên ngoài muốn chiếm một chân ở đó là chuyện khó hơn lên trời.

Nhưng có khó thế nào, Lâm Vũ Chân vẫn muốn kiên trì bước tiếp.
 
Chương 498


nào cũng có thể đến cướp chồng của cô.

Lâm Vũ Chân không đồng ý.

Thấy tính trẻ con của Lâm Vũ Chân, Giang Ninh chỉ cười mà không nói gì, không làm phiền đến cô, bước ra ngoài.

Mấy người nhà họ Tô đến làm gì, đương nhiên là Giang Ninh biết rõ.

Hiện giờ tập đoàn Lâm thị phát triển vượt bậc, ở Đông Hải, có thể nói là Lãm thị vô cùng có danh tiếng, không cần biết là thành thị hay thị trấn, cho dù là khu vực làng quê, con cái nhà ai làm việc ở Lâm thị đều phải nâng rượu chúc mừng khoe khoang một phen.

Người dì cả Tô Hồng xúi giục bà cụ đi còn không vững đến nhà họ Lâm, có mục đích gì, ngay cả tên ngốc cũng có thể nhìn ra được.

Trong phòng khách, Tô Mai đang ngồi trên sofa xem tv.

Thấy Giang Ninh xuống lầu, bà ngẩng lên hỏi: “Vũ Chân đang bận sao?”

“Vâng, kế hoạch phát triển công ty rất quan trọng, con không làm phiền cô ấy nữa”

“Qua đây ngồi”

Tô Mai đẩy đồ ăn vặt đến trước mặt Giang Ninh, rồi lại cầm một quả táo: “Mẹ đi gọt vỏ”

“Cảm ơn mẹ”

Giang Ninh ngồi xuống, tựa vào sofa, lộ ra nét mặt mệt mỏi, nhíu mày, giơ tay ấn thái dương, sau đó thở dài.

Bộ dáng như thể vừa chạy hàng km về, trong mát toàn là †ia máu, cả người mệt mỏi rã rời.

“Mệt lắm sao?”

‘Tô Mai nhìn mà đau lòng.

Giang Ninh vì nhà họ Lâm mà tốn công tốn sức.

Không có đứa con ở rể Giang Ninh này, chỉ e cả đời này nhà họ Lâm không thể có cơ hội trải qua cuộc sống tốt như thế này.

“Có hơi ạ”

Giang Ninh miễn cưỡng nở nụ cười: “Chỉ cần nhà chúng †a sống tốt, có mệt chút cũng đáng”

“Đứa nhỏ tốt”

‘Vành mắt Tô Mai nóng lên.

“Trước đây mẹ đối xử tệ với con, con nói xem mẹ…”

“Đó là vì khi đó mẹ không hiểu con, sợ con bắt nạt Vũ Chân, giờ hiểu rồi, thì biết chỉ có Vũ Chân bắt nạt con”

Giang Ninh cười nói.

“Nó dám!”

Tô Mai hừ: “Vũ Chân bắt nạt con thì con nói với mẹ, mẹ dạy dỗ nị Giang Ninh buồn cười, không biết là Lâm Vũ Chân ở trên lầu có hắt xì không đây.

“Lần này đi Thịnh Hải không gặp rắc rối gì chứ?”

“Có một chút ạ”

Giang Ninh thở hát ra một hơi: “Lâm thị muốn phát triền, tiến vào một thành phố lớn giống như Thịnh Hải là chuyện thiết yếu, con đi lần này cũng coi như là đi khảo sát thị trường, không cẩn thận đắc tội với người ta”

Nghe vậy, mặt Tô Mai hiện lên vẻ lo lắng.

“Lâm thị có thể phát triển nhanh như vậy, tốt như vậy, ba với Vũ Chân đã cố gáng rất nhiều, mẹ nhìn Vũ Chân xem, ngày nào về đến nhà cũng bận đến tận khuya”

Giang Ninh đau lòng nói: “Con muốn san sẻ gánh nặng với cô ấy, cho dù là có mấy chục người đuổi theo muốn đánh con, con cũng không sợ”

Nếu như chị em Cao Á Lệ có mặt ở đây, có khi sẽ trực tiếp quỳ xuống trước mặt Giang Ninh, có người dám đuổi đánh Giang Ninh chắc?

Vậy thì là tự tìm đường chết!

Nghe được lời này của Giang Ninh, tim Tô Mai như thát lại.

“Mấy chục người đánh con? Con có bị thương không?”

Tô Mai vội đứng lên, lo lắng hỏi.

“Không sao, con chạy nhanh”

Giang Ninh tỏ vẻ nghĩ lại mà còn sợ.

“Làm xí nghiệp chính là như vậy, khó tránh được chuyện sẽ đác tội với người khác, Lâm thị là giấc mộng của Vũ Chân, con muốn giúp cô ấy thực hiện, không hi vọng có người sẽ phá hoại.”

Hắn nhìn Tô Mai, lắc đầu nói: “Mẹ, mẹ không biết, lần trước có một quản lý cấp cao ở công ty vi phạm quy định, tự ý thu xếp em gái vào làm trong công ty, chỉ cầm tiền mà không làm, dẫn đến hậu quả vô cùng nghiêm trọng, thậm chí ảnh hưởng đến một hạng mục của công ty, Vũ Chân tức đến phát khóc”

Chuyện trong tập đoàn Lâm thị, từ trước tới chưa từng hỏi đến, Lâm Văn và Lâm Vũ Chân cũng sẽ không nói với bà, dẫu sao Tô Mai cũng chỉ muốn một lòng chăm sóc tốt cho gia đình.

Lúc này nghe Giang Ninh nói bà mới biết, ở bên ngoài gian khổ như vậy, bọn Giang Ninh thật không dễ dàng!

Bà tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ ai phá huỷ tất cả, không cho phép người nào ảnh hưởng đến hạnh phúc.

của nhà họ Lâm.

“Mẹ đừng lo lắng, con còn trẻ, ngủ một giấc là hết mệt”

Giang Ninh thấy Tô Mai đã gọt táo xong rồi liền nhận lấy căn một miếng: “Mẹ, mẹ cũng nghỉ ngơi sớm đi, con ăn †áo xong cũng đi ngủ, có hơi mệt”

Nói xong, hắn vừa ăn táo vừa lê bước chân nặng nề đi lên lầu.

Thấy bóng lưng mệt mỏi của Giang Ninh, Tô Mai đau lòng khôn xiết.

Lúc này.

Nhà Tô Hồng ở thị trấn.

Bà đứng trước tủ quần áo lật đi lật lại, khuôn mặt vui vẻ.

“Anh nói xem em mặc bộ nào đẹp?”

Tô Hồng soi gương, thử hết bộ này đến bộ khác.

“Cũng không phải đi tham gia yến hội, ăn mặc sang trọng thế làm gì”

Từ Minh quở, hừ một tiếng.

Lần trước ông ta bị Lâm Vũ Chân doạ một trận, không ngờ tập đoàn Lâm thị lại phát triển tốt như vậy, ngay cả lãnh đạo cao cấp cũng phải khách khí với Lâm Vũ Chân.

Vốn ông cho rằng quay về đơn vị sẽ bị trách mắng một hồi, nhưng không ngờ, ngày hôm sau thượng cấp của ông ta lại chủ động đến hỏi thăm ông!
 
Chương 499


‘Tô Hồng trợn trắng mắt.

“Giờ Tô Mai lợi hại lắm rồi, Lâm thị lại càng lợi hại hơn nữa, anh không nghe nói sao? Sản phẩm mới của họ đều bán đến hết sạch! Ở thị trấn không thể mua được!”

“Lâm thị sớm muộn gì cũng sẽ trở thành xí nghiệp đa quốc gia!”

»x Ah r W ‘Từ Minh nhếch miệng định nóf Chuyện này thì có liên quan gì đến bà, lúc bà bát nạt Tô Mai có nghĩ đến ngày hôm nay hay không?

“Con trai chúng ta nếu có thể tiến vào Lâm thị, vậy thì tương lai tiền đồ vô lượng!”

Tô Hồng cười đến híp cả mắt lại, vì chuyện này mà bà đến tìm bà cụ mấy lần bà cụ mới đồng ý theo bọn họ đến Đông Hải.

“Anh nói xem, dựa vào năng lực của con trai mình, Tô.

Mai sao cũng phải cho nó một chức phó tổng chứ nhỉ?”

Tô Hồng nghĩ chuyện này đã lâu lắm rồi.

Con trai bà hiện giờ rất nhàn rỗi, đi làm ở một nơi thường thường bậc trung, một năm kiếm được mấy đồng?

Nếu không phải hai vợ chồng cùng với trong nhà còn có chút của, thì ngay cả tiền mua xe cưới vợ cũng chẳng có.

Hiện giờ một nhà Tô Mai ăn nên làm ra, sao có chuyện không giúp chị em cho được.

Xí nghiệp Lâm thị bao lớn, cả Đông Hải, nói đến tập đoàn Lâm thị thì ai cũng phải bật ngón cái khen ngợi.

Không chỉ nói đến đãi ngộ của Lâm thị rất tốt, danh tiếng lại càng khiến người ta khâm phục không thôi, ai cũng nói con nhà ai vào Lâm thị thì đều phải đốt pháo nâng rượu chúc mừng một phen.

“Lời bà nói cũng không sai”

Từ Minh cười: “Năng lực con trai chúng ta, làm phó tổng không có vấn đề gì cả, một năm ít nhất cũng phải một triệu nhỉ?”

“Sao chứ!”

Tô Hồng trừng mắt: “Ít nhất cũng phải ba triệu!”

“Đó là em ruột của em! Quan hệ của nhà mình với Tô Mai người khác so được sao?”

Từ Minh gật đầu.

Khoảng thời gian này ông ta đã được hưởng thụ những lợi ích mà mối quan hệ với nhà Tô Mai đem lại, ngay cả lãnh đạo bình thường chẳng phải khách khí Ing coi thường ông, hiện giờ m sao?

Ông ta nghĩ nghĩ, nói: “Nhưng mà, lần trước bà khiến cho Lâm Vũ Chân không vui, nó sẽ đồng ý sao?”

Lâm Vũ Chân mới là tổng giám đốc của tập đoàn Lâm thị, chuyện này phải cần cô gật đầu.

“Nó quản được chắc!”

Tô Hồng hừ một tiếng: “Tô Mai gật đầu rồi thì Lâm Văn với Lâm Vũ Chân nói gì được nữa, chả lẽ em lại không hiểu cha con hai người họ? Nghe lời Tô Mai răm rắp!”

“Hơn nữa mẹ em cũng đến đó, mẹ lên tiếng Tô Mai lại dám không đồng ý? Nó từ nhỏ đã nghe lời bà cụ rồi!”

Chỉ cần nắm chặt được Tô Mai, vậy thì chuyện này dễ giải quyết.

Bà càng nghĩ càng phấn khởi, còn hát lên vài câu, tựa như đã nhìn thấy cảnh tượng hàng xóm láng giêng ganh ghét vì con trai bà vào được Lâm thị.

Phó tổng tập đoàn Lâm thị cơ mà!

Ở thị trấn này, chẳng phải sẽ vênh mặt nghênh ngang mà đi? Hừi Một đêm này Tô Hồng suýt nữa thì thức trắng đêm, chỉ cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm, nhắm mắt rồi lại mở ra, trời vẫn chưa sáng, bà thực sự đợi không nổi nữa.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Hồng thức dậy.

Mặc bộ váy dài màu đỏ mà hôm qua lựa chọn kỹ càng, trông có vẻ phú quý.

Ngay cả Từ Minh cũng mặc bộ vest mới và đi đôi giầy da.

Tốt xấu gì thì cũng là ba mẹ của phó tổng tập đoàn Lâm thị, trang phục không thể xuề xoà được.

Bà gọi con trai Từ Nhiên còn đang say giấc nồng dậy: “Mấy giờ rồi? Còn ngủ? Mau dậy ngay cho mẹ, đi đón bà cụ, chúng ta đi Đông Hải, hôm nay phải chuẩn bị tươm tất cho phó tổng con!”

Xe đến nhà Tô Cương.

Tô Hồng vội vàng xuống xe, bước vào phòng.

Từ Minh đứng ở cửa xe, hơi chỉnh lại cà vạt, chỉ sợ bước.

mấy bước sẽ làm bẩn giầy da, đất bám vào sẽ rất lôi thôi.

“Mẹ! Mẹ!”

Tô Hồng gào lên: “Con đến đón mẹ rồi đây!”

Từ trước đến giờ bà cụ vẫn dậy rất sớm, đã ăn mặc †ươm rất, trông rất có tinh thần.

Nhà Tô Mai chuyển sang ở biệt thự, Tô Hồng đã nói với bà, bà vốn cũng không muốn đến một chuyến, dẫu sao.

tuổi cũng lớn rồi, chân yếu không tiện đi lại.

Nhưng Tô Hồng đích thân đến đón, bà lão như bà cũng nên đi xem một lần.

Con cái sống tốt, bà vui mừng hơn bất cứ ai.

“Đến rồi hả”

Bà cụ cười nói: “Chỉ đợi con đến đón thôi đó”

Nghe thấy tiếng nói, hai vợ chồng Tô Cương bước ra, Tô Vân cũng từ trong phòng đi ra, tay đưa lên dụi mát, há miệng ngáp.

Mới có mấy giờ, làm gì có ai đến làm khách nhà người ta sớm như vậy đâu.

“Chị cả”

Tô Cương chào.

“Tô Cương hả, tôi đến đón mẹ, trên xe không còn thừa chỗ, nhà cậu đi xe khách đi vậy”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom