Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 460


Diệp Khinh Vũ không đáp trả một câu trước những tin đồn và vu khống này.

Cô biết bây giờ có đứng ra nói chuyện thì sẽ chỉ càng nói càng tệ, chỉ khiến người khác cảm thấy cô đang che giấu.

Trong khách sạn, Giang Ninh đang nhàn nhã pha trà, trên mặt không nhìn ra chút lo lắng và gấp gáp nào.

Diệp Khính Vũ và Vường Vĩ ngồi xđống/ nhận chén trầ) mà Giang Ninh đứa qua.

“Không cần lo lắng, đây chỉ là phiền phức nhỏ thôi, ngày mai là có thể giải quyết”

Giang Ninh mỉm cười, nhàn nhạt nói.

“Ngày mai là có thể giải quyết sao?”

‘Vương Vĩ ngây người một lúc, nhanh như vậy?

Giang Ninh ở đây, nhưng không làm gì cả, sao giải quyết được?

Trong giới giải trí, lời đồn kiểu này rất khó giải quyết, cách tốt nhất sợ là đợi đến sự việc tự lắng xuống, để thời gian giải quyết, trừ cách này ra, thì rất có khả năng nếu không cẩn thận sự hoàn toàn hủy hoại chính mình.

“Ừ, cảm ơn anh, lại phiền anh chạy đến một chuyến rồi”

Diệp Khinh Vũ không chút nghỉ ngờ, Giang Ninh nói ngày.

mai có thể giải quyết thì chắc chắn có thể.

“Không cần cảm ơn, tính ra thì cô cũng bị Lâm thị liên lụy, có người muốn đối phó Lâm thị nên lấy cô để khai đao thôi”

Giang Ninh nói, “Vũ Chân dặn tôi rồi, chác chán không thể để cô chịu tổn thương”

“Anh thật sự rất thương Vũ Chân”

lệp Khinh Vũ để ly trà xuống, trên mặt đầy ngưỡng mộ, “Tôi thấy vui vì hạnh phúc của cô ấy”

Đàn ông tốt trên thế giới này không tính là nhiều, nhưng Giang Ninh tuyệt đối có thể tính là một người tốt.

Đặc biệt là đàn ông có thực lực như Giang Ninh, chắc chắn sẽ có không ít cô gái chủ động nhào vào hắn, nhưng Giang Ninh từ đầu đến cuối chỉ chung thủy với Lâm Vũ Chân, điều này thật sự khiến người khác khâm phục.

Giang Ninh chỉ mỉm cười không nói gì.

Đời này hắn đã trải qua quá nhiều chuyện, đen tối có, tàn nhẫn có, bỉ ổi có, không ai rõ hơn Giang Ninh.

Càng như vậy hắn lại càng biết được sự quý giá của Lâm ‘Vũ Chân, cô gái này từ lúc hán còn nhỏ đã luôn ở trong lòng hắn, chiếm vị trí vững chắc không thể nào lay chuyển được.

“Anh Giang, anh nói có người muốn đối phó với Lâm thị, vậy anh có đối sách gì không?”

Vương Vĩ nhấp một ngụm trà, quan tâm hỏi, “Tôi nghe nói người ở trong tối tạo tin đồn bôi nhọ Khinh Vũ là người của phương Bắc, trong giới giải trí có chút địa vị, sợ là không dễ đối phó”

Giang Ninh trót trà cho hai người, tùy ý nói: “Vô danh tiểu tốt, còn không đủ tư cách khiến tôi ra tay”

Mục đích hắn đến lần này không chỉ vì muốn giúp Diệp.

Khinh Vũ giải quyết phiền phức nhỏ này.

Cũng nên động tới Thành Hải này rồi.

Thấy Giang Ninh hoàn toàn không bỏ vào trong lòng, hai người Diệp Khinh Vũ càng yên tâm.

Họ từng thấy qua thực lực của Giang Ninh, nếu Giang Ninh chỉ kêu họ yên tâm uống trà, vậy thì phiền phức lớn trong mắt họ, trong mát Giang Ninh sợ chỉ là vấn đề mà uống hai ly trà là có thể giải quyết được.

Đồng thời mấy người Hoàng Ngọc Minh đã bắt đầu hành động!

“Bốp!”

“Bốp!”

Đèn nhà kho lập tức sáng lên.

Hai ngôi sao bị bắt lúc này đang run rẩy, chính là hai tên nam minh tinh đang đối đầu gay gắt trong tin đồn liên quan đến Diệp Khinh Vũ!

“Các, các người là ai! Còn không thả chúng tôi ra nhanh lên!”

“Thả chúng tôi đi, chúng ta đâu chọc gì các người đâu!”

Hai người đều bị dọa không nhẹ, thậm chí không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên bị người bắt đến đây.

“Bảo các người nói chuyện rồi à?”

Anh Cẩu lên trước đá hai người đó bay ra ngoài.

“Mẹ nó, mấy tên ẻo lả như vậy mà cũng có thể làm ngôi sao à? Anh Cẩu tao đá một cái sợ là cũng có thể đá chết chúng luôn!”

“Tha mạng! Tha mạng!”

Hai người hét lớn.

Hoàng Ngọc Minh vẫy tay, mấy người lão Lục lập tức đi lên trước, trực tiếp tát một cái khiến hai người đó ngất đi.

“Ra tay đi”

Anh ta nhàn nhạt nói.

Chuyện nhỏ này nào cần đến Giang Ninh đích thân ra tay.

Để họ làm là đủ rồi
 
Chương 461


Rất nhanh hai tên mặt tráng bị lột sạch quần áo, ném lên iếc giường đã được chuẩn bị từ trước, sau đó kêu hai tên đó ôm nhau, tư thế muốn ái muội cỡ cỡ nào cũng có.

“Chính diện, làm nổi bật phần mặt, rõ một tí”

Anh Cẩu cười hì hì, hắn thích làm nhất những chuyện như vậy, nhìn vào liền thấy hăng hái!

Chúng không phải muốn nổi tiếng sao, còn muốn nhờ vào sự nổi tiếng của Diệp Khinh.Vữ mả nổi danh, vậy anh Cẩu đây sẽ giúp Chúng một tay.

Chụp được không ít hình, trình độ chuyên môn của Hoàng Phương – người mà anh Cẩu mang đến thì khỏi phải nói, chọn góc độ khiến người khác nhìn vào đều nhịn không được đưa ngón cái lên, khen hán là nhân tài.

“Anh Cẩu, xong hết rồi!”

Hoàng Phương có chút hưng phấn, đi theo Giang Ninh làm việc, dù là chuyện đơn giản nhất hẳn cũng có thể.

làm rất nhiệt tình, đặc biệt là có người muốn đối phó với Lâm thị, vậy thì đừng trách anh ta không khách khí!

Bây giờ Lâm thị là nhà của anh ta đấy!

“Không tệ, kỹ thuật của cậu không tệ đâu!”

Anh Cẩu vỗ vai Hoàng Phương, “Tôi coi trọng cậu!”

“Cảm ơn anh Cẩu!”

Hoàng Phương liền nói, “Chuyện này cứ giao cho em, bảo đảm khiến hai người họ nổi danh khắp giới giải trí!”

Hoàng Phương mang ảnh rời đi.

Còn hai tên ẻo lả này lại bị anh Cẩu bọn họ lén mang về khách sạn, tiếp đó cố tình gọi điện cho ký giả truyền thông, kêu họ chen chúc ở trước khách sạn, tận mắt nhìn thấy hai người họ cùng rời khỏi một khách sạn.

Một giờ sáng hôm đó.

Trên trang mạng giải trí lớn nhất Thành Hải đột nhiên tung ra mấy tấm hình kích thước lớn!

Trong chớp mắt, giới giải trí của cả Thành Hải đều chấn động như có động đất vậy!

Trong bức hình, hai người đàn ông không mặc gì chỉ có cái chăn mỏng che đi bộ phận riêng tư, ôm chặt lấy nhau, động tác đó có gì khác với cặp đôi đang hẹn hò đâu?

Càng khiến người khác nghẹn họng nhìn trân trối là trên giường đó như có như không xuất hiện một vài đạo cụ và trang phục đặc biệt, càng khiến người khác hô lớn bi3n thái!

“Ban ngày giành phụ nữ, đêm khuya lại cặp kè nhau!”

Tiêu đề cực lớn đẩy thẳng hai người ra đứng mũi chịu Sào.

Thân phận của hai người lập tức bị moi ra, đây không phải hai nghệ sĩ nam có quan hệ Diệp Khinh Vũ trong tin đồn điên cuồng gần đây sao?

Sao họ lại bên nhau rồi?

Bi3n thái!

Còn có một bài báo vạch trần âm mưu của hai người, muốn hủy hoại danh tiếng của Diệp Khinh Vũ cùng với tăng độ nổi tiếng của mình.

Viết đến cực kỳ chân thật, còn có cả hình ảnh, khiến người khác hoàn toàn không thể nghi ngờ.

Những tấm hình khiến người khác cảm thấy ghê tởm rất nhanh được truyền rộng rãi, ở đâu cũng có người nói hai người này vốn đã có vấn đề, họ hợp tác với nhau mị mượn danh tiếng của Diệp Khinh Vũ để tăng độ nổi cho mình!

lếng “Không thấy ghê tởm à? Hai tên đàn ông không cần mặt mũi!”

“Họ không phải nói đều là bạn trai của Diệp Khinh Vũ Sao, sao lại…”

“Liên quan gì đến Diệp Khinh Vũ? Đây rõ ràng là hai người không cần mặt mũi muốn tăng độ nổi tiếng, lại tạt nước dơ lên người nữ thần của tôi!”

“Bạn thấy Diệp Khinh Vũ có ra nói nửa lời nào không?

Người trong sạch thì không cần giải thích gì nhiều!”

Trên mạng lại sục sôi.

Càng nhiều người phản ứng lại, đây hoàn toàn là chiêu trò để tăng độ nổi tiếng thường gặp trong giới giải trí, điều này khiến họ cảm thấy ghê tởm.

Đặc biệt là quan hệ không rõ ràng của hai người đàn ông càng khiến họ tức giận!

Hãm hại Diệp Khinh Vũ như vậy, chúng còn là con người sao?

Tin đồn rất nhanh chưa phá đã tự vỡ, chú ý của tất cả mọi người trực tiếp chuyển qua việc công kích hai tên nam nghệ sĩ không cần mặt mũi, chửi máng ngập trời, khiến cho công ty của hai nam nghệ sĩ đó nhất thời khó mà chống đỡ.

“Vô dụng! Thứ vô dụng!”

Phương Bắc, trong một công ty giải trí, một người phụ nữ lớn tiếng mắng chửi trong điện thoại, “Chút chuyện nhỏ cũng làm không xong, tao nuôi chúng mày có tác dụng gì?”

“Đừng gọi cho tao nữa, bọn mày tự xử lý đi!”

Cô ta bộp một tiếng ném điện thoại đi, lớp makeup trên mặt chút nữa vì chấn động mà rơi ra.

“Lâm thị thật sự có chút khả năng, phản ứng nhanh như vậy: Người phụ nữ cười lạnh, “Đến nhà họ Tôn của tao cũng dám bắt nạt, thật sự tưởng nhà họ Tôn tao không còn người sao? Tao sẽ khiến bọn bây phải trả giá! Tụi bây đắc tội không chỉ là nhà họ Tôn, còn có tao! Hừ”

Lần này cô ta thất bại, nhưng điều đó không thể hiện cô †a sẽ từ bỏ, chỉ có báo thù độc ác hơn mà thôi!
 
Chương 462


Lúc này.

Thành Hải.

Hai người Diệp Khinh Vũ và Vương Vĩ ngây ngốc.

Cứ thế giải quyết rồi?

Họ chỉ uống trà với Giang Ninh một đêm, sau đó ngủ một giấc thật ngon, sáng thức dậy lại thấy trên mạng: đều đang cảm thấy bất bình thay Diệp Khinh Vũ, đang.

lên án chửi mảng hai tên nghệ Sĩ kia.

Tất cả hỏa lực đều chuyển sang hai tên đó, Diệp Khinh ‘Vũ ngược lại lại có thêm nhiều sự ủng hộ của mọi người hơn, đến lượng tiêu thụ sản phẩm mới của Lâm thị cũng đột nhiên tăng lên!

Rốt cuộc làm sao Giang Ninh lại làm được vậy?

Cái này… thật sự khó mà tưởng tượng nổi!

Đến người làm quản lý nhiều năm như Vương Vĩ, có thể nói là người rất hiểu một số thủ đoạn trong giới giải trí cũng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.

Người khác đều nghĩ nên làm sao giải quyết phiền phức, dùng phương thức quan hệ công chúng, tốn tiền, tốn ân huệ, chỉ mong chuyện lớn hóa chuyện bé, chuyện bé hóa không, Giang Ninh lại.

Đây là con mẹ nó trực tiếp xử lý người tạo ra phiền phứ!

c Đơn giản!

Thô bạo!

Nhưng lại hữu hiệu nhất!

Từ đầu đến cuối dường như không cần Diệp Khinh Vũ xuất hiện, không cần nói một câu.

Tin đồn đến như núi đổ rồi lại đi như kéo tơ.

“Anh Giang lợi hại quá nhat”

‘Vương Vĩ nói lời từ tận đáy lòng, “Sao tôi không nghĩ ra có thể dùng cách này di chuyển sự chú ý của mọi người chứ”

Khán giả bây giờ đều thích xem tin giật gân, chuyện vui của hai nghệ sĩ nam chắc chán hay hơn.

Anh ta cũng biết, dù anh ta nghĩ ra thì cũng không thể làm được, chỉ với việc không chút dấu vết bắt hai người đó lại, còn bát chúng chụp những tấm hình như thế, cũng là chuyện anh ta không thể làm được.

“Bây giờ cô có thể yên tâm ca hát r Giang Ninh nói, “Từ bây giờ về sau, tôi nghĩ nếu có người muốn tìm phiền phức cho cô cũng phải cân nhắc một chút”

Lần đầu là Tô Minh Toàn, muốn dùng quy tắc ngầm với Diệp Khinh Vũ kết quả chút nữa là bị giết.

Lần thứ hai là có người muốn bôi xấu Diệp Khinh Vũ để đối phó với Lâm thị.

Hai phiền phức này đều đã giải quyết rồi, nếu có người muốn ngấm ngầm đối phó với Diệp Khinh Vũ thì chác chắn cũng phải cân nhắc, hậu quả có phải là thứ họ có thể chịu đựng được không.

Quá tam ba bận, ai “đến” thứ ba thì hậu quả chắc chán sẽ rất thảm!

“Cảm ơn”

Diệp Khinh Vũ mỉm cười.

Cô biết chắc chán là Lâm Vũ Chân căn dặn nên Giang Ninh mới ra tay.

“Chỉ có điều, tôi sợ sau này sẽ không hát được nữa rồi Khinh Vũ đã hủy hợp đồng với công ty gi: Tế, cô cũng chưa nghĩ đến chuyện sau này sẽ phải làm gì tiếp theo.

Dường như đi đến hôm nay, trừ ca hát ra thì cô không biết mình còn muốn làm gì nữa.

“Sao thế?”

Giang Ninh nói, “Còn có chuyện gì khác ư”

Bà xã thân yêu Lâm Vũ Chân đã dặn rồi, không hy vọng có bất cứ ai phá hoại ước mơ của Diệp Khinh Vũ, muốn cô ấy tiếp tục ca hát.

“Không có gì, chỉ là đã hủy hợp đồng với công ty thôi, tôi nghĩ kĩ rồi, trong giới này thì không thể chỉ lo đến chuyện giữ mình được”

Diệp Khinh Vũ nói, “Tôi chỉ muốn yên tĩnh ca hát nhưng thực tế lại không cho phép”

Trong giới này có quá nhiều những thứ khác, không tính là màu đen nhưng ít nhất là màu xám, khiến cô khó chấp.

nhận.

Cổ họng của cô dùng để hát chứ không phải dùng để uống rượu với người khác, cô càng không muốn phải mang nụ cười giả tạo ở trước mặt mấy nhân vật lớn kia, a dua xu nịnh chỉ vì muốn có được nhiều tài nguyên hơn.

Điều đó quá thấp hèn.

Giang Ninh hiểu.

“Nhưng Vũ Chân rất thích nghe cô hát.”

“Không sao, cô ấy muốn nghe thì tôi chỉ hát cho mình cô ấy nghe thôi”

Diệp Khinh Vũ nói.

Giang Ninh không nói thêm gì nữa, rất hiển nhiên Lâm Vũ Chân không có ý này, cô hy vọng Diệp Khinh Vũ có thể tiếp tục theo đuổi ước mơ của mình.

Hắn kêu Diệp Khinh Vũ về phòng nghỉ ngơi rồi gọi Vương Vĩ đến.

“Dẫn đường đến công ty của Khinh Vũ”

Giang Ninh nói thẳng.

Vương Vĩ không hỏi nhiều.

Anh ta biết Giang Ninh muốn làm gì, anh ta cũng ngăn không nổi, hơn nữa chắc chán Giang Ninh muốn hả giận thay cho Diệp Khinh Vũ, anh ta đã ngứa mắt cái tên qua cầu rút ván đó từ lâu rồi!

Vương Vĩ lái xe đưa Giang Ninh đến thảng công ty TNHH giải trí Tỉnh Tế.

Hai người xuống xe, vừa đi đến cổng thì bảo vệ đưa tay chặn lại.

“Ngại quá, không phải người của công ty không được phép vào trong đó.”

Bảo vệ nhìn cũng không nhìn hai người một cái, ông chủ Bạch Tiểu Phi từng dặn Vương Vĩ và Diệp Khinh Vũ đều không được phép vào công ty, họ còn có một số tài liệu chưa lấy, vậy thì cả đời này cũng đừng mong lấy nữa!

Thậm chí bản quyền của mấy bài hát mà Diệp Khinh Vũ hát đều thuộc về công ty, dù Diệp Khinh Vũ ký hợp đồng với công ty khác thì cô cũng không thể hát những bài hát đó nữa!

“Tránh ral”

Giang Ninh lười nói nhảm, đẩy bảo vệ ra, khí thế cường đại của hắn dọa mấy người muốn đến vây lại đứng tại chỗ không dám di chuyển một bướ!

c Giang Ninh đi thẳng lên tầng, Vương Vĩ đi trước dẫn đường.

Anh ở công ty này bao nhiêu năm, chưa từng đi đường mang theo gió, vệnh mặt ưỡn ngực như hôm nay!

“Đại ca, bên này”

Vương Vĩ dẫn Giang Ninh đến thẳng phòng làm việc của Bạch Tiểu Phi, trên đường không ít người nhìn thấy Vương Vĩ đều không dám chào hỏi.

Ai cũng biết, anh ta và Diệp Khinh Vũ đã rời công ty rồi, ai chào hỏi anh ta thì e rằng cũng sẽ phải rời khỏi công ty ngay thôi.

“Âm”

Giang Ninh lười gõ cửa, trực tiếp đạp tung cửa sau đó bước vào bên trong.

“Ai đói”

Bạch Tiểu Phi đang ôm một nữ nghệ sĩ vừa mới ký hợp đồng, nghe thấy tiếng động lớn thì bị dọa đến run tay, đùi rung lên một cái, nữ nghệ sĩ ở trong lòng trực tiếp té xuống, mông chạm đất, kêu la thảm thiết.

Hán ngẩng đầu thấy Vương Vĩ mang theo một người lạ đi vào thì lập tức giận điên lên.

“Vương VI Mày còn dám quay về à?”

Bạch Tiểu Phi tức giận chửi, “Muốn chết à Vương Vĩ không nói chuyện, đưa tay làm tư thế mời, Giang Ninh đi thẳng đến trước sofa ngồi xuống.

“Mày là ai?”

Bạch Tiểu Phi vẫy vẫy tay kêu nữ nghệ sĩ ra ngoài, tiếp đó nhìn Giang Ninh, sắc mặt không tốt, “Đến công ty tao làm loạn, gan lớn quá nhỉ!”

“Sao, đến báo thù cho Diệp Khinh Vũ à?”

Hắn cười lạnh một tiếng, “Đừng nằm mơ nữa! Bây giờ cô †a đã bị phong sát rồi, trong giới tao đã chào hỏi hết rồi, không ai ký với cô ta đâu!”

Bạch Tiểu Phi đã chặn hết đường của Diệp Khinh Vũ, không nói đến Diệp Khinh Vũ còn chọc phải người của phương Bắc, bình thường thì không ai muốn đắc tội với mấy người phương Bắc, chỉ với Diệp Khinh Vũ có mấy bài hát hot, đến bản quyền cũng không lấy về được, cô ta không có bài để hát thì ai còn cần cô ta?

Nâng đỡ lần nữa sao? Làm gì dễ như vậy.

“Ông vẫn chưa có tư cách để tôi phải để mắt đến đâu”

Giang Ninh nhìn Bạch Tiểu Phi một cái, hắn hoàn toàn không bỏ loại ông chủ của công ty nhỏ này vào trong mắt.

“Mày thật ngông cuồng!”

Bạch Tiểu Phi cười một tiếng, “Ở Thành Hải này, Bạch Tiểu Phí tao không tính là nhân vật lợi hại gì nhưng cũng không phải ai cũng dám khinh thường tao, mày..”

“Một tỷ”

Hắn chưa nói xong thì Giang Ninh đã nhàn nhạt nói, mua công ty này của ông”
 
Chương 463


Bạch Tiểu Phi ngây người, đầu ong ong.

“Mày muốn mua công ty của tao? Một tỷ!”

Nếu không phải công ty này khai thác được cái cây rung tiền như Diệp Khinh Vũ thì hoàn toàn không đáng mấy đồng, dù Diệp Khinh Vũ vẫn ở đây thì nhiều nhất cũng trị giá hơn hai trăm triệu, Giang Ninh nói muốn bỏ ra một tỷ để mual A Mẹ nó chứ, tên nàỹ là người ngoài ngành à? Hay tên này không thiếu tiền?

Một tỷ đó!

“Đồng ý thì lập tức kêu bên luật viết hợp đồng, tôi không có nhiều thời gian lãng phí trên người ông đâu”

Giang Ninh đứng dậy, nhìn cũng không thèm nhìn Bạch Tiểu Phi thêm một cái, quay đầu trực tiếp nhìn Vương Vĩ.

“Cậu đi làm thủ tục đi, bắt đầu từ hôm nay cậu là ông chủ nơi này, giúp Diệp Khinh Vũ ra thêm vài bài hát, vợ tôi thích nghe”

Nói xong, Giang Ninh trực tiếp quay người rời đi Trong phòng làm việc, Bạch Tiểu Phi và Vương Vĩ hai người đều ngây ngốc.

‘Vương Vĩ đứng ở đó, mặt vẫn còn tê dại, tai ong ong, giống như nghe không rõ lời Giang Ninh vừa nói, nhưng trong đầu anh lại không ngừng phát đi phát lại một cách rõ ràng?

Giang Ninh mua công ty này rồi?

Mà còn để anh ta làm ông chủ, nguyên nhân chỉ vì Lâm Vũ Chân muốn nghe Diệp Khinh Vũ ca hát, muốn để Diệp.

Khinh Vũ ca hát vui vẻ hơn?

Một tỷ đó!

Hắn thật sự không coi tiền chỉ là giấy thôi à.

Còn Bạch Tiểu Phi đưa tay lên vỗ mặt mình, một lúc sau mới phản ứng lại, quay đầu nhìn Vương Vĩ: “Hắn là ai?”

“Người ông không chọc nổi”

Vương Vĩ chỉ một câu.

Bạch Tiểu Phi hít sâu một hơi, vừa nấy còn có chút tức giận muốn nói dựa vào đâu mà mày muốn mua thì tao chắc chắn sẽ bán.

Dù cái giá một tỷ rất mê người, đối với hản mà nói đã là rất lời rồi, với lại cái giới này ngày càng khó kiếm sống, không có tài nguyên và hậu thuẫn, hắn làm cả đời sợ là cũng khó mà làm lớn được.

Đặc biệt là thái độ bình thản này của Giang Ninh khiến hẳn rất không thoải mái, rất không phục.

Nhưng bây giờ nghe được câu này của Vương Vĩ, cổ họng Bạch Tiểu Phi chuyển động, lập tức bình tĩnh lại.

Giang Ninh nói muốn có thì sợ là chắc chắn phải lấy bằng được, ông ta không đồng ý bán thì đến lúc đó sợ là một phân tiền cũng không có đượ!

c Có thể lấy ra một tỷ một cách tùy ý như vậy, mua hẳn một công ty, nuôi một ngôi sao chỉ vì vợ mình có thể nghe bài hát cô ấy thích?

Trước giờ hán chưa từng thấy người nào xa xỉ như vậy!

“Diệp Khinh Vũ… sao có thể quen người lợi hại như vậy?”

Bạch Tiểu Phi không phải tên ngốc, lập tức hiểu ra rồi, sợ là phiền phức bấy lâu nay của Diệp Khinh Vũ đều là do người đàn ông này giúp giải quyết.

Đáng sợ quát “Đừng hỏi nhiều nữa”

Vương Vĩ hít sâu một hơi, sắc mặt còn có chút đỏ ửng, “Ông chủ Bạch, ký hợp đồng làm thủ tục rồi cầm tiền nghỉ hưu đi”

Khi nhìn thấy Vương Vĩ mang hợp đồng về, Diệp Khinh Vũ liền ngây ngẩn cả người.

Một tỷ, Giang Ninh mắt cũng không thèm chớp lấy một cái, nói mua là mua.

“Anh Giang nói rồi, bây giờ tác dụng chính của công ty này chính là khiến cô có thể an tâm ca hát, vui vẻ ca hát, không cần làm bất kỳ chuyện gì không nguyện ý nữa”

Nếu Vương Vĩ không biết trong lòng Giang Ninh chỉ có một người con gái là Lâm Vũ Chân, anh thật sự sẽ cảm thấy dù là Diệp Khinh Vũ cũng thắng không nổi sự tấn công này đâu.

“Anh ấy nói, cô không vui thì Vũ Chân sẽ không vui, anh ấy không cho phép chuyện khiến Vũ Chân không vui”

Diệp Khinh Vũ nhịn không được bật cười.

“Ừ, tôi biết mà, tên này thương vợ, tôi đã quen rồi”

Diệp Khinh Vũ hít sâu một hơi, trong lòng chỉ có cảm kích và cảm động, đương nhiên cô biết đây không chỉ là vì lời của Lâm Vũ Chân, Giang Ninh cũng thật lòng muốn giúp cô ấy.

Cô ấy không có suy nghĩ quá phận nào, dù Giang Ninh có ưu tú hơn nữa thì cũng là chồng của Lâm Vũ Chân, cô ấy tuyệt đối sẽ không có bất kỳ suy nghĩ nào.

Thế giới này ai cũng có thể sẽ làm tổn thương Lâm Vũ Chân nhưng cô tuyệt đối không.

Giang Ninh rời khách sạn tìm một quán trà, yên tĩnh ngồi đó.

Hoàng Ngọc Minh ngồi đối diện anh từ tốn pha trà.

“Đùng đùng đùng”

Một lát sau, có người gõ cửa.

Anh Cẩu mở cửa ra, người đi vào sắc mặt lạnh nhạt thậm chí có tia lạnh lẽo.
 
Chương 464


Lưu Tiểu Đao không chút khách khí, trực tiếp ngồi xuống, ‘Vết thương trên người hán chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng ít nhất không có ảnh hưởng quá lớn đến việc cử động của hẳn ta.

“Anh muốn tôi làm gì!”

Hắn nói thẳng, không nói thừa một câu nào.

Từ hôm Giang Ninh đến bệnh viện thăm hản, nói với hắn những lời đó thì Lưu Tiểu Đao đã quyết định rồi “Làm thế nào là chuyện cậu tự nghĩ, tôi chỉ cần một thứ”

Giang Ninh nhàn nhạt nói, “Tôi muốn nước của thế giới ngầm Thành Hải này vẩn đục hoàn toàn!”

Trong mắt Lưu Tiểu Đao lập tức lóe lên tia sáng.

Hắn biết rõ thực lực của Giang Ninh, người đàn ông mạnh mẽ vô địch, trên người mang theo loại khí chất đáng sợ khiến người khác tự nhiên cảm thấy sợ hãi.

Nhưng Thành Hải này không đơn giản như vậy!

“Tôi cần nhắc nhở anh một câu”

Lưu Tiểu Đao nói, “Thế giới ngầm của Thành Hải có rất nhiều thế lực lớn, cao thủ tập trung rất nhiều, không nói đến nhà họ Cao và nhà họ Tả, chỉ nhà họ Tô thôi cũng không thể coi thường!”

“Nghe nói trăm năm trước nhà họ Tô này do một vị đường chủ của Thanh Môn sáng lập, nền móng ở thế giới ngầm Thành Hải cực kỳ vững chắc, chính là cậu hai nhà họ Tô, không dễ đối phó đâu!”

Giang Ninh híp mắt, nhàn nhạt nói: “Tiêu diệt quá dễ dàng thì còn ý nghĩa gì nữa?”

Tim Lưu Tiểu Đao đột nhiên đập mạnh.

Ngông cuồng quá rồi đấy!

Giang Ninh thật sự quá ngông cuồng!

Giang Ninh nói rất nhẹ nhàng, hán không hề nhìn thấy trên mặt Giang Ninh có một tia kiêng kị nào cả, rõ ràng hắn không coi nhà họ tô kia ra gì mà.

Nhưng hán từng thấy thực lực của Giang Ninh, Giang Ninh có tư cách để ngông cuồng như vậy.

“Lần trước anh buông tha cho Tô Minh Toàn nhưng anh †a không nhớ ân huệ của anh”

Lưu Tiểu Đao nói, “Nhà họ Tô chỉ cảm thấy Đông Hải các anh kiêng nể nhà họ Tô cho nên mới không dám lấy mạng của Tô Minh Toàn!”

“Họ đã âm thầm chuẩn bị đối phó với các người rồi”

“Vậy thì càng tốt”

Giang Ninh mỉm cười.

Hắn thích người không sợ chết như vậy, tự mình dâng đến cửa vậy mới có đồ để chơi.

Nghe ngữ khí của Giang Ninh thì Lưu Tiểu Đao biết là Giang Ninh chuẩn bị ra tay rồi, sẽ không có đường lui nữa, với lại Giang Ninh muốn có thì chắc chắn phải có đượ!

c Hắn cầm ly trà Giang Ninh đưa qua, uống một hơi.

Tiếp đó đứng dậy: “Đợi tin của tôi!”

Nói xong hắn kéo cửa ra cẩn thận nhìn bốn phía, xác định không bị ai đi theo thì nhanh chóng rời đi.

“Người này đáng tin không”

Hoàng Ngọc Minh điều tra Lưu Tiểu Đao rất rõ, nhưng rất khó để khống chế loại động vật như con người.

Giang Ninh nhìn một cái, ly trà trống rỗng, nói: “Tôi chưa từng tin hán ta, đây cũng là một bước trong kế hoạch của tôi”

Khả năng hiểu và khống chế tâm tính con người của Giang Ninh mạnh đến khiến người khác thán phục.

Thậm chí đến điều này cũng nằm trong kế hoạch của hẳn, đi một bước nhìn thấy ba bước, dù trong lòng Lưu Tiểu Đao có những tính toán khác cũng nằm trong dự đoán của Giang Ninh từ sớm.

Hắn càng muốn làm ra chuyện gì đó thì Giang Ninh càng Vui Vẻ.

Giang Ninh sợ nhất là Lưu Tiểu Đao không nghĩ gì cả, cái gì cũng làm theo ý Giang Ninh, nhưng rất hiển nhiên, đối với loại người như Lưu Tiểu Đao này là không thể nào.

Sắp rồi.

Sóng gió của thế giới ngầm Thành Hải này sáp đến rồi.

Đến lúc đó, máu chảy thành sông, có bao nhiêu người phải biến mất khỏi thế giới này?

Ừ, ít nhất thì mấy người đáng bị phạt đều nên biến mất.

“Các cậu chuẩn bị thật tốt, có trò vui rì Giang Ninh lấy ly trà lên, nhàn nhạt nói.

Rời khỏi quán trà Lưu Tiểu Đao đi lên một chiếc xe màu đen, lái đến nơi hẻo lánh lại đổi thành một chiếc màu xám, lúc này mới tháo kính và mũ ra.

Trong đôi mát đó đầy lạnh lẽo và ác độ!

c Hắn đã điều tra rõ nguyên nhân cái chết của em mình, chính là bị tên khốn Tô Minh Toàn đó hành hạ đến chết!

Hản chắc chắn phải báo mối thù này.

Với lại hãn sẽ không cam tâm làm việc cho Giang Ninh, dựa vào đâu chứ?

Hắn cũng hận Giang Ninh, hắn sẽ không dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai, càng không làm việc cho bất kỳ ai, nếu không phải vì Giang Ninh quá mạnh thì Lưu Tiểu Đao đã ra tay giết anh từ lâu rồi.Nếu hán đã không giết nổi thì sẽ có người có thể giết Giang NinhI
 
Chương 465


Nhà họ Tô, Từ khi Tô Minh Toàn bị Giang Ninh giáo huấn, chút nữa là chết ở bên ngoài thì Tô Bác Văn đã hạ lệnh trong thời gian ngắn này không để Tô Minh Toàn ra ngoài.

Hắn ở nhà đã sắp bị ngộp chết rồi!

Không thể ra ngoài uống rượu, không thể ra ngoài chơi, loại công tử bột như Tô Minh Toàn làm sao chịu được?

Hắn nằm trên giường lật qua lật lạ sáp nổi lửa rồi.

ý ồ Im thấy trên người “Chịu không nỗi nữa rồi!”

Cứ tiếp tục kìm nén như vậy, hắn cảm thấy thân dưới của mình cũng sắp bị ép đến nổ rồi ấy chứ.

Tô Minh Toàn lập tức lấy điện thoại gọi một dãy số “Đợi tí đến cửa sau đón tao, không được phát ra tiếng động!”

Cúp máy, Tô Minh Toàn đứng dậy thay đồ, đi đến đại sảnh không thấy Tô Bác Văn, hỏi quản gia thì được biết là tối nay Tô Bác Văn có bữa tiệc nên không về sớm, hẳn yên tâm hẳn.

“Mấy em gái nhỏ, anh ba của mấy em đến rồi đây!”

Tô Minh Toàn lén chạy đến cửa sau, thấy không ai phát hiện thì lập tức chạy ra ngoài, cách đó không xa có một chiếc xe màu xám đang đợi.

Hắn lập tức mở cửa chui vào, Lưu Tiểu Đao đã đợi ở đó từ lâu.

“Đi Hào Môn!”

Đó là hộp đêm mà hắn thường đến, bên trong có nhiều cách chơi, đều là cách hắn thích.

Kìm nén đã nhiều ngày, hán dường như sắp kìm nén đến nổ tung rồi!

“Vâng!”

Lưu Tiểu Đao nhìn kính chiếu trâm nói.

ậu một cái, giọng âm Tô Minh Toàn không nhìn thấy trong đôi mát đó lóe lên tia hung á!

c Hộp đêm Hào Môn ở Thành Hải cũng tính là cực kỳ nổi tiếng, hộp đêm này trên con đường hộp đêm cũng có thể tính là nơi xếp trong top ba.

Quan trọng hơn là ông chủ của hộp đêm này là anh trai của Tô Minh Toàn, là người đàn ông đáng sợ có biệt hiệu là cậu hai nhà họ Tô ở Thành Hải này.

Ở lối vào của hộp đêm, dãy đầu của bãi đậu xe đều là xe sang, xe dưới một triệu thì đến tư cách đậu ở đây cũng không có.

Không ít cô gái trang điểm xinh đẹp đi ngang chỗ này.

đều nhịn không được lấy điện thoại ra chụp vài tấm, ảo tưởng bản thân có cơ hội có thể diễn một câu chuyện gặp được bạch mã hoàng tử.

Chỉ là họ hoàn toàn không biết, hoàng tử trước giờ không cưỡi ngựa chỉ muốn cưỡi họ mà thôi.

“Đùng đùng đùng —-”

Tô Minh Toàn xuống xe liền dẫn Lưu Tiểu Đao vào trong, vừa bước vào thì tiếng nhạc đinh tai nhức óc khiến màng nhĩ cũng phải reo hò theo.

“Cậu bai”

Quản lý của hộp đêm rất nhạy bén, vừa nhìn liền thấy Tô Minh Toàn liền lập tức đi lên phía trước.

“Đừng nói với anh tôi!”

Tô Minh Toàn lập tức nói, “Cũng không được phép nói với ba tôi.”

“Yên tâm”

Quản lý hộp đêm cười, hắn biết cậu ba này là ai, “Vẫn sáp xếp phòng vip trước giờ cho cậu ba đúng không ạ?”

Tô Minh Toàn hài lòng gật đầu.

Hán nói bên tai quản lý: “Gần đây có chim non nào mới đến không? Mấy minh tinh nhỏ kia tôi chơi chán rồi, bây giờ chỉ muốn chơi mấy kiểu đơn thuần thôi: “Có”

Quản lý gật đầu nói, “Thứ cậu ba cần tôi đã chuẩn bị từ lâu rồi, cậu đến phòng vip trước, một lát nữa tôi đưa đến cho cậu”

Tô Minh Toàn mang theo Lưu Tiểu Đao vào phòng vip riêng của hán, cả người như được giải phóng vậy, ném áo ngoài, kéo cổ áo, ngồi trên sofa nói.

“Mẹ nó, tao sắp ngạt chết luôn rồi! Tiểu Đao, mở rượu!”

Hắn lớn tiếng nói, “Nhanh lên, lề mề thế!”

Lưu Tiểu Đao không nói chuyện, từ trong tủ rượu lấy loại rượu mà Tô Minh Toàn thích uống nhất, mở ra đổ cho hắn tiếp đó đứng một bên không nói một lời.

Trong mắt Tô Minh Toàn hản chỉ là con chó, kêu thì đến đuổi thì đi, không có tư cách cùng vui vẻ với Tô Minh Toàn.

“Sao còn chưa đến vậy?”

Tô Minh Toàn có chút không đợi được rồi, hắn dục hỏa thiêu thân, cả người sắp đốt lên rồi, làm gì còn nhịn được.

Uổng hai ly rượu càng muốn phun ra lửa!

“Đi giục đi!”

Hắn nhìn cũng không nhìn Lưu Tiểu Đao một cái, lại trót một ly rượu cho mình.

“Vâng”

Lưu Tiểu Đao gật đầu, vòng từ phía sau sofa lên, “Cậu ba, tôi trót rượu cho cậu”

Tô Minh Toàn hừ một tiếng, liền thu tay lại, ngồi dựa lên sofa, cảm giác có người hầu hạ rất sung sướng.

“Phụt phụt —”

Đột nhiên sắc mặt hản thay đổi, muốn quay đầu nhưng cảm thấy sức lực trong cơ thể trở nên ngày càng nhỏ!
 
Chương 466


Hắn cúi đầu nhìn lưỡi dao lộ ra trước ngực, trong mát đầy vẻ khó tin.

Hán làm sao cũng không dám tin Lưu Tiểu Đao lại dám giết mình!

Lưu Tiểu Đao vẫn đứng trước sofa, hai tay năm chặt cán dao, xuyên qua sofa trực tiếp đâm xuyên tim Tô Minh Toàn!

“Mày, mày.” — „… ZNW 3 Miệng Tô Minh Toän run rẩy, hẵn không nhìn thấy biểu cảm của Lưu Tiểu Đao nhưng con dao đâm vào tim hắn vẫn đang rung.

“Mày hại chết em tao, thật sự tưởng tao sẽ tha cho mày à”

Giọng của Lưu Tiểu Đao như ác ma truyền đến tai của Tô Minh Toàn, “Chết đi, tao muốn nhà họ Tô chúng mày chết hết!”

“Phụt—”

Tô Minh Toàn phun một ngụm máu tươi, mở miệng muốn nói nhưng ại không có sức lực.

Lưu Tiểu Đao thả lỏng tay, mặc kệ thân dao còn đâm xuyên qua người Tô Minh Toàn, hắn đi đến trước mặt Tô Minh Toàn, vừa nhìn Tô Minh Toàn vừa lấy khăn ướt ra lấy vết máu trên tay.

Tiếp đó hừ lạnh một tiếng, quay người đi khỏi phòng vip.

Hán vừa đi ra vài bước liền thấy quản lý mang mấy cô gái qua, trực tiếp đưa tay chặn họ lại.

“Sao chậm như vậy? Thiếu gia không đợi được nữa rồi”

“Không phải là đến rồi sao, bây giờ lập tức đưa vào đâ “Cứ thế mà vào sao?”

Lưu Tiểu Đao nhíu mày, “Ông không hiểu khẩu vị của thiếu gia à? Đổi vài người hoang dã tí, thiếu gia nhịn đã lâu nên đang muốn phát ti3t một chút, loại này sợ là khó khiến thiếu gia vui hết mình”

“Nhưng… cậu ba nói muốn đơn thuần mà”

“Ha ha, nếu không tin thì đưa vào thử đi?”

Lưu Tiểu Đao cười lạnh, quản lý không dám nói thêm, so với Lưu Tiểu Đao theo Tô Minh Toàn nhiều năm, ông tự nhiên không hiểu Tô Minh Toàn bằng hán, xua tay kêu mấy cô gái lui ra, hắn quay người muốn đi kêu người khác.

“Hôm nay cậu ba có hẹn với chủ nhà họ Tả, ông giúp cậu Tả chuẩn bị thêm vài người, tôi đi đón người, ông sáp xếp cho tốt”

Lưu Tiểu Đao nói xong liền rời đi rồi, quản lý không dám sơ suất, nghe đồn vị tiểu thiếu gia đó của nhà họ Tả cũng đến thì lập tức đi sắp xếp.

Tiểu thiếu gia của nhà họ Tả – Tả Tư Triết đó cùng một loại với Tô Minh Toàn, tham ăn hám gái, hộp đêm của Thành Hải này không có cái nào mà họ không quen thuộc, đồng thời cũng là hai kẻ khó hầu hạ nhất.

Bề ngoài thì nhà họ Tô và nhà họ Tả rất hòa hợp, thế hệ sau cũng chơi chung với nhau nhưng sự đọ sức trong âm thầm trước giờ chưa từng giảm bớt.

Ngay cả hộp đêm là sản nghiệp dưới trướng cũng phải phân cao thấp, hôm nay Tả Tư Triết đến hộp đêm của nhà họ Tô, họ tự nhiên không dám để Tô Minh Toàn mất mặt.

Quản lý rất nhanh tìm vài cô gái được việc nhất, biết hầu hạ nhất, mang đến cửa phòng vip.

Hắn đưa tay gõ cửa: “Thiếu gia, tôi mang người đến rồi Nói xong, mặt quản lý có ý cười đẩy cửa vào, bên trong đèn đều bị tắt, ẩn hiện có thể nhìn thấy Tô Minh Toàn ngồi trên sofa, trong phòng đã tản ra mùi rượu.

“Các người hầu hạ tam thiếu thật tốt, nghe rõ chưa”

Quản lý vừa mở lời, mấy cô gái lập tức như rắn nước dán lên người Tô Minh Toàn.

Một cô gái trong đó vừa đưa tay ra liền chạm vào thứ ươn ướt, cô ta tưởng là rượu, để lên mũi ngửi một cái, mùi máu tanh nồng đậm khiến cô ta lập tức ngây người, mượn ánh đèn mờ cô ta nhìn thấy trên ngực của Tô Minh Toàn có đâm một con dao, lập tức bị dọa đến thét lớn lên!

“A – cậu ba chết rồi! Cậu ba chết “Bốp!”

Toàn thân quản lý run rẩy, gấp gáp đưa tay mở đèn, lập tức nhìn thấy Tô Minh Toàn ngồi trên sofa trừng to mát chết thảm!
 
Chương 467


“St Mấy cô gái sợ hãi thét lên, ba ồn bảy vía bị dọa đến bay khỏi cơ thể, gấp gáp kêu lớn rồi chạy ra ngoài.

Quản lý cũng hồn bay phách tán!

Tô Minh Toàn chết rồi!

Cậu ba nhà họ Tô chết ở trong hộp đêm, hắn lại là quản lý hộp đêm này, xong đờirồ! Z4 W) “Cậu ba! Cậu ba Hắn kêu lớn vài tiếng nhưng Tô Minh Toàn làm sao có thể trả lời, đến thân nhiệt cũng sắp biến mất rồi.

Con dao đó vẫn xuyên qua sofa đâm xuyên tim Tô Minh Toàn, đính chặt hẳn trên sofa, nhìn vào khiến người khác cảm thấy kinh hãi!

Cả hộp đêm hỗn loạn.

Tiếng thét, tiếng kêu thảm, tiếng mắng giận không ngừng vang lên.

‘Sau đó là bước chân gấp gáp, bảo vệ, nhân viên cấp cứu, chủ nhân của hộp đêm, người phụ trách an toàn…đều kinh hoảng chạy đến.

Cùng lúc đó.

Lưu Tiểu Đao đã rời khỏi hộp đêm Hào Môn từ lâu.

Hán lái xe đi thẳng đến nhà họ Tả.

Trên ghế phụ là điện thoại của Tô Minh Toàn, hắn tìm được số điện thoại của tiểu thiếu gia nhà họ Tả – Tả Tư Triết, hắn không gọi điện mà nhắn tin.

Hắn chác chắn chỉ cần nhìn thấy tin này, Tả Tư Triết chắc chán sẽ ra ngoài, với lại sẽ không mang theo vệ sĩ.

Lúc này.

Nhà họ Tả.

Là thiếu gia nhỏ nhất trong bảy anh chị em nhà họ Tả, năm nay Tả Tư Triết chỉ mới mười chín tuổi nhưng đã nổi tiếng trong những nơi chơi bời của Thành Hải.

Hắn và Tô Minh Toàn hai người là hoàng tử được giới hộp đêm công nhận, biết chơi, dám chơi, hai người ngoài sáng trong tối không biết đã tranh đấu bao nhiêu lần, thậm chí đấu ra được tình bạn.

Dù nhà họ Tả và nhà họ Tô có quan hệ cạnh tranh lẫn nhau nhưng không chút ảnh hưởng đến hai người họ thường xuyên cùng chơi hoa ghẹo nguyệt.

Lần trước Tả Tư Triết chủ động hẹn Tô Minh Toàn, hai người cùng ở trong phòng vip thể hiện uy phong, nhưng cuối cùng Tả Tư Triết vẫn thua trên phương diện kinh nghiệm, gác súng đầu hàng sớm hơn Tô Minh Toàn.

Chuyện này bị Tô Minh Toàn cười chê mấy tháng, trong lòng Tả Tư Triết luôn không phục.

Lúc này nhìn thấy trong điện thoại có tin nhán Tô Minh Toàn gửi đến, Tả Tư Triết vừa nãy còn cảm thấy vô vị lập tức có tinh thần.

“Hừ, tôi luyện lâu như vậy, súng vàng không đổ, cậu tưởng cậu còn hên như vậy sao?”

Tả Tư Triết có vẻ ngoài thanh tú, thân hình ốm gầy, cao chẳng qua cũng một mét bảy, sắc mặt của hắn nhìn vẫn cũng không có tinh thần lắm.

Nhưng vừa nghĩ đến cho Tô Minh Toàn chút giáo huấn, Tả Tư Triết không chút do dự lập tức thay đồ muốn ra khỏi cửa.

“Tiểu thiếu gia, lão gia đã dặn rồi, thời gian gần đây kêu cậu đừng ra ngoài.”

“Cút”

Tả Tư Triết hoàn toàn lười quan tâm, thấy mấy người muốn đi theo thì sắc mặt lập tức trầm xuống, “Các người ai dám? Đừng trách tôi không khách khí!”

Mấy người nhìn nhau, khó xử mà nhìn Tả Tư Triết.

“Tôi chỉ đi tìm Tô Minh Toàn uống rượu, có thể có chuyện gì được chứ? Đừng đi theo tôi!”

Nói xong hán liền đi thẳng ra cửa, ở xa đã thấy chiếc xe mà Tô Minh Toàn thường ngồi, Tả Tư Triết lập tức vẫy Tay.

Lưu Tiểu Đao dừng hản xe lại, lập tức xuống xe kéo mở cửa, cung kính nói: “Tả thiếu gia, cậu Tô nhà chúng tôi kêu tôi đến đón cậu”

“Hắn đâu?”

“Đã uống ở Hào Môn rồi, nói sợ cậu không đến, đặc biệt kêu tôi đến đón”

Tả Tư Triết cười lạnh mộ đến?

ếng, sợ cậu ta không dám Đùa à!

Hắn một bước lên xe: “Lái xe!”

“Vâng”

Trong mắt Lưu Tiểu Đao lóe lên tia độc ác, lập tức ngồi lên ghế lái khởi động xe chạy đi, nhưng không hướng về phía hộp đêm Hào Môn.

Hộp đêm Hào Môn lúc nãy rất hỗn loạn!

Bác sĩ cấp cứu chạy đến cũng không cách nào giúp được.

Tim của Tô Minh Toàn bị trực tiếp đâm xuyên qua, mà đợi quản lý bọn họ phát hiện đã qua rất lâu rồi, chết đến nỗi không thể chết hơn nữa rồi.

Nhận được tin tức, Tô Minh Xương không quan tâm công việc trong tay, gấp gáp chạy đến.

Em trai ruột hắn chết trên địa bàn của hản người làm anh như hắn dường như muốn phát điên!
 
Chương 468


Hắn tát quản lý một cái, tức giận nói, “Đây rốt cuộc là chuyện gì! Sao em trai tôi sao lại chết Mau nói rõ ràng cho tôi!”

Hắn cực kỳ tức giận, người có mặt không ai dám thở mạnh.

Cậu ba nhà họ chết rồi, với lại còn chết ngay tại địa bàn của nhà họ Tô, cái này giống như,một quả bom ném vào ném sâu lập tức dân đến những đợt sóng lớn. ° “Tôi… tôi không biết!”

Quản lý hộp đêm quỳ xuống đất, toàn thân run rẩy, sắc mặt đã trắng như tuyết.

“Cậu ba nói ở nhà ngột ngạt khó chịu nên muốn đến tìm niềm vui, tôi sắp xếp cho cậu ấy… ai ngờ, ai ngờ cậu ba lại bị người giế t chết!”

Hắn khóc không ra nước mắt, đột nhiên nhớ ra gì đó, “Là Lưu Tiểu Đao! Cậu ba chỉ mang theo hán! Nhưng bây giờ không thấy hắn đâu cải!”

Sác mặt Tô Minh Xương xanh xám, toàn thân tỏa ra sát khí nồng đậm.

“Trông kĩ cho tôi! Hỏi ra những thứ chúng biết!”

Hắn thét lớn, quay đầu nhìn thuộc hạ, “Các người, bắt Lưu Tiểu Đao về đây cho tôi!”

“Vâng!”

Cái chết của cậu ba nhà họ Tô lập tức khiến cả Thành Hải chấn động.

Không ai ngờ, nơi như Thành Hải lại có người dám giết người nhà họ Tô.

Sự đáng sợ của ba gia tộc lớn ai không biết chứ?

Rất nhanh, tin tức truyền ra ngoài, đâu đâu cũng có người đi tìm tung tích của Lưu Tiểu Đao, từ miệng của quản lý hộp đêm cho biết Lưu Tiểu Đao là người có khả năng giết Tô Minh Toàn nhất!

Mà bây giờ Lưu Tiểu Đao tung tích không rõ!

Nhà họ Tô.

Mặt Tô Bác Văn đỏ ửng, hung hăng tát một cái lên mặt Tô Minh Xương.

“Đó là em trai mày! Chết ở địa bàn của mày, mày còn mặt mũi quay về à!”

Ông ta gầm lên, cơ thể đang run rẩy.

Tô Minh Xương cắn răng: “Con sẽ bắt tên chó Lưu Tiểu Đao lại, chặt thành tám mảnh!”

Nhưng như vậy có tác dụng gì?

Tô Minh Toàn chết rồi!

“Rốt cuộc có chuyện gì!”

Tô Bác Văn sa sầm mặt, ông ẩn hiện cảm thấy chuyện không thể đơn giản như vậy.

Ở Thành Hải này, ba gia tộc lớn mạnh cỡ nào không có vài người không biết, dù có oán hận nhà họ Tô hơn nữa thì ai lại dám ra tay tùy tiện, tàn nhãn giết Tô Minh Toàn như vậy.

Không lẽ không sợ nhà họ Tô phục thù sao?

“Lưu Tiểu Đao đó nói Minh Toàn hẹn Tả Tư Triết uống rượu, hắn đi đón Tả Tư Triết..”

“Mày nói cái gì?”

Mắt Tô Bác Văn co rút mạnh, “Nhà họ Tả?”

“Tao đã sớm nói với Minh Toàn rồi, đừng đi quá gần với người nhà họ Tả! Nó cứ không nghe!”

Sắc mặt Tô Minh Xương thay đổi: “Ba, ý ba là do nhà họ Tả ra tay?”

“Nhà họ Tô muốn tiến một bước, nhà họ Tả và nhà họ Cao tự nhiên không nguyện ý, đặc biệt là nhà họ Tả, âm thầm giao đấu với nhà họ Tô chúng ta mấy lần, sớm đã nảy ra oán hận”

Tô Bác Văn hít sâu một hơi, tức giận đến cực điểm.

Ông kêu Tô Minh Toàn đừng tùy tiện ra ngoài chính là vì rất có khả năng nhà họ Tả sẽ ra tay, cho nên nhà họ Tả cũng không để Tả Tư Triết tùy tiện ra ngoài.

Cái chết Tô Minh Toàn có liên quan đến Tả Tư Triết, vậy tuyệt đối nhà họ Tả có liên quan đến chuyện này!

“Hừ, nếu là nhà họ Tả ra tay thì con sẽ san bằng nhà họ.

Tải”

Tô Minh Xương lạnh lùng nói.

“Tra! Tìm ra Lưu Tiểu Đao cho tao, chác chán phải tìm được!” Tô Bác Văn lạnh lùng ra lệnh.

Lúc này.

Ngồi trên ban công của khách s không biểu cảm nhìn Thành Hải về Giang Ninh mặt đêm.

“Đại ca, Tô Minh Toàn chết rồi”

Hoàng Ngọc Minh đứng ở bên cạnh, anh ta luôn chú ý đến những tin tức mới, “Lưu Tiểu Đao đón Tả Tư Triết đi rồi, sợ là Tả Tư Triết đó cũng không sống nổi”

“Thế giới ngầm của Thành Hải này sắp gặp đại loạn rồi”
 
Chương 469


Ba gia tộc lớn của Thành Hải cường thế mà bá đạo.

Ở Thành Hải bao nhiêu năm nay dường như không ai có thể làm dao động, không chỉ nói đến sản nghiệp ở thế giới ngầm của họ, thống trị các ngành nghề lớn, còn có.

lực lượng thế giới ngầm mà họ dựa dẫm nhất.

Những thứ này đều là người thường không thể tưởng tượng đượ!

c Muốn làm dao. động cái hồ lớn như vậy không hề đơn, giản.

Tô Minh Toàn đã đáng chết từ lâu rồi, Giang Ninh không đích thân giết hắn, thứ nhất là vì tên này hoàn toàn không có tư cách, thứ hai là thời cơ chưa chín muồi Nhưng bây giờ thời cơ đến rồi.

“Đại ca, anh nói, ngọn lửa này có đốt lên đầu chúng ta không?”

Hoàng Ngọc Minh biết chắc chắn là bản thân rồi nhưng anh không biết là sẽ dùng cách nào đốt lên đầu họ.

Lưu Tiểu Đao đó rất hiển nhiên sẽ không làm việc theo lẽ thường đâu.

“Im lặng chờ đợi là được”

Giang Ninh đưa tay ra, Hoàng Ngọc Minh đưa cho hắn một điếu thuốc, “Thành Hải này, cao thủ rất nhiều, anh Cẩu bọn họ sẽ rất hưng phấn”

Đêm vẫn có chút lạnh.

Giang Ninh không mặc nhiều đồ, đứng ở ban công giống.

như một cây giáo, không di chuyển.

Nhà họ Tô đã loạn thành mớ bòng bong rồi.

Tô Bác Văn nhìn Tô Minh Toàn toàn thân đã lạnh cứng, không nói một lời, sác mặt u ám đến dường như có thể ăn thịt người.

“Bai”

Anh cả Tô Minh Vĩ quay về.

Hắn vốn ở phương Bắc, đàm phán một chuyện quan trọng, cái này rất quan trọng đối với nhà họ Tô.

Nhưng khi nghe nói trong nhà xảy ra chuyện, Tô Minh Toàn bị giết, hắn lập tức chạy về.

Xông vào đại sảnh nhìn thấy Tô Minh Toàn nằm đó đã không còn hơi thở, mắt Tô Minh Vĩ lập tức đỏ lên.

“Ai làm vậy!”

Tô Minh Vĩ thét lớn.

Mấy người đứng xung quanh không ai dám nói.

“Rốt cuộc là ai giết em trai tao!”

Nhà họ Tô có ba đứa con trai, anh hai Tô Minh Vĩ quản lý công việc kinh doanh, anh ba Tô Minh Xương là cậu hai Tô nổi tiếng ở thế giới ngầm Thành Hải, cao thủ dưới trướng rất nhiều.

Mà đứa con trai thứ ba Tô Minh Toàn, trong nhà không hi vọng hắn có thể làm được gì, là đứa con trai nhỏ nhất, trừ ăn uống chơi bời thì hoàn toàn không cần làm gì cả.

Nhưng bây giờ Tô Minh Toàn chết rồi!

Với lại còn chết ngay trong địa bàn của nhà mình!

Đây không chỉ là khiêu khích, lại càng là sỉ nhụ!

c“Nhà họ Tả”

Đột nhiên Tô Bác Văn mở miệng, quay đầu nhìn Tô Minh Vĩ, “Trước mát thì hiềm nghi của nhà họ Tả là lớn nhất”

“Con sẽ hủy diệt bọn chúng!”

Tô Minh Vĩ tức giận nói, “Minh Xương đâu? Nó đi làm gì rồi! Minh Toàn chết ở địa bàn của nó, nó làm anh ba kiểu gì vậy!”

Nhiều năm nay, có lúc nào có người dám đối xử với người của nhà họ Tô hắn như vậy?

Dù là nhà họ Tả, nhà họ Cao âm thầm đấu đá mà thôi, bây giờ lại dám trực tiếp giết người, là nhìn không được nhà họ Tô chiếm vị trí ở phương Bắc nhanh hơn chúng một bước sao.

“Đợi kết quả điều tra của Minh Xương”

Ngữ khí của Tô Bác Văn vẫn âm trầm nhưng ông ta không còn kích động.

Chuyện này quá kì quái, dù nhà họ Tả muốn ra tay thì cũng hơi khó hiểu, bây giờ nhà họ Tô đang ở trong thời điểm quan trọng, mà tin tức quan trọng nhất hoàn toàn không tiết lộ với bên ngoài, hai nhà họ Tả – Cao không thể nào biết được.

Tại sao chúng lại đột nhiên ra tay, với lại còn ra tay với Tô Minh Toàn hoàn toàn không có chút uy hiếp với chúng.

“Chỉ cần xác định là nhà họ Tả, con chắc chắn bắt chúng trả giái”

Tô Minh Vĩ tức giận quát.

Mà lúc này.

Nhà họ Tả!

Không khí cũng kìm nén khiến người khác ngạt thở!

Nhìn thi thể của Tả Tư Triết, người nhà họ Tả tức giận dường như có thể thiêu đốt cả Thành Hải.

“Âm!”

Gia chủ nhà họ Tả – Tả Xuân Thu đập mạnh lên bàn, cái bàn lập tức tan nát.

“Bắt được người chưa?”

Giọng ông ta run rẩy, sát khí ngập trời, làm sao cũng không nghĩ đến con trai nhỏ nhất của nhà họ Tả lại chết oan uổng thế này.

“Đang bắt ạ, tất cả đường ra vào của Thành Hải đều trông chừng rồi, hắn chạy không thoát đâu”

Thuộc hạ lạnh lùng nói, “Người đó là người nhà họ Tô”
 
Chương 470


Tả Xuân Thu híp mắt: “Nhà họ Tô!”

“Gia chủ, cậu ba nhà họ Tô cũng chết rồi, lúc này nhà họ Tô cũng đang điều tra hung thủ, nghe nói cũng là tên Lưu Tiểu Đao đó, chuyện này có uẩn khúc”

“Uẩn khúc?”

Tả Xuân Thu cười lạnh, “Tao không quan tâm uẩn khúc gì, càng không cần biết nhà họ Tô kia đang diễn vở kịch gj, người giết con ai tao là nhà họ Tô hân, món nợ này phải tính!” ⁄ đÀ “Muốn dùng mạng của đứa con trai phế vật đó để đối mạng của con trai tao? Tô Bác Văn hắn nằm mơi”

Tả Xuân Thu rất rõ nhà họ Tô bây giờ đang tính tiến thêm một bước áp chế hai nhà Tả – Cao, gần đây nhiều lần đến các gia tộc lớn phương Bắc tìm kiếm sự che chở lớn hơn.

Những chuyện này không lẽ Tô Bác Văn hắn cảm thấy bản thân có thể che giấu được?

“Bắt người lại, đừng để người nhà họ Tô diệt khẩu trước”

“Vâng! Gia chủ, tôi chác chán bát được người, điều tra rõ việc này!”

Thuộc hạ chắp tay một cái, lập tức chạy ra ngoài.

Tả Xuân Thu đứng đó nhìn thi thể của Tả Tư Triết, khẽ ngẩng đầu, khóe mắt đầy tràn đầy sát khí!

“Nhịn không nổi, muốn ra tay rồi sao, Tô Bác Văn, trăm năm trước gia tộc của chúng ta chính là đối thủ, đến bây giờ ông vẫn không phục đúng không?”

Tả Xuân Thu cười lạnh, “Nếu ông muốn ra tay vậy đừng.

trách tôi không khách khí!”

Ông sẽ không tin nhà họ Tô, dù Tô Minh Toàn cũng chết rồi nhưng thằng vô dụng đó chết thì chết thôi, đối với nhà họ Tô không có ảnh hưởng gì chứ?

Dùng một đứa con trai vô dụng của mình để gây rắc rối?

Tô Bác Văn ngược lại không tiế!

c Ba gia tộc lớn của Thành Hải này, cuối cùng chỉ có một có thể đứng đầu, trở thành gia tộc lớn nhìn xuống cả Thành Hải, họ đều đã chuẩn bị rất nhiều năm, cố gắng rất nhiều năm, bây giờ xem ra đã đến lúc phân cao thấp rồi.

Lúc này cả Thành Hải đều chìm trong không khí kìm nén.

Hai đứa con trai nhỏ nhất của hai nhà Tô – Tả đều chết oan trong cùng một đêm!

Điều này khiến rất nhiều người bất giác lo lắng, Thành Hải sắp có một trận giông bão lớn!

Tất cả đều đang tìm Lưu Tiểu Đao, chỉ cần bắt được Lưu Tiểu Đao hỏi ra rốt cuộc ai là người đứng sau chỉ huy, sau đó chắc chắn sẽ là một trận chiến lớn rất kh ủng bố.

nhà họ Tô và nhà họ Tả đã bát đầu thu hẹp sản nghiệp của bản thân, rất hiển nhiên là đang chuẩn bị cho chiến đấu, ăn ý đến khiến người khác nổi da gà, dường như không có chỗ để nói chuyện.

Điều này khiến người khác có chút không thể hiểu được.

Bên ngoài biến động bất ngờ, sát khí kháp nơi.

Mà ở chỗ của Giang Ninh lại yên tĩnh như nước, nhàn nhã mà nhẹ nhõm.

“Nhà họ Tô và nhà họ Tả đến nói chuyện cũng không nói, càng không hỏi một câu, tự phái rất nhiều người đi đuổi bắt Lưu Tiểu Đao, một khi bắt được thì không cần biết Lưu Tiểu Đao khai ra ai đều dẫn đến một trận giông bão.

lớn”

Hoàng Ngọc Minh nói, “Đại ca, Lưu Tiểu Đao đó, sợ là sẽ nói rằng hán là người của Đông Hải ta”

Suy đoán của anh là như vậy, Lưu Tiểu Đao chắc chắn sẽ dẫn lửa lên đầu Giang Ninh, khiến Thành Hải này trở nên ngày càng hỗn loạn!

“Chưa chắc”

Giang Ninh ngược lại nhàn nhạt nói, “Cậu nói, bây giờ hai nhà Tô – Tả đều đang vì trở thành gia tộc đệ nhất của Thành Hải mà chuẩn bị ra tay, họ chỉ thiếu một ngòi nổ mà thôi”

“Dù không có chuyện này thì họ sớm muộn cũng sẽ ra tay, hơn nữa người chết đều là người vô dụng nhất trong nhà họ, cậu thật sự cho rằng họ sẽ để ý?”

Đây chẳng qua chỉ là cái cớ mà thôi!

“ý của đại ca là ngọn lửa này tạm thời sẽ không đốt lên đầu chúng †a?”

“Bây giờ hoảng nhất là nhà họ Cao”

Giang Ninh nói.

Đêm khuya của Thành Hải dường như không còn xa hoa đồi trụy và ăn chơi trác táng như ngày thường.

Hoàn toàn bị bao trùm trong không khí xơ xác tiêu điều!

Dường như trong không khí cũng mang theo sát khí kh ủng bố toát ra từng trận lạnh lẽo!

Giang Ninh đứng trên tầng cao, nhìn xuống phương xa, khóe miệng nâng lên ý cười, dường như hán đã nhìn thấy Lưu Tiểu Đao rồi.

Lưu Tiểu Đao lúc này đang hoảng loạn trốn chạy!
 
Chương 471


“Ở bên đó! Bắt lấy hắn!”

“Đuổi theo!”

“Tuyệt đối không thể để hắn chạy thoát!”

Một đám người đuổi bắt, Lưu Tiểu Đao giống như con chuột qua đường, đến cơ hội để thở cũng không có.

Hắn không ngờ hai nhà Tả – Tô không hề nói chuyện với nhau, trực tiếp hạ lệnh đuối bát hẩn:) Hắn vốn muốn nhân lúc hai nhà phát sinh xuñg đột rồi trốn khỏi Thành Hải đi đến Đông Hải, đổ tất cả tội lôi lên đầu Giang Ninh.

Chỉ cần hắn đến cấm địa Đông Hải đó, dụ người của nhà họ Tô và nhà họ Tả đến, Giang Ninh dù không muốn quản cũng phải quản!

Nhưng nào ngờ nhà họ Tô và nhà họ Tả hoàn toàn không hề nói chuyện với nhau, thậm chí hoàn toàn không muốn nói chuyện.

Họ đều chỉ muốn bắt được hắn trướ!

c “Phù! Phù! Phù!”

Lưu Tiểu Đao chạy đến nỗi hít thở khó khăn, sắc mặt đỏ ửng, hoàn toàn không khống chế được hô hấp.

Nhiều người quát!

Hản thậm chí không phân biệt được đám người đuổi bắt mình là của nhà họ Tô hay nhà họ Tả nữa.

Nhưng hắn biết rõ không cần biết rơi vào tay ai thì mạng của hán cũng không thể giữ lại được.

“Giang Ninh… mày tưởng tao sẽ tin mày chắc?”

Lưu Tiểu Đao cười lạnh, “Mày chẳng qua chỉ muốn lợi dụng tao mà thôi!”

“Dù tao chết cũng phải kéo mày xuống nước cùng tao!”

Hắn hít sâu một hơi, tai nghe thấy tiếng bước chân gấp.

gáp, không quan tâm được những thứ khác liền chạy.

tiếp.

“Loảng xoảng —-”

Lưu Tiểu Đao không cẩn thận đá phải ván gõ, lập tức phát ra tiếng lanh lảnh, người ở chỗ không xa lập tức quay đầu nhìn lại, những đôi mắt đó giống như dã thú trong bóng tối tản phát ra ánh sáng đáng sợi “Hắn ở đói”

“Đuổi theo!”

“Mấy người các người bọc từ trong hẻm, đừng để hắn chạy thoát!”

Rất nhiều người từ những hướng khác nhau vây lại, tạo thành một vòng vây, đường lui của Lưu Tiểu Đao ngày càng thu hẹp lại.

Hắn không có thời gian quay đầu, chạy trốn như điên.

Chỉ cần có thể trốn đến bến sông, có thể lên thuyền thì hản có thể trốn thoát khỏi đây!

“Âm!”

Đột nhiên có một viên đá bay đến đập lên cảng chân Lưu Tiểu Đao.

Hắn kêu thảm một tiếng, cơ thể lập tức mất thăng bằng, trực tiếp ngã xuống đất, cảng chân đầy máu tươi!

Lưu Tiểu Đao ôm chân, nghiến răng kêu la thảm thiết.

“Gạch cạch cạch!”

Tiếp đó là tiếng bước chân gấp gáp, bọn chúng đến rồi!

Họ rất nhanh đã vây quanh Lưu Tiểu Đao.

Người đàn ông đứng đầu đó gần năm mươi tuổi, tóc.

ngắn, nhìn cực kỳ rắn rỏi.

Thân hình của hắn không tính là cao to, thậm chí còn có.

chút thấp bé nhưng khí chất đáng sợ tỏa ra khắp người không ai dám khinh thường.

“Muốn trốn?”

Tả Thiên híp mắt, tay cầm một viên đá khác, cười lạnh nói, “Còn muốn trốn đi đâu?”

Lưu Tiểu Đao cực kỳ sợ hãi, chống cự lùi về sau nhưng đã hết đường lùi.

Hắn nhận ra người đàn ông trước mát này, đó là nhân vật đáng sợ của nhà họ Tả, địa vị chỉ đứng sau Tả Xuân Thu – Tả Thiên!

Một cao thủ sắp đạt đến đẳng cấp tông sư!

Sao lại là ông ta đến đuổi giết hán!

“Ông… không ngờ lại là ông!”

Lưu Tiểu Đao giống như mất khống chế cười lớn như.

điên, “Lưu Tiểu Đao tôi còn có thể để ông đích thân truy sát, thật là vinh hạnh của tôi!”

Hắn biết bản thân trốn không thoát.

Tả Thiên đích thân ra tay, dù hắn có ba đầu sáu tay cũng không thể trốn khỏi Thành Hải được.

Càng đừng nói đến nhà họ Tả đã phái ra tất cả thuộc hạ của họ, thiên la địa võng, tất cả cửa ra vào đều đầy người của họ, hắn có mọc thêm cánh cũng khó bay thoát.

“Dám giết con trai của nhà họ Tả tao, gan mày lớn lắm!”

Tả Thiên quát lớn như tiếng sấm, đột nhiên vang trên tai Lưu Tiểu Đao, lập tức khiến sắc mặt của Lưu Tiểu Đao trắng bệch.

“Soạt!”

Ngón tay ông ta bắn một cái, lại thêm một viên đá hung hăng đập lên cái chân còn lại của Lưu Tiểu Đao, máu lập tức văng tung tóe!

Lưu Tiểu Đao kêu thảm, hai chân bị phế, hắn chết chắc Tồi.

“Mang đi!”

Tả Thiên hừ một tiếng, trực tiếp hạ lệnh, vài người lập tức đi lên trước mang Lưu Tiểu Đao đi.

“Từ khi nào mà đến lượt ông mang người nhà họ Tô chúng tôi đi vậy hả”

Đột nhiên lại có một giọng nói vang lên, tiếp đó là tiếng bước chân dồn dập, từ bốn phương tám hướng đi đến, bao vây người nhà họ Tả.
 
Chương 472


Tả Thiên ngẩng đầu nhìn một cái, hừ một tiếng: “Không ngờ lão già như ông cũng đến rồi”

“Lưu Tiểu Đao này giết Tả Tư Triết nhà tôi, tôi muốn mang hắn đi, có vấn đề gì sao?”

Ông nhìn bóng người từ trong bóng tối bước ra, không chút khách khí nói, “Hay là nói tiểu tử này do nhà họ Tô sai khiến? Các người muốn mang về diệt khẩu?”

Lời vừa dứt thì ngưổi của nhà họ/Tả lập tức bao vây bưu Tiểu Đao, tránh bị người nhà họ Tô diệt khẩu! = “Hừ, Lưu Tiểu Đao giết cậu ba nhà họ Tô – Tô Minh Toàn, phản bội nhà họ Tô tôi, tôi phải mang tên tội đồ này về nghiêm khác thẩm vấn!”

‘Tô Bác Vũ đi ra ngoài, khí chất không hề yếu hơn Tả Thiên.

Hai người đều muốn giành Lưu Tiểu Đao.

“Soạt soạt soạt —”

Trong chớp mắt hai nhà đứng song song nhau, không khí lập tức trở nên căng thẳng, chỉ cần có người ra tay.

thì sẽ trở thành một trận tàn sát kịch liệt.

“Chắc chắn nhà họ Tả tôi phải có được Lưu Tiểu Đao”

Tả Thiên không khách khí nói, “Nếu nhà họ Tô không.

muốn để người khác hiểu lầm thì ngoan ngoãn tránh xa ra thì sẽ tốt hơn đấy”

Nhà họ Tô muốn mang Lưu Tiểu Đao đi, đây hiển nhiên là đang chột dạ, chuyện này cũng sẽ hoàn toàn thay đổi.

“Không gì đáng để hiểu lầm cả”

Tô Bác Vũ lắc đầu, “Cái chết của người nhà họ Tả mấy người không liên quan đến nhà họ Tô”

“Vừa nãy ông nói Lưu Tiểu Đao này là người của nhà họ Tô, sao bây giờ lại nói không liên quan đến nhà họ Tô?

Nếu không liên quan đến nhà họ Tô ông thì Lưu Tiểu Đao này có liên quan gì đến các người”

“Hắn đã giết Tô Minh Toàn!”

Hai lão già nhìn nhau, thần sắc lạnh lùng, sát khí trong không khí cũng trở nên đầy lạnh lẽo.

Lưu Tiểu Đao nhìn hai người đấu đá lẫn nhau thì lạnh lùng cười.

Hắn biết hán chắc chán phải chết, nhưng trước khi chết có thể khiến hai cao thủ mạnh nhất của hai gia tộc lớn đến tranh giành thế này thì cũng có thể nói là chết cũng không tiếc.

“Người đâu! Mang Lưu Tiểu Đao về nhà họ Tải”

“Người đâu! Ai dám giành Lưu Tiểu Đao đi, giết không that”

Giương cung bạt kiếm!

Không khí ngày càng căng thẳng, người của hai bên đã sẵn sàng ra tay.

Chỉ cần Tả Thiên và Tô Bác Vũ có một người ra lệnh thì họ sẽ ra tay không chút do dự.

Tả Thiên và Tô Bác Vũ nhìn như mười giây cũng có, đột nhiên Tả Thiên bật cười.

“Nếu cả tôi và ông đều muốn có Lưu Tiểu Đao, đều muốn từ miệng hán biết được ai sai khiến hắn giết người, không ngại cùng thẩm vấn hán ở trước mặt hai nhà luôn”

Hắn cười lạnh một tiếng nói, “Nếu nhà họ Tô đã nói không thẹn với lòng, vậy chắc sẽ không sợ đâu nhỉ?”

Tô Bác Vũ hừ một tiếng: “Có gì phải sợ, tốt nhất ông nên cầu mong chuyện này không liên quan đến nhà họ Tả, nếu không dù Tô Bác Vũ tôi có máu chảy đầy năm bước.

chân cũng phải san bằng nhà họ Tải”

Sát ý dâng trào không chút che giấu!

Hai người không ai nhường ai, đều muốn mang Lưu Tiểu Đao đi nhưng Lưu Tiểu Đao chỉ có một, cũng không thể chia hắn làm đôi, mỗi người mang về một nửa về được.

Nhà họ Tả sẽ nghi ngờ Lưu Tiểu Đao bị nhà họ Tô sai khiến đi giết Tả Tư Triết, mà nhà họ Tô nghi ngờ người nhà họ Tả mua chuộc Lưu Tiểu Đao giết Tô Minh Toàn.

Hai bên nghi ngờ nhau, ai cũng không tin ai càng không thể nào nhường tên hung thủ Lưu Tiểu Đao này ra.

“Cạch cạch cạch!”

Người của hai bên lập tức đứng thành hai hàng, lúc này đều đang nhìn chằm chằm đối phương, đề phòng đối thủ đột nhiên chơi dơ.

Mà có cao thủ như Tả Thiên và Tô Bác Vũ ở đây, những.

người khác không dám manh động.

“Ông hỏi trước hay tôi hỏi trước?”

Tả Thiên nhìn Tô Bác Vũ một cái, hừ một tiếng.

“Nếu người do ông bắt trước thì ông hỏi trước cũng không sao”

Tô Bác Văn cười lạnh nói.

Tả Thiên đi đến trước mặt Lưu Tiểu Đao rồi cúi đầu nhìn hắn, ánh mắt như chim ưng đó nhìn đến tim Lưu Tiểu Đao đập mạnh.

Hắn cười lớn để bớt sợ hãi, trước sau gì cũng chết, có thể giết hai thiếu gia của nhà họ Tô và nhà họ Tả, ở Thành Hải này cũng không tìm được người thứ hai đâu!

“Muốn hỏi ai sai khiến tôi?”

Lưu Tiểu Đao cắn răng, “Ông tưởng tôi sẽ tùy tiện phản bội người đứng sau tôi sao? Tôi… a!”
 
Chương 473


Hắn còn chưa nói xong thì Tả Thiên đạp lên cái chân đã chảy đầy máu của Lưu Tiểu Đao.

Trong chớp mắt tiếng kêu thảm xé nát bầu trời.

Trong đêm tối giống như lệ quỷ vậy, khiến người nghe nhịn không được nổi da gà.

“AaS— Tả Thiên không thả ra, lực dẫm rất lớn, dường như muốn đạp nát xương chân Lưu Tiếu Đao!

Toàn thân Lưu Tiểu Đao run rẩy nhưng không thể thoát được, mồ hôi hột từng giọt từng giọt không ngừng rơi trên trán.

Hản thở gấp sắc mặt đỏ ửng, đau đến lỗ chân lông toàn thân đều mở ra “Tao hỏi, mày trả lời”

Tả Thiên lạnh lùng nói, “Dám gạt tao thì tao sẽ đạp nát từng khúc xương của mày!”

Lời này chỉ nghe thôi cũng khiến người khác sợ hãi Đạp nát từng khúc xương một, đó là loại đau khổ như thế nào?

Lưu Tiểu Đao hoàn toàn không dám tưởng tượng!

“Giết tao đi!”

Hắn thét lên, “Có giỏi thì giết tao! Giết tao đi!”

“Rắc —”

Đột nhiên chân Tả Thiên dùng sức, rắc một tiếng, chân trái của Lưu Tiểu Đao đi đạp đến bẹp di, tiếng xương gãy khiến người nghe thấy cũng phải rùng mình.

Tiếng kêu thảm lần nữa xé tan màn đêm!

Tả Thiên ra tay tàn độc không chút do dự!

“Tao nói… tao nói!”

Lưu Tiểu Đao nhịn không được nữa rồi.

Hắn che chân của mình lại, gân xanh hiện đầy trên cổ.

Hắn muốn kiên trì thêm chút thời gian để người khác tin, đợi hắn nói ra thì đó chính là sự thật chứ không phải muốn lừa bọn họ.

Nhưng bây giờ hẳn hoàn toàn không thể kiên trì được nữa, loại đau khổ này hắn làm sao có thể chịu đựng được.

“Nói đi, là ai sai khiến mày giết Tả Tư Triết của nhà họ.

Tải”

Tả Thiên quát lớn.

“Là… là Giang Ninh của Đông Hải!”

“Rắc!”

Lưu Tiểu Đao vừa nói xong, Tả Thiên lại đạp một cái lên chân phải của Lưu Tiểu Đao, đạp bẹp dít Cơ thể Lưu Tiểu Đao đột nhiên co giật, dường như muốn ngất đi.

Lời này hắn nói là thật!

Là sự thật mà!

Chính Giang Ninh kêu hắn làm quấy đục nước của thế giới ngầm Thành Hải!

“Nói dối”

Tả Thiên híp mát, quay đầu nhìn Tô Bác Vũ đứng ở bên một cái, “Có phải nhà họ Tô không?”

“Không, không phải nhà họ Tô..”

Ý thức Lưu Tiểu Đao rất mơ hồ, hán muốn ngất rồi, nhưng đau đớn mãnh liệt hoàn toàn không cho hán cơ hội ngất đi.

“Là Giang Ninh! Là Giang Ninh của Đông Hải!”

Hắn nói sự thật mà!

“Còn dám nói dối?”

Tả Thiên lại lắc đầu, “Đáp án này của mày khiến tao.

không hài lòng”

Đầu Lưu Tiểu Đao lập tức ong một tiếng.

Hắn lập tức hiểu rồi, Tả Thiên có đáp án hắn muốn, bản thân không cần biết nói gì, chỉ cần không phải là đáp án hắn muốn thì đó chính là nói dối.

Lưu Tiểu Đao cũng không ngờ chuyện này lại trở thành như vậy.

Hắn giết Tô Minh Toàn, giết Tả Tư Triết chính là vì muốn hai nhà tàn sát lẫn nhau, đồng thời đem tất cả tức giận đổ lên đầu của Giang Ninh.

Hắn muốn ba bên đều thương vong nặng nề!

Nhưng bây giờ hoàn toàn khác với dự liệu của hán.

Trong chớp mắt hán dường như phản ứng lại, chắc chắn Giang Ninh cũng đoán được suy nghĩ này của hắn từ lâu rồi!

“Không, không phải nhà họ Tô..”

Lưu Tiểu Đao tuyệt vọng nhìn Tô Bác Vũ một cái, hán dám nói nhà họ Tô thì giây sau hắn sẽ sống không bằng chết!

“Không phải nhà họ Tô, vậy không lẽ là nhà họ Tả tao?”

Tả Thiên lại nói.

“Không, không phải nhà họ Tả..” Lưu Tiểu Đao bất lực lắc đầu, sắc mặt đã trắng bệch.

Hắn thật sự tuyệt vọng rồi.

Hắn còn tưởng bản thân có thể âm thầm gài bẫy Giang Ninh, nhưng không ngờ tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của Giang Ninh chứ không nằm trong phạm vi suy nghĩ của hắn nữa.

Tâm nhìn của hắn hoàn toàn không nhìn thấy những thứ này.

“Có phải nhà họ Tả không, mày nói cho rõ đi!”

Tô Bác Vũ mở miệng.

Hắn nhìn Lưu Tiểu Đao, “Là ai kêu mày phản bội nhà họ Tô, kêu mày giết Tô Minh Toàn!”

Lưu Tiểu Đao cười thê lương một tiếng, nhìn hai cao thủ, trong mắt đầy tuyệt vọng.

“Là nhà họ Tả, chính là nhà họ Tả!”

Đột nhiên hán thét lớn giống như bị điên vậy.

Nếu không bẫy và giết được Giang Ninh, vậy để nhà họ Tô và nhà họ Tả tàn sát lẫn nhau đi!

“Chính là nhà họ Tải”

Hắn thét lên, “Là Tả Tư Triết kêu tao giết Tô Minh Toàn, hắn đồng ý cho tao mười triệu nhưng hán lừa tao cho.

nên tao giết luôn Tả Tư Triết!”
 
Chương 474


Lí do này có vẻ hợp lý, Lưu Tiểu Đao nghĩ vậy.

Giết đi!

Dù hắn chết thì cũng phải khiến nhà họ Tô và nhà họ Tả có càng nhiều người chôn cùng hắn mới được.

“Tao không hài lòng với đáp án của mày”

Nhưng nào ngờ Tô Bác Vũ lại nói câu này.

f £ ⁄> ( Ong — ⁄ Lưu Tiểu Đao chỉ cảm thấy đầu mình ong một tiếng, hản hoàn toàn không biết hai cao thủ này rốt cuộc muốn thế nào.

“Rắc —”

Tả Thiên lại đạp một cái lên đùi Lưu Tiểu Đao, tiếng xương chân gấy nát truyền đến thậm chí còn có vô số xương trắng trực tiếp đâm xuyên da thịt!

“4Á…

Lưu Tiểu Đao nãm dưới đất, máu chảy đầy lênh láng, cực kỳ thê thảm.

Hắn nhìn Tả Thiên rồi lại nhìn Tô Bác Vũ, sự sợ hãi và tức giận trong mắt từng chút biến mất …

Thay bằng sự tuyệt vọng!

“Là… là nhà họ Cao!”

Cuối cùng Lưu Tiểu Đao hiểu rồi, nhà họ Tô và nhà họ Tả muốn nhận được đáp án gì từ hắn.

Họ hoàn toàn không quan tâm Giang Ninh của Đông Hải càng không quan tâm có phải đối phương giết hay không.

Thậm chí Tô Minh Toàn và Tả Tư Triết chết rồi thì chết thôi, vì hai người đó đối với hai gia tộc lớn mà nói hoàn toàn không có giúp đỡ gì lớn.

Có thể mượn cái chết của họ ra tay với nhà họ Cao, thậm chí khiến hai gia tộc lớn liên thủ lại tiêu diệt nhà họ Cao, làm vỡ thế cân bằng ba gia tộc của Thành Hải, đây chính là giá trị của Tô Minh Toàn và Tả Tư Triết!

Tiêu diệt nhà họ Cao rồi thì Thành Hải chính là thiên hạ để hai gia tộc họ tranh đấu!

Lưu Tiểu Đao lúc này mới hiểu được, hắn nằm dưới đất miệng lẩm bẩm nói: “Là nhà họ Cao… là nhà họ Cao mua chuộc tôi, giết Tô Minh Toàn… và Tả Tư Triết”

“Hừ, nhà họ Cao!”

Tả Thiên lớn tiếng quát, “Nhà họ Tả tao không đội trời chung với chúng mày!”

“Giết người của nhà họ Tô tao, nợ máu trả bằng máu!”

‘Tô Bác Vũ cũng lạnh lùng quát.

Lưu Tiểu Đao đến chết mới hiểu, Giang Ninh nói trước giờ chưa từng nghĩ đến việc buông tha cho hãn, đó thật sự không phải lời nói đùa.

Tất cả đều nằm trong dự đoán của Giang Ninh, đến việc hắn sẽ âm thầm bố trí bẫy đổ tội cho Đông Hải… Giang Ninh đều biết hết.

Âm thanh bên tai ngày càng nhẹ hơn, Lưu Tiểu Đao chỉ biết thế giới ngâm của Thành Hải này hoàn toàn loạn rồi, nhưng tất cả cũng không còn liên quan đến hán nữa.

Lưu Tiểu Đao chết!

Hơn trăm người có mặt ở đó đều nghe thấy Lưu Tiểu Đao thừa nhận nhà họ Cao là người mua chuộc sai khiến hán giết Tô Minh Toàn và Tả Tư Triết!

Một trong ba gia tộc lớn của Thành Hải – nhà họ Cao!

Trong chớp mát, để tránh sợ bóng sợ gió, nhà họ Tô và nhà họ Tả liên tiếp tuyên bố.

“Nhà họ Cao tàn sát đời sau của nhà họ Tô là khiêu khích và sỉ nhục nhà họ Tô tao, huyết thù này thề không đội trời chung!”

“Giết người của nhà họ Tả tao, nhà họ Cao quá ngông cuồng rồi, thật sự tưởng nhà họ Tả tao hết người rồi saol”

Chiến đấu, chạm vào là nổ ngay!

Hai gia tộc lớn ăn ý đến khiến người khác cảm thấy bất ngờ.

Không ai ngờ lại là kết quả như vậy.

Người mua chuộc sai khiến Lưu Tiểu Đao giết người lại là nhà họ Cao.

Điều này đồng thời khiêu khích hai gia tộc lớn.

Hai gia tộc lớn rất nhanh đã có hành động, không chỉ mạnh mẽ công kích nhà họ Cao trong kinh doanh, người của thế giới ngầm có những hành động trả thù đầy bạo.

lực.

Dường như không có bất kỳ điềm báo mà đột nhiên bộc phát, khiến nhà họ Cao cũng trở tay không kịp, tổn thất cực lớn.

Lúc này.

Đêm khuya.

Nhưng nhà họ Cao lại đèn đuốc sáng trưng.

Gia chủ nhà họ Cao – Cao Thắng Hải rất bình tĩnh, không hề vì nhà họ Tô và nhà họ Tả đối nhiên tấn công bản thân mà tức giận, thậm chí trên mặt cũng không nhìn ra bất kỳ sự dao động cảm xúc nào.

Hắn rất rõ nhà họ Tô và nhà họ Tả đều muốn tiến thêm một bước, muốn có quan hệ mật thiết hơn với phương Bắc.

Mà tiêu diệt nhà họ Cao, khiến Thành Hải này chỉ còn hai nhà bọn họ chính là điều kiện bên phương Bắc đưa ra.

“Nhà họ Cao ta là nhánh nhỏ của nhà họ Cao ở phương Bác, ở Thành Hải đã nhiều năm rồi, tuy có quan hệ không tính là chặt chế với bên phương Bắc nhưng không phải ai cũng có thể xuống tay được”

Cao Thăng Hải khẽ nhíu mày, “Thật không ngờ nhà họ Tô và nhà họ Tả thà rằng mỗi bên chết một đứa con trai cũng phải mượn cơ hội này xuống tay với chúng ta”

Nếu nhà họ Cao biến mất vậy Thành Hải sẽ nằm trong †ay nhà họ Tô và nhà họ Tả.

Hắn rất rõ, mấy gia tộc phương Bắc đều không muốn người của mình nhúng tay với Thành Hải, chỉ muốn bồi dưỡng người đại diện cho bản thân, mượn tay của người khác khống chế mấy thành phố này, để thu hoạch tài nguyên.

Sự tồn tại của nhà họ Cao đã cản đường bọn họ.

“Ba, chúng khí thế hừng hừng, chỉ hôm qua thôi chúng ta đã tổn thất cực lớn”

Người phụ nữ đứng bên dưới mới ba mươi mấy tuổi hơn, mang khí khái anh hùng, nhìn khí chất không kém hơn đàn ông chút nào.

Cao Á Lệ từng nói đời này không gả, nhà họ Cao này sau này còn cần cô ta thừa kế.

“Không biết là ai âm thầm đổ tội cho nhà họ Cao ta, hai gia tộc lớn không thèm nghe giải thích đều muốn động thủ”

Cô ta có chút tức giận, “Con mang người đi giết chúng!”
 
Chương 475


Cao Thẳng Hải lắc đầu.

Người giết Tô Minh Toàn và Tả Tư Triết không phải nhà họ Cao ông ta, nhà họ Tô và nhà họ Tả chỉ mượn lý do.

này đến động thủ mà thôi.

Làm gì chịu nghe họ giải thích chứ.

“Đối phương chính là muốn xóa bỏ nhà họ Cao chúng ta, sao có thể nghe chúng nhà họ Cao giải thích được chứ?”

f Ạ ⁄ 4 Ồ Cao Thắng Hải nói, “Thu hẹp sản nghiệp, có thể nhường thì nhường, đừng Xung đột với chúng, chỉ cầm giữ được nhà họ Cao là được”

“Bạt”

Cao Á Lệ rất tức giận, “Chúng bắt nạt lên đầu chúng ta rồi”

“Chỉ cần nhà họ Cao còn ở Thành Hải thì người thua sẽ là chúng”

Cao Thắng Hải nhàn nhạt nói.

Ông ta quay đầu nhìn một cái, đột nhiên sắc mặt thay đổi: “Em trai con đâu?”

Tim Cao Á Lệ thịch một tiếng: “Không phải thẳng ngốc này đã ra tay rồi chứ?”

“Lập tức mang nó về đây!”

Cao Thắng Hải bình tĩnh nói.

“Vâng”

Cao Á Lệ lập tức chạy ra ngoài.

Chuyện đột nhiên trở thành như vậy, thế giới ngầm của Thành Hải chắc chắn sẽ đại loạn.

Nhà họ Tô và nhà họ Tả không phải đang liên minh với nhau, lúc họ đối phó với nhà ông ta thì đồng thời cũng phòng bị lẫn nhau.

Đều là một đám hồ ly già.

Cao Thắng Hải lấy điện thoại gọi cho một dãy số, bên kia thoắt cái đã bắt máy.

“Bên phương Bác xảy ra vấn đề gì sao?”

Cao Thắng Hải hỏi, “Bên tôi sắp loạn rồi”

“Chỉ cần nhánh con bên ông vẫn ở Thành Hải thì chúng †a sẽ không thua, ráng kiên trì”

Bên kia điện thoại truyền đến giọng khàn đặc, trầm mặc một lúc lại nói, “Những năm nay uất ức cho các người rồi”

Cao Thắng Hải không nói nhiều, cúp máy, sự tàn nhãn trong mát dần trở nên mãnh liệt!

“Bàn tay trong tối đó thật lớn mạnh”

Ông ta lẩm nhẩm nói, ánh mắt sâu xa dường như nhìn thấy bên phương Bắc đó, có một bàn tay cực lớn đang khống chế tất cả.

Lúc này.

ở một nơi thuộc sản nghiệp nhà họ Cao.

“Giết —”

Tiếng thét lớn như sấm sét lập tức nổ vang.

Một bóng người điên cuồng như rồng chiến, hai tay cầm ngang cây gậy sắt xông vào đám người, điên cuồng đánh.

“Bốp!”

“Bốp!”

“Bốp!”

Gậy sát quá bá đạo, lực đánh mạnh mẽ, mỗi một gậy đều đánh một người ngã xuống đất không thể đứng lên nổi.

“Dám đến địa bàn của nhà họ Cao tao kiếm chuyện!

Muốn chết!”

“Chết!”

“Cút rai”

Bóng người như bạo long, giống như không biết mệt vậy, gậy dài hung hăng đánh lên vai một người, rắc một tiếng xương liền gãy.

Gậy dài trong tay bị chấn động đến mức rơi khỏi tay nhưng người đó vẫn không dừng lại!

“Rút lui! Rút lui!”

Mấy người nhà họ Tô cao giọng thét lên, vẫn bị đánh đến không còn suy nghĩ muốn ra tay lần nữa.

Người trước mắt chính là kẻ điên!

“Lui?”

“Bọn mày lui đi đâu!”

Ngoài cửa, Cao Á Lệ mang theo người đi vào, trực tiếp chặn cửa lớn lại, vẫy tay một cái, “Một tên cũng không that”

“BốpI”

“Bốp!”

“Bốp!”

Hai phút sau, người của nhà họ Tô không ai có thể đứng nổi nữa.

Tất cả đều bị đánh đến gãy tay chân, liên tục kêu thảm.

“Nói với nhà họ Tô, còn dám đến địa bàn của nhà họ Cao.

kiếm chuyện thì tao sẽ đánh đến nhà họ Tô rồi giết sạch bọn mày I”

Ánh mát lạnh lùng của Cao Bân nhìn chằm chằm vào mấy người nhà họ Tô khiến ai cũng sợ hãi!

Người đàn ông kh ủng bố này, người đàn ông được mệnh danh là mê võ thuật này thật đáng sợ.

“Ba kêu em về”

Cao Á Lệ nhìn cơ báp nổi lên của Cao Bân, rất rõ là người bị hắn đánh một gậy không chết cũng phế, mà người khác đánh lên người hắn thì chỉ như gãi ngứa vậy.

Em trai mê võ này của cô ta, trừ việc luyện võ ra thì không có hứng thú với với quyền lực, tiền bạc hay địa vị gì cả.

Thậm chí vị trí gia chủ tương lai của nhà họ Cao cũng để người chị này thừa kế.

“Quay về?”

Cao Bân cán răng, “Người khác sắp ngồi lên đầu chúng †a rồi còn kêu em về? Em phải giết sạch chúng! Dù là hai lão tặc Tả Thiên và Tô Bác Vũ em cũng đánh!”

“Chuyện này có người đứng sau, chị đã có chút manh mối rồi: Cao Á Lệ nói, “Ba không muốn chúng ta quản chuyện này, nhưng lần này chị không muốn nghe lời ba”

Cô ta có được một chút manh mối, trước khi Lưu Tiểu Đao đó chết đã thừa nhận, nhưng không phải nhà họ Cao họ mà là người khác, chỉ là nhà họ Tô và nhà họ Tả hoàn toàn muốn mượn cơ hội này ra tay với nhà họ Cao, cố ý phong tỏa tin tức!”

“Ai Cao Bân không quản nhiều như vậy, ai dám tìm cái chết hại nhà họ Cao họ tổn thất nặng như vậy thì hắn giết ail “Đông Hải – Giang Ninh!”

Ánh mắt Cao Á Lệ lạnh lùng, “Bây giờ hắn đang ở Thành Hải!”
 
Chương 476


Thực lực của ba gia tộc lớn thì không cần bàn cãi nữa.

Ở Thành Hải không có tin tức họ tra không ra, nếu không.

thì Lưu Tiểu Đao ở Thành Hải nhiều năm như vậy, sau khi âm thầm giết Tả Tư Triết liền có thể ung dung trốn chạy rồi.

Đây giống như một cái lưới kín không thông gió, bất kỳ ai vào Thành Hải đều khó trốn khỏi tầm mắt của ba gia tộc lớn.

ể Zâ Z¬ à Nghe nói có người ở sau làm trồ, hại nhà họ Cao bị öan, bị nhà họ Tô và nh họ Tả liên thủ vây đánh, trên mặt Cao Bân đầy sát khí!

“Đông Hải? Giang Ninh? Em giết hắn!”

Hắn tức giận thét, lượm gậy sắt dưới đất lên vừa tính xông ra ngoài.

“Đứng lại!”

Cao Á Lệ nhịn không được kêu lại, “Em biết hẳn ở đâu sao? Em biết thế lực của hẳn à?”

“Không biết!”

Cao Bân lạnh lùng nói, “Em không cần biết, ai dám hại nhà họ Cao chúng ta thì em sẽ đập chết nó luôn!”

Đối với đứa em trai mê võ này, Cao Á Lệ cũng không có cách nào với hẳn cả, hẳn chính là một cái đầu gỗ.

Không có tâm địa gian xảo, đơn giản thô bạo, đối với kẻ địch chỉ biết đánh bậy, cứ thế đánh chết người khá!

c“Bây giờ còn chưa thể chứng thực người đứng sau chính là Giang Ninh của Đông Hải, một tên ở thành phố nhỏ có lế không có năng lực đó”

Tâm tư của Cao Á Lệ càng tỉ mỉ hơn, “Hơn nữa động cơ của hắn là gì?”

Giang Ninh của Đông Hải, cô từng nghe nói bây giờ danh tiếng của Đông Hải rất vang dội, được mệnh danh là cấm địa, không cho phép bất kỳ ai đến đó làm loạn.

Cái này không loại trừ việc trước khi Lưu Tiểu Đao chết muốn mượn uy danh của cấm địa Đông Hải để bảo vệ mạng của mình.

Trước khi điều tra rõ sự việc, tùy tiện ra tay là chuyện rất nguy hiểm.

Dù dưới tình hình phức tạp như vậy, Giang Ninh xuất hiện ở Thành Hải, đây vốn đã là một chuyện rất kỳ lạ rồi.

“Em không quản được nhiều vậy!”

Nhưng Cao Bân nào chịu nghe, gậy dài chạm vào nhau vang lên tiếng cách cách, thậm chí còn b ắn ra lửa.

“Thà giết một ngàn người cũng tuyệt đối không bỏ qua một người!”

Hắn hét lớn xông ra ngoài.

Cao Á Lệ ở phía sau kêu lên cũng vô dụng.

“Cô cả, bây giờ phải làm sao?”

Mấy tên thuộc hạ đáng tin cậy nói.

“Tạm thời thu hẹp sản nghiệp lại, nhưng nếu người của nhà họ Tô và nhà họ Tả dám đến thì đừng khách khí, đến lết một người!”

Cao Á Lệ hơi hối hận khi nói chuyện của Giang Ninh cho Cao Bân nghe, thằng nhóc này quá kích động.

Nhưng quả thật cô ta có chút nghi ngờ về chuyện Giang Ninh xuất hiện ở Thành Hải.

Tại sao lúc nào không xuất hiện cứ phải vào lúc nhà họ Cao bị nhà họ Tô và nhà họ Tả liên thủ tấn công thì hắn lại xuất hiện?

“Tất cả chuyện liên quan đến Giang Ninh điều tra rõ cho.

tôi, ngoại trừ chuyện hắn ở Đông Hải, còn những ngày hắn có mặt ở Thành Hải, tất cả hành trình, người hắn từng gặp, nơi từng đi, điều tra tất cả cho tôi!”

“Vâng!”

“Cô cả, vậy bên thiếu gia thì sao?”

“Để nó đi”

Cao Á Lệ nói, “Đi coi Giang Ninh này có thực lực thế nào cũng không phải không thể”

Bây giờ nhà họ Cao bị nhà họ Tô và nhà họ Tả liên thủ tấn công, nhà họ Cao tổn thất cực lớn, có thể giữ lại không còn là một vấn đề.

Nếu dòng tộc phương Bác có thể giúp đỡ thì cô cũng không lo lắng, nhưng mấy năm nay nhà họ Cao và dòng tộc phương Bắc không có liên hệ chặt chẽ, muốn có được cứu viện không phải là chuyện dễ dàng.

Sự xuất hiện của Giang Ninh khiến cô ta có một suy đoán, đồng thời cũng có một kế hoạch dự bị.

Cấm địa Đông Hải có lẽ là cơ hội cuối cùng của nhà họ Cao!

Lúc này.

Cao Bân đã biết hành tung của Giang Ninh.

Giang Ninh không cố ý che giấu hành tung của hắn ta, nếu không toàn thế giới cũng không có mấy người có thể tìm được hắn.

Trong một khách sạn không tính là cao cấp, thậm chí còn có chút hẻo lánh.

Ngoài cửa không có một người bảo vệ, bàn tiếp tân cũng không có phục vụ, cả khách sạn đã bị Giang Ninh bao hết rồi, không có người ngoài ra vào.

“Người đâu rồi? Mau tìm cho tôi!”
 
Chương 477


Cao Bân mang theo mấy người xông thẳng vào trong, không thấy ai thì lập tức có chút mơ hồ.

Không lẽ Giang Ninh đó chạy rồi?

Nhưng người của khách sạn không lẽ cũng chạy rồi?

Mấy người xông lên lầu, rất nhanh.

Mấy người đó lại từ trên lầu lăn xuống.

Sắc mặt Cao Bân lập tức sa sầm.

Hán ngẩng đầu nhìn một cái, anh Cẩu đứng ở đầu cầu thang từ cao nhìn xuống, tức giận quát: “Thằng vô dụng từ đâu đến dám làm phiền đại ca tao uống trài” “Mày muốn chết!” Đột nhiên Cao Bân cầm gậy sắt lên chỉ vào anh Cẩu, “Giang Ninh có phải ở đây không!” Nghe thấy Cao Bân gọi thẳng tên của Giang Ninh, sắc.

mặt anh Cẩu sa sầm, mấy bóng dáng bên cạnh lóe lên một cái, lão Nhị, lão Lục, lão Thất và lão Cửu đều xuất hiện!

Mấy người đều nhìn Cao Bân, mắt của họ giống như con sói hung ác vậy!

Dù là kẻ mê võ như Cao Bân, một tên như kẻ điên thì mắt cũng bất giác co rút, từ trên người mấy người anh Cẩu có thể cảm nhận được tia sát khí mạnh mết Là cao thủ!

Cao Bân lập tức suy đoán.
 
Chương 478


“Bốp!”

“Bốp!”

Giang Ninh vẫn ngồi đó đột nhiên đưa hai tay ra, trong chớp mắt bắt lấy hai cây gậy sắt, ghế dưới thân hần lập tức tan nát!

Nhưng Giang Ninh vẫn duy trì tư thế ngồi, không hề có nửa phần thụt xuống!

Mắt Gaö Bân đột nhiên co rút, trong lòng kinh ngạc! ˆ Sao có thể chứ?

Người thường hoàn toàn không thể chịu đựng nổi sức mạnh của hản, dù là con nhà võ cũng không ai dám dùng hai tay đón gậy sắt của hắn.

Nó sẽ trực tiếp làm gãy xương bàn tay của họ ngay!

Nhưng Giang Ninh không chỉ bắt được mà còn chuyển sức mạnh mà hắn đã thi triển lên trên ghế, Giang Ninh không bị tổn thương gì cả!

“Hai” Cao Bân rất tức giận, hãn cảm thấy mình bị sỉ nhục.

Trước giờ hắn chưa từng bị người khác đón được đòn tấn công, Giang Ninh là người đầu tiên.

Cao Bân quát lớn một tiếng muốn rút gậy sắt về rồi ra đòn lần nữa, nhưng hắn phát hiện một đầu của gậy sắt bị Giang Ninh nắm lấy, hắn hoàn toàn không rút ra được.

“Mày…” Cao Bân kinh hoàng nhìn Giang Ninh, đột nhiên dùng sức, sắc mặt đã đỏ ửng rồi nhưng vẫn không rút ra được.

“Cậu chỉ có chút sức mạnh này?” Giang Ninh nhíu mày, trên mặt mang một tia thất vọng, “Thành Hải có tiếng là cuồng long say mê võ thuật, sức mạnh rất lớn, thì ra chỉ là nói khoác” “Mày nói láo!” Cao Bân tức giận hét lên, “Muốn chết!” Hắn không quan tâm chuyện rút gậy sát ra, trực tiếp buông tay nâng nám đấm lớn như bao cát hung hăng đánh lên đầu Giang Ninh.

“Ầm!” Giang Ninh thuận thế buông lỏng tay, cũng vung một đấm rai Một tiếng cực lớn vang lên, cả người Cao Bân lùi về sau năm sáu bước mới đứng vững lại được, cánh tay để xuôi bên người vẫn hơi tê dại khẽ run rẩy!

Mà Giang Ninh vẫn bất động!

Biểu cảm trên mặt Cao Bân có chút phức tạp.

Mạnh quá!

Giang Ninh rất mạnh!

Sao lại có người mạnh như vậy? Dù là mấy cao thủ ở phương Bác từng giao đấu với hán thì cũng phải kiêng kị sức mạnh của hắn, thậm chí cao thủ gần đạt đẳng cấp tông sư cũng không khống chế được hắn ta.

Nhưng Giang Ninh thì sao?

Hắn nhẹ nhàng ngăn đòn tấn công của mình, thậm chí còn đẩy lùi hán ta.

“Rốt cuộc mày là ai!” “Cậu đến tôi là ai cũng không biết mà đã đến giết tôi?” Giang Ninh ném cây gậy sắt đi, gậy rơi xuống đất, lăn về dưới chân của Cao Bân, “Không lẽ cậu muốn đến tìm cái chết à” “Giết tôi? Không tự lượng sức” Đổi lại là bình thường, có người dám nói vậy với Cao Bân thì hắn ta đã phát điên từ lâu, lượm gậy sắt lên hung hăng đánh lần nữa!

Nhưng lúc này hán lại không động đậy.

“Có phải mày hãm hại nhà họ Cao tao không!” Cao Bân lạnh lùng hỏi.

“Là tôi thì sao?” Giang Ninh nhàn nhạt nói, “Không phải là tôi thì sao?” Cao Bân cán răng, hán có chút kìm nén.

Từ lúc nào mà hắn lại phải hỏi như vậy?

Muốn giết người thì đánh là đượ!

c Nhưng bây giờ hắn đánh không lại Giang Ninh!

“Cậu đến nhà mình còn không bảo vệ nổi còn muốn giết tôi? Thật mắc cười”

Giang Ninh đá một cây gậy sắt khác ở dưới chân qua, gậy sắt lăn ở dưới đất phát ra tiếng đinh đang khiến sắc mặt Cao Bân càng đỏ hơn.

‘Vũ khí của hán lại bị Giang Ninh dùng chân đá như vậy.

“Nhà họ Tô và nhà họ Tả đã giết đến nhà cậu rồi, cậu còn muốn ở chỗ tôi lãng phí thời gian sao?”

Nghe lời này, sắc mặt Cao Bân thay đổi: “Mày nói gì?” “Cuồng võ thuật à, tôi thấy cậu là đần độn thì đúng hơn đấy” Giang Ninh lắc đầu, không quan tâm nữa, kéo một cái ghế ngồi xuống, tiếp tục pha trà.

Cao Bân lập tức lượm gậy sắt dưới đất lên, quay người bước lớn rời đi, đi đến cửa lại quay đầu nhìn Giang Ninh.

“Tao sẽ quay lại giết mày!”

“Không, cậu sẽ đến cầu xin tôi” Giang Ninh nâng ấm trà rót một ly trà, “Tôi đợi cậu đến cầu xin tôi”
 
Chương 479


Nói xong thì không quan tâm gì thêm nữa.

Cao Bân không nói gì, lập tức mang người chạy về nhà họ Cao.

Người nhà họ Tô và nhà họ Tả lại dám giết thẳng đến nhà họ Cao, chúng muốn chết!

Không ai ngờ nhà họ Tô và nhà họ Tả lại ngông cuồng như vậy.

Họ hoàn toàn khống tính chậm rãi nuốt chứng nhà họ Cao, vừa có cớ để ra tay thì ra tay ngay lập tức, trực tiếp hủy diệt nhà họ Cao!

Mà cao thủ lợi hại nhất của nhà họ Cao chính là Cao.

Bân, quái vật đáng sợ có sức mạnh cực lớn.

Dù là cao thủ sắp đạt đến đắng cấp tông sư cũng khó.

mà tiếp chiêu.

Nhưng bây giờ nhà họ Tô và nhà họ Tả đang liên thủ!

Thực lực hai người Tả Thiên và Tô Bác Vũ sắp đạt đến tông sư, còn hơn cả Tàn Kiểm.

“Phù —” Một bóng người bay ngang qua, không chút tiếng động.

Cửa lớn nhà họ Cao bị đá bay!

“Âm Tả Thiên bước vào rồi nói lớn tiếng, “Cao Thắng Hải, chuẩn bị tinh thần để chết chưa? Ha ha hai” “Ông giết con cháu của nhà họ Tả, tôi đến đòi món nợ máu đấy rồi đây!” Hắn đến việc đợi cũng không muốn đợi thêm hai ngày.

“Còn có nhà họ Tô tôi nữa!” Lại một tiếng kêu thảm, trong tay Tô Bác Vũ xách một thuộc hạ của nhà họ Cao, rắc một tiếng bẻ gãy cổ hán!

“Giết con cháu của nhà họ Tô tôi, mối thù này tôi cũng đợi không được nữa rồi!” Hai cao thủ lớn cùng xuất hiện, nhà họ Cao có thể chống đỡ?

“Bảo vệ gia chủ!” Cao Á Lệ quát, mười mấy cao thủ bên cạnh lập tức vây quanh Cao Thắng Hải.

Cô căn răng, cảnh giác nhìn hai người Tả Thiên và Tô Bác Vũ rồi la lên, “Nhà họ Tô và nhà họ Tả thật sự đợi không được muốn hủy diệt nhà họ Cao tôi sao!” “Không lẽ các người không sợ đắc tội nhà họ Cao của phương Bắc, đắc tội dòng tộc của chúng tôi!” “Hừ, con nhóc kia, uy hiếp bọn tôi cũng vô dụng thôi” Tả Thiên nói, “Nhà họ Cao của phương Bắc có thể tự bảo vệ mình đã là không tệ lắm rồi” “Thành Hải này không cần sự tồn tại của gia tộc lớn phương Bác, điều này không hợp quy tắc” Cao Á Lệ tức giận hừ một tiếng.

Quả nhiên tất cả đều là âm mưu, nhà họ Tô và nhà họ Tả sợ là đã muốn diệt nhà họ Cao từ lâu rồi, khiến Thành Hải này trở thành địa bàn của gia tộc mà họ đại diện.

Đây mới là quy tắc trò chơi của mấy gia tộc lớn phương Bắc.

Nhà họ Cao rất hiển nhiên đã phá hỏng quy tắc này cho nên khiến họ không hài lòng!

“Hai nhà các người nhờ cậy vào ai?” Cao Tháng Hải nhìn hai người, biểu hiện rất bình tĩnh.

Hai cao thủ sắp đạt đẳng cấp tông sư đích thân ra tay, nhà họ Cao của ông hôm nay gặp phải phiền phức rồi.

Dòng tộc nhà họ Cao ở phương Bắc không phái cao thủ đến, Cao Bân lúc này cũng không có mặt, ai có thể đối phó với họ?

Vốn dĩ ba gia tộc ai cũng có cao thủ trấn giữ, luôn nước sông không phạm nước giếng, như cái kiềng ba chân vậy, ai cũng không dám tùy tiện ra tay.

Nhưng bây giờ nhà họ Tô và nhà họ Tả tìm cớ liên thủ, sao có thể từ bỏ cơ hội hủy diệt nhà họ Cao hiếm có này.

“Nói nhiều thế làm gì” Tô Bác Vũ nhìn Cao Thắng Hải, híp mắt nói, “Giết người đền mạng, là chuyện đương nhiên!” “Nhà họ Cao ông giết con cháu của nhà họ Tô và nhà họ Tả, vậy hôm nay hai người chúng tôi sẽ giết sạch người của nhà họ Cao ông, trả thù cho họI” Lời vừa dứt, Tô Bác Vũ xông đến nhanh như chớp!

“Ngăn hán lại!” Cao Á Lệ quát lớn, “Bảo vệ gia chủ!” Mười mấy cao thủ toàn bộ đều bay qua.

Tả Thiên cũng ra tay, mười mấy cao thủ chia ra làm hai bên, càng không phải đối thủ.

“Giết!” Tô Bác Vũ cười lớn, “Tả Thiên, xem ai giết nhiều hơn!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom