Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Siêu Cấp Phú Nhị Đại

Chương 420


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Lão Bát!”

Lão Cửu nổi giận gầm lên một tiếng, mát trợn trừng, siết chặt nắm tay lao vọt tới: “Chết!”

“Âm!”

Hắc Sơn bình tĩnh, làm ra vẻ muốn lùi lại, chợt vung tay đẩy lão Cửu ra, cổ tay phát lực, trực tiếp đánh lão Cửu Văng ra.

f Ẩ` ZN) “Hừ, thằng nhóc tốc vàng cũng muốn giữ tao lại à?” ˆ Nhìn bốn người bị đẩy lui, Hảc Sơn cười lạnh một tiếng: “Nếu để cho các người luyện thêm vài năm, không chẳng hôm nay tôi phải chết ở đây. Nhưng bây giờ, các người còn chưa phải là đối thủ của tôi đâu!”

Gã nói xong, dưới chân điểm một cái liền xoay người chạy.

Gần như gã lại nhảy vào trong bóng tối ngay lập tức.

“Không xong, để cho gã chạy mất rồi!”

“Đáng chết! Đuổi theo!”

“Mau đuổi theo, cho dù chết cữing phải giữ gã lại!”

Anh Cẩu từ dưới đất bò dậy, không chú ý lau vết máu tươi bên khóe miệng, hai mắt đỏ ngầu lại muốn đuổi theo.

“Bịch!”

Đột nhiên, một tiếng động nặng nề vang lên, chợt có một bóng người xé gió bay ngang qua.

Anh Cẩu vội vàng tránh né, còn tưởng là bao cát!

Một tiếng hét thảm vang lên, lúc này mấy người anh Cẩu mới thấy rõ, đó là Hắc Sơn!

Sao gã lại bay tới?

Lúc này, Hắc Sơn ngã trên mặt đất, trên gương mặt đầy vẻ kinh hãi giống như nhìn thấy quỷ, trong mắt không che giấu được sự khủng hoảng.

[Diendantruyen.Com] Siêu Cấp Phú Nhị Đại
 
Chương 421


Dù thế nào gã cũng không nghĩ tới mình sẽ bị người khác dùng chính chiêu thức mà mình lấy làm kiêu ngạo, một chiêu đánh bại!

Không chí là gã, đám người anh Cẩu đều nhìn tới trợn mắt há hốc mồm, thậm chí cũng quên mất mình đang bị thương, vết thương rất đau.

Giang Ninh hết lần tìày tới lần khác khiến bọn họ có ˆ` nhận thức mới với về thực lực của anh] Mẹ nó, quá mạnh rồi!

Lẽ nào nắm đấm của Giang Ninh sẽ không có cực hạn sao?

“Nhìn thấy rõ chưa?”

Giang Ninh đi tới trước mặt Hắc Sơn, vẻ mặt bình tĩnh lại giống như vừa rồi chỉ đánh ra chiêu thức rất bình thường vậy: “Đây mới là Thiếp Sơn Kháo”

“Sao… sao mày biết chiêu này? Không thể nào! Bát Cực.

Quyền không có truyền nhân, không thể…

Môi Hắc Sơn run rẩy.

Gã có thể học được một chiêu này cũng chỉ học được.

hình dáng bên ngoài mà không học được cái thần bên trong.

Có thể đạt được trình độ như gã bây giờ đã xem như: cực cao rồi, nhưng so với Giang Ninh thì hoàn toàn là một trời một vực.

Không thể như vậy đượ!

c”Dẫn đi”

Giang Ninh căn bản lười nói nhiều với gã, xoay người lại quay về quán mì.

Hắc Sơn ít nhất phải gãy tới năm, sáu cái xương sườn, ngay cả hít thở cũng phải cẩn thận. Lúc này gã quỳ gối ở trước mặt Giang Ninh không dám lại có tâm tư muốn chạy trốn nữa.

Quá khủng khiếp!

Giang Ninh là người khủng khiếp nhất mà gã từng gặp.

Ở trước mặt Giang Ninh, gã căn bản cũng đừng mơ có một chút ý nghĩ trốn chạy nào.

Bởi vì chân gã còn chưa di chuyển, nắm đấm của Giang Ninh lại có thể cứng rắn đập chết gã rồi!

“Chỗ anh phát ra nhiệm vụ giết nhân viên của tập đoàn Lâm thị sao?”

Giang Ninh hỏi thẳng.

Hắc Sơn ngẩn người rồi khẽ gật đầu.

Ở trước mặt Giang Ninh, che giấu chỉ làm cho mình bị chết đau đớn hơn mà thôi.

“Ai đưa ra?”

“Cậu cũng hiểu quy định của chúng tôi ặ Sơn chợt biến đổi: “Cái này không thể nói ra được.”

“Quy định à?”

Giang Ninh híp mát lại, đột nhiên im lặng. Hán không nói câu nào, trái lại càng làm cho Hắc Sơn căng thẳng hơn.

Áp lực trong lòng gã lập tức tăng lên tới cực điểm!

“Một người tên là Lâm Phong!”

Hắc Sơn cảm giác Giang Ninh lập tức lại muốn ra tay lấy mạng của mình, liền vội vàng nói.

“Cụ thể là ai thì tôi không biết, một trăm nghìn để giết một người bình thường, loại nhiệm vụ này có rất nhiều người nhận.”

‘Gã không hiểu, loại nhiệm vụ chỉ một trăm nghìn có thể giết người, làm sao có thể dẫn tới người khủng khiếp như Giang Ninh.

Loại cấp bậc như vậy, cho dù là giá trên trăm triệu cũng không ai dám nhận đi?

Nghe được cái tên Lâm Phong này, Giang Ninh không khỏi cười lạnh.

Từ sau khi Lâm Cường bị bắt vào tù đã không thấy tung tích của Lâm Phong đâu nữa. Gã nương nhờ vào nhà họ Vu, mà nhà họ Vu lại bị Lục Thiên tiêu diệt, sau đó lại không thấy Lâm Phong nữa.

Giang Ninh căn bản sẽ không để ý tới con kiến hôi như vậy, nhưng không ngờ gã lại còn dám có tâm tư ác độc này.

Cho tới hôm nay, gã vẫn ảo tưởng phá hủy Lâm thị!

Biết là ai thì dễ xử lý rồi.

Giang Ninh nhận được đáp án liền cúi đầu liếc nhìn Hắc.

Sơn. Vẻ mặt Hắc Sơn lập tức trắng bệch, không thể nào ép được nỗi sợ hãi trong lòng xuống.

“Tôi là người của tổ chức sát thủ, nếu cậu giết tôi sẽ dẫn tới tổ chức sát thủ trả thù vĩnh không ngừng!”

Gã nói thẳng: “Tôi nghĩ chắc cậu biết quy định này”

Còn nói tới quy định à?

Đối với Giang Ninh, quy định chính là dùng để phá vỡ!

Anh hừ lạnh một tiếng nhưng không nói gì, trực tiếp lấy điện thoại di động ra gọi tới một dãy số kỳ lạ.

Bên kia vừa đổ hai tiếng chuông đã lập tức có người nghe máy.

“Bảo sếp của các người nghe điện thoại.”

Giang Ninh thản nhiên nói: “Nói là có người bạn cũ tìm anh ta.”

Im lặng một lát, bên kia điện thoại dùng giọng điệu cứng rắn nói một câu chờ.

Hắc Sơn vừa nghe liền cảm giác hãi hùng khiếp vía!

Sếp?

Giang Ninh đang dùng cách gọi này để nói tới vị đó sao?

Người đàn ông khủng khiếp đứng ở đỉnh cao trong giới sát thủ à?
 
Chương 422


Giang Ninh làm sao có thể quen biết với người kia, thậm chí còn có thể liên lạc với anh ta? Ngay cả bản thân mình là một người trong tổ chức sát thủ cũng không có tư cách liên lạc đâu.

“Không thể…

Trong miệng Hắc Sơn lẩm bẩm nói: “Tôi chắc chản đã đoán sai, đây không phải là sự thật!”

Tuyệt đối không thể hhư vậy đượe!¬,. ¬.4 Người kia là vị vua’€ao ngạo, là tồn tại tối cao vô thượng trong giới của bọn họ.

Người bình thường đừng nói là quen biết, chỉ cần có thể nghe nói được một chút cũng đã rất khó rồi, càng chưa nói tới có thể liên lạc.

Hắc Sơn lắc đầu, trong miệng hàm hồ nói không thể, gã không tin!

Nhưng… trong điện thoại di động của Giang Ninh đột nhiên truyền đến một giọng nói.

“Là anh à* Giọng nói nặng nề, khàn khàn, còn kèm theo sự tức giận!

Hắc Sơn chưa từng nghe qua giọng nói của vị vua kia, nhưng chỉ từ khí tức trong giọng nói này cũng đủ kinh người, trong mơ hồ lộ ra một sát khí nồng đậm. Nếu không phải là người đó thì là ai?

Gã hoàn toàn sốc rồi.

Đầu óc trống rỗng, tai ong ong không ngừng, hình như: linh hồn cũng bị rút sạch.

“Là tôi”

Giang Ninh trả lời cũng rất đơn giản: “Người của anh có lá gan rất lớn, nhiều lần gây rắc rối cho tôi.”

Điện thoại đầu kia không trả lời.

“Anh sẽ không sợ tôi giết sạch những sát thủ hàng đầu dưới tay anh sao?”

Äm ầm…

Dường như có sấm sét đánh mạnh xuống đầu của Hắc Sơn, gã bị dọa cho gần như muốn sống nữa!

Gi ết chết tất cả sát thủ hàng đầu?

Giang Ninh thật là lớn lối!

Cuồng vọng tới cực điểm!

Anh đang nói chuyện với ai chứ? Đó là vua trong giới sát thủ, là vị vua tối cao không ai dám trêu chọ!

c Giang Ninh cũng dám nói, hắn muốn gi ết chết tất cả sát thủ hàng đầu à, quá kiêu ngạo rồi.

“Ai chọc anh?”

Nào ngờ, câu trả lời trong điện thoại di động lại là câu này. Hắc Sơn cảm giác mình đã hoàn toàn tê dại rồi.

Gã rõ ràng nghe được sự nhượng bộ, nghe được sự kiêng ky trong giọng nói này!

“Nhớ kỹ cái tên Đông Hải này. Từ nay về sau, người của anh còn dám cả gan bước vào Đông Hải một bước, tôi sẽ đi tìm anh.”

Giang Ninh nói xong liền cúp máy.

Hắc Sơn quỳ gối, toàn thân run rẩy, hàm răng cũng đang va vào nhau. Gã liếc nhìn Giang Ninh rồi lại vội vàng cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Giang Ninh.

Đây tuyệt đối là ánh mắt kh ủng bố nhất trên đời này.

Chỉ liếc nhìn thôi cũng đánh mất tất cả can đảm.

“Đừng giết tôi.”

Hắc Sơn khẩn cầu.

Giang Ninh thản nhiên nói: “Tôi không giết anh, nhưng tôi cần anh tuyên bố một nhiệm vụ treo thưởng, giết Lâm Phong!”

Anh chỉ tay vào chiếc khăn lau đen bẩn trên bàn: “Đây chính là tiền công.”

Giang Ninh nói xong liền đứng lên, cũng không tiếp tục nhìn Hắc Sơn nữa. Hắn biết quán mì này sẽ không mở lại nữa. Mà Hắc Sơn không thoát khỏi tội. Gã đã đắc tội mình, người kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Hắc Sơn.

“Cảm ơn…”

Hắc Sơn còn chưa nói hết lời đã không thấy bóng dáng Giang Ninh đâu nữa.

Gã vẫn quỳ trên mặt đất, trong lòng vẫn chưa hết chấn động. Giang Ninh thật sự quá khủng khiếp!

Lúc đó, trong một pháo đài cổ kính ở Châu Âu, người đàn ông vừa để điện thoại xuống lại lộ ra sắc mặt có.

chút khó coi.

Anh ta không ngờ Giang Ninh sẽ gọi điện thoại cho.

mình, còn trực tiếp uy hiếp mình như vậy!

“Giết sạch tất cả sát thủ hàng đầu của tôi à?”

Anh ta hừ một tiếng: “Anh giết còn ít sao?”

Anh ta nói xong liền quay đầu, nói với một người phụ nữ tóc vàng: “Lập tức truyền lệnh xuống, nghiêm khắc điều tra địa phương Đông Hải này, sàng lọc ra tất cả nhiệm vụ có liên quan tới nó.”

“Có cần tuyên bố ký hiệu đỏ không?”

“Hừ, huỷ bỏ! Đồng thời đừng lại trêu chọc vào mấy mục tiêu này nữa, từ chối giết nhiệm vụ của bọn họ! Bất kể bao nhiêu tiền!”

Người đàn ông nói thẳng.

Còn trêu chọc người đàn ông kia à?

Dưới tay anh ta cũng không còn lại mấy sát thủ hàng đầu nữa đâu!

“Mặt khác, xóa bỏ cứ điểm trong nước của tên kia đi!”
 
Chương 423


Người phụ nữ tóc vàng vô cùng kinh ngạc: “Là người kia sao?”

Người đàn ông hừ lạnh: “Trừ hắn ra, còn ai dám nói với anh như vậy chứ? Tên điên này, không nên trêu chọc hắn’ Anh ta không rõ vì sao người như Giang Ninh lại đột nhiên trở về một thành phố nhỏ, thậm chí còn có liên hệ với một công ty chỉ có tài sản mấy trăm triệu. Mười công ty như vậy cũng chẳng bảng một:ngón tay của Giang.

Ninh đi?

“Anh ta đáng sợ như vậy sao?”

“Đáng sợ à?”

Người đàn ông nói: “Nào chỉ là đáng sợ chứ? Ở trong thế giới ngầm, vĩnh viễn! Đừng! Trêu chọc! Người đàn ông.

này!”

Cho dù anh ta từng nói muốn quyết một trận tử chiến với Giang Ninh, nhưng anh ta trước sau không hề ra tay. Bởi vì anh ta biết, một khi ra tay thì người chết sẽ chỉ là anh ta. Về phần Giang Ninh có thể bị thương hay không đã không quan trọng nữa.

*Nhưng những người khác trong tổ chức sẽ không phục tùng đâu”

Người phụ nữ tóc vàng giống như báu vật kia lại quấn lấy anh ta.

*Hừ, cứ để cho những tên ngu xuẩn kia đi chịu chết là được rồi. Anh chỉ cần em thôi, bảo bối.”

Hai người lại lăn vào nhau.

Kiến Châu.

Lâm Phong ẩn nấp ở đây đã hơn một tháng rồi.

Gã thuê một gian nhà cũ, cả ngày tự giam mình ở trong gian phòng, không dám ra khỏi cửa.

Gã còn tưởng là trốn qua Kiến Châu sẽ rất an toàn, nơi đây có nhà họ Dương, còn có Ngũ Hổ Kiến Châu, là nơi không một ai dám tới đây đâm đầu vào chỗ chết.

Nhưng không ngờ chỉ trong một đêm, Ngũ Hổ Kiến Châu đều bỏ mạng!

Mà nhà họ Dương cũng bị phá hủy trong một đêm, chẳng khác nào đã bốc hơi khỏi nhân gian vậy.

Lâm Phong sợ đến mức từ sáng tới tối đều không dám ra ngoài, chỉ có thể trốn ở trong phòng trọ sống tạm.

Có một lần, gã thật sự không nhịn được mới tìm đến một con hẻm nhỏ để giải quyết nhu cầu của mình. Trong lúc vô tình, gã thông qua cô gái điếm kia mới biết được.

có thể dùng tiền mua mạng người.

Trong đầu gã lập tức nhớ kỹ.

Lâm Phong muốn báo thù Giang Ninh, muốn báo thù Lâm Vũ Chân, muốn báo thù từng người nhà họ Lâm, còn muốn phá hủy Lâm thị, nhưng trên người gã chỉ còn lại có một trăm mấy, muốn giế t chết người có thân phận như đám người Giang Ninh bây giờ thì căn bản là không thể làm được.

Cho nên gã nghĩ ra được một cách càng ác độc hơn, trực tiếp phá hủy Lâm thị!

Nhìn tin tức trong bản tin, lần này tập đoàn Lâm thị đã tốn không ít cho người chết, hơn nữa bầu không khí nội bộ cũng bị ảnh hưởng. Lâm Phong thật sự vui mừng không sao kể xiết.

“Lâm Vũ Chân, Giang Ninh, các người cho rằng tôi không làm gì được các người sao?”

Lâm Phong đầu bẩn mặt dơ liên tục cười lạnh: “Tôi chỉ tốn một trăm nghìn cũng thế có thể làm cho Lâm thị của các người tổn thất vô cùng nghiêm trọng!”

“Cốc cốc cốc…

Gã vừa dứt lời, bên ngoài lại có người gõ cửa.

Lâm Phong nhất thời trở nên thông minh cơ trí, lập tức cảnh giác.

“Aj2”

“Thức ăn của anh được ship đến rồi.”

Nghe được giọng nói, Lâm Phong bình tĩnh lại Mấy ngày nay, gã dựa vào đồ ăn được ship tới để sống, không dám tùy tiện ra ngoài, khắp mặt đất trong phòng.

trọ đều là những hộp đựng thức ăn nằm rải rác khắp nơi, tỏa ra đủ loại mùi trộn lẫn vào nhau.

Lâm Phong mở hé cửa và cảnh giác liếc nhìn. Khi xác định là đồ ăn được ship tới, gã mới mở cửa ra và thò tay nhận lấy đồ của mình.

Gã cúi đầu liếc nhìn rồi hét lên: “Chuyện gì xảy ra thế?

Tôi đặt là mì tiết heo, sao tất cả đều là canh suông thế nào?”

Vẻ mặt Lâm Phong bất mãn. Vì tiết kiệm tiền, gã đã lâu rồi không ăn thịt, thật vất vả mới đặt một phần mì tiết heo, lại không nhìn thấy được chút tiết heo nào.

Gã mở hộp ra, cố ý để cho nhân viên giao hàng nhìn thấy rõ ràng. Đây nhất định là đưa nhầm rồi!

Nhân viên giao hàng không nói chuyện, lại là đột nhiên xông tới một bước và đóng cửa lại. Bất chợt, trong tay.

áo anh ta có một con dao găm tuột ra và chợt rạch về phía cổ họng của Lâm Phong.

Phụt một tiếng!

Máu b ắn ra, rơi cả vào trong nước mì nóng, rất nhanh đã đông lại.

“Bây giờ có tiết heo rồiI”
 
Chương 424


Nhân viên giao hàng ngẩng đầu lên. Đó là Hắc Sơn!

‘Gã móc một chiếc khăn lau bẩn từ trong túi ra, nhìn Lâm Phong với vẻ mặt đầy kinh hãi đang che cổ họng ngã xuống: “Mạng của mày chỉ đáng giá bằng chiếc khăn lau một đồng thôi!”

Nói xong, thân hình gã lóe lên, lại biến mất không thấy bóng dáng nữa.

Lâm:phong ngã xuống đất, toàn.thân co giật. Dù thế nào gã cũng không nghĩ tới mình sẽ chết như vậy.

Cho đến lúc chết, trong đầu gã đột nhiên hiện lên một hình ảnh. Mình chết… cơ thể thối rữa, ngã giữa một đống rác đầy hộp đựng thức ăn, tỏa ra mùi tanh tưởi, lại không có ai phát hiện…

Bây giờ, lực lượng canh phòng của Đông Hải đã được.

nâng cao thêm một bướ!

c Nhóm người thứ hai thông qua giai đoạn huấn luyện đầu tiên đã được bố trí xong, Hoàng Ngọc Minh không hề chậm trễ về chuyện an toàn của Đông Hải.

Đặc biệt, an toàn của tập đoàn Lâm thị càng là quan trọng nhất!

Trải qua chuyện lần này, không những không làm cho.

nhân viên của tập đoàn Lâm thị rơi vào khủng hoảng, trái lại càng khiến cho bọn họ hiểu rõ ràng hơn, ở trong mắt của Giang Ninh và người nhà họ Lâm, đám nhân viên bọn họ quan trọng tới mức nào.

Sáng sớm, Giang Ninh đưa Lâm Vũ Chân đến công ty, trên bàn làm việc đã chất đầy đơn xin.

“Tổng giám đốc Lâm, đây đều là của những nhân viên chủ động xin đi tới khu đông nam để mở rộng nghiệp vụ”

Mắt thư ký Tiểu Triệu hơi đỏ, còn có chút cảm động: “Còn có người nói, nếu khu đông nam khai thác xong mà chưa thể thu xếp công việc cho bọn họ, vậy thì khu khác, cho dù về sau phải đi ra nước ngoài, đi tới nơi gian khổ nhất, cũng nhất định phải để cho bọn họ đi!”

Lâm Vũ Chân nhìn những thư thỉnh cầu này một lúc lâu vẫn không nói gì.

Cô cũng cảm động.

Bây giờ tập đoàn Lâm thị không phải chỉ là sản nghiệp của nhà họ Lâm cô, cũng không phải là của Giang Ninh nữa, mà là sự nghiệp được mọi người cùng nhau phấn đấu!

“Cảm ơn bọn họ!”

Lâm Vũ Chân nghiêm túc nói.

Sau khi trả lời những lá đơn đề nghị xong, Lâm Vũ Chân vẫn có chút khó có thể bình tĩnh lại được. Giang Ninh ngồi ở trên sô pha mỉm cười, rót cho cô một chén trà.

“Giang Ninh, em đột nhiên cảm giác mình đang làm một chuyện lớn, một chuyện lớn rất có ý nghĩa”

“Em chỉ mới biết thôi sao?”

Giang Ninh mỉm cười nói: “Nhưng vợ à, anh phải nhắc.

nhở em, làm chuyện lớn sẽ rất mệt mỏi, hơn nữa sẽ gặp phải đủ loại vấn đề và rắc rối, em có sợ không?”

“Không sợ”

Lâm Vũ Chân kiên định lắc đầu: “Có anh ở bên cạnh, em không sợ”

Cô nhìn chằm chằm vào Giang Ninh, đột nhiên giơ tay nắm lấy cánh tay anh.

“Giang Ninh, anh sẽ không rời khỏi em, đúng không?”

Giang Ninh không biết tại sao Lâm Vũ Chân lại có thể đột nhiên hỏi điều này, chẳng lẽ trước đó mình chưa từng nói qua sao?

Trước đây không lâu, cô gái nhỏ này còn tuyệt vọng vì phải gả cho mình, bây giờ lại luyến tiếc mình.

Anh không nhịn được cười nói: “Sẽ không đâu.”

Chắc chắn là không rồi.

Giang Ninh dừng lại một lát, lại nói: “Nhưng nếu có người tới cướp với em thì em làm thế nào?”

Anh nhìn Lâm Vũ Chân, mỗi chữ mỗi câu đều vô cùng nghiêm túc: “Nếu đó là một người phụ nữ, người phụ nữ vô cùng xuất sắc, em sẽ nhường lại anh sao?”

Lâm Vũ Chân nghe vậy liền ngẩn người.

Dường như cô đột nhiên có chút căng thẳng.

Cô nhìn Giang Ninh, môi mấp máy nhưng không biết nên nói gì.

Hình như người phụ nữ này thật sự tồn tại, hơn nữa rất nhanh sẽ tới đây. Sự căng thẳng và áp lực đột nhiên xuất hiện này làm cho Lâm Vũ Chân không khỏi có chút lo lắng.

“Rất xuất sắc sao?”

Cô cắn môi hỏi, hình như trong lòng có phần không năm chắc.

Nếu thật sự sẽ có một người phụ nữ có thể khiến cho.

Giang Ninh cũng phải nói là xuất sắc xuất hiện, vậy mình có nên buông tay không?

Giang Ninh xuất sắc như vậy, hình như chỉ có người phụ nữ rất xuất sắc mới có khả năng xứng đôi với anh.

“Rất xuất sắc.”

Giang Ninh nghiêm túc gật đầu.

Vẻ mặt cẩn thận tỉ mỉ này làm cho Lâm Vũ Chân hơi tức giận, anh… làm sao có thể khen một người phụ nữ khác: ở trước mặt mình chứ?

“Vậy… vậy em lại muốn còn xuất sắc hơn cô ta!”

Cô sốt ruột, vội nói: “Em sẽ không để cho cô ta cướp anh đi đâu!”
 
Chương 425


Nhìn dáng vẻ sốt ruột của Lâm Vũ Chân, Giang Ninh không nhịn được cười ha ha.

“Anh cười cái gì? Có phải anh cảm thấy em không bằng cô ta, đúng không?”

Cái miệng nhỏ nhắn của Lâm Vũ Chân trề ra, càng thêm không phục nói: “Em chác chán sẽ không để cho người khác cướp anh đi đâu!”

Giang Ninh không nói gì, chỉ kéo Lâm Vũ Chân vào trong lòng mình.

Không đợi Lâm Vũ Chân nói gì, anh đã trực tiếp cúi đầu, bịt kín môi cô.

TA.

Lâm Vũ Chân cảm thấy đầu óc trống rỗng!

Nụ hôn này tới quá đột ngột khiến cô cũng không kịp chuẩn bị…

Hình như, cô cũng không cần chuẩn bị gì cả.

Một lúc lâu sau, Giang Ninh thả lỏng tay ra, từ mặt tới cổ của Lâm Vũ Chân đều đã đỏ bừng, hận không thể tìm được một cái lỗ để chui xuống.

Cô cảm thấy quá xấu hổi “Được rồi, bây giờ đã đóng dấu, trên người Giang Ninh anh đã có đóng dấu của Lâm Vũ Chân em, cả đời này chính là người của em”

Vẻ mặt Giang Ninh thành thật nói: “Cô Lâm, cuộc đời này vẫn mong cô chỉ giáo nhiều hơn.”

Lâm Vũ Chân ngơ ngác nhìn Giang Ninh. Vì sao người này thậm chí tùy tiện nói vài câu tỏ tình cũng làm cho người ta cảm động như vậy chứ.

“Anh Giang”

Cô hít sâu một hơi: “Quãng đời còn lại cũng mong anh chỉ giáo nhiều hơn”

Lâm Vũ Chân xác định mình thật sự thích Giang Ninh.

Hai người nhìn nhau, bầu không khí càng lúc càng khác thường. Không khí xung quanh hình như cũng đang không ngừng nóng lên.

Cảm giác hôn môi vừa rồi hình như thật sự không tệ, môi Giang Ninh cũng ngọt.

Lâm Vũ Chân nghĩ thầm.

“Reng reng reng-”

Tiếng chuông điện thoại di động vang lên, Lâm Vũ Chân vội quay đầu lại, không dám nhìn vào ánh mắt nóng như: lửa của Giang Ninh nữa.

“Điện… điện thoại di động của em đổ chuông kìa”“

Cô vội vàng chui ra khỏi vòng tay của Giang Ninh. Mình tiến vào trong lòng của Giang Ninh từ lúc nào thế?

Lâm Vũ Chân vội vàng chỉnh lại quần áo, đi tới trước bàn làm việc. Là Diệp Khinh Vũ gọi điện thoại tới.

““Khinh Vũ”

Cô vui vẻ nói: “Cuối cùng cậu cũng gọi điện thoại cho tớ Giang Ninh im lặng lắng nghe, trong đầu còn đang nhớ lại mùi son thoang thoảng trên môi, hình như không ngọt bằng kem ly lần trước.

“Làm quay quảng cáo đại diện à?”

Lâm Vũ Chân suy nghĩ một lát, quay đầu hỏi Giang Ninh: “Quảng cáo đại diện của chúng ta nên quay ở đâu thì tốt hơn nhỉ?”

“Kiến Châu.”

Giang Ninh nói “Ở đó có một bãi cát, phong cảnh không tệ, rất thích hợp.”

Lâm Vũ Chân lập tức trở về nói: ‘Khinh Vũ, đi Kiến Châu, bên kia có một bãi cát rất thích hợp. Đúng lúc, chúng ta cùng ra ngoài chơi vài ngày.”

Lâm Vũ Chân cúp máy, có vẻ hơi hưng phấn.

Sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị đã được đưa ra, rất nhanh lại phải mở buổi họp báo. Trước đó, bọn họ cần phải tìm một người phát ngôn, tiến thêm một bước.

quảng cáo cho sản phẩm của bọn họ.

Có người đại diện làm ngôi sao ca nhạc nổi tiếng như Diệp Khinh Vũ, vậy còn gì thích hợp hơn thế chứ?

Hơn nữa, Lâm Vũ Chân có lòng tin, một khi sản phẩm mới của bọn họ được đưa ra thị trường, định có thể dâng lên phong trào, làm cho tập đoàn Lâm thị hoàn toàn đứng vững ở khu đông nam.

“Anh cũng đi chứ?”

Lâm Vũ Chân hỏi Giang Ninh.

“Không đi.”

Giang Ninh lắc đầu, thấy Lâm Vũ Chân hơi thất vọng thì nói tiếp: “Trừ khi, em mua một bộ áo tắm thật đẹp.”

Lâm Vũ Chân vừa định hỏi vì sao, khi nghe được những lời này của Giang Ninh thì lập tức đỏ mặt.

Mặt cô vừa rồi đỏ lên, còn chưa bớt đâu!

Cô hừ một tiếng, giả vờ không nghe thấy gì, quay lại ngồi trên ghế và cúi đầu làm việc, nhưng trong đầu trước sau vẫn muốn, không biết Giang Ninh sẽ thích kiểu dáng nào.

Giang Ninh tất nhiên sẽ đi Kiến Châu.

Tập đoàn Lâm thị tiến quân vào khu đông nam, chiến trường lại không chỉ ở Kiến Châu, một khi sản phẩm mới được đưa ra thì chắc chắn sẽ gây ra chấn động.

Mà khi đó, chỉ sợ cũng sẽ có người nhảy ra gây rắc rối.

Khi tranh đoạt thị trường sẽ không bởi vì sự lương thiện của anh mà người khác lại cho anh cơ hội. Thế giới cá lớn nuốt cá bé, bất kể là ở trong giới nào thì nó vẫn là cách sinh tồn duy nhất!
 
Chương 426


Lâm Vũ Chân lương thiện nên không làm được chuyện lừa gạt như vậy, những chuyện này cứ để Giang Ninh làm.

Thoät cái, áp phích tuyên truyền cho sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị đã được trải rộng trong các thành phố lớn ở khu đông nam.

Ban Tuyên truyền đã dồn hết sức lực không hề giữ lại để tạo thế tuyên truyền cho sản phẩm mới, thậm chí phái ra đoàn đột giỏi nhất tfong bộ phận “mình chuyên chịu trách nhiệm quảng cáo ở khu đông nam.

Ký hiệu thần bí lại rất lớn đã thu hút rất nhiều ánh mắt, đặc biệt là khi tiết lộ sẽ có một nghệ sĩ nổi tiếng làm người đại diện của sản phẩm, càng khiến cho người tiêu thụ tò mò hơn.

Bọn họ thiết kế một hoạt động, suy đoán tên ngôi sao.

đại diện, chỉ cần đoán đúng lại có thể nhận được cơ hội ưu tiên dùng thử sản phẩm mới, còn có giải thưởng lớn lên tới năm mươi nghìn!

Trong giây lát đã gây ra một phong trào cho khu đông nam.

Việc bỏ phiếu và tranh luận không ngừng diễn ra trên mạng. Bọn họ không chỉ muốn nhận được giải thưởng, còn muốn lôi kéo phiếu bầu cho thần tượng của mình!

Không thể không nói, hoạt động quảng cáo này đã vô cùng thành công, làm cho sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị lập tức nhận được sự quan tâm cực lớn.

Giang Ninh rất vui mừng, vung tay một cái, một khoản tiền thưởng lại được chuyển đến ban tuyên truyền, càng làm cho các nhân viên kích động không thôi!

Có ông chủ là đại gia như vậy, còn ai không liều mạng nữa?

Công việc tiếp theo chính là của Diệp Khinh Vũ.

Giang Ninh dẫn theo Lâm Vũ Chân chờ ở sân bay Kiến Châu. Diệp Khinh Vũ từ Thành Hải bay thẳng tới đây.

Cô ấy chỉ dẫn theo Vương Vĩ và chuyên gia trang điểm riêng. Những người khác đã sớm được bên phía Lâm Vũ Chân sắp xếp xong xuôi.

Khi lại nhìn thấy Giang Ninh, Diệp Khinh Vũ vẫn có vẻ bình tĩnh. Cho dù cô ấy còn chưa quên cảnh tượng tận mắt nhìn thấy dáng vẻ của Giang Ninh giáo huấn Tô Minh Toàn thật khí phách và đẹp trai như vậy.

Mà Vương Vĩ lại có vẻ cẩn thận hơn nhiều.

“Anh Giang!”

Anh ta vội vàng bước lên trước, dùng hai tay bắt tay Giang Ninh, hơi cúi người đầy vẻ cung kính, theo đó mới chào hỏi Lâm Vũ Chân.

Nói đùa à!

Nhân vật đáng sợ như Giang Ninh, anh ta hoàn toàn không dám đắc tội, người đàn ông này còn khủng khiếp.

hơn cậu ba nhà họ Tô nhiều.

Đương nhiên, chỉ cần không phải là kẻ địch của Giang Ninh thì cũng hoàn toàn không cần lo lắng.

Là bạn hay là kẻ địch của Giang Ninh lại khác nhau một trời một vự!

c “Phòng chụp ảnh bên kia đã chuẩn bị xong rồi, Khinh Vũ, lại trông cậy vào cậu đấy!”

Lâm Vũ Chân cười hì hì kéo tay Diệp Khinh Vũ. Cho dù hai người mới quen biết không lâu, nhưng lại tiếc vì biết nhau quá muộn, giống như chị em gái vậy.

Dọc đường đi, hai người phụ nữ vừa nói vừa cười, thoải mái lại vui vẻ.

Vương Vĩ ngồi ở phía sau, hai tay đặt ở trên đầu gối, cơ thể căng cứng thẳng tắp, không dám có bất kỳ cử động nhỏ nào, ngoại trừ căng thẳng thì vẫn là căng thẳng.

Bởi vì tài xế là Giang Ninh!

Anh ta thế mà lại để cho Giang Ninh làm tài xế lái xe cho bọn họ!

Đây chính là một người đàn ông đáng sợ, mạnh đến mức kinh người đấy.

Lúc đó, tại vịnh Thanh Sa ở Kiến Châu, bãi cát nơi đây vô cùng nổi tiếng, được gọi là bãi cát đẹp nhất vùng duyên hải!

Biển xanh, cát vàng.

Từ phía xa nhìn lại giống như một đường nối liền biển và trời, khiến người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái.

Trên bờ cát xây dựng rất nhiều studio, bởi vì rất nhiều người đều lựa chọn tới đây chụp ảnh, bất kể là mang tính thương nghiệp hay là cá nhân tới đây du lịch, chụp.

lại vài bức ảnh đẹp mới khiến cho chuyến đi này trở nên đáng giá.

Người của tập đoàn Lâm thị chịu trách nhiệm cho việc quay phim làm áp phích tuyên truyền tên là Hoàng Phương đã sớm chờ ở đây.

Hôm qua vừa nhận được tiền thưởng do Giang Ninh phát đã đủ làm cho anh ta hưng phấn suốt một đêm không ngủ!

Hôm nay trời còn chưa sáng, anh ta đã thức dậy, dẫn theo nhân viên tìm được vị trí tốt nhất này, tuyệt đối có thể chụp áp phích lần này thật tốt!

“Tất cả mọi người chuẩn bị xong rồi, tổng giám đốc Lâm và đám người anh Ninh sẽ qua ngay đấy”

Hoàng Phương mỉm cười: “Chờ công việc hoàn thành, †ôi sẽ mời mọi người ăn cơm!”

Vừa cầm tiền thưởng, anh ta cũng có cảm giác tiền nhiều khí lớn một lần.

“Mấy người nhanh rời đi, chúng tôi muốn vị trí này. Các người mau thu dọn thiết bị của các người, lập tức rời đi!”

Đột nhiên, một giọng nói kỳ quái truyên đến, hoàn toàn không khách sáo.
 
Chương 427


Hoàng Phương quay đầu nhìn lại và lập tức ngẩn người.

Một đám người đi tới, thậm chí cũng không nhìn bọn họ đã chuẩn bị trực tiếp chiếm chõ.

“Chờ đất”

Thấy mấy người muốn động thiết bị của bọn họ, Hoàng.

Phương lập tức chạy tới.

“Các người làm gì vậy? Chúng tôi tới chỗ này trước rồi.

Các người muốn quay thì tự mìnlrtim €hö khác đi.”

Bất cứ việc gì cũn6 có thứ tự trước sau. Cả bãi cát nhiều chỗ như vậy lại tới cướp chỗ của bọn họ, khó tránh khỏi hơi quá đáng rồi.

Người đi đầu ngẩng đầu nhìn Hoàng Phương, lại nhìn bảng tuyên truyền bên cạnh, không nhịn được cười lạnh một tiếng: “Tôi bảo các người cút thì lập tức cút đi! Đừng.

tự tìm mất mặt!”

“Tôi đã nhìn thấy rồi, vị trí này là tốt nhất, cho nên tôi muốn lấy nó.”

Gã nói chuyện rất hờ hững, có vẻ đặc biệt mất kiên nhẫn.

“Các người ngang ngược quá rồi đấy!”

Hoàng Phương tức giận.

Đây không phải là ở Đông Hải, nhưng cũng không thể mặc cho người ta bát nạt như vậy được.

Anh ta đã dậy từ bốn giờ để chuẩn bị, là người đầu tiên vào đây tìm chỗ. Người trước mắt này ngược lại đủ ngang ngược, nói muốn tới cướp là cướp, còn có đạo lý nữa hay không?

“Đúng, tôi chính là ngang ngược như vậy đấy”

Sắc mặt người đàn ông trầm xuống: “Đừng trách tôi không nhắc nhở anh. Bây giờ các anh cút còn kịp, chứ chờ tôi ra tay thì những thiết bị này của anh đều sẽ bị tôi đập nát bét!”

Hoàng Phương biến sác, những nhân viên khác bên cạnh cũng tức giận.

Bọn họ còn chưa từng gặp qua người phách lối như vậy đâu!

Không những không theo thứ tự một cách vô lý, còn muốn trực tiếp chiếm lấy chỗ của bọn họ, thậm chí còn uy hiếp bọn họ, muốn đập nát thiết bị của bọn họ!

“Các người dám!”

Mấy nhân viên công tác lập tức che chở cho thiết bị của mình.

Nhiệm vụ hôm nay rất quan trọng, bọn họ vì thế mà đặc biệt chọn ngày, chính là đợi đến khi thời tiết tốt nhất, chụp ra hiệu quả tốt nhất.

Bây giờ đã tìm được chỗ cũng xác định được thời gian, tất cả đều đã chuẩn bị sắp xếp xong, đột nhiên có một người tới nói cướp chỗ là cướp chỗ, còn muốn đập thiết bị. Bọn chúng dám động vào, đám người Hoàng Phương lại dám liều mạng!

“Muốn chết à?”

Người đàn ông đi đầu cười lạnh một tiếng, sắc mặt hoàn toàn trầm xuống. Gã vung tay lên một cái: “Ném hết đồ của chúng vào trong biển cho tôi!”

“Tôi cho các người quay à? Các người vào trong biển mà quay!”

Vừa dứt lời, mấy người phía sau người đàn ông đã lập tức lao tới, muốn cướp thiết bị.

Hoàng Phương sốt ruột, tức giận nói: “Bảo vệ thiết bị!”

“Tôi liều mạng với các người!”

Anh ta hét lớn một tiếng rồi lao tới.

“Bộp!”

Người đi đầu cười thâm hiểm, nâng chân đá một phát thật mạnh vào trên ngực của Hoàng Phương, đá cho.

anh ta bay ra ngoài, lăn vài vòng trên bờ cát, trên gương mặt dính đầy cát.

“Đúng là không biết lợi hại, cũng không hỏi thăm xem ở đây có ai dám giành chỗ với tao?”

Người đàn ông đi đầu tức giận mắng một tiếng: “Đồ chó, nếu còn không cút, tao sẽ đánh chết mày!”

Mấy người qua cướp thiết bị rõ ràng muốn phá hỏng thiết bị đi, mà một người khác siết chặt nắm đấm, muốn ra tay đánh người!

Hoàng Phương và đám nhân viên che chở cho thiết bị của mình rất cẩn thận, mặc cho những quyền cước kia đánh lên trên người bọn họ cũng không để chúng phá hỏng thiết bị.

“AI”

Mấy người Hoàng Phương kêu thảm, nhưng chết cũng không chịu buông tay.

“Đừng động vào thiết bị của tôi! Đừng động vào!”

Anh ta hét lớn, hai mắt đỏ ngầu: “Tôi đã bảo các người đừng động vào mài!”

“Mẹ nói”

Người đàn ông đi đầu tức giận, phun ra một bãi nước bọt: “Mẹ nó, đúng là cho mặt mũi còn không biết xấu hổ, ông đây phải đập nát máy quay của mày!”

Gã xông lên liền giơ chân đá thẳng vào trên lưng của Hoàng Phương vô cùng hung ác.

Hoàng Phương lập tức bị đau, kêu to một tiếng, theo bản năng thả tay ra.

“Ông đây cho mày bảo vệ này! Cho mày bảo vệ này!”

Người đàn ông đi đầu quát to một tiếng, một chân lại đá vào trên máy quay, làm ống kính nứt ra thành từng mảnh nhỏ, rơi đầy đất.

“AI”

Hoàng Phương tức giận, giống như phát điên, nhào qua, đấm mạnh lên mặt người đàn ông đi đầu kia: “Đồ khốn kiếp, tao liều mạng với mày!”

BịchI Anh ta là một người nho nhã, sao có thể là đối thủ được.

Mới đảo mắt anh ta đã bị người đàn ông kia đánh cho.

ngã sấp trên mặt đất.

“PhìI”

Người đàn ông nhìn ngã Hoàng Phương trên mặt đất, xem thường nói: “Rác rưởi, còn muốn cướp chỗ với tao à? Không biết Qủa Tam tao không dễ chọc à?”

“Ném hết đồ của bọn họ xuống biển, nếu ai không phục.

thì cũng ném kẻ đó xuống biển luôn!”
 
Chương 428


Gã nói xong, cũng không nhìn đám người Hoàng Phương, lại bảo người ta đi phá phòng chụp ảnh mà đám người Hoàng Phương dựng lên.

“Ai dám động vào thử xem.”

Đột nhiên, một giọng nói truyền đến, dường như mang theo phép thuật, làm cho mấy người đang muốn giơ tay.

phá phòng chụp ảnh không khỏi chấn động, lại giống như bị một hơi lạnh lập tức bản trúng vậy.

Qủa Tam quay đầu, híp mắt lại nhìn mấy người đi tới.

Dẫn đầu chỉ là một người đàn ông xấu xí.

Nhưng hai người phụ nữ đi sau lưng người đàn ông kia lại lập tức khiến cho mắt gã sáng lên.

Công việc này của gã là dùng để quay phim tuyên truyền, người mẫu mời tới đã coi như rất đẹp rồi, nhưng.

so với hai người phụ nữ trước mắt này lại lập tức biến thành vịt con xấu xí.

‘Qủa Tam lập tức mỉm cười.

Không nói tới có thể cướp được vị trí tốt nhất, người ta thậm chí còn đưa cả người mẫu tới cửa cho mình.

“Ái chà, hai người đẹp, các cô tới quay phim quảng cáo à? Thật khéo quá, Qủa Tam cũng muốn quay, không bằng các người làm người mẫu cho tôi đi?”

‘Qủa Tam dường như không nhìn thấy Giang Ninh, mắt nhìn chăm chăm vào Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ: “Đúng rồi, bên phía các người không quay được nữa, máy quay đã hỏng rồi.”

Trong lời nói của gã còn kèm theo sự khiêu khích và xem thường.

Lâm Vũ Chân không nói chuyện, trên mặt cô viết rõ sự phẫn nội!

“Anh Ninh!”

Hoàng Phương thấy Giang Ninh tới thì lập tức bò dậy, đầy vẻ tự trách: “Tôi… tôi không cản được bọn họ.”

Giang Ninh khẽ gật đầu, vỗ nhẹ vào vai của anh ta: “Cậu làm không tệ, rất khá. Cậu đi chuẩn bị một lát, chúng ta sẽ bắt đầu quay luôn.”

Hoàng Phương quay đầu nhìn Qủa Tam nhưng không nói gì, lập tức gật đầu: “Vâng!”

Giang Ninh tới rồi!

Anh nói chuẩn bị bắt đầu quay, vậy hôm nay lại chắc chắn có thể quay!

Nhìn mấy người Hoàng Phương bắt đầu sắp xếp lại đạo cụ, thậm chí bày ra cái máy quay đã bị gã đá hỏng, vẻ mặt của Qủa Tam liền thay đổi.

Gã nhìn chăm chằm vào Giang Ninh, hung ác nói: “Thằng nhóc không biết điều à?”

“Không biết muốn quay quảng cáo ở bãi cát này thì phải hỏi ý kiến của Qủa Tam tao trước sao?”

“Không biết.”

Giang Ninh đi thẳng về phía Qủa Tam: “Nếu đá hỏng máy quay của chúng tôi, vậy tôi lấy của các người dùng là được rồi”

“Mày tự đâm đầu vào chỗ chết!”

Qủa Tam cười lạnh. Từ trước đến nay gã chưa từng gặp phải người nào không biết sống chết như vậy. Gã thấy Giang Ninh đến trước mặt thì chợt đá ra một phát về phía háng của Giang Ninh, rất hung ác lại tàn nhẫn!

“Âm”

Nhưng chân của gã mới đá ra một nửa đã chợt dừng lại, bất chợt phát ra một tiếng rắc, xương cảng chân gãy luôn!

Giang Ninh cũng đá tới nhưng còn ngang ngược hơn cú đá của Qủa Tam rất nhiều, trực tiếp đá vào trên bắp chân của Qủa Tam.

“A.P Qủa Tam kêu lên một tiếng thảm thiết, cả người cũng lệch sang một bên, không đợi gã phản ứng, Giang Ninh lại tát mạnh vào trên mặt gã Bốp một tiếng!

Qủa Tam bay ngang ra ngoài, lăn vài vòng trên mặt đất, miệng cũng dính đầy cát.

“Phì! Phì!”

Gã há miệng phun nước bọt, liên tục kêu lên thảm thiết: “Giết nó! Giế t chết nó cho tao!”

Gã vừa dứt lời, mấy người gã dẫn tới đều xông về phía Giang Ninh.

Nhưng mấy tiếng động vang lên, trên bờ cát lại giống như trồng củ cải vậy, một cái hố là một người chổng ngược!
 
Chương 429


Mấy người giấy giụa một lúc lâu, mới từ trong hố cát bò ra ngoài, trong mũi trong miệng dính đầy hạt cát, suýt nữa bị sặc chết!

“Khụ khụ!”

Bọn họ ho dữ dội, mặt cũng đỏ lên, giây phút đó, trong đầu đều ong ong vang dội, dường như trong phút chốc sẽ nghẹt thở vậy! „:.

Lúc này, ánh mắt Qủa Tam nhìn Giang Ninh lại giống như nhìn một quái vật.

“Mày… rốt cuộc mày là ai?”

Gã không chú ý tới cái chân gãy của mình: “Mày có biết tao đang quay quảng cáo cho ai không!”

Giang Ninh liếc nhìn gã, sắc mặt trầm xuống: “Không muốn đi à?”

‘Qủa Tam nghe vậy, trái tim chợt đập thịch một cái, sao.

còn dám nói gì nữa.

“ĐiI Đi maul”

Gã kéo hai người, bảo chúng đỡ mình rồi hốt hoảng bỏ chạy, thậm chí còn không dám mang theo thiết bị của mình đi.

“Anh Ninh, thiết bị của bọn họ có thể dùng được”

Hoàng Phương kiểm tra qua một lần: “Hơn nữa hình như còn tốt hơn của chúng ta”

Giang Ninh khẽ gật đầu, đi thẳng tới ghế bãi biển dưới ô che nắng và nằm xuống.

“Vậy thì đừng lãng phí thời gian nữa, ánh nắng bây giờ là vừa vặn nhất đấy”

Anh chậm chậm rãi nói, hoàn toàn không để ý tới mấy kẻ không có mắt mà mình vừa ra tay dạy dỗ.

Hoàng Phương lập tức bảo nhân viên vào chỗ, chuẩn bị bắt đầu chụp!

Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ đi tới, thấy Giang Ninh vô cùng nhàn nhã nằm ở nơi đó.

“Con người anh thật biết cách hưởng thụ đấy”

Lâm Vũ Chân hừ một tiếng: “Khinh Vũ, vậy tớ đi thay quần áo với cậu nhé!”

“Chờ quay quảng cáo xong, chúng ta lại chơi đùa một lúc: Hai người bước nhanh về phía phòng thay quần áo, mà đôi mắt của Giang Ninh dưới chiếc kính râm lại đầy vẻ chờ mong.

Anh đã nhìn thấy Lâm Vũ Chân lén mang theo áo tắm, chỉ là không biết cô mua kiểu dáng thế nào.

“Anh Ninh?”

“Sao?”

Hoàng Phương cười ngượng ngùng: “Trong máy quay của bọn họ đã có một ít video mẫu, có giữ lại cho bọn họ không?”

“Định dạng lại.”

Giữ lại cái rắm!

Dám đến bãi nhà mình gây sự, nếu không phải là cần dụng cụ quay phim của bọn họ, Giang Ninh tuyệt đối đã đập luôn rồi.

“Vâng!”

Hoàng Phương lập tức hưng phấn. Đi theo anh Ninh làm việc đúng là quá hả giận!

Anh ta lập tức sai người đi mua đồ uống, đưa đến trước mặt Giang Ninh, sau đó bắt đầu đánh tiếng với nhân viên, làm tốt công tác kiểm tra cuối cùng.

Chẳng mấy chốc, Diệp Khinh Vũ thay quần áo xong, cũng trang điểm xong.

“Cần chuẩn bị bắt đầu quay rồi!”

Hoàng Phương cầm loa kêu lên một tiếng, sau đó không có tiếng động gì nữa.

Giang Ninh kéo kính râm xuống, ngẩng đầu liếc nhìn, đầu tiên là ngẩn người, sau đó cũng ngồi thẳng dậy.

Trong gió biển, Diệp Khinh Vũ mặc chiếc váy ngắn màu trắng, mái tóc dài tung bay, đôi chân vừa dài vừa thẳng tấp, xem như là một phong cảnh tuyệt đẹp rồi.

Giang Ninh phát hiện ra, ánh mắt của rất nhiều súc sinh phía xa cũng bị thu hút qua.

“Đẹp không?”

Bên tai vọng đến giọng nói của Lâm Vũ Chân.

“Bình thường.”

Mặt Giang Ninh không đổi sắc: “Anh càng mong chờ dáng vẻ vợ anh thay áo tắm hơn.”

“Em không mang theo.”

Lâm Vũ Chân cố ý hừ một tiếng: “Mang theo cũng không cho anh xeml”

Giang Ninh lại nằm xuống, thở dài.

“Làm gì vậy?”

Lâm Vũ Chân tức giận nói.

“Anh mong đợi mấy ngày mấy đêm, ăn không ngon ngủ không yên mới chờ đến hôm nay, sau đó em nói không mang theo.”

Giang Ninh lắc đầu, trên gương mặt đầy vẻ mất mát: “Anh cảm giác đời người đột nhiên mất hết ý nghĩa”

“Phì”

Lâm Vũ Chân không khỏi cười rộ lên, trừng mắt nhìn Giang Ninh rồi ghé sát tai hắn, hơi ngượng ngùng nói.

“Ai bảo anh cứ nói bậy! Có mang theo, có mang theo!

Cũng không biết anh có thích hay không”

Giọng cô càng nói càng nhỏ.

Lớn như vậy rồi nhưng cô cũng chưa từng mặc áo tắm.

Lâm Vũ Chân đương nhiên biết phụ nữ sẽ hấp dẫn tới mức nào khi mặc áo tắm sexy, nhưng cô thật sự chưa từng mặc qua.

“Thích!”

Giang Ninh vội vàng nói: “Chỉ cần em mặc, mặc gì cũng đẹp hết, mặc gì anh cũng thích hết!”

Anh nhìn Lâm Vũ Chân, trong đầu đã hiện ra dáng vẻ đáng yêu tinh nghịch của Lâm Vũ Chân khi mặc bikini.

“Không được, để người khác thấy thì làm thế nào?”

Trong lòng Giang Ninh nghĩ, đợi lát nữa sẽ tự mình xem, xem xong lại bảo Lâm Vũ Chân thay ra.

Bắt đầu quay phim!

Giang Ninh vẫn vừa nằm vừa uống, cũng không ngẩng đầu, không hề nhìn Diệp Khinh Vũ.

Ngược lại Lâm Vũ Chân đứng ở bên cạnh studio nhìn, trong mắt cũng đầy ánh sao rồi.

Không thể không nói, dáng người Diệp Khinh Vũ quá tuyệt vời, có thể trở thành ngôi sao ca nhạc nổi tiếng không chỉ người đẹp hát hay, còn có dáng người quyến rũ như vậy.

Khí chất của cô ấy hoàn toàn phù hợp với mỹ phẩm mới được đưa ra của tập đoàn Lâm thị!

“Tốt! Tốt!”

Hoàng Phương vỗ tay: “Rất tốt! Quá hoàn hảo!”

Vì theo đuổi hiệu quả tốt nhất, cho dù Hoàng Phương nói hiệu quả đã thật sự không tệ, nhưng Diệp Khinh Vũ vẫn yêu cầu quay lại, mãi đến khi không thể soi mói, tất cả mọi người nhất trí cảm thấy đã không có cách nào.

quay tốt hơn, lúc này mới kết thúc công việc quay phim.

Bọn họ có thể chắc chắn, chờ quảng cáo này được công bố, chắc chắn sẽ tạo ra một cơn sốt mới!

Tập đoàn Lâm thị cũng mượn sản phẩm mới mà chiếm được chút thị trường ở khu đông nam.

“Giang Ninh!”

Lâm Vũ Chân gọi lên một tiếng nhưng không thấy Giang Ninh có phản ứng gì: “Người này sẽ không phải là ngủ mất rồi chứ?”

Mấy nhân viên xung quanh nghe vậy, trong lòng âm thầm bội phục, không hổ danh là anh Ninh!

Diệp Khinh Vũ ngôi sao lớn như vậy, người đẹp như vậy ở bên này quay quảng cáo vậy mà anh cũng có thể ngủ được.

Không thấy mắt của mấy người của studio phía xa đều mở to, nhìn chằm chăm sang bên này, làm cho người mẫu mà bọn họ dẫn tới hết sức tức giận, cũng có mấy người tủi thân kêu không quay nữa đấy.

“Xong rồi à?”

Giang Ninh nhấc kính râm lên, mơ mơ màng màng dụi mắt.

Anh thật sự ngủ quên mất.

“Ừ, bọn em chơi ở bãi biển này một lát nhé? Chúng ta đi thay áo tắm đi”

Nói xong, hai người Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ nắm tay nhau đi vào phòng thay quần áo.

Giang Ninh lập tức lấy lại tinh thần.

Trong đầu anh không ngừng suy nghĩ, Lâm Vũ Chân sẽ mặc kiểu gì đây, là bikini à?

Cửa phòng thay quần áo nhanh chóng được mở ra, Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ cùng đi ra.

Diệp Khinh Vũ mặc chính là bikini!

Cô ấy là ngôi sao lớn lại dám công khai mặc bikini ở trong trường hợp này à?

Đùa kiểu gì vậy!

Vương Vĩ và thợ trang điểm đứng ở bên cạnh sợ tới mức suýt nữa đánh rơi chai nước khoáng trong tay. Nếu lúc này mà bị đám săn ảnh chụp tới, ngày mai khẳng định sẽ lên trang đầu mất.

Mà so sánh với cô ấy, Lâm Vũ Chân ăn mặc vô cùng bảo.

thủ.

Ngoại trừ cánh tay và cảng chân, những chỗ khác đều bị che kín.

Giang Ninh ngơ ngác nhìn Lâm Vũ Chân, trong mắt chỉ có cô, thậm chí còn không nhìn Diệp Khinh Vũ.

“Vũ Chân, cậu nhìn ánh mắt của anh ấy kìa”

Diệp Khinh Vũ khẽ nói: “Lúc này cậu tin chưa, trong mắt của anh ấy vĩnh viễn cũng chỉ có cậu, còn cần mình tới thăm dò giúp cậu nữa không?”

“Cậu không sợ mình thăm dò một lần xong liền bắt cóc anh ấy à?”

Lâm Vũ Chân đỏ mặt, khẽ cắn môi: “Cậu sẽ không bắt nạt mình đâu.”

Diệp Khinh Vũ mỉm cười: “Được rồi, mình phải thay ra đây. Nếu không để đám săn ảnh chụp được thì sẽ gặp rắc rối mất.”

Cô ấy thấy Vương Vĩ và thợ trang điểm đã chạy vội tới, cũng không cần bọn họ nhắc nhở đã xoay người quay vào phòng thay quần áo. Từ lúc đi ra đến khi lại đi vào cũng chỉ có mấy giây, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.

Mà Lâm Vũ Chân thấy ánh mắt Giang Ninh nhìn chăm chú thì chậm rãi đi qua.

Cô mặc thế này thật sự không giống như áo bơi, còn không bằng cô mặc váy đâu.

“Đẹp, đẹp không?”

“Đẹp”

Giang Ninh khẽ gật đầu: “Nhưng vợ à, em tính lặn xuống biển sao?”
 
Chương 430


Lâm Vũ Chân thoáng ngẩn người ra, sau đó lập tức hiểu ra: “Không đẹp sao?”

Giang Ninh tự nhiên nói cõ mặc giống như đồ lặn!

Là che quá nhiều sao?

Tên khốn kiếp này rốt cuộc muốn nhìn chỗ nào chứ?

“Đẹp”: Giang Ninh đi tới trước mặt Lâm Vũ Chân, từ trên cao.

nhìn xuống lại không nhìn thấy được gì: “Vợ, anh nghĩ kỹ rồi, hay là chờ về nhà, em lại mặc cho anh xem. Bên ngoài quá nhiều người xấu, anh không muốn để bọn họ.

nhìn thấy dáng người đẹp như vậy của vợ đâu”

Nhìn dáng vẻ hẳn nghiêm trang, đàng hoàng, Lâm Vũ Chân cũng chỉ có thể tin.

“Vậy em thay ra nhé?”

*Ừ, xong chúng ta qua ăn cơm, chúc mừng một chút đi.”

Giang Ninh gật đầu, ảo tưởng trong lòng đều vỡ nát.

Nếu anh biết Lâm Vũ Chân mua đồ lặn thì đã không mong đợi như vậy rồi!

Dáng người Lâm Vũ Chân đẹp như vậy, thật sự cho rằng mình không biết sao?

Buổi tối lúc đi ngủ, cho dù áo ngủ rộng thùng thình, nhưng lúc cô rúc vào trong lòng mình, Giang Ninh vẫn cảm giác được rất rõ ràng!

Thấy Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ thay quần áo xong đi ra, Giang Ninh lại dẫn theo mấy người chuẩn bị đi tới khách sạn Hải Sâm nổi tiếng bên Kiến Châu này.

Lúc đó, ở trong khách sạn Hải Sâm!

Bên trong phòng riêng đang ăn uống linh đình, chạm cốc không ngừng, vô cùng náo nhiệt.

“Tổng giám đốc Tôn đúng là tuổi trẻ tài cao. Sau này nhà họ Tôn đến trong tay anh, khu đông nam này lại phải trông cậy vào nhà họ Tôn các anh rồi!”

“Không thể nào. Tuy nói đây là thử thách của gia chủ nhà họ Tôn đối với tổng giám đốc Tôn, nhưng tôi thấy điều này hoàn toàn không có vấn đề, tôi lại mời tổng giám đốc Tôn một chén!”

“Chỉ cần chiếm 50% thị phần trở nên, tổng giám đốc Tôn lại hoàn thành sát hạch của gia tộc, tôi lại chúc mừng tổng giám đốc Tôn trước!”

Mấy người liên tục lấy lòng, Tôn Lăng ngồi ở vị trí chủ bữa tiệc chỉ xua tay, vẻ mặt khiêm tốn.

“Các người đừng tâng bốc tôi nữa.

Tôn Lăng híp mắt: “Chuyện đó còn chưa làm được, bây.

giờ lại chúc mừng, nhỡ mà thất bại thì chẳng phải tự đánh vào mặt sao?”

Miệng anh ta nói vậy nhưng trong lòng lại hiểu rõ, thất bại à?

Không thể nào!

Anh ta tốn nhiều sức lực và tiền của như vậy, sẽ không có lý do gì để thất bại cả.

Làm con trai duy nhất của nhà họ Tôn, sau này nhà họ Tôn giao đến trên tay mình là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng gia tộc đưa ra sát hạch này, giao một công ty mỹ phẩm cho mình, chỉ cần trong vòng hai năm, thị phần của công ty có thể chiếm 50% thị phần khu đông nam thì xem như đã vượt quá sát hạch này.

Bây giờ đã gần hai năm, trên tay anh ta đã khống chế thị phần lên tới 40%.

Chỉ cần dự án đang có trong tay được thuận lợi, vậy muốn đạt được 50% là hoàn toàn không có vấn đề!

“Tổng giám đốc Tôn làm sao có thể thất bại được?”

“Nếu Tổng giám đốc Tôn cũng thất bại, như vậy khu đông nam lại không ai làm được rồi!”

Tôn Lăng nghe vậy thì rất thoải mái, gật đầu cười và nâng cốc rượu lên, cùng cụng cốc với mọi người.

“Vậy tôi lại mượn lời chúc của các vị, cạn!”

“Cốc cốc cốc.

Bọn họ vừa uống cạn một chén chợt có tiếng gõ cửa vang lên. Lập tức có một bóng người người lách vào và bước nhanh đi tới bên cạnh Tôn Lăng, ghé tai nói khẽ vài câu.

Vẻ mặt Tôn Lăng thoáng biến đổi, ánh mắt lập tức lạnh xuống.

“Làm ăn thế nào không biết? Chút chuyện như vậy mà cũng làm không xong! Nếu làm trì hoãn buổi họp báo, tôi sẽ không tha cho các người!”

Anh ta khẽ nói xong thì gương mặt đã khôi phục lại như lúc đầu, quay đầu nhìn mấy người khách: “Các người cứ uống trước, tôi có chút việc phải ra ngoài một lát.”

“Tổng giám đốc Tôn cứ tùy ý.”

Tôn Lăng đi ra khỏi phòng riêng, thấy Qủa Tam dựa trên tường ở cuối hành lang, gã chỉ có thể đứng một chân nên trông rất chật vật.

“Cậu Tôn!”

Thấy Tôn Lăng, Qủa Tam vội vàng kêu lên, nhảy bằng một chân qua vài bước thì suýt nữa đã đứng không vững, chỉ đành phải chống vào tường, cười ngượng.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“Bảo anh chịu trách nhiệm quay quảng cáo, sao lại bị người ta đánh tới gãy cả chân thết”

Tôn Lăng không nén được cơn giận, việc quay quảng cáo này vô cùng quan trọng, thời gian eo hẹp mà nhiệm vụ nặng nề. Giờ còn cách buổi họp báo không tới mấy.

ngày, vì thế anh ta bỏ ra số tiền lớn, mới mời được mấy người mẫu đắt giá.
 
Chương 431


“Cậu Tôn, chuyện này không trách tôi được”

Qủa Tam cần răng nói: “Tôi đến vịnh Thanh Sa lấy cảnh, tìm được một vị trí tốt, tuyệt đối có thể chụp ra hiệu quả tốt nhất, nhưng lại bị người ta cướp mất vị trí đó!”

Nếu Hoàng Phương ở đây, nhất định sẽ tát cho Qủa Tam một cái. Đúng là chưa từng thấy qua người nào đổi trắng thay đen như gã.

Rõ ràng là chúng tới cướp của nị lác, đến đây I thành bị người khắc cướp, còn bi hổ hay không hả.

“Bị người ta cướp mất à?”

“Đúng vậy, chúng tôi đã dựng xong phòng chụp ảnh, máy móc cũng đã bày xong, bối cảnh cũng chuẩn bị xong, ngay cả người mẫu cũng hóa trang, thay quần áo xong, chỉ chờ bát đầu quay. Kết quả lại có một đám người tới, vừa đến đã không nói lời nào, đánh mấy người chúng tôi”

‘Vẻ mặt Qủa Tam oán giận, còn ấm ức nói: “Chúng tôi không phải là đối thủ, ngay cả máy móc cũng không bảo vệ được. Cậu nhìn chân của tôi đi, là bị đánh gãy đấy!”

“Tôi nói tôi là làm việc cho cậu Tôn, nhưng bọn họ… vẫn xuống tay độc ác!”

“Buồn cười!”

Tôn Lăng càng tức giận hơn: “Ở Kiến Châu, ai dám không nể mặt nhà họ Tôn tôi như vậy chứ?”

Nếu nhà họ Dương không bị diệt, Dương Tiêu còn, Tôn Lăng sẽ không dám nói những lời đó.

Ai cũng biết nhà họ Dương đáng sợ tới mức nào, càng không cần phải nói tới người phụ nữ điên Dương Tiêu này. Trước đây vì nghe nói Dương Tiêu coi trọng mình, Tôn Lăng đã phải tới nơi khác né tránh mất mấy tháng mới dám quay về.

Nhưng bây giờ, nhà họ Dương không còn, Dương Tiêu và Ngũ Hổ Kiến Châu cũng không còn nữa. Vậy nhà họ Tôn anh ta chính là gia tộc lớn hàng đầu ở Kiến Châu!

Cho dù là trước đây cũng không ai dám không để ý tới nhà họ Tôn bọn họ, hôm nay thì hay rồi, trái lại có người cưỡi lên trên cổ nhà họ Tôn anh ta, thật sự tưởng người của Tôn Lăng thì dễ bắt nạt sao?

“Rốt cuộc là ai?”

Tôn Lăng quát.

Dự án này liên quan đến chuyện sát hạch của gia tộc.

anh ta, vì thông qua sát hạch và lấy được vị trí gia chủ, anh ta đã bất chấp mọi thủ đoạn, hai năm qua để có thể chiếm được tỉ lệ 40% thị trường, anh ta cũng làm không ít chuyện ném đá giấu tay rồi.

“Không biết, chỉ thấy có tấm bảng, trên đó viết Lâm thị…”

Qủa Tam nhớ lại: “Tôi nhớ trên thẻ nhân viên của thằng nhóc kia hình như viết chính là Lâm thị.”

“Lâm thị?”

Con ngươi của Tôn Lăng co lại: “Là Lâm thị của tỉnh Thiên Hải kia àI”

“Chính là bọn họI”

Vẻ mặt Tôn Lăng lập tức trầm xuống.

Phải nói đối thủ bây giờ khiến anh ta không yên lòng.

nhất chính là Lâm thị, từ tỉnh Thiên Hải thu xếp tới đây, trong khoảng thời gian ngắn đã có danh tiếng vang dội ở khu đông nam.

Thậm chí, anh ta nghe nói trước đó nhà họ Dương còn muốn hợp tác với Lâm thị này, nếu không phải nhà họ Dương bị phá hủy trong đêm, sợ rằng bây giờ Lâm thị này sẽ càng thêm kiêu căng, phách lối hơn!

Anh ta làm sao biết được, người phá hủy nhà họ Dương và Ngũ Hổ Kiến Châu chính là Giang Ninh!

Người tới ở rể tại nhà họ Lâm!

“Ha ha, không có nhà họ Dương làm chỗ dựa cho các người, các người còn muốn gây sóng gió ở khu đông nam à?”

Tôn Lăng không khỏi cười lạnh: “Tôi vốn định đối phó với các người, bây giờ xem ra các người thật sự không biết lợi hại, vội đi tìm chết như vậy.”

“Cậu Tôn!”

Qủa Tam đột nhiên kêu lên một tiếng, gã chỉ vào mấy người ở cửa thang máy, trên mặt tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Chính là bọn họ! Chính là mấy người kial”

“Chính là người đàn ông đi đầu đã đánh tôi! Tôi tuyệt đối không nhìn nhầm được!”

Tôn Lăng quay đầu nhìn lại, thấy đám người Giang Ninh đi ra khỏi cửa thang máy và bước về phía đại sảnh của khách sạn.

Anh ta híp mắt, con ngươi hơi co lại đầy xem thường và lạnh lùng.

Bất kỳ người nào dám cản đường anh ta đều phải trả giá đất!

“Chính là bọn chúng sao? Vậy cũng nên qua chào hỏi mới được!”
 
Chương 432


Giang Ninh dẫn mấy người Lâm Vũ Chân đi vào phòng lớn, lập tức có nhân viên phục vụ tiến lên.

“Các anh có mấy người ạ?”

Giang Ninh gật đầu: “Năm người.”

“Được, mời các anh đi theo tôi.”

Nhân viên phục vụ mỉm cười, dẫn theo mấy người đến một phòng riêng, mở cửa và giơ tay làm tư thế mời.

Bên cạnh dẫn theo ngôi sao lớn như Diệp Khinh Vũ, Giang Ninh cũng không dám để cho cô ấy ăn cơm ở phòng lớn, nhỡ bị fan hâm mộ nhận ra, sợ rằng sẽ gây chấn động mất.

Đám người Giang Ninh ngồi xuống, nhân viên phục vụ lập tức đưa menu lên.

“Đưa hết mấy món đặc biệt này lên đi.”

Giang Ninh tùy ý liếc qua rồi gọi luôn năm, sáu món.

“Được, vậy tôi ghi lại các món ngài gọi trước, mong các anh chờ một lát.”

Rất nhanh, rượu và thức ăn đều được đưa lên bàn.

Cửa phòng đóng lại, Lâm Vũ Chân liếc nhìn Diệp Khinh Vũ.

“Bây giờ có thể tháo kính và mũ xuống rồi:’ Cô đột nhiên thấy Diệp Khinh Vũ thật đáng thương. Cho dù cô ấy xinh đẹp nhưng đi ra ngoài, từ trước tới nay không thể dùng mặt gặp người, bất kể đi tới đâu, lúc nào cũng phải che mình thật kín.

Trong trường hợp có người ngoài, Diệp Khinh Vũ chỉ có thể canh phòng nghiêm ngặt, liều chết trấn thủ, che mặt lại.

Cô ấy tháo kính xuống và thở hắt ra một hơi, trên mặt có chút bất lực.

“Cho nên á, làm người bình thường thật ra rất tốt.”

Hai người không nhịn được bắt đầu trêu chọc nhau.

Giang Ninh không để ý tới bọn họ, quay đầu liếc nhìn Vương Vĩ: “Có uống được không?”

“Có, tôi uống được một chút”

Ở trước mặt Giang Ninh, Vương Vĩ không dám thả lỏng, nói cũng không dám nói lớn tiếng, khi đi cũng dè dặt đi theo phía sau, không dám vượt quá.

Nhưng sau thời gian tiếp xúc vừa rồi, anh ta cảm giác Giang Ninh không hề ra vẻ ta đây, dường như không có gì khác với người bình thường.

Nếu không phải ngày đó tận mắt nhìn thấy Giang Ninh lợi hại tới mức nào, anh ta cũng không dám tin người đàn ông tính tình ôn hòa trước mắt này bắt đầu ra tay sẽ đáng sợ như thết “Tự mình rót rượu đi, chẳng lẽ muốn tôi rót cho cậu Sao?”

Thấy Vương Vĩ còn đang ngẩn người, Giang Ninh mỉm cười nói.

Vương Vĩ vội vàng cười ngượng ngùng, tự mình mở lon và rót cho mình một cốc đầy.

Bọn họ phơi nắng ngoài bãi cát rất lâu, thật sự vẫn cảm thấy oi bức, uống một ngụm bia lạnh có cảm giác như lạnh tới cả tim, thật sảng khoái.

Ngay cả Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ, còn có chuyên gia trang điểm kia cũng không nhịn được, mỗi người uống một lon.

“Hiệu quả quảng cáo lần này chắc chắn sẽ rất tốt đấy”

Vương Vĩ uống chút bia cũng hoạt bát hơn: “Khí chất của Khinh Vũ và sản phẩm này quả thật không chê vào đâu được, phù hợp một cách hoàn mỹ. Tôi cảm giác, quảng cáo vừa được đưa ra thì thị trường sẽ bùng nổ đấy!”

“Thật sao?”

Lâm Vũ Chân lập tức vui mừng nói: “Anh sẽ không lừa tôi chứ?”

“Tin tôi đi, tôi rất chuyên nghiệp mà!”

Vương Vĩ nghiêm túc gật đầu.

Lâm Vũ Chân càng vui mừng hơn. Nếu sản phẩm mới có thể đánh một trận lập tức tạo ra tiếng vang, vậy xem như tập đoàn Lâm thị có thể đứng vững ở khu đông nam Tồi.

Trước sau có nhiều nhân viên như vậy đang không ngừng cố gắng, nếu vẫn không thể đạt được thành tích, vậy sẽ gây đả kích không nhỏ cho sĩ khí. Cô không cho.

phép chuyện như vậy xảy ra.

“Yên tâm đi, sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị tuyệt đối có thể chiếm thị phần rất lớn ở khu đông naml”

Vương Vĩ nâng cốc bia lên: “Tổng giám đốc Lâm, tôi chúc mừng cô trước!”

“Rầm!”

Anh ta vừa nói dứt lời, Lâm Vũ Chân còn chưa kịp cầm cốc bia lên, đột nhiên có cửa phòng bị người ta đá văng ra.

Diệp Khinh Vũ chấn động, theo bản năng cầm lấy kính và mũ ở bên cạnh, chuẩn bị đeo lên.

Mà Giang Ninh thì nhíu mày. Mình ngồi ăn ở đây, không ngờ lại có người dám đá cửa.
 
Chương 433


Người tiến vào nhìn quanh một lượt, lúc ánh mát nhìn tới trên mặt Diệp Khinh Vũ thì lóe sáng lên. Anh ta vừa nhìn đã nhận ra Diệp Khinh Vũ, trong lòng thâm mảng, Lâm thị đúng là bỏ hết vốn liếng, thậm chí mời cả Diệp Khinh Vũ tới.

Ánh mắt của anh ta không dừng lại ở trên người Diệp.

Khinh Vũ, mà nhìn chảm chăm vào Lâm Vũ Chân: “Thật sự không ngờ không lại gặp cô ở đây:,_-… à 3 Lâm Vũ Chân cảm thấy khó hiểu. Cô nhìn Tôn Lăng trước mặt, nhưng chẳng có ấn tượng gì.

Hơn nữa, Tôn Lăng bước vào với cách này, đây rõ ràng là hoàn toàn không tôn trọng cô!

“Anh là ai?”

Trên mặt Lâm Vũ Chân có phần tức giận: “Anh xông tới như vậy, thật không lịch sự chút nào”

Tôn Lăng xem thường, thản nhiên mỉm cười: “Tổng giám.

đốc Lâm nói quá lời, thấy bạn cũ không phải nên qua chào một tiếng sao”

“Xem ra tổng giám đốc Lâm không nhớ tôi, nhưng tôi lại có ấn tượng sâu sắc về tổng giám đốc Lâm đấy”

Tôn Lăng hoàn toàn bỏ qua những người khác, ánh mắt không ngừng qua lại trên người Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ.

Anh ta chính là muốn cố ý không nể mặt Lâm Vũ Chân ở trước mặt người ngoài, đặc biệt là để cho Diệp Khinh Vũ thấy công ty mà cô ấy lựa chọn làm đại diện ở trước mặt mình thậm chí không có tư cách nói chuyện ngang hàng!

“Bữa tiệc giao lưu ở tỉnh thành trước kia, tôi cũng có tham dự”

Trên mặt anh ta cười lại kèm theo sự xem thường và giêu cợt: “Tôi càng biết rõ hơn, đó là cậu chủ nhà họ Dương Dương La Lâm muốn làm quen với tổng giám đốc Lâm mới cố ý sắp xếp, chỉ tiếc là bây giờ nhà họ Dương cũng không còn nữa”

Dáng vẻ kỳ quái của anh ta làm cho Lâm Vũ Chân càng thấy phản cảm hơn.

“Mời anh ra ngoài.”

Lâm Vũ Chân trực tiếp ra lệnh đuổi khách.

Nhưng Tôn Lăng lại không để ý, cầm lấy cốc không trên bàn và tự rót rượu cho mình, uống cạn rồi nói: “Tổng giám đốc Lâm đừng tức giận. Nhà họ Dương không còn thì không còn, vậy không phải là tốt hơn sao? Tôi nghe nói tổng giám đốc Lâm không thích Dương La Lâm, tôi cũng ghét anh ta”

“Anh rốt cuộc muốn nói gì?”

Lâm Vũ Chân không nhịn được nói.

“Ha ha, thật ra không có gì, tôi chỉ qua chào hỏi tổng giám đốc Lâm một tiếng thôi”

Tôn Lăng lại rót cho mình một cốc rượu nữa: “Tôi nghe nói, Lâm thị không phải có một sản phẩm mới sắp đưa ra thị trường sao? Hình như sẽ tổ chức buổi họp báo vào.

cuối tuần thì phải?”

“Thật khéo! Trên tay tôi cũng có một sản phẩm mới cũng sắp được công bố, thời gian à? Lại vừa vặn cùng một ngày với bên tổng giám đốc Lâm các cô. Cô nói có khéo hay không không chứ?”

Vẻ mặt Lâm Vũ Chân đã thật sự không dễ nhìn.

“Bên chúng tôi cũng quay một quảng cáo tuyên truyền, đương nhiên người mẫu mới tới không thể so sánh với cô đây, chỉ có điều hiệu quả cũng không kém”

Tôn Lăng không hề để ý tới vẻ mặt của Lâm Vũ Chân, khiêu khích: “Không biết chờ tới khi hai sản phẩm cùng được đưa ra thị trường một lượt, sản phẩm của tập đoàn Lâm thị có thể sẽ trực tiếp chết non hay không nhỉ? Đến lúc đó, tổng giám đốc Lâm cũng đừng tức giận đấy.”

“Còn nữa, Lâm thị trả nổi chỉ phí để cô đây làm người đại diện sao? Nếu không trả được, tôi có thể trả giúp cho một ít”

Tôn Lăng tới hoàn toàn chính là để khiêu khích!

Cũng là tuyên bố sản phẩm mới, tự nhiên lựa chọn cùng một ngày với Lâm thị, đồng thời cũng quay quảng cáo tuyên truyền, còn muốn so với Diệp Khinh Vũ à?

Anh ta tìm người mẫu hạng ba, có tư cách này sao?

“Rầm!”

Lâm Vũ Chân không thể nhịn được nữa, vỗ bàn một cái: “Anh đủ rồi đấy: “Còn chưa đủ đâu”

Tôn Lăng cười ha ha, thấy Lâm Vũ Chân tức giận, anh ta trái lại càng cao hứng hơn, trực tiếp công khai trở mặt nói: “Tổng giám đốc Lâm, tôi chỉ muốn nói cho cô biết, Lâm thị muốn tiến quân vào khu đông nam, chỉ dựa vào.

sản phẩm mới của cô là không có cơ hội đâu!”

“Không có nhà họ Dương làm chỗ dựa cho các cô, Lâm thị của các cô không kiên trì được mấy tháng đâu. Ở trước mặt Tôn Lăng tôi, các cô quá yếu.”

Anh ta lắc đầu, trên gương mặt đầy vẻ xem thường.

Anh ta có cả trăm cách để phá hỏng buổi họp báo cho.

ra mắt sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị!

Anh ta muốn công kích tập đoàn Lâm thị, vậy phải phải bắt đầu công kích Lâm Vũ Chân của tập đoàn Lâm thị trướ!

c “Anh nói anh tham gia bữa tiệc giao lưu ở tỉnh Thiên Hải à?”

Đột nhiên, Giang Ninh vẫn không nói gì chợt quay đầu liếc nhìn Tôn Lăng rồi đứng lên: “Vậy anh có biết tôi không?”
 
Chương 434


Tôn Lăng quay đầu, liếc nhìn Giang Ninh và hơi nheo mắt lại.

Anh ta thật sự không có ấn tượng gì về Giang Ninh.

Ngày đó Tôn Lăng đến bữa tiệc giao lưu không lâu, lại câu được quản lý một công ty, hai người mắt đi mày lại uống mấy chén rồi trực tiếp lên tầng thuê phòng.

Anh ta không thấy được cảnh Giang Ninh hung hăng trừng. trị Dương La Lâm, làm dạ dây của gãcăng tới mức muốn nổtung. “` “Anh là ai?”

Tôn Lăng hừ một tiếng: “Tôi nói chuyện với tổng giám đốc Lâm, có phần cho anh nói xen vào sao?”

Anh ta chỉ tay về phía Giang Ninh, không hề khách sáo.

“Rắc!”

Đột nhiên, Giang Ninh giơ tay ra nám lấy ngón trỏ của Tôn Lăng, thuận thế ấn một cái, chỉ nghe rắc một tiếng, ngón tay của Tôn Lăng lập tức bị bẻ gãy!

BÀ Dù thế nào Tôn Lăng cũng không nghĩ tới Giang Ninh tự nhiên nói ra tay liền ra tay, hơn nữa còn cưỡng bạo như vậy!

Anh ta kêu lên một tiếng thảm thiết, âm thanh lập tức xuyên qua phòng riêng, vọng ra ngoài.

Rất nhiều vị khách ở phòng lớn đều vểnh tai, hình như nghe được tiếng kêu thảm thiết nào đó nhưng lại không chân thực, trong chớp mát ngắn ngủi như vậy, cả phòng lớn lập tức im lặng mất vài giây, sau đó lập tức ầm ï trở lại.

“Am Người Tôn Lăng uốn cong theo, đau đến mức mặt lậ tức trắng bệnh: “Anh! Anh thả tay ra!”

“Bây giờ đã có ấn tượng sâu sắc chưa?”

Giang Ninh không buông tay và lại nhẹ nhàng dùng sức, cơ thể Tôn Lăng chỉ có thể càng lúc càng thấp, cuối cùng trực tiếp quỳ xuống!

Bằng không, ngón tay của anh ta sẽ bị bẻ gấy!

Bịch…

Hai đầu gối Tôn Lăng quỳ xuống đất, lại phát ra một tiếng động lớn. Bên ngoài lại thoáng yên tĩnh mất một giây, tất cả mọi người ăn ý quay đầu, liếc nhìn về phía phòng của đám người Giang Ninh.

“Nhà họ Tôn đúng không? Anh muốn đường đường chính chính dùng sản phẩm cạnh tranh trong kinh doanh, chúng tôi hoan nghênh”

Giang Ninh rũ mắt nhìn xuống Tôn Lăng, thản nhiên nói: “Nhưng nếu anh dùng thủ đoạn, tôi sẽ càng vui hơn đấy.”

Đôi mắt kia của anh lại giống như đang nhìn con mồi của mình, lập tức nhìn xuyên ra suy nghĩ sâu trong lòng Tôn Lăng, Tôn Lăng thấy vậy liền kinh hồn khiếp vía!

Người điên này!

“Anh…”

Tôn Lăng cắn răng. Cảm giác đau đớn khi ngón tay bị bẻ gãy này làm cho cơ thể anh ta cũng phải run rẩy: “Anh sẽ phải trả giá đắt đấy!”

SA Anh ta vừa dứt lời, lại không nhịn được kêu lên một tiếng thảm thiết, môi cũng trắng bệch.

Vương Vĩ ở bên cạnh lập tức ngồi thẳng dậy, ngay cả hơi thở cũng trở nên dồn dập.

Tới rồi!

Lại tới rồi!

Bây giờ Giang Ninh mới thật sự là Giang Ninh!

Mới là người đàn ông ngang ngược đến mức làm máu trong toàn thân người ta cũng phải chảy nhanh hơn!

Vừa rồi, không ngờ mình lại từng cụng chén với một người đàn ông như vậy!

“Tôi rất chờ mong”

Giang Ninh không giận mà cười ngược, trên mặt hiện ra xem thường và bình tĩnh, làm cho trong lòng Tôn Lăng tức giận, lại không dám nói gì.

Người trước mắt này tuyệt đối là người điên!

Giang Ninh thả lỏng tay, không muốn vì đánh một người mà phá hỏng hứng thú ăn cơm của mọi người.

“Cút”“

Anh trở lại chỗ ngồi và ngồi xuống. Lúc này chân Tôn Lăng run rẩy cố đứng lên. Anh ta nghiến răng, nhìn Giang Ninh và Lâm Vũ Chân với vẻ hung tợn nhưng vẫn không dám nói gì, ôm ngón tay vội vàng chạy ra ngoài.

Người trong đại sảnh thấy có người từ trong phòng nhỏ đi ra, còn ôm ngón tay, vừa nhìn cũng biết bên trong xảy ra chuyện rồi.

“Nhìn thấy không? Trên đầu gối có vết bẩn, quỳ rồi à”

“Hừ, một tiếng động lớn như vậy, anh tưởng tai tôi điếc chắc? Chắc chắn là quỳ rồi!”

“Dưới đầu gối của người đàn ông có vàng, chỉ quỳ trời xanh và ba mẹ, bên trong chắc là ba anh ta đang giáo huấn con trai rồi”“

Lời xì xào bàn tán của một số người cũng lọt vào trong †ai của Tôn Lăng, lập tức làm cho mặt anh ta đỏ lên, tức giận đến mức muốn giết người!

Anh ta chợt quay đầu lại, mấy người khách lập tức im lặng không nói chuyện, tiếp tục ăn thức ăn của mình.

“Lâm Vũ Chân! Lâm thị!”

Tôn Lăng nghiến răng nghiến lợi: “Tôi phải khiến cho các người cút ra khỏi khu đông naml”
 
Chương 435


Anh ta nói xong lại lập tức rời khỏi đó.

Mà ở trong phòng nhỏ, Giang Ninh bình tĩnh tự nhiên giống như không hề có chuyện gì xảy ra, gắp thức ăn cho Lâm Vũ Chân.

“Mùi vị món này không tệ đâu, em ăn thử xem.”

“Giang Ninh”

Lâm Vữ Chân hơi lỡ lắng: “Tôn Lăng này rốt cuộc là ai, vì sao lại đột nhiên tới nhằm vào Chúng ta nhữ vậy?”

“Không cần để ý làm gì. Chẳng lẽ một con chó sủa em, em cũng muốn mảng lại nó sao”

Giang Ninh mỉm cười nói.

Loại người không có đẳng cấp như vậy, hắn thậm chí còn chưa từng nghe tên, sao có thể để ở trong lòng được.

Nếu cùng ngành, dùng sản phẩm quang minh chính đại cạnh tranh trong kinh doanh, cho dù có thua, Giang Ninh cũng sẽ không nói gì. Nhưng nếu Tôn Lăng muốn dùng một ít thủ đoạn đê tiện.

Vậy Giang Ninh thật sự sẽ rất vui mừng.

Anh sợ nhất là người khác không dùng thủ đoạn.

“Nhưng…”

“Ăn đi”

Giang Ninh lắc đầu: “Đừng làm hỏng tâm trạng đang tốt vì nó, không đáng đâu.”

Anh nói xong liền quay đầu nhìn đám người Diệp Khinh Vũ: ‘Mọi người đừng ngây ra nữa, thức ăn không ngon sao?”

“Ngon!”

Vương Vĩ vội nói.

Anh ta vừa giơ cốc bia lên lại đặt xuống, nghĩ thầm, mình còn có thể chạm cốc uống rượu với Giang Ninh nữa không?

Giang Ninh lên tiếng, mọi người cũng sẽ không để ý nữa.

Lâm Vũ Chân quen rồi. Chỉ cần có Giang Ninh ở đây, cô sẽ không sợ gì nữa.

Cơm nước no nê, Giang Ninh dẫn theo mọi người đi tới khách sạn nghỉ ngơi.

Bọn họ vừa về phòng thì Diệp Khinh Vũ lại gõ cửa.

“Khinh Vũ, sao vậy?”

Lâm Vũ Chân mở cửa, thấy là Diệp Khinh Vũ thì vội hỏi.

Cô đang chuẩn bị nghỉ ngơi một lát đấy.

“Giang Ninh đâu?”

Diệp Khinh Vũ đi vào, thấy Giang Ninh đang ngồi ở trên Sô pha.

“Tôi biết Tôn Lăng kia. Anh ta là gia chủ tương lai của nhà họ Tôn, không dễ chọc vào đâu.”

Diệp Khinh Vũ nói: “Hôm nay anh bẻ ngón tay của anh ta, chỉ sợ anh ta sẽ không bỏ qua đâu”“

Giang Ninh ngẩng đầu, mỉm cười nói: “Còn không dễ chọc hơn nhà họ Tô ở Thành Hải à?”

Ngay cả nhà họ Tô ở Thành Hải mà Giang Ninh còn không để vào mắt, anh tạm thời không ra tay, không phải vì kiêng ky mà có dụng ý khác, bằng không ngày đó Tô Minh Toàn đã chết rồi.

“Không phải.”

Diệp Khinh Vũ nói: “Nhà họ Tôn này thật ra không có gì, nhưng tôi nghe nói hai người chị của Tôn Lăng đều gả cho gia tộc lớn ở phía bắc”

“Điều này có thể tương đối rắc rối.”

Diệp Khinh Vũ vừa tìm bạn hỏi được tình hình này. Nghe nói hai người chị của Tôn Lăng cũng có chút địa vị trong giới giải trí, quả thật không dễ chọc đâu.

Cho nên cô ấy rất lo lắng, vội vàng qua nói cho Giang Ninh biết, muốn bọn họ sớm có sự chuẩn bị.

“Gia tộc lớn ở phía bắc à”

Nhưng vừa nghe đến đây, Giang Ninh trái lại cười nói: “Vậy lại càng không cần phải lo lắng”

Diệp Khinh Vũ ngẩn người.

Cô ấy biết Giang Ninh lợi hại, nhưng đó là gia tộc họ lớn ở phía bắc, cho dù là nhà họ Tô ở Thành Hải có danh tiếng vang dội ở Thành Hải, nhưng cũng vì âm thầm liên hệ với gia tộc họ lớn ở phía bác mà tốn rất nhiều tâm tư đấy.

Nhà họ Tôn này không thể xem như là dựa vào cây lớn, nhưng nếu thật sự muốn làm ầm ï lên, hai người con gái đã lấy chồng kia làm sao có thể mặc kệ được.

Giang Ninh thế mà lại không để ý à?

*Ừ, trong lòng anh biết là được, bất kể thế nào, đừng để cho Vũ Chân bị tổn thương”

Diệp Khinh Vũ nghiêm túc nói.

“Yên tâm”

Giang Ninh gật đầu, anh biết Diệp Khinh Vũ quan tâm tới Lâm Vũ Chân: “Cô đi nghỉ đi, quay chụp từ sáng tới giờ, hẳn cô cũng mệt rồi.”

Diệp Khinh Vũ gật đầu rời đi.

Giang Ninh vẫn ngồi ở trên sô pha, hoàn toàn không để tâm tới lời cô ấy nói.

Gia tộc lớn ở phía bắc à?

Vậy chỉ là trò cười mà thôi, Giang Ninh chưa từng để vào trong mắt đi?

Sau này anh chính là muốn quét sạch bọn chúng!

Không còn một tên!
 
Chương 436


“Khinh Vũ nói gì vậy?”

Lâm Vũ Chân ngáp một cái, đi tới: “Nhìn cô ấy hình như rất lo lắng”

Giang Ninh mỉm cười: “Không sao, em mệt thì đi nghỉ đi.”

Mình nói Lâm Vũ Chân không cần lo lắng, cô nhóc này.

lại thật sự không lo lắng à Người vô tâm như vậy thật sự. khiến người ta yêu thích.

Vĩnh viễn sẽ không hỏi nhiều, sẽ không xoắn xuýt, chỉ cần mình nói với cô ấy thì cô ấy sẽ nghe, quá ngoan ngoãn sừt Lâm Vũ Chân ngoan ngoãn gật đầu, lại thay quần áo và chui vào trong chăn ngủ.

Chỉ lát sau, trong chăn lại có một cái tay thò ra, còn có giọng nói mơ hồ: “Chồng, giường ấm rồi”

‘Giang Ninh đúng là hết cách rồi.

Cô nhóc này thật giỏi chọc người!

Anh lập tức lao tới, lại chỉ nghe được tiếng hít thở đều đặn của Lâm Vũ Chân, cô đã ngủ mất rồi.

“Vợ à, em đã nhiều lần dụ dỗ anh phạm tội rồi đấy”

Giang Ninh dở khóc dở cười, không dám có động tác quá mạnh, sợ sẽ đánh thức Lâm Vũ Chân. Anh chỉ đành phải cẩn thận vén một góc chăn lên và chui vào, sau đó không dám cử động nữa.

Lúc đó, Tôn Lăng vừa xử lý xong vết thương ở ngón tay, sắc mặt cực kỳ khó coi, giống như ăn phải chuột chết vậy.

Đặc biệt là ở trong nhà hàng tự nhiên có người nói anh †a là con trai bị ba giáo huấn mới quỳ xuống, anh ta càng tức giận đến mức suýt nữa thắt cả ruột rồi.

“Còn tưởng là nhân vật gì lớn, hóa ra chỉ là một thằng đi ởrểt”

Tôn Lăng cười lạnh, giễu cợt nói: “Đồ chó mất mặt!”

Qủa Tam ngồi ở đó, trên chân cũng đang quấn băng, một người gãy ngón tay, một kẻ gãy chân, thật ra vẫn rất có duyên.

“Cậu Tôn, thăng nhóc này có chút bản lĩnh, hơn nữa ra tay vô cùng ác độc!”

Qủa Tam nói: “Có cần tôi tìm người giế t chết hắn hay không?”

Đôi mát Tôn Lăng lạnh lùng.

“Gần đây Kiến Châu không yên ổn, đừng làm loạn!”

Dương Tiêu và nhà họ Dương đều bị diệt trong một đêm, cộng với Ngũ Hổ Kiến Châu đều chết thảm ở trong trang viên Tụ Hiền kia, lúc đó đã khiến cho cả Kiến Châu phải chấn động.

Có người lại nói Dương Tiêu trêu chọc nhân vật lớn trong giới xã hội đen Thiên Hải, cho nên mới phải gặp kiếp nạn này.

Nhưng Tôn Lăng lại biết, Dương Tiêu ngầm quan hệ với gia tộc họ lớn ở phía bác, cho dù không mạnh nhưng vẫn vô số liên quan, giới xã hội đen Thiên Hải muốn ra tay, cho dù không quan tâm tới nhà họ Dương, cũng phải cân nhắc tới phương bắc một chút chứ?

Đặc biệt là anh ta thông qua chị mình biết được một vài chuyện, lại càng kiêng ky và kính sợ những gia tộc lớn ở phương bác.

Cho nên anh ta kết luận, nhà họ Dương và Dương Tiêu bị phá hủy tuyệt đối không chỉ đơn giản như bề ngoài thấy đượ!

c Giới xã hội đen Thiên Hải bên kia chỉ là một sự ngụy.

trang mà thôi, nhân vật lớn chân chính nhất định là ở phương bắc.

“Nhưng cứ trơ mắt nhìn bọn chúng kiêu căng như vậy sao?”

Qủa Tam giận: “Tôi thật sự muốn gi ết chết bọn họ!”

“Hừ, muốn đối phó với một người mà chỉ dựa vào nắm đấm là vô dụng”

Tôn Lăng cười lạnh: “Muốn giết người thì càng phải giết tâm!”

Mát Qủa Tam lập tức sáng lên.

“Cậu Tôn, ngài có chiêu gì?”

“Lâm thị này không phải là muốn tiến vào thị trường khu đông nam, vì thế đã bỏ ra rất nhiều nhân lực, tài lực sao?”

Tôn Lăng đột nhiên cười gian: “Anh nói xem, nếu bọn họ cuối cùng thất bại, chỉ có thể chật vật cút ra khỏi khu đông nam, sẽ là tâm tình thế nào chứ?”

“Chắc chán sẽ rất phẫn nộ! Rất tuyệt vọng!”

Qủa Tam lập tức nói.

“Không sail”

Tôn Lăng cười to: “Tôi chính là muốn bọn họ phẫn nộ, muốn bọn họ tuyệt vọng! Muốn bọn họ tổn thất vô cùng nghiêm trọng!”

“Đấu với Tôn Lăng tôi à, bọn họ tính là cái rắm!”

“Không có nhà họ Dương làm chỗ dựa cho bọn họ, bọn họ liền không có tư cách bước vào khu đông nam này”
 
Chương 437


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tôn Lăng trước sau cho rằng trước đây tập đoàn Lâm thị muốn tiến vào khu đông nam lại phải mượn thế lực của.

nhà họ Dương, chỉ tiếc là Dương La Lâm kia là quỷ đoản mệnh đã chết, nhà họ Dương cũng bị sụp đổ.

Anh ta căn bản không biết, nếu ngày đó anh ta không lên tầng thuê phòng với người khác, bây giờ sẽ không trêu chọc một người mà cả đời này anh ta đều không dám trêu chọ!

c Tôn Lăng nhanh chồng có kế hoạch;lập tức vảy tay, Qủa Tam nhảy lò cò tới, ghé lỗ tai qua.: “Nghe rõ chưa? Chúng ta ra tay từ cả hai phía, làm cho buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị lần này trở thành một trò cười!”

“Vâng!”

Qủa Tam võ tay, trên ện ra sự ngoan độc: “Cậu Tôn yên tâm. Đến lúc đó, tôi sẽ đánh gãy chân của thằng ở rể, bắt hẳn quỳ trước mặt cậu Tôn, cúi đầu nhận sail”

Gã nói xong lập tức chống gậy rời đi, mà Tôn Lăng cũng bắt đầu hành động.

Anh ta gọi điện thoại, rất nhanh lại có người đi vào văn phòng.

“Tổng giám đốc Tôn”

[Diendantruyen.Com] Siêu Cấp Phú Nhị Đại
 
Chương 438


Hoàng Phương rất bình tĩnh: “Anh nói vậy là có ý gì?”

“Đương nhiên là đưa tiền cho anh Hoàng rồi. Chỉ cần anh Hoàng giúp tôi chuyện này, tôi sẽ lập tức đưa ra chi phiếu hai chục triệu!”

Bên kia điện thoại càng lúc càng tự tin hơn, bởi vì anh ta nghe được Hoàng Phương đã dao động.

Hai chục triệu, làm việc mấy trăm năm có có thể kiếm được số tiền này? ….. z®, à J Đừng nói kẻ làm công ăn lương nhỏ, cho dù là quản lý cao cấp của công ty cũng sẽ xiêu lòng, hơn nữa chỉ là một chuyện nhỏ, một cái nhấc tay mà thôi Chác chán kiếm lời!

Nghe giọng nói trong điện thoại, Hoàng Phương khế cau mày: “Chỉ vậy thôi à2”

“Có phải anh cảm thấy rất có lợi, đúng không? Ha ha ha, yên tâm, lát nữa sẽ có người đưa chi phiếu đến tay anh Hoàng, đồng thời tôi cũng hi vọng anh suy nghĩ đến chuyện sang bên tôi làm việc”

“Tôi bảo đảm anh sẽ nhận được nhiều hơn so với khi còn ở Lâm thị!”

Bên kia nói xong liền cúp máy.

Hoàng Phương hít sâu một hơi, mặt hơi đỏ lên Hai chục triệu à!

Đối phương đúng là đủ hào phóng, chỉ chút chuyện như vậy thì thật sự là một cái nhấc tay của anh ta, chỉ cần vừa động tay một cái chính là hai chục triệu.

Thậm chí còn tìm cả đường lui cho anh ta!

Mười phút sau, có người liên hệ với Hoàng Phương, đưa cho anh ta một món hàng chuyển phát nhanh. Tay Hoàng Phương hơi run rẩy, mở hộp hàng chuyển phát nhanh ra nhìn, trong đó là một tờ chi phiếu khống hai chục triệu!

Chuyện còn chưa làm mà đã đưa tiền trước à?

Chẳng lẽ không sợ mình cầm tiền bỏ chạy sao!

Hoàng Phương điều chỉnh lại tâm trạng, im lặng cất tờ chi phiếu và lập tức quay trở về Studio.

Cùng lúc đó, Tôn Lăng ở bên kia để điện thoại xuống, anh ta đã xác định kế hoạch của mình được thực hiện.

Không ai có thể từ chối hai chục triệu. Đây là một khoản tiền mà rất nhiều người phải mất mấy đời cũng không kiếm được, đặc biệt là chỉ cần một vài động tác đơn giản lại có thể nhận được, vừa không nguy hiểm lại không có chút áp lực nào.

Chỉ có kẻ ngu mới không muốn nhận số tiền này!

“Lâm Vũ Chân, cô sẽ tận mắt nhìn thấy tập đoàn Lâm thị phải mất thể diện ở trước mặt tất cả truyền thông!”

Tôn Lăng cười ha ha, trên gương mặt đầy vẻ đắc ý, hình như anh ta đã nhìn thấy buổi họp báo ngày đó, Lâm Vũ Chân và Lâm thị trở thành trò cười cho thiên hạ ở trước mặt mọi người ra sao.

Sợ rằng sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị còn chưa có cơ hội đưa ra thị trường, mới sinh đã phải chết non rồi!

Anh ta sắp không thể chờ đợi nổi nữa.

Bây giờ, buổi họp báo của hai nhà đã được xác định là cùng một ngày, cùng một thời gian, thậm chí là cùng một địa điểm. Tôn Lăng còn đặc biệt chọn hội trường ở ngay bên cạnh tập đoàn Lâm thị, cách nhau không quá ba mươi mét, gần như là mặt đối mặt!

Chỉ cần ở trước mặt tất cả truyền thông, ấn chặt tập.

đoàn Lâm thị xuống mặt đất chà xát trên một tiếp điểm là tuyên truyền quảng cáo này, vậy tập đoàn Lâm thị lại đừng mong ngẩng đầu lên được ở khu đông nam.

Tôn Lăng làm tốt tất cả chuẩn bị, thậm chí thu xếp xong cả tiệc mừng công.

Đến lúc đó, sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị “chết non”, anh ta sẽ mượn cơ hội này, làm cho sản phẩm của mình nhanh chóng được đưa ra thị trường chiếm lĩnh định mức trên thị trường!

Vừa có thể thông qua sát hạch của gia tộc, lại có thể hung hăng giẫm đạp tập đoàn Lâm thị xuống dưới chân, thậm chí khiến cho bọn họ vĩnh viễn cút ra khỏi khu đông nam.

Một công đôi việ!

cLúc đó, ở phòng của Giang Ninh trong khách sạn.

Anh đang ngồi ở trên sô pha pha trà, nhàn nhã lại thoải mái.

Với người khác mà nói thì là tới đây để công tác, đối với anh chính là đi du lịch thư giãn.

Lâm Vũ Chân ngồi trước bàn làm việc bên cạnh, vẫn đang xử lý một vài công việc khác của công ty, Giang Ninh cũng không quấy rầy cô.

“Cốc cốc cốc.”

Tiếng gõ cửa vang lên, Giang Ninh đáp một tiếng, Hoàng Phương đẩy cửa đi vào.

“Anh Ninh, chế tác hậu kỳ cho tuyên truyền đã được hoàn thành, anh có muốn xem qua một chút không?”

Anh ta hơi cúi người, đầu cúi xuống nhìn dưới mặt đất.

“Không cần, tôi tin tưởng anh”

“Vâng”

Hoàng Phương khẽ gật đầu: “Vậy buổi họp báo chiều nay sẽ dùng bản này: Giang Ninh gật đầu, không nói gì nữa.

Hoàng Phương xoay người lui ra ngoài.

Anh ta vừa ra khỏi phòng, lại bước nhanh tới đầu cầu thang, thấy một người đứng đó, rõ ràng đã chờ từ rất lâu.
 
Chương 439


Hoàng Phương cẩn thận nhìn xung quanh, thấy không có ai đi theo, lúc này mới móc một cái thẻ nhớ từ trong túi ra, đưa cho người kia.

“Đây là phim của các người trong máy quay, tôi đã giúp các người xử lý xong, hiệu quả còn tốt hơn so với Lâm thịt”

“Vậy còn phim tuyên truyền của Lâm thị thì sao?”

“Đã làn theo yêu cầu của Tổng giấm đốc Tôn rồi”

“Rất tốt, anh Hoàng, tôi thay mặt tổng giám đốc Tôn cảm ơn anh”

Người kia nói xong lại nhét thẻ nhớ vào trong túi, đội mũ lưỡi trai rồi lặng lẽ rời đi theo lối cầu thang.

Thấy bóng dáng anh ta biến mất, Hoàng Phương mới thở hắt ra một hơi.

Anh ta lau mồ hôi trên đầu và cảm giác hai chân của mình vẫn còn đang run rẩy, Căng thẳng chết đi được.

“Cốc cốc cốc…”

Phòng Giang Ninh lại vang lên tiếng gõ cửa.

Lần này không đợi anh trả lời, Hoàng Phương trực tiếp đẩy cửa bước vào và lập tức đóng cửa lại.

“Anh Ninh, tôi lo chết đi được!”

“Lo cái gì?”

Giang Ninh rót một chén trà: “Nào, uống một ngụm trà cho đỡ sợ”

Hoàng Phương lập tức đi qua ngồi xuống, cầm chén trà lên uống, cổ họng ực ực ực ực, hầu kết hoạt động lên xuống một hồi.

“Người ta cầm đồ đi rồi à?”

“Cầm đi rồi”

Hoàng Phương hít sâu một hơi: “Bọn họ nhất định sẽ xem thử, nhưng không có vấn đề gì, đoạn trước đều bình †hường, tới buổi họp báo ngày đó, tôi sẽ tiết lộ ngay tại hiện trường, sẽ xuất hiện bản thật”

Anh ta vẫn còn có chút căng thẳng.

Từ sau khi nhận được cuộc điện thoại kia, Hoàng Phương đã thấp thỏm mất một lúc.

Từ đầu tới cuối, anh ta chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ lấy hai chục triệu này.

Nói đùa àI Tập đoàn Lâm thị đấy!

Anh ta không biết đã cố gáng, bỏ ra bao nhiêu mới có thể vào tập đoàn Lâm thị, hơn nữa sau khi vào thì chưa từng muốn rời đi.

Với hai chục triệu làm sao có thể đổi được sự tín nhiệm và tôn trọng của ba con nhà họ Lâm cùng Giang Ninh dành cho anh ta chứ?

Lại nói, Giang Ninh trả tiền còn hào phóng hơn bất kỳ ai Anh ta lập tức lặng lẽ báo cáo với Giang Ninh, không ngờ Giang Ninh lại bảo anh ta tiếp tục hợp tác với đối phương, làm theo lời bọn họ nói, chỉ là có động tay động chân một chút mà thôi.

Vừa nghĩ tới tuyên truyền quảng cáo mà mình làm ra, bây giờ chân của Hoàng Phương vẫn hơi run rẩy.

“Anh Ninh, hai chục triệu này…

“Cầm đi”

Giang Ninh thậm chí còn chẳng nâng mí mắt lên: “Người khác đưa thì làm gì có chuyện không lấy. Cứ coi như là tiền thưởng lần này, tự anh quyết định đi, phát cho đoàn đội cấp dưới của anh cũng được.”

“Cảm ơn anh Ninh!”

Hoàng Phương lập tức kích động.

Hai chục triệu, nói ra vẫn là rất nhiều đấy!

Anh ta vừa cầm tiền thưởng hơn một triệu, bây giờ lại là hai chục triệu, đây là sắp đi l3n đỉnh cao của cuộc đời, cưới cô vợ trắng trẻo xinh đẹp lại giàu có à.

“Anh ta còn mời anh đi tới công ty bọn họ, anh có đi không?”

“Chết cũng không đi!”

Hoàng Phương lập tức lác đầu như trống bỏi vậy: “Anh Ninh, anh có đuổi thì tôi cũng không đi!”

Giang Ninh buồn cười.

Thấy Hoàng Phương ngay cả chết còn không sợ, cũng phải che chở cho thiết bị, máy móc của Lâm thị, anh liền xác định được người này đáng để giữ lại.

Về phần Tôn Lăng, bây giờ anh ta còn không biết, đối với công nhân viên của tập đoàn Lâm thị hiện nay, cảm giác †ập thể và cảm giác vinh dự có thể mãnh liệt đến mức.

nào.

Muốn bọn họ phản bội Lâm thị lại chẳng khác nào muốn bọn họ phản bội lại người nhà của mình!

“Được rồi, diễn kịch mà như thật vậy. Lần sau cần người đại diện, tôi tính để cho anh đóng vai chính đấy.”

Hoàng Phương vừa nghe vậy thì lập tức càng kích động hơn, liên tục gật đầu: “Anh Ninh yên tâm, thời đại học tôi từng học biểu diễn, chỉ chờ cơ hội này thôi.”

Anh ta nói xong, lập tức rời khỏi phòng, chuẩn bị đóng vai nhân vật của mình.

Mà Giang Ninh khẽ nhấp một hớp trà, miệng cười với ý tứ sâu xa.

“Họ Tôn này chắc chắn rất chờ mong buổi họp báo đi?”

“Ừ, tôi thật ra càng chờ mong hơn đấy”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom