Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Chương 460


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả cũng có chút tò mò, cô cảm thấy tang thi là chủng loại không có tư duy, thế nhưng con tang thi phía sau lại không như thế, rõ ràng nó có suy nghĩ.

Cho nên cô tính thử câu thông, không thể tưởng được thế mà lại thành công!

Vì thế, ở mọi người thời điểm không biết, Mạc Vân Quả đã nói chuyện với Diệp Đồng Đồng.

Sau đó, từ chỗ Diệp Đồng Đồng Mạc Vân Quả biết được mục tiêu của cô nàng là Tiêu Nho, còn có Diệp Đồng Đồng muốn gặp Tiêu Nho, cho nên vừa rồi Mạc Vân Quả mới hỏi câu kia.

Sau khi cự tuyệt Diệp Đồng, Mạc Vân Quả nói cho cô nàng biết Tiêu Nho không sao, nhất định sẽ không biến thành tang thi.

Lúc này, Diệp Đồng Đồng mới yên lòng, lại cố chấp không rời khỏi bọn họ, dùng ưu thế cấp bậc tang thi của mình, không cho lại gần bọn họ.

Diệp Đồng Đồng nghĩ, chỉ cần đứng từ xa lặng lẽ bảo vệ người con kia cũng tốt.

Nói trở về, sau khi Ân Dật Huyền nói xong câu kia, liền trầm mặc.

Mà xe vẫn cứ tiến về phía trước, đã không có tang thi ngăn trở, tốc độ của bọn họ tăng lên không ít.

Mọi người đều ăn ý không nói gì, Mạc Vân Quả cũng không tiếp tục ăn khoai lát, Ừ...... Khoai lát của cô đã ăn hết rồi.

Cứ như vậy, đại khái qua một giờ, Tiêu Nho dần có dấu hiệu tỉnh lại

"Tiểu Nho Tử! Cậu cuối cùng cũng tỉnh!" Quế Quỷ là người đầu tiên phát hiện Tiêu Nho tỉnh lại.

Tiêu Nho có chút suy yếu, cậu ấy rõ ràng nhớ mình bị tang thi cào bị thương, tình huống hiện tại rốt cuộc là......

Tiêu Nho nhìn thoáng qua cánh tay mình, nơi đó đã không còn dấu vết màu đen.

"Này......" Tiêu Nho ngẩng đầu nhìn Quế Quỷ, trong mắt thập phần kinh ngạc.

"Hắc hắc! Cậu cũng xem như phúc lớn mạng lớn." Quế Quỷ cười hì hì nói một câu.

Lúc này, Tiêu Nho mới có tâm tư đánh giá hoàn cảnh xung quanh, khi cậu ấy thì thấy Ân Dật Huyền, rõ rành kích động hơn một chút.

"Lão đại!"

" Ừ." Ân Dật Huyền lại khôi phục tư thái lạnh nhạt kia, nhưng trong mắt lại toát ra vẻ ấm áp.

"Không có việc gì thì tốt." Ân Dật Huyền nói.

"Cảm ơn!" Tiêu Nho mỉm cười nói, toàn bộ biểu tình trở nên nhu hòa, giống như buông xuống đại sự.

Theo sau, Quế Quỷ lại nói vài chuyện xảy ra trong lúc Tiêu Nho hôn mê, cũng nói là Tiêu Vũ Than đã cứu cậu ấy.

Tiêu Nho là người thông minh cỡ nào, cậu ấy lập tức nhìn sang phía Tiêu Vũ Thanh nói: "Cảm ơn."

Tiêu Vũ Thanh gật đầu mỉm cười, không nói gì.

"A, đúng rồi, còn có một việc muốn cùng cậu nói." Quế Quỷ vỗ vỗ bả vai Tiêu Nho, trên mặt hiện lên một tia khó xử.

Tiêu Nho cảm thấy tò mò, cậu ấy đã tỉnh, còn có cái gì khó xử đâu?

"Khụ khụ, cậu còn nhớ tang thi cào cậu bị thương tang thi không? Ừ...... Cô ấy muốn gặp cậu." Quế Quỷ nói thẳng.

"Ha?" Tiêu Nho vốn là người trấn  định, lúc này cũng không nhịn được kinh ngạc.

Cái gì gọi là tang thi cào mình bị thương muốn gặp mình? Tiêu Nho tỏ vẻ cậu ấy có điểm ngốc.

"Ai, cuối cùng cậu muốn gặp hay không? Tớ nói với cậu này, tang thi kia đã đi theo chúng ta suốt một đoạn đường dài rồi đấy!" Quế Quỷ còn không ngại nói thêm.

Tiêu Nho vẫn cảm thấy có điểm ngốc, cậu ấy nhìn nhìn Ân Dật Huyền, lại nhìn nhìn Quế Quỷ, lại nhìn nhìn mọi người ở đây, do dự một chút nói: "Theo một đường?"

"Đúng vậy đúng vậy!" Quế Quỷ mười phần tích cực trả lời nói, cậu muốn thấy tang thi kia nha! Tò mò 

~( ̄▽ ̄)~*

" Cô ấy muốn gặp cậu." Mạc Vân Quả ở ngay lúc này chen vào nói một câu.

Tiêu Nho đỡ trán, ai tới nói cho cậu ấy, tình hình hiện tại là như thế nào đây?

"Lão đại......" Tiêu Nho không thể không đem ánh mắt cầu cứu hướng lại phía Ân Dật Huyền, lại chỉ đổi lấy một câu của Ân Dật Huyền " Gặp không?"

Tiêu Nho:......
 
Chương 461


Edit: Linhlady

“Ai nha nha, xem cái dáng vẻ buồn bực của Tiêu Nho kìa, chậc chậc chậc ~”

“Tha thứ cho ta khi không phúc hậu mà cười 2333333333333”

“Lại nói tiếp, chỉ có một mình ta cảm thấy tò mò muốn biết làm sao tiểu Quả Quả làm sao có thể biết được tình huống của tang thi kia sao?”

“Không không không, ta cũng tò mò, chẳng qua ta không hỏi, như vậy có vẻ ta giống nhà bác học 233333333333”

“Ta thấy lầu trên chính là một tiểu ngốc nghếch ~”

“Nha, tiểu Quả Quả, ngươi tới nói nói đi?”

Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, ở trong đầu trả lời: “Ta cùng cô ấy nói chuyện.”

“ Hử? Nói chuyện? Là kiểu nói chuyện mà ta đang hiểu kia sao?”

“Bằng không còn có cách nào nói chuyện?”

“Di? Vì sao khi tiểu Quả Quả nói chuyện với tang thi kia chúng ta nghe không được?”

“ Hừm, khẳng định do có tinh thần lực câu thông nha!”

“Không hổ là tiểu Quả Quả nhà ta, thế mà ở chỗ chúng ta không thấy, liền tự mình sáng lập ra lĩnh vực tinh thần lực đệ nhị.”

“ Hả? Lĩnh vực tinh thần lực đệ nhị là cái quỷ gì?”

“A a a a! Cầu giải thích!”

“Cảm giác có vẻ rất cường đại.”

“Lĩnh vực ting thần lực đệ nhị chính lĩnh vực tinh thần lực đệ nhị nha, cụ thể ta cũng không biết, hắc hắc!”

“Lầu trên gạt người!”

“Ta liền lừa ngươi, sao nào! (* ̄︶ ̄)”

“……”

“……”

Mạc Vân Quả:……

Vốn dĩ Mạc Vân Quả còn muốn biết theo như phòng phát sóng trực tiếp lĩnh vực tinh thần lực đệ nhị là cái gì, lại không nghĩ đến người kia lại không chịu giải thích.

Mạc Vân Quả đem cái nghi vấn này đặt ở trong lòng, tính toán ngày sau lại hỏi lại.

Cùng lúc đó, Tiêu Nho cũng quyết định.

“Vậy gặp mặt đi.”

Theo ý của Tiêu Nho, Mạc Vân Quả lập tức truyền đại lại cho Diệp Đồng Đồng, đồng thời xe cũng ngừng lại.

Mấy người xuống xe, liền thấy được tang thi đứng ở sau xe, trên người cô nàng có vài chỗ hư thối, so với những con tang thi nhìn khiến người ta cay mắt kia, tình huống tang thi trước mắt rõ ràng muốn tốt một chút.

Tuy rằng nói trên người vẫn có một ít hư thối thịt, nhưng ít ra không khiến người khác cảm thấy ghê tởm.

Tiêu Nho nhìn tang thi trước mắt, trên mặt không có chút nào chán ghét cùng ghét bỏ, chỉ ôn nhu hỏi nói: “Nghe nói cô muốn gặp tôi?”

Diệp Đồng Đồng vô cùng vui vẻ, chỉ cần thấy người này, cô nàng liền cảm thấy vui vẻ! ヾ(≧?≦*)ヾ

“Ca ca…… Cho……”

Diệp Đồng Đồng không biết từ nơi nào lấy ra một ít đồ ăn, bên trong thậm chí còn có bánh kem nhỏ!

Tiêu Nho kinh ngạc nhìn thoáng qua Diệp Đồng Đồng, hỏi: “Cho tôi?”

“Cho…… Cho……” Diệp Đồng Đồng chỉ liên tiếp lặp lại một chữ cái này, e sợ Tiêu Nho đói bụng.

“Cảm ơn.” Tiêu Nho thật lòng nói câu cảm ơn, tuy rằng không biết vì sao tang thi lại đối xử với mình tốt như vậy, nhưng một màn trước mắt này, đủ để cho tâm cậu ấy ấm áp lên.

“Hắc…… Hắc……” Diệp Đồng Đồng trong miệng phát ra âm điệu kì quái, nhìn dáng vẻ hẳn là đang cười.

Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Diệp Đồng Đồng, ở trong đầu nói với cô nàng nói: “Vì sao không nói với hắn?”

“Nói…… Nói không nên lời.” Diệp Đồng Đồng cũng đáp lại Mạc Vân Quả, cô nàng biết, cô cũng là một người tốt.

Lúc này, Mạc Vân Quả mới phát hiện, cằm Diệp Đồng Đồng đều sắp rơi xuống, căn b không có cách nào hoàn thành động tác nói chuyện có yêu cầu cao như vậy.

Ngay cả mấy chữ vừa rồi, cũng thật vất vả mới nói ra được, mà kết quả chính là cằm lại rớt xuống một ít.

Mọi người nhìn tang thi cười đến không rõ nguyên do cằm vẫn luôn có dấu hiệu xuống:……

Tiêu Nho:…… Đột nhiên cảm thấy tang thi trước mắt có chút đáng yêu……( ̄ー ̄)
 
Chương 462


Edit: Linhlady

Tiêu Nho nhìn đồ đạc Diệp Đồng Đồng cho cậu ấy, sau đó lại nói câu cảm ơn một lần nữa.

Sau đó bọn họ lên xe chuẩn bị đi tiếp, bất đắc dĩ Diệp Đồng Đồng nhất định phải đi theo bọn họ, cái này làm cho Tiêu Nho cảm thấy khó xử.

Tiêu Nho biết rõ, Ân Dật Huyền muốn tìm thêm người gia nhập, nếu như tang thi này muốn đi theo bọn họ, khẳng định không thể tránh khỏi vận mệnh diệt vong.

Tiêu Nho không hy vọng nhìn thấy cảnh Diệp Đồng Đồng chết, cho nên cậu ấy chỉ có thể xuống xe, đứng ở khoảng cách cách Diệp Đông Đồng một mét dừng lại.

“ Cô trở về đi.” Tiêu Nho ôn nhu nói, giống như đang khuyên bảo một đứa bé.

Diệp Đồng Đồng làm sao có thể đồng ý? Cô nàng thật vất vả mới tìm được người kia, sao có thể sẽ dễ dàng từ bỏ như vậy?

Tiêu Nho có chút bất đắc dĩ, cậu ấy xoa xoa ấn đường, lại nói một câu: “Hiện tại cô, không thích hợp xuất hiện ở xã hội nhân loại.”

Diệp Đồng Đồng biết, hiện tại mình rất xấu, hơn nữa bản thân có thân phận tang thi, căn bản không có cách nào làm bạn bên người Tiêu Nho.

Nhưng mà, cô nàng không cam lòng……

Mạc Vân Quả cũng xuống xe, cô thấy một màn như vậy, trực tiếp ở trong đầu nói với Diệp Đồng Đồng: “Trở nên cường đại.”

Ở trong mắt Mạc Vân Quả mà nói, chỉ có cường đại, mới có thể khiến mọi việc trở nên thuận lợi.

Diệp Đồng Đồng hiển nhiên nghe lọt tai câu này, cô nàng đứng ở nơi đó một hồi lâu, sau đó ở trước mặt cô nàng đột nhiên xuất hiện rất nhiều đồ ăn.

“Cho…… Anh……” Diệp Đồng Đồng lui về phía sau hai bước, miễn cưỡng nói ra một câu như vậy.

Sau đó cô nàng nhìn Tiêu Nho lmột cái, nhanh chóng rời đi.

Mà bên này, Tiêu Nho bị hành động của Diệp Đồng Đồng làm cho khiếp sợ hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, cậu ấy biết, nhất định tang thi này có không gian, nói như vậy, cô ấy hẳn có thể sống thật tốt đi?

Tiêu Nho nhìn nhìn những đồ ăn kia, thở dài, sau đó nhờ mọi người mang lên xe.

Bởi vì do đồ vật quá nhiều, Ân Dật Huyền trực tiếp phơi bày không gian của mình ra, thu gần hết số đồ ăn kia vào, chỉ chừa lại một ít để bên ngoài.

Mọi người thấy Ân Dật Huyền có không gian cũng không quá kinh ngạc, giống như chuyện này là điều hiển nhiên.

Đương nhiên, mọi người ai cũng có lú do của riêng mình, tỷ như Tiêu Nho và Quế Quỷ cảm thấy lão đại nhà mình không gì làm không được, có một cái không gian cũng là chuyện đương nhiên.

Trải qua khúc nhạc đệm nhỏ này mọt người lại tiếp tục xuất phát.

Lúc này, Ân Dật Huyền có ý định đi đến Z thi, bởi vì trong kí ức đời trước, Z thị tuy rằng không phát triển mạnh mẽ bằng thành phố S, nhưng vị trí địa lý tốt, cho nên không chịu nhiều tác hại khi bị tang thi tấn công.

Còn nữa, hiện giờ thành phố S sớm đã bị ZF khống chế được, giờ hắn muốn nhúng tay, gần như là truyện không thể.

Ngược lại là Z thị, người ở đây tương đối hỗn loạn, muốn chen ngang vào, không phải là không thể.

Hắn muốn trở thành bá chủ một phương, đương nhiên sẽ chọn quả hồng mềm mà nắn, mà Z thị, chính là nơi khởi đầu của hắn.

Mọi người đối với chuyện này đều không có ý kiến gì, hiện giờ, bọn họ là một tiểu đột, mà người dẫn đầu, không ai khác ngoài Ân Dật Huyền.

Bởi vì Diệp Đồng Đồng rời đi, cho nên đám tang thi kia lại tiếp tục tìm đến.

Bây giờ bọn lại phải tự thân vận động đi giết tang thi, sau đó từ chỗ Ân Dật Huyền, Quế Quỷ cùng Tiêu Nho cũng biết cách dùng tinh hạch, sử dụng nó để thăng cấp dị năng.

Cứ như vậy, mấy ngày đi qua.

Đoàn người đi tới Z thị, bởi vì đã lộ không gian, cho nên Ân Dật Huyền cũng không thèm che giấu, lấy xe mà trước mạt thế mình đã chuẩn bị ra, chia đoàn người thành hai nhóm
 
Chương 463


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả đương nhiên xe đi cùng xe với Ân Dật Huyền và Tiêu Thanh Vũ, còn Sở Hương, Tiêu Nhẹ, Tiêu Nho cùng Quế Quỷ một xe.

Đoàn người ngược lại ở chung rất hài hoà, trong thời mạt thế này cũng xem như thoải mái.

Lúc này Z thị đã thành lập một căn cứ quy mô nhỏ, trước mạt thế, ở nơi này cũng có người ZF, chỉ là không nhiều như ở thành phố S mà thôi.

Giống như tiểu thuyết miêu ta, bên ngoài căn cứ có một đội ngũ dài người xếp hàng, trước của căn cứ cũng có người kiểm tra.

Tiêu Nho xuống xe dò gỏi một chút xem phí muốn vào căn cứ Z là bao nhiêu, ước chừng là mười cân lương thực.

Đừng xem thương mười cân lương thực này, trong thời mạt thế mà nói, chính là đồ vật so với vàng còn có giá trị hơn.

Đương nhiên đám người Ân Dật Huyền không thiếu đồ ăn, bọn họ cũng biết quy củ, quy quy củ củ giao đồ ăn, sau đó đi theo người trong căn cứ tiến hành thủ tục đăng kí.

Trong quy định của căn cứ, dị năng giả có ưu đãi, có thể có một gian phòng miễn phí, còn là gian phòng nào, vậy xem dị năng của họ là gì.

Bởi vì đám người của Ân Dật Huyền là một tiểu đội, hơn nữa trong đội ngũ đa số đều có dị năng, cho nên bọn họ được phân đến một căn biệt thự ở trung tâm thành phố.

Mấy người ngược lại không có cảm giác gì, mấy người khác lại nhìn qua đây với ánh mắt hâm mộ.

Sau khi đăng kí xong bọn họ sẽ được cách ly mười hai tiếng, đảm bảo không có ai bị cảm nhiễm.

Chờ sau khi sắp xếp xong đồ đạc, ai cũng có vẻ mệt mỏi.

Ân Dật Huyền mang theo đám người Mạc Vân Quả tới biệt thự, sau khi phân phòng, mọi người ăn một chút rồi đi về phòng ngủ.

Mạc Vân Quả lại không hề cảm thấy mệt mỏi, trong không gian của của cô có không ít đồ giúp ninh thần ích khí.

Chờ đến khi những người khác đều tỉnh ngủ, đã là giữ trưa ngày thứ hai.

Sau khi Ân Dật Huyền tỉnh lại, chuyện đầu tiên hắn làm đó là để cho Tiêu Nho và Quế Quỷ đi thăm tình huống trong căn cứ.

Sau đó thừa dịp những người khác còn chưa phát hiện ra tác dụng của tinh hạch, hắn yêu cầu sau khi mọi người giết tang thi phải thu phập tinh hạch để nâng cấp dị năng.

Tiêu Nho thuộc về người có IQ cao, tuy rằng bản thân cậu ấy cũng có dị năng, nhưng Ân Dật Huyền suy nghĩ muốn để cậu ấy ở lại, xử lý mọi chuyện trong căn cứ, nhân tiện mơ rộng thêm thế lực của bọn họ.

Đương nhiên, ở nơi này đội hình chính là các tiểu đội, mà thành viên trung tâm, đại khái cũng chỉ có mấy người.

Những ngày tiếp theo, Mạc Vân Quả chỉ có một việc đó là đánh tang thi đánh tang thi đánh tang thi, nói tóm lại, chỉ có đánh tang thi……

Tình cảm của Ân Dật Huyền cùng Tiêu Thanh Vũ cũng nhanh chóng tăng lên, tuy rằng Mạc Vân Quả cũng không cách nào nhìn ra được, nhưng chuyện này không thể nào qua mắt được đám người thích bát quái trong phòng phát sóng trực tiếp.

Còn những người khác đều âm thầm tăng năng lực của mình lên từng ngày.

Bởi vì mọi người đều biết, ở cái mạt thế này, cường giả vi tôn.

Cứ như vậy, một tháng trôi qua.

Ở thời điểm Mạc Vân Quả không biết, Ân Dật Huyền đã trở thành nhân vật chạm bỏng tay trong căn cứ, người cao tầng cũng tung cành oliu muốn mời chào hắn, còn những người dân bìn thường không ít người muốn đầu quân cho hắn.

Ân Dật Huyền đang từng bước hoàn thành mục tiêu sau khi trọng sinh, kẻ thù đời trước, hắn cũng từng bước tiêu diệt.

Bởi vì có kinh nghiệm đời trước, so với người khác Ân Dật Huyền biết nhiều chuyện hơn, rất nhiều người có năng lực chưa trưởng thành đã bị hắn thu phục, đầu quân làm thuộc hạ trung thành của hắn.

Ở dưới mạt thế tàn nhẫn, có một nhóm người, nỗ lực tồn tại.
 
Chương 464


Edit: Linhlady

Ngày hôm nay, Mạc Vân Quả đang ở biệt thự nghỉ ngơi, bởi vì mấy ngày liên tiếp đi giết tang thi ( thu thập vật tư), cho nên hôm nay Ân Dật Huyền cho mọi người nghỉ ngơi, tùy ý thả lỏng.

Phương thức nghỉ ngơi của Mạc Vân Quả chính là ở trong phòng ăn, ăn khoai lát cùng với đồ ăn vặt thu phập được.

Mấy thứ này đương nhiên không thể khiến cô no bụng, cũng chỉ có Mạc Vân Quả sẽ lãng phí không gian đi thu thập chúng nó.

Đương nhiên, chắc hẳn đám người Ân Dật Huyền cũng biết Mạc Vân Quả có không gian, cũng mặc cho cô túy ý thu thập.

Hiện tại Ân Dật Huyền cùng Tiêu Vũ Thanh cùng đồng đội khi còn ơe teong quân ngũ tiếp cận đám người trung tâm, cùng lúc đó đám người trong phòng thí nghiệm cũng tìm ra cách sử dụng tinh hạch, hơn nữa thông báo cho toàn thế giới, mà tinh hạch, cũng trở thành tiền lưu thông trong căn cứ.

Mà đám người có dị năng trong nhím của Ân Dật Huyền biết cách dùng dị năng từ trước giờ cấp bậc đã rất lợi hại.

Quần chúng trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn Mạc Vân Quả vẫn luôn không ngừng ăn, các loại ngôn luận đều bắt bật ra.

“Ai nha, tiểu Quả Quả, ngươi không cần ăn, ngươi đều sắp ăn thành béo Quả Quả mất rồi.”

“Béo Quả Quả, ngươi đừng ăn…… Lại ăn liền thành đại béo Quả Quả……︿( ̄︶ ̄)︿”

“ Đúng vậy nha, béo Quả Quả, ta đoán động phủ  của ngươi hẳn có không ít thứ tốt, ngươi ăn ở đó đi! Ngươi nhanh quăng đám thực phẩm rác rưởi kia đi, nếu không nhất định sẽ béo nha!”

“Béo Quả Quả, thật vất vả mới được một ngày nghỉ, ngươi đừng ở mãi trong biệt thự như thế, đi ra ngoài một chút đi!”

“ Đúng vậy đó ~”

“Béo Quả Quả, ngoan, đi ra ngoài hoạt động hoạt động.”

“Phốc, lầu trên là một đám người xấu, thế mà lại gọi tiểu Quả Quả là béo Quả Quả, tiểu Quả Quả của nhà chúng ta nơi nào béo!”

“ Đúng vậy đúng vậy! Béo Quả Quả nhà chúng ta một chút cũng không mập! ( ̄▽ ̄)/”

“……”

Mạc Vân Quả nhìn đến phòng phát sóng trực tiếp nói câu này, theo bản năng nhéo nhéo mặt mình, thịt trên mặt lún vào rồi bật ra, hình như có mập lên một chút.

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả lại cúi đầu nhìn thoáng qua bụng nhỉ của mình, vươn tay lại nhéo nhéo bụng nhỏ, giống như cũng có chút thịt.

Mạc Vân Quả:……

Giờ phút này, Mạc Vân Quả cảm thấy những người trong phòng phát sóng trực tiếp thật có chút đạo lý, cô nghĩ nghĩ, quyết định đi ra ngoài đi dạo.

Mạc Vân Quả một tay cầm lấy túi khoai to, răng rắc răng rắc ăn.

Vài phút sau, cô lại cầm thêm một túi nữa rồi mới đi ra cửa.

Mọi người đều đang vội vàng làm.việc của mình, cho nên Mạc Vân Quả ra cửa không có ai chú ý tới.

Lúc này căn cứ bước đầu đã có quy mô, mọi chuyện cũng dần theo quỹ đạo.

Chỉ là những người bình thường không có dị năng, lại có cuộc sống sống không bằng chết, thế mà lại là thái độ bình thường ở mạt thế.

Mạc Vân Quả nghênh ngang đi ở trên đường cái, không ít người đem ánh mắt dừng ở trên người cô, nhưng lại không dám tiến lên cưới đoạt.

Liếc mắt nhìn qua cách ăn mặc của Mạc Vân Quả, bọn họ liền biết bọn họ không thể trêu vào.

Tại mạt thế này, đại bộ phận người đều mặt xám mày tro, trên mặt Mạc Vân Quả không có biểu hiện một chút suy sút nào, quần áo tuy rằng không xa hoa, nhưng cũng sạch sẽ, so với đại bộ phận người ở đây thì tốt hơn nhiều.

Hơn nữa khuôn mặt kia của cô thật sự có tính lừa gạt, khiến những người khác chỉ có thể đứng nhìn từ xa.

Mạc Vân Quả đem khoai lát ăn xong, vỗ vỗ tay, tùy ý đi dạo.

Nói là tùy ý, thật ra đang xem phìng phát sóng trực tiếp nói chuyện phiếm, xem bọn họ muốn nhìn địa phương nào.

Cứ như vậy, suốt một đoạn đường đi, Mạc Vân Quả đi tới nơi giao dịch, ở bên trong này, thứ gì cũng đều có thể giao dịch.
 
Chương 465


Edit: Linhlady

Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng tò mò khung cảnh ở trong này, làm đủ các loại làm nũng bán manh để Mạc Vân Quả mang theo bọn họ đi xem.

Cứ như vậy, Mạc Vân Quả đi vào nơi giao dịch.

Nói là nơi giao dịch, thật ra là một con đường lớn, ở nơi này bày đủ các loại hàng hoá.

Mạc Vân Quả nhìn một chút, quán có đồ cổ, có các loại gia cụ, thậm chí, còn có người……

Bọn họ muốn giao dịch, đơn giản là đồ ăn, dược phẩm, hoặc là tinh hạch.

Ở nơi giao dịch, đại đa số người ở đây đều có dáng vẻ u buồn tuyệt vọng, bên trong dáng vẻ đó lại ẩn nhẫn có một tua hy vọng.

“Ai, đây là nơi giao dịch tại mạt thế sao, thật đúng là như xóm nghèo.”

“Thật là có chỗ người bán người, tấm tắc.”

“ Cứ làm như trước mạt thế không có vụ bán người vậy.”

“ Thật ra cũng có, chỉ là lúc đó là giao dịch ngầm, hiện tại, nhìn xem còn có thể bán một cách quang minh chính đại.”

“ Đúng là như thế, thế nhưng cũng có quan hệ gì với chúng ta đâu.”

“ Ừ, nói cũng phải.”

“Béo Quả Quả, tiếp tục đi về phía trước đi ~ nhìn xem có chuyện gì hay ho không ~”

“Béo Quả Quả ~ ngươi lớn mật hơn đi về phía trước đi ~”

“Béo Quả Quả, đừng có ngừng a ~ tiếp tục  ~”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả tiếp tục đi trên đường lớn, đối với mời chài của đám người hai bên đường, toàn bộ đều bị Mạc Vân Quả xem nhẹ, khuôn mặt lạnh lẽo, người ngoài nhìn không ra một chút cảm xúc nào.

Ở phía trước, có rất nhiều người vây ở một chỗ, Mạc Vân Quả bị đám người phòng phát sóng trực tiếp giật dây đi lại chỗ đó, cô tang nhanh tốc độ, rất nhanh lại chỗ đám đông.

Mạc Vân Quả dáng người nhỏ gầy, hơn nữa cô rất linh hoạt, chẳng mấy chốc tiến vào trung tâm của đám người.

Chỉ thấy Ân Dật Huyền cùng Tiêu Vũ Thanh đứng trước một người đầy máu me nằm trên mặt đất, ở phía trước người kia có một cô gái, hai tay cô ấy không ngừng hiện lên ánh sáng trắng, muốn chữa khỏi cho người kia.

“Hắn đã chết.” Ân Dật Huyền mở miệng nói, ngữ khí trấn định mà lạnh nhạt.

Cô gái ngồi xổm nơi đó, giống như không nghe thấy câu nói kia, chỉ không ngừng phóng thích hệ năng chữa khỏi của mình, cũng không đáp lại câu nói của Ân Dật Huyền.

Ân Dật Huyền nhìn bóng dáng của cô gái kia,trong mắt xẹt qua một tia phức tạp, hắn đương nhiên biết cô gái này là ai, ở đời trước, được mệnh danh là  “Chữa khỏi chi thần”, có thể nói, ở trong tay cô ấy, người cô ấy muốn chữa khỏi, không ai không vượt qua.

Mà bước ngoặc trong cuộc đời cô ấy, đó là người cô ấy yêu qua đời……

Khi mạt thế ập đến, Ân Dật Huyền vẫn luôn tìm kiếm cô gái này, thế nhưng một chút tin tức cũng không có, thẳng đến hôm nay, hắn mang theo Tiêu Vũ Thanh tới nơi này xem có muốn giao dịch gì không, không ngờ lại gặp người này.

Ân Đạt Huyền cũng không biết lý do tại sao người cô ấy yêu lại chết, thời điểm hắn tới, người con trai kia đã đầy máu tươi, ngay cả hô hấp cũng không có

Ân Dật Huyền chỉ trần thuật sự thật, hắn muốn cô gái kia biết sự thật thôi, bất đắc dĩ người kia lại không nghe vào.

Lúc Mạc Vân Quả nhìn thấy Ân Dật Huyền với Tiêu Vũ Thanh, cô đã nhanh chóng chạy lại chỗ đó, kéo ống tay áo Tiêu Vã Thanh, từ trong không gian lấy ra một viên đường, đưa cho Tiêu Vũ Thanh có sắc mặt không tốt.

“Ăn.”

Tiêu Vũ Thanh sửng sốt, duỗi tay tiếp nhận viên đường kia, lúc đang chuẩn bị bỏ vào trong miệng, liền thấy cô gái vốn đang ngồi chỗ kia bỗng nhiên quay đầu, đôi mắt sung huyết, biểu tình dữ tợn, nhìn chằm chằm viên đường trong tay Tiêu Vũ Thanh, giống như bằng mọi giá phải cướp được nó.

“ Cô……” Tiêu Vũ Thanh sửng sốt, lời muốn nói ra lại đột nhiên ngừng lại.
 
Chương 466


Edit: Linhlady

Vân Thất Thất nhìn  “Đường” Tiêu Vũ Thanh cầm trong tay, liều mạng ức chế tâm muốn cướp đoạt của mình lại.

Cô ấy có thể cẩm nhận được nơi đó chứa nồng đậm linh lực sinh mệnh, từ sau khi thức tỉnh dịnh năng chữa khỏi, cô ấy với linh lực sinh mệnh vô cùng mẫn cảm.

Vân Thất Thất biết, Dương ca ca còn chưa chết, chỉ là linh lực sinh mệnh của hắn giảm đi mà thôi.

Hiện tại dị năng của cô ấy quá thấp, nếu có thể thăng cái hai cấp, cô ấy tuyệt đối tự tin có thể chữa khỏi.

Vân Thất Thất cũng biết, hai người trước mắt rất mạnh, cô ấy đánh không lại, nhưng mà……

Cô ấy quay đầu nhìn Trình Phi Dương đã không còn hô hấp, ở trong lòng hạ một cái quyết định.

“Đem nó cho tôi, cô muốn cái gì tôi cũng sẽ cho cô.”

Vân Thất Thất nhìn chằm chằm kia viên “Đường”, ánh mắt cứng cỏi, trên mặt cô ất toàn là vết bẩn, lại không che nổi ánh sáng trong đôi mắt kia.

Tiêu Vũ Thanh nhạy bén biết Vân Thất Thất đang nói đến cái gì, Tiêu Vũ Thanh nhìn viên đường trong tay, theo bản năng lại nhìn Mạc Vân Quả một cái, lại phát hiện cô đang ngẩn người.

Tiêu Vũ Thanh:……

Ân Dật Huyền cũng đoán được cái gì đó, trực giác cho hắn biết Mạc Vân Quả có rất nhiều bí mật, viên đường này có tác dụng với Vân Thất Thất, nhưng hắn cũng biết hiện tại không phải lúc để hỏi.

Ân Dật Huyền cùng Tiêu Vũ Thanh liếc nhau, lập tức hiểu rõ ý của đối phương.

Tiêu Vũ Thanh xoa xoa tóc Mạc Vân Quả, đồng thời đem viên đường đưa cho Ân Dật Huyền.

Ân Dật Huyền cầm viên đường trong tay, ánh mắt Vân Thất Thất lập tức chuyển sang vị trí của Ân Dật Huyền.

“Cho tôi.” Cô ấy khẽ cắn môi, ngữ khí khẩn thiết.

“ Cho cô cũng được, nhưng cô lấy gì để đổi?” Ân Dật Huyền trầm tĩnh hỏi, giờ vật ở trong tay của hắn, lúc này có vẻ trầm trọng hơn.

“Anh nghĩ muốn cái gì?” Vân Thất Thất hỏi, không tự giác nắm chặt tay.

Ân Dật Huyền nghe được lời này, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nho nhỏ.

“ Tôi muốn cô.”

“Không có khả năng!” Vân Thất Thất nổi giận gầm lên một tiếng, hiển nhiên đã hiểu nhầm ý của Ân Dật Huyền.

Tiêu Vũ Thanh giật giật khóe miệng, lôi kéo ống tay áo Ân Dật Huyền, ý bảo hắn đừng nói nữa, sau đó mới quay lại nhìn Vân Thất Thất nói: “ Cô hiểu lầm, ý của anh ấy đó là, muốn cô nguyện ý trung thành với chúng tôi.”

Vân Thất Thất nghe được lời này, cũng không mặt đỏ, chỉ vững vàng gật gật đầu, lên tiếng “ Được.”

Như như thế Ân Dật Huyền đưa viên đường cho Vân Thất Thất.

Vân Thất Thất ném vào miệng mình, sau đó dùng miệng đút cho người con trai gần như đã chết kia.

Gần như bằng tốc độ mắt thường có thể thấy, vết thương trên người người kia dần khép lại, mọi người cũng có thể cảm nhận được hô hấp của người kia dần ổn định.

Giờ khắc này, ánh mắt mọi người kia nhìn Ân Dật Huyền ít nhiều có thay đổi.

Nếu nói ngay từ đầu chỉ có tò mò, thì bây giờ đã chuyển sang kính sợ cùng kinh sợ.

Đây là thủ đoạn thông thiên như thế nào, mới có thể ngay lập tức cứu một người.

Ân Dật Huyền thấy một màn như vậ, hô hấp tăng thêm một phân, cho dù là hắn, cũng không thể nghĩ viên đường kia lại có tác dụng lớn như vậy.

Hắn biết, qua hôm nay, sẽ có không ít người tìm hắn, chỉ sợ ngày tháng sau này, sẽ không được yên bình.

Bên này, Vân Thất Thất thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần có một tia sinh cơ, cô ấy nhất định có thể cứu được người kia.

Vân Thất Thất ôn nhu vuốt ve khuôn mặt Trình Phi Dương, vài giây sau, cô ấy dùng tư thế công chúa bế người kia lên!

Mọi người:……

Mạc Vân Quả: Tư thế này có chút quen thuộc!
 
Chương 467


Edit: Linhlady

Vân Thất Thất không thèm để ý tới ánh nhìn của người khác, tuy rằng Trình Phi Dương còn chưa tỉnh, nhưng hiện tại đã không có gì trở ngại.

Khuôn mặt Vân Thất Thất bình tĩnh, hơi ngước lên nhìn Ân Dật Huyền nói: “Đi thôi.”

Ân Dật Huyền nhướng mày, cũng không để ý thái độ của Vân Thất Thất, nắm tay Tiêu Vũ Thanh đi trước.

Mạc Vân Quả vốn dĩ không có ý định đi theo, khổ nổi tay của cô bị Tiêu Vũ Thanh nắm chặt không bỏ, không còn cách nào khác cô đành đi theo về.

Dù sao cũng đã đi được khá khá ở khu giao dịch, giờ có quay ề cũng không sao.

Trở lại biệt thự, yêu cầu đầu tiên Vân Thất Thất muốn là có một gian phòng, sau khi sắp xếp xong cho Trình Phi Dương cô ấy mới đi xuống chỗ đám người Ân Dật Huyền.

Ở trên đường về Tiêu Vũ Thanh cũng đã hỏi qua Mạc Vân Quả viên đường kia là cái gì.

Mạc Vân Quả chỉ trả lời một chữ: Kẹo.

Ừ…… Thật là kẹo, động phủ có thật nhiều viên, ăn lên ngọt ngào, coi đã ăn không biết bao nhiêu viên.

Tiêu Vũ Thanh thấy Mạc Vân Quả nói như vậy, cũng không có lại truy vấn thêm, chỉ dặn dò cô không được tùy ý lấy ra nữa.

Mạc Vân Quả gật đầu, xem như đáp ứng.

Thời điểm Vân Thất Thất xuống lầu, hình ảnh đầu tiên cô ấy thấy đó là Tiêu Vũ Thanh đang vuốt tóc Mạc Vân Quả, biểu tình ôn nhu.

Trong mắt Vân Thất Thất xẹt qua một tia quang mang, lướt qua trong giây lát, rất nhanh giống như chỉ là ảo giác.

Vân Thất Thất trực tiếp đi đến bên người Mạc Vân Quả, sau đó đặt mông  ngồi xuống.

Theo sau, cô ấy đàm phán với Ân Dật Huyền, nói những lời cong cong vẹo vẹo, Mạc Vân Quả nghe qua tai giống như lọt vào trong sương mù, an an tĩnh tĩnh làm một kẻ ngốc.

Nhưng thật ra trong phòng phát sóng trực tiếp, mọi người đều sôi nổi khen Ân Dật Huyền, nói hắn là một đại nhân vật làm được việc lớn.

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói như thế, chỉ tán đồng gật đầu, nếu không phải đại nhân vật, Đoàn Tử sẽ ra nhiệm vụ cho cô đến bên cạnh Ân Dật Huyền cùng Tiêu Vũ Thanh xem bịn họ trang bức sao?

Sau khi đàm phán xong, hai người ai cũng nhận được chỗ tốt về mình, dù trên mặt không có biểu hiện gì, thế nhưng bầu không khí quanh đây đã giảm bớt sự ngăn cách.

Vân Thất Thất biết, từ nay về sau cô ấy cùng Dương ca sẽ cống hiến cho người đàn ông này, cũng may, người đàn ông này cũng không tệ lắm, là một người lãnh đạo tốt.

Vân Thất Thất vô cùng cảm ơn ân nhân đã cứu mạng Trình Phi Dương, nhưng cô ấy cũng biết, người chân chính sở hữu viên đường kia, chính là cô gái có khuôn mặt lạnh lẽo đang ngồi bên cạnh mình.

Trong lòng cô ấy đối với Mạc Vân Quả lại cảm thấy yêu thích nhiều một phân, động tác trên tay có chút bất ngờ, xoa xoa mái tóc Mạc Vân Quả, giống như phát tiết cái gì đó

Cứ như vậy, một ngày thanh tĩnh nhàn nhã kết thúc.

Lúc sau, Trình Phi Dương tỉnh lại, làm mọi người kinh ngạc đó là, Trình Phi Dương cũng có dị năng, hơn nữa dị năng cũng đặc thù, là dị năng không khí.

Dị năng không khí, có thể khống chế không khí một phương, khiến người hít thở không thông mà chết.

Đương nhiên, đương nhiên dị năng này cũng có cách tấn công và phòng ngự khác nữa, đương nhiên Trình Phi Dương phải tự mình tìm hiểu.

Trình Phi Dương cũng có một vị trí của mình, nhưng hai người còn có việc riêng, chỉ xin Ân Dật Huyền cho bọn họ ba ngày, bọn họ đi báo thù, xong việc sẽ tự giác trở về.

Ân Dật Huyền sảng khoái đáp ứng, hắn tin tưởng phẩm cách hai người, còn nữa, trong thời mạt thế này, muốn tìm một lão đại như Ân Dật Huyền cũng không dễ.

Ừm…… Cũng không biết này Ân Dật Huyền lấy tự tin từ đâu tới.

Bất quá, ba ngày sau, Vân Thất Thất cùng Trình Phi Dương xác thật đã trở lại, tuy rằng cả người đầy mùi máu, lại có vẻ tinh thần sáng láng, cùng lúc đó, con đường nhân sinh của bọn họ, vừa mới bước sang một trang mới……
 
Chương 468


Edit: Linhlady

Một năm trôi qua, trong một năm này luận ai có thay đổi lớn nhất, không ai ngoài Ân Dật Huyền.

Dùng thời gian một năm, hắn đã ngồi lên vị trí lãnh đạo tối cao của căn cứ, cũng là người sở hữu dị năng mạnh nhất.

Mà tình cảm của hắn cùng Tiêu Vũ Thanh cũng tăng lên từng ngày, hơn nửa năm trước đã xác nhận quan hệ.

Ngoài ra những người khác cũng có cuộc sống khá dễ chịu, Sở Hương trở thành thần xạ thủ, tuy rằng cái tính cách rối rắm kia của anh vẫn không cách nào sửa đổi được.

Mà nhiều thay đổi như vậy, nếu muốn hỏi ai không có biến hoá gì, chỉ sợ chỉ có Mạc Vân Quả.

Mỗi ngày chỉ thích ăn ăn ăn, ừm… Trưng một khuôn mặt lạnh lẽo ăn ăn ăn.

Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp rất nhiều lần nhắc nhở Mạc Vân Quả không cần ăn nhiều như vậy, nếu không thật sự trở thành béo Quả Quả.

Nhưng mà lại vẫn như cũ không ngăn cản được hành động ăn ăn ăn của cô……

Một năm qua đi, hiện tại đã là mùa đông.

Tình huống trong căn cứ tốt hơn rất nhiều, Ân Dật Huyền quy hoạch căn cứ vô cùng tốt, cho dù là người thường, chỉ cần chịu lao động, cũng không đến mức chịu đói.

Mùa đông, tính theo thời gian trước mạt thế, thời gian này là Tết Âm Lịch, nhưng mà hiện giờ……

Ân Dật Huyền xét tình huống trong căn cứ, quyết định năm nay làm cho không khí tết náo nhiệt một chút.

Sau khi thương lượng với mọt người, đạt được sự thống nhất thì bắt tay vào làm việc.

Trong căn ai cũng đều cảm thấy vui vẻ, mọi người đều ở bận rộn chuẩn bị, chỉ mong muốn tận hưởng ngày tốt đẹp kia.

Mà lúc này Mạc Vân Quả lại ngồi xổm trong một góc nhỏ bên ngoài căn cứ, mà phía trước cô, cũng có một người đang ngồi xổm như vậy.

“ Cô đã đến rồi.”

Ngữ khí của Mạc Vân Quả lạnh nhạt giống như đang trần thuật sự thật.

Cô gái đối diện điên cuồng gật đầu, cảm giác giống như bị người đối diện làm hoảng hốt.

“ Tôi nói với cô nha, tôi thật sự nhớ hắn, nhớ đến phát điên.”

Diệp Đồng Đồng mở miệng nói không ngừng, trong giọng nói toát ra vẻ nhớ nhung.

“Nha.” Mạc Vân Quả cắn một ngụm kẹo que lên tiếng.

Diệp Đồng Đồng cũng không ngại thái độ của Mạc Vân Quả, chỉ hơi nghiên mình về phía trước, một đôi mắt to ngập nước cứ như vậy nhìn Mạc Vân Quả, cái miệng nhỏ lúc đóng lúc mở, không hề có xu thế dừng lại.

“ Tôi nói với cô nhé, trên đường tôi tới đây, tôi có gặp một tang thi cấp thấp, t nhưng nó lại tôi tức điên, thế mà lại có tang thi lợi hại như tối, tôi phát bực, đem hắn xử lý, ha ha ha ha ha!”

Lời Diệp Đồng Đồng nói nghe qua nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng nguy hiểm ngay lúc đí, lại là cửu tử nhất sinh.

Mạc Vân Quả gật gật đầu, vươn đầu lưỡi nhỏ liếm liếm kẹo que.

“ Tôi nói với cô nè, tôi rất lợi hại nha, tôi đặc biệt lợi hại, tôi thật sự xào gà xào gà lợi hại!”(???)

Đôi mắt Diệp Đồng Đồng như phát sáng, một mình ngồi một chỗ tự khen mình.

Mạc Vân Quả: Nha.

“ Trước khi tôi tới đây, đã dẹp xong căn cứ thành phố S ha ha ha ha ha! Sau đó tôi liền đem cái căn cứ kia làm căn cứ của tang thi chúng tôi, tôi có phải xào gà lợi hại hay không!”

Mạc Vân Quả: ừm.

“ Tôi lại nói tiếp với cô nhé, những người đó đều quá yếu, thế mà không biết lượng sức vây công tôi, sau đó tôi đem bọn họ đều giết chết hừ hừ hừ!”

Mạc Vân Quả: Nha.

“Bất quá, tôi chỉ giết người xấu thôi, những người bình thường cùng dị năng giả tôi đều thả cho bọn họ chạy hết, hi…… Tôi có phải xào gà lợi hại hay không!”

Thân mình Diệp Đồng Đồng lại hướng về phía trước một chút, chỉ thiếu nước dán lên người Mạc Vân Quả.

Mạc Vân Quả: Ừ, lợi hại, xào gà lợi hại.

Diệp Đồng Đồng:?★,:*:?( ̄▽ ̄)/?:*?°★*

Diệp Đồng Đồng không ngừng nói về chiến tích của mình, cuối cùng trước khi đi, còn nhéo nhéo khuôn mặt Mạc Vân Quả.
 
Chương 469


Edit: Linhlady

“ Tôi là tang thi lợi hại nhất.”

“Tấm tắc, nhớ lại một năm trước, tiểu nha đầu này như vậy, nhìn lại hiện tại, tấm tắc, lấp lánh lấp lánh.”

“ Tiêu Nho kia cũng là một người có phúc khí ha ha ha ha ha ha cách.”

“Ai, các ngươi không cảm thấy sức ăn của tiểu Quả Quả càng ngày càng tăng sao?”

“Phát hiện……”

“Trước kia là cách mấy giờ ăn một lần, hiện tại, một giây đồng hồ đều dừng không được!”

“Các ngươi nói, có khi nào thân thể tiểu Quả Quả nhà ta có vấn đề gì không?”

“Hẳn là không đi?”

“Lại nói tiếp, cái tên Đoàn Tử kia làm sao còn chưa trở về?”

“ Đúng vậy nha, đã một năm rồi, thế mà hệ thống còn chưa thăng cấp xong?”

“Hơn nữa, các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Rõ ràng ở trong thế giới của tiểu Quả Quả đã qua một năm, mà chỗ ta bên này, mới qua một ngày, chẳng lẽ chỉ một mình ta như thế thôi sao?”

“Ta cũng vậy, ta còn nghĩ là do hệ thống thăng cấp……”

“Ta cũng thế, lúc trước khi xem phát sóng trực tiếp của tiểu Quả Quả tỉ lệ thời gian ở vị diện cấp thấp là mười trên một, tới trung cấp là hai trên một, nhưng hiện tại, lại biến thành một trăm trên một!”

“ Hệ thống của chúng ta cũng không thể nào đồng loạt thăng cấp được, xem ra, vấn đề là ở hệ thống phìng phát sóng của tiểu Quả Quả.”

“ Ừm, nhưng hiện tại xem ra, chỉ có thể chờ Đoàn Tử trở lại.”

“Ai, cũng không biết cái cục bột béo kia khi nào thì trở về, mắt thấy béo Quả Quả nhà ta càng ăn càng nhiều, ta có chút hoảng……”

“Hoảng cái gì mà hoảng! Đừng hoảng hốt! Ai nha má ơi, ta cũng luống cuống 〒▽〒……”

“ Nói đừng hoảng hốt, nghe ta nói! Ừ…… Các ngươi vẫn hoảng đi.”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả một ngụm cắn kẹo que, đứng lên vỗ vỗ tay, nhìn Diệp Đồng Đồng còn ngồi xổm trên mặt đất nói: “ Tôi mang cô đi tìm Tiêu Nho.”

Đôi mắt Diệp Đồng Đồng trong nháy mắt sáng ngời, đôi mắt kia như đang pháy sáng, quả thật muốn sáng mù mắt đám người trong phòng phát sóng trực tiếp, cô nàng lập tức nhảy lên, lại bởi vì quá dùng sức, lập tức nhảy cao vài mét, cũng may nơi này hẻo lánh, mới không bị người khác phát hiện.

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả mang theo Diệp Đồng Đồng đi tìm Tiêu Nho, sau đó để hai người giao lưu, còn bản thân cô, chạy về phòng tiếp tục ăn ăn ăn đi……

Cũng không biết Diệp Đồng Đồng cùng Tiêu Nho nói gì đó, sau đó Tiêu Nho lại nói chuyện với Ân Dật Huyền, tiếp theo Ân Dật Huyền tuyên bố chính sách ưu tiên, hoan nghênh mọi người gia nhập căn cứ.

Tiêu Nho cũng nhận ra thân phận của Diệp Đồng Đồng, đã biết cô nàng là hàng xóm kế bên, biết cô nàng thích mình, trong lòng ngũ vị tạp trần, lại không nói ra cùng ai.

Diệp Đồng Đồng cũng lại người vô tư, cả ngày vô tâm vô phế ở bên Tiêu Nho.

Ừ…… Ở trước mặt Tiêu Nho, cô nàng là tiểu nữ sinh nhuyễn manh, rời khỏi Tiêu Nho……

Mọi người: Là đại ma nữ bạo lực hung tàn!  ̄へ ̄!

Thời gian trôi qua, lại một năm qua đi.

Mạc Vân Quả thành công từ tiểu Quả Quả biến thành béo Quả Quả, mọi người vui mừng ( mới là lạ!)

Bởi vì có sự tồn tại của Diệp Đồng Đồng, tang thi cùng nhân loại hoà bình ở chung, nhưng Ân Dật Huyền cũng biết, vật tư của hắn cũng có ngày sẽ hết, Tiêu Vũ Thanh cũng không thể nuôi tất cả mọi người.

Đi khỏi trái đất, tìm một ngôi nhà mới, đây cũng là trăn trở thứ hai của hắn khi trọng sinh trở về.

Phi thuyền vũ trụ vẫn luôn ở trong quá trình nghiên cứu, chỉ thiếu một nguyên liệu quan trọng nữa thôi, nhưng cũng không có cách nào tìm thấy.

Ân Dật Huyền cũng biết có gấp cũng không được, nhưng mắt thấy đồ ăn ngày càng ít đi, cũng sắp không đủ cung cấp cho con người, hắn lại cảm thấy nôn nóng.

Mà tất cả chuyển biến này, lại bắt đầu từ trên người Mạc Vân Quả……
 
Chương 470


Edit: Linhlady

Ở trung tâm căn cứ trong một căn biệt thự xa hoa, trên bàn tay phấn điêu ngọc trác của Mạc Vân Quả cầm một viên đá lấy ra từ trong động phủ, một cái tay khác lại là không ngừng bỏ đồ ăn vào trong miệng.

Quai hàm Mạc Vân Quả phình phình, ngược lại với khuôn mặt lạnh lẽo kia, lại tạo sự tương phải đến đáng yêu.

Quần chúng phòng phát sóng trực tiếp thấy như vậy, sôi nổi tỏ vẻ đau lòng dị thường.

“Ai da uy, béo Quả Quả của ta~”

“Béo Quả Quả, ta xem phát sóng trực tiếp của ngươi, ta đều cảm thấy đói bụng……”

“ Lầu trên ngươi đừng nói nữa, ta đều theo béo Quả Quả nhà ta mập lên……”

“ Hu hu hu, ta cũng vậy……”

“Béo Quả Quả, ngươi nói xem hiện tại ngay cả ngủ ngươi cũng không quên ăn, như thế làm sao được ~”

“ Mấy lầu trên thật hư, béo Quả Quả nhà ta thích ăn thì làm sao!”

Mạc Vân Quả:……

Tuy rằng tiểu Quả Quả biến thành béo Quả Quả, nhưng trên thực tế, cũng chỉ mượt mà hơn lúc trước một ít mà thôi, cả người càng có vẻ phúc hậu một ít, cách chữ béo chân chính còn rất xa.

Nhưng nếu thật sự cứ ăn như bây giờ, khoảng cách đi đến một chữ béo kia cũng không xa.

Mạc Vân Quả cũng không phản bác gì với phòng phát sóng trực tiếp, chỉ chỉ dùng hành động, lấy thêm đồ ăn từ trong động phủ tiếp tục ăn.

“Ký chủ!”

Một thanh âm nghiêm khắc đột nhiên ở phòng phát sóng trực tiếp vang lên, mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp vừa thấy, chỉ thấy một đứa bé đứng ở cửa sổ, biểu tình trên mặt thập phần nghiêm túc.

“Di? Đoàn Tử đã trở lại!”

“Thật sự nha, Đoàn Tử ngươi cuối cùng đã trở lại!”

“Ngươi lần này thăng cấp đúng là đủ lâu 23333333333”

“Trở về thì tốt rồi, ngươi mau đến xem xem béo Quả Quả nhà ta có phải thân thể có vấn đề gì hay không?”

“ Đúng vậy, đúng vậy, mau đến xem xem béo Quả Quả nhà ta!”

Đoàn Tử nhìn Mạc Vân Quả không ngừng ăn, hiếm thấy nhấp nhấp môi.

“Ký chủ, tinh thần lực đệ nhị của ngươi thức tỉnh rồi.”

Đoàn Tử nói lời này, lại từ phòng phát sóng trực tiếp bay ra, trực tiếp xuất hiện ở trước mắt Mạc Vân Quả.

Mọi người: Σ(°△°|||) Đoàn Tử của ta thật lợi hại!

Có thể lấy hư thể xuất hiện ở trước mặt Mạc Vân Quả, đó công năng đầu tiên sau lần thăng cấp này.

Chỉ thấy sau khi Đoàn Tử bay đến trươc mặt Mạc Vân Quả trước, cẩn thận nhìn cô nói: “Ký chủ, lập tức phải rời khỏi nơi này.”

Mạc Vân Quả cắn một khối đường nói: “Nhiệm vụ hoàn thành sao?”

Đoàn Tử gật đầu nói: “ Nhiệm vị ở thế giới này không quan trọng chỉ là nơi để chúng ta quá độ thăng cấp mà thôi, tùy thời đều có thể rời đi.”

Mọi người:…… Cục bột béo thật lợi hại!

Mạc Vân Quả:…… À.

“Ký chủ, tinh thần lực đệ nhỉ của ngươi thức tỉnh rồi, nếu còn không làm ít việc khác, ngươi sẽ béo chết!”

Đoàn Tử thập phần nghiêm túc nói, nói chưa dứt lời đã bắt đầu khởi động trình tự, chuẩn bị truyền tống.

Mạc Vân Quả:……

Cô buông tảng đá kia ra, cũng không có nghĩ đem nó thu hồi lại, dù sao cũng chỉ là một cục đá mà thôi.

Nhưng Mạc Vân Quả không nghĩ tới đó là, động phủ kia, ngay cả một cục đá cũng không đơn giản, mà khối đá Mạc Vân Quả tùy ý buông tay kia, sẽ thay đổi tiến trình toàn bộ nhân loại……

Theo âm thanh Đoàn Tử đếm ngược thanh, Mạc Vân Quả liền biến mất ở trong phòng, chỉ có khối đá an tĩnh nằm đó, chứng minh nơi này đã từng có người ở.

Khi mọi người phát hiện không thấy Mạc Vân Quả, đưa ra rất nhiều suy đoán, cũng phái không ít người đi tìm, nhưng cũng không có kết quả.

Mà tảng đá kia, bởi vì đủ loại chuyện ngoài ý muốn, bị người trong viện nghiên cứu nhìn trúng, trở thành tài liệu quan trọng trong quá trình phi thuyền vũ trụ.

Mà câu chuyện này cuối cùng, Ân Dật Huyền mang theo nhân loại rời khỏi trái đất, chính thức mở ra nhân loại kỷ nguyên mới……
 
Chương 471


Edit: Linhlady

Đoàn Tử mang theo Mạc Vân Quả về tới không gian u ám, đương nhiên lúc này phòng phát sóng cũng đã đóng cửa.

Một hồi sau khi ở không gian u ám, Đoàn Tử liền biến ra một thứ như hồ nước thật lớn, sau đó để Mạc Vân Quả nằm vào.

Mạc Vân Quả dựa theo ý tứ của Đoàn Tử nằm vào, trong lúc đó cô còn chép chép miệng, giống như muốn cắn cái gì đó.

Đoàn Tử thấy hàng động của Mạc Vân Quả nhanh chóng, cũng không chậm trễ, để cô nằm xuống, sau đó Đoàn Tử lấy từ trong không gia linh dịch mà Kẻ Thần Bí đánh thưởng ra.

Ước chừng có một tấn linh dịch, tất cả đều đổ hết vào trong hồ.

Nháy mắt khi linh dịch đổ xuống, Mạc Vân Quả ngay lập tức có cảm giác ấm áp bao quanh cơ thể.

Cô giống như phiêu đãng ở trên thuyền nhỏ, bồng bềnh, bồng bềnh.

Mạc Vân Quả nhắm mắt lại, tùy ý những để linh dịch ki gột rửa thân thể cô, thậm chí cả kinh mạch.

Đoàn Tử vẫn luôn ở một bên nhìn, e sợ xảy ra sai lầm gì.

Thật ra Đoàn Tử cũng không nghĩ tới, nó cũng chỉ mới rời khỏi kí chỉ được hai ngày, làm sao kí chỉ nhà mình lại có thể thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị được rồi, phải biết rằng, trong toàn bộ vũ trụ này, số người thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị chiếm tỉ lệ rất nhỏ.

Mà những người đã thức tỉnh, không ngoại lệ đều là……

Đoàn Tử nghĩ đến đây, khuôn mặt vốn dĩ đã nghiêm túc nay còn nghiêm túc hơn.

Những tinh lich kia bằng mắt thường có thể thấy đang tiến vào cơ thể Mạc Vân Quả, nó không nhịn được thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Hiện giờ nó cùng ký chủ là nhất thể, nếu là ký chủ có chuyện gì, nó cũng không chịu nổi.

Đoàn Tử cũng không có nhiều tâm tư như vậy, chỉ là một mặt muốn Mạc Vân Quả sống tốt.

Nếu như là một người có tâm tư, sẽ nghĩ đến, vì sao lúc trước Kẻ Thần Bí kia lại đánh thưởng nhiều linh dịch như vậy, chỉ là vì khoe giàu, hoặc là, hắn sớm biết trước có một ngày như vậy……

Thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị, nhất định phải có linh dịch thân thể mới có thể dễ chịu, nếu không, thân thể theo không kịp cường độ của tinh thần lực, cuối cùng chỉ còn thi cốt vô tồn……

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, một tấn linh dịch ngàn năm tất cả tiến vào trong thân thể Mạc Vân Quả, sau đó bị bài xuất ra ngoài.

Chỉ là đồ vật bị bài xuất ra, đã sớm không còn linh khí, thật chí là màu sắc, cũng không còn tinh khiết như ban đầu.

Khi Mạc Vân Quả tỉnh lại, Đoàn Tử đã đem đồ vật thu vào, mà trên người cô, cũng sạch sẽ, nhìn không ra một chút ướt át nào.

Mạc Vân Quả cảm thấy trang thái thân thể vô cùng tốt, cô chớp chớp mắt, cái loại cảm giác muốn ăn không ngừng cũng vơi đi nhiều.

Đoàn Tử bay đến trước mặt Mạc Vân Quả, chọc chọc khuôn mặt cô nói: “Ký chủ là một tên đại ngu ngốc!”

Mạc Vân Quả:……

“Đại ngu ngốc! Đại ngu ngốc! Đại ngu ngốc!” Đoàn Tử lại chọc chọc gưing mặt Mạc Vân Quả nói cái không ngừng.

Mạc Vân Quả:……

Cô nâng tay lên, chọc chọc bụng nhỏ mũm mĩm của Đoàn Tử nói: “Đoàn Tử là cái đại ngu ngốc.”

Đoàn Tử:……

“Ký chủ, làm sao ngươi có thể thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị?” Nó tò mò hỏi.

Mạc Vân Quả nghiêng đầu, hỏi: “Tinh thần lực đệ nhị?”

Đoàn Tử:……

“ Ừ, tinh thần lực đệ nhị.” Nó lại cường điệu một lần nữa.

Mạc Vân Quả: Không biết.

Đoàn Tử:……

Đoàn Tử cảm thấy, ký chủ nhà mình đại khái là người đầu tiên trong lịch sử vũ trụ trong khoing biết làm sao mình có thể thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị đi?

Nên nói như thế nào đây? Ừ…… Vận khí thật tốt?

Đoàn Tử cũng không rối rắm quá lâu, cũng không tiếp tục hỏi thêm, hiểu biết về tinh thần lực đệ nhị của nó cũng hữu hạn, nếu ký chủ hỏi tới, nó cũng không nhất định có thể nói rõ ràng.
 
Chương 472


Edit: Linhlady

“Ký chủ, ngươi muốn mở phòng phát sóng trực tiếp chưa?” Đoàn Tử hỏi.

Mạc Vân Quả cảm thấy trạng thái thân thể hiện tại của mình khá tốt, cho nên cô gật gật đầu, xem như đồng ý.

Đoàn Tử tiếp thu mệnh lệnh, lập tức bắt đầu truyền tống, ừ…… Thế giới lần này vẫn tương đối nhẹ nhàng.

Cùng lúc đó, ở vị diện văn minh trung đẳng tại trung tâm thành phố S, trong một căn biệt thự xa hoa.

Một người đàn ông mặc áo ngủ nhìn một cô gái đang ngủ say, khóe miệng nhộn nhạo, ý cười ấm áp.

Hắn hơi hơi cúi đầu, hôn hôn mái tóc cô gái, một tia mặt trời trút xuống xuống, mang theo ấm áp nhè nhẹ.

“Công chúa của tôi, em nên thuwsc giấc rôi.”

Giọng nói của hắn thuần hậu như bình rượu cỗ lâu năm, trong đó lại mang theo một tia ái muội không rõ.

Mạc Vân Quả mông king tỉnh lại trong giọng nói này, cô chớp chớp mắt, nhìn người đàn ông ghé lại gần mình, theo bản năng đẩy ra xa.

Nhưng vừa vươn tay ra, đến nửa đường lại bị người đàn ông cản lại.

“Tiểu công chúa, buổi sáng vừa mới tỉnh lại đã bạo lực như thế thì không tốt đâu ~”

Hắn khẽ cười một tiếng, trong tay lại không nỡ dùng sức, chỉ chậm rãi buông xuống tay Mạc Vân Quả ra.

Mà lúc này Mạc Vân Quả lại ở trong lòng kinh ngạc, người đàn ông này sức lực, thật lớn!

Khúc Viêm ngồi ngay ngắn, nhìn sắc mặt lạnh lẽo của Mạc Vân Quả, trong mắt nhộn nhạo quấn quýt một tia tình yêu.

“ Dậy rửa mặt đi, lúc nữa chúng ta còn có hội nghị.”

Nói xong câu đó, Khúc Viêm liền đứng dậy đi ra ngoài.

Lúc này Mạc Vân Quả mới có tâm tư tới xem bối cảnh chuyện xưa cùng nhiệm vụ mà Đoàn Tử truyền cho cô.

Nói là bối cảnh, cũng thật ít ỏi không quá một trăm chữ, quả thật là giới thiệu không thể đơn giản hơn!

Đây là một chuyện xưa già cỗi, hào môn thế gia, tổng tài Khúc Viêm cùng thiên kim Mạc Vân Quả liên hôn, hiện giờ đã qua ba năm.

Teong ba năm này, hai người đều phân phòng ngủ, cũng không có gì vướng mắc đến nhau.

Trong lòng Khúc Viêm, đương nhiên có người mình yêu, mà chỗ nguyên chủ, cũng tương tự như thế.

Hai người ước định, ba năm sau sẽ ly hôn trong hoà bình, từng người sẽ đi tìm người mình yêu.

Mà ngày hôm qua, hai người đã ký giấy thỏa thuận ly hôn, xem như ly hôn trong hoà bình.

Vốn dĩ nguyên chủ muốn đi ngay, bất đắc dĩ hôm qua mưa to, sấm chớp không ngừng, giao thông không thuận tiên, cho nên cô đành ở lại.

Ngày hôm sau, Mạc Vân Quả đã thay thế đến nơi này.

“Ai nha nha nha, các ngươi xác định Khúc Viêm đối nguyên chủ không yêu? Vừa rồi ánh mắt kia sắp tràn cả tình yêu ra rồi, quả thực!”

“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy không có khả năng không yêu a.”

“Chẳng lẽ có uẩn khúc?”

“ Nhưng mà giấy thoả thuận ly hôn cũng đã ký, bây giờ Khúc Viêm lại có ý gì đây?”

“ Không lẽ đổ gục trước nhan sắc của tiểu Quả Quả?”

“…… Cái lý do này của lầu trên ta phục!”

“Hơn nữa nhiệm vụ này cũng kỳ kỳ quái quái, ta đọc cũng không hiểu.”

“ Đúng vậy, đúng vậy, sau khi Đoàn Tử thăng cấp trở về thật là càng ngày càng biết chơi.”

“Ai, ta có cảm giác chỉ số thông minh của ta muốn đi nạp phí rồi, nói cách khác, ta không hiểu nổi nhiệm vụ của tiểu Quả Quả nhà ta, nói như vậy, làm sao ta mới có thể trang bức khi đứng trước mặt tiểu Quả Quả đây!”

“Phốc, đối với lầu trên, ta cũng chỉ có một chữ: Phục!”

“Ai, vẫn là xem tiểu Quả Quả nhà ta làm sao để phá giải nhiệm vụ lần này đi 2333333333333”

“Lại có thể xem béo Quả Quả nhà ta dùng chỉ số thông minh 233333333”

“Lầu trên nói bậy, Quả Quả nhà ta đã không phải béo Quả Quả nữa!”

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp thảo luận, tỏ vẻ đối với nhiệm vụ lần này cô cũng không hiểu rõ lắm.

Cái gì gọi là: Váy của em là màu sắc cà vạt của anh?
 
Chương 473


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả tỏ vẻ, chẳng lẽ về sau mỗi khi cô mặc váy, màu sắc phải cùng với màu cà vạt của Khúc Viêm sao?

Nếu mà như vậy, nhiệm vụ có chút hà khắc rồi.

Bởi vì, ừm…… Cô không thích mặc váy.

Mạc Vân Quả lòng mang cái ý tưởng này, đi vào phòng rửa mặt, sau đó ra ngoài, đi về phía tủ quần áo, mở ra, chuẩn bị tìm quần áo xuyên.

Vừa mở tủ quần áo ra, đủ các kiểu váy rực rỡ sắc màu xuất hiện trước mặt Mạc Vân Quả.

Không có quần cùng quần áo, thuần một sắc váy, hơn nữa màu sắc váy vóc cũng đủ đa dạng!

Cái gì mà phấn hồng, hoa đào, hoa mai hồng, còn có xanh lục vv, nhiều màu sắc như vậy, nhueng duy nhất màu vàng Mạc Vân Quả yêu thích lại không có, thậm chí phối với màu vàng cũng không.

Mạc Vân Quả cảm thấy có chút kỳ quái, ở trong bối cảnh chuyện xưa, không có tình tiết nào biểu hiện nguyên chủ thích mặc váy đủ loại màu sắc như thế này, hơn nữa tủ quần áo giống như cũng không có nhiều như thế.

Tuy rằng kỳ quái, nhưng cô cũng không có rối rắm bao lâu, chỉ là chọn một chiếc váy màu xanh hạt mặc lên người.

Lại đơn giản sửa sang lại, một lúc sau, Mạc Vân Quả đi ra ngoài, dựa theo trí nhớ, xuống lầu, chuẩn bị ăn bữa sáng.

Ngay khi Mạc Vân Quả xuống lầu, cửa phòng đối diện vốn đóng chặt cũng mở ra.

Khúc Viêm nhìn thân ảnh Mạc Vân Quả biến mất sau hành lang, lặng im nửa ngày, liền xoay người đi vào phòng.

Teong phìng có một phòng nhỏ, bên trong ngăn tủ, kéo ra không ít cà vạt xếp ngay ngắn trong đó.

Mà căn phòng này, gọi là thiên đường cà vạt cũng không sai.

Ngón tay Khúc Viêm lướt qua các loại màu xanh, sau đó ngừng ở màu sắc giống váy của Mạc Vân Quả, hắn lấy ra cà vạt, thắt ngay ngắn, sau đó đóng của phòng, đi xuống lầu.

Lúc này dưới lầu, Mạc Vân Quả nhìn bàn cơm bày biện đủ loại đồ ăn, hai tay đặt lên bàn, dáng vẻ mười phần ngoan ngoãn.

Khúc Viêm xuống lầu nhìn một màn này, hắn dạo bước qua đi, ổn định vững chắc ngồi ở bên người Mạc Vân Quả.

“Muốn ăn cái gì? Hửm?” Âm cuối như từ xoang mũi vọng lại cuối cùng giống như băng ghi âm vô hạn triền miên.

Mạc Vân Quả nghiêng đầu nhìn về phía Khúc Viêm, khi ánh mắt dừng trên cà vạt của hắn, nhì nó một hồi lâu.

“Thích sao?”

Khúc Viêm cũng không hỏi rõ ràng là thích cái gì, chỉ vô cùng ái muội hỏi một câu như vậy.

Mạc Vân Quả quay đầu, nhìn bàn ăn, không nói gì.

Khúc Viêm đường như đã dự kiến với phản ứng này của Mạc Vân Quả, cũng không giận, chỉ cầm lấy chiếc đũa, gắp đồ ăn cho Mạc Vân Quả.

“Khúc Viêm…… Bị tâm thần phân liệt?”

“Ta cũng cảm thấy vậy, lại nổi điên cái gì đây?”

“Ngày hôm qua không phải ký giấy thỏa thuận ly hôn sao? Như thế nào hiện tại lại đối xử với tiểu Quả Quả nhà ta tốt như vậy?”

“Chẳng lẽ là lãng tử quay đầu?”

“Không cần thiết a, hắn không phải có người mình yêu sao?”

“Chẳng lẽ trong một đêm liền phát hiện tiểu Quả Quả của nhà chúng ta tốt?”

“Thôi đi? Tiểu Quả Quả nhà chúng ta hôm nay mới tới thế giới này đấy!”

“ Thế thì thật kỳ quái, chẳng lẽ có âm mưu gì sao?”

“Các ngươi chú ý tới không? Màu cà vạt của hắn, cùng màu váy của tiểu Quả Quả nhà ta giống nhau như đúc nha!”

“Chẳng lẽ…… Đây là ý tứ của nhiệm vụ? Thật sự đơn giản như vậy?”

“Xem ra do chúng ta suy nghĩ quá phức tạp ha ha ha ha ha.”

“Có chỗ cổ quái, có chỗ cổ quái, có chỗ đại đại cổ quái.”

“Trước mắt còn nhìn không ra cái gì, chỉ có thể tiếp tục quan sát.”

“ Ừm, tiểu Quả Quả lưu tâm một chút nha!”
 
Chương 474


Edit: Linhlady

Phòng phát sóng trực tiếp đều sôi nổi khuyên Mạc Vân Quả cẩn thận một chút, bọn họ lo sợ Khúc Viêm có tâm tư độc ác gì, làm tổn thương Mạc Vân Quả.

Khúc Viêm không hề biết chuyện này, hắn chỉ nhìn Mạc Vân Quả ăn cơm, cô ăn một ngụm, hắn ăn một ngụm, thập phần ăn ý.

Một bữa sáng cũng ăn mất nửa giờ.

Theo sau, Khúc Viêm mang theo Mạc Vân Quả ra cửa, nói là có một hội nghị sắp diễn ra.

Làm tổng tài hào môn, hành tung của Khúc Viêm luôn luôn bí ẩn, nhưng cũng không thể nào ngăn cản nhiệt tình bát quái của mọi người.

Làm phu nhân tổng tài hào môn, hành tung của cô cũng bí ẩn không kém, thậm chí ngoài những trường hợp đặc thù, cô sẽ không xuất hiện cùng lúc với Khúc Viêm.

Nhưng mà, hôm nay đám đảng phái bát quái kia lại có cơ hội tái xuất.

Tổng tài của bọn họ, thế mà lại không theo chân bọn gọ chơi chiến dịch du kích che dấu hành tung!

Mà thoải mái hào phóng xuất hiện trước mặt mọi người, thậm chí còn có động thái muốn chào bọn họ!

Cái này cũng không phải chuyện mấu chốt nhất, mà mấu chốt nhất chính là, bọn họ thế mà lại thấy phu nhân tổng tài!

Đảng bái quái luôn theo dõi Khúc Viêm, đương nhiên biết được chuyện Khúc Viêm cùng vợ có quan hệ bằng mặt không bằng lòng, một chút cảm tình cũng không có.

Hôm nay lại có chuyện gì để bát quái đây? Mới có thể khiến Khúc Viêm mang theo Mạc Vân Quả xuất hiện ở trước mặt mọi người?

Bất kể đám người bát quái kia trong nghĩ như thế nào, từ đầu đến cuối Khúc Viêm vẫn duy trì thái độ bình thản.

Hắn ánh mắt vẫn luôn dừng ở trên người Mạc Vân Quả, cặp mắt kia, chỉ cần người khác nhìn một cái cũng có thể nhìn ra tình yêu trong đó.

Mạc Vân Quả chỉ cảm thấy có một đôi mắt vẫn luôn dừng lại ở trên người cô, cái ánh mắt này vô cùng kỳ quái, làm  cảm thấy cô cả người không được tự nhiên.

Cứ như vậy, một đường tới công ty, Khúc Viêm cùng Mạc Vân Quả song song đi vào công ty.

Trong công ty mọi người cũng khá ngạc nhiên, lặng lẽ nghị luận, đôi mắt hừng hực lửa nóng bát quái kia hận không thể dính trên người Khúc Viêm cùng Mạc Vân Quả.

Cũng có không ít người cẩn thận phát hiện ra màu sắc cà vạt của Khúc Viêm cùng màu váy của Mạc Vân Quả giống hệt nhau, trong lòng quan niệm về tình cảm hai người bất hoà tan biến, cáu này còn gọi cảm tình bất hòa?

Cái này là cẩu lương, bọn họ tỏ vẻ ăn rất vui vẻ ~( ̄▽ ̄)/

Đương nhiên, cũng có một số ít người lòng dạ hẹp hòi tỏ vẻ, tổng tài của bọn họ, cũng không phải phu nhân.

Văn phòng Khúc Viêm ở tầng 99, địa điểm mở cuộc họp cũng nằm ở tầng 99.

Làm tổng tài, Khúc Viêm cũng khá vội, mới đến công ty, ngay lập tức phải mở cuộc họp.

Khúc Viêm cũng không nói gì, chỉ mang theo Mạc Vân Quả vào phòng họp, sau đó ra ý bảo những người khác chuẩn bị tư liệu, lập tức mở họp.

Dư quang nhưng kia thỉnh thoảng dừng ở trên người Mạc Vân Quả, bọn họ tuy rằng rất ít khi nhìn thấy phu nhân tổng tài, nhưng lúc trước hôn lễ hoành tráng oanh động của thành phố S, cho nên với bọn họ kí ức về Mạc Vân Quả còn mới mẻ.

Chỉ so với lúc trước điềm đạm hoa nhã, hiện tại phu nhân, ừm…… Giống như…… Có chút lạnh lẽo? Khiến người ta có chút sợ?

Ừn…… Hy vọng chỉ là ảo giác……

Khúc Viêm nhận thấy mọi người phân tâm, mạnh mẽ gõ gõ bàn, lôi suy nghĩ đang trôi xa của bọn họ lại.

“Hiện tại bắt đầu mở họp, Lý Năm, cậu tới nói……”

Giọng nói của Khúc Viêm vang lên trong phòng họp, mọi người đồng loạt nâng cao tinh thần, cẩn thận nghe.

Mỗi người phát biểu ý kiến của mình, đưa ra kết luận về mỗi vấn đề, thực sự có chút buồn tẻ vô vị.
 
Chương 475


Edit: Linhlady

Mạc Vân Quả ngoan ngoãn ngồi ở chỗ kia, cũng không phát biểu cái gì, an an tĩnh tĩnh, giống như không tồn tại.

Ở trong mắt mọi người, phu nhân không chỉ lạnh lùng hơn trước, mà còn càng thêm an tĩnh.

Mà lúc này Mạc Vân Quả, lại đang nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói chuyện phiếm, ngẫu nhiên chen vào hai câu.

“Ai nha, cái hội nghị thật buồn tẻ, còn không bằng nhìn béo Quả Quả nhà ta ăn cái gì đâu!”

“Tiểu Quả Quả nhà ta đã không còn mập nữa!”

“A, lại nói tiếp, tiểu Quả Quả, lần trước ở thế giới kia có phải thân thể ngươi có vấn đề gì không?”

“ Đúng vậy đúng vậy, bằng không sao lại ăn nhiều như vậy?”

Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, ở trong đầu nói: “Đoàn Tử nói tinh thần lực đệ nhị của ta thức tỉnh.”

“ Hừm, chưa từng nghe qua chuyện thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị lại ăn uống nhiều như vậy nha.”

“ Hưm, nói, đại gia, thế giới của ngươi có người thức tỉnh tinh thần lực đệ nhị rồi sao? Dù sao thế giới của ta cũng không có.”

“Trả lời vấn đề của lầu trên, thức tỉnh tinh thầb lực đệ nhị đương nhiên sẽ không thể trở nên ăn không ngừng như vậy, nhưng phải dưới tiền đề, đó là thân thể đủ sức chịu đựng sự cường thế của tinh thần lực.”

“Từ từ, ta có điểm ngốc, có người nào đó có thể phổ cập giúp một người ngốc nghếch là ta, xem tinh thần lực là cái gì không!”

“Cái này nói như thế nào đây…… Có chút phức tạp, tỷ như có vài thế giới cho rằng tinh thần lực là ý niệm, có nơi cho rằng là linh hồn, hoặc là đồ vật lung tung rối loạn, nhưng nói ngắn lại, đó là tinh thần lực là độc nhất vô nhị, một người chỉ có một loại tinh thần lực.”

“Nhưng mà, trên thế giới này còn tồn tại một loại khác người, bọn họ lấy phương thức nào đí, thức tỉnh loại tinh thần lực thứ hai, tự xưng là tinh thần lực đệ nhị.”

“Nếu nói, tinh thần lực là căn nguyên của người, như vậy tinh thần lực đệ nhị đó là căn nguyên trung căn nguyên.”

“Ai, tóm lại là một loại tồn tại phức tạp.”

“Tuy rằng vẫn có điểm ngốc, nhưng mà! Không hiểu ra sao cả!”

“Đồng ý lầu trên 23333333333333”

“Chúng ta chỉ cần biết rằng rất lợi hại là xong 2333333333333333”

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói như vậy, trong lòng cũng đối với tinh thần lực đệ nhị hiểu đôi phần.

“Mặc kệ nói như thế nào, tiểu Quả Quả nhà ta chính là lợi hại, hắc hắc hắc! Ta muốn là người đầu tiên ôm đùi tiểu Quả Quả nhànta, chờ đến khi tiểu Quả Quả nhà tanđi vào vị diện chả ta, ta liền…… Hắc hắc hắc!”

“…… Lầu trên ngươi thật đáng khinh!”

“Ngươi làm sao biết được tiểu Quả Quả nhà ta nhất định sẽ đi tới vị diện kia của ngươi, hừ hừ hừ!”

“Trực giác!”

“ Tối cho một câu trực giác, tấm tắc, chờ mong chờ mong ~”

“Ai, hội nghị thật sự thật nhàm chán, tiểu Quả Quả tới xướng một bài hát đi.”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả tỏ vẻ, sẽ không ca hát.

Lần này, phòng phát sóng trực tiếp càng thêm hăng hái.

Sẽ không ca hát tốt thôi! Sẽ không ca hát người xướng ra tới mới càng chơi tốt! Đặc biệt là tiểu Quả Quả nhà ta,  khẳng định càng “Dễ nghe”! (~ ̄▽ ̄)~

Vì thế, phòng phát sóng trực tiếp xoát ra liên tiếp câu “Ca hát! ( ̄3 ̄)a”, còn có không ít người xoát lễ vật cho Mạc Vân Quả, phòng phát sóng trực tiếp lại có một phen náo nhiệt.

Mạc Vân Quả:…… Không phát hiện, ừm…… Không phát hiện.

Mạc Vân Quả coi như làm không phát hiện, sau đó đám người phòng phát sóng trực tiếp lại bắt đầu giúp Mạc Vân Quả tìm các loại ca từ, cuối cùng, bài《 hai lão hổ 》 vinh hạnh bị tuyển chọn.

Mạc Vân Quả:…… Hai lão hổ……

Mà bên kia, cũng không biết là cố ý hay vô tình, Khúc Viêm ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, khóe miệng cũng ý cười mang theo một tia ý vị không rõ……
 
Chương 476


Edit: Linhlady

Sắp đến giữa trưa, hội nghị mới xem như kết thúc.

Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn luôn đều quấn lấy Mạc Vân Quả đòi cô ca hát, lại chỉ đổi lấy sự trầm mặc của Mạc Vân Quả.

Ca hát gì đó, cô thật sự sẽ không……

Khúc Viêm một lòng lưỡng dụng, một bên nghe báo cáo, một bên lại nhìn Mạc Vân Quả, chọc đến đám người trong phòng hội nghị nhịn không được nhìn sang Mạc Vân Quả, phỏng đoán ý tứ tổng tài nhà mình.

Sau khi tan họp, vừa lúc đến giờ ăn trưa.

Chuyện khiến cho người ta kinh ngạc đó là, Khúc Viêm cũng không mang theo Mạc Vân Quả đi ra ngoài ăn, mà gọi người trong nhà mang đồ ăn đến.

Mạc Vân Quả nhưng thật cảm thấy không sao cả, thế nhưng đám người trong phòng phát sóng lại nhạy bén thấy Khúc Viêm có chỗ không thích hợp.

Ở văn phòng ăn cơm, Khúc Viêm ăn khá ít, đại đa số thời gian, hắn chỉ nhìn Mạc Vân Quả ăn cơm, trong mắt đều là ý cười.

Sau khi ăn xong, Khúc Viêm để Mạc Vân Quả ở trên sô pha nghỉ trưa, còn bản thân lại đi xử lý công việc.

Khi Mạc Vân Quả dần dần ngủ say, lúc này Khúc Viêm mới buông văn bản trong tay, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh coi.

Hắn tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Mạc Vân Quả, ánh mắt cũng bình tĩnh dừng ở trên mặt Mạc Vân Quả.

“Các ngươi, có thể nhìn thấy đi?”

Khúc Viêm nhẹ giọng nói một câu không rõ nguyên do, lại khiến đám người đang xem phát sóng trực tiếp bỗng nhiên cả kinh.

Bọn họ đang ở thế giới của mình, không thể tin tưởng nhìn Khúc Viêm, bọn họ phảng phất cảm thấy, ánh mắt kia của Khúc Viêm, xuyên thấu qua phòng phát sóng trực tiếp, nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Chờ đến lúc không ít người phản ứng lại, trên người đã nổi lên một tầng mồ hôi lạnh.

Phòng phát sóng trực tiếp lập tức an tĩnh xuống, im như ve sầu mùa đông.

Bọn họ không biết, đến cuối cùng Khúc Viêm có thể nhìn thấy nội dung nói chuyện trong phòng phát sóng trực tiếp hay không, vì bảo hiểm, bọn họ lựa chọn trầm mặc.

Khúc Viêm lại như không nhận ra chuyện đó, ý cười trên khóe miệng càng sâu.

“Thật là…… Đã lâu không gặp……”

Ngón tay mảnh khảnh thon dài của Khúc Viêm vuốt ve đôi mắt của Mạc Vân Quả, đôi mắt đang nhắm lại.

Có vài người trong phòng phát sóng trực tiếp suy đoán cái gì đó, nhưng cuối cùng lại lựa chọn không nói.

Khúc Viêm cười khẽ một tiếng, giống như rất vừa lòng với tình huống này.

“Các ngươi không cần sợ hãi, ta không nhìn thấy các ngươi.”

Hắn nhẹ nhàng thở dài một tiếng, tựa hồ mang theo vô hạn sầu oán.

“Các ngươi nói, hắn nói thật hay giả?”

“ Đúng vậy nha, vừa rồi cái ánh mắt kia thật dọa đến ta.”

“Mẹ., Cái gì đã lâu không gặp, dọa ta ra một thân mồ hôi lạnh.”

“Người này đến tột cùng là ai?”

“Ta cũng muốn biết, một câu nói kia, sợ tới mức ta thiếu chút nữa quỳ xuống!”

“Chẳng lẽ các ngươi không sợ hắn chỉ lừa các ngươi sao……”

“Lầu trên có thể đừng vạch trần được không, để ta làm một đứa bé không biết gì được không?”

“ Hu hu hu hu…… Dọa khóc có được hay không!”

“Ai tới nói cho lão tử, cái người đàn ông quỷ súc này là ai a a a a a a! ( phát điên)”

“Ma ma hỏi ta vì sao quỳ trên mặt đất, ta có thể nói ta là dọa quỳ sao? ( rơi lệ đầy mặt)”

Khúc Viêm thật sự không thể nhìn thấy nội dung trong phòng phát sóng trực tiếp, hắn sớm đã “Bán”.

Tuy rằng nhìn không được, nhưng hắn biết rõ bản tính của đám người trong phòng phát sóng trực tiếp, đương nhiên sẽ đoán được phản ứng của đại đa số người trong phòng phát sóng trực tiếp.

Khúc Viêm cũng không giải thích gì thêm, chỉ nhẹ nhàng nói: “Nếu có một ngày, cô ấy nghi ngờ tôi, các người có bằng lòng thay tôi dấu diếm một vài chuyện hay không?”
 
Chương 477


Edit: Linhlady

“Nắm thảo! Lời này của hắn có ý tứ gì?”

“Không biết! Ta có chút hoảng!”

“ Ý của hắn là muốn chúng ta lừa lừa tiểu Quả Quả sao?”

“Kiên quyết không được! Hừ hừ!”

“ Đúng vậy! Lão tử không sợ cường quyền!”

“Không đáp ứng! Kiên quyết không đáp ứng!”

Khúc Viêm buông tay, nửa quỳ xuống dưới, lại nhẹ giọng nói: “Không phải lừa, chỉ là dấu diếm.”

“…… Các ngươi thật xác định hắn nhìn không thấy nội dung trong phòng phát sóng trực tiếp sao?”

“Thành thật mà nói, ta không xác định.”

“Các ngươi ngã trước, ta có chút không vững.”

“Ta còn có chút ngốc!”

“Người đàn ông này là ai a! Sao có thể hiểu biết rõ chúng ta như vậy?”

“Hắn hẳn không có phòng phát sóng trực tiếp, nếu không hắn trực tiếp ở phòng phát sóng trực tiếp nói không phải tốt hơn sao, hà tất phải làm chuyện mạo hiểm như vậy?”

“Nói cũng đúng, vạn nhất tiểu Quả Quả đột nhiên tỉnh lại làm sao bây giờ?”

“Nói, có khi nào hắn hạ thuốc mê với tiểu Quả Quả không……”

“…… Hẳn là không thể đi?”

“Sẽ không…… Đi……”

Khúc Viêm cũng không biết đề tài trong phòng phát sóng trực tiếp một lần nữa thành công lệch đường ray, hắn chỉ nói: “Ta nghĩ, trong số người ở đây có người đoán được ta là ai, ta xin nhờ những người này đừng nói ra, được không?”

“Khẳng định cũng có một ít người đoán không ra ta là ai, xin nhờ các ngươi đừng hỏi được không?”

Khúc Viêm liên tiếp nói hai câu lời đã  phá hỏng đề tài trong phòng phát sóng trực tiếp, bọn họ tuy rằng có chút tò mò muốn hỏi hắn là ai, nhưng mỗi khi nghĩ đến ánh mắt hắn vừa rồi, bọn họ liền cảm thấy có chút nghĩ mà sợ.

“Yên tâm, ta sẽ không thương tổn cô ấy, cũng sẽ không thương tổn của các ngươi, ta chỉ là……”

Khúc Viêm tạm dừng một chút, tươi cười trên mặt cũng đọng lại, nửa ngày sau, hắn thở dài một hơi, mới nói tiếp: “Muốn cho cô ấy trưởng thành mà thôi.”

“…… Thứ ta nói thẳng, ta cảm giác  mình giống như dừng bút.”

“Lầu trên ngươi muốn là được.”

“Ta cảm giác chỉ số thông minh của ta có chút không đủ dùng, lời này của hắn có ý gì?”

“Nếu ta lý giải không sai mà nói, hắn hẳn là muốn cho tiểu Quả Quả nhà ta không còn lạnh lùng như vậy nữa đi.”

“Đơn giản mà nói, chính để cho cô ấy biết tình cảm là như thế nào.”

“Đây là chuyện dễ dàng sao? Chúng ta bồi tiểu Quả Quả lâu như vậy, dáng vẻ tiểu Quả Quả vẫn ý như cũ.”

“Không, kỳ thật so với ban đầu, tiểu Quả Quả đã trưởng thành rất nhiều, chỉ là, đại khái, khoảng cách tiểu Quả Quả trong suy nghĩ của Khúc Viêm, còn kém xa lắm đi.”

“ Ừm, có lẽ, người đàn ông này lại muốn thêm lửa cho tiểu Quả Quả, để cô ấy nhanh chóng trưởng thành.”

“ Thế nhưng có khả năng sao?”

“Có thể hay không có thể cũng không phải chúng ta nói là được, nhóm người chúng ta, lại có thể giúp được cái gì đâu?”

Những lời này vừa nói ra, phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt liền an tĩnh, mọi người đều đình chỉ thảo luận, thời gian, phảng phất lập tức liền yên lặng.

Nhóm người bọn họ, lại có thể giúp được gì trên con đường trưởng thành của tiểu Quả Quả đây?

Bọn họ luôn luôn là tam quan bất chính, cũng không dám dễ dàng dạy bảo tiểu Quả Quả cái gì, sợ một hai không cẩn thận liền đem người dạy hư, đến lúc đó, tội lỗi của bọn họ có thể to lắm.

Tuy rằng bọn họ ở thế giới từng người đều coi như là bá chủ một phương, nhưng bên trong vũ trụ mênh mông này, lại chỉ nhỏ bé như hạt cát.

Đối mặt với hệ thống phát sóng trực tiếp bọn họ không có nào chống lại quy tắc kia, bọn họ có thể giúp được cho tiểu Quả Quả, kỳ thật rất ít.

Thật ra, bọn họ không nói cho tiểu Quả Quả đó là, ở thế giới thú nhân kia, bởi vì mạnh mẽ thúc đẩy tiến trình thế giới, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều bị trừng phạt, đặc biệt là người đánh thưởng đồ vật cho tiểu Quả Quả kia, hệ thống quan khán phát sóng trực tiếp trực tiếp rớt một bậc……
 
Chương 478


Edit: Linhlady

Thật ra, vốn dĩ Mạc Vân Quả cũng sẽ phải chịu trừng phạt, nhưng lúc ấy bọn họ nghĩ đây là lần thứ hai tiểu Quả Quả mởnphát sóng trực tiếp, cho nên khi hệ thống phát sóng trực tiếp hiện lên dòng chữ “Trừng phạt chính mình or trừng phạt chủ bá” cho bọn họ lựa chọn, bọn họ dứt khoát lựa chọn cái thứ nhất.

Đại đa số người biết đến hệ thống phát này cũng không phải ngày một ngày hai, bọn họ biết rõ quy tắc trong đó.

Mà trong đó có một cái quan trọng nhất, đó là không thể dùng vật đánh thưởng, thay đổi tiến trình vốn có của thế giới đó.

Mỗi cái thế giới đều có quy luật phát triển của riêng mình, hoặc thịnh hoặc suy, nó đều là quy luật vận hành của từng thế giới.

Cho dùn thế giới muốn nâng cấp, cũng phải do người vốn ở thế giới đó hoàn thành, mà không phải là một người tới tác động vào.

Trong phòng phát sóng trực tiếp mọi người đều tâm tư khác nhau, mọi người đều nghĩ đến từng người từng việc.

Phìng phát sóng trực tiếp trước nay vô cùng náo nhiệt, hiện giờ trở nên vô cùng an tĩnh.

Mà tất cả chuyện này, Mạc Vân Quả cũng không biết được.

Khúc Viêm cũng không biết điểm này, hắn không biết người trong phòng phát sóng trực tiếp sẽ có lựa chọn như thế nào, nhưng hắn nghĩ, y theo trình độ sủng ái của đám người kia với Mạc Vân Quả, đương nhiên sẽ không nói cho cô.

Bởi vì, như vậy một chút chỗ tốt cũng không có……

Đôi mắt Khúc Viêm nhuộm đầy ý cười, thật giống như ánh mặt trời rực rỡ, tản ra ánh sáng nóng rực.

Đến khi Mạc Vân Quả tỉnh lại, Khúc Viêm đã ngồi trở lại bàn làm việc, nghiêm chỉnh xem tài liệu.

Mạc Vân Quả ngồi dậy, theo bản năng  nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp, lại phát hiện không có gì mới mẻ.

Không ai nói chuyện, thậm chí các loại lăn lội, bán manh bình thường cũng không có.

Mạc Vân Quả lại nhìn thoáng qua nhân số người xem trong phòng phát sóng trực tiếp, 14520 người, không có gì khâc biệt so với lúc trước, chỉ là……

“Các ngươi……” Mạc Vân Quả ở trong đầu nói, “Làm sao vậy?”

Mạc Vân Quả sẽ không hoài nghi hệ thống có vấn đề, cô có thể cảm giác được, mọi người đều đang xem phát sóng trực tiếp, chỉ là, không có nói chuyện mà thôi.

Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp nghe được Mạc Vân Quả nói chuyện, mới từ trạng thái si ngốc hồi phục lại.

Bọn họ nhìn sắc mặt Mạc Vân Quả vẫn lạnh nhạt như cũ, nhìn đôi mắt vẫn trong suốt thuần tịnh như cũ,đột nhiên lập tức bình thường trở lại.

Ai nói bọn họ không thể làm gì đó?

Bọn họ không phải sẽ bán manh (  ̄︶ ̄) ↗

Lăn lộn _(=з” ∠)_

Đấu biểu tình (* ̄3)(ε ̄*)

Sao!

Quan trọng nhất chính là, tiểu Quả Quả của bọn họ! Sẽ quan tâm bọn họ đấy!

Hừ hừ hừ, tuy rằng tiểu Quả Quả nhà bọn họ trưởng thành chậm một chút, nhưng quan sát một người chậm rãi trưởng thành gì đó, không phải cũng là một loại lạc thú sao?

Bọn họ lúc trước sở dĩ lựa chọn lưu lại, còn không phải là vì vẫn luôn muốn nhìn tiểu Quả Quả trưởng thành, trưởng thành thành một tiểu Quả Quả mà bọn họ cũng không dám tưởng tượng đó sao!

Nhất mấu chốt đó là!

Bọn họ trước tiên phải ôm đùi tiểu Quả Quả thật tốt, chờ về sau, tiểu Quả Quả có thể mang theo bọn họ trang bức! ( ̄▽ ̄)/

Ngẫm lại thật đúng là có một chút hưng phấn đâu! ︿( ̄︶ ̄)︿

Sau khi người ở phòng phát sóng trực tiếp nghĩ thông suốt, lúc sau, tâm tư lại sôi nổi sinh động lên, cái tên Khúc Viêm đến tột cùng là ai, hừ hừ, vừa thấy đã biết không phải người tốt!

“Tiểu Quả Quả! Ta cùng ngươi nói nha, cái tên Khúc Viêm kia không phải người tốt, ngươi cách hắn xa một chút.”

“ Đúng thế đúng thế!”

“Chúng ta sở dĩ không nói lời nào, bởi vì hắn không phải là một người tốt!”

“Logic này của lầu trên ta phục!”

“Tiểu Quả Quả, ngươi phải để ý cái đuôi to kia nha!”

“Hắn đã không phải kiểu tổng tài bá đạo huyễn khốc đâu, tiểu Quả Quả nhất định phải cẩn thận!”

“ Đám huynh đệ lầu trên à, các ngươi căn bản không nói đúng trọng điểm rồi! Tiểu Quả Quả, nhớ kỹ! Hắn không phải Khúc Viêm!”

Mạc Vân Quả:?

Khúc Viêm hoàn toàn không biết tình tiết đã phát triểm: Trăm triệu lần không nghĩ tới……
 
Chương 479


Edit: Linhlady

Thật ra Mạc Vân Quả cũng cảm thấy Khúc Viêm có chỗ không thích hợp, thế nhưng cô lại không tìm ra được điểm đó ở đâu.

Cô có thể cảm nhận được Khúc Viêm có hảo cảm với cô, nhưng phần hảo ý này lại không biết nguyên nhân từ đâu.

Trong bối cảnh chuyện xưa cũng đã nói rồi không phải sao?

Khúc Viêm cùng nguyên chủ hẳn sẽ không có cảm giác gì.

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp có người nói như vậy, lúc này mới xác định được cảm giác lúc trước là đúng.

Cái người Khúc Viêm này, xác thật có vấn đề.

Ừm…… Hắn không phải bản nhân.

Bởi vì phía trước có Hiên Viên Mặc làm ví dụ, cho nên Mạc Vân Quả đối với việc Khúc Viêm không phải nguyên thể cũng không có nhiều kinh ngạc.

Nhưng cô cũng biết, muốn tránh được pháp tắc thời không đi vào vị diện này có bao nhiêu khó khăn, như vậy vấn đề cần nói đó là, người này, đến tột cùng là ai, lại có năng năng cường đại như vậy?

“Tiểu Quả Quả, ngươi bây giờ không nên đi hỏi hắn là ai, thật ra chúng ta cũng muốn nhìn xem, mục đích của hắn là cái gì!”

“Tiểu Quả Quả, người này tâm không tốt, ngươi nhất định phải cách hắn xa một chút.”

“Ai, tiểu Quả Quả, ngươi cần phải cách hắn xa một chút, đừng cho hắn chiếm tiện nghi!”

“ Đúng vậy đúng vậy! Nhất định đừng cho hắn ôm đùi ngươi! Đùi ngươi chỉ có thể cho chúng ta tới ôm ~o(*////▽////*)q”

“Đúng đúng đúng đúng! ( điên cuồng gật đầu)”

“【 hình ảnh 】 tiểu Quả Quả, xem, biểu tình bao của ngươi, ta lợi hại hay không!”

“Oa! Lầu trên cầu chia sẻ!”

“Ta cũng muốn ôm đùi tiểu Quả Quả biểu tình bao! ( mặt si hán)”

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Khúc Viêm, phát hiện hắn chỉ nghiêm túc xử lý công việc, một chút cũng không nhìn ra khác thường.

“Tiểu Quả Quả, ngươi đừng để ý hắn  ~ cùng chúng ta nói chuyện phiếm được không ~”

“ Đúng vậy nha, không cần phân tâm được không ~”

“Tiểu Quả Quả, ngươi đáp ứng hát cho chúng ta rồi đúng không?”

“Đúng đúng đúng, chính là bài hai lão hổ, oa ca ca ca ~”

“Hai lão hổ hai lão hổ, chạy trốn mau, chạy trốn mau, một con không có đôi mắt, một con không có cái đuôi, thật là kỳ quái, thật là kỳ quái ~”

“【 âm tần văn kiện 】 tiểu Quả Quả, tới, hát theo nhạc đệm, xướng lên!”

“Dọn một băng ghế nhỏ, ôm một bịch hạt dưa, ngồi chờ tiểu Quả Quả ca hát.”

“Ngồi chờ +1”

“Ngồi chờ +10086”

Mạc Vân Quả: Ngồi chờ +100087

Phòng phát sóng trực tiếp:…… Tiểu Quả Quả không cần trốn tránh! (  ̄へ ̄)

Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp gửi bài hát, trong đầu nghĩ có nên nghe một chút không, chưa kịp chọn thì nhạc đệm đã tự phát.

Mạc Vân Quả:…….

Nhạc đệm hai lão hổ vang lên, sau đó phòng phát sóng trực tiếp liền xoát xoát một loại lời bài hát.

Mạc Vân Quả:……

Mạc Vân Quả nhìn ca từ trong phòng phát sóng trực tiếp, hơn nữa trong đầu không ngừng truyền tới nhạc hai con hổ, trong vô thức hát theo.

Vì thế, mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp liền nghe được tiểu Quả Quả lần đầu tiên ca hát……

“Hai lão hổ ~”

“Hai ~ lão ~ hổ ~”

“Chạy trốn mau!”

“Chạy trốn mau ~”

“Một con không có đôi mắt, một con không có cái đuôi……”

“Thật là kỳ quái!”

Mọi người trong hòng phát sóng trực tiếp:……

“Khụ khụ, tiểu Quả Quả, cái gì nhỉ, ta cảm thấy hôm nay thời tiết cũng không tệ lắm.”

“ Ừm, thời tiết bên này của chúng ta cũng không tồi.”

“Ha ha, tiểu Quả Quả ngươi hát cái quỷ gì vậy?”

“ Hát, ừm…… Rất có đặc sắc của tiểu Quả Quả.”

“ Đúng vậy đúng vậy, một âm đều không có đúng điệu, cũng không phải cần cầu bản lĩnh sao ( mặt ngạo kiều)”

Mạc Vân Quả:……

Khúc Viêm nhìn Mạc Vân Quả vừa mới tỉnh lại đã phát ngốc, biết rõ bản tính của cô hắn khẽ cười một tiếng nói: “Đói bụng sao? Muốn ăn cái gì không?”

“Lão hổ.” Mạc Vân Quả theo bản năng trả lời.

Khúc Viêm:…… Tiểu Quả Quả nhà mình thật là càng ngày càng hung tàn!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom