Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1194


Chương 1194

Cao Bắc Vinh cái người này ý mà, chính là kiểu chết vì sĩ diện điển hình, cho dù bản thân không hiểu, cũng phải giả vờ hiểu.

Anh ta cố làm ra vẻ cao thâm khó lường nhìn Lưu Thiên Hàn một cái, “Hẳn là … chắc là thích đi, phụ nữ đều thích người đàn ông biết quan tâm săn sóc chút.”

Nghe thấy lời này của Cao Bắc Vinh, gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn thoáng chốc đen như đáy nồi.

Tấm thân nhỏ bé của Cao Bắc Vinh rùng mình đánh thót, khí áp xung quanh sao lại càng hạ thấp thế này a? Anh ta trả lời trung thực thành khẩn như vậy, hình như không có nói sai gì mà ta?

“Nhan Nhã Tịnh, nghe nói em đang khởi nghiệp?” Thẩm Quyện lại gắp cho Nhan Nhã Tịnh một miếng Sashimi, “Tôi từng xem qua tác phẩm của em hồi đại học, rất không tệ, tôi tin là em nhất định sẽ thành công.”

“Thực ra, tôi không định làm nhà thiết kế thời trang nữa, tôi làm bác sĩ nhiều năm như vậy, quen rồi, nhưng bạn tôi rất có năng khiếu thiết kế, Nhân Gian của chúng tôi, nhất định sẽ toả sáng lấp lánh.”

“Được, vậy tôi xin chúc cho Nhân Gian của các em sớm ngày toả sáng lấp lánh!”

Thẩm Quyện cầm lên đồ uống trước mặt, cạn ly với Nhan Nhã Tịnh, đối mặt với lời chúc phúc của Thẩm Quyện, Nhan Nhã Tịnh đương nhiên sẽ không kiêu kỳ từ chối, cô cụng ly với anh ta một cái, đoạn một hơi uống hết đồ uống trong ly, “Cậu Thẩm, mượn lời tốt lành của anh, Nhân Gian của chúng tôi nhất định sẽ phát triển rất tốt!”

Thẩm Quyện ôn hoà cười nhẹ, giờ đây anh ta chưa nhìn thấy sự toả sáng lấp lánh của Nhân Gian vừa mới khởi đầu, nhưng nụ cười của người con gái trước mặt, thật sự đang toả sáng lấp lánh, chói loá cả mắt anh ta, làm rối loạn trái tim trước giờ chưa từng dậy sóng của anh ta.

Lưu Thiên Hàn vốn định đợi cho Nhan Nhã Tịnh phát hiện ra anh trước, chủ động nhận sai, giờ đây thấy cô và Thẩm Quyện vừa nói vừa cười, lại còn quen thuộc mà cạn ly, anh không thể nhịn được nữa, anh nhấc chân, trực tiếp đi vào phòng bao mà Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện đang ngồi.

Nhan Nhã Tịnh vừa rồi mới cùng Thẩm Quyện nói về lý tưởng, nói về tương lai, còn nói đến thật thoải mái, cô đúng thật là không có chú ý tới Lưu Thiên Hàn đứng ở một bên.

Cho đến khi một cái bóng đen áp tới, cô mới chú ý thấy có điều khác thường.

Nhan Nhã Tịnh nâng mắt, vừa vặn đối diện với một đôi mắt sáng tối khó lường, tầm mắt của cô chậm rãi chuyển động, thu hết vào đáy mắt gương mặt tuấn tú đen như muốn nhỏ mực của Lưu Thiên Hàn.

Mùi dấm nồng đậm quá!

Nhan Nhã Tịnh thật đúng cạn lời, sao mỗi lần cô làm chút chuyện xấu, đều bị Anh Lưu tóm gọn chứ!

“Anh … anh Hai, anh đến lúc nào vậy?” Nhan Nhã Tịnh yếu ớt hỏi Lưu Thiên Hàn.

Gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn vẫn đen trầm như cũ, anh tức tới mức nói cũng không muốn nói với Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh nhìn dáng vẻ này của Lưu Thiên Hàn, liền biết anh chắc chắn đã đến được một lúc rồi.

Trong lòng cô thầm kêu không tốt, bình dấm chua vốn dĩ đã thích ghen tuông, anh bây giờ chắc chắn là hiểu lầm rồi, cô có một loại dự cảm rất mãnh liệt, tối nay hẳn phải thiên hạ đại loạn mất!

Lưu Thiên Hàn không nói một lời đứng chây ra đó, như thể người khác nợ anh mấy tỉ vậy đó, Thẩm Quyện cũng có chút lúng túng.

Có điều, Thẩm Quyện dù gì cũng là người làm ăn, anh ta rất nhanh phản ứng lại, anh ta lịch sự mà nhã nhặn vươn tay ra với Lưu Thiên Hàn, “Cậu hai Lưu, hân hạnh.”
 
Chương 1195


Chương 1195

Lưu Thiên Hàn lành lạnh nhìn bàn tay Thẩm Quyện một cái, không hề có ý định muốn bắt tay, bàn tay của Thẩm Quyện cứng ngắc giữa trời, bầu không khí lúng túng càng lúc càng nồng đậm, Cao Bắc Vinh không muốn tình huống trở nên quá bế tắc, vội lao tới làm công tác giảng hoà, anh ta ra sức bắt lấy tay Thẩm Quyện, ra sức mà lắc, “Cậu Thẩm, hân hạnh hân hạnh!”

Cao Bắc Vinh từng ở trong bộ đội đặc chủng, tuy sức lực không bằng Lưu Thiên Hàn, nhưng so với Thẩm Quyện thì vẫn mạnh hơn không ít.

Anh ta ra sức nắm lấy tay Thẩm Quyện mà lắc lư như vậy, Thẩm Quyện cảm thấy cánh tay anh cũng sắp bị anh ta vặn gãy luôn rồi.

Biểu cảm của Thẩm Quyện đờ ra, cứng ngắc mà rút tay lại từ trong tay Cao Bắc Vinh, mi mắt nhàn nhạt, “Cậu Cao, hân hạnh.”

Nghĩ tới Nhan Nhã Tịnh từng là con dâu nhà họ Lưu, tương lai sau này Nhan Nhã Tịnh và anh ta ở bên nhau, anh ta phải tạo quan hệ tốt với người nhà họ Lưu, anh ta liền vội cười nhẹ nói với Lưu Thiên Hàn, “Cậu hai Lưu, ngồi, tôi gọi thêm chút đồ ăn, tối nay vừa hay chúng ta cùng nhau tụ tập một chút.”

Lưu Thiên Hàn không hề khách sáo, anh ngồi xuống bên cạnh Nhan Nhã Tịnh như đúng rồi, đoạn mặt vô cảm mà nói với Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, em nói cho cậu ta biết, quan hệ của chúng ta là gì!”

“Hả?”

Nhan Nhã Tịnh sững sờ, cô làm thế nào cũng không ngờ Lưu Thiên Hàn sẽ nói ra lời như này ngay trước mặt Thẩm Quyện.

Yêu một người, đương nhiên sẽ muốn cho người trên toàn thế giới đều biết mối quan hệ của bọn họ, nhưng mà, thân phận hiện tại của Lưu Thiên Hàn là Lưu Gia Thành, anh hai của chồng cô, nếu như người khác biết hai người bọn họ ở bên nhau, cổ phiếu của Lưu Thị không biết chừng sẽ rớt giá thành cái dạng gì.

Lại cộng thêm Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu đang nhìn chằm chằm Lưu Thiên Hàn như hổ rình mồi, cô không muốn khiến người đàn ông cô yêu nhất trước sau thụ địch.

“Nói, quan hệ của chúng ta là gì!”

Thấy Lưu Thiên Hàn nói chuyện với Nhan Nhã Tịnh lạnh lùng cứng rắn như vậy, đầu lông mày thanh tú của Thẩm Quyện nhịn không được cau chặt, khí thế trên người Lưu Thiên Hàn mang theo cảm giác áp bách rất mạnh mẽ, nhưng anh ta không muốn cô gái nhỏ mà mình thích phải chịu uất ức.

Thẩm Quyện đang định nói gì đó, để Lưu Thiên Hàn đừng tiếp tục bắt nạt Nhan Nhã Tịnh như vậy nữa, giọng nói của Nhan Nhã Tịnh đã không chút sức lực mà vang lên trong không khí.

“Cậu Thẩm, đây … đây là anh hai tôi.”

Nói xong lời này, Nhan Nhã Tịnh nhìn về phía Lưu Thiên Hàn lấy lòng cười xoè một cái, hy vọng Lưu Thiên Hàn sẽ không tức giận vì lời nói của cô, mặc dù cô biết rõ, đó dường như là điều không thể.

Thẩm Quyện đương nhiên biết thân phận của Lưu Thiên Hàn, anh ta thấy sắc mặt của Lưu Thiên Hàn kém như vậy cũng không có nghĩ nhiều, anh ta biết, nhà họ Lưu bây giờ thật sự coi Nhan Nhã Tịnh như con gái nhà họ Lưu, biểu cảm của anh hai nghiêm túc như vậy, biết đâu là đang khảo sát anh ta thì sao!

“Anh hai, anh yên tâm, em sẽ không bắt nạt Nhan Nhã Tịnh.” Thẩm Quyện trực tiếp thay đổi luôn cách xưng hô với Lưu Thiên Hàn, tương đối thành khẩn mà nói với anh.

Anh ta cho rằng, anh ta nói lời này, sắc mặt Lưu Thiên Hàn thế nào cũng phải hoà nhã hơn một chút, ai ngờ, anh ta vừa nói xong lời này, sắc mặt Lưu Thiên Hàn càng thêm khó coi hơn.

“Tôi không phải anh hai cậu!”

Lời nói của Lưu Thiên Hàn không hề nể mặt chút nào, Thẩm Quyện cũng là một người cần mặt mũi, sắc mặt anh ta cũng trở nên không dễ nhìn, nhưng anh ta không muốn khiến Nhan Nhã tịnh khó xử, vẫn cố ép bản thân duy trì gương mặt tươi cười nhã nhặn.

“Cậu Thẩm, anh hai tôi tính khí không tốt, mong anh lượng thứ cho.”
 
Chương 1196


Chương 1196

Việc làm ăn của nhà họ Thẩm và nhà họ Lưu có không ít qua lại, Nhan Nhã Tịnh không muốn Lưu Thiên Hàn và Thẩm Quyện gây đến quá cứng ngắc, cười nhẹ mà nói.

“Nhan Nhã Tịnh, em yên tâm, anh hai là bề trên, anh ấy nói anh cũng phải thôi.” Thẩm Quyện cười như gió mát trăng thanh, phong độ ngời ngời, một gương mặt đẹp như vậy, giống như thiếu niên xinh đẹp bước ra từ trong truyện tranh.

Nhan Nhã Tịnh là hội viên Hiệp hội ngoại hình điển hình, cũng giống như các nữ sinh khác, thích nổi máu mê trai, nhưng bây giờ, đối mặt với một gương mặt đẹp trai như thế này, Nhan Nhã Tịnh lại không có chút tâm trạng nào mà nổi máu mê trai, cô chỉ lo cái tính thối của Lưu Thiên Hàn nổi lên, sẽ trực tiếp xé nát gương mặt tuấn tú này của Thẩm Quyện.

“Hừ!” Lưu Thiên Hàn ngoài cười nhưng trong không cười, “Bề trên? Bề trên của Cậu Thẩm cậu, Lưu Gia Thành tôi còn thật không dám nhận!”

Thẩm Quyện, “…”

Gương mặt ngời ngời tựa ngọc của Cậu Thẩm đầy vẻ mịt mờ, anh ta hình như không làm gì nên tội với anh hai Lưu chứ nhỉ, sao anh hai Lưu nói chuyện với anh ta chữ chữ đều mang theo gai nhọn, dường như có thù với anh ta không bằng?

Không lẽ, anh ấy đang giận vì anh muốn theo đuổi vợ của người em trai đã mất của anh ấy?

Thẩm Quyện suy nghĩ kĩ càng một lượt, anh ta cảm thấy Anh Lưu mới mất chưa được bao lâu, anh ta đã theo đuổi vợ anh ấy, đích xác là có chút không phải lẽ lắm, nhưng biết phải làm sao, anh ta đã đợi cô gái nhỏ đó nhiều năm như vậy, không thể lại đợi đến lúc cô bị người khác cướp đi rồi anh mới bắt đầu hành động chứ!

Tuy nhiên, không phải lẽ dù gì cũng là không phải lẽ, anh ta bị anh hai Lưu lạnh lùng châm chiếm cũng phải thôi. Con người anh ta đây ấy mà, không thích nhất chính là biết khó mà lui, anh ta sẽ dùng sự chân thành để khiến anh hai Lưu chấp nhận anh ta.

Trầm mặc trong chốc lát, Thẩm Quyện tốt tính mở miệng, “Cậu hai Lưu, tôi biết tôi theo đuổi Nhan Nhã Tịnh là quá đường đột, nhưng tôi thật sự rất thích cô ấy, bác gái Lưu cũng ủng hộ tôi theo đuổi cô ấy, tôi hy vọng anh có thể cho tôi một cơ hội theo đuổi cô ấy.”

“Hừ!” Lưu Thiên Hàn cười lạnh thâm trầm, chỉ nghịch chơi dụng cụ ăn uống trước mặt, không nói gì.

Cho dù anh không nói không rằng, nhưng uy thế mạnh mẽ phát ra từ trên người anh cũng đè ép khiến người ta hít thở không thông.

Cao Bắc Vinh biết, đây là điềm báo trước cho cơn cuồng phong bão tố sắp ập tới.

Cao Bắc Vinh âm thầm vốc một bụm nước mắt đồng cảm thay cho Thẩm Quyện, Cậu Thẩm này nói muốn theo đuổi người ta ngay trước mặt bạn trai người ta, lại còn muốn bạn trai người ta cho một cơ hội, đây không phải đang yên lại muốn gợi đòn sao!

Cậu Thẩm bị Lưu Thiên Hàn tẩn chết Cao Bắc Vinh cũng không đau lòng, anh ta chỉ lo, mối quan hệ của Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn sẽ bung ra khiến người đời đều biết.

Dù sao đi nữa, bây giờ người đời đều cho rằng, Lưu Thiên Hàn là Lưu Gia Thành.

Tuy thường ngày Cao Bắc Vinh có vẻ cà lơ phất phơ không ăn nhịp gì, nhưng trong những vấn đề quan trọng, anh ta tuyệt đối sẽ không bị tuột xích.

Anh ta một phát ôm lấy cánh tay Thẩm Quyện, cười đến hoa lá rung rinh, “Cậu Thẩm, tôi ngưỡng mộ anh đã lâu, chúng ta ra ngoài, nói chuyện riêng chút?”

Ngưỡng mộ?
 
Chương 1197


Chương 1197

Thẩm Quyện nhịn không được giật thót một cái, nhìn cái tay Cao Bắc Vinh đang ôm lấy cánh tay anh ta, thân thể anh ta trực tiếp cứng ngắc luôn rồi. (*đoạn này bản gốc viết “nhìn cái tay Thẩm Quyện đang ôm lấy cánh tay anh ta”, không đúng ngữ cảnh, nên editor mạn phép hiểu là tác giả nhầm tên, chủ động sửa lại tên nhân vật cho đúng ngữ cảnh).

Trong khoảnh khắc, trong đầu Thẩm Quyện loé lên rất nhiều rất nhiều ý nghĩ, cuối cùng, tất cả mọi ý nghĩ đều tựu trên trang bìa của một cuốn tạp chí chuyên đưa tin vịt không chính thống mà anh ta đã nhìn thấy mấy ngày trước.

Nhân vật trang bìa của cuốn tạp chí đó, chính là Cao Bắc Vinh và Cậu hai Lưu.

Cậu hai Lưu lạnh như băng đứng ở một bên, nhưng ánh mắt anh khi nghiêng mặt nhìn về phía Cao Bắc Vinh, mang theo sự dịu dàng khó tả, Cao Bắc Vinh thì đầy mặt vui tươi hớn hở, một bộ tình ý dạt dào.

Mà tiêu đề của bài báo đó lại là, những người đàn ông đẹp trai, tại sao cuối cùng đều ở bên nhau cả rồi.

Ở bên nhau rồi …

Thân thể Thẩm Quyện run càng tợn, anh ta cảm thấy Cậu hai Lưu nhìn có vẻ thật không giống như có loại yêu thích đó, nhưng Cao Bắc Vinh …

Sao anh ta lại ôm lấy anh như vậy!

Anh hoàn toàn không có hứng thú gì với đàn ông có được không!

Thẩm Quyện muốn đẩy Cao Bắc Vinh ra, Cao Bắc Vinh lại càng ôm chặt lấy cánh tay anh ta, “Cậu Thẩm, đi nào, chúng ta đi nói chuyện tâm tình!”

Nói đoạn, Cao Bắc Vinh còn đá lông nheo với Thẩm Quyện một cái.

Đối mặt với quả đá lông nheo của Cao Bắc Vinh, cả người Thẩm Quyện thoắt cái liền thấy không ổn rồi.

Anh ta muốn nói, kêu Cao Bắc Vinh buông anh ta ra, nhưng lời này nói lên nghe như kiểu cô gái lớn bị người ta bắt nạt ấy, anh ta một người đàn ông lớn đùng, đúng thật là nói không ra lời.

Trong khoảnh khắc thất thần đó, Cao Bắc Vinh đã cưỡng ép lôi Thẩm Quyện đi ra khỏi gian nhỏ, Thẩm Quyện nhớ ra, anh ta còn chưa kịp nói lời tạm biệt với Nhan Nhã Tịnh, liền vội quay người, “Nhan Nhã Tịnh, chúng ta …”

“Cậu Thẩm, các người cái gì chứ! Là chúng ta! Tôi với anh! Chúng ta bây giờ liền đi tìm một nơi không có ai quấy rầy, tâm sự giao lưu tình cảm!”

Tâm sự?

Thẩm Quyện hỗn độn trong gió, ai muốn tâm sự với một người đàn ông khuynh hướng giới tính không rõ ràng chứ?!

Thẩm Quyện trăm ngàn lần không tình nguyện, nhưng sức lực của Cao Bắc Vinh so với anh ta thuộc về kiểu thắng lợi đè ép tuyệt đối, cuối cùng, anh ta vẫn là bị cưỡng ép lôi ra ngoài.

Cao Bắc Vinh còn đang tự cảm động vì mình đã để lại không gian cho Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh, lúc ra cửa, anh ta còn không quên đá lông nheo với Lưu Thiên Hàn một cái.

Thẩm Quyện vốn đã cảm thấy cả người không ổn, lại nhìn thấy Cao Bắc Vinh lúc này còn nhớ đá lông nheo với Lưu Thiên Hàn, anh ta càng thêm không ổn rồi.

Cái tên đàn ông khuynh hướng giới tính không rõ ràng này, còn muốn trái ôm phải ấp?

Bụng dạ Thẩm Quyện bất ổn nghiêm trọng.

Cao Bắc Vinh và Thẩm Quyện vừa đi ra, độ ấm trong gian phòng nhỏ thoắt cái giảm xuống âm độ.

Lưu Thiên Hàn cười lạnh một tiếng, “Nhan Nhã Tịnh, anh không thể gặp người đến vậy sao?!”
 
Chương 1198


Chương 1198

Nhan Nhã Tịnh rõ ràng cảm nhận được Lưu Thiên Hàn đang rất không vui, cô vừa cười nịnh vừa lắc đầu như trống bỏ tỏi: “Sao vậy được! Anh đẹp trai như vậy, sao không gặp người được chứ! ”

Ừm, khen mình đẹp trai, coi như nữ nhân này có mắt nhìn!

Lưu Thiên Hàn trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn chút, nhưng sắc mặt vẫn không ấm lên chút nào.

Nhan Nhã Tịnh thấy chiêu nịnh nọt này không phát huy tác dụng lắm, liền càng ra sức cười với Lưu Thiên Hàn nói: “Chắc là anh chưa ăn cơm nhỉ? Tôi mời anh ăn bữa cơm nhé? ”

“Không ăn! ” Lưu Thiên Hàn lạnh mặt liếc cái bàn trước mặt, đồ mà tên mặt trắng Thẩm Quyện đó ăn qua, anh tuyệt đối không ăn!

Nhan Nhã Tịnh vừa nhìn đã biết suy nghĩ của Lưu Thiên Hàn, cô quay mặt sang, cười càng thêm rạng rỡ: “Anh không thích đồ ăn ở đây đúng không? Hay là chúng ta về nhà, em làm đồ ăn ngon cho anh, được không? ”

Thấy Lưu Thiên Hàn vẫn không có phản ứng gì, Nhan Nhã Tịnh lập tức bật chế độ làm nũng: “Anh à, về nhà với em đi mà, ăn cơm em nấu nha? ”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh suýt chút bị chính mình làm cho buồn nôn, con người đúng là không nên thường xuyên làm nũng, buồn nôn như vậy sẽ bị giảm tuổi thọ nghiêm trọng lắm đó!

“Nhan Nhã Tịnh, em xem lời anh nói như gió thoảng qua tai đúng không? ”

Nhan Nhã Tịnh không hiểu ra sao, hình như cô lại phạm lỗi gì nghiêm trọng lắm, nhưng cô thật sự không biết mình lại làm sai điều gì cả!

“Nhan Nhã Tịnh, anh có nói qua từ nay về sau em không được phép vào bếp nữa! ”

Nghe xong lời nói lạnh lẽo của Lưu Thiên hàn, Nhan Nhã Tịnh cảm thấy trong lòng có chút vui vẻ, hóa ra anh ấy nói chuyện này, Anh Lưu tốt thật ấy.

Nhan Nhã Tịnh trong lòng mềm mại, lời nói ra cũng mềm mại khiến người ta yêu thích: “Anh đừng tức giận nữa. Anh không việc gì phải tự ti cả, anh là người đàn ông đẹp trai nhất trên thế giới! Em không nói ra quan hệ của chúng ta trước mặt Thẩm Quyện không phải là vì em không yêu anh, mà là miệng đời đáng sợ, em không muốn vì em mà anh bị người khác nói quá khó nghe. ”

” Nhan Nhã Tịnh, anh không có yếu đuối như em nói! ” Sắc mặt Lưu Thiên Hàn đã khá hơn, anh ôm Nhan Nhã Tịnh ngồi lên đùi mình: “Nhã Tịnh, anh không để ý đến những tin đồn đó! ”

“Nhưng mà anh à, em để ý! Em không muốn người em yêu bị cả thế giới trỉ trỏ, em càng không muốn làm khó anh. ” Viền mắt Nhan Nhã Tịnh đỏ hoe, cô như sợ bị người khác nhìn thấy mặt, liền gục đầu lên ngực Lưu Thiên Hàn.

“Em thực sự rất thích anh, em muốn ở bên anh mãi mãi, vậy nên chúng ta suy nghĩ kỹ hơn rồi bàn sau, được không? ”

Không nghi ngờ gì, một câu “mãi mãi” của Nhan Nhã Tịnh đã thành công lấy lòng được Lưu Thiên Hàn, khuôn mặt anh tuấn âm trầm của Lưu Thiên Hàn lập tức sáng ngời, chỉ có điều, vừa nghĩ đến Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện thân thiết với nhau, Lưu Thiên Hàn lại có chút khó chịu.

“Nhã Tịnh, em thích tên mặt trắng kia? ”

Nhan Nhã Tịnh đương nhiên hiểu “tên mặt trắng” trong miệng Lưu Thiên Hàn chính là Thẩm Quyện, cô tiếp tục lắc đầu như bỏ tỏi nói: “Em chỉ thích anh thôi! ”

Sợ Lưu Thiên Hàn thấy cô không đủ chân thành, Nhan Nhã Tịnh dừng một chút, lại vội nói: “Em thật sự chỉ coi anh Thẩm là bạn bình thường thôi, bữa cơm hôm nay chỉ là hiểu lầm. ”

 
 
Chương 1199


Chương 1199

“Mẹ em luôn muốn tác hợp cho em với anh Thẩm, hôm nay em đến cũng là vì tưởng là mẹ đến ăn cơm cùng em. ”

Nhan Nhã Tịnh đã nói đến vậy rồi, Lưu Thiên Hàn đương nhiên hiểu là do Thịnh Vân Hiên lừa Nhan Nhã Tịnh đến đây.

Lưu Thiên Hàn nhíu mày, anh phải tìm cách làm cho Thịnh Vân Hiên triệt để từ bỏ cái ý nghĩ suốt ngày muốn gả Nhan Nhã Tịnh đi mới được!

“Đúng rồi, em có đồ muốn tặng cho anh. ”

Nhan Nhã Tịnh nhảy xuống từ trên đùi Lưu Thiên Hàn, cầm lấy túi sách của mình rồi lấy xa một cái hộp quà tinh xảo.

“Anh xem xem có thích không. ”

Lưu Thiên Hàn không ngờ Nhan Nhã Tịnh tự nhiên lại tặng quà cho mình, dưới ánh mắt mong chờ của cô mà mở hộp quà ra thì thấy, bên trong là một đôi vòng tay hình cỏ bốn lá rất tinh xảo.

Nhìn thấy đôi vòng tay, mặt Nhan Nhã Tịnh không tự chủ mà đỏ lên: “Anh, em nghe đồng nghiệp nói cỏ bốn lá có ý nghĩ là may mắn, người yêu mà có thể cùng nhau đeo đôi vòng tay này thì có thể may mắn đến già, bên nhau đến khi bạc đầu. Em muốn bên anh đến khi bạc đầu cũng không chia lìa. ”

Thấy Lưu Thiên Hàn không phản ứng gì, Nhan Nhã Tịnh không khỏi cảm thấy thấp thỏm: “Anh à, anh không thích món quà em tặng à? ”

Bên nhau đến khi bạc đầu…

Lưu Thiên Hàn tỷ mỉ thưởng thức câu nói của Nhan Nhã Tịnh một lượt, sau đó khóe miệng không tự chủ được mà cong lên.

“Thích, rất thích. ”

Nghe Lưu Thiên Hàn nói thích món quà này, Nhan Nhã Tịnh vui khôn xiết, cô lấy cái vòng tay của nam từ trong hộp ra, rồi cần thận đeo lên tay Lưu Thiên Hàn.

Thấy chỉ còn vòng tay của nữa nằm lại trong hộp, Nhan Nhã Tịnh có chút xấu hổ chìa cánh tay nhỏ nhắn của mình ra: “Anh đeo giúp em được không? ”

“Được. ”

Lưu Thiên Hàn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày anh sẽ tự tay đeo trang sức cho người con gái nào, nhưng khi đeo vòng tay cho Nhan Nhã Tịnh thì lại thuận tay vô cùng.

Vòng tay cỏ bốn lá màu bạc nhẹ nhàng quấn quanh cổ tay mảnh khảnh của Nhan Nhã Tịnh, kết hợp với cánh tay trắng trẻo của cô, đẹp đến nỗi khó nói thành lời.

Thấy Lưu Thiên Hàn cứ nhìn cánh tay mình mãi, Nhan Nhã Tịnh không khỏi có chút xấu hổ: “Anh làm gì mà cứ nhìn cánh tay em suốt thế? Tại em đeo không đẹp sao? ”

“Đẹp lắm. ” Lưu Thiên Hàn giọng khàn khàn mà nói.

Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, Lưu Thiên Hàn tóm lấy tay Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, anh dẫn em đi một nơi. ”

Lưu Thiên Hàn trực tiếp đưa Nhan Nhã Tịnh đến trung tân thương mại, Nhan Nhã Tịnh vừa muốn hỏi Lưu Thiên Hàn muốn dẫn cô đi đâu thì điện thoại của Lưu Thiên Hàn đột nhiên có cuộc gọi đến.

“Nhã Tịnh, em cứ dạo trước đi, nghe điện thoại xong anh đến liền. ”

“Ừm. ” Nhan Nhã Tịnh biết Lưu Thiên Hạo chắc chắn là phải xử lý chuyện làm việc, cô nhìn thấy ngay trước mặt là một cửa hàng đồ nam hàng hiệu, liền nghĩ đi vào đó lượn một lúc, tiện thể chọn cho Lưu Thiên Hàn một bộ.
 
Chương 1200


Chương 1200

Nghĩ lại, cô hình như chưa từng mua quần áo cho Lưu Thiên Hàn, có thể nhìn thấy người mình yêu mặc đồ mà mình chọn thực sự là một chuyện rất hạnh phúc.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy, cô và Cung Tư Mỹ chắc chắn có nghiệt duyên gì đó, cô vừa bước chân vào cửa hàng đồ nam đó thì thấy Cung Tư Mỹ và Chu Tịnh cũng đang ở đó.

Việc ở Hội ái hữu lần trước khiến cho Chu Tịnh hận gần chết Nhan Nhã Tịnh, bây giờ nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh thì tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội chọc ngoáy cô.

“Ấy, tôi cứ tưởng là ai, hóa là Nhan Nhã Tịnh cả ngày chỉ muốn câu dẫn đàn ông của chúng ta! ”

Nhan Nhã tịnh thật sự không muốn để ý đến đồ điên Chu Tịnh kia, cô nhìn thấy cái áo sơ mi nam màu hồng phía trước kia khá đẹp, liền đi đến cầm lên xem.

Ai biết Chu Tịnh liền một phát giành lấy cái áo đó.

“Mua áo cho đàn ông cơ à! Cô câu dẫn anh Thẩm rồi, còn muốn câu dẫn thêm ai nữa đây? ”

Lời này của Chu Tịnh thật sự là rất khó nghe, nhưng bị chó cắn chẳng lẽ quay lại cắn nó à?

Nhan Nhã Tịnh không định cắn lại, cô lạnh nhạt liếc Chu Tịnh và Cung Tư Mỹ một cái rồi quay người đi ra khỏi cửa hàng.

Lưu Thiên Hàn có lẽ sắp gọi điện xong và qua đây rồi, cô không muốn để anh nhìn thấy mình và Chu Tịnh xảy ra tranh cãi.

Chu Tịnh lại không muốn thả Nhan Nhã Tịnh đi dễ dàng như vậy, cô ta tóm lấy cánh tay Nhan Nhã Tịnh: “Đồ góa phụ, chạy cái gì! Vội vậy sao, vội đi câu dẫn đàn ông chứ gì! ”

“Chu Tịnh, buông tay ra! ” Nhan Nhã Tịnh thật sự cảm thấy Chu Tịnh đầu óc có vấn đề, tay cô dùng lực, không khách khí gì mà giật ra khỏi tay Chu Tịnh.

Chu Tịnh không ngờ đến Nhan Nhã Tịnh khỏe như vậy, bị cô giật mà loạng choạng, nếu không phải Cung Tư Mỹ đỡ thì cô ta sớm ngã lăn ra đất rồi.

Thiên kim tiểu thư như Chu Tịnh chưa bao giờ chịu thiệt như vậy, nhất là khi nhìn thấy ánh mắt ý vị không rõ của nhân viên trong của hàng, cô ta tức đến nỗi đỏ cả mắt.

Cô ta gạt tay Cung Tư Mỹ ra, bước nhanh đến trước mặt Nhan Nhã Tịnh: “Đồ góa phụ, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt đúng không?! Đừng tưởng tôi không biết cô câu dẫn anh Thảm thế nào! ”

“Cái đồ quả phụ không thằng đàn ông nào thèm như cô, co nghĩ anh Thẩm sẽ thích cô? ”

“Ha! ”

“Tiểu Tịnh, đừng nói nữa, đây là nơi công cộng đó, cậu như vậy sẽ khiên Nhan Nhã Tịnh xấu mặt. ” Cung Tư Mỹ bày ra dáng điệu bộ dáng của người hòa giải, nhẹ giọng khuyên ngăn Chu Tịnh.

“Xấu mặt? tớ chính là muốn làm cho cô ta xấu mặt! ”

Cung Tư Mỹ nói vậy, Chu Tịnh lại càng tức hơn, cô ta trực tiếp tóm lấy váy của Nhan Nhã Tịnh, như kiểu Nhan Nhã Tịnh còn dám chạy thì sẽ trực tiếp xé nát váy của cô, khiến Nhan Nhã Tịnh mất mặt giữa bàn dân thiên hạ.

Nếu như Nhan Nhã Tịnh lộ hàng giữa bao nhiêu người như vậy, mọi người sẽ chỉ cảm thấy Nhan Nhã Tịnh không biết xấu hổ, mà không quan tâm đ ến ai là người xé váy của cô ta.

Chu Tịnh tính kế rất hay, cô ta muốn dẫm đạp lên tự tôn của Nhan Nhã Tịnh để vớt vát lại chút mặt mũi của mình khi bị Nhan Nhã Tịnh làm mất trong hôm hội ái hữu.
 
Chương 1201


Chương 1201

Nghĩ đến buổi tối hôm đó sau khi Thẩm Quyển đưa Nhan Nhã Tịnh rời đi, mọi người trỉ trỏ mình ra sao, Chu Tịnh chỉ muốn băm Nhan Nhã Tịnh thành trăm mảnh.

Cô nghiến răng ken két nói: “Đồ góa phụ, nói đi, cô dùng thủ đoạn không sạch sẽ gì với anh Thẩm? ”

Nhân viên trong cửa hàng tò mò ngó đầu ra, giọng Chu Tịnh lại càng to thêm: “Đừng ki bo như vậy chứ, chia sẻ tý kinh nghiệm đi, chúng tôi còn học hỏi xem làm sao để bò vào cửa nhà giàu! ”

Nói xong, Chu Tịnh liền lớn tiếng cười một cách khoa trương.

Tiếng cười của Chu Tịnh khiến nhân viên xung quanh cũng không nhịn được mà cười.

Cung Tư Mỹ thấy Nhan Nhã Tịnh bị chế giễu như vậy cũng rất muốn cười, nhưng cô ta bị cái vỏ thục nữ bọc quá chặt, cuối cùng cũng không có cười cừơi điên cuồng như người khác.

Cô ta tiếp tục vai diễn của mình: “Tiểu Tịnh, thôi đi, đừng quậy nữa, Nhan Nhã Tịnh dù sao cũng là con dâu nhà họ Lưu chúng ta, tớ không muốn cô ta quá khó coi. ”

“Con dâu nhà họ Lưu? ” Câu này của Chu Tịnh gần như là banh họng ra mà hét: “Đồ góa phụ lúc nào thì được tính là con dâu nhà họ Lưu? Còn ai mà chẳng biết cô ta đã bị Lưu phu nhân trục xuất khỏi nhà họ Lưu rồi? ”

Chu Tịnh chuyển đề tài, cười lạnh nói với Nhan Nhã Tịnh: “Đồ góa phụ, đừng mơ tưởng co có thể bước chân vào nhà giàu lần nữa! Tôi nói cho cô biết, của nhà giàu không dễ vào như vậy đâu! Loại hồ ly tinh như cô, cả thành phố này đều biết, nhà họ Thẩm để cô bước vào của mới lạ đó! ”

“Cái loại hồ ly tinh không ra gì như cô, thằng đàn ông nào cặp với cô, cùng lắm là chơi bời thôi, cô còn tưởng có người nào dám quang minh chính đại thích cô sao?! ”

“Đồ góa phụ, tôi khuyên cô đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa! Cái loại hồ ly tinh như cô cùng lắm là có người dừng tiền mua để l@m tình nhân thôi! ”

“Đồ góa phụ, l@m tình nhân của anh Thẩm mùi vị ra sao? Tôi khuyên cô, l@m tình nhân thì cũng vừa phải thôi, đợi anh Thẩm có vị hôn thê rồi, thì cô chính là tiểu tam đó! ”

“Tiểu Tịnh, đừng nói nữa! ” Cung Tư Mỹ làm bộ muốn bịt mồm Chu Tịnh, nhưng bị Chu Tịnh một phát gạt tay ra: “Tiểu Mỹ, để tớ nói hết! ”

Chu Tịnh nhìn Cung Tư Mỹ, lại nhìn Nhan Nhã Tịnh: “Tiểu Mỹ, cậu nói xem, đều là con dâu nhà họ Lưu, sao cậu và cô tác khác nhau ghê vậy? ”

“Anh hai nhà họ Lưu tốt với cậu như vậy, cậu chính là bảo bối nhà họ Lưu, nhưng đồ góa phụ thì lại bị đuổi ra khỏi nhà họ Lưu, chả là cái thá gì cả! ”

“Hihi, tớ biết sao tại sao đồ góa phụ lại đáng ghét vậy rồi! Tại vì đồ góa phụ không biết xấu hổ đó! Năm đó anh Lưu chết thảm, ai biết có phải là do đồ góa phụ này vì chạy theo tình nhân mà giết anh Lưu hay không! ”

“Chu Tịnh, cô bị điên à! ” Chu Tịnh nói đến đây thật sự là làm mới tam quan của Nhan Nhã Tịnh, trên đời này luôn có người có thế mở mắt nói dối!

Con mắt nào của Chu Tịnh nhìn thấy cô giết Lưu Thiên Hàn vậy?

Sự việc không có chứng cứ, Chu Tịnh phải không biết xấu hổ ra sao mới có thể nói một cách hùng hồn như vậy!

“Aiya, đồ góa phụ thẹn quá hóa giận rồi! ” Chu Tịnh vẫn cứ cười rạng rỡ như vậy, bị tôi nói trúng tim đen không nhịn được nữa chứ gì? ”

Nhan Nhã Tịnh cũng không tức giận, nụ cười trên mặt còn tươi hơn cả Chu Tịnh: “Quả thực có chút không nhịn được nữa! Nhìn thấy đồ não ngắn chạy loạn khắp nơi dọa người, có chút khong nhịn nổi! ”

“Đồ góa phụ kia, cô nói ai não ngắn! ” Chu Tịnh có thể mắng người khác nhưng lại không chấp nhận được người khác mắng mình, cô ta đen mặt hét lên với Nhan Nhã Tịnh: “Đồ góa phụ, cô mới não ngắn, cả nhà cô não ngắn! “
 
Chương 1202


Chương 1202

“Cô yên tâm đi, cả nhà tôi không ai não ngắn như cô đâu. ” Nhan Nhã Tịnh lạnh lùng nói.

Chu Tịnh bị Nhan Nhã Tịnh làm cho tức đến hai mắt nhỏ máu, cô ta vừa định mắng trả thì nhìn thấy Lưu Thiên Hàn cả người lạnh lùng bước vào đây.

Chu Tịnh liền kích động vẫy tay với Lưu Thiên Hàn: “Cậu hai Lưu, ở đây, Tiểu Mỹ ở bên này! Tiểu Mỹ mua cho anh nhiều đồ lắm đó! ”

Nhìn thấy Lưu Thiên Hàn, Cung Tiểu Mỹ giật mình, nhưng nghĩ lại ở đây là nơi công cộng, Lưu Thiên Hàn không thể nào ở trước mặt mọi người mà thân thiết với Nhan Nhã Tịnh, cô ta lại càng thấy tự tin hơn.

Cung Tiểu Mỹ cầm một bộ quần áo, ngoan ngoãn đi về hướng của Lưu Thiên Hàn: “Anh Gia Thành, em có mua cho anh mấy bộ đồ, anh xem có thích không. ”

“Tiểu Mỹ, cậu với cậu hai Lưu sến quá đi! Còn thích hay không nữ chứ! Đồ mà cậu mua anh Lưu sao có thể không thích được chứ! ”

Chu Tịnh đắc ý liếc Nhan Nhã Tịnh một cái, nói tiếp: “Tiểu Mỹ cậu hạnh phúc quá đi! Mua bộ đồ mà cậu hai Lưu cũng đến cùng cậu, không giống đồ góa phụ nào đó, cả ngày chỉ biết dán lấy đàn ông, người ta lại chẳng thèm liếc mắt một cái, đúng là đồ không biết xấu hổ! ”

“Cô nói ai không biết xấu hổ? ” Trong không trung vang lên giọng nam vừa nhẹ vừa lạnh, giọng nói hay như vậy lại không có chút hơi thở của người sống.

Chu Tịnh giật nảy mình, chân đột nhiên mềm nhũn cả ra, khí thế của Lưu Thiên Hàn thật là đáng sợ!

Nhưng nghĩ đến Lưu Thiên Hàn là đàn ông của Cung Tư Mỹ,càn thêm Nhan Nhã Tịnh đã bị nhà họ Lưu đuổi ra khỏi cửa, Lưu Thiên Hàn nhất định là rất ghét Nhan Nhã Tịnh, Chu Tịnh ngay lập tức lại tự tin hơn.

“Cậu hai Lưu, anh đừng hiểu lầm, tôi không phải nói anh không biết xấu hổ mà là nói cô ta! ”

Chu Tịnh liếc xéo Nhan Nhã Tịnh một cái: “Cậu hai Lưu, tôi nói anh nghe, Nhan Nhã Tịnh quá là không cần mặt mũi rồi! Cô ta cả ngày muốn gả vào nhà giàu, nhà họ Lưu các anh đuổi cô ta ra khỏi nhà rồi, cô ta chịu không nổi cô đơn, lại đang mua quần áo cho đàn ông rồi câu dân người ta nè! ”

“Tiểu Tịnh, đừng nói lung tung, Nhan Nhã Tịnh không có bị nhà họ Lưu đuổi đi, đó chỉ là bịa đặt thôi. ” Cung Tư Mỹ cắn môi, nói tiếp với Lưu Thiên Hàn: “Anh Gia Thành, hôm nay em không lái xe, anh đưa em về được không? ”

Cung Tư Mỹ cười ngại ngùng, câu sau nói rất là mập mờ: “Nhân tiện vào chỗ em thử luôn mấy bộ đồ xem có hợp không. ”

Nói xong, Cung Tư Mỹ liền ngượng ngùng khoác lấy tay Lưu Thiên Hàn.

Nhan Nhã Tịnh biết, quan hệ của cô và Lưu Thiên Hàn bây giờ vẫn chưa thể công bố ra ngoài, ở nơi công cộng, Lưu Thiên Hàn nhất định sẽ không từ chối Cung Tư Mỹ, nhưng bây giờ nhìn thấy Cung Tư Mỹ ôm lấy cánh tay Lưu Thiên Hàn, dựa vào người anh ấy, trong lòng cô vẫn cảm thấy rất khó chịu. Giống như là một trái tim lành lặn bị người ta cắt mất một miếng thịt vậy.

“Tôi sẽ không tùy tiện mặc đồ người khác tặng. ”

Lưu Thiên Hàn không dấu vết mà tránh khỏi tay của Cung Tư Mỹ, tầm nhìn của anh chốc lúc lại dừng trên khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh: “Có mặc, thì cũng là mặc đồ mà người tôi yêu tặng! ”

Nghe Lưu Thiên Hàn nói, trong nháy mắt khuôn mặt của Cung Tư Mỹ trắng như tờ giấy, Chu Tịnh đối với đều này còn không hay biết gì.

Cô ta tự cho mình thong minh, cười nói: “Cậu hai Lưu thật là trung tình với Tiểu Mỹ quá đi! Thật ngưỡm mộ Tiểu Mỹ có một người bạn trai vừa đẹp trai vừa trung tình như vậy! ”

 
 
Chương 1203


Chương 1203

“Cậu hai Lưu mau đưa Tểu Mỹ về nhà đi! Về thử quần áo tình yêu mà bạn gái anh mau cho đi! ”

Thấy ánh mắt của Nhan Nhã Tịnh nhìn về phía Lưu Thiên Hàn và Cung Tiểu Mỹ, Chu Tịnh càng đắc ý hơn: “Nhìn cái gì? Tình cảm của cậu hai Lưu và Tiểu Mỹ nhà chúng tôi, cô ước cũng không được đâu! Người đàn ông tốt như cậu hai Lưu thì cũng chỉ có Tiểu Mỹ mới xứng với anh ý thôi! ”

“Còn cái loại không biết xấu hổ như cô, haha, dù có tặng kèm 300 tỷ cũng chả ai thèm. ”

Chu Tịnh đúng là có thiên phú tuyệt vời về mặt tự mua vui, cô ta nói xong trực tiếp tự chọc cười chính mình, thấy cô ta cười lố như vậy, mấy nhân viên bên cạnh cũng vì giữ mặt mũi cho cô ta mà cười gượng theo.

Từ sau khi anh Lưu xảy ra tai nạn xe, loại lời nói khó nghe như vậy Nhan Nhã Tịnh đã nghe đến mất cảm xúc luôn rồi, nhưng hiện tại Chu Tịnh ở ngay trước mặt Lưu Thiên Hàn nói khó nghe như vậy, trong lòng Nhan Nhã Tịnh lại thấy khó chịu đến nói không thành lời.

Cô lạnh lùng liếc Chu tịnh một cái để cô ta ngậm cái miệng thối của mình lại, lười còn chưa ra khỏi mồm đã nghe thấy một giọng nói lạnh như đông trong tủ lạnh ra vậy.

“Sao, Lưu Gia Thành tôi không phải người sao? ”

Nghe xong lời này của Lưu Thiên Hàn, sắc mặt Cung Tư Mỹ có thể nói là tái nhợt ra, cô ta gần như có thể đoán ra Lưu Thiên Hàn sau đó sẽ nói gì.

Cô ta không dám nghĩ rằng Lưu Thiên Hàn dám công khai quan hệ giữa anh ta và Nhan Nhã Tịnh ngay trước bàn dân thiên hạ.

Chẳng lẽ anh ta không biết, nếu như mọi người biết anh ta và Nhan Nhã Tịnh đến bên nhau sẽ tạo nên ảnh hưởng tồi tệ đến cỡ nào với anh ta sao!

Lẽ nào anh ta yêu Nhan Nhã Tịnh như vậy, yêu đến mức vì Nhan Nhã Tịnh mà không quan tâm đ ến tiền đồ rực rỡ của mình nữa sao?!

Cung Tư Mỹ theo bản năng mà không muốn nghe lời tiếp theo của Lưu Thiên Hàn, cô ta dùng sức kéo tay Chu Tịnh, ý bảo cô ta đừng nói nữa.

Chu Tịnh chính là điển hình của đầu óc ngu si tứ chi phát triển, cô ta hoàn toàn nghe không ra ý tứ bên trong lời nói của Lưu Thiên Hàn, vừa cười vừa lấy lòng: “Cậu hai Lưu, nói đùa gì vậy, sao anh lại không phải người chứ.!”

“Nếu tôi là người, vậy Nhan Nhã Tịnh sẽ có người thích! ” Giọng Lưu Thiên Hàn không to lắm, nhưng trong lòng mỗi người lại nổi lên một trận sóng to gió lớn.

Đặc biệt là Chu Tịnh, cô ta mất một lúc lâu vẫn chưa hồi lại.

Cái gì mà nếu như tôi là người thì Nhan Nhã Tịnh sẽ có người thích?

Chu Tịnh yếu ớt nhìn Cung Tư Mỹ: “Tiểu Mỹ, cậu hai Lưu có ý gì? ”

Vừa hỏi xong, Cu Tịnh liền hiểu ra vấn đề, ý cậu hai Lưu là…

Chu Tịnh thoắt cái mở to mắt, sao có thể như vậy được?!

Chu Tịnh không dám tin mà nhìn Cung Tiểu Mỹ, lại nhìn Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn, nhất là sau khi Lưu Thiên Hàn bá đạo kéo Nhan Nhã Tịnh vào lòng, Chu Tịnh càng sốc đến nỗi không nói nên lời.

“Tiểu…Tiểu Mỹ, cậu hai Lưu…sao anh ta có thể…”

Nhân viên ăn dưa bên cạnh cũng bị một màn này dọa không nhẹ, họ muốn chụp lại cảnh Lưu Thiên Hàn ôm Nhan Nhã Tịnh trong lòng, nhưng khí thế của Lưu Thiên hàn quá đáng sợ dọa cho họ không dám chụp nữa. ”

Dưới ánh mắt thăm dò của nhân viên cửa hàng Cung Tư Mỹ khó chịu đến mức muốn chạy trốn.
 
Chương 1204


Chương 1204

Lúc này cô ta mới hiểu được chân lý của câu nói.

Thà đối thủ mạnh còn hơn đồng đội ngu!

Đồng đội ngu thật sự là không muốn tý nào.

Cung Tư Mỹ là người để ý mặt mũi, cô ta không muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa, cô ta lạnh lùng liếc Chu Tịnh một cái: “Tiểu Tịnh, chúng ta đi về thôi! ”

“Tiểu Mỹ, tớ không về”

Cung Tịnh trước nay là người tự cho mình là đúng, mắt nhìn bạn trai của bạn thân mình bị người mình ghét nhất cướp mất, cô ta sao mà chịu nổi!

Cô ta hất tay Cung Tư Mỹ ra, tức tối bước lên trước một bước: “Cô nói rõ ràng cho tôi biết, cô cướp người yêu của Tiểu Mỹ đúng không? ”

Thấy Nhan Nhã Tịnh không nói gì, Chu Tịnh càng tức hơn, co ta chỉ thẳng vào mặt Nhan Nhã Tịnh mắng: “Sao cô lại không biết xấu hổ như vậy! Đến cả anh trai chồng của không bỏ qua! Cô có biết cậu hai Lưu và Tiểu Mỹ của chúng tôi sẽ kết hôn đó! Hiện giờ cô đang cướp đoạt chồng người khác, cô câu dẫn cậu hai Lưu, cô là cái thá gì! ”

Nếu không phải nhiều người đang nhìn như vậy, Nhan Nhã Tịnh sợ quan hệ giữa cô và Lưu Thiên Hàn bị người người đều biết đến thì với cái miệng thối của Chu Tịnh, cô đã sớm đem cô ta đánh đến mức hoài nghi nhân sinh rồi. Nhưng hiện tại cô chỉ muốn tránh khỏi tầm nhìn của mọi người, quan hệ của cô và Lưu Thiên Hàn không bị lộ ra.

“Anh Lưu, chúng ta đi thôi. ” Nhan Nhã Tịnh đẩy nhẹ Lưu Thiên Hàn một cái ,nhẹ giọng nói.

“Cô nói rõ ràng cho tôi! ” Chu Tịnh không chịu bỏ qua mà tóm lấy cánh tay Nhan Nhã Tịnh: “Bỏ cậu hai Lưu ra! Xin lỗi Tiểu Mỹ! ”

Xin lỗi Cung Tư Mỹ?

Nhan Nhã Tịnh thật sự bị sự thiểu năng của Chu Tịnh chọc cười, Nhan Nhã Tịnh cô kể cả có đi xin lỗi con chó con mèo cũng tuyệt đối không xin lỗi Cung Tư Mỹ!

Thấy Nhan Nhã Tịnh không có ý xin lỗi Cung Tư Mỹ, Chu Tịnh cười lạnh, dơ tay liền muốn tát vào mặt Nhan Nhã Tịnh.

“Đồ mặt dày, cướp bạn trai của Tiểu Mỹ! Hôm nay tôi sẽ giúp Tiểu Mỹ dạy dỗ cái loại hồ lý tinh không biết xấu hổ như cô! Cũng để cậu hai Lưu nhìn rõ cô là loại rác rưởi gì! ”

Cái tát của Chu Tịnh còn chưa giáng lên mặt Nhan Nhã Tịnh thì tay cô ta đã bị Lưu Thiên Hàn bóp chặt lấy, đau đến hoài nghi nhân sinh.

“Cậu hai Lưu, mau buông tay, buông tay ra! ”

Tiểu thư nhà giàu như Chu Tịnh chưa từng chịu đau như vậy, cô ta đau đến mức rớt nước mắt, đáng thương hề hề mà nhìn Lưu Thiên Hàn: “Cậu hai Lưu, đau lắm! Anh buông tay được không? Tôi thực sự đau lắm đó! ”

Cung Tư Mỹ mặc dù rát đau đầu với đồng đội heo như Chu Tịnh, nhưng dù sao sau này còn cần Chu Tịnh làm việc cho cô ta, lúc này đây cô cũng không thể bỏ mặc làm ngơ được.

Cô ta bước lên một bước, bày ra bộ dạng vì đại cục nói với Lưu Thiên Hàn: “Anh Gia Thành, Tiểu Tịnh không phải cố ý chọc tức anh đâu, anh tha cho cậu ấy lần này được không? ”

Lưu Thiên Hàn không có chút ý định gì là muốn tha cho Chu Tịnh, đôi mắt lạnh lẽo của anh lạnh lùng ghim trên khuôn mặt của Chu Tịnh: “Nói! Ai là hồ ly tinh! Ai là rác rưởi! “
 
Chương 1205


Chương 1205

Chu Tịnh trong tiềm thức muốn nói chính là Nhan Nhã Tịnh cái đồ góa phụ không có liêm sỉ, nhưng đối diện với đôi mắt không có tý độ ấm nào của Lưu Thiên Hàn thì lười lày cô ta không dám nói ra khỏi miệng.

Cô ta chỉ có thể ấp úng nói với Lưu Thiên Hàn: “Cậu hai Lưu, tôi sai rồi, về sau tôi không dám chọc tức anh nữa, tôi thật sự rất đau, anh tha cho tôi đi được không? ”

Thấy động tĩnh của bọn họ ở đây thu hút chú ý của không ít người vây quanh bên ngoài, Nhan Nhã Tịnh không muốn làm to chuyện, liền ôm lấy tay của Lưu Thiên Hàn, mỉm cười nói: “Anh Lưu, bỏ cô ta ra đi! Em sợ làm bẩn tay anh! ”

Sắc mặt Chu Tịnh trong nháy mắt không thể khó coi hơn được, mà nghe xong Nhan Nhã Tịnh nói xong, gương mặt anh tuấn của Lưu Thiên Hàn lập tức nhuốm lên vài phần ôn nhu.

Anh lạnh nhạt hất Chu Tịnh ra, mỗi một từ anh nói ra đều là lòi cảnh cáo người khác cảm thấy sợ hãi: “Nhan Nhã Tịnh là người yêu của tôi! Tôi nâng niu như bảo bối, bản thân còn không nỡ bắt nát cô ấy, ai mà dám bắt nạt cô ấy, Lưu Gia Thành tôi tuyệt đối không bỏ qua! ”

Nói xong Lưu Thiên Hàn không có chút đợi chờ nào, năm chặt lấy tay Nhan Nhã Tịnh đi ra khỏi của hàng đồ nam.

Chu Tịnh cứng người tại chỗ, săc mặt cô ta trắng như giấy, rất lâu sau mới tìm lại được ý thức của mình.

Cô ta run rẩy bắt lấy tay Cung Tư Mỹ, lắp bắp nói: “Tiểu…Tiểu Mỹ, cậu hai Lưu …nói vậy là có ý gì? Cái gì mà Nhan Nhã Tịnh là người yêu của anh ta? Anh ta không phải chồng chưa cưới của cậu sao?! ”

“Tiểu Mỹ, Nhan Nhã Tịch đồ góa phụ đó sao có thể không biết xấu hổ như vậy, cô ta dám cướp cậu hai Lục của cậu?! ”

Lưu Thiên Hàn công khai đưa Nhan Nhã Tịnh rời đi, Cung Tư Mỹ đã đủ mất mặt rồi, cô không có tâm trạng trả lời câu hỏi của Chu Tịnh, cô cố gắng giữ vẻ ngoài cao quý tao nhã, mặt đen như đít nồi nhanh chóng rời khỏi cửa hàng đồ nam.

“Tiểu Mỹ, cậu nói với tớ đi chứ! Chuyện này rốt cuộc là sao! ”

Chu Tịnh không từ bỏ mà đuổi theo sau: “Tiểu Mỹ, cậu kể với tớ đi, đồ góa phụ đó rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì! Tiểu Mỹ, tớ nhất định sẽ giúp cậu đòi lại công đạo…”

Đợi đến khi Cung Tư Mỹ và Chu Tịnh đi xa rồi, mấy cô nhân viên bên cạnh mới từ trong drama to tướng vừa rồi hoàn hồn tỉnh lại.

“Cậu hai Lưu với vợ của cậu Lưu thật sự yêu nhau rồi à? Mối quan hệ rắc rối quá đi! ”

“Tôi thì lại thấy cậu hai Lưu với Nhan Nhã Tịnh ở bên nhau rất mlem đó! Mấy người nghĩ đi, một người là phụ nữ đã kết hôn có con mất chồng, còn có thể khiến viên kim cương độc thân như anh Thẩm và cậu hai Lục tranh giành nhau vì cô ấy, Nhan Nhã Tịnh phải có sức hút lướn như thế nào chứ! Tôi hình như có chút sùng bái cô ấy rồi! ”

Một cô nhân viên thường xuyên chìm đắm trong tiểu thuyết bá đạo tổng tài đột nhiên nói: “Đúng vậy, đúng vậy. Tôi thấy quan hệ giữa cậu hai Lưu và Nhan Nhã Tịnh thật sự rất mlem! Anh trai chồng và em dâu…đây là mối tình thần tiên gì vậy! Thuyền cậu hai Lưu và Nhan Nhã Tịnh tôi chèo chắc rồi! ”

“Nói thật, tôi thấy Nhan Nhã Tịnh xứng đáng có tình yêu đẹp nhất. Từ vụ náo bệnh viện ở bệnh viện đông y tôi đã bắt đầu quan tam đến Nhan Nhã Tịnh rồi, tôi thấy cô ấy không giống người sẽ đi cướp chồng chưa cưới của người khác. Nhất định là do cậu hai Lục theo đuổi cô ấy! ”

“Đúng vậy, Hội ái hữu tối hôm đó tôi có đi, Nhan Nhã Tịnh cũng không có câu dẫn anh Thẩm! Là anh ta cứ quấn lấy Nhan Nhã Tịnh! Lẽ nào mấy người không thấy Nhan Nhã Tịnh đẹp mắt hơn Cung Tư Mỹ sao? Nếu tôi là đàn ông tôi nhất định sẽ thích Nhan Nhã Tịnh hơn.

——–

Chuyện lúc tối, Cung Tư Mỹ vốn đã tức muốn ói máu, nếu mà để cô ta nghe thấy lời bàn tán của nhân viên trong của hàng, cô ta nhất định sẽ tức đến ói máu mà chết…
 
Chương 1206


Chương 1206

Lưu Thiên Hàn đưa Nhan Nhã Tịnh đến một cửa hàng giày nữ dưới trướng Tập đoàn Lưu Thị.

Nhan Nhã Tịnh không ngờ tới Lưu Thiên Hàn lại muốn mua giày cho cô, nhưng Lưu Thiên Hàn lại rất cố chấp, cứ muốn mua cho cô đôi giày.

Nhan Nhã Tịnh đấu không lại, chỉ còn cách vào chọn giày, vốn dĩ là cô muốn mua một đôi giày da mũi nhọn cơ, ai ngờ vừa vào cửa Lưu Thiên Hàn đã nói với nhân viên: “Tôi cần một đôi giày nữ có dây giày! ”

Giày có dây?

Nhan Nhã Tịnh vô thức cúi xuống nhìn giày của mình, để hợp với cái váy mặc hôm nay, cô đi một đôi giày da màu trắng lọ mu bàn chân, cái loại giàu da xỏ một phát này quả thực không có dây giày.

Nhưng tại sao Lưu Thiên Hàn cứ muốn mua giày có đay cho cô vậy, lẽ nào anh Lưu cuồng giày có dây?

Nhan Nhã Tịnh biết mỗi người ít nhiều gì cũng có sở thích đặc biệt gì đó, nhưng tưởng tượng lạnh lùng cao quý như anh Lưu đây lại ôm hai cái dây giày, một bộ say mê không gì bằng, Nhan Nhã Tịnh vẫn có chút ngổn ngang khó nói.

Nhân viên trong tiệm nghe xong yêu cầu của Lưu Thiên Hàn cũng ngơ ra, dù sao đôi giày da phong cách thục nữ vẫn hợp với bộ váy của Nhan Nhã Tịnh hơn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nhưng nhân viên biết vị sếp lớn này, anh nói một, cô nào dám nói hai chứ.

Giày có dây thì thường giày thể thao có rất nhiều, nhưng cửa hàng này chủ yếu bán giày da hàng hiệu top đầu thế giới, tìm một đôi giày có dây quả thực là khó.

Nhân viên dưới ánh mắt mong chờ mà lanh lùng của Lưu Thiên Hàn, cuối cùng dưới sự nỗ lực trong nơm nớp lo sợ cũng tìm thấy một đôi giày da có dây giày theo phong cách nước Anh.

Nhìn thấy đôi giày này, Lưu Thiên Hàn cười hài lòng, cởi đôi giày trên chân Nhan Nhã Tịnh xuống.

Nhan Nhã Tịnh nằm mơ cũng không ngờ đến Lưu Thiên Hàn sẽ chủ động cởi giày cho cô, Nhan Nhã Tịnh trực tiếp ngơ luôn rồi.

Nhân viên đang toàn tâm toàn ý phục vụ Lưu Thiên Hàn cũng ngơ luôn, mọi người đều nói boss lớn nhà bọn họ cao lãnh cấm dục, ai mà ngờ đến boss lớn cả ngày đáng sợ như muốn ăn thịt người khi mang giày cho một người con gái lại dịu dàng như vậy!

Lưu Thiên Hàn cẩn thận đi đôi giày mới lên chân Nhan Nhã Tịnh, anh nửa ngồi xổm trước mặt Nhan Nhã Tịnh, anh vốn dĩ đã đẹp trai, góc nghiêng lại dịu dàng như vậy, kết hợp với khí chất cao quý lại càng đẹp đến mức muốn gào thét!

Được Lưu Thiên Hàn hầu hạ cẩn thận như vậy, Nhan Nhã Tịnh rất không quen, nhìn thấy Lưu Thiên Hàn xỏ giày cho cô xong, vẫn còn đang thắt dây giày cho cô, Nhan Nhã Tịnh lại càng không tự nhiên.

Cô đỏ mặt nói nhỏ: “Anh, em tự buộc dây giày được. ”

Lưu Thiên Hàn không có ý định dừng lại, thắt dây giày xong, anh ngẩng đầu lên, mắt sáng trưng nhìn Nhan Nhã Tịnh, ánh mắt nóng bỏng như vậy, nhưng lại là sự nghiêm túc mà trước đây chưa từng có.

“Nhã Tịnh,’tên mặt trắng’ đó giúp em buộc dây giày, anh cũng đã giúp em buộc dây giày rồi, anh sẽ đối tốt với em hơn tên đó, về sau em thích anh nhiều hơn một chút được không? ”

Nhan Nhã Tịnh nằm mơ cũng không người tới Lưu Thiên hàn sẽ nói những lời như vậy với cô, trong lòng mềm mại như vũng nước xuân.

Nhan Nhã Tịnh nhìn Lưu Thiên hàn với đôi mắt trong sáng, cô cảm động muốn khóc luôn rồi, nhưng cuối cùng cũng chỉ dùng đôi mắt cong cong nhìn Lưu Thiên Hàn cười ngốc.

 
 
Chương 1207


Chương 1207

“Được thôi. ”

Giọng nói mềm mại kèm theo một chút khàn nhẹ, giống như mưa phùn Giang Nam tí tách rơi, khiến người ta nghe thấy mà động lòng yêu thương.

Ánh mắt của Nhan Nhã Tịnh say mê ngắm nhìn khuôn mặt Lưu Thiên Hàn, sao lại có thể không thích anh ấy được chứ! Cho dù là Lưu Thiên Hàn không đối tốt với cô tý nào, cô cũng vẫn yêu anh, yêu đến nỗi muốn đem cả mạng sống dâng hiến cho anh, Lưu Thiên Hàn cho cô cái kẹo, cô càng sẵn sàng vì anh làm bất cứ điều gì, làm trâu làm ngựa cho anh.

“Nhã Tịnh, đây là em nói đấy nhé! Sau này chỉ được thích một mình anh thôi! ”

Ngôn từ của Lưu Thiên Hàn mạnh mẽ bá đạo nhưng động tác trên tay lại hết sắc dịu dàng.

Nhan Nhã Tịnh khá không muốn người khác biết quan hệ giữa cô và Lưu Thiên Hàn, nhưng bây giờ cô lại mềm lòng rồi, Nhan Nhã Tịnh nhất thời không muốn để ý đến ánh mắt của những nhân viên cửa hàng nữa, cô chỉ muốn ôm chặt lấy người đàn ông khiến cô yêu đến khắc cốt ghi tâm trước mặt này thôi.

“Anh hai,em đã nói rồi, sau này trong tim em chỉ có anh thôi. ”

Nhan Nhã Tịnh nhào vào lòng Lưu Thiên Hàn: “Anh à, em thật sự rất thích anh! Thích đến nỗi, em muốn cho anh cả mạng sống của em! ”

Trái tim Lưu Thiên Hàn đập lỡ mất một nhịp, anh phát hiện, anh cũng sẵn sàng đưa mạng sống của mình cho người con gái này.

Bọn họ quen biết nhau, mới có mấy ngày thôi đó!

Nhưng cảm giác yêu sâu đắm này, đã khắc sâu vào tận trong xương cốt, cả đời Lưu Thiên Hàn cũng không thể nào quên được.

Trên thế gian này, rất nhiều người đều thích đứng núi này trông núi nọ, một đời có thể yêu rất nhiều người, nhưng Lưu Thiên Hàn lại là người cả đời chỉ yêu một người, anh nghĩ, kiếp này, thậm chí kiếp sau, anh đều không rời xa người con gái này được rồi.

Lúc nãy Lưu Thiên Hàn chủ động xỏ giày rồi lại buộc dây giày cho Nhan Nhã Tịnh, nhân viên của hàng nhìn mà kinh ngạc không thôi.

Giờ lại nghe thấy boss lớn nhà mình như đứa ngốc thiếu cảm giác an toàn, đòi Nhan Nhã Tịnh thích anh nhiều hơn một chút, bọn họ càng kinh ngạc đến nỗi tròng mắt muốn rớt ra ngoài luôn rồi.

Cho đến tận Lưu Thiên Hàn ôm Nhan Nhã Tịnh rời đi rồi, mấy cô nhân viên mới từ trong nỗi kinh ngạc hồi tỉnh lại.

“Cậu hai Lưu đây là… yêu đương rồi sao? ”

“Tiểu Lệ, cô bị ngốc à! Bọn họ đã biểu hiện rõ ràng như vậy rồi, không phải yêu đương thì là cái gì! ”

“Nhưng mà tôi nghe nói, cậu hai Lưu phải kết hôn với Cung Tư Mỹ cơ mà! Mà Nhan Nhã Tịnh còn là vợ của anh Lưu, em dâu của anh ta đó! ”

“Cậu hai Lưu không phải còn chưa kết hôn với Cung Tư Mỹ à! Hơn nữa, em dâu thì làm sao! Cũng đâu có quan hệ máu mủ đâu! Tôi thấy cậu hai Lưu yêu Nhan NHã Tịnh say đắm lắm rồi, tôi ủng hộ vô điều kiện cậu hai Lưu với người anh thật lòng thích ở bên nhau! ”

“Nhan Nhã Tịnh đúng là mau mắn thật đấy, anh Lưu mất rồi còn có thể gặp được người đàn ông tốt cậu hai Lưu! Tôi mà là Nhan Nhã Tịnh, có nằm ngủ cũng bị cười tỉnh! ”

“Mơ đi bà cô của tôi ơi! Có điều, anh Thẩm cũng đang theo đuổi Nhan Nhã Tịnh đó! Không biết Nhan Nhã Tịnh cuối cùng đến với ai. “
 
Chương 1208


Chương 1208

Nhan Nhã Tịnh còn đang chìm đắm trong sự dịu dàng của Lưu Thiên Hàn nên là không có nghe thấy mấy lời thì thầm của nhân viên.

Yên tĩnh làm tổ trong lòng Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh vui đến mức cứ cười ngốc mãi.

Thật mong thời khắc này cứ diễn ra mãi mãi!

Nhan Nhã Tịnh ngoan ngoãn ôm lấy Lưu Thiên Hàn.

Nhan Nhã Tịnh cong mắt nhìn người đàn ông đẹp trai cao lớn trước mắt, một tuần nữa là sinh nhật của cô rồi.

Mặc dù Nhan Nhã Tịnh nhỏ hơn Tô Thu Quỳnh một tuổi, nhưng hai người bọn họ sinh nhật cùng ngày, hồi trước cô còn nói với Tô Thu Quỳnh rằng về sau mỗi năm đều phải cùng nhau ăn sinh nhật với nhau.

Nhưng năm nay có lẽ Nhan Nhã Tịnh phải cho Tô Thu Quỳnh leo cây rồi!

Nhưng hiện giờ Tô Thu Quỳnh đã có Lâm Tiêu rồi, nhất định cũng sẽ muốn cùng Lâm Tiêu có không gian riêng.

Lưu Thiên Hàn tính cảnh giác trước nay luôn rất mạnh, nhưng tối nay trong lòng anh chỉ nghĩ đến cách lấy lòng Nhan Nhã Tịnh nên không có phát hiện, cảnh tượng anh nửa ngồi xổm để xỏ giày cho Nhan Nhã Tịnh lúc nãy đã bị người ta chụp được.

Là do thám tử tư nhân mà Cung Tư Mỹ thuê chụp được.

Chụp xong, tên thám tử đó ngay lập tức đã gửi ảnh cho Cung Tư Mỹ.

Cung Tư Mỹ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, cô ta dung sức năm chặt cái điện thoại trong tay như muốn bóp nát cái điện thoại.

Nhìn chằm chằm vào điện thoại mấy phút liền, Cung Tư Mỹ vẫn không dám tin, người đàn ông cao ngạo ngông cuồng đó lại chịu cong chân quỳ gối, nửa ngồi xốm xuống để xỏ giày, buộc dây cho Nhan Nhã Tịnh.

Sao anh ta lại tốt với Nhan Nhã Tịnh như vậy!

Dựa vào cái gì mà anh ta tốt với Nhan Nhã Tịnh như vậy!

Cung Tư Mỹ hận!

Nếu như, Lưu Thiên Hàn cũng có thể buộc dây giày giúp cô một lần, cho dù là muốn cô lập tức đi chết cô cũng không oán hận gì.

Nhưng Lưu Thiên Hàn sẽ không dịu dàng với cô, ở trước mặt cô, cho dù cô có lấy lòng Lưu Thiên Hàn như thế nào thì anh đều là một bộ lạnh nhạt xa cách, chu dù cô có thay anh chắn đạn đi chăng nữa, Lưu Thiên Hàn biết ơn nhưng tuyệt đối sẽ không có nửa phần xuất phát từ đáy lòng yêu thích cô.

Cung Tư Mỹ là người cú trọng thể diện, cô ta đương nhiên sẽ không công khai quan hệ của Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh nhưng sẽ nói cho Thịnh Vân Hiên biết.

Thịnh Vân Hiên là thực sự đối tốt với Nhan Nhã Tịnh, Nhan Nhã Tịnh cũng rất quân tâm đ ến bà, Nếu như có thế khiến cho Thịnh Vân Hiên chán ghét Nhan Nhã Tịnh một cách triệt để thì Nhan Nhã Tịnh đừng mơ có thể tiếp tục cùng Lưu Thiên Hàn một mái nhà tranh hai trái tim vàng nữa!

Hơn nữa, cho dù Thịnh Vân Hiên có thích Nhan Nhã Thịnh như thế nào đi chăng nữa thì con trai bà ấy mới là quan trọng nhất, Thịnh Vân Hiên sẽ tuyệt đối không cho phép Nhan Nhã Tịnh và con trai bà ở bên nhau hủy hoại danh tiếng của nhà họ Lưu, ngăn trở tiền đồ của con trai cưng bà ấy!
 
Chương 1209


Chương 1209

Nghĩ như vậy, Cung Tư Mỹ liền gọi điện thoại cho Thịnh Vân Hiên.

“Tiểu Mỹ, con tìm mẹ có chuyện dì sao? ” Từ sau vụ việc ở Lam Điều, thái độ của Thịnh Vân Hiên với Cung Tư Mỹ không còn nhiệt tình như trước nữa, nói chuyện cũng có chút xa cách.

Cảm nhận được Thịnh Vân Hiên lạnh nhạt với mình, Cung Tư Mỹ càng thêm căm ghét Nhan Nhã Tịnh.

“Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ. ”

“Tiểu Mỹ, có chuyện gì con cứ nói thẳng đi. ”

“Mẹ, mẹ biết vì sao anh Gia Thành không chịu cưới con không? Mẹ à, là tại Nhan Nhã Tịnh! Mẹ ơi, con không lừa mẹ đâu, là Nhan Nhã Tịnh câu dẫn anh Gia Thành, cô ta phá hoại tình cảm giữa con và anh Gia Thành! Mẹ nhất định phải làm chủ cho con! ”

Nghe thấy tiếng nói của Cung Tư Mỹ, Thịnh Vân Hiên không khỏi xoa xoa thái dương.

“Tiểu Mỹ, con nghĩ nhiều rồi, Tiểu Tịnh bây giờ đang xem mắt với Thẩm Quyện kia, con bé sao có thể cùng Tiểu Thành ở cùng nhau được chứ! Hơn nữa Tiểu Thành là anh trai ruột của Tiểu Hàn cơ mà! Tiểu Mỹ, mẹ biết con không thích Tiểu Tịnh, nhưng lời không thể nói bừa đâu! Mẹ không chấp nhận bất cứ ai phá hoại thanh danh của Tiểu Tịnh! ”

“Mẹ, con không có nói bừa! ” Cung Tiểu Mỹ nhận ra giọng mình có hơi lớn, cô ta vội vàng dịu giọng: “Mẹ, nếu mẹ không tin, con có thể gửi ảnh cho mẹ xem. ”

Nghe Cung Tiểu Mỹ nói, sau khi ngắt điện thoại, Thịnh Vân Hiên ngờ vực mở bức ảnh mà Cung Tiểu Mỹ gửi cho bà ra.

Tên bức ảnh có hiện ngày tháng, hiển nhiên là vừa mới chụp ngày hôm nay, trong bức ảnh, Lưu Thiên Hàn nửa ngồi xổm trên mặt đất, góc nghiêng đẹp hoàn mỹ, Nhan Nhã Tịnh ngồi trên ghế sô pha, chăm chú nhìn Lưu Thiên Hàn đầy dịu dàng, mà Lưu Thiên Hàn đang cẩn thận từng li từng tí giúp cô buộc dây giày.

Tay Thịnh Vân Hiên run một cái, điện thoại trong tay suýt thì rơi xuống đất.

Bà nằm mơ cũng không dám nghĩ đến, con trai thứ của bà cùng với con dâu nhỏ vậy mà lại đến với nhau!

Thịnh Vân Hiên nặng nề nhắm mắt lại, sau đó lại từ từ mở ra, bà thật sự rất thích Nhan Nhã Tịnh, đối với Nhan Nhã Tịnh cũng là thật lòng tốt, bà chưa từng nghĩ sẽ trói cô cả đời với Lưu gia, bà hy vọng cô có thể tìm thấy hạnh phúc riêng cho mình.

Nhưng hạnh phúc của Nhan Nhã Tịnh không nên là con trai thứ của bà!

Cái từ đó, bà không muốn nói ra, nhưng trong suy nghĩ của bà, Nhan Nhã Tịnh và con trai thứ của bà ở bên nhau chính là loạn luân!

Cả người Thịnh Vân Hiên mềm nhũn, bà biết, hiện tại Lưu Chấn Hoa đang làm khó con trái thứ của bà đủ chuyện, nếu như quân hệ giữa Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn bị người khác biết, chỉ sợ Lưu Chấn Hoa sẽ nắm được điểm yếu mà ép con trai bà ra khỏi Hội đồng Quản trị.

Và chắc chắn, sau khi chuyện này bị lộ, nhà họ Lưu bọn họ sẽ trở thành trò cười trong giới thượng lưu, bà không quan tâm nhà họ Lưu bị người khác cười nhạo ra sao, dù sao mấy người đó chu dù có cười nhạo Lưu gia ra sao cũng không dám thể hiện ra gì cả, bà chỉ lo lắng cho tiền đồ của con trai thứ của bà.

Bà đã mất đi một đứa con trai, đứa còn lại duy nhất của bà tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ sơ xuất nào!

Hơn nữa, bà cũng không muốn Nhan Nhã Tịnh bị người người chửi mắng! Bà không muốn Nhan Nhã Tịnh bị người ta nói là hồ ly tinh câu dẫn anh chồng!

Nhan Nhã Tịnh và bà tuy không có quan hệ huyết thống, nhưng bà đã sớm coi cô như con gái ruột của mình rồi, bà chỉ tiếc rèn sắt không thành thép!
 
Chương 1210


Chương 1210

Việc này đả kích rất lớn đến Thịnh Vân Hiên, bà một phút cũng không đợi được nữa.

Từ chỗ Cung Tư Mỹ mà bà biết được, thười gian gần đây, Lưu Thiên Hàn đều sẽ đến chỗ của Nhan Nhã Tịnh, bà trực tiếp bảo tài xế lái xe đến thẳng Thiển Thủy Loan.

Thịnh Vân Hiên thực tế là một bà mẹ rất cởi mở, bà cũng không muốn làm người xấu đi chia rẽ uyên ương, nhưng có lúc phải có người đảm nhiệm vai người xấu này.

Trong lòng Thịnh Vân Hiên rất loạn, nhưng chuyện quan trọng nhất trong đầu bà lại rõ ràng không gì bằng.

Cho dù là không từ thủ đoạn bà cũng phải tách hai người bọn chúng ra.

Cho dù là con trai thứ của bà và Cung Tư Mỹ không đến bên nhau thì cũng không thể cũng Nhan Nhã Tịnh dây dưa không rõ.

Thời gian có thể làm mờ đi tất cả, đợi bên canh Lưu Thiên Hàn có người phụ nữ khác, Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện có tiến triển thì bọn chúng sẽ hiểu bà ép buộc hai người chia tay chính là vì muốn tốt cho họ.

Thịnh Vân Hiên nặng nề thở dài, Tiểu Tịnh, đừng trách mẹ, mẹ không còn cách nào khác.

Mà cũng thật trùng hợp, lúc Thịnh Vân Hiên đến Thiển Thủy Loan, Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn cũng vừa về đến cửa biệt thự.

Nhìn thấy xe của Thịnh Vân Hiên, Nhan Nhã Tịnh trực tiếp đứng hình, cô đương nhiên không muốn để bà biết cô và Lưu Thiên Hàn yêu nhau, nhưng hiện giờ Thịnh Vân Hiên chặn trước cửa, cô cũng không thể không xuống xe.

Nhan Nhã Tịnh nghĩ nghĩ, vẫn là kiên trì xuống xe, cũng lắm thì nói dối, bảo là trùng hợp gặp được anh Lưu, liền thuận đường đưa cô về.

“Mẹ, sao mẹ lại đến đây? ” Nhan Nhã Tịnh lễ phép mỉm cười với Thịnh Vân Hiên: “Mẹ chưa ăn cơm đúng không? Tối nay chúng ta cũng nhau ăn một bữa. ”

“Tiểu Tịnh, bây giờ mẹ không có tâm tình ăn cơm. ” Thịnh Vân Hiên mím môi, trên khuôn mặt hay cười đó giờ đây tìm không ra một tia ý cười nào.

“Mẹ sao vậy ạ? ” Nhan Nhã Tịnh nhìn ra được tâm trạng bà không tốt, cô không nhịn được mà hỏi han.

Thấy Lưu Thiên Hàn cũng xuống xe, Nhan Nhã Tịnh sợ bà hiểu lầm liền vội vàng giải thích: “Mẹ, mẹ đừng hiểu lầm, anh hai đến đây chỉ là do thuận đường đưa con về, con với anh hai không có gì cả. ”

Nhan Nhã Tịnh không giỏi nói dối, đặc biệt là nói dối người lớn mà mình kính trọng. Nói xong câu này, tim cô đập thình thịch, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồ ng ngực.

Thịnh Vân Hiên không có nói chuyện ngay, bà chỉ nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh, như muốn nhìn thấu linh hồn của cô.

Đột nhiên, bà nhếch khóe mép lên, ý cười lại không đến được khóe mắt, kết hợp với khuôn mặt được chăm sóc kỹ càng lại làm cho bà trở nên nghiêm túc bức người: “Tiểu Tịnh, giữa con và Tiểu Thành thật sự không có gì sao? ”

Nhan Nhã Tịnh không nghĩ đến bà sẽ hỏi như vậy, đặc biệt là khi đối diện với đôi mắt sắc bén của bà, cô bất chợt có cảm giác bị người ta bắt được thóp, không có nơi nào để trốn.

Mặc dù trong lòng hoảng muốn chết, nhưng Nhan Nhã Tịnh vẫm cố giữ giọng bình tình nói: “Mẹ nói đùa gì vậy! Giữa con và anh hai thì có gì được, sao có thể có gì được chứ! Anh ấy là anh hai của con mà! ”

“Tiểu Tịnh, con biết đó là anh hai của con thì tốt! “
 
Chương 1211


Chương 1211

Thịnh Vân Hiên dừng một chút, sau đó nói rành mạch từng câu từng chữ: “Tiểu Tịnh, mẹ không cần biết con và Tiểu Thành phát triển đến bước nào rồi, nhưng hiện tại con bắt buộc phải chia tay với Tiểu Thành! ”

Không đợi Nhan Nhã Tịnh giải thích, Thịnh Vân Hiên lại nghiêm nghị nói: ” Đừng nói với mẹ là con và Tiểu Thành không có gì cả nữa! Chuyện của bọn con mẹ biết hết rồi! Các con là anh chồng em dâu, hai các con đến với nhau chính là loạn luân! Các con bắt buộc phải chia tay! ”

Nhan Nhã Tịnh mặt trắng bệch, cô từng nghĩ Thịnh Vân Hiên bắt gặp Lưu Thiên Hàn ở Thiển Thủy Loan sẽ nghi ngờ quan hệ giữa bọn họ, nhưng cô lại không ngờ đến, Thịnh Vân Hiên sẽ chắc chắn hai người bọn họ đã đến với nhau như vậy.

Nhan Nhã Tịnh vẫn coi như là một người giỏi ứng biến, nhưng đối mặt với Thịnh Vân Hiên nghiêm khắc như vậy, cô đột nhiên không biết nói gì mới tốt nữa.

Im lặng một lúc lâu, Nhan Nhã Tịnh vãn quyết định phủ nhận đến cùng.

Cô hít sâu một hơi, vẫn không thể che đậy được sự run rẩy trong giọng nói: “Mẹ, con thật sự không biết vì sao mẹ nhận định rằng con và anh hai yêu đương, nhưng con nhất định phải giải thích rõ ràng, con và anh hai thật sự không có như vậy, con…”

Không đợi Nhan Nhã Tịnh nói xong, Thịnh Vân Hiên đã ném điện thoại đến trước mặt cô.

Màn hình điện thoại của Thịnh Vân Hiên hiển thị rõ nét hình ảnh Lưu Thiên Hàn quỳ xuống buộc dây giày cho cô, ánh đèn dịu dàng, tình ý nồng đậm, không cần mở miệng cũng có thể thấy được tình cảm tuôn trào.

Nhan Nhã Tịnh cứng ngắc nhặt lên điện thoại của Thịnh Vân Hiên rơi dưới đất, cô ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào bức ảnh đó, không nói ra được nửa câu giải thích nào nữa.

“Tiểu Tịnh, mẹ không tin giữa nam nữ nếu như không có gì mà lại đi buộc dây giày cho nhau! ”

Thịnh Vân Hiên vừa cúi đầu liền nhìn thấy đôi giày da có dây mang phong cách Anh Quốc đó, bà tự cười: “Bức ảnh này, thế mà đúng là chụp hôm nay! Tiểu Tịnh, con bây giờ còn lời nào để nói không? ”

“Con…”

Thấy Nhan Nhã Tịnh không nói được lời giải thích nào, thất vọng trong mắt Thịnh Vân Hiên càng tăng thêm, tầm nhìn của bà, từ trên mặt Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên hàn chậm rãi lướt qua, sau đó từng chữ từng chữ nói: “Nếu như không có gì để nói, vậy thì chia tay với Tiểu Thành đi! ”

Lời này của Thịnh Vân Hiên, đâm đ ến mức tròng mắt Nhan Nhã Tịnh cay cay, trong tim cũng chát.

Hiện tại cô rõ ràng là yêu đương với chồng của mình, trong mắt người khác thế nào lại biến thành loạn luân vậy!

Trong lòng cô thật sự rất ấm ức, nhưng loại ấm ức này không có ai hiểu được.

Cô chỉ có thể khàn giọng đắng chát nói với Thịnh Vân Hiên: “Mẹ, con không có loạn luân với anh hai, con…”

“Tiểu Tịnh, con với Tiểu Thành ở bên nhau chính là loạn luân! Bây giờ mẹ nói lần cuối, chia tay với Tiểu Thành! ” Thịnh Vân Hiên cũng không muốn ép Nhan Nhã Tịnh đến cùng, nhưng vai người xấu này một khi bà đã làm thì nhất định phải làm đến cũng.

“Mẹ, con với Nhã Tịnh đúng là đến với nhau rồi. ”

Không đợi Nhan Nhã Tịnh mở miệng, giọng nói lạnh lẽo của Lưu Thiên Hàn vang lên trong không trung.

Anh nhìn Thịnh Vân Hiên, trên khuôn mặt anh tuấn như bức tượng điêu khắc tinh xảo, có sự kiên định thể thể đạp đổ: “Nhưng con sẽ không chia tay với Nhã Tịnh! “
 
Chương 1212


Chương 1212

“Tiểu Thành, con nói cái gì? ” Thịnh Vân Hiên không dám tin mà nhìn Lưu Thiên Hàn hỏi: “Tiểu Thành, con có biết con đang nói gì không?! Tiểu Tịnh nó là em dâu ruột của con! Nó là người mà Tiểu Hàn cả đời này yêu nhất! ”

“Mẹ, Nhã Tịnh trước kia cùng ai yêu đương con không quan tâm, con yêu chính bản thân cô ấy, con muốn cùng cô ấy bên nhau đến già. ” Con ngươi Lưu Thiên Hàn sáng ngời, nói ra rành mạnh từng chữ.

Quan hệ giữa anh và Nhan Nhã Tịnh thực ra anh không muốn giấu diếm mãi, nếu Thịnh Vân Hiên đã biết rồi, vậy thì không bằng thuận nước đẩy thuyền công bố quan hệ của bọn họ ra ngoài công chúng luôn.

“Tiểu Thành, con…con…”

Thịnh Vân Hiên bị lời của Lưu Thiên Hàn làm cho sợ hãi đến nói không ra lời, nửa ngày mới lấy lại được giọng nói của mình: “Tiểu Thành, mẹ không cần biết, dù sao con và Tiểu Tịnh cũng không thể đên với nhau! Con cướp người con gái của em trai ruột mình, con bảo Tiểu Hàn ở dưới đó sao có thể yên tâm được! ”

“Mẹ, Tiểu Hàn cũng mong Nhã Tịnh sẽ tìm được một người thật sự tốt với cô ấy, con yêu Nhã Tịnh, con sẽ yêu cô ấy hơn cả Tiểu Hàn! ”

Thấy Thịnh Vân Hiên bị Lưu Thiên Hàn làm cho tức đến hô hấp khó khăn, Nhan Nhã Tịnh sợ bệnh tim của bà lại phát tác, vội tiến lên trước nói nhẹ với Lưu Thiên Hàn: “Anh đừng nói nữa, anh biết sức khỏe của mẹ mà, mẹ không chịu được kích động đâu. ”

Nói xong Nhan Nhã Tịnh quay lại ôm lấy cánh tay của Thịnh Vân Hiên: “Mẹ, con xin lỗi, con làm mẹ thất vọng rồi. ”

“Tiểu Tịnh, con có thể làm cho mẹ không thất vọng. Chia tay với Tiểu Thành! Con vẫn sẽ là đứa con mà mẹ kiêu ngạo nhất! ”

Thịnh Vân Hiên dùng sức năm lấy tay Nhan Nhã Tịnh, như là nắm lấy cọng cỏ cíu mạng cuối cùng vậy: “Tiểu Tịnh, chia tay với Tiểu Thành đi! Coi như mẹ xin con đó! Tiểu Tịnh, con làm vậy sẽ hủy hoại Tiểu Thành đó! ”

Cô sẽ hủy hoại anh…

Nhan Nhã Tịnh biết, những lời này của Thịnh Vân Hiên không phải là chỉ là đe dọa không thôi, cô cũng không muốn hủy hoại tiền đồ của Lưu Thiên Hàn, nhưng cô còn cách nào khác sao, cô đã quá yêu anh mất rồi, lời nói chia tay cô không nói ra miệng được.

“Mẹ đừng ép Nhã Tịnh nữa! ” Lưu Thiên Hàn không nhìn Thịnh Vân Hiên nữa, con ngươi sáng quắc của anh nhìn Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, đừng hòng chia tay với anh! Anh sẽ không đồng ý đâu! ”

Nhan Nhã Tịnh có thể nhìn thấy rõ ràng sự lo lắng trong mắt của Lưu Thiên Hàn, cô không muốn làm anh buồn, giọng cô dịu dàng mà kiên định nói: “Anh, em sẽ không chia tay với anh. Chỉ cần Nhan Nhã Tịnh còn một tia hơi thở thi thuyệt sẽ không chia tay với anh! ”

Nghe Nhan Nhã Tịnh nói, khóe môi Lưu Thiên Hàn không tự chủ được mà cong lên.

Trái tim Thịnh Vân Hiên thì lại từng chút từng chút chìm xuống đáy vực. Trong lòng bà, Nhan Nhã Tịnh từ trước đến nay luôn ngoan ngoãn nghe lười, nhưng tại sao trong vấn đề quan trọng lại mê muội không chịu tỉnh ngộ như vậy chứ!

Thịnh Vân Hiên cắn răng, bà biết muốn hai người bọn chúng chia tay thì chỉ như vậy sẽ không có tác dụng, bà chỉ có thể dùng cách cứng rắn hơn.

Vừa nghĩ, hai đầu gối Thịnh Vân Hiên liền quỳ xuống đất.
 
Chương 1213


Chương 1213

“Mẹ làm gì vậy! ” Nhan Nhã Tịnh bị hành động của Thịnh Viên Hiên dại hết hồn: “Mẹ đừng như vậy, mau đứng lên! ”

“Tiểu Tịnh, chia tay với Tiểu Thành! Nếu không mẹ sẽ quỳ mãi ở đây không đứng dậy! ” Thịnh Vân Hiên ghét những người vì đoạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, nhưng hiện tại bà lại biến thành loại người mà mình ghét nhất, nhưng bà không còn lựa chọn nào khác.

“Mẹ đừng như vậy, đừng quỳ nữa…”

Nhan Nhã Tịnh ngồi xồm xuống muốn kéo Thịnh Vân Hiên lên, nhưng bà lại quá cố chấp, cho dù cô có dùng sức thế nào cũng không kéo được Thịnh Vân Hiên đứng dậy.

Thấy Thịnh Vân Hiên quỳ gối trước Nhan Nhã Tịnh, Lưu Thiên Hàn cũng không nhịn được nhăn mày.

Nhưng anh cũng không đi ngăn cản Thịnh Vân Hiên mà nói: “Mẹ đừng phí sức nữa! ”

“Con sẽ không chia tay với Nhã Tịnh! Muốn con với cô ấy chia tay, trừ khi con chết! ”

Cả người Thịnh Vân Hiên run rẩy, bà không ngờ đến con trai mình lại cố chấp như vậy.

Có chết cùng không chia tay Nhan Nhã Tịnh!

Nó mới quen biết Nhan Nhã Tịnh bao lâu chứ! Chỉ có một tháng sao có thể đã có tình cảm sâu nặng như vậy!

Thịnh Vân Hiên hiểu rõ tính cách của con trai mình, nó nói không chia tay với Nhan Nhã Tịnh thì tuyệt sẽ không chia tay.

Chu dù bà có nói gì đi chăng nữa, đều sẽ không thay đổi được chủ ý của Lưu Thiên Hàn.

Trừ khi Nhan Nhã Tịnh chủ động đề nghị chia tay.

Thịnh Vân Hiên biết, ra tay với Lưu Thiên hàn bà sẽ không bao giờ đạt được mục đích, bag chỉ có thể nghĩ cách ra tay từ chỗ Nhan Nhã Tịnh, khiến cho cô chủ động rời xa con trai cưng của bà!

Thịnh Vân Hiên vừa cứng ngắc vừa thất vọng đứng lên, bà tự nhủ trong lòng, mẹ xin lỗi Tiểu Tịnh, nhưng cờ sai một nước thua cả ván cờ. Mẹ không thể để Tiểu Thành thua được.

Thịnh Vân Hiên thâm thúy nhìn Lưu Thiên Hàn một cái, bà cũng không giằng co với Nhan Nhã Tịnh nữa mà quay người lên xe, bảo tài xế lái xe rời đi.

Nhìn xe của Thịnh Vân Hiên từ từ rời đi, Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh đều biết bà sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy.

Nhan Nhã Tịnh âm trầm nhìn điện thoại mà bà để lại, trước đây cô có nhân lúc Lưu Thiên Hàn không chú ý mà nhổ trộm mấy cọng tóc của anh rồi gửi đi giám định DNA với An Bảo và An Mỹ.

Bởi vì Lưu Thiên Hàn và Lưu Gia Thành là anh em sịnh đôi cùng trứng, muốn chứng minh anh là Lưu Thiên Hàn bắt buộc phải giám định DNA tỉ mỉ hơn nữa, đến bây giờ cũng qua khá lâu rồi, có lẽ kết quả giám định cũng có rồi.

Đợi cô lấy được kết quả, cho dù Lưu Thiên Hàn vẫn không chịu thừa nhận mình là anh Lưu của cô đi chăng nữa, nhưng cô tin Thịnh Vân Hiên nhất định sẽ không tiếp tục cản trở họ ở bên nhau!

Nhan Nhã Tịnh đang chìm đắm trong suy nghũ của bản thân thì có một cánh tay rắn chắc kéo cô vào trong một cái ôm.

“Nhã Tịnh, em đang nghĩ gì vậy? ”

Không đợi Nhan Nhã Tịnh nói chuyện, Lưu Thiên hàn lại nói: “Nhã Tịnh, em đừng hòng chia tay với anh! Anh không cho phép! ”

Nghe Lưu Thiên Hàn nói, Nhan Nhã Tịnh cảm thấy rất bất lực, cô cũng vừa nói rồi, cô sẽ không chia tay với anh, sao Lưu Thiên Hàn vẫn còn lo lắng vậy chứ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom