Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 631


Bé con đã nói vậy rồi, cô đành đồng ý thôi.
“Vậy thì em bảo đội trưởng của em đến tìm chị hai ngày một lần. Tốt nhấ3t là buổi tối, ban ngày chị dành đa số thời
gian để đóng phim rồi”
“Vâng” Cảnh Kiệt vui vẻ đồng ý. “Đến giờ ăn tối1 rồi đấy, mời mọi người ăn tối nhé!”
Thân phận chị cả của Cảnh Thiên thấm nhuần vào lòng người rất nhanh, cả đội l9ũ lượt đi theo ra ngoài.
Khán giả phía sau đều kinh ngạc nhìn Cảnh Thiên, họ hóng xem cô gái này là ai, vì sao đến3 Tề Thịnh cũng gọi là
chị? “Nếu tôi không nhìn nhầm thì có lẽ đó chính là chị Thiên hót hòn họt trong giới giải trí!”
8
“Chị Thiên là ai?”
Bởi vì Cảnh Thiên vẫn chưa có tác phẩm nổi tiếng, không để ý đến giới giải trí thì rất ít người biết thân phận hoành
tráng của cô.
“Chị Thiên là Cảnh Thiên, nữ chính trong phim Mirror World. Cô ta có bản lĩnh thông thiên, có quan hệ rất thân
thiết với nhà họ Chiến giàu nhất thành phố H, nhà họ Đỗ đại gia hàng đầu châu Để và nhà họ Để giàu có nhất châu
Đế. Quan trọng là cô ta chửi người khác rất giỏi, bất kỳ ai đối đầu với cô ta cũng không có được kết cục yên lành, vì
vậy mà được gọi là Thiên Phản Pháo. Là một người vô cùng lợi hại đấy”.
Cảnh Thiên không hề biết mình đã trở thành sự tồn tại như thế, cô dẫn một nhóm game thủ chuyên nghiệp chuẩn bị
đến khách sạn bảy sao tốt nhất để ăn cơm.
Khi người đứng đầu giải đấu khu vực nước Z của game “Phản kích Z16” dẫn một nhóm người vội vàng đến khán
phòng, họ chỉ thấy các khán giả đang ngồi xúm lại bàn tán, không nỡ ra về. Còn người họ muốn tìm thì đã rời khỏi
đó từ lâu rồi.
Đây là khách sạn bảy sao duy nhất ở thành phố H, tên khách sạn là Đế Hoàng.
Nghe tên là biết đây là khách sạn cấp bảy sao thuộc chuỗi của nhà họ Đế giàu có. ở nước Z có năm khách sạn như
vậy, khách sạn ở thành phố H chính là một trong số đó.
Cảnh Thiên quen sống sung túc, Chiến Lệ Xuyên cũng chiều cô. Rõ ràng nhà họ Chiển có đầu bếp rất giỏi, nhưng
khi biết bà xã thích ăn đồ ăn vặt và các món ăn ở Để Hoàng, anh bèn thường xuyên cho người đến đó mua về.
Hôm nay nếu đã mời khách, Cảnh Thiên cũng chọn khách sạn này không hề do dự.


Nghe nói phòng bao ở đây rất khó đặt trước, hơn nữa còn bắt buộc phải là hội viên thì mới có thể đặt trước phòng
bao, vì vậy cô bèn gọi điện cho anh ba của mình trước.
Lúc này Để Vân Mặc đang ở Lam Cảnh Loan với bố mẹ, xem mấy người nhà họ Cảnh chuyển đi.
“Bố, bố cứ nhìn nhà bọn họ chuyển đi mà không ngăn cản à?” Đế Vân Mặc nhìn nụ cười trên mặt bà Cảnh và Cảnh
Lạc, ngơ ngác.
“Ngăn bọn họ làm gì? Bố con còn có chiều sau ở châu Đế. Cứ chờ mà xem, trước đây bọn họ để em gái con khổ thế
nào thì sau này bố sẽ bắt bọn họ phải trả lại gấp trăm gấp nghìn lần”
Ban đầu Để Vân Mặc còn không hiểu họ muốn làm gì, nhưng sau khi trông thấy thằng em biến thái của Bạch Chinh
xuất hiện bên cạnh Cảnh Lạc, anh ta đã đoán được đại khái.
Thôi được rồi.
Ban đầu anh ta còn định ra tay, nhưng nghĩ đến cuộc sống sau này của Cảnh Lạc, anh ta miễn cưỡng kìm nén sự
điên cuồng trong lòng xuống.
Em gái của anh ta…


Chỉ có anh ta mới biết, cả đời này anh ta sẽ không thể gặp lại em gái nữa.
Tuy hơi ngốc một chút, hồ đồ một chút, yếu đuối một chút, khác hoàn toàn với tính cách của người nhà họ Đế, nhưng từ nhỏ đã lớn
lên bên vợ chồng nhà họ Cảnh, cô còn có thể thế nào được nữa?
Trẻ con mới sinh ra đều như tờ giấy trắng, chỉ có bố mẹ tốt và
hơn mà thôi.
điều kiện gia đình tốt mới có thể bồi dưỡng được đứa trẻ tốt hơn, ưru tú
Bây giờ linh hồn của em gái anh ta đã tan biến, linh hồn của đại ca thay thế, đây cũng có thể coi là một tin tốt.
 
Chương 632


Ít nhất thì bố mẹ sẽ không thấy quá đau buồn khi biết em gái mình giỏi giang như vậy.
Tuy chuyện đã như vậy rồi, đã là kết quả tốt nhấ3t rồi, nhưng anh ta là anh trai, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho
người đã hại em gái mình.
Dùng mạng đổi mạng, thiên kinh địa nghĩa.
Đúng lúc này thì Cảnh Thiên gọi điện đến.
Để Vân Mặc vừa liếc thấy là đại ca… em gái nhà mình gọi đến bèn bắt máy ngay, vẻ mặ9t tươi cười hớn hở.
“Tìm anh có việc gì thế em gái?”.
Nghe thấy hai chữ “em gái” cao vút ở đầu bên kia, Cảnh Thiên không kìm 3được mà vương nét cười trong ánh mắt.
Từ sau khi nhận ra Đổng Duyệt Đồng là một con khốn, cô đã chọn lại bốn người.
Bốn người8 này chính là Tịnh, Mặc, Thương, Thần mà Đổng Duyệt Đồng không hề hay biết gì.
“Mặc” trong số đó chính là anh ba Để Vân Mặc của cô hiện giờ.
Sau khi sống lại, cô liên hệ với bốn người này đầu tiên, đặc biệt là Mặc.
Bởi vì Mặc là thầy bói.
Vốn dĩ chỉ với thân phận cậu ba nhà họ Đế, Đế Vân Mặc có thế nào cũng không thể trở thành một trong bốn trợ thủ
lớn của cô được. Nhưng Đế Vân Mặc bẩm sinh… có duyên với Phật.
Thế nên cô đã nhờ cậy vào Để Vân Mặc trong rất nhiều việc.
Cũng vì anh ta nên cô mới có thể giàu nứt đố đổ vách như thế.
Ai ngờ ban đầu Đế Vân Mặc rất vui vì cô sống lại, sau đó khi cô nói Đế Vân Tiêu lấy tóc của cô, chị Thanh lại đến ăn
vạ, Đế Vân Mặc liền trở nên bất an.
Anh ta luôn nói mình có một cô em gái, không đến đúng thời điểm thì không thể đi tìm.
Vậy mà khi anh ta có thể đi tìm thì anh ta lại phát hiện cô em gái này chính là cô. Đây cũng là lý do vì sao hai anh
em Đế Vân Hi, Đế Vân Tiêu, bố mẹ đã đến cả rồi mà Đế Vân Mặc vẫn chưa xuất hiện.


Bởi vì ông anh thứ ba này vẫn luôn ở bên cô.
Hồi đầu, Đế Vân Mặc còn sầu não trong một thời gian dài, nhưng sau đó anh ta đã tỉnh ra. Bởi vì khi anh ta quang
minh chính đại gọi đại ca của mình là “em gái”, Cảnh Thiên có thể cảm nhận được trái tim phơi phới của anh ta. Nể
phần ông anh này không thiếu tin tưởng như Quan Vũ Thần, tiêu sạch tám mươi tỷ của cô, không để lại cho cô một
đồng nào, anh ta không hề động vào một xu. Khi anh ta trả lại cho cô hai trăm tỷ, Cảnh Thiên nghĩ vẫn có thể nhận
ông anh này được.
Bởi vì đa số tài sản của cô đều đang giao cho anh ba quản lý.
Anh ta hiểu phong thủy, tiền sẽ càng ngày càng nhiều.
“Anh, em muốn mời đồng đội của em trai em ăn cơm, làm phiền anh đặt phòng bao tốt nhất của Đế Hoàng nhé!
“Được!”
Để Vân Mặc đáp lời rồi cúp máy.
Khi nghe thấy anh ta gọi em gái, Để Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên đổ dồn ánh mắt sang. Tạ Thanh Nghiên thấy
anh ta cúp máy bèn hỏi: “Em gái tìm con làm gì thế?”
“Không có gì ạ, bảo là muốn mời đồng đội của em trai con bé ăn cơm, nhờ con đặt giúp phòng ở Đế Hoàng thôi”
Ánh mắt Để Tịnh Hiển sâu hơn.


“Bố là chủ tịch hội đồng quản trị của Đế Hoàng, anh cả con là giám đốc điều hành của Đế Hoàng, Thiên Thiên muốn đặt phòng thì
sao lại gọi cho con? Con có thân với con bé bằng anh hai con không? Bố con đặt phòng cho con bé chẳng phải hợp lý hơn à?”
Đế Vân Mặc cười hờ hờ, bắt đầu làm nũng: “Bố, bố nói vậy là không đúng đầu nha. Bố gặp con gái lần đầu, con cũng gặp em gái lần
đầu, vì sao con bé có thể tìm bố mà không thể tìm con? Anh ba của nó mặt mũi hiền lành, có lẽ con bé thấy dễ thân với con hơn thì
sao?”
Để Tịnh Hiên vẫn cảm thấy không đúng, muốn nói chuyện kỹ càng hơn với con trai, nhưng Đế Vân Mặc lại chuyển chủ đề.
“Bố cứ yên tâm đi, em gái vừa nhìn là biết kiểu thỏ con đáng yêu, chắc chắn con bé sẽ rất yêu quý bố. Bây giờ con đi đặt phòng cho
con bé trước đã.”
 
Chương 633


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đế Vân Mặc chuyển chủ đề rồi gọi điện cho tổng giám đốc khách sạn Để Hoàng ở thành phố H ngay lập tức.
Bên kia bắt máy rồi ngơ ngác,3 sau đó vội vàng nhận lỗi: “Xin lỗi cậu ba, ban nãy cô An Nhiên đã gọi điện đến đặt
phòng mất rồi”
Đế Vân Mặc mỉm cười: “Đế An Nhiê1n? Nó đến thành phố H rồi à?”
Để Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên đều sầm mặt.
Đợt này vì chuyện của con gái nên họ vẫn chưa kị9p xử lý vị “họ hàng” ở nhà đầu.
“Cái này thì tôi không rõ ạ, nhưng đúng là phòng tốt nhất đã được cô An Nhiên đặt trước mất rồi.” /styles/default/xenforo/heart emoticon.pngbr>
“Được.”
Để Vân Mặc đáp một tiếng, khi tổng giám đốc tưởng anh ta sẽ từ bỏ thì bên kia lại nói tiếp: “Thế thì ông hủy đặt
trư8ớc của nó đi, xếp nó sang phòng khác. Nếu đã bắt đầu ăn rồi thì có đuổi bọn họ ra cũng phải lấy phòng cho tôi.
Hiểu chưa?” Ơ??? Thế này… không phải..”
“Không có cái gì là không phải hết. Có vấn đề gì thì bảo nó gọi điện cho tôi.”
Tuy tổng giám đốc thấy làm vậy thì không ổn cho lắm nhưng ông ta vẫn vâng lời.
Giọng Đế Vân Mặc nghe không hề ổn, còn Đế An Nhiên lại là công chúa nhỏ duy nhất của nhà họ Đế, cô ta chẳng
khác nào một nàng công chúa ở châu Để. Ông ta chỉ là một tổng giám đốc khách sạn chi nhánh nhỏ bé, thực sự
không dám đắc tội cả hai bên.
Tổng giám đốc cúp máy rồi vội vàng gọi điện cho Đế Vân Hi.
“Chuyện gì?” Đế Vân Hi đang bàn chuyện làm ăn, thấy là bên khách sạn gọi đến thì hơi không vui.
Tổng giám đốc không dám rề rà, vội vàng thuật lại một lượt chuyện vừa rồi.
Để Vân Hi lại khẽ nhướng mày: “Ý ông là… thằng ba đến rồi?”
“Cái này… cái này thì tôi không biết. Cậu ba không nói gì?
Tuy là vậy nhưng Đế Vân Hi vẫn dám chắc chắn là Đế Vân Thụy đến rồi.
Hai con cẩu này, không có đứa nào tốt lành cả.


“Có biết nó đặt chỗ cho ai không?”
“Nói là một tiểu thư tên là Thiên Thiên ạ”
Để Vân Hi lại nhướng mày.
Anh ta còn chưa được ăn cơm chung với em gái mà con cẩu này đã bắt đầu đặt cơm cho em gái rồi cơ à?
“Để phòng cho Thiên Thiên. Ngoài ra, nếu bên Đế An Nhiên hỏi là ai đang ở trong phòng đó thì ông đừng nhắc tên
Thiên Thiên. Sắp xếp khách của Để An Nhiên vào phòng nhỏ nhất trong tầng hành chính, nếu nó có gì bất mãn thì
bảo nó đến tìm tôi”
“Vâng” Tổng giám đốc vừa nghe điện thoại vừa lau mồ hôi.
Sao cứ có cảm giác thái độ của hai ông anh này với cô An Nhiên khang khác nhỉ?
Sao ông ta cứ cảm thấy như mình đang đứng giữa cuộc chiến cung đình?
Huấn luyện viên dẫn đội Brilliant nói nói cười cười, đến Đế Hoàng.
“Để mừng mọi người giành được quán quân toàn quốc, sếp đã đặc biệt đặt phòng cao cấp nhất ở Đế Hoàng cho
mọi người. Đây chính là khách sạn cấp bảy sao, bữa tiệc đêm nay mà để chúng ta tự trả tiền thì phải đến cả bốn
trăm nghìn. Nhưng sếp vui, sếp bảo là sẽ đãi mọi người”


Ngô Cực cười hào hứng.
“Mong sếp cứ yên tâm, tuy trận chung kết giải toàn quốc lần này vẫn chưa bắt đầu, nhưng đội The Peak chênh lệch rất lớn với bọn tối.
Tuy chúng tôi cũng nên tôn trọng họ như một đối thủ, nhưng… bọn họ thực sự không xứng”
Những lời ngông cuồng của Ngô Cực khiến các thành viên
Thấy một nhóm đàn ông bước vào khách sạn, một nhân viên lễ tân vóc dáng cao gầy, vòng eo mảnh mai, nhan sắc thượng thừa lập
tức bước lên đón.
 
Chương 634


Hỏi rõ đối phương đến để dùng bữa, lễ tân lập tức dùng bộ đàm liên lạc với bên phòng ăn, sau đó bèn dẫn đoàn
người vào thang máy, ấn t3ầng 73.
Thấy số tầng, tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Huấn luyện viên của đội hỏi: “Tầng cao nhất của bên cô không phả1i ở tầng 77 sao?”
Lễ tân nở nụ cười chuyên nghiệp trông rất dễ chịu rồi trả lời: “Vâng, tầng cao nhất của chúng tôi là tầng 797”
“Thể… phòng lớn nhất của các cô không phải ở tầng 77 à?”
Lễ tân mỉm cười: “Vâng thưa anh. Phòng lớn nhất đúng là3 ở tầng 77, bên ngoài phòng còn có một vườn hoa và hồ
bơi rất đẹp nữa”
Người của đội Brilliant nhìn nhau.
Trước đó đú8ng là sếp có nói với họ, phòng mà sếp đặt trước có bể bơi, có thể chứa được năm mươi người, còn bảo
họ đi bơi.
Lúc đó họ còn nói, nếu có thể chứa được năm mươi người thật, hay là gọi cả bạn đến? Sếp bảo được, gọi thoải mái,
chi phí để sếp trả.
Đã đến tầng 73, lễ tân ra hiệu “mời” với mọi người rồi nói: “Các vị, đã đến rồi, vui lòng theo tôi”
Mọi người nhìn sang huấn luyện viên, huấn luyện viên nói ngay: “Có lẽ là cô nhầm rồi. Phòng của chúng tôi là
phòng do cô Để An Nhiên, cô chủ của Đế Hoàng các cô đặt cho, cô ấy nói là phòng ở tầng 77 cao nhất, phòng lớn
nhất của Đế Hoàng, bên ngoài phòng có vườn hoa và bể bơi, có thể chứa được năm mươi người”
Lễ tân nhận được tin nhắn của tổng giám đốc nên cũng biết cụ thể là chuyện gì, bèn nói: “Các vị hãy đi theo tôi
trước đã.”
Vì chưa từng đến tầng 50 trở lên của khách sạn này nên thành viên của đội Brilliant tưởng rằng có khả năng đây là
tầng rất to, không thì làm sao một căn phòng nhỏ có thể chứa được tận năm mươi người chứ? Thế là mọi người bèn
đi theo, Căn phòng được sắp xếp cho thành viên đội Brilliant là phòng nhỏ nhất trong tầng hành chính.
Nhưng dù gì cũng là phòng trong tầng hành chính nên vẫn rất to. Chiếc bàn tròn có thể chứa được hai mươi người
cùng ngồi ăn, bên trong có hai phòng trà và hai phòng đánh bài. Bên ngoài phòng cũng có một vườn hoa rất đẹp.
Trong mắt các thành viên đây có thể coi là một căn phòng rất to rồi


Tuy không có hồ bơi, nhưng cũng đủ để họ chơi. Có điều…
“Cô này, hình như không đúng. Cô An Nhiên đã nói với chúng tôi rất rõ ràng là phòng đặt trên tầng 77, hơn nữa đã
đặt trước xong xuôi rồi, các cô đưa chúng tôi đến tầng 73 làm gì?”
Cô lễ tân vẫn nở nụ cười chuyên nghiệp: “Xin lỗi các vị, tổng giám đốc đã dặn là phòng trên tầng 77 đã có khách
khác đặt rồi, thế nên mới sắp xếp phòng này cho các vị”
Huấn luyện viên thấy có vẻ người ta không coi mình ra gì bèn lạnh mặt: “Cô chờ một lát, tôi gọi điện cho cô chủ của
cô”
Nói xong, anh ta bèn lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện cho Để An Nhiên. Tình cờ lại có trợ lý gọi điện đến, nhưng
lúc này huấn luyện viên đang vội xả giận cho mình và các thành viên trong đội nên không nghe, từ chối cuộc gọi
ngay lập tức rồi gọi cho Để An Nhiên.
Điện thoại đổ chuông một lúc lâu nhưng không có ai nghe, huấn luyện viên lại gọi tiếp. Gọi hai lần mới thấy bên
kia thong thả bắt máy. Huấn luyện viên đang định lên tiếng thì đầu bên kia điện thoại đã vọng sang tiếng trách
mắng.


“Các anh làm sao thế hả? Không phải đã nói với tôi là đội Shadow không thể thắng đội The Peak sao? Vì sao kết quả cuối cùng lại là
đội Shadow giành chiến thắng?”
“Sao cơ?” Huấn luyện viên lặp lại một cách kinh ngạc: “Đội Shadow thắng rồi?”
Đầu bên kia càng khó chịu.
“Loanh quanh cả buổi trời, anh là huấn luyện viên mà còn không biết bên nào thắng à?”
 
Chương 635


Sếp ơi, vì đội Shadow đã thua hơn 30 điểm trong bốn trận đầu rồi, trận thứ năm thì Tề Thịnh còn không tham gia
đấu, thế nên chúng tôi mớ3i về luôn. Làm sao bọn họ lại thắng được?”
“Làm sao thắng thì các anh không biết tự đi mà xem à? Chẳng lẽ còn bắt tôi phân tích1 cho các anh? Đồ ăn hại!”
“Vâng. Xin lỗi sếp. Tôi đã cho trợ lý ở lại quay toàn bộ trận đấu, sau khi về, tôi sẽ cho các thành v9iên nghiên cứu
thật kỹ về cách đánh của đội Shadow. Sếp yên tâm, với vết thương ở tay Tề Thịnh thì chắc chắn anh ta không thể
tham gia 3giải đấu quốc tế được. Chức quán quân chỉ có thể là của chúng ta thôi” Để An Nhiên ở đầu bên kia nghe
huấn luyện viên đảm bảo như vậy, 8cục tức trong lòng mới từ từ nguội đi.
“Các anh không được khinh địch, Tề Thịnh không phải người dễ dàng chịu thua đầu”
“Vâng, tôi biết mà sếp. Nhưng sếp cũng phải tin vào chúng tôi chứ. Đội chúng ta chưa xét đến Ngô Cực và Đỗ
Huyền, chỉ cần thành viên chủ lực thôi, ai mà chẳng đủ năng lực để làm đội trưởng? Đội Brilliant chúng ta đã là đội
mạnh nhất nước Z rồi”
“Tôi bỏ ra bao nhiêu tiền như thế, đặt nhiều hi vọng vào các anh như thế, tốt nhất là các anh đừng làm tôi thất vọng,
nếu không thì các anh không thể gánh vác nổi hậu quả đầu” Để An Nhiên lạnh lùng.
Huấn luyện viên bỗng thấy lưng mình ướt đẫm mồ hôi.
“Vâng, sếp yên tâm, chắc chắn chúng tôi sẽ không thua”
Các thành viên của đội Brilliant nghe huấn luyện viên nói xong, đồng loạt mở điện thoại của mình ra. Sau khi xem
kết quả trận đấu, sắc mặt của mọi người đều xấu đi.
Tâm trạng vui vẻ chuẩn bị đi ăn đã vơi đi quá nửa.
“Được rồi, cứ vậy đi. Nhớ lời hứa của các anh, nếu có thể giành được chức quán quân toàn quốc, thậm chí có thể
giành được thứ hạng trong giải đấu quốc tế, Để An Nhiên tôi chắc chắn sẽ không bạc đãi các anh”
“Vâng”
“Vâng”
Huấn luyện viên không dám hỏi chuyện phòng đặt với Đế An Nhiên, anh ta tưởng vì Đế An Nhiên đang không vui
nên hạ mức phòng của bọn họ.
Ai dè đang định cúp máy thì Để An Nhiên mới hỏi một câu “Đến chưa?”


“Đến rồi, đã đến hết rồi ạ”
“Phòng thế nào? Thích hồ bơi không? Các anh có thể thử cảm giác ở dưới nước rồi nhìn xuống dưới. Nếu sợ độ cao
thì tôi khuyên các anh đừng bơi, nhưng nếu không sợ thì ở trong hồ bơi trong suốt có thể nhìn được toàn cảnh đêm
của thành phố từ tầng 77 đấy, thích lắm”
Huấn luyện viên nghe vậy mới biết đúng là sếp đã đặt phòng ở tầng cao nhất cho bọn họ, anh ta nói ngay: “Nhưng
sếp ơi, nhân viên lại dẫn bọn tôi đến tầng 73, tuy ở đây cũng có vườn hoa nhưng chỉ có thể chứa được hai mươi
người, không phải phòng mà sếp nói đâu.”
Đế An Nhiên lập tức cau mày.
“Sao cơ? Tầng 73?”
“Vâng sếp ạ. Đúng là tầng 73”
“Anh đưa điện thoại cho người dẫn các anh lên phòng ngay”
“Vâng” Huấn luyện viên đưa điện thoại cho lễ tân, bảo: “Sếp của các cô này”


Lễ tân nhẹ nhàng đón lấy điện thoại, gọi một tiếng: “Cô chủ”
“Rốt cuộc các cô làm ăn kiểu gì vậy? Rõ ràng tôi đã tìm Từ Lập, bảo đặt 8888 cho tôi rồi cơ mà, sao các cô lại dẫn bọn họ đến tầng
73? Có biết làm không thế? Cô tên là gì? Mã nhân viên bao nhiêu? Bảo Từ Lập nghe máy ngay cho tôi, còn nữa, cô sang phòng nhân
sự làm thủ tục đi, từ mai không cần đi làm nữa”
Lễ tân thấy sợ, nhưng nghĩ đến chỗ dựa sau lưng mình là giám đốc điều hành, cô ta không sợ nữa.


“Thưa cô, đây là do giám đốc điều hành sắp xếp, phòng cũng do anh ấy chọn a”
 
Chương 636


Đế An Nhiên nghe bảo là Đế Vân Hi sắp xếp thì cảm thấy bất an.
Nói thế nào về ông anh cả này nhỉ?
Khác với cái3 nết động chút là cà khịa cô ta đến chết mới thôi của anh hai, anh cả luôn dịu dàng nhẹ nhàng với cô
ta, rất lịch lãm. Nhưng.1.. cũng chỉ như cô ta nói mà thôi, chỉ lịch lãm, không hề có sự quan tâm chăm sóc của một
người anh cả đối với em gái.
Anh cả là kiểu người nhiều sự uy nghiêm của kẻ bề trên còn hơn cả bố.
Nhưng…
Cho dù uy nghiêm, anh ta cũn3g chưa bao giờ tát vào mặt cô ta như thế này cả.
“Nhưng trước đó, khi tôi đặt phòng, Từ Lập nói với tôi rằng phòng 88888 chưa có người đặt trước”
“Vâng thưa cô, khi cô đặt đúng là chưa có ai đặt phòng 8888 cả. Nhưng sau đó cậu ba lại đặt phòng, tổng giám đốc
hỏi ý kiến của giám đốc điều hành rồi nhường phòng cho cậu ba”
Lễ tân trả lời không hề e dè, nhưng ý ẩn trong lời lại hoàn toàn kích thích Đế An Nhiên.
Tuy lễ tân không muốn làm như vậy nhưng đành chịu thôi, tổng giám đốc không dám đắc tội với Đế An Nhiên, thế
nên gọi cô ta ra đắc tội người ta. Bởi vì đây là sắp xếp của giám đốc điều hành, phải chấp hành theo những gì giám
đốc điều hành nói.
Cô ta không biết nhà họ Để xảy ra chuyện gì, vì sao giám đốc điều hành lại muốn chọc gậy bánh xe vào mối quan
hệ giữa cậu ba và cô chủ, nhưng… họ là người của giám đốc, phải làm theo ý của giám đốc.
Quả nhiên, Để An Nhiên đã bị kích thích.
Nếu là Đế Vân Hi giành mất phòng của cô ta, cô ta đành nhịn. Nhưng vì sao Đế Vân Thụy cướp phòng của cô ta, cô
ta cũng phải nhịn?
“Dựa vào cái gì mà anh ấy đặt phòng thì lại cướp phòng mà tôi đã đặt trước?”
“Chuyện này… tôi không rõ lắm, hay là cô chủ hỏi cậu ba hoặc giám đốc xem?”
Để An Nhiên cũng biết mấy người này chắc chắn không coi cô ta ra gì khi nhận mệnh lệnh của Đế Vân Hi, thế là cô
ta tức tối cúp máy rồi gọi điện cho Đế Vân Thụy.
Lễ tân thấy Để An Nhiên đã cúp máy bèn trả điện thoại cho huấn luyện viên.


“Thưa anh, trước đó cô chủ đã lên thực đơn sắn, anh xem bây giờ chúng tôi lên món cho anh luôn hay là các anh
ngồi nghỉ uống trà trước?”
Huấn luyện viên thấy sếp đã cúp máy, ngờ được rằng chắc chắn phòng trên tầng cao nhất đã được đặt cho vị khách
còn lợi hại hơn, tuy hơi tiếc nuối nhưng anh ta cũng không để tâm.
“Vẫn còn sớm, chúng ta uống trà trước đi” Vì muốn dùng hết lợi ích nên mỗi thành viên của đội chọn một loại trà,
cứ nhằm loại đất mà gọi.
Còn Để An Nhiên thì gọi điện thắng cho Đế Vân Mặc.
Để Vân Mặc bắt máy, nghe thấy tiếng chất vấn đầy ắp sự giận dữ của Để An Nhiên.
“Anh ba, anh làm vậy là sao? Rõ ràng là em đặt phòng 8888 trước, dựa vào cái gì mà anh giành phòng của em?”
“Bởi vì khách của anh quan trọng hơn khách của em”
Để Vân Mặc nói xong, Để An Nhiên nghe thấy cả tiếng gặm táo ở đầu bên kia.
Rõ ràng là hoàn toàn không coi sự tức giận của cô ta ra gì.
Để An Nhiên suýt nữa là tức đến phát khóc vì thái độ đáng ghét của anh ta.
“Khách của anh quan trọng, khách của em thì không quan trọng à?”
“Em là sinh viên thì có khách quan trọng thế nào được chứ? Có mỗi thế thôi phải không? Cúp đây
Nói xong, Đế Vân Mặc cúp máy ngay lập tức.


Đề An Nhiên hằn học.
Cô ta biết ngay là người kia không thèm đề ý đến mình, thế nên cô ta đã ghi âm khi gọi điện rồi. Cô ta muốn để anh cả ra mặt phân rõ
phải trái, rốt cuộc ai mới là người không đúng trong chuyện này.
Thể là Đế An Nhiên lại gọi điện cho Đế Vân Hi.
“Anh cả, em mách anh chuyện này! Anh bảo anh ba đi, anh ấy thực sự quá đáng lắm!”
 
Chương 637


An Nhiên, đừng nghịch nữa, anh đang bận việc” Giọng Đế Vân Hi rất hờ hững.
1 “Anh cả, em nghịch cái gì chứ? Anh nghe đoạn ghi âm em với 3anh ấy ban nãy đi này”
Nói xong, Để An Nhiên bật đoạn ghi âm lời Đế Vân Mặc lên.
“Anh nghe thấy chưa? Anh ấy đối xử với em như 1thế đấy. Dựa vào cái gì mà phòng em đặt trước, cuối cùng lại bị
anh ấy giành mất? Anh cả, em không cần biết, anh phải trả phòng đó lại cho
9
em!”
“Không được”
Để Vân Hi gạt đi ngay mà không cần suy nghĩ khiển Để An Nhiên càng tức hơn.
“Sao lại không được? 3Dựa vào cái gì chứ? Khách của anh ấy thì là khách, khách của em thì không phải khách à?”
“Như chú ba đã nói, em là sinh viên thì có khá8ch khứa gì chứ?”
“Em là sinh viên thì sao lại không thể có khách được? Em…” “Còn nữa, công ty là để kiếm tiền, không phải để em
ăn uống chơi bời. Anh đã cho người chuyển phòng của em sang phòng nhỏ nhất, tất cả chi phí tối nay em tự trả đi”
Nói xong, Để Vân Hi cúp máy.
“A…”
Để An Nhiên tức đến mức hét lên một tiếng, sau đó ném điện thoại của mình ra ngoài.
Cô ta biết ngay mà!
Lần nào cô ta xảy ra mâu thuẫn với bất kỳ ai trong ba ông anh, hai người còn lại đều đứng về phía ngược lại.
Cô ta không hiểu, nhà có ba đứa con trai, chỉ có mình cô ta là gái, theo lý mà nói thì đáng lẽ cô ta phải được ba
người anh trai yêu thương chiều chuộng như một cô công chúa chứ.
Sao bọn họ chưa bao giờ đối xử với cô ta bằng tình cảm anh em? Ai cũng 20, 30 tuổi rồi mà vẫn như đám trẻ trâu,
động chút là đòi nọc cô ta ra đánh.
Đáng ghét chết đi được!
Đế Vân Hi đã quyết định, Đế An Nhiên cũng không còn cách nào khác, đành phải gọi điện báo với huấn luyện viên,


bên anh trai cô ta bảo là phải mời tiệc các vị khách rất quan trọng nên giành mất phòng của cô ta rồi. Cô ta bảo lần
sau sẽ mời bọn họ đến phòng ở tầng cao nhất.
Đồng thời cô ta còn bảo huấn luyện viên lên tầng 77 nghe ngóng thử phòng 8888, xem rốt cuộc vị khách mà anh ba
mời quan trọng đến mức nào mà khiến cô ta phải nhường chỗ. Chỉ cần nghe ngóng được, cô ta sẽ đi mách bố mẹ
ngay.
Có lệnh của cô chủ nhà họ Đế, tuy huấn luyện viên cảm thấy không ổn lắm nhưng vẫn đồng ý.
Cùng lúc đó, Cảnh Thiên đã bước vào khách sạn. Nhìn nơi vô cùng khí thế này, các thành viên của đội Shadow đều
im lặng.
Mục Hiểu Thông kéo ngón tay Cảnh Kiệt, khẽ nói: “Đây là Đế Hoàng đấy! Chúng ta nhiều người thế này, hôm nay
có thể ăn của chị cậu tận mười nghìn tệ!”
Cảnh Kiệt cũng có thể coi là cậu ấm con nhà giàu, nhưng thực ra bản thân cậu không hề có tiền. Hơn nữa bố cũng
không bao giờ dẫn họ đến nơi cao cấp như thế này, thế nên khi nghe bảo một bữa phải ăn đến mười nghìn tệ, cậu
vẫn thấy lo thay chị gái.
Cảnh Thiên sắp bước vào khách sạn, Cảnh Kiệt chạy đến kéo cô lại.
“Sao thế?”
Cảnh Kiệt nhìn Cảnh Thiên rồi vất vả đưa tay ra, ra hiệu số “1“.
Cậu biết chị cậu gả đến nhà họ Chiến, nhà họ Chiến cũng cho chị một trăm triệu, nhưng chị cậu đã mua Khê Công
Quán rồi. Nhà chỗ đó hầu như đều giá trên năm trăm triệu, bây giờ chị vẫn còn phải trả góp.
Áp lực lớn như vậy, cậu thực sự không nỡ để chị tiêu hoang.
Cảnh Thiên thấy Cảnh Kiệt giờ số “1”, miệng giật một cái không kìm được.
Đối với cô, ý nghĩa của số “1” chính là… công!


Chẳng mấy chốc, Cảnh Thiên mắt hủ nhìn ai cũng thấy gay hơi mất bình tĩnh.
Cành Kiệt như vậy càng giống một con thú nhỏ hơn.
Nhưng cho dù thế nào, em cũng không thể nói về bản thân trong phương diện này ngay trước mặt bao nhiêu người như thế chứ?
Thế thì lại thoáng quá.
 
Chương 638


Cảnh Thiên nhìn một lượt bạn bè của Cảnh Kiệt, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở đội trưởng Tề Thịnh.
Bởi vì Cảnh Kiệt là do Tề Thịnh phát hiện3 ra, hơn nữa Tề Thịnh còn vô cùng nhẫn nại với Cảnh Kiệt khi làm huấn
luyện viên kiêm đội trưởng. Nhưng… cô cứ có cảm giác Tề Thịnh mới là công1.
Thời đại này, hiểu chết liền.
Tề Thịnh bị Cảnh Thiên nhìn đến dại cả lưng, cuối cùng thấy Cảnh Thiên nắm lấy ngón tay của Cảnh 9Kiệt, thả
xuống, rồi thôi nhìn anh ta bằng ánh mắt kỳ cục, anh ta mới thở phào.
“Đi nào, hôm nay đã đặt phòng tốt nhất ở tầng cao nhất ch3o các anh rồi. Trong phòng đó có một bể bơi trên cao,
lặn dưới nước có thể nhìn thấy cảnh đêm dưới mặt đất đấy”
Cô thích cái bể bơi đó, t8hế nên sau này mới mua một hòn đảo rồi xây một biệt thự trên vách núi cheo leo.
Sống ở trong đó có thể nhìn thấy sóng biển dữ dội đập vào đá ngầm ngay dưới chân bất cứ lúc nào.
Tề Thịnh từng nghe nói về phòng ở tầng cao nhất, anh không nhịn được mà hỏi một câu: “Phòng ở tầng cao nhất
đó, nghe nói chi phí thấp nhất là bốn trăm nghìn, chuyện này là thật hả?”
“Mới có bốn trăm nghìn thôi sao?” Cảnh Thiên thắc mắc.
Con khốn chết giẫm Đổng Duyệt Đồng kia, lần nào thanh toán hóa đơn cũng toàn hơn một triệu.
Mọi người: …
Mới?
Không biết mọi người mang tâm trạng như thế nào khi theo Cảnh Thiên vào khách sạn Đế Hoàng.
Tổng giám đốc khách sạn là Từ Lập đã chờ sẵn ở đại sảnh. Vì giám đốc điều hành bảo ông ta lên Weibo phổ cập sự
tích và ảnh của Cảnh Thiên, người xinh đẹp như vậy, tổng giám đốc nhìn một cái là nhận ra ngay.
Một nhóm các quản lý cấp cao và cấp trung của khách sạn Đế Hoàng ào ào lao đến trước mặt Cảnh Thiên.
“Xin hỏi, cô là cô Thiên Thiên phải không ạ?”
Vì giám đốc điều hành đã đặc biệt dặn dò, chỉ có thể gọi là cô Thiên Thiên, không được phép gọi là cô Cảnh. Tuy
không biết vì sao phải như thế nhưng tổng giám đốc hoàn toàn tận tụy nghe lời.


Cảnh Thiên sững người rồi gật đầu, đáp một tiếng “ừ.
“Chào cô Thiên Thiên, tôi là tổng giám đốc chi nhánh thành phố H của khách sạn Đế Hoàng, tôi họ Từ, tên Từ Lập.
Cậu cả và cậu ba đã để dành sẵn phòng cho cô, tôi dẫn cô lên nhé!
“Cảm ơn sếp Từ”.
Cảnh Thiên mỉm cười hiền lành khiến Từ Lập có cảm giác, nếu vị này không phải là phu nhân giám đốc tương lai,
vậy thì là phu nhân của cậu ba rồi.
“Không cần không cần, đây là việc tối nên làm mà. Cậu cả đã dặn rồi, sau này có Thiên Thiên có nhu cầu gì thì cứ
việc nói với tôi. Ví dụ như bạn bè của cô cần ở khách sạn hoặc là đến đây dùng bữa, tôi đều có thể sắp xếp trước cho
cô. Đây là danh thiếp của tôi”
“Vâng”
Cánh Thiên cầm lấy danh thiếp rồi theo Từ Lập đến phòng ở tầng 77.
Vừa vào phòng, các thành viên của đội Shadow đã không nhịn được mà buột ra tiếng kêu thảng thốt.
Nơi này rộng quá!
Vô cùng xa hoa và quý phái!
Từ Lập dẫn các thành viên của đội Shadow đi tham quan phòng một lượt và nói với họ, khi trời tối hẳn, đèn trong
thành phố đều bật lên, lúc ấy là thời điểm tốt nhất để đi bơi.
Các thành viên vô cùng vui vẻ.
Đội của bọn họ không đủ tiền quỹ, công nghệ hỗ trợ không đủ, thậm chí đến máy tính cũng không được trang bị
đầy đủ, là Cảnh Kiệt cung cấp địa điểm cho họ, bấy giờ lại đến chị của Cảnh Kiệt giúp bọn họ tổ chức tiệc mừng.


Mọi người không dám thô lỗ với chị gái, chỉ có thể thô lỗ với Cảnh Việt thôi.
Cành Kiệt không hề có bạn bè gì ở trường.
Bởi vì cậu học kém, không thích nói chuyện, tự ti, công ty gia đình lại sắp phá sản, thế nên cuộc sống của cậu ở trường tư rất khó
khăn.
Cậu chỉ có một người bạn, nhưng mẹ cậu coi thường người ta, không cho hai người qua lại với nhau.
 
Chương 639


Bây giờ cậu đã có cả một đội thi đấu làm bạn, tuy ngoài mặt không thể hiện điều gì nhưng trong lòng Cảnh Kiệt lại
rất vui.
Tất cả những 3thứ này đều do chị mang đến cho cậu.
Ý nghĩ không để chị cứu công ty Cảnh Nhân, cứ để công ty đó phá sản làm cậu áy náy ít nhiều, bây g1iờ trong lòng
cậu lại không còn áy náy nữa.
Bởi vì bố mẹ chưa từng cho cậu cảm nhận niềm vui như thế này, chưa từng để cậu trải nghiệm 9sự hài lòng khi
giành được thắng lợi, chưa từng thực sự tôn trọng cảm nhận của cậu. Đã vậy họ còn vì bản thân họ, cắt đứt quan hệ
với cậu, đấy 3thằng một công ty đang mắc nợ cho cậu.
Họ còn không áy náy, cậu cũng không áy náy nữa.
Cậu không thể làm khó chị VÌ công ty của8 bố mẹ được.
Có bao nhiêu bản lĩnh thì làm bấy nhiều việc, cậu học dốt như thế thì chắc chắn không thể vận hành công ty. Dựa
vào năng lực của cậu, công ty chỉ có thể phá sản thôi.
Vườn hoa trên tầng 77 rất đẹp, mọi người đều đứng chụp ảnh trong vườn hoa, chuẩn bị lát nữa đăng lên mạng
khoe.
Huấn luyện viên đội Brilliant lên tầng 77, nhìn hai vòng, sau khi bị nhân viên phục vụ hỏi, anh ta ngại ngùng quay
về tầng 73.
Ngô Cực thấy bộ dạng nhát cáy của huấn luyện viên bèn cau mày, đứng dậy hỏi: “Sao thế, bị tầng 77 giáo huấn ?”
“Giáo huấn thì không, nhưng tầng 77 luôn có người trông coi, thấy tôi lên là phòng như phòng trộm, tôi đành phải
đi xuống”
Ngô Cực cạn lời: “Anh làm theo lời dặn của sếp mà, sợ cái gì chứ?”
Huấn luyện viên muốn nói lại thôi.
Bởi vì đây là khách sạn bảy sao, khách có thể vào đây bao phòng to nhất chắc chắn có thân phận cao quý hơn họ.
Anh ta cũng không thể đi đắc tội lung tung với người ta được.
“Lỡ đắc tội với nhân vật quyền quý nào thì sao?”
Ngô Cực nói với các thành viên trong đội: “Đi nào, chúng ta lên xem rốt cuộc là ai đang ở trong cái phòng đó.”


Đỗ Huyền do Ngô Cực phát hiện ra và mời vào đội, luôn có sự tôn trọng xuất phát từ bản năng đối với gã. Tuy hắn
cảm thấy làm vậy không ổn lắm, nhưng hắn vẫn nghe lời, đi theo Ngô Cực ra ngoài.
Huấn luyện viên sợ cái tính nóng nảy của Ngô Cực sẽ gây chuyện với người ta nên cũng đi theo.
Lễ tân tầng 77 thấy người của tầng 73 lại lên nhưng chỉ coi như không nhìn thấy.
Bởi vì ban nãy khi huấn luyện viên kia lén lút lên đây, họ đã báo với tổng giám đốc Từ Lập rồi. Sau đó Từ Lập báo
họ rằng, nếu đám người đó lại lên nữa thì không cần ngăn cản.
Thế nên lần này khi Ngô Cực dẫn theo Đỗ Huyền, huấn luyện viên và mọi người đi lên với phong thái bá đạo tổng
tài, không ngờ lại chẳng có phục vụ nào cản họ lại.
Nhóm người thuận lợi đến phòng 8888. Ngô Cực liếc nhìn huấn luyện viên, huấn luyện viên sờ mũi một cách
ngượng ngùng. Lúc này mới có một nhân viên phục vụ vội vã đi đến hỏi: “Các vị là khách ở phòng này ạ?”
“Vâng”
Ngô Cực đáp một tiếng, phục vụ bèn giúp đẩy cửa, đi vào trong.


Ban đầu Ngô Cực đã nghĩ, nếu khách bên trong thực sự là người quyền quý ở thành phố H, họ sẽ nói là cô An Nhiên đến chào hỏi
mọi người.
Ai ngờ sau khi vào trong, gã trông thấy một nhóm người mà gã không thể quen hơn được nữa đang ở trong vườn hoa như cổ tích, vừa
chơi game vừa uống trà nói chuyện.
Thấy có người đi vào, Tề Thịnh ngầng đầu lên đầu tiên, khi bắt gặp đôi mắt lạnh như rắn độc của Ngô Cực, ánh mắt anh ta cũng đột
ngột lạnh đi.
“Không biết đây là phòng của bọn tôi à? Tùy tiện vào phòng nghi của người khác, rồi lại tùy tiện vào phòng bao của người khác, đây
là điều mấy người được dạy? Mở mang tầm mắt ghê!” Phó Dục Hoành và các thành viên trong đội cũng đã nhìn thấy đám Ngô Cực,
bèn lạnh giọng mia mai.
 
Chương 640


Ban đầu Ngô Cực chỉ muốn đến để xem rốt cuộc là khách nào hộ sếp mà thôi, để xem là ai mà khiến cả tổng giám
đốc Đế Hoàng cũng không nể mặ3t cô ta. Vào rồi lại phát hiện là người mà gã coi thường và giẫm ở dưới chân, cơn
giận bùng lên trong thoáng chốc, mắt cũng đỏ lên.
“Sao lại là các người? Làm sao các người giành được phòng này? Các người có biết chi phí thấp nhất của
phòng này là bốn trăm nghìn khô9ng? Nếu tôi không tìm hiểu sai thì đội các người hình như không có bất cứ quỹ
vận hành nào nhỉ?” Huấn luyện viên đội Brilliant cũng tỏ ra3 không thể chấp nhận nổi, giọng lạc đi vì tức.
Phòng lớn như thế này, bọn họ xứng à? Tề Thịnh nhìn cái đám lúc nào cũng đối đầu v8ới anh ta, chuyện gì cũng
muốn giẫm anh ta xuống bùn, trong mắt là ý thù địch rõ ràng. “Chúng tôi có bao nhiêu chi phí vận hành không làm
phiền huấn luyện viên La nhọc lòng, bởi vì bọn tôi là đội Shadow, không phải đội Brilliant. Còn về vấn đề chúng tôi
làm thế nào mà giành được phòng này…
Nhìn ngọn lửa hừng hực trong mắt bọn họ, Tề Thịnh mỉa mai: “Liên quan gì đến mấy người?”
“Tại sao lại không liên quan? Ban đầu phòng này là sếp của chúng tôi đặt cho chúng tôi, đã đặt xong xuôi rồi, khi
chúng tôi đến nơi lại thay đổi tức thời. Tề Thịnh, anh và người đặt phòng này rốt cuộc là có quan hệ gì? Anh đừng
quên, bây giờ sếp sau lưng đội Brilliant chúng tôi không phải người mà anh có thể đắc tội nổi đầu”
“ô, không biết vị sếp sau lưng các vị là nhân vật vĩ đại nào thế? Nói ra đi, cũng để tôi bày tỏ lòng ngưỡng mộ nào?
Cảnh Thiên xem xong menu bữa tối rồi quay về vườn hoa, lại trông thấy mấy kẻ đến kiểm chuyện.
Sao cô có thể để họ chịu ấm ức được?
Mọi người nhìn về hướng tiếng nói, trông thấy Cảnh Thiên thong thả bước đến. Đôi giày cao gót nhọn giẫm xuống
nền thành tiếng cộc cộc, như một yêu nữ hung ác đang gõ chuông báo tang.
Rõ ràng cô gái này rất đẹp, rất quyến rũ, khiến người ta không thể rời mắt nổi, nhưng luôn khiến người ta cảm thấy
nguy hiểm.
Trông thấy Cảnh Thiên, Đỗ Huyền hơi mất bình tĩnh. Bởi vì hắn là fan của Cánh Thiên. Vì thường xuyên chú ý đến
Cảnh Thiên nên đương nhiên hắn biết việc trước đây Để Tịnh Hiên ủng hộ Cảnh Thiên.
Nghe câu hỏi của Cảnh Thiên, Đỗ Huyền sợ sếp bị mắng nên vội vàng kéo thành viên vừa lên tiếng một cái, ai ngờ
lại bị ánh mắt của Ngô Cực dọa cho mất mật.
Hắn chưa bao giờ thấy ánh mắt Ngô Cực âm u như thế. Bởi vì hắn là do Ngô Cực phát hiện và đưa vào đội, thế nên
hắn luôn bám dính lấy Ngô Cực. Hắn luôn cảm thấy Ngô Cực là người có trách nhiệm và năng lực rất mạnh.


Bị lườm bởi ánh mắt đáng sợ như thế, Đỗ Huyền không nói gì nữa.
Không phải hắn không biết giận.
Có lòng tốt nhắc nhở một tiếng lại bị đối xử như vậy, thế thì đi chết đi.
“Nói ra thì sợ dọa mấy người chết khiếp. Sếp của bọn tôi là cô chủ của khách sạn này. Biết ông chủ đứng sau khách
sạn này không? Là nhà họ Để giàu nhất nước Z. Còn sếp của chúng tôi chính là cô chủ nhà họ Đế, Để An Nhiên”


Tuy Cảnh Thiên hỏi những thành viên đó lại đang nói với Tề Thịnh.
Thấy sắc mặt Tề Thịnh hơi thay đồi, người của đội Brilliant biết ngay rằng tuy đối phương đã đạt được phòng này nhưng chắc chắn
không có chỗ dựa vững như bọn họ. Nhiều nhất chỉ là một người trong số họ đã nhờ cậu ba nhà họ Để đặt hộ phòng mà thôi.
Tình cờ đúng vào lúc này, điện thoại của Ngô Cực đồ chuông.
nhẫn.
Thấy hiển thị cuộc gọi, khóe môi Ngô Cực nở một nụ cười xấu xa tàn
“Ù, lên đi, 8888, tầng 77″
 
Chương 641


Ngô Cực nghe máy rồi nhìn Tề Thịnh một cách hớn hở, Tề Thịnh cũng đã nghe thấy tiếng một cô gái vọng ra, sắc
mặt anh ta tối sầm đi ngay lập3 tức.
Ngô Cực cúp máy rồi tỏ vẻ khoe khoang như thắng lợi, tuy Cảnh Thiên không biết gì cả, nhưng cô có thể đoán
được đại khái từ 1mối quan hệ đối địch giữa Ngô Cực và Tề Thịnh.
Đám thành viên của đội Brilliant đang nở nụ cười như công xòe đuôi thì Cảnh Thiên c9ười: “Tôi còn tưởng là ai cơ,
hóa ra là Đế An Nhiên à? Một cô tiểu thư nhà họ Để không được yêu quý mà thôi.” “Cô nói cái gì? Nói lại lần 3nữa
xem!”
Ngô Cực đang cười bỗng tức giận, dáng vẻ như bị xúc phạm.
“Làm sao? Nhìn anh tức kìa, có vẻ anh nghĩ cô sếp của 8anh được chiều chuộng ở nhà họ Để lắm nhỉ? Cô ta có được
chiều hay không, chẳng lẽ anh không phán đoán được từ vụ bao phòng này à? Nếu tôi là các anh, tôi sẽ ngoan
ngoãn làm rùa rụt đầu ở phòng tầng 73, không ra ngoài và cũng kiên quyết không đến 8888 để tự rước nhục vào
người”
Đỗ Huyền đứng sau nhướng mày, tuy đội trưởng bị chửi nhưng… hắn lại thấy rất sướng.
Hắn nghĩ, phòng nhỏ cũng tốt lắm rồi, sếp bảo bọn họ lên xem phòng 8888 chính là việc tự chuốc nhục vào mình.
Lúc này cửa phòng 8888 lại mở ra lần nữa, một cô gái mặc toàn đồ Chanel bước vào vườn hoa.
“Chồng ơi!”
Cô gái có giọng nói ngọt ngào níu lấy cánh tay Ngô Cực.
Trong mắt cô ta chỉ có Ngô Cực, sau khi thấy Ngô Cực không hề nhìn mình mà lại nhìn về hướng đối diện, cô ta
mới đưa mắt nhìn sang.
Đôi mắt trong veo xinh đẹp bắt gặp ánh mắt bình thản lặng yên của Tề Thịnh, sự trong sáng và ngây thơ trong đôi
mắt đó cứng lại ngay lập tức.
Đến cả bàn tay đang níu tay Ngô Cực cũng rút ra theo bản năng.
Ngô Cực liếc mắt nhìn cô ta đầy coi thường, cô ta cảm nhận được gì đó, lúng túng đưa tay vén mái tóc dài thẳng ra
sau tai, sau đó lại đưa tay níu Ngô Cực lần nữa và gọi một tiếng ngượng ngùng: “Anh Thịnh”
Tề Thịnh liếc nhìn cô ta trong mắt không có lấy một gợn sóng anh ta hỏi “Huấn luyện viên La đây là phòng bao


riêng để ăn mừng thắng lợi trận bán kết của đội Shadow chúng tôi, người của anh xông thẳng vào đây, thậm chí
còn gọi cả khách đến đây là để chuẩn bị cướp phòng đấy à?”
Huấn luyện viên La đáp: “Đội trưởng Tề nghĩ nhiều rồi, chúng tôi chỉ đến xem thử rốt cuộc là ai đã chiếm phòng
này mà thôi. Đúng là chó không sửa được cái tính ăn phân, thủ đoạn đê hèn, bụng dạ xấu xa, lại còn thần thông
quảng đại, có thể quên được cả người quyền quý của nước R, kết giao được với người có quyền lực hơn cả cô An
Nhiên. Thế nên chúng tôi cũng đành cam bái hạ phong với kẻ đã bán nước mà vẫn còn dương dương tự đắc thôi.”
“Anh nói ai thủ đoạn đê hèn, lại còn bán nước? Vì sao trận hồi đó lại thua, anh và Ngô Cực biết rõ đấy!” Phó Dục
Hoành tức gần chết, lao thẳng đến trước mặt huấn luyện viên La.


Đang định vùng nắm đấm lên thì bị Cành Thiên kéo lại.
Huấn luyện viên La cười lạnh: “Làm sao? Còn dám đánh người à? Đừng quên vì sao tay của Tề Thịnh lại bị thương. Hôm nay cậu mà
dám đánh tôi một cái thôi, đội Shadow các cậu đừng hòng tham gia trận chung kết. Đánh đi!”
Huấn luyện viên La cười để tiện, còn giơ ngón giữa, ngoắc về
Nhưng ngay sau đó, anh ta bị đá bay lên, bay ngược ra sau hơn ba mét mới và vào bàn mà dừng lại.
 
Chương 642


Ấm trà sôi sùng sục trên bàn đã đổ lên đầu anh ta vì chiếc bàn bị lệch đi.
Người anh ta nặng trĩu váng vật, rồi l3ại tỉnh táo lại ngay vì bị nước trà làm bỏng, kêu la liên tục.
Mọi người đều há hốc miệng, nhìn về phía chị Thiê1n yếu đuối như không xương.
Cô mặc quần ống rộng, áo len dệt kim rộng cao cổ, bên ngoài là một chiếc áo trench c9oat tung bay, chân đi đôi giày
cao gót. Cách ăn mặc của một quý cô cao quý, lại thêm phong thái quyến rũ và dung mạo nổi3 bật, đây chính là một
cô gái dịu dàng yếu đuối dễ dàng khơi gợi ham muốn bảo vệ của đàn ông.
Thật sự rất khó tư8ởng tượng, một cô gái yếu đuối như vậy lại có được sức lực như một tráng sĩ.
Người yêu của Ngô Cực hét ầm lên, sau đó cô ta tức giận nói với Tề Thịnh: “Anh Thịnh, em biết anh không thể từ
bỏ em, nhưng anh cũng không thể cho người tấn công bọn em một cách hèn hạ như thể chứ. Chẳng lẽ anh không
thể cạnh tranh với Ngô Cực trên sân thi đấu sao?”
Cảnh Thiên cười yêu nghiệt: “Tôi không phải người của đội Shadow, phòng này do tôi đặt, tôi không thích có người
ngoài đến sủa bậy trước mặt tôi như chó dại, thế nên tôi đánh anh ta. Cô có ý kiến gì không? Nếu cô có ý kiến thì tôi
cũng có đấy. Không biết khách ở phòng tầng 73 lấy tư cách gì để tự tiện chạy lên phòng của tôi, còn chỉ tay năm
ngón như kiểu mẹ thiên hạ bố thiên nhiên như thế. Tôi mà bóc phốt các anh chị ngang ngược phách lối lên mạng thì
chắc danh tiếng gì cũng mất hết thôi nhỉ?”
Cảnh Thiên mỉm cười với Ngô Cực: “Còn nữa, cô không rửa mặt bao lâu mà gỉ mắt che mất cả thị lực thế? Tôi nhìn
ngang nhìn dọc thế nào cũng không thấy Tề Thịnh có ý tứ gì với cô cả. Cô gái ạ, thị lực không tốt thì xin hãy đi cắt
kính đi, gỉ mắt nhiều quả thì cảm phiền năng rửa mặt nhiều vào. Cô thế này, có cho không cũng chê xấu, lại còn tỏ
vẻ như ai cũng muốn ngủ với cô, cô nghĩ mình vui tính quá nhỉ?”
Người đội Brilliant bị Cảnh Thiên nói cho phát cáu mà không biết nên đáp trả như thế nào, Cảnh Thiên lại bừng
tỉnh, nói với nhóm nhân viên phục vụ: “Làm phiền mời đám người xông vào phòng của tôi ra hộ với nhé”
Nhân viên phục vụ lập tức đứng sang hai bên thành một lối đi, sau đó một nhóm bảo vệ xông vào, “mời” đám
người kia ra.
Ban đầu bảo vệ còn định động tay động chân, nhưng Cảnh Thiên lại nhắc: “Bọn họ phải kiếm cơm bằng tay nên
đừng đánh, tránh đến lúc bọn họ bị thương lại đổ lên đầu các anh đấy”
Các thành viên của đội Brilliant: …


Thế ban nãy cô còn đá làm gì?
Từ sau khi Ngô Cực đuổi Tề Thịnh khởi đội, khiến anh ta trở thành con chuột đầu đường, còn cướp mất người yêu
của anh ta, bình thường gã luôn kích thích Tề Thịnh bằng lời nói. Có một lần Vì Phó Dục Hoành đấm vào mặt gã,
gã cho người quay video lại, hủy một trận thi đấu của bên họ.


Nhưng những thủ đoạn này không hề có bất cứ tác dụng gì trước mặt Cảnh Thiên. Cô gái này sức lực rất mạnh, trông thì chỉ là một cú
đạp khẽ mà thôi, nhưng lại đạp huấn luyện viên bay xa ba mét, đã thể nhân viên phục vụ ở đây đều nghe lời cô ta, hoàn toàn không
đầu lại được.
Hơn nữa cô gái này mồm mép lợi hại quá, bọn họ không giành được phần thắng.
Các thành viên của đội Brilliant bị bào vệ khách sạn cưỡng chế đuổi ra, cuối cùng còn không thể quay về phòng của mình. Số đồ mà
bọn họ mang đến bị nhân viên phục vụ mang thắng ra cửa khách sạn.
“Chúng tôi là người của Đế An Nhiên, các người đối xử với chúng tôi như thế này, không sợ bị đuổi việc à?”
 
Chương 643


Lúc này Ngô Cực đã tức đến cùng cực, lửa giận cháy rùng rùng trong mắt.
Lớn từng này tuổi, chỉ có gã tính kể người khác, ức hiếp3 người khác, chưa bị ai tính kể bao giờ.
Đặc biệt là đối thủ bại tướng Tề Thịnh.
Rõ ràng là một kẻ đã bị gã giẫm xuống 1sâu dưới bùn, vậy mà lại dám sỉ nhục gã như thế.
Bảo vệ đứng chặn trước mặt bọn họ, không cho bọn họ bước vào khách sạn một bướ9c. Nhân viên quản lý khách
sạn thì mỉm cười: “Người có thể đuổi việc chúng tôi chỉ có chủ tịch hội đồng quản trị, giám đốc điều hành và3 tổng
giám đốc khách sạn của chúng tôi thôi. Tuy cô Để An nhiên là có chủ của nhà họ Đế, nhưng cô ấy không hề có tư
cách để đuổi việc c8húng tôi. Nếu anh có điều gì không hài lòng thì có thể khiếu nại trực tiếp với giám đốc điều
hành. Hi vọng các vị đừng cố ý xông vào phòng bao ở tầng cao nhất nữa, người có thể đặt phòng đó đều là những
vị khách cao quý nhất của khách sạn chúng tôi, chúng tôi không thể cho phép các vị thiếu tôn trọng họ được”
Nói xong bèn quay người bỏ đi.
Bảo vệ để đồ đạc như túi xách của bọn họ trên bậc thềm rồi cũng quay lưng đi mất.
Đám người này tốt xấu gì cũng có danh tiếng, có khả năng đại diện quốc gia tham gia thi đấu, cuối cùng lại trở nên
nhếch nhác như thế này.
Ngô Cực tức đến mức muốn xông vào trong nhưng lại bị Đỗ Huyền kéo về.
“Đừng vào trong nữa, anh còn thấy chưa đủ mất mặt à?”
Ai ngờ Ngô Cực lại quay người đấm Đỗ Huyền một cú.
“Mẹ kiếp mày nói cái gì? Mày lại nói hộ bọn nó nữa à? Cái đồ ăn cây táo rào cây sung này!”
Đỗ Huyền không ngờ lại bị ăn đậm nên tức gần chết, hắn ta bò dậy định đánh Ngô Cực thì bị hai thành viên khác
cản lại.
Đỗ Huyền tức giận chửi: “Không phải chỉ là không thể để chúng ta lấy phòng tốt nhất thôi à? Phòng ở tầng 73 kia
cũng tốt, chúng ta cũng có mấy người đầu, phòng ở tầng 73 còn không đủ để các anh nhảy múa sao? Chuyện mà
đến sếp còn không xử lý được, các anh lại cứ nhất quyết đòi đi gây chuyện. Bây giờ bị người ta đuổi ra, bao nhiêu
người đang nhìn vào rồi, mẹ kiếp lại còn đòi đi tự chuốc nhục vào người, bị thần kinh à!”
Nghĩ đến sự ngang ngược và tác phong đại ca một tay che trời của Cảnh Thiên trong giới giải trí Đỗ Huyền nghĩ


đội của mình sắp flop rồi.
Đỗ Huyền càng chửi càng tức, nhưng lại không đánh thằng cha ngang ngược hợm hĩnh Ngô Cực kia được, hắn bèn
xách túi của mình lên, bỏ về.
“Quay về đây cho tao! Đỗ Huyền! Mày đừng quên mày vào được đội này là nhờ ai! Mẹ kiếp mày là thằng ăn cháo
đá bát!”
Nhìn Đỗ Huyền đi xa dần, Ngô Cực cảm thấy uy quyền của mình đang bị thách thức.
Cho dù khi xưa gã vẫn còn là đội phó cũng không có ai dám chửi gã như thế, Ngô Cực tức điên, chửi rủa mấy tiếng
rồi cũng đi về.
Huấn luyện viên tối sầm mặt, vội vàng gọi điện báo lại chuyện này với sếp. Đế An Nhiên đang ra ngoài ăn cơm với
các chị em, chuẩn bị đến tôi sẽ sang quán bar, nghe huấn luyện viên nói vậy, sắc mặt cô ta tái ngắt.
“Anh nói cô gái đó tên là gì cơ?”
“Cảnh Thiên”
“Hai chữ đó viết như thế nào?”
“Tôi cũng không biết. Tôi nghe Đỗ Huyền nói vậy thôi. Bảo là người thống nhất thẩm mỹ giới giải trí gì đó. Nhưng
đúng là cô ta đẹp thật”


Nói đến cuối cùng, huấn luyện viên cũng không biết vì sao mình lại thêm một câu như thế.
Nhận ra mình đã lỡ lời, anh ta bổ sung ngay: “Nhưng có đẹp mấy thì cũng không bằng sếp được. Nói thằng ra thì cũng chi là phường
đào kép, cho dù nói năng hay phong thái đều không thể đem ra so sánh với sếp. Tôi chỉ thấy cô gái đó vẫn không thèm nề nang gì
chúng tôi dù chúng tôi đã nói tên sếp ra, cuối cùng còn sai nhân viên phục vụ đuổi chúng tôi ra ngoài.”
Đương nhiên, chuyện nhân viên phục vụ đối xử bọn họ thể nào, huấn luyện viên cũng thêm mắm dặm muối mà mách nốt.


Bởi vì anh ta cũng chẳng phải hạng tốt lành gì.
 
Chương 644


Đế An Nhiên tức đến mức người run lên, cô ta không ngờ người bạn của anh ba lại ngang ngược như thế, còn
không thèm nể mặt c3ô chủ của nhà họ Đế như cô ta.
Biết rõ rằng đó là người của cô ta, vậy mà vẫn dám vả mặt rõ là đau.
Đối phư1ơng đã dám không thèm nể mặt cô ta như vậy, chứng tỏ đối phương được anh ba cho phép, hoặc là tự
thấy mình rất có bản lĩnh,9 đủ để không coi cô ta ra gì.
Đế An Nhiên tức giận cúp máy rồi cho người đi điều tra về Cảnh Thiên ngay lập tức.
Không điều tra thì thôi, điều tra rồi thì phát hiện hóa ra là nữ diễn viên cùng đoàn làm phim với anh hại.
Hơ8n nữa cô nữ diễn viên này còn rất hoành tráng.
Chỉ từng diễn vai nữ phụ của một bộ phim cũng đâu mà thôi, vậy mà đã được làm nữ chính trong IP lớn Mirror
World rồi.
Mấy diễn viên từng có hiềm khích với cô trong đoàn làm phim đều bị cô đi cho flop.
Người này vô cùng kiêu căng và ác độc, là một con khốn điển hình.
Nhưng quan trọng là…
Người thân với Cảnh Thiên không phải anh ba mà là anh hai!
Không chỉ có anh hai tặng chiếc xe concept Maybach mà anh yêu nhất cho Cảnh Thiên, bố cô ta còn vì nữ diễn viên
nhỏ này mà tổ chức quay thưởng. Bây giờ anh ba lại dùng danh nghĩa của mình để đặt phòng 8888 cho Cảnh Thiên,
còn anh cả sau khi biết là Cảnh Thiên bèn đẩy thắng người của cô ta xuống phòng hạng thấp nhất, nhường phòng
cao cấp nhất cho con khốn đó.
Sau khi Đế An Nhiên xem những chuyện trong giới giải trí, cô ta tìm người lấy số điện thoại của Hình Mỹ Kỳ.
Trước đây cô ta không thèm qua lại với người nổi tiếng như Hình Mỹ Kỳ.
Cái gì mà cặp đôi màn ảnh, tuy quan hệ giữa cô ta và Đế Vân Tiêu rất xấu nhưng cô ta cũng không nghĩ phụ nữ
như Hình Mỹ Kỳ có thể lọt được vào mắt Đế Vân Tiêu.
Thế nên chỉ cần gọi điện cho Hình Mỹ Kỳ là có thể biết ngay.


Quả nhiên, Hình Mỹ Kỳ vừa nhắc đến Cảnh Thiên đã tức đầy cả bụng.
Bởi vì từng bị Tạ Thanh Nghiên đánh, thời gian này Hình Mỹ Kỳ luôn chìm trong sự tức giận và không cam tâm
cực độ. Bây giờ thấy Đế An Nhiên nghe ngóng, trong lời nói không có sự tôn trọng mà em chồng dành cho chị dâu,
Hình Mỹ Kỳ cũng không khách sáo nữa.
“Cô An Nhiên, tôi khuyên cô đừng nên động vào Cảnh Thiên thì tốt hơn. Cô cũng biết hai bác rất mong ba người
anh trai của cô có thể sớm ngày kết hôn mà. Bây giờ khó khăn lắm anh hai của cô mới gặp được một người mà anh
ấy thích, tất nhiên là cả nhà đều sẽ ủng hộ cô ta rồi”
“Cô ta ấy mà, ngang ngược lắm, đã thế còn có thủ đoạn nữa. Nhà cô ta còn chẳng được coi là một nhà giàu ở thành
phố H, nghe nói công ty của bố cô ta còn suýt phá sản. Nhưng cô ta có thủ đoạn, bây giờ đã ôm được chân vàng
chân bạc ở nhà họ Chiến rồi.”


“Ai?” Đế An Nhiên hồi hộp hỏi.
“Chưa điều tra ra, có lẽ là một trong hai người Chiến Quân Khải hoặc Chiến Quân Hàng. Nếu là mấy cậu chủ thì e rằng cô ta không
dám tán tình lung tung đầu. Nhưng cũng chưa chắc, bởi vì trừ Chiến Vũ Hằng ra thì mấy cậu công tử kia đều là chi thứ, thân phận
kém xa anh hai của cô.”
Hình Mỹ Kỳ rít một hơi thuốc rồi nhà khói, nói tiếp: “Cô nghỉ xem, một diễn viên nhỏ không có chống lưng như cô ta, không những
trở thành tình nhân của hai ông chủ nhà họ Chiến mà còn tán tinh được cả anh hai của cô, có thể thấy được bàn lĩnh của người phụ nữ
này rồi”


“Người phụ nữ này không những giải tán tinh đàn ông mà còn tàn nhẫn nữa. Ai mà có khúc mắc gì với cô ta, cô ta sẽ đẩy người kia
vào chỗ chết. Thế nên tôi thật lòng khuyên cô, sau này vẫn nên tỏ thái độ tốt một chút với chị dâu tương lai đi, không thì có khi cô ta
lại tát vào mặt cô, hoặc là dồn cô vào chỗ chết đấy. Nhiều hơn thì tôi không thể nói được, cô tự liệu đường đi.”
 
Chương 645


Bao năm nay, Hình Mỹ Kỳ đã nghiên cứu rõ ràng về người trong nhà họ Đế rồi. Tuy Để Tịnh Hiên và Tạ Thanh
Nghiên thì coi như cô ta nhìn nhầ3m, nhưng cô ra lại hiểu rất rõ về tính nết của Đế An Nhiên.
Một kẻ giả vờ là cô công chúa nhỏ trước mặt bố mẹ, làm bông hoa trắng1 trước mặt người quyền quý, nhưng trước
mặt người bình thường lại là một mẹ trà xanh kiêu ngạo, nhỏ nhen và thậm chí còn có thủ đoạn tàn 9nhẫn.
Với một chị dâu tương lai ngang ngược như thế, chắc chắn cô chủ nhà họ Để này sẽ nghĩ hết mọi cách để quét
người kia ra khỏ3i nhà.
Hình Mỹ Kỳ cười lạnh.
Cho dù cô ta không xử lý được con khốn Cảnh Thiên, cô ta không tin Để An Nhiên có thể để Cản8h Thiên được
sống yên.
Quả nhiên, Để An Nhiên cúp máy, có làm thế nào cũng không thể nguôi ý hận trong lòng.
Chỉ là một cô con dâu tương lai còn chưa được cưới của nhà họ Để mà đã dám coi thường cô ta, đắc tội với cô ta?
Phòng 8888 khách sạn Để Hoàng.
Sau khi đám người của đội Brilliant bị đuổi ra ngoài, bầu không khí lặng đi hẳn.
Ban đầu Cảnh Thiên tưởng các bạn nhỏ của đội Shadow sẽ vui vẻ cảm ơn mình vì đã trút giận thay mọi người, dù
gì thì đám ranh con thiếu đòn của đội Brilliant đúng là hơi ngang ngược thật.
Ai dè mọi người đều nhìn cô với vẻ lo lắng.
Đặc biệt là Cảnh Kiệt, đôi mắt nhỏ lộ vẻ tự trách rất rõ.
Cảnh Thiên: …
“Mọi người sao thế? Sao không nói gì vậy?”
Cảnh Kiệt lo lắng đến bứt rứt cả người, bây giờ cậu có thể thể hiện suy nghĩ cơ bản của mình với chị khi ở riêng,
nhưng ở đây nhiều người thế này, cậu căng thẳng đến mức không thốt nổi một câu nào.
Tề Thịnh hiểu nỗi lo lắng trong lòng Cảnh Kiệt, anh ta nói: “Chị Thiên, Đế An Nhiên đó là cô chủ của nhà họ Đế,
nhà họ Để lại là nhà giàu nhất châu Đế. A Kiệt lo Để An Nhiên sẽ đến gây chuyện với chị”


“Đúng đó chị Thiên, chị là người của công chúng, Đế An Nhiên muốn đóng tay động chân dễ lắm” Cảnh Thiên
nhìn đám trẻ lo lắng rồi cười, hỏi: “Thế… đã lỡ đắc tội mất rồi, phải làm sao đây?”
Mục Hiểu Thông trả lời: “Chị Thiên, chị đặt được phòng này thông qua ai thế? Để Hoàng là khách sạn của nhà họ
Đế, họ dành phòng cho chị cũng không cho Đế An Nhiên, chứng tỏ người đặt phòng giúp chị rất lợi hại. Chỉ cần chị
có thể nhờ người đặt phòng đó giúp chị một chút, có lẽ chuyện này sẽ được giải quyết thôi”
Tề Thịnh lắc đầu: “Từ huấn luyện viên đến Ngô Cực của đội Brilliant, cả mấy kẻ luôn đi theo Ngô Cực nữa, bọn họ
không phải kiểu nhân nhượng cho yên chuyện đầu. Ban nãy bọn họ bị đuổi ra ngoài, chưa biết chừng lại bồi thêm
chuyện cho chúng ta trước mặt Đế An Nhiên”
“Chuyện này thì chúng ta có thể nhờ bên khách sạn xuất cho chúng ta video giám sát trước. Bọn họ vô duyên vô cớ
xông từ tầng 73 lên tầng 77, là bọn họ sai trước, chỉ cần có được video này thì chúng ta sẽ có được phòng ngự cơ
bản. Đế An Nhiên là cô chủ nhà họ Đế, chắc chắn sẽ rất để ý đến danh tiếng, chỉ cần cô ta đủ thông minh thì sẽ
không làm khó dễ chúng ta VÌ chuyện này đâu.”
Cảnh Kiệt đi đến trước mặt Cảnh Thiên, nhìn cô, mãi lâu sau mới thốt ra được một câu: “Tìm anh rể”
Cảnh Thiên gật đầu: “Ừ”
Mục Hiểu Thông: …
Tề Thịnh: …
Được rồi, xin lỗi, làm phiền rồi.
Hóa ra người ta đã có chồng rồi.


Ắt hắn cũng là một người ra gì và này nọ. Không thì Cảnh Việt sẽ không nói ra mỗi ba chữ như thế.
Cái thẳng nhóc Cảnh Kiệt này, tuy không hay nói năng gì nhưng từ chiến lược và độ mạnh tay đổi với kẻ địch của cậu, rõ ràng đây
chính là một thằng nhóc bụng dạ xấu xa.
“Muốn mách tội ai thế? Gặp phải chuyện gì rồi à?”
Một giọng nói quen thuộc vang lên, Cành Thiên nhìn ra ngoài, trông thấy Đế Vân Hi cao lớn, ngũ quan sắc sào, đường nét tinh tế, mặt
mũi đẹp trai đang mim cười bước đến.
 
Chương 646


Phía sau Đế Vân Hi là một nhóm quản lý cấp cao của khách sạn Để Hoàng đang ngoan ngoãn run rẩy đi theo.
Cảnh Thiên trông thấy Đế 3Vân Hi bèn định gọi anh Để theo bản năng, nhưng cô nghĩ mình đã nhận bố mẹ, còn
nhận cả ông “anh ba” kia rồi, tuy hôm đó Đế Vân Hi không1 có mặt nhưng… nếu cô lại gọi người ta là anh Đế,
không biết người ta có thấy không vui hay không.
Tuy Đế Vân Hi đang cười như9ng anh ta cảm thấy nụ cười của mình dần cứng lại, trong lòng vô cùng căng thẳng.
Nếu em gái yêu thực sự gọi anh ta là “anh Để” đầy lịch 3sự, đừng nói đến chuyện không vui, anh ta nghĩ mình có
thể phát bệnh tim đột ngột mà lăn ra chết luôn. Nhưng anh ta đã đi từ ngoài cửa đ8ến trước mặt Cảnh Thiên rồi, em
gái vẫn chỉ nhìn anh ta, không hề chào hỏi.
Cô có hé miệng một lần nhưng không hề gọi thành tiếng.
Để Vân Hi lập tức trở nên ấm ức.
Dù gì thì anh ta cũng là người gặp em gái thứ hai, chỉ sau con cẩu Đế Vân Tiêu kia. Anh ta nghĩ với hai lần gặp
nhau trước đó, kiểu gì cũng sẽ hơn con cẩu Đế Vân Mặc chứ.
Vậy mà…
Em gái của anh ta lại gọi con cẩu Đế Vân Mặc kia là anh ba, còn anh ta là anh cả lại lỡ mất. Tất cả đều là lỗi của bố
mẹ.
Khi Đế Vân Hi biết bố mẹ dẫn theo thằng ba đi nhận em gái khi anh ta không ở thành phố H, anh ta cảm thấy rất
bứt rứt.
Thế nên hôm nay, sau khi biết em gái đặt phòng khách sạn qua Đế Vân Mặc, anh ta lập tức đến đây.
“Em… em vẫn chưa chào anh”
Thấy Cảnh Thiên chớp đôi mắt hoa đào lấp lánh nước, mãi vẫn chẳng nói gì, Đế Vân Hi sốt ruột.
Dáng vẻ Đế Vân Hi gần như muốn vẫy đuôi với Cảnh Thiên khiến tất cả quản lý cấp cao đều kinh ngạc.
Họ lũ lượt nhìn về phía Cảnh Thiên, muốn biết rốt cuộc cô gái này là ai.
Chẳng lẽ vị này chính là mợ chủ tương lai?
“Anh cả”
Ban đầu còn không thốt nối thành lời, nhưng khi thấy dáng vẻ mong ngóng của Đế Vân Hi, Cảnh Thiên không còn


áp lực tâm lý nữa.
Người nhà họ Để đều đối xử với cô rất tốt.
Nên người anh này, cô đồng ý nhận.
Nghe được tiếng “anh cả” mỏi mắt chờ mong, Đế Vân Hi cảm thấy cuộc đời này của mình hoàn hảo rồi.
Hình tượng ôn hòa giả tạo với người ta, lúc này lại càng thêm ôn hòa dịu dàng.
Trong sự kinh ngạc và choáng váng của các nhân viên vì tưởng mình nghe nhầm, Để Vân Hi từ từ vươn tay ra, vuốt
mái tóc mềm mượt của em gái.
Đó là chỗ mà anh ta luôn rất muốn thò tay đến sau khi biết em gái ruột của mình.
Bây giờ, cuối cùng cũng sờ được rồi.
Sự vuốt ve vô cùng dịu dàng đó, trong mắt mọi người xung quanh đã trở thành chiếu xoa đầu ngọt ngào đến bùng
cháy.
Chưa bao giờ thấy giám đốc điều hành dịu dàng như vậy, các nhân viên vô cùng tò mò về thân phận của Cảnh
Thiên.
Anh cả?
Chắc không phải anh ruột đâu chứ? Bởi vì cô chủ nhà họ Để là Đế An Nhiên rồi.
Nhưng…
Nhìn biểu cảm và khuôn mặt Cảnh Thiên có vài phần tương tự với Đế Vân Hi, cùng với ánh mắt không chứa bất cứ
ham muốn nào của hai người khi nhìn nhau, một quản lý cấp cao cuối cùng cũng kinh ngạc nhận ra rằng, cô diễn
viên tên Cảnh Thiên này, có vẻ rất có khả năng là cô chủ nhà họ Đế thực sự.
“Ngoan”


Trong mắt Đế Vân Hi chan chứa sự dịu dàng.
“Em muốn mách tội ai? Để An Nhiên phải không?”
Cánh Thiên: … Thực ra cô không định mách gì cả, bởi vì chỉ có cô biết rằng, cho dù không nhận bố mẹ họ Đế thì Đế An Nhiên cũng
không thể làm gì nồi cô.
Bởi vì… vẫn còn Chiến Lệ Xuyên nữa mà.
 
Chương 647


Nhưng nếu anh cả muốn ra mặt thay cô, cô nghĩ…
Cảnh Thiên còn đang suy nghĩ thì Để Vân Hi lại nói tiếp: “Yên tâm, nó không thể làm3 gì được em đâu. Anh sẽ bảo
bố khóa thẻ tín dụng của nó lại, thẻ mà anh cho nó cũng sẽ báo ngân hàng thu hồi lại toàn bộ.”
“Vâng” C1ảnh Thiên đồng ý rất vui vẻ.
Tuy không phải đi đánh cho Để An Nhiên một trận, nhưng cách trừng phạt như vậy khiến cô thấy còn xả gi9ận tốt
hơn cả đánh.
“Đúng rồi, giới thiệu với các anh, Cánh Thiên, Để Cảnh Thiên. Đây mới là cô chủ thực sự của nhà họ Đế. Cô chủ
h3iện tại của nhà họ Để là người năm xưa bị bể nhầm, cô ấy không phải người nhà họ Đế chúng tôi.”
Mắt của các quản lý như muốn rơi ra8 ngoài.
Cô chủ… thực sự của… nhà họ Đế!
“Sau này chỉ cần là lời dặn của cô chủ, các anh cứ làm theo là được.”
“Vâng!”
Các quản lý đồng loạt hét to như sấm, tạo cho các thành viên của đội Shadow ảo giác như họ đang tham gia kỳ học
quân sự.
“Thiên Thiên, đây là Từ Lập, tổng giám đốc chi nhánh thành phố H của Đế Hoàng”
“Chào cô chủ!”
Cho dù là với Đế An Nhiên, Từ Lập cũng chưa bao giờ thấy giám đốc điều hành kiên nhẫn đến mức này.
Quả nhiên là anh em ruột thịt, em gái có chung dòng máu là khác ngay.
Từ Lập là người sành sỏi, cả đời chỉ nhận một người chủ, đồng thời cố gắng hoàn thành việc chủ giao cho một cách
tốt nhất.
Sếp đã dặn dò như vậy rồi, ông ta lập tức ngọt ngào: “Sau này cô chủ có việc gì, hoặc bạn bè muốn đến thành phố
H thì cứ liên lạc với tôi, tôi không chỉ quản lý khách sạn mà còn có thể giúp cô sắp xếp việc ăn uống chơi bời của
bạn bè cô nữa. Nói chung là, chỉ cần là việc có liên quan đến ăn chơi thì cô chủ cứ tìm tôi là được.”
Cánh Thiên mỉm cười: “Vâng, cảm ơn sếp Từ”


“Tiểu Tử, Tiểu Từ, gọi tôi Tiểu Từ là được rồi”
Nhìn sếp Từ hơn 40 tuổi cười đến mức mặt toàn nếp nhăn, Cảnh Thiên cũng không nhịn được mà cộng điểm cho
ông tổng giám đốc chân chó này.
“Sau anh sẽ cho em một cuốn sổ danh bạ điện thoại trong doanh nghiệp nhà họ Đế, số điện thoại của tất cả quản lý
cấp cao trong nhà họ Đế đều có trong đó. Nếu em có nhu cầu gì thì có thể gọi điện trực tiếp cho họ. Nhưng anh
thấy, em có việc gì thì cứ gọi điện cho anh thì hơn, anh sẽ sắp xếp giúp em. Dù gì thì anh cả của em cũng là giám
đốc điều hành của tập đoàn mà”
Thực ra ý ẩn chính là em có thể ngó lơ hai con cẩu Đế Vân Tiêu và Đế Vân Mặc đi.
Nghĩ đến việc phòng này là do con cẩu Để Vân Mặc đặt hộ, Đế Vân Hi vẫn thấy bực bội vì bị em trai giành mất
miếng ăn trong miệng. Quản lý cấp cao của Đế Hoàng thực sự chưa từng thấy Diêm Vương mặt cười của nhà bọn
họ cũng có lúc vẫy đuôi như thế này.
Họ nghĩ nếu gắn thêm cái đuôi cho giám đốc điều hành, cái đuôi ấy có lẽ đã bị anh ta vẫy đến trật khớp luôn.
“Đây đều là bạn của em hả? Sao lại va chạm với người của Đế An Nhiên thế?”
Sau khi Đế Vân Hi giới thiệu thân phận của Cảnh Thiên, Cảnh Việt hóa đá hoàn toàn.
Cậu không thể nào ngờ được rằng người thân của chị lại lợi hại đến thế.
Lúc này được anh trai điểm danh, Cảnh Kiệt vội vàng cúi đầu xuống vì áy náy.


Chị có thân thể tốt như vậy, thế mà lại bị mẹ cậu ôm đi mất, còn ngưoc đài chị suốt bao nhiêu năm.
Cánh Thiên giới thiệu qua về đội Shadow rồi nói với Đế Vân Hi: Đây là em trai em, Cành Kiệt, bây giờ cậu ấy là thành viên của đội
Shadow
Đề Vân Hi là một con hồ ly tinh chấn thương trường, anh ta đã điều tra cặn kẽ về nhà họ Cành rồi, tất nhiên cũng biết cả việc của
Cảnh Kiệt.


“Chào em, anh là anh trai của Thiên Thiên, Đế Vân Hi, sau này em cứ gọi anh là anh cả như Thiên Thiên là được. Em trai của Thiên
Thiên thì cũng là em trai của anh, sau này gặp phải khó khăn gì, cứ tìm anh.”
 
Chương 648


Nói xong, Đế Vân Hi lấy điện thoại ra rồi hỏi: “Em có Wechat không?”
Cảnh Kiệt còn đang chìm đắm trong sự tự trách v3à hối hận sâu sắc, Đế Vân Hi đã thể hiện sự thân thiện của mình
với cậu rồi.
Thế là Cảnh Kiệt vội vàng lấy điện tho1ại ra, đỏ mặt kết bạn Wechat với anh Để.
Có sự gia nhập của Đế Vân Hi, bữa tối và cuộc chơi sau đó, các thành viên 9của đội Shadow đều vô cùng vui vẻ.
Dù gì thì Đế Vân Hi cũng là giám đốc điều hành của cả tập đoàn, nếu Để An Nhiên 3vẫn muốn làm khó dễ…
Vậy thì cứ để cô ta làm.
Bởi vì không ai sợ một kẻ mạo danh không được yêu thương cả8.
Đế An Nhiên không gọi điện cho ba người anh nữa.
Cô ta gọi điện thoại, khi nghe thấy bên kia có âm thanh vọng sang, cô ta bèn òa khóc.
“Mẹ oi, hu hu hu hu..”
Tạ Thanh Nghiện đang chuẩn bị đi ngủ vì sáng ngày mai họ còn phải đến Viện nghiên cứu Lawrence để gặp giáo
sư J thì nhận được điện thoại của Đế An Nhiên.
“Chuyện gì thế An Nhiên?”
Từ sau khi uống thuốc con gái cho, cơn tức ngực của chồng đã không còn, tình trạng đau ngực cũng biến mất, tâm
trạng Tạ Thanh Nghiên rất tốt, thái độ đối với Để An nhiên cũng tốt lên.
Nghe giọng nói nhẹ nhàng của mẹ ở đầu bên kia, Đế An Nhiên biết bà đang vui, không thích hợp để mách tội nên
ấp úng: “Mẹ, các anh bắt nạt con.”
“Ồ? Bọn nó lại bắt nạt con à? Sao con toàn bị bọn nó bắt nạt thế? Con nhà người ta, các anh luôn có ý thức bảo vệ
em gái, sao con với bọn nó lúc nào cũng cãi cọ vậy?”
Đế An Nhiên hoàn toàn không nghe ra Tạ Thanh Nghiên đang nói móc cô ta, cô ta khóc rất đau thương.
“Làm sao mà con biết được? Mẹ, con nghĩ có lẽ là con không hợp tử vi với các anh rồi” Tạ Thanh Nghiên im lặng
một lát rồi thở dài: “Mẹ cũng thấy vậy. Hôm nào dẫn con với các anh đi kiểm tra xem sao”
“Mẹ đừng nói mấy cái này nữa, mẹ còn không thèm hỏi con là bị các anh bắt nạt thế nào!”


sự khó chịu và đối đáp trôi chảy của Đế An Nhiên khiến Tạ Thanh Nghiên xác định được rằng cô ta không biết gì
về thân thế của chính mình.
Nói cách khác, trừ kẻ đứng sau việc trao con ra, dù là Trình Thục Ngọc hay Đế An Nhiên cũng đều không biết tình
trạng của đối phương.
Đặc biệt là Đế An Nhiên, với mức độ càn quấy này, cô ta còn không biết cả thông tin cơ bản nhất.


Dù là đứa con do chính tay mình nuôi hai mưrơi năm trời, nhưng nghĩ đến việc con gái mình vì cô ta mà mất đi hai mươi năm cuộc đời
quan trọng nhất, bị mẹ ruột của Đế An Nhiên ngược đãi như vậy, ngọn lửa cháy rực trong lòng Tạ Thanh Nghiên không thể dập tắt
nổi.
Không phải là không thể đối xử với con người ta như con của mình, bà cũng không có tính mẹ kế. Nhưng bi kịch của đứa con ruột thịt
của bà là do cô gái này gây ra, giờ nghe giọng điệu kiêu căng của cô ta, Tạ Thanh Nghiên không kìm được mà nghĩ đến hình ảnh con
gái của mình chịu ấm ức từ nhỏ.
Chuyện này mia mai đến mức nào đối với một người mẹ?


Bà không phải thánh mẫu, không thể tiếp tục đổi xử tốt với đứa trẻ tạo nên số mệnh bị thảm trực tiếp cho con gái mình.
 
Chương 649


Dù đứa trẻ này được bà chiều chuộng trong lòng bàn tay từ nhỏ đến lớn, dù đứa trẻ này không phải do bà sinh ra
nhưng cũng mang dòn3g máu nhà họ Đế.
Giọng Tạ Thanh Nghiên rất ôn hòa nhưng ánh mắt lại lạnh ngắt, bà hỏi: “Ồ, vậy thì rốt cuộc con với các a1nh con
đã xảy ra chuyện gì?”
“Mẹ, bây giờ mẹ đang ở đâu thế?” Đế An Nhiên không trả lời mà vừa khóc vừa hỏi.
“Thà9nh phố H” Tạ Thanh Nghiên không hề giấu giếm.
“Sao cơ? Mẹ cũng sang thành phố H rồi ạ?” Trong giọng điệu Đế An Nhiên lộ v3ẻ bất mãn rất sâu sắc.
Tạ Thanh Nghiên nhướng mày: “Làm sao, con biết còn ai ở thành phố H nữa à?” “Anh hai con cũng đang8 đóng
phim ở thành phố H. Mẹ, mẹ đến thành phố H chắc không phải để gặp cô người yêu của anh hai chứ?”
“Ai nói với con là anh hai con có người yêu?” Giọng Tạ Thanh Nghiện lạnh đi.
“Hình Mỹ Kỳ đó. Để An Nhiên bản động Hình Mỹ Kỳ không do dự.
Dù gì thì cô ta và Hình Mỹ Kỳ cũng chẳng có quan hệ gì. Đối với cô ta, Hình Mỹ Kỳ chỉ là một con khôn lẳng lơ để
tiện muốn trèo vào nhà cô ta mà thôi.
Nhưng so với con khốn Cảnh Thiên kia, Hình Mỹ Kỳ thuận mắt hơn nhiều.
“Hóa ra là cô ta à? Ha ha, không vào được cửa nhà họ Để này nên bắt đầu đi bôi nhọ người ta. Khốn nạn”
Nhắc đến Hình Mỹ Kỳ, Tạ Thanh Nghiên không giữ được sắc mặt hiền hòa nữa.
“Mẹ, hồi trước mẹ thích chị ta lắm mà, sao bây giờ lại không thích nữa ạ? Là vì Cảnh Thiên sao? Mẹ có biết con
khốn đó ghê tởm đến mức nào không?”
“Im miệng!”
Đế An Nhiên đang định nói vụ của Cảnh Thiên, Tạ Thanh Nghiên lại quát to một tiếng, Đế An Nhiên giật nảy
mình.
Bởi vì lớn từng này rồi, trừ hồi còn nhỏ chạm đến giới hạn bị mẹ dạy dỗ một trận ra, tuổi dần lớn hơn, cô ta cũng từ
từ nắm rõ được bố mẹ, những chuyện chạm đến giới hạn, cô ta đều sẽ để người khác làm thay.


Xã hội này, có tiền là có thể sai khiến quỷ ma, có rất nhiều người tình nguyện làm việc cho cô ta. Thế nên sau này
lớn lên rồi, cô ta chưa từng bị mẹ quát như thế.
Nước mắt trào ra khỏi viền mắt Đế An Nhiên.
Cảm giác ấm ức và… hoang mang lan ra trong lòng.
Cảm giác này xuất hiện mà không có bất cứ dự báo nào.
“Mẹ…”
Giọng Đế An Nhiên trở nên vô cùng mềm mại và tủi thân, nếu là hồi trước thì chắc chắn Tạ Thanh Nghiên sẽ mềm
lòng ngay, dù gì cũng là con gái của mình mà.
Nhưng bây giờ…
Không thể thân thiện vui vẻ với con gái của người khác, đã thế còn là con gái của một người có rắp tâm.
“Con là hàng tôm hàng cá à? Mở miệng ra là con khốn này con khốn kia, ai dạy con như thế hả?”
Đế An Nhiên cạn lời.
Ban nãy khi nhắc đến Hình Mỹ Kỳ, không phải mẹ cũng con khốn này con khốn kia sao?
Bà nói Hình Mỹ Kỳ là con khốn trước, sao mình vừa gọi Cảnh Thiên là con khốn đã bị mắng rồi?
Đế An Nhiên đang định giải thích thì Tạ Thanh Nghiên nói tiếp: “Còn để mẹ nghe thấy miệng con thốt ra những lời
chửi Thiên Thiên nữa, mẹ sẽ không khách sáo với con đầu”
Đế An Nhiên: …???
“Con còn việc gì nữa không?”
Đế An Nhiên đần cả người sau khi bị Tạ Thanh Nghiên mắng.


Cô ta nói gì à?
Cô ta chỉ nói một câu con khốn Cảnh Thiên đó, thế mà mẹ đã không khách sáo với cô ta rồi?
Đế An Nhiên đã ức sẵn, bây giờ lại càng ức thêm.
Cô ta không thế hiểu được, Cảnh Thiên đã chiếm phòng bạo của cô ta, si nhục người của cô ta, còn đánh người của cô ta một trận, sao
đến cuối cùng, người sai lại là cô ta vậy?
 
Chương 650


Cảnh Thiên đã bỏ bùa cho cả nhà cô ta rồi à?
Không phải Hình Mỹ Kỳ là cô con dâu tương lai mà mẹ cô ta luôn muốn có sao?
Nếu không 3phải anh hai không có ý gì với Hình Mỹ Kỳ, e rằng Hình Mỹ Kỳ đã được mẹ cô ta bế về nhà rồi.
Tạ Thanh Nghiên cũng không muốn nói gì với Để1 An Nhiên nữa. Thấy cô ta không nói gì, bà không muốn hỏi
xem ban nãy Vì sao cô ta lại khóc, chịu ấm ức như thế nào. Nếu có liên quan đến bé con n9hà bà, cô ta còn khóc, vậy
thì chắc chắn là cô ta không giành được phần hơn từ chỗ bé con rồi.
Bà bèn nói: “Hết việc rồi thì mẹ cúp máy đâ3y.”
Không chờ Để An Nhiên mách tiếp, Tạ Thanh Nghiên đã cúp máy ngay lập tức.
“Đúng là con vua thì lại làm vua, con sãi ở chùa lại8 quét lá đa. Hồi trước không thấy gì, bây giờ có bé con so sánh
với nó, em thấy không phải là cách dạy con của chúng ta có vấn đề mà là có người bẩm sinh đã mang thói hư tật
xấu. Đúng là y hệt cái nết của mẹ nó. Cũng chẳng nhìn xem mình như thế nào, có thể ức hiếp được là ức hiếp,
không thể ức hiếp được thì đi mách lẻo. Lại còn dám chửi bé con nhà mình là con khốn! May mà nó không ở trước
mặt em, nó mà ở trước mặt em, chắc em xé mồm nó ra mất. Đúng là khốn nạn!”
Đế Tịnh Hiên nhìn vợ mình tỏ vẻ như một bà mẹ kế ác độc, không nhịn được mà muốn cười.
“Mình cười cái gì?” Tạ Thanh Nghiện trợn mắt: “Nó chửi con gái yêu của mình mà mình còn cười? Mình có phải bố
ruột của con bé không? Sao mình có thể đứng về phía con khốn nạn đó?”
Để Tịnh Hiên vừa cười vừa đưa tay muốn ôm vợ vào bên cạnh mình.
Ai ngờ Tạ Thanh Nghiên lại đập “bốc” một cái, làm tay Để Tịnh Hiên đỏ lên. “Mình đã đứng về phía Để An Nhiên
rồi, mình đừng động vào em nữa, mình cũng đừng để bé con gọi mình là bố nữa. Mình không xứng làm bố nó!”
Đế Tịnh Hiên biết bà giận thật rồi, vội vàng nói: “Mình à, đừng kích động. Sao tôi có thể đứng về phía Để An Nhiên
chứ? Vì thấy mình mắng nó như mẹ kế ác độc trong phim nên tôi buồn cười thôi. Làm sao tôi có thể cười vì nó chửi
con gái chúng ta được?”
Chắc chắn người đàn ông này không phải đang cười bé con yêu quý của mình, lúc này Tạ Thanh Nghiên mới hừ
lạnh: “Con gái em chịu bao nhiêu ấm ức ở nhà kia, nó lại hưởng hết phú quý nhân gian ở nhà mình. Phú quý là do
em và mình liều mạng kiếm về, dựa vào cái gì mà lại để nó hưởng chứ? Hồi trước không biết thì thôi, nhưng sau
này thì đừng hòng em tốt lành gì với nó. Em nói trước với mình nhé, cho dù nó là người nhà họ Đế thật, cho dù là


con ai, mình cũng phải nhớ lấy cho em, mẹ nó là hung thủ ngược đãi con gái mình, em không độ lượng đến mức để
nó được sống yên sau này đâu. Nếu mình muốn đối xử tốt với nó sau lưng em vì nó là người nhà họ Đế, em.”
Ban đầu còn định nói là em sẽ không có ông chồng như mình, cuối cùng bà vẫn đổi giọng: “Em sẽ không thèm để ý
đến mình nữa.”


Trước giờ Đế Tịnh Hiên ngủ không được ngon, bắt buộc phải ôm vợ hàng đêm mới ngủ được.
Thế nên ông không mấy khi đi công tác, cho dù đi công tác cũng phải đưa vợ theo, không thì ông sẽ không ngủ mấy ngày liền. Đây
cũng là nguyên nhân vì sao bố ông giao tập đoàn Đế Vận cho Đế Vân Hi quản lý.
Vì sức khỏe của ông không tốt.
Bây giờ có hương của con gái, ông đã có thể ngủ được rồi, nhưng thói quen nhiều năm khiến ông không thể nói nổi một câu cứng rắn
với vợ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom