Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ

Chương 611


Nhìn con gái giới thiệu Chiến Lệ Xuyên với mình một cách vui vẻ như thế, Để Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên cười
ngoài mặt nhưng t3rong lòng lại đang rỏ máu.
Hai người thầm chửi con lợn kia cả ngàn cả vạn lần nhưng ngoài mặt vẫn mang nụ cười hiền từ1 tán thưởng.
“Chiếc xe lăn này thực sự do A Xuyên tự chế tạo à? Nó còn làm người máy thông minh cho con? Làm thế nào
v9ậy?”
Không phải thằng ranh này bị liệt rồi à?
Tạ Thanh Nghiên thấy con gái tỏ ra rất đắc ý, rồi lại nhìn sự th3ích thú của cô đối với chiếc xe concept kia, bà biết
chắc chắn Cảnh Thiên là người thích khoa học công nghệ hiện đại hàng đầu.8
Thực ra…
Bà cũng thích.
Bà vẫn luôn rất thích người máy.
“Vì tay chân bất tiện nên con lợi dụng mạch động điện từ kết hợp với não bộ, từ đó điều khiển máy tính sinh học.
Thông qua điều khiển máy tính sinh học từ xa mà chế tạo đồ đạc”
“Bố mẹ không tin đâu, anh kính chén trà đi.”
Cảnh Thiên vội vàng nói, vẻ mặt như muốn để bố mẹ và anh trai hưởng thụ niềm vui bất ngờ này.
Chiến Lệ Xuyên liếc nhìn vợ mình, trong mắt ngập tràn yêu thương và cảm kích.
Anh biết vợ mình nhanh trí lắm.
Cô chỉ bảo anh kính trà bố mẹ vợ là muốn để bố mẹ chấp nhận anh, sẽ không coi thường anh vì anh là một kẻ bại
liệt, không ghét anh vì anh đã kết hôn với cô.
Gần như cùng lúc Cảnh Thiên dứt lời, xe lăn của Chiến Lệ Xuyên động đậy.
Những hạt màu đen ban nãy đột ngột vươn dài như hai xúc tu, cầm ấm trà lên và rót đầy trà vào mỗi chén một cách
vô cùng linh hoạt.
Trước sự kinh ngạc của Để Tịnh Hiên, Tạ Thanh Nghiên và Đế Vân Mặc, xúc tu đó đột nhiên chia thành ba nhánh,


lần lượt vươn đến trước mặt ba người.
Trước khi mỗi xúc tu vươn đến trước mặt mỗi người, mỗi xúc tu mọc ra hai bàn tay rồi chắp tay đưa chén đến.
“Bố, mẹ, mời uống trà. Anh ba, mời uống trà”
“Đậu má!”
Đế Vân Mặc không kìm được mà chửi thề.
Suýt nữa là Tạ Thanh Nghiên cũng buột miệng rồi, may mà Đế Vân Mặc nói trước bà, bà bèn nuốt lại vào bụng.
Tạ Thanh Nghiên cảm thấy mình đã yêu chiếc xe lăn này mất rồi.
Bà đưa tay ra đón lấy cái chén, đồng thời còn sờ vào thứ có hình hạt màu đen đó nữa.
“Thứ này làm bằng chất liệu gì thế?”
Chiến Lê Xuyên không rụt “tay” lại, để mẹ vợ sờ.
“Mẹ, hôm khác con sẽ cho mẹ xem người máy của con. Chắc chắn mẹ sẽ ngạc nhiên lắm”
“Khụ khụ.”
Để Tịnh Hiên họ mấy tiếng để thể hiện sự tồn tại của mình.
“Bố cũng xem cùng đi. “Ừ” Để Tịnh Hiên vui vẻ đồng ý.
Sau đó, Để Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên uống cạn chén trà do Chiến Lệ Xuyên đưa cùng con gái.
Sau đó, tất cả những khiêu khích soi mói của bố mẹ vợ đối với con rể mới đều không còn nữa.


Bởi vì họ chưa từng nuôi con gái một ngày, chắc chắn không có mặt mũi mà làm mình làm mấy với Chiến Lê Xuyên mà con gái
thích. Tất cả những bất mãn và hậm hực đều dồn hết lên đầu vợ chồng nhà họ Cảnh.
Nhân lúc bố mẹ vợ chi có thể gồng mình mà nhận anh con rể này, Chiến Lệ Xuyên vội vàng gọi điện cho ông cụ Chiến.
“Ông nội, cháu báo cho ông một tin vui này, Thiên Thiên đã
Ông cụ đã biết bố mẹ ruột của Cành Thiên là ai từ lâu, cũng đã biết vì sao hôm nay thằng cháu ông lại lên cơn đi thị sát. Sau khi nghe
Chiến Lệ Xuyên nói vậy, ông kinh ngạc hỏi: “Sao cơ? Tìm được rồi à? Tìm được nhanh vậy sao? Cháu đang ở chỗ bố mẹ vợ hả? Họ
đang ở đâu thế? Mau mau, chuần bị xe cho tôi, tôi muốn sang thăm ông bà thông gia!” ?
 
Chương 612


“Ông ơi, bọn cháu đang ở tiệm cà phê Khinh Mạn ở quảng trường Hoành Tân ạ” Cảnh Thiên bèn nói vào điện
thoại.
“Được, vậy thì mọi người chờ 3ông nhé, ông sẽ tới đó ngay”
“Ông ơi, đây là lần đầu tiên cháu gặp bố mẹ, cháu đã dặn Trạch Ngôn, bảo anh ta bao nhà hàng Hoa Viên ở tầng
1cao nhất rồi, ông đến thẳng đó đi ạ” Chiến Lệ Xuyên nói.
“Được được được, vậy thì cháu chào hỏi bố mẹ đi nhé, ông sẽ tới ngay”
“Vâ9ng.”
“À đúng rồi ông ơi, ông mang cả Đại Khả Ái của cháu sang nhé. Cháu muốn để mẹ cháu gặp Đại Khả Ái nhà cháu”
“Được.” Ông cụ đồ3ng ý ngay.
“Em không cần phải nhờ ông đưa sang đầu, em có thể gọi điện trực tiếp cho nó, nó sẽ nghe lời em, tự đi sang đây”
“Thế t8hì để tôi gọi điện”
Đế Tịnh Hiên: …
Tạ Thanh Nghiên: …
Rõ ràng là nhận con gái, sao… sao lại có cảm giác như đang đặt tiệc cưới thế?
“Con đã kết hôn với Thiên Thiên gần nửa năm rồi mới biết hóa ra hai vợ chồng bạc bẽo họ Cảnh kia không phải bố
mẹ ruột của cô ấy. Bây giờ có thể nhận bố mẹ, con cũng thấy vui thay Thiên Thiên”
Cảnh Thiên nhìn Chiến Lệ Xuyên nho nhã, rồi lại nhìn bố mẹ không hề tỏ ra chê bai vì anh bị liệt, cô thấy rất vui.
Bởi vì từ nhỏ đến lớn, việc gì của cô cũng do cô tự quyết định, cho dù biết bố mẹ ruột của mình rất tốt, cô cũng
không hi vọng họ sẽ là kiểu người hoa tay múa chân đối với cuộc đời của cô.
Nếu vậy, cho dù bố mẹ đối xử với cô tốt đến mấy, cô cũng sẽ cố hết sức để tránh xa họ.
Bởi vì… bởi vì linh hồn của cô là Saka.
Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên, đặc biệt là Tạ Thanh Nghiên, tuy tính cách trông khá thoải mái nhưng trên thực
tế lại rất tinh tường. Tuy ngoài miệng nói con gái mình yếu đuối đáng thương, nhưng bà có thể cảm nhận từ tiềm
thức rằng con gái chắc chắn không vô hại như bề ngoài. Thế nên sự ăn ý mấy chục năm giữa hai vợ chồng khiến họ


đồng thời làm hành động khác với suy nghĩ khi đối mặt với Chiến Lê Xuyên.
Sau khi ông cụ Chiến đến, hai nhà cùng nhau nói chuyện vui vẻ, trông như hai bên thống gia thực sự đã quen nhau
rất lâu.
“Mẹ, cho mẹ xem người máy của con này.”
Thấy Để Tịnh Hiên luôn nói chuyện với ông cụ và A Xuyên, Cảnh Thiên gấp gáp muốn khoe người máy của mình
với Tạ Thanh Nghiên. Vườn hoa trên tầng cao nhất rất rộng, Đại Khả Ái bị Cảnh Thiên ra lệnh đứng trong góc. Tạ
Thanh Nghiên đi đến, trông thấy một cậu trai đẹp trong bộ đồ thường ngày kiểu Hàn, ngồi ngay ngắn trong góc
xem máy tính.
Cho dù chỉ là bóng lưng thôi, Tạ Thanh Nghiên cũng có thể đoán được đây chắc chắn là một cậu trai đẹp.
Là một người say mê cái đẹp, tuy nhan sắc của chồng đã cao lắm rồi, nhưng bà vẫn luôn rất dễ dãi với các chàng
trai đẹp.
Máy quay sau lưng trông thấy Cảnh Thiên đi đến, Đại Khả Ái lập tức đứng dậy, quay người lại.


“Đậu xanh!!!!”
Lúc này Tạ Thanh Nghiên thực sự không thế nhịn nổi nữa, chửi thề cùng lúc với Đế Vân Mặc đang theo hóng đẳng sau.
Họ đã nhìn thấy gì?
“Mẹ, anh ba” Đại Khà Ái khẽ gật đầu với Tạ Thanh Nghiên và
thậm chí đến con người còn có hình phản chiếu. Tạ Thanh Nghiên: …


Đế Vân Mặc. Đó là một người đàn ông giống hệt Chiến Lê Xuyên,
 
Chương 613


“Cậu cậu cậu cậu cậu ta.”
Tạ Thanh Nghiên cảm thấy miệng lưỡi mình đang quấn vào nhau, mắt nhìn Chiến Lệ Xuyên như muốn lồi ra ngoài.
Cảnh Thiên níu lấy cánh tay Đại Khả Ái rồi giới thiệu với mẹ và anh ba đang mắt tròn mắt dẹt: “Đây là người máy
mà A Xuyên chế tạo cho con, con đặt1 tên cho nó là Đại Khả Ái. Thế nào, khả ái chứ?”
Khả ái??? Chứ???
Người máy này có khác gì người bình thường đâu?
Nhìn ánh m9ắt dạt dào tình cảm mà Chiến Lệ Xuyên… Đại Khả Ái dành cho con gái mình, Tạ Thanh Nghiên ngơ
ngác.
“Đây không phải người thật à?” Đế Vân M3ặc thốt lên câu mà Tạ Thanh Nghiên cũng muốn hỏi.
“Nó có nhịp tim” Tạ Thanh Nghiên nói ra vấn đề quan trọng nhất.
Nhưng Cảnh Thiên l8ại xắn tay áo Đại Khả Ái lên cho mọi người xem.
“Nó không chỉ có nhịp tim mà còn có cả nhiệt độ cơ thể nữa, có cả mạch đập và máu, có cả da. Nhưng..”
Cảnh Thiên vứt điện thoại của mình lên không trung, ra ngoài, xuống dưới tầng, Đại Khả Ái đều gần như vươn tay
ra cùng lúc mà không cần phản ứng đến 0.1 giây.
Khi cái tay đột ngột dài ra tận mấy mét của Đại Khả Ái bắt lấy điện thoại của con gái, nhìn thấy trên cánh tay của
Đại Khả Ái cũng là các hạt màu đen như xe lăn của Chiến Lệ Xuyên, cuối cùng Tạ Thanh Nghiên và Đế Vân Mặc đã
tin.
“Thế… nó cũng có thể biến hình hả?”
“Đương nhiên rồi. Nó có thể biến thành bất cứ hình dạng nào, thậm chí là thành xe lăn như của A Xuyên. Thực ra
bản thân xe lăn của A Xuyên cũng là một người máy, chỉ có điều Đại Khả Ái nhà con hình người, không thích hợp
để biến thành vật khác.”
“Tôi có thể biến thành vật khác, chỉ cần lột lớp da bên ngoài của tôi là được. Nếu cô muốn xem, tôi có thể biến” Đại
Khả Ái nói với Cảnh Thiên một cách đầy yêu thương.
“Không cần không cần, mi đang mặc quần áo, còn da nữa, đừng làm hỏng.” Cảnh Thiên không cho.
“Vâng, chủ nhân nói gì tôi cũng nghe.”


Nhìn Đại Khả Ái nghe lời Cảnh Thiên vô cùng, còn có nhan sắc cao và hệ thống tư duy ngôn ngữ thông minh, ngoài
khiếp sợ ra, trong mắt Tạ Thanh Nghiên còn có cả vẻ ước ao.
Bà kéo Cảnh Thiên lại rồi hỏi: “Con ngoan, con nói xem… nếu mẹ bảo A Xuyên làm cho mẹ một người máy, nó có
làm cho mẹ không?”
“Anh ấy là con rể của mẹ, mẹ bảo anh ấy rảnh thì làm cho mẹ một cái là được.”
Bởi vì cuộc hôn nhân của Chiến Lệ Xuyên và cô dựa trên buôn bán, bây giờ người nhà của cô nghĩ rằng họ có thể dễ
dàng chuộc cô về bằng tiền, cho dù nể mặt cô nên không nói ra ngay lập tức, nhưng là bố mẹ, làm sao trong đầu
không suy nghĩ được? Thế nên Cảnh Thiên tính, đằng nào cũng phải sống với nhau năm năm, bảo anh làm thêm
vài việc để báo hiếu bố mẹ cô cũng được. “Thế anh thì sao? Em gái, anh ba thân thiết với em như thế, em cũng bảo
em rể làm cho anh một cái được không?”
Cảnh Thiên nhìn ánh sáng trong mắt Để Vân Mặc, ánh mắt vương một nét yêu thương, cô gật đầu: “Để em hỏi A
Xuyên, chắc là cũng được thôi.”
Thể là Cảnh Thiên bèn dẫn Đại Khả Ái về chỗ cũ.


Bầu không khí nghiêm túc giữa Đế Tịnh Hiên, ông cụ và Chiến Lệ Xuyên bị phá vỡ vì Cảnh Thiên quay lại.
Khi nhìn thấy một Chiến Lệ Xuyên khác, Để Tịnh Hiên khẽ nhướng mày.
Chờ Tạ Thanh Nghiên phổ cập cho chồng về Đại Khả Ái xong, Đế Tịnh Hiên nhìn Chiến Lê Xuyên với ánh mắt sâu sắc hơn.
“Tôi từng thấy người máy thông minh như vậy ở tập đoàn AO2, nhưng khi đó người máy của tập đoàn bọn họ mới đang trong trạng
thái nghiên cứu mà thôi”
 
Chương 614


“Xem ra… năng lực của A Xuyên còn xuất chúng hơn cả người đứng đầu thiên tài của tập đoàn A02, có thể chế tạo
ra thứ như vậy3 trong tình trạng chân tay không thể nhúc nhích”
Nhắc đến AO2, Cảnh Thiên lại muốn chửi.
“Đương nhiên A Xuyên1 lợi hại hơn người của cái công ty AO2 rách nát đấy rồi. Lão già chết tiệt của công ty đó làm
sao mà so sánh nổi với A Xuyên 9chứ?” “Hình như Thiên Thiên khá ghét chủ tịch thiên tài thần bí của công ty A02
nhỉ?” Đế Tịnh Hiên hỏi. Ghét?
Ha ha. 3
Nào có phải mỗi ghét thôi đầu.
Đó là một tên tự cao tự đại dở hơi. Nhưng cô không thể nói ra được. Thấy A Xuy8ên nhìn mình không chớp mắt,
Cảnh Thiên nói rất hùng hồn: “Không hẳn là chướng mắt lão già đó, chỉ thấy ông ta là người hàng đầu thế giới mà
cũng chẳng có gì vẻ vang. Đằng nào thì con cũng không có hứng thú với ông ta. Con nghĩ ông ta không thể so sánh
nổi với A Xuyên nhà con”
Chiến Lệ Xuyên: …
Khóe môi anh cong lên thành nụ cười có phần miễn cưỡng, đang định nói gì thì đó thì anh nghe Cảnh Thiên hỏi với
giọng dụ dỗ: “A Xuyên, mẹ tôi và anh tôi rất thích người máy do anh chế tạo, anh có thể làm cho họ một con được
không?”
Chiến Lệ Xuyên gật đầu: “Đương nhiên”
“Liệu có phiền lắm không? Nếu phiền quá thì làm một con thôi cũng được” Tạ Thanh Nghiên đứng bên cạnh, hơi
ngượng nghịu.
Chiến Lê Xuyên mỉm cười: “Làm cho mẹ và anh ba mà, không phiền đâu ạ.”
Đồng thời, Chiến Lệ Xuyên cũng nhìn Cảnh Thiên, cảm ơn cô đã bảo vệ anh trước mặt người nhà.
Hôm nay là ngày vụ án của Una được đưa ra xét xử.
Una vẫn bị nhốt trong trại tạm giam suốt thời gian vừa qua, kéo dài cả một tháng trời, tòa án mới bắt đầu xét xử vụ
án của bà ta.
Una thực sự đã bị nhốt trong trại tạm giam đến phát sợ rồi, tất cả sự rực rỡ ngày xưa đã biến mất. Khi bà ta được
cảnh sát dẫn xuống xe, đám phóng viên bên cạnh suýt nữa là không nhận ra.


Tuy Una không phải người nổi tiếng mà chỉ là một quản lý, nhưng bà ta là dì ruột của Tần Dịch, còn là quản lý cũ
của Cảnh Thiên. Bà ta lừa vai của Cảnh Thiên rồi đem cho Tần Dịch, họ rất muốn nhìn xem cuối cùng bà quản lý
này sẽ có kết cục như thế nào.
Sau khi Una được dẫn vào trong, phóng viên không thể đi theo chụp ảnh được nữa.
Khi đến nơi mà phóng viên không thể chụp được, hai viên cảnh sát dẫn bà ta đến một nơi kín đáo.
khúc ngoặt của nơi kín đáo đó, một cô gái ăn mặc sáng ngời, đi đôi giày cao gót, phong thái xinh đẹp quyến rũ và tà
mị lạnh lùng bước ra.
Cảnh sát trông thấy Cảnh Thiên bèn mỉm cười với cô, nói: “Cô Cảnh, còn năm phút nữa là phiên tòa bắt đầu rồi, cô
có lời gì thì nói nhanh nhé!
Cảnh Thiên mỉm cười: “Yên tâm, không mất đến năm phút đầu”
Cảnh sát đi rồi, Cảnh Thiên còn chưa kịp lên tiếng, Una đã quỳ sụp xuống trước mặt cô.
“Cảnh Thiên, tôi biết sai rồi! Tôi không nên bỏ mặc lợi ích của cô, đổi vai nữ chính vốn thuộc về cô để lấy vai nam
chính cho Tần Dịch. Cô tha thứ cho tôi lần này được không?”


Cảnh Thiên cái nhìn người phụ nữ đang quỳ trước mặt mình rồi nói nhỏ: “Nếu xin lỗi có tác dụng thì còn xây nhiều nhà tù đến vậy
làm gì?”
Nếu là ngày trước, chắc chắn Una sẽ chửi Cảnh Thiên, nhưng sau một tháng trời người nhà chạy vạy, họ mới hiểu ra một chuyện.
Nhà họ Chiến thực sự không thể động vào.
“Cảnh Thiên, cô tha cho tôi đi! Cô cũng đã cưới Chiến Lê Xuyên rồi, muốn tiền có tiền, Tần Dịch cũng đang chờ cô. Bây giờ cô đang
có được cả tình lẫn tiền, cô cần gì phải một sống một mái với tôi? Tượng đất cũng có ba phần người, nếu hôm nay tòa án thực sự phán
quyết tôi ngồi tù, cô có tin rằng tôi sẽ nói với tất cả mọi người trên tòa án rằng cô là cháu dâu của nhà họ Chiến, nhưng lại lén lút làm
tình nhân của Tần Dịch không?”
 
Chương 615


Cảnh Thiên cười: “Thực ra hôm nay tôi đến chỉ để xem bộ dạng thảm hại của chị thôi, sau đó thuận tiện nói với chị
rằng, dù chắc chắn là chị không 3thể trả nổi phí tổn thất một tỷ, nhưng dù gì chị và chồng chị vẫn chưa ly hôn, lại
thêm số tiền chị gửi ở ngân hàng châu Trung nữa, gộp lại kiểu 1gì cũng phải hơn trăm triệu. Dù vẫn còn kém nhiều,
chị vẫn phải ngồi tù,
nhưng cũng coi như là chị trả giá rồi. Tôi ấy mà, cái khác thì c9òn đỡ, nhưng không thích chịu thiệt cho lắm. Chỉ cần
là người khiến tôi chịu thiệt, tôi đều sẽ khiến kẻ đó còn phải chịu thiệt nhiều hơn”
Una mở to mắt, nhìn chòng chọc vào Cảnh Thiên.
Cô tìm được cả tiền mà bà ta gửi ở ngân hàng châu Trung nữa.
Nhưng nghĩ lại, Una 8cười mỉa: “Cô tưởng cô nói vậy là có thể dọa được tôi à? Tiền trong ngân hàng châu Trung,
cô muốn thu là thu được chắc? Sở dĩ tôi liều mình gửi tiền ở bên chầu Trung chính là để đảm bảo tài sản riêng của
tôi không bị xâm hại, tôi.”
Una vẫn đang nói thì Cảnh Thiên mở một ứng dụng ra, đó là ứng dụng ngân hàng châu Trung, nhưng trên đó lại
viết tên của Una. “Làm sao cô có được tài khoản và mật khẩu của tôi?”
Una gần như phát điên.
Sau khi xảy ra vụ con khốn kia, Una biết ngay là mình nuôi ong tay áo rồi, con gái nuôi đã dấm dúi với chồng mình.
Sau này bà ta ra tù rồi thì chẳng liên quan gì đến bà ta nữa, thế nên cho dù ngồi tù, bà ta cũng không muốn đưa số
tiền đó cho chồng kinh doanh.
Như vậy thì ít nhất sau khi ra tù, bà ta vẫn có thể sống năm tháng tuổi già sung túc.
Ai ngờ bây giờ tài khoản của bà ta lại đang nằm trong tay Cảnh Thiên
Chuyện này còn khiến bà ta tuyệt vọng hơn cả việc ngồi tù mười năm.
“Việc mà chị nghĩ rằng không thể, có lẽ lại rất đơn giản với người khác đấy. Ví dụ như hồi xưa chị nghĩ việc nhỏ
tiền trảm hậu tấu, làm xong báo với tôi một tiếng là được, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của bản thân chị mà thôi. Thế
nên, bất cứ lúc nào, đừng đổ sự ngu xuẩn của mình lên đầu người khác. Tiền, tôi lấy rồi, Una, chị cử ngoan ngoãn
ngồi trong tù mà hối cải, tranh thủ ra từ
rồi còn làm người”
Nói xong, Cảnh Thiên định đi.
Una lại la hét điên cuồng: “Cảnh Thiên, cô ác độc như thế, chẳng lẽ thực sự không sợ trời phạt à? Cô đừng quên,


nhà họ Chiến đã quy định từ khi mới cưới cô về rồi. Họ không cho phép cô có bất cứ qua lại mập mờ nào với đàn
ông, nếu không thì sẽ tịch thu toàn bộ số tiền đã cho cô. Thức thời thì trả lại tiền cho tôi và cứu tôi ra ngoài đi, như
vậy thì việc giữa chúng ta coi như xong, bằng không thì cô khiến tôi khó sống, cô cũng đừng hòng được sống yên”
“À, quên mất chưa nói với chị, chị gái Lý Ngọc Phương của chị đã vào trại tạm giam rồi, Tần Dịch mà chị nhắc đến
cũng bị tạm giam rồi đấy. Tôi từng chăm sóc cho các người vì quan hệ giữa Tần Dịch và Cảnh Lạc thôi, nhưng bây
giờ Tần Dịch và Cảnh Lạc đã chia tay rồi, tất cả mọi người trên mạng đều biết, tôi cũng không có gì cần phải chăm
sóc nữa. Thế nên… cứ vậy đi nhé. Chị cải tạo cho tốt, tôi sẽ cho người thỉnh thoảng đến thăm chị, kể cho chị nghe
những chuyện về chồng chị và con gái nuôi của chị, coi như cảm ơn sự chăm sóc của chị trong thời gian làm quản lý
của tôi”


Nhìn dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ của Cảnh Thiên, Una tức đến muốn hộc máu.
Bà ta nhìn chòng chọc vào Cảnh Thiên như phát điên, tiếng ù ù phát ra trong cố họng nhưng không thể thốt nổi một chữ nào.
Có thể nào cũng không ngờ được, con ngốc ngày xưa luôn bị người ta bắt nọn, giờ lại thành người thắng cuộc lớn nhất.
Cô ta đã kéo cà Tần Dịch vào rồi, vậy thì bà ta… còn phần thầng nào nữa đây?
 
Chương 616


Cảnh Học An đã nằm trong phòng bệnh mấy ngày rồi. Mấy ngày nay, Cảnh Lạc chưa từng đến thăm ông ta một
lần, Trình Thục Ngọc cũng chỉ ghé 3qua một lần mỗi ngày, nhưng nội dung nói chuyện lại là bắt ông ta cắt đứt
quan hệ bố con với Cảnh Lạc.
Trong thời gian đó, hầu n1hư đều là họ hàng nhà họ Cảnh chăm sóc ông ta, nhưng những người đó đều nhòm ngó
sản nghiệp mà ông ta khó khăn lắm mới cải tử hoàn sinh,9 còn có ý moi ít tiền từ chỗ Cảnh Thiên.
Còn ông ta thì đã bị liệt rồi, sau này dù có hồi phục tốt đến mấy thì chung quy vẫn chỉ3 có thể chịu cảnh liệt nửa
người, đáng thương đến mức chẳng có ai quan tâm.
Hôm nay, Trình Thục Ngọc lại đến.
Bây giờ Cả8nh Học An còn chẳng muốn liếc nhìn bà ta lấy một cái.
Nhưng hôm nay Trình Thục Ngọc lại không hề cáu bẳn như bình thường.
Bà ta dịu dàng đến bên cạnh Cảnh Học An, gọt táo rồi cắt nhỏ cho ông ta, đút cho ông ta từng miếng một.
Cảnh Học An cũng chẳng nói gì, để mặc người kia làm.
“Chồng à, tôi biết mình đang giận. Nhưng giận thì cũng đành thôi, bây giờ sự đã thể rồi, kiểu gì mà chẳng phải
sống tiếp? Có điều, cuối cùng thì hôm nay cũng có một tin tốt rồi.”
Những gì Trình Thục Ngọc nói khiến Cảnh Học An lay động.
Dù bị liệt, ông ta vẫn nghĩ đến công ty của mình, ông ta có một chấp niệm với công ty đó.
“Ban nãy cầu Bạch gọi điện cho Tiểu Lạc, cậu ấy nói có thể tha thứ cho những chuyện trước kia của Tiểu Lạc và Tần
Dịch. Nhưng… nhưng nhà họ Bạch không thể chấp nhận những bê bối xảy ra với Tiểu Lạc trước khi kết hôn, tức là,
nếu Tiểu Lạc thật sự muốn gả vào nhà họ Bạch thì nó buộc phải vạch rõ giới hạn với công ty. Nói cách khác, Tiểu
Lạc không thể sản sinh nợ nần trước khi bước vào cổng nhà họ Bạch”
Cảnh Học An nghe vậy, nổi cáu nhìn về phía Trình Thục Ngọc: “Tiền… cho các người, tôi… chịu nợ? Cút!”
Vì tràn máu não nên Cảnh Học An không chỉ bị đơn giản là tay chân không nhanh nhẹn, thần kinh bị tổn thương
nên bây giờ ông ta cũng không thể nói chuyện rõ ràng. Nói mãi mới chỉ thốt được một câu như thế.
Trình Thục Ngọc nghe khá mất sức, lòng cũng thấy ghét. Tuy bà ta đã thầm nguyền rủa Cảnh Học An cả trăm ngàn
lần nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thường.
Bà ta dỗ dành: “Sao thế được? Tôi là kẻ không màng đến tình cảm vợ chồng hay sao? Ông đã thành thế này rồi làm


Bà ta dỗ dành: Sao thế được? Tôi là kẻ không màng đến tình cảm vợ chồng hay sao? Ông đã thành thế này rồi, làm
sao tôi có thể bỏ mặc ông được? Tôi nói cho ông biết, khi nghe cậu Bạch tha thứ cho Tiểu Lạc, tôi nghĩ đến ông đầu
tiên đấy. Tôi còn xin cậu Bạch tìm người phục hồi chức năng tốt nhất châu Để cho ông nữa”
Cảnh Học An nghe vậy, mắt sáng lên.
Trình Thục Ngọc thấy ông ta có hứng thú nghe tiếp rồi mới lên tiếng: “Tôi đã nghĩ ra cách vẹn cả đôi đường, đó là
ông nhường công ty cho Tiểu Kiệt, sau đó ông cắt đứt quan hệ bố con với nó. Chỉ có như vậy thì mảnh đất ông mua
dưới danh nghĩa Tiểu Lạc mới không bị đóng băng vì nợ.”


Cảnh Học An trợn to mắt nhìn Trình Thục Ngọc: “Bà… điên rồi sao? Nó… là con trai tôi!”
Cảnh Học An thừa nhận rằng mình có ích kỳ, nhưng đối với đứa con trai duy nhất, cho dù nó bị khiếm khuyết bẩm sinh, ông ta vẫn
không nỡ để nó chịu khổ.
Huống hồ là giao một công ty nát tươm cho Cành Kiệt.
“Cũng vì nó là con trai tôi nên tôi mới làm như thế. Ông nghĩ thử xem, khi đi nó còn chẳng mang đồng nào theo người. Đợt này nó đi
đâu? Ai sẽ giúp đỡ nó? Rất rõ ràng, con khốn Cành Thiên đó tuy hận chúng ta nhưng nó lại rất quan tâm đến thằng em Tiểu Kiệt”
 
Chương 617


“Chỉ cần chúng ta giao công ty cho Cảnh Kiệt và cắt đứt quan hệ với nó, chắc chắn Cảnh Việt sẽ không làm tiếp, vậy
thì khi 3ấy ai sẽ ra giúp đỡ nó?”
Những gì Trình Thục Ngọc nói khiến mắt Cảnh Học An càng sáng thêm.
Rõ ràng đã chỉ1 còn con đường cụt, nhưng lại bỗng thông thoáng hẳn ra vì mấy câu nói của Trình Thục Ngọc.
“Thế nào? Ông cũng thấy9 chuyện này được phải không? Ông vay tiền bằng danh nghĩa của Tiểu Lạc, nhưng lại
giao công ty cho Tiểu Kiệt. Bây giờ ông 3đã liệt nửa người, không thể điều hành công ty nữa, cũng không thể bắt
Tiểu Lạc trả nợ của Tiểu Kiệt được chứ? Như vậy thì8 không những Tiểu Kiệt có công ty mà Tiểu Lạc cũng có tiền,
chắc chắn sẽ không bị khổ khi gả vào nhà họ Bạch. Ông trở thành bố vợ của nhà họ Bạch, cũng sẽ có được chữa trị
tốt nhất.”
Lúc này đang là trận bán kết bảng liên đoàn quốc gia “Phản kích Z16”.
Nửa đầu trận đấu, trong cuộc đấu giữa đội Brilliant và đội Dragon, đội Brilliant tháng ba trong năm trận, hạ gục
tổng cộng 198 kẻ địch, nhiều hơn đội Dragon 96 người.
“Thành tích như thế này thì ăn chắc rồi còn gì?”
“Quả nhiên đội Brilliant không phụ mong đợi của tôi, cũng chỉ có đội Brilliant của tôi mới có thể đạt được thành
tích nghiền ép như thế này”
“Khoe cái gì? Đội The Peak vẫn chưa ra đâu”
“Thôi đi! Lần đó là Ngô Cực của đội Brilliant không ra trận nên mới để đội The Peak vượt qua một lần thôi. Bây giờ
Ngô Cực đã quay lại rồi, còn có việc của đội The Peak nữa chắc?”
“Có phải mọi người đã quên mất đội Shadow rồi không? Nghe nói đội đó năm nay mới gia nhập thêm một người
tên là J Thần, cậu nhóc đó xuất quỷ nhập thần lắm”
“Thứ một đội cần là hợp tác ăn ý, chỉ dựa vào mỗi một J Thần thì có tác dụng gì? Hơn nữa J Thần đó là người mới,
giỏi giang gì cũng chỉ là bốc phét thôi.”
“J Thần có gì hay không thì tạm thời chưa nói vội, chỉ riêng đội trưởng Tề Thịnh của bọn họ cũng là người bị loại
khỏi đội Brilliant, có tư cách gì mà đòi đấu với đội Brilliant?”
Trong tiếng bàn tán của khán giả tại trường thi đấu và khán giả trên kênh truyền hình trực tiếp, cuối cùng nửa trận
sau của vòng bán kết cũng đã bắt đầu


“Phản kích Z16” là một trò chơi do bên châu Trung sáng tạo ra, sau mấy năm vận hành, hiện trò chơi này đã phủ
sóng toàn cầu.
Đây là một trò chơi kết hợp cả đánh tay không, đấu súng và cả võ cổ đại.
Hai bên đầu tổng cộng năm trận, mỗi trận có một trăm kẻ địch. Những kẻ địch này có cả sủng, đánh tay không và
võ cổ đại.
Hai bên lại không có thứ gì trong tay. Trong trận đấu, hai bên không những phải giết kẻ địch mà còn phải giết cả
đội còn lại, cuối cùng xem ai lấy được nhiều mạng nhất thì thắng.
Trận đấu càng về sau, kẻ địch trong game sẽ càng mạnh. Hai trận một và hai là trận mở đầu, để người chơi có thể
nhặt được nhiều vũ khí hơn, giết được nhiều kẻ địch hơn, chiếm ưu thế đầu người.
Kẻ địch có súng hạng nặng trong hai trận đấu không nhiều, kẻ địch có cấp bậc lính đánh thuê cũng không nhiều,
càng không có kẻ địch cấp bậc võ cổ đại.
Vừa mới bắt đầu, hai đội đã lao vào chiến đấu, không những điên cuồng ăn mạng mà còn tìm cách tìm đội còn lại
rồi giết lấy mạng.
Bởi Vì chỉ cần số người trong đội còn lại ít đi thì số mạng lấy được cũng sẽ ít đi.
“Cảnh Kiệt, chạy!”
Trò chơi bắt đầu, Cảnh Kiệt ngơ ngác giành mạng, đầu óc hoàn toàn không tập trung, không hề để ý đến kẻ địch
đang ở phía trước.


Khi đồng đội nhắc nhở cậu và cậu phản ứng lại, tay phải đã bị thương rồi.
Khẩu súng mới nhặt được đã tuột khỏi tay.
“Ôi chao, chuyện gì thế?”
“Trình độ này thì nghiệp dư quá rồi đấy!”
 
Chương 618


“Cảnh Kiệt, mau trốn đi, chỗ anh có thuốc chữa thương”
Tề Thịnh quay lại phòng thủ ngay lập tức, anh ta ra phía sau căn nhà rồi lấ3y chai thuốc chữa thương duy nhất cho
Cảnh Kiệt.
“Em cứ ở lại đây, tạm thời đừng cử động”
Nhưng thuốc chữa thương phải mấ1t ba phút mới giúp hồi phục, Tề Thịnh nhìn Cảnh Kiệt rồi bảo: “Tiểu Kiệt, cho
dù xảy ra chuyện gì thì chờ trận đấu kết thúc rồi nói tiếp.9 Em tập trung thi đấu trước đi”
Các thành viên còn lại cũng nhìn Cảnh Kiệt đầy lo lắng.
Cảnh Kiệt biết dù sau này mình vẫ3n còn rất nhiều cơ hội để thi đấu, nhưng đây là lần thi đấu cuối cùng của đội
trưởng. Nếu anh không thể đánh bại Ngô Cực để rửa mối nhục 8xưa, anh sẽ ôm nỗi tiếc nuối đến tận cuối đời.
“Xin lỗi”
“Thừa Ý, Dục Hoành, hai cậu đi với tôi, Tiểu Thông, cậu chặn hậu với Cảnh Kiệt”
“Vâng.”
Tiến vào chiến trường, mọi thứ đều phải tranh đoạt từng giây, vì sai lầm của Cảnh Kiệt mà số lượng kẻ địch do đội
còn lại giết đã hơn bọn họ tám người.
Đây là chênh lệch rất nghiêm trọng.
Bởi vì cuộc chiến càng trở nên khốc liệt, muốn đánh giết được một kẻ địch là việc rất khó, thế nên đoạn trước mới là
thời gian để giành điểm, kéo dài chênh lệch.
Cảnh Kiệt biết mình vừa ra trận đã kéo chân đồng đội nên cố gắng ép mình tập trung vào cuộc đấu, nhưng cậu làm
thế nào cũng không thể tập trung nổi.
Cậu và Tiểu Thông vất vả giết địch, bản thân cậu bị thương, Tiểu Thông cũng bị thương, cuối cùng Tiểu Thông đã
mất mạng trên đường tìm về đội do bảo vệ cậu.
“Mẹ kiếp, J Thần cái gì? Bị dở hơi à? Hại Tiểu Thông của tôi lên bảng đếm số luôn rồi.”
“Tiểu Thông là người giỏi nhất đội Shadow mà lại mất mạng vì cậu ta. Shadow còn đánh cái quái gì nữa.”


“Trời đất ạ, tự nhiên không muốn xem nữa luôn. Lại còn J Thần, Tử Thần còn được”
Cảnh Kiệt nhìn hình đại diện của Tiểu Thông tối đi, trở nên bất an.
Đầu óc rối bời, chân tay cũng luống cuống, còn chưa giết được bao nhiêu kẻ địch, cậu đã bị người ta giết rồi.
Cả đội im lặng.
Còn lại Tề Thịnh, tuy đã dẫn hai thành viên khác kiên trì đến cuối cùng, nhưng trận đầu tiên không nên có bất kỳ
thương vong nào mà đội Shadow lại chết liên tiếp hai người.
Một trăm kẻ địch, cuối cùng đội Shadow chỉ giành được 38 mạng, đội còn lại giành được 62 mạng.
Khán giả ở trường thi đấu và cư dân mạng xem truyền hình trực tiếp chửi điên cuồng.
Sau khi một trận kết thúc sẽ có mười phút nghỉ ngơi, Tề Thịnh nhìn Cảnh Kiệt và hỏi: “Tiểu Kiệt, rốt cuộc là đã xảy
ra chuyện gì? Đây không phải trình độ của em”
Cảnh Kiệt không giỏi nói chuyện, chỉ cúi đầu im lặng.
Các thành viên trong đội cũng bó tay với Cảnh Kiệt.
Bởi vì khi đưa Cảnh Kiệt vào đội thi đấu, họ cũng đã chuẩn bị tinh thần cho việc này rồi. Nhưng suốt bao nhiêu lâu,
Cảnh Kiệt thể hiện vô cùng tốt, chưa từng xảy ra sơ suất gì. Không ngờ lần đầu tiên xảy ra sơ suất lại ở trận bán kết.
hậu đài, mọi người đều im lặng cúi đầu.
Đội Brilliant do đội trưởng Ngô Cực dẫn đầu, đi đến phòng nghỉ của đội Shadow.
“Ô, đây chẳng phải Tề Thịnh sao? Một con chó bị đội Brilliant đuổi đi lại tự lập team riêng cơ đấy”
Các thành viên đội Shadow lũ lượt đứng dậy khi đội Brilliant đi đến cửa.
Chỉ có Tề Thịnh và Cảnh Kiệt là vẫn ngồi.


Cảnh Kiệt biết mình không biết nói chuyện, càng không biết cãi nhau, đánh nhau thì cậu còn biết đưrợc vài chiêu, những cái khác thì
cậu chẳng giỏi gì.
Nhưng…
đây chỉ có thể cãi nhau, không thể đánh nhau.
“Đội trưởng của chúng tôi là đội trường tốt nhất thế giới. Mục Hiểu Thông đứng ra nói.
 
Chương 619


“Đúng vậy, đội trưởng của chúng tôi là người như thế nào, không cần anh nhọc lòng. Bởi vì bây giờ cũng có chung
một đội nữa đâu”
“Đâ3y là phòng nghỉ của chúng tôi.”
Hai thành viên còn lại ra lệnh đuổi khách ngay lập tức.
Họ biết việc Tề Thịnh từng là đội t1rưởng của đội Heyday, trước đây Tề Thịnh từng dẫn đội Heyday giành được
hạng nhất toàn quốc, nhưng lại thất bại trong cuộc thi đấu với đội 9của nước R.
Trận đó thua rất kỳ lạ, hoàn toàn không thể hiện được trình độ của Tề Thịnh.
Sau trận đó, đội trưởng Tề Thịnh b3ị đuổi, Ngô Cực trở thành đội trưởng, đội Heyday đổi tên thành đội Brilliant.
Sau đó có rất nhiều người đồn rằng, Tề Thịnh nhận quà8 của nước R nên mới khiến đội Heyday thua.
“Biết chỗ này là phòng nghỉ của bọn bay nên bọn tao mới cố tình đến xem bộ dạng thảm hại của thằng giặc bán
nước chứ” Phó đội trưởng Đỗ Huyền của đội Brilliant cười tít mắt, lên tiếng.
“Mày nói ai là giặc bán nước?”
Khúc Thừa Ý của đội Shadow ghét nhất là kiểu nói như thế, cậu ta vung nắm đấm về phía Đỗ Huyền.
“Thừa Ý!” Tề Thịnh đột ngột quát to, đứng dậy khỏi sofa.
Anh đi đến bên cạnh Khúc Thừa Ý rồi nắm chặt lấy vai cậu ta, nói: “Bọn họ đến là để chọc tức chúng ta, kệ đi”
Đỗ Huyện cười: “Đúng rồi, anh đã nhận lợi ích từ người khác rồi làm giặc bán nước, tất nhiên sẽ không để ý mấy
cái này rồi. Nhưng…”
Đỗ Huyền liếc nhìn người của đội Shadow đang tức giận, vừa cười vừa nói tiếp: “Chỉ khổ đám đồng đội mới của
anh, chẳng hiểu sao lại đi theo một thằng giặc bán nước”
Bich!
Phó đội trưởng Đỗ Huyền vừa dứt lời, hắn ta đã được ban cho một phát nổ đom đóm mắt.
“Đứa quái nào thế?”
Đỗ Huyền quay đầu lại, trông thấy Cảnh Thiên.
Mắt Đỗ Huyền trợn trừng.


Bởi vì hắn ta thích lướt Weibo khi rảnh, thế nên hắn ta gần như nhận ra ngay cô gái trước mặt mình là ai chỉ sau một ánh mắt.
“Thiên Phản Pháo?”
Cảnh Thiên ngơ ngác, sau đó mới nhận ra rằng người kia gọi mình là gì.
“Sao cô lại đánh tôi?” Đỗ Huyền thắc mắc ôm đầu, hắn cảm thấy mình thích nhầm người rồi.
“Anh không biết vì sao tôi đánh anh à? Nói linh tinh rằng người ta là giặc bán nước, anh có chứng cứ không?”
“Đương nhiên! Trước đây anh ta là đội trưởng đội Brilliant bọn tôi, nếu không phải anh ta nhận tiền của nước R thì
làm sao trận đó anh ta chơi chán như thế được?” “À, thể sau này mà đội Brilliant các anh thua ai thì tức là nhận tiền
của người ta rồi?” Cảnh Thiên hỏi vặn.
“Không phải… ôi chao, cô làm trong giới giải trí, cô không hiểu đầu”
“Tôi không hiểu? Khi tôi chơi game, chẳng biết anh còn đang bú sữa ở đâu đâu.”
Đỗ Huyền mở to mắt khi nghe Cảnh Thiên nói vậy.


“Năm nay tôi 22 rồi mà cô mới 20, vậy mà cô cũng có mặt mũi nói tôi còn đang bú sữa khi cô chơi game à?”
“Tôi mới 20 thì làm sao? Tôi vẫn có thể nghiền bẹp anh trong game thôi.”
Cảnh Thiên nói một cách rất mạnh mẽ, hai đội còn đang anh chết tôi sống bỗng bị những lời không đầu không cuối của cô chen
ngang, không biết nên tiếp lời như thế nào. “Nếu đã làm trong giới giải trí thì yên ổn mà làm người nổi tiếng đi. Khoe khoang bản
thân trước mặt tuyển thủ thể thao điện tử không khiến người tà nghĩ cô giỏi đầu, họ sẽ nghĩ cô là một tên hề chỉ biết mua may cho bàn
dân thiên hạ xem đấy” Ngô Cực lên tiếng với bộ mặt không biểu cảm.
Cảnh Thiên cười: “Anh là đội trưởng của Brilliant phải không? Thế thì anh chính là người có quyền phát ngôn nhất đội Brilliant rồi?
Hay là thế này đi, lát nữa họ còn phải nghỉ ngơi, để tránh các anh quấy rầy thời gian nghỉ của họ, bây giờ chúng ta đầu một trận nhé?”
 
Chương 620


Ngô Cực cười rất lịch lãm: “Cô nghĩ đủ thời gian không?”
“Anh là tuyển thủ Esport, tốc độ tay và thị giác chắc chắn không tồi. Bây giờ ch3úng ta chọn một bản nhạc trên
Rhythm Master, anh chọn đi, sau đó chúng ta xem ai nhiều điểm hơn thì người đó thắng, thế nào?”
Ngô Cực ng1he vậy thì bật cười.
Các thành viên trong đội cũng cười.
Đỗ Huyền thấy Cảnh Thiên như vậy thì không nhịn được, lên tiếng: “Đội t9rưởng của bọn tôi là cao thủ trong game
Rhythm Master, cô chắc chắn muốn để đội trưởng bọn tôi chọn bài?”
“Thế thì đừng nói nhiều nữa, b3ắt đầu ngay đi, thua rồi thì cút ngay khỏi phòng nghỉ của họ cho tôi, không được
quấy rầy họ nghỉ ngơi. Cũng không được phép bước chân đến đây t8rong thời gian nghỉ của mấy trận tới”
Nói xong, Cảnh Thiên mở Rhythm Master lên, chọn chế độ PK rồi nhướng mày với Ngô Cực.
Ngô Cực như nhận được lời mời, gã cười tà rồi ngồi xuống cạnh bàn, hỏi: “Nếu tôi thắng thì sao?”
“Thắng?” Cảnh Thiên liếc nhìn người kia một cái bằng ánh mắt kỳ lạ: “Đừng mơ, tôi chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ
thua anh.”
Ngô Cực bật cười, gã đang định lên tiếng thì bị Đỗ Huyền ngắt ngang: “Đội trưởng, cô ấy là người như vậy đấy. Cô
ấy nổi tiếng trong làng giải trí lắm, mọi người đều gọi cô ấy là Thiên Phản Pháo, bởi vì cô ấy chưa từng thua khi cãi
cọ và mặt người ta bao giờ?
Nói xong, Đỗ Huyền quay ra: “Thế này đi, nếu cô thua thì cùng chúng tôi ăn tối, được chứ?”
Ngô Cực liếc Đỗ Huyền, bất mãn vì hắn ta là phó đội trưởng nhưng lại quyết định thay gã. Nhưng nghĩ đến lúc cô
ả xinh đẹp này ăn tối cùng mình, ăn tối xong còn có thể làm gì đó nữa, gã thoải mái hơn.
“Được.” Cảnh Thiên đồng ý rất thản nhiên.
Cuộc cãi vã ban đầu đã được hóa giải bằng một màn PK trong phòng nghỉ.
Ngón tay của hai người bắt đầu múa lên trên bàn phím cùng với tiếng nhạc. Đỗ Huyền là fan của Cảnh Thiên, đã
xem cô và mặt không biết bao nhiêu lần, hắn cũng muốn xem chị Thiên bị người ta vả mặt. Thế nên khi Cảnh Thiên
PK với đội trưởng của mình, hắn vội vàng lấy điện thoại ra quay video.


Cuối cùng cũng có một ngày chị Thiên siêu lợi hại bị người ta và mặt.
Nhưng khi nhìn rõ tốc độ tay của Cảnh Thiên, Đỗ Huyền kinh ngạc.
Trong đầu hắn liên tục chửi thề.
Đã từng thấy người lợi hại, nhưng thực sự chưa từng thấy ai lợi hại đến mức này.
Tốc độ này thực sự là của con người à?
Một bài hát hoàn thành, điểm số của Cảnh Thiên cao hơn điểm của đội trưởng Ngô Cực đến 20.000 điểm.
Quan trọng là…
Cảnh Thiên luôn được điểm tối đall!
“Anh thua rồi. Bây giờ, ngay lập tức dẫn đội của anh rời khỏi phòng nghỉ này” Ngô Cực cau mày, định lên tiếng thì
Cảnh Thiên nói tiếp: “Đừng có đánh rắm nữa, có muốn đánh rắm thì cũng thắt cái lỗ hậu lại. Đã nói rồi, cút ngay!
Sau này cũng đừng để tôi thấy các người
phòng nghỉ.”
Mắt Ngô Cực cau lại đầy nguy hiểm, hắn ra hiệu với các đồng đội.
Đám đồng đội cũng rời khỏi phòng nghỉ trong kinh ngạc.
Ra ngoài rồi, Ngô Cực mới hỏi Đỗ Huyền: “Cô gái này tên là gì?”
“Cảnh Thiên. Dạo này nổi tiếng lắm. Chỉ cần là người cô ta chướng mắt, gây hiềm khích với cô ta trong giới giải trí,
từ tiểu hoa tuyến hai đến lưu lượng thời đại mới, tất cả đều flop hết. Anh không biết đâu, bây giờ có rất nhiều học
sinh sinh viên không thắp hương cho Quan nhị gia khi thi nữa mà quay sang thắp hương cho Thiên Phản Pháo rồi”
Ngô Cực cười lạnh, ngoài mặt không thể hiện nhưng trong lòng lại vặn vẹo dữ tợn.
Không ai có thể thắng gã trên lãnh địa của gã.


Gă ghim người phụ nữ này rồi.
Tuy đám đáng ghét đội Brilliant đã đi, nhưng vì cuộc cãi vã trước đó, lại thêm trận đấu vừa rồi, thời gian nghỉ mười phút trôi qua rất
nhanh.
Các thành viên của đội Shadow đứng dậy ngay lập tức, chuẩn
Cảnh Kiệt cũng ngơ ngác đứng dậy, chuẩn bị đi vào cùng đồng đội.
bị đi vào khu thi đấu.
 
Chương 621


Cảnh Kiệt, em vẫn ổn chứ?” Tề Thịnh rất quan tâm. Mặc dù sai lầm của Cảnh Kiệt trực tiếp dẫn đến việc đội
Shadow thất bại khá t3hảm hại trong trận đấu đầu tiên, nhưng ánh mặt Tề Thịnh nhìn Cảnh Kiệt lại lo lắng nhiều
hơn.
“Em… không sao?
“Tiểu Kiệt, chị có chuyện muốn nói với em, em vào thi đấu muộn một lát đi” Cảnh Thiên đột nhiên lên tiếng.
Tất cả cá9c thành viên trong đội đều nhìn Cảnh Thiên, lúc này mới nhớ ra quên không hỏi tên của nữ hiệp này.
“Chị là…”
“Là chị của em!”
Câu giới thiệu này Cạn Kiệt lại nói rất suôn sẻ.
“Tôi tên là Cảnh Thiên”
“Cô Cảnh, c8húng tôi… sắp bắt đầu thi đấu rồi. Nếu Tiểu Kiệt nói chuyện ở đây thì số người của chúng tôi sẽ bị
giảm đi một người”
“Nhưng trạng thái này của thằng bé vào cùng mấy cậu thì cũng chỉ kéo chân thôi. Mài dao không ảnh hưởng đến
thời gian bổ củi, gần đây tôi hơi bận, không kịp quan tâm Cảnh Kiệt, đợi tôi tháo gỡ nút thắt trong lòng thằng bé rồi
đội của mấy cậu mới có thể phát huy được sức chiến đấu thực thụ. Tôi vừa mới xem qua rồi, thằng bé không tham
gia trận này, trình độ của đối phương cũng chẳng cao là mấy, mấy cậu trang điểm từ trận thứ ba cũng như nhau
thôi.”
Mọi người: …
Nói cùng có lý.
Những trận đấu bán kết toàn quốc, cô nói nhẹ bỗng như vậy có được không thể?
Tề Thịnh cũng không biết phải nói gì, anh ta biết Cạn Kiệt mắc chứng tự kỷ nên anh ta phải tự mình gánh chịu mọi
hậu quả.
Anh ta tin tưởng vào đồng đội của mình.
Tề Thịnh vỗ vai Cạn Kiệt, động viên cậu rồi dẫn ba thành viên khác vào sân thi đấu.
Sau khi họ rời đi Cảnh Thiên mới hỏi “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Trình độ thi đấu ngày hôm nay của em


còn không bằng trình độ chị thấy em đấu bừa với người ta hôm ở nhà”
Cảnh Kiệt cúi đầu, không biết phải nói như thế nào.
“Tiểu Kiệt, nếu em không nói thì chị không thể giúp em được”
Nghe thấy chị nói vậy, nước mắt của Cảnh Kiệt lập tức trào ra.
Cậu lao thẳng vào lòng Cảnh Thiên khóc như một đứa trẻ, cổ họng phát ra âm thanh nghẹn ngào, giống như một
con thú nhỏ phải chịu đủ mọi ấm ức. Một lúc lâu sau cậu mới lên tiếng: “Họ… không cần em nữa rồi”
“Không cần em nữa à?”
Cánh Thiên lặp lại lời nói của Cảnh Kiệt, nghĩ đến tình trạng khó khăn mà cặp vợ chồng ích kỷ kia đang gặp phải,
cô hỏi: “Họ… sẽ không giao mớ hỗn độn của công ty Cảnh Nhân cho em đấy chứ, sau đó cắt đứt quan hệ với em?”
Cảnh Kiệt vốn đang khóc rất đau lòng đột nhiên ngừng lại.
Cảnh Thiên chui ra khỏi vòng tay cậu, nhìn dáng vẻ ngơ ngác của cậu, cô hơi đau lòng, cũng hơi buồn cười.
“Chị nói đúng rồi à?”
Cảnh Kiệt há miệng, lại muốn khóc.


Nhưng ngay sau đó, khóe môi đang trễ xuống của cậu lại dừng lại.
Chị lợi hại như vậy, chỉ cần đoán thôi cũng có thể đoán được chuyện bố mẹ làm, là một nam tử hán, sau khi gặp phải chuyện này, cậu
lại giống như là trời sập xuống vậy.
Đột nhiên như thể có một tia chớp xẹt qua đầu cậu, có thứ gì đó chợt rõ ràng.
Thấy Cảnh Kiệt không nói chuyện, vẻ mặt ngơ ngác không hiểu gì, Cảnh Thiên nói: “Thực ra khi còn bé chị cũng giống em vậy. Mỗi
lần khó khăn lắm chị mới có được thứ mình thích, cho dù Cảnh Lạc không thích cũng sẽ nghĩ đủ mọi cách để lấy đi. Mà họ chỉ toàn
bảo chị nhường cho Cánh Lạc, không quan tâm gì hết”
 
Chương 622


lúc đầu chỉ cảm thấy vô cùng tủi thân, làm bố mẹ, sao có thể thiên vị như vậy được? Cảnh Lạc cái gì cũng có, còn
chị chẳng có gì cả3. Tuy lần nào chị cũng cho Cảnh Lạc rồi, nhưng mỗi lần nhẫn nhịn và sự bất công của bố mẹ
chính là trời đất sụp đổ đối với chị.”
Cảnh Kiệt ngây người nhìn Cảnh Thiên, đưa tay ra nắm lấy tay cô: “Chị… em xin lỗi”
Cảnh Thiên cười nói: “Em xin l9ỗi gì chứ? Em đâu phải là họ”
Cảnh Kiệt mím môi.
“Họ… không phải là bố mẹ của chị”
“Họ đã nói với em rồi3 à?”
Cảnh Thiên hơi ngạc nhiên. Dù sao thì trong nhận thức của cô, vợ chồng nhà họ Cảnh chắc chắn sẽ không chủ động
nói ch8uyện này với Cảnh Kiệt.
Cảnh Kiệt cũng không biết phải giải thích như thế nào, chỉ có thể mím môi im lặng.
“Thật ra chuyện như thế này nghĩ thoáng ra là được rồi. Năm đó chị cũng rất tức giận, rất đau lòng, nhưng sau khi
chuyện trôi qua, không để họ trong lòng thì không cảm thấy đau lòng nữa. Sau đó biết được họ không phải là bố
mẹ của chị, trong lòng chị càng thoải mái”
“Họ vốn dĩ rất ích kỷ, đối xử với em như vậy, ý đồ rất đơn giản. Họ không phải thật sự không cần em, mà là họ
nghĩ chị sẽ không bỏ mặc em, cho nên giao một công ty sắp phá sản cho em. Chỉ cần chị giúp em thì nhà họ Chiến
sẽ giúp công ty Cảnh Nhân thoát khỏi khó khăn”
“Họ dùng danh nghĩa của Cảnh Lạc để vay tiền mua đất, nếu công ty phá sản thì chắc chắn sẽ phải dùng mảnh đất
họ vừa mua để đền bù. Họ không muốn đền nên bắt buộc phải vạch rõ ranh giới với em. Em không phải là con trai
của họ nữa, công ty phá sản cũng là chuyện của em, không liên quan đến họ, càng không liên quan đến Cảnh Lạc.
Bằng cách này, Cảnh Lạc có tiền, em cũng có công ty. Tuy chỉ là một công ty sắp phá sản nhưng chị sẽ giúp em, thế
thì em cũng sẽ tiếp tục có tiền. Đối với họ mà nói, đây không phải là đang bỏ rơi em, mà là cách vẹn cả đôi đường.
Chỉ cần em nghĩ thông suốt điều này thì sẽ không có gì phải đau lòng cả”
Cảnh Kiệt ngơ ngác nhìn Cảnh Thiên và nói: “Em… em không cần công ty. Em… không muốn chị giúp em.”
Cậu không hề muốn có công ty.
Đương nhiên là cậu biết suy nghĩ của bố mẹ họ biết mình không thể tính kể được chị nên muốn lợi dụng cậu để ép


chị phải ra tay.
Cậu cảm thấy bố mẹ mình rất nhẫn tâm, vì tính kể chị gái, họ có thể không cần cả con trai ruột.
Cánh Thiên nhìn chằm chằm vào mắt Cảnh Kiệt và nói: “Nếu chị không giúp em thì công ty trong tay em chỉ có thể
phá sản thôi. Bởi vì anh rể em là người đã ra lệnh cho các nhà cung cấp ngừng cung cấp hàng hóa. Dù sao thì cũng
là công ty bố em kinh doanh nhiều năm, em thật sự có thể trơ mắt nhìn nó sụp đổ à?”
Đôi mắt Cảnh Kiệt tràn đầy sự phân vân, cậu không thể yên tâm tham gia thi đấu cũng vì một đồng chuyện của
công ty đè lên, khiến cậu không biết phải làm sao.
Dưới ánh mắt của Cảnh Thiên, ánh mắt Cảnh Kiệt dần trở nên kiên định hơn.


Giống như chị nói, chỉ cần không ôm quá nhiều hi vọng thì sẽ không quá thất vọng.
“Em… không muốn kinh doanh”
Cành Thiên gật đầu: “Được, nếu em không muốn kinh doanh thì chị sẽ giúp em kết thúc nó. Như vậy sau này họ sống cùng Cảnh Lạc,
em sẽ sống cùng chị”
Đôi mắt Cảnh Kiệt sáng lên, giống như một chú cún con bị bỏ rơi đã tìm được chủ nhân mới, đầu còn sự đau buồn như vừa rồi nữa?
 
Chương 623


Cảnh Thiên thậm chí còn cảm thấy em trai cô giả vờ đáng thương như vậy là để khơi dậy sự đồng cảm của cô, sau
đó tiến dần từng bước. 3
. Sau khi hắng giọng, Cảnh Thiên vội vàng nói: “Mặc dù họ đã cắt đứt quan hệ với em và giao công ty cho em,
nhưng ý định ban1 đầu của họ không phải thực sự muốn bỏ rơi em. Cho nên một khi công ty thật sự phá sản thì
chắc chắn họ sẽ đến tìm em”
“Em..9. có giấy tờ”
Trong tay cậu có giấy cắt đứt quan hệ. Thứ đó có hiệu lực pháp lý thực sự.
Nếu đã giao công ty cho cậu3 thì cậu có quyền xử lý.
Nếu đã không nhận người con trai như cậu nữa rồi thì sau này cậu sẽ sống cuộc sống của riêng mình. 8
À, là sống cùng chị gái.
“Chị không hiểu, em mới 17 tuổi, còn chưa đến 18, em vẫn còn trong thời gian được nuôi dưỡng, họ bỏ rơi em bằng
cách nào chứ?”
“sửa hộ khẩu rồi”
Cảnh Thiên đã hiểu.
“Được thôi, nếu họ đã làm đủ cả rồi thì sau này em hãy sống cùng chị đi. Em muốn tiếp tục sống trong biệt thự hay
là về nhà họ Chiến cùng chị?”
“Nhà họ Chiến”
Cảnh Thiên gật đầu: “Vậy thì… bây giờ có sức để tham gia cuộc thi chưa?”
Cảnh Kiệt gật đầu lia lịa, trong mắt đầy ý chí chiến đấu.
Nếu sau mông cậu có cái đuôi thì lúc này nhất định có thể vẫy lên tận đầu.
Khi Cảnh Kiệt bước lên sân thi đấu và ngồi xuống, trận thứ hai đã bắt đầu được mười lăm phút rồi. Trận thứ hai
này còn lại 15 tên địch.
Mà trong số 85 tên đã giết được, có đến 55 tên là chiến lợi phẩm của đội The Peak.
Vì thiếu nhân lực, cộng thêm việc đội The Peak có tay súng bắn tỉa, khi Tề Thịnh bị thương, hắn ta đã cố gắng giết


Tề Thịnh, Thừa Ý tiến lên phía trước ngăn cản bị bắn trúng chỗ hiểm dẫn đến việc đội Shadow vốn chỉ có bốn
người lại chỉ còn ba người chiến đấu trên chiến trường.
Khán giả quá chán nản, trên livestream đều mắng nhiếc đội Shadow.
Vốn dĩ đã là một team mới, cộng thêm việc danh tiếng của đội trưởng không được tốt, không cần nghĩ cũng biết đội
Shadow bị chửi thậm tệ đến mức nào.
“Ôi, J Thần kia cuối cùng cũng tham gia thi đấu rồi”
“Quan trọng lắm à? Đội Shadow có cậu ta hay không đều như nhau cả”
“Ôi, làm cái quần gì, đội The Peak hoàn toàn không thể so sánh được với đội Brilliant. Vốn dĩ còn mong một team
mới như đội Shadow có thể đạt được chút thành tích, xem ra không có khả năng đầu. Quán quân của mùa giải lần
này chắc chắn là đội Brilliant rồi”
Cảnh Kiệt đã nhanh chóng vào khu vực chiến đấu, được đưa thẳng đến khu vực trung tâm.
Lúc này vụ nổ đã bắt đầu, nhìn vị trí dịch chuyển của Cảnh Kiệt, khán giả không khỏi bật cười.
Mẹ nó chứ, chơi kém thì ngay cả vận may cũng kém.
Tiết tấu vừa mới lên sàn đã bị kẻ địch nổ chết đây mà!
Bây giờ nhân lực hai bên đã ẩn nấp ở hai đầu, tay súng bắn tỉa của đối phương vô cùng lợi hại, không chỉ giết được
địch mà còn khiến đội Shadow tổn thất thành viên.
Đối với kẻ địch và đối phương, sự xuất hiện của Cảnh Việt là miếng thịt tươi ngon.


Khán giả nhìn thấy tay súng bắn tia bên phía đối phương cười đầy ẩn ý.
Thậm chí bình luận viên cũng lớn tiếng nói: “J Thần đột nhiên xuất hiện ở trung tâm khu vực chiến đấu, liệu Người Sói của đội The
Peak có thể lấy được mạng của cậu ấy không đấy?”
Gần như ngay khi bình luận viên dứt lời, một hiệu ứng âm thanh vang lên, tay súng bắn tia của đối phương đã bắn về phía Cành Kiệt.
Lúc này, Cảnh Kiệt linh hoạt né tránh và lao về phía hắn ta, đề móc tay súng bắn tia không bắn trúng cậu một cách vô cùng ngầu.
Vừa né đòn bắn tia, vừa tay không vũ khí đá ngã kẻ địch, loạt thao tác này khiến khán giả nín thở.
 
Chương 624


Bởi vì trong mắt mọi người, J Thần không khác gì đồ vô dụng.
Cảnh Kiệt vừa mới lên sàn đã lao lên đạp ngã kẻ địch, cướp3 lấy sáng trong tay hắn ta rồi lẩn trốn trong đám khói.
Khi tay súng bắn tỉa đang cố gắng nhắm bắn qua làn khói dày đặ1c, Cảnh Kiệt đã lợi dụng khoảng trống khi đối
phương không di chuyển, cậu bắn thẳng về phía hắn ta.
“KO!”
Trên9 màn hình lớn đột nhiên xuất hiện dòng chữ thành viên Người Sói của đội The Peak đã bị bắn chết, ảnh của
đối phương lập tức ch3uyển thành màu đen.
“Làm tốt lắm!”
“Xông lên!”
Không có tay súng bắn tỉa, đội Shadow nhanh chóng tấn c8ông.
Đội trưởng Tề Thịnh dẫn Tiểu Thông lao thẳng ra khỏi nhà, chiến đấu với kẻ địch bên ngoài.
Khu trung tâm là chiến trường cuối cùng, 15 tên còn lại đều tập trung ở đây.
Sau khi Cảnh Kiệt giết một người, cậu lao thẳng vào chiến trường đầy khói thuốc súng.
Bởi vì ở đây đã xảy ra một vụ nổ nên khói bên trong khiến người ta không nhìn rõ được. Nhưng cùng với tiếng
“KO KO” vang lên, khán giả không kịp phản ứng lại.
Khi nhìn thấy là J Thần giết, tất cả đều trợn tròn mắt và tỏ vẻ không tin lắm.
Thậm chí, phía ống kính livestream cũng đã cho Cảnh Kiệt cảnh quay thứ ba.
Bởi vì lúc trước cậu thật sự quá kém, mọi người đều chỉ trích cậu rất nhiều.
Nhưng giờ phút này, Cảnh Kiệt – người đã gỡ bỏ được nút thắt trong lòng, đồng thời tâm trạng còn rất tốt giống
như một con sói nhỏ hung hăng, nhanh chóng giết được mấy tên trong làn khói thuốc súng.
Một thành viên của đội The Peak chạy tới, bắn tạch tạch tạch vào phía sau lưng của Cảnh Kiệt…
Trong một trận đấu chỉ có một khẩu Gatling, thứ này nằm trong tay thủ lĩnh của kẻ địch. Từ lúc bắt đầu đội The


Peak đã nhằm vào khẩu Gatling đó, cho nên trong khi các thành viên của đội khác đều cướp giật sống bình thường
thì thành viên của đội The Peak lại có được một khẩu Gatling.
Đó là một khẩu súng máy có thể bắn tám trăm viên đạn trong vòng một phút, Vì vậy, trong tình huống tất cả mọi
người đều bị thu hút bởi tư thế siêu ngầu của Cảnh Kiệt, ai cũng phải kinh ngạc kêu lên khi nhìn thấy Gatling.
Nhưng Cảnh Kiệt giống như mọc mắt phía sau lưng vậy, hai chân kìm chặt kẻ địch, lật người cùng với đối phương.
Vốn dĩ là Cảnh Việt giành được mạng, nhưng lại bị chủ nhân của khẩu Gatling giành mất rồi.
Cùng với tiếng “KO” vang lên, đối phương còn chưa kịp vui mừng thì Cảnh Kiệt đã bay ra khỏi người kẻ địch đang
bị giữ chặt, hơn nữa còn lấy sáng của kẻ địch trong khi hắn bị trúng đạn rồi bắn một phát súng về phía thành viên
của đội The Peak đang cầm khẩu Gatling.
Cùng với hai tiếng “KO” gần như cùng lúc vang lên, thành viên đang đắc ý kia phát hiện mình lại không thể khống
chế được khấu Gatling trong tay để tiếp tục bắn – Thần nữa.
Giây tiếp theo, hắn ta giận dữ phát hiện ra rằng mình đã bị KO rồi.
“Làm tốt lắm!”
Tiểu Thông hét lên một tiếng.
Đối phương không có tay súng bắn tỉa lợi hại nhất, cũng không có Gatling, còn lại thì mặc cho đội Shadow ra tay
rồi.
Quan trọng là một mạng của đối phương là 5 điểm.


J Thần vốn dĩ không được coi trọng nhất, những tưởng chỉ là một người qua đường mà thôi, lại KO hai thành viên của đội The Peak
trong thời khắc quan trọng nhất của trận thứ hai, còn lấy được Gatling nữa.
Sau đó J Thần rửa sạch si nhục, giết người hàng loạt.
Trong tình huống ghi được 10 điểm khi vừa mới lên sàn, 14
Bởi vì đội Shadow còn có tay súng bắn tia và Gatling, thành viên của đội The Peak không dám mạo hiểm tấn công, cuối cùng chỉ có
thể trốn đông trốn tây.
 
Chương 625


Đến cuối cùng còn chẳng giết được một tên nào.
Trong trận thứ ha, đội Shadow giết được 44 tên, đội The Peak giết được 56 tên3. Vì thành viên của đội The Peak giết
Thừa Ý, lấy được 5 điểm tặng, còn đội Shadow lại lấy được 10 điểm
tặng.
Trong1 trận thứ nhất: Thành tích của đội The Peak là 62 điểm, giết thành viên của đối phương được cộng thêm 5
điểm, tổng cộng được 67 điể9m, đội Shadow được 38 điểm. Trận thứ hai: Thành tích của đội The Peak là 56 điểm,
giết thành viên của đối phương được cộng thêm 5 đ3iểm, tổng cộng 61 điểm. Trong tình huống J Thần gần như
không tham gia trận hai, đội Shadow đạt được 44 cộng thêm 10 điểm, tổng cộn8g 54 điểm.
Mặc dù khoảng cách được rút ngắn nhưng vẫn bất lợi cho đội Shadow.
Sau khi trận thứ hai kết thúc, không ai đi vào phòng nghỉ của đội Shadow để gây chuyện nữa, là một lão tướng, Tề
Thịnh cũng tổng kết kinh nghiệm về lối chơi của đội The Peak, đồng thời cũng biểu dương Cảnh Kiệt.
Mọi người đều rất biết ơn Cảnh Kiệt vì đã có thể xuất hiện vào thời điểm nguy hiểm nhất.
Cảnh Kiệt cũng cảm thấy đồng đội của mình rất tốt.
Khi cậu không kiểm soát được cảm xúc của mình, suýt nữa kéo cả đội xuống, không ai trong số họ trách mắng cậu.
Còn bây giờ họ đều đang cổ vũ cậu.
Tính cách Cảnh Kiệt đơn giản, trong lòng càng rực cháy ý chí chiến đấu. Trận thứ ba bắt đầu, đội Shadow tiến hành
lối chơi phối hợp ban đầu, đội The Peak hoàn toàn không thể chiếm ưu thế.
Tề Thịnh của đội Shadow là ngôi sao thể thao điện tử tại nước Z năm đó, khi anh ta còn ở trong Heyday, ngay cả
đội trưởng hiện tại là Ngô Cực cũng không thể so sánh với anh ta được.
Có được sự yểm hộ của đồng đội, Tề Thịnh đã phát huy ưu thế lớn nhất trong trận thứ ba, một mình anh ta đã giết
được 30 tên. Trận thứ ba, đội Shadow giành chiến thắng với thành tích 60 điểm cộng thêm 5 điểm.
Tuy nhiên, trong trận thứ tư, vì dùng sức quá độ dẫn đến vết thương cũ của Tề Thịnh tái phát, cả bàn tay phải bị
chuột rút nghiêm trọng, đau đến mức anh ta đầm đìa mồ hôi.
Ngay cả khán giả còn thấy mặt Tề Thịnh tái mét vì thường xuyên mắc lỗi.
Vì máy quay không hề hướng về phía tay tuyển thủ nên mọi người không nhìn thấy được phần sau của trận thứ


tư, cả bàn tay phải của Tề Thịnh đã trong trạng thái biến dạng .
Trong trận thứ tư, đội Shadow vốn dĩ đã có được cơ hội cuối cùng lại chỉ lấy được 45 điểm. Mà đội The Peak lại giết
được đội trưởng, giành được năm 55 điểm cộng thêm 10 điểm đội trưởng nưa.
Sau bốn trận đấu, đội The Peak tổng cộng giành được 233 điểm, mà bây giờ đội Shadow chỉ đạt được thành tích 202
điểm. Trong trận thứ năm cuối cùng chỉ còn lại 100 tên nhưng rất khó giết chết toàn bộ. Ví dụ như đội Dragon trong
đầu trận trước, kẻ địch còn chưa chết hết mà họ đã bị diệt toàn đội rồi. Là Ngôi Cực của đội The Peak chiến đấu đến
phút chót giết toàn bộ kẻ địch.
Tóm lại, rất khó để ghi điểm trong trận thứ năm này.
Không biết là ai tung tin đồn, nói là Tề Thịnh có bệnh cũ, vừa rồi tay phải đã bị biến dạng. Đội Shadow vốn chỉ
giành được 202 điểm càng không được ai coi trọng hơn.


Cánh Thiên đã lên khán đài, lại đến phòng nghi của đội Shadow.
Nhìn thấy Cảnh Thiên, tất cả các thành viên trong nhóm đều đồng thanh gọi chị. Ngay cả Tề Thịnh đã 25 tuổi rồi mà cũng vô thức gọi
cô là chị.
Cánh Thiên liếc nhìn mọi người và lặng lẽ chấp nhận xưng
“Sao vậy? Tôi nghe nói tay anh có vết thương cũ?”
 
Chương 626


Đúng là tay của đại ca từng bị thương” Phó Dục Hoành nói: “Đều tại cái tên thảo mai đó”
Phó Dục Hoành theo Tề Thịnh từ Heyday qua.3 Nghĩ đến những chuyện đại ca nhà mình đã gặp phải, đến bây giờ
cậu ta vẫn còn nghiến răng nghiến lợi.
“Bị thương như thế nào vậy1?” Cảnh Thiên hỏi. “Bị giẫm lên, từng rạn xương” Tề Thịnh bình tĩnh trả lời. “Cái gì?
Bị giẫm?”
Khúc Thừa Ý và Mục Hiểu Thông đều9 hét lên, đôi mắt không quá to của Cảnh Kiệt ở bên cạnh cũng trợn tròn, ngơ
ngác nhìn đội trưởng nhà mình.
“Tôi xem nào!”
Cảnh Thiên ngồi xuống và trải túi đựng kim châm cứu mình mang tới lên bàn.
Mọi người thấy vậy, mắt liền sáng lên.
“Tiểu 8Kiệt, hóa ra chị gái cậu làm châm cứu à?”
Cảnh Kiệt lắc đầu: …
Không phải!
Không phải đầu!
Nhưng nhìn thấy chị gái đã bắt đầu sờ xương của đội trưởng, cậu cũng không dám nói nữa, chỉ căng thẳng đứng
lên nhìn chị gái, hi vọng… hi vọng đừng châm cho đội trưởng phải nhập viện.
Cậu sợ kim châm nhất đấy.
Hồi còn nhỏ, vì cậu bị ốm nên không ít lần phải tiêm.
Cánh Thiên vừa sờ khớp xương vừa quan sát bàn tay đang không ngừng run rẩy của Tề Thịnh. Khi nhìn thấy vết
sẹo trên tay anh ta, cô nói: “Anh không chỉ bị giẫm một cái mà còn bị thương ngoài da vô cùng nghiêm trọng. Một
sợi gân trên tay anh đã bị giẫm đứt rồi.”
Mắt Tề Thịnh đầy đau buồn.
“Ừ, bị người ta cắt đứt gân tay”
Ngoại trừ Phó Dục Hoành, những thành viên còn lại trong team đều hít sâu một hơi một lần nữa.
Sau khi kiểm tra nhanh, Cảnh Thiên đâm một cây kim bạc vào tay Tề Thịnh. Cô nhìn thời gian: “Còn năm phút nữa
là phải vào trận, nhưng tôi cần châm cứu mười lăm phút, tức là đội trưởng của mấy người phải vào trận muộn hơn
mười phút.”
Mọi người: III
Vốn dĩ họ đã ít hơn đối phương 31 điểm rồi. Trừ khi trận sau giành được trên 80 điểm mới có thể thắng được.
Nhưng 80 điểm…
Còn là 80 điểm trong khi phải thiểu đội trưởng mười phút…
“Hiện tại bàn tay này của đội trưởng mấy người không thể tham gia thi được đâu. Cho nên còn không bằng không
tham gia, tranh thủ thời gian điều trị, tránh phí mạng” Lời nói của Cảnh Thiên thẳng thắn và tàn nhẫn.
“Tiểu Kiệt, em làm đội trưởng” Tề Thịnh nói. Cảnh Kiệt hơi ngơ ngác. Đây là lần đầu tiên cậu tham gia thi đấu
game, cậu chỉ là một người mới mà thôi.
Quan trọng là cậu không biết nói chuyện, khi lo lắng càng không biết nói hơn, làm đội trưởng thế nào đây?
Cảnh Việt nhìn chị gái mình bằng ánh mắt đáng thương.
Nhưng Cảnh Thiên nghe vậy rất vui mừng: “ôi, đội trưởng nhà em có con mắt thật sáng suốt, lần đầu tiên em tham
gia mà đã để em làm đội trưởng rồi, mau cảm ơn đội trưởng của em đi.”
Cảnh Kiệt thẫn thờ nhìn dáng vẻ thành công đoạt vị của chị mình, căng thẳng đến mức sắp nhảy lên.
Mãi cho đến khi môi Cảnh Kiệt đỏ lên, bắt đầu sưng, Cảnh Thiên mới nhìn Tề Thịnh và nói: “À, em trai tôi không
giỏi nói chuyện cho lắm, làm đội trưởng cũng không có gì, nhưng nếu bây giờ anh sắp xếp chiến lược xong xuôi,
đến lúc đó thằng bé dẫn đồng đội đánh là được rồi”
Tề Thịnh không nhịn được cười, gật đầu nói: “Được, nào, còn năm phút nữa. Anh nói qua chiến lược với mọi
người, muốn giành được trên 80 điểm trong trận đấu sau chỉ có một khả năng thôi. Nếu không làm được thì chúng
ta không có duyên với chung kết toàn quốc đâu.”
Trong phút chốc, trong mắt các thành viên đều hừng hực ý chí chiến đấu. Đối diện với cục diện gần như chắc chắn
thất bại, không một ai ủ rũ cả.
Trận thứ năm bắt đầu, khán giả thấy đội trưởng của đội Shadow lại đổi thành – Thần.
Tề Thịnh… không đến.


“Đội Shadow đang làm gì vậy? Năm trận thì có đến hai trận thiếu người”
“Biết mình thua rồi nên cũng chẳng cần tinh thần thi đấu nữa à?”
“Phí cá mấy trăm tệ tiền vé của tôi rồi!”
Khán giả từ bỏ ngay lập tức.
 
Chương 627


Trước khi đội The Peak đối mặt với đội Shadow, trong lòng họ cũng căng thẳng.
Dù sao thì đội trưởng của đội Shadow, cho dù là xảy ra vấn đề gì3 trong cuộc thi quốc tế thì cũng là tuyển thủ thể
thao điện tử hàng đầu đại diện cho nước Z đi ra quốc tế.
Đối đầu với lão tướng như vậy, áp 1lực của họ rất lớn.
Nhưng không ngờ lại có kết quả như thế này.
Khi đánh xong trận thi đấu thứ tư, họ đã biết khả năng thắng cuộc của9 mình rất cao rồi.
Bởi vì đội Brilliant đã tìm người truyền tin cho họ, nói là tay của Tề Thịnh có vết thương cũ, tập trung hỏa lực mạnh
mẽ t3ấn công anh ta, ngón tay của anh ta di chuyển càng nhanh thì vết thương sẽ càng phát tác nghiêm trọng hơn.
Họ đã nghe theo lời của đội Brilli8ant, trận trước đã chuyển bại thành thắng.
Nhìn thấy ghế ngồi của Tề Thịnh trống không, khóe môi của các thành viên trong đội The Peak nở nụ cười.
Trận bán kết, họ thắng rồi.
Trận thứ năm bắt đầu, thành viên của đội The Peak trực tiếp xông lên.
Họ muốn cướp súng trong thời gian ngắn nhất có thể. Dựa vào số người, họ cũng có thể giành được 30 điểm trước
đội Shadow
Chỉ cần có được 30 điểm và vượt lên thì đội Shadow sẽ gần như không có cơ hội giành phần thắng nào nữa.
“Đội trưởng, chúng ta đi không?”
Liếc nhìn vị trí đang trống trên sân thi đấu, Ngô Cực để tay trong túi, trong lòng cảm thấy phấn khích, nhưng trên
gương mặt lại thoáng buồn bã vì anh hùng trì mộ.
“Còn tưởng rằng cuối cùng sẽ gặp nhau trên sân đấu chung kết, nhưng lại bỏ lỡ rồi. Anh ta đã không còn là kẻ địch
chúng ta phải coi trọng nữa”
Đỗ Huyền ở bên cạnh nói: “Sau lần này anh ta sẽ rút khỏi thần đàn, sau này sẽ không có bất kỳ dây dưa gì với đội
của chúng ta nữa rồi”
“Ai nói là không có hả?”


Đỗ Huyền sững sờ.
“Không phải anh ta còn có thể làm huấn luyện viên à? Cậu không nghe nói rằng huấn luyện viên và đội trưởng của
đội Shadow đều là anh ta sao?”
Đỗ Huyền chợt hiểu ra và cười: “Được, vậy thì hi vọng sau này chúng ta có cơ hội thi đấu với đội Shadow”
“Vòng bảng vẫn có hy vọng gặp được”
Sau đó, các thành viên của đội Brilliant cười ha hả, rời khỏi sân thi đấu.
Ngay khi người của đội Brilliant rời khỏi, cuộc thi đã bước vào cục diện mọi người không thể ngờ tới được.
Khi đội The Peak cố gắng giết được 30 tên trước, dường như đội Shadow cũng đang muốn giết địch, nhưng thành
viên lại tập trung áp sát thành viên đã tản ra của đội The Peak.
Người đầu tiên họ giết chính là đội trưởng của đội The Peak.
Khi đội trưởng phản ứng lại và cố gắng để thành viên đi cùng giúp đỡ thì năm người của đội Shadow đã cùng xông
lên rồi.
“KO! KO!”
Cùng với hai tiếng KO, đội Shadow được cộng thẳng 15 điểm.
Đội trưởng chết rồi, thành viên đi cùng với đội trưởng mặc dù là người yếu nhất trong đội nhưng cũng chết. Toàn
đội chỉ còn lại một tay bắn tỉa giỏi bắn tỉa từ xa, hai người khác tuy là tuyển thủ tổng hợp nhưng lại không đặc sắc
như đội Shadow.
Sau khi phát hiện ra đội trưởng đã KO, tay súng bắn tỉa lập tức từ bỏ việc giết kẻ địch để lấy điểm, lập tức trốn đi,
cũng muốn KO một hai người của đối phương.
Chính vào lúc này, hắn ta nhìn thấy Tiểu Thông đang giết địch, có điều Tiểu Thông thân thủ nhanh nhẹn, khó bắn
trúng.


Cuối cùng, khi Tiểu Thông giết được một người và đang nhặt vũ khí, cơ hội tốt đã đến.
Tay súng bắn tia bóp cò, nhưng Tiểu Thông lại đứng dậy ngay lúc đó.
Viên đạn bắn vào chân Tiểu Thông, Tiểu Thông lập tức bỏ chạy.
Khúc Thừa Ý luôn âm thầm quan sát tay súng bằn tia của đội phương, hai mắt sáng lên, bắn “bùm” một tiếng, bắn trúng tay súng bắn
tia.
 
Chương 628


Mặc dù không giết được đối phương nhưng cũng đã bắn trúng ngực. Theo vị trí bắn, hệ thống tự động phán đoán
khiến lượng máu của đối ph3ương giảm hơn một nửa, đồng thời tạm thời không thể động đậy được.
“Giỏi lắm người anh em!” Tiểu Thông đi khập khiễng nhưng l1ại cười tươi như hoa. Dùng thương tích của một
mình cậu ta, vừa mới bắt đầu đã KO hai người và khiến một người bị thương nặng rồi.
Bây giờ người duy nhất có thể nhảy nhót trên chiến trường chỉ có hai tuyển thủ tổng hợp của đội The Peak thôi.
Tay súng3 bắn tỉa rất quan trọng, bắt buộc phải cứu. Một thành viên trong đó có thuốc trị thương, để yểm hộ, hai
người nhanh chóng quay về phò8ng thủ.
phía bên kia, đội Shadow khá tập trung vào tấn công, ba người kia chỉ có thể dừng tấn công, tìm một ngôi nhà hẻo
lánh để tay súng bắn tỉa trị thương. Bên họ đang dưỡng thương, thành viên của đội Shadow thì nhân cơ hội nhanh
chóng thu hoạch điểm.
Không dễ dàng để thu được điểm trong trận thứ năm, nhưng điểm lúc vừa mới vào trận vẫn khá dễ kiếm.
Ban đầu đội The Peak đã lấy được 13 điểm rồi, chỉ còn 17 điểm nữa là đạt tới vị trí 30 điểm bất bại.
Bây giờ nếu có thể nhanh chóng điều trị khỏi vết thương của tay súng bắn tỉa thì 17 điểm còn lại kia không hề khó.
Cho dù đội Shadow bắt đầu thu điểm ngay bây giờ, đợi sau khi vết thương của tay súng bắn tỉa được chữa lành thì
nhiều nhất cũng chỉ là mười mấy điểm.
Tay súng bắn tỉa vẫn luôn trị thương và hai thành viên khác lúc đầu còn căng thẳng, rất sợ đối phương tìm tới.
Nhưng thấy đối phương đã không còn bám riết lấy họ không buông nữa mới thở phào nhẹ nhõm.
Cả hai đến hai đầu của căn nhà canh phòng cẩn thận, đề phòng địch tấn công, bởi vì có khá nhiều kẻ địch trong trận
thứ năm biết võ thuật cổ.
Đại khái khoảng ba phút thuốc sẽ phát huy tác dụng, sau khi có tác dụng, mức máu của tay súng bắn tỉa sẽ khôi
phục hoàn toàn.
Hai phút trôi qua, khi hai thành viên của đội The Peak thả lỏng cảnh giác, Cảnh Kiệt đã ẩn náu từ lâu bắn nổ đầu
một thành viên của đội The Peak.
Thành viên đó kêu lên “cái đệch!”. Âm thanh “KO” máy móc lạnh lùng vang lên.
Thành viên còn lại thấy tình hình không ổn lập tức trốn đi, Cảnh Kiệt lại lên thẳng trên tầng.
Tay súng bắn tỉa biết tình hình không ổn, hắn ta khó khăn bò trên mặt đất, cố gắng trốn Cảnh Kiệt. Nhưng trong
giây cuối cùng trước khi khôi phục hắn ta đã bị Cảnh Kiệt KO
Chưa đầy mười phút sau khi trận đấu bắt đầu, dưới sự đàn áp điên cuồng của đội Shadow, cuối cùng đội The Peak
chỉ còn lại một người.
Thành viên đó nghe thấy tiếng KO, vốn dĩ vẫn còn muốn báo thù, nhưng nghĩ đến chỉ cần có thể âm thầm giết chết
mười bảy tên, hắn ta cũng coi như đã cứu toàn đội.
Lợi dụng ở đó có một chiếc xe, thành viên kia nhanh chóng nhảy lên rồi chạy trốn.
“Làm tốt lắm!”
Nhìn thấy Cảnh Kiệt một mình giết hai người, giành thêm 10 điểm cho đội Shadow, sự tự tin của mọi người tăng
mạnh.
Mà khi Cảnh Kiệt đi từ phía sau nhà ra đã nhìn thấy ngọn núi phía sau hình như có một cái cây có màu sắc.


sẽ tăng lên. Như vậy nêu gặp phải kẻ địch biết võ thuật cổ, cho dù họ không có vũ khí cũng có thể đối phó được.
Vì vậy, cậu lập tức chạy nhanh về phía ngọn núi phía sau, quả nhiên nhìn thấy trên cái cây đó có quả màu đỏ.
Có ba kẻ địch đang canh giữ cái cây đó, sau khi Cành Việt xử lý chúng, cậu lập tức đọc dược lý trên đó.
Quả của cây này có hai tác dụng, một có độc, một có thể tăng cường nội lực của con người. Tức là sau khi ăn quả xong, sức chiến đấu
Nhưng cái khổ của trò chơi này là đây là một trò chơi rất có trình độ y học và sức chiến đấu. Nếu bạn không biết về bài binh bố trận,
nếu chỉ cố ghi nhớ một số dược lý mà không chịu động não thì bạn không thể nào phán đoán được.
 
Chương 629


Các loại quả trong game đúng là thiên biến vạn hóa, để tránh chỉ có học thuộc mà không động não suy nghĩ một số
loại quả có độc hay là k3hông có độc, bạn phải tinh thông dược lý. Nếu không tinh thông thì rất có thể ăn vào sẽ
chết.
Cho nên những tuyển thủ thể thao 1điện tử vì để luyện tốc độ tay và kỹ năng tấn công kẻ địch, rất ít người thật sự
tốn thời gian nghiên cứu các loại quả.
Bởi tha9y vì mất thời gian nghiên cứu những thứ này, còn không bằng nghiên cứu xem làm thế nào để dùng tốc độ
và thủ pháp tốt nhất để giết kẻ đ3ịch. Dù sao thì cho dù là kẻ địch hiểu về võ thuật cổ cũng có thể dùng súng và
bom để giết chết. Chỉ cần đủ chính xác, đủ may mắn.
8
Ví dụ như đội Brilliant, chẳng phải cũng thông qua hợp tác tiêu diệt toàn bộ kẻ địch hay sao?
Tuy nhiên, khi Cảnh Việt hái quả và cho thẳng vào miệng, mọi người đều giật mình.
Bởi vì trong tình thế vô cùng tốt này, mọi người đều cho rằng Cảnh Kiệt không nên mạo hiểm.
Nhưng Cảnh Kiệt đã xem qua dược tính này rồi, cậu biết loại quả này có thể nâng cao nội lực, cho nên cậu cũng hái
quả còn lại xuống.
Thành viên cuối cùng của đội The Peak lái xe đi xa, mà sau khi Cảnh Kiệt ăn loại quả kia vào lại triển khai luôn
khinh công.
Lúc này, toàn bộ hội trường đều sục sôi.
Ngay cả khi thành viên của đội The Peak đã thoát khỏi Cảnh Kiệt, hắn ta cũng rất thận trọng và không dễ dàng nổ
súng.
Chiến trường rất lớn, chỉ cần hắn ta không nổ súng, khả năng đội Shadow tìm thấy hắn ta vô cùng nhỏ.
Thỉnh thoảng bắn một phát cũng là tiếng RO nổ đầu, hoàn toàn không thể phán đoán được đối phương ở đâu.
Tuy nhiên, Cảnh Kiệt – người đã có nội lực, có khả năng phán đoán khác hẳn người thường sau khi ăn quả. Vì vậy,
cậu đã đuổi theo hướng của thành viên trong đội The Peak kia một cách chính xác.
Lúc này, đội The Peak đã giành được 23 điểm rồi, thêm 7 điểm nữa thì đội Shadow muốn thắng cũng khó.
Các thành viên của đội Shadow hơi hoảng loạn, bắt đầu đại sát tứ phương.
Còn Cảnh Việt thì dùng khinh công tìm tới, rất nhanh đã nhìn thấy thành viên cuối cùng của đội The Peak đang
giết địch


Cùng với hai tiếng “KO”, người của đội The Peak lại giết được hai tên.
Còn năm tên nữa.
Hắn ta vẫn luôn đếm, trong lòng vô cùng kích động.
Tuy nhiên, khi hắn ta đang vui vẻ quay người lại và chuẩn bị lái xe rời đi thì lại thấy trên xe có một người.
Hắn bắn thẳng về phía Cảnh Kiệt.
Cảnh Kiệt chỉ hơi nghiêng đầu, viên đạn lướt qua tại.
Đối phương muốn nổ súng lần nữa thì Cảnh Kiệt đã bắn trúng tay phải của hắn ta rồi.
Súng rơi.
Khán đài hò hét ầm ĩ.
Cùng với tiếng “bùm”, tiếng “KO” trong chiến trường cũng vang lên.
Khi đội The Peak chỉ cần giết được 5 tên nữa là có thể trở thành người thắng cuộc của vòng đấu này thì cả đội đã bị
tiêu diệt.
Các thành viên của đội The Peak tức giận đến mức đồng loạt đập bàn.
Trong trận này, họ hoàn toàn không giết được nhiều địch, toàn bộ đều bị đội Shadow giết chết.
Ngay khi khán giả đang náo loạn, Tề Thịnh đã châm cứu xong lên sân đấu.
Bởi vì không còn thành viên của đội The Peak tranh giết địch nữa, các thành viên của đội Shadow lúc này mới bắt
đầu điên cuồng giết chóc theo ý mình.
Số điểm giết địch của đội Shadow dần dần được tích lũy, thấy sắp đạt đến 60 điểm thì những lính đánh thuê và
người luyện võ cổ bắt đầu lên.


Khi giết được hơn 60 tên, Mục Hiểu Thông chết.
Khi giết được 69 tên thì tay súng bắn tia Khúc Thừa Ý chết.
Khi giết được 75 tên thì Phó Dục Hoành cũng chết.
Lúc này còn lại 10 kẻ địch lợi hại nhất.
 
Chương 630


Khán giả hơi thổn thức.
“Mặc dù đội Shadow lật ngược tình thế rất sôi trào, nhưng… vẫn thiếu sức nóng.
“Hai người bị một người luy3ện võ cổ giết chết, cũng bó tay luôn”
“Cho nên đội Brilliant vẫn lợi hại hơn, e là họ không thể giết chết toàn bộ kẻ địch được.”
“C1ũng chưa chắc, bởi vì J Thần có quả, quên rồi à? Có hai quả, chỉ cần cho Tề Thịnh một quả thì họ có thể vượt
qua cửa ải”
“Lần này may mắn c9ó quả, cho dù có qua ải thì đó cũng là vì trái cây cho họ nội lực. Nhưng vẫn không thể so sánh
với đội Brilliant được”
“Đúng vậy, đội Brill3iant không có ai ăn quả cá, nhưng cuối cùng Ngô Cực và Đỗ Huyền lại giết chết người luyện
võ cổ lợi hại nhất.” Quả nhiên suốt dọc đường, Cảnh Kiệt 8dựa vào uy lực của trái cây nâng cao thực lực, mạnh mẽ
giết được mấy tên, cuối cùng tập hợp với Tề Thịnh.
Sau khi tập hợp, Cảnh Kiệt đưa cho Tề Thịnh một quả, Tề Thịnh ăn ngay lập tức.
Dưới uy lực của quả, họ vượt cửa ải chém tướng, cuối cùng tất cả kẻ địch đã bị tiêu diệt.
Nghe tiếng “trận chiến đã kết thúc” trong sân đấu, khán giả vẫn dành cho đội Shadow một tràng pháo tay nồng
nhiệt.
Team này, nói thế nào nhỉ.
Đúng là thắng một cách khó hiểu.
Nói về sức chiến đấu ấy à… bình thường.
Tề Thịnh – người lợi hại duy nhất lại có vết thương cũ.
Nói chiến thuật tốt ấy à… cũng bình thường.
Bởi vì nếu không phải chiến thuật quá kém thì lúc mới bắt đầu cũng không thua nhiều như vậy.
Nói là J Thần lợi hại ấy à… càng không biết phải nói như thế nào. Bởi vì lúc mới bắt đầu chính cậu liên lụy đến cả
dội.
Tóm lại là sau khi xem xong trận đấu này, câu duy nhất mà mọi người có thể nói là…


May mắn!
Nhưng chỉ những thành viên của đội Shadow mới ý thức được một điều…
Cảnh Kiệt thực sự rất lợi hại.
Tuy tên này không nói chuyện nhiều, nửa ngày cũng không phun ra được một câu nhưng đầu óc lại vô cùng thông
minh, là loại người mồm không theo kịp đầu óc và tay điển hình. Những đứa trẻ này cũng là người có cảm xúc vô
cùng mỏng manh và không thể chịu đựng được bất kỳ sự đả kích nào. Chỉ nhìn trạng thái của cậu lúc đầu, nếu
không phải chị gái xuất hiện kịp thời thì lần này họ cũng vô duyên với trận chung kết rồi.
Nhìn thấy các thành viên trong nhóm ôm nhau ăn mừng, khóe môi Tề Thịnh nở nụ cười.
Cuối cùng…
Anh ta sắp đối đầu với Ngô Cực sau bốn năm bặt vô âm tín.
Tên trộm đã từng cướp đi tất cả mọi thứ của anh ta, giẫm đạp anh ta dưới bùn lầy, cuối cùng anh ta có thể đường
đường chính chính đối đầu với gã rồi.
“Chị! . Thắng rồi!!!”
Khi Cảnh Việt nhìn thấy Cảnh Thiên trên hàng ghế VVIP phía trước, cậu vội vàng chạy tới tự hào kêu lên một tiếng.
Cảnh Thiên nhìn thấy cậu kích động như vậy thì cũng mừng cho cậu.
Cô hiểu lối chơi của Cảnh Kiệt.
Cảnh Kiệt là một cao thủ thực sự, cô đã nhìn thấy ở nhà họ Cảnh ngày hôm đó rồi.
Cô đưa tay ra xoa đầu chó của Cảnh Kiệt, rất có phong thái của nữ vương: “Ngoan”
Hề hề.
Cảnh Kiệt được xoa đầu, cười hì hì như chú cún con, chỉ thiếu mỗi nước mọc cái đuôi rồi vẫy vẫy thôi.
“Chị cả”
“Chị”
Các thành viên của đội Shadow cũng chạy tới, gọi “chị” vô cùng thuận mồm.
“Chúc mừng!”
“Cảm ơn chị!”


“Cảm ơn chị Thiên đã giúp tôi châm cứu, không thì tay của tôi sẽ không thể đầu đến cùng được” Tề Thịnh nói cảm ơn.
“Nhưng tay của anh cũng phải điều trị cần thận, nếu muốn đầu tiếp trận sau thì bắt buộc phải cách một ngày châm cứru một lần”
“Chị… giúp đội trường đi!”
Cành Kiệt hiếm khi mở lời cầu xin mình, cậu nhìn Cánh Thiên bằng ánh mắt đáng yêu đáng thương.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom