Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 1056


Chương 1056

Sau khi bò dậy, Diệp Quân nằm thẳng dưới đất, lúc này, cả người hắn đều đã nứt ra, máu tươi không ngừng tuôn trào từ khắp mọi nơi trên cơ thể, đặc biệt là bụng và cánh tay phải, toàn bộ cánh tay phải bị nứt hoàn toàn, xương lộ ra trong tầm mắt.

Bị thương nghiêm trọng!

Diệp Quân lấy một viên đan dược ra ăn vào, sau khi đan dược vào trong cơ thể, một năng lượng màu vàng lan ra khắp cơ thể hắn, sau đó, cả người hắn bắt đầu hồi phục một cách nhanh chóng.

Diệp Quân hít sâu một hơi, cười khổ một tiếng, không thể không nói, ý chí Bất Diệt kia đúng là quá mạnh!

Đối diện với ý chí này, kiếm thế Đại Kiếm Đế của hắn cũng chẳng phát huy được tác dụng gì.

Dù yếu thế, nhưng Diệp Quân lại càng hưng phấn hơn.

Lúc này, trước mặt hắn không xa đột nhiên có một người bò ra khỏi biển máu – đó là một cô gái. Sau khi bò ra, cô ấy lau đi máu trên mặt, như cảm nhận được điều gì, cô ấy chợt cau mày, sau đó nhìn về phía Diệp Quân ở xa.

Khi cô gái lau sạch nước trên mặt, Diệp Quân sửng sốt.

Cô gái này không xinh đẹp, phải nói là hơi xấu xí, má phải có một vết bớt đỏ như máu to bằng bàn tay, vết bớt này che đi một bên mặt, nhìn thoáng qua còn có vẻ khá dữ tợn.

Cô gái cũng bị thương rất nặng, trên người liên tục có máu tươi chảy ra, trông khá thê thảm.

Cô gái nhìn Diệp Quân, không nói gì, nhưng trong mắt lại lộ vẻ đề phòng.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó hắn mở lòng bàn tay, một viên đan dược chậm rãi bay đến trước mặt cô gái.

Một viên đan dược cấp Tiên!

Bây giờ hắn không có gì khác, chỉ có tiền và trang bị.

Ra khỏi nhà, có thể kết bạn thì kết bạn, dù sao hắn cũng có tiền mà.

Lúc đầu, hắn vốn còn muốn tiết kiệm, nhưng sau khi nhìn thấy đan dược trong nhẫn không gian mà Tần Phong cho mình, hắn cảm thấy không cần phải tiết kiệm nữa!

Chỉ đan dược cấp Tiên đã có mấy triệu viên!

Mấy triệu viên!

Ngoài ra, đan dược cấp Thần trên cấp Tiên cũng có tận mấy triệu viên!

Tiết kiệm?

Từ bây giờ, cái từ này sẽ không xuất hiện trong cuộc đời hắn nữa.

Vất vả mười tám năm, đã đến lúc hưởng phúc rồi!

Thấy viên đan dược cấp Tiên trước mắt, cô gái kia thoáng sửng sốt, cô ấy nhìn về phía Diệp Quân bằng ánh mắt nghi ngờ.

Diệp Quân cười nói: “Chỉ là đan dược cấp Tiên thôi mà, cô nương không cần quá ngạc nhiên, không là gì đâu!”

Cô gái nhìn chằm chằm Diệp Quân, sau đó cô ấy lấy một viên đan dược ra, viên đan dược này vừa xuất hiện, một mùi thuốc nồng nặc lập tức lan tràn khắp xung quanh, linh khí trong thiên địa cũng nhanh chóng tập trung về phía cô gái.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân sửng sốt.

Đan dược cấp Đế!

Cô gái nhìn Diệp Quân, sau đó cho viên đan dược cấp Đế kia vào miệng.
 
Chương 1057


Chương 1057

Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.

Mà sau đó, cô gái lại mở lòng bàn tay, một viên đan dược cấp Đế chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân im lặng nhìn viên đan dược cấp Đế trước mặt một lúc, sau đó nói: “Xin lỗi, ta không biết cô nương giàu như thế, ta cũng không có ý gì đâu, thật đấy…”

Cô gái không nói gì, nhưng cô ấy vẫn nhận viên đan dược cấp Tiên kia, sau đó ngồi xuống một bên. Cô ấy ngồi xếp bằng, hai tay chắp trước ngực, tạo thành thủ ấn bí ẩn, sau đó, trên đầu cô ấy chợt xuất hiện một trận pháp, trong trận pháp liên tục có năng lượng chiếu xuống, hội tụ về phía cô ấy.

Diệp Quân tỏ vẻ nghi ngờ, hắn thầm hỏi: “Tháp gia, cô ấy đang làm gì thế?”

Tiểu Tháp đáp: “Không biết!”

Diệp Quân cau mày, mà giọng nói bí ẩn chợt lên tiếng: “Cô nương này lai lịch không đơn giản, cô ấy đang thi triển thần trận thượng cổ, trận pháp này có thể khôi phục tinh khí thần và chữa lành vết thương giúp cô ấy nhanh chóng. Ví dụ, thương tích trên người các ngươi giống nhau, ngươi uống một viên đan dược cấp Đế phải mất khoảng một khắc mới có thể hoàn toàn hồi phục, còn cô ấy chỉ cần mấy giây thôi! Hơn nữa, mỗi lần sử dụng trận pháp này có thể kéo dài một canh giờ, nếu thành tựu cao siêu hơn, thậm chí có thể kéo dài hơn một tháng!”

Lúc này, cô gái kia cũng đã đứng lên, lúc này, vết thương của cô ấy đã hoàn toàn hồi phục, cô ấy nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó xoay người đi lên núi.

Thấy thế, nét mặt Diệp Quân thoáng chốc trở nên nặng nề!

Tốc độ phục hồi đúng là đáng sợ!

Quan trọng nhất là trận pháp khôi phục lúc nào cũng có!

Giọng nói bí ẩn lại vang lên: “Nơi này do một đám linh hồn vũ trụ chống lại Chân Thần năm đó xây dựng, những người có tư cách đến đây đều không phải người bình thường, ngươi đừng khinh thường ai cả”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta biết mà!”

Sau đó, hắn đứng dậy đi lên núi.

Lúc này, những người vừa bị ý chí kia đánh xuống lại đi lên đỉnh núi một lần nữa, ngoài Diệp Quân, nét mặt những người kia đều rất bình tĩnh.

Rõ ràng là họ đã quen rồi!

Diệp Quân nhìn về phía đỉnh núi, hắn chậm rãi bước đi, im lặng suy nghĩ.

Ý chí khi nãy chính là ý chí Bất Diệt, tiếc là nó chỉ xuất hiện thoáng qua, nếu có thể cảm nhận kỹ hơn, chắc chắn thực lực sẽ được nâng cao rất nhiều!

Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân hỏi: “Tiền bối, ý chí Bất Diệt là gì?”

Giọng nói bí ẩn đáp: “Người có thể chết, hồn có thể tan, xương có thể vỡ, nhưng ý chí là bất diệt! Vì thế, dù đại đế Bất Khuất đã chết hơn trăm triệu năm, nhưng ý chí của ông ta vẫn còn tồn tại!”

Diệp Quân thắc mắc: “Chân thần cũng không tiêu diệt được nó à?”

Giọng nói bí ẩn cất lời: “Được, nhưng cũng không cần thiết phải làm thế!”

Diệp Quân gật nhẹ đầu: “Ta hiểu rồi!”

Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi.

Ý chí là bất diệt!

Dù đã trải qua trăm triệu năm, nhưng ý chí vẫn không thể phai mờ, năm tháng cũng không ăn mòn được nó!

Ý chí!

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, đối diện những cao thủ chân chính thế này, hắn mới cảm nhận được bản thân nhỏ bé đến mức nào.
 
Chương 1058


Chương 1058

Trước đó, sau khi chiến thắng Lục Thiên, dù hắn luôn nhắc nhở bản thân rằng không thể tự cao, không thể đắc ý, nhưng sâu trong lòng hắn vẫn có cảm giác hơn người.

Đại Kiếm Đế trẻ tuổi nhất vũ trụ Quan Huyên từ trước đến nay!

Người đứng đầu thế hệ trẻ trong vũ trụ Quan Huyên!

Hắn không có tư cách kiêu ngạo sao?

Đương nhiên là có!

Nhưng lúc này Diệp Quân mới thấy, danh xưng người trẻ tuổi đứng đầu và Đại Kiếm Đế của vũ trụ Quan Huyên buồn cười đến mức nào!

Tâm lý của hắn trước đây cũng giống như ếch ngồi đáy giếng, chỉ có thể nhìn thấy bầu trời trong mắt mình rồi đắc ý vênh váo.

Diệp Quân chợt cười khẽ.

Tiểu Tháp hỏi: “Ngươi cười cái gì?”

Diệp Quân đáp: “Cười cho sự ngu xuẩn của bản thân!”

Tiểu Tháp khó hiểu: “Ngươi nói thế là sao?”

Diệp Quân hít sâu một hơi, khẽ nói: “Hai con dế no đủ vì sao vẫn luôn chiến đấu trong lon? Vì chúng ở trong một nơi nhỏ bé, tầm nhìn cũng hẹp hơn, chỉ nhìn thấy lợi ích trước mặt, ta không thể cứ làm ếch ngồi đáy giếng mãi được, ta phải nhìn xa hơn, người đứng đầu thế hệ trẻ của vũ trụ Quan Huyên? Ta cười vì sự ngu xuẩn của bản thân trước đây, để nó hạn chế mình, ta nên nhìn xa hơn, ta không muốn làm người đứng đầu thế hệ trẻ, ta muốn làm người đứng đầu vũ trụ chư thiên vạn giới này!”

Oanh!

Sau khi nói xong, trong cơ thể Diệp Quân có một kiếm thế mạnh mẽ dâng trào, kiếm thế Đại Kiếm Đế cũng xuất hiện như nước lũ.

Diệp Quân bắt đầu bước nhanh lên đỉnh núi, không đúng, hắn đang chạy nhanh!

“Ha ha!”

Lúc này, giọng nói bí ẩn kia chợt cười to: “Giỏi, giỏi lắm! Tâm lý của tên này đúng là hiếm có, nếu không vì hắn đã được Thiên Mệnh Váy Trắng nhận làm người thừa kế, ta nhất định sẽ để hắn kế thừa đạo thống của ta.”

Tiểu Tháp khẽ nói: “Hắn sắp đột phá rồi ư?”

Giọng nói bí ẩn đáp: “Không, nhưng đạo tâm của hắn lại cao thêm một bậc rồi! Ở Chân vũ trụ, đạo tâm chia thành ba bậc, bây giờ hắn đang ở bậc thứ hai, đạo tâm vững chắc, tiến thêm một bậc nữa là đạo tâm viên mãn, sau đó tiếp tục tiến thêm một bước, hắn sẽ bước vào Phàm Cảnh, với thiên phú và tâm lý của hắn, có lẽ sẽ nhanh chóng bước vào Phàm Cảnh thôi!”

Tiểu Tháp cất lời: “Ngươi cũng có thể dạy hắn, ngươi dạy hắn võ, ta dạy hắn văn, chúng ta hợp tác, sau này nhất định sẽ đào tạo ra thiên tài vô địch thời đại!”

Giọng nói bí ẩn im lặng, không muốn đáp lời.

Tốc độ của Diệp Quân càng lúc càng nhanh, mà hắn cũng thu hút sự chú ý của một vài người xung quanh.

Tên này định làm gì vậy?

Mọi người thầm thấy nghi ngờ.

Mà khi Diệp Quân sắp đến gần đỉnh núi kia, trên đỉnh núi chợt vang lên tiếng gào thét.

Oanh!
 
Chương 1059


Chương 1059

Sau tiếng gào thét này, một ý chí đáng sợ kéo xuống từ đỉnh núi. Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt, vội vàng sử dụng thần vật của mình.

Còn Diệp Quân đang đứng đầu lại hé miệng cười, hắn xông về phía trước, ý chí hoá kiếm, đâm một phát về phía trước.

Chống lại ý chí kia!

Phòng ngự?

Không thể nào!

Hắn chỉ muốn chống lại nó thôi!

Diệp Quân dốc hết sức lực vào trong chiêu kiếm này.

Nhưng…

Ầm!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, ý kiếm trong tay Diệp Quân vỡ tan, Diệp Quân bay ra xa mấy nghìn trượng rồi nhanh chóng rơi xuống biển máu kia!

Ùm!

Biển máu lập tức xuất hiện cơn sóng cao gần nghìn trượng!

Mấy người trên núi cũng bị ý chí mạnh mẽ kia đánh bay, cuối cùng lần lượt rơi xuống biển máu.

Một lúc lâu sau đó, Diệp Quân chậm chạp bò ra khỏi biển máu.

Sau khi ra ngoài, Diệp Quân lập tức ăn vào một viên đan dược cấp Đế!

Sau khi ăn đan dược, vết thương trên người Diệp Quân lập tức hồi phục với tốc độ đáng sợ.

Lúc này, cô gái trên mặt có bớt kia cũng bò khỏi biển máu ở chỗ cách Diệp Quân không xa, cô ta lau máu trên mặt, sau đó nhìn về phía Diệp Quân đang ngồi xếp bằng dưới đấy, không nói gì.

Một lát sau, mọi người lại tiếp tục đi lên.

Còn Diệp Quân, sau khi hồi phục, hắn cũng bắt đầu xông lên, nhưng lần này, hắn không leo núi nữa mà là ngự kiếm, bay về phía đỉnh núi!

Thấy cảnh này, những người trên núi đều sửng sốt.

Ngươi làm trò gì vậy?

Diệp Quân nhanh chóng bay lên đỉnh núi, lúc này, lại có một tiếng quát vang lên từ bên trên, sau đó, ý chí đáng sợ lại kéo xuống!

Mà lần này, ý chí cũng mạnh hơn lần trước rất nhiều.

Nhận ra được điều này, mọi người đều thấy sợ hãi.

Ầm!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người trên núi đều bị ý chí đánh rơi xuống biển máu, kể cả Diệp Quân, hắn là người thê thảm nhất, rơi thẳng xuống biển từ trên không trung.

Thân thể lại bị đánh cho tan nát!

Nhưng hắn bò lên rất nhanh!

Sau đó bắt đầu chữa thương!

Mấy người vừa bò lên khỏi biển máu xung quanh đồng loạt nhìn về phía Diệp Quân, tỏ vẻ nghi ngờ.

Tên điên này từ đâu đến vậy?

Sau khi ăn một viên đan dược cấp Đế, thương tích của Diệp Quân hồi phục rất nhanh, không lâu sau khi hồi phục, hắn lại xông lên đỉnh núi.
 
Chương 1060


Chương 1060

Tiếp tục chiến đấu!



Trong lúc Diệp Quân đang vất vả tu luyện, trong một tinh không không biết tên, có một người phụ nữ chậm rãi bước đi. Người phụ nữ có mái tóc dài xoã xuống, mặc váy trắng, ánh mắt lạnh như băng, không chứa đựng chút cảm xúc nào!

Trong tay phải bà ấy cầm một người gỗ nhỏ.

Lúc này, bà ấy chợt dừng bước, cách chỗ bà ấy chục nghìn trước có một kiếm tu mặc trường bào màu trắng!

Tiêu Dao Kiếm Tu!

Tiêu Dao Kiếm Tu chậm rãi xoay người, ông ấy nhìn người phụ nữ váy trắng, cười khẽ: “Chiến đấu được rồi chứ?”

Thiên Mệnh Váy Trắng bình tĩnh đáp: “Được rồi!”

Tiêu Dao Kiếm Tu gật đầu: “Nơi này nằm ở biên giới vũ trụ, vô tận vô biên, rất phù hợp để đánh một trận!”

Dứt lời, ông ấy lập tức muốn ra tay, nhưng lúc này, Thiên Mệnh Váy Trắng chợt nói: “Đợi đã!”

Tiêu Dao Kiếm Tu nhìn Thiên Mệnh Váy Trắng với vẻ khó hiểu.

Thiên Mệnh Váy Trắng chậm rãi nhắm mắt, một lát sau, bà ấy cất người gỗ nhỏ đi, sau đó vung tay áo, quát lên: “Dương Diệp, đi ra đây!”

Vụt!

Thời không vỡ tan, ở cuối đường hầm thời không thấp thoáng nhìn thấy một người đàn ông mặc áo xanh.

Lúc này, người đàn ông bước một bước về phía trước, đi thẳng tới chỗ cách người phụ nữ váy trắng khoảng nghìn trượng.

Người đàn ông quay đầu nhìn thoáng qua, như nhìn thấy điều gì, ông ấy cười to: “Cuối cùng nhi tử của ta cũng leo được tới cấp bậc kia rồi!”

Thiên Mệnh Váy Trắng nhìn hai người bằng ánh mắt lạnh như băng: “Không phải hai người vẫn luôn đi tìm chết à?’

Sau đó, bà ấy đi về phía hai người: “Thế thì hôm nay, hai người chịu chết đi!”

Dứt lời, bà ấy mở lòng bàn tay, quát to: “Kiếm đến!”

Oanh!

Trong nháy mắt, hàng tỉ ánh sao biến mất, vô số tinh hà vũ trụ vỡ tan tành, sau lưng bà ấy có muôn vàn Đại đạo đang bốc cháy, đang sụp đổ…

Ong!

Lúc này, một thanh kiếm bay vào tay bà ấy!

Kiếm Thanh Huyên!

Thanh Nhi!

Diệp Huyên!

Khi bà ấy cầm lấy thanh kiếm, hàng tỉ vũ trụ tinh hà lập tức sống lại…

Thiên Mệnh Váy Trắng nhìn hai người trước mặt bằng ánh mắt lạnh như băng: “Chết đi!”

Sau đó, bà ấy biến mất khỏi chỗ vừa đứng.
 
Chương 1061


Chương 1061

Xoẹt!

Kiếm quang xuất hiện!

Sau mấy chục nghìn năm… Đây là lần đầu tiên bà ấy nghiêm túc xuất kiếm…

Núi Bất Khuất.

Diệp Quân dừng bước, mở lòng bàn tay ra, thấy kiếm Hành Đạo đang chấn động kịch liệt.

Thấy thế khiến hắn không khỏi sửng sốt.

Thanh kiếm càng lúc càng rung lên dữ dội.

Có gì đó bất thường!

Diệp Quân vội hỏi: “Tháp gia, có chuyện gì vậy?”

Tiểu Tháp không đáp mà lại nơm nớp hỏi giọng nói thần bí kia: “Đây… đây là gì vậy?”

Giọng nói kia trả lời sau một hồi im lặng: “Nếu ta đoán không sai thì Tam Kiếm đánh nhau rồi”.

“Cái gì?!”

Tiểu Tháp hoảng hốt: “Sao lại đánh vào lúc này?! Làm vậy rồi… Chân Thần biết làm thế nào? Trời ơi…”

Giọng nói bí ẩn không đáp.

Tiểu Tháp: “Nhưng cũng phải… Chủ nhân và tỷ tỷ váy trắng năm ấy sở dĩ nhẫn nhịn chính là vì tiểu chủ, mà nay tiểu chủ đã vô địch rồi, họ tất nhiên không cần phải nhịn nữa. Nhưng… vậy thì Chân Thần phải làm sao đây?”

Giọng nói bí ẩn: “Chân Thần là người vô địch ở Chân vũ trụ, Kiếm Chủ Nhân Gian tuy có thể địch lại nhưng… Bà ta có hàng tỉ sinh linh làm căn cơ, một khi kêu gọi chúng tương trợ thì… Ta cũng không biết nữa, ta không nhìn thấu được cục diện này”.

Tiểu Tháp lại hỏi: “Chân Thần rốt cuộc mạnh đến đâu?”

Giọng nói bí ẩn im lặng một hồi mới đáp: “Ta chỉ biết Tam Kiếm nội chiến sẽ tạo ra cục diện thế này: Chân Thần không giết Kiếm Chủ Nhân Gian, Kiếm Chủ Nhân Gian cũng không kết liễu được Chân Thần, cho dù có thể giết thì cũng không dám… À không, đúng hơn là không thể giết, bởi Chân Thần còn đang trấn áp Vũ Trụ Kiếp…”

Bà ấy thoáng dừng lại: “Kết quả trận đại chiến giữa họ ra sao thì ta không biết, chỉ biết rằng tiểu tử này sắp gặp khó rồi”.

Tiểu Tháp im lặng.

Mấy người mạnh nhất trong nhà đang đánh nhau, cha cũng bị kiềm chân, vậy mà đối thủ kế tiếp của Diệp Quân lại là cả Chân vũ trụ…

Nó bỗng hiểu ra vì sao lão chủ nhân một mực phải phái người Dương tộc đến rồi.

Có lẽ ngài ấy đã sớm đoán được sẽ có ngày hôm nay.

Một khi Tam Kiếm đánh nhau.

Thì chắc chắn sẽ đánh đến chết.

Ai bảo cả ba người đều muốn được chết làm gì?!

Muốn chết thật!

Không đùa!

Thôi thế là xong rồi.

Tiểu Tháp luống cuống.

Xem ra Tiểu Quân Tử hết cơ hội trở thành Kháo Sơn Đế rồi.

Lúc này, Diệp Quân bỗng hỏi: “Tháp gia, có chuyện gì vậy?”
 
Chương 1062


Chương 1062

Tiểu Tháp không nói.

Giọng nói bí ẩn lại vang lên: “Tạm thời đừng cho hắn biết chuyện này”.

Tiểu Tháp im lặng một hồi mới trả lời Diệp Quân: “Không có gì đâu, đừng nghĩ nhiều”.

Lời này làm Diệp Quân cau mày.

Trực giác mách rằng Tháp gia đang nói dối.

Hắn nhìn kiếm Hành Đạo đang chấn động trong tay một hồi rồi thu nó vào.

Trước mắt vẫn nên tập trung vào nâng cao sức mạnh thôi!

Lại nghe Tiểu Tháp nói: “Tiểu tử à, phải cố gắng lên, thật sự cố lên…”

Trước đó nó vẫn còn thảnh thơi lắm.

Có Tam Kiếm ở đây thì Chân Thần với chủ nhân bút Đại Đạo là cái thá gì?

Nào ngờ ba vị kia quay sang đánh nhau.

Nói nó không sợ mới là lạ.

Diệp Quân im lặng một hồi rồi đáp: “Ta sẽ cố gắng, Tháp gia”.

Hắn toan tiếp tục đi tới thì thấy một thiếu niên xuất hiện trước mặt, chần chừ quan sát hắn một hồi rồi hỏi: “Vị huynh đài này định làm gì?”

Diệp Quân trả lời đầy hoài nghi: “Đương nhiên là tu luyện”.

Thiếu niên: “Tu luyện nơi này cần phải cảm ngộ, từng bước đi lên. Sau khi lên đỉnh thì đợi ý chí Bất Diệt xuất hiện rồi cứ thế lặp đi lặp lại để rèn luyện ý chí bản thân, ngươi làm như vậy thì bọn ta xong đời cả đám”.

Diệp Quân: “Ta cảm ngộ xong rồi”.

Thiếu niên sửng sốt: “Xong rồi?”

Hắn gật đầu.

Thiếu niên: “Vậy ngươi cảm ngộ được gì? Có thể chia sẻ không?”

Diệp Quân chân thành nói: “Suy nghĩ của ta rất đơn giản, không chỉ muốn trong lòng mà còn phải hành động. Mong muốn là cơ sở, nhưng hành động mới là mấu chốt..”.

Như nghĩ đến điều gì, hắn tiếp cận đối phương, đặt tay phải ra sau, lấy kiếm ra: “Các hạ đến từ Chân vũ trụ?”

Chân vũ trụ.

Sống trên đời không thể rắp tâm hại người nhưng cũng không thể không có lòng phòng bị, vì vậy Diệp Quân cẩn thận là đương nhiên.

Thiếu niên cũng bất chợt ra vẻ phòng bị khi cảm nhận được người trước mắt trở nên nguy hiểm. Hắn ta liên tiếp lùi lại, nói: “Không phải, ta đến từ Huyền giới, một trong vạn giới”.

Diệp Quân cau mày: “Huyền giới?”

Thiếu niên kia gật đầu: “Chính xác!”

Rồi hỏi Diệp Quân: “Còn ngươi?”

Hắn đáp: “Vũ trụ Quan Huyên”.

Vũ trụ?!

Câu trả lời khiến đối phương ngẩn người: “Vũ trụ Quan Huyên?”

Diệp Quân gật đầu.
 
Chương 1063


Chương 1063

Sắc mặt thiếu niên trở nên phức tạp.

Hắn hỏi: “Sao vậy?”

Thiếu niên nói: “Cho đến nay, chỉ có bốn nơi được gọi là vũ trụ và được Chân vũ trụ công nhận, gồm có vũ trụ Bàn Vũ, vũ trụ Vô Gian ngoài biên giới, vũ trụ Bác Thiên và cuối cùng và vũ trụ Quan Huyên các ngươi”.

Diệp Quân nhíu mày: “Chỉ có bốn thôi?”

Thiếu niên gật đầu, nhìn hắn đầy kinh ngạc: “Chẳng lẽ ngươi không biết?”

Hắn lắc đầu: “Chưa nghe bao giờ”.

Thiếu niên càng thêm hoài nghi: “Trông thực lực của ngươi thì cũng không phải người thường, sao lại không biết những thường thức này?”

Diệp Quân ôm quyền: “Mong huynh đài chỉ giáo cho”.

Thiếu niên nhìn hắn: “Vũ trụ lớn nhất hiện nay đương nhiên là Chân vũ trụ, xếp bên dưới là tứ đại vũ trụ ta vừa nhắc đến, dưới nữa là vạn giới và chư thiên, rất rất nhiều nên chưa ai thống kê xem có tổng cộng bao nhiêu. Nổi danh trong đó là Thập đại giới và Thập đại chư thiên, chính là mười nơi đứng đầu trong mỗi loại”.

Diệp Quân cau mày: “Còn số vũ trụ lại ít đến vậy sao?”

Thiếu niên lắc đầu: “Không phải ít mà là chỉ khi nào được Chân vũ trụ công nhận thì mới trở thành vũ trụ. vũ trụ Quan Huyên của ngươi thật ra rất nhỏ, còn không bằng một số thế giới lớn, nhưng các ngươi lại có Kiếm Chủ Nhân Gian từng dẫn người xâm nhập Chân vũ trụ, nhất chiến thành danh. Từ đó trở đi, Chân vũ trụ mới không thể không công nhận vũ trụ Quan Huyên trở thành vũ trụ”.

Kiếm Chủ Nhân Gian.

Diệp Quân không khỏi mỉm cười khi thấy người ở vũ trụ khác tôn kính cha mình đến vậy.

Bỗng dưng thấy tự hào vô cùng!

Tựa như dưới thế tục, nếu thế hệ trước sản sinh ra một vị đại tướng bảo vệ nước nhà thì đời sau chắc chắn cũng sẽ lấy đó làm kiêu ngạo.

Nhưng hắn biết vinh dự này thuộc về cha.

Hắn sẽ tự hào, nhưng sẽ không xem nó như của mình.

Vinh dự của hắn, hắn sẽ liều mạng để tạo nên.

Thiếu niên lại nói: “Mà hiện nay chỉ có một mình vũ trụ Quan Huyên là không phải xưng thần cống nạp cho Chân vũ trụ”.

Diệp Quân nhíu mày: “Xưng thần cống nạp?”

Thiếu niên cười khổ: “Ngươi sống ở vũ trụ Quan Huyên thì làm sao mà biết. Ta nói cho ngươi nghe, những thế giới khác đều phải cúi đầu xưng thần, cống nạp cho Chân vũ trụ, bằng không sẽ bị họ xua đại quân đến san thành bình địa. Theo ta được biết, Chân vũ trụ đã tấn công vũ trụ Quan Huyên không chỉ một lần, nhưng lần nào các ngươi cũng đứng vững, đúng là lợi hại!”

Diệp Quân không đáp.

Hắn chợt nghĩ đến mấy triệu thanh kiếm cắm chi chít trong mộ phần Kiếm Tông ở thư viện Quan Huyên.

Ngần ấy thanh kiếm đại diện cho mấy triệu kiếm tu đã bỏ mình.

Và còn vô số cường giả khác không đến từ Kiếm Tông.

Vũ trụ Quan Huyên là do thế hệ trước dùng chính sinh mệnh để bảo vệ.

Nghĩ đến đây, Diệp Quân chợt cảm thấy đôi vai mình nặng thêm nghìn cân.
 
Chương 1064


Chương 1064

Nặng. Quá nặng!

Thiếu niên kia lại hỏi: “Huynh đài xưng hô thế nào?”

Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, đáp: “Diệp Quân”.

Thiếu niên ôm quyền: “Ta là Liên Song, đến từ thành Tiên Đế”.

Diệp Quân tò mò hỏi: “Liên huynh đã ở đây bao lâu rồi?”

Liên Song cười khổ: “Ba năm rồi”.

Ba năm?

Diệp Quân gật đầu, cảm thấy đúng là có hơi lâu thật.

Mà hắn lại không có ngần ấy thời gian.

Liên Song chần chừ lên tiếng: “Diệp huynh, thứ cho ta lỗ mãng, ban nãy ngươi nói đã cảm ngộ được..”.

Hắn ta biết hỏi như vậy là bất lịch sự, nhưng thấy Diệp Quân tính tình khiêm tốn dễ gần nên quyết tâm thỉnh giáo một phen.

Nếu đối phương không chỉ thì cũng không sao, cùng lắm là xin lỗi vậy.

Nhưng nếu đối phương sẵn lòng chỉ bảo thì có thể sẽ giúp hắn ta rất nhiều.

Bước lên võ đạo là phải tranh giành, nhưng không phải lúc nào cũng vứt não mà đi tranh, vẫn phải có lúc biết khiêm tốn.

Diệp Quân cười nói: “Cảm ngộ của ta cũng đơn giản thôi. Vị tiền bối đại đế Bất Khuất này từng là siêu cường giả tuyệt thế vô song, ý chí của ông ấy tồn tại qua trăm triệu năm mà không bị hao mòn, chắc chắn không phải kiểu người chịu bị sai bảo, lại càng không thích ai sợ sệt trước mình. Vì vậy khi đối mặt với ý chí của ông ấy, có thể kính nhưng không thể sợ, nên chúng ta cần tìm cách đánh bại nó chứ không phải nghĩ ngợi lung tung qua ngày”.

Âm lượng hắn rất to nên không chỉ Liên Song mà những người khác xung quanh cũng nghe được.

Nghe xong, ai nấy đều rơi vào trầm tư.

Có thể đến được đây đều không phải hạng tầm thường, vì vậy đều bắt đầu suy nghĩ trước những lời này.

Hợp lý đấy chứ!

Nếu ngày nào cũng khép nép khúm núm, xem đối phương như thần thì người như đại đế Bất Khuất liệu sẽ ghé mắt chịu nhìn sao?

Chắc chắn chỉ có xem thường mà thôi!

Tựa như những người suốt ngày nịnh nọt ton hót trong thế tục vậy, làm sao có thể được nữ thần để ý đến?

Càng xu nịnh thì càng tổ bị coi khinh mà thôi.

Liên Song đứng đối diện Diệp Quân rơi vào im lặng một hồi lâu, sau đó siết tay lại.

Không chỉ hắn ta mà ánh mắt của những người khác cũng có điều thay đổi.

Có người trở nên kiên định hơn.

Có người trở nên dữ tợn hơn.

Diệp Quân chỉ quan sát bọn họ một lượt, mỉm cười không nói.

Tiểu Tháp hỏi: “Sao ngươi lại nói cảm ngộ của mình cho họ? Không sợ họ giành mất Bất Khuất Cốt à?”

Diệp Quân khẽ cười: “Người đến đây hầu hết đều là thiên tài cao cấp từ chư thiên vạn giới, nếu ta có thể kết thiện duyên với họ thì sao lại không làm? Tuy có cha và ông nội chống lưng cho nhưng ta cũng không thể mãi dựa dẫm vào họ, vậy nên trừ nỗ lực tu luyện ra thì cũng phải phát triển mạng lưới giao thiệp. Hôm nay ở đây có trên trăm người, nếu có thể làm quen với vài người bạn tốt cũng đã đáng giá rồi”.
 
Chương 1065


Chương 1065

Tiểu Tháp âm thầm thở dài: “Tính tình thằng nhóc này đúng là hoàn toàn trái ngược với cha và ông nó…”

Giọng nói bí ẩn đồng ý: “Đúng vậy”.

Bỗng thấy Liên Song lắc đầu cười: “Nghe Diệp huynh nói như được thông suốt vậy”.

Hắn ta nhìn về đỉnh núi với ánh mắt phức tạp: “Có những lúc một khi đã dùng sai phương pháp thì cố gắng đến đâu cũng thành công cốc”.

Diệp Quân cười: “Lời ta nói chưa chắc đã đúng, Liên huynh. Đại đạo ba nghìn, mỗi cái mỗi khác, không chỉ có một con đường đi thẳng đến Đại đạo”.

Liên Song tán thành: “Diệp huynh nói chí phải, nhưng ta cũng phải đổi phương pháp thôi”.

Diệp Quân gật đầu: “Nếu đạo của chúng ta đã tương đồng, vì sao không cùng nhau?”

Liên Song cười: “Được thôi!”

“Thêm ta vào được không?”

Bỗng một giọng nói vang lên từ bên.

Diệp Quân quay lại, thấy một thanh niên đứng đó trong trang phục đen, ngũ quan sáng sủa góc cạnh, tay cầm trường thương, lưng thẳng tắp, trông gọn gàng nhanh nhẹn vô cùng.

Thấy hắn nhìn sang, y nói: “Tại hạ Tông Thủ đến từ Tông tộc ở Tông giới, ra mắt hai vị huynh đài”.

Diệp Quân cười hỏi: “Đi cùng nhau?”

Tông Thủ: “Nếu hai vị không chê, ta sẵn lòng góp sức chống lại Ý Chí Bất Diệt này!”

Diệp Quân: “Hoan nghênh!”

Tông Thủ gật đầu đáp lại.

Diệp Quân lại hỏi những người khác đứng gần đó: “Còn ai muốn gia nhập nữa không?”

Bọn họ im lặng một hồi rồi lại có một thiếu niên bước ra: “Thêm ta!”

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Ngày càng có nhiều người muốn được gia nhập.

Không lâu sau, một trăm hai mươi người đã kết thành đội.

Bỗng có người hỏi: “Lên đỉnh núi rồi, phải làm sao để phân chia Bất Khuất Cốt?”

Những người khác nghe vậy thì cau mày.

Phân chia cách nào?

Đây là một câu hỏi khó.

Họ nhìn Diệp Quân, thấy hắn cười nói: “Chư vị, còn chưa thành công đã muốn phân chia lợi ích, có phải quá sớm rồi không?”

Không ai nói gì.

Diệp Quân tiếp tục: “Việc cần làm là đồng tâm hiệp lực chống lại Bất Diệt Chiến Ý. Nếu thành công lên được đỉnh núi thì chúng ta lại ngồi xuống thảo luận, nếu có ý kiến bất đồng thì thiểu số nghe đa số, chư vị thấy thế nào?”

Những người khác nhìn nhau rồi lục tục gật đầu, không ai có dị nghị.

Thấy họ không phản đối, Diệp Quân cười: “Đã vậy thì bắt đầu thôi. Ta lên trước!”

Nói xong, hắn giẫm mạnh chân phải, hóa thành kiếm quang phóng tít lên cao.

Liên Song bật ra một tiếng cười, theo hắn lao lên.
 
Chương 1066


Chương 1066

Tông Thủ không nhiều lời, thân hình khẽ run, hóa thành thương mang bắn tới.

Đi sau họ là cô gái với vết bớt trên mặt.

Những người khác cũng không chần chừ mà nhảy lên theo.

Hơn một trăm người – dẫn đầu là Diệp Quân – băng băng lao về phía đỉnh núi.

Diệp Quân tay cầm ý kiếm, hai mắt nhìn chằm chằm đỉnh núi, bỗng nhiên nghe một tiếng gầm phẫn nộ vọng xuống.

Đến rồi!

Ầm!

Một luồng Ý Chí Bất Diệt khủng khiếp ập xuống từ trên núi.

Còn mạnh hơn lần trước!

Diệp Quân nheo mắt, không nói không rằng dồn hết toàn lực vào một nhát kiếm.

Sức mạnh khổng lồ bùng nổ từ trên thân ý kiếm. Khác với lúc trước, lần này hắn tung ra tận mười lăm kiếm liên tục!

Đó là giới hạn tối đa của hắn khi không có Ngao Thiên Thiên giúp đỡ.

Uỳnh!

Kiếm vừa tung ra đã vỡ nát khi Diệp Quân bị ý chí Bất Diệt trấn áp, đẩy hắn rơi xuống biển máu bên dưới.

Những người còn lại cũng không thoát khỏi số phận, thi nhau rơi xuống như sủi cảo vào nồi.

Một cơn sóng khổng lồ dâng lên trong biển máu.

Một hồi lâu sau, Diệp Quân mới lóp ngóp trồi lên từ biển máu.

Thoát khỏi nơi đó rồi, hắn nhìn lại tình trạng chỉ có thể nói là thê thảm của mình: thân thể rạn nứt diện rộng, nhiều chỗ còn thấy được xương trắng hếu.

Toàn bộ cánh tay phải của hắn một lần nữa vỡ toác, trông đau đớn vô cùng.

Diệp Quân không thể không ngồi xuống, nuốt một viên đan dược cấp Đế vào.

Chữa thương gấp!

Những người còn lại cũng cấp tốc bơi ra khỏi biển máu, tuy không ai mất mạng nhưng tình trạng cũng tệ như nhau.

Cô gái với vết bớt trên mặt đi lên bờ, thấy Diệp Quân đang xếp bằng chữa thương thì cũng cho một viên đan dược cấp Đế vào miệng.

Liên Song và Tông Thủ cũng lên bờ với tình trạng thảm thiết vô cùng, nhất là Liên Song suýt nữa đã bị thứ sức mạnh kia đập nát cánh tay phải.

Mọi người bắt đầu chữa thương.

Tầm nửa giờ sau, tất cả đã khôi phục gần như hoàn toàn.

Diệp Quân bất chợt bật dậy, thu hút ánh mắt của những người khác. Chỉ thấy hắn nhìn về phía đỉnh núi, tóe miệng cười nhăn nhở rồi giẫm mạnh chân phải.

Ruỳnh!

Ánh chớp lóe lên dưới chân hắn.

Vèo!

Thân hình hắn một lần nữa bay vút về ngọn núi.
 
Chương 1067


Chương 1067

Cô gái có vết bớt cũng hóa thành một tia sáng mờ bay theo, đi sau là Liên Song và Tông Thủ.

Những người khác thấy họ ra tay thì chỉ chần chờ một thoáng rồi sôi nổi làm theo.

Đánh tiếp!

Nhưng chỉ một khắc sau…

Ầm!

Bọn họ lại rụng như sung.

Hoàn toàn bị ý chí hùng hậu kia đánh bại.

Diệp Quân không mất bao lâu đã ngoi lên từ biển máu, lần này còn bị thương nặng hơn lần trước.

Nhưng trên mặt không có nửa phần sợ hãi.

Ý chí Bất Diệt ư?

Ánh mắt hắn nhìn đỉnh núi chỉ có phấn khích.

Lại chữa thương!

Sắc mặt những người khác đã trở nên khó xem.

Hai lần khiêu chiến nhưng đều bị đánh bại dễ dàng đã khiến họ bắt đầu nản lòng.

Không thắng được!

Đây là đại đế Bất Khuất, người duy nhất có thể đối kháng chống lại Chân Thần trong cả trăm triệu năm qua. Tuy hiện nay chỉ còn lại ý chí nhưng làm sao bọn họ có thể thắng nổi?

Đã có người âm thầm nhìn Diệp Quân rồi lắc đầu.

Thiếu niên này quá ngây thơ rồi.

Thương thế Diệp Quân lúc này đã khôi phục phần lớn, hắn bèn đứng dậy nhìn về phía chân trời, không hề nhiều lời mà giẫm mạnh chân, hóa thành kiếm quang bay lên.

Tiếp tục đánh!

Sau lưng hắn vẫn là cô gái với vết bớt, Liên Song và Tông Thủ.

Mặt khác cũng có mười mấy người nữa đi theo.

Nhưng cũng có mười mấy người không lựa chọn tiếp tục nữa.

Trong mắt họ, hành động của nhóm người kia đơn giản là tự chuốc khổ vào người.

Với tuổi tác hiện nay của họ, chiến thắng ý chí Bất Diệt là chuyện bất khả thi.

Ruỳnh!

Bỗng nhiên, một luồng sức mạnh khổng lồ bùng nổ ở chân trời, một lần nữa quét đám Diệp Quân ngã xuống.

Những người không đi theo kia thấy vậy thì nhếch mép.

Đúng như dự đoán!

Diệp Quân lại bò ra từ trong biển máu, mang theo vết thương trầm trọng, cũng may là chưa đến nỗi mất mạng.

Hắn lại nuốt một viên đan dược vào.

Ngồi cách đó không xa là cô gái có vết bớt, Liên Song và Tông Thủ.

Sắc mặt ba người cũng không dễ chịu chút nào khi nhận ra họ chẳng khác gì con kiến bé nhỏ khi đứng trước ý chí Bất Diệt kia vậy.
 
Chương 1068


Chương 1068

Chiến thắng nó ư?

Căn bản là không thể!

Đôi mày hơi cau lại, cô gái âm thầm nhìn Diệp Quân, không biết đang suy nghĩ gì.

Đan dược cấp Đế giúp hắn khôi phục rất nhanh, một lần nữa đứng dậy, lại nhìn về đỉnh núi, nhún người lao lên.

Thấy hắn lại tiếp tục, những người khác đồng thời lắc đầu.

Đúng là đần độn!

Đã vậy rồi mà còn muốn đánh tiếp.

Chẳng lẽ không biết tự lượng sức à?

Cô gái có vết bớt cũng bất ngờ đuổi theo.

Liên Song và Tông Thủ không hề nhiều lời, lao về đỉnh núi.

Chỉ còn tầm mười người đi theo họ lần này.

Trải qua ba lần giao chiến, đã có gần 90% người bỏ cuộc.

Uỳnh!

Lại một tiếng nổ phát ra từ chân trời, nhóm Diệp Quân một lần nữa rơi xuống biển máu.

Những người không đi theo lại cười nhạo.

Không ngoài dự đoán, lại thua rồi.

Họ không khỏi cảm thấy vui mừng vì đã lựa chọn dừng lại.

Lần này khi trồi lên từ biển máu, Diệp Quân không còn sức ngồi dậy nữa với những vết thương còn nghiêm trọng hơn nhiều.

Nhưng trên mặt hắn là một nụ cười rạng rỡ.

Mười sáu!

Hắn đã có thể tung ra mười sáu nhát kiếm liên tục rồi!

Ý chí Bất Diệt này chính là hòn đá mài thượng hạng!

Những người trên bờ thấy hắn nở nụ cười ngớ ngẩn thì không khỏi nhíu mày, có một người áo đen buột miệng: “Chẳng lẽ bị đánh tới ngu rồi?”

Những người khác bật cười.

Tên kiếm tu này mạnh thì mạnh, nhưng không được thông minh cho lắm.

Muốn đánh bại ý chí Bất Diệt, chỉ có thể nói là quá đần độn, quá ngây thơ.

Cô gái có vết bớt kia thấy Diệp Quân nằm sải lai thì lại lấy một viên đan dược cấp Đế cho vào miệng. Có trận pháp trong tay, tốc độ chữa thương của cô ấy là nhanh nhất.

Sau đó lại tiếp tục nhìn Diệp Quân.

Ban đầu cô cũng ôm lòng hoài nghi, tự hỏi tên kiếm tu này khờ khạo đến vậy sao?

Nhưng sau đó cô ấy nhận ra tuy ý chí Bất Diệt kia càng lúc càng mạnh, nhưng tên kia cũng ngày một mạnh lên!

Hắn đang dùng ý chí Bất Diệt làm đá mài!

Để rèn luyện kiếm đạo và ý chí!

Nghĩ đến đây, cô gái nhắm mắt lại, cảm nhận được sức mạnh của mình cũng đã tăng lên sau vài lần giao chiến.
 
Chương 1069


Chương 1069

Mấu chốt là được đề cao ở ý chí và tâm cảnh.

Cô ấy nhận ra mình đã không còn sợ hãi khi chống lại ý chí Bất Diệt nữa.

Cách tốt nhất để xua tan nỗi sợ là đối mặt với nó, không được trốn tránh.

Cô gái mở mắt, nhìn Diệp Quân thật sâu, cảm thán tâm cảnh và ý chí của người này thật là đáng sợ!

Bên kia, Liên Song và Tông Thủ cũng có cảm ngộ.

Ban đầu bọn họ cũng không tránh khỏi bị dao động.

Chiến thắng ý chí Bất Diệt ư?

Phi thực tế!

Căn bản không phải điều mà người ở lứa tuổi như họ có thể làm được.

Nhưng thông qua vài lần giao chiến, họ đã nhận ra ý chí Bất Diệt không đáng sợ như mình hằng tưởng.

Nhận ra tâm cảnh của mình thay đổi khiến họ trở nên phấn khởi hơn.

Diệp Quân bất thình lình đứng dậy. Cô gái có vết bớt thấy vậy thì vội vàng làm theo, hai mắt nhìn hắn đăm đăm.

Hắn quay sang mỉm cười với cô ấy.

Làm cô gái sửng sốt, tự hỏi tên này cười với mình làm gì?

Chỉ thấy Diệp Quân lại ngẩng đầu nhìn lên, một khắc lại đã lao về phía đỉnh núi.

Cô gái thu hồi suy nghĩ, nhanh chóng đi theo.

Liên Song và Tông Thủ cũng vội vàng nối gót.

Ngoài ra còn một thiếu niên với gương mặt non nớt nhưng vóc dáng khôi ngô. Cậu ta có khuôn ngực nở nang, cơ bắp căng phồng, hai cánh tay to như trụ đình, cao hơn người thường ít nhất gấp đôi.

Người này là một thể tu!

Cậu ta thấy bốn người kia lao đi thì vội vàng làm theo.

Trừ năm người bọn họ ra, không còn ai tham dự.

Từ một trăm hai mươi người ban đầu, đến giờ chỉ còn lại năm.

Như mọi lần trước, nhóm Diệp Quân lại bị đánh bại.

Những người đứng trên bờ thấy thế thì bật cười, trong âm thanh bắt đầu mang theo ý chế nhạo.

Trong mắt họ, hành động của năm người kia đơn giản là lấy trứng chọi đá.

Tiếng cười nhạo ngày càng nhiều.

Bản tính của nhiều người là vậy, cho rằng chuyện mình không làm được thì người khác cũng phải thất bại.

Nhưng nhóm Diệp Quân không quan tâm đến họ, hết lần này đến lần khác đều ngã xuống, nhưng ngã xuống rồi lại đứng lên.

Cứ thế, lặp đi lặp lại qua mười ngày.

Nhóm Diệp Quân đã thất bại không dưới trăm lần.

Ý chí Bất Diệt cũng trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng bọn họ không một lần từ bỏ.

Ngã xuống, nghỉ ngơi, lại chiến đấu.

Cho đến giờ, Diệp Quân đã có thể tung ra hai mươi kiếm!

Mà không cần Ngao Thiên Thiên giúp đỡ.
 
Chương 1070


Chương 1070

Sức mạnh của cô gái có vết bớt cũng tăng lên đáng kể, nhưng chính vì ý chí Bất Diệt cũng mạnh lên theo nên lần nào họ cũng bị nó trấn áp dễ dàng, vì vậy đám người đứng trên bờ mới không nhận ra điều này.

Lần này, Diệp Quân bò lên từ biển máu, nằm vật ra đất, cả người chi chít vết thương nặng nề nhưng tinh thần lại vô cùng phấn khích.

Hai mươi rồi!

Đây là một bước tiến vượt bậc của hắn!

Cô gái có vết bớt và những người còn lại cũng phấn khởi nhận ra mình đã mạnh lên rất nhiều, có thể nói là hoàn toàn lột xác.

Quan trọng nhất là bọn họ đã không còn sợ sệt khi phải đối đầu với ý chí Bất Diệt nữa. Tôn kính thì có, nhưng sợ hãi thì không.

Thiếu niên thể tu kia siết chặt hai tay, cảm nhận những thay đổi về thân xác và sức mạnh của mình rồi hăm hở bật cười. Như nghĩ đến gì đó, cậu ta hô lên với Diệp Quân: “Diệp… huynh… Hay lắm!”

Nghe có phần cà lăm.

Diệp Quân cười đáp: “Ngươi tên gì?”

Thiếu niên: “Hám Tông”.

“Hám Tông?!”

Liên Song cả kinh buột miệng: “Ngươi đến từ Đại Thiên Giới?!”

Hám Tông gật đầu: “Phải”.

Liên Song lại hỏi: “Vậy hẳn là người của Thiên Bộ?”

Hám Tông cười tươi: “Phải”.

Liên Song nghe vậy thì gật gù, không nói gì nữa.

Diệp Quân tò mò: “Đại Thiên Giới với Thiên Bộ là gì?”

Liên Song giải thích: “Đại Thiên Giới là đại thế giới đứng thứ nhì trong vạn giới, còn Thiên Bộ là tông môn mạnh nhất nơi đó, lấy tu thể xác làm chủ đạo, mạnh vô cùng”.

Tu thể xác làm chủ đạo?

Diệp Quân quan sát Hám Tông một hồi, cười hỏi: “Thân thể ngươi mạnh lắm đúng không?”

Cậu ta hớn hở đáp: “Trong cùng cấp… Sẽ không thua!”

Diệp Quân giơ ngón cái: “Dữ!”

Hám Tông hỏi: “Tiếp.. tiếp tục không?”

Diệp Quân gật đầu: “Tiếp tục”.

Hắn nhìn lên đỉnh núi, một khắc sau lại hóa thành kiếm quang bay đi.

Hám Tông, cô gái có vết bớt và những người khác lập tức phóng theo.

Cứ thế, nửa tháng lại trôi qua.

Diệp Quân và bốn người kia lại bại trận không dưới mấy chục nghìn lần.

Mỗi một lần, đều là bị trấn áp không chút nương tay.

Mỗi một lần, đều sẽ bị những người trên bờ chế nhạo.

Nhưng đến lúc này, Diệp Quân đã có thể tung ra liên tục hai mươi lăm nhát kiếm.

Nếu dựa theo phỏng đoán của vị đại lão bí ẩn kia thì hắn đã có thể giết cường giả Chân Cảnh rồi.

Xét trong cùng cấp, hắn là vô địch!
 
Chương 1071


Chương 1071

Xét thêm mười cấp, hắn vẫn không hề gặp áp lực!

Không chỉ bấy nhiêu mà sau hai mươi ngày khổ luyện, hắn đã đi từ Thiên Pháp Cảnh đến Tiểu Kiếp Cảnh.

Thăng cấp một cách hoàn toàn tự nhiên.

Lại thêm mấy ngày qua đi. Một hôm nọ, nhóm Diệp Quân lại phóng lên cao.

Tiếp tục chiến đấu!

Khi lên đến đỉnh núi, ý chí Bất Diệt lại xuất hiện, nhưng lần này không trấn áp nữa mà lại tách về hai bên, mở ra một con đường cho họ.

Diệp Quân và bốn người kia sửng sốt.

Những người đứng bên dưới thấy cảnh tượng này thì biến sắc, ai nấy ngóng lên trên với sắc mặt khó coi.

Vượt qua rồi ư?

Sao lại thế được?!

Đợi kinh ngạc qua đi rồi, có những ánh mắt lạnh đi, một số còn mang theo sát ý.

Ngươi gặp khó, chúng ta sẽ thương tình; nhưng nếu ngươi vượt qua thì sao có thể?

Mọi người đều thất bại thì không sao cả.

Nhưng ai cho phép ngươi thành công?

Trên đỉnh núi, lúc này nhóm Diệp Quân cũng hơi ngơ ngác.

Bởi vì họ cũng không ngờ rằng lần này ý chí Bất Diệt lại không ra tay nữa.

Thông qua rồi sao?

Nghĩ đến đây, trên mặt mấy người nhóm Diệp Quân đều hiện lên ý cười.

Hiển nhiên họ đã được vị đại đế Bất Khuất này chấp thuận.

Diệp Quân dẫn bốn người đi lên đỉnh núi, đỉnh núi trống trải, mây mù che phủ, phía trước vách núi nghìn trượng có một hài cốt trăm trượng đang dựa chéo ở đó, hài cốt nhìn vào hư không, hai tay chống mặt đất như muốn đứng lên, nhưng cuối cùng không làm được, chỉ có thể dựa vào núi non trùng điệp để chống đỡ cơ thể mình.

Qua hàng trăm triệu năm gột rửa, nhưng hài cốt này vẫn như mới, vẫn toát lên khí chất cổ xưa khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Đại đế Bất Khuất!

Nhìn hài cốt này, vẻ mặt nhóm Diệp Quân đều trở nên nặng nề.

Đây chính là cường giả tuyệt thế đã giao đấu cùng Chân Thần năm đó.

Tuy bại trận nhưng hàng trăm triệu năm xương cốt bất diệt, ý chí trường tồn.

Cường giả thế này thật khiến người ta kính nể.

Diệp Quân nhìn chằm chằm hài cốt, hai tay nắm chặt, lúc này hắn càng thêm kiên định vào kiếm đạo vô địch của mình.

Nhân vật tuyệt thế như vậy cũng bị đàn áp giết chết.

Đời này nếu không vô địch, sợ rằng đến cuối cùng cũng không có được kết cục tốt đẹp.

Nhất định phải vô địch!

Vô địch đến mức không ai có thể giết được mình.

Diệp Quân hít sâu một hơi, niềm tin kiếm đạo trong lòng ngày càng kiên định.
 
Chương 1072


Chương 1072

Đúng lúc này, một đám người đột nhiên xông tới phía sau nhóm Diệp Quân.

Nhìn thấy đám người này, mấy người phía Hám Tông chợt sững sờ.

Mà khi nhìn thấy hài cốt cao trăm trượng kia, đám người xông đến lập tức hưng phấn.

Bất Khuất Cốt!

Đây chính là Bất Khuất Cốt trong truyền thuyết.

Nếu có thể lấy được Bất Khuất Cốt, cho dù chỉ là một miếng thì cũng đủ để nghịch thiên cải mệnh.

Lúc này có người chuẩn bị lao đến Bất Khuất Cốt kia.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt nhóm Liên Song lạnh đi, họ đứng chắn trước mặt đám người đó.

Liên Song trừng mắt nhìn đám người trước mặt: “Các ngươi muốn làm gì?”

Một thiếu niên áo đen bước ra từ trong đám người, nhìn Liên Song cười khẩy hỏi: “Làm gì? Sao, Bất Khuất Cốt này là của nhà các ngươi à?”

Những người còn lại cũng trừng mắt giận dữ nhìn Liên Song.

Lúc này ai ngăn cản bọn chúng lấy Bất Khuất Cốt thì bọn chúng sẽ giết kẻ đó!

Nét mặt Liên Song cực kỳ khó coi: “Nếu không có chúng ta liều mạng hai mươi ngày thì các ngươi có thể đứng ở đây được không? Khi cần xông lên là các ngươi lại đứng đó cười nhạo chúng ta ngu xuẩn, bây giờ chúng ta đã phá được ý chí Bất Diệt thì các ngươi lại đến cướp Bất Khuất Cốt, trên đời làm gì có đạo lý này?”

Diệp Quân nhìn Liên Song lắc đầu cười.

Người huynh đệ này lịch sự nho nhã quá, vừa nhìn là biết bình thường rất hay đọc sách, có thể thu nhận về thư viện.

Nghe Liên Song nói thế, thiếu niên áo đen bật cười: “Chúng ta bảo các ngươi liều mạng à? Không phải đúng không? Là các ngươi tự mình liều mạng, liên quan gì đến chúng ta?”

Liên Song tức giận muốn điên, đang định lên tiếng thì Hám Tông ở bên cạnh đã tiến lên một bước, không nhiều lời lập tức giơ tay lên tung ra một chưởng.

Sắc mặt thiếu niên áo đen biến đổi trong giây lát, hắn ta vội vàng tế ra một tấm khiên màu đen chắn ở trước mặt.

Ầm!

Tấm khiên màu đen kia lập tức bị Hám Tông đánh vỡ, thiếu niên áo đen còn bị hất văng cả trăm trượng, hắn ta vừa dừng lại thì thất khiếu đã chảy máu, lục phủ ngũ tạng đảo lộn.

Mọi người đều bị sốc.

Diệp Quân cũng hơi bất ngờ, sức mạnh của Hám Tông đáng sợ thật, một chưởng này thật sự khiến người ta da đầu tê dại.

Liên Song nhìn Hám Tông, Hám Tông phẫn nộ trừng mắt nhìn thiếu niên áo đen: “Tỷ ta từng nói nếu gặp phải kẻ không nói lý thì đánh hắn! Đánh chết thì thôi!”

Mọi người: “…”

Hám Tông còn định ra tay thêm nữa nhưng lúc này hơn một trăm người đó đột nhiên đồng loạt tế ra thần thức khoá chặt lấy cậu. Thấy cảnh này, Liên Song, Tông Thủ và cô gái có vết bớt lập tức đứng bên cạnh Hám Tông.

Thứ này họ vất vả mãi mới có được, đương nhiên không thể dễ dàng giao cho đối phương.

Hai bên giương cung bạt kiếm.
 
Chương 1073


Chương 1073

Diệp Quân nhìn lên trời rồi đi đến bên cạnh Hám Tông, cười nhẹ: “Chúng ta ít người, không đánh lại bọn chúng đâu. Bỏ qua chuyện này đi!”

Nghe thế, Hám Tông ngớ người.

Liên Song do dự một lúc rồi nói: “Diệp huynh, tuy chúng đông người nhưng nếu chúng ta liên thủ thì chưa chắc đã thua chúng”.

Tông Thủ cũng gật đầu ngay: “Có thể đánh thử”.

Cứ vậy giao ra Bất Khuất Cốt, họ không cam lòng.

Diệp Quân nói: “Tình hình bất lợi với chúng ta, nên cúi đầu thì hãy cúi đầu, nhường cho chúng đi”.

Cô gái có vết bớt giận dữ trừng mắt nhìn Diệp Quân, lên tiếng: “Không ngờ ngươi lại hèn vậy đấy, ta thật sự khinh thường ngươi!”

Diệp Quân không nói gì.

Nơi xa, hơn trăm người nghe thấy lời Diệp Quân nói lập tức đều nở nụ cười, bọn chúng không quan tâm đến nhóm Hám Tông nữa mà xông thẳng về phía Bất Khuất Cốt.

Diệp Quân vẫn bình thản đứng ở đó.

Nhưng khuôn mặt của cô gái có vết bớt lại vô cùng khó coi, dường như nghĩ đến điều gì, cô ấy điên tiết lườm Diệp Quân, tức không chịu nổi.

Nếu Diệp Quân đồng ý ra tay, mấy người họ liên thủ thì chẳng sợ hơn trăm người kia.

Bởi vì họ là những người đánh giỏi nhất ở đây, đặc biệt là sau khi tất cả đều đã đột phá.

Nhưng cô ấy không ngờ Diệp Quân lại sợ gặp chuyện đến thế này.

Quá hèn!

Đến ba người phía Liên Song cũng có vẻ mặt khó coi, thật sự phải đưa Bất Khuất Cốt ra như vậy sao?

Họ không cam lòng!

Lúc này, đám người kia đã chạy tới trước bộ hài cốt chí tôn, nhìn thấy hài cốt trăm trượng trước mặt, hai mắt chúng đều đỏ lên.

Thẳng tay giật lấy!

Nhưng lúc này, một luồng ý chí đáng sợ đột nhiên tuôn ra từ hài cốt.

Ầm!

Trong nháy mắt, hơn một trăm người vừa lại gần còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị luồng ý chí này quét sạch!

Nhìn thấy cảnh này, phía cô gái có vết bớt đều sửng sốt.

Còn Diệp Quân thì lại bình tĩnh.

Cô gái có vết bớt bỗng nhìn Diệp Quân chằm chằm, thảng thốt hỏi: “Ngươi đã biết trước điều này sẽ xảy ra à?”

Nghe cô ấy hỏi như vậy, ba người phía Liên Song cũng đều nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân mỉm cười: “Làm sao ta biết được? Chỉ là ta thấy chúng ta nên tôn trọng Bất Khuất Cốt, không nên khinh nhờn, bọn chúng cứ tới cướp giật như vậy khẳng định là mạo phạm Bất Khuất Cốt, vậy nên ta nghĩ chúng sẽ gặp báo ứng”.

Cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân hỏi tiếp: “Vậy tại sao ngươi không nói rõ cho chúng ta?”

Diệp Quân nhìn cô ấy, không nói gì, quay người đi về phía Bất Khuất Cốt.

Nét mặt cô gái có vết bớt hơi xấu đi.

Cô ấy hiểu ý thanh niên này!
 
Chương 1074


Chương 1074

Cô ấy là người không quan trọng, cô ấy hiểu lầm có quan trọng với hắn không?

Hiển nhiên là không quan trọng!

Nghĩ đến đây, khi cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân, trong mắt có thêm vẻ phức tạp.

Ngay cả mấy người phía Liên Song cũng hơi xấu hổ, vì vừa nãy họ cũng hơi bất mãn với Diệp Quân, bây giờ xem ra họ đã trách nhầm hắn rồi.

Lúc này Diệp Quân bỗng quay lại nhìn phía Liên Song, cười hỏi: “Các ngươi không lấy Bất Khuất Cốt nữa à?”

Nghe Diệp Quân nói thế, mấy người vội vàng đi tới.

Liên Song chắp tay với Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Diệp huynh, xin lỗi, ta trách nhầm huynh rồi!”

Hám Tông cũng cười ngượng ngùng, sau đó gãi đầu xấu hổ nói: “Diệp… huynh, vừa nãy ta còn muốn đánh huynh nữa!”

Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.

Hám Tông lại nói: “Xin lỗi huynh…”, Diệp Quân nhìn Hám Tông lắc đầu cười, tuy cậu nhóc này thật thà nhưng lúc ra tay lại quyết đoán hơn bất cứ ai.

Cách đánh người này thật sự bất ngờ, không chú ý một cái là sẽ bị ăn đòn ngay.

Tông Thủ cũng chắp tay: “Xin lỗi Diệp huynh!”

Cô gái có vết bớt chỉ nhìn Diệp Quân không nói gì.

Diệp Quân cười: “Không nói những điều này nữa. Trong chuyện này ta cũng có chỗ không đúng, vừa nãy tình huống cấp bách, không nói với mọi người nên mọi người hiểu lầm ta cũng là điều bình thường, cho nên… chuyện này bỏ qua đi! Chúng ta không nhắc lại nữa nhé!”

Nghe Diệp Quân nói thế, Liên Song và Tông Thủ đều bật cười ha hả.

Diệp huynh thật tốt!

Hám Tông cũng cười ngây ngốc vài tiếng.

Cô gái có vết bớt nhìn Diệp Quân, vẫn không lên tiếng.

Diệp Quân dẫn mấy người đến trước Bất Khuất Cốt, nhìn Bất Khuất Cốt trước mặt, vẻ mặt Diệp Quân trở nên hơi phức tạp, hắn im lặng một lúc rồi hơi khom người tỏ ý cung kính.

Bốn người phía Liên Song cũng cúi theo.

Lúc này một luồng ý chí trong hài cốt bỗng bay ra.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt nhóm Liên Song thay đổi, nhưng luồng ý chí ấy chỉ lướt qua người họ chứ không tấn công họ.

Mấy người đều sững sờ.

Diệp Quân nhìn hài cốt trước mặt, im lặng không nói.

Lúc này, những ý chí ấy bỗng ngưng tụ thành một hư ảnh uy nghiêm.

Đại đế Bất Khuất!

Thấy thế, mấy người phía Diệp Quân đều sửng sốt chấn động.

Xa xa dưới chân núi, An Nam Tịnh đang ngồi xếp bằng trên đất chợt ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi với vẻ mặt bình tĩnh.

Khoảng thời gian này, bà vẫn luôn canh giữ ở đây.

Đại đế Bất Khuất chậm rãi ngẩng đầu nhìn hư không, ánh mắt hơi phức tạp, có mờ mịt, có không cam lòng, cũng có cả bất đắc dĩ.
 
Chương 1075


Chương 1075

Một lúc sau, đại đế Bất Khuất mới dời mắt, nhìn An Nam Tịnh dưới chân núi, khi nhìn thấy bà ấy, ông ta sửng sốt, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

An Nam Tịnh và đại đế Bất Khuất nhìn nhau không nói.

Một lát sau, đại đế Bất Khuất nhẹ giọng nói: “Giang sơn đời nào cũng có nhân tài!”

Nói xong ông ta dời mắt, nhìn mấy người Diệp Quân trước mặt, ánh mắt rơi vào Diệp Quân trước tiên, ông ta quan sát hắn rồi cười bảo: “Chiến đấu vạn lần cũng không lùi bước, thanh niên, cậu được lắm, có muốn bộ hài cốt này của ta không?”

Nghe đại đế Bất Khuất nói thế, vẻ mặt nhóm Liên Song bên cạnh đều trở nên phức tạp.

Họ biết đại đế Bất Khuất đã ưng ý Diệp Quân.

Có thất vọng, có hâm mộ.

Diệp Quân im lặng.

Liên Song bỗng tiến đến bên cạnh Diệp Quân, đẩy cánh tay hắn: “Diệp huynh, còn không mau dập đầu bái sư đi? Đây là cơ hội lớn đấy, chỉ cần huynh có được Bất Khuất Cốt thì thực lực của huynh sẽ tăng ít nhất một trăm lần”.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn đại đế Bất Khuất: “Tiền bối, ta không muốn Bất Khuất Cốt”.

Nghe câu này, mấy người Liên Song đều ngẩn ra.

Đại đế Bất Khuất cũng hơi ngạc nhiên, cười hỏi: “Vì sao?”

Diệp Quân nhìn thẳng vào đại đế Bất Khuất: “Ta đã có vô địch ý rồi, sao còn cần Bất Khuất Cốt nữa?”

Ầm!

Một luồng kiếm thế mạnh mẽ bỗng bộc phát ra từ cơ thể Diệp Quân, thoáng chốc mấy người Liên Song đều bị đẩy lùi về phía sau.

Mà luồng kiếm thế ấy đã hoá thành một thanh ý kiếm phóng thẳng lên trời, xuyên qua thương khung.

Đắc đạo kiếm ý!

Kiếm ý vô địch!

Nhìn thấy kiếm ý vô địch của Diệp Quân, đại đế Bất Khuất sửng sốt, sau đó ông ta chợt bật cười ha hả.

Giờ khắc này, cả Chư Thần Giới đều rung chuyển.

Trong Tiểu Tháp, giọng nói bí ẩn lại vang lên: “Nếu Thiên Mệnh không còn xuất hiện nữa thì giao hắn cho ta đi. Để ta dạy hắn, ta sẽ làm người hộ đạo cho hắn!”

Tiểu Tháp: “…”

Kiếm ý vô địch!

Giờ phút này, cuối cùng Diệp Quân cũng có kiếm ý của riêng mình, giống như nhân gian kiếm ý của Kiếm Chủ Nhân Gian!

Đắc đạo kiếm ý!

Nói cách khác, tương đương với việc niềm tin kiếm đạo đã đại viên mãn.

Kiên định không đổi đối với đại đạo mình lựa chọn, vì thế đắc đạo kiếm ý, niết bàn thành đạo.

Sở dĩ giọng nói bí ẩn muốn trở thành người hộ đạo cho Diệp Quân là bởi việc làm lần này của Diệp Quân thật sự nằm ngoài tưởng tượng của bà ấy.

Thế mà hắn lại nỡ từ bỏ Bất Khuất Cốt!

Theo bà ấy thấy điều này hơi khó tin.

Phải biết rằng nếu như lúc này Diệp Quân có được Bất Khuất Cốt thì thực lực có thể tăng lên rất nhiều, lợi ích trước mắt là vô hạn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom